Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
Chương 455: Liên hợp
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
- Haha. Xem ra thì Hạ Kim Cường cũng lo lắng về điều đó
Hàn Đông ngồi ở bên trong nghe tiếng của Tả Nhất Sơn, miệng hơi nhếch lên, ngay sau đó liền đứng dậy và đi ra ngoài.
Đến hôm nay chức vụ thường ủy đã đến tay Hoàng Văn Vận, hắn càng thêm tự tin đối với bước tiếp theo của mình tại thành phố Tân Châu, mà hiện giờ Hạ Kim Cường đích thân đến, không chừng là để thảo luận tình hình hợp tác bước tiếp theo, đây cũng chính là những gì mà hắn cần.
Trước đấy hắn đã giải quyết được vụ Ngô Cần, rồi lại đẩyđược Hoàng Văn Vận lên chức thường vụ thành ủy, thể hiệnđược thực lực rất mạnh, làm cho tất cả mọi người đều không dám coi thường hắn, mà hắn thì cũng không muốn cứ đấu tiếp như này, nên bước tiếp theo đó là bắt đầu làm công việc thực sự của mình, làm một việc thực sự đúng đắn mới đúng.
- Chủ tịch thành phố Hạ, sao anh lại đích thân đến đây, có việc gì thì gọi điện là tôi xuống ngay rồi.
Hàn đông ra ngoài đón với nụ cười.
Hạ Kim Cường cười nói:
- Chuyện có vài bước chân để tôi tự lên cũng giống nhau mà.
Hàn Đông mời anh ta ngồi xuống, hai người châm thuốc lá, lập tức Hạ Kin Cường liền triển khai đề tài, lúc mới đầu anh ta cũng không nói gì đến việc hợp tác, anh ta cũng không muốn thể hiện quá nóng vội, bởi vậy liền cùng hắn nói những chuyện con người đất đai ở thành phốTân Châu, sauđó lời nói vừa chuyển, liền chuyển sang cảm thán nói:
- Hàn Đông à, nói thực, tôi đến thành phố Tân Châu này cũng hơn một năm rồi, tuy hết sức cẩn thận nhưng về mặt công tác, tôi thấy không hài lòng cho lắm. Chỉ là, muốn làm một chút công việc thực tế mà cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Có điều bây giờ còn đỡ, Hàn Đông anh đã đến thành phố Tân Châu này rồi, tôi tin chúng ta cùng nhau cố gắng nhất định có thể làm nên thành tích không tồi.
- Chủ tịch thành phố Hạ quá lời rồi, tôi đến thành phố Tân Châu cũng là muốn làm chút công việc thực tế, còn hy vọng chủ tịch Hạ sau này giúp đỡ nhiều.
Hàn Đông vừa cười vừa nói.
Hạ Kim Cường gật đầu:
- Yên tâm đi, sau này về mặt công tác tôi nhất định sẽ ủng hộ cậu.
Anh ta đã nghĩ thông suốt rồi, đã cùng Hàn Đông hợp tác, vậy thì bản thân cũng nên tỏ chút thành ý, đến đây anh ta lại nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn Đông, anh nói xem lần này Chủ tịch thành phố Văn Vận được đề bạt làm Thường Vụ Thành Ủy, về việc sắp xếp công tác cho anh ấy, anh có ý kiến gì không?
Hàn đông cười cười, anh ta cũng biết mối quan hệ giữa hắn và Văn Vận, vậy là không giấu diếm được người khác mà hắn cũng không có ý giấu diếm, hắn nói:
- Chủ tịch thành phố Hạ, thực ra ý đồ của tỉnh ủy đã rất rõ rồi, chức bí thư đảng ủy khu công nghệ cao vẫn còn trốngđấy, tôi thấy do Văn Vận đảm nhận rồi, như thế cũng có thểtiến thêm một bước nữa để tăng cường cho công tác ở khu công nghệ cao, biến khu công nghệ cao thành một điểm sáng trong tăng trưởng kinh tế thành phố ta.
Hạ Kim Cường gật gật đầu nói:
- Ừm, cũng phải, công việc ở khu công nghệ cao do Chủ tịch thành phố Văn Vận chủ trì chắc chắn không có vấn đề gì, ngoài ra Ủy ban nhân dân thành phố cũng có chút thay đổi,đến lúc đó tôi nghĩ nên điều chỉnh một chút công việc của mọi người, tôi nghĩ thế này, công việc trước đây của Văn Vận bao gồm cả khoa học kỹ thuật,giáo dục, văn hóa, vệsinh, thể dục, phát thanh truyền hình, báo chí xuất bản, những việc đấy rất quan trọng, tôi lo đồng chí Phí Nguyệt Sương vừa mới tiếp quản không kịp thích ứng, nên tôi đã chuẩn bị cho đồng chí Xa Doanh Cúc tiếp nhận công việc này, mà cho đồng chí Phí Nguyệt Sương phụ trách công việc mà Xa Doanh Cúc vốn phụ trách. Sắp xếp như vậy, cũng là vì tiến thêm một bước thúc đẩy công việc của Ủy ban.
Hắn cười cười, Hạ Kim Cường là Chủ tịch thành phố, đồng thời ủy ban nhân dân thành phố tuy là có hai người của HềHiểu Kiến bên trong, nhưng nếu như anh ta muốn điều chỉnh công tác của phó Chủ tịch thành phố thì thực sự cũng không cần phải bàn bạc với hắn, hiện giờ bàn bạc với hắn cũng là vì muốn tỏ ra là có tôn trọng mình mà thôi.
- Chủ tịch thành phố Hạ sắp xếp công việc hết sức hợp lý với công tác thực tế của Ủy ban nhân dân thành phố, tôi không có ý kiến gì hết.
Hàn Đông cười nói, nếu Hạ Kim Cường đã tỏ rõ thành ý, mà hiện giờ quan hệ giữa hắn và Hề Hiểu Kiến khá căng thẳng, vậy thì đương hiên nên cùng Hạ Kim Cường xây dựng tốt mối quan hệ hợp tác rồi, về phần mối quan hệ hợp tác nàyđược bao lâu thì lại là chuyện khác.
Nghe Hàn Đông trả lời, Hạ kim Cường trong lòng rất vui mừng, ít ra hiện giờ giữa anh ta và Hàn Đông cũng đi đếnđược bước đầu tiên của thỏa thuận, vậy là tiếp theo chỉ cần thắt chặt thêm chút thì việc Hàn Đông đứng về phía mình cũng không còn là vấn đề nữa. Thời gian kéo dài, Hàn Đông nếu muốn làm lành với Hề Hiểu Kiến trên cơ bản là không có chút khả năng nào. Ngoài ra, Hàn Đông hiện giờ hợp tác với mình, đồng thời tự nhiên tân ủy viên thường vụ Hoàng Văn vận cũng đứng về phía mình, vậy là coi như trong tay mìnhđang nắm chắc 6 phiếu cho hội nghị thường vụ rồi, đối với Hề Hiểu Kiến cũng chẳng có gì phải sợ nữa, Hạ Kim Cường còn chưa biết hắn và Hàn Quốc Bình đã thống nhất với nhau, nếu biết được điểm này, sợ rằng anh ta sẽ không nhịnđược mà ngửa mặt cười to một trận.
Giơ tay nhìn đồng hồ, đã gần 10 rưỡi rồi, Hạ Kim Cường nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn, đã trưa rồi, chúng ta cùng đi ăn một bữa đi, anh đến Tân Châu lâu vậy rồi, chúng ta vẫn chưa đi ăn cùng nhau bữa nào cả.
Hắn gật đầu nói:
- Được, trưa nay tại nhà khách đi, tôi gọi một cuộc điện thoại để họ sắp xếp một chút.
Hạ Kim Cường cười nói:
- Cũng được, đồ ăn ở nhà khách cũng không tồi
Sau đó hai người liền đi
Nhân viên làm việc đi qua cầu thang nhìn thấy Hạ Kim Cường và Hàn Đông, một đám nhân viên như bị trúng phépđịnh thân, cung kính đứng ở đó, để chào hỏi hai người.
Hạ Kim Cường mặt đầy vẻ uy nghiêm gật đầu còn mặt HànĐông thì mang theo một nụ cười thản nhiên, hơi cúi đầu có ý chào. Cùng so sánh thì nhân viên ở văn phòng đều thấy hắn có chút gần gũi hơn chút.
Đến nhà khách, hắn và Hạ Kim Cường vừa ăn vừa nói chuyện, hắn nói ra một vài suy nghĩ của mình, dựa theo ý tứcủa Hàn Đông, bản thân là ủy viên thường vụ thành ủy kiêm phó Chủ tịch thành phố, mà từ góc độ công việc mình quản lý nhìn vào, phát triển kinh tế vẫn là một nhiệm vụ quan trọng, hắn liền quyết định sau này dồn hết tinh lực đểphát triển kinh tế như nào. Một mặt, hắn muốn tăng cường mở rộng thu hút đầu tư, đây là động lực thúc đẩy phát triển khu kinh tế, đồng thời cũng để cân nhắc chỉ tiêu công việc của ủy ban nhân dân thành phố, một mặt khác, hắn muốn tiến hành kinh doanh thành phố, để tạo ra một tấm danh thiếp thành thị cho Tân Châu, đây không những góp phần giúp kinh tế phát triển mà đồng thời cũng có tác dụng hết sức to lớn trong việc thúc đẩy những phương diện khác.
- Chủ tịch thành phố Hàn, anh có ý tưởng gì, cứ toàn lực làmđi, tôi nhất định sẽ toàn lực ủng hộ.
Hạ Kim Cường cười nói:
- Tôi cũng mong chờ được nhìn thấy Chủ tịch thành phố Hàn thể hiện bản lĩnh đấy.
Hàn Đông cười cười, lập tức liền nghĩ ngay đến cái vấn đềnày, hiện nay đã như vậy rồi, vậy cũng nên tiến thêm bước nữa thể hiện một chút thế lực của bản thân mới được, như thế thì sau này trong công việc lời nói của bản thân cũng sẽ có thể được cấp dưới chấp hành một cách toàn diện, vì thếhắn nói:
- Chủ tịch thành phố Hạ, lần này nhân sự của thành phố có chút thay đổi, còn vấn đề nhân sự phải tiến thêm một bước xác thực nữa, ngoài ra ủy viên thường vụ của khu Cao Bình, bí thư đảng ủy công an cũng đang trống, nên nhanh chóng bố trí, không biết Chủ tịch thành phố Hạ có sắp xếp gì?
Hạ Kim Cường ngẩn người, trong lòng đang nghĩ có phải là Hàn Đông định tranh thủ thời cơ này sắp thêm người vàođây, hiện giờ thành phố còn có một vị trí chủ tịch công đoàn, hắn nhắm vào vị trí này có tác dụng gì?
- Trước mắt tôi vẫn chưa chọn được người thích hợp, nếu như Chủ tịch Hàn có ý tưởng gì, đến lúc đấy tôi sẽ toàn lực ủng hộ.
Hắn cười cười nói:
- Tôi đến Tân Châu chưa lâu, nhất thời cũng chưa chọn được người thích hợp.
Nghe Hàn Đông nói vậy, Hạ Kim Cường trong lòng vô cùng nghi ngờ không hiểu, anh ta thực sự không hiểu trong lòng Hàn Đông đang nghĩ gì, có điều Hàn Đông đã không nói thì y cũng không hỏi nhiều, đến lúc Hàn Đông mà chọn được người rồi thì cũng sẽ đề xuất, rồi mình toàn lực ủng hộ cũng không muộn. Tuy nhiên không nhất định có đủ khả năng thông qua được ở hội nghị thường vụ nhưng chỉ cần tỏ tháiđộ như này là đủ rồi.
“Hề Hiểu Kiến nhìn thấy Hàn Đông hướng về phía mình thếnày chắc trong lòng lão sẽ không dễ chịu chút nào.”
Hạ Kim Cường nghĩ thầm.
Việc Hàn Đông và Hạ Kim Cường đi ăn lúc trưa với nhau đã rất nhanh truyền đến tai Hề Hiểu Kiến. Hề Hiểu Kiến trong lòng rất buồn bực, bởi vậy trong lòng ông ta nghĩ càng phải cùng phó bí thư Ngụy Dụ Vĩ làm tốt quan hệ, chỉ có như thếmới có thể toàn diện áp chế Hạ Kim Cường và Hàn Đông. Hiện giờ trong lòng Hề Hiểu Kiến lòng phẫn nộ đối với HànĐông đã hoàn toàn vượt qua cả đối với Hạ Kim Cường, bởi vậy y hạ quyết tâm sau này nhất định sẽ cho Hàn Đông một trận ra trò để Hàn Đông biết mùi lợi hại.
Buổi chiều, Hàn Đông liền gọi cho Chu Chính, hỏi:
- Bí thư đảng ủy của khu Cao Bình anh đã chọn được người nào thích hợp chưa?
Chu Chính nhận được điện thoại của Hàn Đông có chút buồn bực, vừa nghe Hàn Đông hỏi vậy lập tức ngẩn người, nói:
- Lãnh đạo, anh không phải muốn em lên chứ?
Hàn Đông không giận mà cười, nói:
- Thế cậu thấy mình có được không?
Chu Chính cười ha hả, nói:
- Chắc là không được, để em làm cục trưởng còn tạm được.
Cậu nhóc này may ra còn tự biết mình thế nào, cậu ta mớiđược đề bạt chức trưởng phòng không bao lâu, mà bí thưđảng ủy công an Quận ủy là phải vào ủy viên thường vụ quận ủy, cậu ta lại không làm được gì long trời lở đất nên không có khả năng được đề bạt nhanh như vậy.
- Lãnh đạo, hiện giờ mối quan hệ của phó bí thư đảng ủy công an thường vụ Thường Trác Bân với em không tồi, mà năng lực công tác rất xuất sắc, em tin nếu để anh ta đảm nhiệm chức bí thư đảng ủy công an thì chúng em nhất định sẽ hợp tác tốt.
Chu Chính cười ha hả nói, đồng thời trong lòng anh ta cũng rất vui, Hàn Đông đã gọi cho mình để hỏi thì chắc cũng đã nắm chắc được phần nào, như này chỉ cần chức Ủy viên thường vụ của Thường Trác Bân được xác định thì bên chủ tịch quận Thường Tĩnh Phong về cơ bản có thể nắm phần chủ động, mà chính mình cũng đạt được chức Cục trưởng cục công an cũng không thành vấn đề.
Hàn Đông nói:
- Được rồi, anh đã biết rồi.
Gác máy, Hàn Đông liền đến văn phòng của Hạ Kim Cường, ngồi xuống nói:
- Chủ tịch thành phố Hạ, vấn đề nhân sự tôi có nhắc đến lúc sáng, khi về tôi đã nghĩ rồi, có ý kiến muốn nói với Chủ tịch thành phố Hạ
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
Chương 456: Chuyện gì xảy ra?
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Ngày mười sáu tháng một, thư bổ nhiệm của Ban tổ chức tỉnh Tây Xuyên tới thành phố Tân Châu
Trước đây tuy Tỉnh ủy đã thông qua sắp xếp nhân sự có liên quan của thành phố Tân Châu, nhưng thư bổ nhiệm chính thức cho đến hôm nay mới tới.
Chiều cùng ngày, Hoàng Văn Vận liền tới Đại hội Đại biểu nhân dân thành phố Tân Châu nhận chức Phó chủ tịch Thành phố, và đồng thời Phí Nguyệt Sương cũng được Đại hội đại biểu nhân dân Thường ủy lựa chọn làm Phó chủ tịch thành phố. Hiện tại Chủ tịch của Đại biểu đại hội đồng nhân dân, chính là nguyên Phó chủ nhiệm Thường vụ Dương Kiệt Quốc, ông ta cũng được coi là may mắn, nếu như không có Hàn Đông làm ầm lên, phỏng chừng đến lúc nghỉ hưu cũng không làm được Cấp giám đốc sở.
Buổi trưa, Trưởng ban thư ký ủy ban thành phố Nhạc Gia An thông báo các vị Phó chủ tịch thành phố, Phó trưởng ban thư ký hai rưỡi tới phòng họp ùy ban thành phố để họp.
Hàn Đông đến phòng hội nghị, mọi người cũng gần đếnđông đủ rồi, tuy Hoàng Văn Vận đã từ chức Phó chủ tịch thành phố rồi, nhưng ông ta cũng phải tham gia lần họp hội nghị này, để chuyển giao công việc trước kia, sau đó cũng không có quan hệ lớn lắm với Ủy ban nhân dân thành phố, Hàn Đông trực tiếp đi tới ngồi bên cạnh Hoàng Văn Vận, dù sao quan hệ giữa hắn với Hoàng Văn Vận thì mọi người cũng biết rồi, cũng không cần che dấu làm gì.
Phó chủ tịch thành phố Khâu Thụy Hòa ngồi bên cạnh hơi gật đầu mỉm cười, cầm cốc trà lên uống một ngụm to, trong lòng ông ta đối với Hàn Đông có chút khó chịu, có điều ông ta là cùng phe với Hạ Kim Cường, bởi vậy cũng biết thế cục bây giờ, còn thật lòng muốn hợp tác với Hàn Đông, nếu không những ngày ở Ủy ban nhân dân thành phố cũng không dễ qua. Đặc biệt là bây giờ Hàn Đông đã nắm được hai phiếu Thường ủy rồi, đã chuẩn bị thực lực không ít rồi, vậy khúc mắc này phải chon dấu trong lòng mới được.
Hai rưỡi, Hạ Kim Cường cũng tới phòng họp, ông ta mang vẻ mặt cười cười, như mộc xuân phong, sau khi ngồi xuống, ông ta rút ra mời Khâu Thụy Hòa, Hàn Đông và Hoàng Văn Vận mỗi người một điếu thuốc, nói mấy câu, mới bắt đầu họp.
Cuộc họp Chủ tịch thành phố hôm nay, tất cả có bốn vịThường ủy Thành ủy,cũng là trước nay chưa từng có. Tuy Hoàng Văn Vận chỉ là dự thính hội nghị, nhưng chí ít ông ta cũng theo Hàn Đông, đã thành lập bạn đồng mình của mình rồi, cho nên trong lòng Hạ Kim Cường vô cùng vui mừng.
- Cuộc họp hôm nay, chủ yếu là, tiến hành sắp xếp vàđiều chỉnh công tác của Ủy ban nhân dân Phí Nguyệt Sương và Tạ Thị Duy hai người, tuy là người của Hề Hiểu Kiến, những cũng biết căn bản không có cách nào ngăn cản HạKim Cường điều chỉnh như vậy, bởi vậy chỉ đành ngậm miệng tiếp thu, đặc biệt là Phí Nguyệt Sương, vốn dĩ cô ta đềbạt chức Phó chủ tịch thành phố, vốn dĩ là đến tiếp nhận vịtrí của Hoàng Văn Vận, Hoàng Văn Vận vốn dĩ phân công quản lý khoa học giáo dục, dưới đó có Cục giáo dục, Cục điện lực, Cục khoa ủy, cũng không tồi, nhưng Hạ Kim Cường đểcô ta đi quản lý Nông nghiệp, Lâm nghiệp, Khí tượng, căn bản không có thực quyền gì, khiến trong lòng cô ta vốn dĩhưng phấn, bỗng chốc suy giảm khá lớn.
Đối với sự sắp xếp của Hạ Kim cường, Khâu Thụy Hòa và Hàn Đông đám người đó đều nhất trí tán thành, xem ra cục diện ngược lại trở thành mảng tốt. Sau đó, mọi người lại tiến hành thảo luận bố trí và sắp xếp công tác có liên quan tới Ủy ban nhân dân thành phố.
Sau khi tan cuộc họp, Hạ Kim Cường cười nói.
- Chủ tịch Văn Vận, trưa nay, tôi, Chủ tịch Khâu, Chủ tịch Hàn mời ngài cùng ăn cơm, cũng coi như là vì ngài mà tiểnđưa
Hoàng Văn Vận hôm nay nhận công tác, cho dù không phải là người của Ủy ban nhân dân thành phố, tuy nhiên vềsau ông ta đảm nhiệm chức Bí thư đảng ủy khu Công nghệcao, công tác các hạng mục khu Công nghệ cao, cũng quan hệ khá nhiều với Ủy ban nhân dân thành phố, nhưng chủ yếu vẫn do chủ tịch khu đứng ra hiệp điều, cũng không cần ông ta tự mình làm điều gì. Mà Hạ Kim Cường sở dĩ nói tiễnđưa Hoàng Văn Vận. Chắc chắn Hoàng Văn Vận từ này vềsau không cần về Ủy ban nhân dân thành phố quản lý nữa.
Đối với cái này, Hoàng Văn Vận cũng không có chối từ. Ông ta cũng nhìn ra, Hàn Đông trước kia đã đạt được liên minh với Hạ Kim Cường rồi, mà bản thân ông ta, cũng đãđịnh sẵn chủ ý rồi. Về sau duy chỉ có Hàn Đông chỉ đâu đánhđó. Bất luận là Hề Hiểu Kiến hay Hạ Kim Cường, bọn họ tranh đấu của bọn họ, dù sao mình cũng không thể tham gia, đi cùng Hàn Đông là được rồi.
Lúc buổi trưa, với Chủ tịch Hạ Kim Cường làm người đứngđầu bốn vị Thường ủy Thành ủy thành phố Tân Châu, tiếpđãi bữa ăn đầu tiên, cái này vốn dĩ chỉ là chuyện nhỏ, nhưngđối với Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến mà nói, thì không phải là chuyện nhỏ rồi, cho dù Hàn Đông và Hoàng Văn Vận đã gia nhập phía Hạ Kim Cường, vậy thì bên phía Hạ Kim Cường, đã nắm giữ sáu vé Thường ủy rồi, cái này thực sự là một thế lực vô cùng lớn mạnh.
Mà bây giờ Hề Hiểu Kiến tuy là đã được bước đầu nhất trí ý kiến với Phó bí thư Ngụy Du Vĩ, thế nhưng giữa hai người gần như chỉ là một mối quan hệ lợi dụng tương hỗ, loại quan hệ hợp tác rất không vững chắc, nếu như Ngụy Du Vĩ ngày nào đó có quan hệ lợi ích nào ở cùng Hạ Kim Cường, vậy thì bản thân Bí thư Thành ủy, cũng không còn có việc gì để làm nữa rồi.
Hàn Đông này, thật là không phải tay vừa
Hề Hiểu Kiến ngồi trong lòng nghĩ, mới bắt đầu, Hề Hiểu Kiến vô cùng coi trọng Hàn Đông, cho dù gã trẻ tuổi này tuổi đời không lớn lắm, nhưng việc làm ra, cũng vô cùng nổi tiếng, cho nên ông ta vô cùng coi trọng Hàn Đông, đồng thời cũng muốn lôi kéo Hàn Đông, chỉ là lúc đó Hàn Đông nói gì cũng không có ý ở lại, sau đó lại còn chạm trán với Ngô Cần một trận rồi hạ bệ Ngô Cần, hạ luôn trợ thủ đắc lực của ông ta, khiến trong lòng ông ta phẫn nộ cực kỳ.
Theo lần biến động nhân sự lần này, tình hình thành phố Tân Châu lại càng trở nên phức tạp, trước đây Hề Hiểu Kiến, Hạ Kim Cường còn có Ngụy Du Vĩ ba người ba thế chân vạc, ít nhất còn tới lượt, mà bây giờ làm thế này, chỉ có hai thếlực đối lập, về sau có chuyện gì, phỏng đoán tranh đấu trên hội nghị Thường ủy sẽ phát triển ngày càng lợi hại.
- Xem ra, về sau không có chuyện gì, cố gắng ít mở họp hội nghị Thường ủy.
Có điều, cho dù Hề Hiểu Kiến quyết định sau khi giảm thiểu mở họp hội nghị Thường ủy, nhưng sắp tới không thểkhông mở thêm hội nghị Thường ủy lần nữa, bởi vì Hoàng Văn Vận ủy viên Thường ủy này vẫn chưa phân công thực tế, đồng thời còn có hai điều, chức vị cấp Sở còn trống, khu Cao Bằng còn có vị trí Thường ủy Khu ủy, Bí thư Chính ủy vẫn chưa định được người, vấn đề nhân sự, cái này cần phải trải qua thảo luận hội nghị Thường ủy quyết định.
- Xem ra cần phải trao đổi với Ngụy Du Vĩ một lần mớiđược.
Trong lòng Hề Hiểu Kiện thầm nghĩ, liền gọi đến số của Ngụy Du Vĩ, mời ông ta qua đây trò chuyện với nhau.
Mười giờ sáng ngày mười tám tháng ba, hội nghị Thành ủy Thường ủy Tân Châu mở họp.
Hề Hiểu Kiến lúc gia nhập hội nghị, mười hai vị Thường ủy Thành ủy khác đều đã ngồi kín rồi.
Trong mười hai vi Thường ủy Thành ủy, Hoàng Văn Vận là Thường ủy Thành ủy mới nhậm chức, đối với người này, HềHiểu Kiến có chút ấn tượng, cho dù ông ta là Phó chủ tịch thành phố, chỉ có điều bởi vì Hoàng Văn Vận phân công quản lý công tác không phải là rất quan trọng, cho nên HềHIểu Kiến lúc đó có lôi kéo hai lần, khi Hoàng Văn Vận không thể hiện gì muốn đầu nhập vào, Hề Hiểu Kiến liền không phí sức nữa, dần dần cũng quên mất người này, những cũng chính là người này, không ngờ bỗng nhiên trở thành Thường ủy Thành ủy, lại còn ở vào vị trí đối diện với mình, lúc đó thật không có nghĩ tới.
Trong lòng Hề Hiểu Kiến cảm xúc ngổn ngang, lúc này ngẩng đầu nhìn Hàn Đông và Hoàng Văn Vận đang ngồi cùng nhau. Kiềm chế không được thầm liếc một cái, trong lòng nghĩ tất cả đều là do Hàn Đông tạo thành.
- Ửm
Lúc này Hề Hiểu Kiến đột nhiên sửng sốt một chút, mới chú ý tới Hoàng Văn Vận ngồi bên trái Hàn Đông, mà ngồi bên phải là Chính ủy quân phân khu Hàn Quốc Bình, hai người bọn họ một trái một phải ngồi cạnh Hàn Đông, cái này thật khiến người có chút nghi ngờ.
Có điều rất nhanh Hề Hiểu Kiến bình thường trở lại, trong lòng nghĩ hay là mình nghĩ nhiều rồi, cho dù từ xếp danh Thường ủy Thành ủy trước đây mà nói, ba người bọn họ ngồi cũng nhau cũng là khá bình thường, mình cũng không nên nghĩ nhiều như vậy.
Ngồi tại vị trí chủ vị, Hề Hiểu Kiến quét mắt qua Trưởng ban thư ký Hầu Hoa Đông nói
- Trưởng ban thư ký, người đều đến đủ rồi chứ.
Hầu Hoa Đông nói
- Đều đã tới rồi.
- Ừ, vậy chúng ta bắt đầu họp thôi.
Hề Hiểu Kiện trầm giọng nói
- Bởi vì sự cần thiết của công việc, Tỉnh ủy vừa mới tiến hành điều chỉnh nhân sự tương ứng đối với thành phố Tân Châu, chủ yếu thảo luận vấn đề nhân sự có liên quan, đầu tiên là chức vị Bí thư đảng ủy khu Công nghệ cao, dựa vào sắp xếp của Tỉnh ủy, tôi đề nghị để đồng chí Hoàng Văn Vậnđảm nhiệm chức vụ, mọi người có ý kiến gì, cũng có thể nói ra.
Ông ta đã nghĩ qua rồi, Hoàng Văn Vận đã là Thường ủy Thành ủy, mà Tỉnh ủy lại không có sắp xếp chức vụ cụ thể,đồng thời đem chức Bí thư đảng ủy khu Công nghệ cao nâng lên một cấp, vậy đã thể hiện là để dành cho Hoàng Văn Vận rồi, ngoài ra, trên phương diện công việc mà nói, Bí thưđảng ủy khu Công nghệ cao do một Thường ủy Thành ủyđảm nhiệm, cũng là tiện cho phát triển công việc.
Đối với cái này, mọi người không có ý kiến gì, liên quanđến sắp xếp của Hoàng Văn Vận, cũng thuận lợi thông qua.
Tuy xem ra hội nghị Thường ủy này mở ra trong hòa khí, nhưng Hề Hiểu Kiến cũng biết, chỉ là hiện tượng bên ngoài, bởi vì tình hình của Hoàng Văn Vận không giống, mà hai vịtrí tiếp theo, chắc chắn tranh đoạt một phen, ông ta đã nghĩqua, bên mình thêm Ngụy Du Vĩ hai người, cũng nắm được sáu phiếu rồi, mà Hạ Kim Cường bên đó thêm Hàn Đông và Hoàng Văn vận cũng là sáu phiếu, chỉ còn lại phiếu của Hàn Quốc Bình, vậy mà dưới tình hình này, Hàn Quốc Bình là không thể nào nhập về phía Hạ Kim Cường, cho dù ông ta ở Thường ủy tương đối trung lập, quyền uy Bí thư Thành ủy hiển hiện rõ ràng không nghi ngờ gì.
Hạng mục thứ hai của hội nghị Thường ủy, đó là chức vịChủ tịch công đoàn thành phố, cái này là chức vị cấp giámđốc Sở, cũng chẳng có thực quyền gì, nhưng hôm này tình hình hội nghị Thường ủy không như vậy, sau khi điều chỉnh nhân sự của Thành ủy, sự tranh đoạt mới lại bắt đầu, cho nên Hề Hiểu Kiến đã có chủ ý quyết định, quyết định dạy cho Hạ Kim Cường một bài học sâu sắc, để bọn họ biết Bí thư Thành ủy này mới là chủ nhân chân chính của thành phố Tân Châu.
Chờ Hề Hiểu Kiến nói xong lời dạo đầu, Phó bí thư Ngụy Du Vĩ mới đưa ra việc chọn người cho Chủ tịch Công đoàn thành phố, ông ta nói
- Phó chủ nhiệm van phòng nghiên cứu ủy ban Thành ủy Khương Dĩnh Á là cán bộ cấp phó nhiều năm, tố chất xuất sắc, tính tình trầm ổn, giỏi xử lý các loại việc phức tạp, là người thích hợp cho sự lựa chọn Chủ tịch Công đoàn thành phố.
Khương Dĩnh Á này là người của Ngụy Du Vĩ, có điều đến tuổi rồi, cũng chỉ còn có hai ba năm nữa là đến lúc nghỉ hưu rồi, cho nên để ông làm chức Chủ tịch công đoàn thành phố, thuận tiện cho người cấp trưởng phòng, cũng coi như là nơi dưỡng già đi, cái này là kết quả trao đổi giữa Hề Hiểu Kiến và Ngụy Du Vĩ, ở Hề Hiểu Kiện xem ra, Chủ tịch công đoàn tuy là vị trí cấp trưởng phòng, nhưng so sánh với Thường ủy Khu ủy, chính pháp ủy khu Cao Bằng, còn kém một chút cho nên ông ta mới để vị trí này cho Ngụy Du Vĩ, mà mình thì chuẩn bị lấy vị trí còn lại.
Hạ Kim Cường cười nói
- Công tác của Chủ tịch công đoàn liên quan tới nhiều mặt, công việc vô cùng phức tạp, bởi vậy tôi cho rằng nên chọn những đồng chí có kinh nghiệm công tác có liên quađảm nhiệm là tốt nhất, cho nên tôi đề nghị Phó chủ tịch Công đoàn bây giờ là Hứa Tuấn Quốc đảm nhiệm chức Chủ tịch công đoàn.
Vẻ mặt ông tự tin mãnh liệt, vốn dĩ trước đây ông ta có nói vấn đề nhân sự với Hàn Đông, ông ta còn chút lo lắng, tuy nhiên Hàn Đông nói có lòng tin như vậy. Thế nhưng ông ta vẫn có chút lo lắng.
Thế nhưng hôm này thấy Hàn Đông, Hoàng Văn Vận và Hàn Quốc Bình ngồi như vậy, trong lòng vô cùng rộng mở, trong lòng khiếp sợ có thừa, cũng vô cùng vui mừng.
- Ha ha, không ngờ Hàn Đông không chỉ quan hệ tốt với Hoàng Văn Vận, còn làm xong Hàn Quốc Bình rồi, chả trách hắn có lòng tin vậy, tên này thật làm cho người khác kinh ngạc rất lớn đây.
Trong lòng Hạ Kim Cường thầm nghĩ, trong lòng có chút thầm may mắn, may là mình cuối cùng cũng làm tốt mối quan hệ với Hàn Đông, bây giờ xem ra thật có chút hữu dụng rồi.
Hạ Kim Cường vừa nói xong, Phó chủ nhiệm ủy ban kỹluật Lưu Khang Lương liền phát biểu ý kiến của mình, nói
- Tôi cho rằng Khương Dĩnh Á đảm nhiệm chức Chủ tịch công đoàn là thích hợp.
Tiếp theo, những người khác lần lượt đều phát biểu ý kiến, rất nhanh chỉ còn lại có Hàn Đông, Hoàng Văn Vận và Hàn Quốc Bình ba người chưa có phát biểu ý kiến.
Hàn Đông thản nhiên cười nói
- Tôi đồng ý để Hứa Tuấn Quốc đảm nhiệm chức Chủ tịch công đoàn.
Hoàng Văn Vận cũng nói theo.
- Tôi cũng đồng ý để Hứa Tuấn Quốc đảm nhiệm Chủ tịch công đoàn.
Hàn Quốc Bình trầm giọng nói
- Tôi đồng ý Hứa Tuấn Quốc.
- Ặc.
Hề Hiểu Kiến vốn dĩ vẻ mặt tươi cười cũng ngẩn ra, trong dự đoán của ông ta, ba gã tiểu nhân cuối cùng, chắc chắn có hai người ủng hộ Hạ Kim Cường, người còn lại hủy quyền. Nhưng mà, khiến ông ta không ngờ là, Hàn Quốc Bình đã đi theo Hàn Đông và Hạ Kim Cường thể hiện ý ủng hộ Hứa Tuấn Quốc.
Bây giờ Thường ủy đồng ý Hứa Tuấn Quốc là bảy phiếu rồi. Vượt quá một nửa số người Thường ủy, vậy thì dựa vàođiều luật nghị sự của hội nghị Thường ủy, chuyện này coi như xong rồi.
- Có chuyện gì vậy?
Trán Hề Hiểu Kiến nổi gân xanh, ông ta vốn dĩ dự định là,để khi mình và Hạ Kim Cường mỗi bên nắm giữ sáu phiếu, dựa và thân phận Bí thư Thành ủy của mình dứt khoát làm xong, như thế có thể đạt được mục đích lựa chọn nhân sự, lại có thể cảnh báo cho Hạ Kim Cường, nhưng bây giờ Hàn Quốc Bình đã đứng bên phía Hạ Kim Cường, để số phiếu Thường ủy ở phía Hạ Kim Cường vượt quá nửa, cho dù ông ta là Bí thư Thành ủy, bây giờ cũng không thể không tiếp tục theo quy tắc nghị sự tập trung dân chủ thiểu số phục tùng đa số
Trong phòng hội nghị yên lặng như tờ, một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được tiếng.
Hề Hiểu Kiến ngẩn người ở đó, nhíu mày môi giật, vẻ mặt âm tình bất động, thế cục hội nghị Thường ủy, khiến trong lòng ông ta vừa sợ, vừa phiền muộn.
Mọi người tự nhiên đều hiểu ông ta chắc chắn vô cùng khó chịu, nhưng bây giờ người khó chịu không chỉ có mình ông ta.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
Chương 457: Ba sự kiện
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Hội nghị kết thúc, Hề Hiểu Kiến vẻ mặt nặng nề, đi nhanh ra khỏi phòng hội nghị.
Mà ngược lại, Hạ Kim Cường lại vui vẻ mỉm cười, lớn tiếng nói chuyện với Hàn Đông.
Hạ Kim Cường thật sự rất vui, chuyện ngày hôm nay, y và Hàn Đông mỗi người đề danh một người, kết quả đều được thông qua trong Hội nghị thường vụ với số phiếu 6/7. Đây quả thật là một Hội nghị thường vụ y cảm thấy nhẹ nhõm nhất kể từ khi đến Tân Châu đến nay.
Tuy chỉ là hai người ở hai vị trí không quan trọng lắm, nhưng tình thế trong Hội nghị thường vụ lần này lại khiến Hạ Kim Cường thật sự vui mừng, giống như đã đánh thắng trong một cuộc chiến vậy.
Thấy Hề Hiểu Kiến sắc mặt tối sầm đi ra khỏi Hội nghịthường vụ, trong lòng Hạ Kim Cường không khỏi cảm thấy vui sướng không thể nói nên lời.
- Hàn Đông này, quả thật đã lôi kéo được Hàn Quốc Bình rồi, thật sự lợi hại đấy.
Trong lòng Hạ Kim Cường thầm nghĩ,
- Con người này, quả thật biết giấu tài. E rằng hắn sớm đã liên lạc trước với Hàn Quốc Bình rồi, nhưng từ sau khi hắnđẩy Hoàng Văn Vận lên vị trí Ủy viên thường vụ, hắn mới thể hiện tất cả những việc này ra. Hắn nắm được ba phiếu, còn mình và Hề Hiểu Kiến đều nắm được bốn phiếu, cũng tức là, cho dù hắn đứng về phía bên nào, cũng đều có thểkhống chế được Hội nghị thường vụ.
Nghĩ thông suốt được điều này, trong lòng Hạ Kim Cường không khỏi cảm thấy khiếp sợ. Hàn Đông làm được tất cảnhững việc này, cũng quả thật quá khiến người ta khiếp sợ rồi. Lẽ nào tất cả những việc này đều là hắn đã tính toán trước hết rồi, nếu không, tại sao hắn chỉ xuống tay với phía Hề Hiểu Kiến mà thôi?
- Cứ như thế này, hắn nắm được ba phiếu, cho dù là mình hay Hề Hiểu Kiến, đều không thể khinh thường hắn được. Nếu hắn đưa ra yêu cầu gì, chỉ cần không quá mức quáđáng, cho dù là ai cũng phải đáp ứng rồi.
Hạ Kim Cường càng nghĩ càng cảm thấy con người HànĐông này quả thật quá biết nắm bắt thế cục rồi,
- Xem ra, hắn chỉ là một Ủy viên thường vụ xếp gần chót, nhưng sau khi nắm được hai phiếu là Hoàng Văn Vận và Hàn Quốc Bình, hắn lại bỗng nhiên có được thực lực ngang hàng với mình và Hề Hiểu Kiến. Thậm chí ngay cả lời nói của nhân vật số ba trong Thành ủy, thân là Phó bí thư – Ngụy Dụ Vỹ - cũng không nặng bằng Hàn Đông nữa.
Nhìn gương mặt mỉm cười tươi tỉnh của Hàn Đông, lúc này, sự vui mừng trong lòng Hạ Kim Cường không còn nhiều như lúc trước nữa. Bây giờ y đã nhận thấy được sự việc khá nghiêm trọng, đó chính là thế cục mà Hàn Đông lao tâm xếpđặt, e rằng không phải chỉ là muốn đánh tan cục diện tốtđẹp này. Trong thực tế công tác, e rằng hắn sẽ không hoàn toàn nghiêng về phía y, mà là làm lợi ích một phía.
- Trước đó hắn thể hiện sự thân thiết với mình, e rằng cũng chỉ là để cho Hề Hiểu Kiến thấy mà thôi. Trong lần Hội nghịthường vụ này hắn thể hiện thực lực của hắn, e rằng sau này cũng không dễ dàng gì. Xem ra cho dù mình có lôi kéo thế nào đi nữa, e rằng hắn cũng sẽ không hoàn toàn dựa vào mình.
Hạ Kim Cường cũng hiểu rằng, nếu Hàn Đông thật sự đứng về phía y, thì ít nhất ở trong Hội nghị thường vụ, y cũng có thể nắm giữ được quyền chủ động rồi. Như vậy, những ngày tháng của Hề Hiểu Kiến thật không dễ sống tí nào. Như thế gã nhất định sẽ nghĩ cách, sẽ nghĩ đến phía Tỉnh ủy, hoặc là theo một lối khác. Nói tóm lại, nếu một Bí thư Thành ủy nhưng lại không nắm được Hội nghị thường vụ, chắc chắn gã sẽ không vui, như vậy chắc chắn gã sẽ thông qua một cách khác để thay đổi. Như vậy Hàn Đông đứng vềphía y, thì sẽ bức Hề Hiểu Kiến đến mức sẽ làm ra những thủ đoạn bất đắc dĩ, thì sự việc ngược lại sẽ không được tốt lắm.
Nhưng nếu Hàn Đông cứ giữ tình hình như thế này, cứ đứng giữa sự lựa chọn hợp tác với Hề Hiểu Kiến hoặc Hạ Kim Cường, như thế mọi việc đều sẽ thuận lợi, y cũng sẽ cóđược lợi ích lớn hơn. Khi Hàn Đông thật sự nghiêng về một phía nào đó, quan trường của thành phố Tân Châu, sẽ lập tức biến thành một cục diện đáng buồn. Mặc dù Hề Hiểu Kiến bị áp chế, nhưng nếu y toàn lực phản kích thì còn thiếu rất nhiều đường sống. Còn Hàn Đông cứ giữ thế trung lập, thì sự việc sẽ có nhiều khả năng thay đổi hơn, mà Hề Hiểu Kiến cũng không đến nỗi bị áp chế quá đáng đến nỗi làm ra một số việc cực đoan.
- Nếu đổi lại là tôi, e rằng cũng sẽ chọn làm như vậy.
Hạ Kim Cường thầm nghĩ trong lòng, không khỏi lộ ra một tia cười khổ, trong lòng đã quyết định, sau này đối xử với Hàn Đông, thật sự phải dụng tâm hơn mới được.
Tình hình của Hội nghị thường vụ thành phố Tân Châu, rất nhanh liền truyền đi khắp Tân Châu. Rất nhiều người đều biết, Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến và Phó bí thư Ngụy Dụ Vỹ liên kết lại, nhưng vẫn không địch lại được Hạ Kim Cường. Chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường dưới sự trợ giúp của nhóm người Hạ Đông, đã áp chế được Hề Hiểu Kiến trong Hội nghị thường vụ, giành được thắng lợi toàn diện. Mặc dù chỉ là sắp xếp hai vị trí về mặt nhân sự, nhưng ý nghĩa của nó lại không hề nhỏ.
Trong khoảng thời gian ngắn, quan trường của thành phố Tân Châu, lại nổi sóng, quả thật cũng có một loại thế cụcđảo ngược.
Đồng thời với sự thay đổi trong cục diện Thành ủy, Quận ủy quận Cao Bằng cũng có một chút thay đổi mới. Cùng với việc Thường Trác Bân được Thành ủy bổ nhiệm làm Ủy viên thường vụ Quận ủy, nhóm người Bí thư Đảng ủy Công an, Chủ tịch quận Thường Tĩnh Phong liền nắm được quyền chủđộng trong Quận ủy Cao Bằng. Không quá hai ngày, Chu Chính liền được bổ nhiệm làm Trưởng phòng Công an quận Cao Bằng.
Một loạt những sự thay đổi này, dẫn đến kết quả chính là, Hàn Đông bỗng chốc bận hơn rất nhiều, mỗi ngày đều có rất nhiều cán bộ thông qua Tả Nhất Sơn để xin chỉ thị Hàn Đông muốn đi báo cáo công tác với cấp trên. Thân trong chốn quan trường, tin tức các phương diện đương nhiên cũng sẽ rất nhanh chóng. Nếu bây giờ Hàn Đông đã nắm được thếmạnh lớn như vậy, những người có chút đầu óc thì phải biết nắm bắt cơ hội.
Tuy nhiên không phải người nào Hàn Đông cũng gặp, người bình thường đều đã bị Tả Nhất Sơn từ chối khéo, chỉ có những nhân vật quan trọng mới được Hàn Đông bớt chút thời gian mà gặp mặt.
Tuy Hàn Đông cũng hy vọng có thể nhanh chóng làm được việc gì đó, làm được việc lớn, nhưng cũng biết vội vàng quá thì sẽ chẳng được gì, cho nên cũng không làm việc quá vội vàng. Như bây giờ trong tay Hàn Đông đang cầm sách lược kinh doanh thành thị mà Tả Nhất Sơn viết, tuy bên trong có rất nhiều phương pháp Hàn Đông cũng đồng tình, nhưng nếu thật sự thực hiện, lại không phải trong chốc lát đã có thểthực hiện được. Dù sao bây giờ Hàn Đông cũng chưa phải là Bí thư Thành ủy, thậm chí Chủ tịch thành phố cũng chưađược. Mặc dù bây giờ đã có được một chút quyền lực nhấtđịnh, nhưng muốn làm lớn một phen, vẫn còn phải suy nghĩthật kỹ nữa.
Hàn Đông bây giờ vẫn còn phải vừa chuẩn bị, vừa tích lũy sức mạnh.
Tháng tư năm chín lăm, Trung Quốc đã xảy ra một vài việc lớn.
Mặc dù Hàn Đông đang ở trong thành phố Tân Châu, nhưngđối với một số việc trong hệ thống quan chức cấp cao của Trung Quốc, hắn vẫn thỉnh thoảng quan tâm đến. Trong đó có ba việc, là trọng điểm chú ý của Hàn Đông.
Việc thứ nhất, ngày mười một tháng tư, nhà cách mạng vô sản, chính trị gia vĩ đại, người kiệt xuất của chủ nghĩa Mác, một trong những người đặt nền móng cho việc khai sáng xây dựng kinh tế của nước Cộng hòa Trung Hoa, người lãnhđạo kiệt xuất và có kinh nghiệm của Đảng và nhà nước Trung Hoa – đồng chí Tạ Vân Phi, vì bệnh nặng mà qua đời ở Yến Kinh, hưởng thọ chín mươi tuổi.
Vị lão thành Tạ Vân Phi này, cũng giống như ông nội của Hàn Đông vậy, là một trong những cán tay trái phải của Thủ tướng Nam Tuần, có uy vọng rất lớn trong giới cán bộ cấp cao Trung Quốc. Sau khi Trung Quốc dựng nước, ông vẫn luôn ở bên cạnh Thủ tướng Nam Tuần giúp đỡ trong những công việc về mặt kinh tế, lập được những công lao rất lớn, thậm chí còn có thể nói về địa vị còn quan trọng hơn ông cụ Hàn rất nhiều. Chỉ có điều mấy năm nay ông cụ Hàn lấy lùi làm tiến, lùi về tuyến hai nghỉ ngơi, lại được Thủ tướng Nam Tuần nể trọng hơn, nên mới dần dần có được thếngang bằng với ông cụ Tạ.
Ông cụ Tạ qua đời, khiến Thủ tướng Nam Tuần vô cùng đau lòng. Ông cụ Hàn cũng rất tiếc nuối, dù sao cũng là người cùng một thời với họ, đều là những chiến hữu cùng sát vai chiến đấu, tình bạn cách mạng mấy chục năm nay, sâu sắcđến dường nào. Bây giờ ai cũng đều già đi, bạn chiến hữu từng người từng người qua đời, bọn họ nhìn người nghĩ đến ta, không khỏi có chút thương cảm.
Ông cụ Hàn sau khi đi tiễn ông cụ Tạ một đoạn đường về, lại gặp riêng Thủ tướng Nam Tuần một lúc. Còn về việc họđã nói những chuyện gì với nhau, thì không ai biết được. Nhưng sau khi ông cụ Hàn về nhà, lại gọi điện thoại cho HànĐông, hỏi tỉ mỉ về công việc của hắn ở thành phố Tân Châu, dặn dò Hàn Đông cố gắng làm việc cho tốt.
Hàn Đông hiểu được tâm tình của ông cụ, cũng không biết phải nói thế nào. Đồng thời Hàn Đông cũng biết một hai năm nữa thậm chí Thủ tướng Nam Tuần cũng sẽ ra đi, sinh lão bệnh tử, điều này cũng là thường tình của con người.
Nhưng Hàn Đông cũng cảm nhận được một chút áp lực. Dù sao bây giờ cũng vì thay đổi của Hàn Đông, vận mệnh của nhà họ Hàn đã có rất nhiều thay đổi. Nhưng đồng thời với đó sự thay đổi còn có cả đối thủ của Hàn Đông, Tô Xán bây giờ cũng khác với đời trước, tuy thế phát triển không mạnh bằng Hàn Đông, nhưng bước đi rất vững chắc, khiến HànĐông cảm thấy có áp lực rất lớn.
Việc thứ hai, ngày mười ba tháng tư, Ủy ban Cải cách chếđịnh Quốc gia gửi xuống《Những điểm cơ bản về thực hiện cải cách thể chế năm 1995》. Nội dung chủ yếu là: Thứnhất, tăng cường cải cách doanh nghiệp nhà nước, tiến thêm một bước trong việc phát huy tác dụng chủ đạo và cốt cán của doanh nghiệp vừa và lớn; Thứ hai, tích cực đẩy mạnh việc cải cách chế độ nhà ở và cải cách thể chế bảo hiểm thất nghiệp xã hội ở các thành thị và thị trấn, lấy công nhân viên chức xí nghiệp nuôi dưỡng người già và giúp đỡ người thất nghiệp; Thứ ba, củng cố và hoàn thiện cải cách thể chếquản lý vĩ mô; Thứ tư, đẩy mạnh việc bồi dưỡng thị trường, nắm chặt lập pháp kinh tế, cải cách trình tự kinh tế; Thứnăm, tiếp tục đi sâu vào vấn đề cải cách thể chế kinh tếnông thôn, thúc đẩy nền kinh tế nông thôn phát triển toàn diện; Thứ sáu, nắm bắt địa điểm làm thí nghiệm cải cách, tổng kết kinh nghiệm, từng bước mở rộng.
Những điểm cơ bản thực hiện này, đối với phương hướng cải cách thể chế kinh tế của nước Trung Quốc sau này, mang một ý nghĩa mang tính chỉ đạo. Hàn Đông đã nghiên cứu chuyên sâu về việc này, đối với việc phát triển về sau này của Hàn Đông cũng rất quan trọng. Tuy Hàn Đông biết thếcục phát triển mạnh sau này, nhưng những chi tiết nhỏ hơn, Hàn Đông lại phải dựa vào bản thân mình để lĩnh hội, để nỗ lực.
Còn việc thứ ba, đối với Hàn Đông mà nói là vô cùng có ý nghĩa.
Ngày hai mươi bảy tháng tư, Ủy viên thường vụ bộ Chính trịtrung ương Cổ Thần Dương được sự ủy thác của Trung ương tuyên bố tại Hội nghị cán bộ Yến Kinh: Bổ nhiệm Dư Kiện Hưng làm Ủy viên Thành ủy, Ủy viên thườn vụ, Bí thư Yến Kinh.
Dư Kiện Hưng thân là Ủy viên bộ Chính trị, là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, nay lại được bổ nhiệm làm Bí thư Thành ủy Yến Kinh, quyền lực lại càng lớn.
Hàn Đông biết, Trung ương sắp xếp như vậy là muốn nhân cơ hội này để xử lý Trình Đồng – Bí thư Thành ủy tiền nhiệm của Yến Kinh.
Nhưng mặt khác, điều khiến Hàn Đông kinh ngạc là, vận mệnh của ông ngoại hắn - Dư Kiện Hưng lại giống với vận mệnh của một người nào đó mà hắn còn nhớ trong đầu.
Vốn dĩ ở đời trước, Dư Kiện Hưng vào đúng năm này lại từChủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật mà lùi về tuyến hai, đến Hộiđồng nhân dân đảm nhiệm vị trí Phó chủ tịch Quốc hội. Còn người kế nhiệm của ông ta, được bổ nhiệm làm Bí thư Thành ủy Yến Kinh, vì phá được một vụ đại án khiến người ta khiếp sợ, mà trong hai năm sau đó, thuận lợi trở thành Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trung ương, trở thành một trong bảy Ủy viên thường vụ lớn nhất.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
Chương 458: Tiềm chất làm cảnh sát
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Biết được ông ngoại được bổ nhiệm là Bí thư Thành ủy Yến Kinh, Hàn Đông vừa kinh ngạc, lại vừa vui sướng.
Đối với tình thế phát triển hiện nay của ông ngoại mà nói, vậy hai năm nữa ông sẽ lên thêm một bậc nữa, trở thành Ủy viên thường vụ Trung Quốc, cơ bản cũng không có điều gì khó khăn nữa.
Theo trí nhớ của Hàn Đông, vốn dĩ tất cả những việc này,đều không có liên quan gì đến ông ngoại hắn – Dư Kiện Hưng. Nhưng bây giờ lại hoàn toàn thay đổi rồi.
Tuy nhiên sự thay đổi này, đối với Hàn Đông, thậm chí toàn bộ Hàn hệ mà nói, là một sự việc vô cùng có lợi.
Hàn Đông biết, kiếp trước, nếu ông ngoại hắn có thể đi đến vị trí Ủy viên thường vụ, thì cho dù ông cố qua đời, Dư hệcũng không đến nỗi rơi vào kết cục thất bại thảm hại.Đương nhiên, điều này có một chút liên quan đến lập trường mà ông nội hắn đã chọn lựa trước đó. Lúc đó tư tưởng của ông nội nghiêng về bảo thủ, khiến cho ông càng ngày càngđi xa với Thủ tướng Nam Tuần. Mặc dù danh vọng và ảnh hưởng của ông vẫn còn lớn như trước, nhưng phía sau lưng ông, toàn bộ sự phát triển của Hàn hệ, lại bị thụt lùi, thậm chí dần dần bị đi xuống.
Nhưng bây giờ lại khác, bản thân ông nội cũng càng ngày càng thân thiết hơn với Thủ tướng Nam Tuần, đồng thời nếu ông ngoại cũng tiến thêm một bước, thế lực của họ Hàn cũng sẽ mạnh hơn nhiều, hoàn toàn khác biệt so với kiếp trước. Đây quả là một việc khiến Hàn Đông vui mừng.
- Sự qua đời của ông cụ Tạ, đối với ông nội mà nói, ngoài sự thương cảm ra, còn có một tác dụng, đó chính là Thủ tướng Nam Tuần sẽ càng thêm nể trọng ông nội.
Hàn Đông ngồi suy tư thật lâu,
- Chỉ là thêm hai năm nữa, Thủ tướng Nam Tuần cũng sẽ yếu thế đi, xem ra hai năm này phải cố gắng hết sức rồi.
Tuy nhiên cho dù Hàn Đông nghĩ thế nào, ít nhất tiền đồ phát triển trước mắt của ông ngoại, đã rất sáng sủa. Chỉcần ông ngoại có thể lên được Ủy viên thường vụ trong hai năm, vậy cho dù chỉ làm Ủy viên thường vụ trong một kỳ rồi nghỉ hưu, nhưng lực ảnh hưởng còn lại, lại lớn hơn bây giờ rất nhiều, những mạng lưới quan hệ tích lũy được cũng khác hoàn toàn so với bây giờ. Lúc đó họ Hàn có ông ngoại trấn thủ, cho dù ông nội có qua đời, Hàn hệ cũng có thểphát triển vững mạnh.
Hàn hệ giống như một con thuyền đang đi vào vòng vây mờmịt, mà bây giờ ông cụ Hàn chính là một thuyền trưởng. Bởi vì có thuyền trưởng ở đó, vậy cả con thuyền cũng có thểvững vàng mà tiến lên phía trước. Ông ngoại Hàn Đông tiến thêm một bước, sau này có thể trở thành thuyền trưởng kếnhiệm, như vậy tiếp theo cũng còn có thời gian để đào tạo vị thuyền trưởng thứ ba. Cứ tuần hoàn như vậy, con thuyền lớn sẽ có thể vượt sóng lớn mà tiến lên phía trước.
- Xem ra trải qua sự cố gắng của mình, vận mệnh của toàn bộ Hàn hệ, đã xảy ra sự thay đổi vô cùng lớn. Có lẽ sẽ không bao giờ giẫm phải vết xe đổ nữa.
Cảm giác hiện tại của Hàn Đông là cuối cùng cũng có thểthở phào nhẹ nhõm rồi,
- Đương nhiên, mình cũng không thể quá mức lơ là, dù sao chốn quan trường, thực chất cũng là một dòng nước lùi, không tiến thì lùi. Chỉ khi không ngừng tiến lên, thì mới duy trì được thế sống còn.
Điện thoại di động vang lên, Hàn Đông lấy ra nhìn, là số từYến Kinh, hơi sững người một lúc, liền bắt máy, bên kia truyền đến giọng nói nhẹ nhàng:
- Anh Đông!
Vừa nghe thấy giọng nói này, khóe miệng Hàn Đông hơi mỉm cười, là Bối Bối gọi đến. Cô cười dài trong điện thoại, nói:
- Anh Đông, anh đoán xem em đang ở cùng ai?
Hàn Đông cười nói:
- Tôi làm sao biết được cô bé như cô đang ở cùng ai chứ?
Cùng lúc đó, trong đầu Hàn Đông hiện lên một cô bé Bối Bối nghịch ngợm đáng yêu. Nhưng chỉ trong nháy mắt, cô bé này đã học đến Đại học rồi. Nghĩ lại bản thân hắn lúc mớiđầu đến huyện Phú Nghĩa thành phố Vinh Châu, đến bây giờđã trở thành Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch thành phố Tân Châu, thời gian trôi qua quả thật rất nhanh. Nhưng bằng sựnỗ lực của hắn, cho dù là bản thân hắn hay cả gia tộc họ Hàn, đã có được sự phát triển rất lớn, đây là một điều đáng mừng.
- Hì hì, anh Đông, tôi đang ở cùng với chị dâu đấy. Thế nào, anh có nhớ chị dâu không?
Tiêu Bối Bối cười ha hả, nói.
Lúc này, Lữ Nhạc đang đứng bên cạnh Bối Bối, vẻ mặt hơiđỏ lên, ánh mắt nhẹ nhàng, có chút quyến rũ. Da mặt của cô trắng nõn, dường như có chút sáng bóng nữa. Dưới hàng lông mày dài, là một đôi mắt rất sáng, hai hàng lông mi nhẹ nhàng chớp chớp, chiếc mũi nhỏ cũng hơi vểnh lên, đôi môi anh đào mím lại, khiến cho cô càng thêm đáng yêu hơn. Cô mặc một cái váy ngắn màu xanh nhạt, hai cánh tay trắng như ngọc lộ ra, giống như một điêu khắc tuyệt đẹp vậy. Dáng người cùng với trang phục bên ngoài, trở nên rất có tinh thần, rất tự nhiên, tràn đầy sự xinh tươi.
Nghe được Bối Bối nói giỡn cùng Hàn Đông qua điện thoại, vẻ mặt Lữ Nhạc liền có chút thẹn thùng. Dù sao mặc dù cô cùng Hàn Đông đã đính hôn, nhưng thời gian tiếp xúc cùng Hàn Đông cũng không phải nhiều, trong lòng vẫn luôn có một chút e lệ.
- Sao hai người lại ở cùng nhau thế?
Hàn Đông cười hỏi.
Tiêu Bối Bối bĩu miệng nói:
- Chúng tôi sao lại không được ở cùng nhau chứ? Dù sao chịấy cũng quen biết với em, chúng em cùng nhau đi dạo phố không được sao?
- Được, tại sao lại không được chứ?
Hàn Đông cười nói. Dù sao hắn cũng đã đính hôn cùng LữNhạc rồi, vậy cũng hy vọng cô cũng có thể vui vẻ một chút. Bây giờ cô gần gũi với người thân của hắn một chút, điều này cũng khiến Hàn Đông cảm thấy rất vui vẻ.
- Anh Đông, anh còn chưa trả lời câu hỏi của em đấy.
Tiêu Bối Bối cười ha hả. Hàn Đông nói:
- Câu hỏi gì chứ? Cô bé như em lên Đại học rồi cũng không thể cả ngày cứ ham chơi mãi được, nếu không thời gian mấy năm cũng trôi qua rất nhanh thôi.
- Ái chà, anh Đông, anh đừng cố tìm cớ trốn tránh nữa. Em hỏi anh có nhớ chị dâu hay không, anh còn chưa trả lời đấy.
Tiêu Bối Bối nói, quay đầu làm mặt quỷ với Lữ Nhạc. Thấy Lữ Nhạc đang đỏ mặt, cô cũng cảm thấy rất vui vẻ. Chị dâu này còn xấu hổ nữa.
Hàn Đông cười nói:
- Cô bé này hiểu cái gì, em để Lữ Nhạc nghe điện thoại đi.
- Được rồi.
Tiêu Bối Bối cười ha hả, đưa điện thoại cho Lữ Nhạc, nói:
- Chị dâu, anh Đông bảo chị nghe điện thoại.
Lã Nhạc cầm lấy điện thoại, thấp giọng nói:
- Hàn Đông.
Nghe được giọng nói của cô, Hàn Đông liền không kìm nổi mà nói đùa:
- Nhạc Nhạc, có nhớ anh không?
- Em…
Lữ Nhạc không ngờ Hàn Đông lại hỏi trực tiếp như vậy, có chút ngẩn người, hai má ửng đỏ.
Mà lúc này Tiêu Bối Bối đang nghiêng đầu, ghé tai vào tai nghe, nhướn mày, muốn nghe thử xem rốt cuộc Hàn Đông và Lữ Nhạc nói gì với nhau. Nghe Hàn Đông nói vậy, cô thè lưỡi.
Hai hàng lông mi dài của Lữ Nhạc chớp chớp, quay đều nhìn thoáng quá Tiêu Bối Bối, lập tức hạ giọng nói:
- Ừm!
Hàn Đông ngẩn người, cười nói:
- Em ừm cái gì, rốt cuộc là có nhớ anh hay không?
Lữ Nhạc đỏ mặt, có Tiêu Bối Bối đứng bên cạnh, cô ngại không dám nói gì cả. Nghe Hàn Đông cứ hỏi mãi như vậy, cô liền nói:
- Hàn Đông, mồng một tháng năm em và Bối Bối đi thăm anh.
Hàn Đông nghe xong liền cảm thấy rất vui vẻ, cười nói:
- Được, hai cô định khoảng lúc nào đến? Hai ngày nữa là mồng một tháng năm rồi.
Theo quy định, ngày mồng một tháng năm được nghỉ ba ngày. Nếu Lữ Nhạc và Tiêu Bối Bối muốn đi, có thể xin nghỉhai ngày. Nhưng nếu hai người bọn họ muốn xin phép chắc cũng không có vấn đề gì lớn.
Lữ Nhạc nói:
- Chúng em xin nghỉ rồi, đã mua vé máy bay ngày mai, nếu anh có thời gian, thì đến đón chúng em nhé!
Thật ra trước đó cô cũng đã gọi điện thoại cho anh trai cô là Lữ Nam Phương rồi. Vốn dĩ cô định để Lữ Nam Phương đón, nhưng Lữ Nam Phương lại bảo cô anh ta bận việc khác rồi, bảo cô gọi điện thoại bảo Hàn Đông đi đón.
Cô cũng không biết người anh trai này của mình suốt ngàyđang bận cái gì, nhưng sau đó cũng lấy hết dũng khí, cùng Tiêu Bối Bối gọi cuộc điện thoại này cho Hàn Đông.
Hàn Đông cười nói:
- Nếu em đến, đương nhiên anh có thời gian rồi. Không có thời gian thì cũng phải đi đón em, lúc nào hai em đến?
- Ha ha, anh Đông mong chờ chị dâu đến đó mà!
Lúc này trong điện thoại vang đến tiếng cười ha hả cười Tiêu Bối Bối. Hàn Đông cười một lúc, trong lòng nghĩ chẳng trách lúc đó khi hắn hỏi Lữ Nhạc có nhớ hắn hay không, cô ấy chỉừm mà không trả lời, có lẽ lẽ do cô bé Bối Bối này đangđứng bên cạnh nghe.
Cúp máy, trong lòng Hàn Đông quả thật cũng có chút mongđợi đối với việc Lữ Nhạc và Tiêu Bối Bối sắp đến. Một người là vợ sắp cưới của hắn, còn lại một người là cô em họ tinh quái. Bọn họ không ngại vất vả mà đến đây thăm hắn, trong lòng Hàn Đông đương nhiên rất vui mừng.
Buổi trưa gần tới thời gian tan tầm, Hàn Đông lại nhận được một cuộc điện thoại, lần này là Phó cục trưởng phòng Đối ngoại sở Thương mại tỉnh – Phùng Nhạn Phi gọi đến. Giọng nói của cô cất cao trong điện thoại:
- Phó chủ tịch thành phố Hàn, anh là người hay quên thậtđấy, sao mãi không gọi điện thoại cho tôi thế? Có phải quên tôi rồi không?
Giọng điệu nói chuyện qua điện thoại của Phùng Nhạn Phi quả thật rất thân thiết, dường như có quan hệ rất tốt với Hàn Đông vậy. Trước đó cô nói sẽ giới thiệu một vài hạng mục cho Tân Châu, Hàn Đông liền bảo Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư Tần Bạch Thần liên lạc với cô. Sau đó Hàn Đông cũng biết sau khi Tần Bạch Thần liên lạc rồi, quả thật cũng có kéo được hai doanh nghiệp đến.
Tuy nhiên trước đó Hàn Đông cũng nghe được từ chỗ của Uông Hoàng Trạch, Phùng Nhạn Phi này có mối quan hệ với Chủ tịch tỉnh Yến Sơn Cao, có lẽ là thân thích gì đó của Yến Sơn Cao. Nhưng nghĩ lại cũng đúng, một người trẻ tuổi như Phùng Nhạn Phi, nếu không phải có mối quan hệ gì đó đặc biệt, tại sao lại có thể nhanh chóng trở thành một cán bộ cấp Phó cục như thế được?
Hàn Đông cũng không có qua lại gì với Yến Sơn Cao, nhưng mối quan hệ của Hàn Đông và Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện lại khá thân mật. Nguyên Hằng Kiện cũng khá thích Hàn Đông, hơn nữa Hàn Đông cũng biết sau này Nguyên Hằng Kiện có tiền đồ rất rộng mở. Cho nên, Hàn Đông cũng không muốn phát sinh mối quan hệ gì với Yến Sơn Cao. Thân trong chốn quan trường, có đôi khi đã lựa chọn lập trường và trận địa rồi, thì không được dễ dàng thay đổi. Nếu không, rất dễ xảy ra tình trạng không được lòng bên nào.
Cũng chính vì như vậy, tuy Phùng Nhạn Phi cũng đã có giúp hắn, nhưng Hàn Đông lại chưa từng liên lạc với cô lần nào. Ngoài ra Hàn Đông cũng cảm thấy Phùng Nhạn Phi này mặc dù khá xinh đẹp, nhưng cả con người lại toát lên một cảm giác kiêu ngạo, Hàn Đông cũng không muốn có quan hệ gì với cô.
- Ha ha, tôi sao lại có thể quên được Phó cục trưởng Phùngđược chứ? Chủ yếu là gần đây bận quá, cho nên mãi không có thời gian gọi điện cho cô thôi.
Hàn Đông cười giải thích.
- Ha ha, quả nhiên là Phó chủ tịch thành phố. Bận đến nỗi một cuộc điện thoại cũng không có thời gian để gọi.
Phùng Nhạn Phi hơi châm biếm nói, sau đó lại cười nói:
- Nhưng cũng thôi đi. Như thế này nhé, mồng một tháng năm tôi và hai người bạn đến Tân Châu chơi, một chủ nhà như anh phụ trách tiếp đón nhé. Thế nào, đến lúc đó chắc chắn không để anh chịu thiệt đâu.
Hàn Đông không biết Phùng Nhạn Phi này rốt cuộc muốn làm gì, nhưng mồng một tháng năm Lữ Nhạc và Tiêu Bối Bối cũng đến chơi, cho nên Hàn Đông không thể tiếp đón cô tađược, bèn nói:
- Thật ngại quá, vợ chưa cưới và em họ của tôi mồng một tháng năm này cũng đến chơi, có lẽ không thể tiếp đãi các cô được, lần khác nhé.
- Vợ chưa cưới của anh?
Giọng nói của Phùng Nhạn Phi lộ ra sự kinh ngạc, sau đó lại nói:
- Anh không muốn tiếp đón tôi thì thôi, cũng không cần lấy cớ này để trốn tránh.
Hàn Đông cười khổ, nói:
- Tôi nói thật mà, ngày mai hai người họ lên máy bay rồi, tôi còn phải đi đón họ nữa đấy.
- Thật sao? Vợ chưa cưới của anh là cô gái xinh đẹp lần trước sao?
Phùng Nhạn Phi dường như rất hiếu kỳ hỏi. Hàn Đông chau chau mày, người phụ nữ này rốt cuộc muốn làm gì. Hắn không muốn nói nhiều đến việc này nữa, liền cười nói:
- Ha ha, Phó cục trưởng quả thật rất có tiềm chất của một cảnh sát đấy.
- Không muốn nói thì thôi.
Phùng Nhạn Phi nhẹ nhàng nói,
- Vậy được rồi, anh làm việc của anh đi, sau này có cơ hội sẽ đến Tân Châu, lúc đó anh không thể trốn tránh được nữađâu.
Hàn Đông nói:
- Được, lần sau nếu cô tới Tân Châu, tôi nhất định tiếp đón.
- Vậy quyết định như thế đi.
Phùng Nhạn Phi nói, sau đó cúp máy, trong ánh mắt cô hiện lên tia cười nhạo, trong lòng thầm nói:
- Hừ, không nói tôi cũng đoán được, cô gái hôm đó chắc chắn không phải vợ chưa cưới của hắn, nếu không tại sao hắn lại trốn tránh mà không nói. Đàn ông đều giống nhau cả, trên đời này làm gì có con mèo nào không ăn vụng? Tôi cũng phải xem thử xem anh có thoát khỏi móng vuốt của tôiđược không.
Hàn Đông quả thật cũng rất nghi ngờ vì cuộc điện thoại này của Phùng Nhạn Phi, không biết người phụ nữ này lại tựnhiên tùy tiện như vậy. Lúc đầu cũng là cô ta chủ động đưa danh thiếp cho hắn, sau đó biết được thân phận của hắn rồi, cũng chủ động giới thiệu hạng mục cho Tân Châu.
- Chẳng lẽ cô ta là do Yến Sơn Cao sai tiếp cận mình hay sao?
Hàn Đông thầm nghĩ. Ngoài việc đó ra, Hàn Đông quả thật không nghĩ ra Phùng Nhạn Phi rốt cuộc có lý do nào để chủđộng tiếp cận hắn nữa.
Lắc lắc đầu, Hàn Đông đứng lên đi ra ngoài. Dù sao hắn cũng sẽ không đi lại quá nhiều với cô ta, cũng không cần quan tâm rốt cuộc Yến Sơn Cao nghĩ cái gì. Chỉ cần hắn làm những việc minh bạch rõ ràng, Yến Sơn Cao cũng không thể làm gì hắn được.
Buổi chiều, Thành ủy mở Hội nghị Thường vụ mở rộng, chủ yếu là do mồng một tháng năm sắp đến, Thành ủy phải sắp xếp vấn đề trực ban, công tác an toàn..v..v… Ngoài ra, căn cứ theo sự sắp xếp của Trung ương, sau mồng một tháng năm, Trung Quốc sẽ thực hiện chế độ làm việc năm ngày. Trước đó, Thành ủy cũng phải làm tốt những công tác chuẩn bị, để đảm bảo công việc của các cấp các phòng banđều được triển khai thuận lợi.
- Trong thời gian nghỉ lễ, công tác an toàn vô cùng quan trọng. Ba ngày nghỉ, Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phốđều muốn sắp xếp các lãnh đạo chỉ huy trực ban, làm tốt công việc chứng thực, kiểm tra, đốc thúc việc an toàn trực ban. Ngoài ra, các phòng ban về an toàn, phòng cháy cũng phải làm tốt công tác chuẩn bị về mọi mặt, đảm bảo người dân toàn thành phố có một kỳ nghỉ lễ an toàn và vui vẻ.
Hề Hiểu Kiến ngồi ở vị trí chủ tọa, nói. Vẻ mặt âm trầm của y, dường như có ai đang thiếu y một khoản tiền lớn vậy.
Từ sau Hội nghị thường vụ lần trước, uy tín của y nhanh chóng giảm xuống. Mỗi lần nhìn thấy Hàn Đông, trong lòng y đều vô cùng buồn bực, thầm nghĩ chỉ cần có cơ hội, nhấtđịnh phải dạy dỗ hắn thật tốt mới được.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
Chương 459: Xung đột nhỏ
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Hôm nay mở hội nghị Thường ủy mở rộng, ngoại trừ lãnhđạo bốn bộ máy của thành phố Tân Châu ra, còn có các bộ môn trực thuộc, lãnh đạo chủ yếu của các khu huyện, đợi Hề Hiểu Kiến sau khi nói xong, Chủ tịch thành phố Hạ Kim cường cũng nhấn mạnh mấy điểm, sau đó Hàn Đông cũng nhấn mạnh mấy công việc hạng mục cần phải chú ý. Nhấn mạnh bộ môn các cấp đều phải coi trọng cao độ an toàn công tác trong ngày lễ, đối với việc khinh thường không làm tròn bổn phận tạo ra sự cố an toàn đều phải truy cứu trách nhiệm đương sự. Đồng thời cũng truy cứu trách nhiệm các lãnh đạo có liên quan.
Hàn Đông phân công quản lý công tác bao gồm giám sát quản lý an toàn sản xuất, bởi vậy trong ba ngày nghỉ lễ, tuy không có sắp xếp Hàn Đông trực ban, nhưng Hàn Đông ít nhất cũng phải bất cứ lúc nào cũng phải duy trì liên lạc,đảm bảo bất cứ chuyện gì bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc với hắn. Đồng thời, Hàn Đông cũng yêu cầu như thế đối với các cấp lãnh đạo ở bên dưới.
Khi Hàn Đông đang nói chuyện, các lãnh đạo các khu huyện, bộ môn dự thính hội nghị đều chăm chú lắng nghe, Hàn Đông đưa ra những yêu cầu đều đã ghi chép lại, trong mắt mọi người, Hàn Đông tuy trẻ tuổi, nhưng mọi người ai cũng không chút khinh thường nào, bây giờ thế cục hội nghịThành ủy, đối với những người có thể tham gia hội nghịhôm nay mà nói, đều không phải là bí mật gì, mọi ngườiđều không muốn nhận rủi ro từ Hàn Đông, nếu như bởi vì vấn đề công việc chọc giận Hàn Đông, đến ngày đó chắc chắn sẽ không thể dễ mà qua được, bởi vậy khi Hàn Đông nói, ai cũng không dám ghi đại ý qua loa.
Công tác an toàn, đó là vấn đề lời lẽ tầm thường, mọi người cũng đều biết tầm quan trọng của công tác này, nhưng trong công tác thực tế, có thể sản sinh ra tai họa ngầm trong công tác thực sự nhiều lắm, cũng không phải mọi người nỗ lực sắp xếp điều tra là có thể sắp xếp điều tra được. Lại thêm trong thời gian nghỉ lễ, mọi người ăn uống vui chơi, càng dễ xảy ra chuyện. Đương nhiên những cái đó không phải là trọng điểm, trong điểm là sau khi phát sinh sự việc, tốc độ phản ứng của mọi người cùng với phương thức giải quyết, cái này mới là chủ yếu nhất. Rất nhiều khi, sự việc đã xảy ra. Thái độ giải quyết sự việc và phương thức không kém quan trọng hơn kết quả.
Hàn Đông bây giờ nhấn mạnh, mọi người cần duy trì tháiđộ làm việc cùng với phương pháp nghiệp vụ.
Đợi sau khi Hàn Đông nói xong, Hề Hiểu Kiến lại nói haiđiểm, sau đó bắt đầu tiến hành chương trình hội nghị thứhai của hội nghị Thường ủy lần này, liên quan đến sắp xếp bố trí có liên quan tới năm ngày công tác.
Trước kia thì là sáu ngày, một tuần chỉ có năm ngày đi làm, thêm một ngày nghỉ ngơi. Công việc của mọi người, thói quen sinh hoạt tự nhiên có chút thay đổi. Cho nên trên trên dưới dưới đều vô cùng coi trọng. Có điều chuyện này, văn kiện đến cũng không cần làm nhiều lắm, Thành ủy nhấn mạnh mọi người chú ý thích ứng cũng mau thôi. Những cái khác chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
- Chủ tịch Hàn, tối nay có thời gian không, cùng ăn cơm đi
Sau khi tan họp, Hạ Kim Cường nói với Hàn Đông.
Lúc này Hề Hiểu Kiến vừa mới ra tới cửa, nghe thấy HạKim Cường nói, ông ta khẽ nhíu mày, tuy nhiên cũng khôngđể bất kỳ ai nhìn thấy.
Hàn Đông cười cười, lúc này trong phòng họp còn có không ít người, rất nhiều người đều chú ý tình hình bên đó, hắn cũng biết Hạ Kim Cường sở dĩ lúc này mời mình đi ăn cơm, kỳ thực cũng là tiến một bước thể hiện trước mọi người mối quan hệ với mình, có điều bây giờ hai bên cònđang trong thời gian hợp tác, bởi vậy Hàn Đông tự nhiên phối hợp với Hạ Kim Cường, liền gật đầu đồng ý.
Mọi người bên cạnh thấy màn như vậy, các loại phản ứng không giống nhau, nhưng có một điều mọi người không ngờtới, là Hạ Kim Cương tuy là trên hội nghị thường ủy áp chếHề Hiểu Kiến, nhưng ông ta vẫn lôi kéo Hàn Đông, xem ra người thanh niên này quả nhiên có chút thủ đoạn.
Buổi tối khi ăn cơm cùng nhau, Hạ Kim Cường cũng không có gọi người khác, chỉ có ông ta và Hàn Đông hai người bọn họ, hai người vừa ăn cơm vừa nói chuyện, Hạ Kim Cường chủ yếu biểu đạt ý, chính là biểu thị ủng hộ đối với công việc của Hàn Đông, ông ta kỳ thật cũng không còn cách nào, bây giờ không dễ đè ép Hề Hiểu Kiến trên hội nghịThường vụ, kiểu cục diện ngon lành này phải duy trí mớiđược, vậy thì cần phải lôi kéo cho được Hàn Đông, nếu không thế cục kiểu này chắc chắn là như hoa Phù Dung sớm nở tối tàn thôi.
Khi ăn cơm, Hàn Đông ngược lại đem ý nghĩ của bản thân liên quan đến kinh doanh thành phố Tân Châu nói ra một chút.
Hạ Kim Cường sau khi nghe xong trong lòng không ngừng kinh ngạc, ông ta uống một ngụm rượu nói
- Chủ tịch Hàn, ngài đây thật là một kinh phí lớn. Đề cập tới các phương diện, lấy thế công tuyên truyền của ngàiđến nói, chỉ sợ đây là khoản tiền khá là lớn đó, Đài truyền hình Trung ương làm quảng cáo, cũng không có tiền lệ như vậy chứ?
Tả Nhất Sơn viết sáng kiến đưa cho Hàn Đông, kiến nghịmấy điểm cho việc tiến hành tuyên truyền của thành phố Tân Châu, trong đó bao gồm cả ý nghĩ quảng cáo cho thành phố Tân Châu bên Đài truyền hình Trung ương. Anh ta cũng dựa theo ý của Hàn Đông, chuẩn bị đem thành phố Tân Châu làm thành một bưu kiện thương phẩm tiến hành đóng gói, tuyên truyền. Mà điểm này, tuy là bây giờ mới nói, đích thực là chưa có tiền lệ, nhưng Hàn Đông đích thực biết, thêm tầm mười năm nữa thôi, quảng cáo thành phố trênĐài truyền hình Trung ương là cái nhìn quá quen thuộc rồi.
Hơn nữa thành phố Tân Châu nếu muốn tiến hành tuyên truyền, cũng còn có số điểm sáng, Kim Giang, Ồ Giang cũng hội hợp ở đó, Trường Giang được danh xưng là Trường Giang Nghi Tân là thành phố trứ danh lịch sử văn hóa Trung Quốc, rượu nổi tiếng truyền đời, công nghiệp ủ rượu phát đạt khiến Nghi Tân trở thành danh xứng với “ Rượu Trung Quốc đều là phát triển sớm nhất ở Trường Giang của thành phố Tân Châu”, một trong những thành phố phát triển lịch sử lâu dài , là con đường tơ lụa phía Nam, ưu tú có “ Tây Nam Bích Cổ Giới châu, nhỏ có Mỹ Dự, ngoài ra còn có Trúc Mai, Thạch Mai, Đại Hiệp cốc, nhà cổ cũng là các loại du lịch, bởi vậy tuyên truyền có rất nhiều điểm sáng.
Mặt khác Hàn Đông cũng biết, hai năm gần đầy, liên quanđến quảng cáo đài truyền Trung ương đều phải là trường hợp vô cùng nổi danh, như là rượu Tần Trì thương hiệu Vương Trác. Tần Trì thắng cũng nhờ thương hiệu, bại cũng bại tại thương hiệu, thành ra sau này trở thành vụ án kinhđiển trên phương diện kinh doanh quản lý. Đương nhiên từđó cũng có thể nhận ra hiệu ứng to lớn từ việc quảng cáo của đài truyền hình Trung ương, nếu như thành phố Tân Châu ở phương diện chính quyền địa phương, làm một chương trình quảng cáo, làm người ăn cua đầu tiên, đến lúc đó các phương diện chú ý ngày càng nhiều, hiệu ứng quảng cáo chắc chắn là tốt, đến lúc đó lại lên một số mặt báo, đặc biệt giới thiệu một chút về hoàn cảnh thu hút đầu tư ở thành phố Tân Châu, chính sách ưu đãi các loại, vậy thì hiệu quả chắc chắn tốt.
Chỉ cần đem danh tiếng thổi phồng, vậy thì tiếp theo cho dù những thành phố khác có noi theo, cũng không thể lấyđược sự đi đầu của thành phố Tân Châu, cho dù là thương phẩm, cũng là thương phẩm đầu tiên tạo ra danh tiếng, thông thường đều khiến người ghi nhớ mới mẻ, trừ phi sản phẩm của anh hữu danh vô thực hoặc là càng làm càng kém.
Hàn Đông tán thành với những ý tưởng đề xuất của TảNhất Sơn, tuy nhiên quảng cáo đài truyền hình Trưng ươngđích thực cần không ít tiền. Nhưng thu về chắc chắn là lớn nhất.
- Đây là một hệ thống công trình, chắc chắn không phải lập tức có thể làm tốt.
Hàn Đông mỉm cười nói
- Tôi có thể từng bước từng bước làm, đầu tiên phải ưu tiên bắt tay vào hoàn cảnh đầu tư, sau đó mới nghĩ tới những cách khác được.
Hạ Kim Cường gật đầu, trong lòng thầm nghĩ.
- Hàn Đông thật có dã tâm, có điều thế này cũng tốt, dù sao hắn làm ra thành tích, ngoài ra hắn muốn làm việc đương nhiên cần phải sản sinh ra khúc mắc với bên Hề Hiểu Kiến, ta ở sau ủng hộ hắn là được rồi, như thế là một công đôi việc.
Trưa ngày hôm sau, Hàn Đông liền gọi chào hỏi cho Vương Dược Minh, sau đó lái xe đến thành phố Thục Đô.
Đến Thục Đô rồi, thời gian còn sớm, cách thời gian máy bayđến còn khoảng tầm một tiếng, Hàn Đông liền gọi điện cho Lữ Nam Phương, kết quả Lữ Nam Phương đã đi công tác rồi, đang ở bên ngoài, tên này ngược lại làm việc khá chăm chỉ đấy chứ, trong lòng Hàn Đông cảm thấy vui mừng.
Sau đó Hàn Đông liền đi tìm quán trà, sau đó muốn một cốc trà Long Tỉnh. Nhàn nhã ngồi uống. Tuy nhiên, HànĐông phát hiện, tuy thời gian vẫn còn sớm, nhưng trong lòng bản thân lại ngồi không yên, bất giác cười khổ một chút, trả tiền rồi chuẩn bị xuống lấu lái xe đến sân bay đợi vậy.
Xuống dưới lầu rồi, mấy chiếc xe dừng ở đó, cản chiếc xe của Hàn Đông lại, căn bản không lái ra được.
- Xe của ai?
Hàn Đông bực bội hỏi, những người trong đó cũng không ngừng lại, tắc thế này, xe bmình căn bản không ra được.
Nhưng căn bản không có ai trả lời hắn, Hàn Đông nhìn xe của mình tắc chết dí ở đó, vô cùng bực bội, có điều HànĐông hôm này cũng không muốn làm to chuyện, nhịn lại cơn giận, đi vào trong tiệm hỏi ông chủ của quán
- Xin hỏi ông có biết chủ của mấy chiếc xe ở đâu không?
Ông chủ đó lắc đầu nói
- Không rõ, dừng xe ở đây, chắc chắn là người lên lầu uống trà.
Hàn Đông cảm ơn ông ta, đi lên lầu nói tình hình một chút với ông chủ quán trà
- Phiền ông để người chuyển chiếc xe kia, dừng lộn xộn thếnày, sao người khác lấy được xe chứ?
Khi Hàn Đông và ông chủ nói chuyện với nhau, có thanh niên to béo từ trong phòng đi ra, nhìn Hàn Đông một cái, bĩu môi nói với ông chủ.
- Ông chủ, cho một cây thuốc Trung Hoa.
Ông chủ đưa cho gã thuốc nói
- Anh Đào, xe dừng dưới lầu là của bọn anh àh, phiền anh chuyển chiếc xe đi, xe của vị bằng hữu bị tắc trong đó.
Tên mập đó nhìn Hàn Đông một cái, lập tức nói
- Đợi một chút, tôi đi vào trong nói.
Nói rồi gã cầm lấy thuốc, sau đó đi vào trong phòng.
Hàn Đông rất khó chịu với thái độ tên mập đó, có điều vẫn kiên nhẫn đợi chờ.
Nhưng qua mấy phút sau, tên mập đó vẫn không đi ra, trong lòng Hàn đông có chút khó chịu, nói với ông chủ
- Ông chủ, phiền ông chủ thúc giục chút
Ông chủ do dự một chút, vẫn là đi qua đó gõ cửa một cái, rất nhanh cửa mở ra, ông chủ vừa nói hai câu, bên trong quát lớn vọng ra, sau đó đóng sầm cửa lại.
- Có chuyện gì vậy?
Hàn Đông trầm giọng nói.
Ông chủ cười khổ nói.
- Xin lỗi, phiền ông đợi thêm một chút, bên trong đang chơi vui vẻ.
Hàn Đông vừa nghe thấy thì tức giận, rất nhanh đi qua bênđó, giơ tay gõ cửa ầm ầm
Cánh cửa đột nhiên mở ra, ngồi cạnh cánh cửa là cái tên mập lúcnãy mua thuốc lá, gã thấy Hàn Đông liền trừng mắt.
- Anh làm gì vậy?
Hàn Đông thản nhiên nói
- Xe dưới lầu là xe của các ông chứ, chặn xe người khác, phiền các ông chuyển đi một chút
Người ngồi đối diện là một người đàn ông trung niên, có vài phần bộ dạng lãnh đạo, ông ta không kiên nhẫn được nói
- Làm cái gì thế, cậu mập không phải đã làm xong rồi sao?
Hai tên còn lại vẻ mặt lạnh cười Hàn Đông, mang vẻ mặt không có ý tốt.
Tên mập nghe thế có chút không nhịn được liền đứng dậy.
- Anh dài dòng cái gì, không được làm phiền bọn ta.
Nói rồi gã giơ tay đẩy bả vai Hàn Đông.
Hàn Đông giơ tay ngăn tay gã lại, trầm giọng nói
- Nếu các ông không chuyển xe. Vậy đừng trách tôi không khách khí đấy.
- Ha, tiểu tử nhà ngươi còn dám động thủ.
Tên mập giận dữ nói, có điều cảm thấy lực ở bả vai của Hàn Đông không phải là bản thân có thể cản lại, bởi vậy gã vẫn chưa động thủ, lại còn cười nhạt
- Vậy anh không khách khí.
Hàn Đông lập tức cười một tiếng, lập tức đóng mạnh cửa lại, sau đó đi xuống dưới, Hàn Đông đi xuyên qua mấy chiếc xe, miễn cưỡng mở cửa, ngồi vào trong xe, sau đó khởiđộng xe.
Chiếc này tùy bề ngoài là Santana, nhưng đã được cải tiến qua, hệ thống động lực bên trong chính là xe thể thao cao cấp. Cho nên Hàn Đông chậm rãi giẫm chân ga, cho xe quay đầu, từ từ đẩy những chiếc BMW ngăn cản xe mình ra.
Sự việc tiếp theo thì đơn gian rồi, Hàn Đông thả lỏng chân, ầm một tiếng, mặt sau chiếc BMW bị mạnh mẽ đẩy ra bên ngoài, đèn cảnh báo kêu lên.
Hàn Đông thông qua gương chiếu hậu, nhìn thấy sắp đẩyđược xe ra rồi, mới dừng lại, nhấn ga mấy cái, lập tức đem xe chạy đi.
- Con mẹ mày, mày muốn chết.
Cửa sổ trên lầu ba lúc này mở ra, chiếc BMW đó chính là của gã mập. Vốn dĩ gã hôm nay đi cũng mấy vị khách quan trọng đến đánh bài, chính là tìm chỗ thanh tịnh, Hàn Đông trước đó đã đi hỏi gã, khiến gã thấy khó chịu. Muốn để HànĐông tắc một trận tính sau, ai ngờ đâu Hàn Đông xuống không bao lâu, nghe thấy xe của mình có còi cảnh báo vang lên, gã lập tức đi ra ngoài cửa sổ coi coi, thấy Hàn Đông lái xe, đẩy xe BMW của gã ra đằng sau, đèn xe cũng bị hỏng rồi.
Nhìn thấy xe của Hàn Đông nghênh ngang mà đi, tên mập tức giận mắng to, vội ghi lại biển số xe của Hàn Đông, hổn hển nói với người trong phòng
- Con mẹ nó chứ, tên tiểu tử lúc trước đã làm hỏng xe tôi rồi.
- Tên tiểu tử khá kiêu ngạo đó àh?
Một gã trẻ tuổi cười nhạt.
Tên mập kia nói
- May mà tôi ghi lại biển số xe của hắn rồi, đợi tôi tìm ra hắn, để cho hắn coi cho rõ.
Khúc nhạc đệm này, chỉ là khiến tâm tình Hàn Đông có chút khó chịu, rất nhanh Hàn Đông bình tĩnh lại, lái xe đến sân bay đợi, sau đó không bao lâu máy bay từ Yến Kinh đáp xuống sân bay , hai bóng ảnh đi đến trước mặt Hàn Đông.
- Anh Đông
Tiêu Bối Bối nhìn thầy Hàn Đông, vui mừng vẫy cánh tay trắng nõn, vui bất ngờ mà kêu lên. Mà Lữ Nhạc đứng bên cạnh cô, khóe miệng có hơi nhếch lên, một nụ cười điềm tĩnh.
Hàn Đông cũng hươ tay, trước mặt có một loại cảm giác ngạc nhiên vui mừng, Tiêu Bối Bối cô bé kia ngày càng trổ mã đẹp ra, đứng cùng Lữ Nhạc, lập tức thu hút vô số ánh mắt.
- Anh Đông
Tiêu Bối Bối mở hai tay ra. Như yến về tồ chảy bổ vào ôm Hàn Đông.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.