Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 36: Cửa khảo thí thứ nhất. (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Bất kể là Lăng gia đời mười bảy, hay là đời trẻ tuổi hiện giờ đều cực kỳ tôn sùng đối với thái thượng trưởng lão, ai cũng khát vọng có thể trở thành tiếp ban đệ tử của thái thượng trưởng lão, chỉ là người trước thì không có cơ hội nữa, còn người sau sẽ vì danh nghạch duy nhất này mà cạnh tranh kịch liệt!
Lăng Thương tiếp theo lại tùy ý nói vài câu cổ vũ liền tuyên bố khảo thí bắt đầu.
Cửa thứ nhất là khảo thí vũ lực trị.
Cửa ải này khảo thí vô cùng đơn giản, chủ yếu là lợi dụng Trắc Thí Tinh Thạch khảo thí vũ lực trị của mọi người, chỉ cần trắc thí giả sử dụng toàn lực oanh đánh lên trên tinh thạch thì tinh thạch sẽ phản hồi sắc trị, từ sắc giá trị mà đánh giá vũ lực trị.
Cửa này do Cửu trưởng lão Lăng Phúc khảo thí!
Lăng Phúc là một lão đầu tử chừng 60 tuổi, bộ dáng gầy, tướng mạo phi thường bình thườn, g, bất quá ngươi cũng không nên xem hắn là lão đầu bình thường, bằng không sẽ phải trả giá không nhỏ.
Lăng Phúc đứng trên đài cao, cầm danh sách trong tay trầm ngâm nói:
- Tử tôn đời mười tám, Lăng Nham lên đài.
Vừa dứt lời, một gã thiếu niên mười lăm tuổi, khoẻ mạnh kháu khỉnh từ trong đám người đi ra, khẽ quát một tiếng, dùng một tư thế phi thường xinh đẹp lăng không nhảy lên trên đài cao.
Lăng Nham sau khi thi lễ với Lăng Phúc một cái liền hét lớn một tiếng, lực đạo toàn thân tụ ở nắm tay phải, nặng nề nện lên Trắc Thí Tinh Thạch.
Oanh.
Lăng Nham thu quyền, trên Trắc Thí Tinh Thạch từ màu trắng biến thành màu xám nhạt, tiếp theo từ màu xám nhàn nhạt biến đậm đặc, sau khi đạt đến trình độ nhất định liền dừng lại.
Lăng Phúc trưởng lão nhẹ gật đầu cất cao giọng nói:
- Ân, không tệ, Võ Đồ bát cấp, so với năm trước tấn thăng một cấp, có thể tiếp tục lưu lại nội viện tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá Huyền Giả giai a!
Lăng Nham được Lăng Phúc tán dương, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, hướng về phía Lăng Phúc trưởng lão bái, sau đó rời khỏi đài cao.
Thanh âm của Lăng Phúc lần nữa vang lên:
- Tử tôn đời mười tám, Lăng Viêm mời lên đài.
Lăng Viêm còn nhỏ tuổi hơn cả Lăng Nham, chỉ có mười ba tuổi, bộ dáng thiên yếu, là đệ tử chi thứ. Chỉ thấy hắn mang bộ dáng hơi sợ hãi lên đài, trực tiếp đánh một quyền lên Trắc Thí Tinh Thạch.
Trắc Thí Tinh Thạch cũng từ trắng hóa xám, tiếp theo lại bắt đầu đậm đặc, chỉ là không đạt tới trình độ sâu như Lăng Nham thôi.
Lăng Phúc tuyên bố
- Lăng Viêm, Võ Đồ tứ cấp, có thể tiếp tục lưu lại nội viện tu luyện, tiếp theo Lăng Thủy.
- Lăng Thủy, Võ Đồ lục cấp, có thể tiếp tục lưu lại nội viện tu luyện.
- Lăng Vân, Võ Đồ tam cấp, liên tục hai năm chưa thăng cấp, bị điều ra khỏi nội viện, chờ an bài.
. . .
Nguyên một đám đệ tử Lăng gia lên đài khảo thí có đại bộ phận bởi vì thông qua khảo thí mà hưng phấn không thôi, mà số ít không thông qua thì là ủ rũ, bộ dạng thập phần khổ sở.
- Tử tôn đời mười tám, Lăng Thiên mời lên đài.
Lăng Phúc trưởng lão vừa dứt lời, dưới đài đã một mảnh ồn ào.
Ngay sau đó, một gã thiếu niên áo trắng tuổi chừng mười sáu, cưng đeo một thanh kiếm, thở nhẹ một tiếng, ở trên không xoáy qua một vòng, dùng một động tác phi thường ưu nhã rơi vào trên đài, chỉ thấy thiếu niên này mày kiếm mắt sáng, lớn lên nhất biểu nhân tài, chỉ là ánh mắt luôn cao cao tại thượng, ngạo khí mười phần kia lại khiến người có chút khó chịu.
Lăng Thiên, cháu trai của Tứ trưởng lão Lăng Uy, bộ dạng bất phàm, từ năm trước đã dùng mười lăm tuổi nhược quán chi linh đột phá Võ Đồ, đã trở thành Huyền Giả đê giai.
- Năm trước Lăng Thiên đã là Huyền Gia đê giai rồi, không biết hắn năm nay hắn có đột phá thành Huyền Giả trung giai không.
- Muốn trong vòng một năm đột phá một tiểu giai vị độ khó không nhỏ ah, ta thấy khả năng không lớn.
- Cái này không phải không thể, Lăng Khuông đại ca năm đó cũng 16 năm đã trở thành Huyền Giả trung giai rồi, Lăng Thiên thiên tư không chênh lệch với Lăng Khuông đại ca bao nhiêu, xem bộ dáng đắc chí của hắn hiện giờ, chắc hẳn đã đột phá Huyền Giả trung giai rồi.
. . .
Lăng Thiên bỏ qua nghị luận dưới đài, nhẹ phủi khóe miệng một chút, một tay phong khinh vân đạm đánh lên Trắc Thí Tinh Thạch.
Oanh.
Trắc Thí Tinh Thạch từ trắng biến xám, cuối cùng lại từ xám biến thành màu vàng nhạt nhàn nhạt, cuối cùng lặng yên đình chỉ ở trình độ nhất định.
Trên mặt Lăng Phúc lộ ra vẻ tán thưởng, gật gật đầu với Lăng Thiên nói:
- Phi thường không tệ, một năm đột phá một tiểu giai vị, Lăng Thiên Huyền Giả trung giai, có thể tiếp tục lưu lại nội viện tu luyện.
- Oa
Lúc Lăng Phúc tuyên bố kết quả của Lăng Thiên thì dưới đài đại bộ phận mọi người đều kinh hô lên, hiển nhiên đối với thực lực của Lăng Thiên cảm thấy phi thường kinh ngạc.
Lăng Thiên tựa hồ phi thường hài lòng, chỉ có điều lúc ánh mắt quét đến một góc hẻo lánh thì sắc mặt cứng đờ, lướt qua một tia bất mãn mới xuống khỏi đài cao.
Lăng Thiên sau khi xuống dưới thì hào khí của hiện trường cũng dần tăng vọt.
Ngay sau đó, mấy người đi lên đều chừng lục đến cửu cấp Võ Đồ, không người nào bị điều khỏi nội viện cả.
Lúc này, hơn 100 tên đệ tử Lăng gia đã khảo nghiệm được một phần ba nhân số, chỉ có Lăng Thiên và hai gã đệ tử Lăng gia khác đạt tới Huyền Giả giai, có thể thấy lớp trẻ muốn đột phá đến Huyền Giả giai ngoại trừ cố gắng của bản thân ra, thiên phú cá nhân cũng phi thường trọng yếu.
- Tử tôn đời mười tám, Lăng Chí lên đài.
Thanh âm của Lăng Phúc lại vang lên.
Lăng Chí mang theo vẻ mặt ngạo mạng đi tới, cũng không thấy hắn thi lễ đối với Cửu trưởng lão, vươn tay đánh lên trên Trắc Thí Tinh Thạch.
Lăng Phúc không chút nào để ý, nhìn thoáng qua sắc trị của Trắc Thí Tinh Thạch liền cao giọng tuyên đọc nói:
- Lăng Chí, Huyền Giả đê giai, so với năm trước cửu cấp Võ Đồ, đột phá một giai vị, có thể tục lưu lại nội viện.
- Hừ
Lăng Chí đắc ý khẽ hừ một tiếng quay người đang muốn xuống đài.
- Tử tôn đời mười tám, Lăng Tiếu lên đài
Lăng Phúc tiếp tục kêu lên.
Lăng Phúc vừa hô xong, dưới đài vốn yên tĩnh liền như nổ bung, trở nên phi thường náo nhiệt lên.
- Thật không nghĩ tới Lăng Tiếu còn có thể lần nữa khảo thí, thật sự là kỳ tích, chỉ là không biết hiện giờ tu vị hắn thế nào?
- Ta thấy hắn ít nhất cũng đạt tới Huyền Giả cao giai rồi, ngày đó ta đã tận mắt thấy Lăng Chí cũng không địch lại hắn!
- Cá ướp muối cũng có thể xoay người, lúc trước thái thượng trưởng lão đã tuyên bố hắn quyết không thể tu luyện Huyền lực nữa.
- Ai biết hắn ngày nào đó có thể lại biến thành phế tài không.
Lớp trẻ Lăng gia không ngừng nghị luận.
Lăng Tiếu khom người, theo cầu thang đi lên đài cao, hắn không lựa chọn xuất hiện phong cách như Lăng Thiên, bởi vì nơi này đều là tiểu thí hài, hơn nữa lại không có mỹ nữ, cho nên hắn không muốn lãng phí khí lực.
Lúc đi qua bên người Lăng Chí, Lăng Chí không chút che dấu vẻ hung ác trong mắt, hắn híp mắt nói với Lăng Tiếu:
- Lần trước ta chỉ là nhất thời chủ quan, đợi lát nữa ngươi tốt nhất nên cầu nguyện đừng gặp phải ta, bằng không thì... Ngươi nhất định phải chết.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
- Lăng Tiếu, Huyền Giả đê giai, có thể tiếp tục lưu lại nội viện.
- Đê... Huyền Giả đê giai? Điều này sao có thể, ta nghe nói hắn ngay cả hai hộ vệ Huyền Giả cao giai của Ngũ trưởng lão cũng đánh bại, hẳn là Huyền Sĩ đê giai mới đúng a!
- Có thể hắn che giấu thực lực hay không ?
- Cái này có khả năng.
...
Lăng Chí ở dưới đài nghe được Lăng Phúc tuyên bố, vốn ngẩn người, ngay sau đó lẩm bẩm:
- Cho dù ngang giai thì đã sao, ta sẽ không thua.
Lăng Thiên ở hướng khác thì hai tay ôm ở trước ngực, khinh thường nói:
- Uổng cho trước kia ta còn coi ngươi như thần tượng, nguyên lai cũng chỉ là phế tài đê giai.
Bên phái đệ tử chi thứ, Lăng Hổ nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu trên đài lẩm bẩm nói:
- Không hổ đã từng là nhân vật thiên tài, kinh mạch bị phế đi rõ ràng còn lần nữa quật khởi, thật sự lợi hại!
Nơi đệ tử Lăng gia nhiều nhất, một thanh niên chừng 19 tuổi đứng ở phía trước nhất vẻ mặt cười lạnh nói:
- Hừ, danh tiếng thiên tài Lăng gia chỉ thuộc về ta.
Sau khi Lăng Tiếu xuống dưới thì khảo thí vẫn tiến hành như trước.
Cửa khảo thí thứ nhất dùng gần hai canh giờ mới chấm dứt, hơn 100 tên đệ tử Lăng gia, có chừng hơn mười người bị điều khỏi nội viện, còn lại toàn bộ đều lưu lại.
Trong cửa khảo thí thứ nhất, ngoại trừ Lăng Thiên và Lăng Tiếu khiến cho mọi người sợ hãi thán phục ra còn có vài tên đệ tử Lăng gia năm trước từ cửu cấp Võ Đồ đột phá đã đến Huyền Giả đê giai, khiến mọi người chú ý, mà Lăng Hổ đại biểu đệ tử chi thứ năm trước từ Huyền Giả trung giai đột phá đến Huyền Giả, càng được mọi người chú mục, mà ngay cả trưởng lão trên đài cũng đều nhao nhao quăng ánh mắt tán thưởng cho Lăng Hổ, dùng thiên tư của Lăng Hổ, đột phá Huyền Sĩ có hi vọng, Lăng gia tương lai lại thêm một thành viên mãnh tướng.
Mấy người khác tuy rằng đều phi thường xuất sắc, nhưng khiến người chú ý nhất, sợ hãi thán phục nhất vẫn là Lăng Lâm đã đột phá đến Huyền Sĩ giai.
Lăng Lâm chính là cháu gái của Tứ trưởng lão Lăng Uy, chị em ruột với Lăng Thiên, thiên tư cũng phi thường xuất chúng, năm nay vừa mới hai mươi, vài ngày trước đã lặng yên đột phá Huyền Sĩ giai, trở thành người thứ hai trong đệ tử đời mười tám từ hai mươi trở xuống.
Cửa thứ nhất chấm dứt, cửa thứ hai ngay sau đó tiến hành.
Cửa thứ hai là luận võ khảo thí, dùng đó để bài danh trước sau.
Tuy rằng, Trắc Thí Tinh Thạch có thể trắc ra võ giai cá nhân, nhưng cái này không đại biểu cho võ giả cấp thấp không bằng võ giả cao giai, ngẫu nhiên cũng sẽ xuất hiện tiền lệ Võ Đồ cấp thấp chiến thắng Võ Đồ cao cấp, đó là vấn đề thiên phú chiến đấu của một người.
Cửa thứ hai, bắt đầu từ Võ Đồ cấp thấp nhất, là phương thức đào thải ngang cấp, tỷ như ngũ cấp Võ Đồ đối chiến ngũ cấp Võ Đồ, lục cấp chiến lục cấp, quyết ra bài danh trong ngang cấp, lúc sau bài danh cao nhất trong ngang cấp có thể khiếu chiến lên trên hoặc buông tha, giữ lại bài danh, cứ đó tính ra bài danh cuối cùng.
Bởi vì nhân số quá đông, cho nên trên luyện võ tràng phân chia bốn khối sân luận võ, phân biệt do bốn gã chấp sự làm trọng tài, đầu tiên quyết ra bài danh cấp Võ Đồ, mà mười lăm tên đệ tử Lăng gia đã đột phá đến Huyền Giả giai thì ở trên lôi đài luyện võ tràng phân cao thấp.
Bốn sân luận võ đều đã bị mọi người biến thành một vòng nhỏ hẹp, mọi người phân biệt ủng hộ lấy huynh đệ tỷ muội của mình.
Tham gia cửa tỷ thí thứ hai ít nhất phải đạt tới thực lực ngoài ngũ cấp Võ Đồ.
Vòng luận võ đầu tiên cũng không có gì đáng xem, ngũ cấp Võ Đồ đấu với ngũ cấp Võ Đồ, không có gì kinh diễm cả, chỉ có tốc độ phản ứng cùng với đối kháng man kình.
Cho đến ngoài thất cấp Võ Đồ, hào khí trên hiện trường đã tăng lên, bởi vì có không ít đệ tử Lăng gia dùng ra hôi giai huyền kỹ, hiện trường trở nên kịch liệt hơn không ít.
Một vài chấp sự gia tộc cũng nhao nhao lưu ý những hạt giống này, nếu phát hiện đệ tử thiên phú chiến đấu kinh người thì tương lai trong một năm sẽ đạt được chú ý và bồi dưỡng tốt hơn.
Đối với tỷ thí loại này, mười mấy người đạt đến Huyền Giả giai đều không có hứng thú đi xem tỷ thí Võ Đồ, bởi vì bọn hắn đều có tự ngạo và tôn nghiêm của Huyền Giả giai.
Bất quá, chỉ có một người là ngoại lệ
Lăng Tiếu giống như chưa từng thấy qua vậy, thay phiên đi vòng quanh Tứ đại luận võ tràng, xem tình huống tỷ thí trên đó, ngẫu nhiên chìm vào suy tư, được một lát lại lộ ra thần thái bừng tỉnh đại ngộ, phảng phất như có chỗ lĩnh ngộ vậy.
Không xa Lăng Chí gắt gao nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lăng Tiếu, hai đấm nắm chặt lại, bộ dáng như muốn xé xác Lăng Tiếu ra vậy.
Lăng Thiên chú ý đến Lăng Tiếu, chỉ là khinh thường trong mắt lại càng đậm.
Trải qua một phen đấu võ, Võ Đồ giai mạnh nhất đã xác định, chẳng ai ngờ rằng sẽ là một nữ tử đoạt được, nàng chính là cháu gái Lăng Tuyết của Tam trưởng lão Lăng Viên, vừa đầy mười lăm tuổi, thực lực cửu cấp Võ Đồ, dựa vào hôi giai công pháp "Tán Hoa Thủ", đánh bại ba gã đệ tử Lăng gia ngang giai, tổng xếp hạng bay lên 16, nàng đã có tư cách chọn chiến tỷ thí Huyền Giả giai hoặc là có thể buông tha.
Tỷ thí Võ Đồ giai vừa xong, ngay sau đó tỷ thí Huyền Giả giai cũng sắp bắt đầu.
Lăng Tuyết cuối cùng lựa chọn không tham gia tỷ thí Huyền Giả giai, nhưng dù thế cũng không có ai cười nhạo hoặc mỉa mai nàng, ai cũng cho rằng đây là lựa chọn sáng suốt, tất nhiên giữa Võ Đồ giai và Huyền Giả giai có một lạch trời khó mà vượt qua được.
Luận võ ở Huyền Giả giai không phải là tỷ thí ngang giai như Võ Đồ, mà là lựa chọn phương thức rút thăm, mặc kệ rút thăm được đối thủ là ai cũng phải đối mặt, hoặc là buông tha. Đương nhiên, Lăng Khuôngvà Lăng Lâm đã đạt đến Huyền Sĩ giai không tham dự trận đấu của Huyền Giả giai, bọn hắn đã được xác định là hai người đầu tiên rồi, danh ngạch Top 5 chỉ còn lại ba cái, được xác định từ trong mười ba tên Huyền Giả giai còn lại.
Bởi vì Lăng Tuyết không tham dự tỷ thí Huyền Giả giai nên mười ba tên Huyền Giả sẽ xuất hiện số lẻ, nếu rút thăm sẽ có một người không bị gặp đối thủ, mà người đó chính là người may mắn, có thể trực tiếp tiến vào trận đấu vòng tiếp theo.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 38: Vũ thí. (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Một gã chấp sự Lăng gia cầm hòm rút thăm đi lên, mười ba tên Huyền Giả từng người đi lên rút thăm.
Người lên đầu tiên là Lăng Thiên, sau khi hắn rút xong cũng không thèm nhìn trực tiếp giao cho tên chấp sự kia, phảng phất như hắn gặp người nào cũng có thể chiến thắng vậy, bộ dạng thập phần tự tin.
Tiếp theo, lại có đệ tử Lăng gia đi lên rút thăm.
Lúc đến Lăng Tiếu đi lên rút thăm thì bên cạnh hắn có một người đi tới.
Một thiếu niên mặc võ phục màu xanh da trời, thiếu niên này không đẹp trai lắm, nhưng dáng người rất rất gẩy, khiến người không nhịn được phải nhìn lần hai, quanh thân tản ra một cổ khí thế khiến người khác không thể bỏ qua, sau lưng một thanh trường thương màu vàng lộ ra cực kỳ chói mắt, vừa nhìn đã biết không phải vật phàm.
Người này chính là đường ca của Lăng Tiếu, Lăng Lệ, thực lực Huyền Giả cao giai.
Trong trí nhớ của i Lăng Tiếu, vị đại ca kia của hắn chỉ biết khổ tu, là loại người trầm mặc lãnh khốc, chiếu theo cách nói kiếp trước của Lăng Tiếu chính là loại nam nhân thích trang b.
- Đại ca
Lăng Tiếu hô, trong trí nhớ hắn cùng với vị đại ca kia cũng không trở mặt, giao tình cũng không tính sâu, nhưng loại lễ phép này không thể bỏ được, dù sao đây cũng là đại ca hắn.
Lăng Lệ nhàn nhạt gật gật đầu, nói tiếp
- Cùng đi rút thăm.
Lăng Tiếu nghi hoặc nhìn thoáng qua Lăng Lệ, chợt nhẹ gật đầu đáp
- Tốt.
Lăng Lệ và Lăng Tiếu cùng nhau đi lên rút thăm, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
- Mau nhìn, tu luyện cuồng nhân cùng với phế vật đi chung kìa
- Cút đi, Lăng Tiếu nếu là phế tài thì chúng ta là gì, người ta hiện giờ đã là Huyền Giả rồi.
- Lầm... Chỉ là nói lầm thôi mà, tu luyện cuồng nhân mắt cao hơn đầu lại có thể đi cùng với Lăng Tiếu, trong này có gì mờ ám không?
- Cái này có gì đâu chứ, người ta là bổn gia huynh đệ, điều này rất bình thường, huống hồ hiện giờ Lăng Tiếu lại có thể tu luyện rồi, ai biết hắn có thể lần nữa phi tốc thăng cấp thành Huyền Sĩ hay không, đương nhiên phải giao hảo cảm tình rồi.
...
Lăng Lệ và Lăng Tiếu đồng thời rút thăm, Lăng Lệ rút số 5, mà Lăng Tiếu rõ ràng đã trở thành người may mắn, rút thăm được số 7, vòng đầu tiên không luân, trực tiếp tiến tấn.
Lăng Lệ nhìn thoáng qua Lăng Tiếu thản nhiên nói
- Vận khí không tệ, phải chú ý Lăng Tinh.
Dứt lời Lăng Lệ tách ra khỏi Lăng Tiếu.
- Lăng Tinh?
Lăng Tiếu nghi ngờ một chút, tiếp theo tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, lại lộ ra một dáng cười không sao cả.
Có mấy đệ tử Lăng gia vừa tấn cấp thành Huyền Giả đối với vận khí của Lăng Tiếu thập phần hâm mộ đố kị, những người khác thì thầm mắng tên này thật là vận khí *** chó, cơ hội duy nhất cũng bị hắn bốc được.
Rút thăm chấm dứt, trận đầu là Lăng Hổ số 1 đấu với Lăng Quang số 13
Lăng Hổ, mười chín tuổi, mới vào Huyền Giả cao giai, tu luyện hôi giai huyền kỹ Mãnh Hổ Quyết, am hiểu quyền pháp, uy lực cực kỳ bất phàm, tỷ thí năm trước xếp hạng thứ năm, thực lực có thể thấy được lốm đốm.
Lăng Quang, hai mươi tuổi, mới vào Huyền Giả trung giai, tu luyện hôi giai huyền kỹ Trọng Đao Quyết, năm trước dùng thực lực Huyền Giả đê giai xếp hạng thứ mười, hôm nay lại lần nữa đột phá, hắn vốn tưởng rằng ít nhất có thể vượt lên hai thứ tự, không nghĩ tới ngay từ đầu đã gặp phải Lăng Hổ đột phá Huyền Giả cao giai, trong nội tâm thầm hô không may.
Bên lôi đài, tộc trưởng, chúng trưởng lão đều ngồi ở bên sân đích thân tới quan sát trận tỷ thí giữa đời tuổi trẻ này
Cửu trưởng lão Lăng Phúc sau khi nói một ít quy tắc liền tuyên bố luận võ bắt đầu.
Lăng Quang chắp tay nói với Lăng Hổ:
- Thỉnh hạ thủ lưu tình.
Lăng Hổ khách khí nói
- Thỉnh!
Lăng Hổ giọng điệu cứng rắn vừa dứt, lăng không đạp mấy cái, , cả người bay ra ngoài, động tác cực nhanh, tựa như báo săn săn mồi khiến người khó lòng phòng bị.
Lúc hắn đén trước mặt Lăng Hổ tthì một tay đặt sau lưng, trọng đao xuất vỏ.
Lăng Quang là trực hệ Lăng gia, thân phận không thấp, hắn sử dụng chính là một thanh nhất giai trung giai đại đao, đại đao như ảnh tùy hình bổ về phía cái ót Lăng Hổ.
Dưới đài một mảnh kinh hô, không ai ngờ rằng Lăng Quang rõ ràng xuất kỳ bất ý, đánh đòn phủ đầu, hơn nữa tốc độ cực nhanh, khiến người phải líu lưỡi.
Trọng đao bổ tới phát ra khí tức lạnh lùng, đổi thành Huyền Giả ngang giai sợ rằng đã bị chấn nhiếp rồi.
Nhưng mà, Lăng Hổ cao hơn Lăng Quang một giai vị, hơn nữa kinh nghiệm lâm địch thập phần phong phú, chỉ thấy hắn không chút hoang mang giơ hai tay lên nghênh tiếp.
Đệ tử Lăng gia chưa thấy qua Lăng Hổ ra tay đều nhao nhao kinh hô.
- Hắn không muốn sống nữa, rõ ràng dám dùng tay không tiếp trọng đao của Lăng Quang.
- Có thể là hắn tự cho mình quá cao a, cho rằng mình cao hơn một tiểu giai vị là có thể nhẹ nhõm giành được thắng lợi, xem ra hai tay của hắn phải bị phế rồi.
- Các ngươi biết cái gì, không thấy trên hai tay Lăng Hổ đeo gì sao? Thật sự là ngu ngốc không có kiến thức!
...
Lăng Hổ không phải não tàn, nếu hắn không tự tin tiếp được một đao kia thì sẽ tuyệt đối không dám dùng hai tay đón đỡ một đao kia của Lăng Quang, bởi vì trên hai tay hắn có đeo độc môn vũ khí, nhất giai cao giai Kim Ti Thủ Sáo, dùng da của Xuyên Sơn Thú cấp hai tạo thành, vũ khí đê giai không thể nào làm hư tổn được. Cho nên, Lăng Hổ mới dám dùng hai tay đón lấy một đao kia của đối phương.
Nhưng mà, Lăng Quang giống đã sớm liệu trước, một đao sắp bổ tới mặt Lăng Hổ liền bỗng nhiên cải biến phương hướng, lướt về phía cổ Lăng Hổ.
Biến đổi đột nhiên này khiến mọi người dưới đài đều cả kinh, mà chúng trưởng lão thì đều nhao nhao lộ ra vẻ tán thưởng, tựa hồ cực kỳ thỏa mãn với biến chiêu này của Lăng Quang.
Lăng Hổ nhíu mày lại, hét lớn một tiếng "Tới tốt", sau đó tay trái vươn ra đỡ.
Đinh
Binh khí giao thoa.
Dưới một kích toàn lực của trọng đao, Lăng Hổ thoáng lui về phía sau nửa bước, mà tay trái lại không hề tổn hại, có thể thấy Kim Ti Thủ Sáo kia quả nhiên bất phàm.
Lăng Quang thấy một đao không có kết quả liền hét lớn một tiếng
- Trọng đao vô ảnh.
Cường chiêu sử xuất, vô số đao ảnh bao trùm về phía quanh thân Lăng Hổ, đao chiêu chưa đến đã nhấc lên một mảnh đao mang khiến người đau buốt.
Đây là một chiêu mạnh nhất trước mắt của Lăng Quang, hắn cùng với Lăng Hổ không phải chỉ chênh lệch một chút, cho nên ngay từ đầu đã toàn lực ứng phó, thừa dịp Lăng Hổ chưa động liền xuất kỳ bất ý, muốn đánh bại Lăng Hổ.
Đệ tử Lăng gia bên sân lại một hồi kêu sợ hãi, dưới đài về cơ bản đều là Võ Đồ cấp, bọn hắn có thể thấy tỷ thí giữa Huyền Giả giai, đối với bọn họ mà nói được lợi không ít, đồng thời cũng khiến bọn hắn có cơ hội lĩnh ngộ tiến giai .
Lăng Tiếu ở một bên đánh giá đao chiêu của Lăng Quang, lẩm bẩm nói:
- Một chiêu này thoạt nhìn uy lực không kém, nhưng chỉ là hào nhoáng bên ngoài, nếu như dùng kiếm đánh ra còn không sai biệt lắm, trọng đao phải nên dùng lực phá vạn quân, một chiêu này đã hoàn toàn mất hết chân ý rồi
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 39: Vũ thí. (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Lăng Lệ ở một bên khẽ liếc Lăng Tiếu, sau đó lại chuyển đến trên đài.
Trên đài, Lăng Hổ cũng dùng mãnh chiêu phản công, toàn thân khí thế tăng vọt, chỉ thấy trong miệng hắn hét lớn một tiếng, phảng phất như Hổ Khiếu Sơn lâm, khiến người điếc tai, đồng thời hai đấm hóa thành quyền ảnh đầy trời.
- Hổ Khiếu Sơn Lâm.
Leng keng.
Đao ảnh, quyền ảnh giao thoa, phát ra từng đợt tiếng vang.
Lăng Quang một chiêu dùng hết toàn lực, lúc kiệt lực Lăng Hổ lại vừa vặn dũng cảm, quát to một tiếng
- Bại cho ta!
Một quyền tách trọng đao Lăng Quang ra, một quyền khác đánh về phía bụng hắn.
Oanh.
Lăng Quang lập tức như diều đứt dây bay ngược ra ngoài đài.
- PHỐC
Lăng Quang ngã ra khỏi đài, phun ra một ngụm máu tươi.
Ngay sau đó liền có hai gã thị vệ Lăng gia đi ra khiêng Lăng Quang xuống.
Lăng Phúc trưởng lão trên đài liền tuyên bố
- Lăng Hổ thắng!
- Oa! Lăng Hổ đại ca thực dữ dội.
- Còn phải nói, một ngày nào đó ta cũng muốn như Lăng Hổ đại ca vậy, thật lợi hại.
- Lăng Hổ đại ca vẫn một mực là thần tượng của ta, ta không chỉ muốn mạnh như hắn mà còn muốn vượt qua hắn nữa.
...
Dưới đài đám đệ tử chi thứ ủng hộ Lăng Hổ nhao nhao hoan hô Lăng Hổ.
Tiếp theo là cuộc tỷ thí giữa hai gã đệ tử Lăng gia khác, hai người đều có thực lực Huyền Giả đê giai, cuộc tỷ thí này có thể nói là ngang tay, sau khi trải qua đấu võ kịch liệt, cuối cùng hai người liều đến lưỡng bại câu thương, dùng một người đứng lên được trong đó chiến thắng, bất quá mặc kệ ai thắng ai thua, cũng không thể tham gia trận đấu vòng tiếp theo được nữa.
Cuộc tỷ thí này, đám đệ tử Lăng gia dưới đài xem mà nhiệt huyết sôi trào, trong ánh mắt càng lộ ra một cổ khát vọng muốn sớm ngày đột phá trở thành Huyền Giả giai.
Trận tỷ thí thứ ba đã bắt đầu, Lăng Phúc trưởng lão lại tuyên bố
- Lăng Chí và Lăng Tinh thượng đài
Lúc gọi tên hai người, dưới đài nổi lên một mảnh hoan hô, có thể thấy hai người này trong lớp trẻ Lăng gia rất được hoan nghênh.
Lăng Lệ bên người Lăng Tiếu lần nữa thản nhiên nói
- Chú ý Lăng Tinh.
Lăng Tiếu hiểu ý gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Lăng Tinh.
Chỉ thấy một gã thanh niên chừng hai mươi tuổi, mặc võ phục màu xanh cùng Lăng Duệ có ba phần tương tự, một thanh trường kiếm màu xanh buộc ở sau lưng, một đầu tóc dài phóng đãng tùy ý thả xõa, thoạt nhìn có vài phần hương vị xuất trần. Đây chính là Lăng Tinh, thân đại ca của Lăng Duệ, thực lực Huyền Giả cao giai, năm trước vẻn vẹn chỉ thua Lăng Lệ một chiêu, đành phải bài danh thứ tư, là người nổi bật trong đệ tử đời mười tám.
Ở trên đài, Nhị trưởng lão truyền âm với Ngũ trưởng lão bên cạnh:
- Lão Ngũ, Lăng Tinh có hi vọng nửa năm sau đột phá Huyền Sĩ giai ah! "
Ngũ trưởng lão lộ vẻ đắc ý:
- Mấy tiểu tử kia còn có thể tranh giành với Lăng Tinh một chút, bất quá so với Khuông nhi còn kém rất xa ... Dù là Chí nhi cũng không hề kém với hắn, hiện giờ mới mười lăm tuổi đã đột phá Huyền Giả đê giai rồi, thiên phú không hề kém hơn Khuông nhi a!
Lăng Mạc lộ ra dáng cười không dễ dàng phát giác, sau đó nói sang chuyện khác
- Sau khi trở về ngươi phải hảo hảo giám sát Lăng Tinh, để hắn sớm ngày đột phá a, Lăng Lệ không quá ba tháng nữa tuyệt đối sẽ trở thành Huyền Sĩ.
Lăng Ngôn mịt mờ nhìn Lăng Mạc, sau đó yên lặng gật gật đầu.
Trên lôi đài, Lăng Phúc trưởng lão tuyên bố trận đấu bắt đầu.
Lăng Chí chắp tay nói với Lăng Tinh:
- Tinh ca, ngươi phải hạ thủ lưu tình ah!
Lăng Tinh cười nói
- Ta không cần vũ khí, ngươi có thể sống quá mười chiêu coi như ngươi thắng.
Lăng Chí là cháu trai của Nhị trưởng lão Lăng Mạc, Lăng Tinh lại là cháu trai của Ngũ trưởng lão Lăng Ngôn, hai người đều là bổn gia, lén quan hệ cực kỳ mật thiết hữu hảo.
Lăng Chí trong tay một thanh trường thương nhất giai cao giai run lên, quát to
- Vậy ta không khách khí nữa, xem thương.
Trường thương như xà chui ra ngoài, lập tức đến ngay cổ họng Lăng Tinh, nhanh đến mức khiến người khó kịp phản ứng.
Lăng Tinh không sợ chút nào, phi thường bình tĩnh làm ra một động tác ngửa ra sau, cổ họng khó khăn lắm tránh khỏi trường thương của Lăng Chí, cùng một thời gian, trường thương của Lăng Chí còn chưa kịp thu hồi, Lăng Tinh đá lên một cước, quán chú vào năm thành huyền lực, trực tiếp đá bay trường thương của Lăng Chí lên không.
Trường thương rời tay, Lăng Chí không dễ dàng buông tha, cả người bay lên không mà đi, lần nữa bắt lấy trường thương, hung hăng đánh tới Lăng Tinh bên dưới.
Trường thương khí thế như cầu vồng, ở giữa không trung mang ra một đạo thương ảnh màu xám.
- Tới tốt
Lăng Tinh cái eo cao ngất, mắt sáng như đuốc, tán thưởng quát to một tiếng, cả người như Mị Ảnh tránh thoát khỏi một kích toàn lực của Lăng Chí, cùng lúc hóa chưởng thành trảo, một tay bắt lấy trường thương của Lăng Chí, nghiêng người quét một cước về phía bả vai hắn.
Ngay cả động tác trở mình cũng thập phần mau lẹ, khiến đám đệ tử Lăng gia dưới đài đều hoa cả mắt.
BA~
Lăng Chí trúng một cước, trường thương bị đoạt, cả người lui về phía sau hai bước, sắc mặt hơi có chút trắng bệch.
Lăng Tinh vứt trường thương cho Lăng Chí, mỉm cười nói
- Chí đệ, ngươi thua!
Lăng Chí tiếp lấy trường thương gật đầu nói
0 Bại bởi Tinh ca cũng không oan.
Lăng Chí chẳng qua chỉ là Huyền Giả đê giai, mà Lăng Tinh lại là Huyền Giả cao ggiai, hai người thực lực sai biệt quá nhiều, cho dù Lăng Tinh không cần vũ khí, muốn thắng Lăng Chí cũng thập phần nhẹ nhõm.
Lăng Phúc trưởng lão tuyên bố
- Lăng Tinh thắng! ".
Lăng Tinh và Lăng Chí cùng nhau xuống đài, Lăng Chí nhỏ giọng nói với Lăng Tinh bên cạnh:
- Tinh ca, Lăng Tiếu tạp chủng kia làm phiền ngươi hảo hảo giáo huấn rồi.
Nghe được hai chữ Lăng Tiếu, trong mắt Lăng Tinh hiện lên lệ mang, tiếp theo buồn bả nói
- Hừ, cho dù trở thành Huyền Giả thì đã sao, chẳng qua chỉ là Huyền Giả đê giai thôi, ta sẽ đích thân đánh hắn về nguyên hình.
Cả nhà Lăng Tinh sớm đã có oán niệm sâu đậm đối với nhà Lăng Tiếu, hơn nữa gần đây lại vì Lăng Duệ mà thiếu chút nữa đã bị trục xuất khỏi gia, giận lây sang Lăng Tiếu, Lăng Tinh tự nhiên sẽ không dễ dàng buông tha Lăng Tiếu ròi.
Trận tỷ thí tiếp theo là Lăng Lệ, hắn chống lại chính là một gã đệ tử Lăng gia khác, chỉ có thực lực Huyền Giả đê giai, thắng bại không có bất kỳ lo lắng, chỉ một chiêu đã bị Lăng Lệ đánh bay ra ngoài.
Hồi tỷ thí kế tiếp là giữa hai gã Huyền Giả trung giai, cuối cùng Lăng Hoa năm trước xếp hạng thứ sáu sau 100 chiêu đã giành được thắng lợii cuối cùng.
Cuộc tỷ thí cuối cùng giữa Huyền Giả giai vòng thứ nhất là Huyền Giả trung giai Lăng Thiên đấu với Huyền Giả đê giai Lăng Hồng, đáng nhắc tới chính là Lăng Hồng là cháu gái của Lục trưởng lão, mười bảy tuổi, là nữ tử duy nhất đến Huyền Giả giai .
Trên đài, Lăng Thiên hai tay ôm tay trước ngực, vẻ mặt khinh thường nhìn Lăng Hồng nói:
- Ngươi không phải đối thủ của ta, ta không muốn làm khó ngươi, nhận thua đi.
Lăng Hồng Thiên sinh ra đã là nhân vật không chịu thua, nghe Lăng Thiên khinh miệt như thế liền quát một tiếng.
- Nếu muốn thắng hắn ta thì đánh ta rớt đài đã nói sau.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 40: Ngươi có bệnh! (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Dứt lời, bàn tay trắng nõn run lên, rút ra hai thanh đoản kiếm hình cong óng ánh lóe sáng, dưới ánh mặt trời lộ ra cực kỳ chói mắt bất phàm.
- Lại là cấp hai đê cấp Phong Nguyệt Kiếm", kiếm này vừa ra, dưới đài đã có người kinh hô lên.
- Không nghĩ tới Lục trưởng lão lại nhìn trúng Lăng Hồng như thế, vừa trở thành Huyền Giả đã lập tức vì nàng xin lấy Phong Nguyệt Kiếm, thật sự cam lòng hạ tiền vốn a!
- Có Song Nguyệt Kiếm nơi tay, chiến lực của Lăng Hồng nhiều nhất chỉ thăng một cấp, Lăng Thiên muốn thắng cũng không phải dễ dàng.
Trên quan đài, Tứ trưởng lão Lăng Uy truyền âm Lục trưởng lão nói:
- Lão Lục ah, không nghĩ tới ngươi bảo vệ tiểu Hồng như vậy, rõ ràng cho nàng đôi kiếm đó.
Lục trưởng lão cười khan thoáng một phát nói:
- Đứa bé kia thcihs đoản kiếm, tu luyện rất khắc khổ, cho nàng một chút ban thưởng cũng không vào đâu.
Trong lớp trẻ trực hệ Lăng gia, nếu có người đột phá Huyền Giả thì nhiều nhất chỉ cho bọn hắn một kiện vũ khí nhất giai trung giai hoặc cao giai, đây là chuyện rất thông thường, nhưng giống như Lăng Hồng, vừa mới mới vào Huyền Giả, Lục trưởng lão đã làm cho nàng một bộ vũ khí nhị cấp đê giai, đây quả thật là hiếm thấy.
Tứ trưởng lão mang theo dáng cười quỷ ý nói:
- Đúng vậy a, đối với hài tử chúng ta phải hào phóng một chút, nên cho vẫn phải cho.
Lục trưởng lão nhìn dáng cười không cholaf đúng của Tứ trưởng lão, sau đó chuyển ánh mắt lên trên người Lăng Thiên trên đài, lại chú ý tới thanh kiếm trên lưng Lăng Thiên, tâm thần run lên:
- Chẳng lẽ....
Trên lôi đài, Lăng Thiên thấy Lăng Hồng rút ra Song Nguyệt Kiếm cũng không cảm thấy kinh ngạc, ngược lại nghiền ngẫm nói
- Ngươi cho rằng dựa vào vũ khí liền có thể kéo ra chênh lệch giữa chúng ta sao? Ngươi quá ngây thơ rồi.
- Hừ, cái này phải thử qua mới biết được
Lăng Hồng hừ lạnh một tiếng, kiều thủ vừa lộn, song kiếm như Nguyệt Nha liền chém về phía Lăng Thiên.
- Nữ nhân không biết tốt xấu, ta sẽ cho ngươi biết luận võ khí ta cũng không thua ngươi.
Lăng Thiên không vui hừ một tiếng, thân thể chấn động, thanh kiếm sau lưng như Đằng Long bay ra ngoài.
Một đạo quang mang hồng sắc lóng lánh trên lôi đài.
- Rõ ràng lại là nhị cấp đê giai kiếm khí
Dưới đài lại có người kinh hô lên.
- Là Viêm Dương Kiếm, Viêm Dương Kiếm có thể phát ra kiếm khí hỏa thuộc tính, so với Song Nguyệt Kiếm còn phải mạnh hơn một bậc ah!
- Xem ra Lăng Hồng phải thua không thể nghi ngờ rồi.
...
Dưới đài Lăng Tiếu tò mò nhìn vũ khí của hai người, không nghĩ tới hai người trên đài đều dùng tới nhị cấp đê giai kiếm khí rồi, hắn ở cửa hàng binh khí đã xem qua kiếm khí nhị cấp, ít nhất cũng cần mấy nghìn kim tệ ah, mẹ nó, không nghĩ tới người ta tùy tiện đã lấy ra, xem ra hắn cũng phải đòi tộc trưởng gia gia kia một thanh để chơi mới được.
Lăng Lệ ở một bên phảng phất phát giác ra được tâm tư của Lăng Tiếu, nhàn nhạt nói:
- Đợi ngươi lần nữa trở thành Huyền Sĩ, nói không chừng gia gia sẽ thưởng Kim Hoàng Thương cho ngươi cũng nên.
Kim Hoàng Thương, vũ khí nhị cấp trung giai, là Lăng Tiếu hai năm trước đột khi phá Huyền Sĩ, Lăng Thương đã ban thưởng cho hắn, về sau Lăng Tiếu kinh mạch tận phế, lại bị Lăng Thương lấy về lại.
Lăng Tiếu nhếch miệng nói:
- Chờ ta trở thành Huyền Sĩ, ít nhất cũng phải dùng huyền binh, dùng những thứ rác rưởi này làm gì!
Lăng Lệ kéo ra khuôn mặt, không tiếp lời Lăng Tiếu, bởi vì hắn chỉ coi lời Lăng Tiếu như vào tai này ra tai kia.
Có thể xưng là Huyền Binh phải là vũ khí đạt tới tam giai mới được xem như nhập huyền, ở Vẫn Thạch Thành huyền binh có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà ở Lăng gia chỉ có một thanh trấn tộc Huyền Binh, nghe nói là từ trong tay một vị tam giai luyện khí đại sư duy nhất của Vẫn Thạch Thành, Lệ đại sư đạt được, mà hôm nay Lăng Tiếu há miệng đã muốn tam giai huyền binh, đây không phải là nói chuyện hoang đường viển vông sao?
Trên đài, Lăng Hồng không nghĩ tới Lăng Thiên cũng dùng tới nhị cấp kiếm khí, phải biết rằng năm trước Lăng Thiên vẫn còn dùng nhất cấp cao giai kiếm khí, mà hôm nay tấn thăng thành Huyền Giả trung giai, cùng giống như nàng, được lão gia tử trong nhà khen thưởng, lấy được một thanh nhị cấp đê giai kiếm khí, nàng vốn ỷ vào ưu thế vũ khí, nhưng giờ đã không còn chút nào nữa.
Bất quá, nàng trời sinh là một nhân vật không chịu thua thiệt, không dễ tùy ý nhận thua, khua lên Song Nguyệt Kiếm phản công.
Nhưng Lăng Thiên mặc kệ là thực lực hay kinh nghiệm đều cao hơn Lăng Hồng một bậc, rất nhanh Lăng Hồng đã bị bức phải đỡ trái hở phải.
Lúc này, Lăng Hồng bị Lăng Thiên một kiếm bức lui đến mép lôi đài, thiếu chút nữa đã ngã ra ngoài.
Lăng Thiên không tiến công nữa, mà ngẩng đầu ngạo mạn thản nhiên nói
- Tự mình đi xuống hay đợi ta đánh ngươi xuống/
- Hỗn đãn.
Lăng Hồng dậm chân yêu kiều quát một tiếng, toàn thân huyền lực ngưng tụ, song kiếm giao nhau vung vẩy, hóa ra từng đạo kiếm quang, khiến người cảm thấy một hồi hoa mắt, không chút cẩn thận sẽ bị xoắn nát đầu ngay.
Đây chính là một chiêu mạnh nhất của Lăng Hồng, tên là "Giảo Nguyệt" .
Lục trưởng lão trên đài đứng lên quát
- Tiểu Hồng hồ đồ, sao lại dùng ra chiêu thức liều mạng ấy chứ.
Lục trưởng lão biết rõ một chiêu này của Lăng Hồng uy lực bất phàm, Huyền Giả trung giai bình thường cũng sẽ chịu thiệt, mà bây giờ chỉ là tỷ thí, không cần phải sinh tử tương tàn, huống hồ Lăng Thiên còn là cháu trai đắc ý của Tứ trưởng lão, vạn nhất bị Lăng Hồng làm bị thương thì sẽ không hay.
Tứ trưởng lão không kích động giống Lục trưởng lão, mà phi thường chắc chắc nói
- Tỷ thí phải xem bản lĩnh thật sự, nếu như tiểu Hồng thật có thể bức tiểu Thiên xuống đài, vậy cũng chỉ trách hắn học nghệ không tinh, lão Lục ngươi không cần chú ý.
Lục trưởng lão khẽ thở dài một hơi, lại ngồi lại chỗ, nhưng hắn còn chưa ngồi vững vàng đã lại một lần nữa đứng lên.
Bởi vì hắn thấy được Lăng Hồng bay ra lôi đài, bị Lăng Thiên một kiếm đánh bay.
Trên đài, Lăng Hồng bị Lăng Thiên lần nữa chọc giận, sử xuất ra tuyệt chiêu của mình, vốn định cho Lăng Thiên một chút giáo huấn, nhưng Lăng Thiên cũng không phải thịt cá trên thớt, hắn cũng có cường chiêu áp trục.
Chỉ thấy Lăng Thiên đối mặt với thế công của nàng, dáng cười nghiền ngẫm treo trên mặt càng đậm, ngay sau đó hắn lăng không nhảy lên, hô to một tiếng:
- Viêm Dương Cao Chiếu.
Viêm Dương kiếm tản ra sát khí đầm đặc, một cổ quang mang đỏ đến chói mắt càng thêm tràn đầy, trường kiếm như cầu vồng đập tới song kiếm của Lăng Hồng, kiếm quang màu đỏ giống như một đóa Thái Dương Hoa tách ra trông rất đẹp mắt
Đinh đương
Oanh
Song Nguyệt Kiếm của cùng Viêm Dương Kiếm của Lăng Thiên kịch liệt đụng đụng vào nhau, Lăng Hồng thực lực yếu hơn lúc này bị chấn bay ra ngoài tràng, may mắn Cửu trưởng lão Lăng Phúc vung tay lên, huyền khí vô hình lập tức nâng lấy Lăng Hồng, không đến mức khiến nàng rơi quá mức chật vật, bất quá nàng vẫn bị chấn cho nội thương, máu tươi từ khóe miệng tràn ra, trong con ngươi vẫn đang lộ ra ánh mắt bất khuất nồng đậm.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba