|
|
05-11-2011, 08:28 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Tầm Tần Ký
Hồi 275
Tác giả: Huỳnh Dị
Nguồn: VN Thư quán
Hồi 275
Quay vá» HÃ m DÆ°Æ¡ng
Sau khi nhảy xuống đất, thì gã láºp tức ép mình và o trong góc tối, nghe tiếng bÆ°á»›c chân của Tà o Thu Ãạo chạy ở phÃa xa, biết y trong lúc tức giáºn, đã chạy xuống báºc tam cấp Ä‘uổi theo mình.
Gã đưa mắt nhìn quanh, thấy vỠthanh đao đang nằm cách đó không xa, vội và ng nhặt lên, mang đao trên lưng, rồi lại chụp lấy dây treo, trèo lại lên trên đà i.
Trên Ä‘Ã i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thấy Tà o Thu Ãạo.
Hạng Thiếu Long khom ngÆ°á»i lén nhìn xuống phÃa dÆ°á»›i, thấy Tà o Thu Ãạo Ä‘ang chạy ngang qua phÃa dÆ°á»›i, đồng thá»i cÅ©ng thấy được những bụi cây ở hai bên Ä‘á»u lay Ä‘á»™ng, rõ rà ng có kẻ địch mai phục trong bóng tối, vì không biết gã trốn ở đâu nên má»›i lúng túng nhÆ° thế.
Gã thầm kêu nguy hiểm, nếu nhÆ° cứ bá» chạy, nói không chừng đã lá»t và o tay của bá»n phục binh nà y.
Kế quay lại Quang Tinh Ä‘Ã i nà y quả tháºt là cao chiêu, vừa có thể quan sát được tình thế của đối phÆ°Æ¡ng, vừa có thể nghỉ ngÆ¡i trong chốc lát, băng bó lại vết thÆ°Æ¡ng.
Má»™t lát sau, gã trèo xuống Quang Tinh Ä‘Ã i từ góc đông nam, sau khi thu lại dây móc, thì đến tÆ°á»ng phÃa nam của Tắc Hạ há»c cung.
Gã hiểu rất rõ tình thế ở gần Tắc Hạ há»c cung, biết rằng ở phÃa ngoà i vách tÆ°á»ng có bụi cây um tùm, rất có lợi cho cuá»™c chạy trốn của mình, Sức lá»±c của gã đã khôi phục được má»™t ná»a, khi ra tay chắc chắn sẽ thua thiệt, nhÆ°ng muốn bá» chạy thì vẫn còn dÆ° sức, sau khi phóng ngÆ°á»i qua tÆ°á»ng cao, gã vung tay bắn ra ngá»n há»a tiá»…n của Lý Viên trao cho.
Rồi tiếp theo chạy vá» hÆ°á»›ng mà Tiêu Nguyệt Ãà m đã giấu ván trượt tuyết.
Kế nghi binh nà y là dụ cho đối phÆ°Æ¡ng kéo tá»›i nÆ¡i bắn ra há»a tiá»…n, tốt nhất là tưởng rằng gã bị thÆ°Æ¡ng mà không bá» chạy được, cho nên má»›i Ä‘Ã nh phải kêu viện binh đến cứu.
Chạy má»™t mạch được hÆ¡n mÆ°á»i trượng, chân Hạng Thiếu Long má»m nhÅ©n, ngã lăn xuống đất.
Té ra trên mặt đất vẫn còn đầy tuyết, khi rút chân lên rất mất sức, thể lá»±c của Hạng Thiếu Long tuy hÆ¡n ngÆ°á»i, nhÆ°ng sau tráºn đánh, lại bị thÆ°Æ¡ng mất máu nhiá»u, cho nên trong nhất thá»i đầu váng mắt hoa, suýt tý nữa ngã quy.
Tuyết dÃnh trên mặt giúp cho gã tỉnh hẳn, chỉ thấy bốn bên tối mù mịt.
May mà ánh sáng từ phÃa xa trên Quang Tinh Ä‘Ã i, nhÆ° ngá»n đèn pin, giúp cho gã định được phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng.
Hạng Thiếu Long gắng gượng ngồi dáºy, lảo đảo bÆ°á»›c tá»›i bụi cá» gần đấy, chui và o rồi ngồi nghỉ ngÆ¡i.
Sao đêm vẫn đẹp, nhưng lòng gã giỠđang rối loạn, sức lực như đã cạn kiệt, gã nà o có lòng dạ để thưởng thức nữa.
Hạng Thiếu Long nhắm hai mắt lại, cố gắng chống chá»i cÆ¡n buồn ngủ do thiếu dưỡng khÃ, cắn răng vượt qua.
Má»™t lát sau, hÆ¡i thở má»›i bình thÆ°á»ng trở lại, mở mắt ra nhìn thì láºp tức kêu nguy.
Chỉ thấy dÆ°á»›i ánh trăng, đầy rẫy những dấu chân còn in lại trên tuyết của gã, Ä‘iá»u đó khác gì đã chỉ rõ cho kẻ địch thấy rằng gã Ä‘ang ở đây.
Lúc nà y gã chỉ có thể cố gắng chống chá»i không để mình hôn mê Ä‘i, muốn đứng dáºy tháºt là khó.
Tuy là trá»i đông lạnh lẽo, nhÆ°ng toà n thân gã đầy mồ hôi.
Tiếng bước chân từ xa đã đến gần.
MÆ°á»i bóng ngÆ°á»i xuất hiện cách khoảng mấy trượng, chúng men theo dấu chân, Ä‘i thẳng tá»›i nÆ¡i gã Ä‘ang nấp.
Hạng Thiếu Long thầm kêu mạng ta đã hết, nhìn thấy kẻ địch ngà y cà ng đến gần mà không có cách nà o.
Chỉ còn ba mÆ°Æ¡i trượng nữa thì đến mảng rừng thÆ°a, gã có thể tá»›i chá»— gò nhá», nÆ¡i có giấu ván trượt tuyết.
Thế là tất cả đã thất bại, tháºt là đáng tiếc.
Lúc nà y dù gã cố gắng cất bÆ°á»›c, thì cÅ©ng không thể bằng sức lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng, chi bằng cứ ngồi đây chá» khi kẻ địch phát hiện thì vung Ä‘ao liá»u mạng. Gã rút ra hai mÅ©i phi Ä‘ao găm dÆ°á»›i chân, giấu trong tay.
Nếu chẳng phải kẻ địch không dám đốt đuốc, lúc nà y đã nhìn thấy gã.
Ãá»™t nhiên có tiếng vó ngá»±a vang lên.
Bá»n ngÆ°á»i kia đồng thá»i ngạc nhiên.
Má»™t ngÆ°á»i phóng ngá»±a ra, quát lá»›n, „Các ngÆ°Æ¡i là ai?"
Hạng Thiếu Long nháºn ra giá»ng của Tà o Thu Ãạo, thu lại phi Ä‘ao, cả mừng bò dáºy.
Mấy tiếng vút vút vang lên, bá»n ngÆ°á»i kia phóng tên ra, bắn vá» phÃa Tà o Thu Ãạo.
Tà o Thu Ãạo giáºn quá hét lên má»™t tiếng, múa ra má»™t vòng kiếm ảnh, từng mÅ©i tên rÆ¡i xuống đất, không là m gì được y cả.
Lúc nà y Hạng Thiếu Long má»›i đứng dáºy, lê bÆ°á»›c vá» phÃa mục tiêu của mình.
PhÃa sau có tiếng kêu thảm, rõ rà ng trong lúc thịnh ná»™ Tà o Thu Ãạo đã đại khai sát giá»›i.
Hạng Thiếu Long không biết sức lực ở đâu mà trong chớp mắt đã tiến và o khu rừng thưa, rồi mới ngã xuống nữa.
Tiếng bước chân và tiếng vó ngựa lại vang lên, có thể thấy kẻ địch đã tản ra bốn bên chạy trốn.
Hạng Thiếu Long trong lòng hơi yên, nghĩ bụng đối phương bỠchạy chắc chắn sẽ để lại dấu chân, dấu chân của mình lúc nãy sẽ lẫn và o đó.
Hạng Thiếu Long nằm phục được má»™t lát rồi má»›i bò dáºy, chầm cháºm tiến vá» phÃa trÆ°á»›c, tiếng vó ngá»±a vang lên, Ä‘uổi tá»›i từ phÃa sau.
Hạng Thiếu Long hoảng sợ, nấp và o sau một gốc cây.
Trong rừng thưa tối mịt, khiến cho đối phương không nhìn thấy dấu chân.
Xem ra lúc Tà o Thu Ãạo vá»™i và ng, đã quên mang theo Ä‘uốc, nếu không lúc nà y đốt lá»a lên thì sẽ thấy gã.
Gã không dám thở mạnh, bởi vì Tà o Thu Ãạo Ä‘ang thúc ngá»±a vá» phÃa nÆ¡i gã nấp, miệng Ä‘ang thở dốc.
Nếu không phải y đi ngựa, thì lúc nà y có lẽ cũng sẽ ngã xuống bên cạnh Hạng Thiếu Long.
Xẹt.
Hạng Thiếu Long trong lòng kêu không hay, biết mình đã tÃnh sai, Tà o Thu Ãạo Ä‘ang châm lá»a.
Hạng Thiếu Long nà o dám chần chừ, rút ra phi Ä‘ao, nhoà i ngÆ°á»i ra phóng phi Ä‘ao vá» phÃa Tà o Thu Ãạo.
Thá»›t ngá»±a hà lên má»™t tiếng, hất Tà o Thu Ãạo xuống ngá»±a, mồi lá»a văng khá»i tay rÆ¡i xuống ở nÆ¡i xa, xung quanh lại tối mịt.
Hạng Thiếu Long cÆ°á»i lá»›n nói, „NgÆ°Æ¡i đã trúng kế, xem Ä‘ao đây!"
Có tiếng bÆ°á»›c chân truyá»n đến, Tà o Thu Ãạo nhất thá»i không biết nấp ở đâu.
Hạng Thiếu Long thấy kế đã thà nh, vá»™i và ng giở hết tà n lá»±c, chạy vá» phÃa ngá»n đồi nhỠđã định.
Nói đến chạy trong đêm tối, mÆ°á»i Tà o Thu Ãạo cÅ©ng không phải là đối thủ của gã.
Khà lá»±c của gã dần dần khôi phục lại, gã đã rá»i khá»i mảng rừng thÆ°a, leo lên con dốc phÃa đông của ngá»n đồi nhá», phÃa sau có tiếng la hét tức tối của Tà o Thu Ãạo.
Hạng Thiếu Long nổi giáºn, thuáºn tay rinh má»™t tảng đá mÆ°á»i cân, ném vá» phÃa Tà o Thu Ãạo.
Tảng đá lăn xuống.
Tà o Thu Ãạo né qua má»™t bên, tuyết đóng trên sÆ°á»n dốc trÆ¡n trượt, tuy né được tảng đá, nhÆ°ng chân đã không vững, Tà o Thu Ãạo mất Ä‘Ã , lăn xuống phÃa dÆ°á»›i.
Hạng Thiếu Long nghÄ© bụng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên nếm thá» mùi vị ấy, vá»™i và ng treo lên đỉnh đồi, vừa lên tá»›i nÆ¡i thì thấy má»™t đôi ván và gáºy trượt tuyết nằm bên cạnh má»™t tay nải đã bó gá»n gà ng.
Hạng Thiếu Long thầm cảm Æ¡n Tiêu Nguyệt Ãà m và ông trá»i, ráng sức lao vá» hÆ°á»›ng ấy, mang đôi ván trượt và o chân, rồi buá»™c chắc.
Khi mang tay nải lên lÆ°ng, Tà o Thu Ãạo xuất hiện ở phÃa sau, quát lá»›n, „Hôm nay coi thá» ngÆ°Æ¡i có thể chạy đến đâu?
Hạng Thiếu Long đứng dáºy, cÆ°á»i lá»›n nói, „ÃÆ°Æ¡ng nhiên là chạy vá» Hà m DÆ°Æ¡ng, ta và ngÆ°Æ¡i sẽ không gặp nhau nữa!“
Lúc nà y Tà o Thu Ãạo đứng cách gã chÆ°a đầy má»™t trượng. Hạng Thiếu Long cúi ngÆ°á»i, chống cây gáºy trượt tuyết, trượt xuống đỉnh đổi, lao xuống phÃa dÆ°á»›i nhÆ° má»™t cÆ¡n gió, khi quay đầu lại nhìn, Tà o Thu Ãạo đứng trÆ¡ ra ở đó, hoà n toà n mất Ä‘i ý định Ä‘uổi theo.
Hạng Thiếu Long không ngừng chống gáºy, gió vun vút kêu bên tai, trong chốc lát đã cách xa Tà o Thu Ãạo.
Trong lòng gã vui vẻ, tuy toà n thân đau đớn, nhưng miệng vẫn lẩm nhẩm hát theo bà i hát mà Giải TỠNguyên đã từng hát cho gã nghe khi ngồi trong cỗ xe ngựa.
Lúc nà y gã chỉ nghÄ© đến Hà m DÆ°Æ¡ng, những ngÆ°á»i và những chuyện khác Ä‘á»u không có liên quan gì đến gã nữa.
DÆ°á»›i ánh nắng ban mai, Hạng Thiếu Long Ä‘ang cúi ngÆ°á»i bên dòng suối nhá», vốc nÆ°á»›c uống từng ngụm, cảm thấy thoải mái hÆ¡n nhiá»u, rồi ngồi lên má»™t tảng đá, mở tay nải mà Tiêu Nguyệt Ãà m đã chuẩn bị ra.
Ãáºp và o mắt là má»™t tấm bản đồ, vẽ Ä‘Æ°á»ng đến Trung Mâu, ngoà i ra là thức ăn, y phục và thuốc trị thÆ°Æ¡ng, thuốc nổ, sắp xếp rất chu đáo.
Khi láºt tấm bản đồ ra, ở giữa có má»™t phong thÆ° nói, „Khi Thiếu Long thấy được phong thÆ° nà y, chắc đã an toà n rá»i khá»i Lâm Tri, đồng thá»i đánh bại được Tà o Thu Ãạo. Lão ca có má»™t chuyện đến lúc nà y má»›i có thể cho đệ hay, cái hẹn đánh trong vòng mÆ°á»i chiêu của đệ và Tà o Thu Ãạo, chỉ là lão ca nói dối, bức thÆ° ấy đã không há» Ä‘Æ°a tá»›i tay Tà o Thu Ãạo Nếu không nhÆ° thế, Thiếu Long sẽ không dám ứng chiến. Nếu không ứng chiến mà bá» chạy, sẽ tổn hại đến danh dá»± của đệ, còn nghiêm trá»ng hÆ¡n cả chết trong tay Tà o Thu Ãạo. NhÆ° thế đệ cÅ©ng sẽ mất Ä‘i lòng tin để đối chá»i vá»›i Lã Bất Vi, trong lòng bị quân cÅ©ng không thể là má»™t anh hùng thà chết không khuất phục. Nếu Thiếu Long thấy được thÆ° nà y, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không trách ta. Nếu nhÆ° không thấy được thÆ° nà y, thì má»i chuyện cÅ©ng không nên nhắc nữa. Lão ca thà thấy đệ chết trong tay Tà o Thu Ãạo, còn hÆ¡n là để cho đệ bị kẻ khác mỉa mai là kẻ nhu nhược và nhát gan, sau nà y gặp lại."
Hạng Thiếu Long xem mà nổi da gà , vừa hoảng sợ vừa buồn cÆ°á»i.
Thá»±c ra chuyện nà y đã có manh mối từ trÆ°á»›c, nếu không Tiêu Nguyệt Ãà m má»—i lần nhắc đến cái hẹn mÆ°á»i chiêu Ä‘á»u không ngừng nhắc nhở mình phải cẩn tháºn Tà o Thu Ãạo nuốt lá»i, mà thần sắc lại rất cổ quái.
Tiêu Nguyệt Ãà m có thể nói là lấy mạng của mình để đánh cược, may mà y đã thắng.
Mình tuy không thắng, nhưng cũng không bại.
Ãt ra Tà o Thu Ãạo cÅ©ng phải thừa nháºn mình cÅ©ng có khả năng khiến cho y lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng.
ăn no nê xong, gã ngủ má»™t chốc rồi men theo bá» sông trượt nhÆ° bay vá» phÃa tây nam.
Ãến khi hoà ng hôn thì tìm má»™t hang Ä‘á»™ng nhá» nổi lá»a lên, ngủ má»™t giấc, tỉnh dáºy thì tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng.
Cứ nhÆ° thế sau năm ngà y, Hạng Thiếu Long đã và o biên giá»›i nÆ°á»›c Ngụy, lẻn vá» phÃa Trung Mâu.
Khi gã đến bá» bắc sông Hoà ng Hà , nÆ°á»›c sông đã tan ra. NghÄ© bụng chỉ cần vượt sông nà y, thì nhiá»u nhất là má»™t ngà y đã có thể đến Trung Mâu.
Ãiá»u gã lo lắng nhất giá» nà y là bá»n Ãằng Dá»±c đã rút quân ra khá»i Trung Mâu. Váºy thì gã phải mất công Ä‘i vá» Hà m DÆ°Æ¡ng, lúc ấy thức ăn cÅ©ng đã hết.
Lúc nà y là mùa tuyết tan, trá»i lạnh đến ná»—i khiến cho ngÆ°á»i ta cảm thấy dù có bao nhiêu quần áo cÅ©ng không đủ ấm, nếu là má»™t ngÆ°á»i yếu á»›t thì đã sá»›m chết cứng vì lạnh.
Ãang lo lắng, ba chiếc thuyá»n lá»›n Ä‘ang trôi theo dòng xuôi xuống.
Hạng Thiếu Long chột dạ, nằm phục ở sau một tảng đá lớn nhìn ra.
Nhìn thấy rõ rà ng cá» hiệu trên thuyá»n, Hạng Thiếu Long vui mừng xông ra, đốt lên ngá»n lá»a, phát ra tÃn hiệu.
NgÆ°á»i Tần trên thuyá»n ai nấy Ä‘á»u láºp tức ngạc nhiên, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lên khoang tà u, vẫy chà o gã.
Ba chiếc thuyá»n chầm cháºm cáºp bến.
Hạng Thiếu Long vui mừng nhÆ° Ä‘iên, rốt cuá»™c cuối cùng đã gặp được ngÆ°á»i thân, tháo ván trượt tuyết, ném cả gáºy trượt tuyết, chạy ra bỜ.
Ãầu chiếc thuyá»n áp sát và o bá», hÆ¡n mÆ°á»i thanh gá»— dà i được bắc ra, má»™t giá»ng ồm ồm vang lên từ xa, „Thiếu Long!
Thiếu Long! Là bá»n ta!"
Hạng Thiếu Long giáºt mình, nháºn ra đó là giá»ng nói thân thiết của Ãằng Dá»±c.
Tiếp theo là tiếng kêu khóc của Ká»· Yên Nhiên, Triệu Chi, có cả tiếng gá»i của XÆ°Æ¡ng Bình quân.
Chiếc thuyá»n bắt đầu Ä‘i ngược dòng lên trở lại, trong đại sảnh của thuyá»n, Hạng Thiếu Long đã thay bá»™ y phục má»›i, má»i ngÆ°á»i vây quanh gã.
Ká»· Yên Nhiên và Triệu Chi vì nhá»› nhung gã nên đã ốm Ä‘i nhiá»u, lúc nà y vừa khóc vừa cÆ°á»i, vui mừng lẫn lá»™n.
Hạng Thiếu Long uống xong ngụm trà nóng, nói vá»›i Ãằng Dá»±c và XÆ°Æ¡ng Bình quân, „Vừa rồi ta má»›i hiểu cái gì là gặp lại ngÆ°á»i thân, ta đã từng nghÄ© không bao giá» gặp lại các ngÆ°á»i nữa."
Triệu Chi lại ngả và o lòng gã khóc rấm rứt, gã phải vá»™i và ng dùng lá»i an ủi.
Ká»· Yên Nhiên thì biết kiá»m chế hÆ¡n Triệu Chi, bình tÄ©nh trở lại, buồn bã nói, „Bá»n thiếp đã từng muốn tá»± táºn theo chà ng, may mà nháºn được tin, biết chà ng Ä‘ang ở Lâm Tri, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vui mừng đến phát Ä‘iên. Yên Nhiên và Thanh tá»· liá»n Ä‘i gặp bị quân, nhá» ngà i sai ngÆ°á»i đến nÆ°á»›c Tá» rÆ°á»›c chà ng vá»."
XÆ°Æ¡ng Bình quân xúc Ä‘á»™ng chen và o, „Bị quân còn lo lắng hÆ¡n bất cứ ai, láºp tức bảo tiểu đệ bá» hết tất cả má»i thứ, đến Lâm Tri. Chỉ tiếc là nÆ°á»›c sông đã kết băng, song may mà nhÆ° thế, nếu không chúng tôi sẽ Ä‘i uổng má»™t chuyến."
Ãằng Dá»±c nói, „Kinh gia thôn tuy có ngÆ°á»i đến báo tin, nhÆ°ng chúng tôi chá» mãi vẫn không thấy tam đệ quay vá», còn tưởng rằng tam đệ đã xảy ra chuyện."
Hạng Thiếu Long há»i, „Còn những ngÆ°á»i khác có khá»e không?"
XÆ°Æ¡ng Bình quân nói, „Bá»n chúng tôi đã đạt thà nh hiệp nghị vá»›i ngÆ°á»i Triệu, lui quân ra khá»i Trung Mâu, giỠđây Kinh Tuấn và Hoà n Xỉ Ä‘ang ở Ãồn LÆ°u. Tráºn chiến nà y của Thiếu Long vừa có thể bình định được cái loạn Phố Cao, vừa có thể hạ được nhuệ khà của ngÆ°á»i Triệu, công lao tháºt là lá»›n."
Hạng Thiếu Long than rằng, „Công lao dù cho có thể lá»›n hÆ¡n nữa, Châu LÆ°Æ¡ng và biết bao huynh đệ đã phải chết nÆ¡i đất khách quê ngÆ°á»i."
Ãằng Dá»±c trầm giá»ng nói, „Chiến tranh là nhÆ° thế, dù thắng hay bại cÅ©ng khó tránh được thÆ°Æ¡ng vong, tam đệ không cần phải tá»± trách nhÆ° thế. Lý Mục quả là má»™t nhân váºt lợi hại."
Xương Bình quân nói, „Lã Bất Vi chẳng phải tới Lâm Tri hay sao? Chắc là y không biết huynh đang ở đó."
Hạng Thiếu Long cÆ°á»i khổ nói, „Ngược lại, ta không những đã từng uống rượu vá»›i y, chÃnh y đã Ä‘Æ°a ta đến Tắc Hạ há»c cung để quyết chiến vá»›i Tà o Thu Ãạo."
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u kêu lên, „Cái gì?"
Hạng Thiếu Long kể hết má»i chuyện ở Lâm Tri ra, ngÆ°á»i nghe ai nấy Ä‘á»u lo lắng, trố mắt lè lưỡi. Còn nguy cÆ¡ vá» thân pháºn của tiểu Bà n, gã Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên giấu biến Ä‘i.
Triệu Chi nghe mà quên cả khóc, vẫn cứ ôm riết lấy gã, khi nghe nói đến Thiện Nhu đã trở thà nh vợ của ngÆ°á»i khác, ngồi dáºy mà giáºn dá»—i nói rằng, „Nhu tá»· sao lại nhÆ° thế, gả cho ngÆ°á»i khác mà không cho bá»n chúng ta hay?"
Hạng Thiếu Long vá»™i và ng giải thÃch Giải Từ Nguyên là má»™t ngÆ°á»i chồng tốt, Thiện Nhu cÅ©ng đã chá»n lá»±a đúng, cho nên Triệu Chi má»›i không trách nữa.
Kỷ Yên Nhiên ngạc nhiên nói, „Chà ng không thấy nghĩa phụ sao? Lẽ nà o...“
Hạng Thiếu Long kể lại những chuyện ly kỳ của y, đến khi kết thúc, thì vÆ°Æ¡n vai nói, „Bây giá» ta chỉ muốn ngủ má»™t giấc, hy vá»ng khi tỉnh lại thì đã ở Hà m DÆ°Æ¡ng."
Hạng Thiếu Long thay bá»™ nhung trang, đứng ở đầu thuyá»n, bên cạnh ngoà i XÆ°Æ¡ng Bình quân, Ãằng Dá»±c, Ká»· Yên Nhiên, Triệu Chi, còn có Kinh Tuấn nữa.
Hà m Dương chỉ còn cách một canh giỠnữa.
Cảnh tượng tuyết trắng phủ đầy đã đổi thà nh cảnh đẹp của đầu xuân.
Từng đóa mây trắng bay bồng bá»nh, nÆ°á»›c sông cuồn cuá»™n, hai bên bá» cây cá» xanh biêng biếc.
Hạng Thiếu Long nhìn khung cảnh xung quanh, nhớ lại những ngà y tháng trốn chạy của mình, lúc nà y có cảm giác rất tự do.
Má»™t chuyện gã lo lắng nhất giỠđây chÃnh là thân pháºn của tiểu Bà n.
Hạng Thiếu Long thuáºn miệng há»i, „Mấy ngà y nay có chuyện gì lá»›n xảy ra không?"
XÆ°Æ¡ng Bình quân nói, „Hà n vÆ°Æ¡ng vừa má»›i qua Ä‘á»i, thái tá» Ãan lên ngôi, sai sứ đến cầu hòa vá»›i chúng ta, bị quân cho Hà n vÆ°Æ¡ng sai Hà n Phi và o Tần, không biết Hà n vÆ°Æ¡ng có chịu chấp nháºn hay không?"
Hạng Thiếu Long gáºt đầu, „Bị quân trÆ°á»›c nay luôn khâm phục lý luáºn trị nÆ°á»›c của Hà n Phi huynh, nếu nhÆ° Hà n Phi huynh có thể trổ tà i ở nÆ°á»›c Tần, thì cÅ©ng là chuyện tốt."
Kỷ Yên Nhiên lại thở dà i, nhưng không nói gì cả.
Khi Hạng Thiếu Long định há»i đến chuyện khác, XÆ°Æ¡ng Bình quân hạ giá»ng nói, „Lao ái ngà y cà ng được thái háºu sủng ái, sau khi được phong thà nh TrÆ°á»ng TÃn hầu, tÆ°á»›c vị ngang ngá»a vá»›i Lã Bất Vi, cho nên ngà y cà ng trở nên kiêu ngạo hÆ¡n."
Hạng Thiếu Long nhủ thầm năm nay chÃnh là lúc Tiểu Bà n cá» hà nh lá»… Ä‘á»™i mÅ©, Lao ái và Lã Bất Vi chỉ đến mức ấy thôi, chỉ là bá»n há» không biết mà thôi.
Rồi lặng lẽ suy nghÄ©, mối quan hệ giữa Chu CÆ¡ và Lao ái ngà y cà ng khăng khÃt vá»›i nhau, có lẽ cÅ©ng bởi hai nguyên nhân Ãầu tiên là vì Chu CÆ¡ bắt đầu nghi ngá» tiểu Bà n không phải là con của nà ng, thứ đến là tưởng mình đã chết. Mà Chu CÆ¡ thì cần má»™t nam nhân.
Kinh Tuấn cÆ°á»i, „Lần nà y tam ca an toà n quay vá», sẽ khiến cho má»™t số ngÆ°á»i rất thất vá»ng."
Triệu Chi hớn hở nói, „Phu quân xa nhà đã gần hai năm! Chà ng có biết chăng Bảo nhi của chúng ta đã lớn đến mức nà o không?"
Ká»· Yên Nhiên vui vẻ nói, „Nếu không vì Bảo nhi, PhÆ°Æ¡ng muá»™i cÅ©ng sẽ Ä‘i cùng vá»›i bá»n thiếp, khiến cho tiểu Trinh và tiểu Phụng cÅ©ng không thể Ä‘i cùng, bá»n há» khóc lóc mấy ngà y."
Hạng Thiếu Long lại há»i vá» VÆ°Æ¡ng Tiá»…n.
XÆ°Æ¡ng Bình quân hạ giá»ng nói, „Chuyện nà y gặp bị quân thì hãy nói!"
Hạng Thiếu Long ngạc nhiên nhìn XÆ°Æ¡ng Bình quân, XÆ°Æ¡ng Bình quân nháy mắt vá»›i gã, Hạng Thiếu Long chỉ Ä‘Ã nh cất câu há»i và o trong bụng.
Lúc nà y thà nh Hà m DÆ°Æ¡ng đã ở phÃa trÆ°á»›c mặt.
Hạng Thiếu Long thẫn thá» nói, „Rốt cuá»™c đã quay vá»!"
Tiểu Bà n đã sá»›m nháºn được tin, thân chinh ra ngoà i thà nh đón tiếp.
vị Tần Thủy Hoà ng trong tÆ°Æ¡ng lai nà y rốt cuá»™c đã thà nh ngÆ°á»i lá»›n, trên mặt đã để râu, ngá»±c nở vai rá»™ng, đã có uy thế của má»™t vị hoà ng đế, Hạng Thiếu Long nhìn thấy y đã khác lạ hÆ¡n nhiá»u.
XÆ°Æ¡ng Văn quân, Lý TÆ°, Quản Trung Tà , Ô Ãình PhÆ°Æ¡ng, Cầm Thanh và các công khanh đại thần Ä‘á»u đến, không khà rất náo nhiệt long trá»ng, nhÆ°ng không thấy Lao ái.
Trong tiếng nhạc và tiếng pháo nổ, Hạng Thiếu Long bá» thuyá»n lên bá».
Tiểu Bà n bÆ°á»›c ra, đỡ Hạng Thiếu Long đứng dáºy, nhìn kỹ bá»™ mặt ốm hÆ¡n nhiá»u của gã, than rằng, „Thượng tÆ°á»›ng quân đã khổ nhá»c!
Hạng Thiếu Long trong lòng dâng lên cảm giác kỳ lạ, nhÆ° là giữa hai ngÆ°á»i trÆ°á»›c đây không há» có quan hệ thân thiết.
Ãiá»u đó không những vì tiểu Bà n không xúc Ä‘á»™ng nhÆ° gã suy nghÄ©, mà ánh mắt của y nhÆ° chứa má»™t Ä‘iá»u gì đó khiến gã khó hiểu.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bÆ°á»›c tá»›i chúc mừng.
Ô Ãình PhÆ°Æ¡ng không mà ng đến tất cả, ngả và o lòng gã, Cầm Thanh thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể là m thế, nhÆ°ng trong mắt rá»±c lá»a tình, nhÆ° thiêu đối trái tim Hạng Thiếu Long.
Tiểu Bà n và Hạng Thiếu Long cưỡi ngá»±a sánh vai và o trong thà nh, tiếp nháºn sá»± đón chà o của dân chúng, mỉm cÆ°á»i, „Sau khi tin tức thượng tÆ°á»›ng quân mất tÃch truyá»n vá», má»i nhà đá»u cầu nguyện cho thượng tÆ°á»›ng quân, mong thượng tÆ°á»›ng quân có ngà y trở vá» an toà n, rốt cuá»™c thì bá»n hỠđã toại nguyện."
Hạng Thiếu Long rất muốn nói với y vỠâm mưu của Lã Bất Vi, nhưng biết rằng đây không phải là lúc, chỉ đà nh nén lại trong lòng, nói, „Lã Bất Vi vẫn chưa vỠsao?"
Tiểu Bà n cÆ°á»i nhạt, „Y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải vá» trÆ°á»›c thượng tÆ°á»›ng quân, cuá»™c chiến ở Tắc Hạ há»c cung của thượng tÆ°á»›ng quân quả tháºt tuyệt vá»i, già nh được vinh quang cho đại Tần ta. Sau khi thượng tÆ°á»›ng quân bá» Ä‘i, Tà o Thu Ãạo đã thỉnh tá»™i vá»›i Tá» vÆ°Æ¡ng, thừa nháºn không đủ sức giữ thượng tÆ°á»›ng quân lại. Thượng tÆ°á»›ng quân có biết rằng Tá» vÆ°Æ¡ng sau khi nghe được tin nà y, đã tức giáºn mà ngã bệnh trong ngà y hôm ấy."
Hạng Thiếu Long ngạc nhiên, „Lã Bất Vi đã quay vá», váºy...“
"Và o cung hãy nói!" tiểu Bà n nở nụ cÆ°á»i khó hiểu, vẫy tay vá»›i đám dân chúng, rồi bình thản nói, „Má»i chuyện Ä‘á»u nằm trong bà n tay của quả nhân, quay vá» rồi hãy nói."
Trong lòng Hạng Thiếu Long lại dâng lên một cảm giác kỳ lạ như trước.
Chỉ cách hai năm, uy nghiêm của tiểu Bà n đã tăng lên nhiá»u, lòng dạ cÅ©ng sâu hÆ¡n, không giống nhÆ° má»™t đứa trẻ đã từng nói sÆ° phụ cứu con nhÆ° trÆ°á»›c.
Hạng Thiếu Long và Tiểu Bà n bước và o trong thư trai.
Khi nói đến chuyện đôi vợ chồng há» TrÆ°Æ¡ng ở Hà m Ãan, tiểu Bà n hai mắt lạnh lùng, nói, „To gan tháºt! Tên gian tặc ấy dám tiết lá»™ chuyện nà y cho ngÆ°á»i ngoà i, quả tháºt chết vạn lần không đủ bù tá»™i."
Hạng Thiếu Long ngạc nhiên nói, „Hình như bị quân đã sớm biết được chuyện nà y?"
Tiểu Bà n mỉm cÆ°á»i, „Ãừng quên rằng quả nhân đã có má»™t quân cá» Mao Tiêu bên cạnh Lao ái, nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của Lao ái là m sao giấu nổi quả nhân."
Hạng Thiếu Long trong lòng như cất được tảng đá nặng, nói, „Chắc bị quân đã có đối sách?"
Tiểu Bà n đắc ý nói, „Nếu sau khi biết được má»i chuyện má»›i phái ngÆ°á»i đến Hà m Ãan thì đã không kịp. May mà nhiá»u năm trÆ°á»›c đây quả nhân đã nghÄ© đến Ä‘iểm nà y, cho nên đã giải quyết xong."
Hạng Thiếu Long trong lòng cảm thấy lạnh lẽo, trầm giá»ng há»i, „Tại sao bị quân không cho hạ thần hay?"
Tiểu Bà n tránh ánh mắt của gã, Ä‘iá»m nhiên nói, „Thượng tÆ°á»›ng quân lúc đó Ä‘ang ở ngoà i chiến trÆ°á»ng, cho nên quả nhân nhất thá»i quên Ä‘i."
Hạng Thiếu Long vẫn há»i dấn tá»›i, „Bị quân đã giải quyết bá»n há» nhÆ° thế nà o?"
Tiểu Bà n có vẻ không nhẫn nại nữa nói, „ÃÆ°Æ¡ng nhiên là trả công cho hỠđầy đủ, rồi Ä‘Æ°a hỠđến nÆ¡i khác, khiến cho kẻ khác không tìm thấy bá»n há»."
Trá»±c giác của Hạng Thiếu Long cảm thấy tiểu Bà n Ä‘ang nói dối, nhÆ°ng nếu cứ há»i tiếp, thì sẽ xảy ra chuyện không vui, chỉ Ä‘Ã nh trầm mặc không nói gì.
Giữa hai ngÆ°á»i nhÆ° cảm thấy rất khó xá».
Má»™t lát sau tiểu Bà n má»›i phá vỡ bầu không khà nặng ná», thở dà i rằng, „SÆ° phụ không vui sao?"
Hai chữ sÆ° phụ đã lâu không nói nà y, khiến cho Hạng Thiếu Long má»m lòng, buá»™t miệng rằng, „Ngà i đã thay đổi rất nhiá»u.
ánh mắt sắc bén của tiểu Bà n nhìn vá» hÆ°á»›ng gã, má»™t lát sau gáºt đầu rằng, „Ta không thể không thay đổi, muốn ngồi yên ở chá»— nà y, thì cà ng không thể không thay đổi, nhÆ°ng đối vá»›i thượng tÆ°á»›ng quân, ta vẫn mãi là má»™t đứa trẻ."
Ngừng má»™t lát, rồi má»›i khó khăn há»i tiếp, „Ngoà i thượng tÆ°á»›ng quân, có ai biết chuyện nà y của quả nhân không?"
Hạng Thiếu Long biết y rất muốn há»i nhÆ° thế, nhÆ°ng đến lúc nà y thì má»›i nói ra. HÆ¡i trầm ngâm rồi nói, „Ngoà i Ãình PhÆ°Æ¡ng, không còn kẻ thứ ba nà o biết được chuyện nà y."
Gã Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không kể ra Ãằng Dá»±c.
Tiểu Bà n hÃt má»™t hÆ¡i, dá»±a và o ghế, ngá»a đầu lên nhìn xà nhà , nhẹ giá»ng nói, „Chuyện tốt không ra khá»i cá»a, chuyện xấu đã truyá»n đến ngà n dặm, giá» nà y chắc bên ngoà i toà n là lá»i đồn, nếu nhÆ° quả nhân biết kẻ nà o Ä‘á» cáºp đến chuyện nà y, dù đó là ai, sẽ giết chết không tha, lại sẽ xét nhà diệt tá»™c, coi thá» ai còn dám nhiá»u lá»i. Hừ, Lã Bất Vi, Lao ái!“
Hạng Thiếu Long trong lòng chợt run, câu nà y tuy không chỉ và o gã, nhÆ°ng giống nhÆ° tiểu Bà n đã Ä‘Æ°a ra ám thị, cảnh cáo mình không được cho bất cứ ai biết nữa, trong lòng nhất thá»i cảm thấy không thoải mái.
Tiểu Bà n không giải thÃch gì thêm nữa, cúi ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c, hạ giá»ng nói, „Quả nhân đã bà máºt Ä‘iá»u VÆ°Æ¡ng Tiá»…n vỠđây, trong vòng hai tháng có thể đến Hà m DÆ°Æ¡ng."
Hạng Thiếu Long nhÃu mà y nói, „Chuyện nà y bị quân đã cho thái háºu biết chÆ°a?"
Tiểu Bà n hai mắt lạnh lùng, thản nhiên nói, „Bà ta đã không coi quả nhân là con trai, quả nhân cần gì phải nể mặt.
Bà ta ở Ung Äô là m nhiá»u chuyện phóng túng, khiến cho lá»i đồn vang khắp nÆ¡i, thiên hạ Ä‘á»u lấy đó là m trò cÆ°á»i, trở thà nh mối nhục của đại Tần ta."
Hạng Thiếu Long biết y căm tức Chu Cơ đã tiết lộ chuyện vợ chồng hỠTrương, thở dà i rằng, „Bị quân có nhớ rằng đã từng hứa với hạ thần một chuyện hay không?"
à gã muốn nói đến dù trong bất cứ tình huống nà o, Tiểu Bà n cũng không được là m hại đến Chu Cơ.
Tiểu Bà n bá»±c tức nhìn vá» hÆ°á»›ng gã, giáºn dữ mà rằng, „GiỠđây thượng tÆ°á»›ng quân vẫn bảo vệ cho bà ta?"
Hạng Thiếu Long nhìn thẳng và o y, nói, „Ãúng váºy! Bà ta đã từng toà n tâm toà n ý yêu thÆ°Æ¡ng ngà i, ủng há»™ cho ngà i.
Ngà i cÅ©ng đã từng coi bà ta là mẹ ruá»™t. Nếu ngà i chịu đặt mình và o trÆ°á»ng hợp của bà ta để suy nghÄ©, thì biết là m chuyện nà y cÅ©ng chẳng có lợi gì, bà ta vẫn là m cÅ©ng là chuyện thÆ°á»ng tình của con ngÆ°á»i."
Tiểu Bà n không biết có phải vì vẫn e ngại gã không, nên ánh mắt tránh Ä‘i, nhìn và o đống văn thÆ° ở trên án, nói, „Ãây là những văn kiện có liên quan Ãt nhiá»u đến chuyện Ä‘Ã o kênh Trịnh Quốc, gần đây quả nhân nháºn được tin Trịnh Quốc có khả năng là ngÆ°á»i Hà n phái đến, thượng tÆ°á»›ng quân có suy nghÄ© gì vá» chuyện nà y?"
Hạng Thiếu Long thấy tiểu Bà n cố ý chuyển sang chuyện khác, không chịu tiếp tục nói chuyện Chu CÆ¡ nữa, không nén được sá»± tức giáºn, trầm giá»ng nói, „Hạ thần đã mệt, muốn vá» nhà nghỉ ngÆ¡i."
Tiểu Bà n thở dà i, cÆ°á»i khổ nói, „Thái phó đã nổi giáºn! Có nhiá»u chuyện ta cÅ©ng không muốn là m, nhÆ°ng lại biết không là m nhÆ° thế thì không được. Thái phó cÅ©ng nên suy nghÄ© cho quả nhân."
Y dùng chức quan để gá»i Hạng Thiếu Long, láºp tức khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i lại được kéo dà i hÆ¡n.
Hạng Thiếu Long không còn giáºn nữa, nghiêm mặt nói, „Tháng bảy năm nay chÃnh là lúc bị quân chÃnh thức Ä‘á»™i mÅ©, lúc đó đại quyá»n sẽ nắm và o tay, thái háºu đâu còn ảnh hưởng được đến bị quân."
Tiểu Bà n cúi mặt, chầm cháºm nói ra từng chữ, „Thượng tÆ°á»›ng quân có biết mụ tiện nhân đó đã trao ngá»c tá»· cho Lao ái tùy ý sá» dụng, khiến cho quả nhân đêm ngủ không yên?"
Tiểu Bà n đã tháºt sá»± thay đổi, mối quan hệ vá»›i Chu CÆ¡ đã đến lúc không thể nà o cứu vãn được, nếu không thì là m sao gá»i Chu CÆ¡ là mụ tiện nhân?
Hạng Thiếu Long ngạc nhiên không trả lá»i.
"Bình."
Tiểu Bà n vá»— tay lên mặt án, nghiến răng, nói, „Mụ tiện nhân nà y còn sinh ra cho Lao ái hai đứa nghiệt chủng, má»™t đứa gá»i là Lao ChÃnh, má»™t đứa gá»i là Lao Long, thượng tÆ°á»›ng quân bảo đó là ý gì? Nếu chẳng phải Lao tặc và Lã Bất Vi cấu kết vá»›i nhau, lôi kéo thái háºu, quả nhân không chỠđến tháng bảy đã phanh thây chúng ra muôn mảnh."
Ngừng má»™t lát, Tiểu Bà n đổi ngay sắc mặt, cÆ°á»i gượng nói, „Thượng tÆ°á»›ng quân có biết Lao ái tá»± XÆ°ng mình là giả phụ, lại còn bảo rằng ngà y tháng của tên giả tá» là ta đây không nhiá»u nữa, sau nà y sẽ do chÃnh tên giả phụ là y Ä‘á»™i mÅ© chứ không phải là ta. Tên nô tà i ngu ngốc nà y cứ mở mắt mà nằm má»™ng, quả nhân muốn coi thá» y có kết cuá»™c nhÆ° thế nà o."
Lúc y nói lá»i nà y miệng vẫn Ä‘ang cÆ°á»i, khiến Hạng Thiếu Long lạnh mình hÆ¡n cả lúc Ä‘ang nghiến răng.
Ãá»™t nhiên gã cảm thấy quả tháºt rất mệt má»i, ứng phó vá»›i tiểu Bà n còn mất sức và gian khổ hÆ¡n cả Lã Bất Vi, gã không thể tưởng tượng được rằng tiểu Bà n sẽ có má»™t ngà y nhÆ° thế nà y.
|
05-11-2011, 08:28 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Tầm Tần Ký
Hồi 276
Tác giả: Huỳnh Dị
Nguồn: VN Thư quán
Hồi 276
Thiên oai khó đoán
Hạng Thiếu Long cùng má»i ngÆ°á»i quay vỠÔ phủ, khi thấy tá»· muá»™i há» Ãiá»n, trong lòng rất xúc Ä‘á»™ng.
Hạng Bảo Nhi cÅ©ng vừa tròn sáu tuổi, trông cao lá»›n hÆ¡n những đứa trẻ khác. Cứ quấn lấy Hạng Thiếu Long há»i nà y há»i ná», khiến cho gã cảm thấy an ủi lắm. Ô ứng Nguyên dẫn má»i ngÆ°á»i ra bái tế tổ tiên, đến tối thì trong phủ treo đèn kết hoa, bà y tiệc ăn mừng.
Khi tiệc rượu được mấy tuần, XÆ°Æ¡ng Văn quân cÆ°á»i nói, „Tà o Thu Ãạo vốn vang danh vô địch, giỠđã không phải vô địch nữa! Sau tráºn chiến ở Tắc Hạ há»c cung, ngoà i danh kiếm thánh Tà o Thu Ãạo, còn có Ä‘ao quân Hạng Thiếu Long, xem thá» ngÆ°á»i sáu nÆ°á»›c phÃa đông còn Ä‘em thứ gì ra để đè bẹp đại Tần ta?"
Bá»n Ká»· Yên Nhiên, Cầm Thanh Ä‘á»u nhìn vá» phÃa Hạng Thiếu Long, Kinh Tuấn, Ãằng Dá»±c chúc rượu cho gã, Hạng Thiếu Long vá»™i và ng trả lá»….
Hạng Thiếu Long nhìn thấy Châu Vi, giỠđây nà ng đã trở thà nh thê tá» của Ô Quả, thì trong lòng nhá»› đến Châu LÆ°Æ¡ng và ưng vÆ°Æ¡ng, buồn bã nói, „Ãáng tiếc Châu LÆ°Æ¡ng huynh..."
Thần sắc Châu Vi cÅ©ng chợt buồn, cúi đầu xuống, nhẹ giá»ng nói, „Ãiá»u ấp ủ của tiên huynh suốt Ä‘á»i là huấn luyện được Æ°ng vÆ°Æ¡ng, có thể ra sức ngoà i sa trÆ°á»ng, giỠđây tâm nguyện đã đạt thà nh, chết không hối tiếc. Thượng tÆ°á»›ng quân không cần phải áy náy, tiên huynh đã có thể yên nghỉ ở suối và ng."
Nói đến câu cuối cùng thì hai mắt Ä‘á» á»ng.
Má»i ngÆ°á»i biết Hạng Thiếu Long trá»ng tình cảm, nên tìm cách nói lảng sang chuyện khác. Lá»™c Ãan Nhi há»i, „Thượng tÆ°á»›ng quân sẽ ở lại Hà m DÆ°Æ¡ng hay là quay vá» mục trÆ°á»ng?"
Lý TÆ° đùa rằng, „Kinh phu nhân chắc đã quên rằng, ngÆ°á»i khác có thể gá»i Thiếu Long là thượng tÆ°á»›ng quân, còn phu nhân thì phải gá»i là tam ca hoặc tam bá má»›i phải."
Trong tiếng cÆ°á»i của má»i ngÆ°á»i, Lá»™c Ãan Nhi lại trút giáºn lên ngÆ°á»i Kinh Tuấn, trừng mắt liếc gã rồi mắng yêu, „Ãá»u là tại chà ng không tốt!"
Lá»i ấy cà ng khiến cho má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i lá»›n hÆ¡n, đã là m loãng Ä‘i không khà bi thÆ°Æ¡ng.
Sau buổi tiệc, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cáo từ, còn ngÆ°á»i của Ô gia thì vẫn ngồi bà n bạc.
Khi Hạng Thiếu Long không có mặt, má»i việc Ä‘á»u do Ká»· Yên Nhiên phụ trách. Ãà o PhÆ°Æ¡ng lên tiếng trÆ°á»›c nói, „Thiếu Long quay vá» thì chúng tôi đã an tâm. Ta đã từng gặp Äồ Tiên nhiá»u lần, chứng thá»±c rằng Lã Bất Vi quả thá»±c bá» mặt thì giả vá» bất hòa vá»›i Lao ái, nhÆ°ng tháºt sá»± thì ngầm cấu kết vá»›i nhau, lại thêm thái háºu ở phÃa sau chống đỡ, thế lá»±c ngà y cà ng lá»›n. Nhá» sá»± Ä‘á» nghị của Lã Bất Vi, Lao ái đã đến sống tại Ung Ãô, giá» nhÆ° vua má»™t cõi. Phà m những chiếu lệnh cần thái háºu đóng dấu, trÆ°á»›c tiên hãy để cho y coi qua má»›i được."
Ká»· Yên Nhiên gáºt đầu nói, „Vì mối quan hệ vá»›i thái háºu, Ung Äô tháºt sá»± đã lá»t và o tay Lao ái. Nhá» Lã Bất Vi đồng ý, y đã bà máºt gây bè kết đảng, chiêu má»™ các tá» sÄ© của các nÆ°á»›c, chuẩn bị hà nh sá»± khi bị quân cá» hà nh lá»… Ä‘á»™i mÅ© và o tháng bảy, chuyện nà y tháºt đáng lo."
Hạng Thiếu Long nói, „Bị quân đã sá»›m cà i ná»™i gián và o chá»— của Lao ái, cho nên biết rõ má»i hà nh Ä‘á»™ng của Lao ái.
Hiện nay đã bà máºt triệu VÆ°Æ¡ng Tiá»…n vá» kinh, chuẩn bị quyết chiến vá»›i Lao ái."
Ãằng Dá»±c giáºt mình nói, „GiỠđây đã có Thiếu Long, cần gì phải gá»i VÆ°Æ¡ng Tiá»…n trở vá»?"
Hạng Thiếu Long sững ngÆ°á»i, lần đầu tiên nghÄ© đến vấn Ä‘á» nà y, trong lòng dâng lên ná»—i chua chát.
ánh mắt của má»i ngÆ°á»i táºp trung và o gã.
Kinh Tuấn nói, „Bị quân đã chÃnh miệng cho tam ca biết chuyện nà y, chắc là không có vấn Ä‘á» gì!"
Ká»· Yên Nhiên lá»™ ra vẻ phức tạp, buồn bã thở dà i rằng, „Má»—i khi có liên quan đến chuyện quyá»n lá»±c vÆ°Æ¡ng vị, phụ tủ huynh đệ cÅ©ng chẳng còn nhân tình đạo lý gì cả. Vấn Ä‘á» lá»›n nhất của phu quân là chà ng đã được lòng ngÆ°á»i, nhìn thấy phu quân lần nà y trở vá», dân chúng ra Ä‘Æ°á»ng đón chà o thì có thể biết được."
ô Quả tức giáºn nói, „Thiên hạ nà y của bị quân có thể nói là do cô gia giúp y già nh lấy, sao lại..."
Ô ứng Nguyên ho khan má»™t tiếng, ngắt lá»i y, „Ãừng nói những lá»i thừa thãi ấy. Ô Quả nhà ngÆ°Æ¡i quả tháºt không biết ngắn dà i, trải qua chuyện ngÆ°á»i Triệu quên Æ¡n mà vẫn còn có ý nghÄ© ngây thÆ¡ ấy. Thiếu Long giỠđây chÃnh là má»™t Bạch Khởi, hãy nghÄ© lại kết cục của Bạch Khởi thá» xem!"
Ngừng má»™t lát rồi nói, „May mà nhiá»u năm trÆ°á»›c chúng ta đã quyết định, phải ra miá»n biên giá»›i, xây dá»±ng vÆ°Æ¡ng quốc của chÃnh mình, giỠđây rốt cuá»™c đã đến giai Ä‘oạn cuối cùng. Sau khi giết Lã Bất Vi, chúng ta sẽ láºp tức rá»i khá»i nÆ°á»›c Tần, chuyện nà y có thể do Thiếu Long toà n quyá»n xá» lý."
Ãà o PhÆ°Æ¡ng cÅ©ng ho khan nói, „Gần đây có lá»i đồn rằng, bảo bị quân không phải là con của tiên vÆ°Æ¡ng, cÅ©ng không phải là do Lã Bất Vi sinh ra, mà là chÃnh Thiếu Long đã dá»±ng lên, lá»i nà y tháºt hoang Ä‘Æ°á»ng!"
Kỷ Yên Nhiên nhìn Hạng Thiếu Long bằng ánh mắt kỳ lạ, cúi đầu không nói gì.
Ãằng Dá»±c là ngÆ°á»i biết việc nà y, giáºt mình nói, „Những ngÆ°á»i nghe được lá»i đồn nà y có tin không?"
Ãà o PhÆ°Æ¡ng nghiêm mặt nói, „GiỠđây trên đất nÆ°á»›c Tần, ngoà i những kẻ có lòng riêng, ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u tin rằng bị quân chÃnh là chân mệnh quân chủ do trá»i sai xuống. Chỉ những lá»i đồn ấy, có thể gây nên tác dụng gì, vấn Ä‘á» là e rằng bị quân nghe được thì lòng không thoải mái mà thôi."
Hạng Thiếu Long nói, „CÅ©ng nhÆ° lá»i nhạc phụ vừa má»›i nói, váºn mệnh của Ô gia chúng ta sẽ không do kẻ khác quyết định nữa, tất cả Ä‘á»u phải nắm trong lòng bà n tay của chúng ta."
Rồi bà n bạc chi tiết của cuá»™c rút lui, má»i ngÆ°á»i má»›i quay vá» phòng nghỉ ngÆ¡i.
Ká»· Yên Nhiên kéo Hạng Thiếu Long ra vÆ°á»n Ä‘i tản bá»™, nà ng mỹ nữ ấy nói rằng, „Phu quân có cảm thấy rằng hai năm nay bị quân đã thay đổi rất nhiá»u không?"
Hạng Thiếu Long Ä‘ang ngắm vầng trăng sáng treo trên bầu trá»i cao, than rằng, „Ãã là má»™t đấng quân chủ, ai mà không thay đổi?"
Ká»· Yên Nhiên nói, „Nói rất hay! Quyá»n lá»±c tuyệt đối sẽ là m cho ngÆ°á»i ta mục nát tuyệt đối, đó có phải là câu nói của chà ng không? Uy quyá»n của bị quân ngà y cà ng tăng, tÃnh cách ngà y cà ng thâm trầm khó Ä‘oán. Chao ôi! Lý TÆ° cÅ©ng đã thay đổi rất nhiá»u, không gần gÅ©i vá»›i Ô gia chúng ta nhÆ° trÆ°á»›c kia nữa. Còn Thiếu Long chà ng cứ chân thà nh đối đãi vá»›i ngÆ°á»i khác nhÆ° trÆ°á»›c, rất dá»… dà ng thua thiệt."
Hạng Thiếu Long Ä‘ang sững ngÆ°á»i, Ká»· Yên Nhiên cúi đầu nói, „Ãó là do Ãình PhÆ°Æ¡ng cho thiếp biết!"
Hạng Thiếu Long ngạc nhiên nhìn sang nà ng.
Ká»· Yên Nhiên né ánh mắt của gã, nói, „Ngà y trÆ°á»›c nghe tin chà ng mất tÃch, trong lúc nóng lòng, Ãình PhÆ°Æ¡ng đã nói thân pháºn của bị quân ra, bị quân chắc cÅ©ng vì mối quan hệ nà y mà toà n lá»±c cứu chà ng, cho nên chà ng cÅ©ng không thể trách Ãình PhÆ°Æ¡ng. Không ngá» chà ng lại giấu cả thiếp nữa."
Hạng Thiếu Long biến sắc nói, „Còn ai biết chuyện nà y?"
Ká»· Yên Nhiên nói, „ÃÆ°Æ¡ng nhiên có cả Chi Chi nữa. NhÆ°ng thiếp đã căn dặn Chi Chi phải giữ bà máºt. Thiếu Long!
Nếu không có chuyện nà y, mặc cho lá»i đồn khắp thiên hạ, vẫn không hỠảnh hưởng đến mối quan hệ của chà ng và bị quân NhÆ°ng giỠđây má»i chuyện đã khác, chà ng không thể không Ä‘á» phòng."
Hạng Thiếu Long gáºt đầu, „Ãa tạ Yên Nhiên đã chỉ Ä‘iểm, chuyện nà y trong lòng ta đã tÃnh. Ãêm đã khuya! Chúng ta nghỉ ngÆ¡i thôi!“
Sáng hôm sau, Hạng Thiếu Long, Ãằng Dá»±c và Kinh Tuấn vá»™i và ng lên triá»u.
Khi đến nghị chÃnh Ä‘iện, phát giác không những Lã Bất Vi đến, Lao ái cÅ©ng từ Ung Äô quay vá», nhất thá»i cảm thấy không ổn.
Lao ái đến bên Hạng Thiếu Long, kéo gã qua má»™t góc nói, „Nghe nói Thiếu Long gặp nguy hiểm, ta và thái háºu cÅ©ng lo lắng lắm."
Hạng Thiếu Long Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết y nói không đúng vá»›i lòng, nhÆ°ng cÅ©ng không nghÄ© ra, giả vá» cảm kÃch mà rằng, „Ãa tạ Lao huynh và thái háºu quan tâm."
Lao ái ghé sát tai gã, lại còn hạ giá»ng mà nói rằng, „Không biết mấy tháng nay ai đã tung tin đồn rằng bị quân không phải là con trai của tiên vÆ°Æ¡ng, mà chỉ là do Thiếu Long dá»±ng nên. Vì thế ta đã bà n bạc vá»›i thái háºu, đến Hà m Ãan Ä‘Æ°a đôi vợ chồng đã nuôi lá»›n bị quân vá» Hà m DÆ°Æ¡ng để giải ná»—i thắc mắc cho thiên hạ."
Hạng Thiếu Long vẫn bình tĩnh mà đáp rằng, „Kết quả thế nà o?"
Lao ái hai mắt lóe lên tia nhìn sắc lạnh, nhìn thẳng và o gã mà nói rằng, „Kết quả là phát giác và o ná»a năm trÆ°á»›c, đôi vợ chồng há» TrÆ°Æ¡ng và mấy chục há»™ gia đình láng giá»ng đã mất mạng trong má»™t tráºn há»a hoạn, hÆ¡n bốn trăm ngÆ°á»i bất luáºn già trẻ gái trai không ai còn sống. Chuyện nà y đã gây chấn Ä‘á»™ng Hà m Ãan, trở thà nh má»™t ná»—i nghi ngá» của tất cả má»i ngÆ°á»i."
Hạng Thiếu Long láºp tức tay chân lạnh ngắt, đầu óc choáng váng.
Giá»ng nói của Lao ái nhÆ° từ ở phÃa xa vá»ng tá»›i, „Lúc nãy ta và trá»ng phụ nói đến chuyện nà y, trá»ng phụ bảo rằng Thiếu Long đã từng cho ngà i biết bị quân đã Ä‘Æ°a đôi vợ chồng há» TrÆ°Æ¡ng ấy vá» Hà m DÆ°Æ¡ng hưởng phÆ°á»›c, nhÆ°ng tại sao sá»± thá»±c là nhÆ° thế?"
Má»™t ngÆ°á»i nhanh trà nhÆ° Hạng Thiếu Long nhất thá»i cÅ©ng khó mà tìm ra lá»i đối đáp, may mà lúc nà y có tiếng trống vang lên, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vá»™i và ng lên triá»u, Hạng Thiếu Long chỉ có thể nói được má»™t câu, „Chuyện nà y rất kỳ lạ!" rồi thừa cÆ¡ thoát thân.
Cho đến khi và o trong điện, tung hô xong, Hạng Thiếu Long vẫn còn hoang mang, nghĩ đến tin tức đáng sợ mà Lao ái vừa mới tiết lộ.
Gã cÅ©ng Ä‘oán được Tiểu Bà n sẽ giết vợ chồng há» TrÆ°Æ¡ng để bịt miệng, nhÆ°ng nằm mÆ¡ cÅ©ng không ngá» rằng cả những ngÆ°á»i láng giá»ng vô tá»™i cÅ©ng không tránh khá»i! Có thể thấy tiểu Bà n vì muốn giữ bà máºt mà bất chấp thủ Ä‘oạn, nói không chừng những kẻ đã từng là m chuyện nà y cÅ©ng đã sá»›m bị xá» tá».
GiỠđây trong lòng Tiểu Bà n, chỉ có Hạng Thiếu Long gã và Ô Ãình PhÆ°Æ¡ng biết bà máºt vá» thân thế của mình, không biết y có quên hết tình cÅ©ng mà cả mình cÅ©ng giết để diệt khẩu hay không?
Trải qua kinh nghiệm bị bạn bè thân thiết bán đứng ở Lâm Tri, gã cà ng hiểu hÆ¡n vá» nhân tÃnh.
Tiểu Bà n quả tháºt đã khác xÆ°a.
Chỉ cần nhìn thấy tÆ° thế của y ngồi trên long tá»a, khen ngợi Hạng Thiếu Long trÆ°á»›c mặt quần thần vá» chuyện gã đã bình tÄ©nh dẹp loạn Phố Cao, thì biết y đã hoà n toà n nắm được thủ Ä‘oạn dùng uy đức để chế phục ngÆ°á»i khác của má»™t đấng quân chủ.
Tiếp theo là những lá»i báo cáo dà i dòng của Lã Bất Vi vá» chuyến Ä‘i Lâm Tri của y. Nói được má»™t ná»a, Tiểu Bà n phất tay cắt lá»i y, nhÃu mà y nói, „Ãiá»n Kiện rốt cuá»™c là ngÆ°á»i thế nà o? Sau khi y được thế, Ãiá»n Ãan có giữ được quyá»n lá»±c của mình không?"
Lã Bất Vi Ä‘ang nói ngon trá»›n thì bị tiểu Bà n chặn lại, mặt lá»™ vẻ không vui, trầm giá»ng nói, „Ãiá»n Kiện và Ãiá»n Ãan không đáng lo, Ä‘iá»u đáng lo là liên minh Tá» Sở. Lần nà y Ãiá»n Kiện ngồi vững trên ngai và ng, ngÆ°á»i Sở ở phÃa sau lÆ°ng đã ra nhiá»u sức, cho nên lão thần...“
Tiểu Bà n lại cắt đứt lá»i y má»™t lần nữa, „Ãiá»n Kiện rốt cuá»™c là kẻ có dã tâm hay là kẻ nhu nhược chỉ cầu an?"
Hạng Thiếu Long giáºt mình.
Tiểu Bà n quả tháºt đã thay đổi, trở nên thá»±c dụng hÆ¡n, không cân những lá»i nói suông. Chỉ thấy y há»i những câu nà y, thì đã biết.
Lã Bất Vi ngừng má»™t lát, rồi nhÃu mà y nói, „Chuyện nà y còn phải đợi quan sát."
ánh mắt của Tiểu Bà n dừng lại ở chá»— Hạng Thiếu Long, giá»ng nói chuyển sang ôn hòa cung kÃnh, rằng, „Thượng tÆ°á»›ng quân có thể giải ná»—i thắc mắc nà y cho quả nhân không?"
Hạng Thiếu Long trong lòng thầm than, chỉ cần mình nói mấy câu thì sẽ quyết định váºn mệnh của ngÆ°á»i Tá», trong đó có lẽ cÅ©ng bao gồm ngÆ°á»i mình đã từng yêu thÆ°Æ¡ng là Thiện Nhu và ngÆ°á»i bạn thân thiết Giải Tá» Nguyên.
Song không thể không trả lá»i, nhất là mối quan hệ giỠđây của gã và Tiểu Bà n trở nên nhÆ° thế.
HÃt sâu má»™t hÆ¡i rồi ung dung nói, „Ãiá»n Kiện giỠđây thá»±c tế đã trở thà nh vua nÆ°á»›c Tá», tất cả má»i chuyện Ä‘á»u do y xá» lý, cho nên hy vá»ng có thể là m được việc. Ãáng tiếc là chịu ảnh hưởng của lối nói suông trÆ°á»›c nay của ngÆ°á»i Tá», cho nên không nhìn thấy những vấn Ä‘á» bức thiết trong nÆ°á»›c, cà ng cố gắng muốn giữ mối quan hệ tốt vá»›i chúng ta, không có cái chà muốn thống nhất thiên hạ nhÆ° những ngÆ°á»i trÆ°á»›c kia."
Tiểu Bà n vá»— mạnh lên án, than rằng, „Trả lá»i của thượng tÆ°á»›ng quân đã đủ, thái úy đâu?"
Lý TÆ° bÆ°á»›c ra phÃa trÆ°á»›c, cầm hốt khấu đầu nói, „Hạ thần có!"
Tiểu Bà n nói, „Láºp tức hãy chá»n má»™t ngÆ°á»i ăn nói giá»i, lá»±a má»™t Ä‘oà n ca vÅ© cÆ¡ tà i sắc song toà n, Ä‘Æ°a đến Lâm Tri cho Ãiá»n Kiện, chúc y lên ngôi thái tá», đồng thá»i soạn má»™t bà i chúc tụng cho quả nhân."
Lý TÆ° nháºn lệnh quay vá» chá»—.
Tiểu Bà n cÆ°á»i lá»›n nói, „Từ thá»i Hoà n Công, ngÆ°á»i Tá» cứ đối chá»i vá»›i đại Tần ta, còn tam Tấn, Sở, Yên nếu không liên kết vá»›i ta chống Tá», thì liên kết vá»›i Tá» chống ta. Chuyện nà y cÅ©ng sẽ sá»›m muá»™n chấm dứt khi chúng ta bình định được tam Tấn và ngÆ°á»i Sở."
Các quan Ä‘á»u nói những lá»i chúc mừng.
Lao ái và Lã Bất Vi thì mặt lạnh như băng, chẳng nói chẳng rằng.
Hạng Thiếu Long hiểu rằng, tiểu Bà n muốn cho quần thần thấy rằng ai má»›i là kẻ nắm quyá»n tháºt sá»±, nên cố ý bẽ mặt Lã Bất Vi, âm thầm buá»™c bá»n chúng tạo phản.
Lúc nà y Lã Bất Vi Ä‘á»™t nhiên nháy mắt vá»›i Lao ái, rồi Lao ái lại phất tay ra hiệu cho má»™t vị đại phu tên Tiá»n Trá»±c đứng cách đó khoảng mÆ°á»i ngÆ°á»i.
Tiá»n Trá»±c do dá»± má»™t lát rồi má»›i bÆ°á»›c ra khấu đầu rằng, „Vi thần có chuyện cần bẩm lên bị quân."
Trong Ä‘iện láºp tức im lặng.
XÆ°Æ¡ng Bình quân ghé và o tai Hạng Thiếu Long rỉ nhá», „Y là ngÆ°á»i của Lao ái, chÃnh là do thái háºu hạ chiếu Ä‘á» bạt."
Tiểu Bà n vẫn bình tÄ©nh nói, „Tiá»n khanh gia có lá»i thì hãy nói!"
Tiá»n Trá»±c môi run run, rồi run sợ nói rằng, „Gần đây ở Hà m DÆ°Æ¡ng có lá»i đồn là m tổn thÆ°Æ¡ng đến bị quân, sau khi vi thần Ä‘iá»u tra, phát giác những lá»i đồn nà y ảnh hưởng đến lòng dân, vì thế, vi thần xin bị quân, cho phép vi thần xá» lý.
Tiểu Bà n lạnh lùng ngắt lá»i y, nói, „Tiá»n đại phu rốt cuá»™c đã nghe được những lá»i đồn gì, quả nhân không hiểu."
Tiá»n Trá»±c láºp tức tái mặt, quỳ xuống đất, dáºp đầu mà nói rằng, „Vi thần không dám nói."
Tiểu Bà n tức giáºn quát lên, „Có mấy câu mà không dám nói ra, là m sao có thể giúp cho quả nhân xá» lý việc nÆ°á»›c."
Lao ái thấy thế thì đẩy Lã Bất Vi một cái.
Lã Bất Vi bất đắc dÄ©, lại bá»±c bá»™i Tiá»n Trá»±c vô dụng, ho khan má»™t tiếng, định lên tiếng, thì tiểu Bà n đã quát, „Bất kể là ai cÅ©ng không được cầu xin cho hạng ngu ngốc nà y, hãy mau nói lá»i đồn ấy cho quả nhân nghe."
Tiá»n Trá»±c đã dáºp đầu đến ná»—i chảy máu, run giá»ng nói, „Bên ngoà i đồn rằng bị quân không phải là ... vi thần tá»™i đáng muôn chết."
Tiểu Bà n cÆ°á»i ha ha nói, „Té ra là chuyện ấy."
Rồi chợt sầm mặt nói, „Kẻ có trà không nên tin và o lá»i đồn, ngÆ°á»i sáu nÆ°á»›c phÃa đông đã khiếp sợ, cố ý tung ra lá»i đồn mà Tiá»n Trá»±c ngÆ°Æ¡i lại coi lá»i đồn ấy là sá»± thá»±c, còn bảo ảnh hưởng đến lòng ngÆ°á»i."
Tiá»n Trá»±c sợ đến ná»—i vãi đái trong quần, khấu đầu kêu, „Vi thần không há» tin và o lá»i đồn, vi thần..."
Tiểu Bà n chợt quát lá»›n, „Hãy mang tên nô tà i nà y ra khá»i cá»a cung chém đầu cho quả nhân. Nam nhân trong tá»™c toà n bá»™ bị Ä‘Ã y ra biên cÆ°Æ¡ng sung quân, nữ nhân thì trở thà nh quan kỹ."
Khi các quan Ä‘á»u im thin thÃt, Tiá»n Trá»±c bị XÆ°Æ¡ng Văn quân và các cấm vệ lôi xá»nh xệch ra ngoà i, Tiá»n Trá»±c thì kêu không ngá»›t, „Bị quân khai ân!" ở giữa Ä‘iện chỉ còn lại vết máu lúc nãy.
Vẻ mặt của Lã Bất Vi và Lao ái ngà y cà ng khó coi hơn.
Trong Ä‘iện im lặng đến ná»—i nghe cả tiếng kim rÆ¡i, ai nấy Ä‘á»u run sợ trÆ°á»›c thiên oai khó lÆ°á»ng của tiểu Bà n.
Còn và i tháng nữa tiểu Bà n chÃnh thức trở thà nh vua của nÆ°á»›c Tần, ai dám buông ra lá»i mạo phạm trong thá»i khắc nà y?
Hạng Thiếu Long cảm thấy lạnh lẽo nơi xương sống.
Tiểu Bà n đã trở nên đáng sợ.
Tiểu Bà n bình tÄ©nh lại, Ä‘iá»m nhiên nói, „GiỠđây những lá»i đồn vô cá»› đã truyá»n đến nÆ¡i nà y, trá»ng phụ cho rằng phải xá» lý thế nà o?"
Lã Bất Vi bình tÄ©nh trở lại, trầm giá»ng nói, „Bị quân nói phải, kẻ có trà không nên tin và o lá»i đồn, chỉ cần chúng ta không thèm để ý, má»i việc sẽ trôi qua."
Tiểu Bà n hÆ¡i lắc đầu, tá» vẻ không đồng ý, giá» lại há»i má»i ngÆ°á»i rằng, „Các khanh có kế gì hay?"
XÆ°Æ¡ng Bình quân ghé và o tai Hạng Thiếu Long nói, „Ãã đến lúc ta bÆ°á»›c ra."
Rồi má»›i bÆ°á»›c ra phÃa trÆ°á»›c bẩm lên rằng, „Hạ thần cho rằng chuyện nà y phải mau chóng xá» lý, xin bị quân hãy hạ thánh dụ, ra lệnh cho muôn dân từ rà y vá» sau không cho phép bất cứ ai bà n luáºn đến chuyện nà y, kẻ vi phạm bất cứ là ai, thì sẽ bị giáng tá»™i cả há», kẻ nà o phát giác ra thì sẽ được thưởng. NhÆ° thế lá»i đồn tá»± nhiên sẽ ngừng hẳn."
Hạng Thiếu Long trong lòng bà ng hoà ng, biết rằng tiểu Bà n đã sá»›m cùng bá»n cáºn thần nhÆ° Lý TÆ°, XÆ°Æ¡ng Bình quân bà n bạc trÆ°á»›c, dùng thủ Ä‘oạn sấm sét để bình định cÆ¡n sóng gió nà y.
Tiểu Bà n vui vẻ nói, „Lá»i nà y của khanh gia hợp vá»›i ý quả nhân. Quả nhân đã sắp đăng cÆ¡, phà m có ngÆ°á»i nhắc đến chuyện nà y, thì dù cho chức quan lá»›n nhá», Ä‘á»u là hạng có ý đồ không tốt, láºp tức giết chết không tha."
Rồi quát lá»›n, „Bãi triá»u!"
Các quan quỳ xuống, cung kÃnh Ä‘Æ°a tiá»…n vị bị quân có uy quyá»n ngà y cà ng tăng.
Sau khi tiểu Bà n bá» Ä‘i, Hạng Thiếu Long định quay vá». XÆ°Æ¡ng Bình quân kéo lại nói, „Bị quân muốn gặp huynh."
|
05-11-2011, 08:29 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Tầm Tần Ký
Hồi 277
Tác giả: Huỳnh Dị
Nguồn: VN Thư quán
Hồi 277
Trước khi đổ mưa
Tiểu Bà n đẩy cá»a sổ ra, đứng quay lÆ°ng vá» phÃa cá»a sổ, nói, „Quả nhân chỉ muốn gặp má»™t mình thượng tÆ°á»›ng quân, những ngÆ°á»i khác hãy chỠở ngoà i cá»a."
Lý TÆ° và XÆ°Æ¡ng Bình quân nháºn lệnh lui ra, bá»n thị vệ đóng cá»a lại. Hạng Thiếu Long không thi lá»…, ung dung đến phÃa sau tiểu Bà n, hạ giá»ng nói, „Tráºn há»a hoạn thiêu chết mấy trăm ngÆ°á»i ở Hà m Ãan, phải chăng là bị quân đã sai ngÆ°á»i là m?"
Tiểu Bà n thở dà i nói, „Quả nhân cÅ©ng không còn sá»± lá»±a chá»n nà o khác, nếu không giỠđây cả hai chúng ta đã bị ngÆ°á»i ta giết chết."
Hạng Thiếu Long láºp tức chẳng còn lá»i gì để nói.
Từ góc độ thực tế, thủ đoạn độc ác của tiểu Bà n rất có hiệu quả, ngay cả Hạng Thiếu Long gã cũng chẳng nghĩ ra được phương pháp nà o hay hơn.
Mấy trăm nhân mạng đó, cả Hạng Thiếu Long gã cũng phải trực tiếp chịu trách nhiệm.
Nếu không phải trÆ°á»›c đây gã dùng tiểu Bà n để giả thà nh Doanh ChÃnh, thì mối há»a nà y đâu xảy ra.
Lúc nà y hối háºn cÅ©ng đã không kịp.
Ãây phải chăng là váºn mệnh.
Từ ngà y dá»±ng nên má»™t Tần Thủy Hoà ng, gã lần đầu tiên cảm thấy hối háºn.
Tiểu Bà n nhẹ giá»ng nói, „SÆ° phụ giỠđây là ngÆ°á»i thân duy nhất trên Ä‘á»i của ta, ngà n vạn lần đừng trách ta. Không có sá»± giúp đỡ của thượng tÆ°á»›ng quân, quả nhân cảm thấy rất cô Ä‘á»™c."
Lá»i xÆ°ng hô của y từ sÆ° phụ và ta, cuối cùng chuyển thà nh thượng tÆ°á»›ng quân và quả nhân, quả là má»™t sá»± thay đổi đầy kịch tÃnh.
Trong khoảnh khắc, Hạng Thiếu Long nhÆ° trải qua má»™t quá trình từ lúc tiểu Bà n còn là đứa trẻ nghịch ngợm, trở thà nh má»™t vị Tần Thủy Hoà ng danh lừng thiên hạ, trong lòng cảm thấy rúng Ä‘á»™ng vô cùng, Hạng Thiếu Long cố nén cÆ¡n xúc Ä‘á»™ng, thản nhiên nói, „Hôm nay vi thần đến là để nói lá»i từ biệt vá»›i bị quân, lát nữa vi thần sẽ vá» mục trÆ°á»ng, chỠđợi bị quân là m lá»… Ä‘á»™i mÅ©."
Tiểu Bà n giáºt mình, „Thượng tÆ°á»›ng quân vẫn chÆ°a hiểu ná»—i khổ của quả nhân hay sao?"
Hạng Thiếu Long lắc đầu cÆ°á»i khổ nói, „Thần nà o dám trách ngà i, ngà i đã trở thà nh ngÆ°á»i xuất sắc hÆ¡n tất cả các vị quân chủ trÆ°á»›c đây, trong thiên hạ có ai thắng được ngà i?"
Tiểu Bà n thở phà o, xoay ngÆ°á»i lại, nhìn gã bằng ánh mắt kỳ lạ, nói, „Vẫn còn bốn tháng nữa, ta má»›i chÃnh thức đăng cÆ¡, sÆ° phụ nếu không trách ta, hãy giúp ta quét sạch bá»n ngÆ°á»i Lã, Lao."
Hạng Thiếu Long má»m lòng, than rằng, „Ãã có VÆ°Æ¡ng Tiá»…n, váºy thì cần gì Hạng Thiếu Long nà y nữa?"
Tiểu Bà n nhếch mép mỉm cÆ°á»i, lắc đầu nói, „SÆ° phụ đã hiểu nhầm. Ta gá»i VÆ°Æ¡ng Tiá»…n quay vá» là bởi vì y cÅ©ng nên quay vá», má»™t khi sÆ° phụ gặp chuyện ở Tá», quả nhân đã có VÆ°Æ¡ng Tiá»…n báo thù cho thượng tÆ°á»›ng quân."
Hạng Thiếu Long trầm ngâm má»™t chốc nói, „Vi thần quay vá» mục trÆ°á»ng, tháºt sá»± là chỉ muốn nghỉ ngÆ¡i, xin bị quân đừng nghÄ© lệch."
Tiểu Bà n gượng cÆ°á»i, „Chỉ có thượng tÆ°á»›ng quân má»›i dám bảo quả nhân là đừng nghÄ© lệch, nếu là ngÆ°á»i khác là m sao dám nói thế."
Rồi lại nghiêm nét nói, „Thượng tÆ°á»›ng quân phải chăng vẫn chỠđến khi quả nhân là m lá»… Ä‘á»™i mÅ© thì thoái ẩn ở biên giá»›i phÃa bắc?"
Hạng Thiếu Long nhìn thẳng và o đôi mắt đầy uy thế của Tiểu Bà n, trầm giá»ng nói, „Ãây là tâm nguyện lá»›n nhất của vi thần, mong bị quân đừng ngăn cản."
Tiểu Bà n cÆ°á»i khổ nói, „Thượng tÆ°á»›ng quân là ngÆ°á»i duy nhất mà quả nhân không dám đắc tá»™i, quả nhân còn có thể nói gì được nữa? GiỠđây quả nhân chỉ có má»™t yêu cầu, là mong thượng tÆ°á»›ng quân hãy giúp quả nhân trừ khá» Lã Bất Vi và Lao ái."
Hạng Thiếu Long nói dứt khoát, „Thôi được! Sau một tháng, vi thần sẽ quay vỠHà m Dương, giúp cho bị quân một tay."
Hạng Thiếu Long cùng vá»›i Ãằng Dá»±c, Kinh Tuấn thúc ngá»±a lên đỉnh đồi cao nhất trong mục trÆ°á»ng, Ä‘Æ°a mắt nhìn xa xa.
Cảnh sắc bốn bỠnhư tranh vẽ, bầy mục súc đang thong dong gặm cỠtrên thảo nguyên.
Trong là n sÆ°Æ¡ng má»ng của buổi sá»›m, đồi núi cháºp chùng ẩn hiện mông lung, dòng thác nÆ°á»›c từ trên cao đổ xuống, cà ng tăng thêm sức sống.
Ãằng Dá»±c ngá»a mặt nhìn Ä‘Ã n chim bay ngang qua ở trên trá»i, than rằng, „Cuối cùng đã quay vá»."
Hạng Thiếu Long thì Ä‘ang chú ý nhìn bá»n Ká»· Yên Nhiên, Lá»™c Ãan Nhi, Thiện Lan cùng vá»›i bá»n trẻ Hạng Bảo Nhi Ä‘ang chÆ¡i đùa, nói, „Lần nà y xuất chinh, thu hoạch lá»›n nhất không phải là láºp được công nghiệp gì, mà là hiểu được hai chuyện."
Kinh Tuấn vá»™i và ng há»i ngay.
Hạng Thiếu Long nói, „Ãiá»u đầu tiên là biết cách chấp nháºn thất bại."
Ãằng Dá»±c nói, „Lý Mục quả tháºt là dùng binh nhÆ° thần, má»™t ngà y ngÆ°á»i nà y vẫn còn, quân ta đừng hòng đánh và o nÆ°á»›c Triệu."
Hạng Thiếu Long than rằng, „Trên chiến trÆ°á»ng, Lý Mục sẽ chẳng thua bất cứ ngÆ°á»i nà o, dẫu rằng VÆ°Æ¡ng Tiá»…n cÅ©ng chẳng là m gì được y. NhÆ°ng minh thÆ°Æ¡ng dá»… đỡ, ám tiá»…n khó phòng, rốt cuá»™c y cÅ©ng sẽ có má»™t ngà y bại trong tay của hôn quân và gian thần nÆ°á»›c Triệu, đó chÃnh là kết quả của má»™t vị danh tÆ°á»›ng công cao hÆ¡n chủ!"
Ãằng Dá»±c ngạc nhiên nói, „Thiếu Long hình nhÆ° rất có cảm xúc, có thể nói rõ hÆ¡n được không?"
Hạng Thiếu Long nói, „Ãó chÃnh là chuyện thứ hai mà đệ đã há»c được lúc ở Lâm Tri, trong chÃnh trị không có cái gá»i là đạo lý, vì lợi Ãch của cá nhân, quốc gia, dù huynh đệ tốt nhất cÅ©ng có thể bán đứng chúng ta."
Ãằng Dá»±c và Kinh Tuấn Ä‘á»u lá»™ vẻ trầm tÆ° suy nghÄ©.
Hạng Thiếu Long nói, „Cho nên chúng ta phải chuẩn bị từ trÆ°á»›c, nếu không má»™t khi đại há»a giáng xuống, thì sẽ trở tay không kịp."
Ká»· Yên Nhiên lúc nà y má»™t mình bÆ°á»›c lên đồi, khen rằng, „Lá»i của phu quân đại nhân rất có lý. Yên Nhiên đã yên tâm!"
Hạng Thiếu Long trong lòng dâng lên nhu tình vô hạn, nhìn Ká»· Yên Nhiên, hà o tình xông lên, nói, „Tráºn cuối cùng nà y chúng ta phải đánh sao cho đẹp mắt, vừa có thể trừ được Lã tặc, vừa có thể rút lui ra ngoà i biên ải để an hưởng ná»a Ä‘á»i còn lại của chúng ta."
Ãằng Dá»±c nói, „NhÆ°ng giả sá» bị quân cố ý đối phó vá»›i chúng ta, chúng ta phải là m thế nà o?"
Kinh Tuấn giáºt mình nói, „Chắc không nhÆ° váºy đâu!"
Kỷ Yên Nhiên quay sang Hạng Thiếu Long nói, „Thiếp thấy phu quân cũng nên nói thẳng cho tiểu Tuấn hay tại sao chuyện ấy sẽ xảy ra! Nếu không tiểu Tuấn sẽ không biết được tình thế nguy hiểm đến mức nà o!“
Kinh Tuấn biến sắc nói, „Nói váºy lá»i đồn ấy là có tháºt?"
Hạng Thiếu Long cháºm rãi gáºt đầu, kể thân thế của tiểu Bà n, sau đó má»›i nói, „Chuyện nà y phải giữ bà máºt, tiểu Tuấn không nên cho bất cứ ngÆ°á»i nà o biết, cả Ãan Nhi cÅ©ng thế."
Kinh Tuấn hÃt má»™t hÆ¡i, nói, „Chỉ cần nhìn thấy ngà y hôm ấy bị quân chém Tiá»n Trá»±c, thì biết y vì bảo vệ ngôi vua, nên không mà ng đến tất cả."
Hạng Thiếu Long trầm giá»ng nói, „Ta đã bị ngÆ°á»i ta lừa nhiá»u lần, cho nên cÅ©ng nghi ngá» bị quân Ä‘ang lừa ta. Các ngÆ°á»i có nghe câu chuyện thá» hết thì chó cÅ©ng và o nồi chÆ°a?"
Ká»· Yên Nhiên tuy Ä‘á»c nhiá»u sách, nhÆ°ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chÆ°a nghe chuyện nà y, há»i, „Chuyện nà y thế nà o?"
Hạng Thiếu Long giải thÃch rằng, „Khi thỠđã bị bắt, chủ nhân không còn gì để săn nữa, thì sẽ là m thịt chó săn. GiỠđây tình trạng của chúng ta cÅ©ng là nhÆ° thế. Khi Lã Bất Vi, Lao ái đã bị dẹp tan, chúng ta bị trở thà nh con chó săn ấy.
NhÆ°ng chúng ta lại còn biết rõ thân thế tháºt sá»± của bị quân, cho nên vẫn còn ảnh hưởng đến sá»± vững bá»n của y."
Ãằng Dá»±c gáºt đầu nói, „Tam đệ có ý nghÄ© nà y, nhị ca cÅ©ng yên tâm lắm. Chúng ta có nên bá» Ä‘i sá»›m hay không?
Không có chúng ta, Lã Bất Vi cũng chẳng có ngà y yên."
Hạng Thiếu Long nói, „Nếu chúng ta bá» Ä‘i lúc nà y, bảo đảm rằng sẽ không có ai sống được mà rá»i khá»i đây."
Ba ngÆ°á»i Ä‘á»u đồng thá»i biến sắc.
Hạng Thiếu Long Ä‘Æ°a mắt nhìn xa, cÆ°á»i khổ nói, „Y do má»™t tay ta nuôi lá»›n, không ai hiểu rõ lòng dạ của y bằng ta.
Năm xÆ°a khi còn là má»™t đứa trẻ, đã dùng thủ Ä‘oạn lừa gạt để tá»± tay giết chết Triệu Mục, sau đó còn dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý Theo ta Ä‘oán, trong Ô gia chúng ta, nhất định đã có ngÆ°á»i bị y mua chuá»™c, cho nên nếu có bất cứ hà nh Ä‘á»™ng gì, cÅ©ng không lá»t qua khá»i mắt của y."
Kinh Tuấn nghiến răng nói, „Nếu đệ tìm ra tên phản đồ nà y, sẽ láºp tức giết chết không tha."
Ká»· Yên Nhiên nói, „Binh bất yếm trá, nếu chúng ta có thể tìm ra ngÆ°á»i nà y, thì phải lợi dụng má»›i đúng."
Hạng Thiếu Long nói, „CÆ¡ há»™i duy nhất cho chúng ta bá» chạy, là nhân lúc bị quân đến Ung Äô để đối phó vá»›i Lao ái, nếu bá» qua cÆ¡ há»™i nà y thì khó mà chạy được."
Ãằng Dá»±c cÆ°á»i ha ha nói, „Lá»i nà y rất hợp vá»›i ý của ta."
Hạng Thiếu Long nói, „Kẻ bị quân e ngại nhất là đệ, cho nên chỉ cần má»™t ngà y đệ vẫn còn đây thì những ngÆ°á»i khác muốn bá» Ä‘i y cÅ©ng không can thiệp. Chúng ta phải lợi dụng tình thế nà y, Ä‘Æ°a má»i ngÆ°á»i ra biên ải. Bị quân cÅ©ng khó mà ngăn cản được, bởi vì Ãt nhất bá» ngoà i y đã hứa cho đệ rá»i khá»i nÆ¡i nà y."
Ká»· Yên Nhiên nhÃu mà y nói, „NhÆ°ng khi chúng ta muốn bá» Ä‘i, thì đâu có dá»… nhÆ° thế."
Hạng Thiếu Long quay sang Kinh Tuấn nói, „GiỠđây trong Ô gia, chúng ta có thể dùng được bao nhiêu ngÆ°á»i?"
Kinh Tuấn nói, „Thêm ngÆ°á»i trong tá»™c của đệ má»›i đến, trừ Ä‘i những ngÆ°á»i đã chết tráºn, tổng cá»™ng có hÆ¡n hai ngà n má»™t trăm ngÆ°á»i, nhÆ°ng vì phải há»™ tống má»i ngÆ°á»i ra biên ải, cho nên số còn lại rất Ãt!"
Hạng Thiếu Long hà i lòng nói, „NgÆ°á»i đông thì khó chạy được, chỉ cần để lại ba trăm ngÆ°á»i là đủ. NhÆ°ng ba trăm ngÆ°á»i nà y phải là những hảo thủ tinh nhuệ nhất và trung thà nh nhất. Chuyện nay do nhị ca và ngÅ© đệ giải quyết, ngÆ°á»i của chúng ta bị quân sẽ không Ä‘á» phòng."
Ká»· Yên Nhiên trầm ngâm nói, „NhÆ°ng phu quân đại nhân có nghÄ© rằng, khi truy quét phản đảng, bị quân nhất định sẽ Ä‘iá»u Ä‘á»™ng đại quân, bao vây Ung Äô và Hà m DÆ°Æ¡ng, lúc đó chúng ta ngÆ°á»i Ãt thế cô, váºy thì là m sao bá» chạy."
Hạng Thiếu Long bình thản nói, „Nếu bị quân muốn giết ta, thì sẽ không dùng ngÆ°á»i của y, chả lẽ y lại sai bá»n tứ đệ, XÆ°Æ¡ng Bình quân, Hoà n Xỉ đến đối phó ta? Thá» há»i y sẽ dùng kế gì? Má»™t phÆ°Æ¡ng pháp duy nhất, đó là đổ má»i trách nhiệm cho Lao ái, Lã Bất Vi, và dụ nhÆ° thông qua tên ná»™i gian Mao Tiêu ở chá»— của Lao ái, bà y ra cạm bẫy để chúng ta giẫm và o. Chỉ có khi bất đắc dÄ©, má»›i tá»± tay cầm binh để đối phó vá»›i ta, đến khi xong chuyện thì sẽ tìm lá»i che Ä‘áºy."
Ãằng Dá»±c nói, „Tam đệ nói rất có lý, nhÆ°ng giả sá» bị quân Ä‘ang tâm đối phó vá»›i chúng ta, mà ở chá»— chúng ta lại có ná»™i gián, quả tháºt khiến cho ta lo lắng."
Hạng Thiếu Long Ä‘á»™t nhiên lảng sang chuyện khác, nói, „Chúng ta hãy tìm cách sắp xếp lại ở đây, giả sá» có thay đổi bất ngá», thì cÅ©ng có thể quay vá» trốn ở mục trÆ°á»ng, rồi sau đó ung dung rá»i khá»i đây, nhÆ° thế có thể tránh được đại quân, vừa có thể khiến cho bị quân tưởng rằng đã bà máºt xá» quyết được chúng ta."
Ká»· Yên Nhiên chép miệng, „Cách bá» chạy hay nhất là đà o địa đạo. Váºy là m thế nà o má»›i có thể giữ được bà máºt?"
Ãá»™t nhiên giáºt mình, „Yên Nhiên đã nghÄ© ra."
Ba ngÆ°á»i vui mừng nhìn vá» phÃa nà ng.
Ká»· Yên Nhiên chỉ vá» ngôi má»™ của Ni phu nhân ở phÃa đông nam, nói, „Giả sá» chúng ta bá» ngoà i giả vá» xây dá»±ng lại ngôi má»™, nhÆ°ng âm thầm Ä‘Ã o địa đạo, chúng ta sẽ dùng những huynh đệ má»›i đến của tiểu Tuấn và ngÆ°á»i của Yên Nhiên, đảm bảo dù cho quá»· thần cÅ©ng có thể giấu được."
Hạng Thiếu Long rầu rÄ© nói, „Bị quân biết ta giá»i dùng kế, chỉ cần trÆ°á»›c khi tấn công, sai ngÆ°á»i giữ ở phÃa trên đỉnh núi, chúng ta có thể chạy được bao xa? NhÆ°ng giỠđây còn bốn tháng nữa má»›i đến lá»… Ä‘á»™i mÅ©, không thể nà o Ä‘Ã o được má»™t con địa đạo dà i đến mấy dặm."
Kinh Tuấn hiến kế, „Ãiá»u nà y thì dá»…, chỉ cần có thể chạy ra gỠđịa đạo, tìm má»™t nÆ¡i bà máºt ẩn nấp và i ngà y, đợi đại quân rút lui thì má»›i âm thầm chạy ra, chuyện nà y hãy cứ giao cho đệ."
Hạng Thiếu Long cả mừng nói, „Những chuyện nà y hãy láºp tức tiến hà nh."
Ba ngà y sau, Cầm Thanh đến.
Hạng Thiếu Long nén không được ôm nà ng và o lòng để thá»a lòng mong nhá»›.
Bá»n Ká»· Yên Nhiên biết ý nên lui ra ngoà i sảnh để cho hai ngÆ°á»i gặp nhau.
Hạng Thiếu Long dắt tay nà ng ngồi xuống má»™t góc, âu yếm nói, „Nà ng đã ốm nhiá»u!“
Cầm Thanh cúi đầu nói, „NgÆ°á»i ta lần nà y đến tìm chà ng, là có chuyện muốn báo."
Hạng Thiếu Long há»i, „Chuyện gì?"
Cầm Thanh nhìn gã rồi lại nghiêm mặt nói, „Gần đây bị quân sai ngÆ°á»i chá»n ra má»™t ca cÆ¡, rồi lại dạy cho nà ng các lá»… nghi cung đình. Chuyện nà y rất bà máºt, ngÆ°á»i ta cÅ©ng chỉ vô tình phát hiện mà thôi."
Hạng Thiếu Long nhÃu mà y nói, „Chuyện nà y có gì đặc biệt?"
Cầm Thanh lá»™ ra vẻ sợ hãi, run giá»ng nói, „NgÆ°á»i nà y dù bá» ngoà i hay tÆ°á»›ng mạo cÅ©ng có bảy tám phần giống thái háºu, chao ôi! Thiếu Long, thiếp lo sợ quá."
Hạng Thiếu Long Ä‘Æ°a tay ôm nà ng và o lòng, chỉ cảm thấy ngÆ°á»i mình lạnh lẽo.
Gã đã láºp tức biết được Cầm Thanh Ä‘ang suy nghÄ© gì.
Tiểu Bà n quyết định giết chết Chu CÆ¡, nhÆ°ng Chu CÆ¡ vá» danh nghÄ©a là mẹ ruá»™t của y, giết nà ng là chuyện bất hiếu bất nghÄ©a, cho nên đã dùng cách trá»™m long tráo phụng, che mắt ngÆ°á»i khác.
Sau khi giết Chu CÆ¡, thì sẽ giam lá»ng thái háºu giả nà y và o trong cung, nhÆ° thế có thể dá»… dà ng che được mắt của ngÆ°á»i Tần.
Sở dÄ© Cầm Thanh lo lắng, là bởi vì nà ng không biết Chu CÆ¡ quả tháºt không phải là mẹ ruá»™t của tiểu Bà n.
Tiểu Bà n không còn là tiểu Bà n của ngà y trÆ°á»›c, y đã trở thà nh má»™t Doanh ChÃnh vô tình Ä‘á»™c ác, há»… là những váºt gây trở ngại trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i của y, y sẽ láºp tức dẹp bá» ngay.
Năm ấy y đã từng hứa rằng sẽ thả Chu Cơ, nhưng giỠđây y rõ rà ng không muốn giữ lới.
Mình phải là m thế nà o đây? Ãối vá»›i Chu CÆ¡, gã cảm thấy hối háºn.
Nhưng trong tình thế nà y, gã có thể là m được gì?
|
05-11-2011, 08:29 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Tầm Tần Ký
Hồi 278
Tác giả: Huỳnh Dị
Nguồn: VN Thư quán
Hồi 278
Mây gió Hà m Dương
Cầm Thanh ở mục trÆ°á»ng được ba ngà y má»›i vá» Hà m DÆ°Æ¡ng. GiỠđây Hạng Thiếu Long đã hiểu rõ bụng dạ của tiểu Bà n, vì giữ ngôi vua của mình, y sẽ hoà n toà n không há» chùn tay trÆ°á»›c việc giết ngÆ°á»i.
Tuy nhiên vẫn khó nói y có dám đối phó vá»›i mình hay không, nhÆ°ng đã có bà i há»c ở Lâm Tri, Hạng Thiếu Long không dám lÆ¡i lá»ng nữa.
Gã vẫn giữ thói quen dáºy sá»›m luyện Ä‘ao trÆ°á»›c khi trá»i sáng, mấy ngà y nay gã còn luyện táºp thêm thuáºt xạ ky nữa.
Từ trong các binh sÄ© của Ô gia và Kinh tá»™c, bá»n hỠđã chá»n ra ba trăm ngÆ°á»i, ngà y đêm luyện táºp.
Bá»n Ô ứng Nguyên đã bắt đầu rút lui từng tốp, hôm nay đến lượt Ô Ãình PhÆ°Æ¡ng, Triệu Chi, Châu Vi, Thiện Lan, chị em há» Ãiá»n, Lá»™c Ãan Nhi, bá»n trẻ Hạng Bảo Nhi. Hạng Thiếu Long, Ãằng Dá»±c, Kinh Tuấn và Ká»· Yên Nhiên Ä‘Æ°a cả Ä‘oà n được ba ngà y thì má»›i quay vá» mục trÆ°á»ng, chỉ thấy mục trÆ°á»ng trống không, cảm giác không tá»± nhiên.
Trong bữa cÆ¡m tối, Ãằng Dá»±c trầm giá»ng nói, „Ô ứng ân có thể là tên phản đồ."
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ngạc nhiên.
Ô ứng ân là tam đệ của Ô ứng Nguyên, trước nay không đồng ý bỠhết những vinh hoa phú quý ở Hà m Dương, nhưng không ai ngỠrằng y là nội gian của tiểu Bà n.
Kỷ Yên Nhiên nói, „Muội cũng để ý đến kẻ nà y, nhưng nhị ca sao lại khẳng định được như thế?"
Ãằng Dá»±c nói, „Bởi vì y đòi ở lại quản lý mục trÆ°á»ng, đến lúc cuối cùng má»›i rút lui. Ãiá»u đó ngược lại vá»›i tÃnh cách tham sống sợ chết của kẻ nà y, cho nên ta đã phái ngÆ°á»i bà máºt theo dõi y và thủ hạ của mình, thấy y đã từng nhiá»u lần sai ngÆ°á»i đến Hà m DÆ°Æ¡ng. Vì thế ta thông báo cho Ãà o công, báo ông ta sai ngÆ°á»i theo dõi thủ hạ của y ở Hà m DÆ°Æ¡ng, quả nhiên là lén và o hoà ng cung để máºt báo."
Kinh Tuấn tức giáºn nói, „Lâu nay đệ cÅ©ng không thÃch y."
Hạng Thiếu Long nói, „May mà chúng ta đã sá»›m phòng bị, song có y ở đây, thì là m việc sẽ thấy cản tay cản chân. Có cách nà o buá»™c y và ngÆ°á»i nhà của y phải Ä‘i hay không?"
Kỷ Yên Nhiên nói, „Y chỉ là bị kẻ khác lợi dụng dụ dỗ, lại ham yên bình, cho nên mới là m việc ngu ngốc như thế!
Chỉ cần chúng ta dá»±a và o tÃnh cách tham sống sợ chết nà y, rồi dá»a dẫm, để ý hiểu được rằng bị quân sẽ không tha cho bất cứ kẻ nà o biết y sẽ ám toán chà ng, bảo đảm y sẽ tỉnh ngá»™ ra."
Ãằng Dá»±c nhÃu mà y nói, „Ãừng là m vỡ lở má»i chuyện, giả nhÆ° y báo cáo cho bị quân biết chuyện nà y, bị quân sẽ biết chúng ta đã Ä‘á» phòng."
Ká»· Yên Nhiên mỉm cÆ°á»i nói, „Chỉ cần chúng ta Ä‘Æ°a toà n bá»™ ngÆ°á»i nhà của y ra biên ải, y còn dám là m Ä‘iá»u gì nữa?
Việc nà y cứ giao cho Yên Nhiên xỠlý là xong."
Hạng Thiếu Long thấy Ká»· Yên Nhiên ra tay thì yên tâm, nói rằng, „Ngà y mai chúng ta sẽ vá» Hà m DÆ°Æ¡ng, ai ở lại mục trÆ°á»ng trông coi đây?"
Ká»· Yên Nhiên cÆ°á»i, „Ãể Yên Nhiên ở lại!“
Hạng Thiếu Long tuy không Ä‘Ã nh, nhÆ°ng chẳng còn cách nà o nữa, thá»i gian cà ng lúc cà ng gấp, chỉ còn ba tháng nữa là tiểu Bà n đăng cÆ¡, tất cả phải được giải quyết hết trong ba tháng nà y.
Hạng Thiếu Long vỠđến Hà m Dương, chuyện đầu tiên là và o cung gặp tiểu Bà n.
Tiểu Bà n chỠgã ở trong thư phòng, còn có Lý Tư đứng một bên.
Thi lễ quân thần xong, tiểu Bà n nói, „Lý khanh trước tiên hãy báo cáo tình thế trước mắt."
Lý TÆ° hình nhÆ° e ngại tiếp xúc vá»›i ánh mắt của Hạng Thiếu Long, cúi đầu láºt đống văn kiện trên bà n, trầm giá»ng nói, „Phần lá»›n thá»i gian Lã Bất Vi không ở Hà m DÆ°Æ¡ng, lấy cá»› là giám sát giai Ä‘oạn cuối cùng của cuá»™c Ä‘Ã o kênh Trịnh Quốc, tháºt sá»± là liên hệ vá»›i các thế lá»±c địa phÆ°Æ¡ng, đến khi triá»u đình có thay đổi thì tranh thủ sá»± ủng há»™ ở những nÆ¡i nà y."
Hạng Thiếu Long cố ý thăm dò, „Còn Quản Trung Tà ?"
Lý TÆ° vẫn không nhìn vá» phÃa gã, cúi đầu nói, „Quản Trung Tà vừa bị bị quân Ä‘iá»u đến biên giá»›i nÆ°á»›c Hà n để trấn áp ngÆ°á»i Hà n, trừ phi y cãi lá»i quay vá», nếu không ngà y bị quân Ä‘á»™i mÅ©, y vẫn còn ở nÆ¡i xa ấy."
Tiểu Bà n bình thản nói, „Thuáºt bắn tên của ngÆ°á»i nà y rất lợi hại, có y ở đây, quả nhân sẽ ăn ngủ không yên. Trong số những ngÆ°á»i bên cạnh y, có tai mắt do quả nhân bố trÃ, chỉ cần y hÆ¡i có Ä‘á»™ng tÄ©nh khác lạ, sẽ có ngÆ°á»i cầm thánh chỉ của quả nhân, láºp tức xá» tá» y."
Lý TÆ° mau chóng tránh ánh mắt của Hạng Thiếu Long, lại cúi đầu xuống, nói, „GiỠđây Ung Äô tháºt sá»± đã lá»t và o tay Lao ái, bá»™ hạ của y tăng lên đến ba vạn, chiếm hết tất cả những chức quan ở Ung Ãô."
Tiểu Bà n mỉm cÆ°á»i, „Quả nhân cố ý để cho y lá»›n mạnh lên, khiến cho y không có lòng Ä‘á» phòng, sau đó quét sạch gian đảng của y. Hừ! Cứ để cho y phong lÆ°u khoái hoạt thêm má»™t chốc nữa."
Lý TÆ° lần đầu tiên nhìn thẳng và o ánh mắt Hạng Thiếu Long, nói, „Theo nhÆ° bị quân tÃnh toán, Lã Bất Vi sẽ nhân lúc bị quân đến Ung Äô để là m lá»…, khởi binh cùng lúc vá»›i Lao ái, khống chế Hà m DÆ°Æ¡ng. Vì lúc đó đô vệ quân vẫn còn nằm trong tay Hứa ThÆ°Æ¡ng, mà cấm vệ quân của XÆ°Æ¡ng Văn quân thì đã bảo vệ cho bị quân đến Ung Ãô, trong lúc Ä‘á»™t biến, Lã Bất Vi quả tháºt đủ sức là m chuyện nà y."
Tiểu Bà n tiếp lá»i, „Lao tặc và Lã tặc đã có ngá»c ấn của thái háºu, những ngÆ°á»i khác trong lúc không hiểu rõ tình huống, rất dá»… bị bá»n chúng lôi kéo, trở thà nh kẻ đồng phạm mà không hay."
Hạng Thiếu Long bình thản nói, „Váºy Hà m DÆ°Æ¡ng cứ do hạ thần phụ trách, đảm bảo Lã Bất Vi không thể là m gì được Tiểu Bà n và Lý TÆ° ngạc nhiên nhìn nhau.
Má»™t lát sau Tiểu Bà n má»›i trầm giá»ng nói, „Không có thượng tÆ°á»›ng quân bên cạnh quả nhân, quả nhân là m sao yên tâm? Hà m DÆ°Æ¡ng cứ giao cho hai vị tÆ°á»›ng quân Kinh, Ãằng xá» lý, thượng tÆ°á»›ng quân nhất định phải Ä‘i cùng quả nhân đến Ung Ãô."
Hạng Thiếu Long đã sớm biết sẽ có phản ứng như thế, trong lòng thầm than, bỠngoà i giả vỠtỉnh như không, nói, „Bị quân đã có lệnh, vi thần nà o dám không nghe theo."
Tiểu Bà n nhÃu mà y nhìn gã má»™t chốc rồi quay sang Lý TÆ° nói, „Quả nhân có mấy câu muốn nói riêng vá»›i thượng tÆ°á»›ng quân."
Lý Tư cũng không dám nhìn Hạng Thiếu Long, lui ra ngoà i phòng.
Trong phòng chỉ còn lại hai ngÆ°á»i, không khà trở nên lặng lẽ.
Tiểu Bà n thở dà i nói, „Thượng tÆ°á»›ng quân phải chăng là đang bất mãn quả nhân? Có rất nhiá»u chuyện quả nhân cÅ©ng không còn cách lá»±a chá»n nà o nữa, cho nên buá»™c phải sá» dụng thủ Ä‘oạn mà thôi."
Hạng Thiếu Long nhìn chằm chằm và o y, cảm thấy y nhÆ° hoà n toà n trở thà nh má»™t ngÆ°á»i xa lạ, miệng thì nói, „Bị quân định xá» lý thái háºu thế nà o?"
Tiểu Bà n nhìn thẳng và o gã mà không há» e sợ, khi nghe nói thế thì hai mắt lạnh lẽo, hừ má»™t tiếng, nói, „Ãến giá» nà y ngà y nà y, thượng tÆ°á»›ng quân vẫn còn nói tốt cho nữ nhân đã dâm loà n cung cấm, hủy hoại thanh danh của hoà ng tá»™c đại Tần ta."
Mắt Hạng Thiếu Long cÅ©ng lạnh lẽo, nhìn thẳng và o y nói, „Ãó là yêu cầu duy nhất của hạ thần đối vá»›i bị quân, ngà i giết ai thần không mà ng tá»›i, nhÆ°ng chỉ mong ngà i nhá»› đến ân tình xÆ°a, tha cho thái háºu."
Tia sát cÆ¡ trong mắt tiểu Bà n chợt lóe lên rồi tắt hẳn, không biết là nhằm và o Chu CÆ¡ hay là Hạng Thiếu Long. Trở lại bình tÄ©nh, trầm ngâm nói, „Chỉ cần từ rà y vá» sau bà ta không để ý đến triá»u chÃnh, ở lại trong cung, quả nhân sẽ không đối xá» tệ vá»›i bà ta, nhÆ° thế thượng tÆ°á»›ng quân đã hà i lòng chÆ°a?"
Nếu nhÆ° Cầm Thanh không tiết lá»™ tin tức, nói không chừng Hạng Thiếu Long sẽ tháºt sá»± tin và o lá»i y, nhÆ°ng giỠđây chỉ cảm thấy lạnh lẽo nÆ¡i sống lÆ°ng.
Hạng Thiếu Long cÅ©ng rất muốn nói thẳng ra, không há» e sợ, nhÆ°ng nghÄ© lại bên cạnh gã vẫn còn có Ãằng Dá»±c, Kinh Tuấn, Ká»· Yên Nhiên và mấy trăm nhân mạng nữa, tháºm chà sinh mạng của Ô tá»™c và Kinh tá»™c cÅ©ng Ä‘ang ở trong tay mình, cho nên chỉ Ä‘Ã nh nuốt giáºn.
Là m bạn vá»›i vua nhÆ° là m bạn vá»›i hổ, nếu không cẩn tháºn, thì sẽ gây nên há»a sát thân.
Vị Tần Thủy Hoà ng tương lai nà y không dễ đối phó chút nà o.
Giá»ng nói của tiểu Bà n trở nên dịu dà ng, há»i, „SÆ° phụ không tin ta hay sao?"
Hạng Thiếu Long trong lòng đầy cảm xúc, thở dà i, trầm giá»ng nói, „Bị quân đối phó vá»›i đảng Lã, Lao đã rất chắc ăn, đâu cần hạ thần ra tay nữa? Hay là đêm nay hạ thần ra Ä‘i!“
Tiểu Bà n giáºt mình kêu, „Không!"
Hạng Thiếu Long trong lòng cÅ©ng giáºt thót.
Mấy câu nà y của gã chỉ là thăm dò phản ứng của tiểu Bà n, giỠđây đã suy luáºn ra má»i chuyện.
Tiểu Bà n hÃt sâu má»™t hÆ¡i, nói, „SÆ° phụ đã từng hứa chÃnh mắt nhìn thấy quả nhân đăng cÆ¡ má»›i bá» Ä‘i. SÆ° phụ thế nà o cÅ©ng phải giữ lá»i hứa."
Rồi lại thở dà i nói, „Sư phụ không muốn giết chết Lã tặc sao?"
Hạng Thiếu Long biết nếu cứ kèo nà i mãi, có lẽ sẽ không ra khá»i cung. Giả vá» mệt má»i, nói, „Nếu thần giữ lá»i hứa, bị quân có chịu giữ lá»i hứa không?"
Tiểu Bà n nói với vẻ không vui, „Quả nhân đã từng thất hứa chưa?"
Hạng Thiếu Long nhủ thầm, trong hai năm có nhiá»u chuyện thay đổi, khiến cho mình và tiểu Bà n không há» tin tưởng nhau nhÆ° trÆ°á»›c nữa, miệng nói những lá»i không đúng vá»›i lòng.
Gã Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không ngu ngốc đến ná»—i vạch trần âm mÆ°u của tiểu Bà n đối vá»›i Chu CÆ¡, mỉm cÆ°á»i rằng, „Nếu bị quân không có chuyện gì nữa, vi thần muốn vá» nhà nghỉ ngÆ¡i."
Rá»i khá»i thÆ° phòng, Lý TÆ° Ä‘ang đứng yên ở ngoà i cá»a, thấy Hạng Thiếu Long, hạ giá»ng nói, „Ãể tại hạ tiá»…n thượng tÆ°á»›ng quân má»™t Ä‘oạn!"
Hạng Thiếu Long biết y có lá»i muốn nói, cho nên sánh vai cất bÆ°á»›c cùng y ra ngoà i.
Nà o ngá» suốt cả Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng ra tá»›i quảng trÆ°á»ng, y vẫn không há» nói lá»i gì.
Bá»n Kinh Thiện thấy Hạng Thiếu Long thì dắt ngá»±a đến.
Lý TÆ° Ä‘á»™t nhiên hạ giá»ng nói, „Ãi thôi, Thiếu Long!" rồi chợt buồn bã quay đầu trở lại.
Hạng Thiếu Long trong lòng dâng lên cơn sóng dữ.
Lý TÆ° là ngÆ°á»i gần gÅ©i Tiểu Bà n nhất giá» nà y, vá»›i tà i trà của y, đã hiểu được bụng dạ tiểu Bà n. CÅ©ng đã Ä‘oán được thân pháºn của tiểu Bà n và mối quan hệ tháºt sá»± giữa hai ngÆ°á»i, cho nên nghÄ© rằng tiểu Bà n sẽ không tha cho Hạng Thiếu Long.
Không có Chu CÆ¡, không có Hạng Thiếu Long, tiểu Bà n má»›i có thể mãi mãi giữ được thân pháºn Doanh ChÃnh của y.
Những Ä‘iá»u khác có lẽ sẽ không có ảnh hưởng gì.
Äó cÅ©ng là má»™t vấn Ä‘á» tâm lý, má»—i khi vị Tần Thủy Hoà ng trong tÆ°Æ¡ng lai nà y nhìn thấy gã hoặc Chu CÆ¡, lòng sẽ nhá»› đến rằng mình chỉ là má»™t thứ đồ giả.
Lý TÆ° là ngÆ°á»i có tà i trÃ, cố ý vạch rõ giá»›i tuyến của mình trÆ°á»›c mặt tiểu Bà n, đã mạo hiểm liá»u chết nói hai chữ Ä‘i thôi, để nhắc nhở mình.
Trong lòng cũng cảm thấy ấm áp vì không uổng kết bạn với Lý Tư.
Ra đến cá»a cung, có ngÆ°á»i gá»i ở phÃa sau.
Hạng Thiếu Long quay đầu lại, chỉ thấy XÆ°Æ¡ng Văn quân má»™t mình cỡi ngá»±a từ cá»a cung phóng tá»›i, nói, „Chúng ta vừa Ä‘i vừa nói!"
Hạng Thiếu Long ngạc nhiên nói, „Có chuyện gì? Không phải huynh đang ở trong cung sao?"
XÆ°Æ¡ng Văn quân thần sắc ngÆ°ng trá»ng nói, „Thiếu Long phải chăng là tháºt sá»± muốn đến biên ải?"
Hạng Thiếu Long bình thản nói, „Ta là ngÆ°á»i không thÃch hợp ở đây, bởi vì ta không muốn thấy chiến tranh, huynh quen biết ta đã lâu, chắc hiểu rõ ta là ngÆ°á»i thế nà o."
Xương Văn quân im lặng một lúc, lại nói, „Bị quân hình như không vui vì chuyện nà y, bảo như thế sẽ là m dao động lòng quân.
Hạng Thiếu Long chợt nhói trong lòng, hạ giá»ng nói, „Ãừng khuyên ta, Ä‘iá»u ta hối háºn duy nhất là hai năm trÆ°á»›c không bá» Ä‘i."
Nói xong thì kẹp bụng ngá»±a, phóng nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c. XÆ°Æ¡ng Văn quân vá»™i và ng Ä‘uổi theo ở phÃa sau.
Bá»n thiết vệ Ô ThÆ° vá»™i và ng vung roi Ä‘uổi tá»›i.
Má»™t hà ng hÆ¡n mÆ°á»i thá»›t ngá»±a, phóng nhanh trên con Ä‘Æ°á»ng lá»›n ở Hà m DÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i bóng chiá»u tà .
Hạng Thiếu Long đến lúc nà y mới thực sự không còn lòng dạ nà o với tiểu Bà n nữa.
GiỠđây chuyện gã cần là m nhất chÃnh là là m thế nà o để giúp Chu CÆ¡ thoát khá»i cái há»a sát thân nà y.
Từ ngà y đến vá»›i thế giá»›i Chiến Quốc nà y, má»—i ngà y gã Ä‘á»u phải đối mặt vá»›i những cuá»™c đấu tranh, đã rèn luyện được ý chà kiên cÆ°á»ng hÆ¡n bất cứ ai, dù cho đối thủ của gã là Tần Thủy Hoà ng, gã vẫn không há» e sợ.
NhÆ°ng gã không hỠđánh giá thấp tiểu Bà n, bởi vì đến lúc nà y gã biết được y là ngÆ°á»i đáng sợ nhất trong thá»i đại nà y.
Trong lịch sá», Tần Thủy Hoà ng là má»™t kẻ thống trị ghê gá»›m nhất, rồi rất cả má»i ngÆ°á»i sẽ phải cúi đầu trÆ°á»›c y.
Ãiá»u mỉa mai là con ngÆ°á»i nà y lại do má»™t tay gã bồi dưỡng nên.
Hạng Thiếu Long rất muốn ngá»a mặt kêu trá»i, để giải tá»a ná»—i oán háºn trong lòng.
Nhưng gã đương nhiên phải giữ bình tĩnh hơn bất cứ lúc nà o.
Chỉ có nhÆ° thế, gã má»›i có hy vá»ng sống mà thá»±c hiện mục Ä‘Ãch của mình.
Giả sá» Chu CÆ¡ chịu Ä‘i theo gã, gã nhất định sẽ Ä‘Æ°a nà ng rá»i khá»i đây, để bù đắp lá»—i lầm của mình.
Hạng Thiếu Long bÆ°á»›c chân và o Ô phủ đã bị Ãà o PhÆ°Æ¡ng kéo và o trong sảnh, ngạc nhiên há»i, „Chuyện gì?"
Ãà o PhÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i bà hiểm nói, „Có bạn cÅ© đến!"
Lúc đó ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o trong sảnh, Ãằng Dá»±c Ä‘ang cùng hai ngÆ°á»i khách nói chuyện, té ra đó là Äồ Tiên và Tiêu Nguyệt Ãà m.
Hạng Thiếu Long cả mừng lao tá»›i, nắm tay hai ngÆ°á»i, mừng đến ná»—i không nói được lá»i gì.
Äồ Tiên xúc Ä‘á»™ng đến ná»—i hai mắt Ä‘á» á»ng, nói, „Ta không há» biết Nguyệt Ãà m Ä‘á»™t nhiên đến Hà m DÆ°Æ¡ng, cho nên không thông báo trÆ°á»›c cho các vị."
Tiêu Nguyệt Ãà m ánh mắt cÅ©ng Ä‘á» á»ng, mỉm cÆ°á»i, „ở Lâm Tri, lão ca đã từng lấy mạng Thiếu Long ra cá cược, Thiếu Long chắc là không trách lão ca!"
Ãằng Dá»±c mỉm cÆ°á»i, „NhÆ°ng giá» thì đã thắng!"
Hạng Thiếu Long cÆ°á»i khổ nói, „Lòng tin của lão ca đối vá»›i đệ, còn hÆ¡n cả đệ đối vá»›i chÃnh mình, may mà đệ có thể chạy nhanh, cho nên hôm nay có thể nắm tay vá»›i hai vị. Ãây gá»i là trong ba mÆ°Æ¡i sáu kế, chạy là hay nhất."
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i ầm lên.
Äồ Tiên chép miệng, „Nói rất hay, chạy là hay nhất, chúng tôi vừa rồi Ä‘ang nghiên cứu là m cách nà o để rá»i khá»i mảnh đất thị phi nà y."
Ãà o PhÆ°Æ¡ng cÆ°á»i, „Ngồi xuống rồi hãy nói!"
Ãến khi má»i ngÆ°á»i ngồi xuống, Tiêu Nguyệt Ãà m nói, „Lần nà y ta đến Hà m DÆ°Æ¡ng là muốn chứng kiến ngà y tà n của Lã tặc. Song vừa rồi nói chuyện vá»›i Ãằng huynh, má»›i biết được Thiếu Long đã lâm và o cảnh không hay."
Hạng Thiếu Long thấy Tiêu Nguyệt Ãà m, ná»—i Æ°u sầu trong lòng cÅ©ng đã tan biến, cÆ°á»i ha ha nói, „Có thể đứng vững trong nghịch cảnh má»›i là hảo hán tháºt sá»±. GiỠđây đã có Tiêu huynh đến giúp đỡ, còn lo gì chuyện lá»›n không thà nh?"
Äồ Tiên vui mừng nói, „Thấy Thiếu Long lòng tin đầy đủ, chúng tôi Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng rất vui mừng, dù cho tình thế hiểm ác thế nà o chúng ta cÅ©ng vững lòng. GiỠđây thế bại của Lã Bất Vi đã xuất hiện, vấn Ä‘á» là là m thế nà o có thể an toà n đến được biên ải, sống những tháng ngà y yên vui của chúng ta."
Ãà o PhÆ°Æ¡ng tiếp lợi, „Vừa rồi Äồ quản gia đã phân tÃch kỹ cà ng hoà n cảnh của Lã tặc, giỠđây trong tay của y chỉ có quân đô vệ, quân Ä‘á»™i của Quản Trung Tà , má»™t vạn năm ngà n tên gia tÆ°á»›ng, và bè đảng của Lao ái, còn những quan viên trong ngoà i cấu kết vá»›i y, khi xảy ra chuyện chắc chắn sẽ không là m nên trò trống gì, cho nên chỉ cần chúng ta giÅ© vững, nhất định Sẽ buá»™c y và o Ä‘Æ°á»ng cùng, báo thù cho chúng ta."
Tiêu Nguyệt Ãà m nghiêm nét mặt nói, „NhÆ°ng vấn Ä‘á» là sau khi hạ được Lã Bất Vi, rồi an toà n rá»i khá»i đây."
Hạng Thiếu Long mỉm cÆ°á»i nói, „Vốn là đệ không nắm chắc lắm, nhÆ°ng giỠđây lão ca đã đến, thì má»i việc đã khác!"
Tiêu Nguyệt Ãà m cÆ°á»i khổ nói, „Ãừng dá»±a và o ta nhÆ° thế, nói không chừng ta sẽ khiến cho các ngÆ°á»i thất vá»ng."
Hạng Thiếu Long hạ giá»ng nói, „Lão ca có thể biến ra má»™t Hạng Thiếu Long khác không?"
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ngạc nhiên.
Hạng Thiếu Long vui vẻ nói, „ô Quả là kẻ giả thần thì giống thần, giả quá»· thì giống quá»·, thân hình cÅ©ng rất giống đệ, chỉ cần lão ca có cách biến khuôn mặt của y giống nhÆ° của đệ, thì đệ sẽ lừa gạt được tất cả má»i ngÆ°á»i, đối phó vá»›i kẻ địch."
Tiêu Nguyệt Ãà m ngồi trầm ngâm giây lát rồi cuối cùng nói vá»›i vẻ dứt khoát, „Ãây có lẽ là thá» thách lá»›n nhất đối vá»›i Tiêu Nguyệt Ãà m nà y, tuy rất khó, nhÆ°ng ta có thể bảo đảm rằng không để cho Thiếu Long thất vá»ng."
Hạng Thiếu Long vá»— đùi, cÆ°á»i ha ha nói, „Có câu nà y của lão ca, tình thế đã thay đổi. NgÆ°á»i đầu tiên chúng ta phải giết là Quản Trung Tà , chỉ cần trừ Ä‘i kẻ nà y, Lã Bất Vi sẽ giống nhÆ° cá»p không nanh, không thể là m Ä‘iá»u ác được nữa."
Ãằng Dá»±c gáºt đầu đồng ý, „Ãúng! Nếu để cho y cầm cung tên lên, không biết sẽ có bao nhiêu ngÆ°á»i chết."
Ãà o PhÆ°Æ¡ng nói, „NhÆ°ng Ä‘iá»u mà chúng ta lo lắng lúc nà y không phải là Lã Bất Vi mà là Doanh ChÃnh."
Tiêu Nguyệt Ãà m nhếch mép cÆ°á»i, nhìn Äồ Tiên chép miệng, „Thiếu Long tháºt ghê gá»›m, lừa gạt chúng tôi đến khổ."
Lúc nà y, Hạng Thiếu Long đã hiểu được Tiêu Nguyệt Ãà m và Äồ Tiên đã Ä‘oán rằng tiểu Bà n không phải là Doanh ChÃnh tháºt sá»±.
Mà đó cÅ©ng chÃnh là nguyên nhân mà tiểu Bà n phải giết mình.
Sá»± rạn nứt nà y là sá»± sắp xếp của váºn mệnh, không ai có thể thay đổi được.
|
05-11-2011, 08:29 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Tầm Tần Ký
Hồi 279
Tác giả: Huỳnh Dị
Nguồn: VN Thư quán
Hồi 279
Tháºt giả khó phân
HÆ¡n mÆ°á»i ngà y sau đó, Hạng Thiếu Long vẫn lên triá»u nhÆ° thÆ°á»ng, nhÆ°ng từ chối hết tất cả các lá»i má»i, toà n lá»±c huấn luyện cho ba trăm binh sÄ© má»›i vừa chá»n lá»±a.
Hoà ng hôn hôm nay, Ká»· Yên Nhiên cùng vá»›i Ô Quả từ mục trÆ°á»ng trở vá», mang theo tin tốt là nh.
Nà ng tà i nữ xinh đẹp ấy nói, „Ô ứng ân rốt cuá»™c đã thừa nháºn cung cấp tin tức cho bị quân, nhÆ°ng lại bảo rằng là vì Ô gia, bởi vì bị quân chỉ yêu cầu y tìm cách là m cho chúng ta bá» Ä‘i ý định lui vỠẩn ở biên ải!“
Ãằng Dá»±c cÆ°á»i nhạt nói, „Ãó chẳng qua là cái cá»› của y mà thôi!"
Ká»· Yên Nhiên nói, „Yên Nhiên thì tin lá»i y, bởi vì khi Yên Nhiên bảo rằng bị quân chỉ vì sợ chúng ta công cao hÆ¡n chủ, đã Ä‘á»™ng sát cÆ¡, y sợ đến ná»—i mặt mÅ©i trắng bệch, còn khai ra tất cả những ngÆ°á»i y đã tiếp xúc."
Hạng Thiếu Long trầm giá»ng nói, „Là ai?"
Ká»· Yên Nhiên nói, „NgÆ°á»i ấy là Diêu Cổ, phu quân có biết kẻ nà y không?"
Hạng Thiếu Long gáºt đầu nói, „Kẻ nà y là phó thủ của Lý TÆ°, có nhiệm vụ liên lạc giữa các nÆ°á»›c, gần đây má»›i Ä‘i sú nÆ°á»›c Tá» trở vá», cÅ©ng là ngÆ°á»i rất có tà i trÃ."
Ká»· Yên Nhiên nói, „ô tam gia giỠđây đã nháºn thấy tình hình rất nghiêm trá»ng, hứa sẽ hợp tác toà n diện vá»›i chúng ta. Vì an toà n, Yên Nhiên đã cho tất cả gia tÆ°á»›ng và thủ hạ của y ra biên ải, để tránh trong đó lại có ngÆ°á»i bị Diêu Cồ mua chuá»™c."
Hạng Thiếu Long nói, „Tác dụng lá»›n nhất của Ô ứng ân là là m cho bị quân tưởng rằng chúng ta đợi sau khi má»i việc đã hoà n thà nh má»›i lùi ra biên ải."
Ãằng Dá»±c trầm giá»ng nói, „Nếu ta là tên tiểu tá» vong Æ¡n phụ nghÄ©a ấy, thì sẽ mượn tay Lao ái ở Ung Äô để trừ khỠđệ Lúc đó y có thể mượn cá»› báo thù cho đệ, khởi binh thảo phạt Lao ái, đúng là nhất cá» lưỡng tiện."
Hạng Thiếu Long cÆ°á»i, „Tóm lại chúng ta đừng để cho y biết rằng giết Lã Bất Vi xong sẽ bá» Ä‘i."
Rồi quay sang Kỷ Yên Nhiên nói, „Yên Nhiên hãy lần lượt tiết lộ những tin giả cho Diêu Cồ biết."
Kỷ Yên Nhiên nhìn gã rồi nói, „Thiếp sẽ là m hết sức mình!"
Ãằng Dá»±c nói, „Còn hÆ¡n hai tháng nữa là phải đến Ung Ãô, tam đệ rốt cuá»™c đã có diệu kế gì để giết Lã Bất Vi rồi ung dung thoát thân?"
Hạng Thiếu Long thở dà i nói, „Trước tiên đệ phải gặp mặt Chu Cơ một lần rồi mới quyết định sau."
Hai ngÆ°á»i Ãằng, Ká»· Ä‘á»u giáºt mình.
Ãằng Dá»±c khuyên, „GiỠđây Lao ái coi đệ nhÆ° cái Ä‘inh trong mắt, giả sỠđệ đến Ung Ãô, nói không chừng sẽ xảy ra chuyện. Vả lại nếu bị quân biết được, sẽ cà ng khiến cho y tức giáºn."
Ká»· Yên Nhiên cÅ©ng nói, „Thái háºu không phải là thái háºu trÆ°á»›c kia nữa, tháºm chà sẽ hiểu nhầm rằng chà ng đã giết con trai tháºt sá»± của bà ta rồi trá»™m long tráo phụng, cho nên chà ng không nên Ä‘i gặp bà ta."
Hạng Thiếu Long thì không nghÄ© đến Ä‘iểm nà y, lòng không vui, không nói lá»i gì.
Ãằng Dá»±c vá»— vai gã an ủi rằng, „Chỉ cần chúng ta không thẹn vá»›i trá»i đất, nà o sợ ngÆ°á»i khác nói gì!"
Hạng Thiếu Long cÆ°á»i khổ nói, „Ãệ cÅ©ng chÃnh vì thẹn vá»›i mình, cho nên má»›i muốn Ä‘i gặp Chu CÆ¡ má»™t chuyến, hy vá»ng có thể giúp cho bà ta thoát khá»i đại há»a."
Rồi quay sang Ká»· Yên Nhiên nói, „Hãy má»i Thanh tá»· đến, ta muốn có thể thông qua nà ng để bà máºt gặp Chu CÆ¡."
Ká»· Yên Nhiên giáºn dá»—i nói, „Chà ng đã muốn là phải là m cho bằng được. Chu CÆ¡ đã sinh hai đứa con cho Lao ái, chả lẽ bà ta chịu bá» hai đứa con đó để theo chà ng sao? GiỠđây chúng ta tá»± lo cÅ©ng không xong, chà ng lại gây thêm rắc rối, khi Ãình PhÆ°Æ¡ng và Chi Chi ra Ä‘i, đã dặn thiếp rằng đừng cho chà ng là m những chuyện nguy hiểm, nếu chà ng tháºt sá»± muốn gặp nữ nhân ấy, trÆ°á»›c tiên hãy thôi Ká»· Yên Nhiên nà y đã!"
Từ ngà y quen biết Ká»· Yên Nhiên, đây là lần đầu tiên lá»i lẽ của nà ng lại sắc bén nhÆ° thế, khiến cho Hạng Thiếu Long không dám cãi lại.
Ãằng Dá»±c gáºt đầu, „Lần nà y nhị ca cÅ©ng không giúp được đệ, nhất là chuyện nà y có liên quan đến sá»± tồn vong của gia tá»™c, tam đệ phải nghe lá»i của Yên Nhiên."
Hạng Thiếu Long chỉ Ä‘Ã nh chấp nháºn.
Ká»· Yên Nhiên lúc nà y má»›i hết giáºn.
Trong mấy ngà y tiếp theo, Hạng Thiếu Long má»™t mặt toà n lá»±c huấn luyện toán quân ba trăm ngÆ°á»i ấy, mặt khác thì hÆ°á»›ng dẫn Ô Quả phải giả mình nhÆ° thế nà o, để có thể lừa gạt được những ngÆ°á»i quen thân nhÆ° tiểu Bà n, Lý TÆ°.
SÆ¡ hở duy nhất là tiếng nói, may mà Ká»· Yên Nhiên đã nghÄ© ra má»™t kế, chÃnh là do Hạng Thiếu Long giả bệnh, váºy thì tiếng nói sẽ khà n Ä‘i má»™t chút, không là m cho ngÆ°á»i khác nghi ngá», lại không cần phải nói nhiá»u, tháºt là nhất củ lưỡng tiện.
Ãêm nay Tiêu Nguyệt Ãà m từ mục trÆ°á»ng quay vá», mượn má»™t bá»™ quan phục của Hạng Thiếu Long xong thì dắt Ô Quả và o trong phòng, má»i ngÆ°á»i chỠđợi xem thỠÔ Quả sẽ trở thà nh nhÆ° thế nà o.
Lúc nà y cÅ©ng chẳng ai hiểu được tại sao Hạng Thiếu Long lại nhỠÔ Quả giả thà nh mình, Kinh Tuấn nén không được há»i ra Ä‘iá»u ấy.
Hạng Thiếu Long nói, „NgÆ°á»i đầu tiên ta muốn gạt là Lã Bất Vi, bị quân đã ra lệnh Lã Bất Vi phải ở lại giữ Hà m DÆ°Æ¡ng, vá»›i tác phong của Lã Bất Vi, nhất định sẽ nhân lúc nà y mà trừ khá» nhị ca và ngÅ© đệ, chỉ cần ta...“
Ká»· Yên Nhiên, Ãằng Dá»±c và Kinh Tuấn Ä‘á»u giáºt mình biến sắc nhìn gã.
Hạng Thiếu Long thần sắc ngÆ°ng trá»ng nói, „Ta Ä‘oán Quản Trung Tà cÅ©ng sẽ dùng cách nà y để lẻn vá» Hà m DÆ°Æ¡ng!"
Ãằng Dá»±c nói, „Nếu không có bà n tay của Tiêu huynh, thì là m sao biến thà nh má»™t Quản Trung Tà khác?"
Ká»· Yên Nhiên nói, „Nếu nhÆ° Lã Bất Vi đã sá»›m có kế nà y, thì sẽ tìm má»™t ngÆ°á»i giống vá»›i Quản Trung Tà , rồi sẽ do ngÆ°á»i bên cạnh yểm há»™, thì có thể lừa gạt được má»i ngÆ°á»i, cho nên Ä‘iá»u mà phu quân đại nhân suy Ä‘oán có lẽ sẽ xảy ra."
Lúc nà y Ãà o PhÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c và o, Hạng Thiếu Long nói lại những suy Ä‘oán của mình cho y nghe rồi dặn dò, „Thông báo cho Äồ tổng quản, bảo ông ta lÆ°u ý chuyện nà y, chỉ cần chúng ta nắm được hà nh tung của Quản Trung Tà , khi hà nh sá»±, ngÆ°á»i đầu tiên phải giết chÃnh là y, sau đó má»›i đến bá»n Hà n Kiệt."
Kinh Tuấn nói, „Vừa rồi ý của tam ca, phải chăng là muốn Lã Bất Vi tưởng rằng tam ca Ä‘i cùng bị quân đến Ung Ãô, tháºt sá»± là huynh Ä‘ang ở Hà m DÆ°Æ¡ng để đối phó vá»›i y?"
Hạng Thiếu Long gáºt đầu nói, „Ãó là nguyên nhân chÃnh nhất, thứ đến là ta có thể yên tâm là m việc mà không bị bị quân theo dõi."
Ãằng Dá»±c nói, „NhÆ°ng chúng ta phải sắp xếp cho ổn thá»a, tìm cách đón Ô Quả chạy khá»i Ung Ãô, nếu không e rằng tên tiểu tá» nà y khó giữ mạng."
Tiếng của Tiêu Nguyệt Ãà m vang lên, „Ãó chÃnh là chá»— tuyệt vá»i nhất, chỉ cần Hạng Thiếu Long giả trở thà nh Ô Quả tháºt, thì khi bá» chạy sẽ thuáºn tiện hÆ¡n nhiá»u."
Má»i ngÆ°á»i nhìn vá» hÆ°á»›ng cá»a phòng Ä‘ang mở ra, chỉ thấy Tiêu Nguyệt Ãà m và má»™t Hạng Thiếu Long cháºm rãi bÆ°á»›c ra, ai nấy Ä‘á»u vá»— án khen hay.
ô Quả lên tiếng chà o má»i ngÆ°á»i rồi giả vá» chạm và o thanh Bách Chiến bảo Ä‘ao, quát rằng, „Lã tặc nhà ngÆ°Æ¡i hãy quỳ xuống cho ta, Hạng Thiếu Long nà y đã chá» bảy năm nay để chém cái đầu thối của ngÆ°Æ¡i!“
Ngay cả giá»ng nói cÅ©ng giả được bảy tám phần.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i ầm lên.
Ká»· Yên Nhiên cÆ°á»i nói, „Không thể, sao lại có thể giống đến thế?"
ô Quả quay vá» phÃa Ká»· Yên Nhiên nói, „NÆ°Æ¡ng tá» nà ng ngay cả phu quân đại nhân mà cÅ©ng không nháºn ra, hồ đồ đến nhÆ° thế, coi chừng ta sẽ thôi nà ng."
Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i ồ lên, Ká»· Yên Nhiên cÅ©ng đùa rằng, „Nếu chà ng dám thôi thiếp, thiếp sẽ má»™t kiếm chém chà ng."
Hạng Thiếu Long lòng đầy cảm xúc, hai năm nay, lần đầu tiên Ô phủ mới vui vẻ thế nà y.
ô Quả giả vá» hoảng hốt, kêu lên, „NÆ°Æ¡ng tá» hung dữ nhÆ° thế, ta Ä‘Ã nh nháºn sai thì hÆ¡n."
Ká»· Yên Nhiên há»i Tiêu Nguyệt Ãà m, „Tiêu tiên sinh không hổ là thiên hạ đệ nhất diệu thủ, sao lại có thể là m được Ä‘iá»u ấy?
Tiêu Nguyệt Ãà m nhìn kiệt tác của mình rồi cháºm rãi nói, „Tại hạ đã bá» ra năm ngà y để dùng gá»— tạc thà nh đầu của Thiếu Long, rồi lại dùng các nguyên liệu để chế ra má»™t cái mặt giả, sau khi tô mà u và trang Ä‘iểm, má»™t Hạng Thiếu Long khác đã xuất hiện."
Kinh Tuấn khen rằng, „Sau nà y tại hạ phải sá» và o ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng, má»›i dám tin rằng đó là ngÆ°á»i tháºt."
Tiêu Nguyệt Ãà m cÆ°á»i nói, „Nếu không có Ô Quả, dù tại hạ ba đầu sáu tay cÅ©ng khó mà dùng kế nà y được. Thể hình của gã nà y cÅ©ng giống vá»›i Thiếu Long, chỉ có vai và đầu hÆ¡i hẹp má»™t chút, cho nên tại hạ phải lót thêm trong y phục của y, má»›i có thể che giấu được sÆ¡ hở nà y."
Ká»· Yên Nhiên che miệng cÆ°á»i, „Song hắn vẫn phải há»c cách Ä‘i đứng má»›i được."
ô Quả ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i ha ha, giả thà nh dáng Ä‘i của Hạng Thiếu Long, quả nhiên rất giống.
Hạng Thiếu Long cảm thấy nhẹ nhõm cả ngÆ°á»i, bá»—ng nhiên, gã biết quyá»n chủ Ä‘á»™ng đã lá»t và o tay mình.
Hôm sau trá»i chÆ°a sáng, má»i ngÆ°á»i trong Ô phủ Ä‘á»u đã thức dáºy, táºp trung trong vÆ°á»n luyện võ.
Hạng Thiếu Long nhẫn nại chỉ vẽ cho Ô Quả sỠdụng thanh Bách Chiến bảo đao giả, cũng do Thanh thúc chế tạo ra.
Thanh đao nà y tuy không bằng thanh Bách Chiến bảo đao, nhưng cũng thuộc loại đao tốt.
Vì Ô Quả cũng là một cao thủ, dù tư thế hay khà chất, cũng giống Hạng Thiếu Long lắm.
Ãằng Dá»±c dùng Mặc tá» kiếm pháp để luyện vá»›i y, đến hÆ¡n má»™t trăm chiêu thì Ô Quả má»›i chịu thua.
Bá»n thiết vệ Ô Ngôn, Ô ThÆ°, Kinh Thiện Ä‘á»u vá»— tay khen hay.
Hạng Thiếu Long kéo Ô Ngôn sang má»™t bên, nói, „Trong số các thiết vệ, ngÆ°Æ¡i là kẻ Ä‘a trà nhất, lần nà y các ngÆ°Æ¡i theo Ô Quả đến Ung Ãô, phải nhá»› rằng cần phải giữ mạng! Nếu thấy tình thế không xong, thì phải tìm cách bá» chạy ngay."
ô Ngôn nói, „Hạng gia yên tâm, hai năm trÆ°á»›c Ãà o công đã từng sai ngÆ°á»i đến Ung Ãô, không những đã biết được tình thế, mà còn sắp xếp rất nhiá»u, để có thể khi nguy cấp thì tiếp ứng cho chúng tôi."
Ká»· Yên Nhiên đứng má»™t bên cÆ°á»i rằng, „ô Quả là kẻ quá»· kế Ä‘a Ä‘oan, chÆ°a bao giá» ngÆ°á»i khác chiếm được phần tiện nghi của y, ám toán y quả tháºt khó hÆ¡n lên trá»i, Thiếu Long hãy yên tâm!"
Hạng Thiếu Long có lòng tin đầy đủ vá»›i Ô Quả, nếu không thì đã không để cho y mạo hiểm. NhÆ°ng lại đặc biệt nhắc nhở Ô Ngôn rằng, „Bị quân sẽ chỠđến thá»i cÆ¡ tốt nhất, má»›i thi triển thủ Ä‘oạn ám toán vá»›i ta, đó là lúc xảy ra xung Ä‘á»™t vá»›i bá»n Lao ái, nếu không thì là m sao đổ trách nhiệm cho Lao ái?"
Ká»· Yên Nhiên chen và o nói, „Nếu có cách mang chiếc mặt nạ giả ấy và o má»™t thi thể giống vá»›i phu quân, thì có thể tạm thá»i lừa được bị quân."
ô Ngôn nói, „Chuyện nà y sẽ do chúng tôi xỠlý."
Lúc nà y Ô Quả thở dốc đến trÆ°á»›c ba ngÆ°á»i, đắc ý nói, „Bách Chiến Ä‘ao pháp của tiểu nhân thế nà o?"
Ká»· Yên Nhiên cÆ°á»i, „Hạng gia của ngÆ°Æ¡i đâu có thở dốc nhÆ° sắp chết thế?"
ô Quả cÆ°á»i hì hì nói, „Ãừng quên rằng ta bệnh vừa má»›i khá»i, thở nhÆ° thế má»›i bình thÆ°á»ng!"
Ká»· Yên Nhiên gáºt đầu nói, „NgÆ°Æ¡i giá»i lắm, ta suýt tà nữa quên."
Rồi quay sang Hạng Thiếu Long nói, „Phu quân tốt nhất hãy nhỠTiêu tiên sinh hóa trang cho giống bệnh một chút, đến khi bị quân nhìn thấy mới có thể tin được."
ô Quả nói, „Lúc đầu chỉ cần giả vá» mệt má»i, sau đó trang Ä‘iểm cho vẻ mặt giống nhÆ° bệnh thì má»i việc sẽ cà ng kÃn kẽ hÆ¡n."
Hạng Thiếu Long nhủ thầm đây gá»i là má»™t ngÆ°á»i tÃnh ngắn, hai ngÆ°á»i tÃnh dà i, Ä‘ang định trả lá»i thì Ãà o PhÆ°Æ¡ng dắt má»™t ngÆ°á»i bÆ°á»›c vá»™i tá»›i, má»i ngÆ°á»i ngạc nhiên nhìn ra, ai nấy Ä‘á»u vui mừng ra mặt.
Té ra đó là VÆ°Æ¡ng Tiá»…n, ngÆ°á»i đã lâu không gặp.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn tam tan ky huynh di, ëþáîâü, ïðèõîæèå, ñìàðòôîíû, tam tam ky 4vn, tam tan ki huynh di 4vn, tam tan ky, tam tan ky 4vn, tam tan ky 4vn huynh di, tam tan ky dich lai, tam tan ky hoi 194, tam tan ky hoi 201, tam tan ky hoi 250, tam tan ky hoi 50, tam tan ky huynh di 4vn, tam tan ky maihoatrang, tam tan ky tieng trung, tam tan ky tron bo, tam tan ky tron bo raw, tamtanky hoi 264, tan tam ky 4vn, tan tam ky tron bo, tâm tần ký 4eu, tâm tần ký 4vn, tầm tần kÃ, tầm tần kà 4vn, tầm tần ký, tầm tần ký 4vn, tầm tần ký 4vn eu, tin tuc phim tam tan ky, tron bo tam tan ku, tron bo tam tan ky, tron bo tan tam ky, tron bo tầm tần ký, xem tron bo tam tan ky |
| |