Cổ Long làm bộ như bất động thanh sắc. Tối hôm qua hắn theo tộc quy đem Cổ Qua cách chức làm nô bộc, rốt cuộc cũng hối hận rồi, thấp giọng nói:
- Cổ Qua, có phải hôm qua ta đem ngươi cách chức làm nô bộc, ngươi không phục nên mới tới đây làm loạn.
Hắn ngó chừng Cổ Qua, hi vọng Cổ Qua nói ra 'Không phục' sau đó mình biết thời biết thế, đem Cổ Qua một lần nữa thu hồi vào trong hàng ngũ đệ tử.
- Không có không phục. Ta hôm nay chỉ là muốn tham gia Tiên phái chọn lựa, mới vừa rồi Cổ Tranh cản trở đường đi của ta, hơn nữa là hắn động tay trước, ta một chút cũng không động.
- Ừ.
Sắc mặt đại trưởng lão Cổ Long xanh mét, trong lòng thầm nghĩ: "Hiện tại sứ giả thành chủ ở đây, đợi lát nữa mọi người tản đi, ta lại cùng Cổ Qua nói chuyện. Nhất định phải đưa hắn quay trở lại.”
- Đã như vậy, Cổ gia cũng không kiêng kị thân phận nô bộc tham gia Tiên phái chọn lựa. Như vây có thế bắt đầu rồi.
Cổ Long không động thanh sắc, ý bảo chọn lựa có thể bắt đầu.
- Gia gia, tiểu tử Cổ Qua này trước hướng ta khiêu khích, hơn nữa hắn là nô bộc... Nếu như chuyện này mà truyền đi ra ngoài, đối với thanh danh Cổ gia ta, chỉ sợ sẽ bị ảnh hưởng...
Cổ Tranh vẫn như cũ không buông tha nói.
Đại trưởng lão hung hăng trợn mắt nhìn Cổ Tranh một cái:
- Không biết trời cao đất rộng, gia tộc khảo thí chọn ngươi, ngươi không hảo hảo chuẩn bị ngày mai khảo hạch, ở chỗ này om sòm cái gì. Ngươi nếu muốn ở chỗ này thì đứng im đó, không được lên tiếng.
Đại trưởng lão nhìn sứ giả thành chủ nói:
- Để cho Đông Thành lão đệ chê cười rồi, Tôn Tử ta ở đây đều tốt, chỉ là tính tình vội vàng xao động. Bây giờ đã không còn sớm, ngày mai là ngày Tiên phái chính thức chọn lựa. Thành chủ đại nhân còn phải lập danh sách, chúng ta hãy vào bên trong phòng luyện công đi.
Thành chủ sứ giả nói:
- Đã như vậy, chúng ta lập tức bắt đầu. Chẳng qua là tiểu tử này...
Hắn chỉ chỉ Cổ Qua, tựa hồ hỏi ý đại trưởng lão.
- Đông Thành lão đệ cứ theo như quy củ mà làm.
Sứ giả thành chủ nhíu mày, trong lòng tính toán. Sau đó hắn quay lại, đối mặt tất cả đệ tử tham gia chọn lựa trong tộc, lớn tiếng nói:
- Tất cả đệ tử xếp thành hai hàng, lấy thiết cầu năm trăm cân trong phòng luyện công làm giới hạn, ai có thể giơ lên là có thể vượt qua kiểm tra. Cổ Qua là Địa giai hạ phẩm võ giả có thể miễn, những người khác chuẩn bị.
- Cổ Qua đươc miễn?
Tất cả mọi người kinh ngạc vô cùng, nhưng cũng không có thả chậm cước bộ.
Rầm... Đám người nhất thời xếp thành hai hàng.
Tiên phái chọn lựa hạn chế số tuổi, quá mười sáu tuổi không thể vào Tiên phái.
Trở thành Địa giai võ giả có thể miễn. Cổ gia là đại tộc của Tiên Vũ Đế Quốc, lần này tham gia chọn lựa có bảy tám chục người, Địa giai võ giả mười lăm người, chỉ cần là Địa giai võ giả, lực cánh tay đều có thể nâng được năm trăm cân. Hàng năm chọn lựa hạng mục đều giống nhau, không cần thiết phải tiến hành làm mẫu, tất cả mọi người bắt đầu giơ thiết cầu.
Cổ Tranh ở một bên phẫn hận nhìn Cổ Qua, chính hắn có thể miễn, điều này hắn đã sớm biết. Nhưng Cổ Qua này vẫn luôn bị hắn chèn ép, là một nô bôc hạ nhân làm sao cũng có thể miễn? Hơn nữa từ thái độ của gia gia có thể thấy được, hắn đối với Cổ Qua hết sức che chở. Thái độ của vị sứ giả thành chủ này cũng hết sức rỏ ràng. Chẳng lẽ... Địa giai võ giả, cái này càng không có thể, ngày hôm qua hắn còn không thể Quán đỉnh... Chẳng lẽ Cổ Qua ở trong Tiên phái có người để chống lưng?
Nghĩ tới đây Cổ Tranh chảy ra mồ hôi lạnh. “Không thể nảo... Phụ thân hắn mặc dù đạt đến Địa giai thượng phẩm, vì gia tộc mà chết trận, không hề có huyết mạch nào tiến vào Tiên phái...”
Cổ Tranh yên lòng, liếc mắt nhìn Cổ Qua. Cổ Qua vẫn như cũ khí định thần nhàn, không khỏi trong lòng cảm thấy câm tức.
Cổ Lăng đứng một bên ánh mắt phức tạp nhìn Cổ Qua.
“Chẳng lẽ ta nhìn lầm người rồi? Khi còn bé vốn luôn cùng tên phế vật Cổ Qua này chơi đùa, hắn đối với ta có chút lưu luyến, không có nghĩ đến tên phế vật này cũng có lúc trở mình. Sứ giả thành chủ trực tiếp cho hắn được miễn, đây là chuyện gì?
Cổ Qua đứng thẳng ở một bên, nhìn các đệ tử nâng thiết cầu trong phòng luyện công, trong lòng lại vô cùng bình tĩnh.
Bên trong gia tộc được miễn khão thí, Cổ Qua hoàn toàn không ngờ tới.
Tiến vào Địa giai trung phẩm, chân khí sẽ tỏa ra ngoài, nhất định đã bị trưởng lão gia tộc phát hiện. Ngày mai Tiên Sư tự mình chọn lựa, tất cả tinh anh của thành Thanh Nhận cùng nhau tụ tập, lúc đó mới chính là có áp lực.
Hay là sớm trở về chuẩn bị đi. Chủ yếu nhất chính là, linh vị phụ thân còn đang ở trong ngực. Giờ phút này nhìn thái độ của đại trưởng lão đối với mình, xin hắn thu hồi linh vị phụ thân hẳn là không thành vấn đề.
Cổ Qua nghĩ xong, đi tới trước mặt đại trưởng lão.
- Đại trưởng lão, ta có một điều thỉnh cầu.
Đại trưởng lão không nghĩ tới tên Cổ Qua từng tỏ ra yếu nhược lại có lá gan đứng ở trước mặt mình nói lên thỉnh cầu.
Lập tức thu hồi ánh mắt nhìn các đệ tử đang nâng thiết cầu lại, nhìn Cổ Qua từ trên xuống dưới.
- Tới đây, theo ta vào nội đường.
Đại trưởng lão đối với thực lực Cổ Qua chỉ sau một đêm liền tăng vọt, tràn đầy tò mò.
Phòng luyện công nội đường có hơn tám mươi ghế, bốn phía đều là các bàn trà, là nơi các đệ tử dùng để uống trà nghĩ ngơi khi luyện công mệt mỏi. Chính giữa nội đường có treo một tấm biển có ghi chữ '武' màu vàng hết sức chói mắt.(Biên: Để chữ tàu cho nó có phong cách . Các bợn dùng từ điển mà tra )
Tiến vào nội đường, đại trưởng lão mở miệng nói trước:
- Trước không nói đến thỉnh cầu, đem chuyện tối hôm qua nói cho ta biết.
Đại trưởng lão không giận mà uy, Cổ Qua mặc dù thân thể có lực lượng năm ngàn cân là Địa giai trung phẩm, nhưng ở trước mặt đại trưởng lão vẫn như cũ không có bất kỳ ý niệm phản kháng nào trong đầu.
Thực lực Cổ Long từ lúc mười năm trước đã tiến vào Thiên giai đỉnh phong, hiện tại đã có thể trở thành tuyệt đại cao thủ.
- Đại trưởng lão còn nhớ rõ cha ta là chết như thế nào không?
Cổ Qua cũng không bối rối, hắn biết chuyện phát sinh tối hôm qua cực kỳ quỷ dị. Nếu nói ra, sợ rằng đại trưởng lão sẽ không tin tưởng, cho nên quyết định tìm đại một cái cớ thuận tiện hỏi rõ nguyên nhân cái chết của phụ thân.
- Nhớ chứ. Năm đó Đông Duyến Tông cùng Vân Mộng Sơn đại chiến, phụ thân ngươi chết dưới phi kiếm của một gã Tiên sư. Sau Cổ gia ta lén trả thù, mới biết được, ngưởi giết chết phụ thân ngươi, là đệ tử chân truyền của chưởng giáo Vân Mộng Sơn, là người Cổ gia ta trăm triệu lần không thể chống lại. Tại sao, chẳng lẽ thực lực ngươi tăng vọt cùng chuyện này có quan hệ?
Đại trưởng lão không chút do dự, năm đó Đông Duyến Tông cùng Vân Mộng sơn đại chiến. Đông Duyến Tông tam quốc đối chiến Vân Mộng Sơn lục quốc, song phương người chết vô số. Cổ gia lần đó cũng hao tổn không ít nhân mã, trong đó phụ thân Cổ Qua là người lừng lẫy nhất, giết chết một gã võ giả Địa giai thượng phẩm, sau lại bị Tiên Sư của đối phương giết chết. Chuyện này vài ngươi thế hệ trước của Tiên Vũ Đế Quốc đều biết.
Vẻ mặt Cổ Qua bình thản, hắn từng nghe nói trong Tiên phái cũng có lúc tranh đấu, nguyên lai cha mình chết là do tranh đấu. Đệ tử chân truyền của chưởng giáo Vân Mộng Sơn, ta nhớ kỹ.
- Có quan hệ, mẫu thân ta sinh khó mà chết, phụ thân vì đau lòng, cho nên chủ động xin đi giết giặc, đối kháng lục quốc Vân Mộng sơn xâm lấn. Trong lúc giết địch người từng trở lại trong tộc một lần ngài nhớ chứ?
Cổ Qua căn cứ nội dung trong tín thư của phụ thân, đoán được tình cảnh lúc ấy.
- Nhớ, năm đó Cổ gia ta phái ra hai trăm dũng sĩ trợ giúp đế quốc, trận đầu đắc thắng, cha ngươi còn từng chém giết một gã cao thủ Địa giai thượng phẩm, trong tộc còn thuở cho hắn. Chẳng qua là, Cổ Qua ngươi khi đó mới không tới hai tuổi, những chuyện này ngươi sao có thể biết?
Đại trưởng lão có chút kỳ quái. Những chuyện năm xưa này hắn đã muốn quên đi, Cổ Qua tại sao lại nhắc tới?
- Năm đó phụ thân ta trở lại gia tộc, đã đưa cho một nô bộc trong tộc lưu giữ lại cho ta cái này.
Cổ Qua móc ra túi màu vàng.
- Ừ. Chuyện này ta biết, lúc ấy nô bộc kia cũng hướng ta bẩm báo rồi. Chẳng lẽ dị biến của ngươi tối hôm qua cùng chuyện này có liên quan?
Ánh mắt đại trưởng lão lóe lên, tựa hồ nghĩ thông suốt liên hệ trong đó.
- Đúng vậy. tầng dưới cùng của túi này có một hộp gỗ. Tối hôm ta bị cách chức làm nô bộc, vốn ta định bỏ đi không ở đây nữa. Trong lúc thu thập tiền tài, liền phát hiện cái hộp, mở ra vừa nhìn, bên trong có một viên đan dược, tản ra mùi thơm, ta liền đem đan dược ăn vào. Sau khi ăn xong, cảm giác nhức đầu lắm, cả người kinh mạch cùng huyết nhục giống như là bị xé rách. Sáng nay tỉnh lại, liền phát hiện thực lực đề cao rất nhiều.
- Thật là như thế?
Đại trưởng lão híp mắt liếc nhìn, tựa hồ đối với lời nói của Cổ Qua có hoài nghi.
Trong lòng Cổ Qua lo sợ, đối với phụ thân Cổ Qua cho tới bây giờ còn chưa biết mặt. Chỉ bằng một phong thư, nhìn như thiên y vô phùng, thực tế không thể lừa đại trưởng lão.
hum ni đến đây thui hẹn các đạo hửu ngày mai thank mạnh vào cho a e có tinh thần Vặt lá tìm sâu thìvào đây
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ryno_nguyen
“Thật đúng là trời ban cơ duyên.” Đại trưởng lão vỗ đùi nghĩ: “Đan dược đối với Tiên Vũ Đế Quốc mà nói, chỉ có đệ tử hoàng thất mới có thể đạt được. Năm đó Cổ Lệ Thiên giết chết một vị hoàng tử của lục quốc Vân Mộng Sơn rất có khả năng là đoạt được lúc đó.”
- Sớm đã nghe nói Tiên Sư Vân Mộng Sơn luyện chế đan dược lợi hại vô cùng, hôm nay vừa thấy quả nhiên bất phàm. Chắc là ngày đó khi phụ thân ngươi chém giết cái tên võ giả Địa giai thượng phẩm kia thu được. Tốt. Tốt. Ngươi đã có cơ duyên bực này, ngày sau phải hảo hảo quý trọng, cố gắng tu luyện. Nói đi ngươi có thỉnh cầu gì?
Đại trưởng lão cực kỳ hưng phấn, võ giả một khi có thể có được Tiên phái đan dược, thì có thể hướng được sự phát triển cảnh giới huyền diệu khó mà giải thích. Ban đầu hắn chính là ở Đông Duyến Tông nhận được một viên thuốc, cho nên mới có địa vị hôm nay.
- Đại trưởng lão, ta muốn đem linh vị phụ thân ta một lần nữa trở về từ đường.
- Ngươi đã là Địa giai trung phẩm võ giả, lại có phần hiếu tâm khó có được này. Vốn phụ thân ngươi là hậu bối nên linh vị phải bày ở phía dưới cùng, nếu như ngươi trong vòng ba năm tiến vào Tiên phái có thể trở thành nội môn đệ tử, ta sẽ dựng tông bia cho phụ thân ngươi, được đời sau vĩnh viễn kính ngưỡng.
- Tông bia.
