|
|
27-05-2010, 02:15 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
Chương 35: Tranh chấp dân sự
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Trá»i chá»›m và o hạ, bầu trá»i trên huyện Nhân Hòa không gợn bóng mây, đây là mùa hè nóng nhất của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở từ trÆ°á»›c tá»›i nay, Ä‘Æ¡n giản vì ở đây lấy đâu ra quạt Ä‘iện vá»›i máy Ä‘iá»u hòa nhiệt Ä‘á»™.
Äại án của nhà hỠÂn đã được phá ná»a tháng rồi, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhá» liên tục phá án thà nh công, Tống tri huyện hoà n toà n tin tưởng và o hình danh sÆ° gia hắn. Từ đó má»i án lá»›n án nhá» trong huyện lão thẳng tay quẳng cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, đến cả bản phê duyệt của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở có khi lão cÅ©ng chẳng cần xem nữa, cứ thế khoanh tròn, đóng dấu rồi tống lên quan trên. “Nhá» Æ¡n†Tống tri huyện tin tưởng nên ná»a tháng quan hắn là m việc mệt nghỉ, nếu không có Tống Vân Nhi và Nguyệt Thiá»n giúp đỡ táºn tình, đặc biệt là Nguyệt Thiá»n thì e rằng giỠđây DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã ‘cáo quan vá» quê’ rồi.
Hôm đó gần trÆ°a DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng nhÆ° má»i khi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lê bÆ°á»›c vá» nhà trong tình trạng mệt má»i. Hạ Phượng Nghi Ä‘ang ngồi Ä‘á»c sách trong vÆ°á»n, thấy hắn nhÆ° váºy vá»™i tiến tá»›i đỡ hắn ngồi xuống ghế, gá»i vá»›i và o nhà bảo Phi Yến mang nÆ°á»›c ra cho hắn.
Dương Thiên Sở nói:
- Äừng, lấy cho ta Ãt rượu!
Phi Yến mang rượu ra cho Dương Thiên Sở.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở uống rượu xong hÆ¡i say, ngả đầu dá»±a và o ngÆ°á»i Hạ Phượng Nghi. Trải qua má»™t Ä‘oạn thá»i gian sống chung, quan hệ hai ngÆ°á»i đã tốt lên nhiá»u, cÅ©ng để cho hắn tùy ý tá»±a và o vai mình. Chẳng bao lâu, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã phát ra tiếng ngáy vừa Ä‘á»u vừa dà i.
Phi Yến thấy thế nhá» giá»ng nói vá»›i Hạ Phượng Nghi:
- Thiếu nãi nãi, hay là chúng ta đỡ thiếu gia và o phòng ngủ cho thoải mái.
- Không sao, cứ để chà ng ngủ nhÆ° váºy Ä‘i. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết chà ng ngủ thế nà y cÅ©ng chẳng được lâu, trÆ°á»›c đây má»™t chút rượu nhÆ° váºy nà o có thể là m cho chà ng say được, nếu không phải do gần đây là m việc mệt má»i cÅ©ng chẳng ngủ thế nà y.
Hạ Phượng Nghi đã nói váºy rồi, Phi Yến cÅ©ng không nhiá»u lá»i nữa. Nà ng tá»›i bên giếng lấy dÆ°a hấu lên. Do thá»i xÆ°a không có tủ lạnh, dÆ°a hấu thÆ°á»ng được treo trong giá», sau đó thả sâu xuống dÆ°á»›i giếng là m mát, hiệu quả cÅ©ng rất tốt.
DÆ°a hấu thÆ¡m ngon mát lạnh vừa được bổ ra, còn chÆ°a ăn được miếng nà o. Bà mụ lần trÆ°á»›c Thang Thị vợ Tống tri huyện gá»i sang giúp việc nhà đã trở lại, do Nguyệt Thiá»n giỠđây thà nh ‘thÆ° ký riêng’ của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. Bà mụ Ä‘ang quét dá»n ngoà i cá»a chạy và o báo:
- Thiếu nãi nãi, Trương bộ khoái của nha môn tới, nói là có chuyện gấp.
Hạ Phượng Nghi thở dà i:
- Thấy chưa, ta đã sớm biết là chà ng chẳng ngủ được bao lâu mà , lại có án rồi.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© Ä‘i và o, thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘ang dá»±a và o vai Hạ Phượng Nghi ngủ say sÆ°a, nhất thá»i chần chừ nhìn Hạ Phượng Nghi.
Hạ Phượng Nghi lấy miếng dÆ°a hấu vừa má»›i cắt đặt lên trán DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bị lạnh, liá»n mở mắt.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© tiến lên báo:
- SÆ° gia, sợ là ngà i không ngủ được rồi. Hôm qua có ngÆ°á»i báo án ở gần cá»a thà nh đông có hai nhà xung Ä‘á»™t nhá» tiếp đến xảy ra xô xát dẫn tá»›i thÆ°Æ¡ng tÃch, tá»›i hôm nay thì lăn ra chết, ngÆ°á»i nhà của y vừa mang xác tá»›i nha môn báo án. Tri huyện lão gia nói những vụ án hình sá»± Ä‘á»u dó ngà i xá» lý, ngà i lại phải vất vả má»™t chuyến rồi.
- Cái lão già nà y tháºt là lÆ°á»i. Bảo án hình sá»± giao hết cho ta, sáng nay để cho ta Ä‘i hòa giải là loại án quỳ gì? Cái gì cÅ©ng tống hết cho ta, bản thân thì tiêu diêu tá»± tại.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© thấy sÆ° gia nói xấu tri huyện lão gia cÅ©ng chỉ đứng cÆ°á»i trừ.
Dương Thiên Sở lấy một miếng dưa hấu vừa ăn vừa lầm bẩm:
- Ài, đáng nhẽ có Ä‘iá»u luáºt nà o đó quy định thá»i tiết thế nà y không được xảy ra các vụ án.
Phi Yến phụ há»a:
- Äúng ra là phải có luáºt đó, thiếu gia tháºt đáng thÆ°Æ¡ng, vừa mệt má»i vá» tá»›i nhà đã phải Ä‘i rồi.
Nà ng Ä‘Æ°a cho TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© má»™t miếng dÆ°a hấu, TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© cám Æ¡n má»™t tiếng rồi nháºn lấy. Trá»i nóng thế nà y được ăn má»™t miếng dÆ°a hấu đúng là sảng khoái.
- Chỉ có Phi Yến là vẫn biết thÆ°Æ¡ng ta, nhÆ°ng mà dù có quy định đó thì Diêm VÆ°Æ¡ng muốn bắt ngÆ°á»i, chúng ta cÅ©ng chẳng giữ nổi. Ta đúng là mạng khổ mà .
Hạ Phượng Nghi sai Phi Yến Ä‘i lấy cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khăn mặt mát, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lau mặt xong thấy tỉnh táo hÆ¡n nhiá»u.
Hạ Phương Nghi trách:
- Äược rồi, Ä‘i Ä‘i thôi. Xảy ra chuyện liên quan tá»›i mạng ngÆ°á»i chà ng còn châm chá»c gì nữa.
- Äược được, ta Ä‘i. Không ngá» nÆ°Æ¡ng tá» còn có tinh thần là m việc hÆ¡n cả ta.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vÆ°Æ¡n vai đứng dáºy Ä‘i ra cá»a. Nguyệt Thiá»n chạy và o thÆ° phòng lấy giấy bút rồi Ä‘i theo. Gần đây DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i phá án nếu Tống Vân Nhi không có nhà thÆ°á»ng gá»i Nguyệt Thiá»n theo ghi chép.
Hai hôm trÆ°á»›c biểu tỳ của Tống Vân Nhi ở huyện bên sinh em bé. Từ trÆ°á»›c tá»›i nay Tống Vân Nhi và biểu tá»· nà y quan hệ rất tốt, nên Tống Vân Nhi sang thăm cháu, tá»›i giá» vẫn chÆ°a vá»..
Thấy Nguyệt Thiá»n chuẩn bị Ä‘i theo, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở phất tay:
- Nguyệt Thiá»n, cô sắp phải vá» nhà rồi không phải theo ta nữa. Hôm nay ta chỉ há»i qua chút tình hình thôi, nếu phải tá»›i hiện trÆ°á»ng ta sẽ gá»i cô.
Nguyệt Thiá»n do dá»± má»™t lúc rồi cÅ©ng gáºt đầu.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa Ä‘i vừa há»i TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©:
- Nạn nhân là ai? Ai đi báo án?
- ThÆ°a sÆ° gia, nạn nhân là Lâm BÆ°u con thứ tÆ° Lâm chưởng quầy, má»™t trong số thÆ°Æ¡ng gia già u nhất thà nh Hà ng Châu chúng ta. Còn ngÆ°á»i Ä‘i báo án là gia gia của y, Lâm Lôi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ồ má»™t tiếng, vị Lâm chưởng quầy thì hắn biết, chỉ riêng ở thà nh Hà ng Châu nà y có tá»›i mÆ°á»i mấy cá»a hà ng của ông ta. Trong buổi tiệc mừng chức sÆ° gia lần trÆ°á»›c của hắn, Tống tri huyện cÅ©ng có má»i Lâm chưởng quầy, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở còn nhá»› mang máng, đó là ngÆ°á»i béo béo lùn lùn, nghe nói còn dùng tiá»n mua chút công danh, nhÆ°ng hắn không nhá» chức gì. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- Ngươi nói hai nhà đó xung đột, có biết là chuyện gì không?
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© đáp:
- ThÆ°a sÆ° gia, hôm qua VÆ°Æ¡ng đại ca có sang bên đó hòa giải, ngà i há»i VÆ°Æ¡ng đại ca tốt hÆ¡n. Tiểu nhân cÅ©ng chỉ nghe qua không rõ lắm.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không há»i nữa, rảo bÆ°á»›c tá»›i đại sảnh nha môn. Sai ngÆ°á»i gá»i VÆ°Æ¡ng Dịch tá»›i.
Vương Dịch thi lễ xong, trước tiên thở dà i một tiếng rồi mới kể.
- Vụ việc lần nà y quả là hết sức không đáng. Lâm gia và TrÆ°Æ¡ng gia ká» sát nhau, mái hiên của TrÆ°Æ¡ng gia Ä‘ua sang vÆ°á»n Lâm gia. Má»—i khi trá»i đổ mÆ°a nÆ°á»›c từ trên mái hiên của TrÆ°Æ¡ng gia cứ thế đổ sang Lâm gia, mÆ°a nhá» còn đỡ, chứ mÆ°a lá»›n thì nÆ°á»›c trên hai mái nhà gá»™p lại là m vÆ°á»n Lâm gia thà nh cái ao lá»›n, trà n cả và o nhà , có khi ngáºp tá»›i cả gối. TrÆ°á»›c đây quan hệ hai nhà tốt đẹp thì chả sao, tá»›i khi quan hệ xấu Ä‘i thì vấn Ä‘á» liá»n xuất hiện. Lâm BÆ°u báo lên nha môn nhá» giải quyết, đại lão gia thấy chỉ là việc nhá» nên không quấy rầy sÆ° gia, trá»±c tiếp sai thuá»™c hạ và mấy huynh đệ sang đó hòa giải. TrÆ°á»›c sau tiểu nhân sang đó ba lần, hai lần đầu đã thá»a thuáºn xong, TrÆ°Æ¡ng gia sẽ tá»± bá» tiá»n là m máng xối dẫn nÆ°á»›c ra khá»i vÆ°á»n của Lâm gia. Vá» sau Lâm BÆ°u không hiểu sao lại giở quẻ, muốn TrÆ°Æ¡ng gia phá toà n bá»™ phần mái hiên Ä‘ua sang nhà hắn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở xen lá»i và o:
- Nếu nhÆ° mái hiên có thể lùi lại mấy phân, lui ra khá»i vÆ°á»n của Lâm gia thì cÅ©ng là má»™t biện pháp hay, giải quyết triệt để.
Vương Dịch nói:
- Vâng, nhÆ°ng vấn Ä‘á» là phòng ốc của TrÆ°Æ¡ng gia xây trÆ°á»›c, hai nhà vốn cách nhau má»™t khoảng đất trống, sau nà y Lâm gia má»›i mua khoảng đất đó mở rá»™ng nhà . Nếu nhÆ° bắt TrÆ°Æ¡ng gia lui ra khá»i vÆ°á»n của Lâm gia, chỉ còn cách dỡ toà n bá»™ mái hiên nhô ra thì nÆ°á»›c mÆ°a, nhÆ° váºy nÆ°á»›c mÆ°a sẽ đổ lên tÆ°á»ng nhà há», Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là TrÆ°Æ¡ng gia không chịu.
Äiá»u nà y liên quan đến không gian xây dá»±ng rồi, Trung Quốc cổ đại trá»ng hình khinh dân, những chuyện nà y trong luáºt rất mÆ¡ hồ, quy định sÆ¡ sà i, thêm và o đó tưởng nho gia trá»ng nghÄ©a khinh lợi, nên vụ án dân sá»± Ä‘a phần là dùng biện pháp Ä‘iá»u đỉnh giải quyết, trên tinh thần lấy “nghÄ©a†là chÃnh mà bá» qua quyá»n lợi. Äiá»u nà y vá»›i phÆ°Æ¡ng Tây vốn tôn trá»ng nhân quyá»n mà nói đúng là không thể tượng tượng được, vì thế gá»i là “kinh nghiệm phÆ°Æ¡ng Äôngâ€.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»c luáºt hình sá»± đối vá»›i vấn Ä‘á» dân sá»± thá»±c ra cÅ©ng không rõ lắm, có Ä‘iá»u ở triá»u đại sùng bái tÆ° tưởng nho gia nà y, thì luáºt dân sá»± cÅ©ng vô dụng, vá»›i trÆ°á»ng hợp hòa giải không thà nh, thÆ°á»ng dùng uy của nhà quan bắt há» tuân theo phán quyết, vì thế nảy sinh rất nhiá»u tệ nạn.Tệ nạn đó là ai “chiá»u lòng†quan tốt hÆ¡n sẽ có phán quyết có lợi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghÄ©: TrÆ°Æ¡ng gia xây nhà , đã ‘lấn chiếm trái phép’ Ä‘ua mái hiên ra phần đất không thuá»™c quyá»n sở hữu của mình, vốn là sai trÆ°á»›c. NhÆ°ng Lâm gia mua đất xây phòng mà không tÃnh toán cÅ©ng là cái dại của há». Liá»n nói:
- NhÆ° váºy VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu để TrÆ°Æ¡ng gia bá» tiá»n xây máng dẫn nÆ°á»›c ra khá»i Lâm gia đúng là biện pháp tốt nhất rồi.
Vương Dịch vỗ đùi đánh đét, như gặp được tri âm:
- Äấy, ngay cả sÆ° gia cÅ©ng nói nhÆ° thế, tiểu nhân vốn nghÄ© xá» lý thá»a đáng rồi, Lâm gia cÅ©ng đã đồng ý, ai ngá» Ä‘á»™t nhiên há» lại giở chứng, nhất quyết bắt TrÆ°Æ¡ng gia dỡ toà n bá»™ mái hiên, vì thế hai bên xảy ra xô xát. Lâm BÆ°u con thứ tÆ° của Lâm chưởng quầy xông và o định đánh TrÆ°Æ¡ng lão gia, TrÆ°Æ¡ng Kiệt con trai trưởng của Trưỡng lão gia má»›i đẩy y ra, y đứng không vững má»›i ngã va đầu và o cạnh bà n, lúc đó y còn báºt dáºy định nhà o và o hà nh hung TrÆ°Æ¡ng Kiệt, may mà tiểu nhân giữ lấy. Lúc đó chÃnh tiểu nhân kiểm tra chỉ chỉ thấy xÆ°ng u lên má»™t cục.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt gáºt đầu há»i:
- Lâm BÆ°u ngoại trừ ót đụng phải cạnh bà n ra thì có thÆ°Æ¡ng tÃch nà o nữa không. Lúc đó hai bên có đánh nhau không?
Vương Dịch lắc đầu:
- Lúc đó Lâm BÆ°u cÅ©ng chỉ má»›i xông định và o đánh TrÆ°Æ¡ng lão gia thì bị TrÆ°Æ¡ng Kiệt đẩy ra rồi, sau lại xông và o thì tiểu nhân kịp thá»i can thiệp. Căn bản chÆ°a há» có đánh nhau. Không há» có thÆ°Æ¡ng thÃch nà o khác, vì thế Lâm Lôi, gia gia của Lâm BÆ°u má»™t má»±c cho rằng là TrÆ°Æ¡ng Kiệt giết chết cháu ông ta, sáng nay ôm xác Lâm BÆ°u tá»›i táºn cá»a nha môn báo án, khóc lóc muốn đại lão gia trị tá»™i chết TrÆ°Æ¡ng Kiệt.
Trong {Äại Minh hình luáºt} quy định, ngÆ°á»i lỡ tay là m chết ngÆ°á»i trong khi ẩu đả, phải bồi thÆ°á»ng tiá»n. NhÆ° váºy trong trÆ°á»ng hợp nà y nếu xác định đúng là do TrÆ°Æ¡ng Kiệt lỡ tay là m Lâm BÆ°u bị chết thì chỉ cần ná»™p tiá»n là có thể được miá»…n tá»™i. ÄÆ°Æ¡ng nhiên dân thÆ°á»ng là m sao biết được việc nà y, cứ cho rằng giết ngÆ°á»i đến mạng, thế nên Lâm lão gia tá» má»›i má»™t mÆ°c đòi trị TrÆ°Æ¡ng Kiệt tá»™i chết.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- Äã bắt TrÆ°Æ¡ng Kiệt chÆ°a?
Vương Dịch thở dà i:
- Tiểu nhân cho ngÆ°á»i bắt giam TrÆ°Æ¡ng Kiệt rồi, à i! TrÆ°Æ¡ng Kiệt là má»™t chà ng trai rất tốt, nếu thá»±c sá»± Lâm BÆ°u chết do TrÆ°Æ¡ng Kiệt thì tháºt đáng tiếc, chà ng trai tốt nhÆ° thế.
Nhìn VÆ°Æ¡ng Dịch than thở DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i thầm, xem ra VÆ°Æ¡ng Dịch cÅ©ng không rõ tá»™i nà y của TrÆ°Æ¡ng Kiệt không nặng, chuá»™c tiá»n là được. Má»™t bá»™ đầu đã thế thì thÆ°á»ng dân cà ng chẳng hiểu.
Tháºt ra thá»i đó các bá»™ khoái phần lá»›n không hiểu hình luáºt, hỠđược tuyển và o nha môn nhá» các mối quan hệ, hoặc do biết võ công, nhiệm vụ chủ yếu chỉ là đi bắt bá»›, lục soát…
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghÄ©, hiện giá» quan trá»ng nhất là phải tìm hiểu nguyên nhân tá» vong chÃnh xác đã.
Trong lúc trầm tư, một tên cấm tốt chạy và o nói:
- DÆ°Æ¡ng gia, Nguyệt Thiá»n cô nÆ°Æ¡ng tá»›i, nói kiếm ngà i có chuyện.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vá»™i vã ra khá»i phòng, từ xa đã thấy Nguyệt Thiá»n đứng đợi. Vừa thấy hắn, Nguyệt Thiá»n há»›t hÆ¡ há»›t hải chạy đến:
- Sư gia, sư gia! Phu nhân bảo ngà i nhanh chóng vỠnhà có chuyện.
Dương Thiên Sở kinh hãi:
- Xảy ra chuyện gì rồi?
Nguyệt Thiá»n thở hồng há»™c nói đứt quãng:
- Bạch Thiên Tổng.... mang đến rất nhiá»u bạc... nói là ...., nói là ....
Bạch Thiên Tổng tặng bạc, nhất định là cảm tạ mình cứu mạng của há» rồi, lão nà y tháºt lằng nhằng ngÆ°á»i ta từ chối má»™t lần rồi. CÅ©ng chẳng phải chuyện gì ghê gá»›m, là m gì mà phải chạy há»™c tốc Ä‘i tìm mình thế nà y.
NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhìn sắc mặt của Nguyệt Thiá»n hết sức trầm trá»ng, liá»n cảm thấy không ổn, nên vá»™i há»i:
- Äừng gấp, từ từ nói, bá»n há» nói cái gì.
- Há» nói... ai da, Nguyệt Thiá»n nói không tiện. SÆ° gia, ngà i vá» nhà là biết ngay.
Nghe ý tứ trong lá»i nói của Nguyệt Thiá»n , dÆ°á»ng nhÆ° đã phát sinh chuyện gì đó to lá»›n lắm thì phải, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không há»i nhiá»u nữa, vá»™i vã cùng Nguyệt Thiá»n nhanh chóng trở vá» nhà .
|
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
27-05-2010, 02:16 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
Chương 36: Là m mối
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Vá» tá»›i nhà , bÆ°á»›c đến phòng khách, Hạ Phượng Nghi và Phi Yến Ä‘á»u có mặt. Ở vị trà của khách là má»™t phụ nữ trung niên béo núc, sau lÆ°ng còn có hai ngÆ°á»i hầu, dÆ°á»ng nhÆ° là ngÆ°á»i của Bạch Thiên Tổng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn thoáng qua sắc mặt Hạ Phượng Nghi bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng để ý kỹ mắt nà ng hắn nháºn ra nà ng Ä‘ang hết sức cố kiá»m chế, Phi Yến thì nhÆ° muốn nổi đóa đến nÆ¡i, còn ngÆ°á»i phụ nữ kia nở nụ cÆ°á»i hết sức gượng gạo.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngồi xuống bên cạnh Hạ Phượng Nghi, há»i:
- Vị nà y là …
Giá»ng Hạ Phượng Nghi có chút thiếu tá»± nhiên:
- Äây là VÆ°Æ¡ng bà bà , là ngÆ°á»i là m mai.
Là m mai? DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cảm thấy không giống lắm, trong ấn tượng của hắn, mấy ngÆ°á»i là m mai lúc nà o cÅ©ng cÆ°á»i phá»› lá»›, nói không ngÆ¡i mồm. Nhìn bá»™ dạng vừa rồi đâu có giống, cứ nhÆ° bà ta phải nuốt cái gì cá»±c kỳ khó chịu nhÆ°ng vẫn phải mỉm cÆ°á»i váºy. Cái mặt nhÆ° váºy thì mai mối gì chứ?
Hắn theo lá»… số chà o há»i má»™t câu, VÆ°Æ¡ng bà bà cÅ©ng đáp lá»… lại.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liếc thấy trên bà n có má»™t chiếc mâm lá»›n phủ và i Ä‘á», thuáºn tay giở tấm vải lên, bên trong là đỉnh bạc lấp lánh, Æ°á»›c chừng tá»›i má»™t nghìn lạng. Äang định há»i Hạ Phượng Nghi thì thấy nà ng nhìn mâm bạc nà y vá»›i vẻ khó chịu, hắn nghi hoặc phủ tấm vải Ä‘á» lại trên mâm bạc. Há»i VÆ°Æ¡ng bà bà :
- Vương bà bà , bà đến nhà ta có việc gì?
VÆ°Æ¡ng bà bà cố gắng lấy mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i:
- Tôi tá»›i đây là ... là nháºn lá»i là m mối cho Bạch Thiên Tổng đại nháºn, đến Ä‘á» thân vá»›i DÆ°Æ¡ng thiếu gia ngà i....
Không đợi cho VÆ°Æ¡ng bà bà nói hết Phi Yến ngắt lá»i, giá»ng hết sức mỉa mai:
- Äúng là nằm mơ…
Hạ Phượng Nghi trừng mắt nhìn Phi Yến, nà ng không dám nói nữa, nhưng rõ rà ng rất không cam lòng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy thái Ä‘á»™ hai ngÆ°á»i nhÆ° Ä‘i trong mây mù:
- Äá» thân? Chẳng lẽ Bạch thiên tổng đại nhân nhìn trúng Phi Yến nhà ta?
Vừa nói ra liá»n cảm thấy ngay là không hợp lý, quay sang nhìn Hạ PhÆ°Æ¡ng Nghi. Nà ng thở dà i đáp:
- Không phải là Phi Yến mà là chà ng đấy. Bạch Thiên Tổng nhỠVương bà bà đến là m mối cho chà ng, muốn đem con gái ông ta là Bạch Tố Mai gả cho chà ng.
"A...!!" DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cảm thấy lần nà y không phải chuyện vừa, Bạch Tố Mai? Là thiếu phụ mà bản thân hắn ba lần cứu tÃnh mạng? Không, hiện giá» là quả phụ rồi. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở láºp tức nhá»› tá»›i bá» môi má»m mại của Bạch Tố Mai, gò ngá»±c căng đầy và vòng eo thon thả của nà ng. Vị thiếu phụ trà n đầy phong váºn nà y sẽ trở thà nh tân nÆ°Æ¡ng của mình hay sao? Má»›i nhá»› lại thôi lòng đã nhá»™n nhạo rồi.
Luáºn vá» nhân tà i phẩm mạo, Bạch Tố Mai kiá»u mỹ, ôn nhu hiá»n dịu. Chỉ có Ä‘iá»u, nà ng ta nhất quyết không chịu tố cáo chồng và cha chồng, thuyết phục thế nà o cÅ©ng không được. Nếu nhÆ° nói đây chÃnh là "Mỹ đức" của phụ nữ thá»i cổ đại, thì có thể nói nó đã phát huy đến mức cá»±c Ä‘iểm, đến má»™t mức mà bản thân hắn tháºt sá»± không nuốt trôi được. Hay nói theo cách của hắn là ngá»™ Ä‘á»™c tÆ° tưởng mất rồi.
Bản thân hắn là ngÆ°á»i mang tÆ° tưởng hiện đại phóng khoáng, nếu phải chung sống vá»›i nà ng chắc chắn phát sinh mâu thuẫn khó hóa giải, ai mà biết được đến lúc đó không hiểu nà ng ta có vì ‘Mỹ Äức’ đó mà gây ra chuyện gì không thể cứu vãn nổi không?
NhÆ°ng.... hắn đã hôn qua nà ng trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, rồi Ä‘á»™ng chạm ngÆ°á»i nà ng... Tất cả tuy có thể đổ thừa là kế quyá»n nghi trong lúc cứu ngÆ°á»i, nhÆ°ng dù gì cÅ©ng đó có cái tiếp xúc da thịt, hiện giá» ngÆ°á»i ta đã là quả phụ, nếu gả cho hắn là m tiểu thiếp, thì là m sao mà cá»± tuyệt đây?
Trong lòng hắn hết sức khó xá», hắn thá»±c sá»± ‘không dám’ lấy Bạch Tố Mai, hÆ¡n nữa vá»›i Hạ Phượng Nghi trong lòng hắn luôn tồn tại hi vá»ng có thể lay chuyển được quyết định của nà ng. Bây giá» không phải lúc thÃch hợp để nạp thiếp. Có Ä‘iá»u từ chối là m sao đây? ChÆ°a nói Bạch Thiên Tổng là vị quan chÃnh lục phẩm, gả con gái cho hắn là nể mặt hắn lắm rồi, từ chối không đâu phải chuyện dá»… dà ng.
Bạch Tố Mai mang nặng tÆ° tưởng phong kiến, dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng có chút ý tứ vá»›i hắn, nếu hắn có ý ‘không chịu trách nhiệm’ khi đụng chạm thân thể của nà ng, e rằng nà ng ta khó mà chịu Ä‘á»±ng nổi.
Hắn chần chừ muốn quay sang Hạ Phượng Nghi cầu cứu, những chuyện tế nhị nà y nà ng xứ lý tốt hÆ¡n hắn nhiá»u. NhÆ°ng nhá»› tá»›i dáng vẻ vừa rồi của Hạ Phượng Nghi hắn cảm thấy khó hiểu. Äối vá»›i Hạ Phượng Nghi mà nói, dù tình cảm hai bên cải thiện khá nhiá»u, nhÆ°ng hắn biết đó chỉ là quan hệ giữa ngÆ°á»i và ngÆ°á»i, chÆ°a tá»›i mình thà nh tình cảm nam nữ, vì váºy chắc chắn Hạ Phượng Nghi không há» tồn tại vấn Ä‘á» ghen tuông. Ngược lại có mối tốt nhÆ° váºy nà ng sẽ mừng cho hắn má»›i đúng, vì đó vốn là tâm nguyện của nà ng, để nà ng yên tâm rá»i bá» hắn.
Dương Thiên Sở cà ng nghĩ cà ng thấy việc nà y nhất định là còn có uẩn khúc, nghiêm túc nói:
- Vương bà bà , có chuyện gì cứ nói thẳng hết ra đi.
VÆ°Æ¡ng bà bà lúng ba lúng búng, hồi lâu mãi không nói lên lá»i.
Phi Yên đứng bên không chịu được lại xen mồm và o:
- Bạch thiên tổng muốn thiếu gia bá» thiếu nãi nãi, lấy con gái của y. Y không muốn con gái mình là m tiểu thiếp cho ngÆ°á»i ta. Má»™t nghìn lượng bạc tặng cho thiếu nãi nãi coi nhÆ° là tiá»n Ä‘á»n bù. Äúng là nằm mÆ¡, không chịu nghÄ© xem mình là ai.
Từ vợ! Hai chữ nà y không nghi ngá» gì nữa là vảy ngược của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lúc nà y, Má»™t luồng khà nóng xá»™c lên trong đầu hắn, nhÆ° dung nham phun trà o qua miệng núi lá»a, không gì có thể kiểm chế nổi. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không cần suy nghÄ© lấy má»™t tÃch tắc, vá»— bà n chỉ thằng mặt VÆ°Æ¡ng bà bà quát:
- Xéo! Xéo ngay cho ta.
VÆ°Æ¡ng bà bà thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘ang hòa hoãn Ä‘á»™t nhiên ná»™ khà xung thiên, khi thê hung hãn, sợ đến tái mặt, láºt Ä‘áºt đứng dáºy, nhÆ°ng vẫn cố vá»›t vát:
- Sư gia…
Mắt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở long lên sòng sá»c, gầm lá»›n:
- Còn không xéo ngay cho khuất mắt.
Hai con chó Ä‘ang nằm dÆ°á»›i chân bà n thấy chủ nhân nổi giáºn đứng báºt dây, nhe nanh ra gầm gừ Ä‘e dá»a. VÆ°Æ¡ng bà bà giáºt bắn mình, thiếu chút nữa ngã lăn ra đất, hoảng sợ ôm lấy mâm bạc bá» chạy, hai tên gia nhân của Bạch Thiên Tổng ba chân bốn cẳng chạy theo. Bá»™ dạng hết sức thảm hại.
VÆ°Æ¡ng bà bà đi má»™t lúc rồi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»›i từ từ ngồi xuống ghế, nhÆ°ng cÆ¡n giáºn trong lòng hắn không há» nguôi chút nà o. Trên Ä‘á»i nà y hắn ghét nhất những kẻ coi mình cao quý hÆ¡n ngÆ°á»i khác. Những kẻ á»· thế khinh ngÆ°á»i. Con lão là ngÆ°á»i con của ngÆ°á»i khác không phải là ngÆ°á»i sao?
Thảo nà o vừa rồi sắc mặt Hạ Phượng Nghi khó coi đến thế, nà ng Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là thiên kim của công bá»™ thị lang, đại quan chÃnh ngÅ© phẩm lại bị má»™t viên quan lục phẩm Ä‘á» nghị tÆ°á»›ng công của nà ng từ nà ng để lấy con gái y. Äúng là sá»± xỉ nhục vô cùng to lá»›n, cÅ©ng may Hạ Phượng Nghi được giáo dục rất ná» nếp, lại là cô gái tốt bụng, trầm tÃnh nếu không sợ là đuổi VÆ°Æ¡ng bà bà n nà y Ä‘i trÆ°á»›c cả hắn rồi.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Bạch Thiên Tổng không thể ngá» rằng Hạ Phượng Nghi là con gái của vị quan còn to hÆ¡n cả lão. Hẳn là lão nghÄ© mình Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t viên quan quân Ä‘á»™i, chịu hạ mình cho lấy hắn má»™t tên sÆ° gia quèn, má»—i tháng lÆ°Æ¡ng có hai lạng bạc là ban Æ¡n cho hắn, hắn thắp hÆ°Æ¡ng khấn bái tổ tiên mÆ°á»i tám Ä‘á»i má»›i đúng. Mà trÆ°á»›c khi tá»›i đây hắn chỉ là má»™t tên ‘chân trắng’, nhà nà o chịu gả Hạ Phượng Nghi cho hắn cÅ©ng chỉ dạng không có gia thế gì.
NghÄ© tá»›i đây cảm giác bị ngÆ°á»i ta khi nhục là m cÆ¡n giáºn của của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»™t lần nữa lại sôi trà o.
Vừa rồi Hạ Phượng Nghi thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nổi giáºn, trong sâu thẳm nà ng có chút gì đó nhÆ° thá»a lòng, vui sÆ°á»›ng. NhÆ°ng bây giá» nà ng thấy bá»™ dạng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhÆ° thế nà ng thá»±c sá»± lo lắng, nà ng biết DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»™t khi bị ngÆ°á»i khác khinh thị hắn dám là m bất kỳ chuyện gì, lần trÆ°á»›c chỉ vì mấy câu nói mỉa mai không cố tình của Phi Yến mà hắn không ngần ngại cởi y phục trÆ°á»›c mặt đám đông là má»™t minh chứng rõ rà ng nhất.
NgÆ°á»i ta dù sao vị quan lá»›n, hà nh Ä‘á»™ng có quá đáng, nhÆ°ng cái chuyện chịu hạ mình chủ Ä‘á»™ng nhá» may mối chủ Ä‘á»™ng Ä‘i Ä‘á» thân, cái chuyện nhà gái lại chủ Ä‘á»™ng Ä‘i há»i cÆ°á»›i nhà trai, thá»±c sá»± đã vô cùng mất mặt rồi. Giá» lại bị hắn Ä‘uổi thẳng cổ bà mai vá» không chút khách khÃ, chỉ sợ chuyện nà y không dá»… thu xếp. Cho dù có nói ra thân pháºn của mình hóa giải chuyện nà y Ä‘i chẳng nữa thì sợ rằng hai nhà vốn có Æ¡n từ nà y sẽ trở mặt thà nh thù.
Hạ Phượng Nghi nắm lấy bà n tay DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, không vá»™i nói gì mà đợi cho cÆ¡n giáºn trong lòng hắn tạm lắng xuống má»›i nhẹ nhà ng nói:
- TÆ°á»›ng công, thiếp hiểu vì sao chà ng nổi giáºn, nhÆ°ng Bạch thiên tổng là m váºy cÅ©ng có má»™t phần thà nh ý báo đáp chà ng, thá»±c sá»± là vứt bá» thể diện rồi, chỉ là cách là m không khéo mà thôi. Bạch thiên tổng đã là ngÆ°á»i nhÆ° thế chà ng cÅ©ng đừng chấp y là m gì.
Dương Thiên Sở lặng lẽ nhìn Hạ Phượng Nghi hồi lâu, thở dà i đáp:
- NÆ°Æ¡ng tá», nà ng nói đúng, vừa rồi quả tháºt là ta đã quá kÃch Ä‘á»™ng.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên những Ä‘iá»u Hạ Phượng Nghi nghÄ©, thì DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng có thể nghÄ© tá»›i, chẳng qua vừa rồi hắn bị cÆ¡n giáºn là m lấn át lý trà mà thôi. Giá» bÄ©nh tÄ©nh lại Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là hắn cÅ©ng hiểu ra.
Hạ Phượng Nghi thấy Dương Thiên Sở đã bình tâm trở lại thì thở phà o, tiếp tục nói:
- Tướng công bây giỠchúng ta nghĩ cách giải quyết việc nà y, Bạch cô nương cũng là nữ tỠđáng thương.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy Hạ Phượng Nghi nói cÅ©ng phải, hắn có thể không để tâm tá»›i Bạch thiên tổng, nhÆ°ng không thể là m tổn thÆ°Æ¡ng Bạch Tố Mai, nà ng đã chịu quá nhiá»u Ä‘au khổ rồi.
