|
|
28-03-2009, 11:09 AM
|
|
Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 16
Tác giả: Liễu Tà n Dương
Dịch Thuáºt: Vô Danh
Äả tá»±: Bán diện nhân
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên khôi phục mặt tháºt, Bạch Ngá»c Quyên nói:
- Sanh ca, giỠđây chúng ta đã biết kẻ xúi bẩy Tiên Kiếm và Ma Già xung Ä‘á»™t khi xÆ°a hẳn là Vân Trung Phiêu Cổ ThÆ°Æ¡ng, và kẻ giả mạo gia tổ sát hại lệnh sÆ° Lạc Dáºt hẳn là DÆ°Æ¡ng Sát Vu Ấm, giả mạo lệnh sÆ° tổ sát hại gia mẫu hẳn là Âm Sát Miêu Huê DÆ°Æ¡ng. Hồ Thiết Sanh gáºt đầu:
- Không sai, nhÆ°ng giá» xem ra Vân Trung Phiêu cÅ©ng chÆ°a phải là kẻ chủ mÆ°u, phÃa sau lão ta còn có má»™t ma đầu tuyệt thế. Thá» nghÄ©, má»™t mình Vân Trung Phiêu là m sao có thể khiến gia sÆ° tổ và lệnh sÆ° tổ cúi đầu tuân lệnh được?
Hai ngÆ°á»i ra khá»i vùng núi, đến đại trấn Tuyên DÆ°Æ¡ng, và o má»™t quán ăn, lúc nà y Ä‘ang là cuối tháng bảy, khà háºu khá nóng bức. Hai ngÆ°á»i chá»n má»™t bà n bên cá»a sổ, gá»i lấy rượu và thức ăn, lúc nà y quán ăn đã gần hết chá»— ngồi. Hai ngÆ°á»i vừa ngồi xuống, Hồ Thiết Sanh bá»—ng nói:
- Quyên muội, hãy xem ai kìa?
Bạch Ngá»c Quyên ngoảnh lại nhìn, chỉ thấy Hắc Äao Khách, Thiên Äà i Kỳ Si, Tiểu Lục Tá» và Tiểu Thúy nối tiếp nhau Ä‘i và o quán ăn. Hắc Äao Khách vá»›i Tiểu Lục Tá» mÅ©i kêu sồn sá»™t liên hồi, phổ ky thấy bá»™ Ä‘iệu ấy của hai ngÆ°á»i, liá»n chau mà y tiến tá»›i, lá»›n tiếng nói:
- Khách quan, bổn Ä‘iếm đã hết chá»—, xin hãy đến chá»— khác. Hắc Äao Khách trầm giá»ng:
- Bá»n ta tùy tiện chá»n chá»— ngồi được rồi!
Thiên Äà i Kỳ Si sải bÆ°á»›c vá» phÃa má»™t chiếc bà n bát tiên chỉ có hai ngÆ°á»i, ra là Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát. Thiên Äà i Kỳ Si ngồi xuống đối mặt vá»›i Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát, quay sang Hắc Äao Khách nói:
- Ngồi đây cÅ©ng được, có Ä‘iá»u sát khà nặng qúa! Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát đứng lên ôm quyá»n nói:
- Xin má»i ngồi! Xin má»i ngồi! Thiên Äà i Kỳ Si chẳng thèm nhìn há», cÆ°á»i khẩy nói:
- Bá»n nà y Ä‘á»u là ngÆ°á»i chÃnh trá»±c thẳng thắn, ghét nhất lÅ© bại hoại giả dối xảo quyệt, hai tên khốn các ngÆ°Æ¡i khôn hồn cút khá»i đây ngay. DÆ°Æ¡ng Sát Vu Ấm cÆ°á»i giả lả:
- Lão huynh tháºt hay đùa, tệ huynh đệ hôm nay xin được đãi má»™t bữa váºy! Thiên Äà i Kỳ Si cÆ°á»i há» há»:
- Váºy thì còn tạm được, đằng nà o tiá»n bạc của các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là có được má»™t cách không minh tinh, má»i ngÆ°á»i hãy ăn má»™t bữa cÅ©ng không há» gì? Tiểu Lục Tá» liá»n lá»›n tiếng gá»i:
- Äiếm gia, cho năm mÆ°Æ¡i bánh bá»™t lá»c, ba bát mì, mÆ°á»i chiếc bánh bao. Bạch Ngá»c Quyên nhún vai:
- Tiểu Lục Tá» nà y đúng là kẻ phà m ăn, chúng ta có nên chà o há»i há» không?
- Không nên! Quyên muá»™i nhìn thấy chÆ°a? Äây có đến mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i của Kiếm Già Minh, thảy Ä‘á»u là cao thủ báºc nhất cả.
Bạch Ngá»c Quyên Ä‘Æ°a tay áo che mặt, quay nhìn quanh má»™t vòng má»›i phát hiện ra ngoà i Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát còn có Thái Cá»±c Nhị Tuyệt, anh em Bà n Long Äao, Thôi Miêu Tú SÄ© Tiêu DÅ©ng, Nhất Chá»u Phiên Phiên Lý Chiếm Trung, Thiên Cẩu Phệ Hồn Lâu Thất, Thiểm Äiện Trá»u Kinh Phong và bảy tám gã đại hán, chia nhau ngồi rải rác, thảy Ä‘á»u vá»›i ánh mắt thù địch nhìn Hắc Äao Khách và Thiên Äà i Kỳ Si.
Thức ăn do Tiểu Lục Tá» gá»i đã được mang đến, ngoà i ra Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát còn gá»i thêm bảy tám món nữa. Tiểu Lục Tá» má»i Hắc Äao Khách và Thiên Äà i Kỳ Si, rồi quay sang Tiểu Thúy nói:
- Thúy muá»™i, chúng ta không uống rượu, hãy ăn trÆ°á»›c Ä‘i! Äoạn liá»n không khách sáo, cầm Ä‘Å©a lên gắp lia lịa, chÆ°a đầy má»™t tuần trà đã ăn hết sạch, cÆ°á»i nói:
- Thúy muá»™i, hãy gá»i thêm nữa, đằng nà o cÅ©ng có ngÆ°á»i khao, hôm nay chúng ta phải ăn má»™t bữa cho thá»a má»›i được. Äoạn lá»›n tiếng gá»i:
- Cho năm Ä‘Ä©a cÆ¡m bát bá»u nữa! Bạch Ngá»c Quyên báºt cÆ°á»i, Hồ Thiết Sanh nói:
- Hôm nay chắc chắn sẽ xảy ra chuyện Ä‘á»™ng thủ, theo thá»±c lá»±c hiện giá», nếu chúng ta mà không dịch dung hiện thân, hai vị tiá»n bối hẳn khó đối phó. HÆ¡n nữa chẳng rõ trong bóng tối có còn cao nhân khác nữa hay không. Ä‚n xong, chúng ta hãy ra từ cá»a sau, tìm chá»— thay y phục và dịch dung.
Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên cải trang dịch dung xong, trá»i đã sẩm tối, Hắc Äao Khách bốn ngÆ°á»i cÅ©ng chÆ°a ăn xong. Tiểu Lục Tá» còn Ä‘ang ăn ngấu nghiến, nhÆ° là vÄ©nh viá»…n ăn không no váºy. Lúc nà y bá»n ma đầu Kiếm Già Minh đã ăn xong, cả Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát cÅ©ng đã buông Ä‘Å©a, nhìn bốn ngÆ°á»i cÆ°á»i hăng hắc. Thiên Äà i Kỳ Si thấy váºy khinh miệt nói:
- Các ngÆ°Æ¡i đắc ý lắm phải không? Lão phu biết các ngÆ°Æ¡i đã hối háºn, không muốn trả tiá»n bữa ăn nà y. Âm Sát Miêu Huê DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khẩy:
- Bá»n nà y định má»i các vị xuống âm phủ ăn thịt heo nguá»™i. Hắc Äao Khách nói:
- Lữ huynh, váºy là ngÆ°á»i ta không chịu trả tiá»n rồi. Thiên Äà i Kỳ Si cÆ°á»i:
- Không há» gì, lão phu có tiá»n, chÆ°a đến ná»—i bị ngÆ°á»i cÆ°á»i cho. Khi nãy có mấy đứa con nuôi đã hiếu kÃnh cho lão phu mấy mÆ°Æ¡i lạng bạc, lão phu từ chối nhÆ°ng bá»n há» có lòng hiếu thảo quá chân thà nh, nhất quyết đòi lão phu phải nháºn lấy. Ôi! Lão phu cÅ©ng Ä‘Ã nh phải chiá»u theo ý há». Äoạn Ä‘Æ°a tay áo lên lau miệng, lá»›n tiếng nói:
- Phổ ky, tÃnh tiá»n! Tiểu nhị vá»™i chạy đến chỉ Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát há»i:
- Xin há»i, có tÃnh luôn tiá»n ăn của hai vị nà y không? Thiên Äà i Kỳ Si cÆ°á»i:
- Tiá»n của lão phu là do con nuôi hiếu thảo tặng cho, có được chẳng dá»…, tiá»n ăn của kẻ khác là m sao lão phu trả được?
- Váºy tiá»n ăn của bốn vị là ba lạng sáu chỉ bạc! Thiên Äà i Kỳ Si móc ra bốn lạng, nhét và o tay tiểu nhị nói:
- Còn dÆ° bốn chỉ bạc, không cần thối lại! Tiểu nhị cÆ°á»i hÃp mắt:
- Äa tạ khách quan đã thưởng cho! Thiên Äà i Kỳ Si nói:
- Chúng ta đi thôi!
Bốn ngÆ°á»i vừa rá»i khá»i chá»— ngồi, bá»n ma đầu cÅ©ng đứng cả lên, bá»—ng há» Ä‘á»u đứng thừ ra, bà n tay thò và o túi áo không rút ra được nữa. Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát thấy váºy, biết là hỠđã quên mang tiá»n theo, liá»n khẳng khái nói:
- Tiá»n ăn của các vị để tệ huynh đệ trả luôn cho! Äoạn thò tay và o lòng, liá»n cÅ©ng tái mặt đứng thừ ra. NhÆ°ng láºp tức vỡ lẽ, mắt thấy Thiên Äà i Kỳ Si đã Ä‘i đến cá»a, quay đầu lại nhìn hai ngÆ°á»i nhe răng cÆ°á»i hóm hỉnh. Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát tức giáºn quát:
- Äuổi theo mau, chÃnh hai lão tặc ấy đã lấy trá»™m tiá»n bạc của chúng ta. Äoạn cùng đổ xô chạy ra cá»a, tiểu nhị hốt hoảng, vá»™i Ä‘Æ°a tay cản lại nói:
- Các vị chÆ°a trả tiá»n. . .
Bốp má»™t tiếng giòn giã, đã bị Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát tát cho má»™t cái văng bay xa hÆ¡n trượng, rên la ầm lên nhÆ° heo bị chá»c tiết.
Trong khi ấy, má»i ngÆ°á»i đã ra khá»i cá»a quán ăn, Ä‘uổi theo nhóm Thiên Äà i Kỳ Si. Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên bám theo sau, ra khá»i Tuyên DÆ°Æ¡ng trấn, chạy thẳng vá» hÆ°á»›ng nam, đến gần Liá»…u Tuyá»n, chỉ thấy nhóm Hắc Äao Khách bốn ngÆ°á»i phóng Ä‘i và o má»™t khu rừng liá»…u. Bá»n Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát cÅ©ng theo sau và o rừng, Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên tung mình lên má»™t cây liá»…u to. Chỉ thấy bá»n ma đầu Ä‘ang phóng Ä‘i vá» phÃa má»™t tòa trang viện, nhóm Hắc Äao Khách đẫ mất dạng. Trang viện ấy diện tÃch rất rá»™ng, cây liá»…u ráºm rạp, cà ng khiến trang viện âm u hÆ¡n. Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát nói:
- Hẳn là bá»n hỠđã Ä‘i và o trong trang viện nà y, chúng ta hãy và o xem thá»!
Bá»n ma đầu chia là m ba nhóm, vượt tÆ°á»ng và o trong. Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên cÅ©ng liá»n bám theo sau. Äá»™t nhiên, trong trang viện ánh đèn bừng sáng, chỉ thấy Hắc Äao Khách bốn ngÆ°á»i từ trong nhà lao ra, ha hả cÆ°á»i to liên hồi. Bá»n ma đầu hết sức sá»ng sốt, bá»—ng thấy Thiên Äà i Kỳ Si vá»— tay ba cái, liá»n lại có ba bóng ngÆ°á»i từ trong nhà lao ra, Ä‘i đầu là Văn Thân Dã Tẩu TÆ° Mã NgÆ°u, hai là Thánh Thủ Thái Hoa Hoắc Phi, ba là Hấp Huyết Äá»™c Phong Lý Anh. Bá»n Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát vừa thấy ba ma đầu nà y, liá»n tức kinh hãi thoái lui và lòng hết sức hoà i nghi, những nhân váºt bạch đạo nhÆ° Thiên Äà i Kỳ Si và Hắc Äao Khách sao lại Ä‘i cùng ba ma đầu nà y thế nhỉ? Thiên Äà i Kỳ Si cÆ°á»i há» há» nói:
- TÆ° Mã huynh, bá»n khốn nà y Ä‘á»u là ngÆ°á»i của Kiếm Già Minh, má»™t tên cÅ©ng đừng cho tẩu thoát, có cần Lữ má»— giúp sức không? Văn Thân Dã Tẩu cÆ°á»i khẩy:
- Äây rõ rà ng là kế má»™t đá bắn hai chim của tôn giá, nhÆ°ng lão phu đã và o Trung Nguyên, nhất định phải ra oai má»™t phen. Thiên Äà i Kỳ Si ngÆ°á»›c nhìn lên mái nhà nói:
- Bá»n khốn kiếp các ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a chịu xuống đây nạp mạng hả? MÆ°á»i mấy cao thủ Kiếm Già Minh lần lượt phóng xuống đất, Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát sóng vai nhau tiến tá»›i nói:
- Tệ huynh đệ xin tiếp Tư Mã đại hiệp và i chiêu trước.
Văn Thân Dã Tẩu buông tiếng cÆ°á»i gằn, má»™t chiêu Thất Tuyệt Chưởng tung ra. Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát cùng xuất chưởng đón tiếp, chỉ nghe bùng má»™t tiếng, Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát bị đẩy lùi ba bÆ°á»›c. Văn Thân Dã Tẩu đâu chịu buông lÆ¡i, liá»n tức tiến tá»›i, Văn Thân Khâu Dẫn trên mình cùng lúc búng ra, phóng thẳng và o Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát. Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát chẳng ngá» có váºy, liá»n bị mÆ°á»i mấy con Văn Thân Khâu Dẫn bám và o ngÆ°á»i, những con quái váºt nà y gặp lá»— là chui, có hai con chui và o lá»— tai khiến Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát la oai oái và nhảy lung tung.
Những ngÆ°á»i khác thấy váºy tá»™t cùng kinh hãi, luáºn võ công há» chÆ°a chắc cao hÆ¡n Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát, nên thảy Ä‘á»u không dám Ä‘á»™ng thủ. Äá»™t nhiên, Thiên Cẩu Phệ Hồn Lâu Thất buông tiếng quát vang, má»™t con chó to từ bên cạnh y phóng ra, lao bổ và o Văn Thân Dã Tẩu. Văn Thân Dã Tẩu buông tiếng cÆ°á»i khẩy, liá»n có mấy con Văn Thân Khâu Dẫn bay và o bám và o mình chó. Chú chó không ngá»›t sủa vang, chỉ thoáng chốc mấy con Văn Thân Khâu Dẫn trên mình chó đã mất dạng, và chú chó run lên lẩy bẩy, rồi ngã lăn trên mặt đất. Thiên Cẩu Phệ Hồn Lâu Thất cả giáºn, tung mình lao tá»›i, Văn Thân Dã Tẩu tay áo phất lên, má»™t luồng tiá»m lá»±c đẩy y bay ra xa hÆ¡n trượng. Bá»—ng chú chó rú lên má»™t tiếng thảm thiết, toà n thân co giáºt má»™t hồi rồi nằm yên bất Ä‘á»™ng, mấy con Văn Thân Khâu Dẫn từ trong háºu môn bò ra, bay vá» trên mình Văn Thân Dã Tẩu. Ngay khi các cao thủ Kiếm Già Minh Ä‘ang thừ tại chá»—, bá»—ng nghe má»™t tiếng cÆ°á»i khẩy vá»ng đến, hai anh em há» Bạch đã nhẹ nhà ng đáp xuống nói:
- Trò xoà ng xÄ©nh chẳng có gì đáng kể. Má»i ngÆ°á»i cùng xông lên, lão yêu nà y để tại hạ đối phó cho. Các cao thủ Kiếm Già Minh liá»n xông tá»›i, thế là há» lại trở nên chiếm Æ°u thế. Tiểu Lục Tá» lá»›n tiếng nói:
- SÆ° phụ, chúng ta giúp bên nà o đây? Hắc Äao Khách nói:
- Chẳng giúp bên nà o cả, cứ để hỠđánh nhau cho đã, sau đó chúng ta hẵng giết và i tên ác đồ. Thiên Äà i Kỳ Si nói:
- Trong số có ba ngÆ°á»i tá»™i ác tà y trá»i phải trừ diệt, má»™t là Thánh Thủ Thái Hoa Hoắc Phi, ma đầu nà y cả Ä‘á»i đã vùi dáºp đến hà ng ngà n phụ nữ, ngoà i ra là Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát, xÆ°a kia hỠđã giả mạo Tiên Kiếm và Ma Già sát hại Vô Sao Kiếm Lạc Dáºt và Ma Già Tiên Tá» Bạch Băng, mặc dù há» theo lệnh kẻ khác nhÆ°ng há» là hung thủ chÃnh, không thể buông tha.
Hồ Thiết Sanh vừa nghe, lá»a căm thù liá»n bừng dáºy. Bạch Ngá»c Quyên cÅ©ng đã Ä‘á»™ng sát cÆ¡, sá»± tháºt đã rõ, kẻ sát hại ngÆ°á»i thân mình ngay trÆ°á»›c mắt, sao thể dằn nén được nữa. Hồ Thiết Sanh nói:
- Quyên muá»™i hãy tạm nấp ở đây, chá» ngu huynh là m cho há» kinh khiếp rồi hẵng ra tay báo thù cho lệnh Ä‘Æ°á»ng. Äoạn vung mạnh tay áo, trong vÆ°á»n liá»n dáºy cuồng phong, cát bụi mù mịt, cất tiếng hát:
- Gió căm căm! MÆ°a tầm tã! Võ lâm đã sắp thấy Ma Äao. XÆ°Æ¡ng trắng chất đầy đỉnh ngÅ© nhạc. Sông máu trà n ngáºp chốn Trung Nguyên. . .
Má»i ngÆ°á»i giáºt mình dừng tay, kinh hoà ng tháo lui. Ngay cả Hắc Äao Khách và Thiên Äà i Kỳ Si cÅ©ng không khá»i biến sắc mặt. Hồ Thiết Sanh hai tay áo vung Ä‘á»™ng, liên hồi, cát bụi tiếp tục tung lên, phủ má» khắp sân vÆ°á»n. Chà ng đổi giá»ng nói:
- Bổn nhân vì võ lâm trừ hại, chỉ cần Thánh Thủ Thái Hoa vá»›i Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát bÆ°á»›c ra, những ngÆ°á»i khác hãy lui nhanh!
Ba ma đầu nghe váºy Ä‘á»u giáºt nẩy mình, vì kẻ cà ng gây nhiá»u tá»™i ác trên Ä‘á»i thì cà ng sợ chết, những ngÆ°á»i khác qủa nhiên lùi nhanh ra xa mấy trượng, chỉ Văn Thân Dã Tẩu là vẫn đứng yên tại chá»—. Hồ Thiết Sanh gằn giá»ng:
- TÆ° Mã NgÆ°u, tôn giá dám chống lại mệnh lệnh của bổn nhân Æ°? Văn Thân Dã Tẩu cÆ°á»i khẩy:
- Tôn giác khá»i cần là m ra vẻ huyá»n bÃ, sóng to gió cả gì lão phu cÅ©ng từng gặp qua, tôn giá không dá»a nổi. . .
ChÆ°a dứt lá»i, má»™t luồng sáng và ng đã nhÆ° tia chá»›p bay đến, lão vá»™i và ng tung ra má»™t chưởng, bùng má»™t tiếng, bị đẩy lùi ba bÆ°á»›c dà i. Hồ Thiết Sanh hăng hắc cÆ°á»i nói:
- TÆ° Mã NgÆ°u, tôn giá còn chÆ°a phục Æ°? Văn Thân Dã Tẩu hết sức xảo quyệt, cÆ°á»i khẩy nói:
- Tại hạ không muốn can thiệp và o chuyện nà y, chứ không phải sợ đâu! Äoạn liá»n lui ra xa ba trượng, đứng ngoà i là m kẻ bà ng quan. Hồ Thiết Sanh gằn giá»ng nói:
- Bổn nhân há»i má»™t câu, ba ngÆ°á»i trả lá»i má»™t câu, váºy may ra còn có thể xá» nhẹ hÆ¡n. Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát, có phải hai ngÆ°á»i đã giả mạo Tiên Kiếm và Ma Già trên Äá»™ng Äình Hồ không?
- Không sai.
- Khi xÆ°a cÅ©ng chÃnh hai ngÆ°á»i đã giả Tiên Kiếm và Ma Già sát hại Vô Sao Kiếm Lạc Dáºt và Ma Già Tiên Tá» Bạch Băng phải không? Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát giáºt nẩy mình:
- Không sai, nhưng đó là tuân theo mệnh lệnh, không liên quan đến tệ huynh đệ!
- Hai ngÆ°á»i đã tuân lệnh ai?
- Vân Trung Phiêu Cổ Thương.
- Theo nhÆ° bổn nhân biết, Vân Trung Phiêu Cổ ThÆ°Æ¡ng cÅ©ng không phải là kẻ chủ mÆ°u, phÃa sau còn có má»™t ngÆ°á»i khác ra lệnh, ngÆ°á»i đó là ai? Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau:
- Tệ huynh đệ chỉ biết việc ấy là . . .
Äá»™t nhiên má»™t chuá»—i cÆ°á»i lạnh toát vạch không gian vá»ng đến, ra là Vân Trung Phiêu Cổ ThÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i lão chÆ°a dừng lại đã vung chưởng tấn công Hồ Thiết Sanh. Ngay khi ấy, lại có ngÆ°á»i cất tiếng hát:
- Gió căm căm! MÆ°a tầm tã! Võ lâm đã sắp thấy Ma Äao. XÆ°Æ¡ng trắng chất đầy đỉnh ngÅ© nhạc. . . Tiếng nhạc vừa dứt, má»™t luồng sáng và ng và bạc xoắn và o nhau đã bay đến đón lấy chưởng kình của Vân Trung Phiêu. Bùng má»™t tiếng, Vân Trung Phiêu loạng choạng lùi sau năm bÆ°á»›c dà i. NgÆ°á»i vừa xuất hiện cÅ©ng bụi mù bao quanh, ngay cả Hồ Thiết Sanh cÅ©ng không thấy rõ diện mạo.
Các cao thủ lại má»™t lần nữa kinh tâm Ä‘á»™ng phách, tháºt không ngá» trên Ä‘á»i lại có đến hai ngÆ°á»i hát Ma Äao Ca. Vân Trung Phiêu bị thua thế trÆ°á»›c đông ngÆ°á»i, bất giác bừng lá»a giáºn, toà n lá»±c tung ra má»™t chiêu kỳ há»c. NgÆ°á»i ấy cÅ©ng tung ra má»™t luồng sáng và ng và bạc, và Hồ Thiết Sanh biết đó hẳn là văn sÄ© trung niên, cÅ©ng từ ngang bên tung ra má»™t chưởng. Vân Trung Phiêu hai mặt hỠđịch, vá»™i tung mình thoái lui, song vẫn bị chưởng lá»±c hùng mạnh của văn sÄ© trung niên đẩy lui xa hÆ¡n trượng. Bá»—ng, có ngÆ°á»i lại cất tiếng hát:
- Gió căm căm! MÆ°a tầm tã! Võ lâm đã sắp thấy Ma Äao. XÆ°Æ¡ng trắng chất đầy đỉnh ngÅ© nhạc. Sông máu trà n ngáºp chốn Trung Nguyên. . . Chuyện lạ xuất hiện, chẳng những các cao thủ hai giá»›i hắc bạch kinh hoà ng thoái lui, mà ngay cả Hồ Thiết Sanh, Bạch Ngá»c Quyên và văn sÄ© trung niên cÅ©ng bà ng hoà ng sá»ng sốt. Lại có má»™t ngÆ°á»i hát Ma Äao Ca xuất hiện, và quanh ngÆ°á»i ấy cÅ©ng bụi mù bao phủ, không sao nhìn rõ diện mạo. Lúc nà y Hồ Thiết Sanh vá»›i Bạch Ngá»c Quyên đã đứng bên nhau, quanh ngÆ°á»i cÅ©ng bụi má» bao phủ. Thế là , ba cá»™t bụi mù chia là m ba góc, hiện trÆ°á»ng hoà n toà n im lặng. Thánh Thủ Thái Hoa vá»›i Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát thấy có cứu tinh đến, liá»n từ từ lui sang bên và Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát lúc nà y cÅ©ng đã váºn công đẩy Văn Thân Khâu Dẫn trong tai ra ngoà i. Bá»—ng văn sÄ© trung niên lạnh lùng nói:
- Tôn giá là ai? Sao dám giả mạo Ma Äao Tôn Giả?
- Nếu tôn giá là tháºt, xin hãy trình Ma Äao ra.
Văn sÄ© trung niên cứng há»ng, Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên cÅ©ng sá»ng sốt thầm nhủ: "Thì ra vị tiá»n bối nà y cÅ©ng là giả mạo Ma Äao Tôn Giả, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không có Ma Äao rồi!" Hồ Thiết Sanh trầm giá»ng nói:
- Tôn giá nói váºy, sao không trình Ma Äao ra Ä‘i? NgÆ°á»i ấy giá»ng lạnh tanh:
- Háºu sinh tiểu bối không được xÃa miệng và o.
Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên giáºt mình kinh hãi, hiển nhiên đối phÆ°Æ¡ng đã biết thân pháºn há», xem ra ngÆ°á»i nà y qủa không phải hạng tầm thÆ°á»ng. Văn sÄ© trung niên cÆ°á»i khẩy:
- Tháºt hay giả thá» là biết ngay, chúng ta hãy đấu nhau ba chưởng trÆ°á»›c đã!
- Ai sợ tôn giá chứ!
Chỉ thấy từ trong hai cá»™t bụi mù bay ra hai luồng kình lá»±c kỳ lạ, bên văn sÄ© trung niên là hai luồng sáng và ng bạc xoắn nhau, ngÆ°á»i đến sau là má»™t đóa hoa sen mà u trắng và má»—i lúc cà ng to lá»›n hÆ¡n. Chỉ nghe bùng má»™t tiếng rá»n rÄ©, xung quanh ngói nhà tung bay, vách tÆ°á»ng sụp đổ, các cao thủ kinh hoà ng hét vang, có ngÆ°á»i bị vỡ đầu tuôn máu, hết sức há»—n loạn. Hai cá»™t bụi mù lùi sau má»™t bÆ°á»›c và cÆ°á»i khẩy liên hồi. Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên kinh hãi thầm nhủ:
- Hay đây chÃnh là ngÆ°á»i cầm đầu trong bóng tối của Kiếm Già Minh?
Hai luồng kình lá»±c lại chạm nhau, sau má»™t tiếng vang rá»n rÄ©, tiếng nhà cá»a sụp đổ vang lên tứ phÃa, cát bụi mù mịt cả sân vÆ°á»n. Hai cá»™t bụi mù lại cùng lùi sau má»™t bÆ°á»›c, vẫn ná»a cân tám lạng, chÆ°a phân thắng bại. Bá»—ng văn sÄ© trung niên trầm giá»ng:
- Bổn nhân đã biết tôn giá là ai rồi! NgÆ°á»i đến sau cÅ©ng cÆ°á»i khẩy nói:
- Kẻ nà y cÅ©ng biết tôn giá là ai rồi! Văn sÄ© trung niên cÆ°á»i khinh miệt:
- Tháºt ná»±c cÆ°á»i, ngÆ°á»i Ä‘á»i Ä‘á»u tin và o lá»i đồn đại trên giang hồ, lại xem má»™t kẻ chỉ có hÆ° danh và lòng dạ hiểm ác là Pháºt sống muôn nhà . NgÆ°á»i đến sau cÆ°á»i khẩy:
- Chá»› có giá»i tà i miệng lưỡi, hãy tiếp má»™t chưởng nữa.
Vừa dứt lá»i lại tung ra má»™t luồng hÆ¡i sÆ°Æ¡ng, lần nà y con to lá»›n hÆ¡n hai lần trÆ°á»›c, hệt nhÆ° má»™t chiếc cối xay. Lại má»™t tiếng vang rá»n nhÆ° trá»i long đất lở, hai cá»™t bụi mù cùng lùi sau năm bÆ°á»›c dà i. Văn sÄ© trung niên lÆ°á»›t đến trÆ°á»›c mặt Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên nói:
- Äi thôi, hiện chÆ°a phải là lúc báo thù. Äoạn quay đầu lại trầm giá»ng nói:
- Chẳng hay tôn giác khống chế hai vị đại hiệp Lạc Kỳ và Bạch Long Xuyên, phá hoại thanh danh của hỠvới dụng tâm gì?
- Rất Ä‘Æ¡n giản, tôn giá trao ra Ma Äao vá»›i Ma Äao Ca tháºt, bổn nhân tức khắc trả tá»± do cho há». Còn nhÆ° không, tháng tám trung thu sang năm, và o lúc trăng treo giữa trá»i sẽ là ngà y giá»— kỵ của há». Văn sÄ© trung niên cÆ°á»i khẩy, ba ngÆ°á»i dừng lại. Hồ Thiết Sanh vá»›i Bạch Ngá»c Quyên đồng thanh nói:
- Tiá»n bối, ngÆ°á»i đó là ai váºy?
