|
|
11-09-2008, 06:16 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Phần 1 - Chương 6
Vì sao gia đình Tưởng Giá»›i Thạch có nhiá»u ngÆ°á»i tôn sùng đạo Pháºt?
ở và i tiết trÆ°á»›c trong chÆ°Æ¡ng nà y đã nhắc tá»›i, Tưởng mẫu VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c suốt Ä‘á»i hÆ°á»›ng vá» Pháºt, mấy chục năm thanh đăng cổ quyển, tụng kinh không ngá»›t. Kỳ thá»±c, những ngÆ°á»i ở trong gia đình Tưởng Giá»›i Thạch, ông ná»™i Tưởng là Tưởng Ngá»c Biểu và nguyên phối phu nhân của Tưởng Giá»›i Thạch là Mao Phúc Mai Ä‘á»u là những tin đồ cuồng tÃn của đạo Pháºt. Chỉ có Ä‘iá»u là Cùng quỳ trÆ°á»›c Pháºt nhÆ°ng tâm sá»± má»—i ngÆ°á»i má»™t khác mà thôi ! Ông ná»™i của Tưởng Giá»›i Thạch vì sao dốc lòng tin theo đạo Pháºt? ông ná»™i của Tưởng Giá»›i Thạch tên là TÆ° Thiên, tá»± là Ngá»c Biểu, sinh năm 1814 mất năm 1894 là má»™t cụ già trÆ°á»ng thá». Nghe nói nhà há» Tưởng trở thà nh gia đình giầu có là bắt đầu từ Tưởng Ngá»c Biểu. Trong hà nh trạng mà Tưởng Giá»›i Thạch tá»± soạn vỠông ná»™i mình có nói: Cụ Ngá»c Biểu khởi gia từ nghá» thÆ°Æ¡ng, do tinh thông vá» việc buôn muối, cho nên gia đạo được dần hÆ°ng thịnh. Thế nhÆ°ng xét từ những tÆ° liệu có liên quan, đạo để là khi trên bốn mÆ°Æ¡i tuổi. Tưởng Ngá»c Biểu má»›i mở của hiệu muối Ngá»c Thái, hÆ¡n thế việc buôn bán kinh doanh cÅ©ng chẳng mấy tốt đẹp. Và o khoảng trÆ°á»›c và sau năm 1862 quân Ä‘á»™i Thái Bình thiên quốc có má»™t Ä‘á»™ đã đánh phá các huyện Ninh Ba, chịu ảnh hưởng của chiến tranh, nghá» buôn bán ở Khê Khẩu Ä‘iêu linh bế tắc. Cá»a hiệu muối Ngá»c Thái cÅ©ng phải đóng cá»a. Và o năm Tưởng Ngá»c Biểu năm mÆ°Æ¡i tuổi, con trai của cụ là Tưởng Triệu Thông hai mÆ°Æ¡i hai tuổi, Tưởng Ngá»c Biểu đã khôi phục lại cá»a hiệu muối Ngá»c Thái rồi trao cả công việc ở cá»a hiệu cho con trai phụ trách, bản thân tá»a hưởng thanh phú, tụng kinh niệm pháºt, sống bình an những năm cuối Ä‘á»i. Cụ còn hiểu biết Ä‘Æ°Æ¡c má»™t số y thuáºt thảo dược lang trung, thÆ°á»ng và o núi hái thuốc, để chữa bệnh cho ngÆ°á»i là ng xóm xung quanh. Tưởng Ngá»c Biểu vá» hÆ°u từ năm năm mÆ°Æ¡i tuổi, đến năm tám mÆ°Æ¡i mốt tuổi qua Ä‘á»i trong những tháng ngà y dà i dằng dặc của hÆ¡n ba chục năm nà y chẳng biết có phải là má»™t nhân tố do cụ tôn thỠđạo Pháºt hay không, thế nhÆ°ng tại má»™t truyá»n thuyết khác thì lại khẳng định có ảnh hưởng quan trá»ng đối vá»›i việc cụ trở thà nh tÃn đồ của Äạo Pháºt.ở tiết trên đã nói, Tưởng Giá»›i Thạch đã từng tá»›i tế tảo phần má»™ Tưởng Ma Kha ở Tiêu Bà n SÆ¡n Ninh Ba trÆ°á»›c khi chạy trốn sang Ä‘Ã i Loan. Tên tháºt của Tưởng Ma Kha là Tưởng Tông Bá tá»›i định cÆ° ở Ninh Ba từ thá»i kỳ NgÅ© đại Tháºp quốc. Những con cháu từ cụ sinh sôi ra tá»›i Tưởng Giá»›i Thạch tổng cá»™ng cÆ¡ 28 Ä‘á»i, cho nên Tưởng Giá»›i Thạch tá»± xÆ°ng là cháu Ä‘á»i thứ 28 rá»i đến Tứ Minh (Ninh Ba). Tưởng Ma Kha là tổ tông đầu tiên của há» Tưởng ở Khê Khẩu. Ninh Ba phủ chà và Phụng Hóa huyện chà đã đăng tải rất nhiá»u truyá»n thuyết có liện quan.Ninh Ba phủ chà nói: Cụ Tưởng Tông Bá, tá»± là Tất Äại, ngÆ°á»i thá»i Háºu LÆ°Æ¡ng NgÅ© Äại, má»™t thuyết nói ngÆ°á»i Chu Hiển Äức SÆ¡, từng giữ chức Minh Châu Bình sá»±, sau bão quan, sinh được má»™t con. Tông Bá từ thiện dịu dà ng cẩn tháºn, thÆ°á»ng khẩu tụng Ma Kha Ban nhược Ba la máºt Ä‘a, cho nên được má»i ngÆ°á»i gá»i là Tưởng Ma Kha. Vá» sau cụ kết am ở Tiểu Bà n SÆ¡n, tá»± xÆ°ng là Ma Kha cÆ° sÄ©. Khi ấy có má»™t nhà sÆ° ngao du bốn phÆ°Æ¡ng sống ở chùa Nhạc Lâm Phụng Hóa, tên là Bố Äại hòa thượng, cứ Ä‘eo má»™t chiệc túi vải suốt ngà y đêm không rá»i thân. Trong tâm Tưởng Ma Kha lấy là m lạ, gá»i hòa thượng ấy là thà y, rồi theo ngà i Ä‘i vân du suốt ba năm. Má»™t hôm, tại TrÆ°á»ng Thinh Phúc Kiến, thà y trò cùng tắm ở ôn tuyá»n, Tưởng Ma Kha bá»—ng nhiên nhìn thấy ở trên lÆ°ng Bố Äại hòa thượng có má»™t con mắt sáng quắc, TÆ°Æ¡ng bá»—ng kinh ngạc kêu to: Hòa Thượng là Pháºt đó ! Bố Äại hòa thượng liá»n nói vá»›i Tưởng:- Tạ bị ngÆ°á»i nhìn trá»™m thấy, ta phải Ä‘i đây! Ta tặng con chiếc túi vải nà y, khiến cho con cháu Ä‘á»i Ä‘á»i là gia đình có áo có mÅ© ! Trở vá» chùa Nhạc Lâm Phụng Hóa Bố Äại hòa thượng ngồi ở trên phiến đá lá»›n ở phÃa đông chùa rồi viên tịch. Chôn cất ở sau núi. Thế nhÆ°ng vá» sau có ngÆ°á»i Ninh Ba đã gặp Bố Äại hòa thượng ở Tứ Xuyên. Hòa thượng nhá» ngÆ°á»i nà y chuyển lá»i tá»›i Tưởng Ma Kha nói:- Ngà y gặp gỡ đã gần; xin hãy gìn giữ tá»± trá»ng ! NgÆ°á»i nà y vá» tá»›i chùa Nhạc Lâm Phụng Hóa, báºt má»™ lên nhìn, trong má»™ chỉ có thiá»n trượng, tịnh bình mà thôi. NgÆ°á»i đó tìm đến Tưởng Ma Kha, Ä‘em lá»i nhắn gá»i nói cho Tưởng biết. Ma Kha nói:
- Ta đã biết Ä‘iá»u đó rồi !
Má»™t hôm Tưởng Ä‘i thăm hầu hết các thân hữu, sau khi tạm biệt, chẳng có bệnh táºt gì mà đã mất !
Ná»™i dung cÆ¡ bản của truyá»n thuyết kể trên chỉ là nói rõ Tưởng Ma Kha đốc tÃn Pháºt, chẳng những bái hòa thượng là thà y mà lại đã từng theo hòa thượng du hà nh suốt ba năm. Còn đối vá»›i hững tình tiết quái đản kia, có vẻ nhÆ° thần thoại, phần lá»›n chỉ là điá»u thêm bá»›t của ngÆ°á»i sau, không đủ tin. Bởi vì tuy Tưởng Giá»›i Thạch đã là m quan, thế nhÆ°ng cha Tưởng, ông ná»™i Tưởng, cụ ná»™i Tưởng v.v... Ä‘á»u chỉ là má»™t giá»›i nhà quê, là m gì có cảnh con cháu Ä‘á»i Ä‘á»i là gia đình có áo có mÅ©. Thế nhÆ°ng truyá»n thuyết kể trên đã khẳng định ngÆ°á»i Ä‘á»i sau của há» Tưởng tÃn thỠđạo pháºt và đã có những ảnh hưởng sâu sắc, bao gồm cả ông ná»™i của Tưởng Giá»›i Thạch là Tưởng Ngá»c Biểu.
Hãy còn má»™t Ä‘iá»u nên Ä‘á» cáºp tá»›i đó là : Ninh Ba. Phụng Hóa dá»±a ká» sát châu sÆ¡n, núi Phổ Äà ở đó là thắng địa nổi tiếng nhất của đạo Pháºt. Ninh Ba, Phụng Hóa cÅ©ng có rất nhiá»u chùa miếu, hÆ°Æ¡ng khách rất đông. Äá»— Mục chẳng phải đã có câu thÆ¡
Bốn trăm tám chục ngôi chùa,
Nằm hiá»n vần vÅ© gió mÆ°a lâu Ä‘Ã i
nổi tiếng đó hay sao? TÃn thá» Pháºt tổ là má»™t địa vá»±c văn hóa sâu sắc, là má»™t loại mốt thá»i thượng của lịch sá», Tưởng Ngá»c Biểu chỉ là má»™t trong muôn và n thiện nam tÃn nữ ở bên trong đó mà thôi. Huống hồ vị Bố Äại hòa thượng đã Ä‘iểm hóa tổ tông há» Tưởng ở trong truyá»n thuyết đó chÃnh là Pháºt Di Lặc mà ngÆ°á»i Trung Quốc thÃch nhất, là má»™t vị Pháºt rất có thể tiếp cáºn NhÆ° Lai Pháºt Tổ lại đã được hoà n toà n Trung Quốc hóa, do đó nhà há» Tưởng đã xuất hiện má»™t hoặc và i ngÆ°á»i đốc tÃn đạo Pháºt thì đâu có phải là chuyện kỳ lạ.
NgÆ°á»i mẹ VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c của Tưởng Giá»›i Thạch vì sao cÅ©ng trở thà nh tÃn đồ cuồng tÃn của đạo Pháºt? Ngoà i bối cảnh gia tá»™c và xã há»™i chung vá»›i ông ná»™i của Tưởng ra, bà còn có những nguyên nhân sâu sắc vá» mặt bản thân nữa.Tưởng mẫu VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c có thân thế trắc trở, bên trên cÅ©ng đã có Ä‘á» cáºp tá»›i má»™t cách sÆ¡ lược. Nói má»™t cách cụ thể là : Khi 17 tuổi VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c đã được cÆ°á»›i vá» là m vợ má»™t ngÆ°á»i là m ruá»™ng há» Du. Năm 19 tuổi sinh ra được má»™t ngÆ°á»i con, vốn là má»™t ngÆ°á»i nông dân lạnh hiá»n tốt bụng. Äâu ngá» trá»i có gió mây bất trắc, chÃnh và o năm đó, tiếp nối liá»n liá»n trÆ°á»›c tiên là chồng ốm chết, sau đó là đứa con nhá» chết yểu, tiếp theo là ngÆ°á»i cha đẻ bị ốm liệt. Trong vòng má»™t năm nhà chồng nhà cha chết liá»n ba mạng toà n là ngÆ°á»i chà thân cả. Vạn lá»i tụng niệm của VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c Ä‘á»u bị hủy hoại, không biết bản thân mình đã mắc tá»™i vá»›i vị thần tiên ở Ä‘Æ°á»ng nà o, pháºt tổ ở phÆ°Æ¡ng nà o, tại sao ông trá»i lại liên tiếp giáng những đại nạn tá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà yếu Ä‘uối nà y. Tức thì bà liá»n nghÄ© tá»›i chuyện gá»t mái tóc xanh chui và o cá»a Pháºt. Các bạn bè thân hữu những ngÆ°á»i bạn trong là ng xóm lẽ di nhiên đã hết lòng khuyên can, sau nà y há»i có chút hồi tâm chuyển ý đã nháºp và o am Kim Trúc buá»™c tóc tu hà nh. Trong thá»i gian đó cÅ©ng có mấy lần muốn gá»t tóc Ä‘i là m ni, thế nhÆ°ng cuối cùng vấn chÆ°a dằn lòng được. Nguyên nhân lẽ dÄ© nhiên đã có rất nhiá»u, má»™t trong những nguyên nhân ấy là vá» phÃa nhà mình lúc đó tai nạn quá sâu nặng, đòi há»i phải có bà cứu đỡ, bà không thể nhẫn tâm trốn và o trong am ni để mÆ°u lấy sá»± thanh tịnh má»™t mình. Ông ná»™i của VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c là VÆ°Æ¡ng Dục Khánh đầu óc linh hoạt, đã Ä‘em nhÆ°ng lâm thổ sản nhÆ° trúc măng ở trong núi váºn chuyển tá»›i Ninh Ba tháºm chà tá»›i cả Tô Châu để bán, thu lãi rất nhiá»u, gia đạo hÆ°ng thịnh. Thế nhÆ°ng chuyển tá»›i tay cha của VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c thì gia cảnh liên lúng túng nhiá»u bá». Bởi vì ông luôn muốn đạt lấy chút công danh, thế những nhiá»u lần thi không Ä‘á»—. Sau đó ông đã không chuyên tâm và o công việc nhà nông và nhà thÆ°Æ¡ng lẽ dÄ© nhiên cảnh nhà đã sa sút hÆ¡n trÆ°á»›c rất nhiá»u. Sau khi cha bà là VÆ°Æ¡ng Hữu Tắc qua Ä‘á»i, ngÆ°á»i em lá»›n của VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c là VÆ°Æ¡ng Hiện Cá»± má»›i mÆ°á»i lăm tuổi đã nghiện thói cá» bạc rất ác liệt, chẳng chịu phấn đấu vÆ°Æ¡n lên, em thứ hai là VÆ°Æ¡ng Hiá»n Dụ lại mắc bệnh thần kinh. Bà mẹ già của VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c còn Ä‘ang sống, VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c còn phải là m má»™t số việc nữ công kim chỉ, may vá đồ dùng, bà là m sao có thể dằn lòng bá» Ä‘i cho được? Sau bốn năm, qua mối manh của ngÆ°á»i anh há» là m ngÆ°á»i quản lý sổ sách chi thu ở trong nhà há» Tưởng đã tác hợp bà đã lấy Tưởng Triệu Thông,năm sau thì sinh ra Tưởng Giá»›i Thạch, sau đó lại sinh ra hai con gái là Thụy Liên, Thụy Cúc và má»™t con trai là Thụy Thanh. Gia đình nhà há» Tưởng bởi Tưởng Triệu Thông kinh doanh có kế giá»i, cảnh nhà dồi dà o sung túc, VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c lại thêm ngÆ°á»i tăng khẩu cho nhà há» Tưởng, cuá»™c sống rất tÆ°Æ¡i đẹp. Thế nhÆ°ng cảnh đẹp chẳng được dà i lâu, VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c gả vá» nhà há» Tưởng, ông ná»™i của Tưởng Giá»›i Thạch qua Ä‘á»i. Cụ đã là má»™t cụ già 81 tuổi, thá»±c tại mà nói chết cÅ©ng chẳng đáng tiếc nữa. Vấn Ä‘á» là ở chá»— việc mở đầu nà y đã mở ra má»™t thế khó có thể chấm dứt được. Năm thứ hai ông ná»™i của Tưởng Giá»›i Thạch qua Ä‘á»i, cha của Tưởng Giá»›i Thạch cÅ©ng buông tay mà đi. Tiếp theo đó là em gái thứ hai là Thụy Cúc, em út Thụy Thanh của Tưởng Giá»›i Thạch, vá» sau là bà mẹ đẻ của VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c. Tháºt là má»™t tình thế không thể cứu vãn được. VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c vá»›i ngÆ°á»i con trai của bà trÆ°á»›c sống vá»›i nhau chẳng mấy tốt là nh, không thể không chia tà i sản để ra ở riêng. Äúng nhÆ° lá»i Tưởng Giá»›i Thạch đã nói: Cảnh nhà sa sút, há»a hoạn nối tiếng, tiên từ Ä‘au buồn chịu khổ, thảm trạng tháºt là ghê gá»›m. Trong tình hình VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c phải chịu Ä‘á»±ng những đòn đả kÃch nặng ná» liên tiếp, bà chỉ có thể ký thác thân thể và tâm hồn và o hai sá»± việc: Má»™t là bồi dưỡng Tưởng Giá»›i Thạch lá»›n lên thà nh ngÆ°á»i. Hai là cầu xin chủ thiên bồ tát không b giáng tai há»a lên à nữa. Lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên việc thứ hai nà y phục vụ cho việc thứ nhất. Cho nên từ đó vá» sau, bà VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c không thể nà o rá»i xa thanh Ä‘Ã ng Pháºt quyển được. May mà bà cÅ©ng được há»c thông văn chữ có thể tụng Ä‘á»c được Lăng nghiêm kinh, Kim CÆ°Æ¡ng kinh v.v.. Äây là sá»± ký thác vá» mặt tinh thần rất quan trá»ng.
Äối vá»›i nguyên nhân Mao Phúc Mai cÅ©ng trở thà nh má»™t tÃn đồ cuồng tÃn của đạo Pháºt, ngoà i việc chịu ảnh hưởng của bà mẹ VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c ra, chủ yếu e rằng xuất phát từ sá»± bi thảm và tá»± mình cầu tìm lấy sá»± giải thoát tinh thần đối vá»›i váºn mệnh của mình, có lẽ còn có sá»± lo lắng buồn phiá»n đối vá»›i váºn mệnh của Tưởng Giá»›i Thạch và cha con Tưởng Kinh Quốc.Mao Phú Mai xuất thân từ má»™t gia đình trung lÆ°u chẳng phải lo lắng gì vá» cÆ¡m ăn áo mặc. Năm 1901 lúc đó 19 tuổi bà kết hôn vá»›i Tưởng Giá»›i Thạch. Từ tình hình kinh tế của hai gia đình lúc đó mà xét, nhà há» Tưởng mẹ góa con côi, chỉ có ba chục mẫu ruá»™ng và ba chục mẫu núi trúc; đồng thá»i đã có hai con trai hai con gái mở hà ng cÆ¡m hà ng thịt ở Ninh Ba, nhà há» Mao so sánh vá»›i nhà há» Tưởng đã không có sá»± thua kém. Mao Phúc Mai vá» nhà há» Tưởng Ãt nhiá»u cÅ©ng có chút cúi mình bái phục phải lấy ngÆ°á»i kém nÆ°á»›c. Thế nhÆ°ng bà không há» vì thế mà được sá»± an ủi nhiá»u hÆ¡n. TrÆ°á»›c tiên là Tưởng Giá»›i Thạch còn nhá», chÆ°a từng trải, ngu dốt bÆ°á»›ng bỉnh đã thà nh nết. Hai năm sau Tưởng tá»›i Ninh Ba dá»± thi lúc trở vỠđã là thanh niên trà o lÆ°u má»›i, láºp chà phải là m má»™t số việc trong cuá»™c biến đối vá»›i xã há»™i cá»±c kỳ to lá»›n sắp sá»a xảy ra, Tưởng đã không lÆ°u luyến gia đình, cà ng chẳng yêu chiá»u ngÆ°á»i vợ. Mao Phú Mai vá»›i đầy bụng nÆ°á»›c đắng khổ sở chẳng có nÆ¡i nà o chia sẻ, chỉ còn cách há»c theo cách của mẹ chồng, ngà y ngà y cầu nguyện trÆ°á»›c pháºt Quan âm Bồ Tát, cầu Bồ Tát phù há»™ cho chồng mình áo gấm vá» quê, cầu cho mình được sống vá»›i chồng qua những ngà y tÆ°Æ¡i đẹp. Thế nhÆ°ng, sau đó không lâu, Tưởng Giá»›i Thạch vượt biển Äông qua Nháºt. Sau đó, tham gia cách mạng Tân Hợi; Sau đó bị chÃnh phủ quân phiệt Bắc DÆ°Æ¡ng truy bắt, bị lÆ°u lại má»™t lần nữa phải ra nÆ°á»›c ngoà i. Cuá»™c sống ở nÆ¡i quê thôn hÆ°Æ¡ng dã, Mao thị luôn luôn bị cuá»™c bôn ba của chồng kÃch Ä‘á»™ng, rất Ãt khi được yên ổn, chỉ có má»™t Ä‘iá»u được an ủi duy nhất ấy là bà đã đẻ ra Kinh Quốc. Tức thì ở trÆ°á»›c mặt Bồ Tát, ngoà i việc cầu nguyện cho chồng, bà đã dà nh hầu hết thá»i gian cầu nguyện cho con. Tá»›i khi Tưởng Giá»›i Thạch tiếp nháºn Diêu Di Thà nh, tiếp nháºn Trần Khiết NhÆ°, tháºm chà vá» sau lại kết hôn vá»›i Tống Mỹ Linh, con trái Kinh Quốc lại bị Ä‘Æ°a Ä‘i nÆ°á»›c ngoà i. Bà Mao Phúc Mai không còn đủ sức lá»±c để chống đỡ vá»›i các loại biến cố nữa, chỉ còn cách nhang đèn hÆ°Æ¡ng nến, tụng niệm kinh quyển, chẳng khác gì vá»›i bà mẹ chồng năm xÆ°a cả.
ở trong tiết nà y còn má»™t vấn Ä‘á» nữa, những ngÆ°á»i ở trong gia đình Tưởng Giá»›i Thạch có rất nhiá»u ngÆ°á»i tin thỠđạo Pháºt, trái lại, bản thân Tưởng lại là má»™t tÃn đồ đạo CÆ¡ Äốc. Phải chăng là ông không tin Pháºt ? Kỳ thá»±c Tưởng Giá»›i Thạch chỉ vì má»™t nguyên nhân nhÆ° má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã biết nói quy y KiTô (đạo CÆ¡ đốc). Sau khi ông trở thà nh tÃn đồ đạo CÆ¡ Äốc rồi, ông không há» ruồng rẫy vứt bỠđạo pháºt của mẹ ông, tháºm chà kể cả tạp giáo, tà giáo trong dân gian. Là m sao biết được ? Trong bà i viết Tưởng Giá»›i Thạch ở Khê Khẩu của TrÆ°Æ¡ng Minh Cảo đã từng là m thà y dạy Tưởng Giá»›i Thạch vá» sau lại Ä‘i theo Tưởng Giá»›i Thạch trong nhiá»u năm, ông nói: Căn cứ và o tình hình trong nhiá»u năm nay mà xét, má»—i lần gặp phải thá»i cuá»™c biến Ä‘á»™ng Tưởng Giá»›i Thạch cần phải dùng quyết sách để ứng phó, liá»n vá» nhà sồng ở nghÄ©a trang, hoặc chùa Tuyết Äáºu, Diệu Cao Äà i, ông tuyệt đối không du sÆ¡n vẫn thủy, mà là yên lặng cầu nguyện tiên tổ và thần minh phù há»™, hoặc bà n mÆ°u tÃnh kế bà máºt vá»›i những ngÆ°á»i thân tÃn, coi nÆ¡i đây là trụ sở quyết sách ở Lùng trung. Khi Tưởng Giá»›i Thạch trú tạm ở Diệu Cao Äà i, đầu bên trái biệt thá»± của ông là má»™ của hòa thượng Thạch Kỳ chủ trì chùa Tuyết Äáºu. Má»—i lần Tưởng đến, theo thÆ°á»ng lệ trÆ°á»›c hết phải tá»›i vái lạy phần má»™ của hà o thượng rồi má»›i và o trong nghỉ. Tháng 1 năm 1949, sau khi Tưởng Giá»›i Thạch từ chức lần thứ ba vá» tá»›i Khê Khẩu, lúc nà y, ba chiến dịch lá»›n đã kết thúc thắng lợi, quân giải phóng Ä‘ang chuẩn bị vượt qua TrÆ°á»ng Giang, vÆ°Æ¡ng triá»u há» Tưởng sắp sá»a bị tiêu diệt, Tưởng Giá»›i Thạch tinh thần hoảng hốt, và o má»™t ngà y sau tiết xuân ông đã tá»›i miếu VÅ© SÆ¡n ở Khê Khẩu. Miếu VÅ© SÆ¡n ở trên thị trấn Khê Khẩu, trên cá»a miếu có vẽ hai bức tượng môn thần Uất Trì KÃnh Äức và Tần Thúc Bảo, và o trong cá»a miếu là má»™t chiếc sân có tÆ°á»ng bao quanh, có má»™t chiếc sân khấu, lại bÆ°á»›c và o bên trong má»›i là đại diện, lẽ dÄ© nhiên là ở trong đó cúng Bồ Tát. Tưởng Giá»›i Thạch bÆ°á»›c và o đại Ä‘iện, tá»± mình đốt hÆ°Æ¡ng thắp nến, trong tâm yên lặng cầu nguyện, sau đó bÆ°ng ống quẻ đặt trên án hÆ°Æ¡ng, xúc xúc mấy cái, rồi rút ra má»™t thẻ. Tưởng Giá»›i Thạch cầm lên xem, bên trên viết hai chữ Trung hạ. Tưởng liá»n có chút lo lắng, liá»n ra lệnh cho tên lÃnh thị vệ tìm sÆ° chủ trì trao giấy thẻ. Sá»± chủ trì rút ra má»™t tá» giấy Ä‘Æ°a cho lÃnh thị vệ, trên đó viết mấy chữ đại ý thất Kinh Châu, Quan Công tẩu Mạnh Thà nh, LÃnh thị vệ vừa nhìn thấy là nghiêm trá»ng tỠý sÆ° chủ trì rút lại má»™t tá» khác Ä‘Æ°a cho Tưởng Giá»›i Thạch. Tưởng mở ra xem, bên trên viết khốn cÆ° TrÆ°á»ng Bản pha, thất hãm lạc Phượng Ba, chú thÃch ở dÆ°á»›i là : Xuất quân không được, vợ chết mất đôi, lùi sá»›m tìm Ä‘Æ°á»ng. Tưởng Giá»›i Thạch xem xong, không kìm nổi chau mà y nhăn mặt. Tên thi vệ vá»™i nói:
- Loại sự việc như thế nà y, không tin tưởng được.
Tưởng Giá»›i Thạch nghiêm giá»ng nói:
- Không được phép nói bừa ! Bồ Tát ở miếu Vũ Sơn rất linh đó !
Báo chà Äà i Loan, HÆ°Æ¡ng Cảng đã từng đăng tải má»™t Ä‘oạn dáºt văn lịch sá», nói rằng tháng 10 năm 1949, Tưởng Giá»›i Thạch dẫn tùy tùng lên núi A lý vá»›i danh nghÄ©a là tỵ thá» (tránh nóng) để quan sát má»™t cây thần má»™c cây đó có vòng xung quanh than hÆ¡n hai chục mét, cao quá hai chục tầng lầu, nghe nói đã má»c được trên ba ngà n năm. Lúc đó Cốc ChÃnh Luân nịnh hót nói:
- Nguyện cho Tổng thống thá» tá»±a thần má»™c, vạn niên trÆ°á»ng thá».
Tưởng Giới Thạch trái lại, cảm khác sâu sắc nói:
- Tuổi thá» của con ngÆ°á»i so sánh vá»›i tuổi thá» của Thần thụ quả thá»±c là quá cấp bách vá»™i vã !
Từ các Ä‘iá»u kể trên có thể nhìn thấy, nếu nói Tưởng Giá»›i Thạch sau khi quy y Jêsu đã biến thà nh má»™t tÃn đồ CÆ¡ Äốc, thế thì ông Tưởng đồng thá»i cÅ©ng còn là má»™t tÃn đồ pháºt giáo, má»™t tÃn đồ thần giáo nữa. Và nhÆ° váºy thì, trong trái tim ông, chủ yếu là Jêsu hay là Pháºt tổ hoặc là cái gì khác, liá»n đã trở thà nh má»™t vấn Ä‘á» lý thú đồng thá»i cùng là má»™t vấn Ä‘á» khó có thể giải đáp được.
|
11-09-2008, 06:16 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Phần 1 - Chương 7
Má»™t ngÆ°á»i cha khác của Tưởng Kinh Quốc
Mặc dù trên lịch sỠđã từng có ngÆ°á»i hoà i nghi Tưởng Giá»›i Thạch có phải là cha đẻ của Tưởng Kinh Quốc hay không. Thế nhÆ°ng đây đã là má»™t vấn đỠđược rõ rà ng bất tất phải thảo luáºn lại nữa. Thế nhÆ°ng lại có má»™t vấn Ä‘á» có liên quan tá»›i vấn Ä‘á» nà y đòi há»i pải được nghiên cứu thêm. Äó chÃnh là Tưởng Kinh Quốc ngoà i cha đẻ của mình ra còn có má»™t ngÆ°á»i cha khác nữa. NgÆ°á»i cha khác nữa ấy chÃnh là em trai Tưởng Thụy Thanh của Tưởng Giá»›i Thạch.Tưởng Thụy Thanh tên gia phổ là Chu Truyá»n sinh năm 1895 mất năm 1899. Chỉ sống được bốn năm, thế nhÆ°ng Tưởng Thụy Thanh đã trở thà nh má»™t ngÆ°á»i cha khác của Tưởng Kinh Quốc. Công việc cho là m con thừa kế nà y được tiến hà nh theo ý chỉ của Tưởng mẫu VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c.
Tại sao VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c lại để cho cháu trưởng của mình là m con của ngÆ°á»i con nhỠđã chết sá»›m, do váºy đã khiến cho Tưởng Kinh Quốc có má»™t ngÆ°á»i cha khác. Có lẽ chúng ta sẽ có thể tìm được câu trả lá»i trong lá»i truy Ä‘iệu Thụy Thanh ngÆ°á»i em đã mất do Tưởng Giá»›i Thạch viết. Tưởng Giá»›i Thạch viết rằng:Em tôi mất sá»›m, tôi má»›i chỉ 11 tuổi. Việc để tang cha tôi còn chÆ°a Ä‘oạn, mẹ tôi Ä‘ang Ä‘á»›n Ä‘au vì cái chết của cha tôi, những tháng ngà y thảm đạm Ä‘ang bùng cháy sục sôi (Cha Tưởng mất chÆ°a đầy ba năm - NgÆ°á»i dẫn chú thÃch). Từ khi em tôi qua Ä‘á»i, mẹ tôi Ä‘á»›n Ä‘au khóc lóc nhÆ° dùi chÃch và o tim, bi phẫn thà nh ốm nặng. Kể từ khi em tôi chết yểu, gia đình tôi nhÆ° sụp đổ chia lìa, không lúc nà o được yên ổn đã hÆ¡n mấy chục năm nay. Riêng tôi lại cà ng cô Ä‘Æ¡n Ä‘au khổ, thê thảm lạnh lùng, vui cÆ°á»i gượng gạo, lòng nặng trÄ©u đã hÆ¡n chục năm nay. Phà m những Ä‘á»›n Ä‘au nà y Ä‘á»u do cái chết yểu của em tôi dẫn tá»›i. Em tôi nà o đâu biết được ? Em tôi là m sao biết được ? Ô hô ! Quan hệ của em tôi đối vá»›i gia đình tôi quan trá»ng và to lá»›n nhÆ° váºy, còn nhÆ° cái chết cÅ©ng là do mệnh mà thôi. Má»—i khi nhắc lại việc của hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c tôi thá»±c sá»± chẳng muốn ngoảnh lại ngắm nhìn. Lúc đó tôi và em tôi, ngồi sát vai nhau, tôi thấy dung nhan của em hiá»n từ và xinh đẹp, tÃnh tình của em tÃnh lặng và dịu dà ng. em tôi và tôi dắt tay nhau cùng Ä‘i, chỉ thấy em tôi thanh thoát nhanh nhẹn, cá» chỉ chẳng khác gì ngÆ°á»i lá»›n. Tôi cùng em tôi cÆ°á»i nói dạo chÆ¡i, thấy em tôi nói hay hát khéo, tá»± thái dị kỳ, tuy là những lá»i nói của trẻ con mà chẳng muốn xa lìa, anh vẫn nhìn thấy em mãi vá» sau váºy ! Nhìn thấy em lá»›n lên, cung kÃnh giữ lẽ, thân máºt mà không nghịch ngợm, tháºt quá mến thÆ°Æ¡ng ! Nghe thấy tiếng mẹ khóc cha, tôi chạy nhanh tá»›i cạnh ngÆ°á»i, khéo léo nói vá»›i mẹ: Mẹ Æ¡i thôi đừng buồn, mẹ khóc thì con lại muốn khóc theo. Mẹ nghe tôi nói, ná»—i buồn cÅ©ng bá»›t dần Ä‘i. Há»c xong tôi tốt nghiệp trở vá», em tôi vẫn ngoan ngoãn ở bên cạnh, dÆ°á»ng nhÆ° đã giải bá»›t ná»— sầu cho mẹ, theo ý bá» trên, tôi tá»± thẹn rằng mình chẳng kịp. Em tôi bị ốm, chỉ là cảm mạo lúc đầu, rồi vá» sau ho nặng, lúc lên lúc xuống, lúc nặng lúc nhẹ, kéo dà i không khá»i, Æ°á»›c Ä‘á»™ hai tuần. Lúc đầu không nguy kịch, y nhÆ° sắp khá»i. Nếu nhÆ° ông trá»i không đẩy tôi và o nghịch cảnh thì em tôi đã không chết sá»›m, nay đã chết rồi, đó chẳng phải là mệnh của tôi đó sao? Má»™t hôm bệnh của em tôi hÆ¡i thuyên giảm, bá»—ng vá»t chạy ra, chá» sẵn ở cá»a, nhìn thấy anh tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ra đón. Lúc nà y sắc mặt của em tôi xanh xao, thân hình tiá»u tụy, tôi đã kinh ngạc vô cùng. Từ đó trở Ä‘i em đã không được cùng tôi Ä‘i chÆ¡i nữa. Và o cái đêm em tôi ốm nặng, ngá»n đèn lạnh lùng tá»a bóng cô Ä‘Æ¡n, thê lÆ°Æ¡ng bá»™i phần. Mẹ tôi Ä‘au buồn khóc lóc. Em tôi nắm chặt tay mẹ tôi lau nÆ°á»›c mắt cho mẹ mà nói:
- Mẹ Æ¡i, con không có bệnh gì đâu, tất con sẽ khá»i mẹ chá»› có quá Ä‘au buồn. Quá Ä‘au buồn mẹ sẽ ốm đó.
Mẹ tôi thấy khi em ốm chẳng ngủ được mấy ngà y đêm liá»n. Em tôi lại an ủi mẹ tôi, nói:
- Mẹ mệt lắm rồi, xin mẹ hãy ngủ đi, đừng lo buồn gì nữa.
Lá»i an ủi của em tôi đối vá»›i mẹ tôi là nhÆ° váºy đó. Äến bây giá» mẹ tôi vẫn còn nuốt nÆ°á»›c mắt kể lại nhÆ° váºy đó ! Ô hô ! Những lá»i nói của em tôi đã an ủi mẹ tôi, lấy Ä‘iá»u chẳng vui khiến mẹ tôi Ä‘au Ä‘á»›n. Ai có thể biết được nó cà ng khiến cho mẹ tôi không thể không Ä‘au Ä‘á»›n cà ng khiến cho ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n của mẹ tôi sinh ra mà không thể tan biến Ä‘i được. Äiá»u nà y có lẽ là pát sinh ra bởi tá»± tÃnh của trá»i chứ chẳng phải là của con ngÆ°á»i đó váºy!
Lá»i truy Ä‘iệu của Tưởng Giá»›i Thạch đã nói rõ Tưởng Thụy Khanh là má»™t đứa trẻ khiến cho má»i ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng yêu, hoà n toà n khác vá»›i Tưởng Giá»›i Thạch lúc còn nhá». Trong Tiên từ VÆ°Æ¡ng Thái phu nhân sá»± lược Tưởng Giá»›i Thạch nói: Trung ChÃnh lúc nhá» nhiá»u bệnh táºt hÆ¡n thế thÆ°á»ng nguy kịch. Vừa khá»i đã thÃch tung tăng chạy nhẩy, phà m các vết thÆ°Æ¡ng do thủy há»a dao gây gặp hại không chỉ má»™t lần. Äiá»u nà y đã là m cho mẹ hiá»n phải lo lắng gấp bá»™i. Năm lên 6 tuổi Ä‘i há»c, quá ngang tà ng bÆ°á»›ng bỉnh, thế mà tiên từ vẫn dạy bảo không biết mệt má»i, quanh năm xuân hạ, chẳng lúc nà o ngÆ¡i
Trong bà i viết Äối vá»›i việc cải chÃnh và bổ sung của bà i Tưởng Giá»›i Thạch ở Khê Khẩu Hà Quốc Thao nói: Từ nhá» Tưởng Giá»›i Thạch đã ngang bÆ°á»›ng thà nh nết, Thụy Thanh thì ôn tồn tao nhã, giá»i lá»±c theo ý của ngÆ°á»i, được Tưởng mẫu VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c vô cùng quý mến. Vì váºy, Thụy Khanh chết yểu, Tưởng mẫu Ä‘á»›n Ä‘au muốn tuyệt vá»ng, đã sắp xếp chôn cất Thụy Khanh nhÆ° má»™t ngÆ°á»i lá»›n bên cạnh má»™ Tưởng Triệu Thông ở Äà o Khanh.Äại để là do vì Tưởng mẫu VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c rất yêu quý ngÆ°á»i con nhá» của mình, mÆ°á»i sáu năm sau khi Thụy Thanh mất, đã bắt buá»™c lệnh cho Tưởng Giá»›i Thạch Ä‘em con trai Kinh Quốc lấy danh nghÄ©a là m con thừa kế của Thụy Khanh. Lúc đó Tưởng Thụy Khanh đã có hai mÆ°Æ¡i nhăm tuổi thỠâm phủ, Tưởng Kinh Quốc má»›i lên chÃn tuổi. Thế nhÆ°ng Tưởng Thụy Khanh chết yếu từ năm còn bé, khi sống còn chÆ°a có vợ, ngà y nay là m sao lại có thể có con? Tức thì, vá»›i sá»± thao diá»…n Ä‘iá»u khiển của Tưởng mẫu, bịa láºp cho Thụy Khanh má»™t cuá»™c hôn nhân âm phủ. Vá»›i sá»± sắp đặt nhÆ° váºy, Tưởng Kinh Quốc không những đã có má»™t ngÆ°á»i cha khác mà còn có má»™t ngÆ°á»i mẹ khác nữa.
Äối vá»›i sá»± việc nà y, trong Lá»i truy Ä‘iệu Thụy Khanh ngÆ°á»i em đã mất Tưởng Giá»›i Thạch viết:Ngà y em trai tôi qua Ä‘á»i, mẹ tôi đã chôn cất em nhÆ° má»™t ngÆ°á»i lá»›n, tuổi ká»· vị, mẹ tôi đã phối vá»›i VÆ°Æ¡ng thị nữ để hợp táng, hÆ¡n thế cÅ©ng đã láºp tá»± cho nó, để đánh dấu cho khá»i quên. Ngà y nay tôi đã có hai con, sau khi mẹ tôi ra lệnh cho tôi Ä‘em Kinh Quốc là m con thừa tá»± em tôi, thế rồi ngÆ°á»i em chết yểu theo tá»™c quy của nhà tôi, không thể truyá»n được. Tá»›i lúc nà y tôi đã không thể phá bỠđược tá»™c quy để nháºn lấy sá»± chứng thá»±c của má»i ngÆ°á»i, mà lại không nỡ chống lại lệnh của mẹ, để là m tổn thÆ°á»ng đến tình cốt nhục, không là m khác được, tôi vẫn phải để con cả Kinh Quốc là m con thừa tá»± của em tôi. HÆ¡n thế đã dùng lá»i nói nà y để ghi chép và o tá»™c phổ, biểu hiện ở trên bia má»™. Cho rằng em tôi là má»™t sợi dây nối liá»n, Ä‘á»i Ä‘á»i con cháu, Ä‘á»c những dòng văn nà y sẽ biết được ná»—i khổ tâm của mẹ tôi và tôi tá»›i nay vẫn còn yêu quý con tôi và em tôi tá»›i mức nà o.Từ Ä‘oạn văn trên đây có thể nhìn thấy, Ä‘em Tưởng Kinh Quốc là m con thừa kế của ngÆ°á»i em, Tưởng Giá»›i Thạch đã nhÆ° ngÆ°á»i hóc phải xÆ°Æ¡ng cá. Vì Tưởng VÄ© Quốc lúc nà y tuổi má»›i hÆ¡n ba, thế nhÆ°ng cuối cùng đã không phải là ruá»™t thịt của mình nữa. Thế nhÆ°ng lá»i nói thá»±c nà y lại không tiện nói ra vá»›i mẹ, do đó cÅ©ng Ä‘Ã nh phải ngáºm đắng nuốt cay. Thế nhÆ°ng Tưởng mẫu vì quá yêu thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i con nhá» Tưởng Thụy Khanh chứ cÅ©ng chẳng muốn bắt Tưởng Kinh Quốc Ä‘i là m con thừa kế, Tưởng Giá»›i Thạch Ä‘Ã nh phải viết má»™t bà i Lá»i truy Ä‘iệu để trút bá» ná»—i khổ sở cay đắng mà thôi. Nói nhÆ° váºy thì, Tưởng mẫu thá»±c ra không hoà i nghị lai lịch của Tưởng VÄ© Quốc, dốc lòng tin thá»±c sá»± nó là con trai của Tưởng Giá»›i Thạch. Váºy thì Tưởng Kinh Quốc đã đối xá» nhÆ° thế nà o vá» mối quan hệ bị thừa nháºn là con thừa kế của mình? Căn cứ và o những Ä‘iá»u được biết Kinh Quốc vẫn gá»i Tưởng Giá»›i Thạch là cha, đối vá»›i Mao Phúc Mai thì gá»i là mẹ, gá»i Tống Mỹ Linh là mẹ, đại để là coi nhÆ° không có cái chuyện là mình có má»™t ngÆ°á»i cha khác nữa.
|
11-09-2008, 06:19 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Phần 1 - Chương 8
NgÆ°á»i con gái của Tưởng Giá»›i Thạch mà Ãt ai biết đến
Tưởng Giá»›i Thạch có hai ngÆ°á»i con trai, đó là điá»u mà cứ ai cÅ©ng Ä‘á»u biết cả. Mặc dù đối vá»›i lai lịch của hai ngÆ°á»i nỳ Ä‘á»u có má»™t số cách nói, thế nhÆ°ng trong tông phổ há» Tưởng, trong bản thảo truyện ký lịch sá» của các nhà sá» há»c, Tưởng Kinh Quốc và Tưởng VÄ© Quốc Ä‘á»u là con trai của Tưởng Giá»›i Thạch, Ä‘á»u là ngÆ°á»i nối dõi cho gia đình há» Tưởng. Còn má»™t ngÆ°á»i con gái khác, vốn cÅ©ng phải là ngÆ°á»i nối dõi của gia đình há» Tưởng, cÅ©ng cần phải có địa vị và vinh dá»± nhÆ° nhau, thế nhÆ°ng do vì những sai sót bất ngá», cÅ©ng còn do sá»± lá»±a chá»n cân nhắc của con ngÆ°á»i, ngÆ°á»i con gái ấy cuối cùng đã phải viết bá» loại địa vị và vinh dá»± nà y Ä‘i, từ chá»— danh môn quyá»n quý biến thà nh má»™t ngÆ°á»i bình dân. Thế nhÆ°ng ngÆ°á»i con gái đó Ä‘Ãch xác đã là con gái của Tưởng Giá»›i Thạch, má»™t ngÆ°á»i con gái mà Ãt ai biết đến của Tưởng Giá»›i Thạch NgÆ°á»i con gái ấy chÃnh là Tưởng Dao Quang ngà y trÆ°á»›c và Trần Dao Quang sau nà y. Nói tá»›i ngÆ°á»i con gái nà y của Tưởng Giá»›i Thạch cần phải nhắc tá»›i đệ tam phu nhân Trần Khiết NhÆ° của Tưởng Giá»›i Thạch, vá» những Ä‘iá»u ân ân oán oán giữa Tưởng Trần cuối sách nà y sẽ có riêng má»™t chÆ°Æ¡ng tiết tÆ°á»ng thuáºt tỉ mỉ ở đây chỉ trao đổi những vấn Ä‘á» có liên quan tá»›i ngÆ°á»i con gái nà y của Tưởng Giá»›i Thạch mà thôi.
Tưởng Giá»›i Thạch bắt đầu được phất lên từ sau sá»± biến Trần Quýnh Minh năm 1922. TrÆ°á»›c đó trong má»™t thá»i gian rất dà i, Tưởng che dấu tung tÃch giang hồ ở Thượng Hải, há»™i hợp vá»›i Ngu Hiệp Khanh, TrÆ°Æ¡ng TÄ©nh Giang v.v.. là m ngÆ°á»i mách mối cho sở giao dịch cổ phiếu, cuá»™c sống rất lãng mạn. ChÃnh trong thá»i gian nà y, Tưởng đã chung sống rồi kết hôn vá»›i Trần Khiết NhÆ°. Năm 1924, Tưởng Giá»›i Thạch nháºn chức hiệu trưởng trÆ°á»ng quân sá»± Hoà ng Phố, Trần Khiết NhÆ° đã theo Tưởng Ä‘i cùng, sống lâu dà i ở Quảng Châu. TÃnh từ năm 1921, Trần Khiết NhÆ° cùng chung sống vá»›i Tưởng Giá»›i Thạch trở Ä‘i, lúc nà y đã được hÆ¡n ba năm, thế nhÆ°ng hai ngÆ°á»i vẫn chÆ°a sinh ra được ngÆ°á»i con nà o.Má»™t hôm, Trần Khiết Nhị tá»›i y viện Bình Dân Quảng Châu gặp má»™t sản phụ là ngÆ°á»i thân trong gia đình kiá»u dân, muốn Ä‘em cháu bé má»›i sinh nà y cho ngÆ°á»i khác. Trần Khiết NhÆ° liá»n nói vá»›i Tưởng Giá»›i Thạch, bà muốn xin đứa bé gái nà y vá» nuôi, Tưởng vui vẻ đồng ý. Có lẽ là Tưởng cảm thấy bản thân mình đã có hai ngÆ°á»i con trai, cÅ©ng nên phải có má»™t ngÆ°á»i con gái. Có lẽ là Tưởng cho rằng bên cạnh Mao Phúc Mai có Tưởng Kinh Quốc, bên cạnh Diêu Di Thà nh đã có Tưởng VÄ© Quốc, dÆ°á»›i gối Trần Khiết NhÆ° cÅ©ng phải có con má»›i tốt. Trần Khiết NhÆ° ôm đứa bé gái ấy vá» nhà , đặt tên là Bồi Bồi. Tưởng Giá»›i Thạch cảm thấy cái tên nà y quá tục nên đã đổi tên cho con gái là Tưởng Dao Quang. Dao Quang là tên của ngôi sao thứ bẩy trong bẩy ngôi sao Bắc đẩu, nó chứng tá» rằng Tưởng Giá»›i Thạch đã yêu quý và mong đợi đối vá»›i đứa con gái nà y.
Tháng 3 năm 1927, Tưởng Giá»›i Thạch đã quyết tâm kết hôn vá»›i Tống Mỹ Linh, liá»n ra lệnh cho Äá»— Nguyệt Sênh sắp xếp cho Trần Khiết NhÆ° sang Mỹ khảo sát, Tưởng Dao Quang được trao cho Trần mẫu nuôi dưỡng. Năm 1933 Trần Khiết NhÆ° vá» nÆ°á»›c, lúc nà y đã chÃnh thức ly hôn vá»›i Tưởng Giá»›i Thạch, liá»n Ä‘em đổi tên con gái thà nh Trần Dao Quang.Sau nà y, Trần Khiết NhÆ° lại có má»™t lần sang Mỹ nữa, bởi gia công nghiên cứu đã già nh được há»c vị, suốt thá»i gian dà i không vá», Dao Quang vẫn được bà ngoại nuôi dưỡng dạy dá»—. Cuá»™c kháng chiến bùng nổ, Dao Quang vẫn chÆ°a đầy hai mÆ°Æ¡i tuổi, đã lấy má»™t ngÆ°á»i Triá»u Tiên mang há» An, đã sinh được hai ngÆ°á»i con trai. Thế nhÆ°ng An là má»™t gián Ä‘iệp Nháºt Bản, sau khi cuá»™c kháng chiến thắng lợi hắn sợ tá»™i, nên đã phải chạy trồn chui lủi, không biết Ä‘i vá» hÆ°á»›ng nà o. Dao Quang nuôi hai đứa con, cuá»™c sống vô cùng gian nan. Phu nhân của Hồ TÃnh NhÆ° thÆ° ký chủ nhiệm đệ tam phÆ°Æ¡ng diện quân Quốc dân đảng là Chu An Kỳ vốn là bạn của Dao Quang, tá» ra thông cảm sâu sắc vá»›i cảnh ngá»™ của Dao Quang, nên đã giá»›i thiệu để Dao Quang kết hôn vá»›i Lục Cá»u Chi, thiếu tÆ°á»›ng tham mÆ°u quân Ä‘á»™i kiêm Tổng biên táºp Cải tạo nháºt báo, vá» sau đã sinh được má»™t con gái. Năm 1971, Trần Khiết NhÆ° đã mắc bệnh qua Ä‘á»i ở Hồng Công. Dao Quang được phép Ä‘em con vá» Hồng Công chịu tang mẹ, từ đó định cÆ° tại Hồng Công.
|
11-09-2008, 06:20 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Phần thứ hai
Bà máºt vá» hôn nhân và luyến ái
Phần 2 - Chương 1
Tưởng Giới Thạch với cô em hỠở bên bỠsuối Viêm
Có má»™t bức tranh biếm há»a vẽ ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông và ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà thà nh công. Bức tranh nói lên: ở đằng sau lÆ°ng má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà thà nh công chỉ có má»™t cái bóng cô Ä‘á»™c của mình, còn ở đằng sau lÆ°ng má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông thà nh công lại là má»™t lÅ© ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , bao gồm cả ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đã bị ông ta bá» rÆ¡i.Tưởng Giá»›i Thạch là ngÆ°á»i thà nh công đó. Mặc dù sá»± nghiệp mà ông Ä‘eo Ä‘uổi đã thất bại, thế nhÆ°ng ông đã già nh giáºt được quyá»n lá»±c và của cải khổng lồ. Váºy thì ở đằng sau lÆ°ng Tưởng Giá»›i Thạch có bao nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ?
Trong lịch sá» hôn nhân và luyến ái của Tưởng Giá»›i Thạch có má»™t câu chuyện vá» tình duyên mà Ãt ngÆ°á»i biết tá»›i.Tưởng Thụy Nguyên lúc còn niên thiếu, chẳng những cao hÆ¡n ngÆ°á»i má»™t cái đầu trên mặt xá» sá»± vá»›i ngÆ°á»i, hÆ¡n thế còn Ä‘i trÆ°á»›c ngÆ°á»i má»™t bÆ°á»›c trên mặt trai lÆ¡ tình tứ. Năm 1899, Tưởng Thụy Nguyên 13 tuổi, đã há»c tÆ° mấy năm ở quê nhà , hiểu biết được má»™t số là lẽ, phát ra lá»i nguyá»n rằng sẽ Ä‘i há»c để tiến lên, cầu lấy công danh, nổi trá»™i hÆ¡n ngÆ°á»i, để là m vẻ vang cho gia tá»™c. Nhìn thấy con trai có bÆ°á»›c tiến dà i nhÆ° váºy, Tưởng mẫu VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c vui mừng hiện ra nét mặt, liá»n Ä‘i tìm kiếm danh sÆ° ở khắp nÆ¡i. Không lâu, VÆ°Æ¡ng thị há»i thăm biết được danh sÄ© huyện Thặng (tỉnh Triết giang) là Diêu Tông Nguyên mở trÆ°á»ng dạy cho há»c trò ở Tố Nguyên ÄÆ°á»ng thuá»™c thôn Cát Trúc nÆ¡i quê hÆ°Æ¡ng của mình, liá»n nhịn nhục khổ sở Ä‘Æ°a con vá» quê để cầu há»c.Diêu Tông Nguyên là danh sÄ© ở nÆ¡i đó, việc há»c có ná»n móng, dạy dá»— có phÆ°Æ¡ng pháp. Tưởng Thụy Nguyên được thà y chỉ bảo, chẳng bao lâu đã há»c xong Thượng ThÆ° rồi đến ÄÆ°á»ng thi tam bách thủ, trình Ä‘á»™ há»c vấn có bÆ°á»›c tiến dà i. Thôn Cát Trúc là nÆ¡i non xanh nÆ°á»›c biếc, phong cảnh tÆ°Æ¡i đẹp, trúc xanh rợp rúi.
Má»™t hôm, Diêu tiên sinh lấy trúc là m đầu Ä‘á» bắt Tưởng Ä‘á»c bà i. Tưởng Thụy Nguyên liá»n là m má»™t vỠđối vịnh trúc. Vá» trên là : Nhất vá»ng sÆ¡n Ä‘a trúc vá» dÆ°á»›i là : Năng sinh hạ nháºt hà n, (nghÄ©a là : Thoáng nhìn trúc rợp núi, Tá»a lạnh những ngà y hè.) Diêu Tông Nguyên vô cùng hà i lòng, nói vá»›i má»i ngÆ°á»i Nếu giáo dưỡng có phÆ°Æ¡ng pháp, thì tiá»n đồ không thể có hạn lượng.
Thế rồi, chẳng bao lâu tÃnh ngang ngạnh của Tưởng Thụy Nguyên bá»™c lá»™, bởi đùa nghịch vá»›i ngá»±a nên bị ngá»±a cắn thà nh thÆ°Æ¡ng, để rồi kết tụ thà nh má»™t huyết án.Sang năm sau, VÆ°Æ¡ng thị không yên tâm để cho con Ä‘i há»c xa nhà , liá»n tìm được má»™t vị giáo viên tÆ° thục có danh tiếng để dạy cho Tưởng Thụy Nguyên ở thôn Du Lâm gần Khê Khẩu. Tức thi Tưởng Thụy Nguyên liá»n há»c được Tả truyện và Kinh Dịch ở Mao Phượng Mỹ. Kể từ khi Tưởng Thụy Nguyên tá»›i Du Lâm há»c. Bà mẹ là VÆ°Æ¡ng Thị ngÆ°á»i ở Khê Khẩu, miệng Ä‘á»c kinh Pháºt, trong lòng nhÆ°ng chỉ lo lắng cho đứa con trai bÆ°á»›ng bỉnh, chỉ sợ nó nhất thá»i bá»™t phát nết cÅ©, lại gây ra sá»± việc gì rắc rối.Quả nhiên, chÆ°a được bao lâu, những lá»i ong tiếng ve có liên quan tá»›i Tưởng Thụy Nguyên từ thôn Nham Äầu gần thân Du Lâm truyá»n tá»›i: Có má»™t đứa trẻ con 14 tuổi cứ nằng nặc đòi lấy cô em há» là Mao A Xuân là m vợ !
Vốn dÄ©, Mao A Xuân là con gái của ngÆ°á»i em gái há» Tưởng Trại Phượng của Tưởng Triệu Thông, vá»›i Mao Phượng DÆ°Æ¡ng ở thôn Nham Äầu sinh ra. Mao PhÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã bị bệnh chết sá»›m, để lại mẹ góa con côi. Do vì luống tuổi chồng chết, cảnh nhà tà n lụi, Tưởng Trại Phượng thÆ°á»ng Ä‘em A Xuân vá» Khê Khẩu cÆ° trú. VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c vá»›i cô em há» nà y cùng cảnh ngá»™ nên thÆ°Æ¡ng nhau, thÆ°á»ng lại qua thăm há»i, do đó Tưởng Thụy Nguyên có dịp được gặp mặt Mao A Xuân. A Xuân tÃnh cách cởi mở, dung nhan xinh đẹp, tuổi cÅ©ng xấp xỉ vá»›i Thụy Nguyên. Hai ngÆ°á»i cùng chÆ¡i thanh mai trúc mã rất quyến luyến hòa vui. Sau khi Tưởng Thụy Nguyên tá»›i thôn Du Lâm há»c táºp, má»—i khi gặp ngà y nghỉ, thÆ°á»ng tá»›i thôn Nham Äầu thăm bà cô há», Ä‘iá»u chủ yếu là để tìm A Xuân để đùa chÆ¡i. Lúc thoạt đầu, Tưởng Trại Phượng nhìn thấy đứa cháu há» thÆ°á»ng tá»›i chÆ¡i, chứng tá» rằng nhà đằng mình cÅ©ng có ngÆ°á»i há»c hà nh, mét mặt cÅ©ng vui vẻ, cà ng nhiệt tình khoản đãi. Ai biết được, má»™t qua hai lại, trong lòng đôi trai gái trẻ con nà y, đã nhú má»c má»™t mầm non thÆ°Æ¡ng yêu lẫn nhau. Tưởng Thụy Nguyên đã có tình ý vá»›i A Xuân, trong lúc trò truyện không tránh khá»i để lá»™ ra những tình cảm si mê ngây dại. NgÆ°á»i anh há» của Tưởng mẫu VÆ°Æ¡ng thị là Trần Xuân Tuyá»n, có ngÆ°á»i cháu là Trần Viá»n Ly cùng há»c vá»›i Tưởng Thụy Nguyên, hai ngÆ°á»i cùng ngồi há»c má»™t bà n, cùng ngủ má»™t giÆ°á»ng, cùng ăn má»™t mâm, rất thân máºt vá»›i nhau. Trần Viá»…n Ly thấy Tưởng Thụy Nguyên lúc nà o cÅ©ng nói tá»›i A Xuân, kể tá»›i A Xuân, tinh thần hoảng hốt, liá»n nói đùa rằng.
- Nè A Nguyên, chú đối vá»›i A Xuân tốt nhÆ° váºy, thì cứ cÆ°á»›i béng vá» là m vợ cho xong!
Tá»›i lúc nà y Tưởng Thụy Nguyên chẳng còn giấu diếm, không những không tá» ra chút nà o e lệ thẹn thùng, trái lại đã nghiêm sắc mặt trả lá»i:
- Lấy vợ thì phải có ngÆ°á»i là m mối chứ, anh có thể là m mối được không?
Má»™t câu há»i là m cho Trần Viá»…n Ly không biết trả lá»i sao. Từ đó, tin đồn Thụy Nguyên muốn lấy A Xuân là m vợ đã không cánh mà bay...Thoạt nghe thấy lá»i đồng đại từ thôn Nham Äầu truyá»n tá»›i, VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c xấu hổ tá»›i mức không có lá»— để chui xuống đất, bà nghÄ©: Con trai mình đã báºy bạ nhÆ° váºy, lại không cố gắng vÆ°Æ¡n lên, chẳng phải là sẽ để cho há» hà ng là ng xóm chê cÆ°á»i sỉ nhục cho hay sao? Ngược lại là bà mẹ của VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c là Diêu thị tÆ°Æ¡ng đối thông suốt, bà cụ khuyên con gái dứt khoát tá»›i nhà há» Mao dạm há»i rồi cÆ°á»›i lấy A Xuân vá»; nhÆ° váºy, vừa có thể dáºp tắt được nghị luáºn ở bên ngoà i, lại vừa có thể khoác lên đầu con ngá»±a rừng bé nhá» bất kham nà y má»™t cái rá», quả thá»±c là má»™t việc tốt nhất cá» lưỡng đắc.
VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c vừa nghe đã thấy mẹ nói có lÃ, bá»—ng chuyển giáºn thà nh vui, láºp tức hà nh Ä‘á»™ng ngay, gấp rút khua chuông gióng trống, chuẩn bị mối manh, trù biện sÃnh lá»…, chá»n ngà y là nh tháng tốt tá»›i nhà Tưởng Trại PhÆ°Æ¡ng ở Nham Äầu để ăn há»i.Thế nhÆ°ng hà nh Ä‘á»™ng dạm há»i vợ cho con trai của phÃa nhà bà VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c chỉ là công việc của má»™t phÃa. Không lâu, ngÆ°á»i mối được VÆ°Æ¡ng thị sai tá»›i Nham Äầu dạm há»i đã uể oải, rệu rã trở vá». Thì ra là Tưởng Trại PhÆ°Æ¡ng mẹ góa con côi, sợ nhất là ngÆ°á»i ta đồn đại dị nghị con gái mình đã vụng trá»™m tÆ° tình. Bà ta vừa nghe thấy Thụy Nguyên và A Xuân có chuyện nhÆ° thế, liá»n hầm hầm tức giáºn, trÆ°á»›c hết mắng nhiếc dạy dá»— con gái má»™t hồi, bắt nó từ rà y tuyệt đối không được phép tiếp cáºn vá»›i tên khốn kiếp ấy nữa. Sau đó bà ngồi chá» Tưởng Thụy Nguyên tá»›i cá»a, chuẩn bị chá»i rủa là m cho tên vô lại nhục nhã má»™t tráºn. May mà do những sai sót bất ngá», Tưởng Thụy Nguyên không tá»›i cá»a, ngÆ°á»i lao đầu và o cá»a lại là ngÆ°á»i mối do VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c sai đến. Tưởng Trai Phượng Ä‘ang bá»±c tức đầy đầu bà không những từ chối thẳng thừng, còn nham hiểm nói vá»›i ngÆ°á»i mối:
- Bà ấy cÅ©ng tháºt là ác nghiệt! Äứa con vô lại chẳng chịu phấn đấu vÆ°Æ¡n lên nhÆ° váºy mà chẳng chịu trông nom dạy dá»—, mà lại còn Ä‘i chiá»u theo ý nó tá»›i cầu thân. Sau nà y nó biến thà nh đứa con phá gia có hối khóc cÅ©ng chẳng kịp. Dù cho tôi có mÆ°á»i đứa con gái, tôi cÅ©ng chẳng thèm gả cho loại ấy. Hãy để cho nó chết già đi !
VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c dạm há»i chẳng thà nh, lại còn bị Tưởng Trại Phượng chá»i rủa, trong lòng rất không yên. May mà bà là ngÆ°á»i tụng kinh niệm pháºt, vạn sá»± Ä‘á»u bắt đầu từ má»™t chữ nhẫn, liá»n Ä‘em ná»—i bá»±c tức nà y nuốt sâu và o trong bụng, lặng lẽ phát ra lá»i thá» nguyá»n: Nhất định sẽ chá»n má»™t ngÆ°á»i con dâu xứng đáng cho con trai ! Äối vá»›i chà ng thiếu niên Tưởng Thụy Nguyên mà nói tình yêu giữa chà ng và A Xuân tuy đã vấp phải kết cục gáºy đánh đôi uyên Æ°Æ¡ng hai đầu tan tác, thế nhÆ°ng đó chẳng qua chỉ là má»™t mối tình thuần khiết, ấu trÄ©, khá» dại lúc thiếu niên... Loại tình yêu chân tháºt, thuần khiết, thoáng nở thoáng tà n, chÆ¡i bá»i vá»›i nhau từ thuở bé thÆ¡ nhÆ° thế nà y, e rằng không thể tìm thấy nữa trên con Ä‘Æ°á»ng phát lên sau nà y của Tưởng Giá»›i Thạch.
|
11-09-2008, 06:21 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Phần 2 - Chương 2
Ân ân oán oán của Tưởng Giới Thạch với nguyên phối phu nhân
Äối vá»›i cuá»™c sống hôn nhân cá nhân mà nói, Tưởng Giá»›i Thạch đã là ngÆ°á»i bị hại trong các cuá»™c hôn nhân phong kiến kiểu cÅ©, ông lại là ngÆ°á»i gây hại trong các cuá»™c hôn nhân phong kiến. Cuá»™c tình ân ân ái ái giữa Tưởng Giá»›i Thạch vá»›i ngÆ°á»i vợ kết tóc Mao Phú Mai đã tạo thà nh má»™t thiên quan trá»ng trong những Ä‘iá»u bà máºt vá» hôn nhân và luyến ái của ông.
Năm 1901 dá»±a theo lệnh của mẹ và lá»i hẹn Æ°á»›c của bà mối, Tưởng Thụy Nguyên 14 tuổi đã lấy Mao Phúc Mai ngÆ°á»i thôn Nham Äầu cùng huyện là m vợ. Cô dâu má»›i, 19 tuổi lá»›n hÆ¡n chú rể tròn năm tuổi. Nữ lá»›n tuổi hÆ¡n nam, đó là phong tục rất phổ biến thá»i đó trong dân gian đã lÆ°u truyá»n câu tục ngữ Nữ đại tam, bao kim chuyên, nghÄ©a là gái hÆ¡n ba coi nhÆ° được cục và ng bằng hòn gạch. Thế nhÆ°ng, Tưởng Thụy Nguyên đối vá»›i việc đã được thưởng thức lần đầu quả cấm tá»± do luyến ái, thì trong đầu óc không là m sao quên được hình bóng xinh đẹp dịu dà ng kia của A Xuân. Cá»™ng thêm và o đó là tÃnh cách ngang ngạnh phóng túng, đã khiến cho Tưởng tuy đã trở thà nh chú rể nhÆ°ng trong lòng, thá»±c sá»± chẳng vui vẻ chút nà o. Äêm tân hôn, Tưởng Thụy Nguyên hoà n thà nh xong Công sá»± của cuá»™c hôn lá»… theo tục lệ, liá»n quay ngoắt mình bÆ°á»›c ra khá»i Ä‘á»™ng phòng, và o ngủ ở trên giÆ°á»ng của mẹ. Chẳng biết là vô tình hay hữu ý, vô luáºn hô gá»i nhÆ° thế nà o Tưởng vẫn không tỉnh dáºy. Tưởng mẫu không biết là m thế nà o, Ä‘Ã nh phải sai ngÆ°á»i Ä‘em con ná»a lôi ná»a vác dìu và o trong Ä‘á»™ng phòng, đặt ngay ngắn ở trên chiếc giÆ°á»ng má»›i. Má»™t chà ng rể má»›i mà suốt ngà y vui vẻ nhá»™n nhịp, bây giỠđến vui mắt cÅ©ng không mở được ra, lại tiếp tục ngáy khò khò. Giá» phút nà y cô dâu ở trong Ä‘á»™ng phòng, đối mắt vá»›i rồng phượng Ä‘uốc hoa, hình Ä‘Æ¡n bóng lẻ, tâm tình thê thảm lạnh lùng Äêm hôm đó, nà ng chỉ dõi theo tiếng trống cầm canh Ä‘Æ¡n Ä‘iệu, Mao Phúc Mai trà n trá», già n giụa những giá»t nÆ°á»›c mắt nong hổi oan khuất vô hạn, và cứ thế ngồi chá» cho tá»›i lúc gà trống cất tiếng gáy báo trá»i đã sáng.
Kỳ thá»±c gia đình nhà Mao Phúc Mai, cÅ©ng là má»™t gia đình già u có ở thôn Nham Äầu. NgÆ°á»i cha là Mao Äỉnh Hòa đã mở cá»a hiệu TÆ°á»ng Phong Nam hóa Ä‘iếm, nhân dân Ä‘á»u gá»i ông là ông chủ TÆ°á»ng Phong, là má»™t thÆ°Æ¡ng nhân có quan niệm đạo đức phong kiến tÆ°Æ¡ng đối sâu. Trên vấn Ä‘á» liên kết nhân duyên vá»›i nhà há» Tưởng, ông tin thá» nguyên tắc Chá»n thân không bằng chá»n mối, ông coi trá»ng hiá»n đức háºu đạo của Tưởng mẫu VÆ°Æ¡ng thị. Còn Mao Phúc Mai được từ trong má»™t gia đình lá»… giáo phong kiến nà y hun đúc ra, rất tuân thủ tÃn Ä‘iá»u Con gái không cần tà i mà chỉ cần đức. Tuy đối vá»›i tÆ°Æ¡ng lai của mình nà ng ôm ấp má»™t viá»…n cảnh đẹp tuyệt vá»i, thế nhÆ°ng đối vá»›i cuá»™c hôn nhân do cha mẹ là m chủ nà y, nà ng vẫn phục tùng tuyệt đối mà chẳng thấy có chút gì bảo đảm. Tuy đã có sá»± gay go căng thẳng của đêm tân hôn, thế nhÆ°ng Mao Phúc Mai Khoan dung nhân háºu, vẫn nuốt hết nÆ°á»›c đắng oan khuất và o trong bụng, gánh vác lấy những công việc phức tạp, thá» phụng chồng, kÃnh yêu mẹ chồng. Trong mấy năm đầu sau lá»… cÆ°á»›i, mối quan hệ giữa hai vợ chồng còn tạm được. Äiá»u đó, má»™t mặt là Mao Phúc Mai tuân theo đạo tam tòng tứ đức, đồi vá»›i chồng tuyệt đối vâng lá»i, hầu hạ ngÆ°á»i chồng trẻ con tÃnh nết cá»±c kỳ Æ°Æ¡ng bÆ°á»›ng, được hà i lòng mãn ý. Mặt khác, Tưởng còn chÆ°a Ä‘i ra ngoà i giang hồ đây đó, tầm mắt chÆ°a được mở rá»™ng, cho nên có thể bằng lòng vá»›i hiện trạng.
Năm 1905 Tưởng Giá»›i Thạch tá»›i tÆ° Ä‘Æ°á»ng há» Trần ở phố Văn XÆ°Æ¡ng Ninh Ba. Mao Phúc Mai tuân theo lệnh mẹ Ä‘i theo giúp chồng há»c hà nh, chăm sóc cuá»™c sống cho chồng. Trong giai Ä‘oạn nà y, cảm tình của Tưởng đối vá»›i Mao tÆ°Æ¡ng đối tốt, thuê má»™t bà chuyên để cho Mao thị sai bảo, lại má»i em gái của bạn há»c Lâm Thiệu Khảo là Lâm Thụy Liên dạy Mao Phúc Mai há»c chữ, để mở rá»™ng hiểu biết. Thế nhÆ°ng thá»i gian trăng máºt nà y của hai ngÆ°á»i rất ngắn tổng cá»™ng chỉ có sáu bẩy tháng , Tưởng liá»n Ä‘Æ°a Mao thị trở vá» Khê Khẩu. Vốn là lúc há»c táºp ở Ninh Ba, Tưởng đã nghe theo kiến nghị Thanh niên muốn thà nh đạt đổi má»›i, phải xuất dÆ°Æ¡ng du há»c ở nÆ°á»›c ngoà i của giáo sÆ° Cố Thà nh Liêm, chuẩn bị ra nÆ°á»›c ngoà i há»c táºp, liá»n Ä‘Æ°a Mao Phúc Mai trở vá» quê cÅ©.Từ đó vá» sau, Tưởng Giá»›i Thạch Ä‘i thi Ä‘á»— và o Há»c Ä‘Æ°á»ng Võ bị Triết Giang, lại và o trÆ°á»ng quân Ä‘á»™i Bảo Äịnh, lại chuyển sang Nháºt Bản du há»c. Bôn tẩu ở trong nÆ°á»›c và ngoà i nÆ°á»›c, những ngà y vá» Khê Khẩu chỉ tÃnh được trên đầu ngón tay. Lại cá»™ng thêm những Äông DÆ°Æ¡ng Mỹ nữ ở Nháºt Bản đã rút hết hồn phách, đã khiến cho mối quan hệ giữa Tưởng và Mao tình cảm vốn đã rất miá»…n cưỡng nay đã mau chóng phai nhạt.Tưởng mẫu VÆ°Æ¡ng thị lấy ngÆ°á»i vợ có số tuổi lá»›n hÆ¡n má»™t chút cho con trai, sá»›m có ý niệm khao khắt là được có cháu bế. Chẳng ngá», hai ngÆ°á»i kết hôn đã nhiá»u năm, không thấy sinh nở, chẳng tránh được có chút sốt ruá»™t. Vá» sau, cuối cùng thì Mao Phúc Mai cÅ©ng đã có thai, Vượng thị sung sÆ°á»›ng hiện ra trên nét mặt, chăm sóc nà ng rất chu đáo. Lúc đó Tưởng lÆ°u há»c ở Nháºt Bản, vá» nhà nghỉ hè. Giá» phút nà y, Tưởng Giá»›i Thạch đã được uống qua má»±c Tây, bá»—ng trở nên coi thÆ°á»ng ngÆ°á»i vợ bèo cám Mao Phúc Mai nà y. Giữa hai vợ chồng vì má»™t chuyện nhá» mà cÅ©ng cãi lá»™n. Tưởng Giá»›i Thạch đã dùng bà n chân mang già y da đá và o bụng của vợ. Lúc đó, Mao thị đã có thai được mấy tháng rồi, sau khi bị đá nà ng Ä‘á»›n Ä‘au vô hạn, nằm liệt ở trên giÆ°á»ng. Sai khi VÆ°Æ¡ng thị biết tin, vá»™i vã chạy tá»›i, rồi má»i bác sÄ© tá»›i chuẩn trị. Thế những, tất cả Ä‘á»u đã muá»™n. Ngay đêm đó, Mao Phúc Mai đã sảy thai. Sau khi được tin con dâu sảy thai, VÆ°Æ¡ng thị khóc lóc dạy con, vừa khóc vừa kể tá»›i lịch sá» Ä‘á»›n Ä‘au của gia đình, quở trách con vá»›i đạo lý bất hiếu hữu tam, vô háºu vi đại (Có 3 tá»™i bất hiếu, không có con là tá»™i lá»›n nhất).
Mùa hè năm 1909, Tưởng Giá»›i Thạch từ Nháºt Bản vá» nÆ°á»›c nghỉ, chỉ ở Thượng Hải, không chịu vá» quê nhà . Tưởng mẫu VÆ°Æ¡ng thị khát khao có cháu bế, bà đã Ä‘Ãch thân Ä‘Æ°a con dâu tá»›i Há»™ (Thượng Hải). Äể xúc tiến cho vợ chồng hòa hợp, bà cụ đã khóc lóc Ä‘á»›n Ä‘au dạy con, chỉ xuýt nữa thì đã tá»›i mức bà cụ nhảy xuống sông Hoà ng phố. Bà mẹ già đã lấy cái chết để khuyên nhủ, Tưởng Giá»›i Thạch đã phải quỳ xuống đất xin tha tá»™i cho và đã phát ra lá»i thá» từ nay sẽ không cãi nhau vá»›i vợ nữa. Tá»›i lúc nà y VÆ°Æ¡ng thị má»›i yên tâm trở vá» Khê Khẩu. Chẳng thể ngỠđược trái tim Ä‘au khổ của Tưởng mẫu thá»±c sá»± đã có báo ứng tốt là nh. Sá»± chung sống trong má»™t thá»i gian ngăn giữa Mao Phúc Mai vá»›i Tưởng Giá»›i Thạch, cuối cùng đã khiến cho Mao có thai má»™t lần nữa. Sang năm sau, Mao Phúc Mai đã sinh ra má»™t cáºu con trai, tên tục là Kiến Phong, tên gia phổ là Kinh Quốc. Mao thị lấy chồng được mÆ°á»i năm, 28 tuổi được con. VÆ°Æ¡ng Thị 46 tuổi được cháu, hÆ°Æ¡ng há»a cả nhà há» Tưởng đã có ngÆ°á»i nối dõi, cả hai mẹ con Ä‘á»u vui vẻ lạ thÆ°á»ng. Tưởng Giá»›i Thạch lần đầu tiên được là m cha, thế nhÆ°ng không vì việc Ä‘Æ°a con ra Ä‘á»i mà có thể buá»™c chặt được tình cảm vá»›i ngÆ°á»i vợ kết tóc đó. Cá»™ng thêm vốn tÃnh từ nhỠđã là má»™t gã trai lÆ¡, Ä‘i qua Äông dÆ°Æ¡ng, nhìn nhiá»u chuyện lạ, cho nên vá» căn bản đã không để Mao Phúc Mai, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà lá»›n hÆ¡n mình năm tuổi lại chẳng phải là giai nhân lá»™ng lẫy nà y và o trong con mắt.
Từ sau năm 1911, Tưởng Giá»›i Thạch thÆ°á»ng xuyên sống ở Thượng Hải, ăn chÆ¡i Ä‘Ã ng Ä‘iếm, rượu chè ** bợm, say đắm cảnh xa hoa vá»›i bá»n ngÆ°á»i nhÆ° TrÆ°Æ¡ng Tình Giang, Äá»›i Quý Äà o v.v... Chẳng bao lâu sau Tưởng đã lấy Diêu Di Thà nh xuất thân từ thân phân vú em là m thứ thất (thiếp). Từ đó Mao Phúc Mai đã trở thà nh rắc rối, rách việc. Thế nhÆ°ng sợ oai nghiêm của mẹ, Tưởng còn không thể không biểu hiện duy trì hình thức vợ chồng ở ngoà i mặt.Mao Phúc Mai nhìn thấy tình cảm của chồng đối vá»›i mình ngà y cà ng nhạt nhẽo má»ng manh, trong lòng vô cùng buồn nản. Thế nhÆ°ng, đối vá»›i má»™t ngÆ°á»i phụ nữ chân nhá» yếu Ä‘uối khÆ° khÆ° giữ lá»… giáo phong kiến nhÆ° váºy, đối mặt vá»›i số pháºn thê thảm nhÆ° váºy, ngoà i việc thuáºn chịu nghịch cảnh ra thì còn có cách gì. May mà nà ng đã sinh ra má»™t đứa con trai, nó sẽ kế thừa hÆ°Æ¡ng há»a nhà há» Tưởng, mai sau mẹ sẽ lấy con là m giúp, có thể giữ được má»™t chá»— ngồi ở trong nhà há» Tưởng. Tức thì, Mao thị cà ng táºn tâm gắng sức chăm sóc con trai dốc hết lòng hầu hạ mẹ chồng, suốt ngà y ăn chay niệm pháºt, để trôi theo thá»i gian.
Năm 1912, bởi Tưởng Giá»›i Thạch tham gia vụ án mÆ°u sát Äà o Thà nh ChÆ°Æ¡ng, phải chạy sang Nháºt Bản trốn tránh. Cuối năm ấy phong thanh vụ án há» Äà o đã qua, Tưởng mặc com lê Ä‘i già y da, hãnh diện trở vá» quê, hÆ¡n thế còn Ä‘em theo vá» má»™t thiếu phụ trẻ trung xinh đẹp nhÆ° hoa tá»±a ngá»c đó là Diêu Di Thà nh.Tin tức truyá»n tá»›i, dân chúng trên Ä‘Æ°á»ng phố ở Khê Khẩu Ä‘á»u chẳng hẹn mà cÅ©ng đổ dồn ánh mắt chÄ©a và o nhà há» Tưởng, cho rằng phòng Phong Cảo sẽ nổi sóng dữ trong biển ghen. Ai ngỠđã chẳng xảy ra nhÆ° váºy. Mao Phúc Mai đã nắm tay Diêu Di Thà nh há»i chuyện rối rÃt, rất thân máºt. Thái Ä‘á»™ của Mao thị khiến cho bà con dân phố ngá»› ngÆ°á»i ra. Má»™t ngÆ°á»i phụ nữ khoan hồng Ä‘á»™ lượng tá»›i mức nhÆ° váºy ai đã từng nhìn thấy? NgÆ°á»i chồng đã lấy vợ lẽ Ä‘em vá», nà ng chẳng những không giáºn mà còn tÆ°Æ¡ng kÃnh tÆ°Æ¡ng thân nhÆ° chị em. Khá»i phải nói tá»›i những ngÆ°á»i bên cạnh ngỡ ngà ng, mà ngay cả đến ngÆ°á»i chồng cÅ©ng phải ngấm ngầm bái phục sá»± Ä‘á»™ lượng nhã nhặn của ngÆ°á»i vợ. Ngay từ lúc quyết định Ä‘em ngÆ°á»i vợ lẽ vá» là ng, Tưởng Giá»›i Thạch đã phải chuẩn bị tÆ° tưởng cam chịu sá»± trách móc. Chẳng ngỠđược Mao thị không những không ghen tuông mà còn sẵn lòng tha thứ trÆ°á»›c, trong lòng Tưởng Giá»›i Thạch bá»—ng chốc đã trà o dâng đầy sá»± cảm kÃch.Kỳ thá»±c, sá»± nhẫn nại, nhượng bá»™ và tha thứ của Mao Phúc Mai, chỉ là má»™t phÃa của sá»± việc. Vá» má»™t mặt khác, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là nà ng biết rõ tÃnh cách của ngÆ°á»i chồng mang biệt hiệu là vô lại kia, cãi cá» vá»›i chồng cÅ©ng chẳng Ä‘em lại thú vị gì, chi bằng cứ thuáºn nÆ°á»›c đẩy thuyá»n, để cầu lấy sá»± cùng yên ổn cùng vô sá»±. Sá»± thông minh và độ lượng của Mao thị, đã khiến cho mối quan hệ giữa nà ng và chồng gay go mguy kịch, không những không vì sá»± xuất hiện của Diêu Dã Thà nh mà bị phá vỡ, ngược trở lại còn được cải thiện thêm.
Tháng 6 năm 1921, Tưởng mẫu VÆ°Æ¡ng thị qua Ä‘á»i. Trục cá»™t tinh thần để cho Mao Phúc Mai nÆ°Æ¡ng tá»±a nhá» cáºy đã bị sụp đổ. Nà ng biết rõ, từ đây vá» sau trên quan hệ hôn nhân sẽ không thể có ngÆ°á»i nà o Ä‘em lại sá»± công bằng cho nà ng được nữa. Nà ng khoác áo cá»™, Ä‘á»™i khăn hiếu, đứng giữ trÆ°á»›c kinh cữu, sa và o trong vá»±c sâu Ä‘au khổ.Quả nhiên, váºn rủi ro đã đến rất nhanh. Má»™t đêm sau khi hoà n thà nh xong tang lá»… VÆ°Æ¡ng thị, Tưởng Giá»›i Thạch, ngồi ngay ngắn ở trong Pháºt Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c khi mẹ còn sống, gá»i Mao Phúc Mai, Diêu Di Thà nh (có chá»— viết là Diêu Di Thà nh) tá»›i, nÆ°á»›c mắt ròng ròng tuyên bố vá»›i há» má»™t tá» giấy bá» vợ: Tôi chôn cất mẹ đã xong, má»™t việc đại sá»± trong Ä‘á»i của ngÆ°á»i con đã hết, từ nay có thể má»™t lòng dốc sức cho cách mạng, chẳng còn Ä‘iá»u gì rà ng buá»™c khác nữa. Nay tôi và mẹ con nà ng sẽ li dị, việc sinh tá» thà nh bại của tôi vá» sau, gia đình tá»± sẽ không còn liên lụy gì đến tôi nữa...[1] Thoạt nghe tá»›i hai chữ li dị, má»™t âm thanh bùng nổ trong tai Mao Phúc Mai, tưởng chừng nhÆ° những đợt sấm vang. Nà ng tuy đã có dá»± cảm từ lâu, thế nhÆ°ng chẳng thể ngỠđược ngÆ°á»i chồng tuyệt tình lại hà nh Ä‘á»™ng nhanh đến nhÆ° váºy được. Lúc nà y, Mao thị ôm chặt con trai và o lòng, hai mẹ con nÆ°á»›c mắt chảy ròng ròng nhìn Tưởng Giá»›i Thạch, nhÆ° van xin, mong Tưởng đừng ruồng bá» há». Mẹ già vừa chết, thi thể xÆ°Æ¡ng cốt còn chÆ°a lạnh Tưởng Giá»›i Thạch đã vá»™i vá»™i và ng và ng bá» vợ, còn nhởn nhÆ¡ giả dạng lấy danh nghÄ©a Cánh mạng mà không biết nhục nhã hổ thẹn, dùng thủ Ä‘oạn xấu xa bỉ ổi, thá»±c sá»± khiến cho ngÆ°á»i ta phải rùng mình ghê sợ. Tháng 11 cùng năm, trong bức thÆ° gá»i cho ngÆ°á»i anh của Mao thị là Mao Máºu Khanh đã bá»™c lá»™ rõ cách nghÄ© chân thá»±c MÆ°á»i năm trở lúc đây, nghe thấy tiếng chân bÆ°á»›c, nhìn thấy hình dáng con ngÆ°á»i, láºp tức trở thà nh sá»± kÃch thÃch. Con ngÆ°á»i bá»—ng nhiên sinh ra oán háºn Ä‘au khổ, cÅ©ng phải miá»n cưỡng là m việc chÆ°a có quyết tâm nà o muốn chia ly chồng vợ. Ngà y hôm nay đã đến lúc bất hạnh, gia đình không thà nh gia đình không thà nh gia đình nữa, chồng đã không thể nháºn vợ, vợ cÅ©ng chẳng được nháºn chồng, để đến ná»—i tôi và ngÆ°á»i mẹ hiá»n của tôi cÅ©ng đã dần tức tình cảm nhÆ° nÆ°á»›c sôi lá»a bá»ng cÅ©ng sinh ra liên lụy. Má»i Ä‘iá»u đó tức là chồng chẳng ra chồng, vợ không ra vợ, rồi lại công thêm mẹ chẳng nháºn con, Ä‘iá»u đó đâu có phải là lạc thú của con ngÆ°á»i những lá»i nói kể trên, không phải là không muốn nói rõ má»™t Ä‘iá»u là Mao Phúc Mai căn bản không xứng đáng vá»›i Tưởng Giá»›i Thạch, Mao chỉ có thể Ä‘em lại cho Tưởng những kÃch thÃch ác tÃnh mà thôi.Tưởng Giá»›i Thạch vá»™i và ng thoát khá»i Mao Phúc Mai, còn có má»™t nguyên nhân nữa là ở bên ngoà i Tưởng lại còn có má»™t niá»m vui má»›i nữa, đó là Trần Khiết NhÆ°. Äáng tiếc là việc li hôn, thủ Ä‘oạn qúa ác liệt nà y, đã vấp phải sá»± phản đối của há» hà ng thân thÃch, cÅ©ng chẳng thể giải trừ được quan hệ hôn nhân trên mặt pháp luáºt. Thế nhÆ°ng, cuá»™c hôn nhân trên thá»±c tế giữa hai ngÆ°á»i, đã chết từ lâu.
Tháng 8 năm 1927, Tưởng Giá»›i Thạch tạo phản đã bÆ°á»›c lên đỉnh cao quyá»n lá»±c trên võ Ä‘Ã i chÃnh trị Trung Quốc thì lại bị thông báo buá»™c phải từ chức Ra nÆ°á»›c ngoà i nghỉ ngÆ¡i dưỡng sức. Do vì các thủ tục nhÆ° há»™ chiếu. v.v... chÆ°a là m xong, sau khi Tưởng Ä‘i du chÆ¡i Hà ng Châu tham quan Tây Hồ, rồi trở vá» nghỉ ở Khê Khẩu. Mao thị nghe nói chồng sắp sá»a trở vá» Phong Cảo phòng, ná»—i bá»±c tức giáºn dữ ở trong lòng liá»n trá»—i dáºy. Ngà n ná»—i oán, vạn mối háºn táºp trung lại má»™t chá»—, chỉ háºn chồng đã Ä‘em đứa con mà mình dứt ruá»™t đẻ ra Ä‘Æ°a Ä‘i nÆ°á»›c ngoà i để nói phải sống ở quê hÆ°Æ¡ng khác. Nghe thấy tiếngg chân của chồng bÆ°á»›c và o cá»a, không biết dÅ©ng khà báºt trá»—i dáºy từ đâu, Mao thị bá»—ng đứng dáºy, bÆ°á»›c mạnh bà n chân nhá», chạy xuống cầu thang gác, thì gặp ngay Tưởng Giá»›i Thạch ở giữa sân. Nà ng vừa khóc và gà o:
- Ông đã đem con trai của tôi đi đâu rồi ? ông phải trả lại con cho tôi!
Bá»n lÃnh tùy tùng của Tưởng đứa ná» nhìn đứa kia, không ngÆ°á»i nà o dám bÆ°á»›c lên khuyên can, không khà vô cùng căng thẳng. May mà Tưởng Giá»›i Thạch đã không phải là Tưởng Thụy Nguyên của quá khứ nữa, những công việc Ä‘á»™ng tá»›i chân tay Tưởng đã thi hà nh rất Ãt, lại cá»™ng thêm bản thân Tưởng Ä‘Ãch thá»±c đã mắc nợ Mao thị quá nhiá»u rồi, Ä‘Ã nh phải dùng lá»i nói khéo để khuyên giải, cầu lấy sá»± việc được êm suôi.Sau khi Tưởng Giá»›i Thạch ổn định được Mao thị, chẳng bao lâu lại sang Nháºt Bản, cầu hôn vá»›i Tống Mỹ Linh Ä‘ang cÆ° trú ở Nháºt Bản. Sau nhiá»u lần bà n bạc hai bên đã đạt tá»›i hiệp nghị: Tống Mỹ Linh sẽ giải trừ hôn Æ°á»›c vá»›i ngÆ°á»i chồng chÆ°a cÆ°á»›i trÆ°á»›c là LÆ°u Ká»· Văn. Tưởng Giá»›i Thạch cÅ©ng cần phải công khai ly hôn vá»›i ngÆ°á»i vợ cả Mao thị. Sau đó hai ngÆ°á»i má»›i có thể kết hôn.Tháng 12 cùng năm, Tưởng lại má»™t lần nữa trở vá» Khê Khẩu Ä‘Ãch thân xá» lý công việc vô cùng gay cấn nà y - Tuyên bố công khai li hôn vá»›i Mao thị. Thế nhÆ°ng, Mao Phúc Mai cuối cùng vẫn là nguyên phối phu nhân của Tưởng Giá»›i Thạch do Tưởng mẫu VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c chủ trì mối manh cÆ°á»›i há»i chÃnh thức. Cổ nhân đã có lá»i dạy rõ rà ng Tao khang chi thê bất hạ Ä‘Æ°á»ng, huống hồ bình thÆ°á»ng nà ng bình tÄ©nh tá»± tin, ăn chay niệm Pháºt, chẳng tranh chấp gì vá»›i ai, được má»i ngÆ°á»i trong là ng xóm cảm thông sâu sắc. Tưởng Giá»›i Thạch nêu ra việc li hôn vá»›i Mao thị, trên mặt tình lý nói không xuôi mà ngÆ°á»i há» hà ng là ng xóm cÅ©ng chẳng ai thừa nháºn HÆ¡n nữa, con cả Tưởng Kinh Quốc lại do Mai thị sinh ra, hiện còn Ä‘ang lÆ°u há»c ở Liên Xô, ngÆ°á»i mẹ lấy con là m quý. Mao Phúc Mai lẽ dÄ© nhiên phải là bà chủ của Phong Cảo phòng. Sau cùng, do ngÆ°á»i cáºu Tôn Cầm PhÆ°Æ¡ng của Tưởng Giá»›i Thạch suy nghÄ© tá»›i tiá»n đồ chÃnh trị nếu Tưởng Tống kết hợp vá»›i nhau thì sẽ có lợi cho Tưởng Giá»›i Thạch từ nay vá» sau, liá»n nêu ra chủ trÆ°Æ¡ng: Äón Mao Phúc Mai tá»›i tạm trú ở Miếu Tiêu VÆ°Æ¡ng, mặc nháºn là đã li hôn, là m má»™t thủ tục ki hôn đăng trên mặt báo, rồi chuẩn bị hồ sÆ¡ ở chÃnh quyá»n huyện Phụng Hóa, Ä‘em giấy chứng thá»±c ly hôn có cả Tưởng Mao cùng ký tên, giao chuyển cho nhà há» Tống - chá» sau khi Tưởng Tống kết hôn xong, Mao Phúc Mai lại trở vá» Phong Cảo phòng, cuá»™c sống do Tưởng cung cấp. NhÆ° váºy tuy trên danh nghÄ©a đã giải trừ được quan hệ hôn nhân, thế nhÆ°ng Mao thị vẫn là bà chủ của Phong Cảo phòng.Gặp ngà y tết, bạn bè thân thÃch qua lại, vẫn theo tục lệ của là ng nhÆ° trÆ°á»›c coi Mao thị là chÃnh tông, cả hai bên, việc nà o Ä‘i việc ấy.
Ngà y 1 tháng 12 năm 1927, trên tá» Thân báo Thượng Hải đã đăng tải má»™t mẩu tin li hôn: Mao thị là vợ cả, đã li dị từ lâu, hai há» Diêu Trần, vốn không có khế Æ°á»›c Trải qua má»™t loạt sắp đặt, cuối cùng Tưởng Giá»›i Thạch đã thoát khá»i được ngÆ°á»i vợ kết tóc của mình là Mao Phúc Mai. Sau khi sóng gió của cuá»™c ly hôn đã trôi qua, Mao Phúc Mai vẫn trở vá» nhà há» Tưởng, tiếp tục chủ trì má»i công việc ở Phong Cảo phòng. Loại hiệp định quân trở li hôn bất li gia nà y giữa Tưởng và Mao, cố nhiên là có tâm là hổ thẹn day dứt của Tưởng Giá»›i Thạch, thế những có Ä‘iá»u cà ng quan trá»ng hÆ¡n là Mao thị đã dùng hà nh Ä‘á»™ng thá»±c tế của mình già nh được địa vị không thể chuyển lay ở trong nhà há» Tưởng. Mao Phúc Mai là má»™t ngÆ°á»i vợ hiá»n mẹ tốt Ä‘iển hình. Hiá»n đức và từ thiện của nà ng đã già nh được hầu hết sá»± đồng tình và ca ngợi của há» hà ng là ng xóm. Khiếp sợ oai vá»ng của lão Tưởng các cụ phụ lão ở quê hÆ°Æ¡ng không dám công khai tuyên bố rằng Tưởng Giá»›i Thạch Ä‘ang Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng của Trần Thế Mỹ hiện đại, thế nhÆ°ng sá»± đồng tình và kÃnh trá»ng đối vá»›i Mao thị, chÃnh là chiếc roi đạo đức quất và o hà nh vi ruồng bá» ngÆ°á»i vợ kết tóc của Tưởng Giá»›i Thạch. Tưởng Giá»›i Thạch là ngÆ°á»i đầu tiên Ä‘á» xÆ°á»›ng Phong trà o Ä‘á»i sống má»›i: lấy Trung, Hiếu, Lá»…, NghÄ©a là m cốt lõi. Hà nh vi ruồng bá» Mao thị, không thể không là má»™t vết nhÆ¡ mà bản thân ình cảm thấy lo sợ hồi há»™p. Trong những ngà y tiếp sau đó, ngÆ°á»i Khê Khẩu vẫn coi Mao thị là ngÆ°á»i vợ cả của Tưởng, tôn gá»i Mao thị là Äại sá»± mẫu. Mãi đến năm 1948, Tưởng Giá»›i Thạch vá» quê tu sá»a gia phổ, má»›i Ä‘em Mao Phúc Mai thay đổi xÆ°ng hô gá»i Mao thị là nghÄ©a nữ của Tưởng mẫu VÆ°Æ¡ng Thái Ngá»c.Mặc dù Tưởng và Mao hai ngÆ°á»i đã chẳng còn danh pháºn vợ chồng, thế nhÆ°ng Mao thị đối vá»›i Tưởng vẫn tôn kÃnh giữ lá»…. Má»—i lần Tưởng Giá»›i Thạch trở vá» Khê Khẩu, bao giá» cÅ©ng có thông báo trÆ°á»›c. Sau khi Mao thị nháºn được tin Tưởng sẽ vá» là ng, bao giá» cÅ©ng sai phái nhân viên quét dá»n sạch sẽ tinh tÆ°Æ¡m trong và ngoà i Phong Cảo phòng, cá»a nhà sáng choang, không chút bụi nhiá»…m. Bình thÆ°á»ng, Phong Cảo phòng đối vá»›i ngÆ°á»i thuê không cung cấp việc ăn uống, thế nhÆ°ng trong thá»i gian Tưởng Giá»›i Thạch vá» quên thì lệ ngoại. Ngoà i việc tìm ngá»Æ°i giúp đỡ việc là m cÆ¡m nấu thức ăn cho Tưởng và các nhân viên phục vụ ra, còn phải tăng thêm mấy mâm cÆ¡m khách, cung cấp cho ngÆ°á»i kế toán, tổng quản v.v... của Phong Cảo phòng sá» dụng. Trong thá»i gian nà y Mao thị thÆ°á»ng xuyên xuống nhà bếp, tá»± tay là m mấy món thức ăn nhà quê cho Tưởng. Còn Tưởng Giá»›i Thạch má»—i lần vá» nhà , cÅ©ng luôn luôn dà nh thá»i gian tá»›i Phong Cảo phòng, trò chuyện vá»›i Mao thị. có khi Tưởng và Tống Mỹ Linh cùng trở vá» Khê Khẩu, trú ở biệt thá»± Lạc đình. Tống Mỹ Linh luôn luôn có thói quen ngủ dáºy muá»™n. Sau khi Tưởng dáºy trÆ°á»›c, láºp tức sá» dụng Ä‘oạn thá»i gian nà y, Ä‘i bá»™ tá»›i Phong Cảo phòng. Mao thị tất đã chuẩn bị sẵn sà ng má»™t chút loại thức ăn Ä‘iểm tâm nhÆ° bánh ngải xanh..., để cho Tưởng sá» dụng. Khi Tưởng Giá»›i Thạch dùng xong món Ä‘iểm tâm trở vá» Lạc đình, Tống Mỹ Linh vẫn còn chÆ°a ngủ dáºy, Mao thị biết rằng Tưởng rất thÃch ăn khẩu vị đặc sắc của Phụng Hóa, cho nên má»—i năm Ä‘á»u phải gá»i tá»›i Nam Kinh má»™t Ãt thức ăn địa phÆ°Æ¡ng nhÆ° khoai sá» v.v... cho Tưởng sá» dụng. Do vì Mao thị luôn nhá»› tá»›i con trai Tưởng Kinh Quốc Ä‘ang ở Liên Xô xa xôi, có khi cãi nhau vá»›i Tưởng, bắt Tưởng phải Ä‘Æ°a trả con trai trở vá». Trong đại đã số các trÆ°á»ng hợp, Ä‘á»u hòa hoãn thân thiện vá»›i Tưởng.Sau khi giải quyết hòa bình sá»± biến Tây An, Tưởng Giá»›i Thạch trở vá» Khê Khẩu nghỉ ngÆ¡i hÆ°u dưỡng, Mao thị suốt ngà y hầu hạ ở bên cạnh, chăm sóc tá»›i Ä‘á»i sống của Tưởng. Do vì có nợ vá»›i Mao thị, trong lòng có sá»± hổ thẹn, Tưởng Giá»›i Thạch liá»n há»›n hở vui vẻ nói vá»›i Mao thị:
- Ná»—i oan khuất, Ä‘au khổ của nà ng trong bao nhiêu năm nay ta Ä‘á»u rõ cả. Bây giá» nà ng có việc gì cần phải là m? Cần thiết phải có những thứ gì. Chỉ cần nà ng nói ra, ta nhất định sẽ là m giúp cho nà ng ?
Mao Thị chẳng há» suy nghÄ©, trả lá»i luôn:
- Tôi không cần thứ gì hết, chỉ cần ông Ä‘em trả Kinh Quốc lại cho tôi - Tưởng Giá»›i Thạch đã gáºt đầu đồng ý.Không lâu, vá»›i sá»± can thiệp của lão Tưởng, Tưởng Kinh Quốc đã từ Liên Xô vá» nÆ°á»›c, trở vá» bên cạnh Mao thị, khiến cho bà có được niá»m an ủi cá»±c kỳ lá»›n.
Ngà y 12 tháng 12 năm 1939, máy bay quân Nháºt bá» bom bắn phá Khê Khẩu, lấy nÆ¡i ở cÅ© Phong Cảo phòng và biệt thá»± Văn XÆ°Æ¡ng các Võ LÃnh Äầu của nhà há» Tưởng là mục tiêu chủ yếu. Trong lúc vá»™i và ng Ä‘i trú ẩn, Mao Phúc Mai không mau bị ngôi nhà đổ sáºp đè chết, thỠđược 58 tuổi. Nhìn chung cuá»™c hôn nhân chồng vợ đầu tiên của Tưởng Giá»›i Thạch và Mao Phúc Mai bắt đầu từ hà i kịch rối kết thúc bằng bi kịch. Mao thị không hẳn là hồng nhan, nhÆ°ng chỉ có thể nói là bạc mệnh. Nà ng vá»›i ngÆ°á»i chồng là Tưởng Giá»›i Thạch, cÅ©ng là ngÆ°á»i bị hại của cuá»™c hôn nhân phong kiến bao biện. Thế nhÆ°ng Ä‘iểm khác nhau giữa nà ng và chồng nà ng ở chá»—: Cái hại mà nà ng phải chịu là hai tầng, vừa chịu cái hại lấy chồng do lôi kéo ép buá»™c của mệnh lệnh cha mẹ, lại chịu cái hai là bị chồng ruồng bá». Còn Tưởng Giá»›i Thạch đã vừa là ngÆ°á»i bị hại của cuá»™c hôn nhân phong kiến, trái ngược lại Tưởng lại trở thà nh ngÆ°á»i gây hại cho cuá»™c hôn nhân phong kiến đòi há»i môn Ä‘ang há»™ đối, phu sÆ°á»›ng phụ hòa. Trong bi kịch hôn nhân giống nhÆ° má»™t câu đố, ngÆ°á»i bị thể thảm nhất không ai hÆ¡n được Mao Phúc Mai. Giả sá» nà ng cÅ©ng giống nhÆ° những ngÆ°á»i phụ nữ khác tuân theo chỉ ý của mẹ cha, lấy má»™t ngÆ°á»i nông dân bình thÆ°á»ng, sinh con đẻ cái, là m má»™t ngÆ°á»i vợ tốt tam tòng tứ đức, thì sẽ có thể trôi qua má»™t cuá»™c sống tháo bình yên ả. Nếu nhÆ° váºy, nhìn lên thì chẳng bằng ai, nhìn xuống cÅ©ng khối ngÆ°á»i chẳng bằng mình! Thế nhÆ°ng, số pháºn luôn luôn đùa giỡn vá»›i con ngÆ°á»i, má»™ng ảo của ngÆ°á»i phụ nữ, không chịu nổi sá»± thét gà o của thá»i đại. Ai đã từng nghÄ© tá»›i, ngÆ°á»i chồng bé nhá» mà năm xÆ°a Æ°Æ¡ng bÆ°á»›ng phóng đãng, cuối cùng đã trở thà nh Tổng thống thống trị Trung Quốc gần hai chục năm, tháºt là ân háºn đã dạy chồng kiếm được sá»± phong hầu! đó lắm thay!
-----------------------------------
[1] Tưởng Giới Thạch gia thế trang 121, NXB nhân dân Triết Giang, Xuất bản 10 năm 1988
|
|
|
| |