11-02-2013, 12:26 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 382: Tâm lý chiến
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
NhÆ°ng Lý Nguyên Hạo chẳng những giết Vệ Mà n thị Ä‘i, còn Ä‘em nhi tá» của hắn cùng Vệ Mà n thị năm ấy má»›i mÆ°á»i má»™t tuổi, cÅ©ng là con trai trưởng của Lý Nguyên Hạo, giết luôn.
Lần nà y triệt để chá»c giáºn cả má»™t nhà Vệ Mà n, song phÆ°Æ¡ng quyết liệt.
Nếu nhÆ° không là vì lần kia Liêu quốc bá»—ng nhiên khai chiến cùng Lý Nguyên Hạo, hắn đã sá»›m bình định má»™t nhà Vệ Mà n rồi, thá»i Ä‘iểm đánh thắng Liêu quốc, lại muốn Ä‘á»™ng thủ, ngÆ°á»i ta cÅ©ng đã có chá»— chuẩn bị.
Các đại tá»™c Äảng Hạng Ä‘á»u có thế lá»±c nhất định, tá»±a nhÆ° nam bắc viện Äại vÆ°Æ¡ng Liêu quốc váºy, ngÆ°á»i ta có lãnh địa của mình, hÆ¡n hai vạn quân Ä‘á»™i, không phải dá»… thu tháºp nhÆ° váºy.
Cho nên, Lý Nguyên Hạo chỉ có thể tạm thá»i buông vấn Ä‘á» nà y xuống.
Sà i DÆ°Æ¡ng giải thÃch rõ rà ng tất cả, rồi lại nói: "Chưởng quầy, nếu nhÆ° chúng ta Ä‘i tìm bá»n hắn, ta nghÄ© bá»n hắn sẽ rất cam tâm tình nguyện hợp tác cùng chúng ta."
Trần Nguyên nở nụ cÆ°á»i, nói: "TrÆ°á»›c tiên cứ tiếp xúc má»™t chút, chuyện nà y, ta chuẩn bị trở vá» tấu cho hoà ng thượng, sau đó lại để cho hắn định Ä‘oạt."
Sà i DÆ°Æ¡ng ngây ngẩn cả ngÆ°á»i: "Tấu hoà ng thượng?"
Trần Nguyên gáºt đầu, hắn tháºt sá»± muôÌn tấu cho Nhân Tông, bởi vì mua bán Trần Nguyên chuẩn bị là m tiếp theo đây, nhất định phải để Nhân Tông phê chuẩn má»›i có thể, hắn muôÌn bán binh khÃ.
Nhìn thế cục bây giá», chá»— Liêu quốc đánh cùng ngÆ°á»i Nữ Chân, còn có cả ngÆ°á»i Mông Cổ, chÃnh là khà thế ngất trá»i, nếu nhÆ° Äảng Hạng Lý Nguyên Hạo thua, tất nhiên cÅ©ng là không ngừng phân tranh bên trong cuá»™c chiến đó, lúc nà y không bán súng ống đạn dược thì bán cái gì?
Chỉ cần Nhân Tông gáºt đầu má»™t cái, váºy thì từng thanh trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng ngủ ở trong kho Biện Kinh của Tôn Công Sáng kia, Ä‘á»u là bạc trắng bóng.
Những cái nà y Ä‘á»u là kế hoạch, cứ thoáng tiếp xúc má»™t tý cùng Vệ Mà n thị trÆ°á»›c đã.
Hiện tại cần phải cân nhăÌc, là vạch trần âm mÆ°u của TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên nhÆ° thế nà o, má»™t khi bầy kế phá tan âm mÆ°u, bị vạch trần ra trÆ°á»›c mặt dân chúng, bạo loạn Trần Nguyên chá» mong láºp tức liá»n xảy ra.
ÄÆ°a Sà i DÆ°Æ¡ng Ä‘i, Trần Nguyên láºp tức kêu những ngÆ°á»i khác tiến đến, Ä‘em tình huống Sà i DÆ°Æ¡ng kể nói lại má»™t lần, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, sá»± tình Vệ Mà n thị, hắn không nói.
Lý Thế Bân chỠđợi rất ủ rÅ©, gãi gãi đầu nói: "TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên dùng má»™t chiêu nà y, xác thá»±c rất lợi hại, ta nghÄ©, nếu chúng ta có thể là m má»™t Ãt tay chân, để cho những ngÆ°á»i kia trông thấy trong mấy cái túi không phải trang bị lÆ°Æ¡ng thá»±c, váºy thì có thể vạch trần âm mÆ°u của hắn."
LÆ°u Bình lắc đầu: "Không có khả năng, bên cạnh chúng ta, Dã Lợi Vượng Quang Vinh vẫn còn Ä‘ang ráo riết Ä‘i tìm, Ä‘á»™i ngÅ© Dã Lợi Kiến Ca dẫn Ä‘i, sẽ tuyệt đối không Ãt hÆ¡n so vá»›i ba nghìn ngÆ°á»i, nếu tập kiÌch, má»™t mồi lá»a thiêu đốt bá»n hắn, váºy thì cái gá»i là lÆ°Æ¡ng thá»±c kia, chúng ta còn có nắm chắc hủy hết, nhÆ°ng nếu là m cái gì tay chân, bất Ä‘á»™ng thanh sắc vạch trần ở giữa bầy ngÆ°á»i Äảng Hạng, cÆ¡ hồ là không thể nà o."
Trần Nguyên nghe xong, liá»n nở nụ cÆ°á»i, những ngÆ°á»i nà y rất thiện chiến tranh, nhÆ°ng là phÆ°Æ¡ng diện chÆ¡i trò ngầm vá»›i nhau nà y, bá»n hắn kém mình quá xa, hắn con mắt nhìn vá» phÃa Hạ Từ, nói: "Hạ đại nhân, ngÆ°Æ¡i cho rằng thế nà o?"
Hạ Từ không nhanh không cháºm nói: "Äá»™ng tay chân tại lÆ°Æ¡ng thá»±c, xác thá»±c không có khả năng, nhÆ°ng, ta có biện pháp là m cho bá»n há» không thiêu đốt nổi lÆ°Æ¡ng thá»±c. Ta muốn nói, bá»n hắn có thể thiêu đốt lÆ°Æ¡ng thá»±c giả, nhÆ°ng tuyệt đối không thể thiêu đốt lÆ°Æ¡ng thá»±c tháºt."
Lý Thế Bân rất không kiên nhẫn, nói: "Có biện pháp gì, ngÆ°Æ¡i cứ nói là được, ta ghét nhất những văn nhân các ngÆ°Æ¡i, chuyên thừa nÆ°á»›c đục thả câu!â€
Hạ Từ cÆ°á»i má»™t chút, nói: "ÄÆ¡n giản, biện pháp ta đã sá»›m nói rồi, cứ để cho trong lòng những dân đói kia vẫn còn tồn tại hoà i nghi là được rồi."
Bá»n LÆ°u Bình ngÆ°á»i láºp tức ngây ngẩn cả ngÆ°á»i, bá»n hắn không thể tin được, kế hoạch TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên nà y nhìn vá» phÃa trên chu đáo chặt chẽ nhÆ° thế, cứ Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy liá»n có thể bị rách?
Trần Nguyên nói: "Biện pháp tốt!"
Biện pháp không nằm ở Ä‘Æ¡n giản hay phức tạp, chỉ cần thÃch hợp là được, TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên là muốn lừa gạt những ngÆ°á»i Äảng Hạng kia, váºy thì chÃnh mình liá»n sá»›m nói cho những ngÆ°á»i Äảng Hạng kia TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên muốn gạt bá»n hắn là được rồi.
Chỉ cần Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy, không cần quá phức tạp, chắc hẳn sẽ là m nạn dân nghi ngá» những lÆ°Æ¡ng thá»±c kia.
Hạ Từ thâÌy Trần Nguyên tiếp thu ý kiến của hắn lần nữa, ánh mắt nhìn vá» phÃa Trần Nguyên láºp tức thay đổi, hắn Ä‘á»™t nhiên cảm thấy, tÆ°á»›ng quân nà y ngà y sau tất nhiên tiá»n đồ bất khả hạn lượng, nếu nhÆ° mình buá»™c cùng má»™t chá»— vá»›i hắn, không riêng gì mình có thể an toà n vượt qua nguy cÆ¡, mà ngay cả ngà y sau, khả năng cÅ©ng có rất nhiá»u chá»— tốt.
NghÄ© tá»›i đây, Hạ Từ liá»n ôm quyá»n vá» hÆ°á»›ng Trần Nguyên, nói: "Chưởng quầy, thuá»™c hạ cho rằng, còn có má»™t vấn Ä‘á» rất trá»ng yếu, ta nghÄ©, quyết định mấy ngà y hôm trÆ°á»›c của ngà i, khả năng là phải sá»a đổi má»™t chút."
Äây là lần đầu tiên hắn xÆ°ng hô Trần Nguyên là chưởng quầy, cÅ©ng là lần đầu tiên tại trÆ°á»›c mặt Trần Nguyên tá»± xÆ°ng "thuá»™c hạ".
Trước kia hắn hô Trần Nguyên là "Trần tướng quân", tự xưng mình là "phạm quan".
Trần Nguyên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nghe ra cái biến hóa rất nhá» nà y, cÆ°á»i má»™t chút má»›i nói: "Ta biết rõ, hiện tại chúng ta phải rá»i Ä‘i. TrÆ°á»›c kia không Ä‘i, chỉ là kế hoạch của ta, cái gá»i là kế hoạch rất quái lạ, ngÆ°Æ¡i phải có nó, nhÆ°ng thá»i Ä‘iểm xuất hiện biến hóa, tuyệt đối không thể dá»±a theo Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c kia để Ä‘i, Hạ huynh yên tâm, chúng ta sẽ láºp tức rá»i khá»i Äảng Hạng!"
Hắn cÅ©ng thay đổi xÆ°ng hô đối vÆ¡Ìi Hạ Từ , Hạ Từ hiểu ý, ôm quyá»n nói: "Váºy thì thuá»™c hạ ta sẽ Ä‘i ngay bây giá», thông báo để bá»n há» chuẩn bị."
Lý Thế Bân không chú ý tá»›i hai ngÆ°á»i mình hợp tác nà y đã có thay đổi địa vị, hắn nghe được Trần Nguyên phải Ä‘i, liá»n rất là hÆ°ng phấn, nói: "Trần TÆ°á»›ng quân, có muốn ta phái ngÆ°á»i Ä‘i thông báo Giác Góc TÆ° La, bảo hắn xuất binh tiếp ứng chúng ta hay không? Hắn chắc chắn sẽ không cá»± tuyệt."
Trần Nguyên nói: "Không cần, ta không có ý định Ä‘i con Ä‘Æ°á»ng kia."
