Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 897: Hóa thú.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Thấy Lang Lễ xuất hiện, đối mặt với sự công kích của hơn nghìn ma thú, thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến hóa, một đạo pháp quyết đánh ra, toàn thân nhất thời trở nên vặn vẹo, tất cả công kích đều trở nên thất bại.
Trong không gian vặn vẹo kia, ma thú bên ngoài đều không cách nào công kích bọn họ.
- Lang Lễ, ngươi muốn gì?
Thú Ma nhìn Lang Lễ, trong mắt hiện ra một vẻ tức giận.
- Thú Ma, ngươi không cần phải chạy, ở trước mặt ta, ngươi không thể nào chạy thoát, ngươi có hai con đường, một là đi theo chủ nhân, hai là chết, ngươi chọn đi.
Lang Lễ nói.
- Chủ nhân, hừ, trừ Hạo Thiên đại đế và Chân Vũ đại đế ngươi còn chủ nhân khác sao?
Thú Ma hỏi Lang Lễ.
- Cái này không cần ngươi quản, có hai con đường, ngươi chọn một đi.
Lang Lễ nói.
- Nếu ta không chọn lựa thì sao?
Thú ma lui lại vài bước nói với Lang Lễ.
- Vậy thì ngươi chỉ có con đường chết, ở trong tay ta ngươi có thể chết thoải mái nhưng ở trong tay của Hỗn Thế Ma Vương thì ngươi sẽ chết vô cùng thê thảm.
Lang Lễ khẽ nói.
- Lang Lễ, muốn ta nghe ngươi thì hãy xem bản lãnh của ngươi đã.
Thú Ma lạnh nhạt nói, hắc mang quỷ dị trở nên tràn ngập, thân thể trong nháy mắt biến thành một con yêu thú quái dị ở trên không trung.
Nhạc Thành kinh ngạc nhìn về phía trước, hắn phát hiện ra yêu thú này bao trùm một thân thể cừng ngắc, dáng vẻ ngăm đen lóe sáng, giống như là khôi giáp vậy.
Yêu thú này cả người bị một lớp xác giáp xác bo phủ, ở xung quanh giống như có vảy, lóe lên hàn mang.
Nhạc Thành lúc này vô cùng kinh ngạc, Thú Ma đúng là có chút thủ đoạn, nếu có thể hóa thành yêu thú, khí tức và thần thái như vậy thì cũng có thiên phú công kích của yêu thú.
Trong nháy mắt, Thú Ma đã biến thành Yêu thú và chuyển động, đồng thời lúc này, không gian trong nháy mắt đã chuyển động.
Cơ hồ lúc này, Lang Lễ cũng hóa thành một đạo kinh hồng, thân thể yêu dị xuất hiện trước người của yêu thú, thanh mang trong nháy mắt đã rót về phía sau lưng của yêu thú.
- Hống.
Yêu thú bị đánh một đòn, vô cùng đau nhức mà kêu lên một tiếng thảm thiết, khôi giáp đã bị tuột xuống, mạnh mẽ đánh về phía Lang Lễ, tốc độ nhanh vô cùng.
Nhưng Lang Lễ đã sớm biết thủ đoạn của yêu thú, hắn vội vàng tránh né rồi bày ra một vòng tròn hộ thân trên người.
Yêu thú quái dị này công kích từng tia sáng, tập kích Lang Lễ bằng những sợi dây quỷ dị.
- Ầm.
Một tiếng ầm vang lên, một đòn tấn công đã bắn về phía Lang Lễ, Lang Lễ bị một đòn này không hề bị thương thế gì nhưng cũng không dám khinh thường nữa.
Nhìn thấy yêu thú này lợi hại như thế, Nhạc Thành vô cùng ngạc nhiên, mà ngay cả Lang Lễ cũng bất ngờ, mặc dù có hộ thân cương trảo, nhưng thực lực của Lang Lễ so với Thú Ma kia vẫn mạnh hơn không ít.
Đối với thủ đoạn của Thú Ma này, Nhạc Thành càng ngày càng thêm nể trọng.
Quái dị yêu thú sau khi chiếm tiện nghi thì thân thể lui xuống một lần nữa, căn bản không dám chống lại Lang Lễ chính diện.
- Chạy đi đâu.
Lang Lễ cả giận nói, thân thể trong nháy mắt đã hóa lên hơn vạn thước.
- Hống.
Yêu thú lại hống lên một tiếng, Lang Lễ đoán chừng yêu thú này cũng sinh ra ảnh hưởng quá lớn, thực lực phòng ngự thật là cường hãn, cho nên mới biến ra hình thái như vậy.
Lực công kích của yêu nhân cũng không có bao nhiêu tác dụng, Lang Lễ cũng phát hiện ra điều này, sau đó nó liền hướng về phía yêu thú quái dị kia vọt tới, tạo ra khí tức tràn ngập.
Yêu thú quái dị kia nhìn thấy Lang Lễ lao tới thì không cách nào từ bỏ được.
- Hừ, ngươi cho rằng ta không làm gì được ngươi sao?
Lang Lễ cười một tiếng, thân thể liền di chuyển, trong miệng phát ra một thanh mang mãnh liệt.
Không gian xông quanh giống như là mặt hồ bị kích khởi, làm gợn sóng liên tục, thân thể của yêu thú dị này cũng trầm xuống vài phần, giãy dụa một phen, sau một lúc mới khôi phục lại vẻ bình thường.
Lúc này yêu thú quái dị nhìn chằm chằm vào Lang Lễ, trong mắt hiện ra một hàn mang.
