Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #81  
Old 02-06-2008, 01:44 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 080 - Ãảo Long Má»™c Phát Sinh Biến Cố

Má»™c đảo chúa ngó lên đầu Long đảo chúa "ồ" má»™t tiếng. Tuy lão chẳng bảo sao, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i hiểu ngay lão muốn nói:

- Cả đầu tóc lão cÅ©ng bạc, phải riêng gì mình ta? Long, Má»™c hai vị đảo chúa nhìn nhau buông má»™t tiếng thở dài. Ãá»™t nhiên cả hai lão lá»™ vẻ già nua khác thÆ° á»ng, không còn má»™t chút oai nghiêm nào nhÆ° ngày mở yến Lap Bát nữa.

Thạch phá Thiên trong dạ hoài nghi liá»n há»i:

- Vị cao nhân đó viết biết bao nhiêu văn tá»± lên vách đá khiến cho ngÆ°á»i ta Ä‘i vào Ä‘Æ°á»ng lầm lạc là có mục đích gì?

Long đảo chúa lắc đầu đáp:

- Mục đích của há» thế nào thiệt khó mà biết được. Có khi vị tiá»n bối võ lâm đó không muốn bá»n hậu sinh lượm được kết quả má»™t cách quá dá»… dàng. Hoặc giả những lá»i chú thích do ngÆ°á»i khác thêm vào cÅ©ng chÆ°a biết chừng.

Mộc đảo chúa nói:

- Có khi vị võ lâm tiá»n bối đó không Æ°a nhà văn cố ý bày ra cạm bẫy này, để cho Thạch bang chúa là ngÆ°á»i không biết chữ mà tính tình trung hậu má»›i được hưởng.

Long đảo chúa thở dài nói:

- Cách dụng tâm của vị tiá»n bối đó quá sa u sắc thế này thì còn trá»i nào hiểu được?

Thạch phá Thiên thấy hai lão lá»™ vẻ buồn chán nản, thì lòng chàng cÅ©ng thấy tá»™i nghiệp, chàng liá»n nói:

- ThÆ°a hai vị chúa đảo! Nếu những công phu mà tiểu nhân vừa há»c được quả nhiên hữu dụng thì tiểu nhân xin trình bày hết để hai vị hiểu rõ. Bây giá» chúng ta hãy vá» hết cả gian phòng số má»™t... Tiểu nhân quyết không giấu giếm má»™t Ä‘iá»u gì.

Long đảo chúa nhăn nhó cÆ°á»i lắc đầu nói:

- Tấm lòng chân thành của chú em, chúng ta xin thành tâm lãnh là đủ. Chú em là ngÆ°á»i nhân hậu, được hưởng phúc duyên này rất xứng đáng. Ngày sau chú làm lãnh tụ quần hùng võ lâm, tạo phúc cho lê dân thì hai anh em ta dù phí bao nhiêu tâm huyết cÅ©ng không đến uổng công.

Mộc đảo chúa nói:

- Chính thế! Những Ä‘iá»u bí mật đáng nghi vỠđồ phổ đã giải quyết xong, là hai ta thoả mãn tâm nguyện rồi. Vậy thì chú em tập luyện thành công hay hai ta luyện được thì cÅ©ng thế ?

Thạch Phá Thiên thành khẩn há»i lại:

- Vậy chưởng môn Ä‘em những con nòng ná»c này nói tÆ°á»ng tận cho má»i ngÆ°á»i nghe, nên chăng?

Long đảo chúa nở má»™t nụ cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng đáp:

- Thần công đã truyá»n thụ rồi thì đồ phổ trên vách đá cÅ©ng nên rút lui, không còn có lý do tồn tại nữa, Chú em! Chú hãy coi lại Ä‘i!

Thạch Phá Thiên xoay mình lạïi, ngó lên vách đá, bất giác chàng kinh hãi thất sắc, vì trên vách đá đã biến thành từng mảnh đá vụn Ä‘ang từ từ rá»›t xuống. Những khoa đảuu văn tá»± chi chít trên vách đá đã mất mát nhiá»u, mÆ°á»i phần chỉ còn lại bảy tám.

Chàng hoảng hốt há»i:

- Sao ... sao lại thế này? Long đảo chúa đáp:

- Chú em vừa má»›i... Má»™c đảo chúa ngắt lá»i:

- Vụ này để thủng thẳng đã rồi sẽ nói chuyện. Bây giá» chúng ta hãy tụ há»™i má»i ngÆ°á»i tuyên bố, kết quả đã , nên chăng?

Long đảo chúa hiểu ý ngay, liá»n đáp:

- Hay lắm! Hay lắm! Nào má»i Thạch bang chúa! Ba ngÆ°á»i liá»n sóng vai từ trong thạch thất Ä‘i ra.

Long đảo chúa truyá»n tin Ä‘i má»i các tân khách và triệu tập các đệ tá»­ ra cả nhà đại sảnh tụ há»™i.

Nguyên Thạch Phá Thiên hiểu thần công trên vách đá rồi chàng không nhịn được đem ra thử biểu diễn xem sao.

Long, Mộc hai vị đảo chúa trông thấy rất lấy làm kinh dị.

Long đảo chúa liá»n tiến lại phóng chưởng ra má»i

Lúc này Thạch Phá Thiên tá»±a hồ ngÆ°á»i bị tà ma ám ảnh, tá»± nhiên phóng chưởng trả đòn.

Sau mấy chiêu qua lại, Long đảo chúa biết ngay là khó có thể chống chá»i được.

Má»™c đảo chúa liá»n tiến vào giáp công.

Kể vá» võ công hai lão thì hiện nay khó kiếm được lấy ngÆ°á»i thứ ba tÆ°Æ¡ng tá»±, nhÆ°ng đối vá»›i Thach Phá Thiên thì dù cả hai lão hợp lá»±c cÅ©ng không địch nổi, vì chàng má»›i há»c được những môn võ thần diệu.

Giả tỷ hai lão thu chiêu thì tự nhiên Thach Phá Thiên cũng dừng tay ngay, song hai lão còn muốn thử xem cho biết uy lực võ công trên vách lợi hại đến thế nào.

Hai lão máu tích song chưởng càng đánh càng kịch liệt . Chưởng lực của hai lão càng mãnh liệt bao nhiêu thì Thạch Phá Thiên cũng phản kích mãnh liệt bấy nhiêu.

Chưởng phong cùng chưởng lá»±c của ba ngÆ°á»i thưởng khí đập vào vách đá. Mặt vách đá Ä‘á»u bị chấn Ä‘á»™ng mạnh thành ra má»m nhÅ©n, bùng nhùng.

Nguyên má»™t chưởng lá»±c của Long, Má»™c đảo chúa cÅ©ng đủ để, phá huá»· vách đá, huống chi lại thêm vào võ công tân kỳ của Thạch Phá Thiên má»›i há»c được. Chưởng lá»±c của ba ngÆ°á»i đã đến bá»±c tuyệt đỉnh võ lâm nhÆ°ng không lá»™ liá»…u. Vì thế vách đá không vỡ ngay tức khắc mà chỉ từ từ rÆ¡i xuống.

Má»™c đảo chúa biết rõ trong lúc Thạch Phá Thiên thí nghiệm võ công của mình chẳng khác gì ngÆ°á»i Ä‘ang ở trong giấc ngủ say sÆ°a, chẳng hay biết gì ngoại cảnh nữa. Vì thế mà Thạch Phá Thiên ngÆ¡ ngác trÆ°á»›c cảnh văn tá»± trên vách đá biến đổi, Long đảo chúa toan nói toạc ra, song Má»™c đảo chúa ngăn lại không cho nói nữa. Lo sợ Thach Phá Thiên phải hối hận vì trong khi vô ý đã phá huá»· công trình của ngÆ°á»i khác. Vả lại vách đá mà bị tổn hại má»™t phần lá»›n cÅ©ng vì hai vị đảo chúa phóng chưởng ra má»i. Lá»—i ở mình nhiá»u hÆ¡n là ở ngÆ°á»i.

Ba ngÆ°á»i vào nhà đại sảnh an toạ rồi. Các tân khách và đệ tá»­ lục đục kéo vào.

