Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: longhach1811
Biên dịch: longhach1811
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event
Hiện nay, mình chính thức đảm nhận biên truyện này, để truyện ra nhanh hơn, mong các bạn đọc hãy thanks và vote cho Đạo thật nhiều. Mong các bạn ủng hộ nhiệt tình Hiện tại mình đang bị ốm, tốc độ ra chương sẽ chậm, bạn nào có tâm huyết có thể gửi inbox cho mình để đăng ký dịch nhé.
Tu sĩ Ngự Đạo tông thực lực hơn Vạn Ma tông một chút, đại thế tự nhiên mạnh hơn nhiều. Nhưng hôm nay Vạn Ma Tông ẩn nhẫn bao năm mà tới, vốn là mạnh mẽ vô cùng. Lúc trước chèn ép Hoang Cổ Tông, sĩ khí cũng theo đó mà tăng vọt. Giờ đây đánh nhau cùng Ngự Đạo Tông chắc chắn không nửa điểm rơi xuống hạ phong.
Thuỷ Mặc Tử sắc mặt lạnh lùng, hàn quang trong mắt loé lên. Ngự Đạo Tông trấn áp Vạn Ma Tông mấy trăm năm, ngăn không cho vào chủ Trung Châu, đại hận như thế tự nhiên oán niệm rất nặng.
- Đệ tử Vạn Ma Tông nghe lệnh, hiện giờ Tiêu Thần trưởng lão đem Thương Khung đạo nhân ngăn lại, cấp cho Vạn Ma Tông ta cơ hội rửa sạch sỉ nhục trước đây, chúng ta tất nhiên phải nắm chắc lấy cơ hội này. Trận chiến này chỉ có thể thắng không được phép bại. Vạn Ma Tông ta nhất định phải đem Ngự Đạo tông dẫm dưới chân. Các ngươi có lòng tin cùng lão phu đánh một trận không?
Tiêng nói nhẹ nhưng tựa như tiến rít gào, âm vang không ngừng.
Con mắt Lý Sất Thiên đỏ lên. Phụ thân hắn chính là tông chủ tiền nhiệm Vạn Ma Tông. Ngày đó lập chí dẫn dắt tông môn tiến vào chủ Trung Châu, nhưng bởi vì tu luyện gấp gáp muốn đánh nhanh vào Bất Trụy khiến cho việc đột phá bị thất bại, pháp lực bạo tẩu mà chết. Mà tất cả chính do Ngự Đạo Tông ban tặng. Chính ngày hôm nay có cơ hội bộc phát vô tận thương đau, bất kể ra sao cũng nhất định phải đem Ngự Đạo Tông đạp dưới chân giúp an ủi vong linh phụ thân.
- Chiến!
Thái độ điên cuồng của Lý Sất Thiên kéo theo mười lăm trưởng lão cùng gần năm mươi Kim Đan đệ tử cũng trở nên kích động.
- Chiến!
Giờ đây, cả Vạn Ma Tông như hóa thành một thể. Chữ “Chiến!” ra khỏi miệng đồng thời chiến ý dâng lên như muốn đem Thương Khung đạp xuống.
Sỉ nhục mấy trăm năm, hôm nay nhất định phải đòi lại.
- Tiêu Thần trưởng lão lấy Bất Trụy sơ kỳ đấu với Thương Khung đạo nhân, chẳng lẽ chúng ta không thể đem Ngự Đạo Tông hoàn toàn trấn áp? Toàn lực ra tay không tiếc phải trả giá nhất định phải thắng!
Thủy Mặc Tử gầm lên, tu sĩ Vạn Ma Tông nhất tề tiến lên đạp xuống khiến hư không rung động phát ra tiếng nổ vang ầm ầm.
Oanh!
Khí thế giao chiến đôi bên điên cuồng chém giết, đàn áp, như muốn đem đối phương hoàn toàn oanh tạc. Giờ đây, tu sĩ Vạn Ma Tông như phong ba bão táp, không ngừng nghỉ đánh tới giống như thủy triều liên tục không dứt.
Hàn Nguyệt đạo nhân sắc mặt trắng bệch, tu sĩ Ngự Đạo Tông phía sau, từ trong đôi mắt có thể nhận thấy đang cực độ sợ hãi. So sánh khí thế thì khí thế Ngự Đạo Tông đang suy yếu nhanh chóng do sự dao động tinh thần của tu sĩ.
Thủy Mặc Tử sắc mặt lạnh lùng. Phía sau, Lý Sất Thiên cùng mười lăm trưởng lão sắc mặt trắng bệch, miệng đổ máu tươi. Còn bốn mươi bảy Kim Đan đệ tử do chịu ảnh hưởng gần lúc đối chiến nên lai càng bị thương nặng, thất khiếu bên trong đã rỉ máu. Nhưng giờ đây không một người nào có ý định lùi về phía sau. Mặc dù bị thương, thậm chí bỏ mạng tại chỗ cũng muốn đem Ngự Đạo Tông đánh tan! Khí tức lãnh liệt tàn nhẫn từ trong cơ thể tu sĩ Vạn Ma Tông bộc phát, dung nhập vào sĩ khí ban đầu khiến cho sĩ khí đã sôi trào càng thêm hung hãn.
Sĩ khí Ngự Đạo Tông giờ đây suy yếu, Thủy Mặc Tử đã nhìn ra, đáy mắt bỗng nhiên xẹt qua ý âm lãnh.
- Vạn Ma Tông đệ tử hãy theo lão phu tiến lên đánh tan Ngự Đạo Tông, rửa sạch sỉ nhục trước đây!
- Đánh tan!
Nói xong, Thủy Mặc Tử tiến lên một bước, Lý Sất Thiên cùng đám người phía sau nhất tề cất bước, sĩ khí trên đỉnh đầu thế như hổ báo lao thẳng tới Ngự Đạo Tông.
Oanh!
Trong khi va chạm, sắc mặt Thủy Mặc Tử càng trắng hơn. Tu sĩ Vạn Ma Tông phía sau trong miệng nhất tề phun tiên huyết. Mặc dù vậy, nhưng trong con mắt bọn họ chiên ý càng dâng cao, khí thế như hổ, toàn bộ không có ý rút lui.
Ngự Đạo Tông Hàn Nguyệt đạo nhân sắc mặt trắng bệch. Sĩ khí Vạn Ma Tông mạnh mẽ khiến cho lòng người sợ hãi. Phía sau hắn đệ tử lại càng chật vật, sau khi đối chiến bị thương, ánh mắt nhìn lại lại càng sợ hãi.
- Đánh tan!
Thủy Mặc Tử trong miệng gầm thét, bước tiếp lên bước thứ hai.
Oanh!
Hai lần va chạm, Thủy Mặc Tử há miệng phun ra tiên huyết thành vòi. Đệ tử Vạn Ma Tông thất khiếu lại càng rỉ máu không ngừng. Máu chảy ra bị đánh tan thành huyết vụ dung nhập vào đại thế kia, đem khí thế vô hình kia nhuộm thành máu huyết sắc nhàn nhạt. Trên đầu tóc nhuộm đầy máu tanh, giống như ma vật muốn đem toàn bộ thiên địa cắn nuốt toàn bộ.
Ngự Đạo Tông rút lui, Hàn Nguyệt chân nhân bị thương, khóe miệng ứa máu bọc hậu rút rui.( chỗ này mình nghĩ là để bọc hậu thì hay hơn)
Vạn Ma Tông như bị kích thích muốn đem Ngự Đạo Tông hoàn toàn đánh tan có được uy danh. Sự việc như vậy thật nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Tất cả những điều này đều do ý niệm kiên định, không tiếc trả giá cao. Nhưng nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là do Tiêu Thần cuốn lấy Thương Khung đạo nhân, nếu không với với thực lực Bất Trụy trung kỳ tham gia đối chiến thì Vạn Ma Tông nhất định không có lấy một tia hy vọng thắng lợi.
Giờ phút này, vô số ánh mắt ngưng tụ tại trận chiến giữa Tiêu Thần cùng Thương Khung đạo nhân. Cuộc chiến giữa Tiêu Thần cùng Thương Khung đạo nhân mặc dù Thương Khung đạo nhân đang chiếm cứ thượng phong nhưng Tiêu Thần cũng không có dấu hiệu thất bại. Mà Vạn Ma Tông đang chiếm thượng phong tuyệt đối với Ngự Đạo Tông khiến Ngự Đạo Tông liên tục rút lui, hiển lộ tình thế thất bại. Nếu Thương Khung đạo nhân trước khi Ngự Đạo Tông tan tác mà chưa đem Tiêu Thần trấn áp được thì cuộc chiến hôm nay khó có khả năng chiến thắng. Như vậy chỉ có thể giúp Vạn Ma Tông làm bàn đạp khiến uy danh tông môn càng tăng.
- Khốn kiếp, Tiêu Thần này đến tột cùng có thủ đoạn gì lại có thể chống đỡ được thủ đoạn của ta mà không bị thua. Không thể tiếp tục trì hoãn như vậy, nếu không Ngự Đạo Tông bị thua thì ta còn mặt mũi gì nữa. Như vậy đành đẻ thế nhân nhạo bang sao.
- Hôm nay, lão phu nhất định phải thắng!
Thương Khung đạo nhân đáy mắt biểu lộ chần chờ rồi hóa thành sát ý vô tận.
- Tiêu Thần đạo hữu, hôm nay có thể khiến lão phu thi triển bí thuật trấn áp ngươi, như vậy với tu vi của ngươi cũng đáng tự hào. Nhưng người cuối cùng có thể cười được tất nhiên chính là Ngự Đạo Tông ta.
Nói xong, sắc mặt người này đỏ lên, khóe miệng co giật, trán nổi gân xanh, chứng tỏ đang phải thừa nhận thống khổ vô cùng lớn. Nhưng trong quá trình này khí tức Thương Khung đạo nhân trong cơ thể cũng là điên cuồng tăng lên, uy áp xông lên tận trời. Sức mạnh gần như đã tăng gấp đôi, sức mạnh như vậy có thể so với tu sĩ Bất Trụy trug kỳ đỉnh phong!
Sắc mặt Tiêu Thần trầm xuống, trong mắt lộ ra vẻ kiêng kỵ. Thương Khung đạo nhân giấu giếm sâu như vậy, tới giờ phút này vẫn còn bí pháp có thể làm cho tu vi tăng vọt. Hiển nhiên chính là hạng người tâm tư âm trầm, nhưng chỉ như vậy mà muốn đánh bại hắn thì đúng là si tâm vọng tưởng. Uy năng Bồ Đề thụ bộc phát hoàn toàn không sợ một đại cảnh giới đánh vào không gian nguyên thần. Vừa rồi Tiêu Thần lo lắng đã bị tu sĩ nơi đây nhìn ra sự khác thường. Giờ đây cũng không có đem toàn bộ uy năng Bồ Đề thụ kích thích nhưng giờ đây cũng không có kịp nghĩ nhiều như thế. Mặc dù bị phát hiện bí mật Bồ Đề thụ nhưng cục diện hôm nay hắn cũng là nắm chắc toàn thân trở về.
- Bồ Đề cổ thụ, trấn áp nguyên thần!
Trong lòng Tiêu Thần gầm nhẹ, khóe miệng lộ ra vẻ lạnh lùng. Lần này hắn thật muốn nhìn xem Thương Khung đạo nhân toàn lực xuất thủ có thể thay đổi tình thế sao!
Thương Khung đạo nhân cười lạnh, Bất Trụy trung kỳ đỉnh phong uy lực ầm ầm phủ xuống. Một kích kia hắn hoàn toàn tin tưởng, bất kể Tiêu Thần có thủ đoạn gì cũng sẽ không thoát khỏi việc bị trọng thương đương trường. Nếu là dưới một kích này bị mất mạng tự nhiên không thể tốt hơn.
Mà giờ phút này, trong đầu những tu sĩ khác cũng sinh ra ý niệm tương tự với số lượng không hề ít.
Đối mặt một kích kia, sắc mặt Tiêu Thần lạnh lùng, ý niệm ngưng hình, như lúc trước chém xuống như thường không có điểm nào khác thường.
Oanh!
Sức mạnh đối kháng khiến Tiêu Thần rơi xuống hạ phong nhưng vẫn không hề thất bại! Thậm chí sắc mặt cũng không thay đổi so với lúc trước, dưới chân lại cũng không hề thối lui nửa bước.
Thương Khung đạo nhân mắt trợn trừng, trong mắt lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ. Hắn thi triển bí thuật khiến tu vi tăng vọt nhưng điều này đối với Tiêu Thần tựa hồ không có nửa điểm tác dụng.
- Tiêu Thần này rốt cục có thủ đoạn gì vậy mà dưới sự toàn lực xuất thủ của lão phu mà vẫn như cũ không hề có chút tổn hao gì!
Trên đài chính.
Cấm Thiên Tông Vô Cực Tử khẽ nhíu mày, trong mắt hiện lên mấy phần ngi ngờ. Ánh mắt âm trầm bất định chuyển lên người Tiêu Thần, hồi lâu mới khôi phục lại vẻ bình thường.
Mục gia đại trưởng lão cũng tròn mắt, trong mắt lộ ra ý tham lam, ánh mắt nhìn Tiêu Thần một cái thật sâu rồi mới thu hồi ánh mắt.
Cơ Nhược Sơn trầm mặc không nói, ánh mắt hơi chút di chuyển rồi thu lại.
Vô Tinh đạo nhân mặt không chút thay đổi nhưng sâu trong tròng mắt lại ánh lên ánh sáng kỳ lạ, hiển nhiên cũng nhận ra vẻ khác thường
Về phía Bắc Mang Tông Ô Cốt đạo nhân cùng tu sĩ Bách Chiến Minh, đều là nhất tề giương mắt nhìn về phía Tiêu Thần, ẩn ấn ý vui mừng cùng sát cơ hiện lên trong lòng.
Một bên khác, khách quý xem lễ trên đài chẳng biết từ khi nào xuất hiên mấy đạo nhân ảnh, lẳng lặng ngồi xuống trên bản tử ngọc. Giờ đây, ánh mắt tất cả đều rơi trên người Tiêu Thần, vừa có hâm mộ, vừa có ý tham lam hiện lên.
- Hắc hắc, tiểu bối này cơ duyên thật lớn, thần vật như vậy mà có thể rơi vào trong tay, nhưng chung quy tâm tính không đủ trầm ổn, mới như vậy đã bộc lộ ra. Ngay cả lão phu có ý niệm giết hết độc chiếm bảo vật trong đầu thì ý niệm này trong đầu mấy lão gia hỏa kia cũng không ít.
Người mở miệng là một lão giả nhỏ gầy, sắc mặt ngăm đen, giăng đầy nếp nhăn, lưng còng. Trên người mặc áo bố thô ngắn, nhìn lại không khác gì những lão nông bình thường. Nhưng có thể xuất hiện tại đây, lại được xem là khách quý thì tu vi tự nhiên không phải chuyện đùa.
Lão già này chính là một tán tu thành danh tại Trung Châu, đạo hiệu Sơn Nông đạo nhân, tu vi đã đạt tới Bất Trụy trung kỳ.
Mấy người bên cạnh nghe vậy đều hơi nhíu mày, trong mắt không biểu lộ chút thay đổi. Mặc dù trong lòng mọi người đều có ý niệm như vậy trong đầu, nhưng tóm lại nói ra vẫn khiến người ta không thích. Chỉ có một gã trung niên đạo nhân có khuôn mặt hiền hòa bên cạnh Sơn Nông đạo nhân là vẫn nở nụ cười trên mặt. Nhưng ánh mắt lưu chuyển hiện vẻ bất đắc dĩ.
Để truyện được ra nhanh hơn, mong các bạn hãy bỏ phiếu ủng hộ bình chọn cho truyệntại đây Dự đoán nhóm dịch đạt quán quân tạiđây Tài trợ event tạiđây Vạch lá tìm sâu tạiđây Loạn đàm và báo lỗi thìVào Đây
Last edited by Tiểu Long; 25-01-2013 at 11:46 AM.
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Quyển 4: Huyết mạch chi chiến
Chương 48: Thế áp quần hùng
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: Tần Nguyệt
Biên dịch: longhach1811
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event
Hiện nay, mình chính thức đảm nhận biên truyện này, để truyện ra nhanh hơn, mong các bạn đọc hãy thanks và vote cho Đạo thật nhiều. Mong các bạn ủng hộ nhiệt tình Hiện tại mình đang bị ốm, tốc độ ra chương sẽ chậm, bạn nào có tâm huyết có thể gửi inbox cho mình để đăng ký dịch nhé.
Sơn Nông đạo nhân thấy thế thì lơ đễnh quay đầu hướng người kia nói:
- Khổ Nhai đạo hữu, không biết ngươi cảm thấy lão phu nói có lý hay không?
Khổ Nhai đạo nhân nghe vậy, trên mặt lộ ý cười nói:
- Sơn Nông đạo hữu tu vi thâm hậu, hơn xa tại hạ nên khi nhìn thấy bảo vật thì ý niệm trong lòng lập tức biến mất. Nếu là tại hạ, dù có lòng tranh đoạt, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của Tiêu Thần đạo hữu.
Sơn Nông đạo nhân lộ ra vẻ ngạc nhiên, khoé miệng nhếch lên, hiển nhiên đối với lời nịnh nọt của Khổ Nhai đạo nhân cực kỳ hài lòng. Mà tu sĩ quanh chiếc ghế tử ngọc của kia, ánh mắt nhìn tới biểu lộ ý khinh thường. Tiến vào Bất Trụy kỳ đã là đứng đầu thế gian rồi, lòng có ngạo khí, đối mặt với Bất Trụy hậu kỳ tuy kính cẩn nhưng cũng sẽ không nịnh nọt. Khổ Nhai đạo nhân này làm vậy khiến người ta có chút cảm thấy khinh thường. Nhưng không người nào phát hiện đáy mắt Khổ Nhai đạo nhân này lại bình tĩnh, không chút kinh sợ, ánh mắt lưu chuyển tình cờ xẹt qua trên người Tiêu Thần lộ ra dị sắc.
Trong sân, sắc mặt Tiêu Thần bình tĩnh, cũng không vì mọi người chú ý mà lộ chút điểm khác thường. Hắn cảm ứng rõ vài ánh mắt lộ ra nóng bỏng và ý tham lam trong những người đó nhưng cũng trong long không hề có ý úy kỵ. Chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt đen nhánh lộ ra vẻ châm chọc:
- Thương Khung đạo hữu, đây là tất cả lá bài tẩy của ngươi? Chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ như vậy là có thể đem Tiêu Thần đánh bại hay sao? Nếu so về tu vi có lẽ Tiêu Thần không phải đối thủ. Nhưng giao chiến về đại thế, lấy tu vi ngươi, đừng mơ thắng tắng được ta.
- Ngự Đạo tông Thương Khung đạo nhân tu vi Bất Trụy trung kỳ đỉnh phong, nhưng dù có thế nào, Tiêu Thần vẫn có thể ngăn lại, không rơi vào hạ phong! Tu sĩ Vạn Ma Tông không nhân cơ hội này rửa nhục, thì còn đợi khi nào!
Tiếng gầm cuồn cuộn như sấm sét đánh vào mặt đất, vang xa ra xung quanh.
Thuỷ Mặc Tử cùng tu sĩ Vạn Ma tông nghe vậy trong nháy mắt xuất ra chiến ý vô tận, điên cuồng gào thét.
- Trấn áp!
Trong tiếng gầm thét, liên tiếp tiến lên ba bước, không chút đình trệ, liền mạch, đại thế quét ngang.
Quyết đánh đến cùng, toàn lực mà chiến, không thắng thì bại!
Vạn Ma tông toàn lực xuất thủ.
Hàn Nguyệt đạo nhân cùng tu sĩ Ngự Đạo tông liên tục lui về phía sau. Thương Khung đạo nhân liên tiếp bộc phát lá bài tẩy, thúc đẩy tinh thần của tu sĩ tông môn tăng vọt đại thế bay lên, nhưng lá bài tẩy nào cũng bị Tiêu Thần dễ dàng ngăn cản, toàn bộ không một chút tác dụng, khiến trong lòng tu sĩ Ngự Đạo Tông cảm thấy mất mác làm đại thế hạ thấp, lực lượng tổng thể suy yếu đi rất nhiều. Lại bị đại thế của Vạn Ma tông ầm ầm áp sát, không cách nào kiên trì khiến đại thế tán loạn, thua một cách chật vật.
Thuỷ Mặc Tử cùng tu sĩ Vạn Ma tông khoé miệng chảy đầy máu, lần va chạm đại thế cuối cùng này khiến tất cả bọn họ đều bị thương. Đánh tan Ngự Đạo tông, rửa sạch sỉ nhục mấy trăm năm khiến đại thế Vạn Ma tông cũng đã đạt tới đỉnh phong mà trước đó chưa từng có. Lần nữa lại tăng vọt, tung hoành ngạo nghễ, đủ để đem đại thế các tông môn ở đây trấn áp!
Ánh mắt tu sĩ các tông môn đều lộ ra sự phức tạp cùng kính sợ. Mặc dù tu sĩ Vạn Ma tông bị thương, nhưng đại thế đã thành, không kẻ nào có thể ngăn chặn.
- Thương Khung đạo hữu, xem ra hôm nay người thắng vẫn là Vạn Ma tông ta.
Nói xong liền xoay người, chân đạp hư không mà đứng:
- Vạn Ma tông lại đánh bại Ngự Đạo tông, muốn đoạt bài danh kia, chư vị đạo hữu có gì dị nghị không, nếu không phục thì có thể tới khiêu chiến, Vạn Ma tông ta đều tiếp nhận!
Thanh âm nhàn nhạt truyền ra, không người nào dám phản đối.
Chốc lát, Tiêu Thần ngẩng đầu: Bộ truyện được dịch tại 4vn.eu
- Đã như vậy, lần xếp hạng tông môn lần này, xác định là Vạn Ma tông ta.
Thuỷ Mặc Tử đột nhiên cười dài, Lý Sất Thiên cùng đệ tử Vạn Ma tông cũng cười, tiếng gầm cuồn cuộn, truyền khắp các phía. Tiếng cười vang lan ra khỏi cả phạm vi tông môn, tung hoành khắp các Trung Châu tông môn, trận chiến hôm nay, Vạn Ma tông hắn tất nhiên đại thắng, thanh danh vang dội đại lục.
Tiêu Thần cười khẽ, cùng Thuỷ Mặc Tử nhìn nhau, hai người bước lên một bước, dẫn dắt tông môn tu sĩ hướng chủ quan đài mà đi. Trầm mặc đi về phía trước, tuy sắc mặt tất cả đều trắng bệch, y phục dính máu, nhưng đại thế bay lên, như Thương Long bay quanh, hung hãn không thể ngăn cản.
Các tông môn trầm mặc, sau dó nhường đường.
Chủ Quan đài, nơi ngồi trên cái bàn tử ngọc có cây lim điêu khắc, có mấy trăm người theo thứ tự trên dưới. Vị trí càng trên cao, thì thực lực tông môn càng mạnh, địa vị càng được tôn sùng. Vạn Ma tông thực lực tuyệt đối không phải mạnh nhất, nhưng giờ phút này trong đại thế hừng hực, không người nào dám tiến lên ngăn trở, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn hắn không ngừng tiến lên phía trước, ngồi xuống vị trí cao nhất.
Ngoài tông môn bản địa ra, đứng ở vị trí cao nhất, chỉ có Trung Châu môn, đây là lần đầu tiên phát sinh ra chuyện này.
Ánh mắt tu sĩ tông môn Trung Châu nhìn tới, đầy sự phức tạp. Về phần tu sĩ tông môn ngoài bốn châu tuy ánh mắt có phần ghen tỵ, nhưng nhiều hơn cũng là vui mừng khôn xiết. Tông môn Trung Châu từ trước đến giờ ngang ngược kiêu ngạo, tự nhận cao hơn tông môn ngoại vực một bậc. Hôm nay Vạn Ma tông quật khởi, chẳng khác nào một cái bạt tai thật đau, thay tông môn ngoại vực bọn họ kiếm một phần thể diện rất lớn.
Sắc mặt Thuỷ Mặc Tử đỏ lên, bàn tay bởi vì kích động mà run nhè nhẹ, ánh mắt nhìn lên người Tiêu Thần lộ ra vô tận cảm kích. Nếu không có Tiêu Thần, Vạn Ma tông hắn chắc chắn sẽ thất bại, đâu có thể liên tiếp chấn áp hai đại Trung Châu tông môn là Hoang Cổ tông, Ngự Đạo tông chứ đừng nói có thể rửa sạch trăm năm sỉ nhục. Ánh mắt Vạn Ma tông đệ tử nhìn về phía Tiêu Thần, niềm cảm kích đều phát ra từ nội tâm. Lần trước xuất thủ thay đệ tử tông môn báo thù, ần này ra tay giúp đỡ tông môn đứng đầu, thân ảnh Tiêu Thần đã in dấu thật sâu vào trong lòng mỗi một đệ tử Vạn Ma tông.
Vạn Ma tông lực áp quần hùng chiếm cứ vị trí đầu, biến cố như vậy nằm ngoài dự liệu của mọi người. Các Trung Châu tông môn không hẹn mà cùng thu liễm đại thế, dựa theo vị trí trước kia mà ngồi xuống, cũng không tiếp tục tranh đoạt. Vị trí quán quân đã bị Vạn Ma tông cướp đi, nếu bọn họ vẫn tiếp tục tranh đấu, không phải là làm trò cười cho thiên hạ sao.
Trung Châu tông môn về sau, còn lại là tứ châu tông phái, thủ lãnh theo thứ tự ngồi xuống, đứng sau lưng là đám đệ tử môn nhân.
Bởi vì Vạn Ma tông thắng, nên lần cạnh tranh xếp hạng tông môn đột nhiên kết thúc.
Bên trên, Vô Cực Tử khẽ nhíu mày, nhìn về phía Vạn Ma tông, trong lòng hơi than nhẹ một tiếng. Từ trận này, đủ để nhìn ra tiềm lực của tông môn đó, nếu không có gì xích mích, hắn cũng không nguyện tới làm khó.
- Xếp hạng tông môn kết thúc, nếu chư vị đạo hữu không có dị nghị, như vậy lần hai trăm năm bài danh tông môn này chuẩn bị đóng thành sách, phân phát khắp Trung Châu ta cho tới cả đại lục.
Nói xong, không khí hơi lộ vẻ trầm mặc, nhưng không người nào mở miệng.
Vô Cực Tử gật đầu:
- Như vậy, chuyện cứ thế mà định.
Thuỷ Mặc Tử nắm chặt tay, Vô Cực Tử đã xác định, đem chiến tích Vạn Ma tông hôm nay truyền khắp thiên hạ, uy danh lan xa. Lý Sất Thiên cùng mười lăm vị trưởng lão, bốn mươi bảy đệ tử Kim Đan Kỳ, mặc dù tất cả đều bị thương không nhẹ, nhưng ánh mắt vẫn mừng như điên.
Mặc dù lần này tông môn thăng tiến thất bại, nhưng Vạn Ma tông hắn đã được danh dương thiên hạ.
Khoé miệng Tiêu Thần lộ ra nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt loé lên một chút khác thường rồi lại khôi phục bình tĩnh.
- Cạnh tranh xếp hạng tông môn kết thúc, lễ mừng tông môn tấn chức chính thức bắt đầu. Theo quy định thông thường, tông môn xuất hiện tu sĩ cảnh giới Bất Trụy kỳ, có thể thỉnh tấn chức tông môn, vào trong Trung Châu, thành thế lực Trung Châu. Chư vị đạo hữu, theo quy định, tông môn tấn thăng, cũng có thể lên đây thỉnh cầu, sau ngày hôm nay là được liệt tên vào Trung Châu tông môn bảng, được che chở, nội trong ngàn năm không bị hoạ diệt môn!
Vào trong Trung Châu, tuy là vinh quang vô thượng, nhưng quan trọng nhất là lại quyết định ở Trung Châu tông môn bảng. Bảng lần này do tất cả Trung Châu thế lực cùng ký tên, có khế ước ước thúc năng lực, một khi tên tông môn vào. Mặc dù ngày sau tu sĩ tông môn tàn lụi, nhưng chỉ cần không trái với khế ước quy định là được được sự che chở của tất cả Trung Châu tông môn. Trong ngàn năm khôi phục nguyên khí, có khả năng đông sơn tái khởi trọng chấn hùng phong, tránh khỏi bị hủy diệt tông môn. Đây chính là đặc quyền được nhận của Trung Châu tông môn.
Âm thanh Vô Cực Tử hạ xuống, vô số tu sĩ ánh mắt đồng loạt nhìn tới, biểu hiện của Vạn Ma tông hôm nay đã làm các tông môn âm thầm khiếp sợ, tông môn tấn chức trước mắt không biết Vanh Ma tông còn làm gì nữa không? Dù sao, sự tình hôm qua mọi người đều biết, tông chủ Cấm Thiên tông Vô Cực Tử sẽ đích thân ra tay ngăn cản Vạn Ma tông. Lần này, Vạn Ma tông tuyệt không có khả năng thăng tiến.
- Nam Châu Lạc Thương môn, tông chủ Lạc Thương đạo nhân tu vi đạt tới cảnh giới Bất Trụy kỳ, muốn tấn chức Trung Châu tông môn.
- Đông Châu Vạn Thánh tông, đại trưởng lão Triều Tịch đạo nhân đã đạt Bất Trụy, xin tấn thăng.
Vạn Ma tông chưa kịp phản ứng, thì hai tu sĩ ở án bàn phía sau đã nhanh chóng đứng ra, hắng giọng mở miệng, giọng điệu kích động.
Nam Châu Lạc Thương môn, Đông Châu Vạn Thánh tông, tuy thực lực không kém, nhưng giờ phút này lại không cách nào hấp dẫn ánh mắt, lực chú ý của chúng tu sĩ vẫn như cũ rơi vào Vạn Ma tông đợi xem quyết định của bọn họ.
Để truyện được ra nhanh hơn, mong các bạn hãy bỏ phiếu ủng hộ bình chọn cho truyệntại đây Dự đoán nhóm dịch đạt quán quân tạiđây Tài trợ event tạiđây Vạch lá tìm sâu tạiđây Loạn đàm và báo lỗi thìVào Đây
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Quyển 4: Huyết mạch chi chiến
Chương 49: Khiêu chiến
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: Tần Nguyệt
Biên dịch: longhach1811
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event
Hiện nay, mình chính thức đảm nhận biên truyện này, để truyện ra nhanh hơn, mong các bạn đọc hãy thanks và vote cho Đạo thật nhiều. Mong các bạn ủng hộ nhiệt tình Hiện tại mình đang bị ốm, tốc độ ra chương sẽ chậm, bạn nào có tâm huyết có thể gửi inbox cho mình để đăng ký dịch nhé.
Sắc mặt Thuỷ Mặc Tử âm trầm, trong mắt lộ ra sự phức tạp. Tông chủ Cấm Thiên Tông Vô Cực Tử tự mình xuất thủ, hắn không chắc chắn mình có thể vượt qua nhưng muốn hắn buông tay như vậy khiến hắn cực kỳ không cam lòng!
Tất cả chúng nhân Vạn Ma tông đều lâm vào trầm mặc.
Tiêu Thần im lặng, rồi ngẩng đầu lên, thản nhiên nói:
- Hôm nay chúng ta đã tới đây, nếu không thử một lần mà bỏ qua, ngày sau ắt sẽ hối hận. Thuỷ Mặc Tử đạo hữu, Tiêu Thần nguyện ý thử một lần, cho dù có thua cũng không lời oán hận.
Giọng điệu vững vàng, cấp cho mọi người lòng tự tin rất mạnh.
Trong lòng Thuỷ Mặc Tử chợt sinh ra chút mong chờ, Tiêu Thần xuất thủ luôn làm cho người ta kinh hỉ, không biết lần này hắn có thể làm được hay không? Tuy biết đây là chuyện hoang đường, nhưng chẳng biết tại sao Thuỷ Mặc Tử lại cảm thấy có lẽ hôm nay Tiêu Thần có thể làm nên một kỳ tích khác, đưa Vạn Ma tông hắn tiến thêm một bước. Hắn hơi trầm ngâm, trầm giọng nói:
- Tiêu Thần trưởng lão có thể thử một lần, nhưng nếu không làm được, nhất định không nên miễn cưỡng.Có Tiêu Thần trưởng lão tương trợ, Vạn Ma tông đã thu hoạch rất nhiều. Cho dù bỏ qua lần tông môn tấn chức này, lão phu cũng không nguyện thấy trưởng lão bị tổn thương.
Sắc mặt hắn nghiêm nghị, giọng nói cực kỳ thành khẩn.
Tiêu Thần gật đầu, khoé miệng khẽ nhếch lên:
-Thuỷ Mặc Tử đạo hữu hãy yên tâm, trong lòng Tiêu Thần tự có chừng mực.
Nóng xong liền đứng dậy, cất bước đi về phía trước.
Tiêu Thần không ngại cực khổ, muốn đưa Vạn Ma tông tiến vào Trung Châu, xét đến cùng, nguyên nhân vẫn là do Lý Tiểu Nghệ. Hắn mặc dù không biết tương lai ra sao, nhưng có dự cảm hắn tuyệt đối sẽ không ở đây lâu, nếu sau này không có hắn ở đây thì ai sẽ bảo hộ nàng? Chỉ có đưa Vạn Ma tông đã liệt vào tông môn bảng, được che chở ngàn năm, Tiêu Thần mới có thể an lòng. Mặc dù không thể tiếp nhận tình cảm của Lý Tiểu Nghệ nhưng Tiêu Thần vẫn hi vọng nàng có thể bình an vui vẻ.
Tiêu Thần đứng dậy, nháy mắt đã hấp dẫn vô số ánh mắt chú ý. Sắc mặt bình tĩnh, đôi mắt đen nhánh tràn ngập sự tự tin, cước bộ trầm ổn, không lộ ra một chút bất an nào.
Hắn dừng bước, ôm quyền, mở miệng nói:
- Bắc Châu Vạn Ma tông, đề xuất thăng chức tông môn.
Giọng nói bình thản tràn đầy tự tin.
Ánh mắt tu sĩ các tông môn nhìn lên người Tiêu Thần có chút châm chọc cười nhạo, nhưng phần nhiều vẫn là kính nể. Dù sao biết rõ Vô Cực Tử sẽ xuất thủ ngăn trở, nhưng vẫn dám tiến lên, lòng can đảm như vậy tu sĩ tầm thường tuyệt đối không thể có.
Âm thanh Tiêu Thần vừa dứt, cả quảng trường nháy mắt yên tĩnh xuống, không khí hơi có vẻ đọng lại.
Chốc lát.
Sắc mặt Vô Cực Tử bình tĩnh, nhàn nhạt mở miệng nói:
-Nếu tam tông đã đề xuất, đều đã thoả mãn điều kiện, như vậy ta muốn trưng cầu ý kiến của chư vị đạo hữu đối với tam tông thăng chức còn có dị nghị gì không?
Nói xong, ánh mắt lão bỗng loé lên:
-Bổn tông sẽ người người đầu tiên, phủ quyết Vạn Ma tông thăng chức.
Giọng nói cực kỳ bình thản, hời hợt nhưng không khác nào tảng đá vào mặt hồ, làm hồ nổi sóng lớn, khiến tu sĩ các tông sắc mặt khẽ biến.
Vô Cực Tử ra tay ngăn cản, trực tiếp dứt khoát, không nửa điểm che dấu.
Ánh mắt các tu sĩ nhìn lại, sắc mặt Tiêu Thần vẫn bình tĩnh như trước, cục diện như vậy hắn đã sớm đoán được. Nếu đã ra mặt, tự nhiên có chuẩn bị rồi.
- Ngự Đạo tông ta giống Vô Cực Tử đạo hữu, phủ quyết Vạn Ma thăng chức.
Thương Khung đạo nhân cười lạnh nói, trong mắt tràn ngập oán độc. Ngự Đạo tông bị thua, trở thành đá lót đường của Vạn Ma tông, tự nhiên hận ý trong lòng vô cùng lớn.
Có hai tu sĩ Bất Trụy kỳ của Van Ma tông, muốn bác bỏ đề xuất vào Trung Châu cần ba thế lực Trung Châu đồng thời ngăn trở mới có hiệu lực. Đã có Cấm Thiên tông cùng Ngự Đạo tông nhúng tay, còn có thế lực một phương nữa, là có thể phủ quyết đề xuất. Đến lúc đó nếu Vạn Ma tông không phục, phải giao chiến tam phương. Chiến thắng thì liền tiến vào, còn nếu thất bại sẽ phải quay về.
- Hắc hắc, xem ra Vạn Ma tông mặc dù có thực lực bất phàm, nhưng nhân duyên thật không tốt khiến cả Cấm Thiên tông, Ngự Đạo tông đều ngăn cản.
Người vừa nói chính là đại trưởng lão Mộc gia, sắc mặt âm lãnh, trong đôi mắt lờ mờ tràn ngập hàn mang.
- Vạn Ma tông không liên quan đến Mục gia ta, nhưng hôm nay lão phu lại phải nhúng tay ngăn cản các ngươi tiến vào chủ Trung Châu. Nguyên nhân là do Thái thượng trưởng lạo Vạn Ma tông Tiêu Thần, mấy tháng trước dựa vào tu vi diệt nguyện một hệ nhánh của Mục gia ở Triệu quốc, huyết cừu như thế, hôm nay lão phu tất sẽ không cho các ngươi bình yên rời đi.
Giọng điệu lạnh lẽo, bộc lộ sát khí.
Cấm Thiên Tông xuất thủ ngăn cản, đang lúc mọi người còn đoán già đoán non, Mục gia đột nhiên ra tay, hơn nữa mang ra huyết cừu như thế, tự nhiên khiến mọi người khiếp sợ không thôi.
Có ba thế lực ở Trung Châu ra tay ngăn cản, Vạn Ma tông không thể tiến vào.
Ánh mắt Đại trưởng lão Mục gia lạnh lùng nhìn thẳng tới Tiêu Thần.
Vô Cực Tử trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc liền rồi trở lại bình thường. Đại trưởng lão Mục gia, tu vi đã đạt tới Bất Trụy hậu kỳ, cùng đẳng cấp với lão, tu vi như vậy có thể dễ dàng giết chết Tiêu Thần.
Thương Khung đạo nhân trong lòng mừng như điên, khoé miệng nhếch lên, lộ ra vẻ dữ tợn. Lần này, cho dù Vạn Ma tông có ba đầu sáu tay cũng đừng hòng ngóc đầu.
Tiêu Thần khẽ cau mày, đồng tử co rút lại, lộ ra hàn ý, ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Mục gia Đại trưởng lão.
- Ân oán năm đó Tiêu Thần không nói thêm, việc tiêu diệt gia tộc Mộc thị tại hạ cũng không phủ nhận. Nhưng giờ phút này tại hạ chỉ nhắc nhở một chút, nếu Tiêu gia ta có chút thương tổn nào, Tiêu Thần thề sẽ khiến Mục gia phải trả một cái giá thật đắt. Bộ truyện Đạo được dịch bởi 4vn.eu
Thanh âm lạnh lẽo tựa như truyền đến từ địa ngục, làm người ta khiếp sợ.
Đại trưởng lão Mục gia nghe vậy cười lạnh, đột nhiên đứng dậy, uy áp mạnh mẽ phá thể mà ra, xuyên thẳng lên trời.
- Hảo tiểu bối, ở trước mặt lão phu mà dám càn rỡ như thế, chẳng lẽ ngươi cho rằng lão phu không dám ra tay giết ngươi sao?
Uy áp của Bất Trụy hậu kỳ phát ra mênh mông, lập tức chấn vỡ không gian, uy năng vượt xa thường nhân tưởng tượng.
Tiêu Thần kêu rên, sắc mặt trắng bệch nhưng trong mắt vẫn bình tĩnh như trước, chưa từng lộ ra ý kinh sợ.
- Hôm nay thân phận của Tiêu Thần chính là Thái thượng trưởng lão của Vạn Ma tông, tới tham gia tông môn thăng chức, chẳng lẽ đạo hữu lại đánh ta chết sao? Làm như vậy, có phải quá mức cường hoành, không để các tông môn khắp nơi vào trong mắt!
Tiêu Thần mở miệng, giọng điệu trầm ổn.
Vô Cực Tử khẽ nhíu mày, Cấm Thiên tông thân là chủ nhà, nếu để Tiêu Thần bị tùy ý giết chết, tự nhiên mất hết mặt mũi.
- Động Huyền đạo hữu, bây giờ đang là lúc diễn ra tông môn thăng chức, thỉnh đạo hữu hãy nể mặt bổn tông, tạm thời gác thù riêng sang một bên, đợi mọi chuyện tại đây xong, về sau ra tay giải quyết cũng không muộn.
Giọng nói mặc dù bình thản, nhưng ý nghĩa trong lời nói rất rõ ràng. Thân là đệ nhất tông môn, mặc dù đối mặt với Thượng Cổ gia tộc vẫn không có lo lắng.
Sắc mặt Mục Động Huyền hơi trầm xuống, âm tình bất định, một lát sau hừ lạnh một tiếng:
- Mặc dù hôm nay sẽ tha cho Vạn Ma tông các ngươi, nhưng sau khi rời khỏi Cấm Thiên tông, lão phu ắt sẽ lấy mạng các ngươi.Về phần Tiêu gia ngươi, lão phu tạm thời bỏ qua, đợi đem ngươi xử lý rồi tới thu thập cũng không muộn.
Đáy mặt Tiêu Thần chợt loé lệ quang, sắc mặt cũng âm trầm xuống, nhưng hắn không mở miệng nhiều lời. Chỉ cần hắn một ngày vô sự, Mục gia này sẽ không dám làm gì Tiêu gia, bằng không Tiêu gia hắn sẽ bị nhổ tận gốc.
- Đề xuất Vạn Ma tông thăng tiến đã bác bỏ, nếu các ngươi không phục, có thể phái tu sĩ đánh một trận, thắng được tu sĩ tam tông ta, tông môn vẫn có thể thăng tiến. Nếu không chỉ có thể đợi hai trăm năm sau.
Nói xong, ánh mắt mọi người đều ngưng tụ lại.
Cấm Thiên tông, Mục gia, Ngự Đạo tông xuất thủ, hai tông đằng trước đều thuộc thế lực mạnh nhất của đại lục, có bọn họ ngăn cản, Vạn Ma tông lần này sao có thể thăng tiến. Điểm này đông đảo tu sĩ nhận thức được. Không người nào tin tưởng Tiêu Thần dám can đảm lựa chọn khiêu chiến, dù sao bị Đại trưởng lão Mục gia truy sát, thì việc cấp bách nhất là phải tìm cách giữ lấy tính mạng.
Sắc mặt Thuỷ Mặc Tử cùng tu sĩ Vạn Ma tông lộ vẻ sầu thảm. Mặc dù đã sớm dự liệu được cục diện như vậy, nhưng vẫn cảm thấy buồn. Dù sao bỏ qua lần thăng tiến này, đợi lần sau cũng phải hai trăm năm nữa. Hơn nữa Vạn Ma tông cùng Cấm Thiên tông, Mục gia là địch, e rằng cho dù qua mấy trăm năm nữa, thậm chí là ngàn năm, chỉ cần hai thế lực này vẫn còn, Vạn Ma tông vẫn không thể vào được Trung Châu. Tuy là Vạn Ma tông vì Tiêu Thần mà mang đến kẻ địch lớn như Mục gia, nhưng trong lòng Thuỷ Mặc Tử cũng không bất mãn. Dù sao, nếu không phải Tiêu Thần xuất hiện, Vạn Ma tông căn bản không cách nào tiến xa thế này. Lại càng không thể một trận trấn áp quần hùng, chiếm cứ vị trí thứ nhất.
Giờ phút này, trong lòng Thuỷ Mặc Tử lo lắng phải làm sao để trợ giúp Tiêu Thần tránh được Mục gia đuổi giết, qua được nguy cơ hôm nay.
Sắc mặt Tiêu Thần bình tĩnh, chậm rãi ngẩng đầu lên:
- Vạn Ma tông ta lựa chọn khiêu chiến.
Thanh âm bình thản hạ xuống, cả quảng trường trong nháy mắt hoá thành một mảnh tĩnh lặng.
Để truyện được ra nhanh hơn, mong các bạn hãy bỏ phiếu ủng hộ bình chọn cho truyệntại đây Dự đoán nhóm dịch đạt quán quân tạiđây Tài trợ event tạiđây Vạch lá tìm sâu tạiđây Loạn đàm và báo lỗi thìVào Đây
Last edited by Tiểu Long; 25-01-2013 at 11:43 AM.
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Quyển 4: Huyết mạch chi chiến
Chương 50: Hư Không cấm
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: Tuanff10
Biên dịch: longhach1811
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event
Hiện nay, mình chính thức đảm nhận biên truyện này, để truyện ra nhanh hơn, mong các bạn đọc hãy thanks và vote cho Đạo thật nhiều. Mong các bạn ủng hộ nhiệt tình Hiện tại mình đang bị ốm, tốc độ ra chương sẽ chậm, bạn nào có tâm huyết có thể gửi inbox cho mình để đăng ký dịch nhé.
Khiêu chiến?
Người này chẳng nhẽ đã điên rồi, không nói đến Vô Cực Tử của Cấm Thiên Tông, ngay cả Đại trưởng lão Mục gia Mục Động Huyền cũng biểu lộ sát khí đối với hắn. Hắn làm như vậy chẳng nhẽ lại muốn tìm đến cái chết sao. Các tông sĩ đều biểu lộ ý khiếp sợ, quyết định của Tiêu Thần đã nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Trên mặt Vô Cực Tử lộ ý ngạc nhiên, trong mắt thản nhiên hiện vẻ thưởng thức. Bình tĩnh mà suy xét, đứa con trai độc nhất kia quả thực đáng chết, nếu thân không phải là cha, Vô Cực Tử cũng chả nguyện ý ngăn cản, nhưng dù sao thì trong lòng hắn vẫn cảm thấy Tiêu Thần cực kỳ thú vị.
- Khí phách được lắm, chỉ với việc ngươi không lùi bước chút nào, bổn tông sẽ cho Vạn Ma Tông ngươi một con đườn sống. Để tiện cho việc khiêu chiến, bổn tông sẽ bày ra một cấm chế, nếu ngươi có thể toàn thân ra được, Cấm Thiên tông ta cũng không tiếp tục gây khó dễ nữa.
Cấm Thiên Tông lấy cấm nhập đạo, tại nơi mạnh nhất của cấm đường. Vô Cực Tử thân là Cấm Thiên Tông tông chủ, tu vi đạt đến Bất Trụy hậu kỳ, cho dù tùy tay bày ra cấm chế uy lực cũng sẽ rất lớn. Nhưng cho dù thế nào đi nữa, chỉ cần Vô Cực Tử không đích thân ra tay, Tiêu Thần sẽ có cơ hội thắng, nếu không thì dứt khoát thất bại.
Tiêu Thần nghe vậy kính cẩn thi lễ, đối với Vô Cực Tử thì hắn không có chút oán hận nào ở trong lòng, ngược lại lại có phần kính nể.
Đại trưởng lão của Mục gia cười lạnh:
- Ngươi đã muốn tìm đường chết, vậy lão phu sẽ thành toàn cho ngươi. Cho dù ngươi có may mắn qua được cửa của Vô Cực Đạo hữu thì lão phu cũng sẽ giết chết ngươi thôi.
Trong mắt Tiêu Thần thoáng hiện lên dị sắc, nhàn nhạt nói:
- Tiêu Thần xin đợi. Truyện được dịch tại 4vn.eu
Mục Động Huyền giận quá mà cười, cũng không nói thêm gì nữa, nhưng trong đôi mắt sát khí đã ngưng tụ gần như hóa thành vật thật.
Thương Khung đạo nhân cười lạnh không thôi, hôm nay không đến lượt Ngự Đạo tông hắn ra tay, tất nhiên hắn muốn xem chỗ khác biệt trong con người Tiêu Thần.
- Tiêu Thần trưởng lão chớ xúc động, tông môn không sợ thăng tiến thất bại. Hôm nay, Vạn Ma tông ta đã thu hoạch được rất nhiều rồi, nào có thể trơ mắt nhìn trưởng lão lâm vào tuyệt cảnh.
Thủy Mặc Tử lo lắng nói, Tiêu Thần đột nhiên khiêu chiến, lão muốn ngăn cản đã không kịp.
Tiêu Thần xoay người chắp tay nói:
- Đạo hữu Thủy Mặc Tử không cần phải lo lắng, Tiêu Thần tất sẽ cân nhắc, không để mình chết không minh bạch đâu. Nếu không làm thử một lần, trong lòng tại hạ quả là không thể yên được.
Nói xong quay người, lớn giọng nói:
- Vô Cực Tử tông chủ, xin hãy ra tay, Tiêu Thần muốn lĩnh giáo uy lực của Cấm Thiên tông một phen.
Âm thanh còn chưa dứt, chân bước nửa bước, thân ảnh đã xuất hiện giữa sân, khoanh tay mà đứng, quần áo phần phật, rất có khí thế.
Vô Cực Tử hơi trầm ngâm, lập tức vung ống tay áo lên, vô số đạo phù văn gầm thét mà ra, dung nhập vào hư không. Thu tay lại, cấm chế đã hoàn thành.
- Để công bằng, bổn tông cho ngươi ba canh giờ, nếu ngươi không có cách giải, sẽ coi như ngươi thất bại, đến lúc đó sinh tử do mệnh.
Tu sĩ các tông sắc mặt khó hiểu, thần thức đảo qua, mọi thứ phía trước mặt vẫn như trước, không có điểm gì khác thường, tất cả nhìn vào, trong lòng tất cả đều khó hiểu. Nhưng lúc này, những người đứng đầu các tông có thực lực mạnh, trong mắt đều lóe sáng, đồng thời ánh mắt đảo sang, nhìn về phía Vô Cực Tử, mơ hồ lộ ý kiêng kỵ, hiển nhiên đã nhìn được cách thức trong đó.
Đồng tử Tiêu Thần hơi co rút lại, sắc mặt nháy mắt trở nên ngưng trọng.
Hư Không cấm.
Vô Cực Tử tu luyện thành công cấm chế có thể nói là rất khó này, vậy mà xem ra ra tay rất tùy ý, cực kỳ thỏa mái.
Tiêu Thần hít một hơi thật sâu, vô luận là tu vi hay cấm đạo thần thông của Vô Cực Tử, tuyệt đối là người mạnh nhất mà hắn được gặp từ trước đến giờ, chỉ cần một cái giờ tay nhấc chân là một cấm chế lợi hại như thế được bày ra. Hơn nữa, còn có cấm chế thu liễm khí tức của bản thân nó lại, càng khiến người ta kinh sợ. Nếu không tận mắt chứng kiến, e rằng phần lớn tu sĩ ở đây tuyệt đối không thể phát hiện.
Nhận thấy được vẻ ngưng trọng của Tiêu Thần, Vô Cực Tử hơi nhíu mày, nếu sắc mặt Tiêu Thần còn thoải mái, hắn sẽ không để ở trong lòng. Nhưng Tiêu Thần lại biểu hiện như vậy, hẳn là đã nhận ra được chỗ lợi hại của cấm chế.
- Xem ra trình độ cấm đạo tu của tiểu bối này không kém, nếu hôm nay hắn có thể qua được một kiếp này thì ân oán trước đó sẽ xí xóa hết. Vu Nhi, cha đã ra tay rồi, con chớ có oán trách cha.
Trong lòng Vô Cực Tử chậm rãi lắc đầu, áp chế ý niệm trong đầu đó đi, tâm tư bình tĩnh trở lại, ánh mắt dừng trên người Tiêu Thần. Hắn tùy ý bố trí ra cấm chế này, nhưng uy lực không yếu, hơn nữa khi ra tay phá giải đạo thứ nhất cần cực kỳ chú trọng, nếu bắt đầu đã sai lầm thì có lẽ sẽ không phát hiện ra, nhưng về sau vẫn là sẽ bị cấm chế giết chết. Vả lại hắn muốn xem thử, kẻ này có thể thoát nổi sát kiếp hay không.
Tiêu Thần nhú mày, vô số cấm đạo phù văn điên cuồng lóe ra trong mắt, không ngừng hợp vào tách ra, toàn lực ra tay phân chia cấm đạo trước mắt. Lúc trước, khi ở trong Tinh Không đại lục, thủ đoạn che dấu của Thất Khiếu Phá Không trận cũng tương tự Hư Không cấm, mặc dù bản thân chưa phá được cấm, nhưng Tiêu Thần vẫn có điều thu hoạch, nếu không phải vậy trước mắt muốn đột phá tuyệt đối sẽ không dễ dàng. Nhưng giờ đây Vô Cực Tử bố trí Hư Không cấm so với thủ pháp Tiêu Thần chứng kiến trước kia không giống nhau. Dường như tiến hành thay đổi rất nhiều, dựa vào kiến giải của bản thân sợ rằng uy lực mạnh so với Hư Không cấm chính thống chỉ có hơn chứ không kém.
Một lát sau, lông mày Tiêu Thần giãn ra, trong mắt hiện lên vài phần vui mừng, cấm đạo phù văn trong mắt lóe ra nhanh hơn, trên tay đánh ra cấm đạo phù văn vào Hư Không cấm để thử phản ứng. Nhưng chỉ cần ba mảnh phù văn, Tiêu Thần liền dứt khoát thu lại, biểu lộ nghi hoặc, sắc mặt âm tình bất định.
Sau nửa giờ, Tiêu Thần vẫn chưa ra tay, đứng trước Hư Không cấm, nhíu mày trầm tư.
Biểu hiện như vậy rơi vào trong mắt đám tu sĩ ở xung quanh, nhất thời sinh ra phản ứng bất đồng.
Trên đài, sắc măt Vô Cực Tử khá bình tĩnh, trong mắt lại sinh ra vẻ tán thưởng. Dù sao ở Tu Chân Giới hiện tại, mặc dù rất nhiều cấm đạo đại sư cũng không dễ để nhìn ra được hư thật của Hư Không cấm, nhưng Tiêu Thần có thể làm được, quả thực đã nằm ngoài dự liệu của hắn. Hơn nữa, phản ứng trước mắt của Tiêu Thần, rõ ràng đã nhìn ra cách thức trong đó, càng làm cho Vô Cự Tử trong lòng thầm gật đầu tán thưởng không thôi.
Bình tĩnh mà suy xét, Tiêu Thần này quả thực rất đáng được tán thưởng.
Khóe miệng Mục Động Huyền biểu lộ ý dữ tợn, cho dù có nhìn ra Hư Không cấm thì sao, có hắn ở đây, hôm nay hắn dĩ nhiên sẽ khiến Tiêu Thần phải chết không thể nghi ngờ.
Về phần tu sĩ các tông môn, mới đầu chỉ nghĩ Tiêu Thần phô trương thanh thế, bất quá khi thời gian kéo dài, trong lòng còn thêm xem thường. Nhưng theo thời gian chậm rãi trôi qua, nhận thấy sắc mặt của các cường giả ở khắp các nơi trên đài, lúc này mới kịp phản ứng. Thì ra lại là Tiêu Thần đã nhìn ra được cách thức ở trong đó, tâm trạng bỗng chốc trở nên cực kỳ phức tạp.
Ngay lúc các tu sĩ bắt đầu xôn xao trong lòng thì Tiêu Thần đột ngột ngẩng đầu lên, trên mặt biểu lộ vẻ kiên quyết, bước lên từng bước không chút phòng bị, bước thẳng vào phía trong Hư Không cấm. Trầm tư nửa canh giờ, cuối cùng lại có phản ứng như vậy, thực ngoài dự liệu của mọi người. Trong tiếng hô kinh ngạc, ánh mắt Vô Cực Tử cũng trở nên sáng ngời, Tiêu Thần có thể phán đoán ra trong nửa cảnh giờ, sự quyết đoán này chỉ có những người phi thường mới có được.
Mục Động Huyền hừ lạnh một tiếng, trong mắt lóe ra sự lạnh lẽo thầm lặng.
Còn những người đứng đầu các thế lực mạnh ở khắp nơi đều tự có những phản ứng khác nhau, nhưng trong mắt đều hiện lên sự ngạc nhiên.
Bước từng bước vào, thân ảnh Tiêu Thần biến mất trên khoảng không của quảng trường, dung nhập vào trong Hư Không cấm. Tiếng xé rách rất nhỏ truyền đến, ánh mắt Tiêu Thần đảo qua, phát hiện lúc này mình đang ở bên trong hư vô của không gian nào đó, mọi thứ xung quanh đều u ám, mắt nhìn không thấy giới hạn. Phát sinh biến cố như thế, Tiêu Thần chẳng những không kinh hoàng, ngược lại trên mặt lại lộ ra vẻ thỏa mái. Xem ra hắn đã phá giải thành công ải đầu tiên.
Hư Không cấm của Vô Cực Tử cực kỳ cao siêu, có lưu lại hai chỗ che giấu sơ hở rất sâu, thứ nhất hình như là mấu chốt để phá cấm chế kia, nhưng nơi đó đầy rẫy sát khí,một khi bắt đầu phá giải có lẽ thuận lợi, nhưng từ đó về sau uy lực cấm chế phôn thệ lại càng mạnh, lấy tu vi của Tiêu Thần thì đừng hòng toàn thây mà ra được. Nơi thứ hai sát khí cũng trùng trùng, nhưng lại mơ hồ sinh ra một con đường sống. Tiêu Thần đã nhìn ra điểm đó, lúc ấy mới dừng tay nửa canh giờ để cân nhắc ra quyết định. Dù sao hắn cũng không có nắm chắc được mười phần, nếu cứ tùy tiện bước vào cấm chế, rất có khả năng sẽ lâm vào tuyệt cảnh. Phá giải cấm chế này trong vòng ba canh giờ, Tiêu Thần đã trì hoãn nửa canh giờ, liền dứt khoát bước vào, bởi nếu tiếp tục trì hoãn thì thời gian hiển nhiên là không đủ. Hơn nữa hắn có dự cảm phán đoán của mình là không sai.
Mà cuối cùng, sự thật đã chứng minh rằng lần này lựa chọn của hắn vẫn chính xác như lúc trước, bước đầu phá cấm chế vẫn chưa sai xót, về sau chỉ cần cẩn thận một chút, phá giải Hư Không cấm chế không phải là khó.
Đứng trong không gian đen kịt của Hư Không cấm, Tiêu Thần thoáng suy nghĩ để mà ra tay. Hắn đưa mười ngón tay ra, vô số cấm đạo phù văn gào thét rời khỏi tay, dung nhập vào trong không gian, cùng lúc với việc phù văn dung nhập, không gian dần dần sinh ra dao động nhẹ.
Để truyện được ra nhanh hơn, mong các bạn hãy bỏ phiếu ủng hộ bình chọn cho truyệntại đây Dự đoán nhóm dịch đạt quán quân tạiđây Tài trợ event tạiđây Vạch lá tìm sâu tạiđây Loạn đàm và báo lỗi thìVào Đây
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Quyển 4: Huyết mạch chi chiến
Chương 51: Khổ Nhai đạo nhân
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: Tuanff10
Biên dịch: longhach1811
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event
Hiện nay, mình chính thức đảm nhận biên truyện này, để truyện ra nhanh hơn, mong các bạn đọc hãy thanks và vote cho Đạo thật nhiều. Mong các bạn ủng hộ nhiệt tình Hiện tại mình đang bị ốm, tốc độ ra chương sẽ chậm, bạn nào có tâm huyết có thể gửi inbox cho mình để đăng ký dịch nhé.
Thời gian trôi qua từng chút một, ánh mắt tu sĩ khắp nơi tập trung vào nơi mà thân ảnh Tiêu Thần biến mất, sắc mặt cảm thấy kính nể. Hiện tại, thời gian Tiêu Thần tiến vào đã qua hai canh giờ, thời gian dĩ nhiên không còn nhiều nữa. Nếu không thể đi ra đúng thời gian quy định, Tiêu Thần sẽ đành để cấm chế oanh kích, chắc chắn sẽ phải chết không nghi ngờ.
Sắc mặt Thủy Mặc Tử cùng tu sĩ Vạn Ma Tông ngưng trọng, trong ánh mắt tràn ngập ý lo lắng.
Còn sắc mặc của Thương Khung đạo nhân và tu sĩ Ngự Đạo tông đều cười lạnh liên tục. Nếu Tiêu Thần bị giết chết trong cấm chế, chứng kiến cảnh đó quả là vui mừng.
Trong lòng Vô Cực Tử sinh nghi, Tiêu Thần này có thể nhìn thấy ta có ra tay che dấu sát khí tại nơi phá giải Hư Không cấm, lại thêm hắn có tu vi về cấm đạo không kém, đáng lẽ phải phá giải rồi chứ, chẳng lẽ lại có chuyện ngoài ý muốn? Mặc dù trong lòng khó hiểu, nhưng Vô Cực tử không có một động tác nào, hờ hững chờ đợi. Trong lòng tuy tán thưởng Tiêu Thàn, nhưng hôm nay khiêu chiến đã nói trước sẽ không nương tay, nếu Tiêu Thần không thể thoát khỏi cấm chế đó, vậy thì đó chính là số mạng của hắn.
Khóe miệng của Mục Động Huyền nhếch lên, thản nhiên biểu lộ ý cười, thời gian cũng sắp hết rồi, xem ra lần này hắn không cần phải ra tay, Tiêu Thần này chắc chắn sẽ phải chết. Nhưng còn bảo vật trên người hắn…Người này nhíu mày, sắc mặt có chút âm trầm.
Thời gian qua đi, kỳ hạn ba canh giờ chỉ còn mười tức. Phần lớn các tông sĩ biểu lộ ý tiếc hận, xem ra Tiêu Thần quả thực đã bị nhốt trong cấm chế, không thể thoát thân
Đám người Thủy Mặc Tử lo lắng, lại không có biện pháp nào, Vô Cực Tử đã ra tay thì bọn họ nào dám nhúng tay vào.
Ba tức cuối cùng.
Trong lòng Vô Cực Tử âm thầm lắc đầu, Mục Động Huyền biểu lộ ý cười dữ tợn. Cường giả khắp nơi đều nhíu mày, trong mắt biểu lộ chần chờ, nếu Tiêu Thần chết tại đó, vậy các bảo vật kia lấy thế nào đây?
Nhất thời, không khí có vẻ ngưng đọng lại.
Nhưng đúng lúc này, tại nơi Tiêu Thần biến mất, khoảng không đột nhiên có những gợn sóng. Vô Cực Tử là người phát hiện đầu tiên, trong mắt biểu lộ ý khiếp sợ. Sắc mặt Mục Động Huyền nháy mắt trở nên vô cùng khó coi, mặt lộ sát khí. Thương Khung đạo nhân ngạc nhiên, sau đó trong lòng sinh ra oán hận vô tận:
- Tiểu tử này vẫn còn sống, quả là mạng lớn.
Còn về Thủy Mặc Tử cùng tu sĩ Vạn Ma Tông, hiển nhiên vẻ mặt cực kỳ vui mừng.
Khoảng không dao động ngày càng kịch liệt, giống như những gợn nước.
Ba!
Một âm thanh trong trẻo truyền đến, giống như bọt nước vỡ ra, khoảng không đột nhiên rung lên, sau đó tan ra như băng tuyết, rồi biến mất. Một thân ảnh chậm rãi hiện lên, bộ tử bào đẹp đẽ trên người đã biến mất, biến thành thanh sam, sắc mặt vẫn bình tĩnh như trước, mặc dù có chút tái nhợt, nhưng không giấu được phong phạm của bản thân.
Đến lúc này, vừa hết ba canh giờ.
Tiêu Thần tiến lên từng bước, chắp tay thi lễ:
- Đa tạ Vô Cực Tử tông chủ đã hạ thủ lưu tình, Tiêu Thần đã may mắn thông qua.
Sắc mặt Vô Cực Tử có chút kính nể, ánh mắt dừng trên người Tiêu Thần, biểu lộ ý ngưng trọng.
- Tốt! Tốt! Rất tốt! Cấm đạo tu của Tiêu Thần đạo hữu quả là có thiên tư, hiếm có trên đời, chỉ trong ba canh giờ đã học được cả Hư Không cấm của bổn tông, quá khiến người ta khâm phục. Nhưng bổn tông có một chuyện chưa rõ, hình như lúc trước Tiêu Thần đạo hữu đã tập qua Hư Không cấm thần thông, xin đạo hữu hãy trả lời thật.
Tiêu Thần thoáng chần chờ, chắp tay nói:
- Không dối Vô Cực Tông chủ, tại hạ lúc trước đã từng gặp Hư Không cấm này ở nơi khác, nhưng không giống như cách sử dụng của tông chủ, Hư Không cấm hôm này là do tông chủ tự lý giải biến hóa mà thành, muốn phá giải quả thực có chút phiền phức. Nếu là được học thì chưa, bất quá cấm đạo thần thông Tiêu Thần trước nay đều tự học mà ra, hôm này phá giải được Hư Không cấm của Vô Cực Tử tông chủ bày ra, học được rất nhiều.
Tiêu Thần nói cực kỳ thành khẩn.
Vô Cực Tử nghe vậy thở dài lắc đầu:
- Tự học mà có thể đạt được tu vi cấm đạo tu như vậy, Tiêu Thần đạo hữu qủa nhiên không phải là người tầm thường. Bổn tông là người giữ chữ tín, hận thù chúng ta cũng vì thế mà hóa giải, từ này về sau việc Vạn Ma tông trong Trung Châu, Cấm Thiên Tông sẽ không nhúng tay ngăn cản. Nếu hôm nay Tiêu Thần đạo hữu đã vượt qua được sát kiếp rồi vậy đạo hữu không ngại đến Cấm Thiên tông ta, cùng bổn tông nghiên cứu thảo luận cấm đạo thần thông chứ?
Tiêu Thần kính cẩn thi lễ, Vô Cực Tử này làm việc minh bạch rõ ràng, khiến người khác phải bội phục.
- Nếu có cơ hội Tiêu Thần tất nhiên sẽ hướng tông chủ thỉnh giáo.
Vô Cực Tử gật đầu, sau đó khẽ nhíu mày, suy nghĩ một lát, cuối cùng không nói gì. Tiêu Thần đã qua được một cửa, nhưng cửa thứ hai là Đại trưởng lão của Mục gia ra tay, với tu vi của Tiêu Thần e rằng không phải địch thủ, sẽ khó thoát nổi cái chết. Tuy có ý tương trợ, nhưng thực lực của Mục gia sâu không lường được, Cấm Thiên tông đang là đại lục đệ nhất tông môn, nhưng cũng không muốn tùy ý trêu chọc.
Cuộc đối thoại của hai người kết thúc, ánh mắt tu sĩ khắp nơi lộ ra vẻ rung động, Tiêu Thần này chỉ cần trong ba canh giờ lại có thể vừa phá giải vừa học cấm đạo thần thông của Vô Cực Tử vào tay. Việc như thế, nếu không tận mắt chứng kiến, tuyệt đối không có ai tin tưởng được!
Sắc mặt Đại trưởng lão Mục gia Mục Động Huyền âm trầm như nước, Tiêu Thần này càng biểu hiện xuất sắc, sát ý trong mắt lão càng nặng. Lúc trước hai bên lật mặt, nếu không thể giết chết, ngày sau Tiêu Thần hiển nhiên sẽ trở thành cái họa lớn nhất của Mục gia. Chuyện đó không thể xảy ra được. Mục Động Huyền cười lạnh vươn người đứng dậy, uy áp phát ra ầm ầm lên cả bầu trời, uy lực của tu sĩ Bất Trụy hậu kỳ đều bùng nổ, hối sáp như hải hậu trọng như sơn ( sâu như biện năng như núi), dường như khiến trời đất trước mắt đều phải run rẩy. Khí thế hùng mạnh lạnh lẽo ngưng tụ, sát khí tung hoành gào thét, khiến cho nhiệt độ không gian chợt tụt xuống.
Sắc trời âm u, khoảng không vỡ tan, lúc này nhìn Mục Động Huyền giống như thượng cổ thần đế, uy nghiêm không thể khiêu khích.
- Nếu Tiêu Thần đạo hữu đã xông qua được một cửa của Vô Cực Tử đạo hữu, vậy cửa thứ hai sẽ do lão phu đích thân ra tay. Hôm nay, huyết cừu của Mục gia chi mạch tại Triệu quốc, lão phu sẽ đòi lại từ đạo hữu.
Mục Động Huyền mở miệng nói, âm thanh cuồn cuộn không ngớt, giống như thần linh thét gào, làm người khác cực kỳ sợ hãi.
Tiêu Thần đứng mũi chịu sào, sắc mặt hiện rõ ngày càng tái nhợt, nhưng đôi mắt đen vẫn bình tĩnh như trước.
- Khoan đã! Truyện được dịch tại 4vn.eu
Tiêu Thần mở miệng nói, Mục Động Huyền cười lạnh không thôi:
- Sao, chẳng lẽ đạo hữu muốn xin khoan dung, không thấy quá muộn rồi sao?
Tiêu Thần lắc đầu, thản nhiên nói:
- Mục đạo hữu tu vi cao thâm, về thủ đoạn thần thông Tiêu Thần tự nhận không phải địch thủ, nhưng vãn bối không có ý xin khoan dung. Lấy tu vi Tiêu Thần đấu với đạo hữu, đó là tìm đường chết, cho nêm trận chiến này không phải là do Tiêu Thần ra tay, mà là Thái Thượng cung phụng của Vạn Ma tông ta.
Nói xong, mọi người sinh nghi trong lòng. Vạn Ma tông có hai tu sĩ Bất Trụy kỳ tọa trấn, việc này mọi người đều biết, nhưng khi nào lại xuất hiện thêm một Thái Thượng cung phụng nữa chứ? Hơn nữa từ ngữ khí của Tiêu Thần, tựa hồ người này có tu vi tương đương với Mục Động Huyền, đứng ở đỉnh của nhân giới, sao lại gia nhập Vạn Ma tông chứ?
Thủy Mặc Tử cùng tu sĩ Vạn Ma tông sắc mặt nghi hoặc, việc này bọn họ không biết chút nào. Biểu hiện như vậy lọt vào mắt Mục Động Huyền, nhất thời trong lòng bình tĩnh lại:
- Thái Thượng cụng phụng của Vạn Ma tông, hắc hắc, thanh danh thật lớn, một khi đã vậy xin mời Tiêu Thần đạo hữu kêu người này ra, cho ta mở mang tầm mắt.
Tiêu Thần nghe vậy gật đầu:
- Cho dù Mục đạo hữu không nói, Tiêu Thần cũng sẽ làm như thế.
Nói xong xoay người, kính cẩn cúi đầu:
- Tại hạ Tiêu Thần, kính mời Thái thượng cung phụng của Vạn Ma tông.
Theo hướng cúi đầu mà tất cả ánh mắt các tông tu sĩ đều ngưng tụ đến chỗ khách quý đến xem.
Sắc mặt Sơn Nông đạo nhân quái dị, nhìn quét một cái, mấy người xung quanh cũng đưa mắt nhìn khó hiểu.
- Ha ha, tiểu tử kia đừng có mở miệng nói lung tung, bên này chúng ta đâu có ai là Thái Thượng cung phụng của Vạn Ma tông.
Nhưng âm thanh còn chưa dứt thì thân ảnh duy nhất đứng dậy, chính là Khổ Nhai đạo nhân.
Sắc mặt Sơn Nông đạo nhân khẽ biến:
- Khổ Nhai đạo hữu mau chóng ngồi xuống, cho dù có thật đã gia nhập Vạn Ma tông kia, lúc này cũng không thể xuất đầu lộ diện được. Đại trưởng lão của Mục gia kia tu vi đã đạt đến cảnh giới Bất Trụy hậu kỳ, ngươi tiến lên chỉ có bỏ mạng oan thôi.
Giọng điệu Sơn Nông đạo nhân lộ ra vài phần lo lắng, hắn quen biết với Khổ Nhai đạo nhân hơn mười ngày, đương nhiên không muốn người này xảy ra sự tình gì.
Khổ Nhai nghe vậy lắc đầu, cười khổ nói:
- Đa tạ Sơn Nông đạo hữu đã nhắc nhở, cho dù trong lòng tại hạ không muốn, nhưng vẫn phải nhúng tay vào.
Nõi xong lại lắc đầu không thôi, lòng tràn đầy buồn bực. Hành tẩu thế gian, tiêu khiển giải sầu, ai nghĩ sẽ đụng phải tiểu tử này. Nếu không bị họ nắm trong tay, hà cớ lại để họ muốn đối xử sao cũng được ư?
Khổ Nhai đạo nhân chân đạp hư không tiến lên phía trước, khí thế trên người nháy mắt biến đổi lớn, uy áp ầm ầm bùng nổ, khí thế mạnh mẽ này có thể so sánh với Mục Động Huyền kia, áp sát đến bầu trời, khiến phong vân đổi sắc, làm khoảng không vỡ vụn ra, lộ ra mảng tối đen.
Bất Trụy hậu kỳ!
Uy thế như vầy, chỉ có Nhân Giới đỉnh phong mới có thể có được.
Sơn Nông đạo nhân há to miệng, nhìn thấy Khổ Nhai đạo nhân kia như vậy, trên trán lão toát đầy mồ hôi lạnh. Còn phần những người xung quanh, sắc mặt đều trắng bệch, âm thầm than may mà chưa đắc tội với người này, nếu không thì không phải là tự tìm đường chết sao.
Đồng tử Mục Động Huyền co rút lại, sắc mặt trở nên khó coi, khí tức trên người Khổ Nhai đạo nhân này không thua kém hắn chút nào, hơn nữa theo nguyên thần cảm ứng, khiến trong lòng hắn mơ hồ sinh ra ý kiêng kỵ. Người này tuyệt đối khó đối phó, nếu toàn lực ra tay, hắn cũng không chắc giành thắng lợi.
Vô Cự Tử nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thần trở nên có chút thâm sâu khó lường. Vạn Ma tông rõ ràng không biết đến sự tồn tại của Khổ Nhai đạo nhân, hiển nhiên người này nhúng tay vào, hoàn toàn là do Tiêu Thần.
- Tiểu bối này còn che giấu nhiều thứ, xem ra thế cục hôm nay sẽ sinh ra biến cố.
Ô Cốt đạo nhân của Bắc Mang tông cùng tu sĩ Bách Chiến Minh Giáp Trụ, trong mắt tất cả đều sinh ra ý kiêng kị, sắc mặt cũng theo đó mà biến đổi.
Sắc mặt Tiêu Thân trầm ổn, đến bên người mới tới, nhất thời kính cẩn thi lễ nói:
- Sư huynh, trận chiến hôm nay đành nhờ huynh vậy.
Sư huynh?
Tu sĩ khắp nơi nghe vậy nhất thời há hốc mồm.
Để truyện được ra nhanh hơn, mong các bạn hãy bỏ phiếu ủng hộ bình chọn cho truyệntại đây Dự đoán nhóm dịch đạt quán quân tạiđây Tài trợ event tạiđây Vạch lá tìm sâu tạiđây Loạn đàm và báo lỗi thìVào Đây
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long