Hắn nói xong, trong chÆ¡Ìp măÌt liá»n mở địa đồ ra, chỉ và o Hạ Lan SÆ¡n đánh dấu rõ rà ng trên bản đồ, nói: "Tá»±a nhÆ° mÆ°u kế của Hạ đại nhân, có má»™t số việc không cần phức tạp nhÆ° váºy, chúng ta từ nÆ¡i nà y, Ä‘i qua mấy cái đỉnh núi, chÃnh là địa bà n Liêu quốc, chúng ta mượn Ä‘Æ°á»ng từ Liêu quốc vá» nhà !"
Má»i ngÆ°á»i nghe xong liá»n kinh hãi, mượn Ä‘Æ°á»ng từ Liêu quốc? Liêu quốc cùng Äại Tống là kẻ thù truyá»n kiếp, Ä‘Æ°á»ng nà y có thể mượn được sao?
Bên cạnh, Hô Diên Bình thiện ý nhắc nhở Trần Nguyên, nói: "Chưởng quầy, cái Liêu quốc nà y, ngÆ°á»i trấn thủ tại biên quan là Gia Luáºt Niết Cô Lá»— đó!"
Háºn ý của Gia Luáºt Niết Cô Lá»— đối vÆ¡Ìi Trần Nguyên không thể Ãt hÆ¡n so vá»›i Lý Nguyên Hạo, Trần Nguyên rÆ¡i và o trong tay Lý Nguyên Hạo, nhất định là thiên Ä‘ao vạn quả, rÆ¡i và o Gia Luáºt Niết Cô Lá»— trong tay, cÅ©ng là vạn quả ngà n Ä‘ao.
ThâÌy Trần Nguyên không nói lá»i nà o, DÆ°Æ¡ng Văn Quảng nói má»™t câu: "Kỳ tháºt, Liêu quốc hiện tại cÅ©ng không có bao nhiêu binh lá»±c trú đóng ở biên giá»›i, chúng ta chú ý má»™t Ãt, là có thể Ä‘i xuyên qua được."
Trần Nguyên liếc nhìn DÆ°Æ¡ng Văn Quảng, rất nghiá»n ngẫm mà nở nụ cÆ°á»i: "Tiểu Hầu gia rất sợ gặp lão bằng hữu sao? Chúng ta lần nà y tại Äảng Hạng không nhìn thấy Lý Nguyên Hạo, nếu nhÆ° Ä‘i Liêu quốc, không thăm Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» mà nói, đây chẳng phải là rất tiếc nuối rồi sao?"
Tất cả má»i ngÆ°á»i bị lá»i nà y của hắn là m cho bó tay rồi.
Thá»i gian xuất phát đã được xác định và o ngà y mai, hiện tại má»i ngÆ°á»i trở lại chá»— của mình, Ä‘i thu tháºp hà nh trang má»™t tý.
Kỳ tháºt cÅ©ng không có cái gì để thu tháºp, tráºn chiến đánh đến hiện tại, xoong chảo chum vại đã sá»›m nát bét, mà ngay cả cung ná» của quân Tống, cá»±c kỳ có uy hiếp đối vá»›i địch nhân, cÅ©ng đã không còn thừa mấy cái.
Hà nh trang chÃnh là má»™t ngÆ°á»i má»™t bá»™ quần áo, ngÆ°á»i ở đâu, hà nh trang liá»n ở ngay đó.
Chỉ là , Trần Nguyên phải chuẩn bị nhiá»u hÆ¡n má»™t Ãt, hắn cầm qua một caÌi há»™p sắt, đặt ở trong ba lô, lại trang bị má»™t cái gÆ°Æ¡ng, má»™t cái lược, sau đó nhìn trong phòng, giống nhÆ° không có gì phải thu tháºp rồi, lúc nà y má»›i há»i Dã Lợi thị bị hắn cá»™t trên mặt ghế má»™t chút: "Còn có muốn mang theo caÌi gì không?"
Dã Lợi thị nhìn Trần Nguyên, bá»—ng nhiên cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Ta phát hiện ngÆ°Æ¡i thu dá»n đồ đạc so vá»›i ta còn cẩn tháºn hÆ¡n, có phải là thÆ°á»ng xuyên thu dá»n đồ đạc vì nữ nhân?"
Trần Nguyên buá»™c caÌi túi lại, sau đó Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt của nà ng, nói: "NgÆ°Æ¡i lại có hứng thú đối vá»›i ta sao?"
Dã Lợi thị không che dấu ý nghÄ© của mình chút nà o: "Äúng váºy đó, ngÆ°Æ¡i biết chiến tranh, còn có thể buôn bán, còn cẩn tháºn nhÆ° thế, coi nhÆ° là một nam nhân tốt khó tìm."
Mặc kệ hiện tại láºp trÆ°á»ng song phÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà o, nghe được Dã Lợi thị nói mình nhÆ° váºy, lòng tá»± tin của Trần Nguyên có lẽ là cá»±c Ä‘á»™ bà nh tăng lên, dùng tay vung tóc đã không ra hình dạng gì má»™t chút, sau đó há»i: "VÆ°Æ¡ng phi cho rằng, ta so vá»›i Lý Nguyên Hạo thì nhÆ° thế nà o?"
Dã Lợi thị lắc đầu, nói: "Không có biện pháp so sánh, các ngươi là hai chủng nam nhân."
Trần Nguyên nở nụ cÆ°á»i, nói: "Ta đây há»i chuẩn xác hÆ¡n má»™t Ãt nhé, dứt bá» không nói vá» láºp trÆ°á»ng của chúng ta, nếu nhÆ° ta cùng Lý Nguyên Hạo Ä‘á»u là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, cùng má»™t chá»— hiện ra tại trÆ°á»›c mặt ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i sẽ chá»n ngÆ°á»i nà o?"
Dã Lợi thị cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "NgÆ°Æ¡i có phải đặc biệt hi vá»ng ta nói chá»n ngÆ°Æ¡i hay không? Nếu nhÆ° là nói cho ngÆ°Æ¡i biết, ta sẽ tuyển ngÆ°Æ¡i là được."
Má»™t câu là m cho má»™t thân Trần Nguyên Ä‘á»u không có sức lá»±c gì, hắn xoay ngÆ°á»i, tìm một caÌi cá»c gá»—, là m thà nh cái ghế ngồi xuống, nói: "Thá»±c sá»± không có ý nghÄ©a, đúng rồi, VÆ°Æ¡ng phi, có thể nói cho ta biết ngÆ°Æ¡i là vặn ngã Vệ Mà n thị nhÆ° thế nà o hay không? Ta đối vÆ¡Ìi trong đó quá trình vô cùng cảm thấy hứng thú."
Sắc mặt Dã Lợi thị biến đổi má»™t chút, láºp tức nói: "Ta không nói, ngÆ°Æ¡i muốn biết, chỉ có má»™t biện pháp, chÃnh là đến há»i tiện nhân đã chết kia thôi."
Trần Nguyên lắc đầu, nói: "Váºy thì, hay là thôi Ä‘i, chỉ là , tại hạ luôn cảm thấy, ngÆ°Æ¡i tranh thủ tình cảm cÅ©ng tốt, Ä‘oạt vị cÅ©ng thế, vặn ngã nà ng không có gì không đúng, chỉ là , ngÆ°Æ¡i đến má»™t đứa trẻ con mÆ°á»i má»™t tuổi cÅ©ng buông tha, không khá»i có chút hÆ¡i quá đáng đó?"
Vẻ mặt Dã Lợi thị giáºn dữ, nói: "Liên quan đến ngÆ°Æ¡i sao? Muốn ra mặt vì tiện nhân kia, hiện tại ngÆ°Æ¡i cứ Ä‘á»™ng thủ giết ta Ä‘i."
Trần Nguyên thở dà i má»™t tiếng, nói: "Ta không là m việc không có ý nghÄ© gì, tá»±a nhÆ° ngÆ°Æ¡i nói, chuyện đó liên quan gì đến ta? Ta muốn biết, VÆ°Æ¡ng phi ngÆ°Æ¡i có hoảng sợ hay không? Có phải là có đôi khi, thá»i Ä‘iểm Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, ngÆ°Æ¡i cảm giác có ngÆ°á»i thổi hÆ¡i ở trên cổ ngÆ°Æ¡i?"
Tuy biết rõ Trần Nguyên Ä‘ang hù dá»a nà ng, nhÆ°ng thá»i Ä‘iểm gió sÆ¡n cốc nà y thổi tá»›i, Dã Lợi thị không biết là m sao, bá»—ng nhiên cảm thấy cổ của mình có má»™t cảm giác mát mát.
Nà ng không nhịn được mà rùng mình má»™t cái, rống lá»›n nói: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i tốt sao? Lúc nà y đây ngÆ°Æ¡i đến Äảng Hạng, có bao nhiêu ngÆ°á»i chết trong tay ngÆ°Æ¡i? Có bao nhiêu dân chúng vô tá»™i cá»a nát nhà tan? NgÆ°Æ¡i tÃnh toán được hay không?"
Tâm tình của nà ng đã muốn một số gần như không khống chế được.
Trần Nguyên lại không thèm để ý chút nà o, nói: "Ta căn bản không tÃnh toán, bởi vì ta chÆ°a bao giá» cho mình là ngÆ°á»i tốt, ngược lại, ngÆ°Æ¡i VÆ°Æ¡ng phi, tÆ°Æ¡ng lai là mẫu nghi thiên hạ, không biết ngÆ°Æ¡i ngồi ở đó cái ngôi vị đó, sau lÆ°ng có thể oan hồn Vệ Mà n thị hay không?".
Dã Lợi thị cố gắng cúi đầu, nhưng Trần Nguyên rõ rà ng chứng kiến bỠvai của nà ng đang run động.
Hắn cháºm rãi Ä‘i qua đỡ lấy bả vai Dã Lợi thị, dùng má»™t loại thanh âm vô cùng ôn nhu, nói: "Ta nghe nói, đứa bé kia vô cùng giống Lý Nguyên Hạo, không biết ngà y sau VÆ°Æ¡ng phi sinh đứa trẻ, có thể giống đứa bé kia hay không?"
Tay của hắn đặt ở trên bá» vai Dã Lợi thị, không dùng lá»±c, lại là m cho Dã Lợi thị cảm giác cà ng không thoải mái, đây là tri thức Trần Nguyên biết được từ tâm lý há»c, thá»i Ä‘iểm má»™t ngÆ°á»i bất lá»±c, nà ng sẽ tìm má»™t ngÆ°á»i có thể là m cho chÃnh mình ổn định thân thể, lúc nà y, nếu nhÆ° cho nà ng má»™t tay, lại không chèo chống thân thể của nà ng mà nói, nà ng sẽ cà ng thêm bất lá»±c.
Dã Lợi thị bỗng nhiên nói: "Ta van cầu ngươi, ta van cầu ngươi, không cần phải nói nữa!"
Trần Nguyên biết rõ đây là nà ng Ä‘ang cầu xin mình, hai ngÆ°á»i ở chung nhiá»u ngà y nhÆ° váºy, hắn đã quan sát kỹ cà ng, Dã Lợi thị không phải là má»™t nữ nhân lãnh huyết, nà ng có tiÌ€nh yêu, nà ng có tình thân, một caÌi nữ nhân có tiÌ€nh yêu và tiÌ€nh thân, là m sao có thể lãnh huyết?
Nà ng đấu tranh cùng Vệ Mà n thị, kỳ tháºt chÃnh là vấn đỠđấu tranh Ä‘Æ¡n giản nhất trong cung đình, trong đó còn kèm theo đấu tranh giữa hai gia tá»™c, ngÆ°Æ¡i chết ta sống, nhất định là lá»±a chá»n duy nhất, nhÆ°ng sá»± tình nà y, ở trong lòng nữ nhân nà y, tất nhiên là má»™t cÆ¡n ác má»™ng.
Trần Nguyên hiện tại Ä‘ang khÆ¡i gợi cái ác má»™ng nà y lên, hÆ¡n nữa còn vứt bá» tất cả nguyên do, lại là m cho Dã Lợi thị cảm thấy, nà ng là nhân váºt tà ác nhất trong giấc má»™ng nà y.
Tại sao phải là m nhÆ° váºy?
Chứng kiến Dã Lợi thị lần đầu tiên cầu xin chÃnh mình, Trần Nguyên biết rõ mục Ä‘Ãch của mình đã đạt đến, khóe miệng có chút tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói: "Có lẽ có má»™t ngà y, sẽ có má»™t nữ nhân tá»›i khiêu chiến vị trà của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i lúc đó, sẽ bÆ°á»›c theo gót nữ nhân rất đáng thÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i hại, đứa trẻ tÆ°Æ¡ng lai của ngÆ°Æ¡i, khả năng cÅ©ng sẽ tÆ°Æ¡Ì£ng là đứa trẻ đáng thÆ°Æ¡ng kia."
Thanh âm của hắn cá»±c kỳ ôn nhu, nhÆ°ng lá»i nói nà y lại nhÆ° má»™t cây búa tạ, từng câu đánh trúng chá»— ná»™i tâm lo lắng nhất Dã Lợi thị, mặc dù nà ng không ngẩng đầu, nhÆ°ng Trần Nguyên rõ rà ng, hai cánh tay bị trói chặt của nà ng Ä‘ang nắm chặt lại vá»›i nhau.
Là m nhÆ° váºy, đối vÆ¡Ìi má»™t nữ nhân, có phải là quá tà n nhẫn? Tại thá»i khắc nà y, trong lòng Trần Nguyên tháºt sá»± có chút Ãt do dá»±, muốn buông tha.
Nà ng Ä‘ang tìm đồ đạc có thể chèo chống thân thể nà ng, trá»ng lá»±c trên tay mình rõ rà ng Ä‘ang tăng mạnh. NhÆ°ng nà ng vẫn y nguyên phủ nháºn, phủ nháºn lúc nà y, chỉ là không thừa nháºn trên miệng nà ng: "Không biêÌt, ta còn có ca ca, đám ca ca của ta sẽ bảo vệ ta, bá»n há» Ä‘á»u là dÅ©ng sÄ© Äảng Hạng..."
Trần Nguyên cuối cùng cÅ©ng lá»±a chá»n tiếp tục, hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không để cho nà ng ủng há»™ sÄ© khà bản thân, nói cho hết lá»i, hắn vẫn dùng cái loại thanh âm rất nhu hòa cắt ngang, nói: "NgÆ°á»i Vệ Mà n gia cÅ©ng có rất nhiá»u dÅ©ng sÄ© Äảng Hạng, nhÆ°ng bá»n hắn bảo vệ Vệ Mà n thị được sao? VÆ°Æ¡ng phi, không cần phải lừa gạt mình nữa, ngÆ°Æ¡i rất hiểu rõ vá» Lý Nguyên Hạo, ngÆ°Æ¡i biết cách Lý Nguyên Hạo là m ngÆ°á»i. Có má»™t ngà y, sẽ coi ngÆ°Æ¡i và đám ca ca ngÆ°Æ¡i giống nhÆ° Vệ Mà n thị, thá»i Ä‘iểm mất Ä‘i giá trị, ngÆ°Æ¡i sẽ giống nhÆ° nà ng."
Dã Lợi thị cÆ¡ hồ muốn khóc lên rồi, thanh âm Ä‘á»u có chút nức nở, nói: "Không biêÌt, không biêÌt!"
Tay Trần Nguyên bá» thêm má»™t Ãt lá»±c lượng, Ä‘iểm lá»±c lượng nà y, lại để cho thân thể Dã Lợi thị cảm giác được thoải mái hÆ¡n má»™t Ãt, áp lá»±c trong lòng cÅ©ng giảm bá»›t không Ãt.
Trần Nguyên mỉm cÆ°á»i, nói: "Ta phải Ä‘i rồi, ta không có lý do gì để lừa ngÆ°Æ¡i."
Dã Lợi thị ngẩng đầu nhìn Trần Nguyên, lúc nà y trong ánh mắt của nà ng mặt đã không nhìn ra cái tâm cÆ¡ gì rồi, Trần Nguyên ôn nhu nói: "Kỳ tháºt, nếu nhÆ° không phải láºp trÆ°á»ng song phÆ°Æ¡ng bất đồng, ta cÅ©ng không muốn bắt ngÆ°Æ¡i nháºn nhiá»u ủy khuất nhÆ° váºy. Hiện tại ta phải ly khai Äảng Hạng rồi, hoà ng đế chúng ta hạ lệnh để cho ta mang ngÆ°Æ¡i vá», nhÆ°ng chị dâu ngÆ°Æ¡i không có liên quan gì đến chuyện nà y, ta muốn thả nà ng Ä‘i."
Dã Lợi thị không nói gì, trong ánh mắt có chút mê mang, trong lòng Trần Nguyên rất là khẩn trÆ°Æ¡ng, nói nhiá»u nhÆ° váºy, hắn muốn biết nhất, đúng là những lá»i phÃa dÆ°á»›i nà y có thể được Dã Lợi thị trả lá»i chi tiết hay không.
Cho nên, hắn cứ việc cố gắng là m cho thanh âm mình bình tÄ©nh hÆ¡n má»™t Ãt, dÄ© nhiên cÅ©ng cảm giác được mình Ä‘ang run rẩy, há»i: "Ta nên Ä‘Æ°a nà ng đến địa phÆ°Æ¡ng nà o mÆ¡Ìi an toà n? NgÆ°Æ¡i nói cho ta biết được không?"
Vốn là câu dẫn ác má»™ng Dã Lợi thị ra, là m cho nà ng hoang mang lo sợ, lại hung hăng phá tá»± tin của nà ng, sau đó lại nói và i lá»i nói tháºt, hÆ¡i an ủi nà ng má»™t chút, để cho trong lòng nà ng không cảnh giác bà i xÃch mình.
Phà công lá»›n nhÆ° váºy, chỉ là bởi vì nữ nhân nà y so vá»›i nữ nhân bình thÆ°á»ng thì thông minh và kiên cÆ°á»ng hÆ¡n rất nhiá»u.
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
11-02-2013, 12:34 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 383: Tư tưởng
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Có thể có hiệu quả không? Lúc nà y đây, run nhè nhẹ không phải thân thể Dã Lợi thị, mà là tay Trần Nguyên.
"NgÆ°Æ¡i có thể Ä‘Æ°a nà ng đến Hạ Châu, ca ca ta có má»™t biệt viện tại đó, có rất Ãt ngÆ°á»i biết."
Trong đầu Dã Lợi thị cÆ¡ hồ là má»™t mảnh ngây thÆ¡ nhÆ° trẻ con, vô ý thức trả lá»i, hÆ¡n nữa còn nói kỹ cà ng địa chỉ của Dã Lợi Kiến Ca tại Hạ Châu.
Căn nhà kia tháºt sá»± rất là ẩn nấp, bởi vì Dã Lợi Kiến Ca là quan chỉ huy cao nhất TÆ°á»ng Hữu quân, cho nên, hắn phải có má»™t gian phòng của mình tại nÆ¡i quân Ä‘á»™i đóng quân, hÆ¡n nữa, nÆ¡i đó là Äảng Hạng thiết láºp xưởng chế tạo, Dã Lợi Kiến Ca còn chủ quản "nhà chế tạo vÅ© khÃ" Äảng Hạng.
Cho nên, cÅ©ng không có nhiá»u ngÆ°á»i biết rõ hắn có má»™t nÆ¡i ở tại đó.
Hiện tại Trần Nguyên đã biết rồi, trong lòng thở phà o má»™t cái, bà ná»™i nó, trÆ°á»›c kia nghe bằng hữu là m cảnh sát nói vá» má»™t bá»™ tâm lý chiến nà y rất nhẹ nhà ng, thì ra đến khi sá» dụng cÅ©ng mệt má»i nhÆ° thế nà y.
Hắn vá»— vá»— bả vai Dã Lợi thị, thay đổi má»™t loại ngữ khà khác, nói: "VÆ°Æ¡ng phi nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, ta sẽ phái ngÆ°á»i Ä‘Æ°a chị dâu ngÆ°Æ¡i trở vá», còn có thể Ä‘Æ°a lên má»™t Ãt lá»… váºt đến, xem nhÆ° ta hÆ°á»›ng ca ca ngÆ°Æ¡i xin lá»—i, ha ha ha!"
NghÄ© tá»›i đây, Trần Nguyên không khá»i cÆ°á»i đắc ý, Dã Lợi thị còn chÆ°a lấy lại tinh thần đến, chỉ gáºt gáºt đầu.
Tâm lý chiến của Trần Nguyên thà nh công lần nà y, đó là cá»±c kỳ may mắn, bởi vì Dã Lợi thị trải qua nhiá»u ngà y kiếp sống kẻ tù tá»™i nhÆ° váºy, trong lòng nà ng luôn hi vá»ng Lý Nguyên Hạo bá»—ng nhiên xuất hiện, cứu mình ra, nhÆ°ng hình ảnh tưởng tượng nhÆ° váºy không há» phát sinh, hình tượng không gì là m không được của Lý Nguyên Hạo trong lòng nà ng đã bị dao Ä‘á»™ng, táºn mắt nhìn thấy Trần Nguyên giết tan Dã Lợi Kiến Ca chặn Ä‘Æ°á»ng, cà ng là m cho nà ng vô cùng khiếp sợ.
Trong lòng của nà ng, ca ca cùng trượng phu luôn luôn Ä‘á»u là cÆ°á»ng đại nhất, có đầy đủ năng lá»±c bảo vệ nà ng.
Nhưng Trần Nguyên đã là m dao động ý niệm của nà ng, hơn nữa, Trần Nguyên khởi xướng tâm lý chiến cực kỳ đột nhiên, cho nên đã lấy được hiệu quả cực kỳ hà i lòng.
Trần Nguyên lúc nà y lại Ä‘ang suy nghÄ©, tuy Bất Giấu thị được gá»i là Äảng Hạng đệ nhất mỹ nữ, nhÆ°ng chÃnh mình chỉ có thể mượn và i ngà y, ngÆ°á»i ta đã là lão bà của Dã Lợi Kiến Ca, mượn ngÆ°á»i gì đó là phải biết há»i han, đây là mỹ đức, huống hồ nữ nhân nà y mang vá» Äại Tống, đối vá»›i Trần Nguyên mà nói, tháºt sá»± là phiá»n toái lá»›n, vạn nhất bị Triệu à biết, váºy thì giải thÃch không rõ rà ng lắm.
Lá»… váºt cÅ©ng phải chuẩn bị má»™t Ãt, Trần Nguyên nghÄ© tá»›i rồi, hắn chuẩn bị chiếu theo trang phục và đạo cụ hoà ng đế, Ä‘Æ°a má»™t bá»™ cho Dã Lợi Kiến Ca.
Có phải là có chút ác quá rồi? Ở trong mắt chúng ta, kế sách nà y đã quá cÅ© rồi, nhÆ°ng là từ cổ chà kim, vô số ngÆ°á»i dùng qua, hÆ¡n nữa Ä‘á»u linh nghiệm, mấu chốt trong đó ở chá»—, đây không phải là vấn Ä‘á» má»™t bá»™ trang phục và đạo cụ, ở trong mắt hoà ng đế, đó chÃnh là có ngÆ°á»i muốn khiêu chiến quyá»n uy của mình.
Vá» phần Lý Nguyên Hạo, không biết sẽ nghÄ© nhÆ° thế nà o, Lý Nguyên Hạo thấy Bất Giấu thị Ä‘i trở vá» mà Dã Lợi thị chÆ°a trở vá» sẽ nghÄ© nhÆ° thế nà o, váºy phải xem quan hệ mấy ngÆ°á»i bá»n hắn có bao nhiá»u thiết rồi, Trần Nguyên không quản được nhiá»u nhÆ° váºy.
Ngà y hôm sau, Trần Nguyên giao Bất Giấu thị cho ngÆ°á»i Sà i DÆ°Æ¡ng phái tá»›i, tại má»™t khắc Bất Giấu thị bị mang Ä‘i nà y, Trần Nguyên liá»n nhá»› tá»›i tÆ° vị đệ nhất mỹ nữ Äảng Hạng, nhá»› tá»›i khoái hoạt những ngà y nà y nà ng mang cho mình kia, tháºt sá»± có chút không nỡ.
Cho nên, khi Bất Giấu thị lên ngựa, hắn vẫn lưu luyến nhìn và i lần, lại không nghĩ rằng, Bất Giấu thị rõ rà ng cũng liên tiếp quay đầu lại nhìn hắn, ánh mắt kia cũng liên tục toát ra tình nghĩa.
Cái nà y quả thá»±c lại là m cho Trần Nguyên giáºt mình không thôi, hắn có má»™t loại xúc Ä‘á»™ng, lúc ấy muốn dừng con ngá»±a kia lại, kéo ngÆ°á»i xuống, nhÆ°ng cuối cùng vẫn không nói ra nổi, chỉ vô cùng lÆ°u luyến nhìn vá» phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng Bất Giấu thị biến mất, không chịu thu hồi ánh mắt lại.
Một bên, Hô Diên Bình nặng nỠho khan một tiếng, nói: "Em rể, cần phải đi rồi!"
Trần Nguyên lúc nà y mới hơi thất lạc, chuyển ngựa qua, nói: "À, đi, đi thôi."
Qua được và i ngà y, tại Äảng Hạng có má»™t loại tin đồn xuất hiện, nói là TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên chuẩn bị cầm má»™t đám lÆ°Æ¡ng thá»±c giả đến lừa gạt dân chúng, phần lá»›n ngÆ°á»i Äảng Hạng không tin đối vá»›i cái nà y.
Những dân đói kia dùng mÅ©i ngá»i cái lá»i đồn nà y, nếu nhÆ° Äại vÆ°Æ¡ng không muốn trợ giúp bá»n hắn, cứ việc bá» mặc, nà o có đạo lý dùng loại thủ Ä‘oạn nà y?
NhÆ°ng khi lá»i đồn truyá»n và o lá»— tai TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên, TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên láºp tức bị kinh hãi, sắc mặt nhÆ° tro tà n.
Ngô Hạo cÅ©ng rất thất kinh, nói: "TrÆ°Æ¡ng huynh, vấn Ä‘á» nà y, chúng ta phải nghÄ© biện pháp khác, hiện ở bên ngoà i đã truyá»n ra rồi, nếu nhÆ° chúng ta tháºt sá»± dùng má»™t chiêu nà y, không lừa được ngÆ°á»i khác đâu!"
TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên giáºn dữ nói: "Ta còn có biện pháp nà o, hiện tại đám ngÆ°á»i kia đã ở trên Ä‘Æ°á»ng rồi, những dân đói kia Ä‘á»u chỠở địa phÆ°Æ¡ng chúng ta chỉ định, chúng ta cầm không xuất thứ gì đó ra, bá»n hắn sẽ tạo phản!"
Một cái ấm trà bị Trương Tấm Nguyên phẫn nộ ném lên trên mặt đất, vỡ thà nh vô và n mảnh vụn.
Ngô Hạo thở dà i má»™t tiếng, nói: "Tháºt không nghÄ© tá»›i tình thế lại hiểm ác tá»›i tình trạng nà y, kỳ tháºt, TrÆ°Æ¡ng huynh ngÆ°Æ¡i cÅ©ng táºn lá»±c, lúc trÆ°á»›c nếu Äại vÆ°Æ¡ng nghe lá»i ngÆ°Æ¡i, không cÆ°á»›p bóc địa phÆ°Æ¡ng Tống triá»u chiếm được, mà là phái quan viên Ä‘i thống trị mà nói, bây giá» nói không chừng là má»™t phen cảnh tượng khác."
TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên khẽ lắc đầu, nói: "NgÆ°Æ¡i sai rồi, đánh nhÆ° thế nà o cÅ©ng Ä‘á»u giống nhau, chỉ cần Tống triá»u không đáp ứng chúng ta cầu hoà , chúng ta không đánh thắng nổi. Mấu chốt là Äại vÆ°Æ¡ng và Trần Thế Mỹ lần đầu tiên giao phong, nếu nhÆ° Äại vÆ°Æ¡ng đánh thắng tráºn chiến ấy mà nói, Tống triá»u không thể tá»± tin nhÆ° váºy, tất cả Ä‘á»u không nhÆ° váºy!"
Ngô Hạo vá»™i và ng nhìn bốn phÃa, thấy không có ngÆ°á»i nà o má»›i lên tiếng: "TrÆ°Æ¡ng huynh, nhá» giá»ng má»™t Ãt, không cần phải đổ trách nhiệm lên trên ngÆ°á»i Äại vÆ°Æ¡ng!"
TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên còn muốn nói tiếp cái gì đó, nghe xong lá»i nà y, lại thở dà i má»™t tiếng, nói: "Ai, theo tình hình hôm nay, chỉ có má»™t biện pháp."
Ngô Hạo há»i: "TrÆ°Æ¡ng huynh còn có đối sách gì?"
Khóe miệng TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên nổi lên má»™t tia dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i lãnh khốc, bá» môi nhẹ nhà ng khởi Ä‘á»™ng, nói: "Chết đói quá tà n nhẫn, chúng ta cho bá»n hắn chết thống khoái Ä‘i!"
Ngô Hạo quá sợ hãi: "TrÆ°Æ¡ng huynh nghÄ© lại Ä‘i, chuyện nà y cho dù thà nh công rồi, ngà y sau Äại vÆ°Æ¡ng cÅ©ng sẽ giết ngÆ°Æ¡i để bình binh dân phẫn!"
TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên bà y là m ra má»™t bá»™ hiên ngang lẫm liệt, nói: "Chỉ cần có thể đúc thà nh công lao sá»± nghiệp thiên thu của Äại vÆ°Æ¡ng, chÃnh là má»™t TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên, tÃnh toán là cái gì!"
Bá»™ dạng hắn xác thá»±c là rất hiên ngang lẫm liệt, nếu nhÆ° hắn là ngÆ°á»i Äảng Hạng mà nói, tin tưởng sẽ trở thà nh má»™t anh hùng dân tá»™c tên lá»t mắt xanh sá» sách, không dám nói có thể so sánh mà vượt qua Lý Nguyên Hạo, nhÆ°ng Ãt nhất không thua kém bao nhiêu so vá»›i Dã Lợi Kiến Ca.
Äáng tiếc, hắn là ngÆ°á»i Tống, cái nà y đã xác định hắn chỉ có thể dùng má»™t cái danh xÆ°ng —— Hán gian.
Dân tá»™c Tung Của, từ má»™t khắc chống lại ngoại tá»™c xâm lấn nà y, Hán gian liá»n chÆ°a từng hết, mặc dù là thá»i kỳ hòa bình, vẫn xuất hiện má»™t Ãt luáºn Ä‘iệu, những ngÆ°á»i Hán gian nà y, phần lá»›n là cảm giác mình có tà i ở trong nÆ°á»›c, nhÆ°ng không gặp thá»i, hoặc là lá»±a chá»n khuất phục dÆ°á»›i Ä‘ao của địch nhân.
Nếu là gặp Ä‘ao, vá» tình còn có thể hiểu, dù sao má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u là quý trá»ng tánh mạng của mình, nếu là ngÆ°á»i phÃa trÆ°á»›c, liá»n là m cho ngÆ°á»i ta háºn không thể giết cho thống khoái.
TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên hiển nhiên là thuá»™c vá» cá»±c phẩm bên trong ngÆ°á»i phÃa trÆ°á»›c, thá»i Ä‘iểm má»™t ngÆ°á»i Tống tại trợ giúp dân tá»™c khác đối phó dân tá»™c chÃnh mình, có thể là m được nhÆ° váºy, hắn xem nhÆ° má»™t ngÆ°á»i khoáng cổ tuyệt kim, tin tưởng Hán gian thá»i kì chiến tranh vá»›i Nháºt, Ä‘á»u dùng hắn là mẫu má»±c.
Ngô Hạo không có loại tinh thần nhÆ° TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên, hắn đến Äảng Hạng, chÃnh là cầu phú quý, sá»± tình hi sinh tánh mạng vì Lý Nguyên Hạo? Ngô Hạo không có khà độ nhÆ° TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên, hắn thÆ°a dạ liếc nhìn TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên, má»™t câu cÅ©ng không nói thêm.
Trần Nguyên chÃnh là có thể nhìn thấu tâm tÆ° ngÆ°á»i khác, cÅ©ng tuyệt đối không ngá» tá»›i tÆ° tưởng giác ngá»™ của TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên lại cao nhÆ° thế.
Còn có má»™t sá»± kiện Trần Nguyên không nghÄ© tá»›i, cÅ©ng đã lén lút xảy ra tại Äại Tống, cái nà y tất nhiên là trốn không thoát khá»i số mệnh.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
11-02-2013, 12:40 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 384: Không nên và o (1)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Tần Hương Liên lưng đeo cái bao, tay kéo hai đứa trẻ từ biệt với Từ quả phụ kia.
