22-05-2013, 10:16 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Từ sau đêm vÅ© há»™i đó, Ninh Phi không còn chủ Ä‘á»™ng Ä‘i tìm Chu Dạ. Thỉnh thoảng hai ngÆ°á»i chạm mặt trên Ä‘Æ°á»ng, Chu Dạ vẫn nhiệt tình chà o há»i, tá» vẻ vẫn nhÆ° trÆ°á»›c đây. Ninh Phi luôn lẳng lặng nhìn cô, không lên tiếng, nhiá»u lắm thì gáºt đầu chà o, ánh mắt không tránh khá»i u buồn, thiếu niên mÆ°á»i tám tuổi, cà ng trầm mặc hÆ¡n so vá»›i trÆ°á»›c kia, cả ngà y không nói lá»i nà o. Cô hÆ¡i xấu hổ, nhÆ°ng thấy dÆ°á»ng nhÆ° cáºu ta không để ý, nghÄ© rằng rốt cuá»™c việc nà y cÅ©ng trôi qua.
Qua lá»… Noel, nhanh chóng sang năm má»›i. Thá»i tiết rét lạnh, nhÆ°ng vẫn chÆ°a có tuyết rÆ¡i, không khà khô ráo, giống nhÆ° nÆ°á»›c không đủ váºy. Mặt trá»i sáng chói, chan hòa chiếu lên ngÆ°á»i, gió vẫn nhÆ° trÆ°á»›c phần pháºt thổi, tóc dà i tung bay toán loạn, cá» và o mặt rất khó chịu. Lại thêm má»™t mùa đông nữa trôi qua, tóc mái của cô đã sắp che kÃn mắt. TrÆ°á»›c tết Nguyên đán má»™t ngà y, không ngá» lại nháºn được Ä‘iện thoại của Ninh Phi, thản nhiên nói muốn gặp cô, giá»ng Ä‘iệu rất bình tÄ©nh. NhÆ°ng sá»± bình tÄ©nh nà y lại là cô thấy lo lắng, vá»™i và ng tìm cá»› từ chối.
Ngà y hôm sau, cô vẫn ở trong thÆ° viện cho hết thá»i gian. Có ngÆ°á»i quen nhìn thấy cô, giáºt mình há»i: “Chu Dạ, bạn ở chá»— nà y à , bên ngoà i có ngÆ°á»i tìm bạn sắp Ä‘iên rồi kìa!†Cô hoảng hốt, vá»™i và ng há»i ai tìm cô. NgÆ°á»i ná» lắc đầu: “Không biết, vì mình gặp và i ngÆ°á»i há»i có thấy bạn ở đâu không, khắp nÆ¡i tìm bạn, không biết đã xảy ra chuyện gì.†Chu Dạ chạy ra ngoà i, qua chá»— tủ đồ lấy túi xách, mở Ä‘iện thoại ra, thấy hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i cuá»™c gá»i nhỡ, có của Ninh Phi và các bạn há»c khác.
Cô nghÄ© nghÄ©, rồi gá»i cho Lục Äan trÆ°á»›c. Lục Äan nghe máy, kêu ầm lên: “Bạn Ä‘i đâu váºy? Gá»i Ä‘iện thoại cÅ©ng không nghe!†Cô vá»™i há»i có chuyện gì. Lục Äan nói: “Cả ngà y hôm nay Ninh Phi tìm bạn, gá»i Ä‘iện mấy lần há»i mình xem bạn Ä‘ang ở đâu, không biết có việc gì gấp, bạn mau vá» Ä‘i, bây giá» cáºu ta vẫn còn đứng chá» dÆ°á»›i lầu kia kìa. Trá»i lạnh nhÆ° váºy, mình nhìn cÅ©ng thấy Ä‘au lòng thay, bên ngoà i gió lá»›n lắm đó!â€
Chu Dạ vá»™i và ng chạy vá» kà túc, từ phÃa xa thấy hắn đút tay và o túi quần, dá»±a và o thân cây, cÅ©ng không Ä‘á»™i mÅ©, không Ä‘eo khăn quà ng cổ, ánh mắt má» mịt nhìn xa xa, giống nhÆ° không biết lạnh là gì. Cô liên tục trách mắng: “Sao lại đứng ở bên ngoà i? Có đợi thì cÅ©ng phải Ä‘i và o bên trong chứ?†Kéo cáºu ta Ä‘i và o phòng tiếp khách, lại há»i cáºu ta có lạnh hay không.
Cáºu ta lắc đầu, để cô đỡ cáºu ta ngồi xuống. PhÃa sau có máy sưởi, không khà khô ráo ấm áp. Chu Dạ cắn môi nhìn cáºu ta, nhẹ giá»ng nói: “Còn nói không lạnh sao, mặt lạnh nhÆ° đá rồi.†Vừa Ä‘au lòng, lại bất đắc dÄ© há»i: “Tìm chị có việc gì sao?†Huy Ä‘á»™ng nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, là m náo loạn hết cả lên, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết. Lại giải thÃch: “Chị ở trong thÆ° viện, không mang Ä‘iện thoại bên ngÆ°á»i, là có ngÆ°á»i nói cho chị nên chị má»›i biết em tìm chị.â€
Cáºu ta gáºt đầu: “Có việc.†Cô trầm ngâm chá», há»i có chuyện gì. Cáºu ta nhìn cô, gằn từng tiếng. “Chu Dạ, tôi rất nhá»› chị.†Thanh âm trầm thấp, mÆ¡ hồ run rẩy, là cố gắng kiá»m chế sợ hãi và khát vá»ng. Sợ hãi vì cô, khát vá»ng cÅ©ng vì cô. Cáºu ta vẫn hoà n toà n tỉnh táo, biết rõ cô có ngÆ°á»i trong lòng, muốn kết hôn, nhÆ°ng vẫn không thể Ä‘iá»u khiển ná»—i trái tim, chỉ có thể trầm luân. Tháºm chà cáºu ta còn không dám Ä‘Æ°a ra yêu cầu.
Cô vá»— vai cáºu ta: “Ninh Phi, đừng nhÆ° váºy, em chỉ là nhất thá»i bị chị cuốn hút thôi, má»™t thá»i gian nữa sẽ ổn. Äừng vì váºy mà là m ảnh hưởng tá»›i cuá»™c sống, bá» bê há»c táºp. Äây là điá»u mà chị không muốn nhất. Chị hi vá»ng em luôn vui vẻ, có thể lá»›n tiếng đùa giỡn, giống nhÆ° má»™t thiếu niên bình thÆ°á»ng. Äáng tiếc chị không thể giúp em, lại còn khiến em Ä‘au khổ nhÆ° váºy, xin lá»—i em. ChÃnh vì thế, chị luôn cảm thấy lo lắng.†Nhìn cáºu ta, tháºt lòng nói: “Ninh Phi, chị vẫn luôn lo lắng cho em.†Trong ánh mắt trà n đầy lo âu, lo lắng cáºu ta còn trẻ tuổi dá»… xúc Ä‘á»™ng, dá»… có suy nghÄ© cá»±c Ä‘oan.
Ãnh mắt trong suốt của cáºu ta nhìn cô, sắc mặt tái nhợt, thấp giá»ng nói: “Äể cho chị lo lắng, là tôi không đúng, nhÆ°ng tôi lại thấy vui. Yên tâm, tôi sẽ không là m tổn thÆ°Æ¡ng chÃnh mình. TrÆ°á»›c kia, khi cha mẹ tôi ly hôn tôi đã từng là m, sau đó lại cảm thấy ngu ngốc, nên sẽ không là m lại má»™t lần nữa. Tôi phải tá»± mình cố gắng, nhÆ° thế má»›i có thể tiếp tục yêu chị, đúng không?†Cáºu ta bá»™c lá»™ toà n bá»™ cảm xúc chân tháºt của mình.
Chu Dạ cảm Ä‘á»™ng, nhÆ°ng cô nói: “Chị cÅ©ng rất quý em, giống nhÆ° ngÆ°á»i thân trong gia đình váºy.†Trong nháy mắt, Ninh Phi suy sụp tinh thần, rồi rất nhanh khôi phục lại, nhìn cô nói: “Äược, cho dù nhÆ° váºy, tôi cÅ©ng cảm thấy thá»a mãn rồi.†Cáºu ta sợ cô coi cáºu ta nhÆ° ngÆ°á»i xa lạ. Mỉm cÆ°á»i nói: “Má»™t năm má»›i, má»™t ngà y má»›i, má»™t khởi đầu má»›i, má»i nÆ¡i Ä‘á»u háo hức đón chà o, chúng ta cÅ©ng Ä‘i ra ngoà i chÆ¡i có được không? Nếu vừa rồi không phải chị dá»— tôi mà nói nhÆ° váºy, thì cùng Ä‘i Ä‘i.†Trong lá»i nói có ý ép buá»™c. Hôm nay cáºu ta đã hạ quyết tâm rất lá»›n.
Chu Dạ khó xá» nhìn cáºu ta. “Ninh Phi, lần nà y chị không nói dối em, tháºt sá»± không Ä‘i được. Tối nay chị có việc rồi, phải Ä‘i ngay.†Cáºu ta bất Ä‘á»™ng ngồi đó, cáºu ta đã nghe quá nhiá»u lý do nhÆ° váºy. Chu Dạ thấy cáºu ta không tin, thở dà i, đúng là giống câu chuyện “sói đến đây, sói đến đây†quá, nói: “Tối nay, chị muốn đến nhà Vệ Khanh ăn cÆ¡m. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã đến, chị không thể vắng mặt.†Cứ tá»›i ngà y nghỉ lá»…, cô lại trở vá» Vệ gia ăn chung bữa cÆ¡m gia đình.
Ninh Phi đứng dáºy, nhìn cô nói: “Tôi ở phòng vẽ tranh chá» chị, vẫn chá», chá» tá»›i khi nà o chị tá»›i,†Cô nóng nảy nói: “Ninh Phi, chị nói tháºt, hà ng năm cứ tá»›i ngà y nà y chị Ä‘á»u tá»›i nhà anh ấy ăn cÆ¡m.†Cáºu ta không nói lá»i nà o, cÅ©ng không nhìn cô, đẩy cá»a rá»i Ä‘i, bên ngoà i gió lạnh thấu xÆ°Æ¡ng, tiết trá»i u ám áºp đến.
Chu Dạ không biết cáºu ta có tin lá»i giải thÃch của cô hay không, nghÄ© nghÄ©, gá»i cho cáºu ta má»™t tin nhắn, nói buổi tối cô không vá» trÆ°á»ng, không tá»›i phòng vẽ tranh được, bảo cáºu ta đừng Ä‘i.
Chạng vạng tối, Vệ Khanh tá»›i đón cô, tặng cho cô má»™t bó hoa hồng lá»›n. Chu Dạ kinh ngạc và mừng rỡ không thôi, kìm lòng không được hôn hắn, cÆ°á»i há»i: “Sao lại tặng hoa cho em? Ngay cả Valentine cÅ©ng không có!†Liên tục khen hoa đẹp. Vệ Khanh cÆ°á»i: “Ai bảo không có? NgÆ°á»i ta đã chuẩn bị hết rồi, ai bảo em cứ kiên quyết đòi tá»›i quán bar! Sá»›m biết em thÃch hoa nhÆ° váºy, trÆ°á»›c kia sẽ má»—i ngà y Ä‘á»u tặng, sẽ không phải chịu khổ nhiá»u nhÆ° váºy.†Cô là m mặt quá»· trêu hắn: “Äúng váºy, biện pháp tốt nhÆ° thế, sao trÆ°á»›c kia anh không nghÄ© tá»›i? Không phải anh luôn biết lấy lòng phụ nữ sao?â€
Vệ Khanh thở dà i: “Cứ nghÄ© em không giống ngÆ°á»i thÆ°á»ng, ai biết được em cÅ©ng không ngoại lệ… hiện giá» Tây Tây tiểu thÆ° có hà i lòng không nhỉ?†Chu Dạ là m ra vẻ rá»™ng rãi nói: “Ừm, đây, cầm Ä‘i.†Sau đó Ä‘Æ°a cho hắn má»™t đồng tiá»n xu. Vệ Khanh cÆ°á»i: “Niá»m vui của em chỉ đáng giá má»™t đồng xu thôi sao?†Cô lắc đầu: “Tâm tÆ° của em không cần tiá»n, toà n bá»™ tặng không cho anh đấy.†Äặt tay lên trÆ°á»›c ngá»±c hắn.
Vệ Khanh dịu dà ng hôn cô, giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i rất đứng đắn. Gần đây hai ngÆ°á»i hay cãi nhau, lâu lắm rồi má»›i có cảm giác ngá»t ngafp nhÆ° váºy. Bá»—ng nhiên Chu Dạ nói: “Vệ Khanh, thỉnh thoảng em rất há»—n, nhÆ°ng cÅ©ng bởi vì em quá để ý, cho nên, anh phải đối tốt vá»›i em má»™t chút.†Vệ Khanh cá» cá» mÅ©i cô: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên.â€
Hai ngÆ°á»i nắm tay Ä‘i và o, ở cá»a gặp Vệ An trở vá», cÆ°á»i trêu ghẹo: “Từ khi nà o hai đứa có hà nh Ä‘á»™ng buồn nôn nhÆ° váºy? Trẻ con ba tuổi vá» nhà , còn dắt tay nhau nữa.†Da mặt Vệ Khanh dà y nhÆ° váºy mà cÅ©ng có chút Ä‘á», tháºt xấu hổ. Chu Dạ vá»™i chạy tá»›i, cầm tay Vệ An, lấy lòng nói: “Anh hai không tức giáºn chứ?†Vệ An cÆ°á»i to, xoa đầu cô: “Chỉ có em là tinh quái nhÆ° váºy!â€
Vệ mẫu Ä‘i ra đón: “ChÆ°a thấy ngÆ°á»i đã thấy tiếng rồi, có chuyện gì mà vui vẻ nhÆ° váºy?†CÆ°á»i tủm tỉm. Vệ An cÆ°á»i: “Mẹ há»i Thi Thi á.†Vệ mẫu cÆ°á»i nói: “Thi Thi, con vá» chÆ¡i, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u rất vui.†DÆ°á»ng nhÆ° hôm nay tâm tình Vệ An rất tốt, lại còn đùa: “Vệ Khanh, còn không mau cÆ°á»›i và o cá»a, cẩn tháºn bị ngÆ°á»i khác há»›t tay trên!†Chu Dạ cắt ngang: “Anh hai, anh bắt nạt em! Em Ä‘i mách chị dâu!†Nói tá»›i Trần Lệ Vân, Vệ An có chút buồn phiá»n: “Gần đây cô ấy rất báºn, không biết hôm nay có vá» không nữa.†Cô vá»™i nói: “Chắc chắn sẽ vá», không cần phải nói.â€
Tá»›i táºn lúc ăn cÆ¡m, Trần Lệ Vân vẫn chÆ°a trở vá», Ä‘iện thoại cÅ©ng không liên lạch được, há»i sÄ© quan phụ tá luôn túc trá»±c bên cạnh cô cÅ©ng không biết. Cảm xúc của má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bị ảnh hưởng, Chu Dạ cố gắng nói chuyện giảng dạy trong trÆ°á»ng. Nói khoa mỹ thuáºt tạo hình các cô, có má»™t bạn há»c, cứ Ä‘á»c được má»™t ná»a quyển sách, Ä‘á»™t nhiên lại cảm thán, bách vô nhất dụng thị thÆ° sinh [36]; Ä‘á»i trai là tạo dá»±ng sá»± nghiệp, rong ruổi chiến trÆ°á»ng, vì thế xếp bút nghiên theo nghiệp binh Ä‘ao. Cả trÆ°á»ng Ä‘á»u chấn Ä‘á»™ng, khoa Mỹ thuáºt tạo hình chÆ°a từng có má»™t ngÆ°á»i khà phách nhÆ° váºy, mở má»™t buổi tiệc tiá»…n Ä‘Æ°a cáºu ta, ngay cả hiệu trưởng cÅ©ng tham dá»±.
Vệ lão đại tÆ°á»›ng nghe xong, nói: “Bạn nhá» nà y xếp bút nghiên theo nghiệp binh Ä‘ao, vì nÆ°á»›c phục vụ, rất đáng khen ngợi. Äã là đà n ông, nên Ä‘i nghÄ©a vụ và i năm, rèn luyện ý chÃ, chỉ có ăn qua cÆ¡m quân Ä‘á»™i, má»›i có tÆ° cách tá»± xÆ°ng là đà n ông.†Trá» Ä‘Å©a vá» phÃa Vệ Khanh: “Cha vẫn còn muốn Ä‘Æ°a nó Ä‘i và o quân ngÅ© và i năm…†Vệ Khanh vá»™i nói: “Không phải năm đó anh hai đã nghe theo lá»i cha rồi sao? Con là m kinh tế kiến thiết cÅ©ng giống nhÆ° vì tổ quốc nhân dân mà cống hiến đó thôi.â€
Vệ mẫu vá»™i chuyển Ä‘á» tà i: “Äá»u đã là chuyện thá»i trẻ, có nói nữa thì có được Ãch gì. Ä‚n cÆ¡m, ăn cÆ¡m nà o…†năm đó Vệ An Ä‘i há»c ở trÆ°á»ng quân sá»±, má»—i lần trở vá», toà n thân tÃm bầm, thÆ°Æ¡ng tÃch đầy mình. Vệ mẫu Ä‘au lòng rÆ¡i nÆ°á»›c mắt, sau đó sống chết cÅ©ng không chịu cho Vệ Khanh Ä‘i. Thá»±c ra Vệ Khanh cÅ©ng không chịu thua kém, thi Ä‘á»— Thanh Hoa, há»c xong bằng thạc sÄ© kinh tế, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không cần tham gia quân ngÅ©.
Vừa ăn cÆ¡m xong, Trần Lệ Vân trở vá», liên tục nói: “Bị tắc Ä‘Æ°á»ng, vá» muá»™n.†Vệ An nhìn cô, há»i: “Em tá»± vá» Ã ?†Cô trá»±c tiếp lái xe vá», không nhìn thấy sÄ© quan phụ tá. Cô gáºt đầu: “Em bảo bá»n há» vá» hết rồi.†Chu Dạ vá»™i há»i cô ăn cÆ¡m chÆ°a, muốn và o bếp hâm thức ăn. Cô nói: “Buổi tối chị ăn cÆ¡m vá»›i thủ trưởng rồi, không cần nữa.â€
Chu Dạ lại rót cho cô chén trà , vẫn dùng ánh mắt ngưỡng má»™ nhìn Trần Lệ Vân mặc quân trang, tÆ° thế hiên ngang oai hùng, dáng ngÆ°á»i cao gầy, hâm má»™ tháºt, nghe nói Trần Lệ Vân là cao thủ bắn súng, chÆ°a trượt bao giá», cả ngà y quấn quýt bên cạnh cô, vừa kÃnh trá»ng vừa bá»™i phục. Mặc dù Trần Lệ Vân rất kiên cÆ°á»ng kiên nghị, nhÆ°ng bị Chu Dạ coi nhÆ° anh hùng mà sùng bái, trong lòng lại rất thoải mãn, đối xá» vá»›i Chu Dạ rất dịu dà ng. Cho nên trong toà n bá»™ Vệ gia, lại thân thiết nhất vá»›i Chu Dạ.
Má»i ngÆ°á»i nói chuyện phiếm và i câu, vẫn còn sá»›m, Vệ lão đại tÆ°á»›ng Ä‘i ra ngoà i tìm mấy ông bạn già , Vệ mẫu thì kiên trì ngồi xem phim nhiá»u táºp phát sóng lúc tám giá» tối. Gần đây Chu Dạ má»›i há»c cá» vua, rất hứng thú, lôi kéo Trần Lệ Vân chÆ¡i cá», vì Vệ Khanh thÆ°á»ng khinh thÆ°á»ng cô luôn thua. Mặc dù Trần Lệ Vân không phải cao thủ, nhÆ°ng vẫn mạnh hÆ¡n so vá»›i ngÆ°á»i má»›i chÆ¡i nhÆ° Chu Dạ, dá»… dà ng thắng. HÆ¡n nữa, cô đánh cá» rất lÆ°u loát, bÆ°á»›c Ä‘i rồi không hối háºn. Chu Dạ liên tiếp Ä‘i sai, thất bại thảm hại.
Vệ Khanh ngồi cạnh cảm thấy rất mất mặt, vì thế khoa chân múa tay: “ Ngốc thế, không phải ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói Ä‘i má»™t bÆ°á»›c tÃnh ba bÆ°á»›c sao? Em Ä‘i bÆ°á»›c nà y, dâng mỡ và o miệng mèo, bị ngÆ°á»i ta ăn mất quần rồi kìa!†Chu Dạ hoà n toà n mất Ä‘i chủ kiến, liên tục há»i: “Có nên Ä‘i quân nà y không?†Toát mồ hôi. Vệ Khanh xoa đầu cô: “Còn Ä‘i gì nữa? Xuất mã Ä‘i.†Trần Lệ Vân cÅ©ng không nói gì, nhìn hai ngÆ°á»i bá»n há», anh má»™t lá»i tôi má»™t câu Ä‘Æ°a ra chủ ý loạn xa. Vá» sau, dÆ°á»›i sá»± chỉ Ä‘iểm của Vệ Khanh, cuối cùng Chu Dạ cÅ©ng thắng được hai ván, vá»— tay rất đắc ý.
Vệ Khanh nhÃu mà y: “Cái nà y gá»i là vợ chồng đồng lòng, có phúc cùng hưởng.†Chu Dạ cÆ°á»i đánh hắn, mắng hắn nói bừa. Trần Lệ Vân tức giáºn nói; “Cô chú thắng không quân tá».†Vệ Khanh cÆ°á»i: “Thắng thì vẫn là thắng, đánh tráºn có ai quản chị thắng thế nà o đâu, không phải ngÆ°á»i xÆ°a vẫn nói phải liá»u lÄ©nh má»›i già nh được thắng lợi à ?†Trần Lệ Vân nói thẳng là hắn già mồm át lẽ phải. Chu Dạ ồn à o: “Chị dâu, chị đánh cho anh ấy hoa rÆ¡i tan tác, không còn mảnh giáp Ä‘i.†Vệ Khanh lÆ°á»m cô: “Nà y… khuá»·u tay em hÆ°á»›ng và o phÃa nà o thế? Vừa rồi là anh giúp ai?â€
Chu Dạ cÆ°á»i tủm tỉm: “Em giúp chị dâu, hì hì…†Trần Lệ Vân không phục, hai bên xếp quân, triển khai tráºn thế, giằng co chiến trÆ°á»ng. Vệ An xuống lầu, thấy phòng khách ồn à o nhÆ° váºy, cÅ©ng đứng ở má»™t bên xem. Nhìn thấy Chu Dạ và Vệ Khanh châu đầu ghé tai thÆ°Æ¡ng lượng, mà Trần Lệ Vân thì vùi đầu suy nghÄ©, rõ rà ng bị vây và o thế hạ phong, tức giáºn nói: “Gặp chuyện bất bình, rút dao tÆ°Æ¡ng trợ, hai đứa á»· đông hiếp Ãt, không phải anh hùng hảo hán.†Ngồi xuống bên cạnh Trần Lệ Vân: “Äừng Ä‘i pháo, phải qua sông trÆ°á»›c, sát nháºp doanh trại đối phÆ°Æ¡ng, vây Ngụy cứu Triệu.â€
Trần Lệ Vân suy nghÄ© má»™t lát, đúng là nÆ°á»›c cá» Vệ An Ä‘Æ°a ra rất hay, vì thế hòa nhau má»™t ván. Chu Dạ căng thẳng nói: “Äại ca xuất mã, nặng nhÆ° núi Thái SÆ¡n. Vệ Khanh, cả ngà y anh chỉ giá»i khoác lác, và o thá»i khắc quan trá»ng, đừng là m em mất mặt đấy nhé.†Vệ Khanh xắn tay áo, hùng hổ nói: “Tiểu thÆ° xinh đẹp, xin hãy để tôi vì ngÆ°á»i mà chiến đấu.†Hôn hôn tay Chu Dạ, giống nhÆ° má»™t kỵ sÄ©, hùng dÅ©ng oai vệ, khà phách hiên ngang ngồi xuống. Hiện giá» Chu Dạ toà n tâm toà n ý hÆ°á»›ng vá» hắn, nói: “Anh phải thắng đấy nhé, thua là bị phạt.â€
Vệ An nghe hai ngÆ°á»i bá»n há» nói chuyện, nhịn cÆ°á»i, chỉ và o Vệ Khanh nói: “Anh cược là chú thua, để xem chú chịu phạt thế nà o.†Dáng vẻ đã dá»± Ä‘oán trÆ°á»›c. Ngay cả Trần Lệ Vân cÅ©ng buồn cÆ°á»i, muốn nhìn Vệ Khanh chịu phạt, vì thế ngồi má»™t bên xem cÆ¡. Cô không giống Chu Dạ, xem là xem, không nói má»™t lá»i.
Vệ An vốn giá»i bà y mÆ°u nghÄ© kế, chỉ huy chiến thắng không biết bao nhiêu lần, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Vệ Khanh không phải đối thủ của anh, Ä‘au khổ chống đỡ ná»a tiếng, lá»™ vẻ sầu thảm vì sắp bại tráºn. Trần Lệ Vân buá»™t miệng nói: “Cô chú lấy hai đánh má»™t, cuối cùng còn quân lÃnh tan rã, đúng là rất mất mặt!†Chu Dạ thở dà i: “Hu hu… không có cách nà o khác, ai bảo anh hai Ä‘au lòng thay chị dâu, ná»a Ä‘Æ°á»ng giết sạch, đây đúng là anh hùng cứu mỹ nhân nha!â€
Cô trêu chá»c nhÆ° váºy, khiến Vệ An và Trần Lệ Vân Ä‘á»u xấu hổ. Chu Dạ biết thá»i thế, vá»™i nói: “Vệ Khanh, Ä‘i lên lầu, anh thua thảm nhÆ° váºy, chÆ°a tÃnh sổ vá»›i anh đâu!†Vệ Khanh hiểu ý, Ä‘i theo cô lên lầu, để phòng khách lại cho hai ngÆ°á»i kia.
Láºp tức yên tÄ©nh trở lại, cÅ©ng không biết nói gì cho tốt, giáºt mình ngồi đó, cảm thấy ngượng ngùng. Trần Lệ Vân ngồi thẳng lÆ°ng, nhÆ°ng ánh mắt lại nhìn xuống đất, giống nhÆ° lo lắng. Má»™t lát sau, phản ứng lại, ngồi đây là m gì chứ, chỉ lên lầu, đứng dáºy muốn Ä‘i. Vệ An xếp bà n cá» xong, nói: “Äêm dà i đằng đẵng, gió lạnh, nếu không báºn gì thì chúng ta chÆ¡i má»™t ván.â€
Trần lệ Vân quay đầu, thấy ánh mắt lạnh nhạt của anh, trong ánh mắt ấy chỉ có hình ảnh phản chiếu của mình, không hiểu vì sao lại nhá»› vá» thá»i còn trẻ, lần đầu tiên nhìn thấy anh, dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng giống thế nà y, khi đó vẫn còn ở trong trÆ°á»ng, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u còn trẻ, so vá»›i Chu Dạ bây giá» còn nhá» hÆ¡n, cả ngà y huấn luyện, ngÆ°á»i đầy vết thÆ°Æ¡ng, vừa kêu khổ thấu trá»i, vừa vui cÆ°á»i đùa giỡn. NhÆ°ng chá»›p mắt má»™t cái, nhiá»u năm trôi qua, nhÆ° nÆ°á»›c chảy vô tình. Giống nhÆ° bạn bè trÆ°á»›c kia, không có lý do gì từ chối, vì thế gáºt đầu nói ‘được.’
HÆ¡n mÆ°á»i năm qua, đây là lần đầu tiên hai ngÆ°á»i hòa thuáºn, mặt đối mặt ngồi cùng má»™t chá»—. Theo tuổi tác tăng lên, tâm tình đã có thay đổi. Thá»i trẻ cố chấp, theo thá»i gian trôi qua, cÅ©ng cháºm rãi nhạt Ä‘i.
Chu Dạ ở trên lầu ngó xuống, che miệng cÆ°á»i trá»™m, cảm khái nói: “Anh nói xem, nếu anh hai và chị dâu có thể hòa bình nhÆ° váºy, tháºt tốt biết bao.†Vệ Khanh gáºt đầu: “Nóng vá»™i không ăn được Ä‘áºu hÅ©, việc gì cÅ©ng phải từ từ.†Khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i bá»n há» vẫn rất lá»›n, không phải má»™t sá»›m má»™t chiá»u mà xóa bỠđược. Quả nhiên, hai ngÆ°á»i chÆ¡i cá» xong, ai vá» phòng nấy. Không lâu sau, Trần Lệ Vân thay quần áo, rá»i Ä‘i. Äi theo sau là Vệ An nháºn được Ä‘iện thoại khẩn, vá»™i tá»›i văn phòng, đêm đó dùng máy bay riêng Ä‘i châu Âu.
Chu Dạ vẫn xấu hổ, sợ cha mẹ Vệ Khanh chê cÆ°á»i, đòi má»™t mình ngủ ở phòng dà nh cho khách. Vệ Khanh trái phải dụ dá»— không có kết quả, Ä‘Ã nh phải nói: “Anh cÅ©ng ngủ ở phòng khách.†Chu Dạ vá»™i đẩy hắn: “Äi vá» phòng, Ä‘i vá» phòng, danh bất chÃnh ngôn bất thuáºn, để cha mẹ nhìn thấy, xấu hổ lắm.†Vệ Khanh xấu xa nói: “Em nghÄ© cha mẹ không biết à ? Mẹ đã là lão hồ ly thà nh tinh, còn không nhìn ra dấu vết để lại sao?â€
Chu Dạ Ä‘á» mặt, xấu hổ không thôi: “Hứ, nói báºy bạ gì chứ! Nếu không Ä‘i thì em Ä‘i.†DÆ°á»›i sá»± dạy bảo của mẹ, cô vẫn muốn giữ đêm đầu tiên cho tân hôn, nhÆ°ng đạo hạnh quá thấp, bị hắc sÆ¡n lão yêu Vệ Khanh thu phục, trÆ°á»›c tiên đòi quyá»n lợi chồng vợ. Vì chuyện đó mà cô vẫn canh cánh trong lòng.
Vệ Khanh ôm cô cÆ°á»i: “Äầu tháng mÆ°á»i mẹ đã há»i anh, bao giá» chúng ta má»›i kết hôn, là cái lần mà chúng ta…†Mặt Chu Dạ Ä‘á» bừng, lần đó Vệ Khanh Ä‘á»™ng chân Ä‘á»™ng tay vá»›i cô, Vệ mẫu há»i đã tìm được đồ chÆ°a, đẩy cá»a bÆ°á»›c và o tá»± mình lấy. Lúc đó cổ áo của Chu Dạ đã bị kéo tuá»™t tá»›i vai, tim sắp nhảy ra ngoà i. May mắn Vệ Khanh tỉnh táo, nhanh tay lẹ mắt lấy gối che cho cô, trong miệng lầm bầm: “Mẹ, Ä‘ang tìm gì thế, và o cÅ©ng không gõ cá»a.†Vệ mẫu cÅ©ng biết ý, không biến sắc mặt, nói: “Ừm… váºy các con cứ tìm Ä‘i nhé, cháºm rãi tìm cÅ©ng được.â€
Lần ấy Chu Dạ rất muốn tìm cái lỗ nà o chui xuống đất, vĩnh viễn không cần ngoi lên.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang cÆ°á»i đùa, cô ngáp má»™t cái, muốn ngủ. Vệ Khanh hôn cô má»™t cái, Ä‘Ã nh phải rá»i Ä‘i. Vừa nằm trên giÆ°á»ng, nháºn được má»™t cuá»™c Ä‘iện thoại: “Ninh Phi? Äã muá»™n thế nà y, có việc gì sao?†Ninh Phi lẩm bẩm không rõ, nói: “Vì sao chị không đến? Chỉ má»™t tối mà thôi, chẳng lẽ khó khăn nhÆ° váºy sao?†Chu Dạ hoà n toà n tỉnh ngủ: “Em uống rượu à ? Vì sao lại uống rượu?†Còn uống nhiá»u nhÆ° váºy, nói không rõ rà ng.
Ninh Phi mÆ¡ mà ng, đặt chén rượu xuống: “Vì sao chị không đến? Vì sao không đến? Äến nói vá»›i tôi má»™t câu cÅ©ng được…từ xÆ°a tá»›i nay, tôi luôn chỉ có má»™t mình, mẹ cÅ©ng bá» tôi Ä‘i, không còn quay vá» nữa! Tôi không muốn má»™t mình, chỉ má»™t buổi tối mà thôi… huhu…†tiếng nói mÆ¡ hồ, giống nhÆ° Ä‘ang khóc thút thÃt. Cáºu ta Ä‘au khổ kiá»m nén, giữ im lặng, nhÆ°ng rồi lại sụp đổ. Không phá vỡ im lặng, mà là diệt vong trong im lặng.
Ninh Phi vẫn rất lý trÃ, lý trà biết hắn muốn là m cái gì, tháºm chà lý trà tá»›i mức nhìn chÃnh mình trầm luân. NhÆ°ng đôi khi Ä‘au lòng khiến ngÆ°á»i ta ngạt thở, giống nhÆ° giá» phút nà y.
Chu Dạ hoảng hốt, cô đã gá»i tin nhắn cho cáºu ta, cô không Ä‘i, không ngá» cáºu ta vẫn kiên trì nhÆ° váºy. Äã ná»a đêm rồi, rốt cuá»™c cáºu ta đã chá» bao lâu? Sẽ không phải từ trÆ°a Ä‘á»u ở phòng vẽ tranh chứ? Vá»™i há»i: “Bây giá» em Ä‘ang ở đâu? Ở bên ngoà i sao?†Cáºu ta lắc đầu: “Không, phòng vẽ tranh… tôi nói rồi, chị không đến, tôi vẫn chỠđợi!â€
Chu Dạ vá»™i và ng thay quần áo: “Em chá» chị má»™t lát, chị sẽ tá»›i ngay, được chứ? Hứa vá»›i chị, đừng uống rượu nữa, chị không thÃch nhìn em say.†Ninh Phi không trả lá»i, cúp máy.
Cô vá»™i và ng đánh thức Vệ Khanh: “Mau Ä‘Æ°a em vá» trÆ°á»ng.†Vệ Khanh ôm cô ngã xuống giÆ°á»ng: “Ná»a đêm rồi, vừa lạnh vừa mệt, vá» trÆ°á»ng là m gì? Cho dù có chuyện gì, cÅ©ng không đến lượt em lo. Nà o, Ä‘ang lúc chồng em nóng trong ngÆ°á»i, giúp em sưởi ấm luôn…â€
Cô cuống lên: “Vệ Khanh, mau đứng dáºy, anh không Ä‘Æ°a em vá», em sẽ tá»± vá». Ninh Phi vừa gá»i Ä‘iện thoại tá»›i, nghe giá»ng, đã uống không Ãt rượu, rất đáng ngại, hi vá»ng không xảy ra chuyện gì.†Vệ Khanh vừa nghe, vá»™i ngồi dáºy, nhÃu mà y nói: “Sao cáºu ta cứ liên tục gá»i Ä‘iện thoại cho em thế? TrÆ°á»›c đây vẫn thế à ?†Ngà y nà o cÅ©ng nhÆ° váºy, chuyện nà y nghiêm trá»ng đây!
Cô kéo hắn Ä‘i ra ngoà i, giải thÃch qua: “Hôm nay cáºu ta tìm em cả ngà y, nói chuyện rất quái lạ, anh cÅ©ng biết đấy, lâu rồi bá»n em không nói chuyện vá»›i nhau. Cáºu ta nói năm má»›i, khởi đầu má»›i, muốn má»i em Ä‘i ra ngoà i ăn mừng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên em không đồng ý, còn nói phải vá» nhà ăn cÆ¡m. Sau đó cáºu ta nói ở phòng vẽ tranh chá» em, không gặp không vá»â€¦ em đã nói là không Ä‘i rồi. Không ngá»â€¦ vẫn là … haizz…†thở dà i.
Vệ Khanh khởi Ä‘á»™ng xe, nhÃu mà y, thằng nhóc nà y thá»±c sá»± rất cô chấp, đến lúc nà y vẫn còn cố chấp nhÆ° váºy. Nếu tiếp tục dây dÆ°a không dứt nhÆ° váºy, khi nà o má»›i tỉnh táo lại? Bá»—ng nhiên hắn thấy mệt má»i, không cần nhìn cố chấp, không phải má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói trên Ä‘á»i nà y không có việc gì khó, chỉ sợ ngÆ°á»i không có quyết tâm sao? Cho dù lòng dạ vững chắc nhÆ° kiá»ng ba chân, thì Chu Dạ vẫn chỉ là con ngÆ°á»i mà thôi! Huống hồ Ninh Phi không chỉ có tâm, còn có tuổi trẻ đẹp trai quá đáng, hÆ¡n nữa mối tình cuồng dại, đúng là uy hiếp lá»›n nhất vá»›i hắn.
Chu Dạ lo lắng, nên cả Ä‘Æ°á»ng Ä‘i không nói chuyện. Xe còn chÆ°a kịp ngừng, đã đẩy cá»a xe, nhìn Vệ Khanh nói: “Em nghÄ© em Ä‘i má»™t mình thì tốt hÆ¡n, em sợ cáºu ấy thấy anh… cảm xúc sẽ kÃch Ä‘á»™ng.†Vệ Khanh suy nghÄ© má»™t lúc lâu sau, gáºt đầu nói: “Ừ, em Ä‘i Ä‘i, anh tin em.â€
Ngay cả chà o há»i cÅ©ng không kịp, Chu Dạ chạy tá»›i giảng Ä‘Æ°á»ng khoa Mỹ thuáºt tạo hình, trong nháy mắt thân ảnh biến mất trong bóng đêm.
Vệ Khanh mở cá»a xe Ä‘i xuống, gió rét áºp tá»›i, hắn cÅ©ng không thấy lạnh, ngược lại hÃt tháºt sâu má»™t hÆ¡i, mượn cÆ¡n lạnh nà y xoa dịu ná»—i lo trong lòng. Xung quanh yên tÄ©nh, bốn phÃa chỉ có tiếng gió rÃt, khoảng không Ä‘en tối, khiến ngÆ°á»i ta sợ hãi. Hắn thở dà i, rút má»™t Ä‘iếu thuốc yên lặng hút. Trong lúc vô ý ngẩng đầu, trăng khuyết cuối tháng, trong trẻo mà lạnh lùng giữa không trung, mÆ¡ hồ mà tiêu Ä‘iá»u, lạnh lẽo.
Nguyệt tá»± loan loan chiếu cá»u châu, ká»· gia hoan lạc, ká»· gia sầu. (lá»i bà i hát ‘Nguyệt nhân loan loan chiếu cá»u châu’)
[36]: nguyên văn là : “Tháºp hữu cá»u nhân kham bạch nhãn, bách vô nhất dụng thị thÆ° sinhâ€, nghÄ©a là trong mÆ°á»i ngÆ°á»i thì có chin ngÆ°á»i chịu được ánh mắt kinh bạc của Ä‘á»i, còn trong trăm ngÆ°á»i thì ngÆ°á»i vô dụng nhất là thÆ° sinh.
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
Chữ ký của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿ Thịt trôi qua cổ.
Pháºt vẫn tại tâm.
Không xao xuyến lòng.
Hẳn thà nh chánh quả.
22-05-2013, 10:17 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Chu Dạ ra khá»i thang máy, toà n bá»™ hà ng hiên tối Ä‘en, không má»™t bóng ngÆ°á»i. Chà có ánh sáng lấp ló từ phòng vẽ trang, giống nhÆ° ánh nến, mÆ¡ hồ không rõ. Cô hÃt sâu má»™t hÆ¡i, đẩy cá»a ra, Ninh Phi Ä‘ang ngồi ở trên bà n bên cạnh cá»a sổ, đôi chân thon dà i buông thõng xuống, ánh mắt nhìn ra ngoà i, cả ngÆ°á»i phảng phất giống nhÆ° má»™t pho tượng, không nói má»™t lá»i. DÆ°á»›i chân là hai chai rượu, trong không khà nồng Ä‘áºm mùi hÆ°Æ¡ng.
ChÃnh giữa bà n xếp những ngá»n nến, thà nh hình chữ “nhânâ€, kéo dà i xuống dÆ°á»›i, giống nhÆ° có hai “nhânâ€, nÆ°Æ¡ng tá»±a và o nhau, chống đỡ lẫn nhau, nhÆ°ng lại cách nhau má»™t khoảng không thể vượt qua. Äêm dà i yên tÄ©nh, ngá»n nến đã cháy gần hết, giống nhÆ° thá»i Ä‘iểm cuối cùng của Ä‘á»i ngÆ°á»i.
Ninh Phi quay đầu kinh ngạc nhìn cô, vẫn không nói gì. Cô thở dà i, kéo cáºu ta: “Vá» thôi, nÆ¡i nà y lạnh quá.†Trong lòng không biết có cảm xúc gì, vừa rung Ä‘á»™ng lại bất đắc dÄ©. Ninh Phi lắc đầu, bá» tay cô ra, ném cho cô má»™t chai rượu. Cô nháºn lấy, ngụm rượu lạnh nhÆ° băng, chất lá»ng lạnh lẽo chảy xuống cổ há»ng, mÆ¡ hồ Ä‘au đầu. Äêm nhÆ° váºy, ngÆ°á»i nhÆ° váºy, tình nhÆ° váºy, cô không biết nên nói gì, Ä‘Ã nh im lặng.
Ãnh nến ảm đạm trên bà n, rất nhiá»u ngá»n đã tắt, nhìn chằm chằm, trÆ°á»›c mắt lại mÆ¡ hồ, giống nhÆ° nÆ°á»›c mắt. Cáºu ta há»i: “Chị vẫn cho rằng tôi say mê chị sao?†Cô lắc đầu, gian nan nói: “Hiện giá» chị tin là không.†Kéo dà i say mê là gì? Là yêu sao? Vấn Ä‘á» sâu xa nhÆ° váºy, chÆ°a bao giá» cô hiểu rõ.
Cô quyết định thẳng thắn thừa nháºn, không thể tình trạng nà y tiếp tục được nữa. “Ninh Phi, thÃch chị khiến em Ä‘au khổ nhÆ° váºy, chị cÅ©ng không có cách nà o khác, chỉ hi vá»ng chÃnh em có thể tá»± mình tỉnh táo lại. Chỉ cần nghÄ© thông suốt, tiếp tục cuá»™c sống, cuối cùng sẽ nhÆ° gió thoảng mây trôi. Có má»™t số việc, cần má»™t khoảng thá»i gian, không có chuyện gì không thể thừa nháºn, thá»i gian sẽ xóa nhòa tất cả. Thá»±c ra chị không là m gì cả, cÅ©ng không là m được gì, chỉ có thể hi vá»ng em sống tốt, tiếp tục sá»± nghiệp, má»—i má»™t ngà y trôi qua là má»™t ngà y vui vẻ.†Thiếu niên nhÆ° váºy, trong trẻo nhÆ° lạnh lùng, u buồn, lý trÃ, si tình, kìm nén, còn có đẹp trai tà i giá»i, tháºt khiến ngÆ°á»i ta không thể kháng cá»±. Nếu không phải cô sá»›m gặp Vệ Khanh, có lẽ đã yêu thÆ°Æ¡ng cáºu ta.
Cáºu ta thản nhiên nói: “Có lẽ. Tối hôm nay, tôi luôn suy nghÄ©, có lẽ tôi không nên dùng trăm phÆ°Æ¡ng ngà n kế tiếp cáºn chị, nhÆ° váºy sẽ không nhÆ° bay giá». NhÆ°ng khi chị xuất hiện trÆ°á»›c mặt tôi, tôi phát hiện ra, tất cả vẫn đáng giá. Tôi không biết nên diá»…n tả cảm xúc trong lòng thế nà o, sợ nhất mở miệng, sẽ giống nhÆ° má»™ng ảo, sẽ hóa thà nh hÆ° không, ngay cả trà nhá»› cÅ©ng sẽ không tồn tại. Tôi vẫn sợ hãi, sợ hãi… mà nÆ¡i nà y…†cáºu ta vuốt cổ há»ng… “giống nhÆ° có con rắn cuốn lấy, khó thở vô cùng, chỉ có thể từ từ im lặng.â€
Lần đầu tiên cáºu ta nói nhiá»u nhÆ° váºy, Ä‘em tình cảm chÃnh mình nói thẳng trÆ°á»›c mặt cô, Ä‘au Ä‘á»›n, thê lÆ°Æ¡ng.
Chu Dạ cúi đầu nhìn xuống đất, trái tim Ä‘áºp loạn, tình cảm thâm trầm ấy khiến cô khó thở, không dám nhìn thẳng, chỉ có tránh Ä‘i. Cô chÆ°a bao giá» cảm thấy băn khoăn, áy náy nhÆ° váºy, yếu á»›t nói: “Ninh Phi, chị chỉ có thể nói… chị rất xin lá»—i, ngoà i Ä‘iá»u nà y ra, chị không biết nói gì hÆ¡n. Nếu có thể, chị hi vá»ng ngÆ°á»i Ä‘au khổ là chị, chứ không phải em.â€
Ninh Phi thở dà i: “Không, không Ä‘au Ä‘á»›n, cÅ©ng không phải cảm giác bị tra tấn gì cả, là tôi tá»± mình cam tâm tình nguyện, hÆ¡n nữa cÅ©ng không hối háºn. Tôi chÆ°a bao giá» quên, má»—i khi ở bên chị, tôi chÆ°a bao giá» cÆ°á»i nhiá»u nhÆ° váºy. Vui vẻ nhÆ° váºy, không có gì phải xin lá»—i cả. ThÃch chị là chuyện của má»™t mình tôi. Nếu có thể, tôi không muốn nói ra, sẽ khiến chị khó xá», nhÆ°ng tôi đã là m không tốt. Tôi đánh giá quá cao sá»± tá»± chủ của mình, cÅ©ng đã quá xem nhẹ sức mê hoặc của chị.â€
Tuổi trẻ thanh niên, vì toà n tâm toà n ý yêu má»™t ngÆ°á»i, tình cảm thê lÆ°Æ¡ng đến thế, ngay cả gió nghe bên ngoà i cá»a sổ cÅ©ng phải thở dà i.
Cáºu ta nói nhÆ° váºy, cô cà ng lo lắng. “Ninh Phi… chị…†cô không nói được, quay đầu nhìn ánh lá»a cuối cùng dần dần tà n lụi, mà n đêm tối dần, từ từ nuốt trá»n hai ngÆ°á»i bá»n há». Trong lòng cảm thấy Ä‘au thÆ°Æ¡ng, vì thiếu niên trÆ°á»›c mắt nà y thÃch cô, cố chấp mà vô tÆ° nhÆ° váºy, cà ng khiến ngÆ°á»i ta cảm Ä‘á»™ng. Cô may mắn má»›i lá»t và o mắt xanh của cáºu ấy, nhÆ°ng bất hạnh là m sao, lại khiến cáºu ta Ä‘au lòng khổ sở.
Không biết bao lâu sau, Chu Dạ phá tan sá»± yên tÄ©nh: “Vừa lạnh vừa tối nhÆ° váºy, Ä‘i vá» thôi.†Kéo cáºu ta đứng dáºy, nặng ná» nói: “Ngà y mai sẽ là má»™t ngà y má»›i.†Trong bóng tôi, tay cô đặt trên tay cáºu ta, má»m mại ấm áp, khiến cho cáºu ta nghÄ© tá»›i suối nÆ°á»›c nóng chốn thâm sÆ¡n, dòng nÆ°á»›c ấm áp tá»a nhiệt khà giữa đất trá»i…
Cáºu ta dùng chút lá»±c, cúi xuống hôn, sức lá»±c to lá»›n, khiến ngÆ°á»i ta sợ hãi, giống nhÆ° châm ngòi pháo hoa, là má»™t loại cảm giác tuyệt vá»ng cô Ä‘Æ¡n, giống nhÆ° Ä‘em tất cả rá»i Ä‘i. Trong bóng đêm không thấy rõ lắm, lại không dùng lá»±c giữ tốt, chỉ biết là lÆ°u luyến bên môi cáºu ta, cáºu ta cÅ©ng không biết nhÆ° thế nà o gá»i là hôn môi.
Chu Dạ không giãy dụa, cô biết đây không phải là hôn, ngược lại có vẻ giống nhÆ° trò đùa dai, trúc trắc nhÆ° váºy, liên tục va và o mÅ©i, ngoại trừ xấu hổ không có suy nghÄ© gì khác. Táºn tá»›i khi trong miệng xá»™c lên vị máu tÆ°á»›i, má»›i kêu Ä‘au thà nh tiếng. Hà m răng của cáºu ta nghiến nát môi cô.
Ninh Phi quay đầu Ä‘i, há»i: “Chị không giáºn chứ?†Cô cẩn tháºn tìm từ: “Không, chị tha thứ cho hà nh Ä‘á»™ng vô lá»… của em, hôm nay là ngà y đầu tiên của năm má»›i, không so Ä‘o vá»›i em.†Tuy rằng nói nhÆ° váºy nhÆ°ng không thể tiếp tục chỠđợi được nữa. Vừa rồi cáºu ta dùng sức mạnh nhÆ° váºy, đã khiến cô cảm thấy nguy hiểm. Cô nói: “Äêm đã khuya, chị phải Ä‘i. Em thế nà o?†Cô vẫn còn lo lắng.
Ninh Phi lại nói: “Tôi hi vá»ng chị vÄ©nh viá»…n đừng tha thứ cho tôi.†Trong giá»ng nói ẩn ẩn ná»—i Ä‘au, bởi vì cô không cần cáºu ta. Chu Dạ dừng má»™t chút, còn nói: “Chị hi vá»ng em Ä‘i cùng chị xuống.†Ninh Phi không ngừng báºt chiếc báºt lá»a mà u bạc, ánh sáng và ng nhạt của ngá»n lá»a chợt lóe chợt lóe, nháy mắt ấm lòng ngÆ°á»i, nhÆ°ng lại không thể nà o phá tan được mà n đêm u tối, má»™t lúc lâu sau má»›i nói: “Ná»a tiếng nữa, ná»a tiếng nữa tôi sẽ vá».†Cáºu ta cần ở má»™t mình, gặm nhấm ná»—i Ä‘au.
Cô nhÃu mà y nhìn cáºu ta, Ä‘iện thoại vang lên, là Vệ Khanh, cô đã Ä‘i lâu lắm rồi. Cô nhấn nút tắt, gáºt đầu, “Äược, ná»a tiếng nữa chị sẽ gá»i Ä‘iện cho em. Chị Ä‘i đây.†NghÄ© nghÄ©, từ trong túi xách lấy ra má»™t tấm thiệp, hai tay Ä‘Æ°a cho cáºu ta. “Năm má»›i vui vẻ, há»c táºp tiến bá»™.†Vẫn là hai câu nhÆ° váºy, không há» có lá»i chúc mừng. Nhẹ nhà ng đặt và o trong lòng bà n tay cáºu ta, đẩy cá»a rá»i Ä‘i. Thiệp mừng năm má»›i nà y, vốn là định gá»i vá» cho đứa cháu nhỠở phÆ°Æ¡ng xa.
Ninh Phi mở ra, bên trong có tiếng nhạc vang lên: “Năm má»›i vui vẻ, năm má»›i vui vẻ, chúc má»i ngÆ°á»i má»™t năm má»›i vui vẻ…†trong đêm vắng lặng, cà ng thêm yên tÄ©nh. Cáºu ta thay đổi tÆ° thế, cả ngÆ°á»i tá»±a và o cá»a sổ, đốt thuốc nhÆ°ng không hút, nhìn ánh lá»a Ä‘á» láºp lòe trong đêm, khói bụi từ từ rÆ¡i xuống mặt đất, chóp mÅ©i vẫn còn má»™t loại mùi hÆ°Æ¡ng, tháºt lâu không tan biến. ChÆ°a tá»›i ná»a giá», Ä‘iếu thuốc trong tay đã tà n, cáºu ta đứng dáºy rá»i Ä‘i.
Lúc Ä‘i ra ngoà i, trên bầu trá»i đêm bắt đầu lả tả những bông tuyết nhá», trá»i đất yên lặng mà trang nghiêm nhÆ° thế, chúng sinh không nói được nên lá»i.
Chu Dạ vừa ra khá»i thang máy, đã thấy Vệ Khanh đứng ngoà i cá»a kÃnh, quay lÆ°ng vá» phái cô, bóng dáng cao ngất, lại cô Ä‘Æ¡n nhÆ° váºy, trong lòng lại Ä‘au xót. Vì sao tÆ° thế nhÆ° váºy, lại khiến cô khó thở, không thể chịu nổi? Vệ Khanh nghe được tiếng Ä‘á»™ng, xoay ngÆ°á»i nhìn thấy cô, từ xa đã vÆ°Æ¡n tay: “Không có việc gì chứ?†Giá»ng nói bình tÄ©nh, cÅ©ng không tá»± giác thở dà i nhẹ nhõm má»™t hÆ¡i. Cô gáºt đầu: “Vâng, không có việc gì.†Ôm chặt hắn, ngÆ°á»i hắn lạnh toát, không biết đã đứng ở bên ngoà i bao lâu.
Vệ Khanh ôm cô Ä‘i ra, trên mặt chợt lạnh, ngẩng đầu nói: “Tuyết rÆ¡i rồi.†Äây là tráºn tuyết đầu tiên trong năm, chầm cháºm tá»›i. Cô vÆ°Æ¡n tay. “Äâu có.†Cái gì cÅ©ng chÆ°a cảm nháºn được. Hắn không nói lá»i nà o, hôn má cô. “Vá» thôi.†Bị Ninh Phi náo loạn nhÆ° váºy, dÆ°á»ng nhÆ° cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u có tâm sá»±. Vệ Khanh không há»i cô xem đã xảy ra chuyện gì. Chu Dạ cÅ©ng không có tâm tình nói chuyện, tỳ cằm lên cánh tay, mÆ¡ hồ nhìn ra ngoà i cá»a sổ.
Trở vá» chá»— ở của Vệ Khanh, hắn cởi áo khoác, rót má»™t chén trà nóng cho cô, ngá»n đèn sáng choang, lúc nà y má»›i phát hiện vết thÆ°Æ¡ng nÆ¡i khóe môi cô, đã chuyển thà nh xanh tÃm, rõ rà ng là vết răng cắn, tay hÆ¡i run, cứng ngÆ°á»i ngồi trên ghế sofa, nhÆ°ng lại không giống nhÆ° lúc thÆ°á»ng sẽ dồn ép tra há»i.
Chu Dạ còn chÆ°a biết, thấy hắn nhìn mình nhÆ° váºy, há»i; “Sao thế?†Vệ Khanh nhẹ nhà ng xoa xoa mắt. “Không biết vì sao, tá»± nhiên cảm thấy mệt má»i, không còn sức lá»±c.†Cô quan tâm nhìn hắn, áp tay lên trán há»i: “Không phải bị cảm lạnh rồi chứ? Có bị sốt không?â€
Hắn ngã xuống sofa: “Không sao, ngủ má»™t giấc là tốt rồi.†Cô lay lay hắn: “Muốn ngủ thì ngủ trên giÆ°á»ng, ngủ bên ngoà i sẽ bị cảm mất.†Kéo hắn đứng dáºy, cẩn thạn thay hắn cởi áo. Hắn giữ tay cô lại, má»™t lúc lâu sau má»›i há»i: “Có chuyện gì muốn nói vá»›i anh không?†Cô lắc đầu; “Không, có chuyện thì cÅ©ng để ngà y mai nói. Ná»a đêm rồi, chui và o chăn thôi, vừa lạnh vừa mệt, em muốn ngủ.†Ôm thắt lÆ°ng Vệ Khanh, ngoan ngoãn nằm xuống.
Vệ Khanh nghe thấy tiếng hÃt thở Ä‘á»u Ä‘á»u của cô, tay vắt lên trán, vẫn không ngủ được. Chẳng lẽ má»™t khi bắt đầu yêu, sẽ Ä‘a nghi nhÆ° thế nà y? Ngón tay lÆ°á»›t nhẹ trên môi cô, hÆ¡i bầm tÃm, mÆ¡ hồ nhìn rõ dấu răng, miêng vết thÆ°Æ¡ng không chỉ má»™t chá»—. Không biết hôn môi kiểu gì mà biến thà nh nhÆ° váºy? Trong lòng hắn đủ ngÅ© vị tạp trần (ngá»t chua cay mặn đắng), Ä‘au Ä‘á»›n nặng ná». Chẳng lẽ đã tá»›i thá»i Ä‘iểm khảo nghiệm tình cảm của bá»n há» sao?
Không thể không thừa nháºn, chẳng những hắn ghen tị, mà còn thấp thá»m lo âu.
Trong lúc mÆ¡ ngủ, Chu Dạ xoay ngÆ°á»i, xoay sang hÆ°á»›ng khác, giống nhÆ° rá»i xa hắn. Vệ Khanh ôm chặt cô, gắt gao đặt trÆ°á»›c ngá»±c, thấp giá»ng nói: “Lúc ngủ thì ngoan ngoãn nhÆ° váºy, nhÆ°ng vì sao lại cứ thÃch gây chuyện?†Lòng dạ hắn luôn hẹp hòi nhÆ° váºy, không biết phải là m thế nà o má»›i Ä‘á»™c chiếm được mình cô.
Sáng hôm sau, Chu Dạ tỉnh lại, khi soi gÆ°Æ¡ng để chải đầu, nhìn thấy vết bầm trên khóe môi, má»›i Ä‘á»™t nhiên tỉnh táo lại, nhất định tối hôm qua Vệ Khanh đã phát hiện ra… chết rồi, là m sao bây giá», nhất định anh ấy rất tức giáºn! Thảo nà o, ngay cả chà o há»i cÅ©ng không có, đã Ä‘i là m. Vốn định gá»i Ä‘iện giải thÃch, nhÆ°ng chuyện nà y nên giáp mặt có lẽ tốt hÆ¡n. Äứng ngồi không yên, không kịp chá» hắn tan tầm, vá»™i và ng chạy tá»›i công ty hắn.
Äứng ở cá»a, Ä‘á»™t nhiên lại sợ hãi, từ lần trÆ°á»›c cô náo loạn yến tiệc của công ty, có lẽ ở “Vân Mã†đã không ai không biết, không ai không hiểu. Tuy rằng đã cách ná»a năm, nhÆ°ng cứ nhá»› tá»›i, lại không khá»i Ä‘á» mặt. Có mấy ngÆ°á»i Ä‘i qua, dừng chân lại, nhìn chằm chằm cô, ná»a ngà y má»›i nói: “Chu … Dạ…†vô cùng kinh ngạc, cà ng tò mò hÆ¡n là cô có phải giống nhÆ° lá»i đồn đại là vị hôn thê của ông chủ hay không?
Thực ra, đã có thể coi là vợ rồi.
Chu Dạ xấu hổ, miá»…n cưỡng cÆ°á»i, kiên trì Ä‘i và o. Cảm giác ánh mắt má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u táºp trung trên ngÆ°á»i mình, cô tá» vẻ thản nhiên, nhìn không chá»›p mắt Ä‘i vá» phÃa văn phòng VỆ Khanh. Äụng phải DÆ°Æ¡ng Úy Ä‘ang Ä‘i ra, nhìn thấy cô, nhÃu mà y cÆ°á»i nói: “Ồ! Chu Dạ, sao hôm nay lại rảnh rá»—i tá»›i chÆ¡i thế?â€
Thấy thái Ä‘á»™ của cô ta vẫn nhÆ° trÆ°á»›c kia, Chu Dạ yên tâm hÆ¡n, vá»™i kéo cô nhá» giá»ng há»i: “Vệ Khanh có ở trong phòng không?†DÆ°Æ¡ng Úy cÆ°á»i nhÆ° không cÆ°á»i nhìn cô: “Em cÅ©ng giá»i giấu diếm nhỉ, má»™t chút dấu vết cÅ©ng không để lá»™.†Chu Dạ đùa giỡn: “Chị DÆ°Æ¡ng, em biết em sai rồi, ngÆ°á»i ta cÅ©ng không phải cố ý muốn giấu chị… rốt cuá»™c anh ấy có trong phòng hay không?†DÆ°Æ¡ng Úy cÆ°á»i nói: “Anh ấy là ai? Em không nói thì là m sao chị biết anh ấy là ai được?†Chu Dạ lÆ°á»m cô má»™t cái.†Chị DÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i ta Ä‘ang vá»™i chết được, chị còn bắt nạt em nữa!†DÆ°Æ¡ng Úy há»i: “Xảy ra chuyện gì sao? Chị cứ tưởng từ sau đêm đó, em sẽ không xuất hiện nữa.â€
Cô rầu rÄ© nói: “Cãi nhau, có lẽ anh ấy giáºn tá»›i thổ huyết rồi…†DÆ°Æ¡ng Úy gõ gõ trán cô: “Gây há»a rồi bắt bá»n tôi chịu tá»™i đấy nhé! Má»›i sáng sá»›m ra, anh ta đã mắng má»™t quản lÃ, hai trưởng phòng, khổ thân bá»n chị là m cấp dÆ°á»›i, bị dá»a nÆ¡m ná»›p lo sợ, giống nhÆ° miếng băng má»ng.†Chu Da le lưỡi: “Chị DÆ°Æ¡ng, không phải em tá»›i giúp má»i ngÆ°á»i giải nạn sao?†DÆ°Æ¡ng Úy tức giáºn nói: “Em cứ là m nhÆ° mình đại từ đại bi, cứu khổ cứu nạn nhÆ° quan thế âm Bồ tát ấy!†Còn nói: “Em tá»± mình Ä‘i và o văn phòng anh ta Ä‘i, anh ta vẫn còn Ä‘ang há»p, từ sáng sá»›m, tâm tình đã không tốt, sắc mặt dá»a ngÆ°á»i. Chị còn tưởng anh ta bị bệnh.†Chu Dạ vá»™i và ng gáºt đầu, lá»… phép chà o cô, đẩy cá»a Ä‘i và o, ngoan ngoãn ngồi xuống.
DÆ°Æ¡ng Úy bê đồ uống và o, thấy cô lo lắng, vá»™i an ủi cô: “Vợ chồng trẻ cãi nhau là chuyện bình thÆ°á»ng, đầu giÆ°á»ng ầm ỹ cuối giÆ°á»ng hòa, cà ng ầm ỹ cà ng tình cảm, có chuyện gì thì cÅ©ng từ từ nói, nhìn em lo lắng hãi hùng thế kia, đúng là mất mặt phụ nữ chúng ta quá.â€
Cuối cùng Chu Dạ cÅ©ng có ngÆ°á»i để nói chuyện, liá»n nói: “Chị DÆ°Æ¡ng, nhiá»u khi em cảm thấy rất lo lắng, cảm thấy dÆ°á»ng nhÆ° em chÆ°a hiểu hết vá» anh ấy. Em vẫn còn là sinh viên, nhÆ°ng anh ấy đã là ông chủ của má»™t táºp Ä‘oà n lá»›n, chênh leehcj nhÆ° váºy, anh ấy lo lắng chuyện gì em cÅ©ng không biết, ở chung cà ng lâu, cà ng cảm thấy không có lòng tin…â€
DÆ°Æ¡ng Úy thở dà i: “Hai ngÆ°á»i ở chung má»™t chá»—, Ä‘á»u có vấn Ä‘á» nhÆ° váºy, rốt cuá»™c cÅ©ng từ từ hòa hợp. Chồng chị là quân nhân, tác phong nghiêm nghị, tÆ° cách đứng đắn nhÆ°ng vá» quan niệm sống, thói quen sinh hoạt hoà n toà n khác biệt, Ä‘iá»u đáng giáºn là chẳng bao giá» tức giáºn vá»›i chị. Má»—i khi chị giáºn dá»—i, anh ấy Ä‘á»u im lặng, mặc kệ chị cãi lá»™n thế nà o, anh ấy cÅ©ng thá» Æ¡. Vì thế, không biết bao nhiêu lần chị tủi thân gạt nÆ°á»›c mắt, cho rằng anh ấy không cần chị. Sau đó má»›i hiểu được, anh ấy nói nếu hai ngÆ°á»i cãi nhau, nhất định phải có má»™t ngÆ°á»i tỉnh táo, nhÆ° thế má»›i không là m cho chuyện tệ hại hÆ¡n, chị má»›i yên lòng. Em xem, nếu chỉ vì má»™t chút chuyện vặt, cãi cá» sẽ có thể dẫn tá»›i ly hôn. Cho nên má»›i nói, hai ngÆ°á»i ở cùng má»™t chá»—, nói chuyện thẳng thắn vá»›i nhau là quan trá»ng nhất, chỉ có nói ra, má»›i biết rốt cuá»™c đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang suy nghÄ© gì. Cho dù hai ngÆ°á»i có đồng lòng thế nà o Ä‘i nữa, cÅ©ng không biết Ä‘á»c suy nghÄ© lẫn nhau, phải không nà o? Không phải chuyện gì anh ta cÅ©ng biết, có rất nhiá»u chuyện anh ta không biết.â€
Chu Dạ nghe xong yên lặng gáºt đầu. DÆ°Æ¡ng Úy vá»— vá»— đầu cô nói: “Chị thấy em bị chứng sợ hãi tiá»n hôn nhân rồi! Không phải hai ngÆ°á»i nên kết hôn Ä‘i sao? Thá»±c ra không cần tưởng tượng nhiá»u nhÆ° váºy, ai cÅ©ng khác nhau, chÆ°a từng nghe qua câu nà y sao? Hôn nhân giống nhÆ° kinh doanh váºy. Không cần lo lắng, ở chung cà ng lâu cà ng ăn ý. Nếu muốn ở cùng má»™t chá»—, còn phải há»c nhiá»u thứ, đến lúc đó em sẽ biết. Em vẫn còn nhá», có lẽ luôn nóng giáºn, muốn tranh luáºn, nhÆ°ng thá»±c ra lúc cần nhÆ°á»ng nhịn nên nhÆ°á»ng nhịn, lúc cần cúi đầu nên cúi đầu, má»m nắn rắn buông. Cuá»™c sống vợ chồng, cÅ©ng phải biết lùi biết tiến. Anh lùi má»™t bÆ°á»›c, tôi cÅ©ng lùi má»™t bÆ°á»›c, đừng không biết trá»i cao đất rá»™ng là gì, má»i chuyện sẽ êm đẹp!â€
Chu Dạ nghe xong, nhÆ° được khai sáng kiến thức, từ khi mẹ cô qua Ä‘á»i, chÆ°a từng có ai nói chuyện vá»›i cô nhÆ° váºy, bạn há»c bên cạnh chÆ°a có ai kết hôn, là m sao hiểu được phiá»n não trong lòng cô. Mặc dù Vệ mẫu rất thÆ°Æ¡ng cô, nhÆ°ng cÅ©ng không thể hiểu được chuyện nà y. Cảm kÃch nhìn DÆ°Æ¡ng Úy nói: “Em cảm Æ¡n chị!â€. Có câu “ThÃnh quân nhất tịch thoại, thắng Ä‘á»™c tháºp niên thÆ° Ä‘Ãch cảm giác.â€[37] Phần lá»›n lý do cô bà i xÃch hôn nhân là vì sợ hãi. Hai ngÆ°á»i còn chÆ°a kết hôn, đã cãi nhau á»m tá»i nhÆ° váºy, sau khi kết hôn, sá»›m chiá»u ở chung, còn không biết xảy ra bao nhiêu chuyện nữa.
DÆ°Æ¡ng Úy nhìn đồng hồ: “Vệ tổng cÅ©ng sắp ra rồi, hai ngÆ°á»i cứ bình tÄ©nh nói chuyện, không có chuyện gì là không thể giải quyết.†Chu Dạ gáºt đầu, đứng dáºy tiá»…n cô ra ngoà i, trong lòng thầm tÃnh toán nên giải thÃch thế nà o.
Vệ Khanh Ä‘i và o thấy cô, ngÆ¡ ngẩn nhìn. Chu Dạ vá»™i lấy lòng: “Có mệt lắm không anh? Em mang canh tá»›i cho anh, có muốn uống không?†Lấy há»™p giữ nhiệt từ trong túi ra, chủ yếu tìm cá»› mà đến. Vệ Khanh nhìn cô má»™t cái, không biểu hiện gì: “Hiện giá» Ä‘ang trong giá» là m. Sao em lại tá»›i đây?â€
Äang trà n ngáºp nhiệt tình, Ä‘á»™t nhiên bị dá»™i má»™t gáo nÆ°á»›c lạnh, cảm giác bị đả kÃch nặng ná», Chu Dạ tủi thân nói: “Em biết Ä‘ang giá» là m, nhÆ°ng mà ngÆ°á»i ta cố ý tá»›i thăm anh, thái Ä‘á»™ anh nhÆ° váºy là sao?†Chẳng những không biểu hiện gì, lại còn không kiên nhẫn nhìn cô. Thấy hắn im lặng, cô so vai há»i: “Anh còn Ä‘ang giáºn sao?†Vệ Khanh há»i lại: “Anh giáºn cái gì?â€
Chu Dạ theo bản năng cắn cắn môi: “Vệ Khanh, anh đừng giáºn nữa, nghe em giải thÃch đã…†Rốt cuá»™c Vệ Khanh cÅ©ng buông bút trong tay, ngẩng đầu nhìn cô: “Váºy em nói Ä‘i, đã xảy ra chuyện gì?†Chu Dạ thấy ánh mắt sắc bén của hắn nhìn mình, giáºt mình, bối rối nói: “Tối hôm qua Ninh Phi uống quá nhiá»u rượu, sau đó nhất thá»i xúc Ä‘á»™ng chẳng may va và o em, Ä‘áºp và o mặt bị chảy máu… giống nhÆ° bị vết răng trẻ con cắn qua mà thôi…â€
Vệ Khanh nhÃu mà y nhìn cô, không nói má»™t lá»i, cÅ©ng không biết có tin hay không. Chu Dạ nóng ruá»™t nói: “Vệ Khanh, em vẫn coi cáºu ấy nhÆ° em trai, ngà y hôm qua, dáng vẻ cáºu ấy nhÆ° váºy, thá»±c sá»± rất đáng thÆ°Æ¡ng, má»™t mình cô Ä‘á»™c, giống nhÆ° ngà y cha mẹ cáºu ta ly hôn.. Vệ Khanh, anh vẫn còn giáºn sao?†Vệ Khanh bá»±c dá»c ném văn kiện trong tay, quay đầu nhìn ra ngoà i cá»a sổ.
Chu Dạ muốn khóc: “Vệ Khanh, có chuyện gì thì anh cứ nói thẳng ra. Anh không nói, là m sao em biết anh Ä‘ang giáºn cái gì?†Vì sao hắn không nói má»™t lá»i, cứ hầm hầm nhìn cô? Vệ Khanh hÃt sâu má»™t hÆ¡i, xoay ngÆ°á»i, nhìn thẳng và o mắt cô há»i: “Em có đồng ý kết hôn vá»›i anh không?â€
Cô không hiểu vì sao Ä‘á»™t nhiên hắn lại nhắc tá»›i chuyện kết hôn, hoảng sợ, lắp bắp nói: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên… không phải chúng ta đã nói chá» tá»›i khi em tốt nghiệp sẽ kết hôn sao?†Vệ Khanh cúi mặt xuống: “Nếu anh muốn kết hôn bây giá»?†Cô sợ hãi Ä‘i tá»›i gần hắn, kéo tay áo hắn: “Anh giáºn vì chuyện kết hôn sao?â€
Vệ Khanh thất vá»ng nhìn cô: “Chẳng lẽ em không biết, anh cÅ©ng biết lo lắng, biết khổ sở, biết ghen tị, biết Ä‘au lòng sao?†Cô nghÄ© nghÄ©, há»i: “Vì sao, em cứ nghÄ© anh giáºn vì chuyện Ninh Phi, thá»±c sá»± em và cáºu ta không có chuyện gì, cÅ©ng đã kể rõ rà ng má»i chuyện…â€
Vệ Khanh cắt ngang lá»i cô: “Anh chỉ há»i em, em có đồng ý kết hôn hay không?†Cô cúi đầu, nghẹn ngà o nói: “Vệ Khanh, nếu em là m sai chuyện gì, em sẽ sá»a , anh đừng nhÆ° váºy là m em sợ, huhu…†Quả tháºt dáng vẻ hắn nhìn rất đáng sợ, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm cô.
Vệ Khanh thở dà i: “Chu Dạ, em còn nhá»› lúc trÆ°á»›c Ä‘Ãnh hôn, anh nói gì chứ? Anh hứa vá»›i cha em, sẽ yêu em, chăm sóc em, đối xá» vá»›i em tháºt tốt, anh chÆ°a từng bao giá» quên. Anh biết em má»›i hai mÆ°Æ¡i mốt tuổi, có rất nhiá»u suy nghÄ©. NhÆ°ng sá»›m hay muá»™n cÅ©ng sẽ gả cho anh, vì sao cứ nhắc tá»›i kết hôn em lại từ chối? Rốt cuá»™c là em không tin anh, hay là không tin chÃnh mình? Hay là em muốn chỠđợi ngÆ°á»i nà o thÃch hợp hÆ¡n?â€
Chu Dạ tái mặt, cháºm rãi tỉnh táo lại, tháºt lòng nói: “Vệ Khanh, em không biết chuyện em không muốn kết hôn sá»›m, lại khiến anh nghÄ© nhiá»u nhÆ° váºy. Anh nghÄ© em là loại ngÆ°á»i đứng núi nà y trông núi ná» sao? Mặc dù em chÆ°a từng nói không phải là anh sẽ không lấy chồng, nhÆ°ng ngay cả bản thân em cÅ©ng giao cho anh, anh còn nghi ngá» gì chứ?â€
Cô cảm thấy Ä‘au lòng, hóa ra hắn lại nghÄ© cô nhÆ° váºy. Nức nở nói: “Em biết hiện giá» má»i ngÆ°á»i có phát sinh quan hệ cÅ©ng không sao, nhÆ°ng em chịu sá»± giáo dục truyá»n thống, không muốn nhÆ° váºy, em cÅ©ng không phải loại con gái tùy tiện. Mẹ vẫn nói, nếu ngÆ°á»i đó yêu con, ngÆ°á»i đó sẽ nguyện ý chá» tá»›i ngà y hai con kết hôn. NhÆ°ng em đã là m trái lại, tuy rằng lo lắng, nhÆ°ng vẫn tin tưởng anh. Anh lại còn nói nhÆ° váºy…†Cô quay đầu Ä‘i, nÆ°á»›c mắt Ä‘ong đầy, không kiá»m được, từng giá»t từng giá»t lã chã rÆ¡i xuống cánh tay.
Vệ Khanh lau nÆ°á»›c mắt cho cô, dịu dà ng nói: “Anh không biết phát sinh quan hệ trÆ°á»›c khi kết hôn lại để cho em gánh nặng tâm lý nhÆ° váºy.†Cô nức nở: “Em biết dù sao cÅ©ng sẽ kết hôn, nhÆ°ng mà trên thá»±c tế thì vẫn chÆ°a, cho nên sẽ lo lắng.†Sá»± dạy bảo của cha mẹ ăn sâu và o trong tiá»n thức, nhất thá»i khó sá»a. Cô từng hứa vá»›i mẹ, nhất định sẽ không, nhÆ°ng cô lại không là m được.
Tình cảm giữa hai ngÆ°á»i, cứ tinh tế mẫn cảm nhÆ° váºy, nghi ngá» lẫn nhau.
Vệ Khanh vuốt tóc cô, dá»— dà nh: “Äược rồi, đừng khóc nữa, nói ra là tốt rồi. Äừng lo lắng, anh sẽ không phụ bạc em.†Giúp cô lau nÆ°á»›c mắt, kéo cô Ä‘i ra ngoà i. Cô ngÆ¡ ngác Ä‘i phÃa sau, tá»›i táºn khi lên xe, má»›i rầu rÄ© há»i: “Anh không Ä‘i là m, còn định Ä‘Æ°a em Ä‘i đâu?â€
Vệ Khanh nhìn thẳng phÃa trÆ°á»›c. “ÄÆ°Æ¡ng nhiên Ä‘i tá»›i Cục dân chÃnh.â€
[37]: ThÃnh quân nhất tịch thoại, thắng Ä‘á»™c tháºp niên thÆ°: nghe kẻ trà nói má»™t câu còn hÆ¡n cả mÆ°á»i năm Ä‘á»c sách.
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
22-05-2013, 10:17 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Chu Dạ lẳng lặng nhìn quyển sổ nhá» mà u Ä‘á» trong tay, ở giữa là quốc huy trang nghiêm bắt mắt, ngẩng đầu há»i: “Vệ Khanh, chúng ta đã kết hôn rồi sao?†Vệ Khanh nhÃu mà y; “Còn nghi ngá» gì nữa? Không phải em đã ký tên rồi sao?†Cô véo má mình, nói: “Äau quá, em cứ tưởng còn Ä‘ang ngủ mÆ¡.â€
Vệ Khanh lắc đầu cÆ°á»i: “Nằm mÆ¡ cÅ©ng mÆ¡ tháy chúng ta kết hôn sao?†Chu Dạ tức giáºn nói: “MÆ¡ lấy ngÆ°á»i khác!†Hiện giá» hắn hoà n toà n không thèm để ý, đắc ý cÆ°á»i nhá»: “Äáng tiếc là đã muá»™n mất rồi, từ giá» em đã vợ của anh.†Cô ảo não nói: “Không phải đã nói sau khi tốt nghiệp rồi má»›i kết hôn sao? Sao giỠđã kết hôn thế nà y?â€
Ngạc nhiên, ngÆ¡ ngẩn, vẫn không Ä‘uổi kịp hiện thá»±c, chẳng qua cô chỉ Ä‘i tá»›i văn phòng hắn, thế mà lúc vỠđã kết hôn, đúng là không tà i nà o hiểu nổi. NhÆ°ng sá»± tháºt vẫn chình ình trÆ°á»›c mắt, ván đã đóng thuyá»n, gạo đã nấu thà nh cÆ¡m. Äến bây giá» cô vẫn ná»a mÆ¡ ná»a tỉnh, chẳng qua chỉ ký qua và i phần văn kiện, đã được coi là kết hôn sao? MÆ¡ hồ nghÄ©, cô bị Vệ Khanh lừa kết hôn khi nà o?
Vệ Khanh nói: “Em Ä‘i vá» thu dá»n đồ đạc Ä‘i, chuyển vá» sống vá»›i anh. Phòng anh Ä‘ang ở má»™t ngÆ°á»i thì không sao, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i thì có thể quá nhá», không giống má»™t cái nhà , nhÆ°ng cứ tạm chấp nháºn đã. Chá» qua năm má»›i, chúng ta chuyển sang nhà má»›i luôn. Anh đã mua má»™t căn nhà ở gần trÆ°á»ng em, trang trà cÅ©ng sắp xong rồi, em Ä‘i há»c cÅ©ng tiện.â€
Cô thá» thÆ°Æ¡ng lượng: “Hay là , em vẫn cứ ở trÆ°á»ng, chuyển tá»›i chuyển lui là m gì cho phức tạp ta, cÅ©ng không cần má»—i ngà y lại chuyển đồ, dùng Ãt sức là tốt nhất.†Cô phải nói chuyện chuyển nhà vá»›i bạn há»c thế nà o đây? Không thể nói là đã kết hôn được… nghÄ© tá»›i lại xấu hổ, trong lá»›p cô là ngÆ°á»i Ãt tuổi nhất, thế mà lại kết hôn sá»›m nhất… thiên lý ở đâu? Vệ Khanh xoa Ä‘Ã u cô: “Äã kết hôn rồi còn muốn ở riêng sao? Có và i túi đồ, có gì phiá»n toái đâu.â€
Chu Dạ đáng thÆ°Æ¡ng yếu á»›t há»i: “Em đã kết hôn tháºt rồi sao? Vá» sau sẽ là thiếu phụ luống tuổi có chồng! Không thể còn tá»± xÆ°ng mình là cô gái xinh đẹp nhÆ° hoa nữa!†Cứ nghÄ© lại Ä‘au lòng… Vệ Khanh tức giáºn nói: “Äúng đúng đúng, cô gái xinh đẹp nhÆ° hoa đã bị tà n phá rồi, mau khóc thÆ°Æ¡ng xót Ä‘i.†Cô kéo hắn không thuáºn theo không buông tha. “Vệ Khanh, anh Ä‘á»n cho em, anh Ä‘á»n cho em Ä‘i, em không muốn kết hôn, em không muốn kết hôn…†Hắn cÅ©ng ngang ngược: “NhÆ°ng đã kết hôn rồi, là m thế nà o bây giá»?â€
Cô ngây thÆ¡ há»i: “Có thể Ä‘em giấy chứng nháºn kết hôn trả lại cho ngÆ°á»i ta, nói chúng ta tạm thá»i chÆ°a muốn kết hôn, nhá» ngÆ°á»i ta giữ há»™, má»™t năm nữa tá»›i lấy vá», anh nói xem có được không?†Vệ Khanh nhịn cÆ°á»i, nghiêm trang nói: “Em coi pháp luáºt là gì, em muốn lùi thì lùi sao? Cẩn tháºn ngÆ°á»i ta buá»™c tá»™i em coi thÆ°á»ng pháp luáºt, Ä‘em em nhốt và o tiến hà nh dạy dá»— đấy!†Cô lý luáºn: “Em không coi thÆ°á»ng pháp luáºt, chẳng qua kết hôn muá»™n má»™t năm mà thôi, ngoà i pháp luáºt cÅ©ng có tình nhân đấy thôi, chúng ta nhá» quốc gia giữ há»™, má»™t năm nữa lấy vá»â€¦â€ cà ng nói cô cà ng cảm thấy chủ ý nà y không tồi.
Vệ Khanh không nhịn được nữa, cÆ°á»i tá»›i cÆ¡ mặt méo mó, gục đầu và o tay lại cÆ°á»i tá»›i mức không ngồi thẳng được ngÆ°á»i dáºy: “Ha ha… Chu Dạ, em cho rằng không nhìn thấy giấy đăng ký kết hôn, chúng ta cÅ©ng không kết hôn sao?†xoa mặt cô, nói: “Tỉnh lại Ä‘i, tá»± lừa dối mình chứ không thể lừa dối được ngÆ°á»i khác! Em đã là vợ anh, đừng có ngốc thế nữa. Sao anh lại cÆ°á»›i má»™t cô ngốc là m vợ nhỉ…†than thở. Cô căm giáºn nhìn hắn, má»™t lúc lâu sau má»›i nói: “CÆ°á»›i má»™t đứa ngốc là m vợ, không phải cà ng ngốc à !†Khiến Vệ Khanh không nói nên lá»i. Cô năn nỉ: “Vệ Khanh, tối nay kà túc có tổ chức hoạt Ä‘á»™ng, má»™t năm má»™t lần, rất vui, chÆ¡i tá»›i ná»a đêm. Chi em ngủ lại má»™t đêm cuối cùng ở kà túc có được không?†mắt to chá»›p chá»›p nhìn hắn.
Vệ Khanh từ chối thẳng thừng: “Äêm nay là đêm tân hôn của chúng ta.†Sợ cô không vui, còn nói: “NhÆ°ng nếu sau nà y em muốn vá» kà túc xá, vẫn có thể quay vá».†Hôn môi cô, “Ngoan, lấy và i bá»™ đồ thay đổi, anh ở trong xe chá» em, Ä‘i nhanh vá» nhanh.â€
Chu Dạ không cam lòng Ä‘i lên, lục tung quần áo lên chá»n lá»±a. Lục Äan thấy cô lôi vali ra, há»i: “Äịnh Ä‘i đâu chÆ¡i à ?†Cô lắc đầu: “À… không phải, Ä‘i ra ngoà i ở và i ngà y..†tÆ°Æ¡i cÆ°á»i có chút xấu hổ, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u là những cô gái bình thÆ°á»ng, thế mà cô đã kết hôn, là m sao chịu nổi chứ?
Lục Äan ném má»™t tệp giấy cho cô: “TrÆ°á»ng há»c phát phiếu Ä‘iá»u tra, Ä‘iá»n xong có thể tá»›i chá»— quản lý kà túc nháºn má»™t gói bá»™t giặt.†Chu Dạ cầm lên nhìn, táºn tám trang, có phát phần thưởng, thảo nà o má»i ngÆ°á»i lại chịu Ä‘iá»n. Mở đầu chÃnh là tên, tuổi, dân tá»™c, quê quán và tình trạng hôn nhân. Cô vừa nhìn thấy mục tình trạng hôn nhân, tay run rẩy, không cam lòng tÃch và o, đúng là … ngà y hôm qua thì chÆ°a, hôm nay thì rồi! Hu hu… vất bút sang má»™t bên: “Không Ä‘iá»n, không Ä‘iá»n.â€
Lục Äan nhìn cô: “Nhà trÆ°á»ng bắt ná»™p.†Cô quát to má»™t tiếng, ủ rÅ© nói: “Tối mình Ä‘iá»n tiếp.†Vá»™i và ng nhét và o trong vali. Dá»n má»™t số đồ váºt thÆ°á»ng dùng cho và o, bá»c giá sách lại. Lục Äan kỳ lạ há»i: “CÅ©ng không phải là đi không quay vá», chuẩn bị hà nh lý rắc rối váºy, có phải bá» của chạy lấy ngÆ°á»i đâu!†Chu Dạ cÆ°á»i gượng: “Hì hì, mùa đông giá»› lá»›n, nÆ¡i nÆ¡i toà n bụi, không phải sợ bẩn sao, lúc vá» lại bá» ra ấy mà .â€
Lục Äan nói cô tá»± mua việc và o ngÆ°á»i. Cô dặn bạn: “Mình không có ở đây, có chuyện gì thì ứng phó giúp mình nhé. Quần áo phÆ¡i ngoà i hà nh lang, bạn thu và o há»™ mình nhé, để và o ngăn tủ ấy. Còn có bồn hoa bên ngoà i cá»a sổ, rảnh thì tÆ°á»›i nÆ°á»›c giúp mình, nhÆ°ng đừng tÆ°á»›i quá nhiá»u dá»… chết.†Lục Äan liên tục nói ‘nhá»› rồi’.
Lúc Chu Dạ ôm theo vali và má»™t cái lồng gá»— xuất hiện, Vệ Khanh nhÃu mà y; “Em định nuôi thá» trong nhà mình à ?†Cô ôm lồng trÆ°á»›c mặt: “Tiểu Bạch rất đáng yêu, sẽ không chạy loạn, lại rất sạch sẽ, chỉ ăn rau cải trắng, có thể sá» thoải mái lại không cắn ngÆ°á»i…†Vệ Khanh liếc mắt má»™t cái, nói thừa, con thá» biết cắn ngÆ°á»i sao?
Cô còn lải nhải: “TrÆ°á»›c kia em từng nuôi má»™t con rùa, nhÆ°ng sau lại không thấy nó đâu, tìm khắp nÆ¡i cÅ©ng không thấy, là má»™t trong mÆ°á»i việc kỳ lạ nhất ở kà túc bá»n em, cho nên đổi thà nh nuôi thá»â€¦â€ Vệ Khanh cắt ngang lá»i cô: “Anh không nói là không cho em nuôi, nhÆ°ng chỉ có thể để ngoà i ban công.†Nếu để ở trong phòng ngủ, bò lên chân, gá»i tá»›i gá»i lui, hắn không thể chịu nổi. Cầm lấy, đặt xuống ghế sau, Chu Dạ vá»™i nói: “Em ôm.†Vệ Khanh trừng cô: “Không biết có vi khuẩn à ?†Giáºt lấy, ném và o trong xe.
Äang muốn lái xe, cô lại kêu lên: “Ã, suýt nữa quên không dắt em cún theo rồi.†Vệ Khanh quay sang nhìn cô: “Em nuôi cả chó nữa à ?†CÅ©ng không biết nên nói cô thế nà o nữa, nhà trÆ°á»ng cÅ©ng không quản à ? Cô xoa xoa gáy, thè lưỡi nói: “Không phải… anh chá» em má»™t chút, em sẽ quay lại ngay!†Cứ tưởng đã hiểu hết vá» cô, hiện giá» nhìn lại, hắn thấy giáºt mình.
Chu Dạ ná»a ôm ná»a bế con chó bông to bằng ná»a ngÆ°á»i chạy đến nói: “Em chÆ¡i trò chÆ¡i, trúng thưởng, má»—i ngà y Ä‘á»u ôm nó ngủ…†cầm lấy hai tai con chó lắc qua lắc lại, há»i: “Äáng yêu không?†Buổi tối em muốn ôm nó ngủ, có nó bên cạnh rất thoải mái, vừa mượt vừa má»m.†Vẻ mặt Vệ Khanh bất đắc dÄ©, há»i lại: “Em ôm con chó nà y ngủ, thế chồng em là m sao đây?†Cô cÆ°á»i hì hì: “NgÆ°á»i anh cứng lắm, lại còn nặng nữa, má»—i lần ôm toà n là m em khó thở, khó chịu chết được.â€
Vệ Khanh trừng cô: “Ngồi im, thắt dây an toà n và o, đừng nhìn đông nhìn tây, nhÃch tá»›i nhÃch lui nữa.†Bắt đầu tá» rõ uy nghiêm của ông chồng. Chu Dạ bÄ©u môi, trong lòng âm thầm nói, em sẽ không thèm ngủ cùng anh, em sẽ không thèm ngủ cùng anh! Suy nghÄ© khiến đầu cô nóng lên, nhất thá»i bị hắn mê hoặc, ma xui quá»· khiến má»›i kà tên, cứ nhá»› tá»›i lại buồn bá»±c.
Lúc ấy cô còn ngồi ở trong nghe, còn ngây ngốc há»i: “Tá»›i cục dân chÃnh là m gì?†Cô vẫn không biết cục dân chÃnh là nÆ¡i nhÆ° thế nà o, cứ nghÄ© giống vá»›i đồn công an. NghÄ© hắn có việc tá»›i đó, thoải mái Ä‘i cùng hắn và o bên trong. Thấy má»i ngÆ°á»i xếp hà ng, còn cÆ°á»i hì hì: “Em giúp anh xếp hà ng, anh ngồi bên kia Ä‘i.†Bị Ä‘á»™i ngÅ© phÃa sau kÃch Ä‘á»™ng nhìn chằm chằm.
Vệ Khanh thấy cô tÃch cá»±c nhÆ° váºy, tâm tình vô cùng vui vẻ, há»i: “Có mang theo chứng minh thÆ° không?†Cô gáºt đầu: “Không biết, chắc là có, em Ä‘á»u để ở trong và tiá»n mà .†Lại há»i: “Cần chứng minh thÆ° của em là m gì, anh không mang sao?†Vệ Khanh nói: “Không cần căng thẳng, ngÆ°á»i ta há»i cái gì thì em trả lá»i cái ấy, ký xong giấy tá» thì chúng ta vá».â€
Chu Dạ còn há»i: “Còn muốn em ký cái gì? Là m gì thế?†Vệ Khanh tức suýt há»™c máu, phÃa trÆ°á»›c có má»™t cặp đôi nghe thấy, cÆ°á»i nói: “Cô gái nhá» nà y tháºt thú vị, kết hôn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải ký tên rồi.†Cô cháºm ná»a giây má»›i hiểu được, nhảy dá»±ng lên: “Vệ Khanh, anh dẫn em Ä‘i đăng ký kết hôn sao?†Hắn tức giáºn há»i lại: “Thế em nghÄ© anh Ä‘Æ°a em tá»›i cục dân chÃnh là m gì?†=))
Tim Chu Dạ nhÆ° bị ngÆ°á»i nà o đó đấm cho má»™t phát tháºt mạnh: “Vệ Khanh, sao anh lại Ä‘Æ°a em Ä‘i đăng ký kết hôn?†Vệ Khanh thấy má»i ngÆ°á»i chung quanh Ä‘á»u quay ra nhìn bá»n há», nghÄ© hắn lừa gạt con gái nhà là nh, vá»™i nói: “Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang nhìn kìa, đừng để ngÆ°á»i ta chê cÆ°á»i.†Kéo cô sang má»™t bên, nhìn và o mắt cô há»i: “Em có đồng ý kết hôn vá»›i anh không?â€
ChÆ°a bao giá» cô thấy hắn nghiêm túc nhÆ° váºy, khà thế áp đảo, ấp úng nói: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên đồng ý, nhÆ°ng mà ….†Không phải vẫn nói sẽ chá» tá»›i khi cô tốt nghiệp sao? Vệ Khanh cắt ngang lá»i cô: “Äồng ý là được. Hừ… đừng nói nữa, cứ là m theo lá»i anh.†Thái Ä‘á»™ kiên quyết, mặt kÃn nhÆ° bÆ°ng, không biểu hiện gì. Chu Dạ yếu á»›t nhìn hắn, mấy lần muốn mở miệng, rồi lại ngáºm lại. Vệ Khanh tà tà nhìn cô má»™t cái: “Có chuyện gì thì lúc vá» nói sau.â€
Kéo cô Ä‘i lên: “Chà o đồng chÃ, chúng tôi tá»›i đăng ký.†Nhân viên hà nh chÃnh Ä‘Æ°a cho hắn má»™t táºp văn bản, “Ký tên Ä‘i.†Chu Dạ nhÆ° lá»t và o sÆ°Æ¡ng mù, ngẩng đầu nhìn hắn. Vệ Khanh Ä‘Æ°a cho cô má»™t chiếc bút, “Ký ở đây nà y…†không liếc nhìn cô má»™t cái, giống nhÆ° là má»™t chuyện thiên kinh địa nghÄ©a [38], là má»™t chuyện thÆ°á»ng tình. Chu Dạn nghe má»i ngÆ°á»i hÆ°ng phấn bà n bạc chuyện mở tiệc đãi khách, nghe qua cÅ©ng rất thú vị, cô cÅ©ng mÆ¡ mà ng… đến khi nhân viên hà nh chÃnh thúc giục: “Cô gái, đừng nhìn ngÆ°á»i khác nữa, mau kà tên Ä‘i.†Cô hồi phục tinh thần, “a†má»™t tiếng, giống nhÆ° viết tên lên sách vở, ký lên.
Nhân viên hà nh chÃnh Ä‘Æ°a cho bá»n há» má»™t quyển sổ nhá» má»›i tinh, bên trên có bốn chữ to “Chứng nháºn kết hôn†mạ và ng, Ä‘á» chói lá»i, nhÆ°ng rất đẹp mắt. Cô hồ đồ cầm lấy, tá»›i lúc đứng dÆ°á»›i ánh mặt trá»i, cảm giấy dÆ°á»ng nhÆ° lúc nãy vừa nằm mÆ¡. Có má»™t cặp vợ chồng vừa đăng ký Ä‘i ra, nhìn thấy cô cÆ°á»i hì hì gá»i Vệ phu nhân, má»›i tỉnh táo nháºn ra mình đã kết hôn. Trong nháy mắt, cô đã từ Chu tiểu thÆ° biến thà nh Vệ phu nhân, trÆ°á»›c sau chÆ°a tá»›i ná»a tiếng, giống nhÆ° từ dÆ°á»›i đất bay vá»t lên trá»i, sá»± thay đổi nà y quá lá»›n Ä‘i…
ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải lần đầu tiên Chu Dạ tá»›i chá»— ở của Vệ Khanh, nhÆ°ng hôm nay lại có chút bẽn lẽn, cầm vali Ä‘i theo há»i: “Em để đồ ở đâu bây giá»?†Vệ Khanh vá»— nhẹ đầu cô: “Tùy em, giá» em đã là bà chủ của nÆ¡i nà y. Em thÃch sắp xếp thế nà o cÅ©ng được, vất cái gì Ä‘i cÅ©ng thế không ai quản.†Vui vẻ ngồi xuống sofa, nói: “Vợ Æ¡i, nÆ°á»›c.†Toà n bá»™ tác phong Ä‘á»u giống đại lão gia chủ nhà .
Chu Dạ vốn định báºt lại, nhÆ°ng nhá»› ra mình đã kết hôn, vá» sau phải sống chung cùng hắn… rầu rÄ© rót má»™t chén nÆ°á»›c đặt má»™t bên, tháºt sá»± không thể tưởng tượng má»i việc diá»…n ra nhanh nhÆ° váºy! Vệ Khanh giữ cô, hôn lung tung, há»i: “Sao lại không nói gì? Không vui sao?†Cô đẩy hắn ra: “Không có, em Ä‘i xếp đồ.â€
Mở tủ quần áo, thấy trên giá treo toà n áo sÆ¡ mi âu phục của hắn, hầu nhÆ° toà n gam mà u lạnh, phong cách thống nhất, lá»™ ra sá»± trầm ổn. Cầm quần áo bản thân, đủ má»i mà u sắc, hồng, trắng, Ä‘en, dà i, ngắn… hình thà nh nên hai sắc thái đối láºp. Lui ra phÃa sau và i bÆ°á»›c, nhìn quần áo hai ngÆ°á»i lẳng lặng xếp cùng má»™t chá»—, vai chạm vai, tay chạm tay, thân máºt khăng khÃt, nở nụ cÆ°á»i hà i lòng. Xoay ngÆ°á»i quan sát phòng ngủ, lần đầu tiên có cảm giác hòa nháºp hoà n toà n. Từ nay vá» sau, cô sẽ từ từ thÃch ứng sinh hoạt giữa hai ngÆ°á»i.
Chu Dạ cầm má»™t há»™p giấy Ä‘i ra, Vệ Khảnh há»i cô dùng để là m gì. Cô nói: “Em là m ổ cho Tiểu Bạch. Ban công lạnh lắm, thả nó ở bên trong được không?†Khẩn cầu nhìn hắn. Vệ Khanh há»i: “Em có chắc chắn là nó không chạy loạn không?†Cô liên tục gáºt đầu: “Nó rất ngoan, thùng cao nhÆ° váºy, nó có muốn Ä‘i cÅ©ng không được.†Xếp mấy tá» báo ở bên dÆ°á»›i là m ổ, lại xé và i lá cải bắp đút cho nó.
Vệ Khanh ngồi xổm bên cạnh nhìn, bá»±c dá»c nói: “Nó ăn mấy miếng nhanh thế, cÅ©ng không sợ no quá à .†Cô vuốt ve con thá» nói: “Nó có thể ăn, sẽ lá»›n rất nhanh.â€
Bá»—ng nhiên Vệ Khanh bất mãn, ôm cô nói: “Vợ à , anh đói bụng.†Cô nói trong tủ lạnh không có đồ ăn, gá»i ngÆ°á»i ta mang đồ ăn tá»›i Ä‘i. Hắn dám kéo cô Ä‘i ra: “Không có thì Ä‘i mua, từ nay vá» sau, anh không bao giỠăn ngoà i nhà hà ng nữa.†Cô căm giáºn nói: “Anh lấy em vá» là m ngÆ°á»i hầu sai vặt à ?†Vệ Khanh cợt nhả: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là bắt em vá» là m vợ! Cả ngà y chồng em Ä‘á»u ăn bên ngoà i, dinh dưỡng không đầy đủ, em còn không chịu là m và i món ngon bồi dưỡng chồng em sao?â€
Hai ngÆ°á»i Ä‘i mua má»™t túi to rau củ quả, đúng và o giá» cao Ä‘iểm, lúc xếp hà ng thanh toán, má»™t bác gái đứng phÃa trÆ°á»›c cÆ°á»i nói: “Cáºu thanh niên nà y không tệ nha, còn biết tá»›i siêu thị mua đồ ăn. Thằng con tôi, đừng nói là mua đồ ăn, muốn nhìn thấy mặt nó cÅ©ng đã khó rồi, cả ngà y không biết là m cái gì nữa?†Vệ Khanh cÆ°á»i khách sáo. Bác gái lại nói: “À… đây là bạn gái cáºu sao, cÅ©ng tháºt quan tâm nha. Trai tà i gái sắc, tháºt là xứng đôi.†Khen ngợi.
Vệ Khanh cÆ°á»i cÆ°á»i: “Không phải bạn gái cháu đâu ạ, là vợ cháu đấy.†Khi nói chuyện, cố tình nhìn và o mắt Chu Dạ. Bác gái giáºt mình: “Không ngá» trẻ tuổi nhÆ° váºy đã kết hôn! Tháºt đáng mừng, ai nha, là cô dâu má»›i tháºt hạnh phúc.†Lại há»i bá»n há» có con chÆ°a, Chu Dạ xấu hổ, Ä‘á» mặt đứng má»™t bên.
Vệ Khanh cÆ°á»i, nói sẽ sá»›m có thôi. Các bà các cô xếp hà ng chá» thanh toán liá»n thảo luáºn vá» vấn Ä‘á» con cái, kéo Chu Dạ nói: “Ai nha, cháu gái, nên có con sá»›m má»›i tốt. Có con rồi, sẽ khác biệt ngay, trong nhà rất náo nhiệt…†Chu Dạ cúi đầu, không nói lá»i nà o, Ä‘Ã nh phải lá»… phép nói “Vâng, vâng, vângâ€, không biết nên ứng phó nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy thế nà o má»›i phải.
Vất vả lắm má»›i thoát thân, Chu Dạ lau lau mồ hôi trên trán, thầm oán: “Anh không giúp thì thôi, còn đứng má»™t bên xem trò vui gì chứ?†Vệ Khanh nhÃu mà y cÆ°á»i: “Chuyện của phụ nữ, anh xen và o thế nà o được?†Ghé sát há»i: “Em nói xem chúng ta nên sinh con trai hay con gái?†Cô đẩy hắn: “Äi Ä‘i Ä‘i, bát tá»± còn chÆ°a có xem đâu, anh mÆ¡ xa thế.â€
Vệ Khanh sá»a lại: “Äây là chuyện lá»a cháy lông mà y [39]! Ai kết hôn xong chẳng sinh con chứ? Cha mẹ đã muốn ôm cháu ná»™i rất lâu rồi, chúng ta không thể là m cho há» thất vá»ng phải không nà o?†Cô hầm hừ: “Anh nghÄ© em sẽ vừa mang thai vừa Ä‘i há»c chắc? Em còn chÆ°a tốt nghiệp đâu, đã kết hôn rồi, anh còn muốn được voi đòi tiên!†NghÄ© tá»›i lại không cam lòng, tức tối nhìn hắn, là đầu sá» gây chuyện!
Vệ Khanh trÆ¡ mặt ra nói: “Có thể giống TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du, tạm thá»i nghỉ há»c…†Chu DẠgiáºn dữ: “Äừng có mÆ¡! Há»c tá»· đến giá» còn chÆ°a tốt nghiệp đâu, là chuyện ăn năn suốt Ä‘á»i, em không cần.†Vệ Khanh nhÃu mà y, không tranh luáºn vá»›i cô. Loại chuyện nà y không phải nói không cần là có thể không cần, không nghÄ© qua là có thể….
Vá» tá»›i nhà nấu bữa tối, cÆ¡m nÆ°á»›c xong, Vệ Khanh vất bát Ä‘Å©a đấy, vắt chéo chân ngồi xem ti vi. Chu Dạ liên tục gá»i hắn: “Nà y nà y… ăn cÆ¡m xong không rá»a bát à ?†Trên “Khế Æ°á»›c bán thân†đã viết rõ rà ng… Vệ Khanh giả vá» câm Ä‘iếc, không để ý tá»›i. Chu Dạ chắn trÆ°á»›c ngÆ°á»i hắn, Vệ Khanh không xem được, ngả ngÆ°á»i xuống sofa, dù thế nà o cÅ©ng không chịu đứng dáºy. Chu Dạ tức giáºn mà không là m gì được, phải tá»± mình thu dá»n, hừ nói: “Má»›i cÆ°á»›i vợ và o cá»a, đã không coi ra gì phải không?â€
Sau khi ăn xong, Chu Dạ lên mạng xem phim, Ä‘ang Ä‘oạn hay thì Vệ Khanh chạy và o, hết hôn lại cắn. Cô mắng: “Äừng đùa nữa, che…†liá»u mạng ngó ra. Cô Ä‘ang xem táºp phim Vượt ngục má»›i nhất, ánh mắt u buồn của nam chÃnh trà n đầy trà tuệ, nhảy từ trên thang máy xuống, ngÆ°á»i thÆ°á»ng không thể là m nổi, đối thủ cÅ©ng nghiêm túc, phản ứng nhanh chóng, sức lá»±c ngang nhau, mạo hiểm kÃch thÃch vô cùng…
Vệ Khanh bất mãn: “Có gì hay mà xem?†Cô gáºt đầu: “Xem ngÆ°á»i ta vừa đẹp trai vừa thông minh.†CÅ©ng không để tâm, nhìn chằm chằm và o mà n hình, đáng tiếc lại thất bại, thở dà i má»™t hÆ¡i. Vệ Khanh giáºn cô không chuyên tâm, trá»±c tiếp cởi quần áo cô xuống, đặt lên ghế. Chu Dạ mắng to hắn biến thái: “Lại nổi cÆ¡n Ä‘iên gì thế?†Vệ Khanh hừ nói: “Äẹp trai tà i giá»i, cÆ¡ trà thông mình là chồng em đây nà y!â€
Cô lÆ°á»m hắn, “phụt†má»™t cái cÆ°á»i ra tiếng, đẩy hắn ra: “Äược rồi, được rồi, mau Ä‘i tắm Ä‘i.†Vệ Khanh ôm cô: “Vợ à , tắm má»™t mình buồn lắm…†Cô véo hắn: “Da anh không Ä‘au phải không? Có đứng đắn không thì bảo?†Vệ Khanh sá» loạn khắp nÆ¡i: “Vợ à , đêm xuân má»™t khắc đáng ngà n vang, ngà y tốt cảnh đẹp, sao có thể bá» qua?†Chu Dạ vừa đẩy vừa chống cá»±: “Không được, anh không chịu sá» dụng biện pháp an toà n…â€
Hai ngÆ°á»i còn Ä‘ang cÆ°á»i đùa, bên ngoà i “rầm†má»™t tiếng, giống nhÆ° có cái gì rÆ¡i. Vá»™i và ng chạy ra, thấy thùng giấy đổ xuống mặt đất, bên cạnh ẩm Æ°á»›t, nÆ°á»›c chảy lênh láng. Chu Dạ kinh ngạc há»i: “Tiểu Bạch đâu? Nó ra kiểu gì thế?†Vệ Khanh tức giáºn: “Äi ra chứ sao, nó không biết nhảy chắc? Em mau Ä‘i bắt vá», đừng để nó là m bẩn phòng.†Loạn xạ nhÆ° váºy, là m gì còn có dục vá»ng nà o nữa.
Chu Dạ vá»™i và ng thu dá»n, quỳ rạp xuống đất nhìn quanh: “Chạy Ä‘i đâu nhỉ, cá»a đã đóng rồi, chắc là không ra ngoà i được. Vệ Khanh, anh đừng có đứng không thế, cùng nhau tìm xem.†Phòng bếp, phòng bếp, phòng ngủ, buồng vệ sinh, tìm hết Ä‘á»u không có. Vệ Khanh lắc đầu thở dà i, “Em có thấy đêm tân hôn của ai mà lục tung nhà tìm thá» không?†NhÆ° thế nà o cứ Ä‘á»™ng tá»›i cô, là bất kể chuyện kì lạ thế nà o cÅ©ng có thể xảy ra. Háºn không thể ăn thịt con thá» kia.
Chu Dạ thấy hắn ảo não ngồi đó, buồn cÆ°á»i: “Äà n ông con trai mà lại thù oán con thá» sao? Nó là m gì đắc tá»™i vá»›i anh chứ?†thấy trong tủ giầy có má»™t bóng trắng, kêu “đây rồi†má»™t tiếng. “Sao mà y lại trốn trong tủ giầy?†Ôm và o lòng, há»i: “Không vui phải không? NÆ¡i nà y không giống kà túc, không thể chạy loạn.†Sắc mặt Vệ Khanh tái mét, chỉ và o giầy nói: “Em có ngá»i thấy mùi gì không? Trong nhà không cho phép nuôi thú.†Äó là đôi giầy mà hắn thÃch nhất, lại bị con thá» kia tè và o.
Cô lắc đầu; “Không được, anh muốn em tá»›i ở, thì cÅ©ng phải để thá» của em ở. Nếu không, bá»n em sẽ vá» kà túc.†Cùng tiến cùng lùi, lý tưởng cùng sống cùng chết rất hà o hùng. Vệ Khanh khó thở, hôm nay hắn thua má»™t con thá», mặt mÅ©i biết để đâu? Tóm lấy nhét và o lồng gá»—, ném ra ngoà i.
Chu Dạ là m mặt quá»·, lại nhặt từ ban công và o, chỉ trÃch: “Anh ngược đãi Ä‘á»™ng váºt,không phải ngÆ°á»i tốt.†Sắp xếp xong, kéo thùng và o trong má»™t góc phòng ngủ, nói: “Em sợ nó chạy loạn khắp nÆ¡i.†Vệ Khanh nhìn ánh mắt mà u Ä‘á» kia vẫn còn giáºn, nhÆ°ng sợ Chu Dạ dá»—i, Ä‘Ã nh nói: “Thả nó và o trong thÆ° phòng Ä‘i, trong đó ấm. Yên tâm, đóng cá»a và o, không chạy Ä‘i đâu được.†Không nói hai lá»i, xách và o thÆ° phòng.
Cuối cùng cÅ©ng được nằm xuống, Vệ Khanh cá» cá» và o cô, háo sắc nói: “Vợ Æ¡i…†Cô đánh hắn, “Tay anh có thể an pháºn má»™t chút được không? Äặt ở đâu thế hả?†Vệ Khanh hạ lÆ°u nói: “Ngủ khá»a thân là tốt cho sức khá»e nhất.†Cà ng là m cà n. Chu Dạ vừa đấm lại đánh, Ä‘á»™t nhiên nhá»› ra má»™t chuyện, xốc chăn đứng dáºy: “Anh nhốt Tiểu Bạch lại, nó nhất định sẽ không thoải mái, em phải Ä‘i xem xem.†Toà n bá»™ hà o hứng của Vệ Khanh bị con thá» cắt ngang, coi nhÆ° kết thù oán vá»›i nó!
Chu Dạ trở vá» trách móc: “Anh là m kẹp Ä‘uôi Tiểu Bạch, nó Ä‘au Ä‘á»›n chá»™p tá»›i chá»™p lui. Vá» sau không được bắt nạt nó.†Xoay lÆ°ng vá» phÃa hắn nằm xuống, không chịu để ý tá»›i hắn. Vệ Khanh chá»c cô: “Giáºn sao? Chỉ vì má»™t con thá»? Anh không cố ý mà .†Cô hừ má»™t tiếng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không tin. “Anh đối xá» vá»›i Ä‘á»™ng váºt không tốt, thì cÅ©ng sẽ không đối xá» tốt vá»›i em.â€
Thế nà y thì liên quan quái gì tá»›i nhau chứ? Oan uổng quá, khi nà o thì lại đánh đồng cô vá»›i con thá» kia chÆ°a? Vệ Khanh Ä‘Ã nh dá»— dà nh: “Äược, được, được, sau nà y anh sẽ đối xá» tốt vá»›i nó, được chứ?†Tháy cô vẫn rầu rÄ© không vui, nói lảng sang chuyện khác: “Chuyện em cần nghÄ© bây giá» chÃnh là , nên tìm ai là m phù dâu Ä‘i.†Chứ không phải lo cho con thá»!
Ngà y hôm sau, hắn lấy cớ, đuổi con thỠvỠVệ giá, ném cho Vệ mẫu nuôi nấng, coi như đẩy được cái mùi hôi buổi tối hôm trước.
Mà chuyện tìm ai là m phù đâu, đúng là má»™t vấn Ä‘á» vô cùng nghiêm trá»ng.
[38]: “Thiên kinh địa nghÄ©a†là để chỉ những là lẽ đúng đắn xÆ°a nay, không có gì phải bà n cãi, nghi ngá».
[39]: lá»a sém lông mà y: ám chỉ thá»i khắc cuối cùng.
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
22-05-2013, 10:18 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Hôm sau, cha mẹ Vệ Khanh biết tin bá»n hỠđã đăn ký kết hôn, cÆ°á»i toe toét, ầm ỹ đòi bá»n há» cho uống rượu mừng. Vệ An kinh ngạc nhìn Vệ Khanh: “Không ngá» chú cÅ©ng nhanh nhÆ° váºy, anh còn tưởng phải bôn ba ngà n dặm, vạn dặm trÆ°á»ng chinh cÆ¡ đấy. Thằng nhóc nà y, rất có tiá»n đồ, là má»™t nhân tà i.†Äùa giỡn vui vẻ. Vệ mẫu há»i Chu Dạ thÃch áo cÆ°á»›i kiểu gì, muốn dẫn cô Ä‘i đặt là m.
Chu Dạ nhìn tình cảnh nà y, chỉ sợ sẽ cá» hà nh hôn lá»… đình đám, vá»™i nói: “Mẹ, con nghÄ© má»i bạn bè thân thÃch ăn má»™t bữa cÆ¡m là được rồi. Con còn Ä‘ang Ä‘i há»c, có lẽ không cần quá phô trÆ°Æ¡ng.†Vệ mẫu nói: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên, chúng ta cÅ©ng không phải là phô trÆ°á»ng. NhÆ°ng là chuyện cả Ä‘á»i, những nghi thức cÆ¡ bản phải đủ hết. Rượu Ä‘Ãnh hôn còn chÆ°a má»i qua, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên lúc kết hôn không thể qua loa. Äã lâu Vệ gia không có chuyện vui, cÅ©ng nên má»i má»i ngÆ°á»i má»™t lần.†Giá»ng Ä‘iệu nghiêm túc.
Má»i ngÆ°á»i ngồi má»™t chá»— bà n luáºn, quyết định cuối năm kết hôn má»i khác. Thá»i gian gấp rút, cái gì cÅ©ng vá»™i và ng, chuẩn bị thiếp má»i, đặt nhà hà ng, trang trà phòng cÆ°á»›i. Chu Dạ vẫn chÆ°a được nghỉ, trở vá» trÆ°á»ng há»c bà i, không phải là m gì cả, chỉ suy nghÄ© xem nên nhá» ai là m phù dâu. NhÆ°ng đó lại là chuyện khiến cô Ä‘au đầu nhất.
Má»™t hôm, trở vá» kà túc, là m bá»™ lÆ¡ đãng há»i: “Lục Äan, mình muốn kết hôn. Bạn có muốn là m phù dâu cho mình không?†Mãi Lục Äan má»›i có phản ứng lại, sợ hãi kêu lên: “Chu Dạ, bạn vừa nói gì? Bạn muốn kết hôn sao?†Chu Dạ bịt tai lại: “Bạn đừng kêu lá»›n nhÆ° váºy… mình nghe được mà .†Chỉ biết nói nhÆ° váºy! ChÆ°a tá»›i mÆ°á»i phút sau, toà n bá»™ kà túc Ä‘á»u biết. Má»i ngÆ°á»i kéo hết tá»›i: “Chu Dạ, không ngá» bạn lại kết hôn sá»›m nhÆ° váºy! Kẹo cÆ°á»›i đâu, kẹo cÆ°á»›i đâu?†Chu Dạ nói không có, bị má»™t đám con gái túm lên giÆ°á»ng tấn công.
Cô vá»™i và ng xin khoan hồng: “à của mình là quên không cầm theo, lần khác nhất định sẽ có, nhất định sẽ có! Các chị, xin hãy tha cho em! Em biết sao rồi.†Có ngÆ°á»i muốn giảng cho cô nghe chuyện tình yêu đôi lứa, cô vá»™i nó: “Trần Vân, nghe nói bức tranh của bạn Ä‘oạt giải thưởng phải không?†cố gắng kéo sá»± chú ý vá» phÃa cô gái kia. Má»i ngÆ°á»i sao có thể buông tha cho cô: “Nếu không nói, côn bổng hầu hạ. Nà o, quê nhà mình có tục lệ đánh cô dâu má»›i nha…†có ngÆ°á»i còn cầm cây chổi đứng má»™t bên.
Chu Dạ muốn tránh cÅ©ng không được, muốn trốn cÅ©ng không xong, dÆ°á»›i sá»± nghiêm hình bức cung của má»i ngÆ°á»i, kể toà n bá»™ câu chuyện, nói lần đầu tiên gặp mặt là ở lá»… trao há»c bổng của trÆ°á»ng, sau đó xác định có quan hệ tình cảm, cha mẹ cÅ©ng đồng ý, vì thế kết hôn. Nói hai ba câu khái quát, toà n bá»™ tình tiết bạo lá»±c ở giữa hoà n toà n không nhắc tá»›i. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hâm má»™ nói: “ Chu Dạ, chuyện của bạn chÃnh là câu chuyện cô bé lá» lem gặp hoà ng tá» trăm năm khó gặp nha! Sao chỉ có bạn được gặp nhỉ? Chị em chúng ta cùng xông lên, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u câu được rể rùa và ng Ä‘i!†Ầm ầm đồng ý, Chu Dạ cÆ°á»i ngất.
Lục Äan cuá»™n sách thà nh micro, nói: “Bạn Chu Dạ, xin há»i bạn có suy nghÄ© gì vá» chuyện kết hôn?†Má»i ngÆ°á»i ồn à o: “Có thấy đầu nóng lên, tim Ä‘áºp nhanh, chân tay má»m yếu chá» khám bệnh?†Cô cÆ°á»i: “Mình không bị cảm đâu nha.†Má»i ngÆ°á»i không đồng ý: ‘Mau nói Ä‘i, mau nói Ä‘i, nếu không chịu thà nh tháºt, sẽ phải dùng hình(ý là tra tấn)!â€
Chu Dạ giÆ¡ tay đầu hà ng, vuốt hết tóc ra phÃa sau, nghÄ© nghÄ© nói: “Có chút lo lắng, căng thẳng còn có bất an.†Có ngÆ°á»i nói: “Chu Dạ, bạn đừng có ở trong phúc mà không biết phúc, Ä‘á»u hạnh phúc nhÆ° thế, còn không biết hưởng thụ! Bạn nói xem tụi mình tìm đâu ra má»™t anh chà ng vừa đẹp trai vừa nhiá»u tiá»n, lại giống nhÆ° má»™t hoà ng tá» chăm sóc dịu dà ng nhÆ° váºy?†Chu Dạ cÆ°á»i không nói, trong lòng cảm khái không ngá»›t!
Tin Chu Dạ sắp kết hôn truyá»n ra ngoà i, má»i ngÆ°á»i chúc mừng không ngá»›t. Äầu tiên là các giáo sÆ° trong trÆ°á»ng, bạn há»c, cứ gặp mặt lại đòi kẹo cÆ°á»›i, là m hại cô má»—i ngà y Ä‘á»u phải Ä‘eo má»™t túi kẹo cÆ°á»›i tá»›i lá»›p. Sau đó còn có các bạn bè khác ở Bắc Kinh, nhÆ° Tất Thu TÄ©nh cố ý chạy từ Thanh Hoa sang gặp cô, trêu chá»c: “Cảm giác sắp thà nh cô dâu thế nà o? Ngay cả Chu Dạ cÅ©ng gả Ä‘i rồi, sau nà y ta biết tìm ai là m phù dâu đây?â€
Lâm Phỉ trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ngang qua Bắc Kinh tham dá»± má»™t há»™i thảo vá» trang phục, nghe được tin nà y, cầm má»™t hồng bao lá»›n tá»›i, cÆ°á»i nói: “Rượu mừng ngà y mai không kịp uống rồi, tạm thá»i báºn việc, tối nay lại phải Ä‘i châu Âu má»™t chuyến. Hồng bao cứ nháºn trÆ°á»›c, tÆ°Æ¡ng lai chá» ta kết hôn, sẽ lại tá»›i đòi ngÆ°Æ¡i.†Hiện giá» cô đã là má»™t ngÆ°á»i mẫu có chút danh tiếng, giá trị con ngÆ°á»i tăng cao.
Chu Dạ cÆ°á»i hì hì nói: “Không ngá» Lâm đại mỹ nhân còn nhá»› rõ tiểu dân hèn má»n nhÆ° ta, hóa ra cÅ©ng có lÆ°Æ¡ng tâm.â€
Lâm Phỉ cÆ°á»i mắng: “NgÆ°Æ¡i mà là tiểu dân hèn má»n hả? Äã sắp là m phu nhân tổng tà i rồi còn gì. Vá» sau phải nịnh bợ ngÆ°Æ¡i nhiá»u hÆ¡n má»›i đúng.†Chu Dạ nói: “Nịnh bợ ta cÅ©ng phải là sinh viên khoa mỹ thuáºt tạo hình. Ta Ä‘ang mÆ¡ tÆ°Æ¡ng lai, chá» ngÆ°Æ¡i nổi tiếng ở nÆ°á»›c ngoà i, ta gặp ai cÅ©ng sẽ khoe là quen ngÆ°Æ¡i đó.†Lâm Phỉ lắc đầu thở dà i, cảm khái nói: “Chu Dạ, không ngá» ngÆ°Æ¡i và Vệ Khanh có thể tu thà nh chÃnh quả. Chuyện duyên pháºn, đúng là không thể cưỡng cầu.â€
Chu Dạ thấy cô nhÆ° váºy, không nhịn được há»i: “Cao DÆ°Æ¡ng đâu, ngÆ°Æ¡i và hắn còn ở cùng má»™t chá»— không?†Lâm Phỉ cÆ°á»i khổ: “Chia tay rồi. Lần nà y là tháºt, hắn đã Ä‘Ãnh hôn vá»›i ngÆ°á»i khác rồi.†Trải qua hai lần tái hợp, những ngÆ°á»i bên cạnh đã không còn nhÆ° xÆ°a. Chu Dạ im lặng, cô ấy tháºt lòng vá»›i Cao DÆ°Æ¡ng, nếu không sẽ không nặng tình nhÆ° váºy, chia tay rồi quay lại, quay lại rồi lại chia tay.
Lâm Phỉ vá»— vai cô, phóng khoáng nói: “Chuyện đã qua rồi, không cần ủ rÅ© nữa. Ngà y vui của ngÆ°Æ¡i, chúng ta vất vả lắm má»›i có dịp gặp mặt, tâm trạng nên vui vẻ má»›i đúng.†Lại nhÆ°á»›ng mà y há»i: “Vệ thiếu đã là m chuyện ngÆ°á»i lá»›n vá»›i ngÆ°Æ¡i chÆ°a thế?†Chu Dạ Ä‘á» mặt, giả vá» hồ đồ: “Chuyện ngÆ°á»i lá»›n gì chứ? Uống rượu hay hút thuốc?†Cố ý nhìn xung quanh.
Lâm Phỉ thấy cô nhÆ° váºy, vá»— tay cÆ°á»i: “Ui chao, Chu Dạ, ta biết ngÆ°Æ¡i không thoát được mà , ngÆ°Æ¡i không phải là đối thủ của má»™t lão hồ ly nhÆ° Vệ Khanh. Nhá»› ngà y trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i còn cÆ°á»ng Ä‘iệu, liên tục nhất mạnh trÆ°á»›c khi kết hôn không thể phát sinh chuyện kia, đụng phải oan gia là biết tay nhau ngay! Äến đây, ta dạy cho ngÆ°Æ¡i mÆ°á»i tám chiêu phòng sói…â€
Cô nói mấy phÆ°Æ¡ng pháp rất cổ quái. Chu Dạ chÆ°a bao giá» nghe thấy, cÆ°á»i đến tiá»n phủ háºu ngưỡng [40], còn há»i cô đã sá»a lÆ°ng ngÆ°á»i khác hay chÆ°a. Hai ngÆ°á»i nói mấy chuyện trÆ°á»›c kia, cà ng hoà i niệm năm tháng sinh viên. Äã lâu hai ngÆ°á»i không gặp mặt, cÅ©ng không thấy xa lạ, ngược lại còn tâm đầu ý hợp hÆ¡n trÆ°á»›c kia.
TrÆ°á»›c khi Ä‘i, Lâm Phỉ lÆ°u luyến nắm tay cô không rá»i. “Ra ngoà i xã há»™i má»›i biết, có được má»™t tình bạn thân thiết đáng quý thế nà o. Chu Dạ, ta hi vá»ng ngÆ°Æ¡i luôn vui vẻ hạnh phúc. Trên Ä‘á»i khó nhất chuyện bạch đầu giai lão, hi vá»ng hai ngÆ°á»i có thể đạt được. Ta vẫn không thÃch Vệ Khanh, cảm giác má»™t thiếu gia ăn chÆ¡i không phải ngÆ°á»i tốt, nhÆ°ng thấy ngÆ°Æ¡i ở bên cạnh anh ta, má»›i phát hiện rằng, đó là bởi vì duyên pháºn của ta chÆ°a tá»›i, cho nên không thể cưỡng cầu. Hiện giỠđã thay đổi cách nhìn vá» anh ta.†Chu Dạ cảm Ä‘á»™ng nói cảm Æ¡n.
Lâm Phỉ cảm thán: “TrÆ°á»›c kia ta trẻ tuổi không hiểu chuyện, chỉ vì lợi Ãch trÆ°á»›c mắt, mà ở chung vá»›i mấy kẻ có tiá»n, trả giá rất lá»›n, hiện giỠđã nhìn rõ, coi nhÆ° cÅ©ng không quá muá»™n. NhÆ°ng có nhiá»u chuyện cÅ©ng không thể quên, cứ nhá»› tá»›i lại phiá»n muá»™n. Haizz… Dịch cầu vô giá bảo, nan đắc hữu tình lang[41]!†Tiêu sái vẫy tay rá»i Ä‘i.
Chu Dạ cứ nhìn theo bóng dáng cô, trong lòng buồn bã. Có phải chuyện của Cao DÆ°Æ¡ng đã khiến cô ấy chịu đả kÃch rất lá»›n, má»›i khiến cô ấy xúc Ä‘á»™ng nhÆ° váºy. Lâm Phỉ đã thay đổi rất nhiá»u, cÅ©ng theo chiá»u hÆ°á»›ng tốt, dÆ°á»›i sá»± tôi luyện của trÆ°á»ng Ä‘á»i, toà n thân tản mát phong thái tá»± tin tão nhã. Cô rất vui khi bạn thay đổi nhÆ° váºy.
Trên Ä‘Æ°á»ng nhá»› tá»›i câu nói của Lâm Phỉ :†Dịch cầu vô giá bảo, nan đắc hữu tình langâ€, tá»± nhiên lại nhá»› tá»›i Vệ Khanh, trong lòng bá»—ng dÆ°ng nổi sóng. Gặp gỡ trăm ngÆ°á»i má»›i có thể gặp được ngÆ°á»i mình muốn gặp, không sá»›m má»™t bÆ°á»›c, không muá»™n má»™t bÆ°á»›c, vừa vặn gặp nhau. Lúc nà y nghÄ© tá»›i, là khó khăn cỡ nà o. Cô và Vệ Khanh, có chút bất ngÆ°á», chỉ lÆ°á»›t thoáng qua, may mắn mà gặp được!
Ngồi xuống ghế đá ven Ä‘Æ°á»ng, nhìn ánh mặt trá»i xuyên qua khe lá tản mát xuống báºc thang, để lại những vạch sáng lốm đốm trên ná»n đất. PhÃa bên tay phải có má»™t gốc hoa mãi, đón gió lạnh sinh trưởng, trên đóa hoa còn vÆ°Æ¡ng lại vết Ä‘á»ng của tuyết, theo gió Ä‘ung Ä‘Æ°a từng đợt hÆ°Æ¡ng thÆ¡m. Gió tháng mÆ°á»i hai lÆ°á»›t qua má, nhÆ°ng cô cÅ©ng không cảm thấy lạnh. Có lẽ vì mùa xuân sắp tá»›i chăng?
Ngà y mai cô và hắn sẽ kết hôn, phần đông bạn bè quen thuá»™c sẽ tá»›i chứng kiến, trong tiếng chúc phúc của má»i ngÆ°á»i, có thể ở bên nhau cả Ä‘á»i, có tháºt sá»± hạnh phúc không? Cảm giác chá» mong không tránh khá»i lo lắng căng thẳng. Tuy rằng vá» mặt luáºt pháp, bá»n hỠđã là vợ chồng, nhÆ°ng lá»… kết hôn chÃnh là khẳng định ý nghÄ©a của hôn nhân , cà ng khiến ngÆ°á»i ta dá»… dà ng miên man suy nghÄ©.
Có lẽ mÆ°á»i tám năm sau sẽ trở thà nh má»™t ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u nên tóm lấy hạnh phúc trÆ°á»›c mắt, không phải sao? Cô ngồi ven Ä‘Æ°á»ng, nhìn cảnh ngÆ°á»i qua lại vá»™i vã, suy nghÄ© liên miên, bùi ngùi vô cùng. Có phải má»—i má»™t cô dâu má»›i trÆ°á»›c khi kết hôn Ä‘á»u có nhiá»u băn khoăn nhÆ° thế nà y không? Xúc Ä‘á»™ng rất nhiá»u, gá»i cho Vệ Khanh má»™t tin nhắn: “Chỉ nguyện quân tâm tá»± ngã tâm[42]â€. Cô đã Ä‘em cả thể xác và tinh thần giao cho hắn, cả Ä‘á»i nà y chỉ thuá»™c vá» má»™t mình hắn.
Bởi vì kiêng kỵ trÆ°á»›c khi kết hôn, đã mấy ngà y liá»n Vệ Khanh không gặp cô, Ä‘á»™t nhiên nháºn được má»™t tin nhắn nhÆ° váºy, tim hắn Ä‘áºp mạnh, loạn nhịp. Cô ấy lo lắng bất an Æ°? Là vì lá»… kết hôn sắp đến hay là vì hắn? Hắn chÆ°a bao giá» cảm nháºn được trách nhiệm của hôn nhân rõ nét nhÆ° lúc nà y, chỉ muốn cùng cô vui vẻ, hạnh phúc. Hắn hi vá»ng chÃnh mình có thể là m được. Hắn muốn Ä‘i tìm cô, an ủi, cổ vÅ© cô, khiến cô yên tâm. NhÆ°ng, cuối cùng chỉ nhắn lại má»™t tin nhắn: “Äịnh bất phụ, tÆ°Æ¡ng tÆ° ý.â€[43]
Lúc Chu Dạ nháºn được tin nhắn, là lúc cô sắp ngủ. Bởi vì sáng mai sẽ phải dáºy sá»›m để trang Ä‘iểm, nên hôm nay phải Ä‘i ngủ sá»›m. Thấy tin nhắn sáu chữ ngắn ngủi, thế nhÆ°ng nÆ°á»›c mắt lại tuôn rÆ¡i. Hắn hiểu cô, tháºt may mắn biết bao. Từ lúc chuẩn bị, má»—i ngà y má»™t gần, cà ng ngà y cà ng căng thẳng, liên tục mấy ngà y liá»n, cô không có má»™t giấc ngủ ngon. NhÆ°ng tối hôm nay, cô cầm Ä‘iện thoại trong tay, khóe môi mỉm cÆ°á»i mãn nguyện, bình yên Ä‘i và o giấc ngủ.
Tâm lý cô gái sắp gả vỠnhà chồng, chỉ có bản thân mới hiểu rõ.
Ngà y hôm sau, trá»i còn chÆ°a sáng, đã bị ngÆ°á»i ta kéo dáºy Ä‘i là m tóc, trang Ä‘iểm, hết lần nà y tá»›i lần khác, không cảm thấy phiá»n chán. DÆ°á»ng nhÆ° má»i ngÆ°á»i còn vá»™i vã hÆ¡n cả cô, cần phải trang Ä‘iểm cho cô dâu hoà n mỹ nhất. Má»›i sáng sá»›m, cô muốn ăn gì đó, nhân viên trang Ä‘iểm nói: “Nhịn má»™t chút Ä‘i, ăn nà y ná» mặc áo cÆ°á»›i không đẹp đâu.†Ão cÆ°á»›i được đặt là m riêng cho cô, không quá cầu kỳ, cắt may tinh tế khéo léo, Ä‘Æ¡n giản mà lá»™ng lẫy, lá»™ ra bá» vai gợi cảm, thanh lệ thoát tục, Ä‘eo găng tay dà i tá»›i táºn khuá»·u tay, vẻ cao quý tao nhã, cả ngÆ°á»i nhÆ° sáng bừng lên, không thể nhìn gần. Vòng eo thon gá»n, mảnh khảnh má»m mại, có thể so sánh vá»›i Hách TÆ° Gia.
Äây là khoảnh khắc đẹp nhất trong cuá»™c Ä‘á»i cô.
Cô ngoan ngoãn gáºt đầu, nói chuyện rất Ãt, hai tay nắm chặt, tiết lá»™ cảm xúc căng thẳng. Äể mặc má»i ngÆ°á»i giúp cô Ä‘i già y cao gót, nhìn chÃnh mình qua gÆ°Æ¡ng, không khá»i báºt cÆ°á»i, nghe ngÆ°á»i bên cạnh tán dÆ°Æ¡ng: “Chu Dạ, em là cô dâu xinh đẹp nhất mà tôi từng thấy.†NhÆ°ng Chu Dạ lại nói má»™t câu khiến má»i ngÆ°á»i được mở rá»™ng tầm mắt, cô Ä‘á» mặt yếu á»›t nói: “Em…em muốn Ä‘i toilet..â€
Xong xuôi cô nghiêm chỉnh ngồi xuống, tay đặt nghiêm chỉnh trên đùi, chỠđợi bạch mã hoà ng tá» trong lòng giá lâm. Nghe bên ngoà i có tiếng ồn à o, má»i ngÆ°á»i ồn à o đứng dáºy: “Chú rể tá»›i rồi, chú rể tá»›i rồi.†Cá»a bị đẩy ra, cô nhìn thấy Vệ Khanh Ä‘i đầu, mặc lá»… phục trắng, có má»™t sợi tóc bị rÆ¡i loạn, trÆ°á»›c ngá»±c cà i má»™t bông hoa, Ä‘i vá» phÃa cô, vÆ°Æ¡n tay nói: “Cô dâu của anh, anh đến đón em đây.†Cúi xuống hôn nhẹ lên tay cô.
Cô cảm thấy hắn chÃnh là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đẹp trai nhất thế giá»›i. Vệ Khanh nắm tay cô, quay đầu nhìn cô, trong mắt có nghi vấn. Cô cầm tay áo hắn, xấu hổ nói: “Chân em run quá, không Ä‘i nổi…†tim cô Ä‘áºp thình thịch, tai on gong, má»i váºt trÆ°á»›c mắt dÆ°á»ng nhÆ° ở rất xa, chỉ còn lại hắn và cô, mãi cho tá»›i khi thiên trÆ°á»ng địa cá»u.
Vệ Khanh nhÃu mà y cÆ°á»i, tiêu sái xoay ngÆ°á»i, cúi xuống bế cô lên. Xung quanh vang lên vô số tiếng thét chói tai, vá»— tay nhÆ° sấm. Trong mắt Chu Dạ chỉ còn có ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cô yêu, hiện giá» cô Ä‘ang ở trong vòng tay hắn.
Vệ Khanh ôm cô lên xe, cÆ°á»i nói: “Cô dâu của anh, xin cho phép anh rá»i em má»™t lát.†Chu Dạ vá»™i bá» tay ra khá»i cổ hắn, Ä‘á» mặt không nói lá»i nà o. Vệ Khanh xoay ngÆ°á»i Ä‘i sang phÃa bên kia lên xe, ngăn cách toà n bá»™ tiếng Ä‘á»™ng náo loạn ngoà i cá»a, nhìn cô thở dà i: “Cuối cùng cÅ©ng có thể bình yên nhìn em.†Kéo tay cô, ánh mắt trà n đầy ý cÆ°á»i, khen ngợi. “Tặng cho cô dâu xinh đẹp nhất, xin hãy để tôi thần phục dÆ°á»›i chân nà ng.†Hắn Ä‘Æ°a cho cô má»™t bó hoa tÆ°Æ¡i. Chu Dạ cÆ°á»i nháºn lấy, nói: “Äược.†Hai ngÆ°á»i xiết tay nhau, nắm chặt.
Xe Ä‘i qua cầu vượt, phÃa trÆ°á»›c có má»™t hà ng xe tháºt dà i, Vệ Khanh ra ngoà i há»i thăm: “DÆ°á»ng nhÆ° bị tắc Ä‘Æ°á»ng.†Chu Dạ sốt ruá»™t: “Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang chá», có lâu lắm không anh?†Vệ Khanh nở nụ cÆ°á»i, nhÃu mà y nói: “Vừa lúc có thá»i gian, anh vẫn còn chuyện muốn là m.†Tay hắn đặt sau gáy cô, hôn cô tháºt sau. Chu Dạ luống cuống chân tay: “Cẩn tháºn tóc.†Cô vì cố giữ kiểu tóc, không dám lắc đầu. Vệ Khanh lại hôn cô. Cô kháng cá»± nói: “Anh đè và o tay em rồi…†Vệ Khanh vẫn tiếp tục hôn cô…
Bá»—ng nghe thấy bên ngoà i truyá»n tá»›i tiếng cÆ°á»i lá»›n, chủ xe đối diện giÆ¡ ngón tay cái, ló ra nói: “Anh bạn, chúc mừng!†Chu Dạ xấu hổ không dám ngẩng đầu lên. Vệ Khanh giÆ¡ tay thi lá»…: “Cảm Æ¡n, cảm Æ¡n!†Chu Dạ nhẹ nhà ng huých hắn: “Còn không sợ ngÆ°á»i khác chê cÆ°á»i!†Vệ Khanh cÆ°á»i: “Cả Ä‘á»i chỉ có má»™t lần kết hôn, hà nh vi thế nà o cÅ©ng có thể tha thứ.†Chu Dạ soi gÆ°Æ¡ng thầm oán: “Äá»u tại anh, trang Ä‘iểm tỉ mỉ thế mà bị anh là m há»ng son môi hết rồi.â€
Vệ Khanh cÆ°á»i xấu xa: “Váºy là m cho nó bị hủy hoà n toà n Ä‘i.†Hắn hôn môi cô, giống nhÆ° liếm sạch. Chu Dạ ở trong lòng hắn hoà n toà n xụi lÆ¡, chỉ có thể thở hổn hển. Vệ Khanh nhìn Ä‘oà n xe cháºm rãi chuyển Ä‘á»™ng, tiếc nuối nói: “Vì sao không tắc lâu thêm chút nữa?†Chu Dạ ngã và o ngÆ°á»i hắn: “Vệ Khanh, em thấy không còn sức nữa, là m sao bây giá»?†Vệ Khanh vuốt má cô, phóng khoáng nói: “Yên tâm, má»i chuyện đã có anh.â€
Lúc hai ngÆ°á»i đến nÆ¡i, hÆ¡i muá»™n má»™t chút, Ä‘a phần khách khứa Ä‘á»u đã đến hết. KÃnh rượu ngÆ°á»i lá»›n hai nhà , há» hà ng thân thÃch, bạn bè, bạn há»c xong, mắt Chu Dạ đã Ä‘á» hồng, sắp không chống đỡ nổi nữa, hÆ¡n nữa dÆ°á»›i chân còn Ä‘i già y cao gót ba phân, cô cảm giác cả ngÆ°á»i sắp ngã xuống.
Vệ Khanh đỡ cô, nhá» giá»ng nói: “Em và o trong nghỉ trÆ°á»›c Ä‘i, cố gắng chịu Ä‘á»±ng má»™t lát, má»i chuyện cÅ©ng sắp xong rồi.†Cô ngồi dá»±a và o tÆ°á»ng liá»n ngủ gáºt, đây không phải là kết hôn, đây là hà nh hạ nhau! Táºn tá»›i khi có ngÆ°á»i đánh thức cô dáºy, thay quần áo, trang Ä‘iểm, tiếp tục tiếp khách.
Cắn răng cố nhịn, vừa mệt vừa đói. Vệ Khanh thấy cô lảo đảo, nhanh tay đỡ cô, khách sáo xin lá»—i má»i ngÆ°á»i, sau đó Ä‘Æ°a cô và o nghỉ ngÆ¡i. Ngồi xổm xuống xoa xoa gan bà n chân cô, há»i: “Có Ä‘au không?†cô lắc đầu: “Không biết nữa, không có cảm giác.†Vệ Khanh Ä‘au lòng nói: “Hay em lên nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c Ä‘i?†Cô mở mắt ra: “NhÆ° váºy không được đâu, má»i ngÆ°á»i vẫn còn Ä‘ang ở đây mà .â€
Còn chÆ°a nói xong, má»™t đám ngÆ°á»i hùng dÅ©ng Ä‘i và o, hầu hết Ä‘á»u là bạn của Vệ Khanh, nói trÆ°á»›c tiên muốn nháo Ä‘á»™ng phòng. Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i ầm Ä©, nói: “Vệ thiếu, cuối cùng cÅ©ng chỠđược anh kết hôn!†Má»™t đám xắn tay áo, xoa tay, dáng vẻ nhe răng trợn mắt, giống nhÆ° muốn là m chuyện gì đó kinh thiên Ä‘á»™ng địa, quá»· thần khiếp sợ. Sắc mặt Chu Dạ trắng bệch nhìn bá»n há», cuối cùng cÅ©ng hiểu được cảm giác của Lý Minh Thà nh ngà y đó!
Cho nên má»›i nói, là m ngÆ°á»i cần phải phúc háºu!
Lúc đầu chẳng qua chỉ chÆ¡i mấy trò bình thÆ°á»ng, lúc sau lại còn muốn cô và Vệ Khanh đứng trên bà n dùng lưỡi cuốn từng hạt lạc được treo lên, còn quy định má»—i ngÆ°á»i má»™t ná»a, không là m thì không được tÃnh. Cô Ä‘au khổ suy nghÄ©, tôi đâu có đắc tá»™i vá»›i mấy ngÆ°á»i, sao mấy ngÆ°á»i không Ä‘i tìm Vệ Khanh tÃnh toán thù oán ấy. Cả ngà y cô chÆ°a ăn gì cả, lại đứng trên cao, đầu óc choáng váng, hai lần kiá»…ng chân vá»›i không tá»›i, Ä‘á»™t ngá»™t ngã và o trong lòng Vệ Khanh.
Vệ Khanh vá»™i và ng ôm cô, vung tay lên: “Äược rồi, được rồi, mấy ngÆ°á»i chÆ¡i cÅ©ng đủ rồi, giải tán Ä‘i thôi.†Má»i ngÆ°á»i thấy sắc mặt cô dâu không được tốt, có lẽ hôm nay đã rất mệt má»i, vì thế nói: “Nể mặt chị dâu, hôm nay thả cho anh má»™t con ngá»±a. Cứ ghi nợ đấy, sau nà y tÃnh sổ tiếp.†TrÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, Vệ Khanh không khách khà đóng sầm cá»a lại.
Chu Dạ ngã xuống sofa, vô lá»±c nói: “A di Ä‘Ã pháºt, cuối cùng cÅ©ng Ä‘i cả rồi.†Bá»—ng nhiên Vệ Khanh nói má»™t câu: “May là Lý Minh Thà nh không ở lại.†Hai ngÆ°á»i lắc đầu cÆ°á»i khổ. Là quả báo, quả báo a.
Äêm dà i yên tÄ©nh, cuối cùng trở vá» phòng. Phòng cÆ°á»›i của bá»n hỠở Vệ gia, tuy rằng ở tạm, nhÆ°ng trang trà ấm áp thoải mái, lại có giÆ°á»ng rất lá»›n. Chu Dạ nằm gục xuống, rốt cuá»™c không dáºy nổi. Vệ Khanh liên tục giục cô Ä‘i tắm, cô lẩm bẩm: “Em ngủ má»™t lát thôi, năm phút là được rồi…†không tà i nà o mở mắt ra nổi.
Vệ Khanh thở dà i, cởi áo váy giúp cô, ôm cô đặt và o trong bồn tắm lá»›n. Cô thoải mái, thở dà i má»™t hÆ¡i, nhắm mắt tiếp tục ngủ. Mặc kệ Vệ Khanh trêu chá»™c thế nà o, cô cÅ©ng không có phản ứng, xoay ngÆ°á»i tránh sang bên khác. Hắn vô cùng bất đắc dÄ©, tắm uyên Æ°Æ¡ng tốt nhÆ° thế mà chỉ có thể trÆ¡ mắt nhìn. Rút khăn tắm bá»c cô lại, đặt trên chăn mà u Ä‘á», thân hình thon dà i, hòa lẫn, mỹ nhân nhÆ° hoa, đáng tiếc ngÆ°á»i dÆ°á»›i thân hắn đã hô hấp Ä‘á»u Ä‘á»u, sá»›m Ä‘i và o giấc ngủ.
Vệ Khanh Ä‘i và o phòng tắm tắm nÆ°á»›c lạnh má»™t lần nữa, mệt má»i qua Ä‘i, lại không thể ngủ nổi, đứng bên cá»a sổ ngắm cảnh đêm, nhÆ°ng vẫn bị ngÆ°á»i trên giÆ°á»ng hấp dẫn ánh mắt. Thấy cô ngủ còn mình thì thức, không cam lòng, dùng râu má»›i lún phún trên cằm cá» cá» lung tung và o ngÆ°á»i cô. Chu Dạ bị hắn quấy nhiá»…u tỉnh lại, ngủ được má»™t giấc, đỡ mệt hÆ¡n, tinh thần thoải mái hÆ¡n rất nhiá»u, dụi dụi mắt há»i: “Có gì ăn không hả anh?†cô đói sắp chết rồi, bụng réo ầm ầm.
Vệ Khanh nhÃu mà y: “Có.†Xuống lầu bê Ãt Ä‘iểm tâm lên. Chu Dạ vÆ°Æ¡n tay định lấy, hắn không cho, cÆ°á»i xấu xa nói: “Không phải ăn nhÆ° váºy…†đặt trong miệng mình, đút cho cô. Chu Dạ cắn môi, rồi cÅ©ng dÅ©ng cảm ngẩng đầu, hôn lên môi hắn, đầu lưỡi quyến luyến, nuốt đồ ăn và o bụng, ngoà i đói ra, không có cảm giác gì khác. Phụ giúp hắn: “Quá cháºm, em đói bụng, tá»± ăn được!†nhân lúc hắn không chú ý, giáºt lấy cái Ä‘Ä©a, vùi đầu và o ăn.
Vệ Khanh mắng cô qua cầu rút ván, thấy cô ăn cÅ©ng không Ãt, đẩy ngã cô xuống, liếm vụn thức ăn bên khóe miệng cô, rồi lại triá»n miên hôn cô, khiến đầu óc cô choáng váng, không biết Ä‘ang ở nÆ¡i nà o. Hắn xấu xa há»i: “Có thÃch không?†Chu Dạ không nói lá»i nà o, hắn ép há»i lặp Ä‘i lặp lại nhiá»u lần, bám riết không tha.
Cô bị há»i nhiá»u, Ä‘Ã nh phải Ä‘á» mặt nhá» giá»ng nói thÃch. Vệ Khanh cà ng đắc ý, ngón tay trÆ°á»n và o trong miệng cô, khiêu khÃch nói: “Còn có thể thÃch hÆ¡n cÆ¡.†Cả buổi tối, Vệ Khanh không buông tha cô, dùng hết khả năng khiêu khÃch cá»±c hạn của cô. Cuối cùng, cô khóc lóc cầu xin tha thứ, không biết đã nói biết bao nhiêu lá»i mà ngà y thÆ°á»ng không chịu nói.
Cà ng đáng giáºn là , Vệ Khanh lấy Ä‘iện thoại ghi âm, luôn dùng nó để uy hiếp cô, trở thà nh chuyện hổ thẹn nhất của cô. Hôm sau, Chu Dạ ngủ thẳng tá»›i giữa trÆ°a má»›i rá»i giÆ°á»ng.
Ở Vệ gia qua năm má»›i, đầu năm liá»n cùng Vệ Khanh vá» nhà chúc tết. Vá» nhà lại mặt, lại má»i uống rượu mừng lần nữa. Thân thÃch, bạn bè Ä‘á»u cÆ°á»i hì hì chúc mừng bá»n há» tân hôn vui vẻ, bạch đầu giai lão, sá»›m sinh quý tá». Cha cô xúc Ä‘á»™ng nói: “Còn nhá»› con hồi bé, từ lúc biết bò, cứ leo lên leo xuống, cái gì cÅ©ng bá» và o miệng. Chá»›p mắt má»™t cái, đã láºp gia đình, haiz… năm tháng không buông tha cho bất kỳ ai!â€
Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i nói: “Thi Thi gả cho con rể tốt nhÆ° váºy, là chuyện tốt nha! Bác có gì phải lo lắng chứ, ở nhà dưỡng lão Ä‘i thôi.†Cha cô gáºt đầu: “Äúng thế, thằng bé Vệ Khanh nà y, tháºt không tồi.†Má»i ngÆ°á»i quay ra khen ngợi Vệ Khanh. Vệ Khanh lại rất khiêm tốn, liên tục nói không dám, không dám.
Lý Minh Thà nh và TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du cÅ©ng bế con gái tá»›i, trong trẻo gá»i cô, dượng. Thấy ngÆ°á»i là cÆ°á»i toe toét, cÅ©ng không sợ hãi, vÆ°Æ¡n tay muốn ôm.
Chu Dạ vui sÆ°á»›ng bế bé, chá»c bé nói chuyện, chá»c bé cÆ°á»i. Lại thả bé trên mặt đất, nhìn bé nghiêng ngả lảo đảo bÆ°á»›c thẳng vá» phÃa trÆ°á»›c, vẻ mặt đáng yêu, cÆ°á»i hi hi ha ha, khen ngợi cô bé thông minh. TrÆ°Æ¡ng Nhiá»…m Du trêu ghẹo: “Chu Dạ, em thÃch trẻ con nhÆ° váºy, tá»± mình cÅ©ng sinh má»™t nhóc Ä‘i, sẽ không cần chảy nÆ°á»›c miếng nhìn bé con của ngÆ°á»i khác nữa!â€
Má»i ngÆ°á»i ồn à o, Ä‘á»u cÆ°á»i nói bác Chu nên sá»›m ôm cháu ngoại. Nhất là cô Lý, vui vẻ nói: “Chu Dạ, cháu cần phải cố gắng nhiá»u hÆ¡n, cháu nhìn Lý Minh Thà nh xem, con gái nó đã gá»i cháu là cô rồi kìa!†Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i to, Ä‘á»u hô hà o cô sang năm ôm bé con trở vá».
Là m cô xấu hổ, cúi đầu không nói. Vệ Khanh cÆ°á»i dà i nhìn cô, quay qua nói: “Yên tâm, yên tâm ạ, chúng cháu sẽ không là m các cô chú, các bác thất vá»ng ạ!†hắn nói nhÆ° váºy, không khà cà ng thêm náo nhiệt.
Chu Dạ lấy chồng, nở mà y nở mặt, cực kỳ có thể diện.
Hai ngÆ°á»i ở lại và i ngà y rồi trở vá» Bắc Kinh. Khi Chu Dạ quay vá» trÆ°á»ng, chợt nghe được má»™t tin tức khiến cô giáºt mình.
[40]: CÆ°á»i đến tiá»n phủ háºu ngưỡng: cÆ°á»i đến ná»—i hết gáºp ngÆ°á»i ra phÃa trÆ°á»›c lại đến ngá»a ra sau= cÆ°á»i ngặt nghẽo
[41]: Dịch cầu vô giá bảo, nan đắc hữu tình lang: Bảo váºt vô giá dá»… tìm, ngÆ°á»i tình xứng đôi khó kiếm.
[42]; [43] là hai câu cuối trong bà i từ “Bốc toán tá»â€
Bản gốc:
åœç®—å
我ä½é•¿æ±Ÿå¤´,
å›ä½é•¿æ±Ÿå°¾.
日日æ€å›ä¸è§å›,
共饮长江水.
æ¤æ°´å‡ 时休,
æ¤æ¨ä½•æ—¶å·².
åªæ„¿å›å¿ƒä¼¼æˆ‘心,
定ä¸è´Ÿç›¸æ€æ„.
Hán Việt:
Bốc toán tá»
Ngã tú TrÆ°á»ng Giang đầu,
Quân trú TrÆ°á»ng Giang vÄ©
Nháºt nháºt tÆ° quân bất kiên quân,
Cá»™ng ẩm TrÆ°á»ng Giang thủy
Thá» thủy ká»· thá»i hÆ°u?
Thá» háºn hà thá»i dÄ©?
Chỉ nguyện quân tâm tự ngã tâm
Äịnh phất phụ tÆ°Æ¡ng tÆ° ý.
Dịch nghĩa:
Bà i từ theo Ä‘iệu “Bốc toán tá»â€
Em ở đầu TrÆ°á»ng Giang (1)
Chà ng ở cuối TrÆ°á»ng Giang.
Ngà y ngà y nhớ chà ng thẳng thấy chà ng
Cùng uống nÆ°á»›c TrÆ°á»ng Giang.
Dòn g sông nà y bao giỠngừng trôi?
Ná»—i háºn nà y bao giá» má»›i hết?
Chỉ mong lòng chà ng như lòng em
Nhất định không phụ, ná»—i niá»m nhá»› nhau
Dịch thơ:
Em ở đầu TrÆ°á»ng Giang
Chà ng ở cuối TrÆ°á»ng Giang
Ngà y ngà y nhớ chà ng chẳng thấy chà ng
Cùng uống nÆ°á»›c TrÆ°á»ng Giang.
Sông bao giỠngừng trôi?
Háºn bao giá» má»›i nguôi
Chỉ mong lòng chà ng như lòng thiếp,
Nhá»› nhau chung thủy trá»n Ä‘á»i.
(*) TrÆ°á»ng Giang: là tên con sông lá»›n ở Nam TQ, nhÆ°ng từ “TrÆ°á»ng Giang†ở đây có tÃnh chất phiếm chỉ sông dà i nói chung, Từ của bà i nà y có mô phá»ng bà i nhạc phủ dân gian:
“Quân tại Tương Giang đầu
Thiếp tại Tương Giang vĩ
Tương tư bất tương kiến
Äồng ẩm TÆ°Æ¡ng Giang thủyâ€
Nguyên tác: Lý Chi Nghi
Nguồn
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
22-05-2013, 10:20 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Sau khai giảng má»™t ngà y, cô gặp Tiểu Thanh trong canteen, không nhịn được lại há»i tình hình gần đây của Ninh Phi. Từ tối hôm tất niên, đã nhiá»u ngà y cô không gặp cáºu ta, má»—i khi nhá»› tá»›i, lại thấy lo lắng. Tiểu Thanh kinh ngạc nhìn cô, nói: “Há»c tá»·, chị không biết sao? Ninh Phi đã bị Ä‘uổi há»c rồi.†Lúc nói, trên khuôn mặt vẫn man mác buồn.
Chu Dạ hoảng hốt: “Từ khi nà o?†Tiểu Thanh thở dà i: “Từ sau tết Nguyên đán, đã không thấy cáºu ấy, sau đó lại nghe thấy tin cáºu ấy bị nhà trÆ°á»ng Ä‘uổi há»c.†Chu Dạ sốt ruá»™t há»i: “Vì sao lại bị Ä‘uổi há»c? Không có ai khuyên nhủ cáºu ta sao?â€
Tiểu Thanh lắc đầu: “Má»i ngÆ°á»i gá»i Ä‘iện thoại cho cáºu ấy, cáºu ta cÅ©ng không nghe, kỳ lạ là , cÅ©ng không tắt máy, vẫn kết nối được. Em có gá»i cho cáºu ấy má»™t tin nhắn, tháºt lâu sau má»›i thấy trả lá»i. Cáºu ấy nói cáºu ấy đã có quyết định riêng, má»i ngÆ°á»i không cần quan tâm. Bá»n em cÅ©ng không có cách nà o khác. Haiz… khoa mỹ thuáºt tạo hình khó khăn lắm má»›i có má»™t thế hệ mỹ nam váºy mà lại rá»i Ä‘i…†nói xong thở dà i má»™t hÆ¡i, thổn thức không thôi.
Trong lòng Chu Dạ kinh Ä‘Ã o hãi lãng [44]: “Giảng viên lá»›p em nói thế nà o? Cứ nhÆ° váºy mà đuổi há»c cáºu ta sao? NgÆ°á»i lá»›n cÅ©ng không quản lý, sao lại để cáºu ta tùy tiện nhÆ° thế?†Tiểu Thanh trả lá»i: “Bá»n em cÅ©ng há»i qua giáo sÆ°, nghe nói hiệu trưởng đã đồng ý, còn nghe nói cha cáºu ta Ä‘i cùng cáºu ta tá»›i là m thủ tục nghỉ há»c. Cáºu ta vừa Ä‘i, không biết có bao nhiêu nữ sinh rÆ¡i nÆ°á»›c mắt. Há»c tá»·, chị quen biết cáºu ấy. Biết cáºu ấy Ä‘ang ở đâu chứ? Bá»n em rất muốn tá»›i thăm cáºu ấy…â€
Chu Dạ hoảng hốt nhÆ° không nghe thấy, trả lá»i qua loa và i câu, mất hồn mất vÃa rá»i Ä‘i. Äứng ở trên Ä‘Æ°á»ng gá»i Ä‘iện cho Ninh Phi, may là vẫn dùng số cÅ©, Ä‘iện thoại đổ chuông và i tiếng, có ngÆ°á»i nghe máy. Chu Dạ vá»™i nói: “Ninh Phi à ? Là chị, Chu Dạ đây, hiện giá» em Ä‘ang ở đâu?â€
Hồi lâu sau cáºu ta má»—i nói: “Biết không, má»—i ngà y tôi mở máy, chá» chị chủ Ä‘á»™ng gá»i cho tôi má»™t lần, may mắn là đợi được.†Thở dà i má»™t tiếng, trong giá»ng nói có chút vui mừng, lại giống nhÆ° phiá»n muá»™n, giống nhÆ° cô Ä‘Æ¡n, tịch mịch… Há»—n hợp hòa quyện lẫn nhau, khiến ngÆ°á»i nghe không Ä‘Ã nh lòng.
Chu Dạ giáºt mình, hÆ¡n ná»a ngà y má»›i nói: “Xin lá»—i, chị không biết…†cáºu ta nói: “Vì sao lại phải xin lá»—i? Không cần phải xin lá»—i, chị không nợ tôi Ä‘iá»u gì cả.â€
Chu Dạ yếu á»›t nói: “Em rảnh chứ? Äã lâu không gặp, chị muốn gặp em…†Thá»±c ra cô cÅ©ng không biết là m váºy có được không, cô đã kết hôn, lại dây dÆ°a không dứt là không đúng. NhÆ°ng lại cảm thấy nên nói chuyện má»™t lần, vá» chuyện cáºu ta bị Ä‘uổi há»c vì cô, tháºt sá»± là cuá»™c sống hà ng ngà y cà ng thêm gian nan…
Ninh Phi nói: “Tôi cÅ©ng rất muốn gặp chị, nhÆ°ng vẫn không có đủ dÅ©ng cảm.†Cáºu ta hẹn Chu Dạ ở quán tình nhân trÆ°á»›c kia. Mặc dù còn hÆ¡i do dá»±, cảm thấy không thÃch hợp, nhÆ°ng cô vẫn Ä‘i.
Lúc đến, tìm má»™t vị trà cạnh cá»a sổ ngồi xuống, ngoà i cá»a sổ tuyết bay lả tả, lặng yên không má»™t tiếng Ä‘á»™ng, theo gió lạnh, không ngừng bay lên, bay lên… bay tá»›i không trung, rồi lại từ từ hạ xuống, khắp nÆ¡i má»™t mà u trắng tinh, khiến cõi lòng ngÆ°á»i có tâm sá»± cà ng thêm bùi ngùi. Mùa xuân năm nay, vừa ngá»t ngà o lại vừa phiá»n muá»™n.
Khi Ninh Phi tá»›i, cầm theo má»™t bó hoa tÆ°Æ¡i tặng cô, khiến má»i ngÆ°á»i xung quanh tò mò nhìn, rất hâm má»™. Chu Dạ không ngá» cáºu ta lại là m nhÆ° váºy, nháºn cÅ©ng không được, mà không nháºn cÅ©ng không xong, ngẩng đầu không nói nhìn cáºu ta. Hà nh Ä‘á»™ng của thiếu niên, luôn khiến ngÆ°á»i ta bất ngá».
Cáºu ta nhÃu mà y há»i: “Chị không thÃch hoa sao?†Cô Ä‘Ã nh phải nháºn lấy: “Không, rất thÃch, cảm Æ¡n em.†Ãnh mắt cáºu ta lóe lên, nói: “Hi vá»ng nhìn thấy hoa tÆ°Æ¡i, có thể tặng cho chị má»™t ngà y tốt là nh.†Chu Dạ miá»…n cưỡng cÆ°á»i cÆ°á»i, không biết nên trả lá»i thế nà o, Ä‘Ã nh phải nói: “Nghe nói em bị Ä‘uổi há»c, vì sao váºy?†Ãnh mắt gắt gao nhìn cáºu ta, hÆ¡i trách cứ. Chuyện nà y có má»™t phần trách nhiệm của cô.
Ninh Phi không thèm để ý, nhún nhún vai: “Hôm nay chị tá»›i tìm tôi, là vì việc nà y sao?†Chu Dạ quát lá»›n: “Ninh Phi, em không còn là trẻ con, việc nà y liên quan tá»›i tÆ°Æ¡ng lai của em, đừng có coi nó nhÆ° trò đùa…â€
Ninh Phi cắt ngang lá»i cô: “Yên tâm, tôi không có ý nhÆ° váºy. Nếu tôi có quyá»n lá»±a chá»n, vì sao còn phải ở lại trÆ°á»ng nà y? Giá» vẫn còn kịp.†Chu Dạ thấy cáºu ta bình tÄ©nh thong dong nhÆ° váºy, không vá»™i vã, không chán nản, rất yên lòng. Nhẹ nhà ng thở phà o: “Nếu đã thế, chị rất vui.â€
Cáºu ta quay đầu nhìn ra ngoà i cá»a sổ, má»™t lát sau, nói: “Lý do tôi tá»›i trÆ°á»ng nà y há»c là vì chị. Nếu khiến chị Ä‘au khổ, tôi cÅ©ng Ä‘au khổ, nên rá»i Ä‘i là tốt nhất.†Những lá»i nà y khiến cô im lặng, không biết nói sao, Ä‘Ã nh phải nhẹ giá»ng nhắc nhở. “Ninh Phi, chị đã kết hôn rồi.â€
Trong ánh mắt cáºu ta hiện lên ná»—i Ä‘au xót, rồi láºp tức khôi phục: “Tôi biết.†Bên ngoà i giống nhÆ° Ä‘á»u Ä‘á»u Ä‘iá»m tÄ©nh, nhÆ°ng thá»±c ra không thèm nhắc lại. Chống tay lên bà n, dá»±a ngÆ°á»i bên cá»a sổ, vẫn là má»™t chà ng thà nh niên đẹp trai nhÆ°ng lạnh lùng u buồn, nhÆ°ng đôi mắt mang theo tia nhìn tang thÆ°Æ¡ng. Thá»i gian lặng lẽ trôi qua, Chu Dạ thấy nãy giá» cáºu ta không nói gì, đứng dáºy định ra vá». Äá»™t nhiên cáºu ta nói má»™t câu: “Bởi vì thế, nên má»›i phải rá»i Ä‘i.†Dá»ng dÆ°ng nói, không biết đã trải qua bao nhiêu cÆ¡n Ä‘au giãy dụa thống khổ, không ai biết, cÅ©ng không ai hiểu được.
Nhưng giỠgiống như đã trôi qua, có lẽ nên ăn mừng.
Cáºu ta nói: “Tôi sắp thi và o há»c viện Mỹ thuáºt tạo hình Trung Quốc, nÆ¡i đó thÃch hợp vá»›i tôi hÆ¡n.†Cáºu ta không thi há»c viện mỹ thuáºt tạo hình trung Æ°Æ¡ng, mà là bá» gần tìm xa, bôn ba ngà n dặm, Ä‘i tá»›i Hà ng Châu. Nguyên nhân vì sao, không cần nói cÅ©ng rõ.
Rốt cuá»™c Chu Dạ cÅ©ng yên tâm, cầm tay cáºu ta mỉm cÆ°á»i nói: “Chị rất vui khi em quyết định nhÆ° váºy, em vốn không nên chịu thiệt thòi há»c ở má»™t ngôi trÆ°á»ng không có tiếng tăm nhÆ° thế nà y.†Cáºu ta má»›i há»c năm nhất, giống nhÆ° lá»i cáºu ta nói, tất cả vẫn còn kịp. Thêm má»™t cÆ¡ há»™i, có thể có má»™t khởi đầu tốt.
Cáºu ta không rút tay vá», cÅ©ng không trả lá»i, trÆ°á»›c khi rá»i Ä‘i má»›i há»i: “ThÃch hoa tôi tặng chứ?†Cô khen ngợi: “Rất đẹp nha, em cÅ©ng là con mắt thẩm mỹ. Tuổi nhá» nhÆ° váºy, không ngỠđã biết lấy lòng ngÆ°á»i khác.†Cô đã mất bức tÆ°á»ng ngăn cách, hoà n toà n tiêu tan. Má»i chuyện giải quyết viên mãn, Ä‘iá»u nà y khiến tâm tình cô thÆ° thái thoải mái, bất an mấy ngà y nay đã trở thà nh hÆ° không.
Ninh Phi mỉm cÆ°á»i, nói: “ThÃch là tốt rồi. Có thể khiến chị vui vẻ, tôi cÅ©ng rất vui. Cuối cùng cÅ©ng có thể là m cho chị má»™t việc.†Thiếu niên nà y, vì tình yêu mà cam chịu, che giấu tất cả và o nÆ¡i sâu kÃn nhất trong tâm hồn. Tuổi nhá» mà đã có thể là m nhÆ° váºy, đúng là kỳ tÃch. Tâm tÆ° của cáºu ta sâu nhÆ° biển, có thể dá»… dà ng chấp nháºn tất cả.
Chu Dạ ôm hoa trở vá», tìm má»™t cái bình cắm và o. Vệ Khanh thấy, “a†má»™t tiếng: “Ai tặng hoa?†Cô cÆ°á»i hì hì: “Em mua.†Vệ Khanh không tin, hai tay véo má cô, nổi giáºn đùng đùng: “Còn không mau tháºt thà khai báo?â€
Cô cÆ°á»i cÆ°á»i tránh Ä‘i, nói là Ninh Phi tặng. Vệ Khanh vừa nghe, nổi giáºn: “Sao cáºu ta vẫn chÆ°a từ bỠý định chứ? Em chÆ°a nói chúng ta đã kết hôn sao?†Thằng nhóc nà y, cứ chen giữa bá»n há», giống nhÆ° quả bom hẹn giá» váºy.
Chu Dạ kể hết tất cả những gì xảy ra trong buổi chiá»u, nói: “Cáºu ta cÅ©ng sắp Ä‘i rồi, anh so Ä‘o cái gì chứ. Tặng hoa thì sao nà o, em thÃch hoa.†Vệ Khanh hừ nói: “Äi thì tốt, Ä‘i luôn Ä‘i, Ä‘i luôn Ä‘i.†Cuối cùng thì quả bom hẹn giá» nà y cÅ©ng đã hủy bá», đã loại bỠđược buồn phiá»n trong lòng. Chu Dạ cÆ°á»i ngất, kiá»…ng chân hôn hắn, xoa xoa mặt hắn nói: “Ai nha, anh nhìn mình xem, giống trẻ con quá.†Tháºt không dám tưởng tượng ra phong thái uy nghiêm của hắn khi ngồi ở văn phòng.
Vệ Khanh lung tung vò mấy bông hoa trên bà n: “Äặt ở đây là m gì, cho ra ngoà i ban công ấy, nhìn xấu quá, hay là ném và o thùng rác luôn cÅ©ng được.†Tình địch nhá» tặng hoa tÆ°Æ¡i, rất chÆ°á»›ng mắt, Chu Dạ vá»™i đẩy hắn ra: “Hứ, hoa nở rất đẹp nha, ngÆ°á»i ta cÅ©ng đắc tá»™i vá»›i anh, không được ném Ä‘i.†Vệ Khanh hừ hừ, ná»a ngà y không hòa hoãn sắc mặt. Chu Dạ dán và o ngÆ°á»i hắn, nói mấy lá»i du dÆ°Æ¡ng dá»… nghe, dần dần sắc mặt hắn má»›i biến chuyển. Rốt cuá»™c váºn Ä‘en sắp rÆ¡i xuống đầu bình hoa tÆ°Æ¡i kia cÅ©ng qua Ä‘i.
Ngà y hôm sau cô đến trÆ°á»ng, vừa cất đồ, có bạn há»c gá»i: “Chu Dạ, có ngÆ°á»i tìm nà y!†Còn có cả Tiểu Thanh, hÆ°ng phấn khác thÆ°á»ng. Cô tò mò chạy ra, gặp má»™t cáºu nhóc trẻ tuổi mặc đồng phục nói: “Xin há»i cô là Chu Dạ tiểu thÆ° phải không?†ÄÆ°a cho cô má»™t bó hoa tÆ°Æ¡i lá»›n.
Trên hà nh lang có rất nhiá»u bạn há»c vây quanh nhìn, Ä‘em hoa tặng tá»›i cá»a, hà nh Ä‘á»™ng nà y đúng là khiến ngÆ°á»i ta chú ý. Chu Dạ ngây ngÆ°á»i há»i: “Ai gá»i thế?†Cáºu ta lắc đầu nói không biết, chỉ chịu trách nhiệm Ä‘Æ°a hoa tá»›i. Chu Dạ ôm và o trong lòng, tìm kiếm, bên trong cÅ©ng không có thiệp gì cả. Nhá»› tá»›i chuyện hôm qua, vì có ngÆ°á»i tặng hoa cho cô mà Vệ Khanh buồn bá»±c không vui, cứ buồn cÆ°á»i mãi. Trẻ con quá Ä‘i mất! Tặng hoa mà cÅ©ng phải là m lá»›n nhÆ° váºy. Trong lòng rất ngá»t ngà o.
Má»i ngÆ°á»i ùa tá»›i, liên tục chất vấn: “Chu Dạ, Chu Dạ, ai ngưỡng má»™ mà tặng hoa thế? Lại còn Ä‘Æ°a tá»›i táºn trÆ°á»ng, lãng mạn quá!†Chu Dạ cÆ°á»i không đáp. Có ngÆ°á»i nói: “A, không để lại tên tuổi sao? Chu Dạ, mau nói Ä‘i, rốt cuá»™c là ai tặng? Bạn đã kết hôn, váºy mà còn có ngÆ°á»i tặng hoa tÆ°Æ¡i, là m bá»n mình hâm má»™ chết được!†má»i ngÆ°á»i tám chuyện ồn à o, cô không thể nà o thoát được.
Lá»±c lượng quần chúng tháºt đáng sợ. Cô Ä‘Ã nh phải đầu hà ng, cÆ°á»i dà i: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ông xã tặng rồi.†Vừa nói ra, khiến má»i ngÆ°á»i hâm má»™ kêu lá»›n. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói: “Chu Dạ, bạn đã kết hôn, ông xã còn tặng hoa, hạnh phúc ghê! Hu hu, … bá»n mình cÅ©ng phải Ä‘i kết hôn!†vì thế má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u khen tình cảm vợ chồng bá»n há» ngá»t ngà o, nhÆ° keo nhÆ° sÆ¡n, vô cùng ân ái.
Cả ngà y Chu Dạ vui vẻ, vá» nhà liá»n là m má»™t bà n thức ăn ngon, ngoan ngoãn chá» chồng yêu vá». Vệ Khanh vừa và o tá»›i cá»a, ngá»i thấy mùi thÆ¡m, cÆ°á»i há»i: “Hôm nay là ngà y gì thế? Sao bữa tối lại phong phú váºy?†Cô đón hắn, hôn má»™t cái, cÆ°á»i tủm tỉm: “Ngà y là nh!†Vệ Khanh thuáºn thế ôm cô: “Có chuyện gì vui sao? Äoạt giải gì à ?†Cô lÆ°á»m hắn má»™t cái, gắt giá»ng: “Anh nói Ä‘i đâu thế?â€
Vệ Khanh ngồi xuống, thấy má»™t bình hoa đặt giữa bà n, vì thế há»i: “Hoa nà y em lấy ở đâu thế?†Còn muốn lừa cô tá»›i khi nà o? Chu Dạ bÆ°ng bát cÆ¡m lên ăn: “Không phải hôm nay anh tặng sao? Ngà y hôm qua còn dá»—i Ä‘i và o thÆ° phòng nữa.†Vệ Khanh ngây ngÆ°á»i: “Anh tặng lúc nà o? Sao anh lại không biết?†Chu Dạ nghe thế, ngạc nhiên há»i lại: “Không phải hôm nay anh sai ngÆ°á»i mang hoa tá»›i cho em à ?†Vệ Khanh lắc đầu nói không có. Hắn báºn việc từ sáng tá»›i giá», là m gì có thá»i gian nghÄ© tặng hoa chứ.
Sắc mặt hai ngÆ°á»i thay đổi. Cô yếu á»›t nói: “Không phải ngà y hôm qua anh rất tức giáºn sao, em cứ tưởng anh cố ý gá»i tá»›i…†Vệ Khanh lắc đầu, cÅ©ng không cần phải nghÄ© nhiá»u, nhất định là Ninh Phi. Chu Dạ vá»™i an ủi hắn: “Äược rồi, được rồi, cáºu ta đã bị Ä‘uổi há»c, sắp rá»i khá»i Bắc Kinh, anh đừng tức giáºn…â€
Vệ Khanh cÅ©ng cảm thấy bất đắc dÄ©, hắn và Chu Dạ đã kết hôn, thằng nhóc nà y cÅ©ng không quan tâm, cứ là m theo ý mình, tháºt khiến ngÆ°á»i khác Ä‘au đầu. Chu Dạ cá» cá» và o hắn: “Em nghÄ© cáºu ấy cÅ©ng không có ý gì đâu, hôm qua lúc cáºu ấy tặng hoa, nói hi vá»ng em nháºn hoa có thể có tâm trạng thoải mái, cho nên má»›i…†đối vá»›i việc nà y hai ngÆ°á»i bá»n há» cÅ©ng không thể là m gì, nghÄ© cáºu ta sắp rá»i Ä‘i, tâm tình có thể hÆ¡i khác thÆ°á»ng, vì thế Ä‘Ã nh bá» qua.
NhÆ°ng ngà y hôm sau, ngà y thứ ba… cứ liên tiếp má»™t tuần, ngà y nà o cô cÅ©ng nháºn được má»™t bó hoa tÆ°Æ¡i. Toà n bá»™ khoa mỹ thuáºt tạo hình Ä‘á»u chấn Ä‘á»™ng, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghÄ© là Vệ Khanh tặng, truyá»n tụng khắp nÆ¡i, chuyện tình của hai ngÆ°á»i bá»n há» trở thà nh chủ Ä‘á» bà n tán sôi nổi khắp trÆ°á»ng, có thể nói không ai không biết. Trong lúc nhất thá»i, Chu Dạ trở thà nh thần tượng được hâm má»™ của biết bao cô gái.
Chỉ có Chu Dạ nhÆ° đứng trên đống lá»a, ngồi trên đống than, đứng ngồi không yên, má»—i ngà y nhìn cáºu bé Ä‘Æ°a hoa, nháºn cÅ©ng không được, mà không nháºn cÅ©ng không xong. Vệ Khanh nhìn bó hoa trong tay cô, sắc mặt tối sầm, hừ nói: “Thằng nhóc nà y quá kiêu ngạo rồi đấy! Không coi ai ra gì, anh phải tìm cáºu ta nói chuyện rõ rà ng. Vẫn chỉ là sinh viên, thừa tiá»n cÅ©ng không tá»›i mức nhÆ° váºy!†Cô khuyên nhủ: “Thôi nà o, bá» qua Ä‘i, dù sao cáºu ta cÅ©ng chỉ còn là trẻ con, chấp là m gì?â€
NhÆ°ng cÅ©ng phải nói, hà nh Ä‘á»™ng nà y của Ninh Phi, là con gái, không ai có thể kháng cá»± nổi. Huống chi cáºu ta lại còn là má»™t chà ng thiếu niên đẹp trai si tình.
Vệ Khanh giáºn: “Em cứ nghÄ© cáºu ta là trẻ con, tâm cÆ¡ còn thâm trầm hÆ¡n cả ngÆ°á»i lá»›n! Cứ khiêu khÃch anh nhÆ° váºy sao? Không thèm coi anh ra gì!†Tặng hoa cho vợ hắn, trong lòng nghÄ© cái gì chứ? Nếu không cho thằng nhóc ấy má»™t bạt tai, thì tức chết mất!
Chu Dạ hụt hÆ¡i, suy nghÄ© ná»a ngà y, cắn môi nói: “Nếu không, để em gặp cáºu ta nói chuyện được chứ? Bảo cáºu ta từ sau đừng gá»i hoa tá»›i nữa, được không?†Vệ Khanh nói không được, hắn muốn Ä‘Ãch thân nói chuyện tá»›i thằng nhóc đó. Äây là vấn Ä‘á» mặt mÅ©i Ä‘Ã n ông, không thể bá» qua. Lần nà y Ninh Phi khiến hắn Ä‘au đầu, không kiên nhẫn nổi nữa. Cáºu ta hoà n toà n không quan tâm đến hoà n cảnh xung quanh, chỉ chăm chăm là m chuyện mình muốn là m, đúng là má»™t thằng nhóc vừa kiên trì vừa bÆ°á»›ng bỉnh!
Vệ Khanh gá»i Ä‘iện cho cáºu ta, yêu cầu gặp mặt, giá»ng Ä‘iệu khách sáo nhÆ°ng lá»i nói thái Ä‘á»™ lại rất hoà n mỹ. Chu Dạ còn chÆ°a thấy hắn nói chuyện lá»… Ä‘á»™ vá»›i ai nhÆ° váºy, có chút kinh ngạc. Ninh Phi lại không thèm để tâm, lạnh lùng nói: “Rất xin lá»—i, tôi muốn nói chuyện vá»›i Chu Dạ.†Äúng là không coi hắn và o trong mắt.
Chu Dạ nhún vai, nháºn Ä‘iện thoại: “Ninh Phi, chị có chuyện muốn nói vá»›i em…†Ninh Phi ngừng má»™t chút, thở dà i: “Tôi biết chị muốn nói gì, nhÆ°ng, được rồi. Thá»i gian địa Ä‘iểm để tôi chá»n, được không?†Cô Ä‘Ã nh đồng ý. Nhìn Vệ Khanh rầu rÄ© không vui, vòng tay ôm hắn, thủ thỉ: “Vệ Khanh, nếu em đã gả cho anh, lấy chồng phải theo chồng. Mặc kệ những ngÆ°á»i khác thế nà o, em cÅ©ng không quan tâm. Quãng Ä‘Æ°á»ng sau nà y còn rất dà i, em vÄ©nh viá»…n thuá»™c vá» anh.†Cô hi vá»ng hắn tin tưởng cô, không cần lo lắng thế nà y.
Vệ Khanh nghe thế, cảm Ä‘á»™ng, vuốt ve mặt cô nói: “Anh biết, nhÆ°ng vẫn lo lắng. Quá quan tâm sẽ sợ hãi. Anh kể cho em nghe má»™t câu chuyện cÅ©: có má»™t cặp vợ chồng, tình cảm rất tốt, Ä‘á»u tốt nghiệp đại há»c, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mở má»™t công ty, ngÆ°á»i phụ nữ lại mở má»™t cá»a hà ng bán đồ mỹ phẩm, con cái được gá»i Ä‘i há»c trÆ°á»ng tiểu há»c ở nÆ°á»›c ngoà i, gia đình vô cùng hạnh phúc. NhÆ°ng có má»™t chà ng trai má»›i hai mÆ°Æ¡i tuổi, hai bà n tay trắng, thÃch ngÆ°á»i phụ nữ đó, má»—i ngà y Ä‘á»u Ä‘Æ°a hoa tá»›i cá»a, bất chấp mÆ°a gió, không nói má»™t lá»i, mặc kệ ngÆ°á»i khác nói thế nà o cÅ©ng Ä‘á»u thá» Æ¡ lạnh lùng. Lúc đầu ngÆ°á»i phụ nữ kia còn đùa giỡn vá»›i đám bạn, giá»…u cợt chà ng trai kia, nói hắn cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, nhÆ°ng má»™t năm sau, cô ta rá»i bá» cuá»™c sống phồn hoa, ly hôn vá»›i chồng.â€
Chu Dạ ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn hắn. Vệ Khanh thở dà i: “Äây là chuyện của má»™t ngÆ°á»i bạn, anh chứng kiến từ đầu tá»›i cuối, táºn mắt nhìn thấy. Cho nên, Ninh Phi là m thế, khiến anh rất lo lắng.†Lúc nà y Chu Dạ má»›i hiểu được vì sao ngà y đó hắn lại lo lắng đến thế.
NghÄ© nghÄ© nói: “Bá»n há» ly hôn, đó là vì cuá»™c sống hôn nhân của bá»n há» không hạnh phúc mỹ mãn nhÆ° bên ngoà i má»i ngÆ°á»i vẫn nghÄ©, cÅ©ng vì bá»n há» không đủ quyết tâm. Nếu tình cảm tháºt sá»± sâu Ä‘áºm, ngÆ°á»i khác có muốn quấy phá cÅ©ng không phá nổi. ThÆ°Æ¡ng dăng bất Ä‘inh vô phùng Ä‘Ãch đản [45], quan trá»ng chÃnh là ở bá»n há».†Giống nhÆ° con ngÆ°á»i uống nÆ°á»›c, nóng lạnh tá»± biết. Cãi nhau chÆ°a hẳn đã không hạnh phúc, tÆ°Æ¡ng kÃnh nhÆ° tân chÆ°a chắc đã tháºt sá»± hà i hòa mỹ mãn.
Vệ Khanh im lặng, hồi lâu thở phà o nhẹ nhõm. Chu Dạ dá»±a và o ngá»±c hắn, nhắm mắt lại nói: “Vệ Khanh, em hi vá»ng chúng ta có thể bạch đầu giai lão. Em sẽ tá»± giữ mình, hi vá»ng anh đừng phụ em.†Chu Dạ luôn tin tưởng và o ánh mắt của mình, nếu đã lá»±a chá»n Vệ Khanh, sẽ quyết tâm không bao giá» thay đổi.
Vệ Khanh hôn nhẹ lên tóc cô: “Ừ, đừng lo lắng, chúng ta sẽ nhÆ° váºy.†Tình cảm của bá»n há», gặp nhiá»u chuyện nhÆ° váºy, đúng là không dá»… dà ng. Cho nên muốn quý trá»ng, tuyệt đối không thể buông tay.
Vệ Khanh tin tưởng để cô má»™t mình Ä‘i gặp Ninh Phi. Lúc cô tá»›i chá»— hẹn, vô cùng ngạc nhiên, lại có rất nhiá»u bạn há»c quen biết. Má»i ngÆ°á»i thấy cô Ä‘á»u nhiệt tình chà o há»i: “Há»c tá»·, chị cÅ©ng đến rồi!†Cô nghe má»™t lát, má»›i hiểu được, hóa ra má»i ngÆ°á»i mở tiệc tiá»…n Ninh PhÄ©. Không ngá» cáºu ta lại sắp Ä‘i nhanh nhÆ° váºy!
Äa phần Ä‘á»u là nữ sinh, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u mang quà tá»›i, khóe mắt hồng hồng, xem ra mị lá»±c của Ninh Phi không nhá». Cáºu ta vừa Ä‘i, e rằng toà n bá»™ nữ sinh mỹ thuáºt tạo hình sẽ Ä‘au lòng má»™t thá»i gian dà i. Cuối cùng Ninh Phi cÅ©ng tá»›i, ánh mắt bình tÄ©nh dừng lại trên ngÆ°á»i Chu Dạ Ä‘ang ngồi má»™t góc, nhìn cô không nói gì. Má»i ngÆ°á»i kéo cáºu ta tá»›i quán rượu, mượn rượu giải sầu. Không khà chia tay khiến má»i ngÆ°á»i rất thÆ°Æ¡ng cảm bùi ngùi.
Những ngÆ°á»i tuổi trẻ ở cạnh nhau, luôn xúc Ä‘á»™ng rất nhiá»u.
Ninh Phi nói sáng sá»›m mai phải Ä‘i, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vá» sá»›m. Mấy nữ sinh ôm hắn không chịu vá», hắn cÅ©ng lặng lẽ không đẩy ra. Chu Dạ là ngÆ°á»i cuối cùng chà o há»i, xoa đầu hắn nói: “Thuáºn buồn xuôi gió, há»c táºp tiến bá»™.†Lúc tay sắp rút vá», cáºu ta nắm lấy. Kéo cô Ä‘i và o, tiện tay đóng cá»a lại.
Giai Ä‘iệu âm nhạc nhẹ nhà ng vang lên, cáºu ta vÆ°Æ¡n tay, cúi ngÆ°á»i là m Ä‘á»™ng tác má»i: “Tiểu thÆ°, xin há»i tôi có may mắn má»i cô nhảy má»™t bản không?†Cô cÆ°á»i, tâm tình cÅ©ng má»m mại Ä‘i nhiá»u. Äặt tay và o lòng bà n tay cáºu ta: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên.†Nếu đã không thể là m được gì, cô hi vá»ng sẽ để lại cho cáºu ta má»™t ká»· niệm tốt đẹp.
Chu Dạ nhÃu mà y: “Tiến bá»™ rất nhanh.†So vá»›i lần trÆ°á»›c, kỹ thuáºt nhảy đã thà nh thạo hÆ¡n nhiá»u. Má»—i má»™t bÆ°á»›c nhảy, Ä‘á»u rất phong Ä‘á»™, dÆ°á»ng nhÆ° đã táºp luyện rất chăm chỉ. Ninh Phi hÆ¡i ngá»a đầu, giống nhÆ° Ä‘ang cẩm nháºn gì đó, giống nhÆ° khắc sâu thá»i khắc nà y trong đầu, suốt Ä‘á»i không quên. Tháºt hi vá»ng có thể mãi mãi nhẹ nhà ng xoay tròn, vÄ©nh viá»…n không ngừng nghỉ, nhÆ°ng bản nhạc nà o chẳng có Ä‘iểm dừng, đã tá»›i thá»i gian chia xa.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i ra, cả quãng Ä‘Æ°á»ng không nói gì, Ä‘i tá»›i đầu Ä‘Æ°á»ng. Chu Dạ vẫy vẫy tay, phải ra vá». Ninh Phi giữ cô lại, chạy tá»›i Ä‘Æ°á»ng lá»›n mua má»™t bó hoa to, ngay cả ban đêm, vẫn rất náo nhiệt.
Chu Dạ đùa giỡn: “Em đã tặng chị nhiá»u hoa lắm rồi, tháºt sá»± không cần lãng phà nhÆ° váºy. Chị không còn chá»— trÆ°ng bà y nữa.†Ninh Phi nhìn cô, bá»—ng nhiên nói: “Vá» sau có muốn tặng, cÅ©ng không được nữa rồi!†Giá»ng nói Ä‘au Ä‘á»›n trống vắng. Ảm nhiên tiêu hồn giả, duy biệt nhi dÄ© hÄ©![46]
Chu Dạ im lặng rất lâu, nhẹ giá»ng nói: “Em Ä‘i Ä‘i, chị ở đây nhìn.†Khóe môi Ninh Phi run run, muốn nói lại thôi, giống nhÆ° có hà ng vạn lá»i muốn nói, nhÆ°ng cuối cùng lại hóa thà nh má»™t tiếng thở dà i. Im lặng xoay ngÆ°á»i rÆ¡i Ä‘i.
Chu Dạ đứng ở đầu Ä‘Æ°á»ng, phiá»n muá»™n tháºt lâu, bà chủ bán hoa thấy cô không nhúc nhÃch, há»i cô có bị là m sao không, có phải cảm thấy không khá»e không. Cô vá»™i lắc đầu, đến gần há»i: “Cô Æ¡i, đây là hoa gì thế ạ?†Chỉ và o hoa trong tay. Bà chủ nói: “Hoa LÆ°u ly†(ish: tên tiếng Anh là “Forget me notâ€)
Haizz… forget me not, nhớ tới Ninh Phi, cô cà ng buồn bã.
Má»™t tuần sau, có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a cho cô má»™t bức thÆ°, trên bức thÆ° không ghi tên ngÆ°á»i gá»i, chỉ viết tên cô. Mở ra vừa thấy, là má»™t tá» giấy lụa, bên trên chỉ có duy nhất má»™t bà i thÆ¡, không có mở đầu, cÅ©ng không có kết cục, ngay cả thá»i gian cÅ©ng không có. Bà i thÆ¡ có tên là “When you are oldâ€
Bản Hán Việt:
“ÄÆ°Æ¡ng nhÄ© lão liá»…u, đầu phát hoa bạch, thụy ý trầm trầm,
Quyện tá»a tại lô biên, thủ hạ giá bản thÆ° lai,
Mạn mạn Ä‘á»™c trứ, truy má»™ng Ä‘Æ°Æ¡ng niên Ä‘Ãch nhãn thần,
Na nhu mỹ Ä‘Ãch thần thải dữ thâm u Ä‘Ãch vá»±ng ảnh.
Ãi quá nhÄ© Ä‘Ãch mỹ mạo, dÄ© hÆ° ngụy hoặc thị chân tình,
Duy Ä‘á»™c nhất nhân ái nhÄ© na triêu thánh giả Ä‘Ãch tâm,
Ãi nhÄ© ai thÃch Ä‘Ãch kiểm thượng tuế nguyệt Ä‘Ãch lÆ°u ngân.
Tại lô sách biên, nhĩ loan hạ liễu yêu,
Äê ngữ trứ, đái trứ thiển thiển Ä‘Ãch thÆ°Æ¡ng cảm,
Ãi tình thị chẩm dạng thệ khứ, há»±u chẩm dạng bá»™ thượng quần sÆ¡n,
Chẩm dạng tại phồn tinh chi gian tà ng trụ liá»…u kiểm.â€
Bản gốc:
When You Are Old
- William Butler Yeats (1865-1939)
When you are old and gray and full of sleep,
And nodding by the fire, take down this book,
And slowly read, and dream of the soft look
Your eyes had once, and of their shadows deep;
How many loved your moments of glad grace,
And loved your beauty with love false or true,
But one man loved the pilgrim soul in you,
And loved the sorrows of your changing face;
And bending down beside the glowing bars,
Murmur, a little sadly, how Love fled
And paced upon the mountains overhead
And hid his face among a crowd of stars.
Bản dịch (của Lục Hương)
Khi em vá» giÃ
Khi em già nua, tóc hoa râm, má»i mệt,
Gáºt gù bên lò sưởi, cầm quyển sách nà y,
Äá»c cháºm rãi, mÆ¡ vỠánh nhìn dịu dà ng
Và sự sâu thẳm từng có trong mắt em;
Có bao ngÆ°á»i si mê dáng em yêu kiá»u,
Vì sắc đẹp của em, chẳng thiết đúng sai,
Duy chỉ có một yêu tâm hồn phiêu bạt,
Và nỗi sầu trên nét mặt em thay đổi;
NgÆ°á»i đó cúi xuống bên lò sưởi báºp bùng,
Buồn bã thì thầm, tình đã thấm thoắt qua,
Thong thả dạo bước trên những đỉnh núi cao,
Giấu đi gương mặt giữa những vì tinh tú.
Một bản dịch khác: (Wiki)
Khi em đã giÃ
Khi em đã già , mái tóc điểm bạc
Má»™t mình em bên bếp lá»a, cúi đầu
Em mở cuốn sách nà y, hãy Ä‘á»c tháºt lâu
Có bóng xưa toả ra từ ánh mắt.
Biết bao kẻ yêu vẻ vui tươi phút chốc
Yêu vẻ đẹp của em, giả dối hoặc chân thà nh
NhÆ°ng chỉ má»™t ngÆ°á»i yêu tâm hồn hà nh hÆ°Æ¡ng của em
Và yêu nét buồn đổi thay trên gương mặt.
Em cúi xuống, giá»ng thì thà o, khoan nhặt
Äượm vẻ buồn sao tình vá»™i qua mau
Tình vút bay lên táºn đỉnh núi cao
Giữa đám đông các vì sao giấu mặt.
Vừa nhìn đã biết ngay là chữ viết của Ninh Phi. Äây không phải là bà i thÆ¡ của đại thi hà o William Butler Yeats [47] viết tặng Maud Gone sao? Ẩn sâu trong đó là tình yêu vô vá»ng, trong những năm tháng tuổi hoa tÆ°Æ¡i đẹp nhất, ông lại nhất kiến chung tình vá»›i bà , mối tình thắm thiết. Äáng tiếc, hoa rÆ¡i cố ý, nÆ°á»›c chảy vô tình. Äiá»u khiến má»i ngÆ°á»i thắc mắc là tại sao Yeats lại không từ bá» Muad? Cả Ä‘á»i không quên, thá» không thay đổi.
Chu Dạ nhìn phong thu mà u trắng tinh khiên, nét chữ mà u xanh, trong mắt má» má» hÆ¡i nÆ°á»›c. Cô bồi hồi đứng lặng lẽ ở góc sân, vì ngÆ°á»i thiếu niên ở nÆ¡i đất khách quên ngÆ°á»i, lại nhá»› mãi không quên cô.
Có được má»™t ngÆ°á»i yêu cô sâu sắc và có má»™t ngÆ°á»i mà cô yêu trá»n Ä‘á»i, cô Ä‘á»u muốn ghi sâu trong lòng.
[44]: kinh đà o hãi lãng: sóng to gió lớn
[45]: thÆ°Æ¡ng dăng bất Ä‘inh vô phùng Ä‘Ãch đản: con ruồi không đốt ngÆ°á»i, vá» trứng không kẽ hở
[46]: là hai câu thơ trong bà i “Biệt phú†nổi tiếng của Giang Yêm, tiếc là mình chưa tìm được, nên sẽ bổ sung sau TT_TT
[47]: William Butlet Yeats sinh năm 1865 ở Ãi NhÄ© Lan, , thuá»™c và o nhóm dân Anglo-Irish (hay còn gá»i là West Britons).
Năm 1868 thì gia đình dá»n vá» Luân đôn, sau đó trở vá» Dublin, Ãi NhÄ© Lan má»™t thá»i gian cho đến năm 1887 thì lại sang Luân đôn.
Ông nháºn được giải thưởng văn chÆ°Æ¡ng Nobel và o năm 1923.
Thá»i gian ở Luân đôn ông tÃch cá»±c tham gia phong trà o “Phục hÆ°ng Ãi NhÄ© Lan†vá»›i nguyện vá»ng phục hồi văn hóa xã há»™i Gaelic (Irish). Và cÅ©ng trong thá»i gian nà y ông quen biết Maud Gonne, má»™t ngÆ°á»i phụ nữ lãnh đạo phong trà o giải phóng dân tá»™c Ãi NhÄ© Lan.
Năm 1904, ông thà nh công trong việc phối hợp thà nh láºp Nhà hát Abbas. Phong trà o cách mạng giải phóng dân tá»™c Ãi NhÄ© Lan (1919-1923) có ảnh hưởng rất lá»›n đến thÆ¡ ông.
ThÆ¡ Yeats, vá»›i nhiá»u sắc thái dân tá»™c Ãi nhÄ© Lan, là má»™t trá»™n lẫn giữa biểu tượng và lãng mạn và o thá»i Ä‘iểm đó. ThÆ¡ Yeats cÅ©ng mang khuynh hÆ°á»›ng Ä‘Ã o sâu trà tuệ. Sá»± thấu triệt thÆ¡ ông cần có má»™t trình Ä‘á»™ hiểu biết vá» lịch sá», văn chÆ°Æ¡ng, và xã há»™i.
Äây chỉ là má»™t bà i thÆ¡ trong Ãt nhất là 26 bà i thÆ¡ mà Yeats đã viết cho Maud. Sau hai lần ngá» lá»i cầu hôn Maud (năm 1891), là những lần kế tiếp 1899, 1900, 1901, 1903, nhÆ°ng ông luôn luôn bị Maud từ chối. Và cho đến năm 1916 khi Yeats 51 tuổi, ông lại ngá» lá»i muốn lấy cô con gái 21 tuổi của Maud vá»›i ngÆ°á»i chồng đầu tiên, nhÆ°ng cÅ©ng không thà nh. Câu chuyện tình của Yeats vá»›i Maud có ảnh hưởng nhiá»u đến cuá»™c Ä‘á»i của ông từ khi còn trai trẻ đến tuổi trung niên, nhÆ°ng Yeats luôn luôn chứng tá» tình yêu của Maud không há» là m suy giảm sÆ° hăng say của ông trên con Ä‘Æ°á»ng phụng sá»± văn hóa, chÃnh trị, và xã há»™i.
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
Từ khóa được google tìm thấy
âåëèêàÿ , âàííû , åâðîïåéñêèé , anh bia ca tinh , co le la minh da yeu pan , co le la yeu chuong 21 , co le la yeu chuong 3 , co le la yeu chuong 34 , co le la yeu chuong 58 , co le la yeu duc vong , co le la yeu hien dai , co le la yeu ishtar , co le la yeu truyen ngan , co le la yeu tuy phong , co le la yeu- chuong 14 , cover khoảng lặng , cover ngôn tình , êàëüÿíû , êàìåäè , êåðàìè÷åñêàÿ , ebook co le la yeu , ëîãîòèï , êíèãó , êóíèëèíãóñ , hien dai co le la yeu , ìàçäà , ïåðìü , ishtar có lẽ là yêu , ïðîêëÿòûé , ñàíòåõíèêà , ngôn tình , ñòðàíèöû , ñòðèïòèç , òîéîòà , truyen ngon tinh22 , vệ khanh chu dạ , wallcoo thiếu nữ , wallcoo valentine , wallcoo watercolor paint , xem anh co dau wallcoo , ðåôåðàòè