Người Cầm Quyền Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
Chương 929: Cuộc thăm hỏi không vui vẻ Nguồn: Mê Truyệ
“Hàn Đông rất biết chớp cơ hội, lần này tới chỉ lo vì nhân sự ở Ninh Hải. Cuộc họp sắp mở rồi, đóan chừng hắn ta vì Ủy ban nhân dân thành phố Ninh Hải mà tới thôi.”
Tào Hoành Vị nhanh chóng đóan được ý đồ của Hàn Đông. Nhưng e rằng chỉ có thể ngầm đóan, không muốn đối chọi với Hàn Đông trong sự việc ở Ninh Hải lần này. Nếu hắn muốn điều chỉnh nhân sự ở Ninh Hải, vậy cứ để hắn tọai nguyện.
Tào Hoành Vị nhớ đến cuộc gọi ngày hôm qua, thở nhẹ một cái. Tình thế bây giờ không phải là tốt cho lắm.
Thế lực của gã, hiện tại đều để bảo vệ vị trí Ủy Viên thường vụ. Mà một Bí thư tỉnh ủy muốn tiến sâu vào bộ máy chính trị như gã, hiện nay tiến lui đều khó. Dù gì tỉnh Giang Việt mấy năm nay phát triển rất tốt, nhưng không có nhiều điểm sáng. Cấp trên muốn đẩy gã vào Cục, e cũng phải tốn công sức.
“ Càng lên trên, càng phải cẩn thận .”
Tào Hoành Vị thở dài nói. Nếu lần này gã muốn vào Cục một cách thuận lợi, vậy phải đợi nhiệm kì sau. Không biết có phát sinh gì không, nhưng dựa vào tuổi tác của gã, có thể đứng vào hàng cấp cao, nhưng chỉ có thể đứng một bên, hoặc dưỡng già ở Hội đồng nhân dân hoặc mặt trận Tổ Quốc. Khả năng có thể vào Cục sẽ cực kỳ ít ỏi.
Cho nên lần này nhất định phải cố gắng hết sức, tranh thủ cơ hội lần này phải thành công.
Trước mắt, việc Tào Hoành Vị phải làm là ổn định tình hình ở Giang Việt, đồng thời tham khảo cách Ninh Hải thực hiện đổi mới nông nghiệp, lấy chút kinh nghiệm để có thể lập công.
Hôm sau, Hàn Đông dẫn theo Vương Lập Bình, gọi Lưu Thiết Quân đánh xe đến thành phố Biện Châu.
Chiếc xe Audi lao vút trên đường cao tốc. Hàn Đông dựa lưng vào ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi, đồng thời cũng suy nghĩ một chút sự tình.
Dựa vào csự khống chế ở Ninh Hải của hắn, tin chắc không lâu, sẽ càng ổn định và vững vàng. Thực tế mức phát triển ở Ninh Hải, cũng không quá chậm. Dù sao là thành phố cấp phó tỉnh ở Đông bộ, bất luận phương diện chính sách, tiền tài đều trội hơn ở rất nhiều thành phố. Huống hồ cơ sơ rất tốt, nên càng thu hút nhân tài, vốn đầu tư. Việc này sẽ góp phần thúc đẩy Ninh Hải phát triển.
Việc Hàn Đông quan tâm chính là để Ninh Hải phát huy hết tiềm lực, rút ngắn phân biệt nông thôn thành thị. Đối với cả quốc gia, đây cũng là vấn đề rất lớn. Thành phố Ninh Hải không có vấn đề quá lớn về phát triển kinh tế, vậy nên Hàn Đông cần bỏ công sức vào vùng nông thôn. Nếu thúc đẩy nông thôn phát triển, đây ắt sẽ là một việc rất thiết thực, lại mang tính chất đột phá, đồng thời sẽ là tấm gương sáng cho cả nước.
Đương nhiên rồi. Hàn Đông càng nghĩ càng trở nên sâu xa, mơ hồ.
“Vấn đề ở Ninh Hải cũng không lớn, tầm nhìn của mình không nên hạn chế trong thành phố Ninh Hải.”
Hàn Đông thầm nhắc nhở.
“Mình cũng nên quan tâm tới tỉnh Giang Việt. Tuy mình chủ yếu công tác ở Ninh Hải, nhưng không thể tránh né ảnh hưởng và chế ước của tỉnh. Đồng thời sớm muộn mình cũng sẽ rơi vào cuộc tranh đấu giữa các cấp ở tỉnh. Thừa lúc chưa phải là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, ít nhiều vẫn chưa liên can đến. Suy nghĩ cân nhắc kỹ càng, một ngày lâm vào cảnh đó cũng không quá bị động.”
Bất cứ lúc nào tầm nhìn cũng không thể giới hạn ở một mặt. Nhìn xa một chút, con đường sẽ vững vàng hơn.
Lần này Hàn Đông sở dĩ nhân dịp điều chỉnh nhân sự ở Ủy ban nhân dân thành phố đến gặp Bí thư tỉnh ủy Tào Hoành Vĩ, thật ra là để thăm dò. Hắn muốn xem thái độ của gã đối với Ninh Hải, đối với hắn như thế nào.
Đồng thời Hàn Đông muốn thăm Âu Dương Hiên Dật, đang làm Phó bí thư kiêm Bí thư Đảng ủy. Âu Dương Hiên Dật là bạn bè tin cậy nhất của Hàn Đông ở Tỉnh ủy. Những người khác Hàn Đông không tiếp xúc nhiều, cũng không nắm rõ lập trường của họ, nên không muốn tùy tiện ghé thăm.
Biện Châu là thành phố trực thuộc tỉnh Giang Việt, đồng thời cũng là thành phố cấp phó tỉnh. Vì vậy nhộn nhịp hơn Ninh Hải, khắp nơi đều là cao ốc, trên đuờng xe cộ tấp nập. Tuy nhiên, Hàn Đông biết được, nếu so sánh thực lực kinh tế hai thành phố này cũng không sàn sàn như nhau. Dù sao Ninh Hải cũng không phải là thành phố trực thuộc tỉnh, nhưng vị trí ở gần bến cảng, kinh tế phát triển nhanh chóng. Kinh tế mấy năm nay âm thầm có dấu hiệu vượt qua Biện Châu. Nếu dựa theo tình hình hiện nay, trung tâm kinh tế chắc chắn sẽ là Ninh Hải.
Đối với vấn đề này, Hàn Đông tin tưởng chỉ cần trong 3 năm, hắn sẽ khiến Ninh Hải trở thành thành phố phát triển nhất tỉnh Giang Việt.
Ăn cơm trưa xong, Hàn Đông bảo Vương Lập Bình muợn một phòng ở nhà khách Ủy ban nhân dân tỉnh để nghỉ trưa. Đồng thời cũng có chỗ nghỉ cho Vương Lập Bình và Lưu Thiết Quân. Dù sao bọn họ theo mình cũng rất vất vả. Hàn Đông suy xét rất thấu đáo.
Những việc rất nhỏ như vậy cũng đủ khiến Vương Lập Bình và Lưu Thiết Quân cảm thấy vô cùng ấm áp.
Khỏang 2 giờ trưa, Hàn Đông đi tới văn phòng của Tào Hoành Vị.
Tuy rằng Hàn Đông chưa từng tới đây để báo cáo công tác nhưng thư ký của Tào Hoành Vị - Hạ Kim Tùng có lẽ đã thấy Hàn Đông vài lần, có ấn tượng đối với Hàn Đông. Hắn vừa đi đến cửa, Hạ Kim Tùng liền nhận ra ngay, vui cười tiếp đón.
- Bí thư Hàn, chào ngài.
Tuy rằng Hàn Đông lần này chưa vào Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Giang Việt, nhưng áp lực hắn cho Hạ Kim Tùng còn lớn hơn cái chức vụ đó rất nhiều. Cho nên Kim Tùng đối xử với Hàn Đông vô cùng khách sáo.
- Xin chào Chủ nhiện Hạ, phiền cậu báo cáo với Bí thư Tào giúp tôi.
Hàn Đông cũng khách sáo không kém. Bản thân hắn không phải là người thích kênh kiệu với cấp dưới, nếu Hạ Kim Tùng có thái độ tốt, hắn cũng sẽ không vênh váo tự kiêu.
Hạ Kim Tùng gật đầu nói:
- Bí thư Hàn đợi một chút.
Sau đó, cậu ta bèn gõ cửa, nói với Tào Hoành Vị đang ngồi bên trong:
- Thưa bí thư, đồng chí Hàn Đông ở Ninh Hải đã đến rồi ạ.
- Ồ, mời cậu ấy vào đi.
Tào Hồng Vị tay cầm bút, ngẩng đầu lên nói.
- Dạ vâng.
Hạ Kim Tùng đi ra, mời Hàn Đông bước vào.
Hàn Đông gõ cửa, nghe thấy tiếng Tào Hoành Vị ở bên trong, lúc này mới đẩy cửa đi vào.
Tào Hoành Vị ngồi sau bàn làm việc, đang cúi đầu viết gì đó, thấy Hàn Đông bước vào cũng không đứng dậy tiếp đón, chỉ ngẩng đầu lên nói:
- Cậu ngồi đợi chút, tôi làm sắp xong rồi.
- Vâng, bí thư thật bận rộn.
Hàn Đông bình thản nói, ngồi xuống trước mặt Tào Hoành Vị.
Nhìn điệu bộ Tào Hoành Vị bận rộn viết lách, Hàn Đông cảm thấy nghi ngờ. Hôm qua Tào Hoành Vị không hề do dự đồng ý cuộc gặp ngày hôm nay, nên Hàn Đông vốn rất tự tin. Thế mà hôm nay lại không quan tâm việc hắn đến. Hắn đang ở đây mà gã lại bày trò, còn bắt hắn phải chờ đợi.
“Nếu đã như vậy, để xem tên Tào Hoành Vị rốt cuộc đang giở trò gì.”
Hàn Đông nghĩ thầm. Thong dong ngồi một bên, không sốt ruột. Cứ cho Tào Hoành Vị ngồi lâu hơn nữa cũng không lo lắng. Vì thế Tào Hoành Vị có muốn dùng thủ đọan này để thử thách hắn, cũng là vô ích.
Giờ phút này Tào Hoành Vị đúng là đang quan sát Hàn Đông. Tuy rằng gã đã đóan được lý do hôm nay Hàn Đông ở đây, cũng chuẩn bị để hắn được như ý. Nhưng cũng không thể quá dễ dãi với hắn, vì thế quyết định thờ ơ với hắn. Phải để cho hắn biết nơi đây là Giang Việt, làm gì cũng phải biết điểm dừng mới được.
Thời gian từng phút trôi qua, cũng đã khỏang 10 phút rồi. Tào Hoành Vị mới đặt bút, đứng lên nói:
- Để cậu đợi lâu rồi, sang đây ngồi đi.
Hai người bây giờ mới qua phòng khách ngồi xuống. Hạ Kim Tùng bèn đẩy cửa bước vào, bưng một bình trà nóng, có lẽ ở ngoài đã nghe động tĩnh nên mới đúng lúc như thế.
- Thưa bí thư, lần này tôi đến, chủ yếu muốn báo cáo anh nghe tình hình công tác ở Ninh Hải, đồng thời có vấn đề liên quan đến nhân sự xin bí thư chỉ bảo.
Hàn Đông đi thẳng vào vấn đề, nói luôn mục đích của mình khi đến đây.
Tào Hoành Vị thản nhiên nói:
- Được, dưới sự lãnh đạo của cậu, công việc phát triển rất tốt, chỉ cần việc có lợi cho Ninh Hải, Tỉnh ủy sẽ suy nghĩ.
Cho dù Tào Hoành Vị trong lòng đã sớm quyết định, chỉ cần điều kiện của Hàn Đông không quá đáng, cũng sẽ đáp ứng. Nhưng trong lúc nói chuyện, sẽ giữ dáng vẻ bình thản, như vậy mới không khiến Hàn Đông cảm thấy thoải mái.
Cho nên khi nghe Hàn Đông nói về điều chỉnh bộ máy nhân sự của Ủy ban nhân dân Ninh Hải, Tào Hoành Vị chưa thể hiện thái độ gì, vẫn thận trọng nói:
- Gần đây mới chỉnh lại nhân sự rồi, vì sự ổn định của Ninh Hải, không nên thay đổi nhiều lần. Về ý kiến của cậu, Tỉnh ủy sẽ cân nhắc cẩn thận.
Gã nói thẳng vào nhận xét của Hàn Đông, cũng là muốn nói cho hắn biết đừng tưởng gã là người không biết gì.
Hàn Đông đứng lên, nói rành mạch:
- Bí thư Tào, vì sự phát triển của Ninh Hải cần một tập thể đòan kết, hiệu quả. Vì thế xin Tỉnh ủy hãy xem xét lại.
Nhìn thấy bộ dạng giải quyết công việc của Hàn Đông, hình như nếu Tỉnh ủy không xem xét thì sự phát triển của Ninh Hải sẽ bị ảnh hưởng lớn lắm. Tào Hoành Vị tức tối, nhưng không thể hiện điều gì ra ngoài.
Từ lúc đi ra khỏi văn phòng, Hàn Đông thở dài một tiếng. Đây là một cuộc hỏi thăm không mấy vui vẻ. Thái độ hàm hồ của Hoành Vị, không biết gã cuối cùng muốn như thế nào, chính mình cũng phải chuẩn bị tư tuởng.
Vừa bước xuống đến tầng một.
Hàn Đông liền thấy Chủ tịch tỉnh Hà Vĩnh Thành từ xe bước xuống. Hai người nhìn nhau, Vĩnh Thành không một chút thay đổi nét mặt, dường như cả hai lướt qua như người xa lạ.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ♥hcmutransmt06a♥
Người Cầm Quyền Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
Chương 930: Tình thế rất thuận lợi. Nguồn: Mê Truyệ
Hàn Đông cảm thấy việc hôm nay đến Tỉnh ủy không tốt như mình nghĩ. Thái độ của Bí thư Tỉnh Ủy Tào Hoành Vị lập lờ nước đôi, còn thiên về hướng lãnh đạm. Còn về Chủ tịch Hà Vĩnh Thành, thái độ cũng không tốt. Tuy rằng Âu Dương Hiên Dật nói lời đồng ý nhưng một mình cậu ta thôi cũng không có tác dụng gì.
Buổi chiều gọi điện cho Hầu Khôn và Trịnh Đồng, hẹn nhau uống trà, nói chuyện một chút. Hàn Đông liền lái xe trở về Ninh Hải.
Hầu Khôn là cán bộ giao lưu, được điều làm cán bộ tuần tra Sở Công An Giang Việt, Ủy viên Đảng ủy, trợ giúp Giám đốc Sở quản lý Cục xuất nhập cảnh, Cục Biên phòng.
Và Trịng Đồng cũng là hôm qua mới đến đây công tác. Lần này tình cảnh Trịnh Đồng và Hầu Khôn giống nhau, đến đây tạm giữ chức Ủy viên thường vụ Ủy ban Kỷ luật, trong sạch hóa bộ máy chính trị. Chức vụ này nghe qua không có giá trị gì, chỉ phải xem cậu ta làm việc thế nào.
Nếu so sánh với Hầu Khôn, Trịnh Đồng, có vẻ điềm đạm hơn. Điều này có thể khiến công việc của cậu ta trở nên dễ dàng hơn. Còn Hầu Khôn thì họat bát sôi nổi hơn, đương nhiên công tác ở Sở Công An dường như quá sức, và có đôi chút bất lợi.
Nói chuyện cùng họ, Hàn Đông cảm giác hai người đó đã trưởng thành hơn rất nhiều.
Tuy Hàn Đông ít tuổi hơn bọn họ, nhưng hắn lại là người già dặn nhất. Hơn nữa trong mắt của hắn hai người kia vẫn còn trẻ con lắm. Xem ra cấp trên bố trí cho bọn họ đến Giang Việt tạm giữ chức cũng là một sự công nhận.
Cho dù Hàn Đông cảm thấy việc này không có hiệu quả cao nhưng sau khi về Ninh Hải, Hàn Đông sẽ gửi bản văn kiện lên tỉnh.
Việc khiến Hàn Đông không ngờ là trên tỉnh lại phản ứng rất tốt.
Ba ngày sau, trên tỉnh đã có kết quả, hòan tòan nhất trí với Hội đồng nhân dân thành phố Ninh Hải, triển khai cuộc họp Mặt trận Tổ quốc và đồng ý vấn đề nhân sự mà thành ủy đã đề xuất.
- Bí thư, xem ra tỉnh rất ủng hộ công tác của Ninh Hải.
Phó bí thư Chu Trạch Phi cười nói vui vẻ.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đúng thế. Cơ hội tốt như vậy cần phải biết tranh thủ làm tốt công việc.
Thật ra trong lòng Hàn Đông đầy nghi hoặc. Hắn không biết trên tỉnh đang ra nước cờ gì đây. Bởi lẽ Tào Hoành Vị thì không có ý kiến gì, Hà Vĩnh Thành đối với hắn có thành kiến, hai vị lãnh đạo này chắc sẽ không ủng hộ Ninh Hải.
Nhưng kết quả lại đang như hắn mong muốn.
“Có thể thấy, tên Tào Hoành Vị này thật sâu xa, chắc đã sớm đồng ý phương án của mình. Chẳng qua là đang tìm thời cơ, cố ý tỏ ra đắn đo, không muốn cho mình đóan được ý đồ của gã.”
Hàn Đông suy nghĩ thật lâu. Nghĩ rằng nếu Tào Hoành Vị không gật đầu, Tỉnh ủy sẽ không thể nào vui vẻ đồng ý phương án của Ninh Hải như vậy được.
Đồng thời Hàn Đông cũng hiểu thêm về con người Tào Hoành Vị. Xem ra con người này làm đến Bí thư tỉnh ủy cũng không phải cho không.
- Bí thư Hàn, Tỉnh ủy đã đồng ý phương án của thành phố chúng ta. Như vậy cần phải xúc tiến nhanh. Đã hơn 1 tháng rồi, cần bắt kịp công việc. Tôi đề nghị mở một cuộc họp để chỉnh đốn lại một chút.
Chu Trạch Phi châm điếu thuốc nói.
Trước đó, Lam Nghiệp bị Hàn Đông áp chế đến mức tâm phục khẩu phục, Chu Trạch Phi cũng đang bắt đầu lo lắng cho cái tiền đồ của gã đây. Sau khi Lam Nghiệp bị điều chỉnh, Hàn Đông tiếp nhận chức Bí thư thành ủy, trong lòng gã sớm đã quyết định. Hàn Đông đã nắm trong tay Ninh Hải, mọi việc đã không thể trốn tránh được. Tuy rằng không nhất định phải đứng cạnh hắn nhưng phải tận tâm tận lực với công việc. Ít nhất cũng phải cống hiến cho thành phố chút sức lực. Chỉ cần không đối đầu với Hàn Đông, như vậy hắn sẽ chấp nhận mình.
Hàn Đông cảm thấy thái độ Chu Trạch Phi so với trước kia tốt hơn nhiều, cũng khá hài lòng, gật đầu nói:
- Ừ, chuyện này kéo dài mãi không ổn. Phaỉ nhanh chóng thu xếp, đảm bảo tiến hành thuận lợi.
Mặc kệ trên tỉnh đang làm gì, Hàn Đông trải qua chuyện này, càng nắm chắc được Ninh Hải trong tay.
Vì thế đối với công tác tiếp theo, Hàn Đông vô cùng tự tin.
Cho tới thời điểm này, việc điều chỉnh nhân sự, cơ bản có thể đánh một dấu chấm kết thúc.
Dùng người tốt, công việc sẽ suôn sẻ, mới có được sự đảm bảo cơ bản nhất.
Trong lúc Hàn Đông tràn đầy niềm tin thì Quyền chỉ tịch thành phố Vương Vĩnh Ninh trái tim lại đang quặn thắt trong lòng.
“Nắm giữ Thành ủy còn dễ nói một chút, nhưng ngay cả Ủy ban nhân dân thành phố đều là người của hắn thì mình làm sao làm việc được.”
Vương Vĩnh Ninh ngồi trong phòng làm việc nhưng trong lòng trào lên nỗi tức giận không lời.
“Hai Ủy viên thường vụ bên Ủy ban nhân dân thành phố đều là người của Hàn Đông, lại còn điều chỉnh hai thân tín đến làm Phó Chủ tịch thành phố. Mình làm Chủ tịch thành phố cũng không bằng người ở Ủy ban nhân dân nữa rồi.”
Quả thật với tình thế bây giờ, cho dù Hàn Đông nới lỏng tay để Vương Vĩnh Ninh làm việc nhưng gã cũng không thể làm theo ý muốn của mình được. Vì đến Ủy ban nhân dân thành phố còn không làm gì được thì còn xử lý được chỗ nào nữa.
Vương Vĩnh Ninh cảm thấy Hàn Đông đang muốn tước đi tất cả quyền lực của gã. Nếu như vậy, gã có làm Chủ tịch thành phố cũng chẳng còn ý nghĩa nữa rồi.
Nhưng Vương Vĩnh Ninh vẫn không cam lòng, chưa muốn từ bỏ ý định.
Gã vẫn hy vọng vào nhà họ Tô. Từ miệng lưỡi của Tô Xán, Vương Vĩnh Ninh biết Tô Xán hòan tòan coi Hàn Đông là kẻ địch rồi. Bởi vậy gã cảm thấy nhà họ Tô nhất định sẽ không để Hàn Đông bước từng bước vững vàng. Chỉ cần chịu đựng một thời gian, nhất định sẽ có ngày lật ngược tình thế.
“Chỉ cần nhẫn nhịn, mình không tin không tìm được cơ hội.”
Vương Vĩnh Ninh trong lòng tức tối.
Các hạng mục công việc ở Ninh Hải đều đang được tiến hành theo ý của Hàn Đông.
Trong lúc này, giới tin tức Ninh Hải, thường xuyên báo cáo tin tức về Vương Tĩnh và Lâm Dũng. Hai người bọn họ cũng không ngừng tìm đủ cơ hội lộ diện nhiều hơn, đây đối với tuyển cử sắp tới của bọn họ rất có lợi.
Kỳ thật Hàn Đông không có một chút lo lắng về Lâm Dũng. Dù gì Lâm Dũng cũng có danh tiếng trong những công tác trước đó, ít nhất khi mọi người nói về trị an ở Ninh Hải đều rất hài lòng về Cục trưởng Cục Công An Lâm Dũng.
Còn về Vương Tĩnh, trước đây luôn làm việc ở văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, ít có cơ hội tự mình đảm đương công việc. Vì thế sức ảnh hưởng có phần ít hơn Lâm Dũng. Cho nên trong lúc này cần phải để cho cô ấy thể hiện mình một chút.
Đương nhiên việc tuyển cử là cả một quá trình. Vấn đề của Lâm Dũng và Vương Tĩnh, tỉnh cũng đã đồng ý. Cho dù Chủ tịch hội dồng nhân dân thành phố Tạ Minh Huy muốn nhúng tay, cũng cần phải có can đảm mới được.
Nếu gã giở trò ở đây, Hàn Đông sẽ không chút khách khí đối phó.
Mặc dù nói bây giờ Hàn Đông cực kỳ cứng rắn. Nhưng nếu muốn đường đường chính chính làm nên thành tích thì việc cứng rắn như vậy là không thể tránh khỏi.
Hàn Đông đã biết Vương Vĩnh Ninh đứng về phía Tô Xán, nên sẽ không thể cho gã nhiều cơ hội. Đầu tiên ổn định thế cục đã, chỉ có vậy Vương Vĩnh Ninh mới có thể thành thật mà làm việc, cũng không thể lật ngược thế cờ.
Từ 20 tháng 3 đến 24 tháng 3, hội nghị lần thứ 4 khóa 11 Mặt trận Tổ quốc Ninh Hải được cử hành. Hội nghị do Bí thư thành ủy Ninh Hải trực tiếp thuyết trình, báo cáo và đề án liên quan đến tình hình công tác của ba kỳ họp trước được thông qua hội nghị thường vụ và Mặt trận Tổ quốc thành phố Ninh Hải khóa 11 xét duyệt.
Cùng lúc đó, hội nghị lần thứ 4 khóa 11 Hội đồng nhân dân khai mạc từ ngày 21 đến 25. Hội nghị đã thẩm duyệt và thông qua “Báo cáo công tác Ủy ban nhân dân thành phố Ninh Hải”, đã phê chuẩn “ Kế hoạch phát triển kinh tế xã hội quốc dân Ninh Hải.” và “Bản dự tóan thành phố Ninh Hải năm 2001”, xác định mục tiêu phát triển kinh tế xã hội, cùng với biện pháp thực hiện những mục tiêu đó.
Hội nghị quyết định, quận Tân Giang tiến hành công tác thí điểm tòan diện tân nông thôn mới, cố gắng tìm kiếm phương thức mới phát triển kinh tế nông thôn. Để kích thích nông nghiệp phát triển, quyết định từ sáu tháng cuối năm luân phiên từng bước miễn trừ thuế nông nghiệp tòan thành phố.
Vương Vĩnh Ninh được chọn làm Chủ tịch thành phố, và Vương Tĩnh và Lâm Dũng giữ chức Phó chủ tịch thành phố.
Chỉ có điều Vương Tĩnh và Lâm Dũng có số phiếu bầu khá thấp, chỉ vừa đủ thắng.
Điều này làm cho Hàn Đông có chút bực tức. Rõ ràng do có người giở trò.
Tuy nhiên xét tổng thể mà nói, trên cơ bản đều đạt tới mục đích của Hàn Đông. Các phương châm chính sách, đều theo sự sắp xếp của hắn. Vấn đề nhân sự đều thuận lợi tiến hành.
Cho nên đối với những việc nhỏ nhặt khác Hàn Đông tạm thời không so đo nữa.
Một vài quyết định trọng đại lần này, thật ra là kết quả của hai cuộc hội thảo lần trước đem lại, đã thực hiện được ý đồ của Hàn Đông, tiếp theo là làm thế nào đi thi hành
Hàn Đông nhìn rõ, hai ngày nay Vương Vĩnh Ninh nét mặt tươi cười, chỉ là có chút hơi miễn cưỡng. Hàn Đông đương nhiên hiểu được suy nghĩ của gã.
- Bí thư, cuộc họp lần này rất thành công, có vài người giở trò, nhưng cũng không quá sức với chúng ta.
Lâm Dũng ngồi trước Hàn Đông, tươi cười nói.
Rốt cuộc đã tiến thêm được một bước, trở thành cán bộ cấp cao. Điều này làm cho Hàn Đông vô cùng phấn khởi.
Đây là mối quan hệ thân thiết với Hàn Đông, cậu ta không để tâm cảm nghĩ của Vương Vĩnh Ninh, khi chạy đến văn phòng Hàn Đông nói chuỵên, ở dưới lầu gặp Vương Vĩnh Ninh, nhìn thấy trong mắt gã tràn đầy nỗi óan giận.
Hàn Đông nói:
- Không cần nghĩ nhiều như thế, làm tốt việc của mình đã.
- Ha ha, em không nghĩ nhiều đâu, chỉ lo có kẻ khác nghĩ nhiều quá thôi
Lâm Dũng nói.
- Bí thư, bây giờ Ninh Hải dưới sự lãnh đạo của anh, tình thế quả thật quá tốt. Chúng em đều đang háo hức muốn lập công đây.
Hàn Đông cười cười, đang định đáp lại nhưng có tiếng điện thọai vang lên, đành để Lâm Dũng ngồi đợi, quay người với điện thọai.
Điện thọai là chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Âu Dương Hiên Dật gọi tới.
Âu Dương Hiên Dật nói luôn:
- Hàn Đông, mới có tin lãnh đạo ban tổ chức trung ương tuần sau sẽ đến tỉnh bổ nhiệm Ủy viên Tỉnh ủy mới.
Hàn Đông trong lòng lặng người, lập tức có một cảm giác xấu.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ♥hcmutransmt06a♥
Người Cầm Quyền Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
Chương 931: Thật sự chín chắn rồi Nguồn: Mê Truyệ
Mặc dù Âu Dương Hiên Dật vẫn chưa nói xong, nhưng trong lòng Hàn Đông đã đại khái hiểu được, chỉ sợ chức Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy vốn thuộc về mình đã rơi vào tay người khác.
Nếu lần này Trung ương bổ nhiệm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy là mình, vậy thì Âu Dương Hiên Dật cũng không cần báo cho mình biết vội như vậy.
- Chủ nhiệm Âu Dương, không biết là Trung ương bổ nhiệm vị nào?
Hàn Đông nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm trạng, mỉm cười hỏi.
Âu Dương Hiên Dật thở dài một hơi, nói:
- Là một Vụ trưởng của Ủy ban Kế hoạch Phát triển, tên là Tất Thiên Sơn.
Ủy ban Kế hoạch Phát triển thì Hàn Đông biết, chính là Ủy ban Cải cách nổi tiếng sau này, đây là một ban ngành một cái chạm tay có thể bỏng, tập trung rất nhiều đại quyền của quốc kế dân sinh, được biết đến như là tiểu Nội các Chính phủ. Tuy rằng một Vụ trưởng cũng chính là một cán bộ cấp Giám đốc sở, nhưng người ta đến tỉnh làm không chỉ thăng lên cấp Thứ trưởng, mà còn muốn vào Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, bởi vậy có thể thấy được quyền thế của Ủy ban Kế hoạch Phát triển.
- Như vậy về sau, lãnh đạo từ Ủy ban Kế hoạch Phát triển xuống, đối với các chính sách của quốc gia khẳng định hiểu biết vô cùng thấu triệt, vậy thì đối với việc chúng ta quán triệt tinh thần của Trung ương cũng có lợi ích lớn.
Hàn Đông nói, nếu đã xác định rồi, vậy thì hắn cũng không thấy mất mát gì, thêm một danh hiệu Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy đối với hắn mà nói cũng không phải là đặc biệt quan trọng.
Âu Dương Hiên Dật kỳ thực cũng là chủ yếu muốn thông báo chuyện này cho Hàn Đông, nghe giọng điệu của Hàn Đông như vậy, hình như là không quan tâm, trong lòng thầm nghĩ người này cũng khá bình tĩnh.
- Bí thư, có tin gì không?
Lâm Dũng thấy Hàn Đông cúp điện thoại liền có chút lo lắng, hỏi.
Hàn Đông nói:
- Trung ương bổ nhiệm một Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy mới đến tỉnh Giang Việt.
Lâm Dũng sửng sốt lập tức bất mãn, nói:
- Tại sao có thể như vậy? Trung ương làm sao có thể bổ nhiệm một Ủy viên thường vụ khác đến tỉnh Giang Việt chứ, chẳng lẽ sau này Bí thư của tỉnh Giang Việt đều không thể vào Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy sao? Điều này thật quá đáng, tôi cảm thấy quá bất công rồi.
Hàn Đông nhẹ nhàng cười, hỏi:
- Vậy anh cảm thấy thế nào mới công bằng, để tôi đảm nhiệm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy chính là công bằng thật sự sao?
Lâm Dũng sửng sốt, lập tức cãi:
- Chí ít Bí thư ở thành phố Ninh Hải đã làm ra thành tích, mà thành phố Ninh Hải còn là thành phố cấp Phó tỉnh, Bí thư Thành ủy vào Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy là lẽ thường từ trước tới nay, hơn nữa hiện tại rất nhiều nơi ngay cả Bí thư của thành phố cấp 3 có thực lực kinh tế mạnh một chút, đều vào Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, cho dù thành phố Ninh Hải không phải là thành phố cấp Phó tỉnh, nhưng với thực lực kinh tế của thành phố Ninh Hải, anh vào Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy cũng là chuyện đương nhiên.
Hàn Đông nhìn thấy bộ dạng phẫn nộ của Lâm Dũng, nói:
- Kỳ thực cũng không có gì phải tranh giành, đôi lúc, chịu thiệt cũng là có lợi.
Lâm Dũng cười khổ một cái, nói:
- Dù sao thì tôi cũng không nhìn ra cái lợi của anh ở đâu.
Hàn Đông tức tối, trừng mắt nhìn y, nói:
- Vậy anh hãy chờ xem nha..
Kỳ thực đây cũng chính là tiếng lòng của Hàn Đông, hắn cũng tin rằng không bao lâu, tình cảnh của mình khẳng định sẽ có thay đổi.
Hiện tại chỉ là thời gian đêm tối trước bình minh, tuy rằng gần như không nhìn thấy ánh sáng gì, nhưng trên thực tế cách hừng đông đã không xa.
Nhân sự của Tỉnh ủy thay đổi, cũng không đem lại cho Hàn Đông ảnh hưởng lớn, tuy nói là chức Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy này vốn nên thuộc về hắn, nhưng hiện tại bị người khác chiếm mất, Hàn Đông cũng không vì thế mà thất vọng đến mức tính tích cực công tác cũng mất đi.
Những ngày sau đó, Hàn Đông chú tâm hết vào công việc.
Trước tiên chính là mở hội nghị chuyên đề, nghiên cứu vấn đề bố trí lần lượt miễn trừ thuế nông nghiệp ở thành phố Ninh Hải, chuyện này nên sớm không nên chậm trễ.
Theo đà phát triển kinh tế của thành phố Ninh Hải, thuế nông nghiệp trong toàn bộ thu nhập tài chính chiếm tỉ trọng ngày càng nhỏ, do đó miễn trừ thuế nông nghiệp một mặt có thể giảm bớt gánh nặng của nông thôn, nhưng mặt khác cũng không thể đem lại ảnh hưởng bất lợi quá lớn cho tài chính thành phố Ninh Hải, cho dù có ảnh hưởng nhất định, nhưng chỉ cần ở trên phương diện khác xử lý hợp lý một chút, căn bản không có vấn đề gì lớn.
Đây cũng chính là nguyên nhân sau khi Hàn Đông tiến hành điều tra nghiên cứu sâu tài chính kinh tế của thành phố Ninh Hải, có quyết định cuối cùng phải nhanh chóng miễn trừ thuế nông nghiệp trong phạm vi thành phố Ninh Hải.
Chuyện miễn trừ thuế nông nghiệp theo đề nghị của Hàn Đông, do một vị Ủy viên thường vụ Thành ủy theo dõi, vì nghĩ tới Vương Vĩnh Ninh phải phụ trách toàn bộ công tác Ủy ban nhân dân thành phố Ninh Hải, cho nên mới để cho Phó chủ tịch thành phố Trịnh Ân Ương phụ trách chuyện này.
Tuy nhiên Vương Vĩnh Ninh rất muốn hét lớn một tiếng là mình cho dù có bận hơn nữa, cơ hội có thể nổi bật như vậy, y một trăm hai mươi phần bằng lòng làm, chỉ tiếc là hiện tại thành phố Ninh Hải do Hàn Đông quyết định, Hàn Đông sớm đã có kế hoạch đem chuyện miễn trừ thuế nông nghiệp này cho Trịnh Ân Ương phụ trách, một mặt có thể nâng cao tiếng tăm của y, mặt khác có thể khiến y trong công tác này rèn luyện thêm.
Cùng lúc đó, công tác cán bộ cơ quan cắm chốt ở thôn cũng hừng hực khí thế triển khai.
Theo như yêu cầu của Thành ủy, các cơ quan cần sắp xếp tốt các điểm cắm chốt công tác, không thể tùy ý chỉ phái nhân viên bình thường đi một chuyến rồi thôi, mà là yêu cầu bộ máy các cơ quan phải đích thân đến điểm công tác, phải thiết thực khơi dậy hiệu quả của điểm công tác.
Hơn nữa, Thành ủy sẽ đặc biệt phái tổ điều tra đến điểm công tác tiến hành kiểm tra, nếu có bất kỳ hành vi lười biếng nào, Thành ủy sẽ tiến hành xử phạt nghiêm, mặt khác Hàn Đông cũng đích thân đến các điểm công tác của các cơ quan ban ngành kiểm tra, còn xử phạt một cán bộ cấp Cục trưởng do làm việc sơ sài, điều này càng làm cho mọi người không dám không nghiêm túc làm chuyện này.
Tuy là hiện tại trong thành phố có lời đồn nói Hàn Đông chịu áp lực từ nhiều phía, chức Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy vốn thuộc về hắn, hiện tại rơi vào tay người khác, nói không chừng chức Bí thư Thành ủy của hắn cũng làm không được bao lâu nữa, nhưng Hàn Đông lại trước sau như một duy trì sự mạnh mẽ, cứng rắn, điều này làm cho vài người có dụng tâm rất buồn bực, hình như tạm thời chưa thấy được ngày Hàn Đông xui xẻo rời khỏi thành phố Ninh Hải.
Bởi vì Hàn Đông ở thành phố Ninh Hải đã xây dựng được quyền uy toàn diện, cho nên các hạng mục công tác đều theo dự tính của Hàn Đông, tiến hành đâu vào đấy.
Thời gian mấy tháng rất nhanh liền trôi qua, nháy mắt đã qua ba tháng.
Mấy tháng này, thành phố Ninh Hải đang xảy ra biến đổi to lớn.
Trịnh Ân Ương toàn lực tiến hành công tác, công tác của tổ lãnh đạo miễn trừ thuế nông nghiệp ở thành phố Ninh Hải đạt được thắng lợi toàn diện, trải qua thăm hỏi điều tra nghiên cứu, cuối cùng chính thức xác nhận tính khả thi của miễn trừ thuế nông nghiệp, trải qua thảo luận quyết định của Hội nghị thường vụ Thành ủy, từ ngày một tháng bảy liền bắt đầu miễn thuế nông nghiệp toàn diện.
Hành động lần này, lập tức thu hút không ít sự quan tâm của truyền thông trong nước, Đài truyền hình Trung ương cũng đặc biệt tiến hành đưa tin.
Tuy là trước đây trong công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới thành phố Ninh Hải cũng có miễn trừ thuế nông nghiệp, nhưng đó chẳng qua chỉ là một phạm vi rất nhỏ, cho nên lúc đó tuy là mọi người cũng chú ý tới nhưng cũng không quá kinh ngạc, nhưng hiện tại thuế nông nghiệp trên toàn thành phố Ninh Hải đều miễn trừ, lập tức khiến người ta đối với sự táo bạo của bộ máy lãnh đạo thành phố Ninh Hải rất là kinh ngạc.
Phải biết rằng hiện nay các cấp chính phủ đều cố gắng mở rộng thu nhập tài chính, có cách hợp lý gia tăng tài chính là sẽ không ai từ chối, không như thành phố Ninh Hải lại miễn trừ thuế nông nghiệp toàn diện, điều này chính là giảm đi một nguồn thu nhập rất lớn từ thuế.
Ngày đó rất nhiều người đối với cách làm của thành phố Ninh Hải có khẳng định tích cực, dù sao thì sự phát triển lạc hậu của nông thôn là rõ như ban ngày, tuy rằng Trung ương đối với công tác ở nông thôn rất để tâm, nhưng cũng không có mấy phương án khả thi, hiện tại những gì thành phố Ninh Hải đã làm, coi như là dẫn đầu mọi người.
Công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới cũng tiến hành vô cùng thuận lợi, trong phạm vi toàn quận Tân Giang đều tiến hành thí điểm, tuy trước mắt mà nói vẫn chưa hoàn toàn thay đổi diện mạo của nông thôn, nhưng rất nhiều mặt đã hiện ra sức sống của việc xây dựng nông thôn, đối với chuyện này, Hàn Đông tạm thời vẫn không gấp mở rộng phạm vi, hắn chuẩn bị đợi sau khi công tác thí điểm ở quận Tân Giang thật sự có thành tích, mới đẩy ra phạm vi toàn thành phố.
Trong khoảng thời gian này các phương diện ở thành phố Ninh Hải tuy là làm rất sôi động, trên cả nước cũng được rất nhiều người quan tâm, nhưng lãnh đạo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân thành phố tỉnh Giang Việt hình như hoàn toàn không chú ý đến sự thay đổi của thành phố Ninh Hải, thời gian lâu như vậy, lại không có vị lãnh đạo nào đến thành phố Ninh Hải thị sát hay chỉ đạo công tác, hình như tập thể lãnh đạo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh đều mắc chứng hay quên, quên đi còn có một thành phố cấp Phó tỉnh tràn đầy sức sống là thành phố Ninh Hải này.
Mà bản thân Hàn Đông lúc này cũng không đến Tỉnh ủy tìm vị lãnh đạo nào đó báo cáo công tác, một mặt bởi vì hắn quá bận, mặt khác hắn cảm thấy không cần thiết, dù sao trên tỉnh cũng không có mấy người nhìn mình thuận mắt, hiện tại tình hình này cũng là thích hợp để làm ra chút thành tích.
Trong quá trình phát triển của thành phố Ninh Hải, Bộ Nông nghiệp cũng nhiều lần phái người đến tìm hiểu tình hình công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp Tôn Thiệu cũng nhiều lần cùng Hàn Đông nói điện thoại, đối với công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới mà Hàn Đông làm vô cùng tán thành.
Ngày một tháng bảy sinh nhật Đảng, Hàn Đông chủ trì cuộc họp biểu dương Đảng viên ưu tú toàn thành phố, đối với các Đảng viên ưu tú được chọn ra trong toàn thành phố tiến hành biểu dương khen ngợi, trong đó có vài vị là Đảng viên cấp cơ sở nông thôn.
Trong đại hội biểu dương lần này, Hàn Đông đề ra cần tăng cường đề bạt Đảng viên ưu tú từ cơ sở vào cơ quan rèn luyện công tác, lấy thừa bù thiếu, để các Đảng viên ưu tú này nhận được sự rèn luyện công tác trong cơ quan, tương lai có thể trở về cơ sở làm ra nhiều thành tích tốt hơn.
Biện pháp này lập tức khiến các Đảng viên dự hội mừng rỡ vô cùng, điều này tương đương với việc cho bọn họ cơ hội rất tốt để nâng cao mình.
Bảy giờ ba mươi tối hôm đó, bản tin thời sự vừa kết thúc, Hàn Đông đang ôm Hàn Vũ chơi đùa, thì nhận được điện thoại của ông nội.
“Trong khoảng thời gian này, Hàn Đông biểu hiện không tệ, biết giữ bình tĩnh, còn làm ra một chút thành tích không tệ.”
Ông nội đối với những việc Hàn Đông đã làm ở thành phố Ninh Hải trong thời gian này vô cùng hài lòng, trong điện thoại khen ngợi Hàn Đông một hồi.
- Ông nội, những chuyện này đều là con nên làm, bất luận là ở cương vị nào, cũng cố gắng hết sức làm tốt, đây chính là quan điểm và lựa chọn trước giờ của con.
- Ừ, như vậy là tốt, con hiện tại thật sự chín chắn rồi, ông cảm thấy rất vui, làm cho tốt, tương lai sẽ có trọng trách lớn hơn đè lên vai con.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ♥hcmutransmt06a♥
Người Cầm Quyền Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
Chương 932: Đấu tranh cấp tỉnh
Nguồn: Mê Truyệ
“Thật sự chín chắn rồi.”
Đây chính là sự khẳng định lớn nhất của ông nội đối với Hàn Đông.
Trong thể chế của nước Trung Hoa, về việc đánh giá một cán bộ, có thể là nhiều mặt, nhưng bình thường có thể tổng kết lại hai từ “chín chắn”, tư tưởng chín chắn, phương thức công tác, năng lực chín chắn, đây giống như tất cả quan viên đều là trái ở đầu cành, chín mới tốt, chín chính là cách đánh giá tốt nhất đối với một quả trái cây.
Ông cụ tuy là nhiều lần khen ngợi Hàn Đông, nhưng trên thực tế ông ấy đối với cán bộ lãnh đạo yêu cầu rất cao, cho dù Hàn Đông là cháu ruột của ông ấy, yêu cầu của ông ấy cũng nghiêm khắc như vậy, mà ông nhiều lần khen ngợi Hàn Đông chính là cho thấy một cách rõ ràng ông tán thành những việc Hàn Đông đã làm.
Điều này bản thân Hàn Đông cũng có thể cảm nhận sâu sắc.
Ông nội trong điện thoại chủ yếu hỏi thăm Hàn Đông về chuyện xây dựng nông thôn mới ở thành phố Ninh Hải, đối với việc Hàn Đông miễn trừ thuế nông nghiệp toàn diện vô cùng tán thành.
Cuối cùng ông nội còn hỏi thăm một chút về Hàn Vũ, biết được nhóc con phát triển rất tốt, ông ấy liền vui mừng cười vài tiếng.
Tuy ông nội không nói rõ, nhưng Hàn Đông nghe ra được ông nội vô cùng nhớ Hàn Vũ, trong lòng liền quyết định kêu Lữ Nhạc bớt chút thời gian dẫn Hàn Vũ về Yến Kinh ở một thời gian.
Người Trung Hoa đặc biệt là người già đều có một loại mong muốn, đó chính là con cháu đầy đàn, con cháu quây quần bên cạnh, đây giống như là điều theo đuổi cả đời của một người vậy, tuy ông cụ hy vọng hậu nhân ai ai cũng có tiền đồ, mà có tiền đồ rồi, căn bản đều bận rộn ở bên ngoài, muốn con cháu quây quần xung quanh có chút khó khăn, nhưng đối với Hàn Vũ đứa chắt trai này, ông ấy chắc chắn hy vọng Hàn Vũ lúc nào cũng ở bên cạnh ông.
Bản thân Hàn Đông cũng không thể lúc nào cũng ở bên cạnh ông nội, để con trai ở bên cạnh ông, mang lại niềm vui cho ông cũng coi là một bù đắp.
Được sự tán thành của ông nội, Hàn Đông cũng không kiêu ngạo nóng vội, trước sau như một làm tốt các hạng mục công tác của thành phố Ninh Hải, các công tác cũng đã được sắp xếp đâu vào đấy, cái Hàn Đông cần phải làm chính là tăng cường quá trình kiểm soát, đảm bảo các hạng mục công tác hoàn thành một cách chất lượng, đồng thời cũng cần xây dựng tốt đội ngũ cán bộ.
Vì Hàn Đông vị Bí thư Thành ủy này thỉnh thoảng cũng tự mình đến các ban ngành tiến hành thăm dò, cho nên cho dù mọi người đều biết Hàn Đông đối xử với người khác tương đối nhã nhặn nhưng cũng không dám khinh suất, làm việc đều cẩn thận, trong khoảng thời gian ngắn tác phong làm việc của các cấp cơ quan ở thành phố Ninh Hải vô hình chung đã cải thiện rất nhiều.
Ngày bảy tháng bảy, buổi sáng lúc Hàn Đông đang thị sát ở quận Tân Giang, nhận điện thoại do Thư ký của Bí thư Tỉnh ủy Tào Hoành Vị là Hạ Kim Tùng gọi tới.
Hạ Kim Tùng báo cho Hàn Đông ngày mai đến Tỉnh ủy, nói là Tào Hoành Vị muốn gặp hắn.
Hàn Đông cũng không biết Tào Hoành Vị đột nhiên tìm hắn làm gì, nhưng hắn cũng không hỏi Hạ Kim Tùng, dù sao thì ngày mai đến Tỉnh ủy sẽ biết.
Trong khoảng thời gian này, phía Tỉnh ủy cũng không có vị lãnh đạo nào đến thành phố Ninh Hải, thậm chí cũng không có ai tìm Hàn Đông, hình như thành phố Ninh Hải đã trở thành một nước độc lập vậy, hoặc là nói mọi người đều chọn không quản lý chuyện của thành phố Ninh Hải, để Hàn Đông tự do phát huy.
Hiện tại Tào Hoành Vị chủ động cho gọi, Hàn Đông cảm thấy ông ta khẳng định là có chuyện gì, hơn nữa không phải là chuyện bình thường.
Hôm sau, Hàn Đông liền dẫn Vương Lập Bình đến thành phố Biện Châu.
Tới thành phố Biện Châu, Hàn Đông cũng không chậm trễ, trực tiếp đến Tỉnh ủy.
Lần này Tào Hoành Vị thấy Hàn Đông đến, so với lần trước nhiệt tình hơn nhiều, lại còn bước ra vài bước đón tiếp, đi đến bên cạnh cửa, nét mặt tươi cười.
Hàn Đông trong lòng cảm thấy kỳ quái, chân cũng bước nhanh hơn, tiến lên bắt tay Tào Hoành Vị, nói:
- Bí thư Tào, chào anh.
- Đồng chí Hàn Đông đến đây, ngồi bên này.
So với thái độ lạnh nhạt lần trước, Tào Hoành Vị hiện tại quả thực nhiệt tình như lửa.
- Kim Tùng, đem trà Long Tỉnh quý giá của tôi ra pha cho đồng chí Hàn Đông một ly.
Hàn Đông trong lòng lại sửng sốt, Tào Hoành Vị biết niềm đam mê nhỏ nhoi của mình, có lẽ không phải là chuyện lớn gì, nhưng ông ta lại kêu Hạ Kim Tùng đặc biệt chuẩn bị trà Long Tỉnh tiếp đãi mình, điều này khiến Hàn Đông vô cùng kinh ngạc.
“Tào Hoành Vị kêu mình đến đây rốt cuộc là vì chuyện gì?”
Hàn Đông trong lòng nghi hoặc.
Đương nhiên, ngoài mặt Hàn Đông vẫn giữ một bộ dạng cung kính, đợi sau khi Tào Hoành Vị ngồi xuống, mới nhẹ nhàng ngồi xuống sopha da thật màu đỏ đậm.
- Đồng chí Hàn Đông, công tác trong thời gian gần đây của thành phố Ninh Hải vô cùng xuất sắc.
Tào Hoành Vị vừa mở miệng liền khen ngợi công tác của Hàn Đông, đối với những việc Hàn Đông đã làm trong khoảng thời gian này đúng là thuộc như lòng bàn tay, xem ra ông ta trong thời gian này tuy không để tâm đến Hàn Đông lắm nhưng vẫn luôn quan tâm đến tình hình của thành phố Ninh Hải.
Hàn Đông mỉm cười, thản nhiên nói:
- Bí thư Tào, những chuyện này đều là tôi nên làm.
Tào Hoành Vị gật đầu, nói:
- Đúng vậy, làm quan một nhiệm kỳ, tạo phúc một phương, từ xưa đến nay rất nhiều quan viên đều có sự theo đuổi như vậy, nhưng thật sự thì có mấy ai làm được, đồng chí Hàn Đông có thể nghiêm túc thực hiện tốt chức trách của mình, nghĩ cho lợi ích của dân chúng, nâng cao thu nhập và mức sống của dân chúng nông thôn một cách thiết thực, đúng thật là đáng quý, nếu các quan viên của nước Trung Hoa đều có cảnh giới tư tưởng này, vậy thì sự nghiệp của chúng ta khẳng định phát triển càng thuận lợi.
Hàn Đông vừa cùng Tào Hoành Vị nói chuyện, trong lòng lại không thể hiểu được, không biết Tào Hoành Vị hôm nay rốt cuộc thần kinh bị gì, thái độ lại khác lúc trước nhiều như vậy.
Chẳng lẽ Tào Hoành Vị muốn tiến thêm một bước đến sắp điên rồi, muốn có được sự ủng hộ của nhà họ Hàn, cho nên muốn từ người mình tìm cửa đột phá.
Nhưng nếu là như vậy, vậy thì Tào Hoành Vị không tránh khỏi nghĩ quá ngây thơ rồi.
Hàn Đông nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết là chuyện gì.
Từ văn phòng của Tào Hoành Vị đi ra, Hàn Đông cũng không đi gặp ai khác, mà trực tiếp gọi Vương Lập Bình, sau đó lái xe trở về thành phố Ninh Hải.
Trên đường trở về thành phố Ninh Hải, Hàn Đông gọi điện thoại cho cha là Hàn Chính.
Hắn cảm thấy biểu hiện của Tào Hoành Vị lần này làm cho người ta sinh nghi, cho nên không kìm được gọi điện thoại cho cha tìm hiểu một chút.
- Hàn Đông, thế nào, có phải có chuyện gì nghi ngờ?
Cha Hàn Chính âm thanh sang sảng từ điện thoại truyền qua.
Giờ phút này, nghi hoặc trong lòng của Hàn Đông như tuyết bị mặt trời chiếu đến, phút chốc đã tan ra rồi.
Hắn trong nháy mắt liền nghĩ thông suốt, khẳng định là công tác của mình có điều chỉnh, cho nên Tào Hoành Vị mới nói chuyện với mình trước, cũng coi là cải thiện quan hệ.
Chỉ có điều hiện tại Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Giang Việt đã bố trí đủ, không biết lại sắp xếp mình thế nào đây.
Mặt khác, trong lòng Hàn Đông còn có một điểm nghĩ không ra là ngay cả Tào Hoành Vị cũng biết chuyện này, tại sao không ai trao đổi với mình một chút vậy.
Cha không có nói qua với mình, Triệu Nhạc cũng không gọi điện thoại cho mình.
Giống như là mọi người không quá coi trọng chuyện này vậy.
- Rất nhiều chuyện, đều cần động não nhiều một chút mới được.
Hàn Chính cười, nói.
- Không thể chuyện gì cũng để con biết một cách rõ ràng, mà chỉ cần có đầu óc giỏi phân tích vấn đề, vậy thì cho dù hoàn cảnh có phức tạp thế nào, cũng có thể thấy biến mà không sợ, đoán chừng không bao lâu nữa con sẽ vào Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy rồi, bên trên lần này đã có kết luận, sau đó, con sẽ chính thức tham dự vào một phần thế lực cấp tỉnh, có thể phải đối mặt hoàn cảnh trước mắt càng thêm phức tạp, làm bất cứ chuyện gì, đều phải cực kỳ thận trọng.
- Cái này vốn không cần cha phải nói với con, mấy năm nay con phát triển rất tốt, phát triển vững bước, làm đã đủ tốt rồi, nhưng mọi người hy vọng vào con rất cao, cha cũng không muốn con làm mọi người thất vọng.
- Con sẽ toàn lực ứng phó.
Hàn Đông nói, hắn cũng không hỏi chức vị của mình cụ thể sắp xếp thế nào, bởi vì mọi chuyện đã được quyết định, vậy thì việc bổ nhiệm sẽ nhanh chóng báo xuống.
Bản thân mình tiếp theo chính là cần phải làm tốt chuẩn bị.
Hàn Đông hiểu được, tình hình tỉnh Giang Việt vô cùng phức tạp, thế lực nhiều mặt cũng đã tham dự cuộc đua, bản thân mình vào Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, về sau sẽ không tránh khỏi phải tham dự vào cuộc đua này.
Ở nền tảng mới, mặc kệ chức vụ cụ thể của mình là sắp xếp thế nào, đều phải toàn lực làm tốt, tuy Hàn Đông cảm thấy có chút áp lực, nhưng trong lòng đối với việc sẽ tham dự vào cuộc tranh đấu ở tỉnh có chút chờ mong.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của V.E.A.R
Người Cầm Quyền Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
Chương 933: Phí bí thư tỉnh ủy
Nguồn: Mê Truyệ
Thời gian qua đi không bao lâu, Trung ương công bố xuống chuyện liên quan đến việc bổ nhiệm Hàn Đông.
Chỉ là bổ nhiệm này khiến mọi người kinh ngạc không thôi.
Hàn Đông không chỉ là vào Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, hơn nữa còn được bổ nhiệm làm Phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Giang Việt.
Bước này tương đối mà nói, nhảy tương đối lớn.
Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải tuy vốn là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, nhưng trong tỉnh, xếp hạng ở vị trí một, hai cuối cùng, quyền phát ngôn cùng với Tư lệnh viên quân khu tỉnh không sai biệt lắm.
Nhưng chức Phó bí thư Tỉnh ủy kia lại không giống, trong số Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, khẳng định xếp trong Top năm.
Bởi vì Bí thư và Phó bí thư Tỉnh ủy, tổng cộng có năm người thôi.
Cho dù Hàn Đông là Phó bí thư xếp hạng cuối cùng, cũng là xếp thứ năm trong số Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy.
Biết được tin này, rất nhiều người lúc đầu còn tưởng nghe lầm.
Đợi sau khi xác thực, một vài người trong lòng liền từ kinh ngạc, chuyển thành bất an rồi.
Trong số đó, tự nhiên Chủ tịch thành phố Ninh Hải - Vương Vĩnh Ninh là buồn bực nhất, Hàn Đông vốn chưa thể đúng hạn vào Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, sau đó danh sách chức vụ Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy là bị Tất Thiên Sơn từ Ủy ban Kế hoạch Phát triển điều xuống chiếm, điều này làm cho trong lòng Vương Vĩnh Ninh tràn đầy hy vọng một ngày kia sẽ chiến thắng Hàn Đông.
Nhưng hy vọng của ông ta lập tức bị hiện thực vô tình dập tắt.
Hiện tại Hàn Đông không chỉ tiến vào Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy mà còn được bổ nhiệm làm Phó bí thư, vậy thì sự khống chế của hắn đối với thành phố Ninh Hải chỉ càng thêm chắc chắn, quan trọng hơn là thông qua lần bổ nhiệm này của Hàn Đông, tâm tư của quan viên trên dưới thành phố Ninh Hải, khẳng định lại sắp có biến hóa nhất định.
Hiện giờ Hàn Đông đã là lãnh đạo Tỉnh ủy rất chính thức rồi, người bên dưới lại có mấy người dám đứng ra đối nghịch với hắn, nếu không có người ủng hộ, Vương Vĩnh Ninh dựa vào gì đấu với Hàn Đông.
Mặt khác Vương Vĩnh Ninh còn nghĩ đến một điểm, chính là từ chuyện Hàn Đông được bổ nhiệm làm Phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Giang Việt, có thể thấy thế lực của gia tộc họ Hàn bành trướng thật lợi hại, còn nhà họ Tô vẫn thua kém, y đứng về phía nhà họ Tô, rõ ràng là một con cờ để đối phó Hàn Đông, điều này khẳng định Hàn Đông cũng hiểu, vậy thì sau này Hàn Đông khẳng định cũng sẽ không khách sáo đối với y.
“Cuộc sống sau này càng khó chịu rồi.”
Vương Vĩnh Ninh tức tối, nói.
Ngày mười lăm tháng bảy, Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ Trung ương Triệu Nhạc đến tỉnh Giang Việt, trong Đại hội cán bộ Tỉnh ủy, tuyên bố quyết định bổ nhiệm và miễn nhiệm của Trung ương.
Miễn đi chức Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Giang Việt, Phó bí thư, Bí thư Thành ủy thành phố Biện Châu của Ứng Hiểu Hải, Trung ương có bổ nhiệm khác.
Bổ nhiệm Phó bí thư Tỉnh ủy Ngô Thời Hy làm Bí thư Thành ủy thành phố Biện Châu.
Bổ nhiệm Hàn Đông làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó bí thư.
Ứng Hiểu Hải sắp đến Hội đồng nhân dân Tỉnh đảm nhiệm Bí thư Đảng tổ, Phó chủ nhiệm.
Tuổi của ông ta cũng sắp đến lúc về hưu, có thể làm tới cấp Bộ trưởng cũng coi là con đường lui khá tốt rồi.
Mà Phó bí thư Ngô Thời Hy lần này kiêm nhiệm Bí thư Thành ủy thành phố Biện Châu, quyền lực trong tay cũng tăng thêm một chút.
Đương nhiên, Hàn Đông đạt được lợi ích lớn nhất.
Hàn Đông trước đây ngay cả Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy cũng không phải, trong tức khắc đề bạt làm Phó bí thư, trong số Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy xếp hạng phía trước, có thể nói thực hiện một bước tiến không nhỏ.
Đương nhiên Hàn Đông tuy được bổ nhiệm làm Phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Giang Việt, nhưng không có phân công công tác khác, do đó phạm vi công tác của hắn chủ yếu vẫn là ở thành phố Ninh Hải.
Chỉ là đối với chuyện lớn ở tỉnh, Hàn Đông đã có quyền lực tham dự, trong tay nắm một phiếu quan trọng.
Hàn Đông ngồi trên đài chủ tịch, biểu hiện trên mặt bình thản, lộ ra tia cười nhẹ, tràn đầy tự tin mãnh liệt.
Sau khi Triệu Nhạc tuyên bố xong bổ nhiệm của Trung ương, Bí thư Tỉnh ủy Tào Hoành Vị phát biểu, ông ta thay mặt Tỉnh ủy đối với bổ nhiệm của Trung ương bày tỏ sự ủng hộ, đồng thời chỉ ra năng lực làm việc của Hàn Đông xuất chúng, trong lúc đảm nhiệm Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải, kiên quyết cải cách, thúc đẩy sự phát triển nhanh chóng các hạng mục công tác của thành phố Ninh Hải, đồng chí Hàn Đông đảm nhiệm Phó bí thư tỉnh Giang Việt càng làm phong phú thêm lãnh đạo Tỉnh ủy.
Tiếp theo Hàn Đông cũng phát biểu, trước tiên là cám ơn Trung ương đã khẳng định bản thân hắn, tiếp theo là nói đơn giản một chút về mục tiêu công tác sau này sẽ vây quanh Tỉnh ủy, dưới sự lãnh đạo của Trung ương, đoàn kết ở bên cạnh Bí thư Tỉnh ủy Tào Hoành Vị nỗ lực công tác, nắm bắt tốt công tác của thành phố Ninh Hải, vì sự phát triển của tỉnh Giang Việt cống hiến nhiều hơn nữa.
Sở dĩ nhắc tới Tào Hoành Vị chủ yếu là đáp lại thiện ý của ông ta trước đây, tuy lúc trước Tào Hoành Vị âm thầm thậm chí tham dự vào chèn ép Hàn Đông, nhưng hiện tại Hàn Đông đã là Phó bí thư Tỉnh ủy, sau này thời gian tiếp xúc Tào Hoành Vị rất nhiều, tạm thời ôn hòa một chút trong quan hệ giữa hai bên, cũng có lợi.
Đây thật ra cũng là ý của Tào Hoành Vị, nếu không trước đó ông ta sẽ không cố tình tìm Hàn Đông nói chuyện.
Trong số lãnh đạo của tỉnh Giang Việt, Hàn Đông là đại biểu duy nhất của gia tộc họ Hàn, hắn muốn đứng vững, và thật sự phát huy sức ảnh hưởng của bản thân, thì cần cẩn thận chú ý, có thể mượn lực lượng thì phải có gan mượn, Tào Hoành Vị nếu đã có thiện ý vậy thì Hàn Đông khẳng định sẽ tiếp nhận, chí ít việc duy trì thái độ hợp tác đối với Hàn Đông sẽ có lợi.
Hàn Đông là Phó bí thư mới bổ nhiệm, trong Tỉnh ủy căn bản cũng không có căn cơ gì, đồng minh đáng tin cũng chỉ có một, hai người, mà số người trong lòng bất mãn về hắn lại không ít.
Cho nên chỉ cần có thể, Hàn Đông trước hết phải làm là giảm lượng người đối địch, sau đó tăng thêm đồng minh, chiến hữu, không ngừng mở rộng sức ảnh hưởng của bản thân.
Sau khi Đại hội cán bộ kết thúc, cũng sắp đến giờ cơm trưa.
Triệu Nhạc đương nhiên ở lại dùng cơm, ông ta tuy là Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương, nhưng đã là cấp Bộ trưởng, lại là lãnh đạo Ủy ban Trung ương, cho nên cho dù Tào Hoành Vị là quan lớn như vậy, đối với ông ta cũng rất khách sáo.
Mọi người uống rượu vang, nhất nhất đều đến cạn ly cùng Triệu Nhạc.
Triệu Nhạc không chỉ là Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương cấp Bộ trưởng, hơn nữa còn là thành viên quan trọng của gia tộc họ Hàn, phỏng chừng rất nhanh sẽ tiến thêm một bước trở thành nhân vật số hai của Ban Tổ chức Trung ương, tương lai thậm chí có khả năng là Trưởng ban Tổ chức Trung ương, đối với người như vậy, cho dù là cán bộ dựa vào nhà họ Tô, ngoài mặt cũng cần khách sáo với ông ta.
Hàn Đông ngồi cùng một chỗ nhưng biểu hiện rất khiêm tốn, bộ dạng nghiêm túc.
Chẳng qua hắn trẻ như vậy, lại ngồi cùng quan lớn, bất luận là khiêm tốn thế nào cũng gây chú ý.
Bên trong thể chế của nước Trung Hoa, rất nhiều người cực khổ cả đời, lại khó có thể đạt được vị trí như Hàn Đông.
Cho dù là những người lớn tuổi lão luyện ngồi ở đây, ai lại không trải qua cực khổ, từng bước không dễ dàng gì mới đạt đến vị trí hiện tại, Hàn Đông nhỏ tuổi hơn họ nhiều, nhưng đã ngang bằng với bọn họ.
Cơm trưa xong, Triệu Nhạc và vài lãnh đạo chủ chốt trò chuyện một chút, sau đó liền ngồi máy bay về Yến Kinh.
Trong quá trình này, Triệu Nhạc cũng không có biểu hiện quá thân mật với Hàn Đông.
Quan hệ giữa hai người, mọi người trong lòng hiểu rõ, không cần biểu hiện cái gì, mọi việc cứ thuận theo tự nhiên mà thôi.
Chẳng qua, trong lòng Triệu Nhạc cũng tràn đầy cảm thán.
Phải biết rằng, lúc ông ta mới gặp Hàn Đông, Hàn Đông chỉ là một cán bộ cấp Cục phó nhỏ nhoi, tuy bề ngoài có vẻ chín chắn vững chãi hơn tuổi tác của hắn rất nhiều, nhưng vẫn có chút ngây ngô.
Nhưng bây giờ, cho dù là Triệu Nhạc, cũng cảm thấy Hàn Đông đã có được một kiểu khí thế có thể nói là khí thế của cấp cao, làm việc nói chuyện, hành vi, làm cho người ta có cảm giác kính ngưỡng mơ hồ, hơn nữa càng quan trọng hơn chính là, Triệu Nhạc cảm giác mình không thể nắm chắc được trong đầu Hàn Đông đang nghĩ gì, không biết lúc nào hắn lại làm ra chiến tích khiến người ta không ngờ.
Tiễn Triệu Nhạc, Tào Hoành Vị gọi Hàn Đông nói chuyện:
- Đồng chí Hàn Đông, đến văn phòng tôi ngồi một lát.
- Được.
Hàn Đông thản nhiên nói, theo Tào Hoành Vị lên lầu.
Cách đó không xa, Chủ tịch tỉnh Hà Vĩnh Thành nhìn thấy cảnh này, khẽ nhíu mày, sau đó không nói gì lên lầu.
Hàn Đông theo Tào Hoành Vị đến văn phòng, sau khi ngồi xuống, Thư ký Hạ Kim Tùng không đợi dặn dò đã nhanh chóng pha cho Hàn Đông một ly trà Long Tỉnh thơm ngát.
Hạ Kim Tùng đã biết, trong ngăn kéo của mình sau này lúc nào cũng cần chuẩn bị một ít trà Long Tỉnh.
- Đồng chí Hàn Đông, Trung ương bổ nhiệm anh làm Phó bí thư Tỉnh ủy chính là một sự khẳng định đối với công tác của anh, cũng là coi trọng công tác của tỉnh chúng ta, tuy trước mắt chủ yếu phân công anh phụ trách công tác của thành phố Ninh Hải, nhưng cũng hy vọng anh để mắt đến toàn tỉnh, đứng ở góc độ toàn tỉnh, suy nghĩ đại kế phát triển tỉnh chúng ta.
Tào Hoành Vị mỉm cười, nói.
Ông ta nói như vậy dường như đang cổ vũ Hàn Đông tích cực tham dự vào một phần công tác của tỉnh Giang Việt.
Tuy nhiên Hàn Đông hiểu được, cho dù Tào Hoành Vị không nói, bản thân cũng không thể tránh né việc tham dự vào.
Đương nhiên trong lòng Hàn Đông cũng có tính toán, cũng không có mù quáng mà bước vào trong lốc xoáy lớn của tỉnh Giang Việt, hắn phải lợi dụng thời gian này, nắm bắt tất cả cơ hội, quan sát cho tốt, cân nhắc một chút các vị Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, mà bản thân hắn tạm thời sẽ không dễ dàng biểu lộ ý đồ của mình.
Cùng Tào Hoành Vị nói chuyện khoảng nửa giờ, Hạ Kim Tùng liền vào báo cáo nói là Trưởng ban Thư ký Tỉnh ủy Đằng Ngọc Long đến.
Tào Hoành Vị cười, nói:
- Trưởng ban Thư ký khẳng định là đến tìm đồng chí Hàn Đông, đồng chí Hàn Đông, anh tuy rằng chủ yếu phụ trách công tác của thành phố Ninh Hải, nhưng thân là Phó bí thư Tỉnh ủy, bên Tỉnh ủy cũng muốn chuẩn bị tốt văn phòng tương ứng, để thuận tiện công tác.
Hàn Đông suy nghĩ một chút, tuy là cảm thấy chuyện này hoàn toàn không cần thiết, nhưng vẫn gật đầu, nói:
- Được ạ.
Đằng Ngọc Long quả nhiên là đến tìm Hàn Đông, chủ yếu là nói về vấn đề văn phòng của Hàn Đông cùng nhân viên làm việc bên cạnh, Hàn Đông chỉ đồng ý cần một văn phòng, còn về phần Thư ký và người lái xe, thì vẫn dùng Vương Lập Bình và Lưu Thiết Quân, dù sao thì hắn không thường xuyên ở Tỉnh ủy, bên này cũng không cần thiết phải đặc biệt sắp xếp nhân viên.
Đằng Ngọc Long cũng không miễn cưỡng, theo ý của Hàn Đông, sắp xếp văn phòng cho Hàn Đông, nhưng vẫn sắp xếp một nhân viên phụ trách quản lý công việc thường ngày trong văn phòng Hàn Đông, và liên hệ công tác với Hàn Đông, về chuyện này Hàn Đông cũng không có ý kiến gì.
Khoảng 3h30, Tỉnh ủy mở họp Hội nghị thường vụ, chủ yếu là để Hàn Đông và mọi người gặp mặt, cũng không có thảo luận vấn đề cụ thể gì.
Tan họp không bao lâu, Hàn Đông liền nhận được điện thoại của Trưởng ban Thư ký Thành ủy thành phố Ninh Hải, Dương Lợi Đông.
Dương Lợi Đông trong điện thoại nói:
- Bí thư Hàn, anh xem lúc nào họp Hội nghị thường vụ, xin anh sắp xếp bố trí công tác sắp tới.
Ngữ khí của y, cho thấy rõ so với trước kia tôn kính hơn nhiều.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của V.E.A.R