27-08-2008, 09:01 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
nước mắt sao khuê
Táºp I: Cuá»™c Sống Vô Cùng
Khuê loạng choạng bÆ°á»›c Ä‘i. PhÃa trÆ°á»›c, xung quanh , đằng sau cô là bóng đêm dà y đặc hệt nhÆ° cuá»™c Ä‘á»i nhá» bé của cô váºy. Khuê nấc lên má»™t tiếng. Không phải khóc mà mắt cứ cay xè. Cô ngồi thụp xuống ven Ä‘Æ°á»ng, nôn thốc nôn tháo. Mệt rÅ© ngÆ°á»i… Cô muốn gục xuống nhÆ°ng lý trà còn lại không cho phép, cô mệt má»i đứng dáºy, nhÆ°ng chân đã khịu xuống, cả ngÆ°á»i cô đổ áºp xuống vệ cá», may mà không phải đám cá» lúc nãy. Khuê vẫn cố ngồi dáºy. Cô biết phÃa trÆ°á»›c là công viên…
Khuê ngồi xuống má»™t chiếc ghế đá, ngÆ°á»›c cổ nhìn lên trá»i. Chẳng thấy gì ngoà i má»™t mà u trăng trắng buồn thê lÆ°Æ¡ng. Khuê nhếch môi cÆ°á»i khan. Ôi! Cuá»™c Ä‘á»i của cô… Tá»± nhiên cÆ¡n buồn nôn lại kéo đến. Khuê lết lại gốc cây và ruá»™t thì quặn lên. Hôm nay cô đã uống khá nhiá»u rượu. Bá»n há» thi nhau chuốc cho cô đến say má»m… Những thứ vừa đắng vừa nồng, cay xè và đốt cháy cả ruá»™t gan…
Khuê tá»±a ngÆ°á»i và o gốc cây và trượt ngÆ°á»i xuống. Cô nhắm nghiá»n mắt lại, muốn ngủ nhÆ°ng không tà i nà o ngủ được. Mà con gái ai lại ngủ váºt vạ nhÆ° thế nà y… Con gái? Khuê mở toang mắt… Có tiếng kêu gì đó vang lên, cô quá» quạng tay và chạm và o má»™t váºt nhá». ÄÆ°a lên táºn mắt, cô má»›i nháºn ra má»™t chiếc di Ä‘á»™ng. Nó Ä‘ang kêu. Tháºt bá»±c mình. Khuê ấn mạnh nút tắt và nhét nó và o chiếc túi bên cạnh. Ngồi má»™t chút rồi cô lồm cồm bò dáºy, rồi lại loạng choạng ra khá»i công viên, mắt cô hÆ°á»›ng vá» phÃa kà túc xá…
May mà vẫn nhá»› phòng mình, Khuê gõ tay và o cánh cá»a, mệt nhá»c chỠđợi. Mở cá»a cho cô không phải là Khanh mà là SÆ°Æ¡ng Nhi. Chợt nhá»› ra hôm nay phòng chỉ còn lại hai đứa… SÆ°Æ¡ng Nhi lắc đầu cà u nhà u:
- Hôm nà o mà y cũng thế à ?
Khuê lách ngÆ°á»i và o. Cô vất chiếc túi và o góc giÆ°á»ng, rồi cÅ©ng quăng ngÆ°á»i xuống. SÆ°Æ¡ng Nhi cau mà y nhìn. Cô vốn là ngÆ°á»i sống ná» nếp và được nhồi nhét cái ý nghÄ© đó từ bé, cho nên cô không Æ°a cách sống của Khuê. Äã từ lâu, cô chẳng buồn khuyên nữa…
Äang định bÆ°á»›c vá» giÆ°á»ng mình, SÆ°Æ¡ng Nhi nghe thấy tiếng kêu nhÆ° là chuông Ä‘iện thoại. Cô quay lại nhìn. Khuê Ä‘ang quá» tay và túm lấy cái túi vất xuống đất. Giá»ng Khuê là u bà u:
- Coi giùm nó cái. Bảo nó im đi!
Nhi tò mò nhặt túi lên. Chiếc Ä‘iện thoại lạ hoắc Ä‘ang nhẫn nại kêu. Cô mở máy và đưa lên tai nghe thá».
Má»™t giá»ng nam trầm vang lên vá»™i vã;
- Xin lá»—i… Äây có phải số Ä‘iện thoại 0912345678 không?
- Tôi… tôi không rõ lắm…
- Váºy thì đúng rồi! - Giá»ng ngÆ°á»i con trai gấp gáp - Tôi là chủ của chiếc Ä‘iện thoại nà y. Cảm Æ¡n cô đã nhặt giúp tôi.
- Æ â€¦
- Tôi có thể xin lại? Và tôi sẽ…
SÆ°Æ¡ng Nhi biết anh ta nói gì, cô quay qua nhìn Khuê. Giá» có há»i thì con nhá» cÅ©ng chẳng biết gì nữa. Cô nói nhẹ:
- Tôi sẽ trả lại anh. Nhưng giỠnà y thì… muộn quá rồi. Có thể để sáng mai được không?
- À… vâng vâng… Cảm Æ¡n cô nhiá»u. Váºy mai tôi có thể gặp cô ở đâu?
- Anh đến cổng trÆ°á»ng Bách Khoa đợi tôi nhé? Tầm 9 giá» tan há»c tôi sẽ ra. Lúc đó có gì anh cứ gá»i và o số nà y.
- Vâng, cảm ơn cô… Chà o cô nhé. Hẹn gặp lại!
SÆ°Æ¡ng Nhi thừ ngÆ°á»i ra suy nghÄ©. Liệu cô là m thế có đúng hay không? Cô có phải là ngÆ°á»i nhặt được chiếc Ä‘iện thoại đâu? NhÆ°ng mà Khuê chắc nó cÅ©ng chẳng quan tâm. Kệ Ä‘i…
Suy nghÄ© thế rồi Nhi Ä‘i ngủ. Cô qua xem Khuê đã ngủ chÆ°a. NgÆ°á»i con bé nồng mùi rượu khiến cô muốn nôn. BÆ°á»›c lùi lại má»™t bÆ°á»›c, Nhi lặng lẽ lắc đầu. Năm cuối cùng rồi mà Khuê không giữ được mình Æ°? Ngà y trÆ°á»›c Khuê đâu có thế dù Khuê cÅ©ng có nghịch có ngổ ngáo chút Ãt? SÆ°Æ¡ng Nhi chẳng thể nà o hiểu nổi…
Sáng hôm sau, Nhi dáºy sá»›m và chá» Khuê dáºy. Khoảng 7 giá» con bé má»›i ngái ngủ bò ra khá»i giÆ°á»ng. Khuê nhìn Nhi, nhÃu mà y há»i:
- Có chuyện gì à ? Sao không Ä‘i há»c ?
Nhi đưa ra chiếc điện thoại, Khuê tròn mắt:
- Sao lại Ä‘Æ°a tao? Ở đâu ra váºy?
- Hôm qua mà y mang vỠmà …
Khuê lắc đầu:
- Không nhớ! Tùy mà y xỠlý. Tao tắm đây.
Khuê bá» và o trong nhà vệ sinh mặc cho Nhi đứng lại vá»›i sá»± bá»±c tức trong ngÆ°á»i. Nhi vÆ¡ vá»™i túi sách và bá» Ä‘i. Váºy thì chẳng cần kể chuyện tối qua cho nó nghe nữa. Nó chẳng biết quan tâm tá»›i ai ngoà i bản thân mình cả. Tháºt đáng ghét quá Ä‘i thôi…
Äúng 9 giá», Nhi đến cổng trÆ°á»ng. Cô ngó dáo dác tìm kiếm. Chẳng thấy ai ngoà i má»™t thanh niên Ä‘ang ngồi hút thuốc bên chiếc xe cồng ká»nh. Thấy Nhi nhìn, anh ta bÆ°á»›c lại gần, bá» chiếc kÃnh mà u ra khá»i mắt và mỉm cÆ°á»i:
- Cô là cô gái hôm qua?
Nhi gáºt đầu. NgÆ°á»i thanh niên lại cÆ°á»i tÆ°Æ¡i hÆ¡n nữa:
- Tốt quá. Cảm Æ¡n cô trÆ°á»›c. Tôi má»i cô Ä‘i uống chút gì đó nhé? Äể cám Æ¡n cô giúp tôi mà ?
Nhi định từ chối, nhưng nhìn và o đôi mắt anh ta thì cô không thể nà o từ chối được. Anh ta có đôi mắt nâu sáng , như biết nói và rất đỗi chân thà nh. Nhi đã cùng anh ta đến một quán nước khá lịch sự. Khi ngồi đối diện với anh ta, Nhi cũng chưa hết bà ng hoà ng. Sao cô lại có vẻ dạn dĩ thế?
- Tôi là Phương. Còn cô?
- Dạ… em là Sương Nhi.
- Chà ! Tên hay tháºt. Hạt sÆ°Æ¡ng nhá», cô dá»… thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy đấy!
Trái tim Nhi nhói lên má»™t cái. Cô khẽ cúi đầu, hai má muốn nóng bừng lên. Cô nghe PhÆ°Æ¡ng há»i cô gì và anh đã tá»± kêu cho cô cốc nÆ°á»›c am, còn anh là tách cà phê nóng. Nhi Ä‘oán anh là ngÆ°á»i Ä‘á»™c Ä‘oán, nhÆ°ng vẻ Ä‘á»™c Ä‘oán dá»… thÆ°Æ¡ng và gần gÅ©i.
- Tôi hình nhÆ° đánh rÆ¡i Ä‘iện thoại ở công viên Thống Nhất khi và o đó ngồi nói chuyện vá»›i bạn. Tháºt ra nếu nhÆ° không vì nó chứa nhiá»u số Ä‘iện thoại của bạn bè và đối tác là m ăn thì tôi cÅ©ng chẳng nhá»c công tìm kiếm… TÃnh tôi hay quên lắm…
Nhi ngẩng lên , nhỠnhẹ:
- Có gì đâu ạ. Nếu không phải là em thì sẽ có ngÆ°á»i khác thôi.
PhÆ°Æ¡ng khẽ cÆ°á»i. Anh thấy cô gái nà y tháºt nhút nhát. Cô ta dá»… thÆ°Æ¡ng nhÆ° má»™t con mèo nhá», mà cÅ©ng giống nhÆ° má»™t công chúa Ä‘Ã i các nữa. Anh chợt muốn tìm hiểu vá» cô, muốn là m quen má»™t chút…
- Nhi há»c ở đây à ?
- Vâng.
- Con gái há»c Bách Khoa giá»i lắm đó. Em há»c năm mấy rồi?
- Em năm nay ra trÆ°á»ng…
PhÆ°Æ¡ng kêu lên, giá»ng trêu đùa:
- Trông con nÃt thế mà sắp Ä‘i là m rồi cÆ¡ à ? Giá»i quá ta?
Nhi báºt cÆ°á»i. GÆ°Æ¡ng mặt cô sáng lên, xinh đẹp dịu dà ng. PhÆ°Æ¡ng biết rằng cô gái trÆ°á»›c mặt mình là má»™t cô gái giản Ä‘Æ¡n rồi, nhÆ°ng vá»›i bản tÃnh Ä‘a tình, anh vẫn muốn … có thêm cô nữa. Má»™t chiến dịch chinh phục được hiện nhanh trong đầu. PhÆ°Æ¡ng lấy giá»ng tha thiết má»i Nhi Ä‘i ăn trÆ°a… và hình nhÆ° chẳng có cô gái nà o từ chối nổi anh.
VÅ© trÆ°á»ng New Century vá»›i má»™t thứ nhạc bốc lá»a mạnh mẽ. Trên sà n nhảy, các vÅ© nữ cùng vá»›i khách nhảy Ä‘iên cuồng. PhÆ°Æ¡ng nhăn mặt, anh Ä‘Æ°a ly rượu lên môi uống cạn. CÆ°Æ¡ng ngồi bên cạnh Ä‘ang ba hoa đủ thứ…
- Mà y Ä‘i công tác hai tháng, có nhiá»u sá»± kiện lắm đấy. Có má»™t em nhảy mê ly luôn, xinh hÆ¡n hoa háºu, nhÆ°ng kiêu kỳ ngạo mạn chẳng kém.
- Tên gì? - PhÆ°Æ¡ng nhếch môi há»i
- Lệ Huyá»n. HÆ¡n em Huyá»n Thảo hồi trÆ°á»›c nhiá»u. Hai tháng qua, em là m mÆ°a là m gió chốn nà y. Chẳng có thằng nà o Ä‘á»™ng được và o em… Lão HÆ°ng còn chịu nữa đó.
- Mà y nữa chứ? -Phương nheo mắt với Cương. Vẻ kẻ cả của anh là m Cương tức ứa hơi, nhưng vẫn giả lả:
- Ừ… Nhưng tao nghĩ mà y sẽ khiến con bé đó gục thôi. Giống như em …
PhÆ°Æ¡ng hiểu CÆ°Æ¡ng định nói đến ai, nhÆ°ng anh phẩy tay vẻ nhÆ° không quan tâm. Chuyện nà y anh biết CÆ°Æ¡ng vẫn còn… cay anh lắm. CÆ°Æ¡ng đã rất thÃch cô vÅ© nữ Huyá»n Thảo nhÆ°ng vì cô ta mê cái vẻ ngoà i của anh hÆ¡n nên từ chối CÆ°Æ¡ng để chấp nháºn là m ngÆ°á»i tình má»™t tuần của anh…
- Mà y thấy sao?
PhÆ°Æ¡ng nheo nheo mắt lần nữa, ra chiá»u ngẫm nghÄ©:
- Mà y cay cô ta lắm à ?
Giấu vẻ bối rối và o trong, CÆ°Æ¡ng cÆ°á»i tÆ°á»›ng lên :
- Äâu ai … ghét nổi ngÆ°á»i đẹp ấy cÆ¡ chứ? Mà kìa… em ra đấy!
PhÆ°Æ¡ng dù không muốn cÅ©ng phải quay ra nhìn. Và anh nháºn thấy hầu hết cánh Ä‘Ã n ông cÅ©ng Ä‘ang nhìn theo cô vÅ© nữ mặc chiếc váy dà i mà u Ä‘en tuyá»n Ä‘ang nhảy má»™t mình trên sà n. Cô ta có vẻ đẹp cuốn hút kỳ lạ. PhÆ°Æ¡ng không nhìn rõ mặt, nhÆ°ng nhìn cô ta nhảy lòng anh tá»± nhiên cảm thấy xôn xao.Thân hình mảnh mai lả lÆ°á»›t theo Ä‘iệu nhạc. Cô ta hệt nhÆ° má»™t cô tiên nữ…
Chỉ má»™t lát, đám Ä‘Ã n ông đủ các loại tuổi ùa ra sân để có thể được gần ngÆ°á»i đẹp. PhÆ°Æ¡ng quay và o vá»›i ly rượu của mình, tá»± dÆ°ng anh nhếch môi cÆ°á»i khẽ.
CÆ°Æ¡ng quan sát PhÆ°Æ¡ng và biết rằng PhÆ°Æ¡ng chắc chắn đã bị thu hút rồi. CÅ©ng giống nhÆ° anh, khi má»›i nhìn thấy cô ta lần đầu tiên, anh nhÆ° bị sét đánh và sau đó anh cố tình lao và o cô ta nhÆ° má»™t cô thiêu thân… Chẳng có tác dụng vá»›i cô ta, CÆ°Æ¡ng đã Ä‘iên lên vì sá»± thá» Æ¡ ấy. NhÆ°ng chắc chắn đối vá»›i những tay ăn chÆ¡i nhÆ° PhÆ°Æ¡ng, CÆ°Æ¡ng tin rằng bá»n há» chẳng coi vÅ© nữ ra gì nhÆ°ng bá» tiá»n ra để có vÅ© nữ dù chỉ má»™t đêm thì không bao giá» hạn chế…
- Nghe ông chủ nói cô ta… chưa qua tay ai đâu. Ra giá rất cao đấy!
- Bao nhiêu?
-Tao không biết!-CÆ°Æ¡ng nhún vai-Ông chủ bao rằng cô ta ngay lúc đầu đã tuyên bố : sẽ có má»™t ngà y cô ta ra giá cho mình. Nhìn bá»n kia kìa chắc chắn Ä‘ang chá» ngà y đó đó.
PhÆ°Æ¡ng nhìn ra và cảm thấy ghê tởm. Anh chÆ°a thấy loại gái nhảy nà o kiêu căng nhÆ° thế. Là m cái nghá» nà y rồi mà còn tá»± ra giá cho mình Æ°? Chẳng lẽ thấy mình đẹp là có thể là m "sao" chăng? PhÆ°Æ¡ng ngoắc má»™t tay bồi bà n lại: - Gá»i ông chủ giùm chút.
- Dạ.
CÆ°Æ¡ng hÆ¡i nheo mà y. Anh đã từng thấy kiểu chÆ¡i ngông ngút trá»i của PhÆ°Æ¡ng rồi, nhÆ°ng lần nà y thì không biết thế nà o.
Ông chủ Ä‘i ra, ông ta cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° thể sắp sá»a gặp được và ng:
- Chà … Cáºu Hoà ng , lâu quá không ghé chá»— tôi…
- Cô Lệ Huyá»n bao nhiêu?
Là m vẻ ngạc nhiên, ông ta nheo mắt:
- Cáºu coi lại chứ… cô ta chÆ°a có giá…
- Äừng đùa tôi! - PhÆ°Æ¡ng hÆ¡i gắt- Tôi biết tá»ng rằng cô ta đã ra giá rồi., nhÆ°ng ông còn để đó để nhỠđúng không? Bao nhiêu?
Nhìn Cương và Phương một chút, ông ta thủng thẳng đáp:
- Năm mươi triệu chỉ một đêm thôi.
- Cái gì? Äiên à ? - CÆ°Æ¡ng kêu lên- Cô ta là ai váºy chứ?
- Váºy đấy! - Ông chủ mỉm cÆ°á»i, nhún vai- Cô ta là cây kiếm tiá»n của tôi mà . Không cần cái đêm ấy cÅ©ng quá đủ rồi. Thôi, chà o hai cáºu nha. Chúc vui vẻ!
- Äược. Tôi đồng ý.
CÆ°Æ¡ng tròn mắt nhìn PhÆ°Æ¡ng. Vẻ mặt lạnh lùng của PhÆ°Æ¡ng là m anh thấy gai gai. Ông chủ vÅ© trÆ°á»ng không quay lại, nhÆ°ng nói sang sảng:
- Tối nay cáºu sẽ có cô Lệ Huyá»n.
Tiếng cÆ°á»i của ông ta hòa cùng tiếng nhạc. CÆ°Æ¡ng lắc đầu. Bá» ra năm mÆ°Æ¡i triệu chỉ vì má»™t vÅ© nữ… Quả là ngông hết sức! PhÆ°Æ¡ng quay ra nhìn Lệ Huyá»n. Cô ta vừa nhảy vừa uống má»™t ly rượu, đầu hất cao đầy quyến rũ…Thi thoảng cô ta cÆ°á»i. Những nụ cÆ°á»i ấy là m cô ta đẹp gấp trăm lần. PhÆ°Æ¡ng gá»i thêm má»™t ly rượu và nhâm nhi chỠđợi. Anh không hiểu sao sau Huyá»n Thảo anh lại có thể thÃch má»™t vÅ© nữ nhanh đến nhÆ° váºy. Cảm giác nà y chắc cÅ©ng sẽ qua nhanh nhÆ° vá»›i Huyá»n Thảo thôi. CÅ©ng có thể cô ta đã chạm và o "lòng tá»± ái Ä‘Ã n ông" của anh vá»›i cái kiểu kiêu căng không nên có ở má»™t cô vÅ© nữ nhÆ° thế. Cô ta sẽ phải trả giá vá» sá»± kiêu căng nà y…
- Ông là ngÆ°á»i đã … mua tôi đêm nay?
PhÆ°Æ¡ng ngẩng đầu lên. Cái giá»ng nói thanh thoát ấy là m bừng tỉnh má»i thứ quanh anh, dù lá»i nói sá»— sà ng trần trụi. PhÆ°Æ¡ng khẽ gáºt đầu. Lệ Huyá»n chà o CÆ°Æ¡ng và ngồi xuống chiếc ghế cạnh PhÆ°Æ¡ng, cô nói nhẹ:
- Ông chủ bảo vá»›i tôi rằng có cáºu Hoà ng đã là m theo yêu cầu của tôi … Tôi tháºt không ngá» lại nhanh nhÆ° thế…
Cương cợt nhả:
- Vì cô em đẹp quá… Ai cầm lòng cho nổi?
Lệ Huyá»n nhếch môi cÆ°á»i:
- Tôi biết pháºn mình mà … Äá»i ngÆ°á»i con gái chỉ có má»™t lần chẳng lẽ lại không được chút vinh quang? Äà n ông các ông không hiểu được đâu… Mà thôi… tôi chán nhảy rồi, tôi sẵn sà ng theo ông Hoà ng đây.
PhÆ°Æ¡ng đứng dáºy. Anh vá»›i cái áo vét vắt ở thà nh ghế và lững thững bá» ra ngoà i. Lệ Huyá»n theo sau. Cô cÅ©ng chẳng vá»™i và ng gì. Cuối cùng cÅ©ng là thế. Má»™t kết thúc buồn cho má»™t cuá»™c Ä‘á»i buồn… NhÆ°ng đổi lại cô sẽ có năm mÆ°Æ¡i triệu… cho Minh Quân . Có cứu sống được Quân không? Câu há»i ấy day dứt cô đến xé lòng. Dù có phải chết cÅ©ng phải bám lấy tia hy vá»ng cuối cùng để Quân sống…
BÆ°á»›c và o trong xe ô tô vá»›i Hoà ng, Huyá»n thầm chua chát cho cuá»™c Ä‘á»i mình. Bắt đầu từ đây chấm dứt quãng Ä‘á»i trong sáng cảu má»™t ngôi sao khuê nhá» bé… Ai bắt mẹ lại đặt cho cô cái tên Lệ Khuê để bây giá» ngôi sao Khuê đó trà n ngáºp nÆ°á»›c mắt đắng cay?
PhÆ°Æ¡ng cau mà y khi thấy Lệ Huyá»n lầm lỳ Ãt nói. Lần trÆ°á»›c khi Huyá»n Thảo theo anh, cô ta luôn rÃu rÃt nhÆ° chim sÆ¡n ca váºy. NhÆ° thế cÅ©ng là m cho ngÆ°á»i đối diện đỡ bá»±c bá»™i…
- Cô không há»i tôi sẽ Ä‘Æ°a cô Ä‘i đâu Æ°?
- Chẳng có gì quan trá»ng. Vá»›i tôi kết quả vẫn thế mà .
Không có sá»± chua chát trong đó nhÆ°ng cÅ©ng chẳng có cảm xúc gì. GÆ°Æ¡ng mặt của cô ta giống nhÆ° má»™t pho tượng vô cảm… PhÆ°Æ¡ng tá»± nhiên muốn là m má»™t cái gì đó để cô ta phải Ä‘au Ä‘á»›n… Cô ta Ä‘ang tá»± biến anh thà nh má»™t kẻ Ãch ká»· và xấu xa chăng?
PhÆ°Æ¡ng dừng xe trÆ°á»›c má»™t khách sạn lá»›n của Hà Ná»™i. Dù sao thì anh cÅ©ng chẳng có thói quen Ä‘em vÅ© nữ vá» nhà … đã bá» tiá»n ra thì bá» cho trót. Anh hÆ¡i cay Ä‘á»™c khi nghÄ© đến chuyện sẽ hà nh hạ Huyá»n cho đỡ cÆ¡n tức giáºn vô cá»› bên trong lòng.
Huyá»n thì vẫn bình thản. Cô chá» PhÆ°Æ¡ng cho xe và o gara rồi bÆ°á»›c theo anh và o trong, kiên nhẫn chá» anh đặt phòng. PhÆ°Æ¡ng kéo mạnh tay Huyá»n đến ná»—i cô ngã chúi và o anh khi bÆ°á»›c lên cầu thang. Huyá»n ngẩng lên nhìn anh, đôi mắt lạnh lẽo vô cảm… PhÆ°Æ¡ng nhún vai:
- Cô biết đấy… Năm mươi triệu… cũng lớn lắm chứ?
- Vâng. Nếu tôi là anh thì tôi chẳng thèm vứt tiá»n Ä‘i nhÆ° thế.
Phương ngừng lại, nâng cằm cô lên, khẽ lắc đầu:
- Chưa đến lượt cô dạy tôi, nghe chưa?
Huyá»n quay mặt Ä‘i, cô bÆ°á»›c nhanh lên má»™t bÆ°á»›c. Trong lòng cô cồn lên má»™t ná»—i Ä‘au không tên. Tháºt cay đắng, bẽ bà ng là m sao!
PhÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c ra khá»i phòng tắm. Anh mặc má»—i bá»™ đồ tắm bằng vải bông, tóc thì Æ°á»›t sÅ©ng. Anh tìm mãi mà chẳng thấy khăn lau đâu… tháºt cái khách sạn chết tiệt! Lầm bầm chá»i rủa, PhÆ°Æ¡ng ngồi xuống giÆ°á»ng. Anh hất tóc qua má»™t bên, cảm thấy ná»—i khó chịu vẫn tăng lên…
- Äể tôi giúp anh…
PhÆ°Æ¡ng ngÆ°á»›c đầu . Huyá»n hÆ¡i cÆ°á»i, trên tay cô là chiếc khăn bông trắng. Cô đã thay má»™t bá»™ váy ngắn mặc ở nhà , trông nhẹ nhà ng nhÆ° má»™t con chim nhá». Anh khẽ kéo cô lại gần mình. Huyá»n chỉ lặng lẽ lau tóc cho anh. Hà nh Ä‘á»™ng nhẹ nhà ng nhÆ° của má»™t cô gái Ä‘ang yêu thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i mình yêu lắm váºy. Bao nhiêu bá»±c bá»™i trong anh tan biến hết. Lòng anh băn khoăn tá»± há»i: " Cô ta là ai?"
- Tóc anh mượt tháºt… mà cÅ©ng Ä‘en nữa.
- Cô nghÄ© váºy à ?
Huyá»n cúi xuống… Cô nhẹ nhà ng ngồi cạnh PhÆ°Æ¡ng, tá»± nhiên nâng tay anh lên , vẻ chăm chú:
- Tay anh là tay của ngÆ°á»i là m bà n viết đúng không?
- Ờ…
PhÆ°Æ¡ng hÆ¡i lÆ¡ đãng trả lá»i. Anh Ä‘ang chá» xem cô sẽ là m gì tiếp. Bây giá» cô ta tháºt sá»± đã linh hoạt hÆ¡n lúc trÆ°á»›c nhiá»u.
- Bà n tay to… chắc chắn sẽ che chở cho nhiá»u cô gái.
Phương nhướng mắt lên:
- Thế à ? Tôi không nghĩ thế… Lo cho mình … cô là đủ rồi.
Anh kéo Huyá»n và o lòng. Lòng Huyá»n nhÆ° chao Ä‘i. Má»i thứ sẽ chấm dứt ở đây… NhÆ°ng chẳng lẽ lại nhÆ° thế? Cô muốn vùng ra nhÆ°ng rồi lại lÆ¡ mÆ¡ trong nụ hôn nhẹ nhà ng của Hoà ng. Hãy coi đây nhÆ° má»™t chuyện lãng mạn xảy ra trong cuá»™c Ä‘á»i mình. Giống nhÆ° những chuyện êm Ä‘á»m hồi nhá» váºy, ngÆ°á»i con trai nà y có thể … sẽ chẳng đáng ghét nhÆ° mình nghÄ©. Anh ta Ä‘ang giúp mình ấy chứ nhỉ? Minh Quân sẽ sống! NghÄ© đến chuyện đó lòng Huyá»n thanh thản lạ. Cô âm thầm nuốt nÆ°á»›c mắt… để cho má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông xa lạ Ä‘i và o Ä‘á»i mình…
Khi thức dáºy, PhÆ°Æ¡ng đã thấy Huyá»n quần áo chỉnh tỠđứng cạnh của sổ. ánh sáng trà n ngáºp phòng… Huyá»n cÅ©ng nhÆ° Ä‘ang lẫn và o ánh sáng. Lúc cô quay lại, PhÆ°Æ¡ng chợt bà ng hoà ng… Huyá»n đẹp mê hồn.
- Váºy là …xong, đúng không?
PhÆ°Æ¡ng bị lôi ra khá»i thế giá»›i ảo tưởng bắng cái giá»ng thanh tao nhÆ°ng lạnh lẽo ấy. Anh nháºn ra má»™t thá»±c tại đáng buồn… Cô ta là má»™t vÅ© nữ, còn anh… đã mua cô ta vá»›i má»™t giá ngông cuồng!
PhÆ°Æ¡ng hất chăn ra, anh thấy Huyá»n vá»™i vã quay Ä‘i. Hừm, còn bà y đặt ngượng ngùng nữa?
- Cô muốn tiá»n nhÆ° thế nà o?
Không ngại ngùng nữa, Huyá»n thản nhiên:
- Tiá»n mặt.
- Hiện giá» tôi không có đủ! - PhÆ°Æ¡ng nhún vai, vừa mặc đồ vừa nói- để tôi gá»i qua cho ông chủ của cô được không? Không há» hấn gì chứ?
- Thế nà o cũng được. Nhưng là m ơn nhanh cho.
- Cô có nghĩ rằng cái giá … quá cao không?
Huyá»n quay phắt lại, cô giáºn run ngÆ°á»i. PhÆ°Æ¡ng chiếu tia mắt lạnh lẽo và o Huyá»n.
- Tháºt ra… cô chẳng có gì là hấp dẫn cả!
- Bởi vì lần đầu mà ! - Huyá»n chua chát- Tôi cứ tưởng lần đầu của tôi sẽ… tuyệt diệu hÆ¡n cơ….
PhÆ°Æ¡ng trừng mắt. Anh cÆ°á»i nhạt:
- Cô giá»i lắm… NhÆ°ng sẽ chẳng có lần sau để kiêu ngạo đâu.
Cả hai chia tay nhau khi rá»i khách sạn. Khuê lặng lẽ bÆ°á»›c trên v** hè, mặc cho xung quanh ồn à o náo nhiệt. Cô Ä‘ang nghÄ© đến chuyện tối nay tá»›i vÅ© trÆ°á»ng lấy tiá»n và chấm dứt công việc…đau buồn đó. Hôm qua, giá»›i hạn cuối cùng đã bị đứt tung. Khuê chẳng thể tiếp tục cái công việc mà ngÆ°á»i khác coi là nhÆ¡ nhá»›p đó…
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của meomuop
Chữ ký của meomuop [COLOR=DarkOrchid][/COLOR][COLOR=Olive]
[/COLOR]
27-08-2008, 09:03 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
VỠđến ký túc xá, Khuê mệt rã rá»i. Chẳng có ai ở trong phòng. Năm cuối tuy nhà n nhÆ°ng ai cÅ©ng bÆ°Æ¡n chải để Ä‘i là m ngoà i. Khuê nhắm mắt nghÄ© mung lung. Cô chợt thấy nhá»› mẹ da diết, nhá»› những tháng ngà y xÆ°a kia khi cô và Quân còn ở trong vòng tay mẹ. NÆ°á»›c mắt Khuê trà o ra, mặc, cô không buồn lau. Má»i bất hạnh bắt đầu từ đâu nhỉ? Từ cái má»› bòng bong của xÆ°a cÅ© không ai thèm gỡ? Trong lòng Khuê trà o lên má»™t mối háºn… Những giá»t nÆ°á»›c mắt không còn trà o ra được nữa. Khuê sẽ phải cho ngÆ°á»i đó trả giá… bằng má»i cách…
_Bác sỹ… Minh Quân sao rồi ạ?
Khuê há»i xong và lặng lẽ chá». Vị bác sỹ trẻ nhìn cô thông cảm. Anh cố nói tháºt nhẹ:
- Phải mổ Khuê ạ. Nhưng … gia đình em phải chuẩn bị tâm lý trước. Ca mổ thà nh công chỉ có … 20%. Chúng tôi sẽ cố gắng.
Khuê bà ng hoà ng. Äôi mắt cô Ä‘á» lên, chá»±c khóc. Bác sỹ vá»™i nói:
- Khuê … tôi tháºt sự…
- Không… không phải thế. NhÆ°ng Minh Quân nó còn trẻ quá mà . Nó má»›i chỉ có mÆ°á»i tám tuổi. Sao lại bắt nó khổ thế?
Vai Khuê run lên, nhÆ°ng vị bác sỹ không nghe thấy tiếng nấc. Khi Khuê ngẩng lên, lòng anh se sắt khi thấy khuôn mặt cô đẫm nÆ°á»›c mắt. Giá»ng cô vỡ oà :
- Bác sỹ… hãy cố gắng giúp nó được không? Tôi… tôi không muốn mất Minh Quân.
- Yên tâm! - Vị bác sỹ vá»— nhẹ vai Khuê - Chúng tôi sẽ giúp táºn tình mà . Dù má»›i nháºp viện nhÆ°ng ai cÅ©ng quý tinh thần lạc quan của cáºu ấy…
Khuê lặng lẽ gáºt đầu. Hiện lên trong đầu cô là hình ảnh Minh Quân cÆ°á»i tÆ°Æ¡i vui vẻ. Ở nó chẳng bao giá» cô thấy má»™t chút buồn. Nó lạc quan trÆ°á»›c má»i thứ, kể cả khi hình tượng ngÆ°á»i cha hoà n toà n sụp đổ… và khi nó phải chịu Ä‘á»±ng má»™t căn bệnh quái ác. Nếu phải mất nó, Khuê sẽ chẳng thể nà o nguôi ngoai được… Quân luôn là chá»— dá»±a tinh thần của cô…
Äến táºn bây giá», khi ngồi trÆ°á»›c ngôi má»™ má»›i của Quân, tim Khuê vẫn còn se sắt… Những lá»i nói cuối cùng của Quân vẫn còn vang đâu đây vá»›i nụ cÆ°á»i sang sảng:
- Chị à … Rồi em sẽ khoẻ thôi. Chị phải vui lên chứ? Em và o phòng mổ chứ có đi và o cõi chết đâu… Mà chị đừng khóc. Em nghĩ nước mắt của sao khuê thì hiếm lắm. Nó mới chỉ khóc có một lần khi ông Nguyễn Trãi bị kết án ở Lệ Chi viên thôi. Chẳng lẽ chị cứ khóc mãi sao?
"Chị có khóc đâu, Quân ơi! Chị có khóc đâu…Tại em bỠđi nhanh quá, tại em luôn nghĩ chị yếu đuối đấy thôi. Chị còn phải giúp mẹ đứng vững nữa cơ mà … Chị sẽ không khóc, không bao giỠkhóc nữa... Yên lòng nha Quân!"
Khuê nhá»› đến mẹ, bà đang ở trong bệnh viên vá»›i cÆ¡n mê man chÆ°a biết bao giá» tỉnh lại. Theo chuẩn Ä‘oán của bác sỹ thì trong đầu bà có tÃch tụ máu bầm, nó ảnh hưởng tá»›i tất cả bá»™ pháºn của thùy trái… Khi há»i nguyên nhân thì Khuê má»›i vỡ lẽ. Äó là kết quả của cái lần chia tay cuối cùng khá ồn à o giữa bố và mẹ. NghÄ© lại Khuê vẫn thấy nó sống Ä‘á»™ng cứa và o tim Khuê những vết cắt Ä‘au Ä‘á»›n…
- VỠthôi… Khuê!
Khuê ngẩng đầu lên. Khanh vẫn còn bên cạnh cô. Từ nãy cô đã quên hết thá»±c tại, để cảm nháºn rằng Quân Ä‘ang còn tồn tại, Ä‘ang ở bên cạnh cô.
Khanh đỡ cô dáºy, lặng lẽ dìu Khuê Ä‘i. Cô là ngÆ°á»i bạn duy nhất biết được hoà n cảnh của Khuê và bên cạnh Khuê khi Quân mất.
- Mà y có tin rằng Quân Ä‘ang Ä‘i đến má»™t vùng đất hoà n toà n hạnh phúc không? - Khuê ngÆ°á»›c nhìn, há»i Khanh.
Khanh hÆ¡i cÆ°á»i:
- Có lẽ tao… hơi tin. Mấy ông cha đạo nói rằng ai mà sống đẹp thì chắc chắn sẽ được hưởng hạnh phúc khi vỠbên kia. Mà Quân thì tốt thế cơ mà … Nó quá xứng ấy chứ…
- Nghe mà y nói… Chắc Quân nó cÆ°á»i sằng sặc lên mất…
Cả hai lại im lặng… Khuê nhìn lại ngôi má»™ nhá» bé của em má»™t lần nữa rồi quay Ä‘i. Trong má»™t thoáng, lá»i thá» vá»›i Quân lại hiện lên. Khuê báºm môi lại ngăn cho mình đừng khóc…
- Mà y cần việc là m đúng không Khuê ? - Khanh há»i khi cả hai Ä‘ang ngồi trên ô tô Ä‘i vá» Hà Ná»™i.
Khuê khẽ chau mà y nhìn ra phÃa cá»a sổ. Cái đó thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nhÆ°ng biết tìm ở đâu khi cô má»›i chỉ là sinh viên năm cuối? Chẳng kinh nghiệm, chẳng có sá»± nâng đỡ nà o?
- Tao có chỗ đó!
Khuê quay lại nhìn Khanh. Con bé cÆ°á»i nhẹ, khẽ cầm tay Khuê nhÆ° an ủi, Ä‘á»™ng viên:
- Mẹ sẽ nằm viện lâu. Tao nghĩ rồi, mà y nên đi là m để nuôi mẹ chứ?
- Nhưng…
- Anh Bình kiếm cho tao trong công ty anh ấy, nhưng tao chưa cần bằng mà y… mà y đi là m nhé?
Khuê gục đầu và o vai bạn, cô cảm thấy yên lòng. Khanh quá tốt. Con bé đã ở bên cô suốt nhÆ°ng không há» lên tiếng. Sá»± im lặng đó nhÆ° má»™t bệ đỡ tinh thần lúc Khuê hoảng loạn… Khuê nháºn ra mình vẫn may mắn khi còn có Khanh.
- Anh Bình cÅ©ng đồng ý vá»›i ý kiến của tao. Anh ấy bảo thÆ°Æ¡ng mà y nhÆ° em gái váºy. Mà y đừng buồn nhiá»u, hãy còn chúng tao ở bên cạnh mà y mà …
- Ừ, tao biết.
Má»™t cÆ¡n gió thổi mạnh và o cá»a xe. Khuê hÆ¡i co ngÆ°á»i lại. Tá»± dÆ°ng muốn ngủ má»™t chút. Và cứ thế Khuê ngủ gục trên vai Khanh hệt nhÆ° đã tìm được má»™t chá»— dá»±a vững chắc. Ngoà i trá»i nắng đã lên. Khanh ngÆ°á»›c nhìn ra ngoà i và khẽ mỉm cÆ°á»i. Dù có khó khăn đến đâu, bất hạnh đến mức nà o thì Khanh vẫn tin Khuê sẽ vượt qua được. Khuê sẽ có má»™t cuá»™c Ä‘á»i tÆ°Æ¡i và ng nhÆ° nắng má»›i bây giá»â€¦ bên Khuê còn có bạn bè và cả lá»i chúc tốt là nh của Quân ở lại… Khuê Æ¡i! hãy vững tin lên!
Hôm nay là buổi hẹn thứ hai của SÆ°Æ¡ng Nhi vá»›i PhÆ°Æ¡ng . Lần trÆ°á»›c, anh có việc phải vá» sá»›m còn lần nà y vì sợ nhÆ° lần trÆ°á»›c nên anh đã tắt Ä‘iện thoại. Hà nh Ä‘á»™ng của anh khiến Nhi cảm thấy xôn xao trong lòng. ChÆ°a má»™t ngÆ°á»i con trai nà o lịch thiệp đến thế, chÆ°a ai có má»™t phong cách khiến con tim Nhi… say mê ngay lần đầu gặp mặt… Chỉ có PhÆ°Æ¡ng !
PhÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a Nhi và o má»™t nhà hà ng nổi tiếng trên Ä‘Æ°á»ng Hai Bà TrÆ°ng. Nhìn Nhi ăn nhá» nhẹ và dịu dà ng, PhÆ°Æ¡ng thấy lòng yên ổn. Sau má»™t ngà y là m việc mệt nhá»c, căng thẳng, Ä‘iá»u anh cần chắc là nhÆ° thế chăng?
PhÆ°Æ¡ng uống má»™t chút rượu. Mùi rượu nồng khiến anh nhá»› đến má»™t mùi hÆ°Æ¡ng nhẹ nhà ng mà hai tháng qua Ä‘i nhÆ°ng nó vẫn còn vÆ°Æ¡ng vất. Kể ra sáng hôm ấy, anh đã không tháºt lòng vá»›i ngÆ°á»i con gái đó, vá»›i cả chÃnh mình. Anh những tưởng má»i cái sẽ trôi qua giống nhÆ° bao lần trÆ°á»›c… nhÆ°ng hình nhÆ° nó ấn tượng quá… là m anh man mác nhá»›. Và anh căm ghét cái cảm giác man mác nà y. Anh nhá»› cả khi anh uống nÆ°á»›c, nhá»› cả khi anh Ä‘i ngủ, và đôi khi nhá»› cả lúc Ä‘ang là m việc hăng say… Tệ hÆ¡n nữa là anh không khống chế được mình khi tối nà o cÅ©ng đến vÅ© trÆ°á»ng chỠđợi cô ta- má»™t sá»± chỠđợi vô vị…
- Công việc của anh chắc báºn lắm nhỉ?
- Ờ... cũng không hẳn.
Nhi hÆ¡i cÆ°á»i. Cô nhá» nhẹ uống li nÆ°á»›c cam. Cô tá»± nhiên ngắm nhìn anh rồi phán:
- Nhìn anh cÅ©ng biết anh báºn rồi. Äi ăn vá»›i em mà vẫn còn mặc đồ Ä‘i là m.
Phương hơi nghiêng đầu, nheo nheo mắt:
- Em quan sát giá»i tháºt . Chỉ tại anh không muốn trá»… hẹn vá»›i em thôi mà . à , tà nữa em muốn Ä‘i đâu?
Nhi cúi đầu. Cô muốn giới thiệu anh với bạn bè trong phòng nhưng sợ anh nghĩ cô vội vã. Mà anh thì lịch thiệp già u có thế kia liệu có hợp với cuộc sống sinh viên của tụi cô hay không? Nhưng Hoa đã dặn cô muốn biết ý Phương thế nà o cần phải đưa anh vỠphòng. Không đưa không được. Nghĩ thế, cô mới lấy hết dũng cảm đỠnghị:
-Hay là … anh và o phòng tụi em chơi?
- Sao? - Phương nhướng mà y.
Nhi vội phân vân:
- Mà thôi… Kể ra thì cÅ©ng ngại cho anh… Tại bạn em nghe em kể vá» anh nhiá»u cho nên… cho nên…
PhÆ°Æ¡ng báºt cÆ°á»i. Anh là m Nhi Ä‘á» bừng mặt vì ngượng. NhÆ°ng Nhi vẫn chẳng dám nói gì, chỉ chỠđợi…
- Äược rồi.. Ä‚n xong anh Ä‘Æ°a em và o siêu thị mua và i thứ cho phòng em nhé? Chắc em biết mấy bạn em thÃch gì chứ?
Ôi chao! Nhi thấy tim mình muốn vỡ ra. Anh quá sức tuyệt vá»i, nhất là giá»ng nói đầm ấm chân tình nà y. Quen biết anh có lẽ là điá»u may mắn cho Nhi… Trong đầu cô chợt hiện lên má»™t hình ảnh hạnh phúc mà khi nhìn và o mắt PhÆ°Æ¡ng, hai má cô lại Ä‘á» bừng…
Trên Ä‘Æ°á»ng vá» ký túc xá, Nhi kể sÆ¡ qua vá» các bạn trong phòng. Cô thân vá»›i Hoa nhất vì hai đứa cùng khoa vá»›i nhau. Có ba cô bé há»c dÆ°á»›i khóa, còn lại năm nay ra trÆ°á»ng. Cô kể vá» Khanh và Khuê vá»›i má»™t giá»ng bà ng quan. Trong mắt cô Khanh già dặn và là điểm tá»±a của Khuê. Khuê là má»™t cô gái khó nắm bắt, có má»™t chút dịu hiá»n , má»™t chút ngổ ngáo. Cô còn khẳng định có lẽ giá» nà y Khuê chẳng có nhà . Nghe giá»ng Nhi , PhÆ°Æ¡ng Ä‘oán có lẽ Khuê là thái cá»±c vá»›i Nhi nên cô má»›i không thÃch nhÆ° váºy. Äúng là con gái…
Lần nà y là lần đầu tiên PhÆ°Æ¡ng và o ký túc xá. Căn phòng không rá»™ng nhÆ°ng được cái mấy cô gái biết sắp xếp và sống khá gá»n gà ng. PhÆ°Æ¡ng chỉ gặp ba cô bé kém tuổi Nhi, gặp Hoa và Khanh. Còn Khuê , đúng nhÆ° Nhi nói, chẳng có ở nhà . Khanh khi rót nÆ°á»›c má»i anh, nói ý nhị:
- Không ngá» anh PhÆ°Æ¡ng lại hay nhÆ° váºy… Con Khuê mà gặp thì chắc đúng cạ rồi!
Hoa báºt cÆ°á»i:
- Cạ cãi hay là gì? Con Khuê thì ai mà nó không muốn cãi. Tao mấy lần khuyên nó há»c thêm luáºt đó, váºy mà con nhá» chẳng chịu. Mà nà y… sao lại Ä‘á» cáºp đến nó? Nhân váºt chÃnh đâu?
Vẻ tếu táo của Hoa khiến căn phòng rá»™n rà ng. Trông mấy cô gái, PhÆ°Æ¡ng có thể thấy sá»± khác biệt. Có lẽ Nhi là yếu Ä‘uối nhất. Thi thoảng há» gá»i cô là công chúa. Chắc cô là chúa nhõng nhẽo và thÃch được yêu chiá»u. Khanh đằm thắm và chÃn chắn. Anh thấy ở cô sá»± tin cáºy và chân thà nh. Anh tá»± há»i, Khanh nhÆ° váºy sao Nhi không chÆ¡i thân được? Tháºt lạ lùng…
- Anh Phương thấy vui không?
Nhi há»i khi tiá»…n PhÆ°Æ¡ng ra cổng. Cô trông đợi ở anh má»™t câu trả lá»i hà i lòng. Và cô đã tháºt hạnh phúc khi PhÆ°Æ¡ng nắm nhẹ tay cô, thì thầm:
- Anh cảm Æ¡n em…Nếu má»—i ngà y sau khi là m việc mà có được cảm giác yên ổn nhÆ° thế nà y thì tháºt tuyệt. Quen biết vá»›i em chắc do kiếp trÆ°á»›c anh tÃch đức nhiá»u lắm!
- Anh…
Nhi ngượng ngùng cúi xuống. Nhi có thể coi đây là má»™t lá»i tá» tình tế nhị chăng? Tim cô Ä‘áºp mạnh, cô len lén nhìn PhÆ°Æ¡ng, bắt gặp ánh nhìn say mê của anh, cô lại cụp mắt xuống.
PhÆ°Æ¡ng bóp nhẹ tay Nhi, cÆ°á»i hà i lòng:
- Em và o Ä‘i… Trá»i lạnh rồi đấy, nhá»› giữ ấm nhé… Chà o em .
- Anh cũng thế… Chà o anh!
PhÆ°Æ¡ng nhìn đồng hồ và cảm thấy chán. ý định đến vÅ© trÆ°á»ng là m anh mệt má»i. Äến đó lại gặp CÆ°Æ¡ng và nghe hắn ca cẩm vá» chuyện vÅ© trÆ°á»ng không có em nà o má»›i… Và má»—i lần đến đó má»—i lần thêm thất vá»ng… PhÆ°Æ¡ng nhếch môi cÆ°á»i. Cô ta biến mất nhÆ° chÆ°a từng xuất hiện. Äúng là cách là m ngÆ°á»i ta phát Ä‘iên. Chỉ có cô ta là là m được nhÆ° váºy, mà là m giá»i nữa là khác… Lệ Huyá»n…
Khuê nằm váºt xuống giÆ°á»ng, đầu óc cô quay mòng mòng những dấu há»i. ở đâu? Là m gì? Kiếm thế nà o? Ai giúp cô đây? Chẳng ai cả! Và chẳng ở đâu cả… NhÆ°ng không thể để mẹ nằm thế… Cô đã mất Minh Quân, không thể mất thêm mẹ… Báºm môi tháºt chặt, Khuê ngăn mình không được khóc.
- Khuê … mệt lắm à ?
- Không.
Khuê nhoà i ngÆ°á»i dáºy. Cô Ä‘Æ°a đôi mắt đỠđẫn nhìn Khanh. Khanh vuốt nhẹ tóc cô, dịu dà ng nhÆ° Ä‘ang xoa vết Ä‘au cho má»™t đứa trẻ:
- Cố gắng lên Khuê … Má»i cái Ä‘á»u có thể tìm ra được cách giải quyết mà . Tao… tao có Ãt tiá»n ấy. Má»›i lÄ©nh lÆ°Æ¡ng…
Khuê cÆ°á»i nhẹ, nắm lấy tay bạn:
- Giữ lấy mà dùng.. Tao cũng vừa lĩnh lương mà . Bây giỠcái tao cần thì mà y đã cho rồi đó thôi. Cảm ơn mà y…
- Khách sáo gì hả? - Khanh cụng đầu và o trán Khuê , cÆ°á»i khanh khách.
- Ui da.. con nà y cáºy khá»e chắc?
- Ừm…
Khanh vênh mặt lên liá»n bị Khuê bẹo má. Cả hai chà choé má»™t hồi thì Nhi vá». Khanh ngừng trêu chá»c Khuê mà quay ra trêu Nhi:
- Äi… tÃt ghê!
Nhi cÆ°á»i bẽn lẽn. Cô ngồi xuống giÆ°á»ng, tháo lần lượt từng thứ má»™t. Khuê nheo nheo mắt:
- Công chúa Nhi còn Ä‘i chÆ¡i khuya hÆ¡n Khuê nà y cÆ¡ à ? Chuyện gì xảy ra váºy?
- Mà y không biết sao? - Khanh lấy giá»ng thì thầm vẻ quan trá»ng- Nhi công chúa gặp hoà ng tá» rồi. … Äang yêu đấy!
- Vá»› vẩn! - Nhi hét lên nho nhá» là m cả lÅ© báºt cÆ°á»i.
Hoa ở đâu chen và o:
- Äã tá» tình chÆ°a? Anh ta nói sao? Nói mau Ä‘i…
Má Nhi đỠbừng lên, nhưng mắt thì long lanh sáng. Khanh chép miệng:
- Chắc rồi chứ gì? Anh ta tá»›i đây được má»™t tuần rồi mà … Nà ng mở cá»a trái tim chẳng lẽ lại không và o?
- Ừ há…
Hoa nhẹ nhà ng ngồi xuống cạnh Nhi, cô săm soi Nhi từng chút má»™t, rồi im lặng. Nhi ngượng quá, nói nhá»:
- Anh ấy chưa nói … yêu...
- Không tin! - Cả mấy cái miệng cùng la lên.
- Nhưng… nhưng biểu hiện thì tớ biết là anh ấy yêu tớ…
Khanh cÅ©ng sáp và o Nhi, cả hai tranh nhau há»i Nhi, khai thác đủ Ä‘iá»u. Khuê lÆ¡ mÆ¡ nghe chữ được chữ mất. Hình nhÆ° Nhi Ä‘ang yêu má»™t ai đó tên PhÆ°Æ¡ng … anh ta rất tốt thì phải. TrÆ°á»›c khi chìm và o giấc ngủ, Khuê còn kịp thấy khuôn mặt Nhi xinh đẹp lạ kỳ. Mà u hồng phá»›t bao trùm hai má bầu bầu của Nhi là m Khuê thấy ganh tỵ. Khuê cÅ©ng thèm má»™t chút hồng trên má lắm chứ… NhÆ°ng biết bao giỠđây nhỉ?
Cả phòng hôm nay kà được má»™t hợp đồng lá»›n, cho nên rủ nhau Ä‘i ăn mừng. Khuê dù không thÃch nhÆ°ng vì là … út Ãt nên phải Ä‘i theo. Hết chá»— nà y đến chá»— khác, cuối cùng vì hứng chà cả bá»n rủ nhau và o vÅ© trÆ°á»ng New Century. Khuê nghe mà rụng rá»i chân tay. Cô không muốn nghe đến tên nó nữa chứ đừng nói đến chuyện và o nhảy.
Cả bá»n dừng trÆ°á»›c cá»a vÅ© trÆ°á»ng đã reo ầm Ä©. Má»™t chị kéo tay Khuê thì thầm:
- Và o đây hay lắm …
- Em không biết nhảy !
- Sao ? - Chị ta nhÆ°á»›ng mà y ngạc nhiên , nhÆ°ng rồi lại chép miệng -Và o đó coi ngÆ°á»i ta nhảy cÅ©ng được mà . Nhạc sôi Ä‘á»™ng lắm , nÆ°á»›c uống cÅ©ng ngon và độc đáo. Äi !
Khuê nÃu tay lại, lắc đầu :
- Em … không quen và o đó. Chị và mấy anh đi đi. Mà hôm nay em có việc rồi .
-Quan trá»ng không?
-Dạ. Quan trá»ng lắm .
Khuê nằn nì má»™t lúc chị ấy má»›i buông tha, bá» lại cô má»™t mình. Khuê bần thần nhìn theo khẽ thở dà i. Cô không muốn nghÄ© tá»›i thá»i gian khốn khổ đó nữa .
-Cô mà cũng sợ nơi đó sao?
Má»™t giá»ng m** mai lạnh lùng vang lên ở phÃa sau. Khuê quay lại. ánh mắt cô tối sầm Ä‘i khi bắt gặp hình ảnh không mấy vui vẻ của Hoà ng. Anh là kẻ mà cô căm ghét nhất. Äã bốn tháng không gặp…tưởng má»i cái đã ngủ yên. Nà o ngỠ… Ký ức vỡ oà ra là m lòng Khuê nhói lên. Hoà ng đứng ngạo nghá»… vá»›i dáng vẻ bất cần vốn có của anh, má»™t tay xá»c túi quần, má»™t tay tung chùm chìa khóa xe…
- Sao?
Khuê quay phắt Ä‘i sau khi buông gá»n :
- Không liên quan gì tới anh…
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên. NhÆ°ng tôi rất chÆ°á»›ng khi nghe má»™t vÅ© nữ… chê chá»— kiếm tiá»n của mình vá»›i má»™t giá»ng…nai tÆ¡ nhÆ° thế.
Khuê giáºn run ngÆ°á»i. Lá»i nói xúc phạm của anh là má»™t chất xúc tác là m bùng nổ sá»± giáºn dữ vốn được kìm chặt trong lòng Khuê. Cô quay lại, nói nhÆ° quát:
- Thì đã sao nà o? Má»™t vÅ© nữ nhÆ° tôi không được nói câu đó sao? Tôi không có quyá»n thoát ra khá»i đống bùn đó? ChÃnh anh và lÅ© Ä‘Ã n ông nhÆ° anh má»›i xứng vá»›i chá»— đó! Hiểu không? Hừm…anh thá» xem anh hÆ¡n chúng tôi được bao nhiêu? Cùng lắm chỉ là tiá»n …
-Äó chÃnh là giá trị của chúng tôi đó, cô bé à !
PhÆ°Æ¡ng m** mai nhìn Huyá»n, những lá»i của cô chẳng có tác Ä‘á»™ng gì tá»›i anh. Chỉ có Ä‘iá»u, anh phát hiện ra cô gái trÆ°á»›c mặt anh rất góc cạnh, khi nổi giáºn cô ta có má»™t nét đáng yêu rất riêng.
Má»™t cÆ¡n gió lạnh thổi qua là m Khuê tÄ©nh trà lại. Cô quay lÆ°ng bá» Ä‘i. Không việc gì phải tranh cãi vá»›i hạng đó… Hắn chỉ là m tổn thÆ°Æ¡ng cô thêm mà thôi. Khuê dừng lại trÆ°á»›c Ä‘iểm Ä‘á»— xe buýt. Giá» cô phải bắt xe để vá» ký túc xá. Hôm nay là sinh nháºt Khanh - ngÆ°á»i bạn mà cô rất yêu quý. NgÆ°á»›c nhìn trá»i Khuê lầm rầm cảm Æ¡n. Ngà y nà y 23 năm vá» trÆ°á»›c, ông trá»i đã ban cho bố mẹ Khanh má»™t cô bé dá»… thÆ°Æ¡ng, để cô bé ấy lá»›n lên và là m Ä‘iểm tá»±a cho cuá»™c Ä‘á»i đây gió bão của Khuê. Nếu không có Khanh, Khuê không biết mình trượt dốc xuống Ä‘á»™ nà o …Cảm Æ¡n trá»i! Cảm Æ¡n…
PhÆ°Æ¡ng rất muốn nÃu kéo Huyá»n lại nhÆ°ng lòng tá»± trá»ng cao ngạo trong anh không cho phép. Nhìn cô bÆ°á»›c Ä‘i ngà y má»™t xa anh, anh lại lo sợ. Bốn tháng qua và có thể bốn tháng nhÆ° thế nữa, cô sẽ biến mất…NhÆ°ng cô ta chỉ là má»™t vÅ© nữ! PhÆ°Æ¡ng quay phắt Ä‘i và bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa xe của mình. Quên Ä‘i! Cô ta chẳng đáng để anh tốn thá»i gian và tiá»n bạc nữa. ở đâu mà chẳng tìm được ngÆ°á»i nhÆ° cô ta? Có khi còn hÆ¡n nữa ấy chứ… Hừm, chẳng qua là má»™t chút háo thắng thôi…
Tá»± an ủi mình váºy, PhÆ°Æ¡ng bắt là trà nghÄ© vá» cái hẹn vá»›i Nhi. Cô vừa gá»i cho anh và má»i anh đến dá»± sinh nháºt của Khanh. DÄ© nhiên anh chẳng thể nà o từ chối được. Mấy cô gái đó khiến anh nhá»› tá»›i thá»i sinh viên sôi Ä‘á»™ng của mình…Cho xe lÆ°á»›t qua bến xe buýt, anh chợt nhìn thấy Huyá»n Ä‘ang đứng tá»±a và o cá»™t đèn. DÆ°á»›i ánh Ä‘iện, khuôn mặt cô đẹp dịu dà ng và buồn lặng lẽ. Vẻ câm lặng của cô là m tim PhÆ°Æ¡ng nhói lên má»™t cái. Tay lái anh lạc Ä‘i, chút nữa là đâm và o dải phân cách. Sao cô ta lại có thể buồn nhÆ° thế? Cô ta giống nhÆ° má»™t viên xúc xắc nhiá»u mặt, mặt nà o cÅ©ng khiến anh ngỡ ngà ng. PhÆ°Æ¡ng cay đắng nháºn ra mình chẳng thể thá» Æ¡ được trÆ°á»›c cô ta. Không thể coi cô ta là má»™t chút thoáng qua được nữa…
PhÆ°Æ¡ng tăng ga, chiếc xe xé gió lao Ä‘i. Äây là chút là trà cuối cùng để anh không lại gần cô ta, để anh chấm dứt cái cảm giác lần đầu tiên nà y. Anh phải quên và anh tin nhÆ° thế. Anh sẽ là m được giống nhÆ° những việc anh đã là m trong suốt bao năm qua…Gió thổi và o mặt, cái lạnh se se là m đầu óc PhÆ°Æ¡ng tỉnh lại. Cho xe và o Ä‘Æ°á»ng Giải Phóng, PhÆ°Æ¡ng không quên mua hoa và quà cho Khanh. Anh Ä‘oán Nhi sẽ đứng ở ngoà i cá»a chá» anh vá»›i má»™t nụ cÆ°á»i e ấp. NhÆ°ng lần nà y anh vẫn không xua Ä‘uổi được cái dáng gầy gầy của Huyá»n dÆ°á»›i cá»™t đèn nhÆ° bao lần trÆ°á»›c. Hình nhÆ° đó là việc quá sức đối vá»›i là trà của anh…
- Anh không đến muá»™n chứ?- PhÆ°Æ¡ng cố lấy giá»ng Ä‘iá»m tÄ©nh.
- Dạ… không đâu ạ. Má»i ngÆ°á»i còn Ä‘ang chá» Khuê.
PhÆ°Æ¡ng hÆ¡i cÆ°á»i. Khuê là ai mà lúc nà o anh đến cÅ©ng không có mặt. Chắc lần nà y sẽ gặp cô ta thôi…
- Anh PhÆ°Æ¡ng, đây là anh Bình, ngÆ°á»i yêu của Khanh đấy.
PhÆ°Æ¡ng nháºn ra Bình ngay, và trÆ°á»›c khi Bình có phản ứng gì, anh đã bắt tay Bình tháºt chặt:
- Chà o anh…Tôi là Phương, rất vui được gặp anh.
- Æ â€¦Vâng…Tôi cÅ©ng thế.
Bình ngượng ngùng ngồi xuống giÆ°á»ng sau khi PhÆ°Æ¡ng đã ngồi xuống. PhÆ°Æ¡ng thấy bánh trái, hoa quả đã được bà y sẵn ở trên bà n rồi. Các cô gái thì rả rÃch nói chuyện vá»›i nhau. Khanh hết nói vá»›i ngÆ°á»i nà y rồi quay sang vá»›i ngÆ°á»i kia, vẻ báºn rá»™n nhÆ°ng khuôn mặt vẫn ngá»i lên vẻ hạnh phúc. Äược má»™t lúc thì Hoa kêu lên:
- Lần nà o cÅ©ng phải chá»â€¦!
- Khuê sẽ vá» mà !- Nhi nhẹ nhà ng- Nó không thể không vá» khi đây là sinh nháºt Khanh. Mình chá» thêm chút nữa xem.
Khanh áy náy nhìn má»i ngÆ°á»i. Cô ngó đồng hồ, rồi chặc lưỡi:
- Chắc có chuyện gì rồi. Má»i ngÆ°á»i cứ bắt đầu Ä‘i.
- Äược không?
Khanh hÆ¡i cúi xuống, rồi ngay láºp tức cô cÆ°á»i giả lả:
- Không sao mà . Anh Phương, anh Trung, anh Bình, các anh ngồi và o bà n đi ạ. Anh Bình giúp em châm nến với.
- Nà o… Nà o…
PhÆ°Æ¡ng tháºt chẳng biết là m gì ngoà i việc ngồi cạnh Nhi và thi thoảng trả lá»i những câu há»i. Lá»… sinh nháºt nà y khác hẳn vá»›i những buổi tiệc sinh nháºt của bạn anh và nó khiến anh bị… khá»›p, không thể tá»± nhiên được. May mà chẳng có cô gái nà o nháºn ra Ä‘iá»u nà y…
- A lô… Khuê à … ừm… Khanh, Khuê gá»i!
Nhi Ä‘Æ°a Ä‘iện thoại cho Khanh, vẻ mặt cô hồng lên má»™t chút. Cả bá»n im lặng nhÆ° muốn lắng nghe chuyện gì xảy ra. PhÆ°Æ¡ng nháºn thấy vẻ bần thần của Khanh sau khi nghe xong Ä‘iện thoại dù chỉ là thoáng qua. Khanh cÆ°á»i cÆ°á»i khi Hoa chê trách:
- Sinh nháºt bạn thân cÆ¡ mà …
- Ừ…NhÆ°ng nó có việc, hôm nay không vỠđược đâu. Nó chúc má»i ngÆ°á»i vui…
Tháºt ra Khuê chẳng có tâm trạng nà o để chúc má»i ngÆ°á»i nữa. Cô Ä‘ang lo cuống lên vì tình trạng của mẹ mình Ä‘á»™t biến xấu. Các bác sÄ© quyết định mổ để hút khối máu bầm ra khá»i não ngay trong đêm. Khuê lo lắng Ä‘i Ä‘i lại lại trÆ°á»›c phòng mổ… Má»™t cô y tá lại gần, nhá» nhẹ khuyên nhủ:
- Em nên ngồi nghỉ Ä‘i… Ca nà y tuy khó nhÆ°ng toà n bác sÄ© giá»i thôi.
- Vâng…NhÆ°ng em không ngá» bệnh mẹ em lại chuyển biến nhanh nhÆ° váºy. Lúc chiá»u còn…
HÆ°á»›ng ánh mắt vá» phÃa phòng mổ, chị y tá vá»— nhẹ và o tay Khuê, rồi tất tả Ä‘i là m nhiệm vụ. Thá»i gian chỠđợi dÆ°á»ng nhÆ° kéo dà i mãi đến táºn cùng. Khuê thấy bấn loạn trong lòng khi nghÄ© tá»›i lần trÆ°á»›c, cÅ©ng chỠđợi nhÆ° thế nhÆ°ng Quân đã Ä‘i mãi không trở vá»â€¦ Khuê vùng đứng dáºy, tiến sát và o cánh cá»a phòng mổ, im lặng lắng nghe. Xung quanh không có má»™t tiếng Ä‘á»™ng. Quá tÄ©nh lặng nhÆ° chá»— không có sá»± sống. NÆ°á»›c mắt Khuê tá»± nhiên trà o ra, rÆ¡i xuống bà n tay Ä‘ang để trÆ°á»›c ngá»±c cô. Khuê giáºt mình, vá»™i vã lau, nhÆ°ng bất lá»±c… Sao nhiá»u nÆ°á»›c mắt thế? Sao lại yếu má»m thế…Khuê Æ¡i!
Cá»a phòng mổ báºt mở, má»™t vị bác sÄ© Ä‘i ra. Ông ta hÆ¡i ngạc nhiên khi gặp khuôn mặt đẫm nÆ°á»›c mắt của Khuê. Ông ta nói ngay, ánh mắt trìu mến:
- Äược rồi, cháu gái…Mẹ cháu không sao rồi!
- Dạ…Ôi! Cảm Æ¡n bác! Cảm Æ¡n trá»i!
Ông bác sÄ© lắc đầu bÆ°á»›c Ä‘i. Khuê thở nhẹ nhÆ° trút được gánh nặng. Thế là đã không còn gì xảy ra nữa! Mẹ và cô sẽ tiếp tục sống những tháng ngà y hạnh phúc nhÆ° trÆ°á»›c kia… Minh Quân! Em cứ yên tâm… chị sẽ chăm sóc mẹ thay em. Hãy phù há»™ cho sức khá»e của mẹ!
Nhìn mẹ thiêm thiếp trong phòng hồi sức đặc biệt Khuê mỉm cÆ°á»i hạnh phúc. Qua bao năm Ä‘au khổ triá»n miên, bắt đầu từ đây mẹ sẽ sống khác, không có những lo sợ, không có nÆ°á»›c mắt vì tủi thân… Khuê sẽ bảo vệ mẹ, nhÆ° xÆ°a kia mẹ bảo vệ hai chị em cô…
Khuê bÆ°á»›c tá»›i quầy trá»±c, mỉm cÆ°á»i vá»›i chị y tá. Chị ta cÅ©ng cÆ°á»i lại nhÆ° chúc mừng thà nh công của ca mổ.
- Em đã gặp bác sỹ Thà nh chưa?
Khuê ngạc nhiên:
- Sao lại gặp bác sỹ Thà nh ạ?
- Ủa? Em không biết bác sỹ Thà nh bỠra ba mươi triệu chi phà cho ca mổ à ?
Khuê bà ng hoà ng. Ba mÆ°Æ¡i triệu? Sao nhiá»u váºy hả trá»i?
- Bác sỹ Thà nh còn đứng ra bảo đảm cho em nữa kìa. Nà y, bác sỹ… lo cho em lắm đấy!
Khuê gáºt gáºt đầu trong má»™ng mị. Cô bÆ°á»›c tá»›i phòng của bác sỹ Thà nh theo lá»i của chị y tá. Bác sỹ Thà nh là ngÆ°á»i táºn tụy nhất cho ca mổ của Minh Quân, nay anh ta lại giúp cô nhÆ° váºy, thì biết lấy gì để trả Æ¡n?
- Em không cần lo lắng nhiá»u… Tôi lo cho mẹ em nhÆ° lo … cho ngÆ°á»i thân của mình thôi mà . Khuê , hãy chăm sóc mẹ em tốt Ä‘i đã. Số tiá»n ấy ta hãy tÃnh sau?
Chỉ nghe thấy nhÆ° váºy thôi, Khuê đã muốn khóc. Chẳng ai ngoà i Ä‘á»i không thân thÃch giúp cô được nhÆ° váºy cả. Thà nh bối rối khi thấy mắt Khuê hoe hoe Ä‘á». Anh sợ nhất chuyện con gái khóc, vì bản thân anh không biết dá»— dà nh ai bao giá». Khuê lại là ngÆ°á»i mà anh thầm để ý bấy lâu nay… NgÆ°á»i con gái xinh đẹp và hiếu thảo biết chừng nà o…
- Em biết lấy gì để trả ơn anh đây?
- Äừng nói đến chuyện ấy…
Thà nh nhìn lÆ°á»›t qua Khuê, cảm thấy rằng nếu cô là món quà của Thượng đế thì tháºt là … diá»…m phúc cho anh…
- Mẹ tốt chứ?- Khanh hấp tấp há»i khi vừa thấy Khuê ở cá»a.
- Ừa…
Khanh nhìn và o trong. Mẹ Khuê vẫn đang thiêm thiếp, nhưng sắc mặt đã hồng hồng trở lại .
- Hôm qua , ca mổ thà nh công. Bác sỹ bảo có thể chiá»u nay mẹ tao tỉnh. Rồi sẽ hồi phục nhanh thôi…Thế sinh nháºt vui không?
- CÅ©ng tà m tạm… thế còn tiá»n…?
Khuê nhăn mặt:
- Không sao, tao lo được. Tạm thá»i bác sỹ Thà nh giúp tao…
Khanh nhá»› mãi má»›i ra được khuôn mặt của vị bác sỹ trẻ tên Thà nh. Anh ta có vẻ công tá» bá»™t, không đẹp, nhÆ°ng Ä‘iá»m đạm và dá»… gần. Giúp Khuê Æ°? Lạ lùng tháºt!
- Tao có tiết kiệm được má»™t số tiá»n, chắc cÅ©ng đủ…
Khuê vừa vá» quay Ä‘i vừa nói. Cô không muốn Khanh Ä‘ang thấy cô nói dối. Bao nhiêu tiá»n kiếm được cô đổ dồn và o lo cho ca mổ của Quân, rồi tiá»n đám ma, và tiá»n thuốc men lo cho mẹ. Cạn kiệt hết cả sức lá»±c của cô mất rồi…NhÆ°ng vay tiá»n của Khanh Æ°? Con bé cÅ©ng là con nhà nghèo, lấy đâu ra tiá»n? Khuê không thể Ãch ká»· vì bản thân mình mãi được.
- Tháºt không?
- Sao không? - Khuê mỉm cÆ°á»i. Nói tháºt ra thì hồi trÆ°á»›c, mẹ tao có dà nh dụm được má»™t chút, sau khi lo cho … Minh Quân xong, thì cÅ©ng đủ… Mà y yên tâm, nếu thiếu tao sẽ nhỠđến mà y mà …
Khanh nhìn Khuê để Ä‘o lÆ°á»ng Ä‘á»™ tin cáºy , ánh mắt bạn trong veo, nên cô tin ngay. Khanh lại gần giÆ°á»ng bệnh của mẹ Khuê , khẽ kéo lại tấm chăn cho ngay ngắn, cô nói nhá»:
- Tao mua bánh bao đó. Ăn đi kẻo đói!
- Chỉ có mà y là hiểu tao! Tao đang thèm bánh bao muốn chết!
Khuê cÆ°á»i tÆ°Æ¡i , lục lá»i chiếc túi lá»›n của Khanh. Cả hai nói chuyện nhá» nhẹ, rồi bà n tÃnh chuyện Khuê vắng mặt ở ký túc xá trong má»™t hai tuần. Khanh sẽ phải nói dối Khuê Ä‘i đâu đó cho hợp lý, để má»i ngÆ°á»i tin. Mà tháºt ra cÅ©ng chẳng cần thiết đến mức ấy, đã từ lâu, Khuê sống trong dÆ° luáºn đã quen rồi… thêm cÅ©ng chẳng chết ai…
Mẹ hôm nay thấy trong ngÆ°á»i ra sao?- Khuê há»i khi đỡ bà Mai dáºy. Kê nhẹ chiếc gối trên lÆ°ng mẹ mình, Khuê hăm hở bà y cặp ***g phở ra- Mẹ ăn Ä‘i, ngon lắm đó… Con mua ở…
- Con đã gặp bác sỹ Thà nh chưa?
Khuê ngẩng lên, há»i nhá»:
- Sao ạ?
- Sáng sá»›m nay, cáºu ấy đã muốn gặp con rồi… Mẹ bảo con Ä‘i mua đồ ăn sáng… cáºu ấy hẹn con trên phòng của …
- Äược rồi mẹ! Con biết rồi mà . Mẹ ăn Ä‘i.
Bà Mai đón lấy bát phở nhá», mắt nhìn xa xăm:
- NgÆ°á»i ta giúp đỡ mình khi hoạn nạn, thì cái gì vừa sức mình thì nên đáp trả lại con ạ…
Khuê lặng thinh không nói. Chuyện bác sỹ Thà nh giúp đỡ cô đã đồn ầm lên trong bệnh viện là m Khuê rất khó chịu. Äi đâu cô cÅ©ng phải chịu những lá»i dò xét, chê bai… Ngay cả mẹ cô cÅ©ng bị những lá»i đồn thổi đó là m lay Ä‘á»™ng. Tháºt bá»±c đến chết mất thôi.
Khuê lặng lẽ đến phòng trá»±c của Thà nh. Anh Ä‘ang sá»a soạn bệnh án để giao cho ngÆ°á»i khác, thấy cô, Thà nh hồ hởi:
- Em và o đi… Em ăn sáng chưa?
Khuê gáºt đầu. Thà nh chặc lưỡi:
- Tiếc tháºt, anh thì chÆ°a ăn sáng, định rủ em Ä‘i cùng… Hay em Ä‘i cùng anh?
Giấu ná»—i khó chịu trong lòng, Khuê lại gáºt đầu. Sá»± ngoan ngoãn của cô là m anh cảm thấy hà i lòng. Vốn là ngÆ°á»i mang tÃnh gia trưởng, được nuông chiá»u theo ý mình từ bé, nay tìm được ngÆ°á»i mà mình yêu thÆ°Æ¡ng cÅ©ng biết nghe lá»i mình, Thà nh mừng lắm… Anh Ä‘ang chá» mẹ Khuê khá»i hẳn rồi há»i cÆ°á»›i cô luôn. Chứ nhìn cô xinh đẹp váºy, tháºt sá»± anh không yên tâm…
Cả hai đến nhà hà ng ngay cổng bệnh viện, Thà nh gá»i cho Khuê cốc sữa nóng, còn vá» phần mình, anh gá»i phần ăn sáng và cốc cà phê sữa. Khuê vẫn lặng thinh không nói. Äôi mắt cô lÆ°á»›t ra ngoà i Ä‘Æ°á»ng, vẩn vÆ¡ nhìn cá»a hà ng hoa đối diện.
Thà nh cÆ°á»i nhẹ:
- Hoa buổi sáng đẹp… nhÆ°ng đắt hÆ¡n buổi chiá»u.
Khuê quay đầu và o, há»i nhẹ:
- Mẹ em bảo , sáng nay anh có chuyện gì nói với em?
- Tại… anh nhớ em thôi!
Khuê nhÆ°á»›ng mà y. Lần đầu tiên, Thà nh nói thế vá»›i cô. Những lần trÆ°á»›c anh chỉ biểu hiện thôi, chứ chÆ°a nói, dù váºy đã là m cô khó chịu lắm rồi…
Thà nh vẫn tiếp tục lá»i tá» tình… kém tinh tế của mình:
- Anh tháºt không chịu nổi khi chỉ ban ngà y má»›i gặp em…
- Em không thuộc sở hữu của anh!
Thà nh ngạc nhiên, mở to mắt nhìn Khuê nhÆ° nhìn ngÆ°á»i ngoà i hà nh tinh… Khuê nhún vai:
- Em chỉ là bạn của anh được thôi!- Nhưng…
- Tháºt tình thì anh rất tốt… Em rất lấy là m cảm Æ¡n. NhÆ°ng hÆ¡n tuần qua em hết chịu nổi những lá»i bà n tán trong bệnh viện rồi…
Thà nh gần nhÆ° bá»±c tháºt sá»±. Anh gạt Ä‘Ä©a thức ăn ra xa, nắm lấy bà n tay để há» hững trên bà n của Khuê , anh vừa bóp mạnh vừa há»i:
- Ai bà n tán? Mà bà n tán thì đã sao? Há» nói đúng, chứ có nói tầm báºy đâu mà em sợ?
Khuê tròn mắt . NhÆ°ng lá»i nhÆ° váºy mà đúng sá»± tháºt Æ°? Há» nói anh lạnh lùng vá»›i bất cứ ai nhÆ°ng lại dịu dà ng và ưu ái đối vá»›i mẹ con Khuê … Rồi ba mÆ°Æ¡i triệu của anh cÅ©ng chỉ là sá»± ngã giá cho tình yêu Ä‘á»™c chiếm của anh mà thôi… Sá»± tháºt đấy Æ°?
Thà nh hấp tấp giải thÃch:
- Anh yêu em từ ngay lần đầu gặp mặt… Khi em hớt hải chạy xô và o anh, lúc đó anh thấy em đẹp vô cùng, chưa có cô gái nà o đẹp như em cả…
- Vì thế mà anh quan tâm tá»›i chị em tôi? - Khuê ngắt lá»i
Thanh gáºt đầu:
- Anh muốn em thấy tấm lòng của anh mà … Hơn nữa, Quân cũng quý anh!
Khuê hÆ¡i bÄ©u môi, nhÆ°ng Thà nh không nháºn ra, anh mải mê nói đủ thứ vá» mình và vá» tình yêu … cao cả của bản thân dà nh cho Khuê . Nghe nhức hết cả đầu, Khuê ngắt ngang há»i xẵng:
- Thế chuyện anh bá» ra ba mÆ°Æ¡i triệu .. để sở hữu tôi , có tháºt nhÆ° anh nói vá»›i bạn bè anh không?
Thà nh Ä‘á»™t nhiên dừng lại, anh im lặng má»™t chút , rồi lá»±a lá»i nói:
- Quả tháºt thì.. không nhÆ° em nghÄ© đâu… Anh chỉ nói…vì chúng nó ép anh quá…
Khuê báºt đứng dáºy, cô quắc mắt:
- Tôi không ngá» lại nhÆ° thế… Cứ tưởng anh giúp tôi không vụ lợi, nhÆ°ng nà o ngá»â€¦ Anh… anh tồi lắm! Äã thế anh còn bóng gió xa xôi vá»›i mẹ tôi để bà bắt tôi phải Ä‘á»n Æ¡n anh. Nói tháºt cho anh biết, tình yêu không phải bá» tiá»n ra mua được đâu. Tôi không bao giá» yêu anh.. dù cho tôi có nghèo kiết xác Ä‘i nữa.
Thà nh giáºn run ngÆ°á»i. Anh cÅ©ng đứng báºt dáºy, nghiến răng trèo trẹo:
- Cô … Cô tháºt là ngoa ngoắt. Cô nên nhá»› cô hãy còn nợ tôi ba mÆ°Æ¡i triệu đó!
Khuê cÆ°á»i m** mai:
- GiỠanh lộ cái bản chất xấu xa của anh ra rồi chứ gì? Ba mươi triệu chứ trăm triệu tô cũng sẽ phải kiếm đủ trả anh, không để anh đòi đâu.
Thà nh nhún vai, cÆ°á»i đểu giả:
- Tôi biết cô là con gái nhà quê, nghèo nà n rồi. Lấy đâu ra tiá»n trả cho tôi sau má»™t tuần?
Nhìn Khuê một lượt bằng ánh mắt sỗ sà ng, Thà nh nói tiếp;
- Hay cứ ngoan ngoãn theo … anh thì sẽ sung sướng hơn đấy!
Khuê báºt cÆ°á»i khan, ánh mắt cô ngá»i lên sá»± khinh bỉ không giấu giếm:
- Tháºt phà công nhà nÆ°á»›c Ä‘Ã o tạo ra hạng bác sỹ nhÆ° anh… Trong má»™t tuần nữa tôi sẽ kiếm đủ số tiá»n anh cần. Chà o anh!
Bá» ra ngoà i quán rồi Khuê má»›i thấy cÆ¡n lạnh xá»™c và o đầu. Lúc nãy do nóng giáºn mà Khuê không nghÄ© đến chuyện sẽ kiếm tiến nhÆ° thế nà o. Ba mÆ°Æ¡i triệu thôi cÅ©ng đủ chết chứ nói gì đến… má»™t trăm triệu.
Äến phòng của mẹ, Khuê lặng thinh không nói gì, dù cho bà Mai có gặng há»i Ä‘i chăng nữa. Khuê chỉ nói vá»›i mẹ vẻn vẹn má»™t câu:
- Mẹ đừng nhắc đến ông bác sỹ dởm đó nữa. Con sẽ kiếm tiá»n trả hắn ta!
Khuê chợt nhá»› đến tiếng nhạc quay cuồng hÆ¡n bốn tháng qua vá»ng vá». Khẽ nhắm mắt lại, Khuê nuốt nÆ°á»›c mắt và o trong!
PhÆ°Æ¡ng xếp gá»n táºp hợp đồng, rồi vÆ°Æ¡n vai đứng dáºy. Suốt buổi chiá»u chỉ ngồi để Ä‘á»c mấy bản báo cáo, rồi mấy bản hợp đồng đến là nhức óc… Toà n - tay trợ lý giá»i giang của anh, đã " m** mai" anh vá» chuyện rong chÆ¡i suốt ngà y của anh, đây là hệ quả tất yếu thôi!
Chuông điện thoại reo, Phương uể oải mở máy:
- Alô?
- Anh à …
- Nhi … có chuyện gì không em?- Phương hơi tựa đầu và o thà nh ghế để thư giãn.
- Tý nữa anh có qua em không? Hôm nay…
PhÆ°Æ¡ng chợt nhá»› ra cái hẹn vá»›i Nhi chiá»u tối nay. Anh có nghÄ©a vụ Ä‘Æ°a cô đến thăm bà cô ruá»™t ở bên Thanh Xuân. Anh đã sắp xếp thá»i gian chu đáo rồi mà vẫn phải để cô nhắc nhở… Tháºt là cái công việc đáng trách!
Không để Nhi đợi lâu, PhÆ°Æ¡ng báºt dáºy, nói vá»™i vã:
- Anh đến liá»n đây! Chá» anh khoảng mÆ°á»i phút nha!
- Vâng, anh Ä‘i cẩn tháºn , Ä‘Æ°á»ng đông lắm đấy.
PhÆ°Æ¡ng hÆ¡i cÆ°á»i, Nhi đúng là lo hão. Anh là tay Ä‘ua có hạng, là m sao phải lo mấy chuyện tai nạn khi anh Ä‘i bình thÆ°á»ng? Tắt máy, PhÆ°Æ¡ng vá»›i tay lấy cái áo khoác vắt ở thà nh ghế rồi tất tả Ä‘i ra. Vừa đến cá»a thì chuông Ä‘iện thoại lại reo, PhÆ°Æ¡ng khó chịu khi thấy đó là số của CÆ°Æ¡ng.
- Alô?
- Phương đó à ?
- Không tao thì ai, mà y?- Phương khó chịu.
CÆ°Æ¡ng dÆ°á»ng nhÆ° không để ý, giá»ng anh vui vẻ:
- Äến New Century Ä‘i… Có chuyện hay lắm!
Tim PhÆ°Æ¡ng nhói lên, giá»ng anh hÆ¡i chững lại:
- Chuyện gì?
- Liên quan đến … Lệ Huyá»n…
Giá»ng ỡm á» của CÆ°Æ¡ng là m PhÆ°Æ¡ng nhÆ° Ä‘iên lên. Anh lao và o thang máy, quát lá»›n nhÆ° sợ mất tÃn hiệu:
- Äừng úp mở nữa…
- Cô ta đã xuất hiện lại rồi… Hình nhÆ° là bốc lá»a hÆ¡n…
PhÆ°Æ¡ng tắt máy luôn. Trong tim anh trà o lên má»™t sá»± tức tối vô cá»›, anh cảm thấy cái thang máy cháºm nhÆ° rùa bò. Khi ra đến bãi Ä‘áºu xe rồi anh má»›i bình tÄ©nh trở lại. Cô ta vẫn ở đó, không thể biến mất ngay được… Lá»i nói cợt nhả của CÆ°Æ¡ng lại là m anh đông cứng ngÆ°á»i lại… Cô ta chẳng còn cái " giá há»i" nhÆ° lần trÆ°á»›c, chẳng còn gì để mất nữa… hừm, đồ… Chỉ lầm bầm được đến đó, PhÆ°Æ¡ng không thể nghÄ© gì khác ngoà i chuyện phải đến vÅ© trÆ°á»ng tháºt nhanh. Chiếc xe lao Ä‘i nhÆ° tên bắn, là m kinh hoà ng ông bảo vệ của công ty. Vẫn biết ông chủ trẻ ngông cuồng nhÆ°ng coi thÆ°á»ng mạng sống thế kia thì… tháºt không dám nghÄ© tá»›i!
Tà i sản của meomuop
27-08-2008, 09:04 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
sorry nha anh chị! truyện nà y viết chÆ°a hoà n tất nên muá»™i phải post nhÆ° thÃ!
:0 (100):
Tà i sản của meomuop
27-08-2008, 09:05 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
Tiếng nhạc ồn à o không là m PhÆ°Æ¡ng phấn chấn lên được. Anh mặc những lá»i chà o và những lá»i má»i gá»i, lia mắt trên sà n nhảy đầy mà u sắc, anh thấy ngay hình ảnh lả lÆ°á»›t khêu gợi của Huyá»n. Má»™t con thú dữ gầm lên trong lòng PhÆ°Æ¡ng , anh lao và o đám cuồng Ä‘iên đó, sáp lại gần Huyá»n, và không để cô kịp phản ứng gì đã kéo cô xá»nh xệch Ä‘i. Ném Huyá»n mạnh và o góc tÆ°á»ng phÃa sau sà n nhảy, PhÆ°Æ¡ng trừng trừng mắt . Huyá»n hất cao đầu, ánh mắt cô cÅ©ng quắc lên giáºn dữ:
- Anh điên à ?
- Cái kiểu của cô là kiểu gì váºy?
Huyá»n báºt cÆ°á»i:
- Kiểu của tôi à ? Liên quan gì anh? Tôi không phải váºt sở hữu của anh nghe chÆ°a? Tránh ra cho tôi Ä‘i, khách hà ng Ä‘ang chá» tôi!
" Bốp"
Huyá»n ngỡ ngà ng trÆ°á»›c cái tạt tai bất ngá» của PhÆ°Æ¡ng . Giá»ng PhÆ°Æ¡ng Ä‘anh gá»n:
- Äừng nói giá»ng đó vá»›i tôi. Khách hà ng nà o? Chỉ má»™t mình tôi thôi, hiểu chÆ°a?
Huyá»n hất mặt lên, xoa tay và o chá»— má bá»ng rát. Äôi mắt cô há»n căm sá»± khinh thÆ°á»ng lẫn ghét bá». PhÆ°Æ¡ng để mặc cô vá»›i những ý nghÄ© Ä‘iên cuồng, anh vẫy má»™t tên phục vụ bà n lại nhá» gá»i ông chủ. Rồi anh quay lại nhìn Huyá»n, cái nhìn sá»— sà ng nhÆ° đánh giá:
- Cô tháºt không biết mình còn bao nhiêu giá trị chăng?
- Äủ để tôi kiếm sống!
PhÆ°Æ¡ng nhăn mặt, anh thẳng thắn nhìn và o mắt cô, giá»ng trở lên nhẹ nhà ng:
- Váºy cô cần bao nhiêu?
- Ba mươi triệu!
Huyá»n bình thản trả lá»i. Cô chẳng còn cảm thấy ngại vá»›i PhÆ°Æ¡ng nữa. Anh ta là ngÆ°á»i đáng nguyá»n rủa nhất nhÆ°ng lại là ngÆ°á»i sòng phẳng hÆ¡n bất cứ ai… Có thể cái giá ba mÆ°Æ¡i triệu là quá xa xỉ, nhÆ°ng Huyá»n chấp nháºn đặt cược số pháºn. Thà trong tay má»™t ngÆ°á»i còn hÆ¡n là qua tay nhiá»u ngÆ°á»i.
PhÆ°Æ¡ng lặng thinh hút thuốc. Chẳng phải anh đắn Ä‘o số tiá»n đó lá»›n hay nhá», anh chỉ Ä‘o lÆ°á»ng sá»± tháºt trong câu nói đó của Huyá»n mà thôi…
- Gặp tôi có chuyện gì không , cáºu Hoà ng?
PhÆ°Æ¡ng giáºt mình nhìn ra. Ông chủ vÅ© trÆ°á»ng, mỉm cÆ°á»i vá»›i anh, rồi ông ta quay sang Huyá»n, cằn nhằn:
- Thì ra từ nãy giỠcô ở đây, khách đang đòi cô kia kìa. Ra mau đi!
Huyá»n dạ nhẹ má»™t tiếng, toan bÆ°á»›c Ä‘i, thì PhÆ°Æ¡ng đã nói lá»›n:
- Cô ta là của tôi, được chứ ông Huỳnh?
Ông Huỳnh nheo nheo mắt:
- Cáºu hay đùa! Cô Huyá»n của chúng tôi má»›i xuất hiện lại được chÆ°a đầy má»™t tiếng… Cô ấy là của công chúng!
PhÆ°Æ¡ng nhếch mép, cái giá»ng đòi tiá»n của bá»n tham lam đây mà .
- Váºy ý của ông là bao nhiêu? NhÆ°ng nà y, tôi thấy đây là vÅ© trÆ°á»ng là nh mạnh đấy, đừng để tôi nghÄ© ông Ä‘ang bán…
- Ấy… sao cáºu lại nói thế? Tôi nà o có ý đó, chỉ vì sợ mấy ông khách đòi cô Huyá»n ghê quá, không được, mấy ông ấy lại bá» vá»â€¦ Thế thì vÅ© trÆ°á»ng tôi lá»— vốn…Xin cáºu cho tôi năm triệu… coi nhÆ° để huá» vốn?
PhÆ°Æ¡ng chẳng nói chẳng rằng rút và ra sáu tá» má»™t trăm đô Ä‘Æ°a cho ông Huỳnh. Anh kéo tay Huyá»n Ä‘i sau khi nói rà nh rá»t:
- Từ nà y vá» sau, ông không được nháºn cô ta nữa.Huyá»n lững thững Ä‘i theo PhÆ°Æ¡ng ra nhà xe. Gió lạnh là m Khuê rét run ngÆ°á»i, chiếc váy ngắn bị gió thốc lên Khuê cứ để mặc. PhÆ°Æ¡ng xịch xe trÆ°á»›c mặt cô, bá»±c bá»™i:
- Lên xe đi!
Khuê im lặng lên xe. Ngồi phÃa sau PhÆ°Æ¡ng, cô nghe lòng mình chua chát. Chỉ vì ba mÆ°Æ¡i triệu, cô lại để cho anh ta sỉ nhục lần nữa. Anh ta sẽ còn lên mặt và chắc chắn sẽ hà nh hạ cô bằng những câu xá» xiên, mà ngÆ°á»i có há»c nhÆ° cô má»›i cà ng thấm thÃa. Thà rằng cứ là gái nhảy…
Xe dừng trước một ngôi nhà ba tầng xinh đẹp, Phương chống xe và mở cổng. Thấy cô còn lơ ngơ, anh quát khẽ:
- Cô và o đây đi!
Khuê hÆ¡i nhăn mặt, cô nhún vai rồi bá» giầy Ä‘i và o trong nhà . Ngôi nhà được trang hoà ng bởi những đồ ná»™i thất đắt tiá»n nhÆ°ng lại được thiết kế khá logÃc và đẹp mắt. Khuê ngồi xuống sa lông, Ä‘Æ°a mắt quan sát ngôi nhà . PhÆ°Æ¡ng vất chùm chìa khóa xuống bà n, liếc nhìn Khuê má»™t cái rồi anh cởi áo khoác ngoà i ra. Vá»›i tay lấy cái Ä‘iá»u khiển Ä‘iá»u hòa, PhÆ°Æ¡ng bá»±c mình ấn mạnh. Anh kéo chiếc cà vạt trên cổ ra và bá» mấy cái cúc vÆ°á»›ng vÃu. Giá» Khuê má»›i chú ý PhÆ°Æ¡ng hãy còn mặc đồ công sở. Chẳng lẽ anh ta biết cô đã xuất hiện trở lại và tức Ä‘iên lên? Anh ta muốn sở hữu ? Hừm, đúng là bá»n Ä‘Ã n ông Ãch ká»·!
- Giá» tôi sẽ nói chuyện vá»›i cô Ä‘Ã ng hoà ng. Chúng ta cần có má»™t thoả thuáºn…
Khuê lẳng lặng gáºt đầu. PhÆ°Æ¡ng búng tay cái tách, anh hÆ¡i thẳng ngÆ°á»i dáºy:
- Cô cần ba mươi triệu?
Khuê chÆ°a kịp nói gì thì chuông Ä‘iện thoại reo. PhÆ°Æ¡ng lấy ở trong túi ra chiếc Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng Ä‘ang kiên nhẫn kêu, anh tắt Ä‘i ngay, không thèm xem ai gá»i.
Khuê nhẹ nhà ng nói :
- Tôi đúng là đang rất cần!
- Tôi sẽ Ä‘Æ°a cho cô , vá»›i hai Ä‘iá»u kiện!
Không ngẫm nghĩ, Khuê nói nhanh:
- Anh nói đi.
- Một là cô không bao giỠtrở lại cái nghỠđó nữa.
Khuê hơi nhăn mặt. Cô cũng chẳng tha thiết gì, nhưng tại Phương tỠra miệt thị nó quá, là m cô nổi chứng ngang:
- Anh buồn cÆ°á»i, nếu không là m nghỠđó thì tôi là m gì?
- Cô há»c đến lá»›p bao nhiêu?
" Khinh thị mình quá!". Khuê nghênh nghênh:
- Lớp năm!
PhÆ°Æ¡ng hÆ¡i nhÆ°á»›ng mà y. Nhìn cô ta xinh đẹp váºy mà chỉ há»c đến váºy thôi sao?
- Tôi sẽ kiếm việc cho cô! - Anh hạ giá»ng
- Nếu được váºy tôi hứa. Còn Ä‘iá»u kiện thứ hai?
PhÆ°Æ¡ng ngÆ°á»›c nhìn Khuê, rồi anh nhìn Ä‘i chá»— khác. Äây là điá»u muốn ngông cuồng của anh, đến chÃnh bản thân mình anh cÅ©ng chẳng còn chấp nháºn được… NhÆ°ng, trái tim anh không muốn Ä‘iá»u ngược lai…
- Cô sẽ phải ở đây… cho đến khi nà o tôi chán!
Khuê hÆ¡i nhổm dáºy, rồi nhÆ° nghÄ© ra Ä‘iá»u gì cô lại ngồi im, hÆ¡i nhếch môi :
-à anh muốn tôi là m … tình nhân của anh?
PhÆ°Æ¡ng lạnh lùng gáºt đầu. Anh quan sát thấy đôi mắt Huyá»n nhÆ° tối hÆ¡n, và có gì đó chua chát. Anh mặc kệ, dù cô không thÃch hay chăng nữa, nhÆ°ng anh … bá» tiá»n ra không phải là không có mục Ä‘Ãch.
- Äến bao giá» anh chán? Nhỡ không bao giá» thì sao?
PhÆ°Æ¡ng báºt cÆ°á»i:
- Cô má»™ng mÆ¡ gì váºy? Cô đủ sức hấp dẫn tôi Æ°?
Khuê hơi ngượng, chỉ tại cô lo lắng chuyện phải ở chung nhà với hắn lâu dà i thôi. Phương m** mai:
- Cô yên tâm, cô chỉ là ý thÃch nhất thá»i của tôi thôi… Chẳng dà i lắm đâu.
PhÆ°Æ¡ng đứng dáºy Ä‘i và o trong bếp. Sau đó anh má»›i nói vá»ng ra:
- Cô lại đây! Hãy táºp nấu bếp Ä‘i!
- Tôi không biết là m bếp.
Khuê đứng đằng sau PhÆ°Æ¡ng cằn nhằn. Cô liếc thấy bếp nà y tháºt sá»± sang trá»ng và sạch sẽ. Má»i thứ ngăn nắp nhÆ° có ngÆ°á»i hà ng ngà y sắp xếp và lau chùi . Cô há»i:
- Chắc anh có ngÆ°á»i là m chứ?
- Không! - PhÆ°Æ¡ng cau có- Ngôi nhà nà y là của tôi, hai ngà y thì có má»™t ngÆ°á»i đến dá»n dẹp. Giá» thì tôi sẽ bảo chị ta không cần đến nữa.
Nhìn Phương lom lom, Khuê khẽ bĩu môi:
- Anh nên nhớ anh đang đưa một… vũ nữ và o nhà đó. Không có vũ nữ nà o công dung ngôn hạnh đâu!
PhÆ°Æ¡ng trà o lên má»™t cÆ¡n giáºn dữ, nhÆ°ng anh kiá»m chế lại được. Anh quay Ä‘i, nói trầm giá»ng:
- Tôi không bao giá» quên Ä‘iá»u đó. NhÆ°ng cô Ä‘ang ở trong nhà tôi, thì cô phải là m những Ä‘iá»u nhÆ° váºy thôi, hiểu không?
Khuê nhún vai:
- Tôi là ngÆ°á»i tá»± do, anh không khống chế được tôi đâu… Còn anh không chịu được thì… hãy Ä‘uổi tôi Ä‘i!
Tá»± nhiên PhÆ°Æ¡ng hết luôn giáºn dữ. Lòng anh lạnh băng. Cô ta đã lợi dụng những gì anh đã là m cho cô ta vừa má»›i thôi. Hừm, tháºt không thể coi thÆ°á»ng cô ta…
PhÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i:
- Äược thôi… Cô cứ là m gì mình thÃch. Miá»…n là khi tôi có ở đây tôi không bá»±c mình là được. Bây giá» thế nà o thì hãy lên xem phòng ngủ, rồi chúng ta sẽ Ä‘i ăn.
Tà i sản của meomuop
27-08-2008, 09:06 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
Khuê theo PhÆ°Æ¡ng lên tầng trên, trên tầng có hai phòng. Má»™t là phòng là m việc vá»›i rất nhiá»u sách được xếp má»™t cách gá»n gà ng trên giá. Anh ta hình nhÆ° có vẻ Æ°a thÃch những quyển sách dà y và cổ Ä‘iển. Phân ná»a số sách là bằng tiếng Anh. Khuê hÆ¡i m**** mai khi nghÄ© rằng anh ta chỉ trÆ°ng ra váºy thôi, chứ kiểu ăn chÆ¡i váºy thì còn đâu thì giá» mà đá»c sách? Phòng bên cạnh là phòng ngủ. Rất rá»™ng vá»›i không gian ấm áp của má»™t thứ mà u xanh nhạt. NhÆ°ng chỉ khi nghÄ© đến chuyện PhÆ°Æ¡ng và cô phải ở đây thì Khuê hết thÃch ngay.Tránh cái nhìn dò xét của PhÆ°Æ¡ng, Khuê lÆ¡ đãng mở cá»a tủ quần áo. Hắn ta có rất nhiá»u quần áo. Con trai mà đá»m dáng quá Ä‘i mất…
Tiếng Phương nhỠnhẹ ở đằng sau:
- Cô sẽ không cần phải mang số quấn áo của cô đến đây đâu. Tôi không thÃch chúng. Chốc nữa chúng ta sẽ Ä‘i mua.
Khuê quay lại, nhìn lặng lẽ và o PhÆ°Æ¡ng . Anh nhún vai. Anh ta khinh thÆ°á»ng cô đến là cùng. Chỉ tưởng cô có toà n những bá»™ đồ hở hang, rẻ tiá»n hay sao? Mà mặc kệ anh ta, chẳng cần giải thÃch cho ngÆ°á»i mà mình sẽ chẳng phải chung sống suốt Ä‘á»i…
PhÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a Khuê lên tầng ba. ở đây có ban công rá»™ng và đặt má»™t bá»™ bà n ghế mây sang trá»ng giữa những giò phong lan đủ loại. Khuê buá»™t miệng khen;
- Äẹp tháºt nha! Anh chăm sóc những giò phong lan nà y?
PhÆ°Æ¡ng nhìn và o má»™t giò phong lan Ä‘ang he hé nụ, mỉm cÆ°á»i:
- Không hẳn. Chỉ khi nà o có thá»i gian tôi má»›i chăm sóc chúng được thôi. Cô có thÃch chúng không?
Khuê quan sát hết má»™t lượt, cô cÆ°á»i cÆ°á»i;
- Tôi thÃch hết các loại hoa có mà u tÃm nhạt. Äối vá»›i tôi, loà i nà o cÅ©ng đẹp cÅ©ng đáng trân trá»ng cả.
PhÆ°Æ¡ng hÆ¡i lặng Ä‘i má»™t chút. Anh phát hiện ra cô gái đứng trÆ°á»›c mặt anh không còn gai góc nữa. Cô ta đã mở lòng ra má»™t chút vá»›i anh và trở nên dá»… thÆ°Æ¡ng vô cùng. Anh chỉ cho cô các loà i hoa quanh đó, và đến khi cô kêu đói thì anh má»›i Ä‘Æ°a cô xem nốt căn phòng còn lại. Sau đó cả hai má»›i Ä‘i ăn. PhÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a Khuê đến má»™t nhà hà ng gần đó. Anh gá»i đủ các món nhÆ° má»™t bữa tiệc thịnh soạn. Khuê ăn vui vẻ. Cô gần nhÆ° quên Ä‘i hoà n cảnh hiện tại của mình. Cô vô tÆ° chá»n lá»±a đồ. Hiếm có lần nà o được và o shop mua đồ lại chẳng mất tiá»n. Cô cứ chá»n, từ đồ mặc ở nhà đến đồ Ä‘i dã ngoại. PhÆ°Æ¡ng kiên nhẫn Ä‘Æ°a cô Ä‘i chá»n lá»±a và đôi khi còn góp ý kiến.
Khi vá» nhà thì đã hÆ¡n mÆ°á»i má»™t giá». Khuê mệt phá» ngÆ°á»i. Cô ngã ra giÆ°á»ng mặc cho những túi đồ PhÆ°Æ¡ng vừa mang lên. PhÆ°Æ¡ng há»i vá»›i vẻ quan tâm:
- Em mệt lắm hả? Nằm một chút rồi đi tắm đi, sẽ sảng khoái hơn đó.
Khuê nhắm mắt lại, giá»ng cô hiá»n từ hẳn:
- Anh cũng nghỉ đi…
PhÆ°Æ¡ng ngồi xuống giÆ°á»ng. Im lặng ngắm Khuê. Khuôn mặt cô hÆ¡i hồng lên má»™t chút, đôi mắt vá»›i rèm mi cong khẽ lay Ä‘á»™ng. PhÆ°Æ¡ng bá»—ng có ý định muốn hôn lên đôi mắt đó má»™t nụ hôn, nhÆ°ng anh quay Ä‘i. Anh đứng lên, trầm giá»ng:
- Anh đi tắm trước đây!
Khi nghe thấy tiếng đóng cá»a, Khuê má»›i mở mắt ra. Trong lòng cô bâng khuâng má»™t cảm xúc lạ lùng. Cứ nhÆ° cô và anh ta là đôi vợ chồng má»›i cÆ°á»›i váºy. Khi ở trong shop quần áo, chị bán hà ng đã nói thế là m cô ngượng chÃn mặt. Chẳng hiểu anh ta nghÄ© gì mà lại mỉm cÆ°á»i tủm tỉm?
Khuê báºt dáºy, cô vá»›i lấy Ä‘iện thoại trên bà n, và gá»i cho Khanh. Khi nghe thấy giá»ng Khanh, cô gấp gáp nói:
- Khanh đó hả? Khuê đây. Tao đã kiếm được việc là m thêm rồi… nhÆ°ng hÆ¡i rắc rối bởi ngÆ°á»i ta bắt ở nhà ngÆ°á»i ta. Sao? ừm, má»™t bà già khó tÃnh , có má»™t cô cháu há»c lá»›p 12, bà ta muốn tao dạy kèm các buổi tối trong tuần. Buổi sáng tao vẫn là m ở chá»— công ty mà …Ngà y mai mẹ tao xuất viện rồi, nhá»› đến đó nhé. Bye!
Äặt chiếc Ä‘iện thoại xuống, Khuê bần thần cả ngÆ°á»i… Khanh à , là m gì có má»™t bà già khó tình nà o? Xin lá»—i vì đã nói dối mà y… Tao không muốn mà y biết tao khốn khổ thế nà o thôi. Mà y sẽ khóc mất Khanh à …
Khuê uể oải ngồi dáºy. Cô lấy bá»™ quần áo vừa má»›i mua, mang xuống nhà tắm tầng dÆ°á»›i . Cô tháºt không muốn dùng chung đồ gì vá»›i ngÆ°á»i cô ghét… kể cả cái nhà tắm. Ngẫm nghÄ© mãi mà chẳng được gì thêm, Khuê mệt má»i bÆ°á»›c ra khá»i nhà tắm. PhÆ°Æ¡ng Ä‘ang lục tủ lạnh, tìm lon bia lạnh. Khuê há»i trống không:
- Có máy sấy tóc không?
Phương lắc đầu. Khuê là u bà u:
- Thế anh là m thế nà o để tóc khô?
- Tôi thÃch tá»± nhiên. Dù gì thì tôi chẳng bao giá» Ä‘i ngủ khi vừa má»›i gá»™i đầu xong cả. Cô uống chút gì chứ?
Khuê chà mạnh chiếc khăn và o mái tóc Ä‘ang Æ°á»›t, không nói gì. PhÆ°Æ¡ng nhún vai, bá» ra khá»i nhà bếp. Nghe rõ bÆ°á»›c chân anh ta Ä‘ang lên cầu thang, Khuê thở dà i. Cô không còn nghÄ© được gì nữa cả. Cô cần tiá»n, và cô phải đánh đổi nó…
Ná»a đêm, Khuê má»›i trở lại phòng. PhÆ°Æ¡ng đã nằm ngủ từ lúc nà o. Anh ta ngủ ngon là nh nhÆ° thể chẳng có gì xảy ra, trong khi Khuê quá lo lắng. Thầm cÆ°á»i mình, Khuê se sẽ nằm xuống bên cạnh. Chui được và o chăn rồi, Khuê má»›i thấy nhẹ nhà ng quá. Cô không cảm thấy con ngÆ°á»i bên cạnh kia xa lạ chút nà o. Hình nhÆ° đó cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u kì lạ…
Äang thiu thiu ngủ, Khuê giáºt mình bởi má»™t cánh tay choà ng qua ngÆ°á»i cô. Suýt nữa thì Khuê đã hét lên, cô gượng ngÆ°á»i quay lại nhìn. PhÆ°Æ¡ng vẫn vô tÆ° ngủ, trên môi anh còn nở má»™t nụ cÆ°á»i nhẹ. DÆ°á»›i ánh đèn ngủ, Khuê thấy được gÆ°Æ¡ng mặt anh ta nhÆ° gần gÅ©i hÆ¡n. HÆ¡i thở rất gần và nhẹ của anh là m Khuê thấy lạ lùng. Khuê hÆ¡i nhÃch lại, cảm thấy ấm hÆ¡n má»™t chút. Cô báºt cÆ°á»i nho nhá» khi PhÆ°Æ¡ng nhăn nhăn mặt. Cô giáºt mình khi PhÆ°Æ¡ng siết vòng tay và nói nhá»:
- Ngủ đi!
Khuê rúc đầu xuống chăn và nhắm mắt lại. Giấc ngủ đến nhanh hÆ¡n cô tưởng rất nhiá»u.
PhÆ°Æ¡ng trở mình và cảm thấy tay mình nằng nặng, anh mở mắt… Bên cạnh anh, Huyá»n Ä‘ang ngủ ngon là nh, tay để trÆ°á»›c ngá»±c … nhÆ° thủ thế. Trá»i đã gần sáng. PhÆ°Æ¡ng lặng lẽ ngắm Huyá»n, ngạc nhiên khi bản thân mình không há» có cảm giác muốn chiếm hữu…HÆ¡i nhÃch ngÆ°á»i lên má»™t chút để có thể nhìn rõ khuôn mặt Huyá»n hÆ¡n, PhÆ°Æ¡ng chợt nghÄ© đến chuyện sẽ xảy ra trong những ngà y sắp tá»›i. Huyá»n chắc gì đã chấp nháºn anh nhÆ° má»™t… ngÆ°á»i bạn trai? Cô đã chứng tá» mình là ngÆ°á»i cố chấp rồi. Những ngà y sắp tá»›i… liệu có bão tố xảy ra?
Huyá»n hÆ¡i co ngÆ°á»i, khuôn mặt cô á»ng hồng dÆ°á»›i ánh đèn ngủ. Lòng PhÆ°Æ¡ng trà o lên niá»m cảm xúc sâu xa… Tá»± há»i mình những thÆ°Æ¡ng yêu nà y bắt đầu từ đâu? Từ lúc nhìn thấy Huyá»n ở trên sà n nhảy vá»›i mái tóc rối tung, hay từ lúc nghe thấy giá»ng nói thanh tao của cô, hay là hà nh Ä‘á»™ng lau tóc dịu dà ng…? PhÆ°Æ¡ng chẳng thể trả lá»i được mà anh cÅ©ng không muốn suy nghÄ© nhiá»u. Anh toan cúi xuống hôn nhẹ và o má Huyá»n, nhÆ°ng khá»±ng lại. Huyá»n hình nhÆ° Ä‘ang chìm trong má»™t giấc mÆ¡ không ngá»t ngà o… Trán cô nhăn lại, đôi mắt giáºt giáºt, miệng thì mấp máy. Tay Huyá»n Ä‘á»™ng Ä‘áºy…
- Không… Không… Minh Quân, đừng bỠđi… Không, Minh Quân!…
PhÆ°Æ¡ng lặng ngÆ°á»i Ä‘i. Cô ta Ä‘ang mÆ¡ tá»›i má»™t ngÆ°á»i con trai khác… và cô ta Ä‘ang khóc ! Chẳng lẽ ná»—i Ä‘au quá lá»›n đến mức ấy Æ°? TrÆ°á»›c anh, Huyá»n đã là của ngÆ°á»i khác? Trái tim cô ta luôn hÆ°á»›ng vá» phÃa ấy… Má»™t sá»± thất bại hay là má»™t sá»± m**** mai? Anh đã quá tá»± tin nhÆ° bao lần trÆ°á»›c, nhÆ°ng lần nà y…
PhÆ°Æ¡ng báºt dáºy, anh bÆ°á»›c và o nhà tắm, xả nÆ°á»›c xối xả, mong sao cái nóng hừng há»±c trong anh nguá»™i Ä‘i. NhÆ°ng nÆ°á»›c lạnh hình nhÆ° chẳng có tác dụng gì, anh bá»±c bá»™i đấm mạnh và o tÆ°á»ng. " Cô ta sẽ phải trả giá… Cô ta là cái gì? Không thể được…"
Kìm nén cõi lòng, PhÆ°Æ¡ng trở ra. Cúi xuống nhìn Huyá»n, anh nhếch môi cÆ°á»i. Vá»›i lấy Ä‘iện thoại, anh nhá»› ra hôm qua đã tắt nguồn, chẳng hiểu có ai gá»i đến không. Có khá nhiá»u tin, trong đó phần lá»›n là của Nhi. PhÆ°Æ¡ng vá»— vá»— trán, anh đã quên mất cái hẹn vá»›i cô… Lúc đầu cô có vẻ giáºn, sau đó là những lá»i lo lắng, là m lòng anh thÆ°Æ¡ng cảm. Anh tháºt Ä‘iên rồ ! Bá» má»™t cô gái hết lòng vá»›i mình để mang vá» má»™t cô vÅ© nữ … không bao giá» là của mình… PhÆ°Æ¡ng lại quay lại nhìn Huyá»n lần nữa, anh quyết định nhanh trong đầu rồi lại tủ quần áo. Tâm trà anh trở nên chán nản vô cùng… NhÆ°ng ở lại để nhìn mặt cô ta thì…
Khi Khuê tỉnh dáºy thì trá»i đã sáng rõ. Cô không thấy Hoà ng đâu.Nhìn xung quanh cô thấy có má»™t tá» giấy để lại, kèm theo má»™t phong bì dà y. Cầm tá» giấy lên, Khuê thở phà o. Váºy là ngà y hôm nay anh ta không vá» nhà , cô sẽ được tá»± do là m má»i thứ theo ý mình… Khuê lặng im suy nghÄ© rồi Ä‘i và o nhà tắm. Ngà y hôm nay sẽ là má»™t ngà y báºn rá»™n…
Khuê đến bệnh viện thì Khanh đã đến rồi. Mẹ cô đã sắp xếp má»i thứ để chá» quyết định xuất viện của bác sỹ. Khuê nhìn mẹ khẽ mỉm cÆ°á»i:
- Mẹ… Chúng ta chuẩn bị vỠnhà !
- Mẹ muốn con… hãy đến cảm ơn bác sỹ Thà nh đi đã. Dù gì…
Khanh cÅ©ng gáºt đầu tán thà nh. Khuê nhún vai:
- Mẹ không nói thì con cũng sẽ phải đế gặp anh ta thôi mà … Mẹ ngồi đây đợi con nha! Khanh… có đỗ ăn sáng đó!
Khuê bước nhanh đến phòng là m việc của bác sỹ Thà nh như đang nôn nóng muốn chấm dứt mối quan hệ nà y…
Äặt phong bì tiá»n trÆ°á»›c mặt Thà nh, ánh mắt Khuê lạnh lùng:
- Äây là số tiá»n tôi đã … vay anh. Cảm Æ¡n anh đã giúp đỡ…
Thà nh bối rối, anh không dám nhìn thẳng và o cô mà nhìn ra phÃa cá»a. Anh ngáºp ngừng nói:
- Anh… đến bây giá» cÅ©ng không có ý định đó. Chỉ tại lúc đó anh nóng quá… Em là m anh thất vá»ng cho nên… Em không cần phải trả ngay cho anh mà .
Khuê thở hắt ra, khẽ mỉm cÆ°á»i:
- Tôi biết bản chất anh không há» xấu… NhÆ°ng anh sống Ãch ká»· và lạnh lùng quá… anh vẫn không hoà n toà n có trái tim má»™t bác sỹ… Tôi thà nh tháºt chúc cho anh gặp may mắn sau nà y… và có thể anh sẽ hiểu ra được những gì có trong anh, để mà … sá»a đổi Ä‘i. Váºy thôi, chà o anh nhé!
Không để Thà nh nói gì thêm, Khuê rá»i khá»i căn phòng lạnh lẽo. Thà nh không há» biết rằng, trả được anh xong món nợ… ân tình, Khuê cảm thấy nhẹ nhõm đến mức nà o. Cô không há» muốn trở thà nh má»™t kẻ lừa dối, trái tim cô không thể và không có quyá»n mang hình bóng ai. Cô là má»™t đứa con gái …không tốt đẹp gì!
PhÆ°Æ¡ng đến thẳng ký túc xá trÆ°á»ng Nhi mà không gá»i Ä‘iện bà o trÆ°á»›c cho cô biết. Anh muốn Ä‘em lại Ä‘iá»u bất ngá» cho cô khi ghé hà ng hoa mua loại hoa mà cô thÃch nhất. Nhìn đồng hồ đã 9 giá», PhÆ°Æ¡ng định gõ cá»a thì cánh cá»a đã báºt mở. GÆ°Æ¡ng mặt há»›t hải của cô bé DÆ°Æ¡ng hiện ra và suýt chút nữa cô đâm sầm và o anh… Thấy anh, DÆ°Æ¡ng mừng quýnh. Cô hét lên:
- Ôi ! Anh Phương… anh Phương, chị Hoa ơi!
Phương ngạc nhiên;
- Nhi có nhà không?
DÆ°Æ¡ng kéo tay PhÆ°Æ¡ng và o, giá»ng gấp gáp:
- Chị Nhi bị đau bụng dữ lắm…
PhÆ°Æ¡ng giáºt mình. Anh không kịp cởi giầy, bÆ°á»›c vá»™i lại giÆ°á»ng Nhi. GÆ°Æ¡ng mặt cô trắng bệch vì Ä‘au. Hoa giục giã:
- ÄÆ°a nó Ä‘i bệnh viện thôi… Em nghi là bị ruá»™t thừa lắm!
Nhi lắc đầu, cô thá»u thà o nói:
- Em… em không mổ đâu…
PhÆ°Æ¡ng đặt hoa xuống bà n, lại gần Nhi và bế thốc cô lên. Nhi không kịp phản ứng gì, chỉ biết im lặng rúc đầu và o ngá»±c anh. CÆ¡n Ä‘au của cô nhÆ° giảm Ä‘i má»™t ná»a. PhÆ°Æ¡ng lái xe Ä‘Æ°a Nhi và Hoa đến bệnh viện. Vẻ nhÆ° Nhi không chịu nổi những cÆ¡n Ä‘au, cô khóc nức nở, còn Hoa thì dá»— dà nh. Lòng PhÆ°Æ¡ng lo lắng. Anh cố chạy tháºt nhanh, căn bệnh của cô hình nhÆ° đã và o giai Ä‘oạn cuối. Phải nhanh không thì chá»— ruá»™t đó sẽ vỡ ra mất… PhÆ°Æ¡ng tá»± há»i nếu không có anh ở đó thì… Nhi sẽ ra sao?
Cho xe quẹo và o cổng bệnh viện, và vì lái quá nhanh nên PhÆ°Æ¡ng suýt đâm và o má»™t nhóm ngÆ°á»i từ bệnh viện ra…PhÆ°Æ¡ng giảm tốc Ä‘á»™, nhÆ°ng không dừng lại. Có lẽ há» sẽ hiểu cho hoà n cảnh của anh thôi…
PhÆ°Æ¡ng không há» biết rằng anh suýt nữa thì đâm và o mẹ con nhà Khuê . Khuê đã tức gần chết khi không thấy chiếc xe đó dừng lại. Äến khi vỠđến nhà rồi, Khanh vẫn còn cÆ°á»i khi nhại lại lá»i cằn nhằn của Khuê ;
- Hình nhÆ° chiếc xe đó quen lắm… nếu mà là ngÆ°á»i quen thì… chết vá»›i tao!
Mà Khuê thấy cÅ©ng quen tháºt nhÆ°ng cô không nhá»› là gặp ở đâu. Hay ở trong vÅ© trÆ°á»ng New Century? NghÄ© tá»›i đây là Khuê chẳng muốn nghÄ© tá»›i nữa rồi…
Vá» tá»›i nhà , Khuê chợt thấy lo lắng khi chỉ có mẹ cô ở má»™t mình… mà cái chết của Minh Quân vẫn còn là má»™t vết thÆ°Æ¡ng chÆ°a là nh của mẹ. Nhìn mẹ bần thần bên cạnh bà n thá», lòng Khuê nhÆ° có ai xát muối. Khuê ôm vai mẹ, gục đầu xuống cổ của bà , thì thầm:
- Mẹ… Con chỉ còn mình mẹ thôi, mẹ đừng bỠcon giống như… em Quân đã là m thế nhé?
- Mẹ biết… mẹ chỉ thÆ°Æ¡ng hai chị em con mà thôi… lẽ nà o mẹ còn mình con mà mẹ lại để con khổ? Con ngoan, đừng lo cho mẹ nhiá»u…
Khuê gáºt gáºt đầu. Cô lại sắp muốn khóc nữa rồi…
- Hãy hứa vá»›i mẹ là đừng chịu khổ má»™t mình … Còn mẹ nữa, bây giá» mẹ khá»i bệnh rồi, mẹ sẽ cùng con gánh vác cuá»™c sống…
Khuê im lặng, tay cô nắm chặt tay mẹ, cảm thấy hÆ¡i ấm Ä‘ang ấp ủ quanh mình. Mẹ lúc nà o cÅ©ng mang đến cho cô cảm giác an là nh, ngá»t ngà o… Cuá»™c sống đâu phải là khắc nghiệt?
Khanh và Khuê sau khi bố trà cho bà Mai ở vá»›i má»™t ngÆ°á»i quen đáng tin cáºy thì má»›i bắt xe lên Hà Ná»™i. Chia tay vá»›i Khanh, Khuê buá»™c mình phải trở vá» nhà của Hoà ng. Cô còn phải ở đó để… trả nợ! Äó vẫn là má»™t ý nghÄ© Ä‘en tối…khiến đầu óc Khuê Ä‘au nhức. Cô không thÃch tiếp xúc nhiá»u vá»›i Hoà ng… Má»™t ná»—i sợ mÆ¡ hồ nà o đó, ngăn Khuê lại. Có thể đó là má»™t dá»± cảm khổ Ä‘au!
Căn nhà tối Ä‘en, Hoà ng chÆ°a vá». Có thể anh ta hôm nay không ghé qua. Khuê Ä‘oán anh ta còn bố mẹ, căn nhà nà y chỉ là má»™t nÆ¡i trú chân khi anh ta muốn sá»± tÄ©nh lặng, muốn táºn hưởng cảm giác trưởng thà nh… NgÆ°á»i ta già u thì ngÆ°á»i ta có đủ má»i thứ…Khuê bÆ°á»›c và o nhà bếp, lục lá»i xem có thứ gì ăn được không. Chỉ có đồ há»™p và mỳ tôm. CÅ©ng còn tốt chán, cô đỡ phải ra ngoà i ăn.
Ngồi ăn má»™t mình, Khuê lại nghÄ© vẩn vÆ¡ và lo lắng vá» mẹ. Mẹ chỉ nói thế thôi, chứ chắc hẳn đêm nay mẹ lại lặng lẽ khóc… Minh Quân là niá»m yêu thÆ°Æ¡ng và cÅ©ng chÃnh là ná»—i Ä‘au của mẹ. Là m sao lại không khổ sở vì nhá»› thÆ°Æ¡ng và căm háºn? Mẹ lẽ ra đã có má»™t cuá»™c sống an nhà n hÆ¡n, thanh thản hÆ¡n… nếu nhÆ° không gặp ngÆ°á»i ấy! NgÆ°á»i ấy… Khuê nhếch môi cÆ°á»i. Lòng cô đắng ngắt, bát mỳ trở lên khó ăn. Cô đứng dáºy. Phải ngủ má»™t giấc để tránh những suy nghÄ© vỠông ta…
PhÆ°Æ¡ng trở vá» nhà trong tình trạng mệt má»i rã rá»i. Anh đã chăm sóc Nhi suốt từ sáng, khi cô được mổ xong. Nhi yếu Ä‘uối và hay sợ hãi. Hoa và anh phải cÆ°ng ná»±ng mãi cô má»›i chịu ngủ để anh ra vá»â€¦ May mà gia đình Nhi đã lên, chắc cô sẽ bá»›t sợ hÆ¡n!
Vừa bÆ°á»›c và o cá»a, PhÆ°Æ¡ng đã bị chặn bởi câu há»i hÆ¡i gắt của bố:
- Hôm nay con Ä‘i đâu cả ngà y… để thằng Toà n gá»i Ä‘iện tìm suốt váºy?
Phương chà o bố mẹ, rồi ngồi xuống sa lông. Nhìn vẻ mệt của con, bà Lan nhẹ nhà ng rót nước:
- Ông để từ từ… Con nó nghỉ đã chứ?
Phương lắc đầu:
- Không sao đâu mẹ ạ. Con cũng không mệt lắm…
- Äi chÆ¡i cả ngà y thì kêu ca ná»—i gì?- Ông Trung hÆ¡i kéo dà i giá»ng
PhÆ°Æ¡ng biết bố mình chỉ há»i váºy thôi chứ không có ý giáºn anh. Anh vuốt vuốt tóc, nhấp nhổm trên ghế…
- Con Ä‘i đâu cÅ©ng được… miá»…n là đừng sa Ä‘Ã quá…Äến lúc lo chuyện vợ con là vừa rồi!
PhÆ°Æ¡ng nhăn mặt. Chuyện nà y không khi nà o là mẹ không nói má»—i khi anh có dịp ngồi nói chuyện vá»›i ông bà … Tháºt thấy nhÆ° mình trẻ con quá!
- Con Nhi được đấy!
PhÆ°Æ¡ng giáºt mình. Anh nhìn thẳng và o bố mình, vẻ nhÆ° không tin. Bố anh mỉm cÆ°á»i không nói, còn bà mẹ thì chép miệng:
- Mẹ thấy nó được nhất trong đám con gái con… cặp kè. Nhà tuy ở tỉnh , nhÆ°ng lại là con nhà có thế lá»±c. Bố nó là m chủ tịch tỉnh đấy… Mẹ thấy nó cÅ©ng được giáo dục tốt… Con biết chá»n ngÆ°á»i…
- Mẹ! Sao mẹ lại cho ngÆ°á»i theo dõi con? - PhÆ°Æ¡ng gắt lên.
- Thì mẹ muốn biết tình trạng của con thôi, chẳng lẽ là sai?
Phương thấy bực mình. Anh đã ba mươi tuổi rồi chứ không phải là một đứa trẻ ba tuổi!
- Thì mẹ con muốn có con dâu sớm… -Ông Trung lên tiếng- Bà ấy nôn nóng khi con cứ suốt ngà y đi chơi lông bông… Nhỡ con lại mang vỠnhà một con bé chẳng ra gì thì sao?
PhÆ°Æ¡ng chợt nghÄ© đến Huyá»n. Lòng anh chua chát, anh muốn hét lên rằng " Con cÅ©ng chẳng muốn mang vá» nhà má»™t cô gái mà trái tim không thuá»™c vá» mình… Bố mẹ không phải lo xa nhÆ° thế!"
- Nó… có là m sao không? - Bà Lan lo lắng há»i.
PhÆ°Æ¡ng ngá»› ngÆ°á»i:
- Mẹ há»i ai?
- Còn ai và o đây? - Bà Lan tỠra không hà i lòng- Chẳng lẽ ngoà i con Nhi, con còn quan hệ với ai nữa hả?
Phương vội lắc đầu:
- Không… nhÆ°ng tại sao mẹ lại há»i vá» Nhi nhÆ° thế ạ?
Ông Trung suốt ruột:
- Lại còn định giấu bố mẹ nữa hả? Bố mẹ chỉ muốn há»i thăm tình trạng sức khoẻ của nó thôi… Mổ xong rồi, chắc còn Ä‘au lắm…
Phương thở hắt ra, ông bà có vẻ như đã " chấm " Nhi rồi. Các cô gái khác anh quen không hỠđược nhắc trong không khà như thế nà y… Kiểu nà y chắc… khổ quá!
- Vâng, cô ấy không sao đâu… Dù gì cũng đã… là dâu đâu mà …
Bà Lan giãy nảy lên:
- Con nói thế không sợ con Nhi nó buồn sao? Mai, hai mẹ con ta tới thăm nó nhé?
PhÆ°Æ¡ng xua xua tay, nhÆ°ng mẹ anh đã lừ mắt. Bà đứng dáºy, tá» vẻ dứt khoát trong ý định của mình:
- Mẹ muốn gặp nó!… Ông à , đi nghỉ thôi, tôi mệt quá!
Ông Trung vốn là ngÆ°á»i chiá»u vợ, định an ủi con đôi lá»i , nhÆ°ng thấy vợ đã đến cầu thang, ông bá» Ä‘i ngay. PhÆ°Æ¡ng nhìn theo, lắc đầu chán nản. Má»i sở thÃch trong nhà của mẹ luôn được tôn sùng hạng nhất. Chuyện tình yêu của bố mẹ anh thì cả giá»›i là m ăn biết… Há» ca ngợi bố anh hết lá»i vá» chuyện chung thuá»· và chiá»u vợ. Hiếm có má»™t thÆ°Æ¡ng nhân thà nh đạt nà o được nhÆ° bố anh lắm…
PhÆ°Æ¡ng Ä‘i vá» phòng, và vắt tay lên trán ngẫm nghÄ©. NhÆ° chợt nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, anh báºt dáºy, vá»›i lấy Ä‘iện thoại.
- Toà n à … Hãy Ä‘iá»u tra cho tôi xem ai là thám tá» theo dõi của mẹ tôi, và nhá»› là chặn hết những thông tin nà o liên quan đến Huyá»n… Rõ chứ? Nà y, tôi cấm cáºu đấy… Chà o nhé!
Nếu mẹ mà biết anh Ä‘ang quan hệ vá»›i Huyá»n thì chắc chắn bà sẽ can thiệp ngay. Anh tháºt sá»± không muốn Huyá»n khổ… Có lẽ cuá»™c Ä‘á»i cô đã tăm tối lắm rồi, gặp anh thì chỉ hy vá»ng có má»™t tÆ°Æ¡ng lai tÆ°Æ¡i sáng hÆ¡n mà thôi…
PhÆ°Æ¡ng bá» Ä‘iện thoại xuống, bần thần nhá»› nhung… Trong thâm tâm anh ná»a muốn đến vá»›i cô ngay, ná»a lại ghen tuông căm ghét. Hôm nay cô là m những gì? Có vui vẻ hÆ¡n không? Hay… cô ta đến vá»›i ngÆ°á»i cô ta yêu?
PhÆ°Æ¡ng ngồi bịch xuống giÆ°á»ng, quay cuồng vá»›i ý nghÄ© của mình… Lần đầu tiên anh thấy mình ngốc nghếch, thấy mình nhÆ° má»™t trò cÆ°á»i trÆ°á»›c má»™t cái gì vô hình lá»›n lao nà o đó. Ôi! Anh Ä‘ang trở thà nh ai váºy?
Gá»i Ä‘iện vá» nhà xong, Khuê má»›i đến trÆ°á»ng. CÅ©ng lâu lâu không đến lá»›p, may mà có bạn bè che chở… Khuê tạt qua ký túc xá, định bụng rủ Khanh cùng Ä‘i há»c. NhÆ°ng phòng vắng hoe. Theo nhÆ° lá»i DÆ°Æ¡ng nói thì cả phòng đã và o bệnh viện thăm Nhi rồi. Khuê thấy nóng lòng. Cô há»i số phòng nằm của Nhi rối tất tả đón xe buýt đến bệnh viện. Má»›i có mấy ngà y mà đã ra cÆ¡ sá»± nhÆ° váºy Æ°? Tá»™i nghiệp! Con bé vốn yếu Ä‘uối chắc khóc dữ lắm!…
PhÆ°Æ¡ng và mẹ đến bệnh viện từ sáng sá»›m. Anh gặp Hoa và Khanh ở phòng bệnh, giá»›i thiệu sÆ¡ qua rồi thì hai cô rút lui. Nhi là nhà chà o, gÆ°Æ¡ng mặt cô Ä‘á» hồng ngượng nghịu. Bà Lan có vẻ hà i lòng. Bà nắm tay cô, nhá» nhẹ há»i thăm:
- Cháu đau lắm không? Tội nghiệp quá!
- Dạ… không sao ạ! Bác… đừng quá quan tâm.
PhÆ°Æ¡ng đặt túi hoa quả trên bà n, rồi lại gần Nhi, khẽ mỉm cÆ°á»i:
- Váºy thì anh khá»i lo lắng gì nhiá»u rồi… Chứ nhÆ° hôm qua thì anh đến chết vì lo lắng mất!
Nhi cúi xuống, cÆ°á»i hạnh phúc. Bà Lan lại nhìn cô, mắt bà ngá»i lên vẻ tin tưởng. Cô gái nà y mang má»™t vẻ Ä‘oan chÃnh, rất phù hợp vá»›i truyá»n thống gia đình bà và quan trá»ng hÆ¡n… cô ta khác hoà n toà n vá»›i những cô gái mà PhÆ°Æ¡ng quen trÆ°á»›c đó! Bà muốn thân quen vá»›i cô hÆ¡n để tìm hiểu và có thể xúc tiến chuyện hôn nhân trong năm nay… PhÆ°Æ¡ng đã có má»i thứ trong tay, chỉ còn má»™t gia đình đầm ấm nữa là đủ!
- Bao giá» thì cháu ra trÆ°á»ng?
- Tháng tá»›i thì bá»n cháu Ä‘i thá»±c táºp rồi ạ.
Mắt bà Lan sáng lên. Có thể vừa giáo dục trước được cô con dâu tương lai lại vừa có thể đánh giá dễ dà ng bằng cách đưa và o công ty của gia đình là m…
- Cháu đã định thá»±c táºp ở đâu chÆ°a? - bà dạm há»i
PhÆ°Æ¡ng chợt thấy việc ngồi đây nghe cánh Ä‘Ã n bà con gái nói chuyện thì… lâu chết mất. Anh đứng dáºy, nói nhá» vá»›i cả hai:
- Con ra ngoà i kia chút nhé! Mẹ và Nhi cứ nói chuyện đi.
Không đợi ai nói gì, PhÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c nhanh ra ngoà i. Bệnh viện lúc nà o cÅ©ng đông…PhÆ°Æ¡ng hÆ¡i khó chịu! Anh trở ra xe, và nghÄ© đến chuyện sẽ uống má»™t tách cà phê trong thá»i gian chỠđợi vô vị nà y…
Khuê lao nhanh lên cầu thang, bÆ°á»›c chân cô hÆ¡i khá»±ng lại vì khu hà nh lang quen thuá»™c. Giá» cô má»›i nhá»› ra nÆ¡i đây là không gian của Thà nh. Tháºt cô không há» muốn gặp mặt anh chút nà o… NhÆ°ng Nhi nằm ở đây, và cô cảm thấy có lá»—i nếu nhÆ° không và o thăm bạn. BÆ°á»›c chân Khuê nhÆ° nhanh hÆ¡n tiến đến cá»a phòng số 305. Phòng mở cá»a. Khuê thấy bên trong ngoà i Nhi còn có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà sang trá»ng. Cô mạnh dạn bÆ°á»›c và o, cố không là m cắt đứt câu chuyện của há»â€¦
- Khuê … cáºu và o đây!
Nhi cÆ°á»i dịu dà ng vá»›i Khuê . Khuê chà o ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , rồi quay sang bạn, nhìn khắp lượt nhÆ° đánh giá:
- Vẫn còn nhợt nhạt lắm… Chắc đau lắm nhỉ Nhi?
- Cháu ngồi xuống đây!- Bà Lan kéo chiếc ghế trống cho Khuê dịu dà ng nói.
- Vâng, bác cứ để cháu. Bác đây là …
Nhi hơi đỠmặt, giới thiệu:
- Bác Lan là mẹ của… anh Phương !
Khuê à lên má»™t tiếng, cô cÆ°á»i tÆ°Æ¡i:
- Nhi được quan tâm ghê!
- Thì bác coi Nhi như con trong nhà mà … Chắc cháu là bạn của Nhi?
Khuê dạ nhá», cô nghiêng mái tóc dà i của mình sang má»™t bên, ngắm nhìn bà Lan má»™t cách tá»± nhiên. Cô khen:
- Bác trông chỉ bằng tuổi mẹ cháu là cùng… NhÆ°ng bác lại trẻ hÆ¡n mẹ cháu nhiá»u…
- Mẹ cháu bao nhiêu rồi?
- Dạ, 41 tuổi ạ.
Bà Lan gáºt đầu:
- Thế thì mẹ cháu kém bác và i tuổi đấy!
Khuê tròn mắt. Trông ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y tháºt sá»± không thể nhiá»u tuổi nhÆ° thế. Bà mang má»™t vẻ đẹp của tuổi hồi xuân an nhà n và thà nh đạt. Chẳng nhÆ° mẹ mình… Khuê thấy chạnh lòng thÆ°Æ¡ng mẹ! CÅ©ng là pháºn Ä‘Ã n bà mà …
- Cháu ở gần Nhi thì giúp đỡ bạn nhé?
Khuê giáºt mình, cô nhìn Nhi má»™t cái nhÆ° trêu chá»c rồi khe khẽ gáºt đầu. Cô há»i thăm Nhi và i Ä‘iá»u rồi xin phép ra vá». Con bé có bà Lan thì đã nhÆ° có má»™t ngÆ°á»i mẹ thÆ°Æ¡ng yêu ở bên rồi…
Khuê rá»i bệnh viện cÅ©ng là lúc PhÆ°Æ¡ng quay trở lại đón mẹ. Trên Ä‘Æ°á»ng vá» nhà , bà Lan cứ tấm tắc khen Nhi hiá»n là nh và không ngừng nhấn mạnh sá»± hà i hoà tÆ°Æ¡ng đồng giữa bà và cô.
- Mẹ cứ muốn nói chuyện vá»›i nó mãi… NgÆ°á»i đâu mà ngoan ngoãn lạ. Bây giá» hiếm ngÆ°á»i con gái nà o nhÆ° váºy cả. Hay con cÆ°á»›i Ä‘i nhỉ?
Phương nhăn mặt:
- Mẹ thì… cô ấy còn phải Ä‘i há»c, mà chắc gì đã đồng ý mà mẹ ham?
- Theo mẹ thì thấy Nhi đã … chấp nháºn con rồi. Nó có vẻ là má»™t ngÆ°á»i sâu sắc lắm đấy! Còn chuyện há»c thì nó đã xong rồi, chỉ đợi thá»±c táºp là được… Con má»i nó vá» thá»±c táºp tại công ty nhà mình nhé?
PhÆ°Æ¡ng lÆ¡ đãng há»i lại:
- Cô ấy nói váºy sao mẹ?
- Không, mẹ đỠnghị với nó ấy mà … Giai đoạn cho quen việc và quen với vị trà tương lai…
Phương quay sang nhìn mẹ, vẻ như không hà i lòng:
- Mẹ… Äừng can thiệp và o chuyện tình cảm của con được không?
Bà Lan phẩy tay bá»±c bá»™i. Bà ngoảnh mặt ra ngoà i, im lặng. PhÆ°Æ¡ng khẽ thở dà i. Anh biết mẹ lo cho anh, nhÆ°ng việc nóng vá»™i " thăm dò" nhÆ° váºy sẽ gây khó dá»… cho anh quá. Anh chÆ°a hẳn đã yêu Nhi, má»i cái chỉ dừng lại ở ngưỡng của sá»± ThÃch mà thôi…
- Con sẽ dẫn vỠnhà một cô gái mà con yêu hết lòng. Mẹ chắc tin con trai mình chứ nhỉ?
Bà Lan quay và o, bà gáºt đầu. Không thể giáºn đứa con trai yêu thÆ°Æ¡ng nà y lâu được… Niá»m thÆ°Æ¡ng yêu vô hạn trong bà luôn là m bà lo sợ vá» việc PhÆ°Æ¡ng sẽ phải chịu Ä‘au khổ vì má»™t ngÆ°á»i con gái không ra gì… Bà nôn nóng theo dõi những cuá»™c ăn chÆ¡i ngông cuồng của con, và má»—i lần con chấm dứt má»™t mối quan hệ là má»—i lần bà nhÆ° trút Ä‘i được tảng đá nặng ở ngá»±c. PhÆ°Æ¡ng đâu biết bà đau buồn và lo lắng nhÆ° thế nà o khi má»—i đêm anh không vá» nhà …
- Mẹ sẽ cố gắng đợi… NhÆ°ng con hãy má»i Nhi vá» là m Ä‘i…
Váºy là bà đã nhÆ°á»ng cho anh má»™t bÆ°á»›c rồi, không còn cá»› gì để anh từ chối cả:
- Vâng, con sẽ giúp đỡ cô ấy!
" Nó nói cứ nhÆ° là nó chẳng có quan hệ gì vá»›i con bé váºy!"
Bà Lan áºm ừ. Bà cÅ©ng cố mỉm cÆ°á»i và nghÄ© đến chuyện khác. Tâm trà bà lại hiện vá» hình ảnh Khuê - cô bạn cùng phòng của Nhi. Tiếp xúc vá»›i Khuê có lần đầu tiên, nhÆ°ng bà có cảm giác thân thiện má»™t cách tá»± nhiên. Cô bé khá xinh đẹp, và đấy chắc là má»™t cô bé có cá tÃnh!
- Con có hay nói chuyện với Khuê không?
- Khuê à ? Mẹ gặp cô ta rồi à ?- PhÆ°Æ¡ng ngạc nhiên há»i
Bà Lan gáºt đầu:
- Vừa rồi… khi con đi ra ngoà i độ và i phút. Cô bé đó xinh đẹp nhỉ?
- Con không biết! - Phương lắc đầu- Cô ta chẳng bao giỠcó trong phòng khi con và o chơi…
- ừ! - Bà Lan chặc lưỡi- Mẹ cÅ©ng thấy con bé khác ngÆ°á»i. Äẹp cÅ©ng mang má»™t vẻ riêng, nói chuyện cÅ©ng có vẻ gì đó bằng lặng… Äó cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i có chiá»u sâu…
Bà định nói tiếp nhÆ°ng thấy PhÆ°Æ¡ng chú ý lắng nghe, bà hÆ¡i chá»™t dạ. TÃnh con trai bà là chúa tò mò, nó sẽ cố tìm cho bằng được Khuê mất. Rồi chuyện gì sẽ xảy ra nếu nhÆ° Khuê cÅ©ng không cưỡng lại được sức thu hút của PhÆ°Æ¡ng?
- Mẹ có vẻ cảm nháºn được nhiá»u quá nhỉ? ChÆ°a ai được mẹ khen nhÆ° váºy… Con tò mò quá!
- Tò mò gì? - Bà Lan lừ mắt- Anh chú ý lái xe kìa. Lăng nhăng thì tôi bảo…
PhÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khì. Mẹ Ä‘ang lo sợ anh có tÆ° tưởng… đèo bòng đây mà ! Mẹ mà biết anh Ä‘ang sắp Ä‘iên lên vì ghen thì chỉ có nÆ°á»›c khóc mà thôi. Con trai kiêu ngạo của mẹ Ä‘ang ghen vì chỉ là ngÆ°á»i thứ hai trong cuá»™c Ä‘á»i của má»™t cô vÅ© nữ. Tháºt ná»±c cÆ°á»i!
PhÆ°Æ¡ng vá» nhà vì cảm thấy nhá»› Huyá»n vô cùng. Hai ngà y anh cố tá» ra há» hững, vùi mình và o công việc và chăm sóc Nhi… nhÆ°ng không thể nguôi ngoai được. Cô ấy Ä‘ang là m gì? Cô ấy có nhá»› mình không? Cô ấy có ăn uống đầy đủ?… Những câu há»i đó quanh quẩn trong đầu anh gần nhÆ° là m anh phát Ä‘iên…
Trong nhà không có má»™t thứ ánh sáng nà o ngoà i những chiếc đèn ngủ Ä‘ang lá» má» chiếu sáng. Hình nhÆ° Huyá»n Ä‘ang ở dÆ°á»›i bếp. Anh nghe thấy tiếng dao khua lách cách, anh Ä‘i xuống dÆ°á»›i. Quả là Huyá»n Ä‘ang nấu ăn. Dáng vẻ nêm gia vị rồi nếm thá» của cô khiến anh thú vị. Anh mải mê đứng ngắm cô, cho đến khi Huyá»n vô tình quay ra. Cô giáºt mình, nhÆ°ng má»™t thoáng sau đã lấy lại được bình tÄ©nh ngay.
- Em có vẻ thà nh thạo đấy chứ?
Khuê nhún vai:
- Äủ để không chết đói!
Cô quay và o bắc món ăn của cô xuống. GiỠanh mới biết đó là một nồi nước nấu thơm phức.
- Anh ăn miến xương không?
Trên bà n đã có sẵn má»™t túi miến dong, và má»™t chiếc bát tô to. PhÆ°Æ¡ng ngồi xuống ghế. Anh cÆ°á»i tá»± nhiên:
- Có chứ, anh đang đói đây!
- Váºy thì hãy cắt miến ra là m đôi Ä‘i!- Khuê vừa Ä‘Æ°a cho anh chiếc kéo vừa nói.
PhÆ°Æ¡ng vui vẻ là m. Khuê lấy thêm má»™t chiếc bát nữa, bá» những sợi miến đã được cắt và o và chuẩn bị chan canh. PhÆ°Æ¡ng nhÃu mà y há»i:
- Hai bữa qua em toà n ăn váºy thôi à ?
Khuê lắc đầu, cô nói nhÆ°ng mắt vẫn chăm chú và o những cá»ng miến:
- Không… Tôi thấy tiá»n anh để trong ngăn kéo bà n là m việc, chắc là để cho tôi tiêu. Chẳng lẽ chỉ ăn mì? HÆ¡n nữa, hôm qua có má»™t cô gái đến dá»n nhà và chất rất nhiá»u đồ ăn và o tủ lạnh rồi.
- Váºy thì tốt! Nếu số tiá»n anh để không đủ thì cứ nói!
Khuê hÆ¡i ngÆ°á»›c lên nhìn PhÆ°Æ¡ng xem anh có nói tháºt không. Anh vẫn chăm chú cắt miến… Chắc anh ta không đùa. NhÆ°ng số tiá»n anh ta để lại quá nhiá»u rồi, đâu cần phải cho thêm. Chẳng lẽ anh ta nghÄ© cô tiêu …phá lắm?
- Äược rồi! - Khuê già nh lấy số miến đã được cắt, cho và o bát và chan nÆ°á»›c canh. Äẩy chiếc bát Ä‘ang bốc khói vá» phÃa anh, Khuê nhẹ nhà ng:- Anh ăn Ä‘i! Tôi không đảm bảo là ngon đâu đấy!
PhÆ°Æ¡ng bắt đầu ăn. Quả tháºt thì món ăn không có gì đặc sắc, nhÆ°ng vì anh Ä‘ang đói và cÅ©ng vì là Khuê nấu cho nên anh có cảm tưởng mình Ä‘ang ăn má»™t hÆ°Æ¡ng vị má»›i lạ, hấp dẫn đến lạ lùng… Khuê lÆ¡ đãng ăn. Cô không ngá» PhÆ°Æ¡ng vá» và o tối hôm nay. Cứ nghÄ© anh ta đã quên cô rồi chứ? Mà cầu cho anh ta quên béng cô cho xong, chứ nhÆ° váºy thì tháºt…
- Sao em ăn Ãt váºy? Món ăn ngon đấy chứ?
Khuê bỠđũa xuống, chăm chăm nhìn và o Phương như dò xét:
- Anh khen tháºt lòng hả?
- Chứ sao? - PhÆ°Æ¡ng nheo nheo mắt - Anh không khó tÃnh đến mức ấy đâu!
Khuê phẩy tay, rồi Ä‘á»™t nhiên cô mỉm cÆ°á»i:
- Tôi nấu ăn cho anh rồi, tôi lại là m cho anh ngon miệng… Nhiệm vụ của anh là … rá»a bát!
Phương kêu lên:
- Không được! Äà n ông con trai ai lại thế?
Khuê bĩu môi. Cô đến bên tủ lạnh, nói khá to:
- Không biết! Nguyên tắc bình đẳng là thế! Giá» anh thÃch ăn gì? Táo, cam hay nho?
Giá»ng PhÆ°Æ¡ng ỉu xìu:
- Nho…
- Chỉ còn một chùm…là của tôi. Anh ăn tạm cam nhé?
PhÆ°Æ¡ng trợn mắt khiến Khuê báºt cÆ°á»i khúc khÃch. Bá» má»™t quả nho và o miệng, Khuê Ä‘i Ä‘i lại lại nhÆ° trêu ngÆ°Æ¡i anh:
- Nà o… hãy rá»a bát Ä‘i công tá»! Lao Ä‘á»™ng là vinh quang đấy!
PhÆ°Æ¡ng nhăn mặt, anh đứng dáºy, bá» những chiếc bát và o trong bồn và xả nÆ°á»›c. Trong thá»i gian anh rá»a bát, Khuê đứng bên cạnh, vừa ăn vừa nói:
- Anh rá»a được đấy. Thưởng cho anh quả nho nè!
Khuê đút và o miệng PhÆ°Æ¡ng má»™t quả nho chÃn, suýt nữa thì anh đã cắn và o tay cô nếu cô không rút ra kịp. Khuê lại báºt cÆ°á»i trêu chá»c:
- Anh định trả thù tôi hả? Còn lâu nha!
PhÆ°Æ¡ng lắc đầu khi Khuê bá» ra ngoà i phòng khách vá»›i vẻ mặt thách thức… khó Æ°a của kẻ chiến thắng. Khi cô ấy không há» giáºn dá»—i, cô ấy dá»… thÆ°Æ¡ng vá»›i má»™t thứ tÃnh cách đặc trÆ°ng riêng của mình. Hình nhÆ° trÆ°á»›c đây, chÆ°a có má»™t cô gái nà o tá» ra nhÆ° váºy vá»›i anh cả.
Khi PhÆ°Æ¡ng ra phòng khác thì Huyá»n Ä‘ang xem má»™t chÆ°Æ¡ng trình vá» phần má»m công nghệ cao trên VTV2 má»™t cách chăm chú. Anh tò mò:
- Cô cũng quan tâm đến vấn đỠnà y cơ à ?
Huyá»n không quay ra nhÆ°ng vẫn trả lá»i anh
- Tôi thÃch khi mà tôi nhìn thấy chiếc máy vi tÃnh…Äáng tiếc là tôi không có Ä‘iá»u kiện… Anh xem, phần má»m nà y hữu Ãch biết bao?
PhÆ°Æ¡ng chăm chú nhìn ti vi rồi lại nhìn Huyá»n. ở cô có má»™t sá»± say mê kỳ lạ…
- Tôi biết rồi… Nhưng nà y, cô chỉ thấy nó hay thôi à ? Cô có hiểu gì không?
Huyá»n quay ra. Giá» thì cô thấy những băn khoăn của PhÆ°Æ¡ng và ghìm mình lại. Cô nhún vai:
- Chỉ tại hay thôi, chứ có thấy gì nữa đâu! Mà anh cÅ©ng kỳ lạ tháºt đấy… anh quan tâm là m gì? Thế hai ngà y qua… anh Ä‘i kiếm việc cho tôi à ?
Khuê há»i vu vÆ¡ thế thôi chứ thừa biết anh ta chẳng thể tìm nổi việc cho cô khi mà không biết rõ tình hình thá»±c tế của cô…
- Anh xin lỗi. Nhưng anh cần biết em có những gì trong đầu …ngoà i chuyện …nhảy ra!
Khuê quắc mắt, rồi cô bĩu môi:
- Tôi chắc là m anh thất vá»ng rồi!
PhÆ°Æ¡ng nhÃu mà y. Anh ngó đăm đăm và o Huyá»n, trong khi cô Ä‘ang dò kênh khác. Cô dừng lại ở má»™t bá»™ phim nÆ°á»›c ngoà i và im lặng lắng nghe. Giữa hai ngÆ°á»i nhÆ° có má»™t khoảng lặng, PhÆ°Æ¡ng không sao vượt qua được. Anh bất lá»±c quay Ä‘i…
- Mà tôi cÅ©ng không cần anh xin việc cho đâu!- Khuê lên giá»ng- Tôi sẽ là m anh mất mặt đấy… Äã mấy lần tôi cÅ©ng cố thá» tìm má»™t việc gì đó, và cÅ©ng nhiá»u ngÆ°á»i giúp tôi lắm, nhÆ°ng… những Ä‘iá»u tôi cần lại lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u… Chẳng ai giúp tôi được cả!
Phương kéo tay Khuê, bắt cô quay mặt và o mình. Gương mặt cô hồng hồng như vừa được đánh phấn.Chỉ nhìn một thoáng đã là m Phương xao động. Anh khẽ khà ng kéo cô lại gần mình, nhè nhẹ hôn lên trán cô, rồi thì thầm:
- Em sẽ không phải cố gắng Ä‘iá»u gì cả! Anh sẽ giúp em…giúp rất nhiá»u!
Môi Khuê lại khẽ vênh lên như không tin những gì anh nói.
- Em không tin sao?
- Không! Bởi chắc gì anh đã đủ kiên nhẫn nhỉ? Chỉ một lát nữa anh lại nổi cáu lên cho xem.
PhÆ°Æ¡ng ngả ngÆ°á»i ra sau, anh vân vê những lá»n tóc dà i của cô, tá»± mỉm cÆ°á»i không nói gì. Những Ä‘iá»u cô nói lúc nà o cÅ©ng đúng cả, gì chứ chuyện cô là m anh muốn Ä‘iên lên… hình nhÆ° đã là năng khiếu rồi. Khuê bất chợt quay lại, nhÃu mà y há»i anh:
- Thế bao giỠanh chán tôi nhỉ?
Phương nhún vai:
- Có thể là … ngà y mai…mà cÅ©ng có thể là không bao giá». Em đừng vá»™i mừng, nghe chÆ°a? Anh không buông tha cho em dá»… dà ng váºy đâu, cÆ°ng ạ!
Vẻ cÆ°á»i cợt của anh là m Khuê giáºn tÃm mặt. Cô ngồi lùi ra, im lặng nhÆ° không muốn nói gì nữa. PhÆ°Æ¡ng vá»›i lấy cái Ä‘iá»u khiển ti vi và báºt sang kênh khác… Vẫn không có phản ứng gì, PhÆ°Æ¡ng lại báºt tiếp kênh khác, và lần nà y là má»™t kênh quảng cáo…
- Anh bị là m sao váºy? Phim Ä‘ang hay mà ?- Khuê bá»±c bá»™i dà nh lấy Ä‘iá»u khiển ti vi, nhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng đã nhoà i ngÆ°á»i ra xa để tránh. Vô tình là m Khuê mất Ä‘Ã và ngã ngay và o ngÆ°á»i anh. PhÆ°Æ¡ng láu cá ôm chặt lấy cô, cÆ°á»i ranh mãnh:
- Äấy là em tá»± nguyện nha!
Khuê vùng ra nhưng có vẻ như không nổi. Cô lừ lừ nhìn Phương , mặt đỠgay gắt:
- Anh… là đồ tồi nhất thế gian! Có bỠtôi ra không? Anh muốn… chết chắc?
Phương nhăn mặt:
- Em Æ°a bạo lá»±c váºy à ? Hãy đổi cách xÆ°ng hô Ä‘i… rồi thì anh sẽ bá» em ra. Ok?
Khuê thở hắt ra. Cô không thể ngoan cố vá»›i má»™t …tên không biết Ä‘iá»u. Không nắm chắc phần thắng trong tay thì… nhún nhÆ°á»ng váºy chứ biết là m sao?
-Anh…tháºt quá lắm nghe chÆ°a? Là m váºy…em khó thở quá…
PhÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khì, anh ná»›i lá»ng vòng tay, bất chợt dịu dà ng:
- Em mà ngoan như một con…miu thì anh lại thấy xa lạ quá chừng!
Khuê gần nhÆ° lặng Ä‘i. Cô Ä‘ang bần thần thì PhÆ°Æ¡ng đã cúi xuống và nhẹ nhà ng hôn cô. Nụ hôn nhÆ° mÆ¡n trá»›n, ngá»t ngà o và êm dịu chứ không ồn à o cuồng nhiệt… Khuê nhÆ° chÆ¡i vÆ¡i trong má»™t không gian xa lạ nà o đó. Cô khép mắt lại và khẽ tá»±a và o ngÆ°á»i PhÆ°Æ¡ng.
- Nếu anh nói… anh rất nhớ em thì em có hiểu anh không nhỉ?
PhÆ°Æ¡ng đỡ lấy đầu Khuê và đẩy nhẹ cô ra nhÆ° cố nhìn và o mắt cô váºy. Khuê hÆ¡i ngượng. Cô nghÄ© đến chuyện sẽ …yêu anh ta trong má»™t thoáng và liá»n sau đó tá»± đánh thức mình trong nghÄ©a vụ. Anh ta nhá»› mình Æ°? Anh ta chỉ được cái nói… dối nhÆ° cuá»™i!
Vẻ mặt lặng lẽ của Huyá»n chợt là m nguá»™i hết những cảm xúc của PhÆ°Æ¡ng, anh thấy mình quá ngốc nghếch…Cô ta đã có ngÆ°á»i khác để nghÄ© đến, còn anh, không được phép …yếu Ä‘uối nhÆ° váºy.
Thế là PhÆ°Æ¡ng buông Huyá»n ra, anh cÆ°á»i tháºt to nhÆ° giá»…u cợt:
- Em nên tin câu nà y nữa nè… Anh đã từng nói vá»›i nhiá»u cô gái câu đấy rồi và hầu nhÆ° các cô Ä‘á»u tin cả!
- Riêng tôi…à … em thì không. Äà n ông mà , nhất là những ngÆ°á»i nhÆ° anh, đâu đánh vần được từ chung thuá»· cÆ¡ chứ?
PhÆ°Æ¡ng quay phắt lại, đôi mắt anh lạnh lùng chiếu thẳng và o cô… Anh giáºn sôi gan, nhÆ°ng láºp tức cảm thấy chán nản… Anh nhếch môi :
- Cái nà y thì cần xem lại chứ nhỉ? Tôi cần gì đến cái chữ đó? Có mang lại lợi lộc gì đâu? Hay em dạy tôi đi…xem tôi sẽ được gì nà o?
Khuê báºm môi lại. Cô thừa hiểu anh ta nói gì và cảm thấy lòng Ä‘au nhÆ° vừa bị đâm má»™t nhát dao nhá»n… Sá»± coi thÆ°á»ng, khinh bỉ của anh ta đã dá»™i sạch Ä‘i những tình cảm nhẹ nhà ng vừa má»›i chá»›m nở trong cô…Tháºt ná»±c cÆ°á»i khi cô nghÄ© rằng anh ta không đến ná»—i nà o, ra cÅ©ng chỉ được đến nhÆ° váºy mà thôi!
PhÆ°Æ¡ng đứng dáºy, anh nghênh ngang bÆ°á»›c qua chá»— cô để Ä‘i lên lầu. Anh Ä‘oán cô Ä‘ang tức tối lắm, nhÆ°ng đó cÅ©ng là cái giá của sá»± kiêu ngạo và coi thÆ°á»ng anh… Anh sẽ là ngÆ°á»i bẻ gãy những cái gai nhá»n của cô…giống nhÆ° ngÆ°á»i cắm hoa tÆ°á»›c từng cái gai nhá»n của má»™t bông hoa hồng trÆ°á»›c khi cắm nó và o bình váºy… Anh sẽ có đủ kiên nhẫn để là m Ä‘iá»u đó!
Và cứ nhÆ° thế, cả hai hà nh hạ nhau bằng sá»± im lặng.Trong suốt ná»a tháng, ai là m việc nấy nhÆ° chẳng có sá»± liên quan gì nhau cả… Không khà nhÆ° váºy nhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng không hôm nà o là không vá». Anh tá»± biện minh cho mình vì rằng không muốn cô ta có cảm giác chiến thắng anh, anh phải luôn có mặt ở nhà …dù chỉ để gÆ°á»m gÆ°á»m nhìn nhau…
Không khà căng thẳng đến mức là m Khuê không thể chịu Ä‘á»±ng được nữa. Cô cần có sá»± giải thoát…Sắp tá»›i thá»i kỳ cô phải là m đồ án tốt nghiệp rồi, muốn có tÆ°Æ¡ng lai thì cần phải chấm dứt cái công việc không ra là m sao nà y! Thế là Khuê quyết định đợi PhÆ°Æ¡ng vá», lần đầu tiên cô trông ngóng anh- cảm giác rất lạ lùng… có lẽ gần giống nhÆ° ngà y xÆ°a mẹ đợi bố vá» váºy!
Chá» mãi cho đến khi Khuê ngủ gục trên ghế thì PhÆ°Æ¡ng má»›i vá». Anh vừa phải tiếp má»™t Ä‘oà n khách ngÆ°á»i Mỹ và vì xã giao anh đã uống và i ly rượu. CÆ¡n buồn ngủ lẫn mệt má»i khiến anh chẳng buồn ngó ngà ng gì đến Huyá»n Ä‘ang ngồi ở ghế cả. Anh Ä‘i thẳng lên lầu. Khuê chạy theo, cố tìm ngôn ngữ để và o Ä‘á» má»™t cách dá»… chịu nhất.
PhÆ°Æ¡ng vất áo vét rồi cà vạt lẫn tất lên giÆ°á»ng, toan Ä‘i và o nhà tắm thì Khuê gá»i giáºt lại:
- Anh Hoà ng…
PhÆ°Æ¡ng hÆ¡i á»› ngÆ°á»i ra, anh nhÃu mà y:
- Chuyện gì?
- Em có chuyện muốn nói!
- Äể mai được không?- PhÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c hẳn và o trong nhà tắm- Anh mệt lắm!
Khuê bá»±c bá»™i ngồi nhìn đống đồ anh vất ra, cô hất chúng xuống đất, nhÆ°ng không hiểu sao cô lại thu gá»n chúng lại, ném ra sofa nhỠở góc phòng. Chá» PhÆ°Æ¡ng thêm mÆ°á»i phút nữa, Khuê má»›i thấy anh bÆ°á»›c ra, khuôn mặt đã đôi phần tỉnh táo. Thấy cô ngồi nhÆ° trá»i trồng trên giÆ°á»ng, anh không hà i lòng chút nà o. Cô ta định giở trò gì không biết!
- Chuyện nà y không thể để đến sáng mai được! Hãy ngồi xuống nói chuyện đi!
PhÆ°Æ¡ng gÆ°á»m gÆ°á»m nhìn cô, rồi anh lăn ká»nh ra giÆ°á»ng, thở mệt nhá»c:
- Rồi… Chuyện gì?
Khuê hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cô nhìn thẳng và o PhÆ°Æ¡ng , nói rà nh rá»t:
- Em…tôi không thể chịu Ä‘á»±ng được nữa… Thá»i gian có thể đối vá»›i anh chẳng quan trá»ng gì, nhÆ°ng vá»›i tôi thì rất…cần thiết!
PhÆ°Æ¡ng nhÆ°á»›ng mà y, nhìn cô nhÆ° nhìn má»™t ngÆ°á»i xa lạ.
-Tuổi trẻ của tôi…ừm… tôi không thể để nó Ä‘i qua nhÆ° váºy. ở đây tôi rất bức bối…
- Thế cô muốn gì nà o? Nói vòng vo đâu phải tÃnh cách cô nhỉ?
Khuê nhắm mắt lại một cái rồi mở mắt ra, đĩnh đạc nói:
- Bao giỠthì anh buông tha cho tôi?
PhÆ°Æ¡ng báºt dáºy, nhếch mép cÆ°á»i. Cô ta đã lên tiếng rồi đấy… Cuá»™c sống của cô ta sung sÆ°á»›ng nhÆ° váºy mà còn không chịu Ä‘á»±ng nổi…Tháºt không biết tham vá»ng của cô ta còn cao đến đâu?
- Chẳng lẽ tôi cứ ở nhà và chỠanh mãi ư?
PhÆ°Æ¡ng nhÃu mà y:
- Cô ở nhà ?
- Äúng!- Khuê gáºt đầu không ngần ngại.
PhÆ°Æ¡ng nhún vai, cố nén giáºn:
- Váºy những lúc tôi gá»i Ä‘iện vá» thì sao nhỉ? Äừng nói rằng cô ngủ đấy nhé?
Khuê giáºt mình. Cô đã không bao giá» nghÄ© rằng PhÆ°Æ¡ng sẽ gá»i Ä‘iện vá» nhà và o ban ngà y. Anh ta đâu phải lo lắng vá» những chuyện của cô ?
- Tôi… tôi cũng cần có chuyện giải trà chứ? Cứ như thế nà y thì như ở tù sao?
PhÆ°Æ¡ng lặng thinh quan sát Khuê, cô cÅ©ng nghênh mặt nhìn lại. Cả hai không ai chịu nhÆ°á»ng ai, ngấm ngầm đối đầu. Cuối cùng vì quá mệt má»i và chán nản, PhÆ°Æ¡ng quay mặt Ä‘i. Anh úp mặt xuống gối, nói vá»ng ra:
- Nếu cô muốn… cô sẽ được Ä‘i…NhÆ°ng cô phải là m tròn nhiệm vụ của mình đã. Cô đến đây không phải là để là m tôi tức Ä‘iên lên mà … là m tôi thấy vui vẻ… Váºy bao giá» cô là m tôi thấy hạnh phúc thì thôi! Thế nhé, tôi ngủ đây!
Khuê ném ánh mắt căm tức vá» phÃa PhÆ°Æ¡ng…Cô chẳng thể là m gì nổi anh ta cả… NhÆ°ng biết là m thế nà o để anh ta hạnh phúc khi mà cô không bao giá» cảm thấy hạnh phúc khi ở bên anh ta?
Thở má»™t hÆ¡i mạnh, Khuê đặt mình xuống giÆ°á»ng. Bên cạnh cô PhÆ°Æ¡ng hình nhÆ° đã ngủ… Nếu được quay trở lại thì cô sẽ chẳng bao giá» chá»n lá»±a con Ä‘Æ°á»ng nà y. Không má»™t chút ánh sáng ở phÃa trÆ°á»›c để báo hiệu má»™t khung trá»i má»›i, má»™t ngã rẽ má»›i. Äá»i cô vẫn mãi Ä‘en tối hay sao? Tá»± nhiên Khuê nhá»› tá»›i quãng Ä‘á»i trÆ°á»›c đây… khi có mẹ và Quân. Quân mà biết cô bá» mẹ lẻ loi nhÆ° váºy chắc hẳn em sẽ oán trách cô thôi. Phải tìm cách chấm dứt tất cả!
Buổi sáng, PhÆ°Æ¡ng má»›i nhá»› ra là mình phải Ä‘i công tác mất má»™t tuần ở Nháºt. Anh vẫn thấy Huyá»n ngủ má»™t cách ngon là nh nhÆ° thể má»i chuyện hôm qua chÆ°a từng xảy ra váºy. Anh nhăn mặt khi nghÄ© cô ta là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Æ¡n giản đến mức vô tâm… NhÆ°ng cái vẻ đẹp thánh thiện khi ngủ của cô là m anh chùn lại… Cô ta không phải là má»™t ngÆ°á»i nhÆ° váºy, chắc chắn là thế!
PhÆ°Æ¡ng lặng lẽ xếp đồ và o ca-táp, rồi anh ghi lại cho cô và i dòng hệt nhÆ° anh lo lắng cho cô lắm váºy. PhÆ°Æ¡ng tá»± cÆ°á»i và o vở kịch mà mình và Huyá»n Ä‘ang đóng. CÅ©ng khá đạt khi cả hai Ä‘ang hà nh hạ nhau. Không hiểu từ lúc nà o anh lại đâm ra Ãch ká»· đến nhÆ° váºy. Giải phóng cho má»™t cô gái anh không yêu có khó gì đâu nhỉ? Anh đã từng nhÆ° váºy bao lần rồi mà … Lần nà y gần nhÆ° là có má»™t lá»±c cản vô hình nà o đó… khiến anh không muốn cho Huyá»n Ä‘i đâu cả… Cứ ở nhÆ° thế nà y dù chỉ là má»™t cái bóng cÅ©ng được chăng?
Khi ngồi lên máy bay rồi, PhÆ°Æ¡ng má»›i sá»±c nhá»› ra là không nói lại vá»›i Nhi chuyện anh sẽ không xuất hiện bên cô má»™t tuần. Äó cÅ©ng là má»™t thiếu sót nếu anh là m cô khóc vì lo lắng. Nhi khác hẳn Huyá»n nhiá»u quá. Cô yếu Ä‘uối và dá»… khóc nhÆ° má»™t đứa trẻ. Và cÅ©ng chÃnh vì thế mà anh có thể nhìn thấy những cảm xúc rất Ä‘á»i thÆ°á»ng trong cô… Còn Huyá»n thì khác, cô ta chẳng bao giá» tá» ra yếu Ä‘uối và nhún nhÆ°á»ng anh dù chỉ là giả vá» thôi. Con ngÆ°á»i cô khó nắm bắt đến mức là m anh cảm thấy bất lá»±c và mệt má»i… Anh đã Ä‘i tìm những cảm xúc yêu thÆ°Æ¡ng của cô dà nh cho mình, và thấy mình thất bại nhÆ° thế nà o. Lần đầu tiên thằng Ä‘Ã n ông kiêu ngạo trong anh bị tổn thÆ°Æ¡ng đến nhÆ° thế. Má»™t cô gái do chÃnh tay mình kéo lên từ đống bùn lầy của Ä‘á»i sống đã là m mình bị thÆ°Æ¡ng…
PhÆ°Æ¡ng kéo cao cổ áo, cố không nghÄ© đến nữa… Äể cho Huyá»n chi phối đến mức nà y thì tháºt không thể chấp nháºn được. PhÆ°Æ¡ng chợt nghÄ© đến việc sẽ để cho Huyá»n Ä‘i, và anh lại lặng lẽ vá»›i ý nghÄ© đó…
Má»™t tuần được tá»± do cÆ¡ đấy! Khuê sung sÆ°á»›ng nâng tá» giấy mà PhÆ°Æ¡ng để lại lên môi hôn. Trong đầu cô lÆ°á»›t nhanh những kế hoạch cần là m… VÆ¡ và i bá»™ quần áo cho và o túi sách, Khuê quyết định vá» thăm mẹ và i ngà y. Chắc hẳn bà sẽ vui lắm… Cô con gái cÆ°ng duy nhất của bà đã lâu lâu không vá» thăm nhà ! Hai mẹ con có bao nhiêu chuyện để nói… những câu chuyện bất táºn vá» cuá»™c sống và kể cả những ký ức vui vẻ nữa. Khuê sẽ không là m mẹ khóc thêm nữa… Có hai mẹ con thôi, cả hai sẽ được hạnh phúc nhÆ° Quân hy vá»ng và cố gắng hết mình mang lại cho cả hai. Quân sẽ không phải hối háºn vì sá»± ra Ä‘i quá sá»›m của em, không bao giá» Quân ạ!
Khuê mỉm cÆ°á»i, ngÆ°á»›c nhìn bầu trá»i…hình nhÆ° nó xanh trong hÆ¡n thì phải!
VỠđến nhà Khuê không gặp được mẹ ngay vì bà đi chùa từ sá»›m mà chỉ gặp cô Huê- ngÆ°á»i được Khuê thuê để chăm sóc mẹ. Cô Huê thấy cô thì mừng rỡ nhÆ° bắt được và ng, cô túm lấy tay Khuê reo nhÆ° má»™t đứa trẻ:
- Ôi! Cháu vá» cô mừng quá… Sao chẳng thấy cháu liên lạc gì hết váºy!
Khuê để chiếc túi xuống ghế, mỉm cÆ°á»i vẻ hối lá»—i:
- Tại vì cháu báºn quá… Mẹ cháu vẫn bình thÆ°á»ng chứ ạ?
- ừm… Sức khoẻ thì vẫn tốt lắm… nhưng cô thấy tinh thần của mẹ cháu vẫn không được thoải mái lắm đâu!
Khuê ngạc nhiên nhìn thẳng và o mắt cô Huê chỠđợi lá»i giải thÃch:
- Nhiá»u lần cô bắt gặp mẹ cháu cứ ôm ảnh của Minh Quân mà khóc nức nở, rồi lại bần thần ngÆ°á»i vì nhá»› cháu… Mẹ cháu không cho cô gá»i Ä‘iện cho cháu đâu. Bà ấy cứ muốn chịu Ä‘á»±ng má»™t mình nhÆ° ngà y xÆ°a váºy. Tá»™i nghiệp!
Khuê lặng thinh nhìn lên bà n thá». Minh Quân nhạt nhoà trong là n khói hÆ°Æ¡ng, khuôn mặt em cứ nhÆ° Ä‘ang khóc. Lòng Khuê se lại…
Cô Huê thương cảm, cô bóp nhẹ bà n tay Khuê, thì thầm:
- Hay cháu đưa mẹ lên trên ấy… Hai mẹ con sống với nhau vẫn tốt hơn mà . Chẳng gì cháu cũng sắp tốt nghiệp…Chứ cứ để bà ấy như thế nà y… cô e…
- Có lẽ phải váºy cô nhỉ? - Khuê cÅ©ng thì thầm - Cháu sẽ tÃnh nhÆ°ng cô đừng nói vá»›i mẹ cháu vá»™i. Mẹ cháu thÆ°Æ¡ng Quân lắm mà , để nó ở lại đây thì Ä‘au lòng lắm!
Chẳng ai có thể bá» nÆ¡i chôn rau cắt rốn của mình để ra Ä‘i được cả, nhÆ°ng cứ nhÆ° thế nà y thì mẹ sẽ chẳng bao giá» cÆ°á»i được nữa. Khuê yêu biết bao nhiêu nụ cÆ°á»i của mẹ, lúc nà o cÅ©ng nhÆ° má»™t vầng dÆ°Æ¡ng ấm áp. Khi mẹ cÆ°á»i Khuê thấy mình nhÆ° kiên cÆ°á»ng hÆ¡n, dÅ©ng cảm hÆ¡n… và hạnh phúc hÆ¡n! Và cá»› gì để mẹ mất Ä‘i nụ cÆ°á»i ấy? Khuê thở hắt ra nhÆ° vừa quyết định má»™t Ä‘iá»u trá»ng đại. Cô nhìn ra sân và thấy bóng mẹ ngoà i cổng, cô đứng báºt dáºy lao ra ngoà i và kêu lên nhÆ° má»™t đứa trẻ lên năm:
- Mẹ… mẹ ơi con nhớ mẹ quá!
Và trong cái nắng mai hồng nhẹ nhà ng ấy cô Huê nhÆ° thấy được những giá»t nÆ°á»›c mắt rất trong sạch vì hạnh phúc của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà bất hạnh ấy. Cô Huê thở dà i, buồn vui thay cho má»™t cuá»™c Ä‘á»i…
Mình phải là m cho anh ta hạnh phúc! Khuê nhắc Ä‘i nhắc lại trong đầu mình nhÆ° váºy. Cô trở vá» nhà Hoà ng trÆ°á»›c hôm anh vá» má»™t ngà y sau khi thăm dò ý kiến của bạn bè vá» chuyện má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông thấy hạnh phúc khi nà o. Khanh thì cho rằng khi anh ta được yêu thÆ°Æ¡ng và cảm nháºn được tình yêu đó là chân tháºt. Nhi bẽn lẽn khẳng định ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cảm thấy hạnh phúc khi anh ta có được má»™t ngÆ°á»i vợ đức hạnh và yêu anh ta bằng tình yêu duy nhất. Khuê lại thấy ý kiến của Hoa là hay nhất và cô lo sợ Hoà ng sẽ rÆ¡i và o trÆ°á»ng hợp ấy. Nếu Hoà ng là ngÆ°á»i tham lam chẳng bao giá» thấy hạnh phúc là đủ? Cô sẽ chết gục trong cái mÆ°u mô của mình sao? NhÆ°ng biết sao được nếu không thá»? Khuê hiện tại Ä‘ang khao khát được tá»± do lắm, hà cá»› gì bá» Ä‘i má»™t cÆ¡ há»™i có vẻ nhÆ° duy nhất nà y?
Nằm dà i má»™t ngà y suy nghÄ© mà Khuê chẳng thể tìm ra má»™t biện pháp tối Æ°u. Hoà ng khá nhạy cảm và chÃnh thế cho nên anh ta sẽ nháºn ra ngay sá»± giả dối. Giả dối chẳng bao giỠđồng hà nh vá»›i hạnh phúc cả…Hay sẽ là má»™t ngÆ°á»i vợ tốt, yêu chồng hết má»±c? Khuê nhăn trán. Tháºt Ä‘iên khùng! Vợ chồng gì cÆ¡ chứ? Äáºp đầu xuống gối, Khuê nhắm mắt lại không muốn mÆ°á»ng tượng thêm nữa. Quá đủ cho má»™t ngà y rồi!
Khuê Ä‘ang nấu ăn thì có tiếng mở cổng. Cô Ä‘oán chắc Hoà ng vá», tim cô Ä‘áºp thình thịch. Không biết nên hồ hởi ra đón hay đứng đây là m nhÆ° không nghe thấy gì? Tiếng bÆ°á»›c chân rõ dần, Khuê cà ng luống cuống. Cố táºp trung và o chảo thịt rán, Khuê hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu nhÆ° tìm lại sá»± bình tÄ©nh. Hoà ng không xuống bếp mà anh lên thẳng lầu. Khuê nhăn mặt. Má»™t sá»± khởi đầu gian nan đây! Cô tắt bếp, bá» tạp dá» má»™t cách cháºm chạp nhÆ° cố kéo dà i thá»i gian. “ Chẳng cò gì đâu! Hãy cố gắng lần nà y thôi!â€
Äẩy cá»a bÆ°á»›c và o phòng, Khuê kêu thét lên rồi vá»™i quay Ä‘i. PhÆ°Æ¡ng quay ra, anh bình thản khoác chiếc áo lên ngÆ°á»i. Anh m**** mai:
- Cô đón tiếp tôi váºy sao? Tôi không đáng để cô nhìn mặt ?
Khuê vội quay và o, xua xua tay:
- Không… không phải… em … mong gặp anh lắm mà !
PhÆ°Æ¡ng nhÆ°á»›ng mà y. Anh không tin nhÆ°ng lại muốn nhìn mãi và o khuôn mặt của Huyá»n lúc nà y. Cô ta hình nhÆ° Ä‘ang ngượng hay sao mà mặt á»ng hồng, rất dá»… thÆ°Æ¡ng. Huyá»n lại cúi mặt xuống nữa chứ. Lạ lùng tháºt!
- Anh… vừa từ sân bay vỠà ?
PhÆ°Æ¡ng nhún vai, bình thản trả lá»i:
- Không, tôi vỠtừ hai hôm nay rồi… nhưng tôi ở bên nhà .
Khuê ngước mặt ngẩng lên. Tự nhiên cô thấy mình lố bịch vô cùng. Anh ta lạnh nhạt, muốn tránh cô thế kia mà … Cô cũng có tự ái chứ? Là m sao có thể có những hà nh động giống như… đang mồi chà i anh ta được? Cô quay mặt đi, cố gắng lắm mới có thể nói được nhẹ nhà ng:
- Váºy… nếu anh chÆ°a ăn thì xuống ăn cÆ¡m nhé!
Khuê gần nhÆ° sắp rá»›t nÆ°á»›c mắt vì buồn bã. Cánh cá»a được thoát khá»i đây đã khép lại má»™t chút rồi, nếu cô không là m gì để khắc phục thì sẽ chẳng còn cÆ¡ há»™i nữa … Báºm môi lại, Khuê thở tháºt mạnh. Chỉ có việc nà y mà không là m được thì đâu còn là Khuê nữa nhỉ? Phải nghÄ© đến ngà y hai mẹ con Ä‘oà n tụ, phải nhá»› đến lá»i hứa vá»›i Minh Quân...
Ngồi chá» Hoà ng bên mâm cÆ¡m mãi mà anh chẳng thấy xuống, Khuê thấy tức ứ gan… Cô đã có lòng nhÆ° thế, anh ta là cái gì nhỉ? Không thể chịu Ä‘á»±ng hÆ¡n được nữa! Khuê báºt dáºy, xăm xăm lên lầu. Äẩy cá»a tháºt mạnh và o phòng, Khuê giáºt mình khi thấy Hoà ng Ä‘ang ngủ ngon là nh. Tiến lại gần Hoà ng má»™t chút, Khuê khẽ thở dà i. Anh ta chắc mệt lắm! Bây giá» vẫn còn sá»›m mà đã ngủ chẳng thấy trá»i đất đâu thì tháºt lạ! Ngồi xuống cạnh giÆ°á»ng tháºt nhẹ, Khuê khẽ cúi xuống để nhìn Hoà ng có ngủ tháºt không. Äây là lần đầu tiên Khuê nhìn kỹ anh ta mà không có ý chê bai. Anh ta có khuôn mặt cân đối vá»›i sống mÅ©i cao, thẳng. Lông mà y anh ta rất ráºm và đen nhÆ°ng mang vẻ thanh tú chứ không hoang dại… Và khi anh ta ngủ, dÆ°á»ng nhÆ° má»i thứ rất yên bình. Khuê tinh nghịch miết nhẹ ngón tay trá» và o môi Hoà ng, thì thầm:
- Cái miệng thế nà y mà nói lá»i cay Ä‘á»™c ghê gá»›m… Äáng ghét!
- Váºy à …
Khuê báºt ra, suýt ngã nếu nhÆ° PhÆ°Æ¡ng không kịp đỡ cô lại. Khuê chặn tay lên ngá»±c, kêu thốt lên:
- Anh… lừa tôi… Anh đâu có ngủ!
Phương nháy mắt tinh quái:
- Có chứ…Äang ngủ ngon thì có… con mèo và o quấy, là m sao ngủ được?
Khuê giáºn dá»—i giáºt tay mình ra khá»i tay PhÆ°Æ¡ng , giá»ng cô phụng phịu:
- Tôi… em mà là mèo à ? Tại chỠanh lâu quá…anh không đói sao?
PhÆ°Æ¡ng ngồi hẳn dáºy. Anh nhìn Khuê mải miết là m cô ngượng chÃn ngÆ°á»i, khuôn mặt lại Ä‘á» hồng lên. PhÆ°Æ¡ng báºt cÆ°á»i:
- Nhìn em dễ thương lắm… chẳng thấy đói nữa!
Khuê đứng dáºy, lắc đầu:
- Váºy không được… Anh định để em chết đói theo anh à ?
Phương kéo tay Khuê lại, mạnh dạn nói:
- Äúng là anh Ä‘ang đói má»™t thứ? Em… mang đến cho anh nhé?
Khuê lặng thinh một lúc, rồi ngồi hẳn xuống cạnh Phương . Cô cúi xuống hôn nhẹ lên môi Phương … Gục đầu và o vai anh, cô thì thầm:
- Tháºt sá»± là em rất mong anh vá»â€¦ Bây giá» anh vá» rồi…em sẽ không lo lắng gì nữa!
PhÆ°Æ¡ng ôm nhẹ Khuê và o lòng, cảm nháºn cô Ä‘ang run lên trong tay mình. Cô gái nà y…dù Ä‘ang đóng kịch cÅ©ng là m anh xúc Ä‘á»™ng ghê gá»›m. Anh sẽ để cô ta mặc tình muốn là m gì thì là m, anh sẽ nÆ°Æ¡ng theo cảm xúc của mình. Bây giá» lý trà đã thá»±c sá»± thua cuá»™c rồi!
- Anh có quà cho em đó. Lại đây nà o!
PhÆ°Æ¡ng buông cô ra và kéo cô Ä‘i theo mình sang phòng là m việc. Trên bà n của anh là má»™t gói quà được bá»c rất lạ mắt. Khuê mỉm cÆ°á»i đón nó từ tay anh, lắc lắc nó nhÆ° má»™t đứa trẻ tò mò:
- Cái gì váºy anh?
- Em mở ra thì biết!
Khuê tháºn trá»ng ngồi bóc từng tấm giấy gói quà ra. Má»™t chiếc há»™p giấy mà u bạc…bên trong là má»™t chiếc há»™p dẹp hình chữ nháºt mà u ghi sẫm. Khuê nhÃu mà y:
- Anh tặng em… dây chuyá»n hả?
- Ừ !
Khuê đặt chiếc há»™p và o tay PhÆ°Æ¡ng, lắc đầu vẻ thà nh tháºt:
- Em không nháºn đâu! Anh đã cho em quá nhiá»u rồi. Nếu em nháºn thì… em còn ra gì nữa?
PhÆ°Æ¡ng hÆ¡i bất ngá» trÆ°á»›c phản ứng của Huyá»n. Äáng lẽ cô phải hân hoan nháºn nó đúng nhÆ° tÃnh cách má»i cô gái khác chứ? Phản ứng của cô không có vẻ gì là giả dối cả… Tháºt sá»± cô nghÄ© cái gì trong đầu?
- Thì em hãy cứ mở ra xem đã chứ?- PhÆ°Æ¡ng khuyến khÃch- Anh nghÄ© rằng em sẽ rất thÃch cÆ¡ đấy…
Khuê nhăn mặt:
- Anh nghÄ© rằng em nhÆ° váºy Æ°? Dù đẹp hay xấu thì em cÅ©ng không thể nháºn được. Em… không xứng đáng!
Tá»± nhiên Khuê thấy tủi thân lạ lùng. Cô quay Ä‘i để lén chùi giá»t nÆ°á»›c mắt vô cá»› chảy ra. PhÆ°Æ¡ng vá»™i ngăn cô lại, giữ khuôn mặt cô trong tay mình. Anh thì thầm :
- Äừng có ý nghÄ© đó. Bây giá» em Ä‘ang ở bên anh cÆ¡ mà . Anh tháºt sá»± cần em!
PhÆ°Æ¡ng hôn nhẹ nhà ng lên môi Khuê. Trong anh xuất hiện niá»m yêu thÆ°Æ¡ng vô bá» bến. Anh không muốn cô bá» Ä‘i… sá»± hiện diện của cô đã trở thà nh má»™t Ä‘iá»u tất yếu trong cuá»™c sống của anh. Má»™t tuần ở Nháºt đã già y vò anh trong ná»—i nhá»› da diết. Là m sao anh có thể sống mà không có cô đây nhỉ? Và là m sao anh có thể bà y tá» ná»—i lòng mình?
PhÆ°Æ¡ng siết chặt vòng tay, mÆ¡n man những sợi tóc lạc loà i trên gÆ°Æ¡ng mặt Khuê. Khuê cÅ©ng lặng thinh nÆ°Æ¡ng mình theo cảm xúc ngá»t ngà o lần đầu tiên nà y. Anh ta nhẹ nhà ng vá»›i cô nhÆ° thể rất trân trá»ng cô váºy. Có thể nà o nghÄ© mình Ä‘ang là … ngÆ°á»i yêu của anh ta không? Khuê nhá»› tá»›i mẹ và ngay láºp tức lý trà của cô bắt cô đáp trả lại tình cảm mà PhÆ°Æ¡ng Ä‘ang thể hiện. Hãy cho anh ta thấy cô đã nhá»› anh ta nhÆ° thế nà o. Hạnh phúc Æ°? CÅ©ng dá»… tạo ra thôi mà .
PhÆ°Æ¡ng mÆ¡ thấy mình rất hạnh phúc và chẳng muốn thức dáºy chút nà o… NhÆ°ng những tia sáng chiếu và o mắt là m anh khó chịu. Anh vá»›i tay lấy cái gối, rúc đầu xuống. Khuê lắc đầu. Anh ta hệt nhÆ° má»™t đứa trẻ muốn là m nÅ©ng. Sáng rồi chứ có phải gì đâu? Cô nhảy phốc lên giÆ°á»ng, ngồi đè lên ngÆ°á»i PhÆ°Æ¡ng , ra sức kéo cái gối ra. PhÆ°Æ¡ng nhÃu nhÃu mắt, giá»ng có vẻ ngái ngủ:
- Cho anh xin… Buồn ngủ quá… Sớm mà …
- Dáºy Ä‘i… dáºy Ä‘i… Dáºy nà o…
Má»—i câu nói là má»™t cái nhún ngÆ°á»i của Khuê , PhÆ°Æ¡ng tỉnh ngủ hẳn, nhÆ°ng vẫn giả vá» nhắm mắt. Khuê cúi sát xuống mặt anh, thì thầm:
- Anh ngủ xấu … như con ma mút ấy…
- Xấu váºy sao? - PhÆ°Æ¡ng há»i và choà ng tay qua ngÆ°á»i Khuê , kéo cô nằm xuống cạnh anh - Váºy thì ngủ cùng anh thì sẽ không thấy dáng vẻ ma mút ấy, ok?
Khuê cÆ°á»i khúc khÃch. Cô nhổm ngÆ°á»i nên, cố quan sát tháºt kỹ, rồi chặc lưỡi đánh giá:
- Kể ra anh …cũng thuộc loại hơi… đẹp trai.
PhÆ°Æ¡ng báºt cÆ°á»i. Anh cÅ©ng xoay ngÆ°á»i lại, đối mặt vá»›i cô. Vẻ tinh nghịch của cô, cùng vá»›i nụ cÆ°á»i cởi mở, PhÆ°Æ¡ng thấy má»i thứ nhÆ° bừng sáng. Tối hôm qua cả hai đã là m là nh vá»›i nhau má»™t cách bất ngá». Không còn những lạnh lùng cay đắng nhau nữa. PhÆ°Æ¡ng gần nhÆ° đã cảm nháºn được hạnh phúc Ä‘ang đến gần mình rồi. Có ngÆ°á»i mình yêu thÆ°Æ¡ng ở bên cạnh, cảm giác khác hẳn những cảm giác từng tồn tại trÆ°á»›c đó. Anh quên hết thá»±c tại, quên cả bản thân mình là ai... Chỉ dốc lòng vá»›i tình yêu nà y... Tình yêu? PhÆ°Æ¡ng nhìn tháºt sâu và o khuôn mặt xinh đẹp của Huyá»n, bá»—ng dÆ°ng mỉm cÆ°á»i nhẹ. Äúng là tình yêu!
- Anh cÆ°á»i gì?
- CÆ°á»i con mèo mun xinh đẹp nà y nà y...
Khuê cÆ°á»i khúc khÃch, cô báºt dáºy, nghiêm mặt nói:
- Anh có biết mấy giá» rồi không?- Khuê nhăn mặt khi PhÆ°Æ¡ng lắc đầu- HÆ¡n 8 giá» rồi. Là m Æ¡n dáºy cho em nhá», chúng ta còn má»™t lô kế hoạch chÆ°a thá»±c hiện kia kìa...
Phương là m bộ lắc đầu:
- Không... anh chẳng có kế hoạch nà o ngoà i việc ở bên em cả!
Khuê lại cÆ°á»i. PhÆ°Æ¡ng chÆ¡i vÆ¡i trong nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i xinh đẹp của cô...
- Anh cần phải đưa em đi ăn sáng nà y, sau đó đưa em đi xem phim...
PhÆ°Æ¡ng hÆ¡i nhá»m dáºy, kêu lên:
- Xem phim và o buổi sáng?
- Có gì kỳ cục đâu? - Khuê nhún vai- Tụi em vẫn Ä‘i nhÆ° váºy cho đỡ tốn tiá»n ấy mà . HÆ¡n nữa mình Ä‘i tối thấy cứ giống những đôi khác... nghe buồn chết!
PhÆ°Æ¡ng phì cÆ°á»i, anh lại kéo cô nằm xuống cạnh mình. Khuê không từ chối. Cô ngoan ngoãn gối đầu trên tay anh, mắt long lanh sáng và miệng thì liếng thoắng:
- Mình sẽ đến má»™t nhà hà ng tháºt sang trá»ng để ăn. Em chÆ°a bao giỠđến những nÆ¡i được mang tên... sang trá»ng cả đâu đấy. Äừng có cÆ°á»i nữa! Rồi anh Ä‘Æ°a em Ä‘i mua sắm nhé?
PhÆ°Æ¡ng gáºt đầu nhÆ° má»™t đứa trẻ biết vâng lá»i. Khuê lặng thinh má»™t chút, cô suy nghÄ© đến những việc sẽ là m tháºt vui ngà y hôm nay. Cả hai cùng được nghỉ... đúng là trá»i thÆ°Æ¡ng kẻ hiá»n là nh nhÆ° cô tháºt!
- Mấy ngà y qua em là m gì?- PhÆ°Æ¡ng tá»± nhiên há»i nhẹ.
Khuê hÆ¡i ngÆ°á»›c đầu lên. ánh mắt của PhÆ°Æ¡ng ánh lên vẻ quan tâm chân tháºt, cô nghe tim mình nhói lên má»™t cái tháºt nhẹ.
- Em vỠthăm mẹ!
- Thăm mẹ?
- Vâng, mẹ em đang ở nhà . Bà không được khoẻ lắm... Là con gái không được gần mẹ khi bà ốm đau thì giống như là ... bất hiếu. Em đúng là như thế đấy!
PhÆ°Æ¡ng ôm siết Huyá»n và o lòng. Anh cảm nháºn được ná»—i Ä‘au rất tháºt trong lòng cô. Anh đã góp má»™t phần là m tăng thêm ná»—i Ä‘au trong cô... bằng cách giữ cô khÆ° khÆ° bên mình nhÆ° thế nà y...
- Nếu em muốn em cứ vỠthăm mẹ... Anh sẽ đưa em đi!
Khuê chợt cÆ°á»i khúc khÃch:
-Con gái mẹ ...vẫn chÆ°a có ngÆ°á»i yêu đâu đấy. Anh vá» mẹ chắc chắn há»i ...chết! Em ngại lắm.
PhÆ°Æ¡ng im lặng. Nói nhÆ° váºy thì gần nhÆ° cô không muốn công nháºn chuyện vá»›i anh là nghiêm túc. Chẳng lẽ sá»± đối xá» nà y vẫn là những trách nhiệm mà những đồng tiá»n mang lại? Tháºt anh không mong muốn Ä‘iá»u Ä‘au lòng chút nà y chút nà o cả!
- Thôi, dáºy Ä‘i anh!
Khuê lồm cồm bò dáºy. Cô bÆ°á»›c qua ngÆ°á»i anh để xuống giÆ°á»ng. PhÆ°Æ¡ng cố ghìm ná»—i lòng và lấy lại vẻ tá»± nhiên vốn có của mình. Anh sẽ chấp nháºn tất cả... chỉ cần cô luôn ở bên cạnh anh!
Sau khi chuẩn bị xong tất cả cho má»™t buổi Ä‘i chÆ¡i loanh quanh Hà Ná»™i, PhÆ°Æ¡ng chở Khuê Ä‘i ăn sáng. Cô không mà u mè, không kiểu cách má»™t chút nà o. Những vẻ đẹp tháºt tá»± nhiên cứ cuốn hút lấy anh, khiến anh cảm thấy hạnh phúc. Cái cảm giác lần đầu tiên anh có được và ước ao được sống mãi nhÆ° thế. Má»™t giấc mÆ¡? Nếu thế thì đừng bao giá» tỉnh!
- Phim... chán!
Khuê buông má»™t câu khi cả hai bÆ°á»›c ra khá»i rạp. ánh nắng gay gắt chiếu thẳng và o mắt, cô lấy tay che lại. Tá»± nhiên cÆ°á»i vu vÆ¡ khi đứng chá» Hoà ng lấy xe, Khuê cảm nháºn được niá»m vui Ä‘ang xen và o lòng mình, nhẹ nhà ng nhÆ°ng sâu sắc. Không biết Hoà ng có cảm nháºn nhÆ° thế không nhỉ?
- Anh cũng thấy phim chán, nhưng được cái không khà buổi sáng rất hay... hợp với những đôi lứa cần sự yên tĩnh lắm.
Khuê tỳ đầu và o vai của Hoà ng để tránh nắng và tránh cả việc Hoà ng sẽ nhìn thấy sá»± ngại ngùng của cô. Trong rạp, rất Ãt ngÆ°á»i xem... Hoà ng không những chẳng chú ý tá»›i phim, mà còn phá»›t lá» mấy đôi mắt cÅ©ng hà ng ghế nhìn mình, anh cứ mải miết... hôn cô nhÆ° má»™t sá»± sở hữu tá»± nhiên váºy. Lúc đầu Khuê cÅ©ng ngại nhÆ°ng sau đó thì cái cảm giác chÆ¡i vÆ¡i đã lấn át Ä‘i tất thảy. Cô đã để cho mình trôi Ä‘i trong niá»m hạnh phúc vì được yêu và được trân trá»ng...
- Mình và o đây nhé?
Khuê ngÆ°á»›c nhìn lên. Cả hai Ä‘ang đứng trÆ°á»›c khách sạn Deawoo cao ngất. Cô khe khẽ gáºt đầu. Tá»± nhiên cô muốn trở thà nh má»™t cô gái hiá»n dịu, hạnh phúc Ä‘i bên cạnh ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông của mình ghê gá»›m. Liếc nhìn Hoà ng, Khuê thấy anh thản nhiên bÆ°á»›c qua những cái cúi chà o của nhân viên khách sạn. Chắc anh đã quá quen vá»›i những khung cảnh nhÆ° thế nà y rồi... Anh ta đã Ä‘Æ°a bao nhiêu cô gái nhÆ° cô và o đây? Gạt Ä‘i chút khó chịu vừa má»›i nhen lên trong lòng, Khuê ngồi xuống chiếc ghế mà Hoà ng Ä‘ang kéo ra. Anh thì thầm và o tai cô:
- Em trông rất hợp với khung cảnh nà y.
Khuê cÆ°á»i. Lá»i khen tặng của anh là m cô chua chát. Chỉ khi Ä‘ang ... giả vá» vá»›i anh cô má»›i thấy mình hợp vá»›i khung cảnh xa hoa của giá»›i thượng lÆ°u. Má»™t cô gái nghèo không có má»™t đồng trong tay lại lạc và o thế giá»›i già u có...giống nhÆ° má»™t cô lá» lem Ä‘i dá»± tiệc. Bao giá» má»›i là 12giá» giá»›i hạn của Lá» Lem? Bao giá» thì cô phải rá»i xa nÆ¡i hà o nhoáng không bao giá» là của cô nà y?
Hoà ng gá»i khá nhiá»u món ăn mà chÆ°a bao giá» cô nghe đến tên. Anh gá»i rượu khai vị cho mình và gá»i cho cô má»™t ly rượu Rum nhẹ. Anh cÆ°á»i khi rót rượu ra ly:
- Anh biết em có uống được rượu nhÆ°ng nhÆ° váºy chẳng tốt chút nà o.
- Anh không thÃch con gái uống rượu đúng không?
- Ừ.
Khuê lắc nhẹ ly rượu Rum của mình, nói với vẻ chán nản:
- Váºy thì em không chắc sẽ là m anh hà i lòng đâu. Em nhiá»u táºt xấu ghê lắm, kể cả uống rượu...
PhÆ°Æ¡ng chạm nhẹ ly của mình và o ly của Huyá»n, anh nhẹ nhà ng nói:
- Em ở bên anh cÆ¡ mà . Anh sẽ giống nhÆ° má»™t... cÆ¡ chế ngăn cản em. Äược không?
“ Anh sẽ chẳng ở mãi bên em được đâu. Chúng ta không đến vá»›i nhau nhÆ° những đôi bình thÆ°á»ng khác. Dù cho... em có yêu anh thì cÅ©ng chỉ là ... vô vá»ngâ€.
Nhân viên phục vụ mang thức ăn ra, cắt đứt dòng suy nghĩ của Khuê.
- Em ăn Ä‘i. Cố ăn cho nhiá»u và o. Có má»™t tuần thôi mà anh thấy em gầy Ä‘i đấy. Chắc nhá»› anh nhiá»u lắm?
Khuê bĩu môi. Cô mà thèm nhớ anh à ? Suốt ngà y lo nghĩ là m thế nà o để anh buông tha cho cũng đã đủ mệt rồi.
- Anh nhá»› em nhiá»u lắm- PhÆ°Æ¡ng nhìn thẳng và o mắt Khuê, thà nh tháºt - Những lúc là m việc, những lúc ngồi không và cả khi ngủ nữa... Em đã tháºt sá»± chi phối anh rồi.
Khuê cúi xuống món ăn, nhÆ°ng ngay láºp tức cô ngẩng lên, cÆ°á»i tháºt tÆ°Æ¡i:
- Váºy thì anh sẽ khổ đấy.
- Anh biết váºy mà ! - PhÆ°Æ¡ng nháy mắt trêu lại.
Cả hai bắt đầu ăn, không khà trở nên êm Ä‘á»m được má»™t chút liá»n sau đó lại ồn à o vì Khuê rất giá»i tranh ăn... Nhiá»u ngÆ°á»i quay ra nhìn và thầm ngạc nhiên. Trông cứ nhÆ° là những ngÆ°á»i đói ăn, lần đầu tiên Ä‘i ăn má»™t nÆ¡i sang trá»ng váºy!
Trá»i đã vá» khuya, đêm rất trong là nh. Khuê đứng gá»n trong lòng PhÆ°Æ¡ng giữa vÆ°á»n hoa lan của anh. Không gian thoang thoảng mùi hÆ°Æ¡ng hoa và cả mùi hÆ°Æ¡ng tình yêu ngá»t ngà o... PhÆ°Æ¡ng hôn nhẹ lên tóc Khuê , thì thầm:
- Anh Æ°á»›c thá»i gian ngừng lại vÄ©nh viá»…n... để em luôn ngoan ngoãn ở trong vòng tay anh!
Khuê mỉm cÆ°á»i nhẹ. Tình yêu? Chẳng biết những cảm xúc mà cô Ä‘ang có và đang cảm nháºn tình cảm trong anh có phải là nhÆ° thế hay không? NhÆ°ng là m sao cô có thể yêu má»™t ngÆ°á»i đã từng khinh miệt mình? Và anh cÅ©ng váºy là m sao có thể yêu má»™t cô gái ...giang hồ, nghèo nà n khốn khổ? Những cảm xúc giao hoà nà y có chăng chỉ là những lúc yếu lòng... ngÆ°á»i ta cần nhau để chia sẻ mà thôi!
Khuê quay đầu lại, nhìn thẳng và o mắt Hoà ng và chợt thấy lòng chÆ¡i vÆ¡i... Anh cÅ©ng Ä‘ang nhìn cô, ánh mắt nhÆ° có lá»a, nhÆ° sẵn sà ng thiêu cháy cô, bắt cô cùng bùng cháy vá»›i anh... Má»™t thoáng Khuê run sợ. Nếu nhÆ° xa anh... cô sẽ chẳng thể nà o quên được. Cứ lún sâu và o những chuá»—i ngà y nà y chỉ là m cô thêm Ä‘au mà thôi. Phải chấm dứt ngay, chấm dứt tất cả!
Trăng trên bầu trá»i chỉ là má»™t quầng sáng nhá» nhÆ°ng cÅ©ng đủ chiếu sáng những ngôi sao quanh nó. Khuê cố nén tiếng thở dà i, úp mặt và o ngá»±c Hoà ng, không muốn nhìn ánh trăng kia nữa.
PhÆ°Æ¡ng cúi xuống, nhẹ nhà ng há»i:
- Em mệt à ? Hôm nay Ä‘i nhiá»u quá phải không?
-Em không mệt... NhÆ°ng em Ä‘ang lo sợ lắm... Những khi ngÆ°á»i ta cảm thấy nắm bắt được hạnh phúc cÅ©ng là lúc ngÆ°á»i ta là m mất hạnh phúc.
PhÆ°Æ¡ng nâng gÆ°Æ¡ng mặt của cô lên, thoáng sững sá» vì những giá»t nÆ°á»›c mắt đã nhoen Æ°á»›t hết gÆ°Æ¡ng mặt cô. Thế mà anh không cảm nháºn được. Những lúc cô khóc cÅ©ng âm thầm váºy sao? Ai sẽ là ngÆ°á»i lau những giá»t nÆ°á»›c mắt ấy? PhÆ°Æ¡ng hôn nhẹ và o mắt Huyá»n nhÆ° Ä‘ang là m má»™t phép thuáºt khiến những giá»t nÆ°á»›c mắt ấy thôi rÆ¡i.
- Em sẽ không khóc nữa... Nếu khóc thì hãy khóc bên anh... Và là m sao hạnh phúc có thể mất được khi chúng ta đang cùng nhau nắm giữ?
- Cùng nhau?
- Ừ, dĩ nhiên rồi!
Khuê lắc đầu, giá»ng ỉu xìu:
- Chỉ có em là đang cảm thấy hạnh phúc thôi... Äây là lần thứ hai em cảm thấy thế... Lần đầu tiên khi em được đón đứa em trai chà o Ä‘á»i... Nó đẹp nhÆ° má»™t thiên thần ... Em đã hạnh phúc biết bao khi biết mình không còn cô Ä‘Æ¡n trong các trò chÆ¡i, trong những lần nghịch ngợm trốn mẹ không ngủ trÆ°a nữa. Và em cứ chỠđợi, chỠđợi nó lá»›n lên...
PhÆ°Æ¡ng nhÃu mà y:
- Thế... cáºu ấy bây giỠở đâu?
Khuê hÆ¡i lảng ngÆ°á»i ra, khuôn mặt cô trở lên lạnh lẽo. Gần nhÆ° có má»™t ná»—i Ä‘au Ä‘ang phủ lên khuôn mặt xinh đẹp của cô. Giá»ng Khuê chua chát:
- Cuá»™c Ä‘á»i đã bất công vá»›i em cùng cá»±c... Em chẳng bao giá» oán trách, dù em còn khổ hÆ¡n thế nà y nữa nếu nhÆ° ông trá»i... đừng mang cáºu ấy Ä‘i. Em đã đợi nó lá»›n... thế rồi để nó Ä‘i mà không thể là m gì được...
PhÆ°Æ¡ng ôm siết Khuê và o lòng, anh sợ cô lại khóc lặng lẽ nhÆ° thế, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° ná»—i Ä‘au quá lá»›n khiến cô chẳng thể khóc được nữa...Trong lòng PhÆ°Æ¡ng nhÆ° cÅ©ng có má»™t ná»—i Ä‘au quặn xiết.
- Äừng Ä‘au lòng nữa em. Äã có anh ở đây! Em sẽ không phải lo lắng gì nhiá»u, vì khi anh Ä‘ang nắm được hạnh phúc, anh không bao giá» buông ra...
- Anh hạnh phúc? - Khuê ngÆ°á»›c lên há»i nhÆ° không thể tin và o Ä‘iá»u đó. PhÆ°Æ¡ng thấy thÆ°Æ¡ng cô quá! Những gì đã khiến cô không còn tin và o cuá»™c Ä‘á»i nà y nữa? Quá khứ của em ra sao?
- Ừ... Anh Ä‘ang muốn hét lên cho cả thế giá»›i biết rằng anh Ä‘ang hạnh phúc. Anh Ä‘ang có được má»™t ngÆ°á»i con gái mà anh thÆ°Æ¡ng anh nhá»›...
Lòng Khuê se sắt... Sao anh lại nói? Sao anh lại ngá»i lên hạnh phúc nhÆ° thế? Sao lại có thể tin tưởng má»™t ngÆ°á»i con gái nhÆ° em? Äã nói rằng hạnh phúc khi nắm được cÅ©ng là lúc sắp mất Ä‘i, váºy mà anh không hiểu... Có tháºt anh không hiểu không?
Khuê mụ mị hẳn Ä‘i trong những nụ hôn mà PhÆ°Æ¡ng trao. à thức của cô chỉ là má»™t vùng mà u xám ảm đạm. Sắp tá»›i cô phải là m má»™t ngÆ°á»i con gái phụ bạc, lại thêm má»™t ngÆ°á»i nữa căm ghét cô tá»›i táºn tim... Má»™t ngÆ°á»i mà bây giá» Khuê đã coi là chồng, đã coi là má»™t trụ vững cho cuá»™c Ä‘á»i của cô... Sao trên Ä‘á»i nà y lại lẫn lá»™n nhiá»u thứ nhÆ° thế? Sao lại biến đổi sá»± căm ghét sang yêu thÆ°Æ¡ng? Sao lại để cô trở thà nh tà n ác, nhẫn tâm? Khuê cố nuốt nÆ°á»›c mắt và o lòng để nở má»™t nụ cÆ°á»i tháºt trá»n vẹn trÆ°á»›c ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đầu tiên trong cuá»™c Ä‘á»i mình... Anh sẽ hạnh phúc thôi, vì anh biết cách nắm giữ nó và anh không phải chá»n lá»±a nhÆ° em! Chúc anh hạnh phúc...
PhÆ°Æ¡ng quà ng tay ra xa nhÆ° tìm kiếm, nhÆ°ng chẳng thấy gì. anh mở hẳn mắt, dò tìm. Má»™t không gian im lặng nhÆ°ng chẳng mang lại cho anh chút yên bình. Anh báºt dáºy, lên tiếng gá»i:
- Huyá»n... Huyá»n Æ¡i?
Cô ấy Ä‘i đâu? Chẳng phải cô ấy chẳng phải đã hứa sẽ ở bên anh, anh sẽ nhìn thấy cô kể từ khi anh mở mắt ra? ánh mắt anh chạm phải má»™t tá» giấy được chặn bởi cái gạt tà n trên bà n. PhÆ°Æ¡ng lặng ngÆ°á»i Ä‘i. Linh cảm báo cho anh biết má»™t ná»—i Ä‘au sắp giáng xuống...
Nét chữ rất đẹp của Huyá»n nhÆ° đâm và o tim anh từng nhát:
“ Thế là anh đã hạnh phúc! Và thế là nghĩa vụ của tôi chấm dứt... Tôi không thể ở bên anh như đã hứa được. ở một nơi khác, một nơi anh không thể đến, ấy mới là vị trà của tôi.
Tôi sẽ không bao giá» gặp anh nữa. VÄ©nh biệt!â€
Vò nát tá» giấy trong tay, cằm PhÆ°Æ¡ng bạnh ra. Trong anh trà o lên sá»± tức tối. Cô ta đã chà đạp lên tấm chân tình của anh. Tối qua, chỉ là má»™t vở kịch để cà i anh và o cái thứ hạnh phúc giả tạo của cô ta mà thôi. Tháºt đáng ghê tởm! PhÆ°Æ¡ng ném mạnh cái gạt tà n và o tÆ°á»ng. Tiếng vỡ của thuá»· tinh vang lên khô khốc. Hình nhÆ° PhÆ°Æ¡ng còn nghe thấy cả tiếng vỡ của trái tim mình. ôi! Trái tim kiêu hãnh của anh...
“Cô ta sẽ phải trả giá vì đã đùa giỡn vá»›i Hoà ng Duy PhÆ°Æ¡ng nà y!â€. PhÆ°Æ¡ng dồn hết ánh mắt thù háºn và o ly rượu và uống cạn. NhÆ° không cảm thấy gì ngoà i ná»—i căm háºn ngùn ngụt. PhÆ°Æ¡ng tu liá»n má»™t hÆ¡i chai rượu đầy. Cô ta giống nhÆ° má»™t thứ thuốc Ä‘á»™c, đã đầu Ä‘á»™c cuá»™c sống của anh và bá» lại háºu quả má»™t cách Ä‘á»™c ác. Cô ta không biết rằng, cô ta Ä‘i nhÆ°ng hình bóng của cô ta vẫn còn ở đây, còn quanh quẩn ở đây. Mà hình bóng thì PhÆ°Æ¡ng không thể là m gì được, chỉ biết căm phẫn, chỉ biết trông cáºy và o rượu...Là m thế nà o đây?
Chuông điện thoại reo, Phương vơ vội lấy:
- Alô...
Suýt chút nữa là anh đã báºt thốt lên tiếng gá»i Huyá»n, nhÆ°ng anh đã kịp dùng ý chà kiá»m chế trái tim, để nghe giá»ng ngÆ°á»i bên kia.
- Anh Ä‘ang là m gì váºy? Sao mấy hai hôm nay không gá»i cho em?
Má»™t sá»± tức giáºn ngùn ngụt trong anh, khiến anh quát ầm lên nhÆ° thể cô là ná»—i bá»±c mình của anh váºy:
- Tôi là m gì thì liên quan gì cô nhỉ? Sao cô lại kiểm soát tôi? Sao cô lại nhÆ° thế chứ? Tôi ghét những ngÆ°á»i con gái tá»± phụ lắm...
Nhi báºt khóc nức nở:
- Sao anh lại mắng em? Em chỉ vì lo lắng cho anh mà thôi ... Anh tồi lắm!
Tiếng tút ở đầu dây điện thoại là m Phương tỉnh trà lại. Anh đúng là một gã tồi tệ. Quá sức tồi tệ! Anh đang mang nỗi đau của mình trút lên một cô gái luôn coi anh như mạng sống của mình... Anh độc ác đến mức đó ư?
PhÆ°Æ¡ng mở máy và gá»i cho Nhi. Gá»i mất mấy lần cô má»›i chịu mở máy. Anh nghe thấy giá»ng cô đã khà n Ä‘i. Chắc cô khóc dữ lắm.
- Anh xin lỗi! - Phương chủ động nói trước- Chỉ vì anh đang bực bội quá không là m chủ được bản thân. Anh đã là m em đau lòng lắm phải không?
Im lặng.
Phương kiên nhẫn:
- Em không nói gì thì anh vẫn cứ gá»i mãi đấy... Biết là m gì để em hiểu anh bây giá»? Nói Ä‘i Nhi...
- Em... em là m phiá»n anh đến mức Ä‘á»™ đó Æ°?
PhÆ°Æ¡ng khẽ mỉm cÆ°á»i. Cô hiá»n dịu đến mức không há» biết quát mắng má»™t ai kể cả ngÆ°á»i đã là m cô Ä‘au lòng.
- Không, anh cảm ơn em đấy chứ? Nếu em không quan tâm đến anh thì chắc anh chết mất... Chẳng ai quan tâm đến anh, chỉ là m anh đau thôi.
- Ai là m anh Ä‘au được? Chỉ có anh biết cách là m ngÆ°á»i ta Ä‘au thôi ấy!
PhÆ°Æ¡ng mÃm môi lại, cố kìm lòng để không phạm má»™t sai lầm nữa. Anh quyết định:
- Em đang ở đâu?
- Em ở ký túc xá... Sao hả anh?
- Ừ... ChỠở đó nhé? Anh sẽ đưa em đi chơi? Ok?
- Vâng...
PhÆ°Æ¡ng cúp máy... mệt má»i tá»±a đầu và o thà nh ghế. Anh phải biết cách là m cho cuá»™c sống mình đổi khác... Chứ nhÆ° thế nà y thì là m sao khiến cô ta trả giá được? Cô ta sẽ không thể cÆ°á»i và o mặt anh vì sá»± si tình ngốc nghếch nà y... CÆ°á»i Æ°? Cô ta sẽ chẳng cÆ°á»i nổi đâu. Không bao giá» anh cho phép!
Bốn tháng qua Ä‘i trong những cuá»™c Ä‘i chÆ¡i thâu đêm của PhÆ°Æ¡ng. Anh Ä‘i khắp nÆ¡i, miá»…n là nÆ¡i đó tháºt vui, tháºt sôi Ä‘á»™ng. Chỉ có Toà n là biết những diá»…n biến tâm trạng của anh, và thầm lặng Ä‘i tìm tung tÃch của Huyá»n. NhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° vô vá»ng...Huyá»n biến mất nhÆ° thể chÆ°a từng tồn tại váºy...
PhÆ°Æ¡ng ngồi im lặng trong bữa tiệc mừng hai bên ký được hợp đồng má»™t cách thuáºn lợi. Bên đối tác có má»™t cô gái trẻ nhìn anh lặng lẽ từ đầu bữa tiệc. PhÆ°Æ¡ng tá» ra thá» Æ¡. Tháºt cÅ©ng chẳng có gì là vui vẻ cả. anh đã chán đến táºn cổ những bữa tiệc xã giao váºy, nhÆ°ng không tham dá»± không được. Công việc nà y là má»™t phần là m nên sá»± nghiệp của anh...
- Cáºu có hay đến New Century?
- Dạo nà y báºn quá!
Câu chuyện của hai gã thanh niên trẻ ngồi bà n bên cạnh là m Phương chú ý. Anh im lặng lắng nghe.
- Nghe đâu có một vũ nữ mới đến, đẹp lắm. Tối nay mình đi nhé?
- Nhưng cô ta tên gì, hay chỉ là một cách lăng xê của lão chủ?
- Không... Cô ta đã từng là m rồi, nhÆ°ng nghe đâu có sá»± can thiệp của đại gia nà o đó và bá»...
PhÆ°Æ¡ng báºt dáºy, gần nhÆ° không tá»± chủ được, bÆ°á»›c đến bên bà n của hai thanh niên trẻ kia, há»i gấp gáp:
- Cô ta tên gì? Cô ta là Lệ Huyá»n? Äúng không?
Mặc dù cũng cảm thấy khó chịu nhưng một tên vẫn lịch sự nói:
- Äúng... cô ta là Lệ Huyá»n...
PhÆ°Æ¡ng tá»± nhiên cÆ°á»i khẩy, quay Ä‘i không má»™t lá»i cảm Æ¡n. Má»™t trong hai gã nháy mắt:
- Lại một chà ng si tình... Tối nay đi nhé?
PhÆ°Æ¡ng phải cố gắng lắm má»›i là m xong công việc buổi chiá»u để chỠđến tối. Thá»i gian là m anh muốn phát bá»±c lên. Cháºm chạp hÆ¡n cả rùa bò... Khi hết giá», và trá»i cÅ©ng đã sầm sáºp tối, PhÆ°Æ¡ng vôi vã phóng tá»›i vÅ© trÆ°á»ng. Anh không hiểu sao mình có thể phản ứng nhÆ° thể. Có thể anh nôn nóng đến để dằn mặt cô ta, để bắt cô ta trả giá...
Lấy lại phong thái Ä‘Ä©nh đạc, PhÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c và o vÅ© trÆ°á»ng. Vẫn còn quá sá»›m để có nhiá»u khách. Anh há»i má»™t nhân viên phục vụ:
- Tôi muốn gặp cô Lệ Huyá»n?
Anh ta chợt bối rối:
- Cô ấy chÆ°a đến, anh có thể chá» chút được không? Hay tôi gá»i em ...
Phương phẩy tay:
- Cho tôi ly rượu đi!
Anh ta biết thói quen của PhÆ°Æ¡ng nên bá» Ä‘i ngay và liá»n sau đó mang ra má»™t ly rượu mà u Ä‘á» chát. Ngồi nhâm nhi ly rượu mà đầu óc PhÆ°Æ¡ng nhÆ° muốn căng ra vì những căm ghét, giáºn há»n và đâu đó còn lẫn cả ná»—i nhá»› sâu sắc...
- Nghe nói anh muốn gặp tôi?
PhÆ°Æ¡ng ngẩng lên, và thất vá»ng. Không phải Lệ Huyá»n, anh gằn giá»ng khi cô ta có ý định lả lÆ¡i:
- Cô là ai?
- Æ¡ hay cái anh nà y... - Cô ta liếc mắt- Anh chẳng bảo muốn gặp Lệ Huyá»n còn gì?
Phương hất tay cô ta ra, trừng mắt:
- Äừng có đùa tôi... Cẩn tháºn đấy. Gá»i Lệ Huyá»n ra đây.
Cô ta không hỠtỠra sợ hãi, bĩu môi:
- Là m nhÆ° là mình đạo mạo lắm váºy... Dù sao cÅ©ng chỉ là má»™t cây si của cô ta mà thôi!
PhÆ°Æ¡ng quay phắt lại nhìn cô ta nhÆ° thể có thể ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống được cô ta thì anh đã là m rồi váºy. Cô ta nhún vai:
- Nói cho anh biết nhé, cÅ©ng có khá nhiá»u Ä‘Ã n ông đến gặp tôi và há»i “ Cô là ai? Lệ Huyá»n đâu?â€... Buồn cÆ°á»i tháºt, cô ta đã bá» bùa mê gì cho các anh váºy? Äến ná»—i ông chủ cÅ©ng bắt tôi dùng tên của cô ta để câu khách?
PhÆ°Æ¡ng lặng thinh. Giá» thì anh đã hiểu và cảm thấy nhẹ nhõm dù không tìm ra Huyá»n. Cô ta không quay trở lại vÅ©ng lầy nà y, và có thể ở má»™t nÆ¡i nà o đó cô ta Ä‘ang được hạnh phúc...
Anh bá» mặc cho cô gái lải nhải má»™t mình và bá» vá». Mệt má»i vì những căng thẳng diá»…n ra trong ngà y, PhÆ°Æ¡ng chỉ muốn được ngủ má»™t giấc tháºt đẫy. Dá»±ng xe trong sân, anh ngạc nhiên khi thấy xe máy của Nhi. Cô đến thăm mẹ anh Æ°?
BÆ°á»›c và o nhà , anh nghe thấy tiếng mẹ mình cÆ°á»i vui vẻ. Bà và Nhi Ä‘ang chụm đầu và o xem gì đó. PhÆ°Æ¡ng chẳng muốn tò mò nhÆ°ng nếu không là m thế thì mẹ anh sẽ thắc mắc, mệt hÆ¡n nữa ấy chứ? Thế là anh lại gần, cố gắng mỉm cÆ°á»i tháºt tÆ°Æ¡i:
- Mẹ và Nhi xem gì váºy? Vui đến phát thèm...
Bà Lan ngẩng lên, lÆ°á»m yêu con:
- Giá» má»›i vá» sao? Cả chiá»u là m mẹ mong mãi... Hôm nay Nhi nháºn bằng tốt nghiệp mà ...
PhÆ°Æ¡ng nhìn sang Nhi cÅ©ng là lúc cô ngẩng lên và mỉm cÆ°á»i. Có lẽ chẳng có cô gái nà o hiá»n hÆ¡n cô được. Nụ cÆ°á»i hà i hoà bao giá» cÅ©ng trá»±c sẵn trên môi cô. PhÆ°Æ¡ng cảm thấy áy náy khi sáng nay phá»›t lá» lá»i Ä‘á» nghị của mẹ là muốn anh đến dá»± lá»… tốt nghiệp của cô. Anh tháºt sá»± chẳng muốn tiếp xúc nhiá»u nữa vá»›i thế giá»›i vốn trong sạch ấy...
- Em vui lắm nhỉ?
- Vâng, bạn bè và cả bác nữa đã cho em một lễ tốt nghiệp đáng nhớ...
PhÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhẹ. Anh nhìn sang mẹ và bà đưa cho anh mấy tấm ảnh của Nhi:
- Tháºt là phà khi con không được nhìn Nhi mặc áo tốt nghiệp... Äẹp lắm...
- Bác... cháu đẹp gì ạ?
PhÆ°Æ¡ng cầm mấy tấm ảnh, chăm chú nhìn. Nhi chụp ảnh rất ăn, khiến cô đẹp má»m mại trong bá»™ đồ rá»™ng mà u Ä‘en. Mẹ anh cÅ©ng chụp cùng vá»›i cô và khuôn mặt bà ánh lên vẻ hạnh phúc lẫn tá»± hà o... cứ nhÆ° Nhi là con bà váºy.
Bà Lan kêu lên khi cầm một tấm ảnh:
- Chà ... phòng cháu đây phải không? Äủ hết đây à ?
Nhi mỉm cÆ°á»i:
- Vâng. Có năm đứa tốt nghiệp đợt nà y là Hoa, Khanh, Khuê, Loan và cháu. Ba em nữa cũng chụp ảnh kỷ niệm...
- Xinh quá đi! - Bà Lan chép miệng- Ai cũng tươi như hoa ấy... Phương con xem nà y...
PhÆ°Æ¡ng hững há» cầm lấy tấm ảnh. Bây giá» thì anh cảm thấy thấm mệt nhÆ°ng không nỡ đứng dáºy. Nhi có vẻ hồi há»™p khi anh nhìn ảnh. PhÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i:
- Em với Hoa lúc nà o cũng thế à ? Nghịch quá nhỉ?
- Nó bao giỠcũng thế mà !
PhÆ°Æ¡ng liếc qua mấy gÆ°Æ¡ng mặt đã quen thuá»™c và dừng lại má»™t gÆ°Æ¡ng mặt còn quen thuá»™c hÆ¡n, anh ngẩng phắt lên nhÆ° không tin và o mắt mình... Rồi anh lại cúi xuống nhìn... Äúng là Huyá»n! Vẫn khuôn mặt ấy, đôi mắt ấy và nụ cÆ°á»i ấy... Chỉ khác là cô Ä‘ang mặc chiếc áo tốt nghiệp kỹ sÆ°, Ä‘ang cÆ°á»i tÆ°Æ¡i vá»›i tấm bằng trên tay...Äây là sá»± tháºt?
- Cô ta là ai?- PhÆ°Æ¡ng nhìn thẳng và o Nhi, cố lấy giá»ng Ä‘iá»m nhiên- Anh chÆ°a gặp thì phải?
Nhi cÆ°á»i:
- Thì nhân váºt luôn luôn vắng mặt khi anh đến đấy thôi... Lệ Khuê đó anh!
“ Cô ta đúng là má»™t kẻ bịp bợm!â€. PhÆ°Æ¡ng nhếch môi. Anh nghÄ© tá»›i chuyện cô bảo cô há»c đến lá»›p 5 mà thôi, chẳng biết là m gì ngoà i chuyện nhảy. Anh cứ nhÆ° má»™t tên mù quáng, tin cô ta tất cả những chuyện... trên trá»i... “ Lệ Khuê rồi cô sẽ thấy...â€
- Sao không anh?- Nhi băn khoăn khi thấy Phương im lặng- Anh biết bạn ấy à ?
Bà Lan cũng ngẩng lên chỠđợi, Phương chối phăng:
- Là m gì có, anh chỉ hÆ¡i ngạc nhiên thôi. Cô ấy há»c cái gì nhỉ?
- Bạn ấy há»c công nghệ thông tin... Äợt vừa rồi bạn ấy bảo vệ xuất sắc luáºn án tốt nghiệp đấy.
- Giá»i thế cÆ¡ à ?- Bà Lan chép miệng - Thế nó đã tìm được việc chÆ°a?
Phương chăm chú lắng nghe, Nhi thì vô tư kể như khoe bạn:
- dạ, tháºt ra bạn ấy kiếm được việc từ đầu năm. Thá»±c táºp cÅ©ng ở đó luôn, và ngÆ°á»i ta cÅ©ng dá»± định nháºn ... Äó là công ty phần má»m Nam á, bác và anh biết chứ ạ?
Bà Lan mỉm cÆ°á»i, còn PhÆ°Æ¡ng thì nhÆ° hoá đá.
- Äó là má»™t công ty con của công ty nhà bác... Tháºt bất ngỠđúng không?
“ Quá bất ngỠđó mẹ!â€. PhÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i. Cô ta sẽ phải trả giá cho những gì đã là m đối vá»›i anh...Và đó cÅ©ng là duyên số... Äã đến lúc chấm dứt những dằn vặt, những căm ghét, háºn thù và cả những nhá»› mong... không hợp cảnh ấy... PhÆ°Æ¡ng sẽ phải chứng minh cho Huyá»n... không, cho Khuê thấy, bản lÄ©nh của anh ra sao...
Nhi tròn mắt. Cô không ngá» cô và Khuê lại có duyên nhÆ° thế. Cứ tưởng khi ra trÆ°á»ng rồi thì má»—i đứa sẽ má»™t nÆ¡i... Váºy mà ...
Bà Lan quay sang há»i chuyện những ngÆ°á»i khác, PhÆ°Æ¡ng cố gắng ngồi nghe, trong lòng anh sôi sục ý muốn gặp mặt. Bốn tháng tưởng cô đã ở má»™t nÆ¡i nà o đó rất xa, không ngá» lại ở ngay bên cạnh anh, nÆ¡i mà hà ng tuần anh vẫn đến ...nhÆ°ng chỉ đứng ngoà i. Tháºt trá»› trêu cho anh! Cô biết giấu sá»± tháºt đến ná»—i sẵn sà ng nghe anh miệt thị, sẵn sà ng nháºn những lá»i vu khống... Có ngÆ°á»i con gái nhÆ° váºy sao?
Trá»i đã hÆ¡i khuya nên PhÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a Nhi vá». Anh rất muốn và o ngay trong đó để xem thái Ä‘á»™ của Khuê ra sao, nhÆ°ng anh kìm lại được. Má»i cái cần phải có má»™t sá»± sắp xếp khéo léo, không thì anh sẽ chẳng nháºn được gì ngoà i sá»± bá»±c mình. Khuê rất giá»i là m ngÆ°á»i khác bá»±c, là m cho ngÆ°á»i khác khốn khổ...
- Toà n à ?- PhÆ°Æ¡ng gá»i ngay cho Toà n khi anh vá» tá»›i nhà .
Giá»ng Toà n ngái ngủ vẻ khó chịu:
- Gì váºy? Cáºu tưởng cáºu là xếp là được quyá»n phá giấc ngủ của tôi sao?
- Xin lá»—i... nhÆ°ng tai tá»› nôn nóng quá... Tá»› đã tìm ra Huyá»n rồi đấy!
Toà n tỉnh cả ngủ, anh há»i có vẻ quan tâm:
- Ở đâu? Lại má»™t vÅ© trÆ°á»ng má»›i à ?
Phương cau có:
- Vẫn cái ý nghÄ© ấy thì hết Ä‘á»i cÅ©ng không tìm ra cô ta đâu...
- Thế ở đâu?
Tá»± cÆ°á»i mình và cÆ°á»i cho số pháºn, PhÆ°Æ¡ng nhẹ nhà ng nói:
- Cô ta là bạn của Nhi... cùng phòng luôn.
Toà n chết sững. anh không ngá» lại có má»™t bÆ°á»›c ngoặt nhÆ° thế. Cái cô gái nhảy Lệ Huyá»n kiêu sa ấy lại là má»™t cô sinh viên? Cô ta tháºt sá»± biết che giấu thân pháºn... đến ná»—i má»™t ngÆ°á»i ... siêu tìm ngÆ°á»i nhÆ° anh cÅ©ng phải bó tay...
- Bây giá» biết đầu mối rồi. Tá»› không muốn bị cô ta chụp mãi tấm vải Ä‘en trên mắt nữa... Hãy giúp tá»› Ä‘iá»u tra vá» lý lịch cô ta Ä‘i. Và chuẩn bị cho tá»› má»™t kế hoạch...
Toà n giáºt mình. Cô ta là bạn của Nhi, mà Nhi lại là ngÆ°á»i mà bà chủ sẽ chấm để trở thà nh ... con dâu nhà há» Hoà ng. PhÆ°Æ¡ng Ä‘ang đùa vá»›i lá»a hay sao?
- Cáºu...yêu cô ta tháºt sá»± à ?
- Vá»› vẩn! - PhÆ°Æ¡ng kêu lên- Yêu Ä‘Æ°Æ¡ng gì, tá»› Ä‘ang ngùn ngụt lá»a căm thù đây. ChÆ°a có má»™t cô gái nà o đối xá» vá»›i tá»› kiểu đó: lạnh lùng , tà n nhẫn và cả... coi thÆ°á»ng nữa. Cô ta đã chạm và o lòng tá»± ái ngút trá»i của tá»›, thá» há»i là m sao tá»› bá» qua? Sáng mai đến công ty và ta sẽ bà n và o kế hoạch nà y. Ok?
Không đợi Toà n trả lá»i, PhÆ°Æ¡ng đã cúp máy. Toà n ngẩn ngÆ¡ cả ngÆ°á»i. PhÆ°Æ¡ng có nháºn ra má»™t sá»± tháºt hiển nhiên mà ai khi tiếp xúc vá»›i anh cÅ©ng nháºn ra không? Äó không phải là lòng tá»± ái, đó là tình yêu... Anh thÆ°Æ¡ng nhá»› Huyá»n, mong muốn lại có Huyá»n nhÆ° mấy tháng trÆ°á»›c... Sau khi Huyá»n Ä‘i, PhÆ°Æ¡ng đã hoà n toà n khác hẳn. Thế má»›i biết Huyá»n có sức mạnh nhÆ° thế nà o, PhÆ°Æ¡ng sẽ thua thôi! Chắc chắn là váºy... Mà cô ta tên tháºt là gì nhỉ?...
Khuê có quyết định được lên công ty chÃnh là m trợ lý cho Tổng giám đốc. Cô hÆ¡i bất ngá». Ná»a muốn Ä‘i ná»a lại không. Cô Ä‘ang còn là má»™t sinh viên má»›i ra trÆ°á»ng, lòng đầy nhiệt huyết nghiên cứu và tìm tòi, ở lại chi nhánh sẽ tạo Ä‘iá»u kiện đó cho cô... NhÆ°ng hiện tại cô Ä‘ang cần tiá»n để lo cho mẹ. hai mẹ con đã chuyển lên trên đây sống và có bao nhiá»u Ä‘iá»u phải lo. Không thể để mẹ có ý định Ä‘i bán hà ng rong nhÆ° váºy... Khuê là con và có nghÄ©a vụ là m cho mẹ hạnh phúc...Và tháºt sá»± cô cần tiá»n...
“ Tổng giám đốc công ty mà y là bạn trai của Nhi đó!â€. Khuê nhá»› là Khanh đã nói váºy vá»›i cô từ lâu. Anh ta già u đến mức ấy cÆ¡ đấy. Ai cÅ©ng bảo Nhi sung sÆ°á»›ng vì được anh chà ng đó yêu. Khuê thì khác, cô nghÄ© đến Hoà ng. Anh ta cÅ©ng già u nhÆ°ng lại có bao nhiêu bồ, không há» có khái niệm “ chung thuỷ†trong đầu... NhÆ° váºy thì sung sÆ°á»›ng gì?
Lặng lẽ nhấm nháp vị cà phê đắng tại má»™t góc nhá» im ắng của quán cà phê “ Gió ngà nâ€, Khuê thấy lòng cồn lên má»™t ná»—i nhá»›... Ná»—i nhá»› đã giằng xé tâm hồn cô suốt những tháng qua. Nhiá»u lúc cô chỉ muốn đến ngay ngôi nhà đó, chỉ để được ngắm từ xa...Ngôi nhà chỉ gắn liá»n vá»›i cô má»™t tháng nhÆ°ng tưởng chừng nhÆ° má»™t Ä‘á»i ngÆ°á»i đã trải qua. Cô đã biết thế nà o là đau buồn, thế nà o là dằn vặt và cả biết yêu nhÆ° thế nà o... NhÆ°ng không thể quay lại khi cô đã giáng cho anh má»™t cú đánh mà chắc má»™t con ngÆ°á»i kiêu ngạo nhÆ° anh không bao giá» chấp nháºn tha thứ...Mà cÅ©ng nên chấm dứt quãng Ä‘á»i Ä‘en tối đó để nghÄ© đến má»™t quãng Ä‘á»i tÆ°Æ¡i sáng hÆ¡n. Khuê sẽ dùng những kiến thức mà mình có được để xây dá»±ng cuá»™c Ä‘á»i, không cần bất kể má»™t ai... kể cả ngÆ°á»i Ä‘ang là m trái tim cô thổn thức...
Khuê gặp má»™t ngÆ°á»i thanh niên cao gầy và đoán anh là là trợ lý của Tổng giám đốc. Anh ta cÅ©ng nhìn Khuê rồi mỉm cÆ°á»i chà o. Khuê mạnh dạn giá»›i thiệu:
- Tôi là Nguyá»…n Lệ Khuê ... NgÆ°á»i của chi nhánh Nam Ã...
Toà n đứng dáºy, anh má»i cô ngồi xuống salong và lẳng lặng quan sát cô. Anh công nháºn cô rất đẹp, vẻ đẹp hoà n toà n khác vá»›i Nhi. Sá»± lôi cuốn ở cô mạnh mẽ hÆ¡n nhiá»u, quyến rÅ© hÆ¡n nhiá»u... Cô ta hợp vá»›i PhÆ°Æ¡ng má»™t cách kinh ngạc!
- Có phải quan sát kỹ là một cách là m việc của anh?
Toà n giáºt mình, anh hÆ¡i bối rối má»™t chút, nhÆ°ng liá»n sau đó kinh nghiệm ngoại giao giúp anh lấy lại được tá»± tin, anh cÆ°á»i nhẹ:
- Äó chỉ là thói quen khi tiếp xúc lần đầu thôi mà ... Cô uống gì?
- Cho tôi ly nÆ°á»›c lá»c.
Toà n đặt cốc nÆ°á»›c lá»c xuống trÆ°á»›c mặt của Khuê , anh lại không kìm được cảm giác muốn quan sát. Cái cách cô bình thản đón nháºn ánh mắt của ngÆ°á»i khác khiến anh khâm phục. Bản lÄ©nh của cô nhÆ° váºy thì há»i là m sao không khuất phục được PhÆ°Æ¡ng?
- Tôi muốn há»i má»™t chuyện...
- Cô cứ tự nhiên...
Khuê chăm chú nhìn thẳng và o mắt Toà n nhÆ° sẵn sà ng phán quyết lá»i anh nói nếu nhÆ° không đúng sá»± tháºt:
- Vì sao có anh rồi lại cần thêm tôi? Äừng nói vá»›i tôi là anh ... không có khả năng đấy nhé?
“ Cô ta cÅ©ng coi trá»i bằng vung nhÆ° PhÆ°Æ¡ng ...†Toà n gầm gừ nghÄ©... Song anh vẫn mỉm cÆ°á»i, nhã nhặn trả lá»i:
- Vì tôi và Tổng giám đốc chỉ thiên vá» xây dá»±ng. Công ty hiện giá» muốn phát triển vá» phần má»m hÆ¡n nữa. Má»™t Nam á vẫn chÆ°a đủ... Vì váºy cần thêm má»™t trợ lý nữa. Vả lại cÅ©ng là cách nâng đỡ ngÆ°á»i trẻ có tà i năng mà .
Khuê không há» cÆ°á»i khi nghe câu khen ngợi gián tiếp của Toà n, khuôn mặt cô nghiêm túc đến... sợ:
- Váºy thì sao không cất nhắc Nhi? Cô ấy chẳng phải đủ yếu tố để đảm nhiệm vai trò nà y?
“ Cô ta ranh quá!†Toà n nghĩ bụng... Không khéo anh không chống đỡ nổi mất...
- Vì Tổng giám đốc không muốn cô ấy mệt...
Toà n buá»™t miệng và biết rằng mình đã phạm sai lầm. Anh đã vô tình là m rắc rối chuyện của PhÆ°Æ¡ng lên mất rồi. Khuê không phải là ngÆ°á»i há»i hợt, dá»… quên và dá»… tha thứ...
Khuê nhún vai. Cô đã hết thắc mắc...
Công việc Toà n giao chẳng khó lắm. Suốt ngà y chỉ ngồi trong phòng và xem xét các dá»± án, kiểm chứng Ä‘á»™ tin cáºy của những phần má»m công ty con gá»i lên. An nhà n đến khó chịu. Äã thế cô lại không được tiếp xúc vá»›i Tổng giám đốc má»™t cách trá»±c tiếp nữa chứ... Là m việc kiểu nà y tháºt chán!
Khuê không biết rằng, trong khi cô chán ngán đến ... táºn cổ thì PhÆ°Æ¡ng lại thÃch thú... vô cùng. Anh cÅ©ng chỉ ở rịt trong phòng là m việc và quan sát cô qua camera bà máºt. Bây giá» cô trông khác hẳn những thá»i gian trÆ°á»›c. Anh không thể so sánh hình ảnh má»™t cô vÅ© nữ nhảy bốc lá»a vá»›i má»™t cô gái chăm chú bên mà n hình vi tÃnh được... hai hình ảnh hoà n toà n đối láºp nhau, nhÆ°ng Ä‘á»u có sá»± cuốn hút kỳ lạ. Vẫn cái miệng mÃm lại nhÆ° giáºn dá»—i, đôi mắt tròn Ä‘en láy vá»›i kiểu nhìn chăm chú không khoan nhượng... cả con ngÆ°á»i cô toát lên sá»± tá»± tin đáng yêu khiến anh không thể rá»i mắt. Toà n đã nhiá»u lần nhắc nhở vá» chuyện nà y, nhÆ°ng anh bá» ngoà i tai... Hình nhÆ° những căm ghét đã Ä‘i đâu hết rồi, chỉ còn lại sá»± thÃch thú và ... tá»± hà o. Anh giá» cà ng muốn có cô cả lúc là m việc và khi trở vá» nhà ... váºy có tham quá hay không? NhÆ°ng cô đã tháºt sá»± là của anh rồi... Và sẽ mãi nhÆ° váºy!
- Cáºu không chịu là m việc à ?
PhÆ°Æ¡ng ngẩng lên, mỉm cÆ°á»i:
- Äâu có, chỉ nghỉ giải lao thôi mà .
Toà n khẽ liếc và o mà n hình và nhún vai không nói gì. Anh đặt táºp hồ sÆ¡ xuống trÆ°á»›c mặt PhÆ°Æ¡ng, hất mặt lên vẻ nhÆ° ta đây đã Ä‘oán được hết má»i chuyện:
- Cô ta không thÃch là m việc kiểu nà y đâu, chấm dứt mau thôi nếu nhÆ° cáºu không muốn mất cô ấy...
PhÆ°Æ¡ng nhÃu mà y kêu lên:
- Sao lại “ không muốn mất cô ấy� Tớ có ý đó đâu... chỉ là ...
Toà n xoay bước chân, nói mà không quay lại:
- Váºy thì tuỳ... Chứ tá»› cÅ©ng thấy cô ấy tuyệt lắm. Cáºu nói đấy nhé?
PhÆ°Æ¡ng im lặng. Toà n chuẩn bị đóng cá»a thì bị anh gá»i giáºt lại:
- Cáºu nói váºy ý gì?
- Chẳng có ý gì cả đối vá»›i má»™t ngÆ°á»i chỉ coi tình yêu là trò đùa...
PhÆ°Æ¡ng biết Toà n Ä‘ang châm chÃch mình, nhÆ°ng anh vẫn phát bá»±c lên được. Anh Ä‘áºp bà n, hét lên:
- Äược rồi... Coi nhÆ° cáºu thắng?
Toà n cÆ°á»i tÆ°Æ¡i, bÆ°á»›c lại phòng. Anh biết PhÆ°Æ¡ng đã quá coi trá»ng Khuê nhÆ°ng chỉ còn trở ngại vá» mặt tâm lý nữa mà thôi. Là má»™t ngÆ°á»i bạn tốt anh không thể để PhÆ°Æ¡ng lạc lối trong chÃnh tình yêu của mình được. Cà ng nháºn ra tình yêu tháºt sá»± của mình cà ng sá»›m, con Ä‘Æ°á»ng đến vá»›i hạnh phúc của PhÆ°Æ¡ng sẽ dá»… dà ng hÆ¡n mà thôi!
- Khuê không phải là ngÆ°á»i Ä‘Æ¡n giản, những việc cô ấy là m tá»› tin có những lý do đặc biệt lắm!
- Kể cả chuyện cô ta ... lừa tớ à ?
Toà n mỉm cÆ°á»i, nhÆ°ng anh chợt nhá»› ra là PhÆ°Æ¡ng rất khó chịu, anh vá»™i mÃm môi lại, khẽ lắc đầu:
- Tá»› Ä‘ang Ä‘iá»u tra, cáºu đợi và i ngà y nữa nhé... NhÆ°ng giá» cáºu nên để cô ấy biết cáºu là ai Ä‘i!
PhÆ°Æ¡ng ngồi uể oải ngồi tá»±a đầu và o thà nh ghế. Äây là má»™t vấn Ä‘á» nan giải không thể giải quyết má»™t sá»›m má»™t chiá»u được. Anh giá» má»›i thấm thÃa háºu quả của việc quen biết quá nhiá»u ngÆ°á»i trong má»™t lúc. Trá»› trêu thay hai ngÆ°á»i đó lại là bạn của nhau...
- Tớ không muốn là m tổn thương ai cả...
- Váºy thì hãy chịu thiệt thòi Ä‘i... NhÆ°á»ng Khuê cho má»™t ngÆ°á»i nà o đó!
Toà n tỉnh bÆ¡ phang cho PhÆ°Æ¡ng má»™t câu là m anh xé lòng... Khuê không thể là của ai, ngoà i anh! Ông trá»i đã Ä‘Æ°a cô và o Ä‘á»i anh má»™t cách tình cá», và từ đó cô trở thà nh má»™t phần của Ä‘á»i anh. NhÆ° thế... còn có ai có thể xen và o giữa?
- Váºy thì hãy tÃnh kế thứ hai Ä‘i. Cô ấy sẽ bá» Ä‘i nếu nhÆ° biết tá»› là sếp của cô ấy...
- Yên tâm- Toà n nháy mắt vẻ ranh ma- Tá»› đã lo chuyện đó rồi. Ãt ra cô ấy cÅ©ng phải là m ở đây... 5 năm nữa. Cáºu tha hồ mà có thá»i gian chinh phục.
Ngay láºp tức anh hiểu ra kế sách của Toà n. Chắc chắn Khuê đã ký hợp đồng là m việc vá»›i công ty rồi. Nếu cô bá» việc ngay láºp tức cô sẽ phải... bồi thÆ°á»ng má»™t khoản rất lá»›n. Mà nhÆ° Khuê thì anh biết rồi, cô chẳng bao giá» chịu bá» ra má»™t đồng nà o vì những chuyện vô lý nhÆ° thế cả! PhÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i, anh thì thầm:
- Váºy lại đây ta bà n kế hoạch tiếp theo nà o!
Toà n muốn cÆ°á»i. Trong phòng nà y là m gì có ai ngoà i hai ngÆ°á»i mà không thể nói to? PhÆ°Æ¡ng cứ nhÆ° trẻ con váºy! “ Tên nà y ranh tháºt! Há» sinh ra hình nhÆ° là để... chinh phục nhau váºy!â€
- Äấy... phần đầu cáºu là m cho tốt và o, đừng để cô ấy nghi ngá». Còn Ä‘oạn sau thì để tá»›. Ok?
Toà n ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t lúc, sau đó anh Ä‘i ra. Tìm cách để nói vá»›i Khuê thì cÅ©ng dá»…, nhÆ°ng là m sao không để lá»™ mặt bối rối má»›i là khó. Khuê có đôi mắt nhÆ° muốn xoáy và o lòng ngÆ°á»i, bắt ngÆ°á»i khác phải tháºt lòng vá»›i mình váºy!
Gặp Khuê ở phòng là m việc, Toà n hÆ¡i mất bình tÄ©nh. Anh biết PhÆ°Æ¡ng Ä‘ang theo dõi câu chuyện của mình nên cứ có cảm giác mình là má»™t diá»…n viên không chuyên. Khuê ngẩng lên, cô tá» ra không hà i lòng khi Toà n cứ đứng nhìn cô chằm chằm. Cô hắng giá»ng:
- Anh không có việc gì hay sao?
Toà n cố lấy vẻ mặt thản nhiên, trêu chá»c:
- Tôi đang nghĩ xem có nên cho cô theo Tổng giám đốc xuống chi nhánh để kiểm tra hay không đây.
- Kiểm tra?
Toà n gáºt đầu:
- Ờ... Hằng tháng tôi và Tổng giám đốc hay Ä‘i xuống đó kiểm tra xem má»i ngÆ°á»i là m ăn nhÆ° thế nà o...
Khuê cắt ngang bằng má»™t câu há»i... đối vá»›i Toà n là khó chịu:
- NhÆ°ng tôi ở Nam à cả mấy tháng trá»i có thấy anh và ông ta xuống đâu? Hay nhỉ?
Toà n nhún vai, tá» vẻ nhÆ° lõi Ä‘á»i:
- Thì dạo đó Tổng giám đốc có việc báºn gia đình, biết sao được. Nay phải bắt đầu lại thói quen thôi...
Khuê cúi xuống trang hợp đồng, nhỠnhẹ nói:
- Váºy thì không liên quan gì tôi đâu, đúng không?
Toà n đặt má»™t tá» lệnh xuống bà n, Khuê liếc nhanh. Äó là má»™t tá» yêu cầu Ä‘Ãch danh cô Ä‘i cùng trong chuyến Ä‘i kiểm tra chi nhánh Äông à ở Hải Phòng... những má»™t tuần liá»n. Khuê nhÃu mà y:
- Khùng chắc... Má»™t tuần? Äi nghỉ tuần trăng máºt à ?
Toà n biết đây là chi tiết cần anh trổ tà i... “ miệng lưỡi Tô Tần†đây. Phương tham lam không chịu đi và i ngà y. Anh còn muốn đi ... cả tháng... khùng hết chỗ nói!
- Chi nhánh đó có dấu hiệu của việc là m ăn gian dối. Tổng giám đốc muốn Ä‘iá»u tra tháºt kỹ vì váºy phải ở đó nhiá»u ngà y. HÆ¡n nữa cô rất giá»i vá» máy tÃnh, nhiá»u lúc cần phá những... máºt mã...
Khuê nhìn lom lom và o Toà n. Tháºt ra có gì đó không logic nhÆ°ng cô chỉ là má»™t trợ lý nhá» nhoi đến ná»—i không được gặp mặt Tổng giám đốc thì ý kiến cÅ©ng chẳng được gì. Tốt hÆ¡n là phục tùng cho yên thân!
- Äược rồi!- Khuê gáºt nhẹ đầu- Tôi sẽ Ä‘i, dÄ© nhiên là thế...
Toà n mừng nhÆ° bắt được và ng, nhÆ°ng không dám biểu lá»™ ra ngoà i. Anh lấy giá»ng nghiêm túc:
- Váºy thì cô hãy chuẩn bị Ä‘i. Sáng thứ hai sẽ khởi hà nh. Bây giá» cô là m việc Ä‘i!
Khuê lặng thinh không nói gì. Từ khi và o đây là m việc, cô đã cảm thấy không Æ°a Toà n rồi. Mặc dù Khuê biết anh ta tốt bụng, nhÆ°ng ở anh ta vẫn có cái gì dấu giếm, che Ä‘áºy. Cô không thÃch kiểu con trai luôn là m ngÆ°á»i khác lo sợ nhÆ° thế.
Tà i sản của meomuop