Long đảo chúa truyá»n lệnh Ä‘i hết đến trong các toà thạch thất để những ngÆ°á»i say mê nghiên cứu võ công không chịu đến đại sảnh tụ há»™i cÅ©ng bắt buá»™c phải dừng lại, đến há»p cho đủ.

Lúc này trong nhà đại sảnh đã đông đủ những nhân vật thủ lãnh võ lâm đến đảo Long Má»™c trong vòng ba chục năm nay, trừ những vị vị tuổi cao đã tạ thế. Số ngÆ°á»i chết rồi rất ít.

Những nhân vật đầu não này suốt ngày đêm chi quanh quẩn lui tá»›i trong hai mÆ°Æ¡i bốn gian thạch thất suốt trong thá»i gian ở trên đả o. Há» Ä‘á»u nhận mặt nhau, trừ thiểu số tân khách má»›i đến.

Ãây là lần đầu tiên, có cuá»™c tụ há»™i đông đảo.

Long đảo chúa sai tên đệ tủ thÆ° tịch kiểm Ä‘iểm nhân số thấy tân khách đã đến đông đủ, liá»n quay lại dặn tên đệ tá»­ kia mấy câu.

Tên đệ tá»­ lá»™ vẻ ngạc nhiên lại ra chiá»u kinh hãi.

Mộc đảo chúa cũng khẽ dặn tên đệ tử thủ tịch của lão mấy câu.

Hai tên đệ tá»­ này nghe sÆ° phụ nói rồi há»i lại cặn kẽ má»i Ä‘iá»u xong, má»›i dẫn hÆ¡n mưòi tên sÆ° đệ ra khá»i sảnh Ä‘Æ°á»ng hành Ä‘á»™ng.

Long đảo chúa lại bên Thạch Phá Thiên khẽ bảo chàng:

- Tiểu huynh đệ! Những chuyện vừa rồi ở trong nhà thạch thất, chú nhá»› kỹ tuyệt đối đừng nói vá»›i ai. Chú chá»› để cho ngÆ°á»i ta hay mình đã hiểu rõ những võ công màuu nhiệm trên vách đá.

Nếu chú tiết lá»™ ra thì suốt Ä‘á»i gặp bá»n hoạn lá»›n lao và phiá»n não vô cùng.

Thạch Phá Thiên đáp:

- Tiểu nhân xin kính cẩn tuân theo lá»i dạy của đảo chúa.

Long đảo chúa nói:

- Thói Ä‘á»i thÆ°á»ng cổ nhân thắng ká»·. Trong mình chú đã mang võ công tuyệt thế, trên võ lâm chẳng thiếu chi ngÆ°á»i ghen ghét, căm thù. Có ngÆ°á»i đến yêu cầu chú chỉ Ä‘iểm, có kẻ bức bách chú giải thố lá»™ những Ä‘iá»u bí mật. Nếu há» không được vừa lòng sẽ tìm trăm phÆ°Æ¡ng nghìn kế ra hai chức võ công chú cao cÆ°á»ng, nhÆ°ng tâm địa chú thá»±c thà trung hậu, chẳng thể Ä‘á» phòng cho xiết được. Vì thế mà vụ này dù sao mặc lòng chú chá»› có tiết lá»™.

Thạch Phá Thiên đáp:

- Tiểu nhân đa tạ đảo chúa đã cho chỉ thị sáng suốt, tiểu nhân cảm kích vô cùng!

Long đảo chúa lại nắm lấy tay chàng khẽ nói:

- Ãáng tiếc là lão phu cùng Má»™c huynh đệ không thể được xem chú thi triển kỳ tài, dÆ°Æ¡ng oai trên chốn giang hồ!

Má»™c đảo chúa dÆ°á»ng nhÆ° đã hiểu hai ngÆ°á»i đã nói gì vá»›i nhau.

Lão quay lại chăm chú nhìn Thạch Phá Thiên ra chiá»u luyến tiếc :

Thach Phá Thiên bụng bảo dạ:

- Hai vị đảo chúa đây thật có lòng hảo tâm đối với mình. Chuyến này mình vỠgặp A Tú xong, nhất quyết cùng nàng trở lại đảo bái yết hai vị lão gia.

Long đảo chúa dặn dò Thạch Phá Thiên xong, quay vỠchỗ ngồi.

Lão nhìn quần hùng lên tiếng:

- ThÆ°a các vị hảo bằng hữu! Chúng ta được cùng nhau tụ há»™i trên đảo này bấy lâu cÅ©ng là do phúc duyên mà gặp. Ãến nay duyên phận đã hết, vậy bây giá» là lúc phải chia tay.

Quần hùng nghe lá»i tuyên bố của Long đảo chúa Ä‘á»u kinh dị há»i nhau:

- Tại sao vậy?

- Ãảo chúa đã gặp chuyện gì xảy ra?

- Hai vị đảo chúa có Ä‘iá»u chi dạy bảo? Giữa lúc tiếng ngÆ°á»i xôn xao há»i nhau thì Ä‘á»™t nhiên có những tiếng ầm ầm vá»ng lại, những tiếng nổ khủng khiếp này chẳng khác trá»i long đất lở.

Quần hùng lập tức im hÆ¡i lặng tiếng, không hiểu trên đảo đã xảy ra biến cố gì trá»ng đại.

Long đảo chúa nói:

- ThÆ°a các vị! Chúng ta tụ há»™i ở đây chỉ mong phá giải được những võ công mầu nhiệm ghi trên đồ giải vá» bài ca Hiệp Khách Hành. Ãáng tiếc là thá»i vận không còn.Ãảo Long Má»™c này chỉ trong chá»›p mắt sẽ chìm xuống đáy biển.

Quần hùng kinh hãi thất sắc nhao nhao lên má»—i ngÆ°á»i há»i má»™t câu:

- Tai sao vậy?

- Ãá»™ng đất Æ° ?

- Có phải Hoả Diệm sơn phát nổ không?

- Sao đảo chúa biết?

Long đảo chúa đáp:

- Vừa rồi lão phu cùng Má»™c huynh đệ thấy khu trung tâm trái đảo này có khói lá»­a Hoả Diệm sÆ¡n phun ra. Hoả sÆ¡n phát nổ thì chỉ trong nháy mắt toàn đảo sẽ biến thành biển lá»­a. Bây giỠđã nghe tiếng ầm ầm, nguy đến nÆ¡i rồi! Các vị phải cấp tốc rá»i Ä‘i.

Quần hùng ná»­a tin ná»­a ngá», chẳng ai biết quyết định ra sao. Ãại Ä‘a số còn luyến tiếc võ công trên vách đá, thà rằng mạo hiểm tính mạng ở đây còn hÆ¡n phải rá»i Ä‘i nÆ¡i khác, nên không chịu bá» Ä‘i.

Long đảo chúa lại nói;

- Nếu các vị không tin thì xuống thạch thất coi lại xem. Các gian phòng Ä‘á»u bị rung Ä‘á»™ng, tÆ°á»ng vách bị phá huá»· cả rồi. Dù cho không phải Ä‘á»™ng đất, núi lá»­a không phun, thì ở lại đây cÅ©ng chẳng được gì nữa.

Quần hùng nghe nói vách đá bị phá huá»·, thảy Ä‘á»u kinh hãi tá»›i tấp chạy ra khá»i nhà đại sả nh, vá»t đến khu thạch thất.

Thạch Phá Thiên cÅ©ng chạy Ä‘i theo má»i ngÆ°á»i thì quả nhiên thấy các gian thạch thất chấn Ä‘á»™ng xiêu vẹo, đồ hình trên tÆ°á»ng Ä‘á»u bị phá huá»·. Chàng biết đây là hai vj cố ý sai đệ tá»­ phá huá»· Ä‘i. Lòng chàng rất Ä‘á»—i ban khoăn tá»± nghÄ©:

- Trăm Ä‘iá»u ngang ngữa cÅ©ng vì ta. Chính mình đã gây ra vạ lá»›n này. Trong quần hùng cÅ©ng có ngÆ°á»i coi biết tình hình có Ä‘iá»u ngoắt ngoéo. Những toà thạch thất bị phá huá»· này do ở tay ngÆ°á»i làm ra, chứ không phải vì Ä‘á»™ng đất.

NgÆ°á»i đó liá»n giÆ¡ tay lên la gá»i quần hùng kéo vá» nhà đại sảnh để chất vấn Long, Má»™c đảo chúa.

NhÆ°ng vừa đến của sảnh Ä‘Æ°á»ng đã nghe thấy tiếng ngÆ°á»i kêu khóc om sòm.

Quần hùng càng lấy làm kinh dị, ngó vào xem thì thấy hai vị Long Má»™c đảo chúa ngồi nhắm mắt lại, bá»n tệ tá»­ vây quanh hai lão, nằm phục xuống đất khóc ròng lên cá»±c kỳ thảm thiết.

Thạch Phá -Thiên bở vía, trống ngá»±c đánh thình tưởng chừng nhÆ° trái tim muốn nhảy ra ngoài miệng. Chàng rẽ đám đông tiến ra, la gá»i:

- Long đảo chúa! Má»™c đảo chúa! Hai vị làm sao thế? Chàng thấy hai ngÆ°á»i cứng Ä‘Æ¡, thì ra đã chết rồi.

Thạch Phá Thiên quay sang há»i TrÆ°Æ¡ng Tam, Lý Tứ:

- Hai vị đảo chúa đang bình yên vô sự mà sao lại chết ngay chóng thế?

Trương Tam nghẹn ngào đáp:

- Hai vị gia sÆ° trÆ°á»›c khi quy tiên có nói : "à nguyện các vị đã được hoàn toàn thoả mãn, tuy lìa bá» cõi Ä‘á»i nhÆ°ng không có Ä‘iá»u chi oán giận nữa."

Thạch Phá Thiên trong lòng Ä‘au xót, bất giác khóc rống lên. Chàng có biết rằng hai vị đảo chúa sở dÄ© chết má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t. Má»™t là vì tuổi già, hai lão thấy những bí mật vá» võ công trên đồ giải đã được phanh phui, không còn bận bịu đến việc Ä‘á»i nữa. Hai là nhận cuá»™c đấu chưởng vá»›i chàng, ná»™i lá»±c chàng là má»™t cái kho vô tận mà hai lão sức cùng lá»±c kiệt không chống nổi rồi lâm vào tình trạng ngá»n đèn khô dầu. Giả tá»· chàng biết mình có liên quan rất lá»›n đến cái chết của hai lão, thì chàng còn hối hận hÆ¡n nữa và tá»± trách mình đã gây nên tai hoạ, mối thÆ°Æ¡ng tâm không biết đến đâu mà kể.

Một tên đệ tử Thủ Toà mình mặc áo vàng lau nước mắt dõng dạc tuyên bố:

- ThÆ°a quí vị tân khách! TrÆ°á»›c khi gia sÆ° quy tiê n có di mệnh các vị nên cấp tốc rá»i khá»i đảo. Vị nào đã nhận được những tấm bài đồng "Th ởng thiện Phạt ác" sau này có khi dùng đến, xin giữ lấy đừng vứt bá» Ä‘i. Khi nào các vị có việc gì khó khăn xin má»i đến há»p ở xóm chài nhá» ngoài bãi biển, anh em tại hạ có thể Ä‘em chút sức má»n ra giúp đỡ các vị.

Quần hùng trong khi thất vá»ng, cÅ©ng được má»™t Ä‘iểm vui mừng, bụng bảo dạ:

- Bá»n đệ tá»­ của Long, Má»™c đảo chúa Ä‘á»u là những tay bản lãnh phi thÆ°á»ng, nếu được há» ra tay viện trợ thì dù mình có gặp những hoạ hoạn tầy đình, cÅ©ng có thể giải quyết được.

Lại nghe tên đệ tử Thủ Toà mặc áo xanh nói:

- Ngoài bãi biển đã chuẩn bị thuyá»n bè đầy đủ, các vị có thể đăng trình ngay được.

Quần hùng Ä‘á»u tá»›i tấp phục lạy trÆ°á»›c thi thể hai vị đảo chúa để bái biệt ra vá».

TruÆ¡ng Tam, Lý Tứ nắm chặt tay Thạch Phá Thiên ra chiá»u lÆ°u luyến, TrÆ°Æ¡ng Tam nói:

- Tam đệ! Bữa nay tam đệ trở vỠTrung Nguyên thôi! Sau này có dịp, tiểu huynh sẽ đến thăm tam đệ.

Thạch Phá Thiên gạt lệ chia tay. Chàng Ä‘i theo bá»n Bạch Tá»± Tại, Phạm Nhất Phi, Cao Tam nÆ°Æ¡ng tá»­ ra bá» biển, xuống thuyá»n.

Chuyến này, má»i ngÆ°á»i Ä‘i biển bằng những chiếc thuyá»n lá»›n, má»—i thuyá»n có thể chở được dÆ° trăm ngÆ°á»i, chỉ cần năm sáu chiếc là đủ chở quần hùng.

Thuyá»n nhổ neo, dÆ°Æ¡ng buồm ra khÆ¡i. Trong quần hùng, những ngÆ°á»i nào đã ... hai ba chục năm, há» say mê Ä‘iên cuồng những võ công ... đồ giải. Bữa nay thấy vách đá các căn nhà thạch thất bị phá huá»· , Ä‘á»u tiếc. Còn bá»n ngÆ°á»i má»›i đến, nghÄ© tá»›i toàn mạng vá» quê quán thì vui sÆ°á»›ng hÆ¡n là luyến tiếc.

Ãảo Long Má»™c má»—i lúc má»™t xa, Thạch Phá Thiên chợt nhá»› tá»›i Ä‘iá»u gì, lÆ°ng chàng toát mồ hôi Æ°á»›t đẫm bất giác dậm chân la lên:

- Há»ng!... Há»ng bét rồi!... Bữa nay là mồng mấy rồi?

Bạch Tự Tại cũng giật mình la hoảng:

- Trá»i Æ¡i! Chòm râu lão không ngá»›t rung Ä‘á»™ng... là cÅ©ng không biết... bữa nay là... mồng mấy rồi.

Ãinh Bất Tứ ngồi trong góc thuyá»n cÆ°á»i lạt lên tiếng:

- Mồng mấy hay mÆ°á»i mấy thì làm sao?

Thạch Phá Thiên đáp:

- Ãinh Tứ gia gia! Gia gia nhá»› chúng ta đến đảo Long Má»™c bao nhiêu ngày rồi không?

Ãinh Bất Tứ thủng thẳng đáp:

- Bảy mươi ngày cũng thế, tám chục ngày cũng vậy. Ai mà nhớ được?

Thạch Phá Thiên bồn chồn trong dạ, cÆ¡ hồ sa nÆ°á»›c mắt, chàng quay lại há»i Cao Tam nÆ°Æ¡ng tá»­:

- Chúng ta tới đảo nhằm ngày mồng tám tháng chạp. Bữa nay đã sang mồng mấy tháng giêng rồi nhỉ?

Cao Tam nương tử bấm đốt tay tính nhẩm, rồi đáp:

- Chúng ta ở trên đảo năm mươi bảy ngày. Bữa nay đã sang tháng hai nếu không phải mồng sáu thì là mồng bảy.

Thạch Phá Thiên cùng Bạch Tự Tại đồng thanh la hoảng:

- Tháng hai rồi ư ?

Cao Tao nương tử đáp:

- Dĩ nhiên là tháng hai rồi!

Bạch Tự Tại đấm ngực, gào lên:

- Chết rồi! Thật chết rồi!

Ãinh Bất Tứ cÆ°á»i ha hả reo lên:

- Hay quá! Hay quá!

Thạch Phá Thiên tức giận nói:

- Ãinh Tứ gia gia! Bà bà đã hiểu là nếu đến mồng tám tháng giêng không thấy Bạch gia gia trở vá» thì ngÆ°á»i nhảy xuống biển tá»± tá»­. Thế mà sao Ãinh Tứ gia gia... lại cÆ°á»i được?

Cả A Tú ... nàng cũng bảo đâm đầu xuống biển...
Tài sản của Cánh gà nướng

  #82  
Old 02-06-2008, 01:46 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 081 - Vá» Trung Nguyên Má»™t Nhà Ãoàn Tụ


Bạch Tự Tại quay lại mắng Thạch Phá Thiên:

Ngươi đã biết bà bà định mồng tám tháng giêng gieo mình xuống biển mà sao không nhắc ta ?

Thạch Phá Thiên đau lòng cơ hồ ngất đi, chàng chẳng buồn tranh biện với lão nữa, để lão oán trách thế nào cũng mặc.

Lúc này gió Nam thổi mạnh, thuyá»n dÆ°Æ¡ng ba lá buồm lên, vượt biển rất mau.

Bạch Tá»± Tại trách mắng Thạch Phá Thiên không ngá»›t . Ãinh Bất Tứ lúc này lại mồm năm miệng mÆ°á»i đấu khẩu vá»›i Bạch Tá»± Tại.

Mấy lần hai lão toan choảng nhau, nhÆ°ng bị ngÆ°á»i đồng thuyá»n cản ngăn khuyên giải.

Ãến chiá»u ngày thứ ba, thuyá»n gần đến Nam Hải bến lục địa, Quần hùng sung sÆ°á»›ng hò reo vang dá»™i cả má»™t góc trá»i.

Còn Bạch Tự Tại hai mắt trợn ngược đăm đăm ngó làn sóng biếc như để tìm kiếm thi thể sử bà bà và A Tú

Con thuyá»n Ä‘i má»—i lúc má»™t vào gần bá», Thạch Phá Thiên vận nhãn lá»±c đến tá»™t Ä‘á»™ nhìn xa, chàng đã nhìn thấy khung cảnh trên bá» vẫn nhÆ° lúc mà chàng xa rá»i nó, chẳng có chi khác trÆ°á»›c. Trên bãi biển từng hàng cây vẫn còn trÆ¡ đó. Mé hữu sÆ°á»n núi lồi ra má»™t mảng. Bên chá»— lồi ra có ba cây dừa trông tá»± hồ nhÆ° hình bóng ba ngÆ°á»i gầy ốm mà cao nghêu.

Thạch Phá Thiên nghÄ© tá»›i hai tháng trÆ°á»›c rá»i khá»i nÆ¡i đây, Sá»­ bà bà cùng A Tú đứng trên bá» biển tiá»…n chân. Bữa nay chàng được bình yên trở vá», sÆ° phụ và A- Tú đã xác chôn vào bụng cá, bất giác hai hàng lệ tầm tã nhÆ° mÆ°a làm cho cặp mắt chàng má» Ä‘i.

Con thuyá»n vẫn tiếp tục tiến vào bá». Bá»—ng nhiên có tiếng la từ vách núi vá»ng lại. Má»i ngÆ°á»i liá»n ngẩng đầu trông lên thì thấy hai bóng ngÆ°á»i, má»™t xám má»™t trắng song song từ sÆ°á»n núi nhảy xuống biển.

Thạch Phá Thiên nghe tiếng mắt sáng lên, mục quang chàng linh mầu phi thÆ°á»ng, nhìn rõ hai ngÆ°á»i nhảy xuống đó chính là Sá»­ bà bà cùng A Tú. Chàng vừa kinh hãi vừa vui mừng.

Trong lúc cấp bách tá»±a ngàn cân treo đầu sợi tóc, chàng còn kịp nghÄ© đâu đến sao ngày nay hai ngÆ°á»i này vẫn chÆ°a chết ?

Chàng giá»±t ngay má»™t tấm ván thuyá»n liệng vá» phái hai ngÆ°á»i vừa nhảy xuống, tiếp theo chàng co hai chân lại, dồn hết ná»™i lá»±c vào bàn chân, nhảy thá»±c mạnh vá» phía trÆ°á»›c. NgÆ°á»i chàng vá»t Ä‘i nhÆ° tên bắn.

Lúc chàng ở đảo Long Má»™c đã há»c được môn ná»™i công cá»±c kỳ cao thâm trên vách đá, chàng vá»t ngÆ°á»i Ä‘i má»™t cái, chỉ còn cách tấm ván từng vài thÆ°á»›c, chàng liá»n khoa chân trái lên đẩy mình Ä‘i má»™t bÆ°á»›c dài thì chân vừa đặt xuống mặt tấm ván.

Giữa lúc chân trái chàng đặt lên ván thuyá»n thì ngÆ°á»i A Tú Ä‘ang lÆ°á»›t lẹ xuống mình chàng. Chàng vá»™i vÆ°Æ¡n tay trái ra ôm được lÆ°ng nàng. Hai ngÆ°á»i đã nặng lại thêm đà nhảy từ trên xuống.

Thạch Phá Thiên Ä‘ang chìm xuống thì chàng lại ngó thấy Sá»­ bà bà Ä‘ang rá»›t xuống bên mé hữu, nhÆ°ng lúc này chàng không thể ôm thêm mụ được nữa. Chàng liá»n giÆ¡ bàn tay đẩy vào lÆ°ng mụ theo công phu Ngân Yên Chiếu Bạch Mi

Mượn đà rá»›t xuống đẩy mụ chuyển hÆ°á»›ng cho mụ hạ mình êm vào trong thuyá»n.

Má»i ngÆ°á»i trong thuyá»n lá»›n tiếng hoan hô.

Bạch Tá»± Tại cùng Ãinh Bất Tứ tranh nhau vá»t lại đầu thuyá»n.

Mắt thấy Sá»­ bà bà vá»t tá»›i nÆ¡i, cả hai ngÆ°á»i cùng giÆ¡ tay ra đón.

Bạch Tự Tại quát lên:

- Tránh ra!

Rồi phóng chưởng đánh Ãinh Bất Tứ.

Ãinh Bất Tứ toan trả đòn. Không ngá» mụ đàn bà che mặt vung tay đánh mạnh má»™t cái, Ãinh Bất Tứ liá»n lăn tõm xuống nÆ°á»›c.

Lúc này Bạch Tá»± Tại đã ôm được Sá»­ bà bà. Không ngá» ná»™i lá»±c của Thạch Phá Thiên vô cùng hùng hậu còn Ä‘á»ng lại trong ngÆ°á»i mụ, khiến cho Bạch Tá»± Tại đứng không vững phải lùi lại má»™t bÆ°á»›c.

"Rắt" má»™t tiếng! Hai chân lão đạp xuống ván thuyá»n mạnh quá thuyá»n bi thủng má»™t lá»— lá»›n . Lão ngồi phịch xuống, mà tay vẫn ôm khÆ° khÆ° Sá»­ bà bà vào lòng, không chịu buông ra.

Lúc này Thạch Phá Thiên ôm A Tú mượn sức bám vào thuyá»n nổi bập bá»nh trên mặt nÆ°á»›c chỠđến bên thuyá»n nhảy vá»t lên.

Ãinh Bất Tứ may mà biết bÆ¡i lá»™i, lão vừa bÆ¡i vừa chá»­i bá»›i om sòm.

Thuỷ thủ liệng dây xuống lôi lão lên.

Má»i ngÆ°á»i mồn năm miệng mÆ°á»i nhốn nháo cả lên.

Ãinh Bất Tứ ngÆ°á»i Æ°á»›t sÅ©ng, đứng thá»n mặt ra nhì n ngÆ°á»i đàn bà che mặt hồi lâu.

̇Ȫt nhi̻n ḷo la l̻n:

- Ngươi không phải là em... nàng... mà chính là nàng.

NgÆ°á»i đàn bà che mặt chỉ cÆ°á»i lạt, hồi lâu mụ má»›i cất giá»ng âm trầm hững hỠđáp:

- Ngươi thiệt là lớn mật! Trước mặt ta ngươi còn dám ôm Sử Tiểu Thuý.

Ãinh Bất Tứ la lên:

- Nhu... Mụ ra chiêu "Phi Lai Kỳ Phong" đẩy ra ngư chúc đi. Khắp thiên hạ chỉ có một mình mụ biết chiêu này mà thôi.

NgÆ°á»i đàn bà kia nói:

- NgÆ°Æ¡i biết vậy là hay rồi. Mụ Ä‘Æ°a tay mở tấm khăn che mặt, để lá»™ những vết nhăn nheo, nhÆ°ng mầu da trắng lợt, tưởng chừng nhÆ° ngÆ°á»i ở trong bóng tối lâu ngày, không thấy ánh mặt trá»i thành bị cá»›m.

Ãinh Bất Tứ há»i:

- Văn Hinh! Văn Hinh chết rồi? NgÆ°á»i đàn bà che mặt há» Mai, tên gá»i là Văn Hinh. Mụ là ngÆ°á»i tình ngày trÆ°á»›c của Ãinh Bất Tứ. NhÆ°ng Ãinh Bất Tứ lại say mê Sá»­ Tiểu Thuý, nên bá» mụ ná»­a Ä‘á»i ná»­a Ä‘oạn. Không ngá» vụ này xảy ra đã mấy chuc năm, đến nay hai ngÆ°á»i lại trùng phùng.

Mai Văn Hinh Ä‘Æ°a tay trái ra véo tai Ãinh Bất Tứ. Mụ rít lên lanh lảnh;

- NgÆ°Æ¡i chỉ mong ta chết cho ngÆ°Æ¡i sÆ°á»›ng Ä‘á»i. Có đúng thế không?

Ãinh Bất Tứ xấu hổ vô cùng. Lão không dám giẫy giụa, cứ cÆ°á»i gượng nói:

- Buông ta ra! các vị anh hùng có ở cả đây. Mụ làm vậy khó coi lăm!

Mai Văn Hinh nói:

- Chính ta muốn cho ngươi ra mặt, Phương Cô của ta đâu, phải trả ta đi!

Ãinh Bất Tứ đáp:

- Buông tay ra mau! Long đảo chúa đã tra ra hiện ở Khô Thảo Lĩnh trên núi Hùng Nhĩ. Chúng ta đến đó kiếm y.

Mai Văn Hinh nói:

- Ngươi có kiếm được con ta, thị ta mới buông tha ngươi. Bằng không tìm thấy y, ta xẻo cả hai tai ngươi đó!

Hai ngÆ°á»i còn Ä‘ang gây lá»™n, thuyá»n đáp mạn vào bá». Vợ chồng Thạch Thanh cùng bá»n Bạch Vạn Kiếm, Thành Tá»± Há»c ở phái Tuyết SÆ¡n ra đón. Má»i ngÆ°á»i thấy Bạch Tá»± Tại cùng Thạch Phá Thiên được bình yên trở vá». Sá»­ bà bà và A Tú gieo mình xuống biển cÅ©ng được cứu thoái thì ai nấy vui mừng khôn xiết!

Chỉ có ba ngÆ°á»i Thành Tá»± Há»c, Tá» Tá»± Miá»…n, LÆ°Æ¡ng Tá»± Tiến là trong lòng thất vá»ng, nhÆ°ng ngoài mặt cÅ©ng phải giả bá»™ vui tÆ°Æ¡i, tiến đến trÆ°á»›c mặt Ä‘Æ°a lá»i chúc tụng.

Bạch Vạn Kiếm nói:

- Gia gia! Má má đã bảo chá» gia gia đến mồng tám tháng giêng mà khô ng thấy trở vá» thì ngÆ°á»i gieo mình xuống biển tá»± tá»­. Bữa nay chính là ngày mồng tám tháng giêng, hài nhi đã gia tâm Ä‘á» phòng. Không ngá» má má Ä‘á»™t nhiên ra tay Ä‘iểm huyệt hài nhi, nên khô ng cản trở được. Tạ Æ¡n trá»i phật, gia gia vá» vừa đúng lúc, chỉ chậm má»™t khắc là không được gặp má má nữa.

Bạch Tá»± Tại làm kỳ há»i:

- Bữa nay ngươi bảo mới là mồng tám tháng giêng ư ?

Bạch Vạn Kiếm đáp:

- Ãúng thế, Bữa nay chính là mùng tám tháng giêng.

Bạch Tự Tại lẩm bẩm;

- Sao lại mùng tám tháng giêng?

Rồi lão gãi đầu nói:

- Mình lên đảo Long Mộc vào ngày mồng tám tháng chạp, rồi ở đó hơn năm chục ngày. Sao bữa nay hãy còn mùng tám tháng giêng?

Bạch Vạn Kiếm đáp:

- Gia gia quên rồi ư ? Năm ngoái nhuận tháng chạp, tức là có hai tháng chạp.

Bạch Vạn Kiếm vừa nói câu này, Bạch Tá»± Tại liá»n tỉnh ngá»™ ngay. Lão ôm lấy Thạch Phá Thiên nói:

- Hảo tiểu tử! Sao ngươi không bảo ta trước. Ha há! Nhuận tháng chạp! Tháng nhuận thiệt là hay!

Thạch Phá Thiên há»i xen vào:

- Nhuận tháng chạp là thế nào? Sao lại hai tháng chạp?

Bạch Tá»± Tại cÆ°á»i nói:

- Ngươi thắc mắc làm chi câu chuyện hai tháng chạp. Hai tháng chạp cũng tốt, ba tháng chạp cũng tốt. Miễn là bà bà không chết thì dù có trăm tháng chạp cũng không sao.

Má»i ngÆ°á»i nghe lão nói Ä‘á»u cÆ°á»i ồ cả lên.

Bạch Tá»± Tại ngẩng đầu nhìn lại rồi há»i:

- Lão tặc Ãinh Bất Tứ chuồn Ä‘i đâu mất rồi?

Sử bà bà đáp:

- Ngươi để tâm đến hắn làm chi? Mai Văn Hinh kéo tai hắn bắt đưa đi tìm đứa con gái là Mai Phương Cô.

Ba chữ Mai PhÆ°Æ¡ng Cô, Sá»­ bà bà vừa nói ra, khá»i cá»­a miệng thì Thạch Thanh cùng Mẫn- Nhu Ä‘á»u biến đổi sắc măt, đồng thanh há»i:

- Bà bà bảo Mai Phương Cô ư ? HỠđưa nhau đến địa phương nào tìm kiếm?

Sử bà bà đáp:

- Vừa rồi ta ở trong thuyá»n nghe mụ đàn bà há» Mai nói là há» Ä‘i kiếm con gái tÆ° sinh là Mai PhÆ°Æ¡ng Cô trên Khô Thảo lÄ©nh, núi Hùng NhÄ©.

Mẫn nhu cất giá»ng run run nói:

- Tạ Æ¡n trá»i đất! Thế là mình biết được tin tức vá» ngÆ°á»i đó! Thanh ca! Chúng ta... CÅ©ng Ä‘i coi chăng?

Thạch Phá Thiên gật đầu đáp:

- Ãúng thế.

Hai ngÆ°á»i liá»n ngá» lá»i từ biệt bá»n Bạch Tá»± Tại.

Bạch Tự Tại la lên:

- Chúng ta Ä‘ang lúc náo nhiệt tÆ°ng bừng. ít ra hết thảy các vị ở lại đây tụ há»™i ná»­a tháng hay mÆ°á»i bữa, không ai Ä‘i đâu được.

Thạch Thanh nói:

- Bạch lão bá có chá»— chÆ°a hiểu. Mai PhÆ°Æ¡ng Cô này là kẻ đại thù giết con của vợ chồng Ä‘iệt nhi. Vợ chồng Ä‘iệt nhi bôn tẩu khắp đó đây trên chốn giang hồ để kiếm thị mÆ°á»i tám năm nay mà không ra được chút manh mối nào. Bữa nay đã hay tin, cần cấp tốc theo dõi. Nếu để chậm má»™t bữa thì e rằng để con tiện nhân kia trốn Ä‘i mất.

Bạch Tự tại la lên:

- Thị ấy giết chết con trai các ngÆ°Æ¡i Æ° ? Có lý nào thế được? Nếu vậy thì phải bắt thị phân thây làm muôn doạn má»›i nghe. Công việc của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là công việc của ta. Ãi Ä‘i! Chúng ta nên Ä‘i hết Thạch lão đệ! Con nữ tặc đó được lão tặc Ãinh Bất Tứ há»™ vệ. Mụ Mai Văn Hinh lại có môn Mai Hoa Quyá»n gia truyá»n rất lợi hại. Vậy lão đệ phải Ä‘Æ°a ít ngÆ°á»i Ä‘i giúp sức cho má»›i có thể trả được mối thù này.

Bạch Tự Tại nay được trùng phùng Sử bà bà cùng A Tú, lão sung sướng vô cùng. Lúc này ai yêu cầu lão cũng ưng ngay.

Thạch Thanh cùng Mẫn Nhu nghÄ© đến Mai PhÆ°Æ¡ng Cô có Ãinh Bất Tứ che chở thì mình khó mà trả thù được. Bạch Tá»± Tại chịu ra tay viện trợ, viện trợ là má»™t Ä‘iá»u mà hai ngÆ°á»i mong má»i vô cùng.

Hai vợ chồng Thạch Thanh liá»n quỳ lạy Bạch Tá»± Tại, ngá» lá»i tạ Æ¡n. Chưởng môn chùa Thượng Thanh Ä‘i thuyá»n khác chÆ°a vá» tá»›i đây, vợ chồng Thạch Thanh nóng báo thù, không dằn lòng chá» lão được, liá»n lập tức đăng trình.

Thạch Phá Thiên cÅ©ng Ä‘i theo má»i ngÆ°á»i. Dá»c Ä‘Æ°á»ng không có gì đáng nói. Chẳng mấy bữa Ä‘oàn ngÆ°á»i len đến núi Hùng NhÄ©. Trái núi này chu vi rá»™ng đến trăm dặm, không ai biết Khô Thảo LÄ©nh ở chá»— nào?

Ãoàn ngÆ°á»i tìm kiếm mấy ngày không thấy, Bạch Tá»± Tại nóng nảy không dằn lòng được nữa, lão quay ra mắng Thạch Thanh:

- Thạch lão đệ! Huyá»n Tố song kiếm của lão đệ cÅ©ng là má»™t nhà kiếm thuật nổi tiếng ở Giang Nam. Võ công vợ chồng lão đệ tuy còn kem ta đây nhÆ°ng cÅ©ng không phải hạng tầm thÆ°á»ng. Thế mà có đứa con không giữ nổi để cho con nữ tặc giết mất Æ° ? Con nữ tặc thù hằn gì mà lại giết con ngÆ°Æ¡i:

Thạch Thanh thở dài đáp:

- Vụ này đúng là tiá»n oan nghiệp chÆ°á»›ng Ä‘á»i trÆ°á»›c, khó vượt qua!

Mẫn Nhu bỗng nghẹn ngào lên tiếng:

-Thanh ca! Phải chăng Thanh ca cố ý dẫn má»i ngÆ°á»i Ä‘i lạc Ä‘Æ°á»ng. Nếu Thanh ca không thá»±c lòng muốn giết con nữ tặc để báo thù cho Kiếm nhi...

... nói tá»›i đây, nÆ°á»›c mắt ràn rụa chảy xuống trÆ°á»›c ngá»±c, nghẹn lá»i.

Bạch-Tá»± Tại lấy làm kỳ há»i ngay:

- Tại sao lại không muốn giết nữ tặc? Trá»i Æ¡i! Há»ng rồi! Lão đệ! Con nữ tặc đó đẹp lắm. Lão đệ đã chàng màng vá»›i thị phải không?

Thạch Thanh đỠmặt lên đáp:

-Bạch lão bá lại nói giỡn rồi!

Bạch Tự Tại trợn mắt lên nhìn Thạch Thanh một lúc rồi nói:

-Nhất định là thế! Con nữ tặc nổi dạ ghen tuông nên ha ïđộc thủ sát hại thang con của Mẫn nữ hiệp.

Bạch Tá»± Tại nhận xét việc mình thì thần trí hồ đồ mà xét Ä‘oàn việc ngÆ°á»i thì lại rất minh mẫn, nói trúng ngay được.

Thạch Thanh nghẹn há»ng không biết nói sao được nữa.

Mẫn Nhu nói:

- Bạch lão gia không phải Thanh ca có tình ý gì vá»›i thị... Ãó là mụ há» Mai kia tá»± ý tÆ°Æ¡ng tÆ° , rồi từ ghen tuông chuyển sang thù hận, giận lây cả đến thằng con tiểu muá»™i. Trá»i Æ¡i!... Ãau Ä‘á»›n cho con tiểu muá»™i!

Thạch Phá Thiên đột nhiên la lên một tiếng:

- Chao ôi?

Vẻ mặt chàng coi rất cổ quái. Chàng lại cất tiếng há»i:

- Ô hay... Sao... Lại đến chốn này?

Rồi chàng quay giò chạy tuá»™t lên trái núi mé tả . Nguyên trên trái núi này chàng quen thuá»™c cả từng gốc cây, từng ngá»n cá». Ãó là nÆ¡i chàng ở từ nhỠđến lá»›n. NhÆ°ng bữa nay lại từ mé bên kia trái núi Ä‘i lên, nên chàng chÆ°a biết mà nói ra.

Hiện nay khinh công chàng đã đến mức phi thÆ°á»ng, chá»›p mắt đã lên đến đỉnh núi. Chàng xuyên qua khu rừng Ä‘i đến má»™t gian nhà cá»,

Bá»—ng nghe tiếng chó xủa rầm lên. Má»™t con chó vàng từ trong nhà chạy ra nhảy lên vai Thạch Phá Thiên. Chàng mừng rỡ gá»i rối rít:

- A Hoàng! A Hoàng! Ngươi vỠnhà rồi ư ? Má má ta đâ u? Má má ơi! Má Má ơi!...

Trong nhà có ba ngÆ°á»i chạy ra. Ãi giữa là mụ đàn bà cá»±c kỳ xấu xa. Mụ chính là mẫu thân Thạch Phá Thiên. Hai ngÆ°á»i hai bên là Ãinh Bất Tứ và Mai Văn Hinh.

Thạch Phá Thiên mừng quýnh la lên:

- Má... Má..

. Chàng ôm con A Hoàng chạy đến trÆ°á»›c mặt mụ kia. Mụ lạnh lùng há»i:

-Mi đi đâu?

Thạch Phá Thiên úp úng:

- Hài nhi... Hài nhi...

Bỗng nghe thanh âm Mẫn Nhu ở phía sau lên tiếng:

- Mai PhÆ°Æ¡ng Cô! NgÆ°Æ¡i bôi mặt hoá trang tưởng gạt được ta Æ° ? Dù ngÆ°Æ¡i có trốn Ä‘i đằng trá»i... Ta... Ta

Thạch Phá Thiên cả kinh, nhảy tránh sang một bên, nói ấp úng:

- Thạch Phu Nhân!... Phu nhân... nhận lầm rồi . Y là... mẹ cháu chứ không phải ... Kẻ thù đã giết con phu nhân...

Thạch Thanh, Mẫn Nhu nghe Thạch Phá Thiên kêu mụ kia bằng má thì kinh ngạc vô cùng.

Thạch Thanh há»i:

- Mụ đó là má ngươi ư ?

Thạch Phá Thiên đáp:

- Chính phải! Cháu ở chung vá»›i má má từ thuở nhá». Má»™t hôm... cháu không thấy má má đâu nữa. Cháu chá» mấy bữa không thấy má má trở vá» rồi xuống núi Ä‘i kiếm má má, càng Ä‘i càng lạc lõng không biết Ä‘Æ°á»ng vá». Cả con A Hoàng cÅ©ng không thấy đâu nữa. A Hoàng! Có phải A Hoàng đấy không?

Chàng ôm con A Hoàng tha thiết âu yếm nó.
Tài sản của Cánh gà nướng

  #83  
Old 02-06-2008, 01:48 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 082 - Lỡ Duyên Kiếp Tìm ÃÆ°á»ng Giải Thoát


Thạch Thanh quay lại nhìn mụ đàn bà xấu xa há»i:

PhÆ°Æ¡ng Cô chính ngÆ°Æ¡i đả có con rồi, sao ngày ấy còn sát hại con ta, Tuy giá»ng nói của ông rất bình tÄ©nh nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghe ra trong lòng ông khổ não vô cùng!

Mụ đàn bà xấu xa đó chính là Mai PhÆ°Æ¡ng Cô, mụ cÆ°á»i lạt đáp:

- Ta muốn giết ai thì ta giết. Ngươi... làm gì được ta ?

Thạch Phá Thiên nói:

- Má má! Má má đã sát hại cậu con Thạch trang chúa và Thạch phu nhân thiệt ư ?... tại sao vậy?

Mai PhÆ°Æ¡ng Cô vẫn cÆ°á»i lạt đáp:

- Ta muốn giết ai ta giết, cần chi phải giải thích.

Mẫn Nhu từ từ rút thanh trÆ°á»ng kiếm ra. Ba nhìn Thạch Thanh nói:

- Thanh ca! Thanh ca bất tất phải băn khoăn. Tiểu muội không giết được mụ thì thôi, Thanh ca không cần ra tay viện trợ. Thanh ca đứng ngoài mà coi,

Thạch Thanh nhăn tít cặp lông mày, ra chiá»u rất Ä‘au khổ.

Bạch Tá»± Tại bảo Ãinh Bất Tứ:

- Ãinh lão nhi! Chúng ta nói trÆ°á»›c cho ngÆ°Æ¡i hay! Vợ chồng ngÆ°Æ¡i muốn tá»­ tế thì đứng ngoài, có thế thì chúng ta cÅ©ng chỉ đứng bàng quang. Nếu hai ngÆ°Æ¡i mà ra tay viện trợ đứa con gái bảo bối của các ngÆ°Æ¡i thì đừng có trách chúng ta. Thạch lão đệ đây má»i vợ chồng ta lên núi Hùng NhÄ© này không phải là để xem há»™i đâu nhé.

Ãinh Bất Tứ thấy đối phÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i nhiá»u liá»n xúc Ä‘á»™ng tâm linh, đáp:

-Ãược rồi! Nói lá»i phải giữ lấy lá»i. Chúng ta Ä‘iá»u không ra tay. Vậy bên các ngÆ°Æ¡i chỉ có vợ chồng Thạch trang chúa mà bên này chỉ hai mẹ con y. Má»—i bên Ä‘á»u má»™t nam má»™t nữ tá»· đấu vá»›i nhau. Còn ai nấy ở ngoài để coi thắng bại mà thôi.

Lão đã cùng Thạch Phá Thiên Ä‘á»™ng thủ mấy lần nên lão biết rõ võ công chàng thiếu niên này còn cao hÆ¡n vợ chồng Thạch Thanh nhiá»u. Mai PhÆ°Æ¡ng Cô có chàng trợ lá»±c quyết không đến ná»—i thất bại.

Mẫn Nhu Ä‘Æ°a mắt nhìn Thạch Phá Thiên há»i:

- Này chú em! Chú không muốn cho chúng ta báo thù phải chăng?

Thạch Phá Thiên ấp úng:

- Cháu... Thạch phu nhân!... Cháu...

Ãá»™t nhiên chàng quì gối xuống nói tiếp:

- Cháu khấu đầu trước Thạch phu nhân. Xin phu nhân đừng sát hại má má cháu.

Chàng nói xong đập đầu lạy binh binh. Mai Phương Cô lớn tiếng quát:

- Cẩu Tạp Chủng! Ãứng lên Ä‘i! Ai mượn mi năn nỉ con tiện nhân đó cho ta?

Mẫn Nhu chợt Ä‘á»™ng tâm há»i:

-Tại sao ngươi lại kêu y như vậy? Phải chăng y là con ruột ngươi?... Hay là... Hay là...

Rồi bà quay lại há»i Thạch Thanh:

- Thanh ca! Chú em này tÆ°á»›ng mạo giống Ngá»c nhi nhÆ° đúc. Phải chăng Thanh ca cùng Mai tiểu thÆ° đã sanh ra y?

Bà bản tính hiá»n hoà. Tuy gặp trÆ°á»ng hợp cừu địch mà lá»i nói vẫn nhã nhặn.

Thạch Thanh vội lắc đầu đáp:

-Không phải! Không phải! Làm gì có chuyện đó?

Bạch Tá»± Tại cÆ°á»i ha hả nói:

- Lão đệ đừng cãi nữa! DÄ© nhiên là lão đệ cùng thị đã sinh ra thằng nhá» này. Nếu không thế thì có lý đâu mụ đàn bà kia lại kêu, con là Cẩu Tạp Chủng bao giá»? Ãó là vì Mai Cô nÆ°Æ¡ng căm hận lão đệ vô cùng!

Mẫn Nhu khom lưng bỠthanh kiếm xuống đất, nói:

- Nay các vị ba ngÆ°á»i Ä‘oàn tụ. Tiểu muá»™i... xin Ä‘i đây. Bà nói xong trở gót từ từ cất bÆ°á»›c.

Thạch Thanh trong lòng nóng nảy nắm lấy tay vợ lớn tiếng:

- Nhu muội nếu nhu muội đem lòng ngỠvực cho ta thì ta hãy giết chết con tiện nhân này đi, để chứng minh tấm lòng ngay thẳng của ta.

Mẫn Nhu nhăn nhó cÆ°á»i nói:

- Chú nhá» này chẳng những giống hệt Ngá»c nhi mà lại giống Thanh ca nữa.

Thạch Thanh chống kiếm bước ra vung tay trái một cái nhằm Mai Phương Cô đâm tới.

NgỠđâu Mai Phương Cô lại không né tránh, ưỡn ngực ra đón lấy. Ai cũng thấy nhát kiếm này sẽ đâm thủng ngực mụ.

Thạch Phá Thiên giÆ¡ ngón tay ra búng nghe choang má»™t tiếng. Thanh trÆ°á»ng kiếm của Thạch Thanh bị gẫy làm hai Ä‘oạn.

Mai PhÆ°Æ¡ng Cô nở má»™t nụ cÆ°á»i thê thảm há»i:

-Thạch Thanh, phải chăng ngươi nhất định giết ta mà không hối hận.

Thạch Thanh đáp:

- Ãúng thế! PhÆ°Æ¡ng Cô! Ta lại nói rõ vá»›i ngÆ°Æ¡i má»™t lần nữa là trên thế gian này trong lòng ta chỉ có má»™t mình Mẫn Nhu mà thôi. Cả Ä‘á»i ThạchThanh này chÆ°a từng có má»™t ngÆ°á»i đàn bà thứ hai nào. Nếu ngÆ°Æ¡i còn Ä‘em dạ thÆ°Æ¡ng yêu ta, tức là ngÆ°Æ¡i hại ta đó. Câu này ta đã nói vá»›i ngÆ°Æ¡i hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c, thì giá» ta vẫn giữ mấy câu đó. Nói tá»›i đây, thanh âm chuyển sang hoà hoãn, ông nói tiếp:

- Phương Cô! Con ngươi đã khôn lớn rồi. Chú nhỠnày lòng dạ thẳng ngay, võ công trác tuyệt. Chỉ trong mấy năm là thanh danh y lừng lẫy giang hồ, thành một nhân vật thủ lãnh trong võ lâm. Vậy gia gia y là ai? Sao ngươi không nói rõ cho y biết?

Thạch Phá Thiên há»i xen vào:

- Phải đấy má má Æ¡i! gia gia hài nhi là ai? Hài nhi há» tên gì? Má má nói cho hài nhi hay. Tại sao má má cứ gá»i hài nhi là Cẩu Tạp Chủng?

Mai PhÆ°Æ¡ng Cô nở má»™t nụ cÆ°á»i thê thảm nói:

- Gia gia ngươi là ai thì khắp thiên hạ chỉ có mình ta biết mà thôi.

Mụ quay sang bảo Thạch Thanh:

-Thạch Thanh! Ta biết trong lòng ngươi chỉ có một mình Mẫn Nhu nên đã tự huỷ dung mạo ngay từ ngày ấy: Cũng vì lẽ đó không muốn để bộ mặt xinh đẹp làm chi.

Thạch Thanh lẩm bẩm:

- Ngươi tự huỷ dung mạo ư ? Sao lại khổ thân như vậy?

Lá»i nói của Thạch Thanh lá»t vào tai Mai PhÆ°Æ¡ng Cô Mụ nhắc lại:

- Sao lại làm khổ thân ? Sao lại làm khổ thân ? Ngày ấy ngươi so dung mạo ta với Mẫn Nhu, ai hơn?

Thạch Thanh nắm tay vợ, ngần ngừ một lúc rồi đáp:

- Hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, kể những ngÆ°á»i mỹ nữ nổi danh trong võ lâm thì ná»™i nhân ta tuy không đến ná»—i xấu xa, nhÆ°ng cÅ©ng không bằng ngÆ°Æ¡i được.

Mai PhÆ°Æ¡ng Cô tủm tỉm cÆ°á»i, hắng giá»ng má»™t tiếng.

Ãinh Bất Tứ nói xen vào:

- Ãúng thế! Gã tiểu tá»­ Thạch Thanh kia! NgÆ°Æ¡i thật là ngu ngốc. NgÆ°Æ¡i đã biết PhÆ°Æ¡ng Cô dung mạo xinh đẹp không ai bì kịp, mà ngÆ°Æ¡i lại không yêu y?

Thạch Thanh không trả lá»i. Ông nắm chặt tay phu nhân hÆ¡n, tá»±a hồ bà tức giận trong lòng, rồi lại bá» Ä‘i...

Mai PhÆ°Æ¡ng Cô lại há»i:

- Ngày trước so võ công giữa ta và Mẫn Nhu, ai cao ai thấp?

Thạch Thanh đáp:

- NgÆ°Æ¡i có môn võ công gia truyá»n là Mai Hoa Quyá»n, lại kiêm há»c được nhiá»u thứ võ công cổ quái ly kỳ...

Ãinh Bất Tứ tức mình ngắt lá»i:

- Sao lại cổ quái ly kỳ? Ãó là nhữ ng công phu mà Ãinh Tứ gia nhà ngÆ°Æ¡i rất lấy làm đắc ý. NgÆ°Æ¡i là kẻ kiến thức hẹp hòi, nên không biết mà thôi. Con ngÆ°á»i ta đã thấy ít thì cái gì cÅ©ng cho là cổ quái, ly kỳ.

Thạch Thanh nói:

-Ãúng thế! Võ công ngÆ°Æ¡i kiêm thông cả nhà há» Ãinh, há» Mai, Nhất là những môn sở trÆ°á»ng lại càng hiếm thấy ở Ä‘á»i. Ngày ấy ná»™i nhân ta chÆ°a há»c được chan truyá»n vá» kiếm thuật của chùa Thượng Thanh, dÄ© nhiên nàng còn sút hÆ¡n ngÆ°Æ¡i má»™t bá»±c.

Mai PhÆ°Æ¡ng Cô lại há»i:

- Sau hết, vá» Ä‘Æ°á»ng văn há»c, giữa ta và Mẫn Nhu ai hÆ¡n ?

Thạch Thanh đáp:

- Ngươi đã biết làm thơ làm từ. Vợ chồng ta ví với ngươi thế nào được?

Thạch Phá- Thiên trong lòng rất lấy làm kỳ. Chàng tá»± há»i:

- Nếu vậy thì má má ta vá» văn tài cÅ©ng nhÆ° vá» võ công chẳng thứ gì không hay không giá»i, thế mà tại sao ngÆ°á»i không dạy ta?

Mai PhÆ°Æ¡ng Cô cÆ°á»i lạt nói:

- Ngoài ra, vỠnghỠkim chỉ thêu thùa, nấu nướng, ta không bằng cô em nhà hỠMẫn được.

Thạch Thanh vẫn lắc đầu đáp:

- Ná»™i nhân ta không hiểu thêu thùa may vá. Cả vá» nấu nÆ°á»›ng cÅ©ng không lành nghá» thì bằng ngÆ°Æ¡i là sành sá»i trăm Ä‘Æ°á»ng thế nào được?

Mai PhÆ°Æ¡ng Cô lá»›n tiếng há»i:

- Vậy thì sao hễ ngươi thấy mặt ta là thuỷ chung vẫn lạnh như băng, chẳng vui vẻ chút nào cả? là nghĩa làm sao?...

Mụ nói đến đây giá»ng nói run lên, ra chiá»u khích Ä‘á»™ng vô cùng.

Thạch Thanh thủng thẳ ng đáp:

- Mai cô nÆ°Æ¡ng! Ta cÅ©ng khô ng biết nữa. Bất luận vá» môn gì, cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng hay hÆ¡n Mẫn Nhu. Chẳng những cô nÆ°Æ¡ng hÆ¡n Mẫn Nhu mà thôi. Ta ở chung vá»›i cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng tá»± thẹn mình kém cá»i, không xứng đáng chút nào.

Mai Phương cô ngơ ngẩn xuất thần một lúc, bỗng mụ la lên một tiếng rồi chạy vào trong phòng căn nhà tranh.

Mai Văn Hinh cùng Ãinh Bất Tứ cÅ©ng chạy vào theo.

Mẫn Nhu tá»±a đầu vào ngá»±c Thạch Thanh. Bà cất giá»ng ôn hoà nói:

- Ãại ca! Mai cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i số mạng cá»±c kỳ Ä‘au khổ. Tuy y đã giết con tiểu muá»™i, nhÆ°ng tiểu muá»™i so vá»›i y còn sung sÆ°á»›ng hÆ¡n nhiá»u. Tiểu muá»™i biết rõ trong lòng đại ca lúc nào cÅ©ng chỉ có má»™t mình tiểu muá»™i. Chúng ta Ä‘i thôi! Mối thù này không cần trả nữa.

Thạch Thanh há»i lại:

- Không báo thù nữa ư ?

Mẫn Nhu đáp:

- Dù có giết Mai cô nương thì Kiên nhi của chúng ta cũng không thể sống lại được.

Bá»—ng nghe tiếng Ãinh Bất Tứ la hoảng:

- PhÆ°Æ¡ng nhi! Sao ngÆ°Æ¡i lại liá»u mình nhÆ° vậy? Ta quyết cùng gã há» Thạch liá»u mạng!

Bá»n Thạch Thanh Ä‘á»u giật mình kinh hãi. Bá»—ng thấy Mai Văn Hinh ôm ngÆ°á»i PhÆ°Æ¡ng Cô ở trong phòng chạy ra. Tay do bên trái PhÆ°Æ¡ng Cô trá»… xuống để lá»™ làn da trắng ngá»c. Trên cánh tay mụ vẫn còn chấm hồng. Ãó là dấu vết Thủ Cung Sa của ngÆ°á»i xá»­ nữ.

Mai Văn Hinh thét lên:

- PhÆ°Æ¡ng Cô giữ mình băng thanh ngá»c khiết, Ãến nay y vẫn còn là ngÆ°á»i xá»­ nữ. Vậy thì Cẩu Tạp Chủng kia không phải do y sinh ra.

Má»i ngÆ°á»i hưởng mắt nhìn Thạch Phá Thiên. Trong lòng ai nấy Ä‘á»u nghi hoặc, tá»± há»i:

- Mai Phương Cô còn là xử nữ thì dĩ nhiên y khô ng phải là mẫu thân Thạch Phá Thiên. Vậy mẫu thân chàng là ai? Phụ thân chàng là ai? Tại sao Mai Phương Cô lại tự nhận là mẫu thân chàng?

Thạch Thanh cùng Mẫn Nhu bụng bảo dạ:

- Chẳng lẽ ngày đó PhÆ°Æ¡ng Cô cÆ°á»›p Kiên nhi Ä‘em Ä‘i mà không sát hại? Sau y có Ä‘Æ°a đến xác chết má»™t đứa nhá», nhÆ°ng mặt mÅ©i máu thịt bầy nhầy, không còn nhận diện được nữa. Tại sao y lại kêu chú nhá» kia là Cẩu Tạp Chủng? Tại sao gã giống Ngá»c nhi nhÆ° đúc.

Thạch Phá- Thiên rất Ä‘á»—i hoang mang. Chàng há»i luôn mấy câu:

- Gia gia hài nhi là ai? Má má hài nhi là ai? Hài nhi là ai?

Mai Phương Cô đã tự vẫn chết rồi. Bao nhiêu nghĩ vấn chẳng còn ai tìm được đáp án.
Tài sản của Cánh gà nướng

NgÆ°á»i này đã nói CÃM Æ N đến vài viết vô cùng hữu ích của Cánh gà nÆ°á»›ng
Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
hiep khach hanh, ïåðâûé, òàìîæíÿ


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™