"Ước gì dải yếm em dài/ Để em buộc lấy những… hai anh chàng". Có nhiều khi cũng chẳng cần em buộc, mà sẵn có khối anh chàng giằng lấy mà tự buộc ấy chứ, đúng không cô yếm thắm kia ơi!
Thật ra câu thơ chính xác cho những nàng yếm thắm kia sẽ là “Dịu dàng quá, dịu dàng không chịu nổi”. Làm sao chịu nổi khi nhìn cô gái yếm đào vấn tóc ngồi bậu cửa, hay đang khe khẽ vén áo mà quên mất chiếc áo yếm chỉ có một lớp thôi, bên trong áo sẽ là “dày dày sẵn đúc một tòa thiên nhiên”…
Cho nên chiếc yếm không chỉ nữ tính, dịu dàng mà còn rất… sex. Chính thế mà các bà, các mẹ ngày xưa xem yếm là áo lót, chỉ mặc bên trong, rồi khoác 2, 3 lớp áo ra ngoài.
Chứ đâu có như ngày nay, các cô các chị tha hồ cách điệu, hở cả lưng trần giang ra nắng. Thật ra nếu có cách điệu, thì cho phần lưng miếng vải che cũng không sao, chứ nếu không thì cũng khó coi lắm, giống như các em mặc quần trễ cạp mà lại ngồi chồm hổm vậy, ôi thôi, thật không biết nói làm sao.
Ngày xưa cũng như ngày nay, phụ nữ Việt Nam dù có tiếp nhận bao thứ hiện đại đến đâu, thì cũng vẫn là những cô gái dịu dàng, nữ tính đằm thắm. Cho nên, truyền thống đẹp, gắng giữ trong nhà để lại cho con cháu ngày sau