Quân Lâm Thiên Hạ Tác giả : Khai Hoang -----oo0oo-----
Chương 1166: Thu hoạch phong phú.
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Vốn Duệ Vân nói chuyện với tu sĩ kia đều ngưng thúc âm thanh nhưng với Nhạc Vũ hiện giờ thậm chí không cần thôi động pháp lực mà chỉ với thần thông của thân thể Tổ Long đã có thể nghe được, chỉ vì không muốn nghe chuyện bằng hữu muốn giấu nên tận lực kiềm chế, bất quá lúc này nghe Xích Chân nói như vậy thì hắn lại thêm mấy phần hiếu kỳ.
Duệ Vân sau khi cáo từ thì vội vàng rời đi, Nhạc Vũ nhìn hút theo rồi mới theo Xích Chân tiến vào trong bảo khó, sau đó lập tức sáng mắt.
Quả nhiên Duệ Vân nói không sai, trong khố phòng có mấy lớp linh trận bao lấy một dãy hộp ngọc, vừa thấy Diễn Thiên Châu đã sinh ra cảm ứng, số lượng hơn ba mươi chiếc, gần bằng một nửa số nguyên thần tinh hạch của các thương gia hiện giờ trong thành.
Dùng một tia hồn lực cảm ứng bên trong, Nhạc Vũ càng thêm mừng rỡ, tinh hạch ở đây đều có phẩm giai cực cao, tương đương với tinh hạch bản nguyên của Thiên Nguyên giới, là trân tàng thu thập bao năm qua của Thiên Vật các.
Chỉ nghe Xích Chân tử cười nói:
- Ba mươi bốn viên tinh hạch ở đây đều là trân phẩm, còn lại một số có phẩm giai khá thấp, chừng chín mươi viên không lọt vào mắt cao nhân đều cất chỗ khác.
Nhạc Vũ chiêu lấy một hộp ngọc, yên lặng cảm ứng thì thấy năng lượng thuần khiết còn nghiệp lực và oán sát không đáng kể, suy nghĩ một lát liền hỏi:
- Nếu như ta mua toàn bộ tinh hạch này thì cần bao nhiêu tiên thạch?
Xích Chân lúc đầu còn cho là mình nghe nhầm, sau khi xác nhận lại giật mình.
Những người muốn xây Động Thiên Tiên Phủ hay mượn lực nguyên thần tinh hạch để mở thế giới Tiểu Thiên nhiều nhất chỉ chọn bốn năm viên có nghiệp lực cùng nhân quả liên luỵ nhỏ nhất sử dụng là được, một hơi mua hơn ba mươi viên nguyên thần tinh hạch cao cấp đúng là chứng kiến lần đầu.
Ít có người có thể có tiền nhiều như vậy để mua số lượng tiên thạch đó, cũng may hắn vốn lão luyện nên tuy kinh dị nhưng rất nhanh chóng đã trấn tĩnh nói:
- Nếu Minh Vân đạo hữu muốn mua hết thì Xích Chân có thể làm chủ cho một ít ưu đãi, phẩm giai của ba mươi bốn viên tinh thạch này bất đồng, giá cả cũng theo đó đồng dạng, nếu như đạo hữu có thể xuất ra tổng cộng 18 tỷ tiên thạch thì có thể lấy đi.
Nhạc Vũ không khỏi mỉm cười, cái giá này chắc chắn có thể coi như công bình, cũng ưu đãi cho hắn chừng hai thành. Con số mười tám tỷ tiên thạch dù là thu nhập đế đình của hắn qua trăm năm cũng chỉ chừng gấp đôi, chi tiêu cho một ngàn tám trăm vạn binh tướng kỳ thật dư lại không nhiều lắm, chỉ là gần đây hắn lại kiếm được một món lớn trong Long mộ.
Lấy ra trong không gian tu di mấy Tu Di Giới rồi cùng ném tới cho Xích Chân, Nhạc Vũ vung tay đem hết số hộp ngọc.
Xích Chân giật mình, dùng thần niệm cảm giác tới từng Tu Di Giới, xác định không phải là huyễn thuật thì lập tức lộ vẻ không dám tin.
Người có thể xuất ra mười tám tỷ tiên thạch trong toàn bộ Hồng Hoang chỉ sợ không quá hai mươi, cho dù là những Thái Cổ Kim Tiên cũng không thể có nhiều như vậy, hơn nữa bên trong cũng không thiếu tiên thạch cao hơn nhị phẩm, thừa đủ để đổi lấy những tinh hạch này. Lợi nhuận hôm nay đủ để so với kết quả kinh doanh vất vả qua ngàn năm của Thiên Vật các.
Trong một sát na, Xích Chân cơ hồ cho rằng vị Thái Ất Chân Tiên có dung mạo tầm thường trước mắt này kiếm được tài vật từ một động phủ thượng cổ nào đó, lộ ra vài phần ý tham lam, bất quá sau một khắc lại nhạt đi. Hắn kinh doanh đã ba vạn năm, thấy qua nhiều chuyện, biết người trước mặt tuy nhìn bình phàm nhưng khí độ kinh nhân, tuyệt không phải kẻ tầm thường, hơn nữa thần quang trong mắt ngẫu nhiên lóe lên nên chỉ sợ hắn vừa có ý thì sẽ chịu đau khổ.
Cẩn thận thu hồi mấy Tu Di Giới, Xích Chân lấy ra một lệnh bài thất thải nói:
- Sau này Minh Vân đạo hữu được xem như khách quý đỉnh cấp của bản lâu, chỉ cần cầm Thiên Vật lệnh này thì sẽ được hưởng hai thành ưu đãi trong toàn bộ 3000 phân lâu tại Hồng Hoang.
Nhạc Vũ khẽ gật đầu, không chút khách khí thu nhận rồi cười nói:
- Đa tạ, không biết động thiên phúc địa ở đâu?
Thần sắc Xích Chân lúc này đã lộ vẻ kính sợ, không dám có nửa phần bất kính, nghe vậy lập tức dẫn khởi một đạo quyết mở ra cấm chế linh trận trong bảo khố, sau một khắc thì một quang môn xuất hiện trước mắt hai người. Xích Chân đưa tay ra hiệu ý mời, cả hai đi qua một hành lang thời không liền tới một không gian khổng lồ ẩn trong Hồng Hoang, Nhạc Vũ theo sau thầm nói quả thực tuyệt hảo.
Nơi đây tiên lực mờ mịt, không dưới Địa Tiên giới, phạm vi hơn tỷ dặm, có hơn mười đầu linh mạch cỡ lớn, lúc này phần lớn đều bị chiếm dụng để cung ứng cho những động thiên phúc địa nơi đây.
Nhạc Vũ dùng Côn Luân Kính quan chiếu thì thấy những động thiên phúc địa này hoặc là tương tự với Thiên Ý Phủ hoặc hơn, lại có một tòa có chênh lệch thời gian cao tới mười hai lần, đủ để so với Tam Thập Tam Thiên. Xích Chân lại không biết Nhạc Vũ đã nhìn thấu, vẫn giới thiệu kỹ càng:
- Nơi đây tổng cộng có bảy động thiên phúc địa có chênh lệch thời gian gấp đôi, bốn cái có chênh lệch thời gian gấp bốn, chừng một tỷ tiên thạch là đổi được một tòa, lại có một tòa có chênh lệch thời gian gấp mười hai lần thì không thể dùng tiên thạch để đổi mà cần Hậu Thiên nhất phẩm tiên bảo đỉnh cấp tương đương.
Nhạc Vũ lần này hơi nhíu mày, tiên thạch trong tay hắn còn không nhiều lắm, lại còn dùng để bày trận, linh bảo có thể đưa ra ngoài sáng trao đổi lại ít càng thêm ít.
Trong lòng hắn chợt động, sau một khắc liền đưa ra một viên yêu đan hắc sắc lớn bằng bàn tay, cười hỏi:
- Tiên bảo ta không có, dùng vật này để trao đổi thế nào?
- Là Kim Tiên yêu đan?
