Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #6  
Old 18-05-2008, 04:10 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 6: Cuộc Biến Hoài Dương




Khi đến tá túc ở Hoài DÆ°Æ¡ng Phái, Giang Hàn Thanh nghÄ© rằng chỉ tạm đỡ đôi ngày rồi sẽ tìm phÆ°Æ¡ng giải quyết, không ngá» má»›i đến chÆ°a trá»n má»™t ngày thì chuyện phiá»n phức đã đến ngay cho những ân nhân của mình, tá»± nhiên trong lòng hắn vô cùng cảm khái.
NhÆ°ng hiá»m vì khí lá»±c đã kiệt tận, cá»­ Ä‘á»™ng Ä‘i đứng Ä‘á»u phải nhỠđỡ vịn, hắn chợt cảm thấy con ngÆ°á»i của mình ở lại nÆ¡i đây thì chỉ chuốc thêm phiá»n não cho chủ nhân chứ không Ä‘em lại cho sá»± yên lành.
Vốn là má»™t con ngÆ°á»i bình tÄ©nh trong má»i sá»± việc, cho nên tuy trong lòng ngổn ngang trăm mối nhÆ° tÆ¡ vò nhÆ°ng ngoài mặt hắn vẫn thản nhiên, hắn mỉm cÆ°á»i đáp lá»i Quách Thế Phần:
– Di trượng đã lo lắng quá nhiá»u, tiểu Ä‘iệt xin lịnh dạy.
Quản Thiên Phát lật đật đứng lên đỡ Giang Hàn Thanh đứng dậy đi trở vào phòng.
Nhìn theo hai ngÆ°á»i, Quách Thế Phần thở ra nói vá»›i hai ngÆ°á»i sÆ° đệ:
– Giang Hàn Thanh nghi biểu đúng là má»™t nhân tài, ngày sau khi phục hồi được công lá»±c, nhất định không kém gì so vá»›i Giang đại tiên sinh thuở sinh tiá»n, chỉ có Ä‘iá»u đáng tiếc là lại Ä‘ang mang chất Ä‘á»™c kỳ lạ trong mình, thật đúng là rồng nằm bãi bể...
Nhậm Bá Xuyên nói:
– Bá»n giặc đã giả mạo, ÄÆ°á»ng Hoa Äà mà đến đây thì nhất định cÅ©ng bị bá»n chúng hãm hại, bây giá» cả vùng của chúng, trừ ÄÆ°á»ng Hoa Äà ra không còn có vị danh y nào khả dÄ© trị chứng bịnh của Giang Hàn Thanh được, trong khi đó theo chứng bịnh lạ lùng ấy thì không nên để lâu ngày hÆ¡n nữa.
Quách Thế Phần cau mày:
– Y sÄ© trong giang hồ bây giá» thật khó tìm ra được những ngÆ°á»i chân chính có tài.
Chúc Tú Phu vụt nói:
– Äại sÆ° huynh, tiểu đệ nghÄ© đến Thiên Phong Äạo Trưởng ở Bạch Vân Am tại Bắc Kỳ SÆ¡n cÅ©ng là ngÆ°á»i rất giá»i vá» y há»c đấy chứ?
Quách Thế Phần thở dài lắc đầu:
– Thanh Phong Äạo Trưởng tuy nổi danh là thần y trong giang hồ, nhÆ°ng ông ta lại cÅ©ng nổi danh là nhân vật lãnh đạm nhất, ngÆ°á»i đó gần nhÆ° xa lánh tất cả, không thích chuyện ân oán giang hồ, cho nên phàm là ngÆ°á»i võ lâm đến cầu trị bệnh Ä‘á»u bị ông ta từ chối. TrÆ°á»›c kia chưởng môn nhân Bát Quái Môn là Cổ Phong Kỳ bị Huyá»n Âm Cá»­u Chuyển Chưởng làm trá»ng thÆ°Æ¡ng đã cố đến cầu ông ta chữa trị nhÆ°ng ông ta đóng cá»­a không tiếp, vì thế ta biết không làm sao cầu ông ta chữa trị cho Giang hiá»n Ä‘iệt được.
Nhưng chợt nhớ ra chuyện Bắc Lý “Tiên Nhân Chưởng†đến Bắc Hiệp Sơn Bạch Vân Quan dưỡng bệnh, Quách Thế Phần nói tiếp:
– Bây giá» trừ Thanh Phong Äạo Trưởng thì thật sá»± khó tìm được ngÆ°á»i thứ hai nào nữa, chỉ còn cách chá» qua ít hôm rồi Ä‘Æ°a Giang hiá»n Ä‘iệt đến Bắc Hiệp SÆ¡n thá»­ xem sao.
Tiếng xao động bên ngoài bây giỠđã hoàn toàn yên tĩnh và Tào Vĩnh Thái với Nghiêm Ấu Tín song song đi vào bẩm cáo:
– Chúng đệ tá»­ đã cho mai phục xong rồi. Chẳng hay sÆ° phụ còn có Ä‘iá»u chi dặn bảo?
Quách Thế Phần gật đầu:
– Äược rồi, nếu có địch nhân xâm nhập thì bá»n ngÆ°Æ¡i cứ theo nhiệm vụ vị trí của mình mà thi hành, có Ä‘iá»u nên nhá»› là chỉ trừ trong trÆ°á»ng hợp vạn bất đắc dÄ© má»›i ra mặt Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i chúng, còn không thì cứ để mặc ta nghe.
Tào Vĩnh Thái và Nghiêm Ấu Tín cúi mình:
– Chúng đệ tử xin tuân lệnh.
Chá» cho hai tên đệ tá»­ lui ra, Quách Thế Phần phất tay tắt hết các ngá»n đèn.
o O o Qua gần đến canh hai, tất cả nhân số của Hoài Dương Phái đã hoàn toàn giữ chặt vị trí của mình và sẵn sàng ứng phó.
NhÆ°ng chung quanh tình hình vẫn im lặng, chÆ°a thấy có Ä‘iá»u gì khác la.....
Cả tòa nhà đồ sộ đèn đuốc tối đen càng làm cho không khí nặng trầm trầm...
Ngay lúc đó chợt nghe phía trÆ°á»›c có nhiá»u tiếng khua Ä‘á»™ng và trong gió có tiếng tên bay....
Rõ ràng tiá»n Ä‘iện của Hoài DÆ°Æ¡ng Tiêu Cục đã phát sinh sá»± biến.
“Khai Bi Thủ†Nhậm Bá Xuyên đứng phắt lên:
– Äại sÆ° huynh, địch nhân quả nhiên đã đến, chúng ta hãy ra đó xem sao.
Quách Thế Phần vẫn ngồi yên mỉm cÆ°á»i:
– Hãy còn sá»›m lắm, bất quá đó chỉ là tiá»n tiêu tầm thÆ°á»ng của hỠđó thôi, chúng làm công việc dá» thám xem chúng ta có chuẩn bị không đấy thôi, bao nhiêu đó các vị võ sÆ° đã thừa sức ứng phó rồi.
Quả nhiên, sau lượt cung nỠvà vài tiếng rú khẽ rồi bốn bên lại trở vào im lặng.
Lúc bấy giá» vừa hết canh hai, vành trăng cuối tháng chênh chếch đầu non nhÆ° má»™t lưỡi liá»m bằng bạc càng làm cho bầu trá»i đậm nét u trầm.
Qua má»™t lúc khá lâu, chợt nghe tiếng cung ná» lại khua lên, tiếp liá»n theo là tiếng la ó, tiếng binh khí chạm nhau liên tục...
Quách Thế Phần biến sắc đứng lên:
– Lực lượng chính của chúng đến rồi.
Ông ta nói chÆ°a dứt lá»i thì má»™t tiếng hú vang lên lảnh lót và má»™t giá»ng trầm tiếp nối:
– Hoài Dương Tam Hiệp, sao đến bây giỠmà vẫn trốn trong nhà, không ra tiếp khách thế?
Quản Thiên Phát lật đật bÆ°á»›c tá»›i gần sÆ° phụ nói nhá»:
– SÆ° phụ, đúng là giá»ng nói của Mai Hoa Lệnh Chủ.
Quách Thế Phần gật đầu quay lại nói với Chúc Tú Phu:
– Tam đệ nhớ giữ chặt nơi này đừng để cho chúng xâm nhập nhé.
Chúc Tú Phu gật đầu:
– Äại sÆ° huynh cứ ra ngoài Ä‘i.
Quách Thế Phần quay lại Nhậm Bá Xuyên:
– Nhị đệ hãy theo ta.
Vừa bÆ°á»›c ra ngoài thì bắt gặp ngay bóng ngÆ°á»i áo Ä‘en đứng sừng sững trên mái ngói, Quách Thế Phần rúng Ä‘á»™ng...
Ba ngÆ°á»i này cách ăn mặc đúng y nhÆ° lá»i Quản Thiên Phát đã nói....
NgÆ°á»i lãnh tụ Hoài DÆ°Æ¡ng Phái ngẩng mặt vòng tay cÆ°á»i nhẹ:
– Ba vị là cao nhân ở phÆ°Æ¡ng nào? Xin thứ lá»—i vì sá»± quang lâm Ä‘á»™t ngá»™t nên không tiếp nghinh trá»n lá»….
NgÆ°á»i áo Ä‘en đứng giữa lạnh lùng:
– Quách tổng tiêu đầu có lẽ đã biết lai ý của chúng tôi rồi chứ?
NgÆ°á»i ấy vóc ngÆ°á»i khá cao, cá»­ chỉ khoáng hoạt chỉ có giá»ng nói là rất lạnh lùng.
Quách Thế Phần gục gặc đầu.
Với vóc dáng này quả rất giống Giang Bộ Thanh...
Và ông ta lại vòng tay:
– Vâng, chúng tôi cũng đang muốn thỉnh giáo chư vị.
NgÆ°á»i cao lá»›n áo Ä‘en đứng bên trái vụt rút ra má»™t lá cá» Ä‘en, trầm giá»ng:
– Quách tổng tiêu đầu chắc biết lá cỠnày chứ?
Là má»™t con ngÆ°á»i biết nhiá»u hiểu rá»™ng, nhÆ°ng thật tình Quách Thế Phần chÆ°a há» thấy lá cỠấy lần nào trong chốn giang hồ, ông ta đáp:
– Xin lỗi, quả tình tại hạ chưa từng biết qua lá cỠấy.
NgÆ°á»i áo Ä‘en bên cạnh nói:
– Äây là “Mai Hoa Kỳ Lệnhâ€. Chắc tổng tiêu đầu đã có nghe rồi chứ?
Quách Thế Phần cau mặt.
Quả nhiên, giữa ná»n Ä‘en của lá cá» có má»™t đóa hoa mai nho nhá».
Và ông ta nhận ra vóc dáng của ngÆ°á»i áo Ä‘en đứng bên trái này tÆ°Æ¡ng tá»± Sở NhÆ° Phong.
Há» Quách Ä‘iá»m đạm mỉm cÆ°á»i:
– Quách mỗ vốn là kẻ cô lậu quả văn, vì thế cho nên chưa từng nghe biết.
NgÆ°á»i áo Ä‘en bên trái cÆ°á»i âm hiểm:
– Tại hạ bây giỠcó thể cho Quách tổng tiêu đầu biết chứ?
Quách Thế Phần vẫn Ä‘iá»m đạm:
– Và đó là lai ý của tam vị đó sao?
NgÆ°á»i áo Ä‘en bên trái nói:
– Äúng. Lệnh chủ ta nhận rằng Hoài DÆ°Æ¡ng Phái là má»™t thế lá»±c khá lá»›n vùng Giang Bắc, đáng lý ra phải sá»›m quy hạ dÆ°á»›i lệnh kỳ.
Nhậm Bá Xuyên hừ trong miệng:
– Äúng là giá»ng Ä‘iệu của kẻ ngông cuồng.
NgÆ°á»i áo Ä‘en bên trái cÆ°á»i âm hiểm:
– Vị vừa mới nói đó có phải là “Khai Bi Thủ†Nhậm đại hiệp đấy không? Ha ha....
Nhậm đại hiệp cho lá»i lẽ của tại hạ cuồng ngông nhÆ° thế là đại hiệp đã không biết được đại thế của giang hồ hiện tại.
Không để Nhậm Bá Xuyên mở lá»i, Quách Thế Phần rÆ°á»›c nói:
– Lệnh chủ của chÆ° vị là ngÆ°á»i nào?
NgÆ°á»i áo Ä‘en đứng giữa lên tiếng:
– Chính tại hạ đây.
Quách Thế Phần cÆ°á»i lá»›n:
– Mai Hoa Kỳ đã là một thế lực đông đảo vùng đại giang Nam Bắc thì nhất định quý lệnh chủ phải là một nhân vật có danh vị giang hồ, thế sao lại không để mặt thật mà diện kiến cùng nhau?
Mai Hoa Lệnh Chủ lạnh lùng:
– Có sao. Quách tổng tiêu đầu cứ biết là Mai Hoa Lệnh Chủ là đủ rồi.
Nhậm Bá Xuyên nói:
– Dấu đầu dấu mặt, hành Ä‘á»™ng rình mò núp lén thì làm sao gá»i là nhân vật chính danh?
Quách Thế Phần nói:
– Äúng, tôn giá tốt hÆ¡n nên bá» mảnh vải che mặt ra cho ngÆ°á»i khá»i Ä‘iá»u mai mỉa.
Mai Hoa Lệnh Chủ nói:
– Quách tổng tiêu đầu cho rằng bản tòa là ngÆ°á»i quen đấy chứ?
Quách Thế Phần biết hắn quả nhiên lợi hại, hắn nói như thế là có ý thử mình có phải nghĩ hắn là Giang Bộ Thanh hay không đây.
Ông ta làm bộ ngạc nhiên:
– Xin thứ cho tầm mắt nông cạn của tại hạ, vì tại hạ không nhận biết được tam vị.
Mai Hoa Lệnh Chủ cÆ°á»i sằng sặc:
– Biết hay không biết chẳng có gì quan hệ, chỉ có Ä‘iá»u nếu Quách tổng tiêu đầu muốn biết bá»™ mặt thật của bản tòa thì chỉ cần có má»™t Ä‘iá»u kiện thôi.
Quách Thế Phần há»i:
– Tại hạ xin lắng nghe.
Mai Hoa Lệnh Chủ nói:
– Trừ việc đầu nhập dưới bản kỳ, còn ngoài ra thì không có cách nào khác được.
Nhậm Bá Xuyên cÆ°á»i khẩy:
– Hơi khó.
Mai Hoa Lệnh Chủ vẫn vá»›i giá»ng lạnh lùng:
– Thế các vị muốn cơ nghiệp trăm năm của Hoài Dương Phái phải bị hủy diệt hay sao?
Quách Thế Phần giận dữ:
– Hủy diệt bằng tay của các hạ à? Hừ, cái đó sợ rằng các hạ chưa đủ sức!
Mai Hoa Lệnh Chủ cÆ°á»i gằn:
– Quách Thế Phần, ngÆ°Æ¡i cho rằng lá»i của ta là lá»i dá»a dẫm thôi à?
Nhậm Bá Xuyên thét lớn:
– Bá»n cuồng đồ, đêm nay thì bá»n bay đừng mong thoát khá»i.
Mai Hoa Lệnh Chủ gằn giá»ng:
– Bá»n bay có lẽ không thấy quan tài nên chÆ°a sợ chết.
Và hắn quay qua ngÆ°á»i áo Ä‘en bên trái khẽ gật đầu ra lệnh.
Gã áo đen bên trái đưa thẳng lá cỠlên không mà quay luôn ba bận...
Quách Thế Phần mím miệng nhìn trân trối....
Nhất định đây là hiệu lệnh tập kích của chúng.
Quả nhiên, từ mặt ngoài phía trái, năm sáu gã áo Ä‘en bịt mặt túa ra vây chặt lấy hậu Ä‘iện của Hoài DÆ°Æ¡ng Tiêu Cục và ba ngÆ°á»i áo Ä‘en của Mai Hoa Lệnh Chủ nhích chân dàn thành thế chân vạc đối diện vá»›i Quách Thế Phần.
NgÆ°á»i áo Ä‘en bên phải cho tá»›i bây giá» má»›i cá»­ Ä‘á»™ng, hắn vung tay áo lên lia má»™t cái, má»™t quả tên lá»­a xẹt thẳng lên không.
Mũi tên lửa vừa bắn lên, từ phía trước vụt có tiếng rập lên vang dậy.
Và tiếng binh khí tiếp theo.
Quách Thế Phần rút phắt ngá»n Nhạn Linh Äao:
– Tất cả đừng cho má»™t kẻ nào thoát khá»i.
Từ bên sau Mai Hoa lệnh chủ, má»™t bóng ngÆ°á»i vụt nhÆ° nhoáng ra.
Bóng ngÆ°á»i vừa nhoáng lên là cung nỠđã rào rào....
Quả đúng là những kẻ lợi hại, dÆ°á»›i màn cung ná» rào rào, ba ngÆ°á»i của bá»n Mai Hoa lệnh chủ đã sa mình y nhÆ° những chiếc lá khô lÆ°á»›t qua má»™t cách an nhiên.
NgÆ°á»i áo Ä‘en bên phải vụt thét lên:
– Muốn chết...
Vừa thét, hắn vừa lao tá»›i bóng ngÆ°á»i khi nãy.
Thì ra bóng ngÆ°á»i vừa nhảy lên để ban lịnh cho cung ná» khi nãy chính là PhÆ°Æ¡ng Gia Hoằng và khi thấy gã áo Ä‘en phóng tá»›i, há» PhÆ°Æ¡ng đã bật cÆ°á»i ngạo nghá»…:
– Muốn chết là chúng bay đấy chứ...
Thanh cÆ°Æ¡ng Ä‘ao trong tay PhÆ°Æ¡ng Gia Hoằng vung lên thật mạnh đón đỡ chiếc ká»m sắt Ä‘ang đà vút tá»›i của gã áo Ä‘en, hai tiếng binh khí chạm nhau, lá»­a văng tung tóe.
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i nhạt, tay cầm ká»m sắt của hắn hất lên...
PhÆ°Æ¡ng Gia Hoằng cảm nghe cánh tay tê Ä‘iếng, thanh cÆ°Æ¡ng Ä‘ao của hắn nhÆ° muốn vuá»™t khá»i tay.
NhÆ° đã thấy PhÆ°Æ¡ng Gia Hoằng võ công cÅ©ng không phải hạng tầm thÆ°á»ng, ngÆ°á»i áo Ä‘en triển khai chiêu số, chiếc ká»m sắt từ trong tay của hắn tạo thành những ánh thép ngá»i ngá»i.
Chỉ má»™t chiêu đầu, PhÆ°Æ¡ng Gia Hoằng biết đối phÆ°Æ¡ng có má»™t ná»™i lá»±c kinh ngÆ°á»i, hắn không dám xem thÆ°á»ng lật đật sá»­ dụng toàn thân công lá»±c vung ngá»c cÆ°Æ¡ng Ä‘ao nghinh địch.
Trong khoảnh khắc, hai bên hậu Ä‘Æ°á»ng của Hoài DÆ°Æ¡ng Tiêu Cục đã rá»n vang tiếng thét lẫn tiếng rú dập dồn, và nhiá»u bóng ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en bao mặt lăn xả vào vòng chiến.
Quách Thế Phần làm má»™t bài toán thật nhanh vá» quân phân lá»±c lượng, Äịch nhân hình nhÆ° lấy ba ngÆ°á»i của bá»n Mai Hoa Lệnh Chủ làm lá»±c lượng chính và cÅ©ng có lẽ đó là chính diện tấn công, bây giá» gã Mai Hoa Lệnh Chủ và gã áo Ä‘en bên trái chÆ°a xuất thủ, tá»± nhiên Quách Thế Phần và Nhậm Bá Xuyên cÅ©ng chÆ°a phải vá»™i vàng...
Khi đã nghÄ© thấy rõ vấn Ä‘á», Quách Thế Phần quay qua trầm giá»ng:
– Tào Vĩnh Thái và Nghiêm Ấu Tín.
Hai ngÆ°á»i đệ tá»­ Hoài DÆ°Æ¡ng Phái ứng tiếng xông ra và không cho địch nhân chiếm địa thế, khi há» vừa má»›i xuất hiện thì hai ngÆ°á»i tung binh khí tấn công.
Bá»n sáu ngÆ°á»i áo Ä‘en bao mặt đến lúc nãy hình nhÆ° Ä‘á»u là hàng cao thủ của lá»±c lượng tấn công, há» không lăn xả vào ngay mà lại tẽ ra bao thành thành má»™t vòng tròn.
Thấy Tào VÄ©nh Thái và Nghiêm Ấu Tín lấy hai địch sáu mà đối phÆ°Æ¡ng toàn là những tay có hạng, Khai Bi Thủ Nhậm Bá Xuyên sợ bị thất cÆ¡ bèn thấp giá»ng nói vá»›i Quách Thế Phần:
– Äại sÆ° huynh, tiểu đệ cần phải tiếp ứng má»›i được.
Quách Thế Phần gật đầu. Nhậm Bá Xuyên lật đật nhảy ra, nhÆ°ng ông ta chÆ°a kịp xuất thủ thì đã nghe trên nóc nhà có tiếng ngÆ°á»i cÆ°á»i sằng sặc:
– Nhậm nhị hiệp đã có hứng thì tại hạ cũng xin thừa tiếp cho vui vậy.
Cùng má»™t lượt vá»›i tiếng nói, ngÆ°á»i áo Ä‘en bao mặt đứng phía trái của Mai Hoa Lệnh Chủ tung mình xuống vung chưởng tấn công ngay Nhậm Bá Xuyên.
Không tránh mà cÅ©ng không nghinh chưởng, Nhậm Bá Xuyên cÆ°á»i nhẹ Ä‘Æ°a tay dùng ngá»n “Ưng Trảo†chụp ngay vào cổ tay của đối phÆ°Æ¡ng.
“Äại Lá»±c Ưng Trảo Công†vốn là ngón nghá» làm nổi tiếng cho Nhậm Bá Xuyên, bất cứ lúc nào, trong trÆ°á»ng hợp đối địch nào cÅ©ng có thể tùy cÆ¡ xuất phát, thế mà đối vá»›i gã áo Ä‘en lại không công hiệu, hắn tuy có tránh né, nhÆ°ng vẫn hoành Ä‘ao đánh trả lại ngay.
Nhậm Bá Xuyên trầm tay xuống, đồng thá»i tay phải vung chiếc ống Ä‘iếu quạt ngang.
Hai ngÆ°á»i chá»i thẳng vào nhau má»™t chưởng và cả hai cùng má»™t lượt thối lui, cả hai Ä‘á»u biết ngay là đối phÆ°Æ¡ng đồng sức vá»›i mình.
Gã áo Ä‘en cÆ°á»i âm hiểm:
– Nhậm đại hiệp sao chưa tuốt binh khí ra cà?
Nhậm Bá Xuyên vặn lại:
– Thế còn binh khí của các hạ đâu?
Lúc đó gã áo Ä‘en đã buông bá» thanh Ä‘ao rồi và khi nghe Nhậm Bá Xuyên nói hắn liá»n rút ngay ra má»™t cây quạt sắt, hắn xòe ra và nhÆ°á»›ng mắt:
– Äây, binh khí của tại hạ đây này.
Thấy món binh khí ấy, Nhậm Bá Xuyên biết ngay con ngÆ°á»i này sẽ sá»­ dụng kỳ chiêu, ông ta vá»™i Ä‘Æ°a chiếc ống Ä‘iếu lên gõ gõ vào không khí:
– Nhậm má»— không có binh khí, chỉ dùng tạm cái món thÆ°á»ng ngày không rá»i khá»i tay đây mà thôi.
Câu nói của Nhậm Bá Xuyên vừa dứt thì hai món binh khí lại cùng nhoáng lên và cả hai quần nhau một cách dữ dằn.
Phía bên kia gã áo Ä‘en cầm chiếc ká»m sắt đã phóng ra những chiêu cá»±c kỳ hiểm ác làm cho PhÆ°Æ¡ng Gia Hoằng phải thối lui....
Càng chiếm được thượng phong, chiếc ká»m sắt của gã áo Ä‘en càng nhanh nhÆ° gió, và cho đến bây giá» thì thanh cÆ°Æ¡ng Ä‘ao của PhÆ°Æ¡ng Gia Hoằng không còn dám cho chạm vào binh khí của đối phÆ°Æ¡ng.
Chỉ trong khoảnh khắc, PhÆ°Æ¡ng Gia Hoằng đã bị nằm trá»n trong vòng khống chế của hắn, mồ hôi càng lúc càng thấm Æ°á»›t cả áo ngoài.
Trong lúc nguy cấp, chợt nghe có má»™t giá»ng trầm trầm:
– Phương lão đệ, hãy để tên ấy cho ta.
Bóng ngÆ°á»i vụt nhoáng lên cùng má»™t lượt vá»›i câu nói và kính phong cÅ©ng đã nổi lên từ phía sau lÆ°ng gã áo Ä‘en...
Gã áo Ä‘en sát khí bừng lên, hắn vung mạnh chiếc ká»m sắt ra phía sau vá»›i má»™t kình lá»±c kinh ngÆ°á»i.
Äang lúc giận vì có ngÆ°á»i can thiệp làm cho hắn không thể hạ PhÆ°Æ¡ng Gia Hoằng được theo ý muốn, cho nên cái đánh trái của hắn gần nhÆ° dùng cả toàn thân công lá»±c, nhÆ°ng khi chạm vào món binh khí của ngÆ°á»i tiếp ứng làm cho hắn nghe cánh tay tê Ä‘iếng, phải loạng choạng thối lui.
NgÆ°á»i tiếp cho PhÆ°Æ¡ng Gia Hoằng cÅ©ng bị dá»™i lui mấy bÆ°á»›c và cất giá»ng:
– Phương lão đệ, hãy đến tiếp ứng cho hai vị sư đệ đi.
Biết ngÆ°á»i tiếp ứng cho mình chính là HÆ°á»›ng võ sÆ°, PhÆ°Æ¡ng Gia Hoằng không dám chậm trá»… má»™t giây, hắn lật đật tung mình vá» phía ứng tiếp cho bá»n Nghiêm Ấu Tín.
NgÆ°á»i áo Ä‘en nhìn thẳng vào mặt HÆ°á»›ng võ sÆ° và gằn giá»ng:
– Các hạ có phải là Hướng Phó Kính?
Hướng Phó Kính đáp:
– Các hạ đã biết kể cũng là tốt lắm.
NgÆ°á»i áo Ä‘en há»i tiếp:
– Và các hạ là ngÆ°á»i của Hoài DÆ°Æ¡ng Phái?
HÆ°á»›ng Phó Kính cÆ°á»i nhạt:
– Äiá»u đó các hạ không cần biết.
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i hiểm ác:
– Bằng hữu đã đem mạng ra rước lấy cái khổ cho Hoài Dương Phái như vậy thì nếu có chết cũng đừng oán hận nhé.
Vừa nói hắn vừa vung chiếc ká»m sắt luôn mang theo thế Lá»±c Tý Hoa SÆ¡n...
HÆ°á»›ng Phó Kính cÆ°á»i ha hả:
– Hay lắm...
Chiếc thiết côn cùng má»™t lúc vá»›i tiếng nói vung lên, hai món binh khí chạm nhau phát lên má»™t tiếng kinh hồn, hổ khẩu tay của HÆ°á»›ng Phó Kính nghe tê Ä‘iếng và hai chân chá»i dÆ°á»›i ná»n gạch bể nát luôn mấy miếng.
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÅ©ng bị dá»™i cả thân mình, thối lui mấy bÆ°á»›c.
Hai chiêu liên tiếp cả hai Ä‘á»u đã Æ°á»›c lượng được sức nhau, không má»™t ai dám khinh thÆ°á»ng, chiếc ká»m sắt và ngá»n thiết côn cùng dở hết bình sinh lồng lá»™n trong ác đấu.
Tào VÄ©nh Thái và Nghiêm Ấu Tín chống vá»›i sáu tên, cả hai Ä‘á»u lâm vào thế hạ phong, cÅ©ng may trong khi ấy PhÆ°Æ¡ng Gia Hoằng vừa đến kịp thá»i, há» lấy má»™t chống hai, nhÆ°ng thế tÆ°Æ¡ng quan vẫn còn nhiá»u hy vá»ng.
Bây giỠthì đã rõ ràng, bên Hoài Dương còn Quách Thế Phần chưa xuất thủ, bên phía tấn công, gã Mai Hoa Lệnh Chủ cũng tự thủ bàng quan.
Phía tiá»n viện, tiếng reo hò, tiếng rú và tiếng binh khí chạm vào nhau nghe rợn lạnh, tất cả Ä‘á»u lăn xả vào vòng chiến, quyết má»™t mất má»™t còn.
Tá»± nhiên, không có liên lạc cÅ©ng đủ biết toàn chúng tiêu cục phía trÆ°á»›c đã gặp phải cÆ°á»ng địch, hỠđã dốc hết lá»±c lượng ra chống chá»i nên không còn má»™t ai để tiếp ứng phía sau.
Bây giá» thì tiá»n hậu lưỡng viện trở thành thế lưỡng đầu thỠđịch, cả hai nÆ¡i cuá»™c chiến diá»…n ra Ä‘á»u ác liệt, tá»± nhiên, là ngÆ°á»i cầm đầu thế lá»±c phòng thủ, Quách Thế Phần tuy chÆ°a xuất thủ nhÆ°ng trong lòng nôn nóng hÆ¡n ai hết.
Ngay trong lúc đó, gã Mai Hoa Lệnh Chủ đứng trên mái ngói lên tiếng:
– Quách tổng tiêu đầu, tình hình này ông ra được rồi đó chứ?
Tay nắm chặt thanh Nhạn Linh Äao, Quách Thế Phần cố giữ vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh:
– Không, ta còn đang xem đây....
Mai Hoa Lệnh Chủ lạnh lùng:
– Hợp toàn lá»±c của Hoài DÆ°Æ¡ng Phái nhÆ°ng cÅ©ng vẫn có bấy nhiêu đó thôi, chẳng lẽ Quách tổng tiêu đầu lại khoanh tay đứng nhìn thuá»™c hạ của mình từng ngÆ°á»i từng ngÆ°á»i thi nhau ngã xuống?
Quách Thế Phần buông câu há»i thăm dò:
– Các hạ định nói đến lá»±c lượng hậu viện của các ngÆ°á»i đấy chứ?
Mai Hoa Lệnh Chủ ngá»­a mặt cÆ°á»i sặc sụa:
– Äây chỉ là má»™t trong nhiá»u cánh của bản tòa đấy mà,... đệ nhị, đệ tam Ä‘á»™i nhân mã có lẽ cÅ©ng sắp tá»›i rồi đó. Bản tòa muốn nói cho Quách tổng tiêu đầu nghe má»™t câu nói thật tình, Quách tổng tiêu đầu cứ yên lòng gia nhập vào bản phái, đầu nhập dÆ°á»›i cá» của bản tòa, chức chưởng môn phái Hoài DÆ°Æ¡ng vẫn còn giữ vững trong tay của ngài chứ không mất đâu mà sợ.
Quách Thế Phần thét lớn:
– Câm miệng lại. NgÆ°Æ¡i xem ta là hạng ngÆ°á»i thế nào mà dám buông lá»i nhÆ° thế chứ? Ngay bây giá» ai thắng ai bại vẫn chÆ°a định được, nhÆ°ng nói cho cùng, ví dầu Hoài DÆ°Æ¡ng Phái có phải trút hÆ¡i thở vào ngÆ°á»i chót thì ta cÅ©ng không bao giỠđầu nhập vào bè lÅ© cẩu trệ của ngÆ°Æ¡i đâu.
Quắc đôi mắt rực lửa nhìn gã Mai Hoa Lệnh Chủ, Quách Thế Phần nói tiếp:
– Ngươi chắc thắng lắm à? Hãy xuống lăn vào vòng chiến rồi sẽ biết.
Mai Hoa Lệnh Chủ cÆ°á»i nhạt:
– Bằng vào ngươi mà dám nói đến chuyện giao đấu với ta à? Thật đúng là chưa thấy quan tài nên chưa sợ cái chết là gì?
Sá»± tức giận làm cho Quách Thế Phần muốn nhảy lên cùng vá»›i hắn má»™t phen sống chết, nhÆ°ng cái cố kỵ của ông là còn phải thận trá»ng, vì trong hậu viện này còn có Giang Hàn Thanh.
Má»™t con ngÆ°á»i Ä‘i đứng Ä‘á»u vịn nhÆ° thế mà nếu quả thật đối phÆ°Æ¡ng còn có lá»±c lượng hậu viện thì Chúc Tú Phu không làm sao há»™ vệ được khi vết thÆ°Æ¡ng còn đẫm máu trong mình.
Nếu không phải tá»± mình thủ há»™ thì địch nhân sẽ tràn vào nhÆ° chá»— không ngÆ°á»i.
Càng nghÄ©, Quách Thế Phần càng lo lắng vô cùng, nếu bây giá» có hậu viện của địch nhân kéo tá»›i thì hậu quả của Hoài DÆ°Æ¡ng Phái thật không sao lÆ°á»ng được.
Trong khi Quách Thế Phần nôn nóng cho thế lực của mình thì Nhậm Bá Xuyên và gã áo đen vẫn ác đấu chưa có gì định phân thắng bại....
HÆ°á»›ng Phó Kính vá»›i cây thiết côn, đã phải sá»­ dụng toàn bá»™ “Äả Hổ Côn pháp†của Thiếu Lâm, và đã từ trên nóc nhà đánh xuống dÆ°á»›i đất rồi từ dÆ°á»›i đất đánh nhầu lên tận nóc nhà, vẫn chÆ°a làm sao hạ nổi tên áo Ä‘en còn trong vòng hăng máu.
Bá»n ba ngÆ°á»i của PhÆ°Æ¡ng Gia Hoằng lấy má»™t chống hai, cả ba sÆ° huynh đệ vẫn phải dùng đến nÆ°á»›c liá»u mạng má»›i tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng cầm cá»±.
Tuy cuộc diện chưa định phân, nhưng ai cũng nhận rõ ràng nếu kéo dài thêm nữa thì phần bại chắc chắn sẽ vỠHoài Dương Phái.
Ngay trong lúc Quách Thế Phần đang trầm tư lo nghĩ, chợt nghe hai tiếng hú từ xa xé gió thẳng tới....
Quách Thế Phần rúng động, tiếng hú đó nhất định là tiếng báo hiệu viện binh của địch nhân đã tới rồi.
Quả nhiên, sau tiếng hú dài, ngay giữa nóc nhà chính Ä‘iện xuất hiện thêm hai ngÆ°á»i áo Ä‘en.
Äứng trÆ°á»›c là má»™t tên lùn, tay cầm cây gậy đầu rồng, phía sau là má»™t tên cao lòng khòng, tay xốc thanh trÆ°á»ng kiếm.
Hai tên ấy vừa má»›i hiện thân thì đồng thá»i hai gian nhà hai bên, trên nóc cÅ©ng nhô lên bảy tám tên áo Ä‘en, tay lăm lăm binh khí.
Tên áo đen lùn vòng tay vỠphía Mai Hoa Lệnh Chủ:
– Thuộc hạ đến chậm mấy giây, xin Lệnh Chủ thứ lỗi cho, chẳng hay Lệnh Chủ có chuyện gì sai bảo?
Mai Hoa Lệnh Chủ vẫy tay bằng má»™t giá»ng lạnh nhÆ° băng:
– Hãy hạ Quách Thế Phần cho ta.
Tên lùn ném tia mắt thật bén xuống phía Quách Thế Phần và nói với gã cao:
– Sư đệ hãy xuống đi.
Hai ngÆ°á»i cùng má»™t lượt từ trên chúi xuống nhÆ° hai con chim cắt săn mồi.
Quách Thế Phần nắm chặt Ä‘á»™c kiếm, cất giá»ng trầm ngâm:
– Hoài Dương Phái có tan là khi nào hỠQuách này đã chết, các ngươi cứ việc xông vô.
Ông ta nhấc ngá»n Nhạn Linh Äao hoành ngang giữa bụng đứng chắn ngay trÆ°á»›c bậc thá»m.
Hai tên lùn và cao tiến lên má»™t bÆ°á»›c. Thanh Nhạn Linh Äao của Quách Thế Phần vụt lên nhÆ° má»™t luồng mống bạc vá»›i tất cả sá»± bá»±c tức trong lòng, nếu vá»›i hạng bình thÆ°á»ng, nhất định chỉ má»™t chiêu sát thủ ấy thôi cÅ©ng đủ không còn làm sao chống trả, nhÆ°ng hai tên áo Ä‘en lùn cao này không phải hạng dá»… dàng áp đảo nhÆ° thế, ngá»n bổng và thanh kiếm trong tay há» cá»±c kỳ linh Ä‘á»™ng, nhất là ná»™i lá»±c của hỠđã làm cho binh khí kéo gió ù ù.
Cả hai chia làm hai gá»ng ká»m kẹp chặt Quách Thế Phần vào giữa.
Ngay khi đó, chợt có tiếng vang lên:
– Äại sÆ° huynh, hãy để cho tiểu đệ má»™t tên.
“Má»™c VÅ© Tiá»…n†Chúc Tú Phu từ trong lÆ°á»›t ra, thanh trÆ°á»ng kiếm quét thẳng vá» phía tên cao ốm.
Nhiá»u tiếng chạm vào nhau của binh khí, nhiá»u tia lá»­a lóe lên, chứng tá» cả hai bên Ä‘á»u tận dụng những sát chiêu, vì Quách Thế Phần và Chúc Tú Phu nhận biết tình hình không còn có thể kéo dài thêm nữa.
Há» cÅ©ng biết rằng nếu không kịp thá»i hạ ngay hai tên áo Ä‘en này thì không làm sao giữ được hậu viện nÆ¡i Ä‘ang có Giang Hàn Thanh ẩn mặt.
Bảy tên áo đen vừa mới tới sau lao nhanh xuống đất, hỠthét gầm lên như cố khủng bố tinh thần và hè nhau lăn xả vào vòng chiến.
Tá»± nhiên, sá»± xuất hiện của đám ngÆ°á»i sau này, cÅ©ng mau làm cho lá»±c lượng của Hoài DÆ°Æ¡ng Tiêu Cục rÆ¡i vào thế hạ phong, trong vòng vây của bá»n áo Ä‘en càng lúc càng đông nhân vật Hoài DÆ°Æ¡ng lâm vào tình trạng cá»±c kỳ nguy cấp.
Má»™t tay cầm thanh cÆ°Æ¡ng Ä‘ao, má»™t tay cầm cung ná», Quản Thiên Phát đứng nhìn ra vá»›i tròng mắt gần tóe lá»­a, hắn cắn chặt hai hàm răng, trong lòng nóng nhÆ° lá»­a đốt.
Hắn muốn nhảy ra tiếp viện, nhưng Giang Hàn Thanh thì không biết phải bỠcho ai.
Hắn đứng dựa cửa nhìn ra, trước mặt đám sư huynh đệ, sự thúc, sư phụ đang lăn vào vòng máu, hắn thấy như mình đang ở trong lò hận lửa, tay hắn càng siết mạnh thanh đao nhưng vẫn chưa có cách nào....
Thình lình, từ phía trên khoảng không trung vá»ng đến má»™t giá»ng cÆ°á»i sang sảng:
– Äám giặc cá» này quả nhiên dám có gan làm loạn nÆ¡i này....
Tiếng nói chÆ°a dứt thì má»™t bóng ngÆ°á»i vút tá»›i và khi chân chÆ°a chấm đất thì hai tay đã tung ra má»™t lượt...
Hai tiếng rú tiếp liá»n theo, hai tên áo Ä‘en buông binh khí ngã nằm sóng sượt...
Tuy thấy đối phÆ°Æ¡ng xuất thủ cá»±c kỳ lợi hại, nhÆ°ng á»· vào thế đông ngÆ°á»i, bá»n áo Ä‘en lập tức rập lên ào tá»›i vây chặt ngÆ°á»i ấy vào chính giữa.
Bóng Ä‘en cÆ°á»i sằng sặc, hai tay cuốn trá»n má»™t vòng, ba bốn tên áo Ä‘en bật tung ra ngoài hai trượng.
Cánh tay phải đẩy tung bá»n bên địch, ngÆ°á»i má»›i tá»›i lại kéo nhanh tay trái, hấp lá»±c đã làm cho ba bốn tên nữa chúi nhủi đầu.
Một lối đánh xem như trò chơi mà tác dụng thật nhanh thật độc và dễ dàng nháy mắt, cuộc chiến đã thay đổi hẳn cán cân.
Không những bá»n áo Ä‘en ngÆ¡ ngác kinh hoàng, mà luôn cả nhân vật Hoài DÆ°Æ¡ng được cứu viện bất ngá» cÅ©ng đâm ra lá»±ng khá»±ng...
Choang!
Mai Hoa Lệnh Chủ rút phắt thanh trÆ°á»ng kiếm:
– Cuồng đồ, ngươi phải chết.
Tiếng chết kéo dài vá»›i tia sáng của ánh thép nhắm ngay đầu ngÆ°á»i má»›i tá»›i bủa xuống làm hoa cả mắt...
NgÆ°á»i má»›i đến cả giá»ng cÆ°á»i sang sảng:
– Khốn kiếp, bằng vào cái nghỠcon nít của ngươi mà lại dám múa may quay cuồng trước mặt lão nhân gia à?
Tiếng nói chÆ°a dứt thì Mai Hoa Lệnh Chủ đã há»± lên má»™t tiếng thối lui và thanh trÆ°á»ng kiếm trên tay hắn bị gãy làm đôi rÆ¡i xuống đất.
Gã Mai Hoa Lệnh Chủ rống lên:
– Hãy báo danh rồi sẽ đánh!
Äúng là má»™t lối nói gượng gạo, má»™t lối nói khá»a lấp vì thật sá»± thì không cần đánh nữa cÅ©ng đã thấy rõ hắn không phải là đối thủ của từ lúc thanh kiếm bị gãy rÆ¡i.
Và bây giá» má»i ngÆ°á»i kịp nhìn lại kẻ má»›i tá»›i tiếp viện cho Hoài DÆ°Æ¡ng Phái là má»™t lão già tóc bạc hoa râm và lÆ°ng có hÆ¡i gù.
Lão khoát khoát tay:
– Bá»n giặc cá», các ngÆ°Æ¡i không xứng há»i đến tên há» của ta đâu, hãy cút Ä‘i cho yên mạng.
Gã Mai Hoa Lệnh Chủ nghiến răng cố nén lòng căm hận, hắn biết lão lÆ°ng gù nói thật, hắn biết lão không cố giết ngÆ°á»i hay đúng hÆ¡n là lão muốn kết thúc trận đấu nÆ¡i đây, nên hắn mím môi quắc mắt vá» phía đám thuá»™c hạ:
– Äi!
Cùng má»™t lượt vá»›i tiếng ra lịnh, hắn tung mình lên lao vút vào khu vÆ°á»n dày đặc bóng tối....
Äám thuá»™c hạ không má»™t giây chậm trá»…, tất cả Ä‘á»u lật đật dông theo.
Tài sản của giacuongly

  #7  
Old 18-05-2008, 04:11 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 7: Bắc Hiệp Cầu Y




HỠđến rất hung hăng và hỠđi lại rất im lìm.
Äám ngÆ°á»i của bá»n Mai Hoa Lệnh Chủ quả đã không ngá» sá»± thể xảy ra nhÆ° thế và kết thúc lại nhÆ° thế.
Chính cả những ngÆ°á»i của Hoài DÆ°Æ¡ng Phái cÅ©ng không ngá».
Trong cuộc chiến vừa qua, luôn cả Quách Thế Phần cũng chỉ nhằm để bảo vệ thanh danh chứ không còn một chút gì thủ thắng, hỠbiết phải cố đem toàn lực ra đổi lấy chí bất khuất của hỠmà thôi.
Há» biết sá»± diệt vong đối vá»›i Hoài DÆ°Æ¡ng Phái chỉ còn là vấn Ä‘á» thá»i gian cá»±c kỳ ngắn ngủi.
NhÆ°ng bây giá» thì thật là tình thế đã hoàn toàn đổi khác, đổi khác đến mức ngÆ°á»i trong cuá»™c cÅ©ng nhÆ° nằm má»™ng không bằng.
Quách Thế Phần lật đật bước tới vòng tay:
– Ân trá»ng của lão tiá»n bối thật tại hạ không biết nói nhÆ° thế nào để tá» lòng thành!
Lão già lưng gù khoát khoát tay:
– Lão phu chỉ vâng mạng của chủ nhân lão đến đây tiếp ứng, làm sao dám nghĩ đến chuyện nghĩa ân.
Và chỉ thấy lão ta khẽ vòng tay thì thân ảnh đã nhoáng lên mất hút vào bóng tối.
Quách Thế Phần nhìn theo và bất giác thở ra....
Äêm nay nếu không có lão lÆ°ng gù này cứu viện thì nhất định Hoài DÆ°Æ¡ng Phái sẽ không làm sao thoát qua tai kiếp, má»™t tai kiếp thê thảm mà chính Quách Thế Phần biết chắc rằng không má»™t ai sống sót, nếu tất cả Ä‘á»u má»™t lòng bảo vệ thanh danh.
Ông ta cứ đứng sững sỠvà miệng cứ lẩm nhẩm:
– NgÆ°á»i ấy là ai?
Khai Bi Thủ Nhậm Bá Xuyên bÆ°á»›c lại gần thấp giá»ng:
– Äại sÆ° huynh, theo lối xuất thủ của ngÆ°á»i ấy, tiểu đệ cảm thấy hÆ¡i giông giống Túng Hạc Cầm Long Thủ, má»™t thủ pháp mà theo truyá»n thuyết trong giang hồ đồn đãi lâu rồi....
Quách Thế Phần giật mình:
– SÆ° đệ có phải muốn nói đến ngÆ°á»i của Côn Luân Phái đấy không?
H Nhậm Bá Xuyên nói:
– Côn Luân Phái tuy đã hơn mấy mươi năm không lai vãng giang hồ nhưng như thế không biết chủ nhân là ai nhỉ?
Quản Thiên Phát đã nghe từ nãy giỠvà hắn lên tiếng:
– Di trượng, tiểu điệt có gặp mặt chủ nhân của vị ấy được một lần.
Quách Thế Phần quay phắt lại:
– Sao?
Quản Thiên Phát thấp giá»ng:
– Xin sư phụ hãy vào trong rồi tiểu đồ sẽ bẩm cáo rõ ràng...
Quách Thế Phần day qua Phương Gia Hoằng:
– Bên ta thương tổn bao nhiêu?
Phương Gia Hoằng cúi mình:
– Bên sau chỉ có Tào sư đệ bị thương nhẹ, ngoài ra không có một ai tổn hại, đệ tử xin ra trước xem xét lại.
Quách Thế Phần gật đầu:
– Nhị đệ, tam đệ và Hướng võ sư hãy vào trong.
Hướng Phó Kinh vòng tay:
– Xin Tổng tiêu đầu và nhị vị đại hiệp vào nghỉ, tại hạ phải ra phía trước xem tình hình bên ta sau trận chiến.
Phương Gia Hoằng và Hướng Phó Kinh đi ra ngoài trước, Quách Thế Phần vẫy tay cùng Nhậm Bá Xuyên, Chúc Tú Phu và Quản Thiên Phát vào trong.
Tá»›i hậu sảnh, Quách Thế Phần há»i:
– Giang nhị hiá»n Ä‘iệt có ngủ được không?
Quản Thiên Phát nói:
– Äệ tá»­ sợ Giang công tá»­ kinh Ä‘á»™ng nên đã Ä‘iểm vào Thùy huyệt, bây giá» thì Giang nhị công tá»­ Ä‘ang ngủ say.
Quách Thế Phần gật đầu ra hiệu cho má»i ngÆ°á»i ngồi xuống.
Sau tuần trà, Nhậm Bá Xuyên há»i Quản Thiên Phát:
– Hiá»n Ä‘iệt gặp chủ nhân của vị ân nhân khi nãy ở đâu?
Quản Thiên Phát thưa:
– Tiểu điệt gặp tại Qua Châu.
Hắn thuật lại chuyện gặp chiếc thuyá»n nhá» có vị công tá»­ áo trắng và lão già bÆ¡i thuyá»n nhanh nhÆ° gió, chính là lão lÆ°ng gù tiếp cứu khi nãy.
Quách Thế Phần há»i:
– Vị thư sinh áo trắng ấy khoảng độ bao nhiêu tuổi?
Quản Thiên Phát thưa:
– NgÆ°á»i ấy chừng khoảng mÆ°á»i tám mÆ°á»i chín tuổi, tÆ°á»›ng mạo thật khôi ngô.
Quách Thế Phần vuốt râu trầm ngâm không nói....
Chợt thấy Phương Gia Hoằng bước vào vòng tay:
– Bẩm cáo sÆ° phụ sÆ° thúc, phía tiá»n viện đến khoảng ba mÆ°Æ¡i tên địch. Tôn võ sÆ° và Lý võ sÆ° Ä‘á»u bị thÆ°Æ¡ng, thuá»™c hạ có mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng nhẹ, chỉ có năm ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng nặng, bên địch lúc rút lui bá» lại ba thây, những kẻ ấy chết vì cung ná» của ta và do chất Ä‘á»™c ngấm vào mà chết.
Quách Thế Phần ngạc nhiên:
– Cung nỠcủa ta đâu có dùng chất độc?
Phương Gia Hoằng lật đật nói:
– Äệ tá»­ nói không rành, sau khi bị trúng cung ná», hỠđã tá»± uống thuốc Ä‘á»™c mà chết.
Quách Thế Phần lắc đầu thở ra:
– Thủ hạ bá»n này bị khống chế nghiêm mật quá, má»—i ngÆ°á»i của há» Ä‘á»u có mang Ä‘á»™c dược theo mình, nhÆ° tên già ÄÆ°á»ng Hoa Äà và những kẻ bị chết ở đây Ä‘á»u thế cả, há» muốn không bị tiết lá»™ bí mật nên không bằng lòng để cho má»™t ai bị bắt sống.
Phương Gia Hoằng nói:
– Còn một chuyện nữa mà đệ tử chưa báo cáo....
Quách Thế Phần há»i nhanh:
– Chuyện gì?
Phương Gia Hoằng nói:
– Bá»n giặc tập kích đêm nay ở phía trÆ°á»›c tên nào võ công cÅ©ng khá, sáu vị võ sÆ° dốc hết toàn lá»±c giao đấu nhÆ°ng vẫn không cầm cá»± nổi, nhÆ°ng theo nhiá»u thuá»™c hạ của ta nói lại thì có ngÆ°á»i ẩn mặt tÆ°Æ¡ng trợ, cứ có ngÆ°á»i nào khốn đốn thì lập tức được viện trợ ngay, mà sá»± viện trợ lại bằng cách từ trong bóng tối bay ra những viên sá»i nhá», những viên sá»i đó ném rất chính xác, không trúng đầu thì trúng ngay mÅ©i địch nhân, chính nhá» thế mà bên ta tuy có mang thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng không má»™t ai mất mạng.
Nhậm Bá Xuyên cÆ°á»i:
– NgÆ°á»i núp trong bóng tối ám trợ nhất định là cô gái có cái tên là Tá»­ Mai đó chứ không còn nghi ngá» gì nữa.
Phương Gia Hoằng nói:
– Cứ theo Lý võ sÆ° nói thì hình nhÆ° ngÆ°á»i ám trợ chúng ta không phải là má»™t mà có thể là nhiá»u ngÆ°á»i, vì căn cứ vào hÆ°á»›ng ném đá thì có nhiá»u chá»— khác nhau mà lại cùng má»™t lúc, không thể do má»™t ngÆ°á»i từ bên này đổi hÆ°á»›ng qua bên kia được.
Nhậm Bá Xuyên nói:
– Äại sÆ° huynh, theo tiểu đệ thì vị thÆ° sinh áo trắng vá»›i lão già lÆ°ng gù và cô gái áo màu lục nhất định là cùng má»™t bá»n vá»›i nhau.
Chúc Tú Phu gật đầu:
– Tá»± nhiên nhÆ° thế và nhất là hỠđã truy ra biết rõ hành Ä‘á»™ng và ngày giá» của bá»n áo Ä‘en, vì thế há» má»›i đến kịp thá»i tÆ°Æ¡ng trợ.
Quách Thế Phần thở ra:
– NgÆ°á»i ta đã biết tin tÆ°Æ¡ng trợ, thế mà mình không biết được căn cá»™i của há», thế má»›i là tức cho chứ.
Quản Thiên Phát nói:
– Cứ theo nhận xét của đệ tá»­ thì ngÆ°á»i thÆ° sinh áo trắng đã theo Ä‘Æ°á»ng thủy lá»™ đến đây, theo gần nhÆ° bóng vá»›i hình thì nhất định là chỉ vá»›i mục đích nhằm bảo há»™ Giang nhị công tá»­ là chính.
Phương Gia Hoằng càng nghe càng ngẩn ngơ và cuối cùng hắn vụt kêu lên:
– Ủa.... Tam sư đệ đây sao?
Quách Thế Phần lÆ°á»m mắt khoát tay:
– Äừng tiết lá»™ chuyện đó vá»›i ai cả đấy nghe.
Và ông ta nói tiếp chuyện vừa rồi:
– Quản Thiên Phát nói đúng, lão già lưng gù và cô gái mặc áo màu lục thật khó tìm ra lai lịch, như vậy rất có thể không liên hệ gì với Hoài Dương Phái của chúng ta, thế nhưng mà hỠvẫn đến đây quyết tâm tương trợ, bao nhiêu đó cũng đủ thấy rõ mục đích của hỠvì Giang nhị công tử rồi.
Nói đến đây, Quách Thế Phần vụt đứng lên:
– Nhị sư đệ và Tam sư đệ hãy đi nghỉ đi, sáng sớm ngày mai có chuyện cần bàn lại.
Chúc Tú Phu há»i:
– Äại sÆ° huynh ngày mai còn có gì quan trá»ng lắm sao?
Quách Thế Phần nói:
– Hãy đi nghỉ đi, ngày mai rồi hẳn biết.
Và quay qua Phương Gia Hoằng, Quách Thế Phần căn dặn:
– Gia Hoằng, nếu không có gì thì ngay bây giỠngươi đưa ta đi xem thương thế của các anh em trong tiêu cục.
Sáng ngày hôm sau trên bến sông phía sau Hoài DÆ°Æ¡ng Tiêu Cục có má»™t chiếc thuyá»n nhá» chở đầy rau cải, trên bá» mấy nông gia Ä‘ang gánh vào ngả sau tiêu cục.
Bởi vì trong tiêu cục, bạn bè thuá»™c hạ khá đông, tất cả thức ăn Ä‘á»u do ngÆ°á»i ngoại thành cung cấp, nhất là rau cải thì phải mua luôn của những chủ vÆ°á»n.
Và sau khi gánh rau vào tiêu cục nhận xong tiá»n là há» chống thuyá»n trở ra ngoài.
Mặt trá»i lần lần lên tá»›i đầu cây. Giang Hàn Thanh tỉnh giấc thì chợt nghe tiếng sóng vá»— vào mạn thuyá»n, hắn giật mình mở choàng mắt dậy thì đúng là mình Ä‘ang nằm trên má»™t chiếc thuyá»n lênh đênh trên mặt nÆ°á»›c.
Bên cạnh đó ở khoang ngoài, có ba ngÆ°á»i nông dân Ä‘ang ngồi nói chuyện, Giang Hàn Thanh chống tay định ngồi dậy nhÆ°ng ngay lúc đó thì nghe giá»ng nói của Quách Thế Phần:
– Hiá»n Ä‘iệt đã dậy rồi à?
Giang Hàn Thanh sửng sốt...
Hắn nghiêng đầu dòm lại má»™t lần nữa, thì ra ba ngÆ°á»i nông dân ấy là Quách Thế Phần, Nhậm Bá Xuyên và Quản Thiên Phát giả dạng.
Càng lấy làm lạ vì chuyện hiện tại, Giang Hàn Thanh chống tay ngồi dậy:
– Thế thúc, chuyện như thế nào....
Quách Thế Phần mỉm cÆ°á»i:
– Hiá»n Ä‘iệt chắc đã đói lắm rồi phải không? Thôi ăn rồi hãy nói chuyện sau.
Quản Thiên Phát dá»n thức ăn đến trÆ°á»›c mặt Giang Hàn Thanh và cÆ°á»i:
– Thức ăn hÆ¡i nguá»™i rồi, Giang huynh hãy ăn Ä‘i kẻo đông lạnh bây giá».
Thấy cả ba ngÆ°á»i Ä‘á»u cải trang, Giang Hàn Thanh sá»±c nhá»› lại chuyện có tin giặc sẽ tấn công từ tối hôm qua nên vá»™i há»i:
– Thế thúc, đêm qua địch quân động tịnh ra sao?
Quách Thế Phần cÆ°á»i:
– Chúng mạnh lắm, nhưng may nhỠcó cao nhân tương trợ nên chúng phải rút đi và Hoài Dương Phái kể như không có gì thương tổn.
Giang Hàn Thanh thở phào:
– Äịch quân đã không làm gì ta được, thế sao lại bây giá»...
Quách chận nói:
– Bá»n chúng đêm hôm rồi bị thảm bại, nhÆ°ng theo lão phu thì rồi đây chúng sẽ dốc toàn lá»±c làm chuyện phục thù, đó chỉ là vấn Ä‘á» thá»i gian đối vá»›i chúng chứ thật tình thì không phải chúng muốn làm ngay bây giá» mà được. Trong lúc tÆ°Æ¡ng đối rảnh rang lão phu muốn giải quyết tình trạng bệnh hoạn của Giang hiá»n Ä‘iệt, vì tÆ°Æ¡ng lai còn phải đối phó rất nhiá»u việc khác. Và ngay bây giá» chúng ta phải đến Bắc Hiệp SÆ¡n, chỉ có nÆ¡i đó má»›i mong có thể giải được chất Ä‘á»™c trong mình hiá»n Ä‘iệt.
Giang Hàn Thanh hết sức cảm kích:
– Tình nghĩa của thế thúc thật làm cho tiểu điệt...
Quách Thế Phần khoát tay:
– Chúng ta là ngÆ°á»i của giang hồ, trá»n Ä‘á»i chỉ biết nặng vì đạo nghÄ©a. Giang hiá»n Ä‘iệt không nên khách sáo nhÆ° thế.
Giang Hàn Thanh cúi đầu:
– Lá»i của thế thúc dạy cháu xin ghi nhá»›.
Quách Thế Phần nhìn Giang Hàn Thanh ăn và cÆ°á»i nói:
– Còn má»™t vấn Ä‘á» cÅ©ng khá quan trá»ng, lão phu muốn há»i hiá»n Ä‘iệt cho tá» tÆ°á»ng.
Giang Hàn Thanh ngẩng mặt:
– Xin thúc thúc cứ dạy.
Quách Thế Phần há»i:
– Lúc lệnh tôn còn sanh tiá»n, hiá»n Ä‘iệt có từng nghe ngÆ°á»i nói đến Thanh Phong đạo trưởng không nhỉ?
Suy nghĩ hồi lâu, Giang Hàn Thanh nói:
– Lúc nhỠvì tiểu điệt lâm bịnh liên miên, nên phải vỠan dưỡng bên quê ngoại, vì thế rất ít nghe thân phụ bàn vỠchuyện giang hồ, cho nên cả tên của vị đạo trưởng mà thế thúc nói vừa rồi, tiểu điệt chưa nghe nói.
Nhưng rồi Giang Hàn Thanh chợt à một tiếng và hai mắt sáng lên:
– Quên, may không tiểu Ä‘iệt đã quên, lúc sinh nhật ngÅ© tuần của tiên phụ có má»™t ngÆ°á»i đạo đồng mang đến hai hoàn linh dược, nghe nói của Thanh Phong đạo trưởng từ Bạch Vân Quan trao tặng.
Quách Thế Phần gật đầu:
– Nhất định đó là “Tuyết Chi Äan†rồi đấy.
Giang Hàn Thanh há»i:
– “Tuyết Chi Äan†quý trá»ng lắm sao?
Quách Thế Phần nói:
– Cứ theo ngÆ°á»i ta đồn đãi thì Thanh Phong đạo trưởng năm xÆ°a tình cá» gặp được cành “Tuyết Liên†đã có hÆ¡n năm trăm năm. Ông ta mừng quá, đã bá» mấy năm trÆ°á»ng làm thành linh dược, gá»i là “Tuyết Chi Äanâ€, ngoài việc bồi bổ chân nguyên, thuốc ấy làm cho con ngÆ°á»i tăng thá». Lúc luyện thuốc ấy, Thanh Phong đạo trưởng nghÄ© rằng thuốc ấy có khả năng cải tá»­ hồi sinh, nhÆ°ng sau khi mấy bận thí nghiệm, nhận thấy rằng thuốc không có tác dụng quá lá»›n lao nhÆ° thế, nói không có khả năng cải tá»­ hồi sinh, nhÆ°ng nó vẫn là linh dược hiếm có, vì thế Thanh Phong đạo trưởng quý nó hÆ¡n cả má»i vật trên Ä‘á»i, cho nên khi mang xuống tặng lệnh tôn, đủ chứng tá» rằng ông ta và lệnh tôn tình nghÄ©a khá là thâm hậu.
Nhậm Bá Xuyên gật đầu:
– Bằng vào điểm ấy cũng đủ thấy hỠgiao tình lâu lắm đấy.
Quách Thế Phần nói:
– Như thế cũng là một cái may, ta chỉ lo rằng lão sẽ bế môn không tiếp, đuổi chúng ta ra mà thôi.
Giang Hàn Thanh há»i:
– Thế thúc có biết con ngÆ°á»i của Thanh Phong đạo trưởng nhÆ° thế nào không?
Quách Thế Phần mỉm cÆ°á»i:
– Thanh Phong đạo trưởng vốn là sÆ° huynh của Thanh Diá»…m đạo trưởng tại Lao SÆ¡n Thanh Cung, lúc đó đáng lý môn há»™ của Lao SÆ¡n phải do Thanh Phong đạo trưởng chấp chưởng, nhÆ°ng ông ta lại chỉ thiên vá» y há»c, gần nhÆ° trá»n ngày chỉ chăm chú y khoa, không chịu chấp chưởng môn há»™ Lao SÆ¡n và bá» Ä‘i phiêu bạt trong những vùng rừng sâu núi vắng, mãi cho đến hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm sau má»›i có ngÆ°á»i phát giác trong má»™t hang núi Bắc Hiệp SÆ¡n có má»™t cái am, chung quanh chất đầy vị rá»… thuốc. Quan chủ đó lại chính là Thanh Phong đạo trưởng.
Nhấp một hớp trà, Quách Thế Phần nói tiếp:
– Có lẽ vì quá chuyên tâm vào má»™t vấn Ä‘á» cho nên tâm tính của Thanh Phong đạo trưởng không giống ngÆ°á»i thÆ°á»ng, ông ta đặc biệt không Æ°a gần ngÆ°á»i, trá»n Ä‘á»i gần nhÆ° không há» lai vãng giang hồ, cho nên tuy tinh thông y lý, tuy chuyên tâm nghiên cứu y thuật, nhÆ°ng ông ta lại không hay trị bệnh cho ngÆ°á»i, thÆ°á»ng tuyên bố không chịu vÆ°á»›ng vào vòng ân oán giang hồ. Năm xÆ°a chính chưởng môn Bát Quái Cổ Phong Kỳ bị Huyá»n Âm Cá»­u Chuyển, nên đến cầu chữa trị, ông ta nhất định từ chối....
Nhậm Bá Xuyên nói:
– Theo ngÆ°á»i ta nói thì thÆ°á»ng nhật Thanh Phong đạo trưởng không chịu gặp ngÆ°á»i, dÆ°á»ng nhÆ° không chịu chữa trị cho ai, nhÆ°ng thật sá»± thì môn hạ của Cổ Phong Kỳ sở dÄ© tìm trá»™m được Cá»­u Chuyển Hồn Thảo trong phòng thuốc của ông ta lại nhá» chính ông ta âm thầm chỉ Ä‘iểm bởi vì nếu không thì dù môn hạ Cổ Phong Kỳ có tài giá»i đến đâu cÅ©ng không làm sao tìm được, vả lại chủ nhân đâu lại bó tay cho há» tìm nhÆ° thế chứ.
Giang Hàn Thanh há»i Quách Thế Phần:
– Chắc thế thúc biết Thanh Phong đạo trưởng chứ?
Quách Thế Phần lắc đầu:
– Lão phu chỉ nghe danh đã lâu, nhưng thật sự thì chưa từng gặp mặt.
Giang Hàn Thanh nói:
– NgÆ°á»i ấy tính tình đã nhÆ° thế thì sợ rằng mình đến ông ta sẽ không vui lòng nhận trị.
Quách Thế Phần nói:
– ÄÆ°á»ng Hoa Äà hiện chÆ°a biết sống chết ra sao, ngoài ông ta ra không còn ai có thể trị chứng bệnh kỳ dị của Giang hiá»n Ä‘iệt được. Cho nên chuyến Ä‘i Bắc Hiệp SÆ¡n này lão phu thật tình cÅ©ng không chắc chắn lắm, nhÆ°ng vừa rồi nghe hiá»n Ä‘iệt nói vá» chuyện giao tình giữa lệnh tôn và Thanh Phong đạo trưởng, chính ông ta đã mang tặng “Tuyết Chi Äanâ€, nếu quả nhÆ° thế thì bây giá» hiá»n Ä‘iệt cầu kiến ông ta cÅ©ng không phải là vấn Ä‘á» nan giải, vì thế lão phu có đôi phần tin tưởng hÆ¡n nhiá»u.
Thuyá»n đến tây thành thì trên bỠđã có hai cá»— xe chá» sẵn, đám Quách Thế Phần lên bá» chá»n má»™t cá»— xe ngá»±a khá»e thẳng Ä‘Æ°á»ng đến An Huy.
Bắc Hiệp SÆ¡n ở vá» phía bắc Äông Thành, ngày xÆ°a còn có cái tên là “Cổ Hiệp Thạchâ€.
Äây là má»™t vùng núi non hiểm trở, con Ä‘Æ°á»ng dẫn tá»›i triá»n núi là má»™t con Ä‘Æ°á»ng hẹp ngoằn ngoèo.
Chạy dài xuống phía đông là Sào Huyện, giải nút rộng và dài trùng trùng điệp điệp.
“Khai Bi Thủ†Nhậm Bá Xuyên giả trang làm tên phu xe dong ruổi cá»— xe thẳng vào triá»n núi, suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng an nhiên vô sá»±.
Vào đúng ngá» hôm ấy, cá»— xe của há» vượt qua Lê Giang, nghỉ ngÆ¡i cÆ¡m nÆ°á»›c xong lại lên Ä‘Æ°á»ng theo hÆ°á»›ng bắc thẳng đến Bắc Hiệp SÆ¡n.
Qua khá»i giá» mùi quả nhiên đã đến chân núi. Nhậm Bá Xuyên gởi xe cho má»™t nông gia sÆ¡n cÆ°á»›c, Quản Thiên Phát cõng Giang Hàn Thanh lên Ä‘Æ°á»ng vượt lên đỉnh núi.
Tiết tháng hai khí trá»i hãy còn lạnh lắm, hÆ¡i hám ngày xuân không lấn được cái lạnh tê ngÆ°á»i của vùng sÆ¡n cÆ°á»›c, ngá»n gió từng cÆ¡n phát mạnh vào mặt hÆ¡i lạnh thấu xÆ°Æ¡ng.
“Kim Xí Äiêu†Quách Thế Phần Ä‘eo ngá»n Nhạn Linh Äao Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng, Ä‘oàn ngÆ°á»i cứ lần theo những nẻo dá»… Ä‘i ngược lên đỉnh núi.
Äi được ná»­a tiếng đồng hồ thì đã vào sâu, tá»± nhiên hỠđã Ä‘i vào vùng mà có lẽ từ lâu không có dấu ngÆ°á»i.
ÄÆ°a mắt nhìn ngược lên, từng ngá»n núi uốn mình lên xuống nhấp nhô trùng Ä‘iệp, bên dÆ°á»›i phần nhiá»u là tuyệt cốc vá»±c thẳm heo hút mây nhÆ° khói má» má».
Dầu vậy, nhá» vào võ công tÆ°Æ¡ng đối cao, cả ba ngÆ°á»i của Quách Thế Phần vượt lên thật vững, há» Ä‘i tuy có phần không được nhanh nhÆ°ng cả ba Ä‘á»u không có chút gì đáng gá»i là nguy hiểm.
Cứ như thế đi được khoảng hai mươi dặm. Quách Thế Phần vùng đứng lên nói:
– Phía trÆ°á»›c hòn núi cao hÆ¡n hết kia có con Ä‘Æ°á»ng ăn thông vào lòng núi đó chính là Bạch Hiệp SÆ¡n.
Theo ngón tay chỉ của Quách Thế Phần, cả bá»n nhìn qua thấy đỉnh núi gần nhÆ° muốn chá»c thấu mây xanh, vách đá dá»±ng lên nhÆ° những ngá»n Ä‘ao chÆ¡m chởm, bên trên mây cuá»™n nhÆ° khói lÆ°ng trá»i.
Nhậm Bá Xuyên nói:
– Bạch Vân Quan có phải ở sâu vào trong ấy hay không?
Quách Thế Phần gật đầu:
– Äúng, lão Thanh Phong đạo trưởng rất am tÆ°á»ng dược tính, cứ theo ngÆ°á»i ta nói thì có má»™t số linh dược chỉ sinh trưởng được trong vùng núi cao đầy những mây mù quanh năm ấy, chính tại Bạch Hiệp SÆ¡n này cả vào lúc giữa ngá» thì mây má»›i có phần dãn ra, còn thì quanh năm suốt tháng vẫn cứ mù mù nhÆ° thế, ấy là đất Ä‘ai ở đây rất thích hợp vá»›i những loại cây thuốc quý, vì lẽ đó mà lão Thanh Phong má»›i chá»n ở vào nÆ¡i không có bóng ngÆ°á»i nhÆ° thế ấy.
Nhậm Bá Xuyên nói:
– Tiểu đệ có nghe nói năm xÆ°a Thanh Phong đạo trưởng có cứu sống má»™t cao thủ trong Hắc đạo giang hồ, ngÆ°á»i ấy bèn theo luôn ông ta làm ngÆ°á»i thủ há»™ Bạch Vân Hiệp không cho má»™t ai tiến vào ná»­a bÆ°á»›c, ngày nay chúng ta....
Quách Thế Phần mỉm cÆ°á»i:
– NgÆ°á»i ấy tức là Há»a Linh Quan Hoàng Tán Hóa, nhÆ°ng ngÆ°á»i trong giang hồ nói rằng chÆ°a má»™t ai nghe nói có ngÆ°á»i có danh hiệu nhÆ° thế cho nên ta nghi ngỠđó chỉ là má»™t ngÆ°á»i cải danh.
Quản Thiên Phát há»i:
– Há»a Linh Quan lợi hại lắm hay sao?
Quách Thế Phần nói:
– Nghe nói rằng không má»™t ngÆ°á»i nào có thể qua được mÆ°á»i chiêu dÆ°á»›i tay ngÆ°á»i ấy cả.
Vừa Ä‘i vừa nói chuyện, cả bá»n sá»­a soạn nhập cốc thì nghe phía sau rặng đá lá»›n có má»™t giá»ng nói cất lên:
– Xin hãy dừng bước lại.
Tiếp liá»n theo là hai ngÆ°á»i vận kình trang, hai ngÆ°á»i trung niên hán tá»­ lÆ°ng Ä‘eo binh khí phóng ra chắn ngang trÆ°á»›c mặt và má»™t ngÆ°á»i bên trái nhìn xoáy vào ba ngÆ°á»i và vòng tay:
– Ba vị có phải muốn đến Bạch Vân Hiệp?
Quách Thế Phần vòng tay cÆ°á»i:
– Vâng, hai vị có phải....
NgÆ°á»i bên phải ngắt lá»i:
– Bạch Vân Quan chủ đi không có ở nhà, xin ba vị chớ vào.
Quách Thế Phần há»i lại:
– Quan chủ không có ở nhà?
NhÆ°ng ngay khi ấy trong lòng ông ta vụt nảy ra mối nghi ngá», bởi vì Tiên Nhân Chưởng Lý Quang Trí Ä‘ang ở tại Bạch Vân Quan dưỡng thÆ°Æ¡ng thì tại làm sao Thanh Phong Äạo Trưởng lại Ä‘i? Lá»i nói của hai ngÆ°á»i này chÆ°a chắc đã đáng tin.
Ông ta vá»™i vuốt râu cÆ°á»i:
– Lão phu và Quan chủ vốn là chá»— cá»±u tình hiện có đứa cháu Ä‘ang lâm trá»ng bịnh nên lão phu phải thân tá»± Ä‘Æ°a đến đây, rất cần được diện kiến Quan chủ, nhÆ°ng nếu Quan chủ vắng nhà thì chúng tôi xin đợi vậy.
Hai ngÆ°á»i trung niên hình nhÆ° hÆ¡i sá»­ng sốt, há» chăm chú nhìn Quách Thế Phần, hình nhÆ° há» phân vân không biết giải quyết ra sao....
Sau má»™t lúc khá lâu, ngÆ°á»i bên trái nói:
– Xin lão anh hùng tha thứ cho, hai ngÆ°á»i của tại hạ vâng lệnh thủ há»™ nÆ¡i này, trong vòng má»™t tháng không ai được vào trong núi, cho dù... lão anh hùng đã cùng vá»›i Quan chủ là chá»— thâm giao.... cÅ©ng thế.
Quách Thế Phần hơi nặng mặt:
– Thế hai vị phụng mạng của ai?
NgÆ°á»i bên phải lanh lảnh đáp lá»i:
– Tự nhiên phụng mạng của Quan chủ!
Quách Thế Phần nhìn xói vào mặt ngÆ°á»i đối diện:
– Hai vị không phải là ngÆ°á»i của Bạch Vân Quan đấy chứ?
Hai ngÆ°á»i trung niên hán tá»­ Ä‘á»u tái mặt và ngÆ°á»i bên phải trả lá»i:
– Hai ngÆ°á»i của tại hạ phụng mạng hành sá»±, xin tam vị trở lại là tốt hÆ¡n.
Quách Thế Phần cÆ°á»i lá»›n:
– Không, lão phu không thể không vào núi.
Hai ngÆ°á»i hán tá»­ cùng thối lui má»™t bÆ°á»›c, và há» cùng cÆ°á»i nhạt:
– Nếu ba vị muốn vào ngang thì xin cứ hãy thử xem.
Cùng má»™t lượt vá»›i cái thối lui, cả hai ngÆ°á»i rút binh khí ra má»™t lượt, gã bên phải cầm thanh Hổ Äầu Câu, gã bên trái thủ chấp hai cây gậy ngắn...
Vừa thấy đối phương trưng binh khí, Quách Thế Phần vụt giật mình:
“Song Câu Song Quải Song Tiên Song Kích†hỠchẳng phải là tám món binh khí thành danh của bốn tay hổ tướng của Lý Gia Hà Bắc đây sao?...
Hai chân mày của ngÆ°á»i lãnh đạo phái Hoài DÆ°Æ¡ng cau lại, nhÆ°ng ông vẫn chÆ°a nói ra lá»i....
“Khai Bi Thủ†Nhậm Bá Xuyên vung chiếc ống điếu chỉ vào hai tên đại hán:
– Bằng vào hai con ngÆ°á»i nhÆ° các ngÆ°Æ¡i mà cÅ©ng dám lá»›n lối nhÆ° thế à?
Vừa nói, Nhậm Bá Xuyên vừa nhích tới luôn hai bước, chiếc ống điếu nơi tay chĩa thẳng vào mặt gã đại hán đứng bên trái.
Gã trung niên bên trái hừ má»™t tiếng lạnh lùng, cặp Hổ Äầu Câu tréo lại giữ chặt chiếc ống Ä‘iếu của Nhậm Bá Xuyên, đồng thá»i rút bá»›t má»™t tay vá» vung ngá»n Hổ Äầu Câu quét tá»›i má»™t cái thật nhanh thật mạnh.
Cái đánh của Nhậm Bá Xuyên chỉ là hÆ° chiêu, nên khi chiếc Hổ Äầu Câu của đối phÆ°Æ¡ng vừa quét tá»›i thì chiếc ống Ä‘iếu đã thu vỠđập mạnh vào binh khí của địch nhân...
Xoảng!
Một tiếng dội tóe lửa, gã hán tử bên trái cảm nghe cánh tay tê điếng, hắn lật đật thối lui luôn ba bước.
Nhậm Bá Xuyên cÆ°á»i lá»›n nhích lên, tay trái tung ra thật lẹ, chưởng phong bay vào mặt gã bên trái nhÆ° má»™t cÆ¡n gió lốc.
Äã thành danh vá»›i ngoại hiệu “Khai Bi Thủâ€, chưởng lá»±c của Nhậm Bá Xuyên có má»™t tiá»m lá»±c kinh ngÆ°á»i, gã bên phải thấy thế lật đật né sang bên trái, vì ngá»n chưởng của Nhậm Bá Xuyên má»›i phát ra thì nhắm vào gã bên trái, nhÆ°ng kỳ thật thì cùng má»™t lúc tấn công luôn gã bên phải Ä‘ang lúc bất phòng.
NhÆ°ng cả hai tên võ công cÅ©ng không phải hạng tầm thÆ°á»ng, há» vừa tránh xong côn thế là đã lập tức ào lên tạo thế gá»ng ká»m vây hãm hai bên của Nhậm Bá Xuyên.
HỠNhậm đâu đã xem hỠvào đâu, chiếc ống điếu trong tay vút lên từ bên trái chuyển sang bên phải, những môn binh khí chạm vào nhau kêu xoang xoảng liên hồi.
Quách Thế Phần đứng yên một chỗ quan sát trận đấu, còn Quản Thiên Phát thì đã lo đặt Giang Hàn Thanh ngồi dựa bên bậc đá ven rừng.
Chỉ trong nháy mắt, ba ngÆ°á»i đã giao đấu hÆ¡n mÆ°á»i chiêu, chiếc ống Ä‘iếu của Nhậm Bá Xuyên tung hoành nhÆ° giao long uốn khúc, vừa gõ vừa Ä‘iểm, ánh thép lóe lên từng đám hào quang nhấp nháy.
Hai tên hán tá»­ tính ra tay trÆ°á»›c nhÆ°ng lại hóa ra đặt vào thế hạ phong, cả bá»n chỉ còn tránh né chứ không thể nào đánh trả...
Ngay trong lúc đó, chợt nghe có tiếng cánh chim đập phành phạch, một con chim bồ câu màu trắng xẹt ngang qua đỉnh núi chúi xuống ngay lòng cốc.
Quách Thế Phần nhìn chằm chặp vào con bồ câu trắng và cảm nghe rúng động.
Chừng chÆ°a kịp phản ứng thì phía bên sau mô đá chợt thấy bóng ngÆ°á»i thấp thoáng, tiếp liá»n theo hai hán tá»­ mặc áo lam phóng ra vòng chiến.
Hai ngÆ°á»i vừa tá»›i, má»™t cầm song tiên, má»™t cầm song kích và Quản Thiên Phát lật đật nói khẽ vá»›i thầy:
– SÆ° phụ, bá»n hỠđúng là Hà Bắc...
Không đợi cho Quản Thiên Phát nói hết câu, Quách Thế Phần đã lấy mắt ra hiệu không cho lên tiếng.
Bởi vì chỉ trong cái nháy mắt cuá»™c chiến đã bắt đầu diá»…n biến, từ chá»— hai tên đại hán trong trận bị Nhậm Bá Xuyên dồn vào thế hạ phong chỉ còn tránh né chứ không thể đánh trả, bây giá» bá»—ng nhiên có thêm hai tay tiếp sức, há» lập tức phản kích và ngÆ°á»i lúng túng bây giá» lại là Nhậm Bá Xuyên.
Tên bên trái song tiên cuốn lên nhÆ° hai con rắn lượn, gã bên phải song kích nhÆ° cả má»™t rừng mÅ©i nhá»n xuyên lên...
Cả bốn tên võ công vốn không phải tầm thÆ°á»ng, bây giá» há» cùng hợp lại vá»›i tám món binh khí lừng danh Hà Bắc, hỠđã tạo thành má»™t bức tÆ°á»ng bằng thép bao bá»c lấy Nhậm Bá Xuyên nhÆ° má»™t con chim nhá» trong lồng sắt.
Thấy nhị đệ đã lâm vào vòng khốn đốn, Quách Thế Phần thấp giá»ng nói vá»›i Quản Thiên Phát:
– NgÆ°Æ¡i hãy lo bảo há»™ Giang nhị hiá»n Ä‘iệt, ta phải thay cho nhị sÆ° thúc của ngÆ°Æ¡i.
Ông ta vá»›i tay rút cây Nhạn Linh Äao và trầm giá»ng:
– Nhị sÆ° đệ hãy lui lại, để bá»n chúng lại đó cho ta.
Tiếng thét của Quách Thế Phần tuy có phần lớn, nhưng bây giỠthì Nhậm Bá Xuyên làm sao còn có thể nghe thấy nữa.
Äã bị trong vòng vây của địch đã lâu mà vẫn không có cÆ¡ giải phá, trong lòng của ông ta nôn nóng liên hồi.
Hổ tÆ°á»›ng của Hà Bắc Lý Gia, tuy há» chỉ là hạng gia nhân, vì há» theo “Tiên Nhân Chưởng†Lý Quang Trí đã nhiá»u năm, đã được chủ nhân Ä‘iểm xuyết thật kỹ càng, cho nên từ gia nhân hỠđã trở thành hổ tÆ°á»›ng.
Và cho dù là hổ tÆ°á»›ng, há» cÅ©ng chỉ là hạng gia nhân, Nhậm Bá Xuyên đã cảm thấy mình dù có thắng cÅ©ng không tròn danh dá»±, huống chi đại sÆ° huynh Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t lãnh tụ của má»™t môn phái thành danh, giao đấu vá»›i há» càng mang thêm cái nhục.
Chính vì nghĩ như thế nên Nhậm Bá Xuyên cứ đem hết sức mình ra quyết đấu, nhất định không để cho Quách Thế Phần tham dự vào vòng chiến, tuy nhiên càng đánh hỠNhậm càng thấy khó khăn.
Cũng may, ngay trong khi ấy, gã cầm roi chợt hơi chậm lại và đó chính là cơ hội ngàn năm một thuở của những cao thủ trong ác đấu....
Nhậm Bá Xuyên nghiến răng tung thẳng mình lên, chiếc ống điếu quét ngang theo thế Trực Khẩu Thiên Môn, nhằm thẳng vào Hoa Cái Huyệt của đối phương điểm tới....
Lần đánh này, Nhậm Bá Xuyên đã nhắm đúng vào khe hở của đối phÆ°Æ¡ng và y nhÆ° mÅ©i tên đã buông khá»i dây cung, gã cầm roi há»± lên má»™t tiếng, thối lui xiểng niểng.
Gã sử dụng cặp gậy định xông tới cứu, nhưng không còn kịp nữa. Hắn như say máu hét lên một tiếng giáng cặp gậy xuống cùng một lượt...
Äã thắng được má»™t chiêu, Nhậm Bá Xuyên tinh thần vÆ°Æ¡n lại, nhÆ°ng ngay khi ấy chợt nghe hÆ¡i gió từ phía sau lÆ°ng, ông ta lật đật quay mình lại vung đứng chiếc ống Ä‘iếu trên tay.
Xoảng!
Một tiếng dội lên khủng khiếp, chiếc ống điếu chạm ngay vào song kích, lửa từ hai món binh khí bắn ra tung tóe, gã hán tử cầm kích lại thối lui luôn mấy bước.
Chuyện binh khí va vào nhau trong khi giao đấu đó là má»™t chuyện quá thÆ°á»ng, nhÆ°ng khi va chạm lần này, tên hán tá»­ cầm kích cảm nghe tay mình tê Ä‘iếng, y nhÆ° vừa bị va vào trong đá.
Tự nhiên trong một cuộc chiến “chống bao vây†một khi đã bức lui đước kẻ nào diễn tiến có hai phương cách:
má»™t là truy kích tận diệt, hai là quay sang phá luôn những cánh còn lại bên mình, Nhậm Bá Xuyên chá»n phÆ°Æ¡ng thức thứ hai, ông ta xoay mình thật lẹ, từ dÆ°á»›i khe hở của song câu song quải tung thẳng má»™t đòn trí mạng vào hai tên còn lại, nhÆ°ng còn Ä‘ang ná»­a chừng, chiếc ống Ä‘iếu lại xoay ngang bay thẳng theo tên cầm song kích đầu chiếc ống Ä‘iếu mổ xéo vào “Kiên TÄ©nh Huyệt†của hắn.
Gần nhÆ° là má»™t cú bất ngá», gã cầm kích vuá»™t tay, hai cây kích rÆ¡i ngay xuống đất.
Thật là chuyện bất ngá», chính khi đánh ra, Nhậm Bá Xuyên cÅ©ng không dè lại đắc thủ dá»… dàng nhÆ° thế, vì chỉ trong nháy mắt, từ thế bị bao vây mà đã loại được hai tên kình địch.
Nhậm Bá Xuyên cả mừng quay lại tấn công thẳng vào tên cầm song câu đang lúng túng chân tay.
NhÆ° bị quýnh vì đồng bá»n thất thủ, tên cầm song câu thụt lui liên tiếp và có lẽ bị bấn loạn tinh thần, hai chân luýnh quýnh gần muốn ngã xuống đất.
Hai ngÆ°á»i đã ở sát bên nhau, Nhậm Bá Xuyên thấy đối phÆ°Æ¡ng loạng choạng, kẽ hở của thế thù có quá nhiá»u, chiếc ống Ä‘iếu vung lên Ä‘iểm ngay vào mi tâm của hắn.
Gã cầm song câu không làm sao đỡ kịp, hắn chỉ còn cách bảo toàn là vận dụng khinh công bằng cách gắng gượng lộn ngược ra sau.
Thấy ba đồng bá»n chỉ trong nháy mắt bị loại, gã cầm song quải thét lên má»™t tiếng vung đến đón đánh liá»u mạng vào ngÆ°á»i Nhậm Bá Xuyên.
Vì đối phÆ°Æ¡ng đã đến mức không cần nghÄ© đến thân mình, hắn đã dùng đến thế lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng để cứu vãn tình thế, nên Nhậm Bá Xuyên không dám khinh địch, nhÆ°ng cÅ©ng không thể vì thế mà lại chịu lui nên cÅ©ng phải vận dụng thế đánh liá»u vá»›i hắn...
Quách Thế Phần thấy nhị sÆ° đệ không chịu thối lui trÆ°á»›c tên liá»u mạng. Tuy biết dù là thế không được lợi cho lắm, nhÆ°ng tá»± tin vào sức của ngÆ°á»i sÆ° đệ nên chỉ đứng ngoài xem sá»± tình diá»…n biến.
Quả đúng nhÆ° dá»± liệu, chỉ trong mấy giây sau, gã cầm song quải qua hai, ba ngón đòn không trúng đích, nhuệ khí của hắn nhụt ngay. Vì phàm là đòn liá»u mạng thì chá»› có kéo dài cÅ©ng không thể quá ba chiêu, tình thế phải giải quyết ngay chứ nếu không thì từ liá»u mạng trở vào cảnh không thể bảo toàn tính mạng.
Gã cầm song quải quả đúng là đã lâm vào cảnh ấy.
Ngay khi Nhậm Bá Xuyên chỉ cần nhấc tay lên là loại ngay kẻ địch cuối cùng thì lại từ sau hộc đá vụt có tiếng quát lên thật lớn:
– Dừng tay lại!
Từ lúc thấy chim bồ câu trắng chúi xuống sau khe núi, Quách Thế Phần biết ngay không sớm thì muộn viện binh của chúng sẽ tới ngay, quả nhiên bây giỠhỠđã ra mặt...
Từ sau khe núi lại xuất hiện hai ngÆ°á»i.
Má»™t gã thân hình cao lá»›n, có khổ mặt dài nhÆ° mặt ngá»±a, mang thanh trÆ°á»ng kiếm ánh thép ngá»i ngá»i.
Gã bên phải vóc ngÆ°á»i tầm thÆ°á»›c, trên lÆ°ng cắm má»™t ngá»n Ä‘oản thÆ°Æ¡ng.
Vừa thấy hai ngÆ°á»i xuất hiện, Quách Thế Phần khẽ cau mày “Yến SÆ¡n Song Kiệtâ€. Äúng là ngÆ°á»i của Lý gia Hà Bắc.
Tuy chÆ°a đối diện lần nào nhÆ°ng phía Hoài DÆ°Æ¡ng tiêu cục và Yến SÆ¡n Song Kiệt không phải là ngÆ°á»i lạ.
Gã có bộ mặt dài như ngựa là Khang Văn Huy, hắn trước kia vốn là cao thủ của Bát Quái Môn, với thanh Long Hình Bát Quái Kiếm đã làm chấn động cả vùng Hà Bắc.
Gã mặt vàng là DÆ°Æ¡ng Sỹ Kiệt và ngá»n Ä‘oản thÆ°Æ¡ng của gã là dòng dõi DÆ°Æ¡ng gia, hắn cÅ©ng là hảo thủ nhất nhì vùng Hà Bắc.
Khang Văn Huy nhìn Quách Thế Phần rồi lại nhìn Nhậm Bá Xuyên, hắn có hơi sửng sốt và vội vã vòng tay:
– Nhị vị lão ca có phải là ngÆ°á»i đã nức danh vùng đại giang cá»±c bắc... có phải là Quách đại hiệp và Nhậm nhị hiệp không nhỉ?
Quách Thế Phần vòng tay đáp lễ:
– Vâng, lão phu chính là Quách Thế Phần nhị vị là “Yến Sơn Song Kiệt�
DÆ°Æ¡ng Sỹ Kiệt bÆ°á»›c lại giải khai huyệt đạo cho ba ngÆ°á»i vừa Ä‘iểm huyệt bởi chiếc ống Ä‘iếu của Nhậm Bá Xuyên và cÆ°á»i nhạt:
– Thủ pháp điểm huyệt bằng ống điếu của Nhậm nhị hiệp quả thật cao minh!
Nhậm Bá Xuyên cÆ°á»i:
– Dương lão ca quá khen cho, thật ra đó chỉ là nhân cơ hội bất phòng của Tứ Hổ Lý gia đấy thôi.
Khang Văn Huy cau mày:
– Chẳng hay Quách đại hiệp và Nhậm nhị hiệp viá»…n hành đến thâm sÆ¡n cùng cốc này có chuyện chi trá»ng đại?
Tài sản của giacuongly

  #8  
Old 18-05-2008, 04:12 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 8: Yến Sơn Song Kiệt




Quách Thế Phần chỉ vào Giang Hàn Thanh đang ngồi dựa bên bực đá:
– Khang lão ca đã há»i thì lão phu không dám dấu vì đây là hai ngÆ°á»i cháu của lão phu mà chẳng may má»™t lại bị ngÆ°á»i ám toán thân mang trá»ng bịnh, bao nhiêu đại phu thảy Ä‘á»u thúc thủ, bất đắc dÄ© lão phu phải Ä‘Æ°a đến đây để van cầu Bạch Vân Quan.
Khang Văng Huy Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phía DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt và trả lá»i hÆ¡i lúng túng:
– Quách đại hiệp... đến đây thật không may....
Như đã biết trước hỠsẽ có thái độ như thế Quách Thế Phần vẫn tỠra kinh ngạc:
– Khang lão ca nói thế là sao?
Khang Văn Huy nói:
– Thanh Phong Äạo Trưởng vân du hãy chÆ°a vá».
Quách Thế Phần Ä‘iá»m đạm mỉm cÆ°á»i:
– Vừa rồi lão phu đã nghe Lý Gia Tứ Hổ nói nhÆ° thế rồi, nhÆ°ng vốn là chá»— cá»±u giao cho nên nếu Thanh Phong Äạo Trưởng vân du thì lão phu vẫn phải chỠđợi.
Khang Văn Huy làm ra vẻ trầm ngâm:
– Quách đại hiệp nói như thế thật... chúng tôi hơi khó xử!
Quách Thế Phần càng làm bộ ngạc nhiên:
– Lão phu chá» Thanh Phong Äạo Trưởng thì tại sao chÆ° vị lại có Ä‘iá»u khó xá»­ nhỉ?
Khang Văn Huy nói:
– Quách đại hiệp có chá»— còn chÆ°a rõ vì Lý Lão Trang Chủ của chúng tôi hiện Ä‘ang dưỡng bịnh tại đây nên không thể để cho ngÆ°á»i làm kinh Ä‘á»™ng.
Nhậm Bá Xuyên nhÆ°á»›ng mày định nói nhÆ°ng có lẽ còn chỠđợi ngÆ°á»i đại sÆ° huynh nên lại nín luôn.
Quách Thế Phần vuốt rầu cÆ°á»i:
– Lão phu đã có nghe giang hồ đồn rằng Lý Trang Chủ đang dưỡng bịnh tại Bạch Vân quang, nhưng chuyện đó đối với việc cầu y của lão phu vốn không can hệ và nhất là đâu có gì khó xử cho nhị vị?
Dương Sĩ Kiệt hất mặt lạnh lùng:
– Không ai có thể quấy rầy lão trang chủ trong lúc này vì đang khi dưỡng bịnh, nên đã nghiêm cấm không cho một ai tiến nhập Bạch Vân Quan.
Nhậm Bá Xuyên ngá»­a mặt cÆ°á»i lá»›n:
– Bạch Vân Quan vốn không phải là của riêng Lý Gia đất địa này đâu phải là tư sản của nhà hỠLý, như vậy thì chuyện cấm nhập Bạch Vân Quan là quy củ của ai?
Quách Thế Phần gạt bá»:
– Nhị sÆ° đệ, không nên nói nhiá»u nữa....
Một mặt ông ta quay qua vòng tay nói với Yến Sơn Song Kiệt:
– Chuyện Lý Trang Chủ dưỡng bịnh và chuyện lão phu cầu y cho tiểu Ä‘iệt vốn không có gì can hệ, cÅ©ng không có gì gá»i là kinh Ä‘á»™ng. NhÆ° vậy vì chá»— đồng đạo giang hồ chúng ta nên thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i nhau là hÆ¡n.
Khang Văn Huy cũng vòng tay:
– VỠchuyện đó xin Quách đại hiệp và Nhậm nhị hiệp hãy lượng thứ cho.
Biết nói nhiá»u cÅ©ng vô ích, Quách Thế Phần vuốt râu cÆ°á»i:
– Lão phu từ xa đến đây là vì cháu mà lặn lội cầu y như thế chẳng lẽ chỉ vì Lý Trang Chủ dưỡng bịnh nơi đây mà đành phải trở v� Xin nhị vị hãy nghĩ dùm cho chúng tôi xem phải làm sao?
Khang Văn Huy cứ vòng tay:
– Quách đại hiệp là chưởng môn của má»™t phái, danh dậy Hoài DÆ°Æ¡ng, dù cho anh em chúng tôi có gan lá»›n bằng trá»i cÅ©ng không khí nhã dám làm Ä‘iá»u cản trở, chỉ có Ä‘iá»u vì đã phụng mạng giữ chặt cá»­a cốc này đối vá»›i chuyện không cho ngÆ°á»i nhập quan trách nhiệm quá nặng ná»... cho nên... Quách đại hiệp đã há»i thì tại hạ cÅ©ng xin mạo muá»™i đáp lá»i, nếu Quách đại hiệp muốn vào Bạch Vân Quan thì cách duy nhất là phải đánh bại chúng tôi.
Câu nói của há» Khang thật là lá»… Ä‘á»™ và cÅ©ng biểu lá»™ rõ ràng rằng vấn Ä‘á» không cho ngÆ°á»i nhập Quan là vấn Ä‘á» khẳng định.
Quách Thế Phần gật đầu:
– Khang lão ca đã nói thẳng ra như thế thì lão phu chỉ còn có cách phải tuân theo.
Khang Văn Huy vẫn với vẻ khiêm cung:
– Äây là chuyện bất đắc dÄ© xin Quách đại hiệp hiểu mà tha thứ cho vậy.
Quách Thế Phần cÆ°á»i lá»›n:
– Khang Lão ca khéo nói thế thôi vậy chẳn hay bây giỠphương cách giao đấu của Phương lão ca như thế nào?
Khang Văn Huy nói:
– Quách đại hiệp và Nhậm nhị hiệp có hai, vậy anh em chúng tôi cũng xin cả hai thù tiếp.
Quách Thế Phần nói:
– Như thế thì hay lắm xin Khang lão ca trương binh khí vậy.
Với tay rút thanh kiếm trên tay Khang Văn Huy nói:
– Xin má»i Quách đại hiệp.
Quách Thế Phần vẫn đứng ỳ một chỗ:
– Xin Má»i Khang lão ca ra tay trÆ°á»›c.
Biết vì cương vị và danh phận nên Quách Thế Phần không chịu ra tay trước, Khang Văn Huy vội nghiêng mình:
– Quách đại hiệp, tại hạ cung kính chẳng qua tòng mạng.
Nói thật chậm rãi và xuất thủ cũng thật là chậm rãi khi câu nói vừa dứt thì mũi kiếm của hỠKhang từ từ đưa thẳng vỠphía vai bên trái của Quách Thế Phần.
Thấy kiếm đến quá chậm Quách Thế Phần biết ngay đó là má»™t hÆ° chiêu, ông ta gật đầu khen thâm “Thật không hổ danh là Yến SÆ¡n Song Kiệt hắn thấy mình không chịu đánh trÆ°á»›c, nên Ä‘Æ°á»ng kiếm của hắn cÅ©ng tá» ra lá»… Ä‘á»™â€.
Vừa nghÄ© Quách Thế Phần vừa nhích sang bên trái cÅ©ng bằng má»™t thế chậm rãi để tránh mÅ©i kiếm vừa phát ra. Äồng thá»i rút nhanh thanh Nhạn Linh Äao chá»›p xéo bên hông của Khang Văn Huy.
Quay mình một cái thật lẹ Khang Văn Huy lách thanh đao và hạ cánh tay xuống thấp đưa ngược mũi kiếm lên vai phải của Quách Thế Phần.
Chỉ qua hai chiêu Æ°á»›m thá»­ Quách Thế Phần biết đã gặp tay kình địch, ông ta không dám khinh địch vá»™i thi triển “Cá»­u Cung Äao Pháp†tạo thành má»™t vòng hoa thép cuốn chặt lấy chu thân.
Riêng Khang Văn Huy đối vá»›i vị chưởng môn danh chấn Hoài DÆ°Æ¡ng, hắn lại càng không dám má»™t giây khinh xuất thanh trÆ°á»ng kiếm tận dụng “Bát Quái Danh Gia†đem tất cả bình sinh sở há»c sá»­ dụng “Long Hình Bát Kiếm†ánh thép cuồn cuá»™n nhÆ° thác lÅ©.
Cả hai ngÆ°á»i nhập cuá»™c bằng khí thế tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng chÆ°a có manh nha vấn Ä‘á» cao ha.....
Cùng lúc ấy DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt đã xốc ngá»n Ä‘oạn thÆ°Æ¡ng hằn há»™c:
– Tại hạ cũn xin hầu Nhậm Nhi hiệp.
Thấy thái Ä‘á»™ tá»± kiêu của hắn Nhậm Bá Xuyên có hÆ¡i giận dữ, nhÆ°ng ngoài mặt vẫn giữ vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i:
– Dương lão ca đã ban chiêu thì tại hạ cũng xin thù đáp vậy.
Thấy chiếc ống Ä‘iếu ngắn ngủn, DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt tá» vẻ khinh thÆ°á»ng:
– Nhậm nhi hiệp định dùng chiếc ống điếu ấy để giao đấu cùng tại hạ à?
Nhậm Bá Xuyên cÆ°á»i:
– Chiếc ống Ä‘iếu này theo tại hạ đã hÆ¡n mÆ°á»i năm rồi bình thÆ°á»ng nó rất vừa tay. NhÆ°ng bây giá» so vá»›i ngá»n thÆ°Æ¡ng của DÆ°Æ¡ng lão ca thì có phần hÆ¡i ngắn.
Dương Sĩ Kiệt nói:
– Theo tại hạ thì Nhâm nhị hiệp nên thay binh khí đi là phải.
Nhậm Bá Xuyên lạnh lùng:
– Ngắn hÆ¡n má»™t chút cÅ©ng không sao cổ nhân thÆ°á»ng nói “Xích Hữu Sở Äoản†dài hay ngắn chắc không có gì đáng ngại.
Dương Sĩ Kiệt nói:
– Binh khí vốn vô tình khi chạm vào tự nhiên phải có chuyện thương vong, tuy nhiên Nhậm nhi hiệp yên lòng tại hạ chỉ có thể làm cho nhị hiệp mang thương chứ chắc không bao giỠlàm sơ sẩy đến tính mạng đâu.
Nhậm Bá Xuyên vòng tay cÆ°á»i:
– Vâng! Vâng! Rất mong Dương lão ca thủ hạ lưu tình cho.
Dương Sĩ Kiệt hừ hừ hai ba tiếng:
– Xin Nhậm nhị hiệp hãy nên cẩn thận.
Ngá»n thÆ°Æ¡ng cùng má»™t lượt vá»›i câu nói hoa lên, từng vừng hoa thép cuốn bay tá»›i tấp.
Nhậm Bá Xuyên bật chiếc ống điếu lên, hai món binh khí chạm vào nhau phát lên một tiếng khô khan và hai chân của Nhậm Bá Xuyên nhìn như hơi luống cuống...
Dương Sĩ Kiệt nhếch môi khinh khỉnh...
“Khai Bi Thủ†của Hoài DÆ°Æ¡ng Tiêu Cục dÆ°á»›i mắt hắn chỉ là hạng lục tục thÆ°á»ng tài.
Và má»™t khi đã chiếm được tiên cÆ¡, hắn đâu lại dể bá» qua hắn vung ngá»n trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng biến thành má»™t vùng hoa thép chỉa ngay vào ngá»±c Nhậm Bá Xuyên.
Ngay khi DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt chắc mình thắng thế, chợt nghe Nhậm Bá Xuyên cÆ°á»i nhẹ má»™t tiếng, từ trong tay ông vụt bay ra má»™t vệt Ä‘en Ä‘en bắn thẳng vào giữa ngá»±c DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt.
Không nói vệt Ä‘en thì không đúng, vì khối Ä‘en đó bay tá»›i quá nhanh thành ra khó mà phân biệt và ngá»n thÆ°Æ¡ng của DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt xỉa ngay vào đó, chính việc này làm cho DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt giật mình, hắn lật đật ká»m chặt ngá»n thÆ°Æ¡ng đỡ lấy.
Má»™t tiếng va chạm nghe Ä‘iếc óc, nhiá»u tia lá»­a bắn ra tá»± nhiên chiếc ống Ä‘iếu của Nhậm Bá Xuyên bị gạt ra nhÆ°ng cánh tay của DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt chợt nghe tê Ä‘iếng...
Bây giá» thì hắn đã hết hồn, thật hắn không ngá» chiêu thứ nhất vừa rồi chỉ là cái giáo đầu mà Nhậm Bá Xuyên đã cố tình làm cho hắn dá»… ngÆ°á»i khinh địch.
Quả thật là tay lợi hại Nhậm Bá Xuyên dùng ngay thế liên hoàn, chiếc ống điếu vừa bật ra thì đã quay sang thế khác chiếc ống điếu thay vì dạt trượt ra ngoài bây giỠlại vừa vặn gõ đúng vào “Kỳ Môn Huyệt†của Dương Sĩ Kiệt.
Không còn làm sao đỡ kịp DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt đành phải hít má»™t hÆ¡i thật dài hai chân chá»i mạnh nhảy thụt ra sau.
Nhậm Bá Xuyên bật tiếng cÆ°á»i sằng sặc ông ta tràn minh tá»›i chiếc ống Ä‘iếu nhÆ° hình vá»›i bóng bám chặt đối phÆ°Æ¡ng.
Tất cả những Ä‘Æ°á»ng chiêu loáng thoáng Ä‘á»u nhấm đúng vào những trá»ng huyệt của DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt.
Bị đối phÆ°Æ¡ng bức bách quá làm cho DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt trở tay không kịp vì ngá»n thiên quá đà hắn đành phải liên tiếp thối lui....
Binh khí vốn thÆ°á»ng hay khắc chế đáng lý lợi thế phải vá» phía những món binh khí dài hÆ¡n nhÆ°ng đó là trÆ°á»ng hợp ở xa trái lại, hình nhÆ° Nhậm Bá Xuyên biết rõ vá» Æ°u thế ấy nên ông ta cứ bám riết sát má»™t bên quần thảo, làm cho ngá»n thÆ°Æ¡ng chẳng những không chiếm được tiên cÆ¡ mà lại còn trở thành vô dụng.
Tuy nhiên, ngá»n trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng vẫn có thể thu ngắn lại để mà chống đối nhÆ°ng không phải là sở hữu của DÆ°Æ¡ng Gia, vì thế nên chỉ má»™t chiêu là há» DÆ°Æ¡ng bị rÆ¡i ngay vào thế hạ phong.
Nắm trá»n được cÆ¡ há»™i Nhậm Bá Xuyên bèn ngoài thì đánh thật bức nhÆ°ng trong lòn thì lại bình tỉnh phi thÆ°á»ng, chỉ Ä‘á»™ hÆ¡n mÆ°á»i chiêu ông ta vụt nghiêng mình dùng đầu ống Ä‘iếu móc ngược lên vai DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt.
Má»™t thế đánh xem thật nhẹ nhàng nhÆ°ng lại là má»™t ngá»n đòn hiểm Ä‘á»™c, nhất là đại kỵ vá»›i ngá»n trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng vì đỡ theo đòn dài thì dá»… gặp phải lối đánh gần nhÆ° nhập ná»™i thì muốn thu ngắn lại cÅ©ng đã chậm mất.
Dương Sĩ Kiệt đành phải bật ngửa mình ra sau dồn chân lực xuống hay chân lấy tấn để cho chiếc ống điếu bị trợt ra ngoài, nhưng không ngỠNhậm Bá Xuyên chỉ chỠcó thế chiếc ống điếu vừa quật lên nữa chừng vụt gạt nhẹ xuống gõ ngay vào đầu gối của hỠDương.
Bây giá» thì quả đã không còn phÆ°Æ¡ng cách nào tránh nữa, DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt nghiến răng ôm cây trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng ngã nhoài xuống đất lăn tròn nhÆ° đòn bánh tét, hắn lăn luôn mấy vòng má»›i chá»i tay tung mình đứng dây và cÆ¡n giận đã làm cho hắn đánh liá»u vừa đứng lên là ngá»n trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng đã phóng thẳng vào giữa mặt đối phÆ°Æ¡ng.
Khẻ nghiêng mặt qua bên trái để cho ngá»n trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng vuá»™t ra phía sau, tay cầm ống Ä‘iếu của Nhậm Bá Xuyên bắt trên kéo xuống...
Bị vuá»™t ngá»n thÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng SÄ© kiệt biết cÆ¡ nguy đã đến bên mình nhÆ°ng đã phóng tay quá mạnh, hắn không làm sao gượng nổi đành phải lao theo, nhÆ°ng ngay lúc đó hắn chợt nghe đầu gối tê rần khi bị chiếc ống chạm nhẹ hắn từ từ quỵ xuống.
Äúng vừa tầm của thế đứng Nhậm Bá Xuyên tung chân đá thẳng má»™t cú không mạnh lắm nhÆ°ng cÅ©ng đủ làm cho DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt bị lăn tròn nhÆ° má»™t trái cầu.
Vừa chá»i tay đứng dậy tức muốn vở hông DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt trợn mắt gần tóe lá»­a:
– Nhậm Bá Xuyên, ta sẽ cùng chết với ngươi!
Hắn dồn cả sức lá»±c trên tay cả thân mình vá»›i ngá»n trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng lao thẳng vào ngá»±c Nhậm Bá Xuyên vá»›i ngá»n đòn đổi mạng.
Nhậm Bá Xuyên né sang bên trái vòng tay:
– Xin lá»—i.... xin lá»—i.... huynh đệ nhất thá»i lở tay không biết DÆ°Æ¡ng lão ca có Ä‘au không nhỉ?
Dương Sĩ Kiệt tức gần ói máu, hắn rống lớn:
– Khốn kiếp, ngươi dám cùng ta đánh đến ba trăm chiêu nữa không?
Vừa nói hắn đâm thẳng tới một thương thật mạnh.
Nhậm Bá Xuyên cứ tránh và miệng vẫn cứ cÆ°á»i:
– DÆ°Æ¡ng lão ca đừng giận chứ thắng bại là binh gia thÆ°á»ng tình làm gì phải nổi nóng vá»›i nhau nhÆ° thế? Bá»n mình là kẻ giang hồ có thắng hay bại cÅ©ng phải Ä‘Æ°á»ng hoàng má»™t chút chứ.
Dương Sĩ Kiệt nghiến răng:
– Khốn kiếp ngươi chỉ rình vào tình thế bất phòng chứ ông đã thua ngươi à?
Cây thương của hắn cứ ào ào lao tới với một khí thế cực kỳ hung hãn.
Nhậm Bá Xuyên nhảy lùi ra sau phiến đá và vẫn cÆ°á»i:
– Thương pháp của Dương lão ca huynh đệ đã lãnh giáo quá đủ rồi....
Ngá»n trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng của DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt nhÆ° không má»™t chút nào ngÆ°ng lại hắn hồ hồ há»™c há»™c lao tá»›i và uốn ngá»n thÆ°Æ¡ng nhÆ° con rắn cuốn lấy Nhậm Bá Xuyên.
Phía bên kia Quách Thế Phần và Khang Văng Huy cũng đã đánh đến những đòn thí mạng.
Ngót một trăm chiêu Khang Văn Huy cảm thấy tuy mình chưa có triệu chứng để nói lên sư bại nhưng công lực của Quách Thế Phần quả đã trội hơn một bực, hắn biết rất rõ ràng đến mức cuối cùng thì chắc chắn phần kém thế nhất định sẽ vỠmình.
Và nhìn vá» cuá»™c chiến giữa Nhậm Bá Xuyên vá»›i DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt há» Khang càng thấy rõ thế tÆ°Æ¡ng quan, đến phút cuối cùng khi thấy DÆ°Æ¡ng SÄ© Kiệt bị má»™t đá lăn tròn, làm cho tinh thần của Khang Văn Huy bị nhất thá»i chi phối ngay khi đó chợt nghe tay cầm kiếm bị dá»™i rêm và bóng của Quách Thế Phần nhoáng lên trÆ°á»›c mặt, năm ngón tay nhÆ° câu móc của ông ta bấu thẳng vào ngá»±c há» Khang.
Tự nhiên, Khang Văn Huy không lạ lùng gì với ngón “Ưng Trảo Công†đã làm cho hỠQuách nổi danh suốt mấy mươi năm và chỉ nhận ra để mà thêm hốt hoảng chứ không làm sao tránh kịp...
NhÆ°ng ngược lại vá»›i ý nghÄ© là phải chết của Khang Văn Huy hắn chỉ nghe má»™t cái xô nhè nhẹ hắn thụt lùi luôn ba bÆ°á»›c va khi nhận ra thì Quách Thế Phần vẫn đứng yên má»™t chá»— mỉm cÆ°á»i chứ không Ä‘uổi theo mà cÅ©ng không chuẩn bị tấn công.
Äã từng xông pha ngàn trận tá»± nhiên Khang Văn Huy biết ngay há» Quách đã thủ hạ lÆ°u tình bởi vì nếu quả thật dùng đến “Ưng Trảo Công†thì cho dù không chết cÅ©ng phải mang thÆ°Æ¡ng không nhẹ.
Hắn chợt cảm thấy e thẹn vỠthái độ trước đó của mình, nên vội vàng thu kiếm vòng tay:
– Äa ta Quách đại hiệp đã lÆ°u tình, huynh đệ xin nhận là thua.
Quách Thế Phần nở nụ cÆ°á»i hòa hoãn:
– Kiếm pháp của Khang lão ca nếu tại hạ không dùng “Ưng Trảo Công†thì không làm sao phá nổi.
Khang Văn Huy qua qua phía Dương Sĩ Kiệt kêu lớn:
– Dương nhị đệ hãy dừng tay lại!
Tuy phải vâng lá»i nhÆ°ng há» DÆ°Æ¡ng vẫn còn hằn há»™c:
– Lão ca đệ chưa thua hắn đấy nhé!
Khang Văn Huy trầm giá»ng:
– Äi!
Khẻ vòng tay vá» phía Quách Thế Phần Khang Văn Huy suất lãnh bá»n Lý Gia Tứ TÆ°á»›ng băn thẳng vào cá»­a cốc.
Quách Thế Phần nhìn theo và khẽ thỠphào:
– Chúng ta cũng đi thôi!
Nhậm Bá Xuyên cÆ°á»i:
– Có lẽ bắt đầu từ nay mình và Lý Gia có chuyện với nhau rồi đấy.
Quách Thế Phần nghiêm giá»ng:
– Rất mong là đừng như thế.
Quách Thế Phần cõng Giang Hàn Thanh cùng Quản Thiên Phát với Nhậm Bá Xuyên băng vào cửa cốc.
Vào trong khe núi rồi má»i ngÆ°á»i nhìn lên má»›i thấy hai bên vách đá cao ngất trá»i, con Ä‘Æ°á»ng chính giữa y nhÆ° má»™t khe nứt của trái núi cao.
Con Ä‘Æ°á»ng dốc ngược càng lúc càng lên cao, gió núi vù vù cuốn lên phát ra thành tiếng rít không bao giá» ngá»›t.
Qua nhiá»u khúc quanh thì trÆ°á»›c mặt có má»™t khoảng trống tÆ°Æ¡ng đối bằng phẳng, dòm trở lại con Ä‘Æ°á»ng lúc nảy bây giá» trở thành hun hút lá» má» không còn thấy rõ.
Quách Thế Phần đứng lại dòm quanh bốn phía và gục gật đầu:
– Nơi đây có lẽ là đến Bạch Vân Quan...
Cả bá»n lại tiếp tục lên má»™t khoảng nữa chợt thấy trÆ°á»›c mặt có má»™t khoảng trống trồng đầy cây thuốc có thứ má»›i, có thứ lâu nhiá»u thứ đã Ä‘Æ¡m bông kết trái đúng là Thanh Phong Äạo Trưởng đã sÆ°u tập những thuốc quí Ä‘em vỠđây trồng lại má»™t vùng.
Chính giữa là má»™t con Ä‘Æ°á»ng từng bậc trải đá trắng tinh, phía trên mái tranh phủ nát bên dÆ°á»›i có bàn ghế nho nhá» dÆ°á»ng nhÆ° để cho khách nghÄ© chân và má»™t tấm biển đỠ“Xin dừng lại đâyâ€, nét chữ thật đẹp.
Phía bên trong có rừng trúc là đà có vòng tÆ°á»ng chói Ä‘á», đó chính là Bạch Vân Quan. Bá»n Quách Thế Phần vừa dừng chân thì từ bên trong có mấy bóng ngÆ°á»i loáng thoáng nhảy ra há» Quách khẽ cau mày....
Nhất định là ngÆ°á»i của Lý Gia lại đón chân nữa rồi....
Nhậm Bá Xuyên nhích tá»›i thấp giá»ng:
– Äại sÆ° huynh, có phải bá»n Lý Gia cản nữa đấy.
Quách Thế Phần noi:
– Chúng ta cứ nghĩ lại nơi đây để xem sao.
Giang Hàn Thanh được Quách Thế Phần đặc ngồi trên chiếc ghế tre trong giải nhà tranh, hắn cúi mình dầu dầu:
– Chỉ vì tiểu điệt mà hai lão thúc phải kết oán với Hà Bắc Lý Gia thật khiến cho tiểu điệt xốn xang...
Nhậm Bá Xuyên nói:
– Lý Quang Trí ở tại Bạch Vân Quang dưỡng bịnh thế mà lại cấm không cho ngÆ°á»i khác tá»›i, thật là má»™t thái Ä‘á»™ khinh ngÆ°á»i!
Quách Thê Phần khoát tay:
– CÅ©ng có thể ngÆ°á»i ta có những khó khăn chúng ta không nên vá»™i trách.
Hai ngÆ°á»i vừa nói chuyện thì mấy ngÆ°á»i bên trong cÅ©ng vừa ra tá»›i dẫn đầu là má»™t gã thiếu niên khoảng ba mÆ°Æ¡i tuổi hắn mặc chiếc áo màu lam và bằng vào cặp mắt long lanh vá»›i đôi mày xếch ngược, khí thế của hắn nhìn qua hÆ¡i có vẻ kiêu căng.
Bên sau bốn ngÆ°á»i chính là Lý Gia Tứ TÆ°á»›ng.
ÄÆ°a đôi mắt sáng quét nhanh qua bá»n Quách Thế Phần và gã thiếu niên dùng cây quạt chỉ há»i:
– Có phải bốn ngÆ°á»i này không?
Một trong bốn tên thuộc hạ cúi đầu:
– Vâng! Chúng đấy!
Gã thiến niên hất mặt vá» phía bốn ngÆ°á»i:
– Ai là Quách Thế Phần?
Nhậm Bá Xuyên bắt đầu nổi nóng vì thái Ä‘á»™ vô lá»… của gã thiếu niên nhÆ°ng Quách Thế Phần đã đứng dậy mỉm cÆ°á»i:
– Lão phu chính là Quách Thế Phần, chẳng hay tiểu ca danh tính là gì?...
Một trong tứ tướng của Lý Gia đáp:
– Công tử chúng ta đó!
Quách Thế Phần lại mỉm cÆ°á»i:
– À... thì ra đây là Lý công tử, thật lão phu thất kính.
Lý Công tử vẫn lạnh lùng:
– Quách bằng hữu chắc đã biết rằng gia phụ của ta đang dưỡng bịnh nơi đấy rồi chư?
Quách Thế Phần nói:
– Vâng, vừa rồi lão phu có nghe Khang lão ca nói qua.
Lý công tử nhướng mắt:
– Biết rồi thì tốt, trong thá»i gian gia phụ ta dưỡng bịnh không cho má»™t ai bén mãng đến đây, vậy bốn ngÆ°á»i của Quách bằng hữu hãy trở vá».
Giá»ng nói của gã công tá»­ nhà há» Lý thật là lá»›n lối y nhÆ° cứ má»—i má»™t lá»i nói của hắn là má»™t cái lịnh mà ai ai cÅ©ng phải tuân theo....
Quách Thế Phần vẫn cÆ°á»i Ä‘iá»m đạm:
– Ná»™i Ä‘iệt của lão phu vì mang trá»ng bịnh chứng bịnh này chỉ có Thanh Phong Äạo Trưởng...
Lý công tử ngắt ngang:
– Ta vốn không thích nói nhiá»u, các ngÆ°Æ¡i hãy trở ra ngay.
Không còn dằn được nữa Nhậm Bá Xuyên ngá»­a mặt cÆ°á»i dài:
– Nhà hỠLý đã mua đứt Bạch Vân Quan rồi à?
Lý công tử liếc xéo Nhậm Bá Xuyên, tư tưởng của Lý Gia sẵn lòng căm hận nên vội nói nhanh:
– Hắn là nhân vật thứ hai của Hoài DÆ°Æ¡ng Phái tên là “Khai Bi Thủ Nhậm Bá Xuyênâ€.
Nhậm Bá Xuyên nói:
– Vâng, huynh đệ là Nhậm Bá Xuyên đây.
Gã Lý công tử cầm cây quạt quơ quơ trước mũi:
– Cái thứ tiểu danh tiểu khí của cái gá»i là Hoài DÆ°Æ¡ng Phái mà có nghÄ©a gì trÆ°á»›c Lý Gia của ta đâu mà vá»™i nêu danh?
Bây giá» thì hình nhÆ° Quách Thế Phần không dằn được nữa, ông ta vuốt râu cÆ°á»i khẩy:
– Là một trong danh liệt tứ đại danh gia trong chốn giang hồ tự nhiên Lý Gia không xem Hoài Dương Phái vào đâu nhưng lão phu đưa nội điệt đến đây để cầu y chứ đâu phải đến để hầu chuyện với Lý Gia?
Lý công tử hất mặt:
– Nếu Quách bằng hữu không phục thì cứ thá»­ xem, chỉ cần thắng tại hạ là có trá»n quyá»n muối Ä‘i đâu cÅ©ng không còn ai cản trở.
Nhậm Bá Xuyên cÆ°á»i nhạt:
– Thì cứ nói phắt như thế phải có hơn không? Chính Nhậm mỗ cũng đang muốn xem tài nghệ của Lý Gia đến bực nào mà đến một tên tiểu tử cũng ngông cuồng như thế.
Lý Công tử chớp mắt:
– Bằng vào các hạ đấy à?
Nhậm Bá Xuyên nhịp nhịp chiếc ống điếu:
– Hãy thắng ta rồi sẽ nói chuyện sau.
Lý Công tá»­ nhÆ°á»›ng mày cÆ°á»i nhạt:
– Äâu có phải là chuyện kia? Nếu các hạ có thể qua được hai mÆ°Æ¡i chiêu dÆ°á»›i cây quạt của ta thì Lý má»— kể nhÆ° thua đấy.
Nhậm Bá Xuyên giận rung từ bao nhiêu năm ngang dá»c giang hồ ông ta chÆ°a há» gặp kẻ nào tá» ra lá»›n lối nhÆ° thế này. NhÆ°ng ngay lúc đó thì Quách Thế Phần đã dùng phÆ°Æ¡ng pháp “ Truyá»n Âm Nhập Mật†nói vá»›i ngÆ°á»i nhị đệ:
– Lão nhị! Hắn lá»›n lối nhÆ° thế tá»± nhiên cÅ©ng phải có chá»— hÆ¡n ngÆ°á»i, nhị đệ cố mà cẩn thận.
Là má»™t con ngÆ°á»i tuy nóng tính nhÆ°ng đã từng lâm trận, thêm vào đó được sá»± cảnh cáo của Quách Thế Phần nên Nhậm Bá Xuyên cố giữ vẻ bình tỉnh vòng tay:
– Nhậm mỗ xin lãnh giáo.
Vừa nói tay phải vừa đẩy chiếc ống Ä‘iếu lên ngá»n đòn thứ nhất nhắm ngay vào vai trái của đối phÆ°Æ¡ng.
Bằng vào thế “Lưu Tinh Truy Nguyệt†nếu kẽ địch cứ đương đầu tiếp chiêu thế đánh sẽ biến sang khác tầm công kích, tự nhiên đó là một ngón đòn với tất cả kinh nghiệm danh gia.
Chỉ má»›i chiêu thứ nhất Nhậm Bá Xuyên đã tung sát thủ đủ thấy chỉ tốc quyết thắng nhÆ°ng Lý công tá»­ chỉ cÆ°á»i nhạt và nhích sang bên phải, đồng thá»i chiếc quạt xòe ra chận ngay chiếc ống Ä‘iếu Ä‘ang Ä‘i tá»›i.
Thật không ngỠNhâm Bá Xuyên không thể nào ước lượng được rằng thế đầu của mình lại bị bạt ra một cách quá dễ dàng, nhưng đòn đã buông ra không làm sao thu lại, ông ta bị bức phải thối lui....
Ngay trong lúc đó Lý Công tá»­ tung mình vá»t tá»›i chiếc quạt Ä‘ang xòe ra vụt xếp lại thật nhanh và Ä‘iểm thẳng vào TÆ°Æ¡ng Äài Huyệt của Nhậm Bá Xuyên cách Ä‘iểm vừa nhanh lại vừa chính xác.
Äã đánh vuá»™t còn bị tấn công bức bách, Nhậm Bá Xuyên nổi nóng thét lên má»™t tiếng vung chiếc ống Ä‘iếu đánh luôn má»™t lúc tám chiêu....
Bằng một tư thế ung dung Lý công tử tránh né thật là nhanh nhẹn chỠcho Nhậm Bá Xuyên đánh đến một chiêu thật sát, hắn vụt xếp hẳn cây quạt lại đưa lên đối kháng.
Hai món binh khí chạm thật mạnh có lẽ không phải vì Lý công tử dùng sức mà là vì Nhậm Bá Xuyên tấn công hết sức mình, một tiếng dội lại ông nghe lớn lắm nhưng Nhậm Bá Xuyên lại bị tê điếng cánh tay, ngay lúc ấy cây quạt của Lý công tử điểm đúng vào Uyển Mạch...
Luôn cả việc nhìn thấy bóng quạt cũng còn không kịp, vì cách đánh của Lý công tử hình như nhằm làm hoa mắt Nhậm Bá Xuyên đánh dồn công lực xuống hai chân tống lên một cái thật mạnh nhảy tuốt ra sau.
Lý công tá»­ cÆ°á»i nhạt:
– Tại hạ nói hai mươi chiêu hình như quá sức đối với Nhậm bằng hữu, hãy coi chừng đây chỉ mới đến chiêu thứ hai thôi....
Thật sá»±, Nhậm Bá Xuyên đã đánh nhiá»u, nhÆ°ng Lý công tá»­ chỉ má»›i má»™t chiêu và chỉ má»™t chiêu thôi sá»± thắng bại sẽ vá» ai cÅ©ng đã quá rõ ràng.
Bị lui luôn mấy bÆ°á»›c Nhậm Bá Xuyên cÅ©ng đã thấy rõ Ä‘Æ°á»ng chiêu theo cánh quạt của Lý công tá»­ quả nhiên lợi hại, luôn cả Quách Thế Phần đứng ngoài cÅ©ng phải giật mình.
Chưởng danh của Hà Bắc Lý Gia đã làm chấn Ä‘á»™ng giang hồ, đối vá»›i “Tiên Nhân Chưởng†của Lý Quan Trí, Quách Thế Phần cÅ©ng đã Æ°á»›c lượng tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i “Ưng Trảo Công†của mình, nếu “Ưng Trảo Công†có kém cÅ©ng chẳng là bao, nhÆ°ng chuyện chiêu phiến của há» Lý thì thật tình chÆ°a há» nghe thấy thế sao con hắn lại có Ä‘Æ°á»ng quạt lợi hại nhÆ° thế nay?
Tá»± nhiên chuyện đó không phải chân truyá»n của Lý Gia, mà nhất định Lý công tá»­ hãy còn có danh sÆ°.
NhÆ°ng tính trên đầu ngón tay trong võ lâm hiện nay những ngÆ°á»i sá»­ dụng quạt thì thật là ít có thể dùng những Ä‘Æ°á»ng quạt thần tốc nhÆ° Lý công tá»­ thì lại chẳng có mấy ai.
Quách Thế Phần cau mày trầm ngâm đứng lặng trong khi từ trong xá, Quản Thiên Phát và Giang Hàn Thanh âu lo bàn bạc.
Giang Hàn Thanh nói thật nhỠvà tay luôn vẽ lên mặt đá, Quản Thiên Phát đứng một bên chăm chú nhìn theo....
Bên ngoài Nhậm Bá Xuyên đã tháo mồ hôi ông ta đã từng gặp đại địch, nhưng bây giỠmới thật sự kinh hoàng bây giỠthì ông ta xuất chiêu không với mục đích tấn công mà chỉ chuyên lo vấn đỠđỡ gạt.
Tay phải dùng chiếc ống Ä‘iếu đánh những chiêu thận trá»ng tay trái thủ vào giữa ngá»±c. Chuẩn bị đầy đủ sức lá»±c để thi triển “Ưng Trảo Côngâ€, má»™t thế đánh, đối vá»›i Nhậm Bá Xuyên chỉ là thế đánh cuối cùng...
Càng đánh Nhậm Bá Xuyên càng phải thụt lùi và sắc mặt của Lý công tử đã bừng sát khí.
Thình lình cáng quạt của Lý công tá»­ vụt quét trầm và Nhậm Bá Xuyên buá»™c thế phải nhảy vá»t lên vì cánh quạt nhằm đúng vào đại huyệt nÆ¡i đầu gối....
Nhưng Lý công tử cũng chỉ chỠcó thế khi Nhậm Bá Xuyên vừa tung mình lên thì cánh quạt của Lý công tử cũng cuốn theo lên.
Äã từng bị ngÆ°á»i đánh bức cho nên khi chân còn chÆ°a chấm đất chiếc ống Ä‘iếu của Nhậm Bá Xuyên cÅ©ng theo đà xuống đó giáng đúng vào thiên linh cái của đối phÆ°Æ¡ng.
Tá»± nhiên đó là má»™t đòn trí mạng, má»™t đòn cá»±c kỳ hiểm ác trong thế xuất thủ khi Ä‘ang bị tấn công và tá»± nhiên Nhậm Bá Xuyên cÅ©ng thừa biết rằng cú đánh đó không làm sao hại được má»™t kẻ kình địch nhÆ° Lý công tá»­ nhÆ°ng kết quả nhất định sẽ Ä‘Æ°a lại nhiá»u lá»i thế cho mình.
Vì khi gặp phải má»™t thế đánh từ trên bổ xuống và nhất là đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang từ dÆ°á»›i cuốn lên, tá»± nhiên Lý công tá»­ phải bị vào thế yếu cái hay nhất bất cứ vá»›i ai là phải lách mình tránh sang hÆ°á»›ng khác và trong nháy mắt ấy có thể tạo cho há» Nhậm những lợi thế liá»n theo. Thật là chuyện bất ngá» chính đứng ngoài Quách Thế Phần cÅ©ng phải công nhận lối đánh của Nhậm Bá Xuyên thật là đúng lúc trong khi dị thế hạ phong nhÆ°ng chẳng những tránh né mà lại còn Ä‘Æ°a thẳng cánh quạt lên đón đỡ...
Không cao thủ nào lại đánh liá»u nhÆ° thế chỉ trừ trÆ°á»ng hợp không còn tránh né kịp nhÆ° vá»›i Lý công tá»­ trong lúc này thì chuyện nhảy tránh là có dÆ°. Thế nhÆ°ng hắn lại không làm hắn Ä‘Æ°a cây quạt lên đỡ chiếc ống Ä‘iếu trong thế yếu.
Rốp!
Má»™t tiếng kêu chát chúa chiếc ống Ä‘iếu của Nhậm Bá Xuyên bị vụt khá»i tay nhÆ°ng quả xÆ°ng danh nhị lãnh tụ phái Hoài DÆ°Æ¡ng. Há» Nhậm tuy núng thế nhÆ°ng vẫn còn tỉnh táo, chiếc ống Ä‘iếu vừa bị bật văng thì bàn tay trái thủ sẵn nÆ¡i ngá»±c từ nãy giỠđã tung ra thật lẹ.
Khi chiếc ống điếu vừa bị bật văng đầu cây quạt của Lý công tử đã điểm ngay vào chót vai của Nhậm Bá Xuyên, nhưng hắn không ngỠtrong tình trạng như thế mà hỠNhậm vẫn còn bình tĩnh tung sát thủ...
Bây giá» thì đến phiên há» Lý hồn bất phụ thể vì ngá»n “Ưng Trảo Công†của đối phÆ°Æ¡ng mà chụp trúng thì cho dù không táng mạng thì cÅ©ng không còn mong chiến đấu hắn đành phải bật ngá»­a ngÆ°á»i ra phía sau và gượng mãi má»›i đứng vững được...
Nhìn xuống ngực mình, cả thân áo trước bị cái chụp sượt rách ra mấy mảnh.
Bị đầu cây quạt giáng trúng chót vai, Nhậm Bá Xuyên mất đà té ngửa, nhưng trong cái chớp mắt ấy ông ta vẫn tung được đòn tối hậu.
Lý công tử mất thần một lúc khá lâu mới hoàn hồn lại được hắn hầm hầm xốc tới nghiến răng:
– Ta đã bảo không thể quá mÆ°á»i chiêu....
Miệng nói và chân hắn vừa tung tới, hắn tung một cú đá thật mạnh vào giữa ngực Nhậm Bá Xuyên...
Tuy bị đánh trúng chót vai, nhÆ°ng không bị phạm vào trá»ng huyệt Nhậm Bá Xuyên mất đà té ngá»­a nhÆ°ng khi cú đá của Lý công tá»­ vừa tá»›i thì ông đã tung mình lăn khá»i mấy vòng và đứng phắt lên ngay.
Trong khi ấy thì Quách Thế Phần đã nhảy ra án trước mặt Lý công tử:
– Sao Lý công tá»­ lại bức ngÆ°á»i thái quá nhÆ° thế?
Lý công tá»­ cÆ°á»i gằn:
– Bây giỠđến lượt Quách bằng hữu đấy chứ?
Quách Thế Phần mỉm cÆ°á»i:
– Tự nhiên!
Lý công tử chưa phát tác thì Quản Thiên Phát đã vội bước ra:
– Di trượng! Xin để cho tiểu điệt đối phó!
Quách Thế Phần cau mày ...
Äến ngÆ°á»i nhị sÆ° thúc của hắn mà vẫn còn bị bại chính mình buá»™t lòng phải ra tay nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a chắc thắng bại sẽ ra sao ngÆ°á»i đồ đệ của mình làm sao chống đỡ vá»›i má»™t tay lợi hại nhÆ° thế chứ?
Và ông ta nhìn thẳng vào mặt Quản Thiên Phát khẽ lắc đầu:
– Hiá»n Ä‘iệt hãy lo bảo vệ cho huynh trượng chuyện này hãy để cho ta.
Trong giá»ng nói của Quách Thế Phần đã ngấm ngầm cho Quản Thiên Phát biết rằng hắn không phải là đối thủ, nên không chịu chi hắn đối đầu không ngá» Quản Thiên Phát đã không chịu lui mà lại còn cÆ°Æ¡ng quyết:
– Di trượng là Ä‘Æ°Æ¡ng kim chưởng môn má»™t phái, cho dù “Tiá»n Nhân Chưởng†Lý lão Trang Chủ đến đây Di trượng có ra mặt đối đầu thì cÅ©ng chÆ°a phải hoàn toàn xứng đáng, huống hồ Lý công tá»­ chỉ là hậu bối, nếu Di trượng cùng vá»›i hắn Ä‘á»™ng thủ thì có mất Ä‘i danh phận của mình hay sao? Xin Di Trượng cho tiểu Ä‘iệt thay mặt giải quyết chuyện này.
Äúng! Quản Thiên Phát nói rất đúng lý, cho dù Quách Thế Phần có thắng Lý công tá»­ thì danh vị cÅ©ng bị giảm Ä‘i huống chi, nếu không may bị bại thì càng mất mặt hÆ¡n!
Quách Thế Phần nhìn ngÆ°á»i đồ đệ mà trong lòng bứt rứt không yên...
HÆ¡n ai hết, ông ta biết tên đệ tá»­ thứ ba này tuy có đạt được ý muốn nhÆ°ng hắn vốn là ngÆ°á»i cÆ¡ trí tá»± nhiên hắn cÅ©ng đã biết không phải là địch thủ của đối phÆ°Æ¡ng, thế thì tại sao lại tính chuyện liá»u nhÆ° thế?
Hay là vì danh dá»± của sÆ° môn, hắn quyết làm liá»u chết để tròn bổn phận.
Nhưng nếu như thế thì có ích lợi gì cho đại cuộc?
Càng nghÄ© Quách Thế Phần càng thấy kho xá»­ nên ông ta trầm giá»ng:
– Lý công tá»­ thân hoài tuyệt há»c, ngÆ°Æ¡i đâu phải là đối thủ mà mong chuyện làm xằng. Hãy lùi lại cho mau.
Quản Thiên Phát nhìn thẳng vào mặt Quách Thế Phần giá»ng hắn càng cÆ°Æ¡ng quyết:
– Tiểu điệt tự lượng sức mình, xin Di trượng đừng lo ngại.
Quản Thiên Phát càng nói, Quách Thế Phần càng thêm hoài nghi ông ta nghÄ© rằng ngÆ°á»i đồ đệ đã đánh liá»u để báo đáp ân sÆ°, hắn đã có ý định cùng vá»›i Lý công tá»­ “Äồng Quy Ư Tận†chứ đâu phải hắn không nhìn thấy tÆ°Æ¡ng quan lá»±c lượng?
NghÄ© đến chuyên hy sinh Quách Thế Phần chợt cảm nghe nghèn nghẹn trong cổ há»ng, ông ta không nói nên lá»i....
Trong lúc còn Ä‘ang khốn đốn lo âu, chợt nghe từ trong giải nhà tranh Giang Hàn Thanh nói vá»ng ra bằng má»™t giá»ng yếu á»›t:
– Di Trượng! Xá đệ đã muốn cùng Lý công tử lãnh giáo đôi chiêu xin Di Trương hãy để cho hắn thử.
Quách Thế Phần mím miệng ngạc nhiên...
Không hiểu tại sao Giang Hàn Thanh lại nói ra cấu ấy?
Tuy đã bị hủy hoại công lá»±c nhÆ°ng ngÆ°á»i con trai thứ hai của há» Giang vẫn đủ trình Ä‘á»™ võ công để phán Ä‘oán vấn Ä‘á», chứ đâu có thể hàm hồ?
Không hàm hồ nhưng tại sao hắn lại có thể đưa ra ý kiến hoàn toàn bất lợi cho Quản Thiên Phát như thế?
Äối vá»›i Giang Hàn Thanh Quách Thế Phần là ngÆ°á»i ân, nhất là hắn không phải má»™t con ngÆ°á»i cao ngạo, tá»± nhiên không khi nào lá»i Giang Hàn Thanh cố đẩy bạn vào tròng.
Ngay trong khi Quách Thế Phần còn Ä‘ang tÆ° lá»± thì Lý công tá»­ đã phẩy chiếc quạt cÆ°á»i khẩy:
– Äã thÆ°Æ¡ng lượng xong chÆ°a?
Và hắn lại cÆ°á»i cÆ°á»i giáng má»™t đòn ác liệt:
– Không phải thiên binh vạn mã, ta chỉ Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c má»™t ngÆ°á»i làm gì mà lại quá nhÆ° là há»p quân sÆ° để dá»± trù quyết sách nhÆ° thế nhỉ?
Quản Thiên Phát mỉm cÆ°á»i:
– Có chi mà các hạ lại nôn nóng nhÆ° thế? Sá»›m muá»™n gì cÅ©ng có ngÆ°á»i làm cho các hạ thá»a mạn kia mà?
Thấy há» Lý cÆ°á»i khinh khỉnh, Quản Thiên Phát nói tiếp:
– Tôi nói thá»a mãn các hạ nghÄ©a là sẽ có ngÆ°á»i đánh lui công tá»­ đó.
Lý công tá»­ cÆ°á»i mỉa:
– Äánh lui được tại hạ e rằng trên giang hồ không có ngÆ°á»i nào!
Quản Thiên Phát vẫn cÆ°á»i:
– Cao nhân tắc hữu cao nhân... các hạ nói như thế chẳng hóa ra tự phụ hay sao?
Lý công tử nhếch mép lạnh lùng:
– Câu nói đó đối vÆ¡i Hoài DÆ°Æ¡ng thì không có gì đáng gá»i là tá»± phụ cả!
Quản Thiên Phát nhÆ°á»›ng mắt cÆ°á»i gằn:
– Vậy thì cũng nên cho các hạ kiến thức đao pháp của Hoài Dương Phái.
Nghe Lý công tá»­ gá»i đích danh Hoài DÆ°Æ¡ng Phái ra miệt thị Quách Thế Phần cÅ©ng không dằn được nữa, ông ta cÆ°á»i lá»›n:
– Gia Lân rất khó mà gặp được má»™t cao nhân Lý công tá»­ ngÆ°Æ¡i hãy lÄ©nh giáo Lý công tá»­ đôi chiêu Ä‘i, nói không chừng rồi di trượng cÅ©ng sẽ xin lÄ©nh giáo vá»›i ngÆ°á»i đấy.
Lý công tá»­ nhÆ°á»›ng mày chỉ vào cả hai ngÆ°á»i:
– Chuyện chi lại phải kẻ trÆ°á»›c ngÆ°á»i sau? Tại hạ không có thì giỠđâu hãy cứ ào lên má»™t lượt cho mau kết liá»…u.
Quản Thiên Phát vẫn giữ vẻ trầm tĩnh:
– Tại hạ vừa rồi có nói giá như có cả lịnh tôi ở đây Di Trương tại hạ có lẽ sẽ nể tình mà xuất thủ, chứ chỉ bằng vào các hạ thì không bao giỠcó chuyện đó xảy ra....
Lý công tử bộc lột sát cơ:
– Vậy thì ngươi con chỠgì mà không xuất thủ?
Quản Thiên Phát nói:
– Các hạ gấp đến thế à? Chỉ sợ rằng khi tại hạ động thủ thì Lý công tử không còn cơ hội đấy chứ?
Lý công tử thét lớn:
– Hãy coi chừng...
Cây quạt của Lý công tử vùng xếp lại và kéo thành một vòng cung điểm ngay vào giữa mặt Quản Thiên Phát.
Chiêu thế xem thật tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng khi tung ra rồi biến thế thật là linh Ä‘á»™ng, chỉ vừa nghe hÆ¡i gió thì bóng quạt đã tá»›i sát bên.
Quản Thiên Phát nhích lui nửa bước thanh đao hoành ngang giữa bụng tống thẳng ra tới trước.
Chỉ má»™t phát đầu Quản Thiên Phát đã phải dùng đến chiêu “Trá»±c Phúc Thô Tâm†má»™t chiêu hiểm hóc của Cá»­u C ung Äao Pháp.
Xoảng!
Má»™t tiếng dá»™i nổi lên chát chúa, Quản Thiên Phát nghe cánh tay tê Ä‘iếng thôi lui mấy bÆ°á»›c, thanh Ä‘ao gần nhÆ° muốn vuá»™t khá»i tay.
Quách Thế Phần khẽ cau mày....
Má»›i má»™t chiêu đầu Quản Thiên Phát đã tận dụng hiểm chiêu là con ngÆ°á»i dè dặt thế tại sao giá» hắn lại liá»u lÄ©nh nhÆ° thế này?
Tá»± nhiên đối vá»›i má»™t tên đệ tá»­ đã gởi gấm nhiá»u vá» mai hậu, ngÆ°á»i lãnh tá»± phái Hoài DÆ°Æ¡ng phải nặng gánh lo âu đối vá»›i má»™t địch thủ lợi hại nhÆ° thế mà Quản Thiên Phát lại dám công nhiên Ä‘Æ°Æ¡ng đầu thì quả thật lạ lùng.
Lý công tá»­ hừ hừ trong cổ há»ng và vụt nhích mình lên, cánh quạt xòe ra rồi lại vụt xếp vào Ä‘iểm thẳng vào “Kiên Tỉnh Huyệt†của đối phÆ°Æ¡ng...
Quản Thiên Phát cong mình lại cả hai tay nắm chặt cán Ä‘ao, sá»­ dụng ngay thế “Phục Trang Thích Hổ†chỉa thẳng mÅ©i Ä‘ao vào ngay bụng của gã há» Lý, đà Ä‘ao lÆ°á»›t tá»›i theo tiếng gió rít lên nghe rá»n rợn.
Vừa tránh vừa phản công quả thật là thế đánh cực kỳ nhanh nhẹn mà cũng cực kỳ hiểm độc.
Lý công tử nghiêng mình sang bên trái, chiếc quạt từ trên chặt xuống một tiếng dội nổi lên tóe lửa....
Chiếc quạt trúng ngay lên giữa sống đao.
Có lẽ đã tính toán trÆ°á»›c nhá» vào hai tay nắm chặt cán Ä‘ao nên thanh Ä‘ao không bị sút khá»i tay, nhÆ°ng thanh Ä‘ao vẫn trầm nặng xuống. Quản Thiên Phát cố giữ thanh Ä‘ao nhÆ°ng hai chân không làm sao chịu nổi thế quân bình nên đầu hÆ¡i nhủi vá» phía trÆ°á»›c...
Äã biết trÆ°á»›c Quản Thiên Phát không phải là đối thủ của Lý công tá»­ Quách Thế Phần mím miệng kêu nhá»:
– Thật là nguy hiểm...
Lý công tá»­ không nhân đó tấn kích, hắn ngá»­a mặt cÆ°á»i ha hả:
– Có thể chịu nổi ta hai quạt thì cÅ©ng tạm gá»i là có hạng trong giang hồ, nhÆ°ng bây giá» là chiêu thứ ba ngÆ°Æ¡i hãy ráng giữ mình.
Cân nói vừa chấm dứt thì cây quạt lại nhoáng lên.
Lần này thì quá là sát thủ, cây quạt của Lý công tử tung ra thấy bóng từ bốn phía ào ào phủ tới, thật khó mà phân biệt được phương vị tấn công.
Quách Thế Phần nghiến răng vận đầy chân khí tay phải nắm chặt đốc thanh Ä‘ao, ông ta chỉ chá» nếu Quản Thiên Phát mà không thể thoát hiểm chiêu thì ngá»n Ä‘ao sẽ tức khắc bung ra.
“Khai Bi Thủ†Nhậm Bá Xuyên cũng đã nhìn thấy tình thế cực kỳ nguy ngập, chiếc ống điếu trong tay ông ta cũng bắt đầu rung động, ánh mắt liếc vỠphía Quách Thế Phần như ngầm hẹn thế giải nguy.
Riêng Quản Thiên Phát thì hình như không thấy đánh nhằm vào kết liễu của Lý công tử, hắn vẫn cứ bồng ngang thanh đao loạng choạng thối lui....
– Äúng là tình thế trong Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẽ tóc cây quạt của Lý công tá»­ được đà bay tợ cÆ¡n gió, rít lên nhÆ° tiếng Ä‘i của lưỡi hái tá»­ thần.
Ngay trong lúc ấy, Quản Thiên Phát vụt thét lên một tiếng, thân hình đang trong tư thế lom khom bỗng bật đứng thẳng lên.
Nhiá»u tiếng va chạm của binh khí vang lên, bao nhiêu ngá»n quạt của Lý công tá»­ quật xuống Ä‘á»u bị hất bật ra ngoài.
Sá»± tình Ä‘á»™t biến nhanh đến mức Quách Thế Phần và Nhậm Bá Xuyên Ä‘ang chăm chú để tiếp cứu, cÅ©ng không nhìn thấy kịp nhÆ°ng cả hai vẫn nhận được chiêu số của Quản Thiên Phát vừa đánh bạt những ngá»n quạt của Lý công tá»­ không phải là “Cá»­u Cung Äao Pháp†của phái Hoài DÆ°Æ¡ng.
Từ trong vòng chiến hai bóng ngÆ°á»i vụt dạt hẳn ra, Quản Thiên Phát đứng thẳng mình, vẻ mặt hÆ¡i sá»­ng sốt và mồ hôi từ trên trán tuôn ra có há»™t...
Lý công tá»­ tái mặt mím môi, cây quạt bách chiến đã bị rÆ¡i xuống đất, thân áo bị toạc má»™t Ä‘Æ°á»ng, bên vai phải máu đổ bắn ra nhÆ° xối.
Tự nhiên hắn chỉ bị một vết thương, nhưng vết thương không phải nhẹ.
Lý gia tứ tướng nhìn thấy công tử bị thương, hỠcùng một lượt xông lên tiếp ứng.
Lý công tá»­ nghiến răng nhìn chằm chặp vào Quản Thiên Phát, hắn há»i nhÆ° gằn từng tiếng:
– Äòn đánh vừa rồi là má»™t đòn duy nhất có thể đánh bại được ngá»n quạt của ta, ta muốn biết Ä‘ao pháp đó ngÆ°Æ¡i há»c của ai?
Qua má»™t phút trấn tÄ©nh tinh thần, Quản Thiên Phát cÆ°á»i ná»­a miệng:
– Sao các hạ lại há»i nhÆ° thế. Tại hạ là ngÆ°á»i ở Hoài DÆ°Æ¡ng phái thì Ä‘ao pháp phải là do sÆ° môn chứ còn ngÆ°á»i nào nữa?
Lá»™ vẻ mặt không tin nhÆ°ng hắn không há»i thêm, chỉ nhếch môi lạnh nhạt quay mình Ä‘i thẳng.
Tứ tướng Lý gia lượm cây quạt đang bỠnằm dưới đất và cùng mau bước theo tiểu chủ.
Tài sản của giacuongly

  #9  
Old 18-05-2008, 04:13 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 9: ÄÆ°á»ng Äao Khắc Chế




Bá»n Lý công tá»­ vừa Ä‘i thì Quách Thế Phần vá»™i há»i ngay:
– Quản nhi, ngươi không bị thương đấy chứ?
Quản Thiên Phát lau mồ hôi ngá»­ng mặt cÆ°á»i:
– Di trượng, cũng may cánh tay của cháu chỉ bị đánh bạt tê rần.
Nhậm Bá Xuyên gật đầu:
– Hay lắm, ngÆ°Æ¡i đã làm cho Hoài DÆ°Æ¡ng Phái không bị mất mặt vá»›i ngÆ°á»i.
Quách Thế Phần nhìn chằm vào Quản Thiên Phát, nhưng ông ta không lên tiếng tiếp...
Tá»± nhiên Quản Thiên Phát hiểu được cái nhìn của sÆ° phụ, hắn vá»™i cÆ°á»i:
– Chỉ là may thôi, chiêu thế đánh bại địch nhân hồi nãy là do trưởng huynh mới chỉ điểm.
Khi ngÆ°á»i đã cải trang thành cháu vợ của Quách Thiếu Phần nên câu nói “Trưởng huynhâ€, Quản Thiên Phát muốn nói Giang Hàn Thanh.
Nghe nói chiêu thế đánh bại Lý công tử vừa rồi do Giang Hàn Thanh chỉ điểm, Quách Thế Phần khẽ gật đầu:
– Giang hiá»n Ä‘iệt gia há»c uyên thâm, thảo nào Lý công tá»­ không mang thảm bại.
Ngoài miệng tuy nói thế nhÆ°ng trong bụng của Quách Thế Phần hết sức băn khoăn, không biết Giang Hàn Thanh đã thụ nghiệp của ai, vì từ nhá» thÆ°á»ng Ä‘au yếu nên nÆ°Æ¡ng theo ngoại và nhất là chiêu số vừa rồi không phải là chiêu số của Giang đại tiên sinh.
Nhậm Bá Xuyên nghe Quản Thiên Phát nói bất giác bật cÆ°á»i:
– Thảo nào vừa rồi luôn cả chuyện nhận rõ chiêu số cũng không làm sao nhận được.
Còn Ä‘ang nói chuyện, chợt thấy từ phía sau núi má»™t bóng ngÆ°á»i nhảy vá»t ra, Quách Thế Phần cau mặt...
Chẳng lẽ ngÆ°á»i của Lý gia lại đến...?
Nhậm Bá Xuyên quay lại khẽ kêu:
– Äại sÆ° huynh, há» lại đến nữa kìa....
Quách Thế Phần gật đầu:
– Bây giá» thì chuyện đã phiá»n phức lắm rồi, thôi thì cứ đối đầu giải quyết chứ không làm sao hÆ¡n được.
NhÆ°ng khi ngÆ°á»i ấy đến gần, cả bá»n má»›i thấy tình hình được đổi khác...
Không phải dáng dấp của nhà hỠLý mà là đạo nhân mặc áo màu xanh tay thủ phất trần, ông ta khẽ gật đầu chào:
– ChÆ° vị có phải là ngÆ°á»i của Hoài DÆ°Æ¡ng Phái?
Quách Thế Phần thủ lễ:
– Vâng, chính chúng tôi đây.
Äạo nhân áo xanh:
– Chẳng hay vị nào là Quách đại hiệp?
Quách Thế Phần đáp:
– Lão phu là Quách Thế Phần.
Äạo nhân áo xanh vòng tay:
– Quan chủ của bần đạo nghe tin cho nên bần đạo đến đây tiếp đón.
Quách Thế Phần hơi lấy làm lạ, nếu với cung cách này thì Thanh Phong đạo trưởng cũng đâu phải là kẻ không lành?
Tuy vậy ngoài mặt Quách Thế Phần vẫn tá» ra thận trá»ng:
– Không dám, lão phu chỉ mong rằng được Quan chủ thứ tá»™i Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t của chúng tôi.
Äạo nhân áo xanh nói:
– Quan chủ đang chỠđợi, xin chư vị vui lòng nhập Quan để dùng trà.
Ông ta vòng tay quay mình đi trước.
Quách Thế Phần ngửa mặt thở phào như trút xong gánh nặng ngàn cân.
Bắt đầu lên Ä‘Æ°á»ng, cả bá»n Ä‘á»u nÆ¡m ná»›p âu lo sợ Thanh Phong đạo trưởng không chịu tiếp kiến, ông ta vẫy tay cho Nhậm Bá Xuyên và Quản Thiên Phát cõng Giang Hàn Thanh theo chân vị đạo nhân.
Äi được chừng năm mÆ°Æ¡i trượng, cảnh vật có nhiá»u đổi lạ, con Ä‘Æ°á»ng bằng phẳng chỉ đến đây là tận cùng, trÆ°á»›c mắt là má»™t cánh rừng trồng toàn cây thuốc, chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» quanh co thẳng đến Bạch Vân Quan.
Bạch Vân Äình vốn là má»™t địa khu nghiêng theo sÆ°á»n núi, nÆ¡i đây Æ°á»›c khoảng vài mÆ°Æ¡i mẫu đã được khai phá trồng thành má»™t rừng cây thuốc mênh mông, rất nhiá»u con Ä‘Æ°á»ng nhá» lát đá xuyên ngang dá»c mÆ°á»ng tượng hình Bát Quái, Bạch Vân Quan nằm trong vành Ä‘ai đó.
Tuy là sÆ°á»n núi nhÆ°ng vì nằm trên cao quá, thành ra Bạch Vân quan vượt qua khá»i những đám mây trắng thấp, phong cảnh thật có vẻ thần tiên, tên má»™t am tiên bắt đầu bằng tiếng “Bạch Vân†có lẽ do đây mà có.
Äạo nhân áo xanh dừng chân quay lại:
– Xin chư vị hãy theo đúng phía sau bần đạo.
Vừa nói, ông ta vừa rẽ vào má»™t con Ä‘Æ°á»ng khá hẹp.
Quách Thế Phần cau mặt băn khoăn...
Tại sao Thanh Phong đạo trưởng không khai thông má»™t con Ä‘Æ°á»ng để Ä‘i vào Bạch Vân Quan mà lại phải quanh co nhÆ° thế?
Tại sao không mở má»™t con Ä‘Æ°á»ng bên ngoài mà lại phải xuyên qua rừng thuốc?
Băng vào rừng thuốc rồi, đạo nhân áo xanh không nói thêm gì nữa, ông ta cứ lầm lÅ©i dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Nhậm Bá Xuyên dùng “truyá»n âm nhập mật†nói vá»›i Quách Thế Phần:
– Äại sÆ° huynh có nhìn kỹ rừng thuốc này có phải hÆ¡i lạ lùng không nhỉ?
Quách Thế Phần vụt gật đầu....
Rõ ràng đáng lý có Ä‘Æ°á»ng Ä‘i thẳng, nhÆ°ng vị đạo nhân lại rẽ sang Ä‘Æ°á»ng nhá» ngoằn ngoèo, chỉ có Ä‘iá»u nếu không chú ý thì không làm sao thấy được.
Xuyên vào một khu rừng trúc, tình hình lại biến chuyển thêm một lần nữa.
Phía trước mặt là một khoảng đất rộng cỠxanh mịn như nhung.
Ngay chính giữa là má»™t con Ä‘Æ°á»ng đá trắng thẳng băng dẫn đến cá»­a am, trên khung cá»­a có Ä‘á» ba chữ “Bạch Vân Quanâ€.
Äạo nhân áo xanh quay lại cúi đầu:
– Quan chủ đang chỠnơi khách thính hậu viện, xin Quách đại hiệp và chư vị theo bần đạo.
Quách Thế Phần đáp lễ:
– Xin phiá»n đạo huynh dẫn lá»™ cho.
Äạo nhân áo xanh quay lại Ä‘i thẳng vào đại Ä‘iện, băng qua má»™t sân lá»™ thiên đầy kỳ hoa dị thảo, hÆ¡i hÆ°Æ¡ng u nhã lạ thÆ°á»ng.
Quách Thế Phần chợt nhớ đến chuyện dưỡng bệnh của “Tiên Nhân Chưởng†Lý Quang Trí, không biết ông ta có ở đây không hay là ở riêng một nơi nào khác...
Ngay lúc đó từ trong có má»™t vị đạo nhân mặc áo rá»™ng xanh, dáng dấp tiên phong đạo cốt, chòm râu Ä‘en dài phủ ngá»±c chậm rãi bÆ°á»›c ra tÆ°Æ¡i cÆ°á»i vòng tay:
– Quách, Nhậm đại hiệp từ xa giá lâm, bần đạo xin thất kính.
Äạo nhân áo xanh dẫn Ä‘Æ°á»ng quay lại nói khẽ:
– Quan chủ đã ra.
Bây giỠthì Quách Thế Phần mới thấy tiếng đồn khó mà đúng với sự thật...
Bằng vào dáng dấp thanh nhã hữu lá»… này, so vá»›i truyá»n ngôn rằng Thanh Phong đạo trưởng là con ngÆ°á»i không Æ°a ai tiếp cận hình nhÆ° hoàn toàn không đúng.
Ông ta lật đật bước tới vòng tay:
– Lão phu mạo muá»™i đăng sÆ¡n, xin đạo trưởng thứ cho Ä‘iá»u vô lá»….
Thanh Phong đạo trưởng cÆ°á»i ha hả:
– Quách đại hiệp khách sáo rồi đó, xin thỉnh chư vị vào trong dùng trà đàm đạo.
Vào tá»›i khách thính má»i ngÆ°á»i má»›i thấy đúng là nÆ¡i thanh tịnh và đúng là chá»— của má»™t bậc danh y, từ bàn ghế đến thảm nhà, không má»™t nÆ¡i nào có thể trông thấy bụi, ngay khi má»i ngÆ°á»i an tá»a thì má»™t đạo đồng đã dâng trà.
Không đợi khách nói, Thanh Phong đạo trưởng nhìn Giang Hàn Thanh và Quản Thiên Phát rồi mỉm cÆ°á»i lên tiếng trÆ°á»›c:
– Hai vị thí chủ này là...
Quách Thế Phần đỡ lá»i:
– Chúng nó là VÆ°Æ¡ng Gia TÆ°á»ng và VÆ°Æ¡ng Gia Lâm, vốn là ná»™i Ä‘iệt của lão phu.
Giang Hàn Thanh và Quản Thiên Phát lật đật thi lễ:
– Vãn bối xin yết kiến Quan chủ.
Thanh Phong đạo trưởng đáp lễ và nói mau:
– Không dám, xin hai vị cứ an tá»a.
Và quay qua Quách Thế Phần, Thanh Phong đạo trưởng nói luôn:
– Quách đại hiệp, chẳng hay ná»™i Ä‘iệt có Ä‘iá»u chi cần chữa trị?
Quách Thế Phần vòng tay:
– Ná»™i Ä‘iệt VÆ°Æ¡ng Gia TÆ°á»ng trúng phải kỳ Ä‘á»™c, bao nhiêu thầy thuốc thấy Ä‘á»u bó tay nên dành phải mạo muá»™i đến cầu đạo trưởng.
Vẻ mặt Thanh Phong đạo trưởng hÆ¡i thay đổi khi nghe hai tiếng “kỳ Ä‘á»™câ€, ông ta cau mặt:
– “Kỳ Ä‘á»™câ€, chẳng hay lịnh Ä‘iệt trúng phải thứ chi?
Quách Thế Phần nói:
– Không hiểu tại sao bá»—ng nhiên thân thể càng ngày càng suy nhược, đến mức cảm thấy chân khí tiêu tán, Ä‘i đứng phải có ngÆ°á»i vịn đỡ.
Thanh Phong đạo trưởng biến sắc:
– Sao.... sao lại..?
Ông ta nhìn Giang Hàn Thanh và nói tiếp:
– Xin cho bần đạo xem qua kinh mạch.
Quách Thế Phần nghe Thanh Phong đạo trưởng bằng lòng chẩn mạch, ông ta tá» vẻ vui mừng đứng dậy, nhÆ°ng Thanh Phong đạo trưởng đã dá»i ghế lại đặt tay lên mạch của Giang Hàn Thanh...
Chỉ chừng nguá»™i chén trà, Thanh Phong đạo trưởng nhìn sững vào mặt Giang Hàn Thanh và nói hÆ¡i thận trá»ng:
– Bần đạo có lá»i muốn há»i, mong Quách đại hiệp vui lòng không dấu?
Quách Thế Phần vòng tay:
– Xin đạo trưởng cứ dạy cho.
Thanh Phong đạo trưởng nói:
– Bần đạo muốn biết có phải gương mặt lịnh nội điệt đã được dị dung?
Quách Thế Phần rúng động...
Vị đạo trưởng này quả nhiên lợi hại, ông ta chỉ ngó qua mà biết quá rõ ràng...
NhÆ°ng đã đến nÆ°á»›c này, không thể làm sao được nữa, Quách Thế Phần nhìn quanh dè dặt rồi quay lại thấp giá»ng:
– Lão phu có một chuyện cơ mật muốn bàn cùng đạo trưởng, chẳng hay có thể cho vào tịnh thất để đảm bảo hơn chăng?
Thanh Phong đạo trưởng mỉm cÆ°á»i:
– Nếu bần đạo không bằng lòng tiếp kiến thì cho dù Bạch Vân Quan không phải tÆ°á»ng đồng vách vắt, bậc cao nhân giang hồ cÅ©ng không sao xâm nhập vào đây được, xin Quách đại hiệp cứ yên lòng, cứ việc nói chuyện lá»›n tiếng cÅ©ng không má»™t ai hay biết.
Nhậm Bá Xuyên mỉm cÆ°á»i, ông ta cảm thấy lão đạo trưởng này có hÆ¡i tá»± phụ.
Nhưng Quách Thế Phần vội nói:
– Äạo trưởng đã dạy thế thì lão phu xin vâng, thật chẳng dám dấu gì đạo trưởng, vị này vốn không phải là ná»™i Ä‘iệt của lão phu....
Thanh Phong đạo trưởng gật đầu:
– Chuyện đó thì bần đạo đã có đoán chừng như thế, nhưng chẳng hay vị thí chủ này là ai thế?
Quách Thế Phần nói:
– Äây là Giang Hàn Thanh, nhị công tá»­ của Giang đại tiên sinh.
Thanh Phong đạo trưởng rúng động chớp mắt nhìn sững Giang Hàn Thanh:
– Giang nhị công tử đây à?
Quách Thế Phần gật đầu nói với Quản Thiên Phát:
– Thiên Phát, hãy xóa dị dung cho Giang nhị công tử đi.
Quản Thiên Phát vâng lá»i, lấy má»™t ít thuốc đổ ra khăn lau mặt cho Giang Hàn Thanh...
Thanh Phong đạo trưởng nhìn gương mặt tuấn tú nhưng xanh xao của Giang Hàn Thanh không chớp mắt, ông ta vạch mí mắt, bảo Giang Hàn Thanh lè lưỡi cho xem rồi hừ hừ hai ba tiếng:
– Thì ra cũng lại là...
Chỉ nói mấy tiếng rồi ông ta nín bặt, Quách Thế Phần nôn nóng:
– Phải chăng Äạo trưởng đã biết được chứng nhiá»…m Ä‘á»™c của Giang nhị hiá»n Ä‘iệt...
Thanh Phong đạo trưởng nói thật chậm:
– Cứ theo nhận xét của bần đạo thì Giang nhị công tử không phải bị một thứ độc dược...
Quách Thế Phần giật mình:
– Vậy là nhiá»u chất Ä‘á»™c há»—n hợp?
Thanh Phong đạo trưởng nói:
– Vâng, theo bần đạo biết thì nó gồm có Tán Công, Tán Huyết và Tiêu Hình, ba thứ này hợp lại và còn một thứ cực độc khác nữa chưa phát tác...
Ông ta ngưng lại nửa chừng làm cho Quách Thế Phần trố mắt nôn nóng.
Quách Thế Phần vá»™i há»i:
– Chẳng hay đạo trưởng có thứ giải dược ấy không?
Thanh Phong đạo trưởng lắc đầu khẽ:
– Nếu chỉ má»™t trong các thứ ấy, bất cứ thứ nào cÅ©ng Ä‘á»u có thể...
Quách Thế Phần giật mình:
– Còn nếu cả ba hợp lại thì không thể giải được hay sao?
Thanh Phong đạo trưởng nói:
– Nói giải độc tức là nói đến phương pháp Hóa giải và Khắc độc. Hóa giải là làm cho nó tan, Khắc độc là lấy độc trị độc, nếu giải được cái đó thì lại phạm phải cái khác mà giải độc thì tuyệt đối phải cân tâm chứ không phải hàm hồ...
Ngừng một giây, ông ta nói tiếp:
– Vì thế nên trong giang hồ cứ má»—i má»™t món ám khí có chất Ä‘á»™c thì Ä‘á»u có Ä‘á»™c môn giải dược, bất cứ má»™t Ä‘á»™c môn nào cÅ©ng thế, nếu chỉ sai Ä‘i má»™t ly thì tai hại vô cùng, đối vá»›i Giang nhị công tá»­...
Ông ta vùng ngưng lại và nhìn ra cửa sổ thét lên:
– Ai?
Quách Thế Phần và Nhậm Bá Xuyên cùng một lượt đứng lên...
Không nghe tiếng trả lá»i, Thanh Phong đạo trưởng nhún mình phóng tá»›i, thân pháp ông ta thật lẹ, gần nhÆ° cùng má»™t lượt vá»›i tiếng thét, nhÆ°ng bên ngoài bóng ngÆ°á»i lại lẹ hÆ¡n, khi Thanh Phong đại trưởng vừa đến cá»­a thì bóng đó cÅ©ng vừa mất hút.
Thanh Phong đạo trưởng giật mình không biết bậc cao nhân nào lại có thể có được khinh công như thế, nhưng ngoài mặt ông ta vẫn giữ vẻ tự nhiên quay lại:
– Hình như có đạo hữu trong bản Quan đi nhặt thuốc ngang qua, xin chư vị không phải lo âu.
Quách Thế Phần vẫn Ä‘á»c thấy ngạc nhiên trong mắt ông ta nên cÅ©ng bất an nhÆ°ng không tiện há»i....
Nhậm Bá Xuyên trở lại vấn Ä‘á»:
– Chẳng hay vừa rồi đạo trưởng chẩn mạch cho Giang nhị công tử thấy căn bản ra sao?
Thanh Phong đạo trưởng nói:
– Cứ theo mạch tượng của Giang nhị công tử có ba thứ vừa kể tương đối hiển hiện nhưng ngoài ra chỉ sợ còn những thứ khác chưa phát tác và vì thế mình chưa nhận thấy.
Giang Hàn Thanh Ä‘iá»m đạm:
– Có phải đạo trưởng muốn nói hiện tại chất độc đã trở nên bất trị?
Thanh Phong đạo trưởng khẽ nhìn Giang Hàn Thanh và thoáng vẻ trầm ngâm:
– Cứ theo chất Ä‘á»™c có tính cách phát tán từ từ trong ngÆ°á»i của nhị công tá»­ thì danh y trong thiên hạ e rằng cÅ©ng Ä‘á»u thúc thủ...
“Danh y trong thiên hạ cÅ©ng Ä‘á»u thúc thủ†câu nói đó bao hàm ý nghÄ©a rõ ràng rằng chỉ có mình Thanh Phong đạo trưởng thì má»›i cứu được mà thôi....
Äôi mắt của Quách Thế Phần sáng lên theo câu nói đó:
– Äạo trưởng y đạo cao thâm, lão phu nghÄ© chắc rằng sẽ cứu được Giang hiá»n Ä‘iệt?
Thanh Phong đạo trưởng lắc đầu:
– Với chút nghỠchưa đạt của bần đạo, e rằng không thể chữa trị được cho Giang nhị công tử được!
Quách Thế Phần sửng sốt:
– Äạo trưởng bác thông y há»c, chẳng lẽ không thể cố cứu Giang nhị hiá»n Ä‘iệt được sao?
Thanh Phong đạo trưởng gượng cÆ°á»i:
– Bần đạo và Giang đại tiên sinh là chá»— thâm giao ngót hai mÆ°Æ¡i năm nay, bây giá» Giang nhị công tá»­ trúng Ä‘á»™c nhÆ° thế này, nếu có chút nào hy vá»ng thì bần đạo đâu lại không cố sức, chỉ vì...
Quách Thế Phần nghe lòng lạnh ngắt, ông ta vẫn cố van nài:
– NhÆ° thế chẳng hay đạo trưởng có thể vì Giang hiá»n Ä‘iệt giải lần rồi sẽ tính sau có được hay chăng?
Thanh Phong đạo trưởng lắc đầu:
– Không thể nhÆ° thế được đâu, vì nếu không thể giải trừ ngay được má»™t lúc thì chất Ä‘á»™c khác trong ngÆ°á»i sẽ phát tác cá»±c kỳ nguy hiểm.
Giang Hàn Thanh nói:
– Quách thế thúc, đạo trưởng đã nói nhÆ° thế, tiá»u Ä‘iệt nghÄ© là không còn phÆ°Æ¡ng nào cứu được nữa đâu.... Vấn Ä‘á» sống chết, đến bây giá» tiểu Ä‘iệt cÅ©ng không mấy quan tâm, nói nhÆ° thế không có nghÄ©a là tiểu Ä‘iệt coi thÆ°á»ng mạng sống, nhÆ°ng đã đến mức này thì có muốn cÅ©ng không còn được nữa, chỉ có Ä‘iá»u sá»± cố tâm của nhị vị thế thúc và Quản huynh làm cho tiểu Ä‘iệt áy náy không yên.
Quách Thế Phần nghiêm mặt:
– Giang hiá»n Ä‘iệt hãy yên tâm, lão phu không tin rằng trên Ä‘á»i này lại không có thuốc nào để giải chất Ä‘á»™c cho hiá»n Ä‘iệt đâu.
Thanh Phong đạo trưởng mỉm cÆ°á»i:
– Quách đại hiệp nói rất đúng, chất Ä‘á»™c dị kỳ trong ngÆ°á»i của Giang nhị công tá»­ trong thiên hạ quả thật là có thuốc giải nhÆ°ng chỉ có hai thứ mà thôi.
Quách Thế Phần cau mặt:
lão đạo sÄ© này cÅ©ng lạ, ba hồi nói không có, ba hồi lại nói có mà chỉ có hai thứ... đúng là con ngÆ°á»i rắc rối....
Không đợi thầy há»i, Quản Thiên Phát vá»™i mở lá»i:
– Chẳng hay hai thứ mà đạo trưởng nói là thứ gì?
Thanh Phong đạo trưởng chậm rãi:
– Thứ nhất là Nam Hải Song Tiên, năm xÆ°a hỠđã sÆ°u tập được ra vô vàn thứ thuốc quý, chế thành má»™t món gá»i là “Vạn Ứng Hồi Thiên Äanâ€, nó có khả năng trị thÆ°Æ¡ng khá»­ Ä‘á»™c, có thể nói là thứ thuốc cải tá»­ hồi sanh...
Quách Thế Phần gật gật đầu:
– Hồi còn nhá» tuổi thiếu niên, lão phu cÅ©ng đã nghe tiên sÆ° Ä‘á» cập đến Nam Hải Song Tiên và chuyện Vạn Ứng Hồi Thiên Äan mà mấy mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c được ngÆ°á»i trong võ lâm xem là má»™t món thuốc thần cứu mạng, nhÆ°ng bây giá» thì biết tìm ở đâu ra?
Thanh Phong đạo trưởng thở ra:
– Äúng, bần đạo cÅ©ng rất ngưỡng má»™ thanh danh của Nam Hải Song Tiên và cÅ©ng đã Ä‘i khắp các miá»n Nam Hải để tìm tung tích nhÆ°ng vẫn không tìm được. Sau khi trở vá» bần đạo quyết chí noi theo Nam Hải Song Tiên nghiên cứu tìm tòi luyện Vạn Ứng Hồi Thiên Äan không ngá» suốt mÆ°á»i năm má»›i chỉ luyện được thứ Tuyết Chi Äan, nói thật thẹn quá, thứ ấy chỉ có thể bổ huyết hoặc tăng cÆ°á»ng sức khá»e, ngoài ra không có ích lợi gì cho vấn Ä‘á» trị Ä‘á»™c.
Quản Thiên Phát mím môi:
Như vậy nãy giỠông ta chỉ nói suông!
Và hắn há»i luôn:
– Äạo trưởng, còn món thứ hai?
Thanh Phong đạo trưởng cũng đáp nhanh:
– Äô Lạp Thảo.
Quản Thiên Phát há»i dồn:
– Äô Lạp Thảo có thể làm tiêu chất Ä‘á»™c lạ lùng trong ngÆ°á»i của Giang công tá»­ hay sao?
Thanh Phong đạo trưởng nói:
– Äô Lạp Thảo là thức có thể trị tất cả những chất Ä‘á»™c nhất trong thiên hạ, đừng nói ba chất Ä‘á»™c đã phát tác trong ngÆ°á»i của Giang nhị công tá»­ mà dù ba mÆ°Æ¡i chất Ä‘á»™c nhÆ° thế cÅ©ng sẽ có thể giải ngay....
Quản Thiên Phát há»i:
– Tại Bạch Vân Quan này, đạo trưởng trồng đủ các loại dược liệu chẳng hay có Äô Lạp Thảo hay không?
Thanh Phong đạo trưởng mỉm cÆ°á»i:
– NgÆ°á»i Ä‘i hái thuốc hầu hết Ä‘á»u sợ Äô Lạp Thảo, giá nhÆ° Bạch Vân Quan có trồng Äô Lạp Thảo thì có lẽ sẽ không còn có má»™t cây thuốc khác tồn tại.
Quản Thiên Phát nhướng mắt:
– Tại làm sao thế?
Thanh Phong đạo trưởng nói:
– Äô Lạp Thảo là thứ sản sinh ở miá»n Trấn Nam Diên Tây, bởi vì nó có khả năng giải thuốc cho nên ngÆ°á»i Ä‘i hái thuốc không bao giá» dám đụng tá»›i, vì nó có lẫn lá»™n thì kể nhÆ° bao nhiêu thứ thuốc khác Ä‘á»u biến thành cá» rác...
Quản Thiên Phát lộ vẻ mừng:
– Nếu Äô Lạp Thảo có khả năng giải Ä‘á»™c cho Giang nhị công tá»­ thì vãn bối lập tức sẽ Ä‘i tìm ngay, chỉ có Ä‘iá»u xin đạo trưởng cho biết hình dạng của nó ra sao?
Thanh Phong đạo trưởng nói:
– Äô Lạp Thảo hình dáng giống nhÆ° cây Dành Dành nhÆ°ng màu nó xạm Ä‘en, chỉ có Ä‘iá»u cẩn thận! Có má»™t thứ cá» hình dáng cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° nó, nếu uống lầm phải thứ đó thì ngÆ°á»i sẽ thâm Ä‘en mà chết, hai thứ ấy rất giống nhau, cho dù ngÆ°á»i ở ngay vùng sản sinh ra nó cÅ©ng khó lòng phân biệt...
Quản Thiên Phát nói:
– Nhưng hai thứ ấy nhất định phải có một điểm gì khác nhau chứ?
Thanh Phong đạo trưởng gật đầu:
– Vâng, thí chủ nói đúng, có thể phân biệt được, nhÆ°ng phải là lúc nó nở bông hoa của Äô Lạp Thảo màu trắng, còn thứ kia thì có màu á»­ng hồng.
Quản Thiên Phát vòng tay:
– Äa tạ sá»± chỉ giáo của đạo trưởng.
Hắn đứng lên nói với Quách Thế Phần:
– Äệ tá»­ cần phải Ä‘i ngay đến Trấn Nam để tìm Äô Lạp Thảo....
Thanh Phong đạo trưởng khoát tay:
– Khoan, thí chủ hãy chá»...
Quản Thiên Phát há»i:
– Äạo trưởng còn có Ä‘iá»u chi dặn bảo?
Thanh Phong đạo trưởng nói:
– Từ đây tá»›i Trấn Nam phải Ä‘i mấy ngàn dặm Ä‘Æ°á»ng mà khi nãy bần đạo chẩn mạch thấy rằng Giang công tá»­ không thể chịu hÆ¡n má»™t tháng nữa....
Quản Thiên Phát quả quyết:
– Vãn bối sẽ Ä‘i luôn cả ngày đêm, trong vòng má»™t tháng nhất định sẽ còn đủ thá»i giá».
Thanh Phong đạo trưởng lắc đầu:
– Bần đạo rất nhiá»u e ngại, thứ nhất là thí chủ chÆ°a nắm chắc mặt thuốc, thứ hai không nắm chắc địa hình của Diên Tây, thêm vào đó Äô Lạp Thảo lại sinh sản tận trong rừng sâu, không phải dá»… tìm, bần đạo chỉ sợ thí chủ hoài công vô ích.
Quản Thiên Phát nói:
– Chất Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i của Giang công tá»­ đã sắp phát tác, bây giỠđã biết có Äô Lạp Thảo trị được không lẽ khoanh tay ngồi nhìn?
Thanh Phong đạo trưởng mỉm cÆ°á»i:
– Tá»± nhiên là thí chủ nói đúng, nhÆ°ng chuyện Ä‘i đó bần đạo thấy không Ä‘em lại ích lợi gì, bây giá» Giang nhị công tá»­ đã đến đây thôi thì cứ tạm ở đây để bần đạo xem xét cho thật kỹ hÆ¡n há»a may có thể tìm ta phÆ°Æ¡ng pháp, nếu trong vòng má»™t tháng mà không thấy manh nha, bần đạo sẽ áp dụng phÆ°Æ¡ng pháp cuối cùng...
Quản Thiên Phát há»i:
– Chẳng hay đạo trưởng có thể cho biết phương pháp ấy chăng?
Thanh Phong đạo trưởng nói:
– Phương pháp chót ấy là phải dùng đến “Kim Châm Qúa Huyệt†mà thôi.
Quản Thiên Pháp nhổm mình lên hấp tấp:
– Äạo trưởng đã có thể dùng Kim Châm Qúa Huyệt để trừ Ä‘á»™c cho Giang nhị công tá»­, thế sao không dùng ngay bây giá» có phải hay hÆ¡n không?
Thanh Phong đạo trưởng cÆ°á»i:
– Nó là má»™t phÆ°Æ¡ng pháp bất đắc dÄ© mà thôi, bởi vì dùng Kim Châm Qúa Huyệt tuy có thể trừ được Ä‘á»™c nhÆ°ng nó làm cho nguyên khí bị tổn thÆ°Æ¡ng, nó chỉ bảo toàn tính mạng chứ không thể tiếp tục luyện võ há»c...
Quản Thiên Phát cau mặt:
– Nếu như thế thì... thì làm sao được...?
Thanh Phong đạo trưởng thở ra:
– Bần đạo đã nói nó chỉ là một phương pháp vạn bất đắc dĩ mà thôi.
Quản Thiên Phát lắc đầu:
– NhÆ° thế tốt hÆ¡n hết là vãn bối Ä‘i tìm Äô Lạp Thảo....
Thanh Phong đạo trưởng nói:
– Bây giỠkhông nên tháo thứ, xin thí chủ và Quách đại hiệp với Nhậm nhị hiệp cứ ở lại đây, bịnh tình của Giang nhị công tử, bần đạo nguyện sẽ cố gắng hết sức mình.
Quản Thiên Phát nói:
– Äạo trưởng đã nắm không chắc lắm, nếu cứ chỠđợi đến sau cùng rồi lại phải áp dụng Kim Châm Qúa Huyệt thì hại cho Giang nhị công tá»­ vô cùng.
Vì có nhiá»u vấn Ä‘á» không tiện nói ra, nên Quách Thế Phần cứ để cho Quản Thiên Phát hầu chuyện vá»›i Thanh Phong đạo trưởng nhÆ°ng đến bây giá» thấy câu chuyện có hÆ¡i gay gắt, há» Quách thấy rằng mình là kẻ cầu y, không nên làm phật ý Thanh Phong đạo trưởng nên định mở lá»i nhÆ°ng ông ta đã nói mau:
– Bần đạo khuyên thí chủ hãy khoan tính đến chuyện Ä‘i, thật tình thì bần đạo đã cho tiá»u đồ Ä‘i rồi, nếu không có gì trở ngại thì sẽ cố vỠđây sá»›m hÆ¡n má»™t tháng.
Quách Thế Phần rúng động...
Tại sao Thanh Phong đạo trưởng lại cho đồ đệ Ä‘i tìm Äô Lạp Thảo?
Phải chăng “Tiên Nhân Chưởng†Lý Quang Trí cũng bị trong tình trạng như Giang Hàn Thanh?
Nhậm Bá Xuyên nói:
– Tại Bạch Vân SÆ¡n, đạo trưởng đã trồng đầy những thuốc, tá»± nhiên không thể tính chuyện trồng Äô Lạp Thảo, thế sao lại phái lệnh đồ vượt ngàn trùng đến Trấn Nam tìm Äô Lạp Thảo làm chi?
Thanh Phong đạo trưởng trầm ngâm má»™t lúc lâu rồi má»›i trả lá»i:
– Nhậm nhị hiệp đã há»i, bần đạo không dám dấu.... bởi vì Tiên Nhân Chưởng bị ngÆ°á»i ta ám hại cÅ©ng chỉ có Äô Lạp Thảo má»›i trị được mà thôi.
Thấy chuyện nghi ngỠcủa mình đã trúng nhưng Quách Thế Phần vẫn làm vẻ kinh nghi:
– Chẳng hay Lý trang chủ trúng thứ Ä‘á»™c chi thế Äạo trưởng?
Thanh Phong đạo trưởng thở dài:
– Chuyện này nói ra lạ lắm, vì Lý trang chủ cũng trúng y một thứ độc giống như Giang nhị công tử đây.
Quách Thế Phần cau mặt:
– Như thế thì chẳng lẽ lại cũng bị ngón đòn của Mai Hoa Lệnh Chủ?
Thanh Phong đạo trưởng nhìn sững Quách Thế Phần:
– Mai Hoa Lệnh Chủ mà Quách đại hiệp nói đó chẳng hay là ai thế?
Quách Thế Phần nói:
– Mai Hoa Lệnh Chủ được hô hào rằng là ngÆ°á»i suất lãnh đại giang Nam Bắc, hắn là má»™t nhân vật bao mặt bằng má»™t vuông lụa Ä‘en, mình mặc áo Ä‘en có Ä‘iểm hoa mai, hắn là má»™t con ngÆ°á»i bí mật... Sau ngày Giang hiá»n Ä‘iệt đến Hoài DÆ°Æ¡ng thì chúng tôi có được hắn ta đến viếng thăm vá»›i hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i cao thủ, tất cả Ä‘á»u che mặt, tá»± nhiên đó là thuá»™c hạ của hắn, vì lẽ đó lão phu nghi ngá» rằng chính hắn đã âm mÆ°u hãm hại Giang hiá»n Ä‘iệt.
Thanh Phong đạo trưởng khẻ cau mày:
– Trong giang hồ lại có nhân vật mang tên Mai Hoa Lệnh Chủ thần bí như thế sao? Bần đạo chưa từng nghe tên ấy lần nào cả.
NhÆ°ng ông ta lại mỉm cÆ°á»i:
– Bốn vị của Quách đại hiệp Ä‘i Ä‘Æ°á»ng xa đến đây, bần đạo xin dành mấy gian tịnh thất để bốn vị tạm nghỉ, nếu cần dùng chuyện chi xin chÆ° vị cứ dạy bảo, chỉ có má»™t Ä‘iá»u bần đạo muốn cùng thÆ°Æ¡ng lượng cùng Quách đại hiệp trÆ°á»›c tiên...
Quách Thế Phần nói:
– Có chi xin đạo trưởng cứ dạy thiệt tình.
Thanh Phong đạo trưởng tá» vẻ thận trá»ng:
– Bốn vị của Quách đại hiệp tạm trú tệ Quan, đó là má»™t Ä‘iá»u mà bần đạo rất lấy làm vinh hạnh, tá»± nhiên bần đạo không có lý do mà cÅ©ng không bao giá» muốn hạn chế hành Ä‘á»™ng của chÆ° vị, chỉ có Ä‘iá»u gian nhà phía tây là chá»— trú của Lý trang chủ, vì thế để tránh chuyện hiểu lầm giữa đôi bên xin chÆ° vị đừng nên qua bên ấy.
Quách Thế Phần cÆ°á»i:
– Äó là chuyện Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, những gian nhà phía tây là chá»— Lý trang chủ dưỡng bệnh, chúng tôi đâu dám kinh Ä‘á»™ng đến ngÆ°á»i. Bởi vì đôi bên đâu có gì phải xâm phạm lẫn nhau?
Câu nói của Quách Thế Phần bao hàm có ý nghÄ©a là mong Hà Bắc Lý Gia cÅ©ng đừng gây chuyện, đó là lá»i khiêm nhÆ°á»ng nhÆ°ng cÅ©ng là Ä‘iá»u dứt khoát.
Thanh Phong đạo trưởng mỉm cÆ°á»i:
– Như vậy thì còn gì hay hơn nữa, thêm một chuyện khác là ngoài chuyện Lý trang chủ nằm dưỡng bệnh ở phía tây, tất cả những nơi khác chư vị có thể tự do đi lại nhưng cũng nên lấy sân cỠphía trước làm giới hạn, không nên đi quá vô rừng trúc làm chi.
Nhậm Bá Xuyên khẽ giật mình...
Cứ theo ý của Thanh Phong đạo trưởng mà đoán thì chắc là nơi trồng cây thuốc có lực lượng mai phục...
Nhưng Quách Thế Phần thì đáp không hỠdo dự:
– Vâng, lão phu xin nhá»› kỹ lá»i dặn của đạo trưởng.
Thanh Phong đạo trưởng đứng dậy vòng tay:
– Xin chư vị nghỉ ngơi, bần đạo xin kiếu vào trong.
Quách Thế Phần cũng đứng dậy vòng tay:
– Vâng, xin đạo trưởng cứ tự nhiên.
Vòng tay chào một lần nữa, Thanh Phong đạo trưởng quay bước trở vào.
Chá» cho Thanh Phong đạo trưởng Ä‘i rồi, bá»n Quách Thế Phần má»›i quan sát kỹ trang trí nÆ¡i đây.
Äó là ba gian khách phòng, trừ gian giữa là nÆ¡i tiếp khách còn hai gian bên Ä‘á»u là phòng ngủ, giÆ°á»ng nằm, bàn ghế, gối nệm Ä‘á»u đầy đủ.
Phía sau là má»™t cái sân lá»™ thiên, có để rất nhiá»u chậu kiểng, qua khá»i sân lá»™ thiên thì có má»™t cánh cá»­a nhá», có lẽ cánh cá»­a đó ăn thông vá»›i phía sau Bạch Vân Quan, hai cánh cá»­a tuy nhá» nhÆ°ng vẫn cài then và khóa trái khá cẩn thận.
Quách Thế Phần đứng ngắm và gật gù suy nghĩ...
Như vậy ba gian phòng này là phía sau của chính điện Bạch Vân Quan và như thế kể như rất yên tĩnh.
Sau khi xem xét, Quách Thế Phần bảo Quản Thiên Phát dìu Giang Hàn Thanh vào gian phòng bên trái, còn ông ta cùng Nhậm Bá Xuyên thì nghỉ phòng bên phải.
Quách Thế Phần rót má»™t chum trà ngồi nhấm nháp và nghÄ© lại chuyện Nhậm Bá Xuyên giao đấu vá»›i Lý Gia Tứ TÆ°á»›ng vừa rồi rõ ràng ngÆ°á»i nhị đệ chịu không nổi nhÆ°ng không hiểu tại sao lại phản bại thành thắng má»™t cách quá dá»… dàng nên quay qua há»i:
– Nhị đệ, cuộc giao đấu chuyển bại thành thắng đối với Lý gia Tứ tướng thật ngu huynh không hiểu được rõ ràng?
Nhậm Bá Xuyên cÆ°á»i:
– Äúng rồi chứ còn gì khó hiểu, bởi vì nếu đại sÆ° huynh không xuất thủ tÆ°Æ¡ng trợ thì kể nhÆ° tiểu đệ đã bại từ lúc hai tên sau tiếp ứng, có lạ gì đâu mà sÆ° huynh lại há»i?
Quách Thế Phần trố mắt ngạc nhiên:
– Ngu huynh tương trợ? Nhị đệ bảo sao?
Thấy dáng sắc của đại sÆ° huynh, Nhậm Bá Xuyên cÅ©ng nghi ngá»:
– Ủa? Chứ chuyện vừa rồi không phải là đại sư huynh sao?
Quách Thế Phần bật cÆ°á»i:
– Những chuyện vừa rồi là chuyện gì mới được chứ? Chẳng lẽ ngu huynh lại có thể tung ám khí?
Nhậm Bá Xuyên hiểu rõ...
HÆ¡n ai hết, là vị lãnh đạo của má»™t môn phái lá»›n, lại có nhiá»u giao dịch vá»›i toàn thể giang hồ trong việc bảo tiêu, ngÆ°á»i đại sÆ° huynh của mình không bao giá» lại làm chuyện núp lén nhÆ° thế được.
HỠNhậm khẽ gật đầu:
– Vâng, tiểu đệ không nghĩ như thế...
Nhưng rồi ông ta cũng lại lộ vẻ kinh nghi:
– Nhưng như thế thì câu chuyện lại đâm ra.... kỳ quái vô cùng, chính khi hai tên sau lao vào lập thế vào cùng thì tiểu đệ đã biết không thể duy trì được nữa, nếu không có sự tương trợ bên ngoài....
Quách Thế Phần gạn há»i:
– Nhưng nhị đệ có phát hiện bên ngoài tung ám khí hay không?
Nhậm Bá Xuyên nói:
– Ban đầu tiểu đệ cho rằng sÆ° huynh ném mấy viên sá»i nhá» làm chúng bị hạn chế mức tấn công và chính ba tên ấy đã bị phong tá»a huyệt đạo nên tiểu đệ má»›i được giải vây nhÆ° thế chứ.
Quách Thế Phần định há»i nhÆ°ng ngay khi ấy có hai tên đạo đồng Ä‘i vào nên phải nín luôn.
Hai tên đạo đồng khoảng mÆ°á»i sáu mÆ°á»i bảy tuổi, bÆ°ng chiếc mâm đầy cÆ¡m và rượu thịt đặt lên bàn nói vá»›i Quách Thế Phần:
– Quan chủ cho tiểu đạo mang cÆ¡m rượu tá»›i đây, ngÆ°á»i có lá»i xin lá»—i chÆ° vị vì không thể đến đây bồi tiếp.
Nói xong, hai tên tiểu đồng quay gót trở ra.
Suốt khoảng Ä‘Æ°á»ng dài, bá»n Quách Thế Phần chỉ có má»› lÆ°Æ¡ng khô, bây giá» có đủ cÆ¡m nóng rượu ngon làm cho cảm thấy bụng đói cồn cào.
Sau bữa cÆ¡m thì trá»i đã tối, hai tên đạo đồng lại đến lên đèn và nói:
– Quan chủ chúng tiểu đạo có dặn, nếu chư vị có cần chi xin cứ dạy bảo chúng tôi.
Quách Thế Phần cÆ°á»i:
– Quan chủ khách sáo quá, chúng tôi được tiếp đãi như thế này là đã quá lắm rồi còn dám mong chi hơn.
Hai tên đạo đồng lui ra, bá»n Quách Thế Phần ngồi vây vào uống nÆ°á»›c đàm đạo.
Không khí núi rừng có khác, trá»i vừa sụp tối thì hÆ¡i lạnh đã tá»›i nhiá»u, Quách Thế Phần nói vá»›i Giang Hàn Thanh:
– Dá»c Ä‘Æ°á»ng mệt má»i, hiá»n Ä‘iệt nên nghỉ sá»›m cho khá»e.
Giang Hàn Thanh nói:
– Nhị vị sư thúc cũng nên nghỉ sớm cho lại sức.
Quản Thiên Phát đưa Giang Hàn Thanh qua phòng rồi, Nhậm Bá Xuyên nhồi thuốc vào ống điếu bập bập nói với Quách Thế Phần:
– Äại sÆ° huynh, đêm nay chắc bá»n mình ngon giấc.
Quách Thế Phần tỳ tay trên cửa sổ trầm ngâm:
– Thanh Phong đạo trưởng nói tuy không rõ lắm nhÆ°ng hình nhÆ° Lý Quang Trí cÅ©ng bị Ä‘á»™c y nhÆ° Giang hiá»n Ä‘iệt, cứ nhÆ° thế thì đúng là tên Mai Hoa Lệnh Chủ nào đó đã thật sá»± khuấy Ä‘á»™ng giang hồ, chuyện xảy ra hẳn ngoài sá»± tưởng tượng của mình.
Nhậm Bá Xuyên nói:
– Cứ theo tiểu đệ thì thế lá»±c của chúng nhất định còn có ngÆ°á»i ẩn mặt chỉ huy, do “Nam Giang, Bắc Lý†nếu chúng không nắm chắc phần thắng thì nhất định chúng không dám làm càn nhÆ° thế.
Quách Thế Phần gật gật đầu:
– Vá»›i tình thế tập kích tiêu cục của chúng ta mà Ä‘oán định thì trong giang hồ rất khó có thế lá»±c nào chống lại, thế lá»±c của chúng Ä‘ang tiá»m tàng lá»›n mạnh, có lẽ trong dịp này Hoài DÆ°Æ¡ng tiêu cục của chúng ta phải tạm ngừng hoạt Ä‘á»™ng là hÆ¡n.
Nhậm Bá Xuyên cau mặt:
– Äại sÆ° huynh...
Nói chÆ°a dứt lá»i chợt nghe má»™t tiếng xoẹt mạnh trên không tiếp theo là má»™t vệt sáng dài từ phía tây xoẹt qua phía đông, ánh sáng rá»±c cả má»™t vùng.
Quách Thế Phần nhướng mắt:
– LÆ°u Tinh Há»a Pháo!
Nhậm Bá Xuyên nhìn ra cửa sổ đoán chừng:
– Phải chăng đó là phóng hiệu của Bạch Vân Quan?
Quách Thế Phần trầm ngâm:
– LÆ°u Tinh Há»a Pháo từ phía tây bắn ra phía đông, cứ theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng mà xét thì nó xuất phát từ phía trái phụ cận Bạch Vân Quan, nếu không phải lá»±c lượng bên ngoài cá»­a cốc phát ra vì nhận diện địch nhân thì nhất định là bá»n giặc đã theo dấu của mình.
Nhậm Bá Xuyên bước lại gần cửa sổ:
– Chúng ta có nên ra ngoài xem thử không nhỉ?
Quách Thế Phần vá»›i tay rút ngá»n Nhạn Linh Äao và căn dặn:
– Nhị đệ hãy ở nhà gá»i Quản Thiên Phát bảo nó phòng vệ sau nhà, để ngu huynh dò thá»­ tình hình.
Nhậm Bá Xuyên vừa nói tiếng tuân mạng thì chợt nghe có nhiá»u tiếng hú từ xa Ä‘Æ°a lại liên tục không ngừng, tiếng hú lanh lảnh nhÆ° tiếng tên xé màn đêm...
Quách Thế Phần cau mày:
– Theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng của tiếng hú thì hình nhÆ° có ngÆ°á»i nhắm vào Bạch Vân Quan.
Vừa nói ông ta vừa vận chân khí, tung ra cửa sổ phóng thẳng lên nóc nhà...
Äứng trên cao nhìn xuống, những giải nhà của Bạch Vân Quan lặng lẽ im lìm, không khí lặng ná» cho đến má»™t bóng đèn cÅ©ng không thấy Ä‘á»™ng.
Quách Thế Phần nhìn quanh cau mặt...
Lạ không! Những tiếng hú theo sau phát lệnh của LÆ°u Tinh Há»a Pháo chứng tá» có ngÆ°á»i xâm nhập Bạch Vân Quan, nhÆ°ng tại sao lại không thấy có Ä‘á»™ng tÄ©nh nghÄ©a là sao?
Thình lình nhiá»u tiếng binh khí khua Ä‘á»™ng từ xa dẫn lại....
Là ngÆ°á»i từng trải giang hồ, tá»± nhiên Quách Thế Phần biết ngay đó là tiếng Ä‘á»™ng bên ngoài Bạch Vân Quan và hình nhÆ° hai bên đã đụng nhau từ ở phía ngoài.
Quách Thế Phần không dám chậm trá»…, ông ta tung mình lên hai dãy nhà, vượt thẳng vá» phía bên trái và vá»t mình lên ẩn vào tầng cây rậm.
Chá»— tàng cây này chỉ cách Bạch Vân Quan má»™t khoảng không xa lắm và dòm thẳng qua là thấy ngay bãi cá» trÆ°á»›c sân, nÆ¡i đây Ä‘ang có hai bóng ngÆ°á»i Ä‘ang quần thảo.
Một đạo sĩ mặc áo màu tro xám, râu tóc dựng lên như nhím, tay cầm cặp nhuyễn tiên, thế đánh thật dữ dằn.
Má»™t ngÆ°á»i nữa mặc áo màu xanh dáng vóc thanh nhã tay cầm thanh trÆ°á»ng kiếm, chiêu thức của ngÆ°á»i này rất là kỳ dị kỳ ảo lạ lùng, cho dù ngÆ°á»i đạo nhân tấn công dữ dằn cách mấy cÅ©ng Ä‘á»u bị hắn hóa giải nhÆ° không.
Quách Thế Phần nhìn chăm chú vào ngÆ°á»i đạo sÄ©, hình nhÆ° ngÆ°á»i này là “Há»a Linh Quan†Hoàng Tán Hóa....
Dòm kỹ thấy bên sau gã thanh niên áo xanh còn có hai bóng ngÆ°á»i đứng cách đó chừng hÆ¡n má»™t trượng.
NgÆ°á»i đứng trÆ°á»›c là má»™t trung niên văn sÄ©, đầu bịt nhu cân, mặt che khuôn lụa màu xanh, hắn đứng chắp tay sau đít nhàn nhã nhÆ° xem cuá»™c đấu giống nhÆ° má»™t trò đùa giỡn.
NgÆ°á»i đứng sau hắn mặc áo màu xanh, hai mắt chiếu tia rá»n rợn nhìn chằm chằm vào trận đấu.
Quách Thế Phần Æ°á»›c lượng gã trung niên văn sÄ© nhất định là kẻ cầm đầu của ba tên, nhÆ°ng Ä‘iá»u lạ là sao cuá»™c chiến diá»…n ra sát ngay Bạch Vân Quan mà Thanh Phong đạo trưởng ở đâu không thấy?
Trong trận đấu, hai ngÆ°á»i đã giao nhau hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i chiêu, cặp nhuyá»…n tiên của đạo sÄ© áo xanh càng lúc tấn công càng dữ dá»™i.
Hai ngá»n roi thành má»™t vùng kiên cố và luôn luôn ào ào xé gió tấn công nhÆ° từng ngá»n sóng thần.
Gã hán tá»­ dùng kiếm cÅ©ng không lép vế, thanh kiếm biến hóa cá»±c kỳ huyá»n ảo, những ánh kiếm tóe ra nhÆ° những ngá»n pháo bông.
Thanh kiếm nhoáng lên phong bế ngá»n roi, trong khi đà roi tấn công má»™t cách dÅ©ng mãnh làm cho hai món binh khí tóe ra nhiá»u đốm lá»­a sáng lòe và Quách Thế Phần suýt kêu thành tiếng...
Trong năm Ä‘Æ°á»ng kiếm của gã thanh niên công tá»›i, bao gồm cả kiếm pháp của bốn đại môn phái Tung SÆ¡n, Võ ÄÆ°Æ¡ng, Nga My và Hoa SÆ¡n...
Nhất là ná»™i lá»±c dồn lên thanh kiếm của hắn cá»±c kỳ hùng hậu và Ä‘iá»u làm cho ngÆ°á»i đạo sÄ© áo xanh biến sắc là mặc dù dùng kiếm pháp của tứ đại môn phái má»™t lượt, nhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng kiếm của hắn Ä‘i thật quán xuyến, không thấy má»™t khá»›p nào....
Lợi hại nhất là sau khi cho hai món binh khí chạm vào nhau, gã thanh niên chuyển thế tấn công tá»›i tấp, theo thông thÆ°á»ng thì kiếm đầu phải mạnh hÆ¡n kiếm cuối cùng, nhÆ°ng gã thanh niên này lại trái lại, thanh kiếm thứ nhất đánh ra, thanh kiếm thứ hai Ä‘eo theo nhÆ° ngá»±a và cứ má»—i lần tung kiếm thì thế sau lại tăng sức hÆ¡n thế trÆ°á»›c rất xa.
Bị bức lui luôn năm sáu bÆ°á»›c, ngÆ°á»i đạo sÄ© áo xanh lồng lá»™n giận dữ nhÆ° mãnh hổ say mồi.... Và tiếp theo má»™t tiếng dá»™i lại vang lên chát chúa, cả hai ngÆ°á»i dá»™i hẳn ra sau....
NgÆ°á»i đạo sÄ© áo xanh râu tóc dá»±ng lên, vai áo bên trái tét má»™t Ä‘Æ°á»ng dài....
Gã thanh niên cầm kiếm mím môi tái nhợt, ngực gã thở vồng lên từng nhịp một.
Chiêu thế chạm nhau nhÆ° thế ấy, ngÆ°á»i đứng ngoài thật khó lòng phân biệt ai hÆ¡n ai kém.
Quách Thế Phần chợt khẽ giật mình...
Không biết tá»± bao giá», Thanh Phong đạo trưởng đã xuất hiện và nghiêm trang nói vá»ng vào trận đấu:
– Xin nhị vị hãy dừng tay.
NgÆ°á»i đạo sÄ© áo xanh thu rồi nhảy lùi vá» phía sau, gã thanh niên dùng kiếm cÅ©ng bắn lui vá» phía ngÆ°á»i trung niên văn sÄ©.
Thanh Phong đạo trưởng khẽ cúi đầu vá» phía ba ngÆ°á»i của địch:
– Có thể vượt qua Bát Quái Äồ của Bạch Vân Quan, đủ thấy ba vị là bậc cao minh, nhÆ°ng chẳng hay quý tính là chi?
NgÆ°á»i trung niên văn sÄ© mỉm cÆ°á»i:
– Má»™t chút bố trí sÆ¡ sài của Bạch Vân Quan, chỉ có thể làm trở ngại dã thú trong vùng này chứ có cao minh gì đáng kể? Còn nhÆ° danh tính của chúng tôi cÅ©ng không có gì trá»ng vá»ng. Äạo trưởng không cần biết cÅ©ng chẳng sao.
Quách Thế Phần mím miệng...
Giá»ng Ä‘iệu của hắn thật là ngạo nghá»….
Thanh Phong đạo trưởng cÆ°á»i lá»›n:
– Äang đêm ba vị xâm nhập Bạch Vân SÆ¡n mà lại dấu đầu dấu Ä‘uôi nhÆ° thế thì làm sao có thể nói chuyện vá»›i nhau?
NgÆ°á»i trung niên văn sÄ© cÅ©ng cÆ°á»i ha hả:
– Quan chủ đã cố há»i thì tại hạ cÅ©ng xin làm vừa lòng, tại hạ là Thanh Kỳ Lệnh Chủ.
“Thanh Kỳ Lệnh Chủ�
CÅ©ng lại là má»™t thứ “Lệnh chủ†và cÅ©ng tuồng bao mặt nhÆ° nhau phải chăng hắn vá»›i “Mai Hoa Lệnh Chủ†cÅ©ng cùng má»™t bá»n?
Quách Thế Phần cố nhìn thật kỹ dáng vóc của bá»n này....
Äã có nghe Quách Thế Phần nói chuyện vỠ“Mai Hoa Lệnh Chủâ€, Thanh Phong đạo trưởng nghe hắn xÆ°ng danh là thoáng giật mình, nhÆ°ng ông ta có tâm trấn tÄ©nh:
– À... Thì ra đây là Thanh Kỳ Lệnh Chủ. Bần đạo vì ít khi qua lại giang hồ thành thử chưa từng nghe tiếng, thật là vô cùng thất kính...
Tài sản của giacuongly

  #10  
Old 18-05-2008, 04:15 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 10: Danh Không Phù Thực




Biết đó là câu xóc óc, nhÆ°ng Thanh Kỳ Lệnh Chủ vẫn cÆ°á»i rổn rảng:
– Và bây giỠthì Quan chủ đã nghe cũng đâu có muộn chi.
Thanh Phong đạo trưởng nghiêm giá»ng:
– Äang lúc giữa đêm, ba vị tá»± chuyện xâm nhập Bạch Vân Quan chẳng hay có chi dạy bảo?
Thanh Kỳ Lệnh Chủ há»i lại:
– Tại hạ có nghe “Tiên Nhân Chưởng†Lý đại hiệp đến dưỡng bệnh nơi đây chẳng hay có thật như thế không nhỉ?
Quách Thế Phần khẽ gục gặc đầu....
Câu chuyện đã bắt đầu Ä‘i vào chánh yếu, nhất định là bá»n chúng đã theo dõi sát chân.
Thanh Phong đạo trưởng thoáng biến sắc nhÆ°ng ông ta vẫn Ä‘iá»m tÄ©nh gật đầu:
– Äúng, Lý trang chủ quả có đến tệ Quan dưỡng bệnh.
Thanh Kỳ Lệnh Chủ vòng tay cÆ°á»i:
– Äa tạ sá»± chỉ Ä‘iểm và xin thứ cho chuyện quấy rầy....
Hắn quay ra sau phất nhẹ tay:
– Chúng ta đi vào.
Vừa nói, Thanh Kỳ Lệnh Chủ vừa cất bước đi mau vỠphía cửa Bạch Vân Quan.
Thanh Phong đạo trưởng trầm giá»ng:
– Hãy khoan!
Äôi mắt sâu sâu ẩn trong màn lụa xanh của Thanh Kỳ Lệnh Chủ chiếu tia sáng lạ lùng:
– Tại hạ đến đây để bái phá»ng Lý đại hiệp, chẳng hay Quan chủ có chi chỉ giáo?
Thanh Phong đạo trưởng ôn tồn:
– Lý trang chủ đến tệ quan dưỡng bệnh vốn không cho ngÆ°á»i kiến diện và Bạch Vân Quan cÅ©ng không thể để cho bất cứ ngÆ°á»i khách nào muốn tá»›i má»™t cách ngang nhiên.
Thanh Kỳ lệnh chủ ngá»­a mặt nhìn trá»i và nói thật chậm gần nhÆ° từng tiếng:
– Nếu Lý đại hiệp biết tại hạ đến đây thăm nhất định ngÆ°á»i phải được diện kiến, vả lại chuyện này vốn cùng vá»›i Quan chủ không can hệ.
Thanh Phong đạo trưởng Ä‘Æ°a cây phất trần lên ngang ngá»±c, giá»ng ông ta bắt đầu gay gắt:
– Bạch Vân Quan từ xưa đến nay không hỠcan dự chuyện giang hồ là vì không muốn chứ không phải là sợ, cho nên, kẻ nào muốn tự chuyên xâm nhập vào Bạch Vân Quan, kẻ đó cần phải thắng qua được bần đạo.
Thanh Kỳ lệnh chủ cÆ°á»i nhạt:
– Chuyện này vốn không quan hệ đến Quan chủ, thế nhưng Quan chủ lại cố tròng nó vào mình thì e rằng sẽ có sự hối hận vỠsau.
Thanh Phong đạo trưởng cÅ©ng bật cÆ°á»i ha ha?
– Thí chủ dá»±a vào đâu mà lại dám buông lá»i lá»›n lối nhÆ° thế? Bần đạo....
Thanh Phong đạo trưởng nói chưa dứt tiếng thì từ bóng tối phía bên trái, một bóng đen phi thân lướt vút ra....
Quách Thế Phần khẽ thở ra....
Ông ta cảm nhận ngay ngÆ°á»i má»›i tá»›i.
Má»™t con ngÆ°á»i tuổi nhá» nhÆ°ng có má»™t thân pháp không thể nào tưởng tượng, có thể nói toàn thể võ lâm hiện tại, khó tìm trong hàng cao thủ má»™t con ngÆ°á»i thứ ba nhÆ° thế...
Cái thở ra của Quách Thế Phần bao hàm nhiá»u ý nghÄ©a.
Ông ta vừa tá» vẻ khen ngợi vị công tá»­ của Lý gia, nhÆ°ng đồng thá»i qua thái Ä‘á»™ cuồng ngạo xem dÆ°á»›i mắt không ngÆ°á»i của hắn, khiến cho ngÆ°á»i lãnh tụ phái Hoài DÆ°Æ¡ng có phần tiếc rẻ...
Quách Thế Phần chú mục nhìn thấy Lý công tá»­ vòng tay thủ lá»… và nói bằng má»™t giá»ng rổn rảng:
– Bá»n giặc cá» thì đâu phải nhá»c đến tay đạo trưởng, nhất là hỠđã vì Lý gia mà đến thì vãn bối xin thù tiếp.
Ãnh mắt khuất sau màn lụa của Thanh Kỳ lệnh chủ vụt ngá»i ngá»i và hắn cÅ©ng vòng tay:
– Chắc là Lý công tử đấy chứ?
Lý công tử lạnh lùng:
– Vâng, huynh đệ là Lý Duy Năng.
Thanh Kỳ lệnh chủ cÆ°á»i ha hả:
– Như thế thì hay biết bao nhiêu.... Tại hạ đến Bạch Vân Quan chính là chỉ để được diện kiến cùng Lý công tử đấy.
Lý Duy Năng vẫn chỉ má»™t giá»ng lạnh lùng:
– Có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
Thanh Kỳ lệnh chủ nói:
– Tại hạ muốn cùng Lý công tử nói chuyện đôi câu vậy mà.
Lý Duy Năng cau mặt:
– Chuyện chi?
Thanh Kỳ lệnh chủ cÆ°á»i nhẹ:
– Chuyện có quan hệ đến lệnh tôn Lý đại hiệp...
Lý Duy Năng rít giá»ng:
– Gia phụ bị trúng độc độc có phải chính bởi tay ngươi?
Thanh Kỳ lệnh chủ khẽ gật đầu:
– Vâng, quả đúng như thế...
Lý Duy Năng giận dữ:
– Loài chuá»™t nhắt đêm nay kể nhÆ° ngÆ°Æ¡i có Ä‘i nhÆ°ng chẳng có vá», hãy giữ lấy mình.
Nói chÆ°a dứt câu, cánh tay phải của Lý Duy Năng đã nhấc lên, bóng quạt nhÆ° má»™t Ä‘iểm lÆ°u tinh chỉa thẳng vào Triá»n cÆ¡ Huyệt của Thanh Kỳ lệnh chủ...
Chiêu thế của Lý Duy Năng chẳng những nhanh nhẹn mà lại còn biến ảo dị thÆ°á»ng, cánh tay vừa thấy nhoáng lên thì ngá»n quạt đã tá»›i gần đích nhắm...
Thanh Kỳ lệnh chủ thụt ra sau má»™t bÆ°á»›c và cất giá»ng cÆ°á»i ha hả:
– Tại hạ đến đây là vì ý tốt, chẳng lẽ Lý công tử lại không muốn có thuốc giải cho lệnh tôn ư?
Lý Duy Năng gằn giá»ng:
– Ngươi đã từng nghe nói chuyện giết gà lấy trứng rồi chứ? Ta chính đang làm công chuyện đó đây, ta giết ngươi để mà lấy thuốc giải đó.
Miệng nói nhÆ°ng tay vẫn không ngừng, ngá»n quạt thứ ba đã theo vá»›i đà lao tá»›i....
Thanh Kỳ lệnh chủ tung mình lên cÆ°á»i lá»›n:
– Chỉ tiếc vì thuốc giải hiện không có trong ngÆ°á»i của tại hạ.
Cánh quạt thứ ba cứ y nhiên bay tới và Lý Duy Năng nghiến răng kèn kẹt:
– Nhưng ta chưa phải cần đến thuốc giải của ngươi đâu.
Thanh Kỳ lệnh chủ cứ thối lui:
– Lý công tá»­ cho rằng nếu tìm được Äô Lạp Thảo là có thể giải Ä‘á»™c cho lệnh tôn được à?
Chỉ trong mấy câu đối đáp, má»™t ngÆ°á»i lui thật lẹ, má»™t ngÆ°á»i tiến thật nhanh, há» cùng quần nhau trá»n cả sân cá» rá»™ng.
Quách Thế Phần càng rúng động hơn lên...
Khinh công của Lý Duy Năng đã đến mức gần như tuyệt đỉnh, nhưng bây giỠmắt thấy khinh công của gã Thanh Kỳ lệnh chủ cũng không thấy gì là kém...
Hai ngÆ°á»i, chỉ vá» mặt khinh công không thôi, quả hỠđã đồng sức vá»›i nhau....
Thanh Kỳ lệnh chủ vẫn chÆ°a phản công, hắn vẫn nói cÆ°á»i:
– Tuyệt kỹ của cao đồ Thần Phiến Tử, tại hạ từng lãnh giáo, các hạ nên ngừng lại để nói chuyện là hơn.
Câu nói của Thanh Kỳ lệnh chủ làm cho Quách Thế Phần giật mình.
Như vậy Lý Duy Năng là môn hạ của Thần Phiến Tử, thảo nào tay quạt của hắn lại không biến ảo dữ dằn như thế?
Lý Duy Năng giận xanh mặt:
– Không, giữa ta vá»›i ngÆ°Æ¡i không có gì để nói cả. Biết Ä‘iá»u thì hãy tuốt binh khí ra mau.
Thanh Kỳ lệnh chủ vẫn vá»›i giá»ng cÆ°á»i âm hiểm:
– Nếu Lý công tử có thể cho tại hạ nói xong câu chuyện thì chuyện giao đấu với nhau cũng đâu phải là không thể có.
Lý Duy Năng dừng tay lại:
– Nói mau!
Thanh Kỳ lệnh chủ ôn tồn:
– Tại hạ hôm nay tá»± ý đến đây trÆ°á»›c nhất là muốn Lý công tá»­ diện kiến má»™t ngÆ°á»i....
Rồi không đợi phản ứng của Lý Duy Năng, Thanh Kỳ lệnh chủ đưa tay vỗ luôn ba cái.
Bóng ngÆ°á»i ngoài rừng trúc nhoáng lên...
Má»™t gã mặc áo màu xanh, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm phóng vào, vòng tay nói vá»›i Thanh Kỳ lệnh chủ:
– Thuộc hạ xin chỠlịnh.
Từ lâu, Thanh Phong đạo trưởng cứ đứng im nghe hai ngÆ°á»i cứ đối đáp, bây giá» thấy gã hán tá»­ áo xanh nhảy vào, ông ta đã xạm mặt:
– Tần Sĩ Trân, ta sai ngươi đến Trấn Nam thế sao ngươi còn ở đó làm trò gì hử?
Quách Thế Phần rúng Ä‘á»™ng, thì ra tên hán tá»­ áo xanh là đệ tá»­ của Thanh Phong đạo trưởng ngÆ°á»i mà ông ta đã sai Ä‘i Trấn Nam tìm Äô Lạp Thảo....
Thanh Kỳ lệnh chủ khoát tay:
– Ngươi cứ nói chuyện thật cho hỠnghe đi.
Tần Sĩ Trân cúi đầu vâng mệnh và vụt quỳ thụp xuống khóc nói với Thanh Phong đạo trưởng:
– Sư phụ, đệ tử đã thất kính với lão nhân gia rồi....?
Thanh Phong đạo trưởng giận xám mặt:
– Nghiệt súc, ngươi đã phá hủy sự nghiệp tiên sư, ngươi còn dám xưng là đệ tử của ta nữa à?
Tần Sĩ Trân cứ khóc:
– Äã theo hầu sÆ° phụ hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm nay, ân sÆ° vị báo, trong lòng đệ tá»­ hổ thẹn vô cùng... chỉ có Ä‘iá»u đệ tá»­ còn có cái khổ không giải quyết được, xin sÆ° phụ thÆ°Æ¡ng cho.
Một tên đệ tử đột nhiên phản bội làm cho Thanh Phong đạo trưởng tức tối không dằn được, ông ta thét lớn:
– Nghiệt súc, ta tuy ẩn dật không cùng với thế gian phân tranh, nhưng với một tên phản đồ thì không thể dung thứ được...
Tiếng nói chưa dứt, chiếc phất trần đã vung lên giáng mạnh...
Thanh Kỳ lệnh chủ hất nhẹ tay phải và cÆ°á»i lá»›n:
– Quan chủ là bậc cao nhân thì tại sao lại làm một chuyện không minh bạch...
Chiếc phất trần của Thanh Phong đạo trưởng vừa giáng xuống, thì bị ngay một luồng kình lực cản ngang, ông ta thoắt hơi giật mình...
Chỉ má»™t cái đỡ nhẹ thôi, chứng tỠđối phÆ°Æ¡ng công lá»±c không phải tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng trong cÆ¡n giận dữ Thanh Phong đạo trưởng không thể nào dằn được, ông ta nhìn thẳng vào mặt gã Thanh Kỳ lệnh chủ và bật cÆ°á»i sằng sặc:
– Tên súc sinh này ỷ có các hạ Ở sau lưng nên mới dám bội phản sư môn miệt khinh sư mạng, có lẽ nếu bần đạo cần thanh lý môn hộ thì trước tiên phải lĩnh giáo cùng các hạ.
Thanh Kỳ lệnh chủ Ä‘iá»m đạm mỉm cÆ°á»i:
– Tại hạ chỉ nói Quan chủ không thông sự lý, chứ tuyệt nhiên không bao giỠcó lòng cùng với Quan chủ tranh chuyện hơn thua.
Thanh Phong đạo trưởng giận dữ:
– Bần đạo bất thông sự lý như thế nào?
Thanh Kỳ lệnh chủ nói:
– Tần SÄ© Trân tuy là môn hạ của Quan chủ nhÆ°ng ít ra Quan chủ cÅ©ng phải há»i cho rõ căn nguyên, chứ có đâu hồ đồ xuất thủ nhÆ° thế?
Thanh Phong đạo trưởng gằn giá»ng:
– Hắn bá»™i phản sÆ° môn chứ chẳng lẽ là chuyện giả đò hay sao mà lại phải há»i Ä‘i há»i lại?
Thanh Kỳ lệnh chủ nói:
– Hắn không vì quên bỠsư ân mà đầu nhập Thanh Kỳ Lệnh, chuyện đó hoàn toàn do ý của thân mẫu hắn.
Thanh Phong đạo trưởng mím miệng gục gặc đầu:
– Äúng! Tần SÄ© Trân là con ngÆ°á»i rất có hiếu vá»›i me..... NhÆ° vậy là ngÆ°Æ¡i đã bắt mẹ hắn để khống chế hắn, bức bách hắn đầu hàng...
Thanh Kỳ lệnh chủ vẫn thản nhiên:
– Tại hạ đã thay hắn mà lo cho cuá»™c sống của mẹ hắn, làm cho lão bà được thÆ° thái an nhàn, so vá»›i việc khổ cá»±c trÆ°á»›c kia thì hÆ¡n hẳn má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Thanh Phong đạo trưởng liếc vào mặt Tần Sĩ Trân bằng đôi mắt cảm thông và khẽ gật đầu:
– Tuy bị ngÆ°á»i bức bách, nhÆ°ng dù sao ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã làm há»ng đại sÆ°.....
Thanh Kỳ lệnh chủ chen vào:
– Không, hắn không bao giỠlàm hư đại sự của Quan chủ cả.
Không để ý tới Thanh Kỳ lệnh chủ, Thanh Phong đạo trưởng tiếp tục nói với Tần Sĩ Trân:
– Nghĩ đến tình thương mẹ của ngươi, ta không gia tội, nhưng từ nay vỠsau đừng bao giỠxưng là môn hạ của ta nữa nhé. Thôi, ngươi hãy đi đi.
– Äệ tá»­ muốn má»™t chết để đáp ân thầy, chỉ hiá»m vì... mẹ già không ngÆ°á»i phụng dưỡng...
Thanh Phong đạo trưởng nói:
– NgÆ°Æ¡i đã không còn là môn hạ Bạch Vân Quan, vậy không nên gá»i ta là sÆ° phụ.
Thanh Kỳ lệnh chủ cÆ°á»i âm hiểm và vẫy vẫy tay:
– Tần Sĩ Trân, ngươi hãy lui ra sau.
Tần Sĩ Trân lạy vỠphía Thanh Phong đạo trưởng ba lạy rồi mới bước lùi lại phía sau.
Thanh Kỳ lệnh chủ nói thật chậm:
– Tại hạ vừa rồi có nói là Tần Sĩ Trân chưa hỠlàm hư đại sự của Quán Chủ, chẳng hay Quán Chủ có tin chăng?
Thanh Phong đạo trưởng lạnh lùng vặn lại:
– Bần đạo vẫn chưa hiểu hết ý của các hạ.
Thanh Kỳ lệnh chủ nói:
– Quan chủ phái lệnh đồ đến Trấn Nam, tá»± nhiên là để tìm Äô Lạp Thảo, nhÆ°ng cho dù tìm được Äô Lạp Thảo, cÅ©ng chÆ°a chắc đã trị được bịnh cho Tiên Nhân Chưởng...
Thanh Phong đạo trưởng nói:
– Từ đây đến Trấn Nam diệu vợi, hai chuyến Ä‘i vá» rất phí thá»i gian nhÆ° thế thì thật sá»± Tiên Nhân Chưởng cÅ©ng không cần đến...
Thanh Kỳ lệnh chủ gật đầu:
– Quan chủ nói đúng. Lý đại hiệp quả không cần dùng Äô Lạp Thảo.
Thanh Phong đạo trưởng nói:
– Không, các hạ đã hiểu lầm câu nói của bần đạo. Bần đạo chỉ muốn nói rằng má»™t khi các hạ đã đến Bạch Vân SÆ¡n thì ở đây đâu còn cần Äô Lạp Thảo.
Thanh Kỳ lệnh chủ càng gật đầu nhanh hơn nữa:
– Vâng, vâng... Chính tại hạ vì chuyện của Lý đại hiệp mà đến đây.
Thanh Phong đạo trưởng cÆ°á»i lá»›n:
– à của bần đạo là sẽ... lÆ°u Lệnh Chủ lại đây, bởi vì nhÆ° thế có lẽ hÆ¡n Äô Lạp Thảo rất nhiá»u.
Thanh Kỳ lệnh chủ vẫn cứ gật đầu:
– Nếu cần cho Lý đại hiệp bình an thì nhất định là tại hạ hÆ¡n Äô Lạp Thảo gấp vạn lần.
Quách Thế Phần giật mình, ông ta cảm thấy tình hình có nhiá»u thay đổi.
Trong khi Thanh Phong đạo trưởng và Thanh Kỳ lệnh chủ nói chuyện thì Lý Duy Năng và “Há»a Linh Quan†Hoàng Tán Hóa đã sẵn thế đợi chá», há» chuẩn bị vá»›i Thanh Phong đạo trưởng hợp sức bắt Thanh Kỳ lệnh chủ...
Chỉ cần bắt giữ hắn là vấn đỠthuốc giải kể như nắm chắc trong tay.
NhÆ° không nhìn thấy Ä‘iá»u nguy hiểm cho mình, Thanh Kỳ lệnh chủ vụt quay qua há»i Lý Duy Năng:
– Chắc Lý công tử hiểu rõ ý của tại hạ chứ?
Lý Duy Năng hất mặt:
– Bản công tử không biết hay đúng hơn là không cần biết.
Thanh Kỳ lệnh chủ cÆ°á»i nhẹ:
– Tại hạ muốn nói Äô Lạp Thảo đối vá»›i Lý đại hiệp không có chá»— dùng, bởi vì...
Nói đến dây, hắn vùng ngưng lại....
Không, hắn phát âm nhÆ°ng môi hắn vẫn còn nhóp nhép, hắn nhìn thẳng vào mặt Lý Duy Năng, hắn Ä‘ang dùng lối truyá»n âm nhập mật để nói chuyện riêng...
NgÆ°á»i đứng chỉ thấy vẻ mặt của Lý Duy Năng có nhiá»u biến đổi nhÆ°ng giá»ng hắn vẫn hằn há»c nhÆ° thÆ°á»ng:
– Ngươi nói thật chứ?
Thanh Kỳ lệnh chủ thản nhiên:
– Chính tại hạ vì chuyện ấy mà đến đây, nếu Lý công tử không tin thì cứ vào đấy mà xem, tại hạ sẵn sàng chỠđợi.
Lý Duy Năng quay lại thật lẹ vòng tay nói với Thanh Phong đạo trưởng:
– Xin đạo trưởng hãy đợi ở đây, vãn bối sẽ quay ra lập tức.
Tiếng nói vừa dứt thân hình hắn đã tung lên, bóng áo màu lam của Lý Duy Năng xẹt đi như tên bắn...
Không biết hỠđã nói gì vá»›i nhau, Thanh Phong đạo trưởng muốn theo há»i Lý Duy Năng, nhÆ°ng vì cÆ°á»ng địch Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt nên đành phải đứng yên má»™t chá»—.
Quách Thế Phần núp trong bóng tối giật mình...
Ông ta biết tên Thanh Kỳ lệnh chủ này đang có âm mưu....
TrÆ°á»›c cá»­a Bạch Vân Quan từ phút giằng co gần nhÆ° chá»±c chá» bùng nổ má»™t trÆ°á»ng huyết chiến, bá»—ng hòa hoãn trở lại sau câu chuyện giữa Thanh Kỳ lệnh chủ và Lý Duy Năng.
Má»i ngÆ°á»i có mặt, trừ gã Thanh Kỳ lệnh chủ, hết thảy Ä‘á»u hồi há»™p đợi chá».
Qua một lúc khá lâu, Lý Duy Năng quay trở ra, một tay cầm quạt tay kia hình như cầm theo một vật gì khác nữa, hắn trở lại với bộ mặt hầm hầm.
Theo sau lÆ°ng hắn là hai tên gia nhân, há» khiêng má»™t tấm ván cá»­a trên đó Ä‘ang có má»™t ngÆ°á»i nằm mê man bất tỉnh.
Thanh Phong đạo trưởng giật mình...
Ông ta bÆ°á»›c nhan tá»›i há»i:
– Lý đại hiệp làm sao thế?
Lý Duy Năng giận dữ:
– NgÆ°á»i này không phải cha tôi.
Thanh Phong đạo trưởng kinh ngạc:
– Như thế... hắn là ai?
Lý Duy Năng vẫn với thái độ giận dữ:
– Hắn là một tên giặc dị dung, giả làm thân phụ của tôi....
Thanh Phong đạo trưởng càng kinh ngạc:
– Lạ nhỉ? Hắn đeo mặt nạ giả để làm Lý trang chủ thế tại sao bần đạo lại không thể thấy....
Từ trong bóng tối, Quách Thế Phần còn kinh dị còn hÆ¡n Thanh Phong đạo trưởng. Chính nét dị dung rất khéo của Quản Thiên Phát và Giang Hàn Thanh mà Thanh Phong đạo trưởng chỉ liếc qua đã nhận ra má»™t cách dá»… dàng, còn chuyện có ngÆ°á»i giả làm “Tiên Nhân Chưởng†Lý Quang Trí thì tại sao ông ta lại không hay biết?
Lý Duy Năng xốc tới chỉ quạt vào mặt Thanh Kỳ lệnh chủ:
– Ngươi mang cha ta đi đâu?
Thanh Kỳ lệnh chủ chắp hai tay sau đít mỉm cÆ°á»i:
– Tại hạ đâu có lừa công tử.
Äôi mắt Lý Duy Năng tóe lá»­a:
– Ta há»i ngÆ°Æ¡i, các ngÆ°Æ¡i tìm cách đánh tráo Ä‘em cha ta Ä‘i, mục đích của hành Ä‘á»™ng đó các ngÆ°Æ¡i muốn đòi há»i những Ä‘iá»u kiện gì chứ?
Thanh Kỳ lệnh chủ cÆ°á»i lá»›n:
– Tự nhiên, nhưng cũng không quá lắm đâu....
Ngay trong lúc ấy thì bên trong bóng tối hành lang, ánh đèn lóe sáng, má»™t cô gái mặc áo xanh xách đèn lồng Ä‘i trÆ°á»›c theo sau má»™t thiếu phụ mặc áo màu lục dáng vóc tiá»u tụy, tay vịn vai a hoàn chầm chậm Ä‘i ra....
NgÆ°á»i thiếu phụ áo lục khoảng hai mÆ°Æ¡i bốn hai lăm tuổi, phong tÆ° đẹp đẽ. Vừa bÆ°á»›c ra lau nÆ°á»›c mắt nghẹn ngào:
– Äại công tá»­, bá»n giặc này bắt lão gia Ä‘i đâu?
Không đợi Lý Duy Năng trả lá»i, ngÆ°á»i thiếu phụ Ä‘i ngay lại trÆ°á»›c Thanh Phong đạo trưởng, khẽ nghiêng mình thi lá»…:
– Äạo trưởng, lão gia chúng tôi cùng vá»›i đạo trưởng là bằng hữu thâm giao, bây giá» bá»n giặc này âm mÆ°u bắt lão gia chúng tôi mang Ä‘i mất tích, mong đạo trưởng niệm tình cố cá»±u tìm Ä‘Æ°a lão gia tiện thiếp trở vá», trá»n Ä‘á»i thiếp không dám quên Æ¡n.
Thanh Phong đạo trưởng lật đật đáp lễ:
– Xin phu nhân yên lòng, sá»± việc nhất định phải giải quyết cho ổn thá»a.
Từ trong bóng tối, Quách Thế Phần nhìn chăm chú ngÆ°á»i thiếu phụ, ông ta nhá»› lại lúc trÆ°á»›c có nghe nói “Tiên Nhân Chưởng†Lý Quang Trí có tục huyá»n vá»›i má»™t cô gái đẹp, nhÆ° vậy có lẽ là ngÆ°á»i này....
NgÆ°á»i thiếu phụ áo lục bÆ°á»›c lại gần Lý Duy Năng, thấp giá»ng:
– Bá»n cÆ°á»›p này có phải muốn chuá»™c bằng vàng bạc đấy không? Công tá»­, chỉ cần lão gia bình yên, chúng ta không tiếc chi cả.
Lý Duy Năng hất mặt vỠphía Thanh Kỳ lệnh chủ:
– NgÆ°á»i vừa nói Ä‘iá»u kiện gì? Hãy nói hết cho ta biết!
Thanh Kỳ lệnh chủ nói:
– Thật ra thì cÅ©ng không đáng gá»i là Ä‘iá»u kiện, danh uy của Lý đại hiệp chấn Ä‘á»™ng Hoàng Hà đã ngót ba mÆ°Æ¡i năm nay, bây giá» tuổi đã già rồi, mà má»™t con ngÆ°á»i khi bóng xế chiá»u tà, theo tại hạ thì Lý đại hiệp nên đóng cá»­a để yên tuổi già là phải....
Lý Duy Năng vặn lại:
– Theo ý các hạ thì cha ta nên thoái xuất giang hồ có phải thế không?
Thanh Kỳ lệnh chủ mỉm cÆ°á»i:
– Thật ra đây cÅ©ng chỉ là hảo ý của tại hạ, má»™t con ngÆ°á»i thành danh không phải là dá»…, cho nên khi đã đạt đến mức cao rồi thì cần nên dừng lại để bảo toàn... Là má»™t con ngÆ°á»i trí chẳng lẽ công tá»­ lại không muốn cho lệnh tôn được hưởng phÆ°á»›c an nhàn nhÆ° thế hay sao?
Quách Thế Phần khẽ gục gặc đầu....
Tuy với ý đồ tranh bá, nhưng lý lẽ của hắn quả thật là xác đáng.
Bất giác, ngÆ°á»i lãnh tụ Hoài DÆ°Æ¡ng chợt liên tưởng đến bản thân mình...
Bao nhiêu năm chen vá»›i thiên hạ, vinh nhục đã quá nhiá»u rồi phải chăng bây giá» cÅ©ng đã đến lúc cần thoái ẩn?
à nghĩ thu xếp Hoài Dương Tiêu Cục càng lúc càng thúc dồn hỠQuách...
Và hình nhÆ° câu nói của Thanh Kỳ lệnh chủ cÅ©ng đã làm dao Ä‘á»™ng Lý Duy Năng, hắn trầm ngâm và há»i lại:
– Äiá»u kiện thế đấy à?
Thanh Kỳ lệnh chủ gật gù:
– Còn má»™t Ä‘iá»u kiện nữa – nói cho đúng thì cÅ©ng không hẳn Ä‘iá»u kiện vì đây là má»™t chuyện tiến thân... Chúng tôi đã ngưỡng má»™ anh danh của Lý công tá»­ đã lâu, cho nên muốn kính thỉnh công tá»­ vui lòng đảm nhiệm Phó Lệnh Chủ của bản kỳ, chẳng hay ý công tá»­ nhÆ° thế nào?
Thật là má»™t lá»i trang trá»ng, má»™t Ä‘iá»u kiện cho đối phÆ°Æ¡ng có chá»— tiến thân đúng theo tinh thần hợp tác.
Bất cứ ai nghe qua cÅ©ng có thể cảm thấy đó là má»™t chá»— đứng khá danh dá»±, nhÆ°ng vá»›i con ngÆ°á»i quảng bác, con ngÆ°á»i lịch lãm giang hồ nhÆ° Quách Thế Phần thì chuyện của Thanh Kỳ lệnh chủ Ä‘Æ°a ra đã nói rõ dã tâm.
Lý Quang Trí thoái ẩn, Lý Duy Năng làm phó trong tổ chức gá»i là “Thanh Kỳ†thì rõ ràng là “Hà Bắc Lý Gia†hoàn toàn bị tiêu diệt.
Lý Quang Trí thoái ẩn, Lý Duy Năng đảm nhiệm Phó Lệnh Chủ Thanh Kỳ, lực lượng của Hà Bắc Lý gia tự nhiên thuộc vỠkẻ khác, một kế hoạch thôn tính thật là chu đáo.
Thanh Kỳ lệnh chủ Ä‘iá»m đạm mỉm cÆ°á»i:
– Tạm gá»i đó là hai Ä‘iá»u kiện, nhÆ°ng thá»±c tế nó là hai Ä‘iá»u có lợi đối vá»›i Lý công tá»­, chẳng hay Lý công tá»­ có ý kiến nhÆ° thế nào?
Không đợi Lý Duy Năng mở lá»i, ngÆ°á»i thiếu phụ áo lục khẽ nói:
– Äại công tá»­, bằng lòng chuyện ấy Ä‘i.
Nàng nói với tia mắt nhìn khẩn khoản...
Lý Duy Năng trầm ngâm nghiêm giá»ng:
– Các hạ hãy Ä‘Æ°a gia phụ vá», tại hạ sẽ cố nói cho ngÆ°á»i quy ẩn, còn chuyện đảm nhiệm Phó Lệnh Chủ của quý kỳ, xin cho tại hạ được chối từ.
Thanh Kỳ lệnh chủ cÆ°á»i nhạt:
– Lý công tử, tại hạ nghĩ rằng nơi đây giỠnày, không phải là lúc để trả giá cò kè bớt một thêm hai!
Lý Duy Năng chiếu ánh mắt ngá»i ngá»i rít giá»ng:
– Ta không bằng lòng thì các ngÆ°á»i không thả cha ta, có phải thế không?
Thanh Kỳ lệnh chủ nói:
– Tại hạ ngưỡng mộ công tử từ lâu, nếu công tử chấp nê thì tại hạ thật khó mà giải quyết.
NgÆ°á»i thiếu phụ áo lục phục xuống dÆ°á»›i chân Lý Duy Năng nàng nói trong nÆ°á»›c mắt:
– Lý công tử, tôi van công tử hãy bằng lòng... chỉ khi nào công tử bằng lòng thì...
há» má»›i thả lão gia.... Tá»™i nghiệp cho lão gia biết bao nhiêu, ngÆ°á»i đã tuổi già tác lá»›n...
Lý Duy Năng tránh sang má»™t bên trầm giá»ng:
– Trầm di nương, xin di nương hãy đứng dậy, tôi sẽ có quyết định sau cùng...
NgÆ°á»i thiếu phụ áo xanh lau nÆ°á»›c mắt đứng lên...
Thanh Kỳ lệnh chủ cÆ°á»i nhẹ:
– Chỉ cần Lý công tử gật đầu thì Lý đại hiệp sẽ trở vỠnhà một cách bình yên vô sư.....
Từ trong chỗ ẩn, Quách Thế Phần mím miệng thở ra, ông ta cảm thấy sự việc quả bức bách, xem chừng Lý Duy Năng không muốn chấp nhận cũng không thể được...
Ngay trong lúc ấy, Ä‘á»™t nhiên xung quanh đâu đó chợt có nhiá»u tiếng quát tháo dậy lên.
Thanh Phong đạo trưởng xạm mặt xốc lên:
– Lệnh Chủ... Có phải ngÆ°á»i đã cho thủ hạ tập kích Bạch Vân Quan?
Thanh Kỳ lệnh chủ Ä‘iá»m đạm mỉm cÆ°á»i:
– Xin Quan chủ chớ nên lo lắng, tại hạ bảo đảm không ai tập kích Bạch Vân Quan này cả.
Chỉ trong khoảnh khắc, khi hai ngÆ°á»i nói chuyện, tiếng la hét vang lên khi nãy cÅ©ng chợt lặng im, y nhÆ° sá»± báo Ä‘á»™ng vừa rồi không phải xảy ra chung quanh nÆ¡i đó.
Cũng cùng một lúc sau khi nghe tiếng động, trong giữa lúc Thanh Phong đạo trưởng và Thanh Kỳ lệnh chủ nói chuyện, Quách Thế Phần lẳng lặng rút lui....
Ông ta tức tốc chuyá»n qua nóc nhà, thẳng ra hậu viện.
NhỠở trên tàng cây cao dễ nhận phương hướng chính xác Quách Thế Phần nghe rõ tiếng thét khi nãy phát ra từ hậu viện, nhưng khi ông ta ra đến nơi thì bốn phía lặng trang.
Màn đêm âm âm, bóng tối trầm trầm, không khí vẫn như không có chuyện gì xảy ra, sau trước cực kỳ nghiêm tịnh.
Tay thủ cứng thanh Nhạn Linh Äao, Quách Thế Phần thở phào nhÆ° vứt được khối đá đè nặng trong lòng, nhÆ°ng ông vẫn băn khoăn, và không lẽ mình lại có thể nghe không đúng?
Chân vừa chấm đất, Quách Thế Phần lật đật đi vào phía sau phòng và đến bây giỠthì ông ta mới nhận ra tình hình không yên tịnh như mình đã nghĩ...
Nhậm Bá Xuyên lo việc phòng thủ như ngồi trên gai góc, không bao giỠlại có thể yên tâm nằm ngủ, mà nếu ngủ thì tại sao nghe mình vào lại không lên tiếng?
Má»™t ý nghÄ© chợt thoáng qua. Quách Thế Phần vá»™i dừng đứng lại vận khí Ä‘an Ä‘iá»n, ngÆ°ng tụ toàn thân công lá»±c...
Äôi mắt ngÆ°á»i lãnh tụ phái Hoài DÆ°Æ¡ng nhÆ° cố xoi thủng màn đêm sâu xát bốn bên, nhÆ°ng không khí vẫn vắng lặng nhÆ° tá», không phát hiện được Ä‘iá»u gì có thể gá»i là khác la.....
Luôn cả bên trong cũng không nghe thấy những gì.
Nhưng chính sự im lặng đó lại chính là tình hình bất ổn.
Nhậm Hà Xuyên có nhiệm vụ canh phòng, nhất là lúc này tình hình đã khá khẩn trương, tự nhiên không thể bỠđi ngủ như thế được. Mà cho dù có ngủ với thính giác của Quách Thế Phần tại sao lại không nghe tiếng thở?
Là má»™t con ngÆ°á»i đã xông pha trăm trận, đã gặp không biết bao nhiêu biến cố, Quách Thế Phần biết ngay sá»± việc đã nghiêm trá»ng lắm rồi, ông ta nắm chặt ngá»n Nhạn Linh Äao bằng tay phải, tay trái Ä‘Æ°a lên ngang ngá»±c vận “Ưng Trảo Công đại lá»±c†bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c má»™t vào nhà.
Vừa vào tá»›i cá»­a, Quách Thế Phần bắt gặp ngay má»™t bóng ngÆ°á»i nằm dài dÆ°á»›i đất cách cá»­a khoảng năm sáu thÆ°á»›c.
Không, không phải một mà là hai. Cả hai nằm xeo xéo cự ly không xa nhau mấy.
Quách Thế Phần rúng Ä‘á»™ng bÆ°á»›c tá»›i cúi xuống dòm, thấy hai ngÆ°á»i cùng mặc áo Ä‘en, bao mặt bằng lụa Ä‘en, đúng là thuá»™c hạ của Thanh Kỳ lệnh chủ.
Cả hai không phải bị giết, mà hình như cùng bị điểm ngay Vựng huyệt.
Khẽ liếc vào vách, phía trong cánh cá»­a, lại má»™t ngÆ°á»i ngồi trên ghế ngủ gà ngủ gật.
Quách Thế Phần lÆ°á»›t nhanh tá»›i, đúng là Nhậm Bá Xuyên bị khống chế huyệt đạo. Khác hÆ¡n hai ngÆ°á»i nằm dÆ°á»›i đất, Nhậm Bá Xuyên bị Ä‘iểm vào huyệt ngủ.
Äược giải khai huyệt đạo, Nhậm Bá Xuyên nhÆ° ngủ má»™t giấc quá say, ông ta chỉ cá»±a mình rồi lại gục đầu chứ không tỉnh hẳn.
Vổ luôn mấy cái nữa. Nhậm Bá Xuyên cũng vẫn trơ trơ....
Quách Thế Phần cau mặt...
Thật là lạ, điểm huyệt, giải huyệt, những chuyện đó gần như cơm bữa của nhân vật giang hồ, nhất là nghỠnghiệp bao nhiêu năm của hỠQuách, dong ruổi đó đây trong việc bảo tiêu chuyện giải huyệt lại là chuyện gần như món chuyên môn, thế nhưng bây giỠbỗng trở thành vô hiệu.
Äúng là Nhậm Bá Xuyên đã gặp má»™t thủ pháp dị kỳ.
Biết không thể làm sao hÆ¡n nữa, Quách Thế Phần lật đật phóng mình vào trong và bắt gặp ngay má»™t ngÆ°á»i nữa Ä‘ang gục đầu vào vách, trên lÆ°ng hãy còn Ä‘eo chặt thanh kiếm đúng là Quản Thiên Phát.
Má»™t phần biết sá»± giải huyệt đã trở thành vô hiệu trong lúc bấy giá» má»™t phần nữa Quách Thế Phần nghÄ© ngay đến má»™t việc hệ trá»ng hÆ¡n:
Äồng bá»n của Thanh Kỳ lệnh chủ bị hạ nÆ¡i đây cÅ©ng bằng Ä‘iểm huyệt Nhậm Bá Xuyên và Quản Thiên Phát cÅ©ng cùng nhÆ° há» vậy thì thủ phạm phải là lá»±c lượng thứ ba....
Quách Thế Phần quay nhanh ra phóng thẳng vá» phòng của Giang Hàn Thanh, vừa qua khá»i cá»­a thì má»™t cảnh tượng hãi hùng diá»…n ra trÆ°á»›c mắt:
Má»™t ngÆ°á»i mặc áo trắng ngồi trên mép giÆ°á»ng, má»™t tay đặt lên Bách Há»™i huyệt của Giang Hàn Thanh. Tá»± nhiên, dÆ°á»›i mắt Quách Thế Phần ngÆ°á»i áo trắng Ä‘ang hạ Ä‘á»™c thủ...
Thét lên má»™t tiếng thất thanh, Quách Thế Phần vung ngá»n Nhạn Linh Äao bủa mạnh vào lÆ°ng kẻ địch.
Vừa hoảng hốt vì sinh mạng của Giang Hàn Thanh Ä‘ang bị Ä‘e dá»a, vừa tức tối vì kẻ địch vào được nÆ¡i đây nhÆ° chá»— không ngÆ°á»i, thanh Ä‘ao của Quách Thế Phần mang theo cả má»™t sức mạnh toàn thân...
NhÆ° má»™t con ngÆ°á»i không cảm giác, ngá»n Ä‘ao đã đến sát bên mình thế mà ngÆ°á»i áo trắng vẫn ngồi yên bất Ä‘á»™ng...
NhÆ°ng khi lưỡi Ä‘ao vừa bén sát bên mình, ngÆ°á»i mặc áo trắng bá»—ng phất nhẹ á»ng tay áo ra sau, cái phẩy thật nhẹ nhÆ° Ä‘uổi ruồi và cÅ©ng vẫn ngồi yên không quay lÆ°ng lại....
Trong cÆ¡n hoảng hốt giận dữ, nhÆ°ng Quách Thế Phần cÅ©ng bắt tức cÆ°á»i, chuyện sống chết kế bên mà hắn làm nhÆ° má»™t trò chÆ¡i....
à nghÄ© chÆ°a trá»n vẹn Quách Thế Phần đã giật nẩy ngÆ°á»i, cái phẩy tay thật nhẹ nhÆ°ng kình phong từ trong ống tay áo của ngÆ°á»i lạ mặt y nhÆ° má»™t cÆ¡n gió thốc, thanh Nhạn Linh Äao của ông ta bị dá»™i lại nhÆ° đụng phải khối đá.
Quách Thế Phần biết ngay đã gặp kình địch, ông ta lật đật thối lui mấy bÆ°á»›c, ngÆ°á»i áo trắng vẫn đặt tay lên đỉnh đầu của Giang Hàn Thanh và vẫn không há» quay lại.
Ông lo ngại đến tính mạng của Giang Hàn Thanh, vừa giận dữ vì bị đối phÆ°Æ¡ng quá xem thÆ°á»ng, Quách Thế Phần hét lên má»™t tiếng, thanh Nhạn Linh Äao vung lên loang loáng, nhắm đúng vào bảy trá»ng huyệt trên thân mình của ngÆ°á»i áo trắng.
Sức Ä‘ao Ä‘i thật mạnh thật nhanh, gió cuốn theo nghe nhÆ° xé lụa, đúng là Quách Thế Phần đã tận dụng Cá»­u Cung Äao Pháp, má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘ao khét tiếng của phái Hoài DÆ°Æ¡ng.
Cả má»™t vùng ánh sáng của ngá»n Ä‘ao nhÆ° chiếc nÆ¡m chụp xuống dù đối phÆ°Æ¡ng muốn tránh né cÅ©ng không làm sao kịp nữa.
Trong cơn tức tối, Quách Thế Phần đã thi triển sát chiêu....
NgÆ°á»i áo trắng vẫn ngồi nhÆ°ng thân mình hÆ¡i nghiêng qua bên trái, tay phải vẫn đặt trên đỉnh đầu của Giang Hàn Thanh, tay trái hất lên vừa vung vừa cuốn, xem dáng cách thật là chậm rãi, nhÆ°ng dÆ°á»›i con mắt của Quách Thế Phần thì đó là má»™t Ä‘á»™ng tác cá»±c kỳ nhanh nhẹn, nhanh đến mức không nhìn thấy mà cứ hình dung là cánh tay không cá»­ Ä‘á»™ng.
Là con ngÆ°á»i đã quá nhiá»u kinh nghiệm đối địch, Quách Thế Phần biết nếu không kịp thá»i thối hậu thì thanh Ä‘ao sẽ bị hắn Ä‘oạt ngay, ông ta gặc nhanh cánh tay thu Ä‘ao và chá»i chân ngã ngÆ°á»i vá» phía sau má»›i kịp vì đà tấn công quá mạnh.
Và bây giá» thì Quách Thế Phần thá»±c đã rúng Ä‘á»™ng, vì bằng vào cách phá địch của ngÆ°á»i áo trắng ông ta nhận ra ngÆ°á»i ấy chẳng những ná»™i công thâm hậu dị thÆ°á»ng mà chiêu thức má»›i chính là cái làm cho ngÆ°á»i lãnh tụ phái Hoài DÆ°Æ¡ng kinh hãi....
Ông ta không nhận được chắc lắm, nhÆ°ng trong tiá»m thức má»™t chuyện kinh khủng vụt nổi lên...
Äá»™t huyệt Äoạn Mạch Thủ Pháp má»™t môn công phu mà Quách Thế Phần chỉ nghe chứ chÆ°a từng thấy, vì môn công phu ấy đã thất truyá»n từ lâu lắm rồi, đối vá»›i võ lâm bây giá» có chỉ còn là truyá»n thuyết nhÆ° thần thoại.
Ngay trong lúc Quách Thế Phần còn Ä‘ang lúng túng chÆ°a biết phải làm sao cho phải thì từ bên ngoài chợt nghe tiếng gió Ä‘á»™ng, có tiếng ngÆ°á»i lao vào thật nhanh...
Quách Thế Phần lật đật quay mình lại, quả đúng từ bên ngoài má»™t ngÆ°á»i lao vào vá»›i trá»›n thật nhanh:
má»™t cô gái trạc mÆ°á»i bảy tuổi, vá»›i hai bím tóc bay dạt ra hai bên vai vì do lao vào quá gấp.
Quách Thế Phần mở tròn đôi mắt nhìn cô ta nhÆ° bị thôi miên, bởi vì ngÆ°á»i thiếu nữ ấy không ai lạ mà chính cô gái có tên Tá»­ Mai, cô gái đã lá»™t mặt nạ kẻ giả ÄÆ°á»ng Hoa Äà tại Hoài DÆ°Æ¡ng tiêu cục.
Chưa chấm đất Tử mai đã hớt hãi kêu lên:
– Quách Tổng Tiêu đầu, ông làm... làm gì thế?
Quách Thế Phần thở phào như được cứu tinh:
– Cô nương...
Tuy là má»™t ngÆ°á»i có danh phận khá cao trong chốn giang hồ, là má»™t con ngÆ°á»i đã từng giao thiệp vá»›i hầu hết võ lâm cao thủ, nhÆ°ng bây giá» thì lại đâm ra ấp úng nói không thành tiếng...
Là một nhân vật có tiếng tăm, niên kỷ lại cao, chẳng lẽ bây giỠlại đi cầu cứu với một thiếu nữ mới một lần gặp mặt?
Nhưng nếu không như thế thì sinh mạng của Giang Hàn Thanh có bỠnào trách nhiệm ấy vỠai?
Cũng may trong lúc Quách Thế Phần còn đang lúng túng, thì Tử Mai lên tiếng:
– Tổng tiêu đầu hiểu lầm rồi, ngÆ°á»i ấy là công tá»­ nhà tôi ấy mà...
Quách Thế Phần kinh ngạc:
– Là... công tử của cô?
Tá»­ Mai cÆ°á»i:
– Vâng, vì chất Ä‘á»™c kỳ lạ trong ngÆ°á»i của Giang nhị công tá»­, nên công tá»­ của tôi phải thân tá»± đến Äông Hải tìm thuốc giải....
NgÆ°á»i áo trắng vẫn đặt tay lên đỉnh đầu Giang Hàn Thanh, nhÆ°ng bây giá» bá»—ng quay phắt lại nhìn Tá»­ Mai bằng đôi mắt nhÆ° khiển trách, khiến cho cô gái hoảng hốt thụt lui tránh cái nhìn của chủ và thụt cổ nói vá»›i Quách Thế Phần:
– Công tá»­ của tôi vừa cho Giang nhị công tá»­ uống thuốc giải xong, bây giá» Ä‘ang vận công đả thông kinh mạch, ngÆ°á»i dặn không được để ai đến quấy rầy.... Xin Tổng Tiêu Äầu tạm tránh ra ngoài kẻo tôi bị quở...
Quách Thế Phần chợt nghe e thẹn, cái lo sợ của ông ta thật là vô lý, chuyện đả kinh mạch cho ngÆ°á»i bệnh lâu ngày đâu phải là chuyện lạ thế mà trong cÆ¡n hấp tấp, ông ta lại quên mất Ä‘iá»u nhận xét quá tầm thÆ°á»ng...
Má»™t con ngÆ°á»i có trình Ä‘á»™ võ công nhÆ° ngÆ°á»i áo trắng, nếu muốn hại Giang Hàn Thanh thì đâu phải là chuyện khó, cần gì phải đặt tay lên Bách Há»™i Huyệt làm chi?
Nguy hiểm nhất là má»™t khi vận công đả thông kinh mạch, Ä‘iá»u tối kỵ là không được có chuyện quấy rầy làm chấn Ä‘á»™ng tinh thần, nếu chuyện xảy ra nhÆ° thế mà không nguy hại đến tính mạng của ngÆ°á»i trị bịnh thì con bịnh cÅ©ng khốn đốn...
CÅ©ng may, nhá» trình Ä‘á»™ võ công cao tuyệt, ngÆ°á»i áo trắng má»›i bình tÄ©nh đối phó được vá»›i Quách Thế Phần, chứ nếu không thì biết bao nhiêu chuyện đáng tiếc sẽ xảy ra.
Quách Thế Phần lật đật vòng tay:
– Cô nương nói đúng, lão phu xin ra ngoài chỠđợi vậy....
Chợt nhớ Nhậm Bá Xuyên và Quản Thiên Phát đang còn bị khống chế huyệt đạo mà chính mình không thể giải khai, nên vội nói với Tử Mai:
– Lão phu có chuyện muốn nhỠcô nương...
Tá»­ Mai há»i:
– Chẳng hay Tổng tiêu đầu cần dạy chuyện chi?
Quách Thế Phần nói:
– NgÆ°á»i nhị sÆ° đệ và sÆ° đồ của lão phu Ä‘á»u bị bế huyệt, bá»™ vị và thủ pháp quá lạ lùng nên lão phu không thể giải khai, không biết đó có phải là Ä‘á»™c môn của....
Tử Mai rước nói:
– Vâng, xin cho vãn bối trao bình thuốc Tuyết Chi Äan này cho công tá»­ rồi vãn bối sẽ theo ra tức khắc.
Tuyết Chi Äan?
Quách Thế Phần rúng động...
Äó là thứ thuốc mà Thanh Phong đạo trưởng xem nhÆ° báu vật, thế tại sao há» có?
NhÆ°ng vì không tiện há»i nên ông ta đành phải gật đầu quay bÆ°á»›c ra ngoài....
Vừa đốt đèn lên xong thì Tá»­ Mai cÅ©ng đã ra tá»›i, cô ta cÆ°á»i nói vá»›i Quách Thế Phần:
– Tiểu tỳ và Tử Quyên thư thư theo sát Tổng tiêu đầu đến đây, nhưng chắc Tổng tiêu đầu không để ý?
Quách Thế Phần chợt hiểu....
NhÆ° vậy thì chuyện có ngÆ°á»i bên trong bóng tối ám trợ khi Nhậm Bá Xuyên chuyển bại thành thắng đối vá»›i Lý gia Tứ TÆ°á»›ng chính là do sá»± có mặt những ngÆ°á»i này?
Và ông ta há»i lại:
– Thế thì quý gia công tá»­ cùng chung má»™t Ä‘Æ°á»ng đến đây à?
– Không, khi chúng tôi theo đến đây thì công tá»­ của chúng tôi hãy còn bận Ä‘i Äông Hải tìm thuốc giải, ngÆ°á»i sai chúng tôi ẩn theo há»™ vệ Giang nhị công tá»­, vì thế nên tiểu tỳ và Tá»­ Quyên thÆ° thÆ° bám sát theo lá»™ trình của Tổng tiêu đầu.
Quách Thế Phần há»i:
– Như thế thì quý gia công tử vừa mới đến đây trong đêm sao?
Tử Mai nói:
– Vâng, công tá»­ tôi nói tuy có thuốc giải, nhÆ°ng vì lâm Ä‘á»™c lâu ngày nên nguyên khí của Giang nhị công tá»­ bị hÆ° suy, nếu không có Tuyết Chi Äan của Thanh Phong đạo trưởng thì không thể chữa được do đó ngÆ°á»i sai tiểu tỳ đến tịnh thất của Thanh Phong đạo trưởng lấy sang, còn những ngÆ°á»i này thì chắc do công tá»­ của tôi Ä‘iểm vào tá»­ huyệt.
Quách Thế Phần giật mình:
– Äiểm vào tá»­ huyệt?
Tá»­ Mai cÆ°á»i:
– Tiểu tỳ nói là đối với những tên cướp kia thôi.
Vừa nói, Tá»­ Mai vừa Ä‘i lại chá»— Nhậm Bá Xuyên, Ä‘Æ°a tay vá»— nhẹ vào ngÆ°á»i của ông ta....
Nhìn chăm chú thủ pháp của Tử Mai, Quách Thế Phần chợt khám phá ra rằng hỠdùng toàn là kinh ngoại kỳ huyệt...
Nhậm Bá Xuyên khẽ uốn mình mở choàng mắt ra thấy đại huynh đứng kế bên, ông ta vá»™i há»i:
– Äại sÆ° huynh, đã Ä‘uổi hết bá»n cÆ°á»›p ấy rồi à?
Quách Thế Phần cÆ°á»i và chỉ vá» Quản Thiên Phát nói vá»›i Tá»­ Mai:
– Tiểu đồ ở bên đó, xin cô nương giải giùm huyệt đạo.
Tử Mai gật đầu:
– Tôi biết...
Vừa nói Tử Mai vừa lật đật đi ra....
Nhậm Bá Xuyên nhìn theo kinh ngạc:
– Cô ấy là ngÆ°á»i giải vây cho chúng mình lúc ở DÆ°Æ¡ng Châu à?
Quách Thế Phần gật đầu:
– Cô ta tên là Tá»­ Mai, cÅ©ng chính là ngÆ°á»i lá»™t mặt nạ của tên giả ÄÆ°á»ng Hoa Äà đấy. Cô ta vâng lịnh âm thầm bảo há»™ cho Giang nhị hiá»n Ä‘iệt đấy.
Quay nhìn bá»n áo Ä‘en nằm la liệt dÆ°á»›i đất, Nhậm Bá Xuyên há»i:
– NhÆ° vậy bá»n này cùng do Tá»­ Mai đánh ngã?
Quách Thế Phần thấp giá»ng:
– Công tá»­ của hỠđã đến đây, hiện Ä‘ang trị cho Giang hiá»n Ä‘iệt ngoài ấy....
Nhậm Bá Xuyên càng ngạc nhiên hơn nữa:
– Công tử của hỠlà ai?
Quách Thế Phần chÆ°a trả lá»i thì Tá»­ Mai đã giải huyệt xong cho Quản Thiên Phát trở vào.
Quách Thế Phần vòng tay:
– Lão phu xin đa tạ cô nương.
Tử Mai lật đật đáp lễ:
– Quách tổng tiêu đầu nói thế thật tiểu tỳ không dám nhận...
Quách Thế Phần nói:
– Lão phu muốn há»i thăm danh tính quý gia công tá»­, chẳng hay có nên không nhỉ?
Tá»­ Mai mỉm cÆ°á»i:
– Xin tổng tiêu đầu nán đợi công tử, thật tình tiểu tỳ không dám tự chuyên.
Không đợi Quách Thế Phần nói, Tá»­ Mai vá»™i tiếp liá»n theo:
– Hình như công tử chúng tôi có chuyện dạy bảo, xin phép cho tiểu tỳ ra ngoài đó.
Nói xong y hấp tấp bước ra.
Quản Thiên Phát bước tới vòng tay trước mặt thầy:
– Äệ tá»­ bất tài để cho bị kẻ địch ám toán, xin sÆ° phụ lượng thứ...
Nhậm Bá Xuyên nói theo luôn:
– Không riêng gì ngươi mà luôn cả nhị thúc đây cũng không làm sao được...
Quách Thế Phần cÆ°á»i:
– NgÆ°á»i Ä‘iểm huyệt đó không phải là kẻ địch đâu, chính là chủ nhân cô gái Tá»­ Mai đó, Thiên Phát hãy xem bá»n áo Ä‘en này đã chết cả hay là còn sống?
Quách Thế Phần bước lại khom mình xuống và nói mau:
– Sư phụ, hỠđã chết cả rồi.
Quách Thế Phần gật đầu:
– Như vậy là chúng cùng bị điểm vào tử huyệt.
Và ông ta quay lại há»i Nhậm Bá Xuyên:
– Vừa rồi nhị đệ có thấy vị công tử ấy chăng?
Nhậm Bá Xuyên lắc đầu:
– Không, tiểu đệ trấn thủ nÆ¡i đây mãi cho đến khi nghe bên ngoài có tiếng Ä‘á»™ng, tiểu đệ vì sợ chúng Ä‘á»™t nhập nên không lên tiếng, sau cùng chúng xâm nhập tiểu đệ vừa định ra tay, không ngá» chỉ thấy chúng nhoáng lên rồi lại cùng rá»›t xuống ngay nhÆ°ng liá»n sau đó tiểu đệ cảm nghe thân tê Ä‘iếng rồi bất tỉnh nhân sá»±.
Quách Thế Phần cau mặt:
– Cách không Ä‘iểm huyệt nhÆ° thế thì vị công tá»­ này võ công thật đáng kinh ngÆ°á»i....
Nhậm Bá Xuyên cÆ°á»i:
– Cứ theo tình thế này thì bá»n Mai Hoa Lệnh Chủ gì đó đêm nay chắc đã cúp Ä‘uôi chạy hết.
Quách Thế Phần lắc đầu:
– Bá»n hỠđến đây đêm nay dÆ°á»›i sá»± Ä‘iá»u khiển của má»™t tên tá»± xÆ°ng là Thanh Kỳ lệnh chủ, xem chừng đám Lý Gia Hà Bắc chắc phải xin hàng.
Nhậm Bá Xuyên giật mình:
– Thanh Kỳ lệnh chủ? Sao mà chúng lại có nhiá»u thứ Lệnh Chủ nhỉ? NhÆ°ng tại sao đại huynh lại bảo Hà Bắc Lý Gia phải đành khuất phục?
Quách Thế Phần nói:
– Tiên Nhân Chưởng Lý Quang Trí dưỡng bệnh tại Bạch Vân Quan nhÆ°ng ngÆ°á»i ấy lại không phải thật là ông ta mà là do bá»n của địch giả trang, còn Lý Quang Trí thật thì đã lá»t vào tay kẻ địch không biết từ bao giá», nhÆ° vậy thì làm sao thủ hạ của hỠỞ đây lại không khuất phục?
Quách Thế Phần đem những chuyện mắt thấy tai nghe thuật lại cho Nhâm Bá Xuyên nghe và nói thêm:
– Tình hình như thế bảo sao thuộc hạ hỠLý và Lý Duy Năng không van hắn mà đầu hàng?
Nhậm Bá Xuyên giật mình, ông ta không ngá» võ lâm ngày nay lại có quá nhiá»u vấn Ä‘á» phức tạp mà Nam Giang Bắc Lý lại là nạn nhân đầu tiên của má»™t thế lá»±c còn trong bóng tối....
Và từ cá»­a miệng của gã Thanh Kỳ lệnh chủ, hắn đã nói đến hai chữ Lịnh trên thì tá»± nhiên đằng sau hắn hãy còn nhân vật chủ sá»­ cầm đầu má»i việc.
NhÆ°ng Quản Thiên Phát thì lại chợt thấy vấn Ä‘á» có nhiá»u nghi vấn.
Vốn từng biết con ngÆ°á»i của Tiên Nhân Chưởng Lý Quang Trí, con ngÆ°á»i nhÆ° ông ta mà lại có thể bị kẻ địch âm thầm hạ Ä‘á»™c thì quả là má»™t chuyện đáng nghi ngá»...
Thêm vào đó, ông ta là ngÆ°á»i rất ít khi Ä‘i ra ngoài, cho dù có kẻ địch ẩn tàng trong Hà Bắc Lý Gia, nhÆ°ng muốn hạ Ä‘á»™c vá»›i Lý Quang Trí cÅ©ng không phải là chuyện Ä‘á»…, trừ phi....
Má»—i ngÆ°á»i cùng có má»™t ý nghÄ© khác nhau chung quanh vụ Hà Bắc Lý Gia, ngay lúc đó cá»­a phòng bên trái hé mở, má»™t vị thiếu niên thÆ° sinh chậm rãi bÆ°á»›c ra, theo sau là cô gái Tá»­ Mai, trên tay cô ta cầm má»™t bình bằng ngá»c thạch.
Quách Thế Phần lật đật đứng dậy vòng tay:
– Mong Æ¡n công tá»­ từ xa đến đây cứu trị cho Giang hiá»n Ä‘iệt, lão phu bất ý mạo phạm, mong công tá»­ hãy dung tình.
NgÆ°á»i thÆ° sinh áo trắng mỉm cÆ°á»i vòng tay thi lá»…:
– Tổng tiêu đầu đã quá lá»i, thật tiểu sinh không dám nghÄ© Ä‘iá»u nhÆ° thế.
Bây giá» Quách Thế Phần má»›i nhìn kỹ thấy ngÆ°á»i thÆ° sinh áo trắng trạc khoảng mÆ°á»i chín tuổi, gÆ°Æ¡ng mặt trắng hồng rạng rỡ, nếu hắn mặc đồ con gái thì chắc chắn không ai có thể nhận ra đó là má»™t thiếu niên...
Quách Thế Phần nhìn sững, nếu không chính mắt mình trông thấy, ngÆ°á»i thÆ° sinh này xuất thủ thì ông làm sao có thể tin được con ngÆ°á»i nhÆ° thế lại có má»™t trình Ä‘á»™ võ công lá»—i lạc...
Từ mến tài sinh ra kính nể, Quách Thế Phần luôn vội vòng tay:
– Lão phu hãy còn mong được biết qua quý tính...
Vẫn vá»›i nụ cÆ°á»i nhÆ° hoa trên miệng, gã thÆ° sinh đáp:
– Tiểu sinh tên là Äổng NhÆ° Băng.
Cá»­ chỉ của hắn tuy hết sức tá»± nhiên, nhÆ°ng da mặt của hắn lại á»­ng hồng khi nghe Quách Thế Phần há»i đến tên.
Quách Thế Phần vá»™i giá»›i thiệu Nhậm Bá Xuyên và Quản Thiên Phát, hai ngÆ°á»i cùng thủ lá»… vái chào.
Äổng NhÆ° Băng cung kính:
– Vừa rồi vạn bất đắc dĩ tiểu sinh mạo phạm Nhâm nhị hiệp và Quản tiêu đầu, xin nhị vị niệm tình tha thứ.
Quách Thế Phần Ä‘Æ°a tay má»i:
– Xin thỉnh công tử ngồi tạm nơi đây....
Äổng NhÆ° Băng nói:
– Vâng, xin tổng tiêu đầu cho cáo thối vì tiểu sinh còn bận chút việc phải đi.
Nghe hắn mở lá»i cáo thối, Quách Thế Phần lá»™ vẻ ngạc nhiên:
– Thế còn Giang hiá»n Ä‘iệt...
Không đợi Quách Thế Phần nói hết câu, Äổng NhÆ° Băng mỉm cÆ°á»i:
– Giang nhị công tá»­ đã uống thuốc giải Ä‘á»™c. Kể nhÆ° chất Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i không còn nữa, chỉ vì Ä‘au lâu nên nguyên khí có phần hao tổn, nhÆ°ng tại hạ đã đả thông kinh mạch, tịnh dưỡng ít lâu sẽ phục hồi.
Vá»›i lấy chiếc bình ngá»c từ trên tay của Tá»­ Mai, Äổng NhÆ° Băng trao cho Quách Thế Phần và nói tiếp:
– Äây là Tuyết Chi Äan của Thanh Phong đạo trưởng, nó là thứ linh dược có khả năng khôi phục chân nguyên duy nhất trong võ lâm hiện nay. Giang nhị công tá»­ cứ uống thật nhiá»u vào là sẽ bảo đảm nguyên khí đã bị mất ngày má»™t tăng thêm. NÆ¡i đây gồm có má»™t trăm ba mÆ°Æ¡i hoàn, má»—i lần uống mÆ°á»i hoàn, cứ má»™t ngày ba lần nhÆ° thế thì chỉ trong vòng bốn năm hôm sẽ kiến hiệu vượt bá»±c.
Tiếp lấy bầu thuốc, Quách Thế Phần hơi đắn đo.
– Chuyện này.... Thanh Phong đạo trưởng...
Äổng NhÆ° Băng Ä‘iá»m đạm mỉm cÆ°á»i:
– Tại hạ đã bảo Tá»­ Mai lÆ°u lại đôi lá»i, tại hạ tin rằng khi Thanh Phong đạo trưởng biết chính tay tại hạ làm chuyện này nghÄ© chắc ông ta không há»i gì nÆ¡i tổng tiêu đầu.
Tá»± nhiên đó là khẩu khí cao ngạo vô song, nhÆ°ng thái Ä‘á»™ của Äổng NhÆ° Băng khi nói câu nói ấy đã không làm cho ngÆ°á»i nghe nhận thấy Ä‘iá»u cao ngạo ấy.
Không biết vị thiếu niên này thân thế lai lịch ra sao, Quách Thế Phần chỉ nhận thấy hắn là con ngÆ°á»i anh hoa phát tiết. Nhất là khi hắn nói thì lá»i lẽ thật là chặt chẽ.
Khiến cho ngÆ°á»i nghe khó có thể châm thá»c vào đâu được.
Quách Thế Phần chỉ biết gật đầu:
– Äổng công tá»­ đã nói thế tá»± nhiên lão phu rất an tâm.
Äổng NhÆ° Băng nói tiếp:
– Vừa rồi tại hạ đã Ä‘iểm vào huyệt ngủ của Giang công tá»­, có lẽ sẽ tỉnh dậy trÆ°á»›c khi trá»i sáng. Xin phiá»n chÆ° vị Ở đây chăm sóc dùm, tại hạ xin cáo biệt.
Hắn vòng tay và quay nhanh ra cửa.
Mới biết lần đầu nên không tiện giữ khách. Quách Thế Phần và Nhậm Bá Xuyên đành phải đứng lên đưa ra cửa.
Ra gần tá»›i cá»­a, Äổng NhÆ° Băng vụt xoay lại nói:
– Tình thế giang hồ ngày má»™t biến chuyển có nhiá»u bất lợi, chuyện bá»n đạo tặc Ä‘ang đêm tập kích quý tiêu cục không phải là chuyện ngẫu nhiên, tại hạ không hiá»m việc má»›i quen xin có lá»i khuyên tổng tiêu đầu nên thận trá»ng.
Quách Thế Phần hơi sửng sốt...
Gã thiếu niên há» Äổng này con ngÆ°á»i có hai Ä‘iá»u trái ngược, khi được há»i danh tính thì bá»—ng nhiên Ä‘á» mặt y nhÆ° ngÆ°á»i má»›i xâm nhập giang hồ, nhÆ°ng khi bàn vỠđại cuá»™c thì lá»i lẽ lại tá» ra lịch duyệt...
Ông ta lật đật vòng tay:
– Kim ngá»c lÆ°Æ¡ng ngôn của Äổng công tá»­ lão phu xin ghi tạc.
Äổng NhÆ° Băng không nói thêm má»™t tiếng, hắn vẫy tay cho Tá»­ Mai, cả hai ngÆ°á»i khuất nhanh sau cánh cá»­a.
Quách Thế Phần càng nhìn theo càng cảm thấy băn khoăn...
Quả thật con ngÆ°á»i của Äổng NhÆ° Băng khó mà xét Ä‘oán Võ công đã cao, lá»i lẽ lại sâu kín trong khi dáng cách quá nho nhã nhất là niên ká»· chÆ°a đáng kể là cao đệ võ lâm...
Chỉ trong chÆ°a quá hai ngày mà đã chạm mặt hai vị thiếu niên xuất chúng có thể nói hÆ¡n ná»­a Ä‘á»i ngÆ°á»i lăn lá»™n giang hồ, lần thứ nhất Quách Thế Phần đụng phải chuyện hi hữu bất ngá».
Là một chưởng môn nhân một phái khá tiếng tăm, nhưng so với hai gã thiếu niên này, nếu cần giao đấu, Quách Thế Phần cảm thấy mình không có vào đâu cả.
Thứ nhất là gã thiếu niên há» Äổng, thứ hai là Giang Hàn Thanh, tuy đã thâm giao vá»›i nhà há» Giang đã lâu, nhÆ°ng ngay sá»± chỉ Ä‘iểm sÆ¡ sài mà làm cho Quản Thiên Phát có thể đánh lại Lý Duy Năng má»™t cách quá dá»… dàng, Ä‘iá»u đó đủ thấy vị công tá»­ há» Giang võ công cÅ©ng không thể nào lÆ°á»ng được.
Tá»± nhiên, võ công ấy nhất định không phải gia truyá»n.
Bởi vì Ä‘au yếu từ lúc nhá», Giang Hàn Thanh nÆ°Æ¡ng nhá» bên ngoại chứ ít gần gÅ©i được cha trong khi bên ngoại của hắn theo Quách Thế Phần biết thì không ai xuất chúng.
Còn nếu là võ há»c gia truyá»n. Thì Giang đại tiên sinh là chá»— thâm giao, Quách Thế Phần cÅ©ng biết ngay Giang Hàn Thanh không làm sao thừa tiếp mà có được võ công nhÆ° thế ấy.
Và có thể kể luôn vào hạng kỳ hoa võ lâm là Lý Duy Năng.
Hà Bắc Lý Gia tuy là má»™t tong bốn vá»ng tá»™c giang hồ nhÆ°ng Lý Quang Trí cÅ©ng không thể so vá»›i tài nghệ của cậu con trai của ông ta được.
Quách Thế Phần bất giác thở phào, ông ta chợt cảm thấy thấm thía câu “Tre già măng má»câ€!
Nghe vị đại sÆ° huynh thở dài, nghÄ© rằng câu nói trÆ°á»›c khi Ä‘i của Äổng NhÆ° Băng làm cho cảm khái, Nhậm Bá Xuyên gióng ý:
– Hình nhÆ° ý của Äổng NhÆ° Băng muốn cho mình thu xếp tiêu cục chẳng hay sÆ° huynh cảm thấy thế nào?
Quách Thế Phần quay lại nghiêm giá»ng:
– Hắn nói đúng là lá»i vàng ngá»c. Hoài DÆ°Æ¡ng Tiêu Cục chúng ta sở dÄ© vững vàng trong mÆ°á»i mấy năm nay là nhá» hai yếu tố, má»™t là nhỠđồng đạo giang hồ trong vần Ä‘á» nghÄ©a khí chiếu cố chúng ta, hai là bao nhiêu năm nay tình hình võ lâm yên tịnh... Không phải khoa trÆ°Æ¡ng nhÆ°ng thật sá»± thì đó cÅ©ng là Ä‘iá»u đáng kiêu hãnh cho Hoài DÆ°Æ¡ng phái của chúng ta.
Biết sá»± thể đã đến hồi trầm trá»ng, Nhậm Bá Xuyên rung giá»ng:
– Theo ý đại sư huynh thì chúng ta nên giải quyết thế nào?
Quách Thế Phần cúi mặt trầm ngâm một lúc thật lâu rồi ngẩng lên quả quyết:
– Ngay bây giá» mầm loạn đã manh nha, bằng vào thanh thế Nam Giang Bắc Lý mà vẫn còn phát sinh chuyện hiểm nguy, cho nên ngu huynh định sau khi vá» sẽ thu xếp tiêu cục. Má»™t là để cho đệ tá»­ Hoài DÆ°Æ¡ng phái khá»i phải bị lây chuyện khó dá»… ngoài ý muốn, hai là sẽ tập trung được nhân lá»±c. Theo cái nhìn của ngu huynh thì tên Mai Hoa Lệnh Chủ đã tấn công chúng ta thì không khi nào chúng lại chịu ngÆ°ng ở ná»­a chừng, nếu chúng ta không sá»›m bồi dưỡng thá»±c lá»±c, để cho rải rác theo những chuyến tiêu thì không làm sao đối phó kịp vá»›i tình thế.
Nhậm Bá Xuyên gật gật đầu:
– Äại sÆ° huynh nghÄ© nhÆ° thế là đúng, nhÆ°ng chẳng lẽ mình lại thoái xuất giang hồ...
Quách Thế Phần mỉm cÆ°á»i:
– Từ ngày sáng lập Hoài DÆ°Æ¡ng phái đến nay cÅ©ng đã ngót trăm năm rồi, có bao giá» chúng ta lại có chuyện co đầu rút cổ? Chỉ có Ä‘iá»u bây giá» ta ở ngoài sáng mà địch lại rình trong bóng tối, mình Ä‘ang phÆ¡i lá»™, còn địch thì đến bóng dáng chúng mình cÅ©ng không trông thấy, thêm vào đó Giang phủ hình nhÆ° đã vào tay kẻ ác trong khi Giang nhị hiá»n Ä‘iệt tuy đã giải Ä‘á»™c nhÆ°ng thế lá»±c Giang gia cÅ©ng chỉ là Ä‘Æ¡n thân Ä‘á»™c mã, làm sao Giang nhị hiá»n Ä‘iệt đảm Ä‘Æ°Æ¡ng? Việc thu xếp tiêu cục có nghÄ©a là chúng ta dốc toàn lá»±c giúp Giang nhị hiá»n Ä‘iệt thanh lý môn há»™, tru diệt kẻ địch mà quan trá»ng hÆ¡n hết là nhắm vào hai việc lá»›n...
Nhậm Bá Xuyên cau mặt:
– Lại có chuyện chi quan trá»ng nữa?
Quách Thế Phần nói:
– Thứ nhất là phải truy ra kẻ chủ chốt sau lÆ°ng gã Mai Hoa Lệnh Chủ để công bố cho má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết...
Nhậm Bá Xuyên gật đầu:
– Thứ hai?
Sắc diện Quách Thế Phần chợt nghiêm trá»ng, ông ta thấp giá»ng:
– Ta cần phải tìm cho ra kẻ trá»™m thây của Giang Äại Tiên Sinh.
Nhậm Bá Xuyên biến sắc:
– Äại sÆ° huynh ngá» rằng Giang Äại Tiên Sanh bị ngÆ°á»i ám hại?
Quách Thế Phần khẽ gật đầu:
– Äúng, sau khi từ Kim Lăng Ä‘iếu tang trở vá», trong lòng cảm thấy bản chất của Giang đại tiên sinh có phần Ä‘á»™t ngá»™t, rồi từ lúc Giang nhị hiá»n Ä‘iệt đến tiêu cục lòng nghi ngỠđó càng lúc càng gia tăng. Trải qua mấy đêm vừa qua, chứng kiến biến cố xảy ra cho Hà Bắc Lý Gia, ngu huynh nhận thấy chuyện Giang đại tiên sinh bị ám hại không còn nghi ngá» gì nữa.
Nói đến đây vẻ mặt Quách Thế Phần càng thêm trầm trá»ng, ông ta nghiêm mặt nói:
– Chuyện này chỉ nói riêng giữa chúng ta thôi, chứ đừng cho Giang nhị hiá»n Ä‘iệt hay biết.
Nhậm Bá Xuyên gật đầu:
– Vâng, tiểu đệ biết chuyện ấy rồi....
Tài sản của giacuongly

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âÿçàíèå, êàçàíü, êðóïíåéøèé, ìàñÿíÿ, ïàðàãðàô, íàðàùèâàíèå, ïðîñòèòóòêè, ó÷åáíèêè, ýíöèêëîïåäèÿ



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™