Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 12
Chương 251: Hi Sinh Mình, Thành Toàn Hậu Duệ?
Nguồn: ST
Trong lúc đang nói chuyện, Sát Đế phát ra một khí thế hung ác, xông thẳng về phía Thiên Mâu.
Trong mắt Thiên Mâu lóe lên sự lạnh lẽo.
Ngọc Lân và Mẫn Hoàng đều nhìn về Thiên Mâu.
- Được, được, lão tam, ngươi thật sự muốn khiêu chiến với ta sao?
Thiên Mâu lạnh lùng nói.
- Nhị huynh, xin mời!
Sát Đế bay lên cao mười trượng, cũng không hề có ý định bay cao hơn nữa.
Thiên Mâu quay đầu nhìn Ngọc Lân và Mẫn Hoàng:
- Chờ ta trở lại, tạm hoãn ra tay!
- Vâng!
Hai người lên tiếng trả lời.
Ầm!
Sát Đế, Thiên Mâu bay vút lên trời, trong chớp mắt vọt qua tinh không, xông vào khu vực vô số Thiên Ma.
Ầm!
Hai người tiến vào trong vô cực, bắt đầu chiến đấu.
Thời điểm hai người xông vào Thiên Ma giới, cuộc trò chuyện giữa Diêm Xuyên và Phục Hy phía xa vừa vặn kết thúc. Hai người quay đầu nhìn thấy hai huynh đệ hồ lô đang giao đấu với nhau.
Sát Đế thập lục trọng thiên đỉnh phong, nhưng trời sinh mang tính chiến đấu, hung hãn vô cùng.
Thiên Mâu thập thất trọng thiên, thực lực tự nhiên cao hơn rất nhiều so với Sát Đế.
Huynh đệ hai người ở trong vô cực hung mãnh chém giết.
Tuy rằng không có tiếng động nào, nhưng xem kình đạo của hai người tùy ý phát racũng có thể cảm nhận được nói cỗ lực lượng tuyệt thế này.
Phía dưới, Ngọc Lân, Mẫn Hoàng nhìn chằm chằm vào Hoàng Kim Đại Đế và Kim Đại Vũ.
Hoàng Kim Đại Đế nhắm mắt, dưỡng thương.
Ngày xưa Hoàng Kim Đại Đế chiến đấu cùng Kiếm Ngạo một trận, thương thế chưa lành, chưa kịp nghỉ ngơi đã phải đến đây trợ giúp Sát Đế. Lúc này vừa ngừng chiến, đương nhiên phải hồi phục một chút.
Kim Đại Vũ lại không ngừng lo lắng.
Nhìn hai huynh đệ hồ lô trước mắt, trong mắt Kim Đại Vũ đầy vẻ thù hận, đồng thời cũng cực kỳ lo lắng cho tổ tiên của mình.
Bốn người chờ đợi một ngày.
Trên tinh không, Sát Đế, Thiên Mâu đều rơi xuống.
Ầm!
Hai người rơi xuống, nhất thời khiến đại địa đổ nát một mảng lớn.
Vẻ mặt Sát Đế đầy vết máu, khí thế hung ác bắn ra bốn phía.
Thiên Mâu tóc tai bù xù, khá chật vật.
- Được, được, được lắm, lão tam!
Thiên Mâu nghi ngờ không thôi nhìn về phía Sát Đế.
- Nhị huynh?
Ngọc Lân, Mẫn Hoàng đều vây lại.
Sát Đế lắc đầu:
- Nhị huynh, người là thập thất trọng thiên. Ta đấu không lại người. Nhưng người muốn đánh bại ta, không phải là chuyện dễ dàng như vậy!
- Hừ!
Thiên Mâu hừ lạnh một tiếng.
Khí thế hung ác trước kia trên mặt Sát Đế dần dần tan đi, lộ ra một tia khổ sở nói:
- Nhị huynh, ta biết các ngươi lo lắng điều gì. Ta bây giờ còn đang là thập lục trọng thiên, vẫn chưa thể vũ hóa. Ta nguyện ý lúc này mất đi ý thức, chỉ cầu mong các vị huynh đệ có thể thả Kim Đại Vũ ra!
- Mất đi ý thức?
Ngọc Lân đột nhiên cả kinh kêu lên.
Thiên Mâu cũng lộ vẻ kinh ngạc.
- Tổ tiên, ngươi muốn làm gì?
Kim Đại Vũ cũng cả kinh kêu lên.
Sát Đế nhìn Kim Đại Vũ, lộ ra một nụ cười khổ, tiếp theo trịnh trọng nói:
- Kim Đại Vũ, ngươi nhất định phải sống sót!
Nói xong, Sát Đế lấy ra một quả cầu nhỏ, đưa cho Kim Đại Vũ:
- Đây là thứ ta chuẩn bị cho ngươi. Sau này ngươi đọc lấy tin tức bên trong!
Quay đầu lại, Sát Đế lại nhìn về phía Thiên Mâu.
- Nhị huynh, ta mất đi ý thức, hóa thành tuyệt thế thần binh không có ý thức, như vậy các vị huynh đệ có thể yên tâm rồi chứ? Chỉ cầu xin Nhị huynh buông tha cho Kim Đại Vũ!
Sát Đế trịnh trọng nói.
Trên mặt Thiên Mâu có phần dao động, cuối cùng khổ sở nói:
- Lão tam, ngươi sao phải khổ như thế chứ?
- Vẫn mong Nhị huynh thành toàn!
Sát Đế lại nói.
- Tam huynh, tại sao? Vì hậu duệ cách không biết bao nhiêu đời này, huynh lại chọn hi sinh chính mình sao? Đây không phải là tác phong của huynh. Tại sao?
Mẫn Hoàng cảm thấy vô cùng khó hiểu nói.
- Thế giới của ta, các ngươi không hiểu! Những năm tháng chuyển thế tới thế giới Đại Thiên trở thành Lục Áp, ta hiểu được rất nhiều chuyện mà trước đây không hiểu.
Sát Đế cười nói.
- Nhị huynh, vẫn mong thành toàn! Sát Đế lại nói.
Thiên Mâu, Mẫn Hoàng, Ngọc Lân đều nhíu mày nhìn chằm chằm vào Sát Đế, nhất thời dường như không thể nào hiểu được tư tưởng của Sát Đế.
Hi sinh mình, thành toàn hậu duệ? Quyết định này nực cười tới mức nào.
Nhưng trước mắt bọn họ, Sát Đế lại thực sự yêu cầu như vậy?
- Tam huynh, ngươi phát điên sai?
Ngọc Lân cả kinh kêu lên.
