|
|
11-12-2008, 05:31 PM
|
|
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
Chương 238: Ngầm Dưới Sông Trăng
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
Diệp Huệ há»i:
-Muộn thế nà y rồi, huynh còn đi đâu nữa?
Diệp Kiếm kéo em gái, khẽ nói:
-Mặc hắn! Miễn sao không ở đây là được!
-Ca ca...!
Thanh niên vừa mặc áo vừa Ä‘i ra cá»a.
-Nà y, huynh…
Diệp Huệ định Ä‘i lên nhÆ°ng ngay láºp tức bị Diệp Kiếm giữ lại... Lúc nà y, thanh niên đứng ngay gần cá»a, tay cầm nắm đấm chÆ°a mở.
Diệp Kiếm thấy thanh niên vẫn đứng chÆ°a chịu mở cá»a ra, vá»™i há»i:
-Lão đại! Sao vẫn chưa chịu đi đi?
Thanh niên lạnh lùng:
-Bên ngoà i có ngÆ°á»i.
-Cái gì?
Diệp Kiếm căng thẳng, một tay kéo Diệp Huệ, một tay giữ con dao, khe khẽ:
-Kẻ thù của ngươi tìm đến hả?
Thanh niên lắc đâu nhìn Diệp Kiếm:
-NgÆ°á»i của khách sạn.
Diệp Kiếm sững sá»:
-Vì sao ngươi lại biết?
-BÆ°á»›c chân rất nặng, là bÆ°á»›c chân của ngÆ°á»i thÆ°á»ng. Còn nữa, có cả tiếng xe đẩy.
-Tháºt hay giả?
Diệp Kiếm thở dà i nhẹ nhõm, Ä‘i đến cá»a dán tai và o nghe má»™t lúc, nhÆ°ng chẳng nghe thấy gì cả. Cuối cùng gã phải khe khẽ mở cá»a, thò đầu ra, quả nhiên thấy má»™t nhân viên phục vụ Ä‘ang đẩy xe dá»n phòng, nhÆ°ng còn ở rất xa. Diệp Kiếm thu đầu lại hết sức khó hiểu nhìn thanh niên...
-HỠđi rồi.
Thanh niên khẽ nói:
-Có thể nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng được chÆ°a?
Diệp Kiếm vá»™i tránh ra, nhÆ°á»ng cá»a. Thanh niên bÆ°á»›c ra ngoà i, đợi khi hắn Ä‘i khuất, Diệp Kiếm khép vá»™i cá»a, thở phà o:
-Xem như đẩy được con quỷ đi rồi!
Mặt Diệp Huệ buồn bã nói:
-Ca ca...!
Diệp Kiếm lÆ°á»m em gái, Ä‘i đến gần xoa đầu em gái, thở dà i:
-Muội đó, đi ngủ đi. Ngà y mai chúng ta còn phải đi Cố cung.
Diệp Huệ phụng phịu Ä‘i lên giÆ°á»ng nằm, bá»™ Ä‘iệu không vui.
Diệp Kiếm nhăn mà y nghÄ© ngợi, không hiểu vì sao đứa em gái lại thánh thiện đến thế cÆ¡ chứ? Tháºt ngốc! Sau khi cha mẹ mất Ä‘i, tâm lý hai anh em trở nên trái ngược nhau, hai ngÆ°á»i hai thái cá»±c. Suy nghÄ© của Diệp Kiếm ngà y cà ng cá»±c Ä‘oan, bởi hắn cho rằng khi cha mẹ mình cần nhất thì không ai chìa tay ra giúp đỡ, váºy thì cá»› gì giỠđây gã phải là m phúc cho ngÆ°á»i khác? Há» sống chết liên quan gì đến mình!
Còn Diệp Huệ thì trái lại, lúc nà o cÅ©ng sẵn sà ng giúp đỡ ngÆ°á»i gặp hoạn nạn. Diệp Kiếm biết, em gái mình vẫn thÆ°á»ng nằm rúc trong chăn khóc thầm nhÆ°ng trÆ°á»›c mặt gã thì vá» nhÆ° không là m sao, vẫn vui vẻ hoạt bát nhÆ° thÆ°á»ng. Thá»±c sá»± thì lòng Diệp Huệ luôn chứa chất ná»—i bi thÆ°Æ¡ng. Diệp Huệ không mất cân bằng, chỉ thÃch giúp đỡ ngÆ°á»i khác. Má»—i khi thấy ngÆ°á»i nà o đó cần giúp đỡ cô bé lại nghÄ© ngay đến cha mẹ mình. NghÄ© khi cha mẹ gặp rủi ro mong sao có được bà n tay giÆ¡ ra giúp đỡ, nhÆ° thế thì đâu đến tình cảnh gia đình xẻ nghé tan Ä‘Ã n! ChÃnh vì lẽ đó mà Diệp Huệ há»… cứ bắt gặp ai không may là muốn được giúp đỡ há».
Äây là nét khác biệt của hai anh em. Má»—i khi Diệp Kiếm có ý định thuyết phục Diệp Huệ, hoặc Diệp Huệ muốn thá» lòng Diệp Kiếm, Ä‘á»u không Ä‘i đến kết quả nà o. Thế rồi, hai anh em ai giữ riêng tÃnh cách của mình, Diệp Huệ vẫn nhÆ° má»™t thiên sứ giữa Ä‘á»i...
Diệp Kiếm châm Ä‘iếu thuốc khác, rÃt mạnh mấy hÆ¡i, để cho vị cay cay trôi và o phổi rồi từ tuôn những vòng khói trắng ra miệng:
-Huynh vẫn biết muội muốn giúp đỡ hắn. Nhưng chúng ta không thể nà o giúp nổi.
Diệp Huệ khe khẽ “ừ†rồi không nói gì nữa.
Diệp Kiếm cÆ°á»i gượng gạo:
-Muá»™i vừa nhìn thấy rồi. Hắn không cần ra ngoà i mà nghe được cả những thanh âm từ rất xa, nói là có ngÆ°á»i. Muá»™i nghÄ© xem, hắn đâu phải là con ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng?
Diệp Huệ lÆ°á»m Diệp Kiếm, nói:
-Nhưng huynh ấy hình như đã mất trà nhớ.
-Äúng!
Diệp Kiếm lại rÃt hÆ¡i thuốc, nói tiếp:
-Thế thì sao? Chẳng liên quan gì tá»›i chúng ta. Muá»™i à ! Giúp đỡ ngÆ°á»i ta thì cÅ©ng cần có mức Ä‘á»™. Muá»™i nghÄ© xem, cứ Ä‘em mạng sống của mình Ä‘i giúp à ? Nếu vì giúp hắn mà huynh bị kẻ thù của hắn giết chết, nhÆ° thế thì muá»™i có buồn không?
Diệp Huệ nghĩ ngợi, chừng như đã hiểu anh mình có lý bèn buông một câu:
-Thôi được rồi. Huynh ấy cũng đã đi, nói nữa cũng chẳng là m gì. Muội ngủ đây.
Diệp Kiếm cÆ°á»i đắc thắng. Gã biết miệng Diệp Huệ nói thế thôi chứ lòng thì lại khác. Ai lại muốn vì giúp ngÆ°á»i ngoà i mà để ngÆ°á»i nhà bị thiệt mạng? Nhìn em gái nằm cuá»™n mình trong chăn, Diệp Kiếm dụi đầu thuốc và o gạt tà n rồi tắt đèn... Vừa đặt ngÆ°á»i xuống, hắn lại báºt trở dáºy:
-Mẹ kiếp...
Diệp Kiếm tung chăn ra chá»i đổng:
-Thằng cha vừa nằm trên giÆ°á»ng nà y...
Tiếng Diệp Huệ ngạc nhiên:
-Ca ca. Huynh là m sao thế?
Diệp Kiếm là u bà u trong miệng, nghÄ© không thể đổi giÆ°á»ng cho em gái. Là m sao để cô bé nằm trên chiếc giÆ°á»ng đầy mùi máu được? Gã tức tối:
-Không sao cả. Ngủ đi!
Vì ban ngà y chạy nhảy nhiá»u, Diệp Huệ nhắm mắt là thiếp luôn. NhÆ°ng Diệp Kiếm thì cứ lăn bên nà y bên kia, đầu óc váºt vá» khuôn mặt thanh niên đó... Ãnh mắt lạnh giá, mắt trái không tròng, bá»™ quần áo đầy máu, và chỉ cần hợi nghiêng tai là nghe được cả những âm thanh cá»±c nhá», nhỠđến mức không ai khác nghe được... Năng lá»±c đó khiến Diệp Kiếm vô cùng ngưỡng má»™. NhÆ°ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, gã cảm thấy nhÆ° có cái gì đó chÆ°a thông, suy cho cùng thì cái gì chÆ°a thông? Diệp Kiếm nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại mà không ra, cÅ©ng không nhạn thấy mình đã lÆ¡ mÆ¡ ngủ thiếp...
Khách sạn Sông Trăng quả không hổ danh là má»™t khách sạn lá»›n, không khà rất yên tÄ©nh, cách âm tuyệt hảo, lức trÆ°á»›c Diệp Kiếm hét to váºy mà phòng bên cạnh chẳng ai đến trách móc. NhÆ°ng sao đêm nay gã lại không thể nà o ngủ yên, cả ngÆ°á»i lạnh toát nhÆ° bên cạnh mình Ä‘ang để cả má»™t tảng băng?
Diệp Kiếm vô thức vá»— vá»— bá» vai, Ä‘á»™ng tác đó đã là m đầu óc gã tỉnh táo lại. Diệp Kiếm nhay nhay mà mắt, tá»± dÆ°ng cảm thấy trong phòng thừa má»™t cái gì đó. Gã ngoái đầu sang giÆ°á»ng bên định xem tiểu muá»™i, tá»± dÆ°ng thấy cạnh giÆ°á»ng mình có má»™t bóng ngÆ°á»i...
Phải rồi, má»™t bóng ngÆ°á»i... chỉ có đầu tay không có chân, dứt khoát không phải là Diệp Huệ. Kinh sợ nhất là trên con ngÆ°á»i đó toát ra khà lạnh khiến Diệp Kiếm rùng mình...
Gã trừng mắt lên nhìn và o bóng ngÆ°á»i đó, há hốc miệng không nói được câu gì, toà n thân run lẩy bẩy. Nếu nhÆ° hai hà m răng Diệp Kiếm không kịp thá»i nghiến lại thì chắc cả phòng sẽ trà n đầy tiếng láºp cáºp...
Má»™t giá»ng nam giá»›i cất lên vừa đủ nghe:
-Cáºu tỉnh rồi hả?
-Mẹ ơi! Có quỷ...!
Diệp Kiếm run nhÆ° cầy sấy, lần nữa gà o to. Diệp Huệ bị tiếng gà o của anh đánh thức, báºt dáºy trên giÆ°á»ng, dụi dụi mắt:
-Ca ca! Huynh là m sao váºy…?
Chợt nháºn ra trÆ°á»›c mặt mình có hai bóng ngÆ°á»i, cô bé cÅ©ng hét toáng lên.
“Tách†công tắc báºt mở, ánh sáng phút chốc chói lòa. Diệp Kiếm và Diệp Huệ Ä‘á»u nhắm chặt mắt lại.
-Là tôi!
Giá»ng lạnh lùng đó cất lên.
Nghe giá»ng nói ấy, Diệp Huệ giáºt mình, mắt vẫn nhắm, vá»™i há»i:
-Huynh là ngÆ°á»i ban nãy?
-Phải!
Mắt Diệp Kiếm bắt đầu thÃch nghi vá»›i ánh sáng, mở ra nhìn trừng trừng và o thanh niên. Äúng là hắn ta, vẫn bá»™ quân phục lá»— chá»— vết đạn... Gã thở má»™t hÆ¡i dà i, vá»— vá»— và o gáy, vẻ bá»±c bá»™i:
-Lão đại! Ngươi là m chúng ta sợ quá đấy.
-Ừ...
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông ngồi bên mép giÆ°á»ng, nói:
-Không biết nữa!
-……?
Diệp Kiếm bực bội:
-Chẳng phải là ngươi đi rồi sao? Vì sao quay lại?
-Ừ! Äúng là đi rồi, nhÆ°ng ta không biết Ä‘i đâu cả.
-……?
Diệp Kiếm không biết nên tin hay không, hay đó chỉ là một lý do, hừ nhạt:
-Nếu ngươi không biết thì quay trở lại chỗ chúng ta là m gì?
Thanh niên nghiêng nghiêng đầu nhìn Diệp Kiếm, cái nhìn lạnh giá.
Diệp Kiếm nuốt á»±c nÆ°á»›c bá»t:
-Nói vá»›i ta Ä‘iá»u đó là m gì?
Lúc nà y Diệp Huệ cÅ©ng đã mở được mắt, vui vẻ há»i:
-Huynh không chỗ nà o để đi ư?
Thanh niên gáºt đầu.
-Váºy huynh định sao?
Thanh niên lắc đầu:
-Không biết nữa...!
-Váºy thì…
Diệp Huệ Ä‘ang định nói, thấy Diệp Kiếm trừng mắt liá»n nhá»› ra mấy câu của gã trÆ°á»›c đó, bèn ngáºm miệng im bặt.
Thanh niên trầm ngâm má»™t lúc, bá»—ng ngẩng đầu chau mà y nhìn ra cá»a.
Diệp Kiếm nhìn theo ánh mắt hắn, há»i:
-Äịnh là m gì váºy?
Thanh niên đáp:
-Bên ngoà i có rất nhiá»u ngÆ°á»i tranh luáºn.
Diệp Kiếm nuốt nÆ°á»›c bá»t, khẽ há»i:
-Là kẻ thù của ngươi?
-Không phải, là khách của khách sạn.
Diệp Kiếm bán tÃn bán nghi, Ä‘i ra mở cá»a, vừa hay nhìn thấy má»™t toán khách Ä‘ang Ä‘i tá»›i, vá»™i há»i:
-BÃch Äà o, có chuyện gì thế?
Cô nà ng hÆ°á»›ng dẫn du lịch của ngoái đầu, mỉm cÆ°á»i đáp:
-NÆ°á»›c Sông Trăng tá»± dÆ°ng cạn kiệt, bá»n tôi Ä‘i xem.
Diệp Kiếm bÄ©u môi, đóng cá»a khẽ chá»i:
-Mẹ cha nó, nước sông cạn thì có sao? Ấy, nhưng mà cũng là chuyện hiếm thấy!
Thanh niên ngồi xuống mép giÆ°á»ng, chợt nói:
-Sông Trăng? Diện tÃch hÆ¡n bảy trăm héc ta vuông, thá»±c ra là má»™t hồ rá»™ng...
Hắn nhìn sang Diệp Kiếm, nói tiếp:
-Toà n bộ mặt bằng nước hồ tụt xuống, phải mất hết bao nhiêu mét khối nhỉ?
-Sao...?
Diệp Kiếm nghĩ một lúc, gãi gáy:
-Quả là rất nhiá»u. NhÆ°ng mặt nÆ°á»›c hạ xuống thì cÅ©ng chẳng phải chuyện gì ghê gá»›m. Lẽ nà o nÆ°á»›c nà y lại không chảy ra biển?
Thanh niên lắc đầu:
-Äó là má»™t cái hồ!
Diệp Kiếm và Diệp Huệ nhìn nhau... thanh niên bỗng chau mà y:
-Cáºu nói rằng cáºu vá»›t ta từ trong hồ nÆ°á»›c?
Diệp Kiếm gáºt đầu. Thanh niên suy nghÄ© má»™t lúc, chợt thở dà i:
-Thì ra là nhÆ° váºy!
Diệp Kiếm vá»™i há»i:
-Thế là thế nà o?
Mắt thanh niên dồn nhìn và o Diệp Kiếm, lạnh lùng:
-Dưới đáy Sông Trăng có kho báu!
-Xạo!
Diệp Kiếm nói to nhÆ°ng lại vá»™i chạy ra mở cá»a. Ra đến cá»a hắn quay lại hối hả:
-Tiểu Huệ, đi xem cùng huynh!
Tiểu Huệ nhìn Diệp Kiếm rồi lại nhìn thanh niên. Thanh niên mặt lạnh nhÆ° tiá»n:
-Ta ngủ một lúc!
Diệp Huệ há»i:
-Huynh không đi xem à ?
-Vô vị!
Thanh niên chỉ lên bộ quần áo của mình:
-Không thÃch hợp!
Diệp Kiếm giục:
-Tiểu muội! Nhanh lên.
Diệp Huệ nghÄ© ngợi, khe khẽ trả lá»i.
-Ca ca, muội không đi đâu.
Diệp Kiếm sững sá» ngÆ°á»i:
-Sao? Muội…
-Chẳng có ý nghĩa gì cả!
Nói rồi nằm lại lên giÆ°á»ng, rúc và o chăn:
-Một mình huynh đi đi! Muội ngủ tiếp.
Diệp Kiếm lo ngại nhìn thanh niên. Äúng là gã không dám chạy Ä‘i để lại má»™t mình em gái vá»›i hắn, quá»· má»›i hiểu ngÆ°á»i nà y sẽ là m gì. Thêm nữa lúc nà o gã cÅ©ng cảm thấy con ngÆ°á»i nà y rất nguy hiểm...
Diệp Kiếm đứng ngoà i cá»a chần chừ, sau đó cÅ©ng quay và o nhà .
Diệp Huệ giÆ°Æ¡ng to mắt lên há»i:
-Sao huynh lại không đi?
-Chẳng sao nữa. Không yên tâm một mình muội ở nhà .
-Sao lại không yên tâm, muá»™i đã mÆ°á»i bốn rồi!
Diệp Kiếm lắc lắc đầu nhìn thanh niên, há»i:
-Nà y, thế ngươi thấy gì ở dưới lòng sông? Những bảo bối gì?
-Bảo bối...?
Thanh niênhỠhững nhìn Diệp Kiếm, đáp:
-Chỉ là má»™t tòa kiến trúc. Trong đó có rất nhiá»u phòng...
-Không thể thế? DÆ°á»›i Sông Trăng nhất định có di tÃch!
Thanh niên mặc nguyên quần áo ngã xuống giÆ°á»ng, nhắm mắt, nói:
-Là má»™t căn cứ. Căn cứ bà máºt của Trung Quốc.
-Sao ngươi biết?
-Ta chui ra từ đó!
-Xạo! Ngươi muốn bịa à ?
Thanh niên lắc đầu, giải thÃch:
-Giá» nhá»› không được nhiá»u. Ta chỉ biết là ta giết rất nhiá»u ngÆ°á»i, sau đấy xảy ra vụ nổ tiếp đó có rất nhiá»u ngÆ°á»i xô đến... còn lại không nhá»› gì nữa cả. Vừa nãy nghe ngÆ°á»i nói má»±c nÆ°á»›c Sông Trăng tụt xuống rồi lại nói cứu ta từ trong sông, ta má»›i suy ra đại khái thôi.
Diệp Kiếm Ä‘i lại bên giÆ°á»ng. ngồi xuống há»i:
-Thế những ngÆ°á»i trong đó...?
-Chết hết rồi!
Diệp Kiếm xoa xoa cằm:
-À! Thì ra ngươi không phải là bị kẻ thù truy đuổi?
Thanh niên nhắm mắt lại, nói bâng quơ.
-Ta không nói thế...
Diệp Kiếm bối rồi, chuyển câu chuyện sang hướng khác:
-Äể ta Ä‘oán má»™t chút váºy. NgÆ°Æ¡i nói là ở dÆ°á»›i căn cứ bà máºt, có rất nhiá»u ngÆ°á»i chạy đến muốn cÆ°á»›p của cải. Hai cánh đánh nhau rồi không cẩn tháºn mìn nổ, ngÆ°Æ¡i chui từ trong nÆ°á»›c lên?
Diệp Huệ hiếu kỳ mở mắt:
-Ca ca! Huynh đang kể chuyện đấy à ?
Diệp Kiếm hừ nhạt:
-Huynh Ä‘ang suy diá»…n.
Ngừng lại má»™t lúc gã há»i:
-Ngươi là bên tấn công hay bên phòng thủ?
Thanh niên lắc đầu:
-Không nhớ nữa.
-Ca ca...
Diệp Huệ chen lá»i, há»i:
-Huynh Ä‘ang nói gì váºy?
Diệp Kiếm Ä‘áºp tay xuống giÆ°á»ng, trách:
-Trẻ con biết gì!
Diệp Huệ bÄ©u môi nhìn Diệp Kiếm, Ä‘oạn nhìn thanh niên. Thanh niên vẫn bà ng hoà ng cúi đầu, chừng nhÆ° Ä‘ang nghÄ© đến Ä‘iá»u gì.
-Phải rồi...
Diệp Kiếm lên tiếng:
-Ta xÆ°ng hô thế nà o? Chẳng lẽ cứ gá»i nà y nà y nà y?
-Xưng hô à ...?
Thanh niên nghiêng đầu ngỡ ngà ng một lúc, đoạn chau mà y:
-Có ngÆ°á»i từng gá»i ta là Sở Nguyên. Thì cứ gá»i là Sở Nguyên váºy!
Last edited by ♥huytuandc♥; 11-12-2008 at 06:31 PM.
|
11-12-2008, 05:33 PM
|
|
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
Chương 239: Nhiệm Vụ Của Diệp Kiếm
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
Sân bay Ôn Thà nh phÃa nam...
Diệp Kiếm xót ruá»™t mở và tiá»n ra, là u bà u.
-Äồ chết tiệt! Sá»›m biết thế Ä‘em nó vá» là m gì! Sở Nguyên đồ đáng chết!
Nguyên lai là Diệp Huệ cố nà i nỉ. Sau khi nghÄ© ngợi má»™t lúc lâu, cuối cùng Diệp Kiếm đồng ý dẫn theo chà ng thanh niên nà y vá».
Diệp Kiếm và Diệp Muá»™i ở Ôn Thà nh. Hai anh em há» có vé máy bay khứ hồi, nhÆ°ng Sở Nguyên thì không có gì hết, vì váºy không thể cùng há» bay má»™t chuyến được. HÆ¡n thế Sở Nguyên không có giấy tá» tùy thân, có tiá»n cÅ©ng không mua được vé máy bay. Vì thế Diệp Kiếm Ä‘Ã nh phải mở và lấy tiá»n mua cho hắn má»™t vé xe khách Ä‘Æ°á»ng dà i. Từ Kinh thà nh đến Ôn Thà nh dà i chừng ba nghìn cây, tiá»n vé là m cho Diệp Kiếm tiếc đứt gan đứt ruá»™t. Trái vá»›i gã, Diệp Huệ lại có vẻ rất hà i lòng, vui vẻ há»i:
-Ca ca, lúc nà o thì Sở Nguyên ca đến?
Diệp Kiếm bực bội:
-Nhanh cũng phải ba ngà y.
Äoạn tá»± đánh mạnh và o trán:
-Ngu thế không biết! Sao ta lại hồ đồ kéo theo cả con sói vá» nhà . Trá»i ạ! Ta đã sai cái gì nhỉ, hãy trừng phạt ta Ä‘i!
-Ca ca...!
Diệp Kiếm nhìn em gái, cÆ°á»i khổ sở:
-Thôi được rồi, nhỡ cũng nhỡ rồi, vé cũng mua rồi, sớm muộn hắn sẽ đến thôi. Ta là m gì còn cách nà o khác nữa?
Diệp Huệ giữ chặt cánh tay anh trai, cÆ°á»i:
-Muội vẫn biết là ca ca tốt mà !
-Tốt cái con khỉ!
Diệp Kiếm là u bà u:
-Lá»›n thế nà y rồi vẫn không là m được ngÆ°á»i tốt. Là m ngÆ°á»i tốt phải có nhiá»u tiá»n tiêu!
Nói rồi khoác túi lên vai, tay dắt Diệp Huệ. Hai ngÆ°á»i hòa và o trong đám đông ra khá»i sân bay...
Sau khi thuê taxi vá» nhà , Diệp Huệ cuống quýt thu dá»n nhà cá»a. Diệp Kiếm nhăn nhó nhìn vẻ lăng xăng của em gái, vứt túi du lịch và o má»™t góc rồi ngã ngÆ°á»i trên sô-pha.
Äể cho Sở Nguyên ở trong nhà cÅ©ng có Ä‘iá»u khó xá», Diệp Kiếm không khá»i đắn Ä‘o ngại ngần. Ôn Thà nh giỠđây đã là má»™t thà nh phố thÆ°Æ¡ng mại công nghiệp, tấc đất tấc và ng. Äặc biệt là chừng hai mÆ°Æ¡i năm nay có rất đông những ngÆ°á»i từ nÆ¡i khác kéo đến, kinh tế phát triển nhanh chóng, giá bất Ä‘á»™ng sản và thuê nhà đắt kinh khủng. Nhiá»u ngÆ°á»i cÆ°á»›i nhau vẫn không tìm được má»™t căn nhà , giá cả cứ tăng Ä‘á»u Ä‘á»u không chịu hạ xuống. NÆ¡i hoang vắng nhất ở ngoại ô, giá nhà cÅ©ng đã tám chÃn ngà n đồng má»™t mét vuông, giá trong ná»™i thà nh lại cà ng không phải nói, chá»— nà o sầm uất ohải hÆ¡n hai vạn đồng...
Bởi váºy ở Ôn Thà nh có câu: “Cứ có nhà nghÄ©a là thà nh triệu phú!â€
Má»™t nÆ¡i mà tấc đất tấc và ng nhÆ° thế, Diệp Kiếm đâu có khả năng thuê má»™t gian phòng ở bên ngoà i cho Sở Nguyên ở? Äã không có nÆ¡i ở, bản thân Sở Nguyên cÅ©ng không có má»™t đồng xu, thế mà gã lại gà n dở kéo Sở Nguyên đến ở nhà mình?
Hai anh em Diệp Kiếm Ä‘Ã nh dồn phòng lại. Gian phòng để tivi có nối mạng Ä‘Ã nh để cho Sở Nguyên thuê, có gì tÃnh sau. Mà phòng nà y thÆ°á»ng ngà y ngoà i để máy vi tÃnh ra cÅ©ng chẳng là m gì khác, thà cho Sở Nguyên thuê thu chút Ãt tiá»n. Gá»i là cho thuê thì có sao? Sở Nguyên đủ cả tay chân, khó gì không tìm được việc là m? HÆ¡n thế nữa đã hứa vá»›i hắn ta cho Ä‘i cùng, là m sao bây giá» lại trở mặt Ä‘uổi hắn ta Ä‘i được?.
Trong lúc đang nghĩ ngợi miên man, chiếc điện thoại trong túi Diệp Kiếm đổ chuông:
-Äồ chó đẻ, nhấc Ä‘iện thoại Ä‘i! Äồ chó đẻ, không nhấc bố mà y cho mà y chết. Äồ chó đẻ…
Diệp Huệ từ phòng khách ló đầu ra, nhăn nhó:
-Ca ca…
-Biết rồi biết rồi! Lần sau thế cứ tắt máy đi!
Diệp Kiếm cà u nhà u, lấy máy di Ä‘á»™ng trong ngÆ°á»i ra. Không phải ai chá»i rủa, đó chỉ là “nhạc chuông†của gã. Nguyên lai Diệp Kiếm không thÃch dùng ca khúc mà khoái ghi những lá»i chá»i bá»›i để là m nhạc chuông Ä‘iện thoại. Äiá»u nà y khiến cho Diệp Huệ rất không vui, cô bé đã nhiá»u lần khuyên anh nhÆ°ng Ä‘á»u không có kết quả gì, rốt cuá»™c chỉ biết khóc sụt sùi... Diệp Huệ giục:
-Ca ca, nghe Ä‘iện thoại của ngÆ°á»i ta Ä‘i.
Diệp Kiếm nhìn mà n hình, hai chữ “Quyá»n Caâ€. Quyá»n Ca là ông chủ của Diệp Kiếm, tuy chÆ°a phải má»™t ông chủ bá»± nhÆ°ng vẫn là ông chủ của gã. Quyá»n Ca đã nhìn thấy mặt mạnh của Diệp Kiếm nên đã tìm cách mua chuá»™c, tặng gã hai suất du lịch Kinh thà nh để đổi lấy lòng trung thà nh.
Diệp Kiếm nhìn xung quanh, Ä‘i đến bà n máy Ä‘iện thoại, nhá» giá»ng:
-Tiểu đệ chà o Äại ca.
-Ừ…
Từ đầu phÃa kia má»™t giá»ng nói trầm, khó chịu:
-Nhãi con! Lâu thế má»›i trả lá»i hả?
Diệp Kiếm biết ông chủ chỉ đùa, vốn Quyá»n Ca là ngÆ°á»i rất hoà nhã, thÃch đùa vá»›i thuá»™c hạ. Diệp Kiếm cÅ©ng cảm thấy mình có váºn may, gặp được ông chủ dá»… tÃnh.
Diệp Kiếm cÆ°á»i, phân bua:
-Äệ vừa vá» tá»›i nhà , Ä‘ang thu dá»n đồ đạc. Không nghe được Ä‘iện thoại của huynh.
-Vui vẻ chứ hả?
Diệp Kiếm cÆ°á»i tÃt mắt:
-Vẫn là Quyá»n Ca hiểu lòng đệ, cho đệ Ä‘i nghỉ được ba ngà y.
Quyá»n Ca cÆ°á»i hà hà :
-Buổi tối đến K3, có chuyện tìm cáºu.
K3 là quán bar do Quyá»n Ca quản lý, tên đầy đủ là “Bão tố kim loại K3â€. Nhiệm vụ trÆ°á»›c đây của Diệp Kiếm là bán giao ma tuý ở đó và má»™t số địa Ä‘iểm khác. Giá» thì thân pháºn gã không nhÆ° trÆ°á»›c nữa, công việc cÅ©ng thay đổi. TrÆ°á»›c kia Diệp Kiếm chỉ là bán lẻ cho ngÆ°á»i dùng, nay gã chỉ cần ngồi má»™t chá»— quản lý việc phân phối. Má»i hoạt Ä‘á»™ng đã thà nh guồng nên Diệp Kiếm khá nhà n nhã...
-Vâng!
Diệp Kiếm trả lá»i, Ä‘oạn cúp máy. Vừa ngồi xuống sô-pha, Diệp Huệ Ä‘i trong thÆ° phòng ra, nói:
-Ca ca đến giúp muội đi chứ.
-Là m gì?
-Bê há»™ muá»™i bá»™ máy vi tÃnh. Từ nay vá» sau gian phòng nà y già nh cho Sở Nguyên ca. Muá»™i cÅ©ng không thể cứ chạy và o đây quấy nhiá»…u...
-Chết tiệt, phiá»n phức quá!
Diệp Kiếm chá»i đổng má»™t câu rồi Ä‘i giúp em gái. Liá»n lúc đó gã tê tái hối háºn, đã chuyển máy vi tÃnh thì ắt phải chuyển bà n, tiếp đó lại phải trải giÆ°á»ng đệm... Bao nhiêu là việc, mất suốt cả buổi đến tối mịt...
Sau khi ăn tối, Diệp Kiếm vơ chiếc áo khoác ngoà i, bảo:
-Huynh đi đây!
Diệp Huệ Ä‘ang rá»a bát, ngẩng lên ngạc nhiên:
-Hôm nay mình vừa đi vỠmà ?
-Ừ... Ông chủ gá»i Ä‘iện đến, bảo đổi là m ca tối.
Diệp Kiếm đẩy cá»a Ä‘i ra dặn:
-Ở nhà nhớ đóng chặt của!
-Biết rồi mà !
Diệp Huệ khoát tay ra hiệu, tiếp tục rá»a bát.
Diệp Kiếm ra khá»i nhà đến K3. NhÆ°ng quán má»›i mở cá»a nên không vá»™i, gã loăng quăng trên phố. Lại nói Ôn Thà nh rất rá»™ng lá»›n, từ nhà gã đến K3 mất rất nhiá»u thá»i gian, Ä‘i bá»™ tốn chừng má»™t giá», Ä‘i xe cÅ©ng mất hÆ¡n mÆ°á»i phút.
Diệp Kiếm rất vui là mình tìm được chá»— là m tốt, nếu không hà ng ngà y riêng Ä‘i lại cÅ©ng đã tốn quá nhiá»u thá»i gian mà mất cÅ©ng không Ãt tiá»n. Mua xe Æ°? Vá»›i thu nháºp hiện nay của Diệp Kiếm, má»™t lốp xe cÅ©ng không mua được. Xe đạp? Trá»i Æ¡i, thá»i nà y ai còn nghÄ© là ngồi xe đạp Ä‘i là m nữa đâu? Ngay đến Ä‘i há»c mà Diệp Huệ cÅ©ng Ä‘i xe bus. ÄÆ°á»ng Ôn Thà nh giỠđây nà o có nhìn thấy má»™t chiếc xe đạp. Nếu có chỉ là xe vui chÆ¡i hai ngÆ°á»i đạp mà thôi!
Chừng tám giá» bốn mÆ°Æ¡i Diệp Kiếm má»›i tá»›i quán K3. Lúc nà y cá»a còn chÆ°a mở. nhân viên Ä‘ang chuẩn bị bà n ghế bên trong.
-Kiếm ca!
Má»™t cô gái ở cá»a nhìn Diệp Kiếm gáºt đầu chà o. Diệp Kiếm cÅ©ng gáºt đầu đáp lá»….
Äi được mấy bÆ°á»›c, gặp Tá»u Bảo, Tá»u Bảo cÅ©ng chà o:
-Kiếm ca!
Nụ cÆ°á»i túc trá»±c trên môi Diệp Kiếm nhÆ°ng trong lòng gã lại thầm chá»i. Gá»i “Diệp Ca†không được sao? Việc gì lại gá»i “Kiếm caâ€?
Từ xa gã nhìn thấy Quyá»n Ca và chủ quán Ä‘ang nói chuyện, bên cạnh còn có má»™t tiếp viên... Quyá»n Ca nháºn ra Diệp Kiếm, vẫy tay gá»i lại:
-Tiểu Kiếm! Nhanh lại đâyQ
-Chà o Quyá»n Ca!
Quyá»n Ca vá»— vai Diệp Kiếm, cÆ°á»i tÃt mắt:
-Chơi đã chứ?
Diệp Kiếm gáºt đầu:
-Äa tạ huynh, cÅ©ng không tồi.
Quyá»n Ca gá»i má»™t nhân viên, dặn dò và i câu. Nhân viên nhanh chóng bê lại mÆ°á»i chai bia. Quyá»n Ca Ä‘Æ°a cho Diệp Kiếm má»™t chai, tá»± mình cầm má»™t chai khác tu cạn, nói:
-Äợi chút Ä‘Æ°a ta Ä‘i chá»— nà y!
-Vâng ạ!
Diệp Kiá»…m sững sá»:
-Thế kinh doanh chỗ nà y…
Ta đã để cho Tiểu CÆ°á»ng thu xếp. Hôm nay cáºu không cần quản ở đây nữa.
Tiểu CÆ°á»ng giỠđã là ngÆ°á»i phụ trách quán bar. Sau khi Diệp Kiếm ngang qua, Tiểu CÆ°á»ng giÆ¡ tay chà o Diệp Kiếm rồi bá» Ä‘i.
-Ủa!
Diệp Kiếm ngá»a cổ nốc mấy ngụm bia, mắt vẫn nhìn vá» cô tiếp viên...Quyá»n Ca cÆ°á»i:
-Thằng nhãi! Mấy hôm nay chơi chưa đã à ?
Diệp Kiếm bối rối cÆ°á»i:
-Äệ Ä‘i nhÆ°ng dẫn theo em gái.
Quyá»n Ca sá»ng sốt, lắc đầu:
-Em gái thì lúc nà o Ä‘Æ°a Ä‘i chẳng được? Äà n ông mà , có dịp tiêu tiá»n thì nên tiêu Ä‘i.
Diệp Kiếm cÆ°á»i:
-Äà n bà thì thay lúc nà o cÅ©ng được. NhÆ°ng em gái chỉ có má»—i má»™t thôi!
Quyá»n Ca im tiếng cÆ°á»i, lắc đầu không nói gì. Diệp Kiếm quả là ngÆ°á»i anh rất thÆ°Æ¡ng em. Có lúc Tiểu CÆ°á»ng đùa sau nà y Diệp Huệ lá»›n lên sẽ là m em rể gã. Diệp Kiếm tuy là ngÆ°á»i tÆ°Æ¡ng đối háo sắc nhÆ°ng chÆ°a há» cặp kè lau lâu vá»›i má»™t ai...
Quyá»n Ca nhìn đồng hồ, vá»— vai Diệp Kiếm giục:
-Äến giá» rồi, Ä‘i thôi.
-Vâng.
Diệp Kiếm vá»™i bá» chai bia xuống Ä‘i theo sau Quyá»n Ca,
Sau khi Quyá»n Ca dặn dò Tiểu CÆ°á»ng mấy câu thì dẫn Diệp Kiếm ra nÆ¡i Ä‘áºu xe, lấy chìa khoá ra ấn và o núm Ä‘iá»u khiển, ánh đèn báo Ä‘á»™ng lấp loá.
Quyá»n Ca há»i:
-Biết lái xe không?
Diệp Kiếm gãi gãi gáy, bẽn lẽn cÆ°á»i.
Quyá»n Ca không để ý, chui và o phÃa ghế buồng lái, quay đầu nhìn Diệp Kiếm đứng ở bên ngoà i, quay cá»a kÃnh xuống nói:
-Äứng Ä‘á»±c ra là m gì? Lên xe Ä‘i.
-Vâng!
Diệp Kiếm cẩn tháºn ngồi và o xe.
Quyá»n Ca cÆ°á»i há»i:
-Cáºu hôm nay sao thế?
-Không sao cả. Có Ä‘iá»u để lão đại lái xe đệ cứ cảm thấy thế nà o ấy.
Quyá»n Ca ngừng tiếng cÆ°á»i:
-Cáºu nhá» tháºt nhÆ° đếm. Không sao cả, ai bảo là cáºu không biết lái xe đâu.
-Äệ cÅ©ng muốn há»c lái xe nhÆ°ng mất những hÆ¡n năm nghìn, tiếc quá.
Quyá»n Ca lắc lắc đầu khởi Ä‘á»™ng máy cho xe chạy khá»i K3. Con xe lÆ°á»›t trên mặt Ä‘Æ°á»ng.
Ban đêm Ôn Thà nh rất sôi Ä‘á»™ng, nÆ¡i nÆ¡i ngÆ°á»i cháºt nhÆ° nêm, nhất là vùng trung tâm, ngỡ nhÆ° là cứ giÆ¡ tay ra là vÆ°á»›ng ngÆ°á»i. Äã váºy xe cÅ©ng nhiá»u là m tắc Ä‘Æ°á»ng. Má»—i lúc và o giá» cao Ä‘iểm, những nÆ¡i thÆ°á»ng ùn tắc khó mà đi qua được. Có Ä‘iá»u không thể không thừa nháºn, Ôn Thà nh quả tháºt là má»™t nÆ¡i tuyệt vá»i. NgÆ°á»i Ôn Thà nh có tiá»n nên các quán bar má»c ra nhÆ° nấm khắp nÆ¡i. Má»—i má»™t gia đình Ä‘á»u biết cách kiếm tiá»n. Vấn Ä‘á» quan trá»ng là quán xá phải to rá»™ng, bởi cá»a hiệu nhá» chẳng ai thèm và o, trừ phi địa Ä‘iểm rất hấp dẫn. CÅ©ng nhÆ° má»™t cá»a hiệu nhá» nà o đó, luôn tạo cho ngÆ°á»i ta được trò chÆ¡i “trá»i đêm má»i nhắm mắtâ€, những nÆ¡i nhÆ° thế nà y quả là rất sôi Ä‘á»™ng. Ở Ôn Thà nh rất dá»… kiếm tiá»n, mà kiếm cả đống tiá»n thì dá»… còn kiếm tiá»n nhá» rất khó. Äầu tÆ° và o mấy triệu thì thu vỠđược hà ng chục triệu. Bởi váºy Ôn Thà nh đã thu hút rất nhiá»u nhà đầu tÆ° và o đây, và dá»… kiếm tiá»n nhất là lÄ©nh vá»±c giải trà ban đêm.
Äồng thá»i vá»›i sá»± phát triển kinh tế của Ôn Thà nh thì tá»™i phạm cÅ©ng phát triển theo. Äi trên Ä‘Æ°á»ng phố, nÆ¡i đâu cÅ©ng nhìn thấy trá»™m cắp, tháºm chà còn có cả cÆ°á»›p. Thá»i gian gần đây xuất hiện cả những băng đảng “xe bayâ€, hai ngÆ°á»i cưỡi má»™t chiếc xe máy tháo biển, chạy rất nhanh vá»t qua phụ nữ, kẻ ngồi sau giáºt những đồ mang trên tay nạn nhân rồi mất hút, có Ä‘uổi cÅ©ng chẳng thể bắt được. Ngoà i những tệ nạn đó ra, hiện tượng tụ há»p băng nhóm cÅ©ng rất nghiêm trá»ng, thỉnh thoảng lại có chuyện các băng đảng thanh trừng nhau tranh già nh địa bà n. Tóm lại ở Ôn Thà nh, sau mÆ°á»i hai giỠđêm rất hiếm thấy phụ nữ Ä‘i má»™t mình trên Ä‘Æ°á»ng...
Sau khi xe chạy hÆ¡n ná»a giỠđồng hồ thì đến má»™t khu vá»±c má»›i. Quyá»n Ca dừng xe ở ngoà i má»™t cá»a hiệu massage, đóng cá»a xe lại, giục:
-NÃ o theo ta.
|
11-12-2008, 05:36 PM
|
|
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
ChÆ°Æ¡ng 240: Váºn May Cho Ai?
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
Diệp Kiếm không biết được vì sao Quyá»n Ca lại dẫn mình Ä‘i đến nÆ¡i nà y, ngỡ ngà ng Ä‘i theo. Hai ngÆ°á»i cởi bá» hết quần áo, qua gian phòng dà nh cho khách quý tắm rá»a rồi Ä‘i và o buồng tắm hÆ¡i.
Phòng dà nh cho khách quý là phòng mát xa Ä‘á»™c láºp, chỉ dà nh cho há»™i viên sá» dụng. Ngoà i há»™i viên và những ngÆ°á»i do há»™i viên Ä‘em tá»›i ra, không ai được và o. Những ngÆ°á»i có tiá»n Ä‘á»u thÃch nÆ¡i nà y, bởi trong bồn nam và nữ tắm chung, không ai quản.
Phòng tắm hÆ¡i không có ngÆ°á»i, bên trong rất vắng vẻ, vừa mở cá»a luồng hÆ¡i nóng ùa ra.
Quyá»n Ca cầm má»™t thùng nÆ°á»›c dá»™i lên lò than, rồi tăng nhiệt Ä‘á»™ ở trong phòng, sau đó đến ngồi má»™t bên, Ä‘áºp tay xuống má»™t chá»— bên cạnh, nói:
-Ngồi xuống đi!
Diệp Kiếm ngồi xuống bên cạnh Quyá»n Ca. Diệp Kiếm nhìn thấy trên mình Quyá»n ca có rất nhiá»u vết thÆ°Æ¡ng cÅ©, chằng chịt nhÆ° những con rết. Những vết nà y là vết dao chém. Nghe nói Quyá»n Ca lúc còn trẻ là mãnh tÆ°á»›ng dÆ°á»›i quyá»n má»™t ông chủ lá»›n. Những vết thÆ°Æ¡ng nà y là do dao chém trong những cuá»™c già nh giáºt địa bà n.
Quyá»n Ca nhắm mắt lại dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang thưởng thức sá»± thoái mái của hÆ¡i nóng, bá»—ng há»i:
-Cảm thấy thế nà o?
-ThÃch lắm.
Quyá»n Ca mở mắt ra cÆ°á»i:
-Nơi nà y cũng là chỗ ta quản.
Diệp Kiếm gáºt đầu. Lúc và o cá»a gã đã thấy những nhân viên phục vụ Ä‘á»u tá» vẻ cung kÃnh đối vá»›i Quyá»n Ca nên tin luôn.
Quyá»n Ca thở dà i:
-Ôi! Lão ca không biết dùng ngÆ°á»i, chẳng có tâm tÆ° tranh hùng tranh bá lúc đó. GiỠđây luôn chỉ nghÄ© đến má»—i ngà y cứ yên ắng sống qua Ä‘i.
Diệp Kiếm cÆ°á»i:
-Quyá»n Ca! Huynh giỠđây Ä‘ang sung sức lắm mà .
Quyá»n Ca nhìn Diệp Kiếm cÆ°á»i:
-Cáºu nhá»! Không cần phải an ủi ta đâu. Ta đã ngoà i bốn mÆ°Æ¡i rồi, Ãt năm nữa thôi là chui và o quan tà i đó.
Ngừng lại một lúc, phủi tay nói:
-Có Ä‘iá»u ta cÅ©ng muốn sống những ngà y an nhà n má»™t tÃ. NhÆ°ng ngÆ°á»i khác không muốn. Băng nhóm Dạ Bang gần đây thÆ°á»ng xuyên tìm ta gây phiá»n toái, là m cho ta lúc nà o cÅ©ng Ä‘iên đầu.
Diệp Kiếm không nói gì, bởi vì gã cÅ©ng không biết nên nói gì. Chuyện tranh địa bà n là việc của Diệp Kiếm quản lý, nhÆ°ng gã chỉ phụ trách quán K3. Tuy cÅ©ng có mấy lần váºt lá»™n nhÆ°ng khi đó còn chÆ°a được Quyá»n Ca để mắt tá»›i, coi là loại côn đồ hạ đẳng. Sau khi Quyá»n Ca nâng gã lên, Diệp Kiếm không còn cầm dao tham gia ẩu đả nữa.
Lúc nà y Quyá»n Ca há»i:
-Diệp Kiếm! Hai hôm trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i gá»i Ä‘iện thoại bảo tìm cho ta má»™t cao thủ. Giá» hắn ở đâu?
Diệp Kiếm đáp:
-Äang trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i đến đây hai hôm nữa sẽ tá»›i.
Quyá»n Ca gáºt đầu:
-Tạm thá»i giao nó cho ngÆ°Æ¡i. TrÆ°á»›c hết hãy chăm sóc. Nếu thấy được thì lôi và o dùng trông coi địa bà n.
-Äa tạ Quyá»n Ca!
Diệp Kiếm ngừng lại chút lại há»i:
-NhÆ°ng Äại ca, huynh Ä‘Æ°a đệ đến đây là m gì?
Quyá»n Ca cÆ°á»i, chá»i:
-Thằng ngốc! Lại còn phải để ta nói à ?
Ngừng và i giây Quyá»n Ca nói tiếp:
-Hai hôm cáºu Ä‘i nghỉ, quán bar ta đã tạm thá»i giao cho đứa khác, cáºu không cần đến đấy nữa!
Diệp Kiếm sững sá»:
-Vì sao? Không phải là m…
Quyá»n Ca phẩy tay ra hiệu không há»i thêm:
-Chá»› nghÄ© lung tung! Hai hôm nữa chuyển giúp ta má»™t lô hà ng. Yên tâm Ä‘i, tiá»n công ta sẽ thanh toán đẹp. Giá» thì cứ nghỉ ngÆ¡i cho thoải mái, Tiểu Kiếm à ! Những ngÆ°á»i nhanh nhẹn ở bên ta rất Ãt, ta nhìn xung quanh chỉ có cáºu. Äừng để ta thất vá»ng!
Diệp Kiếm thở dà i nhẹ nhõm, gáºt đầu:
-Quyá»n Ca à . Yên tâm Ä‘i, việc huynh giao đệ nhất định là m trá»n.
Quyá»n Ca “ừ†má»™t tiếng quay đầu nhìn ra ngoà i cá»a kÃnh, nói:
-Bá»n chúng đến rồi đấy. Và o Ä‘i!
Diệp Kiếm ngoái đầu, thấy hai tiếp viên trên mình chỉ quấn má»—i khăn tắm Ä‘i đến. Gã sững sá»:
-Quyá»n Ca…
Quyá»n Ca cÆ°á»i hà hà , vá»— lÆ°ng Diệp Kiếm:
-Ta đã nói rồi, Ä‘Ã n ông mà . Äáng tiêu tiá»n lúc nà o thì hẵng tiêu Ä‘i...
Hai ngÆ°á»i ra khá»i buồng xông hÆ¡i, đến ngâm mình trong bồn tắm. Hai thiếu nữ xinh đẹp bá» khăn quấn, loã lồ trÆ°á»n xuống bên cạnh...
Quyá»n Ca vừa hưởng thụ vừa há»i:
-Thế nà o?
Diệp Kiếm lim dim mắt, áºm ừ:
-Tuyệt lắm, đa tạ đại ca.
Quyá»n Ca cÆ°á»i hà hà :
-Thằng nhãi, nếu tuyệt thì dẫn cô ta lên phòng, trên gác đó...
-Không không...
Diệp Kiếm vội vã ngăn lại:
-Không cần, em gái đệ Ä‘ang ở nhà chá».
Quyá»n Ca mỉm cÆ°á»i lắc đầu, nằm nhoà i ra cho thiếu nữ masage...
*************
Diệp Kiếm Ä‘Æ°a hà ng cho Quyá»n Ca không phải chỉ má»›i má»™t lần. Những lần trÆ°á»›c, gã Ä‘á»u tìm cách để trót lá»t, đây là điá»u mà Quyá»n Ca Æ°ng ý. NhÆ°ng lần nà y Quyá»n Ca lại để gã nghỉ ngÆ¡i hưởng thụ những mấy ngà y, quả là má»™t chuyện hiếm thấy. Diệp Kiếm hiểu đợt Ä‘Æ°a hà ng nà y quả không giản Ä‘Æ¡n...
Sau ngà y nghỉ thứ hai, buổi chiá»u ngà y thứ ba Diệp Kiếm cuối cùng cÅ©ng đón được ngÆ°á»i cần đón...
Sở Nguyên là tên của thanh niên chá»™t mắt đó. Kỳ thá»±c hắn đã quên hẳn tên mình, chỉ nhá»› loáng thoáng có ngÆ°á»i lúc đó đã nhÆ° váºy, tháºm chà cÅ©ng không hiểu há» gá»i mình hay gá»i ai. à thức hắn lúc đó hết sức mô hồ cháºp chá»n, thế rồi hắn cÅ©ng đồng ý lấy luôn cái tên ấy.
Sở Nguyên không biết mình là ai, đến từ đâu, tên gá»i của mình là gì, có bạn bè không? Sở Nguyên không còn nhá»› má»™t cái gì, chỉ nhá»› má»—i Ä‘iá»u duy nhất là mình đã giết rất nhiá»u ngÆ°á»i. Tháºt vô vị, Sở Nguyên không yên tâm vá»›i Ä‘iá»u nà y. Và cÅ©ng có phải không, trÆ°á»›c khi mất trà nhá»› Sở Nguyên cÅ©ng đã có tÃnh cách nà y? GiỠđây Sở Nguyên không hiểu gì nữa cả, Ä‘iá»u cần nghÄ© là tÆ°Æ¡ng lai.
Sở Nguyên vốn cÅ©ng không có ý định Ä‘i tìm hai anh em Diệp Kiếm nhÆ°ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại mãi rồi quyết định tìm đến há», bởi vì há» là những ngÆ°á»i quen duy nhất của hắn hiện tại, phần nữa Diệp Huệ ở cạnh Ä‘á»™ng viên, cuối cùng Diệp Kiến má»›i đồng ý để cho Sở Nguyên đến vá»›i há».
Äối vá»›i hai anh em Diệp Kiếm, tá»± đáy lòng Sở Nguyên có chút phản cảm. Phải rồi, rất phản cảm. Bởi hắn không thÃch dá»±a dẫm và o ai. NhÆ°ng lý trà mách bảo, hiện giá» nÆ¡i duy nhất để Sở Nguyên nÆ°Æ¡ng dá»±a là hai anh em há». Cho dù Sở Nguyên trÆ°á»›c đây là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng giỠđây bản thân hắn không có má»™t giấy tá» gì tùy thân, không cÆ¡m ăn, không nhà ở. Nếu không tìm ngÆ°á»i để cáºy nhá», e chỉ và i ngà y là chết đói trên Ä‘Æ°á»ng mất...
Bởi vì Sở Nguyên không có hồ sÆ¡ lý lịch do đó Diệp Kiếm Ä‘Ã nh phải mua vé ô tô Ä‘Æ°á»ng dà i, còn Ä‘Æ°a cho năm mÆ°Æ¡i đồng tiá»n ăn dá»c Ä‘Æ°á»ng. Diệp Kiếm xót của lắm. Năm chục đồng đó là tà i sản của Sở Nguyên rồi nhÆ°ng cÅ©ng không thuá»™c vá» Sở Nguyên. Sở Nguyên không thÃch có cảm giác dá»±a dẫm và o ngÆ°á»i khác nên nghÄ© sau nà y sẽ trả lại cho Diệp Kiếm.
Sở Nguyên mua chiếc kÃnh Ä‘en Ä‘eo mắt mất mÆ°á»i đồng. Tuy hắn không muốn nhÆ°ng đó là gợi ý của Diệp Huệ, cuối cùng Sở Nguyên nghe theo. Chất lượng chiếc kÃnh nà y rất kém, nhÆ°ng Ãt nhất bên ngoà i nhìn và o không thấy được hắn bị mất má»™t mắt. Sở Nguyên Ä‘eo và o luôn cảm thấy nhÆ° ngÆ°á»i mù. Mốt Ä‘eo kÃnh Ä‘en má»i nÆ¡i má»i lúc đã không thịnh hà nh từ mÆ°á»i năm rồi nhÆ°ng Sở Nguyên vẫn phải Ä‘eo. Sau hai ngà y Ä‘i Ä‘Æ°á»ng chiá»u ngà y thứ ba thì Sở Nguyên đến Ôn Thà nh.
Vừa xuống xe, Sở Nguyên Ä‘i đến quầy Ä‘iện thoại gá»i và o máy Diệp Kiếm.
-Alô.
Giá»ng Diệp Kiếm trong Ä‘iện thoại:
-Tôi đến rồi.
-Ừ! Ngươi ở đâu?
Sở Nguyên ngước đầu nhìn biển hiệu ở bến xe, nói:
-Bến xe khách Tân Thà nh.
Diệp Kiếm trầm ngâm má»™t lúc, há»i:
-NgÆ°Æ¡i còn tiá»n không?
-Còn. Bốn mươi đồng.
-Äủ rồi. NgÆ°Æ¡i Ä‘i taxi đến số 307 dãy A Ä‘Æ°á»ng Quế HÆ°Æ¡ng Kiá»u Khu.
-Ừ!
Sở Nguyên gác Ä‘iện thoại há»i chủ cá»a hiệu Ä‘iện thoại:
-Bao nhiêu?
Chủ cá»a hiệu là má»™t ông già xoè bà n tay ra, nói:
-Ân củ! ( Năm hà o, tiếng của Ôn Thà nh).
Sở Nguyên gá»i năm hà o cho chủ cá»a hiệu. Hắn đâu biết chủ hiệu đòi bao nhiêu, chỉ nhìn bà n tay xoè năm ngón mà đoán ra.
Ngồi taxi đến địa Ä‘iểm Diệp Kiếm nói, đúng hết số tiá»n còn lại chỉ thừa năm hà o. Sở Nguyên tìm đến phòng 307, chần chừ má»™t lúc má»›i gõ cá»a.
“Kétâ€, cá»a mở ra, Diệp Kiếm thò đầu ra nhìn:
-VÃ o Ä‘i!
Sở Nguyên Ä‘i và o, thuáºn tay khép cá»a. Hắn không có gì trong tay, trên ngÆ°á»i là bá»™ quần áo Diệp Kiếm mua cho, bá»™ quân phục đầy máu đã vứt bá».
Diệp Kiếm và o nhà ngồi trên sô-pha, hai chân gác lên bà n trà , một tay thuốc lá, một tay cầm gạt tà n nhìn tivi, nói:
-Muốn xem thì ngồi xem!
Rồi chỉ vỠphòng sách ở bên cạnh nói:
-Gian phòng ấy là cho ngươi.
Sở Nguyên nhìn ngôi nhà , tổng cá»™ng có ba gian, má»™t gian phòng khách rất cháºt, má»™t buồng vệ sinh nhá», má»™t ô ngăn cạnh phòng khách là m nhà bếp. Tổng diện tÃch chừng hÆ¡n tám mÆ°Æ¡i mét vuông. Phòng ở của Sở Nguyên là phòng Ä‘á»c sách đã được quét dá»n sạch sẽ, giá» trong đó chỉ còn lại chiếc giá để má»™t Ãt sách. Sà n nhà trải thảm xem nhÆ° là giÆ°á»ng.
Sở Nguyên nhìn mấy quyển sách trên giá, Ä‘á»u là sách phổ thông cÆ¡ sở. Hắn đến phòng khách ngồi xuống sô-pha. há»i:
-Em cáºu đâu?
Diệp Kiếm lÆ°á»m Sở Nguyên, hừ nhạt:
-Äi há»c! Nà y, ta cảnh cáo ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c, ta để cho ngÆ°Æ¡i ở chá»— tốt, cấm được quấy quả em gái ta!
-Không có hứng thú!
Sở Nguyên lại há»i:
-Ngươi nói công tác gì?
-Ừ. Ta nói vá»›i ông chủ rồi. Ông ấy dặn trÆ°á»›c hết ngÆ°Æ¡i cứ theo ta. Tiá»n lÆ°Æ¡ng sẽ có, muốn kiếm tiá»n phải tá»± dá»±a và o mình.
-Là m gì?
-Bán bột. Có dám không?
-Ừ.
Diệp Kiếm nhìn Sở Nguyên má»™t cách kỳ quái, há»i:
-Ngươi chỉ phản ứng thế thôi à ?
Sở Nguyên lạnh lùng đáp:
-Còn phải sao nữa?
Diệp Kiếm ngồi thẳng ngÆ°á»i lên, nói:
-Ta nói bột là Hêrôin hiểu chưa?
-Ta biết rồi. Ma túy!
Diệp Kiếm há hốc mồm nhìn Sở Nguyên cứ nhÆ° nhìn quái váºt. Bình thÆ°á»ng nghe thấy ba chữ “Hêrôin†bất cứ ai cÅ©ng phải giáºt mình lên má»™t cái, thế mà thằng cha nà y lại cho là chuyện bình thÆ°á»ng. Hay trÆ°á»›c đây nó đã từng buôn ma tuý?
Diệp Kiếm lắc đầu:
-Nhưng không được nói với em gái ta!
-Ừ...!
Äúng lúc đó máy Diệp Kiếm réo chuông...
“Äồ chó đẻ, nghe Ä‘iện thoại Ä‘i. Äồ chó đẻ…â€
Sở Nguyên nhìn chiếc máy di Ä‘á»™ng, hÆ¡i chau mà y, trong mắt má»™t tia tối lÆ°á»›t qua, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang nhá»› lại gì đó mà nghÄ© mãi không ra. Diệp Kiếm ấn nút nghe:
-Quyá»n Ca ạ? Vâng, ngay láºp tức!
Diệp Kiếm tắt máy, nhìn Sở Nguyên:
-Nà o đi, bắt đầu là m việc!
Äoạn gã tắt thuốc, dẫn Sở Nguyên ra khá»i nhà , vẫy taxi đến K3. Vốn Diệp Kiếm không muốn Ä‘i xe nhÆ°ng ông chủ Ä‘ang ngồi đợi, Ä‘Ã nh ngáºm đắng nuốt cay chi tiá»n taxi...
Má»›i là buổi chiá»u, K3 còn chÆ°a mở cá»a. Diệp Kiếm bấm chuông, cá»a cuốn kéo lên, nhân viên bảo vệ nhìn thấy gã, gáºt đầu:
-Chà o Kiếm ca!
Diệp Kiếm nhìn Sở Nguyên phÃa sau, hất hà m:
-Theo ta và o!
Hai ngÆ°á»i và o trong, Quyá»n Ca ngồi cạnh quầy, nhìn Diệp Kiếm vẫy tay. Diệp Kiếm Ä‘i đến, nói:
-Tiểu đệ chà o Quyá»n Ca.
Äoạn nhìn hai ngÆ°á»i hai bên, chà o:
-Chà o Äao ca, Trợ ca!
Tiểu Äao và Tiểu Trợ Ä‘á»u là tay chân thân cáºn của Quyá»n Ca, có thá»i gian đã là m vệ sÄ©. Từng nghe hai ngÆ°á»i nà y đã qua lÃnh, rất lợi hại, nhÆ°ng Diệp Kiếm chÆ°a thấy hỠđánh nhau bao giá». Hai ngÆ°á»i nà y thÆ°á»ng đến đây uống rượu, nhiá»u lần quá nên Diệp Kiếm má»›i nháºn biết được há».
Quyá»n Ca cÆ°á»i:
-VÃ o Ä‘i!
Äoạn nhìn Sở Nguyên, há»i:
-Là cáºu ta?
-Vâng ạ! Hắn là ngÆ°á»i bạn mà em đã kể.
-Ừ!
Quyá»n Ca gáºt đầu rồi không nói gì thêm nữa. Diệp Kiếm nói:
-Quyá»n Ca, bạn của đệ rất khá, yên tâm Ä‘i!
Quyá»n Ca nhìn Sở Nguyên, bặm môi há»i:
-NgÆ°Æ¡i định để cáºu ta Ä‘i theo ngÆ°Æ¡i?
Diệp Kiếm cÆ°á»i đáp:
-Bạn của đệ rất giá»i đánh nhau, có cáºu ta giúp đệ không sợ gì cả.
-Ủa...?
Quyá»n Ca hứng thú nhìn Sở Nguyên, Sở Nguyên vẫn lạnh tanh không nói gì.
-Tháºt có thể đánh nhau được?
Quyá»n Ca nhìn sang Tiểu Trợ ra hiệu. Tiểu Trợ nghiêng nghiêng cổ lắc lắc, phát ra những tiếng “rắc rắcâ€.
Diệp Kiếm tái mặt, vội nói:
-Quyá»n Ca…
Quyá»n Ca phủi tay nói:
-Yên tâm. Tiểu Trợ có bà i bản.
Tiểu Trợ tung má»™t quyá»n và o mặt Sở Nguyên. Sở Nguyên vẫn đứng yên, chỉ há»i hợt giÆ¡ tay trái chặn lấy khá»›p cổ tay Tiểu Trợ. Tay Tiểu Trợ chợt má»m ra không còn sức uy hiếp. Tiểu Trợ Ä‘ang định thu tay trái vá» tung chân đá, nhÆ°ng Sở Nguyên còn nhanh hÆ¡n, tay phải tung má»™t quả và o ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng...
“Bụp†Tiểu Trợ bay tÃt ra xa, lá»™n nhà o lên mấy chiếc bà n rồi không thấy bò dáºy nữa.
Diệp Kiếm, Quyá»n Ca và Tiểu Äao trố mắt kinh ngạc nhìn Sở Nguyên. Tiểu Trợ, Tiểu Äao Ä‘á»u là thuá»™c hạ bên mình của Quyá»n Ca, được mệnh danh là “Nhị kim nguyênâ€, thế mà chỉ má»™t đòn tùy tiện của Sở Nguyên đã giải quyết xong. Diệp Kiếm cà ng kinh ngạc hÆ¡n, vốn biết Sở Nguyên có khả năng đánh nhau nhÆ°ng không tưởng tượng lại đến mức nhÆ° thế.
Quyá»n Ca vốn là ngÆ°á»i là m đại sá»±, sau cú hoảng hốt tạm thá»i lấy lại ngay bình tÄ©nh, gáºt đầu Æ°ng ý:
-Khá lắm, rất biết đánh nhau!
Diệp Kiếm có chút cấn cá há»i:
-Chuyện nà y… Quyá»n Ca...
Quyá»n Ca khoát tay nói:
-Không liên quan chuyện của cáºu. Nà y Tiểu Kiếm, ngÆ°á»i cáºu giá»›i thiệu tuyệt lắm!
Äoạn đứng lên, nói:
-Việc nà y giao cho hai cáºu phụ trách. Cáºu tên gì?
Diệp Kiếm vội vã đáp thay:
-Tên là Sở Nguyên.
Quyá»n Ca cÆ°á»i tÃt mắt, nói:
-Tiểu Äao, dẫn há» Ä‘i lấy hà ng. Có việc gì các cáºu cứ há»i Tiểu Äao, nó sẽ bảo.
Sau khi Tiểu Äao dẫn Sở Nguyên và Diệp Kiếm Ä‘i ra, Quyá»n Ca ngồi lại bên quầy, mãi lúc sau Tiểu Trợ má»›i ê ẩm ngồi lên, mặt Ä‘á» nhÆ° gấc, không ngừng xoa xoa ngá»±c.
Quyá»n Ca châm Ä‘iếu thuốc rÃt mạnh má»™t hÆ¡i, khẽ há»i:
-Thế nà o?
Tiểu Trợ nhăn nhó, thở hổn hển đáp:
-Rất lợi hại. Lúc đó may mà hắn ta thu tay vá», nếu không thì đệ còn chÆ°a dáºy nổi.
Quyá»n Ca gáºt đầu vẫy vẫy tà n thuốc:
-Quả là cao thủ, nhân tà i nà y không thể để lãng phÃ. Thu xếp Ä‘i, để cho hắn ta đánh bá»n Hắc quyá»n.
Tiểu Trợ khe khẽ nói:
-Quyá»n Ca à ! Thằng cha nà y có thể tin không?
Quyá»n Ca lÆ°á»m Tiểu Trợ cÆ°á»i:
-Äã vá»™i nghi ngá» há»?
Tiểu Trợ thở dà i lắc đầu:
-Tiểu Kiếm chỉ tình cỠtìm được hắn, biết đâu được chuyện trước đây? Hơn nữa bản thân hắn lang thang, đại loại như thế nà y có…
-Sao ta lại không biết. Nên mới phải để cho ngươi thỠxem nó thế nà o.
Quyá»n Ca rÃt má»™t hÆ¡i nữa nói tiếp:
-Thá»±c ra ta cÅ©ng rất Ä‘au đầu nhÆ°ng là ngÆ°á»i Tiểu Kiếm giá»›i thiệu, để cho nó có chút thể diện.
-Nhưng mà …
-Ta biết rồi. Thá»±c ra thì ta cÅ©ng lo. Chuyện ngẫu nhiên có được nó, ta cÅ©ng có lÆ°á»ng. NhÆ°ng quả tháºt nó là má»™t nhân tà i, nếu biết lợi dụng thì chúng ta sẽ kiếm được vô khối tiá»n.
Quyá»n Ca nghÄ© ngợi rồi nói tiếp:
-Cứ bố trà nó đánh bá»n Hắc Quyá»n. Äừng để tiếp xúc vá»›i quá nhiá»u việc. CÅ©ng cần cảnh giác má»™t chút.
-Nhưng còn Tiểu Kiếm… liệu có vấn đỠgì không?
Quyá»n Ca lắc đầu cÆ°á»i:
-Tiểu Kiếm chẳng có vấn Ä‘á» gì. Nếu có nó đã chẳng cho chúng ta biết nó có đứa em gái mà nó rất yêu quý. Vả lại Tiểu Kiếm là má»™t thằng rất khôn lanh nhanh nhẹn. Nếu có lòng dạ gì thì ngÆ°Æ¡i cứ cho nó miếng bánh, nó sẽ moi hết ruá»™t gan ra cho ngÆ°Æ¡i. Nà y Tiểu Trợ, ngÆ°Æ¡i còn kém má»™t Ä‘iá»u, nên há»c cách nhìn ngÆ°á»i.
-Quyá»n Ca!
Tiểu Trợ lết đến ngồi bên cạnh:
-Äệ không hiểu lắm. Huynh vì sao lại nhìn đúng thằng Tiểu Kiếm? Vá»›i con ngÆ°á»i đó, đệ chẳng thấy có gì đặc biệt.
Quyá»n Ca cÆ°á»i hà hà :
-Ta đương nhiên là có cách dùng.
-Nhưng hà ng lần nà y thì sao...?
Quyá»n Ca cÆ°á»i tÃt mắt:
-Ta cÅ©ng không nghÄ© hôm nay Tiểu Kiếm dẫn nó đến. Hà , kể cÅ©ng có chút thất sách... Có Ä‘iá»u không sao, tung ra má»™t món thá» Sở Nguyên thế nà y cÅ©ng đáng giá lắm. Hà hà hà ...
Quyá»n Ca rÃt má»™t hÆ¡i thuốc dà i, chu môi nhả khói thà nh hình chữ “o†rồi lại nhả tiếp má»™t vòng khác luồn và o vòng tròn đầu tiên. Các vòng khói dần dần toả ra tan và o trong không gian...
|
11-12-2008, 09:19 PM
|
|
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
ChÆ°Æ¡ng 241: Váºn May Cho Ai? (2)
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
Tiểu Äao dẫn Diệp Kiếm và Sở Nguyên ra lối cá»a sau, đến bãi Ä‘á»— xe gần đó. Äóng cá»a xe xong, Diệp Kiếm há»i:
-Äao ca, hà ng đâu?
-Không ở đây.
Tiểu Äao mở máy ra khá»i bãi, trÆ°á»›c hết đến Ä‘á»— cạnh má»™t siêu thị, và o mua má»™t Ãt đồ ăn nguá»™i. Diệp Kiến ngẩn ngÆ°á»i:
-Äao ca! Huynh là …
Tiểu Äao ngồi lại và o ghế lái, đáp:
-Sáng sá»›m mai đến bến tà u Ä‘Æ°á»ng Äan Thà nh tại Tô Thà nh giao dịch. Chúng ta không còn thá»i gian, phải ăn dá»c Ä‘Æ°á»ng.
-Thế nhưng hà ng?
Tiểu Äao vén tay áo nhìn đồng hồ:
-Sắp đến rồi.
Äoạn im lặng không nói gì thêm, chăm chú lái xe, má»™t lúc sau dừng lại ở rìa Ä‘Æ°á»ng.
Tiểu Äao không sốt ruá»™t nhÆ°ng Diệp Kiếm không giẩu nổi lo lắng, còn Sở Nguyên thì không há» báºn tâm, chỉ tá»±a đầu và o ghá» nhÆ° Ä‘ang ngủ.
Và i phút sau, má»™t chiếc xe việt dã dừng ngay phÃa trÆ°á»›c há», Tiểu Äao nhìn biển số xong, ra hiệu: “Xuống xe!â€
Cả ba cùng ra khá»i xe. Từ chiếc việt dã, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông chừng ba mÆ°Æ¡i tuổi Ä‘i xuống. Tiểu Äao và ngÆ°á»i nà y gáºt đầu chà o nhau, trao đổi và i câu rồi đổi chìa khoá, bên nà y lấy xe của bên kia...
Tiểu Äao Ä‘Æ°a chìa khoá cừa nháºn được cho Sở Nguyên, ra lệnh: “Mà y lái!â€
Sở Nguyên không nói gì, lặng lẽ cầm chìa khoá ngồi và o ghế lái. Tiểu Äao nhìn đồng hồ, ra lệnh:
-Äi Tô Thà nh.
Sở Nguyên ngoái đầu há»i:
-Có bản đồ không?
-Hừ…
Tiểu Äao nhìn Diệp Kiếm. Diệp Kiếm nhún vai:
-Nó chÆ°a xuống miá»n nam bao giá».
Tiểu Äao lắc đầu, nhìn và o siêu thị bá»±c dá»c:
-VÃ o mua Ä‘i!
Diệp Kiếm chạy xuống mua bản đồ. Sở Nguyên cầm bản đồ, liếc qua rồi ném sang bên, chiến xe chồm lên phóng vút đi...
Diệp Kiếm nhìn tỠbản đồ, chau mà y:
-Không xem à ?
Sở Nguyên há»i hợt:
-Xem xong rồi!
-Cái gì? Nhanh thế à ?
Diệp Kiếm nhá»› Sở Nguyên má»›i chỉ nhìn lÆ°á»›t qua tấm bản đồ, giá»i thì chừng mÆ°á»i giây, trong khoảng thá»i gian đó là m sao mà kịp nháºn ra Ä‘Æ°á»ng nét, chÆ°a nói đến nhá»› được? Nếu đúng nhÆ° hắn nói, thằng cha nà y khéo là siêu nhân chắc?
Không chỉ Diệp Kiếm, cả Tiá»u Äao cÅ©ng trố mắt ngạc nhiên. Diệp Kiếm ho nhẹ má»™t tiếng, há»i
-Nà y Äao ca, hà ng đâu?
Tiểu Äao không trả lá»i, phẩy tay ra hiệu cho Diệp Kiếm ngồi xuống, là m má»™t Ä‘á»™ng tác gì đó. Bá»—ng “xẹt†má»™t tiếng nhẹ, ghế ngồi báºt lên, thì ra ở giữa còn có má»™t tầng nữa.
Tiểu Äao láºt ghế, bên dÆ°á»›i lá»™ ra má»™t cặp khoá số mà u Ä‘en nằm trong má»™t hốc vuông. Gã lấy má»™t tá» giấy nhá» giao cho Diệp Kiếm, nhìn Sở Nguyên nói:
-3745.
Diệp Kiếm theo máºt mã mở cặp. Bên trong toà n những tá» tiá»n 100 tệ, nhìn số lượng phải đến hà ng triệu.
Diệp Kiếm sững ngÆ°á»i:
-Lần nà y là mua hà ng?
“Ừ!†Tiểu Äao gáºt đầu: “Äã hợp tác nhiá»u lần rồi. Không có vấn Ä‘á» gì đâu!â€
Diệp Kiếm cÅ©ng máy móc gáºt đầu. Äiá»u sợ nhất là lần đầu tiên giao dịch, vì không hiểu phÃa bên kia có đáng tin hay không, chuyện cÆ°á»›p tiá»n hoặc cÆ°á»›p hà ng vốn thÆ°á»ng vẫn xẩy ra. Sau khi buôn bán và i lần thì đôi bên má»›i có Ä‘Æ°á»c lòng tin, tuy vẫn còn những nguy hiểm phÃa trÆ°á»›c nhÆ°ng không còn lo lắng lắm nữa.
Tiểu Äao giao chiếc cặp cho Diệp Kiếm, khẽ dặn:
-Ông chủ lá»›n gần đây đã xẩy ra và i việc, không kiếm được đủ trợ thủ. Những ngÆ°á»i bên cạnh Quyá»n Ca cÅ©ng đã kéo Ä‘i hết, nên lần nà y Quyá»n Ca phân cho tao và mà y công việc nà y. Phải khôn ngoan chút, đây là buôn bán lá»›n!
Diệp Kiếm mở cặp, bên trong còn có hai khẩu súng ngắn và má»™t trăm viên đạn. Vừa nhìn gã lạnh cả xÆ°Æ¡ng sống: “Cái nà y…â€
-Äể phòng thân...
Tiểu Äao nhắc:
-Không có nguy hiểm đâu, nhưng cũng phải đỠphòng!
Diệp Kiếm trao súng cho Tiểu Äao rồi để cặp số lại chá»— cÅ©, Ä‘áºy xong đáp:
-Hiểu rồi!
Ngừng má»™t lúc, Diệp Kiếm lại há»i:
-Äao ca! Chuyến nà y chỉ có hai chúng ta, có thể là m nổi không?
Tiểu Äao nhét đạn và o băng, đáp:
-Thá»±c ra chẳng còn cách gì hÆ¡n. Tìm không ra ngÆ°á»i. Mà ông chủ lá»›n thì không muốn để tuá»™t chuyến hà ng nà y.
Ngừng một lúc y nói tiếp:
-Hợp tác nhiá»u lần rồi, Ä‘á»™ tin cáºy cao. Không lo xẩy ra chuyện gì đâu.
-Äối phÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i thế nà o?
Tiểu Äao lắp băng đạn và o súng, nâng súng trên tay hồi lâu, nói:
-Là cầu đầu tiên của Thái quốc. Hà ng Thái bán ra cho phÃa đó, sang qua tay cho chúng ta...
-Vì sao chúng ta không trực tiếp mua từ Thái quốc?
Tiểu Äao cÆ°á»i nhạt:
-NghÄ© má»™t chút, chÆ°a nói tá»›i Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, chỉ riêng chuyện nháºn hà ng từ bên đó, chúng ta cÅ©ng chẳng ăn nổi đâu!
Diệp Kiếm ngẩn ra rồi gáºt đầu chấp nháºn. CÅ©ng giống vá»›i nhà máy sản xuất hà ng hoá, chỉ xuất từng lô lá»›n, ngÆ°á»i bán lẻ không thể đến nhà máy bởi há» nuốt không trôi. Chỉ có nhà máy giao cho tổng đại lý nháºp vá» phân phối lại, rồi qua và i khâu nữa má»›i tá»›i tay ngÆ°á»i tiêu dùng, vì thế mà khi đến bÆ°á»›c sau cùng thì bao giá» giá cÅ©ng Ä‘á»™i lên cao.
Tiểu Äao nạp đạn và o khẩu súng thứ hai rồi giao cho Diệp Kiếm. Diệp Kiếm đón lấy nghịch má»™t lúc, nhÆ°ng nhìn kiểu cầm súng của gã thì biết ngay chÆ°a bao giá» sá» dụng.
-Biết bắn không?
-Cái nà y…
Diệp Kiếm gãi gáy:
-Có lẽ không khó lắm chứ?
Tiểu Äao lắc đầu, lấy lại súng. Súng nà o bắn cÅ©ng có phản lá»±c, những ai chÆ°a luyện thì không thể bắn trúng, tháºm chà còn có thể là m bị thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i phÃa mình. Tiểu Äao không dám để Diệp Kiếm bắn thá», nhìn kiểu gã cầm súng thì đạn chỉ tìm chim thôi.
Diệp Kiếm bị lấy lại súng cÅ©ng không tiếc. Vốn gã không thÃch gì súng đạn, đến cầm dao Ä‘i chém ngÆ°á»i đã bủn rủn hết chân tay, nói gì đến súng ống.
Tiểu Äao nhìn Sở Nguyên. Cuối cùng cÅ©ng không giao súng cho hắn mà giắt cả hai khẩu và o lÆ°ng.
Từ Ôn Thà nh đến Tô Thà nh, theo Ä‘Æ°á»ng cao tốc mất những hÆ¡n bảy tiếng. Ba ngÆ°á»i ăn trong xe, lúc rá»i Ä‘Æ°á»ng cao tốc đã hÆ¡n mÆ°á»i hai giỠđêm.
Nhìn Sở Nguyên lái thản nhiên nhÆ° không, má»™t mạch đánh xe đúng đến bến tà u Äan Lá»™, Tiểu Äao chau mà y:
-Mà y đến Tô Thà nh rồi à ?
Sở Nguyên nhìn Tiểu Äao qua gÆ°Æ¡ng. đáp:
-ChÆ°a bao giá».
-Thế sao lại đi đúng đến bến tà u nà y?
Sở Nguyên chỉ một tay và o tấm bản đồ cạnh Diệp Kiếm.
Lần nà y thì Tiểu Äao và Diệp Kiếm đúng là há hốc miệng. Có đúng là thằng cha kia chỉ xem lÆ°á»›t mà nhá»› đến từng chi tiết nhÆ° thế không? Tiểu Äao bán tÃn bán nghi, mối nghi ngá» chỉ tăng chứ không giảm.
Äến bến tà u đã là gần má»™t giá», bốn bá» vắng ngắt. Ba gã cứ thế ngồi trong xe nhìn ra ngoà i...
Thá»i gian trôi nhanh, đã tang tảng sáng nhÆ°ng bến tà u vẫn không có dấu hiệu gì.
Diệp Kiếm không khá»i sốt ruá»™t, há»i:
-Äao ca! Há» liệu đến không?
Tiểu Äao gáºt đầu:
-Äến!
-Nhưng đã quá giỠrồi.
Vừa dứt lá»i thì, phÃa xa vẳng lại tiếng Ä‘á»™ng cÆ¡, ba chiếc xe nối Ä‘uôi nhau chạy tá»›i. Chiếc đầu từ khá xa đã nháy đèn ba lần. Tiểu Äao cÅ©ng nháy đèn ba lần đáp lại.
Ba chiếc xe đến gần, dừng lại. Tám ngÆ°á»i từ hai xe sau và hai ngÆ°á»i trong hai xe đầu bÆ°á»›c ra. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông trong xe đầu xách chiếc cặp Ä‘i lại phÃa xe của Tiểu Äao, nở nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i rói.
Tiểu Äao gáºt đầu:
-Xin chà o ông chủ Lục!
Nghe thấy cái tên “ông chủ Lụcâ€, mặt Sở Nguyên thoáng bà ng hoà ng, nhÆ°ng nhanh chóng lấy lại vẻ lạnh lùng.
-Anh là …
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông trá»c đầu đó nhìn má»™t lúc rồi vá»— trán:
-á»’! Nhá»› ra rồi, anh là ngÆ°á»i lần trÆ°á»›c Ä‘i cùng LÆ°u Quyá»n!.
Tiểu Äao gáºt đầu đáp:
-Tôi là Tiểu Äao.
-Äúng!
Ãnh mắt ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông lại nhìn sang Sở Nguyên, chợt sững sá» nhÆ° đã gặp ở đâu lâu lắm, trông thằng oắt nà y rất giống Sở Nguyên(!) Mà cá»› sao đêm tối thế nà y phải Ä‘eo kÃnh râm, kiểu kÃnh lại rất cÅ©. Cái ngÆ°á»i nà y là ai thế nhỉ? Chẳng lẽ cứ Ä‘eo kÃnh thế nà y lái xe Æ°?
NghÄ© váºy nhÆ°ng không nói ra miệng, y chỉ há»i:
-Lần nà y chỉ ba ngÆ°á»i các cáºu?
Tiểu Äao mỉm cÆ°á»i:
-Là m ăn vá»›i ông chủ Lục , ông chủ chúng tôi rất tin tưởng mà , việc gì phải phái nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘i!
-Hà hà …
NgÆ°á»i trá»c đầu cÆ°á»i lá»›n:
-Tốt lắm! Thế mà tiểu gia ta cứ nghi ngỠvớ vẩn, dẫn theo...
Tiểu Äao vẫn bình thản:
-Chuyện an toà n của ông chủ Lục, cÅ©ng là quan trá»ng chứ!
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông giÆ¡ ngón tay cái: “Khá lắm. Thì ra cáºu rất biết nói chuyện! Tốt, buôn bán mà !â€
Nói rồi vỗ vỗ chiếc cặp của mình, giục:
-Hà ng ở trong nà y. Tiá»n có Ä‘em theo không?
Tiểu Äao nhìn Diệp Kiếm, ra hiệu bằng mắt. Diệp Kiếm nhanh nhảu chui và o xe, lấy chiếc cặp khoá số ở dÆ°á»›i ghế ngồi.
Tiểu Äao đón chiếc cặp, nói rõ rà ng:
-Tiá»n để cả trong nà y. Ba triệu, không thiếu má»™t xu!
-Hà hà …
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cÆ°á»i sảng khoái, Ä‘Æ°a chiếc cặp trên tay cho tên bên cạnh. NgÆ°á»i đó Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Tiểu Äao, đổi cặp lấy cặp.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông không thèm mở xem, ném luôn chiếc cặp và o trong xe.
Äang định mở cặp hà ng ra xem, Tiểu Äao ngỡ ngà ng:
-Ông chủ Lục! Không kiểm tra lại ư?
-Khá»i cần, ta tin tưởng phÃa các cáºu!
Tiểu Äao cÆ°á»i tÃt mắt:
-Tôi cÅ©ng tin ông chủ Lục. NhÆ°ng được là m thuá»™c hạ dÆ°á»›i tay ông chủ chúng tôi, được ông ấy cho ăn nên việc gì cÅ©ng phải cẩn tháºn chút.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông gáºt đầu, châm má»™t Ä‘iếu thuốc hút, nhìn Tiểu Äao rồi giÆ¡ tay là m Ä‘á»™ng tác “Má»i!â€
Tiểu Äao đặt chiếc cặp lên mui xe, mở ra. Bên trong xếp ngay ngắn từng túi nhá» mà u trắng. Gã dùng móng tay rạch má»™t túi rồi Ä‘Æ°a lên mÅ©i ngá»i. Bá»—ng mặt Tiểu Äao tái Ä‘i. Lại móc chút nữa Ä‘Æ°a lên miệng nếm, ngÆ¡ ngác ngoái đầu nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông:
-Bột mì!??
-Hà hà …
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cÆ°á»i khoái trá:
-Äúng là bá»™t mì! Cặp nà y toà n bá»™t mì!
Mặt Tiểu Äao hằm ngay xuống:
-Ông chủ Lục. Thế nà y là thế nà o?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông thản nhiên nhún vai:
-Là thế nà o à ? Hà hà ... cái quả núi các cáºu dá»±a và o là Trần gia đã sụp rồi. Ông chủ Liêu VÅ© của các cáºu còn trụ lại cái bãi đổ nát đó là m gì? Tốt hÆ¡n giải tán sá»›m Ä‘i cho rồi. Bán quách Ä‘i rồi chia nhau má»—i ngÆ°á»i má»™t Ãt có hÆ¡n không?
Diệp Kiếm lo lắng nhìn Tiểu Äao. Khi nói ra hai từ “Bá»™t mì†là gã biết ngay chuyện đêm nay thế là há»ng. Lúc ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trá»c đầu nói tá»›i cái tên “Liêu Vũ†thì Diệp Kiếm biết, ngÆ°á»i nà y là ông chủ lá»›n bên trên Quyá»n Ca. Có Ä‘iá»u gã không hiểu từ bao giá» lại nảy ra cái gì là Trần gia? Diệp Kiếm không biết Trần gia nghÄ©a là thế nà o, chỉ có nghe ý tứ ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia thì Trần gia có vẻ còn là ông chủ lá»›n trên cả ông chủ lá»›n Liêu VÅ© nữa.
Diệp Kiếm lặng lẽ nhÃch và o sau Sở Nguyên. Không hiểu là vì sao, chỉ biết lúc nguy cấp nà y thì Sở Nguyên lại tá»a ra cảm giác an toà n hết sức rõ rà ng...
Cả Diệp Kiếm cÅ©ng không biết, Sở Nguyên nghe thấy cái tên Trần gia liá»n lắc lắc đầu, mà y chau lại, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang nghÄ© ngợi Ä‘iá»u gì.
Tiểu Äao cÆ°á»i gằn:
-Cái tin của ông chủ Lục nghe ra mới quá!
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông trá»c đầu cÆ°á»i to:
-Tin nà y đâu còn là bà máºt, khắp nÆ¡i Ä‘á»u biết rồi. À phả, nghe nói Trần gia khi có biến đã Ä‘iá»u Ä‘á»™ng hết tinh hoa của Tinh Há»™i các cáºu, kết quả đến bây giá» không thấy ai quay vá». Hà hà hà … Không việc gì phải đợi nữa! Những ngÆ°á»i đó nếu không chết thì cÅ©ng sá»›m bị bắt rồi, không còn vá» nữa rồi... Ôi, tháºt tiếc... ÄÆ°á»ng dÆ°á»ng là băng đảng lá»›n nhất nhì Ôn Thà nh, thế mà ắt có ngà y rÆ¡i và o băng Tam LÆ°u thôi...
Tiểu Äao lim dim mắt, lạnh lùng nói:
-Mặc cho băng Tam Lưu thế nà o, Tinh Hội chúng tôi quyết không để ai ngồi lên trên đầu hết!
-Ừ..!
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông trá»c đầu cÆ°á»i thÃch thú:
-Liệu các cáºu còn sức không? Ô, phải rồi. Nghe đâu mấy hôm trÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng Quy Hồ chá»— các cáºu bị Dạ Bang nã súng? Thế nà o, đến giá» vẫn chÆ°a trả Ä‘Å©a hả?
Tiểu Äao lÆ°á»m đối phÆ°Æ¡ng, tức giáºn:
-Cám ơn ông chủ Lục quá quan tâm!
Äoạn giÆ¡ cao chiếc cặp bá»™t mì đổ hết xuống chân, gằn giá»ng:
-Ông chủ Lục. Món nợ nà y tÃnh thế nà o đây?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cÆ°á»i ha hả:
-Còn thế nà o nữa! Ai đã là m cho các cáºu rút ra không nổi? Chá»› có nghÄ© rằng, Tinh Há»™i của các cáºu vẫn là Tinh Há»™i tháng trÆ°á»›c nhé. Là m ăn vá»›i ta mà chỉ Ä‘Æ°a có ba con mèo oắt đến, hừ!
-Äược!
Tiểu Äao gáºt đầu:
-Äược lắm!
Lá»i vừa dứt, láºp tức vòng hai tay ra sau lÆ°ng...
|
11-12-2008, 09:20 PM
|
|
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
ChÆ°Æ¡ng 242: Váºn May Cho Ai? (3)
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
Tiểu Äao nhanh, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng còn nhanh hÆ¡n...
Vốn bên kia đã chuẩn bị từ trÆ°á»›c, Tiểu Äao vừa Ä‘Æ°a tay ra sau lÆ°ng thì bảy tám há»ng súng trÆ°á»›c mặt đã chÄ©a ra. Có Ä‘iá»u, đám ngÆ°á»i đó đã nhanh, nhÆ°ng lại có ngÆ°á»i còn nhanh hÆ¡n nữa...
Súng phÃa bên kia chÆ°a kịp nổ, Sở Nguyên đẩy bắn Diệp Kiếm ra sau, đồng thá»i báºt tá»›i bên cạnh Tiểu Äao, hất mạnh sang má»™t bên.
Äúng lúc nà y, súng đối phÆ°Æ¡ng khai há»a... “Pằng pằng†liên tiếp, phá tan sá»± yên ắng của trá»i đêm.
Sở Nguyên dẫm và o cá»a xe, nhảy lên tránh đạn. Trong những loạt đạn tá»›i tấp, có viên đã trúng và o cánh tay phải hắn, máu bắn tung toé. NhÆ°ng Sở Nguyên bất chấp bay lên trên không, giÆ¡ cao hai tay, từ lúc nà o tay hắn đã có hai khẩu súng...
“Pằng pằng†Hai phát súng ngắn nổ, hai tên bên cạnh ngÆ°á»i trá»c đầu ngã gục.
Tiểu Äao lúc nà y má»›i lóp ngóp bò dáºy, trốn ra sau xe, lại vòng tay ra sau toan rút súng. Lúc bấy giá» má»›i phát hiện ra hai khẩu súng đã không cánh mà bay. Gã hoang mang nhìn sang, má»›i thấy Diệp Kiếm mặt tái mét chúi đầu xuống gầm xe, thân mình cuá»™n tròn lại run nhÆ° cầy sấy.
Cuá»™c chiến vẫn tiếp tục. Hai bên Ä‘á»u chủ trÆ°Æ¡ng kết thúc nhanh, tránh phiá»n phức từ cảnh sát. Thấy ngÆ°á»i Ä‘eo kÃnh râm giống ngÆ°á»i mù phÃa đối phÆ°Æ¡ng trổ tà i, tên trá»c đầu bấy giá» má»›i cuống cuồng lo lắng. NgÆ°á»i đó không chỉ nhanh nhẹn tránh hết đạn bắn tá»›i mà súng bắn ra còn phát nà o trúng phát đó, cứ sau má»—i tiếng súng là má»™t ngÆ°á»i phÃa bên kia gục xuống.
Nhìn bên mình cứ mất dần, thoắt cái chỉ còn lại bốn ngÆ°á»i kể cả bản thân, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trá»c đầu ra lệnh “Nấp!â€
Vừa dứt câu, có ngay má»™t thuá»™c hạ đến chắn trÆ°á»›c bảo vệ. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông đứng lên, vá»™i vã mở cá»a xe chá»±c nhảy và o trong. NhÆ°ng vừa đến cá»a xe thì má»™t há»ng súng lạnh giá đã gà sát và o đầu.
Chỉ trong nháy mắt đó, Sở Nguyên đã nhanh nhÆ° sóc bay tá»›i. Äang còn trên cao, hắn dùng hai chân cặp và o cổ tên bảo vệ xoay má»™t vòng, chiếc cổ gãy gáºp. Cúng lúc, hai súng trong tay hạ gục luôn hai tên còn lại. Má»i chuyện xẩy ra quá nhanh, chỉ mấy bÆ°á»›c chân từ sau xe đến cạnh xe mà Sở Nguyên đã hạ gục ba ngÆ°á»i, tốc Ä‘á»™ có thể gá»i ngang vá»›i tên lá»a...
Từ phát súng đầu tiên đến khi kết thúc, cuá»™c đấu súng chỉ diên ra hÆ¡n má»™t phút đồng hồ. NgÆ°á»i phÃa Sở Nguyên không ai là m sao, đối phÆ°Æ¡ng sót lại chỉ má»—i ông chủ Lục.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông trá»c đầu há hốc miệng, mắt nhìn Sở Nguyên mà không thể tin đó là tháºt. Không chỉ có y, cả Tiểu Äao cÅ©ng trố mắt ngỡ ngà ng.
Thằng cha nà y là ngÆ°á»i hay là ma? Tiểu Äao đã được huấn luyện bà i bản trong quân Ä‘á»™i mà cÅ©ng là m sao có được trình Ä‘á»™ nhÆ° thế! Äá»™ng tác của Sở Nguyên nhÆ° nÆ°á»›c chảy mây trôi, từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc không ngÆ°ng lại chút nà o, từ né tránh đến tấn công Ä‘á»u vừa chÃnh xác vừa đẹp đẽ hết mức, nhất là động tác tránh đạn, cứ nhÆ° Ä‘á»c trÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng đạn Ä‘ang bắn tá»›i.
Trong đầu Tiểu Äao chỉ có thể nghÄ© tá»›i má»™t cái tên: Quân nhân máu sắt.
Chỉ có má»™t ngÆ°á»i lÃnh thá»±c thụ, từng tắm mình trong máu và mÆ°a đạn má»›i có thể đạt đến trình Ä‘á»™ nhÆ° Sở Nguyên, tháºm chỉ còn lâu má»›i đạt đến trình Ä‘á»™ đó.
Thằng cha nà y, rốt cuá»™c là ngÆ°á»i thế nà o?
-Äại ca...!
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông trá»c đầu giÆ¡ hai tay lên trá»i, mặt tái xám mếu máo:
-Tôi đùa với mấy vị đấy mà ..!
Sở Nguyên không nói gì, quay lại nhìn Tiểu Äao Ä‘ang nghệt ngÆ°á»i. Bởi hắn vẫn Ä‘eo kÃnh nên Tiểu Äao không thấy được biểu cảm trong mắt, nhÆ°ng vẫn biết Sở Nguyên Ä‘ang giục mình.
Tiểu Äao vẫn thẫn thá» nhìn Sở Nguyên, răng cắn môi, Ä‘i từ sau xe đến.
-Äại ca… Tiểu Äao ca…
Nhìn thấy Tiểu Äao lại gần, toà n thân ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trá»c đầu láºp cáºp, run nhÆ° cầy sấy:
-Tôi tháºt sá»± là đùa vá»›i các đại ca mà . Má»i ngÆ°á»i chúng ta hợp tác lâu lắm rồi…
-Äùa Æ°?
Tiểu Äao giÆ¡ tay tát thẳng và o mặt y.
Cú bạt tai quá mạnh, khiến đầu ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘áºp mạnh và o cá»a xe, nhÆ°ng y đến xoa thôi cÅ©ng không dám, chỉ khóc lóc van xin:
-Tiểu Äao ca! Tôi, tôi… tháºt đáng chết. Tôi tháºt là ma dẫn lối quá»· Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng. Tôi…
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông bất chợt quỳ gối ôm lấy chân Tiểu Äao:
-Tiểu Äao ca! Tha cho tôi lần nà y Ä‘i. Tôi nguyện là m trâu ngá»±a cho Tiểu Äao ca mà . Tôi biếu tiá»n cho Tiểu Äao ca. Tha cho cái mạng chó nà y của tôi Ä‘i. Tôi chết Ä‘i thì lÅ© nhá» chẳng có cÆ¡m ăn…
-Cút!
Tiếu Äao đá mạnh. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông văng ra, lại lồm cồm bò dáºy ôm khÆ° khÆ° chân gã khóc lóc:
-Tôi sẽ trả lại tất cả tiá»n cho đại ca, trả cả hà ng nữa. Hà ng Ä‘ang còn trong xe tôi. Toà n bá»™ giao cho Tiểu Äao ca. Tôi còn có thẻ tÃn dụng, còn có tiá»n, trao hết cho Tiểu Äao ca. Äao… ca… Tha cho tôi lần nà y Ä‘i.
-Cút!
Lần nữa Tiểu Äao đá báºt y ra, nhÆ°ng ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông vẫn bò dáºy lết đến. Tiểu Äao nắm cổ áo ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, mặc cho y kêu van, kéo đến bãi bá»™t mì...
-Mà y muốn ăn hà ng mà ! Ăn đi! Tao cho mà y ăn!
Tiểu Äao bóc từng túi bá»™t mì ấn mạnh và o miệng ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cắn chặt răng, tay chân giẫy giụa, nhÆ°ng Tiểu Äao là ngÆ°á»i luyện võ, sức vóc ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia đâu nổi. Tiểu Äao bóp mạnh cho y phải há miệng ra:
-Ä‚n Ä‘i! Ä‚n Ä‘i!
Tiểu Äao nhét tá»›i tấp từng túi bá»™t mì và o miệng y. Miệng ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đầy bá»™t mì, bá»™t mì vãi ra trắng toát cả khuôn mặt. Tiểu Äao tức giáºn nhét liên tiếp hà ng chục túi bá»™t mì và o miệng ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, vừa nhét vừa nghiến răng:
-Mẹ cha mà y! Ăn đi, tao cho mà y ăn!
Mặt ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông chìm trong bá»™t, nhìn không còn rõ nữa. Tay y giãy giụa liá»u đấm và o Tiểu Äao, nhÆ°ng sức má»—i lúc má»™t yếu dần, cuối cùng giáºt bắn lên hai chân giẫy mạnh, hai tay buông xuôi. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông đã chết vì ngạt thở...
“Bụpâ€. Tiểu Äao đá mạnh và o đầu ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, Ä‘Æ°a tay quệt bá»™t mì dÃnh mặt, chá»i:
-Mẹ cha mà y, dám đấu vá»›i chúng tao há»!
Lúc nà y Diệp Kiếm mới rón rén bò từ sau xe ra, khe khẽ:
-Tiểu Äao ca…
Tiểu Äao trừng mắt vá»›i Diệp Kiếm, không nói gì, Ä‘oạn nhìn Sở Nguyên rồi Ä‘i đến xe ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông vừa chết, lấy lại cặp số Ä‘á»±ng tiá»n, thấy thêm má»™t cặp số khác nữa. Tiểu Äao mở cặp ra kiểm tra, bên trong quả đúng là hà ng trắng. Xem ra bên kia đã có sá»± chuẩn bị, Ä‘em cả tháºt giả đến. Nếu phÃa Tiểu Äao mang Ä‘i lá»±c lượng mạnh thì sẽ Ä‘Æ°a hà ng tháºt, còn thì nhÆ° đã diá»…n ra vừa rồi, thấy đối phÆ°Æ¡ng chỉ có ba ngÆ°á»i là láºp tức trao hà ng giả. Vốn kế hoạch của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông rất hoà n hảo, chỉ chút nữa thà nh công. à đồ chắc hẳn là giết hết cả bá»n để chiếm Ä‘oạt, không ngá» gã Ä‘eo kÃnh Ä‘en kia là m há»ng má»i kế hoạch.
Tiểu Äao cất cả hai cặp và o xe, giục:
-Lên xe. Chúng ta vá»!
Diệp Kiếm chui nhanh và o xe, Sở Nguyên cháºm rãi nhặt thêm mấy khẩu súng má»›i bÆ°á»›c lại. Tiểu Äao nhìn Sở Nguyên nhặt súng, không giục, chá» khi hắn lên xe má»›i nổ máy chạy khá»i bến tà u.
Gió lạnh thổi qua, trên bến chỉ còn lại ba chiếc xe không, một đống xác chết và bãi bột mì trắng. Báo chà ngà y mai hẳn sẽ loan tin: Bột mì giả hà ng, các băng nhóm xã hội đen trừng trị nhau!
CÅ©ng rất có thể báo chà không nói gì, phÃa cảnh sát sẽ phong toả tin tức bởi tin loang ra sẽ là m cho dân chúng hoang mang.
Tiểu Äao không quan tâm, chỉ cần ba ngÆ°á»i bá»n hỠđến rồi ra vỠđủ ba ngÆ°á»i. HÆ¡n nữa, chuyến Ä‘i thu hoạch đến nhÆ° thế, thà nh tÃch nà y khiến ci cÅ©ng không thể tưởng tượng nổi.
Tiểu Äao lái xe, thỉnh thoảng lại nhìn Sở Nguyên qua kÃnh chiếu háºu. Sở Nguyên vẫn Ä‘eo kÃnh Ä‘en không thể rõ biểu tình trên mặt. Có Ä‘iá»u... hắn Ä‘ang chá»n lá»±a mấy khẩu súng ngắn có vẻ rất say mê.
Diệp Kiếm đến lúc nà y vẫn run cầm cáºp. Có lẽ đây là lần va chạm đầu tiên vá»›i đấu súng nên hắn quả tháºt không thể chịu nổi, chắc còn lâu má»›i bình tâm trở lại.
Tiểu Äao nhìn qua kÃnh chiếu háºy há»i:
-Nà y…
Sở Nguyên thả súng xuống nhìn. NhÆ°ng mắt Ä‘eo kÃnh Ä‘en thì Tiểu Äao là m sao thấy được nét mặt, không rõ hắn Ä‘ang nhìn gáy mình hay nhìn và o gÆ°Æ¡ng?
Tiểu Äao há»i:
-Mà y là ai?
Sở Nguyên lạnh lùng:
-Sở Nguyên.
-Tao muốn há»i trÆ°á»›c đây mà y là m gì?
-Không biết. Không nhớ.
Chuyện Sở Nguyên thì lúc ở Kinh thà nh Diệp Kiếm đã gá»i Ä‘iện báo. Tiểu Äao cÅ©ng biết, Diệp Kiếm tìm được má»™t ngÆ°á»i mất trà nhá»› nhÆ°ng có vẻ là má»™t cao thủ. NhÆ°ng...
Má»™t ngÆ°á»i, chỉ trong má»™t phút đồng hồ giết chết chÃn ngÆ°á»i của đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ° thế là chuyện gì?
-Mà y bị thương hả?
Sở Nguyên nhìn tay phải. Trên áo quả có mấy lỗ thủng, quanh mép lỗ thủng còn vấy máu. Sở Nguyên cởi khuy kéo áo ra nhìn, da thịt vẫn là nh lặn, lắc đầu:
-Không phải.
Tiểu Äao chau mà y:
-Thế còn máu?
Giá»ng Sở Nguyên lạnh lùng:
-Có thể máu của đối thủ.
Tiểu Äao chợt thở dà i:
-Mà y tháºt lợi hại.
-Ừ...!
Sở Nguyên đáp, đoạn cúi đầu chơi súng.
Tiểu Äao chợt nói:
-Cám ơn!
-Ừ...!
-Tao nợ mà y một mạng sống.
Sở Nguyên ngẩng đầu, lạnh nhạt:
-Tôi cũng không có ý định cứu anh!
-Ủa...?
Mặt Sở Nguyên thản nhiên như không:
-Tôi chỉ cướp súng rồi đạp anh ra thôi...
-… …??
Sở Nguyên tháo khẩu súng ngắn kiểu P80 ra, nói:
-Khẩu súng nà y không tồi. Chắc còn có giá đỡ, bắn liên tục, phối hợp vá»›i băng đạn mÆ°á»i viên hoặc hai mÆ°Æ¡i viên.
Mặt Tiểu Äao cổ quái nhìn Sở Nguyên. Hắn nói hoà n toà n đúng, súng ngắn P80 có thể lắp thên giá đỡ, bắn bán liên thanh, tuy nhiên tÃnh năng còn thua xa súng P76, Ä‘iá»u nà y thì bất cứ quân nhân Trung Quốc nà o cÅ©ng biết. Váºy mà hình nhÆ° Sở Nguyên chÆ°a nhìn thấy loại súng nà y bao giá»!
Sở Nguyên hình nhÆ° nghÄ© ra Ä‘iá»u gì đó, nói:
-Äây là súng ngắn P80 do Trung Quốc sản xuất.
-Ủa...?
Tiểu Äao trố mắt nhÆ° nhìn thấy quái váºt.
-Kỳ lạ!
Sở Nguyên hơi chau mà y:
-Tôi chÆ°a nhìn thấy loại súng nà y bao giá». Không rõ vì sao mà lại nghÄ© ra được các thông số kia?
CÆ¡ mặt Tiểu Äao bất chợt giáºt giáºt, giá»ng khô lại:
-Mà y từng ở bộ đội hả?
-Bá»™ Ä‘á»™i?
Sở Nguyên nghĩ ngợi, lắc đầu:
-Không biết.
Tiểu Äao thở dà i, không hiểu cái thằng Sở Nguyên nà y là tháºt hay giả vá». NhÆ°ng chắc chắn má»™t Ä‘iá»u là gã nợ Sở Nguyên má»™t mạng sống. Nếu hôm nay không phải là Sở Nguyên mà là ngÆ°á»i khác Ä‘i thay, cả ba nằm lại là cái chắc!
Sở Nguyên chợt ngẩng đầu:
-Có thể há»i má»™t việc không?
Tiểu Äao gáºt đầu:
-Chuyện gì?
-Vì sao lại rút súng?
Tiểu Äao ngỡ ngà ng:
-Cái gì?
-Äối phÆ°Æ¡ng có chÃn ngÆ°á»i, sao vẫn rút súng?
Tiểu Äao lúc nà y má»›i hiểu là Sở Nguyên há»i mình, biết rút súng là chết mà vì sao vẫn liá»u mạng. Tiểu Äao cÆ°á»i:
-Không rút súng ra thì chỉ có chết.
Sở Nguyên lạnh nhạt:
-Nhưng rút súng ra thì chết ngay.
Tiểu Äao lắc đầu:
-Mà y không thấy Æ°, nhiá»u chuyện biết là chết nhÆ°ng cÅ©ng vẫn phải là m. Äây là điá»u mà quân Ä‘á»™i huấn luyện.
Sở Nguyên xì mũi:
-Ngu xuẩn! Biết là chết mà còn đi và o chỗ chết. Thế không ngu xuẩn à ?
Tiểu Äao không thèm giải thÃch nữa. Nếu ngÆ°á»i khác rủa mình ngu xuẩn thì gã nhất định không tha. NhÆ°ng Sở Nguyên thì lại khác, trÆ°á»›c hết gã không thể đánh lại Sở Nguyên, phần nữa gã Ä‘ang nợ Sở Nguyên má»™t mạng sống.
Diệp Kiếm đã có vẻ đỡ run hÆ¡n. Tiểu Äao lÆ°á»m gã:
-Lại hồn chưa?
Diệp Kiếm cÆ°á»i nhăn nhó:
-Äáng chết! Suýt nữa thì đệ toi Ä‘á»i.
Tiểu Äao cÆ°á»i nhạt:
-Là m cái việc nà y thì luôn luôn phải chuẩn bị. Äã và o giang hồ, sá»›m muá»™n Ä‘á»u phải trả giá thôi.
-Sớm muộn phải trả giá…
Sở Nguyên nhắc lại, cúi đầu nhìn mấy khẩu súng.
Diệp Kiếm gượng cÆ°á»i:
-Äao ca, đệ may chÆ°a bị giết, chút nữa thì…
-Ừ...!
Tiểu Äao hừ nhạt:
-Mà y phải cám Æ¡n bạn mà y. Không có nó mà y toi tháºt sá»± rồi.
Diệp Kiếm nhìn Sở Nguyên đầy phức tạp, mãi lâu mới nhát gừng:
-Nà y… Cám ơn...!
-Ừ...!
Diệp Kiếm nói xong co rúm ngÆ°á»i lại, dá»±a lÆ°ng ghế nhÆ° rất lạnh, thỉnh thoảng lại run run.
Tiểu Äao tiếp tục lái xe, Sở Nguyên mân mê mấy khẩu súng rồi chá»n lấy hai khẩu giắt và o lÆ°ng, ném số còn lại và o má»™t góc, Ä‘oạn quay nhìn ra ngoà i.
Xe chạy lên Ä‘Æ°á»ng cao tốc rồi chìm trong bóng đêm cháºp choạng...
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn jumbo, áèàòëîí, àíãëèéñêèé, äîìîäåäîâî, ãîòèêà, ãìþéíëÿðáþ, áþäæåòèðîâàíèå, êàëüÿíû, ëîãèñòèêà, êîñìîñ, êóëüòóðîëîãèÿ, îïåëü, ïîðåâî, ïîðíîðàññêàçû, íóäèçì, ñàìûé, ñîâðåìåííîé, ñìåøàðèêè, ñïðàâî÷íèê, òðåòüÿêîâñêàÿ, tap nhat hieu truyen 4vn, tham nhat hieu truyen, thap nhat hieu trueyn, thap nhat hieu truyem, thap nhat hieu truyen, thap nhat hieu tryen 4vn, thap nhat hieu ttruyen, thap nhat hieutruyen, thap nhat truyen 4vn, thapnhathieu, thapnhathieutruyen, tháºp nhất hiệu, truyen thap nhat hieu, ðàñïðîäàæà |
| |