Rất nhanh đã thanh lý xong chiến trường, Richard xoay người lên ngựa dẫn theo đội ngũ còn chưa ngủ đủ nhanh chóng rời đi, thời gian tiếp theo sẽ là một khoảng thời gian giằng co giữa bao vây và chạy trốn…
Phương hướng hành quân của Richard lung tung rối loạn, lần này đội ngũ tiến về hướng đông bắc, đi được mấy cây số rồi lại chuyển hướng bắc. Dã man nhân vóc người cao lớn không thể cưỡi ngựa, cũng may tốc độ chạy của họ nhanh hơn người thường, sức bền cũng rất tốt nhưng còn không sánh được với loại ngựa chân ngắn đặc thù ở vùng đất ĐẫmMáu này được. Loại ngựa này thích hợp sa dân cưỡi, lực xung phong yếu nhưng sức bền hơn xa chiến mã của quốc gia nhân loại.
Đội ngũ duy trì tốc độ cao đi đường, phong nha cảnh giác mấy trăm mét xung quanh. Dựa vào khứu giác linh mẫn và cảm ứng của chúng, Richard có thể mơ hồ nắm giữ quy mô vận động lớn của sinh vật quanh vài cây số, đây chính là yếu tố giúp hắn đưa ra phương hướng di chuyển của đội ngũ. Đương nhiên mục tiêu cuối cùng của hắn vẫn là hướng bắc, tiến vào lãnh địa của Thiết Tam Giác đế quốc. Nơi đó rất có thể tìm được cứ địa của trấn hùng kỵ sĩ và thời quang hải đăng quan trọng. Nơi đó là vùng núi, có rừng rậm và lượng lớn ma thú hung ác, dưới địa hình phức tạp, trung binh của Cossacks không thể phát huy ưu thế số lượng nữa, đến lúc đó ưu thế lực lượng của Richard sẽ hiện rõ! Pháp sư và thần quan mạnh mẽ và những thuộc hạ ký khế ước là con bài quá mạnh trong tay Richard!
Cho đến hiện tại, Richard còn không hiểu vì sao đội ngũ của Cossacks có thể công kích không chút sai lầm, làm sao lặng lẽ tập kết binh lực to lớn đến vậy. Lúc mới bắt đầu, hắn chỉ gặp mấy đoàn binh lực nhỏ của Cossacks nên không quan tâm lắm nhưng khi công kích liên miên không dứt mà những gương mặt quen thuộc sau khi chữa thương lại lên chiến trường thì hắn biết đây không còn là kẻ địch rải rác nữa, chúng đã được tổ chức lại. Hắn chỉ biết kẻ địch lúc nào cũng có thể từ phương hướng nào đó nhào lên cắn bản thân.
Không có bổ cấp là điểm yếu lớn nhất của Richard mà hắn chỉ có thể máy móc đánh lui rồi đánh lui thế công của kẻ địch hơn nữa dựa và nắm bắt đối với thế cục, dẫn theo thuộc hạ không ngừng di chuyển, lần lượt nhảy thoát từ vòng vây của kẻ địch. Rồi lại đập vỡ vòng ngăn chặn, lại nhảy thoát…
Từ lúc bắt đầu, chỉ cần có khả năng là Richard kiên định đi hướng bắc nhưng rõ ràng kẻ địch biết ý đồ của hắn, binh lực bố trí ở phương bắc nhiều hơn hẳn. Lúc này Richard quyết đoán thay đổi lộ tuyến, mấy lần đột nhiên chuyển ngoặt đánh tan địch nhân, quăng xa chủ lực Cossacks ở phía sau. Thế là ở phía bắc vùng đất Đẫm Máu, cuộc chiến giữa con mồi và đàn sói bắt đầu. Đôi bên tựa như có mục đích bản thân, Richard bị ép lệch xa phương bắc nhưng nhiều lần hắn trốn khỏi vòng vây của Cossacks hơn nữa bắt đối thương trả giá nặng.
Không cần nghĩ cũng biết hành động đuổi bắt càng lúc càng lớn. Cossacks ngoài muốn ép Richard rời xa Thiết Tam Giác đế quốc ra còn muốn ép hắn rời khỏi lộ tuyến thông thương. Bọn họ biết Richard ở vùng đất Đẫm Máu không phải không có chút căn cơ, chút nhân mạch này không đủ để đưa đến viện quân nhưng nếu để truyền tin tức đi thì vẫn đủ. Cossacks cũng không thể phong tỏa mạng lưới tình báo cả vùng đất Đẫm Máu được, bọn họ muốn trước khi thế lực sau lưng Richard thu được tin tức phải thịt được Richard, một khi biến săn bắt thành chiến tranh thì không còn phù hợp lợi ích của họ nữa.
Sau khi phát hiện ý đồ của Cossacks, Richard lập tức hành động theo kiểu thứ kẻ địch không muốn thì mình cố làm, chỉ cần có cơ hội là hắn áp sát thương lộ, dù không đến được chủ tuyến thì cũng phải tạt qua đường nhánh. Đương nhiên hắn không vì có tin tức gì muốn truyền đi mà là vì kiềm chế bố trí binh lực của kẻ địch, ngẫu nhiên thu được chút bổ cấp.
Richard đã từng gặp hai thương đội nhỏ, sau khi khuyên nhủ thì nhận được bổ cấp và hộ vệ của hai thương đội này. Đằng sau Richard là truy binh của Cossacks, nếu như hai thương đội nhỏ này bị Cossacks nhìn thấy thì tất nhiên sẽ bị giết người diệt khẩu. Ở vùng đất Đẫm Máu này, những thương đoàn lớn đều bao gồm mã tặc.
Cho nên dù liên tục chiến đấu thì thuộc hạ dưới trướng Richard vẫn cứ lên đến năm trăm người. Chiến tranh là lò luyện tốt nhất, chỉ để lại tinh anh, bộ phận yếu kém trực tiếp tan biến thành thi thể! Trên lưng chiến mã, Richard lặng lẽ tính toán lực lượng trên tay mình. Trước sau có tám trăm hai mươi mốt người gia nhập đội ngũ của hắn mà hiện tại chỉ còn lại bốn trăm sáu mươi chiến sĩ. Những kẻ còn sống đều là chiến sĩ hung tàn!
Đối với Richard mà nói thì liên tục chỉ huy cường độ cao giúp thiên phú trí tuệ của hắn đột phá, tiến lên cấp 2. Cấp 2 không có khác biệt nhiều với cấp 1, chỉ là tốc độ tư duy nhanh hơn, trên cơ bản đạt đến trình độ xem qua không quên, năng lực xử lý số liệu cũng tăng mạnh. Diễn giải trực quan thì chiến trường hỗn loạn biến thành đơn giản rõ nét, Richard cũng có thể trong thời gian ngắn hiểu rõ tình thế từ đó đưa ra mệnh lệnh chính xác và nhanh hơn.
Đội ngũ vài trăm người hoàn toàn phù hợp với hắn hiện tại, có thể phát huy năng lực của hắn lớn nhất. Nhưng là biết và phản ứng kịp là một chuyện, có thể đưa ra quyết định chính xác không lại là chuyện khác. Trí tuệ tăng cấp chỉ giúp Richard giảm đi khả năng vì nóng vội và suy nghĩ không chu đáo mắc sai lầm mà thôi.
Nhưng dù cho như vậy, trí tuệ cao cũng biểu hiện tác dụng trong chiến cục. Hơn bốn trăm chiến sĩ đã hoàn toàn thích ứng Richard chỉ huy hơn nữa như hòa làm một thể, dù cho bị đột kích bất ngờ cũng có thể giải trừ hỗn loạn trong thời gian ngắn hơn nữa bố trí trận hình tốt! Trong tay Richard, đội ngũ quy mô không lớn do mấy chủng tộc chắp vá này như đài luyện kim tinh chuẩn, dùng tốc độ nhanh nhất thu gặt sinh mạng kẻ địch.
Cách Richard hơn trăm cây số, có một đội xe đang đi trong sa mạc hoang vu. Là đội xe nhưng không phải xe vận tải như thương đội mà là xe ngựa có bôi ký hiệu hồng sắc. Trong một chiếc xe ngựa trang trí xa hoa mà ẩn thấp, bốn bánh xe đều có phụ gia ma pháp giúp giảm xóc, dưới tác dụng ma lực, nó đi qua đường gập gềnh nhất cũng chỉ hơi bồng bềnh.
Cho dù lơ là phí thủ công, giá trị tài liệu của chiếc xe ngựa này cũng hơn mười vạn kim tệ, tác dụng chỉ để người ngồi trong đi đường thoải mái. Trên thực tế đây còn là một chiếc chiến xa ma pháp, công dụng là tạo ra hoàn cảnh an tĩnh bình ổn cho ma pháp sư chinh chiến đường dài trong quân, giúp ma pháp sư có thể khôi phục ma lực trong nó. Mà xung quanh xe ngựa còn bố trí ma pháp trận giúp gia tăng tốc độ minh tưởng.
Ở Noland, pháp sư cấp cao căn bản không cần loại chiến xa này mà pháp sư cấp thấp thì không dùng nổi cũng không cần dùng đến. Chỉ ở Pháp La, pháp sư địa vị không giống bình thường mới có loại trang bị này. Nếu như để Richard nhìn thấy, với ánh mắt chuyên nghiệp học tập từ Thâm Lam, hắn tự nhiên nhìn ra ý nghĩa của chiến xa để khoe khoang địa vị tài phú của chủ nhân!
Trong ma pháp chiến xa có một ma pháp sư ba mươi tuổi. Hắn mặc pháp sư bào hoa lệ công năng mạnh mẽ, trên ngón tay trắng nõn có đeo ba giới chỉ đều được khảm bảo thạch tinh phẩm, không ngừng tuôn ra ba động ma pháp. Dung mạo anh tuấn kèm theo chòm râu ngắn cắt cạo tỉ mỉ giúp hắn tràn đầy tự tin và bình tĩnh.
Toa xe vô cùng rộng rãi, ngoài giường và bàn làm việc và hai cái ngăn tủ ra còn hai nữ pháp sư trẻ tuổi xinh đẹp. Ma lực của các nàng không cao nhưng tác dụng của các nàng không ở chiến đấu mà là trợ thủ cho pháp sư. Giúp hắn chỉnh lý công văn, tình báo phức tạp, đôi khi còn dùng thân thể thanh xuân, gương mặt xinh đẹp và kỹ xảo thuần thục giúp chủ nhân thả lỏng tinh thần.
Trên vách tường có đính một bức địa đồ lớn, rõ ràng là địa đồ vùng đất Đẫm Máu, nội dung trên nó vô cùng phong phú, phải gấp mười bức địa đồ Richard có. Trên bản đồ không những đánh dấu nơi tụ cư, ốc đảo, dòng sông còn có đại khái phân bố thế lực, phạm vi hoạt động của các đoàn bộ nô. Trên đó còn đánh dấu tỉ mỉ các loại dặc sản, nô lệ, nông sản và quáng thạch ở vùng đất Đẫm Máu. Một tấm địa đồ này có thể nói là giá trị sang quý, nó lấy của Cossacks không biết bao nhiêu kim tệ và tính mạng.
Lúc này cửa xe vang lên tiếng gõ, sau khi được pháp sư cho phép, một chiến sĩ lão luyện mở cửa xe, giao một tệp tình báo cho hai nữ pháp sư trẻ tuổi, đợi các nàng kiểm nghiệm rồi đưa lên pháp sư trung niên.
Tình báo rất dài, viết chi chít đến ba trang nhưng pháp sư chỉ dùng không đến nửa phút xem xong mà lại nắm được điểm then chốt: "Kỵ binh của Talon bị thương nặng, chết một trăm mười hai kỵ binh, đánh chết ba mươi, chém thương gần trăm… A, tên Talon này luôn nói dối, con số giết địch phải giảm nửa."
Pháp sư đứng lên từ bàn làm việc đi tới trước địa đồ suy nghĩ một chút rồi dùng bút ma pháp phác thảo chiến trường trên địa đồ rồi điền con số lên. Sau đó hắn đứng trước địa đồ không khỏi nhíu mày.
Trong xe vô cùng an tĩnh, hai nữ nhân đều cố gắng ngừng lại hô hấp, không dám quẫy nhiễu chủ nhân suy nghĩ. Các nàng vô cùng rõ vị ma pháp sư tôn quý Salunweier này vô cùng ghét bị quấy nhiễu khi đang suy tư.
Ở vị diện Pháp La, đại ma đạo sư có thể định nghĩa là cấp 16 hoặc 15. Có thể phóng ra ma pháp cấp 8 diện rộng mạnh mẽ giúp chiến lực tăng vọt, mà tương ứng, danh xưng đại ma pháp sư cũng giảm xuống cấp 11, ma pháp cấp 6 có không ít ma pháp lan, điều này giúp chiến lực ma pháp sư tăng vọt trong chiến trường quy mô nhỏ.
Nhưng là, khi chiến đấu lên đến ngàn người, một ma pháp cấp 6 không phải không có tác dụng nhưng là không thể xoay chuyển chiến cục. Dù vậy điều này vẫn không chút ảnh hưởng đến địa vị cao quý của ma pháp sư, bởi vì tác dụng của ma pháp sư không chỉ ở giết người mà là ở trang bị ma pháp cấp cao! Mà đừng xem thường những đại ma pháp sư lâu năm, chiến lực của họ có lẽ không đủ mạnh nhưng thời gian lâu dài giúp họ tích lũy được lượng lớn quyển trục ma pháp. Cho dù là ở Noland, pháp sư có đủ quyển trục luôn là pháo đài hỏa lực mạnh mẽ!
Salunweier tuy chỉ là đại ma pháp sư cấp 12 nhưng ngoài chức nghiệp pháp sư ra, địa vị của hắn cao quý hơn nhiều, đây cũng là điều vô cùng hiếm thấy ở vị diện Pháp La. Thân là hoàng tử Thiết Tam Giác đế quốc, Salunweier nổi danh với chỉ huy chiến lược không ngờ xuất hiện ở vùng đất Đẫm Máu, mà lại trong đội ngũ Cossacks, nếu tin này truyền ra thì chỉ sợ phương Bắc thế cục hỗn loạn lại càng thêm rối ren.
Hắn lặng lẽ tính toán, dùng bút ma pháp vẽ một đường trên địa đồ, từ hướng đông bắc vươn dài rồi chia ra ba mũi tên biểu thị ba phương hướng Richard có thể chạy trốn mà mũi tên hướng bắc được tô đậm. Nếu như Richard nhìn thấy bức vẽ này nhất định sẽ kinh ngạc không thôi, bởi vì con đường hướng bắc đó trùng khít với đường Richard chọn!
Xung quanh con đường đó có hơn mười dấu hiệu đầu sói. Trong lặng lẽ, đàn sói tham gia vây bắt Richard đã lên đến năm ngàn con. Đây là ưu thế tuyệt đối về binh lực nhưng do Richard hành quân không chậm, liên tục đổi hướng nên luôn kịp thoát khỏi vòng vây của Salunweier. Ngoài ra, các loại địa hình hiểm trở trên vùng đất Đẫm Máu và các thế lực khác cũng tạo ra ảnh hưởng nhất định. Richard dù cho không dám tùy tiện tiếp xúc với doanh trại nào thì Cossacks cũng không thể quét sạch toàn bộ thế lực gặp trên đường được.
Salunweier lấy ra một trang giấy, ghi lên thương vong hai bên, đương nhiên phía Richard là đã được giảm đi so với báo cáo. Ở dòng cuối cùng tổng kết là hai con số rất chênh lệch: hai nghìn ba trăm đổi ba trăm mười! Tỷ lệ lên đến một tám này làm người khác kinh ngạc vô cùng. Đây hoàn toàn không giống kết quả chiến đấu của hai đội quân chiến lực ngang nhau.
Salunweier biết rõ trong đội Richard có chiến sĩ vượt quá cấp 12 nên mỗi lần hắn đều bố trí một hai cường giả cấp 12 trong đội ngũ. Dưới tình huống có ưu thế số lượng, chiến sĩ mạnh mẽ và xa luân chiến lại đánh ra thương tổn như này làm Salunweier khó mà tin nổi. Nếu chỉ nhìn từ con số thì phe Richard mới giống phía đang đuổi giết.
Salunweier biết trong đội ngũ Richard có thần quan cũng có pháp sư nhưng số ít pháp chức không làm thay đổi chiến cuộc được. Mà bộ đội Richard phần lớn là nô lệ, bao gồm sa dân và dã man nhân. Chiến lực quân đội nô lệ như nào thì đã sớm có công luận trong vô số trận chiến lịch sử rồi, dù cho đối mặt cả ngàn sa dân, Salunweier tin chắc chỉ cần dùng mấy trăm kỵ binh tinh nhuệ là đủ đánh tan đối thủ. Nhưng sự thật trước mắt lại phá tân nhận thức truyền thống, cho dù tính cả chiến sĩ nô lệ thì con số thương vong của Richard quá nhỏ!
Chiến thuật đàn sói của Salunweier mục đích là không ngừng tạo áp lực cho Richard, dùng công kích liên tục ép đối phương đến cực hạn. Vừa sát thương địch nhân vừa làm trì trệ tốc độ để dễ bao vây, cuối cùng dùng ưu thế số lượng tuyệt đối tiêu diệt sạch. Nhưng tỉ lệ chiến tổn như này nói rõ hai mục tiêu đầu của hắn không đạt được, hiện tại hành tung của Richard vẫn còn là ẩn số.