NhÆ°ng hai ngÆ°á»i còn chÆ°a kịp nói gì thì có hai binh sÄ© Ä‘eo Ä‘ao từ ngoà i vÆ°á»n xông thẳng và o phòng khách, má»™t trong hai tên chá»™p lấy tay DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quát:
- Äi theo chúng ta.
“Ævừa ra tay cÅ©ng là lúc hắn báºt ra tiếng kêu Ä‘au Ä‘á»›n, máu ở chân tuôn xối xả, thì ra Uy VÅ© tÆ°á»›ng quân đã ngoạm má»™t cái và o bắp chân hắn.
Tên còn lại thấy thế rút Ä‘ao ra chá»i lá»›n:
- Con mẹ nó, lão tỠchém chết ngươi.
Dương Thiên Sở đứng khoanh tay lạnh lùng nói:
- Không muốn chết thì đứng im ở đấy.
Tên lÃnh đó lúc nà y má»›i phát hiện ra má»™t con chó không lồ khác Ä‘ang phục mình dÆ°á»›i đất, hà m răng trắng ởn nhe ra, trong tÆ° thế sẵn sà ng tấn công Ä‘ang gÆ°á»m gÆ°á»m nhìn mình. Hắn lạnh hết cả ngÆ°á»i, từ từ lùi lại tra Ä‘ao và o vá».
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bảo Uy VÅ© tÆ°á»›ng quân nhả tên linh kia ra, nhìn trang phục của chúng cÅ©ng đã Ä‘oán ra phần nà o, nhÆ°ng vẫn trầm giá»ng há»i:
- Các ngươi là ai? Tìm ta có việc gì?
Hai ngÆ°á»i nà y là thân binh của Bạch Thiên Tổng, phụng mệnh Ä‘i bắt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, nhÆ°ng lúc nà y thấy hai con chó hung dữ không dá»… trêu và o, hÆ¡n nữa không biết DÆ°Æ¡ng Thiên Sở là ngÆ°á»i thế nà o, không dám là m quá. Vì váºy, chỉ e dè sợ sệt nói:
- DÆ°Æ¡ng thiếu gia, Thiên Tổng đại nhân của chúng tôi má»i ngà i tá»›i!
Lá»i nói đã khách khà hÆ¡n rất nhiá»u.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không nhiá»u lá»i:
- Äược, chúng ta Ä‘i.
Dứt lá»i Ä‘i ngay ra cá»a, hai tên lÃnh vá»™i vã Ä‘i theo.
Hạ Phượng Nghi thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sắc mặt âm trầm, nà ng lo hắn không giữ được bình tÄ©nh gây ra chuyện không thể giải quyết, cÅ©ng không dám cháºm trá»…. Phi Yến cÅ©ng định Ä‘i theo nhÆ°ng bị Hạ Phượng Nghi cản lại, nà ng biết Phi Yến chân tháºt, thẳng tÃnh Ä‘i theo nói lỡ Ä‘iá»u gì lại đổ thêm dầu và o lá»a.
Tống Vân Nhi vừa ở huyện bên trở vá», Ä‘ang tung tăng Ä‘i tá»›i nhà DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, nhìn thấy hắn từ cồng Ä‘i ra, vui mừng reo lên:
- Ca, muội vỠrồi đây.
NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cứ hầm hầm Ä‘i ngang qua, nhÆ° không há» nhìn thấy nà ng. Tiếp đó đó là hai tên lÃnh, má»™t tên chân đầm đìa máu táºp tếnh Ä‘i đằng sau, rồi cả Hạ Phượng Nghi mặt trầm trá»ng Ä‘i ra.
Tống Vân Nhi không để ý tá»›i hai con chó cÆ°ng Ä‘ang quấn lấy, chạy lại bên cạnh Hạ Phượng Nghi há»i:
- PhÆ°Æ¡ng Nghi tá»· tá»·, có chuyện gì váºy?
Hạ Phượng Nghi chỉ khẽ lắc đầu không đáp, chân không ngừng bước, Tống Vân Nhi chần chừ một lúc rồi cũng đuổi theo sau.
|
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
27-05-2010, 02:17 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
Chương 37: Bất nhân bất nghĩa
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Trong ná»™i nha, Bạch Thiên Tổng bầm gan tÃm mặt Ä‘i qua Ä‘i lại trong phòng khách, Tống tri huyện, Bạch phu nhân, VÆ°Æ¡ng bà bà ngồi ở má»™t bên, không khà trong phòng vô cùng căng thẳng.
Bạch Thiên Tổng đột nhiên dừng chân lại, lớn tiếng rống lên:
- Hắn tưởng hắn là ai chứ? Là ông trá»i chắc? Hắn cho rằng hắn cứu được nhà há» Bạch ta là có thể không coi Bạch má»— và o mắt sao? Có thể đổ phân lên đầu Bạch má»— hay sao? Tức chết Ä‘i được!
Mấy ngà y qua, thÆ°Æ¡ng thế của Bạch Tố Mai đã gần nhÆ° khá»i hẳn. Bạch phu nhân má»™t má»±c gò ép con gái cải giá. Con gái còn trẻ tuổi, không thể ở váºy trá»n Ä‘á»i được, hÆ¡n nữa không thể ở góa thá» má»™t kẻ đã sát hại con gái của bà , Ä‘iá»u đó vô luáºn nhÆ° thế nà o bá»n há» cÅ©ng không thể chấp nháºn được. Hai vợ chồng há» Bạch chỉ có hai cô con gái, má»™t cô đã chết thảm, má»™t cô chết Ä‘i sống lại khiến Bạch phu nhân nhÆ° đứt từng khúc ruá»™t, hạ quyết tâm chuyện nà y cho dù là thế nà o cÅ©ng phải tìm gả cho được con gái vá» vá»›i má»™t ngÆ°á»i tốt.
Bạch phu nhân luôn có thiện cảm vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. Ngà y ấy ở núi Vân Nhai , thấy Bạch Tố Mai nép và o lòng hắn khóc, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại dịu dà ng an ủi nà ng, khiến Bạch phu nhân cảm thấy nếu nhÆ° con gái gả vá» cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, xem ra sẽ rất hạnh phúc, bèn há»i riêng xem ý con gái nhÆ° thế nà o.
Bạch Tố Mai tuy không tố cáo tá»™i của Ân Äức và Ân lão gia tá», nhÆ°ng trong lòng vô cùng thống háºn hai cha con dâm tặc nà y. NhÆ°ng mà , trong tình huống của nà ng lúc ấy, nếu nhÆ° nà ng không ráng nuốt những lá»i căm háºn ấy xuống, sẽ bị gán cho hai trá»ng tá»™i là "Bất hiếu" và "Bất mục" (không đáng tin), nên không thể không nói là nà ng cÅ©ng bất đắc dÄ©.
Tuy là nhÆ° thế, cha Ân Äức gian sát muá»™i muá»™i của Bạch Tố Mai, Ân Äức còn lần lượt ba lần mÆ°u sát nà ng, đã khiến hai nhà ân Ä‘oạn nghÄ©a tuyệt. Bạch Tố Mai nà ng có cổ hủ thế nà o cÅ©ng không thể để tang hay ở góa thá» kẻ đã giết em gái mình. Do đó, lúc cha con hỠÂn chết ở núi Vân Nhai, Bạch Tố Mai không há» khóc, tháºm chà còn có má»™t cảm giác nhẹ nhõm nhÆ° được giải thoát váºy.
Bạch Tố Mai ba lần ngá»™ hiểm, ba lần Ä‘á»u được DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giải cứu, nên trong thâm tâm của nà ng đã coi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thà nh chá»— dá»±a sinh mệnh. Hiện giá» Bạch phu nhân nói chuyện vá»›i nà ng, muốn gả nà ng cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. Từ cổ đến giá» lệnh cha mẹ là trên hết, chuyện mối may hôn nhân nà ng không có bất kỳ sá»± lá»±a chá»n nà o. Chỉ có Ä‘iá»u, lần nà y sá»± lá»±a chá»n của cha mẹ cÅ©ng chÃnh là sá»± lá»±a chá»n của nà ng. Do đó, nà ng chỉ e ấp gáºt đầu.
Bạch phu nhân Ä‘em chuyện nói vá»›i Bạch Thiên Tổng. Bạch Thiên Tổng lúc đầu không đồng ý, cho rằng không môn đăng há»™ đối, nhÆ°ng rốt cuá»™c cÅ©ng bị Bạch phu nhân tỉ tê khi đầu ấp tay gối, nên má»›i thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i Tống tri huyện, nháºn thấy chuyện nà y có thể được má»›i miá»…n cưỡng đồng ý. Tuy nhiên, y vẫn khăng khăng muốn con gái là m chÃnh phòng, chứ tuyệt không để nà ng là m tiểu thiếp.
Bạch phu nhân vô cùng mừng rỡ, nháºn thấy đây xem ra chẳng phải là vấn Ä‘á», nên chủ Ä‘á»™ng nhá» bà mối đến tÃnh chuyện là m mai, yêu cầu DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bá» vợ cÆ°á»›i con gái mình. Bà vốn nghÄ© để DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bò Hạ Phượng Nghi sau đó nạp nà ng là m thiếp, nhÆ° váºy má»™t nghìn lượng bạc đã là quá há»i rồi, lại vẹn cả đôi Ä‘Æ°á»ng. Không ngá» bà mối lại quay vá» cho biết, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đùng đúng nổi giáºn Ä‘uổi thẳng cổ bà mối vá» mà không nói hai lá»i, khiến cho Bạch Thiên Tổng vừa nghe đã tức giáºn bốc khói trên đầu.
Tống tri huyện thấy Bạch Thiên Tổng phẫn nộ như thế, cà lăm cà lặp nói:
- Thiên tổng đại nhân bá»›t, bá»›t giáºn, từ từ rồi thÆ°Æ¡ng, thÆ°Æ¡ng lượng sau.
Bạch phu nhân cũng khuyên ngăn:
- Äúng đó, lão gia, ông đừng có gấp quá, DÆ°Æ¡ng công tá» cÅ©ng có nỗi khổ riêng.
- Khổ cái gì mà khổ? Bạch má»— ta chịu Ä‘em con gái gả cho tên sÆ° gia nho nhá» hắn thì đáng ra hắn phải nhanh chân đốt nhang vái tạ tổ tông mÆ°á»i tám Ä‘á»i rồi! Tiểu tá» nà y quá ngông cuồng, tá»± cho là cứu được mạng chúng ta thì muốn là m gì là là m hay sao? Kẻ cứu mạng của Bạch má»— có nhiá»u lắm rồi, nhá»› lại năm xÆ°a trên chiến trÆ°á»ng biết bao nhiêu ngÆ°á»i cùng Ä‘Æ°a đầu ra mà chịu khổ, những huynh đệ xuất sanh nháºp tá» của ta có nhiá»u rồi, không ai là không nể mặt ta. Hừ...! Dám cá»± tuyệt Bạch má»— trÆ°á»›c mặt bà mối à , ta sau nà y là m sao ra Ä‘Æ°á»ng nữa đây? Chuyện nà y mà đồn ra ngoà i, Mai Nhi là m sao là m ngÆ°á»i được nữa? Há»...?!
Bạch phu nhân thấy Bạch Thiên Tổng lá»a giáºn bừng bừng nhÆ° váºy, không dám khuyên gì nữa.
Bạch Thiên Tổng trông ra ngoà i cá»a gầm lên:
- Äã bắt tiểu tỠđó vá» chÆ°a?
Ngoà i cá»a có thân binh khom ngÆ°á»i đáp:
- Hồi bẩm đại nhân: vẫn chưa thấy.
- Thứ ăn hại! Kêu hai tên nữa đi....
ChÃnh và o lúc đó, ngÆ°á»i của ná»™i nha chạy và o thÆ°a:
- Lão gia, Thiên Tổng đại nhân, Dương sư gia đã đến rồi.