Xích Chân lại thêm một lần kinh nghi bất định, cẩn thận dùng hồn niệm cảm ứng thì càng thêm kinh hãi không thể nào xác nhận thân phận vị Minh Vân trước mặt này.
Mộc hệ yêu đan hắc sắc tuy có lực huyễn sát quấn quanh nhưng lại là hàng thật giá thật, yêu đan Kim Tiên lại càng bất phàm.
Yêu đan trong tay Nhạc Vũ tuy chỉ lớn bằng bàn tay nhưng rõ ràng dùng phép tu di giới ngưng tụ, sau khi khai mở sẽ lớn ngàn trượng, chính là phần tinh hoa nhất của một cây kỳ mộc thượng cổ, cơ hồ tiếp cận chuẩn thánh, nếu cẩn thận luyện chế, lại dùng linh vật tương hợp sẽ có thể thành tựu tiên binh Mộc Hệ Hậu Thiên.
Chỉ là người này rốt cuộc lấy được từ nơi nào, với tu vi của hắn lẽ nào có thể trảm sát Đại La Kim Tiên?
Hay đây chính là hậu bối của một vị đại năng Thái Cổ nào đó mà bản thân trước đây chưa từng nghe nói?
Trong đầu lướt qua trăm ngàn ý niệm, Xích Chân cuối cùng thở hắt ra một hơi:
- Cái này thừa đủ, chỉ là lần này coi như đạo hữu chịu thiệt, không biết còn muốn đổi linh vật khác?
- Linh vật khác? Nhạc Vũ nhắc lại một câu rồi hiếu kỳ hỏi:
- Trong Thiên Vật các còn bao nhiêu Mộc Linh tiên thạch? Nếu là có mười hai viên thì có giá trị tương đương.
Xích Chân vui vẻ:
- Tuyệt đỉnh kỳ trân như vậy, Thiên Vật các cũng chỉ có bốn năm viên mà thôi, bất quá với danh tiếng của bản lâu thì có thể ứng trước ở các thương gia khác, mời đạo hữu đợi một chút.
Dứt lời, Xích Chân phi độn rời đi, qua chừng nửa chung thì vội vàng phản hồi, trong tay có hơn mười đoàn thanh quang, đúng là mười hai viên siêu phẩm Mộc Linh tiên thạch.
Nhạc Vũ cười khẽ, thu lấy rồi thi triển thần thông chiêu lấy toàn bộ động thiên phúc địa tạm thời bỏ vào không gian tu di.
Làm giao dịch lớn như vậy, hắn cũng không cần giấu diếm pháp lực hùng hậu, dù là động thiên ngoài trăm triệu dặm cũng nhẹ nhàng chiêu lấy, trong lòng ẩn ước chờ mong, sau khi kết hợp số nguyên thần tinh hạch và động thiên phúc địa này thì Diễn Thiên Châu sẽ tới mức độ nào.
Hắn áp chế kích động, thần sắc thản nhiên nói:
- Ta còn rất cần tinh hạch Động Thiên, sau này còn quay lại giao dịch. Mong Thiên Vật các thay ta thu thập, cứ mỗi trăm năm ta sẽ sai người tới lấy một lần, hi vọng kinh hỉ không kém hơn lúc này, còn nữa không được tiết lộ thân phận của ta.
Xích Tinh Tử lập tức vui vẻ, kinh hỉ không kém hơn lúc này há chẳng phải giao dịch trăm năm sau sẽ không kém hôm nay, cũng không suy nghĩ lập tức khom người nói:
- Xích Chân hiểu rõ, chuyện hôm nay Thiên Vật các nhất định thủ khẩu như bình, sau trăm năm cũng sẽ làm đạo hữu thỏa mãn.
Nhạc Vũ không khỏi cười cười, Xích Chân quả nhiên thông minh.
Hắn quay người định bước vào quang môn thì đột nhiên chợt nhớ tới Duệ Vân vừa vội vàng rời đi liền hỏi:
- Xin hỏi một câu, không biết Duệ Vân đạo hữu vừa rồi rời đi vì chuyện gì? Nghe ngươi nói thì thân phận vị lão ca này tựa hồ bất phàm.
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Quân Lâm Thiên Hạ Tác giả : Khai Hoang -----oo0oo-----
Chương 1167: Duệ Vân tao ách.
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Xích Chân nghe vậy lại kinh ngạc rồi tiếp đó cười nói:
- Quên là đạo hữu cũng tính là người trong cuộc. Bất quá việc này không sao, tình hình Duệ Vân đạo hữu hôm nay tuy đáng lo nhưng sư trưởng hắn lại khó lường, chính là hậu nhân của Hồng Vân. Từ sau khi tổ sư hắn vẫn lạc thì đạo môn một nhà này tuy yên lặng mấy vạn năm nhưng gần đây đã có mấy nhân vật tuyệt đỉnh xuất thế ngang trời, chấn động Hồng Hoang!
- Một vị là Tử Vân đạo nhân, nghe nói chỉ cần nửa bước nữa sẽ đăng nhập chuẩn thánh, một vị là Huyết Lục Thiên quân Nhạc Vũ đã từng tàn sát mấy trăm vạn đệ tử Xiển Giáo nhưng đại giáo này cũng không thể làm được gì. Một vị khác càng thêm cao minh, chính là An Thiên Huyền Thánh Đại Đế, Thủy Kiếm tiên Uyên Minh được xưng là tổ sư kiếm tiên trên thế gian, dùng lực lượng một người đóng đô phương bắc, xua đuổi Yêu tộc tại Bắc Câu Lô Châu. Mấy năm trước từng một lần hành động trợ giúp Hậu Thổ đăng thánh, thanh thế vô song.
Khẽ tán thưởng, Xích Chân nói tiếp:
- Lần này Duệ Vân lão ca gây ra phiền toái thật sự không nhỏ. Đạo hữu tuy thân phận bất phàm, nhưng vẫn chớ để cuốn vào, thứ cho Xích Chân không cách nào bẩm báo, chắc lão ca cũng không muốn liên lụy tới ngươi. Kỳ thật đạo hữu cũng không cần lo lắng, chỉ cần lão ca mời Huyền thánh Đại Đế ra mặt thì phiền toái nào cũng có thể hóa giải!
Nhạc Vũ thầm thẹn thùng, xưa nay hắn đều tự quét trước cửa tuyết, mặc kệ mái ngói người khác phủ sương, nếu thấy thuận mắt mà không gây phiền toái gì mới có thể giúp đỡ nhưng còn xa mới nhiệt tình như Xích Chân nghĩ, cũng chỉ nghe tới thân phận của Duệ Vân mới bắt đầu chú ý.
- Đồ đệ Hồng Vân sao?
Nhạc Vũ nheo mắt hỏi lại:
- Vì sao vị lão ca này không đi xin giúp đỡ? Ở đây có gì khó nói?
Xích Chân chần chờ một chút rồi mới lên tiếng:
- Ta cũng không rõ ràng lắm, chỉ nghe nói trước lúc hắn đến Nam Hải đã có tranh giành với sư huynh Thủy Vân chân nhân, trong cơn tức giận mới bỏ đến Nam Hải kinh doanh. Đoán chừng là không chịu mất mặt đi cầu đồ tôn sư huynh.
Nhạc Vũ như có điều suy nghĩ sau đó thi lễ rời đi, vẫn theo lối cũ cửa sau Thiên Vật Các ra tới đường phố rồi dùng hai tờ phù phá không bay đi.
Trong lòng hắn có cảm ứng liền tới một chỗ yên lặng đứng chờ, qua một lát liền có hai người trước sau đi tới. Người đi đầu là một đạo nhân mặt vuông, tay áo phất phơ đạp không mà đi, khí tức thu liễm, nhìn qua như chỉ có tu vi Thái Thanh Huyền Tiên nhưng với tuệ nhãn của Nhạc Vũ có thể thấy bên trong pháp lực chân nguyên cực lớn.
Người đi sau thì Nhạc Vũ cực kỳ quen thuộc, chính là Giáp Thiên Không, vẫn mặc bộ hoàng sam, ẩn lộ ra vẻ tâm thần bất định.
Nhạc Vũ tạm thời không để ý, trịnh trọng thi lễ với vị đạo nhân đi đầu:
- Trước mặt là Cửu Hoa tiền bối? Uyên Minh xin thi lễ!
Đạo nhân mặt vuông cười nhẹ đáp lễ:
- Cần gì như thế? Đại Đế chính là người nương nương coi thân nhất, nghe Đế Thính nói còn xưng tỷ đệ. Cửu Hoa hôm nay đã hiệu lực dưới trướng nương nương, sao có thể nhận danh xưng tiền bối? Tương giao ngang hàng là được, đừng để ta phải xấu hổ.
Nhạc Vũ không khỏi rủa thầm Đế Thính lanh mồm lanh miệng, sau này trở về phải nhổ răng làm gương, tuy nhiên trên mặt vẫn không giảm đi vui vẻ:
- Đã như thế, Uyên Minh cung kính không bằng tuân mệnh. Đúng rồi, còn chưa tạ ơn chân nhân đã vất vả lo lắng cho ta!
- Việc nhỏ mà thôi, không coi là gì, bệ hạ cứ yên tâm. Lần này ta phụng mệnh nương nương tìm được hai kiện kỳ trân. Chừng bảy thành nắm chắc mua được vật kia.
Cửu Hoa chân nhân lắc đầu, tiếp đó kỳ quái nói:
- Lúc trước Hậu Thổ nương nương đã có lệnh cho ta coi chừng làm việc, tốt nhất đừng nên gặp mặt Bệ Hạ, để tránh làm cho người ta chú ý. Vì sao Bệ Hạ đột nhiên dùng phù chiếu cho gọi?
- Tình hình có biến, chuyện ta tới Phương Trượng sơn sợ là không giấu được!
Nhạc Vũ lắc đầu, cười khổ một tiếng:
- Bất quá việc này cũng là cớ tốt để ta tới Nam Hải.
Chuyển giọng, Nhạc Vũ nhìn sang Giáp Thiên Không:
- Ta vừa nghe nói ngươi thay ta thu mua được bao nhiêu siêu phẩm Mộc Linh tiên thạch?
Giáp Thiên Không lập tức khom người làm đại lễ rồi lộ vẻ bất đắc dĩ nói:
- Bẩm Bệ Hạ! Mấy người bọn thần mang theo sáu trăm triệu tiên thạch cùng với vô số linh trân xuôi nam nhưng chỉ mua được mười ba viên ở Đông Thắng Thần Châu, thực là hổ thẹn.
Chỉ thấy linh quang chớp lên rồi trước mặt Giáp Thiên Không đột nhiên xuất hiện mười ba quang hoa thanh sắc nồng đậm. Thấy Nhạc Vũ không nói gì thu hồi, cũng không lộ vẻ tức giận thì hắn mới thở phào, tiếp đó cẩn thận nói:
- Về phần chuyện của Duệ Vân chân nhân, vì thời gian có hạn nên thần chỉ thăm dò được một ít tin tức. Nghe nói cũng là nhất mạch của Hồng Vân tán nhân, ở Nam Hải hơi có chút cơ nghiệp, có bảy mươi lăm vạn đệ tử ở Khuynh Vân đảo, đệ tử thân truyền có sáu vị đạt đến Chân Tiên. Tại Phương Trượng tiên sơn cũng mở một luyện khí lâu, dù chưa khai tông lập phái nhưng thực lực lại không kém hơn một ít tông môn nhị lưu!
Nhạc Vũ nhíu mày, thực lực này so với Thủy Vân tông mạnh hơn quá nhiều.
Tiếp đó lại nghe Giáp Thiên Không nói:
- Bất quá gần đây hình như chọc phải Nam Hải Linh Ma tông, chết lẫn bị thương không ít đệ tử. Bởi vì rất có giao tình với mấy đệ tử của mấy vị đại năng thái cổ tại Phương Trượng sơn nên mới miễn đi tai kiếp. Bất quá gần đây, mấy vị Thái Huyền Quang Huyền, thậm chí Vô Sinh Thái Hoàng đều thân vẫn hoặc mất tích. Phương Trượng sơn đổi qua Lục Áp đạo nhân làm chủ, Linh Ma tông hình như có ý muốn giải quyết cừu hận.
- Giải quyết cừu oán?
Nhạc Vũ lạnh giọng cười cười, nghĩ tới tin tức về Linh Ma tông, cũng có thể xem là một đại tông Hồng Hoang, tu sĩ trong môn đều tu hành công pháp đặc dị, nghe nói là dùng bí truyền, đem tiên thạch linh mạch cắm vào nhục thân mô phỏng huyệt vị, sau khi thành tựu thì huyệt mạch phức tạp hơn thường nhân gấp trăm lần. Nếu có thể thành trận trong nhục thân thì chiến lực càng thêm vô cùng cường hoành.
Đây cũng là một trong 800 bàng môn, vốn tự xưng Thiên Linh tông, chỉ là đệ tử có bảy thành nhập mà mà chết, còn lại đều điên cuồng vì thế bị người ngoài chế giễu là một trong Ma tông, bất quá thực lực kỳ thật cũng hùng hậu, nghe nói Đại La Kim Tiên có tới ba vị, chính là đại tông đỉnh cấp Hồng Hoang.
- Lại còn có việc này?
Cửu Hoa chân nhân cũng cảm thấy ngoài ý muốn, trầm ngâm một lát liền đột nhiên cười nói:
- Mặc dù ta không biết Bệ Hạ vì sao không muốn để người khác biết ngươi đã tới Phương Trượng sơn. Bất quá việc này quả thực khiến người khác nghi ngờ, tới tìm phân chi tông môn là việc quang minh chính đại, ai cũng không thể nói. Về phần Linh Ma tông, bản chân nhân cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
Giọng nói của hắn lộ ra vài phần thương cảm, Linh Ma tông này đang êm đẹp lại chọc phải Hồng Vân nhất mạch đang lúc phục hưng, thật đúng là là không biết chữ chết viết ra sao.
Nhạc Vũ ngay lập tức phục hồi tinh thần, cười nói với Cửu Hoa:
- Tông môn có việc, trẫm phải đi trước, kính xin chân nhân thay ta chuẩn bị.
Cửu Hoa chân nhân tất nhiên cúi đầu đáp ứng, trong nội tâm cũng không có gì lo lắng.
Bốn vị Đại La Kim Tiên trong mắt người khác là thế lực khó lường nhưng trong mắt Cửu Hoa hắn không tính là gì, nếu là Hậu Thổ cầm Minh Thư thì chỉ cần động niệm sẽ có thể tru sát, thậm chí còn xa mới có thể so với An Thiên Huyền Thánh Đại Đế. Giáp Thiên Không cũng hiểu ý, đi trước dẫn đường.
Lúc trước hắn đã thăm dò được chỗ Duệ Vân mở luyện khí lâu nên cứ thế xe nhẹ đường quen đi tới, chỗ này cũng thuộc về một khu phồn hoa.
Lúc tới nơi thì trước tiền sảnh đang tấp nập người ra vào, Nhạc Vũ cũng không cho là lạ, dù là tiên nhân cũng thích tụ tập náo nhiệt, lúc xem người đấu pháp cũng thuận tiện có thể tìm hiểu.
Giáp Thiên Không có ý lấy lòng trước mặt Nhạc Vũ, hừ lạnh một tiếng huy xuất một đạo pháp lực, vẹt đám đông khai mở một lối đi khiến mọi người đều hai mắt nhìn nhau không dám lên tiếng.
Nhạc Vũ thấy vậy phì cười, há miệng muốn nói nhưng cuối cùng lại lắc đầu tiến vào.
Tập tính Yêu Hoàng trước kia của Giáp Thiên Không vẫn chưa mất đi. Rõ ràng là dùng pháp lực xuyên không tới đây nhưng lại chọn cách dễ dàng đắc tội với người khác.
