Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #51  
Old 26-06-2008, 08:06 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 54

Sinh Thú Gì Hơn Thú Vẽ Mày


Liên Tuyết Kiá»u giữ má»™t thái Ä‘á»™ cá»±c kỳ trầm tÄ©nh. Tuy nàng biết có ngÆ°á»i vào phòng mà vẫn ngồi yên không nháy mắt.
Thượng Quan Kỳ khẽ thở dài nói:
– Cô nương đấy ư?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Ai ngỠlại gặp oan gia.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Nếu vậy tại hạ xin cáo từ.
Chàng vừa nói vừa trở gót.
Bá»—ng Liên Tuyết Kiá»u lên tiếng lanh lảnh:
– Hãy đứng đó!
Thượng Quan Kỳ quay lại nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng quyết nhiên không đánh được tại hạ đâu. Tại hạ vào đây không có ý cùng cô nÆ°Æ¡ng Ä‘á»™ng thủ.
Liên Tuyết Kiá»u từ từ mở cặp mắt sáng nhÆ° sao ra cÆ°á»i há»i:
– NgÆ°Æ¡i đã biết ta Ä‘ang bị trá»ng thÆ°Æ¡ng không đánh nổi ngÆ°Æ¡i thì ngÆ°Æ¡i còn sợ gì nữa?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– NÆ¡i thôn trang nhá» xíu này rất nhiá»u việc kỳ quái. NgÆ°á»i nào cÅ©ng mặt lạnh nhÆ° băng tá»±a hồ bị tá»­ thần ám ảnh, chẳng khác vào nÆ¡i tổ quá»·, tuyệt không má»™t chút sinh khí...
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Ngươi khiếp sợ ư?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Tại hạ khi còn theo thầy luyện võ, ở yên trong má»™t ngôi chùa cổ. NÆ¡i đó ít có vết chân ngÆ°á»i, má»™t mình hiu quạnh trong gian thiá»n Ä‘Æ°á»ng toàn xác chết rữa hết da thịt. Suốt ngày tại hạ làm bạn vá»›i mấy bá»™ xÆ°Æ¡ng khô hàng mấy năm trá»i vẫn chằng sợ gì, thế mà vào đến chốn thôn xóm cá»n con này tuy đầy không khí rùng rợn cÅ©ng chÆ°a thấm vào đâu, mà cô nÆ°Æ¡ng bảo tại hạ khiếp sợ e rằng không đúng.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i lạt nói:
– Những bá»™ xÆ°Æ¡ng khô không còn huyết nhục có gì đáng sợ? Dù có ma quá»· chăng nữa cÅ©ng chỉ là hạng quá»· chết rồi. Sợ là sợ bá»n quá»· sống. Trong thôn xóm này toàn là quá»· sống, há phải nhÆ° ngôi chùa cổ, chá»— ngÆ°Æ¡i đã há»c nghệ trÆ°á»›c?
Thượng Quan Kỳ rùng mình suy nghÄ© vá» câu nói của nàng, tuy vu vÆ¡ không có gì thiết thá»±c, song có Ä‘iá»u bí mật nhÆ° ẩn nhÆ° hiện.
Thượng Quan Kỳ vốn là ngÆ°á»i thông minh dị thÆ°á»ng, ngẫm nghÄ© hồi lâu, Ä‘á»™t nhiên tỉnh ngá»™ chắp tay thi lá»… nói:
– Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng chỉ giáo.
Chàng bÆ°á»›c từ từ lại bên giÆ°á»ng khẽ nói:
– Tuy cô nương dùng thuốc mê làm cho tại hạ mất cả bản tính, song tại hạ không oán hận gì cô đâu.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i rất tÆ°Æ¡i nói:
– Ngươi có giận ta thì đã sao?
Thượng Quan Kỳ thấy mặt nóng bừng đỠlên như gấc chín, trầm ngâm một hồi lâu rồi mới nói:
– Khi đã buông con dao đồ tể xuống, ngÆ°á»i có thể thành Phật. Tuy cô nÆ°Æ¡ng xuất thân nÆ¡i ma quá»·...
Liên Tuyết Kiá»u ngắt lá»i:
– NgÆ°Æ¡i mắng ta đó phá»ng? Hừ, thôi bÆ°á»›c Ä‘i mau!
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tại hạ rất muốn hết sức vì cô nÆ°Æ¡ng. Có Ä‘iá»u gì cô nÆ°Æ¡ng sai bảo.
Liên Tuyết Kiá»u giÆ¡ tay lên cài cây ngá»c trâm lại cÆ°á»i nói:
– Thôn này tuy đầy không khí ma quỷ song cũng là một nơi xuân sắc. Nếu ngươi nhất định đòi giúp ta một việc thì vẽ mày cho ta đi.
Thượng Quan Kỳ lắc đầu nói:
– Cô nương lại nói giỡn.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Ai nói giỡn vá»›i ngÆ°Æ¡i? Äó là những lá»i phế phủ, còn tin hay không là tùy ở nÆ¡i ngÆ°Æ¡i.
Thượng Quan Kỳ ngoảnh đấu nhìn ra ngoài thì lão già không biết đi đâu rồi.
Chàng lập tức bước gần lại hai bước nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang ở vào tình trạng lâm nguy đến tính mạng mà hãy còn ra vẻ phong lÆ°u khác Ä‘á»i. Chẳng lẽ trên cõi Ä‘á»i này không còn ai giải Ä‘á»™c cho cô nÆ°Æ¡ng được nữa Æ°?
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i lạt há»i:
– DÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°Æ¡i quan tâm đến sá»± sống chết của ta lắm phải không?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Tôi có linh cảm rằng cuá»™c sống chết của cô nÆ°Æ¡ng có ảnh hÆ°á»ng rất lá»›n đến tình thế trong võ lâm.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Ngươi quá khen thế thôi, chứ cuộc sống chết của ta làm gì quan hệ đến thế?
Thượng Quan Kỳ nói:
– Theo tình thế hiện nay, ngÆ°á»i biết rõ gốc gác Cổn Long VÆ°Æ¡ng chỉ có má»™t mình cô nÆ°Æ¡ng mà thôi.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Cái đó vị tất.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng đừng ngắt lá»i, để cho tôi nói hết đã.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Chắc ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết rằng thá»i gian lúc này đối vá»›i ta là quý lắm. Ta chỉ muốn nghe những Ä‘iá»u hoan lạc, không muốn nghe đến chuyện võ lâm phiá»n não nữa, vì ta sắp giải thoát khá»i cái thế giá»›i này để sang thế giá»›i khác. Trong quãng thá»i gian ngắn ngủi tối hậu vá» cuá»™c sống của ta, ta không muốn lo nghÄ© phiá»n não làm gì.
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm:
“Cô này có vẻ chán Ä‘á»i rồiâ€.
NhÆ°ng chàng vẫn há»i:
– Bây giỠbiết làm thế nào cho cô nương được hoan lạc?
Liên Tuyết Kiá»u ngẫm nghÄ© má»™t lát rồi nói:
– Bao nhiêu sá»± Ä‘au khổ trên cõi Ä‘á»i, cÆ¡ hồ ta phải chịu hết. Vì vậy ta có muốn hÆ°á»ng thụ má»™t chút khoái lạc cÅ©ng chẳng còn được mấy tý. Theo ta nghÄ© thì sá»± ta đòi há»i khoái lạc trong mấy giá», có chi là quá đáng.
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Tại hạ không kể gì đến chuyện quá đáng, chỉ không hiểu cô nÆ°Æ¡ng muốn Ä‘iá»u gì cho được khoái lạc.
Liên Tuyết Kiá»u mỉm cÆ°á»i nói:
– Thói Ä‘á»i ngÆ°á»i ta lấy những chuyện đại đăng khoa bảng vàng bia đá, tiểu đăng khoa Ä‘á»™ng phòng hoa chúc làm những việc đại hoan hỉ. Ta muốn tìm má»™t ban nhạc thá»­ làm cô dâu chÆ¡i.
Thượng Quan Kỳ ngơ ngẩn nói:
– à kiến của cô nương thật là ngộ nghĩnh.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói:
– Bất luận là việc gì khiến cho ta được khoái lạc, ta cũng cứ làm.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Äáng tiếc? Bây giá» tối rồi, ở trong thôn xóm cá»n con này tại hạ e rằng không tìm được phÆ°á»ng nhạc.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói:
– Vậy thì thôi việc hôn lá»…. NgÆ°Æ¡i vẽ mày cho ta. Trong suốt Ä‘á»i ta chÆ°a được ai cầm bút vẽ cho mình cả.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Việc này tại hạ lại chưa có kinh nghiệm.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘ang ngồi thẳng ngÆ°á»i, Ä‘á»™t nhiên lảo đảo mồ hôi nhá» giá»t xuống. Nàng phải cố gượng nhịn Ä‘au. Vốn là ngÆ°á»i kiên cÆ°á»ng rất má»±c, nàng chỉ hÆ¡i nhíu cặp mày biếc, giÆ¡ tay áo lên lau mồ hôi nói:
– Ngươi lại gần đây một chút.
Thượng Quan Kỳ theo lá»i tiến thêm hai bÆ°á»›c há»i:
– Cô nương cần tại hạ vận khí để trợ lực mà chống cự lại thương thế không?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Không cần. Ta có bình thuốc ngươi lấy ra cho ta.
Nàng vá»— vào sÆ°á»n bên phải nói:
– Bình thuốc ở trong túi áo này.
Thượng Quan Kỳ nhớ câu:
“Nam nữ thỠthỠbất thân†lấy làm khó nghĩ, ngần ngừ một lát rồi nói:
– Tại hạ e rằng như thế không tiện.
Liên Tuyết Kiá»u tức mình nói:
– NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i quả câu nệ, không xứng đáng mặt đại trượng phu. Lấy mau Ä‘i!
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm:
nàng nói phải lắm.
Nàng là má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng còn chẳng úy ky gì, mình là chàng trai sao lại còn rụt rè. NghÄ© vậy chàng thò tay móc túi Liên Tuyết Kiá»u lấy ra bình thuốc màu lục, há»i:
– Có phải bình này không?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Äúng đó? NgÆ°Æ¡i giữ lấy nghe. Há»… gặp ngÆ°á»i nào đã thụ danh vào ký tá»­ bạ Ở Mẫn phủ, thì ngÆ°Æ¡i cho má»—i ngÆ°á»i má»™t viên thuốc này là có thể giải Ä‘á»™c được đó.
Khi còn ở Mẫn phủ, Thượng Quan Kỳ Ä‘ang bị thuốc mê nên không biết việc đó. NhÆ°ng giá» thấy vẻ mặt nàng rất Ä‘au khổ, không tiện há»i nhiá»u chỉ vâng lá»i cầm lấy.
Liên Tuyết Kiá»u dÆ°á»ng nhÆ° không muốn có bá»™ mặt Ä‘au khổ trÆ°á»›c Thượng Quan Kỳ liá»n vẫy tay bảo chàng:
– Ngươi đi đi thôi!
Thượng Quan Kỳ nghĩ thấm:
“Cô này tính khí quật cÆ°á»ng, thà rằng má»™t mình chịu Ä‘au khổ mà chết, chứ không muốn ngÆ°á»i khác giúp mình. NhÆ°ng xem cá»­ Ä‘á»™ng của nàng Ä‘Æ°a tặng thuốc, rõ ra con ngÆ°á»i có thiện tâmâ€.
Äối vá»›i nàng không thể coi nhÆ° ngÆ°á»i thÆ°á»ng được, muốn cứu nàng không cưỡng ép không xong. Thượng Quan Kỳ là ngÆ°á»i trẻ tuổi, khi chàng đã nghi đến việc cứu ngÆ°á»i thì không kể gì đến việc lá»… giáo nữa. Äá»™t nhiên chàng giÆ¡ tay lên Ä‘iểm trúng huyệt Kiên Tỉnh Liên Tuyết Kiá»u.
Liên Tuyết Kiá»u run lên há»i:
– Ngươi làm chi vậy?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Tôi muốn cứu cô nương.
Liên Tuyết Kiá»u la lên:
– Ngươi giải khai huyệt đạo cho ta mau. Ngươi không cứu nổi ta đâu.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Dù tại hạ không cứu nổi cũng thử xem.
Chàng giÆ¡ tay ra ôm lấy lÆ°ng Liên Tuyết Kiá»u bồng hẳn nàng lên chạy Ä‘i.
ThÆ°Æ¡ng thế Liên Tuyết Kiá»u đã bá»™c phát, toàn thân nàng Ä‘au Ä‘á»›n tê nhức, vai bên phải lại bị Ä‘iểm huyệt, không tài nào kháng cá»± được nữa. Thượng Quan Kỳ lại có sức khá»e ôm chặt, khiến nàng không nhúc nhích được. Nàng chi lá»›n tiếng chá»­i mắng.
Thượng Quan Kỳ đã quyết ý, nàng mắng thế nào cÅ©ng mặc, vẫn chạy nhanh nhÆ° bay má»™t mạch đến gốc cây bạch dÆ°Æ¡ng, lá»›n tiếng gá»i:
– Viên đệ? Viên đệ xuống mau đi!
Viên Hiếu Ä‘ang ngủ say nghe tiếng Thượng Quan Kỳ gá»i choàng tỉnh dậy dụi mắt nhảy ngay xuống. Gã vừa trông thấy Liên Tuyết Kiá»u quên cả bụng đói, giÆ¡ hai tay ra nói:
– Äại ca để tôi đỡ cô nÆ°Æ¡ng cho.
Thượng Quan Kỳ trầm ngâm giây lát rồi vừa Ä‘Æ°a Liên Tuyết Kiá»u cho Viên Hiếu vừa nói:
– Nàng bị thương nặng lắm đó. Ngươi phải cẩn thận nghe!
Viên Hiếu thận trá»ng Ä‘Æ°a hai cánh tay lông lá ra nói:
– Äại ca cứ yên tâm, tôi xin tận lá»±c trông nom cho cô nÆ°Æ¡ng.
Gã đón lấy Liên Tuyết Kiá»u má»™t cách cá»±c kỳ thận trá»ng, ôm nàng vào lòng vá»›i vẻ mặt vô cùng thÆ°Æ¡ng xót.
Thượng Quan Kỳ trông thấy tình trạng này không khá»i run lên lẩm bẩm:
“Thảo nào gã hay o bế cô nàyâ€.
Chàng lại đảo mắt nhìn Liên Tuyết Kiá»u thấy mắt nàng hé mở nhìn mặt Viên Hiếu. Nàng khẽ chau mày tá» ra vẫn tỉnh táo và cÅ©ng không lá»™ vẻ chán ghét Viên Hiếu lắm.
Thượng Quan Kỳ khẽ ho một tiếng nói:
– Viên đệ! Trong thôn trang bé nhỠnày, bầu không khí rất nguy hiểm. Dù có thực vật cũng không đám ăn. Cứ tình thế này chỉ chúng ta đành nhịn đói ra đi.
Viên Hiếu từ lúc ẵm Liên Tuyết Kiá»u tá»±a hồ được của báu thế gian rất lấy làm thá»a mãn, gã không biết đói là gì nữa, nói vá»›i Thượng Quan Kỳ:
– Äại ca nói gì, em thấy Ä‘á»u phải cả.
Thượng Quan Kỳ vừa quay đi vừa nói:
– Chúng ta phải đi mau!
Nói xong chạy trước.
Viên Hiếu ôm Liên Tuyết Kiá»u rất ngay ngắn, không để chuyển Ä‘á»™ng đến nàng. Thế mà gã vẫn chạy lẹ nhÆ° không, theo sát Thượng Quan Kỳ.
Hai ngÆ°á»i chạy nhanh nhÆ° gió, chẳng mấy chốc đã được mÆ°á»i mấy dặm Ä‘Æ°á»ng. Trong lúc Ä‘ang chạy, Viên Hiếu bá»—ng la lên:
– Äại ca Æ¡i, đừng chạy nữa!
Thượng Quan Kỳ dừng bÆ°á»›c há»i:
– Sao vậy?
Viên Hiếu đáp:
– Nàng phát bệnh rồi.
Thượng Quan Kỳ chú ý nhìn thấy miệng Liên Tuyết Kiá»u đã ứa máu tÆ°Æ¡i, hai mắt nhắm nghiá»n, ngÆ°á»i rÅ© ra trên vai Viên Hiếu. Chàng khẽ thở dài bảo:
– Thương thế nàng bộc phát rỗi, mau đặt nàng xuống đất.
Viên Hiếu từ từ đặt Liên Tuyết Kiá»u xuống. Thượng Quan Kỳ trÆ°á»›c tiên khai huyệt Kiên Tỉnh cho nàng, rồi khẽ vá»— vào huyệt huyá»n cÆ¡. Chàng toan vận khí để thúc đẩy huyết mạch cho nàng, nhÆ°ng nghÄ© sao lại bảo Viên Hiếu:
– Viên đệ hãy vận khí cho huyết mạch lưu thông đã rồi chúng ta sẽ tìm biện pháp cứu nàng sau.
Viên Hiếu vâng lá»i ấn tay vào huyệt huyá»n cÆ¡ Liên Tuyết Kiá»u.
DÆ°á»›i ánh sao lá» má», Thượng Quan Kỳ ngó thấy Viên Hiếu hai mắt ứa lệ. Äó là má»™t triệu chứng rất đáng sợ rõ ràng. Viên Hiếu là anh chàng bản tính chất phác, không hiểu những sá»± nguy hiểm ở nhân gian, đã sa chân vào lÆ°á»›i tình ái. Äôi này thật không cân đối. Nữ lang thì mặt đẹp nhÆ° hoa, tâm địa nhÆ° rắn rết. Chàng trai tính tình thuần hậu mà ngÆ°á»i chẳng ra ngÆ°á»i. Äó là những Ä‘iểm khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c...
Thượng Quan Kỳ cầu trá»i đừng để gã Viên Hiếu ngay thật bị lôi cuốn vào bể tình đầy sóng gió.
Ãnh sao lập lòe khi tá» khi má», chiếu xuống cánh đồng hoang vu. Ngá»n gió đêm thổi lên lay Ä‘á»™ng mái tóc mây của Liên Tuyết Kiá»u đồng thá»i thổi lật tà áo Thượng Quan Kỳ.
Viên Hiếu công lá»±c rất thâm hậu, thúc đẩy chân khí vào mình Liên Tuyết Kiá»u má»™t lúc, khiến cho nàng hồi tỉnh lại.
Gã thở phào má»™t cái, hai tay chắp để trÆ°á»›c ngá»±c, ngÆ°á»›c mắt trông lên trá»i, miệng lâm râm nói những gì không biết.
Liên Tuyết Kiá»u từ từ mở mắt ra nhìn hai ngÆ°á»i.
Thượng Quan Kỳ ngồi ôm đầu gối ngá»­a mặt trông trá»i nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ©, còn Viên Hiếu thì Ä‘ang quỳ ở trÆ°á»›c mặt nàng chắp tay lẩm bẩm. Bức tranh hoạt há»a này đối vá»›i con ngÆ°á»i vừa má»›i cải tá»­ hồi sinh, gây nên má»™t mối xúc Ä‘á»™ng rất mãnh liệt.
Liên Tuyết Kiá»u cá»±a mình, giÆ¡ tay lên quết vết máu trên miệng cÆ°á»i há»i:
– Anh em ngÆ°Æ¡i Ä‘ang nghÄ© ngợi Ä‘iá»u gì đó?
Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu bị thanh âm Liên Tuyết Kiá»u kinh Ä‘á»™ng, giật mình quay lại chăm chú nhìn vào mặt nàng rồi cÆ°á»i há»i:
– Thương thế cô nương có đỡ không?
Liên Tuyết Kiá»u chống tay xuống đất, ngồi dậy nói:
– ThÆ°Æ¡ng thế ta vÄ©nh viá»…n không thể nào khá»i được.
Viên Hiếu nét mặt Ä‘ang vui tÆ°Æ¡i, thốt nhiên trở lại buồn thiu há»i Thượng Quan Kỳ:
– Äại ca? Cô nÆ°Æ¡ng nói câu đó có đúng hay không?
Thượng Quan Kỳ từ từ gật đầu thở dài nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng bị trúng Phụ Cốt Äá»™c châm của Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Viên Hiếu vá»™i há»i:
– Khắp trên thế gian này không còn một ai cứu được cô nương nữa ư?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Cái đó không thể biết được.
Viên Hiếu gãi tai không ngá»›t, há»i:
– Sư phụ thế nào?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– SÆ° phụ là ngÆ°á»i kiến thức bao quát, kỹ nghệ tuyệt luân. Còn ngÆ°á»i có chữa được Phụ cất Ä‘á»™c châm của Cổn Long VÆ°Æ¡ng hay không ta không dám quyết Ä‘oán.
Viên Hiếu nhảy lên nói:
– Äại ca trông coi cho cô nÆ°Æ¡ng, cÅ©ng nhÆ° lúc má má em trông coi cho đại ca, để em Ä‘i kiếm sÆ° phụ đến cứu cô nÆ°Æ¡ng.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Sư phụ hành tung vô định, biết đâu mà tìm?
Bá»—ng thấy tiếng Viên Hiếu chạy đã khá xa, nói vá»ng lại:
– Äại ca cứ trông coi cẩn thận cô nÆ°Æ¡ng.
Tiếng gã nhÆ° mÅ©i tên bắn lại, thoáng cái bóng ngÆ°á»i đã mất hút.
DÆ°á»›i ánh sao thảm đạm, ngá»n gió đồng ná»™i thê lÆ°Æ¡ng hiu hắt thổi chỉ còn lại hai ngÆ°á»i là Thượng Quan Kỳ và Liên Tuyết Kiá»u.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Gã anh em vá»›i ngÆ°Æ¡i này thá»±c là má»™t con ngÆ°á»i nhiệt tâm.
Thượng Quan Kỳ nói:.
– Gã có thiên tính thuần hậu, coi sự đau khổ của cô nương cũng như chính mình gã phải đau khổ vậy.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Äáng tiếc là lòng nhiệt thảnh của gã cÅ©ng uổng mà thôi. Vì trẽn cái cõi Ä‘á»i này ngoài nghÄ©a phụ ta, không còn ngÆ°á»i thứ hai nào chữa được thÆ°Æ¡ng thế cho ta.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Gã đi chuyến này chẳng biết bao giỠmới trở lại. Tôi thổi khúc tiêu này để cô nương giải muộn.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói:
– Ta không ngỠngươi lại hiểu cả âm luật nữa.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tôi thổi còn kém lắm, xin cô nÆ°Æ¡ng chá»› cÆ°á»i.
Chàng rút trong ngực ra một ống tiêu ngắn rồi nói tiếp:
– Thật tình tôi thổi chưa ra gì, cô nương nghe tạm vậy.
Liên Tuyết Kiá»u đảo mắt nhìn xung quanh hai vòng, nói:
– Khoan đã! Ngươi hãy đỡ ta vào bụi cỠrậm rồi hãy thổi.
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Tại sao vậy?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Ta tìm cách hủy mình làm cho độc chất của nghĩa phụ ta bộc phát trước kỳ hạn. Cứ tình hình này ta tưởng rằng chết đến nơi rồi. Ta để ngươi thổi xong khúc tiêu được thấy ta đang say đắm nghe tiêu mà chết trong bụi cỠrậm.
Thượng Quan Kỳ rùng mình há»i:
– Tình hình nghiêm trá»ng đến thế Æ°?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Trá»i Æ¡i! Äã đến lúc này ta còn gạt ngÆ°Æ¡i làm gì?
Thượng Quan Kỳ theo lá»i, ôm Liên Tuyết Kiá»u chạy vào đám cá» rậm rạp đặt nàng xuống khẽ nói:
– Tại hạ cÅ©ng đã trải qua nhiá»u cÆ¡n nguy hiểm chết ngÆ°á»i, tÆ°á»ng chả kém gì cô nÆ°Æ¡ng bị thÆ°Æ¡ng lúc này. NghÄ©a phụ của cô nÆ°Æ¡ng là Cổn Long VÆ°Æ¡ng đánh tại hạ má»™t chÆ°á»ng rá»›t xuống vá»±c sâu trăm trượng giữa chốn rừng núi hoang vu, không có vết chân ngÆ°á»i. Ấy thế mà nhỠý chí kiên cÆ°á»ng cầu sống đã qua được cÆ¡n nguy hiểm.
Ngừng một lát chàng nói tiếp:
– Cô nương hãy gắng gượng phấn đấu với thần chết, ít ra là chỠcho Viện đệ vỠđây.
Liên Tuyết Kiá»u há»i:
– Gã ná»­a ngÆ°á»i ná»­a vượn ấy à? Gã thật là ngÆ°á»i tốt.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tại hạ phát giác một việc, nói ra cô nương đừng giận.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Ngươi cứ nói đi.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Viên đệ mến cô lắm.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói:
– Tiếc rằng ta chết đến nơi rồi?
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tâm địa gã trung hậu, má»™t dạ chân thành. Nếu gã không được nhìn mặt cô nÆ°Æ¡ng lần cuối cùng, tất gã ôm má»™t mối hận ngàn thu. Rồi suốt Ä‘á»i gã không còn gì là lạc thú nữa.
Liên Tuyết Kiá»u nở má»™t nụ cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng nói:
– Ta cÅ©ng muốn há»i ngÆ°Æ¡i má»™t Ä‘iá»u.
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Äiá»u chi?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Ngươi có yêu ta không?
Thượng Quan Kỳ không ngá» nàng há»i thẳng câu đó ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t lúc rồi đáp:
– Dung nhan cô nÆ°Æ¡ng tuyệt đẹp. Äã là trai ai chả say mê, chẳng cứ gì tại ha..... Có Ä‘iá»u...
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Có Ä‘iá»u ngÆ°Æ¡i không yêu ta lắm phải không?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Theo ý tại hạ thì cô nÆ°Æ¡ng nặng bá» sát khí, tính nết không thuần. Nếu cô nÆ°Æ¡ng nhuần nhã lại thì thật là mÆ°á»i phần vẹn mÆ°á»i.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Ngươi nịnh ta rồi!