Cổ Qua há miệng thật to, tông bia chỉ có trưởng lão trong tộc sau khi chết mới có thể được dựng. Thành viên bình thường trong tộc khi chết, thì sau khi luyện hóa thi thể, rồi chuẩn bị một khối linh vị đặt ở trong từ đường.
- Tạ ơn đại trưởng lão khích lệ, ta nhất định cố gắng.
Tốt lắm, trở về đi thôi. Chuyện tối ngày hôm qua không cần để ở trong lòng. Trong tộc có tộc quy, chỉ cần ngươi cố gắng, trong tộc nhất định sẽ cho ngươi phần thưởng xứng đáng. Ngươi sau này cũng không cần đến nhà tranh trên núi ở nữa, ta sẽ phái người phân một khu vực trọng yếu trong gia tộc ban thưởng cho ngươi làm nơi ở.
- Tạ ơn đại trưởng lão khích lệ.
Cổ Qua lui ra ngoài.
……………….....
Sắc trời u ám, thời tiết ở Trung Phục buổi chiều thường sẽ có mưa.
Giờ phút này, phía sau núi Đông Duyến Tông, một mảnh mưa bụi mênh mông.
Trong mưa, một bạch y nữ tử phiêu nhiên mà đứng, nàng chân không bám bẩn, mưa không dính thân, giống như tiên tử trên trời.
- Ba năm, xem ra ta không có uổng phí công chờ đợi. Sách Tiên Luân không ngờ lại nhận chủ, đây cũng là cơ hội tuyệt hảo thông suốt ẩn mạch chí âm chí hàn trong cơ thể ta. Đợi hắn thêm mấy ngày nữa vậy...
Cô gái vung tay lên, thân thể đột nhiên biến mất.
...
Cố gắng tu luyện đó mới là chính đạo.
Cổ Qua ở trên sườn núi hai tay nâng một tảng đá xanh thật to, nhìn tảng đá kia nặng chừng bảy ngàn cân.
Ầm…
Cổ Qua ném cự thạch,
- Tối hôm qua cùng lão ma đầu đánh một trận, ta thu hoạch được rất nhiều. Cho đến hiện tại, linh khí trong cơ thể còn không ngừng vận chuyển. Xem ra cũng không lâu nữa ta liền có thể đột phá Địa giai trung phẩm, tiến vào Địa giai thượng phẩm giống như phụ thân
Võ giả chia làm Địa giai cùng Thiên giai, lên trên nữa chính là Thông Huyền cùng Kim Đan đại đạo trong truyền thuyết.
Địa giai võ giả, Thiên giai võ giả, Thông Huyền, Kim Đan.
Cổ Qua từ trong sách ở gia tộc, biết được những cảnh giới tu luyện này.
“Theo như lão ma đầu nói Phệ Quyết là pháp môn tu luyện Vô Thượng. Nhưng hiện tại pháp quyết của Phệ Quyết nằm bên trong Hắc châu, ta nếu không tu luyện tới cảnh giới Thiên giai trung phẩm, ngay cả trong Hắc châu có cái gì cũng không nhìn thấy, chớ nói chi là đem lấy ra. Xem ra, còn cần phải nổ lực tu luyện thật nhiều."
Trong mười năm, Tử Điên Tôn Giả cùng Cổ Qua nói qua một chút kiến thức căn bản về tu chân. Nất là vì chuẩn bị để đoạt xá Cổ Qua, hắn liền đem tần thứ nhất của Phệ Quyết truyền cho Cổ Qua, thân thể Cổ Qua hiện tại đã đại thành, chỉ thiếu khẩu quyết của tầng thứ hai.Nu không, Cổ Qua nhất định có thể nhanh chóng tiến vào Thiên giai võ giả.
"Địa giai võ giả thượng,trung,hạ tam phẩm, hoàn toàn là rèn luyện kinh mạch cùng lực lượng thân thể. Địa giai hạ phẩm là thông hai mạch Nhâm Đốc, chân khí hội tụ tại đan điền. Địa giai trung phẩm, là đả thông kỳ kinh bát mạch, có thể đạt được tiểu chu thiên, chân khí tiết ra ngoài. Địa giai thượng phẩm võ giả đạt được Đại Chu thiên, thân thể hòa nhập với tự nhiên, không hiện lộ thực lực, người khác rất khó phát hiện.”
“Ta hiện tại là Địa giai trung phẩm, người có thực lực lớn hơn một chút đều có thể nhìn ra thực lực chân chính của ta, điều này vô cùng bất lợi khi ẩn trốn. Để báo thù cho cha, phải bí mật làm việc, chờ sau khi ta tiến vào Tiên phái, phải cố gắng tận lực để được Tiên phái ban cho đan dược. Đến lúc đó thực lực ta sẽ tiến xa ngày đi ngàn dậm, báo thù cũng dễ dàng hơn.”
Cổ Qua ngồi khoanh chân, mặc dù không có pháp quyết tu luyện, nhưng sau khi đạt được tiểu chu thiên điều động Thiên Linh khí cũng rất dễ dàng làm được.
Nhất thời, trong lúc Cổ Qua tu luyện, quanh thân xuất hiện một cái lồng hình tròn màu trắng ngà, đem Cổ Qua bọc ở bên trong. Trên cái lồng có tiếng ti ti phát ra, thỉnh thoảng còn có thể phình to ra rồi thu nhỏ lại. Qua một lúc lâu, chỗ sườn núi nởi Cổ Qua ngồi mờ mịt vô cùng, khí tức tán loạn khắp nơi.
Tu luyện, không ngừng tu luyện.
Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ...
Bất giác, mặt trời từ từ chuyển sang hồng, cuối cùng dần biến mất ở phía Tây.
Vào đêm, dã thú phía sau núi không ngừng tru lên. Khắp thành Thanh Nhận, từng ngọn đèn dầu từ từ đốt lên, khí tức quanh thân Cổ Qua vẫn không tiêu tan, ngược lại càng ngày càng nồng đậm hơn.
Lúc này Cổ Qua đã tiến vào vô ngã chi cảnh, tâm thần lắng đọng, mục đích tu luyện đã giảm bớt, nhưng tốc độ lại tăng lên...
Cách Cổ Qua chừng hai trăm thước, có hai người đang đứng.
Giờ phút này trong lòng đại trưởng lão rung động vô cùng.
- Ban ngày hắn nói ăn một viên thuốc, ta còn có điều không tin, bây giờ nhìn lại đúng là thật. Ngày hôm qua có thể dược hiệu không có hoàn toàn phát huy, tối hôm nay, chỉ sợ hắn còn có thể đột phá.
Ánh mắt đại trưởng lão híp lại.
- Đứa nhỏ này cùng cha hắn năm đó bất đồng. Lệ Thiên tính tình ngay thẳng, hết sức tốt đẹp. nhưng đứa nhỏ này có lời gì cũng không chịu nói ra, ẩn nhẫn, chôn dấu cừu hận trong lòng, làm cho người ta có một loại cảm giác như nhu nhược. Ban ngày khi ta cùng hắn nói đến cái chết của phụ thân hắn, thật không nghĩ đứa nhỏ này lại muốn đi tìm chân truyền đệ tử của chưởng giáo Vân Mộng sơn kia báo thù. Nếu vậy Cổ gia ta lại tổn thất một thiên tài rồi.
Đại trưởng lão thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Cổ Tranh bên cạnh
- Thế nào Tôn nhi? Ban ngày ta không để cho ngươi động thủ, ngươi còn khích động, nếu như ngươi thật đi tới cùng hắn đánh nhau, cho dù chiêu kiếm của ngươi bén nhọn, cũng khó có thể là địch thủ của hắn.
Vẻ mặt Cổ Tranh khiếp sợ. Hắn không phải là người không có thể diện, hơn nữa năm ngoái cử hành tỷ thí giữa các cao thủ trẻ tuổi từ mười tám trở xuống ở Tiên Vũ Đế Quốc, hắn từng cùng một gã xếp hạng thứ ba mươi trên Tiên Vũ Kiều Sở Bảng tỷ thí. Cảnh giới của người nọ cũng ngang với hắn, là Địa giai hạ phẩm võ giả, chẳng qua là công pháp so với hắn lợi hại hơn.
Theo hắn biết mười tên đứng đầu trên Tiên Vũ Kiều Sở Bảng đều là người đã đột phá Địa giai trung phẩm, nhưng những người này đều là thành viên hoàng thất, hoặc thế tử chư hầu trấn thủ một phương. Cổ gia mặc dù là quý tộc cổ xưa, nhưng chưa bao giờ xuất hiện nhân vật lợi hại như vậy.
- Gia gia, ánh mắt hài nhi ánh mắt không tốt, thiếu chút nữa tạo thành sai lầm lớn. Ngày sau ta nếu tiến vào Tiên phái, nhất định phải hảo hảo lôi kéo hắn. Cô bé Cổ Lăng kia, nếu hắn thích, ta sẽ nhường cho hắn.
Đôi môi Cổ Tranh mấp máy, đầu gục xuống, ánh mắt có chút không phục ngó về phía Cổ Qua.
- Như thế là rất tốt. Cô bé Cổ Lăng kia tâm cơ rất lớn, ngươi cách xa cô ta một chút. Cổ Qua mặc dù là thứ xuất, nhưng các ngươi có cùng tổ tông, gia gia của hắn cũng là thân huynh đệ của ta. Trong gia tộc huynh đệ tranh đấu rất bình thường, nhưng đến Tiên phái, các ngươi nhất định phải đoàn kết.
Đại trưởng lão nói xong, nhưng ánh mắt không dám chút nào rời khỏi Cổ Qua. Hắn không nghĩ tới Cổ Qua sẽ dám ở hoang giao dã ngoại mà nhập định. Nếu như chung quanh có loại dã thú nào tới, cắt đứt tu luyện của Cổ Qua, nhất định là sẽ tẩu hỏa nhập ma. Nghĩ đế đây hắn thật không dám tưởng tượng.
Chỉ thấy trên núi, xung quanh Cổ Qua bạch khí càng ngày càng dầy, giống như thực chất, nồng đậm giống như dùng vải mà quấn lấy.
Luồng xoáy khí màu trắng, dọc theo đỉnh núi từ từ chuyển động.
Phạm vi mười thước, hai mươi thước... Ba mươi thước...
Đại trưởng lão cùng Cổ Tranh cảm giác khi hô hấp đều là linh khí tinh thuần dị thường, mỗi lần hít vào, đều có một loại cảm giác thần thanh khí sảng.
- Năm đó ta đột phá Địa giai thượng phẩm, đã là ba mươi tuổi. Đứa nhỏ này năm nay mới có mười sáu tuổi.
- Gia gia, xem ra Cổ gia ta sẽ xuất hiện một vị thiên tài.
Cổ Tranh chẳng quan tâm ban ngày cùng Cổ Qua đối địch, nhất là khi Cổ Qua tỏ ra thực lực quái vật.
- Quả thật như thế, chúng ta yên lặng theo dõi kỳ biến, hộ pháp cho Cổ Qua.
Giờ phút này đầu óc Cổ Qua càng trở nên thư thái, hai ngươi đại trưởng lão ở ngoài trăm thuớc, hắn vẫn cảm giác được rất rõ ràng.
- Hôm qua linh lực trong cơ thể tựa hồ chồng chất rất nhiều, linh khí này hình như không phải là của lão ma đầu. Linh hồn lực lượng của lão ma đầu có chút tĩnh mịch, mà linh khí này lại bừng bừng sinh cơ. Mới vừa rồi ta đạt được tiểu chu thiên, chỉ điều động ba thành, liền đột phá đến Địa giai thượng phẩm. Còn dư lại bảy thành tứ tán ở trong kinh mạch. Đến khi đột phá Thiên giai hạ phẩm thì dùng vậy. Chỉ là có chút đáng tiếc... Ta đối với cảm thụ linh lực thiên địa của cảnh giới đệ nhất Phệ Quyết mà lão ma đầu nói còn có chút khoảng cách... Nếu không như vậy, ta có thể dựa theo pháp môn của lão ma đầu cho ta hấp thu linh lực tiếp tục tu luyện rồi.
Địa giai thượng phẩm, lực lượng thân thể hai vạn cân, có thể huy động binh khí mấy trăm cân, mạnh mẽ vạn người khó chống.
Quan trọng nhất là, sau khi đột phá Địa giai thượng phẩm, vẻn vẹn chỉ cần thời gian hai năm, là có thể bước vào Thiên giai hạ phẩm, không có chút chướng ngại nào.
Sương trắng dần dần tản đi, đại trưởng lão cùng Cổ Tranh cũng rời đi, tu luyện gần một đêm, phía đông dần hiện lên ánh mặt trời. Chẳng biết tại sao, Cổ Qua cảm giác có chút mệt mỏi, ngũ tâm hướng về phía trước, khoanh chân ngồi dậy, không phải là tu luyện, mà là ngủ.
Địa giai thượng phẩm, ngủ không cần nằm, khoanh chân cũng đủ.
Cổ Qua cảm giác có môt giất ngủ thật là sảng khoái, thơm quá... trong mộng Cổ Qua thấy mình thành tựu Chân Thần, đại tiêu dao giữa thiên địa.
………………………...
Mặt trời từ từ dâng lên, chiếu sáng cả thành Thanh Nhận.
Thành Thanh Nhận, là trọng trấn ở phía Tây Bắc Tiên Vũ Đế Quốc, xếp hạng thứ sáu trong thập đại thành trì tại Tiên Vũ Đế Quốc, nhân khẩu gần ba trăm ngàn. Phía Bắc giáp núi Thanh Nhận, Nam giáp sông Thông Thiên, vị trí địa lý cực kỳ trọng yếu.
Tiên phái tuyển chọn đệ tử, tuyệt đối là chuyện trọng địa nhất trong vòng một năm ở thành Thanh Nhận. Lúc này còn cách thời gian chọn lựa hai canh giờ, thành chủ thành Thanh Nhận suất lĩnh Hắc giáp quân tiến về trung tâm quảng trường.
Trong lúc này, trên quảng trường gần vạn thước vuông, chung quanh đã sớm đề phòng sâm nghiêm, ngàn thước bên trong rất là trống trải, ngoài ngàn mét tụ tập một đám người.
Mọi ngươi đến tham gia chọn lựa đang ra vào ở cửa phía Nam. Sau khi nộp tiền ghi danh, đang đợi Tiên Sư đến.
Thành chủ thành Thanh Nhận Liễu Nam Thiên đắc chí vừa lòng quét mắt nhìn đám thanh niên tham gia Tiên phái chọn lựa trước mắt. Năm nay nhân số ghi danh đặc biệt nhiều. Tất cả có ba trăm người, mỗi người hai mươi kim, rơi vào trong túi hắn đến ba phần, điều nầy có thể không để cho hắn cao hứng sao được.
Chủ yếu nhất chính là, hắn đã cùng chủ khảo trong Tiên phái câu thông rồi, danh sách tiến vào Tiên phái đã được qyuết định nội bộ rồi. Có thể nói cái này thu vào so với ba phần kia còn nhiều hơn rất nhiều.
- Hàng năm tiến vào Tiên phái có mười người, mười người này ta đã an bài rồi, nội dung khảo hạch toàn bộ đã huấn luyện tốt, tuyệt đối không có sơ xuất. Phải biết rằng, hạng mục khảo hạch thứ ba của Tiên phái hết sức biến thái, không có trải qua huấn luyện, tuyệt đối không thể thông qua.
Thành chủ thành Thanh Nhận, hắn cũng là một trong những giám khảo của Tiên phái.
Trừ hắn ra, hàng năm Tiên phái cũng sẽ phái tới hai gã Tiên Sư làm giám khảo. Năm nay một trong những giám khảo, chính là sư huynh của Liễu Nam Thiên.
Bởi vì cái gọi là 'Tiên phái thiên hạ " thành chủ thành Thanh Nhận hắn cũng từng là một gã đệ tử của Đông Duyến Tông. Hơn nữa còn không phải là ngoại môn đệ tử bình thường, tu vi Liễu Nam Thiên đã đạt tới bình cảnh võ giả Thiên giai đỉnh phong. Hắn xin vào phàm trần, trở thành thành chủ của một thành thị trọng yếu của Tiên Vũ Đế Quốc, một trong ba nước phụ thuộc của Đông Duyến Tông.
Trong phạm vi phụ thuộc của Đông Duyến Tông, tất cả quốc chủ, hoàng đế, đều là do Đông Duyến Tông bổ nhiệm, bao gồm thành chủ các đại thành trì, quyền sanh sát đều ở trên tay Đông Duyến Tông.
Cổ Qua xếp hàng đứng trong đám ngươi báo tên.
Ở nơi này có ba trăm người, hoặc là quan lại quyền quý, hoặc là đệ tử thương nhân phú giáp một phương. Chỉ có Cổ Qua là quần áo mộc mạc, hơn nữa bên cạnh cũng không có ai tương bồi.
Sáng sớm, liền chạy thẳng tới quảng trường. Đối với khảo hạch hắn không hiểu nhiều lắm, nghĩ đến trước thăm dò một phen. Chủ yếu nhất là hôm qua mới vừa cùng Cổ Tranh cãi nhau mà trở mặt, không khỏi gặp mặt lúng túng, liền tới sớm cả canh giờ.
Cổ Qua nhìn khắp bốn phía, phát hiện những người ghi danh này có không ít người quen biết, đang tụm năm tụm ba kết bạn cùng hàn huyên, bộ dáng hết sức thoải mái.
- Vị huynh đệ này nhìn quen mặt quá, hình như là đã gặp nhau ở nơi nào rồi.
Một thanh âm vang lên bên cạnh Cổ Qua, thanh âm này đầy sức hút, khiến người nghe có một loại cảm giác thân thiết.
- Tần gia đại thiếu gia
Cổ Qua vừa định ôm quyền hành lễ, nhưng suy nghĩ một chút hiện tại hắn đã trở thành võ giả Địa giai thượng phẩm, tay trái đưa ra phía trước, làm một thủ thế bồi lễ.
Đây là đại thiếu gia Tần gia cùng Cổ Tranh truyền nhân dòng chính của Cổ gia quan hệ thập phần tốt, từng đến Cổ gia vài lần, từng gặp mặt Cổ Qua một lần.
- Tại hạ Cổ Qua, xin chào Tần huynh đệ.
- Cổ Qua...
Tần Hư tựa hồ còn không có nhớ tới lai lịch của Cổ Qua.
- Ta thấy huynh đệ ngươi phong thần tuấn lãng, trong cơ thể khí phách đầy đủ, cốt cách phi phàm, chắc là đã tiến vào Địa giai trung phẩm.
Ánh mắt Tần Hư sáng quắc, Tần gia hắn ở thành Thanh Nhận, trừ thành chủ Liễu gia, chính là Tần, Cổ nhị gia tông tộc. Đối phương là người Cổ gia người, mặc dù không phải là dòng chính, nhưng không được khinh thị.
Nhất là đối phương rõ ràng đã đạt tới Địa giai trung phẩm. Lực lượng vượt qua ba nghìn cân, hôm nay chọn lựa vô cùng có khả năng tiến vào Tiên phái, đến lúc đó cùng đi ra ngoài, ở trong Tiên phái có thể chiếu ứng lẫn nhau. Thật ra thì hắn cũng không biết, Cổ Qua cũng là vừa mới đột phá, khí tức còn chưa tinh thuần, không biết được như thế nào để thu liễm, lúc này mới khiến hắn nhìn ra khí lực tràn đầy. Nhưng Cổ Qua đã đột phá tiến vào Địa giai thượng phẩm.
- Cổ Tranh tiểu tử này thật là dấu kín, gia tộc có cao thủ trẻ tuổi như vậy, cũng không nói với ta một tiếng. Chẳng qua là Cổ huynh đệ, sao ngươi không đi cùng các huynh đệ trong gia tộc?
Thái độ Tần Hư khiêm hòa vô cùng, lấy vô số thiên tài địa bảo của Tần gia hắn, thêm đông đảo bí thuật, hắn mới đạt được lực lượng thân thể hai nghìn cân, nhưng cũng chỉ là võ giả Địa giai hạ phẩm, cùng Cổ Qua hoàn toàn không cùng cấp bậc.
- Tần huynh đệ khách khí, may mắn mà thôi. Nếu như ta và ngươi thật có thể đi vào Tiên phái, còn mong chiếu cố lẫn nhau. Cao thủ gia tộc ta, đoán chừng còn phải đợi một hồi mới đến.
Cổ Qua nghĩ đến ngày sau này thay cha báo thù, kết giao một chút với các đệ tử đại tộc nhất định sẽ có nhiều chỗ tốt.
- Ah... Đây không phải là Tần nhị công tử sao?
Một thanh âm như vịt đực vang lên, từ một nơi cách đó không xa truyền đến, đem ánh mắt Tần Hư cùng Cổ Qua hấp dẫn tới.
Người đang mặc cẩm bào, thắt lưng mang vạn ngọc đái, trên đầu đội mũ hoa lóng lánh trân châu, người này không giống như là tới tham gia Tiên phái chọn lựa, ngược lại giống như lá tới khoe khoang giàu có thì giống hơn.
Cổ Qua có chút thất thần. Người nầy cha là thương nhân đệ nhất ở Tây Bắc, nghe nói tiền trong nhà ngay cả hoàng thất Tiên Vũ Đế Quốc cũng không bằng. Địa vị của Phạm Đông Ly này ở Tiên Vũ Đế Quốc so sánh với thái tử cũng không kém bao nhiêu…
Phạm gia chuyên làm ăn buôn bán, nơi đây ai cũng biết. Nghe nói Phạm gia cùng Đông Duyến Tông có chút liên lạc, cho nên mấy lần hoàng thất Tiên Vũ Đế Quốc muốn ra tay với hắn cũng không có thành công.
- Di, vị huynh đệ kia nhìn lạ mặt quá. Thành Thanh Nhận quả là có nhân tài, không nghĩ tới bằng tuổi ta mà tu vi lại cao hơn.
Vẻ mặt Phạm Đông Ly cười ngớ ngẩn, trong giọng nói ít nhiều có chút chua chát, nhưng lại ẩn chứa rất nhiều ngưỡng mộ.
- Tại hạ Cổ Qua, xin chào Phạm huynh đệ.
Cổ Qua không thể làm bộ, giống như trước hành lễ ngang hàng.
- Phạm huynh đệ, mặt hiện hồng quang. Như vậy đột phá Địa giai trung phẩm cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, thật là đáng mừng.
Ánh mắt Cổ Qua vô cùng bén nhọn, mặc dù hắn mười năm qua không có cùng ai động thủ, nhưng một chút nhãn lực vẫn phải có.
Ánh mắt Phạm Đông Ly híp lại, hắn tuy là con của phú thương, nhưng trời sanh tính hiếu chiến, nếu không cũng sẽ không lựa chọn tiến vào Tiên phái:
- Hảo nhãn lực. Cổ huynh đệ, ngày sau ta và ngươi luận bàn một chút.
- Không dám, không dám
Cổ Qua chắp chắp tay, trong lòng sướng khoái cực kỳ. Hắn từng là đệ tử thứ xuất Cổ gia, ở Cổ gia một chút địa vị cũng không có, thực lực bây giờ tăng vọt. Mặc dù chỉ là trên một cảnh giới, nhưng có thể cùng những người mà thiếu gia dòng chính của Cổ gia cũng phải nịnh bợ luận giao ngang hàng, điều nầy có thể không để cho Cổ Qua vui mừng sao?
Thời gian từ từ trôi qua, ba người ở chung một chỗ nói chuyện tào lao đã qua một canh giờ, quảng trường bắt đầu náo nhiệt hẳn lên, trên quảng trường tụ đầy người, các đại gia tộc lục tục kéo tới.
Trung tâm quảng trường dụng lên một đài cao rộng chừng ba mươi thước, chuẩn bị nghênh đón Tiên Sư đến.
Đúng lúc này, Cổ Qua nhìn thấy nơi lối đi tiến ra gần hai mươi người, dẫn đầu rõ ràng là Cổ Tranh.
Hắn nhìn ra xa, tựa hồ đang tìm người, sau khi ánh mắt hắn nhìn thấy Cổ Qua liền như làn gió chạy vội tới:
- Cổ Qua ca ca, sao ngươi lại tới một mình a. Ta cùng chúng huynh đệ ra hậu sơn tìm ngươi từ sáng sớm.
Trên đầu Cổ Tranh đổ đầy mồ hôi, hiển nhiên là tốn nhiều khí lực.
- Phạm huynh cùng Tần huynh cũng ở nơi đây sao. Nhìn bộ dáng các ngươi hàn huyên hẳn là biết nhau.
Cổ Qua đối với thái độ khiếp sợ vô cùng của Cổ Tranh hắn thật sự không rõ. Hôm qua còn giống như cừu nhân, sáng nay tự nhiên lại thay đổi giống như người khác vậy. “Chẳng lẽ tối hôm qua ta đột phá, hắn và đại trưởng lão nhìn thấy, đại trưởng lão bảo hắn phải cùng ta quan hệ tốt với nhau? Nhìn thái độ của hắn, tựa hồ là phát ra từ nội tâm.”
Cổ Qua cùng Cổ Tranh đều là mười sáu tuổi, Cổ Qua nếu so với Cổ Tranh lớn hơn ba tháng.
- Làm phiền huynh đệ, buổi sáng trong lúc rãnh rỗi, ta liền đi sớm một chút, không nghĩ tới các huynh đệ còn băn khoăn cho ta.
Thái độ Cổ Qua thản nhiên, ánh mắt trong suốt, không hề làm bộ. Lại hướng đối phương chủ động giải tỏa hiềm khích lúc trước. Mặc dù Cổ Tranh từng bởi vì Cổ Lăng cùng mình đối địch, nhưng cũng không quá phận, so với một đệ tử thứ xuất như hắn thì mạnh hơn nhiều.
- Huynh biết là tốt rồi.
Cổ Tranh cầm tay Cổ Qua nói.
Tối hôm qua trở về, hắn vô luận như thế nào cũng không ngủ được, Cổ Qua khiến cho hắn rung động quá mức rồi. Vốn là có chút không phục, chỉ trong một đêm liền tiêu tán.
Ánh mắt Cổ Qua nhìn về các đệ tử phía sau Cổ Tranh, những mầm mống đệ tử này trong có không ít người từng khi nhục hắn. Gặp phải ánh mắt Cổ Qua, bọn họ đều không hẹn mà cùng cúi đầu.
Tin tức Cổ Qua đột phá Địa giai thượng phẩm, sáng sớm nay đã truyền khắp toàn gia tộc. Cấp độ này, bọn hắn trong vòng mười năm cũng khó mà đạt tới.
Cổ Qua thu hồi ánh mắt, cùng Cổ Tranh, Tần Hư, Phạm Đông Ly tiếp tục tán gẫu.
Chỉ chốc lát, trên đài cao, đứng đầy các nhân vật có uy tín ở thành Thanh Nhận.
Thành chủ thành Thanh Nhận Liễu Nam Thiên, tộc trưởng Tần gia Tần Tâm Võ, đại trưởng lão Cổ gia Cổ Long, tộc trưởng Lý gia Lý Tế Lung... Chín người đứng ở trên đài, nhìn về hướng Tây, đợi chờ Tiên Sư tới.
- Mau nhìn. . . Tiên Sư đến rồi.
Một tiếng hô từ trong đám người vang lên. Phía chân trời một điểm đen từ từ hướng bên này bay tới, không ngừng trở nên to lớn.
- Tiên Sư cùng Tiên Thú.
Mọi người nhìn lên, trong ánh mắt tràn đầy sùng bái.
- Tốc độ thật là nhanh … Gần, càng gần.
Trong chốc lát, một con chim Tiên Thú màu xanh khổng lồ từ trên trời chậm rãi hạ xuống.
"Tứ Sí Thanh Điểu. " Trong lòng Cổ Qua chấn động mạnh. Hắn từng đọc trong một số sách trong tộc biết được một chút về loại Tiên Thú này.
- Chiều cao ba mươi thước, sải cánh năm mươi thước, trọng lượng năm nghìn cân, linh tính siêu cường là Linh Thú vận chuyển đệ tử trong Tiên phái.
- Tiên Sư. Hai gã Tiên Sư.
Lại thấy giữa không trung hai gã Tiên Sư từ trên lưng Tứ Sí Thanh Điểu chậm rãi bay xuống.
- Rào rào…
Trên quảng trường, trừ những người trên đài, toàn bộ đều quỳ xuống.
- Bái kiến Tiên Sư.
Thanh âm vang dội, xông phá trời cao.
Hai gã Tiên Sư, một gã trẻ tuổi, một gã lão luyện đứng ở trên đài cao.
Hai gã Tiên Sư mặc dù già trẻ khác nhau, nhưng trang phục giống nhau, đều mặc trường bào bằng tơ màu thanh kim, trên có đính châu ngọc, dưới chân mang giày bó. Trang phục tuy trong có vẻ gò bó, nhưng giá trị thực không rẻ.
Hai gã Tiên Sư một trước một sau, hiển nhiên lão Tiên Sư kia mới là chủ khảo của lần khảo hạch này.
- Ha ha... Không nghĩ tới bần đạo còn có thể nhìn thấy Liễu thành chủ...
Lão Tiên Sư hai tay ôm quyền, giống như lễ tiết của giang hồ phàm trần.
Liễu Nam Thiên vui mừng nhướng mày, hắn sớm biết năm nay có đồng môn sư huynh của mình đến, cho nên chuẩn bị rất chu đáo.
- Tư Mã sư huynh, nghe nói ngươi lên cấp Thông Huyền, thật là đáng mừng.
Hai người đi lên, nhắc lại giao tình trước kia, đem chín người kia coi là không khí. Nhưng chín người này tựa hồ hết sức yên tĩnh, ở một bên cười theo, tràng diện hết sức hòa hợp.
- Liễu sư đệ, nghe nói ngươi mà đã đạt tới Địa giai trung phẩm, xếp hàng thứ bảy trên Tiên Vũ Kiều Sở bảng của Tiên Vũ Đế Quốc. Khi ta vào phàm trần, sư tôn từng dặn dò ta nhất định phải đem ngươi mang về.
Vẻ mặt Tư Mã Thanh Hoằng hâm mộ.
- Ah... Đúng rồi, tới đây ta giới thiệu cho ngươi. Vị sư đệ này là nội môn đệ tử mới lên cấp, tên là Đổng Thanh, rất được Nguyên Chí chân nhân yêu thích, đã được thu làm đồ đệ rồi.
Liễu Thành chủ ngẩn ra. Tuy hắn rời khỏi tông phái nhiều năm, nhưng danh hiệu Nguyên Chí chân nhân hắn cũng biết, đây chính là Đan Đạo chân nhân.
- Tại hạ Liễu Nam Thiên, coi như là nửa sư huynh của ngươi. Chuyện thành Thanh Nhận chọn lựa, kính xin hai vị chiếu cố một chút.
Tham gia chọn lựa có ba trăm người, nhưng danh sách chỉ có mười, hơn nữa đã sớm được thống nhất nội bộ rồi, nếu như Đổng Thanh này mà cản trở, Liễu Nam Thiên sẽ hết sức khó chịu.
Đổng Thanh cười nhạt một tiếng, nhẹ nhàng chắp tay, coi như là hoàn lễ.
- Liễu Thành chủ, người phía dưới còn đang quỳ đấy, để cho bọn họ đứng lên đi. Về phần chọn lựa đệ tử, ngài là môn nhân của tông phái ta, ngài nên biết, tông phái chúng ta không dựa vào một khuôn mẫu mà chọn lựa nhân tài, lần này toàn bộ do Tư Mã sư huynh xử lý, hiện tại nên bắt đầu đi. Buổi tối ta còn có chút chuyện riêng cần xử lý.
- Đúng vậy, đúng vậy.
Mặt mày Liễu Nam Thiên phơi phới. Sau khi hắn dò xét, biết Đổng Thanh sẽ không làm khó, lập tức lớn tiếng nói:
- Mọi người hảy đứng lên, hiện tại tiến vào chọn lựa.
Chỗ mười một người này đứng cách Cổ Qua tầm hai trăm thước, người trên đài nói gì, đám người Cổ Qua một chút cũng nghe không rõ. Chỉ nghe thấy thành chủ đại nhân quát to một tiếng, hơn ba trăm đệ tử, ai cũng ma quyền sát chưởng, nóng lòng muốn ứng thí.
- Hạng mục thứ nhất, khiêng đỉnh. . Quân đâu, đem đỉnh lên quảng trường.
- Đỉnh nặng tám trăm cân, có thể nâng đỉnh qua đầu, liền coi như là vượt qua kiểm tra. Ba trăm sáu mươi người chia làm mười tổ, tiến hành nâng đỉnh.
Chỉ trong chốc lát, phía trước đài cao, bày mười một cự đỉnh. Trong đó mười cự đỉnh nặng tám trăm cân, cự đỉnh hết sức to lớn, khó mà nâng lên. Không có lực lượng một ngàn cân, tuyệt đối nâng không nổi đỉnh tám trăm cân.
Phía trước mười cái đỉnh là một siêu cấp cự đỉnh, nặng hơn mười cái đỉnh tám trăm cân kia nhiều. Mới vừa lúc quân sĩ mang đỉnh lên, phải mất hai mươi người cùng nhau dùng gậy vô cùng cứng rắn mới khiêng nổi cái siêu cấp cự đỉnh này lên.
- Các vị đệ tử, nói vậy các ngươi cũng đã thấy, siêu cấp cự đỉnh này nặng tám ngàn chín trăm cân, làm bằng đồng xanh. Nếu như ai có thể đem đỉnh kia nâng lên, trực tiếp tiến vào Tiên phái, trở thành nội môn đệ tử.
Quá ảo…
Đám người phía dưới nhất thời nhao lên. Năm ngoái lúc chọn lựa, chẳng qua là mười cự đỉnh, sau đó còn có hai cửa ải, cửa ải sau khó khăn hơn cửa ải trước. Năm nay lại có trò gian trá, trực tiếp tiến vào nội môn Đông Duyến Tông.
Ánh mắt đại trưởng lão Cổ Long đột nhiên sáng ngời, trực tiếp tiến vào nội môn, đây là cơ hội ngàn năm có một. Phải biết rằng, muốn ở trong tông phái từ ngoại môn đệ tử lên cấp đến nội môn, cần phải làm ra cống hiến thật lớn.
Cổ Long liếc thấy nhi tử của Liễu Nam Thiên dưới đài, nhất thời hiểu ra dụng ý của Liễu Nam Thiên. Liễu Nam Thiên là muốn cho nhi tử của hắn trực tiếp tiến vào nội môn.
- Có ai dám thử một chút cái cự đỉnh này không? Mọi người nên biết tiến vào nội môn là có ý nghĩa gì?
Ba trăm người tuyển thủ, Địa giai trung phẩm võ giả bảy người, trong bảy người này phần lớn là mới vừa lên cấp, có năm ngàn cân lực lượng đã là hết sức. Chỉ có Liễu Duẫn nhi tử của Liễu Nam Thiên cùng Cổ Qua có thực lực này.
Thân thể Cổ Qua giật giật, hắn đột nhiên phát hiện ánh mắt tên thiếu niên Tiên Sư trên đài kia như có như không nhìn hắn.
Thiếu niên Tiên Sư này nhìn là có ý gì? Chẳng lẽ là để cho ta tới thử một lần? Lực lượng hiện tại của ta là hai vạn cân, giơ cái đại đỉnh này hẳn là không thành vấn đề.
Ánh mắt Tiên Sư Đổng Thanh vẫn nhìn vào Cổ Qua.
- Hảo cho một tiểu tử phàm trần, tuổi cũng chỉ tương đương với ta, vậy mà thực lực lại chỉ cách ta một cấp. Ta là nhờ có sư tôn ban cho đan dược khó khăn lắm mới đột phá Thiên giai hạ phẩm. Mà tiểu tử này, trong cơ thể chân khí tràn đầy, ngày sau ắt sẽ bất khả hạn lượng. Hơn nữa buổi tối ta đi Tuyền Ki Tông lấy đồ trong bảo khố cần phải có người hỗ trợ. Ta phải mang hắn theo để mượn sức, chẳng qua là bây giờ ở đây đông người, ta nên mở miệng như thế nào mới tốt đây.
Đổng Thanh mười bảy tuổi, thời gian tu chân không ngắn, nhìn thấy Cổ Qua đột phá Địa giai thượng phẩm hết sức kinh ngạc. Hắn lần này vào phàm trần, là có một chuyện phải làm cực kỳ trọng yếu.
Chuyện này, chính là lấy bảo vật của Tuyền Ki Tông.
Toàn bộ tu chân phái phát triển có hơn trăm, Đông Duyến Tông của Đổng Thanh chỉ được xếp hạng trung đẳng, mà Tuyền Ki Tông lại là Tiên phái nhất lưu trong các tu chân phái.
Ngàn năm trước, bát đại trưởng lão của Tuyền Ki Tông trêu chọc Nam Hải Tán Tiên, cũng thành công đánh cho trọng thương, đoạt được linh bảo thượng cổ Vân Triện Bia. Sau năm trăm năm, Nam Hải Tán Tiên ẩn nhẫn suốt năm trăm năm, mới phái tới hơn mười tên Tán Tiên, vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt Tuyền Ki Tông liền bị tiêu diệt toàn bộ.
Chỉ có một mình chưởng giáo chân nhân trọng thương chạy thoát. Nghe nói hắn đem toàn bộ công pháp lập phái của Tuyền Ki Tông tất cả phong ấn trong một bia đá.
Mà Đổng Thanh, năm ngoái trong lúc vô tình ở Dương Châu thành thuộc Tiên Vũ Đế Quốc, phát hiện được trọng bảo này.
Năm ngoái thực lực của hắn chỉ là Địa cấp trung phẩm, mà tấm bia đá kia nặng gần hai vạn cân, vận chuyển vô cùng khó khăn. Năm nay, hắn đã chuẩn bị ổn thỏa. Chẳng qua là gần đây linh lực tấm bia ba động, sợ rằng cần đưa tới nhiều cao thủ, hắn cần tìm một người hỗ trợ.
- Ta tới thử một chút.
Chỉ thấy một gã đệ tử Lý gia nhảy lên phía trước, đứng trước siêu cấp cự đỉnh.
- Hắn nâng không nổi.
Cổ Qua trong lòng suy đoán. Có thể nhìn ra, tiểu tử này có tám ngàn cân khí lực, nhưng nếu muốn muốn nâng đại đỉnh tám ngàn chín trăm cân này lên, cần phải có thêm gần ngàn cân lực lượng nữa. Hơn nữa còn phải nắm giữ thăng bằng, nếu không hết thảy cũng là phí công.
Hai mắt Lý Lập trợn tròn. Trong các đại siêu cấp gia tộc ở thành Thanh Nhận, Lý gia hắn xếp hạng thứ tư. Lý Lập trời sanh thần lực, mỗi ngày đều chăm chỉ không ngừng, lại được danh sư truyền công khi Quán đỉnh, tiến vào Địa giai trung phẩm đã được một năm, lực lượng cũng đạt đến tám ngàn cân.
- Ta trước tới chẳng qua chỉ là làm nóng không khí, đợi lát nữa Duẩn ca mới là chân chính.
Lý Lập biết nâng không nổi, làm bộ làm tịch hai cái, xám xịt lui trở về.
Thế này là chơi nhau rồi…
Mọi người phát ra tiếng thất vọng.
- Liễu Duẫn ta tới thử thử.
Thân thể Liễu Duẫn cường tráng như hùng báo, đi lại mạnh mẽ, bên hông quấn một chiếc roi da rắn, thanh âm nói chuyện ù ù vang, quả thực chấn động vô cùng.
“Trong đám người này còn có quái vật bậc này.”
Cổ Qua kinh ngạc vạn phần, Liễu Duẫn này tương đối cao minh, nhìn thân thể hắn chân khí nội liễm. Cổ Qua kết luận, Liễu Duẫn sắp sửa đột phá Địa giai thượng phẩm, trở thành cảnh giới giống như mình. Nhưng cảnh giới ổn định so với mình thì mạnh hơn nhiều, Cổ Qua thắng ở thân thể cường hãn.
- Lực lượng của hắn chừng một vạn ba nghìn cân, nâng cái đỉnh này hẳn là không thành vấn đề...
Cổ Qua suy tư, nhưng là phát hiện thiếu niên Tiên Sư trên đài vẫn là theo dõi hắn. Tựa hồ thiếu niên Tiên Sư còn nở nụ cười.
Ánh mắt Đổng Thanh nhìn chằm chằm vào Cổ Qua, Tư Mã Thanh Hoằng cũng nhìn về phía Cổ Qua.
- Tiểu tử này là một thiên tài, không biết là đệ tử nhà ai?
Tư Mã Thanh Hoằng trong lòng thầm than
- Ta vốn tưởng rằng Liễu Duẫn nhà Liễu sư đệ là đệ nhất thành Thanh Nhận, bây giờ nhìn lại, ta đoán định sai lầm rồi.
- Đổng lão đệ, ánh mắt ngươi sắc bén, so với lão ca sớm đã phát hiện một khối mỹ ngọc.
Đổng Thanh lập tức cảnh giác, hắn nghĩ chuyện buổi tối cực kỳ bí mật, tuyệt đối không thể để cho Tư Mã Thanh Hoằng biết. Nếu không hết thảy sẽ thất bại trong gang tấc, uổng phí một năm chuẩn bị.
- Ta thấy tiểu tử này có chút xuất chúng, là một người có thành tựu, ánh mắt hơn người. Xem kìa, công tử Liễu thành chủ muốn nâng đỉnh rồi.
Đổng Thanh vội vàng nói sang chuyện khác.
Liễu Duẫn lưng hùm vai gấu, nhưng siêu cấp cự đỉnh này so với hắn còn cao hơn ra một đoạn, ba con chân vạc, vững vàng cắm vào trong đất. Nếu hắn muốn nâng đỉnh lên, cho dù hắn có một vạn ba nghìn cân lực lượng, cũng sẽ có chút ít khó khăn.
- Lên cho ta.
Liễu Duẫn mặt chợt đỏ bừng, hai tay vận lực, một tay nắm lấy chân vạc, một tay đè chặt đáy đỉnh, hai đầu gối hơi cong, chân khí toàn thân dâng lên.
Trên đài, vẻ mặt Liễu Nam Thiên không chút sợ hãi, nhưng đáy lòng đã sớm rung động mãnh liệt. Mặc dù đại đỉnh này nhi tử hắn đã thử quá nhiều lần, mỗi lần đều có thể vững vàng giơ lên, hôm nay thật có chút khó khăn. Dù sao cũng có quá nhiều người quan sát.
- Giơ lên, giơ lên thật rồi...
- Thần nhân a... Hơn tám nghìn cân, lại có thể nâng qua đầu...
Rầm... Cự đỉnh bị thả lại trên mặt đất, Liễu Duẫn phất tay hướng mọi người chào hỏi.
- Liễu Duẫn, thông qua khảo hạch, chính thức trở thành nội môn đệ tử Đông Duyến Tông
Tư Mã Thanh Hoằng cất cao giọng nói.
- Có còn ai muốn thử hay không? Nếu như không có, liền làm từng bước khảo hạch.
Tư Mã Thanh Hoằng quét nhìn mọi người, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Cổ Qua.
Đổng Thanh cũng ngó chừng Cổ Qua. Nếu như Cổ Qua ra sân nâng đỉnh hắn liền có lý do cùng Cổ Qua tiếp xúc gần gũi rồi. Truyền âm nhập mật thuật của hắn chỉ có thể tiến hành trong phạm vi năm mươi thước, hiện tại Cổ Qua cách hắn quá xa.
Đại trưởng lão Cổ Long nhìn về phía Cổ Qua, khẽ gật đầu, ý bảo Cổ Qua ra sân nâng đỉnh.