Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 46: Bại Lăng Tinh. (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Trong tay Lăng Tinh chính là nhị cấp đê giai Thanh Quang Kiếm, mà trong tay Lăng Tiếu chỉ là nhất cấp trung giai Cự Long Kiếm, phẩm giai kém quá xa, hai kiếm đụng nhau, trên thân Cự Long kiếm liền có nhiều chỗ văng tung tóe ra.
Bất quá, lúc này ngạnh bính, ai cũng nhìn ra Lăng Tinh lại l bị Lăng Tiếu đè đánh, tất cả mọi người đều lộ vẻ khó có thể tin.
- Thanh kiếm mẻ này vẫn không được ...
Lăng Tiếu nhìn trên thân Cự Long Kiếm có nhiều chỗ tổn hại, phi thường bất mãn lẩm bẩm.
- Rõ ràng dám khinh thị ta, bại cho ta!
Trên lôi đài, Lăng Tiếu rõ ràng còn cố tình chú ý kiếm của hắn, Lăng Tinh cảm thấy cử động đó của Lăng Tiếu rõ ràng là miệt thị hắn, một cổ lửa giận trước nay chưa từng có bạo phát ra, vung lấy Thanh Quang Kiếm, một chiêu kiếm kỹ cường đại chém nhanh về phía Lăng Tiếu.
Mấy đạo Thanh Quang kiếm quang, thành hình ba đóa Thanh Hoa kiếm quang, phân thành hình chữ "Phẩm" phi tốc đã chém đến trước người Lăng Tiếu.
- Bà mẹ nó, rõ ràng ngưng hình công kích.
Lăng Tiếu bị một chiêu này của Lăng Tinh dọa cho hoảng sợ, tranh thủ thời gian triển khai thân hình tránh né, bằng không thì bằng vào thực lực Huyền Giả đê giai của hắn căn bản ăn không tiêu một chiêu này.
Oanh.
Lăng Tiếu vừa mới né tránh, chỗ hắn đứng trước kia đã sinh ra tiếng kiếm quang nổ mạnh, lực phá hoại thập phần kinh người.
Lăng Tinh dậm chân, Thanh Quang Kiếm như ảnh tùy hình vung về phía Lăng Tiếu, cường chiêu liên tục khiến người thấy kinh tâm động phách.
- Mạnh thật, đây cũng là Hoàng giai kiếm kỹ a, uy lực thật sự là kinh người.
- Lăng Tiếu có thể bị giết không?
- Có Cửu trưởng lão coi chừng hẳn không có vấn đề, bất quá đứt tay hoặc đứt chân thì khó mà nói.
Dưới đài lại nghị luận, trên quan đài lại là một mảnh trầm mặc.
Lăng Tiếu ở trên lôi đài tuy rằng một mực bị bức phải đỡ trái hở phải, nhưng cẩn thận xem xét, ngươi sẽ phát hiện trên mặt hắn rõ ràng ôm tia cười nhạt phi thường thong dong thoải mái, tựa hồ dù đối mặt với bóng kiếm hung hiểm như thế vẫn không chút sợ hãi vậy.
- Này, đùa nghịch lâu như vậy ngươi có mệt không thế!
Lăng Tiếu đạp "Vân Tung Mị Ảnh", sau khi tránh thoát khỏi một kiếm của Lăng Tinh thì hai tay ôm ở trước ngực cười khẩy nói.
Lăng Tinh nhẹ nhàng thở hổn hển nhìn Lăng Tiếu, trong lòng của hắn đang sôi trào ah! Hắn vừa rồi đã vận dụng toàn lực, rõ ràng ngay cả một Huyền Giả đê giai cũng không làm gì được, cái này quá ghê tởm. Vốn định trong cuộc tỷ thí này muốn cho Lăng Tiếu đẹp mắt, nhưng bây giờ tiếp tục như vậy cũng quá uất ức đi, nhất là thấy khuôn mặt Lăng Tiếu hiện giờ, hắn đã cảm thấy trên mặt nóng rát.
- Chẳng lẽ ngươi chỉ biết chạy sao? Có gan thì cùng ta đại chiến 100 hiệp.
Lăng Tinh mặt âm trầm quát.
- Cái này phải đợi ngươi kịp ta rồi nói, ai bảo ngươi là võ giả cao giai, ngay cả một võ giả đê giai như ta cũng đuổi không kịp, ngươi còn không biết xấu hổ muốn đại chiến 100 hiệp với ta sao.
Lăng Tiếu tiếp tục trào phúng nói.
- Nếu ngươi đã vô lại như thế thì đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt!
Lăng Tinh sâu kín nói, đồng thời huyền lực toàn thân cực tốc tăng lên. Thời gian dần trôi qua, trên mặt Lăng Tinh rõ ràng biến thành màu xanh sẫm, bộ dáng lộ ra thập phần dữ tợn, khí thế của hắn tăng trưởng còn cao hơn vừa rồi một đoạn.
- Rõ ràng khiến Lăng Tinh dùng ra một chiêu Thanh Sát Liệt mạnh nhất này.
Lúc Lăng Lệ lần nữa trở về, thình lình phát hiện dị trạng của Lăng Tinh, trong nội tâm không khỏi lo lắng thay Lăng Tiếu.
Thanh Sát Liệt, là một chiêu mạnh nhất trước mắt của lăng Tinh, uy lực hết sức kinh người, dù hắn đón đỡ cũng thập phần gian nan, mà Lăng Tiếu chẳng qua là Huyền Giả đê giai, muốn tiếp được chiêu này, không chết cũng phải bị thương nặng.
- Có thể bị thương dưới một chiêu mạnh nhất của Tinh ca, Lăng Tiếu ngươi cũng đủ để tự ngạo rồi.
Không xa Lăng Chí thì thào lẩm bẩm, hắn cũng không nghĩ tới Lăng Tiếu rõ ràng có thể bức Lăng Tinh đến nước này.
Người bên ngoài phát hiện dị trạng của Lăng Tinh, Lăng Tiếu không có khả năng không phát giác, bất quá hắn lại rất muốn xem thử Lăng Tinh này rốt cuộc có tuyệt chiêu gì, dù sao mặc kệ Lăng Tinh muốn ra sát chiêu gì, hắn cũng đều có lòng tin tiếp được, đây chính là tự ngạo của người thân là cường giả tuyệt thế như hắn.
Trong chốc lát sau, Lăng Tinh đã tụ lực xong, khí thế của hắn đạt đến Huyền Giả đỉnh phong, cả khuôn mặt xanh đến dọa người, một chiêu này sau khi sử xuất ít nhất cần một tháng mới có thể khôi phục huyền lực, hắn vốn định lưu lại để đối chiến Lăng Lệ mới dùng, hiện giờ bị Lăng Tiếu lần nữa trêu đùa hí lộng, hắn đã quyết tâm nhất định phải khiến Lăng Tiếu muốn sống không được, muốn chết không xong, hắn đã động sát cơ rồi.
- Thừa dịp ta tụ kình, ngươi rõ ràng không tiến công, hôm nay ngươi phải chết.
Lăng Tinh âm trầm cười nói, sau đó trong tay Thanh Quang Kiếm chậm rãi giơ lên, trong miệng hét lớn một tiếng:
- Thanh Sát Liệt!
Ngay sau đó, từng vòng kiếm quang màu xanh mãnh liệt cuốn về phía Lăng Tiếu, tựa như một cổ kiếm lãng thao thiên, tràn ngập trên lôi đài khiến Lăng Tiếu không có chỗ nào có thể trốn.
Uy lực một chiêu này rõ ràng như vậy, ít nhất cũng có thể so với một kích của Huyền Sĩ đê giai rồi!
- Bà mẹ nó, rõ ràng mạnh như vậy!
Lăng Tiếu mặt sắc mặt ngưng trọng đề phòng, Cự Long Kiếm trong tay nắm chặt, khi kiếm lãng thôn phệ đến, hắn rốt cục cũng xuất thủ.
- Viêm Dương Cao Chiếu.
Một chiêu Hoàng giai kiếm kỹ Lăng Tiếu học trộm từ Lăng Thiên, vô số bóng kiếm đối oanh, phát ra trận trận tiếng nổ to.
Đinh đương... Đinh đương...
Bất kể là trên kiếm kỹ hay trên vũ khí, Lăng Tiếu đều không chiếm ưu thế, mới liều mạng hơn mười kiếm Cự Long Kiếm rốt cục cũng không ngăn được Thanh Quang Kiếm, trực tiếp bị chặt thành hai đoạn.
- Ta chóng mặt, thời khắc mấu chốt như xe bị tuột xích
Lăng Tiếu thầm than không may, vẫn lợi dụng kiếm gãy không ngừng che chở quanh thân.
- Ha ha, bại đi cho ta!
Lăng Tinh rõ ràng lộ ra tia cười đắc ý, Thanh Quang Kiếm trong tay không khỏi lại nhanh hơn vài phần, càng không ngừng hướng vung về phía Lăng Tiếu.
- Móa nó, lão tử không chơi
Lăng Tiếu bị bức cho thập phần chật vật, trên người có vài chỗ đều bị vạch phá rồi, may mắn không có bị vết cắt da thịt, dù thế thì Lăng Tiếu cũng đã bắt đầu chăm chú lên, hắn quyết định muốn chấm dứt cuộc tỷ thí này.
- Xem chiêu
Lăng Tiếu phi thường vô sỉ ném kiếm gãy về phía Lăng Tinh.
Lăng Tinh không nghĩ tới Lăng Tiếu lại quăng kiếm, không thể không thu kiếm đón đỡ kiếm gãy, trong nội tâm đã bắt đầu đắc ý, Lăng Tiếu không có kiếm, hắn còn đáng sợ sao?
Đáng tiếc, Lăng Tinh không nghĩ tới ngay một khắc này đã rơi vào tính toán của Lăng Thiên.
Kết thúc cường chiêu của Lăng Tinh, Lăng Tiếu cất bộ pháp như mị ảnh, lập tức lấn đến phía trước Lăng Tinh, song chưởng như bài sơn đảo hải đánh tới trước ngực Lăng Tinh.
Bài Vân Chưởng đệ tam thức "Phiên Vân Phúc Vũ" .
Oanh... Oanh...
Lăng Tinh không kịp đề phòng, trước ngực trúng một kích mãnh liệt, cả người đều bị đánh cho hồ đồ.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 47: Thái thượng trưởng lão giá lâm. (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Cuối cùng, sau một tiếng kêu thảm, hắn liền bay ngược ra vài mét, té lăn quay xuống lôi đài.
- Cái này... Không có khả năng.
Trên quan đài Ngũ trưởng lão cả kinh, lập tức đứng lên quát. Hắn thật sự không thể tin được đứa cháu mình đắc ý nhất cứ như vậy bị đánh bại, hơn nữa còn thua trên tay một Huyền Giả đê giai.
- Bộ pháp, thối công, chưởng kình... Lăng Tiếu học được từ chỗ nào? Uy lực rõ ràng lợi hại như vậy, lại biết được Viêm Dương kiếm kỹ của Thiên nhi.
Tứ trưởng lão Lăng Uy mang theo thần sắc kinh ngạc thì thào tự nói nói.
Trên quan đài chúng trưởng lão đều nhìn ra sự bất phàm của Lăng Tiếu, không khỏi trong lòng âm thầm lấy làm kỳ, bọn hắn cũng là lần đầu tiên được thấy huyền kỹ quỷ ý kỳ diệu như thế, bọn hắn càng không ngừng tìm kiếm huyền kỹ trong Huyền Kỹ Các, không có một loại nào giống với chiêu số Lăng Tiếu thi triển ra lúc này cả.
Nhị trưởng lão Lăng Mạc không nói được lời nào, đôi mắt kia lướt qua một tia sát ý không dễ phát giác, sau đó lập tức liền khôi phục.
Lăng Thương ngồi ở chính giữa không có chút biểu lộ nào, nhưng nhưng trong lòng tràn đầy kinh hỉ, bất quá vẫn hơi lo lắng, đồng thời đã hạ quyết tâm kiên định, lần này vô luận như thế nào cũng không thể để Lăng Tiếu xảy ra chuyện gì nữa.
- Trưởng lão, có thể tuyên bố kết quả chưa?
Lăng Tiếu quay đầu hỏi Lăng Phúc vẫn đang không tuyên bố kết quả.
Cửu trưởng lão Lăng Phúc, phục hồi tinh thần lại, đang muốn tuyên bố kết quả.
- Chậm... đã, ta... Ta còn chưa bại.
Lăng Tinh nằm trên mặt đất phát ra thanh âm yếu ớt, sau đó chậm rãi đứng lên, chỉ là trước ngực tựa hồ như "lõm" vào, ít nhất đã bị Lăng Tiếu đánh nát mấy cây xương ngực, thân thể lung la lung lay, ai cũng có thể nhìn ra hắn giờ đã là nỏ mạnh hết đà rồi.
Quả nhiên, còn chưa đứng vững gót chân, thân thể đã lại một lần nữa ngã xuống.
Cái này, ánh mắt đệ tử Lăng gia dưới đài nhìn về phía Lăng Tiếu đã không như trước nữa, sau khi thoáng yên tĩnh liền nổ lên từng đợt tiếng hoan hô nhiệt liệt .
Đây là một đại lục sùng bái cường giả, Lăng gia cũng giống như thế.
Hôm nay, đám đệ tử Lăng gia tận mắt chứng kiến kỳ tích phát sinh.
Huyền Giả đê giai rõ ràng chiến thắng Huyền Giả cao giai, sự thật này nói ra chỉ sợ không ai tin, nhưng quả thật xảy ra trước mặt bọn hắn, cái này khiến bọn hắn không tin không được.
Giờ khắc này, bọn hắn lần nữa chứng kiến thiên tài Lăng gia bọn hắn, người từng là thiên tài mạnh nhất Vẫn Thạch Thành rốt cục lần nữa đứng lên, khỏa sùng kính chi tâm kia lần nữa nhiệt huyết sôi trào lên, bọn hắn nhịn không được muốn hoan hô thỏa sức vì thần tượng.
Chỉ có Lăng Bàng không cam lòng gắt gao trừng mắt nhìn Lăng Tiếu, hai đấm xiết chặt, bộ dáng như muốn xé xác Lăng Tiếu vậy.
- Sớm biết như vậy đã mang Vũ Tích tới, để cho nàng thấy uy phong của bổn thiếu gia.
Lăng Tiếu nhìn phản ứng dưới đài, không khỏi nghĩ tới Vũ Tích, tên này cảm thấy mình chiến thắng uy phong như vậy rõ ràng không có bị Bạch Vũ Tích thấy được, cảm thấy phi thường tiếc nuối!
Lăng Tinh bị mang đi trị liệu, trận tiếp là Lăng Tiếu đấu với Lăng Lệ.
Đến giờ khắc này, Lăng Tiếu rõ ràng trực tiếp bỏ quyền rồi.
Cái này khiến Cửu trưởng lão Lăng Phúc ngẩn người hỏi:
- Ngươi thật muốn buông tha cho cuộc tỷ thí này sao?
- Đúng vậy, ta bỏ quyền.
Lăng Tiếu lần nữa nhẹ gật đầu đáp. Kỳ thật không phải hắn không muốn so với Lăng Lệ, mà là không muốn chiếm tiện nghi của Lăng Lệ thôi, cho dù Lăng Lệ ở trạng thái đỉnh phong, Lăng Tiếu cũng có nắm chắc đánh bại Lăng Lệ, nhưng đây là đường ca của mình, cho hắn chút mặt mũi cũng không sao, cũng đỡ lãng phí khí lực của mình.
Lăng Tiếu không hề để ý đến loại bài danh này, cường giả chân chính bình thường đều phi thường ít xuất hiện. Hắn cảm thấy mình có lẽ ít xuất hiện một ít mới tốt.
Nếu như lời này của hắn để đệ tử Lăng gia khác nghe được..., sợ rằng sẽ đều bị tức giận đến hộc máu, mới vừa rồi là ai nói một gã Huyền Giả cao giai chỉ là tiểu nhân vật, hơn nữa không có tư cách làm đối thủ của hắn, người có thể nói ra loại lời này sẽ là người làm việc ít xuất hiện sao? Bọn họ đánh chết cũng sẽ không tin tưởng.
Lăng Lệ nhìn thoáng qua Lăng Tiếu, tiếp theo thản nhiên nói:
- Đợi ngươi trở thành Huyền Sĩ ta và ngươi lại đánh một trận!
- Không có vấn đề.
Lăng Tiếu không sao cả gật gật đầu nói, hắn cũng không để việc này trong lòng.
Trận này Lăng Phúc trưởng lão tuyên bố Lăng Lệ chiến thắng.
Kế tiếp vốn hắn nên đến Lăng Lệ đánh với Lăng Tinh một trận, đáng tiếc Lăng Tinh sau khi dùng qua đan dược vẫn đang ở vào trạng thái thoát hư, hơn nữa tin tưởng bị đả kích nghiêm trọng, căn bản vô lực ứng chiến, trực tiếp tuyên bố bỏ quyền.
Bởi vậy, Lăng Lệ không chiến mà thắng, đã giành được bài danh Huyền Giả giai mạnh nhất, được xếp vào cường giả đệ tám đời mười tám dưới 20 tuổi của Lăng gia, Lăng Tiếu bài danh thứ tư, Lăng Tinh hạ thấp một cấp, bị bài danh thứ năm, Lăng Hổ xếp thứ sáu...
Gia tộc khảo thí cuối cùng kết thúc!
Sau khi tộc trưởng cùng với chúng trưởng lão lên đài nói nói một ít chuyện liền phân phố tất cả đệ tử trở về, chỉ để lại năm người bài danh top 5, Lăng Khuông, Lăng Lâm, Lăng Lệ, Lăng Tiếu cùng với Lăng Tinh.
Tộc trưởng Lăng Thương nói với năm người:
- Năm người các ngươi đều là tinh anh một đời trẻ tuổi của Lăng gia chúng ta, từ hôm nay trở đi, các ngươi sẽ được hưởng đãi ngộ như chấp sự, cùng với đám đại ca đại tỷ của các ngươi năm sau cùng đi tham gia thi đấu giữa các gia tộc Vẫn Thạch Thành, hi vọng các ngươi trong một năm tương lại không kiêu không ngạo cố gắng tu luyện, nếu gặp khó khăn, tùy thời có thể hướng ta cùng với các vị các trưởng lão đang ngồi chỗ này thỉnh giáo, bọn hắn sẽ không keo kiệt mà giảng giải cho các ngươi.
Dừng một chút, hắn lại nói tiếp
- Phía sau là do Tam trưởng lão ban thưởng cho các ngươi.
Tam trưởng lão Lăng Viên đứng lên, tiến lên vài bước nói:
- Lăng Khuông tiếp nhận ban thưởng, bởi vì ngươi ba tháng trước đột Phá Huyền Sĩ giai, biểu hiện xuất sắc, ban thưởng ngươi hai bình Hồi Lộ Đan, hai bình Dưỡng Khí Đan, Phá Tốc Đan một Viên, nhị cấp trung giai thương khí một thanh.
Nghe được Tam trưởng lão tuyên bố ban thưởng, Lăng Khuông không khỏi vui vẻ, đáp lễ lại với Tam trưởng lão. Hắn tuy rằng là cháu trai của Nhị trưởng lão Lăng Mạc, nhưng tất cả tài nguyên tu luyện có được đều do gia tộc thống nhất cấp cho, cho nên một lần đạt được nhiều ban thưởng như vậy hắn cũng đặc biệt hưng phấn, nhất là Phá Tốc Đan cùng nhị cấp trung giai thương khí, đều là thu hoạch hắn không tưởng được cả.
Phá Tốc Đan, nhị cấp đê giai đan dược, có thể tăng lên tốc độ gấp hai bản thân, cái này nếu trong lúc đánh nhau ăn vào, tuyệt đối có thể dưới cấp bậc ngang nhau dựng ở thế bất bại.
Nhị cấp trung giai thương khí càng không cần phải nói, hắn là dùng thương, hiện giờ dùng chính là một thanh nhị cấp đê giai thương khí, phẩm giai không tính thấp, nhưng có trung giai thương khí tốt hơn thì hắn đương nhiên càng thích hơn rồi.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 48: Thái thượng trưởng lão giá lâm. (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Tam trưởng lão lại tuyên bố ban thưởng của Lăng Lâm, phần thuởng của nàng về cơ bản cũng giống như Lăng Khuông, chỉ là vũ khí có chỗ khác, nàng lấy được là nhị cấp trung giai kiếm khí, bởi vì nàng là dùng kiếm.
Kế tiếp đến ban thưởng của Lăng Lệ, hắn lấy được là một lọ Hồi Lộ Đan, một lọ Dưỡng Khí Đan, cùng với một viên Ngưng Lực Đan
Huyền Giả giai đương nhiên không được ban thưởng nhiều bằng Huyền Sĩ giai, nhưng hắn đạt được một viên Ngưng Lực Đan đã cực kỳ đã hài lòng.
Ngưng Lực Đan, nhị cấp đê giai đan dược, có công hiệu ngưng thần dưỡng khí, tăng lên huyền lực, đối với Huyền Giả đột Phá Huyền Sĩ giai có hiệu quả phi thường rõ rệt.
Kế tiếp vốn nên đến tuyên bố phần thưởng cho Lăng Tiếu, nhưng Tam trưởng lão lại nhảy vọt qua không nói ban thưởng của Lăng Tiếu, trực tiếp tuyên bố ban thưởng của Lăng Tinh .
Ban thưởng của Lăng Tinh giống hệt Lăng Lệ, không có bất kỳ khác biệt.
Tam trưởng lão tuyên bố xong ban thưởng cho Lăng Tinh liền lui về chỗ ngồi
Lăng Tiếu không khỏi nóng nảy, người ta mỗi người điều được ban thưởng, ngay cả tên bại tướng Lăng Tinh cũng có không ít chỗ tốt, duy chỉ có hắn không có phần, chợt hỏi Tam trưởng lão:
- Tam trưởng lão, có phải ngươi đã quên phần thưởng của ta rồi không?
Ngoại trừ Tam trưởng lão ra, tất cả trưởng lão cùng với tộc trưởng Lăng Thương đều phi thường khó hiểu Tam trưởng lão không tuyên bố ban thưởng của Lăng Tiếu, việc này trước nay chưa từng có a!
Tam trưởng lão Lăng Viên sờ lên râu cười nói:
- Ngươi không có ban thưởng.
- Cái ... Cái gì, ta không có ban thưởng, Tam trưởng lão ngài phải nói cho rõ ràng, ta lợi hại hơn tên bất tài này nhiều lắm, hắn có ban thưởng ta sao lại không có chứ? Cái này không công bình!
Lăng Tiếu phi thường bi phẫn nói.
Lăng Tinh ở một bên sắc mặt trắng bệch nghe xong hắn nói, trong nội tâm không khỏi lửa giận công tâm, phun ra một ngụm trọc huyết.
- Người xem xem, ta chỉ nói một câu hắn đã hộc máu, loại phế tài này thật sự không dùng được, như vậy đi, ngài cứ lấy ban thưởng của hắn cho ta hai phần là được rồi.
Lăng Tiếu rõ ràng trước mặt mọi người chỉ vào Lăng Tinh mỉa mai nói, nhưng lại được một tấc lại muốn tiến một thước, muốn nhiều hơn một phần ban thưởng. Không thể không nói tên này rất trâu bò.
Lăng Thương khẽ nhíu mày nói:
- Lăng Tiếu không được hồ ngôn loạn ngữ.
Tiếp theo hắn quay đầu nói với Tam trưởng lão Lăng Viên:
- Lão Tam ngươi làm gì vậy?
Tam trưởng lão Lăng Viên bất đắc dĩ giang tay ra, chỉ chỉ cách đó không xa nói:
- Tộc trưởng xem ai đã đến.
Lăng Thương cùng với chúng trưởng lão theo hướng Tam trưởng lão Lăng Viên chỉ nhìn lại, chỉ thấy một gã lão nhân tóc trắng xoá, cong lấy thân thể đi tới.
Bộ pháp lão nhân kia bước thoạt nhìn rất chậm chạp, nhưng mỗi một bước lại bước thật lớn, cơ hồ một bước năm mét, lập tức liền đi tới trước chúng trưởng lão.
Chứng kiến thái thượng trưởng lão xuất hiện, ngoại trừ Lăng Tiếu ra, bốn người khác đều trở nên cực kỳ hưng phấn, mà ngay cả Lăng Lệ gần đây lạnh lùng cũng phi thường kích động.
Bởi vì bọn hắn biết rõ kế tiếp sắp sửa phát sinh chuyện gì, thái thượng trưởng lão từ trong năm người bọn hắn chọn ra một người làm nhận ca đệ tử. Chuyện này đối với Lăng gia mà nói tuyệt đối càng khiến người phấn chấn nhân tâm hơn bất cứ phần thưởng nào.
Lúc này, Ngũ trưởng lão Lăng Ngôn lặng yên đưa một ánh mắt tới Nhị trưởng lão Lăng Mạc, tựa hồ đang truyền tin tức gì đó, mà Nhị trưởng lão cũng hiểu ý gật gật đầu.
Ngay sau đó, Nhị trưởng lão Lăng Mạc vượt lên trước đứng dậy nói:
- Thái thượng trưởng lão, Lăng Mạc có chuyện nói.
Thái thượng trưởng lão nhìn Lăng Mạc nói:
- Nói đi, ta nghe.
Lăng Mạc chỉ chỉ cháu trai Lăng Khuông của mình, sau đó nói với thái thượng trưởng lão:
- Tử tôn đời mười tám, Lăng Khuông vào ba tháng trước may mắn đột Phá Huyền Sĩ giai, là một người tiến giai Huyền Sĩ nhanh nhất dươi 20, năm nay chỉ có mười chín tuổi, hắn thiên phú thượng giai, hi vọng thái thượng trưởng lão có thể chỉ điểm hắn nhiều hơn.
Lăng Mạc vừa nói ra lời ấy, Lăng Thương cùng với một phái ủng hộ Lăng Thương sắc mặt đều biến đổi, mà vài tên trưởng lão ủng hộ Lăng Mạc thì ý cười đầy mặt.
Lăng Khuông thừa cơ tiến lên khom người nói với thái thượng trưởng lão:
- Lăng Khuông bái kiến thái thượng trưởng lão, hi vọng Lăng Khuông có may mắn đó.
Giờ phút này, Lăng Khuông trong nội tâm phi thường bành trướng không thôi ah, nếu như hắn có thể trở thành đệ tử của thái thượng trưởng lão, như vậy hắn chính là đệ nhất nhân tương lai của Lăng gia, cái loại cảm giác cao cao tại thượng kia, ngẫm lại đã khiến hắn mở cờ trong bụng rồi.
Đúng lúc này, Tứ trưởng lão Lăng Uy rõ ràng cũng đứng dậy nói:
- Thái thượng trưởng lão, tử tôn đời mười támLăng Lâm thiên phú cũng không tệ, vào một tháng trước cũng đột phá Huyền Sĩ giai, hi vọng thái thượng trưởng lão có thể dạy dỗ nàng một phen.
Chúng trưởng lão đều kinh ngạc nhìn Lăng Uy, không nghĩ tới Lăng Uy gần đây không tranh giành đến lúc này cũng thông suốt, rõ ràng dám công nhiên tranh đoạt danh ngạch với Nhị trưởng lão Lăng Mạc.
Lăng Lâm mặc một bộ võ phục màu tím cũng tiến lên nịnh nọt thái thượng trưởng lão một phen.
Ngay sau đó, không cần người khác đề cử, Lăng Lệ và Lăng Tinh đều tranh giành tự đề cử mình, đều hy vọng có thể được thái thượng trưởng lão thưởng thức.
Cơ hội chỉ có một lần, bỏ qua sẽ không còn nữa, bọn hắn có thể không quý trọng sao?
Chỉ có Lăng Tiếu không chấp nhặt với bọn họ, tuy rằng thái thượng trưởng lão thâm bất khả trắc, nhưng Lăng Tiếu cảm thấy so với lão quỷ sư phó của hắn kiếp trước có lẽ còn kém không ít, lòng hắn nghĩ, cũng không phải tùy tiện một người liền có tư cách làm sư phó hắn, cho nên trong năm người chỉ có hắn bất vi sở động.
- Lăng Tiếu, còn không mau hành lễ với thái thượng trưởng lão.
Lăng Thương một mực không có mở miệng cũng sốt ruột lên tiếng nói.
Lăng Tiếu sững thoáng một phát, cũng thi lễ với thái thượng trưởng lão, bất quá lại không nịnh nọt như bốn người khác.
Thấy Lăng Tiếu như thế, Lăng Thương trong nội tâm chán nản ah, thầm mắng tiểu tử này thật sự là không biết tiến thối.
Thái thượng trưởng lão phụ tay sau lưng, híp hai nhìn Lăng Khuông, tiếp theo cười ha hả nói:
- Không tệ không tệ, quả nhiên là hạt giống tốt .
Nghe được thái thượng trưởng lão khen ngợi, Lăng Khuông thiếu chút nữa đã cao hứng hoan hô lên, bất quá hắn lại bình tĩnh hoàn lễ nói:
- Cảm ơn thái thượng trưởng lão ngợi khen.
Nhị trưởng lão Lăng Mạc ở một bên lộ ra c dáng tươi cười khó đượ, phảng phất như Lăng Khuông được thái thượng trưởng lão nhìn trúng là chuyện ván đã đóng thuyền vậy.
Ngay sau đó, thái thượng trưởng lão lại quét đến trên người Lăng Lâm:
- Ngươi cũng không tệ
Ngay khi Lăng Lâm muốn cảm ơn thì hắn lại nói tiếp:
- Đáng tiếc thuộc tính ngươi không phù hợp với ta!
Một câu này như đánh Lăng Lâm và Tứ trưởng lão Lăng Uy vào hầm bằng, khiến cho các nàng vô cùng khó chịu
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 49: Luyện Bì đại thành. (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Ngươi không cần bi quan, chỉ cần cố gắng, thành tựu của ngươi cũng không dưới hắn.
Thái thượng trưởng lão còn nói thêm, hắn cũng không muốn thấy tin tưởng của một hạt giống tốt bị hắn phá hủy mất.
Thái thượng trưởng lão một câu lại khiến Lăng Lâm khôi phục tự tin, kiên định gật gật đầu nói:
- Tạ thái thượng trưởng lão, ta nhất định sẽ cố gắng .
Thái thượng trưởng lão nhẹ gật đầu với nàng, lại đưa ánh mắt nhìn Lăng Lệ trên người, tiếp theo lông mày nhẹ nhàng nhảy lên nói:
- Không tệ không tệ, sắp đột phá Huyền Sĩ rồi, tâm tính thập phần kiên định, tương lai thành tựu bất khả hạn lượng.
- Tạ thái thượng trưởng lão khen ngợi.
Lăng Lệ khom người cảm kích nói. Hắn hiện giờ mười tám tuổi, qua nửa năm nữa mười chín tuổi, tin tưởng trong vòng nửa năm nhất định có thể đột phá Huyền Sĩ, thiên phú của hắn tuyệt đối chỉ mạnh chứ không yếu hơn Lăng Khuông, hắn chỉ thua Lăng Khuông ở chỗ nhỏ hơn một tuổi, bằng không thì thành tựu của hắn hiện giờ sẽ không thấp hơn Lăng Khuông.
Thái thượng trưởng lão lại đưa ánh mắt nhìn vào trên người Lăng Tiếu và Lăng Tinh, Lăng Tiếu vẫn không sao cả, bất quá hắn vẫn phi thường tôn trọng lão nhân gia kia, mà Lăng Tinh thì dị thường khẩn trương, hắn hiện tại thân thể suy yếu, thực sợ thái thượng trưởng lão trực tiếp không để ý đến hắn.
Đối với hai người Lăng Tiếu và Lăng Tinh, thái thượng trưởng lão cũng chỉ nói một câu:
- Đều phi thường không tệ.
Lời này khiến cho tộc trưởng cùng với chúng trưởng lão khó hiểu, bọn hắn cũng không biết thái thượng trưởng lão đến tột cùng vừa ý ai, Lăng Khuông hay là Lăng Lệ? Cơ hội của hai người này là lớn nhất, đánh giá mà thái thượng trưởng lão giành cho hai người này cũng cao nhất.
Cái này không chỉ quan hệ đến vấn đề thành tựu cá nhân mà còn quan hệ đến sự cân đối giữa phe phái Lăng gia, nếu như thái thượng trưởng lão chọn Lăng Khuông, như vậy lực lượng của phái Nhị trưởng lão sẽ càng tăng cường, vị trí tộc trưởng lần tiếp theo chắc chắn khuynh hướng nhi tử của Nhị trưởng lão, mà thái thượng trưởng lão chọn Lăng Lệ, như vậy địa vị của Lăng Thương sẽ không gì phá nổi, về sau Nhị trưởng lão và Ngũ trưởng lão nhất định sẽ thu liễm khí diễm, sẽ không khắp nơi nhằm vào Lăng Thương nữa. Uy nghiêm của thái thượng trưởng lão bọn hắn bất luận người nào cũng không dám xúc phạm.
Hiện trường đều lâm vào yên tĩnh tuyệt đối, tất cả mọi người lẳng lặng yên chờ đợi thái thượng trưởng lão quyết định.
Bất quá, chỉ có một người phi thường không kiên nhẫn mở miệng nói:
- Tam trưởng lão, trước phát thưởng cho ta đi, ta còn phải vội quay về ăn cơm nữa.
Nói chuyện không phải người khác, đúng là Lăng Tiếu. Hắn cũng không có hứng thú chờ lão đầu tử này quyết định, khảo thí đã hao tổn hơn nửa ngày rồi, hắn đã sớm đói bụng.
Lăng Tiếu lời này vừa ra, hắn liền lần nữa trở thành tiêu điểm của mọi người, tên này cũng quá dở hơi đi nha, rõ ràng không biết trời cao đất rộng, thái thượng trưởng lão ở chỗ này, nào có chỗ cho hắn nói chuyện.
Lăng Thương nhíu nhíu mày quát:
- Không được vô lễ!
- Ngươi mau về đi, không có người nào ngăn đón ngươi cả.
Lăng Tiếu nói, trong lòng của hắn cũng rất khó chịu, vất vất vả vả đánh đến nước này, rõ ràng một chút chỗ tốt cũng không có, cái này quá không thể nào nói nổi đi nha.
- Hừ, mạo phạm thái thượng trưởng lão là tử tội, thức thời hãy mau ly khai, bằng không thì coi như là tộc trưởng cũng không bảo vệ được ngươi đâu!
Ngũ trưởng lão Lăng Ngôn tức giận hừ lạnh nói.
- Bà mẹ nó, ngươi lão gia hỏa này, lão tử đánh bại tôn tử của ngươi, một phần ban thưởng cũng chưa cầm được đã đuổi ta đi, không có cửa đâu!
Lăng Tiếu mắng to. Hắn nhịn đã lâu rồi, tên Ngũ trưởng lão này khắp nơi gây khó dễ cho hắn, rõ ràng là nhìn hắn khó chịu, hắn cũng không cần phải cho hắn mặt mũi.
- Ngươi dám mắng ta, tộc trưởng, ngươi cũng thấy đấy, Lăng Tiếu rõ ràng phía dưới phạm thượng, phạm vào tộc quy, nên trị tội!
Ngũ trưởng lão tức giận đến râu ria đều thổi lên, thừa cơ nắm lấy cơ hội muốn trị tội Lăng Tiếu, đồng thời khiến Lăng Thương xuống đài không được, có thể một hòn đá ném hai chim, tâm cơ thập phần ác độc.
Đang lúc Lăng Thương khó xử chi thì thái thượng trưởng lão phát ra tiếng cười hiền lành ha ha:
- Chớ có sốt ruột, phần thuởng của ngươi ở chỗ ta
Dứt lời trong tay thái thượng trưởng lão nhiều hơn một bản tàn quyển.
- Đây là đồ chơi gì?
Lăng Tiếu khó hiểu nói.
- Tự mình xem chẳng phải sẽ biết sao.
Thái thượng trưởng lão dứt lời, trong tay nhẹ nhàng vung lên, tàn quyển phiêu nhiên rơi xuống trước mặt Lăng Tiếu .
Bốn người bên cạnh Lăng Tiếu đều không hiểu thái thượng trưởng lão đây là có ý gì, mà chúng trưởng lão ở một bên đều ẩn ẩn đoán được gì đó, Nhị trưởng lão và Ngũ trưởng lão sắc mặt lập tức khó coi tới cực điểm, chỉ có Tam trưởng lão Lăng Viên lộ vẻ tươi cười, phảng phất hắn đã sớm biết vậy.
Lăng Tiếu cầm tàn quyển lật ra vài trang, hai mắt nổi lên tinh quang, thì thào lẩm bẩm:
- Lại là ba biến sau của Kim Cương Ngũ Biến Quyết, tiếp theo hắn ngẩng đầu nói với thái thượng trưởng lão:
- Tạ thái thượng trưởng lão ban thưởng, nếu không có chuyện gì nữa thì ta xin về trước, các ngươi tiếp tục trò chuyện.
Dứt lời, Lăng Tiếu thu ba biến sau bản thiếu của Kim Cương Ngũ Biến vào ngực, quay người muốn rời đi.
Tất cả mọi người đối với hành vi của Lăng Tiếu đều bó tay rồi, tên này tựa hồ còn không biết mình đã đụng phải vận khí *** chó.
- Tiếu nhi, không được vô lễ, còn không mau cám ơn thái thượng trưởng lão
Lăng Thương sốt ruột ah, không nghĩ tới thái thượng trưởng lão rõ ràng coi trọng Lăng Tiếu, trong lòng của hắn mừng rỡ như điên, nhưng khi thấy Lăng Tiếu không quý trọng như thế, thật muốn một tát chụp chết hắn, đứa nhỏ này quá tùy hứng rồi.
- Ta không phải đã cám ơn sao? Ta còn phải vội quay về ăn cơm nữa, không cần tiễn!
Lăng Tiếu cũng không quay đầu lại, phất phất tay tiếp tục tiến về trước, không có bất kỳ lưu luyến.
- Hỗn tiểu tử!
Lăng Thương quát nhẹ một tiếng, đang muốn đi bắt Lăng Tiếu trở về, không ngờ thái thượng trưởng lão quơ quơ tay áo, cười ha hả nói:
- Bụng ta cũng đã đói, vừa vặn đòi tiểu tử này một bữa ăn.
Dứt lời, rõ ràng hai bước đuổi theo Lăng Tiếu.
Chỉ để lại tất cả mọi người sửng sờ trong tràng.
...
Nửa tháng sau, một gã thiếu niên ở trần, đang ở dưới Liệt Dương nhận lấy lửa đốt nghiêm khắc nhất, làn da trên người đen thui như than, từng đạo mồ hôi chảy ròng không ngừng như mưa, khiến cho người sợ hãi thán phục nhất chính là trên người của hắn ẩn ẩn còn toát ra chút khói trắng bị nướng cháy.
Nguyên lai, hắn không chỉ phơi nắng dưới mặt trời mà quanh thân hắn còn có các mặt gường đồng ở tứ phía tập trung ánh sáng mặt trời vào người hắn, nhiệt quang gấp năm lần tập trung cùng một chỗ, dù là người cũng đã bị nướng chín, mà thiếu niên kia lại hai tay mang hai thùng nước, đứng mã bộ, cắn chặt răng kiên trì, trong nội tâm nhớ kỹ khẩu quyết tu luyện.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 50: Luyện Bì đại thành. (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Không xa dưới kệ Thanh Đằng, một vị lão nhân gia đang nhàn nhã uống chút rượu, một bên thì có một thiếu nữ thanh tú diễm lệ ở một bên không ngừng rót rượu cho hắn, khiến hắn sảng khoái không thôi, phảng phất đã rất lâu không được vui vẻ như vậy rồi.
- Lão thái gia, có thể để thiếu gia nghỉ ngơi một chút hay không, ngươi xem hắn sắp không kiên trì nổi rồi
Thiếu nữ một bên giúp lão nhân gia đấm nhẹ bả vai, một bên thay thiếu niên đang phơi nắng kia khuyên bảo.
Lão nhân kia gia cười cười nói:
- Ta cũng không bảo hắn chăm chỉ như vậy mà, là hắn tự mình kiên trì đấy chứ, ngươi trực tiếp khuyên hắn đi.
Cô gái kia cả giận nói
- Thiếu gia sẽ không nghe lời của ta .
- Vậy lời của ta, hắn cũng sẽ không nghe.
Lão nhân gia chơi xấu đáp.
Cô gái kia bị tức giận tới mức dậm chân, nhưng lại không thể làm gì.
Chẳng được bao lâu, thiếu niên phơi nắng dưới ánh mặt trời kia trong miệng càng không ngừng phát ra gào rú, sắc mặt cực kỳ dữ tợn, phảng phất như biến thành một đ đầu dã thú vậy, da đen trên người rõ ràng ẩn ẩn bắt đầu rạn nứt, bộ dạng cực kỳ dọa người.
- Thiếu gia, đừng luyện nữa.
Cô gái kia không hầu hạ lão nhân gia nữa, trong miệng hoảng sợ nói.
Thiếu niên kia phảng phất như không nghe thấy vậy, trong miệng càng không ngừng kêu thảm:
-Ah... Ah...
Làn da mặt hắn rốt cục rạn nứt tróc ra, vết rạn thật nhỏ kia giống như mạng nhện, rậm rạp chằng chịt theo mặt lan xuống cổ, lồng ngực, cánh tay... Tràn ra khắp toàn thân.
- Ngâm nước lạnh.
Dưới kệ Thanh Đằng, lão nhân gia bỗng nhiên hét lớn một tiếng.
Thiếu niên kia hai tay run lên, hai thùng nước bay về phía thùng gỗ không xa, cuối cùng cả người cũng nhảy vào trong thùng gỗ.
Tư... Tư...
Từng đạo thanh âm nóng lạnh đan vào vang lên.
- Ah!
Thiếu niên trong thùng gỗ lần nữa phát ra tiếng kêu thảm thiết kinh người .
- Thiếu gia!
Cô gái kia mặt hoảng sợ nói, nàng không dám nhìn thiếu niên kia chịu khổ, nàng hiện tại trong lòng dị thường khó chịu.
- Ha ha, không nghĩ tới chỉ một tháng rõ ràng luyện thành ‘ luyện bì ’ chi cảnh tầng thứ nhất, thiên tư như vậy, cố gắng như vậy đều không thể tách ra được.
Lão nhân gia phi thường hài lòng vuốt râu bạc tán thán nói, không có chút nào vì thảm trạng của thiếu niên mà cảm thấy đau lòng.
Thật lâu sau, thiếu niên trong thùng gỗ từ trong thùng chui ra, hoảng sợ nói:
- Đau chết ta rồi, luyện con mẹ nó công thực con mẹ nó chịu tội.
- Thiếu gia, ngươi không sao chứ.
Cô gái kia kinh hô một tiếng, sau đó vội vội vàng vàng chạy tới thiếu niên trong thùng.
- Ta không sao, có thể có chuyện gì, chút khổ đó bản thiếu gia vẫn chịu được!
Thiếu niên vỗ vỗ lồng ngực cường tráng nói.
Cô gái kia lúc mới ý thức hiếu niên đang trần trụi thân thể, không khỏi đỏ hồng đôi má, đang muốn quay mặt qua chỗ khác thì giống như phát hiện ra chuyện gì kỳ dị vậy, kinh ngạc nói:
- Thiếu gia, mặt của ngươi...
- Mặt của ta làm sao vậy?
Thiếu niên sờ lên khuôn mặt mình hỏi lại.
Nhưng mà, vừa sờ lại phát hiện da mặt mình rõ ràng bong ra một khối lớn, thật sự dọa khiến hắn kêu to một tiếng.
Theo hắn sờ lên, da mặt kia như kỳ tích tróc ra toàn bộ, lộ ra làn da như trẻ con mới sinh bên trong, thật sự là trắng noãn mượt mà đến khiến cho người hâm mộ.
- Cái này... Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ tầng thứ nhất đã luyện thành?
Thiếu niên nhìn da tróc ra trước ngực lẩm bẩm.
- Đúng vậy, ‘ luyện bì ’ tầng thứ nhất ngươi tính toán đã luyện thành
Không xa lão nhân gia hồi đáp.
- Ha ha, chịu đau khổ một tháng, cuối cùng cũng kết thúc.
Thiếu niên phá lên cười, sau đó từ trong thùng gỗ nhảy dựng lên, da chết trên người hoàn toàn tróc ra, cả người trở nên tinh thần rạng rỡ, da thịt tinh tế tỉ mỉ trơn bóng, lại không mất tráng kiện tuấn mỹ, thật sự là một gã khinh mỹ thiếu niên.
Thiếu niên này không cần phải nói, đúng là Lăng Tiếu vẫn một mực khổ luyện "Kim Cương Ngũ Biến Quyết", cô gái kia đúng là thị nữ của hắn Bạch Vũ Tích, mà lão nhân gia kia đúng là thái thượng trưởng lão của Lăng gia.
Lăng Tiếu tu luyện "Kim Cương Ngũ Biến Quyết" đã một tháng, hôm nay cuối cùng đã luyện thành "Luyện Bì" đại thành tầng thứ nhất! Cái này khó tránh khỏi liên quan đến cố gắng và thiên phú bản thân hắn, hơn nữa lại có thái thượng trưởng lão tự mình dạy bảo giám sát, muốn không đột phá cũng không được.
Bất quá, Lăng Tiếu vì đột phá đệ nhất biến, tháng nay cũng chịu không ít đau khổ, mỗi ngày ngoại trừ đại lượng thể năng huấn luyện, còn phải phơi nắng cả buổi, cuối cùng lại tiếp nhận thống khổ giữa lạnh và nóng, loại tư vị này quả thật người thường khó mà chịu nổi, cũng may Lăng Tiếu tính tình cứng cỏi, bằng không đã nửa đường bỏ cuộc rồi, hôm nay cuối cùng được hồi báo, đệ nhất biến tu luyện đại thành, thân thể hắn hiện giờ có thể chống lấy một kích toàn lực của Huyền Giả cao giai mà không có việc gì, đạt đến cường độ phòng ngự sơ giai, đợi sau khi tu luyện thành "Luyện gân" biến thứ hai thì có thể chống cỡ được một kích toàn lực của Huyền Sĩ cao giai rồi.
Đến lúc đó ở Vẫn Thạch Thành, chỉ cần không gặp phải Linh Sư, bảo vệ tánh mạng hẳn không phải vấn đề gì rồi.
Hôm nay lại có thái thượng trưởng lão cho khẩu quyết tu luyện ba biến sau trong Kim Cương Ngũ Biến Quyết, Kim Cương Ngũ Biến Quyết cũng đã gom đủ rồi. Ba biến sau theo thứ tự là "Luyện Tạng", "Luyện Cốt", "Luyện Huyết", mỗi biến phòng ngự đều phi thường biến thái, luyện đến đệ ngũ biến cho dù là Vương cấp thậm chí Địa Hoàng giai cường giả trong truyền thuyết một kích toàn lực cũng chưa hẳn có việc gì. Công pháp phòng ngự này không ghi chú rõ là giai vị gì, nhưng theo thái thượng trưởng lão suy đoán, cái này ít nhất cũng là công pháp ngoài cấp sáu.
Vì sao nói là suy đoán? Bởi vì bản thân thái thượng trưởng lão cũng chỉ luyện đã đến đệ tam biến "Luyện Tạng" tiểu thành mà thôi. "Kim Cương Ngũ Biến Quyết" ngoại trừ đệ nhất biến không cần linh thảo phụ trợ là có thể luyện thành ra, bốn biến còn lại đều cần đại lượng linh thảo, đan dược phụ trợ, bằng không thì công pháp còn chưa luyện thành, người đã bị tu luyện tàn khốc kia hành hạ chết rồi.
Linh thảo và đan dược vốn đã hiếm thấy, cho dù mạnh như thái thượng trưởng lão cũng chỉ có thể kiếm được tam giai linh thảo, lúc này mới có thể tu luyện thành đệ tam biến tiểu thành, mà tới biến thứ tư thì phải cần linh thảo và đan dược phụ trợ tứ giai, thậm chí là ngũ giai mới được, hắn cũng chỉ có thể chùn bước thôi.
Lăng Tiếu sau khi tắm rửa thay quần áo thì mặc một bộ võ phục màu đen may sát ngươif, sau lưng lại hất lên một kiện đấu bồng, cả người lộ ra tiêu sái bất phàm dị thường.
Một đầu tóc dài như thác nước tùy ý rơi lả tả, càng thể hiện ra cá tính phóng đãng không bị trói buộc, một đôi mắt như hút hồn lộ ra thần mang khiến người phải mê say, khuôn mặt thanh tú trơn bóng như ngọc càng có thể khiến các thiếu nữ nảy mầm tình cảm.
- Thiếu gia thực mê người.
Bạch Vũ Tích nhìn qua Lăng Tiếu gần trong gang tấc, trong lòng tán thán nói, đồng thời trên mặt không khỏi nổi lên hai mảnh rặng mây đỏ.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba