19-12-2010, 09:44 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
Chương 11: NGÔN NGỮ CỔ LATIN
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
Một câu nói rất bình thản mà trấn tĩnh vang lên.
"á»’!", đám đông sinh viên bá»—ng ồ lên, bá»n há» rốt cục muốn biết là ai có thể giải quyết vấn Ä‘á» phức tạp nà y.
Toà n bá»™ ánh mắt hầu nhÆ° trong nháy mắt táºp trung và o má»™t ngÆ°á»i có vóc ngÆ°á»i cao cao, khuôn mặt không anh tuấn cho lắm nhÆ°ng lại tóat ra vẻ tá»± tin và tÆ° thái Æ°u nhã. Hắn Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt của vị phú hà o nổi tiếng Trần Thiên Vu rồi dùng má»™t loại ánh mắt bình thản và hòa nhìn vị đại nhân váºy nà y .
Khóe miệng Chu Dáºt Tà i mỉm cÆ°á»i, thanh âm bình thản, thản nhiên nói: "Tôi nghÄ© tôi có thể giải quyết vấn Ä‘á» phiá»n toái của ông"
"Là anh ta?" Lâm Ngá»c Nhiên trong lòng kinh ngạc kêu lên. Má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng không gì nổi trá»™i nhÆ° hắn có thể nghe hiểu được loại ngôn ngữ của ngÆ°á»i ngá»ai quốc kia sao?
"Là Chu Dáºt Tà i của khoa âm nhạc, trá»i ạ, lẽ nà o hắn Ä‘iên rồi sao?" Má»™t sinh viên có biết Chu Dáºt Tà i hô lên.
Lại cà ng có nhiá»u lá»i bà n tán: "Ta thấy hắn chắc nghèo quá hóa Ä‘iên rồi, ngay cả nhân váºt nhÆ° Trần Thiên Vu mà cÅ©ng dám giỡn mặt, chẳng lẽ không muốn sống trong thà nh phố Thâm Hải nà y nữa?"
"Äúng, đúng váºy, ta thấy nên sá»›m kéo hắn lại Ä‘i, miá»…n cho mất mặt xấu hổ và tai há»a cà ng thêm lá»›n" Má»™t sinh viên rất không khách khà nói vá»›i vẻ mặt chế giá»…u.
Chu Dáºt Tà i chỉ dùng ánh mắt nhà n nhạt nhìn và o Trần Thiên Vu, đối vá»›i má»i lá»i bà n tán bên ngoà i dÆ°á»ng nhÆ° chẳng nghe thấy.
Tá»± tin, Æ°u nhã, dÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt hắn là má»™t ngừơi bình thÆ°á»ng váºy. Trần Thiên Vu không khá»i quan sát Chu Dáºt Tà i và i lần, đồng dạng cÅ©ng nở nụ cÆ°á»i.
Là ngÆ°á»i nắm trong tay má»™t tà i sản khổng lồ, Trần Thiên Vu rõ rà ng biết đựơc trên thế giá»›i nà y ngÆ°á»i nà o là quan trá»ng nhất, đó là nhân tà i. Chỉ có nắm trong tay nhân tà i đông đảo thì hắn má»›i có thể hô phong hoán vÅ© và không sợ bất kỳ đối thủ cạnh tranh nà o.
Chỉ cần ngừơi sinh viên trÆ°á»›c mắt nà y có thể giải quyết đựơc chuyện của hắn thì đừng nói là 500,000 tệ, tháºm chà 1 triệu tệ thì cÅ©ng chẳng có gì, đối vá»›i hắn mà nói cÅ©ng chỉ là má»™t dãy số mà thôi. Tay hắn Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ lên, tiếng bà n tán xì xà o khắp nÆ¡i trong phút chốc liá»n dừng lại, đủ thấy mị lá»±c của hắn đối vá»›i các sinh viên lá»›n cỡ nà o, tiếp đó dùng giá»ng nói rất khách khà há»i Chu Dáºt Tà i: "Cáºu có thể nghe hiểu lá»i Edward tiên sinh đây nói sao?"
"Tôi không biết anh ta là ai nhÆ°ng cái tôi biết là tôi có thể cùng anh ta giao tiếp." Chu Dáºt Tà i dùng ngữ khà rất khẳng định nói: "HÆ¡n nữa, tôi đối vá»›i số tiá»n 500000 tệ của ông Trần đây cÅ©ng rất có hứng thú, tôi nghÄ© rằng trên thế giá»›i nà y ngừơi không bị tiá»n tà i mê hoặc rất Ãt, và rất không may là tôi ở trong số đông kia." Chu Dáºt Tà i ngừng má»™t chút rồi mỉm cÆ°á»i vá»›i Trần Thiên Vu, tiếp tục: "Và điá»u trá»ng yếu nhất là tôi cảm thấy rất có hảo cảm đối vá»›i vị tiên sinh đến từ Äức kia"
"Là m sao cáºu biết anh ta đến từ Äức?" Trần Thiên Vu rốt cuá»™c cÅ©ng tin tưởng ngừơi sinh viên trÆ°á»›c mắt có tà i năng tháºt sÆ°.
"Bởi vì trong lá»i nói của anh ta có lẫn tiếng Äức, tuy nhiên phần lá»›n là má»™t loại ngôn ngữ rất cổ xÆ°a"
"Là ngôn ngữ gì?" Trần Thiên Vu có thể trở thà nh má»™t trong mÆ°á»i ngừơi già u có nhất nÆ°á»›c thì bất luáºn tà i hoa hay là há»c thức Ä‘á»u có tà i trà hÆ¡n ngÆ°á»i, hắn cÅ©ng tinh thông không dÆ°á»›i sáu loại ngoại ngữ nhÆ°ng đối vá»›i ngôn ngữ mà Edward sá» dụng thì cÅ©ng rất hiếu kỳ muốn biết.
"Má»™t loại ngôn ngữ rất cổ xÆ°a, đây là loại ngôn ngữ mà chỉ có quý tá»™c chân chÃnh má»›i có năng lá»±c sở hữu. Nó cùng tiếng Hy Lạp Ä‘á»u có ảnh hưởng sâu sắc đối vá»›i ná»n mỹ thuáºt và tôn giáo ở Châu Âu, nó chÃnh là tiếng Latin." Gáºt đầu vá»›i Trần Thiên Vu má»™t chút và không đợi cho Trần Thiên Vu kịp lên tiếng, trong ánh mắt hòai nghi của cả nghìn ngÆ°á»i, Chu Dáºt Tà i trá»±c tiếp Ä‘i đến bên cạnh Edward, vì đối vá»›i ngÆ°á»i căn bản không hiểu văn hóa cổ của Châu Âu thì giảng thuyết tỉ mỉ vá» lịch sá» của nó là chuyện rất mất thá»i gian và tốn sức.
"Ngôn ngữ của quý tá»™c chân chÃnh..." Trần Thiên Vu thì thà o tá»± nói, ánh mắt phát sáng nhìn và o Chu Dáºt Tà i: "NgÆ°á»i thanh niên nà y tháºt không Ä‘Æ¡n giản."
"Äúng rồi, đó chÃnh là tiếng Latin." Lâm Ngá»c Nhiên Ä‘ang đứng im lặng trong đám đông Ä‘á»™t nhiên lên tiếng: "Ngừơi ngoại quốc đó nói chÃnh là tiếng tiếng Latin, má»™t loại ngôn ngữ cổ."
"Không sai, quả nhÆ° lá»i của Ngá»c Nhiên đã nói." Má»™t giáo sÆ° ngá»ai ngữ đứng bên cÅ©ng lên tiếng.
Tiếng Latin, má»™t loại ngôn ngữ mang sắc thái truyá»n kỳ, nó là ngôn ngữ chÃnh thức của đế quốc La Mã. Sau khi Ceasar Äại Äế xÆ°ng hùng toà n bá»™ Châu Âu thì loại ngôn ngữ nà y được truyá»n bá và lan khắp các ngõ ngách của Châu Âu. Nó cÅ©ng đựơc CÆ¡ Äốc giáo sá» dụng là m ngôn ngữ chÃnh thức , nhỠđó tiếng Latin lại cà ng có thêm lá»±c ảnh hưởng. Từ thá»i Trung cổ cho tá»›i đầu thế ká»· hai mÆ°Æ¡i, giáo hòang La Mã đã dùng nó là ngôn ngữ chÃnh yếu cho chÃnh trị và khoa há»c.
Có thể nói loại ngôn ngữ cổ xÆ°a nà y đã thống trị Châu Âu gần nghìn năm lịch sá». Tuy nhiên tá»›i thá»i cáºn đại, do chủ nghÄ© dân tá»™c phát triển nên là m cho nó dần dần má» nhạt Ä‘i. NhÆ°ng trong xã há»™i thượng lÆ°u ở Châu Âu Châu thì vẫn luôn lÆ°u truyá»n má»™t giai thoại, đó là ngừơi có thể sá» dụng tiếng Latin giao tiếp vá»›i ngÆ°á»i khác nhất định sẽ thăng tiến rất nhanh, bởi vì ngÆ°á»i có thể sá» dụng được loại ngôn ngữ nà y phần lá»›n Ä‘á»u là xuất thân từ các gia tá»™c cổ hiển hách ở Châu Âu cả.
"Lẽ nà o anh ta tháºt sá»± biết loại ngôn ngữ cổ nà y?" Lâm Ngá»c Nhiên trong lòng tá»± há»i.
Không chỉ riêng Lâm Ngá»c Nhiên mà tất cả má»i ngừơi ở đây cÅ©ng Ä‘em ánh mắt dán và o ngừơi của Chu Dáºt Tà i, ngay cả hiệu trưởng Triệu Minh Hùng Ä‘ang ngồi ở trong phòng là m việc cÅ©ng đứng lên nhìn hắn.
Trần Thiên Vu xiết chặt nắm tay, vị nhân váºt oai phong má»™t cõi nà y giỠđây trong lòng rất kÃch Ä‘á»™ng. Nếu nhÆ° có thể được gia tá»™c đứng phÃa sau Edward ủng há»™ thì hắn tin tưởng sá»± nghiệp của bản thân đã tiến thêm má»™t bứơc nữa, má»™ng tưởng cÅ©ng có thể thà nh công.
Tất cả chỉ chỠxem ngừơi sinh viên trước mắt nà y có thể nghe hiểu đựơc ngôn ngữ Edward đang sỠdụng hay không thôi?
Chu Dáºt Tà i Ä‘i tá»›i bên cạnh Edward, dÆ°á»›i ánh mắt hòai nghi của Edward hắn lá»™ ra má»™t nụ cừơi, nụ cuá»i nà y là m cho Edward đến từ Châu Âu xa xôi đựơc má»™t phen kinh ngạc, bởi vì chỉ có ở các quý tá»™c thế gia má»›i có thể bồi dưỡng ra má»™t nụ cừơi nhÆ° váºy.
HÆ¡n nữa, ngÆ°á»i thanh niên xa lạ trÆ°á»›c mắt nà y còn mang đến cho hắn má»™t loại cảm giác rất kỳ quái, linh hồn của hắn dÆ°á»ng Ä‘ang nói nhất định phải kết bạn vá»›i ngừơi thanh niên nà y, cho dù phải trả bất cứ giá nà o.
Dù có ý nghÄ© kỳ quái nhÆ° váºy nhÆ°ng Edward cÅ©ng không tá» vẻ gì, chỉ mỉm cÆ°á»i lại vá»›i Chu Dáºt Tà i, bất tri bất giác nói ra má»™t câu: "Xin chà o ngà i, có thể kết bạn đựơc vá»›i má»™t thân sÄ© nhÆ° ngà i đây, tháºt sá»± là niá»m vinh hạnh lá»›n nhất của Edward ta"
Chu Dáºt Tà i nhà n nhạt cÆ°á»i, nói rằng: "Không, các hạ, hẳn là vinh hạnh của ta má»›i phải, bởi vì sá»± xuất hiện của các hạ đã Ä‘em đến cho ta má»™t khoản thu nháºp lá»›n"
Äá»™t nhiên, Edward la lên: "Tạ Æ¡n Chúa! Các hạ đây dÄ© nhiên có thể nghe hiểu lá»i nói của ta, ta tháºt không thể tin được. Ta đã sá»›m tuyệt vá»ng rồi"
Chu Dáºt Tà i khóe miệng hà m chứa mỉm cÆ°á»i nói: "Các hạ, đối vá»›i má»™t tÃn đồ của Chúa mà nói thì tuyệt vá»ng là má»™t từ tháºt không tốt, Chúa không cho phép những từ nhÆ° váºy xuất hiện từ miệng của tÃn đồ đâu"
Edward liên tục lắc đầu nói: "Không, các hạ còn chÆ°a hiểu rõ chuyện của ta. Ta vá»™i vã bay đến nÆ¡i đây, sau đó phát hiện ra ta không thể cùng ngÆ°á»i khác giao lÆ°u, và mục Ä‘Ãch của ta cÅ©ng vô pháp hoà n thà nh khiến ta tuyệt vá»ng. CÅ©ng may đúng lúc nà y, các hạ đã xuất hiện, xin cảm Æ¡n Chúa"
Chu Dáºt Tà i Ä‘á»™t chuyển Ä‘á» tà i, nói: "Các hạ, bất luáºn là Chúa hay váºn mệnh an bà i Ä‘em ta tá»›i đây thì việc nà y vá»›i ta mà nói không phải là chuyện quan trá»ng. TrÆ°á»›c hết ta muốn hòan thà nh nhiệm vụ và lấy thù lao của ta thôi."
"Äúng, đúng váºy." Nhìn thấy Chu Dáºt Tà i hiển hiện ra phÆ°Æ¡ng thức giao lÆ°u Ä‘iển hình và cách nói chuyện của giá»›i quý tá»™c, Edward cÅ©ng đáp trả lại giống nhÆ° thế.
Äối vá»›i việc bất thình lình xảy ra nà y hắn cÅ©ng trà n ngáºp hiếu kỳ, tuy nhiên linh hồn của hắn cứ nói vá»›i hắn, ngừơi đứng trÆ°á»›c mắt hắn là má»™t con ngÆ°á»i rất chÃnh trá»±c, má»™t thân sÄ© rất có lá»… phép và phải kết bạn vá»›i hắn.
Qua trò chuyện vá»›i Chu Dáºt Tà i vừa rồi, hắn cÅ©ng đã cẩn tháºn quan sát tỉ mỉ thấy đựơc khà chất cao quý, cá» Ä‘á»™ng Æ°u nhã sá»± tá»± tin trong vẻ nói cÆ°á»i của Chu Dáºt Tà i. Trong lòng hắn thầm Ä‘oán ngÆ°á»i nà y có thể là công tá» của má»™t đại gia tá»™c nà o đó trong nÆ°á»›c.
Äối vá»›i hai chữ thù lao mà Chu Dáºt Tà i đã nói thì hắn cÅ©ng không kinh ngạc gì. Trong ý nghÄ© của hắn, không, hẳn là trong ý nghÄ© của ngừơi Châu Âu má»›i phải, hỠđối vá»›i hai chữ thù lao nà y cảm thấy rất hứng thú, cho dù là con cái của các nhà phú quý hay là ngừơi nghèo lÆ°u lạc Ä‘Æ°á»ng phố thì cÅ©ng phải nháºn lấy thù lao tÆ°Æ¡ng ứng khi có ai nhá» là m việc gì.
Số tiá»n 500,000 tệ đối vá»›i Edward mà nói thì thứ nà y chẳng đáng để hắn quan tâm.
Tại sao Chu Dáºt Tà i có thể nói lÆ°u loát tiếng Latin và hiểu được lá»… nghi của quý tá»™c? Äó là do sá»± thần kỳ của Sà n Giao Dịch Äịa Ngục mang lại cho hắn, trong má»™t thá»i gian ngắn nhất có thể há»c được sở há»c cả Ä‘á»i của ngÆ°á»i khác.
Những kỹ năng mà hắn đựơc truyá»n thừa từ Backhaus không chỉ có kỹ thuáºt chÆ¡i Ä‘Ã n piano mà còn có ngoại ngữ, thái Ä‘á»™ là m ngÆ°á»i và phong cách xá» sá»±... ÄÆ°Æ¡ng nhiên những thứ nà y chÃnh Ä‘á»u là do công năng há»c táºp của Sà n Giao Dịch Äịa Ngục má»›i có đựơc mà thôi.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
19-12-2010, 09:44 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
ChÆ°Æ¡ng 12: THIẾU MỘT CÃI NHÂN TÃŒNH
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
Chu Dáºt Tà i mỉm cÆ°á»i gáºt đầu rồi quay sang nhìn Trần Thiên Vu nói: "Ông Trần, tôi nghÄ© tôi đã giải quyết được vấn Ä‘á» của ông rồi, không biết kế tiếp ông muốn tôi là m sao nữa đây?"
"Xin được thỉnh giáo cao danh quý tÃnh của tiểu huynh đệ. Trần má»— tháºt là đưá»ng Ä‘á»™t, tuy nhiên xin tiểu huynh đệ hãy tin tưởng ta, ta Trần Thiên Vu đã nói trả 500,000 tệ thì tuyệt không thiếu má»™t đồng." Trần Thiên Vu nhìn thấy Chu Dáºt Tà i có thể cùng Edward giao lÆ°u, mặt mà y rạng rỡ nói, sau đó liá»n nhá» Chu Dáºt Tà i: "Xin tiểu huynh đệ giúp chuyển lá»i cho Edward thiếu gia, ta Trần Thiên Vu đại biểu cho cả táºp Ä‘oà n Trần thị rất vinh hạnh được chà o đón thiếu gia. Ngòai ra hãy há»i Edward thiếu gia xem có cần Trần má»— đây giúp đỡ gì không?"
"Ông Trần quá lá»i rồi, tôi đây rất tin tưởng ông. Ngòai ra tôi chỉ là má»™t sinh viên rất bình thÆ°á»ng thôi, cao danh quà tÃnh tháºt không dám nháºn, tôi há» Chu, tên là Dáºt Tà i", đáp lá»i Trần Thiên Vu xong, Chu Dáºt Tà i liá»n quay sang Edward phiên dịch lá»i của hắn.
"Các hạ, là m phiá»n chuyển lá»i cho Trần tiên sinh rằng lần nà y ta tá»›i đây chỉ là chuyện của cá nhân thôi, tháºt không dám là m phiá»n, và nhân tiện hãy bảo ông ta rằng hãy cùng ngừơi của ông ta rá»i khá»i đây dùm" Edward tâm phiá»n ý loạn phất phất tay, tuy rằng đã tìm được má»™t ngÆ°á»i có thể giúp hắn phiên dịch nhÆ°ng đối vá»›i mục Ä‘Ãch của chuyến Ä‘i nà y lại chẳng há» có chút manh mối nà o, chỉ duy nhất biết đựơc là ngÆ°á»i múôn tìm Ä‘ang ở trong trÆ°á»ng nà y thôi.
Chu Dáºt Tà i cÅ©ng không láºp tức chuyển đạt lá»i của Edward, mà là cúi đầu suy nghÄ© má»™t hồi rồi ngẩng đầu lên nói: "Các hạ, nếu nhÆ° gặp chuyện gì phiá»n toái thì ta nghÄ© ông Trần đây là ngừơi các hạ Ä‘ang cần. Xin hãy tin tưởng và o năng lá»±c của ông ta, hiện tại má»i vấn Ä‘á» trong thà nh phố Thâm Hải nà y hầu nhÆ° không có chuyện nà o ông ta không giải quyết đựơc"
Bởi vì qua thái Ä‘á»™ kÃnh trá»ng cùng sợ hãi của Trần Thiên Vu đối vá»›i Edward thì Chu Dáºt Tà i cÅ©ng đã Ä‘oán được đôi phần. NgÆ°á»i tên Edward trẻ tuổi nà y nhất định có thân pháºn rất hiển hách, nếu có thể Ä‘em chuyện của Edward xá» lý tốt thì sẽ có lợi nhiá»u hÆ¡n. Trần Thiên Vu tuy rằng đã đáp ứng thù lao 500,000 tệ nhÆ°ng đó cÅ©ng chỉ là thù lao cho phiên dịch, nếu nhÆ° có thể là m cho Edward đối vá»›i Trần Thiên Vu có ấn tượng tốt đẹp, giúp bá»n há» có quan hệ tốt hÆ¡n thì nhÆ° váºy Trần Thiên Vu sẽ thiếu mình má»™t cái nhân tình.
Trong thá»i gian rất ngắn, Chu Dáºt Tà i trong lòng suy nghÄ© nhÆ° váºy. Không thể không nói con ngÆ°á»i hắn hiện tại đã thay đổi hòan tòan rồi, tất cả Ä‘á»u là do Backhaus mang lại cho hắn.
"Cám Æ¡n Chúa, tháºt không ngá» các hạ lại cho ta má»™t kiến nghị tốt nhÆ° váºy, ta phải là m gì để có thể cảm tạ các hạ đây?" Edward nói. Nếu nhÆ° lúc trÆ°á»›c Chu Dáºt Tà i mang đến cho hắn má»™t loại hảo cảm thì hiện tại hắn đối vá»›i cái Chu Dáºt Tà i trong lòng cảm kÃch rất nhiá»u.
"Edward các hạ, không cần cảm kÃch ta, nếu các hạ tháºt muốn cảm tạ thì hãy cảm tạ ông Trần Ä‘i, là ông ta đã cho ta cÆ¡ há»™i đựơc kết bạn vá»›i má»™t vị thân sÄ© cao quý nhÆ° các hạ." Chu Dáºt Tà i tiếp tục Ä‘em chuyện tốt chuyển qua ngừơi của Trần Thiên Vu.
Edward cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i cÆ¡ trÃ, láºp tức hiểu ý liá»n gáºt đầu mỉm cÆ°á»i. Hắn Ä‘i tá»›i bên cạnh Trần Thiên Vu rồi cúi chà o theo lá»… nghi của quý tá»™c.
Trần Thiên Vu luống cuống tay chân, chỉ có thể Ä‘em ánh mắt nhìn Chu Dáºt Tà i, đồng thá»i cÅ©ng hiểu rõ tâm tÆ° của hắn và biết bản thân mình đúng là thiếu hắn má»™t cái nhân tình, trong lòng không khá»i thầm nghÄ©: "NgÆ°á»i nà y quả nhiên lợi hại, có thể trong lúc không hay không biết là m cho ta thiếu hắn má»™t cái nhân tình, đây là lần đầu tiên ta gặp phải chuỵên nà y", tuy nhiên cÅ©ng chẳng biểu hiện gì, đây cÅ©ng là chá»— lợi hại của Trần Thiên Vu.
Cái là m cho Trần Thiên Vu cà ng bá»™i phục hÆ¡n chÃnh là tâm tÃnh của Chu Dáºt Tà i, có thể trong áp lá»±c của nghìn ngÆ°á»i mà có thể cùng vá»›i Edward trò chuyện má»™t cách vui vẻ, cách xá» sá»± quá tốt, là m việc lại rất cẩn tháºn, chỉ trong thá»i gian chá»›p mắt đã khiến cho bản thân Trần Thiên Vu thiếu hắn má»™t cái nhân tình, tháºt không biết hắn có trà tuệ và năng lá»±c ra sao nữa.
Trần Thiên Vu chỉ có thể dùng hai chữ "nhân tà i" để hình dung Chu Dáºt Tà i, có bản lÄ©nh nhÆ°ng không kiêu ngạo, biết tạo ân tình,...má»™t ngÆ°á»i khôn ngoan trẻ nhÆ° váºy mà đã nhÆ° thế thì thà nh tá»±u sau nà y sẽ không thể tưởng tượng đựơc.
Trần Thiên Vu dùng hai mắt đánh giá giá trị của Chu Dáºt Tà i và đưa ra kết luáºn, tuy có cái nhìn hÆ¡i khác đối vá»›i Chu Dáºt Tà i nhÆ°ng cÅ©ng không phải là cao lắm vì dù sao Chu Dáºt Tà i hiện tại cÅ©ng bất quá chỉ là má»™t sinh viên: "Chu huynh đệ, ta thấy ở đây cÅ©ng không phải là nÆ¡i nói chuyện, ta muốn má»i Edward thiếu gia và cáºu đến nhà của ta, có chuyện gì thì chúng ta cứ từ từ mà nói"
Chu Dáºt Tà i khóe miệng vẫn mỉm cÆ°á»i nhÆ° trÆ°á»›c, chuyển đạt lá»i của Trần Thiên Vu tá»›i Edward. Tuy nhiên lần nà y Edward lại cá»± tuyệt nói: "Không không, không, ta chÆ°a thể rá»i khá»i nÆ¡i đây đựơc bởi vì ngÆ°á»i ta muốn tìm ở ngay trong trÆ°á»ng nà y. Ta phải tìm được ngÆ°á»i đó và đưa trở vá» Äức, đây má»›i là mục Ä‘Ãch chÃnh yếu trong chuyến Ä‘i nà y của ta, vá» phần những chuyện khác thì ta cÅ©ng không muốn há»i tá»›i."
Chu Dáºt Tà i mang lá»i của Edward nói cho Trần Thiên Vu, nói xong thì hai ngÆ°á»i Ä‘á»u đồng thá»i chau mà y. TrÆ°á»ng đại há»c Thanh DÆ°Æ¡ng tuy rằng không lá»›n lắm nhÆ°ng bao gồm cả sinh viên, giáo sÆ° và những ngÆ°á»i khác thì Ãt nhất cÅ©ng có khá»ang 10,000 ngÆ°á»i. Trong 10,000 ngÆ°á»i mà muốn kiếm được má»™t ngÆ°á»i thì Ä‘Ãch tháºt là công việc không dá»… dà ng. Äiá»u quan trá»ng hÆ¡n là qua lá»i của Edward, Chu Dáºt Tà i có thể Ä‘oán được là hắn đối vá»›i ngÆ°á»i muốn tìm chẳng há» biết gì. Nếu nhÆ° đối phÆ°Æ¡ng biết Edward Ä‘ang tìm hắn thì là chuyện tốt rồi, giả nhÆ° không biết thì muốn trong biển ngÆ°á»i nhÆ° váºy tìm má»™t ngÆ°á»i không biết là không khả năng.
Äúng lúc nà y, má»™t giá»ng nói cùng tiếng cÆ°á»i rất sảng khoái vang lên: "Ha ha, ông Trần Ä‘Ãch thân đến đây thá»±c sá»± là là m cho Triệu má»— cảm thấy vẻ vang" Trong tiếng cÆ°á»i lá»›n, Triệu Minh Hùng từ trong phòng là m việc bÆ°á»›c ra, Ä‘i theo phÃa sau ông ta là mấy nhân váºt quyá»n to chức trá»ng trong trÆ°á»ng.
Triệu Minh Hùng cùng vá»›i Ä‘oà n ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Trần Thiên Vu, sau đó nhiệt tình bắt tay hắn và chà o há»i, cuối cùng nhìn và o Chu Dáºt Tà i: "Chu Dáºt Tà i của khoa âm nhạc, em khá»e chứ?"
Chu Dáºt Tà i chỉ mỉm cÆ°á»i đáp lại, đối vá»›i ngÆ°á»i hiệu trưởng nà y hắn cÅ©ng có nghe qua, ông ta rất Ãt tá»›i trÆ°á»ng, là má»™t ngÆ°á»i hiệu trưởng chuyên quyá»n Ä‘á»™c Ä‘oán, tuy nhiên lại có thể là m cho danh tiếng của trÆ°á»ng vang xa trong và ngoà i nÆ°á»›c nhÆ° váºy thì cÅ©ng có thể thấy được vị hiệu trưởng nà y có má»™t năng lá»±c phi thÆ°á»ng.
"Ông Trần gặp chuyện gì à ?" Triệu Minh Hùng há»i Trần Thiên Vu, khóe miệng cÆ°á»i mỉm: "Nếu nhÆ° ông Trần cần tôi giúp việc gì trong phạm vi của trÆ°á»ng thì xin cứ nói, Triệu má»— đây sẽ cố hết sức giúp ông"
Trần Thiên Vu ha ha cÆ°á»i, trong lòng thầm mắng má»™t tiếng "cáo già ", sau đó nói: "Vị Edward thiếu gia nà y đến từ Äức, là má»™t đối tác hợp tác quan trá»ng của tôi. Lần nà y tá»›i quý trÆ°á»ng chủ yếu là muốn tìm má»™t ngÆ°á»i. Theo nhÆ° Edward thiếu gia nói thì ngÆ°á»i nà y Ä‘ang ở trong trÆ°á»ng."
Triệu Minh Hùng suy tÆ° má»™t hồi, rồi lại cÆ°á»i nói: "Không biết ngÆ°á»i mà Edward thiếu gia đây muốn tìm có tên là gì? Há»c khoa nà o hay là là m việc ở bá»™ pháºn nà o?"
Trần Thiên Vu liá»n lên tiếng: "Äiá»u nà y chỉ sợ rằng Edward thiếu gia cÅ©ng không biết!"
"Việc nà y..." Triệu Minh Hùng dùng đồng dạng khẩu khà nói rằng: "Có chút khó khăn, nếu nhÆ° không biết được ngÆ°á»i đó ra sao thì chỉ sợ đúng tháºt là rất khó khăn tìm kiếm. Tuy giúp ngÆ°á»i là m niá»m vui của chúng tôi nhÆ°ng muốn trong vạn ngÆ°á»i tìm má»™t thì khẳng định sẽ tốn chi phà rất nhiá»u! ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tôi tháºt không dám qua mặt vị nhân sÄ© nổi danh nhÆ° ông Trần đây. Tin rằng ông Trần cÅ©ng biết, con ngÆ°á»i của tôi bá» bá»™n nhiá»u việc, má»—i ngà y chuyện phải xá» lý rất nhiá»u, từng giây từng phút cÅ©ng đáng giá khá»ang 10,000 tệ rồi. Mặc dù tiá»n đối vá»›i tôi mà nói cÅ©ng không phải là quan trá»ng cho lắm, nhÆ°ng quan trá»ng là ... ông Trần nhìn chung cÅ©ng thấy rồi đó, tôi rõ rà ng là rất nghèo. Äấy ông nhìn xem dãy phòng há»c kia Ä‘i, đã nhiá»u năm không đựơc tu sá»a rồi, sắp đổ nát đến nÆ¡i, nếu nhÆ° đổ xuống chôn vùi sinh viên thì tháºt không tốt đâu"
"Tháºt quá quắt, đó rõ rà ng là kiến trúc mang tÃnh lịch sá» của trÆ°á»ng, chuyện gì mà đã lâu không tu sá»a chứ?" Chu Dáºt Tà i suy nghÄ©. Vị hiệu trưởng nà y quả nhiên là lợi hại, ngay cả việc xảo trá nhÆ° thế mà cÅ©ng dám Ä‘em nói ở nÆ¡i thanh thiên bạch nháºt. Äá»™t nhiên góc áo bị ngÆ°á»i nhẹ nhà ng lôi má»™t chút, Chu Dáºt Tà i nghiêng đầu nhìn lại thì thấy Edward Ä‘ang dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn và o Triệu Minh Hùng, há»i: "Các hạ, vị lão giả đáng kÃnh nà y là ai váºy? Xin tha thứ cho sá»± mạo muá»™i của ta, còn chÆ°a thỉnh giáo há» tên của các hạ?"
"Chu Dáºt Tà i, các hạ có thể gá»i ta là Chu hay là Dáºt Tà i cÅ©ng được. NgÆ°á»i kia chÃnh là hiệu trưởng của trÆ°á»ng nà y", cảm giác được Edward có ý tứ kết bạn vá»›i mình, Chu Dáºt Tà i liá»n nhanh chóng đáp lại.
"Chu, nhÆ° váºy thì vị lão giả đáng kÃnh nà y chÃnh là ngÆ°á»i có quyá»n lá»±c cao nhất nÆ¡i đây phải không? Ta nhất định phải kết bạn vá»›i má»™t nhân váºt nhÆ° váºy, vì ta biết trong khoảng thá»i gian kế tiếp đây ông ta sẽ là ngÆ°á»i trợ giúp ta rất nhiá»u" Edward cÆ°á»i ha ha nói, Ä‘á»™t nhiên lại thấy đối tác của mình Ä‘ang cùng nhá» to vá»›i vị lão giả, dÆ°á»ng nhÆ° là đang tranh luáºn chuyện gì, liá»n hiếu kỳ há»i: "Chu, bá»n há» Ä‘ang là m gì thế?"
Chu Dáºt Tà i đáp: "Ngà i hiệu trưởng của chúng tôi Ä‘ang muốn lừa đảo, và ông Trần kia lại rất thÃch bị lừa"
Edward tá»± nhiên không hiểu ý tứ của Chu Dáºt Tà i, lắc đầu há»i: "Lừa đảo, các hạ có ý gì?"
"Ừm, chÃnh là kỹ xảo vÆ¡ vét tà i sản" Chu Dáºt Tà i khẳng định hồi đáp, tiếp đó có cảm giác nói ngà i hiệu trưởng nhÆ° váºy thì có chút không thá»a đáng nên láºp tức sá»a lại: "Có thể nói là ngà i hiệu trưởng Ä‘ang thÆ°Æ¡ng lượng mức thù lao vá»›i ông Trần"
Edward cÅ©ng là hạng ngÆ°á»i cÆ¡ trà nên tá»± nhiên hiểu rõ ý tứ của những lá»i nà y, trong lòng có cảm giác phÃa đối tác tháºt đã vì mình là m không Ãt chuyện nên liá»n đối vá»›i vị đối tác không quen không biết nà y nảy sinh ra má»™t ấn tượng rất tốt.
Lúc nà y, cuá»™c giao dịch giữa Trần Thiên Vu và Triệu Minh Hùng đã hoà n thà nh. Hai ngÆ°á»i ai cÅ©ng vui tÆ°Æ¡i há»›n hở.
Triệu Minh Hùng mặt mà y tá»a sáng rạng rỡ, nghÄ© đến Trần Thiên Vu vì Edward mà chi trả không Ãt nên hắn nhìn Edward giống nhÆ° là nhìn thấy thần tà i váºy, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói: "Hoan nghên Edward tiên sinh quang lâm. Vá» phần chuyện của ngà i tôi đã nghÄ© ra được phÆ°Æ¡ng pháp giải quyết rồi"
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
19-12-2010, 09:45 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
ChÆ°Æ¡ng 13: BỊ CHÆ I MỘT Vá»
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
Nghe được lá»i phiên dịch của Chu Dáºt Tà i, Edward hét ầm lên, cái gì lá»… nghi quý tá»™c, cái gì tÆ° thái Æ°u nhã Ä‘á»u bị hắn quẳng Ä‘i hết. Có gì quan trá»ng hÆ¡n là hoà n thà nh nguyện vá»ng đây?.
Tiếng thét chói tai của Edward vang lên liá»n là m cho tất cả má»i nguá»i kinh ngạc và tá»± há»i rốt cuá»™c là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o mà có thể khiến cho vị quý tá»™c hiển hách từ Châu Âu xa xôi chạy đến nÆ¡i nà y tìm hắn.
Qua lá»i nói và cá» chỉ của Edward, Chu Dáºt Tà i có thể thấy được tầm quan trá»ng của ngÆ°á»i mà Edward muốn tìm. NhÆ°ng mặc kệ thế nà o, có thể có biện pháp giải quyết khó khăn của Edward thì Chu Dáºt Tà i cÅ©ng mừng thay cho hắn.
"Cảm Æ¡n Chúa, xem ra con sẽ mau chóng hòan thà nh được tâm nguyện rồi" Edward thì thà o tá»± nói nói, không há» lo lắng đến những cá» chỉ là m mất thân pháºn của hắn, ánh mắt mong chá» nhìn và o Triệu Minh Hùng, chá» cho ông ta nói tiếp.
Triệu Minh Hùng cháºm rãi nói: "Kỳ thá»±c rất Ä‘Æ¡n giản, ngÆ°á»i nà y đã khiến cho Edward tiên sinh hứng thú nhÆ° váºy và không quản ngà n dặm xa xôi tá»›i đây tìm kiếm, nhÆ° váºy thì ngừơi nà y chắc chắn là phải có năng lá»±c gì đó phi phà m lắm. Chúng ta tạm thá»i Ä‘em mục tiêu gói gá»n trong tất cả sinh viên Ä‘i. Tôi tin chắc má»™t ngừơi nhÆ° thế tuyệt đối không phải là loại ngừơi bình thÆ°á»ng, cuối tuần nà y, à . . cÅ©ng chÃnh là ngà y mai, trÆ°á»ng chúng tôi sẽ tổ chức lá»… ká»· niệm, chúc mừng trÆ°á»ng thà nh láºp tròn má»™t trăm năm. Lúc đó, phà m là những sinh viên xuất sắc thì sẽ lên Ä‘Ã i biểu diá»…n tà i hoa của bản thân. Edward tiên sinh có thể từ đó nhìn xem có ai là ngừơi mà mình muốn tìm hay không?"
Xác thá»±c, phÆ°Æ¡ng pháp nà y dÄ© nhiên có chút không ổn nhÆ°ng trong tình hình nà y thì nó cÅ©ng là chÃnh là biện pháp duy nhất. Bởi vì Edward vốn không biết ngÆ°á»i đó tên há» là gì, Ä‘ang là m cái gì, là sinh viên hay là giáo sÆ°.... Edward hoà n toà n chẳng biết gì cả. Thế nhÆ°ng tại sao má»™t ngÆ°á»i nhÆ° váºy mà có thể là m cho má»™t nhân váºt hiển hách nhÆ° Edward tá»›i đây tìm hắn chứ? Tin chắc ngay cả bản thân Edward cÅ©ng cảm thấy mông lung. Vá» phần tại sao Edward cứ khăng khăng má»™t má»±c muốn tìm ngÆ°á»i nà y thì sợ rằng chỉ có má»™t mình bản thân hắn biết mà thôi.
Sau khi nghe được Chu Dáºt Tà i phiên dịch, Edward vốn tâm tình Ä‘ang rất kÃch Ä‘á»™ng liá»n tỉnh táo lại. Tuy rằng hắn cÅ©ng biết phÆ°Æ¡ng pháp nà y không nhất định có thể giúp được hắn, nhÆ°ng có cÅ©ng còn hÆ¡n không.
"Reng...reng....." chuông Ä‘iện thoại Ä‘á»™t nhiên vang lên, Chu Dáºt Tà i móc Ä‘iện thoại cầm tay ra nhìn, sau đó nói má»™t tiếng xin lá»—i vá»›i Edward và Trần Thiên Vu rồi Ä‘i ra má»™t bên, bắt máy: "A lô, là lão nhị à , có chuyện gì không?"
VÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Tá» giá»ng rất lá»›n, rất gấp, đồng thá»i cÅ©ng rất oán giáºn nói: "Lão tứ, chuyện phiá»n toái rồi. Con bé Ngụy Lam kia lần nà y chÆ¡i ngÆ°Æ¡i má»™t vố, ta má»›i vừa biết được tin thì vá»™i vã Ä‘iện thoại cho ngÆ°Æ¡i liá»n đây"
"Ngụy Lam?" Chu Dáºt Tà i nhÃu mà y, hắn không muốn Ä‘á» cáºp chuyện gì vá» cô gái nà y nên có chút phiá»n não há»i: "Lão nhị, rốt cục là chuyện gì, cứ nói thẳng Ä‘i."
VÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Tá» nói tiếp: "NgÆ°Æ¡i có biết ngà y mai chÃnh là lá»… ká»· niệm trăm năm trÆ°á»ng ta thà nh láºp không?"
"Việc nà y ta biết, mau nói và o trá»ng Ä‘iểm Ä‘i" Chu Dáºt Tà i trả lá»i, trong lòng suy nghÄ© Ngụy Lam tại sao lại chÆ¡i hắn chá»›?
"Con bé Ngụy Lam đem tên của ngươi cho và o danh sách tiết mục diễn xuất, hát bà i hát "Anh rốt cục yêu ai?". . ."
"NgÆ°Æ¡i nói cái gì?" VÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Tá» lá»i còn chÆ°a dứt, Chu Dáºt Tà i đã hét to.
"Kỳ thá»±c chúng ta cÅ©ng biết, huynh đệ ngÆ°Æ¡i không có khiếu ca hát, tiếng hát nhÆ° ma chê quá»· há»n. Con bé đó hiển nhiên cÅ©ng biêt khuyết Ä‘iểm nà y của ngÆ°Æ¡i nên má»›i cố ý chÆ¡i ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy, muốn ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c mặt toà n bá»™ giáo sÆ° và sinh viên rÆ°á»›c lấy nhục nhã, thá»±c sá»± là quá Ä‘á»™c mà !" Tiếng của lão tam Lý Hà i vang lên trong Ä‘iện thoại.
"Äược rồi, ta biết rồi, cảm Æ¡n lão nhị" Chu Dáºt Tà i đáp lại, tuy nhiên trong lòng hắn dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t cÆ¡n phẫn ná»™ muốn bạo phát ra, tức giáºn đến ná»—i thân thể cÅ©ng run.
"Muốn là m ta mất mặt sao?" Chu Dáºt Tà i cÆ°á»i lạnh. NgÆ°á»i khác không biết chứ hắn thì còn lạ gì? Lá»i bà i hát "Anh rốt cục yêu ai?" má»›i là mục Ä‘Ãch của Ngụy Lam, bởi vì nếu là ngÆ°á»i nà o quen biết Chu Dáºt Tà i thì cÅ©ng biết hắn bị Ngụy Lam "đá".
"Van cầu em cho anh má»™t cÆ¡ há»™i. . . . Ngụy Lam, đây má»›i là dụng tâm chân chÃnh của cô phải không?" Chu Dáºt Tà i rất nhanh lấy lại bình tÄ©nh, đối vá»›i cô gái nà y hắn đã thất vá»ng cá»±c Ä‘á»™ rồi.
"Bốp" Má»™t bà n tay trắng noãn vá»— và o vai Chu Dáºt Tà i, tiếp đó lá»i của Edward vang lên bên tai: "Chu, gặp chuyện gì không vui à ? Chúng ta không phải đã là bạn bè sao, có chuyện gì không vui thì hãy nói cho ta nghe má»™t chút Ä‘i"
Chu Dáºt Tà i miá»…ng cưỡng cÆ°á»i cÆ°á»i, tay để Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng và o trong túi, nói: "Chỉ là má»™t vấn Ä‘á» nho nhá» thôi. Äược rồi, các hạ đã có quyết định gì chÆ°a?"
Edward nhÃu mà y, bất đắc dÄ© nói: "Chỉ có Chúa má»›i biết ngừơi nà y quan trá»ng thế nà o đối vá»›i gia tá»™c của ta thôi, đây là vấn Ä‘á» Chúa Ä‘Æ°a ra thá» thách ta, ta còn biết là m gì đây? Chỉ hy vá»ng dÆ°á»›i sá»± trợ giúp của má»i ngÆ°á»i ta có thể đạt thà nh tâm nguyện. Äược rồi Chu, Trần Thiên Vu tiên sinh đêm nay vì ta đặc biệt mở má»™t buổi tiệc, ta muốn các hạ cùng ta đến dá»±"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu nhÆ° có được thiệp má»i của ông Trần ta nhất định sẽ Ä‘i ." Chu Dáºt Tà i vừa cÆ°á»i vừa nói.
Edward mỉm cÆ°á»i nói: "Ta nghÄ© chuyện nà y vốn không thà nh vấn đỠđâu"
Chu Dáºt Tà i ha ha cÆ°á»i, xem nhÆ° là thừa nháºn hắn nói. Xác thá»±c, nếu nhÆ° không có sá»± xuất hiện của Edward thì hắn cÅ©ng sẽ không kiếm được số tiá»n to nhÆ° thế má»™t cách Ä‘Æ¡n giản. 500,000 tệ đối vá»›i Chu Dáºt Tà i mà nói rất là trá»ng yếu, nó có thể giúp hắn lấy lại những đồ váºt thuá»™c vá» hắn, tá»· nhÆ° nhà bị ngân hà ng tịch thu phát mãi, trả hết số nợ cha mẹ hắn thiếu chẳng hạn, ngoà i ra còn có thể thà nh công nhiá»u hÆ¡n thế nữa.
Sau khi biết rõ sá»± thần kỳ của Sà n Giao Dịch Äịa Ngục thì Chu Dáºt Tà i hiểu rõ tiá»n bạc sau nà y không là vấn Ä‘á» gì vá»›i hắn cả. Con số 500,000 tệ kia chỉ là má»™t khởi đầu mà thôi, chỉ cần bản thân có thể cùng vong hồn trong địa ngục tiến hà nh giao dịch nhiá»u hÆ¡n thì ngà y bản thân công thà nh danh toại tin chắc sẽ không xa nữa. Chỉ tùy tiện phiên dịch mấy câu mà đã có thể kiếm được 500,000 tệ, nhÆ° váºy thì kỹ thụât chÆ¡i piano của Backhaus có thể mang đến cho bao nhiêu danh lợi chứ? Hắn tháºt không dám nghÄ© tá»›i nữa.
HÆ¡n nữa vong hồn Backhaus nÆ¡i địa ngục chỉa là má»™t vong hồn bình thÆ°á»ng thuá»™c tầng nhứ nhất mà thôi, nhÆ° váºy thì ở địa ngục tầng hai, tầng ba. . . , có bao nhiêu vong hồn mạnh hÆ¡n tồn tại chứ?
Những Ä‘iá»u nà y Chu Dáºt Tà i hiện tại cÅ©ng không rõ rà ng lắm nhÆ°ng Ä‘iá»u duy nhất hắn biết đến là nếu không có Ä‘iểm công đức thì hắn cÅ©ng vô pháp tiến hà nh giao dịch vá»›i vong hồn. Và Chu Dáºt Tà i cÅ©ng không biết là m sao để có thể kiếm đựơc cà ng nhiá»u công đức, không lẽ phải Ä‘i là m những chuyện tốt nhá» nhÆ° trÆ°á»›c kia nữa?. Äiá»u nà y không thể vì cho dù má»™t ngà y 24 tiếng Ä‘á»u là m chuyện tốt nhÆ° thế thì không biết bao lâu má»›i thể có kiếm đựơc đủ Ä‘iểm để tiến hà nh giao dịch, má»™t năm, hai năm hay là lâu hÆ¡n?
Chu Dáºt Tà i căn bản không có thá»i gian Ä‘i tÃch lÅ©y công đức, nhÆ° váºy hắn phải là m thế nà o để kiếm đựơc nhiá»u công đức đây? Äiá»u nà y đối vá»›i hắn là má»™t vấn Ä‘á» khó khăn, cÅ©ng là chuyện phiá»n phức nhất mà hắn không cách nà o giải quyết đựơc.
"Quên Ä‘i, không thèm nghÄ© nữa, Ä‘i má»™t bÆ°á»›c tÃnh má»™t bÆ°á»›c váºy" Chuyện nghÄ© không thông thì Chu Dáºt Tà i sẽ không tốn thá»i gian ngẫm nghÄ©. Äúng lúc nà y thì Trần Thiên Vu đã Ä‘i tá»›i, vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i rạng rỡ nói vá»›i Chu Dáºt Tà i: "Chu huynh đệ có hứng thú tham gia tiệc rượu của Trần má»— không? Äến đó ta sẽ trả phần thù lao còn thiếu cho cáºu luôn"
Lấy tiá»n tà i ra là m thiệp má»i, Chu Dáºt Tà i còn có thể cá»± tuyệt được sao? Sau khi thấy hắn mỉm cÆ°á»i đáp ứng, Edward vui mừng cÆ°á»i to. Có thể kết bạn vá»›i ngừơi nhÆ° Chu Dáºt Tà i biết rõ lá»… nghi quý tá»™c của Châu Âu váºy, hắn cảm thấy cÅ©ng rất vinh hạnh.
TrÆ°á»›c đông đảo ánh mắt kinh ngạc, Chu Dáºt Tà i và Edward cùng bÆ°á»›c và o trong xe của Trần Thiên Vu. Xe mang theo má»™t tráºn gió chạy khá»i trÆ°á»ng.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
19-12-2010, 09:45 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
ChÆ°Æ¡ng 14: NGƯỜI CÓ QUYỀN THẾ CHÂN CHÃNH
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
Chá» khi chiếc xe chạy khá»i tầm mắt thì Triệu Minh Hùng má»›i xoay ngÆ°á»i Ä‘i trở vá» phòng là m việc, vừa tá»›i trÆ°á»›c cá»a phòng thì vẻ đắc ý nói cÆ°á»i trên mặt khi nãy trong nháy mắt đã biến mất. Hắn hÃt sâu má»™t hÆ¡i rồi đẩy cá»a bÆ°á»›c và o.
Căn phòng không lá»›n lắm, bà y biện rất Ä‘Æ¡n giản nhÆ°ng được cái rất đẹp và tinh xảo. Ở bên cạnh cá»a sổ trong góc phòng có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên Ä‘ang ngồi trên cái ghế bằng gá»— lim, nhìn Triệu Minh Hùng bÆ°á»›c và o.
"Tháºt xin lá»—i VÆ°Æ¡ng thiếu gia, có chút chuyện cần xá» lý khiến cho ngà i phải đợi lâu." Triệu Minh Hùng nói vá»›i thái Ä‘á»™ rất cung kÃnh, sau đó cÅ©ng ngồi xuống cái ghế bên trái của ngÆ°á»i trung niên.
Tuổi của Triệu Minh Hùng đã quá năm mÆ°Æ¡i, có thể ngồi đựơc trên cái ghế hiệu trưởng của trÆ°á»ng đại há»c nổi tiếng nhÆ° váºy thì tá»± nhiên phải có năng lá»±c và các thế lá»±c phÃa sau trợ giúp. Tại thà nh phố Thâm Hà i nà y, hắn cÅ©ng là má»™t nhân váºt nổi danh, ngay cả phú hà o nhÆ° Trần Thiên Vu hắn cÅ©ng không cung kÃnh nhÆ° thế nhÆ°ng ngÆ°á»i trung niên ngồi trÆ°á»›c mắt nà y thá»at nhìn thì tuổi nhá» hÆ¡n hắn, chỉ khá»ang bốn mÆ°Æ¡i mà thôi, thế nhÆ°ng lại là m cho hắn tất cung tất kÃnh, tháºm chà có chút ý tứ lấy lòng.
NgÆ°á»i trung niên vẻ ngoà i cÅ©ng không tÃnh là tuấn mỹ cho lắm nhÆ°ng lại rất có khà thế, là m cho ngừơi khác có cảm giác bị áp bách, chỉ có ngÆ°á»i quyá»n thế Ä‘iên đảo cà n khôn má»›i có được khà chất nhÆ° váºy. Äứng ở phÃa sau hắn chÃnh là má»™t ngÆ°á»i thanh niên tóc ngắn khá»ang hai mÆ°Æ¡i tuổi, vóc ngÆ°á»i cao to, cÆ¡ thể tá»±a nhÆ° đúc từ sắt thép, phảng phất ẩn chứa sức mạnh kinh ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa còn tóat ra má»™t cổ sát khÃ, chỉ có những ngừơi đôi tay nhuốm đầy máu tanh má»›i có thể đựơc khà thế nhÆ° váºy.
NgÆ°á»i trung niên Ä‘Æ°a tay lấy má»™t Ä‘iếu xì gà từ trong túi ra, tên thanh niên tóc ngắn láºp tức mồi lá»a cho hắn. Hắn rÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu rồi thở ra, thần sắc không mừng không ná»™, chỉ dùng đôi mắt thần thái dị thÆ°á»ng nhìn Triệu Minh Hùng nói: "Ngừơi sinh viên kia rất thú vị, tôi có chút hiếu kỳ vá» cáºu tạ, không biết là gia đình nà o có thể bồi dưỡng ra má»™t nhân tà i nhÆ° thế? Số ngÆ°á»i tinh thông tiếng Latin trong nÆ°á»›c hiện tại vượt không quá mừơi ngừơi, tháºt không biết cáºu ấy đã theo ai mà há»c được."
NgÆ°á»i sinh viên được nói đến hiển nhiên chÃnh là Chu Dáºt Tà i.
Triệu Minh Hùng thần sắc khẽ Ä‘á»™ng, dÆ°á»ng nhÆ° nhá»› tá»›i cái gì, nói: "Trong số mÆ°á»i ngÆ°á»i thì VÆ°Æ¡ng thiếu gia đây chắc hẳn cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i trong số đó"
NgÆ°á»i trung niên vẫn yên lặng hút thuốc, không thừa nháºn cÅ©ng không phủ nháºn. Äá»™t nhiên hắn đứng lên, nói: "Äược rồi, ta cÅ©ng phải Ä‘i đây. Lần nà y tá»›i thà nh phố Thâm Hải nà y chủ yếu là tham gia há»™i đồ cổ và o ngà y mốt thôi, nhân tiện ghé qua thăm há»i chút thôi."
Triệu Minh Hùng cÅ©ng đứng lên nhÆ°ng không há» có ý tứ giữ lại, chỉ nói: "VÆ°Æ¡ng thiếu gia không muốn ngồi chÆ¡i thêm má»™t chút sao?" Giá»ng nói của hắn có cung kÃnh nhÆ°ng không phải nhiệt tình cho lắm, nhÆ°ng cÅ©ng không lãnh đạm, dÆ°á»ng nhÆ° là nhân viên Ä‘ang nói chuyện vá»›i cấp trên váºy.
Tuy nhiên vì sá»± hiếu kỳ trong lòng, Triệu Minh Hùng lại há»i ra má»™t vấn Ä‘á» hắn rất muốn biết: "Tại sao VÆ°Æ¡ng thiếu gia lại không Ä‘i gặp Edward?" Rất hiển nhiên, Triệu Minh Hùng cÅ©ng biết rõ Edward có thân pháºn rất hiển hách.
NgÆ°á»i trung niên cÆ°á»i nói: "Gia tá»™c của Edward đúng là đứng số má»™t số hai trên thế giá»›i nà y, má»™t nhân váºt nhÆ° váºy thì rất nhiá»u ngÆ°á»i muốn tạo quan hệ cÅ©ng là thÆ°á»ng tình, tuy nhiên đối vá»›i VÆ°Æ¡ng VÅ© Hà ng nà y thì không có gì quan trá»ng cho lắm"
Ngữ khà của Vương Vũ Hà ng rất kiêu ngạo.
CÅ©ng không chá» Triệu Minh Hùng nói tiếp thì ngÆ°á»i thanh niên tóc ngắn Ä‘i theo phÃa sau Ä‘á»™t nhiên há»i: "Ông Triệu, xin há»i ngÆ°á»i sinh viên kia tên há» là gì?"
"Chu Dáºt Tà i." Triệu Minh Hùng khẳng định hồi đáp.
"Chu Dáºt Tà i, rất thú vị, nếu nhÆ° hắn đối vá»›i đồ cổ cÅ©ng có hứng thú thì ta đối vá»›i hắn sẽ cà ng cảm thấy hứng thú hÆ¡n." VÆ°Æ¡ng VÅ© Hà ng lẩm bẩm nói má»™t câu không ai hiểu ý tứ rồi mang theo ngÆ°á»i thanh niên rá»i khá»i phòng.
-------------------
Trần Thiên Vu quả nhiên là má»™t ngÆ°á»i tâm cÆ¡ linh hoạt, hắn cÅ©ng không cho xe chở Chu Dáºt Tà i và Edward trá»±c tiếp tá»›i chá»— của hắn mà là bảo tà i xế chạy vá» má»™t nhà hà ng nổi tiếng trong thà nh phố.
Bởi vì hắn quan sát thấy đựơc Edward có bá»™ dáng mệt má»i rã rá»i và biết cái Edward Ä‘ang cần chÃnh là thức ăn và sau đó là má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh để nghỉ ngÆ¡i. Vì thế trÆ°á»›c tiên hắn mang Chu Dáºt Tà i và Edward tá»›i nhà hà ng ăn má»™t bữa.
Sau khi ăn uống no nê thì hắn má»›i mang Edward trá» vá» biệt thá»± của hắn, sau đó bố trà má»™t căn phòng yên tÄ©nh cho Edward tắm rá»a và nghỉ ngÆ¡i.
Sau khi Edward ngủ rồi thì Chu Dáºt Tà i rốt cuá»™c cÅ©ng được thở phà o nhẹ nhõm. Äứng ngoà i lan can căn phòng Trần Thiên Vu an bà i cho hắn quan sát khu biệt thá»±.
Má»i thứ đựơc bố trà rất Ä‘á»™c đáo và tinh xảo, hoà n toà n hòa hợp vá»›i cảnh sắc xung quanh của khu biệt thá»±. Má»™t cái hồ bÆ¡i rất rá»™ng và xa hoa nằm ở giữa, bên trái là má»™t khu vÆ°á»n ráºm rạp, bên phải có thể trông thấy biển rá»™ng phÃa xa xa, ở phÃa sau căn biệt thá»± có má»™t cái sân không nhá». Tòan bá»™ khu biệt thá»± nà y có diện tÃch rất rá»™ng, khoảng chừng gần 10,000 mét vuông.
"Äây là nÆ¡i ở của phú hà o sao?" Chu Dáºt Tà i đứng bên cạnh cá»a sổ tinh tế quan sát và đánh giá nÆ¡i nà y, xong trong lòng không khá»i cảm thán thì thà o. NÆ¡i kẻ có tiá»n ở quả nhiên không phải là sinh viên nghèo nhÆ° hắn có thể nghÄ© tá»›i. Tháºm chà ngay cả bãi Ä‘áºu xe của Trần Thiên Vu thôi so vá»›i căn nhà cha mẹ hắn để lại cÅ©ng lá»›n và xa hoa hÆ¡n nhiá»u.
Tuy nhiên nếu so sánh thì Chu Dáºt Tà i cà ng thÃch căn nhà của cha mẹ hắn để lại hÆ¡n, nhÆ°ng chỉ đáng tiếc. . .
Thở dà i má»™t tiếng, Chu Dáºt Tà i cÅ©ng cảm giác có chút mệt má»i, dá»± định Ä‘i nghỉ ngÆ¡i má»™t chút. Hắn biết nếu Trần Thiên Vu đã chuẩn bị buổi tiệc hoan nghênh Edward thì ngÆ°á»i được má»i dá»± khẳng định sẽ là những ngÆ°á»i già u có và quyá»n quý trong thà nh phố Thâm Hải nà y.
Vừa má»›i trở lại phòng thì tiếng "cốc cốc..." vang lên, tiếp theo cá»a được đẩy ra, má»™t ngÆ°á»i trung niên khoảng hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i tuổi bÆ°á»›c và o.
NgÆ°á»i nà y thân hình cao gầy, tay chân thô to, thần sắc lạnh lùng, ánh mắt thâm thúy khó lÆ°á»ng, toát ra má»™t loại ấn tượng Ä‘á»™c ác lạnh lùng vô tình. Khà chất lạnh lùng của hắn khiến cho Chu Dáºt Tà i cảm thấy rất khó chịu.
NgÆ°á»i nà y Chu Dáºt Tà i cÅ©ng đã từng gặp qua, đó là ngừơi Ä‘i theo phÃa sau Trần Thiên Vu, hình nhÆ° tên gá»i là Dịch Tà i TrÃ. Qua tên của hắn thì cÅ©ng có thể thấy được hắn là má»™t nhân váºt đầy mÆ°u trà bên cạnh Trần Thiên Vu.
Vừa nhìn thấy Chu Dáºt Tà i, trên mặt Dịch Tà i Trà lá»™ ra nụ cÆ°á»i nhÆ°ng nụ cÆ°á»i nà y lại là m cho Chu Dáºt Tà i có cảm giác nó rất dối trá. Hắn lên tiếng há»i: "Chu huynh đệ không định nghỉ ngÆ¡i má»™t chút sao?"
Chu Dáºt Tà i cÅ©ng cÆ°á»i cÆ°á»i, nói: "Äang định ngủ má»™t chút, ông Dịch đến đây tìm tôi có việc gì thế?"
Dịch Tà i Trà gáºt đầu, trá»±c tiếp Ä‘i tá»›i cái ghế sofa ngồi xuống, Chu Dáºt Tà i thở dà i má»™t hÆ¡i rồi cÅ©ng Ä‘i theo. Qua việc hắn không để Chu Dáºt Tà i và o mắt có thể thấy được Dịch Tà i Trà tuyệt đối đúng là má»™t nhân váºt rất theo thá»i thế, không có Edward và Trần Thiên Vu ở đây thì Dịch Tà i Trà cÅ©ng lá»™ ra tác phong quen thuá»™c của hắn.
Vá»›i sá»± cảm nháºn của Dịch Tà i Trà thì Chu Dáºt Tà i tuy rằng là má»™t nhân tà i, ngÆ°á»i có thể tinh thông tiếng Latin trong nÆ°á»›c rất Ãt á»i nhÆ°ng cÅ©ng không có nghÄ©a là không có. Vá»›i quyá»n thế và quan hệ của Trần Thiên Vu thì muốn tìm được má»™t ngÆ°á»i có thể phiên dịch tiếng Latin cÅ©ng chỉ là vấn Ä‘á» thá»i gian thôi. Äiá»u duy nhất là m cho Dịch Tà i Trà nghÄ© không ra chÃnh là tại sao Trần Thiên Vu lại phái ngÆ°á»i có thân pháºn nhÆ° hắn đến tiếp Chu Dáºt Tà i, tháºm chà còn có có chút ý tứ lấy lòng nữa. Việc nà y không chỉ là m cho Dịch Tà i Trà cảm thấy tức giáºn mà còn là m cho hắn đối vá»›i Chu Dáºt Tà i nảy sinh tâm lý kỳ thị.
Chu Dáºt Tà i cho dù là má»™t nhân tà i thì cÅ©ng chỉ là tên sinh viên nghèo rá»›t mồng tÆ¡i mà thôi, Dịch Tà i Trà sẽ không bao giá» tá» ra tôn trá»ng đối vá»›i hắn.
Chu Dáºt Tà i cÅ©ng không ngồi xuống, chỉ là đứng nhìn Dịch Tà i Trà chá» hắn lên tiếng. Qua má»™t hồi lâu, Dịch Tà i Trà má»›i nói: "Có chút việc nhá» muốn tìm Chu huynh đệ bà n bạc má»™t chút, thuáºn tiện mang tá»›i thù lao của ông Trần luôn, đây là tấm chi phiếu 500,000 tệ, Chu huynh đệ hãy nháºn lấy."
Nhìn thấy trên tá» giấy nhá» hé có viết con số 500,000 tệ, Chu Dáºt Tà i cÅ©ng không khách khà cầm lấy bá» và o túi, nói: "Cảm Æ¡n ông Trần, cảm Æ¡n ông Dịch"
"Äây vốn là cái thuá»™c vá» Chu huynh đệ, ha ha, ngà y hôm nay cáºu đã giúp đỡ ông Trần má»™t đại ân, Chu huynh đệ quả đúng là ngÆ°á»i có tà i hoa xuất chúng, số tiá»n nà y ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng muốn cÅ©ng không có được! Cáºu cÅ©ng đừng gá»i ta là ông nà y ông ná» nữa, tuổi của ta lá»›n hÆ¡n cáºu má»™t chút thôi, chắc cÅ©ng cỡ tuổi cha chú cáºu, gá»i là chú Dịch Ä‘i, ông nà y ông ná» tháºt khách khà quá đấy." Dịch Tà i Trà nói xong phất phất tay, ý bảo Chu Dáºt Tà i ngồi xuống.
Chu Dáºt Tà i hÆ¡i nhÃu mà y, trong ánh mắt xẹt qua má»™t tia tức giáºn nhÆ°ng láºp tức biến mất. Mấy lá»i nói kia không chỉ chói tai mà còn lại muốn là m cha chú hắn nữa, trong lòng rất giáºn nghÄ©: "Mẹ kiếp, ông đây kiếm tiá»n bằng bản lÄ©nh của mình, đứng sau lÆ°ng núp gió nhÆ° ngÆ°Æ¡i lúc đó sao không ra mặt Ä‘i, muốn là m cha chú của ta à , còn khuya, Ä‘i chết Ä‘i"
Trong lòng thầm mắng chá»i nhÆ°ng Chu Dáºt Tà i cÅ©ng ngồi xuống và cÅ©ng không mở miệng, chỉ là lạnh lùng nhìn Dịch Tà i TrÃ, biết hắn sẽ có chuyện há»i tiếp.
Quả nhiên, Dịch Tà i Trà ngoà i cÆ°á»i nhÆ°ng trong không cÆ°á»i nói: "Chu huynh đệ có hứng thú là m việc cho ông Trần không? LÆ°Æ¡ng má»™t năm tuyệt đối không Ãt hÆ¡n con số trên tấm chi phiếu kia đâu, tháºm chà còn được sắp xếp má»™t vị trà công việc rất tốt nữa"
Äây là những Ä‘iá»u kiện tháºt mê hoặc mà Trần Thiên Vu Ä‘Æ°a ra, má»™t vị trà công việc tốt và lÆ°Æ¡ng cao, ngay cả những sinh viên tốt nghiệp lá»ai xuất sắc cÅ©ng chẳng có đựơc đãi ngá»™ nhÆ° váºy. Hắn tin tưởng má»™t ngÆ°á»i sinh viên nhÆ° Chu Dáºt Tà i nghe đựơc thì không cách nà o chống cá»± lại nổi.
Chu Dáºt Tà i ánh mắt Ä‘á»™t nhiên hiện lên vẻ nghi hoặc, có chút không thể tin lá»i của Dịch Tà i TrÃ, Ä‘Ãch thá»±c là những lá»i kia có sá»± mê hoặc quá lá»›n , có chút ấp a ấp úng nói: "Ông Trần. . . ông Trần thá»±c sá»± là nói váºy ?"
Mặt Dịch Tà i Trà lá»™ ra vẻ miệt thị, âm thầm cÆ°á»i lạnh nghÄ©: "Sinh viên nghèo chÃnh là sinh viên nghèo, nghe đựơc mức lÆ°Æ¡ng 500,000 tệ đã kÃch Ä‘á»™ng nhÆ° váºy, tháºt là thứ không có tiá»n đồ, xem ra thế giá»›i nà y ngÆ°á»i nghèo tháºt nhiá»u quá.", tuy nhiên lại dùng giá»ng rất thà nh khẩn nói: "Chu huynh đệ, cáºu có thể không tin lá»i nói của ta nhÆ°ng xin đừng hoà i nghi tâm ý của ông Trần. Ông Trần có thể có đựơc thà nh tá»±u của hôm nay không phải là dá»±a và o ngÆ°á»i khác và cÅ©ng không phải dá»±a và o âm mÆ°u thủ Ä‘oạn mà là chÃnh bản thân và đôi tay của ông Trần dốc sức là m nên, uy tÃn của ông Trần má»i ngÆ°á»i ai ai cÅ©ng biết cả. Nếu ông Trần đã hứa vá»›i cáºu Ä‘iá»u kiện tốt nhÆ° váºy thì chắc chắn sẽ là m được"
Nói xong dừng lại má»™t chút, vẻ miệt thị trên mặt Dịch Tà i Trà lại biểu hiện ra, lạnh lùng cÆ°á»i nói tiếp: "NgÆ°á»i nhÆ° ông Trần trả lÆ°Æ¡ng 500,000 tệ cho má»™t ngừơi phiên dịch cÆ¡ bản là chuyện chẳng thấm và o đâu. Tiá»n trong mắt nhân váºt nhÆ° ông Trần mà nói thì chỉ là những con số mà thôi, nếu ông Trần đã xem trá»ng cáºu nhÆ° váºy thì cáºu hãy nắm chắc cÆ¡ há»™i Ä‘i, đừng là m cho ông Trần thất vá»ng, đây là cÆ¡ há»™i mà không phải ai cÅ©ng may mắn có được đâu"
Lá»i của Dịch Tà i Trà tuy rằng nói có gắn móc câu nhÆ°ng đây vốn là tÃnh cách con ngÆ°á»i của hắn, cùng Trần Thiên Vu không há» có quan hệ gì. Chu Dáºt Tà i tin tưởng Trần Thiên Vu tuyệt sẽ không nói vá»›i hắn nhÆ° váºy, khẳng định là tên trứơc mắt đối vá»›i mình có gì rồi nên má»›i nói thế. Do đó Chu Dáºt Tà i chỉ lạnh lùng cÆ°á»i, coi những lá»i hắn vừa nói nhÆ° là gió thoảng bên tai, không hỠđặt ở trong lòng.
"Cho phép tôi suy nghÄ© má»™t chút" Äiá»u kiện của Trần Thiên Vu lần nà y quả tháºt là mê ngÆ°á»i, Chu Dáºt Tà i tin chắc rằng vá»›i Ä‘iá»u kiện nhÆ° thế thì sẽ không có bất cứ ngừơi sinh viên nà o cá»± tuyệt nổi.
Dịch Tà i Trà đột nhiên trầm mặc, vẻ đắc ý trên mặt cà ng ngà y cà ng Ä‘áºm.
Trong mắt hắn, Chu Dáºt Tà i chỉ là má»™t tên nghèo xÆ¡ nghèo xác gặp váºn may mà thôi. Nghèo thì vẫn là nghèo, dù cho có gặp may mắn má»™t lần thì thế nà o, không lẽ ông trá»i suốt Ä‘á»i Ä‘i theo phù há»™ hắn sao?.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
19-12-2010, 09:46 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
Chương 15: à NGHĨ THẬT SỰ CỦA TRẦN THIÊN VU
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
Căn phòng rất rá»™ng nhÆ°ng hiện tại Chu Dáºt Tà i lại cảm thấy nó có chút nhá» hẹp, không khà nặng ná» khiến cho hắn thấy rất khó chịu. Hắn từ ghế sofa đứng lên, bÆ°á»›c tá»›i bÆ°á»›c lui trong phòng, cuối cùng Ä‘i ra ngoà i lan can, dõi mắt nhìn vá» phÃa xa xa.
Dịch Tà i Trà móc từ trên ngÆ°á»i ra má»™t Ä‘iếu xì gà , sau đó yên lặng mồi lên, nhìn hắn dÆ°á»ng nhÆ° chẳng gấp gáp gì. Má»™t sinh viên nghèo hai bà n tay trắng đối mặt đồng lÆ°Æ¡ng mê hoặc nhÆ° thế thì hắn có thể chịu Ä‘á»±ng được sao? Dịch Tà i Trà tin rằng ngay cả bản thân hắn mÆ°á»i năm trÆ°á»›c nếu rÆ¡i và o tình huống nà y, có thể có cÆ¡ há»™i bứoc và o táºp Ä‘oà n tà i chÃnh quốc tế Trần thị nhÆ° thế thì cÅ©ng sẽ không chút do dá»± mà đáp ứng.
Lúc nà y mặt trá»i đã sắp lặn, cảnh hòang hôn đúng tháºt là mê ngÆ°á»i. Chu Dáºt Tà i nhìn ra phÃa xa xa, trong lòng cảm thán vô hạn. Ngà y hôm qua lúc nà y, bản thân hắn vẫn là má»™t ngÆ°á»i thanh niên chẳng có gì, nhÆ°ng qua mÆ°á»i mấy tiếng thì đã chuyển đổi chóng mặt, được kết bạn vá»›i má»™t quý tá»™c hiển hách nhÆ° Edward, có được má»™t số tiá»n lá»›n, kế tiếp lại được Trần Thiên Vu Ä‘Æ°a cho những Ä‘iá»u kiện tốt nhất nữa.
Ngón tay phải nhẹ nhà ng vuốt ve chiếc Nhẫn Công Äức trên tay trái, Chu Dáºt Tà i biết những cái bản thân hiện Ä‘ang có Ä‘á»u là do nó mang lại cho mình. Nếu nhÆ° Nhẫn Công Äức không xuất hiện những Ä‘iá»u thần kỳ nhÆ° váºy thì bản thân hắn cÅ©ng chẳng khá hÆ¡n hồi trÆ°á»›c là bao nhiêu. Má»™t công việc vá»›i thu nháºp hà ng năm hÆ¡n 500,000 tệ, Ä‘iá»u nà y trÆ°á»›c đây cho hắn nghÄ© hắn cÅ©ng chẳng dám nghÄ©, tuy nhiên hiện tại lại có được những thứ quá tốt trÆ°á»›c mặt, thế nhÆ°ng Ä‘em so sánh vá»›i tiá»m lá»±c của Sà n Giao Dịch Äịa Ngục kia thì mấy thứ nà y cÅ©ng chẳng là cái gì.
"Xem ra mình tháºt vẫn còn quá thiếu kiến thức và còn trẻ quá!" Khi nghÄ© thông suốt được Ä‘iểm nà y, Chu Dáºt Tà i dÆ°á»ng nhÆ° trút được gánh nặng. Tiá»n tà i tuy rằng quan trá»ng nhÆ°ng phải do bản thân mình kiếm ra má»›i giá»i. Trần Thiên Vu sở dÄ© cho hắn đãi ngá»™ tốt nhÆ° váºy chủ yếu là trá»ng mặt mÅ©i của Edward mà thôi. Ai cÅ©ng có thể nhìn ra được Edward đối vá»›i Chu Dáºt Tà i rất chiếu cố, tháºm chà đã xem hắn là bạn thân và đối đãi rất nhiệt tình. Dá»±a và o quan hệ mà thăng tiến thì không phải nguyên tắc của Chu Dáºt Tà i. Cái ngÆ°á»i khác cho thì cÅ©ng là của ngÆ°á»i, Trần Thiên Vu có thể là m cho hắn má»™t bÆ°á»›c lên trá»i, đồng dạng má»™t thá»i gian nà o đó cÅ©ng có thể đẩy hắn xuống địa ngục. Còn nhÆ° số tiá»n hắn phiên dịch, tuy cÅ©ng dá»±a và o Edward mà kiếm đựơc nhÆ°ng đó là hắn nháºn nhiệm vụ và hòan thà nh nó cho nên Trần Thiên Vu không thể thu hồi khoản tiá»n nà y, bởi đó là thù lao của hắn. Nếu nhÆ° trở thà nh nhân viên và là m việc cho Trần Thiên Vu thì lại khác rồi. Chu Dáºt Tà i tin tưởng ngà y hôm nay Trần Thiên Vu vá»›i má»™t câu nói có thể cho hắn tất cả nhÆ°ng ngà y mai Trần Thiên Vu cÅ©ng chỉ cần má»™t câu nói là có thể lấy hết má»i thứ từ trong tay hắn, cho nên chỉ có cái bản thân mình là m ra má»›i là tốt nhất thôi.
Chu Dáºt Tà i lắc đầu, hiểu ra nguyên nhân đúng là bởi vì bản thân hắn tuổi còn quá trẻ nên má»›i rÆ¡i và o sá»± hoang mang nhất thá»i nà y. Trở và o trong phòng đối mặt vá»›i Dịch Tà i TrÃ, Chu Dáºt Tà i cảm giác được tâm tình của bản thân đã biến hóa, cÅ©ng không há» ghét Dịch Tà i Trà nữa, tá»±a hồ là hắn Ä‘ang đối diện vá»›i má»™t ngÆ°á»i trong suốt váºy, mỉm cÆ°á»i nói: "Rất cảm Æ¡n sá»± thưởng thức của ông Trần đối vá»›i tôi, nhÆ°ng tôi nghÄ© tôi không thể tiếp thu ý tốt của ông ta được, tháºt xin lá»—i."
Vẻ tá»± tin trên mặt Dịch Tà i Trà trong nháy mắt biến mất, má»™t cá»— phẫn ná»™ trong lòng dÆ°á»ng nhÆ° muốn bạo phát ra. Hắn đã cố sức dùng lá»i ngon ngá»t, theo ý tứ của Trần Thiên Vu má»i gá»i nhÆ°ng lại nháºn đựơc má»™t lá»i từ chối thẳng thừng của Chu Dáºt Tà i, hắn cảm giác tôn nghiêm của hắn dÆ°á»ng nhÆ° bị quẳng và o thùng rác váºy.
Ngay khi Dịch Tà i Trà sắp bạo phát sá»± phẫn ná»™ thì ánh mắt của hắn cùng vá»›i ánh mắt của Chu Dáºt Tà i chạm nhau, má»™t loại cảm giác khác thÆ°á»ng chảy và o ná»™i tâm hắn khiến lòng hắn run rẩy má»™t chút.
"NgÆ°á»i thanh niên nà y sao lại biến đổi hoà n toà n thế, nhÆ° là hai ngÆ°á»i váºy" Má»™t ý nghÄ© trong đầu là m cho Dịch Tà i Trà kìm chế lấy sá»± phẫn ná»™ của hắn. Bởi vì lúc nà y Dịch Tà i Trà đột nhiên phát hiện, con ngÆ°á»i của Chu Dáºt Tà i đã hòan toà n biến hóa, hắn tuy vẫn còn là má»™t sinh viên nhÆ°ng cái lá»ai tá»± tin và khà chất ngạo nghá»… bây giá» thì hắn lúc trứơc chẳng há» có đựơc, tá»±a nhÆ° hai ngừơi khác nhau váºy.
Dịch Tà i Trà lắc đầu, tuy nhiên hắn dù sao cÅ©ng là ngÆ°á»i cÆ¡ trÃ, trong lòng cân nhắc tâm tình, vẫn là ngoà i cÆ°á»i trong không cÆ°á»i nói: "Xem ra đúng là ta đã Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t rồi. Thôi không dám là m phiá»n cáºu nữa, hãy nghỉ ngÆ¡i má»™t chút Ä‘i, trÆ°á»›c khi buổi tiệc bắt đầu ta sẽ cho ngÆ°á»i đến gá»i cáºu. Ta có việc cần là m, phải Ä‘i đây"
Khi Dịch Tà i Trà đi ra khá»i phòng thì trên mặt hiện ra vẻ âm lãnh cá»±c kỳ, thì thà o đắc ý nói: "Thá»±c sá»± là má»™t tên không biết thức thá»i, tuy nhiên chuyện giống nhÆ° ý muốn của ta", lạnh lùng cÆ°á»i và i tiếng rồi Ä‘i vá» má»™t hÆ°á»›ng của biệt thá»±.
Dịch Tà i Trà có thể tiến lên đựơc địa vị của ngà y hôm nay thì khẳng định hắn cÅ©ng có chá»— xuất chúng. Cái hắn có là thủ Ä‘oạn sắc sảo, thi triển ra mà không hỠđể lại vết tÃch nên má»›i đựơc Trần Thiên Vu chá»n là m phụ tá đắc lá»±c.
Quẹo trái, quẹo phải, Dịch Tà i Trà đi tá»›i trÆ°á»›c má»™t cánh cá»a, vẻ đắc ý mỉm cÆ°á»i trên mặt biến mất, thay và o đó là má»™t bá»™ mặt lấy lòng rồi đẩy cá»a Ä‘i và o.
Trần Thiên Vu Ä‘ang ngồi chiá»…m trệ trên ghế sofa, ánh mắt nhÆ° Ä‘iện, khà thế bức ngÆ°á»i, đây má»›i đúng là khà chất của má»™t nhân váºt lá»›n.
"Hắn nói sao?" Trần Thiên Vu tá»±a ngừơi trên ghế sofa, đối vá»›i Dịch Tà i Trà hắn rất quen thuá»™c nên không cần nhìn há»i luôn.
Dịch Tà i Trà bất đắc dÄ© cÆ°á»i và i tiếng nhÆ°ng cÅ©ng không đáp lá»i. Trả lá»i hoặc không trả lá»i cÅ©ng là má»™t cách trả lá»i mà thôi.
Trần Thiên Vu phất phất tay nói: "Má»™t nhân váºt nhá» mà thôi, hắn không muốn tá»›i công ty là m việc thì kệ hắn, cái ta coi trá»ng chÃnh là sá»± tà i hoa vá» ngôn ngữ của hắn, tháºt không ngá» hắn lại biết tiếng Latin. Quên Ä‘i, đừng nói việc nà y nữa, chuyện ta bảo ngÆ°Æ¡i là m tá»›i đâu rồi?"
Dịch Tà i Trà cẩn tháºn nói: "Edward có thể là má»™t đứa con riêng. Trong gia tá»™c của Edward chỉ có hai ngÆ°á»i con mà thôi, há» Ä‘á»u đã hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tuổi cả rồi, tuyệt không trẻ giống nhÆ° Edward váºy. HÆ¡n nữa, thông qua má»™t ngÆ°á»i bạn tại Äức nói thì trong xã há»™i thượng lÆ°u vẫn có lá»i đồn là trá»Æ¡ng gia tá»™c có má»™t đứa con riêng, tuy nhiên tình huống thá»±c tế ra sao thì chúng ta tháºt không biết được, chỉ suy Ä‘oán mà thôi. Không thể bởi vì má»™t lá»i đồn mà nháºn định Edward là con riêng được, vì nếu mạo muá»™i đắc tá»™i loại ngừơi thừa kế gia tá»™c nà y thì tháºt không ổn. Chuyện nà y xin ông Trần cho biết phải là m sao?"
Trần Thiên Vu chÃnh là thÃch loại ngÆ°á»i biết chừng má»±c nhÆ° Dịch Tà i TrÃ, ngòai việc bà y mÆ°u tÃnh kế còn biết rõ thân pháºn của bản thân. Gáºt đầu rồi đứng lên, bứơc và i bứơc nói: "Việc nà y nhất định phải tra cho rõ rà ng tÆ°á»ng táºn. Sáng mai, ngÆ°Æ¡i hãy gá»i Ä‘iện thoại đến Äức, bất luáºn là phải trả cái giá nà o cÅ©ng phải Ä‘iá»u tra cho rõ thân pháºn của Edward"
Dịch Tà i Trà khom lÆ°ng đáp: "Vâng, ông Trần", dÆ°á»ng nhÆ° muốn nói thêm gì đó nhÆ°ng lại thôi.
Trần Thiên Vu nói tiếp: "Ngươi muốn nói cái gì cứ việc nói thẳng, mau nói đi"
"Ông Trần, nếu nhÆ° Edward thá»±c sá»± là con ruá»™t trong gia tá»™c thì loại ngừơi có thân pháºn nhÆ° hắn vì sao lại vá»™i vá»™i và ng và ng bay đến đây, ngoà i ra cÅ©ng không há» mang theo phiên dịch nữa. Äiá»u cà ng khả nghi hÆ¡n chÃnh là cáºn vệ cÅ©ng không có. Nếu nhÆ° Edward tháºt sá»± là ngừơi thừa kế hợp pháp của gia tá»™c thì gia tá»™c của hắn là m sao cho phép má»™t ngÆ°á»i thiếu gia của há» lẻ loi má»™t mình ở má»™t địa phÆ°Æ¡ng xa lạ đựơc? Chuyện nà y là điểm đáng ngá» thứ nhất." Dịch Tà i Trà phân tÃch, rất khẳng định nói: "Ngoà i ra cho dù những suy đóan trên không đúng thì khi gia tá»™c Edward biết đựơc hắn đã đến đây nhÆ°ng tại sao há» lại không phái ngÆ°á»i tá»›i, chỉ có trưởng gia tá»™c gá»i Ä‘iện thá»ai cho ông Trần thôi. NhÆ° váºy, chỉ có hai khả năng có thể tồn tại, cái thứ nhất chÃnh là gia tá»™c của Edward căn bản không quan tâm đến hắn, và điá»u nà y cÅ©ng chứng minh đựơc hắn không có quyá»n thừa kế. Cái thứ hai chÃnh là gia tá»™c Edward đã phái ngÆ°á»i tá»›i đây nhÆ°ng lại âm thầm Ä‘i theo bảo vệ, và vì thế nên cha của Edward má»›i bảo ông Trần chiếu cố Edward tại đây mà thôi, nhÆ°ng cho dù là khả năng nà o Ä‘i nữa thì cÅ©ng chứng minh Edward đúng là có vấn Ä‘á»"
"Không sai." Trần Thiên Vu kÃch Ä‘á»™ng lên, "Váºy ý của ngÆ°Æ¡i thế nà o?"
Dịch Tà i Trà trên mặt cÅ©ng không có vẻ đắc ý, vẫn cung kÃnh nói: "Cha của Edward đã già rồi, ngừơi thừa kế sẽ là má»™t trong các con của ông ta, nếu nhÆ° bởi vì xá» lý không tốt sá»± việc và đắc tá»™i vá»›i ngÆ°á»i thừa kế của gia tá»™c thì tháºt không nên. Xin ông Trần ra lệnh cho biết hiện tại phải là m sao?"
Trần Thiên Vu tâm phiá»n ý loạn Ä‘i qua Ä‘i lại. Hắn là má»™t ngÆ°á»i rất cẩn tháºn, sẽ không bởi vì những lá»i của Dịch Tà i Trà mà hà nh Ä‘á»™ng nông nổi, dù sao những lá»i nà y cÅ©ng vẫn là suy đóan mà thôi. Trứơc khi thân pháºn thá»±c sá»± của Edward vẫn chÆ°a đựơc xác minh rõ thì hắn tuyệt không dám mạo hiểm ra quyết định. Sau má»™t lúc suy nghÄ©, Trần Thiên Vu lạnh lùng nói: "Có hai việc ta muốn ngÆ°Æ¡i lo liệu, chuyện thứ nhất là đối vá»›i Edward thái Ä‘á»™ vẫn nhÆ° trÆ°á»›c, nghìn vạn lần không được để lá»™ sÆ¡ hở. Chuyện thứ hai là láºp tức liên hệ vá»›i ngÆ°á»i bạn của ngÆ°Æ¡i ở Äức, dù bất cứ giá nà o cÅ©ng phải tra rõ thân pháºn tháºt sá»± của Edward trong thá»i gian ngắn nhất. NgÆ°Æ¡i Ä‘i là m việc Ä‘i, nếu có tin tức láºp tức đến báo cho ta"
"Vâng, ông Trần."
----------------
Mắt thấy Dịch Tà i Trà ra ngòai và đóng cá»a lại, Chu Dáºt Tà i cảm thấy vô lá»±c ngồi phịch trên ghế sofa, đồng thá»i Ä‘Æ°a tay lau mồ hôi trên trán.
Sau khi trải qua chuyện nà y, Chu Dáºt Tà i cÅ©ng có cảm giác bản thân hắn đã thà nh thục không Ãt, nằm ở trên ghế sofa suy nghÄ© má»™t chút, cảm thấy mệt má»i ngủ lúc nà o không hay.
Cảm giác có ngÆ°á»i Ä‘ang nhẹ nhà ng lay hắn, Chu Dáºt Tà i bá»—ng nhiên mở mắt ra, trứơc mắt hắn là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên Ä‘ang mỉm cÆ°á»i nhìn hắn. Chu Dáºt Tà i biết buổi tiệc đã bắt đầu rồi.
Sau khi vệ sinh xong, Chu Dáºt Tà i Ä‘i theo ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên và đến đựơc má»™t gian phòng rất rá»™ng.
Là má»™t tá»· phú, Trần Thiên Vu đối vá»›i nÆ¡i ở của mình quả tháºt là cao, bất luáºn là ở trong những gian phòng hay là hà nh lang thì cÅ©ng trang trà bằng những bức tranh nổi tiếng và tuyệt đẹp của phÆ°Æ¡ng tây cùng vá»›i tranh há»a thÆ° pháp cổ, qua chi tiết nà y cÅ©ng có thể thấy Trần Thiên Vu cÅ©ng rất có sở thÃch đối vá»›i đồ cổ.
Khi Chu Dáºt Tà i đến nÆ¡i thì nhìn thấy Edward Ä‘ang cầm má»™t bình gốm trong tay thưởng thức vẻ đẹp của nó, thần tình rất chăm chú và hiếu kỳ.
Bởi vì không thể giao tiếp với Edward đựơc nên Trần Thiên Vu chỉ có thể bất đắc dĩ đứng bên cạnh và yên lặng nhìn món đồ cổ trong tay Edward.
Thấy Chu Dáºt Tà i Ä‘i đến, Edward cầm cái bình cổ trong tay, nhiệt tình chạy tá»›i: "Chu, các hạ đối vá»›i đồ cổ có nghiên cứu không? Nếu có thì hãy nói cho ta biết má»™t chút vá» cái bình tuyệt đẹp nà y Ä‘i"
Chu Dáºt Tà i hÆ¡i nhÃu mà y, cái thứ đồ cổ nà y trong mắt những chuyên gia trong giá»›i thì đúng là bảo bối, trong mắt của thÆ°Æ¡ng nhân buôn bán thì nó là thứ mang lại già u có, nhÆ°ng thứ đồ cổ tháºt giả ra sao Chu Dáºt Tà i xác thá»±c là không há» biết chút gì.
Có ngÆ°á»i nói chÆ¡i thứ đồ cổ nà y phải có nhãn lá»±c, nó có thể khiến cho ngÆ°á»i ta trong má»™t đêm phất nhanh và cÅ©ng có thể là m cho ngÆ°á»i ta táng gia bại sản. NgÆ°á»i không có thá»±c lá»±c thì đừng nên rá»› và o. Chuyển ánh mắt nhìn sang Trần Thiên Vu, Chu Dáºt Tà i thấy được sá»± tá»± tin và thần sắc kiêu ngạo của hắn, trong lòng khẽ Ä‘á»™ng, cÆ°á»i nói: "Edward các hạ, thứ nà y đã nằm trong nhà của ông Trần đây váºy thì hãy để ông Trần nói sÆ¡ vá» nó vá»›i các hạ váºy"
"Cái bình gốm nà y là ta tốn 2 triệu tệ mua lại của má»™t ngÆ°á»i và cÅ©ng đã má»i mấy ngừơi bạn chuyên gia vá» bình gốm xem xét dùm, hỠđã xác nháºn nó đúng là của nghệ nhân Trần Minh Viá»…n thá»i Khang Hi" Trần Thiên Vu có chút đắc ý nói.
Chu Dáºt Tà i nháºn cái bình gốm từ trong tay của Edward, vẻ ngoà i rất tinh xảo đẹp mắt, hoa văn rõ rà ng tá»± nhiên, đúng là má»™t cái bình gốm đựơc bảo vệ rất tốt.
Chu Dáºt Tà i láºt ngược đáp bình lên thì thấy được ba chữ "Trần Minh Viá»…n" rất nhá».
Trần Minh Viá»…n ngÆ°á»i nà y Chu Dáºt Tà i có Ä‘á»c qua trong sách, đó là má»™t nghệ nhân nổi danh sống và o thá»i Khang Hi (khoảng 1651-1722), ngÆ°á»i Nghi HÆ°ng, tá»± là Minh Viá»…n, Hà o Hạc Phong, rất nổi danh vá» chế tạo các loại ly, bình, hạp....
Nếu nhÆ° cái bình gốm nà y thá»±c sá»± là đựơc Trần Minh Viá»…n chế tạo thì cái giá 2 triệu tệ xác thá»±c là không há» cao. NhÆ°ng đồ cổ thứ nà y, ai cÅ©ng không thể xác định đựơc có đúng là chÃnh tay Trần Minh Viá»…n chế tạo hay không vì đồ cổ giả cÅ©ng rất nhiá»u, các chuyên gia cÅ©ng không thể có đáp án chÃnh xác đựơc. Chu Dáºt Tà i tá»± nhiên cÅ©ng không dám nghÄ© loạn, cầm bình gốm thưởng thức má»™t chút rồi trả vá» tay của Edward.
Từ thần sắc của Edward có thể thấy được, hắn đối vá»›i cái bình gốm nà y cảm thấy rất hứng thú, có chút lÆ°u luyến không nỡ rá»i xa, tuy nhiên bá» ngòai của hắn thì vẫn nhÆ° không có gì, ngay cả Trần Thiên Vu ánh mắt sắc bén cÅ©ng không phát hiện đựơc, nếu không thì mặc dù hắn Ä‘ang hoà i nghi vá» thân pháºn của Edward cÅ©ng khẳng định sẽ phóng đến mựơn cá»› lấy lòng.
Chu Dáºt Tà i đứng nhìn Edward và rất bá»™i phục thái Ä‘á»™ là m ngÆ°á»i của hắn, quả đúng là má»™t thân sÄ© Ä‘iển hình, không há» muốn lấy đồ mà ngừơi khác thÃch, ngòai ra Chu Dáºt còn thầm bá»™i phục đối vá»›i sá»± già u có của Trần Thiên Vu.
Äúng lúc đó thì cánh cá»a lá»›n đựơc mở ra, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên ăn mặc nhÆ° quản gia Ä‘i đến, đối vá»›i má»i ngÆ°á»i chà o há»i rồi mở miệng nói: "ThÆ°a ông Trần, buổi tiệc đã sẵn sà ng, khách đã đến đông đủ"
Trần Thiên Vu là chủ nhân của buổi tiệc, theo lý hắn nên ra mặt để nói chuyện nhưng bởi vì sự có mặt của Edward và buổi tiệc nà y lại là vì Edward mà chuẩn bị nên Trần Thiên Vu chỉ phái quản gia ra mặt tiếp khách thôi, qua đó cũng có thể thấy được Trần Thiên Vu đối với vị quý tộc đến từ Châu Âu xa xôi nà y tôn sùng cỡ nà o.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
Từ khóa được google tìm thấy
aáîðò , địa ngục binh dai , Ä‘ia nguc giao dich , di nguc giao dich , dia nguc dao dich , dia nguc giao dich , dia nguc ngao binh dai , giao dich dia nguc , hóa vÅ© kỵ sÄ© , san giao dich dia nguc , tiet giao dai vu , ðàñêðàñêè