Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 284: Nhuyễn ngọc trong ngực.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Xoẹt.
Toàn thân Lê Tiêu Dao chuyển động ma pháp lực, một lần nữa hung hăng bổ về phía Nhạc Thành.
- Ngươi cẩn thận.
Nhạc Thành cười cười nói với Lê Tiêu Dao, đúng là nàng không để cho mình chạy trốn nữa, phải ra tay một chút.
Nhạc Thành ngưng kết thủ ấn trong tay, lập tức một thanh mang ngưng tụ mang theo một khí tức cường hãn tấn công vào quả cầu nước của Lê Tiêu Dao.
Một tiếng xoẹt vang lên, lúc này thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến đổi, một chưởng mang màu xanh tấn cong vào quả cầu thủy hệ ma pháp, ngay lập tức quả cầu đã bị bóp nát giữa không trung.
- Đây là đấu kỹ gì?
Nam Cung Hiên và Lê Giang Nam đều quỷ dị nhìn thủ đoạn công kích của Nhạc Thành, ý niệm đầu tiên của bọn họ là Nhạc Thành dùng một đấu kỹ cao thâm.
- Hừ, chú ý.
Nam Cung Lạc Nhan cũng tiến tới công kích sau lưng của Nhạc Thành, nhìn thấy Nhạc Thành không để ý tới mình thì thu tay đã không còn kịp, nàng vội vàng quát lớn.
Nhạc Thành mỉm cười, thủ ấn trong tay ngưng kết, tâm niệm chuyển động. một mảng quang mang tấn công, tùy ý công kích Nam Cung Lạc Nhan. Nhất tinh Đấu Tôn mặc dù rất mạnh nhưng Nhạc Thành có thân thể Kim Long cho nên không quan tâm tới lực công kích của bọn họ.
- Hừ, ngươi đừng né tránh nữa, mau đi.
Nam Cung Lạc Nhan biến đổi sắc mặt, lời chưa dứt thì kiếm mang của nàng đã phóng tới bên cạnh Nhạc Thành, mặc dù nàng cấp tốc thu hồi lực phòng ngự nhưng vẫn có năm thành công kích lao tới.
- Xoẹt.
Mà đúng lúc này, Nhạc Thành mở ra một nụ cười, thân hình của Nam Cung Lạc Nhan không có bất kỳ biểu tình gì cả, thân ảnh như điện xẹt qua trên không trung, thủ ấn trong tay biến đổi, một đạo cấm chế đánh lên trên thân hình Nam Cung Lạc Nhan.
Nam Cung Lạc Nhan bị một màn phía trước làm cho sợ hãi, hai con mắt lập tức mở ra, sau khi phát hiện ra thân hình của mình không thể nhúc nhích, ngay cả đấu khí cũng bị cứng lại thì ngã xuống mặt đất.
- Xoẹt.
Ở giữa không trung Nhạc Thành xoẹt qua, đạo cấm chế đã được hắn bố trí kỹ càng, hắn nương theo đó mà ôm chắc lấy bờ eo nhỏ nhắn, sau đó ngay lập tức có một mùi hương xông vào mũi, cám dỗ vô tận.
- Xoẹt.
Lúc này Nhạc Thành cũng vô pháp hưởng thụ u hương, thân ảnh của hắn một lần nữa từ không trung lao xuống, thủ ấn lại một lần nữa chuyển động, Lê Tiêu Dao vẫn chưa khôi phục tinh thần thì đã bị như tình huống của Nam Cung Lạc Nhan, Nhạc Thành cũng ôm chắc eo nhỏ của nàng lao từ trên không trung xuống.
Thấy cảnh tượng này, Lê Giang Nam cũng kinh ngạc không thôi, thực lực của Lê Tiêu Dao tuy không mạnh, Nam Cung Lạc Nhan cũng chỉ là nhất tinh Đấu Tôn nhưng thủ đoạn của Nhạc Thành thật là quỷ dị.
- Bây giờ xem như ta đã thắng.
Nhạc Thành ôm hai nữ nhân hạ xuống mặt đất, cảm nhận nhuyễn ngọc trong người mà thoải mái dị thường.
- Ngươi mau thả chúng ta ra.
Hai nữ nhân bị Nhạc Thành ôm vào trong ngực thì ửng đỏ một mảng, tuy nhiên thân hình vẫn không thể nhúc nhích.
- Các ngươi nhận thua thì ta tha các ngươi.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Ngươi…
Hai nữ nhân tức giận nhìn Nhạc Thành, hận không thể tiến lên mà giáo huấn tên tiểu tử hỗn đản này, nếu bây giờ các nàng nhận thua thì chính là thừa nhận tên tiểu tử này.
- Các ngươi không nhận thua thì ta không thể thả các ngươi.
Nhạc Thành vẫn hơi cười cười.
- Ha ha, Lạc Nhan, Tiêu Dao, hai người nhận thua đi.
Nam Cung Hiên đi lên nói, mặc dù hắn không biết vì sao hai nữ nhân không nhúc nhích nhưng rõ ràng cho thấy thủ đoạn của Nhạc Thành lợi hại.
- Đúng thế, hai người các ngươi cũng nên nhận thua đi.
Lê Giang Nam cũng cười cười đi lên.
- Ta, được rồi… ta nhận thua.
Lê Tiêu Dao nhìn Nhạc Thành mà bất đắc dĩ nói.
- Ta… ta cũng vậy, ta nhận thua.
Nam Cung Lạc Nhan nghe thấy Lê Tiêu Dao nhận thua thì cũng bất đắc dĩ nói.
- Ha ha.
Nam Cung Hiên và Lê Giang Nam nhìn hai người rồi lập tức nói
Nhạc Thành mỉm cười, thủ ấn trong tay ngưng kết, nhanh chóng giải khai cấm chế trên hai người nữ nhân.
- Khốn kiếp, ngươi dám đối xử với ta như vậy, thử xem ta thu thập ngươi thế nào, đừng cho rằng ta đánh không lại thì không thu thập được ngươi.
- Còn ta nữa, Nhạc Thành ngươi vừa rồi làm gì với ta, ngươi đừng chạy.
Lê Tiêu Dao và Nam Cung Lạc Nhan sau khi được Nhạc Thành cởi bỏ cấm chế thì lao về phía hắn.