Đi theo Giáp Thiên Không lên tới tầng ba thì thấy bên trong một mảnh hỗn độn, vô số pháp bảo pháp khí tán loạn trên sàn, thêm vào mấy thi hài.
Thần sắc Duệ Vân tái nhợt đứng một góc, bên cạnh có hơn trăm tên đệ tử đều lộ vẻ phẫn nộ, đang dốc sức phòng ngự, vòng ngoài có hơn ba trăm tên đều cực kỳ tráng kiện, mặt mày dữ tợn.
Nhạc Vũ biết tướng mạo những tên này vốn không phải như thế mà sau khi dung nhập tiên thạch phát sinh dị tướng.
Chỉ nghe một gã huyền bào nam tử trong đó nói:
- Duệ Vân, ngươi thật sự muốn nhìn xem hơn trăm đệ tử của ngươi đều chết ở đây mới bằng lòng bỏ qua? Vật kia mặc dù tốt nhưng cũng không phải Khuynh Vân đảo lấy được. Vì một kiện Linh Bảo dẫn đến tai ương diệt môn, cần gì phải thế?
Duệ Vân bình thản:
- Trọng khí sư môn sao có thể đơn giản đưa cho kẻ khác? Các ngươi sát nhân lúc này không sợ Lục Áp đạo quân giáng tội?
Huyền bào nam tử bật cười khanh khách:
- Vậy cũng cần đạo nhân biết được việc này mới có thể! Sau này chúng ta sẽ nói là vì Khuynh Vân của ngươi đến kỳ không giao hàng làm trễ đại sự tông ta, hai bên tranh chấp khó tránh khỏi sát nhân.
Cười lạnh một tiếng, huyền bào nam tử búng ra một chỉ nhắm vào một đệ tử Thiên Tiên bên cạnh Duệ Vân. Một luồng duệ quang kim sắc trực tiếp xuyên qua một tầng lam quang bên ngoài tên đệ tử, thấu thẳng vào thân thể.
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Quân Lâm Thiên Hạ Tác giả : Khai Hoang -----oo0oo-----
Chương 1168: Huyễn pháp thần thông.
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Duệ Vân cùng chúng đệ tử đều biến sắc, trong mắt như bốc lửa nhưng lại vô lực ứng cứu.
Vào lúc kim quang sắp xuyên qua tu sĩ Ngọc Tiên kai thì một quang hoa thủy lam đột nhiên trùng kích tới, chỉ là một giọt nước bình thường nhưng lại ẩn hàm cự lực vô biên chấn nát kim quang.
Huyền bào nam tử, tính cả mấy vị Thái Thanh Huyền Tiên tu sĩ bên cạnh đều quay lại nhìn về phía cửa ra vào, đầu tiên hơi kinh dị nhìn Giáp Thiên Không rồi mới nhìn sang Nhạc Vũ, cũng không lộ vẻ khinh thị, có thể dùng một giọt nước tầm thường phá vỡ thần thông của Huyền Tiên vậy thì pháp lực chắc chắn bất phàm.
Duệ Vân chân nhân thấy thế cũng bất ngờ, nhìn ra cả kinh nói:
- Là Minh Vân đạo hữu.
Hắn hoàn toàn không dám tin một kẻ bèo nước gặp nhau, dù trước kia có từng giúp qua lại có thể bất chấp phong hiểm đắc tội với một đại tông Nam Hải đến tương trợ.
Bất quá huyền bào nam tử chỉ nhìn thoáng qua rồi lại cười lạnh nói:
- Sớm nghe nói Khuynh Vân đảo Duệ Vân chân nhân giao du rộng rãi tại Phương Trượng sơn, quả nhiên vào lúc này còn có người chịu ra mặt.
Hắn xoay người nhìn về Nhạc Vũ:
- Một kẻ qua đường như ngươi cũng dám dám đến nhúng tay việc này? Không biết hôm nay Thiên Linh tông ta đang làm việc sao? Cho là có chút ít thần thông lại không biết trời cao đất rộng, mau cút ra ngoài có thể tha chết.
Giáp Thiên Không đột nhiên nắm chặt song quyền, trong mắt ánh lên lãnh mang.
Nếu nói lúc trước là do bị hạ cấm chế nên hiệu lực dưới trướng Nhạc Vũ có chút bất đắc dĩ, lúc nào cũng có ý thoát thân, hiện giờ phương bắc đại định, Hậu Thổ đăng thánh nên chân chính hiệu lực cho Nhạc Vũ.
Nhạc Vũ dường như không nghe thấy, đưa mắt nhìn mấy thi thể nằm cách Duệ Vân không xa, sát ý trong lòng bốc lên cuồn cuộn, thần sắc âm trầm như nước nói:
- Linh Ma tông các ngươi có biết Khuynh Vân đảo chính là hậu nhân nhất mạch Hồng Vân?
Thần sắc Duệ Vân lại chợt động, nhìn Nhạc Vũ vẻ hơi kinh ngạc, đám đệ tử Linh Ma tông lại không hề phát giác, lộ vẻ tức giận. Bọn chúng tự xưng là Thiên Linh tông, Linh Ma tông là do Tu Chân Giới biếm xưng, xưa nay ít có người dám đề cập trước mặt.
Sắc mặt huyền bào tu sĩ cũng lạnh lùng:
- Hay cho cái tên Linh Ma tông, dám ở trước mặt Thiên Linh tông ta nói như vậy cũng là lần đầu tiên Minh Hư tu hành ba vạn năm chứng kiến, đạo hữu xem ra nhất định phải gây khó dễ cho Thiên Linh tông rồi hả? Được rồi, hôm nay ta cũng không sợ lấy thêm một tính mạng trong tay.
Lời còn chưa dứt, bát diện bán nguyệt quang nhận đột nhiên từ tay áo hắn bắn ra, uy áp mênh mông trực tiếp trảm xuống khiến rất nhiều tu sĩ quan chiến đều hít sâu một hơi khí lạnh.
- Là Tiên Thiên nhị phẩm.
Một số người trong đó khẽ lắc đầu tiếc nuối, trong lòng coi như đã định rằng lam bào Chân Tiên vừa đứng ra chỉ sợ không có nửa phần sức phản kháng, bị quang nhận trảm sát đương trường.
Duệ Vân cũng khẩn trương, cắn mạnh đầu lưỡi đánh ra một thanh tiên diêu tử sắc về phía Nhạc Vũ, đột nhiên lại thấy quang nhận lấp lánh bay lượn quanh người Nhạc Vũ như đang đùa giỡn, không hề làm hắn tổn thương mảy may.
Lúc đầu mọi người còn tưởng rằng là do huyền bào tu sĩ Minh Hư tử hạ thủ lưu tình, chỉ muốn hù dọa vị Chân Tiên tu sĩ này, sau một lát mới biết không phải, chỉ thấy kẻ này đang toát mồ hôi, trong mắt đầy vẻ kinh dị lẫn không dám tin, ra sức thôi động pháp lực nhưng dù thế nào cũng không thể khu sử bát diện bán nguyệt quang nhận tiến gần thêm.
Mọi người vây xem cùng với chúng đệ tử Linh Ma tông cũng đều kinh nghi bất định, nhìn sững vào Nhạc Vũ, cảm giác thân ảnh trước mắt đột nhiên như phiêu hốt mê huyễn, vừa nhìn vào còn thấy ở trong thế giới này, nhìn kỹ lại lại như thấy ở một thế giới khác, vị trí chập chờn vừa như xa vạn dặm lại vừa như ở ngay trước mặt, tựa hồ có một dị lực cường hoành làm người ta sinh ra ảo giác không thể kháng cự, đặc biệt đôi mắt vừa liếc qua đã khiến tâm thần chấn động.
Duệ Vân cũng cảm giác tình hình không đúng, khống chế thanh huyền binh tử sắc giữa không trung, kinh ngạc nhìn Nhạc Vũ, bát diện quang nhận vẫn chuyển động không ngừng rồi dần thuần phục tụ lại trước người hắn thành một thanh bán nguyệt trường đao, lơ lửng trong hư không, nếu người không biết nhìn vào còn cho rằng đây là tiên binh do hắn khống chế.
Thần sắc Minh Hư tử cũng lộ vẻ kinh ngạc, ánh mắt thất thần như đã hoàn toàn mất đi thần trí, mấy vị Huyền Tiên bên cạnh của Linh Ma tông thấy thế đều giật mình kiêng kị lẫn nổi giận, còn chưa kịp ra tay thì ánh mắt mang theo một tia lực mê huyễn đã quét sang:
- Hỏi lại một câu, bọn ngươi cũng biết Khuynh Vân đảo là Hồng Vân nhất mạch?
Ánh mắt quét qua, khí tức mấy người đều đông cứng, tim đập thình thịch, chỉ có một Huyền Tiên hừ lạnh:
- Biết rõ thì như thế nào? Một lão quỷ đã chết đi chẳng lẽ còn có thể sống lại hay sao? Hồng Vân nhất mạch cường thịnh trở lại cũng không quản được Nam Hải ta, ngược lại đạo hữu muốn làm cho Duệ Vân là địch với Linh Ma tông ta?
Giọng nói tuy giận dữ nhưng đến cùng vẫn kiềm chế chưa từng ra tay, ngay cả phương vị của Nhạc Vũ cũng không thể nhận chuẩn vậy thì dù bên kia có bao người hợp lực cũng chỉ tự rước lấy nhục, lời còn chưa dứt thì sắc mặt người này chợt vặn vẹo lộ vẻ đau đớn, thân hình cũng bành trướng lên một cách quỷ dị, dưới da thịt như có một bầy chuột chạy tứ tung cắn xé.
Mọi người trong lầu còn đang kinh hãi khó hiểu thì đã nghe một tiếng nổ vang dội, vị Thái Thanh Huyền Tiên đã nổ tan xác.
Nhạc Vũ phất tay ném ra hơn một trăm thanh đại tu di kiếm lần lượt chuyển động trước người, sau đó ý niệm khẽ động khiến cho khí huyết nguyên lực, thậm chí Nguyên Hồn tụ vào trong kiếm. Toàn trường lại một hồi lạnh ngắt, thanh bào tu sĩ này lại có thể đương trường dùng một đệ tử Huyền Tiên của Linh Ma tông luyện kiếm, tuy kinh hãi nhưng hành động này không khỏi quá tàn độc, không biết trời cao đất rộng.
Ba vị Huyền Tiên còn lại của Linh Ma tông cũng giận run, một vị trong đó hình dáng tướng mạo tầm trung niên trừng mắt quát lớn:
- Ngươi dám sát nhân? Giết đệ tử của Thiên Linh tông ta.
Nhạc Vũ nghe vậy nhíu mày lạnh lùng nhìn lại, người kia còn chưa dứt lời thì cũng đồng dạng khuôn mặt vặn vẹo, thân hình trướng lên, sau một lát đã nổ tung, toàn bộ huyết nhục thần hồn hóa thành huyết quang nhập vào một thanh đại tu di kiếm khác khiến tiếng xì xào vừa vang lên đã lạnh ngắt, một vài tu sĩ có tu vi cao cuối cùng đã nhìn ra thủ đoạn của Nhạc Vũ đúng là thần thông huyễn pháp làm mê hoặc thần trí hai vị Thái Thanh Huyền Tiên, gây ra bạo loạn khí cơ rồi mất đi khống chế vỡ vụn.
Nếu đổi lại là Huyền Tiên tu sĩ bình thường thì tối đa cũng chỉ bị thương, nhưng Linh Ma tông công pháp đặc dị, một thân khí huyết nguyên khí phần lớn mượn nhờ ngoại lực nên khi không khống chế được pháp lực thì trực tiếp thân vẫn.
Nguyên nhân chân chính mới thực sự khiến người khác kinh hãi vì đã có thể nhờ vào bàng môn thành đạo thì đạt đến Thái Thanh Huyền Tiên, tâm trí nhất định cũng hơn xa tu sĩ đồng giai, thế nhưng cứ thế thất khống trong huyễn thuật của vị tu sĩ vô danh trước mắt này. Huyễn pháp như vậy sợ rằng đã đạt tới thánh cảnh?
Tất cả đều có chung một ý niệm, thân phậ người trước mắt là như thế nào? Chẳng lẽ là Đại La Kim Tiên đích thân tới?
Sau khi Minh Hư tử cũng đồng dạng nổ bung thành một đoàn huyết quang được thu nạp vào một thanh đại tu di kiếm, trong đám tu sĩ Linh Ma tông vẫn đứng câm như hến đột nhiên cắn răng muốn đào tẩu nhưng đồng dạng bị khống chế tại chỗ rồi lại liên tiếp nổ tung, huyết nhục vung vãi đầy trời.
Này Linh Ma tông tu sĩ, là câm như hến trong đó mấy người, bỗng dưng cắn răng một cái ra bên ngoài phi độn, giống như dục đào tẩu cũng tại nháy mắt sau đó, liền cũng là đồng dạng định tại nguyên chỗ sau đó là ngay ngắn hướng một hồi chấn tiếng nổ, nổ thành đầy trời huyết nhục, tình cảnh khiến những đệ tử Linh Ma tông còn lại hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng.
Ánh mắt Nhạc Vũ lạnh lẽo, đang muốn nhìn ra chỗ khác thì lại có một vị Thái Thanh Huyền Tiên bước ra thi lễ nói:
- Không biết đạo hữu có quan hệ như thế nào với Duệ Vân? Bất quá kính xin đạo hữu đừng để quá mức, dù sao đây cũng là Nam Hải, là Phương Trượng tiên thành.
- Phương Trượng tiên thành?
Nhạc Vũ cười lạnh, không chút để ý phất tay đánh ra một đạo pháp lực cuồn cuộn vào vị Huyền Tiên kia. Người này kinh hãi đang muốn chống cự thì đạo pháp lực đột nhiên biến hóa, chuyển thành vô số kiếm sát cương khí đánh vào bên cạnh hắn, sau đó trực tiếp đem hắn đánh bay ra ngoài lầu các.
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Quân Lâm Thiên Hạ Tác giả : Khai Hoang -----oo0oo-----
Chương 1169: Lang bái vi gian.
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Người nọ vừa bị bắn lăn lông lốc ra ngoài cửa, gắng gượng muốn đứng lên thì trong miệng đã hộc ra một bụm máy xen lẫn mảnh vỡ nội tạng, xương cốt toàn thân nát bấy, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc lẫn hối hận đã xen vào chuyện không đâu, bị đối phương tùy ý phất tay đánh bay như một con ruồi không có lực kháng cự, thân thể cơ hồ bị phá hủy.
Vị lam bào tu sĩ trong mắt hắn giờ như một ác ma tuyệt thế, ai ngờ lại có thể hoành hành trong Phương Trượng tiên thành như thế?
- Om sòm.
Nhạc Vũ cũng không nhìn đến hắn, quét mắt nhìn qua đám người quan chiến đang nhao nhao khiến cả đám lập tức nín bặt, cụp mắt nhìn đi chỗ khác. Đột nhiên lại thấy bên ngoài lầu các có mấy đạo quang hoa lần lượt vọt về phía xa, Nhạc Vũ cũng không để ý, quay sang Duệ Vân hỏi:
- Không biết Linh Ma tông đã sát thương bao nhiêu tu sĩ Khuynh Vân đảo các ngươi?
Duệ Vân do dự, suy ngẫm chỉ chốc lát lại cười khổ một tiếng nói:
- Ta thấy Minh Vân đạo hữu vẫn nên rời đi sớm. Dù sao Linh Ma tông có tới bốn vị Đại La Kim Tiên, bối cảnh bất phàm. Nếu như Minh Vân đạo hữu chỉ vì chút tình lúc trước mà ra tay tương trợ thì có chút không đáng. Mặc dù đạo hữu cũng là Kim Tiên, đắc tội Linh Ma tông vẫn có nguy cơ thân vẫn, tổn thương nhân mạng trong Phương Trượng tiên thành chỉ sợ Phương Trượng Tiên Minh cũng không chịu buông tha, lúc này đạo hữu rời đi vẫn còn kịp.