-Lang Lễ, ta liều mạng với ngươi.
Đột nhiên yêu thú kia xoay tròn, nhanh như chớp đánh về phía Lang Lễ.
- Lui xuống cho ta.
Lang Lễ tựa hồ như đã sớm có chuẩn bị, nó vội vàng há miệng ra, tiến lên cắn một cái.
Mà lúc này, yêu thú quái dị sao khi bị trọng thương thì cũng liều mạng giãy dụa, đem thân thể của Lang Lễ bao trùm.
Biến hóa này Nhạc Thành cũng bất ngờ, hắn nhìn ra yêu thú quái dị kia đang muốn liều mạng.
Bất quá Nhạc Thành cũng không lo lắng, thực lực của Lang Lễ thú ma căn bản không thể làm cho nó bị tổn thương.
Mà đúng lúc này, yêu thú quái dị kia dùng sợi dây quấn lấy thân thể của Lang Lễ, kéo về phía mình.
- Ầm ầm.
Đúng lúc này, bầu trời phát ra từng thanh âm phá hủy, một mảng hỏa diễm nóng bỏng tràn ngập.
Mà quái dị ma thú kia lúc này cũng lui xuống mấy chục thước, khóe miệng có máu tươi chảy ra, xem ra đã bị thương nặng.
- Ngao.
Đúng lúc này, yêu dị ma thú rít gào, xoay tròn quanh nhóm người Nhạc Thành, hơn nghìn con ma thú trực tiếp đánh về phía Lang Lễ.
Thân thể của chúng như một ngọn núi lớn, điên cuồng đánh về phía Lang Lễ.
- Xoẹt.
Nhưng đúng lúc này, một con đại bàng màu vàng hơn nghìn thước xuất hiện, thú ma đã biến thành nó.
- Không tốt.
Nhạc Thành và Lang Lễ đều cảm thấy có chuyện không hay, thú ma này đúng là giảo hoạt.
- Ở lại cho ta.
Nhạc Thành vẫn biết thực lực của mình không bằng đối thủ nhưng vẫn tiến lên ngăn cản.
Thủ ấn trong tay của hắn biến hóa, Âm Dương Kiếm liền xuất hiện trong tay.
Thú Ma kia biến thành thân thể đại bàng không ngờ rằng có một đạo kiếm thế cường hãn như vậy bắn về phía mình, thân thể nhanh chóng lui xuống, tuy nhiên cánh trái đã bị Âm Dương Kiếm chặt đứt.
Uy lực của Âm Dương Kiếm vô cùng mạnh mẽ, nó là pháp bảo tiên khí, dĩ nhiên là có thể dễ dàng chặt đứt cánh của đại bàng.
Thú ma mặc dù biến thành đại bàng không có thương tổn gì nhưng lông mao đã bị chém đứt, từng cơn đau truyền đến.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 898: Thu phục Thú Ma.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
Không chỉ gấp mười lần, cơ hồ đã tiêu hao toàn bộ thực lực của Nhạc Thành, ba canh giờ sau, Nhạc Thành mới bố trí xong hết thảy.
Nhạc Thành thu hồi thủ ấn lại móc ra một viên hồi nguyên đan nhét vào trong miệng của mình, mà lúc này sắc mặt của hắn cũng trở nên tái nhợt, càng thêm mệt mỏi.
- Chủ nhân, những con ma thú này phải làm sao bây giờ?
Đại Song và Tiểu Song cùng đám người Yêu Cơ ở phía xa xa tung mình tới nhìn Nhạc Thành mà hỏi.
- Thú ma, những con ma thú này ngươi có cách nào thu hồi không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi Thú Ma, nếu như Thú ma có cách điều khiển ma thú vậy thì cũng nên có biện pháp thu hồi ma thú.
- Chủ nhân, người muốn thả những ma thú này hay là giữ lại?
Thú ma do dự một chút rồi hỏi.
Thú Ma lúc này gọi Nhạc Thành là chủ nhân, hiện tại ở Huyền Thiên nội lục đã có Nhạc Thành là tu chân, hẳn là có cả người khác nữa.
Chỉ là thú ma nhìn Nhạc Thành thì có một cảm giác giống như là đã quen biết từ lâu, chỉ là quen biết khi nào thì hắn không nhớ rõ nữa.
Thú ma này đích thật là gặp qua Nhạc Thành, chính là lúc ở Thúy Phong Cổ Nham, Nhạc Thành dùng Kim Tiên Khôi Lỗi hấp thu chín lão ma ở vách lôi điện, sau đó bị Lang Lễ phong ấn.
- Những ma thú này giữ lại cũng có tác dụng, đem bọn chúng thu hồi là tốt nhất.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Thú Ma.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 899: Cường giả tề tựu.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Vâng chủ nhân.
Thú Ma ngưng tụ một thủ ấn, nhẫn trữ vật quăng lên trên không trung, trong nháy mắt một tia sáng đã được bao trùm, hơn nghìn ma thú kia đã bị nhỏ đi thân hình cuối cùng chui vào trong nhẫn trữ vật không còn thấy đâu nữa.
Cảnh tượng này khiến cho Đại Song, Tiểu Song và Kim Cương khiếp sợ không thôi, vừa rồi Lang Lễ và Thú ma giao chiến bọn họ đã há hốc mồm rồi, bây giờ nhìn thấy thủ đoạn này, mới biết Thú ma cường hãn đến mức nào.