Thượng Quan Kỳ tay cầm đoản tiêu nói:
– Tại hạ thổi tiêu để cô nương nghe đây.
Rồi chàng bắt đầu thổi. Tiếng tiêu réo rắt nổi lên. Ban đầu Ä‘iệu sáo còn trầm, rá»—i dần dần lên giá»ng, khác nào mùa xuân vá» vá»›i thế gian, hoa cá» Ä‘ua tÆ°Æ¡i, nhá»±a sống tràn trá».
Liên Tuyết Kiá»u tá»±a hồ bị tiếng tiêu khích Ä‘á»™ng ý chí muốn sống, bất giác vận Ä‘á»™ng chân khí kháng cá»± thÆ°Æ¡ng thế.
Thượng Quan Kỳ thổi tiêu luồng hơi giữa chưa được thuần thục, chỉ thổi được một hồi lại phải dừng lại để lấy hơi.
Liên Tuyết Kiá»u thá»u thào há»i:
– Ngươi thổi khúc gì vậy?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Khúc này không có tên.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Tiếng sáo của ngÆ°Æ¡i khiến ngÆ°á»i nghe rất xúc Ä‘á»™ng, chẳng lẽ cứ thổi bừa mà thành Ä‘iệu?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Giả tỉ biết phổ vào khúc nhạc Ä‘Æ°á»ng hoàng, có lẽ lại không xúc Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i mấy.
Liên Tuyết Kiá»u thở dài nói:
– Ta yêu cầu ngươi một việc có được thăng?
Thượng Quan Kỳ nói:
– Nếu khả năng của tôi có thể đạt được, thì bất luận Ä‘iá»u gì tôi cÅ©ng không từ chối. Cô nÆ°Æ¡ng cứ nói Ä‘i?
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Ta muốn ngÆ°Æ¡i đừng thổi tiêu nữa, vì nghe tiếng tiêu của ngÆ°Æ¡i khiến trong ngÆ°á»i dấy đầy nhá»±a sống, lại làm cho tâm thần ta bối rối sinh lòng quyến luyến sâu xa cõi nhân thế này. Ta biết rằng mình sấp chết đến nÆ¡i rồi, dù có chí muốn sống cÅ©ng không được nữa, chỉ tổ kéo dài sá»± Ä‘au Ä‘á»›n cho mình. Ta muốn được yên tÄ©nh trong thá»i gian ngắn ngủi lúc lâm chung.
Thượng Quan Kỳ buồn rầu cất ống tiêu Ä‘i há»i:
– Cô nương theo Cổn Long Vương bấy lâu, chẳng lẽ không có cánh nào giải độc được ư?
Liên Tuyết Kiá»u đáp:
– Tại nÆ¡i hoang dã này, nghÄ©a phụ đã phái ngÆ°á»i Ä‘em thuốc đến cho ta giải Ä‘á»™c nhÆ°ng ta cá»± tuyệt rồi.
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Sao vậy? Cô nÆ°Æ¡ng đã quay vá» Ä‘Æ°á»ng thiện, sao lại coi rẻ mạng sống mình nhÆ° thế?
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói:
– Phải rồi! Ngươi tưởng ta nói gạt ngươi ư?
Nàng ngá»­a mặt trông trá»i cÆ°á»i khanh khách nói tiếp:
– Nếu Cổn Long Vương dễ bị ngươi gạt như vậy thì làm nên bá chủ, cầm đầu bao nhiêu tay cừ khôi đại đạo thế nào được?
Thượng Quan Kỳ muốn nói mấy câu an ủi, nhÆ°ng thấy nàng không còn chút sinh lá»±c nào nữa dù có an ủi cÅ©ng bằng thừa. Chàng khẽ hắng giá»ng rồi nói:
– Theo lá»i cô nÆ°Æ¡ng thì nhất định là cô nÆ°Æ¡ng chịu chết rồi.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– NgÆ°á»i ta bất luận là ai đứng trÆ°á»›c tá»­ thần cÅ©ng có đôi phần khiếp sợ, nhÆ°ng ta lúc này thấy mình bình tÄ©nh lắm, không thấy Ä‘au khổ vá» cái chết chút nào.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Việc sinh tá»­ trong Ä‘á»i ngÆ°á»i chỉ có sá»›m muá»™n mà thôi. Khi đã nhận thức nhÆ° vậy thì cái chết cÅ©ng không đủ sợ.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Từ lúc ta biết Ä‘á»i đến giá», chẳng lúc nào là không sống trong tình trạng rùng rợn, sống được lúc nào hay lúc ấy hoàn cảnh nào cÅ©ng có thể Ä‘Æ°a vào đất chết. Tuy ta còn nhá» tuổi mà đã trải không biết bao nhiêu hoạn nạn kinh khủng rồi.
Thượng Quan Kỳ đột nhiên đứng dậy nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng nằm nghi Ä‘i! Tôi hi vá»ng cô mạnh dạn, kéo dài Ä‘á»i sống cho đến lúc Viên đệ vỠđể gã nhìn mặt cô nÆ°Æ¡ng lần cuối cùng.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói:
– Ta tin rằng sau khi ta chết rồi, em ngươi nhất định sẽ cố gắng sửa sang ngôi mộ cho ta rất mỹ quan.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tôi lại lo lắng gã sẽ chết theo cô.
Liên Tuyết Kiá»u nói:
– Em ngÆ°Æ¡i trung hậu nhÆ° vậy, ta rất tiếc rằng không có phÆ°á»›c để mà hÆ°á»ng thụ.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tôi chỉ mong gã vỠsớm để được nói với cô mấy câu.. Chàng vừa nói vừa từ từ bước đi ra xa hơn một trượng rồi quay lại dặn:
– Cô yên tâm nằm nghỉ, tôi ở ngoài này canh gác cho.
Liên Tuyết Kiá»u ngồi chá» lâu không thấy Viên Hiếu trở vá» thì nghÄ© thầm:
“Tá»™i nghiệp cho Viên đệ. Tâm địa gã rất trung hậu. Hành tung sÆ° phụ bất định e rằng gã cố tìm cho bằng được, nhÆ°ng má» mịt biết đâu mà tìm. Äừng nói Liên Tuyết Kiá»u bị trá»ng thÆ°Æ¡ng nguy đến nÆ¡i rồi, mà ngay mình chÆ°a chắc đã ngồi đây chá» mãi đượcâ€.
Thượng Quan Kỳ còn Ä‘Æ°Æ¡ng nghÄ© ngợi liên miên, bá»—ng nghe có tiếng chân ngÆ°á»i, rồi thấy có thanh âm vá»ng lại. Chàng liá»n nấp vào bụi cỠđể nghe ngóng.
Một đại hán tiếng nói ồm ồm:
– Phen này nếu thành công thì những tay cao thủ võ lâm bị mắc lưới hết.
Lại thấy tiếng má»™t ngÆ°á»i khác thở dài nói:
– Tôi không tin rằng những tay cao thủ khắp thiên hạ Ä‘á»u bị dẫn dụ vào trong cánh đồng hoang đó.
Tiếng ngÆ°á»i sau chàng nghe rất quen tai nhÆ°ng chÆ°a nghÄ© ra ai.
Giá»ng nói ồm ồm lại tiếp:
– Chuyến này không những Ä‘iá»u Ä‘á»™ng Äông, Tây, Nam, Bắc, bốn vị hầu gia mà cả những tay cao thủ trong VÆ°Æ¡ng phủ cÅ©ng tham dá»± vào cuá»™c đại chiến này.
Nếu VÆ°Æ¡ng gia không nắm chắc được phần thắng, quyết không có cuá»™c làm nhá»c sức biết bao nhiêu thuá»™c hạ. VÆ°Æ¡ng gia trÆ°á»›c nay vốn là ngÆ°á»i cẩn thận, chÆ°a chịu thất bại lần nào.
Thượng Quan Kỳ ngẫm nghÄ© hồi lâu, quả nhiên nhá»› ra ngÆ°á»i nói vừa nãy chính là Äá»— Thiên Ngạc, ngÆ°á»i bạn kết giao tại Mẫn phủ.
Tiếng chân bÆ°á»›c má»—i lúc má»™t gần, chàng trông rõ bóng hai ngÆ°á»i sánh vai Ä‘i tá»›i Ä‘á»u mặc áo Ä‘en. NgÆ°á»i bên phải chính là Äá»— Thiên Ngạc, ngÆ°á»i bên trái là má»™t đại hán thân thể cao lá»›n.
Giữa lúc Thượng Quan Kỳ ngó trá»™m hai ngÆ°á»i thì dÆ°á»ng nhÆ° chàng cÅ©ng bị há» phát giác, Ä‘á»u dừng bÆ°á»›c lại. Äại hán bên trái gằn giá»ng quát há»i:
– Ai?
Rồi tung mình nhảy tới.
Thượng Quan Kỳ ngầm đỠkhí bít những huyệt đạo lại và ngưng thở vì chàng biết Cổn Long Vương chuyên dùng thuốc độc, nên phải đỠphòng rất cẩn thận.
Äá»— Thiên Ngạc cÅ©ng nhảy theo sau đại hán. Y vừa trông thấy dã biết ngay là Thượng Quan Kỳ, bất giác buá»™t miệng la lên má»™t tiếng kinh ngạc.
Äại hán đã rút thanh quá»· đầu Ä‘ao ở sau lÆ°ng ra chuẩn bị Ä‘á»™ng thủ bá»—ng nghe tiếng la của Äá»— Thiên Ngạc quay lại há»i:
– Anh biết gã ư?
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Trông gã giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i anh em trong bá»n ta.
Y chưa biết Thượng Quan Kỳ đã được giải độc tưởng chàng vẫn còn mê mỠmịt, lạc lõng đến đây.
Äại hán chau mày nói:.
– Bất luận là ai, chúng ta cũng không thể để gã sống được.
Ngừng một lát đại hán nói tiếp:
– Bây giỠlàm thế này:
Anh điểm vào á huyệt gã rồi chặt tay gã đi, thế là miệng không nói dược, tay không vạch được, rồi tha chết cho gã.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Chặt hai tay, điểm á huyệt thì thà rằng giết đi để gã đỡ phải đau đớn.
Äại hán ngạc nhiên quay lại nhìn Thiên Ngạc há»i:
– Anh gia nhập đội thị vệ áo đen trong vương phủ đã được bao lâu?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Tiểu đệ mới gia nhập.
Äại hán nói:
– DÆ°á»ng nhÆ° anh có dụng ý vì tÆ° tình mà bá» việc công. Nếu VÆ°Æ¡ng gia biết ra tất sẽ bị xá»­ trá»ng hình đó.
Äá»— Thiên Ngạc cÆ°á»i gằn nói:
– Nếu vậy thì ta phải giết ngươi đi để bịt miệng.
hết: Hồi 54, xem tiếp: Hồi 55
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 29-06-2008 at 09:59 AM.
  #52  
Old 26-06-2008, 08:08 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 55

Cổn Long Vương Phu Nhân Xuất Hiện



Äại hán giật mình há»i:
– Ngươi điên rồi sao?
Äá»— Thiên Ngạc cÆ°á»i há»i:
– Trong Ä‘á»i ngÆ°Æ¡i đã giết bao nhiêu ngÆ°á»i rồi?
Äại hán lại càng ngạc nhiên há»i lại:
– Chắc ngươi không uống thuốc giải độc đúng kỳ hạn.
Gã thấy Äá»— Thiên Ngạc Ä‘ang chuyện ná» chuyện kia thì cho là y không nhá»› uống thuốc giải đến ná»—i mất trí.
Äá»— Thiên Ngạc ngẩng mặt trông lên trá»i cÆ°á»i nói:
– Nghe giá»ng lưỡi ngÆ°Æ¡i, ta e rằng ngÆ°Æ¡i đã giết nhiá»u ngÆ°á»i lắm rồi.
Nói xong vung tay đánh luôn má»™t chÆ°á»ng vào trÆ°á»›c ngá»±c đại hán.
Äại hán không ngá» Äá»— Thiên Ngạc nói xong đánh liá»n, không kịp Ä‘á» phòng suýt nữa trúng chÆ°á»ng, gã vá»™i hít mạnh má»™t hÆ¡i rồi lui ba thÆ°á»›c. Äá»— Thiên Ngạc dÆ°á»ng nhÆ° biết là đánh má»™t chÆ°á»ng khó lòng làm cho đối phÆ°Æ¡ng bị thÆ°Æ¡ng. Äồng thá»i vá»›i tay phải phóng chÆ°á»ng, tay trái rút cây Tá»­ kim phi long nhuyá»…n tiên phóng chiêu Lăng Kích Tiêu Nham đánh chéo xuống.
Äại hán áo Ä‘en cầm thanh quá»· đầu Ä‘ao sống dày ra chiêu Hoành Äoạn Vân SÆ¡n quét ngang cây nhuyá»…n tiên nói:
– Dừng tay!
Äá»— Thiên Ngạc cÆ°á»i lạt má»™t tiếng nói:
– Ta không cần nói nhiá»u.
Cây nhuyễn tiên trong tay vung tít lên ánh roi loang loáng đánh rất gấp.
Äại hán bị bức bách không rảnh tay chút nào để nói nữa, luôn luôn vung Ä‘ao lên đỡ.
Äá»— Thiên Ngạc đã nối sát khí, cây Tá»­ kim phi long nhuyá»…n tiên đánh tá»›i tấp toàn nhằm vào những huyệt trá»ng yếu đại hán.
Trong chá»›p mắt hai bên đã đánh nhau đến hai ba mÆ°Æ¡i hiệp. Tuy Äá»— Thiên Ngạc chiếm đượm Æ°u thế, song võ công đại hán cÅ©ng không phải tầm thÆ°á»ng. Äá»— Thiên Ngạc muốn hạ gã mau chóng không phải là chuyện dá»….
Thượng Quan Kỳ thấy hai bên kẻ Ä‘ao ngÆ°á»i roi tranh đấu kịch liệt tuy chÆ°a phân thắng bại, song Äá»— Thiên Ngạc đánh rất rát, nên chàng chÆ°a ra tay giúp sức lẳng lặng theo dõi cuá»™c đấu.
Giữa lúc kịch chiến bá»—ng có tiếng quát vang lên, hai bóng ngÆ°á»i chạy nhÆ° bay tá»›i nÆ¡i. Äá»— Thiên Ngạc thấy có ngÆ°á»i đến, thu nhuyá»…n tiên lại trÆ°á»›c. Äại hán ham chiến đầu óc mê man, có ngÆ°á»i đến gã cÅ©ng không hay. Äá»— Thiên Ngạc vừa thu roi vá», gã lập tức giÆ¡ Ä‘ao chém Äá»— Thiên Ngạc.
Bá»—ng đánh choang má»™t tiếng, cây côn sáng nhÆ° bạc vung ra đón lấy Ä‘ao vừa chạm nhau. Äại hán tay cầm thanh quá»· Ä‘ao bị rung lên, tuá»™t tay văng Ä‘i mất. Äại hán bị văng mất Ä‘ao má»›i tỉnh trí lại nhìn ra thì thấy má»™t đại hán kia thân thể cÅ©ng cao lá»›n, tay cầm cây lượng ngân côn Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt mình đầy vẻ giận dữ.
Phía sau đại hán này còn ở đàng xa, bốn đại hán võ trang khác Ä‘á»u giắt bá»™i Ä‘ao đứng lại để há»™ vệ má»™t lão già thấp lùn gầy nhom. Bá»—ng thấy đại hán tay cầm cây lượng ngân côn lạnh lùng há»i:
– NgÆ°á»i trong nhà mà các ngÆ°Æ¡i dùng binh khí đánh nhau trí mạng Æ°?
Äại hán vá»™i vàng đáp:
– Y dùng binh khí đánh tôi trước, sao lại trách tôi?
Äại hán cầm côn quay lại nhìn Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Các ngươi tuy ở đội thị. vệ áo đen trong Vương phủ, nhưng đã trông thấy hầu gia, cũng không thể ngạo mạn được.
Äá»— Thiên Ngạc tuy không biết bá»n này nhÆ°ng đã được nghe bá»n thủ hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng phân chia cho bốn vị hầu gia thống lÄ©nh, ngoại trừ những ngÆ°á»i ở trong VÆ°Æ¡ng phủ là không ở dÆ°á»›i quyá»n các hầu gia. Lúc đó y nghiêng mình nói:
– Tại hạ muốn gia nhập vào đội thị vệ áo đen, tuy đã nghe tiếng bón vị hầu gia, song chưa có dịp được bái kiến.
Äại hán sá»­ dụng cây lượng ngân côn lạnh lùng nhìn đại hán áo Ä‘en nói:
– Không trách ngươi khinh khi hắn, thì ra hắn mới gia nhập.
Äại hán áo Ä‘en vá»™i nói:
– Äừng nghe lá»i hắn nói nhăng.
Bỗng thấy lão già thấp lùn gầy nhom ho luôn mấy tiếng, rồi nói:
– TrÆ°á»›c mặt bổn hầu gia đầy mà mi còn dám ngang ngược, thì việc ngÆ°Æ¡i khinh thị ngÆ°á»i má»›i đến không cần phải há»i cÅ©ng biết. Ta hãy bắt mi Ä‘Æ°a vỠđể VÆ°Æ¡ng gia phát lạc...
Äại hán cầm côn dạ lá»™t tiếng rồi quay mặt lại há»i đại hán áo Ä‘en:
– Bây giỠngươi tự trói lại hay để ta phải động thủ?
Äại hán áo Ä‘en biết lão hầu gia Ä‘ang cÆ¡n thịnh ná»™, dù mình có giải thích cÅ©ng vô ích, gã chăm chú nhìn đại hán cầm côn chậm rãi nói:
– Cố hầu gia tuy quyá»n hành rạng lá»›n, song tại hạ trá»±c thuá»™c VÆ°Æ¡ng phủ.
Äại hán cầm côn cÆ°á»i lạt nói:
– Hầu gia đã dám ra lệnh bắt ngÆ°Æ¡i thì ngÆ°á»i sẽ có lá»i giao lại cho VÆ°Æ¡ng gia. NgÆ°Æ¡i đừng lôi thôi nữa, nếu không bó tay chịu trói, đừng trách ta sau này.
Äại hán áo. Ä‘en biết gã sá»­ dụng côn là tay dÅ©ng sÄ© thứ nhất dÆ°á»›i quyá»n Bắc thành hầu. Ba năm trÆ°á»›c đây, bốn vị Äông, Tây, Nam, Bắc hầu gia há»™i há»p trong VÆ°Æ¡ng phủ Ä‘á»u cho má»™t tên dÅ©ng sÄ© ti thí vá»›i nhau. Gã này thắng luôn mÆ°á»i hai trận và được Cổn Long VÆ°Æ¡ng ban cho danh hiệu là đệ nhất đại lá»±c sÄ© và được tặng cho má»™t thể kim bài miá»…n tá»­ cho má»™t lần. Cây lượng ngân côn trong tay gã đập xuống bằng sức nặng ngàn cân. Äại hán sá»­ dụng Ä‘ao biết mình quyết không phải là tay địch thủ vá»›i gã sừ dụng côn liá»n từ từ giÆ¡ tay lên nói:
– Hôm nay ngÆ°Æ¡i bắt ta gia hình, ta chỉ sợ ngÆ°Æ¡i chá»c giận toàn thể Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en. Lúc đô ngÆ°Æ¡i sẽ biết thân.
Gã sá»­ dụng côn ngá»­a mặt lên trá»i cÆ°á»i rồi nói:
– Kim Nguyên Bá này bình sinh chi biết theo lệnh hai ngÆ°á»i là VÆ°Æ¡ng gia và Bắc Thành hầu mà thôi. Còn ngoài ra dù tất cả anh hùng thiên hạ muốn đối đầu vá»›i ta, ta cÅ©ng chẳng thèm để vào lòng.
Äá»— Thiên Ngạc rùng mình nghÄ© thầm:
“Gã này khẩu khí gá»›m thậtâ€.
Bỗng thấy lão già gầy nhom lại ho mấy tiếng rồi nói:
– Bắt lấy nó mau. Äể ta cho nó biết mùi. Chẳng lẽ Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en trong VÆ°Æ¡ng phủ lại làm gì được ta.
Kim Nguyên Bá đột nhiên giơ cây lượng ngân côn lên, cả giận quát lớn:
– Nếu ngươi không bó tay chịu trói, ta sẽ đập vào xác ngươi.
Äại hán áo Ä‘en suy nghÄ© má»™t lát rồi từ từ giÆ¡ tay lên, tiến gần lại trÆ°á»›c mặt lão gầy nhom.
Bốn gã đại hán đeo kiếm hộ vệ cho lão, lập tức có hai gã chạy lại, rút dây ở sau lưng ra trói đại hán áo đen.
Äá»— Thiên Ngạc nghÄ© bụng nếu mình bá» Ä‘i tất lão này sinh nghi. Y cứ đứng yên má»™t bên nghÄ© cách ứng phó. Y là ngÆ°á»i lịch duyệt giang hồ, biết rằng đại hán áo Ä‘en quyết chẳng chịu cam tâm. Gã mà nói toạc ra câu chuyện vừa rồi, lão già tất sinh lòng ngá» vá»±c.
NghÄ© vậy, Äá»— Thiên Ngạc vá»™i tiến đến trÆ°á»›c mặt lão gầy nhom chắp tay nói:
– Xin Hầu gia tha cho. Tại hạ mới được tiến vào Vương phủ chưa biết tước hiệu của ngài...
Lão gầy nhom vuốt râu đáp:
– Lão phu đây là Bắc Thành Hầu Cố Bát Kỳ.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– ThÆ°a Cố hầu gia. Tại hạ vừa má»›i cùng Äồng huynh đây tuy cô chuyện xích mích nhá» nhặt sinh gây lá»™n Ä‘á»™ng thủ nhÆ°ng cùng là ngÆ°á»i trong VÆ°Æ¡ng phủ vá»›i nhau cả, thân tình nhÆ° chân tay. Tại hạ xin Hầu gia tha cho y để tránh khá»i gây nên thù oán vì má»™t việc nhá» má»n.
Cố Bát Kỳ nhíu cặp lông mày nói:
– NgÆ°á»i có lòng Ä‘á»™ lượng rá»™ng rãi đấy!
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Bá»n tại hạ đồng Ä‘á»™i vá»›i nhau, tại hạ không muốn có chuyện thủ túc tÆ°Æ¡ng tàn.
Cố Bát Kỳ gật đầu nói:
– Ngươi gia nhập đội thị vệ áo đen được bao lâu rồi?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Bẩm chưa được ba tháng.
Äại hán áo Ä‘en toan mở miệng tố giác Äá»— Thiên Ngạc nhÆ°ng nghe y Ä‘ang xin cho mình nên yên lặng không nói gì nữa.
Cố Bát Kỳ đưa mắt trừng trừng nhìn đại hán nói:
– Äá»™i thị vệ áo Ä‘en tuy trá»±c thuá»™c VÆ°Æ¡ng phủ, nhÆ°ng bản tòa không tin rằng trÆ°á»›c mặt VÆ°Æ¡ng gia, các ngÆ°Æ¡i lại được trá»ng vá»ng hÆ¡n bản tòa. Lẽ ra là giải ngÆ°Æ¡i vỠđể VÆ°Æ¡ng gia xá»­ trí, nhÆ°ng đại gia nghÄ© đây má»›i là lần đầu ngÆ°Æ¡i dám phạm bản tòa lại có ngÆ°á»i xin cho ngÆ°Æ¡i. Vậy bản tòa rá»™ng dung không cứu xét nữa.
Rồi lão sai ngÆ°á»i cởi trói cho đại hán áo Ä‘en.
Äá»— Thiên Ngạc cúi xuống lượm thanh quá»· đầu Ä‘ao rảo bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt đại hán nói.
– Xin Äồng huynh tha tá»™i cho tiểu đệ trót mạo phạm.
Äại hán áo Ä‘en nói:
– Thôi xong rồi mà!
Gã đón lấy thanh đao rồi cất bước ra đi.
Äá»— Thiên Ngạc đảo mắt nhìn quanh. Không thấy tông tích Thượng Quan Kỳ đâu nữa thì trong bụng mừng thầm. Y lẩm bẩm:
Nếu chàng bị thuốc mê chÆ°a tỉnh thì quyết nhiên không biết lánh mặt khi gặp cÆ°á»ng địch. Y ngẩng lên vái dài Cố Bát Kỳ nói:
– Tại hạ xin đa tạ Hầu gia.
Rồi vá»™i vàng Ä‘i theo đại hán áo Ä‘en. Thoáng cái hai ngÆ°á»i đã Ä‘i được ná»­a dặm.
Äại hán áo Ä‘en Ä‘á»™t nhiên dừng bÆ°á»›c há»i:
– Gã đồng đội với anh đâu?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Không biết gã đi đâu mất rồi.
Äại hán áo Ä‘en há»i:
– Gã có biết võ nghệ không?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Biết được mấy miếng gia truyá»n, cÅ©ng gá»i là sạch nÆ°á»›c cản.
Äại hán áo Ä‘en nói:
– Lát nữa có gặp bá»n ngÆ°á»i trong vÆ°Æ¡ng phủ, anh đừng nói gì đến chuyện vừa rồi nhé.
Äá»— Thiên Ngạc giả vá» kinh ngạc há»i:
– Nói ra thì đã sao? Chẳng lẽ gã đồng đội vừa rồi như thế là phạm pháp hay sao?
Äại hán áo Ä‘en nói:
– Bổn phận Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en là chỉ biết vâng mệnh VÆ°Æ¡ng gia mà thôi, pháp luật cá»±c kỳ nghiêm ngặt. Dù là ngÆ°á»i thân thích đến đâu cÅ©ng không được nhìn nhận, thế mà bạn lại nghÄ© đến tình anh em, tức là trái luật thị vệ. Nếu câu chuyện đó bị trưởng toán hay biết, tất bị thảm hình.
Äá»— Thiên Ngạc chắp tay vái má»™t cái rồi nói:
– Äa tạ Äồng huynh sẵn lòng chi bảo, tại hạ cảm kích vô cùng. Vừa rồi tại hạ vì nổi nóng mà xúc phạm đến Äồng huynh, thật là bất kính, xin Äồng huynh đại lượng bao dung.
Äại hán nói:
– Nếu tôi để tâm thì đã chả bảo anh má»i Ä‘iá»u.
Rồi gã Ä‘á»™t nhiên nhá»› lại việc trÆ°á»›c vá»™i há»i:
– NgÆ°á»i anh em lúc nãy Ä‘i đâu rồi?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Chắc gã thấy tại hạ cùng Äồng huynh Ä‘á»™ng thủ, sợ quá bá» trốn rồi.
Äại hán nói:
– Anh nên bảo gã Ä‘i khá»i chá»— thị phi này là hÆ¡n.
Rồi gã thở dài tiếp:
– Trong vòng hai mÆ°Æ¡i dặm vuông này sắp diá»…n ra má»™t cuá»™c tàn sát không tiá»n khoáng hậu. Bắc thành Hầu Cố Bát Kỳ đã đến đây, chắc ba vị hầu tÆ°á»›c kia cÅ©ng thống lÄ©nh những tay cao thủ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng sắp đến bây giá».
Äá»— Thiên Ngạc khẽ thở dài nói:
– Tại hạ tuy được gia nhập vào Ä‘á»™i thị vệ trong VÆ°Æ¡ng phủ, song thủy chung vẫn ở dÆ°á»›i trÆ°á»›ng đại công chúa, thành ra những việc trong VÆ°Æ¡ng phủ chẳng biết mấy, mong rằng Äồng huynh đừng tiếc lá»i chỉ giáo.
Äại hán há» Äồng tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Thảo nào! Anh mới vào đội áo đen lại đưa vào phục vụ đại công chúa, chả trách không biết việc trong Vương phủ.
Gã Ä‘ang nói thì bất thình lình má»™t hồi còi lanh lảnh vá»ng lại. Tiếng còi lúc dài lúc ngắn tá»±a hồ nhÆ° có chi tiết nhất định.
Gã há» Äồng khẽ há»i:
– Bạn đã được gặp chánh, phó đội thị vệ bao giỠchưa?
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Không chừng gặp rồi, nhưng tại hạ vẫn không nhớ rõ.
Äại hán áo Ä‘en nói:
– HỠđã đến đó.
Gã móc túi lấy ra má»™t còi Ä‘á»™ng thổi lên lanh lảnh, dÆ°á»ng nhÆ° để trả lá»i hồi còi vừa rồi. Lát sau bá»—ng nghe tiếng vó ngá»±a chạy lá»™p cá»™p, ba. cón ngá»±a rất khá»e mạnh ruổi thẳng đến nÆ¡i.
NgÆ°á»i Ä‘i đầu cưỡi ngá»±a trắng mặc áo Ä‘en, ngoài khoác áo choàng Ä‘á». Hai ngÆ°á»i Ä‘i sau Ä‘á»u võ trang áo Ä‘en. Vừa trông đã biết ngay là ngÆ°á»i trong Ä‘á»™i thị vệ.
Äại hán cưỡi ngá»±a trắng khoác áo choàng Ä‘á» cất tiếng há»i khẽ:
– Ai?
Äại hán khoanh tay đáp:
– Tại hạ là thị vệ ngoài phủ tên gá»i là Äồng Lôi.
Äại hán khoác áo choàng liếc mắt nhìn Äá»— Thiên Ngạc há»i:
– Ngươi ở ngoài hay ở trong Vương phủ?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Tại hạ mới gia nhập đội thị vệ áo đen.
Äại hán khoác áo choàng tức mình há»i lại:
– Sao ngÆ°Æ¡i không trả lá»i vào câu há»i của bản tòa lại Ä‘i nói vá»› vẩn?
Äồng Lôi vá»™i đỡ lá»i:
– Xin Phó tòa bá»›t giận. Y nhập Ä‘á»™i chÆ°a bao lâu, lại đặt dÆ°á»›i quyá»n Ä‘iá»u khiển của đại công chúa, nên chÆ°a biết gì vá» luật lệ trong Ä‘á»™i.
Äại hán khoác áo choàng Ä‘á» chăm chú nhìn Äá»— Thiên Ngạc lạnh lùng há»i:
– Ngươi có biết hành tung của đại công chúa không?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Tại hạ vâng mệnh Ä‘i tiếp viện đệ tứ công chúa, giữa Ä‘Æ°á»ng gặp phục binh Cùng Gia Bang. Sau má»™t cuá»™c kịch chiến, ngÆ°á»i Ä‘i tiếp viện bị thÆ°Æ¡ng rất nặng.
Tại hạ may phá được trùng vây chạy vá» thì gặp Äồng huynh đây.
Äại hán khoác áo choàng dÆ°á»ng nhÆ° không muốn nghe thêm nữa, khoát tay nói:
– Äại công chúa đã phản bá»™i Vượng gia. VÆ°Æ¡ng gia truyá»n dụ xuống nghiêm lệnh tróc nã.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Thuộc hạ không biết việc này.
Äại hán khoác áo choàng trầm ngâm má»™t lát rồi nói:
– Äại giá VÆ°Æ¡ng gia sắp đến đây, triệu tập bốn vị hầu gia để thượng nghị việc lá»›n. Hiện giỠđại công chúa đã phản bá»™i, tạm thá»i ngÆ°Æ¡i hãy theo lệnh Äồng Lôi. Chá» gặp thủ lÄ©nh ngÆ°á»i sẽ phân phối cho ngÆ°Æ¡i chức má»›i.
Äá»— Thiên Ngạc không biết mảy may gì vá» tình hình các ban trong VÆ°Æ¡ng phủ, đành vâng dạ đáp:
– Thuộc hạ xin tuân lệnh.
Äại hán khoác áo choàng ngẩng mặt lên nhìn trá»i rồi bảo:
– Hiện giá» chÆ°a sang canh hai, các ngÆ°á»i lập tức Ä‘i vá» hÆ°á»›ng chính bắc, chừng Ä‘á»™ mÆ°á»i dặm thì đến má»™t khu rừng rậm. Tá»›i đó sẽ có ngÆ°á»i chỉ bảo các ngÆ°Æ¡i. Bản chức còn có việc gấp, vậy các ngÆ°Æ¡i phải lập tức đăng trình.
Nói xong dắt ngá»±a giật cÆ°Æ¡ng cho Ä‘i. Hai gã đại hán tùy tùng vá»™i vàng ruổi ngá»±a chạy theo. Äá»— Thiên Ngạc thấy Äồng Lôi khoanh tay khom lÆ°ng thi lá»… cÅ©ng bắt chÆ°á»›c cúi xuống thi lá»….
Cả ba ngÆ°á»i Ä‘i rất nhanh, chá»›p mắt đã không thấy tông tích đâu nữa. Äồng Lôi thấy ba ngÆ°á»i đã Ä‘i xa rồi, quay lại bảo Äá»— Thiên Ngạc:
– Các chánh, phó thủ lÄ©nh cùng ná»™i, ngoại thị vệ trong VÆ°Æ¡ng phủ Ä‘á»u lấy võ công để định chức phận. Võ công Äá»— huynh giá»i hÆ¡n tiểu đệ nhiá»u, chắc chẳng bao lâu sẽ được thăng lên trá»ng nhiệm. Tuy chÆ°a chắc đã được liệt vào Ä‘á»™i thị Vệ mÆ°á»i hai ngÆ°á»i của VÆ°Æ¡ng gia, song chân thị vệ trong phủ thì ăn chắc rồi.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Tiểu đệ má»›i nhập Ä‘á»™i, nhất thiết đểu trông cậy vào Äồng huynh hÆ°á»›ng dẫn cho. Sau này có tiến thêm được chút nào nhất định sẽ xin báo đáp.
Äồng Lôi tủm tim cÆ°á»i nói:
– Äá»™i thị vệ tuy hôm sá»›m thấy nhau, nhÆ°ng tuyệt không có tình nghÄ©a chi hết.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Tiểu đệ xÆ°a nay là ngÆ°á»i trá»ng nghÄ©a, được ai làm Æ¡n cho Ä‘iá»u gì, tất phải nghÄ© cách báo đáp.
Äồng Lôi khẽ thở dài nói:
– Tình nghĩa của chúng ta bữa nay phải giấu kỹ vào tận đáy lòng. Chớ để lộ chút vết tích nào cho kẻ khác trông thấy.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Tiểu đệ xin tuân lá»i.
Äồng Lôi nói:
– Äá»— huynh đã cùng tiểu đệ mấy lá»i tâm phúc, tiểu đệ biết được Ä‘iá»u gì cÅ©ng cho Äá»— huynh hay.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Tiểu đệ rất mong Äồng huynh chi bảo thể lệ để khá»i phạm pháp, thế là tiểu dê cảm Æ¡n vô cùng.
Hai ngÆ°á»i lên Ä‘Æ°á»ng vừa Ä‘i vừa nói chuyện. Äồng Lôi nói cho Äá»— Thiên Ngạc biết Ä‘á»™i thị vệ chia làm ba ban:
đệ nhất là mÆ°á»i hai ngÆ°á»i tùy tùng VÆ°Æ¡ng gia, thứ nhì là phủ ná»™i thị vệ, thứ ba là phủ ngoại thị vệ.
Äá»— Thiên Ngạc há»i:
– Cũng là thị vệ thì biết lấy gì làm mực để phân chia ra trong phủ ngoài phủ?
Äồng Lôi nói:
– Thị vệ trong phủ được ra vào trong Vương phủ tự do, còn ngoài phủ chỉ trông coi bên ngoài mà thôi.
Äá»— Thiên Ngạc há»i:
– Cách tuyển dụng những đội thị vệ vào trong phủ và ở ngoài phủ thế nào?
Äồng Lôi đáp:
– Việc này rất giản dị. Cứ hai năm má»™t lần, trong Ä‘á»™i hắc y lại mở cuá»™c ti võ vá»›i nhau. Ai tin rằng võ công mình hÆ¡n ngÆ°á»i thì cứ việc Ä‘á» tên vào danh sách. Lúc ti võ chết hay bị thÆ°Æ¡ng ráng chịu. Võ công ngÆ°á»i nào giá»i nhất sẽ được tuyển vào Ä‘á»™i mÆ°á»i hai ngÆ°á»i tùy tùng vÆ°Æ¡ng gia. Hạng thứ nhì thì được tuyển vào Ä‘á»™i thị vệ trong phủ. DÆ°á»›i nữa là thị vệ ngoài vÆ°Æ¡ng phủ.
Ngừng má»™t lát Äồng Lôi lại nói tiếp:
– Trừ hai năm má»™t lần tỉ võ thÆ°á»ng xuyên, lại có những cuá»™c tỉ võ bất thÆ°á»ng. Tá»· nhÆ° trong trÆ°á»ng hợp mÆ°á»i hai ngÆ°á»i thị vệ ká» cận VÆ°Æ¡ng gia có chân khuyết thì lập trÆ°á»ng tỉ thí giữa những phủ ná»™i thị vệ để bổ sung vào Ä‘á»™i thị vệ VÆ°Æ¡ng gia, mà Ä‘á»™i thị vệ phủ ná»™i có chân khuyết thì tuyển những ngÆ°á»i ở ngoài phủ vào thay thế.
Äá»— thiên Ngạc há»i:
– TrÆ°á»ng hợp mà ngoài phủ có khuyết chân thị vệ thì tuyển ở đâu vào?
Äông Lôi há»i:
– Äá»™i thị vệ ngoài phủ không hạn chế nhân số. Những ngÆ°á»i má»›i được vÆ°Æ¡ng gia thu phục, nhất luật cho vào Ä‘á»™i này.
Äá»— Thiên Ngạc nghÄ© thầm:
“Gã này biết rất nhiá»u công việc trong VÆ°Æ¡ng phủ, ta không nên bá» lỡ cÆ¡ há»™i do thámâ€. Äá»— Thiên Ngạc liá»n há»i:
– Äá»™i thị vệ ngoài phủ không nhất định là bao nhiêu ngÆ°á»i, thế thì số ngÆ°á»i trong ná»™i phủ cÅ©ng không nhất định hả?
Äông Lôi lắc đầu đáp:
– Äá»™i này nhất định hai mÆ°Æ¡i bốn ngÆ°á»i Nếu Ä‘á»™i viên nào bị chết thì lập tức tuyển Ä‘á»™i ngoài phủ sung vào.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i được chừng mÆ°á»i dặm quả nhiên đến má»™t khu rừng rậm.
Bá»—ng thấy trong rừng có tiếng quát há»i:
– Ai!
Äồng Lôi dừng chân đáp:
– Äông phÆ°Æ¡ng giáp ất má»™c.
Hai gã áo Ä‘en trong rừng từ từ Ä‘i ra. NgÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c khẽ bảo:
– Äồng huynh đấy hả? Mau ẩn vào trong rừng.
Äồng Lôi cÅ©ng nói nhá» giá»›i thiệu:
– Äá»— huynh đây má»›i gia nhập vào Ä‘á»™i thi vệ chúng ta, hiện là Ä‘Æ°Æ¡ng sai dÆ°á»›i trÆ°á»›ng đại công chúa.
Gã Ä‘i trÆ°á»›c ngăn không cho Äồng Lôi nói thêm.
Gã bảo:
– Äại công chúa đã phản bá»™i VÆ°Æ¡ng gia, không nên Ä‘á» cập đến là hÆ¡n.
Äồng Lôi gật đầu không nói gì nữa, gã theo gã áo Ä‘en kia vào trong rừng.
Äá»— Thiên Ngạc gật đầu thi lá»… cùng hai gã áo Ä‘en, nhÆ°ng hai gã này không lý gì đến, tá»±a hồ nhÆ° không trông thấy.
Äá»— Thiên Ngạc nghÄ© thầm:
Äồng Lôi nói đúng quá, giữa Ä‘á»™i thị vệ vá»›i nhau chẳng ai lá»™ chút tình ý gì vá»›i ai cả.
Gã áo đen bên phải trỠlại gốc cây lớn cách đó chừng bảy tám thước nói:
– Hai anh giữ ở phía sau gốc cây kia.
Äồng Lôi không há»i nữa, kéo Äá»— Thiên Ngạc nấp sau má»™t gốc cây lá»›n khẽ bảo:
– Trong rừng có cuộc phòng bị nghiêm mật này, không chừng Vương gia sắp đến.
Gã ngừng một lát lại, nói tiếp:
– Hành Ä‘á»™ng của VÆ°Æ¡ng gia, quá»· thần cÅ©ng không biết đâu mà dò. Ngài thÆ°á»ng hành Ä‘á»™ng má»™t mình. Mấy tháng nay không vá» tá»›i vÆ°Æ¡ng phủ. Ngài không Ä‘em tùy tùng Ä‘i bao giá», chỉ khi nào cần phòng vệ nghiêm mật thì Ä‘em hết mÆ°á»i hai thị vệ Ä‘i theo.
Äồng Lôi khẽ ho lên má»™t tiếng lại nói tiếp:
– Äá»— huynh giữ ở sau còn đệ qua gốc cây mé tả, nếu có việc gì đệ sẽ báo Äá»— huynh.
Nói xong gã lạng ngÆ°á»i sang mé tả.
Äá»— Thiên Ngạc nấp sau gốc cây nhắm mắt dưỡng thần. Bá»—ng thấy tiếng vó ngá»±a lá»™p cá»™p vá»ng tá»›i. Äá»— mở mắt ra nhìn xem thì thấy hai con ngá»±a chạy đến rất mau.
Cá»­a rừng lại có tiếng quát há»i:
– Ai?
Rồi thấy mÆ°á»i mấy bóng ngÆ°á»i nhảy vụt ra.
Hai con ngá»±a Ä‘á»™t nhiên dừng lại, ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a nhảy xuống. Hai ngÆ°á»i này xem ra chức phận khá lá»›n, mÆ°á»i mấy gã đại hán nhảy ra bu quanh lại. Hai gã đón lấy ngá»±a dắt vào rừng, còn lại thì há»™ vệ hai ngÆ°á»i má»›i đến dẫn vào con dÆ°á»ng nhá» mé tả, Ä‘i vòng vào rừng sâu.
Äá»— Thiên Ngạc nghÄ© thầm:
“Hai ngÆ°á»i này không biết vào hạng nào, tiếc rằng đêm tối không được rõâ€.
Khoảnh khắc lại có ngÆ°á»i khác đến và cách tiếp đón cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»±. Chắc cÅ©ng vào hạng cao cấp nên được má»i ngÆ°á»i nghênh tiếp rất cung kính.
Äá»— Thiên Ngạc đếm từ nãy đến giá» có tá»›i mÆ°á»i mấy vị tá»›i nÆ¡i, trong lòng rất lấy làm kỳ, tá»± há»i:
“Cổn Long VÆ°Æ¡ng vá»›i bốn vị Hầu gia nữa là những tay có địa vị cao cả, thì cÅ©ng chỉ năm bảy ngÆ°á»i thôi chứ, sao lại nhiá»u thế này? Äá»— còn Ä‘ang nghÄ© ngợi phân vân chợt thấy má»™t bóng trắng ở đằng xa lÆ°á»›t tá»›i. Äá»™i thị vệ hắc y nhất tá» nhảy ra đón. Äá»— Thiên Ngạc cÅ©ng chạy nhanh theo bá»n há» ra khá»i rừng rậm. Bóng trắng Ä‘i tá»›i cá»­a rừng, ngừng lại là má»™t cá»— kiệu nhá» trắng toát, do bốn ngÆ°á»i đàn bà khá»e mạnh khiêng.
Äá»— Thiên Ngạc chau mày tá»± há»i:
“Không biết ngÆ°á»i này là ai mà giữa đêm tối lại ngồi kiệu trắng, há chẳng dá»… bị ngÆ°á»i dòm ngóâ€.
Bá»n đại hán ở trong rừng ra nghênh tiếp Ä‘á»u lạy phục xuống trÆ°á»›c kiệu. Äá»— Thiên Ngạc cÅ©ng theo má»i ngÆ°á»i lạy xuống...
Kiệu vẫn không rèm, dÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°á»i trong không biết có ngÆ°á»i Ä‘ang đón tiếp mình. Äá»— Thiên Ngạc nghÄ© thầm:
“Không biết ngÆ°á»i má»›i đến là má»™t nhân vật thế nào mà bá»n này tiếp đón má»™t cách đặc biệt?†Bất giác y ngẩng đấu lên xem thì thấy có ngÆ°á»i kéo vạt áo sau.
Äá»— Thiên Ngạc vốn là ngÆ°á»i cÆ¡ trí lại giàu kinh nghiệm, không quay lại nhìn cÅ©ng biết là Äồng Lôi, vá»™i cúi đầu thấp xuống.
Äá»™i thị vệ áo Ä‘en lạy phục dÆ°á»›i đất, chá» cho cá»— kiệu Ä‘i khá»i rồi má»›i đứng lên.
Äá»— Thiên Ngạc bá»—ng nghe Äồng Lôi nói nhá»:
– Äá»— huynh Ä‘i theo tôi.
Rồi lập tức trở gót đi trước.
Äá»— Thiên Ngạc cÅ©ng không nói gì lầm lùi Ä‘i theo. Äồng Lôi vào rừng rậm Ä‘i thêm chừng sáu bảy trượng, má»›i dừng lại dÆ°á»›i má»™t gốc cây lá»›n, khẽ rỉ tai:
– May mà đệ Ở sau lÆ°ng Äá»— huynh, nếu phải ngÆ°á»i khác thì e rằng bữa nay Äá»— huynh chết mất xác rồi đó.
Äá»— Thiên Ngạc tuy hiểu rồi, song giả vá» ngá»› ngẩn há»i:
– Sao vậy?
Äông Lôi nói:
– Thế Äá»— huynh không biết ngÆ°á»i ngồi trong kiệu bạch đó là ai Æ°?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Tiểu đệ không biết.
Äồng Lôi nói:
– Vương gia phu nhân đó.
Äá»— Thiên Ngạc thất kinh há»i:
– Vậy ư?
Äồng Lôi đáp:
– Äúng rồi? VÆ°Æ¡ng gia phu nhân ở trong vÆ°Æ¡ng phủ quy củ rất nghiêm ngặt.
Äừng nói ngÆ°á»i thÆ°á»ng không ai được nhìn mặt mà Ä‘á»™i thị vệ trong phủ cÅ©ng chÆ°a ai thấy mặt bao giá». Vì vậy má»›i chế ra thứ kiệu nhá» chóp trắng này, bất luận là ai, thấy kiệu nhất luật phải cúi rạp xuống không được tá»± tiện ngẩng đầu lên.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Chết chÆ°a! Nếu không được Äồng huynh chỉ giáo thì tiểu đệ làm sao mà biết được luật lệ này. Suýt nữa thì hôm nay tiểu đệ bị chết uổng.
Äồng Lôi nói:
– Tiểu đệ làm thị vệ đã hai năm nay mà chÆ°a thấy phu nhân ra khá»i VÆ°Æ¡ng phủ má»™t bÆ°á»›c, không biết hôm nay sao ngÆ°á»i lại đến đây? Chắc là...
Thốt nhiên gã không nói nữa, vẫy tay bảo Äá»— Thiên Ngạc:
– Äá»— huynh hãy ở đây, đừng có Ä‘i đâu. Tiểu đệ Ä‘i má»™t chút trở lại ngay.
Rồi không đợi Äá»— Thiên Ngạc trả lá»i, hấp tấp chạy Ä‘i.
Äá»— Thiên Ngạc băn khoăn nghÄ© thầm:
Bá»n thị vệ trong VÆ°Æ¡ng phủ, dÆ°á»ng nhÆ° dá»… bị khủng bố tinh thần, biết rằng mình bị bao vây theo dõi, đến giữa ngÆ°á»i đồng Ä‘á»™i cÅ©ng gia tâm phòng bị lẫn nhauâ€.
Äá»— Thiên Ngạc Ä‘ang ngẫm nghÄ©, bá»—ng thấy má»™t hồi còi thồi khẽ vá»ng lại, tiếp đến bÆ°á»›c chân nhá»™n nhịp, phần lá»›n Ä‘á»™i thị vệ rảo bÆ°á»›c tiến vào rừng. Äá»— Thiên Ngạc cÅ©ng Ä‘i theo bá»n há».
Äi Æ°á»›c chừng hai mÆ°Æ¡i trượng thì đến má»™t bức tÆ°á»ng Ä‘á» bao quanh mặt trÆ°á»›c má»™t ngôi chùa cổ. Cây cối rậm rạp, bóng sao chỉ hÆ¡i má» mà Äá»— Thiên Ngạc cÅ©ng nhìn rõ cánh cồng lá»›n Ä‘en sì ná»­a khép ná»­a mở. Bên trong chẳng thấy đèn Ä‘uốc chi hết mà cÅ©ng tuyệt không má»™t tiếng ngÆ°á»i.
Äá»™i thị vệ áo Ä‘en đến gần, vá»™i vàng chia nhau canh gác ngoài cá»­a miếu.
DÆ°á»ng nhÆ° bá»n há» rất quen thuá»™c vá»›i nÆ¡i này, chỉ trong chá»›p mắt má»i ngÆ°á»i đã đến vị trí của mình, ẩn vào trong bóng tối không còn trông rõ má»™t ai.
Äá»— Thiên Ngạc Ä‘oán là bá»n này thuá»™c Ä‘á»™i thị vệ trong ná»™i phủ mà Äồng Lôi đã nói cho nghe. Y biết rằng, nếu đứng yên đây không nhúc nhích, tất sẽ bị nghi ngá» liá»n chạy vá»™i đến bên cổng miếu nấp vào bóng tối, vì y biết rằng bên cổng lá»›n không có ngÆ°á»i canh giữ nên chá»n chá»— này.
Trong khoảng thá»i gian uống cạn tuần trà, trong miếu bá»—ng có tiếng há»i vá»ng ra:
– Bố trí xong chưa?
Má»™t ngÆ°á»i đứng ngoài, xa hÆ¡n má»™t trượng đáp:
– Bố trí xong cả rồi.
Trong cổng bỗng thấy ánh sáng bật lên.
Äá»— Thiên Ngạc bất giác ló đầu ra nhìn vào phía trong thì thấy má»™t gã áo Ä‘en tay cầm bó Ä‘uốc châm vào má»™t ngá»n đèn lồng có tua xung quanh tá»±a nhÆ° đèn treo trÆ°á»›c cá»­a nhà đám ma.
Äèn vừa thắp lên, ánh sáng huy hoàng soi rõ cả trong ngoài.
Äá»— Thiên Ngạc thấy trong cổng lá»›n có má»™t cái sân nhá» chỉ rá»™ng chừng hai trượng. NgÆ°á»i đứng lố nhố. Chiếc kiệu nhá» sắc trắng đặt ở trÆ°á»›c đại Ä‘iện.
Má»™t thanh âm trầm giá»ng từ trÆ°á»›c đại Ä‘iện hô lên:
– Phu nhân xuống kiệu, hồi ty cho mau!
Rồi thấy bao nhiêu ngÆ°á»i trong sân nhất tá» lạy phục sát đất, không dám ngẩng đầu lên. Äá»— Thiên Ngạc do dá»± má»™t chút rồi thừa cÆ¡ má»i ngÆ°á»i Ä‘ang cúi rạp lẻn vào qua cổng chạy vào phục xuống. Y đã để ý hình thế từ trÆ°á»›c tìm được má»™t chá»— dá»… dòm ngó nhất phục xuống, rồi giÆ¡ tay áo lên che mặt ngó trá»™m vào trong chiếc kiệu nhá».
hết: Hồi 55, xem tiếp: Hồi 56
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 29-06-2008 at 10:36 AM.
  #53  
Old 26-06-2008, 08:11 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 56

Má»™t Cuá»™c Äại Há»™i Trong Ngôi Chùa Cổ



Äá»— Thiên Ngạc thấy rèm kiệu vén lên, má»™t ngÆ°á»i đàn bà mặc áo màu lục từ từ bÆ°á»›c ra khá»i kiệu di vào đại Ä‘iện. Tuy dÆ°á»›i ánh đèn sáng nhÆ°ng thiếu phụ không quay đầu lại nên không nhìn thấy mặt.