- Linh Ma tông cùng Phương Trượng Tiên Minh? Trước mặt chủ nhân nhà ta có là gì!
Giáp Thiên Không bất giác cười nhạt vẻ khinh thường, bị Nhạc Vũ lườm qua một cái thì vội vàng nín bặt.
Nhạc Vũ cũng có chút đau đầu, cũng không phải hắn không muốn bạo lộ thân phận, chỉ là không muốn đánh rắn động cỏ, để cá lớn chạy mất mà thôi
Với tính cách của hắn, không kết thù thì thôi, một khi thù hận đến không cách nào hóa giải nhất định sẽ chém tận giết tuyệt, không lưu hậu hoạn.
Duệ Vân cũng giật mình, lúc trước thấy thần thái ngôn ngữ của Nhạc Vũ đã hơi ngờ vực, lúc này nghe Giáp Thiên Không nói vậy lại càng kinh nghi bất định
Vị thanh bào tu sĩ trước mặt này thật sự là sư điệt của sư tôn chưa từng gặp mặt, là Đại Đế tôn sư Thủy Kiếm tiên Uyên Minh? Sao lại tới vào lúc này?
Nhạc Vũ cũng bỏ qua Duệ Vân, quay sang đám đệ tử hỏi:
- Trong các ngươi có ai biết được?
Tu vi của đám đệ tử Khuynh Vân đảo không đồng nhất, mạnh nhất có Thái Ất Chân Tiên, thấp nhất chỉ mới Đại Thừa, ai nấy đều căm thù đệ tử Linh Ma tông đến tận xương tuỷ, sau khi nghe vậy thì do dự, thấy Duệ Vân không có ý ngăn cản thì có một đệ tử Ngọc Tiên can đảm cao giọng:
- Khuynh Vân đảo ta đã qua ba lần giao chiến với Linh Ma tông, cộng thêm lần này tổng cộng vẫn lạc hơn 300 , ngoài ra còn có hơn 1400 đệ tử ngoại môn dưới Đại Thừa cùng nhau vẫn vong.
Những đệ tử Linh Ma tông đều kinh hãi, trước mắt bọn chúng đều trùng điệp ảo giác, khí cơ hỗn loạn bên bờ vực vỡ nát nhưng vẫn có thể bảo trì một chút thần trí, lúc này nghe được dù ngu xuẩn cũng biết dụng ý của thanh bào tu sĩ này.
- Là hơn một ngàn bảy trăm người?
Nhạc Vũ cười lạnh, trong mắt lộ ra vài phần lệ sắc:
- Phàm kẻ giết người liền phải làm đền mạng, biết rõ mà cố phạm là nên giết.
Toàn bộ lần các bùng lên một mảnh huyết quang, hơn ba trăm đệ tử của Linh Ma tông, vô luận là mạnh như mấy vị Thái Thanh Huyền Tiên hây Linh Tiên Thiên Tiên đều liên tiếp nổ tung, huyết nhục vung vãi, trong đó hơn mười đoàn huyết quang bị ý niệm của Nhạc Vũ khống chế vào trong một loạt đại tu di kiếm khiến chúng tiến vào Hậu Thiên Linh Bảo.
Đám người quan chiến đều tái mặt, đồng loạt lui về phía sau một bước nhìn về phía Nhạc Vũ, phảng phất như nhìn một vị hung thần tuyệt thế.
Giáp Thiên Không cười lặng lẽ, đưa tay lên vuốt mũi, nhớ tới lúc đại chiến ở phương bắc, vị An Thiên Huyền Thánh Đại Đế vẫn một tác phong tàn nhẫn, tuyệt bất dung tình như thế, cảm giác lạnh toát trong lòng, sau đó lại đắc ý, bản thân coi như nhận chuẩn thời cơ, nếu không sao có được cơ duyên trở thành tâm phúc của Đại Đế một phương? Tuy bị vu lực xâm nhiễm nhưng có gương của Cự Linh thần và Cực Linh Phá Quân trước đó, chưa hẳn không thể tiến thêm một bước.
Vào lúc huyết nhục tứ tán nhuộm đỏ cả lầu các thì cách đó không xa cũng truyền ra một tiếng gầm giận dữ chấn động cả Phương Trượng tiên thành trùng kích tới Khuynh Vân khí lâu.
Nhạc Vũ mỉm cười, đợi lâu như vậy, lại cố ý để thoát mấy người bên ngoài báo tin, mấy người kia cuối cùng đã đến.
Hắn vung tay huy xuất một luồng pháp lực chấn vỡ đồ đạc bên trong ba tầng lầu rồi cuốn qua một bên khiến không gian bên trong đột nhiên thoáng đãng, sau đó xuất ra một lớp vân quang ngạnh kháng với sóng âm đang xông tới, chỉ một khắc đã triệt tiêu toàn bộ âm lực.
Nhạc Vũ chắp tay đạp vào hư không, yên lặng chờ đợi, qua một lát trên không trung có sáu đạo quang hoa lần lượt tiến đến, đều là Đại La Kim Tiên.
Bốn Kim Tiên của Linh Ma tông có hình dạng bên ngoài dữ tợn rất dễ nhận biết, Nhạc Vũ chỉ nhìn qua đã biết bốn người bên trái là Ngạo Thế, Ngạo Hải, Ngạo Tiêu và Ngạo Vân, hai người còn lại đều tiên phong đạo cốt, cau mày đứng ở phía xa.
Nhạc Vũ cũng không biết thân phận cả hai, áng chừng là hai vị Đại La Kim Tiên Phương Trượng Tiên Minh.
Theo sát sau sáu người này là vô số quang hoa nhanh chóng cuốn tới, khi hạ xuống là mấy ngàn đệ tử Linh Ma tông đứng sau bốn thiên quân, ngoài ra còn có rất nhiều người quan chiến hiếu kỳ đứng đằng xa, trong không trung cũng liên tục có mấy chục đạo thần niệm cường hoành đánh xuống.
Những tu sĩ có tu vi thấp đứng quanh tự thấy không thể nào tự bảo mạng khi xảy ra giao tranh liền lần lượt rút lui như nước thủy triều.
Ngạo Thế Thiên Quân nhìn qua vô số huyết nhục vung vãi, trên mặt co rút đau đớn rồi rống lên :
- Nhãi ranh, thủ đoạn ngươi cũng thật độc ác. Hai người Phương Trượng Tiên Minh đây chứng kiến, cũng phải cho sư huynh đệ của ta một công đạo? Nếu không bốn người chúng ta liền tự mình động thủ, tru trừ kẻ này cũng giống như vậy.
- Thiên Quân an tâm.
Một trong hai Kim Tiên đang đứng bên trái nhìn vào Nhạc Vũ:
- Bên trong Phương Trượng Tiên Minh nếu giết người phải đền mạng, đây chính là sở định của mấy vị đại năng trước kia. Đạo hữu trảm sát mấy trăm đệ tử Linh Ma tông, chứng cứ xác thực, ngươi muốn tự mình ra tay tự tội hay đợi chúng ta đích thân ra tay?
Nhạc Vũ cười nhạt, căn bản không muốn nói nhảm, bên cạnh chợt nghe Duệ Vân cao giọng:
- Chậm đã.
Hơi nhướng mày, Nhạc Vũ áp chế pháp lực đã bắt đầu khởi động, thấy Duệ Vân chân nhân bay lên sánh vai nói:
- Đạo hữu mới quen này của ta tuy đúng là sát nhân nhưng xin hỏi vì sao hai vị tiền bối Viên Linh cùng Phương Hạo không hỏi nguyên nhân đúng sai?
Duệ Vân nhìn vào bạch mi lão giả đang trừng mắt với hắn nói tiếp:
- Viên Linh Tử tiền bối, thay phiên tổng chưởng công việc của Phương Trượng tiên thành trong mười năm, lẽ ra phải bảo vệ an nguy của những người hàng năm giao nộp linh thạch, vì sao vừa rồi đệ tử Linh Ma tông gây sự, giết đệ tử của ta, ta đã ba lượt dùng tín phù…
Hắn còn chưa nói xong thì bạch mi lão giả đã lạnh lùng:
- Mấy người chúng ta nói chuyện, ở đâu đến phiên ngươi tới xen vào.
Sau đó trực tiếp đánh ra một luồng linh quang hắc sắc cuốn tới Duệ Vân, lần này không cần Nhạc Vũ phân phó, Giáp Thiên Không đã hóa thành một đạo hoàng quang ngăn trước người Duệ Vân, từng tầng giáp xác của bản thể lần lượt hiện ra, bất quá linh quang vừa đi được nửa đường thì đột nhiên vặn vẹo, nổ tung ở một chỗ khác không hề tổn hại tới giáp xác.
Duệ Vân kinh hãi chỉ chốc lát, rồi nói tiếp: - Duệ Vân đã từng ba lượt dùng tín phù cầu viện, thủy chung không thấy người đến, đây là đạo lý gì? Tiên Minh làm việc hình như bất công?
Một câu cuối cùng, thanh âm Duệ Vân đột nhiên chuyển thành sắc bén, mang theo ý chất vấn, hơn trăm vạn tiên tu đang tập trung trong vòng trăm vạn trượng cũng xôn xao.
Bốn thiên quân Linh Ma tông vẫn im lặng khinh thường, thêm vào vài phần ngưng trọng nhìn Nhạc Vũ, vừa rồi cả bốn người định ra tay thì đột nhiên dao động không xác định được phương hướng của Duệ Vân.
Huyễn pháp thần thông như vậy quả thực hiếm thấy, vừa lúc là khắc tinh với công pháp bọn họ, không thể không thận trọng.
- Tiên Minh sự vụ phức tạp, nhất thời không thể xử lý, điều này cũng là bình thường.
Người lên tiếng là đạo nhân mặc lam bào tên là Phương Hạo, áp chế toàn bộ tiếng nghị luận:
- Ta cũng nghe nói, Linh Ma tông xác thực sát nhân, bất quá nguyên do là do Khuynh Vân khí lâu khất nợ Linh Ma tông hơn mười kiện tiên bảo, hai bên tranh chấp thực sự không phải là không cách nào điều giải.
- Những tiên bảo kia sớm đã chế tốt, cũng tại vận đến trên đường thì bị cướp, hung phạm là ai ta cũng không muốn nhiều lời, vào lúc đệ tử ta bỏ mình thì Viên Linh Tử tiền bối lại đang cùng bốn vị Thiên Quân nâng cốc ngôn hoan, chuyện này cũng có thể bỏ qua.
Duệ Vân khinh thường cười nhạt, sau đó lạnh lùng nhìn về sáu người:
- Linh Ma tông các ngươi có thể giận dữ sát nhân, lại không cho phép vị đạo hữu này trượng nghĩa tương trợ, tự vệ trừ gian?
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Quân Lâm Thiên Hạ Tác giả : Khai Hoang -----oo0oo-----
Chương 1170: Huyễn Nguyệt ngưng chân.
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Thanh âm Duệ Vân hùng hồn chấn động đến trăm vạn trượng, bất quá sáu người trên không trung vẫn trấn tĩnh tự nhiên nhìn hắn như một tên hề.
Duệ Vân lúc đầu khó hiểu, sau một khắc chợt hiểu, sắc mặt tái nhợt, thấy rất nhiều tiên tu chung quanh đều bình thản không chút phản ứng, chỉ hiếu kỳ nhìn vào như không nghe lời hắn vừa nói.
- Ngươi muốn bêu xấu thanh danh của ta nhưng không ai nghe thấy thì có ích lợi gì?
Viên Linh Tử cười híp mắt, lộ ra hàn ý nói: - Khi mấy tên đệ tử của ngươi chết, ta chính là thấy chết mà không cứu, đang cùng bốn vị đạo huynh nâng cốc ngôn hoan. Ngươi lại có thể thế nào? Thiên Linh tông cũng không quên Khuynh Vân Đảo nhất mạch, mấy phiên muốn nhờ đã cho Duệ Vân ngươi mặt mũi. Chỉ một kiện Tiên Thiên nhị phẩm tiên bảo mà thôi, cũng không phải cái thế kỳ trân gì, cho bốn vị đạo huynh lại có làm sao? Làm gì nhất định phải đi đến mức như vậy, tổn thương hòa khí trong Phương Trượng Tiên Minh ta.
Duệ Vân tái nhợt, nghiến răng giận đến phát run, ánh mắt như hai thanh lợi kiếm xuyên đến sáu người.
Viên Linh Tử không để ý tới, quay sang nhìn lam bào tu sĩ :
- Phương Hạo đạo hữu, Thiên Linh tông cũng là nhất mạch Phương Trượng Tiên Minh ta. Khuynh Vân đảo cấu kết ngoại nhân, tàn sát đệ tử Thiên Linh tông, chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực, theo ý ta, nên nghiêm trị mới được! Không biểu hiện thủ đoạn lôi đình thì sẽ khiến lòng người ly tán. Không biết đạo hữu nghĩ như thế nào?
Ánh mắt Phương Hạo chân nhân chớp lên, nhìn xem Nhạc Vũ thoáng chút do dự, Viên Linh Tử không để ý, dùng mật ngữ rót vào tai Phương Hạo điều gì đó khiến hắn cười nhạt, khẽ nheo mắt:
- Viên Linh đạo hữu nói rất đúng! Liền theo như quy củ Tiên Minh ta xử trí, đem làm cả nhà tru sát tuyệt!
Thanh âm vừa dứt thì vô số đệ tử Linh Ma tông, kể cả tu sĩ chấp pháp của Phương Trượng Tiên Minh đều mắt thấu lệ sắc, hơn trăm đệ tử Khuynh Vân đảo đều bi phẫn tuyệt vọng, sáu đạo thần niệm cường hoành đè xuống Duệ Vân khiến hắn không thể động đậy.
Viên Linh Tử cười ha hả, liếc xéo qua thì thấy lam bào tu sĩ vẫn cười khinh thường, không hề có ý sợ hãi, bất giác cảm thấy bất an. Sau một khắc khẽ phất tay xuất ra một cây tiêm đao ba mũi, thản nhiên nói:
- Duệ Vân chỉ có tu vi Huyền Tiên, ta và ngươi chỉ cân một động niệm có thể khiến hắn hóa thành tro bụi. Duy chỉ có kẻ này có lẽ có chút khó giải quyết, kính xin bốn vị đạo hữu tương trợ.
Ngạo Thế Thiên Quân sớm đã đợi lời ấy, cười dài một tiếng nói:
- Duệ Vân kính xin nhị vị hạ thủ lưu tình! Mấy người chúng ta còn muốn hỏi chỗ hạ lạc của kiện Linh Bảo kia! Ba vị sư đệ, có thể động thủ!
Trong lời hoàn toàn không đem Nhạc Vũ để ở trong lòng, sau một khắc chỉ thấy bốn đạo quang hoa thanh lam hồng bạch bùng lên, vô số kiếm quang giăng kín khắp nơi, khí mang tuyệt lệ phủ lên Nhạc Vũ.
Mấy chục đạo thần niệm hàng lâm tức thời đông cứng, trong đám người cùng hét lên kinh hãi.
- Là Tru Tiên Tứ Kiếm! Hậu Thiên siêu phẩm!
Tiên binh mà bốn thiên quân Linh Ma tông ngự sử dĩ nhiên không thể nào là Hồng Mông chí bảo Tru Tiên Kiếm Trận chính thức, chỉ là đồ phỏng chế, thậm chí cả trận đồ cũng không có nhưng bộ Hậu Thiên siêu phẩm kiếm khí này vẫn đồng dạng khiến mọi người hoảng sợ.
Ai có thể lường trước, hôm nay Linh Ma tông vô thanh vô tức luyện thành tiên khí sát phạt đỉnh cấp như vậy?