Nà ng muốn Ä‘i, Từ quả phụ có chút không nỡ, Tần HÆ°Æ¡ng Liên là nữ nhân chịu khó, Xuân muá»™i rất hiểu chuyện, tuy Äông ca hÆ¡i bÆ°á»›ng bỉnh má»™t Ãt, nhÆ°ng cÅ©ng là má»™t đứa trẻ Æ°a thÃch trêu chá»c chÆ¡i đùa vá»›i con trai mình.
Hai vị lão nhân quả thá»±c là ngÆ°á»i thiện lÆ°Æ¡ng chất phác, bá»n hắn đến đây, đã cho cái nhà không có ngÆ°á»i nà o nà y thêm không Ãt cảm giác sung sÆ°á»›ng.
NhÆ°ng và i tháng trôi qua, mắt thấy tổn thÆ°Æ¡ng trên đùi lão gia đã tốt rồi, nhÆ°ng không biết chuyện gì xảy ra mà trúng gió rồi, cÅ©ng đã không thể xuống giÆ°á»ng Ä‘i lại.
Tâm Tần HÆ°Æ¡ng Liên rất Ä‘au Ä‘á»›n, tình cảm của nà ng đối vá»›i lão gia tuyệt đối thâm háºu hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i Trần Thế Mỹ giả Trần Nguyên nà y, mặc dù là Trần Thế Mỹ tháºt sá»± trở lại đây, so vá»›i nà ng dâu Tần HÆ°Æ¡ng Liên nà y thì còn kém hiếu thuáºn hÆ¡n nhiá»u.
Lão gia nằm ở trên giÆ°á»ng, trong lòng còn nhá»› kỹ con của mình, hắn cÅ©ng biết hắn đã má»™t bó niên ká»·, má»™t khi nằm trên giÆ°á»ng, khả năng thá»i gian sẽ không còn nhiá»u nữa.
Hắn lại bảo Tần HÆ°Æ¡ng Liên Ä‘i Trần Thế Mỹ tìm đến, là đưa tiá»…n mình vá» nhà cÅ©ng tốt, hay là tiếp đón chÃnh mình Ä‘i Biện Kinh, cứ để cho hắn đến, đến để gặp lại má»™t lần.
Vì váºy, nà ng mang theo hai đứa trẻ chuẩn bị và o kinh, Ä‘i tìm Trần Thế Mỹ.
Tần HÆ°Æ¡ng Liên lôi kéo tay Từ quả phụ, nói: "Äại tẩu, đã là m phiá»n ngÆ°Æ¡i, cứ để hai vị lão nhân ở chá»— nà y, là m phiá»n đại tẩu chiếu có nhiá»u hÆ¡n má»™t Ãt má»›i được, chá» ta Ä‘i Biện Kinh, tìm được trượng phu, nhất định trá»ng tạ đại tẩu."
Từ quả phụ hiển nhiên thuá»™c vá» má»™t loại ngÆ°á»i tình cảm phong phú, nÆ°á»›c mắt lòa xòa liá»n rÆ¡i từ trong mắt xuống, nói: "Muá»™i tá», trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i bảo trá»ng mình nhiá»u hÆ¡n má»›i được, nếu nhÆ°, ta nói nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không tìm được, nhá»› trở vá» nÆ¡i đây, cứ coi đây là nhà của mình."
Tần Hương Liên quỳ xuống trên mặt đất, nói: "Cảm ơn đại tẩu!"
Mặc dù trong lòng Tần Hương Liên có thương cảm ly biệt, nhưng nghĩ đến việc sắp nhìn thấy Trần Thế Mỹ, trong lòng vẫn còn có chút vui sướng.
Tuy hiện tại bên ngoà i Ä‘ang nói Trần Thế Mỹ đã được chiêu má»™ là m Phò mã rồi, nhÆ°ng Tần HÆ°Æ¡ng Liên tin tưởng, trượng phu của mình không phải ngÆ°á»i nhÆ° váºy.
Trần Äông ca hoà n toà n không biết sá»± tình buồn trong lòng ngÆ°á»i lá»›n, hắn quÆ¡ thanh bảo kiếm và o trong tay, chém chém khoảng chừng hai bên gì đó, phảng phất nhÆ° muốn giết hết má»i chÆ°á»›ng ngại ngăn cản hắn tìm kiếm phụ thân.
Trần Xuân muá»™i không nói câu nà o, chỉ nhìn tiểu ca Từ gia kia, dá»±a sát ở bên cạnh hắn nói: "Từ TÃch ca ca, ta Ä‘i Biện Kinh, nhất định sẽ tìm cho ngÆ°Æ¡i lang trung tốt nhất!"
Từ TÃch cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Không cần quá để tâm, ngÆ°Æ¡i chiếu cố tốt chÃnh ngÆ°Æ¡i, ta liá»n vui vẻ rồi."
Trần Xuân muá»™i năm nay má»›i mÆ°á»i má»™t tuổi, hoà n toà n là má»™t đứa trẻ ngây thÆ¡ không biết lo nghÄ©, Tần HÆ°Æ¡ng Liên nói nà ng nên là m má»™t ngÆ°á»i lá»›n rồi, nhÆ°ng ngÆ°á»i lá»›n là so sánh cùng vá»›i Trần Äông ca má»›i có vẻ lá»›n hÆ¡n má»™t chút.
Thá»i Ä‘iểm hÆ¡n ná»a năm nà y, nà ng Ä‘i theo há»c rất nhiá»u thứ, nà ng biết ghi tên của mình, biết tÃnh toán sổ sách Ä‘Æ¡n giản, có thể ghi má»™t phong thÆ° dạng tin nhắn.
Nà ng cảm thấy ở cùng Từ TÃch là má»™t việc rất cao hứng, hắn nói chuyện luôn khôi hà i, chỉ đáng tiếc, lá»— tai của hắn có chút nghá»…nh ngãng, mình và hắn nói chuyện, phải dùng thanh âm rất lá»›n má»›i hắn có thể nghe thấy.
Nghe Từ quả phụ nói, trÆ°á»›c kia, khi đứa trẻ năm tuổi còn tốt, nhÆ°ng thÃnh lá»±c liá»n cà ng ngà y cà ng kém rồi, nà ng tìm rất nhiá»u lang trung tại bản địa, lại Ä‘á»u không có biện pháp gì.
Trần Xuân muá»™i hứa hẹn đối vá»›i Từ TÃch, là tuyệt đối không thể tin, bởi vì nà ng còn quá nhá», chuyện má»™t đứa bé đáp ứng, ngÆ°Æ¡i ngà n vạn lần không nên tưởng thiệt, Ä‘iểm nà y, Từ TÃch rất rõ rà ng, dù hắn cÅ©ng không phải má»™t ngÆ°á»i lá»›n.
Hắn niết cái mũi Trần Xuân muội một chút, nói: "Không cho phép khóc nữa!"
Trần Xuân muá»™i gáºt gáºt đầu, cảm giác mình còn có cái gì muốn nói, rồi lại không biết phải nói gì, thá»i Ä‘iểm Ä‘ang suy nghÄ©, đã bị Tần HÆ°Æ¡ng Liên kéo Ä‘i, cứ ba bÆ°á»›c là quay đầu lại má»™t lần, má»—i má»™t lần quay đầu lại, nà ng Ä‘á»u trông thấy Từ TÃch Ä‘ang mỉm cÆ°á»i vá»›i nà ng.
Thẳng đến khi hai bóng ngÆ°á»i mÆ¡ hồ không thấy rõ rà ng nữa, Trần Xuân muá»™i má»›i chuyên tâm Ä‘i lên phÃa trÆ°á»›c, Ä‘i má»™t hồi, Ä‘i má»™t hồi, luôn cảm thấy trong lòng có cái gì lo lắng, há»i: "Mẹ, chúng ta trở vá» tháºt sao?"
Tần HÆ°Æ¡ng Liên gáºt đầu, nói: "Tìm được cha ngÆ°Æ¡i, chúng ta sẽ trở lại, gia gia của ngÆ°Æ¡i cùng bà ná»™i còn ở nÆ¡i nà y, chúng ta sẽ trở vá» tiếp đón bá»n hắn."
Trần Äông ca bá»—ng nhiên xen và o má»™t câu: "Mẹ, ngÆ°Æ¡i có thể tìm được cha ta không?"
Tần HÆ°Æ¡ng Liên tát má»™t cái và o trên đầu của hắn, nói: "Không cho phép nói lung tung, trên thÆ° cha ngÆ°Æ¡i nói, thôn trang của hắn dá»… tìm vô cùng, gá»i Tân Nguyệt sÆ¡n trang, tại Biện Kinh, chỉ cần lên tiếng há»i sẽ biết."
Trần Äông ca không để ý đến việc má»™t cái tát kia đánh mình có Ä‘au hay không, hÆ°ng phấn chạy lên phÃa trÆ°á»›c, nói: "Tìm được cha, hay quá, cha ta đã nói qua, ta đến Biện Kinh, hắn sẽ mua cho ta má»™t thá»›t ngá»±a tháºt sá»±, Ä‘i Biện Kinh cưỡi ngá»±a!!!"
Tần HÆ°Æ¡ng Liên nhìn Trần Äông ca chạy ở phÃa trÆ°á»›c, khóe miệng nổi lên vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i.
Không giống vá»›i trong mỹ án chém đầu là hai vị lão nhân vẫn còn sống, không có bị chôn sống chết đói ở trong tráºn đại tai nạn kia, Tần HÆ°Æ¡ng Liên cÅ©ng không cần má»™t Ä‘Æ°á»ng ăn xin, Ä‘i và o kinh thà nh tìm phu quân.
Từ nÆ¡i nà y đến Biện Kinh là hà nh trình Ä‘Æ°á»ng xa, phần lá»›n tiá»n của Trần Nguyên, nà ng để lại cho hai vị lão nhân, bá»n hắn cuá»™c sống, muốn mua thuốc, muốn má»i lang trung.
Tuy tiá»n còn lại không nhiá»u lắm, nhÆ°ng Tần HÆ°Æ¡ng Liên tÃnh toán qua, đủ để bá»n hắn mÆ°á»›n má»™t chiếc xe ngá»±a chạy đến Biện Kinh.
NhÆ°ng, chỉ cần nà ng đến là được rồi, là đi bá»™ tá»›i hay là ngồi xe ngá»±a đến, đối vá»›i Trần Nguyên mà nói, tháºt sá»± không có cái gì khác nhau.
Trần Nguyên lúc nà y đã giống nhÆ° dã nhân, má»™t chuyến nà y là Thiết An Ha Mã Thai giúp bá»n hắn, tìm được má»™t thợ săn quanh năm Ä‘i săn trong núi, dẫn bá»n hắn theo má»™t Ä‘Æ°á»ng nhá», tránh được quan khẩu ngÆ°á»i Äảng Hạng thiết láºp tại Hạ Lan SÆ¡n, tuy Ä‘i lại vất vả, ngá»±a cÅ©ng đã đánh mất, quả thá»±c không há» gặp phải binh sÄ© Äảng Hạng.
Khi bá»n hắn từ trên núi Ä‘i ra, Lý Thế Bân hÆ°ng phấn nở nụ cÆ°á»i, quay đầu lại hÆ°á»›ng vá» phÃa Hạ Lan SÆ¡n to lá»›n hô: "Ha ha ha, Lý Nguyên Hạo, lão tá» chạy ra rồi, tiểu tá» ngÆ°Æ¡i chỠđó, má»™t ngà y nà o đó, ta muốn Ä‘em nhốt ngÆ°Æ¡i và o trong phòng giam, cho ngÆ°Æ¡i nếm thá» tÆ° vị trong tù!"
Bá»n ngÆ°á»i Trần Nguyên nghe xong, liá»n cÆ°á»i má»™t tiếng, trên mặt má»™t bá»n binh lÃnh cÅ©ng lá»™ ra dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i.
Thoáng đánh giá quân Ä‘á»™i của mình má»™t tý, má»™t ngà n 240 má»™t ngÆ°á»i, Ä‘á»u ở nÆ¡i nà y, má»™t chuyến nà y, bá»n hắn can thiệp má»™t lần và o nhà Lý Nguyên Hạo, nhiệm vụ chế tạo dân chạy nạn, ở trong mắt Trần Nguyên, xem nhÆ° đã hoà n thà nh.
TrÆ°á»›c sau tiêu diệt gần vạn ngÆ°á»i binh sÄ© Äảng Hạng, coi nhÆ° là sáng tạo ra má»™t cái chiến tÃch huy hoà ng.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, huy hoà ng nhất là bá»n hắn cÅ©ng mang Dã Lợi thị Ä‘i ra ngoà i rồi, còn đánh và o HÆ°ng Khánh phủ má»™t lần, mặc dù chỉ là mấy chục phút ngắn ngủi, ngay cả chiếm lÄ©nh cÅ©ng không được tÃnh, nhÆ°ng vừa vặn cứu bá»n ngÆ°á»i LÆ°u Bình ra, coi nhÆ° là công lao không nhá».
Cái nà y đã xong sao? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là chÆ°a.
Trần Nguyên biết rõ, trò chÆ¡i giữa mình và Lý Nguyên Hạo, phÆ°Æ¡ng thức phân ra thắng bại, chỉ khi má»™t ngÆ°á»i ngã xuống má»›i thôi, hiện tại chỉ là kéo mà n che ra, kịch còn chÆ°a hát đến cao trà o nữa, tá»±a nhÆ° ca sÄ© trên sân khấu ca xong Ä‘oạn đầu, đến Ä‘iệp khúc lại phải trở lại háºu trÆ°á»ng nghỉ má»™t lát, thở má»™t ngụm, uống và i chén nÆ°á»›c, chÃnh mình phải trở lại Biện Kinh má»™t chuyến, từ chá»— Nhân Tông lấy tá»›i nhiá»u quyá»n lợi hÆ¡n.
Trò hay còn ở lại phÃa sau, chỉ cần Nhân Tông ủng há»™, xuất diá»…n Trần Nguyên chuẩn bị tổ chức tiếp theo còn lá»›n hÆ¡n má»™t chút, tháºt sá»± muốn khiến cho Lý Nguyên Hạo than thở khóc lóc má»›i có thể ngừng tay được.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
20-02-2013, 06:42 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 384: Không nên và o (2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Äảng Hạng Vệ Mà n thị có thể dùng, Lý Thế Bân trở lại Tây CÆ°Æ¡ng, hoà n toà n có năng lá»±c má»™t lần nữa tụ táºp Ä‘á»™i ngÅ©, còn có thủ lÄ©nh Thổ Phồn gá»i Giác Góc TÆ° La kia, cÅ©ng có thể lấy ra là m đạo cụ của chÃnh mình.
Äại Tống không cần là m những thứ khác, chỉ cần cung cấp má»™t Ãt váºt tÆ° ủng há»™ cho ba ngÆ°á»i nà y, lại ở chánh diện chiến trÆ°á»ng hấp dẫn chủ lá»±c Lý Nguyên Hạo, má»™t thân lông dê Ä‘á»u bị chÃnh mình nhổ sạch, Lý Nguyên Hạo sẽ không kiên trì nổi.
Vấn Ä‘á» Äảng Hạng chỉ là thá»i gian dà i hay ngắn mà thôi, sá»± tình Liêu quốc cÅ©ng nên là m chăn đệm chuẩn bị trÆ°á»›c đã.
Lần trÆ°á»›c Trần Nguyên cắt bá» lông dê của Liêu Hứng Tông, tuy cắt bá» vô cùng có chừng má»±c, nhÆ°ng thá»i tiết quá rét lạnh, vòi rồng từ Mông Cổ thổi đến cùng vá»›i dòng nÆ°á»›c lạnh ngÆ°á»i Nữ Chân bên kia thổi tá»›i, đã là m cho toà n thân Liêu Hứng Tông run rẩy, không dám hoạt Ä‘á»™ng.
Lúc nà y, Trần Nguyên không tin Gia Luáºt Niết Cô Lá»— và Gia Luáºt Tông Nguyên không nghÄ© ra biện pháp, Trần Nguyên có thể tăng thêm má»™t chút thá»±c lá»±c cho bá»n hắn, không nhiá»u lắm, má»™t chút binh khÃ, hÆ¡n nữa hà ng năm cho má»™t chút tiá»n mà thôi, tin tưởng phụ tá» bá»n há» sẽ rất có hứng thú.
Äây chỉ là giai Ä‘oạn hợp tác đầu tiên, nếu nhÆ° bá»n hắn dám địa vị ngang nhau cùng Liêu Hứng Tông, Nhân Tông nhất định sẽ cá»±c kỳ nguyện ý trợ giúp bá»n hắn.
Cho nên, lần nà y Trần Nguyên lá»±a chá»n Ä‘i con Ä‘Æ°á»ng Liêu quốc nà y, hắn tin tưởng, cho dù phụ tá» Gia Luáºt Niết Cô Lá»— không có hứng thú đối vÆ¡Ìi Ä‘á» nghị của mình, Liêu quốc hiện tại cÅ©ng không muốn triển khai má»™t tráºn chiến cùng Äại Tống, cái mạng nhá» của mình có lẽ là không cần lo lắng.
"Hạ Từ, cầm danh thiếp của ta Ä‘i gặp Tây trấn thống soái binh mã Liêu quốc Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, nói Äại Tống Trần Thế Mỹ cầu kiến tại quan ngoại."
Hạ Từ lên tiếng: "Vâng."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— tháºt sá»± rất không hà i lòng, Liêu quốc đánh tráºn chiến liên tục, mà Liêu Hứng Tông tình nguyện để Gia Luáºt Hồng CÆ¡, ngÆ°á»i thất bại bởi Lý Nguyên Hạo, lại lần nữa lãnh binh chinh phạt Mông Cổ, cÅ©ng không để cho mình xuất mã.
Lại còn Ä‘em mình để đó không dùng, ngồi chết dà ở chá»— nà y, còn viết cho hắn mỹ danh "trấn thủ biên cÆ°Æ¡ng, để ngừa Äảng Hạng cùng ngÆ°á»i Tống xâm lấn!"
Äảng Hạng Lý Nguyên Hạo cùng Tống triá»u Phạm Trá»ng Yêm Ä‘ang đánh giết lẫn nhau, chỉ có Má»™c Quế Anh mang theo bảy tám vạn ngÆ°á»i canh giữ ở ba cửa ải, nguy hiểm nÆ¡i nà o đến đây? Cái nà y nói rõ chÃnh là đem mình gạt sang má»™t bên, cho con trai hắn chỗ âÌy nhiá»u thêm má»™t cái cÆ¡ há»™i.
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nghÄ© tá»›i đây, liá»n á»±c mạnh má»™t ngụm rượu mạnh, con mắt hồng Ä‘á» thẫm.
Phụ thân nói rất đúng, nhi tá» chÃnh là nhi tá», cháu trai chÃnh là cháu trai, thá»i Ä‘iểm Gia Luáºt Hồng CÆ¡ hÆ¡i có má»™t chút vốn liếng nhÆ° váºy, chÃnh mình nhiá»u năm phấn đấu chém giết nhÆ° váºy, Ä‘á»u bị Liêu Hứng Tông xem nhạt.
Nếu nhÆ° hắn tháºt sá»± công bình, thá»i Ä‘iểm để cho Gia Luáºt Hồng CÆ¡ chinh phạt Mông Cổ, nên cho mình một caÌi cÆ¡ há»™i chinh phạt Nữ Chân, nhÆ°ng Liêu Hứng Tông không là m, hắn tình nguyện để cho những cá»±u thần kia Ä‘i thống binh, lại rõ rà ng thả má»™t chi quân Ä‘á»™i đến đây nhìn mình, Ä‘iá»u nà y nói rõ cái gì?
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— lại là uống má»™t ngụm rượu, là m sao lại biến thà nh nhÆ° váºy? Gia Luáºt Niết Cô Lá»— suy nghÄ© vấn Ä‘á» nà y rất nhiá»u lần rồi, Ä‘á»u là Trần Thế Mỹ là m chuyện tốt, tất cả Ä‘á»u thay đổi từ khi Trần Thế Mỹ tiến và o Liêu quốc.
Nếu nhÆ° không phải hắn, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ vẫn chỉ là má»™t đứa trẻ, nếu nhÆ° không phải hắn, thá»±c lá»±c Nam viện đại VÆ°Æ¡ng phủ cÅ©ng sẽ không bị hao tổn, toà n bá»™ Bắc viện cÅ©ng sẽ không bị Gia Luáºt Hồng CÆ¡ thu vá» dÆ°á»›i tay.
Tiểu tá» nà y, nghe nói hiện tại lăn lộn không sai, láºp tức sắp là m Phò mã Tống triá»u rồi, trong khoảng thá»i gian nà y, còn giaÌ€y voÌ€ Lý Nguyên Hạo quá sức chịu Ä‘á»±ng, vì cái gì ngÆ°á»i hÆ° há»ng nhÆ° Trần Thế Mỹ, ông trá»i còn nhÆ° váºy giúp hắn?
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nghÄ© nhÆ° thế nà o cÅ©ng không hiểu, lại là má»™t ngụm rượu xuống dÆ°á»›i, lúc nà y, Gia Luáºt Tất Nhiên NhÆ° Ä‘i và o trong lá»u.
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nhìn hắn má»™t cái, há»i: "Chuyện gì?"
Gia Luáºt Tất Nhiên NhÆ° nhìn hắn, nhá» giá»ng nói: "VÆ°Æ¡ng Tá», Trần Thế Mỹ đến."
Trên mặt Gia Luáºt Niết Cô Lá»— láºp tức thả ra vẻ sáng rá»i, nói: "Trần Thế Mỹ? Ha ha, hắn rõ rà ng coÌ€n dám tá»›i tìm ta? Cầm thÆ°Æ¡ng đến đây cho ta!"
Gia Luáºt Tất Nhiên NhÆ° biết rõ, hiện tại tÃnh tình Cá»u VÆ°Æ¡ng TỠđã biến đổi, bình tÄ©nh cùng tỉnh táo từ lần chiến tranh vô duyên nà y, đã hoà n toà n biến mất, cả ngà y hắn tiếp xúc, đúng là chỉ có má»™t váºt duy nhất—— rượu.
Vì thế, lão vÆ°Æ¡ng gia không hiểu hắn, nhÆ°ng Gia Luáºt Tất Nhiên NhÆ° có thể nháºn thức tâm tình Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, hắn là ngÆ°á»i xuất sắc nhất Liêu quốc trong tầng lá»›p trẻ hiện nay, vô luáºn là chiến tranh hay là trà mÆ°u, ngay cả những lão tÆ°á»›ng kia Ä‘á»u khen không dứt miệng đối vá»›i hắn.
NhÆ°ng liên tục hai năm chiến tranh, hắn ngay cả cÆ¡ há»™i biểu hiện ra tà i hoa của mình cÅ©ng không có, mặc dù Liêu quốc đã rất căng thẳng, Liêu Hứng Tông lại nhÆ° cÅ©, để hắn ở chá»— nà y, không thèm dùng, còn phái ngÆ°á»i trông coi hắn, sao có thể để cho hắn nghÄ© thông suốt được?
Lão VÆ°Æ¡ng gia còn khai báo, Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» có chá»— gì là m không đúng, chÃnh mình phải có trách nhiệm khuyên can, lúc nà y Gia Luáºt Tất Nhiên NhÆ° má»›i nói: "VÆ°Æ¡ng Tá», Trần Thế Mỹ mang theo má»™t ngà n quân Tống, Ä‘Æ°a thÆ° tÃn tá»›i cho chúng ta, tuy không dùng con dấu, nhÆ°ng cÅ©ng là cách thức quốc thÆ°, hiện tại chúng ta quả thá»±c không thể phát sinh ma sát cùng Tống triá»u."
NhÆ°ng Gia Luáºt Niết Cô Lá»— lại cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Sợ cái gì? Äánh nhau rất tốt, đánh nhau má»™t lần để ta xem hắn có thể xá» dụng hay không, ai Ä‘i mang chiến của ta mã đến!"
Gia Luáºt Tất Nhiên NhÆ° dù sao cÅ©ng là thân pháºn cấp dÆ°á»›i, coi nhÆ° là biết rõ là m nhÆ° váºy không quá phù hợp, cÅ©ng chỉ có thể khuyên bảo, thá»i Ä‘iểm thái Ä‘á»™ Gia Luáºt Niết Cô Lá»— rất kiên quyết, hắn tháºt sá»± không có biện pháp.
Hắn nghĩ một laÌt, nói: "Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá», ở bên ngoà i khó tránh khá»i lá»t tiếng gió, không bằng chúng ta thả bá»n há» tiến đến, sau đó lại Ä‘á»™ng thủ, nói bá»n hắn Ä‘á»™ng thủ trÆ°á»›c, ngÆ°á»i xem thế nà o?"
Con mắt Gia Luáºt Niết Cô Lá»— đã rất Ä‘á», gáºt đầu nói: "Tốt, ngÆ°Æ¡i Ä‘i an bà i Ä‘i!"
Gia Luáºt Tất Nhiên NhÆ° lúc nà y liá»n la lá»›n: "Mở cá»a thà nh ra, toà n bá»™ quân Tống giải trừ binh khÃ, Ä‘i và o!"
Äồng thá»i lại kéo một vệ binh trÆ°á»›c cá»a qua, nhá» giá»ng nói: "Nhanh, Ä‘i thông báo cho VÆ°Æ¡ng gia!"
Lúc quân Tống bị áp giải tiến và o, giải trừ binh khà là không có, đây chẳng qua là Gia Luáºt Tất Nhiên NhÆ° hô cho Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nghe, hắn cÅ©ng là chiến sÄ©, hắn biết rõ, má»™t ngÆ°á»i chiến sÄ© buông binh khà tại trÆ°á»›c mặt địch nhân, chỉ có má»™t loại tình huống, mà loại tình huống nà y là tuyệt đối không có khả năng phát sinh trên ngÆ°á»i hÆ¡n má»™t ngà n quân Tống trÆ°á»›c mắt nà y, ánh mắt đầu tiên, khi hắn trông thấy những quân Tống nà y, liá»n biết đựơc Ä‘iá»u đó.
Hắn rất khách khà tiến đến tiếp đón Trần Nguyên, nói: "Trần đại nhân, ngÆ°Æ¡i là m gì thế, sao lại muốn và o thà nh, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không và o, ta sẽ là m nhÆ° không chứng kiến, ngÆ°Æ¡i trở lại Äại Tống của ngÆ°Æ¡i là được."
Gia Luáºt Tất Nhiên NhÆ° ở tại Liêu quốc cÅ©ng theo Trần Nguyên và i ngà y, vẫn còn có chút giao tình.
Hắn còn muốn nói Ä‘iá»u gì đó, cuối cùng lại thở dà i má»™t tiếng, nói: "Tiểu Hầu gia, ngÆ°Æ¡i mang theo quân Tống nghỉ ngÆ¡i má»™t chút tại đất trống phÃa nam Ä‘i."
Lá»i nà y nói ra rất khách khÃ, xem nhÆ° cho đủ mặt mÅ©i, kỳ tháºt, cái gá»i là nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, thì ra là bắt đầu bị quân Liêu trông giữ xung quanh.
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng nhìn Trần Nguyên, Trần Nguyên gáºt đầu.
Trần Nguyên liếc nhìn Gia Luáºt Tất Nhiên NhÆ°, nói: "Ta tá»›i tìm Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» nói và i lá»i, chắc hẳn cháºm trá»… không được bao dà i thá»i gian, Tất Nhiên NhÆ° không cần phải lo lắng."
Gia Luáºt Tất Nhiên NhÆ° cÆ°á»i khổ, nói: "Trần đại nhân, Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» tháºt sá»± không phải nhÆ° trÆ°á»›c kia đâu, phá»ng chừng ngÆ°Æ¡i sẽ không có cÆ¡ há»™i nói chuyện, có lẽ là chá» má»™t lát Ä‘i, ta đã phái ngÆ°á»i Ä‘i má»i Nam viện Äại vÆ°Æ¡ng đến rồi."
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
20-02-2013, 06:44 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 385: Ai cỠđến
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Gia Luáºt Tất Nhiên NhÆ° bất đắc dÄ©, nói: "Trần đại nhân, đây chÃnh là ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘i, không nên oán ta!"
Thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên bÆ°á»›c và o lá»u Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, bá»—ng nhiên cảm giác má»™t hồi kình phong Ä‘áºp tá»›i hÆ°á»›ng hắn, trong lòng láºp tức kinh hãi, rốt cuá»™c hắn cÅ©ng biết địa vị mình ở trong lòng Gia Luáºt Niết Cô Lá»— là gì, tiểu tá» nà y rõ rà ng ngay cả cÆ¡ há»™i nói chuyện cÅ©ng không lÆ°u cho mình.
Bên tai chỉ nghe Gia Luáºt Tất Nhiên NhÆ° kêu lên: "VÆ°Æ¡ng tá», không được!"
Trong nháy mắt nà y, Trần Nguyên không há» suy nghÄ© gì, cÅ©ng không né tránh, há miệng liá»n hô lên: "Còn muốn là m hoà ng thượng, ngÆ°Æ¡i liá»n dừng tay cho ta!"
Kình phong bỗng nhiên dừng lại, đầu thương kia đã đến ngay trước mi tâm Trần Nguyên.
Trần Nguyên bị dá»a, sá»ng sốt và i giây đồng hồ, nhẹ nhà ng lấy tay đẩy đầu thÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c mắt mình má»™t chút, nhÆ°ng đầu thÆ°Æ¡ng kia lại không chút sứt mẻ.
"Có chuyện nói mau, coi nhÆ° di ngôn của ngÆ°Æ¡i!" Hai mắt Gia Luáºt Niết Cô Lá»— Ä‘á» bừng, nhÆ° là má»™t con dã thú sống trong bóng tối lâu ngà y.
Trần Nguyên rất miá»…n cưỡng cÆ°á»i má»™t chút, nói: "TrÆ°á»›c tiên cứ lấy thÆ°Æ¡ng ra Ä‘i, ta đã má»™t mình và o đây rồi, ngÆ°Æ¡i còn sợ ta chạy sao? Ngoà i ra, ta tá»›i để giúp ngÆ°Æ¡i, đừng có dùng đầu thÆ°Æ¡ng chỉa và o ngÆ°á»i của ta."
Qua má»™t hồi lâu, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— má»›i buông thÆ°Æ¡ng xuống, nói: "Ngồi xuống nói chuyện!"
Trần Nguyên cố tá»± trấn định hồn phách vừa rồi đã bị dá»a bay của mình, ngồi xuống uống má»™t ngụm trà nÆ°á»›c trÆ°á»›c, hắn vốn muốn tiến hà nh nói cùng tiểu tá» nà y theo mặt chất lượng, hiện tại xem ra, tiến hà nh theo chất lượng thì không được rồi, chÃnh mình phải láºp tức khiến cho hắn hứng thú má»›i được.
Thá»i gian uống má»™t chén nÆ°á»›c trà qua Ä‘i, hắn đã tìm từ rất tốt, nói: "Ta tá»›i tìm Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá», là vì sá»± tình ta phải chịu trách nhiệm phủ kho binh khà Äại Tống, Ä‘iểm nà y, Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» có biết hay không?"
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— không biết, chỉ là , hắn biết rõ sá»± tình Trần Nguyên toà n lá»±c tà i trợ Nhân Tông nghiên cứu phát minh binh khÃ, cho nên, cái phủ kho nà y không giả được, nhÆ°ng hắn cÅ©ng không nói gì, hai con mắt vẫn giôÌng nhÆ° soÌi nhìn chằm chằm và o mặt Trần Nguyên.
Trần Nguyên tiếp tục nói: "Phủ kho Äại Tống chúng ta có rất nhiá»u binh khà để đó không dùng, Ä‘ang tìm ngÆ°á»i mua, Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» yên tâm, giá cả tuyệt đối công bằng."
Lúc nà y Gia Luáºt Niết Cô Lá»— má»›i nói chuyện, nói: "Tháºt sao? NgÆ°Æ¡i không phải muốn nói cho ta, sẽ Ä‘em nhóm binh khà nà y bán cho Liêu quốc chúng ta đấy chứ? Chúng ta đã đánh nhau bao nhiêu năm rồi?."
