22-08-2008, 02:19 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Äến từ: Castlevania
Bà i gởi: 339
Thá»i gian online: 5 giá» 56 phút 40 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 009
Và o dịp lá»… sinh nháºt thứ 65 của tôi, má»™t ngÆ°á»i gởi đến cho tôi má»™t bà i báo mà bà ta đã tìm thấy ở đâu đó, bà i báo có nhan Ä‘á» "Hai mÆ°Æ¡i nà ng geisha vÄ© đại nhất trÆ°á»›c đây ở Gion". Hay có lẽ là ba mÆ°Æ¡i nà ng geisha gì đấy, tôi không nhá»› rõ. NhÆ°ng tôi có tên trong danh sách đó vá»›i má»™t dòng ngắn viết vá» tôi, trong đó cho rằng tôi sinh ra ở Kyoto ? dÄ© nhiên Ä‘iểm nà y là sai. Tôi còn xin cam Ä‘oan vá»›i anh rằng tôi không phải là má»™t ngÆ°á»i trong số hai mÆ°Æ¡i geisha vÄ© đại nhất nữa, có ngÆ°á»i sai lầm giữa cái vÄ© đại vá»›i cái há» nghe nói đến. NhÆ°ng dù sao, nếu ông Tanaka không viết thÆ° báo cho tôi biết bố mẹ tôi đã mất và có lẽ không bao giá» tôi gặp lại chị tôi nữa, thì chắc tôi đã may mắn không trở thà nh nà ng geisha không có gì đáng hãnh diện vì nà ng là nà ng geisha không được hạnh phúc.
Chắc anh còn nhá»› có lần tôi đã nói vá»›i anh rằng khi tôi gặp ông Tanaka lần đầu là buổi chiá»u tuyệt nhất của Ä‘á»i tôi, mà cÅ©ng là buổi chiá»u tệ hại nhất. Có lẽ không cần giải thÃch tại sao lại là má»™t buổi chiá»u tệ hại nhất, nhÆ°ng chắc anh thắc mắc tại sao tôi có thể nghÄ© rằng đã có Ä‘iá»u tuyệt vá»i xảy đến. Quả đúng là cho đến khi ấy, ông Tanaka chỉ mang lại cho Ä‘á»i tôi Ä‘au khổ mà thôi, thế nhÆ°ng ông ta đã là m thay đổi chân trá»i của tôi. Chúng ta sống trên Ä‘á»i giống nhÆ° nÆ°á»›c chảy xuống má»™t ngá»n đồi, Ä‘á»u chảy theo má»™t hÆ°á»›ng cho đến khi chúng ta gặp phải cái gì đấy buá»™c chúng ta phải rẽ sang má»™t hÆ°á»›ng khác. Nếu tôi không gặp ông Tanaka, thì Ä‘á»i tôi chỉ là má»™t dòng nÆ°á»›c chảy từ ngôi nhà ngà say cho đến biển. Khi ông ta xô tôi vá» chá»— xa lạ, ông đã thay đổi tất cả. NhÆ°ng bị đẩy và o thế giá»›i xa lạ không giống hẳn nhÆ° rá»i bá» gia đình của mình. Khi nháºn được thÆ° của ông Tanaka, tôi đã sống ở Gion hÆ¡n sáu tháng, thế mà trong thá»i gian ấy, tôi chÆ°a bao giá» từ bá» lòng tin rằng má»™t ngà y nà o đó tôi sẽ có cuá»™c sống ở đâu đó tốt đẹp hÆ¡n, vá»›i ngÆ°á»i thân yêu trong gia đình. Tôi chỉ sống ở Gion má»™t ná»a, còn ná»a kia tôi sống trong các giấc mÆ¡ sẽ vá» lại nhà . Cho nên có thể nói những giấc mÆ¡ nhiá»u khi rất nguy hiểm, chúng nhÆ° ngá»n lá»a âm ỉ, và nhiá»u khi thiêu rụi hoà n toà n chúng ta.
Suốt những ngà y còn lại của mùa xuân, và cả mùa hè sau ngà y tôi nháºn được bức thÆ°, tôi thấy mình nhÆ° đứa trẻ lạc trong cái hồ bị sÆ°Æ¡ng mù bao phủ. Ngà y nối ngà y trôi qua trong má»™t cảnh vô vị. Tôi chỉ nhá»› cái được cái mất, ná»—i khổ và lòng lo sợ triá»n miên ngá»± trị trong tôi. Khi mùa đông tá»›i, tôi chỉ biết ngồi trong phòng gia nhân để nhìn tuyết rÆ¡i lặng lẽ ngòai sân. Tôi tưởng tượng ra cảnh bố tôi ho nÆ¡i chiếc bà n Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c trong ngôi nhà lạnh lẽo của chúng tôi, và mẹ tôi quá gầy trên chiếc nệm đến ná»—i thân hình của bà không là m cho chiếc nệm xẹp xuống được tà nà o. Tôi Ä‘i ra ngòai sân để giải sầu, nhÆ°ng sao khó quá.
Rồi mùa xuân lại vá». Lúc ấy là tháng tÆ°, hoa anh Ä‘Ã o lại nở, chuyện lạ xảy đến đúng má»™t năm sau ngà y tôi nháºn được thÆ° của ông Tanaka. Tôi đã được 12 tuổi, đã bắt đầu trổ mã, mặc dù Bà Ngô vẫn còn vẻ bé bá»ng. NgÆ°á»i tôi phát triển theo chiá»u cao nhiá»u hÆ¡n. Thân hình vẫn còn gầy và thẳng Ä‘uá»™t nhÆ° cái que thêm má»™t hai năm nữa, nhÆ°ng mặt tôi đã mất vẻ con nÃt. Cằm và gò má đã rõ nét trên khuôn mặt nở nang và cặp mắt có hình trái hạnh Ä‘Ã o. TrÆ°á»›c đây, má»—i khi ra Ä‘Æ°á»ng, Ä‘Ã n ông không nhìn tôi, nhÆ°ng bây giá» má»—i khi tôi Ä‘i qua há», há» Ä‘á»u nhìn tôi.
Không hiểu sao mà và o má»™t buổi sáng sá»›m tháng tÆ°, tôi thức dáºy sau má»™t giấc mÆ¡ kỳ lạ nhất, trong giấc mÆ¡ tôi đã gặp má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông có râu. Râu của ông ta rất ráºm nhÆ° thể ông ta muốn che dấu nét mặt của ông ta Ä‘i. Ông ta đứng trÆ°á»›c mặt tôi, nói cái gì đấy mà tôi không nhá»› được, rồi thình lình ông ta kéo cái mà n giấy trên cá»a sổ bên cạnh ông, là m phát ra má»™t tiếng cạch lá»›n. Tôi giáºt mình thức dáºy, nghÄ© rằng tôi đã nghe có tiếng Ä‘á»™ng trong phòng. Những ngÆ°á»i giúp việc thở dà i trong giấc ngủ. Bà Ngô nằm yên lặng, cái mặt tròn vạnh lún xuống trên gối. Tôi thấy má»i váºt không có gì thay đổi nhÆ°ng tôi có má»™t cảm giác khác lạ. Tôi cảm thấy nhÆ° thể tôi chìm và o má»™t thế giá»›i đã thay đổi phần nà o so vá»›i thế giá»›i mà tôi đã thấy và o đêm trÆ°á»›c ? nhất là khi nhìn ra ngòai qua chÃnh cái cá»a cổ đã được mở ra trong giấc má»™ng.
Tôi không lý giải được ý nghÄ©a của hiện tượng nà y. Sáng hôm ấy tôi cứ nghÄ© mãi vá» giấc mÆ¡ đến ná»—i đầu óc tôi kêu ù ù nhÆ° con ong bị nhốt trong cái thẩu. Và rồi chuyện ấy hiện ra trong trà óc tôi, chuyện mà tôi không bao giá» nghÄ© đến kể từ khi tôi đặt chân tá»›i Kyoto. Sau khi chia tay chị tôi và i hôm, và o má»™t buổi chiá»u, ngÆ°á»i ta sai tôi Ä‘i giặt giẻ lau nhà . Bá»—ng má»™t con bÆ°á»›m bay đến Ä‘áºu và o tay tôi, tôi hất nó Ä‘i, nghÄ© rằng nó sẽ bay di, nhÆ°ng thay vì bay Ä‘i, nó lại văng ra nhÆ° hòn đá rồi rá»›t xuống sân, nằm trên mặt đất. Tôi không biết nó đã chết khi từ trên rÆ¡i xuống hay là tôi đã giết nó, nhÆ°ng hình ảnh con váºt bé nhá» nằm chết là m tôi xúc Ä‘á»™ng. Tôi ngắm hình hoa văn xinh đẹp trên hai cánh của nó rồi tôi gói nó và o miếng giẻ và giấu nó dÆ°á»›i móng nhà .
Từ đó tôi không nghÄ© đến con bÆ°á»›m nà y nữa, nhÆ°ng má»™t hôm tôi nhá»› đến nó, tôi đến quỳ xuống nhìn dÆ°á»›i móng nhà tìm nó. Rất nhiá»u chuyện trong Ä‘á»i tôi đã thay đổi, ngay cả thái Ä‘á»™ tôi nhìn Ä‘á»i, nhÆ°ng khi tôi mở miếng giẻ gói con bÆ°á»›m ra, nó vẫn còn hình hà i má»™t con bÆ°á»›m rất đẹp y nhÆ° cái ngà y mà tôi chôn nó xuống má»™. Giá mà đá»i tôi y nhÆ° những ngà y tôi má»›i đến Kyoto.
Khi nghÄ© thế, đầu óc tôi quay cuồng nhÆ° cÆ¡n lốc. Tôi nghÄ© rằng con bÆ°á»›m và tôi nhÆ° hai thái cá»±c. Cuá»™c Ä‘á»i tôi biến hóa nhÆ° dòng suối, thay đổi hoà i; nhÆ°ng con bÆ°á»›m trông không thay đổi gì hết. Trong lúc suy nghÄ©, tôi Ä‘Æ°a tay đụng và o thân hình mượt mà của nó, láºp tức nó biến thà nh má»™t nhúm tro mà không gây ra má»™t tiếng Ä‘á»™ng, tháºm chà không thấy được cảnh nó sụm xuống thà nh má»™t đống tro. Tôi quá sá»ng sốt đến Ä‘á»™ thốt ra má»™t tiếng kêu ngạc nhiên. Trà óc tôi quay cuồng, tôi cảm thấy mình Ä‘ang ở trung tâm của cÆ¡n bão. Tôi thả tay cho miếng vải liệm bé xÃu và nhúm tro rÆ¡i xuống đất. Bây giá» tôi đã hiểu Ä‘iá»u gì là m cho tôi hoang mang cả buổi sáng. Mùi xú uế trong không khà đã hết, quá khứ đã qua rồi, bố mẹ tôi đã chết, tôi không thể là m gì được để thay đổi tình thế nà y. NhÆ°ng tôi cứ tưởng tôi không Ä‘i tiếp được. Tôi không biết chuyện nà y đối vá»›i anh có ý nghÄ©a gì không, nhÆ°ng tôi thấy tôi đã quay má»™t vòng nhìn sang hÆ°á»›ng khác, hÆ°á»›ng vá» phÃa tÆ°Æ¡ng lai. Và bây giá» vấn đỠđặt ra cho tôi là cái tÆ°Æ¡ng lai ấy sẽ nhÆ° thế nà o.
Ngay khi câu há»i ấy hiện ra trong óc tôi, tôi biết chắc chắn má»™t Ä‘iá»u là ná»™i trong ngà y hôm ấy thôi, thế nà o tôi cÅ©ng thấy dấu hiệu lạ. Vì thế mà trong giấc mÆ¡ tôi thấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông râu ráºm mở cá»a sổ. Ông ta nhÆ° nói vá»›i tôi rằng "Hãy đợi Ä‘iá»u xảy ra cho cô. Vì cái Ä‘iá»u mà cô thấy sẽ là tÆ°Æ¡ng lai của cô."
Tôi Ä‘ang loay hoay nhÆ° chÆ°a kịp suy nghÄ© Ä‘iá»u gì thêm thì có tiếng bà Dì gá»i tôi:
- Nà y Chiyo, lại đây.
Tôi Ä‘i trên hà nh lang đất nhÆ° ngÆ°á»i má»™ng du. Khi ấy chắc tôi sẽ không ngạc nhiên nếu bà Dì nói vá»›i tôi nhÆ° thế nà y "Cháu muốn biết vá» tÆ°Æ¡ng lại của cháu nhÆ° thế nà o phải không? Äược rồi, hãy lắng tai nghe cho kỹ?" NhÆ°ng thay vì nói thế, bà đưa cho tôi hai váºt trang sức trên tóc gói trong má»™t miếng lụa vuông mà u trắng, bà nói:
- Äem các thứ nà y đến cho Hatsumono. Có trá»i mà biết đêm qua có chuyện gì xảy đến cho cô ta. Cô ta vá» nhà vá»›i đồ trang sức của ngÆ°á»i khác. Chắc cô ta say quá vì uống nhiá»u sake hÆ¡n má»i khi. Äến trÆ°á»ng há»i cô ta và của ai thì trả lại cho há».
Khi tôi lấy các món nữ trang, bà Dì đưa thêm cho tôi một mẩu giấy ghi những việc lặt vặt khác phải là m. Bà bảo tôi là m xong việc là phải vỠnhà ngay.
Mang đồ trang sức của ngÆ°á»i khác vá» nhà có lẽ không có gì kỳ cục, nhÆ°ng thá»±c ra mang những thứ ấy cÅ©ng giống nhÆ° mang đồ lót của ngÆ°á»i khác vá» nhà váºy. Giá»›i geisha không gá»™i đầu hà ng ngà y, chắc anh biết, vì há» sợ hÆ° mái tóc. Cho nên váºt trang sức trên tóc rất kiêng kỵ, ngay cả bà Dì mà cÅ©ng không muốn đụng đến những thứ ấy. Cho nên bà phải lấy má»™t miếng lụa vuông để lót tay. Bà gói các thứ ấy rồi Ä‘Æ°a cho tôi, cho nên nó giống nhÆ° cái gói Ä‘á»±ng xác con bÆ°á»›m đêm mà tôi cầm cách đấy mấy phút. DÄ© nhiên Ä‘iá»m báo hiệu nà o rõ rà ng quá cÅ©ng là m cho ta sá»ng sốt. Tôi đứng yên nhìn gói đồ trên tay bà Dì mãi cho đến lúc bà nói:
- Trá»i Æ¡i! Cầm lấy mà đi Ä‘i chứ!
Sau đó khi trên Ä‘Æ°á»ng đến trÆ°á»ng, tôi mở cái gói ra xem má»™t lần nữa. Má»™t váºt là cái lược sÆ¡n mà i Ä‘en có hình nhÆ° hình mặt trá»i lặn, chung quanh mặt trá»i là những đóa hoa bằng và ng, váºt kia là má»™t thanh gá»— và ng, hai đầu có hai há»™t ngá»c được Ä‘Ãnh và o má»™t quả cầu nhá» mà u hổ phách.
Tôi đứng đợi ngoà i cổng trÆ°á»ng cho đến khi tiếng chuông reo lên báo hiệu giá» tan há»c. Các cô mặc áo mà u xanh trắng à o ra khá»i lá»›p. Hatsumono thấy tôi trÆ°á»›c khi tôi kịp nhìn thấy cô ta, cô cùng Ä‘i vá»›i má»™t geisha khác, cả hai tiến vá» phÃa tôi. Chắc anh thắc mắc tại sao cô ta còn đến trÆ°á»ng, cô ta là má»™t vÅ© công thà nh thạo và biết hết các môn cần thiết mà má»™t geisha phải biết. NhÆ°ng ngay cả những geisha có tiếng tăm cÅ©ng vẫn tiếp tục há»c những bà i há»c nâng cao vá» bá»™ môn múa để áp dụng trong nghá», tháºm chà có những geisha năm sáu chục tuổi vẫn đến trÆ°á»ng để há»c há»i thêm.
- Nà y chị, nhìn kìa ? Hatsumono nói vá»›i bạn ? tôi tưởng đấy là cây sáºy. Cây sáºy cao lêu đêu!
- Äấy là kiểu cô ta chá»c quê tôi, vì tôi cao hÆ¡n cô ta đến má»™t lóng tay.
- Bà Dì sai tôi đến đây, thÆ°a cô ? tôi nói - để há»i đêm qua cô đã cầm nhầm những thứ nà y của ai.
Nụ cÆ°á»i tắt trên môi Hatsumono, cô ta giáºt cái gói trên tay tôi và mở ra xem.
- Trá»i đất! Äồ nà y không phải của tôi! Cô lấy các thứ nà y ở đâu?
- á»’ chị Hatsumono ? cô geisha kia nói - chị không nhá»› à ? Trong lúc chị và Kanako giỡn cợt vá»›i ông Chánh án Uwazumi, hai ngÆ°á»i đã tháo nữ trang trên tóc ra. Chắc Kanako đã mang đồ nữ trang của chị, còn chị thì mang đồ của cô ta vá» nhà .
- Tởm quá - Hatsumono nói - chị có biết Kanako gội đầu khi nà o không? Vả lại nhà của cô ấy gần nhà chị, nhỠchị đem vỠcho cô ta giúp tôi, được không? NhỠchị nói với cô ta rằng tôi sẽ đến lấy các món đồ của tôi và cô ta chớ có xà i các thứ ấy.
Cô geisha kia lấy các thứ trang sức và bỠđi. Hatsumono nói với tôi:
- Nà y Chiyo, khoan hãy đi đã. Có chuyện nà y tôi muốn nói với cô, hãy nhìn cô gái đà ng kia kìa, cô gái đang đi qua cổng đấy. Tên cô ta là Ichikimi. Tôi nhìn Ichikimi, nhưng Hatsumono có vẻ như không có gì thêm để nói vỠcô ta, tôi bèn nói:
- Nhưng tôi không biết cô ấy.
- DÄ© nhiên là không, cô ta không có gì đặc biệt đáng chú ý, chỉ là đồ ngu ngốc vụng vá» nhÆ° con què. NhÆ°ng cô sẽ rất ngạc nhiên khi biết cô ta sắp thà nh geisha còn cô thì không bao giá». Tôi thấy Hatsumono không thể tìm ra được Ä‘iá»u gì để nói vá»›i tôi Ä‘á»™c ác hÆ¡n Ä‘iá»u cô đã nói. Từ má»™t năm rưỡi nay tôi đã bị giao công việc nặng nhá»c nhÆ° má»™t con ở. Tôi cảm thấy Ä‘á»i tôi Ä‘ang Ä‘i theo má»™t con Ä‘Æ°á»ng vô định. Tôi không muốn thà nh geisha, nhÆ°ng tôi cÅ©ng không muốn là m tôi tá»› mãi. Tôi đứng trong vÆ°á»n của trÆ°á»ng há»c má»™t lúc lâu, nhìn các cô gái cùng tuổi vá»›i tôi chuyện trò vui vẻ vá»›i nhau khi há» Ä‘i qua trÆ°á»›c mặt tôi. Chắc há» trở vá» nhà ăn trÆ°a, nhÆ°ng đối vá»›i tôi, há» Ä‘i từ má»™t công việc quan trá»ng nà y đến má»™t việc quan trá»ng khác trong má»™t cuá»™c sống có mục Ä‘Ãch, còn tôi thì trái lại, tôi phải quay vá» vá»›i công việc lau chùi các viên đá trong sân, là m những công việc quá hèn hạ. Khi trong vÆ°á»n hết ngÆ°á»i, tôi lo sợ nghÄ© rằng đây là cái Ä‘iá»m báo trÆ°á»›c mà tôi chỠđợi ? nó báo cho biết các cô gái kia ở Gion sẽ tiến lên và để tôi lại Ä‘Ã ng sau. Cái ý nghÄ© nà y khiến tôi khiếp sợ, là m cho tôi không thể ở lại trong vÆ°á»n má»™t mình được nữa. Tôi Ä‘i và o đại lá»™ Shijo, rồi Ä‘i qua con sông Kamo. Những tấm bÃch chÆ°Æ¡ng khổng lồ nÆ¡i nhà hát Minamiza, quảng cáo buổi trình diá»…n vở kịch của Kabuki và o chiá»u ấy có tên Shirabaku. Äây là vở kịch nổi tiếng nhất của chúng tôi mặc dù lúc ấy tôi không biết gì vá» Kabuki hết. Từng Ä‘oà n ngÆ°á»i bÆ°á»›c lên thá»m và o rạp hát. Ở đây, tôi thấy cuá»™c sống sôi Ä‘á»™ng diá»…n ra quanh tôi. Tôi vá»™i vã Ä‘i ra khá»i đại lá»™, rẽ và o má»™t con Ä‘Æ°á»ng khác chạy dá»c bá» sông Shirakawa, nhÆ°ng ngay ở đây, các ông và các nà ng geisha cÅ©ng Ä‘i tấp náºp, cuá»™c Ä‘á»i của há» có mục Ä‘Ãch để hÆ°á»›ng đến. Äể khá»i Ä‘au Ä‘á»›n khi nhìn thấy cảnh tượng nà y, tôi Ä‘i ra phÃa bá» suối Shirakawa, nhÆ°ng Ä‘á»™c ác thay, ngay cả nÆ°á»›c trong dòng suối cÅ©ng Ä‘ang chảy đến má»™t nÆ¡i nà o đấy có mục Ä‘Ãch ? nó chảy vá» phÃa sông Kamo rồi từ đó đổ ra vịnh Osaka và và o Ná»™i hải. Hình nhÆ° ở đâu cÅ©ng có Ä‘iá»u mách bảo có Ä‘iá»u gì đó Ä‘ang chỠđợi tôi. Tôi đứng tá»±a lÆ°ng và o bức tÆ°á»ng đá nhá» bên dòng suối mà khóc. Tôi là hòn đảo bị bá» rÆ¡i ở giữa đại dÆ°Æ¡ng, không quá khứ cÅ©ng không tÆ°Æ¡ng lai. Tôi cứ nghÄ© ở đây không có bóng ngÆ°á»i, bá»—ng tôi nghe có tiếng Ä‘Ã n ông cất lên:
- Trá»i Æ¡i ai lại Ä‘au khổ khi cuá»™c Ä‘á»i tÆ°Æ¡i đẹp nhÆ° thế nà y. ThÆ°á»ng thÆ°á»ng Ä‘Ã n ông Ä‘i trên phố Gion không có ai thèm để ý đến tôi, nhất là khi tôi Ä‘ang khóc nhÆ° má»™t kẻ Ä‘iên khùng nhÆ° thế nà y. Nếu ông ta thấy, chắc không Ä‘á»i nà o ông ta nói vá»›i tôi, trừ phi ra lệnh cho tôi tránh Ä‘Æ°á»ng cho ông ta Ä‘i, hay đại lá»ai nhÆ° thế. Thế nhÆ°ng ông ta đã nói vá»›i tôi, mà còn nói má»™t cách rất tá» tế. Ông ta nói vá»›i tôi nhÆ° ngÆ°á»i thân quen ? có lẽ nhÆ° nói vá»›i con gái của má»™t ngÆ°á»i bạn tốt. Bá»—ng dÆ°ng tôi thấy trÆ°á»›c mắt tôi nhÆ° có má»™t thế giá»›i khác hiện ra, khác vá»›i thế giá»›i mà tôi Ä‘ang sống, má»™t thế giá»›i mà nÆ¡i đó tôi được đối xá» công bằng, tháºm chà vá»›i lòng tốt nữa - má»™t thế giá»›i mà ngÆ°á»i cha không Ä‘em bán đứa con gái Ä‘i. Tiếng ồn à o huyên náo của những ngÆ°á»i Ä‘ang sống có mục Ä‘Ãch bá»—ng nhiên dừng lại, hay Ãt ra tôi không quan tâm đến. Và khi tôi ngÆ°á»›c mắt nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đã nói vá»›i tôi, tôi có cảm giác sá»± khổ Ä‘au của tôi biến đâu mất.
Tôi rất sung sÆ°á»›ng miêu tả ông ta cho anh nghe, nhÆ°ng tôi chỉ nói má»™t cách Ä‘Æ¡n giản thôi - bằng cách nói cho anh nghe vá» má»™t cái cây má»c trên bá» núi đá ven biển ở Yoroido. Thân cây nà y trÆ¡n láng vì gió, vì mÆ°a, và khi tôi lên bốn hay năm gì đấy, má»™t hôm tôi thấy trên thân cây có hình thù giống khuôn mặt má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông. Khuôn mặt hÆ¡i nghiêng vá» má»™t bên nhìn tôi đăm chiêu. Khuôn mặt nhìn tôi nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tá»± tin vá» vị trà của ông ta trên cõi Ä‘á»i nà y, nhÆ° cái cây rất tá»± tin vá» vị trà của nó váºy. ÄÆ°á»ng nét trên khuôn mặt ấy có vẻ trầm tÆ°, tôi mÆ°á»ng tượng ra đấy là khuôn mặt của Äức Pháºt.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông nói vá»›i tôi trên Ä‘Æ°á»ng hôm ấy có khuôn mặt rá»™ng và trầm tÄ©nh nhÆ° thế, và có Ä‘iểm đặc biệt hÆ¡n nữa là nét mặt ông ta rất hà i hòa, thanh khiết. Tôi có cảm giác ông ta sẽ đứng đấy cho đến khi tôi hết Ä‘au khổ. Ông ta và o khoảng 45 tuổi, mái tóc muối tiêu chải ngược ra sau. NhÆ°ng tôi không thể nhìn ông ta lâu được, ông ta có vẻ quá sang trá»ng đối vá»›i tôi, khiến cho tôi Ä‘á» mặt, quay Ä‘i nhìn chá»— khác.
Hai thanh niên đứng một bên ông, bên kia là một cô geisha. Tôi nghe nà ng geisha bình tĩnh nói với ông:
- Nà y, cô ta chỉ là con ở thôi! Có lẽ khi Ä‘i là m công việc, cô ta vấp ngón chân và o đá. Em nghÄ© sẽ có ngÆ°á»i nà o đấy đến giúp cô ta.
- Cô Izuko, - ông ta nói - ước gì cô có lòng nhân từ.
- Buổi trình diá»…n sắp bắt đầu rồi, ông Chủ tịch à . Ông không nên phà thá»i giá»? Trong lúc Ä‘i là m các công việc lặt vặt ở Gion, tôi thÆ°á»ng nghe Ä‘Ã n ông được gá»i bằng chức pháºn nhÆ° Trưởng phòng, hay thỉnh thoảng Phó giám đốc, nhÆ°ng hiếm có ai được gá»i là ông Chủ tịch. ThÆ°á»ng thì những ai được gá»i là Chủ tịch Ä‘á»u có đầu hói, ra Ä‘Æ°á»ng Ä‘i nghênh ngang và có cả đám nhân viên lau chau Ä‘i theo sau. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông trÆ°á»›c mặt tôi rất khác xa vá»›i các ông Chủ tịch thÆ°á»ng thấy, ngay cả má»™t cô gái Ãt kinh nghiệm vá» cuá»™c Ä‘á»i nhÆ° tôi, tôi cÅ©ng còn thấy thế.