Thiếu phụ vào trong đại điện rồi, quần hào mới từ từ đứng lên.
Äá»— Thiên Ngạc lặng lẽ quan sát tình thế thì ngÆ°á»i trong viện coi nhau rất lạnh nhạt, dÆ°á»ng nhÆ° chÆ°a quen biết nhau, bất giác mạnh dạn lên nhiá»u. Y nghÄ© thầm:
NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói rằng “Không vào hang hùm sao bắt được cá»p conâ€. Xem tình thế này chẳng ai biết ai, mình có thể trà trá»™n vào trong Ä‘iện để dò la.
Trong viện rất đông ngÆ°á»i, thỉnh thoảng lại có ngÆ°á»i thay đổi vị trí. Äá»— Thiên Ngạc mượn lúc nhốn nháo chuyển mình vào tá»›i phía trÆ°á»›c đại Ä‘iện. Chá»— giáp sân nhỠđại Ä‘iện này tuy nhá» hẹp nhÆ°ng không có ai, nếu cất bÆ°á»›c đặt chân lên bậc đá tất bị ngÆ°á»i ta nghi ngá». Äá»— Thiên Ngạc chÆ°a có cách gì Ä‘i vào, đành trà trá»™n vào chá»— đông ngÆ°á»i để chá» cÆ¡ há»™i. Hồi lâu Ä‘á»™t nhiên có tiếng quát lá»›n nói:
– Äông Bình hầu đã đến!
Trong Ä‘iện nhốn nháo cả lên, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u giãn ra để nhÆ°á»ng lối Ä‘i. Hai gã đại hán lá»±c lưỡng mở Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vào trÆ°á»›c cá»­a Ä‘iện thì đứng tránh sang bên ngay trÆ°á»›c mặt Äá»— Thiên Ngạc che khuất mắt y Ä‘i. Y trông thấp thoáng má»™t lão già mặc áo dài bÆ°á»›c lên bậc đá tiến vào đại Ä‘iện.
Äá»— Thiên Ngạc tránh sang má»™t bên để khá»i bị đại hán che khuất mắt. Bá»—ng lại thấy tiếng quát vá»ng ra:
– Nam Diện hầu đã đến...
Tiếng quát chÆ°a dứt, hai gã tiểu đồng áo xanh từ từ bÆ°á»›c vào. Äá»— Thiên Ngạc chú ý nhìn ra thấy má»™t gã thiếu niên mặc áo lam Ä‘i sau hai tiểu đồng áo xanh tiến vào.
Thiếu niên mới chừng hai mươi. lăm, hai mươi sáu tuổi mắt sáng mày thanh, vẻ mặt ung dung, chân bước cùng cử chỉ rõ ra là một văn nhân.
Hai gã tiểu đồng áo lam lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm, gần đến bậc đá ngoài cá»­a Ä‘iện. Ä‘á»u đứng tránh sang bên. Thiếu niên áo lam bÆ°á»›c lên bậc đá vào thẳng cá»­a Ä‘iện.
Äá»— Thiên Ngạc nghÄ© thầm:
“Bá»n tứ hầu của Cổn Long VÆ°Æ¡ng chắc võ công không phải tầm thÆ°á»ng. Gã này nhá» tuổi nhÆ° vậy mà cung được liệt vào hàng tứ hầu. Nếu gã không có bản lÄ©nh tuyệt luân, tất phải có kỹ thuật cá»±c kỳ Ä‘á»™c ác. Y còn Ä‘ang nghÄ© ngợi bá»—ng nổi lên má»™t tiếng quát:
– Tây Vá»ng hầu và Bắc Thành hầu hai vị đã đến nÆ¡i.
Má»™t đại hán tay cầm ngân lượng côn tiến vào trÆ°á»›c, má»™t lão già thấp lủn thun, gầy nhom cùng má»™t gã đứng tuổi, chá»™t mắt, đầu trá»c, sóng vai tiến vào cá»­a đại Ä‘iện.
Äá»— Thiên Ngạc sợ Kim Nguyên Bá (tức là gã vác cây ngân lượng côn) nhận ra mình, vá»™i lùi lại phía sau hai thÆ°á»›c, nấp vào trong đám đông ông nghÄ© thầm:
Bốn vị hầu gia đã tỠtập trong đại điện, không biết Cổn Long Vương đã đến chưa?
Bá»—ng thấy má»i ngÆ°á»i hấp tấp lạy phục xuống, Äá»— Thiên Ngạc cÅ©ng theo há» nằm rạp xuống, lấy tay áo che mặt, hé mắt nhìn ra thì má»™t ngÆ°á»i mặc áo bào xanh, lẹ làng tiến vào đại Ä‘iện.
NgÆ°á»i áo xanh mặt lạnh nhÆ° băng, trÆ¡ nhÆ° gá»— không lá»™ vẻ gì hết. NhÆ°ng nhìn bÆ°á»›c chân y lanh lẹ đủ biết trong lòng y thảnh thÆ¡i khoan khoái.
Má»™t âm thanh vang dá»™i từ trong đại diện truyá»n ra:
– Xin cái vị ngồi xuống đất!
Quần hào trong sân theo lá»i Ä‘á»u ngồi xếp bằng xuống. Äá»— Thiên Ngạc dÆ°a mắt nhìn ra hai bên, thấy má»™t bên là gã vận võ trang màu lam và má»™t bên là gã vận võ trang màu vàng. Ông vừa trông đã biết ngay không phải là ngÆ°á»i ở trong VÆ°Æ¡ng phủ, cảm thấy mình mạnh dạn hÆ¡n, từ từ tiến vá» phía trÆ°á»›c hai thÆ°á»›c để nhìn vào trong đại Ä‘iện. Trong đại Ä‘iện bố trí rất trang nghiêm, trÆ°á»›c án thá» bày má»™t cái bàn gá»— hình vuông. Trên bàn gá»— trải má»™t tấm vải vàng, trên tấm vải đặt má»™t cái đỉnh ngá»c nhá». Trong đỉnh trầm hÆ°Æ¡ng khói bốc lên nghi ngút bay khắp trong dại Ä‘iện. Cổn Long VÆ°Æ¡ng cùng thiếu phụ mình mặc áo màu lục, đầu Ä‘á»™i mÅ© cánh phượng, đặc biệt chế ra. Xung quanh đỉnh đầu căng má»™t tấm sa sắc vàng, khói hÆ°Æ¡ng bay lượn bên trong, càng tăng thêm vẻ thần bí.
Hai bên bàn gá»— phủ vải vàng chia ra bốn góc. Äông, Tây, Nam, Bắc bốn vị hầu tÆ°á»›c theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng mà ngồi.
Ngoài bốn vị hầu tÆ°á»›c còn má»™t lão râu Ä‘en chừng đến rốn, trạc tuổi ngÅ© tuần mặc áo dài ngồi bên cạnh Cổn Long VÆ°Æ¡ng.. Äá»— Thiên Ngạc tá»± há»i:
“Lão này không biết là nhân vật thế nào mà địa vì còn cao hÆ¡n bốn vị hầu giaâ€.
Äá»™t nhiên thấy Cổn Long VÆ°Æ¡ng nghiêng đầu Ä‘i khẽ vẫy tay, lập tức có hai gã áo Ä‘en chạy tá»›i. Cổn Long VÆ°Æ¡ng mấp máy môi, không biết bảo gì, chỉ thấy hai gã rảo bÆ°á»›c ra ngoài đại Ä‘iện, đứng trên bậc thá»m đảo mắt nhìn khắp má»™t lượt, Ä‘á»™t nhiên chạy đến chá»— Äá»— Thiên Ngạc.
Äá»— Thiên Ngạc tuy biết rằng có Ä‘iá»u khác lạ thì hai ngÆ°á»i đã đến trÆ°á»›c mặt rồi. Gã bên tả vẫy tay gá»i:
– Ngươi lại đây!
Äá»— Thiên Ngạc tuy biết rõ là gã kêu mình, nhÆ°ng vẫn giả vá» nhÆ° không thấy gì đảo mắt nhìn qua hai bên. Gã áo Ä‘en bên hữu chau mày bÆ°á»›c gần lại, thò tay nắm lấy Äá»— Thiên Ngạc há»i:
– Ngươi giả vỠngớ ngẩn hay là ngươi không nghe rõ thật.
Äá»— Thiên Ngạc thấy gã nắm lấy mình bằng má»™t kình lá»±c rất mạnh trong lòng ngấm ngầm kinh hãi, đành chịu đứng yên.
Gã áo đen bên tả giục:
– VÆ°Æ¡ng gia truyá»n cho ngÆ°Æ¡i lên Ä‘iện.
Äá»— Thiên Ngạc biết vành ngoài ngôi chùa cổ này canh gác rất nghiêm mật, khó lòng trốn thoát được, đánh bạo theo sau hai gã áo Ä‘en bÆ°á»›c lên bậc đá, tiến vào trong đại Ä‘iện. Hai gã áo Ä‘en đứng gác ngoài cá»­a.
NgÆ°á»i áo xanh ngồi chá»— cao nhất chính giữa đại Ä‘iện cÆ°á»i lạt nói:
– Phải chăng mi là thị vệ trong nội phủ?
Äá»— Thiên Ngạc đã nghÄ© trÆ°á»›c cách trả lá»i Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Y để mắt nhìn tình thế biết rằng dù mình có nói dối, cÅ©ng không thể gạt được má»i ngÆ°á»i trong đại Ä‘iện, y liá»n đáp:
– Tại hạ là thị vệ ngoài Vương phủ!
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạt nói:
– Mi trả lá»i bản tòa mà dám tá»± xÆ°ng là tại hạ, thật không coi lệ luật vào đâu cả.
Äá»— Thiên Ngạc cúi đầu xuống khoanh tay nói:
– Tiểu nhân mới gia nhập vào đội thị vệ chưa được bao lâu, nên chưa hiểu luật lệ trong vương phủ.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng há»i:
– Ngươi vào đội thị vệ áo đen được bao lâu?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Thuộc hạ mới gia nhập chưa được ba tháng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng nhìn kỹ Äá»— Thiên Ngạc má»™t hÆ¡i bằng đôi mắt lạnh lùng sâu hoắm rồi há»i:
– Bản tòa có phải là ngÆ°á»i ai cÅ©ng gạt được không?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Thuộc hạ nói câu nào cũng thật hết.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng giÆ¡ tay lên má»™t cái, lập tức má»™t luồng chỉ phong phóng trúng vào huyệt đạo Äá»— Thiên Ngạc.
Äá»— Thiên Ngạc thấy Cổn Long VÆ°Æ¡ng thi triển phép cách không Ä‘iểm huyệt không dám né tránh cÅ©ng không dám chống lại, bị Ä‘iểm trúng huyệt xiêu Ä‘i má»™t cái ngã lăn xuống đất.
Cổn Long Vương ra một đòn trúng đích, bảo hai gã áo đen:
– Kéo nó qua một bên, để lúc nữa sẽ thẩm vấn hắn.
Äá»— Thiên Ngạc tuy bị Ä‘iểm huyệt, nhÆ°ng tinh thần vẫn tỉnh táo, thấy mình bị ngÆ°á»i khiêng lên quẳng vào má»™t xó đại Ä‘iện.
Lúc này Äá»— Thiên Ngạc biết mình sống hay chết là ở tay ngÆ°á»i. Y nhắm chặt hai mắt ngấm ngầm vận khí Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở, thá»­ tìm cách tá»± mình giải khai lấy huyệt đạo.
Bỗng nghe một thanh âm khàn khàn nói:
– Tôi đã tính kỹ thá»i tiết và phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, giá» chi còn dẫn dụ bá»n há» vào trong trận là má»™t mẻ giết hết được. Äồ án này là địa thế cánh đồng hoang, xin VÆ°Æ¡ng huynh coi xem.
Äá»— Thiên Ngạc Ä‘á»™ng tính hiếu kỳ không nhịn được, hé mở má»™t mắt trông ra, thấy ngÆ°á»i râu chừng đến rốn, ngồi bên Cổn Long VÆ°Æ¡ng, lấy trong bá»c ra má»™t bức đồ án bằng lụa trắng Ä‘Æ°a cho Còn Long VÆ°Æ¡ng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng đón lấy đồ án xem rất kỹ má»™t lượt rồi đặt xuống bàn. Lão Ä‘Æ°a mắt chăm chú nhìn Bắc thành hầu Cố Bát Kỳ há»i:
– Ngoài phái Võ ÄÆ°Æ¡ng còn nhân vật phái nào đến nữa không?
Cố Bát Kỳ nghiêng mình đáp:
– Theo chá»— thuá»™c hạ biết thì ngoài phái Võ ÄÆ°Æ¡ng còn có mấy tay cao thủ phái Thiếu Lâm cùng phái Nga Mi.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng gật đầu, Ä‘Æ°a mắt nhìn Nam Diện hầu há»i:
– Có tìm được ai làm nội ứng bên Cùng Gia Bang không?
Nam Diện hầu long lanh đôi mắt sáng như sao đáp:
– May mà thuộc hạ không đến nỗi nhục vong mạng.
Cổn Long Vương nói:
– Hay lắm! Äem gã vào đây ra mắt ta.
Äá»— Thiên Ngạc cả kinh nghÄ© thầm:
“Cùng Gia Bang là luật nghiêm ngặt là thế, lại có Tiêu Dao Tú Tài ÄÆ°á»ng Toàn, tài năng xuất chúng, vậy mà Cổn Long VÆ°Æ¡ng có ná»™i ứng trong đó được. Việc này thật ghê gá»›m quá, nhÆ°ng thÆ°a biết ai làm ná»™i ứng cho lão?†Bá»—ng thấy gã thiếu niên anh tuấn, mặc áo màu lam Ä‘ang ngồi ghế hầu tÆ°á»›c, đứng dậy Ä‘i ra ngoài đại Ä‘iện. Má»™t lát thấy gã trở vào theo sau là má»™t đại hán bịt mặt bằng mảnh vải Ä‘en.
Cổn Long Vương chăm chú nhìn đại hán rồi bảo:
– Ngươi bỠtấm khăn che mặt ra.
Äại hán theo lá»i cởi mảnh vải Ä‘en ra để hở bá»™ mặt hồng hào. Tưởng ai! Té ra má»™t gã tùy tùng bên cạnh Âu DÆ°Æ¡ng Thống Bang chủ Cùng Gia Bang, tên gá»i Thần Hành Bách Công Bảo.
Äá»— Thiên Ngạc giật mình nghÄ© thầm:
“Không ngá» chính thằng cha này lại là tay sai Cổn Long VÆ°Æ¡ng phái qua Cùng Gia Bang để làm ná»™i ứngâ€.
Cổn Long Vương quay sang nhìn lão râu dài nói:
– VÆ°Æ¡ng đệ thay mặt ta há»i hắn xem!
Lão râu dài đưa tay ra vẫy Bách Công Bảo nói:
– Ngươi lại đây!
Bách Công Bảo tiến lại gần, nói nhá»:
– NÆ¡i đây có nhiá»u tai mắt, tại hạ e rằng không tiện nói chuyện. Lão râu dài đứng lên nói:
– Chúng ta vào phía sau pho thần tượng kia.
Rồi đứng dậy Ä‘i luôn. Cổn Long VÆ°Æ¡ng thấy hai ngÆ°á»i Ä‘i rồi, khẽ vá»— bàn nói:
– Hiện nay trên chốn giang hồ, chín môn phái lớn không đứng ngang hàng với ta, chỉ đáng sợ thanh thế cùng thực lực Cùng Gia Bang mà thôi.
Lão đột nhiên không nói nữa đảo mắt nhìn bốn vị đại hầu tước, lạnh lùng nói tiếp:
– Những tay cao thủ Cùng Gia Bang nhiá»u không biết đâu mà kể, Tiêu Dao Tú Tài ÄÆ°á»ng Toàn tài trí hÆ¡n ngÆ°á»i, bốn vị đây Ä‘á»u võ công tuyệt thế, bản tòa trông cậy rất nhiá»u, mong rằng trận đánh này hoàn toàn thành công và tuyệt diệt được hết những tay cao thủ Cùng Gia Bang.
Bắc Thành hầu Cố Bát Kỳ đột nhiên nói chen vào:
– VÆ°Æ¡ng gia đã muốn hạ Cùng Gia Bang, tÆ°á»ng nên thẳng thắn má»i há», hẹn kỳ quyết chiến, hoàn toàn trông vào võ công để quyết sống mái vá»›i bá»n há».
Cổn Long Vương lắc đầu nói:
– Äó là hạ sách. Nếu Ä‘em thá»±c lá»±c ra quyết má»™t trận tá»­ chiến, tuy chỉ trong má»™t ngày là phân thắng bại, nhÆ°ng đôi bên cùng thiệt hại lá»›n. Mặt khác chín môn phái lá»›n, tuy chÆ°a ra mặt xung Ä‘á»™t vá»›i ta, nhÆ°ng há» Ä‘á»u dưỡng uy sức nhuệ, chuẩn bị hợp lá»±c vá»›i nhau chống đối vá»›i ta. Há» mà phái những tay cao thủ đến viện trợ cho Âu DÆ°Æ¡ng Thống thì cuá»™c thắng bại khó lòng tiên liệu được.
Lão nói đến đây ngừng lại, móc tay vào túi lấy ra bốn phong giản rồi nói tiếp:
– Trong phong giản này đã dặn kỹ má»i việc, các vị cứ theo đó mà thi hành cho nghiêm mật, thì việc tiêu diệt Cùng Gia Bang cÅ©ng không khó gì.
Nam hầu đón lấy phong giản, cặp mắt loang loáng nhìn qua rồi nói:
– Äây là Huyết Hà trận.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói:
– Äúng là Huyết Hà trận. Ta muốn bày trận Huyết Hà tại cánh đồng hoang rá»™ng mÆ°á»i dặm. Các vị tùy theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng của mình trấn giữ má»—i ngÆ°á»i má»™t mặt.
Nam Diện hầu nói:
– VÆ°Æ¡ng gia thần cÆ¡ diệu toán thế gian không ai bì kịp. Bá»n thuá»™c hạ xin Ä‘em toàn lá»±c ra để thi hành trách nhiệm.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng ngoác mồm ra cÆ°á»i, nói:
– Ta hoàn toàn trông vào bốn vị Hầu tước.
Các hầu gia Ä‘á»u nghiêng mình nói:
– Thuộc hạ không dám!
Cổn Long Vương vẫy tay nói.
– Trong phong giản này đã nói kỹ. Các vị cứ xem đó sẽ rõ. Hiện giỠkhông cỡn sớm nữa, các vị đến ngay vị trí mình đi.
Bốn vị khoanh tay vái dài bước lùi đi ra, gia lễ rất cung kính.
Äá»— Thiên Ngạc nghe Cổn Long VÆ°Æ¡ng cùng tứ hầu há»p bàn, trong lòng xiết bao kinh hãi nghÄ© thầm:
“Cổn Long VÆ°Æ¡ng vốn có dá»± mÆ°u, lão muốn trong má»™t trận này là giết hết nhân vật Cùng Gia Bang. Mình phải tính cách nào báo tin má»›i đượcâ€.
Bỗng nghe Cổn Long Vương ho luôn mấy tiếng rồi nói tiếp:
– Trong phong này, ngoài những lá»i dặn cách hành Ä‘á»™ng, có phụ thêm bản đồ hình thế. Các vị cứ chiếu đúng thá»i hạn mà làm cho hoàn hảo thì trận Huyết Hà này thật là biến ảo kỳ diệu.
Bốn vị hầu gia chá» Cổn Long VÆ°Æ¡ng nói xong rồi má»›i ra khá»i đại Ä‘iện.
Tiếng chân ngÆ°á»i nhá»™n nhịp má»—i lúc má»™t xa. Chắc là bốn vị Äông, Tây, Nam, Bắc hầu gia đã dẫn thuá»™c hạ Ä‘i rồi.
Äá»— Thiên Ngạc bị bá» vào góc đại Ä‘iện không có cách nào nhìn ra cảnh vật bên ngoài, chỉ lắng tai nghe mà suy nghÄ© ra những hành Ä‘á»™ng của má»i ngÆ°á»i.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng thấy bốn ngÆ°á»i ra khá»i Ä‘iện rồi, khẽ nói gì vá»›i ngÆ°á»i đàn bà dầu Ä‘á»™i mÅ© cánh phượng, mình mặc áo màu lục. Lão ghé tai nói rất nhá» nên không nghe rõ. Rồi thấy lão đứng dậy bon bon ra Ä‘i.
Nhà đại Ä‘iện Ä‘á»™t nhiên im lặng nhÆ° tá». Bảy tám gã áo Ä‘en phân chia canh gác các chá»— trong nhà đại Ä‘iện. Cách Ä‘á» phòng rất là nghiêm mật, tuyệt không má»™t tiếng Ä‘á»™ng.
Äá»— Thiên Ngạc lấy làm lạ tại sao lão râu dài Ä‘Æ°a Bách Công Bảo vào phía sau thần tượng đã lâu mà không thấy trở ra. Nhà đại Ä‘iện im phăng phắt, đến cái kim rá»›t cÅ©ng nghe tiếng, mà sao không nghe thấy tiếng hai ngÆ°á»i nói chuyện. Äá»— mãi lo lắng vá» chuyện Bách Công Bảo phản bá»™i Cùng Gia Bang mà quên cả chính mình Ä‘ang lâm vào tình trạng rất nguy ngập.
Äá»— Thiên Ngạc cÅ©ng lấy làm lạ vá» ngÆ°á»i đàn bà mặc áo màu lục, từ lúc vào đại Ä‘iện đến giá», chÆ°a thấy hé răng nói câu nào, vẫn ngồi yên không nhúc nhích.
Tình trạng này kéo dài không biết đã bao lâu, đột nhiên thiếu phụ áo màu lục giơ tay ra vẫy, khẽ bảo thị vệ:
– Các ngÆ°Æ¡i tắt hết đến Ä‘i, rồi ra hết ngoài kia, ta cần ngồi đây tÄ©nh tá»a má»™t lúc. Äá»— Thiên Ngạc không hiểu bá»n áo Ä‘en quên mình hay là má»™t uy quyá»n thần bí nào khiến bá»n này không dám vặn há»i nhiá»u. Mấy gã tắt đèn xong, theo nhau ra ngoài. Trong nhà đại Ä‘iện tối om, giÆ¡ bàn tay không trông rõ.
Äá»— Thiên Ngạc từ từ cất đầu lên gối vào tÆ°á»ng, tá»± há»i:
“Cổn Long VÆ°Æ¡ng vốn là ngÆ°á»i tàn ác đối vá»›i thiếu phụ áo màu lục lại rất là cung kính. Phải chăng đấy là Cổn Long VÆ°Æ¡ng phu nhânâ€.
Äá»— Thiên Ngạc còn Ä‘ang nghÄ© ngợi liên miên, bá»—ng nghe tiếng tiêu réo rắt nổi lên.
Äá»— Thiên Ngạc lắng tai nghe, biết là ở phía thiếu phụ vá»ng lại. Lúc ban đầu tiếng tiêu nghe rất thê lÆ°Æ¡ng ảo não khiến ngÆ°á»i nghe phải xúc Ä‘á»™ng tá»±a hồ nhÆ° giá»ng ai oán của gái khuê phòng kể lể thân thế thảm đạm của mình. Äá»— Thiên Ngạc bất giác cảm nhiá»…m tiếng tiêu, ná»—i lòng thÆ°Æ¡ng xót, buá»™t miệng than rằng:
– ThÆ°a phu nhân. Tiếng tiêu này khiến ngÆ°á»i nghe phải nôn nao trong dạ.
Thật là buổi sớm ai mà được nghe một lúc thì đến tối có thết cũng không ân hận gì nữa.
Tiếng tiêu đột nhiên dừng lại. Nhà đại điện trở lại tịch mịch.
Äá»— Thiên Ngạc cảm thấy sau lÆ°ng có luồng gió thổi mát, tinh thần Ä‘á»™t nhiên tỉnh táo. Y giÆ¡ tay lên sá» thấy nÆ°á»›c mắt mình Ä‘Æ°Æ¡ng nhá» giá»t.
Tiếng tiêu dừng lại má»™t lúc rồi Ä‘á»™t nhiên lại nổi lên. NhÆ°ng khúc sau này không thê lÆ°Æ¡ng thảm đạm nhÆ° khúc trÆ°á»›c. Bây giá» tiếng tiêu nhá» nhẹ xuống trầm, khiến cho ngÆ°á»i nghe cảm thấy có sinh thú. Äá»— Thiên Ngạc không những bị tiếng tiêu làm cho ý chí muốn sống thêm phần kiên quyết mà còn khiến cho tinh thần linh mẫn hÆ¡n. Y vận khí Ä‘iá»u dưỡng cÅ©ng bị tiếng tiêu chi phối luôn.
Hồi lâu, Äá»— Thiên Ngạc thấy những huyệt đạo bị Ä‘iểm tá»± nhiên cởi mở, khí huyết lÆ°u thông Ä‘iá»u hòa.
Tiếng tiêu thất nhiên trầm xuống, thần trí Äá»— Thiên Ngạc má»—i lúc má»™t tỉnh táo hÆ¡n. Y là má»™t tay lão luyện giang hồ, tuy thấy huyệt đạo đã lÆ°u thông mà chÆ°a dám mạo hiểm hành Ä‘á»™ng ngay, giÆ°Æ¡ng hai mắt dòm vào đại Ä‘iện để xem Ä‘á»™ng tÄ©nh.
Tiếng tiêu ngừng bặt. Trong đại Ä‘iện đã tối tăm lại tịch mịch. Bên ngoài ngôi chùa cổ chỉ còn văng vẳng tiếng gió rừng thổi vi vút. Ná»™i lá»±c Äá»— Thiên Ngạc thật đã khác ngÆ°á»i thÆ°á»ng, y lại Ä‘iá»u dưỡng được má»™t lúc, tinh thần khá»e khoắn, nhìn rõ cả trong bóng tối. Ngoài thiếu phụ mặc áo màu bạc, không còn thấy bóng má»™t ngÆ°á»i nào nữa.
Äá»— Thiên Ngạc nghe tiếng tiêu mà phát giác ra má»™t vài nguyên nhân đã khiến cho Cổn Long VÆ°Æ¡ng phải cá»±c kỳ tôn trá»ng thiếu phụ. Không phải thiếu phụ là ngÆ°á»i đàn bà có tài mà từ cách ăn mặc cho đến Ä‘iệu bá»™ Ä‘á»u tăng thêm vẻ thần bí.
Äá»— Thiên Ngạc tuy không nghÄ© ra được thiếu phụ thần bí này tại sao cứu mình, nhÆ°ng y biết chắc được má»™t Ä‘iá»u là tiếng tiêu của bà đã khai phóng huyệt đạo cho mình. Y từ từ đứng dậy rón rén tiến lên hai bÆ°á»›c để ngấm ngầm Ä‘iá»u tra xem thiếu phụ có cá»­ Ä‘á»™ng gì không. Má»™t việc không ngá» xảy đến:
đồng thá»i lúc y rón rén chuyển mình. Thiếu phụ cÅ©ng từ từ đứng lên, thủng thỉnh Ä‘i vào phía sau pho tượng thần.
Hành Ä‘á»™ng của bà khiến cho Äá»— Thiên Ngạc nhá»› tá»›i việc lão râu dài dẫn Bách Công Bảo vào đó rồi không thấy trở ra, hay là sau pho tượng này có lối Ä‘i ngầm thông ra ngoài?
Äá»— Thiên Ngạc không có cách nào nhìn rõ được cá»­ Ä‘á»™ng của thiếu phụ sau pho tượng. Y tá»± há»i:
Phải chăng bà cố ý ngấm ngầm chỉ bảo cho mình lối thoát?
NhÆ°ng y tin chắc rằng chung quanh mÅ© của bà có rÅ© tua, bà vẫn có thể trông ra ngoài được và nhất cá»­ nhất Ä‘á»™ng của mình không thể thoát khá»i con mắt của bà.
Ngoài cá»­a đại Ä‘iện bố trì rất đông thị vệ áo Ä‘en, trong rừng xung quanh chùa, cách phòng bị cÅ©ng cá»±c kỳ nghiêm mật. Nếu phía sau pho tượng có Ä‘Æ°á»ng thông ra ngoài thì thật là má»™t cÆ¡ há»™i thoát hiểm tốt nhất.
Äá»— Thiên Ngạc thá»­ vận chân khí, biết ngay là võ công mình đã phục hồi nguyên vẹn, liá»n từ từ cất bÆ°á»›c Ä‘i vào phía sau pho tượng. Gần tá»›i nÆ¡i y cúi đầu nhìn vào quả không thấy hành tung thiếu phụ đâu cả. Lão râu dài cùng Bách Công Bảo cÅ©ng không ở đó. Äá»— Thiên Ngạc do dá»± má»™t lúc rồi cẩn thận Ä‘i vào.
Sau pho thần tượng cao lớn quả thấy một cửa hang ba thước vuông có bậc đá đi xuống. Y nghĩ thầm, trong cửa hang này nếu không có lối thông ra ngoài thì tất nhiên phải có một tòa mật thất.
Äứng trÆ°á»›c đôi Ä‘Æ°á»ng sống chết rõ rệt. Nếu có lối thoát thì may ra sống.
Nếu chi là lối vào nhà mật thất thì đành nắm vững cái chết.
Y trầm ngâm má»™t lát rá»—i từ từ bÆ°á»›c xuống, vừa Ä‘i vừa vận khí Ä‘á» phòng há»… gặp cÆ°á»ng địch là phải quyết đấu má»™t phen.
Bậc đá này chỉ có bảy cấp là xuống đến đất. Hết bậc đá đến má»™t Ä‘Æ°á»ng hầm rá»™ng ba bốn thÆ°á»›c thông ra ngả sau.
Äá»— Thiên Ngạc vào chừng được mÆ°á»i trượng thì địa thế chênh chếch Ä‘i lên.
Äi thêm chút nữa Äá»— Thiên Ngạc ngẩng đầu lên đã thấy ánh sao thì biết rằng đây là cá»­a Ä‘á»™ng.
Äá»— Thiên Ngạc thoát nÆ¡i nguy hiểm má»™t cách bất ngá». Y ẩn mau vào đám cá» rậm để quan sát tình thế bốn mặt, biết rằng chá»— này gần tá»›i cá»­a rừng, tất gần đây còn trong vòng canh gác nghiêm mật. Nếu mình chạy trốn tất há» sinh nghi, chi bằng cứ Ä‘Æ°á»ng hoàng tiến bÆ°á»›c. Vá»›i bá»™ quần áo mình mặc đây, há» cho là ngÆ°á»i đồng Ä‘á»™i, mình ra thoát má»™t cách dá»… dàng cÅ©ng chÆ°a biết chừng.
Äá»— Thiên Ngạc sắp đứng dậy Ä‘i, bất thình lình thấy vai bên trái mình bị ngÆ°á»i nắm giữ. Äá»— không khá»i kinh hãi, nhÆ°ng trấn tÄ©nh lại ngay. Y không cá»±a quậy mà cÅ©ng không phản kháng từ từ quay đầu lại.
DÆ°á»›i ánh sao lá» má» y trông rõ cổ tay trắng nõn, năm ngón tay tháp bút nắm chặt lấy xÆ°Æ¡ng bả vai mình. Y nhận ra là má»™t ngÆ°á»i đàn bà.
Bàn tay này nắm chặt lấy vai Äá»— Thiên Ngạc khiến y không xoay mình được. Ngoài cổ tay nõn nà, y không thể trông thấy gì khác hÆ¡n nữa.
Äá»— Thiên Ngạc lại nghe có tiếng bÆ°á»›c chân từ xa lại gần, tá»±a hồ nhÆ° có ngÆ°á»i đến nÆ¡i.
Äá»— Thiên Ngạc trong lòng rất nao núng vì ngÆ°á»i y đã thò lên trên đám cỠđến quá ná»­a, ngÆ°á»i kia Ä‘i gần tá»›i nÆ¡i là trông thấy ngay.
Bản năng tá»± vệ của con ngÆ°á»i khiến y tá»± nhiên lùi lại. Bàn tay thiếu phụ chÆ°a kịp vận kình để nắm giữ, bị y co mình lại để nấp vào trong đám cá» rậm.
Äá»— Thiên Ngạc co ngÆ°á»i lại phía sau chạm vào má»™t thân thể má»m mại, mùi thÆ¡m ngào ngạt xông vào mÅ©i.
Hai gã đại hán áo Ä‘en kẻ trÆ°á»›c ngÆ°á»i sau Ä‘i lÆ°á»›t qua bụi cá», chạy thẳng vào rừng. Äá»— Thiên Ngạc khẽ chuyển mình nói nhá»:
– Äa tạ phu nhân trá» nẻo cho thoát hiểm, tại hạ cảm kích vô cùng.
Bàn tay nõn nà Ä‘ang nắm vai y từ từ rút vá», nhÆ°ng y không nghe có tiếng đáp lại.
Äá»— Thiên Ngạc Ä‘i ra, thấy vô số đại hán áo Ä‘en đứng sau các gốc cây bụi cá», nhÆ°ng không ai ngăn trở hay há»i han gì hết. Äá»— Thiên Ngạc cứ đàng hoàng mà Ä‘i tá»±a hồ nhÆ° không có việc gì, rồi trà trá»™n vào vá»›i bá»n thị vệ canh gác.
Äá»— Thiên Ngạc dần dần ra khá»i rừng rậm, má»—i lúc má»™t xa, rồi bắt đầu Ä‘i rất mau, luôn má»™t mạch đến sáu bảy dặm. Y tính rằng đây chắc chắn đã ra khá»i vùng giá»›i bị của Cổn Long VÆ°Æ¡ng, liá»n chạy nhanh nhÆ° bay.
Äá»— Thiên Ngạc chạy má»™t hồi nữa Ä‘á»™t nhiên dừng lại nghÄ© thầm:
“Nếu mình cứ mặc bá»™ áo này để đến gặp ngÆ°á»i Cùng Gia Bang tất há» hiểu lầm. TrÆ°á»ng hợp mình tìm được đến Âu DÆ°Æ¡ng Thống chẳng nói làm chi, nếu gặp bá»n thuá»™c hạ, đâu há» có chịu nghe mình giải thích. Hay hÆ¡n hết là mình chỠđến lúc trá»i sáng, tìm vào má»™t nhà ở thôn dân đổi y phục rồi sẽ tá»i Cùng Gia Bang báo cáo việc Cổn Long VÆ°Æ¡ng đồ mÆ°u tiêu diệt hết những tay cao thủ của bang nàyâ€.
NghÄ© vậy y liá»n tìm đến má»™t gốc cây lá»›n ngồi xuống đất tá»±a gốc cây nhắm mắt để dưỡng thần.
Äêm đã khuya lắm, thốt nhiên Äá»— Thiên Ngạc nghe tiếng gió thổi bay tà áo lạch phạch.
Tiếng Ä‘á»™ng rất nhá», nhÆ°ng y vừa thức giấc, tai mắt rất linh mẫn. HÆ¡n nữa, lại đêm khuya thanh vắng, nên y nghe rất rõ ràng.
Äá»— Thiên Ngạc nhanh mắt trông thấy má»™t đại hán cao lá»›n Ä‘ang chạy nhÆ° bay, tốc Ä‘á»™ kinh hồn, rõ ra là má»™t tay khinh công tuyệt thế Ä‘ang thi triển thuật phi hành.
Y chợt nhớ đến Thần Hành Bách Công Bảo thì nghĩ thầm:
“Xem gã này, phi hành tốc Ä‘á»™ không phải ngÆ°á»i thÆ°á»ng, chắc là Bách Công Bảo không sai. Gã luôn luôn ká» cận Âu DÆ°Æ¡ng Thống, chi bằng mình Ä‘uổi theo gã xem saoâ€. NghÄ© vậy, Äá»— Thiên Ngạc đứng phắt dậy thi triển khinh công vá»™i vã Ä‘uổi theo...
Ban đầu Äá»— Thiên Ngạc chÆ°a thấy gì, nhÆ°ng chỉ má»™t lúc cảm thấy rất tốn hÆ¡i sức. Äối phÆ°Æ¡ng Ä‘i má»—i lúc má»™t mau thêm, y phải Ä‘em toàn lá»±c ra để Ä‘uổi theo.
Trong khoảng thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m, Äá»— Thiên Ngạc hai cẳng má»i rá»i, mà đại hán vẫn Ä‘i nhanh nhÆ° chá»›p bá» y má»™t quãng khá xa rồi dần dần mất hút vào trong bóng tối.
Äá»— Thiên Ngạc khen thầm:
“Biệt hiệu Thần Hành quả nhiên danh bất hÆ° truyá»nâ€. Y vẫn lẽo đẽo chạy theo, nhÆ°ng không thấy tăm dạng gã đâu nữa đành liệu tìm lấy phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng mà Ä‘uổi.
Äá»— Thiên Ngạc Ä‘i thêm bảy tám dặm thì đến má»™t ngã ba Ä‘Æ°á»ng, không biết theo nẻo nào cho phải. Äá»— còn Ä‘ang do dá»±, bá»—ng nghe có tiếng quát há»i:
– Ai?
Äá»— Thiên Ngạc nghÄ© thầm:
Äúng là chá»— mai phục rồi, nếu đây là bá»n thủ hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng thì nguy to, nên y không thÆ°a, nhắm thẳng chá»— phát ra tiếng nói vá»™i vã Ä‘i tá»›i. Bá»—ng nghe tiếng gió thổi tà áo bay lạch phạch, má»™t ngÆ°á»i toàn thân mặc áo sắc tro từ trong bóng tối nhảy vá»t ra. Äại hán tay cầm Ä‘Æ¡n Ä‘ao giÆ¡ ra cản Ä‘Æ°á»ng.
Äá»— Thiên Ngạc vừa trông y phục đặc biệt của gã, đã biết ngay là ngÆ°á»i Cùng Gia Bang. Äại hán cặp mắt hau háu nhìn Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Coi bá»™ áo các hạ tá»±a nhÆ° ngÆ°á»i trong Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng?
Äá»— Thiên Ngạc chắp tay há»i lại:
– Tráng sÄ© phải chăng là ngÆ°á»i Cùng Gia Bangâ€?
Äại hán nói:
– Chính thị! Các hạ đến có việc gì?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Tôi muốn vào ra mắt Âu Dương Bang chúa.
Äại hán ngạc nhiên há»i:
– Qúy danh các hạ là gì?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Tại hạ há» Äá»—.
Äại hán lại há»i:
– Äá»— gì?
Äá»— Thiên Ngạc rút cây Tá»­ Kim Phi Long nhuyá»…n tiên ở sau lÆ°ng ra Ä‘Æ°a cho đại hán nói:
– Nhá» tráng sÄ© cầm cây roi này vào trình Bang chúa quý bang, ngÆ°á»i sẽ nhận ra tôi là ai.
Äại hán mặc áo sắc tro giÆ¡ Ä‘Æ¡n Ä‘ao ra khá»u lấy cây nhuyá»…n tiên rồi nói:
– Tệ Bang chúa tuy rất nhân hòa, bất luận là ai xin vào yết kiến cÅ©ng dược ngÆ°á»i trá»ng đãi nhÆ°ng hiện thá»i không thể thế được, cần mạo phạm các hạ má»™t chút.
Äá»— Thiên Ngạc há»i:
– Mạo phạm bằng cách nào?
Äại hán đáp:
– Xin trói tay các hạ lại.
Äá»— Thiên Ngạc chau mày há»i:
– Nhưng tại hạ không chịu thì sao?
Äại hán cÆ°á»i đáp:
– Hiện giỠcác hạ đã bị hãm thân trong chốn trùng vây, nếu không chịu trói thì tại hạ e rằng khó yên lành mà ra được.
Äá»— Thiên Ngạc quay đầu nhìn ra chỉ thấy trá»i tối lá» má», bốn mặt không má»™t bóng ngÆ°á»i.
Äại hán áo tro nói tiếp:.
– Các hạ không tin chăng?
Äá»™t nhiên gã ngá»­a mặt lên huýt má»™t tiếng còi dài nhÆ° xé bầu không khí trầm tÄ©nh lúc canh khuya.
Mấy bóng ngÆ°á»i nhảy ra, vây Äá»— Thiên Ngạc vào giữa.
Äại hán mặc áo sắc tro thủng thẳng cuá»™n cây nhuyá»…n tiên lại nói:
– Các hạ hãy giao khí giá»›i này lại cho tại hạ. Vá» Ä‘Æ°á»ng quyá»n cÆ°á»›c, chắc các hạ có má»™t bản lÄ©nh ghê ngÆ°á»i.
Äá»— Thiên Ngạc thấy bá»n ngÆ°á»i vừa nhảy ra, gã nào cÅ©ng mặc áo sắc tro, trong lòng không còn nghi ngá» há» là thủ hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng nữa, liá»n chắp tay giÆ¡ lên nói:
– Äến đâu phải theo phong tục đó, xin các vị trói tôi lại.
Äại hán cởi má»™t quàng màu trắng ở sau lÆ°ng ra trói tay Äá»— Thiên Ngạc lại rồi cÆ°á»i nói:
– Bây giỠthì chúng ta vào được rồi.
Những ngÆ°á»i nhảy ra vây Äá»— Thiên Ngạc lập tức phân tán ra má»i ngã lẩn vào trong bóng tối.
Äá»— Thiên Ngạc giÆ¡ hai tay bị trói lên, Ä‘i theo sau đại hán áo sắc tro hết má»™t lối Ä‘i nhá» hoang vu thì tá»›i trÆ°á»›c căn nhà tranh, đại hán dừng bÆ°á»›c vá»— tay ba cái.
Má»™t tiếng kẹt, cánh cá»­a mở toang. Má»™t đại hán cao lá»›n mặt Ä‘á» tía, mây rậm chạy ra, chính là Thần Hành Bách Công Bảo.. Äá»— Thiên Ngạc giật mình nghÄ© thầm:
“Thằng cha này ká» cận luôn bên mình Âu DÆ°Æ¡ng Thống, nếu hắn định ám toán thật dá»… nhÆ° trở bàn tayâ€.
Bách Công Bảo giÆ°Æ¡ng cặp mắt tròn xoe nhìn Äá»— Thiên Ngạc, lạnh lùng bảo đại hán:
– Gã này thuá»™c Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en của Cổn Long VÆ°Æ¡ng. ÄÆ°a hắn ra ngoài kia giết Ä‘i cho ta.
Äại hán nói:
– Y đã tuân theo lệ luật bổn bang, chịu trói tay để xin vào ra mắt Bang chúa.
Bách Công Bảo xua tay, ngắt lá»i:
– Thế thì ngươi móc hai mắt hắn ra đã.
Äại hán rùng mình, ấp úng:
– Cái này, cái này...
Bách Công Bảo lại nói:
– Không cái này, cái no..... gì cả. Nếu Bang chúa há»i tá»™i ngÆ°Æ¡i, ta sẽ chịu thay cho là xong.
Äá»— Thiên Ngạc vừa vận Ä‘á»™ng ná»™i lá»±c phòng bị vừa lạnh lùng há»i:
– Bách Công Bảo! NgÆ°Æ¡i sợ ta vào tá»›i trÆ°á»›c mặt Âu DÆ°Æ¡ng Thống Bang chúa sẽ lật tẩy âm mÆ°u của ngÆ°á»i đã phản bá»™i Cùng Gia Bang rồi chăng?
Mấy câu này khiến đại hán vô cùng kinh hãi, quay lại há»i Äá»— Thiên Ngạc:
– Các hạ bảo sao?
Äá»— Thiên Ngạc cả cÆ°á»i dõng dạc đáp:
– Bách Công Bảo sợ tai hạ đến trước mặt Bang chúa quý bang tiết lộ âm mưu của y nên định giết tại hạ để bịt miệng.
Äá»— vừa nói, vừa nhìn Bách Công Bảo chằm chặp, sợ y đánh bất thình lình.
Dè đâu sá»± tình lại khoe hẳn vá»›i ý nghÄ© của Äá»— Thiên Ngạc. Bách Công Bảo chẳng những không cáu giận Ä‘á»™ng thủ, nét mặt trở lại ôn hòa cÆ°á»i nói:
– Gã này Ä‘iên rồi. Ta từng nghe những ngÆ°á»i dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘á»u phải uống thuốc kịch Ä‘á»™c, nếu không dùng thuốc giải đúng kỳ hạn thì ngÅ© tạng sẽ nát ra mà chết. Vì thế mà bao nhiêu ngÆ°á»i bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng thu dụng dÆ°á»›i cá», chung thân không dám phản bá»™i. Nay xem ra lá»i đồn đó quả đã không sai.
Äại hán áo sắc tro nghe hai ngÆ°á»i nói vá»›i nhau ăn miếng trả miếng không ai kém ai. Gã không biết làm thế nào, trầm ngâm má»™t lúc rồi nói:
– Bách huynh từng theo hầu Bang chúa lâu năm. Dù Cổn Long VÆ°Æ¡ng có muốn thi hành thủ Ä‘oạn ly gián cÅ©ng chẳng ăn thua. Huống chi Bang chúa ta tài trí hÆ¡n ngÆ°á»i, phán Ä‘oán không sai chút nào. NgÆ°á»i này đã đến đây xin vào yết kiến, hoặc giả có Ä‘iá»u khẩn yếu, tưởng Bách huynh cứ vào bẩm Bang chúa cho má»™t tiếng, cÅ©ng không có Ä‘iá»u gì đáng ngại.
hết: Hồi 56, xem tiếp: Hồi 57
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 29-06-2008 at 10:42 AM.
  #54  
Old 26-06-2008, 08:12 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 57

Má»™t Tay Hào Kiệt Mình Äầy Những Mật

Bách Công Bảo nói:
– Äã vậy ngÆ°Æ¡i cứ để hắn đấy cho ta.
Äại hán cầm cây Tá»­ Kim Phi Long nhuyá»…n tiên Ä‘Æ°a cho Bách Công Bảo rồi nói:
– Tôi giao luôn cả cây nhuyễn tiên này cho Bách huynh.
Bách Công Bảo đón lấy cây nhuyễn tiên rồi y trở gót đi ngay.
Äá»— Thiên Ngạc quan sát tình hình, biết nói gì nữa cÅ©ng vô ích, liá»n đứng sững vận Ä‘á»™ng kình lá»±c để chuẩn bị đối phó.
Bách Công Bảo chá» cho gã đại hán mặc áo tro đó Ä‘i xa rồi, má»›i cÆ°á»i lạt nói:
– Dây chão trói ngươi đó bằng những sợi gân bò bện lại với tóc. Ngươi có vận động khí lực định cựa cho đứt tung cũng vô ích, chỉ tổ nát da thịt mà thôi.
Äá»— Thiên Ngạc nghiêm nghị nói:
– Dù tại hạ không cựa đứt được dây trói, các hạ vị tất đã làm gì nổi?
Bách Công Bảo nói:
– Ta nghe miệng lưỡi ngươi ra vẻ anh hùng lắm. Nhưng ta không tin đâu.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Các hạ đã có biệt hiệu là Thần Hành chắc chả lo gì tại hạ trốn thoát. Còn các hạ muốn đánh tôi bị thÆ°Æ¡ng thì hãy thá»­ Ä‘i coi. Có Ä‘iá»u trÆ°á»›c khi Ä‘á»™ng thủ, tại hạ xin há»i đôi Ä‘iá»u.
Bách Công Bảo giục:
– Äiá»u gì ngÆ°Æ¡i nói Ä‘i?
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Âu DÆ°Æ¡ng Bang chúa lừng danh thiên hạ võ công tuyệt thế. Có lý đâu tai mắt ngÆ°á»i lại không linh mẫn. Tiếng cÆ°á»i nói của chúng ta lúc canh khuya có thể vá»ng ra ngoài mấy dặm, sao ngÆ°á»i lại không nghe thấy?
Bách Công Bảo cÆ°á»i nói:
– NgÆ°Æ¡i tưởng đến đây sẽ được vừa lòng Æ°? Äáng tiếc là ngÆ°Æ¡i đến chậm mất má»™t chút.
Äá»— Thiên Ngạc giật mình há»i:
– Sao Âu Dương Bang chúa...
Bách Công Bảo lạnh lùng đáp:
– NgÆ°á»i ngủ say rồi.
Äá»— Thiên Ngạc Ä‘á»™t nhiên ngá»­a mặt lên trá»i than rằng:
– NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng khen Tiêu Dao Tú Tài ÄÆ°á»ng Toàn tài hoa tuyệt thế, xét kỹ ra chỉ hÆ° danh mà thôi.
Bách Công Bảo há»i:
– Sao ngươi biết?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:.
– Tiêu Dao Tú Tài ÄÆ°á»ng Toàn nếu quả có tài nhÆ° lá»i đồn thì đã sá»›m biết cái âm mÆ°u gian ác của ngÆ°Æ¡i rồi.
Bách Công Bảo cÆ°á»i lạt nói:
– Äáng tiếc là ngÆ°Æ¡i vÄ©nh viá»…n không còn cÆ¡ há»™i nào há»™i kiến vá»›i ÄÆ°á»ng Toàn nữa.
Nói xong gã vung tay lên cây Tá»­ Kim Phi Long nhuyá»…n tiên đánh véo má»™t tiếng nhằm quệt ngang Äá»— Thiên Ngạc.
Äá»— Thiên Ngạc vá»™i Ä‘á» khí nhảy tung mình lên cao ba bốn thÆ°á»›c tránh khá»i ngá»n roi rồi mượn đà phóng chân đá lại.
Bách Công Bảo không ngỠđối phương hai tay bị trói vẫn còn phóng cước phản kích được. Gã phải nhảy lùi lại mấy thước.
NgỠđâu Äá»— Thiên Ngạc lÆ¡ lá»­ng trên không phóng cÆ°á»›c đánh úp là má»™t tuyệt kỹ mà y trÆ°á»›c nay vẫn giấu kín, trừ phi lúc nguy đến tính mạng má»›i phải Ä‘em sá»­ dụng. CÆ°á»›c thứ nhất vừa đá ra cÆ°á»›c thứ hai liên tiếp phóng tá»›i.. Bách Công Bảo lại phải lùi thêm hai bÆ°á»›c má»›i tránh được ngá»n cÆ°á»›c.
Äá»— Thiên Ngạc đá song cÆ°á»›c theo thế liên hoàn, chá»›p mắt đã phóng luôn ra sáu cÆ°á»›c, bức bách Bách Công Bảo chân tay phải luôn Ä‘á» phòng đối phó lại. Äá»— Thiên Ngạc phóng ra sáu cÆ°á»›c rồi từ trên không hạ mình xuống.
Bách Công Bảo bá» khí giá»›i phóng chÆ°á»ng cùng chỉ ra phản kích, chiêu nào cÅ©ng nhằm vào yếu huyệt Äá»— Thiên Ngạc. Gã lạnh lùng nói:
– Nếu ta dùng khí giới thắng ngươi, e rằng ngươi không phục.
Äá»— Thiên Ngạc vừa tránh thế công của đối phÆ°Æ¡ng vừa để ý tìm cÆ¡ há»™i trả đòn. Y biết rõ rằng trÆ°á»›c tình cảnh này phải đánh má»™t đòn sao cho trúng ngay, nếu kéo dài tất là bất lợi cho mình. Song võ công đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng kém gì mình.
Chân tay gã mau lẹ, chÆ°á»ng, chỉ linh hoạt, hai tay lại không bị trói nhÆ° mình. Trong má»™t thá»i gian ngắn khó lòng phân thắng bại được, huống chi hai tay mình bị trói.
Nếu không nghĩ kế mạo hiểm để thủ thắng, tất sẽ bị thương vào tay đối phương.
NghÄ© nhÆ° vậy, Äá»— Thiên Ngạc cố ý lá»™ vẻ thất bại đến nÆ¡i. Y làm nhÆ° đánh lâu kiệt sức, cá»­ Ä‘á»™ng chậm lại rất nhiá»u.
Bách Công Báo cÆ°á»i lạt há»i:
– Ngươi có muốn ta cởi trói cho không?
Gã vừa há»i vừa ra chiêu Trá»±c Äảo Hoàng Long đánh đến trÆ°á»›c mặt. Äá»— Thiên Ngạc né tránh sang bên, Bách Công Bảo đã Ä‘uổi tá»›i tay trái đánh xéo ra nhằm phóng vào bả vai Äá»— Thiên Ngạc.
Thế chưởng của Bách Công Bảo vừa sắp chạm tá»›i vai Äá»— Thiên Ngạc. Äá»— đã ngã lăn xuống đất, tá»±a hồ nhÆ° không chống đỡ nổi được nữa, chỉ bị má»™t chút áp lá»±c là lập tức ngã ngay.
Bách Công Bảo ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t chút rồi giÆ¡ tay ra Ä‘iểm huyệt Kiên Tỉnh trên vai Äá»— Thiên Ngạc.
Bá»—ng thấy Äá»— Thiên Ngạc cÆ°á»i lạt má»™t tiếng, Ä‘á»™t nhiên nhảy vùng dậy chân phải phóng ra nhanh nhÆ° chá»›p đá vào huyệt Khúc Trì bên tay phải Bách Công Bảo.
Bách Công Bảo vội đỠkhí nhảy lùi lại phía sau năm bước.
Dè đâu Äá»— Thiên Ngạc phóng cÆ°á»›c ra đã mượn thế nhảy lại nhÆ° bóng theo hình Ä‘uổi. tá»›i. Äồng thá»i hai chân thay đồi nhau phóng cÆ°á»›c nhanh nhÆ° gió.
Bách Công Bảo bị thế cÆ°á»›c liên hoàn của đối phÆ°Æ¡ng, bắt buá»™c phải liên tiếp lùi lại. Trong lúc thất thần gã bị Äá»— Thiên Ngạc đá trúng huyệt Kiên TÄ©nh bên trái ngã lăn xuống đất ngá»­a mặt lên trá»i.
Äá»— Thiên Ngạc cÆ°á»i lạt má»™t tiếng chạy đến bên Bách Công Bảo há»i móc:
– Sao thế? Ta chỉ bồi thêm một cước nữa là lập tức phủ tạng ngươi phải tan nát.
Bách Công Bảo cÆ°á»i gượng nói:
– Ta bị ngươi hạ chẳng qua là do một sự rủi ro.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Bây giỠta muốn giết ngươi là được ngaỵ..
Bách Công Bảo nói:
– Xung quanh đây đã bố trí rất nhiá»u tay cao thủ Cùng Gia Bang. NgÆ°Æ¡i giết ta rồi cÅ©ng không thoát được đâu.
Äá»— Thiên Ngạc thốt nhiên thở dài dịu giá»ng há»i:
– Tại hạ có Ä‘iá»u chÆ°a hiểu, muốn được thỉnh giáo các hạ.
Bách Công Bảo há»i:
– Äiá»u gì xin các hạ cứ nói!
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Âu Dương Bang chúa đối với các hạ rất tử tế mà sao các hạ phản bội Bang chúa?
Bách Công Bảo lạnh lùng đáp:
– Má»—i ngÆ°á»i xem má»™t sá»± việc Ä‘á»u theo má»™t khía cạnh khác nhau có chi rằng lạ?
Äá»— Thiên Ngạc nghe miệng lưỡi Bách Công Bảo tuyệt không thấy chá»— nào lúng túng, bất giác sinh lòng nghi hoặc liá»n há»i:
– Phải chăng các hạ đã bị Cổn Long Vương cho uống thuốc?
Bách Công Bảo đột nhiên lộ vẻ rất đau khổ, nhíu cặp lông mày nói:
– Các hạ đừng há»i lôi thôi nữa. Má»—i ngÆ°á»i có má»™t cảnh ngá»™ khác nhau. Sở dÄ© tôi phản bá»™i Âu DÆ°Æ¡ng Bang chúa cÅ©ng chỉ là việc vạn bất đắc dÄ©.
Äá»— Thiên Ngạc trầm ngâm má»™t lát rồi nói:
– Thôi được. Bây giỠcác hạ dẫn tôi vào thăm Âu Dương Bang chúa. Tôi xin lập tức khai phóng huyệt đạo cho các hạ.
Bách Công Bảo nói:
– Thôi đừng xin ra mắt nữa, có vào cũng vô ích mà thôi...
Äá»— Thiên Ngạc há»i:
– Các hạ sát hại Bang chúa rồi ư?
Bách Công Bảo đột nhiên nhắm mắt lại đáp:
– Từ giá» trở Ä‘i, tại hạ không trả lá»i các hạ nữa đâu.
Äá»— Thiên Ngạc trầm ngâm má»™t lát rồi nói:
– Tòa nhà tranh này rộng được là bao, các hạ không chịu dẫn tôi đi, tôi cũng tìm ra được.
Nói xong đá hất Bách Công Bảo vào xó tối bên trong cửa rồi nói tiếp:
– Các hạ đã không muốn nói thì để tôi điểm vào á huyệt.
Äá»— Thiên Ngạc Ä‘Æ°a bàn chân ra khẽ Ä‘iểm vào á huyệt Bách Công Bảo rồi Ä‘i vào nhà trong. Tòa nhà tranh này có bốn viện. Äá»— Thiên Ngạc lắng tai nghe mà chẳng thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì. Các cá»­a ngõ Ä‘á»u khép há». Äá»— Thiên Ngạc nhòm qua không thấy gì, liá»n Ä‘i thắng tá»›i cá»­a phòng phía Bắc. Y Ä‘Æ°a bả vai khẽ đẩy cá»­a phòng để nhìn vào.
NhỠánh sao lá» má», Äá»— Thiên Ngạc nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i nằm duá»—i chân trên giÆ°á»ng gá»—, quay mặt vào phía trong. Äá»— Thiên Ngạc đằng hắng cất tiếng há»i:
– Có phải Âu Dương Bang chúa trong phòng đấy không?
Y há»i luôn mấy câu vẫn không thấy tiếng trả lá»i.
Ngá»n gió thoảng qua Ä‘Æ°a mùi thÆ¡m vào nhà. Äá»— Thiên Ngạc do dá»± má»™t lúc, rá»—i bÆ°á»›c qua cá»­a Ä‘i vào phòng. Y cất tiếng hÆ¡i cao hÆ¡n há»i:
– Âu Dương Bang chúa! Xin Bang chúa thứ tội cho tại hạ dám tự tiện vào phòng.
NgÆ°á»i nằm trên giÆ°á»ng tá»±a hồ ngủ say chÆ°a tỉnh vẫn không đáp lại.
Äá»— Thiên Ngạc có cảm giác là gặp việc không may, lẩm bẩm:
“Bất luận ngÆ°á»i này có phải Âu DÆ°Æ¡ng Bang chúa hay không, nhÆ°ng cÅ©ng là má»™t nhân vật Cùng Gia Bang, đó là má»™t Ä‘iá»u chắc chắn. Má»™t ngÆ°á»i bản tính cao cÆ°á»ng, tuy Ä‘ang ngủ say, tai mắt quyết không đến ná»—i mất hết linh cÆ¡. Äá»— vừa nghÄ© vừa tiến lại gần giÆ°á»ng thấy ngÆ°á»i này nằm nghiêng, phần ná»­a mặt đặt trên trốc gối, không có cách nào coi xem có phải Âu DÆ°Æ¡ng Bang chúa khôngâ€.
Äá»— Thiên Ngạc Ä‘Æ°a hai tay bị trói, khẽ lật ngÆ°á»i đó lại Y chú ý nhìn thấy quả nhiên là Âu DÆ°Æ¡ng Bang chúa thì không khá»i giật mình. Song toàn thân Âu DÆ°Æ¡ng Thống không xét thấy má»™t thÆ°Æ¡ng tích nào, hai mắt nhắm nghiá»n, hÆ¡i thở thoi thóp.
Äá»— Thiên Ngạc thò tay để lên ngá»±c Âu DÆ°Æ¡ng Thống thì thấy trái tim đập rất yếu á»›t. Hai tay y bị trói, không có cách nào để tra xem Âu DÆ°Æ¡ng Thống bị ngÆ°á»i Ä‘iểm huyệt hay bị thuốc mê.
Äá»— Thiên Ngạc còn Ä‘ang khó nghÄ©, bá»—ng nghe có tiếng vạt áo gió thổi lạch phạch, y quay đầu nhìn lại thấy hai gã mặc áo sắc tro đứng ngay trÆ°á»›c cá»­a.
Má»™t gã lên giá»ng khàn khàn há»i:
– Ai?
Rồi tiếng bật lá»­a lóe lên. Äá»— Thiên Ngạc khẽ ho má»™t tiếng nói.
– Hai vị đến đây vừa gặp lúc. Qúy Bang chúa vừa bị nội gian ám toán đang mê man bất tỉnh.
Hai gã vừa nghe Âu DÆ°Æ¡ng Thống bị ám toán Ä‘á»u choáng óc lên nhÆ° búa bổ. Viên đá lá»­a cầm trong tay Ä‘á»™t nhiên rÆ¡i xuống đất, ánh lá»­a vừa lóe lên lại tắt ngay.
Äá»— Thiên Ngạc thở dài nói:
– Hai vị bất tất phải lo sợ, Qúy Bang chúa tuy bị ám toán, nhÆ°ng may mà chÆ°a tắt hÆ¡i, khắp ngÆ°á»i lại không thÆ°Æ¡ng tích. Nếu không phải bị thuốc mê thì bị Ä‘iểm huyệt.
Bá»—ng nghe gã bên phải há»i:
– Qúy tính các hạ là gì? Äang đêm khuya sao lại chạy vào phòng nghỉ của tệ Bang chúa?
Äá»— thiên Ngạc nói:
– Hai vị đã nhìn nhận tay tôi bị trói chưa?
Gã bên tả đáp:
– Nếu không thấy các hạ bị trói thì bá»n tôi đã Ä‘á»™ng thủ rồi.
Äá»— Thiên Ngạc tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Xin hai vị vào đây coi. Qúy Bang chúa còn có cơ cứu được Gã bên tả nói:
– Xin các hạ hãy ra ngoài đã.
Äá»— Thiên Ngạc thản nhiên, Ä‘Æ°á»ng hoàng bÆ°á»›c ra. Hai gã đứng tránh sang bên để nhÆ°á»ng lối Ä‘i. Äá»— Thiên Ngạc giÆ¡ hai tay lên bÆ°á»›c qua cá»­a. Lúc y Ä‘ang bÆ°á»›c chợt thấy tình hình khác lạ vá»™i thu chân vá». Hai gã đồng thá»i Ä‘Æ°a tay chụp xuống Äá»— Thiên Ngạc.
Äá»— Thiên Ngạc cảm giác tuy lẹ, song hai gã áo sắc tro này võ công không phải hạng tầm thÆ°á»ng, Ä‘á»™ng thủ đã nhanh lại ra đòn rất trúng. Bá»—ng nghe “Xoạc†má»™t tiếng, cả hai tay áo Äá»— Thiên Ngạc Ä‘á»u bị đứt. Hai gã liên thủ Ä‘á»™t ngá»™t đánh ra mà chÆ°a nắm được đối phÆ°Æ¡ng rất lấy làm lạ, Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau rồi nhảy vào phòng.
Äá»— Thiên Ngạc biết trÆ°á»›c hoàn cảnh này, không thể lấy lá»i lẽ để giải thích được.
Cùng Gia Bang đã nhiá»u ngÆ°á»i lại nể Bách Công Bảo là thị vệ ká» cận Bang chúa. Mình có nói thế nào há» cÅ©ng không thể ngá» vá»±c Bách Công Bảo được. Bây giá» chỉ còn cách uy hiếp há» rồi sau má»›i Ä‘i tá»›i cuá»™c thảo luận thì hÆ¡n.
NhÆ°ng trÆ°á»›c tình thế này chỉ có Âu DÆ°Æ¡ng Thống là bảo được há», còn ngoài ra không có kế nào khác.
Äá»— Thiên Ngạc đã tính kế trÆ°á»›c, lập tức quay phắt trở lại nhảy tá»›i giÆ°á»ng Âu DÆ°Æ¡ng Thống. Hai gã Ä‘uổi đến bên Äá»— Thiên Ngạc thì y đã giÆ¡ cao hai tay lên nhắm huyệt huyá»n cÆ¡ trÆ°á»›c ngá»±c Âu DÆ°Æ¡ng Thống toan chụp xuống. Y lạnh lùng nói:
– Nếu các vị không muốn Âu Dương Bang chúa bị thương vì tay tôi thì mau tránh ra.
Hai gã bị Äá»— Thiên Ngạc lá»›n tiếng hăm dá»a phải lùi lại ba bÆ°á»›c, ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn Äá»— Thiên Ngạc. Äá»— lại cất tiếng nói:
– Các vị có đao cho tại hạ mượn một chút.
Gã bên trái nói:
– Chắc các hạ muốn mượn đao để cắt dây trói chăng?
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Äúng thế!
Gã bên phải lạnh lùng đáp:
– Thứ dây trói tay các hạ bằng tóc pha vá»›i gân bò do ngÆ°á»i Cùng Gia Bang đặc biệt chế ra, không có loại binh khí thông thÆ°á»ng nào chặt đứt được, dù có Ä‘ao cÅ©ng vô ích.
Äá»— Thiên Ngạc trầm ngâm má»™t lát rồi há»i:
– Chẳng lẽ quý bang trói ngÆ°á»i rồi vÄ©nh viá»…n để đó không cởi ra được hay sao?
Hai gã nhìn nhau lẳng lặng không đáp.
Äá»— Thiên Ngạc biết rằng nếu không lấy tính mạng Âu DÆ°Æ¡ng Thống để bức bách há» thì há» quyết không cởi trói cho mình. Y liá»n giÆ¡ chân phải lên nhằm đúng huyệt thái dÆ°Æ¡ng Âu DÆ°Æ¡ng Thống, nói:
– Nếu các ngÆ°á»i cậy đông ngÆ°á»i thì dù tại hạ võ công có giá»i đến đâu cÅ©ng không thỠđịch lại, huống chi hai tay lại bị trói...
Ngừng má»™t lát, Äá»— lại nói tiếp:
– NhÆ°ng tại hạ quyết không chịu uổng mạng. Äến bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng cùng thì tại hạ phải lấy mạng Bang chúa đây để Ä‘á»n bồi.
Hai gã mặc áo sắc tro trong lòng kinh hãi vô cùng, song ngoài mặt vẫn ra vẻ trấn tĩnh, đồng thanh nói:
– Các hạ mà động chạm đến Bang chúa chúng tôi tất sẽ bị thảm hình.
Äá»— Thiên Ngạc cÆ°á»i nói:
– Tại hạ mà được đổi mạng với một vị anh hùng lừng danh khắp thiên hạ là Âu Dương Bang chúa thì còn vinh dự nào bằng.
Hai gã ngơ ngác nhìn nhau thì thầm bàn tán một lúc rồi gã bên tả nói:
– Các hạ muốn cho tôi cởi trói cÅ©ng không khó gì. Song các hạ chịu giữ đúng nhÆ° lá»i hứa không?
Äá»— Thiên Ngạc nghiêm nghị nói:
– Tại hạ chỉ thỉnh cầu có hai việc. Nếu các vị ưng thuận thì tại hạ quyết không động chạm đến tính mệnh Âu Dương Bang chúa.
Hai gã nói:
– Hai Ä‘iá»u gì xin các hạ cho nghe.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Äiá»u thứ nhất là cởi trói cho tại hạ, thứ hai là cho tại hạ vào yết kiến văn thừa ÄÆ°á»ng Toàn. Tôi chi cần ra mắt ÄÆ°á»ng quân sÆ°, nói xong mấy câu rồi các vị muốn chém, muốn mổ thế nào, tại hạ quyết không trả Ä‘Å©a.
Gã bên tả nói:
– Chúng tôi tin thế nào được các hạ.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Äại trượng phu đã nói thế nào là đúng nhÆ° vậy. Chẳng lẽ các vị muốn tôi phải tuyên thệ nữa chăng?
Bá»—ng thấy ngoài cá»­a có tiếng cÆ°á»i lạt vá»ng vào nói:
– Äến mạng ngÆ°Æ¡i còn chả ra gì, há sợ ngÆ°Æ¡i phản bá»™i lá»i thá»?
Äá»— Thiên Ngạc nghe tiếng rất quen tai, nhÆ°ng chÆ°a nhá»› ra ai. Y định thần trông ra thấy má»™t đại hán thân thể cao lá»›n Ä‘ang Ä‘i vào, chính là Bách Công Bảo.
Phía sau má»™t gã đại hán đầu to bụng lá»›n chính là Chu Äại Chí.
Chắc là Chu Äại Chí Ä‘i đâu vá» nhìn thấy Bách Công Bảo nằm lăn dÆ°á»›i đất đã giải khai huyệt đạo cho gã.
Äá»— Thiên Ngạc cả kinh lầm bẩm:
“Những Ä‘iá»u bí mật của gã này đã bị ta khám phá ra. Thế nào gã cÅ©ng tìm cách giết được ta má»›i ngheâ€.
Äá»— Thiên Ngạc còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, Bách Công Bảo đã tá»›i nÆ¡i.
Ta nên nhá»› rằng Thần Hành Bách Công Bảo cùng Thiết Vệ Chu Äại Chí là hai gã thị vệ rất được Âu DÆ°Æ¡ng Thống tín nhiệm. Hằng ngày hai gã tùy tùng ká» cận Bang chúa. Các phân đà lá»›n Cùng Gia Bang chỉ trông thấy hai gã này là biết Bang chúa sắp đến. Vì thế mà hai gã được đồng Ä‘á»™i rất kính trá»ng. Hai gã đại hán mặc áo sắc tro đến trÆ°á»›c thấy Bách, Chu tiến vào lập tức đứng tránh ra để nhÆ°á»ng lối.
Bách Công Bảo trá» Äá»— Thiên Ngạc nói vá»›i Chu Äại Chí:
– Chính thằng lõi này đây!
Thiết vệ Chu Äại Chí phưỡn cái bụng to tổ bố, lá»›n tiếng há»i Äá»— Thiên Ngạc:
– Ngươi lại đây đấu với lão Chu vài trăm hiệp.
Äá»— Thiên Ngạc cÆ°á»i ha hả đáp:
– Tôi vừa nói vá»›i hai vị này thỉnh cầu hai Ä‘iá»u. Hai vị còn Ä‘ang nghÄ© ngợi, nhÆ°ng tại hạ chắc rằng há» không định Ä‘oạt được.
Chu Äại Chí cả giận quát:
– Nếu ngươi không tự động ra đây thì lão Chu cũng kéo cổ ra?
Äá»— Thiên Ngạc nghe Chu Äại Chí nói, biết rằng gã này không có cÆ¡ mÆ°u, nói sao làm vậy. Ta phải cảnh tỉnh hắn để hắn không dám Ä‘á»™ng thủ má»›i được.
NghÄ© vậy Äá»— nói:
– Äáng tiếc rằng tính mạng quý Bang chúa hiện ở trong tay tại hạ. Nếu các hạ Ä‘á»™ng thủ thì tại hạ phải gia hại quý Bang chúa trÆ°á»›c.
Quả nhiên Thiết Vệ Chu Äại Chí không dám tiến lại gần nữa. Gã theo Âu DÆ°Æ¡ng Thống đã lâu ngày, má»™t dạ trung thành vá»›i Bang chúa. Gã trầm ngâm má»™t lát rồi dịu giá»ng:
– Vậy bây giá» các hạ muốn Ä‘iá»u chi?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Trước hết là cởi trói cho tại hạ và trả lại khí giới.
Chu Äại Chí rất quan tâm đến sá»± an nguy của Âu DÆ°Æ¡ng Thống, thuận tay quay lại rút cây tá»­ kim phi long nhuyá»…n tiên ở trong tay Bách Công Bảo rồi nói:
– Lá»i nói của má»™t đại trượng phu xem nặng bằng non. Äây tại hạ trả lại khí giá»›i cho các hạ. Không những tại hạ cởi trói cho các hạ mà còn thân hành Ä‘Æ°a các hạ ra khá»i nÆ¡i đây, miá»…n là các hạ hứa cho má»™t lá»i là không gia hại đến Bang chúa chúng tôi.
Äá»— Thiên Ngạc cÆ°á»i nói:
– Tại hạ còn má»™t thỉnh cầu nữa. Phiá»n đại giá dẫn tại hạ vào yết kiến quan văn thừa quý Bang là ÄÆ°á»ng Toàn.
Chu Äại Chí trầm ngâm má»™t lát rồi nói:
– Äược lắm! Chúng ta chỉ nói má»™t lá»i quyết không thay đổi.
Nói xong gã tiến lại cởi trói cho Äá»— Thiên Ngạc, Ä‘Æ°a trả cây Tá»­ kim phi long liá»n, rồi lùi lại năm bÆ°á»›c nói:
– Bây giỠcác hạ có thể đi với tôi.
Äá»— Thiên Ngạc chăm chú nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Thống buồn bã thở dài nói:
– Bang chúa Æ¡i! Má»™t Ä‘á»i Bang chúa nổi tiếng anh hùng, không ngá» bị kẻ thuá»™c hạ ám toán.
Äá»— Thiên Ngạc nói câu này bằng má»™t giá»ng tha thiết, tuyệt không ý giả trá.
Chu Äại Chí cùng hai gã mặc áo sắc tro, nghe rõ, Ä‘á»u giật mình băn khoăn há»i:
– Các hạ nói gì vậy?
Äá»— Thiên Ngạc giắt cây roi vào lÆ°ng xong, nghiêm trang đáp:
– Tại hạ có nói cho các vị nghe, các vị cũng không phân biệt được chân, giả.
Äoạn Äá»— Thiên Ngạc cúi xuống cầm hai tay Âu DÆ°Æ¡ng Thống lên rồi nói tiếp:
– Cảm phiá»n các vị dẫn tôi vào ra mắt văn thừa ÄÆ°á»ng Toàn!
Chu Äại Chí nói:
– Các hạ buông Bang chúa chúng tôi ra, rồi tại hạ dẫn các hạ đi cũng được chứ sao.
Bá»—ng nghe thấy tiếng cÆ°á»i huyên náo, phía ngoài căn nhà tranh đã bố trí vô số ngÆ°á»i Cùng Gia Bang.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Không ngá» tại hạ ngá» vá»±c Chu huynh, thật ra quý bang nhiá»u ngÆ°á»i rất phức tạp. Tại hạ e rằng buông Âu DÆ°Æ¡ng Bang chúa ra, lập tức bị bao vây bốn mặt. Tại hạ sống chẳng có chi đáng kể, song quý Bang chúa mà bị tổn thÆ°Æ¡ng là má»™t việc trá»ng đại vô cùng, vậy mong Chu huynh lượng xét cho.
Bách Công Bảo lạnh lùng nói:
– Con ngÆ°á»i đã nói mà thất tín thì còn mặt mÅ©i nào góp mặt vá»›i thế gian.
Gã vừa nói vừa xông lại phóng chưởng đánh Äá»— Thiên Ngạc.
Äá»— Thiên Ngạc phóng chân đá ra khiến Bách Công Bảo phải lùi lại rồi lá»›n tiếng quát:
– Ä‚n cây táo rào cây thầu đâu, bán chúa để cầu vinh. Trong bá»n ta đây chÆ°a biết ai không còn mặt mÅ©i nào góp mặt vá»›i thế gian?
Bách Công Bảo đã biết đòn liên cÆ°á»›c của Äá»— cá»±c kỳ lợi hại huống chi Äá»— lại giữ Âu DÆ°Æ¡ng Thống làm con tin, nếu nhÆ° mình miá»…n cưỡng ra tay, tất bị Chu Äại Chí cản trở, đành thu chưởng vá».
Äá»— Thiên Ngạc nổi lên má»™t tràng cÆ°á»i giòn giã, há»i:
– Bách Công Bảo! các hạ có dám cùng tại hạ vào yết kiến văn thừa ÄÆ°á»ng Toàn không?
Chu Äại Chí sinh nghi, nhÆ°ng chẳng hiểu ra sao, quay lại há»i Bách Công Bảo:
– Bách huynh! Có câu chuyện gì vậy?
Bách Công Bảo đáp:
– Gã nói toàn chuyện điên rồ, ai mà biết được?
Chu Äại Chí nói:
– Quả vậy! Há»… là ngÆ°á»i dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng, ai cÅ©ng phải uống thuốc mê. Vị này dã là thủ hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng, dÄ© nhiên không ra ngoài lệ đó.
Äá»— Thiên Ngạc vẫn lo Chu Äại Chí bị Bách Công Bảo lừa bịp. Nếu mình ra tay rất là bất lợi. Mình đã không thể sát hại Âu DÆ°Æ¡ng Thống mà lại còn bị ngÆ°á»i Cùng Gia Bang bao vây. Äối phÆ°Æ¡ng đã nhiá»u ngÆ°á»i lại lắm tay phức tạp, má»™t mình chống đối chắc không nổi. Thân mình chết là việc nhá» nhÆ°ng trận “Thập Lý Huyết Hà†kia rồi đây, không biết bao nhiêu tay cao thủ võ lâm phải vùi xác tại đó thì sao?
NghÄ© tá»›i đây Äá»— Thiên Ngạc không khá»i nóng lòng, ôm Âu DÆ°Æ¡ng Thống lên, lá»›n tiếng nói:
– Qúy Bang chúa đã bị nội gian ám toán, ngất đi từ lâu nếu không đưa mau đến ra mắt văn thừa, tại hạ e rằng không kịp mất.
Bách Công Bảo há»i:
– Ai là nội gian? Ngươi thử nói xem.
Äá»— Thiên Ngạc quát lên:
– Äứng lại ngay! NgÆ°á»i trong nhà này bất luận ai Ä‘i cÅ©ng được chỉ trừ má»™t mình ngÆ°Æ¡i.
Chu Äại Chí phưỡn bụng xông lại quát há»i:
– Äây là đâu mà để ngÆ°Æ¡i phải lá»±a chá»n ngÆ°á»i Ä‘i theo?
Äá»— Thiên Ngạc phóng chân ra đá bắt buá»™c Bách Công Bảo phải lùi ra xa rồi trả lá»i Chu Äại Chí:
– Qúy Bang chúa mà để cho Bách Công Bảo đụng tay vào thì dù ngÆ°á»i lẽ ra không chết cÅ©ng phải chết.
Chu Äại Chí há»i:
– Ngươi nói vậy nghĩa là làm sao?
Gã vừa nói vừa Ä‘i sát lại gần Äá»— Thiên Ngạc.
Äá»— Thiên Ngạc xê ngÆ°á»i Ä‘i má»™t chút nói:
– Các hạ thử để tay sỠlên ngực quý Bang chúa xem còn thoi thóp thở hay tắt hơi rồi.
Äá»— vừa nói vừa nhìn chằm chặp vào Bách Công Bảo để giám sát cá»­ Ä‘á»™ng gã.
Chu Äại Chí để tay lên ngá»±c Âu DÆ°Æ¡ng Thống quả nhiên thấy trái tim còn đập khẽ. Gã chau mày há»i:
– Ngươi dùng thuốc gì để hạ độc Bang chúa chúng ta?
Äá»— Thiên Ngạc cÆ°á»i nói:
– Võ công quý Bang chúa cao thâm biết đến đâu mà kể, tai mắt lại vô cùng linh mẫn, dù tại hạ có lòng muốn hại ngÆ°á»i cÅ©ng không thể tá»›i gần được. Ngoại trừ cách ra tay ám sát, không còn cách nào khác nữa.
Chu Äại Chí nói:
– NgÆ°Æ¡i nói vậy đúng lắm, ta dẫn ngÆ°Æ¡i đến yết kiến ÄÆ°á»ng gia.
Äá»— Thiên Ngạc tay trái ôm Âu DÆ°Æ¡ng Thống, tay phải cầm cây Tá»­ Kim Phi Long nhuyá»…n tiên nói:
– Xin chư vị phải đỠphòng cẩn thận cho.
Äá»— Thiên Ngạc đảo mắt nhìn Bách Công Bảo rồi nói tiếp:
– Trong các vị đây có một kẻ ngấm ngầm làm nội ứng cho Cổn Long Vương để ám toán quý Bang chúa.
Chu Äại Chí há»i:
– Ai vậy?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Hiện giá» dù tại hạ có nói há» tên y ra, chắc chắn các vị cÅ©ng không tin. Tốt hÆ¡n hết là chá» lúc vào yết kiến văn thừa ÄÆ°á»ng Toàn sẽ nói cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Chu Äại Chí Ä‘Æ°a mắt nhìn hai gã mặc áo sắc tro rồi quay lại nói vá»›i Bách Công Bảo:
– Nếu y là quân gian tế của Cổn Long VÆ°Æ¡ng phái đến để ám sát, Bang chúa đã vào tay y, sao không hạ thủ ngay lại còn trùng trình. Chắc trong vụ này còn có Ä‘iá»u khuất khúc, chi bằng dẫn y vào yết kiến ÄÆ°á»ng gia.
Bách Công Bảo nói:
– Bang chúa sống chết thế nào, chúng ta còn chÆ°a hiểu rõ, mà gã này cứ mồm năm miệng mÆ°á»i đòi đến yết kiến ÄÆ°á»ng gia. Tôi e rằng gã còn có mÆ°u mô gì đây.
Chu Äại Chí vốn là ngÆ°á»i ruá»™t ngá»±a, không có mÆ°u cÆ¡ nghe ai nói làm sao cÅ©ng bảo nhau làm vậy. Gã nói:
– Äúng đó. Nếu không được Bách huynh Ä‘á» cao cảnh giác thì lão Chu bị mắc lừa y.
Äá»— Thiên Ngạc cÆ°á»i lạt nói:
– Qúy Bang chúa hãy còn thoi thóp thở, nếu các vị không tin thì cho ngÆ°á»i lại coi.
Bách Công Bảo khẽ bảo Chu Äại Chí:
– Äể tiểu đệ lại xem. Nếu Bang chúa còn hÆ¡i thở thì chúng ta dẫn y đến yết kiến ÄÆ°á»ng gia.
Nói xong rảo bước chạy lại.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Gã lại thì không được. Nếu gã đột nhiên ám toán, tại hạ không phòng bị kịp.
Äá»— Thiên Ngạc lại nhìn Bách Công Bảo nói tiếp:
– Ngươi liệu đừng có lòng đen tối.
Chu Äại Chí chau mày há»i:
– Sao y chỉ chuyên phản đối Bách huynh.
Bách Công Bảo nói:
– Bang chúa ở trong tay hắn. Tiểu đệ dù có giận đến sôi máu cũng không làm thế nào được.
Nguyên Chu Äại Chí cùng Bách Công Bảo hầu cận Bang chúa nhÆ° bóng vá»›i hình chÆ¡i vá»›i nhau rất thân thiết. Song Chu Äại Chí là ngÆ°á»i chất phác trung hậu, còn Bách Công Bảo lại âm mÆ°u xảo quyệt.
Äá»— Thiên Ngạc theo mấy ngÆ°á»i ra khá»i căn phòng, thấy ngoài sân đầy cả ngÆ°á»i Cùng Gia Bang. Ai nấy hầm hầm mặt giận, tay cầm binh khí chỉ toan Ä‘á»™ng thủ.
Äá»— Thiên Ngạc tuy đã trải qua nhiá»u phen gặp đại địch, lăn lá»™n giang hồ mà nay ở trong tình thế này, không khá»i nao núng.
Bá»—ng thấy Chu Äại Chí giÆ¡ hai tay lên, vá»— tay mấy cái rồi nói:
– Các vị không được Ä‘á»™ng thủ để tránh cho Bang chúa khá»i bị tổn thÆ°Æ¡ng.
Quần hào trong sân nghe lá»i Chu Äại Chí, quả nhiên giãn ra hạ khí giá»›i xuống. Chu Äại Chí rảo bÆ°á»›c Ä‘i khá»i tòa nhà tranh, thẳng vá» phía Bắc. Chừng hÆ¡n mÆ°á»i trượng thì đến má»™t cái trại nhá» lụp xụp lợp cá». Trong trại má»™t ngÆ°á»i mặc áo dài, tay cầm cây quạt ngồi trên ghế tre. Bên cạnh có hai gã mặc áo dài sắc tro đứng hầu.
NgÆ°á»i này Ä‘ang ngẩng mặt lên trá»i xem sao. Ông để hết tâm trí vào việc coi thiên văn nên mấy ngÆ°á»i đến gần mà vẫn chÆ°a biết.
Chu Äại Chí vái dài từ xa nói:
– Tại hạ xin tham kiến ÄÆ°á»ng gia.
NgÆ°á»i mặc áo dài từ từ quay đầu lại, Ä‘Æ°a mắt nhìn má»i ngÆ°á»i há»i:
– Có việc chi vậy?
Chu Äại Chí đáp:
– Vị này muốn yết kiến ÄÆ°á»ng gia.
Äá»— Thiên Ngạc tiến lên hai bÆ°á»›c tá»± giá»›i thiệu:
– Tại hạ là Äá»— Thiên Ngạc.
ÄÆ°á»ng Toàn Ä‘Æ°a mắt nhìn thấy Äá»— Thiên Ngạc Ä‘ang ôm Âu DÆ°Æ¡ng Thống liá»n nói:
– Tôi vẫn có lòng ngưỡng má»™ Äá»— đại hiệp.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Bang chúa quý Bang bị thương rất nặng. Trước hết xin tiên sinh xem thử coi thương thế quý Bang chúa thế nào?
ÄÆ°á»ng Toàn Ä‘á»™t nhiên nhìn chăm chăm vào Äá»— Thiên Ngạc má»™t hồi rồi vẫy tay bảo Chu Äại Chí:
– Các ngÆ°á»i hãy tạm lui ra.
Bách Công Bảo nói:
– NgÆ°á»i này Ä‘em tính mạng Bang chúa để ức hiếp chúng tôi phải theo y má»™t phép. Tiên sinh nên Ä‘á» phòng má»›i được.
ÄÆ°á»ng Toàn tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Ta biết rồi. Các ngÆ°á»i cứ việc Ä‘i Ä‘i!
Chu Äại Chí biết ÄÆ°á»ng Toàn tuy không hiểu võ công nhÆ°ng tài trí liệu việc nhÆ° thần. Gã khâm phục vô cùng, quay lại bảo vá»›i Bách Công Bảo:
– TrÆ°á»›c nay ÄÆ°á»ng gia đã nói gì cÅ©ng không sai. Chúng ta Ä‘i thôi.
Nói xong trở gót Ä‘i liá»n.
Chu Äại Chí Ä‘i rồi, má»i ngÆ°á»i cÅ©ng lui ra, chá»›p mắt đã biến vào trong bóng tối.
Trong nhà tranh lụp sụp giữa cánh đồng hoang vu chỉ còn lại Äá»— Thiên Ngạc, ÄÆ°á»ng Toàn và Âu DÆ°Æ¡ng Thống còn Ä‘ang mê man chÆ°a tỉnh.
Äá»— Thiên Ngạc ngẩng mặt trông trá»i cÆ°á»i nói:
– Gia cát tiên sinh thuở xÆ°a má»™t Ä‘á»i cẩn thận. Tiên sinh cÅ©ng nổi tiếng là Gia Cát nhÆ°ng hãy còn kém Gia Cát má»™t chút.
hết: Hồi 57, xem tiếp: Hồi 58
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 03-07-2008 at 06:16 PM.
  #55  
Old 26-06-2008, 08:15 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 58

Cuá»™c Do Thám Huyết Hà Äại Trận


ÄÆ°á»ng Toàn tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Tiếng lá»›n Quan Ngoại Tiên Thần của đại hiệp vang dá»™i khắp thiên hạ chẳng lẽ lại Ä‘i ám toán ngÆ°á»i ta Æ°?
Äá»— Thiên Ngạc giật mình há»i:
– Tiên sinh nhận xét tÆ° cách tại hạ là hạng ngÆ°á»i nào?
ÄÆ°á»ng Toàn chỉ cÆ°á»i lạt không đáp.
Äá»— Thiên Ngạc từ từ đặt Âu DÆ°Æ¡ng Thống xuống há»i:
– Qúy Bang chúa bị ngÆ°á»i ám toán, thÆ°Æ¡ng thế rất trầm trá»ng xin tiên sinh coi lại xem còn có cÆ¡ cứu vãn được không?
ÄÆ°á»ng Toàn cúi đầu nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Thống, cÆ°á»i nói:
– Không can chi! Bang chúa tại hạ bất quá bị hỠđánh thuốc mê mà thôi.
Lúc nào hết hÆ¡i thuốc, tá»± nhiên ngÆ°á»i tỉnh lại.
Äá»— Thiên Ngạc nghe giá»ng nói ÄÆ°á»ng Toàn ra vẻ không quan tâm gì đến tính mạng Âu DÆ°Æ¡ng Thống thì rất lấy làm kỳ, ngÆ¡ ngác há»i:
– Tại hạ coi thái Ä‘á»™ tiên sinh dÆ°á»ng nhÆ° không quan tâm gì đến quý Bang chúa thì phải?
ÄÆ°á»ng Toàn nghiêm sắc mặt há»i:
– Tôn giả mặc bá»™ y phục của Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng mạo muá»™i tá»›i đây, có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Äá»— Thiên Ngạc khí tức xung lên, xẵng giá»ng:
– Âu DÆ°Æ¡ng Bang chúa là má»™t nhân vật anh hùng nổi tiếng ở thế gian, không ngá» dÆ°á»›i trÆ°á»›ng toàn ngÆ°á»i ngoài mặt ra chiá»u trung hậu mà trong lòng gian trá!
ÄÆ°á»ng Toàn mỉm cÆ°á»i nói:
– Lá»i thóa mạ hay quá! Phải chăng tôn giá liá»u chết mạo hiểm tìm đến đây để thóa mạ tại hạ?
Äá»— Thiên Ngạc tay cầm cây Tá»­ Kim Phi Long nhuyá»…n tiên run lên vì tức giận nói tiếp:
– Tuy tại hạ chưa bao giỠcó tình gì với Âu Dương Bang chúa, song tại hạ chẳng quản nguy hiểm...
ÄÆ°á»ng Toàn phe phẩy cây quạt, ngắt lá»i:
– Äá»— huynh tuy mặc áo thị vệ mà xem lá»i nói tuyệt không có vẻ gì là đã trúng Ä‘á»™c.
Äá»— Thiên Ngạc càng tức lá»›n tiếng:
– Giả tá»· mà tại hạ đã uống thuốc Ä‘á»™c để Cổn Long VÆ°Æ¡ng kìm chế nhÆ° những tên thuá»™c hạ khác thì e rằng không biết Ä‘Æ°á»ng lại đây.
ÄÆ°á»ng Toàn cÆ°á»i nói:
– Äá»— huynh còn sống vào ra mắt tôi được là may lắm đó.
Ngừng má»™t chút ÄÆ°á»ng Toàn lại nói tiếp:
– Äá»— huynh có má»™t tấm lòng tốt, nhÆ°ng khéo quá hóa vụng, làm há»ng hết kế hoạch của tại hạ. Phen này không chừng tại hạ phí uổng bao tâm huyết rồi không Ä‘i đến đâu.
Äá»— Thiên Ngạc lấy làm kỳ há»i:
– Tiên sinh nói vậy thực tại hạ chưa hiểu ra sao.
ÄÆ°á»ng Toàn thở dài đáp:
– Äúng nhÆ° lá»i Äá»— huynh nói, Âu DÆ°Æ¡ng Bang chúa là bậc anh hùng nổi tiếng vá»›i thế gian, há phải hạng tầm thÆ°á»ng ám toán được ngÆ°á»i?
Äá»— Thiên Ngạc ngÆ¡ ngẩn nói:
– Càng nghe lá»i tiên sinh, tại hạ càng Ä‘i sâu vào chá»— mÆ¡ hồ.
ÄÆ°á»ng Toàn Ä‘Æ°a mắt nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i Äá»— Thiên Ngạc:
– Äá»— huynh có biết Âu DÆ°Æ¡ng Bang chúa không nhỉ?
Äá»— Thiên Ngạc dÆ°á»ng nhÆ° sá»±c tinh nói:
– Phải rồi! Chắc ngÆ°á»i này là Âu DÆ°Æ¡ng Bang chúa giả? Diệu kế của tiên sinh quá»· thần cÅ©ng không biết đâu mà lÆ°á»ng. Biện pháp này rất hay. Không thế thì làm sao tra ra được kẻ ná»™i phản.
ÄÆ°á»ng Toàn lắc đầu nói:
– Giả mạo Âu DÆ°Æ¡ng Bang chúa hoặc giả Äá»— huynh mắc lừa chứ gạt Bách Công Bảo là ngÆ°á»i suốt ngày tùy tùng luôn bên mình ngÆ°á»i thế nào được?
Äá»— Thiên Ngạc nói:.
– Phải rồi! Äiá»u này tại hạ Ä‘oán sai...
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– NgÆ°á»i này chẳng những đích thị là Âu DÆ°Æ¡ng Bang chúa mà đúng là Bách Công Bảo đánh thuốc Ä‘á»™c nữa.
Äá»— Thiên Ngạc nhíu cặp lông mày, lắc đầu nói:
– Kế dó tuyệt diệu tuy nhiên mạo hiểm quá! Giả tá»· nhÆ° Bách Công Bảo thừa cÆ¡ ngÆ°á»i ngá»™ Ä‘á»™c có thể sát hại thì sao? Bậc tri giả quyết không dùng biện pháp này.
ÄÆ°á»ng Toàn cÆ°á»i nói:
– Tại hạ nếu trÆ°á»›c rằng Bách Công Bảo quyết nhiên không dám hạ Ä‘á»™c thủ, vì gã còn lÆ°u tính mạng ngÆ°á»i để duy trì sá»± an toàn cho gã. Tại hạ lại phái cao thủ luôn luôn giám sát hành Ä‘á»™ng của gã để chuẩn bị kế “Gậy ông đập lÆ°ng ôngâ€, bất ngá»...
Äá»— Thiên Ngạc xen vào:
– Không ngá» bị tại hạ làm há»ng mất.
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– Äá»— huynh không biết là không có lá»—i. Huống chì tại hạ tin rằng Äá»— huynh...
ÄÆ°á»ng Toàn nói dở câu Ä‘á»™t nhiên dừng lại vừa phe phẩy cây quạt vừa tủm tỉm cÆ°á»i. Äá»— Thiên Ngạc há»i:
– Tiên sinh tin tại hạ thế nào?
ÄÆ°á»ng Toàn nói tiếp:
– Tin rằng Äá»— huynh không Ä‘Æ°a bang chúa tệ bang vào bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng nguy hiểm nữa.
Äá»— Thiên Ngạc trầm ngâm má»™t lát rồi nói:
– Tại hạ mạo hiểm đến đây có việc gấp, mong được ra mắt bang chúa quý bang, không ngỠlại làm hư kế hoạch của tiên sinh.
Ngừng má»™t lát Äá»— lại nói tiếp:
– Xin tiên sinh hãy cứu tỉnh quý Bang chúa dậy rồi sẽ bàn cũng chưa muộn.
ÄÆ°á»ng Toàn ngẩng trông sao trên trá»i cÆ°á»i nói:
– Chỉ lát nữa Bang chúa tự nhiên tỉnh lại không cần phải dùng thuốc.
Äá»— Thiên Ngạc lấy làm kỳ há»i:
– Có đúng thế không?
ÄÆ°á»ng Toàn đáp:
– Äúng thế, tại hạ đã cho uống thuốc giải từ trÆ°á»›c và tính thá»i gian thì cÅ©ng gần đến nÆ¡i rồi. Theo tại hạ tính thì đáng lẽ giá» phút này Bách Công Bảo đã Ä‘em Bang chúa ra ngoài mấy dặm rồi.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Phải tay tài năng không tiá»n khoáng hậu nhÆ° tiên sinh thì sao lại an bài đúng từng li nhÆ° vậy được? NgÆ°á»i khác dù có nghÄ© ra được kế này, song không biết được lý cÅ©ng không làm nổi.
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– Äá»— huynh quá khen rồi!
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng triệu tập bốn vị đại hầu tÆ°á»›c dÆ°á»›i trÆ°á»›ng y để bàn việc cÆ¡ mật trong má»™t khu rừng rậm cách đây ngoài mÆ°á»i dặm.
ÄÆ°á»ng Toàn cÆ°á»i nói:
– Việc đó tại hạ đã biết rồi, song chưa hiểu hỠbàn chuyện gì?
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Cổn Long Vương huy động hết những tay cao thủ dưới trướng bày thành trận đồ Huyết Hà đại trấn định một mẻ này tiêu diệt hết những tay cao thủ quý Bang.
ÄÆ°á»ng Toàn giật mình há»i:
– Huyết Hà đại trận?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Äúng thế! Tại hạ bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng phát giác cầm tù ngay trong đại Ä‘iện mà bá»n há» bàn việc. Tại hạ nghe rõ ràng quyết không lầm được.
ÄÆ°á»ng Toàn há»i:
– Äá»— huynh làm thế nào mà thoát được?
Äá»— Thiên Ngạc đáp:
– Nói ra thật khó mà tin được, song sự thật như tranh vẽ không sai chút nào.
Äá»— nghÄ© má»™t lát rồi nói tiếp:
– Nói ra e rằng tiên sinh không tin. NgÆ°á»i phóng thích tại hạ thoát hiểm lại là Cổn Long VÆ°Æ¡ng phu nhân má»›i lạ chứ!
ÄÆ°á»ng Toàn Ä‘á»™t nhiên tiến lên hai bÆ°á»›c trÆ°á»›c mặt Âu DÆ°Æ¡ng Thống chắp tay nói:
– Văn thừa ÄÆ°á»ng Toàn xin vấn an Bang chúa.
Bá»—ng thấy Âu DÆ°Æ¡ng Thống từ từ mở mắt ra ngó ÄÆ°á»ng Toàn, ngồi dậy há»i:
– Äây là chá»— nào? Tên phản nghịch Ä‘i đâu rồi?
ÄÆ°á»ng Toàn cÆ°á»i đáp:
– Kế hoạch của con ngÆ°á»i đành chịu thua trá»i, để Bang chúa uổng má»™t phen kinh hãi.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống ngẩng đầu nhìn sao trên trá»i cÆ°á»i nói:
– Tiên sinh tính thá»i khắc không sai má»™t li.
Äoạn từ từ đứng lên phủi bụi quần áo.
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– Thuộc hạ ngồi coi tinh tú, lòng nóng như lửa, may mà tính không sai.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cÆ°á»i nói:
– Tiên sinh tính toán nhÆ° thần, trÆ°á»›c nay không sai tí gì bao giá»...
Bang chúa đảo mắt ngó thấy Äá»— Thiên Ngạc vừa cÆ°á»i vừa chắp tay thi lá»… nói:
– Kính chào Äá»— đại hiệp.
Äá»— Thiên Ngạc nghiêng mình đáp lá»…:
– Tại hạ không dám. Bang chúa anh hùng cái thế, suýt nữa bị thuộc hạ ám toán.
Âu Dương Thống thở dài nói:
– Biết ngÆ°á»i, biết mặt, biết lòng làm sao? NgỠđâu Bách Công Bảo đã theo hầu mÆ°á»i mấy năm trá»i lại là thủ hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng ÄÆ°á»ng Toàn phe phẩy cây quạt nói:
– Tại hạ chắc rằng Bách Công Bảo đang băn khoăn vỠvụ này tất thế nào cũng đến đây nhòm ngó. Chúng ta vào trong trại đàm luận tiện hơn.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống gật đầu mỉm cÆ°á»i, tiến vào trong rạp trÆ°á»›c. ÄÆ°á»ng Toàn cùng Äá»— Thiên Ngạc theo sau.
Trong căn nhà tranh lụp sụp đã bày bàn ghế trà nÆ°á»›c sẵn. Ba ngÆ°á»i ngồi trên ghế tre xung quanh má»™t cái bàn.
ÄÆ°á»ng Toàn cÆ°á»i nói:
– Vì muốn tránh con mắt tò mò của kẻ phản nghịch, đành chịu ngồi tối tăm thế này...
Ngừng má»™t lát ÄÆ°á»ng Toàn lại nói tiếp:
– Hiện giá» Bang chúa tệ bang đã hồi tỉnh, xin Äá»— huynh Ä‘em hết tình hình Cổn Long VÆ°Æ¡ng âm mÆ°u thế nào nói cho tại hạ hay.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Theo ý tại hạ thì xin Bang chúa hãy hạ lệnh bắt tên phản nghịch trước đừng để gã tẩu thoát.
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– Không hỠchi. Tại hạ liệu rằng gã chưa biết được tin đích xác Bang chúa sống chết thế nào, tất gã chưa đi.
Äá»— Thiên Ngạc liá»n Ä‘em hết tình hình mình vừa trải qua thuật lại rất tÆ°á»ng tận.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống lấy làm kỳ, há»i:
– Cứ lá»i Äá»— huynh thì ngÆ°á»i mặc áo lục đó đúng là Cổn Long VÆ°Æ¡ng phu nhân rồi không còn nghi ngá» gì nữa. NhÆ°ng xem cá»­ Ä‘á»™ng của bà ta dÆ°á»ng nhÆ° có ý phóng thích Äá»— huynh. Vá» Ä‘iểm này không biết há» có dụng ý gì? Tại hạ nghÄ© không ra.
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– Äó chính là má»™t Ä‘iá»u rất quan hệ. Xin cho thuá»™c hạ suy nghÄ© má»™t lúc rồi sẽ thÆ°a.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống đã biết tính ÄÆ°á»ng Toàn khi gặp việc nghi nan là nhắm mắt suy nghÄ©, nên không nói gì nữa.
Äá»— Thiên Ngạc tuy là Ä‘Æ°Æ¡ng sá»±, mà đến việc ngÆ°á»i mặc áo màu lục cố ý phóng thích mình cÅ©ng không sao Ä‘oán ra được. Y nghÄ© thầm, lấy tình lý mà suy thì Cổn Long VÆ°Æ¡ng phu nhân quyết nhiên không phải là ngÆ°á»i gian tế hay phản bạn.
Thế mà rõ ràng bà ta dụng ý tha mình, thật là khó hiểu, mình chá» nghe ÄÆ°á»ng Toàn tài trí tuyệt luân thá»­ xem y cao Ä‘oán thế nào.
Trong khoảng thá»i gian uống cạn tuần trà, ÄÆ°á»ng Toàn Ä‘á»™t nhiên lên tiếng:
– Theo lá»i Äá»— đại hiệp thì ngÆ°á»i áo màu lục đó nhất định là Cổn Long CÆ°Æ¡ng phu nhân không sai.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i:
– Chẳng lẽ bà ta lại nội phản ư?
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– TrÆ°á»ng hợp của bà vá»›i Bách Công Bảo khác nhau, ta không vÆ¡ Ä‘Å©a cả nắm cho bà là hạng phản phúc được. Theo chá»— thuá»™c hạ Ä‘oán thì bà ta quyết nhiên không phản phúc Cổn Long vÆ°Æ¡ng. Có Ä‘iá»u Cổn Long VÆ°Æ¡ng kính sợ bà thì chắc chắn rồi, nên bà muốn làm gì thì làm chẳng úy ky ai.
Âu Dương Thống nói:
– Bà ta đã biết rõ Äá»— huynh là ngÆ°á»i ngoài trà trá»™n vào Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en mà còn thả hổ vá» rừng. Thế thì dù Cổn Long VÆ°Æ¡ng có kính nể bà đến đâu Ä‘i nữa cÅ©ng không để bà nhắm mắt làm bừa.
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– VỠđiểm này, thuộc hạ đã nghĩ rồi...
ÄÆ°á»ng Toàn trầm ngâm má»™t lúc rồi nói tiếp:
– Do đó mà thuá»™c hạ ngá» rằng giữa Cổn Long VÆ°Æ¡ng và bà ta hoặc giả eo Ä‘iá»u không vừa lòng. Kiến thức đàn bà thÆ°á»ng không nghÄ© gì đến đại thể và bản tính lại ôn hòa nhu nhược. Việc bà phóng thích Äá»— huynh có lẽ là để trêu gan Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Tóm lại việc này ta hãy tạm coi là sá»± ngẫu nhiên không nên suy luận má»™t chiá»u.
Âu Dương Thống khẽ lắc đầu nói:
– Má»i khi nghe tiên sinh cao luận, bản tòa rất kính phục, nhÆ°ng việc này thì bản tòa chÆ°a dám hấp tấp đồng ý vá»›i tiên sinh.
ÄÆ°á»ng Toàn cÆ°á»i nói:
– Thuá»™c hạ cÅ©ng biết rằng Bang chúa chÆ°a đồng quan Ä‘iểm và việc này, nên thuá»™c hạ đã nói trÆ°á»›c rằng ta không thể coi là việc tầm thÆ°á»ng mà suy luận má»™t chiá»u được. Nếu mình chỉ nhìn vào khía cạnh kém cá»i của Cổn Long VÆ°Æ¡ng thì rồi má»™t cái lầm này có thể đẻ ra trăm cái lầm khác.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống lẳng lặng không nói gì nữa tá» ra chÆ°a hoàn toàn đồng ý vá»›i ÄÆ°á»ng Toàn.
Äá»— Thiên Ngạc Ä‘á»™t nhiên xen vào:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng là tay hiểm Ä‘á»™c vô cùng, khi hắn biết tại hạ trốn thoát rồi tất mở cuá»™c Ä‘iá»u tra cho rõ nguyên nhân. Tại hạ e rằng ngÆ°á»i đàn bà áo lục...
ÄÆ°á»ng Toàn ngắt lá»i:
– Äiá»u đó Äá»— huynh bất tất phải lo ngại. Nếu bà ta không nắm vừng tình thế, quyết chẳng dám thả Äá»— huynh.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Bá»n há» tánh tình biến ảo chúng ta khó lòng dò được. Bản tòa chÆ°a đồng ý vá»›i tiên sinh vá» việc này. NhÆ°ng trong chốc lát không thể tìm ra được nguyên nhân. Vậy phải tạm gác vụ này lại.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống lại nhìn Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Äá»— huynh thá»­ nghÄ© lại xem còn nhá»› ra được Ä‘iá»u gì khác nữa nói cho bản tòa hay để chúng ta chuẩn bị kế hoạch đối địch.
ÄÆ°á»ng Toàn khẽ phe phẩy quạt, muốn nói lại thôi. Äá»— Thiên Ngạc trầm ngâm má»™t lát rồi thuật kỹ lại má»™t lần nữa.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống suy nghÄ© má»™t lúc quay lại bảo ÄÆ°á»ng Toàn:
– Cổn Long Vương huy động hết những tay cao thủ võ lâm dưới trướng bày trận rõ ràng muốn đem thực lực ra quyết sống mái với ta.
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– Äúng thế!
Má»i khi y nghị luận thao thao bất tuyệt, mà bây giá» Ä‘á»™t nhiên đáp cá»™c lốc hai tiếng, không chịu nói nhiá»u.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i:
– Theo ý tiên sinh thì chúng ta có nên Ä‘iá»u Ä‘á»™ng hết những tay tinh nhuệ bổn bang ra quyết má»™t trận sống mái vá»›i há» không?
ÄÆ°á»ng Toàn đáp:
– Sá»± tình đã nhÆ° tên đặt lên dây cung không bắn ra không được, nhÆ°ng thuá»™c hạ không chủ trÆ°Æ¡ng Ä‘em hết ngÆ°á»i tinh nhuệ ra để quyết liá»u má»™t trận tá»­ chiến.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i:
– Vậy chắc tiên sinh trong bụng đã có kế hoạch?
ÄÆ°á»ng Toàn đáp:
– Vá» việc trù mÆ°u tính kế thuá»™c hạ và Cổn Long VÆ°Æ¡ng cùng há»c má»™t thầy chỉ suýt soát nhau, nhÆ°ng y hÆ¡n hẳn thuá»™c hạ vá» mặt võ công rất cao cÆ°á»ng.
Âu Dương Thống nói:
– VỠtài trí tiên sinh còn cao hơn hẳn mấy phần.
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– Chỉ có thể nói rằng thuá»™c hạ Ä‘á»c sách nhiá»u, hÆ¡n y được mấy năm.
Nói xong đứng dậy đi đi lại lại trong nhà rõ ràng trù tính kế hoạch đối địch.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống biết ÄÆ°á»ng Toàn Ä‘ang vận dụng toàn lá»±c để suy nghÄ© tính toán nên không nói gì nữa.
Thốt nhiên ÄÆ°á»ng Toàn dừng bÆ°á»›c gá»i:
– Äá»— huynh!
Äá»— Thiên Ngạc há»i:
– Tiên sinh có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– Không hiểu Äá»— huynh còn dám trà trá»™n vào Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en nữa không?
Äá»— Thiên Ngạc trầm ngâm má»™t lát rồi đáp:
– Việc trà trộn vào đội thị vệ áo đen lần này tuy hung hiểm vô cùng nhưng nếu tiên sinh xét ra là cần thì dù tại hạ có muôn thác cũng không dám từ chối.
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– Kể ra thì nhiá»u nguy hiểm thật, nhÆ°ng nếu Äá»— huynh chịu làm, theo kế của tiểu đệ thì sá»± nguy hiểm có thể bá»›t Ä‘i được má»™t ná»­a.
Äá»— Thiên Ngạc nói:
– Xin tiên sinh cho nghe.
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– Mật kế không thể truyá»n vào sáu tai (tức ba ngÆ°á»i). Äá»— huynh ghé tai lại đây?
Äá»— Thiên Ngạc nghe xong vừa gật đầu vừa khen rằng:
– Tiên sinh thần cơ diệu toán đến quỷ thần cũng không biết đến mà dò. Tại hạ xin cáo biệt.
Nói xong khoanh tay vái chào, ra khá»i nhà rạp, lật đật Ä‘i ngay.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống khẽ há»i ÄÆ°á»ng Toàn:
– Tiên sinh vừa bảo gì y vậy?
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– Thuộc hạ bảo y cách cứu nguy.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống vốn biết tính nết ÄÆ°Æ¡ng Toàn nói vậy là không muốn tiết lá»™ bí mật vá»›i mình nên thôi không há»i nữa, đứng dậy nói:
– Mấy bữa nay tiên sinh ít khi được nghỉ ngơi, vậy bây giỠnằm xả hơi một chút.
ÄÆ°á»ng Toàn lắc đầu nói:
– Xin Bang chúa hãy khoan, thuá»™c hạ còn có Ä‘iá»u thÆ°a lại.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống lại ngồi xuống há»i:
– Có chuyện chi?
ÄÆ°á»ng Toàn nhắc lại:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng bày Huyết Hà đại trận ngoài cánh đồng hoang rá»™ng mÆ°á»i dặm, định má»™t mẻ tuyệt diệt những cao thủ Cùng Gia Bang.
Âu Dương Thống nói:
– Tại hạ tin rằng tiên sinh đã có kế phá trận.
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– Cái tên “Huyết Hà đại trận†nghe lạ tai quá, nếu thuộc hạ không đến tận nơi xem xét trước thì e rằng lúc lâm sự trở tay không kịp.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cả kinh há»i:
– Tiên sinh định đi một mình hay sao?
ÄÆ°á»ng Toàn đáp:
– Thuá»™c hạ xin Bang chúa má»i Thiết Má»™c đại sÆ° cùng Huỳnh SÆ¡n đại hiệp Phí Công Lượng và cho luôn Chu Äại Chí, Bách Công Bảo cùng Ä‘i.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i:
– Hành động phản bạn của Bách Công Bảo đã bại lộ, đem gã đi há chẳng thêm nguy hiểm cho mình.
ÄÆ°á»ng Toàn cÆ°á»i nói:
– Chính vì thế mà cần Ä‘em gã Ä‘i. Bang chúa cứ giả tảng nhÆ° không biết gì, để mặc thuá»™c hạ Ä‘iá»u tra hành Ä‘á»™ng của gã.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i:
– Äang lúc canh khuya mình cho má»i Thiết Má»™c cùng Phí Công Lượng chẳng hóa ra quấy nhiá»…u tân khách? Sao không lá»±a mấy tay cao thủ trong bang Ä‘i theo?
ÄÆ°á»ng Toàn đáp:
– Những thứ sách vở tồn trữ tại Tiêu Dao thảo lÆ° trừ phần thuá»™c hạ đã há»c rồi, không biểu Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã Ä‘á»c hết chÆ°a, Ä‘iá»u đó khó mà biết được? Xem hành Ä‘á»™ng của y tá»±a hồ y hiểu biết rá»™ng lắm, không phải nhÆ° mấy năm trÆ°á»›c. Hiện giá» chÆ°a thể tiên liệu thuá»™c hạ còn có thể so tài vá»›i y được chăng. Huống chi văn tài võ há»c há»— trợ cho nhau. Thuá»™c hạ không hiểu võ công, đó là má»™t Ä‘iểm khiếm khuyết lá»›n.
ÄÆ°á»ng Toàn Ä‘á»™t nhiên thở dài má»™t tiếng rồi nói tiếp:
– Trên Ä‘á»i này hiện có hai ngÆ°á»i tài trí hÆ¡n tại hạ. Nếu cả hai ngÆ°á»i này cÅ©ng bị mắc lÆ°á»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng thì cái kiếp vận giang hồ khó lòng tránh khá»i.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống lấy làm kỳ há»i:
– Trong võ lâm hiện nay chẳng lẽ lại còn ngÆ°á»i tài cao hÆ¡n tiên sinh nữa Æ°?
ÄÆ°á»ng Toàn đáp:
– Thiên hạ rá»™ng lá»›n có nhiá»u sá»± lạ. Thuá»™c hạ tuy được gia sÆ° nhủ lòng thÆ°Æ¡ng yêu, bao nhiêu mÆ°u lược truyá»n thụ cho hết. Song gia sÆ° thÆ°á»ng nhắc đến lúc ngÆ°á»i há»c nghệ còn có má»™t vị sÆ° đệ, nhân xúc phạm lá» luật bị Ä‘uổi ra khá»i sÆ° môn. MÆ°á»i năm thấm thoát, lúc sÆ° tổ mắc phải bệnh nặng. Ba ngày trÆ°á»›c hôm tạ thế Ä‘á»™t nhiên nhận được má»™t phong thÆ°, nhÆ°ng gia sÆ° là ngÆ°á»i cẩn thận không dám tá»± tiện mở coi, để nguyên niêm trình vào giÆ°á»ng bệnh. Sau khi sÆ° tổ mở coi không nói câu gì, Ä‘em đốt Ä‘i ngay, còn sót lại má»™t mảnh rá»›t xuống gầm giÆ°á»ng.
Ngay lúc ấy, gia sư cũng chưa biết, mãi sau khi tổ sư tạ thế, gia sư thu xếp lại những di vật của tổ sư mới phát giác ra mảnh thơ đó, cầm lên xem, thì dưới có ký tên của vị sư đệ bị trục xuất ấy.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i:
– Không hiểu trong thư đó viết những gì?
ÄÆ°á»ng Toàn đáp:
– Trên mảnh thÆ¡ chÆ°a cháy hết thì ngoài chữ ký không còn lÆ°u tích gì nữa, cÅ©ng không rõ địa chỉ. Gia sÆ° tuy hết lòng tìm kiếm sÆ° đệ, song góc biển chân trá»i má» mịt biết là tìm dâu, rồi đành chịu bá». Sau đó mÆ°á»i năm không được tin tức gì nữa. Gia sÆ° nhân khi vô tình đã Ä‘á» cập đến vụ này vá»›i thuá»™c hạ. Nghe ngÆ°á»i thở ngắn than dài, tá»±a hồ nhÆ° không bao giá» lãng quên vị sÆ° đệ đó.
Ngừng má»™t lát, ÄÆ°á»ng Toàn lại nói tiếp:
– Vừa rồi Äá»— đại hiệp đã Ä‘á» cập tá»›i Huyết Hà đại trận, khiến cho thuá»™c hạ Ä‘á»™t hạ Ä‘á»™t nhiên xúc Ä‘á»™ng tâm linh mà liên tưởng đến vị sÆ° thúc này.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cÆ°á»i nói:
– Việc dÄ© vãng đã mấy chục năm, vị sÆ° thúc tiên sinh bị trục xuất đó chắc đâu còn sống ở thế gian? Trên Ä‘á»i đâu có chuyện xảo hợp nhÆ° thế Còn giữa sÆ° huynh, sÆ° đệ tiên sinh thì chính ta đã rõ, chạm trán nhau trên chốn giang hồ cÅ©ng đã là má»™t chuyện gặp gỡ ly kỳ. Chẳng lẽ lại còn chuyện hai Ä‘á»i sÆ° thúc sÆ° đệ gặp nhau trên trÆ°á»ng đấu trí trong võ lâm nữa? Tiên sinh thật quá lo xa!
ÄÆ°á»ng Toàn tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Thuá»™c hạ lo rằng Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÅ©ng nghe thấy lá»i gia sÆ° luyến tiếc sÆ° đệ. Có thể y gặp được sÆ° thúc trong má»™t nÆ¡i ẩn cÆ° rồi cùng Ä‘Æ°a nhau vào chốn giang hồ thị phi này cÅ©ng chÆ°a biết chừng.
Âu Dương Thống nói:
– TrÆ°á»ng hợp này ít khi xảy ra, tiên sinh bất tất phải bận lòng.
Äoạn đứng lên nói tiếp:
– Tiên sinh hãy chỠở đây một chút, tại hạ đi rồi sẽ trở lại ngay.
ÄÆ°á»ng Toàn nghiêng mình đáp:
– Xin Bang chúa tùy tiện.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống rảo bÆ°á»›c ra Ä‘i. Má»›i trong chốc lát đã trở lại cùng bá»n Thiết Má»™c đại sÆ°, Phí Công Lượng.
ÄÆ°á»ng Toàn trông thấy tá»± đàng xa đã khoanh tay thi lá»… nói:
– Giữa lúc canh khuya kinh động quý vị, tại hạ rất áy náy trong lòng.
Thiết Mộc đại sư nói:
– Sao tiên sinh lại nói thế? Bang chúa nêu cao chính nghÄ©a cho võ lâm, trừ tai há»a cho nhân gian, lão tăng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải gắng sức hết lòng giúp đỡ, nghe lá»i Ä‘iá»u Ä‘á»™ng.
ÄÆ°á»ng Toàn ngẩng đầu trông chiá»u trá»i nói:
– Chúng ta đi thôi!
Âu Dương Thống nói:
– Tại hạ đã bảo chúng sắp xe ngá»±a dÆ°á»ng nhÆ° chuẩn bị xong cả rồi.
Bá»—ng thấy vó ngá»±a lá»™p cá»™p Ä‘i đến. Chu Äại Chí Ä‘i đầu vừa thấy Âu DÆ°Æ¡ng Thống khom lÆ°ng nói:
– NgÆ°á»i ngá»±a xe cá»™ đã sắp sẵn cả rồi, còn chá» lệnh Bang chúa và ÄÆ°á»ng gia.
Âu Dương Thống nói:
– Cho xe ngựa vào đây, chúng ta lập tức khởi hành.
Chu Äại Chí vá»— tay ba cái, lập tức trong bóng tối có mÆ°á»i con tuấn mã và má»™t cá»— xe chạy đến. NgÆ°á»i dẫn đầu Ä‘i bá»™ chính là Bách Công Bảo.
Bách Công Bảo vẫn tỠvẻ trầm tĩnh. Gã đảo mắt nhìn cảnh vật xung quanh một lượt rồi lại đứng bên Âu Dương Thống.
Tiêu Dao Tú Tài ÄÆ°á»ng Toàn kinh dị nghÄ© thầm:
“Gã này thái Ä‘á»™ vẫn ung dÆ°ng, thật không ai ngá»â€. Ông vừa nghÄ© vừa cất bÆ°á»›c lại xem những nút cÆ¡ quan trong xe.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống đón lấy dây cÆ°Æ¡ng do Chu Äại Chí Ä‘Æ°a cho, vừa nhảy lên lÆ°ng ngá»±a vừa khẽ bảo Thiết Má»™c đại sÆ° cùng Phí Công Lượng:
– Xin hai vị lên ngựa đi?
Thiết Mộc đại sư lắc đầu nói:
– Bình sinh lão tăng chưa cưỡi lên lưng sinh vật nào, thật là phụ lòng tốt của Bang chúa.
Phí Công Lượng nhảy tót lên ngá»±a, cÆ°á»i nói:
– Äại sÆ° là bậc cao tăng đắc đạo, Bang chúa chẳng nên ép uổng.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Cung kính không gì bằng tuân mệnh, đoạn giật cương cho ngựa chạy.
Bách Công Bảo chân bước thật dài đi theo không ra vẻ hấp tấp mà cũng không chần chỠtheo sau Âu Dương Thống, vẻ mặt vẫn bình thản không có gì lạ.
Thiết Má»™c đại sÆ° áo cà sa bay phất phá»›i chạy theo sau xe ÄÆ°á»ng Toàn. Phía sau Âu DÆ°Æ¡ng Thống cách chừng hÆ¡n trượng, chín con tuấn mã dành cho gã Chu Äại Chí bụng phệ và các anh hùng Cùng Gia Bang.
Trăng má» sao tá», canh khuya thảm đạm, tiếng xe ngá»±a rong ruổi nhÆ° xé bầu không khí tịch mịch.
ÄÆ°á»ng Toàn ngồi trong xe Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn phía, trong lòng nặng trÄ©u. Tiêu Dao Tú Tài ÄÆ°á»ng Toàn tài trí tuyệt luân, thÆ°á»ng vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i mà hôm nay vẻ mặt rất nghiêm trá»ng.
Xe ngá»±a rong ruổi chừng má»™t giá», cảnh vật thốt nhiên đại biến. Má»™t đám mây Ä‘en ùn ùn nổi lên.
ÄÆ°á»ng Toàn lá»›n tiếng nói:
– Tới nơi rồi đó.
Rồi dừng xe lại.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cÅ©ng dừng ngá»±a khẽ há»i:
– Bây giỠxuống ngựa đi bộ hay sao?
ÄÆ°á»ng Toàn đáp:
– Không cần phải thế. Bá»n ta rầm rá»™ đến đây Ä‘á»u thoát khá»i tai mắt Cổn Long VÆ°Æ¡ng thế nào được?
Âu DÆ°Æ¡ng Thông há»i:
– Phải chăng tiên sinh có ý muốn cho bá»n y biết mình đến đây.
ÄÆ°á»ng Toàn gật đầu đáp:
– Äúng thế! Thuá»™c hạ để Cổn Long VÆ°Æ¡ng biết rõ mình đã vào sâu trong cánh đồng hoang mÆ°á»i dặm này.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống biết ÄÆ°á»ng Toàn đã có dụng ý nên không há»i nữa, từ từ cho ngá»±a Ä‘i vào.
ÄÆ°á»ng Toàn khẽ bảo bá»n dong xe:
– Äi xuyên vào đám cá» rậm đầy chông gai kia!
Cá»— xe của ÄÆ°á»ng Toàn đặc biệt chế ra, không những đặt đầy cÆ¡ quan mà trục cùng bánh xe kết hợp rất linh hoạt, có thể trên đèo Ä‘i vào Ä‘Æ°á»ng lối gập ghá»nh trên núi.
Má»—i lần Ä‘i được chừng mÆ°á»i mấy trượng. ÄÆ°á»ng Toàn dừng xe má»™t lúc rồi lại cho Ä‘i.
Kiểu Ä‘i này rất chậm chạp khiến cho bao nhiêu ngÆ°á»i phải nóng lòng.
NhÆ°ng há» Ä‘á»u biết ÄÆ°á»ng Toàn là bậc kỳ tài. Hành Ä‘á»™ng này, hẳn có dụng ý gì nên không ai dám thúc giục, chỉ má»™t má»±c theo ý ông ta, khi dừng khi chạy xuyên vào Ä‘Æ°á»ng cá» rậm đầy chông gai trong cánh đồng hoang. Gã văn nhược thÆ° sinh ÄÆ°á»ng Toàn dÆ°á»ng nhÆ° lấy thế làm thú vị mà không mệt nhá»c. Hết xuống xe rồi lại lên xe, rong ruổi cho đến lúc trá»i sáng vẫn chÆ°a dừng bÆ°á»›c.
Âu Dương Thống cố nhẫn nại, sau không chịu được nữa, cất tiếng nhắc:
– Tiên sinh! Trá»i sáng rồi đó.
ÄÆ°á»ng Toàn ngẩng mặt nhìn chiá»u trá»i nói:
– Trá»i đã sáng rồi, không biết cánh đồng cá» này còn dài bao nhiêu nữa?
Âu DÆ°Æ¡ng Thống nở má»™t nụ cÆ°á»i mÆ¡ màng nói:
– Tiên sinh vốn ngÆ°á»i văn nho yếu á»›t, có việc gì bảo đại chúng làm cho cÅ©ng được.
ÄÆ°á»ng Toàn lẳng lặng không nói gì, vịn lấy mui xe nhìn khắp bốn phía má»™t lúc, Ä‘á»™t nhiên tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Äúng chá»— này rồi, chúng ta lại xem sao.
Rồi dong xe đi trước. Quần hào ruổi ngựa theo sau.
Äi chừng ba bốn dặm, ÄÆ°á»ng Toàn Ä‘á»™t nhiên dừng xe lại nói:
– Äây rồi!
Äoạn nhảy xuống xe.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống đảo mắt nhìn địa thế xung quanh má»™t lượt chỉ thấy toàn cá» dại má»c xanh um hoặc những cây thấp lè tè cùng những phiến đá ngổn ngang.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống thấy đây chẳng có gì khác lạ thì trong lòng rất lấy làm kỳ, ông từ từ xuống ngá»±a há»i:
– Tiên sinh vừa nói “Äây rồi†là thế nào?
ÄÆ°á»ng Toàn gật đầu đáp:
– Äúng chá»— này rồi.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống lại đảo mắt nhìn lại há»i:
– Chỗ này so với các nơi khác có gì đặc biệt đâu?
ÄÆ°á»ng Toàn đáp:
– Bang chúa chưa rõ. Thuộc hạ vừa đi vừa ngấm ngầm dò xét tình thế, lấy ngũ hành làm cơ số để tính toán, đây là trung tâm điểm cánh đồng hoang này.
Nếu quả Cổn Long VÆ°Æ¡ng có bày Huyết Hà đại trận tất đặt cÆ¡ quan trung Æ°Æ¡ng tại nÆ¡i đây. Giả tá»· Cổn Long vÆ°Æ¡ng đích thân chỉ huy chiến trận, tất ở địa phÆ°Æ¡ng này để ban truyá»n hiệu lệnh.
Âu Dương Thống nói:
– Chúng tôi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng chẳng thấy chá»— nào có Ä‘iá»u chi khác lạ. Cái thuyết bày Huyết Hà đại trận chÆ°a chắc đã đúng.
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– Theo ý kiến của thuá»™c hạ thì việc này không phải vô căn cứ, Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã Ä‘iá»u Ä‘á»™ng hết những tay cao thủ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng vào sâu trong Trung Nguyên tất là có chuyện, thế mà chá»— nào y cÅ©ng có vẻ dè dặt không để ta theo dõi tông tích. Y không chịu ra mặt chiến đấu hẳn là có mÆ°u đồ chuyện khác.
Âu Dương Thống gật đầu nói:
– VỠđiểm này quả là đáng nghi.
ÄÆ°á»ng Toàn lại nói:
– Huống chi vụ này càng kéo dài bao nhiêu càng bất lợi cho Cổn Long Vương bấy nhiêu. Y cùng thuộc hạ là bạn đồng môn với nhau đã lâu, thuộc hạ biết rõ tình hình y ngông cuồng mà không kiêu ngạo. Nếu không có dụng tâm làm một việc gì đặc biệt quyết nhiên không huy động hết những tay cao thủ mạo hiểm vào sâu đất Trung Nguyên.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i:
– Theo ý tiên sinh thì nên làm thế nào bây gi�
ÄÆ°á»ng Toàn nói:
– Hiện giá», dù ta có phải nhá»c mình mà chẳng nên công cán gì cÅ©ng đành phải chịu chá»› nên coi thÆ°á»ng.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cÆ°á»i nói:
– Xin tùy tiên sinh an bài, tại hạ nhất quyết đồng ý.
ÄÆ°á»ng Toàn lên xe lấy giấy bút ngồi vẽ má»™t lúc xong má»™t bức há»a đồ.
Bách Công Bảo khoanh tay đứng lên bên cạnh Âu DÆ°Æ¡ng Thống, thỉnh thoảng lại liếc mắt ngó bức há»a đồ trong tay ÄÆ°á»ng Toàn.
Chu Äại Chí lúc này cÅ©ng ngấm ngầm để ý theo dõi cá»­ Ä‘á»™ng của Bách Công Bảo, thỉnh thoảng lại nhíu mày. Trang dÅ©ng sÄ© thô hào này tá»±a hồ đã Ä‘em lòng ngá» vá»±c ngÆ°á»i bạn thân tình không rá»i ná»­a bÆ°á»›c mấy chục năm trá»i.
hết: Hồi 58, xem tiếp: Hồi 59
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 29-06-2008 at 11:00 AM.
Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àëüôà, âîäîíàåâà, çàêîí, çîëîòî, danangcity24, dieu sao me hon hoi 1, dieu sao me hon tron bo, ëèòûå, ïåðåâîä, ïåðåâîäîâ, ìàðãàðèòà, ïèòàíèå, ïîðíóøêà, ñëîâàðè, ñìàéëèê, ñîëÿðèé, ñòðèì


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™