- Tam huynh, huynh nên cân nhắc lại!
Mẫn Hoàng cũng lo lắng nói.
Nhưng Sát Đế lại nhìn chằm chằm về phía Thiên Mâu.
- Nhị huynh, vẫn mong thành toàn!
Sát Đế trịnh trọng nói.
Thiên Mâu nhìn Kim Đại Vũ đang kinh ngạc đứng cách đó không xa một chút, sắc mặt vô cùng khó coi.
Bởi vì Kim Đại Vũ, Sát Đế lại nguyện ý từ bỏ sinh mạng của mình sao?
- Nhị huynh, vẫn mong thành toàn!
Sát Đế nhấn mạnh lần thứ ba nói.
Ngọc Lân, Mẫn Hoàng ở bên cạnh không ngừng lo lắng.
Thiên Mâu nhắm mắt, thoáng trầm tư một lát.
- Được rồi, con đường vẫn là do ngươi chọn!
Thiên Mâu cuối cùng gật đầu một cái.
- Nhị huynh?
Mẫn Hoàng và Ngọc Lân cả kinh kêu lên.
Sát Đế lại lộ ra một vẻ giải thoát.
- Nhị huynh, lòng ta ngay thẳng. Do nhị huynh động thủ, xóa đi ý thức của ta đi!
Sát Đế cười nói, tiếp đó mang hồ lô Trảm Tiên trên lưng, đi tới trước mặt Thiên Mâu.
Sắc mặt Thiên Mâu phức tạp, cuối cùng vẫn đưa tay ra đặt ở đỉnh đầu Sát Đế.
Quay đầu, Sát Đế nhìn về phía Kim Đại Vũ nói:
- Kim Đại Vũ, nhớ kỹ, ngươi phải sống sót, đừng làm cho ta thất vọng!
- Tổ tiên!
Trong mắt Kim Đại Vũ đã trở nên ươn ướt.
- Hoàng Kim Đại Đế, tương giao một hồi, lần này đa tạ. Làm phiền ngươi đưa Kim Đại Vũ đến Hàm Dương!
Sát Đế khẩn cầu nói.
Lúc này trong ánh mắt Hoàng Kim Đại Đế cũng lộ vẻ kinh hoàng. Hắn thực sự không thể nào hiểu được, Sát Đế lại tự tìm đường chết?
- Yên tâm!
Hoàng Kim Đại Đế gật đầu một cái.
Thiên Mâu đột nhiên dùng chút lực. Một hào quang màu cam từ trong lòng bàn tay hắn bắn ra bốn phía, xông thẳng vào trong đầu của Sát Đế.
Vù!
Sát Đế không hề chống cự, mặc cho Thiên Mâu xoá bỏ ý thức của mình.
Hồ lô Trảm Tiên rung động một trận. Nhưng sau khi cảm nhận được Sát Đế không hề phản kháng, hồ lô Trảm Tiên cũng dần dần trở nên bình tĩnh.
Ầm!
Một tiếng động rất lớn vang lên, hai mắt Sát Đế đột nhiên trở nên trống rỗng.
- Tổ tiên!
Kim Đại Vũ lo lắng kêu lên.
Nhưng Sát Đế đã không còn có thể tiếp tục nói chuyện nữa.
- Nhị huynh?
Mẫn Hoàng và Ngọc Lân đều lộ ra vẻ thống khổ.
Lúc này, ý thức của Sát Đế đã bị tiêu diệt, thân thể bị Thiên Mâu khống chế.
- Ôi, có thể vừa bắt đầu, ngươi đã không nên sinh ra ý thức!
Thiên Mâu thản nhiên nói.
Mẫn Hoàng, Ngọc Lân cắn cắn răng, đột nhiên đồng thời nhìn về phía Kim Đại Vũ.
- Là ngươi, là do nghiệp chướng nhà ngươi đã hại chết Tam huynh ta.
Mẫn Hoàng lạnh lùng nói.
Hai người sát khí đằng đằng xông thẳng về phía Kim Đại Vũ, lúc này dường như muốn báo thù cho Sát Đế.
Tuy rằng Sát Đế muốn chết, hơn nữa còn là bị Thiên Mâu tiêu diệt, nhưng hai người không kìm lòng được lại tính toán thù hận ở trên người Kim Đại Vũ.
- Ta hại sao? Không! Là các ngươi, là các ngươi đã hại chết tổ tiên ta!
Kim Đại Vũ cũng gầm hét lên.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 12
Chương 252: Âm Mưu Của Sát Đế
Nguồn: ST
- Hừ, Tam huynh ta chính là do ngươi hại chết, ta muốn ngươi phải chôn cùng!
Mẫn Hoàng lạnh lùng nói.
Kim Đại Vũ giật mình một cái.
Tuy rằng thực lực của Kim Đại Vũ đạt được thập tứ trọng thiên, nhưng so với hai người lại kém ra một đoạn lớn!
- Ngươi… các ngươi đáp ứng tổ tiên ta, các ngươi muốn nói nuốt lời sao?
Kim Đại Vũ kinh ngạc nói.
- Nuốt lời? Hừ, Tam huynh đã chết, ta chỉ muốn báo thù cho tam huynh. Ta mặc kệ những chuyện khác!
Mẫn Hoàng trầm giọng nói.
- Hoàng Kim Đại Đế?
Kim Đại Vũ đột nhiên nhìn về phía Hoàng Kim Đại Đế.
Dù sao, trước khi Sát Đế chết đã tự mình nhờ Hoàng Kim Đại Đế.
- Hoàng Kim Đại Đế, chúng ta cũng không đáp ứng Tam huynh không đối phó ngươi!
Mẫn Hoàng uy hiếp nói.
Hoàng Kim Đại Đế nhìn thân thể Sát Đế đã không hề có ý thức, nhìn lại ba đại cường giả Thần giới một chút, tiếp đó nhìn về phía n Trung Thiên Châu, nơi đó còn có Đại Khí Tôn.
Cuối cùng, Hoàng Kim Đại Đế lộ ra một nụ cười khổ nói:
- Xin lỗi, Sát Đế còn, ân tình còn, Sát Đế diệt, ân tình không còn nữa!
- Hoàng Kim Đại Đế?
Kim Đại Vũ đột nhiên trợn trừng mắt tức giận nói.
Lúc này Hoàng Kim Đại Đế lại không muốn đếm xỉa tới lời của Sát Đế nữa?
Lúc trước những lời hắn đáp ứng đối với Sát Đế, lẽ nào đều là giả?
- Chuyện riêng của Thần giới các vị, tại hạ không quấy rầy nữa!
Hoàng Kim Đại Đế nói.