- Chắc cô nói nếu tôi dừng lại đây để giúp cô ta là phà thì giá» vô Ãch chứ gì? ? ông Chủ tịch nói.
- á»’ phải ? cô geisha nói ? ta đâu còn thì giá» nhiá»u để nói chuyện tầm phà o. Chúng ta đã trá»… xem mà n đầu rồi.
- Nà y cô Izuko, chắc chắn có lúc cô đã lâm và o tình trạng nhÆ° cô bé nà y. Cô đừng quả quyết cuá»™c Ä‘á»i của má»™t geisha lúc nà o cÅ©ng Ä‘Æ¡n giản. Tôi nghÄ© giá»›i các cô? - Em mà lâm và o tình cảnh nhÆ° cô gái nà y à ? Ông Chủ tịch, bá»™ ông muốn nói em phải phÆ¡i mặt ra ngoà i Ä‘Æ°á»ng sao?
Nghe thế, ông Chủ tịch quay qua hai thanh niên đi bên cạnh yêu cầu hỠđưa Izuko đến nhà hát trước. HỠchà o ông rồi bước đi, còn ông nán lại với tôi. Ông ta nhìn tôi một hồi lâu nhưng tôi không dám nhìn lại ông. Cuối cùng tôi nói:
- Thưa ngà i, cô ấy nói thế đúng đấy. Tôi chỉ là một con điên. Xin ngà i đừng vì tôi mà đến trễ.
- Cô hãy đứng yên một lát xem ? ông ta nói.
Tôi không dám không vâng lá»i ông ta, nhÆ°ng tôi không biết ông muốn gì. Thì ra ông chỉ lấy khăn trong túi áo lau để những hạt cát dÃnh trên mặt tôi. Äứng gần bên ông, tôi ngá»i thấy mùi phấn thÆ¡m trên là n da láng lẩy của ông, việc nà y khiến tôi nhá»› lại ngà y ngÆ°á»i cháu trai của Hoà ng đế Taisho đến thăm là ng đánh cá của chúng tôi. Ông ta chỉ có việc bÆ°á»›c ra khá»i xe hÆ¡i, Ä‘i đến con vịnh nhá», rồi Ä‘i lui, gáºt đầu chà o đám đông quỳ trÆ°á»›c mặt ông ta, trên ngÆ°á»i mặc bá»™ âu phục, - bá»™ âu phục tôi thấy lần đầu ? vì tôi đã nhìn và o ông, mặc dù không được phép. Tôi còn nhá»› bá»™ râu mép của ông được chăm sóc rất kỹ, không giống tóc tai của dân trong là ng, bá»m xá»m nhÆ° cá» dại má»c bên Ä‘Æ°á»ng. TrÆ°á»›c đó chÆ°a có má»™t nhân váºt quan trá»ng nà o đến là ng chúng tôi hết. Tôi nghÄ© lúc đó má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy xúc Ä‘á»™ng trÆ°á»›c vẻ cao quý của ngÆ°á»i cháu của Hoà ng đế.
Trong cuá»™c sống, chúng ta thÆ°á»ng gặp những việc mà chúng ta không hiểu, vì chúng ta chÆ°a bao giá» thấy những việc giống nhÆ° thế. Việc ông Chủ tịch tốt vá»›i tôi cÅ©ng là má»™t chuyện nhÆ° váºy. Sau khi lau cát và nÆ°á»›c mắt trên mặt tôi, ông nâng cằm tôi lên và nói:
- Cô em xinh đẹp nhÆ° thế nà y?chẳng có gì trên Ä‘á»i nà y là m cho cô phải xấu hổ hết. Thế mà cô sợ không dám nhìn và o tôi. Hẳn ngÆ°á»i ta đối xá» vá»›i cô Ä‘á»™c ác quá, hay là cuá»™c Ä‘á»i quá Ä‘á»™c ác.
- Tôi không biết thưa ngà i ? tôi đáp, nhưng dĩ nhiên ông ta nói quá đúng.
- Chúng ta không mấy ai gặp được ngÆ°á»i tốt trên Ä‘á»i nà y nhÆ° lòng mình mong muốn ? ông ta nói rồi nheo mắt má»™t lát nhÆ° thể nói tôi hãy suy nghÄ© vá» Ä‘iá»u ông ta vừa nói.
Tôi chỉ muốn nhìn lâu và o là n da mặt mịn mà ng của ông ta má»™t lần nữa, vá»›i bá»™ lông mà y ráºm, hà ng lông mi mÆ°á»›t nhÆ° nhung trên cặp mắt dịu dà ng, nhÆ°ng giữa hai chúng tôi có má»™t cái hố ngăn cách vá» xã há»™i tháºt lá»›n. Cuối cùng tôi nhìn lên, nhÆ°ng tôi thẹn thùng quay mặt Ä‘i chá»— khác rất nhanh, đến ná»—i chắc ông không thể nà o biết được tôi đã nhìn và o mắt ông. NhÆ°ng là m sao tôi có thể miêu tả được những cái tôi đã thấy lúc ấy? Ông ta nhìn tôi nhÆ° ngÆ°á»i nhạc sÄ© nhìn nhạc cụ của mình trÆ°á»›c khi bắt đầu chÆ¡i nhạc, vá»›i vẻ thà nh thạo và tá»± chủ. Tôi cảm thấy ông ta hiểu tôi nhÆ° thể tôi là má»™t phần thể của ông. Tôi Æ°á»›c ao được là m nhạc cụ cho ông biết bao!
Bá»—ng ông thá»c tay và o túi lấy ra cái gì đấy.
- Cô em thÃch máºn ngá»t hay dâu? ? ông ta há»i.
- Ngà i nói gì? Ngà i muốn nói?ăn à ?
- Hồi nãy tôi có gặp ngÆ°á»i bán hà ng rong, bán xi rô đá bà o. Hồi còn nhá» tôi rất thÃch ăn thứ ấy, nhÆ°ng khi đã trưởng thà nh rồi má»›i được ăn. Cô hãy cầm lấy má»™t đồng tiá»n để mua má»™t ly mà ăn. Cô lấy luôn cái khăn của tôi để lau mặt sau khi ăn xong ? ông ta nói xong, bỠđồng tiá»n và o giữa cái khăn, gói lại thà nh má»™t gói, và đưa cho tôi.
Từ lúc gặp ông Chủ tịch, tôi quên chuyện tôi Ä‘ang chỠđợi dấu hiệu báo cho biết tÆ°Æ¡ng lai của tôi. NhÆ°ng khi tôi thấy cái gói trong tay, nó giống gói vải liệm con bÆ°á»›m, tôi nghÄ© cuối cùng tôi đã gặp dấu hiệu báo trÆ°á»›c tÆ°Æ¡ng lai. Tôi cầm lấy cái gói, cúi ngÆ°á»i chà o cám Æ¡n ông ta, cố nói cho ông ta biết tôi rất biết Æ¡n ông ? nhÆ°ng tôi nghÄ© những lá»i tôi nói ra không bá»™c lá»™ hết đầy đủ tình cảm biết Æ¡n của tôi lúc ấy. Tôi không cám Æ¡n vì ông ta cho tôi đồng tiá»n, cÅ©ng không cám Æ¡n việc ông ta đứng lại để giúp tôi, mà tôi cám Æ¡n là vì...á», vì việc mà tôi không biết bây giá» tôi có thể giải thÃch được không. Tôi nghÄ© vì ông đã chỉ cho tôi thấy rằng bên cạnh sá»± Ä‘á»™c ác vẫn còn cái gì đấy ta có thể tìm được trong thết gian nà y.
Tôi nhìn ông Ä‘i mà lòng Ä‘au nhÆ° cắt ? nhÆ°ng là má»™t ná»—i Ä‘au dá»… chịu, nếu có loại Ä‘au nhÆ° thế. Tôi muốn nói rằng nếu anh được sống má»™t buổi tối thú vị hÆ¡n bất cứ buổi tối nà o khác, thì chắc thế nà o anh cÅ©ng thấy buồn khi buổi tối thú vị ấy chấm dứt. Trong cuá»™c gặp gỡ ngăn ngủi vá»›i ông Chủ tịch, tôi đã thay đổi từ má»™t cô gái lạc lõng trÆ°á»›c cuá»™c Ä‘á»i trống rá»—ng thà nh má»™t cô gái có cuá»™c sống có mục Ä‘Ãch. Äiá»u nà y nghe có vẻ khó tin nhÆ°ng vá»›i tôi nó là sá»± tháºt. Khi ông Chủ tịch đã Ä‘i khá»i tầm mắt của tôi, tôi chạy ra phố tìm ngÆ°á»i bán đá bà o rong. Hôm ấy trá»i không nóng, và tôi cÅ©ng không thÃch đá bà o, nhÆ°ng tôi muốn ăn để cuá»™c gặp gỡ của tôi vá»›i ông Chủ tịch được lâu bá»n. Vì thế tôi mua má»™t ly giống hình nón có đá bà o và xirô dâu và đến ngồi trên mặt tÆ°á»ng để ăn. HÆ°Æ¡ng vị xirô thÆ¡m tho, dịu ngá»t, tôi nghÄ© thế vì lòng tôi rất hÆ°ng phấn. Nếu tôi là nà ng geisha Izuko, tôi nghÄ©, có lẽ ông Chủ tịch đã ở vá»›i tôi. Tôi không nghÄ© đến việc ganh tị vá»›i ngÆ°á»i geisha. Bây giá» tôi đã hiểu Ä‘iá»u mà tôi không nháºn thấy, tôi phải là geisha. Bây giá» tôi thấy Ä‘iá»u nà y nhÆ° là con Ä‘Æ°á»ng dẫn đến má»™t cái gì đấy. Nếu tôi nghÄ© đúng vá» tuổi của ông Chủ tịch, thì có lẽ ông ta không quá 45. Nhiá»u geisha thà nh công rá»±c rỡ và o tuổi 20, cô geisha Izuko có lẽ không quá 25. Tôi còn bé, gần 12?nhÆ°ng trong 12 năm nữa, tôi sẽ 24 tuổi. Và khi ấy ông Chủ tịch được bao nhiêu? Chắc lúc ấy ông không già hÆ¡n ông Tanaka bây giá».
Äồng bạc ông ta cho tôi uống má»™t ly xirô không hết. NgÆ°á»i bán hà ng rong thối lại cho tôi ba đồng bạc loại khác. Thoạt tiên tôi định cất lại, để khi khác dùng, nhÆ°ng bá»—ng tôi nghÄ© cách để dùng chúng và o việc quan trá»ng hÆ¡n.
Tôi ra đại lá»™ Shijo, Ä‘i vá» cuối Ä‘Æ°á»ng nằm ở phÃa Nam của Gion, ở đấy có má»™t ngôi Ä‘á»n thá» thần. Tôi bÆ°á»›c lên báºc thá»m, lòng quá lo sợ không dám bÆ°á»›c dÆ°á»›i chiếc cổng Ä‘á»n xây hai tầng có mái đầu hồi, nhÆ°ng tôi cÅ©ng cứ Ä‘i. Qua má»™t cái sân rải sá»i Ä‘i lên những báºc cấp khác, tôi Ä‘i qua cổng chÃnh và o Ä‘á»n. Tôi đến thùng pháp sÆ°Æ¡ng ném mấy đồng bạc còn lại và o thùng ? số tiá»n tôi có thể dùng để trốn khá»i Gion ? và chắp tay vái ba lần trÆ°á»›c các tượng thần, báo vá»›i các ngà i tôi đến đây để cầu nguyện. Mắt nhắm nghiá»n, hai tay chắp và o nhau, tôi cầu nguyện thần phò há»™ cho tôi trở thà nh geisha. Tôi nguyện sẽ cố gắng khổ luyện, chịu Ä‘á»±ng gian nan, để có cÆ¡ may lôi cuốn được sá»± chú ý của má»™t ngÆ°á»i nhÆ° ông Chủ tịch.
Khi tôi mở mắt ra, tôi nghe tiếng xe cộ chạy trên đại lộ Higashi Oji, gió vẫn thổi rì rà o trong hà ng cây. Không có gì thay đổi. Còn việc thần linh có nghe tôi cầu nguyện hay không, tôi không biết. Tôi nhét cái khăn của ông Chủ tịch và o trong áo, mang theo vỠnhà kỹ nữ.
Tà i sản của Alucard
22-08-2008, 02:19 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Äến từ: Castlevania
Bà i gởi: 339
Thá»i gian online: 5 giá» 56 phút 40 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 010
Mấy tháng sau, và o má»™t buổi sáng, trong khi chúng tôi thay áo lót lụa má»ng mặc khi trá»i nóng bằng loại áo lót dà y hÆ¡n cho mùa đông, bá»—ng tôi ngá»i thấy mùi khét rất khó chịu bay ra táºn ngõ và o, tôi vá»™i thả cả đống áo quần trên tay xuống. Mùi khét từ phòng Bà Ngoại bay ra. Tôi chạy lên lầu tìm bà Dì vì tôi biết ngay đã có chuyện không ổn xảy ra. Bà Dì ba chân bốn cẳng chạy xuống, phát hiện ra Bà Ngoại nằm chết trên ná»n nhà , chết vá»›i tÆ° thế rất kỳ cục.
Trong nhà chỉ có Bà Ngoại má»›i có lò sưởi Ä‘iện. Äêm nà o bà cÅ©ng dùng, ngoại trừ mùa hè. Bây giá» là tháng 9, chúng tôi đã thay áo lót mặc mùa hè, cho nên bà dùng lò sưởi lại. Nói thế không có nghÄ©a là trá»i đã lạnh, chúng tôi thay áo má»ng mặc áo dà y theo lịch chứ không phải theo thá»i tiết ngoà i trá»i, và Bà Ngoại cÅ©ng dùng lò sưởi nhÆ° thế. Bà đã dá»±a và o lịch mà là m má»™t cách phi lý, có lẽ vì trÆ°á»›c đây bà đã chịu lạnh khổ sở rất nhiá»u rồi.
Bà Ngoại có thói quen là sáng nà o cÅ©ng vấn sợi dây Ä‘iện quanh lò rồi đẩy lò và o sát vách. Nhiá»u lần nhÆ° thế khiến cho hÆ¡i nóng của lò là m cháy phần bá»c ngoà i của dây Ä‘iện, để thòi dây đồng ở trong ra, cho nên khi sá» và o dây sẽ bị Ä‘iện giáºt.
Cảnh sát cho biết sáng ấy khi bà đụng và o sợi dây Ä‘iện, bà bị Ä‘iện giáºt chết ngay tức khắc. Khi bà nhà o xuống ná»n nhà , mặt bà úp lên mặt kim loại nóng bá»ng. Vì thế má»›i có mùi khét lẹt nhÆ° thế. May cho tôi là tôi không thấy bà sau khi bà chết, ngoại trừ hai cái chân. Tôi đứng ngoại cá»a nhìn và o chỉ thấy hai chân bà khẳng khiu bá»c trong tấm lụa nhăn nhúm.
Sau khi Bà Ngoại mất được hai tuần, chúng tôi rất báºn rá»™n, không những vì phải lau chùi nhà cá»a cho tháºt sạch ? vì theo đạo thá» thần linh, thì tá» khà là mùi ô uế nhất trong tất cả các mùi hôi ? mà còn chuẩn bị nhà cá»a để tiếp khách đến viếng. Chúng tôi phải sắp xếp các đèn cầy, khay cúng cÆ¡m, treo lồng đèn ngòai cổng, bà n uống trà , khay để tiá»n do khách phúng Ä‘iếu và đủ thứ việc lặt vặt khác. Chúng tôi quá báºn rá»™n đến ná»—i má»™t buổi tối bà đầu bếp ngã bệnh, phải má»i bác sÄ© đến, nhÆ°ng tháºt ra bà ta ngã bệnh là vì đêm trÆ°á»›c bà ta ngủ không quá hai giá», cả ngà y thì đứng, và ăn chỉ má»™t tô cháo trắng. Tôi cÅ©ng rất ngạc nhiên là Mẹ chi tiá»n không tiếc để Ä‘á»n Chion tổ chức tụng kinh cầu siêu cho Bà Ngoại và mua những bình sen của ngÆ°á»i lo tống táng ? những việc quá tốn kém trong thá»i buổi đại suy thoái. Má»›i đầu tôi tá»± há»i phải chăng Bà Ngoại là ngÆ°á»i quá đạo hạnh khiến cho Mẹ phải Ä‘au xót nhÆ° thế, nhÆ°ng vá» sau tôi má»›i nháºn ra nhÆ° thế nà y: sẽ có nhiá»u ngÆ°á»i ở Gion sẽ đến nhà chúng tôi để phúng Ä‘iếu Bà Ngoại, rồi sau đó sẽ đến dá»± lá»… ma chay ở Ä‘á»n. Mẹ phải tá» ra mình là ngÆ°á»i trá»ng lá»… nghÄ©a. Suốt mấy ngà y, tất cả má»i ngÆ°á»i ở Gion Ä‘á»u đến nhà của chúng tôi, hay hình nhÆ° thế thì phải. Chúng tôi phải dá»n trà bánh cho má»i ngÆ°á»i dùng. Mẹ và Dì tiếp đón các bà chủ của các phòng trà và nhà dạy kỹ nữ, cÅ©ng nhÆ° đón má»™t số ngÆ°á»i giúp việc có quen biết vá»›i Bà Ngoại, há» lại còn tiếp các chủ tiệm buôn, những ngÆ°á»i là m tóc giả và thợ uốn tóc, hầu hết những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là đà n ông, và dÄ© nhiên hỠđón rất nhiá»u geisha. Những geisha lá»›n tuổi thì biết Bà Ngá»ai từ thá»i bà còn hà nh nghá» geisha, nhÆ°ng những geisha còn trẻ thì chÆ°a bao giá» nghe nói đến bà , hỠđến là để tá» lòng tôn kÃnh vá»›i Mẹ - hay có những ngÆ°á»i đến là vì há» có liên hệ nà y ná» vá»›i Hatsumono.
Công việc của tôi trong những ngà y báºn rá»™n nà y là má»i khách và o phòng khách, nÆ¡i đây Mẹ và Dì Ä‘ang ngồi đợi. Khoảng cách từ cá»a cho đến phòng khách chỉ có và i bÆ°á»›c thôi, nhÆ°ng khách không thể và o phòng má»™t cách dá»… dà ng, và ngoà i ra, tôi phải nhá»› kỹ già y nà o là của ai, vì tôi có bổn pháºn mang già y há» và o để trong phòng gia nhân cho rá»™ng chá»— ở trÆ°á»›c cá»a, và đên khi há» vá» tôi phải mang ra cho há». Thoạt tiên tôi rất khó nhá»›. Tôi không được nhìn thẳng và o mặt khách vì nhÆ° thế là vô phép vô tắc, nhÆ°ng chỉ nhìn sÆ¡ qua thôi, tôi khó mà nhá»› cho được. Cho nên cuối cùng, tôi phải nhìn kỹ và o áo kimono để nhá»›.
Khoảng và o chiá»u hôm thứ hai hay thứ ba của lá»… tang, tôi thấy má»™t chiếc kimono xuất hiện trên ngưỡng cá»a, chiếc kimono là m tôi ngÆ¡ ngác vì nó quá đẹp, đẹp nhất trong số khách đên viếng. Chiếc áo có mà u tối vì ngÆ°á»i mặc đến dá»± lá»… tang ? ná»n vải mà u Ä‘en ? nhÆ°ng các hình trang trà trên áo có mà u lục và mà u và ng bao quanh lai áo và tà áo, khiến cho cái áo trông rất đẹp. Tôi nghÄ© nếu các bà các cô, vợ con của ngÆ° phủ ở là ng Yoroido, trông thấy, chắc há» sẽ hết sức kinh ngạc. NgÆ°á»i khách có mang theo má»™t cô hầu khiến tôi nghÄ© bà ta chắc là chủ phòng trà hay chủ má»™t nhà kỹ nữ nà o đó, vì rất Ãt cô nà ng geisha nà o bá» ra nhiá»u tiá»n để mua ngÆ°á»i hầu nhÆ° thế. Trong khi cô ta nhìn và o bà n thá» thần ở cá»a ra và o, tôi chợt nghÄ© đến bức tranh cuốn treo trong phòng bà Dì, trên bức tranh vẽ hình ngÆ°á»i kỹ nữ bằng má»±c Tà u từ thá»i Hán cách đây má»™t ngà n năm. Cô ta không sắc sảo nhÆ° Hatsumono nhÆ°ng nét mặt cô ta trông hoà n hảo đến ná»—i không thể nà o chê và o đâu được. Và bá»—ng nhiên tôi nháºn ra cô ta là ai.
ChÃnh là Mameha, nà ng geisha có chiếc kimono mà Hatsumono đã ra lệnh cho tôi là m há»ng. Việc là m há»ng chiếc kimono của cô ta không phải lá»—i của tôi, thế nhÆ°ng tôi vẫn muốn Ä‘á»™n thổ để cô ta khá»i trông thấy mình. Tôi cúi đầu tháºt thấp khi má»i cô và ngÆ°á»i hầu và o phòng khách. Tôi nghÄ© chắc cô ta không nháºn ra tôi, vì khi tôi Ä‘em áo trả cho cô, cô không nhìn thấy mặt tôi, mà cho dù cô ta có thấy Ä‘i nữa, thì thá»i gian trôi qua đã hai năm rồi. NgÆ°á»i giúp việc theo hầu cô ta bây giá» không giống cô gái lấy áo kimono và o đêm ấy, và hÆ¡n nữa khi ấy cô ta đầy nÆ°á»›c mắt. Khi cúi chà o hỠở phòng khách để Ä‘i lui ra ngoà i, tôi thấy lòng nhẹ nhõm. Hai mÆ°Æ¡i phút sau, khi Mameha và chị hầu chuẩn bị ra vá», tôi tìm già y của há», sắp trÆ°á»›c cá»a và o, đầu vẫn cúi thấp, và lòng lo sợ nhÆ° hồi nãy. Khi chị hầu kéo cá»a mở ra, tôi cảm thấy Ä‘iá»u lo sợ đã qua. NhÆ°ng thay vì Ä‘i ra, Mameha cứ đứng ở cá»a. Tôi bắt đầu lo. Tôi sợ trà óc của tôi không Ä‘iá»u khiển được cặp mắt, vì mặc dù tôi không muốn ngÆ°á»›c lên nhìn mà cặp mắt vẫn tá»± Ä‘á»™ng ngÆ°á»›c lên. Tôi hoảng khi thấy Mameha Ä‘ang nhìn tôi.
- Nà y bé, em tên gì? ? Cô ta há»i, vá»›i giá»ng nói mà tôi cho là rất nghiêm nghị. Tôi nói cho cô ta biết tôi tên Chiyo.
- Äứng lên má»™t lát xem nà o, Chiyo. Tôi muốn xem em cho biết. Tôi đứng dáºy theo lá»i cô ta yêu cầu nhÆ°ng mà giá tôi có tà i biến hóa để biến mất, tôi sẽ là m ngay.
- Äứng yên, tôi muốn xem em má»™t lát ? cô ta lại nói ? Em là m gì nhÆ° đứng không vững thế? Tôi ngẩng đầu lên, nhÆ°ng không ngÆ°á»›c mắt. Khiến cho Mameha thở dà i, biểu tôi ngÆ°á»›c mắt nhìn cô ta.
- Cặp mắt tuyệt quá! ? Cô ta thốt lên ? Tôi mÆ¡ có cặp mắt nhÆ° thế nà y quá! Nà y Tatsumi, cô gá»i mà u mắt nà y là mà u gì?
Chị hầu quay và o trong cá»a, nhìn tôi và đáp:
- Thưa cô, mà u xanh xám.
- Tôi cÅ©ng thấy thế. Nà y, cô biết có bao nhiêu con gái ở Gion nà y có cặp mắt nhÆ° thế nà y? Tôi không biết Mameha nói vá»›i tôi hay vá»›i Tatsumi, nhÆ°ng không ai trả lá»i. Cô nhìn tôi, nét mặt rất kỳ lạ - chú ý táºp trung và o cái gì đấy trên mặt tôi. Rồi cô ta chà o ra vá», và tôi thấy nhẹ cả ngÆ°á»i.
Lá»… an táng Bà Ngá»ai được tổ chức va khoảng tuần sau, thầy bói chá»n giá» và o buổi sáng. Sau đó, chúng tôi thu dá»n nhà cá»a lại cho ngăn nắp, nhÆ°ng có nhiá»u thay đổi, bà Dì chuyển xuống ở tại phòng Bà Ngá»ai, còn Bi Ngô ? bây giỠđã táºp sá»± là m geisha khá lâu rồi ? lên ở phòng bà Dì ở tầng hai. Nhà có thêm hai gia nhân má»›i, hỠở tuổi trung niên và rất khá»e mạnh. Kể ra thì Mẹ nuôi thêm ngÆ°á»i cÅ©ng lạ, nhÆ°ng nhà kỹ nữ mà ngÆ°á»i nhÆ° thế nà y là Ãt, sở dÄ© lâu nay Ãt là vì Bà Ngoại không chịu được cảnh đông đúc trong nhà .
Việc thay đổi cuối cùng là Bà Ngô được miá»…n là m những công việc lặt vặt. Cô ta được dà nh nhiá»u thì giỠđể luyện táºp những bá»™ môn mà geisha cần biết. ThÆ°á»ng thÆ°á»ng các cô không được dà nh nhiá»u thì giá» nhÆ° thế, nhÆ°ng Bà Ngô há»c hà nh cháºm chạp nên cô ta cần có thêm nhiá»u thá»i gian hÆ¡n. Thỉnh thoảng tôi nhìn cô ta quỳ trên hà nh lang gá»— táºp Ä‘Ã n, cái lưỡi thè ra má»™t bên mệng nhÆ° muốn liếm cái má cho sạcn. Má»—i khi nhìn thấy nhau, cô ta mỉm cÆ°á»i vá»›i tôi má»™t cách dịu hiá»n và tá» tế. Thế nhÆ°ng tôi thấy khó mà chịu Ä‘á»±ng sá»± kiên nhẫn trong cuá»™c sống, sá»± kiên nhẫn nặng trÄ©u, bắt ta đợi chá» cánh cá»a tÆ°Æ¡ng lai mà mãi không hé mở, trông mong mãi má»™t cÆ¡ may xảy đến. Nhiá»u đêm khi Ä‘i ngủ, tôi lấy chiếc khăn của ông Chủ tịch cho tôi, mở ra ngá»i mùi phấn thÆ¡m. Tôi cố xua Ä‘uổi tất cả những hình bóng khác ra khá»i đầu óc, mà chỉ giữ lại hình ảnh của ông ta, giữ lại cảm giác nắng ấm trên mặt tôi và bức tÆ°á»ng đá nÆ¡i tôi ngồi khi gặp ông ta. Ông ta là vị Bồ Ä‘á» Äạt ma có ngà n tay sẽ giúp tôi. Tôi không tưởng tượng được sá»± giúp đỡ của ông ta sẽ ra nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng tôi cầu nguyện sá»± giúp đỡ đó mau đến.
