Hết Q1 em đầu tiên xuất hiện muốn bít CQ có ăn được em này hay không mời các đạo hửu đón xem Q2
- Vù… Vù…
Từng đợt âm phong thổi qua, Cổ Qua lập tức rùng mình một cái. .
- Đây là cái địa phương quỷ quái nào?
Cổ Qua không dám mở mắt ra, tiếp tục đi về phía trước.
- Ngươi là ai? Tại sao xông vào cấm chế của ta?
Một đạo thanh âm sâu kín vang lên bên tai Cổ Qua. Thanh âm này có chút không rõ ràng, hiển nhiên là đã được trải qua thủ pháp đặc thù xử lý rồi.
Tim Cổ Qua nhảy thình thịch không ngừng
- Tiền bối, ta là đệ tử tông môn, đi ngang qua nơi đây, không nghĩ tới ngộ nhập cấm chế của tiền bối, kính xin tiền bối mở lòng từ bi, thả ta đi ra ngoài.
- Ha ha...
Bên tai Cổ Qua lại truyền đến tiếng cười.
- Người này thật biết điều, ai là... tiền bối của ngươi. Vào đi. Ta đợi ngươi đã lâu.
Thanh âm còn chưa dức, tinh không hác ám trước mặt Cổ Qua đã biến mất, thay vào đó là cảnh tượng một trang viên vô cùng đẹp đẽ. Lúc này trong trang viên có một thiếu nữ đang từ trong bụi rậm đi lại bàn đu dây, tựa hồ không nhìn thấy Cổ Qua.(Biên: Bây giờ mới thấy gái )
Cô gái đang mặc áo sa mỏng màu trắng, vóc người thon dài, lộ ra bên ngoài đôi chân trần lay động giữa không trung, thỉnh thoảng lộ ra bắp chân dài nhỏ nhắn. Cổ Qua nhìn thấy vậy chỉ nuốt nước miếng.
“Cô gái này thật thần kỳ, trên người nàng tựa hồ có ánh sáng, nhìn nàng một lúc, tựa hồ có chút chói mắt. Làm cho người ta có một loại cảm giác không thật, giống như là ảo ảnh.”
Cô gái cũng không thèm nhìn tới Cổ Qua, một ngón tay ngọc chỉ ngôi nhà tranh cách đó không xa
- Tiên sinh tới hạ tên trốn trong phòng, ta tới ứng phó ác nhân kia.
Thật đẹp, ảo cảnh trước mắt Cổ Qua mới vừa được giải trừ, nhìn thấy bạch y thiếu nữ trên bàn đu dây, tim hắn chợt đập nhanh hơn. Trước đây Cổ Qua chỉ biết Cổ Lăng là đẹp nhất rồi. Hiện tại đem Cổ Lăng mà so cùng thiếu nữ trước mắt quả thực giống như là Thị Nở với Lưu Diệc Phi.
Trong ánh nắng êm dịu, thiếu nữ để chân trần mà nghịch ngợm, theo bàn đu dây phập phồng , lên lên xuống xuống. Nàng mặc một bộ y sam màu trắng đón gió bay phất phới, ôn nhu vô cùng, khiến cho Cổ Qua kinh ngạc ngẩn người.
Mặc dù không thấy rõ tướng mạo, nhưng những thứ này cũng đã đủ rồi.
Đột nhiên, trên bầu trời bay phất phới.
Một đạo âm phong vô cùng mạnh mẽ đem Cổ Qua quấn lấy. Trên âm phong này, có chứa chân nguyên lực vô thượng của Nguyên Chí đạo nhân, thân thể Cổ Qua nhất thời nghiên ngả mất đi trọng tâm, hoàn toàn không có sức phản kháng.
- Tiểu tử phàm trần, trong thời gian ngắn như vậy lại có thể chạy đến nơi đây, xem ra thưc lực của ngươi so với Thanh nhi cũng không kém.
Giữa không trung, thân ảnh Nguyên Chí đạo nhân từ từ xuất hiện, trong tay của hắn giơ Cổ Qua lên giống như xách một con gà.
- Nhân tiện truyền tống một nhóm ngoại môn đệ tử đi Tử Vong Tinh, ngươi cũng không thể tránh né.
Lời nói Nguyên Chí đạo nhân âm lãnh, hắn vốn định tại chỗ giết chết Cổ Qua, thế nhưng dưới đất còn có một bé gái đang chơi đu dây. Nếu trực tiếp hạ thủ, có khỏi làm mất mặt mũi trưởng lão của hắn. Vì vậy hắn mới thuận miệng nói đi Tử Vong Tinh, chờ thoát khỏi khu vực huyễn trận, trực tiếp giết chết Cổ Qua.
- Đạo sĩ nơi nào đến, đem khách quý của ta để xuống.
Thiếu nữ cũng không thèm nhìn tới Nguyên Chí đạo nhân, lạnh lùng ném ra một câu nói. Thái độ cùng cách đối đãi của nàng với Cổ Qua khác biệt một trời một vực.
Nguyên Chí đạo nhân sửng sốt, ngay cả tông chủ Đông Duyến Tông cũng không dám cùng hắn nói như thế, tiểu cô nương này là ai? Trong giây lát, hắn tựa hồ nghĩ tới điều gì.
- Tiểu đạo hữu, Nguyên Chí đắc tội rồi. Xin được xuất trận đi ngay.
Nguyên Chí đạo nhân cúi đầu khom lưng, thái độ cực kỳ nịnh hót. Mặc dù không muốn để xuống Cổ Qua, nhưng hung thần trước mắt tuyệt đối chọc không nổi.
- Được rồi bảo bối an tâm tu luyện mới phải. Khách quý của ta giúp đệ tử ngươi một đại ân, thế nhưng ngươi lại lấy oán báo ân. Nếu không phải bổn tiên tử tâm tình tốt, ngay tại chỗ liền miểu sát thần thức của ngươi. Mau mau cút ra phía sau núi, sau này dám can đảm nửa bước vào một bước, ta sẽ hủy diệt thân thể ngươi.
- Tuân lệnh.
Nguyên Chí đạo nhân khom người thối lui, trên trán đã thấm xuất mồ hôi.
Hôm nay làm sao thế, chẳng may mắn chú nào, lại xông vào trong cấm chế của thái tuế này. Tiểu tử phàm trần kia cư nhiên lại được xưng là khách quý, thật là rất kỳ quái.
Nguyên Chí đạo nhân nghĩ tới vừa nhận được thượng cổ Vân Triện Bia, tinh thần sa sút lập tức tốt lên.
- Hoàn hảo là tổ tông này chưa nói đến chuyện muốn bia, nếu không ta cũng phải ngoan ngoãn dâng lên rồi.
………………………...
Trận trận thanh phong từ từ thổi qua, Cổ Qua vốn là khí chất phi phàm, hắn đứng trên cánh đồng bát ngát, thưởng thức cô gái xinh đẹp kia. Không dám đến gần, tử thái độ vừa rồi của Nguyên Chí đã cho thấy, cô nương dung mạo xinh đẹp trước mắt này, tuyệt đối không phải là dể trêu chọc.
“Nhưng sao nàng lại xưng ta là khách quý, vừa rồi là ý gì đây?”
Đang lúc Cổ Qua suy nghĩ lung tung hết sức, nàng kia bước xuống bàn đu dây, chân bước từng bước nhỏ, tựa như đang lướt đi trên thảm cỏ.
- Cổ tiên sinh, hoan nghênh tới hàn xá của ta làm khách.
Cô gái trang nhã vô cùng, một tuyệt đại mỹ nhân hiện ra trước mặt Cổ Qua.
Cổ Qua hô hấp ngưng trệ.
Áo tơ trắng bằng tơ tằm, cánh tay trắng như ngó sen, đôi mắt đẹp tràng đầy thu thủy, chiếc mũi ngọc cao vút. Nàng cười một tiếng giống như Cửu Thiên huyền nữ hạ phàm, chỉ một cái nhăn mày, một nụ cười đủ để làm điên đảo chúng sanh.
Khiến Cổ Qua khiếp sợ nhất là, cô gái trước mắt tựa hồ dung nhập vào trong tự nhiên, giống như là trước kia khi lão ma đầu ngưng tụ thành hư ảnh.
- Tiểu nữ tử Dạ Tùng Mộng, tham kiến Cổ tiên sinh.
Dạ Tùng Mộng đến gần Cổ Qua, hơi thở như hoa lan, một đôi mắt to tựa như có thể nói chuyện, thăm dò nội tâm Cổ Qua.
Cổ Qua ngây ngốc, hết thảy chuyện phát sinh trước mắt tựa hồ không phải là thật.
“Vừa mới phát sinh cái gì đây? Trong vòng một ngày sao phát sinh ra nhiều thứ đến như vậy? Đúng rồi, ta vốn là ở trên dạ tiệc của gia tộc, sau đó đáp ứng Đổng Thanh đi giúp khiêng một tấm bia đá. Giữa đường còn giết một gã đệ tử Đông Duyến Tông, sau đó chia tài bảo. Rồi sau đó tiến vào sơn môn tông phái, bị Nguyên Chí đạo nhân đuổi giết... Trời ơi... Đây là thật là ta đang nằm mơ.”
Những chuyện đã trải qua kia, Cổ Qua không có cảm giác hư ảo, nhưng khi nhìn đến tuyệt thế mỹ nữ trước mắt, một loại cảm giác cực kỳ không thật từ đáy lòng dâng lên.
- Chói mắt. nhìn lâu như vậy có chút chói mắt.
Cổ Qua dời ánh mắt đi, mở miệng nói:
- Xin hỏi vị tiên tử này làm thế nào biết tên của ta, sao lại gọi ta là khách quý?
- Ta chẳng những biết Cổ tiên sinh họ Cổ tên Qua, còn biết Cổ tiên sinh đến từ một gia tộc cổ xưa ở Tiên Vũ Đế Quốc, Cổ tiên sinh học đạo là vì muốn báo thù cho phụ thân.
Dạ Tùng Mộng cười chút thần bí, làm Cổ Qua ngây ngốc.
Trên thực tế, Cổ Qua đã hoàn toàn không phân biệt được đông tây nam bắc rồi.
"Ta hiện tại đang ở sau núi Đông Duyến Tông, cô gái này chỗ nào cũng toát ra vẻ quỷ dị. Mưu kế của Đổng Thanh ta còn có thể ứng phó, nhưng cô gái này quá mức lợi hại, hay là không nên trêu chọc là tốt nhất... Đáng tiếc một vị mỹ nhân..."
Dạ Tùng Mộng tựa hồ có thể nhìn thấu tâm tư của Cổ Qua
- Cổ tiên sinh chớ nên lo lắng, tiểu nữ tử không có ác ý. Chẳng qua là đối với nguyệt hình đồ án phía sau lưng người cảm thấy hứng thú mà thôi.
- Ta? Sau lưng ta có nguyệt hình đồ án? Dạ cô nương có phải là nhầm lẫn rồi không?
Khóe miệng Cổ Qua nhẹ nhàng giật giật, thân thể của mình hắn rất rõ ràng. Phía sau lưng ngay cả cái con mẹ nó đồ án cũng không có, thì làm gì có cái nguyệt hình hay không nguyệt hình gì chứ.
Vô sự hiến ân cần, tất có chuyện mờ ám. Nguyên lai là nhận lầm người.
Dạ Tùng Mộng không hề cử động, đôi tròng mắt vẫn như cũ ngó chừng Cổ Qua.
- Cổ tiên sinh không biết, nguyệt hình đồ án này là ba ngày trước mới in lại, ngươi tự nhiên sẽ không phát hiện. Không tin, trong phòng ta có gương đồng, ngươi soi thử sẽ biết.
Giọng nói Dạ Tùng Mộng có chút dồn dập, thật giống như có việc gấp gì đó.
Trong lòng Cổ Qua nhất thời sợ hãi, con ngươi không ngừng loạn chuyển trong hốc mắt.
- Dạ cô nương, trên thân thể tại hạ có nguyệt hình đồ án hay không, ta rất rõ ràng, cũng không cần nhìn lại. Ngày mai một vài bằng hữu của ta ở thành Thanh Nhận sẽ đến Đông Duyến Tông, ta nên chuẩn bị một chút.
Cổ Qua dứt lời liền đứng dậy muốn đi.
Sắc mặt Dạ Tùng Mộng đột nhiên biến đổi, ánh mắt hiện lên một đạo lam quang. Hiển nhiên không vui, lạnh lùng nói:
- Cổ Qua, ngươi nếu đi ra ngoài, không sợ đạo sĩ kia giết ngươi sao? Còn nữa, ngươi xác nhận ngươi có thể đi ra khỏi huyễn trận này?
Vặt lá tìm sâu thìvào đây Đăng ký dịch Tiên Qua Hànhtại đây
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ryno_nguyen
Cổ Qua không có lường trước Dạ Tùng Mộng lại trở mặt nhanh như vậy, nhịp tim liền đập mãnh liệt. Bộ dạng sợ hãi vừa rồi của Nguyên Chí đạo nhân, hắn đã thấy rất rõ.
Nhân vật mà ngay cả Nguyên Chí còn phải sợ hãi, hắn cũng không dám trêu chọc.
- Sớm biết những người phàm tục các ngươi chỉ giỏi bắt nạt kẻ yếu, vốn muốn cùng ngươi hảo hảo thương lượng, nhưng ngươi lại muốn đi. Bây giờ nếu ngươi đi ra ngoài, đừng nói tới đạo sĩ Đông Duyến Tông kia, mà chỉ cần những đệ tử chấp pháp khác, nhìn thấy ngươi cũng sẽ lấy tính mạng ngươi. Ngày mai bằng hữu của ngươi từ Thanh Nhận thành đến, ta sẽ không giữ ngươi. Tối nay, ngươi phải ở chỗ này.(Biên: Chết cha thằng này rồi )
Sắc mặt Dạ Tùng Mộng lạnh lẽo, cũng không có hành động gì quá lớn. Nhưng chỉ vẻn vẹn từ trong thanh âm của nàng, Cổ Qua đã cảm thấy nổi da gà, hơn nữa thanh âm này thật giống như đâm vào tuỷ não. Nghe nói cao thủ Thông Huyền quát to một tiếng, có thể đả thương võ giả phàm trần, nhưng hiện tại tu vi của ta là Thiên Giai hạ phẩm, mà nàng mới hơi có chút tức giận, cũng đã khiến ta có cái bộ dáng này. Xem ra, ta cần phải thật cẩn thận.
- Dạ cô nương hiểu sai ý của ta rồi, ta chỉ là muốn len lén đi ra ngoài, lấy lại tinh nguyên thạch mà Đổng Thanh dấu dưới cánh Tứ Sí Thanh Điểu mà thôi…
- Tinh nguyên thạch ngươi cũng không cần quan tâm nữa, không phải là ngươi lấy được Tuyền Ki Ô Kim kiếm cùng Tuyền Ki kiếm quyết sao? Cái này so với tất cả những thứ khác thì càng trân quý hơn nhiều. Trước tiên ngươi hãy vào trong túp lều nhìn xem nguyệt hình đồ án có tồn tại hay không? Xem ta rốt cuộc có nói sai hay không?
Cổ Qua không dám chống cự, trực tiếp hướng nhà tranh đi tới.
Đợi Cổ Qua tiến vào nhà tranh, bên cạnh Dạ Tùng Mộng đột nhiên xuất hiện một thiếu nữ.
Thiếu nữ này dung mạo so với Dạ Tùng Mộng giống nhau như đúc, chỉ khác nhau chính là thiếu nữ này mặc áo đen, trên trán có một hình Nguyệt Nha màu lam hết sức tinh xảo.
Hai tay hắc y thiếu nữ vung lên, một đạo hắc sắc kết giới đem hai người bao lại.
- Tham kiến bổn tôn.
Bạch y Dạ Tùng Mộng quỳ trên mặt đất, tựa hồ nàng đối với hắc y thiếu nữ này hết sức e ngại.
- Đứng lên đi.
Hai tay hắc y thiếu nữ chống eo, nàng toát ra khí thế không giống như là cô gái bình thường, ngược lại giống như một nam tử oai phong lẫm liệt.
- Biểu hiện của ngươi không tệ, thành công đem tiểu tử phàm trần dẫn đến nơi đây, chẳng qua là mới vừa rồi thái độ của ngươi đối với hắn quá mức ôn nhu, ngày sau ta cùng hắn chung đụng sẽ khó khăn.
- Khởi bẩm bổn tôn, mới vừa rồi ta khuyên hắn vào nhà, chính là biết người đã đến, ai ngờ hắn lại không nghe, nên đã cùng hắn lãnh đạm mấy câu. Sau này khi bổn tôn cùng hắn chung đụng, lời nói có thêm lãnh đạm, hắn cũng sẽ không phát hiện.
- Ừ.
Bổn tôn áo đen gật đầu.
- Sách Tiên Luân trên người hắn quan trọng vô cùng, nhất là còn phải cần bản thân hắn phối hợp, cho nên không thể cùng hắn quá cương. Ta sống ở Trung Vực Sơn, rất ít khi cùng người tiếp xúc, lần này tới Thần Châu cần mấy năm thời gian. Vì để không lộ ra sơ hở, ngươi cần phải trở lại Trung Vực Sơn giả làm bổn tôn, nếu như có người phạm thượng, trực tiếp cầu cứu Nguyệt Thần Cung. Chờ ta thông suốt được ẩn mạch chí âm chí hàn, sẽ từ từ thu thập bọn họ, ngươi hãy đi đi.
- A. Quên mất chưa hỏi phân thân lai lịch tên Cổ Qua này. Bất quá điều này cũng không quá lo ngại, một tiểu tử phàm trần, có thể nhảy nhót đi đâu.
..........................
- Tại sao có thể như vậy, sau lưng của ta tại sao lại xuất hiện một Nguyệt Luân màu lam?
Cổ Qua cúi đầu suy nghĩ.
Nhớ lại tình cảnh hôm đó cùng linh hồn lão ma đầu cắn nuốt lẫn nhau.
- Nguyệt Luân này chẳng lẽ là khi đó tiến vào sau lưng ta, thế nhưng mấy ngày nay sao ta một chút cảm giác cũng không có?
Cổ Qua nhảy trên mặt đất hai cái, cảm giác phía sau lưng không có bất kỳ cảm giác khác thường nào. Sách Tiên Luân giống như sinh trưởng ở trên người Cổ Qua.
Đây mới là kinh khủng nhất.
Nguyệt Luân màu lam hiện đầy cả sau lưng, mặc dù nhìn qua cũng không khó coi, thậm chí còn rất dể nhìn, nhưng trong lòng Cổ Qua tự nhiên có một cảm giác rất khó nói.
- Dạ Tùng Mộng ngoài kia thật giống như có chút tinh thần phân liệt, lúc mới bắt đầu nói chuyện còn rất tốt, sau nói trở mặt liền trở mặt. Sở dĩ nàng cứu ta một mạng, có thể cũng là bởi vì trên lưng ta có Nguyệt Luân.
Cổ Qua vừa nhìn hình chiếu trong gương đồng,
- Phía trên này có chữ viết... Luân... Tiên... Sách... Ah, không đúng, hẳn là Sách Tiên Luân. Thật là một cái tên uy vũ.
- Sách Tiên Luân này có thể dùng làm gì? Vì sao nó chạy đến trên lưng của ta? Xem ra ta nên đi ra hỏi Dạ Tùng Mộng một chút.
Cổ Qua mặc xiêm y vào, đẩy cửa phòng ra, thấy một cô gái mặc áo đen đứng ở giữa thanh thảo, khiến Cổ Qua cảm giác một bóng lưng thật to.
“Cô gái này cũng quá xí xớn đi, chỉ trong thời gian ta đi xem phía sau lưng, lại đổi y phục. Di? Trên trán nàng sao xuất hiện Nguyệt Nha màu lam, chẳng lẽ hiện tại lưu hành hinh xăm Nguyệt Nha?”
- Không cho ngươi nhìn ta như vậy.
Đôi môi Dạ Tùng Mộng nhẹ nhàng cử động, một tiếng kêu khẽ bật thốt lên.
Cô gái này con mẹ nó có tật bệnh, mới vừa rồi khi ta tiến vào nơi này, ta chăm chú nhìn hồi lâu, cũng không nói không cho nhìn, hiện tại đổi bộ y phục lại không cho ta nhìn.
Cổ Qua nghiêng đầu đi, không hề nhìn Dạ Tùng Mộng nữa.
- Dạ cô nương, phía sau lưng ta quả thật có một nguyệt hình đồ án...
Cổ Qua vừa nói còn khoa tay múa chân, mô phỏng độ lớn của Sách Tiên Luân.
- Không được kêu ta là Dạ cô nương.
Mặt Dạ Tùng Mộng đanh lại, tựa hồ đối với lời nói của Cổ Qua không có chút hứng thú nào.
Cổ Qua hoàn toàn phát điên.
Đây không phải thay quần áo rồi, đây rõ ràng chính là thay đổi người mà.
- Vậy ta nên gọi nàng là gì?
Cổ Qua có chút quấn quýt hỏi.
- Tôn chủ.
- Tôn... Chủ...
Cổ Qua hoàn toàn im lặng, đây là danh hiệu nơi nào, nghe rất khí phách.
- Ta nói Tôn chủ, nếu không có chuyện gì, nàng liền thả ta đi. Chúng ta không rời khỏi Đông Duyến Tông, nếu nàng có chuyện gọi ta một tiếng là được, khẳng định ta sẽ vỗ ngựa chạy tới.
Khóe miệng Dạ Tùng Mộng giật giật, không biết là cười hay là không. Nàng lúc này cũng có chút mơ hồ đối với lời nói của tên phàm trần này, nhất là khi hắn gọi, nàng có chút không hiểu. Nhất là mới vừa rồi khi Cổ Qua xưng nàng một câu Dạ cô nương, nàng cảm giác Cổ Qua gọi thẳng họ của nàng, là đối với nàng tuyệt đối không tôn trọng.
- Tối nay không cho ngươi đi, trong ngày nguyệt chí của tháng này, ta cần ngươi phối hợp cùng ta, lợi dụng Sách Tiên Luân trên người của ngươi. Yên tâm, ta sẽ không để ngươi phải chịu thiệt, ta sẽ ban cho ngươi thứ ngươi muốn.
Dạ Tùng Mộng muốn phá vỡ ẩn mạch bị bế tắc trong cơ thể, đã không phải là chuyện ngày một ngày hai. Bếu như tiến triển thuận lợi, hai ba năm có thể giải quyết xong, còn phải nhờ Cổ Qua toàn lực thúc dục Sách Tiên Luân phối hợp. Nếu như phối hợp không tốt thì tám năm mười năm, thậm chí càng lâu hơn.
- Nói đi. Ngươi muốn cái gì?
Mắt nhìn xuống.
Hiện tại Cổ Qua cảm nhận được ánh mắt Dạ Tùng Mộng đang nhìn xuống, trong lòng sinh ra một cảm giác không cách nào với tới.
Thoang thoảng một mùi thơm ngát tiến vào mũi Cổ Qua, mùi thơm này là từ trên người Dạ Tùng Mộng lướt tới, Cổ Qua nhìn cô gái cao ngạo trước mặt, giống như nữ hoàng hỏi mình muốn cái gì?
- Ta muốn ngươi.
Dĩ nhiên đây chỉ là ý nghĩ trong lòng Cổ Qua, không thể nói ra.
- Không phải là nàng biết ta muốn báo thù sao? Hảy giúp ta giết tên cừu nhân đã giết cha ta.
Cổ Qua mở miệng nói lung tung, hắn hi vọng có thể báo thù, nhưng phải do chính tay mình hạ sát đối phương, làm cho đối phương nợ máu phải trả bằng máu, như vậy mới thật sự là báo thù.
- Cái này ta không giúp ngươi được, giết tu sĩ nơi này chính là khinh thường thực lực của ta, đổi lại một yêu cầu khác đi. Tỷ như giúp ngươi tăng thực lực lên.
- Tăng thực lực lên cũng được.
Ánh mắt Cổ Qua phát sáng
- Ngươi đem thực lực của ta tăng lên bằng với cái tên Nguyên Chí lão đạo mới tới kia là được, đến lúc đó ta lại có thể đi ngang về dọc tại Đông Duyến Tông.
Vặt lá tìm sâu thìvào đây Đăng ký dịch Tiên Qua Hànhtại đây
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
Dạ Tùng Mộng nhíu mày lại. Bạch y Dạ Tùng Mộng vừa rồi là ẩn mạch phân thân của nàng, hai người mặc dù là cùng một người, nhưng ẩn mạch phân thân và bản thể Dạ Tùng Mộng tính cách khác nhau, hơn nữa còn có suy nghĩ độc lập. Điều này cũng là do lúc đầu khi nàng luyện chế phân thân đặt ra.
Cổ Qua thấy Dạ Tùng Mộng không nói lời nào, cũng biết không nên lắm mồm.
- Tăng thực lực lên cần gì phải giống người khác. Ta sẽ cho thực lực của ngươi trực tiếp tăng lên đứng đầu cả Đông Duyến Tông này, như vậy được chứ?
Dạ Tùng Mộng ném ra một quả boom tấn. Thật ra thì trong mắt nàng, dù có là đứng đầu cả tinh cầu này cũng không coi là cái gì.
- Được.
Ánh mắt Cổ Qua sáng lên.
- Bây giờ chúng ta liền giải quyết thôi. Sau này nếu có gì phân phó, ta tuyệt đối sẽ chấp hành.
- Hiện tại không được. Sách Tiên Luân đang ở trong cơ thể của ngươi, nếu thần lực của ta truyền vào trong cơ thể ngươi, nó sẽ phản kích. Đến lúc đó lực lượng của hai chúng ta dùng cơ thể ngươi làm chiến trường. Lực lượng như vậy hoàn toàn không phải là thứ ngươi có thể thừa nhận được.
Đây không phải là bày trò trêu người sao.
Nói cho thù lao, tùy tiện cái gì đều được. Giúp báo thù, lại sợ hao tổn thân phận. Giúp tăng thực lực lên, lại nói là Sách Tiên Luân trở ngại. Ta nếu có thể khống chế được Sách Tiên Luân, thì còn nhờ đến ngươi tăng thực lực làm cái mẹ gì?
Ta đã sớm bay lên Vân Mộng sơn, đem những tên hoa hoa thảo thảo kia toàn bộ giết hết, chỉ để lại cái tên chân truyền đệ tử đã giết phụ thân ta lại, sau đó cứ từ từ mà hành hạ cho đến chết.
Dạ Tùng Mộng cũng cảm giác mình có chút áy náy. Nàng mặc dù không hiểu thế sự, nhưng đối với thuộc hạ ân uy luôn phải rõ ràng, điểm này nàng vẫn có thể hiểu được. Tại Trung Vực Sơn, cha mẹ của nàng lưu lại mấy đời nguyên lão, nàng luôn đối đãi với bọn họ như thế, hiện tại bọn họ vẫn phục tùng nàng.
- Như vậy đi. Tăng thực lực lên mặc dù không được, nhưng nếu sau này trên con đường tu luyện ngươi có điều gì không hiểu thì có thể tới hỏi ta. Dĩ nhiên đây không thể tính là thù lao của ngươi, ngày sau nếu ngươi nghĩ ra cần ta giúp đỡ cái gì, thì lại nói cho ta biết.
Dạ Tùng Mộng nói xong, nhẹ nhàng bước đi, không hề để ý tới Cổ Qua nữa.
Vẻ mặt Cổ Qua buồn bực, bất quá cũng không sao, hắn nghĩ ít nhất cũng không còn bị Nguyên Chí đạo nhân làm thịt.
- Đã đến nơi này, thì an toàn rồi. Nhìn dáng dấp cô gái kỳ quái này, nàng đối với ta cũng không ác ý quá lớn, ta phải hảo hảo nghiên cứu tập luyện Tuyền Ki kiếm quyết mới được
Ánh mắt Cổ Qua sáng lên. Hiện tại thực lực thân thể hắn rất mạnh, thiếu hụt nhất chính là pháp quyết khắc địch chế thắng, vừa may Tuyền Ki kiếm quyết có thể bù vào chổ trống này
Cánh tay trái Cổ Qua nhẹ nhàng khẽ động, Tuyền Ki kiếm bên trong rơi vào trong tay. Lúc hắn có được Tuyền Ki kiếm tương đối vội vàng, căn bản là không kịp nhìn kỹ. Hiện tại trong huyễn trận chỉ có một mình, dù sao cũng không có việc gì, hảo hảo xem xét tường tận một phen.
Tuyền Ki kiếm so với trường kiếm bình thường thì ngắn hơn một chút, màu sắc thanh ô kim, trơn nhẵn, không như một số bảo kiếm trên thân khác đầy hoa văn. Nhưng chuôi Tuyền Ki kiếm này có chút kỳ quái, giống như một đầu thú, đen bóng phát sáng, thẳng tuột kéo dài đến cuối cùng. Cả chuôi Tuyền Ki kiếm là một khối, không có vẻ gì là phong cách cổ xưa.
Cổ Qua cũng không dừng lại lâu trên thân Tuyền Ki kiếm, ngược lại đưa tay vào trong ngực, nhìn về phía Dạ Tùng Mộng tiến vào nhà tranh, xác định sẽ không ra, sau đó quay lưng lại, đem Tuyền Ki kiếm quyết trong ngực từ từ mở ra.
- Chậc chậc, chỉ riêng tài liệu này, trị giá cũng không ít kim tiền rồi.
Cổ Qua mới từ thế tục tiến vào trong tiên phái, xem xét đồ vật có giá trị hay không vẫn có thói quen dùng kim tiền định giá.
- Tuyền Ki kiếm quyết gồm có bảy quyết, đệ nhất quyết là Thiên Khu Chỉ Nguyệt, lấn át vô số tinh đấu trên bầu trời. Năm xưa Thiên Phụ thôi diễn Thiên Đấu Tinh Thần, bao gồm có hai mươi tám tinh tú. Bắc Thiên Thất Tinh không nằm trong nhóm đó, quả thật là đáng tiếc. Ta hiểu về Thiên Đạo rất thiển cận, xác thực là không có hiểu được sụ thâm ảo trong đó. Một lần vô ý mượn Tinh Thần lực, thành tựu kiếm quyết. Lại nhờ vào hai sao Thiên Toàn, Thiên Cơ chồng lên nhau, uy lực khổng lồ, vì thế được mệnh danh là Tuyền Ki kiếm quyết lưu truyền đời sau.
Cổ Qua đọc đến đây, không khỏi dừng lại, Bắc Đấu Thất Tinh trên trời Cổ Qua rõ ràng vô cùng, bao gồm Thiên Khu, Thiên Quyền, Thiên Toàn, Thiên Cơ, Khai Dương, Ngọc Hành, Dao Quang. Trong đó Ngọc Hành là ngôi sao sáng nhất, mà Thiên Khu cùng Dao Quang lại vận động theo phương hướng ngược nhau. Nhưng hai sao Thiên Toàn, Thiên Cơ còn có thời điểm chồng lên nhau, việc này Cổ Qua cũng chưa từng nghe nói qua.
- Thiên Khu Chỉ Nguyệt, chỉ là kiếm quyết sơ hiện, Thiên Khu Tinh là tốt nhất. Nếu tu kiếm quyết này, cần tâm ý tương hợp, mặt ngó chính bắc, tay trái cầm kiếm, tay phải bấm quyết, chân khí thông qua tam đại yếu huyệt dưới bàn chân đi vào cơ thể cuối cùng hợp lại tại đan điền. Lập lại nhiều lần như thế, đến khi cảm giác có kiếm khí muốn dâng lên, coi như là có chút thành tựu.
Tay trái Cổ Qua nắm kiếm, tay phải chỉ lên trời, cố gắng tâm ý hòa hợp, thế nhưng chân khí thật sự tự chủ lưu động.
- Cái này cũng không hay.
Cổ Qua lập tức thu nhíp tâm thần, không tu luyện nữa.
Phải biết rằng võ giả kiêng kỵ lớn nhất chính là chân khí không thể khống chế. Nếu như một chút sơ ý, để cho chân khí tiến vào trong kinh mạch, đến lúc đó cả người dễ dàng bị tê liệt.
“Nhưng dường như cảm giác có chút ngưa ngứa, thật sự giống như không có tác hại gì lớn lao mà còn có chút thư thái. Toàn bộ miêu tả trong Tuyền Ki kiếm quyết nếu cố gắng nói không chừng còn có thể có chút kinh hỉ, Thử lại lần nữa xem….”
Mặt Cổ Qua ngó hướng bắc, lại một lần nữa thử nghiệm.
Tuyền Ki kiếm quyết là chí bảo trấn tông của Tuyền Ki Tông năm đó, Người có thể tu luyện Tuyền Ki kiếm quyết tuyệt đối chính là nhân tài kiệt xuất trong hàng đệ tử thân truyền. Hiện tại Cổ Qua mới chỉ là một nội môn đệ tử, làm sao có thể nhanh chóng hiểu rõ pháp quyết được?
Cảm giác chân khí cũng có, nhưng cái loại cảm giác dâng lên này vẫn không có xuất hiện.
Lúc này, trời đã dần dần tối.
Cổ Qua vẫn không màng đau nhức giơ cao tay phải lên, chân khí không ngừng lưu chuyển, chưa hề đình trệ.
Trong lúc Cổ Qua không biết mệt mỏi tu luyện, Dạ Tùng Mộng từ trong túp lều đi ra.
- Phương pháp tu luyện như thế, dù có ngồi khô ngàn năm, cũng sẽ không có một chút thành tựu nào. Vận động đòi hỏi phải có pháp lực, dựa vào thiên tư, chứ không phải cố gắng. Thiên tư của ngươi thuộc thành phần cùi bắp, dù có cố gắng cũng chỉ là uổng công mà thôi.
Dạ Tùng Mộng thấy tư thế Cổ Qua cổ quái, xung quang thân thể một chút năng lượng ba động cũng không có, mặc dù không biết hắn tu luyện công pháp gì, nhưng bất luận thế nào cũng là người từ trên cao nhìn xuống nên liền có thể đoán được một chút, cho nên mở miệng đề tỉnh nói.
Trong lòng Cổ Qua cũng có chút lo âu, chân khí thủy chung vẫn tự vận hành, nhưng vẫn không đạt tới cảnh giới mong muốn kia. Nếu quả thật chân khí có thể dâng lên, mượn Tuyền Ki kiếm, phát kiếm khí ra chém đứt dương thụ cỡ nhỏ cũng không phải là vấn đề.
Cần phải có chút thành tựu, tu luyện mới có thể tiến thêm một bước. Chân khí dâng lên chẳng qua chỉ là đệ nhất quyết nhập môn, đệ nhất quyết chia làm bảy thức. Lấy thực lực bây giờ của Cổ Qua, uy lực mỗi một thức phát ra cũng đủ để cùng cao thủ Thiên Giai trung phẩm quyết một trận thư hùng.
- Trăng đã lên cao, đã đến giờ rồi. Cổ Qua, ngươi mau chuẩn bị phối hợp cùng ta tu luyện.
Hai tay Dạ Tùng Mộng vung lên, Cổ Qua cảm giác xung quanh Dạ Tùng Mộng tựa hồ tạo nên một bức màn che lấp tinh đấu trên bầu trời, ngay cả chân khí tự động vận hành ban nãy cũng bị đình trệ
Bên trong tĩnh lặng, chỉ còn lại mùi thơm nhàn nhạt của hoa cỏ dưới chân.
Không gian Dạ Tùng Mộng tạo nên cũng không lớn, thỉnh thoảng cái mũi của Cổ Qua còn ngửi được mùi thơm thoang thoảng, lúc đậm lúc nhạt, lúc là mùi thơm ngát của cây cỏ, lúc lại là mùi thơm trên người Dạ Tùng Mộng.
- Ngươi khoanh chân ngồi xuống.
Dạ Tùng Mộng chỉ vào mảnh đất trống nói.
Cổ Qua không rõ ràng lắm nhưng vẫn nghiêm chỉnh ngồi xuống.
Vặt lá tìm sâu thìvào đây Đăng ký dịch Tiên Qua Hànhtại đây
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
- Đợi lát nữa có thể ngươi sẽ có chút đau đớn, nhưng đây cũng chính là thời cơ tốt nhất để ngươi tu luyện những pháp quyết khác, chớ để lãng phí.
Vẻ mặt Dạ Tùng Mộng lãnh đạm, thấy Cổ Qua ngồi xuống, nàng cũng đưa lưng về phía Cổ Qua, khoanh chân ngồi xuống
- Đợi tới khi sau lưng ngươi có cảm giác đau đớn, chính là thời cơ tốt nhất để tu luyện. Ngươi nhất thiết không thể đem ý niệm tập trung lên phía sau lưng, nếu không, tu luyện sẽ là làm nhiều công ít! Được rồi, chuẩn bị xong chưa?
- Xoẹt xẹt…
Thanh âm như vải bị xé rách.
Trường sam màu xanh của Cổ Qua, tự động rách toạt ra, lộ ra làn da màu đồng, trong ánh sáng nhìn vô cùng đẹp mắt. Nguyệt Luân sau lưng Cổ Qua hiện lên vô cùng rõ ràng.
Sách Tiên Luân, trông coi sinh tử.
Dạ Tùng Mộng thu nhiếp thần niệm. Chẳng biết tại sao, khi nàng làm rách quần áo trên người Cổ Qua ra, sâu trong nội tâm nàng lại có một cảm giác khác thường. Cảm giác như vậy từ trước tới giờ nàng chưa bao giờ có.
Thân thể Dạ Tùng Mộng nhích lại gần, hai người mặc dù là đưa lưng vào nhau, nhưng Cổ Qua vẫn có thể cảm nhận được thân thể mượt mà co dãn của Dạ Tùng Mộng.
Cổ Qua một trận kích động, từng là hạ nhân của Cổ gia, đã bao giờ được chạm qua mỹ nữ đâu. Sớm biết là như vậy, ta còn tính toán cái gì. Cứ việc ở đây hưởng thụ không tốt sao? Bọn Cổ Tranh có tới, ta cũng không đi ra ngoài, nơi này an toàn, lại không bị Nguyên Chí đạo nhân phát hiện. . .
Cổ Qua máu nóng lên não, nhất thời trong đầu hiện ra vài ý nghĩ kỳ quái không thực tế.
“ A……….”
Sao lại đau như vậy?
Một cảm giác đau đớn xông thẳng vào não vực Cổ Qua, Sách Tiên Luân sau lưng giống như phá thể mà ra. Cổ Qua cảm giác giống như có người đang cắt từng mảng huyết nhục sau lưng hắn.
- Đã nói cho ngươi chuẩn bị trước vậy mà ngươi lại còn suy nghĩ lung tung, nếm chút khổ sở, cũng đáng đời.
Ngay khi lưng Cổ Qua cùng lưng Dạ Tùng Mộng chạm nhau liền phát ra hai đạo lam sắc cùng hồng sắc quang mang quấn lấy nhau, dần dần quanh quẩn trên đầu hai người, sau đó lại cuốn lấy thân thể hai người. Cổ Qua bị đau đớn cơ hồ như muốn ngất đi, nhưng cỗ quang mang kỳ dị này lại đem Cổ Qua cứu tỉnh, trong lòng lại nổi lên ý niệm tu luyện đệ nhất quyết Thiên Khu Chỉ Nguyệt trong Tuyền Ki kiếm quyết.
Trong lúc nhất thời, hai người tiến vào vô ngã lưỡng vong chi cảnh
“Kiếm khí dâng lên, Ta cảm giác được rồi”
Chẳng biết tại sao, ngay khi lưng Dạ Tùng Mộng dựa vào thì Bắc Đấu Thất Tinh trên bầu trời tựa hồ toàn bộ sáng lên.
“Phải lập tức tu luyện.”
Cổ Qua cảm giác Bắc Đấu Thất Tinh trên đầu đang dần hôn ám, chỉ có Thiên Khu Tinh khẽ phát ra tia sáng. Đây chính là điềm báo luyện thành Tuyền Ki kiếm quyết sơ bộ.
Thời gian trôi qua thật nhanh, một đêm cứ thế trôi qua.(Biên: Ô cứ thế là xong à )
...................................
- A..aa, Hiện tại mặt trời đã lên cao, sợ rằng bọn Cổ Tranh cũng đã tới, vậy mà ta vẫn còn ở đây mà ngủ.
Cổ Qua lăn lóc bò dậy từ trên trên bãi cỏ, đầu hắn nặng trĩu, chỉ nhớ rõ đêm qua đau đớn vô cùng sau đó cơ hồ ngủ thiếp đi. Nhưng sau cùng hắn cũng không bỏ lở thời cơ tu luyện, dường như đã cảm giác được chân khí bộc phát rồi. Chẳng qua là hiện tại hắn không có có tâm tư để thử nghiệm.
- Tương truyền, Thủy Thần Bàn Mông có lưu lại cho Đông Duyến Tông tàn bản của Chiến Thiên Cổ Đồ, ta phải nhanh chóng đi đến sơn môn, nếu bỏ qua cơ hội này thì thật là đáng tiếc.
Phệ Quyết cùng với Thái Diễn Thập Nhị Đồ Sấm đối với Cổ Qua mà nói bất kể là uy lực khổng lồ như thế nào thì hắn cũng đều đã có được, nhưng Chiến Thiên Cổ Đồ chính là thần vật thượng cổ, nếu có thể nghiên cứu thấu triệt toàn bộ nhất định sẽ có thể thành tựu chân thần.
- Dạ Tùng Mộng đi đâu rồi?
Cổ Qua nhìn xung quanh cũng không thấy bóng dáng nàng đâu
- Dạ Tùng Mộng muốn cầu cạnh ta, sau này nhất định vẫn sẽ còn tìm đến ta.
Ngay sau đó hắn liền không cần đợi nàng cho phép lập tức vội vàng hướng phía ngoài Huyễn trận đi tới.
Ngoài sơn môn Đông Duyến Tông, trên quảng trường khổng lồ, đứng đầy tuấn nam mỹ nữ. Những tuấn nam mỹ nữ này chia làm ba nhóm không giống nhau, loáng thoáng còn có xu thế cạnh tranh.
Ba nhóm này chính là thế lực của tam đại đế quốc phụ thuộc Đông Duyến Tông.
Một vài tán tu vì muốn tìm nơi nương tựa nên cũng gia nhập vào trong ba nhóm người này.
Ba nhóm người này nếu bàn về nhân số thì nhóm ở giữa thuộc Nam Đồng Đế Quốc là nhiều người nhất, hơn nữa phần lớn đều là Địa gGai trung phẩm. Hoàng tử Nam Đồng Đế Quốc Nhiếp Vũ Phong đứng thẳng trong đám người, bản thân hắn lớn lên vô cùng cao lớn, nếu từ xa nhìn lại, thật sự là có cảm giác như hạc giữa bầy gà.
Ánh mắt Nhiếp Vũ Phong vẫn không rời khỏi đám người Tiên Vũ Đế Quốc. Hắn quét nhìn tới, tựa hồ còn chưa có tìm được mục tiêu của mình.
- Lão Nhị, theo như tin tức tình báo thì ở Thanh Nhận thanh của Tiên Vũ Đế Quốc có một tên tiểu tử đạt tới Địa giai thượng phẩm, hơn nữa còn trực tiếp được tiên sư đón đi, không biết là thật hay giả. Mới vừa rồi ta kiểm tra bên phía đối phương người lợi hại nhất chính là Thiệu Dương công chúa, nhưng tu vi vủa nàng cũng chỉ là Địa giai trung phẩm đỉnh phong, vẫn chưa có đột phá đến Địa giai thượng phẩm. Nếu quả thật có một nhân vật như vậy, thật sự ta muốn biết một chút về hắn.
Nam tử bên cạnh Nhiếp Vũ Phong so với hắn thấp hơn không ít, nếu như không phải mới vừa rồi Nhiếp Vũ Phong nói chuyện làm bại lộ quan hệ giữa hai người, quả thật dựa trên chiều cao mà xem xét thì rất khó có thể tưởng tượng ra hai người chính là thân huynh đệ.
- Đại ca, chuyện này ta cũng có nghe nói, hơn nữa chuyện còn có chút thần kỳ. Nghe nói, ngày đó lúc chọn lựa ở Thanh Nhận thành, tiểu tử kia chỉ dùng một tay nâng cự đỉnh khảo hạch nội môn đệ tử lên, sau đó nghênh ngang rời đi. Ôi Ôi… đại ca, ngươi nói xem chuyện này có đúng không? Đại ca ngươi trời sinh thần lực vậy mà cũng chỉ có thể khiêng lên mà thôi. Theo ta thấy thì chuyện này vô cùng có khả năng là do Tiên Vũ Đế Quốc tung hỏa mù, mê hoặc chúng ta mà thôi.
- Bất kể là thật hay giả, nếu đã cùng nhau tiến vào nội môn, tương lai nhất định sẽ có cơ hội đọ sức.
Cổ Qua núp cách sơn môn không xa, nhìn đám người trên quảng trường, trong lòng không ngừng bồn chồn. Mặc dù hắn biết rõ Nguyên Chí đạo nhân cùng Đổng Thanh rất có khả năng là đang bế quan tu luyện, nhưng Nguyên Chí đạo nhân là ngoại sự trưởng lão, đệ tử của hắn trải rộng khắp Đông Duyến Tông. Nếu hắn đi lên báo danh thì chuyện hắn xuất hiện nhất định sẽ bị bại lộ.
- Bọn Cổ Tranh, Phạm Đông Ly.
Cổ Qua quét mắt tìm kiếm liền phát hiện đám người Thanh Nhận thành ở trong nhóm người bên phải. Hiển nhiên đám người này là do Liễu Duẫn con trai của thành chủ cầm đầu. Mà lúc này đứng bên cạnh Liễu Duẫn chính là một nữ tử mặc y phục màu vàng hơi đỏ, vóc người thiếu nữ này duyên dáng vô cùng, không ngừng cười hòa ái, cùng các đệ tử thế gia chung quanh nói chuyện.
- WOW, đây có thể chính là tập hợp tất cả đệ tử thế gia ở Tiên Vũ Đế Quốc, chí ít cũng phải có đến năm trăm người. Mỗi cái thành trì mười người, cộng thêm một vài tán tu cùng với các đệ tử xuất sắc của các môn phái đề cử đến thì số lượng năm trăm hẳn là không coi là nhiều. Thiếu nữ đang mặc áo màu vàng hơi đỏ kia hẳn là Thiệu Dương công chúa nổi danh là thiên tài bậc nhất của Tiên Vũ Đế Quốc rồi. Vây quanh bốn phía nàng chắc là các vương tử chư hầu, hoặc là vài chân truyền đệ tử của các tiểu phái. Nhìn điệu bộ này, hẳn là mấy năm qua Tiên Vũ Đế Quốc cùng với hai đế quốc kia mơ hồ đã có khuynh hướng cạnh tranh với nhau rồi.
Quốc chủ của Tiên Vũ Đế Quốc chính là truyền nhân của đại tộc thượng cổ, họ Cơ, cũng từng là đệ tử chân truyền của Đông Duyến Tông. Nữ nhi hắn sinh hạ dĩ nhiên là không yếu. Hơn nữa ở Tiên Vũ Đế Quốc còn đồn đãi, Cơ gia thái tử hiện đang tu luyện ở Đông Duyến Tông, bây giờ cũng đã là một gã chân truyền đệ tử.
- Nên đi qua hay là không đi qua đây. Hiện tại thì nhiều người ngư long hỗn tạp, nếu như đi qua chắc là sẽ không dễ bị phát hiện, nhưng là đợi lát nữa đến khi chứng thực cụ thể từng người, phân chia địa điểm tu luyện, kêu đến tên của ta, sợ rằng dù ta có muốn kiên trì cũng phải bước ra khỏi hàng.
Đột nhiên, Cổ Qua cảm giác một ánh mắt lạnh lùng bắn về phía mình.
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
Ánh mắt này không phải là đến từ đám người kia, mà là từ trong mắt một gã nội môn đệ tử đứng phía trước ba nhóm người kia.
Cổ Qua đón nhận ánh mắt đí, chỉ thoáng qua, ánh mắt kia liền rụt về. .
Trong ý thức hải của Cổ Qua từng bị linh hồn Tử Điên tôn giả đánh sâu vào vì vậy được mở rộng vô cùng lớn đồng thời cũng rất bền bỉ. Tên nội môn đệ tử này, tối đa tu vi cũng chỉ là Thiên Giai hạ phẩm giống như Cổ Qua. Nhưng tối hôm qua Cổ Qua tu luyện Tuyền Ki kiếm quyết có được thu hoạch, lực lượng thân thể đạt hơn năm vạn cân, tuyệt đối không phải nội môn đệ tử có thể so sánh được.
Trên lý luận thì nội môn đệ tử bao gồm các đệ tử từ Địa giai trung phẩm tới Thông Huyền. Tại Đông Duyến Tông ngoại môn đệ tử là nhiều nhất, có mười vạn người. Nội môn đệ tử cũng có gần một vạn người, nhưng có thể tiến vào Thông Huyền chỉ có mấy trăm người.
Các cấp bậc tu luyện bao gồm Địa giai, Thiên Giai, Thông Huyền, Kim Đan.
Thông Huyền, Kim Đan cũng coi như là bước đầu đặt chân vào cảnh giới Chân Vũ. Mà Địa Giai, Thiên Giai thuần túy chỉ là Võ Giả cảnh.
Chỉ thấy tên nội môn đệ tử này sợ hãi nhìn khắp xung quanh giống như là đang tìm kiếm viện binh.
- Là một nữ đệ tử.
Thân thể Cổ Qua khẽ chấn động, thật ra thì trong lòng hắn cũng chưa chắc đã sợ hãi. Chuyện Nguyên Chí đạo nhân lấy được thượng cổ Vân Triện Bia kia không thể để lộ ra ngoài, nếu như hắn dám ở nơi này chọc cho Cổ Qua nóng lên nhất định hắn sẽ nói ra tất cả.
Cổ Qua đứng yên, dời ánh mắt đi không nhìn lại nữ nhân nội môn đệ tử kia nữa.
Chẳng biết tại sao, nữ đệ tử kia vẫn cứ gắt gao ngó chừng Cổ Qua.
....................
Ùng ùng ———— ùng ùng...
Sơn môn khổng lồ lóe ra quang hoa chói mắt, ba con tiên hạc từ trên đỉnh núi chậm rãi hạ xuống, trên ba con tiên hạc này có ba người đứng thẳng.
Người ở giữa rõ ràng là một gã nam tử chừng hai mươi tuổi. Nam tử này vóc người cao to, tiên phong đạo cốt, thần vận trùng điệp, giống như thần tiên hạ phàm, khiến cho người ta không dám ngước nhìn.
Hai bên là hai đại mỹ nữ một xanh một hồng, nhưng trên mặt hai nữ tử này như có sương mù bao phủ, làm cho người ta nhìn không rõ dung mạo.
Wow! là Yến Chí Mộng, nội môn đệ tử lợi hại nhất Đông Duyến Tông.
Một người bên cạnh tên thấp bé ở giữa hô lên danh hiệu của nam tử kia.
Cổ Qua cảm giác không khí chung quanh nhất thời thay đổi, vẻ mặt đám nữ đệ tử đồng loạt lộ vẻ mơ hồ nhìn Yến Chí Mộng chờ đợi, cho dù chỉ là nhìn các nàng một cái cũng tốt.
- Các ngươi không biết sao Yến Chí Mộng này còn là người của Tiên Vũ Đế Quốc chúng ta. Hiện tại Bắc Hồ Yến gia đã được hoàng đế sắc phong là Trấn Bắc công, nguyên nhân cũng là vì Yến Chí Mộng này đấy. Hắn chính là nội môn đệ tử đứng đầu trên Nhân Tài Kiệt Xuất bảng của Đông Duyến Tông, nghe nói thực lực đã đạt tới Thông Huyền tầng ba, hơn nữa hắn vẫn chưa tới ba mươi tuổi. Làm người ta hâm mộ nhất chính là hai nữ tử bên cạnh kia cũng chính là song tu đạo lữ của hắn, khách khách….
Người nọ nãy giờ cứ huyên thuyên giải thích về lai lịch của Yến Chí Mộng cho mọi người xung quanh, những lời này tự nhiên cũng rơi vào trong tai Cổ Qua.
Cổ Qua chẳng biết tại sao, kể từ sau khi cắn nuốt linh hồn Tử Điên tôn giả liền trở nên cuồng vọng vô cùng, tính cách âm trầm trước đây hoàn toàn biến mất không thấy nữa.
Bàn Mông chính là mục tiêu vô cùng to lớn của cả Tu Chân Giới, Thủy Thần Bàn Mông, thân thể chứng đạo, vang dội cổ kim.
- Khi ta đến ba mươi tuổi, nhất định sẽ mạnh hơn hắn.
Cổ Qua đang nghĩ, chợt nghe thanh âm như sấm động của Yến Chí Mộng từ trên không trung ù ù vang lên.
- Các vị đệ tử, hoan nghênh tiến vào Đông Duyến Tông. Kể từ hôm nay, bất luận các ngươi là nội môn đệ tử hay là ngoại môn đệ tử cũng đều phải tham gia kỳ huấn luyện Tiên Nô, là hạng mục đầu tiên dành cho các đệ tử mới vào tông môn.
- Đông Duyến Tông ta ngoại môn đệ tử có mười vạn, nội môn đệ tử cũng có một vạn người, tiên nô thì có hơn trăm vạn. Có câu vô quy củ bất thành phương viên, nếu đã tiến vào tông môn thì phải tiến hành huấn luyện tiên nô. Lần này chọn đệ tử có một ngàn tám trăm mười một người, chia làm năm mươi đội.
Tiên nô? Cho tới bây giờ Cổ Qua còn chưa nghe nói qua cái từ ngữ mới mẻ này. Nhất là thời gian mấy ngày cùng Đổng Thanh tiếp xúc cũng chưa từng nghe hắn nói qua. Bất quá chỉ từ câu chữ Cổ Qua liền có thể nhìn ra, tiên nô này hẳn là những người hầu hạ chăm lo cho sinh hoạt hằng ngày của các nội môn cùng ngoại môn đệ tử. Chẳng lẽ cho những người mới vào như chúng ta đốn củi nhảy cầu sao?
- Mấy ngày gần đây tham gia tuyển chọn vào tông môn các ngươi cũng có chút cực khổ, cho các ngươi thời gian một ngày để tìm hiểu một chút về tông môn, học tập một vài quy củ trong tông môn. Đợi lát nữa sẽ có một trăm tên nội môn đệ tử phân ra tiến hành hướng dẫn các ngươi trong thời gian học tập tiên nô. Một trăm tên nội môn đệ tử này là tinh anh trong tinh anh của Đông Duyến Tông ta. Đối với những đệ tử tham gia tuyển chọn mới tới như các ngươi thì có toàn quyền sinh sát, các ngươi hãy tự lo cho tốt đi.
Yến Chí Mộng nói xong, liền điều khiển tiên hạc hướng trên sơn môn rời đi, chỉ chốc lát, sơn môn mở ra, từ đó đi ra một trăm người.
Hậu sơn tông môn, Yến Chí Mộng từ trên tiên hạc chậm rãi đi xuống, hai nữ tu đệ tử bên cạnh hắn cũng theo hắn bước xuống.
Trong đó, Thanh y nữ tử nói:
- Chí Mộng, lần này tuyển chọn đệ tử, có mấy người trực tiếp tiến vào nội môn đệ tử. Nam Cung sư huynh nói phải hết sức mở rộng thế lực, chúng ta có phải là nên chuẩn bị sớm một chút không?
- Không cần, những mầm mống đệ tử này có tư cách trở thành nội môn quả thật không giả, bất quá cũng chỉ là mấy tên tiểu tử vô tri tu vi Địa giai trung phẩm. Ở trong gia tộc ỷ vào một chút thiên tài địa bảo mà đạt được cho nên cảnh giới hết sức bất ổn. Lần này ta nghe Nam Cung sư huynh an bài, để cho bọn họ tiến vào phía bắc tông môn đến gần nơi hoang dã mà lịch lãm, để cho bọn chúng nếm chút khổ sở.
Thanh y nữ tử lộ ra thần sắc kinh ngạc
- Chí Mộng, vùng đất hoang dã dù có là chúng ta cũng không dám dễ dàng đi tới, nơi đó yêu thú hết sức lợi hại nếu không có pháp bảo rất khó chế phục. Coi như chỉ là rìa ngoài đi chăng nữa thì khẳng định cũng sẽ có chút nguy hiểm.
Yến Chí Mộng suy nghĩ một chút, nhìn lướt qua Thanh y nữ tử một cái rồi hướng ánh mắt nhìn về phía chân trời nói:
- Như vậy cũng tốt, cũng không còn cách nào khác, ba năm sau đã là tiên đạo đại hội. Hơn nữa gần đây yêu ma hoạt động rất mạnh nhưng chủ yếu nhất vẫn chính là bên phía Vân Mộng sơn đã có động tỉnh rồi, tùy thời đều có thể tiến công tam đại đế quốc của Đông Duyến Tông ta, đến lúc đó cần có các cao thủ đã trải qua lịch lãm. Lần trước cũng bởi vì đệ tử trong tông ta chỉ chú trọng cảnh giới tu luyện mà không để mắt đến đánh giết nên mới thương vong thảm trọng. Chúng ta cũng có thể tranh thủ tu luyện, đột phá Thông Huyền tầng năm, chúng ta liền có thể trở thành đệ tử chân truyền giống như Nam Cung sư huynh.
Thanh y nữ tử vừa nghe nói muốn tu luyện khuôn mặt liền đỏ lên nói:
- Chí Mộng, ngươi đây là “nhất dương nhị âm khảm ly hỗ hoan” (Dịch: các đạo hữu hẳn là hiểu câu này nhỉ) tiến cảnh sẽ tăng rất nhanh. Nhưng nếu cứ tiếp tục tu luyện như vậy có thể là có chút quá mức. . .
- Đạo phi thường đạo, chúng ta chỉ có không ngừng cố gắng nắm bắt nó đó mới là điều trọng yếu nhất. Hiện tại ở đây vừa may ba người chúng ta thể chất phù hợp, nếu không nhanh chóng tu luyện để trở thành chân truyền đệ tử thì còn đợi đến bao giờ. Chuyện nam nữ phàm trần, chúng ta tự nhiên không cần lo lắng, chờ tu luyện tới Kim Đan đại đạo, thoát thai hoán cốt, thịt cơ trọng sinh, thể xác này không cần cũng được. Hơn nữa cùng hai vị sư muội song tu, Yến Chí Mộng ta tự nhiên cũng sẽ không bạc đãi các ngươi.
Yến Chí Mộng tự tin vô cùng, sải bước bước đi, dắt hai nữ tử trở lại nơi tu luyện của mình.
Khí thế thật lớn.
Ùng ùng, ùng ùng…
Hơi thở Cổ Qua đột nhiên hơi chậm lại, chỉ thấy bốn tấm màng lớn được vén lên, một trăm tên đệ tử có cả nam lẩn nữ đều mặc tử y lần lượt bước ra.
Trên người trăm người này sát khí tỏa ra hết sức trầm trọng, Cổ Qua từng giết chết một gã tên Hàm Chương Trinh là nội môn đệ tử, nhưng nếu đem so với trăm tên tử y này thì quả là một trời một vực.
Trăm tên nội môn đệ tử tinh nhuệ toàn bộ đều đến từ Tiên Đạo Cung của Đông Duyến Tông.
Last edited by Cường Thuần Khiết; 12-03-2013 at 08:52 PM.
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ryno_nguyen