Mẫn Hoàng, Ngọc Lân thoả mãn gật đầu một cái.
Ầm!
Hoàng Kim Đại Đế đột nhiên rời khỏi.
Oa!
Mắt Kim Đại Vũ nhìn thấy Hoàng Kim Đại Đế tuyệt tình như vậy, nhất thời hóa thành Kim Ô nhanh chóng bay về phía đông.
- Đi sao? Chạy đi đâu?
Mẫn Hoàng hừ lạnh một tiếng.
Thậm chí hắn còn không sử dụng hồ lô. Loáng một cái, thân hình Mẫn Hoàng đột nhiên đã xuất hiện ở trên không trung, phía trên Kim Đại Vũ, đưa tay ầm ầm đánh ra một chưởng về phía Kim Đại Vũ.
Hư không sụp đổ. Trước uy lực của một chưởng như vậy, Kim Đại Vũ căn bản không có khả năng chống lại.
- Oa!
Kim Đại Vũ tuyệt vọng kêu to một tiếng.
Ầm!
Dưới va chạm cực lớn, trong nháy mắt hư không bị xé nát vô số.
Mẫn Hoàng vừa đánh ra một chưởng cũng bay ngược ra.
Kim Đại Vũ không có vấn đề gì. Phía trước người Kim Đại Vũ xuất hiện một thân ảnh, đã đỡ một đòn của Mẫn Hoàng.
- Ai?
Thời khắc Mẫn Hoàng bay ngược ra, cả kinh kêu lên.
Hư không lại chậm rãi hồi phục, lộ ra thân ảnh của Diêm Xuyên.
- Đại Đế!
Kim Đại Vũ vui vẻ nói.
Diêm Xuyên lạnh lùng nhìn ba người đối diện:
- Chữ tín và danh dự của Thần giới, quả nhiên không thể tin!
- Diêm Xuyên?
Sắc mặt Ngọc Lân và Mẫn Hoàng trầm xuống nói.
- Mẫn Hoàng, Ngọc Lân, trở về!
Thiên Mâu kêu lên.
- Nhị huynh!
Hai người bay đến gần.
Thiên Mâu nhìn về phía Diêm Xuyên:
- Hóa ra là Diêm đế!
- Một cảnh tượng vừa nãy, trẫm đã nhìn thấy tất cả. Thế nào, đối vời người bên ngoài nói không giữ lời thì cũng thôi, đối với huynh đệ của mình cũng nói không giữ lời như thế sao?
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Trong mắt Thiên Mâu đầy lạnh lẽo, nhìn Kim Đại Vũ một hồi, lại nhìn thân thể Sát Đế như con rối bên cạnh một chút.
- Cũng được. Ý thức của Sát Đế đã diệt. Tiểu nghiệt súc này, để hắn sống đi!
Thiên Mâu thản nhiên nói.
- Nhị huynh?
Mẫn Hoàng và Ngọc Lân vẫn có chút không cam lòng.
Diêm Xuyên lại không buông tha nói:
- Ý thức của Sát Đế đã diệt, vậy lời hứa của Thần giới ngày xưa, không biết có thể thực hiện hay không?
- Sao?
Chân mày Thiên Mâu nhíu lại.
- Mở phong ấn cho quả trứng lớn, các ngươi đã bảo trẫm chọn bất kỳ thứ gì của Thần giới. Ta đã lựa chọn Sát Đế. Các vị, các ngươi còn muốn nuốt lời sao?
Diêm Xuyên lại hỏi tới.
- Ha ha ha ha!
Mẫn Hoàng đột nhiên cười to lên.
- Tuy ý thức của tam huynh ta bị diệt, nhưng hắn vẫn là tuyệt thế thần binh, sao có thể đưa cho ngươi được?
Ngọc Lân cười lạnh nói.
- Thần giới quyết định nuốt lời sao?
Diêm Xuyên lại trầm giọng nói.
- Ngươi dự định thế nào?
Thiên Mâu lạnh lùng nói.
- Hừ, sau hai mươi ngày nữa, trẫm sẽ đích thân đi tới Thần giới, lấy lại công đạo!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Tự mình đi tới Thần giới? Ha ha ha ha!
Mẫn Hoàng khinh thường cười lớn.
Có Đại Khí Tôn tọa trấn, Diêm Xuyên đến không phải là muốn chết thì là cái gì?
Mẫn Hoàng tỏ ra khinh thường. Vẻ mặt Thiên Mâu, Ngọc Lân cũng đầy khinh thường.
- Kim Đại Vũ, chúng ta đi!
Diêm Xuyên căn bản không để ý tới mọi người.
Hai người quay đầu lại đi về phía đông.
Thiên Mâu lạnh lùng nhìn theo bóng dáng nhóm người Diêm Xuyên rời đi, cuối cùng không lựa chọn tiếp tục truy sát nữa.
- Đi!
Thiên Mâu dẫn theo hai người một thi, bay về phía Thần giới Trung Thiên Châu.
…
Sau mấy ngày. Hàm Dương, bên trong một gian đại điện.
Đám người Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử, Minh Vương, Phù Tô, Mặc Vũ Hề đang đứng.
Mọi người nhìn về phía Kim Đại Vũ.
- Đại Đế, tổ tiên lưu lại vật ấy! Nói để sau này ta đọc nó!
Kim Đại Vũ lấy ra quả cầu nhỏ nói.
- Sát Đế? Tính cách của hắn cương nghị trùng thiên, không phải là loại người tùy tiện chấp nhận cái chết như vậy!
Quỷ Cốc Tử lắc đầu nói.
- Trận pháp ngăn cách bên ngoài thế nào?
Diêm Xuyên hỏi.
- Đại Đế yên tâm, tất cả điện này đã được ngăn cách, bất kỳ người nào không có cách nào dò xét được bên trong. Thậm chí thôi diễn cũng không có cách nào làm được!
Quỷ Cốc Tử trịnh trọng nói.
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Mở ra đi, Kim Đại Vũ!
Diêm Xuyên nói.
Kim Đại Vũ gật đầu một cái, nhẹ nhàng sờ quả cầu nhỏ trong tay một cái.
Rắc!
Trên quả cầu nhỏ xuất hiện một khe nứt.
Ầm!
Trong khe nứt đột nhiên lao ra một sát khí trùng thiên. Trong nháy mắt sát khí dày đặc cả toà đại điện.
Keng!
Một đao quang đột nhiên bay ra, tốc độ nhanh chóng. Tất cả mọi người bên trong điện nhất thời biến sắc.
- Trảm Tiên Phi Đao?
Sắc mặt Quỷ Cốc Tử biến đổi.
Lại một thanh trường đao kim sắc bay ra, lơ lửng ở giữa không trung. Trường đao có mi có mắt. Một khí thế hung ác bắn ra bốn phía ra. Đao này, không phải là Trảm Tiên Phi Đao bên trong hồ lô Trảm Tiên sao?
Trảm Tiên Phi Đao bay lượn ở trong đại điện một hồi, hình dạng dần dần biến hóa.
Vù!
Trảm Tiên Phi Đao hóa thành một hình người trong suốt.
- Sát Đế?
Minh Vương kinh ngạc nói.
- Tổ tiên?
Kim Đại Vũ vui vẻ nói.
Hình người kia chính là nguyên hình của Sát Đế.
Vù!
Hư ảnh Sát Đế thở dài một hơi, lộ ra vẻ sợ hãi, tiếp theo nở nụ cười.
- Ha ha ha ha!
Hư ảnh Sát Đế cười lớn một trận.
Mọi người lẳng lặng đợi một hồi, Sát Đế phát tiết ra hưng phấn trong lòng, lúc này mới quan sát mọi người một vòng.
- Đa tạ Diêm đế cứu viện!
Sát Đế cười nói.
- Ngươi là Sát Đế? Ý thức của Sát Đế?
Diêm Xuyên cau mày nói.
- Không sai, ta là Sát Đế. Tuy nhiên chỉ còn lại một đoạn ý thức, nhưng chung quy vẫn trốn ra được rồi!
Ý thức của Sát Đế cười nói.
- Ồ? Kia ý thức Thiên Mâu tiêu diệt lúc trước là... ?
- Đó là ý thức của Trảm Tiên Phi Đao. Những năm qua, ta đã luyện hóa ý thức của Trảm Tiên Phi Đao thành phân thần của ta. lúc trước ta đưa ý thức của mình tiến vào thanh Trảm Tiên Phi Đao, mới có thể chạy trốn!
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 12
Chương 253: Ba Đại Tuyệt Thế Thần Binh
Nguồn: ST
Ý thức của Sát Đế trầm giọng nói.
- Tổ tiên, ngươi không có chuyện gì, ngươi không có chuyện gì thật tốt quá!
Kim Đại Vũ hưng phấn nói.
Sát Đế gật đầu một cái.
- Trốn ra được?
Nhân thân Diêm Xuyên nhìn về phía Sát Đế.
- Không sai, tuyệt thế thần binh, ha ha, chúng ta đều là của chủ thượng. Không, đều là do Đại Khí Tôn luyện hóa ra, chỉ là vũ khí, tất cả đều không thuộc về mình. Hiện tại còn không phải là kết thúc. Bởi vì, bảy huynh đệ chúng ta chờ một ngày có thể hợp lại làm một, hóa thành tuyệt thế thần binh thật sự. Khi đó, ý thức của mọi người đều sẽ hợp nhất, không còn là bất kỳ người nào nữa!
Sát Đế trầm giọng nói.
- Ồ?
- Có lẽ là do ta sa ngã đi. Ta chỉ không muốn ý thức hiện tại tiêu vong. Ta chính là ta. Nếu ta sinh ra, vậy ta nên vĩnh viễn tồn tại trong thiên hạ, không là công cụ của ai!
Sắc mặt Sát Đế âm trầm nói.
- Cuộc sống tự do tự tại, đây mới là điều ta thực sự muốn. Sớm muộn ý thức đều sẽ bị hủy diệt, ta tình nguyện phấn đấu một lần.
Sát Đế trịnh trọng nói.
Trong đại điện, mọi người nhìn nhau một cái, đều lộ ra vẻ vui mừng.
- Sát Đế, Diêm Xuyên trẫm chân thành yêu cầu ngươi gia nhập đại hội đồ tôn, tiêu diệt Đại Khí Tôn!
Nhân thân Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Tiêu diệt Đại Khí Tôn?
Đầu tiên Sát Đế biến sắc, tiếp theo ánh mắt dần dần kiên định lên.
- Được!
Sát Đế không thể không đáp ứng kết minh. Dĩ nhiên phản lại Đại Khí Tôn, điều này đã không có cách nào quay đầu lại nữa!
- Tuy nhiên, ta cần một thân thể, để ký thác ý thức trong thời gian ngắn!
Sát Đế trịnh trọng nói.
- Cái này không sao, thủ lĩnh quần ma thế giới Đại Ác ngày xưa, phần lớn đều là cường giả thập ngũ trọng thiên, đều có thể ký thác!
Nhân thân Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
Ngày xưa đánh bại Liên Thần, Minh Vương dùng thú giao hoán thay đổi một nhóm cường giả tuyệt thế thế giới Đại Ác, lúc này vẫn còn ở trong Đại Trăn.
Sát Đế lại lắc đầu một cái:
- Không cần, ta muốn Kim Đại Vũ!
- Ta?
Kim Đại Vũ hơi nhướng mày.
- Yên tâm, ta sẽ không chiếm đoạt thân thể của ngươi. Chờ sau khi cuộc chiến này qua đi, ta thậm chí có thể đoạt lại thân thể ban đầu!
Sát Đế trầm giọng nói.
- Ồ?
Nhân thân Diêm Xuyên nghi ngờ nói.
- Ý thức của ta ký thác vào thanh Trảm Tiên Phi Đao, nói ra cũng chính vì ngày đó, có thể một lần nữa đoạt lại thân thể. Kim Đại Vũ là hậu duệ của ta, cùng mạch đồng nguyên, khả năng thuận buồm xuôi gió của ta có thể đạt tới mức độ lớn nhất! Chờ sau khi ta đoạt lại thân thể của mình, Kim Đại Vũ sẽ hồi phục như lúc ban đầu.
Sát Đế khẳng định nói.
Nhân thân Diêm Xuyên nhìn chằm chằm Sát Đế xem một hồi, xác định Sát Đế cũng không hề che giấu, cuối cùng mới nhìn về phía Kim Đại Vũ.
- Tổ tiên, ta nguyện ý, dùng thân thể của ta đi!
Kim Đại Vũ khẳng định gật đầu một cái.
Kim Đại Vũ hiểu rõ, nếu như Sát Đế muốn hại mình, mình đã sớm chết, cũng không thể nào cứu mình mấy lần như vậy được.
- Được!
Sát Đế gật đầu một cái.
Thân hình hư ảo của Sát Đế đi tới bên cạnh Kim Đại Vũ. Trong thời khắc mọi người lo lắng.
Vù!
Sát Đế nhất thời nhập vào thân thể Kim Đại Vũ.