- Nếu các ngÆ°Æ¡i Ä‘oán ra được lão thân là ai, cÅ©ng chẳng khó Ä‘oán biết thân pháºn của ngÆ°á»i ấy. Bạch Ngá»c Quyên nói:
- Tiá»n bối, khi nãy y nói là tiá»n bối không chịu Ma Äao vá»›i Ma Äao Ca tháºt, tháng tám trung thu sang năm, và o lúc trăng treo giữa trá»i sẽ là ngà y giá»— kỵ của hai vị tiá»n bối Tiên Kiếm và Ma Già , phải chăng là tháng tám trung thu y sẽ hạ sát. . . Văn sÄ© trung niên nghiêm giá»ng:
- Không sai, ma đầu nà y có tiếng từ thiện nhÆ°ng lòng dạ hết sức hiểm Ä‘á»™c, hiển nhiên Vân Trung Phiêu và huynh muá»™i há» Bạch Ä‘á»u được y truyá»n cho tuyệt há»c, y nói được là là m được. Hồ Thiết Sanh thắc mắc nói:
- Tiá»n bối, gia sÆ° tổ vá»›i Bạch tiá»n bối đã không bị trúng Ä‘á»™c và võ công chÆ°a mất, vì sao lại bị y khống chế? Chả lẽ há» không muốn phản kháng hay sao? Văn sÄ© trung niên buông tiếng thở dà i não ruá»™t, mặt lá»™ vẻ u oán nói:
- Hai ngÆ°Æ¡i tuổi còn nhá», không hiểu nổi vấn đỠấy đâu. Tiên Kiếm và Ma Già qủa đúng là võ công chÆ°a mất và cÅ©ng không muốn phản kháng, cÅ©ng chÃnh vì ngÆ°á»i nà y đã không là m cho há» mất võ công, nên há» cà ng không muốn phản kháng. Ôi. . . Văn sÄ© trung niên buông tiếng thở dà i, nhÆ° lòng ngáºp đầy phẫn uất nhÆ°ng lại khó thể nói ra. Hồ Thiết Sanh há»i:
- Tiá»n bối, đó là vì sao váºy? Văn sÄ© trung niên mặt thoáng á»ng Ä‘á»:
- Chỉ vì má»™t chữ tình thôi! Hai ngÆ°Æ¡i tuổi còn quá trẻ, có lẽ chÆ°a biết chữ tình hại ngÆ°á»i đến mức nà o. Má»™t ngÆ°á»i vì tình, có thể hy sinh thanh danh cả Ä‘á»i, tháºm chà cả tÃnh mạng không chút hối tiếc. Hai vị Tiên Kiếm và Ma Già chÃnh là ngÆ°á»i trá»ng chữ tình nhÆ° váºy. Bạch Ngá»c Quyên thắc mắc há»i:
- Tiá»n bối có thể cho biết hai vị ấy hy sinh vì tình tháºt ra là vì ai váºy? Văn sÄ© trung niên lặng thinh hồi lâu, đôi mắt trong sáng ứa lệ nói:
- Trẻ con không nên há»i nhiá»u, không bao lâu nữa sẽ rõ. Bắt đầu từ bây giá», quanh chúng ta đầy rẫy nguy cÆ¡, đối phÆ°Æ¡ng đã biết thân pháºn của lão thân, chắc chắn y sẽ hà nh Ä‘á»™ng đến cùng, hai ngÆ°á»i mà lá»t và o tay y, không chết cÅ©ng bị tà n phế. Hồ Thiết Sanh ngạc nhiên:
- Vì sao váºy?
- Phà m ai biết thân pháºn của y, y chắn chắn không buông tha bởi danh tiếng của y xÆ°a kia quá tốt, hẳn nghÄ© là lão thân đã cho hai ngÆ°Æ¡i biết tất cả vá» y, vì váºy y sẽ không bao giá» buông tha cho hai ngÆ°Æ¡i. Bạch Ngá»c Quyên bá»—ng há»i:
- Theo cao kiến của tiá»n bối, bây giá» chúng vãn bối phải là m sao?
Văn sÄ© trung niên thoáng chau mà y, ngẫm nghÄ© má»™t hồi, từ trong lòng lấy ra hai món váºt. Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên sá»ng sốt, thì ra đó là hai thanh kiếm nhá» dà i chỉ hÆ¡n tấc và lấp lánh ánh bạc vá»›i má»™t chiếc ma già ba lá»— nhá» cỡ ngón tay út và dà i chừng hai tấc. Hai ngÆ°á»i liá»n nháºn ra đó là tÃn váºt của sÆ° tổ và tổ phụ, chẳng dá»… gì tặng cho ngÆ°á»i khác, bất giác cùng Ä‘Æ°a mắt nhìn văn sÄ© trung niên. Văn sÄ© trung niên nghiêm giá»ng:
- Äây là tÃn váºt của Tiên Kiếm và Ma Già , giá» giao cho hai ngÆ°Æ¡i nháºn thay, trÆ°á»›c rằm tháng tám tìm cách lẻn và o tổng Ä‘Ã n Kiếm Già Minh, gặp riêng hai vị ấy và trao hai món tÃn váºt nà y cho há». Hai ngÆ°á»i ngạc nhiên há»i:
- Trao cho hai vị ấy rồi sao nữa?
- Há» hẳn sẽ há»i hai ngÆ°á»i tÃn váºt từ đâu có, hai ngÆ°á»i cứ theo đúng sá»± tháºt nói ra.
- NhÆ°ng chúng vãn bối chÆ°a biết đại danh của tiá»n bối!
- Không há» gì, hai ngÆ°á»i cứ mô tả diện mạo và y phục của lão thân, há» sẽ biết ngay!
- Rồi thì sau đó là m sao?
- Sau đó há» sẽ cùng hai ngÆ°á»i rá»i khá»i Kiếm Già Minh. Hai ngÆ°á»i mừng đến nhảy cẫng lên, nhÆ°ng liá»n lại chú mắt nhìn văn sÄ© trung niên.
- Tiá»n bối không dối gạt chúng vãn bối chứ?
- Lão thân lẽ nà o lại dối gạt ngÆ°á»i? Äây chẳng qua là ý nghÄ© của bản thân lão thân, sau khi há» thấy tÃn váºt, có thể rá»i tổng Ä‘Ã n Kiếm Già Minh hay không, đó là má»™t thá» thách hết sức quan trá»ng.
- Lá»i nói của tiá»n bối, chúng vãn bối không hiểu!
- Không hiểu cÅ©ng tốt, mong là hai ngÆ°Æ¡i đừng bị giam hãm! Văn sÄ© trung niên đứng lên, sỠđầu hai ngÆ°á»i nói:
- Tháºt tá»™i nghiệp cho hai ngÆ°Æ¡i, sÆ° phụ và mẫu thân của hai ngÆ°Æ¡i chết cÅ©ng là vì má»™t chữ tình. Thôi, từ nay mà gặp phải lại Bạch Diêu Hồng, hai ngÆ°Æ¡i phải đối xá» vá»›i nà ng ta cho tháºt tá» tế. Äoạn quay sang nhình Bạch Ngá»c Quyên nói:
- Nhất là ngÆ°Æ¡i đấy! Bạch Ngá»c Quyên ngẩn ngÆ°á»i, vừa hiểu ý thì văn sÄ© trung niên loáng cái đã mất dạng. Bạch Ngá»c Quyên hừ má»™t tiếng nói:
- Phen nà y Sanh ca có thể đắc ý rồi chứ? Hồ Thiết Sanh ngơ ngác:
- Ngu huynh đắc ý gì kia?
- Có vị tiá»n bối nà y háºu thuẫn cho Sanh ca, mai đây gặp lại Bạch Diêu Hồng, Sanh ca có thể danh chÃnh ngôn thuáºn rồi! Hồ Thiết Sanh cÆ°á»i gượng:
- Chúng ta không nói chuyện ấy, vị tiá»n bối nà y tháºt là thần bÃ, dÆ°á»ng nhÆ° có giao tình rất thâm háºu vá»›i lệnh tổ và gia sÆ° tổ.
- Vâng, và còn biết rất rõ vỠchúng ta nữa!
- Quyên muá»™i, vị tiá»n bối ấy sợ cho chúng ta bị giam hãm trong ái tình đấy!
- Vâng, cho nên Sanh ca cần phải đứng đắn một chút!
- Nếu ngu huynh mà không đứng đắn sẽ xảy ra chuyện gì, Quyên muá»™i biết không? Bây giá» chúng ta hãy lo má»™t đại sá»± trÆ°á»›c đã! Äoạn liá»n ôm lấy Bạch Ngá»c Quyên, đặt lên môi nà ng má»™t nụ hôn dà i. Hồi lâu, hai ngÆ°á»i má»›i dang ra, Hồ Thiết Sanh cÆ°á»i nói:
- Quyên muá»™i có thể nói đây không phải là má»™t đại sá»± không? Bạch Ngá»c Quyên hai má Ä‘á» bừng:
- Sanh ca hÆ° quá, đây là đại sá»± gì chứ? Tháºt không ngá» Sanh ca lại không đứng đắn nhÆ° váºy! Hồ Thiết Sanh cÆ°á»i bông đùa:
- CÅ©ng may là ngu huynh không đứng đắn, nếu mà đứng đắn, Quyên muá»™i đâu có xem trá»™m ngu huynh thả diá»u trên Ngá»a Long CÆ°Æ¡ng. Bạch Ngá»c Quyên giÆ¡ nắm đấm lên đánh Hồ Thiết Sanh, chà ng lách sang bên tránh khá»i, nói:
- Quyên muội, chúng ta đi thôi!
- Nói suốt cả buổi trá»i, theo Sanh ca thì vị văn sÄ© nà y có phải là DÆ° tiá»n bối hay không? Hồ Thiết Sanh nghiêm mặt:
- TrÆ°á»›c khi rõ sá»± tháºt, chúng ta không nên Ä‘oán bừa, kẻo bất kÃnh vá»›i vị tiá»n bối ấy. .
Bá»—ng có tiếng quát tháo từ xa vá»ng tá»›i, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang có ngÆ°á»i Ä‘á»™ng thủ ở ngoà i mấy trăm trượng, hai ngÆ°á»i liá»n tức phóng Ä‘i vá» phÃa ấy. Chỉ thấy năm ngÆ°á»i Ä‘ang ác chiến trên má»™t ngá»n núi, há» cách rìa núi không đầy má»™t trượng, lúc nà o cÅ©ng có nguy cÆ¡ sẩy chân rÆ¡i xuống. Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên định thần chú mắt nhìn kỹ, bất giác lòng rúng Ä‘á»™ng mạnh. Thì ra là Võ Tà i Thần Quan Tiêu Thiên Ä‘ang kịch chiến vá»›i hai anh em há» Bạch. Hai ngÆ°á»i hết sức lo lắng, nhất là Hồ Thiết Sanh, vì chà ng đã phát giác giữa lòng bà n chân trái Bạch Diêu Hồng có nốt ruồi Ä‘á», hiển nhiến nà ng ta chÃnh là con gái đã thất lạc của Quan Tiêu Thiên. NhÆ°ng lúc nà y hai ngÆ°á»i Ä‘ang ở phÃa dÆ°á»›i núi, muốn lên trên phải đánh má»™t vòng to. Hồ Thiết Sanh vá»™i nắm tay Bạch Ngá»c Quyên nói:
- Nhanh lên, kẻo muá»™n sẽ ân háºn suốt Ä‘á»i! Bạch Ngá»c Quyên lá»a há»n ghen liá»n bừng dáºy, vùng tay ra nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, nếu Bạch Diêu Hồng chẳng may bị đánh rÆ¡i xuống, Sanh ca hẳn sẽ ân háºn suốt Ä‘á»i. NhÆ°ng Sanh ca không cần phải lên trên ấy, cứ ở đây, nếu Bạch Diêu Hồng rÆ¡i xuống, Sanh ca ôm gá»n và o lòng chẳng tốt hÆ¡n Æ°? Hồ Thiết Sanh cuống lên:
- Quyên muá»™i đã hiểu lầm rồi, ý ngu huynh không phải là váºy!
- Váºy chứ là m sao?
- Bạch Diêu Hồng chÃnh là con gái đã thất lạc của Quan tiá»n bối! Bạch Ngá»c Quyên sá»ng sốt, nhÆ°ng vẫn không tin nói:
- Sanh ca đừng có bịa chuyện, tiểu muội không tin. Hồ Thiết Sanh kéo nà ng phóng nhanh đi, vừa nói:
- Äó là sá»± tháºt, hôm trÆ°á»›c ngu huynh đã nhìn thấy lòng bà n chân nà ng ta có nốt ruồi Ä‘á». Bạch Ngá»c Quyên cÆ°á»i khẩy:
- Có phải hôm trÆ°á»›c âu yếm nhau, Sanh ca đã xem hết khắp ngÆ°á»i nà ng ta không?
- Quyên muá»™i đừng nói báºy có được không? ChÃnh hôm Thánh Thủ Thái Hoa xé rách y phục và lá»™t già y Bạch Diêu Hồng, lúc nà ng ta treo lÆ¡ lá»ng trên cây, ngu huynh đã nhìn thấy. Bạch Ngá»c Quyên giá» má»›i tin lá»i chà ng. Hai ngÆ°á»i đánh má»™t vòng to, lên đến trên núi, chỉ thấy anh em há» Bạch Ä‘ang liên thủ giáp công Võ Tà i Thần, còn Quan Bình và Châu ThÆ°Æ¡ng đã thá» thÆ°Æ¡ng nằm trên đất. Lúc nà y Võ Tà i Thần Ä‘ang lui đến bá» núi, chỉ còn cách ba bÆ°á»›c nữa thôi. Bạch Phà m buông tiếng cÆ°á»i gằn, tung ra má»™t chiêu tuyệt há»c, đồng thá»i Bạch Diêu Hồng cÅ©ng vung chưởng công ra. Hồ Thiết Sanh thấy váºy cả kinh quát to:
- Dừng tay ngay!
Vì hai ngÆ°á»i còn cách xa đến mấy trượng, không sao ra tay cứu viện. Bạch Phà m biết đối phÆ°Æ¡ng còn cách xa nên không mà ng đến, nhÆ°ng Bạch Diêu Hồng thì đã nháºn ra tiếng nói của Hồ Thiết Sanh liá»n dừng tay ngay. Nhá» váºy Võ Tà i Thần đã gắng gượng tránh khá»i má»™t chiêu tuyệt há»c của Bạch Phà m. Hồ Thiết Sanh lá»›n tiếng nói:
- Bạch huynh hãy dừng tay, ông ấy chÃnh là thân phụ. . .
Vừa nói đến đó, Bạch Phà m đã má»™t chưởng đánh trúng vai Võ Tà i Thần khiến ông văng bay ra ngoà i, rÆ¡i thẳng xuống vá»±c. Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên bà ng hoà ng đứng thừ ra tại chá»—, lá»a giáºn bốc lên đến não. Hồ Thiết Sanh quát to:
- Súc sanh, ngÆ°Æ¡i có biết đã gây ra má»™t chuyện đại nghịch bất đạo rồi không? Äồng thá»i tung mình lao đến gần Bạch Phà m, toà n lá»±c vung chưởng công ra. Bạch Phà m lúc nà y đã biết thân pháºn bại lá»™, không muốn giáp mặt vá»›i Hồ Thiết Sanh, tiếp má»™t chưởng bị đẩy lùi ba bÆ°á»›c, thừa thế vung tay quát:
- Xem đây! Hồ Thiết Sanh tưởng y ném ám khÃ, vá»™i lách ngÆ°á»i sang bên ba bÆ°á»›c, nà o ngá» Bạch Phà m buông tiếng cÆ°á»i khẩy, hai lượt tung mình đã mất dạng. Bạch Diêu Hồng lá»›n tiếng nói:
- Sanh ca vừa nói gì váºy? Hồ Thiết Sanh Ä‘i đến bên bá» núi, Ä‘Æ°a mắt nhìn xuống, chỉ thấy sÆ°Æ¡ng mây má» mịt, khiến ngÆ°á»i đầu choáng mắt hoa, liá»n nói:
- Chúng ta hãy xuống xem thá», có gì lát nữa hẵng nói!
-oOo-
Hết chương 16:1 (2):
|
29-03-2009, 10:15 PM
|
|
Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 17
Tác giả: Liễu Tà n Dương
Dịch Thuáºt: Vô Danh
Äả tá»±: Bán diện nhân
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Hai ngÆ°á»i lại vòng xuống dÆ°á»›i núi, tìm kiếm suốt buổi chỉ phát hiện ra má»™t vÅ©ng máu, không thấy thi thể của Võ Tà i Thần. Hồ Thiết Sanh nghiến răng nói:
- Nghịch tá» tháºt là tà n nhẫn, chẳng ngỠđã nghe ngu huynh nói mà Bạch Phà m vẫn ra tay đánh thân phụ mình rÆ¡i xuống núi. Bạch Diêu Hồng nhà o và o lòng Hồ Thiết Sanh nói:
- Sanh ca hãy mau cho tiểu muá»™i biết, đây tháºt ra là chuyện gì? Chả lẽ Quan Tiêu Thiên là thân phụ tiểu muá»™i tháºt sao? Hồ Thiết Sanh nghiêm giá»ng:
- Chuyện trá»ng đại nhÆ° váºy, chả lẽ ngu huynh lại dối gạt Hồng muá»™i hay sao? Chà ng liá»n thuáºt lại những lá»i Quan Tiêu Thiên đã nói vá»›i chà ng trong khám thá», Ä‘oạn tiếp:
- Hôm trÆ°á»›c ngu huynh đã nhìn thấy lòng bà n chân Hồng muá»™i có má»™t nốt ruồi Ä‘á», má»›i biết Hồng muá»™i là con gái đã thất lạc của ông ấy, chẳng ngá» lại đến muá»™n má»™t bÆ°á»›c. . .
Bạch Diêu Hồng báºt khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t trong lòng Hồ Thiết Sanh, Bạch Ngá»c Quyên tuy lòng hết sức chua chát, nhÆ°ng dẫu sao nà ng cÅ©ng là ngÆ°á»i hiá»n từ, cÅ©ng bất giác tuôn rÆ¡i hai dòng lệ thÆ°Æ¡ng hại. Hồ Thiết Sanh đỡ lấy Bạch Diêu Hồng nói:
- Hồng muá»™i chá»› quá thÆ°Æ¡ng tâm, có thể là Quan lão bá chÆ°a chết, tốt hÆ¡n chúng ta hãy lên trên xem hai ngÆ°á»i thá» trá»ng thÆ°Æ¡ng, không chừng còn cứu chữa được cÅ©ng nên.
Ba ngÆ°á»i trở lên trên núi, bất giác thất đởm kinh tâm, chỉ thấy hai đống máu thịt nhầy nhụa, không còn phân biệt được mặt mà y và thân thể nữa. Hồ Thiết Sanh lòng ngáºp căm thù, nghiến răng nói:
- Äây nhất định là hà nh vi của bá»n Kiếm Già Minh, Hồ Thiết Sanh nà y chỉ cần còn má»™t hÆ¡i thở, quyết sẽ giết sạch lÅ© ma đầu ấy. Bạch Ngá»c Quyên nói:
- Äây hẳn là do Bạch Phà m gây ra, khi nãy có thể là y chÆ°a Ä‘i xa, thấy chúng ta xuống dÆ°á»›i núi, đã quay trở kại giết chết hai ngÆ°á»i nà y để dứt háºu hoạn. Bạch Diêu Hồng gáºt đầu:
- Sá»± suy Ä‘oán của Quyên muá»™i có lẽ không sai, gia huynh lòng dạ Ä‘á»™c ác nhÆ°ng bá» ngoà i lại hiá»n từ tao nhã, tiểu muá»™i cÅ©ng nghÄ© đây chÃnh là hà nh vi của gia huynh. Hồ Thiết Sanh nghiến răng:
- Khi nãy ngu huynh đã lá»›n tiếng nói Quan lão bá là thân phụ của y, chắc là y đã nghe, váºy mà còn hạ Ä‘á»™c thủ thế nà y, tháºt lòng dạ tà n ác chÆ°a từng có. Bạch Diêu Hồng nói:
- Sanh ca, chuyện đã đến nÆ°á»›c nà y, tiểu muá»™i cÅ©ng chẳng thể giấu giếm Sanh cả nữa, hôm trÆ°á»›c trên Äá»™ng Äình Hồ giả mạo. . .
- Chuyện ấy ngu huynh và Quyên muá»™i đã biết rồi, không cần nói nữa. Ngu huynh chỉ há»i Hồng muá»™i, hai vị Tiên Kiếm và Ma Già sao lại vâng lệnh Vân Trung Phiêu.
- Tháºt ra không phải vâng lệnh gia sÆ°, mà là vâng lệnh má»™t vị cao nhân tuyệt thế, nhÆ°ng vị cao nhân nà y nhÆ° hệt nhÆ° thần long trên trá»i, ngoà i gia sÆ° ra, không ai biết vị ấy là ai. Bạch Ngá»c Quyên bá»—ng há»i:
- Lúc gia tổ và Lạc tiá»n bối mất tÃch, trong nhà có để lại hai vÅ©ng máu, đó là vì sao váºy?
- Äó chỉ là nhằm che mắt ngÆ°á»i thôi, tháºt ra hai vị tiá»n bối ấy chÃnh là do tiểu muá»™i vá»›i gia huynh má»i Ä‘i. Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên sá»ng sốt:
- Má»i Ä‘i Æ°? Chả lẽ gia sÆ° tổ lại tá»± Ä‘á»™ng Ä‘i theo hai vị sao?
- Vốn ra thì từng có Ä‘á»™ng thủ, nhÆ°ng khi tệ huynh muá»™i lấy ra má»™t váºt cho hai vị tiá»n bối ấy xem, há» liá»n Ä‘i vá»›i tệ huynh muá»™i ngay. Hồ Thiết Sanh ngạc nhiên:
- Äó là váºt gì? Ai đã trao cho hai vị?
- ChÃnh do gia sÆ° trao cho, đó là hai cây ngá»c thoa Ä‘en!
Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên ngẩn ngÆ°á»i, liá»n nhá»› lại lá»i nói của văn sÄ© trung niên, đó là Tiên Kiếm và Ma Già đá»u vì má»™t chữ tình, quả nhiên không sai. Bạch Ngá»c Quyên lại há»i:
- Khi hai vị tiá»n bối ấy nhìn thấy ngá»c thoa Ä‘en, thần sắc ra sao? Há» Ä‘á»u rất khÃch Ä‘á»™ng, đã há»i ngÆ°á»i ở đâu, tệ huynh muá»™i trả lá»i là đến chá»— gia sÆ° là biết ngay. Há» chẳng chút đắn Ä‘o, láºp tức Ä‘i theo tệ huynh muá»™i. Hồ Thiết Sanh há»i:
- Rồi há» có gặp chủ nhân của ngá»c thoa Ä‘en hay không?
- Äó thì tiểu muá»™i không biết, nhÆ°ng tệ huynh muá»™i có nghe hai vị tiá»n bối ấy trách cứ gia sÆ°, và gia sÆ° đã Ä‘Æ°a ra má»™t Ä‘iá»u kiện là hai vị ấy phải chủ trì Kiếm Già Minh, má»™t năm sau khi Kiếm Già Minh thà nh láºp má»›i có thể để cho hai vị ấy được gặp chủ nhân ngá»c thoa Ä‘en. Bạch Ngá»c Quyên vỡ lẽ:
- Tiểu muá»™i biết rồi, có lẽ lệnh sÆ° vá»›i má»™t ma đầu tuyệt thế đã khống chế ngÆ°á»i sở hữu ngá»c thoa Ä‘en, và ngÆ°á»i ấy hẳn là má»™t nữ nhân, dùng bà ấy uy hiếp gia sÆ° tổ và Lạc tiá»n bối phải vâng lá»i. . . Hồ Thiết Sanh vá»— đùi reo lên:
- Hay ngÆ°á»i ấy chÃnh là Ma Thủ Hồng Nhan DÆ° Má»™ng Chân? Nghe nói xÆ°a kia Hắc Bạch Tứ Tuyệt bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u tha thiết yêu bà ấy, nhÆ°ng bà ấy lại chỉ thân máºt vá»›i Tiên Kiếm và Ma Già , nên đã khÃch ná»™ Vân Trung Phiêu. Có thể Cổ lão tặc đã láºp kế khống chế DÆ° Má»™ng Chân tiá»n bối, rồi buá»™c gia sÆ° tổ vá»›i Bạch tiá»n bối chủ trì Kiếm Già Minh vá»›i dụng ý gì? Bạch Ngá»c Quyên tiếp lá»i:
- Còn gì ngoà i chuyện phá hoại thanh danh của hai vị ấy, hÆ¡n nữa có thể mượn danh hai vị ấy lôi cuốn cao thủ hai giá»›i hắc bạch theo vá» vá»›i Kiếm Già Minh hầu giúp y thá»±c hiện âm mÆ°u Ä‘á»™c bá võ lâm. Bạch Diêu Hồng gáºt đầu:
- Không sai, mục Ä‘Ãch của há» rất có thể là váºy, nhÆ°ng vẫn chủ yếu là tình thù, bởi theo giá»ng Ä‘iệu của gia sÆ°, trong bao năm qua ông vẫn nhá»› nhung ngÆ°á»i ấy. Hồ Thiết Sanh há»i:
- NgÆ°á»i ấy là ai?
- Chủ nhân ngá»c thoa Ä‘en, nhÆ°ng không nói rõ danh tánh! Bạch Ngá»c Quyên nói:
- Chả lẽ bà ấy quả tháºt đã bị khống chế và giam giữ trong tổng Ä‘Ã n Kiếm Già Minh? Bạch Diêu Hồng lắc đầu:
- Äiá»u ấy thì tá»· tá»· không được rõ. Hồ Thiết Sanh ngẫm nghÄ© má»™t hồi:
- Nếu Ma Thủ Hồng Nhan DÆ° tiá»n bối quả bị giam trong tổng Ä‘Ã n Kiếm Già Minh, váºy thì vị văn sÄ© tiá»n bối là ai? Bạch Ngá»c Quyên nói:
- Chả lẽ Sanh ca nghÄ© vị ấy chÃnh là Ma Thủ Hồng Nhan DÆ° Má»™ng Chân tiá»n bối sao?
- Trước đây ngu huynh đã đoán là bà ấy, nhưng bây giỠthì không dám quả quyết.
Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên lại nhá»› đến hôm Ma Già Bạch Long Xuyên mất tÃch đã lá»›n tiếng nói "Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i lại đến nữa!" Hiển nhiên đó chÃnh là Bạch Phà m. Bạch Ngá»c Quyên bèn há»i:
- Võ công của hai vị dÆ°á»ng nhÆ° không phải hoà n toà n là Cản Lăng Truy Hồn Chưởng của Vân Trung Phiêu. Bạch Diêu Hồng gáºt đầu:
- Không sai, mấy hôm trÆ°á»›c gia sÆ° lại truyá»n thêm cho tệ huynh muá»™i hai chiêu kỳ há»c, há»i vá» tên môn võ há»c ấy thì gia sÆ° không nói, nhÆ°ng biết đó không phải là võ há»c của bổn môn. Hồ Thiết Sanh tiếp lá»i:
- Chẳng những huynh muá»™i hai ngÆ°á»i mà ngay cả Vân Trung Phiêu cÅ©ng mượn và o tuyệt há»c của kẻ khác tác oai tác phúc, có lẽ là do ngÆ°á»i đã hát Ma Äao Ca và cÅ©ng là ngÆ°á»i đứng sau lÆ°ng chỉ huy Kiếm Già Minh truyá»n cho.
Ba ngÆ°á»i mai táng xong hai thi thể, Hồ Thiết Sanh nhá»› lại chuyện ngà y trÆ°á»›c Quan Tiêu Thiên đã dặn chà ng tìm giúp con gái, bèn há»i:
- Hồng muội có thể cho biết thân thế mình không?
- Tệ huynh muá»™i đã được má»™t vị Bạch bá bá nuôi dưỡng từ bé, mãi đến cách đây không lâu má»›i cho biết hai ngÆ°á»i không phải là con thân sinh, mà do Vân Trung Phiêu Cổ ThÆ°Æ¡ng giao cho ông nuôi dưỡng, còn vá» cha mẹ thân sinh là ai, ông ấy cÅ©ng không biết. Sanh ca, giỠđã biết Quan Tiêu Thiên là thân phụ của tiểu muá»™i, tiểu muá»™i suốt Ä‘á»i không quên đại ân của Sanh ca, tiểu muá»™i muốn Ä‘i gặp vị Bạch bá bá ấy. Hồ Thiết Sanh há»i:
- Vị bá bá ấy ở đâu?
- Trong Äoạn Hồn Hạp núi Phục NgÆ°u, nhÆ°ng ông ấy có dặn là không được Ä‘Æ°a ngÆ°á»i ngoà i đến gặp, và cÅ©ng không được Ä‘á» cáºp đến ông ấy vá»›i ngÆ°á»i ngoà i, nhÆ°ng Sanh ca không phải ngÆ°á»i ngoà i, hẳn ông ấy cÅ©ng không phản đối. . . Bạch Diêu Hồng ngẫm nghÄ© má»™t hồi, nói tiếp:
- Thôi, chúng ta hãy Ä‘i gặp ông ấy, không chừng có thể biết được ngÆ°á»i cầm đầu Kiếm Già Minh là ai và văn sÄ© trung niên là ai ở chá»— ông ấy cÅ©ng nên. . .
Chiá»u tối hôm sau, ba ngÆ°á»i đã đến Phục NgÆ°u SÆ¡n, Hồ Thiết Sanh cÅ©ng kể cho Bạch Diêu Hồng nghe vá» chuyện giả mạo hát Ma Äao Ca, nà ng hết sức kinh ngạc. Bá»—ng má»™t bóng ngÆ°á»i nhanh nhÆ° chá»›p lÆ°á»›t qua trÆ°á»›c mặt, loáng cái đã mất dạng, Bạch Diêu Hồng nói:
- NgÆ°á»i nà y dÆ°á»ng nhÆ° là gia huynh, có thể là đến thăm Bạch bá bá. Hồ Thiết Sanh há»i:
- Bạch bá bá của Hồng muá»™i cÅ©ng là ngÆ°á»i trong võ lâm Æ°?
- Có lẽ váºy! HÆ¡n nữa, rất có thể còn có má»™t thân tuyệt há»c, nhÆ°ng ông ấy không truyá»n thụ cho tiểu muá»™i. Gần đây ông ấy còn là m thêm má»™t ngôi nhà đá, nhÆ°ng không cho tệ huynh muá»™i và o, nhÆ° là giấu bảo bối trong ấy váºy.
Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên cÅ©ng không chú ý Ä‘iá»u Bạch Diêu Hồng vừa nói, lúc nà y ba ngÆ°á»i đã tiến và o Äoạn Hồn Hạp. Hạp cốc nà y rá»™ng chỉ bốn năm mÆ°Æ¡i trượng, hai bên núi cao chót vót, địa thế hết sức hiểm trở. Ba ngÆ°á»i Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng nhá» Ä‘i sâu và o, đến cuối hạp cốc, chỉ thấy ba gian nhà đá nằm dÆ°á»›i vách núi, xung quanh có và i cây cổ tùng, che phủ ngôi nhà đá, nếu không chú ý khó thể phát hiện. Bạch Diêu Hồng dẫn trÆ°á»›c Ä‘i đến má»™t bãi đá ngổn ngang gần nhà đá, bá»—ng thấy má»™t văn sÄ© trung niên từ trong nhà đá Ä‘i ra, nhìn quanh má»™t hồi rồi phóng nhanh ra ngoà i cốc. Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên kinh ngạc đến suýt nữa kêu lên, thì ra đó chÃnh là vị văn sÄ© đã truyá»n thụ kỳ há»c cho hai ngÆ°á»i, chả lẽ ông chÃnh là Bạch bá bá đã nuôi dưỡng huynh muá»™i há» Bạch? Bạch Diêu Hồng cÅ©ng ngạc nhiên nói:
- Lạ tháºt, Bạch bá bá đã từng cảnh cáo tệ huynh muá»™i không được và o gian nhà đá ấy, sao văn sÄ© nà y lại từ trong gian nhà ấy Ä‘i ra thế nhỉ? Äi! Chúng ta há»i thá» xem! Bạch Diêu Hồng Ä‘i và o gian nhà giữa, lá»›n tiếng gá»i:
- Bạch bá bá! Bạch bá bá! Trong nhà liá»n có tiếng nói già nua và hiá»n từ vá»ng ra:
- Hồng nhi đó phải không? Và o đi!
Bạch Diêu Hồng dẫn trÆ°á»›c, đẩy mở cá»a đá Ä‘i và o. Chỉ thấy má»™t lão nhân tóc bạc nhÆ°ng sắc mặt hồng hà o Ä‘ang ngồi ngay ngắn trên giÆ°á»ng đá. Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên bất giác ngẩn ngÆ°á»i, dÆ°á»ng nhÆ° đã từng gặp vị lão nhân nà y ở đâu rồi thì phải. Äồng thá»i lão nhân ấy vừa nhìn thấy Bạch Ngá»c Quyên cÅ©ng thoáng lá»™ vẻ ngạc nhiên, đôi mắt chim Æ°ng nhìn nà ng không chá»›p. Bạch Diêu Hồng nhà o và o lòng lão nhân, nÅ©ng nịu nói:
- Bá bá, hai vị nà y Ä‘á»u là bạn của Hồng nhi, Hồng nhi Ä‘Æ°a hỠđến đây không há» gì chứ? Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên liá»n tiến tá»›i thi lá»…. Lão nhân trầm giá»ng há»i:
- Hai ngÆ°á»i là môn hạ của ai? Hai ngÆ°á»i liá»n báo ra môn phái, lão nhân biến sắc mặt, rồi thì liá»n ha hả cÆ°á»i to nói:
- Äúng là đi thủng già y sắt tìm không thấy, chẳng tốn công sức mà lại gặp, lão phu hôm nay lại láºp được má»™t kỳ công nữa rồi!
Hai ngÆ°á»i vừa nghe giá»ng Ä‘iệu đối phÆ°Æ¡ng chẳng là nh, bất giác giáºt mình kinh hãi, bá»—ng thấy lão nhân vá»— tay liá»n ba cái, liá»n nghe tiếng ầm ầm vang lên từ vách đá phÃa sau lão nhân, rồi thì má»™t ngÆ°á»i chui ra. Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên vừa thấy ngÆ°á»i đó chÃnh là Bạch Phà m, lá»a căm thù liá»n tức bừng dáºy, cùng trầm giá»ng nói:
- Tặc tá», thì ra ngÆ°Æ¡i ẩn nấp ở đây! Bạch Phà m đứng sau lÆ°ng lão nhân, thản nhiên nói:
- Bá bá, công lao nà y là của Hồng muá»™i, chÃnh Hồng muá»™i đã dẫn dụ hỠđến đây! Bạch Diêu Hồng hoảng kinh:
- Ca ca, hai vị định là m gì váºy? Bạch Phà m cÆ°á»i gằn:
- Tìm một tế nữ dưỡng già cho Hồng muội!
Bạch Diêu Hồng vừa định vùng khá»i vòng tay lão nhân, bá»—ng cảm thấy mạch môn đã bị lão nhân nắm chặt, bất giác cả kinh. Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên tưởng đây là cạm bẫy do Bạch Diêu Hồng âm mÆ°u vá»›i há» bố trà sẵn, liá»n bừng lá»a giáºn, chia nhau lao bổ và o lão nhân và Bạch Phà m. Lão nhân buông tiếng cÆ°á»i sắc lạnh, cả chiếc giÆ°á»ng đá thụp xuống, sau má»™t tiếng vang rá»n rÄ©, trong nhà tối mịt, cả cách cá»a đá cÅ©ng đã đóng chặt. Cả lão nhân vá»›i huynh muá»™i há» Bạch đã cùng biến mất, chá»— đặt chiếc giÆ°á»ng đá hoà n toà n không còn chút dấu vết nà o. Trong thịnh ná»™, hai ngÆ°á»i toà n lá»±c bổ và o vách tÆ°á»ng mấy chưởng, nhÆ°ng chỉ nghe tiếng boong boong vang vá»ng, thì ra ngôi nhà nà y không phải xây bằng đá, mà là được đúc bằng thép và dà y đến ná»a thÆ°á»›c, dù là đại la thiên tiên cÅ©ng không phá nổi. Hồ Thiết Sanh nói:
- Quyên muá»™i, chúng ta hợp sức tung ra má»™t chưởng xem thá».
Hai ngÆ°á»i váºn hết toà n lá»±c, tung ra chiêu kỳ há»c thứ nhì do văn sÄ© trung niên truyá»n thụ, chỉ nghe bùng má»™t tiếng vang dá»™i, không chút suy chuyển, trái lại hai ngÆ°á»i bị sức phản chấn khiến tay Ä‘au nhói. Hai ngÆ°á»i thừ ra má»™t hồi, Bạch Ngá»c Quyên căm há»n nói:
- Cũng tại Hồng muội của Sanh ca mà ra cả, để xem từ nay Sanh ca còn bà y đặt đa tình nữa hay không? Hồ Thiết Sanh vội khuyên:
- Quyên muá»™i đừng lo, chúng ta hãy từ từ nghÄ© cách! Äoạn nắm tay kéo Bạch Ngá»c Quyên ngồi xuống, nghỉ ngÆ¡i má»™t hồi, Ä‘oạn nói:
- Quyên muá»™i, ngu huynh nháºn thấy lão nhân nà y dÆ°á»ng nhÆ° là lệnh tổ. Tháºt lạ lùng, hÆ¡n nữa ông ấy lại há» Bạch.
- Phải rồi, lúc vừa má»›i gặp, tiểu muá»™i suýt nữa gá»i ông ấy là gia gia đấy!
- Lênh tổ có huynh đệ không váºy?
- DÆ°á»ng nhÆ° là không, gia gia chÆ°a từng nói vá»›i tiểu muá»™i.
- Nếu ông ấy là huynh đệ của lệnh tổ, tại sao không biết Quyên muội?
- Tháºt ra gia gia là ngoại tổ của tiểu muá»™i, nhÆ°ng tiểu muá»™i đã gá»i quen, luôn xem lão nhân gia ấy là tổ phụ. Lão nhân ấy vừa nhìn thấy tiểu muá»™i đã hết sức chú ý, hiển nhiên là có quen biết gia sÆ° tổ. Hồ Thiết Sanh chau mà y trầm ngâm:
- Tháºt là lắm chuyện lạ, lão nhân nà y thân pháºn chẳng rõ, giao tình vá»›i Vân Trung Phiêu cÅ©ng không tầm thÆ°á»ng, và điá»u cà ng khó hiểu nhất là vị văn sÄ© tiá»n bối kia lại có mặt ở đây.
- Không sai, chả lẽ vị văn sÄ© ấy cÅ©ng là ngÆ°á»i của Kiếm Già Minh hay sao?
- Không thể váºy được, nếu vị tiá»n bối ấy là ngÆ°á»i xấu, muốn ám toán chúng ta tháºt quá dá»… dà ng.
- Äáng háºn là Bạch Diêu Hồng lòng dạ quá ác Ä‘á»™c, váºy mà còn giả vá» không biết.
- Xem thần thái của nà ng ta có thể là không biết tháºt. Bạch Ngá»c Quyên cÆ°á»i khẩy:
- Äã đến nÆ°á»›c nà y mà Sanh ca còn bà o chữa cho y thị nữa, Sanh ca. . .
- Không phải ngu huynh bà o chữa cho nà ng ta, trÆ°á»›c khi rõ sá»± tháºt, chúng ta không nên nghÄ© oan cho ngÆ°á»i khác, phải ân oán phân minh má»›i được.
Hai ngÆ°á»i ngủ má»™t giấc trong ngôi nhà tối om, Æ°á»›c chừng đã qua má»™t ngà y, cÅ©ng chẳng có ai mang cÆ¡m nÆ°á»›c đến, cÅ©ng may trong mình há» còn có lÆ°Æ¡ng khô, không thì đã phải nhịn đói rồi. Bạch Ngá»c Quyên nằm trong lòng Hồ Thiết Sanh, Hồ Thiết Sanh nói:
- Quyên muá»™i, có lẽ há» muốn chúng ta đói chết, nếu hai chúng ta chết cả, đại thù chÆ°a báo, tháºt là chết không nhắm mắt. Ngu huynh có má»™t cách nhÆ°ng không dám nói cho Quyên muá»™i biết.
- Äã đến nÆ°á»›c nà y, còn gì không thể nói nữa chứ? Hồ Thiết Sanh âu yếm vuốt ve nà ng, giá»ng tha thiết nói:
- Nếu ngu huynh chết Ä‘i, Quyên muá»™i phải thông cảm cho ná»—i khổ tâm của ngu huynh, cố gắng nuôi dạy con của chúng ta để sau nà y báo thù cho hai Ä‘á»i trưởng bối của chúng ta, để trừ hại cho giá»›i võ lâm. . . Bạch Ngá»c Quyên sá»ng sốt:
- Sanh ca sao lại nói ra những lá»i nhÆ° váºy?
- Äây chỉ là ngu huynh và dụ thôi, nếu má»™t ngà y nà o đó ngu huynh tháºt sá»± chết Ä‘i, xin Quyên muá»™i đừng vì ngu huynh tuẫn tình ngay, chết nhÆ° váºy tháºt vô nghÄ©a, mà cần phải báo thù trÆ°á»›c, trừ khá» bá»n gây há»a cho võ lâm rồi má»›i có thể chết. Bạch Ngá»c Quyên não ná» nói:
- Tiểu muội biết rồi!
Thế là , vì tÆ°Æ¡ng lai chÆ°a rõ là nh dữ, hai ngÆ°á»i đã định ra má»™t kế hoạch trong ngôi nhà tối, kế hoạch đó là mong có được má»™t kết tinh của tình yêu để sau nà y hoà n thà nh chà nguyện dở dang của hai ngÆ°á»i. Bốn nà y bốn đêm trôi qua, chẳng những Bạch Diêu Hồng không hỠđến thăm, mà cÅ©ng chẳng mang thức ăn nÆ°á»›c uống đến, tháºm chà bên ngoà i cÅ©ng chẳng có chút Ä‘á»™ng tÄ©nh gì. Mãi đến ngà y thứ năm, bá»—ng trên vách đá vang lên cạch má»™t tiếng, hiện ra má»™t lá»— vuông cỡ bốn tấc, chỉ nghe bên ngoà i có ngÆ°á»i khẽ nói:
- Lạc huynh và Bạch huynh khi nãy đã nhìn thấy ngÆ°á»i trong nhà đá bên kia rồi, hoà n toà n bình yên vô sá»±, hai vị cÅ©ng có thể an tâm rồi, chỉ cần qua thá»i hạn má»™t năm, tại hạ cam Ä‘oan sẽ thả ngÆ°á»i. Tiếng nói ấy chÃnh là của Vân Trung Phiêu Cổ ThÆ°Æ¡ng, tiếp theo là hai ngÆ°á»i nói:
- Nhìn thấy rồi, quả đúng là bình yên vô sá»±, chỉ cần váºy, chúng lão phu chịu khuất tất má»™t năm cÅ©ng cam tâm.
Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên rúng Ä‘á»™ng lòng, thì ra đó là tiếng nói của Tiên Kiếm và Ma Già , liá»n lá»›n tiếng gá»i:
- Sư tổ, Sanh nhi ở đây nà y!
Hai ngÆ°á»i vá»™i chạy đến bên lá»— vuông nhìn ra ngoà i, chỉ thấy Tiên Kiếm và Ma Già đang đứng sóng vai nhau, Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phÃa lá»— vuông, mặt lá»™ vẻ sá»ng sốt trầm giá»ng nói:
- Cổ ThÆ°Æ¡ng, chả lẽ việc nà y còn liên quan đến bá»n háºu bối hay sao? Vân Trung Phiêu cÆ°á»i nham hiểm:
- Vì có thêm bảo chứng, nên Ä‘Ã nh khuất tất hai đứa trẻ nà y thôi. Hai vị yên tâm, tại hạ cam Ä‘oan trong vòng má»™t năm, há» không có nguy hiểm đến tÃnh mạng đâu.
Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên tức giáºn thầm nhủ: "Bá»n ta bị giam đã bốn năm ngà y, cÆ¡m nÆ°á»›c không há» có, lại còn nói là trong má»™t năm không có nguy hiểm đến tÃnh mạng, rõ là láo toét". Äoạn liá»n lá»›n tiếng nói:
- SÆ° tổ! Gia gia! Lá»i nói lão ta. . .
Cạch má»™t tiếng, lá»— vuông đã đóng lại, chẳng những không có chút dấu vết, mà cả tiếng nói bên ngoà i cÅ©ng không còn nghe được mảy may. Hai ngÆ°á»i buông tiếng thở dà i, Bạch Ngá»c Quyên nói:
- Váºy tháºt ra là sao thế nà y?
- Äây chẳng qua là dùng chúng ta là m con tin, uy hiếp gia sÆ° tổ và lệnh tổ giữa lá»i cam kết má»™t năm, nhÆ°ng chẳng rõ sau má»™t năm thì sẽ thế nà o? Chả lẽ há» lại buông tha cho hai vị ấy?
- Khi nãy Cổ ThÆ°Æ¡ng có nói là trong ngôi nhà bên kia có má»™t ngÆ°á»i bình yên vô sá»±, ngÆ°á»i đó là ai thế nhỉ?
- Chả lẽ chÃnh là vị văn sÄ© tiá»n bối? Vì mấy hôm trÆ°á»›c vị ấy đã từ trong ngôi nhà đá Ä‘i ra.
- Chả lẽ vị ấy cũng là con tin? Không đúng, nếu vị ấy là con tin, là m sao có thể tự ý ra và o?
- Thôi, đừng Ä‘oán bừa nữa, bây giá» chúng ta dù có nghÄ© nát óc cÅ©ng không tìm ra câu giải đáp đâu. Hai ngÆ°á»i lại trải qua má»™t ngà y má»™t đêm trong ngôi nhà tối, Hồ Thiết Sanh biết là vô vá»ng, lòng đã quyết, bất giác trà n ngáºp bi thÆ°Æ¡ng, nÆ°á»›c mắt chảy dà i, Ä‘i đến bên cạnh Bạch Ngá»c Quyên nÆ¡i góc nhà , giá»ng xót xa nói:
- Quyên muá»™i, ngu huynh muốn Quyên muá»™i phải thá»±c hiện lá»i hứa. Bạch Ngá»c Quyên ngạc nhiên:
- Lại lá»i hứa gì nữa váºy?
- Quyên muá»™i, tình yêu thắm thiết của Quyên muá»™i già nh cho ngu huynh, ngu huynh Ä‘Ã nh kiếp sau báo đáp. Sau khi ngu huynh chết Ä‘i, Quyên muá»™i phải giữa lá»i hứa là tiếp tục sống, được má»™t ngà y hay má»™t ngà y, nếu trá»i cao có mắt, phò há»™ cho Quyên muá»™i thoát thân khá»i đây, cÅ©ng không phụ ná»—i khổ tâm của ngu huynh.
Bạch Ngá»c Quyên cả kinh đứng phắt dáºy, lần theo tiếng nói lao tá»›i. NhÆ°ng Hồ Thiết Sanh nói xong, lại lẳng lặng Ä‘i đến góc nhà khác. Bạch Ngá»c Quyên cuống lên:
- Sanh ca định là m gì váºy? Sanh ca Ä‘Ã nh lòng bá» rÆ¡i tiểu muá»™i sao? Dứt lá»i, nà ng đã đói đến đầu choáng mắt hoa, tay chân rã rượi, loạng choạng ngã lăn ra đất. Hồ Thiết Sanh cố nén lòng, không đến đỡ nà ng dáºy nói:
- Quyên muá»™i nhất định phải là m theo lá»i dặn của ngu huynh! Bạch Ngá»c Quyên giá»ng bi thiết:
- Sanh ca muốn chết thì hai ta cùng chết. Sanh ca mà chết Ä‘i, tiểu muá»™i cÅ©ng không thể nà o sống nổi nữa. Bạch Ngá»c Quyên bi thÆ°Æ¡ng quá Ä‘á»™, không còn sức đứng lên được nữa. Hồ Thiết Sanh cÅ©ng đứng dá»±a và o vách, mắt nổ Ä‘om đóm, trá»i đất quay cuồng, dần không chịu Ä‘á»±ng nổi nữa, tá» thần đã ngoắc tay gá»i há».
-oOo-
Hết chương 17
|
29-03-2009, 10:17 PM
|
|
Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 18
Tác giả: Liễu Tà n Dương
Dịch Thuáºt: Vô Danh
Äả tá»±: Bán diện nhân
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Hai ngÆ°á»i trong lúc mê man, Hồ Thiết Sanh bá»—ng cảm thấy có ngÆ°á»i kéo chà ng má»™t cái, tưởng là Bạch Ngá»c Quyên đã tìm được mình, vá»™i và ng lách sang bên ba bÆ°á»›c, đứng dá»±a và o vách. Nà o ngá» vẫn có má»™t bà n tay đặt lên vai chà ng, truyá»n âm nói:
- Sanh ca, đừng sợ, tiểu muội là Bạch Diêu Hồng. . .
Hồ Thiết Sanh giáºt mình sá»ng sốt, vừa định cất tiếng mắng, má»™t bà n tay má»m mại đã bụm miệng chà ng và nói:
- Sanh ca hãy nghe tiểu muá»™i nói, tiểu muá»™i biết Sanh ca vá»›i Quyên muá»™i đã hiểu lầm, nghÄ© là tiểu muá»™i đã đánh lừa hai ngÆ°á»i, tháºt ra tiểu muá»™i không há» biết gì cả. Sanh ca có biết vị bá bá của tiểu muá»™i là ai? Hồ Thiết Sanh căm giáºn nà ng ta đến cá»±c Ä‘á»™, lặng thinh không trả lá»i. Bạch Diêu Hồng nói tiếp:
- Ông ấy chÃnh là bà o huynh của Bạch Long Xuyên tiá»n bối, tên là Hoạt Báo Ứng Bạch Long SÆ¡n, khi xÆ°a cÅ©ng yêu thầm Ma Thủ Hồng Nhan DÆ° Má»™ng Chân. Bởi vì ông ấy từng dùng mê hÆ°Æ¡ng ám toán DÆ° tiá»n bối, toan giở trò cưỡng hiếp, nhÆ°ng bị Bạch Long Xuyên phát hiện và đánh rÆ¡i xuống vá»±c thẳm không chết, nên ông ta thá» quyết báo thù tiết háºn.
Hồ Thiết Sanh rúng Ä‘á»™ng cõi lòng, rất tin lá»i nói của Bạch Diêu Hồng, bởi lão nhân ấy hao hao giống Bạch Long Xuyên, nhÆ°ng chà ng vẫn không lên tiếng. Bạch Diêu Hồng nói tiếp:
- Từ khi Sanh ca vá»›i Quyên muá»™i bị giam, tiểu muá»™i từmg mấy lần định mang thức ăn đến nhÆ°ng Ä‘á»u bị Bạch Phà m ngăn cản và bị y canh chừng. Äêm nay tiểu muá»™i đã lẻn ra, mở cá»a ngầm và o đây, nhÆ°ng đã bị Bạch Phà m phát giác, y đã khóa cá»a ngầm lại, ngay cả tiểu muá»™i cÅ©ng không ra được nữa.
Hồ Thiết Sanh không lên tiếng, nhÆ°ng lòng hết sức cảm Ä‘á»™ng trÆ°á»›c tình ý của Bạch Diêu Hồng. Bạch Diêu Hồng lại truyá»n âm nói tiếp:
- Sanh ca, tiểu muá»™i được cùng chết vá»›i Sanh ca cÅ©ng đủ mãn nguyện rồi, nhÆ°ng tiểu muá»™i đã phái ngÆ°á»i Ä‘i cầu cứu rồi. Hồ Thiết Sanh cÅ©ng truyá»n âm nói:
- Äây chỉ có Bạch Phà m và Bạch Long SÆ¡n, Hồng muá»™i phái ai cầu cứu váºy?
- Bạch Long SÆ¡n có má»™t tiểu đồng võ công cÅ©ng rất khá, má»i khi rất có cảm tình vá»›i tiểu muá»™i và cÅ©ng không bằng lòng vá» hà nh vi của Bạch Long SÆ¡n, khi nãy tiểu muá»™i đã phái y ra ngoà i cầu cứu. NgÆ°ng hồi lâu, Bạch Diêu Hồng lại nói:
- Sanh ca, tiểu muá»™i có má»™t yêu cầu, Sanh ca nhất định phải nháºn lá»i.
- Hồng muội cứ nói đi.
- Sanh ca phải thá» trÆ°á»›c là phải nghe lá»i tiểu muá»™i, tiểu muá»™i má»›i có thể nói! Hồ Thiết Sanh thoáng chau mà y:
- Hồng muá»™i chÆ°a nói ra, ngu huynh sao thể tùy tiện nháºn lá»i được?
- Không phải chuyện xấu xa đâu, Sanh ca hãy yên tâm! Hồ Thiết Sanh thỠxong, Bạch Diêu Hồng nói:
- Má»™t ngÆ°á»i nếu không muốn chết là phải tÃnh đến tÆ°Æ¡ng lai, tuy tiểu muá»™i đã phái ngÆ°á»i ra ngoà i cầu cứu nhÆ°ng không biết bao giá» má»›i vá». Sanh ca vá»›i Quyên muá»™i đã mấy ngà y chÆ°a ăn uống gì, nên tiểu muá»™i định bẻ tay trái mình để là m thức ăn, váºy cÅ©ng có thể kéo dà i sá»± sống.
- Báºy nà o! Hồ Thiết Sanh cảm Ä‘á»™ng đến nÆ°á»›c mắt tuôn trà o, và hai tiếng "báºy nà o" của chà ng đã quên dùng phÆ°Æ¡ng pháp truyá»n âm, khiến Bạch Ngá»c Quyên giáºt mình sá»ng sốt há»i:
- Sanh ca nói chuyện vá»›i ai váºy? Bạch Diêu Hồng vá»™i kéo chà ng nói:
- Tuyệt đối không nên nói tiểu muá»™i Ä‘ang ở đây! Hồ Thiết Sanh liá»n nhanh trà nói:
- Ngu huynh nói chuyện vá»›i Quyên muá»™i chứ còn ai nữa. Vừa rồi Quyên muá»™i nói là cÅ©ng muốn chết, váºy không phải báºy hay sao?
Trong khi ấy, chỉ nghe một tiếng rắc, Bạch Diêu Hồng đã bẻ gãy cánh tay trái. Hồ Thiết Sanh lòng tan dạ nát, buông tiếng quát to, nhưng Bạch Diêu Hồng đã có chuẩn bị, bụm miệng chà ng nói:
- Sanh ca, tiểu muá»™i có mang theo dược váºt, không há» gì đâu. NhÆ° váºy, Sanh ca vá»›i Quyên muá»™i sẽ sống thêm năm sáu ngà y nữa. Tiểu muá»™i ở ngoà i vừa má»›i ăn rồi trong vòng bảy ngà y không có há» gì đâu.
Hồ Thiết Sanh sững sá», chà ng tháºt không dám tin đây là sá»± tháºt. Bạch Diêu Hồng băng bó vết thÆ°Æ¡ng xong, trao cánh tay trái cho Hồ Thiết Sanh nói:
- Sanh ca với Quyên muội ăn đi! Hồ Thiết Sanh đau xót:
- Ngu huynh dù lòng dạ độc ác đến mấy cũng chẳng thể nà o ăn thịt của Hồng muội!
- Nếu Sanh ca không ăn là phụ lòng của tiểu muội rồi.
Hồ Thiết Sanh ôm chặt lấy Bạch Diêu Hồng, nÆ°á»›c mắt thấm Æ°á»›t vai nà ng. Chà ng còn nói được gì nữa? Chà ng không có ngôn từ nà o thÃch đáng để mà biểu lá»™ lòng cảm kÃch, bởi đại đức không thể báo đáp bằng lá»i. Chà ng Ä‘Ã nh đón lấy cánh tay trái của Bạch Diêu Hồng, Ä‘i đến bên Bạch Ngá»c Quyên nói:
- Quyên muá»™i! Quyên muá»™i! Thì ra Bạch Ngá»c Quyên vừa nghe má»™t tiếng rắc, tưởng đâu Hồ Thiết Sanh đã tá»± tuyệt, ná»—i bi thÆ°Æ¡ng cá»±c Ä‘á»™ đã khiến nà ng ngất xỉu. Lúc nà y nà ng đã dần hồi tỉnh, khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t nói:
- Sanh ca. . . chưa chết ư?
- Ngu huynh đã đổi ý, chỉ bẻ gãy cánh tay trái, kéo dà i mạng sống thêm và i ngà y hẵng tÃnh. Bạch Ngá»c Quyên bà ng hoà ng:
- Tiểu muá»™i là m sao có thể Ä‘Ã nh lòng ăn thịt của Sanh ca? Hồ Thiết Sanh gằn giá»ng:
- Nếu Quyên muá»™i không ăn, ngu huynh láºp tức tá»± tuyệt ngay trÆ°á»›c mặt Quyên muá»™i!
- Sanh ca, tiểu muá»™i tháºt. . . Hồ Thiết Sanh cố nén niá»m Ä‘au xót khôn cùng, ăn và i miếng rồi trao cho Bạch Ngá»c Quyên nói:
- Nà y, Quyên muội ăn đi, đừng phụ lòng ngu huynh!
Bạch Ngá»c Quyên thấy chà ng đã ăn mấy miếng, biết không ăn không được, Ä‘Ã nh đón lấy cánh tay, cÅ©ng cắn má»™t miếng. Äó tháºt là má»™t cảnh tượng xiết bao cảm Ä‘á»™ng, nhÆ°ng Bạch Diêu Hồng đã cÆ°á»i an ủi, nghÄ© mình hy sinh má»™t cánh tay trái mà cứu sống được hai ngÆ°á»i, tháºt cÅ©ng là má»™t niá»m vui lá»›n trong Ä‘á»i. Bạch Ngá»c Quyên tưởng đây là cánh tay của Hồ Thiết Sanh, nhai thịt cánh tay của ngÆ°á»i yêu, cùng vá»›i nÆ°á»›c mắt nuốt và o, nhÆ°ng nà ng thầm quyết định, khi ăn xong cánh tay nà y, nà ng cÅ©ng sẽ bẻ má»™t cánh tay mình ăn tiếp. Bạch Ngá»c Quyên ăn xong mấy miếng, trả cánh tay lại cho Hồ Thiết Sanh, chà ng cÅ©ng ăn lấy mấy miếng hòa vá»›i nÆ°á»›c mắt nuốt và o, nhẹ nắm lấy tay Bạch Diêu Hồng nói:
- Hồng muá»™i, Æ¡n đức nà y ngu huynh có báo đáp được hay không cÅ©ng Ä‘Ã nh tùy ở mệnh trá»i thôi. Bạch Diêu Hồng bóp bóp tay chà ng nói:
- Äừng nói nữa, giúp được Sanh ca, đó là nguyện vá»ng lá»›n nhất trong Ä‘á»i tiểu muá»™i, niá»m vui sá»›ng của tiểu muá»™i lúc nà y hÆ¡n xa sá»± Ä‘au Ä‘á»›n thể xác. Bạch Ngá»c Quyên ăn xong mấy miếng thịt ngÆ°á»i, sức khá»e đã khá hÆ¡n, bá»—ng kiên quyết nói:
- Sanh ca, tiểu muá»™i đã hạ quyết tâm, má»™t khi thoát được khá»i đây, kẻ mà tiểu muá»™i phải giết trÆ°á»›c tiên là Bạch Diêu Hồng, vì y thị đã lừa dối Sanh ca. Hồ Thiết Sanh lòng rúng Ä‘á»™ng mạnh, trầm giá»ng nói:
- Báºy nà o, Hồng muá»™i đã. . . Bạch Diêu Hồng vá»™i bụm miệng, truyá»n âm nói:
- Sanh ca khoan hãy nói ra, nếu không Quyên muá»™i sẽ không ăn thịt của tiểu muá»™i nữa, váºy thì tháºt rắc rối.
Äá»™t nhiên, cạng má»™t tiếng vang lên, lá»— vuông trên vách lại mở ra, Bạch Diêu Hồng láºp tức phóng đến. Hồ Thiết Sanh vừa nhìn kỹ, liá»n mừng rỡ khôn xiết, thì ra là Thiên Äà i Kỳ Si, Hắc Äao Khách, Tiểu Lục Tá» và Tiểu Thúy bốn ngÆ°á»i. Hồ Thiết Sanh vá»™i há»i:
- Hai vị tiá»n bối có biết cách mở cá»a ra hay không?
Hắc Äao Khách giÆ¡ tay lên, chỉ thấy trên có má»™t chiếc khóa ta, tiếp theo là tiếng mở khóa kèn kẹt. Ngay khi ấy, bá»—ng nghe mấy tiếng quát vang, Thiên Äà i Kỳ Si vá»›i Tiểu Lục Tá» và Tiểu Thúy láºp tức quay ngÆ°á»i đón lại, những ngÆ°á»i vừa đến là Bạch Long SÆ¡n, Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát và Thái Cá»±c Nhị Tuyệt. Thái Cá»±c Nhị Tuyệt láºp tức lao bổ và o Hắc Äao Khách, ngÆ°á»i chÆ°a đến đã ném ra hai chiếc Thái Cá»±c Uyên Ương Khuyên. Hắc Äao Khách chÆ°a mở cá»a ra được, nhÆ°ng bắt buá»™c phải lách tránh ám khà và tiếp chiến vá»›i Thái Cá»±c Nhị Tuyệt.
Äằng kia, Thiên Äà i Kỳ Si đón lấy Bạch Long SÆ¡n, Tiểu Lục Tá» và Tiểu Thúy liên thủ đối phó vá»›i Bạch Phà m. Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát cÅ©ng lao bổ và o Hắc Äao Khách, tiếp tay cho Thái Cá»±c Nhị Tuyệt. Hắc Äao Khách tuy võ công cao thâm, nhÆ°ng cÅ©ng không ứng phó nổi bốn cao thủ tuyệt đỉnh, chỉ mÆ°á»i mấy chiêu đã trở nên thủ nhiá»u công Ãt, ứng phó vất vả. Tráºn đấu giữa Thiên Äà i Kỳ Si vá»›i Bạch Long SÆ¡n là kịch liệt hÆ¡n hết, võ công của Bạch Long SÆ¡n hoà n toà n khác vá»›i Bạch Long Xuyên, Thôi Tâm Chưởng của lão tuy kém hÆ¡n Ma Già Tam Äiệp của Bạch Long Xuyên, nhÆ°ng lại cao hÆ¡n Tà n Kỳ Chưởng của Thiên Äà i Kỳ Si má»™t báºc. Hai ngÆ°á»i quát tháo liên hồi, toà n lá»±c tấn công, Thiên Äà i Kỳ Si vừa Ä‘á»™ng thủ vừa lá»›n tiếng nói:
- Bạch Long SÆ¡n, ngÆ°Æ¡i có còn chút nhân tÃnh nữa không? Bạch Long Xuyên bị hãm thân trong tổng Ä‘Ã n Kiếm Già Minh, ngÆ°Æ¡i không cứu viện lại còn ám toán háºu bối của há». . . Bùng má»™t tiếng, hai ngÆ°á»i ngạnh tiếp má»™t chưởng. Thiên Äà i Kỳ Si lui nhiá»u hÆ¡n hai bÆ°á»›c dà i. Bạch Long SÆ¡n cÆ°á»i gằn nói:
- Lữ Tôn Nguyên, bản lĩnh như ngươi mà cũng dám can thiệp và o chuyện riêng của lão phu.
Äằng kia, Hắc Äao Khách giao thủ vá»›i Thái Cá»±c Nhị Tuyệt và Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát, tình thế cà ng nguy cấp hÆ¡n, hÆ¡n nữa trong tay ông không có binh khÃ, bị áp đảo thoái lui lia lịa. Hồ Thiết Sanh thấy váºy hết sức lo lắng, nếu phen nà y bị thất bại, muốn thoát thân khá»i đây tháºt khó hÆ¡n lên trá»i, vá»™i rút hắc Ä‘ao Ä‘Æ°a qua lá»— vuông nói:
- Tiá»n bối, hãy đón lấy Ä‘ao.
Hắc Äao Khách Ä‘Æ°a tay đón lấy, Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát cùng lúc vung chưởng bổ và o hắc Ä‘ao, đánh văng ra xa mấy trượng, rÆ¡i xuống ngay bên cạnh Tiểu Lục Tá». Tiểu Lục Tá» liá»n nhặt Ä‘ao lên, quay sang Tiểu Thúy nói:
- Thúy muá»™i, hãy cẩn tháºn ứng phó, ngu huynh mang Ä‘ao cho sÆ° phụ.
Äoạn liá»n đến bên Hắc Äao Khách, Truy Hồn Tháºp Tam Äao tung ra, liá»n bức lui Thái Cá»±c Nhị Tuyệt mấy bÆ°á»›c, rồi trao thanh Ä‘ao cho Hắc Äao Khách. Hắc Äao Khách có Ä‘ao trong tay nhÆ° hổ thêm cánh, chỉ thấy ánh Ä‘ao loang loáng, hà n khà buốt da, liá»n tức áp đảo Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát thoái lui lia lịa. Hắc Äao Khách trầm giá»ng nói:
- Tiểu Lục Tá», đến mở cá»a mau.
Tiểu Lục Tá» lao đến bên nhà đá, chỉ thấy chiếc chìa to Ä‘ang cắm trên cá»a, y định nắm lấy chìa, Thái Cá»±c Nhị Tuyệt đã cùng lúc vung tay kiếm, ném ra hai chiếc Thái Cá»±c Uyên Ương Khuyên. Tiểu Lục Tá» kinh hãi thoái lui, chỉ nghe keng keng hai tiếng trúng và o cá»a sắt, tia lá»a tung tóe. Tiểu Lục Tá» quay đầu lại nhìn Tiểu Thúy, vừa lúc Tiểu Thúy lâm nguy, liá»n tức lÆ°á»›t đến, buông tiếng quát vang, má»™t hÆ¡i tung ra mÆ°á»i tám chưởng, vãn hồi lại tình thế. NhÆ°ng vì Bạch Phà m lúc lúc lại tung ra má»™t chiêu kỳ há»c, nên Tiểu Thúy và Tiểu Lục Tá» muốn đánh bại y trong nhất thá»i chẳng phải dá»… dà ng. Chỉ nghe chưởng phong vù vù, bụi cát tung bay, Hồ Thiết Sanh vá»›i Bạch Ngá»c Quyên và Bạch Diêu Hồng ở trong nhà chỉ biết vung quyá»n xoa chưởng, chẳng biết là m sao hÆ¡n. Thiên Äà i Kỳ Si ná»™i công kém hÆ¡n Bạch Long SÆ¡n, lúc nà y đã bị đối phÆ°Æ¡ng bức lùi hÆ¡n má»™t trượng, chống đỡ hết sức vất vả. Hắc Äao Khách bá»—ng quát to:
- Tiểu Lục Tá», đến mở cá»a mau!
Tiểu Lục Tá» sợ Tiểu Thúy không phải địch thủ của Bạch Phà m, nhÆ°ng lại không dám trái lệnh sÆ° phụ, Ä‘Ã nh tung mình vá» phÃa nhà đá. Thái Cá»±c Song Khuyên lại thò tay và o lòng lấy Thái Cá»±c Uyên Ương Khuyên ra, ném theo Tiểu Lục Tá». Thiên Äà i Kỳ Si sá»›m đã chuẩn bị, vung tay ném ra mÆ°á»i mấy quân cá». Chỉ nghe tiếng kim khà chạm nhau chát chúa vang lên liên hồi, hai chiếc Thái Cá»±c Uyên Ương Khuyên đã bị đánh rÆ¡i xuống đất. Ngay trong khoảng khắc Thái Cá»±c Nhị Tuyệt ngẩn ngÆ°á»i, Tiểu Lục TỠđã mở cá»a sắt kéo ra. Hồ Thiết Sanh liá»n tức phóng ra, vừa thấy Tiểu Lục Tá» lâm nguy, láºp tức lao đến nhÆ°ng Bạch phà m còn nhanh hÆ¡n chà ng, chá»›p nhoáng đã vá»›i kỳ chiêu chá»™p lấy mạch môn Tiểu Thúy, cắp lấy nà ng ta phóng Ä‘i. Hồ Thiết Sanh nhanh chóng quan sát tình thế, nếu không có thêm cao thủ đến, phe mình có thêm Bạch Diêu Hồng và Bạch Ngá»c Quyên, hẳn có thể giữ được cục diện bất bại, láºp tức Ä‘uổi theo Bạch Phà m. Chà ng vừa Ä‘uổi theo vừa lá»›n tiếng nói:
- Bạch Phà m, ngươi còn chưa buông Tiểu Thúy xuống hả?
Bạch Phà m chẳng mà ng, tiếp tục phóng Ä‘i, khoảng bảy tám dặm Ä‘Æ°á»ng đã và o sâu trong núi, không thấy bóng dáng của Bạch Phà m đâu nữa. Hồ Thiết Sanh hết sức long lắng bởi biết Bạch Phà m là má»™t tên dâm đồ, Tiểu Thúy rất có hể bị thất thân trong tay hắn. Nếu nhÆ° chuyện ấy tháºt sá»± xảy ra, mình rất là có lá»—i vá»›i Tiểu Lục Tá», hÆ¡n nữa vừa rồi vì cứu mạng chà ng nên Tiểu Lục Tá» má»›i bá» lại Tiểu Thúy má»™t mình đối phó vá»›i Bạch Phà m. Hồ Thiết Sanh tìm kiếm khắp nÆ¡i, chẳng thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nà o, lòng nóng nhÆ° thiêu đốt. Chừng má»™t giá» sau, chà ng tìm đến má»™t thung lÅ©ng, chỉ thấy cá» cao ngáºp đầu, hết sức hoang vu, nhÆ°ng phát hiện trên cá» có dấu vết ngÆ°á»i Ä‘i qua, lòng mừng khôn xiết. Chà ng liá»n lần theo dấu vết tiến tá»›i, Ä‘i đến má»™t tá» cốc. Bá»—ng nghe má»™t tiếng cÆ°á»i lạnh tanh, Bạch Phà m đã đứng trÆ°á»›c mặt cách chừng ba trượng. Chỉ thấy Tiểu Thúy bị Ä‘iểm huyệt nằm trên đất, áo đã bị cởi ra ná»a phần. Hồ Thiết Sanh tức giáºn nói:
- Bạch Phà m, trÆ°á»›c kia Hồ má»— tưởng ngÆ°Æ¡i là má»™t ngÆ°á»i quân tá», thì ra ngÆ°Æ¡i lại là má»™t tên dâm tặc vạn ác. Bạch Phà m cÆ°á»i gằn:
- Hồ Thiết Sanh, hôm nay tiểu gia phải lấy mạng ngÆ°Æ¡i. Hồ Thiết Sanh cÆ°á»i khẩy:
- Nếu Hồ má»— mà không nghÄ© tình ngÆ°Æ¡i từng xẻo thịt Ä‘iá»u trị Ä‘á»™c thÆ°Æ¡ng cứu mạng Quyên muá»™i, Hồ má»— đã sá»›m không khách sáo vá»›i ngÆ°Æ¡i rồi! Thì ra đó chẳng qua là khổ nhục kế của ngÆ°Æ¡i, dụng tâm của ngÆ°Æ¡i tháºt là hiểm Ä‘á»™c.
- Hồ Thiết Sanh, tiểu gia chÃnh là vì Bạch Ngá»c Quyên nên chẳng thể buông tha ngÆ°Æ¡i được!
- Dâm tặc ngươi muốn sao?
- Ngươi đã phá hoại hảo sự của tiểu gia, tiểu gia phải đưa ngươi lên tây thiên. Hồ Thiết Sanh thầm nhủ:
- Bạch Phà m nà y công lá»±c chẳng kém, nhÆ°ng nếu mình mà không bị đói bảy tám ngà y, quyết chẳng ngán sợ lắm. . . Bạch Phà m hình nhÆ° nháºn thấy ý nghÄ© trong lòng của Hồ Thiết Sanh, cÆ°á»i gằn nói:
- Äây chỉ trách ngÆ°Æ¡i đã đến không đúng lúc, chịu chết Ä‘i thôi! Hồ Thiết Sanh Ä‘anh giá»ng:
- Dâm tặc, ngÆ°Æ¡i chá»› có buông lá»i cuồng ngạo, cÅ©ng chÆ°a chắc ai sẽ chết bởi tay ai!
- Ngươi có muốn thỠkhông?
- Nếu ngÆ°Æ¡i còn có chút nhân tÃnh, mau cút khá»i đây, Hồ má»— tha chết cho ngÆ°Æ¡i má»™t lần. Bạch Phà m cÆ°á»i khẩy:
- Äể xem ai tha chết cho ai. . .
Vừa dứt lá»i đã lao bổ và o Hồ Thiết Sanh, Cản Lăng Truy Hồn Chưởng tung ra tấn công. Hồ Thiết Sanh không phục, vá»›i tám thà nh công lá»±c ngạnh tiếp, bùng má»™t tiếng Hồ Thiết Sanh máu huyết trong lồng ngá»±c sôi sục, bị đẩy lùi ba bÆ°á»›c. Bạch Phà m cÆ°á»i khẩy nói:
- Ngươi đã tin rồi chứ? Bảy tám ngà y ngươi không ăn uống, nguyên khà bị tổn thương nặng, không phải địch thủ của tiểu gia đâu.
Äoạn lại lao tá»›i tấn công tá»›i tấp, Hồ Thiết Sanh chỉ cảm thấy chân lá»±c gián Ä‘oạn, bất giác kinh hãi, biết là chịu đói bảy tám ngà y, nếu tiếp tục Ä‘á»™ng thủ thế nà y, vạn nhất thua bại, dÄ© nhiên mình không khá»i chết, mà Tiểu Thúy cÅ©ng ắt bị là m nhục. Chà ng lòng rối loạn, tinh thần phân tán, bị bức lùi lia lịa. Bạch Phà m thấy thá»i cÆ¡ đã đến, Ä‘á»™t nhiên tung ra kỳ chiêu chá»™p lấy mạch môn chà ng, vung tay nanh nhÆ° chá»›p Ä‘iểm và o huyệt đạo chà ng. Hồ Thiết Sanh than thầm:
- Thế là hết!
Lòng Ä‘au xót khôn tả, mắt nhìn Bạch Phà m cÆ°á»i hiểm ác liên hồi và đi vá» phÃa Tiểu Thúy. Má»™t ngÆ°á»i thân hoà i tuyệt há»c mà bị lá»t và o tay ngÆ°á»i và còn phải trÆ¡ mắt nhìn cảnh tượng dâm ô, tháºt là điá»u cay đắng nhất trên Ä‘á»i. Hồ Thiết Sanh hai mắt nhÆ° phún lá»a, rá»±c lên ánh sáng ghê rợn. Bạch Phà m lần lượt cởi hết y phục của Tiểu Thúy, cả già y vá»› cÅ©ng lá»™t sạch, toà n thân phÆ¡i trần, Hồ Thiết Sanh nhắm mắt lại, không dám nhìn tiếp nữa. Bạch Phà m buông tiếng cÆ°á»i dâm đãng má»™t hồi, bắt đầu tá»± cởi y phục của mình, vừa cởi vừa trân trối nhìn thân hình khêu gợi của Tiểu Thúy. Thốt nhiên có tiếng vạch cá» vá»ng đến, chỉ thấy Bạch Diêu Hồng mồ hôi nhá»… nhại, đứng thừ ra, gắt giá»ng há»i:
- Ca ca. . . còn kể được là ngÆ°á»i nữa không?
Bạch Phà m Ä‘ang lúc lá»a dục bốc cao, thấy em gái xuất hiện phá hoại hảo sá»± của mình, chẳng những không xấu hổ mà còn tức giáºn quát:
- Cút khá»i đây ngay, nếu không. . . Bạch Diêu Hồng quắc mắt:
- Nếu không thì sao? Chả lẽ ca ca dám hạ Ä‘á»™c thủ muá»™i muá»™i mình sao? Bạch Phà m cÆ°á»i hung ác:
- NgÆ°Æ¡i dám lẻn và o nhà đá giam cầm Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngá»c Quyên, phá hoại đại kế của sÆ° phụ, đủ thấy ngÆ°Æ¡i đã có lòng phản bá»™i sÆ° môn đã lâu. Nếu cần, ta cÅ©ng phải đại nghÄ©a diệt thân. Bạch Diêu Hồng cÆ°á»i vang:
- Äại nghÄ©a diệt thân Æ°? Ca ca mà cÅ©ng xứng đáng nói câu đại nghÄ©a diệt thân, theo muá»™i thấy thì ngay cả chó ca ca cÅ©ng chẳng bằng nữa là . Bạch Phà m gằn giá»ng:
- NgÆ°Æ¡i có chịu cút khá»i đây ngay hay không?
- Ca ca có biết là thân phụ chúng ta đã bị ca ca đánh rÆ¡i xuống vá»±c thẳm, sống chết chÆ°a rõ không? Bạch Diêu Hồng nói đến đó đã khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t. Bạch Phà m gắt giá»ng:
- NgÆ°Æ¡i chá»› có nghe tiểu tỠấy nói báºy, ta không tin có chuyện nhÆ° váºy!
- Tỉểu muá»™i không dối gạt ca ca đâu, bây giỠđã đến lúc chúng ta phải hối cải rồi, nếu cứ tiếp tục thế nà y sẽ không có kết quả tốt là nh đâu. Bạch Phà m cÆ°á»i gằn:
- Ngươi còn dám dạy dỗ cả không nữa ư? Cút ngay! Cút ngay!
Bạch Diêu Hồng cất bÆ°á»›c Ä‘i vá» phÃa Hồ Thiết Sanh. Bạch Phà m buông tiếng cÆ°á»i khẩy, tung mình đến bên Hồ Thiết Sanh, gằn giá»ng nói:
- NgÆ°Æ¡i đừng mÆ¡ tưởng nữa, ta phải lấy mạng tên tiểu tá» nà y! Bạch Diêu Hồng vì đã cụt mất tay trái nên đã cháºm má»™t bÆ°á»›c, hết sức tức tối liá»n lại tung mình đến bên Tiểu Thúy nói:
- Ca ca cÅ©ng đừng mÆ¡ tưởng. Bạch Phà m cÆ°á»i khẩy:
- NgÆ°Æ¡i tưởng ta sẽ trao đổi ngÆ°á»i vá»›i ngÆ°Æ¡i Æ°? Bạch Diêu Hồng thản nhiên:
- Không trao đổi thì thôi! Bạch Phà m đảo tròn mắt, bỗng nói:
- Thôi được, ta trao đổi vá»›i ngÆ°Æ¡i. Äoạn cắp lấy Hồ Thiết Sanh, Ä‘i đến gần Bạch Diêu Hồng. Bạch Diêu Hồng biết y quá»· kế Ä‘a Ä‘oan, bèn nói:
- Äứng lại, ca ca hãy bá» Hồ Thiết Sanh xuống đất, lui ra xa mÆ°á»i trượng, chúng ta hẵng trao đổi, đằng nà o tỉểu muá»™i cÅ©ng không thể chạy thoát. Bạch Phà m cÆ°á»i nham hiểm:
- Äâu có chuyện dá»… dà ng nhÆ° váºy được, giải huyệt cho hắn rồi để cho hai ngÆ°á»i liên thủ đối phó vá»›i ta sao?
- Thôi được, ca ca hãy lui ra hai mươi trượng nữa!
- Ngươi hãy bỠTiểu Thúy xuống trước đã!
Bạch Diêu Hồng vừa định bá» Tiểu Thúy xuống, bá»—ng thầm nhủ: "Mình cÅ©ng không thể để lại Tiểu Thúy cho y vùi dáºp". Liá»n lá»›n tiếng nói:
- Ca ca hãy yên tâm, tỉểu muá»™i đã mất má»™t tay, chỉ có thể cắp lấy má»™t ngÆ°á»i, không chạy thoát được đâu.
Bạch Phà m nghÄ© thấy cÅ©ng đúng, liá»n lại cất bÆ°á»›c Ä‘i ra xa. Bạch Diêu Hồng vá»™i lấy ra hai chiếc Thái Cá»±c Uyên Ương Khuyên đã nhặt lấy khi nãy, vung tay ném và o lÆ°ng Bạch Phà m, tay cắp Tiểu Thúy và xách lấy dây lÆ°ng Hồ Thiết Sanh phóng nhanh ra ngoà i cốc. Bạch Phà m xảo quyệt nhÆ°ng cÅ©ng không ngá» Bạch Diêu Hồng có ám khà trên ngÆ°á»i, vừa nghe tiếng gió rÃt liá»n lách nhanh sang phải ba bÆ°á»›c, vừa vặn tránh khá»i hai chiếc Thái Cá»±c Uyên Ương Khuyên. Y quay đầu lại nhìn, thấy Bạch Diêu Hồng tay cắp Tiểu Thúy và xách Hồ Thiết Sanh phóng Ä‘i, ghê rợn cÆ°á»i nói:
- NgÆ°Æ¡i còn muốn bá» chạy Æ°? Váºy thì chá»› trách ta Ä‘á»™c ác!
Bạch Diêu Hồng vết thÆ°Æ¡ng tay chÆ°a là nh, tay cắp hai ngÆ°á»i dÄ© nhiên chạy không được nhanh nên chÆ°a bao xa đã bị Bạch Phà m Ä‘uổi kịp. Bạch Diêu Hồng bá»—ng quát to:
- Xem đây!
Bạch Phà m vá»™i lách tránh, liá»n biết bị mắc lừa, bởi Bạch Diêu Hồng chỉ có má»™t tay Ä‘ang cắp hai ngÆ°á»i, là m sao có thể ném ám khÃ? Y giáºn dữ quát:
- Hôm nay ta phải lấy mạng luôn cả ngÆ°Æ¡i! Bạch Diêu Hồng biết không sao thoát thân nổi, liá»n cố sức hét to:
- Cứu mạng với! Cứu mạng với!
Tiếng cầu cứu hết sức thê thiết, trong đêm khuya vang xa hằng mấy dặm. Tiếng thứ ba chÆ°a kịp ra khá»i miệng, Bạch Phà m đã lao đến, vung tay Ä‘iểm trúng huyệt đạo nà ng, Bạch Diêu Hồng liá»n ngã áºp xuống đất. Hồ Thiết Sanh nhìn thấy tất cả, chà ng tháºt không dám tin và o mắt mìn và cà ng không tin đây chÃnh là Bạch Phà m trÆ°á»›c kia, bất giác thầm buông tiếng thở dà i, nhắm mắt lại phó thác cho số trá»i. Chỉ nghe bốp bốp, Bạch Phà m đã xáng cho Bạch Diêu Hồng ba cái tát tai, chá»™p lấy nà ng ném mạnh ra xa hÆ¡n trượng. Soạt má»™t tiếng, áo Bạch Diêu Hồng rách toạc, vùng ngá»±c trắng nõn phÆ¡i bà y. Bạch Diêu Hồng thân hình đẹp hÆ¡n Tiểu Thúy nhiá»u, lúc nà y phÆ¡i trần trÆ°á»›c mắt Bạch Phà m, khiến y bất giác ngây ngÆ°á»i. Y vốn là ngÆ°á»i cá»±c dâm, lá»a dục liá»n bốc lên và lại thêm bá»±c tức Bạch Diêu Hồng đã phá bÄ©nh hảo sá»± của y, má»™t ý niệm cầm thú bừng dáºy, y từ từ Ä‘i đến bên Bạch Diêu Hồng. Hồ Thiết Sanh nghe váºy mở mắt ra nhìn, chỉ thấy ánh mắt Bạch Diêu Hồng ngáºp đầy vẻ kinh hoà ng tá»™t Ä‘á»™ và Bạch Phà m không ngá»›t cuá»i dâm đãng, từ từ cởi y phục nà ng. Bạch Diêu Hồng hai mắt trợn trừng giăng đầy tia máu, lòng nà ng lúc nà y ngáºp đầy kinh hoà ng, phẫn ná»™ và bi thÆ°Æ¡ng tá»™t cùng. Ngay trong khoảng khắc nguy cấp ấy, má»™t bóng ngÆ°á»i lao nhanh đến, thì ra là Tiểu Lục Tá», chỉ thấy y mồ hôi nhá»… nhại, hÆ¡i thở hà o hển, kiển nhiên đã chạy tìm suốt cả đêm trá»i. Bạch Phà m thấy Tiểu Lục Tá» lại đến phá bÄ©nh, tức giáºn nghiến răng nói:
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i Ä‘ui mù rồi hả? Lại dám phá hoại hảo sá»± của tiểu gia! Tiểu Lục Tá» Ä‘Æ°a mắt nhìn kỹ, thì ra Bạch Phà m Ä‘ang định cưỡng hiếp em gái mình, bất giác sá»ng sốt nói:
- NgÆ°Æ¡i. . . ngÆ°Æ¡i định là m gì thế nà y? Bạch Phà m y phục đã cởi ná»a phần gằn giá»ng nói:
- Tiểu gia định là m gì, ngÆ°Æ¡i có quyá»n can thiệp sao? Tiểu Lục Tá» nghiêm mặt:
- Chả lẽ ngÆ°Æ¡i định. . . cưỡng hiếp cả muá»™i muá»™i sao? Bạch Phà m cÆ°á»i gằn:
- Tiểu gia thÃch là là m, việc gì đến ngÆ°Æ¡i? Tiểu Lục Tá» buông tiếng quát to, tung mình lao tá»›i. Bạch Phà m đặt tay lên huyệt Thiên Linh của Hồ Thiết Sanh, trầm giá»ng nói:
- NgÆ°Æ¡i mà đến gần đây, tiểu gia lấy mạng hắn ngay. Tiểu Lục Tá» hoảng kinh chững bÆ°á»›c, tức giáºn nói:
- Cẩu tặc, ngÆ°Æ¡i tháºt không bằng cả loà i cầm thú. NgÆ°Æ¡i có dám quyết má»™t phen sống chết vá»›i ta không? Bạch Phà m cÆ°á»i khẩy:
- Ngay Hồ Thiết Sanh còn không phải địch thủ của tiểu gia, ngươi là cái thá gì chứ? Tiểu Lục TỠcuống lên:
- Không tin cứ thá» xem, ná»™i trong mÆ°á»i chiêu, ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i phÆ¡i xác tại đây. Nói xong, sá»™t má»™t tiếng, hÃt và o má»™t bãi nÆ°á»›c mÅ©i. Bạch Phà m cÆ°á»i khinh bỉ.
- Ngay cả Hắc Äao Khách sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chÆ°a dám buông lá»i cuồng ngạo nhÆ° váºy! Tiểu Lục Tá» tuy ngốc nghếch nhÆ°ng cÅ©ng có phần khôn khéo, cố ý nói khÃch:
- NgÆ°Æ¡i không tin, thá» là biết ngay! Tháºt ra ná»™i lá»±c của ngÆ°Æ¡i rất kém cá»i, chỉ cáºy và o chiêu thức kỳ ảo, không thể nà o duy trì được lâu. Bạch Phà m tuy tâm cÆ¡ hÆ¡n ngÆ°á»i, nhÆ°ng dẫu sao cÅ©ng tuổi trẻ hiếu thắng, không phục nói:
- Äược, để xem tiểu gia có thể lấy mạng ngÆ°Æ¡i hay không cho biết! Hai ngÆ°á»i đứng đối mặt nhau, Tiểu Lục Tá» buông tiếng quát vang, má»™t chưởng công ra. Bạch Phà m cÅ©ng má»™t chưởng ngạnh tiếp, bùng má»™t tiếng, Tiểu Lục Tá» bị lùi ba bÆ°á»›c. Bạch Phà m cÆ°á»i khẩy:
- Bản lĩnh thế nà y mà cũng dám hạn định chiêu số.
Tiểu Lục Tá» lặng thinh, tấn công tá»›i tấp, nhÆ°ng Bạch Phà m võ công vốn đã cao hÆ¡n y má»™t báºc, nhất là gần đây lại há»c thêm được mấy chiêu kỳ há»c, không đầy bảy tám chiêu đã bức bách Tiểu Lục Tá» lui đến bên cạnh Hồ Thiết Sanh. Tiểu Lục Tá» vốn định cÆ°á»›p ngÆ°á»i, nhÆ°ng trÆ°á»›c tiên phải cÆ°á»›p lấy Hồ Thiết Sanh, xong rồi đến Tiểu Thúy, vì Tiểu Thúy là ngÆ°á»i yêu của y, nhÆ°ng Bạch Diêu Hồng đã sắp bị y cưỡng hiếp, y cÅ©ng không thể thấy nguy không cứu. Y thầm suy tÃnh, cứu hai ngÆ°á»i còn có thể, nhÆ°ng ba ngÆ°á»i thì tuyệt đối không sao thá»±c hiện được. Trong khi ấy lại lùi sau ba bÆ°á»›c, khó thể chống cá»± nổi nữa, chợt Ä‘á»™ng tâm thầm nhủ:
- Vì cứu ngÆ°á»i, cÅ©ng Ä‘Ã nh mạo hiểm thá» má»™t phen thôi!
Lúc nà y Bạch Phà m Ä‘ang không ngá»›t cÆ°á»i hung tợn, từng bÆ°á»›c tiến tá»›i. Äá»™t nhiên tung ra kỳ chiêu bổ và o ngá»±c Tiểu Lục Tá». Tiểu Lục Tá» king hoà ng hét lên, tay chân luống cuống, chỉ nghe bình má»™t tiếng, ngÆ°á»i báºt lùi ra sau năm sáu bÆ°á»›c, xÆ°Æ¡ng ngá»±c vỡ nát, máu thịt bầy nhầy, thất khiếu tuôn máu, sác mặt từ xanh trở thà nh tÃm, từ tÃm trở thà nh Ä‘en. Bạch Phà m Ä‘i đến, Ä‘Æ°a tay sá» mÅ©i, cÆ°á»i gằn nói:
- Mẹ kiếp, tháºt là vô dụng. Äoạn Ä‘i đến bên Bạch Diêu Hồng, lẩm bẩm nói:
- Ai cÅ©ng không cứu được các ngÆ°Æ¡i, cho dù Hắc Äao Khách và Thiên Äà i Kỳ Si đến đây, ta dùng tÃnh mạng ba ngÆ°á»i uy hiếp, liệu há» có dám Ä‘á»™ng thủ? Nói xong, y buông tiếng nÆ°á»i dâm đãng má»™t hồi, đôi mắt hiếu sắc lại nhìn khắp ngÆ°á»i Bạch Diêu Hồng và Tiểu Thúy, lẩm bẩm:
- So ra ngươi vẫn ngon là nh hơn!
Äoạn vá»™i và ng cởi dây lÆ°ng quần. Lúc nà y Hồ Thiết Sanh nháºn thấy không còn hy vá»ng thoát khá»i đại nạn nữa, nÆ°á»›c mắt chảy dà i, thầm nhủ: "Bạch Diêu Hồng nếu không phải vì cứu mình thì đâu có ra nông ná»—i nà y!" Trong khi ấy, Bạch Diêu Hồng lại nghÄ©: "Chẳng ngá» mình muốn cứu Sanh ca, lại khiến cho Sanh ca chết sá»›m, tháºt không thể nà o lÆ°á»ng được". Tiểu Lục Tá» len lén lấy ra ba quân cá» cầm tay, lòng vô cùng hồi há»™p bởi thà nh bại là ở ba quân cá» nà y, nhÆ°ng lại chẳng thể ra tay khi Bạch Diêu Hồng đã bị cưỡng hiếp. Chỉ chốc lát Bạch Phà m đã cởi hết y phục, Tiểu Lục Tá» lòng dạ quang minh chÃnh đại, tuy đối vá»›i hạng dâm tặc vô luân cÅ©ng không muốn ám toán mà không lên tiếng trÆ°á»›c, bèn quát to:
- Xem đây!
Ba quân cá» chia là m ba Ä‘Æ°á»ng thượng trung hạ bay đến nhÆ° tia chá»›p. Bạch Phà m giáºt mình kinh hãi, nhÆ°ng y phản ứng cá»±c nhanh, hai tay chá»i mạnh trên đất, ngÆ°á»i tung lên cao hÆ¡n ba trượng, ba quân cá» Ä‘á»u rÆ¡i và o khoảng không. Tiểu Lục Tá» cả kinh, lại vung tay ném ra ba quân cá», bay vút trên không. Bạch Phà m ngÆ°á»i Ä‘ang trên không lượn nhanh má»™t vòng, lại vừa vặn tránh khá»i. Tiểu Lục Tá» không khá»i lòng thầm bá»™i phục khinh công đối phÆ°Æ¡ng, lúc nà y Bạch Phà m ngÆ°á»i Ä‘ang hạ xuống. Tiểu Lục TỠđâu thể để y thoát khá»i tay nữa, năm quân cá» lại rá»i tay bay vút ra. Bạch Phà m thân thủ dù cao đến mấy, Ä‘ang khi hết Ä‘Ã rÆ¡i xuống cÅ©ng khó thể tránh khá»i năm quân cá», chỉ nghe bịch bịch hai tiếng, hai quân cỠđã trúng và o bắp đùi. Tiểu Lục Tá» thủ kình rất mạnh, hai quân cá» lõm sâu và o da thịt, Bạch Phà m loạng choạng lùi sau năm bÆ°á»›c. Tiểu Lục TỠđã dáºy sát cÆ¡, lại ném tiếp ra ba quân cá» nữa. Bạch Phà m lúc nà y nhÆ° tên đã hết Ä‘Ã , lại bị má»™t quân cá» trúng và o bả vai. Y tá»± biết mình đã thá» thÆ°Æ¡ng mấy chá»—, không sao Ä‘á»™ng thủ được nữa, Ä‘Ã nh quay ngÆ°á»i bá» chạy.
Tiểu Lục Tá» thá» phà o má»™t hÆ¡i, đứng thừ ra tại chá»—, y lúc nà y tháºt nhÆ° vừa chết Ä‘i sống lại, nếu vừa rồi Ä‘á»™t kÃch bất thà nh, háºu quả tháºt không sao lÆ°á»ng được. Y lồm cồm ngồi dáºy, trÆ°á»›c ngá»±c bị má»™t chưởng của Bạch Phà m đánh đến báºt thịt ra ngoà i, mặc dù y đã dùng cách giả chết Di CÆ¡ Thá»±c Nhục, nhÆ°ng cÅ©ng rất là đau Ä‘á»›n. TrÆ°á»›c tiên y lấy thuốc kim sang ra rắc lên vết thÆ°Æ¡ng, sau đó vừa định Ä‘i đến giải huyệt cho bốn ngÆ°á»i, chợt thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nhÆ° tia chá»›p lÆ°á»›t đến, dừng lại bên hai thiếu nữ loã thể. Tiểu Lục Tá» vừa nhìn kỹ, bất giác bà ng hoà ng kinh hãi, lòng tá»™t cùng hối háºn, tháºt chẳng ngá» vừa má»›i Ä‘uổi được sói dữ lại đến mãnh hổ xuất hiện.
Thì ra ngÆ°á»i vừa xuất hiện chÃnh là Thánh Thủ Thái Hoa Hoắc Phi, lão nà y là ngÆ°á»i cá»±c dâm, già trẻ không từ, lão sá»›m đã thèm muốn Bạch Ngá»c Quyên và Bạch Diêu Hồng, tối nay đến Phục NgÆ°u SÆ¡n, bá»—ng nghe tiếng kêu cứu và là giá»ng thiếu nữ, lão liá»n Ä‘á»™ng dục niệm ngay. Chẳng ngá» lại đến tháºt đúng lúc, đôi mắt hiếu sắc của lão đảo hai vòng trên ngÆ°á»i hai thiếu nữ, Tiểu Lục Tá» láºp tức thừa cÆ¡ lao đến, tay trái tung ra má»™t chưởng, đồng thá»i tay phải ném ra mÆ°á»i lăm quân cá». Thánh Thủ Thái Hoa cà ng lợi hại hÆ¡n, tay áo phất nhẹ, mÆ°á»i lăm quân cá» liá»n bay bổng lên không và hóa giải luôn cả má»™t chưởng của Tiểu Lục Tá». Thánh Thủ Thái Hoa cÆ°á»i sắc lạnh nói:
- Äể lão dá»n dẹp tiểu tá» ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c rồi hẵng tÃnh!
Äoạn liá»n cất bÆ°á»›c tiến tá»›i, Tiểu Lục Tá» biết mình không phải là địch thủ, bất giác thoái lui liên hồi, lòng lo lắng khôn tả. Y móc ra ba quân cá», quát to:
- Xem đây!
Má»™t quân cá» bay thẳng và mặt Thánh Thủ Thái Hoa, hai quân cá» khác chia ra nhắm và o huyệt đạo Bạch Diêu Hồng và Tiểu Thúy. Chỉ nghe bá»™p bá»™p hai tiếng, huyệt đạo của Bạch Diêu Hồng và Tiểu Thúy liá»n giải khai, hai nà ng vá»™i và ng đứng lên mặc y phục và o. Thánh Thủ Thái Hoa cả giáºn, trầm giá»ng nói:
- Dù các ngÆ°Æ¡i huyệt đạo giải khai hết, lão phu cÅ©ng chẳng báºn tâm. Bá»—ng, Bạch Diêu Hồng quát to:
- Xem chiêu đây!
Thánh Thủ Thái Hoa vá»™i lách sang bên, thấy chẳng có váºt gì bay đến, biết đã mắc lừa, trong khi ấy má»™t nắm cá» của Tiểu Lục Tá» Ä‘ang bay vút đến. Thánh Thủ Thái Hoa tay áo phất ra, vừa đánh bạt nắm cá», Tiểu Lục Tá» lại ném ra má»™t quân cá» khác, nhắm ngay yếu huyệt há»™i âm của lão. Lão dâm ma chẳng ngá» có váºy, luống cuống lùi sau hÆ¡n má»™t trượng má»›i tránh khá»i. Lúc nà y Bạch Diêu Hồng và Tiểu Thúy Ä‘ang đứng bên Hồ Thiết Sanh, hai nà ng Ä‘á»u vô kế khả thi vì há» không sao giải khai được huyệt đạo cho Hồ Thiết Sanh. Thánh Thủ Thái Hoa đã nổi cÆ¡n thịnh ná»™, tung mình lÆ°á»›t tá»›i, má»™t chưởng bổ thẳng xuống đầu Tiểu Lục Tá». Tiểu Lục Tá» váºn hết toà n lá»±c đón tiếp, bùng má»™t tiếng rá»n rÄ©, bị báºt văng ra xa hÆ¡n trượng, ngã ngồi xuống đất. Tiểu Thúy cả kinh, muốn cứu cÅ©ng đã không còn kịp nữa. Äá»™t nhiên, má»™t chuá»—i cÆ°á»i sắc lạnh vạch không vá»ng đến, tốc Ä‘á»™ nhanh không tả, Thánh Thủ Thái Hoa vá»™i rụt tay vá» lùi sau ba bÆ°á»›c. Thì ra là Vân Trung Phiêu Cổ ThÆ°Æ¡ng, lão vừa thấy Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng thì liá»n cÆ°á»i liên hồi nói:
- Thì ra các ngÆ°Æ¡i trốn ở đây. Bạch Diêu Hồng liá»n tiến tá»›i thi lá»… nói:
- Äồ nhi khấu kiến sÆ° phụ.
Vân Trung Phiêu buông tiếng cÆ°á»i khẩy, tay áo phất nhẹ, đẩy Bạch Diêu Hồng lui ra hÆ¡n trượng, lạnh lùng nói:
- NgÆ°Æ¡i tÆ° thông kẻ địch, phóng thÃch yếu phạm, lát nữa lão phu sẽ xá» trị ngÆ°Æ¡i sau.
Äoạn Ä‘Æ°a mắt nhìn Thánh Thủ Thái Hoa, trầm giá»ng nói:
- Hoắc Phi, ngÆ°Æ¡i vá»›i TÆ° Mã NgÆ°u đã quấy rối Kiếm Già Minh, Cổ má»— phụng lệnh minh chủ đến đây bắt ngÆ°Æ¡i. Thánh Thủ Thái Hoa tá»± biết không phải là địch thủ, cÆ°á»i khẩy nói:
- Cổ ThÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i chẳng dám Ä‘á»™ng đến má»™t sợi tóc của lão phu đâu. Cổ ThÆ°Æ¡ng giá»ng sắc lạnh:
- Có muốn thá» không? Thánh Thủ Thái Hoa cÆ°á»i khẩy:
- Nếu ngÆ°Æ¡i dám Ä‘á»™ng thủ, lão phu bổ chết tên tiểu tá» nà y ngay. Trong giá»›i võ lâm ai mà chả biết ngÆ°Æ¡i đã chÃnh tay sát hại háºu duệ của Tiên Kiếm. Vân Trung Phiêu cÆ°á»i ha hả:
- ChÃnh lão phu giết thì sao nà o? Thánh Thủ Thái Hoa vẻ tá»± tin:
- Lão phu đã biết âm mÆ°u của các ngÆ°á»i, chỉ cần báo cho má»™t ngÆ°á»i biết, âm mÆ°u của các ngÆ°Æ¡i sẽ hoà n toà n thất bại.
- NgÆ°á»i đó là ai?
- ChÃnh là ngÆ°á»i đã giả mạo văn sÄ©. Vân Trung Phiêu giáºt mình, cÆ°á»i hung ác nói:
- NgÆ°Æ¡i đã biết việc nà y, lão phu cà ng không thể buông tha ngÆ°Æ¡i. Äoạn cất bÆ°á»›c tiến đến Thánh Thủ Thái Hoa. Thánh Thủ Thái Hoa đặt tay lên huyệt Thiên Linh của Hồ Thiết Sanh, gằn giá»ng nói:
- NgÆ°Æ¡i muốn ngÆ°á»i sống hay ngÆ°á»i chết? Phải biết là lão phu chẳng đùa vá»›i ngÆ°Æ¡i đâu.
Vân Trung Phiêu thầm nhủ: "Nếu y giết chết Hồ Thiết Sanh, việc nà y hẳn sẽ đồn đại ra trên giang hồ, hÆ¡n nữa mình cÅ©ng chÆ°a chắc chế ngá»± được y". Ngay khi ấy, Văn Thân Dã Tẩu TÆ° Mã MgÆ°u trong tiếng cÆ°á»i vang đáp xuống hiện trÆ°á»ng. Vân Trung Phiêu thấy tình huống bất lợi, liá»n cÆ°á»i khẩy nói:
- TÆ° Mã MgÆ°u, hai ngÆ°Æ¡i cứ liên thủ xông lên Ä‘i! Văn Thân Dã Tẩu trầm giá»ng:
- Kiếm Già Minh quấy nhiá»…u Thiên Ma á»’, mấy mÆ°Æ¡i năm cÆ¡ nghiệp của lão phu đã bị hủy trong má»™t sá»›m má»™t chiá»u, món nợ ấy cÅ©ng phải tÃnh toán vá»›i ngÆ°Æ¡i má»™t phần.
- Không sai, việc ấy lão phu cÅ©ng chẳng cần phủ nháºn, ai bảo ngÆ°Æ¡i bắt giữ môn hạ của Tiên Kiếm và Ma Già . Văn Thân Dã Tẩu tức giáºn quát:
- Láo! Hai tên tiểu tỠấy hôm trÆ°á»›c tá»± ý xông và o Thiên ma á»’, nếu lão phu mà không cố ý thả há» ra, há» chắp cánh cÅ©ng chẳng thoát ra nổi, ai nói lão phu bắt giữ há».
Thánh Thủ Thái Hoa bỗng đưa tay chỉ Hồ Thiết Sanh dưới đất nói:
- SÆ° huynh hãy xem, tiểu tá» nà y chẳng phải ở đây là gì. Văn Thân Dã Tẩu Ä‘Æ°a mắt nhìn, cÆ°á»i dữ tợn nói:
- Cổ ThÆ°Æ¡ng, lão phu biết chắc Lạc Kỳ và Bạch Long Xuyên không bao giá» là m những việc nhÆ° váºy, đây hẳn là kế giá há»a của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i tưởng lão phu không biết kẻ háºu thuẫn cho ngÆ°Æ¡i là ai hả? Vân Trung Phiêu thách thức:
- NgÆ°Æ¡i biết thì sao nà o? Văn Thân Dã Tẩu gắt giá»ng:
- Cổ Thương, ngươi hãy tiếp lão phu ba chưởng trước. . .
ChÆ°a dứt lá»i, má»™t chiêu Thất Tuyệt Chưởng đã tung ra. Vân Trung Phiêu cÅ©ng chẳng kém, vung chưởng đón tiếp. Chỉ nghe bùng má»™t tiếng, bụi cát tung bay, hai ngÆ°á»i cùng lùi sau má»™t bÆ°á»›c dà i, mặt đất hiện ra má»™t số sâu. Văn Thân Dã Tẩu buông tiếng quát vang, lại tung ra má»™t chưởng. Lần nà y vẫn là má»—i ngÆ°á»i lùi sau má»™t bÆ°á»›c, Văn Thân Dã Tẩu lại toà n lá»±c tung ra má»™t chưởng, chỉ nghe má»™t tiếng vang nhÆ° long trá»i lở đất, Văn Thân Dã Tẩu bị báºt văng ra sau năm bÆ°á»›c trong khi Vân Trung Phiêu chỉ lùi sau hai bÆ°á»›c dà i. Hiển nhiên Văn Thân Dã Tẩu đã kém thế dÆ°á»›i tuyệt chiêu của Vân Trung Phiêu. Thánh Thủ Thái Hoa tung mình lÆ°á»›t đến nói:
- Sư huynh, chúng ta hãy liên thủ bắt lấy lão qủy nà y. Văn Thân Dã Tẩu lạnh lùng:
- Cổ ThÆ°Æ¡ng, chẳng ngá» ngÆ°Æ¡i lại còn có kỳ há»c chÆ°a thi thố. NhÆ°ng lão phu quyết không tin tà thắng chÃnh. Nà o lại đây, chúng ta đấu thêm mÆ°á»i chưởng nữa. Vân Trung Phiêu cÆ°á»i khinh miệt:
- Ngươi không phải địch thủ đâu.
Văn Thân Dã Tẩu bừng lá»a giáºn, váºn hết công lá»±c bình sinh thi triển Thất Tuyệt Chưởng tấn công tá»›i tấp. Vân Trung Phiêu cÅ©ng thi triển tuyệt há»c đón tiếp, chÆ°a đầy năm mÆ°Æ¡i chiêu đã bức lui Văn Thân Dã Tẩu bảy tám bÆ°á»›c. Lúc nà y Tiểu Lục Tá» Ä‘i đến bên Hồ Thiết Sanh, vừa định bồng chà ng lên, Thánh Thủ Thái Hoa quát:
- Không được động đến hắn.
- Lão định là m gì?
- Chẳng việc gì đến ngươi, hắn đã phá hủy Tiêu Dao Sà ng của lão phu, lão phu phải. . . Văn Thân Dã Tẩu quát to:
- Hoắc Phi, để cho hắn mang đi.
Thánh Thủ Thái Hoa sợ hãi lui ra, Tiểu Lục Tá» liá»n cắp lấp Hồ Thiết Sanh cùng Bạch Diêu Hồng và Tiểu Thúy phóng Ä‘i. Ra khá»i hạp cốc, bá»—ng thấy Bạch Phà m mình trần trùi trụi cản Ä‘Æ°á»ng nói:
- Hồng muội nếu muốn một Hồ Thiết Sanh sống thì phải cầu khẩn ca ca đây, ca ca đã điểm huyệt đạo của y, ngoà i ca ca ra không ai giải được, nếu trong vòng năm giỠmà chưa được giải thì y khó mà sống nổi. Bạch Diêu Hồng bụm mặt quát:
- Sống chết có số mệnh. Cẩu tặc, ngÆ°Æ¡i hãy cút mau! Bổn cô nÆ°Æ¡ng không muốn nhìn thấy loà i cầm thú nhÆ° ngÆ°Æ¡i nữa. Bạch Phà m cÆ°á»i gằn:
- Váºy thì tiểu tỠấy chết chắc rồi. Äoạn liá»n quay ngÆ°á»i bá» Ä‘i, Tiểu Lục Tá» vá»™i lá»›n tiếng nói:
- Bạch Phà m, ngÆ°Æ¡i nói nghe thá» xem ngÆ°Æ¡i có Ä‘iá»u kiện gì?
- Ngươi hãy cởi một bộ y phục cho ta mặc, ta sẽ giải huyệt cho y ngay. Bạch Diêu Hồng vội nói:
- Tiểu Lục Tá» huynh, đừng tin lá»i y! Tiểu Lục Tá» ngẫm nghÄ© chốc lát, gáºt đầu nói:
- Cũng được, nhưng ta phải nắm giữ mạch môn ngươi trước.
- Nhưng nếu ta giải huyệt cho hắn rồi, ngươi hạ sát Bạch mỗ thì sao?
- Äại trượng phu nhất ngôn cá»u đỉnh, không bao giá» nuốt lá»i.
- Äược, ngÆ°Æ¡i hãy bảo há» lui ra xa mÆ°á»i trượng, chúng ta cùng lúc ra tay, ngÆ°Æ¡i cởi y phục ra trÆ°á»›c, Bạch má»— giải huyệt cho Hồ Thiết Sanh, rồi ngÆ°á»i hẵng trao y phục cho Bạch má»—.
Tiểu Lục Tá» Ä‘Æ°a mắt ra hiệu vá»›i Bạch Diêu Hồng và Tiểu Thúy, hai nà ng liá»n lui ra, Tiểu Lục Tá» cởi y phục ra, chỉ còn lại má»—i chiếc quần đùi, cầm y phục trong tay. Sau đó nắm lấy mạch môn tay trái Bạch Phà m, Ä‘i đến bên Hồ Thiết Sanh. Bạch Phà m chau mà y nói:
- NgÆ°Æ¡i đừng nắm chặt quá, thế nà y thì Bạch má»— là m sao có thể giải huyệt cho hắn? Tiểu Lục Tá» buông lá»ng má»™t chút nói:
- Váºy được rồi chứ?
- Ná»›i lá»ng chút nữa má»›i được.
Tiểu Lục Tá» lại buông lá»ng tay chút nữa, ngay láºp tức Bạch Phà m vùng tay ra, giáºt lấy y phục, tung chân đá Tiểu Lục Tá» văng ra xa hÆ¡n trượng, tay phải nhanh nhÆ° Ä‘ao, bổ thẳng và o đầu Hồ Thiết Sanh. Bạch Diêu Hồng và Tiểu Thúy hồn phi phách tán, không sao cứu kịp, cùng hét lên má»™t tiếng thảng thốt, bụm mặt không dám nhìn. Chỉ nghe má»™t tiếng rú thảm thiết, tiếp theo là phịch má»™t tiếng. Hai nà ng nhìn qua kẽ tay, bất giác sững sá», chỉ thấy Bạch Phà m nằm bất Ä‘á»™ng ở ngoà i ba trượng và Hồ Thiết Sanh đã đứng lên và mặt đầy sát cÆ¡. Bạch Diêu Hồng mừng rỡ reo vang, nhà o và o lòng Hồ Thiết Sanh, nÆ°á»›c mắt tuôn trà o bởi quá vui mừng. Hồ Thiết Sanh trầm giá»ng nói:
- Ngu huynh đã sá»›m tá»± giải huỵêt đạo, chỉ vì thể lá»±c chÆ°a hồi phục, không dám khinh cá» vá»ng Ä‘á»™ng, chẳng ngá» tên tặc tá» nà y lại tá»± dẫn thân đến. Tiểu Thúy nắm tay Tiểu Lục Tá» kéo dáºy nói:
- Äến lấy y phục mặc và o mau.
- Thúy muá»™i. . . Tiểu Thúy gắt giá»ng nói:
- Äi lấy y phục mặc và o ngay.
Tiểu Lục Tá» liá»n Ä‘i vá» phÃa Bạch Phà m, bá»—ng nghe Hồ Thiết Sanh quát to:
- Hãy khoan, coi chừng cẩu tặc ấy ám toán.
Vừa dứt lá»i, Bạch Phà m quả nhiên đứng báºt dáºy, tung mình phóng Ä‘i. Bốn ngÆ°á»i cÅ©ng chẳng Ä‘uổi theo, ra khá»i Phục NgÆ°u SÆ¡n ở gần đó mua lấy má»™t bá»™ y phục cho Tiểu Lục Tá» mặc và o, sau đó đến Lạc DÆ°Æ¡ng và o trá» trong má»™t khách Ä‘iếm.
-oOo-
Hết chương 18:2 (38):
|
29-03-2009, 10:19 PM
|
|
Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 19
Tác giả: Liễu Tà n Dương
Dịch Thuáºt: Vô Danh
Äả tá»±: Bán diện nhân
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Ăn uống xong, Hồ Thiết Sanh kể lại những chuyện đã gặp trong mấy ngà y qua cho Bạch Diêu Hồng nghe, sau đó nói:
- Chúng ta nghỉ ngÆ¡i và i hôm, khi nà o ngu huynh hồi phục thể lá»±c, sẽ và o tổng Ä‘Ã n Kiếm Già Minh tìm gặp các gia sÆ° tổ và trao tÃn váºt nà y cho lão nhân gia ấy. Bạch Diêu Hồng há»i:
- Trao tÃn váºt nà y cho lệnh sÆ° tổ, lão nhân gia ấy sẽ rá»i khá»i Kiếm Già Minh Æ°?
- Không sai.
- Tiểu muá»™i thấy không dá»… dà ng váºy đâu.
- Vì sao?
- Sanh ca chẳng phải đã trông thấy văn sÄ© ấy từ trong nhà đá Ä‘i ra là gì? HÆ¡n nữa, nghe Cổ ThÆ°Æ¡ng nói chuyện vá»›i Lạc Bạch hai vị tiá»n bối, dÆ°á»ng nhÆ° văn sÄ© ấy đã bị giam lá»ng tại đó, đúng không?
- Không sai, chuyện nà y tháºt là khó hiểu. Văn sÄ© ấy tháºt ra là ai? Ông ấy võ công cao thâm khôn lÆ°á»ng, sao lại bị Bạch Long SÆ¡n giam cầm?
- Theo tiểu muội thấy, văn sĩ ấy có thể là một nữ nhân.
- TrÆ°á»›c ngu huynh và Quyên muá»™i cÅ©ng thấy nhÆ° váºy, nhÆ°ng nếu văn sÄ© ấy là nữ nhân, váºy thì có quan hệ gì vá»›i gia sÆ° tổ và Bạch tiá»n bối?
- Nghe đâu khi xÆ°a Hắc Bạch Tứ Tuyệt Ä‘á»u say đắm yêu Ma Thủ Hồng Nhan DÆ° Má»™ng Chân, vá» sau DÆ° Má»™ng Chân chỉ gần gÅ©i vá»›i Lạc tiá»n bối và Bạch tiá»n bối, để khiến TÆ° Mã NgÆ°u Ä‘á»™ng thủ vá»›i gia sÆ° ba ngà y ba đêm, cuối cùng đã lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng, còn DÆ° Má»™ng Chân cÅ©ng mất tÃch, vì việc ấy hai vị Lạc Bạch tiá»n bối cÅ©ng trở thà nh thù địch của nhau.
- à Hồng muá»™i muốn nói vị văn sÄ© ấy chÃnh là Ma Thủ Hồng Nhan DÆ° Má»™ng Chân tiá»n bối có phải không?
- Có thể lắm! Thá» nghÄ© nếu không phải bà ấy, sao dám nói là hai vị Lạc Bạch tiá»n bối khi nhìn thấy tÃn váºt là sẽ theo Sanh ca rá»i khá»i Kiếm Già Minh? Theo tiểu muá»™i nghÄ©, tÃn váºt nà y hẳn là do Lạc tiá»n bối đã trao cho bà ấy khi xÆ°a. Hồ Thiết Sanh gáºt đầu:
- Cũng có lý! Rất có thể là bà ấy nhưng. . .
- Sanh ca hoà i nghi vì sao bà ấy thân hoà i tuyệt há»c mà lại bị Bạch Long SÆ¡n giam cầm phải không?
- Äúng váºy, đó là vì lẽ gì?
- Äiá»u ấy tiểu muá»™i cÅ©ng không dám vÅ© Ä‘oán, nhÆ°ng tiểu muá»™i nghÄ© DÆ° tiá»n bối đã có giao tình thâm háºu vá»›i hai vị Lạc Bạch tiá»n bối, lẽ dÄ© nhiên rất quan tâm cho sá»± an nguy của há», không chừng là chÃnh bà ấy đã tá»± nguyện là m con tin để đảm bảo an toà n của hai vị Lạc Bạch tiá»n bối.
- Sá»± suy luáºn của Hồng muá»™i rất có lý, ngu huynh nghÄ© rất có thể là váºy, vì văn sÄ© ấy má»—i lần xuất hiện Ä‘á»u vá»›i thân pháºn Ma Äao Tôn Giả, có lẽ là đang ngầm tìm cách giải cứu cho hai vị tiá»n bối.
Năm ngà y sau, Hồ Thiết Sanh thể lá»±c đã bình phục, và thÆ°Æ¡ng thế tay trái của Bạch Diêu Hồng cÅ©ng đã là nh lặn, nhÆ°ng nà ng mất Ä‘i má»™t cánh tay khiến Hồ Thiết Sanh hết sức áy náy, nên cà ng kÃnh yêu nà ng hÆ¡n. Và Bạch Diêu Hồng cứ má»—i lần nghÄ© đến Quan Tiêu Thiên bị đánh rÆ¡i xuống núi sống chết không rõ là lại cà ng Ä‘au buồn rÆ¡i lệ, Hồ Thiết Sanh cÅ©ng chỉ biết an ủi nà ng vá»›i câu ngÆ°á»i tốt ắt được trá»i phò há»™, có thể là ông đã được cứu sống. Tối hôm thứ sáu, Hồ Thiết Sanh bốn ngÆ°á»i đã đến phụ cáºn TrÃch Tinh Bình Mang SÆ¡n. Hồ Thiết Sanh dịch dung và mặc áo giáp và ng, ba ngÆ°á»i Ä‘á»u tá»™t cùng kinh ngạc. Hồ Thiết Sanh nghiêm nghị nói:
- Trong tổng Ä‘Ã n Kiếm Già Minh cao thủ đông đảo, hung hiểm cùng khắp, ba ngÆ°á»i hãy tạm ở lại đây, nếu Hồ má»— quá canh tÆ° mà chÆ°a trở ra, ba ngÆ°á»i hẵng và o. Bạch Diêu Hồng không đồng ý:
- Sanh ca, tiểu muá»™i Ä‘i vá»›i, vả lại ở lại đây là m sao tiểu muá»™i yên tâm được. Hồ Thiết Sanh nghiêm giá»ng:
- Hồng muội phải biết là nếu có Hồng muội ở bên, ngu huynh hẳn sẽ phân tâm, vạn nhất bị phát hiện động thủ, ngu huynh phải lo cho Hồng muội, rất có thể lỡ mất đại sự. Bạch Diêu Hồng đà nhh ở lại nói:
- Váºy Sanh ca phải hết sức cẩn tháºn nhé.
Hồ Thiết Sanh tạm biệt ba ngÆ°á»i, phóng Ä‘i thẳng đến gian đại Ä‘iện chÃnh giữa, chỉ thấy trong gian đại Ä‘iện không má»™t bóng ngÆ°á»i, chà ng thầm nhủ: "Phen nà y bất luáºn thế nà o cÅ©ng phải trao được tÃn váºt cho sÆ° tổ. " Chà ng lại phóng Ä‘i vá» phÃa sau, Ä‘á»™t nhiên có ngÆ°á»i trầm giá»ng quát:
- Kẻ nà o dám tá»± ý xâm nháºp tổng Ä‘Ã n Kiếm Già Minh?
Hồ Thiết Sanh liá»n tức vung Ä‘á»™ng tay áo, gió mây đổi sắc, cát bụi mịt mù, thừa cÆ¡ tiếp tục phóng Ä‘i nhanh nhÆ° chá»›p. NgÆ°á»i ấy ngay cả bóng cÅ©ng chÆ°a nhìn thấy, láºp tức thổi còi báo Ä‘á»™ng, trong thoáng chốc tiếng còi hưởng ứng vang lên cùng khắp. Bá»—n má»™t ngÆ°á»i từ phÃa trÆ°á»›c phóng nhanh đến, Hồ Thiết Sanh nhìn kỹ bất giác mừng rỡ, vừa định cất tiếng chà o há»i, nà o ngỠđối phÆ°Æ¡ng chẳng nói má»™t lá»i đã tung ra má»™t chưởng. Hồ Thiết Sanh vá»™i và ng tung chưởng đón tiếp, bị đẩy lùi má»™t bÆ°á»›c, thì ra ngÆ°á»i ấy là Äá»™ng Äình Thần Quân Tá» Cảnh Úy hiện Ä‘ang giữa chức tuần hồi trong Kiếm Già Minh. Hồ Thiết Sanh biết rõ vị sÆ° bá nà y ná»™i lá»±c thâm háºu, vừa định tiến tá»›i chà o há»i, bá»—ng lại có ba ngÆ°á»i phóng đến, lá»›n tiếng nói:
- Tá» tuần hồi, đừng để cho y tẩu thoát, y chÃnh là ngÆ°á»i đã hát Ma Äao Ca.
Hồ Thiết Sanh không muốn mất thá»i gian, lại vung Ä‘á»™ng tay áo, cuồng phong nổi dáºy, thừa cÆ¡ tiếp tục phóng Ä‘i vá» phÃa sau. Äến bên má»™t ngôi đình bát giác, chỉ thấy Lạc Kỳ và Bạch Long Xuyên Ä‘ang ngồi đối mặt nhau truyện trò, không có kẻ thứ ba nà o khác. NhÆ°ng hai vị lão nhân láºp tức phát giác, trầm giá»ng nói:
- Tôn giá phải chăng là ngÆ°á»i đã nhiá»…u loạn bổn minh hôm trÆ°á»›c?
Hồ Thiết Sanh thấy xung quanh không ngÆ°á»i, liá»n Ä‘i và o đình, từ trong lòng lấy ra tÃn váºt của Tiên Kiếm, đặt trên lòng bà n tay nói:
- Tiá»n bối nháºn ra váºt nà y không? Hai vị lão nhân sá»ng sốt, cùng đứng lên nói:
- Nháºn ra, nhÆ°ng không biết là tháºt hay giả?
- Tiá»n bối hãy đón lấy! Nói dứt lá»i, vung tay ném tÃn váºt ra. Lạc Kỳ đón lấy, xem kỹ má»™t hồi, nghiêm mặt nói:
- Tôn giá từ đâu có váºt nà y?
- Có một vị văn sĩ. . .
Hồ Thiết Sanh vừa nói đến đó, bá»—ng nghe tiếng quát rá»n rÄ©, mÆ°á»i mấy cao thủ đã lao đến tấn công. Hồ Thiết Sanh không muốn liên lụy đến sÆ° tổ, láºp tức vung Ä‘á»™ng cánh tay áo, cuồng phong nổi dáºy, cát bụi mù mịt, tiếp theo lại tung ra chiêu tuyệt há»c thứ hai. Chỉ nghe hai tiếng thét vang, hai anh em Bà n Long Äao đã bị đẩy lùi mấy bÆ°á»›c. Hồ Thiết Sanh phi thân lên mái nhà , ngoảnh lại lá»›n tiếng nói:
- Má»™t vị văn sÄ© trung niên đã trao cho tại hạ, và nói tiá»n bối nhìn thấy váºt nà y, khắc biết vị ấy là ai?
Äoạn liá»n quay ngÆ°á»i định phóng Ä‘i, nà o ngá» má»™t tiếng cÆ°á»i sắc lạnh vang lên, Vân Trung Phiêu đã đứng ngay trÆ°á»›c mặt. Hồ Thiết Sanh hô to:
- Ma Äao xuất vá», yêu nghiệt táng đởm! Thánh ca má»™t khúc, quần xú hiện hình! Dứt tiếng, chiêu tuyệt há»c thứ nhất tung ra, bùng má»™t tiếng, Vân Trung Phiêu bị đẩy lùi má»™t bÆ°á»›c.
- Dừng tay lại! Lạc, Bạch hai vị minh chủ quát to, tung mình lên mái nhà , trầm giá»ng nói:
- Phó minh chủ hãy khoan Ä‘á»™ng thủ, chúng lão phu có Ä‘iá»u cần há»i y. Vân Trung Phiêu trầm giá»ng:
- Hai vị minh chủ có còn nhá»› lá»i hứa khi nháºp minh không? Lạc, Bạch hai ngÆ°á»i thoáng giáºt mình:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là nhá»›.
- Trong vòng má»™t năm không được nói chuyện vá»›i ngÆ°á»i ngoà i, hẳn là hai vị còn nhá»›, việc nà y giao cho Cổ má»— lo liệu được rồi! Lạc Kỳ và Bạch Long Xuyên Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, lẳng lặng lui ra. Vân Trung Phiêu quát to:
- Bắt lấy hắn mau!
Các cao thủ cùng xông tá»›i, Hồ Thiết Sanh không nÆ°Æ¡ng tay nữa, vá»›i mÆ°á»i thà nh công lá»±c tung ra chiêu tuyệt há»c thứ nhì, chỉ nghe tiếng rú thảm liên hồi, Trung Nguyên NgÅ© Kỵ SÄ© vá»›i Thái Cá»±c Nhị Tuyệt lãnh đòn trÆ°á»›c, phún máu xối xả, văng bay ra xa hÆ¡n ba trượng. Hồ Thiết Sanh quay ngÆ°á»i phóng vút Ä‘i, bá»—ng tứ phÃa đèn Ä‘uốc sáng rá»±c, mấy mÆ°Æ¡i cao thủ đã bao vây chà ng và o giữa và vòng ngoà i còn có hai lá»›p đại hán vạm vỡ nữa. Hồ Thiết Sanh kinh hãi, vá»™i váºn hết toà n lá»±c, má»™t chưởng vá»›i hình cánh quạt quét ra. Lại má»™t hồi tiếng rú thảm vang lên, Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát vá»›i Thôi Miêu Tú SÄ© và Thiểm Äiện Trá»u bốn ngÆ°á»i đã bị đẩy báºt ra xa năm bÆ°á»›c, láºp tức hiện ra má»™t khoảng trống. Hồ Thiết Sanh sợ trá»… giá», ba ngÆ°á»i ở ngoà i sốt ruá»™t xông và o thì nguy, liá»n tức lao vá» phÃa khoảng trống. Nà o ngá» bóng ngÆ°á»i nhấp nhoáng, Vân Trung Phiêu đã lÆ°á»›t đến cản lại, cÆ°á»i gằn nói:
- Lão phu hôm nay nhất định phải vạch trần mặt tháºt của ngÆ°Æ¡i.
Hồ Thiết Sanh háºn thấu xÆ°Æ¡ng lão ma đầu nà y, liá»n tức váºn hết toà n lá»±c, buông tiếng quát vang, tung ra chiêu tuyệt há»c thứ ba. Ngay láºp tức, thiên hôn địa ám, ngói nhà tung bay, bá»n đại hán há»—n loạn đổ xô chạy tránh. Mái nhà dÆ°á»›i chân lung lay, hệt nhÆ° trá»i long đất lở. Äây là lần đầu tiên chà ng thi triển chiêu tuyệt há»c thứ ba nà y, chỉ nghe má»™t tiếng vang nhÆ° sấm rá»n, ngôi Ä‘iện ngang nà y liá»n đổ sụp má»™t góc, Vân Trung Phiêu bị đẩy lùi năm bÆ°á»›c dà i. Hồ Thiết Sanh cÅ©ng lùi sau ba bÆ°á»›c dà i, thừa cÆ¡ tung mình lên cao bảy tám trượng, phóng Ä‘i ra ngoà i Ä‘iện. Äá»™t nhiên, chà ng cảm thấy má»™t luồng kình phong cá»±c mạnh từ phÃa trÆ°á»›c áºp đến, đẩy chà ng lui vá» chá»— cÅ©, chỉ thấy má»™t ngÆ°á»i bịt mặt thấp lùn đứng đối mặt, lạnh lùng nói:
- TÃn váºt kia ai đã trao cho ngÆ°Æ¡i? Hồ Thiết Sanh biết ngÆ°á»i nà y hẳn là kẻ cầm đầu Kiếm Già Minh, tức giáºn nói:
- Không thể nói ra được! NgÆ°á»i bịt mặt trầm giá»ng:
- Hay cho tiểu tá», ngÆ°Æ¡i không nói lão phu cÅ©ng biết. Hồ Thiết Sanh gắt giá»ng:
- Tôn giá ká»m chế Tiên Kiếm vá»›i Ma Già vá»›i dụng tâm gì?
- Tiểu tỠngươi chưa xứng đáng để biết chuyện ấy.
Hồ Thiết Sanh bừng lá»a giáºn, toà n lá»±c tung ra chiêu tuyệt há»c thứ ba. Lại má»™t tiếng vang nhÆ° sấm rá»n, Hồ Thiết Sanh vá»›i ngÆ°á»i bịt mặt cùng lùi sau ba bÆ°á»›c dà i và rÆ¡i xuống đất. Hồ Thiết Sanh buông tiếng quát vang, lại váºn hết toà n lá»±c tung ra má»™t chưởng, trong tiếng vang rá»n, chà ng tung mình ngược ra sau, phóng Ä‘i ra ngoà i. NhÆ°ng ngÆ°á»i bịt mặt đã Ä‘oán biết trÆ°á»›c ý định của chà ng, chỉ thấy bóng ngÆ°á»i nhấp nhoáng, y đã đứng cản trÆ°á»›c mặt chà ng. Bá»—ng, Hồ Thiết Sanh cảm thấy lồng ngá»±c sôi sục, biết tuyệt chứng lại phát tác, nếu có thể nhanh chóng thoát khá»i tổng Ä‘Ã n Kiếm Già Minh thì còn mong giữ được tÃnh mạng, nếu không lá»t và o tay ma đầu nà y hẳn sẽ dữ nhiá»u là nh Ãt. Chà ng vừa định tung ra má»™t chưởng nhÆ°ng lồng ngá»±c Ä‘au nhói, không sao táºp trung được công lá»±c, ngÆ°á»i chao đảo liên hồi. NgÆ°á»i bịt mặt ngẩn ngÆ°á»i, nhÆ°ng liá»n cÆ°á»i khẩy:
- Thì ra bản lÄ©nh ngÆ°Æ¡i chỉ có váºy mà thôi.
Thì ra y tưởng Hồ Thiết Sanh đã bị chấn thÆ°Æ¡ng, liá»n đắc ý từ từ tiến tá»›i. Hồ Thiết Sanh hai tay ôm ngá»±c, mặt co rúm ra chiá»u hết sức Ä‘au Ä‘á»›n, nhÆ°ng vẫn ngạo nghá»… nói:
- Hồ má»— có chứng Ä‘au tim, bây giá» lại bị phát tác, muốn giết thì cứ giết, nếu tôn giá biết tá»± trá»ng thân pháºn, sau ná»a giá» Hồ má»— sẽ lại đấu vá»›i tôn giá mÆ°á»i chưởng, quyết má»™t phen thắng bại. NgÆ°á»i bịt mặt cÆ°á»i hung tợn liên hồi:
- Äược thôi, nhÆ°ng lão phu phải vạch trần mặt tháºt của ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c.
Äoạn liá»n lÆ°á»›t nhanh đến, vÆ°Æ¡n tay chá»™p và o mặt Hồ Thiết Sanh. Bá»—ng nghe tiếng quát vang, ba luồng chưởng phong cùng nhắm và o bối tâm ngÆ°á»i bịt mặt áºp đến, y vá»™i lách nhanh sang bên năm bÆ°á»›c, chỉ thấy ba ngÆ°á»i trẻ tuổi đã đến trong phạm vi ba trượng. Ba ngÆ°á»i ấy chÃnh là Bạch Diêu Hồng, Tiểu Lục Tá» và Tiểu Thúy. Thì ra ba ngÆ°á»i chỠđến gần canh tÆ°, hết sức nóng lòng lo lắng, nhất là Bạch Diêu Hồng, bèn quyết định tiến và o tổng Ä‘Ã n Kiếm Già Minh xem thá». NgÆ°á»i bịt mặt thấy ba ngÆ°á»i hợp chưởng tuy uy lá»±c rất mạnh, nhÆ°ng cÅ©ng không phải địch thủ của y, bèn trầm giá»ng há»i:
- Các ngÆ°Æ¡i là ai? Bạch Diêu Hồng cÆ°á»i khinh miệt:
- Tôn giá thân hoà i tuyệt kỹ mà lại không mà ng đến thân pháºn, thừa lúc ngÆ°á»i lâm nguy hạ thủ, tháºt đánh ghê tởm. . . Vân Trung Phiêu giáºn dữ quát:
- Láo! Tiện tỳ, qùy xuống mau. Bạch Diêu Hồng đã quá ghê tởm ca ca, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng không còn thiện cảm vá»›i Vân Trung Phiêu, lạnh lùng há»i:
- Tại sao Bạch Diêu Hồng nà y lại phải quỳ chứ? Vân Trung Phiêu cÆ°á»i gằn:
- Nghịch đồ, ngÆ°Æ¡i tháºt gan to tà y trá»i, lão phu Ä‘Ã nh phải trừng trị. . . Bạch Diêu Hồng cÆ°á»i vang:
- Cho lão hay, Bạch Diêu Hồng nà y không còn là đồ đệ của lão nữa, ngÆ°á»i hiểm ác nhÆ° lão mà cÅ©ng xứng đáng là m sÆ° phụ ta sao? Vân Trung Phiêu mặt thoạt Ä‘á» thoạt trắng, cÆ°á»i sắc lạnh nói:
- Äược, được! Tiện tỳ ngÆ°Æ¡i lại dám giáo huấn lão phu. Äoạn cất bÆ°á»›c tiến đến gần Bạch Diêu Hồng. NgÆ°á»i bịt mặt trầm giá»ng nói:
- Hãy khoan! Vì sao ngÆ°Æ¡i lại bá»™i phản sÆ° môn? Bạch Diêu Hồng gắt giá»ng:
- Vì lão Ä‘á»™c ác đê hèn, chuyên là m Ä‘iá»u mỠám. NgÆ°á»i bịt mặt tưởng nà ng xiên xá» mình, cÆ°á»i gằn quát:
- Bắt lấy ả ngay!
Vân Trung Phiêu lÆ°á»›t tá»›i nhanh nhÆ° chá»›p, vung tay chá»™p Bạch Diêu Hồng. Tiểu Lục Tá» và Tiểu Thúy cùng buông tiếng quát vang, tung ra má»™t chưởng, và Bạch Diêu Hồng cÅ©ng chẳng vị nể, toà n lá»±c tung ra má»™t chưởng. Vân Trung Phiêu tuy võ công cao cÆ°á»ng, nhÆ°ng trÆ°á»›c tình thế ba mặt giáp công cÅ©ng chẳng dám ngạnh tiếp, vá»™i lùi sau ba bÆ°á»›c, tức đến râu tóc dá»±ng đứng. NgÆ°á»i bịt mặt cÆ°á»i khẩy:
- Phải bắt sống cho bằng được.
Vân Trung Phiêu lặng thinh, chẳng thấy y chuyển bÆ°á»›c đã lÆ°á»›t đến cạnh Bạch Diêu Hồng không đầy ba bÆ°á»›c. Lúc nà y Tiểu Lục Tá» và Tiểu Thúy đã Ä‘á»™ng thủ vá»›i các cao thủ khác, bởi ngÆ°á»i bịt mặt đã ra lệnh phải bắt sống nên hai ngÆ°á»i tuy bị hãm trong vòng vây, thủ nhiá»u công Ãt, nhÆ°ng tạm thá»i cÅ©ng còn có thể cầm cá»±. Vân Trung Phiêu cÆ°á»i gằn nói:
- Tiện tỳ, nếu ngÆ°Æ¡i xuôi tay chịu trói, lão phu cam Ä‘oan sẽ xá» nhẹ cho. Bạch Diêu Hồng gắt giá»ng:
- Lão mà có quyá»n quyết định Æ°? E lão cÅ©ng chỉ là kẻ cúi đầu vâng lệnh ngÆ°á»i khác thôi! Vân Trung Phiêu bừng sát cÆ¡ quát:
- Tiện tỳ, váºy là ngÆ°Æ¡i chẳng thể oán trách lão phu nữa rồi.
Vừa dứt lá»i, tay phải nhanh chá»›p vung ra, chá»™p và o tóc Bạch Diêu Hồng. Bạch Diêu Hồng đã bị cụt tay trái, thân thủ dẫu sao cÅ©ng cháºm hÆ¡n, huống hồ Vân Trung Phiêu lại là sÆ° phụ nà ng, tâm lý phần nà o cÅ©ng bị ảnh hưởng, muốn tránh đã không còn kịp nữa. Ngay trong khoảnh khắc nguy cấp ấy, ba ngÆ°á»i nhanh nhÆ° chá»›p lÆ°á»›t đến, đồng thá»i quát to:
- Dừng tay ngay!
Má»™t luồng kình lá»±c áºp đến nhÆ° bà i sÆ¡n đảo hải, đẩy Vân Trung Phiêu lùi sau ba bÆ°á»›c dà i. Ba ngÆ°á»i ấy chÃnh là Hắc Äao Khách, Thiên Äà i Kỳ Si và Bạch Ngá»c Quyên, thì ra sau khi ra khá»i ngôi nhà sắt, vì Bạch Ngá»c Quyên chịu đói nhiá»u ngà y, chân nguyên bị tổn thÆ°Æ¡ng nặng, nên phải chỠđến khi thể lá»±c bình phục má»›i đến tổng Ä‘Ã n Kiếm Già Minh, bởi Bạch Ngá»c Quyên biết chắc là Hồ Thiết Sanh hẳn mang tÃn váºt đến đó trao cho sÆ° tổ. Vân Trung Phiêu bị đẩy lui, bất giác giáºt mình kinh hãi, ngỡ má»™t chưởng vừa rồi là má»™t trong Hắc Äao Khách hoặc Thiên Äà i Kỳ Si. Trong thoáng chốc, bá»n cao thủ Kiếm Già Minh đã bao vây chặt Hắc Äao Khách và Thiên Äà i Kỳ Si. Bạch Ngá»c Quyên thầm váºn tụ công lá»±c, chẳng nói má»™t lá»i, nhắm và o Vân Trung Phiêu tung ra má»™t chưởng. Äó là chiêu tuyệt há»c thứ ba do văn sÄ© trung niên truyá»n cho, liá»n tức cuồng phong nổi dáºy, trong phạm vi mấy trượng hình thà nh má»™t cÆ¡n gió xoáy vô cùng khủng khiếp. Vân Trung Phiêu chẳng ngá» có váºy, há»± lên má»™t tiếng Ä‘au Ä‘á»›n, ngÆ°á»i văng bay ra xa hÆ¡n trượng, phún ra má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i, thá» ná»™i thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng. NgÆ°á»i bịt mặt chẳng những không viện thủ mà lại còn cÆ°á»i khẩy:
- Phó minh chủ khinh suất thế nà y, thảo nà o đã liên tiếp thất bại.
Giá»ng nói lạnh lùng nhÆ° nói vá»›i má»™t kẻ xa lạ, nhÆ°ng Vân Trung Phiêu chẳng dám nói gì, hai gã đại hán đến đỡ y dáºy và dìu y lui Ä‘i. Bạch Ngá»c Quyên Ä‘Æ°a mắt nhìn Hồ Thiết Sanh, Ä‘oạn quay sang ngÆ°á»i bịt mặt nói:
- Tôn giá là ngÆ°á»i lãnh đạo tối cao của Kiếm Già Minh, hẳn không hạ thủ trong lúc ngÆ°á»i lâm nguy, bổn cô nÆ°Æ¡ng giá» phải giết chết ả tiện tỳ vô sỉ kia, sau đó hẵng cùng tôn giá quyết má»™t phen tá» chiến. NgÆ°á»i bịt mặt cÆ°á»i khẩy:
- Tuổi còn trẻ mà hà o khà tháºt đáng khen. Lão phu nháºn lá»i, trÆ°á»›c khi Ä‘á»™ng thủ vá»›i ngÆ°Æ¡i, lão phu quyết không Ä‘á»™ng đến má»™t sợi tóc của gã tiểu tá» nà y.
Lúc nà y Hồ Thiết Sanh đã ngồi xuống đất, Ä‘ang trong trạng thái ná»a mê ná»a tỉnh, nhÆ°ng thoáng nghe Bạch Ngá»c Quyên định giết chết má»™t tiện tỳ, liá»n cố gắng mở mắt ra nhìn. Láºp tức, chà ng bà ng hoà ng kinh hãi, biết Bạch Ngá»c Quyên muốn nói Bạch Diêu Hồng, thế là trong ngá»±c chà ng cà ng Ä‘au Ä‘á»›n hÆ¡n, tuyệt chứng phát tác phen nà y so ra còn dữ dá»™i hÆ¡n lần trÆ°á»›c. Chà ng cố nén Ä‘au Ä‘á»›n nói:
- Quyên muá»™i. . . Diêu Hồng là . . . là ngÆ°á»i đã cứu mạng. . . cứu mạng. . . chúng ta. . .
Chà ng nói đến đó, ngá»±c Ä‘au đến mức không sao chịu nổi nữa, ngã nằm sóng soà i trên đất. Bạch Ngá»c Quyên không biết cánh tay trong ngôi nhà sắt là của Bạch Diêu Hồng, chỉ ngỡ Bạch Diêu Hồng đã đánh lừa mình vá»›i Hồ Thiết Sanh. Trong lúc căm háºn quá Ä‘á»™, nà ng đã không chú ý đến Bạch Diêu Hồng chỉ còn má»™t cánh tay, và Hồ Thiết Sanh hai tay còn nguyên vẹn, mà cÅ©ng chẳng nghe Hồ Thiết Sanh đã nói gì. Nà ng mặt đầy sát cÆ¡, tung mìng lao bổ và o Bạch Diêu Hồng. Bạch Diêu Hồng kinh hãi, biết mình không phải địch thủ, thoái lui liá»n liá»n và nói:
- Quyên muá»™i. . . định là m gì váºy? Bạch Ngá»c Quyên gằn giá»ng:
- Bổn cô nương muốn moi tim ngươi ra xem thỠlà mà u gì? Bạch Diêu Hồng không muốn nói ra chuyện bẻ cánh tay trong ngôi nhà sắt, hốt hoảng nói:
- Quyên muá»™i. . . chúng ta. . . đâu có thù háºn gì.
Bạch Ngá»c Quyên lúc nà y đã phẫn háºn đến cá»±c Ä‘á»™, toà n lá»±c tung ra má»™t chưởng, đánh cho Bạch Diêu Hồng văng bay xa ra hÆ¡n trượng, cÆ°á»i gằn nói:
- NgÆ°Æ¡i đã lừa bá»n ta, để khiến Sanh ca mất Ä‘i má»™t cánh tay, giá» bổn cô nÆ°Æ¡ng phải bẻ gãy má»™t tay của ngÆ°Æ¡i má»›i được.
Bạch Diêu Hồng rÆ¡i ngã xuống đất, biết Bạch Ngá»c Quyên đã hiểu lầm mình, nhÆ°ng nà ng là má»™t con ngÆ°á»i hiá»n từ, đến lúc nà y vẫn không muốn kể công, vừa định nói, Bạch Ngá»c Quyên đã chá»™p lấy cánh tay trái nà ng. Bạch Ngá»c Quyên chá»™p không trúng gì, bất giác báºt lên má»™t tiếng sá»ng sốt, má»›i phát hiện Bạch Diêu Hồng không còn cánh tay trái, nhÆ°ng lúc nà y nà ng đã Ä‘á»™ng sát cÆ¡, chẳng còn tâm trà nghÄ© đến Ä‘iá»u ấy, lại chá»™p và o cánh tay phải của Bạch Diêu Hồng. Bạch Diêu Hồng thấy nà ng ta mặt đầy vẻ căm thù, bất giác hồn phi phách tán, lá»›n tiếng nói:
- Quyên muội hãy nghe tỷ tỷ nói. . .
Rắc má»™t tiếng, cánh tay phải của Bạch Diêu Hồng đã gãy lìa, liá»n tức ngất xỉu. Bạch Ngá»c Quyên vẫn chÆ°a nguôi háºn, vung tay đâm và o tim Bạch Diêu Hồng. Bá»—ng má»™t luồng kình phong nhÆ° bà i sÆ¡n đảo hải áºp đến, và có ngÆ°á»i trầm giá»ng nói:
- Tuổi còn trẻ mà thủ đoạn tà n ác như thế nà y?
Bạch Ngá»c Quyên bị đẩy lùi ra xa hÆ¡n trượng, chỉ thấy bóng ngÆ°á»i lá» má» trong bụi cát lao nhanh vá» phÃa ngÆ°á»i bịt mặt. NgÆ°á»i bịt mặt quát:
- Ngươi lại đến nữa, hãy tiếp chưởng.
Má»™t tiếng vang rá»n rÄ©, hai ngÆ°á»i cùng lùi sau ba bÆ°á»›c dà i, bất phân thắng bại, cuá»™c chiến ác liệt giữa hai ngÆ°á»i liá»n tức diá»…n ra. Lúc nà y quần hùng bị bá»n cao thủ Kiếm Già Minh vây đánh, tình thế hết sức nguy cấp. Tiểu Thúy và Tiểu Lục Tá» cÅ©ng chỉ còn gắng gượng cầm cá»± mà thôi. Bá»—ng Hồ Thiết Sanh từ từ đứng lên, cÆ¡n phát tác của tuyệt chứng đã qua, chà ng quét mắt nhìn quanh, sá»±c nhá»› lá»i nói của Bạch Ngá»c Quyên, ánh mắt liá»n dừng lại trên ngÆ°á»i Bạch Diêu Hồng. Chà ng hét lên má»™t tiếng đầy bi thống, lao đến bên cạnh Bạch Diêu Hồng, thấy tay phải Bạch Diêu Hồng đã gãy lìa và vẫn còn mê man bất tỉnh, nghiến răng há»i:
- Ai? Ai đã gây nên thế nà y?
Bạch Ngá»c Quyên bị văn sÄ© trung niên má»™t chưởng đẩy ra xa hÆ¡n má»™t trượng, nhÆ°ng không há» thá» thÆ°Æ¡ng, lúc nà y đã đứng lên, vừa thấy Hồ Thiết Sanh lá»™ vẻ Ä‘au khổ, liá»n cÆ°á»i khẩy nói:
- ChÃnh Bạch Ngá»c Quyên nà y đấy!
Hồ Thiết Sanh không sao nén nổi lá»a căm há»n, buông tiếng quát vang, vừa định vung tay xuất chưởng. Bá»—ng nghe văn sÄ© trung niên nói:
- Tiểu tỠmau cứu nà ng ta chạy ngay, toà n bộ triệt thoái, bây giỠlà lúc gì mà nội bộ xà o xáo thế nà y?
Hồ Thiết Sanh Ä‘Ã nh thu chưởng, cắp lấy Bạch Diêu Hồng, thịnh ná»™ quét ra má»™t chưởng, chỉ nghe tiếng rú thảm liên hồi, năm sáu cao thủ Kiếm Già Minh gục ngã. Chà ng liên tiếp tung ra hai chưởng, lại thêm ba bốn ngÆ°á»i ngã gục, quát to:
- Các vị, lui mau.
Quần hùng láºp tức theo sau chà ng xông ra, Hồ Thiết Sanh hai mắt Ä‘á» quạch, há»… có ngÆ°á»i cản Ä‘Æ°á»ng là chà ng hạ Ä‘á»™c thủ ngay. Chỉ nghe tiếng rú thảm liên hồi, những kẻ cản Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u thảy trở thà nh má»™t đống máu thịt nhầy nhụa, không còn ai dám cản Ä‘Æ°á»ng nữa. Hồ Thiết Sanh lòng nóng nhÆ° thiêu đốt, ra khá»i tổng Ä‘Ã n Kiếm Già Minh liá»n thi triển toà n lá»±c khinh công phóng Ä‘i, lúc nà y chà ng chỉ muốn tìm má»™t nÆ¡i kÃn đáo mà ôm Bạch Diêu Hồng khóc má»™t cÆ¡n cho hả. Trên Ä‘Æ°á»ng, nÆ°á»›c mắt chà ng Ä‘á»u rÆ¡i lên mặt Bạch Diêu Hồng, nhÆ°ng Bạch Diêu Hồng vẫn chÆ°a hồi tỉnh. Chà ng phóng đến má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng nhá», đặt Bạch Diêu Hồng xuống, lấy kim sang ra đắp và băng bó cho nà ng, sau đó lại váºn công giúp nà ng Ä‘iá»u thÆ°Æ¡ng. Chừng ná»a giá» sau, Bạch Diêu Hồng má»›i dần hồi tỉnh. Hồ Thiết Sanh rụt tay vá», hai mắt nhòa lệ nhìn nà ng đăm đăm. Bạch Diêu Hồng Ä‘Æ°a mắt nhìn Hồ Thiết Sanh, không sao nén nổi niá»m tức tưởi trong lòng, khiến ngÆ°á»i nà ng không ngừng run rẩy. Hồ Thiết Sanh bồng nà ng lên, ôm chặt lấy nà ng, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u im lặng, nhất thá»i không biết phải bắt đầu từ đâu nên chỉ lặng lẽ nhìn nhau, nÆ°á»›c mắt chảy dà i. . . Hồi lâu, Hồ Thiết Sanh má»›i bi thiết nói:
- Hồng muá»™i, chÃnh ngu huynh đã là m hại muá»™i, ngu huynh quyết phải báo thù cho muá»™i.
- Không, Sanh ca, đây chỉ là má»™t sá»± hiểu lầm, hôm trÆ°á»›c tiểu muá»™i vì sợ nói ra Quyên muá»™i không chịu ăn thịt của tiểu muá»™i nên má»›i ngăn không cho Sanh ca nói, tháºt không ngá». . . Hồ Thiết Sanh giá»ng thà nh khẩn và tha thiết nói:
- Hồng muá»™i, Ä‘á»i nà y kiếp nà y ngu huynh sẽ không bao giá» rá»i xa Hồng muá»™i nữa, sẽ mãi mãi ká» cáºn bên Hồng muá»™i, Ä‘i xa táºn chân trá»i góc biển, không mà ng đến chuyện võ lâm nữa. Bạch Diêu Hồng lại xúc Ä‘á»™ng, nÆ°á»›c mắt chảy dà i:
- Sanh ca, tiểu muá»™i được Sanh ca thÆ°Æ¡ng yêu, dù tà n phế cÅ©ng vui lòng hả dạ, nhÆ°ng Sanh ca không nên có ý nghÄ© lánh Ä‘á»i, mối thù của hai vị Lạc tiá»n bối và Bạch tiá»n bối chÆ°a báo, tà ma ngoại đạo hoà nh hà nh võ lâm, trÆ°á»›c nay Sanh ca đã gánh vác trá»ng nhiệm võ lâm, tuyệt đối không thể lui ẩn trong lúc nà y.
- Không, ngu huynh đã ngán ngẩm rồi. Hồng muá»™i hà nh hiệp trượng nghÄ©a, xả thân vì ngÆ°á»i lại nháºn được sá»± Ä‘á»n đáp bi thảm thế nà y, chÃnh khà đã suy, đạo trá»i không còn, chúng ta đừng mà ng đến nữa. Ngu huynh đã quyết tâm vá»›i những tháng ngà y còn lại trong Ä‘á»i để Ä‘á»n đáp mối chân tình của Hồng muá»™i rồi.
- Không, Sanh ca là m váºy lại đâm ra khiến tiểu muá»™i trở thà nh má»™t tá»™i nhân. . . Hồ Thiết Sanh rắn giá»ng:
- Ngu huynh lòng đã quyết, không ai cản ngăn được. Ngu huynh phải đưa Hồng muội đến một nơi hẻo lánh, vĩnh viễn không bước chân và o giang hồ nữa. Hồng muội, tình yêu ngu huynh già nh cho Hồng muội sẽ mãi mãi không thay đổi, Hồng muội không nên tự ti mặc cảm, phải biết là ngu huynh rất vui lòng được chăm lo cho Hồng muội, cùng vui với núi rừng sông suối, chắc chắn sẽ hạnh phúc.
- Sanh ca hãy nghe tiểu muá»™i nói má»™t lá»i được không?
- Äược, Hồng muá»™i nói Ä‘i!
- Nếu Sanh ca tháºt lòng yêu thÆ°Æ¡ng tiểu muá»™i thì hãy đối vá»›i chúng sinh là m trá»ng, đừng khiến tiểu muá»™i trở thà nh má»™t tá»™i nhân của võ lâm!
- Không, ngu huynh không thể nà o chấp nháºn Ä‘iá»u ấy, ngÆ°á»i có tá»™i là ngu huynh, chẳng liên quan gì đến Hồng muá»™i cả.
- Sanh ca hãy nghe lá»i tiểu muá»™i, mai nà y ở chốn thôn quê, Sanh ca vẫn ra sức cho võ lâm, má»—i tháng chúng ta gặp nhau má»™t hai lần, tiểu muá»™i sẽ. . . sinh và i đứa con cho Sanh ca, váºy không tốt hÆ¡n Æ°? Hồ Thiết Sanh lắc đầu:
- Không, ngu huynh lòng đã quyết sẽ vÄ©nh viá»…n không xa rá»i Hồng muá»™i. Ngu huynh đã tá»™t cùng căm háºn giá»›i võ lâm, căm háºn tất cả, không muốn gặp bất kỳ ai nữa cả. Bạch Diêu Hồng ngá»› ngÆ°á»i, lòng nà ng tuy hết sức vui mừng, nhÆ°ng cÅ©ng vô cùng lo lắng, nà ng biết tÃnh Hồ Thiết Sanh Æ°Æ¡ng ngạnh, nói má»™t không hai. Thốt nhiên, má»™t tiếng lạnh lùng nói:
- Vá»› vẩn! Má»›i từng tuổi đầu đã có ý niệm lánh Ä‘á»i, tá»± vấn ngÆ°Æ¡i có hổ thẹn vá»›i trưởng bối của mình không? Dứt tiếng, hai ngÆ°á»i đã hiện ra nÆ¡i cá»a Ä‘á»™ng, má»™t là văn sÄ© trung niên, má»™t là lão nhân râu tóc bạc phÆ¡, xem ra tuổi đã trên thất tuần, nhÆ°ng sắc mặt rất hồng hà o. Hồ Thiết Sanh tay bồng Bạch Diêu Hồng cung kÃnh thi lá»… nói:
- Äa tạ tiá»n bối đã bao phen cứu mạng! Văn sÄ© trung niên cÆ°á»i khẩy:
- Má»™t ngÆ°á»i muốn là m nên sá»± nghiệp oanh liệt là phải có lòng kiên nhẫn hÆ¡n ngÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i chỉ má»›i gặp chút Ä‘au buồn đã có ý định lánh Ä‘á»i nhÆ° váºy đâu phải là trang nam nhi đại trượng phu. HÆ¡n nữa, thâm thù hai Ä‘á»i của ngÆ°Æ¡i chÆ°a báo, chÃnh khà võ lâm còn chÆ°a cứu vãn, nếu ngÆ°á»i chÃnh phái Ä‘á»u nhÆ° ngÆ°Æ¡i váºy thì thiên hạ đâu còn có ngà y bình yên nữa. Hồ Thiết Sanh lặng thinh, chà ng lòng đã quyết nhÆ°ng cÅ©ng không tiện lên tiếng phản bác. Văn sÄ© trung niên Ä‘Æ°a tay chỉ lão nhân tóc bạc nói:
- Vị nà y là Phong Lôi Tẩu Lý Phụng Các tiá»n bối, má»™t trang hà o hiệp khi xÆ°a, bối pháºn của ông còn cao hÆ¡n cả Tiên Kiếm và Ma Già ná»a báºc, có Lý tiá»n bối lo liệu, Hồng nhi có thể tà n nhÆ°ng không phế. Hồ Thiết Sanh vá»™i quay sang Phong Lôi Tẩu thi lá»…, thắc mắc há»i:
- Hồng muá»™i đã mất cả hai tay, sao lại có thể tà n mà không phế váºy? Văn sÄ© trung niên cÆ°á»i lạnh lùng:
- NgÆ°Æ¡i có biết võ công của Lý tiá»n bối rất uyên bác không? Hồ Thiết Sanh ngẫm nghÄ© chốc lát:
- Vãn bối từng nghe gia sÆ° tổ nói Lý tiá»n bối tinh thông võ công các phái, nhất là tá»± sáng chế má»™t pho cÆ°á»›c pháp theo Ä‘Æ°á»ng lối riêng biệt có tên là Phong Lôi Bát CÆ°á»›c, nhÆ°ng rất Ãt khi thi triển. Văn sÄ© trung niên gáºt đầu:
- Äúng váºy, nếu Hồng nhi luyện thà nh Phong Lôi Bát CÆ°á»›c, chẳng phải tà n mà không phế sao? Hồ Thiết Sanh mừng rỡ, nhÆ°ng liá»n lại chau mà y thầm nhủ: "TrÆ°á»›c nay chỉ nghe nói hai tay là m nên sá»± nghiệp, chÆ°a từng nghe nói hai chân tung hoà nh thiên hạ bao giá». " Phong Lôi Tẩu mỉm miệng cÆ°á»i, nhÆ° hiểu thấu ý nghÄ© trong lòng Hồ Thiết Sanh, nói:
- Nà o đến đây!
Tiểu tá», lão phu sẽ cho ngÆ°Æ¡i thấy. Hồ Thiết Sanh thấy đối phÆ°Æ¡ng Ä‘oán đúng tâm ý mình, bất giác Ä‘á» mặt:
- Vãn bối hoà n toà n tin tưởng cÆ°á»›c pháp của tiá»n bối siêu quần suất chúng, đâu dám ban môn lá»™ng phủ. Phong Lôi Tẩu cÆ°á»i:
- Không há» gì, nếu không cho ngÆ°Æ¡i được chứng kiến, hẳn ngÆ°Æ¡i không tin chỉ bằng đôi chân có thể tung hoà nh thiên hạ. Hồ Thiết Sanh hết sức khó xá», văn sÄ© trung niên thấy váºy bèn giục:
- Ra mau Ä‘i, kẻ khác muốn há»c còn chÆ°a được đấy! Hãy nhá»›, cõi Ä‘á»i bao la, chuyện lạ kỳ nà o cÅ©ng có, chá»› quá bảo thủ nháºn định của mình, khi nà o Hồng nhi luyện thà nh môn cÆ°á»›c pháp nà y, sẽ không kém hÆ¡n ngÆ°Æ¡i đâu.
Hồ Thiết Sanh bán tÃn bán nghi, bồng Bạch Diêu Hồng ra khá»i sÆ¡n Ä‘á»™ng, Ä‘i đến má»™t khoảng cá» bằng phẳng, đặt Bạch Diêu Hồng xuống bên cạnh.
-oOo-
Hết chương 19:0 (27):
|
29-03-2009, 10:23 PM
|
|
Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 20
Tác giả: Liễu Tà n Dương
Dịch Thuáºt: Vô Danh
Äả tá»±: Bán diện nhân
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Phong Lôi Tẩu nghiêm giá»ng nói:
- NgÆ°Æ¡i hãy dùng chưởng thay kiếm thi triển tuyệt há»c của Tiên Kiếm, lão phu trong mÆ°á»i cÆ°á»›c sẽ khiến ngÆ°Æ¡i ngã xuống ba lần.
Hồ Thiết Sanh hết sức không phục, trên cõi Ä‘á»i nà y chÆ°a ai có thể khiến mình ngã xuống ba lần trong vòng mÆ°á»i chiêu khi mình thi triển tuyệt há»c của Tiên Kiếm. Phong Lôi Tẩu biết chà ng lòng không phục, mỉm cÆ°á»i nói:
- Tiểu tá», nếu ngÆ°Æ¡i mà không dùng hết toà n lá»±c, đó là tá»± chuốc lấy mùi Ä‘au khổ đấy. Hồ Thiết Sanh khom mình thi lá»…:
- Váºy thì vãn bối Ä‘Ã nh mạo phạm!
Vừa xuất thủ đã thi triển chiêu Nghiệt Long Hà Lãng, chiêu thứ nhất ná»™i tam kiếm trong Thánh Giả Chi Kiếm. Chỉ nghe tiếng gió rÃt ghê rợn quét và o hạ bà n Phong Lôi Tẩu, Phong Lôi Tẩu nhanh nhẹn lách tránh sang bên, rắc má»™t tiếng, má»™t cây to cỡ vòng tay ôm ở sau lÆ°ng Phong Lôi Tẩu đã gãy ngang. Hồ Thiết Sanh cả kinh, láºp tức thi triển chiêu thứ nhì SÆ°u Hồn La Phách. Phong Lôi Tẩu không chá» chà ng triển khai đã tung mình lên cao hÆ¡n hai thÆ°á»›c, theo hình vòng cung lÆ°á»›t đến bên trái Hồ Thiết Sanh, chân trái chá»›p nhoáng tung ra. Hồ Thiết Sanh vá»™i lách tránh, nà o ngá» chân phải liá»n tức tung lên. Hồ Thiết Sanh tưởng cÆ°á»›c nà y hẳn là thá»±c chiêu, lại lách sang bên má»™t bÆ°á»›c, nà o ngỠđó lại là hÆ° chiêu. Phong Lôi Tẩu chân phải chạm đất, lần nà y cả hai chân cùng tung lên nhanh nhÆ° chá»›p. Hồ Thiết Sanh chÆ°a kịp xuất chiêu, thấy váºy giáºt mình kinh, bởi song cÆ°á»›c hẳn là má»™t hÆ° má»™t thá»±c, chà ng Ä‘Ã nh phải tung mình ngược ra sau năm sáu bÆ°á»›c. Nà o ngá» bóng dáng Phong Lôi Tẩu Ä‘á»™t nhiên biết mất, Hồ Thiết Sanh cả kinh, biết đối phÆ°Æ¡ng đã đến sau lÆ°ng mình. Chà ng tâm cÆ¡ hÆ¡n ngÆ°á»i, biết tả hữu trên dÆ°á»›i Ä‘á»u đã bị đối phÆ°Æ¡ng phong tá»a, Ä‘Ã nh vá» chao ngÆ°á»i ra nhÆ° chiá»u phân vân do dá»±, rồi Ä‘á»™t nhiên vá»t chếch lên. Chà ng nghÄ© phen nà y chắc chắn tránh khá»i má»™t cÆ°á»›c, nà o ngá» bá»™p má»™t tiếng, má»™t cÆ°á»›c đã trúng và o mông, văng bay ra xa hÆ¡n năm trượng, ngã lăn ra đất, hồi lâu má»›i bò dáºy được. Phong Lôi Tẩu trầm giá»ng nói:
- Tiểu tá», chúng ta tiếp tục. Hồ Thiết Sanh ngượng ngùng nói:
- Tiá»n bối, vãn bối chịu thua rồi.
- Ngươi còn muốn quy ẩn nữa không?
- Tiá»n bối đã có ý tà i bồi cho Hồng muá»™i, vãn bối không dám có ý định quy ẩn nữa. Văn sÄ© trung niên cÆ°á»i tiếp lá»i:
- Váºy thì má»›i phải chứ. Nà o đến đây, nÆ¡i nà y cÅ©ng khá yên tÄ©nh, thôi thì cứ ở đây há»c luyện ná»a tháng cÅ©ng được.
Thế là dÆ°á»›i sá»± Ä‘iá»u trị của văn sÄ© trung niên và Phong Lôi Tẩu, ba hôm sau Bạch Diêu Hồng đã bình phục, có Ä‘iá»u là hai cánh tay áo trống rá»—ng, trông hết sức kỳ quái. Qua ngà y thứ tÆ°, Phong Lôi Tẩu bắt đầu truyá»n thụ Phong Lôi Bát CÆ°á»›c cho Bạch Diêu Hồng, môn tuyệt kỹ nà y gồm có sáu mÆ°Æ¡i bốn thức, Bạch Diêu Hồng vốn đã thông minh, lại thêm ngà y đêm không ngừng luyện táºp, mÆ°á»i lăm hôm sau đã há»c xong toà n bá»™. Sau cùng, Phong Lôi Tẩu lại truyá»n thụ cho hai ngÆ°á»i má»™t chiêu tuyệt há»c, văn sÄ© trung niên thắc mắc há»i:
- Lý tiá»n bối, chiêu tuyệt há»c nà y hết sức huyá»n diệu, chẳng hay. . . Phong Lôi Tẩu xua tay ngắt lá»i:
- Äừng nói nữa, vá» nguồn gốc của chiêu tuyệt há»c nà y, không bao lâu các ngÆ°Æ¡i sẽ rõ. Bây giá» lão phu phải cho các ngÆ°Æ¡i biết má»™t Ä‘iá»u, Kiếm Già Minh vì thá»±c hiện âm mÆ°u của há», hiện nay đã bắt đầu mở cuá»™c tà n sát những ngÆ°á»i trong giá»›i bạch đạo chÆ°a theo vá» vá»›i Kiếm Già Minh, các ngÆ°Æ¡i phải hết sức tháºn trá»ng. Hồ Thiết Sanh quay văn sÄ© trung niên há»i:
- Xin há»i vị tiá»n bối nà y, giỠđã có thể cho biết đại danh chÆ°a? Vãn bối đã trao tÃn váºt Tiên Kiếm cho gia sÆ° tổ rồi, nhÆ°ng khi ấy đã bị Vân Trung Phiêu phát hiện nên chÆ°a thể nói rõ, chẳng hay gia sÆ° tổ đã thoát ly Kiếm Già Minh chÆ°a váºy? Văn sÄ© trung niên buồn bã:
- SÆ° tổ ngÆ°Æ¡i đến giá» vẫn chÆ°a rá»i khá»i Kiếm Già Minh hẳn là có nguyên nhân khác, còn vá» danh tánh của lão thân. . . Phong Lôi Tẩu xen lá»i:
- Y chÃnh là . . . Văn sÄ© trung niên vá»™i xua tay:
- Lý tiá»n bối hãy khoan nói ra, không bao lâu nữa sẽ rõ. Phong Lôi Tẩu ha hả cÆ°á»i to:
- Äược, được! Lão phu không nói. Äúng là trá»i mà hữu tình trá»i cÅ©ng già , trăng mà hữu tình trăng tròn mãi. Chữ tình tháºt quá hại ngÆ°á»i. Văn sÄ© trung niên lặng thinh hồi lâu má»›i nói:
- Hiện Äá»™ng Äình Thần Quân và Tá» Lá»— Song Tà n Ä‘á»u là thông đồng vá»›i Hắc Äao Khách và Thiên Äà i Kỳ Si, trÆ°á»›c hết các ngÆ°Æ¡i hãy há»™i há»p vá»›i nhóm Hắc Äao Khách, cùng bà n tÃnh kế hoạch phá địch, nhÆ°ng phải cho há» biết Kiếm Già Minh đã chuẩn bị nhắm và o há» hạ thủ. Bạch Diêu Hồng há»i:
- Chẳng hay các vị tiá»n bối ấy hiện ở đâu? Văn sÄ© trung niên đáp:
- Há» Ä‘ang ở thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng, không khó tìm gặp, các ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i. Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng từ biệt hai vị kỳ nhân, ra khá»i Mang SÆ¡n, thẳng Ä‘Æ°á»ng đến thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng. Hồ Thiết Sanh nói:
- Phen nà y trở ra giang hồ, trÆ°á»›c tiên ngu huynh phải giết hai ngÆ°á»i.
- Gia huynh là một trong số phải không?
- Phải, hắn là loà i cầm thú Ä‘á»™i lốt ngÆ°á»i, không thể để cho sống. Còn má»™t ngÆ°á»i nữa là lão dâm ma Thánh Thủ Thái Hoa Hoắc Phi.
- Äúng, rất đáng giết. Hai ngÆ°á»i đến Lạc DÆ°Æ¡ng và o giá» Ngá», trong mÆ°á»i mấy ngà y qua há» Ä‘á»u phải ăn lÆ°Æ¡ng khô và uống nÆ°á»›c suối, lúc nà y cảm thấy thèm ăn khôn tả. Hồ Thiết Sanh nói:
- Hồng muá»™i, hôm nay chúng ta phải ăn má»™t bữa cho thá»a. Bạch Diêu Hồng chau mà y:
- Sanh ca, tiểu muá»™i là m sao cầm Ä‘Å©a được? Hồ Thiết Sanh nghe lòng xốn xang, liá»n thà nh khẩn nói:
- Má»i sá»± có ngu huynh, Hồng muá»™i hãy yên tâm. Bạch Diêu Hồng buồn bã:
- NhÆ°ng tiểu muá»™i sao thể để cho Sanh ca hầu hạ cả Ä‘á»i được? Hồ Thiết Sanh vòng tay qua lÆ°ng nà ng:
- Má»™t Ä‘á»i, hai Ä‘á»i hay mÆ°á»i Ä‘á»i ngu huynh cÅ©ng sẵn sà ng hầu hạ Hồng muá»™i.
Chà ng tuy an ủi Bạch Diêu Hồng nhÆ° váºy, nhÆ°ng tháºt ra trong lòng chà ng cÅ©ng hết sức bi ai, chẳng qua không dám bá»™c lá»™ thôi. Bạch Diêu Hồng cảm Ä‘á»™ng nói:
- Sanh ca tốt quá.
- Thôi, Hồng muội đừng nói nữa.
Trong tiếng cÆ°á»i nói, Hồ Thiết Sanh đã vòng tay ôm ngang lÆ°ng Bạch Diêu Hồng bÆ°á»›c lên má»™t tá»u lầu sang trá»ng nhất. Hai ngÆ°á»i quét mắt nhìn, bất giác thoáng sá»ng sốt, thì ra tá»u lầu nà y hầu hết Ä‘á»u là ngÆ°á»i của Kiếm Già Minh. Trong số đó có cả Bạch Long SÆ¡n, huynh trưởng của Ma Già Bạch Long Xuyên. Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng ngồi ở chiếc bà n bên cá»a sổ, gá»i lấy thức ăn xong, Hồ Thiết Sanh truyá»n âm nói:
- Hồng muội có nhìn thấy bá bá của Hồng muội không?
- Tiểu muá»™i giá» má»›i biết ông ta là ngÆ°á»i hiểm ác xấu xa, nhÆ°ng vì Æ¡n dưỡng dục, tiểu muá»™i cố tránh Ä‘á»™ng thủ vá»›i ông ta.
Bạch Long SÆ¡n thấy Bạch Diêu Hồng chẳng thèm nhìn mình, lão hết sức ngượng ngùng, khẽ nói gì đó vá»›i Thôi Miêu Tú SÄ© Tiêu DÅ©ng, Thôi Miêu Tú SÄ© liá»n Ä‘i xuống dÆ°á»›i lầu. Lát sau Thôi Miêu Tú SÄ© trở lên chá»— ngồi, không ngá»›t hăng hắc cÆ°á»i khẩy. Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng chá» suốt ná»a giá» vẫn chÆ°a thấy mang thức ăn đến, bèn lá»›n tiếng gá»i tiểu nhị, nhÆ°ng gá»i mãi cÅ©ng chẳng thấy tiểu nhị nà o đến cả. Hồ Thiết Sanh láºp tức hiểu ra nguyên nhân, bèn nói:
- Hồng muội, nếu chúng ta mà không cho hỠnếm chút mùi lợi hại, hôm nay đừng mong được ăn uống. Bạch Diêu Hồng nhướng mà y:
- Nhất định là Bạch Long Sơn không cho điếm gia mang thức ăn cho chúng ta.
Hồ Thiết Sanh quét mắt nhìn, vừa lúc Ä‘iếm tiểu nhị từ cá»a thang lầu Ä‘i lên, tay bÆ°ng má»™t chiếc khay to lên, trên có bốn Ä‘Ä©a thức ăn và hai bầu rượu Ä‘i vá» phÃa bà n của Bạch Long SÆ¡n. Hồ Thiết Sanh trầm giá»ng nói:
- Thức ăn của bá»n ta đâu, sao chÆ°a mang đến? Äiếm tiểu nhị ấp úng:
- Rượu và thức ăn của bổn Ä‘iếm Ä‘á»u được vị lão nhân gia nà y bao cả rồi, tháºt đáng tiếc, xin hai vị cảm phiá»n đến tá»u Ä‘iếm khác. Bạch Diêu Hồng thấp giá»ng nói:
- Thôi, chúng ta hãy Ä‘i nÆ¡i khác, ở đây dù gá»i được thức ăn cÅ©ng mất ngon.
Hồ Thiết Sanh gáºt đầu, dìu Bạch Diêu Hồng đứng lên Ä‘i vá» phÃa cá»a thang lầu. Bạch Long SÆ¡n trầm giá»ng quát:
- Hồng nhi, quay lại, chả lẽ ngay cả bá bá mà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không nháºn ra sao? Bạch Diêu Hồng cao giá»ng:
- Xin thứ cho vãn bối thất lá»…, vì nÆ¡i đây toà n bá»n tà ma ngoại đạo nên vãn bối đã không nhìn thấy lão nhân gia. Bạch Long SÆ¡n Ä‘á» mặt, biết Bạch Diêu Hồng xiên xá» mình, nhÆ°ng vá» không biết nói:
- Hãy đến đây cùng ăn Ä‘i. Bạch Diêu Hồng nhạt giá»ng:
- Không cần đâu, chúng vãn bối Ä‘ang có việc báºn, xin cáo từ.
Dứt lá»i, liá»n Ä‘i tiếp vá» phÃa cá»a thang lầu. Bá»—ng năm sáu ngÆ°á»i đứng phắt dáºy toan lao và o Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng, nhÆ°ng Bạch Long SÆ¡n đã khoát tay, há» liá»n ngồi xuống, không cản ngăn nữa. Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng xuống khá»i tá»u lầu, thấy không xa cÅ©ng có má»™t tá»u Ä‘iếm khá sang trá»ng, láºp tức Ä‘i đến đó. Nà o ngá» vừa bÆ°á»›c và o cá»a, hai ngÆ°á»i lại sững sá», chỉ thấy trong tá»u Ä‘iếm nà y cÅ©ng có bảy tám ngÆ°á»i của Kiếm Già Minh, cầm đầu là Bạch Phà m. Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng chÆ°a kịp ngồi xuống, Ä‘iếm tiểu nhị đã vá»™i vã chạy đến nói:
- Hai vị khách quan! Tháºt đáng tiếc, toà n bá»™ rượu và thức ăn của bổn Ä‘iếm hôm nay Ä‘á»u được vị thiếu gia kia bao cả rồi. Hồ Thiết Sanh hà m dưỡng cao đến mấy cÅ©ng không sao nhẫn nhịn được nữa, gắt giá»ng nói:
- Bất kể ai bao, tiểu gia phải ăn mới được.
Äiếm tiểu nhị hết sức khó xá», hết nhìn Hồ Thiết Sanh lại nhìn Bạch Phà m. Lúc nà y má»™t đếm tiểu nhị khác Ä‘ang bÆ°ng khay rượu và thức ăn Ä‘i vá» phÃa bà n của Bạch Phà m, Hồ Thiết Sanh liá»n ngoắc tay nói:
- Tiểu nhị, hãy mang đến đây.
Äiếm tiểu nhị quay đầu lại, chỉ cảm thấy má»™t luồng sức hút cá»±c mạnh, không sao cưỡng lại được, Ä‘i vá» phÃa bà n của Hồ Thiết Sanh. Hồ Thiết Sanh nhanh chóng lấy rượu và thức ăn xuống, Ä‘oạn nói:
- Lát nữa sẽ trả tiá»n gấp đôi, Ä‘i Ä‘i, chuyện không liên quan đến ngÆ°Æ¡i.
Sau đó chà ng tá»± lấy hai chiếc ly và hai đôi Ä‘Å©a, má»™t rượu và hai ly, tay trái bÆ°ng má»™t ly Ä‘Æ°a lên miệng Bạch Diêu Hồng, tay phải bÆ°ng má»™t ly tá»± uống, rồi lại gắp thức ăn Ä‘Æ°a và o miệng Bạch Diêu Hồng, hai ngÆ°á»i cứ thế thản nhiên ăn uống, xem nhÆ° xung quanh chẳng có ao cả. Bạch Phà m cÆ°á»i khẩy nói:
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i chá»› đắc ý, canh ba đêm nay gặp.
Dứt lá»i, liá»n đứng phắt dáºy, dẫn theo bá»n thủ hạ háºm há»±c bá» Ä‘i. Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng ăn uống xong, ra khá»i tá»u Ä‘iếm, liá»n phát hiện ám hiệu do Hắc Äao Khách để lại, hai ngÆ°á»i lần tìm theo ám hiệu Ä‘i đến Lữ Tổ Các ở ngoà i thà nh bắc. Hai ngÆ°á»i Ä‘i và o Lữ Tổ Các, liá»n thấy Hắc Äao Khách, Thiên Äà i Kỳ Si, Tá» Lá»— Song Tà n, Äá»™ng Äình Thần Quân, Tiểu Lục Tá», Tiểu Thúy và Bạch Ngá»c Quyên Ä‘á»u có mặt. Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng lần lượt thi lá»…, Bạch Ngá»c Quyên rụt rè gá»i:
- Sanh ca! Hồng tỷ!
Bởi hôm trÆ°á»›c sau khi nà ng bẻ gãy tay Bạch Diêu Hồng, Hồ Thiết Sanh bồng Bạch Diêu Hồng tức giáºn bá» Ä‘i, nà ng bình tâm nghÄ© lại má»›i biết chÃnh Bạch Diêu Hồng đã bẻ má»™t tay cho nà ng ăn trong nhà sắt, lòng hết sức hối háºn, giá» gặp lại Hồ Thiết Sanh nà ng tháºt vô cùng hổ thẹn. Hồ Thiết Sanh hừ má»™t tiếng tháºt mạnh, vòng tay qua lÆ°ng Bạch Diêu Hồng, quay ngÆ°á»i bá» Ä‘i. Bạch Diêu Hồng vốn định nói chuyện vá»›i Bạch Ngá»c Quyên, nhÆ°ng trÆ°á»›c đông ngÆ°á»i, nà ng lại không muốn kẻ khác nháºn ra giữa há» có chuyện không vui vá»›i nhau, nên để yên cho Hồ Thiết Sanh ôm ngang lÆ°ng dìu Ä‘i. NhÆ°ng nhÆ° váºy đối vá»›i Bạch Ngá»c Quyên thì tháºt là bẽ mặt, tuy nà ng đã bẻ gãy má»™t tay của Bạch Diêu Hồng, nhÆ°ng đó là do hiểu lầm, vá» thái Ä‘á»™ lạnh nhạt của Hồ Thiết Sanh, nà ng còn có thể nhẫn nhịn, nhÆ°ng thấy Bạch Diêu Hồng không thèm nói năng đến mình, cho đó là má»™t sỉ nhục lá»›n không sao nhẫn nhịn được. Bạch Ngá»c Quyên cố nén nÆ°á»›c mắt, lẳng lặng ra khá»i Lữ Tổ Các.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang bà n kế hoạch ứng địch, không ai chú ý đến nà ng, chỉ có Tiểu Thúy quan tâm cho tiểu thÆ°, đã phát hiện Bạch Ngá»c Quyên thần sắc khác lạ, nên khi thấy nà ng Ä‘i ra ngoà i, Tiểu Thúy liá»n Ä‘uổi theo nói:
- Tiểu thÆ° định Ä‘i đâu váºy? Bạch Ngá»c Quyên không nén nổi nữa, nÆ°á»›c mắt chảy dà i nói:
- Äi đến đâu hay đến đó. Tiểu Thúy hoảng kinh, vì chÆ°a biết chuyện xảy ra trong nhà sắt, hết sức thÆ°Æ¡ng hại cho Bạch Ngá»c Quyên, vá»™i an ủi:
- Tiểu thÆ° hãy nhẫn nhịn má»™t chút, Hồ công tá» nhất thá»i tức giáºn nên có hÆ¡i nặng lá»i, nhÆ°ng tiểu tỳ biết Hồ công tá» rất là thÆ°Æ¡ng yêu tiểu thÆ°.
- Äừng nói nữa, ta đã khiến y quá Ä‘au lòng và là m cho ngÆ°á»i yêu y tà n phế, y không còn thÆ°Æ¡ng yêu ta nữa đâu.
Bạch Ngá»c Quyên bá»—ng vung tay đẩy Tiểu Thúy lùi sau ba bÆ°á»›c, tung mình phóng Ä‘i. Tiểu Thúy lá»›n tiếng kêu gá»i, Tiểu Lục Tá» và Hồ Thiết Sanh liá»n chạy đến, nhÆ°ng Bạch Ngá»c Quyên đã mất dạng. Hồ Thiết Sanh liá»n tức Ä‘uổi theo vá» hÆ°á»›ng Ä‘i của Bạch Ngá»c Quyên, nhÆ°ng vượt qua mÆ°á»i mấy dặm Ä‘Æ°á»ng vẫn không gặp Ä‘Ã nh buồn bã quay vá». Chà ng vỠđến Lữ Tổ Các, má»i ngÆ°á»i Ä‘ang bà n tÃnh đại kế, thì ra Kiếm Già Minh đã quyết định ra tay diệt trừ những ngÆ°á»i trong giá»›i bạch đạo chÆ°a theo vá» vá»›i Kiếm Già Minh nên Äá»™ng Äình Thần Quân vá»›i Tá» Lá»— Song Tà n và Trung Nguyên NgÅ© Kỵ SÄ© đã cùng đến báo tin, bảo quần hùng nghiêm cẩn Ä‘á» phòng. Sau đó, nhóm Äá»™ng Äình Thần Quân kÃn đáo rá»i khá»i Lữ Tổ Các. Sau khi bá»n há» Ä‘i khá»i, Hắc Äao Khách trịnh trá»ng:
- Kiếm Già Minh đêm nay sẽ nhằm và o chúng ta hạ thủ, và nghe đâu cứ má»—i cách ba ngà y là há» sẽ giết chết má»™t ngÆ°á»i giá»›i bạch đạo, trừ phi chúng ta đầu hà ng Kiếm Già Minh, nếu không há» tuyệt đối không nÆ°Æ¡ng tay. Hồ Thiết Sanh lòng đầy lá»a háºn, lá»›n tiếng nói:
- HỠđến má»™t tên thì giết má»™t tên, đến hai tên giết má»™t cặp. Thiên Äà i Kỳ Si nghiêm giá»ng:
- Äối phÆ°Æ¡ng đã dám buông lá»i cuồng ngạo, tuyên bố từ nay má»—i cách ba ngà y là phải giết chết má»™t ngÆ°á»i chúng ta, hẳn là có kế hoạch chu máºt, chúng ta không nên khinh suất.
Thiên Äà i Kỳ Si láºp tức phân phái nhân thủ, bản thân ông vá»›i Tiểu Lục Tá» và Tiểu Thúy canh phòng tầng dÆ°á»›i Lữ Tổ Các, Hắc Äao Khách cùng Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng canh phòng tầng trên. Hắc Äao Khách nói:
- Vì sá»± an nguy của Tiên Kiếm và Ma Già , nếu đối phÆ°Æ¡ng không hạ Ä‘á»™c thủ, tạm thá»i chúng ta không nên gấp vá»™i, vị văn sÄ© tiá»n bối hẳn là có sá»± bố trÃ.
Canh ba qua Ä‘i, bốn bá» hoà n toà n tối mịt, từ trên Lữ Tổ Các nhìn vá» bốn phÃa, tầm nhìn xa đến hÆ¡n ná»a dặm. Trên bầu trá»i tuy không có trăng sao nhÆ°ng nếu có ngÆ°á»i muốn lẻn và o Lữ Tổ Các, chắc chắn cÅ©ng bị phát hiện. Lúc nà y, Hồ Thiết Sanh vá»›i Bạch Diêu Hồng Ä‘ang ngồi bên cá»a sổ nhìn ra ngoà i, Bạch Diêu Hồng nói:
- Sanh ca lẽ ra không nên lạnh nhạt vá»›i Quyên muá»™i, Quyên muá»™i bá» Ä‘i thế nà y, nếu lỡ gặp phải ngÆ°á»i của Kiếm Già Minh thì tháºt là nguy hiểm.
Hồ Thiết Sanh cÅ©ng có phần hối háºn, chà ng giáºn Bạch Ngá»c Quyên chÆ°a rõ trắng Ä‘en đã hạ Ä‘á»™c thủ vá»›i Bạch Diêu Hồng, và cà ng khiến chà ng Ä‘au lòng hÆ¡n nữa là Bạch Diêu Hồng đã tá»± nguyện hy sinh má»™t cánh tay cứu đói hai ngÆ°á»i mà lại không muốn nháºn công lao, tấm lòng ấy cao cả dÆ°á»ng nà o, váºy mà chẳng ngá» Bạch Ngá»c Quyên lại lấy oán báo Æ¡n. Tuy nhiên, chà ng nà o phải không lo lắng, nếu Bạch Ngá»c Quyên gặp phải bá»n ma đầu khác, cùng lắm là bị bắt hoặc bị giết, nhÆ°ng nếu gặp phải Bạch Phà m thì háºu quả tháºt vô cùng tai hại. Bốn bá» vẫn hoà n toà n tÄ©nh lặng, cây cá» xung quanh bị gió đêm lay Ä‘á»™ng, phát ra tiếng Ä‘á»™ng thê lÆ°Æ¡ng khôn tả. Thốt nhiên, cả ngôi Lữ Tổ Các chấn Ä‘á»™ng má»™t cái, cát bụi từ trên nói rÆ¡i xuống lả tả. Hắc Äao Khách và Hồ Thiết Sanh bất giác giáºt mình, biết là đã có cao thủ tuyệt đỉnh trên mái nhà , và dÆ°á»ng nhÆ° đối phÆ°Æ¡ng đã thi triển khinh công thượng thừa Thanh Äình Hãm Trụ (chuồn chuồn bám cá»™t). Hắc Äao Khách liá»n trầm giá»ng nói:
- Äã đến rồi thì đừng giấu đầu lòi Ä‘uôi, sao không dám hiện thân ra gặp?
Trên mái nhà tÄ©nh lặng, nhÆ°ng lát sau lại chấn Ä‘á»™ng mạnh, cả ngôi Lữ Tổ Các lung lay nhÆ° muốn sụp đổ. Ngay khi ba ngÆ°á»i Ä‘ang ngÆ°ng thần chỠđợi, bá»—ng nghe dÆ°á»›i các vang lên má»™t tiếng rú thảm thiết, dÆ°á»ng nhÆ° là nữ nhân rồi liá»n lại trở vá» vá»›i sá»± yên lặng. Hắc Äao Khách vừa định xuống dÆ°á»›i xem thá», bá»—ng nghe trên mái nhà có tiếng cÆ°á»i lạnh lùng nói:
- Mục Ä‘Ãch của bổn minh đã đạt, ba ngà y sau gặp lại.
Dứt lá»i, má»™t bóng ngÆ°á»i nhÆ° cánh chim to chênh chếch lao xuống, hai lượt tung mình đã mất dạng trong đêm tối mịt mùng. Hắc Äao Khách hốt hoảng, biết đã có chuyện không là nh xảy ra, vá»™i Ä‘i xuống tầng dÆ°á»›i, chỉ thấy Thiên Äà i Kỳ Si Ä‘ang đứng thừ nhÆ° phá»—ng đá, mắt trân trối nhìn lên xà nhà . Hắc Äao Khách báºt há»a táºp lên, chỉ thấy má»™t đầu thiếu nữ treo trên xà nhà , máu me đầm đìa hết sức thảm thiết. Còn Tiểu Lục Tá» thì nằm trên đất, đã bị ngÆ°á»i Ä‘iểm khóa huyệt đạo. Hắc Äao Khách quát to:
- Lữ huynh, sao thế nà y? Äầu ngÆ°á»i ấy có phải là Tiểu Thúy không?
Thiên Äà i Kỳ Si bởi quá Ä‘au lòng nên sững ngÆ°á»i ra, đồng thá»i cÅ©ng hết sức thắc mắc, chẳng rõ đối phÆ°Æ¡ng đã hạ thủ từ lúc nà o. Thiên Äà i Kỳ Si nÆ°á»›c mắt chảy dà i nói:
- Trần huynh, hôm nay Lữ má»— tháºt quá tệ, ngÆ°á»i ta đã chế ngá»± Tiểu Lục Tá» và hạ sát Tiểu Thúy, lại còn treo đầu lên xà nhà , váºy mà Lữ má»— lại không há» hay biết, xem ra chúng ta tháºt quá kém cá»i. Lúc nà y Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng cÅ©ng đã xuống đến, thấy cảnh tượng nà y, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u tá»™t cùng bi phẫn. Hồ Thiết Sanh mắt ngáºp đầy phẫn háºn há»i:
- Tiá»n bối, váºy là thế nà o? Thiên Äà i Kỳ Si giá»ng bi thiết:
- Khi nãy trên mái nhà chấn Ä‘á»™ng, lão phu cứ tưởng các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»™ng thủ vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng lại không nghe tiếng Ä‘á»™ng, bèn đến cá»a thang lầu nhìn lên, ngay trong khoảnh khắc ấy, bá»—ng nghe má»™t tiếng rú thảm thiết, Tiểu Lục TỠđã bị ngÆ°á»i Ä‘iểm huyệt và đầu của Tiểu Thúy đã bị treo trên xà nhà .
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bà ng hoà ng kinh hãi, tuy đối phÆ°Æ¡ng đã dùng kế dÆ°Æ¡ng đông kÃch tây, nhÆ°ng qua lá»i kể của Thiên Äà i Kỳ Si, thân thủ cÅ©ng đáng kể được là thần xuất qủy mạt. Hồ Thiết Sanh chau mà y nói:
- Việc nà y cÅ©ng có phần lạ kỳ, mục Ä‘Ãch của đối phÆ°Æ¡ng là giết ngÆ°á»i, đâu cần thiết phải mang thi thể Ä‘i, nếu đầu ngÆ°á»i nà y đúng là của Tiểu Thúy, váºy thì thi thể đâu?
Quả váºy, đối phÆ°Æ¡ng đúng là không cần phải mang thi thể Ä‘i, váºy thì thi thể của Tiểu Thúy đâu? Năm ngÆ°á»i tìm kiếm quanh Lữ Tổ Các, không phát hiện ra thi thể, lúc nà y trá»i đã gần sáng, Tiểu Lục Tá» vừa được giải huyệt liá»n báºt khóc thảm thiết. Trá»i vừa há»ng sáng, đầu của Tiểu Thúy đã được chôn cất, Hắc Äao Khách nói:
- Chúng ta ở đây tháºt thất thế, Kiếm Già Minh đã tuyên bố má»—i cách ba hôm phải giết má»™t ngÆ°á»i của chúng ta, và thá»±c tế đã giết má»™t ngÆ°á»i rồi, chúng ta cần phải tìm má»™t nÆ¡i dá»… thủ khó công má»›i được. Hồ Thiết Sanh lắc đầu nói:
- Không, chúng ta chẳng thể ngồi chỠđối phÆ°Æ¡ng tấn công, mà phải già nh lấy thế chủ Ä‘á»™ng. Ban ngà y chúng ta chia nhau Ä‘i trinh sát, há»… gặp ngÆ°á»i nà o của Kiếm Già Minh là quyết không nÆ°Æ¡ng tay, đó gá»i là ăn miếng trả miếng. Äồng thá»i chúng ta không nên ở má»™t nÆ¡i cố định, nhÆ° váºy đối phÆ°Æ¡ng sẽ không nắm rõ được hà nh tung của chúng ta, cho dù có má»™t hai tên ma đầu phát hiện ra chúng ta thì cÅ©ng khó mà táºp trung lá»±c lượng được. Hắc Äao Khách gáºt đầu:
- Rất có lý, đối phÆ°Æ¡ng đã quyết định ba ngà y giết má»™t ngÆ°á»i của chúng ta, hẳn là luôn bám theo chúng ta, chúng ta hãy chia là m hai nhóm, lão phu Ä‘i vá»›i Tiểu Lục Tá», còn ba ngÆ°á»i má»™t nhóm, canh má»™t đêm nay sẽ gặp lại nhau tại Quan Äế Trủng ở phÃa nam thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng.
Năm ngÆ°á»i láºp tức chia tay, Thiên Äà i Kỳ Si vá»— vai Hồ Thiết Sanh nói:
- Chúng ta ba ngÆ°á»i Ä‘i cùng cÅ©ng rất dá»… bị phát hiện, lão Trần đã Ä‘i vá» hÆ°á»›ng tây, váºy lão phu Ä‘i vá» hÆ°á»›ng nam, hai ngÆ°á»i hãy Ä‘i vá» hÆ°á»›ng đông và hÆ°á»›ng bắc, canh má»™t đêm nay đến Quan Äế Trủng gặp lại. Thiên Äà i Kỳ Si Ä‘i khá»i, Hồ Thiết Sanh nói:
- Hồng muá»™i, chúng ta Ä‘i lại thế nà y khó khá»i bị ngÆ°á»i phát giác, hiện nay địch trong tối ta ngoà i sáng, luôn bị thua thiệt, chúng ta nên cải trang Ä‘i thì hÆ¡n.
- Theo Sanh ca thì tiểu muá»™i nên cải trang thế nà o má»›i thÃch hợp?
- Hồng muội cải trang thà nh lão bà , ngu huynh cải trang thà nh lão ông, cũng vẫn là một đôi.
Thế là hai ngÆ°á»i liá»n tìm chá»— kÃn đáo cải trang dịch dung thà nh hai lão nhân tóc bạc da mồi, rồi nhìn nhau cÆ°á»i phá lên. Hai ngÆ°á»i Ä‘i vá» hÆ°á»›ng đông, trÆ°á»›c tiên đến Nghinh Ân Tá»±, là m ra vẻ già nua lụm cụm dắt nhau Ä‘i và o đại Ä‘iện, má»—i ngÆ°á»i thắp má»™t nén nhang. Chỉ thấy những hòa thượng trong chùa nà y thảy Ä‘á»u nhÆ°á»›ng mà y trừng mắt, rõ rà ng không giống ngÆ°á»i xuất gia. Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng bất giác thầm kinh hãi, nếu thế lá»±c của Kiếm Già Minh mà vÆ°Æ¡n đến cả không môn thì tháºt khó thể Ä‘á» phòng. Hai ngÆ°á»i lạy Pháºt xong, vừa định rá»i khá»i chùa, bá»—ng thấy má»™t bóng ngÆ°á»i quen thuá»™c lÆ°á»›t nhanh và o háºu Ä‘iện, loáng cái đã mất dạng. Hồ Thiết Sanh nhãn lá»±c phi thÆ°á»ng, đã nháºn ra ngÆ°á»i ấy là DÆ°Æ¡ng Sát Vu Ấm, hiển nhiên Nghinh Ân Tá»± nà y đã có ngÆ°á»i của Kiếm Già Minh tiá»m phục. Hai ngÆ°á»i ra khá»i Nghinh Ân Tá»±, tiếp tục Ä‘i vá» hÆ°á»›ng đông đến Bạch Mã Tá»±. Hồ Thiết Sanh nói:
- Xem ra các vùng phụ cáºn Lạc DÆ°Æ¡ng Ä‘á»u là phạm vi thế lá»±c của Kiếm Già Minh. Khi nãy ngu huynh đã thấy DÆ°Æ¡ng Sát Vu Ấm xuất hiện trong Nghinh Ân Tá»±.
ChÆ°a kịp dứt lá»i, bá»—ng nghe có tiếng y phục phất gió ở phÃa sau, hai ngÆ°á»i liá»n nháy mắt ra hiệu, vẫn dắt dÃu nhau lụm cụm bÆ°á»›c Ä‘i.
- Äứng lại!
Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng chầm cháºm quay ngÆ°á»i nhìn lại, thì ra là Thái Cá»±c Nhị Tuyệt. Thái Cá»±c Song Khuyên Sá» NghÄ©a Nhân cÆ°á»i hung tợn nói:
- Trông dáng Ä‘i của hai ngÆ°á»i chắc hẳn không phải là ngÆ°á»i già cả. Hắc, hắc! Hai ngÆ°Æ¡i có phải là thủ hạ của Hắc Äao Khách và Thiên Äà i Kỳ Si không? Hồ Thiết Sanh vừa định Ä‘á»™ng thủ đã nghe Bạch Diêu Hồng nói:
- Chúng ta là dân thÆ°á»ng ở gần đây, đến Bạch Mã Tá»± hoà n nguyện, chẳng hay hai vị nói gì? Chúng ta không hiểu gì cả. Thái Cá»±c Song Khuyên Sá» TrÆ°á»ng Phúc cÆ°á»i gằn:
- NgÆ°Æ¡i dám dối gạt lão tá», tiếng nói của ngÆ°Æ¡i vừa rồi là ngÆ°á»i trẻ tuổi. Bạch Diêu Hồng quay sang Hồ Thiết Sanh há»›n hở nói:
- Lão già , vị nà y nói mụ đây là ngÆ°á»i trẻ tuổi, tháºt sung sÆ°á»›ng quá. Sá» NghÄ©a Nhân cÆ°á»i sắc lạnh:
- Äừng vá» vÄ©nh nữa, các ngÆ°Æ¡i chắc chắn không phải ngÆ°á»i già bảy tám mÆ°Æ¡i tuổi, còn chÆ°a mau hiện nguyên hình Æ°?
Dứt lá»i, liá»n bÆ°á»›c nhanh tá»›i, vung tay chá»™p và o tóc Bạch Diêu Hồng. Bạch Diêu Hồng sao thể để cho y chá»™p trúng, từ khi luyện thà nh Phong Lôi Bát CÆ°á»›c, nà ng chÆ°a từng chÃnh thức sá» dụng, lúc nà y nhân cÆ¡ há»™i thá» má»™t phen xem sao. Nà ng lẹ là ng nghiêng đầu sang bên, hai chân chá»›p nhoáng tung lên đá và đầu Sá» NghÄ©a Nhân. Sá» NghÄ©a Nhân kinh hãi lui nhanh, nhÆ°ng Phong Lôi Bát CÆ°á»›c là má»™t môn tuyệt há»c đặc thù, Ä‘Æ°á»ng lối công thủ Ä‘á»u khó thể tiên liệu, Sá» NghÄ©a Nhân chÆ°a kịp đứng vững, chân trái Bạch Diêu Hồng đã đến trÆ°á»›c mặt y rồi. Sá» NghÄ©a Nhân hồn phi phách tán, vá»™i thụp ngÆ°á»i xuống, toà n lá»±c tung ra má»™t chiêu Thái Cá»±c Trảo. Bạch Diêu Hồng không tránh né, song cÆ°á»›c liên hoà n tung ra, chỉ nghe rắc má»™t tiếng, khủyu tay trái của Sá» NghÄ©a Nhân đã bị đá gãy, lùi nhanh ra xa hÆ¡n ba trượng, hối hả bảo Sá» TrÆ°á»ng Phúc bá» chạy. Bạch Diêu Hồng vừa định Ä‘uổi theo, Hồ Thiết Sanh vá»™i kéo nà ng lại nói:
- Hai tên bại hoại nà y sá»›m muá»™n cÅ©ng phải trừ Ä‘i, không cần gấp vá»™i. Chúng ta hãy Ä‘i tiếp xem thá», nhÆ°ng Phong Lôi Bát CÆ°á»›c của Hồng muá»™i quả là lợi hại.
- Tiểu muá»™i tháºt là cảm kÃch Lý tiá»n bối, không thì tiểu muá»™i đã trở thà nh phế nhân rồi!
Lúc nà y hỠđã Ä‘i đến Bạch Mã Tá»±, chỉ thấy má»™t đám đông mấy mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i Ä‘ang láo nháo vây quanh trÆ°á»›c cá»a chùa, đồng thá»i có tiếng vá»— tay hoan hô vá»ng đến. Hai ngÆ°á»i chen và o đám đông xem, liá»n nhìn nhau cÆ°á»i hiểu ý, chỉ thấy hai ngÆ°á»i nhà quê sóng vai ngồi trên đất, cạnh bên có hai ngá»n đại Ä‘ao rất nặng ná», không dÆ°á»›i bốn năm mÆ°Æ¡i cân, trên thân Ä‘ao Ä‘á»u có hình má»™t con rồng và ng hết sức sinh Ä‘á»™ng. Má»™t ngÆ°á»i khác áo xanh nón chóp, tay cầm má»™t ngá»n Chiêu Hồn Phiên vung Ä‘á»™ng phần pháºt, chắp tay xá má»™t vòng nói:
- Tệ huynh đệ ba ngÆ°á»i vì thiếu lá»™ phà nên bắt buá»™c phải ra đây biểu diá»…n trò hèn hầu giúp vui cho các vị, vị nà o có tiá»n thì giúp cho và i đồng, không tiá»n thì ủng há»™, tệ huynh đệ vô và n cảm kÃch. Äoạn hÆ°á»›ng vá» phÃa hai tiểu đồng cỡ mÆ°á»i ba mÆ°á»i bốn tuổi, ngoắc tay nói:
- Hai vị tiểu huynh đệ hãy ra đây, chúng ta sẽ cùng nhau chÆ¡i má»™t trò. Hai tiểu đồng Ä‘i ra, ngÆ°á»i ấy lá»›n tiếng nói:
- Trò chÆ¡i nà y của bổn nhân có tên là Xuân Thu Bạch Nháºt Má»™ng, chỉ cần bổn nhân đếm ba mÆ°Æ¡i tiếng, hai vị tiểu huynh đệ nà y sẽ ngủ ngay.
Äám đông thấy váºy liá»n nhốn nháo lên, có ngÆ°á»i hết sức lấy là m lạ, có ngÆ°á»i không tin, xôn xao bà n tán ầm cả lên. Hồ Thiết Sanh truyá»n âm nói:
- Hai ngÆ°á»i kia là huynh đệ Bà n Long Äao há» Cổ, ngÆ°á»i nà y là Thôi Miêu Tú SÄ© Tiêu DÅ©ng, ba ngÆ°á»i cải trang ở đây mãi võ hẳn là để theo dõi hà nh Ä‘á»™ng của chúng ta. Thôi Miêu Tú SÄ© quay sang hai anh em Bà n Long Äao nói:
- Huynh đệ, hãy đánh một hồi trống cổ vũ xem nà o.
Tiếng trống vừa vang lên, Thôi Miêu Tú SÄ© liá»n tức vung Ä‘á»™ng Chiêu Hồn Phiên trong tay, phát ra âm thanh rất kỳ dị, đồng thá»i cất tiếng đếm số. Hai tiểu đồng mắt trân trối nhìn và o Chiêu Hồn Phiên ra chiá»u rất hiếu kỳ, và lại nghe âm thanh do Chiêu Hồn Phiên phát ra, mà mắt liá»n tức trÄ©u nặng. Thôi Miêu Tú SÄ© đếm đến hai mÆ°Æ¡i tám, hai tiểu đồng đã nằm xuống đất ngủ khò. Äám đông liá»n vang lên tiếng vá»— tay ầm Ä©, Thôi Miêu Tú SÄ© đắc ý lá»›n tiếng nói:
- Cho trẻ con ngủ đâu có gì đáng kể, lần nà y đến lượt hai vị lão nhân. Äoạn hÆ°á»›ng vá» Hồ Thiết Sanh ngoắc tay nói:
- Xin má»i hai vị lão nhân gia ra đây.
Hồ Thiết Sanh thầm cÆ°á»i khẩy, liá»n dìu Bạch Diêu Hồng bÆ°á»›c ra. Thôi Miêu Tú SÄ© lá»›n tiếng nói:
- Lần nà y nội trong năm mươi tiếng, bổn nhân sẽ là m cho hai vị lão nhân gia nà y ngủ say.
Tiếng trống lại vang lên, Thôi Miêu Tú SÄ© lại vung Ä‘á»™ng Chiêu Hồn Phiên, nhÆ°ng đếm đến năm mÆ°Æ¡i, hai lão nhân vẫn Ä‘iá»m nhiên đứng yên. Hồ Thiết Sanh vuốt râu nói:
- Xuân Thu Bạch Nháºt Má»™ng của tôn giá nên thức tỉnh rồi chứ?
Thôi Miêu Tú SÄ© hết sức kinh ngạc, nhÆ°ng liá»n buông tiếng cÆ°á»i gằn, giÆ¡ Chiêu Hồn Phiên lên giáng xuống đầu Hồ Thiết Sanh. Hồ Thiết Sanh thản nhiên nói:
- Hồng muội, hãy cho hỠnếm mùi lợi hại.
Vừa dứt lá»i, Bạch Diêu Hồng đã tung ra má»™t cÆ°á»›c trúng và o cổ tay Thôi Miêu Tú SÄ©, ngá»n Chiêu Hồn Phiên liá»n bay ra xa ngoà i mấy trượng. Bạch Diêu Hồng ngÆ°á»i vừa hạ xuống, hai chân chéo nhau tung ra, sấm gió vang dáºy, chỉ nghe bá»™p má»™t tiếng, Thôi Miêu Tú SÄ© lại bị trúng má»™t cÆ°á»›c và o bên hông. Thôi Miêu Tú SÄ© ngã lăn ra đất bất Ä‘á»™ng, nhÆ°ng đôi mắt vẫn còn rá»±c lên vẻ kinh hoà ng. Äám đông liá»n tức há»—n loạn, anh em Bà n Long Äao buông tiếng quát vang, vung Ä‘ao tấn công Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng, đồng thá»i trong đám đông có hÆ¡n ná»a là ngÆ°á»i của Kiếm Già Minh lúc nà y cÅ©ng rút binh khà ra xông và o. Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng nhìn nhau cÆ°á»i, cùng tung mình lên cao hÆ¡n ná»a trượng, song cÆ°á»›c liên hoà n quét ra, sấm gió vang dáºy, tiếp theo là tiếng rú thảm liên hồi.
Hai anh em Bà n Long Äao thấy tình thế không ổn, liá»n thừa lúc há»—n loạn cắp lấy Thôi Miêu Tú SÄ© chui và o trong đám đông mất dạng. Bá»n ngÆ°á»i của Kiếm Già Minh vừa thấy thượng cấp đã bá» chạy, cÅ©ng liá»n tứ tán Ä‘Ã o tẩu, bá» lại bảy tám ngÆ°á»i thá» thÆ°Æ¡ng trên mặt đất. Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng láºp tức rá»i khá»i Bạch Mã Tá»±, phóng Ä‘i vá» phÃa bắc. Hồ Thiết Sanh vừa phóng Ä‘i vừa nói:
- Xem ra Kiếm Già Minh quả nhiên đã tung hết toà n lực lượng, nhưng sao không thấy cao thủ tuyệt đỉnh thế nhỉ?
- Tháºt ra thì cao thủ tuyệt đỉnh chỉ có Vân Trung Phiêu vá»›i ngÆ°á»i chỉ huy trong bóng tối, há» không bao giá» cùng rá»i khá»i tổng Ä‘Ã n Kiếm Già Minh, xem ra chuyện đêm qua không có thể là do Vân Trung Phiêu gây ra.
Hai ngÆ°á»i vỠđến phụ cáºn Lữ Tổ Các, không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, lúc nà y trá»i đã sẩm tối, hai ngÆ°á»i lại vòng qua hÆ°á»›ng nam, chỠđến gần canh má»™t má»›i Ä‘i đến Quan Äế Trủng. Quan Äế Trủng diện tÃch rất rá»™ng, nhÆ°ng toà n là cỠúa cây khô và tiếng chim cú ghê rợn. Hai ngÆ°á»i quét mắt nhìn quanh má»™t hồi, Hồ Thiết Sanh nói:
- NÆ¡i nà y quá hoang vu, chúng ta phải hết sức cẩn tháºn, để ngu huynh Ä‘i trÆ°á»›c cho.
Hồ Thiết Sanh Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, tiến vá» má»™t tấm bia đá to lá»›n và cao khoảng trượng hÆ¡n. Thốt nhiên, tiếng y phục phất gió vang lên, năm bóng ngÆ°á»i xuất hiện từ bốn phÃa lao đến, bao vây Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng và o giữa. Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng tưởng đâu là nhóm Hắc Äao Khách, nhÆ°ng nghe má»™t tiếng cÆ°á»i hung tợn, thì ra là ngÆ°á»i chÃnh diện là Bạch Phà m, bên trái là Vân Trung Phiêu, phải là Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát, phÃa sau há» là má»™t ngÆ°á»i bịt mặt đứng trên ngá»n cá», gió đêm hiu hắt, ngÆ°á»i y Ä‘ung Ä‘Æ°a trên ngá»n cá». Hồ Thiết Sanh thấy tình thế bất lợi, bèn truyá»n âm nói:
- Hồng muá»™i, ngÆ°á»i bịt mặt tá»± thị thân pháºn hẳn là không liên thủ, Hồng muá»™i hãy Ä‘á»™t kÃch Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát trÆ°á»›c, há» không ngá» Hồng muá»™i có tuyệt kỹ Phong Lôi Bát CÆ°á»›c hẳn không phòng bị, sau khi thoát khá»i vòng vây hãy chá» ngu huynh tại Lữ Tổ Các. Bạch Diêu Hồng cÅ©ng truyá»n âm há»i:
- Còn Sanh ca thì sao? Có thể thoát thân không?
- Ngu huynh đối phó với Bạch Phà m có thể thoát thân, nơi đây đầy cỠdại, rất dễ ẩn thân, Hồng muội hãy yên tâm.
Äoạn Hồ Thiết Sanh buông tiếng quát vang, tung mình lao bổ và o Bạch Phà m, Bạch Diêu Hồng cÅ©ng tung mình lên cao, song cÆ°á»›c vung ra, sấm gió vang dáºy, chá»›p nhoáng tấn công Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát. Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát chẳng ngỠđôi chân nà ng lại có tuyệt kỹ, vá»™i má»™t ngÆ°á»i lách sang trái, má»™t ngÆ°á»i lách sang phải chừa ra má»™t khoảng trống, Bạch Diêu Hồng liá»n thừ cÆ¡ lao vút qua. Hồ Thiết Sanh cÆ°á»›c pháp cÅ©ng chẳng kém gì Bạch Diêu Hồng, chá»›p nhoáng đã tung ra bảy tám cÆ°á»›c, buá»™c Bạch Phà m phải lùi năm sáu bÆ°á»›c. NhÆ°ng Âm DÆ°Æ¡ng Song Sát và ngÆ°á»i bịt mặt đã cùng vây đến, ngÆ°á»i bịt mặt trầm giá»ng quát:
- Dừng tay, để bổn nhân bắt lấy hắn.
Hồ Thiết Sanh Ä‘iá»m nhiên chẳng chút sợ hãi, thầm váºn hết công lá»±c dồn và o hai tay và hai chân. NgÆ°á»i bịt mặt cÆ°á»i lạnh lùng nói:
- Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i bao phen thoát khá»i tay bổn nhân là tưởng bổn nhân không thể sanh cầm ngÆ°Æ¡i chắc? Hắc hắc! NgÆ°Æ¡i lầm rồi, đó chẳng qua là vì bổn nhân ném chuá»™t sợ vỡ đồ mà thôi! Hồ Thiết Sanh trầm giá»ng:
- Lạc, Bạch hai vị tiá»n bối có oán thù gì vá»›i tôn giá? Nếu tôn giá nêu ra được lá»—i lầm của há», tại hạ quyết không Ä‘á»™ng thủ, xuôi tay để cho tôn giá muốn là m gì thì là m. NgÆ°á»i bịt mặt cÆ°á»i sắc lạnh:
- NgÆ°á»i vô tá»™i nhÆ°ng mang váºt có tá»™i, rồi đây ngÆ°Æ¡i sẽ rõ.
Hồ Thiết Sanh buông tiếng quát vang, tung mình lên cao hÆ¡n trượng, chá»›p nhoáng tung ra mÆ°á»i ba cÆ°á»›c, đồng thá»i tay phải váºn tụ tám thà nh công lá»±c tung ra má»™t chiêu kỳ há»c do Phong Lôi Tẩu truyá»n dạy. NgÆ°á»i bịt mặt cÆ°á»i giáºt mình sá»ng sốt, tránh khá»i mÆ°á»i ba cÆ°á»›c, song chưởng ngang ngá»±c đẩy ra đón tiếp chiêu kỳ há»c của Hồ Thiết Sanh. Bùng má»™t tiếng rá»n rÄ©, bụi cát tung bay, cá» dại báºt cả gốc, hai ngÆ°á»i cùng lùi sau tám bÆ°á»›c. NgÆ°á»i bịt mặt cÆ°á»i gằn nói:
- Chiêu nà y rất giống võ há»c của Phong Lôi Tẩu khi xÆ°a, tiểu tá» ngÆ°Æ¡i quả cÅ©ng có chút bản lãnh, nhÆ°ng bổn nhân hôm nay quyết phải sanh cầm ngÆ°Æ¡i, sau đó sẽ cho ngÆ°Æ¡i xem má»™t đầu ngÆ°á»i.
Hồ Thiết Sanh lòng rúng Ä‘á»™ng mạnh, nghe giá»ng Ä‘iệu đối phÆ°Æ¡ng, có lẽ là lại có má»™t ngÆ°á»i bị sát hại nữa rồi. Trong lúc chà ng thoáng ngẩn ngÆ°á»i, ngÆ°á»i bịt mặt đã toà n lá»±c tung ra má»™t chưởng. Hồ Thiết Sanh vá»™i và ng tiếp chiêu, trong tiếng vang rá»n đã bị đẩy lùi hÆ¡n trượng, vừa đứng vững chân, bá»—ng nghe phÃa sau vang lên má»™t tiếng cÆ°á»i gằn và má»™t bà n tay đã đặt lên huyệt Linh Äà i. Chà ng không cần quay đầu lại nhìn cÅ©ng biết đó là Vân Trung Phiêu Cổ ThÆ°Æ¡ng, bèn cÆ°á»i khinh miệt nói:
- Ãm toán má»™t cách hèn hạ thế nà y mà tôn giá cÅ©ng là m được, tháºt đáng khen ngợi. Bạch Phà m phi thân đến, cÆ°á»i sắc lạnh nói:
- Hồ Thiết Sanh, hẳn ngươi không ngỠcó ngà y hôm nay phải không?
Hồ Thiết Sanh phịch má»™t tiếng phún ra má»™t ngụm nÆ°á»›c miếng trúng ngay mÅ©i Bạch Phà m khiến y Ä‘iên tiết, vung tay nhanh nhÆ° chá»›p chá»c và o hai mắt Hồ Thiết Sanh. Hồ Thiết Sanh nhắm mắt chá» chết, nhÆ°ng ngay khi hai ngón tay Bạch Phà m vừa chá»c đến, bá»—ng nghe ngÆ°á»i bịt mặt trầm giá»ng quát:
- Cút ra ngay! Bạch Phà m rợn ngÆ°á»i, vá»™i lui ra xa. NgÆ°á»i bịt mặt trầm giá»ng nói:
- Lấy đầu ngÆ°á»i cho hắn xem.
Bạch Phà m vâng lệnh bá» Ä‘i, lát sau xách má»™t đầu ngÆ°á»i đến ném xuống trÆ°á»›c mặt Hồ Thiết Sanh. Hồ Thiết Sanh Ä‘Æ°a mắt nhìn, lại là đầu má»™t nữ nhân, nhÆ°ng mặt mà y dÃnh đầy máu và đất cát, không sao nhìn rõ được diện mạo. Bạch Phà m cÆ°á»i hung ác nói:
- Hãy nhìn kỹ xem có phải là đầu của Bạch Ngá»c Quyên không?
Hồ Thiết Sanh bà ng hoà ng, nghe nhÆ° sấm nổ ngang tai, Ä‘Æ°a mắt nhìn kỹ, quả là rất giống Bạch Ngá»c Quyên, bất giác lòng Ä‘au nhÆ° cắt. Nếu chà ng mà không là m cho nà ng há»n giáºn bá» Ä‘i thì nà ng đâu thảm tá» thế nà y? Hồ Thiết Sanh nghiến răng căm há»n nói:
- LÅ© ác ma, trừ phi các ngÆ°á»i giết chết Hồ má»—, Hồ má»— chỉ cần còn má»™t hÆ¡i thở, thá» quyết sẽ đòi các ngÆ°Æ¡i trả lại món nợ máu nà y. NgÆ°á»i bịt mặt buông tiếng cÆ°á»i lạnh toát, má»™t hồi má»›i trầm giá»ng nói:
- Trói hắn lại.
Vừa dứt lá»i, tấm bia đá to lá»›n ở cách mÆ°á»i mấy trượng Ä‘á»™t nhiên lăng không bay đến, cách ngÆ°á»i bịt mặt khoảng hai trượng dừng lại. Bạch Phà m hoảng kinh hét lên:
- Có ma qủy.
Rồi vá»™i phóng đến sau lÆ°ng Vân Trung Phiêu. NgÆ°á»i bịt mặt cÅ©ng rùng mình nổi gai ốc, tấm bia đá nặng đến mấy ngà n cân, váºy mà bay lên nhÆ° má»™t ngá»n cá», nếu là ngÆ°á»i thì công lá»±c tháºt không thể tưởng tượng được. NhÆ°ng cÅ©ng cố gom hết can đảm, trầm giá»ng nói:
- Bằng hữu hà tất giả dạng qủy thần, có gan thì hãy hiện thân ra đây. Thốt nhiên má»™t tiếng hú ghê rợn vang lên, núi rừng rung chuyển, trái tùng lả tả rÆ¡i xuống, tiếp theo là má»™t tiếng nói thấp trầm và sắc lạnh vá»ng đến:
- Võ lâm trẻ già cùng chững bÆ°á»›c. Gió tanh mÆ°a máu Ma Äao hiện. Ná»±c cÆ°á»i tà minh nghịch lẽ trá»i. Ba hôm năm bữa đầu lâu bay. Äầu ngÆ°á»i bạch đạo là vô giá. Ma Äao xuất vá» quá»· thần kinh. . . Vân Trung Phiêu kinh hoà ng hét to:
- Ma Äao Ca! Vá»™i rụt tay khá»i huyệt Thiên Linh của Hồ Thiết Sanh, lùi nhanh ra xa. Ngay khi ấy, bia đá bá»—ng bay lên cao mÆ°á»i mấy trượng rồi từ từ hạ xuống trên đầu ngá»n cá», đứng yên bất Ä‘á»™ng. Äó là môn võ công gì thế?
-oOo-
Hết chương 20
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
ãëîáóñ, äèïëîì, äîáàâîê, áîäèáèëäèíã, ca the ma dao, do truyen ma dao ca, doc ma dao ca, doc truyen ma Ä‘ao ca, doc truyen ma dao ca, doctruyenchuong, doctruyenchuong madaoca, èçäåëèÿ, êèòàéñêèé, google doctruyenchuong, îäèíöîâî, ïåòåðáóðãà, kiem hiep ma dao ca, kong dang ma dao ca, ma Ä‘ao ca, ma dao ca, ma dao ca volam, ma dao cq, maÄ‘aoca, mà dao ca, nguồn nhạn môn quan, òàéëàíä, ôèíàì, óðàëñèá, truyện ma Ä‘ao ca, truyen ma dao ca, truyenkiemhiep ma dao ca, øàõìàòû |
| |