Trong mắt Ngạo Thế Thiên Quân cũng ẩn hiện vẻ đắc ý, nỗ lực kiềm chế, lạnh giọng quát:
- Tứ Ngạo Tuyệt kiếm, chuyển cho ta!
Bốn thanh kiếm có màu sắc khác nhau giống như như dải lụa bỗng dưng quét ngang, tới nửa đường phân hoá thành trăm ngàn kiếm ảnh, Nhạc Vũ đang đứng ở không trung còn chưa kịp phản kháng đã bị kiếm quang lăng lệ bá tuyệt xé thành bụi phấn.
Duệ Vân thấy thế sắc mặt không còn một tia huyết sắc, một tia cuối cùng cũng dần dần ảm đạm.
Viên Linh Tử cũng có chút lắp bắp kinh hãi, ngay cả hắn cũng chưa từng ngờ thực lực của bốn thiên quân Linh Ma tông mạnh mẽ như thế, thanh bào tu sĩ nhìn như thần thông bất phàm nhưng lại bị gọn ghẽ tru sát đương trường!
Ngay sau đó vẻ mặt hắn vừa hiện ra vẻ tươi cười thì đột nhiên đông cứng lại, một giọng nói lạnh lẽo tới tận xương tủy đột nhiên xuất hiện sau lưng:
- Viên Linh Tử? Ngươi cười đã đã đủ chưa?
Nội tâm Viên Linh Tử chìm đến đáy cốc, còn chưa kịp phản ứng thì một đạo hỏa diễm lam sắc cuồn cuộn đã trùng nhập thân thể, diễm lực cuồn cuộn lại ẩn chứa lực băng hàn, đông kết khí huyết lẫn nguyên hồn Viên Linh.
- Lam Diễm này là Băng Diễm quyết của Thiên Giới!
Đám người vây quanh thét lên kinh hãi, thanh âm lan xa, mấy trăm vạn tiên tu đều ồ lên lộ vẻ kinh dị.
Nhạc Vũ giống như không nghe thấy, phất tay khiến cho khối băng hình nhân kia đột nhiên vỡ vụn:
- Ngươi tu hành Kim Linh quyết! Vừa khéo làm kiếm linh cho một thanh kiếm của ta!
Khối băng vừa vỡ ra đã hòa tan khí huyết nguyên lực, nguyên thần Viên Linh Tử bên trong thoát ra điên cuồng hướng xa xa bỏ chạy, sau một khắc bị Nhạc Vũ tóm lấy bỏ vào trong một thanh đại tu di kiếm, trên thân kiếm dần hình thành từng đạo huyết văn.
Khi bốn thiên quân Linh Ma tông lấy ra bốn thanh kiếm phỏng chế Tru Tiên Tứ Kiếm khiến cho rất nhiều tiên tu có chút kinh hãi nhưng lúc này toàn trường lại im ắng tuyệt đối, có thể nghe được cả tiếng kim rơi.
Một vị Đại La sơ cảnh, đã cùng thiên cùng địa tồn vong, chỉ mấy nhịp thở không ngờ đã bị vị lam bào tu sĩ một kích tru diệt! Vậy người này tột cùng mạnh đến bao nhiêu?
Người có cảm thụ sâu nhất lại chính là Nhạc Vũ, thành tựu thần giai cấp mười tám, ngưng tụ tinh huyết Tổ Long, dù Ngũ Sắc Thần Quang không hề tiến thêm thì pháp lực của hắn so với lúc ban đầu thành tựu Kim Tiên hồn tăng lên trọn vẹn gấp ba!
Dung hợp Tổ Long Nguyên Hồn, chiến đấu với Hạo Thiên một trận đã khiến lĩnh ngộ về thiên địa pháp tắc, đạo sinh tử, nhân quả đã vượt xa mấy năm trước!
Đối với tu sĩ trên Kim Tiên, pháp lực đã là thứ yếu mà việc năm giữ pháp tắc đại đạo, độ sâu của hồn ấn bản nguyên mới là thứ chân chính phân biệt cao thấp!
Nhạc Vũ có nhiều loại Linh Bảo tăng cường thực lực, dù là trong Đại La Kim Tiên cũng là người nổi bật!
- Quả nhiên là thực lực đại tiến.
Thì thào tự nói, thân hình Nhạc Vũ biến ảo, vẫn lưu lại một hình ảnh tại chỗ còn bản thể chẳng biết đi đâu.
Bốn thiên quân Linh Ma tông chấn động, mơ hồ cảm thấy bất an, cơ hồ vào lúc Viên Linh Tử đột tử cũng cảm giác thần hồn bản thân dao động, khí huyết nguyên lực toàn thân dần không thể khống chế.
Ngạo Thế Thiên Quân phản ứng đầu tiên, lại quát lớn:
- Tứ Ngạo Tuyệt kiếm, Tru Tiên diệt thần! Kiếm trận, Sát!
Bốn đạo kiếm quang mênh mông lại quét qua chân trời, phân thành vô số tia kiếm khóa chết không gian bên cạnh Nhạc Vũ, đồng dạng chém hắn thành muôn ngàn mảnh như trước.
Chỉ là trong hư không lại truyền ra một tiếng cười lạnh.
- Tru Tiên diệt thần? Chỉ bằng tứ kiếm trong tay bọn ngươi lại có thể tru được vị tiên nào, vị thần nào?
Thanh âm truyền theo bốn phương tám hướng, đang lúc Ngạo Thế Thiên Quân sợ hãi thì thân hình Nhạc Vũ đã vô thanh vô tức hiện ra sau lưng Ngạo Hải, không đợi ba người khác có phản ứng thì trong tay Nhạc Vũ đã ngưng ra một đoàn kim lôi đánh vào thể nội hắn. Sau đó là vô số lôi quang bùng nổ đem thân hình Ngạo Hải lẫn nguyên thần nổ tung!
Trông thấy cảnh này, toàn trường lại một trận náo động.
- Đây là Đại Thiên lôi ngục! Kẻ này rốt cuộc là ai? Tại sao có thể dung hòa hai đại thần thông?
Càng kinh dị hơn là liên tục hai vị Đại La Kim Tiên, thậm chí một người trong đó vẫn còn trong kiếm trận nhưng trong nháy mắt đều vẫn lạc.
Lúc trước còn cho rằng kẻ này chắc chắn phải chết, không ngờ cuối cùng kết quả trong bốn thiên quân Linh Ma tông lại thiếu đi một người. Viên Linh Tử vừa mới cười nói cũng thân tử đạo tiêu, ngay cả nguyên hồn cũng bị tu sĩ kia đem luyện thành kiếm linh!
Phương Hạo tán nhân cũng không còn trấn định như trước, lúc đầu còn lộ vẻ do dự nên nhúng tay hay không, lúc này thấy thế quyết đoán lui ra đến hơn trăm vạn trượng, liên tiếp tế lên mấy linh bảo, trên mặt lộ vẻ hối hận, không cố kỵ mặt mũi chỉ muốn lập tức thoát đi, lo lắng nhìn về đỉnh Phương Trượng sơn.
Duệ Vân cùng rất nhiều đệ tử Khuynh Vân đảo lại vui mừng quá đỗi. Cảm giác gặp được đường sống trong cõi chết khiến toàn thân bủn rủn rồi sau đó lại kinh hỉ hả giận.
Bọn họ cho dù vào lúc bị uy hiếp nhất cũn chưa từng nghĩ tới có một ngày sẽ tru diệt bốn thiên quân, chỉ cầu có thể bình yên náu thân tại Nam Hải là được, chưa từng nghĩ tới có một ngày nhìn thấy bốn người này thân mạch.
Nhạc Vũ đứng trong không trung, tiện tay chiêu lấy thanh kiếm của Ngạo Hải xem xét, chỉ thấy trên sống kiếm có hai chữ “Ngạo Hải”, dùng hồn niệm thăm dò bên trong thì đầu tiên kinh ngạc sau đó cười nhẹ:
- Ai lại muốn đưa ta một phần đại lễ như vậy?
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc