Sau khi Tần Phàm suy nghĩ một chút nói ra, Yêu Thú hoang nguyên vô cùng bao la, một trăm dặm kỳ thật không tính xa, có lẽ sơn cốc này đã vượt quá vài trăm dặm rồi.
- Ngươi trước lợi dụng Chu Tước chi dực bay lên nhìn xem địa hình bốn phía nơi này.
Cổ Mặc trầm ngâm một hồi nói ra.
Có Cổ Mặc dẫn đạo, Tần Phàm cũng chầm chậm khôi phục tỉnh táo, sau lưng phun ra hai vầng sáng vàng sắc, hai cánh hoa lệ hiện ra ở trên lưng, chậm rãi huy động, khí lưu chung quanh cũng trở nên có chút sáng nóng lên.
- Ồ? Cảm ứng trở nên càng thêm mãnh liệt rồi.
Lúc Tần Phàm vỗ Chu Tước chi dực, phát hiện viên Ma chủng thứ ba kia truyền đến cảm ứng mãnh liệt gấp đôi:
- Dọc theo sơn cốc này, hướng phương hướng đông nam, Ma chủng kia ở bên đó.
- Mặt khác chỉ sợ lần này ngươi lại có phiền toái, có người Trấn Yêu thành đuổi tới.
Tần Phàm bay đến giữa không trung, lúc này Cổ Mặc bỗng nhiên nói ra.
- Không phải ta đã luyện hóa hạt giống niệm lực kia rồi sao? Hơn nữa chạy xa như vậy, lại vẫn có thể truy tung tới?
Tần Phàm từ trên cao nhìn xuống, quả nhiên trông thấy có mấy thân ảnh trang phục ngân sắc rất nhanh ghé qua trong rừng cây, hướng về chỗ mình chạy tới.
- Hẳn là trên người của ngươi dính khí tức màn sáng kia, bọn hắn bằng cái này cũng có thể truy tung đến ngươi đi.
Cổ Mặc nghĩ một lát nói ra:
- Những ngân trang võ sĩ này đều là Linh Vũ sư cường giả, hai người chúng ta chưa chắc đối phó được, vẫn là trước đi tìm Ma chủng kia rồi nói sau.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, hai cánh vỗ mạnh, hướng về trong cốc kia bay đi.
Đã bay hơn mười dặm xa, lần này Tần Phàm lại đột nhiên cảm giác được vị trí viên Ma chủng thứ ba kia lần nữa phát sanh biến hóa, hơn nữa lần này thay đổi lớn hết sức, vậy mà lập tức cách vài ngàn dặm xa!
- Cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Coi như là Võ Tôn cường giả cũng không có tốc độ như vậy?
Trong nội tâm Tần Phàm khiếp sợ:
- Chẳng lẽ lần này lấy đi Ma chủng là Võ thánh?
Sau đó hắn vội vàng đem tình huống này nói cho Cổ Mặc.
- Chỉ trong nháy mắt đi vài ngàn dặm, tốc độ nhanh như vậy, cho dù là Võ Thánh cường giả cũng làm không được, hẳn là có một ít sự tình quỷ dị xảy ra.
Cổ Mặc nhíu lông mày thoáng một phát nói ra:
- Bất quá đến tột cùng là chuyện gì, vẫn là phải trước tới đó nhìn xem mới biết được.
- Vừa rồi địa phương Ma chủng kia ở chính là chỗ này.
Lại bay một khoảng cách rất dài, Tần Phàm nhìn một chỗ rừng rậm phía dưới, chậm rãi đáp xuống, vừa rồi hắn từng ở đây cảm ứng được khí tức Ma chủng.
- Linh khí ở đây thay đổi giống như có chút đặc thù, nếu như bản Võ Thánh không có đoán sai, tại đây rất có thể sẽ có một thông đạo nối liền vòng trong của Yêu thú hoang nguyên, có lẽ vừa rồi lối đi kia mở ra, cho nên ngươi cảm ứng được Ma chủng kia xuất hiện ở chỗ này, hiện tại lối đi kia đóng lại, cho nên ngươi cảm ứng được nó đổi địa phương.
Cổ Mặc nhìn hoàn cảnh bốn phía một chút, trầm ngâm một hồi nói ra.
- Nơi này có thông đạo nối liền ở chỗ sâu trong vòng trong?
Tần Phàm nhíu mày, Cổ Mặc nói tình huống này cũng rất có thể, bất quá như vậy chẳng phải là nói vẫn có người so với hắn nhanh hơn một bước mở ra lối đi kia sao?
Tần Phàm rơi xuống mặt đất, nhìn lại bốn phía, quả nhiên phát hiện có một chỗ mặt đất bị buông lỏng qua, lộ ra không bằng phẳng, có nhiều chỗ là chắp lên, có nhiều chỗ thì lõm xuống dưới.
- Ở chỗ này khí tức Ma chủng quả nhiên mãnh liệt hơn rất nhiều, chẳng lẽ cửa vào thông đạo kia ở chỗ này?
Tần Phàm ngồi xổm người xuống, lấy một ít bùn đất lên xem xét:
- Nhưng phải làm sao mới mở ra lối đi này?
- Ồ? Ngươi trước lui ra phía sau thoáng một phát, tại đây thoạt nhìn giống như có chút quỷ dị.
Lúc này Cổ Mặc lại đột nhiên nói ra:
- Xem vị trí những tảng đá này, tại đây hình như có một trận pháp cổ.
Đaợi Tần Phàm lui ra một khoảng cách, Cổ Mặc nhìn hoàn cảnh chung quanh, trầm ngâm một hồi, đột nhiên phát ra một đạo kình khí đánh tới một tảng đá trong đó.
Bành!
Một tiếng trầm đục, tảng đá kia lại không có giống như trong tưởng tượng của Tần Phàm vỡ vụn ra, mà là phát ra ánh sáng mãnh liệt, sau đó mặt đất buông lỏng qua vừa rồi kia, lúc này vậy mà chậm rãi lộ ra một bạch quang đồ hình bát quái.
- Đây là một Truyền Tống Trận, vừa rồi hẳn là có người mở ra rồi.
Cổ Mặc mở miệng nói.
- Quả nhiên Ma chủng kia cảm ứng trở nên mãnh liệt hơn rất nhiều.
Tần Phàm cảm giác được cánh tay Kỳ Lân của mình vào lúc đó truyền đến một tia cộng minh chấn động, xác nhận suy đoán của Cổ Mặc.
- Người của Trấn Yêu thành sắp đuổi tới, nhanh đi thôi.
Lúc này Cổ Mặc nhìn thoáng qua phía sau, sau đó nói.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, bởi vì vừa rồi có người đã từng mở ra truyền tống trận này, hắn cũng lo lắng Ma chủng bị người nhanh chân đến trước kia lấy đi, cho nên cũng có chút không thể chờ đợi được đi vào Truyền Tống Trận.
Ánh sáng mãnh liệt hiện lên, thân hình Tần Phàm rất nhanh biến mất.
Hào quang qua đi, Tần Phàm chậm rãi mở con mắt ra, sau đó liền phát hiện mình hiện ra ở trong một rừng rậm càng thêm cổ xưa, lá rụng vàng óng ánh nhao nhao rơi xuống, bốn phía đều tản ra khí tức hư thối.
Ở chỗ này hắn phát hiện nghe được tiếng yêu thú kêu cực nhỏ, cho dù có cũng là ngẫu nhiên nghe thấy vài tiếng gào thét cực kỳ trầm thấp, không có nhiều như bên ngoài vậy.
- Tại đây là trung tâm của Yêu thú hoang nguyên sao? xem tại
Tần Phàm nhìn lại bốn phía, phát hiện cổ thụ che trời ở đây, hơn nữa thân cây đều là cực lớn, không biết là sinh trưởng bao nhiêu năm rồi.
Hắn hiện ra trạng thái nguyên thủy của cánh tay Kỳ Lân, cẩn thận cảm ứng thoáng một phát, quả nhiên phát hiện ở đây khí tức của viên Ma chủng thứ ba truyền đến trở nên vô cùng mãnh liệt, nhưng bởi vì loại cảm giác này quá cường liệt, ngược lại để cho hắn trong khoảng thời gian ngắn xác định không được vị trí cụ thể.
- Có lẽ là ở trong vòng trăm dặm.
Tần Phàm trầm ngâm nói, sau đó liền trực tiếp đi ra Truyền Tống Trận.
- Tiểu tử, cẩn thận một chút, nơi này tùy thời có thể phát hiện lục cấp yêu thú qua lại, đến lúc đó tùy tiện một móng vuốt ngươi cũng sẽ mất mạng.
Lúc này thanh âm của Cổ Mặc vang lên bên tai.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, lục cấp yêu thú hắn nhận thức là Thiên Sí Hổ, sự tình cách hơn hai năm, nhưng uy thế hung mãnh của yêu thú kia, y nguyên lưu trong lòng hắn thật sâu.
Mà nếu quả thật gặp phải Thiên Sí Hổ, dùng thực lực của hắn bây giờ, đoán chừng vẫn là ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có. Thiên Sí Hổ biết bay, cho dù hắn có Chu Tước chi dực cũng chạy không thoát.
- Đúng rồi, lão đầu, có thể hủy truyền tống trận này hay không?
Sau đó Tần Phàm quay đầu nhìn nhìn Truyền Tống Trận kia nói ra, hắn biết rõ những người của Trấn Yêu thành kia truy ở phía sau, rất có thể cũng sẽ phát hiện Truyền Tống Trận này mà truy tới.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
- Những trận thạch dùng làm tài liệu kia đều quá mức kiên cố, muốn hủy hoại cũng không dễ dàng.
Cổ Mặc lắc đầu nói ra, vừa rồi hắn cũng đã thử qua, nhưng không có thành công.
- Có thể phát hiện tung tích những người mở ra Truyền Tống Trận kia không?
Tần Phàm lại hỏi.
- Ở trong mười dặm không có phát hiện, khả năng đã đi xa.
Cổ Mặc dùng linh hồn chi lực cảm ứng một hồi, lắc đầu nói ra.
- Hi vọng mục tiêu không phải nhất trí a.
Tần Phàm nhíu mày nói ra, sau đó bắt đầu dọc theo cảm giác của mình đi tìm Ma chủng.
- Ha ha, tiểu tử ngươi cũng không cần khẩn trương như vậy, người biết rõ Ma chủng này tồn tại vốn không nhiều, chớ nói chi là có thể xác định vị trí cụ thể của Ma chủng. Ngươi tuy dựa vào cảm ứng ở giữa Ma chủng, nhưng muốn phát hiện Ma chủng còn không dễ dàng, huống chi là những người khác?
Cổ Mặc trấn an Tần Phàm nói.
- Chỉ hy vọng như thế.
Tần Phàm nhếch miệng, Ma chủng này là quan hệ đến hắn có thể trong ngắn hạn tăng lên tới cảnh giới Linh Vũ sư, cũng quan hệ đến gia tộc có thể thăng phẩm thành công hay không, cái này để cho hắn như thế nào không khẩn trương.
- Kim Nhãn Tử Vân Báo?
Khi Tần Phàm đi một thời gian ngắn, chợt phát hiện phía trước xuất hiện một con báo toàn thân màu tím, cao hơn hai mét, dài hơn bốn mét, thân thể kiện tráng, tứ chi phát triển, con ngươi kim sắc tựa hồ có hắc sắc hỏa diễm, thập phần quỷ dị.
- Đây là lục cấp sơ giai yêu thú, am hiểu tốc độ, nanh vuốt vô cùng sắc bén.
Rất nhanh trong đầu Tần Phàm xuất hiện tin tức tương quan, hắn đánh giá thực lực hắn bây giờ, muốn đối phó nó là cố hết sức. Tuy khí lực cùng tốc độ của hắn đều cao hơn cùng cảnh giới rất nhiều, nhưng dù sao hắn vẫn chỉ là một Tiên thiên Võ sư mà thôi, lục cấp yêu thú này là có thực lực tương đương với Linh Vũ sư.
- Thằng này không dễ đối phó, ta vẫn là trước tìm được Ma chủng kia rồi nói sau. Trước lách qua nó, không nên dây dưa cùng nó.
Trong nội tâm Tần Phàm thầm nghĩ, sau đó dưới chân đạp mạnh trên mặt đất, bắn người mà ra.
Nhưng mà rất nhanh Tần Phàm liền phát hiện mình nghĩ lầm rồi, Kim Nhãn Tử Vân Báo này vốn am hiểu tốc độ, hơn nữa phản ứng cực kỳ nhanh nhẹn, nó cơ hồ vừa phát hiện Tần Phàm liền đánh tới.
PHỐC!
Tần Phàm phát hiện trên cánh tay phải của mình xuất hiện một vết máu thật sâu.
- Móng vuốt đủ sắc bén đấy.
Tần Phàm là thi triển trạng thái cánh tay Kỳ Lân, nhưng mà bị móng vuốt của Kim Nhãn Tử Vân Báo làm bị thương, hơn nữa thiếu chút nữa ngay cả lân phiến cũng bị cào rớt.
- Cút ngay cho ta!
Yêu thú kia một kích đắc thủ, lập tức muốn đánh giết tới, Tần Phàm oanh ra một quyền, hư ảnh trâu điên cực lớn lập tức đánh tới Kim Nhãn Tử Vân Báo.
- Thằng này còn biết tránh nặng tìm nhẹ?
Rất nhanh, Tần Phàm lại kinh ngạc lên, Kim Nhãn Tử Vân Báo này vậy mà hiểu được tránh đi ám kình tam trọng Man Ngưu xông, chỉ có đệ nhất trọng rơi vào trên người của nó, còn lại hai trọng bị nó dùng động tác cực kỳ khó khăn tránh được, cho nên tổn thương đối với nó cũng không phải rất lớn, muốn giết chết nó thật sự là phải phí rất lớn công phu.
Bồng!
Nhưng vào lúc này, một đạo hắc sắc hỏa diễm đột nhiên đánh tới Kim Nhãn Tử Vân Báo, lập tức liền bắt đầu thiêu đốt.
Đột nhiên xuất hiện hắc hỏa, tràn đầy khí tức hủy diệt, để cho Kim Nhãn Tử Vân Báo nhịn không được lăn qua lăn lại trên mặt đất, nhưng hỏa diễm lại càng ngày càng thịnh, Kim Nhãn Tử Vân Báo thống khổ gào thét, dần dần mất đi sinh cơ.
- Nhanh lên đi, phát hiện tung tích những người kia phía trước, tựa hồ bản Võ Thánh nghe được bọn hắn nói phát hiện bảo vật gì rồi, không biết có phải là chỉ Ma chủng hay không, ngươi nhanh đi xem bọn hắn đến tột cùng là tới nơi này làm gì. (.
Lúc này thanh âm của Cổ Mặc truyền đến, vừa rồi là hắn trực tiếp xuất thủ. nguồn
Tần Phàm nghe được hai chữ Ma chủng, vẫn là nhịn không được khẩn trương, dưới chân dùng sức đạp mặt đất một cái, nhảy đến trên một cây đại thụ, sau đó chạy về phương hướng Cổ Mặc chỉ thị.
- Cái gì? Dĩ nhiên là Tạo Hóa Kim Liên! Những người kia vậy mà phát hiện Tạo Hóa Kim Liên!
Càng ngày càng tới gần những người phía trước kia, Cổ Mặc nghe xong một hồi, bỗng nhiên kinh ngạc nói.
- Tạo Hóa Kim Liên? Cái kia là vật gì?
Ngũ giác của Tần Phàm trải qua Ma chủng cải tạo cũng trở nên rất nhạy cảm, bắt đầu ngầm trộm nghe ra thanh âm phía trước truyền đến, bất quá hắn nghe được đây không phải là Ma chủng, không khỏi thở dài một hơi.
- Tạo Hóa Kim Liên này nghe nói trăm năm mới mở một lần, bên trong kim liên có Tạo Hóa Liên Chủng, được thiên địa tạo hóa, ăn một hạt có thể gia tăng trăm năm tuổi thọ, ta từng nghe qua đã có hai Võ Thánh bởi vì tranh đoạt một hạt Tạo Hóa Liên Chủng mà đánh tới đầu rơi máu chảy, cái giá trị này có thể nghĩ.
Cổ Mặc hơi có chút kích động giải thích nói:
- Tuy tác dụng cụ thể bản Võ Thánh cũng không phải rất rõ ràng, nhưng có thể khẳng định đây tuyệt đối là bảo vật trong thiên địa hiếm có, có cơ hội nhất định phải cướp đến tay.
- Vậy đối với phương có bao nhiêu người, thực lực gì?
Tần Phàm trầm ngâm một hồi hỏi, ăn một hạt có thể tăng trăm năm tuổi thọ, riêng là cái công dụng này đã đủ nghịch thiên, đủ để cho lòng hắn kích động.
- Phía dưới là một hồ nước cực lớn, Tạo Hóa Kim Liên kia đang ở trung tâm hồ nước, mà bọn hắn tổng cộng có sáu người, toàn bộ đều là Linh Vũ sư, bây giờ còn đang ở bên cạnh bờ, hẳn là chờ kim liên kia nở rộ.
Cổ Mặc dùng linh hồn lực cảm ứng một hồi nói.
- Đi trước nhìn xem.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, từ một thân cây nhảy đến một thân cây khác, tốc độ cũng nhanh hơn một ít.
- Là phía trước rồi, cẩn thận một ít, không nên bị phát hiện.
Một lát sau, Cổ Mặc chỉ vào một phương hướng nói ra.
- Đề phòng cũng sâm nghiêm đấy.
Tần Phàm đứng trên một cây đại thụ, thu liễm khí tức bản thân, nấp đằng sau một thân cây cực lớn, xa xa nhìn lại hồ nước. Nhãn lực của hắn vô cùng tốt, tuy cách mấy trăm mét, nhưng vẫn có thể rõ ràng chứng kiến trung tâm hồ nước có một đóa liên hoa kim sắc cao khoảng chừng nửa tầng lầu, nổi trên mặt nước, nhưng lúc này cánh hoa đều khép lại, hẳn là còn chưa tới thời điểm nở rộ, cho nên những người kia chỉ có thể đề phòng bên cạnh bờ.
- Chậc chậc, quả nhiên là thứ này, quá thần kỳ, liên hoa lại có thể lớn như vậy.
Cổ Mặc cũng không khỏi âm thầm sợ hãi thán phục:
- Nghe nói thời điểm Tạo Hóa Kim Liên này nở rộ sẽ phát ra kim quang bốn sắc, nhìn kim liên này phát ra kim quang mà xem, cách nở rộ hẳn là không bao lâu nữa.
- Nhưng mà thứ này phải sử dụng như thế nào, có thể thu vào trữ vật giới chỉ không?
Tần Phàm nghi hoặc hỏi thăm, liên hoa lớn như thế, cũng chỉ có ở nơi linh khí cực kỳ dồi dào này mới có thể sinh trưởng, ở kiếp trước hắn là chưa từng nghe nói qua.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
- Nghe nói cánh hoa và lá của Tạo Hóa Kim Liên này đều vô cùng cứng rắn, coi như là Võ Thánh đích thân đến cũng không cách nào phá hư, muốn thu vào trữ vật giới chỉ là không có khả năng, ngươi xem chuẩn thời cơ, trực tiếp lấy Tạo Hóa Liên Chủng, có thể cướp được vài hạt là tốt lắm rồi.
Cổ Mặc nói ra.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, trong nội tâm cũng có chút hưng phấn lên. Một hạt sen là một trăm năm tuổi thọ, hơn nữa đối với hắn là luyện dược sư mà nói, khẳng định sẽ có những công dụng khác.
Đáng giá liều mạng!
- Ồ?
Nhưng vào lúc này, hắn lại đột nhiên cảm thấy viên Ma chủng thứ ba lần nữa truyền đến cảm ứng vô cùng mãnh liệt.
- Chẳng lẽ trùng hợp như vậy, viên Ma chủng thứ ba cũng ở phụ cận nơi đây?
Tần Phàm nhướng mày, sau đó ánh mắt nhạy cảm của hắn bắt đầu xem xét bốn phía, rất nhanh ở một sơn thể phụ cận, phát hiện một huyệt động ẩn nấp.
Huyệt động này cũng không phải rất lớn, hơn nữa dây leo quấn quanh, cùng sơn thể chung quanh một sắc, lộ ra thập phần ẩn nấp, nếu như không phải hắn dựa vào cảm ứng, cũng rất khó phát hiện.
Tần Phàm nhìn huyệt động kia, càng rõ ràng cảm giác được bên trong truyền đến cảm ứng mãnh liệt.
- Lúc trước phát hiện viên Ma chủng thứ nhất là giấu ở dưới mặt đất, chẳng lẽ viên Ma chủng thứ ba này cũng giống như vậy?
Trong nội tâm Tần Phàm thầm nghĩ, hắn biết rõ Ma chủng này hoàn toàn chính xác không có khả năng hiện ra ở địa phương dễ làm người khác chú ý.
- Tiểu tử, thế nào?"
Lúc này Cổ Mặc cũng phát hiện Tần Phàm khác thường, vì vậy hỏi.
- Ta tựa hồ phát hiện tung tích của viên Ma chủng thứ ba.
Tần Phàm trầm giọng nói, lúc này có hai lựa chọn bày ở trước mặt của hắn, một cái là trước đi tìm Ma chủng, thứ hai là trước đợi Tạo Hóa Kim Liên nở rộ.
- Đã như vầy, vẫn là trước đi tìm được Ma chủng kia, theo bản Võ Thánh đoán chừng, Tạo Hóa Kim Liên này còn phải đợi một thời gian ngắn nữa mới có thể nở rộ, nếu như ngươi có thể tìm được viên Ma chủng thứ ba, thời điểm cướp đoạt Tạo Hóa Liên Chủng cũng có thể có nắm chắc nhiều hơn.
Cổ Mặc trầm ngâm một hồi nói ra.
- Ta cũng nghĩ như vậy.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, đối diện tất cả đều là Linh Vũ sư, coi như mình lấy được Tạo Hóa Kim Liên, muốn rời khỏi cũng không dễ dàng.
Hắn chỉ là một Tiên thiên Võ sư, vẫn là quá yếu, chỉ có thể dựa vào Cổ Mặc. Nhưng nếu như đối diện có người tinh thông tinh thần công kích, Cổ Mặc cũng khó có thể phát huy thực lực, lại có người Trấn Yêu thành tùy thời có khả năng chạy đến.
Cho nên, hết thảy tốt nhất vẫn là dựa vào chính mình.
Nghĩ đến tận đây, Tần Phàm lặng yên nhảy đến trên một thân cây khác, chậm rãi tới gần huyệt động che giấu. Đứng ở trước huyệt động, hắn hít sâu một hơi, sau đó cẩn thận chui vào.
Gặp được cái gì, hết thảy còn là không biết.
Tiến vào huyệt động che giấu kia, Ma chủng truyền đến khí tức càng thêm mãnh liệt, Tần Phàm cảm giác được Thủy Nguyên Ma chủng trong cơ thể cùng Hỏa Nguyên Ma chủng vào lúc này cũng bắt đầu phát ra một loại chấn động nguyên thủy.
Lấy Dạ Minh Châu ra, trong thông đạo lập tức trở nên sáng lên. Sau đó Tần Phàm liền phát hiện huyệt động này tuy hơi chật vật, nhưng đường đi không quá gập ghềnh khúc chiết, hai bên đều là thạch bích bóng loáng, trên thạch bích thường cách một đoạn sẽ có một ít ký hiệu điêu khắc cổ quái, thoạt nhìn hoàn toàn không cách nào minh bạch ý nghĩa trong đó, nhưng như vậy ngược lại làm nơi này nhiều thêm vài phần cảm giác thần bí.
- Chính là chỗ này.
Tần Phàm đè ép phản ứng mãnh liệt dị thường xuống, hít sâu điều chỉnh trạng thái bản thân, lúc này mới tiếp tục đi đến bên trong.
Kế tiếp đến tột cùng sẽ gặp được cái gì, hắn cũng không biết, hắn phải để ình tùy thời ở trạng thái tốt nhất, mới có thể ứng đối các loại sự kiện đột phát.
- Xem ra đây là đường đi thông vào lòng ngọn núi này.
Nhìn nhìn bên trong, Tần Phàm trầm ngâm nói. Hắn vừa mới lúc tiến vào đã quan sát qua, ngọn núi này thập phần cao lớn, cao vút trong mây, ở chân núi thậm chí nhìn không tới đỉnh núi, mà hang động này lại cách mặt đất hơn 100 trượng.
Cái thông đạo này một mực đi thông lòng núi, giống như là một đường hầm, thần bí tĩnh mịch, không biết đường như vậy đến tột cùng sẽ dài bao nhiêu, cũng không biết cuối đường sẽ là cái gì.
Giờ khắc này, Tần Phàm rất có một cảm giác dò xét di tích cổ.
- Lão đầu, ngươi có thể cảm giác được trong này có đồ vật gì đó không? Có khí tức tánh mạng gì không?
Tần Phàm đi ước chừng một khắc chung, lại phát hiện thạch bích hai bên thông đạo này y nguyên không có thay đổi gì, đều là bóng loáng cùng ngẫu nhiên có thể chứng kiến ký hiệu cổ quái, cái này để cho hắn có một ảo giác dậm chân tại chỗ.
- Linh hồn chi lực của ta giống như bị cái gì đó cách trở, không có cách nào cảm giác được tình hình bên trong.
Cổ Mặc lắc đầu nói ra:
- Bất quá ta ngược lại là cảm giác được bên trong so với nơi đây sẽ càng thêm rộng lớn cùng trống trải.
- Trong này có cái gì nhỉ?
Tần Phàm nhíu mày, nhưng lại cảm giác được Ma chủng truyền đến cảm ứng càng ngày càng mãnh liệt, huyết dịch toàn thân hắn vào lúc này cũng tựa hồ bị hấp dẫn, để cho hắn không khỏi nhiệt huyết quay cuồng.
- Ồ? Phía trước giống như có chút ánh sáng.
Vòng qua một chỗ ngoặt, Tần Phàm chợt thấy phía trước tựa hồ truyền đến một ít hào quang, hắn thu hồi Dạ Minh Châu, phát hiện thật là có ánh sáng truyền đến, bất quá tựa hồ cũng không phải rất sáng, như là hào quang do Dạ Minh Châu phát ra.
- Cái thông đạo này rất nhanh sẽ đến cuối cùng rồi.
Tần Phàm nhịn xuống rung động trong lòng, cẩn thận đi về phía trước, chẳng biết tại sao, vào lúc này hắn tựa hồ ẩn ẩn cảm thấy một cổ uy nhàn nhạt áp.
- Bóng người!
Đi tới một đoạn, hai mắt Tần Phàm đột nhiên ngưng tụ, vào lúc này hắn chứng kiến một góc cua ở thông đạo phía trước, xuất hiện hai bóng dáng, tựa hồ là tay cầm trường đao đứng ở góc cua mai phục mình.
- Sao bản Võ Thánh không có cảm ứng được có khí tức sinh mạng nhỉ?
Cổ Mặc có chút nghi hoặc nói:
- Hơn nữa một chút hô hấp cùng tiếng tim đập cũng không có.
Oanh!
Cổ Mặc lời còn chưa dứt, Tần Phàm liền oanh ra một quyền về phía trước, một hư ảnh trâu điên thành hình trên không trung, đánh tới bóng người kia, tiếng vang cực lớn chấn động trong thông đạo, còn phá vỡ vách tường một góc nhỏ.
Bành!
Sau đó là thanh âm vật cứng ngã xuống đất truyền đến.
- Ha ha, tiểu tử ngươi làm bản Võ Thánh cười chết mất...
Sau một khắc, tiếng cười của Cổ Mặc lọt vào trong tai.
Tần Phàm nhìn bóng người ngã xuống đất kia, lại phát hiện đây chẳng qua là một tượng nặn cao hơn hai mét, cái điêu khắc này tựa hồ là một sĩ binh, người mặc trọng giáp, tay cầm trường đao, điêu khắc rất sinh động, thoạt nhìn thật là như một đao thủ đang mai phục.
Làm mình sợ bóng sợ gió một hồi, Tần Phàm cũng không khỏi mặt lộ xấu hổ.
Tiếp tục đi tới, Tần Phàm liền phát hiện lối đi cuối cùng kia dần dần khoáng đạt, sau đó hắn ở địa phương tượng nặn ngã xuống đất kia, nhìn thấy hai đại môn kim sắc đóng thật chặc.
- Cái này là địa phương nào? Chẳng lẽ Ma chủng đang ở bên trong?
Tần Phàm ngẩng đầu nhìn đại môn kim sắc to lớn kia, thượng diện kim lóng lánh, lộ ra tôn quý bất phàm, mặt ngoài còn có một chút phù điêu cổ quái, nhưng mà không cách nào phân biệt là có ý gì.
- Thoạt nhìn có điểm giống cung điện, bất quá ta đoán hẳn là lăng mộ của một đại nhân vật nào đó.
Lúc này Cổ Mặc cũng quan sát thoáng một phát, sau đó nói.
- Mở không ra, chỉ có thể thử dùng bạo lực oanh mở nó.
Tần Phàm dùng sức đẩy đại môn kia, nhưng lại cảm giác không chút sứt mẻ.
- Tam trọng Man Ngưu xông!
Tần Phàm quát khẽ một tiếng, hư ảnh trâu điên cực lớn đánh tới đại môn kim sắc.
Ầm ầm!
Tro bụi rơi xuống, nhưng đại môn lại không có một điểm tổn hại, thậm chí ngay cả buông lỏng cũng không có.
- Cái này...
Tần Phàm giật mình, vừa rồi hắn cơ hồ dùng hết toàn lực, nhưng cái đại môn này vậy mà không có phản ứng chút nào!
- Lại đến!
Lại giằng co mấy lần, nhưng vẫn không có bất cứ hiệu quả nào.
- Để cho bản Võ Thánh đến thử xem!
Lúc này Cổ Mặc nói.
Bành!
Một đạo hắc hỏa lao tới đại môn.
- Thậm chí ngay cả hắc ấn cũng không có lưu lại?
Cổ Mặc cũng không khỏi trừng tròng mắt, có chút không dám tin, tuy uy lực hắc hỏa này còn không có khôi phục đến đỉnh phong, nhưng hôm nay ngay cả lục cấp yêu thú cũng có thể đốt thành tro bụi, nhưng đối với cái đại môn này, vậy mà không có bất kỳ tác dụng!
- Cuối cùng là cái địa phương quỷ gì! Ngay cả cửa cũng khó đối phó như vậy.
Tần Phàm không khỏi mắng, Ma chủng này rõ ràng rất có thể đang ở bên trong, nhưng mà không cách nào mở cửa được, cái này để cho hắn không khỏi có chút ủ rũ ngồi ở trước cửa.
- Những phù điêu này... hình như là Cửu Cung đồ?
Mà thời điểm Tần Phàm ngồi xuống, lơ đãng ngẩng đầu lên, đột nhiên trong nội tâm khẽ động, phát hiện những phù điêu kỳ lạ kim sắc trên đại môn tựa hồ có chút quen mắt.
Theo sách cổ ghi lại, thời điểm Đại Vũ trị thủy, nhánh sông Lạc Thủy ở bên trong Hoàng Hà, có một ngày đột nhiên hiện ra một con Hắc Quy.
Lúc ấy, Đại Vũ cùng binh sĩ trị thủy đang ở bờ sông xem xét tình hình Lạc Hà giang, thương nghị đại kế thống trị Hoàng Hà, thấy Hắc Quy hành tẩu trên mặt nước, bơi qua bơi lại, thân hình nó khổng lồ, giáp bối bình tròn.
Lại gần cẩn thận quan sát, phát hiện trên giáp có ghi chín điểm đồ án. Đại Vũ cho các binh sĩ ghi lại bố cục đồ án, mang về nghiên cứu, cái này là Cửu Cung đồ nguyên thủy nhất.
Mà Đại Vũ nghiên cứu phát hiện, chín loại hoa điểm số này đúng lúc vừa đến cửu tinh cửu nguyệt, tất cả vị trí xếp đặt cũng cực kỳ tinh xảo, tung hoành sáu tuyến, cùng hai đường chéo bên trên đều đúng mười lăm, đã cân đối đối xứng, lại thâm sâu ảo diệu, lại chẵn lẻ đếm được giao thoa biến hóa giống như có một loại vận động xoay tròn. Đại Vũ đã bị dẫn dắt, hắn tham chiếu rất nhiều vị đại năng, hơn nữa chính mình cũng đầu nhập nghiên cứu.
Đại Vũ trị thủy dùng Cửu Cung mà tính, áp dụng đến thiết thực đo đạc, khí tượng, địa lý cùng giao thông vận chuyển, do đó thống trị Hoàng Hà, lấy được đại thành công, được mọi người hai bờ sông Hoàng Hà ủng hộ.
Bởi vì Hắc Quy là phát hiện ở trong nhánh sông Hoàng Hà Lạc Thủy, mà nội dung trong đồ án này cực kỳ thâm ảo, nên cổ nhân xưng đây là Lạc Thư.
- Cửu Cung đồ này từ trước thần bí, có rất nhiều khó hiểu chi mê, mặc dù là hai thế giới bất đồng, nhưng có khả năng hai Cửu Cung đồ này là cộng đồng hay không?
Trong đầu Tần Phàm xuất hiện giới thiệu về Cửu Cung đồ, trong nội tâm cẩn thận so sánh, vì vậy hắn lần nữa đứng lên, ở trên đại môn đo đếm, sau đó thử đẩy chút ít phù điêu bên trên đại môn kia.
- Động!
Tần Phàm không khỏi vui vẻ, hắn lại cẩn thận quan sát phù điêu trên đại môn kim sắc này, phát hiện những phù điêu này đúng là Cửu Cung đồ nguyên thủy nhất mà lúc trước Đại Vũ vẽ ra.
Vốn là do chín chủng hoa điểm tạo thành, hai chủng hoa điểm cấu thành một tổ, bố cục Đông Tây Nam Bắc Trung, hài hòa thống nhất, tứ phương đối xứng, nhưng hôm nay chín chủng hoa điểm trên bức phù điêu này đã bị đánh loạn rồi.
- Tiểu tử, ngươi có phát hiện gì rồi hả?
Lúc này Cổ Mặc không khỏi hiếu kỳ hỏi.
- Đồ án trên phù điêu này ta tựa hồ xem qua, chờ ta thử một chút... trái tiến năm, phải nhập ba, lại bốn khai mở chín, thông bảy phá sáu...
Tần Phàm căn cứ ghi lại trong sách xưa đối với Cửu Cung đồ, vì vậy liền di chuyển các phù điêu hoa điểm.
- Tốt rồi!
Tần Phàm đẩy đi một cái hoa điểm cuối cùng, một bức Cửu Cung đồ nguyên vẹn huyền diệu liền hiện ra ở trên đại môn kim sắc.
Ông!
Mà trong nháy mắt Tần Phàm hoàn thành Cửu Cung đồ, một tiếng chấn động kỳ dị truyền đến, tiếp theo mặt ngoài Cửu Cung đồ bỗng nhiên hiện ra một quang ảnh cự đại uy vũ.
Cái quang ảnh kia là một tướng quân uy vũ, hình dạng uy nghiêm, người mặc khôi giáp hoàng kim lóng lánh, cầm trong tay một thanh Đại Quan đao gần ba mét, chỉ là một hình ảnh liền làm cho người ta cảm giác được có một cổ uy áp cường đại đập vào mặt.
Nháy mắt sau đó, trong lòng Tần Phàm không khỏi cả kinh, hắn thấy hình ảnh kim giáp tướng quân kia đột nhiên giơ Đại Quan đao trong tay lên, hướng về mình bổ tới, nhưng hết lần này tới lần khác thân thể của hắn vào lúc này lại chẳng biết tại sao mất đi năng lực hành động.
Khanh!
Tần Phàm tựa hồ cảm giác được một cổ khí lực cường hoành vọt tới đỉnh đầu của mình, giống như thật sự có một thanh bảo đao vô cùng sắc bén treo ở trên trán.
BOANG...!
Rất nhanh ánh đao kia liền trực tiếp rơi xuống trên đầu Tần Phàm, đao khí lạnh lung thông qua trán nhảy vào trong thức hải của hắn.
- Ah…
Tần Phàm phát ra một tiếng kêu sợ hãi, tâm bình tĩnh lịch lãm rèn luyện đã lâu ở một sát na này trở nên yếu ớt không chịu nổi, cảm giác tới gần tử vong trong nháy mắt này để cho hắn không khỏi mồ hôi lạnh đầm đìa.
Sau đó cả người Tần Phàm bắt đầu lâm vào bên trong một loại hỗn độn, thật giống như đã mất đi chính mình, hắn chỉ cảm thấy trong ý thức hải có một đạo ánh đao, từ nó ra, hắn rốt cuộc nhìn không tới vật gì đó khác, ngũ giác cũng tùy theo đánh mất.
Tần Phàm cứ như vậy đứng ở bên ngoài đại môn kim sắc, hắn còn không có biết mình đến tột cùng nhìn thấy đồ vật gì, cả người đã mất đi tri giác, lúc này nếu có người trông thấy hắn, nhất định sẽ phát hiện hắn đang chậm rãi mất đi sinh cơ, thật giống như một đóa tiên diễm chậm rãi héo rũ.
Oanh…
Không biết đã qua bao lâu, hai mắt Tần Phàm rốt cục khôi phục một điểm thần thái, giống như là cỏ cây đã chết héo một lần nữa nẩy mầm, ngũ giác cũng chậm rãi về tới trên người của hắn.
Hắn rốt cục từ trong hỗn độn giãy giụa đi ra, ý thức hải cũng chầm chậm khôi phục thanh minh.
Tần Phàm thử giật giật ngón tay của mình, một cảm giác giống như sau khi bị Lôi Điện bổ trúng, Tần Phàm run lẩy bẩy, lại qua một hồi lâu, hắn rốt cục mới cầm nắm đấm của mình, cảm giác lực lượng thoáng cái về tới trên người.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Tần Phàm không khỏi phát ra một tiếng gầm nhẹ, vang vọng cả thông đạo.
Ngay vừa rồi, hắn cảm giác mình giống như đã chết lần thứ nhất, bây giờ là sống lại một lần nữa, một lần nữa đã có tư tưởng, một lần nữa đã có lực lượng hành động.
Mà nhìn lại đại môn kim sắc kia, hình ảnh kim giáp tướng quân hóa thành vô số quang điểm kim sắc tiêu tán bốn phía, nháy mắt sau đó, đại môn kim sắc cực lớn kia "Ầm ầm" mở ra.
Kim sắc đại môn phát ra hào quang có chút chướng mắt, để cho Tần Phàm nhịn không được nghiêng đầu đi, mà lúc quay đầu nhìn lại cánh cửa, lại để cho hắn không khỏi kinh ngạc mở to hai mắt lần nữa, ngây người tại nguyên chỗ, thật lâu không dám tiến lên trước nửa bước.
Ở trong đại môn kim sắc, là một không gian thật lớn, hiện ra trước mặt Tần Phàm chính là một pho tượng cao lớn khoảng chừng hơn ba mươi trượng, còn nguyên nhân chân chính để cho hắn ngây người tại chỗ là, pho tượng cao lớn kia chính là vàng ròng chế tạo, kim quang lóng lánh, dung mạo cùng trọng giáp trên người hắn, còn có Đại Quan đao trong tay, vậy mà giống như đúc cùng hình ảnh xuất hiện trên đại môn vừa rồi kia!
Lúc này pho tượng kia khí thế bất phàm, uy phong lẫm lẫm, uy áp nhàn nhạt kia giống như là tồn tại chân thật, làm cho người ta thiếu chút nữa thở không nổi.
Bởi vì vừa rồi hình ảnh kia để cho Tần Phàm thiếu chút nữa linh hồn tiêu tán, tâm bình tĩnh cũng bị đánh vỡ tạm thời, hôm nay hắn vẫn là lòng còn sợ hãi, trông thấy pho tượng thần bí này, trong nội tâm cũng có ám ảnh, cho nên trong khoảng thời gian ngắn ngây người tại nguyên chỗ, không dám đi thẳng về phía trước.
- Tiểu tử, vừa rồi ngươi đến tột cùng làm sao vậy?
Trông thấy bộ dạng Tần Phàmcó chút không đúng, lúc này Cổ Mặc không mở miệng hỏi. Bởi vì vừa rồi hắn ẩn thân ở trong dược đỉnh giới chỉ, cho nên chỉ chứng kiến trên đại môn kim sắc kia lóe lên kim quang, nhưng lại không biết linh hồn của Tần Phàm thiếu chút bị hình ảnh kim sắc kia đánh tan.
Nghe thấy thanh âm của Cổ Mặc vang lên bên tai, Tần Phàm hơi chút khôi phục một điểm bình tĩnh, hắn hít sâu một hơi, lúc này mới chậm rãi nói: xem tại
- Thời điểm ta mở ra đại môn, hình như bức tượng kia xuyên thấu qua đại môn trực tiếp công kích đến linh hồn của ta, vừa rồi cả người ta không có tri giác, nếu như không phải tinh thần Thức Hải của ta trải qua Trấn Yêu thành trở nên càng thêm ngưng thực, vừa rồi ta có khả năng mất mạng. Tóm lại vừa rồi ta xem như từ quỷ môn quan trở về, cho nên ta cảm thấy pho tượng kia rất có vấn đề.
Cổ Mặc nghe thấy Tần Phàm nói như vậy liền nhướng mày, nhìn vào bên trong một chút, sau đó trầm ngâm nói:
- Xem ra nơi này thật là lăng mộ của một đại nhân vật rồi, vì không cho người tùy tiện quấy rầy đến, cho nên trên pho tượng này lưu lại một đạo ý chí của hắn, vừa rồi ngươi hẵn là bị tinh thần ý chí của chủ nhân pho tượng kia trực tiếp công kích.
- Lăng mộ này cũng không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, chỉ lưu lại tinh thần ý chí còn cường đại như vậy?
Tần Phàm trong tâm rung động, vừa rồi một đao từ hình ảnh kim sắc kia truyền đến, thật sự là tinh thần công kích cường đại nhất mà hắn bình sinh tao ngộ đến, coi như là lúc trước cùng tinh thần ý chí của Ma chủng đụng nhau, cũng không có đạt tới trình độ này, bất quá thời gian Ma chủng tồn tại tự nhiên so với lăng mộ này càng thêm lâu dài.
- Ân, chủ nhân lăng mộ này hẳn là thượng cổ đại năng, thực lực là bản Võ Thánh căn bản không cách nào có thể so sánh. Vào thôi, bất quá ta nghĩ chắc có lẽ không có lần thứ hai, vừa rồi cái kia xem như khảo nghiệm đối với ngươi, ngươi đã thông qua được, đoán chừng chủ nhân lăng mộ này sẽ không đối phó ngươi nữa.
Cổ Mặc nhẹ gật đầu nói, lập tức còn nói:
- Đương nhiên, cẩn thận một ít vật gì đó khác.
- Ách, vật gì đó khác là ý tứ gì? (.
Trên mặt Tần Phàm không khỏi co rúm, hôm nay hắn đối với lăng mộ vô danh này xem như sợ hãi phát ra từ đáy lòng rồi.
- Không biết, nhưng mà lăng mộ một đại nhân vật như vậy, cho dù bản thân đại nhân vật cho ngươi thông qua được, nhưng tùy tùng của hắn sẽ không để cho ngươi tùy tiện xông loạn, ngươi cẩn thận một ít là được.
Thanh âm Cổ Mặc thận trọng nói.
- Viên Ma chủng thứ ba vậy mà ở một chỗ như vậy.
Cảm giác được Ma chủng kia lần nữa truyền đến cảm ứng mãnh liệt, Tần Phàm không khỏi thầm nói.
Nghe thấy Cổ Mặc nói như vậy, hắn cũng chỉ có thể cẩn thận đi đến bên trong, bởi vì trong nội tâm hắn nghĩ đến viên Ma chủng thứ ba kia, tuy nguy hiểm, nhưng vẫn đáng giá mạo hiểm.
Đi vào trong lăng mộ này, phát hiện ở bên trong đều bày đặt không ít Dạ Minh Châu cực lớn, nhưng Dạ Minh Châu ở bên trong lại chẳng biết tại sao không có ánh sáng mờ ảo giống như hai viên bên ngoài, ngược lại là lộ ra thập phần ánh sáng, chiếu rọi pho tượng cực lớn sáng đến kim quang lóng lánh, rất là chói mắt, làm cho người ta có chút không dám xem.
Trong nội tâm hơi lo lắng, sau đó Tần Phàm chậm rãi đi đến trước mặt pho tượng kia, cung kính xoay người vái chào, trong miệng lẩm bẩm nói:
- Hắc, tiểu tử ngươi khi nào thì trở nên lễ phép như vậy?
Trông thấy Tần Phàm như vậy, lúc này Cổ Mặc không khỏi cười nói.
Tần Phàm không nói gì, chỉ tiếp tục thi lễ một cái. Vô luận là ai, trải qua chuyện vừa rồi kia, cũng sẽ đối với chủ nhân pho tượng kia tâm sinh kính sợ, hơn nữa tùy tiện hành lễ tôn trọng người chết thoáng một phát, cũng không phí bao nhiêu thời gian, xem như cầu được cái an tâm.
Hành lễ hoàn tất, sau đó Tần Phàm mới bắt đầu dò xét tình huống bốn phía lăng mộ này, trong lăng mộ này thập phần to lớn, thậm chí so với diễn võ trường của Nam Phong Tần gia còn muốn rộng lớn hơn rất nhiều.
Mà trong lăng mộ này có rất nhiều tượng đồng bộ dáng binh sĩ, giống như hai cái hắn gặp ở ngoài đại môn gặp kia, đều là người mặc trọng giáp, tay cầm trường đao, trông rất sống động, uy phong lẫm lẫm.
Pho tượng binh sĩ như vậy khắp nơi đều có, Tần Phàm ước chừng một chút, có chừng vài ngàn pho tượng, trang phục từng pho tượng đều như nhau, nhưng mà khuôn mặt lại bất đồng, cái này để cho hắn không khỏi nhớ tới binh mã đất nung của Tần Thủy Hoàng kiếp trước.
- Chủ nhân lăng mộ này khi còn sống hẳn là một đế vương hoặc là tướng quân a.
Tần Phàm trông thấy tình hình này, không khỏi nói.
- Người này so với trong tưởng tượng của ngươi còn muốn uy phong hơn nhiều.
Lúc này Cổ Mặc chỉ vào tấm bia đá trong lăng mộ nói ra:
- Ngươi nhìn xem chỗ đó.
- Đao Vương mộ!
Tần Phàm nhìn mấy chữ như Long Phi Phượng Vũ kia, như cảm giác được có một cổ đao khí ngập trời đánh tới trước mặt, cái cảm giác đoạt tâm phách người kia để cho hắn không khỏi mồ hôi lạnh đầm đìa lần nữa.
- Tuy danh tự chủ nhân lăng mộ này còn không biết, nhưng có thể ở thời thượng cổ xưng là Đao Vương, nhất định đao đạo có được thành tựu cực lớn.
Lúc này Cổ Mặc nói ra.
- Đao ý này tồn tại không biết bao nhiêu năm, còn kéo dài bất diệt như vậy, người này thật đúng với hai chữ Đao Vương rồi.
Tần Phàm nhẹ gật đầu nói, lập tức lòng hắn khẽ động, chậm rãi đi về phía trước mộ bia kia.
- Ồ? Tiểu tử ngươi làm gì?
Cổ Mặc cũng phát hiện Tần Phàm dị thường, không khỏi hiếu kỳ hỏi.
Lúc này Tần Phàm lại tiến nhập một loại trạng thái kỳ dị, không có nghe được thanh âm của Cổ Mặc, chỉ là đứng ở trước mộ bia, yên lặng nhìn văn tự trên bia mộ, như hóa thành điêu khắc, vẫn không nhúc nhích.
Hồi lâu, hắn bỗng nhiên vươn tay ra, nhẹ nhàng sờ lên ba chữ "Đao Vương mộ" trên tấm bia mộ kia.
Nhưng vào lúc này, khi Tần Phàm vừa chạm vào bia mộ, nó lại xuất hiện ánh sáng màu xanh lưu chuyển, tựa hồ có một cổ lực lượng kỳ dị huyền diệu nào đó đang dần dần tỉnh lại.
Ông!
Trong nháy mắt này đột nhiên Tần Phàm cảm nhận được ý cảnh đao đạo ẩn chứa trong ba chữ kia.
Vừa chạm vào liền cảm nhận được ý cảnh.
Oanh!
Phảng phất hồng thủy vỡ đê, từ trên ba chữ to kia như có một ít đồ vật cực kỳ huyền diệu, như hồng thủy ngập trời, lập tức bao phủ Tần Phàm.
Tần Phàm giống như là một chiếc thuyền lá lênh đênh trong biển rộng, không ngừng phiêu linh, tựa hồ tùy thời sẽ lật ngã.
Mà lập tức Tần Phàm liền tiến nhập một trạng thái huyền diệu, hắn ở bên trong mông lung chứng kiến có vài chục bóng người thanh sắc có thể thấy được, đang ở trước sóng to gió lớn vung vẩy đao pháp. đọc truyện mới nhất tại .
Động tác những bóng người kia khác nhau, mà đao ý ẩn chứa trong đao pháp tựa hồ tất cả cũng không giống nhau.
Khi thì mờ ảo, tựa như cầu vồng ở chân trời;
Khi thì Bá Đạo, như ánh mặt trời sau giờ ngọ.
Khi thì âm nhu, như Lãng Nguyệt trời quang.
Khi thì thay đổi, như tinh vân đầy trời.
Nhìn xem những bóng người không ngừng vung vẩy kia, lúc này Tần Phàm lại lâm vào một loại trạng thái mê mang, cái loại cảm giác kia tựa hồ đã nhớ kỹ, nhưng sau một khắc lại quên hết không còn một mảnh.
Trong đầu của hắn diễn luyện lấy những đao pháp đã "Xem" được kia, một loại một loại diễn luyện lấy đao ý, mờ ảo, đao ý Bá Đạo, đao ý âm nhu, đao ý thay đổi...
Các loại đao ý không ngừng diễn luyện lấy, nhưng luôn chỉ có thể nhớ kỹ một loại, vừa diễn luyện đao ý tiếp theo, tựa hồ sẽ rất nhanh quên loại trước.
- Chẳng lẽ ta chỉ có thể nhớ kỹ một loại đao ý?
Tần Phàm trầm ngâm lấy.
Lại thử một hồi, vẫn là không thu hoạch được gì.
- Như vậy ta chỉ nhớ kỹ đao ý Bá Đạo kia a.
Trong tâm Tần Phàm gầm nhẹ một tiếng, tựa hồ cũng tiến nhập bên trong sóng to gió lớn kia, giơ một thanh trường đao lên, chém về thủy triều phía trước.
Duệ không thể đỡ, chưa từng có từ trước đến nay!
Một đao kia xuống dưới, thủy triều trước mắt trực tiếp bị tách ra hai nửa, nhưng nháy mắt sau đó, biển cả không ngừng lăn lộn, đao khí kia triệt để biến mất, những bóng người diễn luyện đao pháp mơ hồ kia cũng nhìn không thấy nữa.
Bịch!
Tiếng vang thanh thúy vang lên.
Tần Phàm bỗng nhiên thanh tỉnh lại, sau đó hắn trợn tròn mắt nhìn mình nắm Hỏa Vân đao, một đao chém vào trên tấm bia mộ "Đao Vương mộ" kia, đúng là thanh âm kia đã đánh thức hắn.
Nhưng nhìn lại mộ bia kia, nhưng lại phát hiện thượng diện một chút vết rách cũng không có, không hư hao chút nào, mà ba chữ "Đao Vương mộ" kia cũng không có thanh sắc lưu quang như vừa rồi, trở nên bình thản, không có để lại một tia dấu vết, tựa hồ nguyên lai là cái dạng này.
- Tiểu tử, vừa rồi ngươi làm sao vậy? Bản Võ Thánh kêu ngươi rất nhiều lần cũng không thấy ngươi đáp.
Lúc này thanh âm của Cổ Mặc có chút bất mãn truyền đến.
- Chuyện tốt.
Trong tâm Tần Phàm bỗng nhiên dâng lên đao ý của một đao vừa rồi kia, không khỏi mỉm cười, nếu như hắn có thể ở trong Phá Nguyệt trục vân đao gia nhập ý cảnh Bá Đạo kia, uy lực nhất định có thể tăng lên sâu sắc.
- Ha ha...
Nhưng vào lúc này, đột nhiên có một thanh âm hết sức lông bông vang lên trong lăng mộ.
- Ai?
Tần Phàm không khỏi nhướng mày, nhìn lại bốn phía, nhưng bốn phía ngoại trừ vài ngàn tượng đồng kia, lại không có trông thấy những nhân ảnh khác.
- Hậu bối, ngươi đã lĩnh ngộ được đao ý của bổn vương, như vậy bổn vương liền cho ngươi một cơ hội hảo hảo tôi luyện một chút, chớ để cho bổn vương thất vọng.
Thanh âm kia tiếp tục nói, sau đó dần dần nhạt đi, như chưa từng có tồn tại qua.
- Là Đao Vương!
Trong nội tâm Tần Phàm cả kinh.
Ầm ầm!
Nháy mắt sau đó, tiếnf vang cực lớn ở trong lăng mộ lan tràn, ngay sau đó, Tần Phàm liền phát hiện vài ngàn pho tượng đao thủ trong lăng mộ, vào lúc này vậy mà bắt đầu chậm rãi động đậy, người mặc trọng giáp, tay cầm trường đao, thật giống như đột nhiên đã có được tánh mạng, nguyên một đám đều vọt tới hắn!
- Tiểu tử, ngươi vừa rồi đến tột cùng là làm cái gì hả?
Nhìn xem đao thủ bốn phương tám hướng kia vọt tới, Cổ Mặc không khỏi kinh ngạc hỏi thăm. Mà vài ngàn tượng đồng đồng thời bôn tẩu, làm cho cả lăng mộ đều chấn động lên.
- Ta vừa rồi không cẩn thận ở trên bia mộ lĩnh ngộ đến đao ý mà Đao Vương lưu lại, thời điểm nhập thần một đao chém tới trên bia mộ, sau đó liền nghe thanh âm Đao Vương, hắn giống như nói là để cho ta hảo hảo tôi luyện thoáng một phát, nhưng không thể tưởng được lại là ma luyện như vậy...
Tần Phàm nhìn những tượng đồng đột nhiên sống lại kia, trong khoảng thời gian ngắn cũng có chút giật mình.
- Tốt tiểu tử, không thể tưởng được ngươi vậy mà bằng ba chữ kia, có thể lĩnh ngộ đến đao ý trong đó! Đây đối với võ đạo tiến cảnh của ngươi ngày sau sẽ có trợ giúp thật lớn! Bất quá Đao Vương kia đã nói muốn tôi luyện ngươi một chút, vậy lão đầu tử ta sẽ không ra tay rồi.
Cổ Mặc trước sợ hãi thầm than vận khí của Tần Phàm một chút, sau đó liền có chút trêu tức nói.
- Nhưng những cái kia rõ ràng chỉ là tượng đồng bình thường mà thôi, như thế nào đột nhiên đều động đậy?
Hỏa Vân đao trong tay Tần Phàm đã cầm thật chặt, nhưng trong lòng vẫn là không khỏi có chút nghi hoặc, đây hết thảy thật sự là quá mức quỷ dị rồi.
- Nếu như bản Võ Thánh không có đoán sai, những tượng đồng này đều là tùy tùng của Đao Vương khi còn sống, sau khi Đao Vương chết, bọn hắn liền buông tha huyết nhục thân thể của mình, tự nguyện anh linh của mình nhập vào bên trong tượng đồng, dùng thủ hộ lấy Đao Vương mộ.
- Bất quá qua lâu như vậy, những người này chỉ sợ cũng chỉ còn lại có trung thành với Đao vương cùng bản năng chiến đấu rồi, chỉ cần ý chí của Đao Vương ra lệnh, bọn hắn sẽ lập tức tỉnh lại.
- Nhưng ngoại trừ chiến đấu ra, bọn hắn đã không có bất luận tư tưởng gì khác rồi, xem ra ngươi chỉ có đả đảo bọn hắn mới có thể tiếp tục tiến lên đi tìm ma chủng.
Cổ Mặc suy nghĩ một chút đáp.
- Nơi này chính là có vài ngàn tánh mạng ah!
Trong lòng Tần Phàm rung động, thậm chí có vài người vì Đao Vương hi sinh chính mình, cam nguyện ngàn vạn năm thủ hộ lấy mộ địa của hắn, cái kia đến tột cùng là một vương giả như thế nào, mới có nhiều tùy tùng trung thành như thế.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Mà lúc này, tượng đồng đã tới trước mặt Tần Phàm, khôi giáp toàn thân phát ra tiếng vang, trường đao trong tay không chút do dự trực tiếp chém tới hắn.
Phanh!
Tần Phàm vội vàng giơ Hỏa Vân đao lên ngăn cản, lưỡng đao đụng nhau phát ra thanh âm Kim Thạch. Tuy một đao của tượng đồng này không có võ khí cùng nguyên khí, nhưng chỉ dựa vào đao ý cùng thanh trường đao đúc bằng đồng kia, liền nặng như nghìn cân, để cho cả người hắn bị một đao kia ép tới chùn thân thể xuống.
- Hừ!
Tần Phàm thầm hừ một tiếng, lùi về phía sau, sau đó giẫm chận tại chỗ về phía trước, nghiêng nghiêng một đao chém tới cổ tượng đồng kia.
Đao thế sinh ra đao ý, một đao này thoạt nhìn bình thản không có gì lạ, lại không bàn mà hợp với đao ý Bá Đạo mà Tần Phàm lĩnh ngộ đến, cũng không có sử dụng võ khí, nhưng mà trực tiếp chém vào vai cứng rắn của tượng đồng sâu ba thốn.
Nếu như là nhân loại bình thường, bị thụ một đao như vậy, không chết cũng phải trọng thương!
Nhưng mà, những tượng đồng này không có máu, sẽ không biết bị thương, tuy nửa người trên muốn rơi xuống đất, nhưng vẫn phấn đấu quên mình tiếp tục giơ trường đao lên chém tới Tần Phàm.
- Quả nhiên chỉ còn lại có ý chí chiến đấu.
Tần Phàm thầm nghĩ trong lòng, lần nữa lấn trên người trước, một đao bổ ngang, bổ đầu lâu của tượng đồng xuống, đầu lâu kia quay mấy vòng trên mặt đất, tượng đồng này mới chậm rãi ngã trên mặt đất.
- Đã nhiều năm như vậy, các ngươi cũng có thể nghỉ ngơi.
Nhìn xem tượng đồng ngã xuống, Tần Phàm hơi trầm ngâm, sau đó dưới chân "Đát đát", lần nữa giẫm chận tại chỗ tiến lên, chém tới tượng đồng kế tiếp.
Oanh!
Ở bên trong một đao kia, đao ý của Tần Phàm phát huy càng thêm Bá Đạo, lưỡi đao trảm ở trên người tượng đồng, lập tức chấn nửa người của nó biến hình, giống như sắt vụn, liền ngã trên mặt đất, hẳn là anh linh tùy tùng của Đao Vương ở bên trong bị một đao kia đánh tan.
- Đao ý bá đạo này, quả nhiên đủ Bá Đạo.
Tần Phàm nhìn uy thế một đao kia của mình làm thành, cũng không khỏi thầm giật mình, một đao như vậy thậm chí đã không kém gì một kích hắn dốc hết võ khí cùng nguyên khí toàn thân rồi.
Nơi này có vài ngàn tượng đồng, nếu như sử dụng võ khí công kích, nhất định võ khí sẽ hao hết, cũng không có cách nào thu thập hết toàn bộ, nhưng nếu như phối hợp đao ý công kích, bởi vì khí lực của Tần Phàm cường đại, liền có thể tiến hành đánh lâu dài.
- Lại đến!
Giờ khắc này, trong nội tâm Tần Phàm kích động, cảm giác mình bị thiên quân vạn mã bao quanh, đã trở thành một tướng quân một mình chiến đấu hăng hái trên chiến trường, nhiệt huyết dần dần bốc lên.
Hoàn toàn chính xác, hắn vừa mới ở bên trong lĩnh ngộ đến đó đao ý Bá Đạo, đang muốn hảo hảo thí luyện thoáng một phát.
- Phá Nguyệt trục vân!
Tần Phàm quát khẽ một tiếng, hướng về khu vực tượng đồng dầy đặc kia chém tới.
Ầm ầm…
Thanh âm nổ vang, toàn bộ mộ thất đều chấn động lên, khí tức nóng rực tản mát đi ra, đao khí vô tận mang theo đao ý Bá Đạo, phô thiên cái địa, chưa từng có từ trước đến nay, hơn mười tượng đồng ở gần cơ hồ biến thành sắt vụn, tứ chi đứt gãy văng khắp nơi.
- Uy lực này quả nhiên tăng cường không ít.
Tần Phàm nhìn Phá Nguyệt trục vân tăng thêm đao ý Bá Đạo tạo thành uy thế, cảm giác tương đương thoả mãn, sau đó tiếp tục chém tới những tượng đồng khác.
- Cái tiểu tử này, giác ngộ võ đạo ngược lại là đủ cao...
Cổ Mặc nhìn trạng thái lúc này của Tần Phàm, không khỏi âm thầm sợ hãi thán phục.
Nguyên một đám tượng đồng ngã xuống, Tần Phàm dần dần cảm giác được một cổ đao ý bá đạo tràn ngập toàn thân của hắn, hắn không ngừng xuất đao, thu đao, liên tục nếm thử đao ý Bá Đạo kia, tận lực làm được thu phóng tự nhiên.
- Vài ngàn tượng đồng, như vậy thật sự quá chậm.
Thời gian chậm rãi đi qua, tuy mỗi một đao của hắn có thể hủy diệt một tượng đồng, nhưng tượng đồng trong mộ phòng này chỉ mới bị hủy diệt hai ba phần mười mà thôi, tốc độ như vậy hao phí hắn quá nhiều thời gian rồi.
- Phá Nguyệt trục vân!
Mà đang ở thời điểm Tần Phàm sử dụng Phá Nguyệt trục vân đao lần thứ hai, đáy lòng của hắn đột nhiên xẹt qua một tia cảm ngộ, hắn cảm giác Phá Nguyệt trục vân đao này quá rườm rà, thời điểm sử dụng cũng không có biện pháp phát huy đao ý Bá Đạo kia vô cùng tinh tế.
- Có thể cải tiến thoáng một phát hay không?
Trong nội tâm Tần Phàm dâng lên một cách nghĩ điên cuồng.
Oanh! Oanh! Oanh!
Trường đao trong tay Tần Phàm không ngừng huy động, một đao có thể hủy diệt một tượng đồng có thực lực tương đương với trung cấp Tiên thiên Võ sư kia.
Trong nội tâm đối với lĩnh ngộ đao ý Bá Đạo kia lại càng ngày càng khắc sâu, đã có thể tùy ý trong một đao mang theo đao ý Bá Đạo rồi, hơn nữa tạo thành uy lực càng lúc càng lớn, Tần Phàm cũng dần dần tiến nhập một cảnh giới vô ngã.
Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, nhưng trong lòng thì tự nhiên diễn luyện đao pháp.
Qua một hồi lâu, thời điểm một đao của Tần Phàm hủy diệt tượng đồng thứ hai ngàn, hai mắt hắn đột nhiên ngưng tụ.
PHỐC!
Nháy mắt sau đó, hắn há mồm phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt một ít.
- Tiểu tử, ngươi làm sao vậy?
Cổ Mặc không khỏi nghi hoặc hỏi thăm, những pho tượng kia rõ ràng không có mấy người công kích được Tần Phàm, hơn nữa lúc này đã giết được rất nhiều, lẽ ra không nên thụ nặng tổn thương như vậy.
- Đã thành!
Nhưng mặt Tần Phàm lại lộ ra hưng phấn chi sắc.
Sau đó liền thấy trường đao trong tay hắn ở trên không trung vẽ một cái, dùng đao thế dẫn động đao ý, trong khoảng khắc, khí thế trên người của hắn đại biến, trở nên vô cùng khí phách, sau đó sắc mặt của hắn ngưng trọng, trường đao giơ lên cao… nguồn
Sóng nhiệt bốn phía cuồn cuộn, tựa hồ bản thân cũng bị sóng nhiệt kia tổn thương, hắc sắc trường đao trong tay Tần Phàm ở lúc này lại giống như vừa mới từ trong hỏa lò lấy ra, thân đao trở nên hồng như Hỏa Vân, hồng mang lóng lánh, làm cho không người nào có thể xem.
Khí kình toàn thân Tần Phàm trong nháy mắt này bị dẫn dắt, toàn bộ quán chú bên trong một đao kia, hóa phồn vi giản, đã không có chút hoa xinh đẹp hoa lệ nào, mà trở nên trầm ổn mà đại khí, một đao vô cùng đơn giản, nhưng mà ẩn chứa đao ý Bá Đạo thuần túy nhất.
- Đây là Phá Nguyệt trục vân đao?
Lúc này Cổ Mặc mở to hai mắt nhìn.
- PHÁ...!
Trong miệng Tần Phàm quát khẽ một tiếng, trường đao trong tay bổ về phía trước, đao khí chém tới khu vực tượng đồng dầy đặc nhất kia.
Oanh!
Lúc này thanh thế so với dĩ vãng càng thêm lớn, toàn bộ lăng mộ dưới mặt đất tựa hồ cũng run rẩy thoáng một phát, đao khí rơi vào trong đám tượng đồng, hơn 100 tượng đồng lập tức biến thành linh kiện nằm trên đất.
- Cái này...
Cổ Mặc không khỏi ngây dại:
- Tiểu gia hỏa này là tự nghĩ ra vũ kỹ?
- Lão đầu, một đao kia của ta như thế nào?
Tần Phàm nhẹ thở ra một hơi, thu đao thế, sau đó hướng Cổ Mặc truyền âm hỏi.
- Đây là ngươi từ Phá Nguyệt trục vân đao cải tiến ra?
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.