Sau ngà y Bà Ngoại chết được má»™t tháng, má»™t hôm, chị giúp việc má»›i đến tìm tôi báo cho tôi biết có khách đứng đợi ngòai cá»a. Hôm ấy là má»™t buổi chiá»u tháng mÆ°á»i mà lại nóng tháºt kỳ la, ngÆ°á»i tôi nóng chảy mồ hôi Æ°á»›t mèm, vì tôi dùng máy hút bụi quay tay để là m vệ sinh mấy chiếc chiếu cói trên phòng má»›i của Bà Ngô, cái phòng của bà Dì trÆ°á»›c đây, Bà Ngô có thói quen ăn vụng bánh tráng ngô trên lầu, cho nên chiếu thảm phải là m vệ sinh luôn. Tôi lấy khăn Æ°á»›t lau qua ngÆ°á»i rồi chạy xuống nhà dÆ°á»›i, thấy má»™t thiếu nữ đứng ở trÆ°á»›c cá»a, mặc kimono gia nhân. Tôi quỳ xuống cúi chà o chị ta. Chỉ khi tôi nhìn chị ta lần thứ hai, tôi má»›i nháºn ra chị là ngÆ°á»i hầu thoe Mameha đến nhà chúng tôi mấy tuần trÆ°á»›c đây. Thấy chị ta ra dấu cho tôi bÆ°á»›c ra ngoà i cá»a, tôi bèn mang guốc và o, Ä‘i theo chị ta ra Ä‘Æ°á»ng.
- Chiyo, thỉnh thoảng cô có Ä‘i là m những công việc lặt vặt ở ngoà i không? ? Chị ta há»i. Chuyện tôi bá» trốn đã qua lâu rồi, cho nên tôi không bị nhốt trong nhà nữa. Tôi không biết tại sao chị ta lại há»i thế, nhÆ°ng tôi cÅ©ng trả lá»i tôi có Ä‘i.
- Tốt ? chị ta đáp ?cô thu xếp để chiá»u mai Ä‘i ra ngoà i là m việc lặt vặt lúc ba giá» và đến gặp tôi tại chiếc cầu vồng nhá» bắc qua suối Karakawa.
- ThÆ°a chị vâng ? tôi đáp ? nhÆ°ng xin phép há»i chị lý do để là m gì ạ?
- Ngà y mai sẽ biết, được không? ? chị ta đáp, lá»— mÅ©i hÆ¡i nhăn lại khiến cho tôi tá»± há»i không biết có phải chị ta trêu chá»c tôi hay không.
Tôi không mấy vui khi nghe chị hầu của Mameha yêu cầu tôi gặp chị ta,vì tôi nghÄ© có lẽ chị ta gá»i tôi đên đấy để cho Mameha mắng tôi vì việc tôi đã là m. NhÆ°ng dù thế, ngà y hôm sau tôi nói Bà Ngô sai tôi Ä‘i là m công việc ở ngoà i, má»™t công việc không cần phải gấp lắm. Cô ta sợ gặp chuyện rắc rối, nhÆ°ng sau khi nghe tôi hứa sẽ tìm cách trả Æ¡n, cô ta liá»n bằng lòng. Vì thế và o khoảng ba giá», cô ta gá»i tôi:
- Chiyo Æ¡i, là m Æ¡n Ä‘i mua cho tôi và i sợi dây Ä‘Ã n và và i tạp chà viết vá» Kabuki được không? ? Cô ta được lệnh phải Ä‘á»c tạp chà vá» Kabuki để trau giồi kiến thức. Rồi tôi nghe giá»ng cô ta cất lên to hÆ¡n - Äược không, thÆ°a Dì? NhÆ°ng bà Dì không đáp vì bà đang ngủ trÆ°a trên lầu.
Tôi ra khá»i nhà kỹ nữ, Ä‘i dá»c theo suối Shirakawa đến cầu vồng bắc ngang qua khu vá»±c Motoyoshi-cho, quáºn Gion. Vì thá»i tiết đẹp, ấm áp cho nên má»™t số Ä‘Ã n ông sánh vai cùng các geisha Ä‘i dạo chÆ¡i, ngắm nhìn anh Ä‘Ã o rÅ© ngá»n xõa những chùm hoa xuống nÆ°á»›c. Trong khi đứng đợi bên cầu, tôi ngắm nhìn má»™t tốp du khách nÆ°á»›c ngòai đến tham quan ngắm cảnh ở quáºn Gion nổi tiếng. Há» trông rất kỳ lạ, Ä‘Ã n bà thì mÅ©i to, áo dà i và tóc mà u sáng, Ä‘Ã n ông thì quá cao và quá tá»± tin, Ä‘i già y có gót cao gõ lóc cóc trên vỉa hè. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông chỉ tôi cho những ngÆ°á»i khác thấy, ông ta nói tiếng ngá»ai quốc và tất cả những ngÆ°á»i khác quay qua nhìn tôi. Tôi cảm thấy luống cuống, giả vá» tìm kiếm cái gì dÆ°á»›i đất để che mặt Ä‘i.
Cuối cùng chị hầu của Mameha tá»›i, và trong lúc tôi Ä‘ang lo sợ, chị ta dẫn tôi Ä‘i qua cầu, dá»c theo con suối đến đúng cổng nhà mà Hatsumono và Korin Ä‘Æ°a chiếc kimono cho tôi và bảo tôi Ä‘i lên lầu. Tháºt bất công là sau má»™t thá»i gian dà i mà việc nhÆ° thế nà y lại xảy đến cho tôi má»™t lần nữa, gây cho tôi thêm nhiá»u phiá»n phức. NhÆ°ng khi chị hầu đẩy cá»a mở ra, tôi bÆ°á»›c lên than lầu ánh sáng lá» má». Lên đến đầu cầu thang, chúng tôi tháo giầy ra và đi và o phòng.
- Thưa cô, Chiyo đã đến - chị hầu nói lớn.
Rồi tôi nghe tiếng Mameha từ phòng sau vá»ng ra:
- Tốt, cám Æ¡n Tatsumi. Chị hầu dẫn tôi đến chiếc bà n gần cá»a sổ, tôi quỳ xuống trên má»™t chiếc nệm và cố giữ vẻ bình tÄ©nh. Lát sau má»™t cô hầu khác mang cho tôi má»™t tách trà - thì ra Mameha có hai cô hầu chứ không phải má»™t. Tôi không ngá» lại được chủ nhà má»i trà nhÆ° thế nà y. ChÆ°a bao giá» có chuyện nà y xảy ra kể từ ngà y tôi được má»i ăn cÆ¡m ở nhà ông Tanaka cách đây mấy năm, tôi cúi ngÆ°á»i chà o chị ta, uống và i há»›p cho đúng phép xã giao. Sau đó tôi ngồi má»™t hồi lâu không biết là m việc gì khác ngoà i việc lắng nghe tiếng nÆ°á»›c chảy róc rách từ các nguồn nÆ°á»›c cao đổ xuống suối Shirakawa ở ngòai.
Căn há»™ của Mameha không lá»›n nhÆ°ng cá»±c kỳ sang trá»ng, thảm trải sà n rất đẹp và còn má»›i, chúng có mà u và ng lục rá»±c rỡ và thÆ¡m mùi rÆ¡m. Nếu anh đã nhìn kỹ má»™t chiếc thảm rÆ¡m, chắc anh thấy quanh tấm thảm có viá»n vải, thÆ°á»ng là bằng vải Ä‘en hay vải lanh Ä‘en, nhÆ°ng chiếu ở đây được viá»n bằng lụa có hoa văn mà u lục và và ng. Trong má»™t hốc tÆ°á»ng gần đấy có treo má»™t bức trÆ°á»›ng chữ viết rất đẹp, đó là quà tặng cho Mameha của nhà thÆ° pháp nổi tiếng Matsudaira Koichi. DÆ°á»›i bức trÆ°á»›ng, trên cái bệ trong hốc, những cà nh hoa hồng dại nở rá»™ được cắm trong cái dÄ©a cạn có hình láºp thể mà u Ä‘en tuyá»n.
Tôi thấy cái dÄ©a rất kỳ lạ, nhÆ°ng thá»±c ra đấy là quà do Yoshida Sakuhei tặng cho Mameha, ông ta là nhà chế tạo gốm sứ theo trÆ°á»ng phái Seteguro vÄ© đại, tác phẩm nà y sau chiến tranh thế giá»›i lần thứ hai trở thà nh tà i sản quý báu của quốc gia.
Cuối cùng Mameha từ phòng sau bÆ°á»›c ra, mặc chiếc áo kimono kem có hình vẽ ở lai áo rất đẹp. Trong khi cô ta Ä‘i đến bà n, tôi quay ngÆ°á»i, cúi chà o tháºt thấp, rồi khi đến bà n, cô ta quỳ đối diện vá»›i tôi, uống má»™t há»›p trà do chị hầu má»›i bÆ°ng ra, rồi cô nói:
- Nà o..Chiyo? Tại sao cô không nói cho tôi biết chiá»u nay là m sao cô rá»i được nhà kỹ nữ? Tôi chắc bà Nitta không thÃch gia nhân Ä‘i là m công việc riêng và o giữa ngà y nhÆ° thế nà y.
Tháºt tôi không ngá» cô ta há»i nhÆ° thế. Tôi không biết nói sao, mặc dù tôi biết không trả lá»i rất cù lần. Mameha nhấp trà , nhìn tôi vá»›i vẻ mặt nhân ái trên khuôn mặt trái xoan hòan hảo. Cuối cùng cô ta nói:
- Chắc cô nghÄ© tôi sẽ mắng cô chứ gì. NhÆ°ng tôi chỉ muốn biết việc cô đến đây có gặp phải chuyện gì rắc rối không. Tôi nhẹ ngÆ°á»i khi nghe cô ta nói thế. Tôi đáp:
- Thưa cô không. Tôi được sai đi mua tạp chà Kabuki và dây đà n Shamisen.
- á»’ tốt, tôi có nhiá»u các thứ ấy ? cô ta nói, rồi gá»i chị hầu bảo Ä‘i lấy má»™t Ãt các thứ ấy Ä‘em đến để trÆ°á»›c mặt tôi trên bà n ? Khi cô vá» nhà , cô cứ việc Ä‘em vá» và không ai biết cô Ä‘i đâu. Bây giá» cho tôi biết và i chuyện nhé. Khi tôi đến nhà kỹ nữ của cô để phúng Ä‘iếu, tôi có thấy má»™t cô gái bằng tuổi cô.
- Chắc là Bà Ngô đấy. Có phải cái cô mặt tròn không? Mameha há»i tôi tại sao gá»i cô ta là Bà Ngô, tôi giải thÃch cho cô nghe. Nghe xong cô ta báºt cÆ°á»i.
- Cô Bà Ngô nà y, cô ta và Hatsumono sống với nhau ra sao?
- Thưa cô, theo tôi thì Hatsumono xem Bà Ngô chẳng hơn gì cái lá phất phơ ngoà i kia.
- Có phải Hatsumono cũng đối xỠvới cô như thế không?
Tôi mở miệng định nói, nhÆ°ng tôi không biết nói gì. Tôi biết vá» Mameha rất Ãt, bây giá» nói xấu Hatsumono cho ngÆ°á»i ngoà i nghe thì quả không đúng đắn. Mameha hình nhÆ° hiểu được tâm trạng của tôi, vì cô nói:
- Cô khá»i cần trả lá»i. Tôi biết Hatsumono đối xá» vá»›i cô ra sao rồi, đối xá» nhÆ° con rắn trÆ°á»›c miếng mồi, tôi nghÄ© nhÆ° thế đấy.
- Xin phép há»i cô, ai nói vá»›i cô nhÆ° thế ạ?
- Không ai nói vá»›i tôi hết ? cô ta đáp ? Hatsumono và tôi biết nhau từ khi tôi lên sáu và cô ta lên chÃn. Khi ngÆ°á»i ta nhìn má»™t sinh váºt có tÃnh xấu trong má»™t thá»i gian dà i nhÆ° thế, thì chuyện biết sinh váºt ấy hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° thế nà o không còn là chuyện lạ lùng khó hiểu.
- Tôi không biết tôi đã là m gì khiến cho cô ta ghét tôi như thế.
- Dá»… hiểu Hatsumono nhÆ° dá»… hiểu con mèo thôi. Con mèo thấy sung sÆ°á»›ng nằm phÆ¡i nắng ngoà i sân khi không có những con mèo khác bên cạnh. NhÆ°ng nếu nó thấy có những con mèo khác chá»c mÅ©i và o Ä‘Ä©a thức ăn của nó?Äã có ai kể cho cô nghe chuyện Hatsumono xua Ä‘uổi cô Hatsuoki ra khá»i quáºn Gion chÆ°a? Tôi bảo chÆ°a nghe ai nói hết.
- Hatsuoki là má»™t cô gái rất xinh đẹp ? Mameha kể - cô ta là bạn thân của tôi. Cô ta và Hatsumono là chị em. NghÄ©a là hai ngÆ°á»i được cùng má»™t geisha huấn luyện, ngÆ°á»i geisha nổi tiếng nà y là Tomihatsu, khi ấy bà đã già rồi. Hatsumono không Æ°a Hatsuoki, khi hai ngÆ°á»i táºp sá»± là m geisha, cô ta không chịu được việc để cho Hatsuoki là m đối thủ của mình. Cho nên cô ta phao tin khắp Gion rằng có ngÆ°á»i đã thấy Hatsuoki là m chuyện đồi bại vá»›i má»™t cảnh sát. DÄ© nhiên chuyện nà y không có thá»±c. Nếu Hatsumono Ä‘i khắp Gion để kể chuyện nà y thì chẳng ai tin. Ai cÅ©ng biết Hatsumono ghen tị vá»›i Hatsuoki. Cho nên cô ta đã là m nhÆ° thế nà y, bất cứ khi nà o cô ta gặp má»™t ngÆ°á»i quá say ? má»™t geisha hay là má»™t ngÆ°á»i hầu, hay bất kỳ má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o đến thăm Gion, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng được ? cô ta Ä‘á»u rỉ tai câu chuyện bịa vá» Hatsuoki cho há» nghe để ngà y hôm sau ngÆ°á»i nghe không nhá»› ra Hatsumono là ngÆ°á»i kể. Chẳng bao lâu sau, cô Hatsuoki tá»™i nghiệp bị mang tiếng xấu, và Hatsumono chỉ cần sá» dụng má»™t và i mẹo vặt nữa thôi là loại được Hatsuoki.
Tôi cảm thấy nhẹ ngÆ°á»i khi nghe có ngÆ°á»i khác nữa ngoà i tôi đã bị Hatsumono đối xá» quá dã man nhÆ° thế.
- Cô ta không chịu được cảnh có đối thủ - Mameha nói tiếp ? đấy là lý do cô ta đối xỠvới cô như thế đấy.
- Thưa cô, chắc Hatsumono không xem tôi là một đối thủ. Tôi không phải là đối thủ của cô ấy như vũng nước không thể là đối thủ của đại dương.
- Trong các phòng trà ở Gion thì có lẽ không. NhÆ°ng trong nhà dạy kỹ nữ của cô thì?cô không lấy là m lạ tại sao bà Nitta không nháºn Hatsumono là m con sao? Nhà kỹ nữ Nitta hẳn là nhà già u nhất ở Gion không có ngÆ°á»i thừa kế. Khi nháºn Hatsumono là m con, không những bà Nitta giải quyết được vấn Ä‘á» khó khăn nà y, mà bà ta còn giữ hết của cải của Hatsumono cho nhà dạy kỹ nữ, không cho Hatsumono má»™t đồng ten nà o, mà Hatsumono là má»™t geisha rất thà nh công! Chắc cô nghÄ© là bà Nitta, ngÆ°á»i ham tiá»n nhÆ° những ngÆ°á»i khác, muốn nháºn cô ta là m con từ lâu rồi. Hẳn phải có lý do gì đấy chÃnh đáng bà ta má»›i không là m thế, cô không thấy thế hay sao?
Trước đây chưa bao giỠtôi nghĩ đến chuyện nà y, nhưng sau khi nghe Mameha nói, tôi cảm thấy tôi đã hiểu ra lý do. Tôi đáp:
- Nháºn Hatsumono là m con chẳng khác nà o thả con hổ ra khá»i chuồng.
- Chắc đúng thế. Tôi nghÄ© bà Nitta biết rõ việc nháºn Hatsumono là m con sẽ dẫn bà ta đến đâu, thế nà o cô ta cÅ©ng tìm cách loại bà mẹ ra. NhÆ°ng dù sao, Hatsumono cÅ©ng là kẻ thiếu kiên nhẫn. Tôi không tin cô ta có thể nuôi má»™t con dế trong lồng mây. Sau má»™t và i năm, có thể cô ta sẽ bán số kimono của nhà kỹ nữ rồi rút lui. Cô Chiyo, đấy là lý do Hatsumono ghét cay ghét đắng cô. Còn cô Bà Ngô, tôi không tin là Hatsumono sợ bà Nitta nháºn cô ta là m con.
- Cô Mameha, chắc cô còn nhá»› cái kimono của cô bị là m há»ng? - Chắc cô sẽ nói cô là ngÆ°á»i là m vấy má»±c lên áo.
- Dạ phải, thÆ°a cô. Mặc dù tôi biết cô thừa hiểu Hatsumono âm mÆ°u việc nà y, nhÆ°ng tôi cứ hy vá»ng có ngà y tôi sẽ xin lá»—i cô vì việc ấy.
Mameha nhìn tôi một hồi lâu. Tôi không biết cô ta nghĩ gì, nhưng cuối cùng cô ta nói:
- Nếu cô muốn thì cứ xin lỗi đi.
Tôi xÃch lui khá»i cái bà n rồi cúi ngÆ°á»i xuống tháºt thấp táºn chiếu, nhÆ°ng trÆ°á»›c khi tôi nói lên lá»i xin lá»—i, Mameha liá»n chặn tôi lại. Cô ta nói:
- Giá cô là má»™t nông dân đến thăm Kyoto thì cúi ngÆ°á»i chà o nhÆ° thế là quá đẹp. NhÆ°ng vì cô muốn trở thà nh ngÆ°á»i có giáo dục, cô phải là m nhÆ° thế nà y nà y. Hãy nhìn tôi nà y, xÃch lui xa cái bà n thêm chút nữa. Äược rồi, quỳ xuống đấy, bây giá» thẳng hai tay ra và để đầu ngón tay lên chiếu ở trÆ°á»›c mặt cô. Chỉ đầu ngón tay thôi, không cả bà n tay. Cô đừng xòe ngón tay ra, tôi còn thấy khoảng hở giữa mấy ngón. Tốt, để lên chiếu?hai tay?đấy. Giá» thì đẹp rồi. Cúi ngÆ°á»i tháºt thấp, nhÆ°ng giữ cổ cho tháºt thẳng, đừng để đầu gục xuống nhÆ° thế. Trá»i đất Æ¡i, đừng đè lên hai tay, nếu không cô sẽ giống Ä‘Ã n ông! Thế là tốt. Bây giá» cô hãy là m lại xem.
Tôi cúi chà o cô ta nhÆ° thế má»™t lần nữa, và nói là tôi rất ân háºn vì đã góp phần là m há»ng chiếc áo kimono đẹp của cô.
- Ão kimono ấy đẹp phải không? Thôi, bây giá» ta quên chuyện ấy Ä‘i. Tôi muốn biết tại sao cô không táºp luyện thà nh geisha nữa. các giáo viên Ä‘á»u nói cô há»c hà nh rất giá»i, rồi bá»—ng nhiên cô bá» há»c. Äúng ra cô phải há»c tiếp để có sá»± nghiệp rạng rỡ ở Gion má»›i đúng. Tại sao bà Nitta không cho cô há»c tiếp?
Tôi kể cho cô nghe chuyện nợ nần của tôi, kể cả nợ cái áo kimono và chiếc ghim hoa mà Hatsumono vu cho tôi lấy. Sau khi nghe tôi kể xong, cô ta nhìn mãi tôi một lát mới nói:
- Cô chÆ°a kể hết cho tôi nghe chuyện của cô. Căn cứ và o số nợ của cô, tôi nghÄ© bà Nitta rất mong muốn cô trở thà nh geisha. Là m ngÆ°á»i hầu chắc không bao giá» cô trả hết nợ cho bà ấy. Khi nghe thế, tá»± dÆ°ng tôi cụp mắt nhìn xuống vì cảm thấy xấu hổ, Mameha có vẻ nhÆ° hiểu được ý nghÄ© trong đầu óc tôi, cô há»i:
- Có phải cô đã tìm cách chạy trốn không?
- Phải, thÆ°a cô ? tôi đáp ? tôi có ngÆ°á»i chị, chúng tôi bị sống cách biệt nhau nhÆ°ng chúng tôi cố tìm cách gặp nhau. Chúng tôi hẹn nhau và o má»™t đêm để cùng chạy trốn?nhÆ°ng tôi bị rá»›t từ trên mái nhà xuống gẫy tay.
- Từ mái nhà ! Chắc cô nói đùa! Có phải cô leo lên mái nhà để nhìn Kyoto cho được bao quát không?
Tôi giải thÃch cho cô ta nghe tại sao tôi là m thế, rồi tôi nói tiếp:
- Tôi nghÄ© tôi tháºt Ä‘iên khùng, bây giá» Mẹ không đầu tÆ° xu nà o và o việc há»c táºp của tôi vì bà sợ tôi lại bá» trốn má»™t lần nữa.
- Còn lắm chuyện đáng lo hÆ¡n thế nữa. Má»™t cô gái chạy trốn là m bà chủ nhà mang tiếng xấu. Dân ở Gion sẽ nghÄ© nhÆ° thế nà y "Trá»i đất, mụ ấy là m gì mà để tôi tá»› trong nhà bá» trốn hết!" Thế đấy, đại loại là nhÆ° váºy. NhÆ°ng Chiyo nà y, bây giá» cô tÃnh sao? Tôi thấy hình nhÆ° cô không muốn là m cô hầu suốt Ä‘á»i.
- á»’ thÆ°a cô, tôi muốn là m gì để chuá»™c lại lá»—i lầm của mình. Äã hÆ¡n hai năm trôi qua rồi, tôi kiên nhẫn chỠđợi cÆ¡ há»™i mở ra cho tôi, và tôi hy vá»ng cÆ¡ há»™i sẽ đến.
- Kiên nhẫn đợi chá» không hợp vá»›i cô đâu. Tôi thấy cô là ngÆ°á»i có mạng thủy, mà nÆ°á»›c không bao giá» chỠđợi. Nó biến dạng, chảy khắp nÆ¡i, tìm những xó xỉnh không ai ngỠđể chảy tá»›i. Nó tìm cái lá»— tà ti trên mái nhà hay dÆ°á»›i đáy thùng để chảy qua. NÆ°á»›c là yếu tố Ä‘a năng nhất trong ngÅ© hà nh, rõ rà ng nhÆ° váºy. Nó cuốn đất Ä‘i, dáºp tắt lá»a, là m cho sắt rỉ và mục ra. Ngay cả gá»—, là yếu tố quan trá»ng trong ngÅ© hà nh, cÅ©ng không thể sống được nếu không có nÆ°á»›c mang thức ăn đến cho nó. Thế mà cô không biết lợi dụng sức mạnh ấy trong cuá»™c Ä‘á»i Æ°?
- ThÆ°a cô, có chứ. ChÃnh hình ảnh nÆ°á»›c chảy đã là m tôi nảy ra ý định trốn thoát qua mái nhà .
- Tôi biết cô thông minh lanh lợi, Chiyo à , nhÆ°ng tôi nghÄ© hà nh Ä‘á»™ng ấy không được thông minh lắm. Những ngÆ°á»i có mạng thủy không phải muốn chảy Ä‘i đâu thì chảy, mà chúng ta phải chảy theo dòng Ä‘á»i chúng ta Ä‘ang sống.
- Tôi thấy tôi là con sông chảy vấp phải con đê, và con đê ấy chÃnh là Hatsumono.
- Phải, đúng thế đấy ? cô ta đáp, nhìn tôi một cách bình tĩnh ? nhưng có lúc sông phải đẩy con đê văng đi.
Ngay từ khi tôi má»›i đến nhà cô ta, tôi tá»± há»i không biết cô ta gá»i tôi đến là m gì. Tôi cứ nghÄ© bụng, chắc là chuyện chiếc áo kimono, nhÆ°ng bấy giá» tôi thấy không phải chuyện ấy mà là có chuyện gì khác. Chắc Mameha có ý định dùng tôi để trả thù Hatsumono. Tôi thấy rõ rà ng hai ngÆ°á»i kình địch nhau, tại sao Hatsumono là m há»ng chiếc kimono của Mameha cách đây hai năm. Rõ rà ng Mameha chỠđợi đến lúc thÃch hợp để trả thù, và bây giá» cô ta đã tìm ra đúng lúc. Cô ta sẽ dùng tôi đóng vai cây sáºy lấn át những cây khác ra khá»i vÆ°á»n. Cô ta không chỉ trả thù không thôi đâu, nếu tôi không lầm thì cô ta muốn loại hẳn Hatsumono.
- NhÆ°ng dù sao ? Mameha nói tiếp - nếu bà Nitta không để cho cô tiếp tục há»c táºp thì chẳng có gì thay đổi.
- Tôi không mấy hy vá»ng thuyết phục được bà .
- Bây giá» cô đừng lo vấn Ä‘á» thuyết phục, cô hãy lo tìm được đúng lúc thÃch hợp để là m việc ấy.
Tôi đã há»c được nhiá»u bà i há»c ở trÆ°á»ng Ä‘á»i, nhÆ°ng tôi không biết kiên nhẫn - tháºm chà không đủ kiên nhẫn để tìm hiểu câu nói "tìm được đúng lúc thÃch hợp" của Mameha có ý nghÄ©a gì. Tôi nói vá»›i cô rằng nếu cô giúp tôi ý kiến để nói, thì ngà y mai tôi sẽ nói vá»›i Mẹ.
- Chiyo nà y, ở Ä‘á»i mà là m việc tùy tiện sẽ không thà nh công. Là m việc gì cô cÅ©ng phải biết cách tìm cho đúng lúc thÃch hợp và nÆ¡i thÃch hợp. Con chuá»™t muốn chá»c tức con mèo không phải lúc nà o muốn chạy ra khá»i hang thì chạy. Cô có biết cách tra cứu niên lịch không?
Tôi không biết anh đã thấy cuốn niên lịch bao giá» chÆ°a. Mở cuốn lịch ra, láºt từng trang ngÆ°á»i ta sẽ tìm thấy nhiá»u biểu đồ phức tạp và nhiá»u câu tối nghÄ©a. Giá»›i geisha rất mê tÃn, nhÆ° tôi đã nói vá»›i anh rồi. Bà Dì và bà Mẹ, ngay cả bà nấu bếp hay ngÆ°á»i giúp việc, hiếm khi là m việc gì mà không mở lịch ra xem ngà y, cho dù chỉ để mua má»™t đôi già y thôi. NhÆ°ng tôi không bao giá» tra cứu lịch.
- Thảo nà o mà cô gặp toà n chuyện không may ? Mameha nói ? Có phải cô chạy trốn mà không xem ngà y tốt không?
Tôi nói cho cô biết chị tôi quyết định ngà y ra Ä‘i khi nà o chúng tôi Ä‘i được. Mameha muốn biết ngà y tôi chạy trốn, tôi cho cô ta biết đó là thứ ba tuần cuối của tháng 10 năm 1929, chỉ có mấy tháng sau ngà y Satsu và tôi bị lôi ra khá»i nhà .
Mameha sai chị hầu lấy cuốn niên lịch ra, sau khi há»i tuổi tôi - tuổi thân ? cô ta xem kỹ các biểu đồ rồi Ä‘á»c cả má»™t trang sách nói vá» công việc khái quát trong tháng. Cuối cùng cô ta Ä‘á»c:
- Thá»i Ä‘iểm thất lợi nhất. Phải tuyệt đối tránh kim, thức ăn lạ và đi xa.
- đến đây cô ta dừng lại để nhìn tôi ? Äi xa! Cô nghe không. Ngoà i ra lịch còn cho biết cô phải tránh các thứ sau đây nữa; "tắm và o giá» Dáºu", "đổi áo má»›i ", "thà nh láºp cÆ¡ sở má»›i ", và hãy nghe câu nà y nà y "đổi nÆ¡i cÆ° trú" - Ä‘á»c đến đây Mameha gấp sách lại nhìn tôi ? cô có lÆ°u tâm đến những chuyện nhÆ° thế nà y không?
Nhiá»u ngÆ°á»i không tin chuyện bói toán nhÆ° thế nà y, nhÆ°ng nếu khi ấy anh có mặt ở đấy để chứng kiến cảnh xảy ra tiếp theo, tôi chắc lòng nghi ngá» của anh sẽ tiêu tan ngay. Mameha há»i tuổi của chị tôi và tra cứu lịch để xem váºn mạng cho chị ấy. Xem má»™t lát, cô ta nói:
- Äây nhé, sách có nói "ngà y tốt, có thể chuyển dịch tà chút", có lẽ không phải là má»™t ngà y tốt để là m việc Ä‘á»™ng trá»i nhÆ° là chạy trốn, nhÆ°ng cÅ©ng là ngà y tốt hÆ¡n so vá»›i các ngà y khác trong tuần hay là tuần tá»›i. Và còn Ä‘iá»u nà y nữa má»›i đáng ngạc nhiên, sách còn nói "ngà y tốt để di chuyển theo hÆ°á»›ng Hoà ng đạo". Mameha Ä‘á»c xong, cô ta lấy bản đồ, tìm là ng Yoroido, là ng nằm ở phÃa Äông Bắc Kyoto, hÆ°á»›ng nà y quả là hÆ°á»›ng Hoà ng đạo. Satsu có tra cứu niên lịch. Chị ấy có lẽ tra cứu niên lịch để xem ngà y ra Ä‘i lúc để tôi ngồi má»™t mình trong phòng dÆ°á»›i chân cầu thang ở nhà thổ Tatsuyo. Và có lẽ chị đã là m đúng: chị trốn được còn tôi thì không. ChÃnh lúc ấy tôi má»›i hiểu ra - tôi dốt nát là m sao! Không những trong kế há»ach chạy trốn mà còn trong tất cả má»i thứ khác nữa. Tôi không hiểu má»i váºt trên Ä‘á»i nà y có liên quan máºt thiết vá»›i nhau. Không phải chỉ theo đúng hÆ°á»›ng Hoà ng đạo nhÆ° tôi vừa Ä‘á» cáºp mà thôi. Con ngÆ°á»i chúng ta chỉ là má»™t phần tá» trong má»™t thá»±c thể to lÆ¡n hÆ¡n nhiá»u. Khi chúng ta Ä‘i, chúng ta có thể đạp nát má»™t con bá» hay là gây xáo trá»™n không khà để cho má»™t con ruồi không thể bay đến chá»— nó mong muốn. Nếu chúng ta lấy cái và dụ đó để áp dụng cho chúng ta là sâu bá», còn thế giá»›i to lá»›n hÆ¡n là chúng ta thì rõ rà ng những thế lá»±c to lá»›n hÆ¡n chúng ta đã gây ảnh hưởng lên Ä‘á»i sống chúng ta rất dá»…, chẳng khác nà o chúng ta gây ảnh hưởng lên sâu bá». Váºy chúng ta phải là m gì? Chúng ta phải dùng bất cứ phÆ°Æ¡ng pháp nà o để hiểu được sá»± váºn hà nh của vÅ© trụ quanh ta, hiểu được thá»i gian ta hà nh Ä‘á»™ng, để ta khá»i chiến đấu chống lại dòng váºn hà nh ấy mà chỉ theo chúng thôi.
Mameha lại mở lịch ra xem, lần nà y cô ta chá»n nhiá»u ngà y trong số những ngà y tiếp theo để chá»n ngà y tốt dùng trong công việc. Tôi há»i tôi có nên nói vá»›i bà Mẹ và o má»™t trong những ngà y đó không, và tôi nên nói ra sao cho đúng.
- Tôi không có ý định khuyên cô Ä‘Ãch thân Ä‘i nói vá»›i bà Nitta ? cô ta đáp ? bà ta sẽ bác bá» yêu cầu của cô ngay. Nếu tôi là bà ta, tôi cÅ©ng sẽ là m thế. Vì bà ta biết không có ai ở Gion muốn là m chị cả của cô hết.
Nghe cô ta nói, tôi rất buồn. Tôi há»i:
- Cô Mameha,váºy thì tôi nên là m gì?
- Chiyo, cô nên vá» nhà kỹ nữ của cô thôi. Và đừng có nói cho ai biết việc tôi đã nói chuyện vá»›i cô. Nói xong, cô ta nhìn tôi vá»›i ánh mắt khuyên tôi nên cúi chà o xin phép ra vá» ngay, và tôi đã là m thế. Tôi rất hoang mang bối rối, đến ná»—i khi ra vá» tôi quên lấy các tá» tạp chà Kabuki và mấy sợi dây Ä‘Ã n mà Mameha cho tôi. NgÆ°á»i hầu của cô phải mang tất cả chạy ra Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°a cho tôi.
Tà i sản của Alucard
Last edited by Alucard; 22-08-2008 at 02:27 PM .
24-08-2008, 10:03 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Äến từ: Castlevania
Bà i gởi: 339
Thá»i gian online: 5 giá» 56 phút 40 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 011
Tôi cần phải nói rõ cho anh biết cái từ "chị cả" mà Mameha đã nói đến, mặc dù khi ấy chÃnh tôi cÅ©ng không hiểu. Khi cô gái nà o được phép chuẩn bị táºp sá»± geisha, Ä‘á»u phải thiết láºp quan hệ vá»›i má»™t geisha dà y dặn kinh nghiệm. Mameha có nói đến chị cả của Hatsumono, nà ng geisha tiếng tăm Tomihatsu. Khi bà ta huấn luyện cho Hatsumono thì bà đã già rồi, nhÆ°ng không phải các chị cả khi nà o cÅ©ng phải lá»›n tuổi hÆ¡n ngÆ°á»i geisha há» huấn luyện nhiá»u. Bất kỳ ngÆ°á»i geisha nà o cÅ©ng có thể là m chị cả cho các cô nhá» tuổi hÆ¡n, miá»…n là há» chỉ cần lá»›n tuổi hÆ¡n má»™t ngà y cÅ©ng được.
Khi hai cô đã gắn bó vá»›i nhau nhÆ° chị em, há» thá»±c hiện má»™t nghi lá»… nhÆ° nghi lá»… đám cÆ°á»›i váºy. Sau đó há» xem nhau nhÆ° chị em trong má»™t gia đình, gá»i nhau là "chị cả" và "em út". Có geisha không thể đóng vai của mình má»™t cách nghiêm trang nhÆ° ý muốn, nhÆ°ng nếu ngÆ°á»i chị cả nà o là m công việc đứng đắn, sẽ trở thà nh hình ảnh quan trá»ng nhất trong cuá»™c Ä‘á»i của ngÆ°á»i geisha trẻ. Cô ta sẽ thá»±c hiện được nhiá»u Ä‘iá»u hÆ¡n nữa ngoà i những việc chỉ bảo đảm cho em út há»c đúng cách giả vá» là m bối rối và cÆ°á»i khi Ä‘Ã n ông kể chuyện tục tÄ©u, hay là chỉ giúp cô ta chá»n đúng thứ sáp thoa mặt trÆ°á»›c khi hóa trang. Cô ta còn phải là m cho cô em út biết cách thu hút sá»± chú ý của những ngÆ°á»i mà cô ta cần biết. Cô là m công việc nà y bằng cách dẫn cô em Ä‘i khắp quáºn Gion, giá»›i thiệu cô em vá»›i những bà chủ phòng trà đứng đắn, giá»›i thiệu vá»›i ngÆ°á»i là m đầu tóc giả dùng và o các buổi trình diá»…n trên sân khấu, vá»›i các ngÆ°á»i chủ các nhà hà ng ăn uống quan trá»ng?
Tháºt sá»± có rất nhiá»u việc phải là m. NhÆ°ng công việc gÃá»›i thiệu cô em út khắp Gion trong thá»i gian ban ngà y, má»›i chỉ là ná»a công việc của ngÆ°á»i chị cả. Vì quáºn Gion giống nhÆ° má»™t ngôi sao lá» má» sẽ trở nên rá»±c rỡ sau khi mặt trá»i lặn. Ban đêm, ngÆ°á»i chị cả phải dẫn cô em út Ä‘i theo mình để vui chÆ¡i giải trÃ, để giá»›i thiệu cô em vá»›i khách và ngÆ°á»i bảo trợ mà cô ta đã thá»a thuáºn trong những năm qua. Cô ta sẽ nói vá»›i há» "á»’, ông đã gặp cô em út của tôi chÆ°a? Vui lòng cố nhá»› đến tên cô ta nhé, vì cô ta sắp thà nh đại minh tinh rồi! Và vui lòng cho phép cô ta gá»i ông và o dịp ông đến thăm Gion sau nà y" ? dÄ© nhiên có và i ngÆ°á»i trả phà tổn cao để có buổi tối nói chuyện vá»›i cô gái 14 tuổi, thá»±c tế thì ngÆ°á»i khách nà y có thể không gá»i cô em út và o dịp đến chÆ¡i sau. NhÆ°ng ngÆ°á»i chị cả và bà chủ phòng trà sẽ tiếp tục đẩy cô ta đến vá»›i khách cho tá»›i khi ông ta gá»i. Nếu tình hình không xuôi, vì lý do gì đấy mà ông ta không thÃch?thì thôi, còn trÆ°á»ng hợp ông ta thÃch, có lẽ ông ta sẽ nháºn là m ngÆ°á»i bảo trợ cho cô, y nhÆ° ông ta là chị cả của cô ta váºy.
Äảm nhiệm vai trò chị cả thÆ°á»ng cho ta cảm giác nhÆ° mang bao gạo Ä‘i lui Ä‘i tá»›i qua thà nh phố. Bởi vì ngÆ°á»i em út không những lệ thuá»™c và o chị cả nhÆ° ngÆ°á»i hà nh khách lệ thuá»™c và o chiếc tà u há» Ä‘i, mà khi cô em có hà nh vi không tốt, chÃnh ngÆ°á»i chị cả phải gánh lấy trách nhiệm. Lý do khiến cho ngÆ°á»i geisha đã thà nh đạt và báºn bịu nháºn lãnh chuyện rắc rối cho cô em út, là vì moi ngÆ°á»i ở Gion Ä‘á»u có lợi khi ngÆ°á»i táºp sá»± geisha thà nh công. NgÆ°á»i táºp sá»± có lợi là trả được nợ của mình, và nếu gặp may, cô ta có thể trở thà nh tình nhân của má»™t ngÆ°á»i già u có. NgÆ°á»i chị cả có lợi bằng cách nháºn má»™t phần tiá»n thu nháºp của cô em ? cÅ©ng nhÆ° các bà chủ các phòng trà nÆ¡i mà cô gái đến giải trà cho khách. Ngay cả ngÆ°á»i là m tóc giả, cá»a tiệm bán đồ trang sức, và các tiệm bánh kẹo mà cô geisha táºp sá»± thỉnh thoảng đến mua quà tặng cho các ngÆ°á»i bảo trợ cô ta...có thể há» không trá»±c tiếp nháºn tiá»n của cô gái, nhÆ°ng há» có lợi ở chá»— cô geisha thà nh công thu hút khách đến Gion để xà i tiá»n.
Công bằng mà nói, má»i việc của cô em út Ä‘á»u phụ thuá»™c và o ngÆ°á»i chị cả. Thế nhÆ°ng có và i cô khó tìm được ngÆ°á»i chị cả. NgÆ°á»i geisha cóc cuá»™c sống ổn định không muốn mất tiếng tăm của mình bằng cách nháºn má»™t cô em út mà cô ta cho là buồn bã hay nháºn má»™t cô mà cô ta nghÄ© các ông bảo trợ của mình không thÃch. Mặt khác, bà chủ nhà dạy kỹ nữ đã đầu tÆ° má»™t số tiá»n lá»›n và o việc huấn luyện cho ngÆ°á»i táºp sá»±, sẽ không ngồi yên để đợi cô geisha buồn bã nà o đến Ä‘á» nghị dạy cho cô ta. Kết quả là , nà ng geisha thà nh đạt Ä‘Æ°a ra yêu cầu quá sức bà ta chịu được. NgÆ°á»i thì bà ta từ chối không chấp nháºn, ngÆ°á»i thì bà không thể?đây là lý do khiến cho Mẹ nghÄ© rằng không có nà ng geisha nà o ở Gion bằng lòng đóng vai chị cả của tôi, giống nhÆ° ý kiến của Mameha.
Trở lại thá»i tôi má»›i đến nhà dạy kỹ nữ, có lẽ Mẹ có ý định để cho Hatsumono ? có thể là ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ném đá dấu tay ? nhÆ°ng hầu nhÆ° ngÆ°á»i táºp sá»± nà o cÅ©ng tá» ra sung sÆ°á»›ng khi được là m em út cô ta. Hatsumono đã là m chị cả Ãt ra cÅ©ng cho hai nà ng geisha trẻ có tiếng ở Gion. Thay vì hà nh hạ há» nhÆ° hà nh hạ tôi, cô ta lại đối xá» rất tốt. ChÃnh cô ta chá»n ngÆ°á»i là m em út và cô ta là m thế là vì tiá»n. Cho nên giao cho Hatsumono là m chị cả của tôi để chỉ hưởng thêm và i đồng là thất sách, vì là m thế chẳng khác nà o giao cho con chó dẫn con mèo ra Ä‘Æ°á»ng, không chóng thì chầy con chó cÅ©ng cắn con mèo thôi. Mẹ có thể buá»™c Hatsumono là m chị cả của tôi ? không những chỉ vì Hatsumono ở trong nhà kỹ nữ của chúng tôi mà còn vì cô ta có quá Ãt áo kimono và phải lệ thuá»™c và o số áo của nhà kỹ nữ. NhÆ°ng tôi không tin có thế lá»±c nà o trên Ä‘á»i nà y có thể bắt buá»™c Hatsumono huấn luyện tôi má»™t cách đúng đắn. Tôi tin chắc và o ngà y cô ta được yêu cầu Ä‘Æ°a tôi đến phòng trà Mizuki để giá»›i thiệu tôi vá»›i bà chủ ở đấy, thay vì dẫn tôi đến đấy, thế nà o cô cÅ©ng Ä‘Æ°a tôi ra bá» sông và nói "Hỡi sông Kamo, ngÆ°á»i có muốn gặp em út không?" rồi đẩy tôi xuống sông.
Còn việc nghÄ© đến có ngÆ°á»i geisha khác lãnh nhiệm vụ huấn luyện tôi?thì, chắc cô ta phải đối đầu vá»›i Hatsumono. Ãt ngÆ°á»i nà o ở Gion có can đảm dám là m nhÆ° thế. Sau ngà y tôi gặp Mameha và i tuần, má»™t hôm gần trÆ°a khi tôi Ä‘ang hầu trà cho Mẹ tiếp khách trong phòng khách thì bà Dì đẩy cá»a mở ra.
- Tôi xin lá»—i là m gián Ä‘á»an ? bà Dì nói ? không biết chị có vui lòng xin lá»—i khách má»™t lát được không, chị Kayoko ? Kayoko là tên tháºt của Mẹ, nhÆ°ng hiếm khi chúng tôi nghe tên nà y trong nhà ? chúng ta có khách đợi ngoà i cá»a. Khi nghe thế, Mẹ nhìn Dì cÆ°á»i, bà nói:
- Dì Æ¡i, chắc Dì có chuyện buồn phải không, nên má»›i và o báo có khách đến. Dì là m nhÆ° tôi tá»› trong nhà báºn lắm đến ná»—i Dì phải là m công việc của chúng.
- Tôi nghÄ© chắc chị thÃch nghe tôi báo khách của chúng ta là Mameha. Tôi đã bắt đầu lo cuá»™c gặp gỡ của tôi vá»›i Mameha chẳng Ä‘i đến đâu. NhÆ°ng bây giá» bá»—ng nghe cô ta đến đây?Trá»i, máu chạy rần ráºt trên mặt tôi nóng phừng phừng. Căn phòng im lặng má»™t hồi, rồi khách của Mẹ lên tiếng:
- Cô Mameha..thôi, tôi xin kiếu từ, nhưng ngà y mai bà nhớ cho tôi biết cô ta có chuyện gì.
Tôi thừa lúc khách của Mẹ ra vỠđể lẻn ra ngoà i. Rồi khi ra ngoà i hà nh lang trước, tôi nghe Mẹ nói chuyện với Dì, chuyện mà tôi không ngỠđến. Bà gõ ống vố và o cái gạt tà n thuốc mà bà đã mang theo từ trong phòng khách ra, và khi bà đưa cái gạt tà n cho tôi, bà nói:
- Nà y Dì, đến đây sá»a lại tóc cho tôi má»™t chút TrÆ°á»›c đây tôi chÆ°a bao giá» thấy bà quan tâm đến dung nhan của mình. Äúng là bà mặc áo tháºt sang, nhÆ°ng mắt bà kèm nhèm nhÆ° cá Æ°Æ¡n thối, và đúng là bà xem tóc của mình nhÆ° kiểu tà u há»a xem ống khói của nó: ống khói chỉ là váºt nằm trên chóp tà u mà thôi. Trong khi Mẹ ra đón khách ở cá»a, tôi đứng chùi cái gạt tà n thuốc trong phòng gia nhân. Tôi cố lắng tai nghe Mameha và Mẹ nói gì, đến ná»—i tôi không thấy ngạc nhiên khi hai lá»— tai Ä‘au nhừ vì căng thẳng.
Mẹ lên tiếng trước:
- Tôi xin lá»—i phải để cô chá» lâu, cô Mameha. Äược cô đến thăm tháºt hân hạnh biết bao! Rồi Mameha đáp:
- ThÆ°a bà Nitta, mong bà tha lá»—i vì ghé nhà bà đột ngá»™t nhÆ° thế nà y? Câu chuyện tiếp theo tẻ nhạt nhÆ° thế má»™t hồi. Việc tôi ráng sức để nghe kết quả câu chuyện chẳng khác nà o ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ráng bò lên đỉnh đồi toà n đá.
Cuối cùng hai ngÆ°á»i Ä‘i qua hà nh lang trÆ°á»›c để và o phòng khách. Tôi hết sức muốn nghe câu chuyện của hỠđến ná»—i tôi lấy cái giẻ lau nhà ở phòng gia nhân ra chùi ná»n nhà ở hà nh lang trÆ°á»›c phòng khách. ThÆ°á»ng khi bà Dì không cho phép tôi là m việc ở đấy khi có khách ở trong phòng, nhÆ°ng chÃnh bà cÅ©ng báºn nghe lén nhÆ° tôi. Khi chị hầu rót trà xong Ä‘i ra, Dì đứng sang má»™t bên để khá»i bị thấy và giữ cá»a hé mở má»™t chút để nghe cho rõ. Hai ngÆ°á»i nói rất nhá», và vì quá chú ý lắng tai để nghe, tôi hầu nhÆ° không chú ý đến những gì xảy ra chung quanh, và kết quả là bá»—ng tôi bắt gặp ánh mắt của Bà Ngô Ä‘ang nhìn và o mặt tôi. Cô ta Ä‘ang quỳ đánh bóng sà n nhà , mặc dù tôi đã là m rồi và cô ta được miá»…n là m công việc lặt vặt trong nhà .
- Mameha là ai thế? ? cô ta há»i nhá» tôi.
Rõ rà ng cô ta đã nghe các gia nhân bà n tán với nhau, tôi thấy hỠngồi túm tụm với nhau trên hà nh lang đất, gần bên lối đi lát gỗ.
- Cô ta và Hatsumono là hai ngÆ°á»i kình địch nhau ? tôi đáp ? là ngÆ°á»i có áo kimono mà Hatsumono sai tôi vấy má»±c và o. Bà Ngô có vẻ nhÆ° sắp muốn há»i gì nữa, nhÆ°ng bá»—ng tôi nghe Mameha nói:
- Thưa bà Nitta, tôi mong bà tha lỗi cho, vì tôi đã quấy rầy công việc của bà , nhưng vì tôi muốn nói chuyện với bà một chút vỠcô hầu Chiyo của bà .
- Ô đừng ? Bà Ngô thốt lên, và nhìn và o mắt tôi để tỠý lo lắng, sợ tôi sắp gặp rắc rối.
- Con Chiyo của chúng tôi tÃnh tình hÆ° há»ng ? Mẹ đáp ? tôi hy vá»ng nó không là m phiá»n cô.
- Không, không phải thế. Mấy tuần rồi, tôi không thấy cô ấy đến trÆ°á»ng. Thỉnh thoảng tôi có gặp cô ta trên hà nh lang?má»›i hôm qua, tôi Ä‘oán chắc cô ấy bị bệnh nặng. Tôi vừa má»›i là m quen vá»›i má»™t ông bác sÄ© rất giá»i. Tôi xin phép được má»i ông ta đến khám cho cô ấy có được không?
- Cô tháºt tốt, nhÆ°ng chắc cô lầm vá»›i cô gái khác rồi. Cô không thể gặp Chiyo ở trên hà nh lang nhà trÆ°á»ng được. Nó đã thôi há»c hai năm rồi.
- Có phải chúng ta đang nói đến cô ấy không? Cô ấy rất đẹp, cặp mắt mà u xanh xám hấp dẫn.
- Nó có cặp mắt khác thÆ°á»ng. NhÆ°ng chắc có hai cô gái nhÆ° thế ở Gion. Ai mà biết được!
- Tôi tá»± há»i không biết có phải thá»i gian đã hai năm trôi qua từ khi tôi gặp cô ấy ở đấy không. Có lẽ cô ấy đã gây cho tôi ấn tượng mạnh khiến tôi có cảm giác nhÆ° má»›i gần đây. ThÆ°a bà Nitta, xin phép há»i bà , cô ấy có khá»e không?
- á»’ khá»e, khá»e nhÆ° cái cây Ä‘ang lá»›n và nếu tôi nói không ngoa thì cô ta rất ngang bÆ°á»›ng.
- Thì ra cô ta thôi há»c lâu rồi à ? Kỳ lạ nhỉ?
- Äối vá»›i má»™t geisha trẻ trung có tiếng nhÆ° cô, tôi nghÄ© Gion là nÆ¡i dá»… sống. NhÆ°ng cô biết đấy, thá»i buổi khó khăn, tôi không thể đầu tÆ° tiá»n bạc và o bất kỳ ai được. Khi tôi nháºn ra con Chiyo không xứng hợp?
- Tôi tin chắc chúng ta Ä‘ang nói đến hai cô gái khác nhau rồi ? Mameha nói ? ThÆ°a bà Nitta, tôi không tin rằng má»™t nhà kinh doanh khôn ngoan nhÆ° bà mà lại gá»i Chiyo là ngÆ°á»i không xứng hợp.
- Cô có tin chắc tên cô ấy là Chiyo không? ? Mẹ há»i.
Không ai nghÄ© có chuyện nhÆ° thế, nhÆ°ng khi há»i xong, bà ta đứng dáºy, Ä‘i qua căn phòng nhá». Lát sau bà mở cá»a và thấy Dì Ä‘ang áp tai và o cá»a để lắng nghe. Dì tránh sang má»™t bên, tỉnh bÆ¡ nhÆ° không có chuyện gì xảy ra, và tôi Ä‘oán Mẹ cÅ©ng giả vá» không thấy Dì, và bà chỉ nhìn và o tôi và nói:
- Chiyo-Chan, và o đây một lát.
Khi tôi đóng cá»a, đến quỳ trên chiếu để chà o, Mẹ đã trở vá» ngồi lại ở bà n:
- Chiyo của chúng tôi đấy ? Mẹ nói.
- Äúng là cô gái tôi nghÄ© đến ? Mameha nói ? cô Chiyo, cô mạnh khá»e chứ? Tôi sung sÆ°á»›ng khi thấy cô mạnh khá»e nhÆ° thế nà y. Tôi vừa má»›i nói vá»›i bà Nitta, tôi rất lo cho sức khá»e của cô. NhÆ°ng trông cô khá»e quá.
- á»’, thÆ°a cô, tôi rất khá»e ? tôi đáp.
- Cám Æ¡n con, Chiyo ? Mẹ nói vá»›i tôi. Tôi cúi ngÆ°á»i chà o để xin lui ra, nhÆ°ng trÆ°á»›c khi tôi đứng dáºy, Mameha nói:
- ThÆ°a bà Nitta, cô ta tháºt đẹp. Xin thÆ°a vá»›i bà , nhiá»u lần tôi có ý định đến xin phép bà cho cô ấy là m em út của tôi. NhÆ°ng bây giá» biết cô ta không còn luyện táºp?
Chắc Mẹ kinh ngạc khi nghe thế, vì mặc dù bà đã Ä‘Æ°a tách trà lên miệng để uống, nhÆ°ng bà dừng lại ná»a chừng và ngồi bất Ä‘á»™ng trong suốt thá»i gian tôi ra khá»i phòng. Tôi vừa trở vá» chá»— cÅ© trên ná»n hà nh lang má»›i nghe bà cất tiếng đáp:
- Cô Mameha, má»™t geisha nổi tiếng nhÆ° cô?cô có thể có há»c trò táºp sá»± ở Gion là m em út rất dá»….
- Äúng là nhiá»u ngÆ°á»i thÆ°á»ng yêu cầu tôi nháºn há» là m em út. NhÆ°ng hÆ¡n má»™t năm nay, tôi không nháºn ngÆ°á»i nà o là m em út hết. Chắc bà nghÄ© Ä‘ang thá»i buổi đại suy thoái khủng khiếp nhÆ° thế nà y, khách là ng chÆ¡i sẽ thÆ°a bá»›t, nhÆ°ng thá»±c ra, tôi chÆ°a bao giá» quá báºn rá»™n nhÆ° bây giá». Tôi nghÄ© ngÆ°á»i già u vẫn cứ già u, ngay cả thá»i buổi nhÆ° thế nà y.
- Bây giá» há» cần vui chÆ¡i giải trà hÆ¡n bao giá» hết ? Mẹ đáp ? nhÆ°ng cô nói? - À, chuyện tôi nói Æ°? Thì chẳng có gì khác. Chắc tôi không nên dông dà i là m mất thì giá» của bà nữa. Tôi rất sung sÆ°á»›ng khi thấy Chiyo khá»e mạnh trở lại.
- Vâng, rất khá»e, NhÆ°ng thÆ°a cô Mameha, xin cô nán lại má»™t lát rồi hãy vá». Cô vừa nói cô có ý định nháºn Chiyo là m em út à ?
- Phải, nhÆ°ng cô ấy đã thôi táºp luyện từ lâu rồi. Vả lại, tôi tin chắc bà có lý do chÃnh đáng khi quyết định không cho cô ấy há»c tiếp. Tôi không dám mạn Ä‘Ã m đến quyết định của bà .
- Tháºt khổ là thá»i buổi bây giá» ngÆ°á»i ta phải buá»™c lòng là m những việc ngoà i ý muốn của mình. Tôi không thể để cho nó luyện táºp tiếp được. Tuy nhiên, thÆ°a cô Mameha, nếu cô thấy nó có tiá»m năng, tôi nghÄ© tiá»n bạc cô bá» ra đầu tÆ° cho nó, thê nà o cô cÅ©ng được Ä‘á»n bù xứng đáng.
Mẹ Ä‘ang cố lợi dụng Mameha, không có geisha nà o trả tiá»n há»c phà cho em út của mình hết.
- Tôi rất muốn đầu tư, nhưng đang lúc đại suy thoái?
- Có lẽ tôi phải cố tìm ra cách để giải quyết ? Mẹ nói ? NhÆ°ng Chiyo là đứa rất cứng đầu và nợ rất nhiá»u. Tôi nghÄ©, nếu nó trả lại được, quả là điá»u hết sức ngạc nhiên.
- Cô gái đẹp như thế mà ngạc nhiên à ? Phải nói nếu cô ta không trả được nợ mới là ngạc nhiên.
- Dù sao cÅ©ng còn những chuyện phiá»n phức trong cuá»™c sống hÆ¡n cả tiá»n bạc phải không? Ai cÅ©ng muốn giúp đỡ má»™t cô gái nhÆ° Chiyo hết, tôi có thể tìm cách để đầu tÆ° thêm và o nó, chỉ và o việc há»c thôi, xin cô hiểu cho nhÆ° thế. NhÆ°ng việc đầu tÆ° nà y sẽ Ä‘i đến đâu?
- Tôi biết nợ của Chiyo lớn đấy. Song tôi tin cô ta sẽ trả hết và o năm cô ta hai mươi tuổi.
- Hai mÆ°Æ¡i? ? Mẹ thốt lên ? Tôi không tin cô gái nà o ở Gion là m được việc ấy. Mà đang lúc gặp thá»i khó khăn?
- Phải, đúng là đất nÆ°á»›c Ä‘ang ở trong thá»i kỳ suy thoái kinh tế.
- Theo tôi thì đầu tÆ° và o Bà Ngô có lẽ an toà n hÆ¡n, dù sao trong trÆ°á»ng hợp của Chiyo, vá»›i ngÆ°á»i chị cả nhÆ° cô, nợ của nó sẽ gia tăng trÆ°á»›c khi trả dần được.
Mẹ không nói đến há»c phà của tôi, mà bà nói đến phà tổn bà phải trả cho Mameha. Má»™t geisha tầm cỡ nhÆ° Mameha hưởng phần lợi tức của em út lÆ¡n hÆ¡n má»™t geisha bình thÆ°á»ng.
- ThÆ°a cô Mameha, - Mẹ nói tiếp - nếu cô còn thì giá» nán lại, tôi xin Ä‘Æ°a ra má»™t Ä‘á» nghị nhÆ° thế nà y cô nghe có được không. Nếu cô Mameha danh tiếng nói rằng Chiyo sẽ trả hết nợ và o năm 20 tuổi, là m sao tôi không tin? ÄÆ°Æ¡ng nhiên má»™t cô gái nhÆ° Chiyo sẽ không thà nh công nếu không có má»™t ngÆ°á»i chị cả nhÆ° cô, thế nhÆ°ng nhà kỹ nữ của chúng tôi bây giá» gặp nhiá»u khó khăn, tôi không thể Ä‘Æ°a vá»›i cô những Ä‘iá»u kiện mà cô thÆ°á»ng được ngÆ°á»i ta Ä‘á» nghị. Cho nên tôi chỉ có thể Ä‘á» nghị trả cho cô má»™t ná»a số tiá»n công cô lấy của ngÆ°á»i khác khi nà o Chiyo có lợi tức.
- Hiện giá» tôi có nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘Æ°a ra những Ä‘á» nghị rất rá»™ng rãi ? Mameha nói - Nếu tôi nháºn cô ta là m em út, tôi không thể nà o giảm bá»›t tiá»n công được.
- Tôi chÆ°a nói hết, cô Mameha. Äây là đỠnghị của tôi, quả tháºt tôi chỉ có đủ khả năng trả cho cô má»™t ná»a số tiá»n công cô lấy của ngÆ°á»i khác. NhÆ°ng nếu Chiyo tìm cách trả hết nợ cho tôi và o năm 20 tuổi, nhÆ° cô tiên kiến, thì tôi sẽ trả hết phần còn lại kia cho cô, cá»™ng thêm tiá»n phụ trá»™i ba mÆ°Æ¡i phần trăm nữa. Chắc cô sẽ kiếm được nhiá»u tiá»n thêm dà i dà i.
- Còn nếu đến năm 20 tuổi mà Chiyo không trả được hết nợ?
- TrÆ°á»ng hợp nà y tôi xin lá»—i thÆ°a trÆ°á»›c là cả hai chúng ta Ä‘á»u lá»— thôi. Nhà kỹ nữ chúng tôi chắc không thể trả nổi tiá»n phà tổn chúng tôi mắc nợ cô được. Im lặng má»™t lát rồi Mameha thở dà i.
- ThÆ°a bà Nitta, tôi rất dốt tÃnh toán, nhÆ°ng nếu tôi hiểu không lầm thì bà muốn tôi nháºn lãnh má»™t nhiệm vụ mà bà nghÄ© có thể bất khả thi, vì tiá»n phà tổn Ãt hÆ¡n thể lệ rất nhiá»u. Nhiá»u cô ở Gion muốn là m em út tôi, đã Ä‘Æ°a ra những Ä‘iá»u kiện khÃch lệ hÆ¡n nhiá»u. Chắc tôi phải từ chối Ä‘á» nghị của bà thôi.
- Cô nói đúng - Mẹ đáp ? ba mÆ°Æ¡i phần trăm quả thấp tháºt, nhÆ°ng nếu cô thà nh công, tôi sẽ trả cho cô gấp đôi.
- Nhưng nếu tôi thất bại thì không có gì hết.
- Xin cô đừng nghÄ© đến chuyện không có gì. Má»™t phần phà tổn của Chiyo sẽ được trả Ä‘á»n cho cô. Nhà kỹ nữ chỉ không thể trả cho cô số tiá»n phụ trá»™i mà thôi. Tôi nghÄ© Mameha sẽ trả lá»i không, nhÆ°ng cô ta nói:
- Tôi muốn biết củ thể số nợ của Chiyo bao nhiêu.
- Äể tôi lấy sổ kế toán cho cô xem - Mẹ đáp. Tôi không nghe hai ngÆ°á»i nói thêm gì nữa vì khi ấy bà Dì không muốn để tôi nghe lén thêm nên sai tôi Ä‘i là m má»™t số công việc lặt vặt ở ngoà i. Suốt buổi chiá»u tôi nôn nao bồn chồn vì không biết câu chuyện giữa hai ngÆ°á»i ra sao. Nếu Mẹ và Mameha không thá»a thuáºn được vá»›i nhau, tôi sẽ sống mãi cuá»™c Ä‘á»i của má»™t đứa hầu gái y nhÆ° con rùa vẫn là con rùa. Khi tôi vá» lại nhà , Bà Ngô vẫn quỳ trên hà nh lang gá»— ngoà i sân, gảy Ä‘Ã n Shamisen rất ồn. Khi thấy tôi, cô ta có vẻ mừng rỡ gá»i tôi đến:
- Kiếm cá»› mà và o phòng Mẹ - cô ta nói ? Bà ấy ngồi trong phòng suốt cả buổi chiá»u vá»›i cái bà n tÃnh. Mình đóan bà muốn nói chuyện vá»›i bạn đấy. Xong việc, chạy xuống đây ngay báo cho mình biết vá»›i.
Tôi nghÄ© đây là má»™t ý kiến hay. Má»™t trong những công việc lặt vặt tôi là m là mua thuốc xức ghẻ cho bà bếp, nhÆ°ng tiệm thuốc hết thuốc, cho nên tôi định lên lầu xin lá»—i Mẹ vá» việc Ä‘i mua không có thuốc. DÄ© nhiên bà chẳng quan tâm đến chuyện nà y, tháºm chà có lẽ bà còn không biết chuyện tôi được Ä‘i sai là m công chuyện bên ngoà i. NhÆ°ng Ãt ra tôi cÅ©ng có cá»› để và o phòng bà .
Thì ra khi ấy Mẹ Ä‘ang nghe kịch trên radio. Má»i khi nếu tôi và o phòng bà nhÆ° thế, bà ta sẽ vẫy tôi và o và tiếp tục nghe radio. NhÆ°ng hôm nay tôi ngạc nhiên thấy bà tắt radio, gấp sổ lại khi thấy tôi bÆ°á»›c và o. Tôi cúi ngÆ°á»i chà o và đến quỳ trÆ°á»›c bà n.
- Trong khi cô Mameha đến đây ? bà nói ? tao thấy mà y chùi sà n nhà ở hà nh lang trước. Mà y có nghe tao và cô ấy nói chuyện phải không?
- Không thưa Mẹ, trên mặt sà n có vết xước, Bà Ngô và con cố sức để chùi cho hết.
- Tao chỉ mong sao cho mà y thà nh má»™t geisha tốt chứ không thà nh má»™t đứa nói láo ? bà nói và cÆ°á»i nhÆ°ng vì không lấy ống vố ra khá»i miệng, nên bà thổi và o ống vố khiến cho tà n thuốc trong bầu thép văng ra ngoà i. Má»™t số tà n thuốc còn cháy bay xuống áo kimono của bà . Bà liá»n để ống vố lên bà n, Ä‘Æ°a tay hất lấy hất để tà n thuốc ra khá»i áo, và khi thấy áo không bị há» hấn gì, bà có vẻ mừng ra mặt.
- Nà y Chiyo ? bà nói tiếp ? mà y đã ở đây hơn một năm rồi.
- Thưa Mẹ, hơn hai năm.
- Trong thá»i gian nà y tao không để ý đến mà y. Thế mà hôm nay có má»™t nà ng geisha nhÆ° Mameha đến nói là muốn là m chị cả của mà y. Tao thấy khó hiểu quá!
Theo chá»— tôi biết thì Mameha muốn trả thù Hatsumono hÆ¡n là muốn giúp tôi. NhÆ°ng tôi không thể nói nhÆ° thế vá»›i Mẹ. Tôi định trả lá»i Mẹ rằng tôi không biết lý do tại sao Mameha quan tâm đến tôi, nhÆ°ng chÆ°a kịp nói, cá»a phòng của Mẹ mở ra, và giá»ng nói của Hatsumono cất lến:
- Xin lỗi Mẹ, con không biết Mẹ đang mắng con ở!
- Nó sắp không phải là con ở nữa rồi - Mẹ đáp ? hôm nay chúng ta có ngÆ°á»i khách đến thăm, chuyện nà y chắc là m cho cô quan tâm đấy.
- Phải, con nghe Mameha có đến để vá»›t con cá tuế trong bể nÆ°á»›c ra ? Hatsumono nói. Cô ta bÆ°á»›c tá»›i quỳ trÆ°á»›c bà n, quỳ gần đến ná»—i tôi phải nhÃch ra xa để đủ chá»— cho hai ngÆ°á»i.
- Mameha lấy cá»› gì đấy cho rằng Chiyo sẽ hoà n lại số tiá»n nợ và o năm nó hai mÆ°Æ¡i tuổi. Hatsumono quay mặt vá» phÃa tôi. Nhìn nụ cÆ°á»i của cô ta, ngÆ°á»i ta có thể nghÄ© đấy là nụ cÆ°á»i nhân háºu của ngÆ°á»i mẹ thÆ°Æ¡ng con. NhÆ°ng cô ta đã nói nhÆ° thế nà y:
- Thưa Mẹ, có lẽ được, nếu Mẹ bán nó cho nhà thổ?
- Thôi Hatsumono, tôi không má»i cô và o đây để nghe chuyện nà y. Tôi muốn biết vừa rồi cô đã là m gì khiêu khÃch cô ta?
- Có lẽ con đã là m cho cô Hoà n Hảo cảm thấy thua sút khi Ä‘i ngoà i Ä‘Æ°á»ng thì có, chứ là m việc gì khác thì không.
- Cô ta có ý đồ gì đấy. Ta muốn biết ý đồ của cô ta.
- ThÆ°a Mẹ, chẳng có gì bà máºt. Cô ta chỉ muốn Ä‘uổi kịp con bằng cách dùng cô Bé Ngốc. Mẹ không trả lá»i, bà có vẻ suy ngẫm vá» Ä‘iá»u Hatsumono vừa nói. Cuối cùng bà ta nói:
- Có lẽ cô ta nghÄ© Chiyo sẽ thà nh công hÆ¡n Bà Ngô, và muốn kiếm ra được nhiá»u tiá»n ở nó. Nếu thế thì ai mà có thể trách cô ta được?
- ThÆ°a Mẹ, thá»±c ra Mameha không cần Chiyo để kiếm nhiá»u tiá»n đâu. Bá»™ Mẹ nghÄ© là vô cá»› mà cô ta chịu bá» thì giá» ra huấn luyện má»™t con bé Ä‘ang ở cùng nhà kỹ nữ vá»›i con sao? Mameha muốn láºp quan hệ vá»›i con chó của Mẹ, nếu cô ta nghÄ© việc nà y giúp cô ta loại con ra khá»i Gion.
- Thôi thôi Hatsumono, tại sao cô ta lại muốn lá»ai cô ra khá»i Gion?
- Vì con đẹp hÆ¡n. Có phải cô ta cần có lý do chÃnh đáng không? Cô ta muốn là m nhục con bằng cách nói vá»›i má»i ngÆ°á»i "á»’, xin má»i gặp cô em út của tôi. Cô ta Ä‘ang sống cùng nhà vá»›i Hatsumono đấy. NhÆ°ng cô ta là viên ngá»c quý cho nên há» muốn phó thác cô ấy cho tôi để dìu dắt?"
- Tôi không tin Mameha là m thế - Mẹ nói, hơi thở hổn hển.
- Nếu cô ta nghÄ© có thể là m cho Chiyo trở thà nh má»™t geisha giá»i hÆ¡n Bà Ngô, - Hatsumono nói tiếp ? cô ta sẽ thất vá»ng cho mà xem, nhÆ°ng con vui mừng khi thấy Chiyo mặc áo kimono Ä‘i dạo phố. Äây là cÆ¡ há»™i ngà n và ng cho Bà Ngô. Có khi nà o Mẹ thấy cảnh con mèo con chụp bắt quả bóng ở sợi dây chÆ°a? Bà Ngô sẽ trở thà nh xuất sắc sau khi được rèn luyện đầy đủ. Mẹ có vẻ thÃch được nhÆ° thế vì bà nhếch mép nhÆ° muốn cÆ°á»i.
Ta không biết rồi sẽ có ngà y được huy hòang nhÆ° thế không. Sáng hôm nay khi ta thức dáºy thì thấy hai đứa con gái vô dụng Ä‘ang sống trong nhà kỹ nữ. GiỠđây chúng sẽ chiến đấu vá»›i nhau, dÆ°á»›i sá»± dìu dắt của hai geisha sáng chói nhất Gion.
Tà i sản của Alucard
24-08-2008, 10:21 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Äến từ: Castlevania
Bà i gởi: 339
Thá»i gian online: 5 giá» 56 phút 40 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 012
Ngay chiá»u hôm sau Mameha gá»i tôi đến nhà cô ta. Lần nà y cô ngồi sẵn ở bà n đợi tôi khi chị hầu mở cá»a. Tôi cẩn tháºn cúi chà o nghiêm túc trÆ°á»›c khi và o và đến ngồi ở bà n, cúi đầu xuống.
- Thưa cô Mameha, em không biết cái gì dẫn cô đến quyết định?- Tôi nói ? Nhưng em không biết là m sao tả hết lòng biết ơn của em..
- Khoan cám Æ¡n đã ? cô ta ngắt lá»i tôi ? chÆ°a có gì xảy ra hết. Cô nên nói cho tôi nghe bà Nitta nói gì sau chuyến đến thăm hôm qua của tôi.
- Dạ - tôi đáp - Mẹ có vẻ thắc mắc tại sao cô chú ý đến em. Và nói tháºt ra, em cÅ©ng thế - tôi tưởng cô Mameha sẽ nói gì, nhÆ°ng cô không nói ? còn phần Hatsumono thì? - Äừng mất công nghÄ© đến chuyện gì cô ta nói. Cô đã biết cô ấy rất sung sÆ°á»›ng khi thấy cô thất bại, cÅ©ng nhÆ° bà Nitta.
- Em không hiểu tại sao Mẹ cÅ©ng muốn thấy em thất bại, vì nếu em thà nh công, bà ấy cÅ©ng có tiá»n mà .
- Ngoại trừ việc nếu cô trả hết nợ của cô khi cô hai mÆ°Æ¡i tuổi, bà ta sẽ nợ tôi rất nhiá»u tiá»n. Hôm qua tôi đã chÆ¡i trò đánh cá vá»›i bà ấy - Mameha nói trong khi chị hầu phục vụ trà cho chúng tôi - Tôi không muốn chÆ¡i trò đánh cá trừ phi tôi biết chắc cô sẽ thà nh công. NhÆ°ng nếu tôi là chị cả của cô, chắc cô thừa biết tôi có những Ä‘iá»u khoản rất nghiêm ngặt. Tôi đợi cô nói những Ä‘iá»u khoản đó ra nhÆ°ng cô chỉ quắc mắt:
- Chiyo, cô phải bá» cái cách thổi nÆ°á»›c trà nhÆ° thế Ä‘i! Trông cô nhà quê quá! Äặt tách nÆ°á»›c lên bà n đợi nguá»™i rồi hãy uông.
- Em xin lỗi. Em không để ý.
- Äã đến lúc cô phải để ý, ngÆ°á»i geisha phải giữ gìn ý tứ trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i. Bây giá» tôi nói các Ä‘iá»u nghiêm ngặt cho cô nghe. TrÆ°á»›c hết tôi yêu cầu cô là m tất cả những Ä‘iá»u tôi yêu cầu mà đừng há»i tôi hay là nghi ngá» tôi. Tôi biết thỉnh thoảng cô không vâng lá»i Hatsumono hay bà Nitta, chắc cô cho đấy là việc đáng thông cảm, nhÆ°ng đối vá»›i tôi, cô nên tuyệt đối vâng lá»i, đừng để những việc nhÆ° trÆ°á»›c xảy ra nữa. Hatsumono hoà n toà n đúng. Cuá»™c Ä‘á»i đã đổi thay rất nhiá»u rồi. Khi tôi còn nhá», con gái mà không vâng lá»i ngÆ°á»i lá»›n sẽ bị trừng phạt rất gắt.
- Cách đây mấy năm, tôi đảm trách huấn luyện hai cô em út - Mameha nói tiếp ? Má»™t cô là m việc cáºt lá»±c, còn cô kia thì lÆ¡ là . Má»™t hôm tôi gá»i cô ta đến đây nói cho cô ta biết tôi không chấp nháºn việc cô ta không vâng lá»i tôi nữa, nhÆ°ng cô ta không nghe lá»i. Tháng sau tôi bảo cô ta Ä‘i tìm má»™t chị cả má»›i.
- ThÆ°a cô Mameha, em xin hứa nhÆ° thế vá»›i cô. Việc nhÆ° thế sẽ không bao giá» xảy đến cho em. Em tháºt cám Æ¡n cô, em cảm thấy em nhÆ° con tà u lần đầu tiên Ä‘i biển được thuáºn chiá»u xuôi gió. Em sẽ không tha thứ cho mình nếu là m cho cô bất bình.
- Thế là tốt, nhÆ°ng tôi không nói đến việc cô phải là m gì cáºt lá»±c đâu. Cô phải hết sức cẩn tháºn đừng để cho Hatsumono lừa cô. Và lạy trá»i, đừng là m cái gì để nợ của cô bị gia tăng thêm. Ngay cả việc đừng là m bể má»™t tách trà .
Tôi hứa tôi sẽ không là m thế, nhÆ°ng thú tháºt khi nghÄ© tá»›i việc Hatsumono lừa bịp tôi, tôi không biết tôi có giữ mình được không và để cho cô ta đánh lừa.
- Còn chuyện nà y nữa ? Mameha tiếp tục - Bất cứ chuyện gì mà cô và tôi bà n vá»›i nhau, cô phải giữ tháºt kÃn. Cô không được nói lại chuyện ấy cho Hatsumono biết, cho dù đấy là chuyện thá»i tiết Ä‘i nữa, cÅ©ng không. Cô hiểu chứ? Nếu Hatsumono có há»i, cô chỉ đáp nhÆ° thế nà y "á»’ cô Hatsumono Æ¡i, cô Mameha không nói chuyện gì hấp dẫn hết. Vừa nghe xong là tôi quên liá»n. Cô ấy là ngÆ°á»i quá vô duyên" Tôi nói vá»›i Mameha là tôi hiểu.
- Hatsumono là ngÆ°á»i rất khôn lanh ? cô ta nói tiếp - nếu cô chỉ nói hở má»™t tà thôi là cô ta sẽ Ä‘oán được hết toà n bá»™.
Bá»—ng Mameha nghiêng ngÆ°á»i tá»›i trÆ°á»›c nói bằng má»™t giá»ng tức giáºn:
- Hôm qua khi tôi gặp hai ngÆ°á»i Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng, hai ngÆ°á»i đã nói chuyện gì thế?
- Thưa cô không có gì hết ? tôi đáp, và mặc dù cô ta quắc mắt nhìn tôi nhưng tôi vẫn cương quyết không nói gì hết.
- Không có gì nghÄ©a là sao? cô phải trả lá»i cho tôi, con bé ngốc, nếu không, tối nay tôi sẽ đổ má»±c và o lá»— tai cô khi cô Ä‘ang ngủ. Phải mất má»™t lát tôi má»›i hiểu ra Mameha Ä‘ang bắt chÆ°á»›c Hatsumono. Tôi thấy thái Ä‘á»™ bắt chÆ°á»›c của cô không giống, nhÆ°ng tôi chợt hiểu cô Ä‘ang có ý đồ gì, nên tôi đáp:
- ThÆ°a cô Hatsumono, thú tháºt cô Mameha thÆ°á»ng nói chuyện rất vô duyên, em không nhá»› được chuyện gì hết. Chúng và o lá»— tai bên nà y là bay sang lá»— tai bên kia thôi. Hôm qua cô có tháºt thấy chúng em nói chuyện à ? Vì nếu có, thì em cÅ©ng không thể nhá»› được.
Mameha tiêp tục bắt chÆ°á»›c Hatsumono thêm má»™t lát nữa và cuối cùng, cô nói tôi là m tốt. Tôi không tin lắm Ä‘iá»u cô nói. Bị Mameha há»i, cho dù cô ta giả là m Hatsumono, cÅ©ng không giống nhÆ° chuyện thá»±c, khi tôi mặt giáp mặt vá»›i Hatsumono.
Trong hai năm kể từ khi Mẹ chấm dứt việc há»c của tôi, tôi hầu nhÆ° quên hết những gì đã há»c. Và trong thá»i gian Ä‘i há»c trÆ°á»›c đây, tôi hầu nhÆ° cÅ©ng chẳng há»c được gì nhiá»u, vì trà óc tôi báºn nghÄ© đến trăm nghìn thứ khác. Cho nên khi tôi Ä‘i há»c lại sau khi đã được Mameha nháºn là m chị cả, tôi cảm thấy nhÆ° mình Ä‘i há»c lần đầu tiên.
Tôi đã 12 tuổi rồi, cao gần bằng Mameha rồi. Äi há»c đã lá»›n tuổi tưởng chừng nhÆ° có lợi, nhÆ°ng tháºt sá»± không phải thế. Hầu hết các cô bắt đầu Ä‘i há»c khi còn nhá», có cô theo táºp tục cổ truyá»n Ä‘i há»c lúc má»›i ba tuổi ba ngà y. Số Ãt Ä‘i há»c lúc còn nhá» nà y hầu hết là con của các geisha, há»c được há»c cách múa và nghệ thuáºt pha trà , xem nhÆ° công việc hà ng ngà y trong Ä‘á»i sống, nhÆ° tôi trÆ°á»›c đây thÆ°á»ng Ä‘i bÆ¡i trong hồ váºy.
Tôi đã miêu tả cách há»c Ä‘Ã n Shamisen vá»›i cô Chuá»™t cho anh biết ra sao rồi. NhÆ°ng geisha phải há»c nhiá»u môn nghệ thuáºt khác ngòai Ä‘Ã n Shamisen. Thá»±c váºy, từ "gei" trong "geisha" có nghÄ©a là nghệ thuáºt, cho nên từ "geisha" có nghÄ©a là "thợ khéo tay" hay "nghệ nhân". Bà i hoc đầu tiên của tôi và o sáng hôm ấy là há»c vá» loại trống nhá» mà chúng tôi gá»i là tsutsumi. Chắc anh thắc mắc tại sao geisha phải há»c trống là m gì, nhÆ°ng câu trả lá»i rất Ä‘Æ¡n giản. Trong các buổi đại tiếc hay trong các buổi há»p mặt chÃnh thÆ°c ở Gion, geisha chỉ thÆ°á»ng múa vá»›i Ä‘Ã n Shamisen phụ há»a hay vá»›i má»™t ca sÄ©. NhÆ°ng khi lên trình diá»…n trên sân khấu, nhÆ° diá»…n vở VÅ© khúc cố đô và o má»—i mùa xuân, thì phải có đến sáu hay nhiá»u hÆ¡n nhạc công Ä‘Ã n Shamisen hợp nhau là m thà nh má»™t ban nhạc, được nhiá»u loại trống đánh đệm và má»™t cây sáo Nháºt mà chúng tôi gá»i là fue. Cho nên anh thấy đấy, geisha phải biết chÆ¡i tất cả các nhạc cụ nà y, mặc dù cuối cùng hỠđược khuyên nên chuyên chú và o má»™t hay hai thứ thôi.
NhÆ° tôi vÆ°a nói, bà i há»c khi sáng sá»›m là trống cÆ¡m mà chúng tôi gá»i là tsutsumi, trống nà y đánh vá»›i thế quỳ nhÆ° tất cả các nhạc cụ khác mà chúng tôi đã há»c. Trống tsutsumi khác vá»›i các loại trống khác, vì trống được để trên vai và đánh bằng tay, không giống lá»ai trống Okawa lá»›n hÆ¡n phải để trên đùi, hay trống lá»›n hÆ¡n hết, trống nà y được gá»i là Taiko, phải để nằm nghiêng má»™t bên trên giá và đánh bằng Ä‘Å©a lá»›n. Tôi lần lượt há»c hết các lá»ai trống. Má»—i lá»ai trống có thể được xem nhÆ° má»™t nhạc cụ, ngay cả trống cho trẻ em chÆ¡i, nhÆ°ng thá»±c ra có nhiá»u cách đánh má»—i lá»ai trống, nhÆ° loại trống lá»›n taiko chẳng hạn, ngÆ°á»i đánh phải hoa cánh tay qua thân trống rồi má»›i đánh chiếc Ä‘Å©a và o mặt trống, lối đánh nà y gá»i là Uchikomi, hay khi tay đánh thì tay kia Ä‘Æ°a lên, lối đánh nà y gá»i là Sarashi. Còn nhiá»u cách đánh nữa, và má»—i cách phát ra má»™t âm thanh khác nhau, nhÆ°ng chỉ sau khi luyện táºp nhiá»u má»›i đánh được. Äiá»u quan trá»ng nhất là ban nhạc thÆ°á»ng ngồi trÆ°á»›c mặt công chúng, nên các Ä‘á»™ng tác cần phải uyển chuyển duyên dáng, cÅ©ng nhÆ° phải hòa hợp vá»›i các nhạc công khác, má»™t ná»a là tạo nên âm thanh chÃnh xác, ná»a kia là động tác đúng quy cách.
Tiếp theo môn trống, bà i há»c trong buổi sáng là sáo Nháºt và đà n Shamisen. PhÆ°Æ¡ng pháp há»c các nhạc cụ nà y có Ãt nhiá»u Ä‘iểm giống nhau. Giáo viên chÆ¡i nhạc trÆ°á»›c rồi há»c viên theo đó mà là m. Có khi chúng tôi trông nhÆ° bầy thú ở thảo cầm viên, nhÆ°ng thÆ°á»ng thì không, vì các giáo viên cẩn tháºn chỉ cho từng ngÆ°á»i. NhÆ° khi bắt đầu há»c sáo, giáo viên thổi má»™t nốt nhạc, rồi chúng tôi lần lượt thổi lại nôt đó. Tháºm chi chỉ sau má»™t nốt thôi, giáo viên tìm ra cả đống chá»— mà nói.
- Nà y nà y, cô phải hạ ngón tay út xuống. Äừng chống lên nhÆ° thế. Còn cô kia, cái ống sáo của cô có mùi hôi hả? Tại sao nhăn lá»— mÅ©i nhÆ° thế?
Cô giáo rất nghiêm khắc, giống hầu hết các giáo viên khác, và tất nhiên là chúng tôi sợ mắc phải lá»—i lầm. Rât nhiá»u cô giáo lấy cái ống sáo của cô gái thổi sai và đánh lên vai cô ta. Sau trống, sáo và đà n, bà i há»c tiếp theo là hát. Ở Nháºt, chúng tôi thÆ°á»ng hát trong các bữa tiệc, và dÄ© nhiên Ä‘Ã n ông ở Gion Ä‘á»u thÃch Ä‘i dá»± tiệc. NhÆ°ng cho dù má»™t cô gái hát không đúng nhạc và không bao giỠđược yêu cầu lên trình diá»…n trÆ°á»›c mặt những ngÆ°á»i khác, cô ta cÅ©ng vẫn phải há»c hát để giúp cô ta hiểu được vở múa. Bởi vì các Ä‘iệu múa thÆ°á»ng được phá»ng theo các bà i nhạc hay, Ä‘á»u được má»™t ca sÄ© hát có Ä‘Ã n đệm theo.
Có nhiá»u loại ca khúc khác nhau ? ôi, quá nhiá»u, tôi không sao kể hết ? nhÆ°ng trong các bà i há»c của chúng tôi, chúng tôi chỉ há»c năm loại khác nhau. Có loại là những bà i dân ca phổ biến, có loại là những bà i trÆ°á»ng ca của kịch nghệ Kabuki kể chuyện cổ tÃch, còn có những bà i nhÆ° bà i thÆ¡ phổ nhạc. Tôi thấy khó mà miêu tả hết cho anh những ca khúc nà y. NhÆ°ng tôi xin nói rằng trong khi tôi coi những ca khúc nà y là mê ly, thì ngÆ°á»i nÆ°á»›c ngoà i lại cho rằng chúng nghe nhÆ° tiếng mèo kêu trong sân Ä‘á»n hÆ¡n là âm nhạc. Quả đúng là cách hát cổ truyá»n của Nháºt nghe có vẻ ê a tháºt và thÆ°á»ng được hát trong há»ng cho nên âm thanh phát ra ở mÅ©i chứ không phải từ miệng. NhÆ°ng đây là vấn Ä‘á» phải nghe quen má»›i thấy hay.
Trong tất cả các môn há»c, múa và âm nhạc là hai môn chúng tôi phải chú trá»ng nhất. Vì cô gái nà o có giá»i nhiá»u môn Ä‘i nữa, mà không há»c kỹ cách xá» thế hay tÆ° cách thái Ä‘á»™, thì khi Ä‘i dá»± tiệc sẽ bị chê trách ngay. Cho nên đấy là lý do khiến cho giáo viên thÆ°á»ng rất gắt gao vá» mặt tÆ° cách, thái Ä‘á»™ của há»c viên, tháºm chà phải chú đến các Ä‘iểm nà y ngay cả khi Ä‘i trên hà nh lang đến phòng vệ sinh. Tháºt váºy, việc má»™t cô gái bị la rầy nặng ná» nhất không phải là cô ta sá» dụng nhạc cụ sai hay không thuá»™c lá»i bà i ca, mà vì cô tay để móng tay dÆ¡ bẩn, hay tá» ra bất kÃnh hay vì má»™t việc gì đại loại nhÆ° thế.
Thỉnh thá»ang khi tôi nói chuyện vá» việc luyện táºp của tôi cho những ngÆ°á»i ngoại quốc nghe, há» thÆ°á»ng há»i tôi "Thế cô há»c cách cắm hoa khi nà o?" ? Câu trả lá»i của tôi là không bao giá». Bất kỳ ai ngồi trÆ°á»›c mặt Ä‘Ã n ông cắm hoa để cho há» mua vui, Ä‘á»u có thể bất thần nhìn lên, bắt gặp há» gục đầu xuống bà n mà ngủ hết. Anh phải nhá»› rằng geisha là nhà nghệ sÄ©, ngÆ°á»i trình diá»…n. Chúng tôi có thể rót rượu sake hay trà cho Ä‘Ã n ông, nhÆ°ng chúng tôi không Ä‘i lấy dÆ°a chua cho há» nhấm. Và thá»±c tế thì giá»›i geisha có nhiá»u ngÆ°á»i hầu hạ nuông chiá»u, hiếm khi chúng tôi phải lo chăm sóc mình, lo chăm sóc phòng ngủ cho ngăn nắp, đừng nói gì đến chuyện cắm hoa để trang Ä‘iểm cho phòng trà .
Bà i há»c cuối cùng cho buổi sáng là nghệ thuáºt hầu trà . Äây là môn đã được nhiá»u sách vở nói đến, cho nên tôi không Ä‘i sâu và o chi tiết là m gì. NhÆ°ng cÆ¡ bản thì nghệ thuáºt hầu trà được má»™t hoặc hai ngÆ°á»i thá»±c hiện, há» ngồi trÆ°á»›c mặt khách, chuẩn bị trà theo phÆ°Æ¡ng pháp cổ truyá»n, dùng những cái tách tháºt đẹp, và những cái lá»c bằng tre, và các thứ khác. Tháºm chà khách cÅ©ng góp phần tham gia và o nghi thức nà y, vì há» phải cầm tách trà ra sao và uống trà nhÆ° thế nà o cho đúng kiểu. Nếu anh suy ngẫm đến nghi thức nà y khi ngồi trÆ°á»›c mặt má»™t tách trà ngon, ừ?nó giống má»™t vở múa hay là má»™t buổi thiá»n, được thá»±c hiện trong khi Ä‘ang quỳ gối. Trà được chế ra từ lá trà xay thà nh bá»™t, rồi lá»c và o trong nÆ°á»›c sôi má»™t há»—n hợp ga sủi bá»t mà u xanh lục mà chúng tôi gá»i là matcha, thứ nà y rất xa lạ vá»›i ngÆ°á»i nÆ°á»›c ngpà i. Tôi xin nói trà giống nhÆ° nÆ°á»›c xà phòng mà u xanh lục, có vị đắng, dùng lâu rất ngon.
Nghi thức uống trà là bá»™ môn quan trá»ng nhất trong việc luyện táºp của geisha. Khi mở tiệc ở nhà riêng, thÆ°á»ng thÆ°á»ng ngÆ°á»i ta bắt đầu lá»… uống trà gá»n nhẹ. và khách đến xem múa hát theo mùa ở Gion Ä‘á»u được các geisha phục vụ trà trÆ°á»›c tiên.
Cô giáo dạy môn phục vụ trà của chúng tôi là má»™t cô gái khoảng 25 tuổi, cô ta là má»™t geisha không thà nh đạt lắm, sau nà y tôi má»›i biết nhÆ° thế; nhÆ°ng cô ta mê say môn nghi thức phục vụ trà , cho nên cô dạy môn nà y rất nhiệt tình, má»—i Ä‘á»™ng tác của cô Ä‘á»u mang tÃnh chất thiêng liêng. Vì cô ta nhiệt tình nhÆ° thế nên tôi rất hâm má»™ môn dạy của cô, và phải nói rằng đây là môn há»c hứng thú nhất trong cả buổi sáng. Ngay cả bây giá», tôi vẫn còn thấy nghi thức uống trà tháºt dá»… chịu khoan khoái nhÆ° má»™t giấc ngủ ngon.
Äiá»u là m cho việc luyện táºp của ngÆ°á»i geisha quá khó khăn không phải chỉ các môn nghệ thuáºt mà há» phải há»c không thôi, mà còn nhiá»u việc khác nữa, khiến cho cuá»™c sống của há» trở nên quá báºn rá»™n. Sau khi há»c cả buổi sáng, nà ng geisha còn phải là m việc ở nhà và o buổi chiá»u và buổi tối nữa. Má»—i đêm cô ta chỉ được ngủ từ ba đến năm giá». Trong những năm luyện táºp nà y, nếu tôi là m việc nhÆ° thế thì cuá»™c sống của tôi quá Æ° báºn rá»™n. Nếu Mẹ cho tôi khá»i là m việc lặt vặt nhÆ° Bà Ngô thì tôi rất biết Æ¡n, nhÆ°ng nghÄ© đến chuyện bà đã đánh cuá»™c vá»›i Mameha tôi không tin bà nghÄ© đến chuyện cho tôi có nhiá»u thì giỠđể luyện táºp. Má»™t số công việc trong nhà của tôi đã được trao cho gia nhân, nhÆ°ng tôi cÅ©ng phải là m má»™t số công việc khác, việc luyện táºp Ä‘Ã n Shamisen chỉ được má»™t giá» và o má»—i buổi chiá»u. Và o mùa đông, cả Bà Ngô và tôi phải luyện táºp đôi bà n tay cho trÆ¡ cứng ra bằng cách ngâm và o nÆ°á»›c đá cho đến khi hai tay Ä‘au nhức đến phát khóc má»›i thôi, rồi ra ngoà i sân lạnh để thá»±c hà nh. Nghe có vẻ Ä‘á»™c ác quá nhÆ°ng hiệu quả Ä‘em lại tháºt tuyệt. Thá»±c váºy, luyện táºp cho hai bà n tay trÆ¡ cứng nhÆ° thế nà y giúp tôi Ä‘Ã n được tốt hÆ¡n. NhÆ° anh biết đấy, sá»± lo sợ khi lên sân khấu là m cho hai bà n tay luống cuống, và khi anh đã táºp Ä‘Ã n vá»›i hai bà n tay tê cóng, cứng ngắc quen rồi, đến khi lên sân khấu, sá»± lo sợ không còn là vấn đỠđáng lo nữa.
Má»›i đầu Bà Ngô và tôi cùng táºp Ä‘Ã n vá»›i nhau và o buổi chiá»u, ngay sau khi đã há»c Ä‘á»c há»c viết tháºt lâu vá»›i bà Dì. Chúng tôi há»c chữ Nháºt ngay từ khi tôi má»›i đến, và Dì luôn luôn bắt chúng tôi há»c hà nh nghiêm túc. NhÆ°ng khi thá»±c táºp Ä‘Ã n và o buổi chiá»u, Bà Ngô và tôi có dịp vui đùa vá»›i nhau. Nếu chúng tôi cÆ°á»i to, Dì hay má»™t gia nhân chạy đến la chúng tôi, nhÆ°ng khi chúng tôi nói chuyện nho nhá» và vừa Ä‘Ã n vừa nói chuyện, chúng tôi đã có thì giá» bầu bạn vá»›i nhau rất là vui vẻ. Äây là lúc mà tôi mong má»i nhất trong ngà y.
Bá»—ng má»™t buổi chiá»u trong khi Bà Ngô giúp tôi há»c kỹ thuáºt luyện âm thì Hatsumono xuất hiện trên hà nh lang trÆ°á»›c mặt chúng tôi. Chúng tôi không nghe cô ta vá» nhà khi nà o.
- Kìa, ngÆ°á»i coi nhÆ° em út của Mameha! ? cô ta nói vá»›i tôi, cô ta thêm hai từ "coi nhÆ°" vì Mameha và tôi chÆ°a chÃnh thức chị em cho đến khi tôi bắt đầu thà nh geisha táºp sá»±.
- Äáng ra tôi gá»i cô là cô Bé Ngốc kìa ? cô ta nói tiếp ? nhÆ°ng sau khi tôi thấy cảnh hai đứa nhÆ° thế nà y, tôi nghÄ© nên để dà nh từ ấy cho Bà Ngô.
Bà Ngô hạ cây Ä‘Ã n xuống hai đùi chân, y nhÆ° con chó cụp Ä‘uôi giữa hai chân, cô ta há»i:
- Tôi là m gì sai trái à ?
Tôi không dám nhìn và o mặt Hatsumono để thấy vẻ tức giáºn trên mặt cô ta ra sao. Tôi quá sợ những việc sắp xảy ra. Hatsumono nói:
- Không là m gì hết! Tôi chỉ không nháºn ra cô là đồ cạn nghÄ© mà thôi.
- Tôi xin lỗi, cô Hatsumono ? Bà Ngô nói ? Tôi chỉ muốn giúp Chiyo mà thôi.
- NhÆ°ng Chiyo không cần cô giúp đỡ há»c Ä‘Ã n, nó sẽ tìm đến cô giáo của nó. Có phải đầu cô là quả bầu khổng lồ rá»—ng tuếch rồi không?
Nói xong Hatsumono véo mạnh và o môi Bà Ngô khiến cây Ä‘Ã n tuá»™t khá»i tay cô, rÆ¡i xuống nÆ¡i chá»— cô ngồi trên hà nh lang gá»—, lăn xuống hà nh lang đất.
- Tôi cần nói chuyện vá»›i cô má»™t chút ? Hatsumono nói vá»›i cô ta ? Cất Ä‘Ã n Ä‘i, tôi đứng chỠở đây để cô khá»i là m những chuyện ngu ngốc nữa.
Khi Hatsumono nói xong, Bà Ngô bÆ°á»›c xuống lượm cây Ä‘Ã n lên và tháo rá»i các bá»™ pháºn ra. Cô ta buồn bã nhìn tôi, tôi nghÄ© chắc cô không sao. NhÆ°ng bá»—ng nhiên tôi thấy môi cô run run, rồi cả mặt cô cÅ©ng rung Ä‘á»™ng nhÆ° mặt đất sắp bị Ä‘á»™ng đất, và thình lình cô thả những bá»™ pháºn của cây Ä‘Ã n lên sà n gá»—, và đưa tay lên môi ? môi đã bắt đầu sÆ°ng ? trong khi nÆ°á»›c mắt tuôn ra chảy dà i xuống hai má. Mặt Hatsumono dịu lại nhÆ° thể bầu trá»i đã hết giông tố, rồi cô quay qua nhìn tôi, mở miệng cÆ°á»i khoan khoái.
- Chắc cô sẽ có má»™t ngÆ°á»i bạn khác ? cô ta nói vá»›i tôi ? sau khi Bà Ngô và tôi nói chuyện xong, cô ấy sẽ biết cách nói chuyện vá»›i cô, phải không Bà Ngô? Bà Ngô gáºt đầu, vì cô ta chẳng còn lá»±a chá»n nà o khác hÆ¡n. NhÆ°ng tôi thấy cô ta rất buồn. Không bao giá» chúng tôi thá»±c táºp Ä‘Ã n Shamisen vá»›i nhau nữa.
Tôi đem chuyện chạm trán nà y nói cho Mameha biết và o lần tôi đến nhà cô sau đó.
- Tôi mong cô ghi nhá»› những lá»i Hatsumono nói vá»›i cô ? Mameha nói vá»›i tôi ? nếu Bà Ngô không nói gì vá»›i cô, cô cÅ©ng không nên nói gì vá»›i cô ta. Cô chỉ gây nên cho cô ta lắm chuyện rắc rối mà thôi. Vả lại, thế nà o cô ta cÅ©ng nói lại cho Hatsumono nghe những gì cô nói. TrÆ°á»›c đây cô tin tưởng cô ấy, nhÆ°ng bây giá» thì không được nữa.
Nghe thế tôi cảm thấy rất buồn, tôi im lặng một hồi lâu mới nói được.
- Sống trong nhà kỹ nữ với Hatsumono giống như con heo sống trong lò mổ. Khi nói thế là tôi nghĩ đến Bà Ngô, nhưng chắc Mameha cho rằng tôi muốn nói vỠtôi, nên cô ấy đáp:
- Cô nói đúng. Cách đỠphòng duy nhất của cô là phải là m sao để thà nh công hơn Hatsumono và loại cô ta ra.
- Nhưng ai cũng nói cô ta là geisha nổi tiếng nhất, em không tin em sẽ nổi tiếng hơn cô ấy.
- Tôi không nói nổi tiếng ? Mameha đáp ? Tôi nói thà nh công. Äi đến dá»± nhiá»u buổi tiệc không phải là vấn Ä‘á». Tôi sống trong căn há»™ rá»™ng rãi vá»›i hai ngÆ°á»i hầu, trong khi Hatsumono ? có lẽ cô ta Ä‘i dá»± tiệc nhiá»u nhÆ° tôi ? cứ phải sống trong nhà kỹ nữ Nitta. Khi tôi nói thà nh công, tôi muốn nói geisha nà o không sắm được toà n bá»™ áo kimono cho mình ? hay cô nà o không được nhà dạy kỹ nữ nháºn là m con, Ä‘iá»u nà y giống nhÆ° Ä‘iá»u trên ? thì cô ta sẽ bị ngÆ°á»i khác Ä‘iá»u khiển cả Ä‘á»i. Chắc cô đã thấy số áo kimono của tôi rồi? Cô có biết là m sao tôi có được số áo nà y không?
- Em nghÄ© có lẽ cô đã được nhà kỹ nữ nà o đấy nháºn là m con trÆ°á»›c khi cô chuyển đến nhà nà y.
- Tôi ở trong má»™t nhà kỹ nữ cho đến má»™t ngà y cách đây năm năm. NhÆ°ng bà chủ ở đấy có cô con gái bà sinh ra, nên bà ta không nháºn ngÆ°á»i khác là m con.
- Váºy em xin phép há»i, có phải cô đã mua toà n bá»™ áo kimono của cô không?
- Chiyo, là m sao cô nghĩ một geisha có thể mua nổi? Toà n bộ kimono không phải chỉ hai hay ba cái áo mặc trong mỗi mùa, đà n ông hỠđi chơi khắp Gion, nếu hỠthấy đêm nà o mình cũng mặc áo giống nhau, hỠsẽ đâm chán.
Chắc khi ấy tôi tá» ra có vẻ hốt hoảng lắm, vì Mameha cÆ°á»i to khi nhìn thấy nét mặt của tôi - Vui lên Chiyo, để tôi trả lá»i rõ là m cho cô hết thắc mắc. Ông "danna" của tôi rất rá»™ng rãi, ông ta đã mua cho tôi tất cả số áo ấy. Vì thế mà tôi thà nh công hÆ¡n Hatsumono. Nhiá»u năm rồi mà cô ta không có ông "danna" nà o cả.
Tôi đã ở Gion khá lâu nên tôi hiểu rõ từ danna mà Mameha nói đến. Äây là từ má»™t ngÆ°á»i vợ dùng để gá»i chồng mình ? hay đúng hÆ¡n là và o thá»i của tôi. NhÆ°ng geisha nói đến danna của mình không phải nói đến chồng, geisha không lấy chồng, nếu không, há» không còn là geisha nữa.
Thỉnh thoảng sau khi dá»± tiệc có geisha, má»™t số Ä‘Ã n ông cảm thấy chÆ°a thá»a mãn cuá»™c vui, há» muốn Ä‘i xa hÆ¡n nữa. Có ngÆ°á»i muốn cùng nà ng geisha Ä‘i đến những nÆ¡i nhÆ° quáºn Myagawa-cho, đến đấy để hỠđóng góp thêm mùi mồ hôi hôi hám và o những ngôi nhà dÆ¡ bẩn mà tôi đã thấy và o đêm tôi đến tìm chị tôi. Có ông bạo dạn trÆ¡ tráo há»i nhá» cô geisha ngồi bên cạnh vá» "giá cả" cô ta đòi há»i. Những geisha hạ cấp có thể bằng lòng cách thu xếp nhÆ° thế nà y, có lẽ há» sung sÆ°á»›ng khi nháºn thêm lợi tức của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘á» nghị. NgÆ°á»i phụ nữ nhÆ° thế nầy có thể tá»± cho mình là geisha và được ghi và o danh sách ở phòng đăng ký há»™ tịch, nhÆ°ng tôi nghÄ© anh nên nhìn và o cách cô ta múa, cách cô ta Ä‘Ã n, và khả năng hiểu biết của cô ta vá» nghi thức hầu trà trÆ°á»›c khi anh quả quyết cô ta là geisha hay không. Má»™t geisha thá»±c thụ không bao giá» là m ô danh của mình bằng những cuá»™c hẹn hò vá»›i Ä‘Ã n ông đến những nÆ¡i không đứng đắn.
Tôi không quả quyết ngÆ°á»i geisha nà o cÅ©ng Ä‘i theo Ä‘Ã n ông khi há» thấy ông ta hấp dẫn. NhÆ°ng Ä‘i theo hay không là chuyện riêng của há». Geisha cÅ©ng có những Ä‘am mê nhÆ° má»i ngÆ°á»i, và há» cÅ©ng hà nh Ä‘á»™ng sai lầm nhÆ° má»i ngÆ°á»i. NgÆ°á»i nà o phạm phải sai lầm, há» chỉ còn cách hy vá»ng dấu giếm sao để ngÆ°á»i ta khá»i biết. Tiếng tăm của há» rất dá»… bị ô uế, nhÆ°ng Ä‘iá»u quan trá»ng hÆ¡n hết là nếu há» có má»™t danna, há» lại cà ng phải cẩn tháºn hÆ¡n nữa. Äiá»u đáng lo hÆ¡n hết là cô ta sẽ là m cho bà chủ nhà dạy kỹ nữ tức giáºn. NgÆ°á»i geisha nà o quyết tâm theo Ä‘uổi Ä‘am mê nà y Ä‘á»u có thể gặp nguy hiểm, nhÆ°ng có lẽ há» không là m thế để tiêu xà i tiá»n bạc phung phà nhÆ° tiá»n há» kiếm ra bằng con Ä‘Æ°á»ng hợp pháp.
Cho nên anh biết không, ngÆ°á»i geisha báºc má»™t hay báºc hai ở Gion Ä‘á»u không thể để cho bất kỳ ai mua má»™t đêm. NhÆ°ng nếu có má»™t ông đứng đắn muốn được yêu Ä‘Æ°Æ¡ng tình tứ - không phải qua má»™t đêm vá»›i nhau, mà gặp nhau trong má»™t thá»i gian dà i ? và nếu ông ta bằng lòng vá»›i Ä‘iá»u kiện thá»a đáng, thì geisha sẽ sung sÆ°á»›ng chấp nháºn Ä‘á» nghị nà y. Há» vẫn tiếp tục Ä‘i dá»± tiệc hay dá»± cái gì thoảii mái, tá»± nhiên, nhÆ°ng thá»±c sá»± tiá»n bạc ở Gion Ä‘á»u đến từ tay ông danna, và nà ng geisha nà o không có ông danna nhÆ° Hatsumono ? sẽ giống nhÆ° con mèo hoang ngoà i Ä‘Æ°á»ng không có chủ nuôi ăn váºy.
Chắc anh nghÄ© rằng má»™t ngÆ°á»i đẹp nhÆ° Hatsumono thế nà o cÅ©ng có nhiá»u Ä‘Ã n ông Ä‘Æ°a ra Ä‘á» nghị là m danna cho cô ta, mà tôi biết đã có nhiá»u ngÆ°á»i muốn thế. Thá»±c váºy, cô ta đã có danna má»™t thá»i gan. NhÆ°ng vì lý do gì đấy mà cô ta đã là m cho bà chủ phòng trà Mizuki quá tức giáºn ? phòng trà nà y là nÆ¡i há»at Ä‘á»™ng chÃnh của cô ta ? đến ná»—i có ông nà o nhá» bà ta giá»›i thiệu Ä‘á»u được bà ta trả lá»i là cô ta không xứng ? có lẽ há» nghÄ© cô ta đã có danna, mặc dù cô ta không có. Bất hòa vá»›i bà chủ, Hatsumono chỉ là m hại cho mình thôi chứ không là m ai thiệt hại hết. Là má»™t geisha rất có tiếng, cô ta là m ra nhiá»u tiá»n khiến cho Mẹ sung sÆ°á»›ng, nhÆ°ng geisha mà không có danna, cô ta không đủ sức để dà nh cho mình quyá»n Ä‘á»™c láºp và không dá»n ra ở chá»— khác được. Cô ta cÅ©ng không thể đăng ký là m cho phòng trà khác để bà chủ ở các phòng trà nà y có cÆ¡ há»™i giúp cô ta tìm danna, không má»™t bà chủ phòng trà nà o muốn là m há»ng mối giao hảo vá»›i phòng trà Mizuki.
DÄ© nhiên lá»›p geisha hạng trung không bị kẹt và o thế khó xá» nhÆ° thế nà y. NhÆ°ng há» có thể dùng thì giỠđể ve vãn các ông, vá»›i hy vá»ng có ngÆ°á»i sẽ Ä‘Æ°a ra lá»i yêu cầu bà chủ phòng trà giá»›i thiệu các cô. Có nhiá»u ngÆ°á»i yêu cầu nhÆ°ng chẳng đến đâu, ngÆ°á»i nà y thì có tiá»n đầu tÆ° quá Ãt, ngÆ°á»i khác lại ngần ngừ lẩn tránh khi các cô yêu cầu ông ta tặng cho cô chiếc kimono đắt giá để tá» ra mình có thiện chÃ. NhÆ°ng nếu sau và i tuần thÆ°Æ¡ng lượng mà được cả hai bên bằng lòng, cô geisha và ngÆ°á»i danna má»›i tổ chức má»™t nghi lá»… nhÆ° nghi lá»… hai geisha tổ chức là m chị em. Thông thÆ°á»ng, mối rà ng buá»™c nà y kéo dà i sáu tháng hay lâu dà i hÆ¡n, vì dÄ© nhiên Ä‘Ã n ông thÆ°á»ng mau chán. Các Ä‘iá»u khoản trong cuá»™c rà ng buá»™c nà y thÆ°á»ng buá»™c anh chà ng danna trả má»™t phần nợ nần của nà ng geisha và bao nhiêu thứ chi phà để mua đồ hóa trang, trả tiá»n há»c phÃ, và có thể cả tiá»n thuốc men khi bệnh hoạn nữa. Äại lá»ai là các thứ nhÆ° thế, mặc dù đã tốn kém quá nhiá»u nhÆ° thế rồi, nhÆ°ng ông ta vẫn tiếp tục trả tiá»n công phục vụ của cô ta tÃnh theo giá», bất cứ khi nà o ông ta giải trà vá»›i cô, y nhÆ° những khách hà ng khác váºy. NhÆ°ng ông ta sẽ được hưởng má»™t và i "đặc quyá»n".
Äây là những thá»a thuáºn đôi vá»›i giá»›i geisha trung bình. Còn đôi vá»›i geisha siêu đẳng, loại nà y ở Gion có chừng 30 hay 40 cô, thì nguyên tắc thá»a thuáºn còn nhiá»u hÆ¡n nữa. TrÆ°á»›c hết là nà ng geisha không muốn là m lu má» danh tiếng vì có nhiá»u danna, nhÆ°ng có thể có má»™t hay hai trong suốt cả Ä‘á»i. NgÆ°á»i danna không những chỉ bao hết những chi phà của cô ta, nhÆ° là phà đăng ký, phà há»c táºp và ăn uống hà ng ngà y, mà còn bao nhiêu thứ khác nữa. Ông ta phải cung cấp tiá»n cho cô ta, bảo trợ những buổi múa trình diá»…n có cô ta tham gia, mua kimono và nữ trang là m quà tặng cho cô ta. Và khi ông ta giải trà vá»›i cô ta, ông ta không phải trả phà tổn tÃnh hà ng giá» nhÆ° thÆ°á»ng lệ, có lẽ ông ta còn trả nhiá»u hÆ¡n thế, nhÆ° là má»™t cá» chỉ khÃch lệ. Mameha có lẽ là má»™t trong những geisha siêu đẳng nà y. Quả váºy, theo chá»— tôi biết, cô ta là má»™t trong số hai ba geisha nổi tiếng nhất của Nháºt. Chắc anh đã nghe danh tiếng của nà ng geisha Mametsuki rồi. Nà ng là ngÆ°á»i đã dan dÃu vá»›i thủ tÆ°á»›ng Nháºt má»™t thá»i gian ngắn trÆ°á»›c Äệ nhất thế chiến và đã gây ra nhiá»u tai tiếng. Bà ta là chị cả của Mameha ? vì thế mà cả hai Ä‘á»u có từ "Mame" trÆ°á»›c tên của há». Thông thÆ°á»ng thì ngÆ°á»i geisha em có tên xuất phát từ tên của ngÆ°á»i chị cả.
Có ngÆ°á»i chị cả nhÆ° Mametsuki đủ để cho Mameha thà nh công trong nghá». Và o đầu những năm 1920, phòng du lịch Nháºt bản bắt đầu chiến dịch quảng cáo khắp thế giá»›i. Những tấm bÃch chÆ°Æ¡ng in hình ngôi chùa ở đên Joji nằm ở phÃa đông nam Kyoto, má»™t bên chùa là cây anh Ä‘Ã o, và phÃa bên kia là hình cô geisha táºp sá»± xinh đẹp, trông cô ta rất e lệ, duyên dáng và thanh lịch. Cô geisha táºp sá»± ấy là Mameha. Chỉ nói Mameha nổi tiếng là chÆ°a nói hết vá» cô ta. Những tấm bÃch chÆ°Æ¡ng trÆ°ng bà y ở các thà nh phố khắp thế giá»›i vá»›i hà ng chữ "Má»i đến thăm xứ mặt trá»ii má»c" được in bằng nhiá»u thứ tiếng nÆ°á»›c ngoà i ? không những chỉ tiếng Anh mà còn Äức, Pháp, Nga. Lúc ấy Mameha chỉ má»›i 16 tuổi, nhÆ°ng bá»—ng nhiên cô được má»i đến để gặp các nguyên thủ quốc gia đến thăm Nháºt, và các nhà quý tá»™c ở Anh hay Äức, và các nhà triệu phú từ Hoa kỳ đến. Cô ấy đã chuốc rượu sake cho đại văn hà o Äức Thomas Mann, ông nà y sau đó đã kể cho cô nghe má»™t câu chuyện dà i, buồn, thông qua ngÆ°á»i phiên dịch gần suốt má»™t giá», cÅ©ng nhÆ° rót rượu cho Charlie Chaplin và Tôn Dáºt Tiên, và sau nà y cho Ernest Hemingway, nhà văn nà y đã say và nói rằng đôi môi đỠđẹp đẽ trên khuôn mặt trắng của cô là m cho ông ta nghÄ© đến máu trên tuyết. Từ đó vá» sau, Mameha nổi tiếng thêm nhÆ° diá»…n má»™t số vở mu?a được đại Ä‘a số quần chúng Æ°a thÃch trên sân khấu nhà hát Kabukiza ở Tokyo, nÆ¡i thÆ°á»ng được thủ tÆ°á»›ng và nhiá»u nhân váºt danh tiếng đến xem.
Khi Mameha tuyên bố cô có ý nhân tôi là m em út, tôi chưa biết những chuyện nà y vỠcô. Nếu biết, chắc thế nà o tôi cũng quá lo sợ, không là m gì được ngoà i việc run lên khi đứng trước mặt cô.
Mameha đã rất tế nhị với tôi, cô bảo tôi ngồi xuống và giảng giải cho tôi nghe chuyện nà y và o hôm tôi đến nhà cô. Khi thấy tôi hiểu, cô hà i lòng nói:
- Theo ngà y bắt đầu nháºp môn của cô, cô sẽ thà nh geisha táºp sá»± cho đến năm 18 tuổi. Sau đó cô cần phải có danna nếu cô muốn trả nợ. Má»™t danna rất già u. Công việc của tôi là là m sao cho cô nổi tiếng ở Gion, nhÆ°ng cô phải ná»— lá»±c há»c táºp sao cho thà nh vÅ© công thà nh thạo. Nếu cô không đạt được xếp hạng tối thiểu là thứ năm và o năm 16 tuổi, thì tôi không thể là m gì giúp cô được và bà Nitta sẽ rằng vui sÆ°á»›ng khi thắng cuá»™c vá»›i tôi.
- Nhưng thưa cô Mameha, em không hiểu múa để là m gì.
- Múa là thứ cần thiết vô cùng, nếu cô nhìn và o những geisha thà nh công nhất ở Gion, há» Ä‘á»u là những vÅ© công hết.
Múa là môn nghệ thuáºt được trá»ng vá»ng nhất trong các môn nghệ thuáºt của giá»›i geisha. Chỉ có những geisha xinh đẹp và nhiá»u hứa hẹn nhất má»›i được khÃch lệ để há»c chuyên sâu và o bá»™ môn nà y, và không có bá»™ môn nà o ngoà i nghệ thuáºt pha trà có thể so sánh được vá»›i tÃnh phong phú của môn cổ truyá»n nà y. TrÆ°á»ng múa Inoue, nÆ¡i giá»›i geisha ở Gion thá»±c táºp, bắt nguồn từ nhà hát Noh. Vì Noh là nÆ¡i nghệ thuáºt rất xÆ°a luôn luôn được hòang gia bảo trợ, vÅ© công ở Gion xem nghệ thuáºt của há» hÆ¡n trÆ°á»ng múa ở quáºn Ponto-cho nằm bên kia sông. Nghệ thuáºt của trÆ°á»ng nà y bắt nguồn từ nhà hát Kabuki. Bấy giá» tôi rất hâm má»™ nghệ thuáºt Kabuki, và thá»±c tế tôi may mắn có má»™t số bạn bè là nghệ sÄ© Kabuki danh tiếng của thế ká»· nà y. NhÆ°ng Kabuki là má»™t thể nghệ thuáºt còn tÆ°Æ¡ng đối má»›i mẻ, trÆ°á»›c những năm 1970, bá»™ môn nà y chÆ°a có, và Kabuki được giá»›i bình dân Æ°a chuá»™ng chứ không được hòang gia bảo trợ, không Ä‘Æ¡n giản so sánh vÅ© ở Ponto-cho vá»›i trÆ°á»ng Inoue ở Giion được.
Tất cả các geisha táºp sá»± phải há»c múa, nhÆ°ng nhÆ° tôi đã nói, chỉ có những geisha xinh đẹp và đầy hứa hẹn má»›i được khÃch lệ để há»c chuyên sâu và tiếp tục để trở thà nh vÅ© công tháºt sá»±, chứ không phải nhÆ° ngÆ°á»i há»c Ä‘Ã n Shamisen hay là ca sÄ©. Rủi thay cho Bà Ngô, vì lý do có khuôn mặt tròn, bẹt nên phải chú tâm và o Ä‘Ã n Shamisen, vì cô không được chá»n là m vÅ© công. Còn tôi, tôi không phải quá đẹp đến ná»—i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên được há»c múa, nhÆ° Hatsumono. Tôi nghÄ© rằng tôi được trở thà nh vÅ© công chỉ là nhá» tôi đã tá» cho các giáo viên thấy rằng tôi sẵn lòng là m việc cáºt lá»±c khi cần.
Tuy nhiên chÃnh nhá» Hatsumono mà bÆ°á»›c đầu tiên há»c múa của tôi tránh được những Ä‘iá»u tệ hại. Cô giáo dạy múa khoảng 50 tuổi, chúng tôi thÆ°á»ng gá»i là cô giáo BÆ°á»›u vì cô có má»™t cái bÆ°á»›u nhá» dÆ°á»›i cằm. Cô giáo BÆ°á»›u rất ghét Hatsumono, Hatsumono biết rõ Ä‘iá»u nà y, và anh có biết cô ta là m gì không? Cô ta đến gặp cô giáo ? tôi biết Ä‘iá»u nà y vì mấy năm sau cô BÆ°á»›u nói cho tôi nghe ? và nói:
- ThÆ°a cô giáo, cô là m Æ¡n giúp tôi má»™t việc được không? Tôi có để ý đến má»™t há»c viên trong lá»›p cô. Tôi thấy há»c viên nà y có vẻ có tà i năng. Nếu cô giáo cho tôi biết cô nghÄ© sao vá» cô ta, tôi sẽ hết sức biết Æ¡n cô. Tên cô ta là Chiyo, và tôi rất rất thÃch cô ta. Tôi sẽ mang Æ¡n cô nhiá»u nếu cô táºn tình giúp ỡ cô ấy.
Hatsumono không cần nói thêm má»™t lần nà o nữa, vì cô giáo BÆ°á»›u đã "táºn tình giúp đỡ" nhÆ° lá»i Hatsumono yêu cầu. Tháºt tình tôi múa không tệ, nhÆ°ng cô BÆ°á»›u láºp tức Ä‘em tôi ra là m và dụ Ä‘iển hình vá» những việc "không" được là m. Tôi nhá»› má»™t buổi sáng khi cô giáo biểu diá»…n má»™t Ä‘iệu múa bằng cách kéo cánh tay quanh thân hình nhÆ° thế nà y, rồi dáºm má»™t chân lên chiếu. Tất cả chúng tôi Ä‘á»u bắt chÆ°á»›c là m theo, nhÆ°ng vì chúng tôi má»›i bắt đầu há»c, nên khi chúng tôi dáºm chân, tiếng dáºm vang lên nhÆ° má»™t Ä‘Ä©a đầy Ä‘áºu văng tung tóe lên ná»n nhà , vì các há»c viên dáºm chân không cùng má»™t lượt. Tôi cam Ä‘oan vá»›i anh tôi dáºm không tệ hÆ¡n các cô khác, nhÆ°ng cô BÆ°á»›u đến đứng ngay trÆ°á»›c mặt tôi, cục bÆ°á»›u dÆ°á»›i cằm cô rung rung, cô nhịp cái quạt xếp lên đùi mấy lần rồi vung tay đánh cái quạt lên má»™t bên đầu tôi.
- Chúng ta không dáºm chân nhÆ° thế - cô nói ? và chúng ta không nhăn cằm.
Trong các Ä‘iệu vÅ© của trÆ°á»ng Inoue, mặt của vÅ© công phải giữ cho tháºt hoà n hảo, vô cảm nhÆ° Ä‘eo mặt nạ trong kịch Noh. NhÆ°ng cô giáo mắng tôi vì tá»™i nhăn cằm trong khi cằm của tôi run lên vì tức giáºn, tôi nhÆ° sắp khóc vì bị cô đánh thì bá»—ng các há»c viên khác phá ra cÆ°á»i. Cô giáo BÆ°á»›u khiển trách tôi vì tá»™i là m cho há»c trò cÆ°á»i, cô phạt Ä‘uổi tôi ra khá»i lá»›p.
Tôi không thể nói thân pháºn tôi sẽ ra sao dÆ°á»›i sá»± chăm sóc cẩn tháºn của cô giáo, nếu sau đó Mameha không đến nói chuyện vá»›i cô và giúp cô khám phá sá»± tháºt đã xảy ra. Tuy nhiên, tôi nghÄ© cô BÆ°á»›u trÆ°á»›c đó đã ghét Hatsumono rồi, bây giá» sau khi biết cô ta đã lừa phỉnh mình, chắc cô còn ghét nhiá»u hÆ¡n nữa. Tôi sung sÆ°á»›ng nói rằng cô giáo ân háºn kinh khủng vá» cách cô đã đối xá» vá»›i tôi, đến ná»—i sau đó tôi đã trở thà nh cô há»c trò cô thÃch nhất.
Tôi xin nói là tôi không có thiên tà i vá» bất kỳ môn gì hết, nhÆ°ng tôi có quyết tâm cao, là m việc vá»›i mục Ä‘Ãch rõ rà ng, cho đến khi tôi đạt được mục Ä‘Ãch má»›i thôi. Từ ngà y tôi gặp ông Chủ tịch và o mùa xuân, tôi chỉ Æ°á»›c mong sao tôi có được cÆ¡ may để trở thà nh geisha, tìm được chá»— đứng trong cuá»™c Ä‘á»i. Nay Mameha cho tôi cÆ¡ may nà y, tôi phải quyết tâm là m việc cho tháºt tốt. NhÆ°ng vì há»c hà nh nhiá»u mà lại còn là m việc nhà vá»›i yêu cầu cao, cho nên tôi cảm thấy quá mệt trong sáu tháng luyện táºp đầu tiên. Rồi sau đó tôi nghÄ© ra cách để cho công việc dá»… dà ng hÆ¡n. Và dụ tôi tìm các luyện táºp Ä‘Ã n Shamisen trong khi Ä‘i là m các việc lặt vặt. Tôi vừa hát trong óc vừa là m những Ä‘á»™ng tác Ä‘Ã n, tôi hình dung ra bà n tay trái di chuyển trên cổ Ä‘Ã n ra sao, và gảy cái gảy Ä‘Ã n và o dây nhÆ° thế nà o. Nhá» thế mà khi tôi ôm Ä‘Ã n và o lòng, là tôi Ä‘Ã n được má»™t ca khúc trÆ¡n tru mặc dù trÆ°á»›c đó tôi má»›i táºp được má»™t lần mà thôi. Có ngÆ°á»i tưởng tôi há»c mà không thá»±c táºp, thá»±c ra tôi đã thá»±c táºp khi Ä‘i trên các nẻo Ä‘Æ°á»ng ở Gion.
Tôi đã dùng má»™t trò mánh lá»›i khác để há»c các dân ca và các ca khúc khác mà chúng tôi đã há»c ở trÆ°á»ng. Lúc còn thÆ¡ ấu, tôi thÆ°á»ng chỉ cần nghe hát má»™t lần là hôm sau tôi nhá»› ngay. Tôi không biết tại sao, tôi đóan chắc trà óc tôi minh mẫn. Cho nên tôi viết lá»i ca lên má»™t tá» giấy trÆ°á»›c khi Ä‘i ngủ, rồi má»—i khi thức giấc, trong khi trà óc tôi còn sáng suốt, tôi Ä‘á»c tá» giấy trÆ°á»›c khi trở mình trên nệm. ThÆ°á»ng nhÆ° thế là đủ cho tôi nhá»›, nhÆ°ng vá»›i âm nhạc thì khó khăn hÆ¡n, tôi bèn dùng mánh là nghÄ© ra hình ảnh nà o nhắc tôi nhá»› đến âm thanh ấy. Và dụ cà nh cây rÆ¡i từ trên cao xuống là m cho tôi nghÄ© đến tiếng trống, hay là dòng suối chảy trên đá nhắc tôi nhá»› đến Ä‘á»™ng tác căng sợi dây Ä‘Ã n để nốt nhạc cao lên, và tôi hình dung ra bà i ca nhÆ° là má»™t cuá»™c dạo chÆ¡i ngắm cảnh.
NhÆ°ng dÄ© nhiên bá»™ môn thách thức nhất, và quan trá»ng nhất đôi vá»›i tôi là múa. Nhiá»u tháng trá»i, tôi đã thỠáp dụng các mánh lá»›i tôi đã tìm ra, nhÆ°ng các phÆ°Æ¡ng pháp nà y không giúp gì được. Rồi má»™t hôm bà Dì nổi giáºn khi tôi là m bắn nÆ°á»›c trà lên tá» tạp chà bà đang Ä‘á»c. Äiá»u kỳ lạ là tôi nghÄ© tốt vá» bà trong khi bà quắc mắt nhìn tôi. Sau đó tôi cảm thấy buồn da diết và tôi nghÄ© đến chị tôi, hiện Ä‘ang ở đâu đó trên nÆ°á»›c Nháºt mà không có tôi, và tôi nghÄ© đến mẹ tôi, tôi hy vá»ng là bà được bình an ở trên thiên giá»›i, và tôi nghÄ© đến bố tôi, ngÆ°á»i sẵn lòng bán chúng tôi để sống cô Ä‘á»™c cho đến hết Ä‘á»i. Khi những ý nghÄ© nà y hiện ra trong óc tôi, cÆ¡ thể tôi trở nên nặng ná». Cho nên tôi leo lên lầu, vá» phòng Bà Ngô và nằm ngủ - vì Mẹ đã chuyển tôi lên đấy sau khi Mameha đến thăm nhà kỹ nữ của chúng tôi. Thay vì nằm xuống nệm rÆ¡m và khóc, tôi di chuyển cánh tay theo cách biểu lá»™ trạng thái khóc qua ngá»±c. Tôi không biết tại sao tôi là m thế, đấy là má»™t Ä‘á»™ng tác trong bà i há»c múa sáng nay, má»™t Ä‘á»™ng tác tôi thấy rất buồn. Lúc ấy tôi liá»n nghÄ© đến ông Chủ tịch và tôi nghÄ© Ä‘á»i tôi sẽ vô cùng hạnh phúc nếu tôi được sá»a túi nâng khăn cho má»™t ngÆ°á»i nhÆ° thế. Khi tôi nhìn cánh tay tôi quét qua không khÃ, chuyển Ä‘á»™ng dịu dà ng của cánh tay nhÆ° muốn biểu lá»™ cảm giác buồn bã và ham muốn. Cánh tay tôi lÆ°á»›t qua không khà vá»›i sá»± chuyển Ä‘á»™ng rất Ä‘Æ°á»ng hoà ng ? không phải nhÆ° chiếc lá rung rinh trên cà nh cây, mà nhÆ° chiếc tà u thủy lÆ°á»›t trên mặt biển. Tôi nghÄ© sá»± chuyển Ä‘á»™ng "Ä‘Æ°á»ng hoà ng" là vì tôi muốn nói đến lòng tá»± tin, hay là tin tưởng, tôi tin rằng gió táp mÆ°a sa gì cÅ©ng không là m thay đổi được hòan cảnh của tôi.
Äiá»u mà tôi đã khám phá ra chiá»u hôm đó, là khi cÆ¡ thể tôi cảm thấy nặng ná», tôi di chuyển vá»›i thái Ä‘á»™ rất Ä‘Æ°á»ng hoà ng. Và nếu tôi tưởng tượng ra ông Chủ tịch Ä‘ang nhìn tôi, các cá» Ä‘á»™ng của tôi đã để lá»™ ra má»™t ý nghÄ© sâu xa, cho thấy rằng thỉnh thoảng má»—i chuyển Ä‘á»™ng trong khi múa là má»™t thứ ngôn ngữ giao tiếp vá»›i ông. Khi quay ngÆ°á»i đầu nghiêng vá» má»™t bên là ý muốn há»i "Ông Chủ tịch Æ¡i, chúng ta sẽ ở bên nhau cả ngà y ở đâu?" Duá»—i cánh tay ra và quạt, là nói lên lòng biết Æ¡n bao la của tôi khi ông ban cho tôi cái vinh dá»± được đến thăm công ti của ông. Rồi sau đó khi tôi khép quạt lại trong vở múa, đấy là lúc tôi nói vá»›i ông rằng trên Ä‘á»i nà y đôi vá»›i tôi không có gì quan trá»ng bằng việc là m cho ông hà i lòng.
Tà i sản của Alucard
24-08-2008, 10:21 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Äến từ: Castlevania
Bà i gởi: 339
Thá»i gian online: 5 giá» 56 phút 40 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 013
Suốt mùa xuân năm 1934, sau khi tôi đã luyện táºp được hai năm, Hatsumono và Mẹ quyết định đã đến lúc cho Bà Ngô là m lá»… chÃnh thức trở thà nh geisha táºp sá»±. DÄ© nhiên không ai nói cho tôi biết chuyện ấy, vì Bà Ngô đã được lệnh không được nói chuyện vá»›i tôi, còn Hatsumono và Mẹ thì không Ä‘á»i nà o bá» thì giá» nghÄ© đến má»™t việc nhÆ° thế nà y. Tôi phát hiện ra việc nà y là và o má»™t buổi chiá»u Bà Ngô bá»—ng ra khá»i nhà , rồi và o lúc cháºp tối cô ta trở vá» vá»›i mái tóc kiểu của má»™t geisha táºp sá»± - kiểu tóc được gá»i là momoware, có nghÄ©a là "trái Ä‘Ã o nứt". Khi tôi thấy cô ta bÆ°á»›c và o nhà , tôi cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n vì thất vá»ng và ganh tị. Cô ta không nhìn tôi, có lẽ cô ta nghÄ© rằng việc khởi đầu là m geisha của cô đã tác Ä‘á»™ng mạnh đến tôi. Vá»›i mái tóc chải ra sau thà nh hình má»™t quả cầu từ hai bên thái dÆ°Æ¡ng rất đẹp, chứ không buá»™c lại sau gáy nhÆ° má»i khi, cô ta trông ra vẻ là má»™t thiếu nữ mặc dù khuôn mặt của cô ta vẫn còn non choẹt. Từ nhiá»u năm nay, cô ta và tôi thÆ°á»ng ganh tị vá»›i các cô có mái tóc đẹp nhÆ° thế. Bây giá» Bà Ngô sắp ra ngoà i Ä‘á»i nhÆ° geisha, còn tôi phải ở lại trong nhà , mù tịt vá» cuá»™c sống má»›i của cô ta.
Rồi đến ngà y Bà Ngô mặc áo kimono của geisha táºp sá»± lần đầu tiên cùng vá»›i Hatsumono Ä‘i đến phòng trà Mizuki để là m lá»… rà ng buá»™c hai ngÆ°á»i vá»›i nhau nhÆ° chị em. Mẹ và Dì cÅ©ng Ä‘i, nhÆ°ng tôi thì không được. Tôi chỉ được đứng cùng há» trên hà nh lang trÆ°á»›c nhà cho đến khi Bà Ngô từ trên lầu Ä‘i xuống có các chị hầu theo sau. Cô ta mặc chiếc kimono mà u Ä‘en lá»™ng lẫy, có huy hiệu của nhà kỹ nữ Nitta, và thắt chiếc khăn quà ng lÆ°ng mà u máºn và và ng, mặt cô ta được tô trắng lần đầu tiên. Chắc anh nghÄ© vá»›i đồ nữ trang trên tóc, và đôi môi tô Ä‘á» choét, trông cô ta hãnh diện và xinh đẹp, nhÆ°ng tôi thấy cô ta có vẻ lo lắng nhiá»u hÆ¡n. Cô ta Ä‘i rất khó khăn vì áo quần lá»™ng lẫy của ngÆ°á»i geisha táºp sá»± rằng cồng ká»nh. Mẹ Ä‘Æ°a máy ảnh cho Dì, bảo Dì ra ngoà i để chụp ảnh Bà Ngô khi cô được đánh đá lá»a sau lÆ°ng để cầu may lần đầu tiên. Tất cả chúng tôi ở lại trong hà nh lang để khá»i bị dÃnh hình và o ảnh. Các chị hầu nắm chặt tay của Bà Ngô trong khi cô xá» chân và o già y gá»— cao mà chúng tôi gá»i là okobo, lá»ai già y các geisha táºp sá»± thÆ°á»ng mang. Rồi Mẹ đến đứng sau lÆ°ng Bà Ngô, chụp má»™t tấm ảnh vá»›i tÆ° thế nhÆ° là bà sắp đánh đá lá»a, mặc dù trên thá»±c tế lúc nà o Dì hay má»™t ngÆ°á»i hầu là m việc ấy. Khi chụp ảnh xong, Bà Ngô bÆ°á»›c ra cá»a, Ä‘i và i bÆ°á»›c rồi quay nhìn lui. Những ngÆ°á»i khác Ä‘á»u Ä‘i ra ngoà i vá»›i cô ta, nhÆ°ng tôi là ngÆ°á»i cô ta nhìn đến, vẻ mặt cô ta nhÆ° muốn nói cô rất buồn trÆ°á»›c tình thế xoay vần nhÆ° thế nà y.
Cuối ngà y ấy, Bà Ngô có tên geisha má»›i là Hatsumitjo. Từ "Hat" xuất phát từ Hatsumono và mặc dù tên má»›i nà y có thể giúp Bà Ngô hưởng được đôi chút danh tiếng của Hatsumono, nhÆ°ng thá»±c tế cô ta không được nhÆ° thế. Anh biết không, rất Ãt ngÆ°á»i biết tên geisha của cô, mà há» cứ gá»i cô ta là Bà Ngô nhÆ° trÆ°á»›c.
Tôi rất nôn nóng muốn kể cho Mameha nghe chuyện nháºp môn của Bà Ngô, nhÆ°ng cô ấy trong thá»i gian vừa qua rất báºn rá»™n công việc, thÆ°á»ng Ä‘i Tokyo theo lá»i yêu cầu của ông danna, và kết quả là chúng tôi không gặp nhau gần sáu tháng trá»i. Thêm và i tuần nữa trôi qua, cô ấy má»›i cho gá»i tôi đến nhà cô ấy. Khi tôi bÆ°á»›c và o nhà , chị hầu há hốc mồm sá»ng sốt, rồi má»™t lát sau, Mameha từ phòng sau bÆ°á»›c ra, cô ta cÅ©ng há hốc mồm sá»ng sốt. Tôi không biết cái gì là m cho há» kinh ngạc nhÆ° thế. Rồi khi tôi quỳ xuống chà o há», nói tôi rất hân hạnh được gặp lại cô ta, thì cô ta không chú ý đến lá»i chà o của tôi mà quay qua nói vá»›i chị hầu:
- Trá»i Æ¡i, chị Tatsumi, lâu quá rồi phải không? Tôi đã không nháºn ra cô ấy.
- Tôi mừng khi nghe cô nói thế, thưa cô ? chị Tatsumi đáp ? Tôi tưởng mắt tôi bị gì mà tôi không thấy rõ.
Khi ấy tôi tá»± há»i không biết há» nói vá»›i nhau vá» cái gì. NhÆ°ng rõ rà ng trong sáu tháng không gặp nhau, tôi đã thay đổi quá nhiá»u mà tôi không nháºn ra. Mameha bảo tôi quay đầu qua bên nà y rồi qua bên kia, miệng cứ lặp Ä‘i lặp lại "trá»i Æ¡i, cô ta lá»›n xồ ra thà nh thiếu nữ rồi!", rồi bá»—ng Tatsumi lôi tôi đứng lên, lôi hai tay tôi giang ra, chị dùng bà n tay Ä‘o eo, Ä‘o mông tôi rồi nói:
- Tốt rồi, chắc cô mặc kimono vừa văn rồi, và mang vớ cũng vừa rồi ? tôi nghĩ chị nói thế là để khen mừng, vì khi chị nói, mặt chị lộ vẻ hân hoan sung sướng.
Cuối cùng Mameha sai chị Tatsumi dẫn tôi ra phòng sau, mặc kimono và o cho tôi. Tôi mặc áo vải xanh trắng khi đến đây, chiếc áo tôi mặc Ä‘i há»c sáng nay, nhÆ°ng chị Tatsumi đã thay cho tôi chiếc kimono bằng lụa mà u xanh Ä‘áºm, có in hình những chiếc bánh xe nhá» mà u và ng tÆ°Æ¡i và đá». Äây không phải là chiếc kimono đẹp nhất, nhÆ°ng khi tôi nhìn và o tấm gÆ°Æ¡ng lá»›n trong khi chị Tatsumi buá»™c dải thắt lÆ°ng mà u lục nhạt quanh bụng tôi, tôi thấy ngoại trừ mái tóc thÆ°á»ng, tôi có thể xem mình nhÆ° má»™t nà ng geisha táºp sá»± chuẩn bị Ä‘i dá»± tiệc. Khi ra khá»i phòng, tôi cảm thấy tá»± hà o và tôi nghÄ© thế nà o Mameha cÅ©ng há hốc mồm ra mà nhìn, hay có cá» chỉ ngạc nhiên. NhÆ°ng cô chỉ đứng dáºy, nhét cái khăn nhá» và o ống tay áo, rồi Ä‘i ra cá»a, mang đôi hà i sÆ¡n mà u lục và o chân và quay lại nhìn tôi:
- Rồi chÆ°a? ? cô há»i ? có Ä‘i không?
Tôi không biết chúng tôi Ä‘i đâu nhÆ°ng tôi cảm thấy rất sung sÆ°á»›ng khi nghÄ© đến chuyện được cùng Mameha Ä‘i ra phố cho má»i ngÆ°á»i thấy. Chị hầu Ä‘em ra cho tôi má»™t đôi hà i sÆ¡n mà i có mà u xám nhạt. Tôi mang hà i và o rồi Ä‘i theo Mameha xuống cầu thang âm u. Chúng tôi Ä‘i ra Ä‘Æ°á»ng, má»™t bà già cúi thấp ngÆ°á»i chà o Mameha, rồi bà quay qua phÃa tôi, bà cÅ©ng chà o tôi nhÆ° thế. Tôi ngẩn ngÆ°á»i sá»ng sốt vì chÆ°a có ai chú ý đến tôi ở ngoà i Ä‘Æ°á»ng nhÆ° thế nà y. Ãnh mặt trá»i chói chang là m tôi hoa mắt, khiến tôi không biết bà ta có quen biết gì vá»›i tôi không. NhÆ°ng tôi chà o trả trÆ°á»›c khi bà ta Ä‘i tiếp. Tôi nghÄ© có lẽ bà ta là má»™t trong các cô giáo của tôi, nhÆ°ng chỉ má»™t lát sau, chuyện nhÆ° thế lại diá»…n ra nữa, lần nà y là má»™t geisha trẻ tôi thÆ°á»ng mến má»™, nhÆ°ng trÆ°á»›c đây chÆ°a bao giá» cô ta nhìn đến tôi.
Hình nhÆ° tất cả má»i ngÆ°á»i chúng tôi gặp trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u nói đôi lá»i vá»›i Mameha, hay Ãt ra cÅ©ng cúi chà o cô, rồi sau đó há» gáºt đầu hay cúi chà o tôi. Nhiá»u lần tôi dừng lại để chà o trả, thà nh ra tôi Ä‘i tụt ra sau Mameha và i bÆ°á»›c. Cô ấy thấy tôi Ä‘i đứng khó khăn, liá»n dẫn tôi và o má»™t con hẻm yên tÄ©nh để dạy cho tôi cách Ä‘i. Cô ấy nói rằng tôi Ä‘i lúng túng nhÆ° thế là vì tôi chÆ°a biết cách chuyển Ä‘á»™ng ná»a ngÆ°á»i phÃa trên riêng rẽ vá»›i ná»a ngÆ°á»i phÃa dÆ°á»›i. Khi tôi chà o ai, tôi phải dừng bÆ°á»›c. Cô ấy nói:
- Cháºm bÆ°á»›c là cách biểu lá»™ lòng kÃnh nể rồi. Cà ng cháºm chừng nà o cà ng tá» ra mình kÃnh nể chừng nấy. Cô có thể dừng lại để chà o giáo viên của cô, nhÆ°ng đôi vá»›i những ngÆ°á»i khác, đừng có dừng lại là m gì, vì nhÆ° thế biết khi nà o cô má»›i Ä‘i đến nÆ¡i. Cô cứ bÆ°á»›c cháºm lại má»™t chút, sao cho vạt áo kimono phất phÆ¡ là được. Khi ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đi, là m sao cho ngÆ°á»i ta có cảm giác đấy là là n sóng lăn tăn tá»a và o bá» cát. Tôi Ä‘i lui Ä‘i tá»›i trong Ä‘Æ°á»ng hẻm nhÆ° Mameha đã chỉ dẫn, cô ấy nhìn thẳng và o chân tôi để xem vạt áo kimono có phất phÆ¡ hay không. Khi Mameha thấy tôi đã là m được, bấy giá» chúng tôi má»›i Ä‘i ra ngoà i Ä‘Æ°á»ng phố lại.
Tôi thấy việc chà o há»i của chúng tôi Ä‘á»u theo má»™t hay hai cách giản dị mà thôi. Khi chúng tôi gặp các cô geisha trẻ, thÆ°á»ng thÆ°á»ng các cô ấy Ä‘i cháºm lại hay tháºm chà có cô dừng hẳn lại để cúi chà o Mameha tháºt thấp, và Mameha đáp lại bằng và i tiếng chà o và gáºt nhẹ đầu, rồi cô geisha trẻ quay mặt nhìn tôi vẻ ngạc nhiên, lúng túng cúi chà o, tôi phải chà o trả, cúi ngÆ°á»i thấp hÆ¡n ? vì tôi là ngÆ°á»i hạng thấp nhất trong số những ngÆ°á»i tôi gặp. Thế nhÆ°ng khi chúng tôi gặp má»™t bà trung niên hay già , Mameha chà o trÆ°á»›c, rồi bà kia chà o trả vá»›i vẻ kÃnh cẩn, nhÆ°ng không cúi thấp nhÆ° Mameha và sau đó, bà nhìn khắp ngÆ°á»i tôi rồi gáºt nhẹ đầu. Tôi luôn luôn đáp lá»… bằng cách cúi ngÆ°á»i tháºt thấp trong khi hai chân vẫn bÆ°á»›c.
Chiá»u hôm đó tôi kể cho Mameha nghe chuyện nháºp môn của Bà Ngô, và mấy tháng sáu đó, tôi cứ mong sao cho cô ta nói đã đến lúc tôi bắt đầu táºp sá»± là m geisha. Thế nhÆ°ng mùa xuân qua, rồi mùa hè đến, tôi vẫn không nghe cô ấy nói gì hết. Trái vá»›i cuá»™c sống hấp dẫn của Bà Ngô, tôi chỉ biết há»c táºp và là m việc nhà , cÅ©ng nhÆ° gặp Mameha chừng 15, 20 phút và o những buổi chiá»u khác trong tuần. Thỉnh thoảng tôi ngồi trong nhà cô ấy để nghe cô dạy những Ä‘iá»u tôi cần biết, nhÆ°ng phần nhiá»u cô bảo tôi mặc áo kimono của cô rồi dẫn tôi Ä‘i khắp quáºn Gion, khi thì Ä‘i là m những việc lặt vặt, khi thì ghé và o nhà của ngÆ°á»i bói toán, khi thì đến tiệm ngÆ°á»i là m tóc giả. Tháºm chà khi trá»i mÆ°a, và cô ấy không có việc gì là m ngoà i phố, chúng tôi cÅ©ng chống dù để Ä‘i từ tiệm buôn nà y đến nhà hà ng khác để xem khi nà o có loại nÆ°á»›c hoa từ à nháºp và o, hay là há»i xem chiếc kimono sá»a xong chÆ°a, mặc dù kỳ hạn ngÆ°á»i thợ nháºn sá»a chÆ°a đến ngà y.
Má»›i đầu, tôi nghÄ© có lẽ Mameha dẫn tôi Ä‘i nhÆ° thế để cô ấy có thể dạy cho tôi nhiá»u chuyện nhÆ° tÆ° thế Ä‘i đứng cho đúng cách ? vì cô ấy thÆ°á»ng lấy quạt đánh và o lÆ°ng tôi để sá»a dáng đứng của tôi cho thẳng hÆ¡n ? và dạy cách xá» thế vá»›i má»i ngÆ°á»i. Mameha hình nhÆ° quen biết vá»›i tất cả má»i ngÆ°á»i, và luôn luôn dừng lại để cÆ°á»i chà o há», chúc tụng há», tháºm chà cả vá»›i những ngÆ°á»i hầu hèn hạ nhất, vì cô ấy cho rằng chÃnh nhá» những ngÆ°á»i nà y cô ấy má»›i được cao sang, má»›i được nhiá»u ngÆ°á»i trá»ng vá»ng. NhÆ°ng má»™t hôm khi chúng tôi từ trong má»™t tiệm sách bÆ°á»›c ra, bá»—ng tôi nháºn ra ý nghÄ©a của công việc cô ấy là m trong bấy lâu nay. Tháºt ra, cô ấy quan tâm đến việc Ä‘i đến tiệm sách hay đến tiệm ngÆ°á»i là m tóc giả, hay là đi đến tiệm ngÆ°á»i bán văn phòng phẩm. Việc Ä‘i mua sắm lặt vặt không phải là việc quan trá»ng, vả lại, cô ấy có thể sai gia nhân Ä‘i mua lúc nà o không được. Cô ấy chỉ Ä‘i nhÆ° thế cốt để cho má»i ngÆ°á»i ở Gion thấy chúng tôi Ä‘i vá»›i nhau trên phố. Cô ấy trì hoãn ngà y nháºp môn cho tôi là để má»i ngÆ°á»i có thì giá» chú ý đến tôi thôi.
Và o má»™t buổi chiá»u tháng mÆ°á»i nắng ráo, chúng tôi ra khá»i nhà của Mameha, Ä‘i dá»c theo bá» con suối Shirakawa, nhìn lá hoa anh Ä‘Ã o rÆ¡i bay phất phá»›i trên mặt nÆ°á»›c. Rất nhiá»u ngÆ°á»i khác Ä‘i dạo nhÆ° chúng tôi, và chắc chắn cÅ©ng Ä‘oán được là tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chà o há»i Mameha. Hầu nhÆ° ngÆ°á»i nà o chà o Mameha, há» cÅ©ng Ä‘á»u chà o tôi.
- Cô thấy cô cÅ©ng được má»i ngÆ°á»i biết hết không? ? Cô ta há»i.
- Em nghÄ©, nếu con cừu mà đi theo ngÆ°á»i đẹp Mameha, ngÆ°á»i ta cÅ©ng chà o nó.
- Äem cô so vá»›i cừu thì cÅ©ng lạ đấy. NhÆ°ng thá»±c ra tôi đã nghe nhiá»u ngÆ°á»i há»i vá» cô gái có cặp mắt xám xinh đẹp. Há» không biết tên cô, nhÆ°ng chuyện nà y chẳng quan trá»ng. Dù sao thì ngÆ°á»i ta cÅ©ng sắp hết gá»i cô là Chiyo rồi.
- Có phải cô Mameha muốn nói?
- Tôi muốn nói tôi đã há»i ông Waza ? đây là tên ông thầy bói của cô ? ông ta cho biết ngà y mùng ba tháng 11 là ngà y tốt để là m lá»… nháºp môn cho cô.
Mameha dừng lại nhìn tôi vì tôi đứng sững nhÆ° trá»i trồng, cặp mắt mở to bằng cái bánh tráng. Tôi không reo lên hay vá»— tay, nhÆ°ng tôi quá sung sÆ°á»›ng đến ná»—i nói không lên lá»i. Cuối cùng tôi cúi chà o Mameha và cám Æ¡n cô ấy.
- Cô sẽ thà nh má»™t geisha xinh đẹp ? cô ấy nói ? nhÆ°ng nếu cô biết dùng con mắt để nói lên tÆ° tưởng của mình thì chắc cô sẽ thà nh má»™t geisha tuyệt vá»i hÆ¡n nữa.
- Em không biết dùng con mắt để biểu lộ tư tưởng ra sao.
- Con mắt là cÆ¡ quan biểu cảm nhất trên thân thể ngÆ°á»i ta. Nhất là cặp mắt của cô. Cô hãy đứng dáºy để tôi chỉ cho cô thấy.
Mameha đến góc Ä‘Æ°á»ng, để tôi đứng yên má»™t mình trên con Ä‘Æ°á»ng hẻm. Má»™t lát sau cô ta Ä‘i tá»›i, Ä‘i qua trÆ°á»›c mặt tôi, mắt nhìn sang má»™t bên. Tôi có cảm giác cô ấy sợ có chuyện gì xảy ra nếu cô nhìn vá» phÃa tôi.
- Nếu cô là đà n ông, cô sẽ nghÄ© gì? ? cô ta há»i.
- Em nghĩ là cô lo đến chuyện tránh né em nên cô không nghĩ đến chuyện gì hết.
- Có khả năng tôi nhìn và o các vòi nÆ°á»›c nằm dá»c theo ná»n nhà không?
- Cho dù cô nhìn và o đấy thì em vẫn nghÄ© cô tránh để khá»i nhìn và o em.
- ChÃnh đấy là điá»u tôi Ä‘á» cáºp đến. Cô gái nà o có nét nhìn nghiêng đẹp thì đừng bao giá» "cố tình" dùng nó để biểu lá»™ sá»± bất bình của mình cho Ä‘Ã n ông thấy. NhÆ°ng Ä‘Ã n ông sẽ nhìn và o mắt cô và tưởng cô nói vá»›i há» cái gì đấy bằng mắt, mặc dù cô không nói. Bây giá» cô hãy nhìn tôi lần nữa.
Mameha lại Ä‘i đến đầu góc Ä‘Æ°á»ng rồi Ä‘i quay lại vá» phÃa tôi, nhÆ°ng lần nà y mắt cô nhìn xuống đất, cô Ä‘i vá»›i thái Ä‘á»™ mÆ¡ má»™ng. Rồi khi Ä‘i đến gần tôi, mắt cô ấy ngÆ°á»›c lên nhìn tôi má»™t lát rồi vá»™i vã quay Ä‘i. Phải nói là tôi cảm thấy nhÆ° bị Ä‘iện giáºt, nếu tôi là đà n ông chắc tôi nghÄ© rằng cô ấy quá xúc Ä‘á»™ng, phải quay mắt Ä‘i để che giấu cảm xúc.
- Nếu tôi nói lên được Ä‘iá»u gì vá»›i đôi mắt bình thÆ°á»ng của tôi ? cô ấy nói vá»›i tôi ? thì chắc cô còn nói được nhiá»u hÆ¡n nữa bằng đôi mắt của cô. Nếu cô dùng mắt để là m cho Ä‘Ã n ông hồn xiêu phách lạc, xỉu ngay tại đây trên Ä‘Æ°á»ng, chắc tôi cÅ©ng không ngạc nhiên.
- Cô Mameha, nếu em có khả năng là m cho đà n ông hồn xiêu phách lạc, em nghĩ em sẽ sẵn sà ng là m ngay cho cô xem.
- Tôi cam Ä‘oan cô là m được. Äược rồi, ta thá»a thuáºn nhÆ° thế nà y nhé, nếu cô dùng mắt để chặn được má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘ang Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng, tôi sẽ là m lá»… nháºp môn cho cô ngay. Tôi rất nóng lòng được là m lá»… nháºp môn, đến ná»—i nếu Mameha thách tôi dùng mắt nhìn cho cây đổ xuống, e tôi cÅ©ng cố sức là m. Tôi yêu cầu cô ấy Ä‘i vá»›i tôi trong khi tôi thá» vá»›i và i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, cô ấy chịu liá»n. NgÆ°á»i đầu tiên tôi gặp là má»™t ông già rất già , đến ná»—i trông ông ta nhÆ° cái áo kimono bá»c xÆ°Æ¡ng. Ông ta chống gáºy Ä‘i chầm cháºm trên Ä‘Æ°á»ng, cặp kÃnh lấm bụi lá» mỠđến ná»—i nếu ông ta Ä‘i va và o góc nhà chắc cÅ©ng không là m tôi ngạc nhiên. Ông ta không chú ý gì đến tôi cho nên chúng tôi Ä‘i tiếp đến đại lá»™ Shijo. Chẳng bao lâu sau tôi thấy hai thÆ°Æ¡ng gia mặc âu phục, nhÆ°ng tôi cÅ©ng không gặp may. Tôi nghÄ© hỠđã nháºn ra Mameha. Hay có lẽ há» cho cô ấy đẹp hÆ¡n tôi, vì há» không rá»i mắt khá»i cô ấy.
Tôi sắp bá» cuá»™c thì tôi thấy má»™t thanh niên khá»ang 20 tuổi là m công việc Ä‘i giao hà ng, anh ta Ä‘ang bê má»™t cái khay chất đầy các há»™p Ä‘á»±ng cÆ¡m trÆ°a. Và o thá»i ấy, má»™t số nhà hà ng ăn uống ở Gion bán cÆ¡m há»™p giao táºn nÆ¡i, và và o buổi chiá»u há» cho má»™t thanh niên Ä‘i lấy há»™p không vá». ThÆ°á»ng thÆ°á»ng há»™p được chất và o cần xé rồi ngÆ°á»i Ä‘i lấy há»™p hoặc là xách trên tay hoặc là buá»™c và o xe đạp. Tôi không hiểu tại sao anh thanh niên nà y lại dùng cái khay. NhÆ°ng anh ta đã đến gần rồi, Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa tôi. Mameha nhìn anh ta và nói vá»›i tôi:
- LÃ m cho anh ta rá»›t khay Ä‘i.
Tôi Ä‘ang phân vân không biết có phải cô ấy nói đùa không, thì bá»—ng cô Ä‘i rẽ sang con Ä‘Æ°á»ng bên cạnh.
Tôi không tin má»™t cô gái 14 tuổi ? hay má»™t phụ nữ bằng tuổi tôi, lại có thể dùng cách nhìn má»™t thanh niên để cho anh ta là m rá»›t váºt Ä‘ang cầm trên tay, tôi nghÄ© việc nhÆ° thế nà y chỉ xảy ra trên mà n ảnh hay trong tiểu thuyết mà thôi. Nếu hôm ấy tôi không thấy được hai Ä‘iểm đáng lÆ°u ý thì chắc tôi đã bá» cuá»™c không thá» là m gì. TrÆ°á»›c hết anh thanh niên nhìn tôi hau háu nhÆ° con mèo thấy chuá»™t, và điểm thứ hai, hầu hết Ä‘Æ°á»ng xá ở Gion không có lá» Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng con Ä‘Æ°á»ng tôi Ä‘ang Ä‘i thì lại có, và anh chà ng giao hà ng Ä‘ang Ä‘i giữa Ä‘Æ°á»ng, không xa lá» Ä‘Æ°á»ng mấy. Nếu tôi tìm cách ép anh ta, thế nà o anh ta cÅ©ng phải Ä‘i lấn và o lá» Ä‘Æ°á»ng rồi ép và o lá» và là m cái khay rá»›t xuống. Tôi cúi xuống nhìn dÆ°á»›i đất trÆ°á»›c mặt tôi, cố bắt chÆ°á»›c nhÆ° Mameha đã là m lúc nãy. Rồi tôi ngÆ°á»›c mắt lên nhìn và o mặt anh ta má»™t lát, Ä‘oạn quay mắt Ä‘i. Sau và i bÆ°á»›c, tôi lại là m nhÆ° thế má»™t lần nữa. Lần nà y anh ta nhìn tôi đăm đăm, quên phứt cái khay trên tay, cÅ©ng nhÆ° quên phứt lá» Ä‘Æ°á»ng dÆ°á»›i chân. Khi đến gần anh ta, tôi Ä‘i và o bên trong, đến gần sát bên anh đến ná»—i anh ta không thể tiếp tục Ä‘i thẳng mà phải lấn và o để tránh Ä‘Æ°á»ng, vừa Ä‘i vừa nhìn tôi, thế là anh ta vấp phải lá» Ä‘Æ°á»ng, té xuống má»™t bên và là m rá»›t cái khay, các há»™p Ä‘á»±ng đồ ăn văng tung tóe ra. Tôi không là m sao khá»i cÆ°á»i cho được! Và tôi vui mừng thấy anh chà ng thanh niên kia cÅ©ng cÆ°á»i. Tôi giúp anh ta lượm há»™p lên, cÆ°á»i mỉm vá»›i anh trÆ°á»›c khi anh cúi chà o, anh cúi tháºt thấp, thấp hÆ¡n bất kỳ ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o cúi chà o tôi trÆ°á»›c đó, rồi anh ta Ä‘i tiếp.
Một lúc sau tôi gặp Mameha, cô ấy thấy hết. Cô ta nói:
- Tôi nghÄ© bây giá» cô em đã sẵn sà ng để là m lá»… nháºp môn nhÆ° lòng mong má»i bấy lâu của cô rồi.
Nói xong, cô ấy dẫn tôi Ä‘i qua đại lá»™ chÃnh, tá»›i nhà của ông Waza, thầy tÆ°á»›ng số của cô, yêu cầu ông ta chá»n ngà y tốt để là m lá»… nháºp môn, cÅ©ng nhÆ° đến Ä‘á»n để cáo lá»… trÆ°á»›c thần linh, định giỠđể là m tóc, cÅ©ng nhÆ° định giỠđể tổ chức nghi lá»… cho tôi và Mameha kết là m chị em. Äêm đó tôi không ngủ được. Äiá»u mà tôi ao Æ°á»›c từ lâu nay cuối cùng đã đến khiến lòng tôi rạo rá»±c biết bao! NghÄ© đến chuyện mặc áo đẹp mỹ miá»u và ra mắt trÆ°á»›c mặt các ông ở trong phòng là đủ là m cho lòng bà n tay tôi Æ°á»›t đẫm mồ hôi. Má»—i lần nghÄ© đến chuyện nà y, tôi cảm thấy bải hoải chân tay. Tôi tưởng tượng tôi Ä‘ang ở trong phòng trà , mở cá»a căn phòng trải thảm rÆ¡m. Äà n ông quay đầu nhìn tôi, và dÄ© nhiên tôi thấy ông Chủ tịch trong số há». Thỉnh thoảng tôi tưởng tượng chỉ có mình ông trong phòng, không mặc âu phục mà mặc nháºt phục nhÆ° Ä‘Ã n ông thÆ°á»ng mặc và o buổi tối để nghỉ ngÆ¡i thÆ° giãn. Ông bÆ°ng tách rượu sake, mấy ngón tay láng lẩy nhÆ° gá»— đánh bóng, và điá»u tôi mong muốn nhất trần Ä‘á»i là được rót rượu cho ông trong khi ông ngÆ°á»›c mắt nhìn tôi, bốn mắt gặp nhau.
Tôi chÆ°a quá 14 tuổi, nhÆ°ng tôi thấy mình nhÆ° đã sống hai cuá»™c Ä‘á»i. Cuá»™c Ä‘á»i thì chÆ°a bắt đầu, nhÆ°ng cuá»™c Ä‘á»i cÅ© thì đã chấm dứt rồi. Ngà y ấy khi nháºn được tin buồn từ gia đình, tâm hồn tôi lạnh lẽo nhÆ° cảnh tuyết phủ và o mùa đông. Còn giỠđây và o cái đêm trÆ°á»›c ngà y là m lá»… nháºp môn, tâm hồn tôi nhÆ° má»™t vÆ°á»n hoa Ä‘ang bắt đầu Ä‘Æ¡m hoa kết trái, và giữa mảnh vÆ°á»n ấy hiện ra má»™t bức tượng. Äó là hình ảnh nà ng geisha mà tôi ao Æ°á»›c.
Tà i sản của Alucard
Last edited by Alucard; 24-08-2008 at 10:41 AM .