Cho nên hiện tại, Salunweier đầy khó khăn đưa ra kết luận Richard là chiến thuật đại sư khó gặp, quyết chiến quy mô nhỏ với hắn hoàn toàn là tự sát!
Nghĩ đến đây, Salunweier không khỏi khẽ xoa râu cười nói: "Richard này quả là đối thủ hiếm thấy! Ngay cả lão già Lisu khi còn trẻ cũng không giỏi như này. Nhưng nếu ngươi gặp ta thì chỉ có thể nói là không gặp may thôi. Ta sẽ cho ngươi biết chiến lược và chiến thuật khác nhau như nào. Cứ để ngươi thắng mấy trận nữa đi, thắng càng nhiều thì càng đến gần tử vong. Muốn trốn vào trong núi sao? Được, vậy dựng mộ cho ngươi cạnh núi a!"
Hắn dùng bút ma pháp khoanh lấy một ký hiệu đầu sói, đầu sói này ngăn phía trước lộ tuyến của Richard. Rồi hắn lại di chuyển những đầu sói còn lại, phân biệt ngăn chặn hai đường còn lại, mà ở phương nam chỉ để lại một đội quân từ từ theo gót Richard đi lên phương bắc. Salunweier chính là trong đội ngũ này.
Ở phương bắc, nơi giao của vùng đất Đẫm Máu và biên giới Thiết Tam Giác đế quốc có sẵn ba ký hiệu khô lâu. Chúng nó như há mồm chờ sẵn Richard lao đầu vào. Càng đến gần mục đích, con đường cho Richard lựa chọn càng ít. Có đôi khi thắng lợi nhìn như chạm tay là đến nhưng khoảng cách lại rất xa xôi…
Salunweier sau khi ra lệnh thì nhìn toàn bản đồ, đột nhiên đôi mi khẽ nhíu. Trên địa đồ, lộ tuyến của Richard vẽ nên chữ S phức tạp, dù cho hắn giống như đang nỗ lực chạy về phương bắc nhưng địa điểm nổ ra những trận chiến gần đây lại lệch bắc càng lúc càng xa.
Nhìn vào điều này, tâm lý Salunweier dâng lên một dự cảm không tốt: "Không đúng! Chẳng lẽ tên này không định chạy lên bắc, mục đích của hắn là tiêu hao chiến sao? Hỏng bét! Con số thương vong quá lớn, đám quân ô hợp này không phải tinh binh của đế quốc! Thương vong như này sẽ làm những kẻ kia sợ đầu sợ đuôi, không chịu xuất toàn lực. Nhất định phải tốc chiến tốc quyết!"
Hắn đứng trước địa đồ bắt đầu cẩn thận xem xét tình thế chiến trường. Lúc này trong toa xe vang lên thanh âm thanh thúy của chuông ma pháp, một nữ pháp sư trẻ tuổi nhắc nhở Salunweier đã đến thời gian dùng bữa trưa. Thế là hắn buông bút, cùng hai vị trợ thủ đi xuống xe ngựa. Đội xe đã dừng lại, đợi khi Salunweier lên một chiếc xe ngựa khác mới tiếp tục khởi trình. Trong toa xe có một bàn trải khăn trắng như tuyết, toàn bộ thức ăn đều được đặt trên đĩa bạc.
Cả toa xe ngựa này không ngờ chỉ dùng để làm chỗ ăn! Ở sau nó có một chiếc chuyên dùng để đi ngủ và nghỉ ngơi, còn có rất nhiều xe vận tải vận chuyển trang bị, lương thực và hai chiếc xe cho thị nữ và đầu bếp.
Salunweier dùng bữa trưa hết hai tiếng rồi mới về xe làm việc. Thời gian bữa trưa hắn dùng để suy tư và gặp khách nên cũng không tính là quá lãng phí thời gian. Nhưng vừa về đến toa xe, tình báo trên tay làm đôi mi hắn nhíu chặt lại.
Richard vốn đi hướng bắc lại đột nhiên ngoặt sang hướng đông, đánh vỡ một đội kỵ binh hướng đông rồi nhanh chóng biến mất, tạm thời không rõ hành tung. Trận chiến này vô cùng kịch liệt, một đội năm trăm kỵ binh chết đến trăm năm mươi kỵ binh, bị đánh vỡ hoàn toàn chứ không phải chủ động rút lui, bởi thế không kịp bố trí khinh kỵ theo gót Richard. Sau đó viện quân tiến đến chiến trường thì chỉ thấy được mười thi thể bên phe Richard, đại đa là nô lệ sa dân.
"Hướng đông…Chẳng lẽ mục đích thật của hắn là Hồng Sam vương quốc?" Lúc này Salunweier khó mà xác định nổi. Trong tin tức của hắn, ban đầu Richard quả thực có dấu hiệu xuất hiện từ Hồng Sam vương quốc, thông thường hắn nên ngăn đối phương trốn về bản thổ nhưng ai cũng biết ở vùng đất Đẫm Máu này mắt thấy không chắc là chân thật. Hơn nữa từ khi bắt đầu, ý đồ hướng bắc của Richard vô cùng rõ ràng, Salunweier bằng trực giác tin chắc đó không phải là ngụy trang.
Mà ghi chép trận chiến này cũng làm hắn không thể tin nổi, có thể trong mười phút ngắn ngủn giết chết hơn trăm năm mươi kỵ binh kinh nghiệm phong phú, chuyện này không phù hợp với chiến lực đội quân Richard.
Salunweier khẽ suy tư rồi quyết định muốn tận mắt chứng kiến Richard chiến đấu, thế là hắn phân phó nữ trợ thủ chuẩn bị chiến mã và ma pháp quyển trục, lệnh đội hộ vệ phân ra năm mươi kỵ sĩ tinh nhuệ, hắn muốn lập tức tiến lên tuyến đầu.
Nhưng là quyết định này lại bị hai nữ trợ thủ uyển chuyển phản đối. Các nàng cho rằng dưới tình huống không đủ lực lượng hộ vệ, Salunweier tự thân mạo hiểm là không thích hợp mà lần săn bắt này là hắn nhất thời nổi hứng, mới tiếp nhận quyền chỉ huy từ Cossacks. Hiện tại bởi vì đuổi giết Richard mà để lỡ không ít thời gian, nếu như vì chuyện này mà hắn gặp nguy hiểm thì các nàng về đến đế quốc quá nửa bị xử tử. Trong mắt các nàng, Salunweier là người có khả năng thừa kế ngai vàng, tính quan trọng cao hơn gấp trăm ngàn lần một đoàn đạo tặc không rõ lai lịch.
Đội trưởng đội hộ vệ bên cạnh thì thái độ càng kiên quyên, hắn nói thẳng ra đã đến thời khắc quan trọng tranh đoạt hoàng vị, bộ đội đế quốc đã bí mật xuôi nam, không nên sinh thêm chuyện thì hơn. Đội trưởng đội hộ vệ là thân tín Salunweier lâu năm nên pháp sư này bắt đầu do dự. Ngay lúc này, hai khoái mã đến từ phương xa, bọn họ đưa theo hai phần tình báo làm người trấn định như Salunweier cũng phải chấn kinh.
Một phần tình báo nói bộ đội Thiết Tam Giác đế quốc đã bí mật đến Hồng Sam vương quốc, liên hợp cùng tư quân của hai hầu tước Hồng Sam vương quốc và quân đội thần điện thần Dũng Cảm, liên hợp này lên đến một ngàn hai trăm người bao gồm hai trăm kỵ sĩ thần điện, hai trăm kỵ sĩ đế quốc và hơn mười thần quan! Biên chế đội quân đã hoàn thành, đang đợi hắn đến tiếp nhận quyền chỉ huy.
Phần tình báo khác nói ác ma áo giáp đen đến từ dị vị diện đã công pháp ốc đảo Hoàng Hôn, giết hại hơn ngàn người hơn nữa kéo theo đội quân nô bộc hơn ba ngàn người.
"Ba ngàn người!" Salunweier trào phúng cười nói: "Xem ra người bạn từ phương xa của chúng ta cho mỗi người đứng được một thanh vũ khí. Được rồi, đưa địa đồ cho ta xem…"
Hắn đứng trước địa đồ, đánh dấu vị trí đội quân mình tụ họp, lại nhìn vị trí ốc đảo Hoàng Hôn, cuối cùng lệnh đội xe chuyển hướng tiến về căn cứ tập hợp của đội quân bí mật. Hắn hiện tại đã đi sâu về phương bắc vùng đất Đẫm Máu, muốn đến nơi tụ họp trong ba ngày thì chỉ có thể lập tức xuất phát. Một khi vượt quá thời gian hội sư thì hắn nhất định sẽ bị những người anh em của mình chỉ trích.
Salunweier đầy quyến luyến nhìn vào địa vực phương bắc với chi chít ký hiệu rồi thở dài. Những ký hiệu kia biểu hiện những trận chiến nghẹt thở, cũng có một lần chuyển ngoặt bất ngờ và trận chiến đầy kỳ tích cuối cùng. Đàn sói hắn đưa ra mỗi lần đều cắn trúng con mồi nhưng chỉ để lại chút thương hại nhỏ bé mà mỗi con sói đều như bị vả gãy răng…
"Richard… Cố gắng còn sống! Đợi có cơ hội, ta lại cho ngươi biết cái gì là ưu thế chiến lược." Hắn khẽ lắc đầu nói. Trong mắt Salunweier, Richard hiện tại là tướng quân thiên tài nhưng không phải thống soái thật sự. Mà bản thân hắn thì phải siêu việt thống soái, thậm chí là đế vương. Chỉ là hắn còn cần nỗ lực và vận may nhất định, dù sao cha hắn đời này không dài nhưng cũng sinh được hơn bảy mươi vị hoàng tử!
Đội xe vạch nên đường cong ưu nhã hoàn mỹ chuyển hướng đông nam, đồng thời vài con khoái mã rời đội xe tiến về đàn sói, trao trả quyền chỉ huy cho Cossacks.
Trong một mảnh rừng đá, Richard đang ngồi trong bóng râm nhắm mắt dưỡng thần. Ma lực trong thân thể hắn từng chút tích lũy khôi phục nhưng hiện tại chỉ còn một nửa mà thôi. Hai ma pháp sư còn lại trong nhóm là Tiramisu và Sandrew thì chỉ còn một phần ba ma lực. Càng thêm khó tin là Lưu Sa cũng chỉ còn một phần ba thần lực, những quyển trục thần thuật của nàng đã tiêu hao quá nửa, trong tay chỉ còn lại không đến ba mươi cái mà trong đó có không ít cài còn cần tốn thời gian sửa đổi.
Hiện tại ngay cả sa dân nổi danh với sức bền cũng lộ vẻ mệt nhọc cùng cực, rất nhiều chiến sĩ vừa dừng là lập tức nằm gục xuống. Dã man nhân mạnh mẽ mang theo trên mình rất nhiều vết thương, những vết thương da thịt này Lưu Sa không đủ thần lực chiếu cố hết, chiến sĩ bán thú nhân chỉ còn lại mười lăm người.
Phong nha chỉ còn lại chín con, những con vật mẫu sào tạo ra này có thể tiếp nhận trực tiếp mệnh lệnh của Richard nên tác dụng trên chiến trường hơn xa cấp 7. Chúng nó là bánh răng quan trọng của đài cơ khí, không có chúng nó, Richard không thể chỉ huy linh hoạt năm trăm người được. Lúc này chiến lực của đội họ đã xuống đến mức thấp nhất.
Trận chiến gần nhất Richard mệnh lệnh thuộc hạ bộc phát hoàn toàn kỹ năng. Kết quả tương đối khả quan, trong nháy mắt lấy đi hơn trăm sinh mạng của đối phương, đội ngũ năm trăm người kia bị đột nhiên ăn sạch mảng lớn liền vội vã chạy trốn, không tổ chức nổi phản kích.
Trận chiến này là Richard chủ động tuyển chọn, trải qua thời gian dài giằng co, hắn có thể mơ hồ tính ra vị trí của mấy gương mặt quen thuộc. Khi phái phong nha ra trinh sát, hắn quyết đoán ra lệnh cả đội chuyển hướng đông, tập kích đội mã tặc vốn phải hai lượt sau mới đến phiên mình tiến lên tấn công Richard. Chủ động xuất kích mang theo nguy hiểm rất lớn, bởi vì theo chiến thuật của Cossacks, luôn có một đội được nghỉ ngơi đầy đủ chuẩn bị cho lần công kích tiếp theo. Một khi tốc chiến biến thành giằng co thì Richard rất dễ gặp cục diện nguy hiểm bị giáp công.
Nhưng mà may mắn là chiến cuộc nghiêng về phe Richard. Những thuộc hạ của hắn không chút giữ lại công kích, thu được hiệu quả cao hơn nhiều tưởng tượng. Đội ngũ Richard tạm thời cắt đuôi được truy tung, thành công chuyển hướng. Dù cho lúc này chiến lực rơi xuống thấp nhất nhưng kẻ địch cũng không tốt đến đâu.
Hắn lặng lẽ tính toán thời gian, mở mắt ra trước vài phút rồi dựa vào tường đá đứng dậy. Hiện tại toàn thân hắn cứng ngắc, bả vai và sau lưng còn có sáu vết thương chưa lành lại ẩn ẩn đau đớn. ma pháp trường bào luông lổ không rõ màu sức lại khô cứng như giáp da, đó chính là kết quả của hỗn hợp mồ hôi, máu và đất đỏ cát bụi của vùng đất Đẫm Máu. Trong miệng Richard toàn là vị tanh chát, hắn khẽ nhổ ra đầy cát sỏi. Mùi máu ngựa vẫn lởn vởn làm dạ dày hắn cuộn trào như thể sẵn sàng hất văng thứ ở bên trong ra.
Richard khẽ sửa lại mái tóc rối bù, hít sâu một hơi bắt đầu cảm giác được cấu trang sức sống bắt đầu bổ sung thể lực và ma lực cho bản thân. Hắn lại trừng lớn mắt, nhếch miệng cười phát hiện tâm trạng bản thân tốt hơn không ít nên đi hướng chiến sĩ lớn tiếng quát: "Đứng lên! Chuẩn bị chiến đấu! Cho những con thỏ nhát gan theo sau mông đít chúng ta một bài học đau nào!"
Dưới tiếng hô quát của Richard, phần lớn chiến sĩ lật người bò lên nắm chặt vũ khí chuẩn bị chiến đấu. Qua những trận chiến, địa vị của Richard như được thần thánh hóa, giờ họ gần như theo bản năng phục tùng tất cả mệnh lệnh của Richard.
Nửa giờ nghỉ ngơi là không đủ nhưng chiến sĩ đều dùng tốc độ nhanh nhất đứng lên, tập hợp dưới phong nha dẫn đội. Chỉ có số ít mệt mỏi ngủ say chưa tỉnh nhưng vừa bị đá mấy cái là lập tức cả lăn cả bò đứng lên về hàng.
Vài phút sau, cả đội quân ẩn giấu hoàn hảo trong rừng đá. Gần như đúng lúc này, chân trời phía xa cuồn cuộn cát bụi, một đội mã tặc theo dấu Richard mà đến, thời gian bọn họ đến chỉ cách tính toán của Richard năm phút. Richard khẽ hài lòng với thiên phú trí tuệ của bản thân, nhờ nó mà hắn nắm bắt chiến trường tốt hơn.
Lúc này sắc trời vừa sáng, dưới ánh lờ mờ, đội kỵ binh kia vẫn chuẩn xác truy tung đến, rõ ràng dẫn đội là cao thủ. Đội kỵ binh này không nhiều, chỉ có hơn hai trăm người. Số lượng ít như vậy mà dám đuổi theo thì rõ ràng không phải mã tặc bình thường. Dù cho nhìn cờ và trang phục xa lạ tựa như đội ngũ mới nhưng Richard có thể cảm giác được rõ rệt chiến sĩ sa dân và dã man nhân nảy sinh hỗn hợp thù hận và sợ sệt trong lòng. Thế là Richard hiểu rõ đây là đội kỵ binh chủ lực của đội bộ nô. Trong đầu hắn lập tức vạch ra kế hoạch tác chiến hoàn hảo.
Khi đến gần rừng đá, kỵ sĩ cầm đầu đột nhiên dừng chiến mã! Kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm giúp hắn cảm giác được rừng đá trước mặt vô cùng quỷ dị. Nhưng ngay khi hắn dừng ngựa, một mũi tên yên ắng phá vỡ hắc ám, phóng tới ngực hắn!
Một tên này vô cùng âm hiểm xảo trá, thủ lĩnh kỵ sĩ không kịp ứng đổi chỉ đành lập tức ghìm cương ngựa, để chiến mã chồm lên thay bản thân đỡ tên này. Nhưng mà nơi khóe mắt kỵ sĩ thủ lĩnh đột nhiên lóe lên bóng thiếu nữ áo trắng. Hắn khẽ ngớ người không hiểu vì sao lại có cảnh này, khi hắn mở to hai mắt tìm kiếm thì thiếu nữ kia đã biến đâu không thấy.
Thủ lĩnh kỵ sĩ lập tức cảm giác được sau lưng lạnh lẽo, nháy mắt lực lượng toàn thân như bị rút sạch, hai mắt hắn tối sầm, ngã ngửa khỏi ngựa. Thấy kỵ sĩ cầm đầu bị giết, Richard lập tức hạ một chuỗi mệnh lệnh, thế là phong nha dẫn theo đội chiến sĩ xông ra từ rừng đá, bắt đầu phản kích. Trước khi hai đội ngũ va chạm vào nhau, quần thể trì hoãn của Richard và cường hóa sợ hãi của Cossacks đã rơi vào sau đội kỵ binh, làm chí ít ba mươi kỵ binh lâm vào hỗn loạn.
"Cẩn thận pháp sư!" Có kỵ binh hô lên, còn có người kêu gào pháp sư phe mình hỗ trợ nhưng là pháp sư kia vừa mới thi triển được một ma pháp thì đã bị Bọt Nước chém chết. Bốn pháp sư hộ vệ bên cạnh quả thật mềm yếu như miếng pho mát.
Khi hai đội ngũ hung ác va chạm, trong mắt Richard như mỗi quân cờ va chạm dưới khống chế của hắn vậy. Mà qua điều động quân cờ, hắn thậm chí còn có thể khống chế hướng đi quân cờ của đối phương.
Chiến đấu vẫn ngắn ngủi và kịch liệt, đội bộ nô tuy lực chiến cá thể chiếm ưu thế nhưng đột nhiên bị tập kích, mới khai chiến đã bị mất thủ lĩnh nên nhanh chóng bại lui, sau khi gần nửa số người biến thành thi thể thì vội vã chạy trốn. Phe Richard cũng không thể tránh được tổn thương, có mười mấy người vĩnh viễn nằm lại khoảng đất này. Chỉ quét dọn qua loa chiến trường là Richard dẫn đội đi lên hướng bắc.
Chỗ đó cách mục tiêu ban đầu của Richard đến mấy chục cây số, hắn tin dù đối phương có bố trí mai phục ở hướng bắc thì cũng không kịp thay đổi.
Ba giờ tiếp theo là ba giờ liên tục hành quân. Sơn mạch sừng sững phương bắc cuối cùng hiện ra nơi cuối chân trời trước mặt mọi người, trước đó đoàn Richard chỉ bị một lần tập kích mà lại dễ dàng đánh lui đối thủ. Sau đó từ đêm đến sáng hôm sau, mọi chuyện đều bình an. Khi dẫn đội ngũ đến chân núi, Richard không khỏi nhíu mày, ngắm nhìn vùng đất Đẫm Máu đằng sau trầm mặc không nói.
"Thủ lĩnh, sao không đi vậy?" Just đứng bên người Richard vừa hỏi vừa cởi bỏ túi nước, dùng sức lắc lắc rồi uống mấy ngụm.
Mùi gắt mũi quen thuộc ập đến, trong túi nước chứa đầy máu ngựa, hiện tại đã chuyển sang trạng thái bán ngưng kết, mùi vị vô cùng kích thích.
"Bảo mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, chúng ta chờ kẻ địch đến." Richard nói. Thế là những chiến sĩ dồn dập xuống ngựa ngồi trên chiếu, rất nhiều người trực tiếp nằm xuống ngủ. Pháp chức giả thì nắm chặt thời gian minh tưởng để khôi phục pháp lực.
Richard vẫn còn đang suy tư, vô số ý niệm phập phồng trong não hãi, nháy mắt sản sinh ra vô số suy diễn và kết quả. Sau khi thành công chuyển ngoặt phương hướng, hành động sau đó của Cossacks vô cùng quỷ dị. Nhưng là bất kể như vì sao thì điều này vô cùng có lợi đối với Richard. Số lần bị đánh ít đi, đội ngũ được nghỉ ngơi sung túc, đấu chí kẻ đến tập kích không mạnh, vừa đánh đã rút… những điều này giúp thương vong đội ngũ giảm nhiều.
Richard hơi híp mắt lại nhìn chân núi phía xa, phía trước có gì chờ hắn đây? Khi vừa bắt đầu cảm giác đến chiến thuật đàn sói của Cossacks, hắn đã kịp thời thay đổi chiến sách.
Kế hoạch của hắn là dùng đánh liên tục tiêu hao chiến sĩ của Cossacks, sau đó men theo biên giới phía đông vùng đất Đẫm Máu quay về phụ cận doanh trại Huyết Thạch doanh. Mẫu sào vẫn còn hoạt động ở vùng núi quanh đó, nó nghiễm nhiên trở thành bá chủ nơi này, số lượng phong nha đã lên đến hơn trăm, không ít ma thú cấp 12, 13 dưới chiến thuận biển phong nha đều biến thành thức ăn cho mẫu sào. Mà theo số lượng phong nha tăng cao, khoảng cách mẫu sào tăng cấp không còn xa nữa.
Richard vốn định tụ tập tất cả lực lượng, quyết tử chiến cùng Cossacks ở vùng đất gần doanh trại Huyết Thạch doanh. Nhưng là ngay tại đêm gần đây, chiếc cuộc thay đổi quỷ dị. Richard dùng sức nhắm mắt lại xua đi tạp niệm trong đầu, chuyên chú tiến vào trạng thái minh tưởng. Lúc này quan trọng nhất là những cuộc chiến tiếp theo, không có tích lũy ưu thế chiến thuật thì sao thực hiện được mục tiêu chiến lược chứ.
Đợi cả thảy hai giờ, thủ hạ của Richard đã nghỉ ngơi đầy đủ, thậm chí còn có thời gian ăn nướng thịt khô chiến mã, thể lực khôi phục hơn nửa. Cho đến lúc này, Richard mới thấy khói bụi từ phương xa. Nhưng là bọn họ là chạy ngang đến chứ không phải đón đầu. Cho đến khi một tên tinh mắt nào đó trong đội phát hiện dị thường, cả đội mã tặc mới dừng lại. Cách nhau cả ngàn mét bọn họ đã dừng lại nhìn hướng Richard, nhất thời không biết nên trực tiếp xung phong hay chia ra bọc đánh.
Trong mười ngày chiến đấu, tình huống như này lần đầu xuất hiện. Đây cũng là lần đầu đội ngũ Richard được nghỉ ngơi đầy đủ.
Quan sát đội mã tặc đối diện, nhớ lại cảnh chiến đấu lần gần nhất, đội mã tặc hơn ba trăm người mới chết một phần mười đã vội vã chạy trốn nên Richard đột nhiên mỉm cười, chỉ hướng mã tặc đối diện nói: "Chúng ta tiến lên đuổi bọn họ đi!"
Những chiến sĩ lập tức đứng lên, dã man nhân kết thành trận tuyến chỉnh tề, bắt đầu tiến lên chia hai bên bọc đánh. Chỉ cần có cơ hội, những sa dân này sẽ dán chặt vào đối phương như sói đói, từ đó để đàn sói có cơ hội lao lên, thậm chí xé nát đối thủ.
Mã tặc rõ ràng là hoảng loạn, cuối cùng trước khi tiến vào tầm bắn thì một tiếng hô vang lên, bọn họ quay đầu chạy. Bởi vì bọn họ nhìn thấy không phải là vật săn mệt mỏi mà là hung thú được nghỉ ngơi dưỡng sức. Kinh nghiệm quá khứ nói cho bọn họ biết, năm trăm kỵ binh của họ nếu đấu với đội ngũ xếp trận chỉnh tề của Richard thì chỉ có một kết cục, đó là hoàn toàn bại vong! Chênh lệch chỉ huy giữa Salunweier và thủ lĩnh của Cossacks hiện ra rõ ràng chỉ sau một ngày đổi người. Mà hậu quả đả kích sĩ khí nặng nề cũng đồng thời bộc lộ.
Richard mang theo đội ngũ được nghỉ ngơi đầy đủ tiến bắc, dù cho hắn định quyết chiến ở Huyết Thạch doanh nhưng thăm dò biên giới Thiết Tam Giác đế quốc cũng vô cùng quan trọng. Hắn không ngừng trầm tư suy diễn mấy trận chiến gần đầy, sau đó nở nụ cười mỉm: "Xem ra đổi thủ của chúng ta đã thay người, đây là chuyện tốt!"
Tuy không biết đã phát sinh chuyện gì nhưng là bàn tay thần bí thao túng đàn sói đã thay đổi, Cossacks đã khôi phục thành bàn cát vụn như trước kia. Đây là tin tức để người vui sướng, Cossacks từ rời rạc biến thành khẩn mật, từ khẩn mật biến thành rời rạc. Sau lưng có nội tình gì, tồn tại âm mưu gì đều không quan trọng đối với Richard. Chỉ cần bảo tồn lực lượng hạch tâm đội ngũ, thành công tiến vào vùng núi, hoàn thành thăm dò cứ địa của gia tộc Schumpeter là thắng lớn rồi.
Chiến đấu nghiêm khốc liên tục như chùy sắt không ngừng gõ đánh Richard, giúp tâm chí và ý chí của hắn càng thêm kiên cường. Hiện tại Richard giơ tay nhấc chân đã mang theo uy nghiêm, từng lời hắn nói đều vô cùng ngắn gọn rõ ràng. Gương mặt anh tuấn kế thừa huyết mạch tinh linh của hắn cũng dần thô rộng, không còn tinh trí nữa.
"Lưu Sa, ngươi có cảm giác được gì không?"
Lúc này, bọn họ đã thuận lợi tiến vào biên giới Thiết Tam Giác đế quốc, điều này cũng chứng thực phán đoán của Richard đối với thế lực Cossacks.
Lưu Sa hai tay nâng lên quyển sách thời quang, trên trang sách xuất hiện đồng hồ cát không ngừng chậm rãi xoay tròn. Nàng nhìn chăm chú vào đồng hồ cáy rồi chỉ hướng tây bắc nói: "Ở hướng đó có ba động thời không mãnh liệt."
"Được, chúng ta đến đó xem." Richard vung tay lên, dẫn theo đội ngũ tan biến khỏi rừng núi mênh mông.
Vào đêm, ở một nương rẫy bình hoãn, chiến sĩ dựng doanh trại, đốt lửa, rửa sạch ma thú săn được sau đó gác lên lửa nướng. Khi hương thơm thịt nướng bắt đầu nức mũi, tiếng hoan hô vang dội doanh trại! Bọn họ có đến vài chục ngày không được tắm rửa, uống nước sạch chứ đừng nói đến cắn vào miếng thịt nướng sôi nóng chảy mở.
Richard cuối cùng cũng được tắm, dù cho suối nước giữa rừng lạnh đến thấu xương nhưng cảm giác dòng nước xối đi cáu bẩn trên người luôn làm người ta thoải mái.
Đây là khoảng đất trống bí ẩn cạnh con suối, bên người Richard còn có Lưu Sa cũng đang tắm rửa. Nhìn thấy làn da hổ phách đặc trưng của nàng và ma văn cấu trang trên người nàng, Richard nhịn không được tiến đến giúp nàng lau rửa sau đó kéo nàng lên bờ, trực tiếp đè ép. Bên bờ suối lập tức vang lên thanh âm va chạm kịch liệt và thở dốc rên rỉ.
Chiến đấu vừa mới bắt đầu, thân thể Richard đột nhiên cứng đờ, khẽ nói: "Có người nhìn lén!"
Lưu Sa nửa híp lại ánh mắt, khẽ nói: "Là ai?"
"Bọt Nước!" Vị trí của kẻ bảo vệ linh hồn không thể giấu được Richard. Ngoài nàng ra thì không ai có thể đến gần hắn như vậy mà không bị hắn phát hiện.
Không ngờ thân thể Lưu Sa đột nhiên nóng lên, mãnh liệt vặn vẹo nói: "Để nàng ấy xem!"
Richard chưa từng trải qua cảm giác bị người xem như này nhưng cảm giác kích thích đặc biệt nổi lên, thế là hắn như dã thú gầm nhẹ đồng thời càng thêm hung mãnh như dã thú. Đợi khi Richard và Lưu Sa về doanh trại, đã một giờ trôi qua. Bọt Nước quan sát toàn bộ quá trình cho đến khi Richard đứng lên mới lặng lẽ biến mất.