Ánh mắt Hoàng Cực Nguyên Vân loé lên, lành lạnh lãnh ý xẹt qua, hắn quay người, khẽ cười nói :
- Các vị đạo hữu, khoảng cách đệ tử của các tộc quay trở lại còn có hơn mười năm, chúng ta có lẽ nên quay về trong tộc chờ đợi đi
- Chẳng qua lần này không biết có bao nhiêu đệ tử ngã xuống ở trong đó, nhưng vì sự hưng thịnh của chủng tộc chúng ta, cũng chỉ có thể như thế
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt của lão quỷ này như có như không lướt qua trên người của Cơ lão quái, trong mắt hiện lên sắc thái khác lạ
- Ha ha, có thể tiến vào trong Huyết Mạch chi địa, mặc dù là nguy cơ trùng trùng, nhưng cơ duyên trong đó cũng đủ để bù đắp tất cả, chỉ cần bình yên quay về, có thể thu hoạch được rất nhiều thứ. Về phần tổn thương, tự nhiên là khó có thể tránh khỏi
Mục gia lão tổ cười nhẹ nói ra, trong giọng điệu để lộ từng tia hàn ý
Mấy lão quái của các gia tộc còn lại đều gật đầu
Cơ lão quái nhíu mày, trong lòng tràn đầy cảm giác bất an, không biết vì sao, hắn luôn cảm thấy mấy lão bất tử trước mặt hình như có toan tình riêng gì đó, nhưng đến tột cùng là chuyện gì lại không biết được,tự nhiên như vậy khiến trong lòng hắn cảm giác rất không thoải mái
- Đi thôi, khó có dịp chúng ta có thể tụ tập một chỗ, như vậy cũng dễ xác minh một chút suy nghĩ trong lòng của mọi người, có lẽ đối với việc tăng lên tu vi của chúng ta có chút lợi ích
Lão quái của các tộc gật đầu, nối tiếp nhau cất bước, thân ảnh biến mất không thấy, dung nhập vào trong thiên địa
Phía trên Tử Tịch Hải lúc nàu mới khôi phục vẻ yên tĩnh như trước, chỉ có từng đám sương mỏng bay bổng trong hư không
Cùng lúc đó, trong một cung điện màu đỏ như máu, một gã nam tử khoảng hơn ba mươi tuổi, hình dạng tuấn mĩ đang yên tĩnh ngồi tại trên vương vị, lúc nãy chậm rãi mở ra hai mắt, trong đôi mắt vừa hẹp vừa dài loé lên huyết mang, để lộ ra nhàn nhạt vui mừng
- Ta đợi ba ngàn năm, các ngươi rốt cục cũng ra tay lấn nữa sao
- Lần này, bổn vương sẽ không bỏ lỡ thời cơ,một khi đã tới đây, như vậy tất cả đều lưu lại đi
- Bị phong ấn ở vùng đất u ám, không ánh mặt trời này không biết đã bao nhiêu năm tháng, bổn vương nhất định phải đưa lao lung này triệt để phá huỷ, một lần nữa tái xuất nhân gian. Không ai có thể ngăn cản được ta, tuyệt đối không có
- Ha ha ha ha
Tiếng cười vang vọng trong cung điện, giống như thần ma gào thét
Ngay sau đó, một đạo tinh thần ba đọng tràn đầy khí thể từ trong cung điện phóng ra bên ngoài, đưa một đạo mênh lệnh phát đi
Ô Mông là bộ lạc nhỏ yếu nhất trong các bộ lạc ở tầng chót, thực lực vô cùng yếu kém, để duy trì cuộc sống của mọi người, những để tử tuổi trẻ trong tộc không thể không tiến vào trong hoang dã săn giết huyết thú, ngoài việc lấy được tài nguyên để tu luyên của bản thân, còn có thể đem da, máu, nanh vuốt đưa đi bán đổi lấy các vật dụng cần dùng cho sinh hoạt, duy trì cuộc sống của toàn bộ lạc
Nghê Lan, Nghê Hân là một đôi song sinh tỷ muội nổi tiếng xa gần của Ô Mông bộ lạc, không những lớn lên xinh đẹp, thiên phú tu luyện cũng tương đối phi phàm, hiện nay không đến hai mươi tuổi đã bước vào đẳng cấp Huyết Sư, luôn đứng đầu trong những tu luyện giả trẻ tuổi của bộ lạc
- Cẩn thận một chút, tỷ tỷ. Con huyết thú này đã đạt đến đẳng cấp Huyết Sư trung phẩm, mạnh hơn hai chúng ta rất nhiều, nhất thiết không thể lộ ra nửa điểm sai lầm, nếu không sẽ rất nguy hiểm
Nghê Hân thấp giọng mở miệng, khuôn mặt nhỏ khẩn trương, trong mắt đẹp tràn ngập kiêng kị, nhưng cũng có một chút nóng bỏng
Chỉ cần tiêu diệt được con huyết thú này, không những có được huyết tinh trân quý, lại còn bán đi da, lông, thịt để đổi lấy lương thực, như vậy cũng đã đủ để bộ lạc sinh sống được hơn một tháng, tộc trưởng chắc chắn sẽ rất vui mừng a
Nghê Lan khẽ gật đàu
Ở phía trước cách vị trí của hai tỷ muội không xa, một con dã báo toàn thân màu hồng đang thấp giọng gầm gừ, bốn chân cường tráng , mạnh mẽ, nằm sấp trên mặt đất, lưng eo co lại, hiển nhiên đã cảm nhận đối phó với hai tên tu sĩ trước mắt cũng không phải dễ dàng
- Hống
Dã báo cuối cùng cũng chỉ là yêu vật không có linh trí, rất nhanh liền không thể kìm nến được sát cơ trong lòng, khẽ gầm lên một tiếng, thân ảnh liền hoá thành một đạo ành sáng màu máu lao ra, hướng đến phía Nghê Lan
Đối mặt với công kích của huyết thú, khuôn mặt của Nghê Lan hơi biến đỏi, nhưng trong mắt vẫn bình thản như trước, không có một chút sợ hãi, hai bàn tay khẽ vung lên, lập tức xuất hiện một đoàn huyết mang
- Huyết phược
Huyết mang sau khi rời tay bỗng nhiên bắt đầu kịch liêt quay cuồng, hoá thành vô số sợi tơ nhỏ màu máu rơi tại trên thân thể của huyết thú, đưa hắn vững vàng trói buộc lại
Huyết thú bị tơ nhỏ quấn quanh, ngay tức khắc liền nổi giận, mặc dù hắn dãy dụa khiến cho từng sợi tơ dao động không ngừng nhưng hiển nhiên không có cách nào có thể lập tức thoát thân
Nghê Hân thấy tình hình như vậy liền vội vàng ra tay, hai tỷ muội cùng nhau hỗn chiến với huyết thú
Sau nửa canh giờ
Huyết thú hao tổn hết một chút sức lực còn lại trong cơ thể, cuối cùng ngã xuống đất chết đi
Hai tỷ muội Nghê Lan, Nghê Hân sắc mặt trắng bệch, hai người nhìn nhau, cả hai đều có thể cảm nhận được sự vui mừng toát ra từ trong đôi mắt của đối phương, có thể đưa huyết thú giết chết, mặc dù bị tổn thương không nhẹ nhưng tất cả đều rất đáng giá
- Ha ha, lần này tộc trưởng đại nhân chắc chắn sẽ khen ngợi chúng ta.
Nghê Hân vui mừng nhảy nhót, trên khuôn mặt lộ ra tư thái mà chỉ thiếu nữ mới có được
Nghê Lan ổn trọng hơn một chút, nhưng trong đôi mắt đẹp cũng khó có thể che giấu vui mừng, nàng thở ra một hơi, thấp giọng nói:
- Chúng ta trước hết đưa huyết nhục của huyết thú vào trong túi trữ vật sau đó lập tức trở về bộ lạc, tránh xuất hiện phiền toái
Phải biết rằng, nguy hiểm ở trong hoang dã cũng không chỉ có mỗi huyết thú, cũng phải đề phòng những tu luyện giả của các bộ lạc khác đến đây săn thú
Ngay lúc này, từ đằng xa truyền đến một hồi tiếng cười tràn đầy cợt nhả:
- Đây không phải là hai vị mỹ nhân Nghê Lan, Nghê Hân của Ô Mông bộ lạc sao ? Chậc chậc, Ô Mông bộ lạc đúng là không có năng lực, lại để cho hai vị mỹ nhân mềm yếu ớt như hoa một mình đi ra ngoài săn thú, không có một chút thương hương tiếc ngọc nào cả, nếu như đi theo ta, các ngươi sau này được ăn sung mặc sướng, mỗi ngày bình an sống ở trong bộ lạc, chảng phải tốt hơn rất nhiều so với cuộc sống hiện tại a
Nụ cười trên môi hai tỷ muội thay đổi , cả hai xoay người lại, đúng lúc thấy được một gã thanh niên mặc da thú cùng ba tên nam tử từ phía xa đi tới, ánh mắt lửa nóng không ngừng quét tới quét lui trên thân thể hai người
Vừa trải qua một hồi chém giết, cả hai tỷ muội mặc dù không bị thụ thương nhưng tóc mai tán loạn, khuôn mặt đỏ bừng, cộng thêm da thú bị phá hổng , trên thân thể mềm mại lộ ra từng mảng da thịt màu lúa mì đầy hấp dẫn, như vậy lại càng tăng thêm mấy phần dụ hoặc
- An Quần Sơn, tại sao lại là ngươi
Nghê Lan nhìn thấy người đến, trong mắt lộ rõ vẻ lo lắng, theo bản năng bước lên phía trước đưa muội muội che chở ở phía sau. Trình độ của Nghê Hân chỉ vừa mới đạt tới Huyết Sư, so với nàng yếu hơn rất nhiều
An Quần Sơn vểnh lên khoé miệng, cố gắng áp chế xao động trong nội tâm, cười nói:
- Chẳng lẽ hai vị đạo hữu không muốn gặp tại hạ sao ? Nói như thế nào thì chúng ta trước đây cũng đã từng quen biết, gặp mặt nhau chào hỏi một chút cũng rất bình thường a
Nghê Hân bĩu môi, An Quần Sơn này là con trai của tộc trưởng một bộ lạc khá mạnh mẽ ở gần đây, đã từng hướng về Ô Mông bộ lạc cầu hôn, muốn cưởi hai tỷ muội Nghê Lan, Nghê Hân về làm vợ nhưng bị cự tuyệt. Bởi vì kẻ này nhân phẩm vô cùng xấu xa, mặc dù tuổi tác không lớn, nhưng ở trong tộc rất nhiều thiếu nữ đã bị hắn xân hại, chẳng qua vì sợ hãi thế lực của gia đình An Quần Sơn cho nên cũng không dám làm gì
Nghê Lan chín chắn hơn muội muội, hai mắt hơi chớp, thản nhiên nói:
- Nếu như đã chào hỏi , nguơi có thể đi được rồi
Trong lời nói lạnh nhạt, một tia dao dộng cũng không có
Thấy thế, trong mắt An Quần Sơn chợt loé lên lãnh mang, ngay lập tức bị đè xuống, ánh mắt đảo qua thân thể huyết thú đang nằm dưới mặt đất, tấm tắc kêu kì quái, nói :
- Thiên phú tu luyện của hai vị đạo hữu quả là lợi hại, lại có thể một mình tiêu diệt huyết thú đã là Huyết Sư trung phẩm, thật khiến cho người khác cảm thấy kinh ngạc
- Nhưng hai vị đạo hữu hình như bị tổn thương cũng không nhẹ, như vậy làm sao khiến tại hạ yên tâm được, ở bên trong hoang dã này rất nguy hiểm. Nếu gặp được chính là có duyên, không bằng hai vị đạo hữutheo tại hạ trở về bộ lạc nghỉ ngơi, đợi đến lúc khôi phục lại rôi quay về bộ lạc cũng không muộn
-
-
[/SIZE]
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của manutd187
皇极罡云微微点头, 面上流露满意之色, 此刻举杯, 笑道: "这是自然, 眼下乃是黄泉道友纳得美妾之日, 只谈风花雪月, 正事日后再议不迟." Hoàng cực cương vân vi vi điểm đầu, diện thượng lưu lộ mãn ý chi sắc, thử khắc cử bôi, tiếu đạo: "Giá thị tự nhiên, nhãn hạ nãi thị hoàng tuyền đạo hữu nạp đắc mỹ thiếp chi nhật, chích đàm phong hoa tuyết nguyệt, chính sự nhật hậu tái nghị bất trì." Hoàng Cực Cương Vân khẽ gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng , giờ phút này nâng chén, cười nói: "Đây là tự nhiên, dưới mắt chính là Hoàng Tuyền đạo hữu dâng được mỹ thiếp ngày, chỉ nói phong hoa tuyết nguyệt, chánh sự ngày sau nữa nghị không muộn."
两人对饮, 相视而笑. Lưỡng nhân đối ẩm, tương thị nhi tiếu. Hai người đối ẩm, bèn nhìn nhau cười.
就在这时, 殿外突然传来一阵骚乱, 随即在十数名美貌婢女侍奉下, 一道风华绝代靓丽身影从殿外缓缓走入. Tựu tại giá thì, điện ngoại đột nhiên truyện lai nhất trận tao loạn, tùy tức tại thập sổ danh mỹ mạo tỳ nữ thị phụng hạ, nhất đạo phong hoa tuyệt đại tịnh lệ thân ảnh tòng điện ngoại hoãn hoãn tẩu nhập. Đang lúc này, ngoài điện đột nhiên truyền đến một trận tao loạn, nhưng ngay sau đó ở mười mấy tên hay mạo tỳ nữ phụng dưỡng , một đạo phong hoa tuyệt đại đẹp đẽ thân ảnh từ ngoài điện chậm rãi đi vào.
大红霞帔, 虽然喜庆, 但终归略显庸俗. 但此刻穿在这女子身上, 却是恰到好处, 将其衬托为一团烈焰中精灵般, 释放着惊人的美丽气息. Đại hồng hà bí, tuy nhiên hỉ khánh, đãn chung quy lược hiển dong tục. Đãn thử khắc xuyên tại giá nữ tử thân thượng, khước thị kháp đáo hảo xử, tương kỳ sấn thác vi nhất đoàn liệt diễm trung tinh linh bàn, thích phóng trứ kinh nhân đích mỹ lệ khí tức. Đỏ thẫm khăn quàng vai, mặc dù vui mừng, nhưng chung quy hơi có vẻ tục tằng. Nhưng giờ phút này mặc ở này trên người cô gái, cũng là vừa đúng, đem sấn thác làm một đoàn Liệt Diễm trung như tinh linh, phóng thích ra kinh người xinh đẹp hơi thở.
黛眉轻皱, 俏脸微寒, 紧绷中更显娇俏. Đại mi khinh trứu, tiếu kiểm vi hàn, khẩn banh trung canh hiển kiều tiếu. Lông mày kẻ đen nhẹ mặt nhăn, nụ cười lạnh xuống, căng thẳng trung hơn lộ vẻ xinh đẹp.
今日的紫嫣华美尊贵, 仪态万千, 虽冷漠万分, 却平添几分美感, 此刻迈入殿内瞬间吸引了无数修士目光, 透出火热垂涎. Kim nhật đích tử yên hoa mỹ tôn quý, nghi thái vạn thiên, tuy lãnh mạc vạn phân, khước bình thiêm kỷ phân mỹ cảm, thử khắc mại nhập điện nội thuấn gian hấp dẫn liễu vô sổ tu sĩ mục quang, thấu xuất hỏa nhiệt thùy tiên. Hôm nay Tử Yên hoa mỹ tôn quý, dáng vẻ hàng vạn hàng nghìn, mặc dù lạnh lùng vạn phần, nhưng bằng thêm mấy phần mỹ cảm, giờ phút này bước vào trong điện trong nháy mắt hấp dẫn vô số tu sĩ ánh mắt, lộ ra lửa nóng thèm thuồng.
黄泉老祖满意点头, 心中极为舒畅, 修为大进, 宗门晋升, 抱得美人, 如此三喜临门, 当真人生快慰. 起初前往星辰邀月宫, 这老鬼气势滔滔本是欲要刁难质询, 初见紫嫣便是被其风华所迷, 随即变了念头以修为压迫, 强逼紫嫣应允下嫁. 此刻看到紫嫣出场, 引得各方修士羡慕, 这老鬼心中更是得意. Hoàng tuyền lão tổ mãn ý điểm đầu, tâm trung cực vi thư sướng, tu vi đại tiến, tông môn tấn thăng, bão đắc mỹ nhân, như thử tam hỉ lâm môn, đương chân nhân sinh khoái úy. Khởi sơ tiền vãng tinh thần yêu nguyệt cung, giá lão quỷ khí thế thao thao bản thị dục yếu điêu nan chất tuân, sơ kiến tử yên tiện thị bị kỳ phong hoa sở mê, tùy tức biến liễu niệm đầu dĩ tu vi áp bách, cường bức tử yên ứng duẫn hạ giá. Thử khắc khán đáo tử yên xuất tràng, dẫn đắc các phương tu sĩ tiện mộ, giá lão quỷ tâm trung canh thị đắc ý. Hoàng Tuyền lão tổ hài lòng gật đầu, trong lòng cực kỳ thư sướng, tu vi tiến nhanh, tông môn tấn chức, ôm mỹ nhân, như thế ba hỉ lâm môn, thật không nhân sinh khuây khoả. Mới đầu đi trước Tinh Thần Yêu Nguyệt cung, lão quỷ này khí thế thao thao vốn là như muốn gây khó khăn cho chất vấn, mới gặp gỡ Tử Yên chính là bị kia tao nhã sở mê, nhưng ngay sau đó thay đổi ý niệm trong đầu lấy tu vi áp bách, cưỡng bức Tử Yên đáp ứng gả cho. Giờ phút này thấy Tử Yên ra sân, dẫn tới khắp nơi tu sĩ hâm mộ, lão quỷ này trong lòng lại càng đắc ý.
但就在这时, 黄泉老祖目光从身侧扫过, 心中却是忍不住"咯噔" 一下, 看着那皇极罡云魂不守舍, 眼底火热神色, 这老鬼面色顿时变得阴晴不定起来. Đãn tựu tại giá thì, hoàng tuyền lão tổ mục quang tòng thân trắc tảo quá, tâm trung khước thị nhẫn bất trụ"Lạc đăng" nhất hạ, khán trứ na hoàng cực cương vân hồn bất thủ xá, nhãn để hỏa nhiệt thần sắc, giá lão quỷ diện sắc đốn thì biến đắc âm tình bất định khởi lai. Nhưng vào lúc này, Hoàng Tuyền lão tổ ánh mắt từ bên người quét qua, nhưng trong lòng thì không nhịn được "Lộp bộp " một chút, nhìn kia Hoàng Cực Cương Vân hồn bất thủ xá, đáy mắt lửa nóng thần sắc, lão quỷ này sắc mặt nhất thời trở nên âm tình bất định .
若是换做他人胆敢这般无礼, 恐怕黄泉老祖早已痛下杀手将其斩杀, 但这皇极罡云身份背景强横无比, 绝非他小小黄泉宗可以招惹. 即便此刻入住中域, 对方稍稍动动小拇指也能将他一脉轻松抹杀. Nhược thị hoán tố tha nhân đảm cảm giá bàn vô lễ, khủng phạ hoàng tuyền lão tổ tảo dĩ thống hạ sát thủ tương kỳ trảm sát, đãn giá hoàng cực cương vân thân phân bối cảnh cường hoành vô bỉ, tuyệt phi tha tiểu tiểu hoàng tuyền tông khả dĩ chiêu nhạ. Tức tiện thử khắc nhập trụ trung vực, đối phương sảo sảo động động tiểu mẫu chỉ dã năng tương tha nhất mạch khinh tùng mạt sát. Nếu là đổi lại người khác mật dám...như vậy vô lễ, sợ rằng Hoàng Tuyền lão tổ đã sớm đau hạ sát thủ đem chém giết, nhưng này Hoàng Cực Cương Vân thân phận bối cảnh mạnh mẻ vô cùng, tuyệt không phải hắn tiểu Tiểu Hoàng tuyền tông có thể trêu chọc. Mặc dù giờ phút này vào ở trung lãnh thổ, đối phương hơi động động ngón út cũng có thể đưa nhất mạch dễ dàng mạt sát.
"罢了! 若是能够以一名女子换的老夫日后飞黄腾达, 即便将这紫嫣送给此人又能如何." 这老鬼也是颇有大志之辈, 此刻念头转动, 不过片刻便已有了决定. "Bãi liễu! Nhược thị năng cú dĩ nhất danh nữ tử hoán đích lão phu nhật hậu phi hoàng đằng đạt, tức tiện tương giá tử yên tống cấp thử nhân hựu năng như hà." Giá lão quỷ dã thị pha hữu đại chí chi bối, thử khắc niệm đầu chuyển động, bất quá phiến khắc tiện dĩ hữu liễu quyết định. "Thôi! Nếu là có thể đủ lấy một nữ tử đổi lại lão phu ngày sau thăng chức rất nhanh, mặc dù đem này Tử Yên đưa cho người này lại có thể thế nào. " lão quỷ này cũng là rất có chí lớn hạng người, giờ phút này ý niệm trong đầu chuyển động, bất quá chốc lát liền đã có quyết định.
Sắc mặt Hoàng Cực Cương Vân lộ ra vẻ hài lòng, lúc này mới nâng chén lên, khẽ gật đầu, cười nói:
- Điều đó là đương nhiên. Hôm nay chính là ngày Hoàng Tuyền đạo hữu cưới được mỹ thiếp, bây giờ chúng ta chỉ nói chuyện phong hoa tuyết nguyệt, còn chuyện chính sự sau này bàn cũng không muộn.
-
Hai người đối ẩm, nhìn nhau cùng cười.
Đúng lúc này, phía bên ngoài điện truyền tới một trận ồn ào, ngay sau đó là một thân ảnh phong hoa tuyệt đại, vô cùng xinh đẹp, chậm rãi tiến vào, theo sau là mười mấy người thị nữ phụng dưỡng.
Khăn quàng màu đỏ thắm trên vai, mặc dù là hỷ sự, là chuyện đáng vui mừng, nhưng mà nhìn chung thì lại có chút hơi tục tằn. Nhưng lúc này đây, mặc ở trên người bóng dáng đó lại hết sức phù hợp, giống như một dải liệt diễm đang bừng cháy hệt tinh linh vậy, càng khiến cho thân ảnh đó toát ra một hơi thở hết sức ma mị, vô cùng xinh đẹp.
Đôi lông mày đen nhánh khẽ nhăn lại, nụ cười bỗng trở lên lạnh nhạt, khuôn mặt xinh đẹp thoáng hiện lên vẻ căng thẳng.
Hôm nay, dáng vẻ của Tử Yên Tiên Tử vô cùng tôn quý, phong tình vạn chủng, mặc dù có vài phần lạnh lùng nhưng điều đó lại càng làm cho nàng tăng thêm mỹ cảm, lúc này, khi nàng bước vào trong đại điện, đã hấp dẫn vô số ánh mắt của tu sĩ, trong những ánh mắt đó rực cháy ngọn lửa thèm thuồng.
Hoàng Tuyền Lão Tổ gật đầu tỏ vẻ hài lòng, cảm giác trong lòng cực kỳ thư sướng, tu vi tăng tiến, Tông Môn tấn chức, lại ôm được mỹ nhân về làm vợ, lần này quả đúng là tam hỷ lâm môn, thật sự là một niềm khoái cảm lớn trong nhân sinh.
Trước đây khi tới Tinh Thần Yêu Nguyệt cung, lão quỷ này luôn tỏ ra khí thế hùng hổ, muốn gây khó khăn, chất vấn, nhưng khi lão vừa nhìn thấy Tử Yên Tiên Tử liền bị khí chất tao nhã, quý phái của nàng làm cho mê muội, ngay sáu đó lập tức nảy ra ý nghĩ dùng tu vi của bản thân để áp bức, cưỡng ép Tử Yên Tiên Tử phải lấy mình làm chồng.
Lúc này, khi Tử Yên Tiên Tử xuất hiện, thu hút vô vàn ánh mắt của các tu sĩ khiến cho trong lòng lão càng thêm đắc ý.
Nhưng lúc này đây, ánh mắt lão nhìn qua người đang ngồi bên cạnh, bên ngoài thì vẫn tỏ ra tự nhiên, nhưng trong lòng đã không tự chủ được mà lo lắng không yên, nhìn Hoàng Cực Cương Vân lúc này như kẻ mất hồn, trong mắt ẩn hiện tia thèm thuồng nóng bỏng, sắc mặt lão quỷ này bỗng trở lên âm trầm bất định.
Nếu đổi lại là người khác mà dám lớn mật vô lễ như vậy, thì sợ rằng Hoàng Tuyền Lão Tổ đã sớm phái thủ hạ đem giết chết rồi. Nhưng người này lại là Hoàng Cực Cương Vân, bối phận cực kỳ to lớn, bối cảnh mạnh mẽ vô cùng, đây tuyệt không phải là người mà Hoàng Tuyền Tông có thể chêu trọc được, mặc dù bây giờ Hoàng Tuyền Tông đã là một Tông môn tại trung lãnh thổ, nhưng đối phương chỉ cần dùng một ngón út thôi cũng dễ dàng ép chết rồi.
- Thôi, không nghĩ nữa, nếu có thể dùng một nữ tử để đổi lấy hảo cảm của hắn, thì sau này lão phu sẽ tăng tiến rất nhanh, nữ tử đó là Tử Yên thì có làm sao chứ
Lão quỷ này là hạng người có chí lớn, lúc này trong đầu không ngừng suy tính, chốc lát liền đưa ra quyết định.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của khởi Minh