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút, nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên không thể bán cho Liêu quốc hiện tại! Liêu Hứng Tông nhiá»u lần khiêu khÃch Äại Tống, còn nhiá»u lần gia tăng tiá»n cống hà ng năm, hoà ng thượng chúng ta nói, nếu có một ngÆ°á»i hà ng xóm an ổn má»™t chút, Äại Tống không quan tâm dùng nhiá»u thêm má»™t Ãt tiá»n, chỉ mua được bình an là đủ rồi."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nghe ra ý tứ trong đó, cÆ°á»i ha ha, nói: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i quả nhiên là nhìn lầm ngÆ°á»i rồi, dù ta lăn lộn không nhÆ° ý, cÅ©ng sẽ không là m sá»± tình phản bá»™i Liêu quốc!"
Trần Nguyên gáºt đầu: "Äiểm nà y ta rất rõ rà ng, Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» nếu ngay cả Liêu quốc cÅ©ng có thể phản bá»™i, váºy thì hiệp nghị giữa chúng ta lại tÃnh toán là cái gì đây?"
Hắn từ trong ánh mắt Gia Luáºt Niết Cô Lá»— đã nhìn ra, tiểu tá» nà y Ä‘á»™ng tâm rồi, chỉ là , không phải má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có thể nhÆ° TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên, vứt bá» ruồng bá» dân tá»™c chÃnh mình mà vẫn có thể yên tâm thoải mái, Trần Nguyên biết rõ, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— muôÌn má»™t cái lý do, một caÌi lý do có thể lừa gạt chÃnh hắn, lừa gạt tất cả ngÆ°á»i Khiết Äan.
Hắn cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Tại hạ không cho rằng ngÆ°Æ¡i muốn là m hoà ng đế, chÃnh là ruồng bá» Liêu quốc, rất khác biệt, ngÆ°Æ¡i có thể là cứu vá»›t Liêu quốc. Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá», ngÆ°á»i Khiết Äan các ngÆ°Æ¡i hiện tại đã không có nhuệ khà của Tiêu thái háºu khi đó, thứ cho ta nói thẳng, nếu các ngÆ°Æ¡i không thể trong ngắn hạn bình định Liêu Äông cùng Mông Cổ phản loạn mà nói, chá» chúng ta thu tháºp Lý Nguyên Hạo, có thể sẽ tiên hạ thủ vi cÆ°á»ng đối vá»›i các ngÆ°Æ¡i."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nhìn Trần Nguyên, nói: "Ta biết rõ tình cảnh hiện tại của Lý Nguyên Hạo rất gian nan, nhÆ°ng các ngÆ°Æ¡i có thể đánh bại Lý Nguyên Hạo? Trần Thế Mỹ, lúc trÆ°á»›c Liêu quốc chúng ta khai chiến cùng Äảng Hạng, hắn cÅ©ng rất gian nan, nhÆ°ng hắn cuối cùng vẫn đánh thắng."
Trần Nguyên gáºt đầu, nói: "Lý Nguyên Hạo tháºt sá»± là có thể đánh, Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá», chúng ta đánh cuá»™c, nhÆ° thế nà o?"
Thân thể Gia Luáºt Niết Cô Lá»— Ä‘i lên phÃa trÆ°á»›c má»™t chút, nói: "Äánh bạc gì?"
Trần Nguyên mỉm cÆ°á»i, nói: "TrÆ°á»›c khi các ngÆ°Æ¡i bình định phản loạn Mông Cổ và Liêu Äông, chúng ta có thể là m cho Lý Nguyên Hạo nháºn thua, cầu hoà !"
Ãnh mắt Gia Luáºt Niết Cô Lá»— lúc nà y rõ rà ng đã bình tÄ©nh hÆ¡n má»™t chút, Trần Nguyên biết rõ, đó là bởi vì hắn lại có ý chà chiến đấu.
"Cái đó và ngươi tìm đến ta có quan hệ gì sao? Ta cảm thấy giống như là hai việc hoà n toà n khác nhau."
Trần Nguyên không thèm để ý, nói: "Thế nà o lại là hai việc khác nhau? Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» nháºn thức, chúng ta bức bách Lý Nguyên Hạo nháºn thua, nếu nhÆ° các ngÆ°Æ¡i vẫn còn đánh, hoà ng thượng chúng ta sẽ đứng ở má»™t bên nhìn sao? Ãt nhất, chúng ta sẽ để cho Lý Nguyên Hạo đến đánh các ngÆ°Æ¡i, à , nói sai rồi, phá»ng chừng không cần chúng ta phân công, Lý Nguyên Hạo cÅ©ng tá»›i đánh các ngÆ°Æ¡i."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— biết rõ, loại chuyện nà y tuyệt đối có khả năng phát sinh, nếu nhÆ° Tống triá»u Ä‘á»™ng thủ, Äảng Hạng cÅ©ng Ä‘á»™ng thủ, Liêu Äông cùng Mông Cổ phản loạn vẫn tiếp tục, váºy thì tình thế tháºt sá»± rất nghiêm trá»ng.
Hắn cÅ©ng nghe nói ngÆ°á»i Triá»u Tiên bên kia cÅ©ng mắt Ä‘i mà y lại cùng Tống triá»u, đây cÅ©ng là má»™t nguyên nhân trá»ng yếu Liêu Hứng Tông luôn luôn phát ra mệnh lệnh, bảo quân Ä‘á»™i không cần phải khiêu khÃch Tống triá»u.
Hắn nhìn Trần Nguyên, nói: "Trần huynh, ta vẫn nói câu nói kia, bất kể nhÆ° thế nà o, ta không biêÌt phản bá»™i Khiết Äan, ngÆ°Æ¡i đánh sai chủ ý rồi!"
Ngữ khà Gia Luáºt Niết Cô Lá»— rất kiên quyết, nhÆ°ng hắn dùng hai cái từ, má»™t là "Trần huynh", má»™t là hắn không biêÌt phản bá»™i "Khiết Äan".
Hắn rốt cục lại gá»i mình Trần huynh rồi, Trần Nguyên cÆ°á»i nói: "Không ai bảo ngÆ°Æ¡i phản bá»™i Khiết Äan, hoà ng thượng chúng ta cÅ©ng không muốn đổi hà ng xóm khác, chỉ để cho hà ng xóm đổi một chủ nhà mà thôi."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— do dá»± má»™t chút, thá»i Ä‘iểm còn Ä‘ang tá»± há»i, mà n cá»a bá»—ng nhiên bị ngÆ°á»i xốc lên, chỉ thấy Gia Luáºt Tông Nguyên Ä‘i nhanh đến, nói: "Trần Thế Mỹ!"
Trần Nguyên đứng lên, ôm quyá»n hà nh lá»…, nói: "Bái kiến Äại vÆ°Æ¡ng."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— cÅ©ng đứng lên, nghênh đón phụ thân của mình, nói: "Phụ vÆ°Æ¡ng, Trần Thế Mỹ nà y má»›i vừa nói..."
Gia Luáºt Tông Nguyên vung tay lên, nói: "Ta cÅ©ng nghe được rồi, Trần Thế Mỹ, ta há»i ngÆ°Æ¡i má»™t câu, lần nà y ngÆ°Æ¡i tá»›i là chÃnh ngÆ°Æ¡i đến, hay là hoà ng thượng các ngÆ°Æ¡i bảo ngÆ°Æ¡i đến?"
Trần Nguyên vừa nghe lá»i nà y, liá»n biết Gia Luáºt Tông Nguyên có ý gì rồi, nếu nhÆ° mình nói là Nhân Tông để cho mình đến, váºy thì Gia Luáºt Tông Nguyên nhất định sẽ hợp tác.
NhÆ°ng hắn không thể nói nhÆ° váºy, Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút, há»i: "Äại vÆ°Æ¡ng cho rằng, má»™t mình ta dám đến gặp ngà i sao?"
Con mắt Gia Luáºt Tông Nguyên sáng nhÆ° tuyết nhìn Trần Nguyên, phóng pháºt muốn xem thấu ná»™i tâm của hắn.
Trong lòng Nam viện Äại vÆ°Æ¡ng Liêu quốc trong khoảng thá»i gian nà y không thể thoải mái hÆ¡n bao nhiêu so vá»›i Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— còn có thể mượn rượu tiêu sầu, nhÆ°ng Gia Luáºt Tông Nguyên phải tùy thá»i Ä‘á» cao cảnh giác, bởi vì hắn biết rõ, có rất nhiá»u con mắt nhìn mình, má»™t khi chÃnh mình lá»™ ra sÆ¡ hở mà nói, váºy thì khả năng không chỉ Ä‘Æ¡n giản là cái vÆ°Æ¡ng vị nà y mất Ä‘i.
TrÆ°á»›c kia, Liêu Hứng Tông từng không chỉ má»™t lần nói qua, vị trà ngà y sau của hắn là muốn truyá»n cho Gia Luáºt Tông Nguyên, hoặc là trá»±c tiếp cho Gia Luáºt Niết Cô Lá»—.
Lá»i nà y, rất nhiá»u đại thần Ä‘á»u nghe thấy, thá»i Ä‘iểm hai ngÆ°á»i quan hệ tốt nhất, có má»™t lần uống rượu bà i bạc, Liêu Hứng Tông thua, rõ rà ng xuất ra năm tòa thà nh trì là m thẻ đánh bạc, lại đánh bạc cùng Gia Luáºt Tông Nguyên.
Khi đó Gia Luáºt Tông Nguyên rất sợ hãi, không dám chÆ¡i cùng hắn, nhÆ°ng Liêu Hứng Tông lại nhÆ° chiêÌm đại tiện nghi, rất thoải mái nói: "Dù sao sá»›m muá»™n gì cÅ©ng Ä‘á»u là của ngÆ°Æ¡i, vì cái gì không chÆ¡i?".
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äåâóøêè , “gia pho ma†, bach luyen thanh tien , chususudeuxu , gia khong lich su , gia ma con du 4vn , gia su tum ma ngu , giá không lịch sá» , hoang da tap 782013 , lich su quan su pho ma , nguu pho ma , nguu pho ma gia , òåíäåð , phò mã gia , pho ma gia , pho ma gia 4vn , pho ma gia full , sat than , sở hán tranh bá , so toi thuong ngu pho ma , su thuong de nhat pho ma , su thuong dich pho ma , su thuong pho ma , su thuong pho ma gia , su thuong pho ma nguu , su thuong toi ngu pho ma , su thuong toi nguu , su thuong toi nguu 4nv , su thuong toi nguu 4vn , su thuong toi nguu pho , su thuong toi nguupho ma , su thuÆ¡ng toi nguu , su toi thuong dich nguu , su toi thuong ngu pho ma , su toi thuong pho ma gia , suthuongtoinguu pho ma , suthuongtoinguuphoma , suthuongtoinguuphomagia , sử thÆ°Æ¡Ì£ng 4vn , tìm phò già , tieu su ma nguu , toi nguu , toi nguu dich pho ma , toi nguu pho ma , toi nguu pho ma 4vn , toi nguu pho ma gia , toi ngÆ°u pho ma gia , toi thuong su nguu , too nguu pho ma gia 4vn , tran the mi 4vn , trần thế mỹ 4vn , troÌi naÌ€ng laÌ£i , truyen gia khong lich su , truyen pho ma gia , truyen su thuong nguu , truyensexthoixua , [tg]â—tyÌ.sÆ°.huynh