Nhìn thấy ba người, Lê Giang Nam và Nam Cung Hiên nở ra một nụ cười, vậy là đã giải quyết xong một vấn đề lớn, bọn họ cũng không ngờ ái nữ của mình đều muốn gả cho nam nhân đó, nghĩ lại Vạn Kim Môn và Cuồng Sư môn sau này đều có Nhạc Thành, thật là điều vui mừng.
Một ngày sau, trong đại sảnh của Vạn Kim Môn, trả qua một ngày thi đấu, Vạn Kim Môn dã chọn ra ngôi á quân và vị trí thứ ba, hôm nay ba người tiếp nhận chức vị trưởng lão của Vạn Kim Môn đồng thời hôm nay cũng tuyên bố hôn lễ của Nhạc Thành cùng với Lê Tiêu Dao và Nam Cung Lạc Nhan.
Bởi vì hôm nay có tuyên bố hôn sự cho nên Lê Giang Nam và Lê Tiêu Dao cũng qua bên Vạn Kim Môn. Vừa sáng sớm, dưới sự sắp xếp của Vạn Kim Môn mọi người đã tới đại sảnh của bọn họ.
Trong đại sảnh của Vạn Kim Môn, Nhạc Thành ngồi ở đó, mà xung quanh có tám lão nhân, trong tám lão nhân, ba người Nhạc Thành đã gặp ở trong thung lũng, cảm thấy khí tức trên người của tám lão giả này, Nhạc Thành thấy có ba người cũng ít nhất phải trên Tam Tinh Đấu Tôn.
Ở trước mắt có tám vị Đấu Tôn, thực lực này khiến cho Nhạc Thành phải kinh hãi, đây vẫn chưa phải là thực lực toàn bộ của Vạn Kim Môn, tuy nhiên đã đạt tới mức độ khủng bố.
Mọi người phân vị trí ra mà ngồi, năm lão giả cũng đánh giá Nhạc Thành, trên nét mặt hiện ra mọt nụ cười, Nhạc Thành cũng cười với bọn họ, bất kể thế nào mình bây giờ cũng là con rể của Vạn Kim Môn, cũng nên khách khí một chút.
Sau đó hai thân ảnh đi vào bên trong, Nhạc Thành chú ý thì thấy đây chính là người đoạt á quân và người đoạt vị trí thứ ba của kỳ thi đấu Luyện Khí sư. Đánh giá thanh niên hắc sam, Nhạc Thành không khỏi hơi giật mình, Nhạc Thành chưa từng gặp qua nhưng mà trên người của hắn có một khí tức tràn ngập, khí tức này mang tới cho hắn một vẻ rất quen thuộc, nếu như hiện tại không phải hắn đã đột phá tới Nguyên Anh Kỳ thì cũng không cảm nhận được khí tức nhẹ nhàng này.
- Hắn rốt cuộc là ai mà lại quen thuộc như vậy?
Nhạc Thành cẩn thận nghĩ.
Sau khi mọi người đến đông đủ, vị trưởng lão của Vạn Kim Môn liền tuyên bố.
- Là hắn, chính là người của Hắc Ám thần điện.
Mà lúc này Nhạc Thành vẫn dùng thần thức mà nhìn ngó, cuối cùng cũng phát hiện ra khí tức của thanh niên hắc sam là người của Hắc Ám thần điện.
- Lần này không thể để cho hắn chạy thoát.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, luồng khí tức này hắn không thể nhận nhầm.
Những chuyện mà hộ pháp Vạn Kim môn Nhạc Thành không có tâm tình lắng nghe mà nở ra một nụ cười.
- Kiếm Ám Ảnh.
Đúng lúc này, thủ ấn trong tay của Nhạc Thành đánh tới, ba luồng ánh sáng màu vàng lóe lên hướng về phía hắc sam thanh niên.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 285: Thiên ngoại thiên thạch.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Xoẹt.
Kiếm Ám Ảnh mang theo khí tức cường hãn khiến cho mọi người phải kinh ngạc, bọn họ cũng không hiêu tại sao Nhạc Thành lại ra tay trong đại sảnh, ngay cả thời gian ngăn cản cũng không còn có.
- Khặc khặc.
Một thanh âm cười lạnh vang lên, hắc sam thanh niên bao trùm toàn bộ hắc mang, khôi phục lại một bộ đồ áo đen, toàn thân cũng bao phủ một mảng đen kịt.
- Xuyxuy.
Ba luồng tấn công lao tới, tam hộ pháp của Hắc Ám thần điện bố trí một đạo hắc mang nhưng mà tại vì khoảng cách quá gần, hơn nữa Nhạc Thành hiện tại đã đột phá tới Nguyên Anh Kỳ, ba Kiếm Ám Ảnh chỉ bị hắc mang ngăn cản một lúc sau đó đã bắn vào.
- Xuy xuy xuy.
Hắc mang tiêu tán, ba luồng sáng màu vàng xuyên qua hai vai cùng đùi. Vì muốn bắt sống cho nên Nhạc Thành cũng không tấn công vào bộ vị tử vong.
- Mau ngăn hắn lại, hắn là người của Hắc Ám thần điện.
Nhạc Thành thu thủ ấn trong tay lại, lập tức nói với Thanh Bối Ma Ngưu và người cảu Vạn Kim Môn. Ở trong đại sảnh có cường giả Đấu Tôn, cộng thêm đối phương đã bị thương, tin rằng hắn không thể chạy thoát.
- Hắc Ám thần điện.
Tám vị trưởng lão nhanh chóng bủa ra các phương vị của đại sảnh, Thanh Bối Ma Ngưu và Tứ Sí Ma Ưng cũng canh giữ chặt chẽ ở bên ngoài.
- Xoẹt.
Nhạc Thành lại dùng ba kiếm ám ảnh nữa công kích, Tam hộ pháp của Hắc Ám thần điện lúc này đã bị thương không nhẹ, máu tươi phun ra ngoài miệng.
- Khặc khặc, không ngờ ngươi phát hiện ra thân phận của ta.
Tam hộ pháp âm lệ nhìn Nhạc Thành mà nói, hắn đã biết mình hôm nay không thể chạy thoát, xung quanh đều là những cường giả Đấu Tôn.
- Hắc Ám thần điện, lá gan của các ngươi đúng là quá lớn, ngay cả Vạn Kim Môn cũng dám đến.
Nam Cung Hiên lạnh lùng nói với Tam hộ pháp, bởi vì thiên ngoại thiên thạch, Vạn Kim Môn và Hắc Ám thần điện không thiếu liên hệ với nhau, đối với Hắc Ám thần điện, Vạn Kim Môn cũng không lạ lẫm.
- Khặc khặc.
Tam hộ pháp của Hắc Ám thần điện âm lệ cười:
-Vạn Kim môn thì là cái gì, nếu như không phải thần điện đang bận chuyện khác thì đã sớm tiêu diệt Vạn Kim Môn.
- Muốn diệt Vạn Kim Môn? Chẳng lẽ Hắc Ám thần điện cho rằng Vạn Kim Môn có thể dễ dàng bị khi dễ sao?
Nam Cung Hiên trầm sắc xuống.
Nhạc Thành hơi biến đổi sắc mặt, lập tức nói với các trưởng lão xung quanh:
- Các vị trưởng lão, trước tiên bắt hắn lại rồi nói.
- Khặc khặc, tên tiểu tử ngươi cũng thật càn rỡ, ngươi cũng không cao hứng được lâu đâu, muốn bắt ta sao? Kiếp sau đi.
Tam hộ pháp cười lạnh âm lệ, sau đó một mảng hắc mang tràn ngập, toàn bộ đại sảnh tràn ngập lãnh khốc.
- Không tốt, hắn có không gian ngọc giản.
Nhạc Thành lớn tiếng quát, sau đó lập tức lao người tới, tâm niệm chuyển động, quanh người đột nhiên bao bọc một mảng ánh sáng màu vàng, cả người cũng lao về phía hắc mang nồng đậm. Những trưởng lão của Vạn Kim Môn cũng biến đổi sắc mặt lớn, đột nhiên nhào tới.
- Xuy Xuy.
Nhạc Thành lao vào trong mảng hắc mang, cảm nhận luồng không khí nồng đậm, Hắc ám thần điện tam hộ pháp đã mất đi bóng dáng, toàn bộ đại sảnh khôi phục nguyên dạng.
- Đáng chết, lại để cho hắn chạy.
Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, không ngờ người này trên người lại còn có ngọc giản, nếu không thì đã có thể bắt sống.
- Không ngờ người trà trộn vào đúng là người của Hắc Ám thần điện.
Nam Cung Hiên ngưng trọng sắc mặt lên, nếu như lần này không có Nhạc Thành phát hiện thì hậu quả thật nghiêm trọng.
Trải qua sự cố này xong, những người trong đại sảnh liền trầm trọng tâm tình, Lê Giang Nam cũng giống như vậy, Vạn Kim Môn có thể bị người của Hắc Ám thần điện trà trộn vào, sau này Cuồng Sư môn cũng phải chú ý một chút.
Mấy canh giờ sau đó, ở trong một gian mật thất của Vạn Kim Môn, Nhạc Thành Lê Giang Nam cùng với Nam Cung Hiên ba người phân ra mà ngồi.
- Nhạc Thành, bây giờ chúng ta coi như là người một nhà, có một số chuyện ta hi vọng con có thể nó cho ta biết.
Nam Cung Hiên nhìn Nhạc Thành mà cất tiếng hỏi.
- Nam Cung môn chủ, có chuyện gì cứ hỏi, nếu có thể nói tại hạ sẽ nói.
Sắc mặt của Nhạc Thành liền biến đổi mà lập tức nói.
- Vậy là tốt rồi, ta cùng với Nam Cung Hiên cũng muốn biết thân phận thật của con. Đừng nói rằng con là một đệ tử gia tộc vô danh tiểu tốt, chuyện này bọn ta không thể tin được. hơn nữa con cũng đừng gọi là hai vị môn chủ nữa, con đã thành thân với Lạc Nhan và Dao nhi, nên thay đổi xưng hô một chút.
Lê Giang Nam nói .
- Hai vị nhạc phụ, con thực sự đến từ một tiểu gia tộc, chỉ là tổ thượng của con vói tứ đại tộc nhân Nhạc gia có một số quan hệ.
Nhạc Thành do dự một chút rồi nói.
- Có thật con có quan hệ với Nhạc gia không?
Nam Cung Hiên và Lê Giang Nam nhìn nhau, sau đó lập tức Nam Cung Hiên hỏi:
- Nhạc Thành, vậy con cùng với Hắc Ám thần điện quan hệ thế nào, ta thấy bọn chúng tìm con gây phiền phức không ít.
- Hắc Ám thần điện có gây phiền toái tới con, con không đi đối phó với bọn chúng thì bọn chúng cũng đối phó với con.
Nhạc Thành nói.
Bây giờ có Cuồng Sư môn cùng với Vạn Kim Môn chống lại hắc ám thần điện, hắc ám thần điện thực lực tuy mạnh nhưng Cuồng Sư môn và Vạn Kim Môn nếu như liên thủ thì không phải là không địch lại.
Lê Giang Nam nói tiếp:
- Chỉ là bây giờ hơi phiền toái, đó là U Minh tông, con trước mặt mọi người giết U minh thiếu tông chủ, U Minh tông nhất định sẽ không bỏ qua cho con.
- U Minh tông nếu tới đây chạm vào con con sẽ nhổ cỏ tận gốc.
Nhạc Thành lạnh lùng nói, hắc ám thần điện mình cũng không sợ huống chi là U Minh tông.
- Cái này cũng không phải là vấn đề lớn, ít nhất là trên địa bàn của Cuồng Sư môn, U Minh tông không dám vọng động.
Lê Giang Nam nói.
Nam Cung Hiên nói:
- Nhạc Thành, bây giờ chúng ta là người một nhà, về sau nhớ đỗi đãi cho Lạc Nhan và Tiêu Dao cho tốt, về chuyện khác bọn ta không quản ngươi, đỡ cho ngươi khó xử, ngươi cũng không cần phải e ngại, ít nhất sau lưng ngươi cũng có Cuồng Sư môn và Vạn Kim môn.
- Đa tạ hai vị nhạc phụ.
Nhạc Thành mỉm cười nói, hắn cũng không ngờ lần này đi lại có lợi ích như vậy, được Cuồng Sư môn và Vạn Kim Môn đứng ở sau lưng giúp đỡ, mình sẽ đối phó với Hắc Ám thần điện dễ dàng hơn không ít.
- Nhạc Thành, lần trước ta thấy con có một dị hỏa vô cùng lợi hại, con xem xem có thể luyện chế được thiên ngoại thiên thạch hay không?
Nam Cung Hiên đột nhiên ngưng trọng lại, từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra khối tinh thạch đưa cho Nhạc Thành.
Một mảng khí tức nồng đậm hiện ra trong mật thất, đây chính là Thiên Ngoại thiên thạch.
- Đây chính là thiên ngoại thiên thạch trong truyền thuyết.
Nhạc Thành khẽ giật mình, sau đó liền tiếp nhận khối thiên thạch màu xanh trong tay của Nam Cung Hiên.
- Ong ong.
Tinh thạch màu xanh rơi vào trong tay của Nhạc Thành, Nhạc Thành mơ hồ nhận thấy trong đó có một hồi chấn động ong ong, một năng lượng trở nên cuồng bạo, linh khí cũng trở nên tràn ngập.
- Nhạc phụ, thiên ngoại thiên thạch hôm nay từ đâu mà có được?
Nhạc Thành vuốt ve thiên ngoại thiên thạch mà nói.
- Đây chính là do một tiền bối của Vạn Kim Môn vô tình lấy được, bởi vì trong Huyền thiên nội lục chưa từng phát hiện ra vật luyện khí tốt như vậy cho nên chúng ta đặt tên nó là Thiên ngoại thiên thạch.
Nam Cung Hiên cất tiếng nói.
- Không ngờ Huyền thiên nội lục lại có loại tài liệu này.
Nhạc Thành nhịn không được mà mừng rỡ, khối thiên thạch này nếu như gia nhập Âm Dương kiếm và Kiếm Ám Ảnh thì nhất định uy lực sẽ tăng lên không ít, chỉ tiếc là khối thiên thạch này còn có một dấu vết cắt, số lượng cũng không nhiều, luyện chế cả hai thanh kiếm tựa hồ như không đủ.
- Nhạc phụ, thiên ngoại thiên thạch này tựa hồ như chỉ mới có một nửa.
Nhạc Thành vuốt ve thiên ngoại thiên thạch trong tay mà nói.
- Không sai, lúc trước vị tiền bối Vạn Kim Môn đó lấy được hai khối.
Nam Cung Hiên nói:
- Nhạc Thành, con có thể luyện chế thiên thạch này không?
- Muốn luyện chế không khó, nhạc phụ, một khối thiên thạch nữa ở nơi nào?
Nhạc Thành vội hỏi, bảo vật như thế, vừa vặn luyện chế được Kiếm Ám Ảnh và Kiếm Âm Dương thật không thể bỏ qua.
- Còn một nửa nữa ở trong Hồ Điệp cốc.
Nam Cung Hiên nói:
- Nhưng đã qua mấy trăm năm nên ta cũng không chắc chắn.
- Hồ Điệp Cốc.
Nhạc Thành thì thầm, Hồ Điệp Cốc chính là thế lực lớn, ở trong Hồ Điệp Cốc, đúng là có chút phiền toái, xem ra phải nghĩ biện pháp.
- Xoẹt.
Thủ ấn của Nhạc Thành ngưng kết, lập tức một luồng Vô Thượng Chân Hỏa bao quanh khối Thiên ngoại thiên thạch.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 286: Bảo tàng.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Dưới sự đốt cháy của Vô Thượng Chân hỏa, thiên thạch này cũng không có bao nhiêu biến chuyển, khó trách mà các luyện khí sư ở trong Vạn Kim môn cho dù có dị hỏa cũng không thể luyện hóa.
- Xoẹt.
Sau nửa canh giờ, Nhạc Thành đã toát ra một luồng mồ hôi, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.
Mà bây giờ, Thiên Ngoại thiên thạch đã ửng đỏ, ngay lập tức một luồng khí tức cuồng bạo của nó bắt đầu khuếch tán ra bên ngoài, trong đó ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ.
- Thu.
Nhạc Thành ngưng kết thủ ấn trong tay, lập tức thu hồi Vô Thượng Chân Hỏa, Thiên Ngoại Thiên thạch một lần nữa khôi phục nguyên dạng.
- Đúng là có thể luyện hóa.
Nam Cung Hiên hưng phấn kêu lên, vừa nhìn thấy thiên ngoại thiên thạch chuyển sang màu hồng, Nam Cung Hiên đã xác định đó chính là phản ứng luyện hóa.
- Hư.
Nhạc Thành thở ra một hơi, hắn lấp tức móc lấy một viên đan dược nhét vào trong miêng, vừa rồi luyện chế thử Thiên Ngoại thiên thạch, hắn không tính dùng toàn lực nhưng bây giờ Thiên ngoại đã dẫn tới khí tức cuồng bạo, hắn không thể không ngăn lại.
Xem ra muốn luyện hóa hoàn toàn thiên thạch này thì tu vi của mình phải đạt tới Phân Thần Kỳ, nếu không thì không thể ngăn chặn cỗ năng lượng cuồng bạo kia.
Nếu bỏ vào trong Hạo Thiên tháp, Nhạc Thành tin tưởng rằng sẽ luyện chế được, chỉ là theo thời gian thì nó cũng vô dụng, bây giờ tu vi của mình hạn chế, không thể áp chế được năng lượng cuồng bạo của nó, sẽ làm cho bảo vật bị lãng phí.
- Nhạc Thành, con không sao chứ, thế nào rồi?
Lê Giang Nam và Nam Cung Hiên nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Nhạc Thành thì bận tâm hỏi.
- Không có gì, thiên ngoại thiên thạch này đúng là quá khó để luyện chế.
Nhạc Thành cất tiếng nói sau đó thu hồi thiên thạch lại:
- Nhạc phụ, con dự định ngày mai sẽ đến phân điện của Hắc Ám thần điện một chuyến, con sợ bọn chúng chạy thoát thì thật phiền toái.
- Cũng tốt, lần này Hắc Ám thần điện đã chạy thoát một người, ta sợ bọn họ đã có phòng bị, trước tiên ta quay về Cuồng Sư môn sắp xếp một chút, sau đó ta sẽ đuổi Hắc Ám thần điện ra khỏi Cự Thạch Thành.
Lê Giang Nam cất tiếng nói.
- Vậy sáng ngày mai ta cũng sắp xếp cho người đi một chuyến, miễn cho xảy ra điều gì đó bất ngờ.
Nam Cung Hiên nói.
- Đúng rồi hai vị nhạc phụ, tiểu tế có một số vật phẩm mong hai người xử lý một chút, tốt nhất là đổi ra toàn bộ kim tệ hoặc linh dược, nếu như hai người thấy nó hữu dụng thì lấy mà dùng.
Nhạc Thành do dự một chút rồi móc ra mấy trữ vật giới chỉ, đem vật phẩm đổ ra, Nhạc Thành cũng hào phòng, không để đồ vật lại riêng cho mình, dù sao thì những đồ vật này hiện tại không có chút tác dụng nào với hắn.
Trước sự kinh ngạc của Lê Giang Nam và Nam Cung Hiên, mật thất đã tràn ngập những hộp gấm lớn nhỏ, toàn bộ mật thất đã bị Nhạc Thành chất đầy.
Số vật phẩm này là do Nhạc Thành mấy năm gần đây cướp được, kể cả lần trước ở trong bảo tàng kết giới của Ma Pháp sư cấp chín, thu hoạch của tam tinh môn cung xở trong đó.
- Thiên cấp sơ giai đấu kỹ, trời ạ!
- Cửu phẩm sơ giai đan dược!
- Cửu phẩm trung giai đan dược.
- Ma pháp bí kíp cấp tám.
- Đan dược đỉnh cấp cấp tám tại sao lại nhiều như vậy.
Lê Giang Nam và Nam Cung Hiên hai người giống như là trẻ em đi đến cửa hàng kẹo vậy, kinh ngạc vô cùng, đột nhiên bọ họ đi tới mở ra, sau mỗi hộp gấm đều làm cho bọn họ kinh ngạc vô cùng.
Ví dụ như là cửu phẩm đan dược, còn có đấu kỹ cực phẩm, đó là những vật phẩm có kim tệ cũng không mua được, một số người thậm chí cả đời cũng không nhìn được những bảo vật như thế. Thiên giai đấu kỹ và đan dược cửu phẩm mà bán ra ngoài chỉ sợ vô số thế lực sẽ tranh đoạt.
Hai người đường đường là môn chủ giống như là tiểu hài nhi tiến tới lật tới lật lui.
- Nhạc Thành, đan dược cửu phầm cùng với thiên cấp đấu kỹ này ta không khách khí, coi như là sính lễ của ngươi cho Tiêu Dao.
Lê Giang Nam nói:
- Bất quá ta cũng không khiến cho ngươi phải thiệt thòi, vừa vặn Cuồng Sư môn của ta cũng có một số đan dược không tệ, sáng ngày mai ta sẽ mang sang cho ngươi.
- Nhạc Thành, ta cũng không khách khí, Lạc Nhan cũng phải có một số sính lễ, vừa vặn Linh Dược của Vạn Kim Môn cũng không có nhiều, chỉ là ta sẽ tìm giúp ngươi, về sau ngươi muốn gì thì cứ đến tìm là được.
Nam Cung Hiên cất tiếng nói, sau đó không khách khí đem hộp gấm nhét vào trong nhẫn trữ vật của mình.
Nhạc Thành đối với những cái này không để ý, dù sao những vật phẩm hữu dụng với mình hắn đã sớm thu lại.
- Nhạc Thành, lần trước ở trong bảo tàng kết giới của ma pháp sư cấp chín, ngươi cũng nhận được rồi.
Lê Giang Nam cất tiếng nói, sau đó thu vào trong trữ vật giới chỉ, cực phẩm đấu kỹ và cửu phẩm đan dược hắn thu vào không thiếu.
- Vâng, con nhận được rồi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, hắn cũng không che giấu.
- Tên tiểu tử ngươi thật đúng là…
Lê Giang Nam mỉm cười, bảo tàng kết giới của ma pháp sư cấp chín Cuồng Sư môn cũng tham dự nhưng lại không hề mang tới một chút lợi ích nào.
- Được rồi, những vật phẩm đó ta sẽ từ từ xử lý, toàn bộ sẽ giúp ngươi đổi thành linh dược là được, kim tệ cũng không cần thay đổi, nếu như thiếu kim tệ thì cứ tùy tiện đến bất kỳ cửa hiệu nào của Vạn Kim Môn trên Huyền thiên đại lục mà lấy.
Nam Cung Hiên cất tiếng nói.
- Ta đi trước, ta muốn về Cuồng Sư môn sắp xếp một chút, sáng sớm ngày mai còn phải đi đối phó với Hắc Ám thần điện.
Lê Giang Nam nói xong đã rời khỏi mật thất.
Ngay lập tức Nhạc Thành cùng với Nam Cung Hiên cũng đi ra khỏi mật thất, Nhạc Thành quaylaji phòng của mình, Nam Cung Hiên thì đi vào trong môn sắp xếp một số chuyện, mặt khác Nhạc Thành cũng có một số vật phẩm cần xử lý.
Ở trong Quỷ Uyên, tại một thạch động trên Phá Quân sơn, một thanh niên áo trắng đang khoanh chân ngồi ở đó, trên người bao bọc một quang mang chói mắt, một khí tức linh hồn tràn ngập ra.
- Hu.
Một lát sau, linh hồn lực tiêu tán, thanh niên áo trắng lúc này mới mở mắt ra.
- Sưu sưu sưu.
Ở giữa không trung, mấy đạo thân ảnh đã rung động, đúng là Thác Ny Tư, Đổng Đại Ngưu, Nạp Duy Tư và người trong thạch động chính là Trần Bưu.
- Trần Bưu, ngươi thật là lợi hại, đã đột phá tới thất phẩm trung giai Luyện Dược sư.
Thác Ny tư cất tiếng nói với Trần Bưu.
- Thác Ny tư, ngươi không cần phải như vậy, chủ nhân đã rời đi khỏi Huyền Thiên Nội lục một năm, ngươi cũng đột phá từ ma pháp sư cấp bảy sơ kỳ tới ma pháp sư cấp bảy hậu kỳ, ta thấy ngươi cũng không còn xa nữa mà đột phá tới ma pháp sư cấp tám.
- Aizz, các ngươi thật là lợi hại, chỉ có ta là tiến bộ chậm nhất, bây giờ mới chỉ là nhị tinh Đấu Tông.
Đổng Đại Ngưu thở dài một hơi.
- Trần Bưu, ngươi quyết định đi tới Huyền Thiên đại lục một chuyến sao?
Thác Ny tư nghiêm mặt hỏi Trần Bưu.
- Ừ.
Trần Bưu gật đầu.
- Hiện tại ta đã là thất phẩm trung giai luyện dược sư, cũng nên đoạt về những thứ vốn thuộc về ta. Chỉ là tới huyền thiên nội lục ta sẽ tìm đại nhân, khi nào đại nhân trở về ta cũng sẽ trở về.
Trần Bưu cất tiếng nói.
- Được rồi, trên đường đi ngươi nên cẩn thận một chút, tìm được đại nhân thì hãy trở về, sẵn dịp nói thành tựu của Phá Quân doanh hiện tại luôn.
Thác Ny tư nói.
Trước đó, hai đạ học viện đã liên hợp với Phá Quân doanh, tiêu diệt toàn bộ đế quốc Tuyết Lâm, đế quốc Tuyết Lâm cũng đổi tên thành Phá Quân đế quốc, hai đại học viện cũng quét sạch tai họa ngầm gây từ họ, những điều khác thì không cảm thấy hứng thú.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 287: Bạch Cốt khô lâu.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Bây giờ Phá Quân đế quốc được sự sắp xếp của Lệnh Hồ vô địch đã trở nên nghiêm chỉnh, mà trong thời gian này, Thác Ny tư, Đổng Đại Ngưu, Nạp Duy Tư, Khang Minh… thực lực cũng tăng lên, Phá Quân doanh hiện tại cho dù hai đại học viện liên thủ cũng không thể chống lại.
- Ta biết, ta sẽ xử lý tốt mọi chuyện, sau đó sẽ tìm đại nhân.
Trần Bưu cất tiếng nói, ánh mắt nhìn về phía xa xa trên không trung mà thầm nghĩ:
- Ta đã trở về, ta rốt cuộc cũng đã về, hãy chờ đó, ta sẽ lấy đi tất cả những gì ta đã mất.
Sáng sớm hôm sau, Nhạc Thành mang theo Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng và bốn con Địa Ma Lang rời khỏi Vạn Kim Môn. Nam Cung Hiên dặn dò Nhạc Thành vài câu sau đó cũng để cho những trưởng lão đi theo hắn.
Cuồng Sư môn cũng phái ba trưởng lão tới, chính là Tứ, Tam nhị ba vị trưởng lão, mặt khác còn có hai mươi cường giả Đấu Tông, theo tin tức mà Cuồng Sư môn lấy được, trong Hắc Ám thần điện phân điện chỉ có ba đấu tôn mà thôi, có thêm sự giúp đõ của Cuồng Sư, Vạn Kim hai môn, Nhạc Thành tổng cộng đã có tám Đấu Tôn.
Dựa theo trí nhớ của Nhạc Thành, Cự Thạch Thành có phân điện của Hắc Ám thần điện, đi bảy ngày lộ trình là tới, lần này Nhạc Thành muốn bắt sống một người của bọn họ để biết tin tức.
Ba ngày sau, tại một thung lũng vô tận, giữa không trung có mười thân ảnh phá không đi tới, chính là đoàn người của Cuồng Sư môn và Vạn Kim Môn.
- Nhạc Thành, phía trước không xa là phân điện của Hắc Ám thần điện, chúng ta cần phải chuẩn bị tốt.
Tứ trưởng lão cất tiếng nói với Nhạc Thành.
Nhạc Thành nói:
- Tất nhiên là phải chuẩn bị, Hắc ám thần điện ở phía trước, chúng ta cần phải cẩn thận một chút.
Theo trí nhớ linh hồn của thất hộ pháp, Nhạc Thành biết được ở phía trước có một thâm cốc vô cùng nguy hiểm, đây chính là phân điện của Hắc ám thần điện.
- Xuy xuy.
Trước sự dẫn dắt của Nhạc Thành, mọi người tiến tới không xa thung lũng, thần sắc của Nhạc Thành cũng ngưng trọng vài phần.
Nhạc Thành lập tức khuếch tán thần thức, hắn lập tức cảm ứng được khí tức của Hắc Ám thần điện.
Một lát sau, mọi người cũng đã tới trước thung lũng, đồng thời một khí tức âm trầm cũng phiêu tán ở trên không trung, một hơi thở quỷ dị âm trầm, còn có một cỗ huyết tinh cường bạo.
- Hắc ám thần điện thật là quỷ dị.
Nhạc Thành chăm chú nhìn thung lũng phía trước, nhìn về hướng phát ra khí ức quỷ dị.
- Mọi người cần phải cẩn thậ một chút, đó có lẽ là hơi độc.
Nhạc Thành lập tức nhắc nhở mọi người rồi tiến vào bên trong thung lũng, hắn cảm nhận được khí tức ngày càng trở nên nồng đậm.
Cảm nhận được khí tức quỷ dị âm hàn này, những cường giả Đấu Tông của Cuồng Sư môn không kìm được mà run người lên, sáu Đấu Tông cường giả của Cuồng sư môn và Vạn Kim Môn cũng giật mình.
- Xoẹt.
Nhạc Thành cảm nhận thấy mình chạm phải vật gì thì lập tức nhìn xuống, ở trước mắt của hắn là xương trắng chồng chất.
Nhạc Thành đánh giá mớ xương này, mơ hồ có thể nhận ra chủ nhân của chúng bị cắn nuốt hết năng lượng mà chết đi vậy. Nhạc Thành từng thấy qua người của Hắc Ám thần điện cắn nuốt đấu khí, giống như những người tu chân tu ma ở hoa hạ vậy, thường dùng thủ đoạn này để tăng thực lực của mình.
Chỉ là tu ma giả đến thiên kiếp cuối cùng thì phải chịu uy lực của thiên kiếp lớn hơn nhiều, Tu Ma giả giết chóc quá nhiều, tổn hại quá mức tới Thiên đạo.
Nhạc Thành tiếp tục đi vào bên trong, trên thân hình của hắn vận chuyển chân khí đề phòng nguy hiểm, một lát sau bạch cốt phía trước ngày càng nhiều, trong đó có không ít bạch cốt không chỉnh tề, càng thêm khí tức khủng bố quỷ dị.
- a.
Ở trong hung lũng vang lên một thanh âm qruy dị, mỗi người lập tức không kìm được mà run cả người lên.
- Két két.
Một mảng thanh âm xương cốt thanh thúy vang lên, vượt không gian chỉ cảm thấy gió lạnh thê lương.
- Mọi người chú ý.
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi đổi, bởi vì lúc này hắn đã cảm nhận được những xương trắng này như muốn sống lại vậy, những bạch cốt này lao tới Nhạc Thành mà công kích, tốc độ nhanh vô cùng.
- Tru ma chưởng.
Nhạc Thành ngưng kết thủ ấn trong tay, lập tức một luồng chưởng mang rất lớn quét tới bạch cốt.
- Thịch.
Một tiếng vang thật lớn, lập tức ba bộ khô lâu bạch cốt đã bị lực lượng cường hãn đánh rơi xuống mặt đất.
- Két két.
Một thanh âm quỷ dị nữa lại vang lên, ba bộ bạch cốt đã bị Nhạc Thành dùng Tru Ma chưởng đánh bay mất.
- Đáng chết, những thứ này quá tà dị.
Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, sau đó sắc mặt của hắn liền trầm xuống, không ngờ bạch cốt khô lâu này lại mạnh mẽ như vậy, thủ ấn của hắn liền biến hóa một lần nữa, một luồng vô thượng chân hỏa lại ngưng tụ quét về phía bạch cốt.
- A a.
Dưới sự tấn công của Vô Thượng Chân Hỏa, ba bộ bạch cốt phát ra một thanh âm quỷ dị rồi tiêu tán.
- Thịch thịch.
Những người khác thì có chút phiền phức, một số cường giả Đấu Tông phải dốc toàn bộ sức lực mới đánh tan được những khô lâu bạch cốt này, cường giả Đấu Tôn thì đỡ một chút, nhưng trong thung lũng nhiều bạch cốt như vậy khiến mọi người đau đầu không thôi.
- Gào, hú..
Thanh Bối Ma nGưu gào thét một tiếng, sau đó một caon thanh bối ma ngưu xuất hiện trước mắt mọi người khiến cho những cường giả Đấu Tông phải hít một hơi lạnh.
- Xuy Xuy.
Hồng mang bao bọc quanh thân thể của thanh bối ma ngưu, một mảng hồng quang được bổ về phía trước, đột nhiên mười đạo xương không đã tiêu tan.
- Mọi người mau chóng đi về phía trước.
Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống rồi quát lớn, thung lũng này Khô lâu rất nhiều, bây giờ mọi người đã bị nghìn chiếc khô lâu bạch cốt bao vây.
Mặc dù bọn họ không e ngại khô lâu bạch cốt nhưng mà muốn giết cả nghìn chiếc như vậy thì phải tiêu hao không ít thực lực.
- A.
Một thất tinh Đấu tông trong đám người đã la thảm lên một tiếng, năm đạo bạch cốt khô lâu đã quấn chặt lấy hắn, đột nhiên khuôn mặt của thất tinh đấu tông này chuyển sang đen kịt, nhanh chóng khô héo, bộ dạng chuyển sang vô cùng khủng bố.
- Đáng chết.
Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, sau đó thủ ấn liền lập tức biến đổi Vô Thượng Chân Hỏa ngưng tụ tấn công về phía thất tinh Đấu Tông.
- Xoẹt.
Một tiếng phá hủy vang lên, những bạch cốt bao quanh gào thét rồi biến thành một màn sương mù, tuy nhiên thất tinh đấu tông thì bao phủ một mảnh đen kịt ngã xuống đất, hiển nhiên là đã chết.
- Thất tinh đấu tông không phải là yếu nhưng còn bị chết ở trong đám khô lâu bạch cốt khiến cho Nhạc Thành phải đề phòng hắc ám thần điện nhiều hơn.
- Xoẹt.
Nhạc Thành một lần nữa ngưng tụ Vô Thượng Chân hỏa, ngay lập tức mấy khô lâu bạch cốt đã biến thành khói trắng mà tiêu tan.
- Mọi người mau đi cùng ta.
Nhạc Thành la lớn một lần nữa sau đó ngưng tụ Vô Thượng Chân hỏa mà mà đường.
Sau nửa canh giờ bọn người Nhạc Thành cũng rời khỏi được thung lũng khô lâu bạch cốt, sau khi xác định không còn bạch cốt nào đuổi theo bọn người Nhạc Thành mới thở ra một hơi dài.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 288: Thi thủy đen nhánh.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Mọi người nghỉ ngơi một chút đi, tiếp theo cần phải chú ý một chút, không biết sẽ có nguy hiểm gì nữa.
Nhạc Thành cất tiếng nói với mọi người.
Thần thức khuếch tán, Nhạc Thành một lần nữa tìm kiếm xung quanh, dùng thần thức tìm kiêm, Nhạc Thành phát hiện ra muốn tới hắc ám thần điện còn phải trải qua năm canh giờ nữa, huyết tinh cùng với khí tức quỷ dị ngày càng thêm nồng đậm, bên trong che giấu nguy hiểm cũng thật lớn.
- Đi thôi.
Một lát sau, mọi người lại xuất phát, bây giờ bọn họ không ai dám chủ quan, tất cả đều cẩn thận chú ý xung quanh.
Càng đi về phía trước, lòng của bọn họ lại càng bị đè nén, cũng không biết đi bao lâu cuối cùng bọn họ cũng tới dưới chân núi của sơn cốc. Nhìn cảnh tượng trước mắt, bọn họ không kìm được mà cảm thấy chán ghét buồn nôn.
Chỉ thấy trước mặt bọn họ có một hố sâu rất lớn, bên trong có chất đống thi thể, những thi thê này đã thối rữa lâu rồi, toàn thân khô héo.
Mà ở rất sâu bên trong có một mùi vị huyết tinh.
- Mọi người chú ý.
Sau đó, Nhạc Thành lại quát lớn, trong tay ngưng kết thủ ấn, đồng thời một mảng Vô Thượng Chân hỏa cũng ngưng tụ.
Mùi máu tươi ngày càng nồng nặc, một khí tức màu đen rất lớn tràn ngập ra, công kích về mọi người, tạo ra từng sợi dây màu đen.
Mọi người nhìn thấy cảnh tượng khủng bố như vậy thì cũng thầm ngạc nhiên, bọn họ lập tức ngưng tụ một lưới đấu khí.
- Xoẹt.
Những sợi dây màu đen kia gặp phải Vô Thượng Chân hỏa của Nhạc Thành thì bị đốt cháy sạch sẽ, trên không trung mang theo một khí tức nồng đậm, hố đen kia cũng giống như là nước sôi vậy, không ngừng trào lên mà tràn ngập.
- Xoẹt.
Dưới sự công kích của những đấu tông của Vạn Kim Môn và Cuồng Sư môn, vô số sợi dây màu đen đã bị cháy hết.
- Xoẹt.
Số sợi dây màu đen tiếp tục gia tăng, đột nhiên nước trong hố sâu càng ngày càng ít.
Mà lúc này sợi dây màu đen đã chằng chịt vô cùng.
Những người có tu vi Đấu Tông cố sức công kích cũng chỉ có thể chém đứt một hai sợi dây màu đen mà thôi.
- A, cứu ta.
Một thất tinh đấu tông phát ra tiếng kêu cứu thê thảm, chỉ thấy sợi dây chằng chịt đang chui vào trong cơ thể của hắn.
- Thịch.
Thất tinh đấu tông nhanh chóng ngưng tụ một mảng lực lượng công kích, chém đứt những sợi dây màu đe này, tuy nhiên sợi dây này đã xuyên qua cơ thể của hắn, một màn máu tươi chảy ra.
- Mọi người cẩn thận một chút.
Nhạc Thành la lớn, nhìn thấy đống dây màu đen rậm rạp phía trước thì sắc mặt của hắn trầm xuống, thủ ấn trong tay ngưng kết, một khí tức nóng bỏng trở nên tràn ngập.
- Phần Tiên Liệp Diễm cầu.
Nhạc Thành mỉm cười la lớn, thủ ấn trong tay đánh ra, Phần Tiên Liệp Diễm cầu mang theo một lực lượng cường hãn tấn công về phía những sợi dây chằng chịt kia.
- Ầm
Một tiếng phá hủy kinh thiên, Phần Tiên Liệt Diễm cầu bạo phá những sợi dây màu đen kia, một số sợi dây thì quấn quanh quả cầu.
- Xèo xèo.
Từng thanh âm đốt cháy vang lên, lập tức những sợi dây màu đen kia gặp phải Vô Thượng Chân hỏa thì giống như là gặp khắc tinh vậy.
- Mọi người mau chạy ra ngoài trước.
Nhạc Thành nhanh chóng chuyển động thân hình lao.
Mọi người mới đi ra không lâu thì những sợi dây màu đen chằng chịt lại có dấu vết buông lỏng, tựa hồ như lại muốn công kích mọi người vậy.
- Phá cho ta, Phần Tiên Liệp Diễm cầu.
Nhạc Thành lạnh lùng quát, thủ ấn trong tay lập tức biến đổi.
- Thịch thịch.
Một thanh âm phá hủy thật lớn, một lực lượng cường hãn bị khuếch tán, lập tức những sợi dây màu đen bị chấn động mạnh.
- May mà Vô Thượng Chân hỏa chính là khắc tinh của những sợi dây màu đen này.
Nhìn thấy những sợi dây màu đen bị đốt cháy, Nhạc Thành liền thở ra một hơi.
Mọi người nhìn khí tức màu đen tràn ngập trên không trung thì cũng kinh hồn không định lại được, không ngờ phân điện của Hắc Ám thần điện lại nguy hiểm như vậy.
- Chúng ta tiếp tục đi, phía trước không xa chính là Hắc Ám thần điện.
Nhạc Thành nói với mọi người, thần thức của hắn lại chuyển động.
Mọi người lập tức xuất phát, một lát sau mọi người đã tới một đỉnh núi, trên đỉnh núi là những rừng cây rậm rạp, khí tức vô cùng quỷ dị.
- Xì xào.
Trên đỉnh núi truyền tới những thanh âm kỳ quái, khiến cho thần kinh của mọi người cũng trở nên căng thẳng.
- Chúng ta đi vào thôi.
Nhạc Thành lập tức dẫn đầu đi vào trong rừng cây.
Trong rừng cây có một cây đại thụ trăm năm cao chót vót, mà ở bên trong ánh sáng bị những lá cây ngăn cản khiến cho càng thêm quỷ dị.
Mọi người cẩn thận mà đi vào trong rừng cây, thần thức của Nhạc Thành không ngừng khuếch tán, xung quanh không có bất cứ nguy hiểm nào tồn tại, trong lòng hắn vì vậy cũng nghi hoặc không thôi.
- Xoẹt.
Mà đúng lúc Nhạc Thành nghi hoặc thì đã có một cường giả Đấu Tông thình lình ngã xuống mặt đất, lập tức thất khiếu chảy máu mà chết, sắc mặt trở nên đen kịt, toàn thân trở nên run rẩy.
- Tại sao lại như vậy?
Tất cả mọi người nhìn thấy bộ dạng của Đấu Tông này đều nhảy dựng lên, bọn họ ai cũng không biết rằng chuyện gì đã xảy ra.
Nhạc Thành đi tới trước mặt của cường giả đấu tông này đánh giá.
- Chuyện gì đã xảy ra?
Nhạc Thành nghi hoặc không thôi, cường giả Đấu Tông chết, thật là quá quỷ dị, nếu như có cường giả Đấu Tôn ở trong rừng cây đánh lén thì hắn cũng phát hiện ra chứ.
- Chú ý.
Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, lập tức thủ ấn trong tay của hắn ngưng kết, Đoạn Hồn chỉ mang theo một thanh mang lực lượng bắn về phía bát tinh đấu tông, chỉ thấy thanh mang lập lòe, một ngọn lửa hắc mang mắt thường khó nhìn thấy đã bị dập tắt.
- Mọi người mau bố trí phòng ngự, hắc mang đó mắt thường khó mà nhận biết được.
Nhạc Thành quát lớn, sau đó thủ ấn ngưng kết, Vô Thượng Chân hỏa ngăn trước người, dưới sự chiêu rọi của Vô Thượng Chân hỏa, mọi người liền nhìn thấy hắc mang tràn ngập.
- Xoẹt.
Mọi người liền nhan chóng bố trí vòng phòng ngực ho mình.
- Ti ti.
Vô Thượng Chân hỏa đốt lên, những hắc mang kia cũng bị đốt cháy sạch sẽ.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào