Lôi Điện và Hàn Băng va chạm vào nhau, tia điện và vụn băng vung vãi ra khắp nơi.
- Ồ, Lôi chi ý cảnh, không, còn có ý cảnh khác ở bên trong.
Hàn Không nhướng mày, thúc dục thân pháp, rất nhanh phóng tới Diệp Trần.
Đinh Đinh Đang keng!
Thân hình hai người chợt chạy đi, kiếm quang và ánh đao tung hoành, thỉnh thoảng lại từ tầng một đánh đến tầng hai, lại từ tầng hai đánh đến tầng ba bốn, trong Kháng Ma Bảo Lũy toàn bộ đều là thân ảnh của hai người.
- Băng Tuyết Thiên Địa!
Người treo giữa không trung, Hàn Không vung một đao xuống, trong Băng chi ý cảnh diễn sinh ra Tuyết chi ý cảnh, độ ấm bên trong Kháng Ma Bảo Lũy bị hạ thấp đến mức tận cùng.
- Thanh Liên Tụ, PHÁ...!
Thanh Liên kiếm pháp ẩn chứa mộc thủy hai chủng ý cảnh, Thanh Liên Tụ là chiêu thứ bảy của phần sau, ẩn chứa Mộc chi ý cảnh, chỉ có điều Thanh Liên kiếm pháp rất đặc thù, rõ ràng là thiên về hướng ý cảnh mềm mại, nhưng lúc thúc dục lại có đặc tính vô kiên bất tồi.
Tạch...!
Thanh Liên bị băng phong lại, chẳng qua rất nhanh liền phá vỡ được băng mang. Mộc chi ý cảnh cực kỳ kiên cường dẻo dai, gặp đất thì chui từ đất lên, gặp băng thì phá băng, chỉ có Kim chi ý cảnh mới có thể khắc chế mộc chi ý cảnh. Chỉ có điều do Chân Nguyên của Hàn Không quá hùng hồn, nên Thanh Liên cuối cùng vẫn vô lực.
Bá toát bá!
Liên tiếp nhảy về sau mấy lần, Diệp Trần tránh đi dư âm đao mang của Hàn Không, hắn cúi đầu quan sát, ở ngực có một số vị trí bị băng sương bao trùm, cũng may là ở bên trong có mặc một kiện Lưu Quang Bảo Giáp, nếu không thì một đao kia có thể khiến cho khí huyết của hắn đọng lại, thực lực suy giảm rồi.
"Cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm quả nhiên không thể khinh thường, phải tốc chiến tốc thắng, đánh lui đối phương mới được. Thiêu đốt Chân Nguyên và Huyết Bạo Thuật được đồng thời thi triển, tổn thương đối với thân thể quá lớn rồi. " Lúc này, thân thể Diệp Trần thật giống như một bình gốm sứ vậy, tùy thời đều có xu thể bị nghiền nát. Đây còn là do hắn đã từng luyện qua Tôi Ngọc Cường Thân bí quyết, lại được Thiên Ma Hoa rèn luyện qua, cường độ thân thể so với cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm cũng không kém chút nào, nếu không thì cũng không duy trì được thời gian dài như vậy.
- Môn bí kĩ này hẳn là Huyết Ma Giải Thể của Huyết Ma chân nhân a! Nhưng đáng tiếc, ngươi cũng không có được Huyết Ma Phân Thân, nếu không thì trong thời gian ngắn ta đúng là không thể làm gì được ngươi.
Hàn Không nắm chắc có thể đánh bại, thậm chí đánh chết Diệp Trần, nhưng phải sau rất nhiều chiêu kia, chênh lệch của hai người kỳ thật cũng không lớn như vậy
Hỏa diễm thanh hồng sắc hừng hực thiêu đốt, Diệp Trần hít sâu một hơi, Tinh Ngân Kiếm trong tay thoáng như trầm trọng hơn rất nhiều, chậm rãi giơ lên.
- Thanh Liên Phát Nha!
Hô!
Chém ra một kiếm, kiếm phong gào thét, thanh ý tràn ngập, kiếm quang như nước lạnh đến thấu xương.
- Sát chiêu mạnh nhất sao? Vậy cũng tiếp ta một chiêu Băng Hà Áp Cảnh đi!
Hàn Không gào thét một tiếng, hắn nhìn ra, Diệp Trần đã không còn sức tiếp tục chiến đấu nữa, một chiêu này liền có thể triệt để đánh bại hắn, một chiêu này qua đi, tất cả sinh tử đều do hắn nắm giữ.
Ầm ầm!
Tuyệt chiêu mạnh nhất của hai người ầm ầm đụng vào nhau, Băng chi ý cảnh và mộc chi ý cảnh quấn quít, đao quang và kiếm quang đấu đá.
Nhưng khiến cho Hàn Không có cảm giác không ổn chính là kiếm quang của Diệp Trần từ cường thịnh lại trở nên suy yếu, lại từ suy yếu trở nên cực độ cường thịnh. Thật giống như mùa đông cây cỏ bắt đầu lần lượt héo rũ sau đó đến mùa xuân, nguyên một đám lại lần nữa bắt đầu sinh trưởng, sinh sôi không ngừng, phá băng đâm chồi vậy.
Diệp Trần lãnh đạm nhìn Hàn Không, một chiêu này là thức thứ tám của Thanh Liên kiếm pháp, với tư cách là kiếm pháp Địa cấp đỉnh giai đính tiêm, uy lực của thứ thứ tám còn trên thức thứ bảy rất nhiều, ý cảnh lại càng không thể đánh đồng, đến giờ hắn cũng mới chỉ nắm giữ được tám phần tinh túy thôi.
Cờ-rắc!
Uy lực kiếm quang của Diệp Trần tăng đến mức cực hạn, đao quang của Hàn Không dần trở nên ảm đạm. Nếu tính ra thì thực lực của hắn cao hơn Diệp Trần một bậc, nhưng vẫn bị đánh nát hộ thể Chân Nguyên, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ra ngoài.
- Vẫn chưa hết, Thanh Liên Già Thiên!
Thức thứ tám và thức thứ bảy của Thanh Liên kiếm pháp cũng giống nhau, đều là có nửa chiêu trước và nửa chiêu sau, nhưng tính ra thì trước giờ Diệp Trần chỉ vẹn vẹn thi triển có nửa chiêu trước, giờ phút này nửa chiêu sau thuận thế phát ra, uy lực của kiếm quang dùng một tốc độ khủng khiếp mà bành trước lên, trùng điệp đánh vào ngực Hàn Không đang bay ngược về sau.
- Một kiếm này, ta nhớ kỹ.
Hàn Không thất khiếu chảy máu, ngực bị mở ra một vết kiếm thật sâu
- Lần sau gặp lại, chính là lúc ta giết ngươi, không phải ngươi luôn mang bộ dáng cao cao tại thượng sao? Cũng không hơn gì thế này.
Nếu không phải gánh nặng thân thể quá lớn, giờ phút này Diệp Trần đã công kích hắn càng thêm mãnh liệt rồi. Cái tư thái ăn nói của đối phương thật khiến hắn buồn nôn.
- Rất tốt, Hàn Không ta thế tất giết ngươi.
Sắc mặt Hàn Không tái nhợt, lần này người thì không bảo trụ được, mình cũng bị đánh bại, khuất nhục về mặt tinh thần khiến đao ý của hắn cũng có chút uể oải. Thân hình hắn đột ngột búng lên từ mặt đất, động tác mau lẹ, theo một cửa sổ của phòng trống phóng ra ngoài Kháng Ma Bảo Lũy, sau khi lập lòe mấy cái liền biến mất vô tung vô ảnh, mang đến cho người khác một cảm giác qua lại sát phạt tự nhiên.
Hô!
Thở hắt ra một ngụm khí tức mang theo mùi máu tươi, Diệp Trần dập tắt Chân Nguyên, giải khai Huyết Bạo Thuật đang thiêu kiệt khí huyết của mình.
Không có hút dược lực ra, Diệp Trần trực tiếp ăn vào một mảnh cánh hoa Huyết Dương Hoa, nhai nhai sau đó nuốt xuống.
- Hàn Băng Đao tháo chạy rồi!
Thấy không còn động tĩnh gì nữa, một bộ phận người liền đi tới từ trong phòng, trong đó bao gồm cả mười mấy người công kích Diệp Trần nữa.
Con mắt quét ngang, Diệp Trần hoạch xuất về phía bọn hắn năm kiếm, giao thoa tung hoành.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, hơn mười người ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, lập tức bị phanh thây.
- Gieo gió gặt bão! Tình thế còn chưa rõ ràng đã không nhịn được mà xuất thủ, đợi đến khi người ta lật ngược tình thế, tha cho bọn hắn mới là lạ đấy.
- Không sai, Huyền Không Sơn trọng thưởng dù có lớn thế nào nhưng cũng phải có mệnh mới dùng được!
Rất nhiều người thấp giọng nghị luận.
Diệp Trần ôm quyền về phía Xích Bắc Song Hùng và một đám cường giả Tinh Cực Cảnh nói:
- Các vị, ân không lời nào cảm tạ hết được, trước tiên đợi ta tịnh dưỡng một thời gian, đến lúc đó sẽ cùng các ngươi uống rượu một phen.
Đã có 37 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Trong phòng tu luyện tràn đầy bạch sắc quang mang, Diệp Trần chỉ mặc một cái khố ngắn, khoanh tròn ở chỗ kia.
Thật lâu, hắn chậm rãi mở hai mắt ra "Cái bạch sắc quang mang này không chỉ có hiệu quả gia tăng tốc độ tu luyện mà đối với khôi phục thương thế cũng có tác dụng rất lớn, xem ra, Kháng Ma Bảo Lũy căn cứ là tụ tập phòng ngự, tu luyện cùng với trị liệu làm một thể, tác dụng phụ trợ rất mạnh. "
Thương thế không sai biệt lắm đã khỏi hẳn, Diệp Trần từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một mảnh cánh hoa Thiên Ma Hoa, cánh hoa giống kim nhưng không phải kim, ngọc nhưng không phải ngọc, cực kỳ trầm trọng, một mảnh lớn bằng bàn tay nặng chừng năm sáu mươi cân, mặt ngoài có một hoa vân thâm thúy huyền ảo, nó như thoáng ẩn chứa võ học chi lý, chỉ liếc mắt cũng có thể bị chìm đắm vào đó. Đáng tiếc là Diệp Trần lại không phải đi theo Ma Đạo, mà là kiếm đạo, nếu không thì ngược lại có thể nghiên cứu một phen.
"Sau khi bước vào Tinh Cực Cảnh tố chất thân thể đã không thể đề cao được nữa, nhưng xa xa còn chưa đạt đến cực hạn, đợi đến khi cực hạn thì liền tiến được một bước nữa đến gần vô địch Tinh Cực Cảnh rồi. "
Diệp Trần rất rõ Linh Hải Cảnh cũng không phải nói thành liền thành, hắn chỉ có năm thành nắm chắc có thể trong năm năm bước vào Linh Hải Cảnh. Thế nhưng lấy tốc bộ hiện nay của hắn, rất nhanh có thể trở thành cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm rồi, mà phía trên cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm nhất định còn có cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn.
Cái gọi là cực hạn, chính là các phương diện đạt đến cực hạn mà Tinh Cực Cảnh có khả năng đạt tới được, hơn nữa, người bình thường vĩnh viễn không thể nào đạt đến được. Đây không phải là do thiên phú của bọn hắn kém mà là tài nguyên không đủ.
Muốn trở thành cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn, tu luyện võ học phải là Địa cấp đỉnh giai, hơn nữa còn phải đạt đến cảnh giới cực cao, tiếp theo, trên người phải có Trung phẩm phòng ngự bảo khí, Trung phẩm công kích bảo khí, ý cảnh cũng phải đạt đến cực hạn, trừ những thứ đó ra, tu vi của bản thân không thể nào kém Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong được.
Bốn thứ thiếu một cũng không thể được.
Đương nhiên, chính thức có thể trở thành cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn không nhiều lắm, điều kiện cuối cùng thì còn được, nhưng ba điều kiện trước đó thì quá khó khăn. Cường giả Tinh Cực Cảnh bình thường ở đâu mà có võ học đỉnh giai chứ, võ học Địa cấp đỉnh giai về cơ bản chỉ có Lục phẩm tông môn mới có được, những người khác nếu muốn học trộm thì chính là hành vi muốn chết. Nếu đã không thể học trộm, vậy chỉ có thể đụng phải kinh thiên kỳ ngộ thôi, đạt được võ học Địa cấp đỉnh giai ở bên trong một số cổ di tích cũng không phải là không thể. Như Diệp Trần ở trong ngọn núi đầu dê đạt được Phù La Tam Huyền Quyết, tăng khinh công của mình lên đến phẩm cấp Địa cấp đỉnh giai, rồi sau đó ở trong Tiềm Long Bí Cảnh lấy được võ học đỉnh giai Thanh Liên Kiếm Quyết ẩn chứa công pháp và kiếm pháp. Nếu hắn đã có thể đạt được thì khẳng định người khác cũng có thể, chỉ có điều tỉ lệ này lại thấp đến đáng sợ, toàn bộ Nam Trác Vực cũng không có được mấy người.
Có được võ học Địa cấp đỉnh giai thì vẫn chưa được, thiên phú quá kém, ngộ tính chênh lệch quá lớn với người khác, đó chính là lãng phí võ học Địa cấp đỉnh giai. Có không ít trường hợp người tu luyện võ học Địa cấp đỉnh giai nhưng lại không bằng được võ học Địa cấp trung giai, ít nhất là lượng thời gian tiêu hao đã có thể tu luyện võ học Địa cấp trung giai đến cảnh giới cao nhất rồi.
Sau khi thõa mãn tu vi và võ học, thì bảo khí cũng không thể thiếu được.
Bảo Khí tuy là vật ngoài thân nhưng không người nào có thể nghi ngờ tác dụng của nó được, có một kiện Bảo Khí tiện tay, thậm chí còn trọng yếu hơn so với tu luyện một môn võ học lợi hại. Đây cũng là nguyên nhân mọi người bất chấp hiểm địa lưỡng tử nhất sinh mà tiến vào trong Huyết Ma chiến trường tìm vận may.
Cuối cùng, chính là ý cảnh rồi.
Ý cảnh có thể ngộ được từ trong võ học, tự mình có thể ngộ được, mặc kệ loại nào, nhưng cuối cùng vẫn phải quy về một mối, đều cần cảm ngộ Thiên Địa tự nhiên. Đạt đến Tinh Cực Cảnh, dưới điều kiện ngang nhau thì phải dựa vào ý cảnh rồi. Ví dụ như lần này, Diệp Trần dựa vào ý cảnh của thức thứ tám Thanh Liên kiếm pháp, chỉ đơn giản liền chuyển bại thành thắng, đánh bại Hàn Băng Đao - Hàn Không, luận chiến lực chính thức thì hắn vẫn còn kém đối phương một bậc.
Đương nhiên, nếu như đánh lại thì Diệp Trần cũng không cho rằng mình là đối thủ của Hàn Không, trước kia đối phương không biết sự đáng sợ của thức thứ tám nên lựa chọn liều mạng, kỳ thật nếu như trước tiên hắn tạm lánh mũi nhọn thì người thua chính là Diệp Trần rồi. Ai biết được kiếm quang của Diệp Trần lại có thể từ suy yếu lên đến cường thịnh chứ, nếu tính đúng ra thì chỉ cần không phải là người có thực lực biến thái thì đều phải thua thôi.
"Thắng là nhờ may mắn, bất quá Hàn Băng Đao đã hiểu rõ được huyền ảo của Thanh Liên Phát Nha, nếu lần sau quyết đấu thì không thể chỉ dựa vào chiêu này được, phải nâng tu vi của bản thân lên. " Trước mắt, Diệp Trần về mặt võ học, đã không sai biệt lắm đến mức cực hạn, trung phẩm phòng ngự Bảo Khí cũng có một kiện, ý cảnh tiếp cận cực hạn, nguyên nhân trọng yếu nhất không đạt đến cực hạn là kiếm ý của hắn còn có ẩn chứa Bất Hủ chi ý. Có thể nói, chỉ cần tu vi tăng lên đến Tinh Cực Cảnh trung kỳ, Diệp Trần đã là một thành viên trong số những cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm rồi, đạt đến Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong, là cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn. Đây chính là ưu thế thuộc về kiếm khách, mà ưu thế của hắn so với kiếm khách bình thường còn lớn hơn.
"Linh Hải Cảnh còn cách ta rất xa, giờ liền lấy xưng bá Tinh Cực Cảnh làm mục tiêu đi! "
Dã tâm của Diệp Trần rất lớn, hắn muốn trở thành cường giả cường đại nhất trong Tinh Cực Cảnh, một người tối vô địch. Giống như lúc trước hắn xưng bá Bão Nguyên Cảnh vậy, nhưng bất đồng chính là lúc trước hắn xưng bá Bão Nguyên Cảnh còn có một Tư Không Thánh theo sát không buông, còn lần này hắn muốn hoàn toàn xưng bá Tinh Cực Cảnh, có thể miểu sát hết thảy cường giả Tinh Cực Cảnh, nếu không làm thế thì thật lãng phí thiên phú của bản thân.
Xuy xuy xuy xuy. . .
Hấp thu dược lực của Thiên Ma hoa, xương cốt và huyết nhục của Diệp Trần đang trong quá trình được cường hóa từng chút một, một ít xú khí tạp chất đều bị bức ra, sau khí tiếp xúc với bạch sắc hào quang liền lập tức chôn vùi, biến mất sạch sẽ.
Đã có 41 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Trên mặt đất kim loại của tầng một Kháng Ma Bảo Lũy, mọi người tụ tập cùng một chỗ nướng đồ, uống rượu.
- Đây, mọi người thoải mái đi.
Diệp Trần từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một lượng lớn rượu ngon... nhưng rượu ngon này mười bình đặt trong một rương, tổng cộng mười hai rương.
- Ha ha, là danh tửu đỉnh cấp của Hắc Long đế quốc, đối với tu luyện cũng có lợi ích rất lớn.
Có không ít người đã rất lâu không có rời khỏi Huyết Ma Chiến Trường rồi, nghe thấy mùi rượu thơm nức mũi cả đám đều không nhịn được nữa mở nắp bình ra, ngửa đầu tu nguyên một hơi, rất hào sảng.
Diệp Trần cười nói:
- Ta ở đây còn nhiều, mọi người cứ uống thỏa thích đi.
Xích Bắc Song Hùng là một đôi huynh đệ kết nghĩa, hai người một tay nắm thịt, một tay uống rượu
- Diệp Trần, ta không nghĩ đến cả Hàn Băng Đao cũng bị người làm chạy đi, nhưng hắn là một trong Thất Đại Đao Khách Tinh Cực Cảnh, mà Thất Đại Đao Khách thì cùng nổi danh với Thập Đại Kiếm Khách Tinh Cực Cảnh, đều là cường giả Tinh Cực Cảnh đạt đến trình độ cao nhất của Nam Trác Vực.
- Vận khí thôi, nếu hắn mà quay lại thì ta không phải là đối thủ của hắn đâu.
- Ha ha, hắn bị thương không nhẹ, có dù lại đến thì cũng không phải là đối thủ của người, huống chi dù có lần sau thì hắn cũng không dám kiêu ngạo như vậy nữa rồi.
Hàn Không ngày đã quả thật làm không đúng chút nào, cho dù một gã nội môn trưởng lão của Huyền Không Sơn là bạn cố tri của hắn thì hắn cũng không nên chỉ nhắm vào Diệp Trần, lại để cho Kim Hoàng Đạo Nhân thỏa thích công kích chứ. Mọi người đã sớm thấy hắn không thuận mắt rồi, bày ra một bộ dáng lãnh đạm nhưng lại không có tâm cảnh thanh cao.
- Không nói đến hắn nữa, các ngươi ai muốn rời đi Huyết Ma chiến trường, ta sẽ dẫn người đó ra ngoài.
Trước khi tiến đến Huyết Ma chiến trường, Diệp Trần cũng không biết Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp có thể khắc chế Huyết Ma, có thể đốt cháy Huyết Ma chân nguyên trên người bọn chúng. Nói không khoa trương chứ Diệp Trần tuy rằng không phải là cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm nhưng lại có thể đánh bại thượng vị Huyết Ma đính tiêm, đánh chết cũng không phải là không có khả năng.
- Mang bọn ta ra ngoài
Con mắt của không ít người trở nên sáng ngờ, bọn hắn bị vây ở Kháng Ma Bảo Lũy thời gian quá dài rồi, tuy rằng mỗi lần đều có thể trao đổi được đồ ăn, nhưng không thể thỏa thích ăn uống, thật khó chịu. Hơn nữa trong số có có một số người đã có vợ con, rất nhớ thương người nhà của mình.
Tô Lan cao hứng nói:
Diệp Trần, ngươi có thể mang bọn ta ra ngoài sao?!
Diệp Trần nói:
- Đương nhiên, bất quá phải đi ra từng đám một, mang theo nhiều người quá thì ta không cách nào cam đoan an toàn của các ngươi được, sự đáng sợ của Huyết Ma có lẽ các ngươi cũng đã biết.
- Không gấp, chỉ cần có thể ra ngoài, ngốc thêm một thời gian ngắn nữa thì có là gì.
Cuộc uống rượu này một mức kéo dài trong một ngày, ngày hôm sau, Diệp Trần dẫn đầu một nhóm đầu tiên tiến đến cửa đá truyền tống
Đánh chết phần lớn Huyết Ma cùng một đầu thượng vị Huyết Ma lợi hại, nhóm người đầu tiên thuận lợi rời khỏi.
Sau đó là nhóm thứ hai.
Nhóm thứ ba. . .
Sau một tuần lễ, cường giả Tinh Cực Cảnh muốn rời khỏi đều đã đi cả rồi, còn lại chỉ là người không muốn rời đi hoặc là người mới tiến vào.
"Việc ta đánh chết Kim Hoàng Đạo Nhân có lẽ đã được truyền ra ngoài, không biết Huyền Không Sơn sẽ lại phái ra cường giả Tinh Cực Cảnh cấp bậc gì để đối phó ta, phải nhanh chóng tăng lên đến Tinh Cực Cảnh trung kỳ mới được, vậy mới đủ năng lực bảo vệ mình. "
Diệp Trần không dám buông lỏng chút nào, cường giả Tinh Cực Cảnh của lục phẩm tông môn có rất nhiều, cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm tất nhiên cũng không ít. Nếu một hai người thì còn có thể chạy trốn nhưng nếu ngoài hai người vậy thì cực độ nguy hiểm rồi, đây đã là loại trừ khả năng xuất hiện cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn rồi đấy, nếu không chỉ cần một cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn đã có thể đánh chết hắn rồi.
Huyết Ma chiến trường có rất nhiều Bảo Khí, mỗi ngày đều có thể đạt được một hai kiện Hạ phẩm Bảo Khí, qua nhiều ngày như vậy, trong Trữ Vật Linh Giới của Diệp Trần đã chồng chất mấy chục kiện Hạ phẩm Bảo Khí, có đao, thương, kiếm, côn, búa, trường mâu, đoản mâu, loại hình Bảo Khí gì cũng có cả. Nếu cầm đi bán thì Hạ phẩm linh thạch của Diệp Trần tối thiểu có thể gia tăng sáu bảy mươi vạn khối, luận tài kiếm linh thạch thì ngay cả thất phẩm tông môn đính tiêm so ra cũng phải kém hắn.
Đương nhiên, thực lực càng mạnh càng dễ kiếm được linh thạch, ở Huyết Ma chiến trường, Diệp Trần không nói là có thể đi ngang nhưng đi thẳng thì không có vấn đề gì. Mặt khác, đám người đi theo Diệp Trần lăn lộn, tất cả đều có thu hoạch, mỗi người được vài kiện Hạ phẩm Bảo Khí, đó đã tương đương với thu hoạch mấy tháng của bọn hắn trước kia rồi. Trọng yếu hơn là trước kia bọn hắn dùng mạng đề kiếm linh thạch, nhưng giờ chỉ cần vận khí không quá tệ thì khả năng vẫn lạc là rất nhỏ.
Bất quá cái Huyết Ma chiến trường này cũng không phải có Bảo Khí vô cùng vô tận, qua một thời gian ngắn, Hạ phẩm Bảo Khí rất ít khi thấy nữa, chỉ có kinh nghiệm chiến đấu là vẫn một mực gia tăng.
"Hạ phẩm Bảo Khí có không ít, Trung phẩm Bảo Khí tổng cộng mới đạt được ba kiện, hai kiện trước kia là búa và Lưu Quang Bảo Giáp, kiện sau là một thanh Tử Kim Đồng, xem ra muốn tìm một bả Trung phẩm bảo kiếm cũng không phải dễ dàng như vậy. " Trong phòng nói thầm, Diệp Trần thu hồi búa và Tử Kim Đồng, lắc đầu.
Nếu có Trung phẩm bảo kiếm, về mặt công kích thì Diệp Trần có thể sánh với cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm rồi, dù là cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm khác cũng có Trung phẩm Bảo Khí, nhưng ít nhất cũng không cần phải lo lắng vũ khí tổn hại. Đối với một kiếm khách mà nói, không có kiếm chính là một vấn đề rất nghiêm trọng, đây cũng là việc Diệp Trần vẫn một mực lo lắng.
- Mặc kệ, đi xuống nướng đồ đã!
Đẩy cửa phòng ra, Diệp Trần thình lình lại ở tầng bốn Kháng Ma Bảo Lũy.
Sau khi đánh bại Hàn Băng Đao - Hàn Không, tất cả mọi người đều cho rằng Diệp Trần có tư cách ở tại tầng bốn, không có người nào tỏ ý nghi ngờ cả. Đối với việc này thì Diệp Trần ngược lại cũng không sao cả, tầng bốn của cái Kháng Ma Bảo Lũy này đều là phòng trống, Hàn Không vừa đi, một người cũng không có, ở thì ở thôi.
Trên mặt đất kim loại tầng một, đám người Xích Bắc Song Hùng đang nướng đồ, mùi vị thịt và mùi rượu hỗn tạp một chỗ, tràn ngập toàn bộ Kháng Ma Bảo Lũy.
Đã có 34 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Bắc là lão đại trong Xích Bắc Song Hùng, lão Nhị gọi Tiểu Bắc, trong tính danh của hai người đều có một chứ "Bắc", quê quán lại cùng ở Xích Cốc Thành, cho nên được võ giả trên giang hồ xưng là Xích Bắc Song Hùng.
Đại Bắc năm nay hơn 40 tuổi, rất khoẻ mạnh
- Trước kia khi ngươi còn chưa đến, chúng ta mỗi ngày đều ăn cơm, không có chút hương vị nào cả, không thể tưởng được trong Trữ Vật Linh Giới của ngươi lại có nhiều thịt như vậy, còn rất nhiều chủng loại nữa chứ.
- Ha ha, dùng để phòng ngừa vạn nhất.
Diệp Trần có hai cái Hạ phẩm Trữ Vật Linh Giới chuyên môn để chứa đồ ăn, chồng chất đầy trong đó.
Cầm một miếng thịt nướng gặm, Diệp Trần linh cơ khẽ động, hỏi:
- Các ngươi đã trà trộn ở Huyết Ma chiến trường thời gian dài như vậy, có biết chỗ nào có Trung phẩm Bảo Khí tương đối nhiều không.
Xích Bắc Song Hùng biến sắc, Tiểu Bắc ngưng trọng nói:
- Ta biết một nơi có khả năng rất lớn đạt được một kiện Trung phẩm Bảo Khí tiện tay.
- A! Địa phương nào?
Tinh thần Diệp Trần phấn chấn.
- Chỗ kia ở trung tâm của Huyết Ma chiến trường, cũng ở trung tâm của tam đại Kháng Ma Bảo Lũy, gọi là Loạn Tán Cương, bên trong đã từng có rất nhiều cường giả Tinh Cực Cảnh chết đi. Về phần tại sao ở đó có nhiều Bảo Khí thì chủ yếu vì vào thời đại Thượng Cổ chỗ đó đã phát sinh một hồi siêu cấp đại chiến, cường giả Tinh Cực Cảnh tham chiến lên đến ngàn vạn. Những năm tháng sau này, có rất nhiều cường giả Tinh Cực Cảnh đều từng đi qua đó để đào bảo, sau khi một nhóm người bị giết, Bảo Khí của bọn hắn cũng lưu lại ở trong đó, cứ tuần hoàn như thế, Bảo Khí ở bên trong không hề thấy giảm bớt chút nào.
Diệp Trần nghe rõ ý tứ của Đại Bắc, Trung phẩm Bảo Khí ở thời đại Thượng Cổ cho đến giờ khẳng định không thể nào dùng được nữa, nhưng sau này lại có tầng tầng lớp lớp người đi vào tầm bảo, Bảo Khí của bọn hắn lưu lại trong đó càng hấp dẫn thêm nhiều người đến, cứ như là quả cầu tuyết vậy, càng lăn càng nhiều, Bảo Khí càng ngày càng nhiều. Đương nhiên, đa số Bảo Khí đều là phế phẩm, đây là do không có ai xử lý cả.
- Sao trước kia ngươi không nói cho ta?
Diệp Trần kỳ quái nói.
Tiểu Bắc cười khổ nói:
- Không phải là không nói cho ngươi biết, chủ yếu là chỗ kia chính là một khối hung địa, nếu nói Huyết Ma chiến trường là lưỡng tử nhất sinh thì nguy hiểm ở chỗ kia còn hơn gấp bội. Huống chi ta đến giờ còn chưa đi qua lần nào, không rõ tình huống cụ thể lắm, sợ sau khi nói cho ngươi biết sẽ hại ngươi thôi.
- Đa tạ đã nói!
Diệp Trần cười cười, hắn đến giờ cũng không có sợ nguy hiểm gì cả, huống chi cái nguy hiểm này lại ở trong phạm vi hắn có thể thừa nhận được
Đại Bắc cắn xé một khối thịt, mơ hồ không rõ nói:
- Ngươi thật muốn đi sao, chỗ kia được gọi là Loạn Tán Cương, cũng không phải là nói không đâu.
- Đi, nhất định phải đi, bất quá không phải là giờ.
Diệp Trần đã có tính toán cụ thể, gần đây bình cảnh Tinh Cực Cảnh trung kỳ có chỗ buông lỏng, hắn định nhân cơ hội này đột phá. Khi có được tu vi Tinh Cực Cảnh trung kỳ thì trong Huyết Ma chiến trường thứ có thể gây nguy hiểm cho hắn càng thêm ít.
Huyết Ma chiến trường không phân biệt được ngày đêm, nếm xong thịt nướng, Diệp Trần đứng bên ban công xem phong cảnh đặc sắc ở đây một chút, buông lỏng tâm tình của mình
"Địa Tinh Đan cũng không có nhiều tác dụng lắm với việc đột phá cảnh giới, nhưng vẫn cần phải phục dụng, chỉ có dựa vào dược lực của Địa Tinh Đan mới có khả năng đột phá Tinh Cực Cảnh trung kỳ thôi, nếu không thì còn phải chờ thêm một đoạn thời gian nữa. "
Nếu ví thân thể Diệp Trần như một cái bình nhỏ, vậy thì Thanh Liên chân nguyên thật giống như nước trong bình. Hiện giờ nước đã đầy, muốn đổ tiếp nước vào thì không thể được, phải để cái bình biến thành lớn hơn thì mới có thể đổ thêm nhiều nước vào. Diệp Trần tự tạo một con đường riêng mà đi, hắn chuẩn bị tiếp tục đổ nước vào trong bình, khiến cái bình bị banh ra, cái bình bị banh lớn ra vậy thì tự nhiên có thể đột phá đến cảnh giới Tinh Cực Cảnh trung kỳ rồi.
Làm như vậy có nguy hiểm rất lớn, thân thể nói không chừng sẽ ăn không tiêu, không tự bạo thì cũng lưu lại trọng thương, có rất ít người lựa chọn phương pháp này để đột phá cảnh giới.
"Cường độ thân thể của ta đã đạt đến cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn, có lẽ sẽ không có nguy hiểm quá lớn đâu, cũng không biết có thể thành công đột phá không nữa. "
Diệp Trần dám làm như thế để gia tăng lực lượng của mình, đầu tiên là vì bình cảnh đã buông lỏng, không phải là không gì phá nổi. Tiếp theo là tố chất thân thể của hắn rất mạnh, có thể thừa nhận được đại bộ phận lực cắn trả, ảnh hướng với hắn không lớn lắm. Nếu thành công thì có thể khiến hắn nhanh chóng đạt đến cảnh giới Tinh Cực Cảnh trung kỳ rồi.
"Bắt đầu chạy nước rút thôi! "
Thở ra một hơi, Diệp Trần trở lại phòng tu luyện.
Hào quang màu trắng sữa còn có công hiệu tĩnh tâm ngưng thần, Diệp Trần rất nhanh hồi phục lại tâm tình, hắn lấy ra một khỏa Địa Tinh Đan hiện tinh quang, không chút suy nghĩ, liền nuốt vào trong bụng.
Ồ ồ cốt...
Địa Tinh Đan tiếp xúc với Thanh Liên chân nguyên, lập tức bị hòa tan, hóa thành dược lực mạnh mẽ cường hoành đâm tới, phảng phất như nước sông cuồn cuộn vậy.
"Luyện cho ta! "
Thanh Liên chân nguyên bành trướng lên bao trùm dược lực của Địa Tinh Đan, cưỡng ép luyện hóa nó.
Không biết qua thời gian bao lâu, thân thể Diệp Trần có chút phồng lên.
"Loại cảm giác này giống như quả bóng bị no hơi vậy, khó trách không có nhiều người dám nếm thử. "
Đã luyện hóa được toàn bộ dược lực của một khỏa Địa Tinh Đan, Chân Nguyên trong cơ thể Diệp Trần không thể dùng bành trướng để hình dung nữa, thập phần cuồng bạo, thỉnh thoảng lại cuốn ra ngoài.
Lúc này, linh hồn lực cường đại phát huy ra tác dụng tuyệt đối, chỉ đơn giản liền ngăn cản được Thanh Liên chân nguyên đang cuồng bạo bốn phía, không để cho chúng nó làm càn.
"Viên Địa Tinh Đan thứ hai! "
Lấy ra viên Địa Tinh Đan thứ hai, Diệp Trần không chút do dự, nuốt xuống.
Cót kẹtzz!
Thân thể Diệp Trần hiện lên một chút bành trướng.
"Viên thứ ba! "
"Viên thứ tư! "
Viên Địa Tinh Đan đã gần luyện hóa được một nửa, Diệp Trần giống như một thùng thuốc súng tùy thời có thể nổ tung vậy, chân nguyên chấn động kinh người tràn ngập trong phòng tu luyện, nhưng không có truyền ra ngoài.
"A! Áp súc cho ta! "
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Uy năng của linh hồn được bộc phát đến cực hạn, cái ót của Diệp Trần nổi gân xanh, chỉ huy Thanh Liên chân nguyên hướng đến chính giữa mà đè ép, dung hợp.
Phanh!
Đột nhiên, bên trái Diệp Trần đột nhiên sinh ra một trận bạo tạc
Nguyên lai là một đoàn Thanh Liên chân nguyên cuồng bạo bị tiết ra ngoài, nổ tung lên.
Cũng may hào quang màu trắng sữa có khả năng chôn vùi vật chất và năng lượng, nên ảnh hưởng đối với Diệp Trần rất nhỏ. Nếu không dù là chân nguyên của mình thì cũng phải bị tạc bay ra ngoài mất thôi, mà giờ chỉ hơi lay động một chút.
Tựa hồ một đoàn Thanh Liên chân nguyên cuồng bạo kia là dư thừa ra, quá trình kế tiếp thuận lợi hơn rất nhiều, ít nhất là lực áp của linh hồn lực Diệp Trần cũng giảm bớt đi một chút.
Thời gian qua đi từng ngày.
Trong nháy mắt, đã đến ngày thứ tư.
Ông!
Trong phòng tu luyện, chân nguyên chấn động vô cùng cường hãn, nổi lên như sóng to gió lớn, đây còn là vì có phòng tu luyện ngăn cách, hào quang trắng sữa ngăn cản chân nguyên chấn động đấy, bằng không, tất cả mọi người trong Kháng Ma Bảo Lũy sẽ biết được chuyện Diệp Trần đột phá mất.
Chậm rãi mở hai mắt ra, trong ánh mắt Diệp Trần hiện lên tinh quang cường hoành, tinh quang như lợi kiếm, vô cùng sắc bén.
Mở bàn tay ra, Diệp Trần nắm chặt lại.
Đông!
Trong không khí truyền đến thanh âm trầm đục, bàn tay Diệp Trần như bóp vỡ một quả bom nhỏ vậy.
"Rốt cục cũng đột phá đến Tinh Cực Cảnh trung kỳ, tuy nguy hiểm một chút, nhưng thu hoạch cũng quá đáng sợ rồi, tối thiểu cũng giảm đi được thời gian một hai tháng. "
Đối với Diệp Trần mà nói, thì thời gian chính là tính mạng, người muốn hắn chết không phải chỉ có một hai.
Vươn người đứng dậy, Diệp Trần tự nhủ "Bước vào Tinh Cực Cảnh, ta chính là cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm, không, so cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm bình thường còn cường hoành hơn một chút mới đúng. Khi còn ở Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, ta đã có thể chống lại Hàn Băng Đao - Hàn Không một chút, giờ chất lượng và tổng sản lượng chân nguyên của ta lại tăng lên nhiều, chiến lực được tăng phúc không chỉ ba thành, hơn nữa còn là tất cả phương diện nữa. "
Cảnh giới tăng lên, chiến lực có thể tiếp tục tăng lên, mà lực công kích tăng lên thì chiến lực tăng lên lại rất có hạn, hai cái này là khái niệm hoàn toàn bất đồng.
Đẩy cửa phòng tu luyện, Diệp Trần đi ra ngoài.
"Giờ đã đến lúc đi Loạn Tán Cương rồi, không biết sẽ đụng phải bao nhiêu cao thủ lợi hại đây. "
Đi xuống lầu, Xích Bắc Song Hùng nhìn thấy Diệp Trần, Tiểu Bắc kinh ngạc nói:
- Diệp Trần, ngươi đột phá?
- Ân!
Diệp Trần gật gật đầu.
Hấp!
Hai người hít một hơi khí lạnh, trước khi chưa đột phá Diệp Trần đã đủ đáng sợ rồi, hiện giờ vừa mới đột phá không phải càng đáng sợ hơn sao.
- Các ngươi nói vị trí của Loạn Tán Cương cho ta biết đi!
Huyết Ma chiến trường rất lớn, Diệp Trần cũng không biết phương vị cụ thể của Loạn Tán Cương.
- Tốt.
Sau khi biết phương vị của Loạn Tán Cương, Diệp Trần thúc dục chân nguyên, bay vút về phía phương xa, không hề che dấu khí tức của mình.
Loạn Tán Cương.
Khu vực nguy hiểm cũng là nơi có nhiều bảo khí nhất của Huyết Ma Chiến Trường
Diện tích của nó cũng không lớn lắm, phương viên ước chừng mấy ngàn dặm, địa hình bên trong rất kỳ lạ, bạch cốt giăng khắp nơi trên mặt đất. Do những hậu nhân sau này muốn vào đây tìm kiếm bảo khí nên đã mở ra vô số lối đi, những còn đường nào giao thoa tung hoành, xỏ xuyên qua lòng đất, so với mê cung phức tạp nhất hình còn hơn gấp trăm lần.
Tuy rằng đại bộ phận cường giả Tinh Cực Cảnh cũng biết Loạn Tán Cương có rất nhiều bảo khí, chỉ cần đi thì sẽ có được tỉ lệ năm thành đạt được một kiện Trung phẩm bảo khí nhưng người chân chính dám đi thì không có bao nhiêu cả. Cũng chỉ vì ở đó quá nguy hiểm, bốn năm người đi thì có lẽ chỉ có một người sống sót trở về thôi, là một hung địa tứ tử nhất sinh.
Tuy nhiên bảo khí thật sự rất hấp dẫn, cũng không loại trừ khả năng có cường giả Tinh Cực Cảnh thực lực hơi yếu một chút đến đây để tìm kiếm vận may, bất quá loại người này rất ít. Người chủ động đi Loạn Tán Cương về cơ bản đều là những người lợi hại trong số cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ. Ngoài ra thì cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm càng xem Loạn Tán Cương như là một nơi tất phải đi của họ, đối với họ thì Loạn Tán Cương cũng chỉ là hiểm địa nhất tử nhất sinh, thực lực vẫn sờ sờ ra đây này!
Về phần cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn, ở toàn bộ Nam Trác Vực cũng rất hiếm thấy, bọn hắn cũng không thiếu Trung phẩm bảo khí, đương nhiên sẽ không đi tham gia náo nhiệt rồi.
Nói tóm lại, Loạn Tán Cương là vùng đất của cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm.
XÍU... UU!!
Trên không trung, một đạo lam sắc thân ảnh nhanh chống bay qua, thỉnh thoảng lại có huyết quang phóng lên trời đuổi giết, nhưng không có ngoại lệ, toàn bộ bị kiếm khí giảo sát.
"Lúc đầu ta còn ở Tinh Cực Cảnh đỉnh phong đã có thể chống lại Hàn Không, giờ lại tiến nhập Tinh Cực Cảnh trung kỳ, đại bộ phận cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm cũng không phải là đối thủ của ta nữa. Chỉ là cục diện ở Loạn Tán Cương phức tạp, không loại trừ có tình huống vài cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm liên thủ lại với nhau, vẫn phải nên cẩn thận một chút. "
Tranh đoạt Bảo Khí, nếu như chỉ có hai người thì còn may, chỉ một người cô độc thì chuyện mấy người đánh một tất nhiên sẽ phải phát sinh, không thể không phòng được.
Nơi này là một mảnh thế giới huyết sắc
Mây trên bầu trời đỏ thẫm như máu, mặt đất trước mắt thì cao thấp không đều, gồ ghề, có không ít nơi còn cắm một nửa tấm bia đá, những tấm bia đá này nhỏ nhất cũng cao đến bảy tám mét, cao nhất thì đạt đến hơn trăm mét, trên bia đá có vết máu loang lỗ, sát khí tràn ngập.
Cạc cạc cạc!
Mấy con Ô Nha vọt qua nhanh như tên bắn, không giống với Ô Nha bình thường, Ô Nha ở đây là Huyết Nha, cùng một chủng tộc với Huyết Ma, lấy thôn phệ máu huyết để sống.
Phốc phốc!
Chợt có một đạo Huyết Quang hiện lên, Huyết Nha trên bầu trời bị cuốn sạch không có còn, bá một tiếng, Huyết Quang lại quay về chỗ cũ, ngưng tụ thành hình, rõ ràng là một đầu thượng vị Huyết Ma, mà ở bên cạnh hắn, có hai người, một người thân mặc hắc bào trên mặt đeo mặt nạ quỷ, đúng là Thi Quỷ Đạo Nhân. Tên còn lại thì được phủ một tấm áo choàng đỏ như máu, đồng tử tinh hồng sắc hai khỏa huyết toản, lóe ra hào quang tà ác .
- Đường Huyết, Huyết Ma phân thân của người ngày càng lợi hại, thực lực có lẽ đạt đến thượng vị Huyết Ma trình độ cao nhất cấp bậc rồi!
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế