24-05-2010, 06:22 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n NhÆ° Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
Chương 70: PHÚC VŨ PHIÊN VÂN (Bốn)
NgÆ°á»i dịch : Tiểu Oa Oa - Phong Nguyệt TÃ
Nguồn: truyenonline.vn
DÆ°Æ¡ng Túc Phong vẫn còn đỠđẫn, toà n thân lả Ä‘i chao đảo, má»™t lúc lâu má»›i lẩm bẩm: “Ta không có gì để nói. Ta từng là má»™t kẻ xấu, ta là m rất nhiá»u chuyện xấu xa, giết rất nhiá»u ngÆ°á»i. Kết quả ta bị pháp luáºt phán xá», bị trừng phạt. Ông trá»i đã khoan dung, cho ta cÆ¡ há»™i là m lại từ đầu, vì thế ta má»›i muốn là m má»™t ngÆ°á»i tốt. NhÆ°ng mà , các ngÆ°á»i đã giúp ta minh bạch má»™t Ä‘iá»u, là m ngÆ°á»i tốt không dá»…, ngÆ°á»i tốt rút cuá»™c cÅ©ng bị hiểu lầm, bị ngÆ°á»i ta khinh rẻ, là m ngÆ°á»i tốt không có cÆ¡ há»™i ngẩng cao đầu vá»›i thiên hạ. Cho nên, ta thá», từ rà y vá» sau ta không là m ngÆ°á»i tốt nữa, ta phải là m má»™t kẻ thá»±c sá»±, thá»±c sá»± xấu xa!â€
Má»i ngÆ°á»i có mặt Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng Ä‘á»u cảm giác DÆ°Æ¡ng Túc Phong Ä‘ang rất tuyệt vá»ng. Không ai chú ý đến việc hắn vừa nói vừa từ từ ngồi xổm xuống, đặt tay lên trên miệng ủng mình. Lá»i còn chÆ°a dứt, thân hình hắn Ä‘á»™t nhiên vá»t tá»›i, áp sát bên cạnh Äiệp TÆ° Thi, lưỡi dao trong tay phải hắn lóe lên, DÆ°Æ¡ng Túc Phong đã ôm chặt Äiệp TÆ° Thi.
“Vút!†tiếng cung tên nặng ná» vang lên. Má»™t tên Thanh Nhan Phi Ưng phản ứng cá»±c mau, trÆ°á»ng cung Ưng Giác báºt ra bắn và o lÆ°ng DÆ°Æ¡ng Túc Phong. Song mÅ©i tên ấy phát ra từ mặt bên, chỉ chạm nhẹ và o lÆ°ng hắn, tuy máu chảy đầm đìa nhÆ°ng vết thÆ°Æ¡ng không nguy hiểm đến tÃnh mạng.
Những Thanh Nhan Phi Ưng khác láºt Ä‘áºt lắp tên giÆ°Æ¡ng cung, Lăng Thanh TÆ° thét lên: “Không được!â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong đã kéo thân hình nhá» nhắn của Äiệp TÆ° Thi chắn trÆ°á»›c đầu mÅ©i tên Ä‘en ngòm.
Äiệp Phong VÅ© thở hổn hển, gấp gáp la lá»›n: “Không được vá»ng Ä‘á»™ng!â€
Hà nh Ä‘á»™ng nà y của DÆ°Æ¡ng Túc Phong mau lẹ, Ä‘á»™ng tác cá»±c kỳ nhanh nhẹn, vả lại trÆ°á»›c đó không há» có dấu hiệu gì. Äợi đến khi má»i ngÆ°á»i có phản ứng, DÆ°Æ¡ng Túc Phong đã chá»™p lấy cổ Äiệp TÆ° Thi, tay phải cầm chủy thủ ká» và o ngá»±c cô ta, dán sát và o cái khe sâu giữa hai ngá»n đồi. Má»i ngÆ°á»i chỉ cảm nháºn được gÆ°Æ¡ng mặt Äiệp TÆ° Thi Ä‘ang run rẩy vì lưỡi chủy thủ bén ngót sắc lạnh, chứ không thấy rõ bà n tay DÆ°Æ¡ng Túc Phong. Thế nhÆ°ng, bất luáºn thế nà o, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u thấy rõ má»™t Ä‘iá»u, chủy thủ của DÆ°Æ¡ng Túc Phong nằm giữa song nhÅ© của Äiệp TÆ° Thi. Bất kể di chuyển qua bên nà o, nhÅ© phòng má»m mại kia Ä‘á»u không cản lại được, dù là chỉ nhÃch khẽ.
“DÆ°Æ¡ng Túc Phong! NgÆ°Æ¡i láºp tức thả muá»™i muá»™i ta ra! Bằng không ngÆ°Æ¡i sẽ chết không có đất chôn!†Äiệp Phong VÅ© đùng đùng nổi giáºn, không ká»m lòng được bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c hai bÆ°á»›c. Äá»™t nhiên trông thấy trÆ°á»›c áo ngá»±c mà u xám nhạt của Äiệp TÆ° Thi rịn ra má»™t chút máu liá»n đứng khá»±ng lại.
CÆ¡n Ä‘au là m Äiệp TÆ° Thi không tá»± chủ được rên lên, vết máu trÆ°á»›c ngá»±c lan ra từ từ.
GÆ°Æ¡ng mặt Äiệp Phong VÅ© vặn vẹo, giáºn dữ rÃt lên: “DÆ°Æ¡ng Túc Phong, tên cầm thú ngÆ°Æ¡i! NgÆ°Æ¡i đúng là không phải ngÆ°á»i, mau buông muá»™i muá»™i của ta ra, bằng không, ta bắt ngÆ°Æ¡i, ta bắt ngÆ°Æ¡i... hối háºn cả Ä‘á»i!â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong thản nhiên nói: “Äiệp Phong VÅ©, ngÆ°Æ¡i đừng có kÃch Ä‘á»™ng! Hiện giá» quyá»n chủ Ä‘á»™ng nằm trong tay ta! Ta cÅ©ng không có ý đả thÆ°Æ¡ng cô ta, nếu ngÆ°Æ¡i không hợp tác, ta cÅ©ng sẽ không tổn hại ả, cùng lắm chỉ để lại má»™t vết sẹo trên ngá»±c ả thôi! Ai da, tháºt xấu hổ quá, ta cÅ©ng không biết lai lịch của thanh chủy thủ nà y, bén quá chừng, ta cÅ©ng không khống chế được! Có Ä‘iá»u, từ góc Ä‘á»™ sinh lý há»c mà nói, trên nhÅ© phòng của nữ nhân chỉ có mỡ và các mô má»m, có cắt Ä‘i cÅ©ng không nguy hiểm đến tÃnh mạng,.. á» ha... ngại quá, ta không nên nói...â€
Äiệp Phong VÅ© nghiến răng, ngá»n roi trong tay duá»—i ra thẳng Ä‘uá»™t: “DÆ°Æ¡ng Túc Phong, tóm lại ngÆ°Æ¡i muốn gì?â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong há» hững: “Yêu cầu của ta rất thấp, trÆ°á»›c tiên giao trả Äá»™t Kỵ Thi cho ta, sau đó thả nhị thúc ta DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ ra!â€
Äiệp Phong VÅ© sa sầm mặt không nói, hÆ¡i thở cà ng lúc cà ng nặng ná».
DÆ°Æ¡ng Túc Phong cÅ©ng không nói, tháºm chà sắc mặt cÅ©ng không thay đổi, chỉ có máu trÆ°á»›c ngá»±c Äiệp TÆ° Thi là chảy cà ng lúc cà ng nhanh. Chiếc áo ngá»±c mà u xám nhạt giá» toà n là máu, sắc mặt Äiệp TÆ° Thi cÅ©ng trắng bệch từ từ, dÆ°á»ng nhÆ° má»—i má»™t giá»t máu chảy ra là má»—i lần sinh mệnh của cô ta trôi theo má»™t Ãt.
Khóe mắt Äiệp Phong VÅ© ngấn nÆ°á»›c rất khó phát hiện, trầm giá»ng nói: “DÆ°Æ¡ng Túc Phong, ta sẽ không để ngÆ°Æ¡i uy hiếp đâu!â€
Dương Túc Phong không đáp.
Từng giây từng phút trôi qua, chỉ có hÆ¡i thở của má»i ngÆ°á»i phát ra, mùi máu tanh dần dần nồng lên trong không khÃ.
Äiệp TÆ° Thi bất ngá» rên lên, toà n thân co rút, khuỵu xuống là m DÆ°Æ¡ng Túc Phong cÅ©ng gáºp ngÆ°á»i theo. Thế nhÆ°ng, chủy thủ trong tay hắn không há» mất quyá»n kiếm soát, trái lại còn ấn sâu và o thân ngÆ°á»i má»m mại của Äiệp TÆ° Thi. Máu trÆ°á»›c ngá»±c tức thì tuôn nhÆ° suối, thấm đẫm áo lót, nhá» giá»t xuống đất.
Äiệp Phong VÅ© rÃt qua kẽ răng: “DÆ°Æ¡ng Túc Phong!â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong lôi Äiệp TÆ° Thi dáºy, tay phải và chủy thủ Ä‘á»u đẫm máu nhÆ°ng vẫn lạnh lùng nhÆ° cÅ©, không há» có ý buông tay ra. Máu sau lÆ°ng hắn cÅ©ng chảy đầm đìa, rÆ¡i tà tách trên đất, trá»™n lẫn vá»›i máu của Äiệp TÆ° Thi. Sắc mặt hắn cÅ©ng cà ng lúc cà ng tái xanh nhÆ°ng thần tình kiên nghị vô cùng.
Mắt Lăng Thanh TÆ° ứa lệ, Ä‘au xót nói: “DÆ°Æ¡ng Túc Phong, sao ngÆ°Æ¡i có thể dùng tÃnh mạng má»™t nữ tá» yếu á»›t để uy hiếp bá»n ta? NgÆ°Æ¡i có còn chút khà phách nam nhi không?â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong cÆ°á»i lạnh, đáp lại chả ăn nháºp gì: “Từ trÆ°á»›c tá»›i nay, ná»n giáo dục ta tiếp thụ Ä‘á»u dạy ta phải là m má»™t công dân tốt, không được là m chuyện xấu. Khổ ná»—i hiện thá»±c nhÆ° váºy ta cÅ©ng Ä‘Ã nh chịu, buá»™c ta phải xấu xa, bằng không ta không thể tồn tại. Kiếp trÆ°á»›c của ta nhÆ° váºy, Ä‘á»i nà y cÅ©ng váºy. Là các ngÆ°á»i bức bách ta đặt chân lên con Ä‘Æ°á»ng tà ác, ta không có lá»±a chá»n khác. Má»™t khi đã đặt chân lên con Ä‘Æ°á»ng nà y, chỉ có thể Ä‘i đến cùng. Mạng ta hèn hạ, không bằng Äiệp nhị tiểu thÆ° cao quý đây. Các ngÆ°Æ¡i cứ từ từ thÆ°Æ¡ng lượng, ta đủ thá»i gian và kiên nhẫn chá» các ngÆ°Æ¡i quyết định. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, các ngÆ°Æ¡i có thể chỠđến khi cả hai ta chảy tá»›i giá»t máu cuối cùng.â€
Mặt Lăng Thanh TÆ° Æ°á»›t đẫm nÆ°á»›c mắt, đăm đăm nhìn Äiệp Phong VÅ©, muốn nói nhÆ°ng đến cuối cùng vẫn nhẫn nại không lên tiếng.
Máu trÆ°á»›c ngá»±c Äiệp TÆ° Thi rÆ¡i tà tách xuống đất, má»—i giá»t máu chạm đất liá»n tạo thà nh má»™t đóa hoa máu.
ÄÆ°á»ng TÆ° thở dà i, cháºm rãi nói: “DÆ°Æ¡ng Túc Phong, bá»n ta Ä‘á»u xem thÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i rồi! Bất quá chung quanh đây Ä‘á»u là ngÆ°á»i của chúng ta, ngÆ°Æ¡i đừng mÆ¡ tưởng chúng ta sẽ khuất phục. Dù ngÆ°Æ¡i tổn thÆ°Æ¡ng Äiệp nhị tiểu thÆ°, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng bị vạn tiá»…n xuyên tâm!â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong bình tÄ©nh đáp: “ÄÆ°á»ng TÆ° đại nhân, không cần ngÆ°Æ¡i nhắc nhở ta, ta biết tất cả háºu quả. Hiện giá» toà n bá»™ ý niệm của ta Ä‘á»u táºp trung nÆ¡i cây chủy thủ nà y. Má»™t khi ta cảm thấy không vừa ý, có thể sẽ hà nh Ä‘á»™ng theo bản năng. Ta nghÄ© dù ta có chết rồi thì má»™t dao trÆ°á»›c lúc chết cÅ©ng có hiệu quả chút đỉnh đó!â€
ÄÆ°á»ng TÆ° cÆ°á»i lạnh: “Có tháºt là có hiệu quả không? Tá» Duyệt cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang ở đây, có thể láºp tức giúp Äiệp nhị tiểu thÆ° xá» lý vết thÆ°Æ¡ng!â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong thản nhiên: “Ta biết, ta không là m hại được tÃnh mệnh của Äiệp nhị tiểu thÆ°, bất quá má»™t dao rạch xuống, chỉ sợ vết sẹo trên bá»™ ngá»±c xinh đẹp nà y năm, mÆ°á»i năm sau cÅ©ng chÆ°a liá»n lại được. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nói không chừng y thuáºt của Tá» Duyệt cô nÆ°Æ¡ng cao minh, chừng ba năm là là nh sẹo. Ây, ta quên mất, biết đâu trên Ä‘á»i lại có má»™t nam nhân tà i giá»i, anh tuấn yêu thÃch bá»™ ngá»±c có vết sẹo kinh khủng thì sao...â€
ÄÆ°á»ng TÆ° lạnh lùng cÆ°á»i: “Có sẹo thì đã sao? Má»™t vết sẹo đổi lại được má»™t mạng của ngÆ°Æ¡i!â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong thá» Æ¡ nhÆ° không: “Ta chá» quyết định của các ngÆ°Æ¡i!â€
ÄÆ°á»ng TÆ° phất tay, quát: “Cung tiá»…n chuẩn bị!â€
Thanh Nhan Phi Ưng láºp tức cất tay, nhắm chuẩn toà n thân DÆ°Æ¡ng Túc Phong.
Bất thình lình, Lăng Thanh TÆ° vung tay tát và o mặt ÄÆ°á»ng TÆ° là m y muốn ngã khuỵu, trên mặt hằn rõ năm ngón tay mảnh khảnh. Lăng Thanh TÆ° quát lên: “NgÆ°Æ¡i muốn là m cái gì? Láºp tức cút ngay cho ta!â€
ÄÆ°á»ng TÆ° ngẩn ra, vá»™i và ng nói: “Lăng phán quan, chúng ta không thể để DÆ°Æ¡ng Túc Phong uy hiếp được!â€
Lăng Thanh TÆ° nhÆ°á»›ng mà y, run giá»ng: “Ở đây không có chá»— cho ngÆ°Æ¡i nhiá»u lá»i! NgÆ°á»i đâu, lôi ÄÆ°á»ng TÆ° đại nhân ra ngoà i!â€
Hai tên Thanh Nhan Phi Ưng do dá»± mấy giây, thấy Äiệp Phong VÅ© mặt mà y thất sắc, không có phản ứng liá»n tiến lên lôi ÄÆ°á»ng TÆ° ra.
ÄÆ°á»ng TÆ° vá»™i vã kêu lá»›n: “Lăng Thanh TÆ°, cô không được để DÆ°Æ¡ng Túc Phong đạt được âm mÆ°u của hắn!â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong mỉm cÆ°á»i, thản nhiên nói: “ÄÆ°á»ng TÆ° đại nhân, đừng có bức bách ta quá. Nếu không, chó cùng dứt giáºu, chuyện gì ta cÅ©ng có thể là m đó! Lăng Thanh TÆ° tiểu thÆ° đây quả nhiên biết nghÄ© đến đại cục, ta tháºt tình rất hứng thú!â€
Lăng Thanh TÆ° không đếm xỉa gì, tiếp tục hạ lệnh: “Trả Äá»™t Kỵ Thi cho hắn! ÄÆ°a DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ đến đây!â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong Ä‘á»™t nhiên nghiêm giá»ng: “Không, ngÆ°Æ¡i giao Äá»™t Kỵ Thi cho nhị thúc ta, ông ấy sẽ Ä‘Æ°a lại cho ta. Ta biết trong quân các ngÆ°Æ¡i cao thủ nhÆ° mây, ta không muốn giữa Ä‘Æ°á»ng láºt thuyá»n!â€
Lăng Thanh TÆ° lạnh lùng hừ mÅ©i, y theo lá»i hắn.
Mấy phút sau, DÆ°Æ¡ng Túc Phong run rẩy cầm Äá»™t Kỵ Thi từ tay DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ. Hắn không buồn nhìn, ngẩng đầu bắn má»™t phát, tên Thanh Nhan Phi Ưng má»›i rồi bắn hắn má»™t mÅ©i tên tức thì ngã từ trên tÆ°á»ng xuống, óc vỡ toang. DÆ°Æ¡ng Túc Phong lạnh lùng nói: “NgÆ°Æ¡i bắn ta má»™t tên, ta trả lại ngÆ°Æ¡i má»™t viên đạn! Không ai nợ ai! Máu trả bằng máu, ta má»›i không bị thiệt! Äó là chuyện tốt mà kẻ xấu là m!â€
Hai mắt Äiệp Phong VÅ© tóe lá»a, muốn phát tác, Lăng Thanh TÆ° đã tranh nói trÆ°á»›c: “Các ngÆ°Æ¡i lui mau!â€
Bá»n Thanh Nhan Phi Ưng không nhúc nhÃch.
Lăng Thanh TÆ° nhìn Äiệp Phong VÅ©, khẩn thiết: “Phượng VÅ© tÆ°á»›ng quân, tôi nháºn thấy đồng quy vu táºn không phải là cách!â€
Lông mà y Äiệp Phong VÅ© giá»±t nhẹ, cuối cùng cÅ©ng ra hiệu cho Thanh Nhan Phi Ưng lùi lại.
Dương Túc Phong từ từ hạ nòng súng xuống.
Lăng Thanh TÆ° há»i: “DÆ°Æ¡ng Túc Phong, ngÆ°Æ¡i còn muốn gì nữa?â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong cháºm rãi nói: “Tá» Duyệt cô nÆ°Æ¡ng, cô qua đây, giúp cô ta cầm máu!â€
Äá»™t nhiên, bên ngoà i có tiếng bÆ°á»›c chân gấp gáp. Trong lòng DÆ°Æ¡ng Túc Phong căng thẳng, hất tay vá» phÃa Tá» Duyệt, quát lên: “Äứng lại!â€
Chỉ thấy má»™t tên lÃnh truyá»n tin phi ngá»±a tá»›i, là má»™t giáo úy ngá»± lâm quân. Y dừng ngá»±a ngoà i cá»a, hô lá»›n: “SÆ° Ä‘oà n trung Æ°Æ¡ng quân số 13 nghe lệnh! Bá»™ Quân Vụ mệnh lệnh các ngÆ°á»i láºp tức xuôi nam truy Ä‘uổi phản quân, phải bao vây, tiêu diệt chúng trong phạm vi Nguyên Xuyên đạo!â€
Äiệp Phong VÅ© vá»™i và ng bÆ°á»›c ra, chỉ thấy viên giáo úy thở hồng há»™c, nói tiếp: “Phượng VÅ© tÆ°á»›ng quân, bệ hạ đã ra lệnh cho thượng tÆ°á»›ng Bạch Ngá»c Lâu thống lÄ©nh bốn sÆ° Ä‘oà n cấm vệ quân số 1, 4, 6, 8 ngà y đêm kiêm trình xuống Nguyên Xuyên và Ngân Xuyên, tiến hà nh công kÃch mặt bên và chặn Ä‘Æ°á»ng địch nhân. Thượng tÆ°á»›ng Bạch Ngá»c Lâu hi vá»ng bá»™ Ä‘á»™i sở tại của sÆ° Ä‘oà n 13 có thể truy Ä‘uổi mặt sau địch nhân, cắt đứt Ä‘Æ°á»ng lùi của chúng. Sau đó, tÆ°á»›ng quân Thượng Quan TÃch Huyết sẽ dẫn sÆ° Ä‘oà n 12 nối gót các ngÆ°á»i nam hạ. Quân tình khẩn cấp, xin láºp tức hà nh Ä‘á»™ng!â€
Äiệp Phong VÅ© quấn roi thà nh má»™t vòng, trầm giá»ng: “Ta biết rồi, chúng ta láºp tức xuất phát! Thanh tÆ°, má»i chuyện ở đây giao lại cho cô!†không quay đầu lại, phất tay, đại Ä‘á»™i Thanh Nhan Phi Ưng láºp tức dà n thà nh Ä‘á»™i ngÅ©, nhắm hÆ°á»›ng nam xuất phát. Äiệp Phong VÅ© tá»± mình nhảy lên má»™t con chiến mã lông trắng toát, giá»±t dây cÆ°Æ¡ng, vó ngá»±a vang lên, nháy mắt đã mất hút ở lối và o phủ Bảo Ứng.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong ngó bốn phÃa, xác thá»±c không còn Thanh Nhan Phi Ưng nà o lÆ°u lại ngoại trừ má»™t số Ãt cảnh vệ của quân pháp xứ, lúc nà y má»›i thở phà o trong bụng. Từ từ buông chủy thủ giữa ngá»±c Äiệp TÆ° Thi xuống, Tá» Duyệt vá»™i vã tiến lên, không kiêng kị DÆ°Æ¡ng Túc Phong là nam nhân, cắt đứt áo lót đầy máu của Äiệp TÆ° Thi. Chỉ thấy vết cắt DÆ°Æ¡ng Túc Phong gây ra cá»±c kỳ khéo léo, vạch má»™t Ä‘Æ°á»ng rất mảnh trên da, tuy máu chảy nhiá»u, rất Ä‘au nhÆ°ng không tổn thÆ°Æ¡ng nghiêm trá»ng. Chỉ có Äiệp TÆ° Thi vì quá sợ đã ngất Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong nắm chắc Äá»™t Kỵ Thi trong tay, thong thả nói: “Pháp quan đại nhân, lại là m phiá»n cô. Yêu cầu cô Ä‘em tất cả những gì thuá»™c vá» ta trả lại cho ta, bao gồm ngÆ°á»i, tiá»n và nữ nhân của ta.â€
Lăng Thanh TÆ° hÆ¡i sững ra, há»i: “Nữ nhân của ngÆ°Æ¡i?â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong bình tÄ©nh đáp: “Tô Lăng Tuyết, Tà i Băng Tiêu, Tà i Tiêm Tiêm, Tà i Miểu Miểu và Na Tháp Lị!â€
Tô Lăng Tuyết bốn ngÆ°á»i đứng báºt dáºy, thần thái má»—i ngÆ°á»i má»—i vẻ. Tô Lăng Tuyết phẫn ná»™ mắng: “Tên ác ma, ai là nữ nhân của ngÆ°Æ¡i?â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong trầm giá»ng: “Ta đã là m hại các cô, phải có trách nhiệm bù đắp lá»—i lầm của ta. Ta muốn Ä‘Æ°a các cô bình an trở vá» MÄ© Ni TÆ°. Chỉ cần ta còn sống má»™t ngà y, sẽ không có má»™t nam nhân nà o dám có ý đồ vá»›i các cô. Nếu các cô muốn là m ngÆ°á»i, chỉ còn cách gả cho ta!â€
Tô Lăng Tuyết gà o lên thảm thiết: “DÆ°Æ¡ng Túc Phong, tên cầm thú! Ta sẽ không gả cho ngÆ°Æ¡i!â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong cÆ°á»i lạnh, không nói.
Mấy phút sau, Xạ Nhan dẫn đầu nhóm chiến sÄ© Cung Äô đến, bá»n há» Ä‘á»u không bị thÆ°Æ¡ng, chỉ có vÅ© khà là bị tịch thu. Mông Äịch VÆ°u và Äá»— Qua NhÄ© cÅ©ng dẫn bá»™ hạ đến sau đó. Äan Nhã Huyến và Má»… Kì NhÄ© cÅ©ng mau chóng được thả, chỉ không thấy Ngu Mạn Viện. Cứ nhÆ° lá»i Lăng Thanh TÆ° giải thÃch thì Ngu Mạn Viện vốn không bị bắt. Lăng Thanh TÆ° hạ lệnh giao trả toà n bá»™ vÅ© khà và tà i sản cho DÆ°Æ¡ng Túc Phong, bao gồm cả cái rÆ°Æ¡ng sắt và toà n bá»™ đồ đạc trong đó.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong sắp xếp ổn thá»a cả rồi má»›i ung dung đáp: “Lăng Thanh TÆ° tiểu thÆ°, ta biết chung quanh đây Ä‘á»u thuá»™c phạm vi thế lá»±c của các ngÆ°Æ¡i. Trên Ä‘Æ°á»ng tất có rất nhiá»u cách giải cứu muá»™i muá»™i của Äiệp Phong VÅ©. NhÆ°ng mà , ta nhắc cô biết, đừng có bức ta đến chá»— cá chết lÆ°á»›i rách. Thuáºt bắn của ta cô cÅ©ng thấy rồi, trong vòng năm mÆ°Æ¡i mét ta muốn bắn ai là bắn. Nếu xảy ra chuyện ngoà i ý liệu, ta sẽ không giết ả, chỉ cần ngắm chuẩn khoeo chân cô ta bắn má»™t phát!â€
Lăng Thanh TÆ° nhÃu mà y: “NgÆ°Æ¡i có ý gì?â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong há» hững: “Có lẽ Tá» Duyệt cô nÆ°Æ¡ng có thể giải thÃch!â€
Lăng Thanh TÆ° buá»™t miệng: “Tá» Duyệt!â€
Tá» Duyệt căm ghét nhìn DÆ°Æ¡ng Túc Phong, giá»ng Ä‘iệu khinh bỉ cùng cá»±c: “Khoeo chân là bá»™ pháºn yếu nhất trên cÆ¡ thể, mạch máu bên trong vừa Ãt vừa mảnh, má»™t khi bị thÆ°Æ¡ng, rất khó phục hồi...â€
Lăng Thanh TÆ° cau mà y: “Nếu bị thì háºu quả thế nà o?â€
Tá» Duyệt đáp: “Suốt Ä‘á»i tà n phế, chân không cách nà o duá»—i thẳng được!’
Lăng Thanh TÆ° hÃt sâu má»™t hÆ¡i, nhìn DÆ°Æ¡ng Túc Phong chằm chằm, háºm há»±c há»i: “CÅ©ng tức là trở thà nh ngÆ°á»i què?â€
Tá» Duyệt gáºt đầu: “Äúng thế!â€
Lăng Thanh TÆ° cÆ°á»i lạnh: “DÆ°Æ¡ng Túc Phong, ngÆ°Æ¡i Ä‘á»™c ác lắm, có thể đối xá» vá»›i nữ nhân nhÆ° váºy mà không chá»›p mắt!â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong cÆ°á»i ha hả, dá»ng dÆ°ng nói: “NhÆ° nhau cả thôi! Vừa rồi ả khăng khăng đòi dùng há»a hình, ngÅ© xa gì đó giết chết ta. Ả muốn lấy mạng ta, ta chỉ muốn ả cả Ä‘á»i ngồi trên xe lăn, huống chi ả có tá»· tá»· chiếu cố, đâu có Ä‘au khổ gì nhiá»u.â€
Lăng Thanh TÆ° tức giáºn nói: “NgÆ°Æ¡i,... DÆ°Æ¡ng Túc Phong, chúng ta hứa trên Ä‘Æ°á»ng sẽ không có bất cứ hà nh Ä‘á»™ng nà o. Äổi lại, ngÆ°Æ¡i phải bảo đảm an toà n và mạng sống của Äiệp nhị tiểu thÆ°. Nếu ngÆ°Æ¡i có ý đồ gì khác, ta sẽ chá»n cục diện ngá»c thạch câu phần. Ta thiết tưởng ngÆ°Æ¡i đã nghÄ© đến rồi!â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong cÆ°á»i cÆ°á»i đáp: “Tuân lệnh Lăng tiểu thÆ°! Có lẽ chúng ta nên ngồi xuống bà n chi tiết chứ hả?â€
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký của DoctorCrazy Nhất vợ nhì trá»i
Tam thê tứ thiếp :00 (73):
Sợ vợ sống lâu
Äể vợ lên đầu TrÆ°á»ng sinh bất lão
:00 (62):
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
bankz ,
chukho ,
chuotnha ,
dukestorm ,
gamotmat ,
LinhLam ,
machida ,
nhomuathu ,
phuvan ,
thiennhan2327 ,
wizardkg
24-05-2010, 06:23 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n NhÆ° Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
ChÆ°Æ¡ng 71: KINH ÄÔ NIẾT LA TÂY (Thượng)
NgÆ°á»i dịch : Tiểu Oa Oa - Phong Nguyệt TÃ
Nguồn: truyenonline.vn
Y Lan quốc, kinh đô Niết La Tây.
Có ngÆ°á»i từng nháºn xét rằng kinh đô Niết La Tây là thà nh thị cổ xÆ°a nhất đại lục Y Lan, lịch sá» từ khi xuất hiện của nó còn lâu Ä‘á»i hÆ¡n lịch sá» Y Lan quốc.
Những lá»i nà y không phải là không đúng. Y Lan quốc hình thà nh chÆ°a đến 800 năm, nhÆ°ng Niết La Tây đã có Ãt nhất 1000 năm lịch sá».
Cuối mùa thu, dÆ°á»›i ánh nắng mặt trá»i tá»a sáng giữa trÆ°a, các tòa kiến trúc theo đủ phong cách của Niết La Tấy tá»a ra sá»± cổ kÃnh và trang nghiêm khiến ánh mắt ngÆ°á»i khác Ä‘á»u phải cảm thấy kÃnh nể. Kiến trúc nÆ¡i nà y, Ä‘a phần Ä‘á»u là rất lá»›n và đơn giản, Ä‘á»u sá» dụng những phiến đá tháºt lá»›n để xây dá»±ng lên, năm tháng trôi qua đã để lại trên những bức tÆ°á»ng đá đó tà n tÃch loang lổ của năm tháng. Những bức tÆ°á»ng đá ở đây cÅ©ng đã chống lại không Ãt những lần tấn công của địch nhân, vì thế, chúng lại tiếp tục được khảm lên mặt những vết đạn pháo công kÃch ngang dá»c khác nhau hòa vá»›i sá»± cÅ© kỹ của năm tháng, thoạt nhìn cÅ©ng giống hệt những vết sẹo từ thá»i xa xÆ°a còn lại.
Nằm trên vùng cao nguyên, khà háºu khô ráo, kinh đô Niết La Tây chứa Ä‘á»±ng rất Ãt mà u xanh của thá»±c váºt, nhất là và o cuối thu, ngoại trừ những con Ä‘Æ°á»ng trải đầy lá phong và ng tá»a sáng dÆ°á»›i ánh nắng chiá»u thì quả thá»±c nó không còn chá»— nà o đáng giá nữa. Má»—i cÆ¡n gió thu lÆ°á»›t qua Ä‘á»u cuốn theo cát bụi mù mịt, nhÆ° muốn bao phủ toà n bá»™ Niết La Tây trong sá»± mỠảo.
CÅ©ng vì thế, lại có ngÆ°á»i nói rằng Niết La Tây chÃnh là thà nh phố xấu xà nhất đại lục Y Lan.
Tuy nhiên, cho dù là thà nh thị xấu xà nhất thì nó vẫn có một và i nơi rất đẹp, hoà ng cung cổ xưa của Y Lan quốc là một nơi như thế.
Hoà ng cung của Y Lan quốc không nằm ở trung tâm Niết La Tây mà nó nằm ở vùng ngoại ô, dÆ°á»›i chân núi Phạm Tịnh đầy xinh đẹp. Cho dù ngÆ°á»i Y Lan có rất nhiá»u há»c giả nhÆ°ng cÅ©ng không cách nà o lý giải được tại sao má»™t ngá»n núi nho nhá» nhÆ° Phạm Tịnh lại đặc biệt đến thế, ở trong mảnh đất hoà ng sa đầy cát bụi lại có thể hình thà nh má»™t thung lÅ©ng xinh tÆ°Æ¡i trà n ngáºp hoa cá», ở đó, chỉ riêng bầu không khà trong là nh cÅ©ng đã khiến cho tâm hồn con ngÆ°á»i bay bổng, còn có gió biển đến từ Tây DÆ°Æ¡ng đại hải mang đến sá»± tÆ°Æ¡i mát vô song cho nÆ¡i nà y. So vá»›i vá»›i những cÆ¡n bão cát mù mịt ở bên ngoà i thì nÆ¡i nà y chÃnh là nhân gian thiên Ä‘Æ°á»ng.
Hoà ng cung là má»™t tòa thà nh từ xa xÆ°a nằm ở giữa sÆ°á»n núi, hai bên Ä‘á»u là núi non trùng Ä‘iệp, trong vùng rừng núi trùng Ä‘iệp ấy lại loáng thoáng xuất hiện những lô cốt nhá», đó lá»u là trạm gác của ngá»± lâm quân. Từ khi xảy ra biến cố Cúc Hoa mÆ°á»i bốn năm trÆ°á»›c, hoà ng cung Y Lan quốc đã gia tăng cảnh giá»›i thêm rất nhiá»u, mặc cho má»™t số ngÆ°á»i dân địa phÆ°Æ¡ng châm biếm đó chỉ là hà nh Ä‘á»™ng vẽ rắn thêm chân, hủy hoại phong cảnh nÆ¡i đây.
Má»™t cá»— xe ngá»±a hoa lệ loại nhẹ trải qua nhiá»u lần kiểm tra, cuối cùng đã cháºm rãi tiến và o hoà ng cung, hai cánh cá»a Ä‘ang đóng chặt cháºm rãi mở ra, sau đó khép kÃn nhÆ° cÅ©, tạo thà nh má»™t thứ thanh âm trầm đục phÃa sau cá»— xe, nhÆ° muốn đóng kÃn nÆ¡i nà y mãi mãi.
Cá»— xe dừng lại trên má»™t cái sân nhỠđược lát bằng đá Äại Lý, má»™t thanh niên trong trang phục ngá»± lâm quân mà u và ng đã chá» sẵn tại đây. Hắn cẩn tháºn vén rèm cá»a, nói bằng thứ giá»ng nói lá»… phép nhẹ nhà ng:
- Viên tiên sinh, điện hạ đang chỠtiên sinh trong đại sảnh.
Từ trên xe bước xuống một lão nhân râu tóc bạc, bình thản nói:
- Cám ơn.
Thanh niên tuấn tú khẽ đánh giá sÆ¡ qua lão nhân, nhìn thấy lão nhân chừng bảy mÆ°Æ¡i, song sắc mặt vẫn hồng nhuáºn tráng kiện, hÆ¡n khuôn mặt có rất Ãt vết nhăn, thân hình thẳng đứng, ánh mắt sắc bén thâm trầm, toát ra thứ khà thế bá»… nghá»… thiên hạ má»™t cách tá»± nhiên.
Thanh niên tuấn tú Ä‘Æ°a lão nhân tiến và o đại sảnh, bên trong là má»™t ngÆ°á»i trẻ tuổi mặc thÆ°á»ng phục Ä‘ang là m việc, nghe tiếng bÆ°á»›c chân, bèn đặt bút xuống, cầm lấy chiếc khăn bên cạnh lau mặt, sau đó đứng lên, Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c và i bÆ°á»›c, cung kÃnh nói:
- Viên tiên sinh, má»i ngồi, quả nhiên nghe danh không bằng gặp mặt, Viên tiên sinh quả nhiên tuổi cà ng cao dáng cà ng khá»e!
Trong mắt lão nhân hiện lên má»™t vẻ tá»± nhiên, tá»a ra vẻ kiêu ngạo trên khuôn mặt, tuy nhiên rất nhanh chóng biến mất. Äối diện vá»›i ngÆ°á»i trẻ tuổi mặc thÆ°á»ng phục trÆ°á»›c mắt, mặc dù lão không xem và o đâu, song cÅ©ng không dám lá»™ ra vẻ coi thÆ°á»ng, lão hiểu rất rõ ngÆ°á»i trẻ tuổi nà y rất có năng lá»±c cÅ©ng nhÆ° quyá»n lá»±c.
Tam hoà ng tá» Y Lan quốc – Ä‘iện hạ Tiêu ÄÆ°á»ng, đây là má»™t nhân váºt mà không ai dám khinh thÆ°á»ng.
Có má»™t truyá»n thuyết được lÆ°u truyá»n rá»™ng rãi rằng đại hoà ng tá» Y Lan quốc – Ä‘iện hạ Tiêu Nam văn võ song toà n, thần cÆ¡ diệu toán, bất khả bại trên chiến trÆ°á»ng, khiến cho địch nhân chỉ cần nghe tên cÅ©ng đã kinh tâm táng đởm, không há» sợ ai. Duy chỉ có đệ đệ của y – Tiêu ÄÆ°á»ng là có thể đối phó vá»›i má»™t cách dá»… dà ng, dá»… dà ng nhÆ° việc giết má»™t con kiến. Tiêu Nam cả Ä‘á»i chinh chiến, cho đến táºn bây giá» vẫn chÆ°a há» chiến bại, nhÆ°ng trong cuá»™c chiến tranh Ä‘oạt ở háºu cung đã liên tục bị Tiêu ÄÆ°á»ng ám toán khiến cho không cách nà o gượng dáºy được, tháºm chà còn công khai rá»i khá»i cuá»™c chiến già nh ngôi vị hoà ng đế, đây cÅ©ng là chuyện khiến cho nhiá»u ngÆ°á»i ở đại lục Y Lan cảm thấy thú vị nhất.
- Là m phiá»n Ä‘iện hạ phải chá» lâu, Viên Vân Uyên tháºt áy náy. – Lão nhân ôm quyá»n nói.
- Viên tiên sinh ngà n dặm bôn ba từ Mỹ Ni TÆ° mà đến, vượt qua bao nhiêu vất vả gian nan, Tiêu ÄÆ°á»ng chỉ ngồi má»™t chá»—, tiên sinh má»›i là ngÆ°á»i chịu nhiá»u cá»±c khổ. Má»i ngồi. – Tiếu ÄÆ°á»ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói, vẻ hết sức nhiệt tình, tá»±a nhÆ° má»™t ngÆ°á»i con đã rất lâu ngà y má»›i gặp được cha, cầm tay Viên Vân Uyên, dìu lão ngồi.
Viên Vân Uyên miệng luôn khách khÃ, nhÆ°ng vẫn đặt mông ngồi xuống.
Tiêu ÄÆ°á»ng cÅ©ng ngồi xuống, chá» cung nữ dâng trà thÆ¡m lên má»›i nói:
- Viên tiên sinh trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i có gặp Bạch Lệnh tÆ°á»›ng quân ở Y Lệ Nạp hay không?
Viên Vân Uyên nâng chén trà lên môi, khẽ di chuyển chén trà , hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu thứ mùi thÆ¡m ngát của những cánh trà nổi lên trên miệng chén, cho đến khi trà vị ngấm nháºp và táºn tâm phế thì má»›i gáºt đầu nói:
- Lão phu y theo ý của Ä‘iện hạ, đã bái phá»ng Bạch Lệnh tÆ°á»›ng quân, cÅ©ng từng Ä‘á» cáºp đến vấn Ä‘á» váºn chuyển quặng sắt - mà hai ta quan tâm - vá»›i y, đáng tiếc, Bạch Lệnh vẫn chÆ°a Ä‘Æ°a ra câu trả lá»i thá»a đáng cho lão phu.
Tiêu ÄÆ°á»ng nâng chén trà lên uống má»™t ngụm, thần sắc bất Ä‘á»™ng, cháºm rãi nói:
- Ra thế. CÅ©ng được, việc nà y do ta Ä‘Ãch thân nói ra có lẽ sẽ khả quan hÆ¡n. Viên tiên sinh, lúc nà y Mỹ Ni TÆ° há»—n loạn vô cùng, đó thá»±c sá»± là cÆ¡ há»™i tốt nhất cho Thái DÆ°Æ¡ng thần giáo quáºt khởi, ngà n năm khó gặp, Viên tiên sinh hà cá»› gì phải lo lắng?
Viên Vân Uyên nói:
- Ta nghĩ sẽ bắt đầu khởi sự và o đầu năm mới.
Tiêu ÄÆ°á»ng gáºt đầu:
- NhÆ° thế rất tốt, Y Lan quốc của ta sẽ nhất định tÆ°Æ¡ng trợ hết mình, tiên sinh còn vấn Ä‘á» gì khó khăn cứ nói rõ. Y Lan quốc của ta có giao tình rất tốt vá»›i tÆ°á»›ng quân Bạch Lệnh, tiên sinh có gì muốn truyá»n đạt vá»›i Bạch Lệnh thì cứ nói vá»›i ta.
Viên Vân Uyên nói:
- Bổn giáo hiện nay không thiếu ngÆ°á»i, chỉ thiếu vÅ© khÃ. Tá» Xuyên đạo hiện nà y hoà n toà n nằm trong tầm khống chế của quân biên phòng đế quốc ÄÆ°á»ng Xuyên, nÆ¡i đó trú đóng gần hai vạn binh lá»±c, lại có pháo Ä‘Ã i, hiện không có cách nà o tấn công. Tất cả vÅ© khà cho việc khởi sá»± Ä‘á»u phải váºn chuyển thông qua kênh Ä‘Ã o, nhÆ°ng, Bá»™ Thủ của đế quốc Quang Minh có cừu háºn quá sâu Ä‘áºm vá»›i bản giáo, luôn luôn cản trở bản giáo, mấy nÆ°á»›c liên minh La Ni Tây à đối vá»›i bản giáo cÅ©ng có hiểu lầm, chÃnh vì váºy, bản giáo tuy có tÆ° kim rá»™ng rãi, song lại không cách nà o mua được vÅ© khÃ. Bởi váºy, vấn Ä‘á» vÅ© khà cần phải có sá»± giúp đỡ của Ä‘iện hạ.
Tiêu ÄÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i nói:
- Viên tiên sinh không cần lo lắng, Tiêu ÄÆ°á»ng sẽ há»— trợ. Tuy nhiên không biết Viên tiên sinh muốn nhiá»u há»a khà hay là nhiá»u Ä‘ao kiếm?
Viên Vân Uyên đáp ngay:
- Bổn giáo chỉ cần Ä‘ao kiếm. Há»a khà mặc dù dá»… sá» dụng nhÆ°ng uy lá»±c quá nhá», hạn chế rất nhiá»u. Tất cả đệ tá» của bản giáo Ä‘á»u biết võ công, sá» dụng Ä‘ao kiếm thì lá»±c chiến đấu được tăng lên rất nhiá»u.
Tiêu ÄÆ°á»ng nói:
- Hay lắm, ta sẽ viết má»™t phong thÆ° để tiên sinh Ä‘Æ°a cho tÆ°á»›ng quân Bạch Lệnh. Äến lúc đó, vÅ© khà của quý giáo sẽ do Y Lệ Nạp cung cấp, váºn chuyển theo Ä‘Æ°á»ng biển, Bá»™ Thủ của đế quốc Quang Minh cho dù muốn ngăn cản thì vá»›i binh lá»±c hải quân của y cÅ©ng chỉ là châu chấu đá xe mà thôi.
Viên Vân Uyên lộ vẻ hà i lòng nói:
- Äiện hạ quả nhiên rất quyết Ä‘oán. Chỉ cần bản giáo khởi sá»± thà nh công, có thể khống chế Cam Xuyên đạo và Trinh Xuyên đạo, tiếp theo già nh lấy DÆ°Æ¡ng Xuyên đạo, đến khi đó, yêu cầu vá» quặng sắt của Ä‘iện hạ sẽ trở nên dá»… nhÆ° trở bà n tay.
Tiêu ÄÆ°á»ng lá»™ ra vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói vá»›i vẻ chân thà nh:
- Vạn tiên sinh, khởi sự tất sẽ thà nh công, đến lúc đó, Mỹ Ni Tư sẽ không phải là chia là m ba phần nữa mà phải là bốn phần.
Viên Vân Uyên vui vẻ gáºt đầu.
Tiêu ÄÆ°á»ng dừng lại má»™t chốc, uống má»™t ngụm trà , thản nhiên nói:
- Viên tiên sinh là ngÆ°á»i sinh trưởng ở Mỹ Ni TÆ° phải không?
Viên Vân Uyên đáp:
- Lão phu sinh ra ở Mỹ Ni TÆ°, nhÆ°ng không phải lá»›n lên ở đó, từ nhá» ta đã Ä‘i theo sÆ° phụ, khi trưởng thà nh má»›i trở vá» Mỹ Ni TÆ°. Tuy nhiên Mỹ Ni TÆ° Ä‘Ãch thị là cố hÆ°Æ¡ng của ta, đây là chuyện chÃnh xác, không biết Ä‘iện hạ có gì chỉ giáo?
Tiêu ÄÆ°á»ng khẽ nghiêng nghiêng chén trà trong tay, nhăn nhăn vầng trán, nói:
- Tin tình báo của ta thu được cho thấy ÄÆ°á»ng Minh đã chuẩn bị buông tay khá»i Mỹ Ni TÆ°, Ä‘em quyá»n quản lý nÆ¡i đó giao cho mÆ°á»i bốn lãnh chúa thuá»™c địa, không biết Viên tiên sinh có biết rõ vá» mÆ°á»i bốn lãnh chúa đó không? à định nà y của ÄÆ°á»ng Minh có khi nà o là m thay đổi kế hoạch của chúng ta hay không?
Viên Vân Uyên nói với vẻ khinh miệt:
- Äiện hạ quá lo lắng, đám lãnh chúa nà y Ä‘á»u là đám công tá» nhà già u, hoà n toà n không cần quan tâm.
Tiêu ÄÆ°á»ng tháºn trá»ng nói:
- Không hẳn, Viên tiên sinh, tiên sinh hẳn phải biết trong bá»n há» cÅ©ng có má»™t Ãt nhân tà i, chúng ta hoà n toà n không thể xem nhẹ được, tá»· nhÆ° DÆ°Æ¡ng Túc Lao của DÆ°Æ¡ng gia, Lữ Chấn VÅ© của Lữ gia, Äổng Trá»ng ThÆ° của Äổng gia, đó không phải là thanh niên kiệt xuất, văn võ toà n tà i hay sao? Cho dù thá»i kỳ huy hoà ng của bá»n hỠđã qua, nhÆ°ng dù sao vẫn còn có thá»±c lá»±c nhất định. Nếu chúng ta không để ý đến bá»n há», nói không chừng ngà y sau sẽ có phiá»n toái. Hay hÆ¡n hết là chúng ta có thể lợi dụng được bá»n há» thì má»›i là lưỡng toà n kỳ mỹ.
Viên Vân Uyên vẫn tự mãn như cũ, bình chân như vại:
- Äiện hạ không cần âu lo. ÄÆ°á»ng Minh Ä‘Æ°a ra hạ sách nà y chỉ là vì muốn mượn Ä‘ao giết ngÆ°á»i. Thá»±c tế, hoà ng thất ÄÆ°á»ng Xuyên luôn có lòng kiệng kỵ vá»›i các lãnh chúa, bá»n há» sẽ không cho phép xuất hiện thêm má»™t TÆ° Mã gia tá»™c, Äá»™c Cô gia tá»™c, hoặc là cục diện Phong Vân Há»a Long nữa. MÆ°á»i bốn lãnh chúa Mỹ Ni TÆ° trải qua nhiá»u năm bị hoà ng đế đế quốc ÄÆ°á»ng Xuyên đả kÃch đã suy yếu dần, không còn mạnh mẽ nhÆ° các lãnh chúa ban đầu nữa, bá»n há» giỠđây cÅ©ng chỉ có thể xem là những phú há»™ mà thôi. ÄÆ°á»ng Xuyên đế quốc đã dần dần tÆ°á»›c Ä‘oạt quân Ä‘á»™i và lãnh địa của há», bá»n há» giỠđây chỉ có thể dá»±a và o việc buôn bán nhá» lẻ để kéo dà i hÆ¡i tà n, là m sao còn có thể là m đại sá»± được nữa? Chuyện nà y đã có thá»±c tế chứng minh, tin rằng Ä‘iện hạ cÅ©ng biết. Chiến loạn Mỹ Ni TÆ° nổ ra, những lãnh chúa nà y hoặc chết hoặc Ä‘Ã o thoát, căn bản coi nhÆ° không còn tồn tại nữa.
Tiêu ÄÆ°á»ng trầm ngâm trong chốc lát, vẫn lo lắng nhÆ° cÅ©:
- Viên tiên sinh quả quyết nhÆ° thế à ? Ta luôn cảm thấy có chút bất an, dù sao những gia tá»™c nà y cÅ©ng Ä‘á»u là đầm rồng hang hổ, anh tà i cÅ©ng rất nhiá»u, má»™t mai xuất thế, sợ rằng Mỹ Ni TÆ° sẽ tháºt sá»± rÆ¡i và o tay bá»n chúng.
Viên Vân Uyên nói cho qua chuyện:
- Äiện hạ quả là phà tâm lo lắng. Xin há»i má»™t ngÆ°á»i má»›i mÆ°á»i tuổi đã bị nhốt trong má»™t không gian cô Ä‘á»™c, không cho tiếp xúc vá»›i thế giá»›i bên ngoà i, muốn há»c táºp thứ gì Ä‘á»u phải thông qua ý chỉ - không để cho thà nh tà i - của hoà ng đế, là m sao có thể có cÆ¡ há»™i ngoi lên. NgÆ°á»i nhÆ° thế lá»›n lên có thể là m đại sá»± sao?
Tiêu ÄÆ°á»ng gáºt đầu, cháºm rãi nói:
- Viên tiên sinh nói rất có lý, quả tháºt là ta hÆ¡i Ä‘a tâm. NhÆ°ng nếu mÆ°á»i bốn lãnh chúa đã bị hoà ng đế áp bức từ lâu, trong lòng dám chắc đã mang lòng bất mãn, chúng ta có thể hiệp nghị vá»›i bá»n chúng, lợi dùng tiá»n tà i và lá»±c lượng của bá»n chúng, cùng nhau chống lại hoà ng đế ÄÆ°á»ng Xuyên thì sao?
Viên Vân Uyên không tán thà nh, chỉ nói:
- Äiện hạ nói sai rồi, mÆ°á»i bốn lãnh chúa Mỹ Ni TÆ° mặc dù bị hoà ng đế ÄÆ°á»ng Xuyên trăm phÆ°Æ¡ng áp bức, nhÆ°ng muốn há» quay lÆ°ng lại vá»›i ÄÆ°á»ng Xuyên lại rất khó. Những ngÆ°á»i nà y có thể phản bá»™i hoà ng đế nhÆ°ng tuyệt đối sẽ không phản bá»™i đế quốc ÄÆ°á»ng Xuyên. CÅ©ng nhÆ° TÆ° Mã gia tá»™c và Äá»™c Cô gia tá»™c, bá»n há» có thể bằng mặt không bằng lòng vá»›i hoà ng đế ÄÆ°á»ng Minh, nhÆ°ng bá»n há» sẽ tuyệt đối không buông ra lá cá» kim long hà châu của ÄÆ°á»ng Xuyên đế quốc, bá»n há» sẽ không bao giá» tá» bá» quyá»n công dân của đế quốc ÄÆ°á»ng Xuyên.
Ãnh mắt Tiêu ÄÆ°á»ng chợt lóe lên, bất Ä‘á»™ng thanh sắc nói:
- Viên tiên sinh thá»±c sá»± nháºn định nhÆ° thế?
Viên Vân Uyên âm trầm nói:
- Bởi vì lão phu trÆ°á»›c kia cÅ©ng đã từng thá», nhÆ°ng không há» có hiệu quả. Lão phu đã từng phái ngÆ°á»i liên lạc vá»›i Tiết gia ở Tá» Lan phủ Cam Xuyên đạo, kết quả là bị cá»± tuyệt ngay láºp tức.
Tiêu ÄÆ°á»ng gáºt đầu, ung dung nói:
- Nếu bá»n há» trung thà nh vá»›i ÄÆ°á»ng Xuyên nhÆ° thế thì phải nghÄ© ra biện pháp tiêu diệt bá»n há» sá»›m, tránh cho đêm dà i lắm má»™ng. Mặc dù thá»±c tế nói lên đám lãnh chúa nà y không có tác dụng lá»›n, song trong lòng ta vẫn có cảm giác áy náy bất an. Có thể Viên tiên sinh sẽ chê cÆ°á»i, nhÆ°ng trá»±c giác của ta luôn luôn đúng, nhất là loại trá»±c giác bất hảo.
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
24-05-2010, 06:24 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n NhÆ° Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
ChÆ°Æ¡ng 72: KINH ÄÔ NIẾT LA TÂY (Trung)
NgÆ°á»i dịch : Tiểu Oa Oa - Phong Nguyệt TÃ
Nguồn: truyenonline.vn
Viên Vân Uyên gáºt đầu nói:
- Äiện hạ xin yên tâm, bây giá» lãnh chúa ở Mỹ Ni TÆ° chỉ còn lại DÆ°Æ¡ng gia ở Lệ Xuyên phủ, Tà i gia Cao DÆ°Æ¡ng phủ và Tiết gia Tá» Lan phủ. Bá»™ Thủ của đế quốc Quang Minh cÅ©ng phát triển thế lá»±c tại Trinh Xuyên đạo rất nhanh chóng, Tà i gia hẳn là đã nằm trong tÃnh toán của bá»n há». Bản giáo chỉ cần khởi sá»± thà nh công sẽ có thể dá»… dà ng tiêu diệt Tiết gia. Vá» phần DÆ°Æ¡ng gia ở Lệ Xuyên phủ, tạm thá»i bá»n chúng vẫn còn nằm dÆ°á»›i tầm bảo vệ của quân biên phòng ÄÆ°á»ng Xuyên, nhÆ°ng nếu má»™t mai quân biên phòng rút lui, DÆ°Æ¡ng gia sẽ chỉ là má»™t chú cừu non tay không tấc sắt mà thôi. Vô luáºn là ai cÅ©ng chỉ cần thổi nhẹ má»™t hÆ¡i đã có thể khiến cho bá»n chúng biến mất hoà n toà n.
Tiêu ÄÆ°á»ng ngÆ°ng thần suy nghÄ© má»™t lúc, tá»±a hồ không đồng ý vá»›i Viên Vân Uyên, nhÆ°ng y không phản bác, chỉ cúi đầu im lặng suy nghÄ©, má»™t lúc sau má»›i nói:
- Chỉ mong sẽ như thế.
Viên Vân Uyên thà nh khẩn nói:
- Äiện hạ, lão cho rằng mÆ°á»i bốn lãnh chúa nà y không cần lo lắng, ngược lại, Bá»™ Thủ của Quang Minh đế quốc và động thái của vÆ°Æ¡ng quốc Lá»— Ni Lợi à má»›i đáng phải lo lắng. Bá»™ Thủ không cần phải nói, hà nh vi của y không thể dùng lý lẽ thÆ°á»ng để suy Ä‘oán được, Lá»— Ni Lợi à thì rõ rà ng là má»™t hiểm há»a tiá»m ẩn. Lúc trÆ°á»›c, hÆ¡n má»™t ná»a Mỹ Ni TÆ° là lãnh thổ của Lá»— Ni Lợi Ã, sau nà y má»›i bị Tiêu Ma Ha chiếm lấy, bây giỠđã có cÆ¡ há»™i, bá»n há» dám chắc sẽ không chịu buông tha. Bốn Ä‘á»i Tô Lai Mạn Ä‘á»u thÃch là m việc lá»›n, nếu có thể thu phục Mỹ Ni TÆ°, trở thà nh thiên cổ mỹ danh, vô luáºn thế nà o y cÅ©ng sẽ hà nh Ä‘á»™ng.
Tiêu ÄÆ°á»ng nhìn những hoa văn trang trÃ, thoáng nhÆ° thất thần, lầm bầm tá»± nói:
- Thiên cổ mỹ danh, thiên cổ mỹ danh…..
Má»™t lúc sau, Tiêu ÄÆ°á»ng má»›i bừng tỉnh trở lại, nói:
- Viên tiên sinh, tháºt là vô ý quá, nhÆ°ng ta Ä‘á»™t nhiên nhá»› đến má»™t số việc quan trá»ng phải là m, tiên sinh cứ nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c Ä‘i, ngà y mai chúng ta sẽ cẩn tháºn bà n kỹ lại các chuyện có liên quan đến Mỹ Ni TÆ°.
Viên Vân Uyên chÆ°a trình bà y được hết ý trong lòng, Ä‘á»™t nhiên nghe có lệnh trục khách, trong lòng cảm thấy bá»±c bá»™i, nhÆ°ng không dám đắc tá»™i vá»›i Tiêu ÄÆ°á»ng, lão vẫn tá» ra thản nhiên, ôm quyá»n nói:
- Cám ơn điện hạ đã chỉ giáo.
Tiêu ÄÆ°á»ng láºp tức sai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a Viên Vân Uyên Ä‘i nghỉ, sau đó gá»i má»™t cung nữ đến, thấp giá»ng nói:
- Äi xem Äà m tiên sinh và sứ giả Y Lệ Nạp bà n luáºn thế nà o rồi? Nếu bá»n hỠđã nói chuyện xong thì má»i tiên sinh lại đây.
Cung nữ tuân lệnh rá»i Ä‘i, chỉ má»™t lát sau đã thấy má»™t lão nhân khuôn mặt gầy gò từ thiên môn Ä‘i ra, thấy Tiêu ÄÆ°á»ng chỉ khẽ gáºt đầu, thế nhÆ°ng Tiêu ÄÆ°á»ng lại hết sức cung kÃnh, khom lÆ°ng thi lá»…, tá» vẻ tôn kÃnh.
Hai ngÆ°á»i đứng ở má»™t góc đại sảnh, nhìn qua lá»›p kÃnh cá»a sổ, chỉ thấy má»™t lão nhân già nua Ä‘ang được thanh niên tuấn tú khi nãy đỡ lên má»™t cá»— xe ngá»±a, cá»— xe dần chuyển Ä‘á»™ng, rá»i khá»i hoà ng cung.
- Äà m tiên sinh, Bạch Lệnh thế nà o? Có đúng là hắn đã thay đổi hay không? – Thần sắc Tiêu ÄÆ°á»ng tá» ra âm trầm, thanh âm cÅ©ng phiêu hốt vô chừng, hoà n toà n khác hẳn vá»›i thần sắc khi nói chuyện vá»›i Viên Vân Uyên, lúc nà y hắn giống hệt má»™t con dã lang trong bóng tối âm u, không còn che giấu vẻ Ä‘á»™c ác thâm trầm ra ngoà i mặt nữa.
- Y không muốn chá» chúng ta nữa, muốn tá»± láºp là m vua. – Äà m tiên sinh thản nhiên nói.
Ãnh mắt Tiêu ÄÆ°á»ng Ä‘á»™t nhiên trở nên lạnh buốt, nhÆ°ng không nói gì.
- Mặc dù lúc nà y còn chÆ°a đến lúc, nhÆ°ng cái Ä‘uôi hồ ly của Bạch Lệnh đã lá»™ ra. Chuyện chúng ta thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i y vô cùng quan trá»ng, y lại phái đến đây má»™t lão già hồ đồ để thÆ°Æ¡ng lượng, không chịu trả lá»i xác đáng cho chúng ta. Hiển nhiên Bạch Lệnh cho rằng không cần dá»±a và o chúng ta, y cÅ©ng có thể cầu hôn Trưởng công chúa, tháºt sá»± là to gan lá»›n máºt. – Thanh âm Ä‘á»u Ä‘á»u của Äà m tiên sinh vẫn vang lên, vẻ mặt há» hững, nhÆ°ng ánh mắt lại toát ra sá»± âm trầm lạnh lẽo, so vá»›i Tiêu ÄÆ°á»ng chỉ có hÆ¡n chứ không kém.
- Y dá»±a và o cái gì mà dám phản bá»™i chúng ta? Bằng và o gần năm sáu vạn quân Ä‘á»™i của y chỉ có thể tung hoà nh trong Y Lệ Nạp, nhÆ°ng nếu tiến ra ngoà i, chỉ sợ sẽ phải trả giá đắt, không lẽ y có bản lÄ©nh khác sao? – Tiêu ÄÆ°á»ng nhÃu mà y, không biết trong lòng hắn Ä‘ang suy nghÄ© gì.
- Ta nghÄ© y đã cấu kết vá»›i hải tặc Ca Âu, nếu không, y sẽ không dám kiêu ngạo nhÆ° thế. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ta cÅ©ng không loại bá» khả năng sau lÆ°ng y còn có thế lá»±c khác giáºt dây. – Äà m tiên sinh khẽ gõ gõ và o cá»a sổ, thanh âm vẫn bình thản, không há» lá»™ ra má»™t chút cảm xúc nà o. Trên Ä‘á»i nà y, căn bản cÅ©ng chỉ có Tiêu ÄÆ°á»ng má»›i có thể ung dung đối mặt vá»›i loại thanh âm nhÆ° ngÆ°á»i chết nói ra nà y.
- Nếu không có chúng ta trợ giúp, giá» nà y y vẫn chỉ là má»™t tên lÃnh gác ở cổng thà nh, ngà y ngà y vác má»™t thanh Ä‘ao đứng phÆ¡i nắng ngoà i cá»a nam thà nh Trầm HÆ°Æ¡ng chứ hay ho gì! Y có bản lÄ©nh gì mà phản bá»™i chúng ta? Trừ phi y đã muốn chết! Hải tặc Ca Âu thì sao? Y có bản lÄ©nh thì chạy ra biển khÆ¡i Ä‘i! – Tiêu ÄÆ°á»ng Ä‘á»™t nhiên rống lên giáºn dữ, vẻ mặt trong nháy mắt đã biến thà nh co giáºt hết sức quái đản, so vá»›i vẻ nho nhã khi nãy là má»™t trá»i má»™t vá»±c. Äám cung nữ phÃa sau Ä‘á»u lặng lẽ rút lui ra ngoà i, khẽ đóng cánh cá»a đại sảnh lại.
- Bị ngÆ°á»i khác khống chế và phụ thuá»™c và o ngÆ°á»i khác y Ä‘á»u không cam lòng. Bạch Lệnh lúc nà y đã quên mất thuở hà n vi khi xÆ°a, chỉ còn nghÄ© đến ngôi vua Y Lệ Nạp mà thôi. Äế quốc ÄÆ°á»ng Xuyên bây giá» cÅ©ng đã lá»±c bất tòng tâm, không còn trợ giúp được bao nhiêu cho hoà ng thất Y Lệ Nạp nữa, vÆ°Æ¡ng quốc Khang ThÆ° cÅ©ng thế, Bạch Lệnh tất đã nhìn rõ Ä‘iá»u nà y. Ta nghÄ© y Ä‘ang ôm má»™ng đẹp trong lòng, chỉ cần Ä‘oạt được chiếc ghế quốc vÆ°Æ¡ng Y Lệ Nạp, y cÅ©ng sẽ không cần nghe theo sá»± chỉ huy của chúng ta nữa. – Äà m tiên sinh nhìn đăm đăm và o khoảng sân rá»™ng bên ngoà i, há» hững nói.
Ở ngoà i đó, má»™t cá»— xe ngá»±a rèm Ä‘en Ä‘ang cháºm rãi tiến và o dừng trÆ°á»›c mái hiên, má»™t thị nữ vóc ngÆ°á»i nhá» nhắn từ trên xe bÆ°á»›c xuống, cẩn tháºn vén rèm cá»a, đỡ má»™t nữ nhân mặc trang phục lụa má»ng mà u Ä‘en bÆ°á»›c xuống. Nữ nhân đó Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa cá»a, không nhìn thấy dung nhan của nà ng, nhÆ°ng chỉ cần nhìn vóc ngÆ°á»i thÆ°á»›t tha, mái tóc búi cao, Äà m tiên sinh đã biết đó chÃnh là trưởng công chúa Y Lan quốc – Tiêu Vãn Trang vừa Ä‘i lá»… pháºt trở vá».
- Phải cho y chết! Y đừng hòng! Y muốn là m quốc vÆ°Æ¡ng? Không thể để cho y tiếp tục nhÆ° thế nữa! Nói cho lão Tống, cần phải tiết lá»™ cho hoà ng thất ÄÆ°á»ng Xuyên má»™t Ãt tin tức, ngoà i ra bảo hắn phải Ä‘iá»u tra xem hải tặc Ca Âu đã dùng thứ gì để thu hút Bạch Lệnh. – Tiêu ÄÆ°á»ng Ä‘á»™t nhiên khôi phục lại vẻ bình tÄ©nh, tá»±a nhÆ° không há» nhìn thấy ánh mắt lom lom của Äà m tiên sinh khi nhìn Tiêu Vãn Trang, chỉ ung dung quay lại chá»— ngồi của mình.
Äà m tiên sinh cÅ©ng không há» che giấu sá»± ái má»™ vá»›i Trưởng công chúa, mãi cho đến khi bóng ngÆ°á»i Tiêu Vãn Trang biến mắt cuối hà nh lang, y má»›i thu hồi lại ánh mắt, ngồi xuống bên cạnh Tiêu ÄÆ°á»ng.
- Cô cô của ta…. – Tiêu ÄÆ°á»ng cÆ°á»i khổ, phảng phất có chút áy náy.
- Nà ng bây giỠđúng là vô tình, ngay cả ta muốn gặp nà ng cÅ©ng là chuyện rất khó. Chỉ có đại ca ta Tiêu Nam trở vá» từ chiến trÆ°á»ng lần trÆ°á»›c, nà ng má»›i chủ Ä‘á»™ng gặp mặt hai huynh đệ bá»n ta má»™t chút. Ngoà i lúc đó, nà ng chỉ toà n tâm là m bạn vá»›i nhang đèn pháºt pháp.
Äà m tiên sinh cÅ©ng đã khôi phục lại sá»± tỉnh táo, cÆ°á»i nói:
- Chỉ cần má»—i ngà y ta nhìn thấy bóng lÆ°ng của nà ng cÅ©ng đã thá»a mãn.
Tiêu ÄÆ°á»ng cảm khái nói:
- Äôi khi ta thá»±c sá»± không không thể nà o hiểu được suy nghÄ© của các ngÆ°á»i lá»›n tuổi nhÆ° tiên sinh. Trong suy nghÄ© của ta, phà m đã là nữ nhân được ta để ý đến, ta Ä‘á»u chỉ muốn nà ng ở bên cạnh ta, ban ngà y cùng nhau trò chuyện, ban đêm ngủ cùng nhau, ta muốn nà ng phải thuá»™c vá» ta, cả vá» thân thể và linh hồn. Nếu chỉ đứng ở xa để nhìn thì ta tình nguyện chết Ä‘i còn hÆ¡n.
Äà m tiên sinh nói:
- Äó là bởi vì ngÆ°Æ¡i chÆ°a từng trải qua, hoặc là ngÆ°Æ¡i chÆ°a dám trải qua mà thôi.
Tiêu ÄÆ°á»ng cúi đầu, lắc đầu cÆ°á»i khổ:
- Có lẽ tiên sinh nói đúng, ta tháºt sá»± không thể nà o bà y tá» tình cảm nhÆ° ngÆ°á»i khác được, nếu không, sẽ bị ảnh hưởng đến lý trà và phán Ä‘oán của ta. Äúng, tình cảm không nên nếm thá» là tốt nhất.
Äà m tiên sinh thản nhiên nói:
- Cổ nhân từng nói, “Tằng kinh thÆ°Æ¡ng hải nan vi thủy, trừ khÆ°á»›c Vu sÆ¡n bất thị vânâ€(1), hết thảy Ä‘á»u thuáºn theo tá»± nhiên. Äạo của trá»i, ngÆ°á»i không thể là m trái lại được.
Tiêu ÄÆ°á»ng buồn bã nói:
- Äà m tiên sinh kiến thức rá»™ng rãi, thiên văn địa lý Ä‘á»u thông suốt, Ä‘Æ°á»ng tiên sinh đã Ä‘i còn nhiá»u hÆ¡n cÆ¡m ta đã ăn, tiên sinh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu được đạo lý nà y. Ta lại khác, ta lại không dám là m thế để hiểu rõ. Chao ôi, con ngÆ°á»i ta quả thá»±c là hÆ¡i nhút nhát. Chúng ta tiếp tục lÆ°u tâm tháºt kỹ đến Bạch Lệnh, phải tuyệt đối có thể khống chế được y trong tay.
Äà m tiên sinh gáºt đầu nói:
- Bạch Lệnh bây giá» chẳng những đã khống chế được quân Ä‘á»™i Y Lệ Nap mà còn khống chế được Ä‘a số thà nh viên hoà ng thất, y đã khống chế được tiểu quốc vÆ°Æ¡ng ba tuổi của Y Lệ Nạp, nhỠđó uy hiếp được Phượng gia. Sắc đảm của y quả nhiên lợi hại, đêm ngủ trong hoà ng cung ná»™i viện, chÆ¡i cung nữ. Phượng Lăng VÅ© đã sá»›m bị lợi là m má» mắt, chủ Ä‘á»™ng đầu phục Bạch Lệnh, vẽ Ä‘Æ°á»ng cho hÆ°Æ¡u chạy. Năm ngoái Bạch Lệnh dùng Ä‘á»™c kế hại chết Nhiếp ChÃnh vÆ°Æ¡ng Dáºn TÆ°á»ng, chiếm Ä‘oạt thê tá» của Dáºn TÆ°á»ng – Phượng Lăng VÅ©. Gần đây nhất lại giết chết Trấn Hải vÆ°Æ¡ng Dáºn Phỉ, Ä‘oạt luôn thê tá» của Dáºn Phỉ - Phượng Thiến VÅ©. Bốn tá»· muá»™i của Phượng gia, ngoại trừ hoà ng háºu Phượng Lam VÅ©, ba ngÆ°á»i kia Ä‘á»u đã bị y dâm nhục. Y bức hoà ng háºu Phượng Lam VÅ© khá»a thân vẽ tranh, tháºm chà có ý đồ cưỡng gian nà ng, khiến cho nà ng mang thai, muốn nhỠđó danh chÃnh ngôn thuáºn cÆ°á»›p lấy ngôi vua Y Lệ Nạp.
Tiêu ÄÆ°á»ng thở dà i má»™t hÆ¡i nói:
- Chẳng phải Phượng Lam Vũ không có khả năng sinh sản sao? Y bức gian thà nh công thì có tác dụng gì?
Äà m tiên sinh nói vá»›i vẻ khinh thÆ°á»ng:
- Äó chẳng qua là vì nam nhân Dáºn gia bất lá»±c mà thôi. Tổ tiên trÆ°á»›c kia của Dáºn gia có lẽ là m nhiá»u chuyện trái vá»›i lÆ°Æ¡ng tâm, cho nên đến Ä‘á»i nà y rốt cuá»™c đã bị diệt tuyệt, đây cÅ©ng là thiên ý. Thiên lý báo ứng tuần hoà n cÅ©ng là xác đáng.
Tiêu ÄÆ°á»ng Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i nói:
- Chuyện nà y đối vá»›i Dáºn gia mà nói đúng là khó có thể nói ra được, khó trách Dáºn Tác, Dáºn Lãng đã sá»›m chết trên mình Ä‘Ã n bà . Có lẽ bá»n há» biết mình không thể nên cà ng cố gắng gấp bá»™i, ngà y đêm Ä‘á»u hoan ái, kết quả chỉ cà ng nhanh tiến đến cái chết. Nghe nói Phượng Lam VÅ© là má»™t nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần, là má»™t trong mÆ°á»i hai mỹ nhân, không nghÄ© ra lại bị Bạch Lệnh chiếm tiện nghi, tháºt là quá đáng tiếc.
Äà m tiên sinh nói:
- Bạch Lệnh có thể kiêu ngạo nhÆ° thế, khống chế hoà n toà n quân chÃnh ở Y Lệ Nạp cÅ©ng có công rất lá»›n của Phượng Lăng VÅ©, nữ nhân nà y đối vá»›i chuyện năm đó Phượng Lam VÅ© được tấn phong là m hoà ng háºu đã hết sức tức giáºn, cho rằng Phượng Lam VÅ© đã cÆ°á»›p Ä‘i quyá»n lá»±c và danh dá»± của ả, bởi váºy đã ghi háºn trong lòng. Äể đả kÃch Phượng Lam VÅ©, ả không tiếc đầu phục Bạch Lệnh, đối phó vá»›i chÃnh gia tá»™c mình. Nữ nhân nà y cá»±c kỳ giảo hoạt và thâm hiểm, chúng ta phải hết sức chú ý. Ả và Bạch Lệnh Ä‘á»u giống nhau, tôn sùng bạo lá»±c, tâm lý biến thái vô cùng, nhÆ°ng mặt ngoà i lại dịu ngá»t, nhã nhặn lá»… phép, khiến cho không biết bao nhiêu nam nhân Y Lệ Nạp phải phủ phục dÆ°á»›i gấu quần của ả.
Tiêu ÄÆ°á»ng lạnh lùng cÆ°á»i, tá» vẻ không đặt nặng trong lòng, thản nhiên nói:
- Vô luáºn thế nà o thì ả cÅ©ng chỉ là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ. Ta muốn xem Bạch Lệnh là m thế nà o có thể bức gian Phượng Lam VÅ©, để xem y có thể Ä‘oạt được cả bốn tá»· muá»™i của Phượng gia hay không? Nếu nhÆ° thế thì sẽ là má»™t trÆ°á»ng cảnh Æ°á»›t át vô cùng, chỉ là không biết đế quốc ÄÆ°á»ng Xuyên sẽ phản ứng thế nà o?
Äà m tiên sinh nói vá»›i vẻ cô Ä‘Æ¡n:
- Bạch Lệnh sở dÄ© không há» e ngại nhÆ° thế chẳng qua là vì muốn tìm má»™t lý do trả lá»i vá»›i đế quốc ÄÆ°á»ng Xuyên, y hy vá»ng có thể dùng Phượng Lăng VÅ© là m nguyên nhân, biến cuá»™c chÃnh biến đó thà nh cuá»™c đấu tranh ná»™i tá»™c Phượng gia mà thôi. Dù đế quốc ÄÆ°á»ng Xuyên cÅ©ng đã suy yếu, nhÆ°ng vạn nhất chá»c há» nổi giáºn thá»±c sá»± thì Bạch Lệnh sẽ gặp phiá»n toái lá»›n. ÄÆ°á»ng Xuyên lúc nà y cÅ©ng nhÆ° má»™t con hổ ốm, ai cÅ©ng có thể trêu chá»c nó, nhÆ°ng má»™t khi nó trùng chấn uy danh thì má»™t vạn Bạch Lệnh cÅ©ng không thể thoát khá»i hai ngón tay của nó. Äế quốc ÄÆ°á»ng Xuyên bây giá» gặp khó khăn duy nhất lúc nà y chÃnh là bạo loạn ở hà nh lang à Sâm, khiến cho việc viện trợ hoà ng thất Y Lệ Nạp phải xuyên qua tiểu lá»™ A NhÄ© Kim Hoang Vân Xuyên đạo và Tuyết SÆ¡n ở Tuyết Xuyên đạo ; vì thế không cách nà o viện trợ vá»›i quy mô lá»›n được, nếu không, đế quốc ÄÆ°á»ng Xuyên đã sá»›m xuất binh can thiệp. NhÆ°ng mặc dù ÄÆ°á»ng Xuyên không thể nà o Ä‘iá»u Ä‘á»™ng quân trung Æ°Æ¡ng, nhÆ°ng nếu chỉ xuất Ä‘á»™ng mÆ°á»i vạn Cấm vệ quân thì vẫn hết sức dá»… dà ng.
Tiêu ÄÆ°á»ng lạnh lùng nói:
- Chúng ta bây giỠphải là m cho con hổ ốm nà y không thể có cơ hội phát uy một lần nữa.
Äà m tiên sinh gáºt đầu, cháºm rãi nói:
- Chẳng những chỉ riêng chúng ta, Mã Toa quốc còn tÃch cá»±c hÆ¡n nhiá»u. Bá»n hỠđã chuẩn bị rất tốt cho cuá»™c chiến lần thứ mÆ°á»i bốn ở Lạc Na, hai quân Ä‘oà n của VÅ© Văn Phân PhÆ°Æ¡ng và Dạ SÆ¡n Tôn Ä‘á»u đã được bố trà thá»a đáng, nhìn chằm chằm Minh Na TÆ° Äặc Lai, chỉ chá» thá»i cÆ¡ thÃch hợp sẽ ra tay.
Chú thÃch:
(1): từng trải qua đại dÆ°Æ¡ng sẽ không còn thấy nÆ°á»›c hấp dẫn nữa, đã thấy bầu trá»i rá»±c rỡ ở Vu SÆ¡n thì chỉ thấy nÆ¡i khác là mây mù ảm đạm.
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
24-05-2010, 06:25 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n NhÆ° Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
ChÆ°Æ¡ng 73: KINH ÄÔ NIẾT LA TÂY (Hạ)
NgÆ°á»i dịch : Tiểu Oa Oa - Phong Nguyệt TÃ
Nguồn: truyenonline.vn
Tiêu ÄÆ°á»ng thốt nhiên cÆ°á»i cÆ°á»i, giá»ng Ä‘iệu châm biếm: “Äế quốc ÄÆ°á»ng Xuyên cÅ©ng tháºt là ! Từ sau khi Minh SÆ¡n Quế giải ngÅ© vá» quê, trung Æ°Æ¡ng dÆ°á»ng nhÆ° không còn chà sÄ© biết nhìn xa trông rá»™ng nữa. ÄÆ°á»ng Lan, ÄÆ°á»ng Cảnh Ä‘á»u là hạng tầm thÆ°á»ng vô vị, Bạch Ngá»c Lâu má»™t thân vÅ© dÅ©ng nhÆ°ng tâm nhìn lại không biết ra sao. Tuy Bá»™ Quân Vụ có ÄÆ°á»ng Lê dÅ©ng cảm, uy mãnh nhÆ°ng lại không dám ra ngoà i, chỉ lo kéo bè kết đảng, tháºt sá»± khiến ngÆ°á»i ta không thể không chấn Ä‘á»™ng. Hiện giá» Mã Toa quốc phÃa nam Ä‘ang mà i dao soèn soẹt, rục rịch ngóc đầu dáºy, nhÆ°ng chúng lại còn liá»u mạng Ä‘iá»u binh đến hà nh lang à Sâm, có phải là thấy đầu không thấy Ä‘uôi không?â€
Äà m tiên sinh nói: “Bá»n há» cÅ©ng khó khăn! Lá»±c chiến đấu của trung Æ°Æ¡ng quân ngà y cà ng sa sút, biên phòng quân thì cà ng khá»i nói, chỉ giá»i hù dá»a lão bá tánh. Lá»±c lượng tháºt sá»± có thể tham gia đánh trá»±c diện đại khái chừng ba bốn chục vạn, còn lại chỉ là quân há»— trợ. Mấy năm nay, hạm Ä‘á»™i Bắc Hải liên tục bị hải tặc Ca Âu đánh cho tan tác, tổn thất nặng ná». Äể bù đắp tổn thất của hải quân, ÄÆ°á»ng Lan giáºt gấu vá vai, Ä‘em má»™t phần quân phà của lục quân cấp cho hải quân, là m công tác huấn luyện và trang bị cho lục quân thiếu hụt nghiêm trá»ng, sức chiến đấu giảm dần. Nếu không phải thế, ta thấy Bạch Lệnh đã không dám vá»t ra khá»i cái vai há» y Ä‘ang diá»…n. Y chắc chắn cảm thấy ÄÆ°á»ng Xuyên đế quốc không còn cÆ¡ hôi trùng chấn uy danh nữa!â€
Tiêu ÄÆ°á»ng nhăn mặt, không cam tâm, nói: “Âm mÆ°u nà y của Bạch Lệnh, hình nhÆ° không phù hợp vá»›i lợi Ãch của chúng ta đó!â€
Äà m tiên sinh đáp qua loa: “Nhược Ä‘iểm của Bạch Lệnh không phải không có, chÃnh là việc là m ngang ngược của y không được các quốc gia khác chấp nháºn. ÄÆ°á»ng Xuyên đế quốc chắc chắn không đồng ý hà nh vi phản nghịch của y. Tuy tạm thá»i vô phÆ°Æ¡ng tấn công y nhÆ°ng sau mùa thu chắc sẽ có cÆ¡ há»™i tÃnh toán. Lại nói hai nhân tà i má»›i nổi của Phượng gia là Phượng Thải Y và Phượng Phi Phi đã Ä‘Ã o thoát thà nh công đến đảo ÄÆ°á»ng Lang, tiến và o vòng bảo há»™ của ÄÆ°á»ng Xuyên. Äá»™ng tác đầu tiên của bá»n há», tá»± nhiên là tìm đến Ni Lạc Thần cầu xin viện trợ của ÄÆ°á»ng Xuyên rồi. Cho nên, Bạch Lệnh đã Ä‘i đến bÆ°á»›c nà y, chỉ có thể dá»±a và o lá»±c lượng bên ngoà i để đối phó ÄÆ°á»ng Xuyên. Ngoà i hải tặc Ca Âu ra, y còn phải dá»±a và o những lá»±c lượng khác má»›i tiếp tục sinh tồn được.â€
Tiêu ÄÆ°á»ng nghi hoặc há»i: “Thế thì sao y còn cuống lên muốn thoát khá»i tay chúng ta?â€
Äà m tiên sinh trầm ngâm đáp: “Bởi vì Bạch Lệnh cho rằng chúng ta là má»™t ÄÆ°á»ng Xuyên thứ hai. Vừa ra khá»i miệng hổ lại chui và o hang sói, dÄ© nhiên y không muốn. Ngược lại, hải tặc Ca Âu chỉ già nh quyá»n lợi trên biển, sẽ không xảy ra quá nhiá»u mâu thuẫn vá»›i y. So sánh đôi bên, y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chá»n hải tặc Ca Âu.â€
Tiêu ÄÆ°á»ng hốt nhiên cÆ°á»i, cất giá»ng lạnh lùng không chút cảm tình: “Hiện giá» cả thế giá»›i Ä‘á»u biết chúng ta Ä‘ang dòm ngó hà nh lang à Sâm, không lẽ Bạch Lệnh không biết? Má»™t khi chúng ta già nh được quyá»n kiểm soát hà nh lang à Sâm, Bạch Lệnh còn không phải ngoan ngoãn trở vỠđầu phục chúng ta sao?â€
Äà m tiên sinh thong thả ngồi xuống, đáp: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Bạch Lệnh biết rõ là đằng khác. Có lẽ là vì Mã Toa quốc đã Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c rồi!â€
Tiêu ÄÆ°á»ng nghiến răng: “Äồ khốn kiếp! Lại dám cấu kết vá»›i Mã Toa quốc! Äợi chiếm được hà nh lang à Sâm rồi, ta nhất định để cho y nếm mùi bị là m thịt xiên nÆ°á»›ng của Y Lan quốc. Ta muốn y phải ăn thịt xiên nÆ°á»›ng là m từ vợ con y. Xem y còn có cÆ¡ há»™i trình diá»…n bạo lá»±c há»c không?â€
Äà m tiên sinh gáºt đầu đồng ý: “Mã Toa quốc hiện tại Ä‘ang trù tÃnh nÆ¡i Lạc Na, dệt giấc má»™ng tiêu diệt ÄÆ°á»ng Xuyên. Kị binh giáp trụ của chúng quả thá»±c rất hung hãn. NgÆ°á»i ngoà i Ä‘á»u nháºn định, ÄÆ°á»ng Xuyên đế quốc giao chiến cùng Mã Toa quốc, kẻ thu được thắng lợi cuối cùng chắc chắn là Mã Toa. Chúng ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không vứt bá» vùng đất phì nhiêu MÄ© Tác Bất Bố Má»… à nà y. Chỉ cần ta chiếm lấy hà nh lang à Sâm, dá»±a và o cứ Ä‘iểm Tá» Kinh SÆ¡n hiểm yếu, dù kị binh Mã Toa quốc có hùng mạnh cỡ nà o cÅ©ng vô phÆ°Æ¡ng vượt qua đầm lầy Nháºt Lạc mênh mông để tấn công chúng ta.â€
Tiêu ÄÆ°á»ng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, quay đầu lại, hung hăng nói: “Hai con voi đánh nhau, ai thắng ai thua cuối cùng cÅ©ng tốn không Ãt thá»i gian, chúng ta còn phải quan tâm đến những chuyện trÆ°á»›c mắt. Ta tháºt muốn biết, sao hải tặc Ca Âu lại bắt tay vá»›i Bạch Lệnh?â€
Äà m tiên sinh thản nhiên: “Ta nghÄ© không ngoà i lợi Ãch mua bán nô lệ. Hiện giá» MÄ© Ni TÆ° chiến loạn liên miên. Má»—i ngà y Ä‘á»u có rất nhiá»u nạn dân bị biến thà nh nô lệ bán tá»›i đại lục A La Pháºt. Bạch Lệnh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nhìn ra món lợi khổng lồ trong đó, nên má»›i muốn đặt chân và o. NhÆ°ng không được hải tặc Ca Âu cho phép, nô lệ tuyệt không thể bán đến A La Pháºt được, vì thế y phải bắt tay vá»›i Ä‘Æ°á»ng dây nà y.â€
“Äồ ngu xuẩn! Lại dám Ä‘i ngược lại quy định của pháp luáºt Ngải Ân, bán nô lệ cho A La Pháºt?†Tiêu ÄÆ°á»ng Ä‘á»™t nhiên mở miệng chá»i.
“Y muốn già nh Ä‘á»™c láºp, tất phải có rất nhiá»u tiá»n. Bán nô lệ đến đại lục A La Pháºt rõ rà ng là cách kiếm tiá»n nhiá»u nhất.â€
“Mẹ nó! Äể ta, để ta nghÄ© biện pháp trừng trị y. Ta không tin không trị y được. Mà hải tặc Ca Âu sốt ruá»™t muốn bắt tay vá»›i Bạch Lệnh nhÆ° váºy, có phải là muốn Ä‘á»™ng thủ vá»›i hạm Ä‘á»™i Bắc Hải rồi không?†Tiêu ÄÆ°á»ng lại Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, bốc má»™t cái nghiên má»±c lên quăng xuống đất nhÆ°ng nhìn kỹ lại má»›i thấy nó rất quý giá, liá»n thả nhẹ nhà ng xuống đất.
Äà m tiên sinh nhà n nhã vuốt chòm râu dê của mình, nói: “Triá»u đình ÄÆ°á»ng Xuyên sau cùng cÅ©ng không thể không đồng ý cho Mai Hi à nháºm chức tÆ° lệnh hạm Ä‘á»™i Bắc Hải, thay cho ÄÆ°á»ng Thừa Hoà i bị oán há»n khắp nÆ¡i. Tuy việc nà y tăng cÆ°á»ng thế lá»±c của gia tá»™c Phong, Há»a, Vân, Long nhÆ°ng đó là má»™t quyết định chÃnh xác đối vá»›i việc phòng ngá»± hải tặc Ca Âu. Năng lá»±c của Mai Hi à không quá nổi trá»™i nhÆ°ng kinh nghiệm chiến đấu phong phú, tÃnh tình tháºn trá»ng. Hải tặc Ca Âu muốn láºp lại chiến thắng dá»… dà ng trÆ°á»›c hạm Ä‘á»™i Bắc Hải là chuyện không thể. Phải dùng phÆ°Æ¡ng pháp khác, biện pháp hiệu quả nhất là bắt tay vá»›i Y Lệ Nạp. Bằng không, bá»n chúng vô phÆ°Æ¡ng tiếp tục nam hạ từ đảo Äại Mã Cáp.â€
Sắc mặt Tiêu ÄÆ°á»ng trầm xuống, lạnh lùng nói: “Tên Bạch Lệnh nà y quá dốt. Nhất định sẽ có ngà y y phải hối háºn.â€
GÆ°Æ¡ng mặt Äà m tiên sinh phảng phất ná»—i lo âm thầm, hai mắt hÃp lại thà nh má»™t Ä‘Æ°á»ng kẻ, cháºm rãi nói: “Bạch gia nghe nói đã đến Yến Kinh quốc, không cần nói, tá»± nhiên là hi vá»ng và o sá»± giúp đỡ của Yến Kinh quốc, đồng thá»i gây sức ép vá»›i Y Lôi Nạp và Y Lai Nạp. Äế quốc ÄÆ°á»ng Xuyên tâm có thừa nhÆ°ng lá»±c lại thiếu, lại xa xôi cách trở, nÆ°á»›c xa không cứu được lá»a gần. Chỉ cần Y Lôi Nạp và Y Lai Nạp không phản đối, khả năng y láºt đổ địa vị quốc vÆ°Æ¡ng Y Lệ Nạp của Dáºn gia là hoà n toà n có thể, cho nên y má»›i nôn nóng đến thế. Thà nh láºp Bạch gia quân tá»±a hồ không thiếu ngÆ°á»i, hiện giỠđã có không dÆ°á»›i năm vạn binh lá»±c, tháºm chà còn có má»™t bá»™ pháºn xuất thân là chiến sÄ© Cung Äô. Bạch Lệnh rất có lòng tin có thể láºp quốc vá»›i năm vạn quân nà y.â€
Tiêu ÄÆ°á»ng co rúm ngÆ°á»i trong ghế dá»±a, nhắm mắt dưỡng thần, mãi sau má»›i lên tiếng: “Äúng rồi, Viên Vân Uyên đáp ứng chúng ta đầu năm sau sẽ khởi sá»± nhÆ°ng muốn chúng ta cung cấp vÅ© khÃ. Lão hồ li đó, là m gì cÅ©ng muốn cắn ngÆ°á»i.â€
Äà m tiên sinh lÆ¡ đãng nói: “Thái DÆ°Æ¡ng thần giáo mấy năm nay phát triển chóng mặt. Theo thống kê của ta, lá»±c lượng nòng cốt có chừng hai vạn, giáo chúng trên mÆ°á»i vạn nữa. Nhân số không thể nói là Ãt, nếu nổi dáºy, quả thá»±c là má»™t lá»±c lượng không thể xem thÆ°á»ng. Có Ä‘iá»u, thà nh phần nhân viên quá phức tạp, tam giáo cá»u lÆ°u, chuyện lạ gì cÅ©ng có. Äể khuếch trÆ°Æ¡ng thanh thế, lôi kéo bang chúng, Viên Vân Uyên cho há» rất nhiá»u ngân phiếu khống. Không kể đối phÆ°Æ¡ng đến từ nÆ¡i nà o, thuá»™c dân tá»™c nà o Ä‘á»u thu nháºn hết. Cách là m chỉ cần số lượng không tÃnh chất lượng nà y thá»i gian đầu quả thá»±c thanh thế tăng rất mau, nếu tất cả Ä‘á»u thuáºn lợi thì không nói là m gì, má»™t khi gặp phải trở ngại, láºp tức tan Ä‘Ã n xẻ nghé ngay.â€
Tiêu ÄÆ°á»ng nhắm mắt, nói: “ÄÆ°á»ng Xuyên chuẩn bị rút quân khá»i MÄ© Ni TÆ°, bá»n chúng sẽ không gặp phải trở ngại nà o lá»›n đâu!â€
Äà m tiên sinh đăm đăm nhìn ra ngoà i cá»a sổ. Bên ngoà i, có hai cung nữ ăn váºn giản dị Ä‘ang bê mấy cháºu úc kim hÆ°Æ¡ng từ trên xe ngá»±a xuống. Äó Ä‘á»u là úc kim hÆ°Æ¡ng mà u Ä‘en hãy còn nụ, chỉ có vùng phụ cáºn Hoà ng Hôn táºn cá»±c nam Y Lan quốc má»›i trồng được. Lá cây úc kim hÆ°Æ¡ng Ä‘en rất to nhÆ°ng đóa hoa ngược lại rất nhá» nên khó nhìn, hÆ°Æ¡ng cÅ©ng không thÆ¡m, cả Y Lan quốc Ä‘á»u không thÃch loại hoa nà y. Song, trưởng công chúa Y Lan quốc, Tiêu Vãn Trang, lại rất yêu thÃch, má»—i ngà y Ä‘á»u phải ngắm thì má»›i ngủ được.
Äà m tiên sinh khe khẽ thở dà i, cháºm rãi nói: “Hà nh vi của Bá»™ Thủ thá»±c quá sức quái lạ, đến ta cÅ©ng không Ä‘oán ra thá»±c chất hắn muốn gì. Ta có cảm giác, Thái DÆ°Æ¡ng thần giáo khởi sá»± lần nà y sẽ chịu sá»± uy hiếp, tháºm chà là tấn công của Quang Minh đế quốc. Quân Ä‘á»™i Quang Minh đế quốc có rất đông kị binh dÅ©ng mãnh là các dân tá»™c du mục, đối phó vá»›i Thái DÆ°Æ¡ng thần giáo chÆ°a đủ năng lá»±c thá»±c quá dá»… dà ng.â€
Tiêu ÄÆ°á»ng nghÄ© ngợi hồi lâu, thong thả nói: “Ngà i Ä‘oán bá»n chúng khống chế khu vá»±c khai thác mỠở Trinh Xuyên và Cam Xuyên có vấn Ä‘á» không? Chúng ta cần nhất là quặng man-gan và quặng crom. Tiêu Nam ở đó tấn công cứ Ä‘iểm Hoà ng Hôn đã không dá»… dà ng, không thể lôi kéo huynh ấy và o chuyện nà y được.â€
Äà m tiên sinh bùi ngùi: “Tấn công cứ Ä‘iểm Hoà ng Hôn không phải chỉ má»™t hai thứ vÅ© khà kiểu má»›i là xong. Từ lâu đã có ngÆ°á»i tiên Ä‘oán, đó là vùng đất tá» vong, Hoà ng Hôn của chÆ° thần. Chỉ khi nà o máu của binh sÄ© lấp đầy Äại Tây DÆ°Æ¡ng, Hoà ng Hôn má»›i có thể bị chinh phục. Giống nhÆ° đóa úc kim hÆ°Æ¡ng Ä‘en kia, lúc má»›i nở nó chÆ°a có mà u Ä‘en, chỉ vì hấp thụ quá nhiá»u oán háºn của vong linh má»›i biến thà nh mà u đó.â€
Tiêu ÄÆ°á»ng thình lình báºt dáºy khá»i ghế, hăm hở nói: “NhÆ°ng đến giá» chúng ta má»›i tổn thất mÆ°á»i ba vạn quân, còn là lÄ©nh quân của Tiêu Nam. Nếu đổi lại là ngÆ°á»i khác, chắc đã bị tiêu diệt từ sá»›m. Vân Nhạc gia tá»™c không dá»… đối phó, xem ra lại dạy cho Nạp Lan Minh Huy má»™t bà i há»c nữa. ***, Mã Toa quốc đừng có khinh ngÆ°á»i thái quá, bằng không lão tá» liá»u vá»›i chúng má»™t phen. Chỉ cần có biện pháp đánh Ä‘á»™ng đến quáºn DÄ©nh Xuyên, không có ngá»±a Tam Hà là m chủ lá»±c cho kị binh giáp trụ, coi bá»n chúng còn đánh đấm được vá»›i ai!â€
Thanh âm dần dần trầm xuống, dÆ°á»ng nhÆ° hắn cảm thấy tấn công quáºn DÄ©nh Xuyên là việc là m không thá»±c tế. Vắt óc suy nghÄ© má»™t lúc, ánh mắt Tiêu ÄÆ°á»ng từ từ rÆ¡i và o má»™t góc khuất tại đó có má»™t con ruồi Ä‘ang vùng vẫy trên lÆ°á»›i nhện, lẩm bẩm má»™t mình: “Vì má»™t cứ Ä‘iểm Hoà ng Hôn, thá»±c chất là vì thể diện của đế quốc, chúng ta đã hao tốn quá nhiá»u tiá»n của, trả má»™t cái giá quá đắt. Tổn thất mÆ°á»i ba vạn chiến sÄ© tinh nhuệ, hao phà hà ng chục ngà n há»™c lÆ°Æ¡ng, hà ng chục vạn kim tệ, đổi lại là má»™t pháo Ä‘Ã i gần nhÆ° đã bị san thà nh bình địa. Không đáng, thá»±c sá»± là không đáng! Chúng ta phải đầu tÆ° tiá»n của và o những nÆ¡i có thể thu hồi vốn được, không phải ở nÆ¡i không biết kết cục, nhÆ° à Sâm hà nh lang chẳng hạn. Ây, biện pháp nà y không tồi, ta phải mau mau tiến hà nh má»›i được.â€
Äà m tiên sinh hÆ¡i nhÃu mà y, từ tốn: “Hoà ng thượng ngược lại rất coi trá»ng bình nguyên Y Lạc Giang, muốn thuyết phục ngÆ°á»i không phải là chuyện dá»…. Còn Tiêu Nam nữa, y tấn công cứ Ä‘iểm Hoà ng Hôn đã mấy tháng trá»i, quân Ä‘oà n Bạch Lá»™ tâm ái của y tổn thất quá ná»a, chỉ riêng tÆ°á»›ng quân tá» tráºn đã tá»›i sáu ngÆ°á»i, y không dá»… gì vứt bỠđược. Còn nếu chỉ dá»±a và o binh lá»±c quân Ä‘oà n Ngân Thứu của Tiêu Bá Nạp, muốn chinh phục hà nh lang à Sâm chắc chắn không đủ. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu bệ hạ đồng ý Ä‘iá»u Ä‘á»™ng quân Ä‘oà n Hắc Ưng, chuyện đó có thể cân nhắc được.â€
Tiêu ÄÆ°á»ng lắc đầu nhè nhẹ, không buồn kị húy gì nữa: “Phụ thân ta tuyệt đối không để ta lãnh đạo quân Ä‘oà n Hắc Ưng, đó là thanh kiếm giữ nhà của ông ấy, cÅ©ng là chá»— chống lÆ°ng vững chắc nhất cho cái ghế hoà ng đế. Ngà i xem, ông ta cố tình dung túng cho Tiêu Vãn Phong đối đầu vá»›i ta, kì thá»±c để Ä‘á» phòng ta nắm hết quyá»n bÃnh, Ä‘oạt quyá»n soán vị. Äiểm nà y ta rõ hÆ¡n ai hết, cho nên ta tuyệt đối không đâm đầu và o rắc rối đâu. Ta sẽ nghÄ© cách thuyết phục Tiêu Nam, Ä‘iá»u Ä‘á»™ng quân Ä‘oà n Bạch Lá»™ của hắn. Có binh lá»±c hai quân Ä‘oà n, chỉ cần bố trà thá»a đáng, Ä‘oạt hà nh lang à Sâm chắc chắn thà nh công.â€
Äà m tiên sinh chăm chú nhìn ánh nắng bên ngoà i, im lặng cân nhắc, hồi lâu trầm giá»ng: “Ngà i định thuyết phục Tiêu Nam thế nà o đây? Ta nghÄ© cả ná»a ngà y cÅ©ng không ra, lấy là do gì để Tiêu Nam từ bá» cứ Ä‘iểm Hoà ng Hôn.â€
Tiêu ÄÆ°á»ng tỉnh bÆ¡ đáp: “Tóm lại chỉ cần ta có cách là được!â€
Äà m tiên sinh không há»i thêm, nói: “Còn phải cân nhắc phản ứng của Nhược Lan quốc nữa! Lỡ đâu chúng ta rút quân, bá»n chúng thừa cÆ¡ phản kÃch, khi đó ta sẽ chịu thiệt hại nặng! Äến chừng đó trá»™m gà không thà nh còn mất nắm gạo, tha hồ bị ngÆ°á»i ta chê cÆ°á»i.â€
Tiêu ÄÆ°á»ng khinh khỉnh cÆ°á»i, không thèm để tâm: “Ta dám nói, trÆ°á»ng chiến sá»± nà y nếu kéo dà i, sẽ có ngÆ°á»i ăn không ngon, ngủ không yên, má»—i ngà y dà i bằng cả năm. NgÆ°á»i nà y, không phải ta, không phải ngà i, cÅ©ng không phải Tiêu Nam hay Vân Nhạc mà chÃnh là Nạp Lan Minh Huy ở tÃt mãi Tang Tháp Lá»™ Kì Ã. Hết chÃn chục phần trăm bá»™ Ä‘á»™i của Nhược Lan quốc Ä‘á»u nằm dÆ°á»›i quyá»n của Vân Nhạc, hắn dám ăn ngon ngủ yên không? Chỉ e nhắm mắt cÅ©ng thấy ác má»™ng. Ta dám cam Ä‘oan, chỉ cần chúng ta triệt quân, chuyện đầu tiên hắn muốn là m nhất không phải là truy kÃch chúng ta mà là nghÄ© cách già nh lại binh quyá»n trong tay Vân Nhạc.â€
Äà m tiên sinh gáºt đầu tá» vẻ đồng ý: “Äúng là nhÆ° thế! Năm xÆ°a Nạp Lan TÃnh Äức dá»±a và o đảo chÃnh quân sá»± mà láºp nghiệp, Nạp Lan Minh Huy đối vá»›i chuyện nà y tá»± nhiên mẫn cảm vô cùng. Nếu không phải Tiêu Nam công kÃch cứ Ä‘iểm Hoà ng Hôn quá ráo riết, những ngÆ°á»i khác vô phÆ°Æ¡ng ngăn cháºn, Nạp Lan Minh Huy không Ä‘á»i nà o giao binh quyá»n và o tay Vân Nhạc. Nếu thế thì chúng ta Ä‘á»™ng binh vá»›i Nhược Lan quốc, hiệu quả hoà n toà n ngược lại.â€
“Cho nênâ€, Tiêu ÄÆ°á»ng hà o hứng Ä‘áºp tay xuống bà n, “bây giá» chúng ta sá»a chữa sai lầm vẫn còn kịp. Nếu chúng ta triệt quân, không những có thể Ä‘oạt được hà nh lang à Sâm, còn có thể đẩy Nhược Lan quốc và o cảnh ná»™i loạn, nhất cá» lưỡng tiện. Phụ thân ta dòm ngó bình nguyên Y Lạc Giang chẳng qua vì sản lượng lÆ°Æ¡ng thá»±c dồi dà o của nó. LÆ°Æ¡ng thá»±c ở hà nh lang à Sâm cÅ©ng phong phú nhÆ° váºy, chỉ vì ông ấy còn sợ uy danh má»™t thá»i của ÄÆ°á»ng Xuyên đế quốc, nên không dám đánh hà nh lang à Sâm mà thôi. Má»™t khi ông ấy hiểu ra, cân nhắc lợi hại rõ rà ng, sản lượng lÆ°Æ¡ng thá»±c ở hà nh lang à Sâm gấp mÆ°á»i bình nguyên Y Lạc Giang, sẽ giống nhÆ° cục nam châm hút chặt ông ấy. Tất nhiên, chuyện nà y phải tÃnh kế kỹ cà ng má»›i được.â€
Äà m tiên sinh không muốn tiếp tục Ä‘á» tà i cứ Ä‘iểm Hoà ng Hôn, cúi đầu bÆ°á»›c Ä‘i hai bÆ°á»›c. Äá»™t nhiên quay đầu lại, nhìn Tiêu ÄÆ°á»ng đăm đăm.
Tiêu ÄÆ°á»ng cau mà y: “Äà m tiên sinh, ngà i cứ nói thẳng!â€
Äà m tiên sinh há»i: “Có phải Ä‘iện hạ giao Bạch Vô VÅ© quyá»n lá»±c quá lá»›n hay không?â€
Lông mà y Tiêu ÄÆ°á»ng giá»±t khẽ, linh cÆ¡ chá»›p Ä‘á»™ng, há»i: “Không lẽ, Bạch Lệnh dám cấu kết vá»›i Bạch Vô VÅ©?â€
Äà m tiên sinh lắc đầu: “Ta không có chứng cứ xác thá»±c, chỉ có thể nói, rất có khả năng nà y. Suy cho cùng, giữa nÆ°á»›c ta và hà nh lang à Sâm còn có cứ Ä‘iểm Xạ Nguyệt. ÄÆ°á»ng Cốc có đần Ä‘á»™n thế nà o cÅ©ng biết tầm quan trong của cứ Ä‘iểm nà y, chúng ta muốn chiếm không dá»… chút nà o. Thế nên, nếu Bạch Vô VÅ© muốn tiến hà nh hoạt Ä‘á»™ng trên quy mô lá»›n, phải có nguồn cung cấp vÅ© khà đầy đủ từ nÆ¡i khác. Y Lan quốc chúng ta rõ rà ng là không cung cấp đủ vÅ© khà cho hắn. TÆ° Äế NhÄ© cÅ©ng váºy, bá»n há» vô phÆ°Æ¡ng già nh được sá»± ủng há»™ của ta. Dù chúng ta trợ giúp tiá»n bạc, bá»n há» cÅ©ng không mua đủ vÅ© khÃ. Trừ phi được Y Lệ Nạp trợ giúp.â€
Tiêu ÄÆ°á»ng trầm tÆ° hồi lâu, cÆ¡ mặt vặn vẹo, cuối cùng gằn giá»ng ác Ä‘á»™c: “Dã tâm của Bạch Lệnh thá»±c không nhá»! Không những giở trò lá mặt lá trái vá»›i chúng ta, còn dám có ý đồ vá»›i hà nh lang à Sâm. Nhất định có ngà y, ta phải khiến hắn chết không được yên!â€
Äà m tiên sinh lo lắng nói: “Cà ng đáng lo hÆ¡n là , không biết Long Kinh quốc có ngấm ngầm thừa nháºn hay ủng há»™ chuyện nà y không? Bá»n chúng có muốn chia phần ở hà nh lang à Sâm không?â€
Tiêu ÄÆ°á»ng thình lình biến sắc, kiên quyết gá»i: “NgÆ°á»i đâu!â€
Má»™t thanh niên báºn quân phục mau chóng tiến lại, chá» nghe lệnh.
Sắc mặt Tiêu ÄÆ°á»ng u ám, dằn từng chữ má»™t: “Lấy danh nghÄ©a của ta, ra lệnh cho tổ tình báo tại Long Kinh quốc. Bà máºt má»i Nam Cung Nhất Má»™ng đến Niết La Tây má»™t chuyến, có chuyện cần thÆ°Æ¡ng lượng, nhá»› kỹ, bà máºt!â€
Thanh niên vâng lệnh đi ngay.
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
24-05-2010, 06:26 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n NhÆ° Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
ChÆ°Æ¡ng 74: SÆ N HẢI QUAN (Má»™t)
NgÆ°á»i dịch : Tiểu Oa Oa - Phong Nguyệt TÃ
Nguồn: truyenonline.vn
Phương Xuyên đạo, cứ điểm Sơn Hải quan.
Cứ Ä‘iểm SÆ¡n Hải quan hùng vÄ©, cổ kÃnh đứng sừng sững giữa dãy núi trùng Ä‘iệp, kéo dà i từ tây bắc tá»›i đông nam, trông giống nhÆ° má»™t con rồng khổng lồ nằm úp trên triá»n núi, lại vừa giống má»™t lão nhân cô Ä‘á»™c sầu thÆ°Æ¡ng, lặng lẽ chứng kiến sá»± xoay vần của lịch sá». Tác dụng ban đầu của nó là phòng ngá»± sá»± xâm nháºp của giặc ngoà i, nhÆ°ng vá» sau ngoại nhân dần dần bị đồng hóa, quan ná»™i quan ngoại tạo thà nh thể thống nhất, công dụng của nó mất dần Ä‘i. Äã mất tác dụng, tá»± nhiên là chịu sá»± ghẻ lạnh. Thế nên, gió táp mÆ°a sa, tuyết sÆ°Æ¡ng gió bão để lại cho nÆ¡i nà y rất nhiá»u dấu tÃch, không ai nhá»› đến, không ngÆ°á»i bảo vệ. Mãi đến ba mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c đây, Ä‘á»™t nhiên có ngÆ°á»i phát hiện, nÆ¡i nà y cần phải phát huy tác dụng lần nữa, bắt đầu được ngÆ°á»i ta chú ý. Tất cả những nÆ¡i bị tà n phá được tu bổ lại, tÆ°á»ng gạch ban đầu Ä‘á»u thay bằng đá hoa cÆ°Æ¡ng nguyên khối rắn chắc. Song, vết tÃch của thá»i gian vẫn còn hằn rất sâu.
“Nếu doanh trại nÆ¡i quan ải nà y Ä‘á»u đóng ở biên giá»›i Lạc Na, có phải là tốt hÆ¡n nhiá»u không!†DÆ°Æ¡ng Túc Phong vá»— nhè nhẹ lên bức tÆ°á»ng đá hoa cÆ°Æ¡ng đã ngả sang mà u Ä‘en, nhìn khắp lượt từ đông bắc sang tây nam, doanh trại nối nhau không ngá»›t. PhÃa đông bắc là biên phòng quân do Long thị gia tá»™c nắm quyá»n, tây nam là quân Ä‘oà n trung Æ°Æ¡ng quân của Thượng Quan TÃch Huyết. Tuy lá cá» kim long hà châu của đế quốc bay phất phá»›i trong quân doanh hai bên nhÆ°ng thá»±c tế là cảnh cùng nhà khác ngõ.
Tuy thà nh lÅ©y SÆ¡n Hải quan không có quân mã đồn trú, nhÆ°ng không khà phÃa dÆ°á»›i thà nh lÅ©y lại trong tình trạng kiếm tuốt cung giÆ°Æ¡ng. DÆ°Æ¡ng Túc Phong cảm thấy bùi ngùi khôn tả, hạ giá»ng: “Quân của Thượng Quan TÃch Huyết trong quan ná»™i có mÆ°á»i ba vạn. Năm sÆ° Ä‘oà n biên phòng quân của Phong, Há»a, Vân, Long gia tá»™c ngoà i quan ngoại cÅ©ng có mÆ°á»i lăm vạn. Nếu gần ba chục vạn quân nà y Ä‘á»u đổ xuống Lạc Na, e là cả VÅ© Văn Phân PhÆ°Æ¡ng cÅ©ng không dám xem thÆ°á»ng!â€
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ không có cảm xúc nhÆ° DÆ°Æ¡ng Túc Phong, lão thá» Æ¡ đáp: “Phong, ngÆ°Æ¡i biết rõ chuyện đó không thể nà o. Hoà ng đế bệ hạ của chúng ta thà mất Lạc Na cÅ©ng nhất quyết không buông cứ Ä‘iểm SÆ¡n Hải quan nà y ra. Äế quốc đã xuất hiện má»™t bát đạo liên minh không nghe lệnh rồi, tuyệt đối không cho phép sá»± xuất hiện của liên minh bốn gia tá»™c hay là má»™t quốc gia Ä‘á»™c láºp nà o nữa.â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong cÆ°á»i khổ, trở nên trầm tÆ°. Cái tâm là sợ trong sợ ngoà i nà y có lẽ được triá»u đình hiện tại khắc há»a rõ rệt nhất. Trong lòng bất giác cảm thấy má» mịt, Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phÆ°Æ¡ng đông xa xăm. Trái tim hắn sá»›m đã bay vá» nÆ¡i ấy, vá» MÄ© Ni TÆ°.
Lăng Thanh TÆ° quả thá»±c là má»™t nữ nhân biết nhìn đại cuá»™c, lại giữ chữ tÃn. DÆ°Æ¡ng Túc Phong cùng cô ta Ä‘Ã m phán tÆ°Æ¡ng đối thuáºn lợi. Quan Ä‘iểm của Lăng Thanh TÆ°, việc DÆ°Æ¡ng Túc Phong trở vá» MÄ© Ni TÆ° là chuyện Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, bị lÆ°u Ä‘Ã y hay bổ nhiệm vỠđó Ä‘á»u nhÆ° nhau cả. ThÆ°Æ¡ng lượng tá» tế vá»›i Lăng Thanh TÆ° má»™t hồi, DÆ°Æ¡ng Túc Phong cảm thấy xấu hổ khi khăng khăng tiếp tục bắt Äiệp TÆ° Thi là m con tin, đồng thá»i dẫn Tô Lăng Tuyết, Tá» Duyệt cô nÆ°Æ¡ng mấy nà ng cùng Ä‘á»™i quân Cung Äô tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng, theo Ä‘Æ°á»ng bá»™ Ä‘i qua SÆ¡n Hải quan ra khá»i quan ải. Nhóm Mông Äịch VÆ°u thì dẫn các lÃnh pháo binh tà n phế xuất phát từ phủ Bảo Ứng, Ä‘i qua phủ Linh Thá», Kim Xuyên đạo, từ đó ngồi xe lá»a tá»›i Kim Lăng, lại đáp tà u buôn của liên bang La Ni Tây à để tá»›i cảng Bà Châu – MÄ© Ni TÆ°. TÃnh thá»i gian thì Ä‘Æ°á»ng thủy cháºm hÆ¡n nhÆ°ng mức Ä‘á»™ nguy hiểm thấp hÆ¡n má»™t chút. Còn Ngu Mạn Viện dÆ°á»ng nhÆ° đã biến mất tăm hÆ¡i.
An bà i chu đáo cho bá»n Mông Äịch VÆ°u xong, DÆ°Æ¡ng Túc Phong láºp tức dẫn má»i ngÆ°á»i xuất phát. DÆ°á»›i sá»± sắp xếp của Lăng Thanh TÆ°, bá»n há» xuyên qua phủ Thanh Hà , thẳng tiến SÆ¡n Hải quan. Suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng, DÆ°Æ¡ng Túc Phong thu lượm đủ loại tin tức. XÃch Luyện giáo nổi loạn lần nữa đã là m rung chuyển cả triá»u đình đế quốc. Hoà ng đế ÄÆ°á»ng Minh không do dá»±, trong má»™t thá»i gian ngắn đã Ä‘iá»u Ä‘á»™ng bốn sÆ° Ä‘oà n cấm vệ quân, cá»™ng thêm ba sÆ° Ä‘oà n tinh nhuệ khác tiến hà nh bao vây tiêu diệt XÃch Luyện giáo.
Thế nhÆ°ng, lần truy quét nà y không biết kéo dà i bao lâu? Ba năm? Năm năm? MÆ°á»i năm? Hay hai mÆ°Æ¡i năm?
Thình lình, tiếng bÆ°á»›c chân vang lên kéo DÆ°Æ¡ng Túc Phong trở vá» thá»±c tại. Thì ra là Xạ Nhan, tay cầm má»™t xấp báo, nói: “Äế quốc kì nà y tháºt là khoác lác, kế sách bình định phản loạn lại đăng công khai trên trang nhất các báo, má»i ngÆ°á»i xem!â€
“Kì thiệt, sao không có thiếu tÆ°á»›ng ÄÆ°á»ng Phong, sÆ° Ä‘oà n cấm vệ quân số 7?†DÆ°Æ¡ng Túc Phong láºt láºt tá» báo, chán nản nói.
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ lÆ°á»›t qua, cháºm rãi Ä‘á»c: “Phó thống lÄ©nh cấm vệ quân thượng tÆ°á»›ng Bạch Ngá»c Lâu, sÆ° Ä‘oà n cấm vệ quân số 1 thiếu tÆ°á»›ng Ưng Äan, sÆ° Ä‘oà n cấm vệ quân số 4 thiếu tÆ°á»›ng Soái Phong Kì, úy, thượng tÆ°á»›ng Bạch Ngá»c Lâu kiêm nhiệm sÆ° Ä‘oà n trưởng sÆ° Ä‘oà n số 6, sÆ° Ä‘oà n cấm vệ quân số 8 thiếu tÆ°á»›ng Lang Kì. Äúng là không có thiếu tÆ°á»›ng ÄÆ°á»ng Phong của sÆ° Ä‘oà n 7. Có lẽ bệ hạ để y trấn giữ kinh thà nh Ni Lạc Thần.â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong suy nghÄ© má»™t chút, nói: “Con cÅ©ng nghÄ© thế. Có Ä‘iá»u vị thiếu tÆ°á»›ng ÄÆ°á»ng Phong nà y tiếng tăm lẫy lừng, có lẽ y xuất mã sẽ tốt hÆ¡n!â€
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ lắc đầu: “Ta không tán thà nh cách nghÄ© nà y của ngÆ°Æ¡i. Năm xÆ°a Nhạc Thần Châu là nhân váºt lợi hại cỡ nà o, váºy mà cÅ©ng mất mấy chục năm má»›i cÆ¡ bản bình định xong XÃch Luyện giáo, huống gì ngÆ°á»i khác? NgÆ°Æ¡i nên biết, con Ä‘Æ°á»ng tiêu diệt triệt để XÃch Luyện giáo không phải nhằm và o lá»±c lượng quân sá»± của chúng mà là cÆ¡ sở của chúng trong lòng dân. TrÆ°á»›c mắt, đối vá»›i triá»u đình đế quốc mà nói, đó là chuyện không có khả năng. Dù là ai cÅ©ng không có biện pháp bình định táºn gốc XÃch Luyện giáo, chúng phát triển cùng vá»›i lão bá tánh nghèo khổ cùng cá»±c, bị bức đến chá»— không tạo phản không được.â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong mệt má»i gáºt đầu. Thứ quan bức dân tạo phản thế nà y, sá» sách giáo huấn rất nhiá»u. Bất quá, lần nà y là những nô lệ đáng thÆ°Æ¡ng, bị nhân váºt cấp cao của XÃch Luyện giáo lợi dụng vá»›i mục Ä‘Ãch khác. Trông vá» phÆ°Æ¡ng đông, đầu hắn nặng trịch, không nói câu nà o.
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ chuyển Ä‘á» tà i, mở lá»i: “XÃch Luyện giáo lần nà y biến thà nh đống rÆ¡m đè lên đế quốc, bị chúng quấy nhiá»…u, ngà y tà n của đế quốc không còn bao xa đâu. Äối vá»›i chúng ta mà nói, đế quốc suy yếu là cÆ¡ há»™i tốt cho ta quáºt khởi. Song, nếu sụp đổ quá nhanh thì cÅ©ng chẳng tốt là nh gì. NgÆ°Æ¡i xem báo thì biết, dù nói rất khó hiểu nhÆ°ng phổ biến nhất vẫn là cảm nháºn không mấy lạc quan trÆ°á»›c tiá»n đồ của đế quốc. Lần nà y Chu Nhan Kinh dẫn quân đến đồn trú đảo Lữ Tống, quả thá»±c là bá» gốc lấy ngá»n. Chuyện trong nÆ°á»›c mình còn chÆ°a xong, lại còn Ä‘em quân giúp nÆ°á»›c Lữ Tống, hết chuyện chÆ¡i mà !â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong cÆ°á»i khổ: “Khổ ná»—i Lữ Tống quốc lại là bức bình phong trá»ng yếu của chúng ta trên Äại Nam dÆ°Æ¡ng. Ai cÅ©ng biết ná»™i loạn lần nà y ở Lữ Tống quốc là do Mã Toa quốc ngấm ngầm sắp đặt, mục Ä‘Ãch không ngoà i việc Ä‘oạt lấy quyá»n kiểm soát đảo quốc lá»›n nhất Äại Nam dÆ°Æ¡ng. Con cho rằng hà nh Ä‘á»™ng nà y của đế quốc là chÃnh xác, bằng không địa vị hải chiến sau nà y rất bất lợi.â€
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ lắc đầu, ấm ức la lên: “Bá» gốc lấy ngá»n, là bá» chÃnh lấy phụ đó!â€
Xạ Nhan nặng ná» nói: “Nói Ä‘Æ¡n thuần vá» mặt quân sá»±, ÄÆ°á»ng Xuyên đế quốc thá»±c sá»± rất khó khăn. Bá»™ Ngoại Giao của các ngÆ°á»i không biết là m ăn kiểu gì, sao toà n đánh nhau vá»›i láng giá»ng? Trở mặt vá»›i Mã Toa quốc đã Ä‘Ã nh, đến Y Lan quốc cÅ©ng bị sứt mẻ tình cảm? Vạn nhất Y Lan quốc rút Tiêu Nam khá»i cứ Ä‘iểm Hoà ng Hôn, quay sang tấn công hà nh lang à Sâm. Chừng đó trÆ°á»›c mặt sau lÆ°ng Ä‘á»u có địch, đối phó đâu dá»… gì! Cùng lúc chá»c tức Tiêu Nam và VÅ© Văn Phân PhÆ°Æ¡ng, các ngÆ°á»i có ba đầu sáu tay cÅ©ng chạy không kịp! Có là mãnh hổ mà đối mặt vá»›i mấy chục con sói thì cÅ©ng không Ä‘á» sức nổi, huống chi là má»™t con hổ bệnh gần tắt hÆ¡i!â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong không hà i lòng, gắt: “Cái gì mà Bá»™ Ngoại Giao các ngÆ°á»i hả? NgÆ°Æ¡i... từ giá» ngÆ°Æ¡i đã là ngÆ°á»i của ÄÆ°á»ng Xuyên đế quốc, phải nói là chúng ta. Chúng ta, nghe không? Ta nhắc ngÆ°Æ¡i bao lần rồi, không chịu nhá»›. Có tin ta đánh ngÆ°Æ¡i không?â€
Xạ Nhan trá» môi cÆ°á»i: “Thiệt tình tôi có nhá»› mà , nhÆ°ng lá»i ra đến miệng lại quên mất!â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong đá và o lá»— châu mai trên thà nh, hung hăng mắng: “NgÆ°Æ¡i thiệt là m ngÆ°á»i ta bá»±c mình mà . Mã Toa quốc đã Ä‘Ã nh, Y Lan ngược lại còn khó đối phó hÆ¡n. Vá»›i năng lá»±c của ÄÆ°á»ng Cốc, trấn giữ cứ Ä‘iểm Xạ Nguyệt, đối phó vá»›i Tiêu ÄÆ°á»ng, Tiêu Bá Nạp không thà nh vấn Ä‘á», nhÆ°ng đối mặt vá»›i Tiêu Nam thì đúng là dữ nhiá»u là nh Ãt. Má»™t khi cứ Ä‘iểm Xạ Nguyệt bị công phá, hà nh lang à Sâm sẽ rá»i khá»i tay chúng ta lần nữa. May mà hiện giá» Tiêu Nam và Vân Nhạc gia tá»™c đánh nhau đến sống chết ở cứ Ä‘iểm Hoà ng Hôn, đôi bên khó bá» hòa giải, chúng ta vẫn còn cÆ¡ há»™i cứu vãn!â€
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ than vãn: “Tuy tà i năng quân sá»± của Tiêu ÄÆ°á»ng thÆ°á»ng bị Ä‘Ã m tiếu nhÆ°ng con mắt chÃnh trị của y rất Ãt ngÆ°á»i bì kịp. Y sẽ không trÆ¡ mắt nhìn Y Lan quốc tranh già nh cứ Ä‘iểm Hoà ng Hôn đến ná»—i lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng đâu, so sánh tÆ°Æ¡ng quan đôi bên, già nh hà nh lang à Sâm còn dá»… hÆ¡n nhiá»u. Má»™t khi Tiêu ÄÆ°á»ng thuyết phục được quốc vÆ°Æ¡ng Y Lan Tiêu Bang, lại thuyết phục được Tiêu Nam, đại quân Y Lan khẳng định sẽ ồ ạt bắc tiến, tranh Ä‘oạt hà nh lang à Sâm. Äã có quân Ä‘oà n Bạch Lá»™ của Tiêu Nam, lại thêm quân Ä‘oà n Ngân Thứu của Tiêu Bá Nạp, nếu do Tiêu Nam cầm quân thì cứ Ä‘iểm Xạ Nguyệt chắc chắn là nh Ãt dữ nhiá»u.â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong gục gặc đầu. Äế quốc suy yếu vá»›i hắn mà nói cố nhiên là chuyện tốt, có thể thừa cÆ¡ quáºt khởi, nhÆ°ng nếu đế quốc sụp đổ quá nhanh thì vá»›i hắn chẳng có gì tốt đẹp cả. Äang định nói, thình lình trông thấy phÃa dÆ°á»›i có ngÆ°á»i Ä‘ang ầm Ä© huyên náo cả lên. DÆ°Æ¡ng Túc Phong định thần nhìn lại, ánh mắt mau chóng lÆ°á»›t qua nhóm ngÆ°á»i Ä‘ang di chuyển, nhìn chòng chá»c mấy ngÆ°á»i Ä‘i bên cạnh, ngá» ngợ nói: “Nhị thúc, ngÆ°á»i mau qua đây coi, ngÆ°á»i nà y trông quen quen!â€
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ chạy đến cạnh lá»— châu mai, kinh ngạc thốt lên: “Gì? Không phải là thị lang Bá»™ Pháp Vụ Chu Äức Uy sao? Trá»i ạ! Sao ông ta lại biến thà nh tù phạm thế nà y? Chuyện nà y là sao đây?â€
DÆ°Æ¡ng Túc Phong hối: “Thúc mau mau chạy xuống coi, nắm rõ tình hình cho con, Chu Äức Uy vì sao lại biến thà nh tá»™i tù?â€
DÆ°Æ¡ng CÆ¡ Duệ gáºt đầu, há»›t hải chạy xuống.
Xạ Nhan kinh ngạc thốt lên: “Tháºt sao trá»i, đúng là Chu Äức Uy! Con ngÆ°á»i ông ta căm ghét thế tục, là ngÆ°á»i cá»±c kỳ tốt. Äến báo chà Y Lệ Nạp chúng tôi cÅ©ng đăng hình ông ấy. Hồi trÆ°á»›c tôi còn tưởng cả thế giá»›i mắc nợ ông ấy đó! Giống nhÆ° năm xÆ°a ông ấy hạ bệ Cảnh vÆ°Æ¡ng gia hả? Thá»±c sá»± dùng tá»™i danh tham ô phán Cảnh vÆ°Æ¡ng gia ba năm tù, chấn Ä‘á»™ng má»™t thá»i. Má»™t hán tá» chÃnh trá»±c... lại quá đạm bạc!â€
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
bangtammanu ,
chukho ,
chuotnha ,
dukestorm ,
gamotmat ,
LinhLam ,
nhomuathu ,
petking ,
phuvan ,
pumpkin ,
thiennhan2327
Từ khóa được google tìm thấy
4vn giang son kieu , åâðîïåéñêèé , ãîðÿùèõ , êîìïàíèÿ , giang so nhu thu da kieu , giang son nh thu da kieu , giang son nhu hoa , giang son nhu hoa ttv , giang son nhu thu , giang son nhu thu 4vn , giang son nhu thu da kie , giang son nhu thu dakieu , giang son thu da , giang son thu da kieu , giang sonh nhu da kieu , giang sÆ¡n nhÆ° thá» , giangsonnhuthudakieu , ïóãà÷åâà , íóäèçì , lo rẩi nÆ°Æ¡c , ñàìàðå , nhu thu da , ñïóòíèêîâûé , òèïîãðàôèÿ , quânviêndÆ°Æ¡ng , sang son da nhu kieu , truyện tnhất kỵ , ÿíäåêñ , øàíñîí