Thành tiên
Tác giả: Tiền Tiền
Nguồn : 4vn
Chương 5 : Chạm mặt (2)!
Xong chương 5, c6 hẹn ngày mai :3 có gì thắc mắc mọi ng cứ pm trong box luận đàm, tiện thể tick cái phần thăm dò dùm :v
Tiếng nói của tên tiểu nhị vừa vọng lên theo những tiếng bước chân tiến lên lầu năm, mà lúc này Nguyễn Thành Phát khẽ nhíu mày, hắn không ngờ hôm nay mình đi mời Lý gia tiểu thiên tài đi uống trà lại gặp phải người của Vũ gia, chỉ mong không phải tên kia nếu không chuyện hôm nay sợ là cũng không tốt lành gì, chỉ là trời cũng không thương hắn, ghét của nào trời trao của ấy bởi vì một giọng nữ vọng lên khiến cho hy vọng của hắn bị dập tắt.
“Ngươi mau dọn một bàn yên tĩnh gần cửa sổ cho thiếu gia của chúng ta! Hôm nay thiếu gia của chúng ta mới khỏi hẳn nên không muốn quá ồn ào!”
Nguyễn Thành Phát có thể nói là vô cùng quen thuộc giọng của Tú nhi, hắn trước đây cũng thường xuyên tới chỗ Vũ Long để đàm đạo thậm chí còn thường cùng Vũ Long đi uống trà, dù sao lúc đó Nguyễn gia từ trên xuống dưới đều xác nhận Vũ Long là con rể của Nguyễn gia.
Chỉ là, chẳng ai ngờ được mọi chuyện lại thay đổi một cách quá nhanh chóng như vậy, mà tiệc trà hôm nay cũng chính là cách để Thành Phát biểu lộ sự áy náy với Lý Đỗ Kỳ, mặc dù hắn cũng chưa từng làm việc gì có lỗi với vị Lý gia thiên tài này nhưng hắn cũng như Nguyễn gia lúc đó đều giữ thái độ lạnh nhạt không quá quan tâm vì thế bây giờ bọn họ lại phải tìm đủ mọi cách để lấy lòng cũng như xóa bỏ những ký ức không tốt trong lòng Lý Đỗ Kỳ, mà Lý Đỗ Kỳ cũng rất phối hợp, không chỉ khiêm cung hữu lễ hơn nữa lại thể hiện ra sự độ lượng khi chấp nhận bỏ qua hết thảy.
Tất nhiên, hắn chỉ là bỏ qua những người lạnh nhạt với hắn ngày trước, còn những kẻ từng bắt nạt hay sỉ nhục thậm chí khiêu khích hắn trước kia thì đều chịu ít nhiều đau khổ, thậm chí tại Lý gia nội viện còn hai tên chi mạch đệ tử còn bị hắn đánh cho tàn phế, tuy vậy quyền lợi của thiên tài cùng quầng sáng nhân vật chính lúc này khiến cho hắn không những không bị trách phạt mà hai vị chi trưởng của hai tên kia còn phải mang lễ vật tới tạ tội với Lý Đỗ Kỳ.
“Đường huynh, sắc mặt của ngươi sao không được tốt, ngươi không thích Vũ gia xuất hiện tại đây sao?”
Thấy vẻ mặt của Thành Phát có phần tối lại, Nguyễn Thanh Thanh liền quan tâm hỏi hắn mà hồn nhiên không để ý tới xem Vũ gia bên kia là ai đang tới,Lý Đỗ Kỳ cũng hiếu kỳ nhìn Thành Phát,dù sao thì có nghĩ cũng chẳng ai nghĩ tới Vũ Long sẽ khỏi hẳn chỉ sau một tháng, mà ngay cả Lý Đỗ Kỳ cũng không tưởng tới việc đó cũng bởi hắn là người ra tay nên hắn cũng biết chắc rằng ít nhất Vũ Long cũng phải nằm liệt giường nửa năm.
Nguyễn Thành Phát còn chưa kịp trả lời thì ba người Vũ Long cũng bước lên lầu năm xuất hiện trong mắt hắn, cả hai đều giật mình khi nhìn thấy nhau, đúng lúc này thì Nguyễn Thanh Thanh cùng Lý Đỗ Kỳ thấy biểu hiện của Thành Phát cũng quay lại nhìn ra phía sau. Không khí trên lầu năm chợt trầm xuống, mà tên tiểu nhị dẫn đường lúc này mặt mày liền tái lại, hắn vạn lần không nghĩ ra trên lầu năm lại ngồi những vị này, nếu hắn biết thì có cho hắn vài cái mạng cũng không dám dẫn vị tổ tông này lên lầu năm. Mặc dù tại Thanh Phong trà lâu có quy định không được tranh đấu nhưng ai mà biết mấy vị tiểu tổ tông này sẽ làm gì, mà kể cả không làm gì chỉ cần hắn cho rằng đây là cố tình khiến hắn xấu mặt thì ngươi cũng xác định đi, diêm vương đang đợi chờ ngươi.
“Vũ Long…Long thiếu gia…”
Tên tiểu nhị vội vàng lắp bắp không thành lời, thấy vậy Vũ Long liền khoát tay ngăn hắn lại:
“Bàn của ta chuẩn bị xong rồi chứ, dẫn ta vào bàn!”
“Dạ, dạ…phải phải, mời Vũ Long thiếu gia vào bàn, bàn của ngài ngay cửa sổ phía Đông đây ạ!”
Nghe vậy Vũ Long liền dẫn hai vị thị nữ của mình điềm nhiên ngồi vào bàn, mà đứng sau hắn hai vị thị nữ đều tỏ ra mất tự nhiên nhất là khi nhìn thấy Lý Đỗ Kỳ không ngừng nhìn về phía chủ nhân của mình, chỉ là cả hai cũng không giấu nổi sự ngạc nhiên khi thấy Vũ Long vẫn lạnh nhạt ngồi xuống bàn trà, ngay cả liếc nhìn bốn người kia một lần nữa hắn cũng không làm, dường như cả bốn người trong mắt hắn lúc này đã trở thành không khí.
Nếu là mấy lão cáo già thấy vậy đều không khỏi bội phục Vũ Long, hắn có thể đối xử lạnh nhạt với chính kẻ thù của mình, không nóng không lạnh, thái độ rất thản nhiên, tuyệt đối không giống như những kẻ trẻ tuổi thiếu kiềm chế, dù sao Vũ Long vẫn còn phân biệt gây chuyện tại Thanh Phong trà lâu là điều cực kỳ ngu ngốc.
Cây muốn lặng chưa chắc gió đã chịu ngừng theo, thái độ lạnh nhạt của hắn đã chọc tức bốn người kia, mà lúc này vị Lý gia đệ tử đi cùng Đỗ Kỳ là người đầu tiên có phản ứng:
“Ta tưởng ai, hóa ra là bại tướng dưới tay đường ca! Đường ca, xem ra ngươi còn quá nhân từ rồi, mới có một tháng người ta đã có thể điềm nhiên ngồi uống trà, lần trước hai tên kia chẳng phải ngươi đánh cho bọn họ tới tàn phế sao?”
Mặc dù âm lượng của hắn không cao, hơn nữa lại giống như tùy ý nói chuyện nhưng dù sao lầu năm cũng ít người hơn nữa đều là tu luyện giả dù hắn có cố tình giảm nhỏ âm lượng cũng chưa chắc đã khiến mọi người không nghe được, đằng này hắn lại cố tình nói bình thường như muốn nói cho tất cả mọi người trên lầu năm về “nỗi sỉ nhục” của Vũ Long vậy.
Mà nghe đường đệ Lý Đình Đồng của mình đặt câu hỏi, Lý Đỗ Kỳ cũng không nói gì chỉ là cười nhạt, tuy vậy hắn cũng đang thắc mắc tại sao Vũ Long có thể nhanh chóng khỏi hẳn như vậy, không lẽ:
“Là Hoàn linh đan.”
Đột nhiên một giọng nói vang lên trong óc của hắn :
“Tổ sư, hoàn linh đan sao? Hắc hắc, ta đã quên Vũ gia dù sao cũng là đại tộc hơn nữa cha của hắn còn là nhị trưởng lão quản lý tài chính”
Tất cả đoạn đối thoại chỉ diễn ra trong thức hải của Lý Đỗ Kỳ nên mọi người cũng đều không hề phát hiện ra vị được gọi là Tổ sư xuất hiện, nếu để Vũ Long biết hắn sẽ đoán ngay đây chính là phúc lợi của nhân vật chính, có thể là tàn hồn của một lão quái vật từ cổ đại nấp vào một thứ gì đó mà Lý Đỗ Kỳ vô tình lấy được và kích hoạt hay nhỏ máu nhận chủ được lão nhận làm truyền nhân…mà suy đoán của hắn cũng gần chính xác chỉ khác là lão quái vật này chính là một vị thiên tiên, hắn là bị kẻ thù ám sát mà vẫn lạc chỉ để lại một viên tinh phách chứa tàn hồn của mình. Chính viên tinh phách cần máu huyết và năng lượng để kích phát nên ba năm trời Lý Đỗ Kỳ tu luyện không thành công, chỉ có điều khi kích phát thứ này hắn liền đạt được vị thiên tiên cao thủ nhận làm truyền nhân hơn nữa lại đạt được năng lượng ẩn giấu trong tinh phách nên mới có thể nhanh chóng đạt tới luyện khí kỳ tầng bẩy.
“Ngươi đang sợ hắn cũng có một người như ta tồn tại bên cạnh!”
Nghe vậy Lý Đỗ Kỳ cũng không đồng ý mà cũng không phản đối, quả thật hắn cũng đã nghĩ tới khả năng này.
“Ngươi không cần lo lắng, đạt tới hóa thần ngươi sẽ hiểu có những chuyện chỉ có thể là duy nhất, rất khó tồn tại cái thứ hai, đạo diễn năm mươi, thiên diễn bốn mươi chín chỉ một đường sinh cơ, ngươi chỉ cần biết thiên đạo cũng không phải ăn chay đấy, một đường sinh cơ chỉ là duy nhất mà thôi!”
Mà lúc này bàn bên kia Vũ Long cũng không hề ngoái lại một lần, mặc cho mọi người đang chú ý vào hắn, dường như trước mắt hắn lúc này chỉ khung cảnh bên ngoài của thành thị mới đáng để xem, mà bản thân hắn lại giống lão tăng nhập thiền, quên hết thảy. Mà hắn càng im lặng, thì bốn người kia càng cảm thấy khó chịu, nhất là Lý Đình Đồng hắn cảm giác như đang như một thằng hề nhảy nhót mà không ai hưởng ứng, mà một người khác cũng khó chịu không kém chính là Nguyễn Thanh Thanh, nàng cũng vội lên tiếng:
“Đình Đồng đệ đệ, ngươi đừng trách đường ca của ngươi, dù sao cũng là một tên phế vật thôi mà, đánh con thì cha lại ra mặt, lỡ mà có nặng tay không khéo lại kéo cả gia tộc ra đối phó với đường ca của ngươi, đến lúc đó đánh tới bao giờ cho hết!”
Mà nàng vừa thốt ra những lời đó thì Nguyễn Thành Phát không khỏi âm thầm kêu khổ, mặc dù Nguyễn gia cùng Lý gia có quan hệ thân thiết nhưng tất cả đều không muốn cùng Vũ gia vạch mặt, hơn nữa có muốn bọn họ cũng không đủ thực lực làm điều đó, hắn vừa định lên tiếng thì Vũ Long đã cướp lời hắn:
“Liễu nhi, Tú nhi các ngươi bảo phụ trách trà lâu tới đây, ta nhớ trà lâu có quy định không được mang theo cẩu vào đây cơ mà!”
Giọng của Vũ Long cũng không lớn không nhỏ, vừa chỉ đủ mọi người xung quanh nghe được, mặc dù là hắn đang nghiêm giọng mắng hai tên nha hoàn nhưng tất cả đều hiểu đối tượng hắn muốn nói tới là ai. Ở tu luyện giới không có nuôi chó, nhưng tại nhà phàm nhân cũng có nuôi mà ở thế giới nào cũng thế, ví với chó là điều khá xỉ nhục đối với mọi người, mà Vũ Long cũng không nể nang gì cả khi đem cả hai người mắng là chó.
“Phế vật! Ngươi nói ai là tiểu cẩu!”
Lý Đình Đồng không thể chịu đựng được liền đứng phắt dậy chỉ vào Vũ Long, mà Lý Đỗ Kỳ cũng dùng ánh mắt bất thiện nhìn hắn, Nguyễn Thanh Thanh thì run rẩy chỉ Vũ Long mà không nói nên lời, chỉ có Thành Phát là vẫn giữ được vẻ mặt bình thản, lúc này trong lòng hắn không ngừng hô hào việc hôm nay có thể không xong rồi. Tất cả biểu hiện của bọn họ đều được Vũ
Long thu vào đáy mắt, mà lúc này Lý Đỗ Kỳ đột nhiên lên tiếng:
“Tiểu cẩu, ngươi mắng ai đấy?”
Nghe câu thoại quen thuộc Vũ Long suýt phì cười, quả nhiên nhân vật chính luôn muốn chơi chữ:
“Bản thiếu gia không hiểu tiếng cẩu, đừng sủa nữa!”
“Ngươi….Ngươi! Vũ Long, ngươi đang khiêu chiến ta!”
Thấy gian kế bị phá, Lý Đỗ Kỳ không khỏi đỏ mặt lên, hắn nghiến răng ken két chỉ vào Vũ Long:
“Nhắc lại để ngươi nhớ, bản thiếu gia không hiểu tiếng cẩu, đừng sủa nữa! Tú nhi, gọi tiểu nhị nhanh lên!”
“Vũ Long, ngươi là muốn chết!”
Mà lúc này vì quá tức giận tới mất lý trí Lý Đình Đồng chợt lao tới bàn của Vũ Long, hai nắm đấm của hắn đỏ rực lên đúng là Lý gia công pháp “Hỏa viêm quyết”, thế nhưng ngay khi Lý Đình Đồng vừa vọt ra khỏi chỗ ngồi của mình thì một luồng gió xoáy đột nhiên xuất hiện đẩy ngược hắn về vị trí cũ, theo đó là không khí trà lâu chợt trầm xuống, một luồng uy áp xuất hiện như đè nặng lên tâm thần mỗi người trong trà lâu:
“Thanh phong trà lâu không phải nơi để tranh đấu, bọn tiểu tử các ngươi nếu muốn tranh đấu thì rời khỏi đây, còn nếu đã tới đây đều là khách nhân đừng để bổn tọa nhắc lại lần nữa.”
Lúc này giữa trà lâu một vị lão giả xuất hiện, mà ngay khi lão giả xuất hiện mọi người đều xuất hiện một suy nghĩ “ Là kim đan kỳ lão quái!” mà bản thân lão giả cũng liếc mắt nhìn mọi người, mỗi khi ánh mắt của lão giả nhìn tới ai người đó đều cúi mặt xuống mồ hôi ròng ròng, biểu hiện tốt một chút chính là Nguyễn Thành Phát cùng Vũ Long, mặc dù cả hai đều nhìn lão giả nhưng đều biểu hiện căng cứng chỉ có Lý Đỗ Kỳ vẫn thản nhiên đối mặt.
Trong mắt Lý Đỗ Kỳ lão giả này chỉ là một mục tiêu mà hắn sẽ bỏ qua nhanh chóng, hắn đã có một vị thiên tiên tổ sư làm sư phụ thì kim đan kỳ trong mắt hắn cũng không có quá nhiều cân lượng, mà Vũ Long thì lại khác, hắn chẳng qua là muốn đóng kịch cho giống mà thôi, dù sao hắn cũng không phải là nguyên chủ nhân nên không thể biểu hiện quá suất sắc, cây lớn đón gió chính là đạo lý này.
Nhìn vào biểu hiện của mọi người, lão giả khẽ đối với ba người bọn họ gật gật đầu, nhất là ánh mắt nhìn Lý Đỗ Kỳ có phần nhu hòa hơn nhiều, biểu hiện của hắn trong số mọi người là tốt nhất không hổ danh là Lý gia thiên tài, sau đó lão giả liền nhìn về Lý Đình Đồng. Dù lúc trước hắn đã nghe thấy tất cả, nhưng dù sao đây cũng là ba đại gia tộc người, dù có đau đầu hắn cũng không thể nhất bên trọng nhất bên khinh mà đối xử với bọn họ được vì thế trước tiên hãy cứ nhắm tới tên gây họa Lý Đình Đồng trước đã.
Thành tiên
Tác giả: Tiền Tiền
Nguồn : 4vn
Chương 6 : Trò chuyện!
Xong chương 6 :v đang cố đẩy nhanh tiến độ cho hết 10c đầu :3 c7 sẽ có vào tối. có gì thắc mắc mọi ng cứ pm trong box luận đàm, tiện thể tick cái phần thăm dò dùm :v
“Lý gia tiểu tử kia, ngươi hẳn phải nhớ quy định của Thanh Phong trà lâu chứ?”
Mà đối mặt với câu hỏi của vị lão tiền bối này, Lý Đình Đồng liền cúi gằm mặt xuống không dám ngẩng lên, trong đầu hắn lúc này không ngừng nguyền rủa Vũ Long, dù sao hắn cũng cảm thấy vô cùng bất công, rõ ràng tên kia là người chửi hắn, tại sao lại không hỏi hắn mà là đi hỏi ta. Thấy đường đệ của mình gặp khó khăn, Lý Đỗ Kỳ không thể không lên tiếng:
“Xin tiền bối thứ lỗi, xin hỏi chúng ta nên xưng hô với tiền bối như thế nào!”
“Lão nhân họ Lưu, là quản sự của Thanh Phong trà lâu chuyên coi sóc từ lầu năm trở xuống!”
Lão giả không mặn không nhạt trả lời Lý Đỗ Kỳ nhưng ánh mắt vẫn nhìn thằng vào Đình Đồng, thấy vậy Lý Đỗ Kỳ liền tiến lên một chút vừa để che chở cho tiểu đệ của mình, vừa để hấp dẫn ánh mắt của Lưu lão, chỉ hắn mới biết mặc dù luồng uy áp vừa rồi chỉ là cảnh cáo nhưng hắn cũng phải vận dụng hết sức lực cùng với sự giúp đỡ vủa Tổ sư tàn hồn mới có thể biểu hiện thong dong như thế, nếu không biểu hiện của hắn cũng sẽ tương tự như Thành Phát.
Mặc dù vậy, khi nhìn biểu hiện của Vũ Long hắn cũng không có gì ngạc nhiên hay hả hê, là nhân vật có dánh tiếng tại ba gia tộc, nếu biểu hiện quá kém sẽ khiến các gia tộc mất danh dự mà không có chút hả hê bởi vì Vũ Long thực lực vốn kém hắn, bại tướng dưới tay mà thôi, dù miệng lưỡi có chút trơn tru nhưng cũng không thể thay đổi được sự thật là kẻ thất bại. Tại tu chân giới thực lực mới quyết định tất cả, ngươi mắng không lại người ta còn có thể đánh mà, đánh thắng là xong, kẻ có thể nói chuyện cuối cùng mới là chân lý.
“Lưu quản sự! Ta thay mặt đường đệ xin lỗi ngài, chúng ta không cố ý làm trái quy định của Thanh Phong Trà lâu, có điều đường đệ của ta tuổi trẻ khí thịnh lại gặp Vũ huynh nói mấy lời quá khó nghe nên nhất thời sơ xuất! Mong Lưu quản sự lượng thứ!”
Lưu lão khẽ nhướng mày, hắn mặc dù biết một phần lỗi cũng là do Vũ gia tiểu tử miệng quá độc ác, mắng người thành cẩu, nếu hắn ở tuổi của Đình Đồng chưa chắc hắn sẽ hành động khác, tuy nhiên danh dự của trà lâu nên hắn mới phải làm mặt lạnh, bây giờ Lý Đỗ Kỳ đã cho hắn bậc thang để giải quyết êm thấm hắn cũng không thể theo sát mà mất lòng hai đại gia tộc, dù sao Nguyễn gia và Lý gia cũng không phải là một tên quản sự như hắn có thể trêu vào. Khẽ gật đầu, Lưu lão liền quay sang bàn của Vũ Long:
“Vũ thiếu gia, ngươi xem, chuyện này ngươi cũng có một phần lỗi không biết có nên để mọi chuyện dừng ở đây.”
Thấy vậy, Vũ Long liền đứng lên hành lễ với Lưu lão:
“Ta cũng không phải là người không hiểu chuyện, vậy đi, cứ theo ý của Lưu quản sự, hôm nay ta tới đây uống trà không phải tới gây sự, chỉ mong bọn họ đừng làm ta mất hứng.”
Nghe Vũ Long nói như vậy, Lưu lão có phần sửng sốt, hắn không nghĩ Vũ gia tiểu tử này lại có thể chấp nhận nhanh như thế, trong thâm tâm hắn đã nghĩ tới việc Vũ Long sẽ đòi hỏi Lý gia phải xin lỗi hoặc có hành động nhận lỗi, sau đó hắn sẽ đứng ra điều giải, tuy nhiên nếu mọi việc từ lớn hóa không như thế này hắn lại càng thích ý hơn,vì thế ánh mắt nhìn về Vũ Long cũng có phần nhu hòa hơn. Chỉ là lúc này bên cạnh Lý Đỗ Kỳ đột nhiên vang lên một tiếng nói nhỏ:
“Đạo đức giả mà thôi!”
Mặc dù là nói thầm nhưng với tu vi kim đan kỳ như Lưu lão thì để nghe được cũng không khó, mà ở bên ngay bên cạnh Nguyễn Thanh Thanh là Lý Đỗ Kỳ và Nguyễn Thành Phát cũng không có lý do gì mà không nghe được, khẽ nhíu mày Nguyễn Thành Phát vội vàng lên tiếng:
“Biểu muội làm càn! Chỗ này là để Lưu quản sự phân xử, ngươi còn không mau im miệng!”
Nghe đường ca của mình lên tiếng mắng mình, Nguyễn Thanh Thanh định phản bác thì Lý Đỗ Kỳ đã cắt ngang lời nàng:
“Lưu lão, ta xem ra Vũ huynh cũng không có ý định truy cứu vậy việc này cũng như xong đi, còn vị này là vị hôn thê của ta, lời vừa rồi của nàng có chút khó nghe mong ngài đừng để ý.”
Vừa nói hắn vừa hung hăng trừng mắt nhìn Nguyễn Thanh Thanh, quả thật là hung đại vô não, cùng xuất thân từ đại gia tộc mà sao nàng không hiểu lúc nào cần nói lúc nào không hay sao, không thấy Đình Đồng tuy lỗ mãng, lúc này mặc dù hắn đang nghiến răng ken két nhưng vẫn im lặng không hề lên tiếng hay sao mà nàng cũng là một trong hai người châm ngòi đáng lẽ lúc này cũng nên im lặng đừng có lên tiếng mới phải.
“Cứ theo ý của Lý công tử đi, ta cũng không làm phiền nữa hy vọng hai vị công tử quản tốt người của mình, đừng cho bọn họ làm viền khách nhân của chúng ta,”
Nói xong Lưu lão liền chậm rãi đi lên lầu trên, dù hắn có phần bất mãn với Nguyễn Thanh Thanh nhưng không thể cậy già lên mặt mà xử phạt được. Mà khi Lưu lão rời đi, cả lầu năm bắt đầu xì xào thầm thì, chỉ có hai bàn của Nguyễn Thành Phát và Vũ Long là im lặng, được một lúc thì Nguyễn Thành Phát cũng lôi kéo Đỗ Kỳ ba người bọn họ rời đi, ở lại cũng là quá mất mặt hơn nữa Đình Đồng lại không ngừng dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Vũ Long, hắn sợ ở lại chỉ gây thêm họa.
Chuyện xảy ra ở trà lâu cũng nhanh chóng tới tai ba đại gia tộc, mặc dù chỉ là chuyện nhỏ nhưng lần này coi như Vũ Long cùng Lý Đỗ Kỳ lại được thêm chút danh tiếng, dẫu vậy thì ba gia tộc cũng không coi là chuyện to tát, dù sao miệng lưỡi tranh đấu chỉ là chuyện nhỏ, quyền cước đấu pháp mới là chứng minh thực lực một cách hiệu quả nhất.
Vũ gia nhị trưởng lão biệt viện, Vũ Toàn đang ngồi nói chuyện với Vũ Long:
“Long nhi, ngươi hôm nay lại gặp lại tên phế vật kia!”
“ha ha, phụ thân, hắn không còn là phế vật nữa, hơn nữa hắn còn đánh ta gần chết, nếu hắn là phế vật thì con của ngươi tuyệt đối là siêu phế vật”
Khẽ nhấp một ngụm trà, Vũ Long nhẹ nhõm trả lời cha của hắn, mà mặt Vũ Toàn cũng giãn ra, nghe câu trả lời của Vũ Long khiến hắn hài lòng.
“Tốt! Thắng không kiêu, bại không nản đó mới là con ta, thoát khỏi cái bóng của thất bại để nhìn nhận đối thủ mới là cách để chiến thắng cho lần sau. Lần trước con thua bởi vì con đã khinh thường hắn, nếu ngay từ đầu con đã triển khai dây leo thuật bao toàn bộ lôi đài kết hợp độc phấn suy yếu hắn thì với tốc độ và tố chất thân thể tuyệt đối có thể thủ thắng…...”
Vũ Toàn không ngừng phân tích thất bại cùng với cách đấu pháp cho Vũ Long, mà Vũ Long lại thể hiện sự chăm chú khi nghe cha của mình nói chuyện, mặc dù hắn biết Lý Đỗ Kỳ lúc đó cũng còn dư lực, theo cách phân tích của cha mình cũng chưa chắc đã thắng được nhưng dù sao hắn cũng muốn xem thử kinh nghiệm thực chiến ở thế giới này, hơn nữa nhiệm vụ thiết yếu của hắn bây giờ là hòa nhập và hiểu rõ thân phận của mình, dù sao nếu để lộ ra chút gì đó không khéo còn bị diệt sát.
Sau một hồi phân tích cho Vũ Long thì Vũ Toàn chợt dừng lại để con mình có thể tiêu hóa hết những lời dậy của mình, dù sao lý thuyết là một chuyện khi thực chiến vận dụng thế nào lại là chuyện khác nhưng tổng thể cần phải suy nghĩ thấu đáo thì khi thực chiến mới có thể vận dụng nhuần nhuyễn được.
“Phụ thân! Nói như người thì nếu lúc đó ta không coi thường hắn mà dốc toàn lực có thể kết liễu tính mạng của hắn sao?”
Vũ Toàn khẽ ngây người ra một lúc, sau đó nhìn thằng vào Vũ Long rồi nói:
“Tiểu tử ngươi giết không được hắn!”
“A! Là vì sao? Cha cho rằng ta đánh không lại hắn sao, nhưng không phải ngài vừa dạy ta cách đánh thắng sao!”
Vũ Long làm bộ không phục hỏi lại.
“Đánh thắng không có nghĩa là ngươi sẽ giết được hắn, ngươi nghĩ lại mà xem khi đó chứng kiến trận đấu của các ngươi tu vi phía trên ta có rất nhiều, mà thành chủ tu vi đạt tới kim đan kỳ, nếu muốn ngăn cản ta cứu ngươi thì ta cho dù tự bạo cũng chưa chắc sẽ cứu được ngươi, nhưng lúc đó bọn họ đều để cho ta cứu được ngươi, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?”
“Dạ, con cũng cảm thấy có chút kỳ quái, có thể là do bọn họ không muốn đắc tội với Vũ gia chúng ta!”
“Hắc hắc, ngươi là tự coi mình quá cao hay cho rằng Vũ gia chúng ta có thể áp đảo hết thảy, nếu có thực lực đó thì Thanh Vân thành sớm là của Vũ gia mà không phải là vài thế lực chia sẻ như bây giờ.”
Ngừng một chút, Vũ Toàn nói tiếp:
“Cũng bởi vì ba gia tộc lớn vừa kiềm chế lẫn nhau lại vừa đồng lòng với nhau, tất cả đều không muốn phá vỡ tình thế hiện tại nên mới khiến cho ngươi giữ lại được một mạng, dù sao dòng chính đệ tử nếu vẫn lạc sẽ gây ra nhiều xích mích khó tưởng tượng, nhất là ngươi lại là con của ta mà gia gia của ngươi hiện đang là thái thượng trưởng lão, hệ lụy từ cái chết của ngươi có thể rất to lớn đấy”
Nói xong, Vũ Toàn cũng nhìn Vũ Long đầy ẩn ý, dù sao thì địa vị cũng như mạng sống của hắn đều là do gia đình mang lại, nếu không có ông nội làm thái thượng trưởng lão, hai anh chị ruột là thiên tài mới nổi thì hắn có lẽ đã chết rồi.
“Thế nếu như ta muốn trả thù?”
“Cũng được, chỉ cần không dẫn tới sinh tử chiến hoặc là khiến cho Lý gia và Nguyễn gia không thể chịu đựng được mà phản kích là được, dù sao mọi chuyện cha cũng sẽ gánh cho ngươi.”
Vũ Toàn thản nhiên trả lời con, để bảo vệ con mình tới mạng hắn cũng chả cần nữa là chút hậu quả phải chịu từ việc trả thù của Vũ Long. Chỉ có điều hắn không ngờ rằng đứa con bây giờ vốn cũng không tính là con hắn, hơn nữa Vũ Long cũng chỉ là làm bộ hỏi lại thôi, dưới quầng sáng nhân vật chính không phải là muốn báo thù là báo thù được, giết Lý Đỗ Kỳ không nói tới thành công không cao mà rất có khả năng khiến kỳ ngộ thi nhau tới với Lý gia tiểu thiên tài.
Nếu đã không phải nhân vật chính thì tốt nhất là hãy tính toán cho kỹ lưỡng hoặc buông tha cho, dù sao Lý Đỗ Kỳ cùng Vũ Long hiện tại cũng không có mâu thuẫn gì. Chỉ có điều rất lâu sau này Vũ Long mới biết rằng, hắn tuy không phải nhân vật chính nhưng lại là một biến số, giống như virut máy tính vậy có thể gây lỗi cho hệ thống, cho nên nếu hắn có lỡ tay tiêu diệt nhân vật chính thì rất có khả năng là kỳ ngộ cũng không kịp tới để cứu Lý gia thiên tài, mà sau này khi biết thì Vũ Long cũng không có cơ hội nữa.
Sau khi trở lại phòng của mình, Vũ Long không ngừng trầm tư suy nghĩ, theo như cha của hắn nói năm nay hắn cũng 16 tuổi mà ở tuổi này hắn có thể lựa chọn hai khả năng một là tiếp tục ở lại gia tộc, tiếp nhận các công việc của gia tộc vừa tu luyện vừa trợ giúp gia tộc, hai là giống như anh chị của hắn , thi tuyển vào một học viện của quốc gia, trở thành thành viên của học viện nhằm tu luyện chuyên sâu.
Nếu lựa chọn hướng thứ nhất thì hắn sẽ có cơ hội tranh đoạt chức tộc trưởng, hơn nữa gia tộc cũng không thiếu tài nguyên lẫn người chỉ đạo giúp hắn tu luyện, mà chọn con đường thứ hai thì đồng nghĩa với việc hắn từ bỏ quyền tranh đoạt tộc trưởng vị, tuy nhiên sau này gia tộc cũng không quản thúc hắn nữa mặc hắn tự do, chỉ cần tu luyện thành công trở về gia tộc treo một cái chức vụ là được, đã là người của gia tộc thì không thiếu đời sau, chi nhánh dựa vào mà quan trọng nhất là ân tình của gia tộc khiến tu luyện giả không thể không báo đáp, nên bọn họ cũng không sợ ngươi tu luyện thành tài liền bỏ gia tộc mà đi.
Thành tiên
Tác giả: Tiền Tiền
Nguồn : 4vn
Chương 7 : Lựa chọn!
Xong chương 7 :v đang cố đẩy nhanh tiến độ cho hết 10c đầu, có gì thắc mắc mọi ng cứ pm trong box luận đàm, tiện thể tick cái phần thăm dò dùm :v
Nếu như Vũ gia nằm ở phía Đông thành thì Lý Gia tọa lạc tại phía nam của Thanh Vân thành, tất nhiên làm một trong ba đại gia tộc thì bọn họ cũng xây thành một tòa thành bảo để gia tộc trú ngụ. Lúc này tại trung tâm thành bảo Lý gia tiểu thiên tài Lý Đỗ Kỳ cũng đang cùng một vị thái thượng trưởng lão đối thoại, bản thân vị thái thượng trưởng lão này cũng là người có quan hệ sâu xa với hắn cho nên khi hắn gặp sự cố trở thành một tên tu luyện phế vật thì vị thái thượng trưởng lão này dù ít hay nhiều vẫn bảo vệ hắn không bị trục xuất ra khỏi dòng chính đệ tử cho nên hắn luôn biết ơn vị thái thượng trưởng lão này.
“Đỗ Kỳ, chắc hẳn tộc trưởng cũng đã nói cho ngươi biết rồi, ta tới đây chỉ là muốn nghe về cái nhìn của ngươi!”
Vị thái thượng trưởng lão này chính là người đứng đầu của trưởng lão hội của Lý gia- Lý Thiên Thành, bản thân lão cũng là một vị kim đan hậu kỳ hơn nữa vào thế hệ của lão thì lão cũng từng được coi là một vị thiên tài trăm năm khó gặp. Nếu nói về quan hệ thì lão cùng Lý Đỗ Kỳ cũng có quan hệ khá sâu xa, em ruột của lão chính là cụ của Lý Đỗ Kỳ, cũng bởi thiên phú kém, tu luyện không tốt nên đã sớm lìa đời mà ông nội cùng cha mẹ của Lý Đỗ Kỳ thì vì một vài nguyên nhân trong quá khứ cho nên lão coi Lý Đỗ Kỳ như một đứa cháu vậy.
“Thành gia gia, mặc dù tộc trưởng đã nói với ta nhưng ta vẫn chưa biết phải chọn lựa như thế nào, dù sao hoàng gia tu luyện viện vốn là do hoàng tộc nắm giữ, mà gia tộc của chúng ta cũng không hẳn là thua bọn họ.”
Nghe Lý Đỗ Kỳ nói, Lý Thiên Thành khẽ gật gù rồi hỏi lại:
“Ngươi cho rằng hoàng gia tu luyện viện vốn là của hoàng tộc sao?”
“Chẳng lẽ lại không phải? Thành gia gia, chẳng lẽ chuyện này còn có bí mật gì?”
Lý Đỗ Kỳ không khỏi hiếu kỳ hỏi lại lão, dù sao từ trước tới nay hắn cũng ít tiếp xúc với các tri thức xã hội, mà vị tổ sư trong thức hải vốn thuộc về tiên giới cũng không biết chuyện ở nơi này.
“Hoàng gia tu luyện viện vốn tồn tại trước cả khi hoàng tộc hiện nay nắm quyền!”
“Điều này sao có thể? Không phải nói hiệu trưởng là vị hóa thần kỳ lão tổ của hoàng tộc sao?”
Lý Thiên Thành mang tới cho Đỗ Kỳ một sự rung động lớn, việc này đối với người thường chỉ giống như một kiến thức lịch sử nhưng đối với các gia tộc thì nó có ý nghĩa chiến lược hơn nhiều, hoàng gia tu luyện viện là nơi đào tạo nhân tài, nếu nắm được nó tuyệt đối sẽ gia tăng lực lượng của gia tộc mà hoàng tộc nếu không phải là người sáng lập ra nó tức là bọn họ cũng chỉ là nắm giữ giả, khi đó nếu chiếm được miếng bánh này chắc chắn sẽ có cơ hội vượt qua hoàng tộc.
“Điều này vốn cũng không hẳn là bí mật nhưng nó cũng không phải là thứ được công khai, Đỗ Kỳ ngươi cũng biết cả đế quốc nằm dưới sự quản lý của mười hai gia tộc lớn chứ, mà Lê gia hoàng tộc hiện tại nắm giữ thực lực mạnh nhất, bọn họ cũng là gia tộc duy nhất có hai vị hóa thần kỳ tồn tại, chính vì thế bọn họ có được vương vị cùng với hoàng gia tu luyện viện.”
Ngừng một chút để Lý Đỗ Kỳ càng thêm nhiều nghi vấn, Lý Thiên Thành mới nói tiếp:
“Thật ra mọi việc đều có nguyên nhân của nó, vạn năm trước ngươi cũng biết đại lục vốn là liền khối đấy, trải qua ma kiếp mới biến thành như bây giờ, lúc đó đế quốc cũng chưa thành hình mà địa phận của đế quốc vốn là địa bàn của một đại môn phái – Long Hổ môn, đáng tiếc trải qua ma kiếp môn phái gần như bị tuyệt diệt.
Để tránh truyền thừa bị hủy hoại, những đệ tử cuối cùng của môn phái đó cũng chính là tổ tiên của 12 đại gia tộc đã quyết định thành lập quốc gia cùng với hoàng gia tu luyện viện, lúc đó là cộng đồng hưởng dụng đấy, chỉ là sau này mỗi gia tộc có suy có vinh, lúc ban đầu là hai mươi gia tộc nay chỉ còn 12 gia tộc thì ngươi cũng hiểu mọi chuyện rồi đấy.”
“Ta biết, là tám gia tộc kia vì tranh quyền đoạt lợi đã tự đánh giết lẫn nhau!”
Nghe Lý Đỗ Kỳ nói vậy, lão giả không khỏi cười lớn:
“Có thể nói là như vậy, dù sao lịch sử là do kẻ thắng ghi lại, bọn họ đều là do suy yếu mà bị 12 gia tộc chúng ta thôn tính, cái lý do tranh quyền đoạt lợi là để hợp thức hóa mà thôi. Chính vì thế, hoàng gia tu luyện viện có hệ thống tu luyện rất đầy đủ, ngươi cũng hiểu nó giống như một miếng bánh thơm ngon nhưng khó ai có thể một mình nuốt trọn được, hoàng tộc nắm giữ nó cũng chỉ là bề ngoài thôi, lợi thế của bọn họ là dễ dàng thu nạp các loại nhân tài không thuộc gia tộc khác về phía mình, nhưng cũng chỉ là dễ dàng hơn một chút mà thôi. Các đại gia tộc đều có người trong học viện hơn nữa đệ tử của các gia tộc trong học viện cũng không phải là ít, điển hình như Vũ gia bên kia, hai tên tiểu quái vật kia chắc hẳn cũng giúp bọn họ thu nạp không ít người.”
Nhắc tới hai tiểu quái vật của Vũ gia, Lý Thiên Thành liền khẽ liếc mắt nhìn Lý Đỗ Kỳ, lão có thể khẳng định lúc này chỉ có Đỗ Kỳ mới có thể tranh đấu với hai tên tiểu quái vật kia. Lão giả đột nhiên hạ giọng nói:
“Hơn nữa, hoàng gia tu luyện viện còn có một bí mật! Đó chính là tại tầng thứ 9 của tu luyện tháp trong hoàng gia tu luyện viện có thể có phương pháp thành tựu hóa thần!”
“Không thể nào, hóa thần kỳ không phải cứ tu luyện mà thành được, trở thành hóa thần kỳ không thể đơn giản mà mưu lợi được!”
Ngay khi Lý Đỗ Kỳ còn đang choáng váng vì tin tức của vị Thành gia gia của hắn thì trong đầu hắn chợt vang lên giọng nói phản đối của vị Tổ sư thần bí, mà Lý Đỗ Kỳ cũng biết lúc này không phải là lúc tranh luận với tổ sư nên liền vờ ngạc nhiên hỏi lại lão giả:
“Thành gia gia, nếu là thế ta thiết nghĩ hoàng tộc sẽ giữ chặt miếng bánh này không buông, thậm chí là phải đắc tội với các gia tộc khác chứ, dù sao xét về thực lực 11 gia tộc còn lại chưa chắc đã có gia tộc nào vượt được bọn họ.”
“Ta chỉ nói là có thể có, hơn nữa ngươi phải hiểu mối quan hệ giữa các gia tộc, ngươi nên biết ba gia tộc chúng ta hiện nay đều không có hóa thần kỳ tồn tại mà bốn đại tộc tại kinh đô đều có hóa thần tồn tại, chẳng phải nếu bọn họ quyết tâm đều có thể tiêu diệt chúng ta sao? Thế nhưng không ai lại dại dột đi làm điều đó, ngoài gia tộc còn đế quốc, đế quốc chúng ta cũng không phải là duy nhất trên lục địa cho nên hoàng tộc cũng tốt, các gia tộc khác cũng tốt chúng ta vừa cạnh tranh nhưng cũng vừa hợp tác, cho nên lần trước ngươi cũng không giết hại được Vũ gia tiểu tử kia không phải là gia tộc không chặn được cha của hắn mà đơn giản là không ai muốn để hai gia tộc sảy ra chiến tranh cả.”
“Nói đi nói lại cũng là do thực lực mà thôi, nêú chúng ta thực lực mạnh, có ít nhất một vị hóa thần tồn tại thì tiêu diệt Vũ gia cũng không ai nói gì có đúng không ạ!”
Lý Đỗ Kỳ chợt nhìn lão giả hỏi lại, mà lão giả cũng dùng ánh mắt đầy ẩn ý nhìn hắn:
“Về mặt lý thuyết thì đúng là như thế, mặc dù Vũ gia có hai vị nguyên anh hậu kỳ nhưng không thành tựu hóa thần thì dù có bao nhiêu cũng chỉ là đến đưa đồ ăn thôi, cho nên nếu Lý gia có hóa thần kỳ thì dù ngươi có giết cả Vũ gia cũng chẳng ai nói gì.”
Nghe lão giả nói vậy, Lý Đỗ Kỳ không khỏi hừng hực ý chí chiến đấu, hắn cũng không phải thâm thù đại hận phải tiêu diệt cả Vũ gia nhưng Vũ Long thì hắn tuyệt đối không thể bỏ qua, không kể lúc trước Vũ Long làm nhục hắn, định cướp đoạt vị hôn thê của hắn mà chỉ cần nghĩ tới chuyện hôm qua ở Thanh Phong trà lâu đã khiến hắn sôi máu. Vũ Long ngươi chờ, ta sẽ khiến ngươi phải quỳ gối xin ta ban cho cái chết, mà lần đó chắc chắn sẽ không ai ngăn cản được ta, dù sao với vị thiên tiên tổ sư tàn hồn còn tồn tại đạt tơi hóa thần đối với hắn tuyệt đối là có khả năng.
“Thành gia gia, ta quyết định sẽ tham gia vào lần thi tuyển của Hoàng gia tu luyện viện lần này!”
“Tốt, ngươi quả nhiên không phụ kỳ vọng của ta, tộc trưởng vị tuy rất hấp dẫn nhưng cũng không phải là thứ tốt lành gì, thực lực mới quyết định hết thảy, như lão già ta ngày đó nếu không đi tới học viện thì chưa chắc bây giờ đã có tu vi như hiện nay cũng chưa chắc đã thành người quan trọng của Lý gia, cháu trai lão gia gia tin ngươi sẽ giúp Lý gia thành tựu không thua kém hoàng tộc Lê gia bây giờ!”
Mà đối tượng phải giết của Lý Đỗ Kỳ lúc này cũng đang lâm vào trầm tư suy nghĩ, thực ra hắn cũng không ham hố gì tộc trưởng vị thế nhưng xét theo tình hình hiện tại hắn cũng không biết tâm cảnh tu vi là như thế nào đạt được mà tu luyện hệ thống tồn tại giúp hắn có nhiều sự nghịch thiên nhưng đồng thời cũng khiến hắn không biết con đường tương lai của hắn sẽ như thế nào. Nếu tranh đoạt tộc trưởng vị, cha và ông của hắn, thậm chí anh chị hắn tuyệt đối sẽ là trợ lực tuyệt vời giúp hắn thành công, cũng vì hắn chưa quyết định chính thức nên các huynh đệ trong gia tộc muốn tranh đoạt tộc trưởng vị đều coi hắn là đối thủ lớn nhất, mà trở thành tộc trưởng hắn sẽ không phải lo lắng tu luyện chỉ việc hỗn ăn rồi chờ chết hơn nữa bằng tài nguyên của gia tộc biết đâu lại có thiên tài địa bảo giúp tâm cảnh tu vi tăng lên.
Thế nhưng, chí nguyện của hắn cũng không phải làm một tên nhà giàu, kiếp trước hắn tham gia game tu tiên không phải để khoe tiền tài mà là thỏa mãn mộng ngao du thế giới, đối mặt với kích thích mà hiện nay khi được sống trong tu luyện giới hắn lại càng muốn thực hiện điều đó, mà như thế tới hoàng gia tu luyện viện sẽ giúp hắn tiến gần hơn với ước mơ, hơn nữa hắn cũng muốn biết cái thế giới này đến tột cùng là thú vị như thế nào, thế nhưng để thực hiện điều đó cần tu vi của hắn tăng lên, nếu không phải là tâm cảnh tu vi hạn chế thì Cửu thiên thần lôi công pháp tuyệt đối đủ cho hắn tu luyện tới độ kiếp, hơn nữa vì là số liệu hóa hệ thống nên hắn có thể lĩnh ngộ 100% công pháp mà không phải lo lắng đường ngang ngõ tắt.
Haiz…Khẽ thở dài, Vũ Long liền nhấp một ngụm trà, hắn liền quay sang hai vị thị nữ đang đứng sau lưng mình:
“Vũ nhi, Tú nhi trước đây các ngươi có mơ ước gì!”
“Bọn nô tì chỉ mơ ước được hầu hạ thiếu gia tới lúc hết tuổi thanh xuân, sau đó hy vọng thiếu gia sẽ cho bọn nô tì tiếp tục làm quản sự trong phủ!”
Cả hai vội đồng thanh trả lời, có vẻ như các nàng đã được dạy dỗ cả cách trả lời hoặc là sau khi trở thành thiếp thân nha hoàn thì cả hai cũng chỉ mong được thế. Nghe vậy, Vũ Long liền cười cười rồi hỏi lại:
“Các ngươi không có mơ ước gì khác sao? Trước khi thành thiếp thân nha hoàn của ta các ngươi không từng có điều gì muốn làm sao?”
Cả hai vị thị nữ đều cắn môi không nói, ánh mắt của bọn họ khẽ mê mang như nhớ lại thời xa xưa nhưng sâu trong đó vẫn có kèm theo sự hiếu kỳ vì câu hỏi của chủ nhân mình, rốt cục Tú nhi liền mạnh dạn lên tiếng:
“Thiếu gia, nô tì trước đây từng có một ước muốn…là…là…có thể tu luyện nhiều hơn một chút, tăng lên tu vi cao hơn một chút.”
“Vậy sao, ngươi vì sao lại có ước mơ đó!”
Vũ Long hiếu kỳ hỏi lại:
“Chỉ là…chỉ là trước đây quản sự có nói nếu chúng ta tu vi cao hơn một chút có thể làm ngoại viện đệ tử…không phải nô tì nói thiếu gia đối xử bọn nô tì không tốt, chỉ là nô tì muốn…muốn...”
Nói tới đây thì Tú nhi vội vàng ngưng lại, mặt nàng đỏ lên, hai mắt mọng nước như sắp khóc mà Liễu nhi vội vàng nắm lấy tay nàng, Liều nhi cũng hiểu cuộc đời này dù là người ti tiện nhất cũng muốn nắm giữ vận mệnh mình, có ai mà tự nguyện đi làm tì thiếp cho người khác nhất là tu luyện giả, chỉ là do gia tộc ban cho bọn nàng hết thảy nên các nàng không thể cự tuyệt được.
“Muốn tăng tu vi, muốn tự do sao?”
Chỉ thấy Vũ Long khẽ lẩm bẩm, hắn cũng không nhìn cả hai nàng nhưng khi nghe hắn nói tới tự do thì Liễu nhi cùng Tú nhi đều run lên cầm cập, hai nàng là sợ hãi bởi vì phận nô tì nếu nói tới việc đó để chấp pháp đệ tử biết được, cuộc sống của bọn họ tuyệt đối sẽ khốn khổ, dù sao ý muốn tự do thì ai cũng có nhưng nếu để các nàng nói ra có thể khiến cho tầng lớp hạ nhân của gia tộc học theo gây chuyện không tốt có thể khiến bạo động vì thế nếu chấp pháp đội biết, nhẹ thì phế tu vi bán cho lệ xuân viện mà nặng thì chịu cực hình tới chết. Có điều Vũ Long cũng không có đem thái độ của các nàng để trong lòng bởi vì trong đầu hắn lúc này đột nhiên xuất hiện những dòng suy nghĩ:
“Cùng thiên đấu,khó, cùng địa đấu, khó, duy có cùng nhân đấu là niệm khó rất khó, tưởng dễ rất dễ, cùng thiên đấu là chống trời, cùng địa đấu là nghịch phận cùng nhân đấu là thấu hiểu bản tâm, phá thiên mà bước, phá địa làm đường chỉ có thấu hiểu bản tâm mới có thể trực chỉ đại đạo”
Đột nhiên Vũ Long liền cười dài:
“Ha ha, ra là thế, ta việc vì cứ phải xoắn xuýt tới mọi chuyện, lựa chọn ta vốn đã có, nếu đã bước lên con đường này há lại không bước tiếp sao.”
Mà ngay khi hắn nói xong đột nhiên một giọng máy móc liền vang lên:
“Hiểu rõ bản tâm, tâm cảnh tu vi tăng lên, phong ấn mở ra 5% thực lực tăng lên tới ngưng dịch đại thành, thỉnh ký chủ tiếp tục cố gắng”
Thành tiên
Tác giả: Tiền Tiền
Nguồn : 4vn
Chương 8: Tới học viện!
Xong chương 8 :v đang cố đẩy nhanh tiến độ cho hết 10c đầu, có gì thắc mắc mọi ng cứ pm trong box luận đàm, tiện thể tick cái phần thăm dò dùm :v
Hoàng gia tu luyện viện là đỉnh cấp học viện tại Phong Vân đế quốc, ngoài hoàng gia tu luyện viện thì còn hai học viện cũng khá nổi danh là Hải Dương tu luyện viện và Hắc Thành tu luyện viện, cả hai học viện này đều do hai vị hóa thần tán tu thành lập, mặc dù vậy nếu xét về sự toàn diện và quy mô thì không thể bằng được hoàng gia tu luyện viện, có điểu một cái ở nhị thập bát đảo còn một cái ở sa mạc lại là hai nơi đặc thù của Thanh Phong đế quốc nên hai học viện này tồn tại cũng mặc nhiên được hoàng tộc thừa nhận. Hải Dương học viện chuyên đào tạo hệ thủy linh căn mà học viên ở đây chủ yếu đến từ hai mươi tám hòn đảo cùng với một vài vùng lân cận, Hắc Thành tu luyện viện thì ở gần sa mạc Lộc Ninh vốn vùng giáp ranh với Cẩm Thạch đế quốc vì thế nơi này chủ yếu thu nhận tán tu cùng với người ở biên giới làm học viên, mà ngay cả người biên giới bên Cẩm Thạch đế quốc cũng không ngoại lệ.
Hoàng gia tu luyện viện cứ bốn năm tuyển sinh một lần, đối tượng là từ 15 đến 20 tuổi, chỉ cần đạt tới luyện khí tầng 5 đều có thể tham gia ứng tuyển, nếu từ 15 đến 17 tuổi đạt luyện khí tầng 7 trở lên và từ 18 đến 20 đạt luyện khí tầng 9 thì đều được tuyển thẳng, ngoài ra các đại gia tộc đều có thể cử gia tộc đệ tử nhập học mà không phải tham gia thi tuyển, có điểu mỗi đại gia tộc chỉ có từ hai đến ba suất, nếu là trực hệ đệ tử hoặc nội viện đệ tử thì hầu như đều đạt tới tuyển thẳng điều kiện mà các suất cử đi chỉ nhằm vào các nhân tài về phụ trợ.
Trong tu luyện giới ngoài luyện pháp nhập đạo thì còn phân ra các loại hình phụ trợ chính là luyện khí, luyện đan,vẽ phù, bầy trận, phục dưỡng yêu thú-độc trùng cùng với trồng dược điền, các loại hình phụ trợ này đều không thể thiếu đối với tu luyện giả và nhất là các gia tộc thì chỉ cần có tài ở các phương diện này hầu như đều được tài bồi và bảo vệ cùng quyền lợi giống như trực hệ đệ tử vậy.
Ngày 7-9 tại quảng trường tại Thanh Vân thành ngày đang cực kỳ náo nhiệt bởi vì hôm nay là ngày tập trung của các thí sinh để tới hoàng gia tu luyện viện ứng thí cũng như đăng ký nhập học,lúc này các thế lực lớn trong thành đều tụ hội lại mang theo chúng đệ tử chờ đợi thành chủ phát biểu. Lúc này trên quảng trường cũng chia ra làm nhiều phân đội, ba gia tộc lớn đứng trước nhất, dẫn đầu là một vị trưởng lão tu vi đều đạt ngưng dịch kỳ, nói chung cả ba gia tộc lớn số người cũng không xê xích lắm chỉ tầm 10 đến 14 người nhưng tất cả đều là tinh anh trong tinh anh bởi vì bọn họ đều là đạt điều kiện tuyển thẳng hoặc được đề cử vào thẳng.
Phía sau ba đại gia tộc một chút là liên minh của mười tiểu gia tộc cùng với tán tu minh mà dẫn đần tán tu minh là một vị quản sự của Thanh phong trà lâu còn mười gia tộc thì cũng là một vị trưởng lão đại diện dẫn đầu, bọn họ nhân số cực đông ít nhất phải hơn một trăm người, dù sao đạt được tiêu chuẩn ứng tuyển tại hai thế lực này cũng không ít, mặc dù xét về tinh anh lực lượng thì bọn họ không thể so với ba đại gia tộc nhưng miệng người là thứ bọn họ không thiếu nhất, hơn nữa ba đại gia tộc cũng không phải tất cả tinh anh đều đưa đi hết, dù sao bọn họ cũng truyền thừa từ lâu đời sợ rằng ở gia tộc cũng không thua ở học viện, mà lý do quan trọng hơn là chấp nhận đi tức là chấp nhận bỏ quyền tranh đoạt tộc trưởng vị.
Lúc này trong Vũ gia đoàn đội Vũ Long đang mải nhìn đông ngó tây, Vũ gia lần này nhân số có thể coi là đông nhất trong tam gia, tổng cộng lên tới 14 người, trong đó thì lớn tuổi nhất là một vị Vũ gia nội viện đệ tử là Vũ Duy năm nay 19 tuổi luyện khí tầng 7, mặc dù tu vi chỉ vừa đạt nhưng hắn lại rất có thiên phú về vẽ phù nên được gia tộc cử thẳng vào học viện để học tập, ngoài ra thì cũng chỉ đồng lứa với Vũ Long tu vi đều đạt tới luyện khí tầng 7, chỉ có 2 tên trực hệ đệ tử là Vũ Thế và Vũ Thống vốn là hai tên biểu đệ của Vũ Long, tuy bằng tuổi nhưng bọn họ là con của tứ trưởng lão Vũ Thần là đạt tới luyện khí tầng 8 như Vũ Long. Thực ra, sau nhiều ngày nghiên cứu Vũ Long cũng phát hiện ra công năng của hệ thống, khi hắn tạm ẩn hệ thống thì biểu hiện bên ngoài của hắn sẽ là:
Ký chủ: Vũ Long
Linh căn: Mộc linh căn
Tu vi: luyện khí tầng 8
Công pháp: Khô mộc công tầng 1.
Pháp thuật :Mộc độn lv1, Độc phấn lv1, Dây leo lv1, mộc thuẫn lv1.
Thần thông: Địa sát thuật <dùng thuật này có thể quan sát khí lưu của đối tượng, đại khái hiện ra tu vi> Lôi trung hỏa <bá đạo hỏa diễm dùng cho luyện đan chế khí tăng phúc 30% thành phẩm>
Danh hiệu : Linh đan sư <có thể luyện chế các loại linh đan diệu dược> Trận pháp đại sư <trận pháp tinh thông, có thể chế tạo các loại linh bàn>
Đặc thù: Hành lôi tiên thể <Tăng phúc lôi hệ pháp thuật 30%>
Điều này khiến Vũ Long vừa mừng vừa lo, mừng vì tu vi của hắn được giấu kín hơn nữa khi cần chỉ cần thoát khỏi trạng thái ẩn hắn lại thành một gã lôi hệ ngưng dịch kỳ cường giả, mà lo là hắn vốn là song linh căn nhưng bây giờ bị hệ thống cải tạo thành đơn linh căn hơn nữa thân thể cũng thành tiên thể, nếu bị phát hiện ra không biết sẽ thành như thế nào. Cũng may hắn là thành viên dòng chính của gia tộc lại được tuyển thẳng nên chỉ cần vượt qua đo lường tu vi mà thôi, không cần kiểm tra linh căn cùng thể chất cho nên việc của hắn cũng không có khả năng bại lộ.
Lúc này trên quảng trường mọi người đều đã tới đông đủ, thành chủ cũng không có nói quá nhiều chỉ chúc bọn họ cố gắng trở thành học viên tại hoàng gia học viện sau đó một vị lão giả liền bước lên thay vị trí của thành chủ, vị lão giả này khẽ hắng giọng rồi nói, mặc dù hắn nói không lớn nhưng tiếng nói của hắn lại vang lên trong tai của mỗi người trên quảng trường:
“Xin chào các vị, ta là Lâm Bách, là một vị chủ sự trong học viện, lần này ta được cử tới Thanh Vân thành để tiếp mọi người tới hoàng gia tu luyện viện, hy vọng ta sẽ gặp lại tất cả các ngươi sau kì sát hạch tư cách.”
Nói xong thì lão giả liền tung một kiện pháp khí hình bàn cờ vây, ngay lập tức kiện pháp khí này liền lớn chiếm diện tích một góc quảng trường, vì đã được dặn dò trước nên các đệ tử tại ba gia tộc liền bước lên trên mặt của bàn cờ vây pháp khí mà hai thế lực còn lại cũng bắt đầu hướng dẫn đệ tử nhà mình bước lên, mặc dù là gần 300 người bước lên nhưng mỗi người đều cảm thấy sự rộng rãi của kiện pháp khí này, mà trên bàn cờ vây thình lình xuất hiện 9 điểm, trong đó điểm lớn nhất là chủ tinh chính giữa là nơi đặt chân của lão giả Lâm Bách còn 8 phó tinh trở thành nơi tranh đoạt của chúng đệ tử.
Vũ Long cũng bước tới một điểm phó tinh sau đó ngồi xuống mà phía sau hắn là vũ gia nội viện đệ tử kể cả Vũ Duy cũng đứng sau lưng hắn, thấy vậy Vũ Long liền phân phó:
“Duy ca ở lại bên ta còn mọi người ra giúp Thống đệ và Thế đệ giành một điểm phó tinh, nhắc bọn họ hai người giành 1 điểm không nên tham lam, chúng ta không trở thành cái đích cho người khác chỉ trích.”
Nghe vậy mọi người đều nhận mệnh mà tiến lên, dù sao mặc dù Vũ Long thua Lý Đỗ Kỳ nhưng tại Vũ gia uy vọng và tu vi của hắn vẫn là số 1, hơn nữa học viện bên kia còn 2 vị ôn thần là anh chị hắn đang đợi, đắc tội với Vũ Long là điều không ai trong số Vũ gia đệ tử muốn cho nên ngay cả Vũ Thế và Vũ Thống đều tôn Vũ Long làm chỉ huy của Vũ gia đệ tử. Tương tự như Vũ gia, Nguyễn gia cùng Lý gia cũng chiếm 2 vị trí phó tinh mà mười tiểu gia tộc cùng tán tu liên minh mỗi thế lực chiếm một viên phó tinh, trong đó Nguyễn gia thình lình xuất hiện một vị luyện khí 9 tầng, mặc dù vậy tuổi của hắn cũng là 20 tuổi chỉ vừa đạt tới điều kiện tuyển thẳng còn lại ngồi ở vị trí phó tinh hầu như đều đạt luyện khí tầng 8.
“Lý gia đại thiên tài, không biết ngươi có thể nhường một chút cho tán tu liên minh không?”
Đột nhiên một giọng nói không hài hòa vang lên tại chỗ của Lý Đỗ Kỳ, dù sao trong 8 người hắn là tu vi thấp nhất mới đạt luyện khí tầng 7, mặc dù sau trận đánh với Vũ Long mọi người đều đoán thực lực của hắn tuyệt đối khóa nhập tầng 8 nhưng vẫn có người không tin, đa phần bọn họ đều cho rằng Vũ Long chủ quan vả lại tại luyện khí kỳ thực ra tầng 7 hay tầng 8 cũng chỉ chênh lệch chút xíu, lần này tán tu liên minh cùng mười tiểu gia tộc số người là đông nhất nhưng tu vi đều thấp chỉ vừa đạt tiêu chuẩn chiếm khá nhiều, mặc dù vậy khác với mười tiểu gia tộc khi bọn họ đã an phận thì tán tu liên minh lại muốn chiếm thêm một vị trí hoặc là nhiều vị trí nếu có thể. Mà bọn họ dám làm thế thực ra là do hoàng gia tu luyện viện chủ sự ngầm đồng ý, dù sao lần nào tiếp đón cũng thế cho nên Lâm lão sau khi ngồi xuống thì liền khởi động vòng bảo hộ sau đó chỉ chuyên tâm điều khiển pháp khí phóng về phía chân trời.
Trước mặt Lý Đỗ Kỳ lúc này là một thiếu niên lực lưỡng, khuôn mặt hơi rỗ, thấy vậy Lý Đỗ Kỳ cũng không nhanh không chậm đứng dậy:
“huynh đài, ngươi muốn chỗ của ta cũng được, thế nhưng quy củ là quy củ ngươi muốn ngồi thì tự đoạt lấy đi!”
“Hảo! Bản đại gia là Trương Văn Vinh, sau ngày hôm nay Lý gia tiểu thiên tài nên nhớ tên ta!”
Nói xong thì thiếu niên họ Trương cũng vận pháp lực lên tấn công Lý Đỗ Kỳ, dù sao tại phi hành pháp khí phía trên có thể tranh đấu nhưng không được vận dụng pháp thuật, tất cả chỉ được dùng kỹ sảo cùng quyền cước mà thôi, vì thế Trương Văn Vinh càng có thêm tự tin, dù sao từ nhỏ hắn đã có thân thể khỏe mạnh hơn người kết hợp với pháp lực dồi dào hơn hắn không tin mình không thể đánh cho Lý Đỗ Kỳ răng rơi đầy đất.
Ngồi ở vị trí chủ tinh Lâm lão khẽ liếc nhìn qua bên này, vừa vặn 6 vị phó tinh còn lại cũng nhìn chằm chằm vào cuộc chiến chỉ có Vũ Long là vừa nhìn vừa lắc đầu, quả nhiên là quầng sáng nhân vật chính đi đâu cũng có kẻ tới xin làm đá kê chân.
Nghĩ thì nhanh trong chớp mắt, phía bên kia hai người cũng bắt đầu chiến đấu, Trương Văn Vinh sau khi vận pháp lực lên đôi nắm đấm của mình liền lao nhanh tới chỗ Lý Đỗ Kỳ sau đó chỉ thấy hắn chập hai tay lại vung lên đập xuống, mặc dù có lồng bảo vệ mọi người tránh sự tác động của gió lốc khi bay nhưng lúc này không khí bị cắt ra vẫn tạo ra những tiếng rít dài theo đà đập xuống của Trương Văn Vinh.
Lý Đỗ Kỳ cũng không né không tránh, trong ba năm pháp lực không tiến thực ra hắn cũng chuyển sang điên cuồng luyện thể, tuy thân thể của hắn không lớn nhưng sau khi được tinh phách cải tạo thì thân thể của hắn cũng biến đổi về chất, chỉ thấy Lý Đỗ Kỳ khẽ đan hai tay vào nhau thành chưởng rồi đưa ra chặn cú đập của Trương Văn Vinh, mà nhìn thấy hành động của Lý Đỗ Kỳ mọi người đều cho rằng hắn điên rồi, nhưng sau đó thì tất cả đều trừng mắt nhìn vào hai người.
Thành tiên
Tác giả: Tiền Tiền
Nguồn : 4vn
Chương 9: Nhập học!
Xong chương 9 :v đang cố đẩy nhanh tiến độ cho hết 10c đầu,theo góp ý thì mình đánh số chương lại theo số bt, ko chơi la mã nữa
Không giống như mọi người tưởng tượng rằng Lý Đỗ Kỳ bị đập bay ra mà hắn lại chặn đứng được cú đập của đối thủ mà ngay cả Trương Văn Vinh cũng không tin được điều đó, hắn đã dồn tới chín thành sức lực vào cú tấn công này, mà Lý Đỗ Kỳ cũng không để cho đối thủ ngẩn người quá lâu, chỉ thấy hắn khẽ nắm lấy tay của Trương Văn Vinh sau đó trùn người xuống theo thế tấn mà theo quán tính thì Văn Vinh cũng bị kéo theo mà lỡ đà.
“Không tốt!” Trương Văn Vinh chỉ kịp nghĩ vậy sau đó hắn đột nhiên cảm thấy mất đi trọng tâm, một chân của Lý Đỗ Kỳ đã vung ra gạt ngã hắn xuống đất mà hai tay của hắn đang bị khóa chặt, hắn vội vàng vung tay nhằm thoát khỏi sự kìm kẹp của Lý Đỗ Kỳ nhưng trong tư thế ngã người xuống thì dù hắn có là trời sinh thần lực cũng không phát huy nổi ba phần thực lực, mà bản thân đối thủ của hắn cũng không phải ăn chay vì thế ngay khi Trương Văn Vinh đang cố vung tay thoát khỏi thế kẹp tay thì hắn đột nhiên cảm giác bụng mình quặn lên rồi có cảm giác toàn thân như bay bổng đi. Trong mắt mọi người chứng kiến thì chỉ trong chớp mắt Lý Đỗ Kỳ đã quật ngã Trương Văn Vinh rồi tung chân đá hắn bay ngược trở lại, mà khi Trương Văn Vinh chạm xuống bề mặt của bàn cờ pháp khí thì hắn cũng đã hôn mê rồi, dù sao cú đá của Lý Đỗ Kỳ còn kèm theo cả linh khí cường hóa vào hai chân nên lực trùng kích cũng không hề nhẹ.
“Đây là hắn giết gà dọa khỉ sao!” một suy nghĩ liền xuất hiện trong đầu Vũ Long, quả nhiên mọi ánh mắt nhìn vào Lý Đỗ Kỳ lúc này đã khác, tán tu liên minh bên kia thì đầy tức giận, mười gia tộc thì có hâm mộ, có ganh ghét mà Nguyễn gia và Vũ gia thì đa phần là thờ ơ, tất nhiên cũng có những ánh mắt ngoại lệ đó là sự sùng bái của đệ tử Lý gia, dù sao mọi người đều hiểu mỗi gia tộc đều cần phải bảo vệ lẫn nhau thì mới có thể sống sót và tiến xa trong học viện cho nên không ai không muốn gia tộc mình xuất hiện cường giả cả.
Làm xong hết thảy, Lý Đỗ Kỳ liền ngồi xuống nhập định, mà trước khi đó hắn cũng không khỏi liếc nhìn Vũ Long một lần, chỉ thấy ở bên Nguyễn gia đội một bóng người nhỏ nhắn liền toát ra chạy đến bên cạnh hắn, là Nguyễn Thanh Thanh nha, dù sao nàng cũng là vị hôn thê của Lý Đỗ Kỳ, lúc nãy Nguyễn gia bên này không có cho nàng qua phần nhiều là muốn xác nhận thực lực của Lý Đỗ Kỳ cho nên khi thấy hắn quả nhiên không phụ thiên tài tên thì bọn họ liền nhanh chóng xác lập liên minh giữa hai gia tộc. Vũ gia đoàn đội mặc dù cảm nhận được hai gia tộc kết minh khiến bọn họ có điểm áp lực nhưng Vũ Long vẫn lẳng lặng ngồi nhập định như không có chuyện gì khiến bọn họ cũng yên tâm chút chút mà lúc này bên tán tu liên minh đột nhiên có người bước tới chỗ của mười gia đoàn đội, cũng không phải là chiếm chỗ mà bọn họ bàn chuyện kết minh.
Chỉ trong nháy mắt Vũ gia trở thành đối tượng bị cô lập, điều này mặc dù không có khiến Vũ Long để ý nhưng những người khác bắt đầu xao động, mà Nguyễn gia, Lý gia, tán tu liên minh cùng với mười tiểu gia tộc đoàn đội đã nhận ra điều đó, ánh mắt của bọn họ không khỏi hướng hướng về hai vị trí phụ tinh mà Vũ gia đang chiếm. Mặc dù tới thời điểm hiện tại ngồi ở phó tinh vị trí cũng chỉ mang lại một điểm mặt mũi chứ chưa ai nhận được chỗ tốt gì, nhưng vì danh vọng của bản thân thế lực của mình khiến phó tinh trở thành thứ để tranh đoạt, mà ngay cả Lâm lão cũng không khỏi hiếu kỳ nhìn về Vũ gia bên này, dù sao Vũ gia cũng là một thế lực lớn nên lão cũng muốn biết Vũ Long sẽ lãnh đạo Vũ gia đối phó với tình huống này như thế nào.
Trước các ánh mắt nhìn vào mình, Vũ Long cũng không khỏi đau đầu, nếu nói về thực lực chỉ cần hắn hiện hệ thống tất cả mọi người ngoại trừ Lâm lão thì không có ai làm đối thủ của hắn, mà nếu hắn cho hắn thêm vào trận bàn dụng cụ thì chống lại Lâm lão cũng không phải điều khó, chỉ có điều hắn cũng không muốn làm thế, dù sao thực lực của hắn cũng chưa bá đạo tới mức coi thường thiên hạ nên hắn cần phải che dấu, mỗi bước đi đều phải tính toán nếu không muốn lâm vào vạn kiếp bất phục, bản thân hắn vẫn tin rằng hắn không có quần sáng nhân vật chính, không phải vận mệnh tiểu cường đánh mãi không chết cho nên không phô trương mới là tín điều hắn theo đuổi, tất nhiên nếu không giữ được thì hắn cũng đành ra tay rồi sau đó sẽ tìm cách khác.
Thế nhưng tiếp theo đó cũng không có chuyện gì sảy ra, dù sao thái độ của Vũ Long quá kì quái, hắn càng không quan tâm tới áp lực thì bốn thế lực còn lại càng cảm giác hắn thâm sâu khó dò, dù sao vừa rồi Lý Đỗ Kỳ biểu hiện ra thực lực cũng không thấp mà nghe nói Vũ Long cũng không thua kém gì nên bọn họ cũng không nắm chắc sẽ đánh hắn rơi đài, hơn nữa bốn thế lực mặc dù có sự hợp tác nhưng lại không phải là một mối nên bọn họ cũng có những băn khoăn mà không dám bức Vũ gia dù sao chỉ là một điểm danh tiếng, Vũ gia tại học viện bên kia hai tên quái vật tồn tại mới là điều đáng lo.
Lý Đỗ Kỳ mặc dù có tâm muốn cho Vũ gia một bài học nhưng hắn cũng hiểu mình đã chiếm một viên phó tinh, nếu ép sát quá Vũ gia cũng không phải ăn chay hơn nữa thái độ của Vũ Long cũng khiến hắn phải lo lắng một chút, ngay cả vị tổ sư tàn hồn trong thức hải của hắn cũng nhắc hắn rằng Vũ Long có điểm gì đó nguy hiểm giống như hắn mang theo một vật gì đó có thể đe dọa tới sinh mạng của Lý Đỗ Kỳ nếu hắn bức Vũ Long phản kích. Quả thật Vũ Long cũng có mang theo vài thứ, đây là Vũ Toàn đưa cho hắn để phòng thân, gồm 3 viên phích lịch địa lôi mỗi viên đều tương đương với trúc cơ hậu kỳ một kích toàn lực cùng với một bộ trận bàn là thành quả một tháng dưỡng thương hắn bí mật chế tạo gọi là Cửu khúc Lôi trận gồm chín căn trận kỳ.
Cửu khúc lôi trận vốn thoát thai từ vạn lôi đại trận gồm cả công thủ và khốn ba hiệu dụng, nếu đối thủ bị nhốt trong trận thì có thể dùng lôi điện ma túy khiến đối thủ không tìm thấy đường ra, nếu ở ngoài trận thì có thể mượn nhờ linh lực mà triệu hồi lôi kiếp tấn công còn nếu muốn phòng thủ thì triệu hồi lôi võng, tất nhiên uy lực của lôi điện do tu vi cùng công pháp người điều khiển và số lượng linh thạch quyết định, như Vũ Long lúc này có thể triệu hồi ra chín lần lôi kiếp, mỗi lần tương đương với kim đan sơ kỳ toàn lực một kích <hắn có hành lôi thể tăng phúc> nhưng tiêu hao linh thạch cũng đạt con số cự đại 9 vạn viên hạ phẩm linh thạch, chỉ sợ gặp 9 lần lôi kiếp thì ngay cả Lâm lão vốn là kim đan hậu kỳ cũng khó mà sống qua nổi, thế nhưng linh thạch với Vũ Long còn nhiều diệu dụng hơn nữa hắn cũng chỉ có hơn mười vạn linh thạch là tiền mặt còn lại đều nằm trong linh thạch tạp, muốn dùng cũng chẳng lấy được ngay mà dùng.
Bay đi nửa ngày thì cũng tới nơi, hoàng gia tu luyện viện tọa lạc ở trên tòa Thái hành sơn vốn là một trong ngũ đại sơn của Phong Vân đế quốc, nơi này cũng gần với trung tâm đế quốc ngay gần Hoàng hôn rừng rậm, mà khi bàn cờ phi hành pháp khí hạ xuống quảng trường rộng lớn thì Lâm lão đột ngột lên tiếng:
“Xem ra lão đầu ta tới sớm nhất, các ngươi xuống dưới sẽ có người tiếp đãi, mỗi một tên viên phó tinh chỗ ngồi tương đương với 100 điểm, khi vào học viện sẽ tự động chuyển tới thẻ học viên của các ngươi.”
Mọi người lúc này liền xôn xao lên, ai cũng biết trong học viện ngoài trừ linh thạch ra thì điểm cũng là một loại tiền tệ, hơn nữa xét về phương diện nào đó điểm còn quý hơn linh thạch, ngươi có thể dùng linh thạch đổi điểm nhưng muốn kiếm điểm, xin lỗi hoàn thành nhiệm vụ của học viện, đạt được các loại thiên tài địa bảo, công pháp bí tịch hoặc pháp khí linh đan tới đổi đi, cho nên tán tu liên minh cùng mười tiểu gia tộc người không khỏi tiếc hận, bọn họ tại sao không cố chiếm lấy một vị trí chứ mà ngay cả ba gia tộc người cũng khẽ thở dài một hơi.
Khi mọi người bước xuống quảng trường, mọi người đều choáng ngợp vì sự bề thế của nó, ít nhất cùng phải rộng 50 mẫu, mà ngay lập tức có những đệ tử của học viện liền tiến tới phân loại người mới, nhóm vào thẳng cùng nhóm phải tham gia thí luyện mà theo đó nhóm vào thẳng cũng không quá nhiều ngoài tam đại gia tộc là 38 người thì có thêm 6 người bên tán tu liên minh cùng 5 người bên mười tiểu gia tộc tất cả là 49 người còn lại gần 200 người phải tham gia thí luyện kiểm tra, nhóm tuyển thẳng liền đi theo hai vị đệ tử cũ đi tới phòng đăng ký.
“Vũ Long, tới đây đi!”
Một tiếng nói trầm ấm đột nhiên vang lên, mà hai tên đệ tử dẫn đường khi nhìn thấy người vừa nói liền vội vàng hành lễ:
“Hải Triều sư huynh!”
Người tới đúng là Hải Triều anh ruột của Vũ Long, hắn biết được đệ đệ hôm nay tới nhập học nên cố tình tới đón mà em song sinh với hắn Vũ Linh Lung hôm nay đang theo giúp sư phụ nàng nên không tới được, khẽ khoát tay với hai vị đệ tử cũ Vũ Hải Triều liền lên tiếng:
“Phiền hai vị sư đệ đem lệnh bài của học viên cùng viện phục tới nơi ở của ta, ta đã nói với Đồng lão rồi, mọi thủ tục cho đệ đệ của ta cũng đã xong, hai vị sư đệ cứ tiếp tục làm nhiệm vụ đi!”
Nói xong thì Hải Triều cũng tế ra thanh Đại Đao pháp khí, sau đó lôi Vũ Long đứng lên rồi phi thẳng về phía nội viện, bỏ lại sau lưng ánh mắt hâm mộ của mọi người mà hai vị đệ tử cũ thấy vậy liền hắng giọng gọi mọi người đi theo bọn họ. Vũ gia đệ tử bên này liền do Vũ Duy cầm đầu đi làm thủ tục, mà bọn họ bây giờ lại ngẩng đầu ưỡn ngực bước đi trong khi bốn gia còn lại đều thể hiện sự đăm chiêu suy nghĩ, duy chỉ có Lý Đình Đồng nhìn về phía Vũ Hải Triều nơi xa đôi mắt ánh lên chiến ý, hắn là muốn một ngày đánh bại vị thiên tài thế hệ trước này.
Không nói tới bọn người đang làm thủ tục, Vũ Long lúc này đang cùng Vũ Hải Triều trở về nơi ở của anh mình, bởi vì Vũ Hải Triều là thủ tịch nam đệ tử của khóa trước nên nơi ở của hắn là một khu biệt viện biệt lập ngoài ra còn được phép mang từ gia tộc tới một tên nô bộc một tên thị nữ để hầu hạ, đây là quyền lợi của mười người đứng đầu mỗi niên khóa. Trên bàn tiệc trà bầy hoa quả, hai huynh đệ Vũ gia nói chuyện vô cùng hòa hợp:
“Long! Ngươi có thể chọn ở lại chỗ của ta hoặc là trở về bên kia sống ở kí túc, hai năm đầu chưa có thập danh chiến nên học viện cũng không phân phối phòng riêng, còn phòng của anh cũng rộng hơn nữa cũng không thường xuyên ở đây, nếu muốn thì cứ chuyển vào đây 2 năm sau đi tranh đoạt phòng riêng cũng được.”
Vũ Hải Triều liền đề nghị Vũ Long, dù sao cũng là em ruột của hắn vả lại phụ thân cũng dặn dò phải tạo mọi điều kiện cho Vũ Long sống thoải mái nên hắn liền đưa ra đề nghị này, học viện cũng không cấm việc này bởi biệt viện là do bọn hắn dùng thực lực mà đánh về được, duy trì nó cũng phải trả phí cho học viện nên cho ai ở là quyền bọn hắn nhưng người ngoài học viện thì chỉ được hai người mà thôi. Hơn nữa, chương trình học tại học viện cũng khá tự do, ngoài ba buổi sáng trong tuần do các giảng sư giảng giải về phương pháp tu luyện, công pháp thì còn lại thì học viên hoàn toàn tự do, bọn họ có thể đăng ký học thêm các môn phụ trợ hoặc đi nhận nhiệm vụ ra ngoài làm nhiệm vụ…mà nếu nhiệm vụ lâu dài thì cũng có thể xin bảo lưu để đi hoàn thành, tóm lại học viện không hạn chế mà còn khuyến khích tự do tuy nhiên cứ một năm một lần sẽ có một lần thí luyện bắt buộc tầm một tháng là yêu cầu tất cả các học viên còn theo học phải tham gia.