Một ý chí cường hãn từ trong thân thể Kim Đại Vũ phát ra.
Ầm!
Xung quanh Kim Đại Vũ đột nhiên lan truyền ra một sóng khí, rõ ràng tu vi đã tăng cao tới cực điểm.
Kim Đại Vũ nhắm mắt cúi đầu, qua một hồi lâu, mới chậm rãi mở mắt ngẩng đầu lên.
Ầm!
Trong hai mắt Kim Đại Vũ bắn ra hai quang mang hung hãn. Quang mang xông thẳng ra, trùng kích khiến hư không trước mắt rung động mạnh.
- Trảm Tiên Phi Đao, quả nhiên không tầm thường!
Quỷ Cốc Tử thở dài nói.
Sát Đế hóa thân vào Kim Đại Vũ gật đầu một cái.
- Diêm đế, ta không biết ngươi chuẩn bị thế nào rồi, nhưng, ta phải nói cho ngươi biết. Đến lúc đó, Đại Khí Tôn sẽ có ba đại tuyệt thế thần binh!
Sát Đế trịnh trọng nói.
- Ồ?
- Một cái chính là do bảy huynh đệ chúng ta hợp nhất, hóa thành một Hợp Thể tuyệt thế thần binh!
- Thứ hai là bảy Đằng yêu hợp nhất, hóa thành một Hợp Thể tuyệt thế thần binh!
- Cái thứ ba, là Thần sơn bảy màu cũng sẽ hóa thành một Hợp Thể tuyệt thế thần binh!
- Tất cả đều là thập thất trọng thiên đỉnh phong. Ta nghĩ, Đại Khí Tôn sẽ nạp lấy tất cả khí vận trong thiên hạ, lấy khí vận để tẩm bổ cho ba tuyệt thế thần binh này, chỉ chờ mong nhờ vào đó khiến tất cả trùng kích thập bát trọng thiên!
Sát Đế nói.
- Ồ? Thập bát trọng thiên sao?
Trong mắt nhân thân Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.
- Bây giờ còn có thời gian, Diêm đế mau chóng đi!
Sát Đế nói.
- Ta biết rồi!
Nhân thân Diêm Xuyên gật đầu một cái.
...
Đại Khí Tôn xuất thế, khí vận trong thiên hạ đang cuồn cuộn di chuyển.
Tất cả khí vận ở bốn đại thế giới đều đang chảy xuôi về phía Trung Thiên Châu của thế giới thứ nhất.
Khí vận cuồn cuộn giống như một sông lớn lao nhanh đến. Dĩ nhiên, trên bầu trời Trung Thiên Châu phát ra vô số kim quang, khí vận ngập trời.
Khí vận của một đám Thiên Giới ngày xưa, so với nơi này thật sự cách biệt rất xa.
Các đại thư viện càng không ngừng vang lên những tiếng kêu. Khí vận khắp trời trong chớp mắt đã trôi đi hết sạch.
Thế giới Đại Ác, thế giới Đại Thiên cũng còn đỡ. Lúc này tại dương gian của thế giới Đại Thiện hết sức hỗn loạn. Rất nhiều đế vương lúc này cũng không biết phải làm thế nào.
Trong thiên hạ, có thể khóa lại khí vận chỉ có một đám Thiên Giới và giáo trường Đông Phương.
Hai mươi ngày rất nhanh đã đến. Nhân thân Diêm Xuyên ngẩng đầu nhìn Kim Long Khí Vận đang giãy dụa trên bầu trời.
Người bạn trung thành ngày xưa của mình lúc này lại muốn thần phục Đại Khí Tôn?
- Con dân thiên hạ Đại Trăn, giơ tay phải của các ngươi lên, cho trẫm mượn lực lượng!
Diêm Xuyên quát to một tiếng.
Ầm!
Nhất thời âm thanh Diêm Xuyên truyền thiên hạ.
Lúc này con dân Đại Trăn đối với Diêm Xuyên cực kỳ tín phục, nhanh chóng giơ tay phải lên. Lực lượng cuồn cuộn nhanh chóng tuôn ra, xông thẳng tới Kim Long Khí Vận tại Hàm Dương.
Ầm ầm ầm!
Lực lượng cuồn cuộn rót vào, đồng thời mang theo ý chí của con dân thiên hạ Đại Trăn.
Kim Long Khí Vận lớn thêm gấp mấy lần.
- Ngang!
Kim Long Khí Vận đau khổ rít gào, muốn tránh thoát cỗ ý chí của thiên hạ vạn dân tràn vào Trung Thiên Châu. Nhưng ú chí của vạn dân quá mức cường đại, lớn mạnh xung quanh Kim Long Khí Vận.
Ầm!
Lực lượng cuồn cuộn xông thẳng đến chỗ Diêm Xuyên. Thân thể Diêm Xuyên đột nhiên lớn lên.
Chân Diêm Xuyên đạp hai tế đàn Đại Đế, khóa lại lực lượng, nhìn về phía Trung Thiên Châu.
Cõi âm, Đại Tần Thành, cương thi Diêm Xuyên cũng triệu tập lực lượng thiên hạ, khóa khí vận lại nhét vào trong thân thể.
- Âm dương, mở!
Quỷ Cốc Tử quát to một tiếng.
Ầm!
Cương thi Diêm Xuyên bị Quỷ Cốc Tử dùng phong thuỷ thuật truyền vào dương gian.
Hai Diêm Xuyên mang theo lực lượng cuồn cuộn.
- Đi!
Nhân thân Diêm Xuyên quát to một tiếng.
Ầm!
Nhân thân Diêm Xuyên, cương thi Diêm Xuyên trong nháy mắt đã phóng về phía Trung Thiên Châu.
Cùng lúc đó, Bắc Ngoại Châu, Chung Sơn nạp lực lượng một giới vào trong thân thể, cũng đạp không phóng về phía Trung Thiên Châu.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 12
Chương 254: Quần Hùng Hội Tụ Trung Thiên Châu
Nguồn: ST
Hoàn Đông Bắc Châu, Đông Phương Bất Bại để Liên Thần nuốt khí vận khắp trời vào, phóng về phía Trung Thiên Châu.
Nam Ngoại Châu, Tướng Thần quan sát một chút, cũng đạp không tiến về phía Trung Thiên Châu.
Mỗi cường giả đều nhanh chóng lao về phía Trung Thiên Châu.
Trong Trung Thiên Châu, Đại Khí Tôn ngồi ở bên trên một đóa hoa sen trắng, lấy ngón tay vung lên kéo vô số khí vận để sử dụng.
Cách đó không xa, Sơn Thần bảy màu chia làm bảy khối, nhanh chóng phát ra một tiếng nổ vang.
Ầm!
Thần sơn bảy màu chạm vào nhau, vô số khí vận phía trên bị tiếp dẫn xuống, lực lượng vô tận hội tụ.
- Sơn Thần, tỉnh lại!
Đại Khí Tôn thản nhiên mở miệng nói.
Ầm ầm ầm!
Thần sơn bảy màu phát ra tiếng nổ vang.
- A!
Một tiếng rống to xông ra khắp thiên địa. Tất cả thiên hạ dương gian đều bỗng nhiên chấn động.
Khí vận cuồn cuộn nhất thời có gần một nửa bị nhét vào trong đó.
Dần dần, một khuôn mặt ngăm đen lộ ra. Đó là lão già tóc hoa râm. Tuy rằng khuôn mặt già nua, nhưng thể trạng lại cực kỳ cường tráng. Thân hình vừa ngưng tụ ra, liền tỏa ra một khí thế hung ác ngập trời.
Khí thế hung ác ngập trời vừa ra, vô số đệ tử Thần giới ở khắp nơi đều quỳ sát xuống.
Sơn Thần đạp chân xuống.
Ầm ầm ầm!
Tất cả cương vực Trung Ương nhất thời có vô số núi đá bay vút lên trời, giống như trời đáng thao túng những dãy núi trong thiên hạ vậy.
- Sơn Thần tuyệt thế thần binh bái kiến chủ thượng!
Sơn Thần cung kính nói.
Đại Khí Tôn gật đầu một cái, lại vung tay lên. Nhất thời lại có khí vận xông thẳng vào bảy Đằng yêu.
Bảy Đằng yêu hợp nhất, dần dần hóa thành một nam tử dáng dấp thanh tú.
Quanh thân nam tử tỏa ra khí thế hung ác giống như Sơn Thần.
Nam tử này vung tay lên, tại cương vực Trung Ương nhất thời có vô số sợi mây bay vút lên trời. Trong nháy mắt tất cả cương vực Trung Ương đổi thành màu xanh.
- Đằng Thần, tuyệt thế thần binh bái kiến chủ thượng!
Đằng Thần cung kính nói.
Đại Khí Tôn gật đầu một cái, bộ dạng khá thoả mãn.
Đám người Hồng Vân, Thiên Mâu cung kính đứng ở trước mặt Đại Khí Tôn.
- Hợp nhất đi. Ta đã ngửi được khí tức của mệnh số rồi!
Đại Khí Tôn trịnh trọng nói.
- Mệnh số sắp xuất hiện sao?
Sắc mặt Mộng Tam Sinh lập tức biến đổi.
Tuy nhiên, trừ thân thể ngây dại của Sát Đế ra, sáu người khác rất nhanh lập tức cung kính nói:
- Vâng!
Bảy người đồng thời tụ lại một chỗ.
Ầm!
Lại có vô số khí vận xông thẳng xuống, tất cả tràn vào trong thân thể của bảy người.
Ầm ầm ầm!
Hào quang vô tận toả ra trên người bảy người.
Dưới rung động mãnh liệt, hào quang chói mắt khiến người ta không nhìn thấy rõ tình hình bên trong.
Ầm!
Vô số khí vận hơi thu lại, để lộ ra quang cảnh bên trong. Bảy người dĩ nhiên biến mất không thấy bóng dáng, hóa thành dáng dấp của một thiếu niên áo bào vàng.
Thiếu niên với mái tóc vàng, phía sau lưng có mang theo một hồ lô màu vàng kim.
- Tuyệt thế thần binh Kim Cương, bái kiến chủ thượng!
Thiếu niên áo bào vàng cung kính cúi đầu nói.
Sơn Thần, Đằng Thần, Kim Cương cung kính đứng ở trước mặt Đại Khí Tôn.
- Một vài người trong thiên hạ giữ lấy rất nhiều khí vận không tha. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến các ngươi không thể hoàn mỹ thăng cấp tới thập bát trọng thiên. Tiêu diệt bọn họ, cướp đoạt khí vận, các ngươi sẽ có thể lên tới thập bát trọng thiên!
Đại Khí Tôn trịnh trọng nói.
- Vâng!
Ba người lên tiếng trả lời.
- Tuy nhiên, tuy là thập thất trọng thiên, các ngươi cũng đã đạt tới trạng thái viên mãn đỉnh phong, thêm vào thể chất đặc biệt, đủ để có thể chống lại thập bát trọng thiên!
Đại Khí Tôn thoả mãn nói.
- Tạ ơn chủ thượng chế luyện!
Ba người cung kính nói.
- Thuộc hạ nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của chủ thượng, mau chóng tiêu diệt những kẻ đang giữ khí vận trong tay, để tăng cường cho bản thân!
Sơn Thần trịnh trọng nói.
- Không cần, bọn họ đã tới!
Đại Khí Tôn cười nhạt nói.
Nói xong liền thấy từ phía đông có hai đạo thân ảnh đến trước tiên.
Đó chính là hai Diêm Xuyên của Đại Trăn, chân đạp tế đàn Đại Đế trong nháy mắt đứng ở trước mặt Đại Khí Tôn.
Ầm!
Gió to cuồn cuộn thổi qua, hạo nhiên chính khí ở xung quanh chợt dao động.
Kiếp này, tuy rằng Đại Khí Tôn đem khí vận tặng cho ba tuyệt thế thần binh, nhưng vẫn có vô tận hạo nhiên chính khí giữ lại để sử dụng.
- Diêm Xuyên? Ngươi còn dám tới đây sao?
Kim Cương lưng mang hồ lô vàng lạnh lùng nói.
Xung quanh vô số cường giả của Thần giới muốn vọt tới. Nhưng Diêm Xuyên phát ra khí thế quá mức cường đại. Ngoại trừ ba đại tuyệt thế thần binh, bất kỳ ai cũng không có cách nào tới gần được.
Diêm Xuyên quan sát ba đại tuyệt thế thần binh trước mặt một chút, cuối cùng lại nhìn về phía Đại Khí Tôn.
Mặc dù là Đại Khí Tôn, nhưng đó lại là thân thể của Tử Tử. Trong mắt Diêm Xuyên chợt hiện lên vẻ đau xót.
- Đại Khí Tôn!
Nhân thân Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Ngươi lại không chết sao? Quả nhiên là biến số!
Đại Khí Tôn thản nhiên nói.
Mười đại thần thú đều là biến số, tất nhiên thần thông của mỗi đại thần thú đều là phạm trù biến số.
- Ta muốn đa tạ Đại Khí Tôn lần trước đã chẳng thèm ngó tới. Tuy nhiên, lần này, lại không có cơ hội đó đâu!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Ồ?
Đại Khí Tôn thản nhiên nói.
- Kỷ thứ nhất? A, cường giả kỷ thứ nhất thân hóa thiên hạ, vốn là tín ngưỡng của thiên hạ. Giống như Đại Khí Tôn ngươi, kiếp này đoạt thân sống lại, trừ ta ra, ngươi vốn được thiên hạ kính ngưỡng. Nhưng đáng tiếc, ngươi muốn thu hồi tất cả khí vận của thiên hạ, phá hoại căn cơ các thế lực lớn trong thiên hạ, kính ngưỡng liền biến thành tử địch!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Khí vận trong thiên hạ vốn chính là ta!
Đại Khí Tôn trịnh trọng nói.
- Ta biết. Nhưng đáng tiếc, ngươi đã truyền ra, làm sao có thể lại thu hồi được? Giống như phú ông phàm nhân, đem tiền bạc của chính mình chia cho mọi người, hiện tại lại muốn đoạt về, chẳng phải cũng bị mọi người coi là kẻ thù sao?
Diêm Xuyên cười nói.
Trong lúc đang nói chuyện, từ bốn phương tám hướng, từng chùm sáng xông thẳng đến.
Ầm!
Ầm!.........
Đám người Đông Phương Bất Bại, Liên Thần, Chung Sơn, Võ Chiếu, Tướng Thần, Hoàng Kim Đại Đế, Kim Đại Vũ, Hoàng, Minh Hà lão tổ đều lần lượt đạp không bay đến.
Chư hùng đã đến, cuốn lên từng trận gió bão. Một khí tức mạnh mẽ hội tụ tại cương vực Trung Ương.
Võ Chiếu vốn không chuẩn bị đến cương vực Trung Ương. Mặc dù khí vận không nghe theo sự khống chế của mình, nhưng Đại Khí Tôn quá cường đại, làm sao có thể ngăn cản được?
Nhưng nhìn thấy cường giả trong thiên hạ đều đến đây, Võ Chiếu rốt cục cũng đến đây.
Ra tay hay không ra tay là một chuyện, nhưng có tới hay không là một chuyện khác.
Diêm Xuyên đích thân tới mời, lúc này quần hùng trong thiên hạ đều đã hội tụ. Mặc kệ kết quả như thế nào, khẳng định đều chấn động thiên địa.
Nếu như thắng được Đại Khí Tôn, vậy Thiên giới Đại Chu tất nhiên sẽ không còn lo lắng về khí vận trong thiên địa.
Nếu như Đại Khí Tôn bại trận, khí vận trong thiên hạ nhất định phải phân chia lại một lần nữa.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 12
Chương 255: Quần Hùng Đấu Trong Vô Cực
Nguồn: ST
Ngoại trừ Võ Chiếu ra, Tướng Thần cũng có suy nghĩ như thế. Lần này Tướng Thần đến đây, cũng không phải để đánh bại Đại Khí Tôn. Thậm chí, hắn căn bản không chuẩn bị nhúng tay vào trận chiến này.
Có vô số người có tư tưởng như vậy.
Diêm Xuyên cũng hiểu rõ tâm tư của những người này không giống nhau, nhưng Diêm Xuyên cũng không để ý.
Ngay cả Hoàng Kim Đại Đế cũng vậy? Lúc trước sợ hãi Đại Khí Tôn, đối với lời thỉnh cầu của Sát Đế đã nói một đằng làm một lẻo. Lúc này sao lại toàn lực đối chiến với Đại Khí Tôn được?
Đại Khí Tôn lạnh lùng nhìn nhóm người trước mặt.
- Đám hậu bối của các kỷ sao?
Đại Khí Tôn thản nhiên nói.
Trong ánh mắt Đại Khí Tôn loé lên một vẻ khinh thường.
- Ba người này hẳn là tuyệt thế thần binh của ngươi chứ? Đại Khí Tôn, ngươi vừa xuất thế, có thể làm tốt được tâm lý chuẩn bị đối mặt với thiên hạ hiện nay sao?
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Đại Khí Tôn nhìn về phía nhân thân Diêm Xuyên:
- Ngươi quả nhiên có chuẩn bị mà đến, còn muốn đoạt lại thân thể của ta sao?
- Hừ, đó là thê tử của ta, ta tự nhiên không thể nhìn nàng lưu lạc ở bên ngoài!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Đại Khí Tôn quan sát đánh giá một đám cường giả một lượt, cuối cùng thản nhiên nói:
- Như vậy, đến đây đi. Cũng cho ta xem thử, các kỷ đã sinh ra cường giả tuyệt thế thế nào!
Cách đó không xa, Chung Sơn là người đầu tiên mở miệng nói:
- Kỷ thứ tư, thế giới Đại Thiên, khiêu chiến Sơn Thần!
Hai mắt Chung Sơn híp lại, trong mắt bắn ra một chiến ý.
- Ha ha, như thế tốt lắm. Đoạt khí vận của ngươi, ta có thể trùng kích thập bát trọng thiên!
Sơn Thần nhất thời lên tiếng sang sảng trả lời.
Đại Khí Tôn ở bên cạnh lẳng lặng nhìn.
Diêm Xuyên lại ném qua một ánh mắt cảm kích. Dù sao, Chung Sơn là người đầu tiên mở miệng. Lần này đại hội đồ tôn mới chính thức bắt đầu.
- Kỷ thứ hai, giáo trường Đông Phương, khiêu chiến Đằng Thần!
Đông Phương Bất Bại thản nhiên nói.
Đông Phương Bất Bại mở miệng, Liên Thần tiến lên một bước, trừng mắt về phía Đằng Thần đối diện.
- Ha ha, Đông Phương giáo chủ? Liên Thần?
Đằng Thần không để ý lắm.
Đại Khí Tôn gật đầu một cái, ánh mắt lại đảo qua trên người những người khác.
- Kỷ thứ tư, Giáo trường Bất Tử, khiêu chiến Kim Cương!
Hoàng đột nhiên mở miệng nói.
- Kỷ thứ tư, Thiên giới Đại Trăn, khiêu chiến Kim Cương!
Kim Đại Vũ đột nhiên mở miệng nói.
- Kim Đại Vũ? Ha ha ha ha!
Kim Cương đột nhiên khinh thường cười to nói.
- Các ngươi giết tổ tiên ta, cho dù ta phải chết, cũng muốn báo thù cho tổ tiên!
Kim Đại Vũ thù hận nói.
- Không biết tự lượng sức mình!
Kim Cương lạnh lùng nói.
Tiếp theo, Kim Cương nhìn về phía Hoàng.
- Tiểu nha đầu, ngươi cũng muốn ra tay với ta sao?
Kim Cương lạnh lùng nói.
Hoàng cười lạnh, một đao ý lao ra.
Ầm!
Đao ý cường đại vừa ra, hạo nhiên chính khí xung quanh nhất thời sụp đổ vô số.
Sắc mặt một đám cường giả đột nhiên trở nên nghiêm nghị. Hoàng trưởng thành quá nhanh đi?
Chỉ còn lại bốn người Tướng Thần, Minh Hà lão tổ, Hoàng Kim Đại Đế, Võ Chiếu vẫn chưa mở miệng.
Đại Khí Tôn thoáng nhìn về phía trên người bốn người.
Diêm Xuyên ở bên cạnh lại mở miệng nói:
- Không cần nhìn nữa. Là ta khiêu chiến ngươi!
- Ngươi?
Đại Khí Tôn cảm thấy có chút sững sờ.
Mấy người Võ Chiếu cũng kinh ngạc tới ngây người.
Diêm Xuyên? Khiêu chiến Đại Khí Tôn? Trước đây không lâu, Diêm Xuyên ở trước mặt Đại Khí Tôn không phải không hề có lực đánh trả sao? Hiện tại còn dám khiêu chiến Đại Khí Tôn?
- Nơi này là thiên địa chung của chúng ta. Chiến đấu một trận như vậy, thiên hạ tất nhiên sẽ sụp đổ vô số. Vậy chúng ta hãy vào trong vô cực!
Diêm Xuyên nói.
Đại Khí Tôn thoáng cười quái dị một hồi, cuối cùng gật đầu một cái.
Ầm!
Một đám cường giả bay vút lên trời, xông thẳng vào tinh không, nhanh chóng lao xuyên qua Thiên Ma giới, tiếp theo tiến vào trong vô cực.
Trong Thiên Ma giới, Phục Hy đạp không dẫn theo Xà Tinh Tinh, Mạnh Dung Dung còn có một đám các thuộc hạ đứng ở trên đỉnh một ngọn núi cao, nhìn chiến trường diễn ra bên trong vô cực.
Vừa vào vô cực, Chung Sơn đã ra tay trước. Một thanh đại đao ầm ầm chém về phía Sơn Thần.
- Ngàn điều, vạn tầng sóng!
Ầm!
Dường như trong nháy mắt trường đao đã vung lên chém xuống cả vạn lần. Với quỹ tích tương tự nhau, chồng chất lên nhau, ầm ầm chém về phía Sơn Thần.
Sắc mặt Sơn Thần trầm xuống, dưới chân đạp mạnh xuống.
Bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện từng ngọn núi lớn.
Sơn Thần giơ nắm đấm đánh về phía một đao của Chung Sơn.
Ầm!
Dưới va chạm cực lớn, hàng ngàn hàng vạn ngọn núi lớn ầm ầm đổ nát.
- Lực lượng rất lớn!
Sắc mặt Sơn Thần trầm xuống.
- Cũng không tệ lắm!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Ầm!
Hai đại cường giả chiến đấu trước.
Một phía khác, Liên Thần đạp hư không. Vô số hoa sen tỏa ra bên trong vô cực, lao tới bao vây xung quanh Đằng Thần.
Đằng Thần vung tay lên, vô số sợi mây từ bốn phương tám hướng nhô lên, cuốn về phía vô số hoa sen.
Ầm!
Biển hoa sen và biển sợi mây cùng đan xen vào nhau. Liên Thần đối chiến với Đằng Thần.
Đông Phương Bất Bại lại đứng ở trên một đóa hoa sen cách nơi đó không xa, dường như đang chăm sóc cho Liên Thần.
Về phần Hoàng cũng không thích nhiều lời. Trường đao trong tay vừa ra, đao phong hung mãnh xông thẳng về phía Kim Cương.
Ầm!
Hồ lô màu vàng đột nhiên chắn ở trước mặt, bắn ra hàng ngàn hàng vạn đốm lửa. Kim Đại Vũ bay ở bên cạnh, tùy thời chuyển động.
Ầm ầm ầm!
Ba chiến trường bắt đầu đại chiến.
Diêm Xuyên cũng đến trước mặt Đại Khí Tôn.
- Với tu vi của ngươi, nếu có thể khiêu chiến ta, lần trước đã ra tay toàn lực, lần này đến đây, chắc chắn có chỗ dựa chứ?
Đại Khí Tôn thản nhiên nói.
Nhân thân Diêm Xuyên khẽ mỉm cười, uốn éo đầu.
Rào!
Bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện một biển máu.
Tóc Diêm Xuyên tuôn dài tới eo. Biển máu bành trướng, tăng vọt ra, tuy rằng bị vô cực tiêu hao không ngừng, nhưng biển máu vẫn không ngừng tăng vọt.
Quanh thân Diêm Xuyên thậm chí còn phủ thêm một lớp áo giáp huyết sắc.
- Thần thông biển máu? Đây không phải là thần thông biển máu lúc trước chứ?
Đại Khí Tôn trầm giọng nói.
Từ trong biển máu này, Đại Khí Tôn cảm nhận được một uy thế khủng bố vô hạn.
- Đây là biển máu nguyên thủy ta mượn từ chỗ Minh Hà lão tổ!
Diêm Xuyên nói.
- Ồ?
Đại Khí Tôn nhìn về phía Minh Hà lão tổ đang đứng xem chiến cách đó không xa.
Minh Hà lão tổ khẽ mỉm cười:
- Kỷ thứ ba, Minh Hà, gặp mặt Đại Khí Tôn. Một chút thần thông đó để Đại Khí Tôn đánh giá đi!
Trong lúc đang nói chuyện, phía xa sau lưng Diêm Xuyên, một con sông đen hùng vĩ đột nhiên lao ra. Hắc hà cuồn cuộn đi ngược dòng nước, tỏa ra một ý chí ngập trời.
Nơi Hắc Hà đi qua, hạo nhiên chính khí đều bị ô nhiễm tan ra.
- Ừm? Đại đạo Minh Hà sao?
Đại Khí Tôn nhất thời biến sắc.
Lần đầu tiên Đại Khí Tôn coi trọng lên.
- Đây là biển máu của ta, Minh Hà. Đại Khí Tôn, xem ngươi có thể giúp ta tìm ra kẽ hở trong đó để phá nó được không?
Minh Hà lão tổ tự tin nói.
Cách đó không xa, tất cả đám người Tướng Thần đều tỏ ra ngưng trọng nhìn lại.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden