Mà Hắc Lân Hung Giao, bị hai vạn đầu Ngọc Chi con san hô, điên cuồng mút lấy máu tươi, lúc nỳ hung tính của nó đã triệt để kích phát, tàn phá khắp nơi.
Quái lão đầu nhìn thấy trong ánh mắt Sở Nam điên cuồng, lại nhìn thấy thân thể Sở Nam bắt đầu nghiền nát, lão không khỏi có chút đau lòng, bởi vì trong lòng lão đã sớm đem thân thể Sở Nam chính là thân thể của lão, nếu bị tàn phá thì thiệt hại vô cùng.
Nhưng cách làm của Sở Nam cũng làm cho hắn phải hạ quyết tâm.
- Ngươi bây giờ ngăn lại Hạo Thiên nhận, chính là thiêu đốt tánh mạng của ngươi, chính là uống rượu độc để giải khát mà thôi.
Quái lão đầu nói xong, Sở Nam lại lần nữa đem Hắc Lân Hung Giao ngã sấp xuống mặt đất, bởi vì hắn toàn tâm chú ý đều đặt ở Hạo Thiên nhận, Hắc Lân Hung Giao dồn sức va chạm làm cho Sở Nam tối sầm lại, cảm thấy kinh mạch, cốt cách đau nhức, Linh Hồn muốn phá thể lao ra, thiếu chút nữa làm cho Hạo Thiên nhận rời khỏi tay bay ra.
Quái lão đầu thấy thế, cuồng tiếu nói:
- Tiểu tử, nếu ngươi muốn ngã xuống, lão phu cũng có thể tiễn ngươi một đoạn đường.
Nói xong, huyết quang trong tay kích xạ, nhanh chóng bổ trúng vai trái Sở Nam, máu tươi bay ra.
- Xoẹt xoẹt.
Bị trúng đòn, phần lưng, đùi Sở Nam liên tiếp bị thương, huyết quang bay ra, hắn cảm thấy đau nhức tận xương, nhưng những chỗ quái lão đầu đánh trúng, cũng không phải là vị trí trí mạng, quái lão đầu vẫn muốn Ngũ Hành thân thể nguyên vẹn, cho nên quái lão đầu cũng không dám đem Sở Nam đánh chết, trước kia hắn còn có thể khống chế được Sở Nam tự bạo, nhưng Ngũ Hành tương sinh, quái lão đầu không có nắm chắc có thể khống chế được, dù sao Ngũ Hành thân thể trong truyền thuyết, Ngũ Hành tương sinh lợi hại đến tình trạng nào, cũng không phải hắn có thể biết được.
Hơn nữa, quái lão đầu cũng nhìn rõ ràng Sở Nam thà làm ngọc vỡ, cũng không làm ngói lành.
Nếu như, vạn nhất để cho hắn tự bạo thành công, hủy đi Ngũ Hành thân thể, quái lão đầu cũng chỉ có thể khóc không ra nước mắt, hối hận cũng đã muộn rồi.
Cho nên, quái lão đầu có điều cố kỵ, mà Sở Nam lại không cố kỵ, thậm chí có thể nói là không kiêng kỵ gì.
Ngũ Hành nguyên lực trong cơ thể Sở Nam tương sinh, giống như là dùng không hết vậy, Ngũ Hành nguyên lực tạo thành một cái lồng khí, lưu quang chuyển động, giống như ngàn vạn đầu Linh xà cuồng loạn nhảy múa, ngay cả huyết quang quái lão đầu giết đến, cũng không thể dễ dàng phá vỡ lồng khí như vậy.
Quái lão đầu "Ồ" một tiếng, không khỏi kinh ngạc, lặng lẽ nói:
- Ngũ Hành thân thể, Ngũ Hành tương sinh, Ngũ Hành hợp nhất, quả nhiên không giống với người thường, tiểu tử đáng giận này hủy đi ba gã đồng tử của lão phu, làm cho thần công lão phu sắp thành lại bại trong chốc lát, thực lực không đạt tới trạng thái đỉnh phong, mà ngay cả thực lực một nửa bình thường cũng không được, nếu không, đường đường Vũ Đế, lại có thể để cho tên tiểu tử này hung hăng càn quấy lâu như thế sao?
Quái lão đầu trong lòng càng phẫn nộ rồi.
-Nhưng chỉ cần có thể bắt được hắn, tất cả đều đáng giá, trừ Ngũ Hành thân thể ra không nói, tiểu tử này bảo bối tốt còn không ít, có được long thân, còn có Hỗn Nguyên vịn chỉ, tiểu tử này sao sử dụng được Hỗn Nguyên vịn chỉ, hắn và Ma Đạo tử có quan hệ gì? Mặc kệ nó, dù sao đợi lão phu chiếm được thân thể của hắn, sưu hồn trí nhớ của hắn, có thể rõ ràng rồi.
Trong đầu thầm suy nghĩ, quái lão đầu cũng không có ngừng tiến công, năm ngón tay bắn ra, huyết quang lập tức ngưng tụ bắn ra, trong miệng nói:
- Tiểu tử, ngươi thật sự là trời xanh đưa cho lão phu một hậu lễ.
- Hậu lễ? Lão ma đầu, ngươi có phúc hưởng thụ sao? Ngươi dám hưởng thụ sao?
Sở Nam bị Hắc Lân Hung Giao ném xuống, Hạo Thiên nhận lại liều mạng bay đi, thế cục lúc này rất là nguy hiểm, hắn ý chí chiến đấu sục sôi, chiến ý càng ngày càng đậm.
- Lão ma đầu? Lão phu đường đường là Hắc quân Vũ Đế, ngươi chính là Ma Đạo tử sao.
Quái lão đầu thì ra tên là Hắc quân, trước mắt Hắc quân huyết quang hợp thành một đầu lâu hung thú, mà cái đầu lâu này, Sở Nam cảm giác có chút quen mắt, trong miệng nói:
- Vi ma? Hình như là một cái lựa chọn không tệ. Không điên không thành ma, lão tử hôm nay liền hóa thân thành ma, ma cao một trượng.
- Ma cao một trượng? Quả thực là chê cười.
Sở Nam nói thật nhẹ nhàng, nhưng đã sớm tập trung tư tưởng đề phòng, lão quái hiển nhiên muốn tiến công.
- Oanh.
Hai tay Hắc quân đánh ra, mười đạo huyết quang từ bốn phương tám hướng bắn ra, sau đó dung hợp làm một, đầu hung thú đầu lâu, liền biến ảo thành cái vòi nước huyết hồng.
Gào thét xông ra.
- Đầu rồng?
Sở Nam khẽ đọc lên hai chữ, cái đầu rồng kia được mộc nguyên lực của Hắc quân kích xạ, cuồn cuộn, trong chớp mắt liền bành trướng gấp 10 lần, tất cả đều là huyết hồng.
Cùng lúc đó, Hắc Lân Hung Giao lại đem Sở Nam tung lên.
Vừa đến giữa không trung, đầu rồng liền đụng tới, mặc dù không có cắn Sở Nam, nhưng ngực Sở Nam lại bị đánh trúng một kích, máu tươi phun ra không thôi.
Dù vậy, Sở Nam vẫn nắm chặt Hạo Thiên nhận, không cho nó thoát thân bay ra, mà trong miệng Sở Nam máu tươi phun ra, gia nhập vào vòng xoáy xoay tròn.
Hắc quân sắc mặt trắng bệch, xem ra cùng Sở Nam dây dưa cũng mất rất nhiều sức lực.
Đầu rồng lại cắn đến, Sở Nam đang muốn thoát đi, nhưng trong lòng hiện lên một đạo linh quang, hắn từ trong trữ vật giới chỉ đem quả trứng màu đen lấy ra, quả trứng màu đen này từ khi lấy được, hàn ngọc Lam Viêm hấp thu tử dịch của Ngọc Chi con san hô, lâm vào ngủ say, Sở Nam cũng không có nhìn qua.
Hiện tại đem quả trứng màu đen này lấy ra, làm cho Sở Nam sợ hãi, quả trứng màu đen đã biến thành quả trứng năm màu.
Sở Nam cũng không rõ ràng vì sao lại có biến hóa như vậy, hắn nói:
Nói xong, Sở Nam trực tiếp đem quả trứng màu đen hướng đầu rồng đánh tới.
Oanh! Oanh! Oanh!
Nhất thời vang lên ba tiếng nổ vang, nhưng quả trứng màu đen đem đầu rồng bức lui ba bước, mỗi một bước một tiếng nổ vang, sau ba tiếng nổ vang, đầu rồng chỉ còn lại hai phần ba.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Hắc quân cũng không nhịn được, tiểu tử này làm cho hắn kinh ngạc quá nhiều, hắn có gương mặt Ma Đạo tử, thân thể cường hãn, lực lượng khổng lồ, Phần Thiên chi hỏa, Dị hỏa màu xanh da trời, có tu vi Võ Hoàng Đại viên mãn, thân thể Ngũ Hành, tại trước cái chết ngộ ra Ngũ Hành tương sinh mà thực lực tăng nhiều, lại có Long Nha Long gân Long chi nghịch lân, hiện tại lại có quả trứng năm màu không rõ, uy lực lại to lớn như thế.
Về phần quả trứng năm màu, rốt cuộc là cái gì, Hắc quân cũng không thể nhìn ra được, lúc trước hắn tóc bạc, nếu như thần công đại thành, tóc của hắn từ màu xám, cuối cùng biến thành màu đen.
Đáng tiếc bây giờ không thể được rồi.
Đầu tóc bạc kia, dệt thành lưới hướng quả trứng màu đen tới.
Hắc Lân Hung Giao lại nhảy lên, Sở Nam giống như đống cát bị ném đi một vòng, đầu rồng lúc này cũng không có đơn giản đụng xuống, mà là xoay quanh, sau đó xông đến.
Quả trứng màu đen ở bên trong lưới tóc bạc, bị quấn lấy.
- Đây rốt cuộc là quái vật gì?
Vấn đề Hắc quân muốn hỏi cũng không người trả lời, Sở Nam lúc này từ không trung rơi xuống, lần này lại không phải hướng mặt đất rơi xuống mà Hắc Lân Hung Giao mở cái miệng to ra, mà đầu rồng cũng cắn tới.
Quả trứng màu đen cũng không có lao tới, không thể trợ giúp cho Sở Nam.
- Muốn cắn lão tử sao? Cho rằng lão tử dễ khi dễ như vậy sao?
Sở Nam vận lực, chuẩn bị một cước hung hăng đạp xuống, muốn đem Hắc Lân Hung Giao đạp xuống. Nhưng Sở Nam chợt lại sinh ra một cái diệu kế, hai mắt lập tức tỏa sáng, nhìn Hắc Lân Hung Giao nói:
- Ngươi muốn cắn ta sao? Ta cho ngươi cắn?
Hắc Lân Hung Giao hai mắt phún huyết, miệng rộng huyết hồng táp tới, muốn đem Sở Nam cắn nát.
Cùng lúc đó, Hắc quân Vũ Đế vây khốn quả trứng màu đen, đầu rồng cũng hướng Sở Nam cắn tới.
Sở Nam vốn muốn liều mạng, trảm Hung Giao cùng đầu rồng, nhưng bất chợt nghĩ đến một cái diệu kế, trong đầu hiện ra lúc trước ở núi Long Giác, tình cảnh Huyết Mãng sắp hóa rồng nuốt thân hình Sở Nam vào trong bụng.
Lúc này Sở Nam cười cười, nếu Hắc Lân Hung Giao cắn lên, trực tiếp dùng ngàn cân lực, kiệt lực khống chế thanh Hạo Thiên nhận, tiến vào miệng rộng Hung Giao, dọc theo miệng rộng tiến vào trong bụng của nó.
Trong bụng tràn đầy mùi máu tươi.
Sở Nam vừa tiến vào trong bụng, huyết nhục, thực quản tất cả đều bắt đầu chuyển động, còn có dịch nhờn tanh hôi bao trùm toàn thân Sở Nam, muốn đem Sở Nam giống như đồ ăn tiêu hóa mất, biến thành một bộ phận của Hắc Lân Hung Giao.
Nhưng dịch nhờn đối với Sở Nam không có tác dụng, nhưng so với Huyết Mãng, chênh lệch đúng là ngàn dặm, làm sao có thể làm Sở Nam bị thương được.
Từng sợi tơ bao phủ Sở Nam, Sở Nam nắm lấy Long Nha, sau đó chém ra một cái, chặt đứt tấm lưới tóc trắng.
Cơ nhục của Hắc Lân Giao Long đè ép Sở Nam, lúc này Sở Nam thu lại Long Nha, hóa chưởng thành quyền, nắm đấm màu vàng đất lóe lên hào quang, dùng thổ nguyên lực, mãnh liệt đánh ra một quyền, nắm đấm đánh vào vách tường huyết nhục.
Lúc này quyền đầu của Sở Nam đánh ra, trong bụng Hắc Lân Giao Long huyết vũ bay ra tung tóe.
Một màn này hiện ra, Sở Nam đang cố gắng khống chế Hạo Thiên nhận, cũng cảm thấy sửng sốt một chút, sau đó phản kháng càng thêm mãnh liệt, từng quyền liên tiếp đánh ra.
Lúc này Sở Nam nuốt vào một ngụm máu tươi, dưới chân dẫm nát huyết nhục, làm cho thân thể khổng lồ của Hắc Lân Hung Giao ngã xuống mặt đất.
Hắc Lân Hung Giao muốn xoay người, bị một cước Sở Nam đạp xuống, nó bốc lên cũng không được, từ lúc Sở Nam dùng Long Nha kiếm chém xuống, Hắc Lân Hung Giao phát ra tiếng gào thét rung trời, cũng làm cho Hắc quân cảm thấy phát lạnh, không rõ Hắc Lân Hung Giao đã gặp cái gì, còn tấm lưới tóc bạc kia công kích cũng không khỏi trì trệ lại, quả trứng màu đen xông ra, rồi sau đó trực tiếp vọt tới đầu rồng.
Hắc quân nhìn thấy như vậy, tranh thủ thời gian ngăn trở, nhưng chậm nửa bước, mà Hắc Lân Hung Giao bởi vì quyền đầu Sở Nam không ngừng đánh ra, làm cho nó không ngừng rú lên, toàn bộ bên trong cổ quật, đều bốc lên bụi mù.
Nhìn thấy Hắc Lân Hung Giao đau đớn như vậy, Hắc quân sắc mặt âm trầm, hắn cũng nghĩ đến vì sao Hắc Lân Hung Giao biến thành bộ dáng như vậy.
- Đáng chết, Ngũ Hành thân thể tiểu tử kia, thân thể cường hãn đúng là chưa từng có, lại có long huyết bảo hộ, Hắc Lân Giao Long không đối phó được hắn, hắn tiến vào trong bụng Hắc Lân Giao Long, không những không gặp nguy hiểm, mà lại an toàn vô cùng, còn có thể làm cho Hắc Lân Giao Long tổn thương như vậy.
Nghĩ đến Sở Nam quấy rối, Hắc Lân Giao Long mới chật vật như thế, điều này làm cho Hắc quân tức giận vô cùng.
- Hừ, Hạo Thiên nhận vẫn còn trên tay hắn, với tu vi của hắn, có lẽ không chế trụ nổi Hạo Thiên nhận, hừ, pháp bảo lão phu cũng muốn đoạt sao, quả thực là chán sống rồi.
Mà Sở Nam ở trong bụng Hắc Lân Hung Giao, cách viên thịt màu đen càng gần, trong lòng Sở Nam đầy nghi hoặc.
Nhưng nhất thời không thấy đáp án, Sở Nam cũng không có suy nghĩ nhiều, quan trọng nhất lúc này chính là thoát khỏi cổ quật.
- Đây có thể là nội đan của hung thú.
Sở Nam nhìn thấy viên thịt trước mặt, cảm khái một tiếng, đang muốn nuốt lấy, nhưng hắn lại nhớ tới lúc nổi điên sau khi nuốt lấy nội đan của cá voi xanh liền ngừng lại. Lúc này Sở Nam một quyền liến đánh ra, làm cho Hắc Lân Hung Giao rú lên, lồng lộn.
Hắc Lân Hung Giao thất thần một giây, sau đó theo bản năng lắn lộn ở bên trong cổ quật, bên trong cổ quận bị Hắc Lân Hung Giao làmg cho lay động không thôi, làm cho rất nhiều hố sâu lần lượt xuất hiện.
Hắc quân muốn khống chế Hắc Lân Hung Giao, lại phát hiện không thể khống chế được, mà quả trứng màu đen kia lại thừa cơ vọt tới đầu rồng.
Sở Nam từng quyền đánh vào viên thịt, hơn nữa Ngọc Chi con san hô không ngừng hấp thu máu tươi của Hung Giao.
Đột nhiên, Hắc Lân Hung Giao nện trên mặt đất, sau đó thân thể nhảy lên, hướng cổ quật đập tới.
Oanh!
Một tiếng nổ vang lên, Hắc Lân Hung Giao cũng không có phá vỡ được cổ quật, mà bị bắn ngược lại, sau đó lần nữa nhảy lên, toàn thân lân phiến đầy máu, lóe ra quang mang hắc sắc
Hắc Quân có chút ngoài ý muốn, còn có chút lo lắng, quả trứng màu đen lúc này đang mãnh liệt va chạm vào đầu rồng, Hắc quân trong lòng không ngừng tam niệm:
- Tuyệt không thể để cho hắn chạy thoát, tuyệt đối không thể, Ngũ Hành thân thể...
Sở Nam vẫn đang dùng Sinh Tử Quyết rèn luyện, khống chế Hắc Lân Hung Giao, để cho Hắc Lân Hung Giao cùng Hắc quân tự chém giết lẫn nhau, Hắc quân có những thủ đoạn kia, Sở Nam càng thêm bất an, huống chi Hạo Thiên nhận đang không ngừng phản kháng. Cho nên, Sở Nam không còn lựa chọn nào khác.
Lúc này, Hắc Lân Hung Giao tấn bất ngờ công.
Rầm, rầm, rầm, rầm, rầm, rầm, oanh!
Liên tiếp bảy tiếng nổ vang, Hắc Lân Hung Giao thống khổ theo bản năng lao ra, lao đến tấn công tấm lưới.
Tại trong bụng Hung Giao, Sở Nam cảm giác được Hắc Lân Hung Giao, lúc này Long Nha chém ra, đem viên thịt màu đen cắt đi, sau đó cho vào trong trữ vật giới chỉ, tiếp theo áp chế Hạo Thiên nhận, đánh ra một chiêu thức thứ năm Khai Thiên liệt địa, phá vỡ lưng của Hắc Lân Hung Giao, sau đó bay ra.
Không chút do dự, Sở Nam thi triển vũ kỹ loạn phong cương trảm, chém về phía tấm lưới tóc trắng.
Cùng trong lúc đó, quả trứng màu đen cũng bay về phía Sở Nam.
Còn Hắc Lân Hung Giao, bị Sở Nam chém viên thịt màu đen trong thân thể, cách cái chết cũng không xa, lúc này Hắc Lân Hung Giao quay đầu, xông tới tám lưới tóc trắng.
Thế cục, chuyển biến đột ngột, Hắc quân Vũ Đế kinh hãi, thần công của hắn chưa thành, nếu để cho Ngũ Hành thân thể chạy thoát, thì tổn thất vô cùng lớn, không chỉ là vấn đề bị thương, mà có khả năng tu vị bị giảm xuống.
- Muốn đi, tuyệt đối không thể.
Hắc quân Vũ Đế hai mắt huyết hồng, nhưng hắn không giải trừ được công kích của Hắc Lân Hung Giao, một kích này, có thể coi là một kích mạnh nhất của Hắc Lân Hung Giao, đó là nó dùng tánh mạng kích phát ra tất cả tiềm lực để đánh ra công kích này.
Hắc quân chỉ hai ngón tay về phía trước, đầu rồng từ phía sau vọt tới Sở Nam, hắn hi vọng đầu rồng có thể ngăn được Sở Nam một lát, nếu vậy hắn mới có thể thu thập được Hắc Lân Hung Giao, sau đó đánh chết Sở Nam, chiếm lấy thân thể cùng tất cả pháp bảo.
Mà Sở Nam cũng không có quay đầu ứng phó đầu rồng, mà kích phát ra Hỗn Nguyên phòng ngự khe hở, loạn phong cương trảm cùng quả trứng màu đen đồng thời lao tới tấm lưới tóc trắng.
Ngay lập tức làm cho lưới rách.
Sở Nam cùng quả trứng màu đen nhảy ra, lúc này thân thể sắp bắn đi, đầu rồng đánh lên khe hở phòng ngự, khe hở phòng ngự tức khắc bị phá khai, nện ở phía sau lưng Sở Nam.
- PHỐC!
Sở Nam phun ra một ngụm máu tươi, phía sau lưng bị đầu rồng đụng vào tạo ra một cái lỗ máu, Sở Nam cũng mặc kệ, mượn cỗ lực lượng này, dùng tốc độ nhanh nhất xông ra ngoài.
Đầu rồng đuổi sát phía sau, quả trứng màu đen chuyển hướng, hộ tại sau lưng Sở Nam, làm cho đầu rồng sợ hãi phải bay lên.
- Súc sinh, lão phu không công đào tạo ngươi, đem ngươi trọng hồn vào Hung Giao, không ngờ ngươi cắn trả như vậy, đi chết đi.
Hắc quân gào thét lớn, một chưởng chụp về phía đầu Hắc Lân Hung Giao.
- Phanh.
Lúc này đầu Hắc Lân Hung Giao, trực tiếp bị đập nát bấy, mà thân thể Hắc Lân Hung Giao không đầu vẫn đang vọt tới Hắc quân.
Sở Nam lao ra, lao vào bên trong vòng xoáy.
Một cái vòng xoáy rất lớn.
Vòng xoáy cuốn lấy Sở Nam, vòng xoáy này trùng trùng điệp điệp cuốn lấy, mức độ nguy hiểm hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này, Hắc quân bị Hắc Lân Hung Giao không đầu lao tới, sau đó cùng Hắc Lân Hung Giao không đầu va chạm đập vào vách tường cổ quật, toàn bộ thân thể khổng lồ ngã xuống, lúc này Ngọc Chi con san hô ở thân thể Hắc Lân Hung Giao cũng rất nhanh ly khai, bay tới túi linh thú.
Hắc quân phẫn nộ vô cùng, đồng thời lo lắng Sở Nam chạy mất.
Một chưởng đánh xuống, thân thể không đầu Hắc Lân Hung Giao trong chốc lát vỡ vụn thành bụi phấn, rồi sau đó, một đạo thân ảnh từ vách tường hướng Sở Nam cấp tốc bay đi.
Sở Nam vừa vọt tới vòng xoáy, thì đã bị ngăn trở, không chỉ bị cản dừng lại, mà vòng xoáy xoay tròn không ngừng đưa hắn đẩy xuống. Sở Nam vất vả mới từ cổ quật thoát thân, làm sao có thể cho phép thân thể mình lại rơi vào cổ quật một lần nữa đây?
Cho nên, Sở Nam dùng hết tất cả lực lượng, còn có lực lượng của quả trứng màu đen chống đỡ lại vòng xoáy.
Lúc này hắn cố dùng tất cả biện pháp, nếu không lại toi đời.
Đầu rồng cùng quả trứng màu đen đối mặt, đầu rồng không trọn vẹn tựa hồ chờ lực lượng của quả trứng màu đen suy kiệt, lúc này Hắc quân lại đuổi tới, hắn ở trên không trung nhìn thấy Sở Nam hiện tại, trên mặt lo lắng lập tức biến mất, mà chuyển thành vui sướng.
- Ha ha ha... Lão phu đã quên, đầu dòng song Hắc Thủy bố trí trận pháp, nguyên lực không hao tổn hết, trận pháp sẽ không đình chỉ, mà nguyên lực ở trong đó, là liên tục không dứt, vĩnh viễn không có tổn thất. Ngươi muốn dùng lực lượng để phá, mặc dù ngươi có vài chục ngàn cân lực lượng, cũng chỉ có thể phí công mà thôi, ngươi cho rằng chỉ dựa vào ngươi, có thể cùng một tòa núi lớn so sánh sao? Buồn cười... Ngoan ngoãn đi, lão phu cho ngươi chết thống khoái.
Hắc quân đang chờ mong Sở Nam tan rã ý chí chiến đấu, nhưng Hắc quân nếu biết rõ Sở Nam thì sẽ hiểu ý nghĩ của hắn là buồn cười cỡ nào. Nếu hắn biết rõ thì hắn nhất định sẽ liều mạng hủy đi Ngũ Hành thân thể, cũng muốn khống chế Sở Nam.
Đáng tiếc, Hắc quân không biết.
Trong đầu Sở Nam, mỗi tế bào não cũng giống như vòng xoáy xoay tròn, hắn muốn nghĩ biện pháp, nếu không, hắn chỉ có thể bị hủy diệt ở đây, mà không thể để cho Hắc quân đạt được mục đích, chiếm cứ thân thể của hắn.
Nhưng, có thể có biện pháp gì đây?
Cuối cùng có một lá bài tẩy, là hấp lực vòng xoáy, đều biểu hiện ra, cầm lấy ngăn chặn Hạo Thiên nhận.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Quả trứng màu đen cũng không biết có hoàn toàn ngăn cản đầu rồng, nếu để cho đầu rồng lại đụng phải, hắn sẽ bị vòng xoáy cuốn lấy.
Sau đó là Long Nha Long Lân Long gân…, căn bản không giúp được gì.
Nội đan của thuồng luồng.
Nghĩ đến nội đan thuồng luồng, Sở Nam bởi vì có Ngũ Hành tương sinh, tuần hoàn, hắn tạm thời không thiếu nguyên lực...
Mà trong trữ vật giới chỉ, ngoại trừ hàn ngọc, còn một chút tài liệu luyện khí luyện đan bình thường, căn bản không sử dụng đến.
Ngoài ra còn có lệnh bài màu đen kỳ quái.
Nhưng, Sở Nam cũng không ôm cái hi vọng gì, tuy Sở Nam rất hoài nghi lai lịch lệnh bài màu đen này, dù sao lấy được lệnh bài màu đen, thế nhưng quả trứng màu đen cũng cùng một chỗ, hiện tại quả trứng màu đen rất bất phàm, thì lệnh bài màu đen có lẽ cũng là vật bất phàm rồi.
Trầm tư suy nghĩ một chút, Sở Nam chú ý vào vòng xoáy, hắn cảm thấy ở trong vòng xoáy cần mở ra một cái cửa, trong nội tâm rất nhanh thầm nghĩ.
- Bên ngoài có vòng xoáy, trong cơ thể ta cũng có vòng xoáy, ta cũng có thể chế tạo ra vòng xoáy, nếu như ta có thể trở thành một cái vòng xoáy, hoặc là ta có thể đem cái vòng xoáy này hóa cho mình dùng, có thể mượn trận pháp hóa ra vòng xoáy, hoặc có thể lợi dụng hàn ngọc Lam Viêm đem vòng xoáy này đông cứng lại, thời gian đóng băng không cần nhiều, chỉ cần một hơi, ta có thể chạy ra rồi.
Ý nghĩ này làm cho Sở Nam tìm ra được một tia hy vọng, sau đó cân nhắc.
- Nếu như ta muốn thử, vậy thì phải đem Hạo Thiên nhận ném đi, tuy rất muốn cướp Hạo Thiên nhận, llàm cho quái lão đầu đau lòng muốn chết, nhưng hiện tại, tánh mạng của mình quan trọng hơn.
Lúc này Sở Nam cảm giác được vòng xoáy áp lực càng ngày càng mạnh, Sở Nam không do dự, đưa tay tiến vào bên trong vòng xoáy, lập tức có một cổ lực lượng cực lớn dọc theo cánh tay truyền đến, như lực lượng của mười vạn đại quân đồng thời lao đến, truyền khắp toàn thân Sở Nam, thân thể cường hãn Sở Nam cũng phải rùng mình, sau đó máu tươi bị tuôn ra.
Sở Nam cắn chặt răng, càng không ngừng cổ động bản thân mình.
- Khổ nhiều như vậy đều đã gặp qua rồi, khó khắn nhiều như vậy đều vượt qua, gặp trời đầu trời, nghịch thiên mà đi, cái vòng xoáy trước mắt này, còn đấu không lại sao? Muốn có thể chính thức về nhà gặp cha mẹ, nhất định phải chiến thắng cái vòng xoáy này, muốn hoàn toàn thực hiện hứa hẹn, nhất định phải thắng cái vòng xoáy này, muốn gặp lại Mộng nhi, Linh Vân, nhất định phải chiến thắng vòng xoáy này.
Tự khuyến khích bản thân xong, Sở Nam buông lỏng tay ra, Hạo Thiên nhận tranh thủ bay ra, liền trực tiếp bắn vào vòng xoáy, vốn một cái vòng xoáy to như vậy, sau khi Hạo Thiên nhận tiến vào, thoáng đình trệ xuống.
Thừa cơ hội này, thân thể Sở Nam xông vào vòng xoáy, quả trứng màu đen cũng lao theo.
Hắc quân không để cho đầu rồng tiếp tục truy kích, hắn chau mày, sau đó khóe miệng tàn nhẫn hiện lên vẻ vui vẻ, hắn muốn Ngũ Hành thân thể của Sở Nam, không muốn ở trong vòng xoáy mà bị hỏng mất, nhưng hắn lại cười nhạo Sở Nam không biết tự lượng sức, tự tìm đường chết.
Hắc quân hiện tại muốn làm chính là chờ Sở Nam tại trong vòng xoáy bị thương, chờ Sở Nam bị vòng xoáy đè xuống, sau đó, hắn trước đánh gục Sở Nam, lợi dụng bí pháp đoạt lấy thân thể.
Sở Nam tiến vào bên trong vòng xoáy, liền cảm giác được áp lực lớn vô cùng, áp lực trên thân thể, tư tưởng, tinh thần, ý chí đều bị ép lấy, làm cho thân thể Sở Nam càng ngày càng bị ép nghiêm trọng.
Nhưng chiến ý Sở Nam lại càng mãnh liệt.
Lúc này Sở Nam hung hăng đánh ra một trảo, nước là vô hình, Sở Nam dùng ngón tay trộp nước vốn là không thể trộp được.
Nhưng, hỏa diễm màu xanh da trời lóe lên, Sở Nam quả thật bắt được hai khối băng lớn, sau đó hai bàn tay liền xuất hiện hai cái vòng xoáy, nhanh chóng biến lớn.
- Ân?
Hai mắt của Hắc quân bắn ra lệ quang.
- Tiểu tử này, ý chí kiên cường, loại tình huống này, hắn còn muốn liều, đáng tiếc vòng xoáy Hắc Thủy của ta hắn có khả năng bị đông cứng rồi, mặc dù hắn có biển lửa có thể ngăn cản được sao.
- Ngàn thước đóng băng.
Sở Nam dùng hết tất cả lực lượng, mười lăm đường kinh mạch toàn bộ vận chuyển.
Vòng xoáy từ trên xuống dưới, từ lớn biến thành nhỏ, càng nhỏ, ẩn chứa lực lượng lại càng lớn, mà vị trí của Sở Nam lúc này, đúng là vòng xoáy cuối cùng, là vòng xoáy nhỏ nhất, cho nên sức lực tàn sát lớn nhất, dòng nước đóng băng bị vòng xoáy lưu chuyển biến trở thành nước.
Mặc cho Sở Nam hét to, dòng nước vừa đông cứng, liền lập tức bị vòng xoáy đánh tan.
Nếu không phải quả trứng màu đen đỡ lấy, Sở Nam đã té xuống rồi.
Hơn nữa, bên trong cái vòng xoáy này, ẩn chứa độc tố, cũng không bình thường, nếu không có Sở Nam có thân thể bách độc bất xâm, thì đã sớm bị độc chết rồi.
Sở Nam nếm thử một bộ phận vòng xoáy, cũng không thể hấp thụ lực lượng của vòng xoáy, vòng xoáy quá nhỏ rồi, không thể hấp thu được.
Thế cục, đã cực kỳ nguy hiểm.
Có thể ông trời vẫn chưa muốn buông tha Sở Nam.
Hạo Thiên nhận lúc trước bị Sở Nam đánh văng ra, mà theo vòng xoáy, một vòng một vòng mà xoay tròn, cách Sở Nam cũng không xa.
Mà Hạo Thiên nhận, tựa hồ quấn lấy vòng xoáy.
Đúng là thời khắc nghìn cân treo sợi tóc.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Được vũng xoáy trợ lực, uy thế càng hung hãn, sát khí đằng đằng.
Hạo Thiên Nhận tỏa ra ánh sáng kỳ dị, nước đen phía sau trợ uy, Hạo Thiên Nhận như kéo theo một con mãng xà đang cuộn tròn mình, Hạo Thiên Nhận chính là chiếc răng nanh sắc bén của con mãng xà đó.
Trên mặt Hắc Quân lại xuất hiện dáng vẻ tự tin, lẩm bẩm nói:
- Lão phu không tin, trong tình trạng như vậy ngươi còn có cách thoát, ngươi hủy bao nhiêu việc tốt của lão phu như vậy, khiến lão phu chịu không ít thua thiệt, mất không ít thể diện, nếu để cho ngươi chết đi dễ dàng thì thật là tiện nghi cho ngươi, xem ra phải nghĩ cách giam cầm tam hồn thất phách của ngươi, để ngày ngày ta giày vò....
Hắc Quân nghĩ như vậy, trong lòng lập tức có chủ ý:
- Chi bằng giống như Hắc Lân Giao Long, đưa hồn của ngươi đặt trên thân của một con kiến, để ngươi thực sự biến thành một con kiến.
Nghĩ như vậy, trên mặt Hắc Quân xuất hiện nụ cười tàn nhẫn, dữ tợn:
- Tuyệt diệu, biện pháp này thật là tuyệt diệu, nam nhân có lực lượng vô song, cuối cùng lại biến thành một con kiến, để xem người có đi học châu chấu đá xe hay không, ha ha ha....
Những suy nghĩ của Hắc Quân, Sở Nam đương nhiên không biết.
Sở Nam cũng cảm nhận thấy rõ ràng cỗ khí tức nguy hiểm đó đang tiến gần tới hắn, hắn biết, Hạo Thiên Nhận mang theo uy thế cuồn cuộn, hắn tuyệt đối không thể chống đỡ nổi, lúc Hạo Thiên Nhận tới cũng chính là thời khắc hắn bị diệt.
Nhưng ánh mắt của Sở Nam không hề có sự tuyệt vọng, sự sợ hãi, vẫn chỉ là quang mang rực sáng, chiến ý ngút trời.
- Hạo Thiên Nhận phải tới được trước mặt ta mới có thể giết ta được, nếu ta có thể khiến Hạo Thiên Nhận không thể tới cạnh ta, ta sẽ không bị chết.
Sở Nam không bỏ lỡ bất cứ thời cơ nào, nhanh chóng nghĩ cách:
- Làm thế nào có thể khiến Hạo Thiên Nhận không thể đến bên cạnh ta được? Làm thế nào mới có thể khiến vũng xoáy không vứt ta ra?
Ánh mắt Sở Nam càng trở nên cương nghị, trong thời khắc đối diện với tử thần, đối diện với diệt vong, ánh mắt Sở Nam rực sáng.
Sở Nam nhìn chằm chằm vào Hạo Thiên Nhận, nhìn thấy Hạo Thiên Nhận lại xoay tròn một vòng theo vũng xoáy, hắn không cảm khái cái chết lại gần hắn một bước mà trong đầu chợt xuất hiện một tia sáng, lại nhìn Hạo Thiên Nhận xoay một vòng, rồi lại một vòng, ánh mắt Sở Nam đột nhiên mở to tới cực hạn, giống như ánh sao biến thành mặt trời tỏa sáng rực rỡ.
- Hạo Thiên Nhận muốn tới trước mặt ta phải đi theo chiều vũng xoáy mà xuống, nếu.... nếu ta có thể khiến nó xuôi theo chiều vũng xoáy mà đi lên, vậy Hạo Thiên Nhận chẳng phải sẽ không thể tới được trước mặt ta nữa sao. Ngoài ra, ta cũng có thể thoát khỏi vòng vây, thực sự có thể thoát thân khỏi nơi này.
Thần niệm của Hắc Quân luôn nhìn chằm chằm vào Sở Nam, phát hiện ra vẻ vui mừng trên mặt Sở Nam, sắc mặt hắn chợt trầm xuống, thầm nghi hoặc:
- Tiểu tử này hưng phấn như vậy, lẽ nào hắn đã nghĩ ra biện pháp gì rồi? Nhưng tình thế như vậy, hắn có biện pháp gì chứ? Cho dù là lão phu đối diện với tình thế như vậy, không dựa vào trận pháp, chỉ dùng lực lượng cũng khó có thể thoát ra được, nếu có thể thoát được thì cũng bị trọng thương, nhưng lão phu có tu vi thế nào, hắn có tu vi thế nào? Chỉ có hai mươi mét thần niệm, có lẽ mới tấn thăng lên sơ cấp Võ Vương chưa lâu, sao có thể thoát ra được?
Ánh mắt Hắc Quân càng trở nên sắc lạnh.
Ánh mắt Sở Nam cũng càng trở nên sắc bén:
- Muốn Hạo Thiên Nhận xuôi theo vũng xoáy mà đi lên, mà không phải xuôi theo vũng xoáy đi xuống, vậy chỉ có một cách, đó là cho vũng xoáy xoay chuyển ngược lại, xoay chuyển ngược lên trên.
- Xoay ngược lại! Xoay ngược lại!
- Đúng vậy, cả số phận của ta đều là nghịch, võ đạo của ta cũng là nghịch!
Sở Nam lẩm bẩm, hào khí đột nhiên bốc cao vạn trượng:
- Thật đáng cười, vừa rồi ta còn định đi xuôi theo vũng xoáy, xuôi theo sao có thể được chứ? Xuôi theo, thuận theo chẳng phải đã phản bội lại lý tưởng của cuộc đời ta sao?
- Ha ha ha...
Sở Nam cười điên dại:
- Thuận theo, một vũng xoáy nhỏ nhoi cũng muốn lão tử thuận theo, đừng có nằm mơ. Muốn giết ta, tới đây! Hôm nay lão tử sẽ nghịch lại cho ngươi xem, nghịch lại khiến trời long đất lở!
- Nghịch? Nghịch cái gì? nghịch thế nào? Nghịch...
Hắc Quân nghe thấy những lời lẽ ngông cuồng của Sở Nam, hoàn toàn không hiểu ý tứ trong đó, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Sở Nam:
- Tiểu tử này lẽ nào điên rồi?
Hắc Quân hoàn toàn không hề biết, Sở Nam thực sự đã trở nên điên cuồng.
Bởi Sở Nam lúc này hoàn toàn chưa đạt tới cảnh giới giương tay ra là có thể khiến cả vũng xoáy xoay chuyển ngược lại, nếu hắn có thể đạt tới cảnh giới đó thì cũng không cần làm như vậy mà đã có thể phá vũng xoáy mà thoát ra rồi.
Bởi vậy, muốn vũng xoáy xoay chuyển ngược lại thì trước hết phải có một điểm tựa, sau đó dựa vào điểm tựa đó để làm ngưng lại tốc độ xoay chuyển thuận chiều hiện tại của vũng xoáy, rồi sau đó lại cho xoay chuyển ngược chiều.
Điểm tựa này rất quan trọng, đồng thời cũng rất nguy hiểm, chỉ một chút sai sót, ví dụ như không thể cho nó dùng lại được, ví dụ như không thể xoay chuyển ngược lại được, ví dụ như Hạo Thiên Nhận lao tới....
Tất cả những điều đó đều đủ khiến điểm tựa này bị phá hủy tan tành.
Điểm tựa Sở Nam lựa chọn, không gì khác mà chính là thân thể hắn.
Lấy thân thể hắn làm điểm tựa.
Như vậy, cửa ải đầu tiên Sở Nam phải khắc phục chính là vũng xoáy trong thân thể hắn, bởi vũng xoáy trong cơ thể hắn và vũng xoáy do nước hắc thủy tạo thành đang xoay chuyển giống nhau.
Xoay chuyển ngược lại vũng xoáy hắc thủy có nguy cơ bị diệt vong, nhưng xoay chuyển vũng xoáy trong cơ thể hắn, cũng có nguy cơ cơ thể nổ tung mà chết.
Sở Nam vẫn cười lớn, tiếng cười truyền vào trong vũng xoáy, tiếng cười ngạo nghễ như tiếu ngạo cả đất trời, Sở Nam lúc này đã không còn đường lùi, không, hắn vẫn còn một đường lùi, là con đường hắn dành cho chính mình.
Nhưng con đường này, vẫn chỉ là hủy diệt. Thà chết không chịu khuất phục. Thà thân thể nổ tung vẫn không để lại cho Hắc Quân một miếng thịt, một giọt máu, một khúc xương.
Thực sự là đặt mình vào chỗ chết.
Trong tiếng cười ngạo nghễ, Sở Nam thực sự bắt đầu cho vũng xoáy xoay ngược lại, ý nghĩ biện pháp của hắn thực sự điên cuồng, nhưng hắn không phải hạng người hữu dũng vô mưu, hắn trước hết không cho vũng xoáy trong cơ thể xoay chuyển ngược lại, mà là vũng xoáy ở giữa hai tay hắn.
Sở Nam muốn dùng vũng xoáy ở bên ngoài để thúc đẩy vũng xoáy ở trong cơ thể.
Nguyên lực, lực lượng từ trong cơ thể tuôn ra ngoài, ra đến tay liền xoay chuyển ngược lại, Sở Nam lập tức cảm nhận thấy cơn đau thấu xương tủy, nguyên lực cuồn cuộn như rời non lấp bể xoay chuyển ngược lại, lực lượng còn cường đại gấp trăm gấp ngàn lần mấy chiêu Liệt Nguyên Kim Trảm và Liệt Nguyên Hỏa Trảm của hắn.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cỗ lực lượng va chạm đó vô cùng cường đại, có lẽ khắp thiên hạ cũng chỉ có Sở Nam dám làm như vậy.
Vũng xoáy ngũ sắc vẫn không hề nhỏ lại, ngược lại còn ngày càng lớn hơn, còn cánh tay phải đâm vào trong vũng xoáy hắc thủy, Sở Nam chỉ cảm thấy nước bao quanh lấy, cuồn cuộn không ngừng, chỉ giây lát sau đã bao trùm lấy toàn thân người hắn.
Thủy nguyên lực từ trong vũng xoáy hắc thủy điên cuồng tuôn vào trong cơ thể Sở Nam.
Nhưng cơ thể Sở Nam lúc này đang xoay chuyển theo chiều ngược lại, cỗ thủy nguyên lực này tuôn vào liền phá vỡ sự cân bằng đó, Sở Nam cảm thấy nỗi đau thấu tâm can, giống như có một lưỡi dao sắc bén từ cánh tay đâm thẳng vào trong tim hắn, đôi mắt hắn nhòa đi, giống như có vô số hung thú đang xông vào cơ thể, răng nanh không ngừng cắn xé trên cơ thể hắn, cảm giác đau đớn ngày càng tăng lên gấp bội, thần niệm cũng bị xé nát tan tành.
Đúng lúc đó, hạt châu tử ở trong đan điền của Sở Nam đột nhiên lơ lửng bay lên, cỗ thủy nguyên lực cuồng bạo đột nhiên trở nên ngoan ngoãn chảy về phía hạt châu tử, rồi bị thôn phệ, tiếp đó liền được tuôn vào trong vũng xoáy đang chuyển động ngược chiều.
Đột nhiên, vũng xoáy ngũ sắc lớn lên gấp đôi, bao bọc lấy Sở Nam.
Vũng xoáy hắc thủy dần xoay chuyển chậm lại, ngày càng chậm, thủy nguyên lực Sở Nam hấp thu vào trong cơ thể càng nhiều, vũng xoáy ngũ sắc ngày càng lớn, vũng xoáy hắc thủy càng chuyển động chậm lại, rồi dần dần dứng im.
Đương nhiên là chỉ ở phần thấp nhất.
Nhưng tất cả nhưng điều đó đã đủ khiến sắc mặt Hắc Quân lại trở nên âm trầm.
Vốn dĩ năng lượng ở đáy của vũng xoáy lớn nhất, nhưng xoay chuyển ngược lại như vậy khiến cho năng lượng ở phía trên lại trở nên cường đại nhất, tuy phần dưới đáy đã gần như đứng im, nhưng phần phía trên của vũng xoáy hắc thủy vẫn xoay chuyển vùn vụt, vẫn đang ngang ngạnh đối đầu với Sở Nam.
- Nếu San Hô Huyền Lam Kình ở đây thì tốt biết mấy, để nó nuốt hết số nước đen này vào bụng, không còn nước đen, cho dù có trận pháp thì cũng sao có thể tạo thành vũng xoáy hắc thủy được nữa.
Sở Nam vừa nghĩ như vậy nhưng lập tức phủ định, bởi San Hô Huyền Lam Kình không phải bách độc bất xâm, nuốt bao nhiêu nước đen này vào bụng, cho dù thân thể nó có dài mấy chục trượng thì cũng bị ngộ độc chết.
Tuy San Hô Huyền Lam Kình cũng không được, nhưng Sở Nam vẫn không từ bỏ ý nghĩ này, nguồn gốc của trận pháp là nguyên lực, vũng xoáy hắc thủy phải có nước đen mới có thể xoay chuyển được, điều này cũng giống như một võ giả, võ giả phải có thân thể, có sinh mệnh mới có thể thi triển ra được vũ kỹ cường đại, mới có thể tu luyện được võ quyết, mới có thể làm được mọi chuyện, nếu không có thân thể, không có sinh mệnh thì cũng chẳng thể làm được gì.
Sở Nam đang nghĩ cách làm thế nào khiến nước đen mất đi.
Đúng lúc đó, Hắc Quân đã mệnh lệnh cho đầu rồng xông lên, gây cho Sở Nam chút ít khó khăn, quả trứng đen cũng bay ra, ngăn trước mặt đầu rồng, Hắc Quân không đích thân ra tay, mục đích của hắn chỉ là khiến Sở Nam phân tâm, khiến hắn không thể đấu lại được với vũng xoáy hắc thủy, cuối cùng rơi vào tay hắn.
Sở Nam mượn lực ra tay, vũng xoáy ngũ sắc không ngừng lớn lên, đã bao trùm lấy một nửa thân người Sở Nam, khiến Sở Nam như một chiến thần sừng sững giữa tầng không.
Trong đầu Sở Nam chợt xuất hiện một ý nghĩ điên cuồng:
- San Hô Huyền Lam Kình có thể hấp thu được nước không có độc, Hàn Ngọc Lam Viêm có thể hấp thu được cả biển lửa, vậy tại sao ta không thể thôn phệ được chỗ nước đen này?
Ý nghĩ này quả thực điên cuồng, điên cuồng gấp trăm vạn lần tất cả những ý nghĩ trước đó của hắn.
Nhưng tình thế bắt buộc, Sở Nam không thể không điên cuồng, nếu hắn không điên cuồng, hắn sẽ không còn cơ hội hưởng thụ niềm vui được hô hấp, sẽ không còn được nghe thấy những thanh âm của thế giới này nữa.
Sở Nam không phải người sau khi đã có chủ ý thì vẫn còn băn khoăn do dự, hắn nghĩ là làm, cho dù thất bại thì như hắn vẫn thường nghĩ: “ta vốn dĩ tám tuổi đã phải chết, nhưng ta đã cố gắng sống thêm được mười năm, đã đủ vốn rồi, hơn nữa Thủy Nguyên Bản Tinh là nguyên mạch cực tốt, chưa biết chừng có thể khiến cho đám nước đen này....
Bởi vậy, Sở Nam thân giữa vũng xoáy hắc thủy, được vũng xoáy bao bọc lấy thân liền mở to miệng, một cỗ hấp lực từ miệng cuốn ra.
Tay trái hấp thu thủy nguyên lực ở trong nước đen.
Còn miệng hắn thì lại hút nước, nước đen thực sự.
Điên cuồng hút vào, từng ngụm nước đen tuôn vào trong miệng hắn, qua cổ họng, xuống bụng.
Hắc Quân thầm chấn kinh, nhưng khóe miệng vẫn lộ ra nụ cười âm lãnh:
- Đúng là nghé con không sợ cọp, suy nghĩ ngông cuồng, muốn hút nước? Còn muốn hút cạn? Thật là cuồng vọng, cả một dòng sông nước đen, ngươi có thể hút hết được sao? Chỉ e không lâu sau, bụng ngươi sẽ nổ tung, xem ra lão phu phải chuẩn bị sẵn sàng ra tay.
Lúc này, đáy của vũng xoáy hắc thủy đã thuận theo vũng xoáy ngũ sắc, dần xoay chuyển ngược lại.
Nhưng bụng Sở Nam cũng đã căng phình lên, cho dù là bụng của một bà bầu mang thai chín tháng, mang cùng một lúc mấy thai thì cũng không thể so sánh được với bụng của Sở Nam. Lúc này, Sở Nam không còn cảm thấy đau đớn nữa, mà là sự khó chịu, khó chịu đến khủng khiếp.
- Ha ha ha...
Hắc Quân nhìn thấy cảnh đó, không khỏi ôm bụng cười vang:
- Ma Đạo Tử, không ngờ ngươi cũng có ngày mang bầu, ngươi cả đời anh minh, nhưng chỉ cần một lần mang bầu thế này là đã đủ để hủy hết cả rồi.
Sở Nam không cười, không tức giận, không oán hận, ánh mắt lộ ra vẻ cuồng ngạo, dáng vẻ đầy kiên nghị tiếp tục hút nước đen vào trong bụng. Tuy ở những nơi nứt vỡ trên thân thể Sở Nam, từ thất khiếu của hắn không ngừng có nước đen chảy ra, nhưng so với tốc độ hút điên cuồng của hắn thì có thể không cần tính tới. Khi thân thể Sở Nam từ một thùng nước biến thành một quả bóng tròn xoe, sắp vỡ tung đến nơi....
Thì hạt châu tử đó, liền động.
Vô số nước đen tuôn vào trong hạt châu tử, châu tử không giống như Hàn Ngọc Lam Viêm Vương thôn phệ biển lửa, sau khi hút nước đen vào liền nhả ra, nước đen theo huyết nhục xuất hiện dưới hai chân Sở Nam.
Hạt châu tử sau khi thôn phệ nước đen, dường như đang chầm chậm biến hóa.
Nước đen sau khi từ hạt châu tử đi ra đã không còn bị trận pháp khống chế, sau khi xuất hiện dưới hai chân Sở Nam liền xoay chuyển ngược chiều kim đồng hồ, trở thành một cỗ lực lượng trợ giúp Sở Nam chống lại vũng xoáy hắc thủy, áp lực của vũng xoáy hắc thủy lập tức giảm đi quá nửa, vũng xoáy dưới chân xoay chuyển ngày càng nhanh, lấy trục là vũng xoáy ngũ sắc trong đan điền của Sở Nam, xoay chuyển ngày càng nhanh, lôi kéo ngày càng nhiều nước đen xoay chuyển theo chiều ngược lại.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius