Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #51  
Old 27-04-2008, 10:47 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 51


Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng Bái SÆ° Quá»· Tiên



Không biết trải qua bao lâu, cuối cùng PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chợt cảm thấy huyệt đạo của mình đã được giải. Chàng mở mắt nhìn, thấy trÆ°á»›c mặt mình có má»™t mâm thịt bò, hai cái bánh mãn đầu và má»™t chén trà xanh. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i ngồi bên cạnh chàng.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tuy đói nhÆ°ng lòng chàng rất lo lắng, không thể nào ăn uống gì được, chàng ngẩng đầu lên nhìn Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“SÆ° muá»™i, chuyện gì thế này?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng gật đầu cÆ°á»i:

“SÆ° huynh hãy ăn cho mau! Ä‚n no rồi chúng ta còn sẽ lên Ä‘Æ°á»ngâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Chúng ta sẽ Ä‘i đâu? Huynh phải tìm má»™t nÆ¡i vắng vẻ dưỡng thÆ°Æ¡ng, lại còn phải đến gặp hai vị đại sÆ° Giác Má»™ng, Giác Phiâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Hai ngÆ°á»i này hình nhÆ° không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Há» là hai vị tiá»n bối duy nhất trong phái Thiếu Lâmâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng ngẩng đầu, cÆ°á»i khanh khách:

“NÆ¡i chúng ta đến sẽ rất yên tÄ©nh, chỉ có hai ngÆ°á»i chúng ta ...†rồi nàng ngập ngừng nói tiếp:

“Huynh đã má»™t ngày không ăn uống gì, có chuyện gì ăn xong rồi hãy nói tiếpâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thầm quan sát, thấy tính cách của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đã thay đổi rất nhiá»u, chỉ trong khoảng thá»i gian ngắn ngủi mà tá»±a nhÆ° đã trở thành má»™t ngÆ°á»i khác, nàng hình nhÆ° đã Ä‘á»™c lập kiên cÆ°á»ng hÆ¡n, không còn nÅ©ng nịu nhÆ° trÆ°á»›c nữa.

Chàng thầm mừng:

“Nàng thay đổi nhÆ° thế thì thật là tốt ...†rồi chàng cÅ©ng không há»i nhiá»u, chỉ vá»™i vàng ăn hết thức ăn.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i:

“Äủ chÆ°a?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Äủ rồi!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng vung tay Ä‘iểm hôn huyệt của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam định há»i nhÆ°ng chÆ°a kịp nói ra lá»i thì huyệt đạo đã bị Ä‘iểm trúng. Nhiá»u lần nhÆ° thế cứ lập lại, má»—i lần Ä‘á»u có Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chuẩn bị sẵn thức ăn cho chàng, giải huyệt đạo cho chàng, thúc chàng ăn mau, đến khi ăn xong thì lập tức Ä‘iểm hôn huyệt của chàng. Chàng cảm thấy má»—i lần tỉnh dậy Ä‘á»u có thức ăn khác nhau, khi há»i Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng là sẽ Ä‘i đâu, tại sao Ä‘iểm hôn huyệt của chàng, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chỉ lấp liếm cho qua chứ không chịu nói thá»±c.

Lần này, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lại được giải huyệt đạo, chàng mở mắt ra nhìn, không khá»i kinh hãi. Té ra hai chân và hai tay của chàng Ä‘á»u đã bị trói lại bằng dây xích, ở ngá»±c và eo thì được cá»™t lại bằng má»™t sợi gân bò, còn đồ đạc của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thì đặt cách chàng không xa, nhÆ°ng ngÆ°á»i thì không biết đã chạy Ä‘i đâu. Chàng hiểu rằng số phận đã dẫn dắt chàng đến má»™t cảnh ngá»™ má»›i, chàng chậm chạp nhắm đôi mắt, vận khí Ä‘iá»u tức, cố gắng đè nén sá»± kích Ä‘á»™ng trong lòng. Má»™t lát sau, có tiếng bÆ°á»›c chân vá»ng lại. Chàng mở mắt ra nhìn, chỉ thấy Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng mặt cÆ°á»i há»›n hở, trên ngÆ°á»i đã mặc bá»™ đồ má»›i, chậm rãi bÆ°á»›c tá»›i, liếc mắt nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÆ°á»i:

“PhÆ°Æ¡ng sÆ° huynh, huynh đã tỉnh dậy từ lúc nào?â€.

Lúc này PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã bình tÄ©nh hÆ¡n. Chàng suy nghÄ© lại tình thế, lúc này có kích Ä‘á»™ng và giận dữ cÅ©ng chẳng làm gì được, ngược lại sẽ càng khiến cho Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đắc ý, thế rồi mỉm cÆ°á»i:

“Huynh đã tỉnh dậy từ lâuâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chậm rãi ngồi xuống, dịu dàng cÆ°á»i:

“Hai tay và hai chân của huynh đã bị xích lại, chuyện ăn uống hay thay đồ Ä‘á»u đã có muá»™i giúp!â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cố gắng giữ giá»ng nói của mình cho bình tÄ©nh:

“SÆ° muá»™i trói huynh nhÆ° thế này không biết là có ý gì?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i:

“Huynh không hiểu Æ°?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Huynh không biết đã đắc tá»™i sÆ° muá»™i chá»— nào, cho nên không hiểu!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Huynh chẳng có lá»—i vá»›i muá»™i, mà là muá»™i sợ huynh thay lòng, ôi! Muá»™i muốn mãi mãi ở bên huynh, cho nên chỉ đành dùng cách nàyâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhíu mày, cÆ°á»i lạnh:

“Tình ý của sÆ° muá»™i sâu sắc, tiểu huynh cảm kích không nguôi, nhÆ°ng sÆ° muá»™i đã quên má»™t chuyệnâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Quên chuyện gì?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Muá»™i chỉ trói được con ngÆ°á»i của huynh chứ không trói được con tim của huynhâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng ngẩn ngÆ°á»i ra, buồn bã nói:

“Nếu muá»™i không dùng cách này, chỉ e cả ngÆ°á»i của huynh muá»™i cÅ©ng không giữ được!â€.

Phương Triệu Nam thầm nhủ:

“Nàng là má»™t thiếu nữ ngây thÆ¡, lúc bốc đồng má»›i làm ra chuyện thế này, nếu cứ dùng lá»›i ép buá»™c nàng, chỉ e sẽ khiến cho nàng càng kích Ä‘á»™ng hÆ¡n, xem ra chuyện này không thể gấp được, phải tìm cách khuyên nhủ nàng má»›i xongâ€.

Chợt nghe Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng dịu dàng nói:

“Muá»™i đã mua nhiá»u vải vóc, dao kéo kim chỉ, nồi niêu chén bát ...â€.

Phương Triệu Nam thầm nhủ:

“Xem ra nàng muốn sống ở đâyâ€. NhÆ°ng miệng thì chậm rãi nói:

“Nồi niêu chén bát thì dùng để nấu ăn, muá»™i mua vải vóc để làm gì?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i:

“Muá»™i sẽ may nhiá»u quần áo mặc cho huynh xemâ€.

Phương Triệu Nam thầm nhủ:

“Nàng trói ta ở đây, ta nào có lòng xem nàng mặc đồ má»›i?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thở dài:

“Muá»™i suốt ngày đêm sẽ ở bên huynhâ€.

Phương Triệu Nam lắc đầu:

“SÆ° muá»™i, sao muá»™i phải khổ nhÆ° thế?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Huynh đừng lo, muá»™i đã tìm được má»™t nÆ¡i có thể sống lâu dài, nÆ¡i ấy phong cảnh đẹp đẽ, đầy hoa thÆ¡m cả lạ, vài ba ngày nữa muá»™i chuẩn bị xong chúng ta sẽ đến đâyâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Muá»™i đã cá»™t hai chân, hai tay của huynh, dù cho phong cảnh đẹp, huynh cÅ©ng khó mà thưởng thức nổi, ở lại nÆ¡i đây cÅ©ng thế mà thôiâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Äừng lo, đợi sau khi muá»™i chuẩn bị xong má»i thứ thì sẽ trả tá»± do cho huynh, lúc đó muá»™i chỉ cần dùng má»™t sợi dây xích dài cá»™t huynh lại, huynh có thể Ä‘i đứng được, nhÆ°ng chỉ Ä‘i trong vòng má»™t trăm bÆ°á»›câ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Muội định làm gì thế?†nhưng lòng thầm nhủ:

“Võ công của mình lúc này, chỉ má»™t sợi dây xích làm sao có thể trói được mình?â€.

Chợt Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhíu mày, cÆ°á»i:

“Huynh đừng nghÄ© cách bá» chạy, khi dây trên mình huynh được tháo ra, võ công của huynh cÅ©ng bị muá»™i phế hếtâ€.

Phương Triệu Nam thất kinh:

“Cái gì? Muá»™i định phế võ công của huynh?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Huynh không cần phải biết võ công nữa, má»i chuyện Ä‘á»u đã có muá»™i lo, huynh còn cần võ công làm gì?â€.

Phương Triệu Nam thầm nhủ:

“Äá»™c nhất là lòng dạ đàn bà, xem ra không sai tý nàoâ€. Chàng cúi đầu, im lặng không nói.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng dịu dàng nói:

“PhÆ°Æ¡ng sÆ° huynh, huynh có căm ghét muá»™i không?â€.

Phương Triệu Nam chậm rãi ngẩng đầu lên, nói:

“Mạng ngÆ°á»i của tại hạ là do cô nÆ°Æ¡ng cứu, nếu có mất trong tay cô nÆ°Æ¡ng thì cÅ©ng là chuyện rất công bằngâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng sững ngÆ°á»i ra:

“Huynh định tá»± sát?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÆ°á»i khổ sở:

“Nếu quả thật cô nÆ°Æ¡ng phế võ công của tại hạ, tại hạ dù cho có sống trên Ä‘á»i cÅ©ng chẳng có ý nghÄ©a gìâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“TrÆ°á»›c khi gia gia chết thÆ°á»ng nói vá»›i muá»™i rằng, nếu muá»™i muốn sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i vui vẻ, thì không cần đến võ công nữa ...â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Lá»i ấy tuy đúng nhÆ°ng đáng tiếc lúc này đã muá»™n, chúng ta đã bị cuốn vào trong những chuyện thị phi trên giang hồ, dù không tìm ngÆ°á»i, ngÆ°á»i cÅ©ng đến tìm ta, muốn thoát khá»i thị phi của giang hồ đâu phải chuyện dá»…â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói:

“Cho nên muá»™i phải tìm má»™t nÆ¡i vắng vẻ, đến khi chúng ta đã có con ...†nàng Ä‘á»™t nhiên cảm thấy thẹn thùng, thế là mỉm cÆ°á»i cúi đầu không nói.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam càng nghe càng kinh hãi, nhÆ°ng tay chân đã bị trói, thÆ°Æ¡ng thế vẫn chÆ°a hồi phục, dù có muốn trốn cÅ©ng không thể trốn được. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cho rằng ngẩng đầu nhìn sắc trá»i nói:

“Muá»™i phải Ä‘i thổi cÆ¡m đâyâ€. Thế là bÆ°á»›c ra nhặt mấy hòn đá xếp lại thành má»™t cái lò, bá» củi vào nhóm lá»­a lên.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy nàng rất hÆ¡n hở, rá»­a chén thái rau xong thì vo gạo bắc cÆ¡m, trên khóe miệng lúc nào cÅ©ng có nụ cÆ°á»i. Chàng thở dài, chậm rãi quay đâu Ä‘i thầm nhủ:

“Những Ä‘iá»u nàng làm tuy ly kỳ hoang Ä‘Æ°á»ng nhÆ°ng đầy chân thành, mình phải nghÄ© ra cách nào đó khuyên nàng má»›i đượcâ€. Thá»i gian trôi qua, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã bị trói ba ngày ba đêm.

Trong khoảng thá»i gian ba ngày ba đêm này Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đối đãi vá»›i chàng rất dịu dàng, nào là thay đồ rồi cho ăn cÆ¡m, hầu hạ rất chu đáo. Ban đêm thì nằm bên cạnh cùng ngủ vá»›i chàng, ngoại trừ việc tháo dây cho chàng, bất cứ chuyện gì Ä‘á»u nghe theo chàng. Trải qua mấy ngày, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tá»± cảm thấy công lá»±c, khả năng của mình hồi phục rất nhiá»u, lòng thầm tính, ngày mai phải nghÄ© cách dụ nàng ra ngoài, sau đó tìm cách giật đứt sợi dâyâ€.

Sáng sá»›m hôm sau, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tá» ra vui vẻ, dịu dàng nói vá»›i Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng:

“SÆ° muá»™i, đây là nÆ¡i nào? Xem ra hình nhÆ° là dÆ°á»›i má»™t tảng đáâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Äúng thế, tảng đá này nằm giữa lÆ°ng núi cao trá»c trá»i, bên dÆ°á»›i là vá»±c sâu trăm trượngâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“NÆ¡i này không hoa không cá», tiểu huynh lại không thể di chuyển được, suốt ngày chỉ thấy toàn là đá núi, cho nên trong lòng rất buồn phiá»n, sÆ° muá»™i đã từng nhắc có má»™t nÆ¡i phong cảnh tuyệt đẹp, không biết cách đây bao xa?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói:

“Rất gần, chỉ ngay trên đỉnh núi sau quả núi nàyâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Không biết sÆ° muá»™i chừng nào má»›i dá»i đến đấy?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Muá»™i phải dá»±ng má»™t ngôi nhà trên đỉnh núi ấy để cho huynh ởâ€.

Phương Triệu Nam thầm mừng, vội vàng nói:

“Không biết sÆ° muá»™i lúc nào sẽ bắt tay vào làm việc ấy?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thở dài:

“Äã muốn làm từ lâu, nhÆ°ng huynh hành Ä‘á»™ng bất tiện, muá»™i không nỡ rá»i xaâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Vậy muá»™i hãy mau Ä‘i thôi! Làm sá»›m thì chúng ta dá»i đến đấy sá»›mâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng hÆ¡i trầm ngâm nói:

“Nếu nhÆ° thế hôm nay muá»™i sẽ Ä‘iâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam sợ nàng nghi ngá» cho nên không dám thúc ép nàng nữa. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng bày thức ăn và nÆ°á»›c uống trÆ°á»›c mặt PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam rồi mang theo vật dụng bá» Ä‘i. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đợi nàng Ä‘i xa thì má»›i ngầm vận chân khí, vùng mạnh má»™t cái nhÆ°ng nào ngá» sợi dây quá rắn chắc, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã cố hết sức nhÆ°ng không thể nào giật đứt nó được. Chàng hít má»™t hÆ¡i, lại ngầm vận công, má»—i khi cảm thấy khí lá»±c đầy đủ thì vùng mạnh hai tay, chàng cho rằng công lá»±c của mình có thể giật đứt sợi dây. Nào ngá» cả ná»­a ngày, hai sợi dây vẫn chẳng há» gì, trong lòng ngạc nhiên lắm, nói:

“Công lá»±c của mình chÆ°a hồi phục hay là sợi dây này được chế tạo đặc biệt?â€.

Chàng nhìn kỹ lại, thì ra bên trong sợi dây có ánh lên màu kim loại, chàng tuy đã biết sợi dây có Ä‘iá»u khác lạ, nhÆ°ng vẫn không há» nhụt chí, cÅ©ng không ngừng vận ná»™i lá»±c bức đứt sợi dây, cứ lần sau lại mạnh hÆ¡n lần trÆ°á»›c.

Khi chàng lại vận công xong, định bức sợi dây, Ä‘á»™t nhiên thấy có má»™t ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en lÆ°ng cắm trÆ°á»ng kiếm, mặt dài nhÆ° mặt ngá»±a, trắng bệch nhÆ° chẳng còn chút máu đứng ở của hang. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không khá»i giật mình há»i:

“Ông là ai?â€.

NgÆ°á»i ấy tá»±a nhÆ° không há» nghe tiếng há»i của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, y chậm rãi bÆ°á»›c tá»›i. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lo lắng nhủ thầm:

“Kẻ này trông quái dị nhÆ° thế, chắc chắn là tâm địa hiểm ác, xem ra hôm nay mình chết chắc!†chàng vừa suy nghÄ©a vừa ngần vận khí giá»›i bị, tuy biết rõ không thể chống cá»± nhÆ°ng cÅ©ng không muốn ngồi chá» chết. NgÆ°á»i áo Ä‘en ấy chậm rãi bÆ°á»›c đến má»™t góc tối, ngồi xuống rồi há»i:

“Ngươi muốn chết hay là muốn sống?†khi y nói chuyện thì ánh mắt nhìn ra bên ngoài.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn trái ngó phải má»™t hồi, không thấy ai cả thì nén không được há»i:

“Có phải ông Ä‘ang nói chuyện vá»›i tại hạ không?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en ấy cÆ°á»i lạnh nói:

“Không nói chuyện vá»›i ngÆ°Æ¡i, chả lẽ lão phu tá»± há»i mình?â€.

Phương Triệu Nam ho một tiếng rồi nói:

“Muốn chết thì thế nào, muốn sống thì thế nào?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en ấy cÆ°á»i lạnh:

“Muốn chết Æ°, rất dá»…, lão phu sẽ đâm cho ngÆ°Æ¡i má»™t nhát, muốn sống Æ°, vậy phải trả lá»i câu há»i của lão phu!â€.

Phương Triệu Nam thầm nhủ:

“Mình đã bị trói chặt nhÆ° thế này, tuy muốn kháng cá»± nhÆ°ng không thể, nếu bị y giết chết thì thật oan uổng ...†ý nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, chàng há»i ngược lại:

“Vậy phải xem ông há»i câu gì, tại hạ má»›i quyết định nên sống hay nên chếtâ€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Lão phu há»i rất Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng nếu ngÆ°Æ¡i nói dối má»™t lá»i, vậy thì đừng hòng sống nữaâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Sống chết có gì đáng sợ, ông hãy cứ há»i!â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Có phải nÆ¡i này còn có má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng không?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Sao ông biết?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Ta đã thấy nàng, lại thấy y phục của nàng ở đây, cho nên má»›i Ä‘oán rằng nàng sống ở đâyâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Ông đã biết, vậy tại sao còn há»i?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en Ä‘Æ°a mắt nhìn thẳng vào mặt PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, lạnh lùng nói:

“Nếu khi bình thÆ°á»ng, ngÆ°á»i có mÆ°á»i cái mạng cÅ©ng không đủ cho lão phu giết!â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Vậy tại sao hôm này không dám giết tại hạ?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i gằn nói:

“Có gì mà không dám, chỉ vì lão phu không muốn máu nhuộm nơi đây mà thôi!†rồi nhặt một viên đá ném tới.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy viên đá ném tá»›i má»™t trong mÆ°á»i hai ma huyệt của mình, nhÆ°ng vì chân tay bị trói không thể phản kháng, trong lúc vá»™i vàng chỉ đành há mồm ngoạm lấy viên đá ấy. Tuy chàng ngoạm trúng viên đá nhÆ°ng cảm thấy răng bị rung rinh, hầu nhÆ° suýt rụng ra, trong lòng thất kinh thầm nhủ:

“Kình lực của kẻ này thật lớn!†đang suy nghĩ thì lại có ba viên đá phóng tới nữa.

Lần này thì PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không thể nào né tránh, má»™t viên đã trúng vào ma huyệt của chàng, lập tức cảm thấy toàn thân má»m nhÅ©n, nằm cứng đỠở dÆ°á»›i đất, nhÆ°ng thần trì của chàng vẫn tỉnh táo, chỉ là thân không thể Ä‘á»™ng đậy, miệng không thể nói mà thôi.

Sau khi ngÆ°á»i ấy ném đá trúng PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thì vẫn ngồi xếp bằng ở má»™t góc, nhắm mắt vận khí Ä‘iá»u tức.

Thá»i gian lặng lẽ trôi qua, ánh nắng mặt trá»i ở bên ngoài dần dần dá»i xa khá»i cá»­a hang, trong hang trở nên tối hÆ¡n.

Äá»™t nhiên bên ngoài có tiếng bÆ°á»›c chân rất nhanh vang lên. Má»™t giá»ng nói trong trẻo vá»ng vào:

“SÆ° huynh, muá»™i đã hái cho huynh má»™t bó hoa đâyâ€. Câu nói vừa dứt thì Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đã chạy vào.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tuy muốn báo Ä‘á»™ng cho nàng, nhÆ°ng khổ vì không thể Ä‘á»™ng đậy, lại không thể lên tiếng cho nên trong lòng lo lắng lắm. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thấy PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nằm ngay Ä‘Æ¡ ở dÆ°á»›i đất, Ä‘á»™t nhiên thở dài, chậm rãi bÆ°á»›c tá»›i, đặt bó hoa dại xuống bên cạnh chàng, nhẹ nhàng vá»— lên ngÆ°á»i chàng nói:

“SÆ° huynh, huynh đã ngủ rồi Æ°?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nằm nghiêng qua, có thể thấy được má»i cá»­ Ä‘á»™ng của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhÆ°ng nàng thì không thể thấy được đôi mắt của chàng, cho nên tưởng chàng ngủ.

Kẻ mặt dài ngồi xếp bằng ở má»™t góc ấy đứng dậy, lặng lẽ bÆ°á»›c tá»›i phía sau lÆ°ng Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lo lắng, thầm vận khí định tá»± giải huyệt nhÆ°ng vận khí cả mấy lần vẫn không thể giải được huyệt đạo ấy. Chỉ thấy ngÆ°á»i mặt dài chậm rãi Ä‘Æ°a bàn tay khô đét ra chụp vào vai Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thì Ä‘ang ngồi chăm chú nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, không biết mối nguy Ä‘ang giáng xuống.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lo lắng đến ná»—i Ä‘á» á»­ng cả mặt. Khi Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng phát giác ra Ä‘iá»u ấy, nàng không khá»i cúi đầu nói:

“Ôi! Huynh ngủ thật là say, huynh đâu có biết trong lòng muá»™i lo lắng cho huynh ...†đột nhiên cảm thấy trên vai tê rần, thì ra huyệt Kim TÄ©nh đã bị ngÆ°á»i ta chụp.

Chỉ lá»±c của ngÆ°á»i ấy rất mạnh, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng bị chụp trúng huyệt đạo, không thể nào vùng vẫy được.

Chợt nghe má»™t tiếng cÆ°á»i lạnh từ sau lÆ°ng vá»ng lại:

“NgÆ°á»i này là gì của ngÆ°Æ¡i?

Sao ngÆ°Æ¡i lại thân mật vá»›i y đến thế?â€.

Äã nhiá»u lần trải qua đại biến cho nên nàng ta đã có nhiá»u kinh nghiệm, lâm nguy nhÆ°ng không loạn, thầm Ä‘á» tụ chân khí chuẩn bị phản công bất ngá». Bá» ngoài vẫn không há» Ä‘á»™ng thanh sắc, lạnh lùng nói:

“NgÆ°Æ¡i là ai?â€.

Giá»ng nói lạnh lùng ấy lại vang lên:

“Lão phu Ä‘ang há»i ngÆ°Æ¡i!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng há»i ngược lại:

“Ông đã vào đây bao lâu rồi?â€.

NgÆ°á»i ấy nói:

“Lão phu đã ngồi ná»­a ngàyâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Vậy ắt hẳn là ông đã Ä‘iểm huyệt đạo của sÆ° huynh ta?â€.

Rồi nàng thầm tự trách:

“Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng Æ¡i Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng! NgÆ°Æ¡i thật là ngốc, tình hình thế này mà chàng làm sao có thể ngủ được? Dù cho có ngủ say, ngÆ°Æ¡i gá»i lá»›n nhÆ° thế, chàng đã tỉnh dậy từ lâu!â€.

Chỉ nghe ngÆ°á»i áo Ä‘en ấy cÆ°á»i hì hì:

“NgÆ°á»i này là sÆ° huynh của ngÆ°Æ¡i đấy Æ°?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cảm thấy chỉ lá»±c trên vai càng lúc càng mạnh. Rõ ràng đối phÆ°Æ¡ng đã phát giác công lá»±c của mình thâm sâu cho nên sợ nàng Ä‘á»™t nhiên phản công, vì thế trÆ°á»›c mắt phải tìm cách không làm cho y phòng bị rồi tìm cÆ¡ há»™i ra tay.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đáp rằng:

“Äúng thế, y là sÆ° huynh của taâ€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en ấy nói:

“Trong hang này chỉ có hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i thôi sao?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Ngoài ông ra chỉ có hai ngÆ°á»i chúng tôiâ€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en Ä‘á»™t nhiên lạnh lùng nói:

“NgÆ°Æ¡i nên ăn nói dịu dàng má»™t chút, đừng tưởng kiếm của lão phu không bén!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Ông âm thầm ra tay nhÆ° thế, đâu có phải là nhân vật anh hùng?â€.

NgÆ°á»i ấy cÆ°á»i ha hả nói:

“Nhà ngươi miệng lưỡi tuy lanh lợi nhưng lão phu không hỠbị trúng kế khích tướng của ngươi ...†rồi hơi ngập ngừng nói:

“Ai đã trói sÆ° huynh của ngÆ°Æ¡i ở đây?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thầm nhủ:

“Y cứ há»i gặng mãi, không trả lá»i chỉ e sẽ khiến cho y nghi ngá»â€.

Nàng chậm rãi đáp:

“Là ta!â€.

Nàng không quay đầu, cÅ©ng chẳng nhúc nhích, cho nên đối phÆ°Æ¡ng thế nào nàng cÅ©ng không biết, nhÆ°ng nghe giá»ng nói lạnh lùng của y, chắc chắn đó là má»™t nhân vật tâm địa Ä‘á»™c ác. NgÆ°á»i áo Ä‘en ấy tá»±a nhÆ° rất ngạc nhiên, trầm ngâm má»™t hồi lâu rồi nói:

“Chính ngÆ°Æ¡i đã trói y ở đây?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Äúng thế!†nàng ngầm vận khí, rồi Ä‘á»™t nhiên vùng ngÆ°á»i ra. Nào ngá» chỉ lá»±c của ngÆ°á»i áo Ä‘en ấy rất kinh ngÆ°á»i, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chÆ°a kịp vùng ra thì lá»±c bóp của y càng lúc càng mạnh, huyệt Kim TÄ©nh Ä‘au nhói, kình lá»±c trong toàn thân mất hết. Giá»ng nói lạnh lẽo ấy lại vang lên sau lÆ°ng:

“Lão phu đâu có dá»… bị ngÆ°Æ¡i lừa gạt, nếu vùng vẫy nữa thì coi nhÆ° ngÆ°Æ¡i tá»± tìm Ä‘Æ°á»ng chếtâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cố nén cÆ¡n Ä‘au, đáp rằng:

“Ông âm thầm chụp lấy yếu huyệt của ta, dù cho có giết ta, ta cÅ©ng không phục!â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en ấy buông giá»ng cÆ°á»i lá»›n:

“Dù ta có thả ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chẳng phải là địch thủ của lão phu!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nảy ra má»™t ý, nói:

“Ông thả ta ra, chúng ta Ä‘á» sức vá»›i nhau, nếu ông thắng được ta, ta sẽ phục ôngâ€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Muốn ta thả ngÆ°Æ¡i không phải chuyện khó, nhÆ°ng trÆ°á»›c tiên ta phải nói rõ, lão phu không muốn dùng thủ Ä‘oạn tàn khốc để ép buá»™c ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng nếu ngÆ°Æ¡i bại trong tay lão phu thì phải hứa vá»›i lão phu ba Ä‘iá»u kiệnâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng Ä‘ang muốn thoát thân, thế rồi má»›i nói:

“Nếu ông có thể thắng ta bằng võ công, đừng nói ba Ä‘iá»u kiện, dù cho ba mÆ°Æ¡i Ä‘iá»u ta cÅ©ng chịuâ€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i lạnh nói:

“NgÆ°Æ¡i đừng hứa trÆ°á»›c, sau này lại hối hận, lão phu sẽ nói ra ba Ä‘iá»u kiện cho ngÆ°Æ¡i suy nghÄ©!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Ông hãy nói Ä‘i!â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Äiá»u kiện thứ nhất, ngÆ°Æ¡i phải bái ta làm sÆ° phụâ€.

Trong khoảng thá»i gian này, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đã trải qua rất nhiá»u chuyện nguy hiểm, cho nên đã khôn lanh rất nhiá»u, há»i rằng:

“Còn Ä‘iá»u kiện thứ hai?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Lập tức giết chết sÆ° huynh của ngÆ°Æ¡i!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng sững ngÆ°á»i ra:

“Còn Ä‘iá»u kiện thứ ba?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Phải lập lá»i trá»ng thệ, tuân thủ giáo quy của U Minh giáo chúng ta, Ä‘iá»u thứ nhất của bổn giáo là tất cả Ä‘á»u phụng hiến cho sÆ° trưởng, bất luận ta muốn ngÆ°Æ¡i làm gì, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không được chống lạiâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Äó là giáo quy gì thế?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“NgÆ°Æ¡i không chịu cÅ©ng phải chịu!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Hừ! Quá lắm chỉ là chết mà thôi!â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Chỉ e không dá»… nhÆ° thế, lão phu sẽ buá»™c ngÆ°Æ¡i gia nhập vào U Minh giáo chúng ta, chẳng qua thủ Ä‘oạn không giống mà thôi!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Ta không gia nhập vào U Minh giáo của ngÆ°Æ¡i ...â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en gằn giá»ng nói:

“Không ai có thể chịu Ä‘á»±ng nổi sá»± Ä‘au Ä‘á»›n vì bị Phân Cân Thác Cốt, ta không tin ngÆ°Æ¡i là kẻ mình đồng da sắt!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng rùng mình nhủ thầm:

“Huyệt đạo của mình đã bị y khống chế, không thể nào phản kháng được, PhÆ°Æ¡ng sÆ° huynh lại bị mình trói nằm đây, huống chi thÆ°Æ¡ng thế của chàng vẫn chÆ°a hết, làm gì có sức chống lại. Trong tình hình này, mình nhÆ° con cừu đợi giết, mặc cho ngÆ°á»i ta làm gì thì làm, chi bằng cứ tạm thá»i hứa vá»›i y, sau này hẵng tính tiếpâ€. Nàng hÆ¡i trầm ngâm rồi nói:

“Ngoài Ä‘iá»u kiện thứ hai, ta Ä‘á»u chấp nhận tất cảâ€.

NgÆ°á»i ấy cÆ°á»i rú lên nhÆ° loài thú bị thÆ°Æ¡ng, má»™t lúc lâu sau y má»›i ngừng cÆ°á»i rồi nói:

“Có phải ngÆ°Æ¡i không đánh giết y không?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đáp:

“SÆ° huynh muá»™i chúng tôi đã sống bên nhau rất lâu, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên khó tránh có tình ý, có gì đáng cÆ°á»i?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Lão phu Ä‘ang nôn nóng tìm ngÆ°á»i truyá»n y bát, ngÆ°Æ¡i là kẻ rất thích hợp, cho nên ta phá lệ ban cho ngÆ°Æ¡i ân huệ, thật ra ngÆ°Æ¡i không chịu chính tay giết y, y cÅ©ng khó thoát cái chết!†rồi y chậm rãi buông huyệt Kim TÄ©nh của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng ra.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng lập tức tung ra má»™t cÆ°á»›c, giải huyệt đạo cho PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam rồi xoay ngÆ°á»i lại. Khinh công của ngÆ°á»i áo Ä‘en rất kỳ diệu, vừa thả huyệt Kim TÄ©nh của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng ra thì lập tức nhảy vá»t ra sau, Ä‘á»™ng tác rất lanh lẹ nhÆ°ng không há» mang theo tiếng gió. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt nhìn ngÆ°á»i áo Ä‘en rồi thầm nhủ:

“Kẻ này thật xấu xí!â€.

Chợt nghe ngÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i lạnh nói:

“Lão phu cho ngÆ°Æ¡i cÆ¡ há»™i Ä‘á»™ng thủ, nhÆ°ng nếu ngÆ°Æ¡i bại trong tay lão phu thì thế nào?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng trầm ngâm trong chốc lát:

“Ta không quen tay không Ä‘á»™ng thủ, nếu ông tá»± tin có thể thắng được ta, chúng ta hãy dùng binh khí!†nàng đã nhiá»u lần Ä‘á»™ng thủ vá»›i ngÆ°á»i khác, cho nên rất tin tưởng kiếm thuật của mình.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Bất luận quyá»n cÆ°á»›c hay binh Ä‘ao, lão phu Ä‘á»u có thể phụng bồi, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i cần phải hứa trÆ°á»›c vá»›i lão phu má»™t chuyện, đó chính là sau khi ngÆ°Æ¡i bại trong tay lão phu thì phải bái lão phu làm sÆ° phụâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Nếu ông bại thì thế nào?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Lão phu sẽ quay đầu Ä‘i!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Chỉ e lúc đó đã không kịp nữa!â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nhíu mày giận dữ nói:

“Ả nha đầu thật bẻm mép, xem ra ta không thể ôn hòa vá»›i ngÆ°Æ¡i được nữa!†Rồi hai vai lắc má»™t cái, ngÆ°á»i lÆ°á»›t tá»›i, thân pháp của y rất nhanh chóng.

TrÆ°á»ng kiếm và áo quần của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đặt ở má»™t góc thạch thất, nàng nôn nóng lấy kiếm cá»± địch cho nên lách ngÆ°á»i thối lui năm bÆ°á»›c, phóng thẳng tá»›i chá»— đặt kiếm.

NgÆ°á»i áo Ä‘en tá»±a nhÆ° rất tá»± tin, y không há» chặn lại mà dừng bÆ°á»›c chá» nàng lấy kiếm. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng lấy xong thanh kiếm thì lạnh lùng nói:

“Ông hãy mau rút ra binh khí!â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i ha hả:

“Nếu lão phu dùng kiếm thắng được ngÆ°Æ¡i thì làm sao có thể trở thành sÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng vung thanh kiếm múa ra má»™t luồng ngân hồng, nói:

“Ông không dùng binh khí mà bị thÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i kiếm của ta, đó là chỉ vì ông tá»± chuốc lấy há»a mà thôi!†rồi nàng vung ra má»™t chiêu Thiên Nữ Huy Qua, mÅ©i kiếm tuôn ra ba đóa kiếm hoa đâm thẳng vào ba đại huyệt của ngÆ°á»i áo Ä‘en.

Nàng vừa đâm ra ba thế kiếm phải đã khiến cho ngÆ°á»i áo Ä‘en chấn Ä‘á»™ng, y vá»™i vàng lách qua má»™t bên. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng lao lên, thanh trÆ°á»ng kiếm múa trái quét phải, trong chốc lát đã đánh ra bảy kiếm vẽ ra má»™t màng tinh quang. NhÆ°ng thân pháp của ngÆ°á»i áo Ä‘en rất nhẹ nhàng cứ chập chá»n nhÆ° cÆ¡n gió, dù kiếm thế của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhanh nhạy đến mức nào, y cÅ©ng Ä‘á»u có thể né được. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chợt thâu kiếm thế lạnh lùng nói:

“Sao ông không trả đòn?â€.

Chợt trên khuôn mặt trắng bệch của ngÆ°á»i áo Ä‘en hiện lá» má» má»™t lá»›p khí màu tím, ngÆ°á»i áo Ä‘en chậm rãi gật đầu, nói rằng:

“Công lá»±c và kiếm chiêu của ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u ngoài dá»± liệu của ta ...†y cÆ°á»i lạnh rồi nói:

“Sắc đẹp tuyệt trần thật là hiếm cóâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng quát lên má»™t tiếng:

“NgÆ°Æ¡i nói càn cái gì?†rồi chém nhanh ra má»™t kiếm Thiết Thụ Ngân Hoa. Lần này ngÆ°á»i áo Ä‘en ấy không né tránh nữa, y phất tay chụp vào cổ tay của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng trầm kiếm thế xuống, chém vào năm ngón tay của đối phÆ°Æ¡ng. Äá»™ng tác của ngÆ°á»i áo Ä‘en rất nhanh nhẹn, tay trái phất ra Ä‘iểm vào huyệt Thần Äài của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cảm thấy tình thế không hay, đối phÆ°Æ¡ng không những công lá»±c thâm hậu, thân pháp kỳ dị mà hình nhÆ° hiểu rõ lá»™ số võ công của nàng, lúc nào cÅ©ng chiếm được tiên cÆ¡ khiến cho nàng không thể nào phát huy được uy thế của kiếm thế.

Hai bên giao nhau hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i hiệp, ngÆ°á»i áo Ä‘en chợt lấy thủ làm công, toàn tấn công vào những yếu huyệt trên cổ tay của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng khiến cho kiếm vừa má»›i đánh ra thì phải lập tức biến chiêu đổi vị. Chợt nghe ngÆ°á»i áo Ä‘en ấy hú dài má»™t tiếng quái dị, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cảm thấy cổ tay phải cầm kiếm tê rần, trÆ°á»ng kiếm đã bị ngÆ°á»i ta giật mất, nàng không khá»i cả kinh phóng ra má»™t cÆ°á»›c đá tá»›i. Äá»™ng tác của ngÆ°á»i áo Ä‘en ấy rất nhanh chóng, sau khi Ä‘oạt được thanh kiếm của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thì tay trái đồng thá»i chụp vào huyệt mạch của nàng. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng vừa má»›i đá ra được ná»­a Ä‘Æ°á»ng thì Ä‘á»™t nhiên cảm thấy toàn thân tê cứng, kình lá»±c mất hết, lá»±c của cú đá ấy cÅ©ng không còn, nàng đành phải hạ chân xuống. NgÆ°á»i áo Ä‘en thuận tay Ä‘iểm hai huyệt đạo của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, đặt thanh kiếm xuống, mỉm cÆ°á»i, nói đầy vẻ ôn hòa:

“Kiếm thế của ngÆ°Æ¡i quá»· dị có hÆ¡n, linh hoạt không đủ, nhÆ°ng cÅ©ng coi nhÆ° là cao thủ thuá»™c hàng đệ nhất trên võ lâm hiện nay!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng tuy bị khống chế huyệt đạo nhÆ°ng thần trí của nàng vẫn tỉnh táo, có thể nghe được lá»i của đối phÆ°Æ¡ng, chỉ là không thể nhúc nhích được mà thôi.

Thế rồi nàng mới lạnh lùng hừ một tiếng nói:

“Không cần khen ta, hừ! Ta đã bị ngÆ°Æ¡i bắt, muốn mổ muốn giết tùy ngÆ°Æ¡i, ta tuy là nữ nhi nhÆ°ng cÅ©ng không há» lo chuyện sống chết!â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en ấy Ä‘iá»m nhiên cÆ°á»i:

“Nếu ta muốn lấy mạng ngÆ°Æ¡i thì đâu dá»… dàng để cho ngÆ°Æ¡i vượt qua hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i hiệp ...†y tuy cố ý tá» vẻ hiá»n hòa nhÆ°ng vì quá xấu xí cho nên dù mỉm cÆ°á»i cÅ©ng rất khó coi.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng tức giận mắng:

“Ai cần ngÆ°Æ¡i tha cho ta, hừ! Nhìn bá»™ mặt của ngÆ°Æ¡i, ta có chết cÅ©ng không trở thành môn hạ của ngÆ°Æ¡i!â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en biến sắc, lạnh lùng nói:

“Rượu mới không uống mà uống rượu phạt, ngươi tưởng lão phu không làm gì được ngươi chắc?†y hơi ngập ngừng, rồi ôn tồn nói:

“Lão phu hai lần xuất thế, có hai mối tâm nguyện, má»™t là rá»­a mối hận năm xÆ°a, hai là tìm ngÆ°á»i kế thừa y bát của ta, chỉ cần ngÆ°Æ¡i có thể được ta truyá»n bảy tám phần, muốn làm nên bá nghiệp trong võ lâm hiện nay chỉ là chuyện má»™t sá»›m má»™t chiá»u, vì ngÆ°Æ¡i có tÆ° chất thiên phú cho nên được lão phu chá»nâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chợt nảy ra má»™t ý, nhủ thầm:

“Võ công của mình tá»±a nhÆ° hÆ¡i kém Mai Giáng Tuyết, lúc nãy Ä‘á»™ng thủ vá»›i y, y có thể trong vòng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i hiệp mà Ä‘oạt được thanh kiếm của mình, chụp được huyệt mạch của mình. Võ công của y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cao hÆ¡n mình rất nhiá»u, nếu được chân truyá»n của y, ngày sau gặp Mai Giáng Tuyết sẽ làm nhục ả má»™t phen để hả mối hận trong lòng ...†nàng Ä‘ang suy nghÄ© cho nên không nói gì.

NgÆ°á»i áo Ä‘en rất tinh mắt, nhìn sắc mặt đã thấy Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đã dao Ä‘á»™ng, thế rồi má»›i nói:

“Trên Ä‘á»i này, chỉ có La Huyá»n và má»™t vị lão tăng ở chùa Thiếu Lâm có lẽ má»›i đánh lại lão phu. NhÆ°ng mấy mÆ°Æ¡i năm nay ta đã khổ luyện, hai lần xuất thế, lão tăng Thiếu Lâm ấy đã khó là địch thủ của lão phu, La Huyá»n lại bị đồ đệ của y ám toán trá»ng thÆ°Æ¡ng, chắc chắn đã sá»›m lìa bá» cuá»™c Ä‘á»i!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhủ thầm:

“Mai Giáng Tuyết ở lại trong Huyết Trì rất lâu, lại được La Huyá»n thâu làm môn hạ, chắc là đã được chân truyá»n của La Huyá»n ...†ý nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, nàng không khá»i buá»™t miệng há»i:

“Sao? Ông cÅ©ng sợ La Huyá»n Æ°?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en ấy biến sắc, trầm ngâm má»™t lúc rồi má»›i nói:

“Lão phu ẩn cÆ° ở Äông Hải, đã bá» mấy mÆ°Æ¡i năm luyện thành mấy loại võ công, La Huyá»n dù có sống lại cÅ©ng chÆ°a chắc là địch thủ của lão phu ...†rồi y hÆ¡i ngập ngừng nói tiếp:

“NhÆ°ng lão phu Ä‘oán rằng y đã chết từ lâu!†trong lá»i nói có vẻ hÆ¡i khiếp sợ La Huyá»n.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng bị Ä‘iểm huyệt đạo rất nhẹ, không những cảm thấy nói chuyện mà chân tay vẫn cá»­ Ä‘á»™ng được, nàng Ä‘Æ°a mắt thấy PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘ang mở to mắt nhìn mình. Nàng Ä‘á»™t nhiên giật mình, thầm nhủ:

“Nếu mình tham sống sợ chết, chỉ e PhÆ°Æ¡ng sÆ° huynh sẽ coi thÆ°á»ng mìnhâ€.

Y nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, nàng biến sắc, cÆ°á»i lạnh nói vá»›i ngÆ°á»i áo Ä‘en rằng:

“Ông không cần lôi kéo ta, dù võ công của ông là đệ nhất trên Ä‘á»i nhÆ°ng cÅ©ng đừng mong ta chấp nhận làm môn hạ của ôngâ€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Lão phu chÆ°a bao giá» bị ai ăn nói nhÆ° thế, hừ! Ta không tin ngÆ°Æ¡i thá»±c sá»± có thể chịu Ä‘á»±ng được ná»—i Ä‘au Phân Cân Thác Cốt!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Chết có gì đáng sợ, huống chi là ná»—i Ä‘au Phân Cân Thác Cốt!†mấy câu nói ấy nghe rất đầy hào khí, thật sá»± có khí khái coi cái chết nhÆ° trở vá».

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Ả nha đầu không biết trá»i cao đất dày, cho ngÆ°Æ¡i má»™t bài há»c cÅ©ng tốt!†thế rồi tay trái phất vào cánh tay trái của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng. Chỉ nghe má»™t tiếng nhá» vang lên, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng lập tức đổ mồ hôi toàn thân. NgÆ°á»i áo Ä‘en đẩy tay phải vào huyệt đạo của nàng. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cố nén cÆ¡n Ä‘au trên cánh tay trái, nhảy vá»t lên. Nàng nhảy vá»t lên tuy nhanh nhÆ°ng ngÆ°á»i áo Ä‘en càng nhanh hÆ¡n nàng, y mau chóng quét tay phải vào chân phải của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, khá»›p gối của nàng lập tức bị trật ra. Chỉ nghe nàng kêu rú lên má»™t tiếng, ngã ngá»­a ngÆ°á»i ra sau.

NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i lạnh:

“Lão phu sẽ đánh trật ba trăm sáu mÆ°Æ¡i lăm khá»›p trong toàn thân của ngÆ°Æ¡i, rồi rút gân toàn thân của ngÆ°Æ¡i!†khi Ä‘ang nói thì hai tay quả nhiên bắt đầu di chuyển trên mình Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng. Chỉ nghe tiếng răng rắc vang lên, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng bắt đầu run rẩy, mồ hôi đổ ra nhÆ° suối, thấm Æ°á»›t cả quần áo của nàng. Chỉ nghe tiếng rên nhá» truyá»n vào trong tai PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam.

NgÆ°á»i này ra tay rất Ä‘á»™c ác, sau khi đánh trật các khá»›p xÆ°Æ¡ng trong toàn thân của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thì ngồi xếp bằng nhắm mắt chẳng thèm nhìn đến nàng nữa.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cố nghiến răng nén chịu cÆ¡n Ä‘au, nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vá»›i ánh mắt Ä‘au Ä‘á»›n.

Phương Triệu Nam thấy nàng đổ mồ hôi như tắm, thế là nước mắt tuôn ra, nghĩ bụng nỗi khổ ấy không phải ai cũng có thể chịu được, thế rồi thở dài nói:

“SÆ° muá»™i, muá»™i hãy chấp nhận làm môn hạ của ông ta!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng gắng gượng nói:

“PhÆ°Æ¡ng sÆ° huynh, huynh ... mau chóng giết chết muá»™i, muá»™i ... chịu không ná»—i nữa ...â€.

Phương Triệu Nam lắc đầu:

“Ông ta không để cho muá»™i chết đâu, muá»™i hãy chấp nhận!â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en Ä‘á»™t nhiên mở to hai mắt, nói:

“Äúng thế, lão phu sẽ không để cho ngÆ°Æ¡i chếtâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘Æ°a mắt nhìn ngÆ°á»i áo Ä‘en, nói:

“Ông hãy mau nối lại khá»›p cho nàng, ta sẽ khuyên nàng chấp nhận làm môn hạ của ôngâ€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i gằn, nói:

“Dù cho ngÆ°Æ¡i khuyên ả chấp nhận trở thành môn hạ của ta, ta cÅ©ng không dá»… dàng tha cho ngÆ°Æ¡i!â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Hai chuyện không thể trá»™n lẫn làm má»™t, tại hạ không há» có ý mượn cÆ¡ há»™i cầu xin mạng sốngâ€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Tốt lắm, tốt lắm, nhá» mấy câu này của ngÆ°Æ¡i, lão phu sẽ cho ngÆ°Æ¡i má»™t chút tiện nghiâ€.

Thế rồi hai tay mau chóng nối lại khá»›p cho Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cảm thấy bá»›t Ä‘au, nàng chậm rãi ngồi dậy, lau mồ hôi trên trán, nói:

“Thủ Ä‘oạn của ông thật Ä‘á»™c ác!â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en ấy cÆ°á»i rằng:

“Ta tuy lòng dạ Ä‘á»™c ác nhÆ°ng rất thÆ°Æ¡ng yêu đệ tá»­, không để cho ai chịu thiệt cảâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lo Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng không chịu chấp nhận, cho nên vá»™i vàng nói:

“SÆ° muá»™i không có môn phái, bái vị lão tiá»n bối này làm sÆ° phụ, lại được truyá»n tuyệt kỹ sao không mau cảm tạ ông ta?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chậm rãi nhìn lên mặt PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, nói:

“SÆ° huynh thật sá»± muốn muá»™i trở thành môn hạ của ông ta Æ°?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Nếu sÆ° muá»™i không chấp nhận, lại phải chịu Ä‘au Ä‘á»›n nữa, cần gì khổ nhÆ° thế?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chợt thở dài:

“Nếu chân tay huynh có thể cá»­ Ä‘á»™ng, chúng ta có thể bá» chạyâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÆ°á»i khổ sở, nói:

“Việc đã đến nÆ°á»›c này nói nhiá»u cÅ©ng vô ích, hãy nghe tiểu huynh khuyên nhủ, sÆ° muá»™i chi bằng hãy chấp nhận!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chậm rãi quay đầu, nhìn ngÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Muốn ta bái ông làm môn hạ cÅ©ng được, nhÆ°ng phải tha mạng cho sÆ° huynh của taâ€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en lạnh lùng nói:

“Lão phu xÆ°a nay hành sá»± nói má»™t là má»™t, hai là hai, chÆ°a bao giá» kỳ kèo vá»›i ngÆ°á»i khác!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Nếu ông không chấp nhận, có giết ta, ta cÅ©ng không chịu!â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i lạnh:

“GiỠđây ngÆ°Æ¡i không có khả năng tá»± sát, chỉ cần ngÆ°Æ¡i tá»± tin có thể chịu được ná»—i Ä‘au Phân Cân Thác Cốt, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần phải chấp nhận!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhá»› đến ná»—i Ä‘au lúc nãy, ngÆ°á»i không khá»i rung bần bật, nhÆ°ng trong khoảnh khắc, nàng lại bình tÄ©nh:

“Thôi được! Vậy cứ để sÆ° huynh muá»™i chúng tôi cùng chết vá»›i nhau, ông hãy ra tay!â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en ấy hÆ¡i ngạc nhiên:

“Ả nha đầu thật cứng cá»i!â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tiếp lá»i:

“Nếu lão tiá»n bối nhất định phải giết chết tại hạ, sÆ° muá»™i của tại hạ cÅ©ng không chấp nhận, tại hạ có má»™t cách đẹp cả đôi Ä‘Æ°á»ng, không biết lão tiá»n bối có chịu nghe hay không?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Äược! NgÆ°Æ¡i hãy nói cho lão phu nghe thá»­â€.

Phương Triệu Nam nói:

“GiỠđây lão tiá»n bối muốn lấy mạng của tại hạ thì dá»… nhÆ° trở bàn tay!â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Lão phu nói ra thì sẽ làm được!â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÆ°á»i rằng:

“Lão tiá»n bối hãy ghé tai quaâ€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en lạnh lùng hừ:

“Lão phu không sợ ngươi ám toán!†rồi quả nhiên ghé tai tới sát miệng Phương Triệu Nam. Chỉ nghe chàng thì thầm rằng:

“Chi bằng lão tiá»n bối cứ hứa vá»›i nàng, trÆ°á»›c tiên để cho nàng bái lão tiá»n bối làm sÆ° phụ, sau đó mượn cÆ¡ há»™i tập võ, giết chết tại hạ, đó chẳng phải là má»™t cách vẹn cả đôi Ä‘Æ°á»ng sao?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nghe thế thì gật đầu lia lịa, nói:

“Tốt lắm, tốt lắm, cách này rất tốt!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhíu mày:

“PhÆ°Æ¡ng sÆ° huynh, các ngÆ°á»i nói gì thế?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam hÆ¡i mỉm cÆ°á»i, im lặng không nói, chàng cân nhắc tình thế trÆ°á»›c mắt, cho nên trong lòng không há» có ý sợ sệt. Chợt nghe ngÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Lão phu hứa vá»›i ngÆ°Æ¡i!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng ngạc nhiên:

“Thật không?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“ÄÆ°Æ¡ng nhiên là thật, sÆ° muá»™i hãy mau hành đại lá»… bái sÆ°!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chợt chảy nÆ°á»›c mắt, nói:

“Muá»™i vốn mong có thể sá»›m tối bên cạnh sÆ° huynh, là má»™t cặp vợ chồng nông phu, sống cuá»™c Ä‘á»i bình thÆ°á»ng, không ngá» trá»i không chiá»u lòng ngÆ°á»i, gặp phải chuyện thế nàyâ€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Trên Ä‘á»i này có rất nhiá»u kẻ trở thành môn hạ của lão phu mà cÅ©ng chẳng được, ngÆ°Æ¡i thì cứ ngần ngạiâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chậm rãi đứng dậy, lạy ngÆ°á»i áo Ä‘en ba lạy, sau đó kêu má»™t tiếng sÆ° phụ.

NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i ha hả nói:

“Trở thành môn hạ của ta cần phải tuân theo giá»›i quy của bổn mônâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Äệ tá»­ tuân lệnhâ€.

Phương Triệu Nam hít một hơi, trong lòng buồn bã nhưng vẫn giả vỠmừng rỡ, thì thầm nói:

“Chúc mừng sÆ° muá»™i đã gặp được thầy giá»iâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cúi đầu im lặng không nói, trong lòng rất buồn bã. Chợt nghe tiếng cÆ°á»i vui mừng của ngÆ°á»i áo Ä‘en vang lên không ngá»›t bên tai:

“Hôm nay ta sẽ truyá»n cho ngÆ°Æ¡i công phu bÆ°á»›c đầu của bổn môn, ngày mai sẽ bắt đầu truyá»n võ công cho ngÆ°Æ¡i, trong vòng má»™t tháng ngÆ°Æ¡i sẽ có ná»n tảng vững chắc, sau đó sẽ cùng ta rá»i khá»i nÆ¡i nàyâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“SÆ° phụ muốn đệ tá»­ Ä‘i đâu?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Tìm má»™t ngÆ°á»iâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thấy ông ta không muốn nói ra cÅ©ng không há»i gặng, nàng lảng sang chuyện khác:

“Äệ tá»­ đã hành đại lá»… bái sÆ°, nhÆ°ng không biết há» tên của sÆ° phụ?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Trên Ä‘á»i này chỉ có má»™t ngÆ°á»i tá» danh cùng vá»›i La Huyá»n, kẻ đó chính là sÆ° phụâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhíu mày, trầm ngâm má»™t lúc lâu:

“Äệ tá»­ ít Ä‘i lại trên giang hồ, hiểu biết nông cạn, mong sÆ° phụ chỉ giáoâ€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en định lên tiếng, chợt nghe má»™t giá»ng nói ồm ồm truyá»n tá»›i:

“Ta thấy trên sÆ°á»n núi có má»™t hang đá, chúng ta hãy lên xem thá»­ có thể ở được hay khôngâ€.

Rồi nghe má»™t giá»ng nói phụ nữ vá»ng tá»›i, nhÆ°ng vì rất nhá» cho nên không nghe rõ được nàng ta đáng nói gì.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng hạ giá»ng nói:

“SÆ° phụ, có ngÆ°á»i đếnâ€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Tốt lắm, chúng ta xem thá»­ đấy là ai, lão phu đã mấy mÆ°Æ¡i năm không Ä‘i lại trên giang hồ, biết rất ít bá»n vãn bốiâ€.

Chợt nghe tiếng bÆ°á»›c chân vá»ng vào.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngẩng mắt nhìn ra, chỉ thấy má»™t ngÆ°á»i tay cầm gậy trúc, râu dài đến tận ngá»±c, đó chính là Tri CÆ¡ Tá»­ Ngôn Lăng Phủ lúc này tóc tai của ông ta đã gá»n gàng, áo quần đã đổi, toàn thân trên dÆ°á»›i đã hoàn toàn má»›i, không lôi thôi lết thếch nhÆ°ng lúc trÆ°á»›c nữa.

Bên cạnh ông ta là má»™t thiếu nữ mặc y phục màu Ä‘á», trông rất phong tình, đó chính là Bồ Hồng Ngạc, đệ tá»­ thứ hai của Nhạc chủ Minh Nhạc. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thấy thiếu nữ áo Ä‘á» bÆ°á»›c vào, không khá»i nhíu mày nói:

“Hừ! Oan gia ngõ hẹp, các ngÆ°á»i cÅ©ng tìm đến đây!â€.

Bồ Hồng Ngạc Ä‘Æ°a mắt nhìn vào hang, thấy PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam bị trói, còn ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en thì ngồi yên, chỉ có má»™t mình Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng là kẻ địch đáng sợ.

Nàng thầm tính toán trong lòng, nếu Ä‘Æ¡n đả Ä‘á»™c đấu vá»›i Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, dù không thể nắm chắc thắng được đối phÆ°Æ¡ng nhÆ°ng có thể tá»± bảo vệ được mình. Thế rồi nàng ta má»›i cÆ°á»i khanh khách nói:

“Hay lắm! Không ngá» lại gặp bá»n ngÆ°Æ¡i ở đây!†rồi cúi đầu bÆ°á»›c vào.

Ngôn Lăng Phủ cũng bước vào theo.

Phương Triệu Nam hơi gật đầu nói:

“Ngôn lão tiá»n bối, vẫn khá»e chứ?â€.

Ngôn Lăng Phủ cÆ°á»i lạnh, nói:

“NgÆ°Æ¡i đã bị ai trói thế? Äúng là lắm tai nhiá»u nạnâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Việc gì đến ông, hừ ...â€.

Ngôn Lăng Phủ cÆ°á»i lạnh:

“Sao? Lão phu không thể há»i Æ°?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chậm rãi nhặt thanh kiếm, nói:

“Hang đá này là của chúng ta, hãy mau bÆ°á»›c ra!â€.

Thiếu nữ áo Ä‘á» chợt buông giá»ng cÆ°á»i:

“Trần cô nÆ°Æ¡ng, tốt nhất nên khách sáo má»™t tý, nếu PhÆ°Æ¡ng ca ca của ngÆ°Æ¡i không bị trói chân tay, thÆ°Æ¡ng thế đã hết, chúng ta lấy hai đối hai có lẽ sẽ ngang sức nhauâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhảy vá»t lên, giÆ¡ ngang kiếm, nói:

“Các ngÆ°á»i có lui ra hay không? Rượu má»i không uống mà muốn uống rượu phạt!â€.

Bồ Hồng Ngạc Ä‘Æ°a mắt nhìn ngÆ°á»i áo Ä‘en, chỉ thấy ông ta hai mắt khép há», Ä‘ang ngồi xếp bằng ở đấy, tá»±a nhÆ° chẳng há» hay biết gì chuyện Ä‘ang xảy ra, thế là không khá»i mạnh dạn, rút thanh trÆ°á»ng kiếm trên vai, cÆ°á»i rằng:

“NgÆ°Æ¡i quả thật muốn đánh vá»›i ta má»™t trận?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Chả lẽ là giả!â€.

Rồi nàng đâm xoạc má»™t kiếm TrÆ°á»ng Hồng Kinh Thiên tá»›i, vạch ra má»™t luồng bạch quang. Thiếu nữ áo Ä‘á» lách ngÆ°á»i tránh được kiếm ấy, cổ tay gập xuống đâm má»™t chiêu Ngá»c Nữ Äầu Thoa vào ngá»±c của đối phÆ°Æ¡ng. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng Ä‘ang uất ức trong lòng, nay có ngÆ°á»i cho mình trút giận cho nên đẩy ngang kiếm ra chặn lại kiếm của thiếu nữ áo Ä‘á». Thiếu nữ áo Ä‘á» hình nhÆ° không muốn đấu ná»™i lá»±c vá»›i nàng, thế là gập cổ tay, kiếm chiêu thay đổi, chém xéo ra má»™t chiêu Liêm Quyển Tây Phong. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạnh, đánh ra má»™t chiêu Huyá»n Äiểu Hoạch Sa chặn môn há»™ lại, nói:

“Ngừng tay, ta có chuyện muốn há»i ngÆ°Æ¡i?â€.

Thiếu nữ áo Ä‘á» thâu kiếm thế lại cÆ°á»i:

“Hãy nói cho mau rồi còn chịu chếtâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Thanh Vân đạo trưởng và bá»n Thạch Tam Công đã Ä‘i đâu rồi?â€.

Thiếu nữ áo Ä‘á» lắc đầu cÆ°á»i:

“Không biết!†rồi đâm tới liên tục ba kiếm.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chặn được ba kiếm, Ä‘ang định trả đòn thì Ä‘á»™t nhiên thiếu nữ áo Ä‘á» thâu trÆ°á»ng kiếm nhảy vá»t ra sau.

Té ra nàng cảm thấy chuyện PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam bị trói rất kỳ lạ, nàng không nghÄ© rằng chính Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đã trói PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, cho nên nghi ngá» có Ä‘iá»u gì bí ẩn. Nàng Ä‘á»™t nhiên thâu kiếm cÆ°á»i:

“Có phải ngÆ°Æ¡i muốn há»i tung tích của bá»n Thạch Tam Công?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng trả lá»i:

“Äúng thế!â€.

Thiếu nữ áo đỠnói:

“Vậy thì rất Ä‘Æ¡n giản, chỉ cần ngÆ°Æ¡i nói vá»›i ta ai đã trói PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i biết hành tung của bá»n Thanh Vân đạo trưởngâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Cho ngÆ°Æ¡i biết cÅ©ng không sao, dù sao hôm nay các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng hòng thoát khá»i nÆ¡i này!â€.

Thiếu nữ áo Ä‘á» chỉ kiếm vá» phía ngÆ°á»i áo Ä‘en:

“NgÆ°á»i đó là ai?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chậm rãi đáp:

“SÆ° phụ của taâ€.

Thiếu nữ áo đỠngạc nhiên, nói:

“SÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Sao? NgÆ°Æ¡i không tin ...â€.

Chợt ngÆ°á»i áo Ä‘en ấy mở to mắt, lạnh lùng nhìn vá» phía thiếu nữ áo Ä‘á»:

“NgÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết lão phu Æ°?â€.

Thiếu nữ áo đỠcảm thấy ánh mắt của ông ta sáng quắc, thế rồi ngạc nhiên thầm nhủ:

“Ãnh mắt của ngÆ°á»i này rất sắc bén, cứ nhÆ° đâm vào trong lòng ngÆ°á»i taâ€. Bụng Ä‘ang nghÄ© nhÆ°ng miệng thì đáp rằng:

“Tiểu nữ quen biết không ít ngÆ°á»i trên giang hồ nhÆ°ng không biết lão trượngâ€.

NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en cÆ°á»i lạnh:

“Vậy chắc ngÆ°Æ¡i biết La Huyá»n?â€.

Thiếu nữ áo đỠnói:

“La Huyá»n là má»™t bậc nhân kiệt, ai mà không biết, dù chÆ°a gặp cÅ©ng đã từng nghe quaâ€.

Tri CÆ¡ Tá»­ Ngôn Lăng Phủ hai mắt láo liên, không ngừng nhìn dò xét ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en, ông ta nhíu mày nhÆ° chợt nhá»› ra ngÆ°á»i đó là ai, nhÆ°ng vẫn chÆ°a xác định được. Chợt nghe ngÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i lạnh:

“Không ngá» bá»n vãn bối các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u là những kẻ có mắt không tròng, cả lão phu mà cÅ©ng không biếtâ€.

Ngôn Lăng Phủ ho nhẹ một tiếng nói:

“Lão tiá»n bối có phải là Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành không?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en chợt buông giá»ng cÆ°á»i lá»›n:

“Hay lắm! Rốt cuá»™c vẫn còn có kẻ biết đến há» tên của lão phu, niệm tình ngÆ°Æ¡i nhá»› đến tên của lão phu, lão phu tha cho ngÆ°Æ¡i má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống!â€.

Thiếu nữ áo đỠnhíu mày, chớp mắt nói:

“Vạn Thiên Thành? ChÆ°a từng nghe qua!â€.

Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành cÆ°á»i lạnh, nói:

“Khi lão phu ẩn cÆ° giang hồ, ngÆ°Æ¡i vẫn còn chÆ°a ra Ä‘á»i, không biết danh hiệu của lão phu cÅ©ng là chuyện bình thÆ°á»ng!â€.

Chợt Ngôn Lăng Phủ biến sắc, thần thái Ä‘á»™t nhiên rất kính cẩn, ôm quyá»n nói:

“Äệ tá»­ Ngôn Lăng Phủ là môn hạ của La Huyá»n, bái kiến Vạn lão tiá»n bốiâ€.

Vạn Thiên Thành nói:

“La Huyá»n có còn sống không?â€.

Ngôn Lăng Phủ nói:

“Ân sÆ° đã quy tiênâ€.

Vạn Thiên Thành chợt đứng dậy, gằn giá»ng há»i:

“Có thá»±c không?â€.

Ngôn Lăng Phủ nói:

“Äệ tá»­ nào dám gạt lão tiá»n bốiâ€.

Vạn Thiên Thành chợt buông giá»ng cÆ°á»i lá»›n, tiếng cÆ°á»i nhÆ° cú kêu vang lên ong ong trong tai, Ngôn Lăng Phủ chợt Ä‘Æ°a mắt nhìn ra ngoài, có ý chạy trốn. Vạn Thiên Thành ngừng cÆ°á»i, nói:

“ChÆ°a bao giá» có ai chạy thoát khá»i bàn tay của lão phu, trừ phi lão phu có ý buông tha cho yâ€.

Ngôn Lăng Phủ sững ngÆ°á»i, im lặng không nói.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành đánh bại Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, biết nếu ông ta ra tay thì hai ngÆ°á»i này không phải là địch thủ, cho nên nhủ thầm nên bỠân oán cùng vượt qua khó khăn. Thế rồi má»›i Ä‘á» tụ chân khí, né tránh tầm nhìn của ngÆ°á»i áo Ä‘en, dùng thuật Truyá»n Âm Nhập Mật nói:

“SÆ°Æ¡ng sÆ° muá»™i, Ngôn Lăng Phủ tuy là kẻ cố chấp nhÆ°ng vẫn chÆ°a làm Ä‘iá»u gì ác, nay chỉ có muá»™i má»›i có thể cứu được mạng ông ta.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng ho nhẹ, tỠý mình đã nghe, chậm rãi nhặt thanh trÆ°á»ng kiếm, quay đầu lại nhìn Vạn Thiên Thành nói:

“SÆ° phụâ€.

Vạn Thiên Thành nhìn Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng:

“Chuyện gì?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Hai kẻ này tuy mạo phạm sÆ° phụ, tá»™i đáng muôn chết, nhÆ°ng nếu chúng ta giết chết bá»n chúng thì thật quá dá»… dàng cho bá»n chúngâ€. Nàng đã trải qua nhiá»u biến cố to lá»›n cho nên đã giá»i tâm kế hÆ¡n trÆ°á»›c.

Vạn Thiên Thành vui mừng nói:

“Äược thôi! NgÆ°Æ¡i có cách gì hành hạ bá»n chúng, hãy mau nói ra nghe thá»­?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Chi bằng cứ Ä‘iểm huyệt đạo của bá»n chúng, bắt bá»n chúng làm tôi tá»› cho chúng ta suốt Ä‘á»iâ€.

Vạn Thiên Thành hơi trầm ngâm, nói:

“Có thể làm tôi tá»› cho lão phu cÅ©ng là má»™t chuyện quang vinh, ngÆ°Æ¡i há»i bá»n chúng có chịu không?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt lÆ°á»›t nhìn vá» phía hai ngÆ°á»i ấy, nói:

“SÆ° phụ ta phá lệ thi Æ¡n, cho các ngÆ°á»i má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống, thâu nhận các ngÆ°á»i làm tôi tá»›, ta thấy các ngÆ°á»i chi bằng hãy chấp nhận để khá»i phải chếtâ€. Trong lá»i nói, nàng ngầm bảo hai ngÆ°á»i đừng phản kháng.

Thiếu nữ áo Ä‘á» không biết sá»± lợi hại của Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành, cÆ°á»i lạnh nói:

“Chỉ dựa vào ngươi ...†vừa mới nói ra thì chợt nghe Quỷ Tiên hừ lạnh một tiếng, giở tay điểm tới một chỉ. Thiếu nữ áo đỠđã ngầm vận khí giới bị, thấy Quỷ Tiên vung tay lên thì lập tức lách qua một bên.

Vạn Thiên Thành cÆ°á»i lạnh:

“NgÆ°Æ¡i còn có thể tránh được Æ°?†tay trái vung lên, năm ngá»n chỉ phong đánh tá»›i.

Thiếu nữ áo đỠấy tránh được ngá»n chỉ phong thứ nhất nhÆ°ng không thể nào tránh được cả năm ngá»n chỉ phong cùng lao tá»›i, chợt cảm thấy ngÆ°á»i tê rần, đã có ba huyệt đạo bị lục chỉ phong đánh trúng. Äiểm huyệt từ xa không phải chuyện khó, nhÆ°ng vung tay Ä‘iểm ra năm ngá»n chỉ phong là chuyện hiếm có trên Ä‘á»i. Chợt thấy thiếu nữ áo Ä‘á» lảo đảo, thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay rÆ¡i xuống, rồi nàng té phịch xuống đất.

Ngôn Lăng Phủ biết không phải là địch thủ của ông ta, nhân lúc Quá»· Tiên tấn công thiếu nữ áo Ä‘á», ông ta vá»t ngÆ°á»i ra bên ngoài hang. Nào ngá» Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành võ công đã vào hóa cảnh, Ngôn Lăng Phủ vừa má»›i xoay ngÆ°á»i thì ông ta đã nhận ra, thế là phóng vá»t ngÆ°á»i lên. Ngôn Lăng Phủ vừa má»›i hạ ngÆ°á»i xuống đất, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy hai huyệt đạo ở sau lÆ°ng tê rần, thế là té ngá»­a ra sau. Thấy Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành ra tay nhanh chóng, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng không khá»i kinh hãi, thầm nhủ:

“Võ công của kẻ này quả nhiên hiếm thấy trên Ä‘á»i, chắc khi La Huyá»n còn sống cÅ©ng chỉ là nhÆ° thế mà thôiâ€.

Chợt thấy Vạn Thiên Thành chậm rãi bÆ°á»›c tá»›i, ngồi xếp bằng xuống, nhắm hai mắt lại. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng liếc nhìn vá» phía PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, chỉ thấy chàng há hốc mồm, rõ ràng đã kinh hãi trÆ°á»›c thân pháp và tuyệt kỹ Ä‘iểm huyệt của Vạn Thiên Thành. Chợt thất Ngôn Lăng Phủ chậm rãi ngồi dậy.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhíu mày, muốn nói gì đấy nhÆ°ng lại thôi, lòng thầm nhủ:

“Thủ pháp Ä‘iểm huyệt của Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành rất kỳ quái, không biết ông ta Ä‘iểm huyệt đạo gì mà hai ngÆ°á»i này vẫn có thể cá»­ Ä‘á»™ng đượcâ€. Ngôn Lăng Phủ tuy đã ngồi dậy nhÆ°ng hai chân và hai tay của ông ta thì không thể cá»­ Ä‘á»™ng được.

Ngá»n lá»­a kiêu ngạo của thiếu nữ áo đỠđã bị dập tắt, nàng rên nhẹ, tá»±a nhÆ° vết thÆ°Æ¡ng đã bắt đầu phát tác.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chậm rãi bÆ°á»›c đến bên cạnh Quá»· Tiên, thì thầm:

“SÆ° phụ, phải làm thế nào hai ngÆ°á»i nàyâ€.

Vạn Thiên Thành không quay đầu lại, mắt vẫn không mở, lạnh lùng nói:

“Mặc kệ bá»n chúng, ná»­a canh giá» sau, bá»n chúng sẽ bắt đầu Ä‘au Ä‘á»›n, ná»—i khổ ấy không kém gì bị Phân Cân Thác Cốt. Má»™t tên sẽ cÆ°á»i, má»™t tên sẽ khóc ... Hừ! Äể cho ngÆ°Æ¡i thấy thủ pháp của sÆ° phụ, ngÆ°Æ¡i sẽ biết có thể trở thành môn hạ của ta không phải là chuyện dá»… dàngâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng im lặng không nói, nhủ thầm:

“Nếu võ công của ông ta thật sá»± cao cÆ°á»ng nhÆ° thế, mình bái ông ta làm sÆ° phụ cÅ©ng không uổng, mình có thể há»c được võ lâm tuyệt thế, xÆ°ng bá giang hồ, Ä‘á»™c tôn võ lâm, không sợ ai cÆ°á»›p giật PhÆ°Æ¡ng sÆ° huynh nữa ...†đang suy nghÄ© thì chợt nghe thiếu nữ áo Ä‘á» cÆ°á»i lên khanh khách.

Nàng đảo mặt nhìn qua, chỉ thấy trên mặt thiếu nữ áo Ä‘á» mồ hôi không ngừng tuôn ra, rõ ràng nàng Ä‘ang cố nén cÆ¡n Ä‘au khổ, nhÆ°ng không biết tại sao lại buông giá»ng cÆ°á»i nhÆ° thế? Chợt má»™t tiếng gào vá»ng tá»›i, tá»±a nhÆ° má»™t ngÆ°á»i đã bị trúng đòn nhÆ°ng chÆ°a chết, Ä‘ang buông giá»ng khóc òa. Tiếng khóc vừa dứt, tiếng cÆ°á»i lại vang lên. Tiếng cÆ°á»i ấy kéo dài cả má»™t tuần trà má»›i ngừng lại. Tuy tiếng cÆ°á»i của thiếu nữ áo Ä‘á» nghe trong trẻo vui tai, nhÆ°ng vẻ mặt của nàng đầy Ä‘au khổ, trông khủng khiếp lạ thÆ°á»ng. Tiếng khóc và tiếng cÆ°á»i trá»™n lẫn vào nhau, tạo thành má»™t bản nhạc kinh tâm Ä‘á»™ng phách.

Phương Triệu Nam thở dài, lẩm bẩm:

“Hình phạt này thật tàn khốcâ€.

Chợt nghe tiếng cÆ°á»i và tiếng khóc càng lúc càng lá»›n, bá»™ dạng của hai ngÆ°á»i ấy càng lúc càng khó coi, mồ hôi Æ°á»›t đẫm cả áo quần, nhá» xuống đất.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng và PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘á»u kinh khiếp trÆ°á»›c tiếng cÆ°á»i và tiếng khóc chói tai ấy, nhÆ°ng Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành thì vẫn nhắm mắt ngồi yên tá»±a nhÆ° không há» nghe thấy gì. Äá»™t nhiên, má»™t tràng cÆ°á»i dài lẩn vào trong tiếng cÆ°á»i tiếng khóc ấy. Vạn Thiên Thành mở to mắt, hai tay vung ra, từ xa Ä‘iểm vào huyệt của hai ngÆ°á»i.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thầm để ý nhÆ°ng vẫn không thấy ông ta Ä‘iểm huyệt gì, tiếng cÆ°á»i và tiếng khóc chợt ngừng lại.

Ngôn Lăng Phủ và thiếu nữ áo đỠtựa như đã sức cùng lực kiệt, nằm gục ở dưới đất chẳng hỠđộng đậy.

Vạn Thiên Thành nhìn Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“NgÆ°Æ¡i hãy đến kéo bá»n chúng vào má»™t góc, lại có nhân vật võ lâm đến nữa, sÆ° phụ bÆ°á»›c chân ra giang hồ, ngÆ°á»i Ä‘á»i không ai biết, đả thÆ°Æ¡ng thêm vài tên để cho bá»n chúng biết đến ta!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng kéo Ngôn Lăng Phủ và thiếu nữ áo đỠđến má»™t góc.

Ở bên ngoài hang lại trở nên yên tĩnh, không hỠnghe thấy tâm hơi gì.

Vạn Thiên Thành nhíu mày, hạ giá»ng nói:

“Kẻ này thật xảo quyệt, chắc là nấp ở phía dÆ°á»›i, nghe tiếng cÆ°á»i chợt ngừng lại cho nên cảnh giácâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhặt thanh kiếm lên, nói:

“Äể đồ nhi Ä‘i xem má»™t lát!â€.

Vạn Thiên Thành nói:

“Không cần! Dù bá»n chúng có thể chỠđợi được, nhÆ°ng lão phu Ä‘oán bá»n chúng chắc chắn sẽ leo lên đâyâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chậm rãi đặt kiếm xuống, Ä‘Æ°a mắt nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam rồi ngồi xếp bằng vận khí Ä‘iá»u tức.
Tài sản của ngocvosong1986

  #52  
Old 27-04-2008, 10:54 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 52


Châu Huệ Anh Liá»u Mình Cứu NgÆ°á»i


Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cảm thấy rất áy náy, chỉ vì mình có PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ở đây mà đã rÆ¡i vào tình cảnh nhÆ° thế này. Lúc này tuy muốn tháo dây trói cho chàng nhÆ°ng lại sợ chá»c giận Vạn Thiên Thành, tuy Ä‘ang nhắm hai mắt, giả vá» vận khí Ä‘iá»u tức nhÆ°ng trong lòng nàng thì suy nghÄ© bấn loạn, không há» tÄ©nh lặng tý nào. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam biết mình chắc chắn sẽ chết, cho nên trong lòng chàng rất bình tÄ©nh, chàng Ä‘ang chỠđợi cái chết đến vá»›i mình.

Äiá»u kỳ lạ là Vạn Thiên Thành không lập tức ra tay giết chàng, xem ra hình nhÆ° ông ta có ý cho chàng nếm sá»± khủng khiếp khi Ä‘ang chá» chết.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thầm thở dài, Ä‘Æ°a mắt nhìn xung quanh, chàng cảm thấy mình đã sắp chết cho nên mong muốn được nhìn thấy cảnh vật thế gian nhiá»u hÆ¡n.

Chàng thấy hai quyển sách nằm ở dưới đất, lòng thầm nhủ:

“Hai quyển sách này chắc là Ngôn Lăng Phủ và thiếu nữ áo Ä‘á» lấy của La Huyá»nâ€. Äang suy nghÄ© thì chợt thấy ở cá»­a hang thò lên má»™t cái đầu.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn thấy má»™t cái đầu, chàng không khá»i giật mình. NgÆ°á»i ấy cÅ©ng ngẩn ngÆ°á»i ra, quên cả rụt đầu vá». Té ra ngÆ°á»i ấy chính là Châu Huệ Anh, sÆ° muá»™i thanh mai trúc mã của chàng. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam hÆ¡i ngạc nhiên, thần trí lập tức tỉnh táo, chàng lắc đầu tỠý bảo Châu Huệ Anh nên bá» Ä‘i cho sá»›m. Nào ngá» vẻ mặt ấy khiến cho Châu Huệ Anh hiểu nhầm, chỉ thấy nàng bÆ°á»›c lên, chậm rãi Ä‘i vào trong hang.

Phương Triệu Nam lo lắng, vội vàng kêu lên:

“SÆ° muá»™i đừng bÆ°á»›c vào!â€.

Châu Huệ Anh mỉm cÆ°á»i:

“Tại sao?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên nhảy vá»t lên, cầm kiếm chắn ngang Ä‘Æ°á»ng, nói:

“Äứng lại! NgÆ°Æ¡i là ai?â€.

Châu Huệ Anh Ä‘iá»m nhiên cÆ°á»i:

“Ta tên Châu Huệ Anhâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng sắc mặt từ Ä‘á» chuyển sang trắng, chậm rãi buông kiếm xuống, nói:

“NgÆ°Æ¡i quen biết chàng?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Chúng tôi từ nhỠđã ở bên nhau, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là phải quen biếtâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thi triển công phu Truyá»n Âm Nhập Mật:

“NgÆ°Æ¡i không thể cứu được chàng, trên Ä‘á»i này cÅ©ng không ai cứu được chàng, ta tuy không nắm chắc có thể cứu được chàng nhÆ°ng ta sẽ cố gắng, ngÆ°Æ¡i hãy mau chạy ...†rồi nàng Ä‘á»™t nhiên cao giá»ng nói:

“NgÆ°Æ¡i cút ra ngoài cho ta!â€.

Châu Huệ Anh đưa mắt nhìn xung quanh, chỉ thấy ở một góc hang có một đôi nam nữ nằm co quắp, một ông già áo đen mặt dài như ngựa ngồi xếp bằng ở một bên.

Thế rồi má»›i Ä‘iá»m nhiên cÆ°á»i:

“Chuyện lá»›n nhất của Ä‘á»i ngÆ°á»i là cái chết, chết có gì đáng sợ?â€.

Thế rồi nàng lách ngÆ°á»i vượt qua Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, bÆ°á»›c vá» phía PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chém xéo kiếm ra, chặn Châu Huệ Anh lại. Châu Huệ Anh lật tay vá»— vào cổ tay phải cầm kiếm của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng vốn muốn khuyên Châu Huệ Anh rút lui, nhÆ°ng không ngá» nàng lại không hỠđể ý đến chuyện sống chết, cho nên chỉ đành vung kiếm Ä‘uổi nàng ra ngoài. à nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, kiếm thế chợt thay đổi, cổ tay phải trầm xuống, né tránh chưởng thế, rồi nàng đâm xoạc xoạc ra hai kiếm. Hai kiếm này rất quá»· dị và hiểm hóc, quả nhiên Châu Huệ Anh phải thối lùi hai bÆ°á»›c.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng định đánh thêm vài nhát kiếm nữa buá»™c Châu Huệ Anh thối lui ra ngoài, nhÆ°ng không ngá» ngÆ°á»i áo Ä‘en ấy chợt mở to mắt quát:

“Äừng cản, cứ để ả vào đây!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng ngạc nhiên, chỉ đánh thâu kiếm thối lui ra sau. Châu Huệ Anh không thèm nhìn ngÆ°á»i áo Ä‘en ấy, bÆ°á»›c thẳng đến bên cạnh PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, ngồi xuống tháo dây trói trên tay của chàng, rồi nàng âm thầm vận khí. Chỉ nghe giá»ng nói lạnh lẽo vá»ng tá»›i:

“Buông dây ra!â€.

Châu Huệ Anh nhìn lại, thì ra ngÆ°á»i nói câu ấy chính là ngÆ°á»i áo Ä‘en, nàng thản nhiên cÆ°á»i há»i ngược lại:

“Tại sao?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“NgÆ°Æ¡i là gì của y?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Ta là sÆ° muá»™i của y, thế nào, ông là ai?â€.

NgÆ°á»i áo Ä‘en nói:

“Lão phu là Quá»· Tiên Vạn Thiên Thànhâ€.

Châu Huệ Anh hơi trầm tư nói:

“Ta nghe có ngÆ°á»i bảo, võ công của ông rất cao, là bạn bè rất thân thiết của La Huyá»nâ€.

Vạn Thiên Thành cÆ°á»i ha hả má»™t hồi rồi nói:

“Hay lắm! Trong số bá»n vãn bối lại có ngÆ°á»i biết đến danh hiệu của lão phu!â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Ông đối vá»›i La Huyá»n bằng mặt mà không bằng lòng, lúc nào cÅ©ng muốn giết chết ông ta ...â€.

Vạn Thiên Thành hơi ngạc nhiên, nói:

“Sao ngÆ°Æ¡i biết?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Ta biết rất nhiá»u chuyện! Ông tuy muốn ám toán La Huyá»n nhÆ°ng rốt cuá»™c chẳng dám ra tay!â€.

Vạn Thiên Thành nói:

“Tại sao?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Bởi vì ông không có lòng tin có thể đánh thắng được La Huyá»n, cho nên chỉ đành gác lại chuyện giết La Huyá»n!â€.

Vạn Thiên Thành cố nén cơn tức giận, nói:

“NgÆ°Æ¡i nghe ai nói những chuyện này?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡ Du Anh Hoa ...â€.

Vạn Thiên Thành đột nhiên nhảy bật dậy, nói:

“Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡ Ä‘ang ở đâu?â€.

Châu Huệ Anh lắc đầu, im lặng không nói gì cả.

Vạn Thiên Thành nói:

“NgÆ°Æ¡i không biết Æ°?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Biết thì biết, nhÆ°ng ta không nói cho ông biết!â€.

Vạn Thiên Thành tức giận nói:

“NgÆ°Æ¡i có muốn nếm thá»­ cá»±c hình tàn khốc nhất trên Ä‘á»i không?†rồi Ä‘Æ°a tay chụp vào cổ tay trái Châu Huệ Anh.

Châu Huệ Anh cÆ°á»i rằng:

“Ông tuy có thể dùng thủ Ä‘oạn tàn khốc nhất trên Ä‘á»i hành hạ ta, nhÆ°ng ta có thể lập tức tá»± sát cho ông thấy!â€.

Vạn Thiên Thành sững ngÆ°á»i, buông tay Châu Huệ Anh ra, há»i:

“Tại sao ngÆ°Æ¡i không cho ta biết tung tích của Du Anh Hoa?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Nếu ta cho ông biết, ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể sống được nữaâ€.

Vạn Thiên Thành nói:

“Vậy lão phu tha cho ngÆ°Æ¡i không chết, ngÆ°Æ¡i hãy nói!â€.

Châu Huệ Anh nói:

“TrÆ°á»›c tiên hãy tha cho sÆ° huynh ta rồi hẵng nói!â€.

Vạn Thiên Thành chỉ đành nắm sợi dây buộc Phương Triệu Nam, ngầm vận khí giật một cái, sợi dây lập tức đứt ra từng đoạn, miệng nói:

“Bây giá» ngÆ°Æ¡i có thể nói chÆ°a?â€.

Châu Huệ Anh lắc đầu:

“Không được, lúc này vẫn chÆ°a thể nói!â€.

Vạn Thiên Thành tức giận quát:

“Tại sao?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Lúc nãy, nếu ta nói ra, ông chẳng qua chỉ giết má»™t mình ta, giỠđây ta mà nói ra, cả sÆ° huynh ta e rằng cÅ©ng không thể sống được!â€.

Vạn Thiên Thành nói:

“NgÆ°Æ¡i thông minh nhÆ° thế, có phải là Du Anh Hoa đã dạy cho ngÆ°Æ¡i không?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Äúng thế! Ngoài bà ta, ngÆ°á»i khác làm sao có thể dạy cho ta lòng cảnh giác nhÆ° thế?â€.

Vạn Thiên Thành nói:

“Vậy thế nào thì ngÆ°Æ¡i má»›i nói?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Ông hãy Ä‘Æ°a chúng tôi ra khá»i hang này, tôi sẽ cho ông biếtâ€.

Vạn Thiên Thành nói:

“Thôi được!â€.

Thế rồi má»™t tay nâng PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tung mình nhảy vá»t ra.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng không ngá» rằng Châu Huệ Anh dá»… dàng cứu được PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhÆ° thế, thấy PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam bị Vạn Thiên Thành Ä‘Æ°a ra bên ngoài, chỉ cảm thấy khí huyết dâng trào, ná»—i ghen tuông dâng lên trong lòng, nàng nâng kiếm lao theo Châu Huệ Anh.

Cái hang này nằm ở giữa lÆ°ng chừng núi, cách bên dÆ°á»›i khoảng má»™t trăm trượng, tuy có nhiá»u tảng đá nhá», cây cối có thể đặt chân, nhÆ°ng muốn leo lên cÅ©ng không phải chuyện dá»….

Vạn Thiên Thành quả thá»±c có tài hÆ¡n ngÆ°á»i, chỉ thấy ông ta má»™t tay nâng PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, nhÆ°ng vẫn chạy nhÆ° bay xuống bên dÆ°á»›i, Châu Huệ Anh tuy tay không Ä‘uổi theo nhÆ°ng vẫn không kịp.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thấy thuật khinh công của Châu Huệ Anh không kém gì mình, cho nên nghÄ© bụng muốn Ä‘uổi theo nàng là chuyện không dá»…. Nàng Ä‘ang nóng lòng cho nên vá»™i vàng nhảy vá»t lên má»™t tảng đá, rồi lao chút đầu xuống phía dÆ°á»›i nhanh nhÆ° tên bắn, khi lÆ°á»›t qua Châu Huệ Anh thì Ä‘á»™t nhiên hít má»™t luồng chân khí, dá»±ng ngược ngÆ°á»i dậy, hạ xuống trÆ°á»›c mặt Châu Huệ Anh.

Châu Huệ Anh hít một hơi, cố thu đà lao xuống, nói:

“Cô nÆ°Æ¡ng muốn làm gì đây?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng xoay ngÆ°á»i đứng song song vá»›i Châu Huệ Anh, nói:

“Chúng ta vừa Ä‘i vừa nói, ta có mấy chuyện quan trá»ng muốn há»i cô nÆ°Æ¡ng?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Chuyện gì?†đang nói thì cất bước tiến vỠphía trước.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cố kìm tốc Ä‘á»™, Ä‘i song song vá»›i Châu Huệ Anh, thở dài nói:

“Cô nÆ°Æ¡ng định Ä‘Æ°a PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘i đâu?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Không biết, chỉ e là ta không thoát được!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Cô nÆ°Æ¡ng có thật sá»± biết nÆ¡i ở của Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡ không?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“ÄÆ°Æ¡ng nhiên là biết!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Ôi! Nếu ta không bái ông ta làm sÆ° phụ, tính mạng của PhÆ°Æ¡ng sÆ° huynh chỉ e không còn nữa!â€.

Châu Huệ Anh Ä‘iá»m nhiên cÆ°á»i:

“Y có chết cÅ©ng chẳng liên quan gì đến ta, nhÆ°ng ta thấy y thì nén không được nên phải cứu y!â€.

Hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói thì đã xuống đến tá»›i chân núi.

Vạn Thiên Thành đã ngừng bÆ°á»›c đợi hai ngÆ°á»i.

Châu Huệ Anh liếc mắt nhìn Vạn Thiên Thành rồi nói:

“Nếu ông âm thầm Ä‘iểm huyệt đạo kinh mạch của chàng ...â€.

Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành lá»›n giá»ng nói:

“Lão phu là ngÆ°á»i thế nào mà không dữ lá»i, ta đã hứa thả y thì làm gì ám toán y nữa?â€.

Châu Huệ Anh mỉm cÆ°á»i:

“NgÆ°á»i thanh mai trúc mã, sống bên nhau từ nhá» còn không tin nổi huống chi chúng ta lần đầu tiên gặp mặt?â€.

Vạn Thiên Thành Ä‘á»™t nhiên buông giá»ng cÆ°á»i lá»›n:

“Hay lắm! Äệ tá»­ do Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡ dạy quả nhiên khác ngÆ°á»i, lão phu sẽ giải huyệt đạo cho y!â€.

Thế rồi Ä‘Æ°a tay vá»— lên nhiá»u huyệt đạo trên mình PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, sau đó buông tay đặt PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam xuống, quay đầu lại nói vá»›i Châu Huệ Anh:

“Bây giá» ngÆ°Æ¡i có thể nói chÆ°a?â€.

Châu Huệ Anh lắc đầu, nói:

“Vẫn chÆ°a thểâ€.

Vạn Thiên Thành nói:

“Tại sao?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Trong bốn ngÆ°á»i chúng ta chỉ có má»™t mình ta biết tung tích của Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡, đúng không?â€.

Vạn Thiên Thành lạnh lùng nói:

“Äúng thế, nếu có ngÆ°á»i thứ hai biết, lão phu đã không khách sáo vá»›i ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế!â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Vậy ông hãy giữ lại ta, còn sÆ° huynh ta thì phải thả Ä‘i!â€.

Vạn Thiên Thành quay đầu nhìn Phương Triệu Nam, nói:

“Thả y không khó, nhÆ°ng trÆ°á»›c tiên ngÆ°Æ¡i phải nói tung tích của Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡, lão phu tin ngÆ°Æ¡i thì thả y cÅ©ng không muá»™nâ€.

Châu Huệ Anh nói:

“Ta và Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡ tuy không có danh phận thầy trò nhÆ°ng thá»±c sá»± lại là thầy trò, khi ta rá»i bà ta, bà ta đã từng nói, bất luận là chuyện gì cÅ©ng không thể tin ngÆ°á»i khácâ€.

Vạn Thiên Thành nói:

“Bà ta càng lúc càng quỷ quyệt†rồi phẩy tay nói với Phương Triệu Nam:

“NgÆ°Æ¡i hãy Ä‘i cho mau, đừng để lão phu đổi ýâ€.

Phương Triệu Nam nhìn Châu Huệ Anh mà nước mắt lưng tròng:

“SÆ° muá»™i, huynh đã cố tâm tìm muá»™i, SÆ°Æ¡ng sÆ° muá»™i hoàn toàn biết Ä‘iá»u này. Huynh vốn nghÄ© ...â€.

Châu Huệ Anh phẩy tay nói:

“Huynh hãy Ä‘i thôi! Äừng để muá»™i đổi ý không cứu huynh nữa!â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Kẻ này tâm địa Ä‘á»™c ác, nếu huynh Ä‘i, y quyết không tha cho muá»™i!â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Äừng lo, muá»™i còn phải dắt y Ä‘i tìm Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡, vẫn có thể sống được má»™t lúc nữaâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam phát giác nàng Châu Huệ Anh tâm tÆ° đã hoàn toàn thay đổi, nàng đã trở nên bình tÄ©nh, bất luận chuyện hệ trá»ng nhÆ° thế nào nàng cÅ©ng không để trong lòng ... Äang suy nghÄ© thì bên tai chợt vang lên giá»ng nói của Châu Huệ Anh:

“Lão tiá»n bốiâ€.

Vạn Thiên Thành chậm rãi quay mặt lại:

â€Chuyện gì?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Nếu y không Ä‘i thì chắc chắn là không muốn Ä‘i, lão tiá»n bối hãy chặt hai chân của y xuốngâ€.

Phương Triệu Nam ngạc nhiên rồi buồn bã thở dài:

“Hai vị sÆ° muá»™i, xin hãy bảo trá»ng!†ôm quyá»n vái dài rồi cất bÆ°á»›c tiến vá» phía trÆ°á»›c.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhìn theo bóng dáng PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, hai dòng nÆ°á»›c mắt tuôn rÆ¡i, buồn bã nói:

“SÆ° phụ! Äệ tá»­ tiá»…n sÆ° huynh má»™t Ä‘oạn có được không?â€.

Vạn Thiên Thành lắc đầu:

“Không được!†rồi Ä‘á»™t nhiên phóng má»™t luồng chỉ phong vào khá»›p chân phải của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cảm thấy chân phải tê rần, đành phải ngồi phịch xuống đất. Châu Huệ Anh nhìn Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng rồi cÆ°á»i:

“Cô nÆ°Æ¡ng này có phải là đồ đệ của ông không?â€.

Vạn Thiên Thành nói:

“Äúng thếâ€.

Châu Huệ Anh nói:

“Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡ đã cho ta biết rằng La Huyá»n là kẻ thâm hiểm, còn ông là kẻ Ä‘á»™c ác, xem ra không sai tý nào!†rồi chậm rãi xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c vá» phía trÆ°á»›c.

Vạn Thiên Thành gằn giá»ng quát:

“Äứng lại! NgÆ°Æ¡i muốn Ä‘i đâu!â€.

Châu Huệ Anh quay đầu, nói:

“Ta sẽ dẫn ông Ä‘i tìm Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡â€.

Vạn Thiên Thành nói:

“Bà ta Ä‘ang ở đâu?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Chỉ cách đây trăm dặm, không quá nửa ngày nữa ông có thể gặp bà ta!†rồi nàng phóng như tên bay.

Vạn Thiên Thành má»™t tay chụp lấy Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng vá»™i vàng Ä‘uổi theo.

Khinh công của ông ta trác tuyệt, chỉ trong chốc lát đã đuổi theo sau lưng Châu Huệ Anh, nói:

“Nếu ngÆ°Æ¡i muốn gạt lão phu, lão phu sẽ đánh trật các khá»›p xÆ°Æ¡ng trong toàn thân ngÆ°Æ¡i, bá» ngÆ°Æ¡i vào trong rừng cho thứ dữ ăn thịt ngÆ°Æ¡i!â€.

Châu Huệ Anh vẫn lạnh lùng, tá»±a nhÆ° chẳng hỠđể ý đến những lá»i Vạn Thiên Thành dá»a dẫm.

Lại nói PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chạy má»™t hồi thì chợt cảm thấy hai khá»›p gối Ä‘au nhói, biết Vạn Thiên Thành vẫn không tha cho mình. Chàng chỉ đành chá»n má»™t gốc cây rồi ngồi xuống, vén ống quần lên xem, chỉ thấy hai khá»›p gối đã sÆ°ng tấy lên, thế là đành ngồi xuống vận khí Ä‘iá»u tức, mong có thể thúc đẩy kinh mạch lÆ°u thông. Nào ngá» sau má»™t hồi vận khí Ä‘iá»u tức, không những cÆ¡n Ä‘au không giảm mà ngược lại càng nghiêm trá»ng hÆ¡n, chá»— sÆ°ng của khá»›p gối càng lúc càng lá»›n.

Sau khi trải qua nhiá»u biến cố, ý chí của chàng đã kiên cÆ°á»ng hÆ¡n, chàng biết mình khó tá»± trị được, cho nên lập tức lên Ä‘Æ°á»ng. NhÆ°ng cảm thấy khá»›p gối càng lúc càng Ä‘au, bÆ°á»›c Ä‘i rất khó khăn, cho nên chỉ đành chặt má»™t cành cây làm gậy chống Ä‘i.

Äi được ná»­a ngày má»™t đêm má»›i ra khá»i vùng rừng núi, để che đậy hành tung của mình, chàng thuê má»™t chiếc xe ngá»±a rồi buông rèm xe xuống, má»™t mặt lo vận khí trị thÆ°Æ¡ng, má»™t mặt lo tìm cách xóa dấu vết của mình. Chàng lần đầu tiên cảm thấy giang hồ quả thá»±c hiểm ác, lúc nào cÅ©ng có thể chết được. Thù diệt môn chÆ°a kịp trả thì sÆ° muá»™i đã liá»u mạng lừa Vạn Thiên Thành để cứu mình. Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡ đã chết, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể tìm ra ngÆ°á»i này, trò lừa bịp này thế nào cÅ©ng bị vạch trần, Vạn Thiên Thành vốn tâm địa Ä‘á»™c ác, chắc chắn sẽ dùng thủ Ä‘oạn tàn khốc nhất để hành hạ Châu Huệ Anh cho đến chết. Chàng càng nghÄ© càng lo, nhÆ°ng không biết làm thế nào má»›i phải.

Äá»™t nhiên có tiếng vó ngá»±a lá»c cá»c lÆ°á»›t qua xe. Chàng Ä‘ang suy nghÄ© thì có tiếng quát vang lên. Má»™t giá»ng nói ồm ồm vá»ng vào trong tai:

“Ngá»±a đạp chết ngÆ°á»i rồi!â€.

trong khoảnh khắc tiếng ngÆ°á»i nhốn nháo, tiếng la hét ầm Ä© vang lên.

Xe ngá»±a chợt ngừng lại. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không nén được lòng tò mò, chàng len lén vạch rèm xe nhìn ra ngoài. Chỉ thấy má»™t hán tá»­ ngÆ°á»i mặc kình trang Ä‘ang ngồi trên lÆ°ng ngá»±a, nhÆ°ng con ngá»±a thì đứng yên, má»™t đám đông Ä‘ang bao vây y.

Má»™t ngÆ°á»i đàn bà tuổi khoảng ba mÆ°Æ¡i ôm Ä‘Æ°a con mình đầy máu, vừa kêu khóc vừa quát:

“Äá»n mạng cho con ta! Äá»n mạng cho con ta ...†tiếng kêu của ngÆ°á»i mẹ nhÆ° xé lòng ngÆ°á»i.

Äại hán ấy tá»±a nhÆ° rất bá»±c bá»™i, Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i lạnh, nói:

“Con của ngÆ°Æ¡i tá»± tiện xông ra bị ngá»±a đạp chết chẳng liên quan gì đến ta, ta không muốn đả thÆ°Æ¡ng má»™t ngÆ°á»i đàn bà nhÆ° ngÆ°Æ¡i, ta Ä‘ang có chuyện gấp phải lên Ä‘Æ°á»ng, ta sẽ Ä‘á»n cho ngÆ°Æ¡i má»™t ít ngân lượng!â€.

NgÆ°á»i đàn bà ấy khóc to hÆ¡n, bà ta kêu lên:

“Dù ngÆ°Æ¡i có Ä‘á»n cho ta ngàn lượng vàng, cÅ©ng không thể nào mua được mạng của con ta!â€.

Äại hán ấy lắc đầu, chép miệng:

“NgÆ°á»i đã chết thì làm thế nào? Chả lẽ ta phải Ä‘á»n mạng cho nó?â€.

NgÆ°á»i đàn bà ấy nói:

“Äúng thế, ta bắt ngÆ°Æ¡i Ä‘á»n mạng ...â€.

Phương Triệu Nam lắc đầu, thầm nhủ:

“Giết ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Ä‘á»n mạng, nhÆ°ng ngÆ°á»i này hình nhÆ° vô ý mà cÅ©ng phải Ä‘á»n mạng, nhÆ° thế thật hÆ¡i quá đáng ...â€.

Ä‘ang suy nghÄ© thì thấy má»™t thiếu niên mặc trÆ°á»ng sam màu lam tiến vào trong xe.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vừa Ä‘á» tụ công lá»±c giá»›i bị, vừa âm thầm để ý đến hành Ä‘á»™ng của y, chỉ thấy y buông rèm xe xuống, nhắm tịt hai mắt ngồi dá»±a vào thành xe, không thèm nhìn đến PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tuy thấy thân thủ của y bất phàm nhÆ°ng gần đây vì võ công tiến bá»™ nhiá»u, chỉ cần không gặp phải những cao thủ nhÆ° Nhạc chủ Minh Nhạc, chàng vẫn có thể đối phó được.

Càng lúc càng đông ngÆ°á»i kéo tá»›i, nếu buá»™c y xuống xe thì chắc chắn sẽ gây lá»›n chuyện cho nên chàng không há»i đến y má»™t tiếng.

NhÆ°ng thiếu niên áo lam ấy Ä‘á»™t nhiên tiến vào trong xe khiến cho PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tập trung chú ý vào y, không để ý đến tình hình bên ngoài nữa. Bên ngoài có tiếng quát ngắn ngủi vang lên, tá»±a nhÆ° tiếng quát ấy vừa ra khá»i miệng thì ngừng lại.

Trong chốc lát xe đã lăn bánh, chắc sá»± việc đã kết thúc cho nên má»i ngÆ°á»i tản Ä‘i.

Phương Triệu Nam quay mặt qua nhìn, chỉ thấy thiếu niên áo lam ấy nằm nhắm mắt, tựa như đã ngủ thiếp đi, lòng thầm nhủ:

“Kẻ này sơ ý quá, nếu mình muốn ám toán y, chỉ cần tung ra một đòn thì có thể giết chết y!†đang suy nghĩ thì thiếu niên áo lam ấy mở to mắt, nhìn Phương Triệu Nam, nói:

“Äa tạ Æ¡n cứu mạng!â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Äừng khách sáoâ€.

NgÆ°á»i ấy ôm quyá»n nói:

“Tại hạ xin tạm biệt ở đâyâ€. Rồi y định bÆ°á»›c xuống.

Phương Triệu Nam nói:

“Huynh đài hãy chỠđã, tại hạ có chuyện cần nóiâ€.

Thiếu niên áo lam ngừng lại, cung tay nói:

“Có gì chỉ giáo, tại hạ xin lắng nghe!â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Tại hạ đã cứu đại giá nhÆ° thế nào?â€.

Thiếu niên áo lam thở dài:

“Tại hạ bị ngÆ°á»i ta Ä‘uổi theo rất gấp, trong lúc nguy hiểm đã nấp vào trong xe của huynh đài, mong huynh đài thứ lá»—iâ€. Y nói rất ngắn gá»n, tá»±a nhÆ° không muốn cho ngÆ°á»i ta biết bí mật của mình.

Phương Triệu Nam nói:

“Vậy tại hạ không tiá»…n nữaâ€.

Thiếu niên áo lam vạch rèm nhảy xuống, đi được mấy bước thì đột nhiên quay lại, nhìn hai khớp gối sưng to của Phương Triệu Nam, nói:

“Có phải chân của huynh đài bị thÆ°Æ¡ng rất nặng không?â€.

Phương Triệu Nam cúi đầu nhìn, thấy khớp gối của mình sưng rất to, thế rồi gật đầu:

“Äúng thếâ€.

Thiếu niên áo lam nhìn hai khớp gối của Phương Triệu Nam một hồi rồi nói:

“Có phải huynh đài đã bị ngÆ°á»i ta đánh không?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Äúng thế, bị ngÆ°á»i ta dùng thủ pháp cá»±c kỳ Ä‘á»™c ác đả thÆ°Æ¡ng gân cốtâ€.

Thiếu niên áo lam gật đầu:

“Niệm tình huynh đài đã có ơn cứu mạng, ta sẽ cho huynh đài biết một nơi có thể trị thương ...†y hơi ngập ngừng rồi nói:

“Chá»— có thể trị thÆ°Æ¡ng rất gần đây, y đạo của ông ta có thể nói là số má»™t trên Ä‘á»i, ngoại trừ ngÆ°á»i ấy, chỉ e hai chân của huynh đài không thể nào bình phục được!â€.

Phương Triệu Nam cảm thấy ngày càng đau, nếu không trị sớm thì e rằng không thể nào lên Tung Sơn được, thế rồi mới đáp rằng:

“Vậy ngÆ°á»i ấy ở đâu?â€.

Thiếu niên áo lam ấy nói:

“NgÆ°á»i ấy cách đây không quá mÆ°á»i dặm Ä‘Æ°á»ng, từ đây Ä‘i vá» hÆ°á»›ng đông khoảng mÆ°á»i dặm có má»™t miếu nhá», trên đại Ä‘iện có má»™t vị đạo trưởng mù hai mắt. Chỉ cần huynh đài chịu khó cầu xin ông ta, dù vết thÆ°Æ¡ng huynh đài có nặng hÆ¡n ông ta cÅ©ng có thể chữa đượcâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Sao? Ông ta không chịu chữa trị Æ°?â€.

Thiếu niên áo lam ấy đáp:

“Phải xem vận may của huynh nhÆ° thế nào, nếu lúc ông ta vui, dù ai đến nhỠông ta trị bệnh, ông ta cÅ©ng Ä‘á»u chấp nhận, nếu lúc lòng không vui, nói không chừng phải bắt huynh đợi ba ngày ba đêmâ€. Nói xong rồi không đợi PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đáp lá»i, lập tức xoay ngÆ°á»i chạy mất.

Phương Triệu Nam buông rèm xuống, thầm nhủ:

“Lá»i ngÆ°á»i này tuy không hoàn toàn đáng tin nhÆ°ng nÆ¡i ấy cách đây không xa, cứ đến thá»­ xem sao ...â€.

Chàng Ä‘ang suy nghÄ© thì giá»ng nói của thiếu niên áo lam ấy vá»ng lại:

“Nếu đạo nhân ấy há»i huynh làm sao biết ông ta có thể trị bệnh được, đừng nói là ta cho huynh biết, lúc đó ông ta không những không trị thÆ°Æ¡ng mà nói không chừng còn lấy mạng của huynhâ€.

Phương Triệu Nam giở rèm thò đầu ra nhìn, chỉ thấy bóng thiếu niên ấy đã cách đó một dặm.

Chàng nhìn xung quanh, quả nhiên có má»™t con Ä‘Æ°á»ng dẫn vá» hÆ°á»›ng đông. Thế rồi má»›i bảo ngÆ°á»i đánh xe rẽ sang hÆ°á»›ng đông.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã bá» tiá»n ra thuê ngÆ°á»i đánh xe, đồng thá»i hẹn vá»›i nhau rằng nếu ông ta gặp Ä‘iá»u gì đáng nghi, kỳ lạ, Ä‘á»u không được há»i. Cho nên khi trong xe chợt có má»™t ngÆ°á»i xuất hiện, ngÆ°á»i đánh xe cÅ©ng không há»i đến.

Theo lá»i của thiếu niên áo lam ấy căn dặn, quả nhiên Ä‘i không quá mÆ°á»i dặm thì thấy má»™t tòa miếu nhá» hoang tàn.

Xung quanh tòa miếu này không thấy bóng ngÆ°á»i, ngoài cánh cổng lá»›n, chỉ có má»™t tòa đại Ä‘iện. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chậm chạp bÆ°á»›c xuống xe, hai tay chống hai cây gậy bÆ°á»›c vào. Lúc này vết thÆ°Æ¡ng của chàng đã nặng hÆ¡n, hai chân không thể chạm đất được nữa. NhÆ°ng cÅ©ng trong thá»i gian ấy, chàng đã luyện ná»™i công chính tông của phái Thiếu Lâm theo khẩu quyết của Giác Má»™ng, Giác Phi đã truyá»n, cho nên công lá»±c đã tăng lên rất nhiá»u. Chỉ là chÆ°a vận chân khí đến hai khá»›p gối thì tá»±a nhÆ° bị ngăn cản lại, không thể nào vận Ä‘i toàn thân được.

Trên cổng có một tấm biển, nhưng chữ đã quá mỠkhông thấy được gì cả.

Äi vào trong cổng thì có má»™t mảnh sân rá»™ng khoảng ba trượng, trong sân toàn là cá» hoang má»c cao đến tận eo, cả con Ä‘Æ°á»ng nhá» dẫn vào đại Ä‘iện cÅ©ng bị cá» che lấp.

Phương Triệu Nam chống hai cây gậy băng qua mảnh sân đầy cỠtiến vào trong đại điện.

Quả nhiên chàng thấy có má»™t đạo nhân quần áo rách rÆ°á»›i, đầu búi tóc nằm ngá»­a trÆ°á»›c bàn thá», hÆ¡i thở nghe rất nhẹ, tá»±a nhÆ° Ä‘ang ngủ rất say.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ho nhẹ, hạ giá»ng kêu:

“Lão tiá»n bối ...†chàng kêu cả mấy tiếng nhÆ°ng đạo nhân ấy vẫn không há» nhúc nhích.

Khoảng một bữa cơm trôi qua, đạo nhân ấy mới thức giấc, vươn vai nói:

“Ai thế?â€.

Phương Triệu Nam vội vàng đáp:

“Vãn bối là PhÆ°Æ¡ng Triệu Namâ€.

NgÆ°á»i ấy lăn mình, quay lÆ°ng lại vá»›i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, nói:

“NgÆ°Æ¡i đến đây làm gì?â€.

Phương Triệu Nam đáp:

“Vãn bối đến đây nhá» tiá»n bối chữa trịâ€.

Äạo nhân ấy lại đáp:

“Ta đã sắp chết tá»›i nÆ¡i, làm sao trị bệnh cho ngÆ°Æ¡i? Hãy mau Ä‘i chá»— khác, đừng quấy rầy ta ngủâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Vãn bối sẽ ngồi hầu ở má»™t bên, đợi lão tiá»n bối ngủ xong thì sẽ tínhâ€.

Äạo nhân ấy Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i ha hả:

“NgÆ°Æ¡i bệnh có nặng không?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Nếu thÆ°Æ¡ng thế không nặng thì không dám quấy rầy đạo trưởngâ€.

Äạo nhân mù mắt ấy Ä‘á»™t nhiên ngồi dậy, ngừng cÆ°á»i lạnh lùng nói:

“Ai cho ngÆ°Æ¡i biết ta có thể trị bệnh?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam định tả lại hình dáng của thiếu niên áo lam, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên nghe lá»i dặn của y cho nên không nói gì cả.

Äạo nhân ấy mắt tuy mù nhÆ°ng rất nhạy cảm, cÆ°á»i lạnh nói:

“Lão phu ghét nhất là ai lừa gạt mình, nếu ngÆ°Æ¡i Ä‘ang tìm cách dùng lá»i lừa ta, đừng hòng rá»i khá»i nÆ¡i này!â€.

Ông ta nói rất nhá» nhÆ°ng đầy nghiêm khắc, khiến cho ngÆ°á»i ta phải hoảng sợ.

Phương Triệu Nam trầm ngâm một hồi:

“NgÆ°á»i ấy đã từng dặn không được tả lại hình dáng của y, vãn bối đã hứa vá»›i ngÆ°á»i ta, lão tiá»n bối ép buá»™c nhÆ° thế thật khiến cho vãn bối khó xá»­â€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“Có phải ngÆ°á»i ấy thân hình trung bình, da mặt trắng bệch, ngÅ© quan tuấn tú Ä‘oan chính, tuổi khoảng quá hai mÆ°Æ¡i hay không?â€.

Phương Triệu Nam ngậm nghĩ lại một hồi, thấy ông ta nói không sai tý nào, lòng ngạc nhiên:

“Ông ta đã mù hai mắt, không biết tại sao có thể nói rõ dung mạo của ngÆ°á»i ấy ...†trong lòng đầy nghi ngá» nhÆ°ng miệng thì không nói gì.

Äạo nhân mắt mù ấy nói:

“Có phải ta suy Ä‘oán không sai chăng?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Tại hạ xin từ biệt ở đâyâ€. Nói rồi ôm quyá»n làm lá»…, chống cây gậy trúc kẹp nách Ä‘i ra.

Äạo nhân mắt mù ấy tá»±a nhÆ° không ngá» PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lại nói cáo biệt, ông ta không khá»i hÆ¡i ngạc nhiên rồi quát:

“Äứng lại!â€.

Phương Triệu Nam ngừng lại, quay đầu nói:

“Lão tiá»n bối có gì chỉ giáo?â€.

Äạo nhân mắt mù ấy nói:

“NgÆ°Æ¡i phải chống gậy mà Ä‘i, chắc bị thÆ°Æ¡ng ở chân rất nặng?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Hai chân của vãn bối sÆ°ng to, khí huyết đã nhiá»u ngày không lÆ°u thông, từ đầu gối trở xuống nhÆ° đã bị phế bá», cho nên không thể Ä‘i được nữaâ€.

Äạo nhân mù mắt trầm ngâm má»™t hồi rồi nói:

“Nghe tiếng gậy chống xuống đất, hình nhÆ° ngÆ°á»i dùng gậy đã lâu, nhÆ°ng nghe khẩu khí của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i bị thÆ°Æ¡ng hình nhÆ° chỉ má»›i đây thôi, má»›i dùng gậy mà có thể Ä‘i lại tá»± nhiên nhÆ° thế chắc chắn phải có khinh công thượng thừaâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Không dám giấu lão tiá»n bối, võ công của vãn bối tuy không thể xếp vào hàng cao thủ đệ nhất, nhÆ°ng cÅ©ng tá»± tin là không phải hạng võ sÆ° bình thÆ°á»ngâ€.

Äạo nhân mù mắt nói:

“Nói nhÆ° thế, ngÆ°Æ¡i có thể đả thông được các huyệt đạo, lại còn tìm đến lão phu làm gì?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i:

“Không dám giấu lão tiá»n bối, vãn bối hiểu rất rõ thuật Ä‘iểm huyệt của các môn các phái, nhÆ°ng vãn bối đã dùng nhiá»u thủ pháp nhÆ°ng vẫn không giải được huyệt đạo bị Ä‘iểmâ€.

Äạo nhân mù mắt nói:

“Thuật Ä‘iểm huyệt của các môn các phái tuy khác nhau nhÆ°ng vỠđại thể có thể phân ra bốn loại chấn huyệt, phong mạch, trảm kinh, Ä‘iểm huyệt, bốn thủ pháp này có chút khác nhau, chỉ cần bị thÆ°Æ¡ng kinh mạch không nhẹ thì không khó dùng ná»™i công của bản thân đả thông, dùng thủ pháp Thôi Cung Quá Huyệt bình thÆ°á»ng thì có thể có hiệu quả, nhÆ°ng có má»™t loại thủ pháp phong huyệt trảm mạch không thể nào giải được bằng thủ pháp Thôi Cung Quá Huyệt bình thÆ°á»ngâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Không biết đó là thủ pháp nào?â€.

Äạo nhân mù mắt nói:

“Tá»a mạch thủ ...â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam hạ giá»ng nói:

“Tá»a mạch thủ? Tá»a mạch thủ? Vãn bối chÆ°a bao giá» nghe ngÆ°á»i ta nói thủ pháp nàyâ€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“Tá»a mạch thủ tuy vẫn chÆ°a thất truyá»n, nhÆ°ng ngÆ°á»i biết loại thủ pháp này không nhiá»u, má»™t là vì loại thủ pháp này rất khó thá»±c hiện, hai là muốn thá»±c hiện phải có ná»™i công tinh thâmâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Äa tạ lão tiá»n bối chỉ giáo, vãn bối xin cáo biệtâ€.

Äạo nhân mắt mù ngạc nhiên:

“NgÆ°Æ¡i đến chá»— lão phu làm gì?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Trị thÆ°Æ¡ngâ€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“NgÆ°Æ¡i tìm ta trị thÆ°Æ¡ng, sao chÆ°a trị mà đã vá»™i vàng bá» Ä‘i?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Vãn bối tuy đến đây để được trị thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng không muốn vì được trị thÆ°Æ¡ng mà vứt bá» lá»i hứa, nói ra tÆ°á»›ng mạo của ngÆ°á»i đã chỉ vãn bối đến đâyâ€.

Äạo nhân mắt mù Ä‘á»™t nhiên thở dài, nói:

“Xem ra ngÆ°Æ¡i là má»™t kẻ thành thậtâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Lão tiá»n bối đã quá khenâ€.

Äạo nhân mắt mù vẫy tay, nói:

“Äến đây, ta sá» thá»­ vết thÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡iâ€.

Phương Triệu Nam bước tới ngồi xuống dưới đất.

Äạo nhân ấy hai mắt tuy mù nhÆ°ng hành Ä‘á»™ng rất lanh lẹ, hai tay ông ta đè vào hai khá»›p gối của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. Chợt thấy sắc mặt của ông ta dần dần nghiêm nghị, hai tay của ông ta xoa bóp lên hai đầu gối của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam má»™t hồi rồi nói:

“Quả nhiên là bị tá»a mạch thủ đả thÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i này ra tay rất nặng, quyết lòng muốn phế hai chân của ngÆ°Æ¡i. May mà ngÆ°Æ¡i kịp thá»i tìm đến đây, chỉ cần trá»… vài ba ngày nữa, cả ta cÅ©ng chẳng làm gì được, trừ phi chặt đứt đôi chân má»›i có thể giữ được tính mạng, nếu không kinh mạch sẽ dần dần thối rữa, ăn lan khắp toàn thân mà chếtâ€.

Phương Triệu Nam thầm nhủ:

“May mà đến sá»›m má»™t bÆ°á»›c, nếu trá»… vài ngày nữa thì chắc chắn phải bá» hai chânâ€.

Chợt nghe đạo nhân mắt mù nói:

“Kinh mạch trên hai khá»›p gối của ngÆ°Æ¡i đã bắt đầu thối rữa, không thể trị khá»i trong vòng vài ba ngàyâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam sững ngÆ°á»i ra, nói:

“Lão tiá»n bối thÆ°Æ¡ng tình cứu chữa, vãn bối cảm kích không nguôi, nhÆ°ng không biết phải cần bao lâu?â€.

Äạo nhân mắt mù ấy trầm ngâm má»™t lúc:

“Nếu thuốc đầy đủ, cần khoảng ná»­a tháng, nay phải tìm thuốc, e rằng phải mất đến má»™t thángâ€.

Phương Triệu Nam thất kinh, nói:

“Phải đến má»™t tháng Æ°?â€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“Một tháng là vẫn còn ít, nếu khi hái thuốc gặp chuyện gì xảy ra, chỉ e phải kéo dài thêm vài ngày nữa ...†ông ta hơi ngập ngừng rồi nghiêm mặt nói:

“Lão phu hứa trị khá»i đôi chân cho ngÆ°Æ¡i, lão phu cÅ©ng không muốn ép ngÆ°á»i, nếu ngÆ°Æ¡i không thể ở lại đây má»™t tháng, vậy xin cứ tùy tiện, lão phu không muốn trị má»™t ná»­a rồi bá» ...†ông ta ngừng má»™t lúc rồi nói:

“Song lão phu phải cho ngÆ°Æ¡i biết, trên Ä‘á»i này ngoại trừ lão phu, chỉ e rằng chẳng ai có thể trị được đôi chân của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i hãy suy nghÄ© lạiâ€.

Phương Triệu Nam thầm nhủ:

“Nếu mình bị há»ng hai chân, e rằng không thể luyện các tuyệt kỹ, Châu sÆ° muá»™i, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng sÆ° muá»™i Ä‘á»u gặp nguy hiểm, Ä‘ang chá» mình đến cứu, nợ máu của ân sÆ° vẫn chÆ°a đòi được, nay cần phải giữ lại tấm thân để ngày sau làm những chuyện chÆ°a làm được ...†nghÄ© ngợi má»™t hồi chàng má»›i nói:

“Vãn bối đã quyết ý ở lại đây, chá» lão tiá»n bối trị thÆ°Æ¡ng, vãn bối sẽ Ä‘i bảo ngÆ°á»i đánh xe trở vá» rồi sẽ quay lại ...â€.

Äạo nhân mắt mù Ä‘á»™t nhiên xua tay ngăn không cho PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói tiếp, ngừng thần lắng nghe. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngạc nhiên, chàng nghiêng tai nghe, quả nhiên có tiếng vo vo rất nhá» vang lên. Hình nhÆ° có má»™t con ong Ä‘ang bay ở ngoài cổng. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhíu mày, nói:

“Lão tiá»n bối, âm thanh này có Ä‘iá»u gì khác lạ?â€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“Tiếng ong kêu này sao lại lá»›n đến thế?†rồi ông ta nhặt má»™t viên sá»i nhá» nhÆ° trứng chim bồ câu nắm trong tay. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘Æ°a mắt qua nhìn, chỉ thấy bên cạnh bàn thá» có má»™t đống sá»i, lòng thầm nhủ:

“Té ra ông ta đã chuẩn bị trÆ°á»›câ€. Chợt nghe tiếng vo vo ấy càng lúc càng lá»›n, đã truyá»n vào bên trong đại Ä‘iện.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không khá»i ngá»­ng đầu lên nhìn, nén không được thất thanh kêu:

“Má»™t con ong thật lá»›n!â€.

Chợt thấy đạo nhân mắt mù vung tay, viên đá bay ra. Hai mắt của ông ta tuy mù, nhÆ°ng có thể nghe được hÆ°á»›ng bay của con ong, cho nên ném ra rất chính xác, chỉ nghe bốp má»™t tiếng vang lên, má»™t con ong rất lá»›n rÆ¡i xuống. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không khá»i khen:

“Thủ pháp thật chính xác!â€.

Äạo nhân mắt mù Ä‘á»™t nhiên nhíu mày, nói:

“NgÆ°Æ¡i xem thá»­ con ong ấy có Ä‘iá»u gì khác lạ?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“To gấp ba lần ong bình thÆ°á»ngâ€.

Äạo nhân mắt mù Ä‘á»™t nhiên đứng dậy:

“NgÆ°Æ¡i đến rất khéo, nếu muá»™n hÆ¡n có lẽ ta đã rá»i khá»i nÆ¡i nàyâ€. Ông ta hÆ¡i ngập ngừng rồi nghiêm mặt nói:

“NgÆ°Æ¡i hãy ra ngoài Ä‘em thức ăn đến đây, ta sắp Ä‘i hái thuốc cho ngÆ°Æ¡i!â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đứng dậy ra ngoài miếu, Ä‘em tất cả thức ăn đã chuẩn bị vào lại trong đại Ä‘iện. Lúc này, đạo nhân mắt mù đã lấy má»™t cái túi vải Ä‘eo lên vai, rồi ông ta nhặt hai vốc sá»i cho vào trong túi vải. Ông ta lại cầm cây gậy gá»— dá»±ng bên cạnh bàn thá», nói:

“NgÆ°Æ¡i hãy ngồi xuống, ta sẽ giải kinh mạch bị Ä‘iểm trên hai khá»›p gối của ngÆ°Æ¡iâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngồi xuống, lÆ°ng tá»±a vào bàn thá», đạo nhân mắt mù ấy xoa bóp trên hai gối PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam má»™t hồi rồi lấy ra má»™t bình thuốc:

“Trong bình này có ba mÆ°Æ¡i viên thuốc, má»—i ngày uống má»™t viên khi mặt trá»i má»c quá đỉnh núi, sau đó bóp nát hai viên thoa lên hai khá»›p gối. Chá»— thuốc này đủ cho ngÆ°Æ¡i dùng trong vòng mÆ°á»i ngày, trÆ°á»›c tiên phải kìm chế thÆ°Æ¡ng thế, ta sẽ Ä‘i hái thuốc cho ngÆ°Æ¡i, lâu thì mÆ°á»i ngày, mau thì bảy ngày chắc chắn sẽ quay vá»â€.

Phương Triệu Nam nhận lấy bình thuốc:

“Vãn bối đã chuẩn bị lÆ°Æ¡ng khô, nếu ăn tiết kiệm có thể dùng trong vòng mÆ°á»i ngày, lão tiá»n bối hãy yên tâm, vãn bối sẽ chỠđợiâ€.

Äạo nhân mù mắt Ä‘á»™t nhiên thở dài:

“Ta đã giải kinh mạch bị Ä‘iểm của ngÆ°Æ¡i, khoảng má»™t canh giá» sau, ngÆ°Æ¡i sẽ cảm thấy rất Ä‘au Ä‘á»›n, ná»—i Ä‘au này sẽ tăng theo từng ngày. Má»—i ngày ngÆ°Æ¡i phải chịu ná»—i Ä‘au xé gan cắt ruá»™t trong vòng bốn canh giá», khi đó tốt nhất ngÆ°Æ¡i đừng vận công chống cá»±â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Vãn bối đã nhá»›, lão tiá»n bối hãy yên tâmâ€.

Äạo nhân mắt mù mấp máy môi tá»±a nhÆ° nói gì đấy nhÆ°ng lại thôi, ông ta chậm rãi quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c vá» phía trÆ°á»›c, khi ra đến cá»­a đại Ä‘iện, Ä‘á»™t nhiên quay ngÆ°á»i lại nói:

“Có má»™t chuyện quan trá»ng, ta quên nói cho ngÆ°Æ¡i biếtâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Lão tiá»n bối có gì chỉ giáo?â€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“Khi ta rá»i khá»i nÆ¡i này, nếu có ngÆ°á»i tìm đến thì đừng Ä‘á»™ng thủ vá»›i y, dù kẻ ấy xỉ vả ngÆ°Æ¡i đến mức nào, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải cố nhịn nhục cho quaâ€. Rồi không đợi PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam trả lá»i, ông ta gõ mạnh cây gậy gá»—, rồi phóng vá»t lên mất dạng.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘ang cảm thấy ngạc nhiên, nhÆ°ng đạo nhân mắt mù ấy đã Ä‘i mất, trong lòng tuy có nhiá»u Ä‘iá»u thắc mắc nhÆ°ng cÅ©ng chỉ đành nhắm mắt Ä‘iá»u tức vận khí.
Tài sản của ngocvosong1986

  #53  
Old 27-04-2008, 11:08 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 53


Quyết Thắng Thua Hai Bên Mất Mạng


Tòa miếu này rất hoang vắng, chỉ có tiếng gió thổi xào xạc. Không biết thá»i gian trôi qua bao lâu, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chợt cảm thấy hai đầu gối bắt đầu Ä‘au Ä‘á»›n.

Äạo nhân mắt mù ấy nói không sai tý nào, hai đầu gối của chàng nhÆ° bị má»™t lưỡi kiếm đâm vào, quả thá»±c là nát gan xé ruá»™t, khó chịu vô cùng. Chàng cố gắng nén cÆ¡n Ä‘au, mở mắt ra nhìn xung quanh má»™t hồi, chàng nhá»› lại khi đạo nhân mắt mù rá»i khá»i nÆ¡i này đã bảo chàng đừng vận khí chống lại cÆ¡n Ä‘au cho nên chàng lập tức ngừng vận khí Ä‘iá»u tức cho toàn thân thoải mái, quả nhiên cÆ¡n Ä‘au đã giảm Ä‘i rất nhiá»u. Má»™t ngày trôi qua, màn đêm buông xuống.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã hết Ä‘au, chàng ăn má»™t ít thức ăn rồi nhắm mắt vận khí Ä‘iá»u tức. Äêm ấy rất thê lÆ°Æ¡ng, ngoại trừ gió núi thổi xào xạc, chàng chẳng nghe thấy tiếng gì nữa.

Ba ngày mau chóng trôi qua.

Quả nhiên cứ trong mÆ°á»i hai canh giá» thì chàng phải chịu Ä‘au bốn canh giá», mà cÆ¡n Ä‘au càng lúc càng tăng. Khi vết thÆ°Æ¡ng phát tác, chàng lại giãn công lá»±c của toàn thân, cÆ¡n Ä‘au tuy có hÆ¡i giảm nhÆ°ng cÅ©ng rất khó chịu.

Äến chiá»u ngày thứ tÆ° chàng chợt nghe tiếng vo vo vá»ng tá»›i, mÆ°á»i con ong mình dài khoảng hÆ¡n má»™t tấc bay vào trong đại Ä‘iện. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã hết Ä‘au chân, nhìn thấy bầy ong bay vào thì không khá»i thất kinh, lòng nhủ thầm:

“Loại ong lá»›n này thật hiếm có trên Ä‘á»i, chắc chắn có chứa chất Ä‘á»™c trong bụng, nếu bị nó chích e rằng không thể chịu ná»—iâ€. à nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, chàng chụp vá»™i cây gậy tre, nhìn chăm chú, há»… con ong nào bay sát đến thì lập tức vung gậy ra.

Chàng thầm đếm số ong, tính rằng vá»›i thủ pháp của mình, trÆ°á»›c khi chúng tiến sát tá»›i thì hoàn toàn có thể đánh chết nó. Nào ngá» sá»± việc lại xảy ra ngoài dá»± liệu của chàng, mÆ°á»i mấy con ong ấy lượn má»™t vòng trong phòng rồi Ä‘á»™t nhiên bay Ä‘i mất.

Phương Triệu Nam thở phào, đặt cây tre xuống, nhưng chàng cảm thấy một ý nghĩ không may lướt qua trong đầu, chàng thầm nhủ:

“Ở đây không có hoa cá», không có tổ ong, không biết bầy ong lá»›n này bay từ đâu tá»›i?†đang suy nghÄ©, chàng chợt nghe tiếng vo vo vang lên rất lá»›n, mấy mÆ°Æ¡i con ong bay trở vào trong đại Ä‘iện, lần này số lượng ong hÆ¡n lúc nãy gấp mấy lần, dù cho chàng hoàn toàn khá»e mạnh cÅ©ng khó giết chết được cả bầy ong trong khoảnh khắc. Chợt thấy ong không ngừng bay vào trong đại Ä‘iện, trong chá»›p mắt, đã trên dÆ°á»›i má»™t trăm con. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thầm nhủ:

“Tiêu rồi, không ngá» PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lại chết bởi loại côn trùng nhá» bé nàyâ€.

Chàng Ä‘ang than thở chợt có má»™t bóng ngÆ°á»i xẹt lên, má»™t ngÆ°á»i thân hình cao gầy xuất hiện ở cá»­a đại Ä‘iện. NgÆ°á»i ấy ăn mặc rất kỳ lạ, quần ngắn áo ngằn, lá»™ đôi tay và đôi chân trắng nhÆ° tuyết, trong tay cầm má»™t cái lồng tre khoảng hai thÆ°á»›c, té ra bầy ong này bay ra từ cái lồng tre ấy. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy trong mắt của y đầy lá»­a thù hận, chàng không khá»i giật mình. Chợt nghe y cÆ°á»i hì nói:

“NgÆ°Æ¡i là ai?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chợt nhá»› đến lá»i dặn của đạo nhân mắt mù, nói:

“Vãn bối là PhÆ°Æ¡ng Triệu Namâ€.

NgÆ°á»i ấy Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam rồi nói:

“Hai chân ngÆ°Æ¡i sÆ°ng rất to, chắc là đã bị thÆ°Æ¡ng?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Äúng thếâ€.

NgÆ°á»i ấy biến sắc nói:

“Tên lá»— mÅ©i trâu ấy đã Ä‘i đâu rồi, nói mau!†rồi y lắc cái lồng tre, má»™t bầy ong lại bay ra. Chỉ nghe tiếng vo vo vang lên, bầy ong mau chóng bay đến chá»— PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. Chàng vung cây gậy lên theo bản năng, nhÆ°ng lại mau chóng đặt xuống, trong chá»›p mắt, chàng đã bỠý định đánh bầy ong Ä‘á»™c này. Má»™t là vì chàng nhá»› đến lá»i đạo nhân mắt mù, hai là bầy ong quá nhiá»u, hai chân của chàng lại sÆ°ng to, không thể cá»­ Ä‘á»™ng được, chỉ nhá» hai cây gậy thì không thể nào đánh chết được bầy ong Ä‘á»™c.

Chợt nghe ngÆ°á»i má»›i vào hú lên má»™t tiếng kỳ dị, bầy ong lập tức bay lòng vòng xung quanh chàng. Hàng trăm ngàn con ong kêu lên vù vù chấn Ä‘á»™ng cả màng nhÄ©.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thầm thở dài, nhắm hai mắt lại. Chàng biết không thể nào chống cá»± lại được bầy ong, chỉ đành chá» bầy ong chích mình. Trong khoảnh khắc sinh tá»­ tồn vong ấy, chàng cố gắng giằn lòng mình xuống, bắt đầu vận khí Ä‘iá»u tức theo phÆ°Æ¡ng pháp thổ nạp chính tông của phái Thiếu Lâm.

Thiá»n công của nhà Phật quả nhiên kỳ diệu vô cùng, chàng đã nhập định, má»i ý nghÄ© Ä‘á»u bị xua tan, chàng nhÆ° quên Ä‘i bầy ong Ä‘ang bay xung quanh, chỉ cảm thấy chân khí vận chuyển từ dÆ°á»›i Äan Äiá»n xông lên. Không biết trải qua bao lâu, chàng chợt nghe tiếng cÆ°á»i lá»›n vang lên bên tai. Chàng mở mắt nhìn ra, chỉ thấy bầy ong đã tản mất, tất cả ong tá»±a nhÆ° Ä‘á»u đã bay vào trong lồng tre, trong đại Ä‘iện chẳng còn con ong nào. Còn ngÆ°á»i ấy thì Ä‘ang ngồi trÆ°á»›c mặt của chàng. Má»™t cây đèn cầy Ä‘ang cháy bừng bừng, chiếu sáng cả căn đại Ä‘iện, không biết trá»i đã vào đêm từ lúc nào.

NgÆ°á»i ấy ngừng cÆ°á»i, nói:

“Tiểu tá»­, ngÆ°Æ¡i lá»›n gan lắm!â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tuy thÆ°á»ng luyện tập thuật thổ nạp chính tông của phái Thiếu Lâm nhÆ°ng chẳng thấy tiến bá»™ gì. Song lần này thì khác hẳn, chàng cảm thấy tâm trạng thÆ° thái, tinh thần xung mãn, cÆ¡n Ä‘au ở chân tá»±a nhÆ° đã giảm Ä‘i rất nhiá»u, thế rồi Ä‘iá»m nhiên cÆ°á»i:

“Lão tiá»n bối quá khen!â€.

NgÆ°á»i cao gần ấy chợt thò tay vào lòng, lấy ra má»™t nắm mật ong nói:

“NgÆ°Æ¡i hãy nếm thá»­ mùi vị của mật ong này!â€.

Phương Triệu Nam thầm nhủ:

“Nếu lão ta muốn giết mình thì dù mình có phòng bị cÅ©ng chẳng thoát!†thế rồi PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘Æ°a tay bốc lấy nắm mật ong cho vào miệng. Chàng cảm thấy mùi thÆ¡m chìm xuống Äan Äiá»n, quả nhiên đó là má»™t món ăn ngon hiếm có, chàng không ngừng khen:

“Rất ngá»t và thÆ¡m!â€.

NgÆ°á»i cao gầy ấy mỉm cÆ°á»i:

“Tiểu tá»­, đạo nhân mắt mù ấy Ä‘i đâu rồi?â€.

Phương Triệu Nam nhíu mày nói:

“Lão tiá»n bối tìm ông ta làm gì?â€.

NgÆ°á»i cao gầy nói:

“Ta có hẹn vá»›i yâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Tôn tính của lão tiá»n bối là gì?â€.

NgÆ°á»i cao gầy ấy ăn má»™t miếng mật ong rồi cÆ°á»i:

“Lão phu đã lâu không Ä‘i lại trên giang hồ, bá»n hậu sinh các ngÆ°á»i làm sao biết được, lão phu chính là DÆ°Æ¡ng Cô, giá»i nuôi ong, năm xÆ°a võ lâm đã gá»i ta là Phong VÆ°Æ¡ngâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÆ°á»i thầm:

“Gá»i ông là Phong VÆ°Æ¡ng cÅ©ng đúng lắmâ€.

NhÆ°ng miệng thì mỉm cÆ°á»i:

“Té ra là DÆ°Æ¡ng lão tiá»n bốiâ€.

Phong Vương Dương Cô gật đầu:

“Mấy mÆ°Æ¡i năm nay, không ai gá»i ta nhÆ° thế ...â€.

Rồi đột nhiên nghiêm mặt nói:

“NgÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a trả lá»i câu há»i của lão phu, tên đạo sÄ© mắt mù ấy đâu rồi?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Ông ta đã Ä‘i hái thuốc chÆ°a trị cho đôi chân của vãn bốiâ€.

Dương Cô nói:

“Khi nào thì quay vá»â€.

Phương Triệu Nam nói:

“TrÆ°á»›c khi Ä‘i, ông ta có dặn tiá»n bối lâu thì mÆ°á»i ngày, mau thì bảy ngàyâ€.

Dương Cô nói:

“Bây giỠđã mấy ngày rồi?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Cả hôm nay nữa là năm ngàyâ€.

Dương Cô nói:

“Vậy rất tốt, lão phu sẽ đợi yâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Lão tiá»n bối có phải là bạn cÅ© của ông ta không?â€.

Dương Cô nói:

“Là bạn hay thù cũng rất khó nói, ngươi đừng lắm chuyện ...†rồi lảng sang chuyện khác:

“NgÆ°Æ¡i bao nhiêu tuổi rồi?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Vãn bối hai mÆ°Æ¡i mốt tuổiâ€.

Dương Cô chợt thở dài, nói:

“Lão phu đã chín mÆ°Æ¡i ba tuổi, hỡi Æ¡i! Sau khi ta chết chỉ e thuật nuôi ong sẽ thất truyá»nâ€.

Phương Triệu Nam nhìn chiếc lồng tre đựng ong, muốn noi gì đấy nhưng lại thôi.

Dương Cô chớp mắt rồi nói:

“Tên tiểu tá»­ nhà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có gan lắm, tÆ° chất thuá»™c hàng thượng thừa, đáng tiếc lại đã bị lão đạo sÄ© mắt mù nhận làm môn hạ!â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Vãn bối đã có sÆ° thừa khác, cho nên không phải là môn hạ của đạo trưởngâ€.

Dương Cô vui mừng nói:

“Lão đạo sÄ© có mắt mà không tròng, không thấy ra được tÆ° chất của ngÆ°Æ¡iâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Äạo trưởng ấy tuy hai mắt mù lòa nhÆ°ng ông ta rất biết nhìn ngÆ°á»iâ€.

Phong Vương Dương Cô lạnh lùng hừ nói:

“Nói bậy!â€.

Phương Triệu Nam hơi ngạc nhiên nói:

“Vãn bối sai chá»— nào?â€.

Phong Vương Dương Cô bực tức nhắm mắt, không đáp.

Phương Triệu Nam cũng im lặng chẳng nói gì.

Má»™t đêm trôi qua, DÆ°Æ¡ng Cô tá»±a nhÆ° vẫn chÆ°a hết giận, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam kêu mấy tiếng mà ông ta vẫn không há» chá»›p mắt, suốt cả ngày cả hai ngÆ°á»i chẳng nói câu nào.

Cứ nhÆ° thế, hai ngÆ°á»i cứ ngồi đối diện nhau cả hai ngày hai đêm, ai làm việc nấy chẳng nói vá»›i nhau ná»­a lá»i. Äến ngày thứ tám, chợt ở ngoài đại Ä‘iện có tiếng lẹt xẹt, má»™t giá»ng nói khàn khàn vá»ng vào:

“Tên nuôi ong kia, ngÆ°Æ¡i đến đã lâu chÆ°a?â€.

DÆ°Æ¡ng Cô nhảy vá»t lên nói:

“Hay lắm! Ta tưởng suốt Ä‘á»i này không tìm được ngÆ°Æ¡i, không ngá» cuối cùng ta cÅ©ng tìm raâ€.

Äạo sÄ© mắt mù gõ bốp cây trượng má»™t tiếng, má»™t miếng gạch vỡ nát. DÆ°Æ¡ng Cô vá»— vào cái lồng gá»—, cao giá»ng nói:

“Ta đã bá» ra mÆ°á»i lăm năm thá»­ nuôi ba mÆ°Æ¡i sáu loại ong Ä‘á»™c, giao phối thành má»™t loại ong tuyệt Ä‘á»™c, nhÆ°ng mật của nó là thứ mật thÆ¡m ngon nhất trên Ä‘á»iâ€.

Äạo sÄ© mắt mù cÆ°á»i lạnh:

“Dù mật ong của ngÆ°Æ¡i có thÆ¡m ngon cÅ©ng đâu có liên quan gì đến kẻ mù nhÆ° ta ...â€.

Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô cÆ°á»i rằng:

“Sao, ngÆ°Æ¡i không tin Æ°?â€.

Äạo sÄ© mắt mù nói:

“Thì thế nào?â€.

Phong Vương Dương Cô nói:

“Hừ! NgÆ°Æ¡i hãy nếm thá»­ xem sao!†rồi lấy ra má»™t thá»i mật ong Ä‘Æ°a cho đạo nhân mắt mù. Äạo nhân mắt mù cÅ©ng không khách sáo, nhận lấy thá»i mật ong ấy.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy hai ngÆ°á»i đã lá»›n tuổi, nhÆ°ng lá»i nói thì vẫn nhÆ° trẻ con, không khá»i mỉm cÆ°á»i.

Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô thấy đạo nhân mắt mù ăn xong, lạnh lùng há»i:

“Thế nào?â€.

Äạo nhân mắt mù cÆ°á»i ha hả:

“Mùi vị tuy ngon, đáng tiếc ngÆ°Æ¡i không ăn được bao lâu nữa!â€.

Phong Vương Dương Cô tức giận nói:

“Tại sao?â€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“Bởi vì chỉ má»™t chốc nữa đây ngÆ°Æ¡i sẽ chếtâ€.

Phong Vương Dương Cô tức giận nói:

“Lão tạp mao Ä‘ui mắt kia, khẩu khí lá»›n lắm, hãy thá»­ mùi vị ong Ä‘á»™c của ta thế nào đã!â€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“Khoan đã, khoan đã, ta có lá»i muốn nóiâ€.

Phong Vương Dương Cô nói:

“Chuyện gì, nói mau! Ta đã tìm ngÆ°Æ¡i mấy mÆ°Æ¡i năm nay, lúc này đã không chỠđược nữa rồi!â€.

Äạo nhân mắt mù lạnh lùng nói:

“Hãy đợi ta trị thÆ°Æ¡ng cho tên tiểu tá»­ này xong chúng ta hãy đánh nhau má»™t trận cÅ©ng không muá»™nâ€.

Phong Vương Dương Cô nói:

“Äược lắm! Ta sẽ chá» ngÆ°Æ¡i ná»­a canh giá», sau ná»­a canh giá», bất luận ngÆ°Æ¡i có trị được hay không, ta cÅ©ng sẽ thả ong Ä‘á»™c ra!â€.

Äạo nhân mắt mù ấy không tranh cãi nữa, ông ta bÆ°á»›c tá»›i bên cạnh PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, rõ ràng ông ta tá»±a nhÆ° tranh thủ thá»i gian chữa trị cho chàng. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thở dài, nói:

“Lão tiá»n bối đã vất vả, không biết có hái được thuốc không?â€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“NgÆ°Æ¡i vận khí rất tốt, ta cÅ©ng đã hái được thuốc, nay thá»i gian không nhiá»u, ta sẽ trị cho ngÆ°Æ¡i rồi nói tiếpâ€. Thế rồi ngồi xổm xuống, đặt hai tay lên hai đầu gối PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, xoa bóp má»™t hồi, sau đó lấy ra má»™t bó cá» xanh, nói:

“Vốn là phải nấu bó thuốc này rồi uống vào, đáng tiếc thá»i gian không còn nữa, ngÆ°Æ¡i hãy mau ăn bó cá» này vào!â€.

Phương Triệu Nam hơi do dự, cầm lấy bó cỠnhìn kỹ một hồi, chỉ thấy có ba màu cỠkhông giống nhau trộn lẫn với nhau, thế rồi chàng cầm bó cỠăn hết cả.

Äạo nhân mắt mù ấy lại lấy ra má»™t bó cá» nữa, vò má»™t hồi rồi bôi lên vết thÆ°Æ¡ng ở hai gối PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam.

Äạo nhân mắt mù nói:

“Nay đã có đủ thuốc, trong vòng bốn ngày vết thÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡i sẽ bá»›t sÆ°ng, ngày thứ năm sẽ hoàn toàn lành lặn, ngày thứ bảy có thể Ä‘i lại được, đến ngày thứ mÆ°á»i thì hoàn toàn bình phụcâ€.

Phương Triệu Nam cảm thấy bó cỠlúc nãy vừa đắng vừa chua, rất khó ăn, nhưng nghĩ đến trách nhiệm nặng nỠcủa mình, cho nên chàng cố nuốt bó cỠấy cho xong.

Äạo nhân mắt mù ho mạnh má»™t tiếng rồi nói:

“Loại thuốc lúc nãy vừa chua vừa đắng rất khó ăn ...â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i:

“Vãn bối đã ăn hếtâ€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“Ăn hết thì rất tốt, rất tốt ...†nói xong mấy chữ rất tốt thì Ä‘á»™t nhiên im lặng. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam biết ông ta có lá»i khó nói, thế rồi má»›i bảo:

“Lão tiá»n bối còn có gì căn dặn?â€.

Äạo nhân mắt mù thở dài nói:

“Lão phu chÆ°a bao giá» cầu xin ai chuyện gì, hôm nay đành phải cầu xin ngÆ°á»i ta má»™t lầnâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Lão tiá»n bối cứ căn dặn, vãn bối sẽ cố gắng hết sứcâ€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“Má»™t lát nữa đây, ta phải quyết đấu má»™t trận sinh tá»­ vá»›i lão già thích chÆ¡i ong kia, lão già ấy võ công cao cÆ°á»ng, không kém gì ta, cho nên rất khó dá»± liệu được rằng sẽ thắng hay bại. Ta đã lá»›n tuổi, có chết cÅ©ng chẳng tiếc gì, nhÆ°ng có má»™t tâm nguyện vẫn chÆ°a làm được, khiến ta chết không nhắm mắtâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Lão tiá»n bối cứ căn dặn, chỉ cần vãn bối không chết, chắc chắn sẽ hoàn thành tâm nguyện ấy cho lão tiá»n bốiâ€.

Äạo nhân mắt mù chậm rãi lấy ra má»™t cái tráp ngá»c dài khoảng má»™t thÆ°á»›c và ná»­a cây trâm thoa gãy, nói:

“Tâm nguyện này nói dá»… không dá»…, bảo khó không khó, hỡi Æ¡i! Chẳng qua là không biết khi nào má»›i làm được mà thôiâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn thấy cây thoa gãy trong tay ông ta, chợt nhá»› đến ông già há» Trần, trÆ°á»›c khi chết đã dặn Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng rằng, cứ đến ngày Trung Thu thì đến đầm Hắc Long ở đỉnh Thái SÆ¡n để lấy má»™t thanh bảo kiếm ...

Chợt nghe đạo nhân mù nói:

“Lão phu được ngÆ°á»i ta nhá» vả, cứ vào đêm Trung Thu má»—i năm phải đến đầm Hắc Long chá» má»™t ngÆ°á»i, nếu ná»­a cây thoa gãy trong tay của y khá»›p vá»›i cây thoa này của ta thì phải trao tráp ngá»c này cho bất luận ngÆ°á»i ấy là ai, không cần biết y là nam hay nữ, đến từ nÆ¡i nào, sau khi ráp hai cây thoa gãy lại vá»›i nhau thì phải trao tráp ngá»c cho y, lão phu đã đợi mấy mÆ°Æ¡i năm, rốt cuá»™c chẳng thấy ngÆ°á»i đến lấy kiếm. Nay ta chÆ°a biết sống chết ra sao, dù cho không chết cÅ©ng e rằng trá»ng thÆ°Æ¡ng tàn phế, vậy ta trao tráp ngá»c, thoa gãy lại cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i hãy giữ giùm ta ...†nhÆ°ng ông ta hÆ¡i ngập ngừng rồi nói:

“NhÆ°ng cứ má»—i đêm Trung Thu ngÆ°Æ¡i cứ đến đầm Hắc Long, chá» cho đến ná»­a đêm mà không thấy có ai đến, ngÆ°Æ¡i có thể rá»i khá»i nÆ¡i ấyâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vốn muốn cho ông ta những Ä‘iá»u mình đã biết, nhÆ°ng e rằng nói không cẩn thận lại chuốc thêm nhiá»u phiá»n phức cho nên im lặng nhận thoa gãy và tráp ngá»c.

Äạo nhận ấy Ä‘á»™t nhiên thi triển thuật Truyá»n Âm Nhập Mật nói:

“Lão phu cÅ©ng không để ngÆ°Æ¡i thiệt thòi, giỠđây ta sẽ truyá»n cho ngÆ°Æ¡i hai chiêu chưởng pháp, hai chiêu này là tuyệt há»c cả Ä‘á»i của ta. Äiá»u đáng tiếc là lão già chÆ¡i ong đứng bên cạnh, ta không thể nào nói kỹ càng cho ngÆ°Æ¡i biết, chỉ đành truyá»n khẩu quyết cho ngÆ°Æ¡i, còn ngÆ°Æ¡i có thể lãnh ngá»™ được hay không thì phải coi sá»± may mắn của ngÆ°Æ¡iâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Lão tiá»n bối ...â€.

Äạo nhân mù mắt nói:

“Lúc này thá»i gian quý nhÆ° vàng bạc, không nên để hao phí ...†rồi mặc kệ PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam có nghe hay không, ông ta liá»n dùng thuật Truyá»n Âm Nhập Mật giảng giải hai chiêu khẩu quyết ấy. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chỉ đành lắng nghe, ghi nhá»› từng chữ. Äạo nhân mù mắt Ä‘á»c xong khẩu quyết thì Ä‘á»™t nhiên đứng dậy, cầm cây gậy trong tay nói:

“Lão già chÆ¡i ong, chúng ta tá»· thí Ä‘i thôi!†rồi hai chân nhún nhẹ, ngÆ°á»i đã lÆ°á»›t ra khá»i đại Ä‘iện. Ông ta hai mắt tuy mù nhÆ°ng thân pháp rất linh hoạt, vừa nhún ngÆ°á»i thì đã vá»t ra giữa sân.

Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô cÆ°á»i ha hả rồi nói:

“Hay lắm! Chúng ta mấy mÆ°Æ¡i năm không gặp, lão già Ä‘ui nhà ngÆ°Æ¡i không mất hào khí năm xÆ°aâ€.

Äạo nhân mù mắt nói:

“Há» DÆ°Æ¡ng kia, trÆ°á»›c khi chúng ta Ä‘á»™ng thủ, ta có má»™t chuyện muốn thỉnh cầuâ€.

Dương Cô cầm cá lồng gỗ bước ra, miệng đáp:

“NgÆ°Æ¡i hãy nói!â€.

Äạo nhân mù mắt nói:

“Tên tiểu tá»­ kia chẳng quen biết gì vá»›i ta, chỉ là đến nhá» ta chữa trị đôi chân mà thôi, oán thù của chúng ta tốt nhất đừng nên liên lụy đến ngÆ°á»i khácâ€.

Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô cÆ°á»i lạnh nói:

“Chỉ cần y không ra tay quấy rối, ta sẽ hứa vá»›i ngÆ°Æ¡i, nếu y tá»± tiện làm càn, vậy thì coi nhÆ° đã tá»± tìm Ä‘Æ°á»ng chết, chẳng liên quan gì đến ta!â€.

Äạo nhân mù mắt nói:

“NhÆ° vậy cÅ©ng công bình ...†đột nhiên cao giá»ng nói vá»›i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam:

“Tên tiểu tá»­ nghe đây, ta đã hái đủ thuốc trị thÆ°Æ¡ng cho ngÆ°Æ¡i, chỉ cần ngÆ°Æ¡i tá»± chữa theo cách của ta đã dạy thì sẽ hoàn toàn hồi phục. Ta và lão già há» DÆ°Æ¡ng kết thù sâu nặng, y đã bá» ra mấy mÆ°Æ¡i năm để nuôi loại ong tuyệt Ä‘á»™c, mục đích là muốn tìm ta tính sổ, do đó bất luận khi chúng ta Ä‘á»™ng thủ ai thắng ai bại, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không được ra tay tÆ°Æ¡ng trợâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngạc nhiên, không nói lá»i nào.

Äạo nhân mù mắt ấy lại quát:

“NgÆ°Æ¡i phải hứa vá»›i lão phu, lão phu má»›i yên tâmâ€.

Phong Vương Dương Cô đột nhiên quay đầu, hai mắt lộ tia hung quang, nhìn thẳng vào mặt Phương Triệu Nam nói:

“Nếu ngÆ°Æ¡i nhất định giúp y thì lúc này hãy cứ ra tay, nếu đợi ta đả thÆ°Æ¡ng y mà ngÆ°Æ¡i má»›i tÆ°Æ¡ng cứu, lúc đó chẳng khác gì lấy trứng chá»i vá»›i đáâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Äạo trưởng ấy có Æ¡n trị thÆ°Æ¡ng đối vá»›i tại hạ, theo quy củ võ lâm, tại hạ không thể chắp tay đứng nhìn ...â€.

Äạo nhân mù mắt nói:

“Ai cần ngÆ°Æ¡i báo đáp, hừ! Không hiểu thá»i thế!â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không thèm để ý đến lá»i nói của đạo nhân mù mắt, nói:

“NhÆ°ng hai vị lão tiá»n bối Ä‘ang phải tính nợ cÅ©, chuyện xÆ°a đã qua, vãn bối không biết hai vị đã kết oán thù nhÆ° thế nào, càng không thể luận bàn ai đúng ai sai, do đó trong nhất thá»i không thể nào quyết định có nên ra tay tÆ°Æ¡ng trợ hay khôngâ€.

Phong Vương Dương Cô tức giận quát:

“Hay lắm, khẩu khí không nhá» tý nào!â€.

Phương Triệu Nam thở dài một tiếng, nói:

“Tốt nhất hai vị lão tiá»n bối nên vứt bá» oán thù năm xÆ°a, để vãn bối đừng nhìn thấy má»™t trận chém giết của các vị tiá»n bốiâ€. Hai câu nói của chàng tá»±a nhÆ° có sức mạnh rất lá»›n, trên mặt hai ngÆ°á»i đồng thá»i lá»™ vẻ buồn bã.

Ãnh hung quang trong mắt Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô dần dần biến mất. Äạo trưởng mù mắt ấy thì chậm rãi cúi đầu.

Phương Triệu Nam nói:

“Hai vị lão tiá»n bối đã đến tuổi cổ lai hi, chắc là biết Nam Bắc Nhị Quái ...â€.

Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô chợt ngẩng đầu lên, mắt quắc lên, miệng thì gằn giá»ng quát:

“Câm mồm! Oán thù mấy mÆ°Æ¡i năm trong lòng của lão phu sao có thể bị những lá»i ngon tiếng ngá»t của ngÆ°Æ¡i che đậy ...†ông ta ngẩng đầu, lẩm bẩm nói:

“Chả lẽ công sức mấy mÆ°Æ¡i năm qua của ta có thể uổng phí sao?â€.

Äạo nhân mù mắt chợt rút ra má»™t vật dài khoảng má»™t thÆ°á»›c, sáng lấp lánh, trông giống nhÆ° má»™t đốt tre, lạnh lùng nói:

“Há» DÆ°Æ¡ng kia, tuy ta mù hai mắt nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a chắc sẽ bại trong tay của ngÆ°Æ¡i. Nếu ngÆ°Æ¡i không muốn ngừng lại thì hãy cứ ra tay để phân thắng bại, dù sao không phải ta chết thì ngÆ°Æ¡i chết!â€.

Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô cÆ°á»i ha hả nói:

“Nói đúng lắm!†rồi ông ta vá»— cái lồng, lập tức có mấy chục con ong bay ra. Những con ong này trông rất to lá»›n nhÆ°ng bay còn nhanh hÆ¡n cả ong bình thÆ°á»ng, chỉ trong chá»›p mắt đã bay tá»›i trÆ°á»›c mặt đạo nhân mù mắt. Chợt nghe đạo nhân mắt mù quát lá»›n má»™t tiếng, cây gậy gá»— trong tay vung ra, má»™t luồng kình phong quét tá»›i. Bầy ong Ä‘ang bay tá»›i theo Ä‘Æ°á»ng thẳng, bị luồng kình phong ấy quét phải thì lập tức tản ra lao vá» phía đạo nhân mù mắt. Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô buông giá»ng cÆ°á»i lá»›n:

“Lão đạo sÄ© mù, chỉ e hôm nay ngÆ°Æ¡i khó thoát!â€.

Äạo nhân mù mắt cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, cái ống bằng vàng trong tay chợt vung lên, má»™t tia lá»­a từ trong ống phun ra, ánh lá»­a kéo dài đến cả thÆ°á»›c, hÆ¡n mÆ°á»i con ong lập tức bị đốt chết. Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô thấy thế thì khá»±ng ngÆ°á»i lại, nói:

“Hay lắm! NgÆ°Æ¡i đã có chuẩn bị trÆ°á»›c!â€.

Phương Triệu Nam đang lo lắng cho đạo sĩ mù, ông ta chỉ dùng cây gậy gỗ và ống đồng thì không thể nào chặn được bầy ong trong tay của Phong Vương Dương Cô, nhưng không ngỠống đồng của ông ta có thể phun ra lửa. Thế rồi chàng mừng thầm:

“Không ngỠđạo trưởng mù này đã chuẩn bị trÆ°á»›c, xem ra lá»­a chứa trong ống đồng là khắc tinh của bầy ong ...â€.

Chợt nghe đạo nhân mù mắt nói:

“NgÆ°Æ¡i bá» ra mấy mÆ°Æ¡i năm để tạo ra giống ong này, ta sao có thể thua ngÆ°Æ¡i được, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải nghÄ© ra cách đối phó vá»›i bầy ong Ä‘á»™c của ngÆ°Æ¡i!â€.

Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô tá»±a nhÆ° rất yêu quý bầy ong của mình, thấy bầy ong chẳng làm gì được đạo sÄ© mù mắt thì không muốn để chúng tìm Ä‘Æ°á»ng chết nữa. Ông ta đặt cái lồng gá»— xuống, tức giận quát:

“Xem thá»­ ống đồng phun lá»­a của ngÆ°Æ¡i có thể làm lão phu bị thÆ°Æ¡ng được chăng?†ông ta quát lá»›n má»™t tiếng rồi lao tá»›i. Äạo sÄ© mù mắt mau chóng cất ống đồng vào ngÆ°á»i, nói:

“Lão phu tuy mù hai mắt nhÆ°ng cÅ©ng không muốn nhỠống đồng phun lá»­a đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i khác ...†đang nói thì vung cây trượng gá»— quét ra.

Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô rất lanh lẹ, khi lÆ°á»›t ngÆ°á»i tiến lên thì hai tay đã lấy ra má»™t đôi vòng sắt, chỉ nghe tiếng cong cong vang lên, ba cái vòng sắt trên tay trái đánh vào cây gậy gá»—, cái vòng sắt trên tay phải thì Ä‘iểm vào trÆ°á»›c ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng.

Äạo nhân mù mắt tuy chẳng thấy gì, nhÆ°ng ông ta ra tay cÅ©ng nhanh nhẹn nhÆ° ngÆ°á»i sáng mắt, ông ta vá»™i vàng thối lui ba thÆ°á»›c, rồi cổ tay vung lên, Ä‘iểm thẳng cây gậy gá»— tá»›i phía trÆ°á»›c.

Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô quát lá»›n má»™t tiếng, hai vòng đồng thá»i thi triển thế công nhanh chóng, chỉ nghe tiếng long cong vang lên, ánh bạch quang loang loáng, chiêu nào cÅ©ng Ä‘á»u rất hiểm hóc.

Äạo nhân mù mắt thì vẫn thủ thế rất nghiêm ngặt, cây gậy gá»— phối hợp vá»›i thân pháp, chặn đòn và trả đòn Ä‘á»u rất ung dung.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy hai ngÆ°á»i toàn sá»­ dụng những chiêu thần kỳ thì không khá»i bị cuốn hút, quên cả cÆ¡n Ä‘au ở gối.

Chợt thấy thân pháp của hai ngÆ°á»i càng lúc càng nhanh, biến hóa trong chiêu số càng lúc càng quá»· dị, sau má»™t trăm hiệp, bóng ngÆ°á»i hÆ¡i chậm lại nhÆ°ng chỉ nghe trượng ảnh vù vù, vòng sắt kêu lên cong cong, trong vòng má»™t trượng, bụi đất tung lên mù mịt, lúc này đã không còn thấy thân ảnh của hai ngÆ°á»i nữa.

Khi PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘ang ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn thì chợt cảm thấy vết thÆ°Æ¡ng ở hai chân Ä‘au nhói lên, chàng biết thÆ°Æ¡ng thế đã đến lúc phát tác, thế là vá»™i vàng thả lá»ng cÆ¡ bắp nhắm mắt, cố gắng vận khí Ä‘iá»u tức. Không biết trải qua bao lâu, cÆ¡n Ä‘au ở gối đã bá»›t. Bên tai không còn nghe tiếng vòng sắt long cong và tiếng trượng phong vù vù nữa, chàng thầm nhủ:

“Chả lẽ hai ông già ấy Ä‘á»u đã chết?â€.

NghÄ© đến cái thảm cảnh má»™t ngÆ°á»i nằm phÆ¡i xác ngoài sân, chàng cho nên cảm thấy mi mắt rất nặng, không thể nào mở ra được. Chàng ngÆ°ng thần lắng nghe, bên tai vẫn có tiếng kêu vo vo không ngá»›t. Äó là bầy ong trong lồng gá»— của Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô, nhÆ°ng không biết chủ nhân của nó còn sống hay đã chết. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không thể nào đè nén sá»± hiếu kỳ trong lòng, chàng chậm rãi mở mắt ra. Cảnh tượng trÆ°á»›c mắt không phải nhÆ° chàng nghÄ©, đạo sÄ© mắt mù và Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô vẫn bình yên, cuá»™c chiến của hai ngÆ°á»i Ä‘ang lúc ác liệt. Cả hai ngÆ°á»i lúc này không giao đấu bằng chiêu số nữa mà chuyển sang tá»· thí ná»™i lá»±c.

Chỉ thấy hai ngÆ°á»i Ä‘á»u ngÆ°ng thần đứng yên, đạo nhân mắt mù giÆ¡ cây trượng ngang trÆ°á»›c ngá»±c, nghiêng tai lắng nghe, Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô thì mở to đôi mắt nhìn đạo nhân mắt mù, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u đổ mồ hôi ròng ròng.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam biết cả hai bên đã vận dụng công lá»±c của toàn thân, nếu đẩy ra chắc chắn sẽ giống nhÆ° dá»i núi lấp biển. Chỉ nghe Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô trầm giá»ng quát:

“Lão đạo sÄ© mù, không ngá» mấy mÆ°Æ¡i năm qua võ công của ngÆ°Æ¡i tiến bá»™ rất nhiá»uâ€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“Quá khen, quá khen, võ công của DÆ°Æ¡ng huynh cÅ©ng ngày càng cao cÆ°á»ng!â€.

Phong Vương Dương Cô nói:

“Mấy mÆ°Æ¡i năm qua, ta ngày nào cÅ©ng nghiên cứu võ công, không ngá» vẫn không thể thắng được tên mù nhà ngÆ°Æ¡iâ€.

Äạo sÄ© mắt mù nói:

“Hừ! Mấy mÆ°Æ¡i năm qua ta cÅ©ng đâu có nghỉ ngÆ¡i!â€.

Phong Vương Dương Cô nói:

“Xem ra cuá»™c chiến hôm nay lại khó phân thắng bại!â€.

Äạo nhân mắt mù mỉm cÆ°á»i:

“Chắc là sẽ lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng ...â€.

Ông ta nói chưa dứt thì Dương Cô đã đột nhiên vung cái vòng sắt quét tới.

Äạo sÄ© ấy tá»±a nhÆ° đã biết Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô sẽ bất ngá» tấn công, khi Ä‘ang nói chuyện vẫn ngầm vận khí giá»›i bị, Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô vừa vung cái vòng lên thì ông ta đã nhận ra, thế là ông ta hóp bụng, thối lui ra sau ba bÆ°á»›c, quét nhanh cây gậy gá»— vào cái vòng sắt.

Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô khó khăn lắm má»›i chiếm được má»™t chiêu tiên cÆ¡, nào có thể để cho đạo nhân mắt mù giành lại, thế là ông ta trầm cổ tay xuống, né cái vòng sắt ra, đánh vào huyệt Äan Äiá»n của đạo nhân mắt mù.

Äạo nhân mắt mù không ngá» rằng Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô lại Ä‘á»™t nhiên dùng binh khí làm ám khí, ông ta chợt thấy huyệt Äan Äiá»n Ä‘au nhói, bất đồ thối lui đến hai bÆ°á»›c.

Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô lách ngÆ°á»i, thừa cÆ¡ lao tá»›i vá»— xéo ra má»™t chưởng. Äạo nhân mắt mù đã bị thÆ°Æ¡ng ở huyệt Äan Äiá»n, thần trí đã không còn tỉnh táo nữa, làm sao có thể tránh được đòn đánh của Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô, chỉ nghe bốp má»™t tiếng, trên vai ông ta đã trúng chưởng.

Phương Triệu Nam thầm lo lắng:

“Há»ng rồi! Võ công ông ta có cao cÆ°á»ng hÆ¡n nữa cÅ©ng khó chịu nổi má»™t chưởng và má»™t vòng của Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô ...†quả nhiên, đạo nhân mắt mù ấy lảo đảo rồi té phịch xuống đất.

Chợt nghe Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô cÆ°á»i lá»›n:

“Hà ha! Lão đạo sÄ© mù, oai phong ngày xÆ°a của ngÆ°Æ¡i ở đâu? Oán thù mấy mÆ°Æ¡i năm của DÆ°Æ¡ng má»— hôm nay coi nhÆ° có thể được trảâ€.

Phương Triệu Nam kêu lớn:

“Ngừng tay! Dùng kế ám toán má»™t ngÆ°á»i mắt mù đâu có phải là nhân vật anh hùng!â€.

Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô xoay ngÆ°á»i lại, định thả ong trong lồng ra đốt chết đạo sÄ© mắt mù, nghe PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam quát thế thì ngừng lại, quay đầu lại nói:

“Tên tiểu tá»­ kia, ngÆ°Æ¡i mắng ai?â€.

Phương Triệu Nam lạnh lùng nói:

“Ông ám toán má»™t ngÆ°á»i đã mù hai mắt, đâu có phải là hành vi của đại trượng phu?â€.

Phong Vương Dương Cô lạnh lùng nói:

“Lão phu và y có thù sâu nhÆ° biển, có gì mà ám toán vá»›i không ám toán? Hừ! NgÆ°Æ¡i hãy bá»›t nhiá»u chuyện lại có lẽ vẫn còn mạng, nếu nói thêm vài câu nữa ...â€.

Chợt thấy Phương Triệu Nam biến sắc.

Té ra đạo sĩ mắt mù nhân lúc Dương Cô đang nói chuyện với Phương Triệu Nam thì lặng lẽ bò dậy, hít một hơi chân khí cúi cùng, nhặt lấy cây gậy, ngầm vận công lực, quét ra một gậy. Sau khi cây gậy ấy đánh trúng Phong Vương Dương Cô thì lực đạo trên gậy mới nhả ra.

Äến khi Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô nhận ra được Ä‘iá»u ấy, cây gậy đã đánh trúng vào xÆ°Æ¡ng hông, chỉ nghe bốp má»™t tiếng, xÆ°Æ¡ng hông lập tức gãy lìa, cả ngÆ°á»i cÅ©ng bị ná»™i lá»±c của cây gậy hất bay lên rồi rÆ¡i xuống cách đó bảy tám thÆ°á»›c.

Äạo nhân mắt mù đánh trúng Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô thì buông giá»ng cÆ°á»i lá»›n:

“Lão há» DÆ°Æ¡ng kia, đạo gia mù cả cuá»™c Ä‘á»i chÆ°a bao giá» chịu thiệt, ngÆ°Æ¡i ném ám khí trúng ta, ta trả lại má»™t gậy, cả hai chúng ta Ä‘á»u không ...†đến đó thì giá»ng nói tắt hẳn, ngÆ°á»i lảo đảo, cây gậy rÆ¡i xuống đất, rồi ông ta cÅ©ng té phịch xuống. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy hai cao thủ tuyệt thế võ lâm sau khi đánh hàng trăm chiêu mà vẫn kẻ tám lượng ngÆ°á»i ná»­a cân, tưởng rằng cả hai sẽ bá» qua nhÆ°ng nào ngá» cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u bị thÆ°Æ¡ng do ám toán lẫn nhau.

Chợt thấy Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô gắng gượng sức tàn bò tá»›i cạnh cái lồng gá»—, rõ ràng ông ta định thả ong để đối phó vá»›i đạo sÄ© mắt mù đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n, chàng không khá»i rÆ¡i hai dòng nÆ°á»›c mắt, chàng chậm rãi nhặt cây gậy tre bên cạnh rồi nhảy vá»t ra chá»— Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô, hạ giá»ng há»i:

“Lão tiá»n bối bị thÆ°Æ¡ng có nặng không?â€.

Dương Cô tưởng chàng có ý hại mình, ông ta ngừng lại lạnh lùng nói:

“Chắc ngÆ°Æ¡i muốn hại lão phu phải không?â€.

Ná»™i phủ của ông ta đã bị đạo nhân mắt mù đánh chấn thÆ°Æ¡ng, ông ta cố gắng dùng hết sức tàn bò tá»›i bên cạnh cái lồng gá»—. Khi thấy PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam phóng vá»t ra, trong lòng biết không thể làm được Ä‘iá»u ấy, cho nên ngụm chân khí Ä‘á» tụ ở Äan Äiá»n lập tức tản mất, miệng há ra phun má»™t búng máu tÆ°Æ¡i.

Phương Triệu Nam thở dài, chậm rãi ngồi xuống nói:

“Lão tiá»n bối đừng hiểu nhầm, tại hạ không có ý xấu, hỡi Æ¡i! Hai vị đã là ngÆ°á»i có tuổi, sao đến lúc này vẫn nghÄ© không thông?â€.

Dương Cô ho nhẹ một tiếng, lại phun ra một ngụm máu nữa, nói:

“Äáng tiếc ngÆ°Æ¡i đã nói quá trá»…!â€.

Phương Triệu Nam thấy trong ngụm máu của ông ta có từng mảnh nội tạng, thầm nhủ:

“Nội tạng của ông ta đã bị đánh nát, xem ra khó sống nổi nữa ...†đang suy nghĩ chợt nghe đạo nhân mắt mù nói:

“Lão già há» DÆ°Æ¡ng, chắc ngÆ°Æ¡i đã báo được thù! Ná»™i phủ của ta cÅ©ng bị ngÆ°Æ¡i đánh chấn thÆ°Æ¡ng, huyệt Äan Äiá»n đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, không thể sống qua má»™t canh giá» nữa!â€.

Phong Vương Dương Cô thở phì phò mấy hơi rồi nói:

“Ná»™i tạng của ta cÅ©ng bị má»™t trượng của ngÆ°Æ¡i đánh nát, chỉ e ta không thể sống qua má»™t canh giá» nữa!â€.

Phương Triệu Nam thở dài:

“Hai vị tiá»n bối lúc này đã hối hận rồi Æ°?â€.

Äôi mắt đã thất thần của Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô Ä‘á»™t nhiên quắc lên, ông ta lạnh lùng nói:

“Lão phu chÆ°a bao giá» phải hối hận chuyện gì cả!â€.

Äạo nhân mắt mù ấy Ä‘á»™t nhiên đứng dậy, lảo đảo bÆ°á»›c tá»›i, khi còn cách Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô bốn năm thÆ°á»›c thì té xoài xuống đất, miệng thì nói:

“Ta thật hối hận, ôi! Ta đã không thể sống được nữa, mà lại đánh ngÆ°Æ¡i má»™t trượng khiến cho chúng ta lâm vào tình thế lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ngâ€.

Phong Vương Dương Cô nói:

“NhÆ°ng rốt cuá»™c ngÆ°Æ¡i nén không được nên má»›i ra tay!â€.

Phong Vương Dương Cô lại thở phì phò rồi nôn ra một ngụm máu tươi, nói:

“Lão đạo sÄ© mù kia, ngÆ°Æ¡i có Ä‘iá»u gì muốn nói thì hãy nói cho mau! Ta đã sắp không thể nghe được nữa rồi!â€.

Chỉ nghe đạo nhân mắt mù nói:

“Ta không thể nói được nữa, ta phải giữ lại má»™t chút khí lá»±c để truyá»n võ công cho thiếu niên há» PhÆ°Æ¡ng nàyâ€.

Phong Vương Dương Cô nói:

“Äúng! Chúng ta đã chết thì phải để lại võ công trên Ä‘á»i má»›i phải, song, ngÆ°Æ¡i hãy nhÆ°á»ng cho ta trÆ°á»›c! Ta bị thÆ°Æ¡ng nặng hÆ¡n ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ chết sá»›m hÆ¡n ngÆ°Æ¡i ...â€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“Äược thôi!†rồi ngầm Ä‘á» tụ chân khí, giữ má»™t hÆ¡i nguyên khí cuối cùng không để tản Ä‘i.

Phong Vương Dương Cô ngẩng đầu lên, nhìn Phương Triệu Nam nói:

“Tiểu tá»­, hãy mau đến đây!â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam dùng hai tay chống xuống đất, phóng vá»t tá»›i, nói:

“Lão tiá»n bối có gì căn dặn?â€.

Phong Vương Dương Cô nói:

“Lúc này ta đã sắp chết, cho nên ngÆ°Æ¡i không được lên tiếng, ngÆ°Æ¡i phải lắng nghe lá»i ta, ngÆ°Æ¡i nói má»™t câu thì võ công của lão phu sẽ bị thất truyá»n má»™t chiêuâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lại thấy ông ta nôn ra má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i nữa, nào dám cãi lá»i ông ta, vá»™i vàng nói:

“Vãn bối Ä‘ang lắng ngheâ€.

Phong Vương Dương Cô nói:

“TrÆ°á»›c tiên ta dạy cho ngÆ°Æ¡i gá»i bầy ong này, ta sẽ tặng chúng cho ngÆ°Æ¡iâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Äiá»u này, vãn bối làm sao dám ...â€.

Phong Vương Dương Cô nói:

“NgÆ°Æ¡i không được cắt lá»i ...†rồi tiếp theo truyá»n cho chàng thuật giữ ong, lấy mật, bí quyết nuôi ong, phÆ°Æ¡ng pháp Ä‘Æ¡n công, quần công và khẩu quyết giữ mạng há»™ thân. Ông ta đã là ngÆ°á»i sắp chết, lúc nào cÅ©ng có thể đứt hÆ¡i, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không muốn ông ta có Ä‘iá»u gì tiếc nuối cho nên cố gắng ghi nhá»› hết tất cả má»i khẩu quyết.

Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô sau khi truyá»n bí quyết nuôi ong, ông ta chÆ°a kịp truyá»n võ công thì Ä‘á»™t nhiên thấy trÆ°á»›c mắt tối sầm, đứt hÆ¡i mà chết.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thở dài, ôm quyá»n lạy:

“Lão tiá»n bối hãy an nghỉ!â€.

Chợt nghe đạo nhân mắt mù nói:

“Sao? Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô đã chết rồi Æ°?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Chết rồi!â€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“NgÆ°Æ¡i hãy mau đây! Ta sẽ truyá»n cho ngÆ°Æ¡i má»™t chiêu võ côngâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vá»™i vàng nhảy vá»t tá»›i, hạ xuống bên ngÆ°á»i ông ta, nói:

“Lão tiá»n bối còn có chuyện gì cần ngÆ°á»i giúp đỡ không? Cứ nói trÆ°á»›c cho vãn bối, sau đó rồi truyá»n võ công cÅ©ng không muá»™nâ€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“Ta có rất nhiá»u chuyện, nhÆ°ng đã không kịp nữa ...â€.

Phương Triệu Nam thầm nhủ:

“Lão tiá»n bối chÆ°a thâu nhận đệ tá»­ nào Æ°?â€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“Tuy đã nhận má»™t đứa nhÆ°ng tâm địa của nó xấu xa đã bị ta Ä‘uổi Ä‘iâ€.

Phương Triệu Nam kêu à một tiếng, đột nhiên nhớ lại thiếu niên nhảy vào xe mình lúc trước ...

Chợt nghe đạo nhân mắt mù nói:

“Chẳng phải ta đã truyá»n cho ngÆ°Æ¡i hai chiêu chưởng thế Æ°?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Äúng vậy!â€.

Äạo nhân mắt mù nói:

“Ta đã giấu không truyá»n cho ngÆ°Æ¡i chiêu thứ ba, chiêu thứ ba này vốn là má»™t chiêu tuyệt há»c, giỠđây ta sẽ truyá»n cho ngÆ°Æ¡i ...â€.

Thế rồi ông ta lập tức giảng giải khẩu quyết, mặc cho vết thương của mình, vẫn cố gắng không ngừng múa may. Phương Triệu Nam vừa ghi nhớ khẩu quyết vừa luyện tập theo ông ta. Chàng luyện tập mấy lần thì quả nhiên hiểu được chỗ ảo diệu, khi chàng ngừng lại thì đạo nhân mắt mù ấy đã chết từ lâu.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tận mắt chứng kiến hai cao thủ tiá»n bối trong võ lâm quyết đấu vá»›i nhau, cùng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng mà chết, không khá»i buồn bã rÆ¡i nÆ°á»›c mắt. Chàng dá»i hai cái xác đến má»™t góc sân, đào má»™t cái lá»— rồi đặt hai cái xác xuống. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chắp tay cầu khấn:

“Hai vị lão tiá»n bối khi còn sống là kẻ địch của nhau, sau khi chết thì chôn chung vá»›i nhau, mong hai vị xuống dÆ°á»›i suối vàng thì có thể trở thành bạn bèâ€. Rồi chàng chậm rãi lắp đất lại.

Má»™t nắm mồ chôn hai cao thủ võ công cao cÆ°á»ng, má»™t ngôi miếu hoang tàn có thêm má»™t ngôi má»™ má»›i càng tăng thêm sá»± lạnh lẽo.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngồi lặng ở dÆ°á»›i đất, không biết trải qua bao lâu, chợt có tiếng ho vá»ng tá»›i. Chàng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy má»™t ông già toàn thân mặc đồ trắng đứng cách đó ba bốn thÆ°á»›c, ánh mắt lá» Ä‘á», ngÆ°á»i gầy nhÆ° que củi, trông giống nhÆ° ngÆ°á»i đã chết nhÆ°ng bị ngÆ°á»i ta moi ra từ trong quan tài.

Phương Triệu Nam kinh hoảng, cung tay nói:

“Lão tiá»n bốiâ€.

Ông già áo trắng Ä‘Æ°a mắt nhìn cái lồng gá»—, há»i:

“Ngô Hạt Tá»­ Ä‘i đâu rồi?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Có phải vị đạo trưởng ấy không?â€.

Ông già áo trắng nói:

“Äúng thế, ta tìm lão đạo sÄ© mù ấy trị thÆ°Æ¡ngâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Lão tiá»n bối đã trá»… má»™t bÆ°á»›c!â€.

Ông già áo trắng nói:

“Y đã Ä‘i đâu?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Ông ta đã chếtâ€.

Ông già áo trắng đột nhiên thở dài, nói:

“Chết nhÆ° thế nào? Có phải bị ngÆ°á»i ta giết không?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Äúng thế, ông ta đã chết trong tay Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô!â€.

Ông già áo trắng nói:

“Còn DÆ°Æ¡ng Cô?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Äã chết, hai ngÆ°á»i quyết đấu vá»›i nhau Ä‘á»u bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, đã chết cùng má»™t lúcâ€.

Ông già áo trắng đột nhiên thay đổi thần sắc, nói:

“Có thật không?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Nếu lão tiá»n bối không tin, hãy đào má»™ lên xem thá»­!â€.

Ông già áo trắng nói:

“Tiêu rồi, tiêu rồi! â€rồi chậm rãi xoay ngÆ°á»i lảo đảo bÆ°á»›c vá» phía trÆ°á»›c.

Phương Triệu Nam nhìn bóng dáng ông ta, thầm nhủ:

“ThÆ°Æ¡ng thế ông ta không nhẹ, xem ra ngÆ°á»i trong giang hồ dù võ công cao cÆ°á»ng thế nào cuối cùng cÅ©ng không thể thoát khá»i cái chếtâ€.

Ngoài ông già áo trắng ấy, chẳng có ngÆ°á»i khách nào đến thăm miếu hoang nữa.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vừa trị thÆ°Æ¡ng theo cách đạo sÄ© mù đã dặn, vừa đả tá»a Ä‘iá»u tức và luyện thuật nuôi ong, ba ngày sau, chàng đã không còn sợ bầy ong nữa.

MÆ°á»i ngày trôi qua nhanh chóng, vết thÆ°Æ¡ng của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã thuyên giảm, lÆ°Æ¡ng khô cÅ©ng đã hết, nhÆ°ng chàng có thể dùng mật ong thay thế thức ăn cho nên không bị đói. Mấy ngày nữa lại trôi qua, thuốc của đạo nhân mắt mù đã dùng hết, vết thÆ°Æ¡ng ở đầu gối cÅ©ng đã hoàn toàn hồi phục, cuá»™c sống yên tÄ©nh trong ná»­a tháng đã khiến cho chàng muốn quy ẩn chốn núi rừng. NhÆ°ng nhá»› lại Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng và Châu Huệ Anh Ä‘ang gặp nguy hiểm, thù lá»›n của ân sÆ° chÆ°a trả, chàng chỉ đành xách lồng gá»— rá»i khá»i miếu hoang Ä‘i vá» phía chùa Thiếu Lâm.

Từ sau khi gặp Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành, chàng má»›i biết võ công của mình vẫn chÆ°a đến đâu nên quyết lòng đến Tung SÆ¡n để cầu tuyệt há»c.

Oo Lại nói Mai Giáng Tuyết Ä‘i má»™t hồi thì đến trÆ°á»›c má»™t tòa am ni cô, nàng chợt cảm thấy đói bụng cho nên bÆ°á»›c vào. Tòa am ni cô này rất nhá» nhÆ°ng được quét dá»n sạch sẽ, trong đại Ä‘iện có hai ngá»n bạch lạc Ä‘ang cháy, má»™t ni cô mặc áo màu xám Ä‘ang ngồi Ä‘á»c kinh, Mai Giáng Tuyết bÆ°á»›c vào, hạ giá»ng nói:

“SÆ° phụ, tiểu nữ Ä‘ang đói, muốn xin má»™t bữa cÆ¡m chayâ€.

Ni cô ấy chậm rãi quay mặt, nhìn Mai Giáng Tuyết rồi nói:

“Cô nÆ°Æ¡ng từ đâu đến đây?â€.

Mai Giáng Tuyết mỉm cÆ°á»i, nói:

“Tiểu nữ đến từ Huyết Trìâ€.

Ni cô ấy ngẩn ngÆ°á»i ra, nói:

“Huyết Trì! Cái tên nghe không may ...†bà ta ngập ngừng rồi lại nói:

“Cô nÆ°Æ¡ng muốn Ä‘i đâu?â€.

Mai Giáng Tuyết nói:

“Äiá»u đó thì tiểu nữ không biết, ôi! Chắc là sẽ đến má»™t nÆ¡i! Trá»i đất rá»™ng lá»›n thế này, chả lẽ không có nÆ¡i cho tiểu nữ đặt chân hay sao?â€.

Ni cô ấy chậm rãi đứng dậy, nói:

“Chắc cô nương đã đói!†rồi bà ta bước ra ngoài.

Mai Giáng Tuyết đi sau ni cô ấy bước vào trong một sương phòng, nàng thấy trên bàn đã bày sẵn thức ăn, thế rồi mới nói:

“Không dám làm phiá»n sÆ° phụ nữaâ€. Rồi nàng cầm Ä‘Å©a, ni cô ấy nhìn má»™t hồi rồi lặng lẽ lui ra ngoài.

Mai Giáng Tuyết ăn hai bát cÆ¡m má»›i đặt Ä‘Å©a xuống, dá»±a vào vách tÆ°á»ng ngủ thiếp Ä‘i.

Nàng đã nhiá»u lần trải qua ác chiến, chân khí hao phí rất nhiá»u, lại thêm trong lòng lo lắng cho nên ngủ rất say. Không biết đã trải qua bao lâu, chợt nàng cảm thấy nhÆ° bị ngÆ°á»i ta lay vào ngÆ°á»i, nàng mở mắt ra, chỉ thấy má»™t ni cô già mặt đầy vết nhăn đứng trÆ°á»›c mặt, nói:

“Lão ni đã dá»n giÆ°á»ng ngủ cho cô nÆ°Æ¡ng, xin má»i hãy lên giÆ°á»ng ngủ!â€.

Mai Giáng Tuyết ngạc nhiên:

“Äã làm phiá»n sÆ° phụâ€.

Nàng đứng dậy Ä‘i theo sau vị ni cô ấy. Äêm khuya yên tÄ©nh, vầng trăng treo cao, vị lão ni ấy chậm rãi bÆ°á»›c qua mảnh sân yên ắng, đến trÆ°á»›c má»™t căn phòng cá»­a đã đóng chặt. Vị lão ni chậm rãi đẩy hai cánh cá»­a, quay đầu lại nói vá»›i Mai Giáng Tuyết:

“Cô nÆ°Æ¡ng, cô nÆ°Æ¡ng hãy nghỉ ngÆ¡i ở đâyâ€. Thế rồi bà ta bÆ°á»›c vào, đốt ngá»n đèn cầy trong phòng lên. Vị lão ni chỉ cái giÆ°á»ng gá»— nói:

“Chăn màn Ä‘á»u đã chuẩn bị xong, cô nÆ°Æ¡ng có thể yên giấcâ€.

Giá»ng nói của bà ta rất hiá»n hòa, ân cần, nhÆ° đối đãi vá»›i con gái từ xa trở vá».

Mai Giáng Tuyết chợt dâng lên cảm giác ấm áp, nàng thở dài nói:

“Lão sÆ° phụ cÅ©ng nên yên giấcâ€.

Bà ta nở nụ cÆ°á»i nói:

“Cô nÆ°Æ¡ng hãy ngủ Ä‘i!†rồi bà ta chậm rãi lui ra ngoài. Mai Giáng Tuyết đóng cá»­a lại, nằm lên giÆ°á»ng nhÆ°ng vẫn không cảm thấy buồn ngủ, lòng nàng nhÆ° trăm mối tÆ¡ vò. Nàng nhá»› đến PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng và Cát VÄ©, Cát Hoàng ... chuyện xÆ°a cứ hiện ra trong đầu nàng. Nàng thở dài, lẩm bẩm:

“Mình đã trải qua nhiá»u biến cố nhÆ°ng rốt cuá»™c mình được những gì? Sao không há»c theo vị lão ni ấy, cạo đầu bái Phật, sống má»™t cuá»™c sống yên tÄ©nh ...â€.

Chợt nghe thấy tiếng của đàn ông vá»ng tá»›i:

“Cô nÆ°Æ¡ng thân mang tuyệt kỹ, trong võ lâm có mấy ngÆ°á»i là địch thủ của cô nÆ°Æ¡ng ...â€.

Mai Giáng Tuyết quát:

“Ai?

Bên ngoài cửa sổ có tiếng đáp:

“Ta!†rồi kẹt má»™t tiếng, cá»­a sổ bật ra, má»™t thiếu niên toàn thân mặc kình trang nhảy vá»t vào. Mai Giáng Tuyết Ä‘Æ°a mắt lạnh lùng nhìn ngÆ°á»i ấy, nói:

“Äây là nÆ¡i cá»­a Phật yên tÄ©nh, ngÆ°Æ¡i đến đây làm gì?â€.

Té ra thiếu niên mặc kình trang ấy chính là Cát Vĩ, Cát Vĩ ngạc nhiên nói:

“Huynh đệ chúng tôi đã há»c được rất nhiá»u võ công nhÆ°ng tài trí có hạn có nhiá»u chá»— không hiểu, mong cô nÆ°Æ¡ng chỉ Ä‘iểmâ€.

Sau khi y thay đổi y phục má»›i dung quang sáng ngá»i, mày kiếm mắt sao, trông ra rất anh tuấn.

Mai Giáng Tuyết lạnh lùng nói:

“Ta đã có lòng bÆ°á»›c vào cá»­a Phật, từ khắc này trở Ä‘i, huynh đệ các ngÆ°Æ¡i nếu cứ Ä‘eo lấy ta, không nghe lá»i ta, đừng trách ta trở mặt vô tình!â€.

Cát VÄ© ngạc nhiên rồi Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i ha hả nói:

“Theo tại hạ thấy, cô nÆ°Æ¡ng không thể xuất gia đượcâ€. Thế rồi y ho nhẹ má»™t tiếng nói:

“Chuyện La Huyá»n nhá» cô nÆ°Æ¡ng chắc chắn rất khó khăn, cô nÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a làm được, sao có thể cắt tóc làm ni cô, thoát khá»i hồng trần?â€.

Mai Giáng Tuyết trầm ngâm không nói, rõ ràng lá»i của Cát VÄ© đã lay Ä‘á»™ng lòng nàng.

Chợt nghe Cát Vĩ nói tiếp:

“Còn có má»™t chuyện khiến cho cô nÆ°Æ¡ng không thể nào ở lại cá»­a Phậtâ€.

Mai Giáng Tuyết nói:

“Chuyện gì?â€.

Cát Vĩ nói:

“Nếu cô nÆ°Æ¡ng cắt tóc làm nÆ°á»›c cô, không biết phải ăn nói vá»›i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thế nào?â€.

Mai Giáng Tuyết sững ngÆ°á»i, nói:

“Chúng tôi chỉ có danh phu thê, y làm sao quản được ta ...†nàng hơi ngập ngừng rồi nói tiếp:

“NhÆ°ng ta phải làm chuyện La Huyá»n đã nhá», ôi! Nếu các ngÆ°á»i làm giúp ta, ta có thể ở lại cá»­a Phật, sống cuá»™c Ä‘á»i an bình ...â€.

Rồi nàng đưa mắt nhìn Cát Vĩ trầm ngâm một lúc lâu mới nói:

“Không biết huynh đệ hai ngÆ°á»i có chịu hứa vá»›i ta má»™t chuyện không?â€.

Cát Vĩ nói:

“Cô nÆ°Æ¡ng cứ sai khiến, bá»n chúng tôi muôn chết không từâ€.

Mai Giáng Tuyết nói:

“Ta muốn nhá» hai ngÆ°á»i thay ta hoàn thành tâm nguyện của La Huyá»nâ€.

Cát Vĩ nói:

“Äáng tiếc võ công huynh đệ chúng tôi còn kém cá»iâ€.

Mai Giáng Tuyết nói:

“Ta sẽ truyá»n võ công của La Huyá»n cho các ngÆ°Æ¡i!â€.

Cát Vĩ vui mừng nói:

“Nếu cô nÆ°Æ¡ng chấp nhận, bá»n chúng tôi sẽ dốc hết sức mìnhâ€.

Mai Giáng Tuyết nói:

“NÆ¡i này rất yên tÄ©nh, ta quyết định tạm thá»i ở lại, ban ngày sẽ lá»… Phật Ä‘á»c kinh, đêm sẽ tìm nÆ¡i yên tÄ©nh truyá»n võ công cho huynh đệ các ngÆ°á»iâ€.

Cát Vĩ nói:

“Cứ má»™t lá»i nhÆ° thế, ta sẽ lập tức tìm má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh, đêm mai sẽ đến má»i cô nÆ°Æ¡ngâ€.

Mai Giáng Tuyết nói:

“Song có má»™t chuyện ta phải nói rõ trÆ°á»›câ€.

Cát Vĩ nói:

“Äừng nói là má»™t chuyện, dù hàng trăm chuyện, huynh đệ chúng tôi cÅ©ng sẽ chấp nhậnâ€. Rồi xoay ngÆ°á»i chạy ra ngoài.

Mai Giáng Tuyết nói:

“Äứng lại! Chuyện này rất hệ trá»ng, cần phải nói rõ!â€.

Cát Vĩ chỉ đành ngừng chân, nói:

“Chuyện gì? Cô nÆ°Æ¡ng hãy cứ nóiâ€.

Mai Giáng Tuyết nói:

“Sau khi ngÆ°Æ¡i há»c võ công, thá»±c hiện xong di ngôn của La Huyá»n phải chặt má»™t cánh tayâ€.

Cát VÄ© ngẩn ngÆ°á»i ra, nói:

“Tại sao?â€.

Mai Giáng Tuyết nói:

“Trên Ä‘á»i này có quá nhiá»u kẻ xấu, những kẻ gian ác Ä‘á»u là ngÆ°á»i mang tuyệt thế võ công, ta truyá»n võ công cho các ngÆ°á»i, nếu không chặt tay Ä‘i, sau này không ai chống lại được hai ngÆ°á»i, huynh đệ các ngÆ°á»i làm ác há chẳng phải ta đã Ä‘i lại vết xe đổ của La Huyá»n, tạo ra thêm hai Nhạc chủ Minh Nhạc hay sao?â€.

Cát Vĩ nghiêm mặt, kiên quyết nói:

“Tại hạ hứa vá»›i cô nÆ°Æ¡ng, trên Ä‘á»i này đâu có chuyện gì thập toàn thập mÄ©, chặt đứt má»™t cánh tay có xá chi! NhÆ°ng ca ca của tại hạ, tại hạ không thể làm chủ được, đợi sau khi thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i y, ngày mai sẽ đến trả lá»i cô nÆ°Æ¡ng!â€.

Mai Giáng Tuyết nói:

“Nếu y chấp nhận, canh hai đêm mai các ngÆ°á»i đến đây gặp ta, nếu không chấp nhận thì đừng đến nữa!â€.

Cát Vĩ nói:

“Tại hạ xin cáo biệt, nếu đại ca của tại hạ không chịu hứa, đêm mai má»™t mình tại hạ sẽ đến đâyâ€. Rồi không đợi Mai Giáng Tuyết trả lá»i, y xoay ngÆ°á»i vá»t ra bên ngoài.

Sáng sớm hôm sau, Mai Giáng Tuyết đã thức dậy, chưa kịp rửa mặt chải tóc đã đi ra ngoài đại điện.

Bên ngoài đại Ä‘iện, ni cô già ấy và má»™t ni cô tuổi trẻ hÆ¡n bắt đầu thắp hÆ°Æ¡ng bái Phật. Mai Giáng Tuyết quỳ lạy tượng Phật rồi ngồi xếp bằng trên cái bồ Ä‘oàn trÆ°á»›c bàn thá». Sau khi hai ni cô bái xong tượng Phật thì bắt đầu Ä‘á»c kinh.

Ni cô già lấy ra một quyển kinh trên bàn thỠđưa cho Mai Giáng Tuyết, thì thầm:

“Biển khổ không bá», quay đầu là bếnâ€.

Mai Giáng Tuyết nhận lấy quyển kinh mở ra rồi Ä‘á»c theo hai ngÆ°á»i ấy. Äá»c kinh buổi sáng xong, mặt trá»i đã má»c, ni cô già nhận lại quyển kinh, thì thầm nói vá»›i Mai Giáng Tuyết:

“Cá»­a Phật rá»™ng mở, thuyá»n từ phổ Ä‘á»™, nếu cô nÆ°Æ¡ng cảm thấy ni am này có thể tạm thá»i làm chốn dung thân, vậy xin má»i hãy ở lạiâ€.

Mai Giáng Tuyết thở dài:

“Trong lòng đệ tá»­ quả thật rất ngưỡng má»™ cuá»™c sống yên tÄ©nh của hai vị sÆ° phụ, song đệ tá»­ thân đầy tá»™i nghiệt, kết thù vô số, nếu ở nÆ¡i đây chỉ e rằng sẽ Ä‘em lại tai há»a cho hai vị!â€.

Ni cô ấy mỉm cÆ°á»i, nói:

“Cá»­a Phật rá»™ng mở nhÆ°ng thuyá»n từ không chở ngÆ°á»i vô duyên, đến là Ä‘i, Ä‘i là đến, ở lại hay không xin tùy ýâ€. Nói xong thì chậm rãi bÆ°á»›c ra bên ngoài.

Mai Giáng Tuyết nhẹ thở dài, cất bÆ°á»›c ra ngoài đại Ä‘iện. Trong lòng nàng đầy mâu thuẫn, nàng vừa cảm thấy chốn cá»­a Phật thanh tịnh, có thể quên Ä‘i vô số phiá»n não nhÆ°ng lại cảm thấy thân đầy tá»™i nghiệt, khó bÆ°á»›c lên con thuyá»n tÆ° biâ€.

Trong nhất thá»i, nàng do dá»± khó quyết. Má»™t ngày trôi qua, trá»i đã vào đêm, đến canh hai, Cát Hoàng và Cát VÄ© đã tá»›i.

Cát VÄ© cung kính ôm quyá»n làm lá»… vá»›i Mai Giáng Tuyết:

“Huynh đệ chúng tôi luôn nhá»› đến thù cha, dù ngày sau phải chặt má»™t cánh tay cÅ©ng phải theo cô nÆ°Æ¡ng há»c võ côngâ€.

Cát Hoàng nói:

“Cách đây mÆ°á»i dặm có má»™t khu rừng rậm, trong rừng có má»™t hồ nÆ°á»›c rá»™ng khoảng má»™t mẫu, nÆ¡i đó ít ngÆ°á»i tá»›i, là má»™t nÆ¡i tập võ rất tốtâ€.

Mai Giáng Tuyết nói:

“Hai ngÆ°á»i dắt ta Ä‘i xem thá»­!†rồi nàng đứng dậy bÆ°á»›c ra ngoài.

Ba ngÆ°á»i Ä‘á»u có khinh công tuyệt thế, cho nên trong chá»›p mắt đã vượt mÆ°á»i dặm Ä‘Æ°á»ng, dÆ°á»›i ánh trăng, chỉ thấy má»™t khu rừng rậm.

Mai Giáng Tuyết nhìn một hồi thì thầm ngạc nhiên:

“NÆ¡i này xung quanh không có núi, là vùng đồng bằng, không biết tại sao lại có má»™t khu rừng rậmâ€.

Chợt nghe Cát Vĩ nói:

“Tại hạ sẽ dẫn Ä‘Æ°á»ngâ€. Rồi y lách ngÆ°á»i chui vào trong rừng.

Mai Giáng Tuyết Ä‘i sau hai ngÆ°á»i, Ä‘i khoảng ná»­a canh thì phía trÆ°á»›c nghe thấy tiếng sóng vá»— oàng oạc.

Quả nhiên, trong khu rừng rậm này có một hồ nước rộng khoảng một mẫu. Xung quanh hồ nước là bãi cỠrộng rãi, quả thật là một nơi tập võ rất tốt. Mai Giáng Tuyết nhìn một hồi thì gật đầu:

“NÆ¡i này rất bí mật!â€.

Cát Vĩ nói:

“Huynh đệ của chúng tôi đã dá»±ng má»™t ngôi nhà cá» cho cô nÆ°Æ¡ng bên bá» hồ để cô nÆ°Æ¡ng khá»i Ä‘i lại vất vảâ€.

Mai Giáng Tuyết trầm ngâm một hồi:

“Äược thôi! Song hai ngôi nhà cá» phải cách nhau má»™t mặt hồ, má»™t căn là để huynh đệ các ngÆ°á»i ở, ngoại trừ khi truyá»n dạy võ công, nếu ta không gá»i thì không được bÆ°á»›c đến gần nÆ¡i ta ở năm trượngâ€.

Cát Vĩ nói:

“Cô nÆ°Æ¡ng truyá»n dạy võ công cho chúng tôi đã nhÆ° sÆ° phụ của chúng tôi, chúng tôi xin nghe theo tất cảâ€.

Ba ngày sau, Mai Giáng Tuyết quả nhiên dá»i vào ở trong rừng, huynh đệ há» Cát đã chuẩn bị đầy đủ cho nàng.

Mai Giáng Tuyết vẫn giữ bá»™ mặt lạnh lùng nhÆ° băng, ngoại trừ truyá»n võ công cho hai ngÆ°á»i, chÆ°a bao giá» nói chuyện vá»›i nhau, cách vài ngày thì nàng lại trở vá» am ni cô Ä‘á»c kinh văn. Khi Mai Giáng Tuyết truyá»n dạy võ công cho huynh đệ há» Cát, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÅ©ng khổ luyện võ công thượng thừa của Thiếu Lâm do Giác Phi và Giác Má»™ng truyá»n dạy.
Tài sản của ngocvosong1986

  #54  
Old 27-04-2008, 11:11 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 54


Bái Cao Tăng Lại Luyện Tuyệt Công


Té ra, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam sau khi trở vá» Tung SÆ¡n thì không dám kinh Ä‘á»™ng đến các nhà sÆ° trong chùa Thiếu Lâm mà đến nÆ¡i ngày trÆ°á»›c đã bị rÆ¡i xuống. Chàng bứt dây rừng nối lại, má»™t đầu cá»™t trên cây tùng, rồi nắm má»™t đầu leo xuống. Võ công của chàng đã cao hÆ¡n ngày trÆ°á»›c rất nhiá»u, lại có sợi dây này cho nên chàng dá»… dàng leo xuống đáy cốc. Cảnh vật trong cốc vẫn nhÆ° xÆ°a, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cứ men theo vách núi mà Ä‘i. Äi được khoảng ba trượng, quả nhiên thấy có má»™t Ä‘á»™ng đá rá»™ng mở.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘á» chân khí, trầm giá»ng nói:

“Äệ tá»­ PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cầu kiến hai vị lão tiá»n bốiâ€.

Chợt nghe trong Ä‘á»™ng vá»ng ra giá»ng nói già nua:

“NgÆ°Æ¡i đến thì rất tốt, hãy vào Ä‘i!â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đặt cái lồng ở ngoài cá»­a Ä‘á»™ng, sá»­a sang lại quần áo rồi chậm rãi bÆ°á»›c vào. Äi vào khoảng mÆ°á»i trượng, Ä‘á»™ng đá chợt rá»™ng rãi.

Chỉ thấy Giác Má»™ng đại sÆ° tóc bạc nhÆ° tuyết, râu dài cả thÆ°á»›c Ä‘ang ngồi nhắm mắt xếp bằng, còn Giác Phi đại sÆ° đầu trá»c lóc, chòm râu đèn dài ở dÆ°á»›i cằm thì Ä‘ang ngồi dá»±a vào vách đá, trông rất mệt má»i.

Phương Triệu Nam vội vàng quỳ xuống đất nói:

“Hai vị lão tiá»n bối vẫn khá»e chứâ€.

Giác Mộng chậm rãi mở mắt, nói:

“Ôi! Nếu ngÆ°Æ¡i đến trá»… vài ngày nữa chỉ e không gặp được Giác Phi sÆ° đệ của taâ€.

Phương Triệu Nam thất kinh, nói:

“Sao?..â€.

Giác Phi chợt ngồi dậy, nói:

“Ta bị ả nha đầu ấy đâm trúng vào phổi, cho nên không thể sống lâu được nữaâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Lão tiá»n bối có thể gắng gượng được lâu nhÆ° thế, nguy hiểm đã qua, chả lẽ thÆ°Æ¡ng thế lại chuyển biến xấu?â€.

Giác Phi nói:

“Mạch bị đứt của ta không thể nào nối lại được, tiểu tá»­, hãy mau cho ta biết tình hình trong chùa Thiếu Lâm, ôi! Nếu không lão tăng chết không nhắm mắtâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy ông ta nói rất mệt nhá»c, chàng biết ông ta không sống được bao lâu, không khá»i buồn bã, thế là kể lại chuyện thả Nam Bắc Nhị Quái và cuá»™c quyết chiến vá»›i Nhạc chủ Minh Nhạc. Giác Phi đại sÆ° hít má»™t hÆ¡i, nói:

“Uy danh mấy trăm năm của phái Thiếu Lâm đã tổn thÆ°Æ¡ng trong má»™t lúc, lão nạp còn có mặt mÅ©i nào gặp hÆ°Æ¡ng hồn các Ä‘á»i sÆ° tổ ...†rồi ông ta có thể máu nóng dâng trào, thế là vết thÆ°Æ¡ng vỡ ra, máu tÆ°Æ¡i phun ra. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vá»™i vàng đứng dậy, xé má»™t mảnh áo băng vết thÆ°Æ¡ng cho Giác Phi.

Giác Mộng đưa tay nắm cánh tay của Giác Phi, nói:

“SÆ° đệ hãy trấn tÄ©nh ...â€.

Giác Phi ho một tiếng rồi nói:

“SÆ° huynh hãy hứa vá»›i tiểu đệ má»™t chuyện, tiểu đệ má»›i có thể chết nhắm mắtâ€.

Giác Má»™ng nhíu mày, toàn thân rung rẩy, rõ ràng sá»± kích Ä‘á»™ng trong lòng của ông ta không có gì bì được, nhÆ°ng giá»ng nói của ông ta vẫn rất bình tÄ©nh:

“Chuyện gì?â€.

Giác Phi nói:

“Äệ muốn sÆ° huynh hứa má»™t chuyện là phải truyá»n hết tất cả má»i võ công của huynh cho tên tiểu tá»­ này để y trả thù cho phái Thiếu Lâm chúng taâ€.

Giác Mộng nói:

“Ta hứa vá»›i đệ ...â€.

Giác Phi Ä‘á»™t nhiên buông giá»ng cÆ°á»i lá»›n:

“Nghe lá»i hứa của sÆ° huynh, tiểu đệ chết không gì tiếc ...†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy ông ta chấn Ä‘á»™ng toàn thân, máu ở vết thÆ°Æ¡ng tuôn ra, trong lòng kinh hãi lắm, vá»™i vàng nói vá»›i Giác Má»™ng:

“Lão tiá»n bối, lão tiá»n bối ...â€.

Chợt nghe Giác Phi thở hổn hển nói:

“Các ngÆ°á»i cứ mặc ta, ta đã không xong nữa ... tiểu tá»­, ta còn tưởng ngÆ°Æ¡i không đếnâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Vãn bối hổ thẹn muôn phần vì đã không làm tròn trách nhiệm hai vị đã giao phóâ€.

Chợt nghe tiếng cÆ°á»i của Giác Phi càng lúc càng lá»›n, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên tắt hẳn, ngÆ°á»i ông ta co giật má»™t hồi rồi đứt hÆ¡i.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy ông ta chết không khá»i bi thÆ°Æ¡ng đến ná»—i khóc òa lên.

Giác Mộng đại sư thở dài:

“Tiểu thí chủ đừng khóc nữa, thá»i gian vừa qua y đã bị ná»—i Ä‘au xác thịt dày vò, nay có thể viên tịch cÅ©ng là chuyện đáng mừngâ€.

Phương Triệu Nam lau nước mắt nói:

“NgÆ°á»i trong võ lâm khó tránh khá»i kết cuá»™c nhÆ° thế này, vãn bối báo xong thù diệt môn sẽ tìm má»™t nÆ¡i vắng ngÆ°á»i lẩn tránh chuyện thị phi trên giang hồ ...â€.

Giác Mộng đại sư thở dài nói:

“Chỉ e sự thực khó như ngươi mong muốn ...†ông ta chợt trở nên trang nghiêm:

“Từ lúc này trở Ä‘i, lão nạp sẽ truyá»n cho ngÆ°Æ¡i tâm pháp thượng thừa của phái Thiếu Lâm, lão nạp tuy không dám nói sau khi ngÆ°Æ¡i được chân truyá»n sẽ trở thành ngÆ°á»i vô địch nhÆ°ng nếu khổ luyện mÆ°á»i năm thì có thể Ä‘á» sức vá»›i La Huyá»nâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘ang muốn nói La Huyá»n đã chết, chàng chợt nảy ra má»™t ý, Ä‘á»™t nhiên im lặng. Giác Má»™ng đại sÆ° xoa đầu PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, nói:

“Tiểu tá»­, tu luyện tâm pháp thượng thừa của Phật môn kỵ nhất là phân tâm, ta sẽ dùng ná»™i công giúp ngÆ°Æ¡i mau chóng luyện tâm pháp ...â€.

Phương Triệu Nam vội vàng đáp:

“Vãn bối đã nhá»› ...†chợt cảm thấy Giác Má»™ng đại sÆ° đặt tay lên huyệt Thiên Linh của chàng, má»™t luồng nhiệt công mạnh mẽ đánh vào huyệt Thiên Linh, rồi từ từ tản vào ná»™i phủ và tứ chi. Luồng khí nóng này Ä‘i đến đâu thì ở đấy cảm thấy thÆ° thái, nhÆ°ng luồng khí càng lúc càng nóng, chàng nhÆ° cảm thấy mình Ä‘ang chạm vào lá»­a, toàn thân Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam bất giác vận công lá»±c toàn thân chống lại nguồn nhiệt lá»±c ấy. Lúc đầu chàng có thể gắng gượng chống chá»i được nhÆ°ng sau ná»­a canh giá» thì cảm thấy sức cùng lá»±c kiệt. Trong mÆ¡ hồ, chàng cảm thấy mình nhÆ° bị ném vào lò lá»­a, da thịt xÆ°Æ¡ng cốt nhÆ° bị đốt thiêu.

Không biết trải qua bao lâu, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tá»±a nhÆ° đã tỉnh dậy từ trong cÆ¡n mÆ¡, chàng mở mắt ra nhìn thì thấy Giác Má»™ng đại sÆ° ngồi xếp bằng, đầu dá»±a vào vách núi, tá»±a nhÆ° Ä‘ang ngủ rất say. Chàng vÆ°Æ¡n vai, cÆ¡n Ä‘au toàn thân đã không còn nữa, lúc này chàng má»›i kêu nhá»:

“Lão tiá»n bối ...â€.

Chỉ nghe giá»ng nói yếu á»›t của Giác Má»™ng vang lên:

“Tiểu tá»­, hãy mau vận khí Ä‘iá»u tức, lão nạp cảm thấy rất mệt má»i, hãy để ta nghỉ ngÆ¡i má»™t lát, tốt nhất trong vòng mÆ°á»i hai canh giá» không được quấy nhiá»…u taâ€. Giá»ng nói của ông ta yếu á»›t lạ thÆ°á»ng, tá»±a nhÆ° má»™t ngÆ°á»i bị bệnh đã lâu.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cảm thấy chấn Ä‘á»™ng, tuy chàng không hiểu nhÆ°ng cÅ©ng lá» má» nhận ra rằng tình trạng mệt má»i của Giác Má»™ng đại sÆ° có liên quan đến mình, má»™t ná»—i lo lắng dâng lên trong lòng, chàng lo rằng vị lão tăng này sẽ Ä‘á»™t nhiên qua Ä‘á»i nhÆ° Giác Phi. Chỉ nghe giá»ng nói yếu á»›t của Giác Má»™ng lại vang lên:

“Tiểu tá»­ hãy mau vận khí Ä‘iá»u tức, đừng phụ tấm lòng của lão nạpâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam giật mình, vá»™i vàng vận khí Ä‘iá»u tức theo lá»i dặn của ông ta.

Má»—i khi chàng tá»a tức tỉnh dậy thì cảm thấy trong Äan Äiá»n có má»™t luồng nhiệt khí đánh thẳng lên trên, thân hình của chàng tá»±a nhÆ° bị luồng nhiệt khí ấy đẩy lên cao.

Äó là hiện tượng chÆ°a bao giá» có, chàng cảm thấy lo lắng, mấy lần định mở miệng há»i Giác Má»™ng nhÆ°ng chàng vẫn phải cố nén.

MÆ°á»i hai canh giá» trôi qua, Giác Má»™ng đại sÆ° quả nhiên tỉnh lại, ông ta vuốt râu, nghiêm nghị nhìn Giác Phi nói:

“Äệ có thể yên tâm ra Ä‘i, ta đã truyá»n ba mÆ°Æ¡i năm công lá»±c cho yâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n, hai giá»t nÆ°á»›c mắt tuôn ra. Giác Má»™ng đại sÆ° chậm rãi quay đầu lại nói:

“Tiểu tá»­, hãy bê đá đến đây, lão nạp sẽ bít cá»­a Ä‘á»™ng lạiâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tuy cảm thấy có Ä‘iá»u khả nghi nhÆ°ng chàng không dám há»i, rồi hai ngÆ°á»i cùng bít cá»­a Ä‘á»™ng lại.

Giác Mộng đại sư hít một hơi, nói:

“Tiểu tá»­, chúng ta Ä‘i thôi!â€.

Phương Triệu Nam ngạc nhiên thầm nhủ:

“Äi đâu? Chả lẻ ra khá»i tuyệt cốc này?â€.

Giác Má»™ng đại sÆ° tá»±a nhÆ° đã nhìn ra ná»—i lo lắng trong lòng PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, ông ta Ä‘iá»m nhiên cÆ°á»i:

“Chúng ta đến nÆ¡i giam cầm Nam Bắc Nhị Quái, nÆ¡i đó có thức ăn. Khi lão nạp bế quan, đã mang theo má»™t vạn hạt đậu phá»™ng, ba mÆ°Æ¡i năm qua đã nhá» má»™t vạn hạt đậu phá»™ng đó mà duy trì mạng sống, nhÆ°ng lúc này ngÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a tham ngá»™ phÆ°Æ¡ng pháp đả tá»a thượng thừa của Phật môn, nếu không ăn uống gì thì khó giữ được mạng sốngâ€.

Äó là má»™t Ä‘á»™ng đó có má»™t dòng suối, cứ cách ba ngày thì có má»™t giá» tre từ trên thòng xuống, trong giá» có thức ăn. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy thế thì ngạc nhiên, nén không được há»i:

“Những thứ này từ đâu Ä‘Æ°a đến, có phải là trong chùa Thiếu Lâm Ä‘Æ°a đến không?â€.

Giác Mộng đại sư lắc đầu:

“Năm xÆ°a khi sÆ° huynh của ta giam cầm Nam Bắc Nhị Quái đã sắp xếp trÆ°á»›c, đệ tá»­ trong chùa không biết chuyện nàyâ€.

Thá»i gian trôi qua nhanh chóng, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam và Giác Má»™ng đại sÆ° đã ở trong thạch thất ná»­a năm, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngày đêm luyện tập, Giác Má»™ng đại sÆ° cÅ©ng ngày đêm truyá»n thụ.

Trong vòng ná»­a năm, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã há»c hết tuyệt kỹ của Giác Má»™ng.

Hôm nay khi mặt trá»i xuống núi, Giác Má»™ng đại sÆ° gá»i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đến rồi nói:

“NgÆ°Æ¡i hãy thá»­ tính chúng ta ở đây bao lâu rồi?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Vãn bối không nhá»› rõâ€. Té ra trong ná»­a năm qua chàng chỉ toàn chăm chú há»c võ công, nào nhá»› đến ngày tháng nữa. Giác Má»™ng đại sÆ° thở dài nói:

“Äã ná»­a năm rồi, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên Ä‘i thôi!â€.

Phương Triệu Nam ngạc nhiên, vỗ trán nói:

“Lâu nhÆ° thế sao?â€.

Giác Mộng đại sư nói:

“NgÆ°Æ¡i đã há»c được phần lá»›n chân truyá»n của ta, mấy trăm năm qua phái Thiếu Lâm chÆ°a ai bằng ngÆ°Æ¡i, sau này chỉ cần ngÆ°Æ¡i tá»± tu luyện theo lá»i ta chỉ dạy, công lá»±c sẽ tăng triển, còn yếu quyết võ công thì ngÆ°Æ¡i đã thông hiểu, thành tá»±u sau này nhÆ° thế nào phải xem tÆ° chất của ngÆ°Æ¡i. Tiểu tá»­, ngÆ°Æ¡i giỠđây đã là nhân vật tuyệt đỉnh trong võ lâm, chỉ có hai ba ngÆ°Æ¡i có thể đối phó nổi ngÆ°Æ¡i, vả lại ta cÅ©ng không thể dạy ngÆ°Æ¡i nữa ...†ông ta nói đến đây thì Ä‘á»™t nhiên im lặng, thở dài rồi lại nói tiếp:

“NgÆ°Æ¡i cÅ©ng nên nghỉ ngÆ¡i má»™t lát, sau khi trá»i tối ngÆ°Æ¡i hãy ra ngoài từ con Ä‘Æ°á»ng bí mật ở Tàng Kinh các!â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghÄ© đến sá»± sống chết của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng và Châu Huệ Anh, chàng nôn nóng muốn rá»i khá»i nÆ¡i này cho nên không há»i nhiá»u gì nữa.

Má»›i canh má»™t Giác Má»™ng đại sÆ° đã gá»i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam dậy, hạ giá»ng nói:

“Tiểu tá»­, ngÆ°Æ¡i hãy lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘iâ€.

Phương Triệu Nam buồn bã rơi nước mắt, lạy Giác Mộng đại sư ba lạy rồi nói:

“Vãn bối Ä‘i đây, lão tiá»n bối hãy bảo trá»ngâ€. Chàng hÆ¡i ngừng rồi nói tiếp:

“Vãn bối còn có má»™t cái lồng ong để lại trong u cốc, không biết chúng an toàn không, đó là vật mà má»™t vị lão tiá»n bối đã tặng, vãn bối đã hứa phải nuôi chúng cho ông taâ€.

Giác Mộng gật đầu:

“Má»™t lá»i hứa nặng nhÆ° ngàn vàng, ngÆ°Æ¡i không thể nuốt lá»i, ngÆ°Æ¡i hãy Ä‘i Ä‘i!â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Hôm nay từ biệt không biết khi nào má»›i gặp lại lão tiá»n bốiâ€.

Chỉ thấy Giác Má»™ng đại sÆ° từ từ nhắm mắt, ngồi dá»±a vào vách ngủ thiếp Ä‘i không trả lá»i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÅ©ng không dám quấy nhiá»…u nhiá»u nữa, chàng chậm rãi lui ra ngoài thạch thất, nhá»› lại ná»­a năm sống bên nhau, chàng không khá»i rÆ¡i nÆ°á»›c mắt.

Chàng Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng cÅ© quay trở lại sÆ¡n cốc. Chỉ thấy ong trong lồng vẫn kêu vo vo, xa cách ná»­a năm bầy ong vẫn bình thÆ°á»ng. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam xách cái lồng gá»— tá»›i nÆ¡i có sợi dây thòng xuống, chàng giật nhẹ sợi dây, sợi dây vẫn dẻo dai, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nắm sợi dây rồi phóng vá»t lên đến tận đỉnh.

Chàng ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy sao trá»i lấp lánh, Ä‘á»™t nhiên lòng nổi hào khí, chàng ngẩng mặt nhìn trá»i hú dài má»™t tiếng, tiếng hú của chàng vang vá»ng khắp nÆ¡i, thế rồi chàng cất bÆ°á»›c tiến vá» phía trÆ°á»›c.

Chuyện xưa thê lương, hồi ức buồn bã, Phương Triệu Nam cũng không còn lòng dạ nào sửa sang bỠngoài của mình, áo quần của chàng rách rưới, tóc phủ đầy mặt, chàng chặt một cây gậy tre gắn cái lồng đã che vải đen lại rồi cất bước xuống núi.

Chàng vốn dÄ© nhá»› đến sá»± sống chết của Châu Huệ Anh và Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng trá»i đất mênh mông, cÅ©ng chẳng biết tìm ở nÆ¡i nào, sau má»™t hồi suy nghÄ© thì chàng quyết định đến Minh Nhạc, nÆ¡i đó đã chôn vùi rất nhiá»u võ lâm cao thủ, vả lại còn có nhiá»u nhân vật võ lâm Ä‘ang làm tôi tá»› cho Nhạc chủ Minh Nhạc.

Äể tránh tai mắt của không thể, chàng chỉ chá»n lá»±a những con Ä‘Æ°á»ng nhá» hoang vắng mà Ä‘i.

Hôm nay, chàng đã đến Xung Châu thuá»™c địa phận tỉnh SÆ¡n Äông, đó là má»™t nÆ¡i buôn bán tấp nập. Hoàng hồn sắp buông xuống, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã vào trong thành. Chàng đã trải qua vô số hiểm nguy, chuyện xÆ°a đã để lại vết thÆ°Æ¡ng trong lòng chàng, nhÆ°ng đó cÅ©ng là những kinh nghiệm cho chàng khi Ä‘i lại trên giang hồ. Khi má»›i bÆ°á»›c vào thành, chàng chợt cảm thấy nÆ¡i ấy rất kỳ lạ, không biết những nhân vật võ lâm áo quần xênh sang, Ä‘ao kiếm sáng loáng xuất hiện ở trong thành. Chàng Ä‘oán rằng nÆ¡i đây sắp xảy ra má»™t trận giông tố. Chàng bắt đầu để ý những nhân vật xung quanh.

Äá»™t nhiên má»™t cá»— xe ngá»±a bÆ°á»›c qua, bốn bá» chiếc xe Ä‘á»u phủ vải Ä‘en, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không thể nào nhìn thấy được bên trong chiếc xe, ngÆ°á»i dắt xe hình nhÆ° vẫn cố ý che mặt mình, trên đầu Ä‘á»™i nón Ä‘á» rá»™ng vành che quá ná»­a khuôn mặt. Sau chiếc xe ngá»±a là má»™t thá»›t khoái mã phóng nhanh nhÆ° Ä‘iện, lÆ°á»›t qua mình PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mang theo cả tiếng gió. Trên ngá»±a là má»™t thiếu niên ăn mặc lòe loẹt, ná»­a thân trên của y hầu nhÆ° nằm rạp trên thân ngá»±a, vừa má»›i lÆ°á»›t qua, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cảm thấy thiếu niên anh tuấn này hÆ¡i quen mặt. Chàng chậm rãi bÆ°á»›c Ä‘i, bá»™ dạng rất nhàn tản, nhÆ°ng trong lòng chàng thì lo lắng không yên. NÆ¡i đây cách Minh Nhạc không xa, sá»± xuất hiện của những nhân vật võ lâm này chắc là có liên quan đến Minh Nhạc. Äang suy nghÄ© thì má»™t cây gậy tre chặn lại, bên tai vang lên tiếng quát:

“Tránh ra!â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vá»™i vàng lùi bÆ°á»›c, thì ra có bốn đại hán má»—i ngÆ°á»i trong tay cầm má»™t cây gậy tre xua Ä‘uổi ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng. Má»™t thiếu nữ toàn thân mặc áo trắng ngồi trên chiếc kiệu tre có hai ngÆ°á»i khiêng, tà áo của nàng bay phất phá»›i trong gió, đó là má»™t thiếu nữ rất xinh đẹp, tóc dài quá vai, mặt đẹp nhÆ° vẽ, làn da trắng nhÆ° tuyết, đôi mắt to tròn cứ mở không chá»›p. Nàng tá»±a nhÆ° rất bình tÄ©nh, không há» e thẹn khi ánh mắt hai bên Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u đổ vá» phía nàng.

Phương Triệu Nam nhíu mày, thầm nhủ:

“Thiếu nữ này hình nhÆ° có ý muốn phô bày vẻ đẹp của mìnhâ€. Rồi chàng không khá»i nhìn kỹ lại. Nào ngá» vừa má»›i nhìn kỹ thì chàng giật mình thầm than. Té ra chàng phát hiện thiếu nữ ấy đã chết. Má»™t ná»—i phẫn ná»™ dâng lên, chàng lạnh lùng hừ má»™t tiếng, định ra tay trừng trị bốn đại hán tay cầm gậy tre xua Ä‘uổi ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, thế nhÆ°ng chàng chợt giật mình, cho nên nén cÆ¡n giận xuống.

Phương Triệu Nam thầm nhủ:

“Nếu ná»™i công của má»™t ngÆ°á»i đã đạt đến cảnh giá»›i lÆ° há»a thuần thanh, tức mạch bế khí không phải là chuyện khó, mình không nên lá»— mãng, phải xem tình thế rồi tính tiếpâ€. à nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, chàng cho nên bÆ°á»›c nhanh theo sau chiếc kiệu tre ấy. Chợt thấy bốn đại hán tay cầm gậy tre ngừng lại trÆ°á»›c má»™t khách sạn lá»›n, bốn cây gậy tre nối thành má»™t hàng rào chặn đám đông lại. Hai đại hán khiêng kiệu tre chậm rãi đặt xuống, tháo càng kiệu ra, khiêng chiếc ghế có cả thiếu nữ áo trắng bÆ°á»›c thẳng vào trong khách sạn. Quần hào đứng vây quanh không ít ngÆ°á»i lên tiếng khen:

“Cô nÆ°Æ¡ng thật xinh đẹpâ€.

Phương Triệu Nam chen qua đám đông bước thẳng vào khách sạn. Bốn đại hán tay cầm gậy tre đã đứng sánh vai với nhau, chặn ngang lại trước cửa không cho ai vào. Phương Triệu Nam xông tới, lập tức bị chặn lại:

“Tên ăn mày kia, nhìn đủ chÆ°a?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không muốn xung Ä‘á»™t vá»›i bá»n há», cho nên chỉ mỉm cÆ°á»i:

“Tại hạ muốn vào đây thuê phòng, huynh đài xin hãy nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ngâ€.

Äại hán bên trái nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, thấy chàng ăn mặc rách rÆ°á»›i thì cÆ°á»i lạnh:

“NgÆ°Æ¡i có đủ tiá»n trả hay không?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vén mái tóc rối cÆ°á»i:

“Nhìn ngÆ°á»i đâu phải chỉ nhìn bá» ngoài, tại hạ tuy áo quần rách rÆ°á»›i nhÆ°ng hầu bao căng đầy, sao lại không thể trả tiá»n khách sạn, hÆ¡n nữa huynh đài không phải là ngÆ°á»i trong khách sạn, để ý đến nhiá»u chuyện làm gì?â€.

Äại hán ấy sững ngÆ°á»i ra, giận dữ nói:

“Tên này lá»›n gan thật, lão tá»­ không cho ngÆ°Æ¡i ở đây, ngÆ°Æ¡i muốn thế nào?â€.

Phương Triệu Nam nhíu mày nhưng chàng cố nén lại, nói:

“Tại hạ đã có hẹn vá»›i bằng hữu, đêm nay sẽ gặp mặt ở khách sạn này, làm phiá»n huynh đài giÆ¡ cao quý thủâ€. Nói xong lách ngÆ°á»i, lÆ°á»›t vào bên trong. Äại hán phía bên trái giận dữ quát:

“Tên ăn mày thối kia muốn ăn đòn có phải không?†rồi y vươn tay chụp tới. Nào ngỠvừa mới vươn tay ra, Phương Triệu Nam đã lướt vào trong khá xa, đại hán ấy vẫn không hỠcảm thấy kỳ lạ, y quát:

“Tên ăn mày thối tha hãy đứng lạiâ€.

Äang định xông vào trong tiệm, chợt nghe má»™t tiếng quát:

“Tránh ra!â€.

Äại hán ấy chÆ°a kịp giÆ¡ chân thì đã kêu ối chao má»™t tiếng rồi ngồi sụp xuống.

Chợt có má»™t thiếu niên mặc trÆ°á»ng sam màu lam bÆ°á»›c vào bên trong. NgÆ°á»i này ăn mặc sang trá»ng, lÆ°ng Ä‘eo bảo kiếm, y ngẩng đầu hiên ngang bÆ°á»›c vào trong chẳng thèm nhìn đến ai. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam liếc nhìn thiếu niên ấy, chàng vá»™i vàng quay đầu Ä‘i, chậm rãi ngồi xuống ở má»™t góc. Té ra, thiếu niên ấy chính là Cát Hoàng.

Phương Triệu Nam tuy tóc tai phủ mặt, áo quần rách rưới nhưng ánh mắt của Cát Hoàng rất tinh, chỉ cần hơi để ý thì sẽ bị y nhận ra.

Trong tình hình này, chàng không muốn lập tức để lộ thân phận.

Chỉ thấy Cát Hoàng bÆ°á»›c vào phía sau, rõ ràng y đã đặt phòng trÆ°á»›c. Chợt thấy đại hán ngồi sụp xuống đất từ từ đứng dậy, ba ngÆ°á»i kia buông gậy tre xuống bÆ°á»›c vào bên trong. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam sợ bá»n chúng nhìn thấy lại thêm phiá»n phức cho nên khom ngÆ°á»i xuống nấp ở dÆ°á»›i bàn.

Chỉ thấy bốn ngÆ°á»i ấy Ä‘i thẳng vào hậu viện, lúc này trong đại sảnh đã có nhiá»u khách nhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngồi cả ná»­a ngày cÅ©ng không ai đến há»i chàng má»™t tiếng, hình nhÆ° chủ nhân của khách sạn không có mặt ở đây. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam âm thầm quan sát khách khứa xung quanh, chỉ thấy ai cÅ©ng lầm lầm lỳ lỳ, có ngÆ°á»i ngồi ngẩn ra, có ngÆ°á»i ngồi uống rượu giải khuây. Những ngÆ°á»i này tá»±a nhÆ° Ä‘á»u có tâm sá»± nặng ná».

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lén nhìn ra phía sau, có má»™t mảnh sân rất lá»›n. Chàng chậm rãi đứng dậy định ra phía sau xem thá»­, chợt tên bồi bàn chạy tá»›i, há»i:

“NgÆ°Æ¡i muốn ăn gì?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn bá»™ quần áo rách rÆ°á»›i của mình, cÆ°á»i rằng:

“Äem cho ta má»™t bình rượu ngon, má»™t ít thức ănâ€.

Tên bồi bàn liếc nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam rồi chậm rãi xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i.

Phương Triệu Nam đành ngồi xuống, thầm nhủ:

“NhÆ° vậy cÅ©ng tốt, ngồi đây có thể nhìn thấy tình thế xung quanhâ€. Chàng nhẫn nại chỠđợi khoảng ná»­a canh giá», tên bồi bàn ấy má»›i rầu rÄ© bÆ°ng rượu thịt ra. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i:

“Tiểu nhị, hình nhÆ° ngÆ°Æ¡i có Ä‘iá»u gì lo lắng?â€.

Tên tiểu nhị liếc Phương Triệu Nam, nói:

“Ăn mau rồi còn lên Ä‘Æ°á»ng, tên nhà quê đừng lắm chuyệnâ€.

Chợt nghe tiếng vo vo truyá»n vào trong tai, y nhìn cái lồng gá»— che vải Ä‘en của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam há»i:

“Cái gì kêu vo vo thế?†y chỉ thuận miệng há»i rồi cÅ©ng không đợi PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam trả lá»i đã quay ngÆ°á»i bá» Ä‘i.

Chỉ cần chàng che bên ngoài một lớp vài đen, bầy ong sẽ không bay, lúc này đột nhiên chúng kêu lên vo vo chắc là vì che vải đen quá lâu. Phương Triệu Nam vỗ vào cái lồng gỗ, tiếng vo vo lập tức ngừng lại.

Trong khoảnh khắc này, một ông già râu tóc bạc phơ tay cầm gậy tre sải bước vào trong.

Phương Triệu Nam giật mình thầm nhủ:

“Äó chẳng phải là Ngôn Lăng Phủ sao?

Ông ta đã bị Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành Ä‘iểm huyệt đạo bá» lại trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, tại sao lúc này lại Ä‘á»™t nhiên xuất hiện ở đây?..â€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam bốc má»™t miếng đất bôi lên mặt.

Ngôn Lăng Phủ Ä‘Æ°a mắt nhìn xung quanh rồi trầm giá»ng quát:

“Tiểu nhị, Ä‘em má»™t bình rượu cho lão phuâ€.

Tên tiểu nhị vâng một tiếng, trong chốc lát đã dâng lên rượu thịt.

Chợt Ngôn Lăng Phủ bưng chén rượu uống một hớp, rồi ông ta đưa mắt nhìn chăm chú vào Phương Triệu Nam. Phương Triệu Nam thầm cảnh giác:

“Äừng lo, nếu lo sẽ lá»™ mấtâ€. Lúc ấy, chợt nghe má»™t tiếng cÆ°á»i lạnh vang lên:

“Ngôn lão tiá»n bối cÅ©ng đến đấy Æ°?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn sang, thì ra ngÆ°á»i ấy mặc kình trang, lÆ°ng cắm trÆ°á»ng kiếm, mặt ngá»c môi Ä‘á», đó chính là Cát VÄ©. Ngôn Lăng Phủ chậm rãi đặt chén rượu xuống, cÆ°á»i rằng:

“NgÆ°Æ¡i có thể đến, lão phu chả lẽ không thể đến Æ°?â€.

Cát Vĩ chậm rãi bước đến trước mặt Ngôn Lăng Phủ, ngồi xuống rồi nói:

“Lão tiá»n bối đến đây má»™t mình?â€.

Ngôn Lăng Phủ hừ một tiếng rồi nói:

“NgÆ°Æ¡i định tra xét lão phu đấy Æ°?â€.

Cát Vĩ đáp:

“Vãn bối chỉ là thuận miệng há»i, nếu lão tiá»n bối không trả lá»i thì cÅ©ng đành chịuâ€. Nói xong rồi xoay ngÆ°á»i chậm rãi bÆ°á»›c Ä‘i. Ngôn Lăng Phủ Ä‘á»™t nhiên ngẩng mặt uống cạn chén rượu, ấy ra má»™t ít bạc lẻ rồi đứng dậy vá»™i vàng bá» Ä‘i.

Phương Triệu Nam càng nhìn càng ngạc nhiên, thầm nhủ:

“Tình thế trÆ°á»›c mắt rất phức tạp, không biết chuyện gì Ä‘ang xảy ra?â€.

Äang suy nghÄ© thì chợt nghe tiếng cÆ°á»i ha hả vang lên bên tai, hai ông già quái lạ râu tóc dài thậm thượt sánh vai bÆ°á»›c vào. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy hai ngÆ°á»i hầu nhÆ° lạc giá»ng kêu lên, nhÆ°ng chàng vẫn cố nén. Té ra đó chính là Nam Bắc Nhị Quái.

Chợt nghe Bắc Quái Hoàng Luyện lạnh lùng nói:

“Ông cÆ°á»i cái gì?â€.

Nam Quái Tân Kỳ ngừng cÆ°á»i nói:

“Không ngá» Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành ẩn cÆ° đã lâu cÅ©ng xuất hiện, La Huyá»n cÅ©ng đến tham gia đại há»™i lần này, chắc chắn sẽ có nhiá»u trò vui xảy raâ€.

Hoàng Luyện thở dài, nói:

“Chúng ta hầu nhÆ° Ä‘i khắp mÆ°á»i ba tỉnh Nam Bắc mà không tìm được PhÆ°Æ¡ng huynh đệ, nếu nÆ¡i này không tìm được y nữa, chắc chắn lành ít dữ nhiá»uâ€.

Tân Kỳ mỉm cÆ°á»i:

“Ông hãy yên tâm, PhÆ°Æ¡ng huynh đệ không phải là kẻ yểu mạng, ta dám dùng đầu cá cược vá»›i ông y vẫn còn sốngâ€. Rồi hai ngÆ°á»i chá»n má»™t bàn ngồi xuống. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy há» mong nhá»› mình nhÆ° thế, trong lòng cảm Ä‘á»™ng lắm. Bắc Quái Hoàng Luyện vá»— bàn gá»i rượu thịt rồi nói:

“Ta không tin La Huyá»n vẫn còn sống, chỉ e lá»i đồn không đáng tinâ€. Tân Kỳ nói:

“Trên Ä‘á»i có rất nhiá»u chuyện bất ngá», giang hồ đồn rằng lão già Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành đã chết nhÆ°ng lão ta vẫn còn sống. NhÆ° chúng ta chẳng hạn, mấy mÆ°Æ¡i năm trên giang hồ đồn rằng chúng ta đã qua Ä‘á»i, ha ha! NhÆ°ng chúng ta chẳng phải vẫn Ä‘ang còn sống hay sao?â€.

Bắc Quái Hoàng Luyện thở dài:

“Nếu không nhá» huynh đệ cởi dây thiên tằm trên ngÆ°á»i chúng ta, kiếp này chúng ta sẽ chết già trong sÆ¡n Ä‘á»™ngâ€.

Tân Kỳ nói:

“Ôi! Trong Ä‘á»i Tân má»— chÆ°a bao giá» nhá»› đến ai, nhÆ°ng ...â€.

Chợt tiếng bÆ°á»›c chân cắt lá»i Tân Kỳ, Ngôn Lăng Phủ dắt theo hai thiếu nữ vá»™i vàng bÆ°á»›c vào. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vừa nhìn thấy hai thiếu nữ ấy thì giật mình, chàng vá»™i vàng xoay ngÆ°á»i Ä‘i né tránh tầm nhìn của há», té ra hai ngÆ°á»i ấy chính là đệ tá»­ của Minh Nhạc Nhạc chủ ÄÆ°á»ng Văn Quyên và Bồ Hồng Ngạc. Äang suy nghÄ© thì chợt nghe tiếng cÆ°á»i của Nam Quái Tân Kỳ vá»ng tá»›i:

“Hoàng lão quái, ngÆ°Æ¡i thấy ai đấy không? Bá»n ná»­a ngÆ°á»i ná»­a ngợm kia đến đây, chắc Nhạc chủ Minh Nhạc cÅ©ng sắp tá»›i!â€.

Bắc Quái Hoàng Luyện nói:

“Nếu La Huyá»n vẫn còn sống, nhìn thấy kẻ đã hại mình không biết sẽ nhÆ° thế nàoâ€.

Hai ngÆ°á»i này năm xÆ°a đã từng bại trong tay La Huyá»n, cho nên vẫn còn thù ông ta, khi nhắc đến tên La Huyá»n thì hai ngÆ°á»i Ä‘á»u buông lá»i mỉa mai. ÄÆ°á»ng Văn Quyên định lên tiếng nhÆ°ng cố nén lại, nàng Ä‘Æ°a mắt nhìn Bồ Hồng Ngạc và Ngôn Lăng Phủ rồi sau đó cÅ©ng chá»n má»™t bàn ngồi xuống.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nheo mắt nhìn, chỉ thấy ÄÆ°á»ng Văn Quyên không ngừng gật đầu, tá»±a nhÆ° nhận lệnh của cha mẹ, chàng Ä‘Æ°a mắt nhìn xung quanh cÅ©ng không thấy có gì đáng nghi, khi nhìn lại ÄÆ°á»ng Văn Quyên thì nàng ta vẫn không ngừng gật đầu, bá»™ dạng rất cung kính. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mau chóng phán Ä‘oán:

“Hiện nay trên võ lâm chỉ có Minh Nhạc Nhạc chủ là có thể khiến cho ÄÆ°á»ng Văn Quyên vâng lá»i ...â€.

Ä‘ang suy nghÄ© thì chợt thấy ÄÆ°á»ng Văn Quyên đứng dậy, bÆ°á»›c thẳng tá»›i ngồi xuống trÆ°á»›c mặt PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam hÆ¡i nhíu mày, nhủ thầm:

“Há»ng bét, ả này cÆ¡ trí tuyệt luân, mình cứ mãi để ý đến ả, chỉ e đã bị ả thấy sÆ¡ hởâ€. Chợt ÄÆ°á»ng Văn Quyên Ä‘Æ°a tay vuốt nhẹ mái tóc, thì thầm nói:

“NgÆ°Æ¡i có muốn cứu hai sÆ° muá»™i của ngÆ°Æ¡i không?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngẩn ngÆ°á»i, nói:

“Cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang nói chuyện vá»›i ai thế?â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên cÆ°á»i lạnh lùng:

“Äừng giả vá» nữa, nếu ngÆ°Æ¡i muốn giữ mạng của hai vị sÆ° muá»™i của ngÆ°Æ¡i thì phải ngoan ngoãn nghe ta căn dặnâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghÄ© đến sá»± an nguy của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng và Châu Huệ Anh, trong lòng không yên, vá»™i vàng há»i:

“Há» Ä‘ang ở đâu?â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nhích ngÆ°á»i tá»›i gần nói:

“Từ lúc này trở Ä‘i, ngÆ°Æ¡i phải nghe lệnh ta hành sá»± không được giở trò, nếu dùng thuật Truyá»n Âm Nhập Mật nhá» ngÆ°á»i giúp đỡ thì coi nhÆ° ngÆ°Æ¡i tá»± chuốc lấy khổ, hai sÆ° muá»™i của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng hòng sống sótâ€.

Phương Triệu Nam hơi trầm ngâm nói:

“Cô nÆ°Æ¡ng tuy bắt giữ hai vị sÆ° muá»™i của ta, nhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng đừng quên rằng ta chỉ cần mở miệng thì lập tức sẽ gá»i Nam Bắc Nhị Quái đến, ba ngÆ°á»i chúng tôi muốn bắt sống cô nÆ°Æ¡ng không phải chuyện khó ...â€.

chàng hơi ngập ngừng rồi lại nói tiếp:

“Song tại hạ không muốn lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng, vá»›i cô nÆ°Æ¡ng biết cho má»™t chuyện, đó là lúc này PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không phải tham sống sợ chết!â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên mỉm cÆ°á»i:

“Chúng ta lập tức Ä‘i, thế nào?â€.

Phương Triệu Nam gật đầu:

“Thôi được!â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên tuy cố che giấu hành Ä‘á»™ng của mình, nhÆ°ng bá»™ dạng của nàng làm sao giấu nổi mắt Nam Bắc Nhị Quái, Nam Quái Tân Kỳ cÆ°á»i lạnh nói:

“Hừ! Lén lén lút lút chẳng phải làm chuyện tốt gì!â€.

Bắc Quái thì xua tay tỠý bảo Tân Kỳ đừng nói nữa. ÄÆ°á»ng Văn Quyên tuy nghe rõ nhÆ°ng biết khó đấu lại hai ngÆ°á»i ấy cho nên giả vá» thản nhiên chậm rãi bÆ°á»›c ra cá»­a. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam hÆ¡i do dá»± rồi xách cái lồng gá»— Ä‘i theo sau ÄÆ°á»ng Văn Quyên.

Chỉ thấy ÄÆ°á»ng Văn Quyên bÆ°á»›c thẳng vá» phía trÆ°á»›c chứ không quay đầu lại nhìn.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘ang lo lắng cho sá»± an nguy của hai sÆ° muá»™i, tuy biết rõ Ä‘i nhÆ° thế là lành ít dữ nhiá»u nhÆ°ng vẫn phải bÆ°á»›c theo.

Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘a số là những nhân vật võ lâm mang theo Ä‘ao kiếm. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam càng nhìn càng ngạc nhiên, thầm nhủ:

“Những nhân vật võ lâm này không biết tại sao lại tụ tập ở đây ...†đang suy nghÄ© thì chợt thấy có má»™t nhóm đạo nhân mặc hắc bào từ phía đối diện Ä‘i tá»›i. Äá»™t nhiên râu tóc bạc phÆ¡, mang theo đôi song kiếm Ä‘i ở phía trÆ°á»›c nhất, bốn đại hán trung niên Ä‘i ở phía sau, vừa nhìn thì đã biết đó Ä‘á»u là những cao thủ ná»™i gia. Äá»™t nhiên Ä‘i đầu lÆ°á»›t nhìn ÄÆ°á»ng Văn Quyên, sau đó Ä‘á»™t nhiên ngừng lại. Bốn đại hán trung niên cÅ©ng ngừng lại, mÆ°á»i ánh mắt Ä‘á»u nhìn lên ngÆ°á»i ÄÆ°á»ng Văn Quyên. ÄÆ°á»ng Văn Quyên lách ngÆ°á»i, né tránh ánh mắt bÆ°á»›c vá»™i vá» phía trÆ°á»›c.

Trên suốt quãng Ä‘Æ°á»ng, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam gặp rất nhiá»u ngÆ°á»i, có tăng có đạo, có ngÆ°á»i mang theo binh khí. Sắc mặt của bá»n há» Ä‘á»u rất trang nghiêm, tá»±a nhÆ° Ä‘ang có tâm sá»± gì nặng ná». ÄÆ°á»ng Văn Quyên Ä‘i càng lúc càng nhanh, trong chốc lát đã ra đến cổng thành. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngẩng đầu nhìn thế núi liên miên, ÄÆ°á»ng Văn Quyên dắt PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đến má»™t khu nghÄ©a địa đầy cây cối thì chợt ngừng lại, quay đầu cÆ°á»i:

“Trong tay ngÆ°Æ¡i Ä‘ang xách cái gì thế?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tá»± tin võ công của mình lúc này có thể đối phó rất dá»… dàng, cho nên chàng vẫn trấn tÄ©nh thản nhiên cÆ°á»i:

“Cô nÆ°Æ¡ng tốt nhất nên cho tại hạ biết hai vị sÆ° muá»™i hiện giá» Ä‘ang ở đâu!â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nói:

“Ở ngay trong cổ má»™!â€.

Phương Triệu Nam nhìn xung quanh chỉ thấy toàn là nấm mồ, chẳng có nhà cửa chi hết, lòng thầm nhủ:

“Chả lẽ há» Ä‘á»u nấp ở đây?â€.

Thế rồi chàng không nén được há»i:

“Chúng ta đã nói trÆ°á»›c, tại hạ không nhá» ai giúp đỡ, cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng nên giữ lá»i để cho tại hạ gặp hai sÆ° muá»™i trÆ°á»›c đã ...â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên cÆ°á»i khanh khách nói:

“Ná»­a năm không gặp, ngÆ°Æ¡i đã già dặn rất nhiá»u!â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thản nhiên cÆ°á»i:

“NgÆ°á»i trong võ lâm Ä‘á»u trá»ng lá»i hứa, nếu cô nÆ°Æ¡ng muốn lừa gạt dụ tại hạ đến đây, cô nÆ°Æ¡ng sẽ hối hận không kịp!â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nói:

“NgÆ°Æ¡i vốn không nên Ä‘i theo ta!â€.

Phương Triệu Nam giận dữ nói:

“NgÆ°á»i trong Minh Nhạc thật là xảo quyệt, không thể tin nổi!â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên mỉm cÆ°á»i nói:

“NgÆ°Æ¡i tạm thá»i đừng nóng, nếu ta muốn gạt ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i đến đâyâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘ang lo cho Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng và Châu Huệ Anh, chàng đã mất Ä‘i sá»± bình tÄ©nh thÆ°á»ng ngày, thấy ÄÆ°á»ng Văn Quyên cứ trả treo mãi, lòng thầm nhủ:

“Ả này rất thâm hiểm, đừng mắc lừa ả ...†ý nghĩ ấy lướt qua, chàng lập tức trấn tĩnh trở lại.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên vốn muốn dụ cho PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mất bình tÄ©nh, nào ngá» chàng vẫn tỉnh nhÆ° không, bất đồ trong lòng thầm lo:

“Thật sá»± không thể coi thÆ°á»ng kẻ này, ná»­a năm không gặp, không biết y đã há»c được võ công gì kỳ lạâ€. à nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, nàng ta má»›i mỉm cÆ°á»i rằng:

“Giáng Tuyết sÆ° muá»™i của ta đã được La Huyá»n sÆ° tổ truyá»n cho tuyệt kỹ, chắc là ngÆ°Æ¡i cÅ©ng hưởng được ít nhiá»u?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam định lên tiếng phủ nhận nhÆ°ng chàng chợt cÆ°á»i:

“Äó quả thá»±c là tuyệt há»c trên Ä‘á»i, theo tại hạ nhá»›, kiếm thuật, chưởng pháp của cô nÆ°Æ¡ng Ä‘á»u đã cao cÆ°á»ng, nhÆ°ng chỉ vì chÆ°a nắm được yếu quyết, cho nên khi vận dụng khắc địch uy thế đã giảm Ä‘i rất nhiá»uâ€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên tuy xảo quyệt nhÆ°ng nàng quá thông minh, cho nên đã tin lá»i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, thế rồi má»›i há»i dấn tá»›i:

“Nói nhÆ° thế, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng được truyá»n rất nhiá»u tuyệt kỹ?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thản nhiên cÆ°á»i:

“Nếu tại hạ không có cách khắc chế cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không dám đến nÆ¡i hoang vắng nàyâ€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên lá»™ vẻ ngưỡng má»™, nói:

“Ôi! Tam sÆ° muá»™i của ta thật may mắn, thật sá»± khiến cho ta rất hâm má»™ ...â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Tuy bảo là thế, nhÆ°ng võ công của cô nÆ°Æ¡ng đã có ná»n tảng vững chắc, lá»™ số võ công cÅ©ng thuá»™c môn phái của La Huyá»n, chỉ cần có thể biết bí quyết biến hóa thì võ công sẽ lập tức cao hÆ¡n má»™t bậcâ€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nghe rất bùi tai, thế rồi má»›i nói:

“Có thật không?â€.

Phương Triệu Nam thầm nhủ:

“Há»ng bét, mình chỉ thuận miệng nói dối, không ngỠả lại tin!†trầm ngâm má»™t hồi rồi nói:

“Tại hạ chỉ thuận miệng nói ra, cô nÆ°Æ¡ng đừng nên quá tinâ€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên thở dài:

“NgÆ°Æ¡i nói ra câu nào cÅ©ng thành thật, ta làm sao không tin được!â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Tại hạ muốn truyá»n hai chiêu võ công cho cô nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng phải cho tại hạ biết tung tích của hai vị sÆ° muá»™iâ€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên đảo mắt má»™t hồi rồi nói:

“Thá»±c ra dù ngÆ°Æ¡i không truyá»n võ công cho ta, ta cÅ©ng sẽ cho ngÆ°Æ¡i biết nÆ¡i ẩn thân của há» ...†rồi nàng Ä‘Æ°a mắt nhìn vào cái lồng trên tay PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, nói:

“Äó là gì?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam giở miếng vải Ä‘en lên, lập tức tiếng vo vo vá»ng ra, nói:

“Äây là loại ong Ä‘á»™c nhất trên Ä‘á»iâ€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nheo mắt nhìn, thấy con ong nào cÅ©ng dài cả tấc, lòng thầm kinh hãi, nhÆ°ng bá» ngoài thì vẫn tá» vẻ há» hững, chậm rãi nói:

“Từ đâu ngÆ°Æ¡i có loại ong này, ngÆ°Æ¡i dùng nó làm gì?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Loại ong này tuy rất Ä‘á»™c nhÆ°ng rất nghe lá»i, dùng để đối phó vá»›i kẻ địchâ€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nói:

“Ta không tin loại ong này nghe lá»i con ngÆ°á»i!â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Cô nÆ°Æ¡ng không tin thì hãy thá»­ xem sao!†rồi vá»— lên cái lồng, lập tức có má»™t bầy ong bay vá»t vá» phía ÄÆ°á»ng Văn Quyên. ÄÆ°á»ng Văn Quyên thấy bầy ong bay tá»›i thì kinh hãi, vá»™i vàng thầm vận khí giá»›i bị. NhÆ°ng bầy ong bay má»™t vòng ÄÆ°á»ng Văn Quyên thì Ä‘á»™t nhiên quay trở vá». ÄÆ°á»ng Văn Quyên nói vá»›i vẻ đầy thán phục:

“Thuật sai khiến ong của ngÆ°Æ¡i quả thật rất kỳ lạ!â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÆ°á»i rằng:

“Quá khen, quá khen, loại ong này không những Ä‘á»™c tính rất mạnh mà bay rất nhanh, dù cho có chưởng lá»±c mạnh mẽ cÅ©ng chÆ°a chắc đánh chết được chúngâ€. Rồi chàng cÆ°á»i nói:

“Không tin chúng ta cứ thá»­ xem saoâ€.

Rồi chàng vá»— vào lồng gá»—, lại má»™t bầy ong bay ra, lao thẳng tá»›i ÄÆ°á»ng Văn Quyên.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên ngÆ°ng tụ công lá»±c giở chân phải cao giá»ng nói vá»›i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam:

“Có phải cho ta phát má»™t chưởng thá»­ xem không?â€.

Phương Triệu Nam đáp:

“Má»i ra tayâ€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên chỉ đợi có thế, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vừa quát thì nàng đã phát chưởng ra. Má»™t luồng tiá»m lá»±c bay thẳng vá» phía bầy ong.
Tài sản của ngocvosong1986

  #55  
Old 27-04-2008, 11:15 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 55


Äá»™c Bá Võ Lâm, Hai NgÆ°á»i Liên Thủ


Luồng chưởng lực mạnh mẽ ấy tạo thành một trận cuồng phong cuốn cả cát đá.

Còn bầy ong thì chìm hẳn trong luồng chưởng phong mạnh mẽ ấy. Phương Triệu Nam thở dài, thầm nhủ:

“Tiêu rồi, xem ra bầy ong chắc chắn chết dưới chưởng lực của nàng.

Nào ngá» sá»± việc lại xảy ra ngoài dá»± liệu của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, ÄÆ°á»ng Văn Quyên đánh tá»›i má»™t chưởng, bầy ong ấy chẳng qua bị đánh dạt đến bảy tám thÆ°á»›c nhÆ°ng vẫn an toàn. ÄÆ°á»ng Văn Quyên biến sắc, ngÆ°ng tụ công lá»±c phất ra chưởng thứ hai. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vá»™i vàng phất ra má»™t chưởng, chống đỡ luồng chưởng lá»±c ấy, hai luồng tiá»m lá»±c chạm vào nhau tạo thành má»™t trận cuồng phong. Hai ngÆ°á»i vừa chạm nhau, ÄÆ°á»ng Văn Quyên lập tức bị đánh lùi đến ba bÆ°á»›c, sắc mặt tái nhợt, khí huyết nhá»™n nhạo.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đánh lùi được ÄÆ°á»ng Văn Quyên, cả bản thân chàng cÅ©ng ngạc nhiên, thế rồi mỉm cÆ°á»i nói:

“Nếu cô nÆ°Æ¡ng chá»c giận bầy ong này chúng sẽ vây lại tấn công, chỉ e sẽ làm cô nÆ°Æ¡ng bị thÆ°Æ¡ngâ€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên ngạc nhiên nói:

“Khi chúng ta giao thủ ở Tung SÆ¡n, đôi bên còn tám lượng ná»­a cân, chỉ trong thá»i gian ná»­a năm, võ công của ngÆ°Æ¡i đã tiến bá»™ rất nhiá»u ...†nàng Ä‘á»™t nhiên đổi giá»ng nói rất nhá»:

“Nếu ngÆ°Æ¡i chịu truyá»n cho ta bí quyết võ công của La Huyá»n, ta sẽ báo đáp cho ngÆ°Æ¡iâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Tại hạ đã hứa truyá»n võ công cho cô nÆ°Æ¡ng quyết sẽ không nuốt lá»i, nhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng phải dắt tại hại Ä‘i gặp hai vị sÆ° muá»™i trÆ°á»›c đãâ€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên trầm ngâm má»™t hồi, nghiêm mặt nói:

“Dắt ngÆ°Æ¡i đến đây vốn có ý muốn hại ngÆ°Æ¡i ...â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i, nói:

“Chả lẽ cô nÆ°Æ¡ng đã đổi ý?â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên gật đầu:

“Do đó ta khuyên ngÆ°Æ¡i chi bằng hãy quay vá» thì hÆ¡n, nay chỉ còn cách ba ngày nữa là đến kỳ đại há»™i, đến lúc đó hai sÆ° muá»™i của ngÆ°Æ¡i sẽ xuất hiện, ngÆ°Æ¡i cần gì phải má»™t mình Ä‘i vào nÆ¡i nguy hiểm ...â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngạc nhiên há»i:

“Äại há»™i gì?â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nói:

“NgÆ°Æ¡i thật sá»± không biết hay là đã biết mà vẫn há»i?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Tại hạ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không biết cho nên má»›i há»iâ€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nói:

“NgÆ°Æ¡i đến đây làm gi?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Ta muốn tìm Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành và Nhạc chủ Minh Nhạcâ€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nói:

“NgÆ°Æ¡i tìm rất đúng chá»—, cả hai ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘á»u đã xuất hiện trong kỳ đại há»™i nàyâ€.

Phương Triệu Nam hơi trầm ngâm nói:

“Không biết Nhạc chủ Minh Nhạc lại giở trò gì mà má»›i anh hùng thiên hạ đến đâyâ€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên chợt trở nên dịu dàng vá»›i chàng, nàng ta nhoẻn miệng cÆ°á»i nói:

“Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành đã hợp tác vá»›i sÆ° phụ của ta, kêu gá»i anh hùng trong thiên hạ đến dá»± đại há»™i ThÆ°á»›c Kiá»u ...â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Không biết bà ta tại sao lại dùng cái tên nghe trang nhã nhÆ° thế này?â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nói:

“ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có nguyên nhân ...†nàng hÆ¡i ngừng rồi nói tiếp:

“Ta chỉ biết đại há»™i lần này ngoài việc phải dùng võ công tá»· thí vá»›i nhau, còn có nhiá»u Ä‘iá»u kỳ ảo xảy ra, sÆ° phụ của ta đã tốn rất nhiá»u tâm huyếtâ€. Nói đến đây nàng Ä‘á»™t nhiên im lặng.

Phương Triệu Nam nói:

“Nếu cô nÆ°Æ¡ng không dám thì đừng nói ...â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nói:

“Từ sau cuá»™c chiến ở Huyết Trì, sÆ° phụ của ta đã nghi ngá» ta, má»™t là vì ta còn có ích, hai là bà ta Ä‘ang bận rá»™n cho nên không để ý đến ta, thá»±c ra sau này bà ta cÅ©ng chÆ°a chắc buông tha cho ta!â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Các ngÆ°á»i chẳng có tình sÆ° môn gì cảâ€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nói:

“SÆ° phụ ta rất Ä‘a nghi, thÆ°á»ng lo lắng chúng tôi sẽ hãm hại bà ta cho nên nghÄ© ra rất nhiá»u cách tàn khốc để kìm chế chúng tôi, lại cố ý làm cho sÆ° tá»· muá»™i chúng tôi ganh tị lẫn nhau, cho nên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chẳng có tình nghÄ©a gì cảâ€.

Äá»™t nhiên má»™t cÆ¡n gió núi thổi tá»›i, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngẩng đầu nhìn sắc trá»i, chàng thấy không còn sá»›m nữa má»›i thầm tá»± trách rằng:

“PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Æ¡i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam! NgÆ°Æ¡i đến đây để cứu hai vị sÆ° muá»™i sao chỉ nói những chuyện chẳng liên quan gì vá»›i nàng taâ€. à nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, thế rồi chàng nghiêm mặt nói:

“Cô nÆ°Æ¡ng hứa sẽ Ä‘Æ°a tại hạ Ä‘i gặp hai vị sÆ° muá»™i, không biết có giữ lá»i không?â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nói:

“NÆ¡i hỠẩn thân rất nguy hiểm, hãy nghe lá»i ta khuyên nhủ, chi bằng đừng Ä‘i thì tốt hÆ¡nâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“Dù núi Ä‘ao chảo dầu, tại hạ cÅ©ng phải Ä‘i xem thá»­!â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nói:

“Nếu ta không chịu dẫn Ä‘Æ°á»ng thì sao?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Cô nÆ°Æ¡ng đừng quên trong tay ta có bầy ong Ä‘á»™câ€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên thở dài nói:

“Có phải ngÆ°Æ¡i thá»±c sá»± muốn tìm đến cái chết không?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Tại hạ đã trải qua muôn vàn nguy hiểm, giỠđây chẳng phải vẫn còn sống hay sao?â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nhíu mày:

“Nếu ngÆ°Æ¡i nhất định đòi Ä‘i, gặp phải nguy hiểm gì thì đừng trách ta!â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Chết cÅ©ng không hối hận!â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nói:

“Äã nhÆ° thế thì hãy theo ta!â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nói xong thì xoay ngÆ°á»i, cất bÆ°á»›c tiến vá» phía trÆ°á»›c.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chỉ thấy nấm mồ lô nhô, trên nấm mồ có cá» dại cao đến tận gối, chàng lo lắng ÄÆ°á»ng Văn Quyên sẽ bá» trốn cho nên Ä‘uổi sát theo sau nàng ta.

Chợt thấy ÄÆ°á»ng Văn Quyên cứ vòng qua vòng lại trong những ngôi má»™, chàng thầm nhủ:

“Chẳng lẽ ở đây có cạm bẫy gì hay sao?†đang suy nghÄ© thì chợt thấy ÄÆ°á»ng Văn Quyên ngừng lại.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn lại, thấy có bảy tám ngôi má»™ được bày thành má»™t phòng, ở giữa có má»™t mảnh đất trống khoảng ba trượng. Ở mảnh đất trống này cá» xanh nhÆ° nhung, ÄÆ°á»ng Văn Quyên nghiêm nghị nói:

“Chính là ở đâyâ€.

Phương Triệu Nam đưa mắt nhìn một vòng, ngoài tám ngôi mộ lớn chàng chẳng thấy gì cả, trong lòng rất thắc mắc:

“Ở nÆ¡i đây à?â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên chỉ má»™t cây bách cao lá»›n, nói:

“NgÆ°Æ¡i hãy nấp trên cây bách ấy thì có thể thấy được há» ...†rồi ngẩng đầu lên nhìn sắc trá»i nói:

“Há» sắp đến rồiâ€.

Phương Triệu Nam thấy nàng có vẻ rất thành thực, tựa như không phải nói dối, nhưng nghe ra thì lại rất khó tin thế rồi chàng mới nhíu mày:

“Có thật không?â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nói:

“ÄÆ°Æ¡ng nhiên là thậtâ€.

Phương Triệu Nam nói:

“HỠđến đây làm gì?â€.

ÄÆ°á»ng Văn Quyên nói:

“Tỷ võ đấu kiếm ...†nàng chợt biến sắc nói:

“Ta phải Ä‘i đây, ngÆ°Æ¡i hãy mau nấp lên cây!†rồi nàng không đợi PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam trả lá»i, vá»™i vã phóng vá»t ngÆ°á»i Ä‘i.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘Æ°a mắt nhìn tình thế xung quanh, chàng mau chóng phóng lên cây bách, nấp vào trong tán lá um tùm. Khi chàng vừa má»›i ẩn thân, hai bóng ngÆ°á»i đã lao tá»›i.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn kỹ lại, chàng không khá»i giật mình, té ra hai ngÆ°á»i ấy chính là Tiêu Dao Tá»­ và Tụ Thủ Tiá»u Ẩn Sá»­ MÆ°u Äá»™n. Phong thái của há» vẫn nhÆ° xÆ°a, Tụ Thủ Tiá»u Ẩn vẫn vá»›i bá»™ mặt lạnh lùng, Tiêu Dao Tá»­ thì dùng mảnh khăn màu Ä‘en che con mắt chá»™t. Hai ngÆ°á»i chia nhau Ä‘i tra xét mảnh đất trống rồi sau đó lại bá» Ä‘i mất. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tuy rất thông minh nhÆ°ng trong nhất thá»i cÅ©ng không biết được hỠđịnh làm gì. Thế nhÆ°ng, chàng Ä‘oán rằng, Nhạc chủ Minh Nhạc có lẽ đã sắp đặt âm mÆ°u gì đấy ở đây. Äang suy nghÄ© thì lại có hai bóng ngÆ°á»i bÆ°á»›c tá»›i nữa.

Hai ngÆ°á»i ấy Ä‘á»u che mặt bằng vải Ä‘en, trên vai cắm xéo thanh trÆ°á»ng kiếm. Cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u mảnh khảnh nhÆ° nhau, tóc dài bá»›i cao, khi bÆ°á»›c vào mảnh đất trống thì đứng nhìn nhau không nói má»™t lá»i, rồi cả hai đồng thá»i rút thanh trÆ°á»ng kiếm trên vai ra. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy thế thì tim đập mạnh, thầm nhủ:

“Xem ra hai ngÆ°á»i này là Châu Huệ Anh và Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, không biết tại sao lại hẹn nhau ra đấu ở đâyâ€.

Rồi chợt thấy thiếu nữ đứng ở hÆ°á»›ng tây vẫy thanh trÆ°á»ng kiếm, Ä‘á»™t nhiên vẽ ra má»™t đóa kiếm hoa đâm thẳng tá»›i thiếu nữ đứng ở đôi diện. Cả hai bên Ä‘á»u dùng hết sức mình, ánh hàn quang lấp lánh, kiếm phong kêu lên xoèn xoẹt. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn kỹ kiếm pháp của hai ngÆ°á»i, thì ra là cùng má»™t lá»™ số.

Äá»™t nhiên, má»™t tiếng há»± vang lên, rồi má»™t tràng tiếng kim khí giao nhau, hai bóng ngÆ°á»i chợt phân ra. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn lại, chỉ thấy ngÆ°á»i ở hÆ°á»›ng đông tay phải đè lên tay trái, má»™t dòng máu tÆ°Æ¡i tuôn ra từ bàn tay của nàng. NgÆ°á»i ấy rất giống Châu Huệ Anh, tim chàng đập thình thình. Thiếu nữ đứng ở hÆ°á»›ng tây thâu lại kiếm thế, miệng lạnh lùng nói:

“Sao? NgÆ°Æ¡i đã phục chÆ°a?â€.

Phương Triệu Nam thầm nhủ:

“Äây chẳng phải là tiếng của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng Æ° ...†thiếu nữ bị thÆ°Æ¡ng trả lá»i:

“Hừ! Không phục thì thế nào?â€.

Thiếu nữ đứng ở hÆ°á»›ng tây cÆ°á»i lạnh, nói:

“Nếu không phục ta sẽ chặt đứt cánh tay trái của ngÆ°Æ¡i, rạch mặt ngÆ°Æ¡i!â€.

Thiếu nữ bị thương quát:

“ChÆ°a chắc!†nói xong nàng vung kiếm đâm tá»›i. Kiếm thế ấy tá»±a Ä‘iểm tá»±a chém, trông rất quá»· dị. Sau khi nàng bị thÆ°Æ¡ng thì Ä‘á»™t nhiên phản công, vả lại kiếm thế rất kỳ dị hiếm thấy trên Ä‘á»i, thiếu nữ đứng ở hÆ°á»›ng tây Ä‘á» phòng không kịp đã bị nàng đâm trúng tay trái. Má»™t dòng máu tÆ°Æ¡i tuôn ra.

Chợt nghe thiếu nữ ở hướng đông quát:

“Hay lắm! NgÆ°Æ¡i dám thừa cÆ¡ ám toánâ€.

Rồi nàng ta không màng đến thương thế, đột nhiên vung kiếm đánh ra.

Hai ngÆ°á»i giao thủ vá»›i nhau, không thể vận khí Ä‘iá»u tức được, máu tÆ°Æ¡i tuôn ra Æ°á»›t đẫm cả áo. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã nhận ra giá»ng nói của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng và Châu Huệ Anh, chàng không nén được nữa má»›i quát lá»›n:

“Ngừng tay!â€.

Thế rồi tung mình vá»t thẳng xuống bên dÆ°á»›i. Hai thiếu nữ ấy nghe tiếng quát thì Ä‘á»u giật mình. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam áo quần rách rÆ°á»›i, mặt mày dÆ¡ dáy, hai ngÆ°á»i vẫn chÆ°a nhận ra chàng. Thế rồi cả hai Ä‘á»u gằn giá»ng quát:

“Ai?†rồi vung kiếm đâm tới.

NgÆ°á»i ở phía tây bÆ°á»›c dấn tá»›i má»™t bÆ°á»›c, đâm xoạc ra má»™t kiếm vào ngá»±c PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. Kiếm chiêu của cả hai ngÆ°á»i lúc này càng hiểm hóc hÆ¡n khi tá»· thí, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đành phải né tránh kiếm thế của cả hai, trong chá»›p mắt cả hai ngÆ°á»i đã đánh ra hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i kiếm.

Hai ngÆ°á»i tuy Ä‘ang đổ máu nhÆ°ng vẫn không chịu ngừng tay, má»—i bên Ä‘á»u giở hết tuyệt kỹ của mình phối hợp vây đánh má»™t mình PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. Còn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tuy được Phong VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Cô, đạo sÄ© mắt mù và Giác Má»™ng đại sÆ° truyá»n cho tuyệt kỹ, tu luyện ná»™i công thượng thừa trong Phật môn nhÆ°ng vì kiếm thế của hai thiếu nữ quá kỳ dị, vả lại đã mất tiên cÆ¡, trong tay lại không có binh khí cho nên sợ hai thiếu nữ chém trúng cái lồng gá»—, chá»c giận bầy ong, lúc đó tình thế không thể nào thu xếp được.

Chợt nghe ngÆ°á»i ở phía đông kêu lên má»™t tiếng kinh ngạc, thanh trÆ°á»ng kiếm chợt đánh ra má»™t thế Nghênh Vân Phụng Nguyệt, gạt thanh trÆ°á»ng kiếm của thiếu nữ kia ra, nói:

“Äừng đánh nữa!â€.

Phương Triệu Nam thừa thế thối lui ba bước, lấy tay áo lau đất ở trên mặt, nói:

“Hãy mau vận khí Ä‘iá»u tức, nếu chậm trá»… sẽ e tổn thÆ°Æ¡ng đến nguyên khíâ€. Hai thiếu nữ nhìn nhau, chậm rãi kéo khăn che mặt xuống. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn lại, quả nhiên đó chính là Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng và Châu Huệ Anh. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thở dài, nói:

“Ôi! Tại sao hai ngÆ°á»i lại đánh nhau?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng lạnh lùng đáp:

“Vì huynhâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngẩn ngÆ°á»i ra:

“Vì ta?â€.

Châu Huệ Anh mỉm cÆ°á»i buồn bã:

“Äúng thế, vì huynh!â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy thắc mắc, nhÆ°ng thấy cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u tái mét, chàng không há»i dấn tá»›i nữa mà nói:

“Hai muá»™i hãy mau vận khí Ä‘iá»u tức, lát nữa hãy nói cÅ©ng không muá»™nâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chá»›p mắt rồi nói:

“Ôi! Huynh vẫn còn sống ở trên Ä‘á»i ...â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam hạ giá»ng nói:

“Muá»™i đã mất máu quá nhiá»u, hãy mau ngồi xuống Ä‘iá»u tức!â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Không được, huynh không thể ở đây, hãy Ä‘i mau!â€.

Phương Triệu Nam ngạc nhiên nói:

“Tại sao?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng trừng mắt nhìn Châu Huệ Anh:

“Sợ cái gì, cứ để y ở lại đâyâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đặt lồng gá»— trong tay xuống, mỉm cÆ°á»i:

“Hai muá»™i trÆ°á»›c tiên hãy vận khí Ä‘iá»u tức, ta sẽ đợi hai muá»™i, ôi! Chia tay đã lâu, huynh cÅ©ng có nhiá»u lá»i muốn nóiâ€.

Hai thiếu nữ cúi đầu nhìn vết thương trên vai rồi ngồi xuống vận công cầm máu.

Ná»™i công của hai ngÆ°á»i Ä‘á»u đã đến cảnh giá»›i lÆ° há»a thuần thanh, chỉ hÆ¡i vận khí thì máu đã ngừng chảy. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng mở mắt ra trÆ°á»›c, nhìn cái lồng gá»— rồi nói:

“Äó là gì thế?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Má»™t cái lồng ongâ€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chép miệng, nói:

“Huynh xách theo cái lồng ong làm gì?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy nàng buồn khổ, có ý muốn làm cho nàng vui, mỉm cÆ°á»i nói:

“Cái lồng ong này rất có ích, có thể dùng để khắc địch, có thể dùng để truyá»n tin tức, canh giữ thay ngÆ°á»i ...â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Huynh lén lén lút lút nhÆ° thế đã há»c được cách nuôi ong Ä‘á»™c từ lúc nào?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Những con ong này của ta không những Ä‘á»™c vô cùng mà còn rất lá»›n, bay rất nhanh, nếu sÆ° muá»™i không tin thì ta sẽ thá»­ vài con cho muá»™i xemâ€. Rồi giở mang vải Ä‘en lên, bốn năm con ong Ä‘á»™t nhiên bay ra, bên tai vang lên tiếng vo vo. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, Châu Huệ Anh Ä‘á»u nhìn theo mấy con ong lá»›n ấy.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Có phải huynh đã nuôi những con ong này không?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Äây là di vật của má»™t lão tiá»n bối để lại cho huynhâ€.

Chàng nói xong thì huýt sáo gá»i bầy ong bay trở vào lồng.

Châu Huệ Anh ngẩng đầu lên nhìn sắc trá»i, nói:

“Huynh hãy Ä‘i Ä‘i, lát nữa bá»n hỠđến huynh muốn Ä‘i cÅ©ng không kịp nữaâ€.

Phương Triệu Nam buồn bã thở dài:

“Vì hai sÆ° muá»™i, huynh định đến Minh Nhạc không ngá» lại gặp ở nÆ¡i đây ...â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Sao huynh lại tìm đến đây được?â€.

Phương Triệu Nam nói:

“Nói ra thì dài ...†thế rồi kể lại chuyện đã gặp ÄÆ°á»ng Văn Quyên và những Ä‘iá»u đã thấy trong thành.

Châu Huệ Anh vội vàng nói:

“Huynh hãy Ä‘i mau Ä‘i!â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghe nàng thúc giục mình mấy lần, trong lòng không khá»i nghi ngá», nhÆ°ng miệng vẫn cÆ°á»i rằng:

“Huynh vẫn còn nhiá»u chuyện nói vá»›i hai ngÆ°á»i, tại sao hai ngÆ°á»i cứ thúc huynh Ä‘i?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Äây không phải là lúc nói chuyện, ôi! Huynh hãy Ä‘i cho mau!â€.

NhÆ°ng Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thì lại không Ä‘uổi PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘i, nàng lạnh lùng nhìn Châu Huệ Anh nói:

“Sao? NgÆ°Æ¡i sợ Æ°?â€.

Châu Huệ Anh tức giận nói:

“NgÆ°Æ¡i biết rõ không thể giữ chàng ở đây, thế mà không chịu thúc chàng bá» Ä‘i, vậy có ý gì đây?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Hừ! Nếu chết thì chết chung vá»›i nhau, tại sao để má»™t mình chàng sống?â€.

Châu Huệ Anh ngẩn ra:

“NgÆ°Æ¡i thÆ°Æ¡ng yêu chàng nhÆ° thế đấy Æ°?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng lạnh lùng nói:

“Dù sao y cÅ©ng đã có thê tá»­, kiếp này ta không thể ở bên y, chi bằng cứ để y chết cho xong!â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam biết Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng yêu mình rất sâu đậm, cho nên tuy đã từng bị nàng cầm tù, chịu Ä‘á»±ng Ä‘au khổ nhÆ°ng không há» có ý trách giận nàng. Thế rồi chàng má»›i mỉm cÆ°á»i nhìn Châu Huệ Anh nói:

“SÆ° muá»™i không cần phải lo cho huynh ...â€.

Châu Huệ Anh tính tình ôn hòa, nàng tuy đã nản lòng, nhÆ°ng vẫn có ý lo lắng cho chàng. Nàng thấy Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cứ gây sá»± vô lý, trong lòng vừa giận vừa lo, Ä‘á»™t nhiên nàng cầm thanh kiếm nói:

“PhÆ°Æ¡ng sÆ° huynh, nếu huynh còn coi muá»™i là sÆ° muá»™i thanh mai trúc mã, cÅ©ng lá»›n lên vá»›i nhau thì hãy mau rá»i khá»i nÆ¡i này, má»™t lát nữa thôi, sÆ° phụ của muá»™i và Nhạc chủ Minh Nhạc sẽ đích thân đến đây, chỉ e ...â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam há»i:

“SÆ° phụ của muá»™i là ai?â€.

Châu Huệ Anh giận dỗi dặm chân:

“Huynh sao thế này, đã đến chá»— nguy hiểm mà còn cÆ°á»i đùa, ôi! Chả lẽ huynh đã chán sống rồi Æ°? SÆ° phụ của muá»™i chính là Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành, huynh có thể tiếp được của ông ta mấy chiêu?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã hiểu được đại khái, chàng hÆ¡i mỉm cÆ°á»i:

“SÆ° muá»™i cÅ©ng bị Vạn Thiên Thành ép làm đệ tá»­ sao?â€.

Châu Huệ Anh lo lắng nói:

“Vạn Thiên Thành và Nhạc chủ Minh Nhạc đã chá»n nghÄ©a địa này là nÆ¡i diá»…n ra đại há»™i ThÆ°á»›c Kiá»u, ở đây có rất nhiá»u cạm bẫy ...â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chen vào nói:

“Muá»™i có thể trở thành môn hạ của Vạn Thiên Thành, ả sao không thể?â€.

Hai ngÆ°á»i má»—i ngÆ°á»i má»™t câu thế là tranh cãi, hai bên Ä‘á»u cầm kiếm nhÆ° muốn lao vào nhau.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam bÆ°á»›c tá»›i, chen vào giữa hai ngÆ°á»i, lo lắng nói:

“Khoan đã, khoan đã, chuyện gì thì hãy từ từ nói ...†rồi chàng nhìn Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng:

“Trần sÆ° muá»™i, hãy nể mặt tiểu huynh tạm thá»i bá»›t giận ...â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng lạnh lùng quát lên:

“Tránh ra!†rồi nàng đâm xoạc tá»›i Châu Huệ Anh. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhíu mày, vá»— xéo ra má»™t chưởng, chưởng này là võ công thượng thừa của Thiếu Lâm, đòn đánh ra kỳ ảo vô cùng, kiếm thế của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng bị bật ra, đánh ngược trở lại vá» phía nàng. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng xoay ngÆ°á»i theo kiếm, né tránh được đòn ấy, nói:

“Hay lắm! Hai ngÆ°á»i bức hiếp má»™t mình ta!†rồi nàng vung kiếm đâm liên tiếp vá» phía PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam né được ba nhát kiếm ấy, Ä‘ang định lên tiếng thì Châu Huệ Anh đã vung kiếm, tiếp kiếm ấy của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, miệng quát liên tục:

“Huynh hãy Ä‘i cho mau! Có muá»™i chặn ả, ả không cản được huynhâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam quả thá»±c không biết nên Ä‘i hay ở lại.

Châu Huệ Anh cứ thúc ép, rõ ràng nơi này rất nguy hiểm, nếu mình cứ không chịu đi thì chắc chắn sẽ khiến nàng buồn, nếu bỠđi thì không cam lòng, vả lại đó chẳng phải là hành vi của đại trượng phu. Chàng hơi suy nghĩ rồi lắc đầu:

“Tấm thịnh tình của sÆ° muá»™i, tiểu huynh xin lãnh nhận, nhÆ°ng huynh ngàn dặm xa xôi đến nÆ¡i này là vì tìm hai ngÆ°á»i, nay đã may mắn gặp được, làm sao có thể bá» Ä‘i?â€.

Chợt nghe má»™t tiếng hú dài vá»ng đến, cả hai thiếu nữ Ä‘á»u ngừng tay, tiếng nhạc thê lÆ°Æ¡ng cÅ©ng truyá»n tá»›i, ai nghe phải tiếng nhạc cÅ©ng Ä‘á»u có cảm giác kỳ lạ. Tiếng nhạc ấy khiến cho ngÆ°á»i ta cảm thấy cuá»™c Ä‘á»i đầy buồn chán, chẳng có Ä‘iá»u gì đáng lÆ°u luyến, Châu Huệ Anh thở dài:

“Bây giá» huynh vẫn còn cÆ¡ há»™i sống sót, nếu trá»… thêm má»™t khắc nữa, thì e rằng cÆ¡ há»™i này cÅ©ng không cònâ€.

Phương Triệu Nam đưa mắt nhìn lên cây bách nơi mình đã ẩn thân:

“NhÆ°ng Nhạc chủ Minh Nhạc đến chÆ°a?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Ngoại trừ Nhạc chủ Minh Nhạc còn có Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành và ba mÆ°Æ¡i sáu thanh nữ, bảy mÆ°Æ¡i hai sứ giảâ€.

Phương Triệu Nam ngạc nhiên:

“Ba mÆ°Æ¡i sáu thanh nữ? Bảy mÆ°Æ¡i hai sứ giả?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“Ôi! Huynh thật sự không muốn đi ...†nàng tuy trách Phương Triệu Nam nhưng miệng thì vẫn đáp:

“Là ba mÆ°Æ¡i sáu thiếu nữ võ công cao cÆ°á»ng, xinh đẹp vô cùng và bảy mÆ°Æ¡i hai đại hán võ công cao cÆ°á»ng, giá»i dùng ám khí, tất cả Ä‘á»u mặc y phục kỳ lạ, bày thành má»™t trận Tiêu Hồn ...â€.

Chợt nghe tiếng nhạc đến gần, có thể nghe được văng vẳng tiếng quát.

Châu Huệ Anh cÆ°á»i khổ sở nói:

“GiỠđây huynh có muốn bá» Ä‘i cÅ©ng không được nữa rồi!â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên hạ giá»ng nói vá»›i Châu Huệ Anh:

“Muá»™i muá»™i, há» sắp đến, chi bằng cứ để chàng nấp ở trên cây bách thì hÆ¡n!â€.

Châu Huệ Anh cÆ°á»i lạnh:

“Hừ! GiỠđây ngÆ°Æ¡i lại lo lắng, lúc nãy tại sao không để cho y Ä‘i?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chợt tuôn hai dòng nÆ°á»›c mắt:

“Có lúc ta hận chàng thấu xÆ°Æ¡ng, hận không ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống y, có lúc ta lại cảm thấy phải đối xá»­ cho tốt vá»›i y, cam tâm tình nguyện chịu khổ cho y ...â€.

Äám ngÆ°á»i quái dị kia đã dần dần đến gần.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng phất tay nói:

“Huynh hãy mau lên cây bách kia mà ẩn thân!

Äừng để ong Ä‘á»™c bay ra ...â€.

Lúc này khinh công của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã tiến bá»™ rất nhiá»u, chàng chỉ vá»t má»™t cái đã lên cao đến hai trượng, khi thân ngÆ°á»i Ä‘ang ở trên không trung thì chưởng trái vá»— xuống, mượn thế đổi khí, lá»™n ngÆ°á»i má»™t vòng trên không rồi chụp lấy má»™t cành cây, sau đó lẩn vào tán lá um tùm.

Phương Triệu Nam ẩn mình trong tán lá, chàng vặt lá nhìn ra ngoài thấy vài tiểu tỳ đi theo một thiếu phụ xinh đẹp mặc áo bào màu trắng bước tới.

Lúc này tiếng nhạc chớp chốc cũng ngừng lại.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn kỹ lại, ngÆ°á»i ấy tá»±a nhÆ° Nhạc chủ Minh Nhạc. Chàng tuy gặp bà ta vài lần nhÆ°ng ấn tượng đối vá»›i bà ta rất mÆ¡ hồ, thiếu phụ xinh đẹp bí ẩn ấy đã ăn mặc khác trÆ°á»›c, ngoài tấm áo bào khoác trên mình, toàn thân mặc bá»™ kình trang màu xanh lục. Chỉ thấy bà ta lÆ°á»›t nhìn hai thiếu nữ, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng và Châu Huệ Anh Ä‘á»u cúi ngÆ°á»i làm lá»…, đồng thá»i miệng nói:

“Xin chào Nhạc chủâ€.

Cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u muốn tiết lá»™ thân phận của bà ta cho PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghe cho nên nói rất lá»›n. Nhạc chủ Minh Nhạc Nhiếp Tiểu Phượng chậm rãi cởi tấm áo bào xuống, để lá»™ bá»™ kình trang bó chặt ngÆ°á»i màu xanh lục, lẽ ra tuổi của bà ta phải bốn năm mÆ°Æ¡i má»›i đúng, nhÆ°ng bà ta có thuật trụ nhan cho nên trông chỉ khoảng hai mÆ°Æ¡i, Nhiếp Tiểu Phượng Ä‘Æ°a mắt nhìn hai thiếu nữ rồi mỉm cÆ°á»i há»i:

“Hai ngÆ°á»i ở đây đã lâu chÆ°a?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:

“Chúng tôi hẹn nhau đến đây tá»· kiếmâ€.

Nhiếp Tiểu Phượng cÆ°á»i:

“Sao các ngÆ°Æ¡i lại chá»n nÆ¡i này?â€.

Châu Huệ Anh nói:

“NÆ¡i này kín đáo không ai biếtâ€.

Nhiếp Tiểu Phượng Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh, miệng lại há»i tiếp:

“Có lẽ lệnh sÆ° không cho các ngÆ°á»i biết nÆ¡i đây không được tá»± tiện bÆ°á»›c vào hay sao?â€.

Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng định trả lá»i, nàng thấy Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành Ä‘ang lÆ°á»›t tá»›i nhÆ° má»™t bóng ma, trong chá»›p mắt đã đến gần há». Nhiếp Tiểu Phượng nhìn Vạn Thiên Thành, nhoẻn miệng cÆ°á»i:

“Lão tiá»n bối†nụ cÆ°á»i của bà ta kiá»u mị vô cùng, Vạn Thiên Thành ngẩn ngÆ°á»i ra nói:

“Nhạc chủ có gì chỉ giáo?â€.

Nhiếp Tiểu Phượng nói:

“Nam Bắc Nhị Quái đã đến Xung Châu ...â€.

Vạn Thiên Thành cÆ°á»i lạnh:

“Hai lão già ấy sống dai thậtâ€.

Nhiếp Tiểu Phượng nói:

“Võ công của há» không kém, nếu tham gia đại há»™i ThÆ°á»›c Kiá»u, chúng ta sẽ có má»™t kình địchâ€.

Quỷ Tiên Vạn Thiên Thành nói:

“Nhạc chủ đừng lo, ngoài La Huyá»n, hiện nay chẳng ai là địch thủ của lão phuâ€.

Nhiếp Tiểu Phượng mỉm cÆ°á»i:

“Võ công của lão tiá»n bối tuy cao cÆ°á»ng nhÆ°ng Nam Bắc Nhị Quái cÅ©ng chẳng phải là hạng tầm thÆ°á»ng, chúng ta không nên sÆ¡ ýâ€.

Vạn Thiên Thành ngồi xuống đất cÆ°á»i rằng:

“Nếu Nhạc chủ làm theo ý lão phu, má»i tất cả anh hùng trong thiên hạ đến dá»± đại há»™i ThÆ°á»›c Kiá»u, vá»›i sức của Nhạc chủ, lại có lão phu giúp đỡ, chúng ta sẽ giết chết hết bá»n chúngâ€.

Nhiếp Tiểu Phượng nhoẻn miệng cÆ°á»i:

“Lão tiá»n bối có Ä‘iá»u không biết, hiện nay trong võ lâm có rất nhiá»u nhân tài ...â€.

Vạn Thiên Thành cÆ°á»i lạnh, ngắt lá»i Nhiếp Tiểu Phượng:

“Lão phu vừa ra giang hồ đã nghe đến tên của ngÆ°Æ¡i, cho nên má»›i đến Minh Nhạc xem thá»­, không ngá» lại gặp má»™t kẻ nhát gan nhÆ° thế này ...â€.

Nhiếp Tiểu Phượng nhÆ°á»›ng mày, nhÆ°ng bà ta cố nén cÆ¡n giận, chỉ mỉm cÆ°á»i rồi Ä‘Æ°a mắt nhìn Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng và Châu Huệ Anh:

“Kiếm thuật của bá»n há» nhÆ° thế nào?â€.

Quỷ Tiên Vạn Thiên Thành nói:

“Không kém các danh gia kiếm thuật hiện nayâ€. Rồi ông ta cÆ°á»i lạnh, nói tiếp:

“Trong võ lâm chỉ có má»™t mình La Huyá»n thắng nổi ta, nhÆ°ng không ngỠông ta lại bại trong tay của ngÆ°Æ¡i, lòng dạ của đàn bà quả thá»±c Ä‘á»™c ác khó lÆ°á»ng ...â€.

Nhiếp Tiểu Phượng mỉm cÆ°á»i:

“Nếu không phải nhá» lão tiá»n bối tặng thuốc Ä‘á»™c cho ta, ta cÅ©ng chẳng làm gì đượcâ€.

Vạn Thiên Thành nói:

“Y là kình địch duy nhất của ta, tá»±a nhÆ° cây Ä‘inh trong mắt, cho nên phải nhổ Ä‘i cho nhanh, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i được ông ta dạy dá»— mấy mÆ°Æ¡i năm, thế mà vẫn quên Æ¡n phụ nghÄ©a, hãm hại ông taâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngồi trên cây nghe há» nói đến má»™t chuyện bí mật, tim chàng không khá»i đập bình bình, thế là vá»™i vàng ngừng thần nín thở lắng nghe.

Chợt nghe Nhiếp Tiểu Phượng cÆ°á»i khanh khách:

“Ông đã biết lòng dạ đàn bà Ä‘á»™c ác, tại sao lại còn thu nhận hai nữ đệ tá»­ nữa?â€.

Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành Ä‘Æ°a mắt nhìn Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạnh nói:

“Äã có vết xe đổ, lão phu sao có thể Ä‘i vào ...†ông ta tá»±a nhÆ° biết mình lỡ lá»i cho nên im lặng. Nhiếp Tiểu Phượng tá»±a nhÆ° đã mất bình tÄ©nh trÆ°á»›c Vạn Thiên Thành, má»™t kẻ võ công cao cÆ°á»ng, thâm trầm hiểm Ä‘á»™c.

Chỉ thấy bà ta chớp mắt rồi nói:

“Ông tìm đến Minh Nhạc giúp ta, nhÆ°ng đến lúc quan trá»ng thì thừa cÆ¡ uy hiếp ta ...â€.

Quá»· Tiên Vạn Thiên Thành cÆ°á»i ha hả rồi nói:

“Äúng thế, lão phu sao có thể đứng dÆ°á»›i kẻ khác được, ngÆ°Æ¡i sẽ phát thiệp má»i anh hùng, lúc đó ngÆ°Æ¡i đã trở thành kẻ địch của bá»n chúng, mặt khác ta sẽ cho thủ hạ của ngÆ°Æ¡i hồi phục thần trí, bá»n chúng Ä‘á»u sẽ coi ngÆ°Æ¡i nhÆ° kẻ thù, trong ngoài Ä‘á»u gặp địch, đừng nói là ngÆ°Æ¡i, cả La Huyá»n sống lại cÅ©ng chẳng thể đối phó nổi tình hình này!â€.

Nhiếp Tiểu Phượng không hổ danh là nữ trung hào kiệt, nghe Vạn Thiên Thành nói nhÆ° thế mà vẫn bình tÄ©nh. Chợt thấy bà ta vuốt mái tóc cÆ°á»i rằng:

“Nay bá»n chúng đã đến đây, ta quả thá»±c đã leo lên lÆ°ng cá»p, ta không giết ngÆ°á»i thì ngÆ°á»i cÅ©ng diệt ta, ông đã được nhÆ° y!â€.

Vạn Thiên Thành nói:

“Bởi thế thiên hạ má»›i gá»i là Quá»· Tiên!â€.

Nhiếp Tiểu Phượng cÆ°á»i:

“Nếu lão tiá»n bối muốn trở thành bá chủ võ lâm, ta sẽ hai tay dâng lênâ€.

Vạn Thiên Thành cÆ°á»i:

“Lão phu đã ở tuổi cổ lai hy, đâu có lòng dòm ngó chức minh chủ võ lâm nữaâ€.

Nhiếp Tiểu Phượng hơi trầm ngâm nói:

“Lão tiá»n bối đến đây để làm gì?â€.

Vạn Thiên Thành nhìn thẳng vào mặt Nhiếp Tiểu Phượng nói:

“Lão phu sẽ giúp ngÆ°Æ¡i giết hết các đại môn phái trong thiên hạ, giúp ngÆ°Æ¡i trở thành minh chủ võ lâm ...â€.

Nhiếp Tiểu Phượng nói:

“Nếu thật nhÆ° thế, vãn bối cảm kích không nguôiâ€.

Vạn Thiên Thành nói:

“NgÆ°Æ¡i đừng vá»™i hứa, lão phu chÆ°a nói ra Ä‘iá»u kiệnâ€.

Nhiếp Tiểu Phượng chậm rãi nói:

“Lão tiá»n bối hãy nói ra!â€.

Vạn Thiên Thành chậm rãi lấy ra má»™t cái há»™p ngá»c, mở nắp há»™p đổ ra má»™t viên thuốc màu đỠđặt trong lòng bàn tay, nói:

“NgÆ°Æ¡i đã dùng thuốc khống chế nhiá»u cao thủ võ lâm, hôm nay cÅ©ng nên thá»­ thuốc Ä‘á»™c của lão phuâ€.

Nhiếp Tiểu Phượng chậm rãi nhận lấy viên thuốc, lạnh lùng há»i:

“Viên thuốc này có tác dụng nhÆ° thế nào?â€.

Vạn Thiên Thành nói:

“Sau khi uống vào, suốt Ä‘á»i phải nghe lệnh taâ€.

Nhiếp Tiểu Phượng nói:

“Nếu không nghe thì sao?â€.

Vạn Thiên Thành nói:

“Trong vòng má»™t tuần trà, ta sẽ làm cho dược tính phát tácâ€.

Nhiếp Tiểu Phượng nói:

“Phát tác nhÆ° thế nào?â€.

Vạn Thiên Thành nói:

“Gân cốt toàn thân sẽ co rút, võ công sẽ mất hếtâ€.

Nhiếp Tiểu Phượng nói:

“Thật là tàn nhẫnâ€.

Bà ta nói xong thì cho viên thuốc vào miệng nuốt xuống bụng. Vạn Thiên Thành không ngá» Nhiếp Tiểu Phượng lại mau mắn nhÆ° thế, nhÆ°ng ông ta cÅ©ng nhá»› Nhiếp Tiểu Phượng là ngÆ°á»i thâm hiểm. Ông ta cÆ°á»i lạnh rồi nói:

“NgÆ°Æ¡i hãy mở miệng ra cho ta xem thá»­â€.

Nhiếp Tiểu Phượng mỉm cÆ°á»i:

“Lão tiá»n bối thật là chu đáoâ€. Rồi bà ta chậm rãi mở miệng ra. Vạn Thiên Thành nheo mắt nhìn rất lâu, tá»±a nhÆ° không thấy thuốc Ä‘á»™c ở trong miệng nữa, chỉ ngá»­i thấy má»™t mùi thÆ¡m ngá»t ngào bay ra khiến cho ngÆ°á»i ta ngất ngây. Nhiếp Tiểu Phượng từ từ thổi ra má»™t luồng hÆ¡i, ngậm miệng rồi cÆ°á»i:

“Lão tiá»n bối đã tin chÆ°a!â€.

Vạn Thiên Thành ngẩng mặt nhìn sắc trá»i, nghiêm nghị nói:

“La Huyá»n năm xÆ°a đã bại trong tay ngÆ°Æ¡i, chả lẽ Vạn Thiên Thành lại nhÆ° La Huyá»n hay sao?â€.

Nhiếp Tiểu Phượng nướng mày:

“Ta đã hoàn toàn khuất phục, đã nuốt thuốc độc, việc sống chết của ta đã nằm trong tay ông ...†bà ta vuốt nhẹ mái tóc rồi nói:

“Nay cao thủ trong thiên hạ đã tụ tập ở Xung Châu, ta tá»± biết không thể má»™t mặt đối địch vá»›i các đại môn phái, má»™t mặt phải đối phó vá»›i ông cho nên chi bằng hợp tác vá»›i ông thì hÆ¡nâ€.

Vạn Thiên Thành ngẩng mặt cÆ°á»i:

“La Huyá»n tuy tài trí nhÆ°ng y đã phạm phải má»™t sai lầm, đó là quá tá»± tinâ€.

Nhiếp Tiểu Phượng đột nhiên thở dài:

“Y quả thá»±c đối xá»­ vá»›i ta rất tốtâ€.

Vạn Thiên Thành nhìn Nhiếp Tiểu Phượng rồi cÆ°á»i:

“CÅ©ng nhá» ta giúp đỡ cho nên ngÆ°Æ¡i má»›i hại được yâ€.

Nhiếp Tiểu Phượng đột nhiên nghiêm mặt:

“Chuyện xÆ°a đã qua, nhắc lại chỉ thêm phiá»n, chi bằng chúng ta hãy nói đến chuyện khác thì hÆ¡n ...â€.

Rồi bà ta hơi ngập ngừng:

“Cao thủ các đại môn phái Ä‘á»u đã tụ tập ở Xung Châu, nếu tiêu diệt được bá»n chúng, trong vòng ba mÆ°Æ¡i năm không ai chống đối chúng taâ€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘ang lắng nghe hai ngÆ°á»i nói đến chuyện xÆ°a, nhÆ°ng không ngá» Nhiếp Tiểu Phượng lại nói đến tình thế hiện tại, bá»—ng nhiên má»™t trận gió núi thổi đến làm tấm vải Ä‘en che cái lồng gá»— tốc lên. Chợt tiếng vo vo vang lên, hai con ong bay ra.

Nhiếp Tiểu Phượng và Vạn Thiên Thành rất tinh mắt thính tai, bốn ánh mắt Ä‘á»u nhìn vá» phía cây bách. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng và Châu Huệ Anh giật mình, cÅ©ng không khá»i nhìn vá» phía cây bách. Nhiếp Tiểu Phượng lạnh lùng quát:

“Ai?†rồi đứng dậy.

NÆ¡i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ẩn thân cành lá um tùm, Nhiếp Tiểu Phượng tuy há»i nhÆ° thế nhÆ°ng cÅ©ng không biết có ngÆ°á»i trên đó hay không, thế là bà ta bÆ°á»›c đến gần cây bách.

Vạn Thiên Thành thì ngồi im, ánh mắt lạnh lẽo nhìn dò xét.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không biết làm thế nào. Äang do dá»± thì chợt má»™t giá»ng nhá» nhẹ vá»ng tá»›i:

“Bá»n há» vẫn chÆ°a kịp phát giác, nếu bà ta đến gần cây bách, huynh không thể nào nấp được nữa, giỠđây huynh chỉ có hai con Ä‘Æ°á»ng chá»n lá»±a, má»™t là phải ngăn cản bà ta, hai là phải tìm cách bá» chạyâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghe thế thì giật mình, chợt nghe giá»ng nói ấy tiếp tục vang lên:

“Sao không mau thả ong Ä‘á»™c ngăn bà ta lại, chẳng lẽ ngồi chá» chết?â€.

PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vá»™i vàng trấn tÄ©nh, vén tấm vải Ä‘en lên, má»™t bầy ông lập tức bay vá» phía Nhiếp Tiểu Phượng. Nhiếp Tiểu Phượng thấy bầy ong Ä‘á»™c bay tá»›i thì không khá»i nhíu mày, bà ta vá»— ra má»™t chưởng. Lập tức có vài con ong rÆ¡i xuống. Bầy ong lập tức tản ra, rồi tiếp tục chia nhau lao vá» phía Nhiếp Tiểu Phượng.
Tài sản của ngocvosong1986

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áàëëîâ, àâòîçâóê, ãðóçîâîçîôô, cha cua mai giang tuyet, doc truyen huyet tri do, dong nhan giang tuyet, êîìñîìîëåö, êðóïíåéøèé, giang tuyet buyen suong, giang tuyet huy suong, giang tuyet huyen suon, giang tuyet huyen suonb, giang tuyet huyen suong, giang tuyet huyen suong., giang tuyet huyen sÆ°ong, giang tuyet huyen xuong, giang tuyet quyen suong, giang tyet huyen suong, giangtuyêthuyênsuong, giangtuyethuyensuong, giáng tuyet huyen suong, ging tuyet huyen suong, gjang tuyet huyen xuong, hinh cua mai giang tuyet, huyết trì đồ, huyen suong giang tuyet, huyen suong va trieu nam, ìàìáà, îáúÿâëåíèé, ìàðàôîí, ìóðìàíñê, ïóøêèí, mai gang tuyet, mai giaÌng tuyêÌt, mai giaÌng tuyet, mai giang tuyet, mai giang tuyet la ai?, mai giáng tuyết, ñïàðòàê, ñòðèïòèç, phim mai giang tuyet, phimgiangtuyethuyensuong, suong mai giang tuyet, ten cua mai giang tuyet, tran huyen suong, trần huyá»n sÆ°Æ¡ng, truyen huyen suong giang, truyen huyet tri do, truyen huyet trj do, truyen tuyet giang tuyet, tuyết huyá»n sÆ°Æ¡ng, tuyet hoa than kiem, xem hinh mai giang tuyet
Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™