Bạch Thiên Tổng rống lên:
- Giải hắn và o đây!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khuỳnh tay ưỡn ngá»±c bÆ°á»›c và o phòng khách của ná»™i nha, phÃa sau có hai thân binh Ä‘i cà nhắc bám theo, hết sức thảm hại, trông không có chút gì giống Ä‘ang áp giải hắn cả.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bÆ°á»›c và o phòng khách, cúi ngÆ°á»i thi lá»…:
- Tham kiến Thiên Tổng đại nhân, tham kiến bá phụ, tham kiến Bạch phu nhân.
Tống tri huyện gáºt gáºt đầu, Bạch phu nhân miá»…n cưỡng cÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Má»i DÆ°Æ¡ng công tá» ngồi.
Bạch Thiên Tổng quát:
- Ngồi cái gì mà ngồi!
Rồi xoay ngÆ°á»i phất phất tay vá» phÃa bá»n vệ binh. Các vệ binh cúi ngÆ°á»i lui ra, đóng kÃn cá»a phòng lại.
Bạch Thiên Tổng bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c mấy bÆ°á»›c, hai mắt phóng há»a nhìn thẳng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở:
- NgÆ°Æ¡i nói coi, ngÆ°Æ¡i vì cái gì mà không muốn cÆ°á»›i con gái ta? Hả? Nếu nhÆ° không phải ngÆ°Æ¡i nhiá»u lần cứu con gái ta, lại cứu toà n gia nhà ta, lại có ... có tiếp xúc da thịt vá»›i con gái ta, thì Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là con gái của má»™t Thiên Tổng lại có thể gả cho ngÆ°Æ¡i sao? Äã váºy còn không biết cảm kÃch, ngược lại còn cá»± tuyệt trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i.
Bạch Thiên Tổng giáºn đến xanh mặt, quát lên:
- NgÆ°Æ¡i có phải cho rằng ngÆ°Æ¡i cứu toà n gia nhà ta, thì ta tất phải cảm kÃch ngÆ°Æ¡i? NgÆ°Æ¡i từ đó mà muốn là m gì thì là m, muốn Ä‘em đầu ta là m ghế ngồi không? Há»?"
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vốn ôm sẵn tức giáºn trong lòng, vừa tá»›i nÆ¡i lại bị chá»i nhÆ° hắt nÆ°á»›c và o mặt, cÆ¡n giáºn lại bùng lên, nhÆ°ng hắn vẫn còn có chút lý trà cắn chặt răng, bình tÄ©nh không đáp lại.
Thái Ä‘á»™ của hắn là m Bạch Thiên Tổng cà ng Ä‘iên ngÆ°á»i hÆ¡n:
- NgÆ°Æ¡i cá»± tuyệt Ä‘á» nghị kết thân của ta trÆ°á»›c mặt môi bà , ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i nói coi thể diện của Bạch má»— còn ở đâu? Bá»™ con gái ta không ai muốn cÆ°á»›i hả? NgÆ°Æ¡i nghÄ© Bạch má»— ta mặt dà y hạ mình nhÆ° váºy sao?
Lúc nà y Hạ Phượng Nghi và Tống Vân Nhi Ä‘á»u đã tá»›i nÆ¡i. Cả hai nà ng Ä‘á»u nghe hết những lá»i nà y, Hạ Phượng Nghi thấy trong trÆ°á»ng hợp nà y cà ng không nên xuất hiện, chỉ đứng ngoà i cá»a theo dõi tình hình. Tống Vân Nhi thì lặng lẽ lẻ và o. Còn ở bên trong DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn chẳng nói chẳng rằng.
- Äược được được! NgÆ°Æ¡i là đại ân nhân nhà ta, ngÆ°Æ¡i cứu con gái bảo bối của ta, cho nên trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°Æ¡Ì€i tát cho Bạch má»— má»™t cái tát nên thân, lại còn nghÄ© ta phải cÆ°á»i trừ khen ngợi ngÆ°Æ¡i nữa, phải hay không? Nếu nhÆ° là nhÆ° thế, được! Ba cái mạng nhà há» Bạch nhà ta trả lại cho ngÆ°Æ¡i là được chứ gì! Ta quyết không muốn chịu sá»± vÅ© nhục nà y của ngÆ°Æ¡i!
Bạch Thiên Tổng Ä‘Æ°a mắt thấy trên vách tÆ°á»ng có treo má»™t thanh bảo kiếm trấn trạch, liá»n rảo bÆ°á»›c lấy lấy kiếm, dá»a cho Bạch phu nhân sợ hãi nháo nhà o chạy lại ôm ghì lấy đùi y, bị Bạch Thiên Tổng đẩy báºt ra.
Lúc nà y thân thủ của Tống tri huyện cÅ©ng khá mẫn tiệp, lại ở gần, nên chạy lại và i bÆ°á»›c chá»™p lấy kiếm trên tÆ°á»ng chạy Ä‘i, trong miệng không ngá»›t kêu la bà i hãi:
- Thiên tổng bá»›t giáºn!...
Chân của Bạch Thiên Tổng bị Bạch phu nhân ôm chặt không buông, nên cúi đầu hét:
- Bà bỠtôi ra, chúng ta trả mạng lại cho hắn là xong! Không chịu cái nhục nà y!
Bạch phu nhân khóc lóc:
- Lão gia...! Xin ông mà ...! Lão gia...! Tôi sai rồi, tôi không nên Ä‘á» ra chủ ý nà y, chúng ta không gả nữa....! Cứ để Mai Nhi ở góa thá» chúng ta cả Ä‘á»i nà y thôi.... Lão gia!...
Bạch Thiên Tổng sầm mặt, cúi ngÆ°á»i gỡ tay Bạch phu nhân ra. Bạch phu nhân nà o dá»… chịu buông, nên hai ngÆ°á»i giằng co dÃnh chùm lại má»™t chá»—.
Tống tri huyện vội nói với Dương Thiên Sở:
- Kìa, hiá»n hiá»n chất cháu nói gì Ä‘i chứ.
Dương Thiên Sở lúc nà y mới mở miệng:
- Bạch đại nhân!
Giá»ng hắn không lá»›n nhÆ°ng chắc nịch rà nh rá»t, lại hết sức lạnh lùng bất thiện. Tá»›i Bạch Thiên Tổng Ä‘ang má»™t hai đòi chết cÅ©ng chú ý xem hắn muốn nói gì.
- Tại hạ đã từng có lần nà o lấy cái Æ¡n nà y cầu xin ngà i cái gì, hay yêu cầu ngà i là m gì chÆ°a? Ngà i muốn ta tham già u bá» vợ phạm tá»™i bất nghÄ©a, vừa rồi lại má»™t má»±c kiếm cá»› chụp mÅ© lên đầu bảo tại hạ cáºy Æ¡n xỉ nhục ngà i, để tại hạ phạm tá»™i bất nhân. Bạch thiên tổng, tại hạ có thù oán gì vá»›i ngà i để ngà i quyết ý bắt ta mang tá»™i bất nhân, bất nghÄ©a dồn ta tá»›i chá»— không có Ä‘Æ°á»ng sống, trá»i không dung đất không tha. Rốt cuá»™c là vì sao?
Tất cả má»i ngÆ°á»i vừa nghe sắc mặt láºp tức đại biến, không ngá» DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa mở lại lại quyết liệt Ä‘anh thép nhÆ° váºy, lúc nà y không kịp suy nghÄ© nhiá»u vá» những lá»i hắn nói chỉ sợ hãi nhìn Bạch thiên tổng e y không chịu nổi những lá»i nà y.
Không ngá» Bạch Thiên Tổng tái mặti, thanh kiếm rá»i tay rÆ¡i đánh keng xuống đất. NgÆ°á»i ta bao phen cứu mạng con gái y, lại còn cứu cả gia đình y. Bây giá» ngÆ°á»i ta lại nói y cố tình bức ngÆ°á»i ta và o hai trá»ng tá»™i không thể tha thứ, bất nhân, bất nghÄ©a. NhÆ° thế là y đã lấy oán báo ân, nếu không nói ra cho rõ sợ rằng dù y có chết rồi cÅ©ng bị ngÆ°á»i ngÆ°á»i phỉ nhổ. Bạch thiên tổng lắp bắp:
- Ta …. ta …ép ngươi và o chỗ bất nhân bất nghĩa bao gi�
|
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
27-05-2010, 02:22 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
ChÆ°Æ¡ng 38: Lá»i hẹn?
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thá»±c ra cÅ©ng biết Bạch Thiên Tổng không có ý nhÆ° thế, chẳng qua y xuất thân võ tÆ°á»›ng, lã kẻ thô lá»— không suy tÃnh xa xôi, nghÄ© sao là m váºy. NhÆ°ng lúc nà y trừ khi hắn láºp tức chịu bá» Hạ Phượng Nghi lấy Bạch Tố Mai nếu không những lá»i nói nhún nhÆ°á»ng chỉ cà ng dung dưỡng cho cÆ¡n giáºn của lão, là m tình hình xấu thêm. Vì váºy quyết lấy Ä‘á»™c công Ä‘á»™c, dùng lá»i nói tháºt nặng ná» chấn Ä‘á»™ng má»i ngÆ°á»i. Quả nhiên có hiệu quả. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giá»ng vẫn không há» nhân nhượng.
- Tại hạ và hiá»n thê vốn là thanh mai trúc mã, nà ng thông minh, xinh đẹp lại nhân háºu, lá»… nghÄ©a. Chịu gả cho tại hạ đã là phải chịu khuất mình rồi. Nay nà ng không phạm lá»—i lầm gì mà tại hạ vì tham vinh hoa phú quý lại từ nà ng, thế có phải ngà i bắt tại hạ phạm tá»™i bất nghÄ©a không?
Tống Vân Nhi nghe thấy lá»i nà y á má»™t tiếng, kinh ngạc nhìn Bạch thiên tổng:
- Bạch bá phụ, ngÆ°á»i bắt ca ca bá» Phượng Nghi tá»· tá»·?
Tống tri huyện vội quát át đi:
- Vân Nhi, ở đây đây không có chỗ cho con xen miệng và o.
Việc nà y không phải chủ ý của Bạch Thiên Tổng, y biết giải thÃch là m sao. Chỉ lúng ta lúng túng nhÆ° và mắc tóc. Bạch phu nhân vá»™i tiến lên nói:
- DÆ°Æ¡ng công tá», việc nà y tháºt ra là ý của ta, lúc đầu chỉ nghÄ©a Ä‘Æ¡n giản mong Hạ cô nÆ°Æ¡ng chịu nhún mình là m thiếp, không há» có ý sách tán hai ngÆ°á»i, nhÆ°ng là m không khéo, không nghÄ© tá»›i chá»— khó của DÆ°Æ¡ng công tá». Ta thà nh tháºt xin lá»—i.
NgÆ°á»i ta chân thà nh nháºn lá»—i rồi, hÆ¡n nữa không ngá» ngÆ°á»i Ä‘Æ°a ra chủ ý nà y lại là Bạch phu nhân, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngữ khà cÅ©ng dịu lại:
- Tại hạ không muốn mang tá»™i bất nghÄ©a, nên từ chối Ä‘á» nghị của Bạch đại nhân. Äến đây là vốn nghÄ© còn có chá»— thÆ°Æ¡ng lượng, ai ngá» Bạch đại nhân nói tại hạ cáºy Æ¡n xỉ nhục mình, lấy kiếm tá»± vẫn. NhÆ° váºy có phải là bức tại hạ và o chá»— bất nhân không?
Lần nà y thì đúng là do Bạch thiên tổng giáºn quá mất khôn, y ngẫm lại nếu DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vì không muốn phạm tá»™i bất nghÄ©a mà từ chối Ä‘á» nghị của mình thì trong tình lý có thể hiểu, không phải là hắn cố ý là m mất mặt mình. Lại nghe DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói còn có thể thÆ°Æ¡ng lượng, há»i:
- Váºy ngÆ°Æ¡i muốn thế nà o đây?
Dương Thiên Sở thấy lão đã dịu đi rồi, lúc nà y không tiện là m căng nữa. Dùng ngữ khà uyển chuyển nói:
- Tại hạ được Bạch Thiên Tổng và Bạch phu nhân Æ°u ái, nguyện Ä‘em lệnh ái hạ gả cho tại hạ, lệnh ái dung mạo Ä‘oan trang, ngoà i duyên dáng, trong thông minh, có thể cÆ°á»›i được lệnh ái Ä‘Ãch xác laÌ€ vinh hạnh lá»›n. Chỉ có Ä‘iá»u, tại hạ chỉ có thể nạp lệnh ái là m thiếp, bởi vì tại hạ đã có chÃnh phòng nguyên phối phu nhân rồi.
Bạch Thiên Tổng vừa má»›i dịu xuống lại láºp tức giáºn đến run ngÆ°á»i, chỉ Tống tri huyện bảo:
- NgÆ°Æ¡i nghe đó, ngÆ°Æ¡i nghe hiá»n chất của ngÆ°Æ¡i nói đó! Hắn.... hắn không ngá» chỉ muốn nạp con gái ta là m thiếp! Ha ha, ha ha ha
Bạch Thiên Tổng tức đến cùng cá»±c lại đổi sang cÆ°á»i, quát há»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở:
- Bạch má»— ta là nhân váºt nà o, ngÆ°Æ¡i biết hay không? Con gái ta chỉ gả cho ngÆ°Æ¡i, má»™t tên sÆ° gia nhá» nhoi lÆ°Æ¡ng chẳng được mấy lạng bạc, nhá» hiếu lá»… ngÆ°á»i ta mà sống là m tiểu thiếp? NgÆ°Æ¡i đừng có mÆ¡ má»™ng hão huyá»n.
CÆ¡n giáºn cố kiá»m chế nãy giá» của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở từ từ bị khÆ¡i lên , hắn thẳng ngÆ°á»i, chắp tay sau lÆ°ng lạnh lùng nhìn Bạch Thiên Tổng. Chá» lão cÆ°á»i xong, hắn lạnh lùng nói:
- Thiên Tổng đại nhân, ngà i quá coi thÆ°á»ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tôi rồi. Nói cho ngà i biết, má»™t ngà y nà o đó tôi nhất định sẽ vượt hẳn hÆ¡n ngÆ°á»i!
Bạch Thiên Tổng hÆ¡i kinh ngạc, đối vá»›i thứ ngạo khà nà y của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cảm thấy có mấy phần bá»™i phục, cÆ°á»i ha hả bảo:
- Äược! Ta biết ngÆ°Æ¡i có chút tà i năng trong chuyện phá án. NhÆ°ng mà , để là m quan thì không phải chỉ dá»±a và o phá án để lên được đâu. Nếu không thì thiên hạ có biết bao nhiêu là bá»™ khoái, chẳng lẽ ngÆ°á»i nà o cÅ©ng là m quan hết sao! Ha ha….
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không nổi giáºn, chỉ Ä‘iá»m đạm nhìn Bạch Thiên Tổng, chá» lão cÆ°á»i dứt má»›i cất tiếng:
- Thiên Tổng đại nhân, ngà i đừng ngồi sau cá»a nhìn ngÆ°á»i, nhìn ai cÅ©ng thấp hèn non kém hết!
Bạch Thiên Tổng tức đến đỠgay cả mặt, chỉ Dương Thiên Sở quát:
- NgÆ°Æ¡i.... ngÆ°Æ¡i....
- Xem ra đại nhân không có thà nh ý nói chuyện, tại hạ tuy không coi mình là kẻ sÄ©, cÅ©ng không đứng yên nhìn ngÆ°á»i khác sỉ nhục! Việc Bạch đại nhân Ä‘á» nghị không cần nói nữa.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngang tà ng nói, sau đó chấp hai tay thà nh quyá»n: "Cáo từ!" rồi chuyển thân bá» Ä‘i.
Lúc DÆ°Æ¡ng Thiên Sở xoay ngÆ°á»i cảm thấy rất rõ rà ng phÃa sau mà n ở háºu Ä‘Æ°á»ng lay Ä‘á»™ng mạnh, dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t nhân ảnh chuyển thân Ä‘i vá» phÃa sau, nhìn dáng ngÆ°á»i thì dÆ°á»ng nhÆ° Bạch Tố Mai. Có vẻ từ nãy tá»›i giá» nà ng vẫn luôn đứng nghe, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lúc nà y đã bất chấp tất cả, không còn gì phải úy kỵ, gá»i to:
- Bạch cô nÆ°Æ¡ng, xin chá» má»™t chút, tại hạ có lá»i muốn nói.
Nhân ảnh đó dừng lại, Dương Thiên Sở vén mà n lên, quả nhiên là Bạch Tố Mai.
Dương Thiên Sở bước đến sau lưng Bạch Tố Mai, khẽ thốt:
- Bạch cô nương....
Lá»i vừa đến cá»a miệng, tim hắn chợt thắt lại không biết nói gì..
Bạch Tố Mai đứng đó, từ từ quay đầu lại nhìn khắp mặt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, nở má»™t nụ cÆ°á»i tháºt buồn, tháºt thảm, trong mắt đầy lệ... Sau đó, nà ng cúi đầu bÆ°á»›c vá»™i và o háºu Ä‘Æ°á»ng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhắm mắt lại đợi cho tâm tình hÆ¡i bình tÄ©nh lại, má»›i rá»i Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i rồi không khà trong phòng hết sức nặng ná», không ai nói má»™t câu. Vốn tưởng rằng là chuyện vui, ai ngá» cÆ¡ sá»± thà nh ra thế nà y, Bạch phu nhân hai mắt đã nhòe lệ, còn Bạch thiển tổng tuy vẫn còn tức giáºn nhÆ°ng vẻ mặt hối háºn nhiá»u hÆ¡n. Tống tri huyện thì bối rối không biết phải là m gì.
Tống Vân Nhi thở dà i phá vỡ bầu không khà lặng ngắt đó:
- Tháºt ra nếu Bạch bá phụ chịu tìm má»™t ngÆ°á»i nói chuyện nà y trÆ°á»›c, thì giỠđã xong rồi.
Bạch phu nhân và Bạch thiên tổng Ä‘á»u biết Tống Vân Nhi rất thân thiết vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, có lẽ nà ng biết Ä‘iá»u gì mà cả hai không biết, nghe thế lại nhen lên má»™t tia hi vá»ng. Bạch phu nhân vá»™i vã há»i ngay:
- Vân Nhi, cháu nói tới ai?
Tống Vân Nhi tỉnh bơ đáp:
- Lên kinh thà nh tìm công bộ thị lang, Hạ đại nhân nói một tiếng là được.
Không ai để ý trong lá»i nói của nà ng đầy vẻ trà o phúng.
Bạch thiên tổng và Bạch phu nhân nhất thá»i chÆ°a hiểu ra, tìm công bá»™ thị lang là m gì? NgÆ°á»i nà y có liên quan gì đến DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sao?
Chỉ có Tống tri huyện là tỉnh táo nhất, lắp bắp há»i:
- Công bộ thị lang, Hạ Hạ đại nhân, hỠHạ?… Vân Nhi, chẳng lẽ lẽ ý con là là …
Giá»ng Tống Vân Nhi vẫn ngá»t sá»›t:
- Phải a, thị lang đại nhân là phụ thân của Phượng Nghi tá»· tá»·, cÅ©ng chÃnh là lão thái sÆ¡n của ca ca đó.
Công bá»™ thị lang, má»™t vị đại quan chÃnh ngÅ© phẩm, cả ba ngÆ°á»i láºp tức chết đứng tại chá»—.
+++
Canh ba, sÆ° gia ná»™i nha.
Hạ Phượng Nghi đứng ở trÆ°á»›c cá»a phòng, ánh mắt đầy lo lắng hÆ°á»›ng vá» phÃa cá»a. Không biết Ä‘ang đợi gì.
Một lát sau Phi Yến từ ngoà i cầm đèn lồng đi và o, rầu rĩ nói:
- Thiếu nãi nãi, vẫn không có tin tức gì của thiếu gia. Cả Vương bộ đầu và Tiểu Vũ cũng không tìm thấy.
Thì ra sau khi Ä‘Æ°a Hạ Phượng Nghi trở vá» nhà , DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại láºp tức ra ngoà i. Hạ Phượng Nghi biết hắn còn vụ án chÆ°a xá» lý xong nên cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u. Nà o ngá» hắn Ä‘i má»™t mạch tá»›i táºn canh ba vẫn chÆ°a thấy vá», nà ng lo lắng sai Phi Yến đến nha môn há»i, nha môn nói DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không tá»›i. Hạ Phượng Nghi sốt ruá»™t, biết hắn tâm trạng không tốt có thể là đi uống rượu, nên nhá» VÆ°Æ¡ng Dịch và TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© tá»›i tá»u quán xem hắn có tá»›i không. Vì DÆ°Æ¡ng Thiên Sở luôn báºn rá»™n, nên chá»— hắn thÆ°á»ng qua lại cÅ©ng không nhiá»u, VÆ°Æ¡ng Dịch và TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© Ä‘i há»i khắp má»™t lượt, tất cả Ä‘á»u bảo hắn không đến.
Tống Vân Nhi thì vẫn ở nhà , Hạ Phượng Nghi cÅ©ng không muốn kinh Ä‘á»™ng đến nhiá»u ngÆ°á»i nên không nói cho nà ng biết.
Không phải DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chÆ°a từng Ä‘i vá» muá»™n, nhÆ°ng hắn là ngÆ°á»i có trách nhiệm, dù Ä‘i đâu cÅ©ng báo vỠđể nà ng không phải lo. NhÆ° váºy hắn nhất định không có ý định Ä‘i đâu xa, Hạ Phượng Nghi nghÄ© kỹ lại má»™t lượt, xem hắn có khả năng Ä‘i đâu … thình lình nhá»› ra má»™t việc. Bảo vá»›i Phi Yến:
- Phi Yến, không cần phải tìm nữa ta biết thiếu gia ngươi ở đâu rồi.
Phi Yến mừng rỡ há»i:
- Ở đâu? Nô tỳ đi tìm ngay.
- Không cần, mình ta đi là được rồi.
Phi Yến do dự:
- Thiếu nãi nãi, muôn thế nà y rồi, nô tỳ sợ…
Hạ Phượng NghÄ© nghÄ© hẳn lúc nà y DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không muốn gặp nhiá»u ngÆ°á»i, dứt khoát nói:
- Thiếu gia ngÆ°Æ¡i không Ä‘i xa, để mình ta Ä‘i. NgÆ°Æ¡i Ä‘i báo vá»›i VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu và TÆ°á»ng VÅ© má»™t tiếng để há» không lo nữa, rồi vá» dá»n phòng, chuẩn bị nÆ°á»›c nóng trÆ°á»›c cho thiếu gia Ä‘i.
Phi Yến thấy Hạ Phượng Nghi kiên quyết rồi, không dám ý kiến nữa.
Hạ Phượng Nghi Ä‘i ra sau vÆ°á»n, dÆ°á»›i ánh trăng má» Ã o, bóng cây biến thà nh hình thù quái đản rùng rợn. Hạ Phượng Nghi tá»›i từng gốc cây, cẩn tháºn soi đèn chiếu lên trên nhÆ° tìm gì đó. Cuối cùng tá»›i má»™t cái cây to nhất ở giữa vÆ°á»n, Hạ Phượng Nghi thấp thoáng thấy má»™t ngÆ°á»i nằm giữa chạc cây, nà ng phát ra má»™t tiếng thở nhẹ nhõm. Nà ng dá»±a lÆ°ng và o thân cây, nhìn mặt trăng cong cong trên cao nói:
- TÆ°á»›ng công, chà ng là m má»i ngÆ°á»i lo lắng lắm đấy.
NgÆ°á»i kia nói:
- Xin lỗi, ta chỉ định lên đây cho yên tĩnh một lúc, không ngỠngủ quên mất.
NgÆ°á»i đó Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. Hạ Phượng Nghi cÆ°á»i khổ:
- Chà ng tháºt thà nh thÆ¡i, còn má»i ngÆ°á»i chạy đôn chạy đáo tìm chà ng.
- NÆ°Æ¡ng tá», sao nà ng biết ta ở đây mà tá»›i tìm.
- Hồi bé chà ng luôn thế mà , má»—i khi có chuyện gì không nói ra được Ä‘á»u trốn lên cây ngồi má»™t mình.
Thế sao? DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngạc nhiên, thì ra hắn và tên ‘DÆ°Æ¡ng Thiên Sở’ kia lại có nhiá»u Ä‘iểm chung đến thế. NhÆ°ng lúc nà y tâm tình hắn không tốt, không muốn nghÄ© nhiá»u, cÅ©ng chẳng muốn nói nhiá»u, gượng cÆ°á»i:
- Ta lên đây không phải vì chuyện chiá»u nay.
- Thiếp hiểu.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại má»™t tráºn ngạc nhiên nữa:
- Nà ng hiểu?
- Gần đây thiếp để ý chà ng không được vui, dù bình thÆ°á»ng chà ng vẫn nói cÆ°á»i không có gì khác thÆ°á»ng. NhÆ°ng thiếp thấy trong mắt chà ng rất lạc lõng, lúc nà o chỉ có má»™t mình Ä‘á»u ngồi trầm ngâm suy nghÄ©. Chuyện chiá»u nay chỉ là giá»t nÆ°á»›c là m trà n ly thôi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở luôn cảm giác Hạ Phượng Nghi rất hiểu mình, nhÆ°ng không ngá» nà ng hiểu hắn đến thế. Äúng là DÆ°Æ¡ng Thiên Sở luôn thấy hoang mang vì sao số pháºn lại đẩy hắn tá»›i đây. Hắn, má»™t ngÆ°á»i hiện đại phải tá»›i thá»i phong kiến hủ bại đầy rẫy bất công nà y. Hà ng ngà y hắn thấy những chuyện khiến hắn hết sức bất bình, ở thá»i nà y lại được coi là điá»u hiển nhiên, và nó cứ diá»…n ra nhan nhản ngay trÆ°á»›c mắt mà hắn không là m gì được. Ngay cả việc đảm nháºn chức hình danh sÆ° gia nà y cÅ©ng khiến hắn rất mâu thuẫn, má»™t mặt hắn có thể thông qua quyá»n hạn của mình giúp đỡ nhiá»u ngÆ°á»i khốn khổ hÆ¡n, nhÆ°ng mặt khác nó lại cà ng là m hắn phải tiếp xúc vá»›i nhiá»u Ä‘iá»u ngang trái hÆ¡n.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở rất tá»± tôn, hắn không muốn má»i ngÆ°á»i phải lo lắng cho mình. Vì thế những Ä‘iá»u không vừa lòng nà y cứ ngà y cà ng tÃch tụ lại, cho tá»›i chiá»u nay thì nó bùng nổ, để xảy ra chuyện hắn không há» muốn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở miá»…n cưỡng cÆ°á»i:
- Ta chỉ cảm thấy có chút mệt má»i.
Hắn không giải thÃch nhiá»u, hắn biết Hạ Phượng Nghi sẽ hiểu.
Hạ Phượng Nghi không biết an ủi hắn thế nà o, bởi hiện thá»±c là nhÆ° váºy, nà ng đâm nghi hoặc, trÆ°á»›c kia có phải hắn suốt ngà y lêu lổng là cách tránh đối mặt vá»›i vấn Ä‘á» nà y hay không. Bất giác nà ng thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không há» mạnh mẽ, vững trãi nhÆ° hắn thÆ°á»ng thể hiện, sâu bên trong hắn thá»±c sá»± là ngÆ°á»i Ä‘a sầu Ä‘a cảm. Nà ng không muốn Ä‘Ã o sâu thêm vấn Ä‘á» nà y tránh hắn cà ng mất tinh thần. Im lặng tháºt lâu sau má»›i nói:
- TÆ°á»›ng công, mấy hôm nay thá»i tiết quang đãng. Mai thiếp muốn cùng Phi Yến tá»›i chùa Thiên Trúc ở ngoà i thà nh dâng hÆ°Æ¡ng. Chà ng Ä‘i cùng thiếp nhé?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết tâm ý của nà ng, muốn hắn tạm thá»i tránh khá»i nÆ¡i nà y cho lòng than thản. Không hiểu sao nói chuyện vá»›i Hạ Phượng Nghi là m hắn tâm tình hắn tốt hÆ¡n rất nhiá»u. ÄÆ°Æ¡ng nhiên hắn cÅ©ng không muốn tiếp tục ủ rÅ© để nà ng thÆ°Æ¡ng hại, sÄ© diện nam nhân nà o chẳng có, nhất là trÆ°á»›c ngÆ°á»i con gái hắn yêu. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hÃt sâu má»™t hÆ¡i cố phấn chấn tinh thần, xoay mình nhảy xuống đất, ghé mặt và o sát tai Hạ Phượng Nghi nói:
- Phải chăng đây là má»™t lá»i hẹn hò?
Hạ Phượng Nghi mặt đỠbừng, khẽ đẩy hắn ra nói:
- Mới thế lại không nghiêm túc rồi, chà ng nghĩ sao kệ chà ng. Thiếp vỠđây nơi nà y lắm muỗi chết đi được.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i hì hì:
- Hắc hắc, ai bảo nÆ°Æ¡ng tá» của ta xinh đẹp, da thịt lại thÆ¡m tho. Ta ngủ ná»a ngà y trá»i có con nà o dám mò đến đâu.
Hạ Phượng Nghi quả tháºt không chịu nổi những lá»i chá»›t nhả của hắn, hừ má»™t tiếng rảo bÆ°á»›c vá» phòng. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i ha hả Ä‘i theo.
|
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
27-05-2010, 02:23 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
ChÆ°Æ¡ng 39: Äi lá»… chùa
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Sáng sá»›m hôm sau, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở để lại phong thÆ° xin nghỉ phép nhá» Nguyệt Thiá»n gá»i cho Tống tri huyện, sau đó cả nhà lên xe ngá»±a, xuất phát Ä‘i tá»›i núi Thiên Trúc.
Äi gần được hai canh giá» má»›i tá»›i chân núi Thiên Trúc. Lúc nà y xe ngá»±a không Ä‘i tiếp được nữa, chỉ có thể xuống men theo Ä‘Æ°á»ng mòn lên núi.
Äỉnh Thiên Trúc của núi Thiên Trúc là đỉnh núi cao nhất Hà ng Châu, trên có ba ngôi chùa, chia ra thà nh chùa Thiên Trúc thượng, trung và hạ, gá»i là “Thiên Trúc tam tá»±â€, cách nhau cÅ©ng không xa.
Hóa ra hôm nay chỉ là ngà y bình thÆ°á»ng, không phải ngà y dâng hÆ°Æ¡ng nên khách không có mấy, quả nhiên Hạ Phượng Nghi bảo Ä‘i chùa chỉ là cái cá»›, muốn hắn ra ngoà i cho thanh thản má»›i là mục Ä‘Ãch chÃnh. Äiá»u nà y là m DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa cảm Ä‘á»™ng lại hà há»ng.
Từ lúc đến đây thứ lịch “âm phủ†của thá»i nà y là m DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gần nhÆ° không biết ngà y tháng là gì nữa, dù sao cÅ©ng không quan trá»ng vì ở đây chẳng có thứ bảy chủ nháºt. Nên hắn cÅ©ng chẳng quan tâm, nhÆ°ng cÅ©ng thầm nhủ khi nà o rảnh nhất định là m quyển lịch treo tÆ°á»ng, nhá» Hạ Phượng Nghi khoanh những ngà y quan trá»ng trong tháng để còn biết.
Không để phụ má»™t phen hảo ý của nà ng, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở phe phẩy quạt lững thững dạo bÆ°á»›c, trên Ä‘Æ°á»ng ngắm cảnh đẹp non nÆ°á»›c, hưởng thụ từng tráºn gió núi thổi tá»›i, rất là khoan khoái.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở là kẻ theo chủ nghÄ©a vô thần, cho nên khi Hạ Phượng Nghi và Phi Yến và o chùa dâng hÆ°Æ¡ng, hắn để lão Hà đi cùng hai nà ng, còn má»™t mình dạo xung quanh chùa, rồi lại tá»›i bên vách núi ngắm cảnh. Rồi má»›i tà tà phẩy quạt vỠđại Ä‘iện. Hai nà ng đã dâng hÆ°Æ¡ng xong, quyên má»™t chút tiá»n hÆ°Æ¡ng há»a, Ä‘ang ngồi hóng gió dÆ°á»›i má»™t gốc tùng trÆ°á»›c miếu, thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở trở vá», gá»i hắn xuống ngồi nghỉ ngÆ¡i cho mát.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn ra xa, đỉnh cao nhất của ngá»n Thiên Trúc tuy không cao, nhÆ°ng rất dốc, nói:
- Chúng ta là m một chuyến lên đỉnh núi ngắm cảnh đi.
Hạ Phượng Nghi nhìn trá»i, thấy thá»i gian vẫn còn sá»›m, lại không cần vá» gấp. Äỉnh núi đó cÅ©ng không cao lắm, hẳn chừng ná»a canh giá» là lên được rồi. Hiếm khi thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở có nhã hÆ°ng nhÆ° váºy, liá»n đồng ý:
- Äược thôi.
Bốn ngÆ°á»i vừa Ä‘i vừa nghỉ, khi sắp tá»›i đỉnh, nhìn thấy vách núi không xa bên Ä‘Æ°á»ng có má»™t cây hoa rá»±c rỡ, không biết là hòa gì mà nở rất đẹp. Hạ Phượng Nghi và Phi Yến ngừng chân ngắm nhìn, khen không ngá»›t.
Thấy các nà ng rất thÃch thú, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng thấy hay hay, nói:
- Chúng ta đi ngắt mấy cà nh, mang vỠcắm và o bình hoa nhé?
Hai nà ng láºp tức vui vẻ hưởng ứng.
Lão Hà đứng bên cạnh nói:
- Thiếu gia, chỗ nà y núi dốc nguy hiểm lắm, hay để lão nô đi hái cho.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i nói:
- NgÆ°Æ¡i đã tá»± xÆ°ng là lão nô rồi đấy thôi, chúng ta dù sao cÅ©ng trẻ hÆ¡n, tay chân lanh lẹ, ngÆ°Æ¡i cứ ở sau trông chừng là được rồi. Äi nà o!
Dứt lá»i, láºp tức Ä‘i xuống con Ä‘Æ°á»ng mòn, Hạ Phượng Nghi và Phi Yến theo sau hắn.
Ven Ä‘Æ°á»ng toà n là cá» dại, lùm cây và bụi gai. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gạt bui gai qua, cháºm rãi Ä‘i tá»›i bên vách núi, cây hoa dại nà y nở hoa rất đẹp, nhÆ°ng cà nh hÆ¡i cao, vá»›i tay lên không tá»›i.
Dương Thiên Sở nói:
- Giá» lấy đâu ra cái móc nhỉ, ừm, ta trẻo lên hai, má»i ngÆ°á»i ở dÆ°á»›i đợi nhé. Nói rồi liá»n muốn lên cây.
Phi Yến vội nói:
- Thiếu gia, ngÆ°á»i quá nặng, cà nh cây nà y lại nhá» nhÆ° váºy, nếu bị gẫy thì nguy hiểm lắm.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thò đầu nhìn xuống vách núi, liá»n rùng cả mình …. Äỉnh Thiển Trúc nà y bốn phÃa Ä‘á»u là núi rừng cây cối um tùm, chỉ có vách núi dÆ°á»›i cây hoa dại nà y là đá núi ngổn ngang, thỉnh thoảng má»›i má»c ra mấy thân cây, bụi gai. Nhìn có vẻ nhÆ° nÆ¡i nà y từng có lở núi, vách đá nà y tuy không dốc mấy, nhÆ°ng không có gì ngăn, nếu ngã xuống sợ là lăn thẳng luôn tá»›i táºn đáy cốc, đúng là khá nguy hiểm.
Hạ Phượng Nghi rất luyến tiếc nhìn cây hoa dại đó, đà nh nói:
- Thôi váºy, đừng mạo hiểm nữa, chúng ta Ä‘i Ä‘i.
Phi Yến thấy thiếu nãi nãi thÃch thứ hoa dại nà y nhÆ° thế, thêm nữa nà ng cÅ©ng rất thÃch, liá»n nói:
- Hay là để nô tỳ lên hái cho, đứng trên cà nh cây kia là đủ lấy được rồi, nô tá»· nhẹ ngÆ°á»i sẽ không có vấn Ä‘á» gì đâu.
Quay đầu lại nói với Dương Thiên Sở:
- Thiếu gia, ngÆ°á»i nâng Phi Yến lên cây nhÆ° lần trÆ°á»›c được không?
Nói tá»›i đó, Phi Yến nhá»› đến chuyện đêm hôm ấy, nhá»› tá»›i lòng ngá»±c rá»™ng mà cÆ°á»ng tráng của DÆ°Æ¡ng Thiển Sở, tá»›i cảnh hắn ôm mình ở trên cây, gò má bất giác Ä‘á» á»ng, vá»™i và ng quay đầu nhìn cây hoa dại kia để che Ä‘i.
Nghe Phi Yến nhắc tá»›i chuyện lần trÆ°á»›c, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhá»› tá»›i đêm đó mình đỡ mông Phi Yến nâng lên cây. Nói tháºt ra lúc đó hắn không chủ tâm muốn chiếm tiện nghi của nà ng, nhÆ°ng mà trừ đỡ mông nà ng thì không có cách nà o Ä‘Æ°a lên cây. Bất quá, hiện giá» cái cây nà y không cao nhÆ° váºy, cÅ©ng chẳng cần đỡ mông nà ng. Ài, đáng tiếc! Äáng tiếc!
Hạ Phượng Nghi cũng nhìn xuống vách nói, chù trừ nói:
- Hay là thôi Ä‘i, cái cầy nà y má»c ở bên vách núi, ngã xuống thì nguy hiểm lắm. HÆ¡n nữa cà nh cây đó cÅ©ng quá nhá», sợ rằng cÅ©ng không đỡ được ngÆ°Æ¡i đâu.
Phi Yến năm lấy cà nh cây đó, nói:
- Thiếu nãi nãi đừng lo, nô tỳ sẽ ôm và o thân cây, cho dù cà nh cây có gẫy cũng không ngã đâu.
Quay đầu nói với Dương Thiên Sở:
- Thiếu gia, mau bế nô tỳ lên đi.
- Ừ, cô nhất định phải giữ chắc lấy cà nh cây, đứng chỗ gần thân cây nhất ấy, hiểu chưa?
Phi yến gáºt đầu nói:
- Vâng.
Hai tay DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đỡ lấy eo thon của Phi Yến, váºn sức nâng nà ng lên, giống nhÆ° diá»…n viên múa ba lê. Äã có kinh nghiệm lần trÆ°á»›c, hÆ¡n nữa lần nà y có chuẩn bị, Phi Yến Ä‘á»™ng tác linh hoạt bám lấy cà nh cây, rồi Ä‘u ngÆ°á»i vắt chân qua, ôm lấy cà nh cây, khi ngồi vững rồi má»›i cần tháºn ôm thân cây đứng dáºy.
Cà nh cây kia rung rinh theo từng Ä‘á»™ng tác của Phi Yến, Hạ Phượng Nghi ở phÃa dÆ°á»›i lo lắng kêu lên:
- Phi Yến, nắm chặt và o, đừng vội cứ từ từ thôi.
“Vâng!†Phi Yến đã đứng vững và ng trên cà nh cây, má»™t tay ôm thân cây, má»™t tay Ä‘Æ°a ra tóm lấy má»™t cà nh hoa nhá» nở rá»™. Thuáºn lợi hái xuống, Phi Yến ném xuống cho Hạ Phượng Nghi ở dÆ°á»›i:
- Thiếu nãi nãi, đón lấy nà y.
Hạ Phượng Nghi đỡ lấy cà nh hoa, thÃch thú ngá»i má»™t hÆ¡i:
- Oa, tháºt là thÆ¡m.
Nà ng quay lại đưa cho Dương Thiên Sở:
- Phu quân, chà ng ngá»i Ä‘i, thÆ¡m lắm.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nháºn lấy ngá»i thá», liếc mắt nhìn gò má phấn hồng hồng của Hạ Phượng Nghi dÆ°á»›i ánh tà dÆ°Æ¡ng cà ng thêm diá»…m lệ, trả cà nh hoa lại cho nà ng, trêu:
- Ừ, cũng không tệ, nhưng mà không thơm bằng nà ng.
Hạ Phượng Nghi mặt hÆ¡i á»ng lên, lÆ°á»m DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»™t cái, giả vá» nhÆ° không nghe thấy, nháºn lấy cảnh hoa, ngá»i tháºt thá»a thÃch rồi ngẩng đầu lên:
- Phi Yến, má»™t cà nh là đủ rồi, ngÆ°Æ¡i mau xuống Ä‘i, cẩn tháºn kẻo ngã.
Phi Yến hái được cà nh đầu tiên má»™t cách thuáºn lợi, rất là cao hứng, sá»± căng thẳng lúc má»›i đầu đã giảm dần, nhún nhún ngÆ°á»i, thấy cà nh cây dÆ°á»›i chân còn chịu được, liá»n nói:
- Thiếu nãi nãi, khó khăn lắm mới lên được, hái thêm và i cà nh mang vỠcắm mới đẹp.
Nói rồi đưa tay hái tiếp cà nh nữa ném cho Hạ Phượng Nghi.
Hạ Phượng Nghi thấy Phi Yến hái liá»n mấy cà nh Ä‘á»u rất thuáºn lợi, cÅ©ng yên tâm. Nhìn thấy trên đầu Phi Yến ở phÃa trái có má»™t cà nh hoa nở hết sức lá»™ng lấy, liá»n bảo:
- Phi Yến, trên đầu ngÆ°Æ¡i có má»™t cà nh nở đẹp lắm, nhìn xem có thể hái được không Phi Yến nhìn ngÆ°á»›c lên, cÅ©ng phát hiện ra cà nh hoa đó, vÆ°Æ¡n tay ra hái, nhÆ°ng cà nh hoa đó ở gần ngá»n cây, phải thiếu má»™t xÃch(1/3m) nữa má»›i vá»›i tá»›i. Nà ng lá»n cần tháºn dấn từng bÆ°á»›c nhá», rÆ°á»›n hết ngÆ°á»i ra, muốn hái cà nh hoa đó.
Hạ Phượng Nghi cùng Dương Thiên Sở vội kêu lên:
- Cẩn tháºn.
Phi Yến không dám nói chuyện, nà ng thấy cà nh cây dÆ°á»›i chân rung lên rất dữ, trong lòng có chút sợ hãi. NhÆ°ng cà nh hoa đẹp nhÆ° thế, Hạ Phượng Nghi lại thÃch, không nỡ bá» qua nhÆ° váºy. Song sau má»™t bÆ°á»›c chân, cà nh hoa đó còn cách ná»a xÃch nữa, đầu ngón tay đã có thể chạm và o cánh hoa rồi.
Bị vẻ đẹp của nó thu hút, Phi Yến quên mất nguy hiểm, lại bÆ°á»›c tá»›i má»™t bÆ°á»›c, tay trái ôm thân cây buông ra, nắm lấy cà nh cây trên đầu, ngÆ°á»i ngả vá» phÃa trÆ°á»›c, muốn hái cà nh hòa kia.
Cho dù Phi Yến ngÆ°á»i có nhẹ nhÆ° chim én, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng vẫn có trá»ng lượng, mà cà nh cây dÆ°á»›i chân nà ng lại quá nhá», không đỡ được nữa. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghe thấy tiếng cà nh cây gẫy răng rắc, cả kinh thét lá»›n:
- Nguy hiểm! Äừng…
Hạ Phượng Nghi kêu lên:
- Phi Yến…!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không kịp suy nghÄ©, lao tá»›i trÆ°á»›c duá»—i hai tay ra đỡ lấy ngÆ°á»i Phi Yến, nhÆ°ng lá»±c rÆ¡i của Phi Yến quá lá»›n, mà DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại vá»t tá»›i đỡ, mặc dù đỡ được Phi Yến, nhÆ°ng bị sức rÆ¡i đó là m cho thân thể mất cân bằng, ôm lấy Phi Yến rồi thì cả hai cùng ngã xuống sÆ°á»n núi.
Äang ở không trung, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tiá»m thức ôm chặt Phi Yến và o trong lòng, tay trái quấn lấy eo à ng, tay phải đỡ lấy sau gáy, dùng đầu của mình bảo vệ cho đầu của nà ng. Láºt ngÆ°á»i Ä‘Æ°a thân thể Phi Yến lên trên, Ä‘á»™ng tác nà y hoà n thà nh chỉ trong má»™t tÃch tắc, ngay sau đó, hỠđã rÆ¡i phÃch xuống đống đá vụn dÆ°á»›i sÆ°á»n núi. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cảm thấy lÆ°ng Ä‘au kinh khủng, nhÆ°ng hắn không có thá»i gian báºn tâm nữa, hai ngÆ°á»i đã lăn xuống núi nhÆ° má»™t cái bánh xe.
Dốc núi nà y toà n là đá vụn, thỉnh thoảng má»›i có lùm cây hoặc bụi gai. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chỉ cảm thấy trá»i đất không ngừng đảo lá»™n, hắn muốn tùm lấy bụi cây bên ngÆ°á»i để giảm bá»›t lá»±c lăn xuống. Vá»›i thân thủ của hắn, chắn chẳn không thà nh vấn Ä‘á», nhÆ°ng hắn không dám là m, bá»i vì nếu Ä‘Æ°a tay ra túm lấy bụi cây, Phi Yến ở trong lòng khẳn định sẽ văng ra. Lúc nà y đã không cho phép hắn suy tÃnh lá»±a chá»n thiệt hÆ¡n nữa, trong tiá»m thức chỉ mong bảo vệ cho Phi Yến, hi vá»ng thân thể có thể đụng phải cây mà dừng lại.
Không biết lăn tá»›i bao nhiêu vòng, thân thể rồi đầu DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đụng phải bao nhiêu khối đá, đè lên bao nhiêu bụi gai, hay lăn qua bao nhiêu lùm cây, cái cây lá»›n mà hắn hi vá»ng đụng và o lại chẳng có.
Cuối cùng, khi lá»±c ly tâm là m hắn gần nhÆ° không ôm nổi Phi Yến nữa thì “rầm†má»™t cái, hắn cảm thấy lÆ°ng mình truyá»n tá»›i má»™t cÆ¡n Ä‘au kịch liệt, không biết là lÆ°ng có gẫy không, nhÆ°ng ngÆ°á»i đã ngừng lăn rồi.
Thi ra bá»n há» bị má»™t tảng đá lá»›n ở giữa sÆ°á»n núi ngăn lại. LÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đụng ngay phải chá»— nhô ra của tảng đá.
Thân thể mặc dù không còn lăn nữa, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cà m thấy Ä‘au tá»›i táºn tim gan, hai mắt nhắm chặt, gần nhÆ° thở không nổi, chốc lát sau, má»›i thở nặng nhá»c, khó khăn lắm má»›i cất được tiếng há»i:
- Phi… Yến.. cô .. có sao …không?
Phi Yến nằm trong lòng Dương Thiên Sở ừm một tiếng, từ từ ngẩng đầu lên, váy áo của nà ng đã bị bụi gai cà o rách, trên tay, chân toà n là vết thương nhìn phát sợ. Còn may là khuôn mặt xinh xắn của nà ng được Dương Thiên Sở ôm và o lòng, không hỠbị thương, nhưng vẫn còn sợ hãi chưa bình tĩnh lại.
|
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
baach dieu trieu phung, bach dieu chau phung, bach dieu chieu phung, bach dieu chieu phuong, bach dieu trieu phung, chimcanhcut nap thiep ky, êàäåòñòâî, hình danh sÆ° gia, ìàðãàðèòà, nap thiep, nap thiep ký pdf, nap thiep ki, nap thiep ki iii, nap thiep ki pdf, nap thiep ky, nap thiep ky 3, nap thiep ky 3 prc, nap thiep ky bach dieu, nap thiep ky bach dtp, nap thiep ky bach phung, nap thiep ky chi bach, nap thiep ky lll, nap thiep ky phung, nap thiep ky tac bach, nạp thiếp ký, nạp thiếp ký 1, sac hiep nap thiep, se dung gia phap, tac bach phung dieu, www.nap thiep ky |
| |