Mà lúc này Nhạc Thành cùng với Đại Song và Tiểu Song đều kinh ngạc, có thể đem hơn một nghìn ma thú cho vào nhẫn trữ vật vậy thì nhẫn trữ vật này tuyệt đối không phải là phàm vật.
- Kim Cương tộc trưởng, chúng ta đi trước, có duyên thì sẽ gặp lại.
Nhạc Thành xoay người nói với Kim Cương.
- Nhạc Thành huynh đệ, vậy mọi người đi thong thả.
Kim Cương tựa hồ vẫn chưa khôi phục tinh thần mà nói với Nhạc Thành.
Nhạc Thành biến đổi thủ ấn, Hạo Thiên Tháp xuất hiện trước mặt của hắn, trở về Nhạc gia vẫn phải mất thêm hai tháng nữa, trong khoảng thời gian này, mọi người dĩ nhiên là phải tu luyện ở trong Hạo Thiên Tháp.
Mà lúc này, Thú ma nhìn Hạo Thiên Tháp trước mặt của Nhạc Thành thì nghi ngờ sau đó sắc mặt đại biến.
- Hạo Thiên Tháp, đây chính là Hạo Thiên Tháp của Hạo Thiên đại đế.
Thú ma kinh ngạc mà nói.
- Không sai, đây chính là Hạo Thiên Tháp, ở trong Hạo Thiên Tháp tu luyện rồi trở về.
Nhạc Thành khẽ nói.
- Thì ra Hạo Thiên Tháp thật sự ở Huyền Thiên nội lục.
Thú ma khẽ nói, ban đầu hắn cũng nghe nios Hạo Thiên Tháp ở bên trong Huyền Thiên nội lục tuy nhiên không tìm ra, hiện tại cuối cùng cũng đã xuất hiện.
Tâm niệm của Nhạc Thành chuyển động, Hạo Thiên Tháp từ từ biến hóa, mọi người liền đi vào trong đó, Nhạc Thành bóp nát một cái ngọc giản, lập tức một không gian hiện ra.
Ở trong kết giới của Nhạc gia lúc này, có năm đạo thân ảnh nhảy ra, cầm đầu chính là Trần Vân lão tổ của Trần gia, mà sau lưng còn có Trần Bưu và ba người khác, đều là cường giả Đấu Thánh.
- Bái kiến chư vị đại nhân.
Trong đội hộ vệ Hoàng Long đã có mấy trăm người đi nghênh tiếp Trần gia.
- Không cần đa lễ, Vũ Văn gia và Tôn gia đã tới chưa?
Trần Vân cất tiếng hỏi.
- Bẩm đại nhân, Vũ Văn gia và Tôn gia hôm qua đã đến rồi.
Một đội trưởng của đội hộ vệ Hoàng Long lễ phép nói với Trần Vân.
- Đã đến rồi sao?
Trần Vân lẩm bẩm nói, thân ảnh sau đó liền đi về phía trước.
Ở trong đại sảnh của Nhạc gia, một đám cường giả Đấu Thánh đang ở trong đó, gồm có đại trưởng lão, nhị trưởng lão còn có tam trưởng lão nữa.
Lúc này trong đại sảnh của Nhạc gia có bảy tám chục người, trong đám bọn họ có Vũ Văn Lê, Tôn Dương.
- Các ngươi còn đến sớm hơn cả ta.
Thanh âm thánh thót của Trần Vân lão tổ vang lên ở bên trong đại sảnh, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt mọi người.
- Là tại ngươi tới chậm không phải chúng ta tới sớm.
Vũ Văn Lê nói với Trần Vân.
- Tên mập chết bằm kia, ngươi không biết rằng Trần gia chúng ta cách Nhạc gia xa hơn sao?
Trần Vân tức giận nhìn Vũ Văn Lê mà nói.
- Được rồi, mọi người mau ngồi xuống, chúng ta bắt đầu thương nghị chuyện đến bắc cực ma xuyên.
Nhạc Thiên lão tổ nói với Trần Vân và Vũ Văn Lê.
- Nhạc Thiên , hình như có người vẫn còn chưa tới thì phải?
Trần Vân khẽ mỉm cười nói với Nhạc Thiên.
- Tất cả mọi người đều đến đầy đủ rồi.
Nhạc Thiên lão tổ nhìn mọi người một cái sau đó liền nói:
- Nhạc Thành đi ma thú lãnh thổ, ta đoán rằng sẽ sớm trở lại, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng đi tới bắc cực ma xuyên.
- Ngươi còn giả bộ, ta hỏi ngươi, Hoàng Tôn muội muội vẫn còn chưa tới sao?
Trần Vân trừng mắt nhìn Nhạc Thiên lão tổ mà nói, quan hệ giữa Nhạc Thiên và Hoàng Tôn người của Tứ Đại Nhân Tộc đều rõ rang.
Đúng lúc này, sắc mặt của Nhạc Thiên lão tổ bỗng nhiên biến đổi, lão cất tiếng nói:
- Các ngươi ngồi xuống trước, ta đi đón người.
Nhạc Thiên lão tổ nói xong liền đứng dậy rời khỏi đại sảnh.
- Xem dáng vẻ của lão ta thì Hoàng Tôn có lẽ đã tới.
Tôn Dương mỉm cười nói.
- Đó là chắc chắn, chỉ có Hoàng Tôn ở bên ngoài thì hắn mới tự mình đi đón tiếp.
Vũ Văn Lê mỉm cười sau đó lại thở dài nói:
- Đáng tiếc lại khiến cho người khác ghen tị.
- Tên mập chết bằm kia, ngươi nói gì?
Trần Vân trợn mắt tức giận nhìn Vũ Văn Lê:
- Ta với Hoàng Tôn là tỉ muội, ghen tỵ cái gì, ngươi chỉ được cái nói mò.
- Ta đoán mò, ta đoán mò ,chỉ là…
Vũ Văn Lê khẽ mỉm cười sau đó cũng không nói thêm gì nữa, nếu nói nữa thì không phải là chuyện đùa nữa.
Ở trong kết giới của Nhạc gia, một không gian thông đạo xuất hiện, mà lúc này một đạo thân ảnh xuất hiện, nhanh chóng chạy về phía Nhạc Thiên lão tổ.
- Bái kiến lão tổ.
Đám người thuộc đôi hộ vệ Hoàng Long thấy Nhạc Thiên lão tổ tới thì vội vàng kính sợ hành lễ.
- Các ngươi mau lui ra.
Nhạc Thiên lão tổ nói với đội hộ vệ hoàng long.
- Vâng.
Một người thuộc đội hộ vệ hoàng long mặc dù nghi hoặc trong lòng nhưng vẫn lui xuống.
Sau một lát, hai thân ảnh xuất hiện trong thông đạo, một người chính là Hoàng Tôn lão tổ của Thần Phượng Hoàng tộc, một người khác là trung niên phụ nhân, thực lực tam tinh Đấu Thánh.
Thần Phượng Hoàng tộc trải qua nội chiến, thực lực không cách nào so sánh với Tứ Đại Nhân Tộc.
- Mấy trăm năm trôi qua, nàng vẫn không có gì thay đổi.
Nhạc Thiên lão tổ nhìn Hoàng Tôn, trong mắt hiện ra một vẻ nhu tình.
- Ba trăm năm rồi chúng ta cũng đã già.
Nhìn Nhạc Thiên lão tổ trước mắt, khuôn mặt của Hoàng tôn lão tổ cũng hơi ửng đỏ.
- Đúng thế, đã ba trăm năm không gặp, nàng vẫn còn khỏe chứ?
Nhạc Thiên lão tổ khẽ nói.
- Vần còn khỏe, chuyện của huynh ta đã nghe Nhạc Thành nói, muội còn tưởng không còn gặp lại huynh, ai ngờ vẫn có thể gặp.
- Không chét được, ta làm sao có thể dễ chết như vậy.
- Huynh vẫn như vậy, vẫn thích cậy mạnh, đã mấy trăm tuổi rồi mà vẫn không thay đổi.
Hoàng Tôn nhìn Nhạc Thiên lão tổ, trên mặt hiện ra vẻ hồng nhuận.
- Cứ cho là như vậy đi, người đã già rồi.
Nhạc Thiên lão tổ nói.
- Bọn họ đã tới rồi chứ?
Hoàng Tôn nhìn Nhạc Thiên lão tổ rồi khẽ nói.
- Trúc Can và Bàn Tử bọn họ đã tới, đang ở ngoài đại sảnh.
Nhạc Thiên lão tổ trả lời.
- Chúng ta đi mau thôi.
Hoàng Tôn khẽ nói.
Ở trong đại sảnh của Nhạc gia, Trần Vân, Tôn Dương, Vũ Văn Lê ba người đang thao thao bất tuyệt cùng với Nhạc Tề, Nhạc Thái, Nhạc Giác giảng thuật lại chuyện ở Song Phong sơn mạch.
- Bàn Tử, Trúc Can, Vân tỷ, mọi người đang nói chuyện gì đó?
Đúng lúc này, Hoàng Tôn lão tổ đi vào chào mọi người.
- Hoàng Tôn muội muội, cuối cùng muội cũng đã tới, trải qua mấy trăm năm không gặp, muội càng ngày càng xinh đẹp.
Trần Vân mỉm cười nói.
- Vân tỷ, tỷ nói đùa rồi, muội không bảo dưỡng tốt được như tỷ.
Hoàng Tôn khẽ mỉm cười nói.
- Mọi người ngồi xuống đi, hiện tại tất cả đã đến đông đủ, chúng ta thương nghị chuyện tới bắc cực ma xuyên.
Sau một hồi hàn huyên, Nhạc Thiên lão tổ nói với mọi người.
- Nhạc Thiên, bắc cực ma xuyên chính là hang ổ của Hắc Ám Thần Điện, chúng ta mấy người đi xem ra không đủ.
Tôn Dương nói với Nhạc Thiên lão tổ.
- Hay là mỗi tộc chúng ta mang theo một nghìn cường giả Đấu Tôn, một đòn làm bị thương Hắc Ám Thần Điện.
Vũ Văn Lê cất tiếng nói.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 900: Thanh Đồng đột phá.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Lần này chúng ta chỉ cần đánh chết cường giả của Hắc Ám Thần Điện là tốt rồi, nếu quy mô tiến công Hắc Ám Thần Điện chỉ sợ Hắc Ám Thần Điện sẽ chuẩn bị kỹ càng.
Nhạc Thiên lão tổ cất tiếng nói.
- Nói không sai, chẳng qua là Hỗn Thế Ma Vương kia thực lực quá cường hãn, chúng ta thật sự khó đối phó.
Trần Vân lão tổ cũng nói.
- Nhạc Thành nói thực lực của Hỗn Thế Ma Vương trong thời gian ngắn không thể khôi phục, chúng ta không cần phải lo lắng.
Nhạc Thiên lão tổ nói.
- Nhưng vẫn còn Đoan Mộc Cuồng, thực lực của hắn nhất định chúng ta phải chú ý mới được ,còn có đám người Thiên tôn kia, đặc biệt là Đại Thiên tôn, thực lực nhiều năm của hắn cũng không hề ở dưới Đoan Mộc Cuồng.
Tôn Dương cũng hơi lo lắng nói.
- Thực lực của Hắc Ám Thần Điện hiện tại so với nhiều năm trước đã mạnh hơn rất nhiều lần, còn có đám người thiên tôn kia rồi hắc ám tử sĩ.
- Mọi người không cần quá lo lắng, đến lúc đó giao cho ta là được rồi.
Nhạc Thiên lão tổ khẽ mỉm cười.
- Một mình ngươi chỉ sợ không chống lại bọn họ vây công.
Tôn Dương lo lắng nói.
- Yên tâm đi, hiện tại ta đã không giống ngày trước.
Nhạc Thiên lão tổ khẽ mỉm cười, người ngoài không ai biết rằng lão đã đột phá tới Đâu Đế, Nhạc Thiên lão tổ cũng không tính nói cho bọn họ biết sớm.
- Nếu như ngươi tự tin như vậy thì chúng ta sẽ đi cùng ngươi.
Trần Vân lão tổ nói.
- Nhạc Thiên, hay là ngươi cẩn thận một chút, thực lực của Hắc Ám Thần Điện từ đầu tới giờ vẫn rất mạnh mẽ, ngươi mới sống lại không có bao lâu lại tới Bắc Cực Ma xuyên sao?
Hoàng Tôn lo lắng nói.
- Đây là Hoàng Tôn, thể thiếp của ngươi phải không?
Tôn Dương khẽ mỉm cười trêu ghẹo.
- Tôn Dương ngươi muốn khi dễ Hoàng Tôn muôi tưởi phải không?
Trần Vân cất tiếng quát Tôn Dương.
Ở trong đại sảnh mấy đại cường giả trêu ghẹo lẫn nhau, chúng nhân xung quanh chỉ có thể lắng nghe.
Mấy canh giờ sau, bởi vì Nhạc Thành vẫn chưa trở lại nên bốn cường giả cũng chỉ có thể ở Nhạc gia chờ đợi.
Lúc này trong Tứ Đại Nhân Tộc, Nhạc Thành bất tri bất giác đã là một người có địa vị vô cùng cao, không hề kém so với Nhạc Thiên lão tổ.
Ở trong không gian thông đạo, tân sâu trong Hạo Thiên Tháp
, trước một mảng hư không, quang mang màu xanh vẫn vô cùng mạnh mẽ khuếch tán khiến những người xung quanh đề vô cùng ngạc nhiên.
Lúc này ở bên trên hư không, thân thể của Hóa Xà thần thú bắt đầu khuấy động, linh khí nồng đậm bên trong Hạo Thiên Tháp đã bị nó nuốt chửng sạch sẽ.
- Là Hóa xà thần thú, không ngờ ở Huyền Thiên nội lục cũng có hòa xà thần thú.
Thú Ma giật mình nhìn Thanh Đồng ở trên bầu trời.
Lúc này mọi người đều chăm chú nhìn Thanh Đồng ở trên bầu trời, trải qua thời gian bế quant u luyện, Thanh Đồng cuối cùng cũng đã đến giai đoạn đột phá, hiện tượng này đã xuất hiện tới ngày thứ chín rồi.
Có linh khí nồng đậm bên trong Hạo Thiên Tháp giúp đỡ, Thanh Đồng đột phá vô cùng thuận lợi, không gặp quá nhiều vấn đề khó khăn, lại thêm thiên phú bản thể, Thanh Đồng không có bất kỳ ngăn cản nào.
Ngày thứ mười, ở trong Hạo Thiên Tháp, linh khí nồng đậm tiến vào người của Thanh Đồng cuối cùng cũng ngừng xuống, yên tĩnh một lát, một khí tức ngập trời trong nháy mắt tuôn ra.
Nhạc Thành, Hồng Loan, Lang Lễ, Thú Ma mặc dù cảm nhận thấy áp lực từ khí tức này nhưng vẫn hoàn toàn có thể chống lại, không chịu bao nhiêu ảnh hưởng.
Cảm nhận thấy khí tức cuồng bạo của Thanh Đồng, Nhạc Thành chỉ có thể thầm than không dứt, khí tức này chính là của thân thể thần thú, xem ra Thanh Đồng mặc dù tuy chỉ đột phá tới Yêu hồn trung kỳ nhưng thi triển thiên phú công kích có thể chống lại tới Yêu Hồn hậu kỳ.
Lúc này Thú Ma và Lang Lễ cả hai đều kinh ngạc nhìn Thanh Đồng đột phá, nếu như Thanh Đồng đột phá tới tam kiếp Yêu Kiếp kỳ thì có thể chống lại địa tiên hoặc địa ma ở Tiên ma giới.
Một ngày sau, khí tức trên người của Thanh Đồng lại tăng vọt, lúc này khí tức của nó đã không hề kém hơn so với Nhạc Thành.
Nhạc Thành hiện tại đã là Đại thừa trung kỳ đỉnh phong, Thanh Đồng hiện tại đang đột phá tới Yêu Hồn hậu kỳ, khí tức trên người của cả hai đối lập, điều này khiến cho hắn không khỏi mất thăng bằng.
Dựa theo sự phỏng đoán của Nhạc Thành, nếu như mình không dùng Âm Dương Kiếm, Ám Ảnh Kiếm thì không cách nào chống lại được Thanh Đồng.
- Cha, con hiện tại đã đột phá, con muốn đi ra ngoài chơi.
Thanh Đồng thu hồi bản thể khổng lồ rồi đi tới bên cạnh Nhạc Thành mà nói.
- Được, nhưng bất quá vẫn phải tu luyện, phải sớm đột phá tới Yêu Hồn hậu kỳ.
Nhạc Thành nói với Thanh Đồng.
Trong lúc hai người nói chuyện, Thú Ma kinh ngạc không thôi, có thể thu phục một Hóa xà thần thú, đây là một chuyện rất khó có khả năng ở Tiên ma giới.
- Mọi người cũng chuẩn bị ra ngoài, chúng ta mau lên.
Nhạc Thành khẽ nói với mọi người, không gian đang lắc lư, sắp tới Nhạc gia, sau khi Thanh Đồng đột phá, Nhạc Thành mừng rỡ không thôi.
Cảm nhận thấy khí tức của những người xung quanh, Nhạc Thành biết được Hồng Loan cũng sắp đột phá, Đại Song và Tiểu Song một thời gian ngắn nữa cũng sẽ đột phá.
Ở trong không gian thông đạo, mấy đạo thân ảnh nhảy ra, Nhạc Thành chỉ để lại Lang Lễ, Hồng Loan và Thú Ma ba người ở trong Hạo Thiên Tháp mà thôi.
Tiến vào trong kết giới của Nhạc gia, thần niệm của Nhạc Thành theo dõi thì biết Trần Vân, Tôn Dương, Vũ Văn Lê, Hoàng Tôn bọn họ đã đến Nhạc gia, còn có cả Trần Bưu.
Ở trong một đình viện, Trần Bưu đang khoanh chân ngồi tu luyện, cảm ứng linh hồn, Trần Bưu có thể nhận ra vị trí của chủ nhân.
Nhạc Thành cùng với Yêu Cơ, Tiểu Song, Đại Song Thông Thiên Thử Thanh Đồng bọn họ đi ra đình viện, chúng nữ cũng ở trong đó.
Sau khi phụng bồi mọi người hàn huyên một chút, Nhạc Thành liền mỉm cười phân phó cho Thông Thiên thử ra ngoài mời Trần Bưu tới đây.
- Bái kiến chủ nhân.
Trần Bưu theo sau Thông Thiên Thử tiến vào trong đình viện, mặc dù là tộc trưởng của Trần gia nhưng trước mắt chủ nhân, Trần Bưu không dám mất lễ số.
- Ta nói rồi sau này ngươi không cần đa lễ, ngươi đã là tộc trưởng của Trần gia, sau này bị người khác nhìn thấy thì thật không tốt.
Nhạc Thành nói với Trần Bưu.
- Chủ nhân, Trần Bưu nguyện đi theo bên cạnh chủ nhân.
Trần Bưu thật lòng nói, lúc này hắn vẫn chỉ là bát phẩm cao cấp luyện dược sư, nếu đi bên cạnh chủ nhân mà nói, Trần Bưu thầm nghĩ mình ít nhất cũng tới cửu phẩm trung giai luyện dược sư.
Nhạc Tử Sơn, Nhạc Tử Phong Nhạc Lan Tâm, Nhạc Kiều bọn họ cũng biết Trần Bưu lúc này Trần Bưu đã là tộc trưởng của Trần gia bọn họ đều kin hãi.
Nhìn thực lực của Nhạc gia, đám người Nhạc Tử Sơn cũng biết thực lực của Trần gia, Trần Bưu có thể làm tộc trưởng của Trần gia, tất cả đều nghi hoặc không thôi.
- Ngươi tốt nhất nên làm tộc trưởng Trần gia, nếu không Trần Vân lão tổ sẽ tìm ta gây phiền toái.
Nhạc Thành khẽ nói với Trần Bưu:
- Ngươi có mang đồ tới không?
- Chủ nhân, đã mang đến, thuộc hạ mang theo một số thứ, hi vọng chủ nhân có thể trợ giúp Trần gia khôi phục lại đấu đế phong lôi mạch.
Trần Bưu lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một cái hộp gấm rồi nói với Nhạc Thành.
Nhạc Thành mở hộp gấm ra, trong đó có một cái xương sườn của Đấu Đế phong lôi mạch, có thể luyện chế được mười viên đan dược.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 901: Tối nay sẽ theo ngươi.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu
- Đại Song, Tiểu Song, các ngươi mau chế luyện đan dược cho tốt đi.
Nhạc thành nói Đại Song, Tiểu Song ở phía sau, công việc này Đại Song cùng Tiểu Song có thể dễ dàng làm tốt, không cần tự mình phải động tay vào.
Hiện tại Tôn gia, Vũ Văn gia, Nhạc gia, Thần Phượng Hoàng Tộc đều có mười thành huyết mạch, duy chỉ có Trần gia là không có, Nhạc Thành nhìn Trần Vân lão tổ nhiều lần có ý muốn hỏi hiện tại Trần gia Đấu Đế di hài ở đâu, sau này Trần gia cũng có thể đột phá mấy người thành Đấu Đế Phong Lôi mạch cường giả.
- Đa tạ chủ nhân.
Trần Bưu mừng rỡ hành lễ với Nhạc Thành.
- Trần Bưu, ngươi cũng nên tu luyện cho tốt để sớm đột phá lên cửu phẩm luyện dược sư mới được.
Nhạc Thành nói với Trần Bưu.
- Thành Nhi, hôm qua Đại trưởng lão mà ta nói tối qua đó, tòa nhà đã được sớm xây dựng, ta với con cùng đi xem?
Nhạc Tử Sơn nói với Nhạc Thành.
- Được, chúng ta lại đằng kia xem một chút.
Chỗ ở của Nhạc gia đối với Nhạc Thành cũng có một chút tình cảm, không biết Đại trưởng lão bọn họ xây nơi này có giống với Lập Anh Trấn không.
Nhạc gia mọi người cùng nhau đi đến nơi mới xây dựng, hai canh giờ sau, mọi người tới một nơi có kiến trúc rất đẹp trước mặt.
- Nơi này so với Lập Anh Tành còn lớn hơn nhiều lần.
Vân Phỉ Phỉ nói, chỉ nhìn qua một lần, nhưng so với Lập Anh Thành thì lớn hơn rất nhiều, đây mới là một trong những cái thành của Nhạc gia mà thôi.
- Tộc trưởng, chỗ ở chính giữa đã được dọn dẹp toàn bộ, tộc trưởng có thể vào ở bất kỳ lúc nào.
Đại Trưởng lão cùng Nhị trưởng lão và còn Tam trưởng lão, ba người đã sớm nghe hỏi mà đến được đây, mang theo người chạy thằng tới tòa nhà của Nhạc gia.
Dọc theo đường đi trong thành dân cư đều tò mò chăm chú vào đoàn người của Nhạc Thành, bình thường Nhạc gia tộc nhân đều chưa từng thấy qua Nhạc Thành, cũng không biết trong truyền thuyết trong tộc lớn là có hình dáng như thế nào.
Đại trưởng lão đang muốn mở miệng nói trong thành tộc nhân, nhưng bị Nhạc Thành ngăn trở, trong khi Nhạc gia tộc nhân có hành lễ, điều này là phiền toái vô cùng.
Ở đây có không ít tộc nhân mà Đại trưởng lào không hay biết, dọc đường đi có một vài tộc nhân mà Đại trưởng lão, Nhị trưởng lào đều rất tôn kính và hành lễ, điều này làm cho ba bị trưởng lão khó xử không dứt, một số tộc nhân đưa ánh mắt nhìn Nhạc Thành, ba vị trưởng lão đi phía sau, tất cả mọi người đều đang suy đoán người nam tử mặc hắc bào này rốt cuộc là ai.
Một lát sau, một tòa nhà lớn hơn vạn thước xuất hiện trước mặt mọi người, tòa nhà này có chín phần tương tự với Lập Anh Trấn, bên trong cách trang trí nội thất cũng tương tự, chỉ có điều có nhiều gia phòng hơn.
- Tòa nhà này lớn quá.
Nhạc Tử Sơn khẽ nói khi cẩn thận nhìn vào tòa nhà.
- Lão gia, chỗ này thật sự không lớn, tộc trưởng sau này phải lập gia đình, lúc đó cần phải có nhiều người.
Đại trưởng lão nói với Nhạc Tử Sơn, mặc dù mọi người trong Nhạc gia đều tôn kính Đại trưởng lão, nhưng Nhạc Tử Sơn cùng Nhạc Tử Phong cùng nhóm người trước mặt Đại Trưởng lão cũng tôn kính vô cùng.
- Lần này thật sự phiền toái đến chư vị trưởng lão.
Nhạc Tử Sơn mỉm cười nói và thi lễ với ba vị trưởng lão.
- Lão gia tử không cần đã lễ.
Đại trưởng lão cùng nhóm người vội vàng đáp lễ.
- Phụ thân, Nhị thúc con sẽ phải đi một chuyến đến Bắc Cực Ma Xuyên, cũng không biết ở đó bao nhiêu lâu, các người cứ an tâm ở chỗ này.
Nhạc Thành nói với Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong.
- Nhạc Thành, ta cũng muốn đi.
- Ta, ta cũng muốn đi.
Chúng nữ nghe được Nhạc Thành vừa muốn đi ra ngoài thì ngay lấp tức cũng muốn đòi xin đi.
- Lần này ta đi có chút nguy hiểm, các người hãy ở lại ở Nhạc gia.
Nhạc Thành nói, lần này đi Bắc Cực Ma Xuyên nhất đụng có nguy hiểm rình rập, hơn nữa Nhạc Thiên lão tổ cùng mình đồng thời rời khỏi Nhạc gia, cả Nhạc gia cũng chỉ có Nhạc Tề lão tổ trấn thủ, Nhạc thành cũng đang lo lắng cho sự an toàn của phụ thân cùng mọi người.
- Vậy ngươi đi phải cẩn thận và nhớ về sớm.
Tôn Thi Thi nói, nhìn thấy Nhạc Thành không đồng ý, chúng xử nữa cũng chỉ biết nhìn nhau và không ầm ĩ muốn theo Nhạc Thành đi nữa.
Lập tức mọi người trong Nhạc gia quyết định lưu lại nơi này, mà Nhạc Thành sau khi suy nghĩ cẩn thận một chút, cần phải tốn thời gian bố trí một cái Mê Ảo Trận, hơn nữa là tự mình giáo hội Nhạc Long, Nhạc Hạc, cùng Nhạc Kiều, còn nữa là Trầm Linh, Liễu Thanh, nhóm người cùng ra đóng cửa thì trận pháp mới yên tâm, Mê Ảo Trận này vây khoảng thập tinh Đấu Thánh cường giả cũng không cách nào thoát ra được.
Xế chiều ngày thứ hai, Nhạc Thành cùng với Nhạc Thiên lão tổ, Trần Vân, Vũ Văn Lê, Hoàng Tôn lão tổ gặp mặt, thương nghị động thân trước Bắc Cực Ma Xuyên.
Mọi người hỏi Nhạc Thành ở Ma Thú Lĩnh Thổ có gặp hay ma đầu kia hay không, Nhạc Thành cũng chỉ trả lời qua loa, mà không nói gì, cuối cùng mọi người đều thương nghị là sẽ quyết định sáng mai sẽ lên đường đi Bắc Cực Ma Xuyên.
Dĩ nhiên, Nhạc Thành nhất định sẽ mang theo Thanh Đồng, Hồng Loan, Yêu Huyên, Đại Song, Tiểu Song, ngoài ra còn Thú Ma cùng Lang Lễ nữa.
Đến Bắc Cực Ma Xuyên mọi người cũng không biết Nhạc Thành có ý định gì mà mang theo nhiều người đến như vậy.
Sau khi rời khỏi đại sảnh của Nhạc gia, Nhạc Thành trở lại chỗ ở lớn của Nhạc gia nơi người nhà của Nhạc gia ở.
Nhạc Thành ngồi quanh quần với mọi người trong Nhạc gia, nói chuyện về một chút việc nhà cũng là để Nhạc Thành thấy trong long có một chút ấm áp
Mọi người trong Nhạc gia cười rồi tản đi chính là để Nhạc Thành ở cùng chúng xử nữa trong đại sảnh, chúng nữ xử nhìn nhau nhưng chính là đang nhìn về Nhạc Thành.
- Hiểu Kỳ, Yên Nhiên, Linh Nhi, Thanh Thanh tại sao các người lại ở đây ?
Nhạc Thành nhìn mọi người rồi khẽ hỏi.
- Nhạc Thành, ngày mai ngươi sẽ đi Bắc Cực Ma Xuyên, thế tối nay ngươi định nghỉ ở đâu ?
Hàn Nguyệt nói với Nhạc Thành.
Nhạc Thành cười một tiếng, chuyện này tự mình không thể tùy tiện tuyển người, ai cũng giống nhau, dù sao cũng là nữ nhân của mình, đối với mọi người thì Nhạc Thành luôn đối xử bình đẳng.
- Thôi được rồi, mọi người nghỉ đi, đừng làm khó dễ hắn.
Yến Hiểu Kỳ cười rồi nói.
- Hay là để Hiểu Kỳ tiếp mình ?
Nhạc Thành thầm nghĩ trong long, cơ thể mỏi mệt nên muốn nghỉ ngơi một đêm.
- Xem ra Nhạc Thành nên đến gian phòng nghỉ ngơi của Phỉ Nhi, Phỉ Nhi vừa tới Nhạc gia ắt hẳn không quen nên để Nhạc Thành theo dõi cũng tốt.
Tô Hân Nhi khẽ mỉm cười nói.
- Thôi chúng ta về phòng nghỉ ngơi sớm đi.
Hàn Nguyệt khẽ mỉm cười với tất cả mọi người và ra hiệu đi ra ngoài.
- Các vị, ta không sao, ta không cần hắn đi theo ta đâu.
Nghe được chúng xử nữ nói, Vân Phỉ Phỉ liền đỏ mặt tía tai.
- Phỉ Nhi tỷ, ngươi yên tâm, sẽ không sao đâu, ngày mai chúng ta sẽ giúp người hỏi tội hắn.
Lê Tiểu Ngọc nói với Vân Phỉ Phỉ, nói xong, chúng nữ đều cười rồi ai nấy về phòng mình.
Vân Phỉ Phỉ ở trong phòng đồng thời Nhạc Thành cũng đang tiến vào trong phòng và đến gần nàng.
Đột nhiên hai má Vân Phỉ Phỉ ửng đỏ lên.
Trước mặt là một tuyệt mỹ giai nhân, Nhạc Thành từ từ cúi đầu hôn xuống người nàng.
Hít một hơi thật sâu, Vân Phỉ Phỉ đột nhiên cảm thấy toàn thân bất động, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Nhạc Thành.
Thẹn thùng Vân Phỉ Phỉ nói với Nhạc Thành:
- Từ hôm nay trở đi, ta sẽ là người của chàng.
Cứ như vậy, Vân Phỉ Phỉ ôm chặt Nhạc Thành, tựa đầu vào ngực Nhạc Thành rồi nói :
- Lên giường thì ta sẽ là người của chàng và ta sẽ theo chàng.
Nghe được lời dụ dỗ của Vân Phỉ Phỉ, Nhạc Thành liền ôm lấy Vân Phỉ Phỉ, Vân Phỉ Phỉ thẹn thùng rúc đầu vào ngực Nhạc Thành.
Trên giường, nhìn vào ngực của mỹ nhân nóng bỏng này, Nhạc Thành nhịn không được liền dùng tay đi thăm dò khắp toàn cơ thể của Vân Phỉ Phỉ.
Mặc dù vẫn đang mặc quần áo nhưng Nhạc Thành vẫn cảm nhận được cái mông đang co dãn của Vân Phỉ Phỉ, lúc này đôi mắt nàng đang nhắm híp lại, lộ ra vẻ cực kỳ mê ly và khoái cảm, Nhạc Thành cũng không còn cách nào nhẫn nại được nữa.
Hai người hòa quyện vào nhau, những tiếng thở gấp gáp từ trong miệng phát ra của Vân Phỉ Phỉ, Vân Phỉ Phỉ cúi dúi đầu vào ngực Nhạc Thành.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc