09-02-2011, 11:56 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 23
ThÃch khách.
Nguồn: Võ gia trang
....Trong nhà lão đầu tối om, nhưng trong mắt Phạm Nhà n cũng vẫn sáng như ban ngà y. Không một tiếng động, hắn bước và o giữa gian. Một mùi máu tanh nồng xộc lên!
Thi thể lão đầu vẫn nằm trên giÆ°á»ng, trên ngÆ°á»i chỉ phủ má»™t cái chăn bông, lá»™ ra hai chân trần. Mùi máu tÆ°Æ¡i đáng ra rất nhạt, rõ rà ng thÃch khách đã xá» lý qua, nếu không phải cái mÅ©i của Phạm Nhà n dÆ°á»›i sá»± dạy bảo của Phà Giá»›i trở nên vô cùng linh mẫn, có lẽ sẽ bá» qua.
Hắn vẫn đứng im má»™t góc không Ä‘á»™ng, nhá» bóng tối Ä‘ang che dấu cho thÃch khách che dấu bản thân mình.
Bắt chÆ°á»›c phÆ°Æ¡ng pháp của ngÆ°á»i mù NgÅ© Trúc, Phạm Nhà n cố gắng bình tâm, cháºm rãi váºn chân khà lÆ°u thông, nhịp tim ẩn giấu trong đám tạp âm ồn à o ngoà i kia.
Hẳn là thÃch khách còn chÆ°a rá»i Ä‘i. Máºt thám của Giám Sát viện là m việc rất kÃn đáo, sau khi hạ Ä‘á»™c Phạm Nhà n, sẽ đợi đến tối, xác nháºn hắn sống hay chết, má»›i hòa và o bóng đêm rá»i khá»i cảng Äạm Châu. Mà trong tòa thà nh nà y, nếu thÃch khách đã giả là m cháu lão đầu, hẳn cÅ©ng đã tìm hiểu rõ địa hình, sẽ không chạy loạn Ä‘i quan sát gì nữa.
NhÆ°ng sá»± tháºt lại nằm ngoà i dá»± Ä‘oán của Phạm Nhà n, mặc dù hắn đã cẩn tháºn quan sát khắp phòng, nhÆ°ng ngoại trừ thi thể lão đầu đã lạnh cứng trên giÆ°á»ng không phát hiện sá»± tồn tại của ai khác.
Cháºm rãi áp lÆ°ng và o vách tÆ°á»ng, hắn tiến và o trong phòng, cẩn tháºn tránh không gây ra tiếng Ä‘á»™ng gì, ánh mắt quan sát tỉ mỉ từng ngóc ngách.
Dá»c theo vách tÆ°á»ng Ä‘i tá»›i cá»a sổ má»›i có má»™t chút ánh sáng âm u từ bên ngoà i hắt và o, có thể thấy trong nhà lão Cáp chẳng có thứ gì đáng giá. Phạm Nhà n ẩn mình và o góc tối, lẳng lặng quan sát.
Äứng đó chán, hắn nhÃu nhÃu mà y tá»± há»i chẳng lẽ mình đã phán Ä‘oán sai? Có thể tên thÃch khách kia đã rá»i khá»i cảng Äạm Châu? Nếu váºy, mình tá»›i đây, lại không thể khống chế Chu quản gia, rõ rà ng đã quá vá»™i và ng.
Cháºm cháºm đến bên gÆ°á»ng, Phạm Nhà n muốn quan sát má»™t chút thÆ°Æ¡ng thế của lão Cáp, nhÆ°ng má»—i bÆ°á»›c cà ng đến gần, bản năng mách bảo hắn cà ng nguy hiểm. Hình nhÆ°, hắn nghe thấy có tiếng hÃt thở nhẹ nhẹ… dÆ°á»ng nhÆ° đã được áp chế bởi má»™t cao thủ ná»™i công. TrÆ°á»›c đó, tiếng hÃt thở nà y cÅ©ng bị hòa lẫn vá»›i âm thanh ồn à o ngoà i chợ, tá»›i bây giá», khi tá»›i gần giÆ°á»ng, Phạm Nhà n má»›i có thể nghe thấy.
Hóa ra thÃch khách phát hiện có ngÆ°á»i tá»›i, đã kịp trốn đằng sau thi thể lão đầu.
PhÃa sau thi thể, tiếng hÃt thở rất Ä‘á»u, má»—i phút chỉ hÃt và o thở ra khoảng bảy lần. Nếu Phạm Nhà n chỉ là ngÆ°á»i thÆ°á»ng, không sở hữu Tiên Thiên chân khÃ, ngÅ© quan nhạy bén, nhất định không thể nghe thấy.
Dừng lại, Phạm Nhà n căng thẳng nhìn và o thi thể trên giÆ°á»ng tháºt lâu, hắn không biết đây có phải là cái bẫy không.
Ngoà i cá»a sổ vẫn là những tiếng rao hà ng náo nhiệt trà n đầy sức sống, vang vang ẩn ẩn có tiếng xe ngá»±a Ä‘ang chạy tá»›i.
Hắn biết đằng sau nhà là má»™t cái chợ rau, ở nÆ¡i nà y Ä‘Æ°á»ng xá rất cháºt hẹp, khi xe ngá»±a Ä‘i qua sẽ có ảnh hưởng, nên chỉ im lặng cầm dao, nÃn thở chỠđợi.
ThÃch khách ở phÃa sau thi thể cÅ©ng căng thẳng đợi. Hắn không nhìn được ngÆ°á»i đến là ai, chỉ biết kiên nhẫn của đối phÆ°Æ¡ng không há» kém bản thân. Hắn cảm thấy dÆ°á»ng nhÆ° mình đã xem nhẹ nguy hiểm đợi chỠở cảng Äạm Châu, không nên quay lại đây giết ngÆ°á»i diệt khẩu mà đáng ra nên bá» Ä‘i ngay sau khi ra tay.
...
Má»™t chiếc xe ngá»±a cháºm rãi chạy qua chợ rau, bắn nÆ°á»›c lên hai tiểu thÆ°Æ¡ng gần đó, há» lá»›n tiếng mắng um lên. Nhìn mặt phu xe nghe mắng rất tá»™i nghiệp, nếu không phải chạy Ä‘ua vá»›i thá»i gian, hắn cÅ©ng không muốn Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nà y.
Vất vả mãi má»›i thoát được đám tiểu thÆ°Æ¡ng có vẻ vẫn chÆ°a mắng đã miệng, phu xe quay bốn phÃa vái cảm tạ, vung roi “Chát! Chát!†quất ngá»±a Ä‘i, má»›i quay được ná»a vòng bánh xe lại háºu Ä‘áºu va và o gánh trứng, cả rổ trứng gà bị vỡ be bét, ngÆ°á»i bán hà ng nổi Ä‘iên kéo lại bắt Ä‘á»n. Cả chợ lại ầm ầm cãi vã.
Trong căn nhà gần đó.
Nghe thấy má»™t đám tạp âm ồn à o , ẩn và o đám tạp âm đó, Phạm Nhà n nhanh chóng giẫm mạnh chân phải, tung ngÆ°á»i đến bên giÆ°á»ng, tay phải khẽ láºt, má»™t thanh dao găm sắc nhá»n bay vê phÃa sau thi thể lão đầu.
Trong nháy mắt, Phạm Nhà n có thể thấy rõ dung mạo của thÃch khách, hai mắt gã lạnh nhÆ° băng, ánh mắt hÆ¡i loạn, có thể Ä‘oán công phu luyện chÆ°a lâu năm, tÆ°á»›ng mạo rất bình thÆ°á»ng, da mặt hÆ¡i khô nẻ, chỉ có đôi môi dà y hÆ¡n bình thÆ°á»ng là gây chú ý.
ThÃch khách trên giÆ°á»ng có vẻ không chú ý, giáºt mạnh tay phải, má»™t mÅ©i tên nhá» mà u Ä‘en bay ra từ tay áo, bắn thẳng tá»›i mặt Phạm Nhà n, lúc nà y hắn vừa má»›i chạm đất còn chÆ°a hết thế, tay phải còn Ä‘ang giÆ¡ trên đỉnh đầu, toà n bá»™ vùng ngá»±c bụng Ä‘á»u không được che chắn phòng ngá»±.
Mũi tên bay đi rất nhanh, giống như một tia sáng đen.
Ngay khi tiếng ná» vang lên, Phạm Nhà n đã có phản ứng, mấy năm há»c vá»›i NgÅ© Trúc, má»™c côn của hắn còn nhanh gấp nhiá»u lần tên ná», nhanh chóng phản ứng lại. MÅ©i chân má»›i Ä‘iểm trên mặt đất, còn chÆ°a chạm hết gót chân, ấn ngón chân đẩy thân mình vốn Ä‘ang ở giữa không trung không có Ä‘iểm nà o mượn lá»±c, né vá» bên phải má»™t chút.
Sát na, mÅ©i tên dã bay tá»›i, sạt qua chéo áo Phạm Nhà n găm và o cá»™t gá»— sau lÆ°ng gá»n má»™t tiếng “Äốc!â€
ThÃch khách có vẻ khiếp sợ, dÆ°á»ng nhÆ° hắn không thể tưởng tượng nổi cáºu bé xinh đẹp kia lại có thể thoát khá»i Ä‘á»™c chết, cà ng không thể tưởng được cáºu bé lại tránh được ám ná» bắn tá»›i trong thế cá»±c kỳ bất tiện.
Lúc nà y, Phà m Nhà n xoay thân, mÅ©i dao găm giấu trong ống tay áo dà i bay tá»›i đâm thẳng và o gã thÃch khách, chỉ má»™t tiếng “Pháºp!†trầm đục vang lên, giống nhÆ° tiếng dao phay phang xuống tảng thịt. Tiếc rằng vì phả né ám ná» nên hắn xuống tay không chÃnh xác lắm, mÅ©i dao găm cắm và o bả vai thÃch khách chứ không giết được đối phÆ°Æ¡ng.
ThÃch khách bất chợt phóng ra khá»i giÆ°á»ng giống nhÆ° con cá nhảy khá»i mặt nÆ°á»›c. Trong tay trái ẩn hiện má»™t mÅ©i nhá»n, muốn bất ngỠđâm Phạm Nhà n má»™t kÃch, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên hắn cảm thấy vai mình Ä‘au nhức, má»™t chưởng đánh xuống là m hắn không chịu nổi ngã xuống, ám ná» trong tay cÅ©ng rÆ¡i ra.
Vừa đứng dáºy, nén cÆ¡n Ä‘au ở vai, nhÆ°ng tháºt khó… không ngá» lại Ä‘au đến kịch liệt tưởng gãy rá»i bả vai đến nhÆ° váºy… Không ngá» lại trúng dao găm của thằng nhóc kia, Ä‘Ã nh dá»±a và o vách giÆ°á»ng, cố gắng đứng vững.
...
Thấy gã thÃch khách không thể ra tay, Phạm Nhà n rất nhanh Ä‘Æ°a tay tá»›i cổ há»ng đối phÆ°Æ¡ng. Trên khuôn mặt gã tái nhợt sợ hãi giống nhÆ° Ä‘ang đối diện tá» thần, đôi môi dà y khẽ nhếch lên dÆ°á»ng nhÆ° muốn nói cái gì.
Tim Phạm Nhà n hÆ¡i Ä‘á»™ng, hắn hÆ¡i run, nhÆ°ng không cho đối phÆ°Æ¡ng má»™t cÆ¡ há»™i mở miệng nói gì hoặc Ä‘á»™ng tay phản kÃch, dụng sức cổ tay, cổ thÃch khách bị chặt đứt, cái đầu láºt vá» má»™t bên ngắc nghẻo, chết ngay tại chá»—.
Tay hắn vẫn nắm chặt cổ thÃch khách, ná»›i lá»ng bà n tay, cảm giác khá»›p xÆ°Æ¡ng nÆ¡i đó vỡ vụn, hÆ¡i máu lạnh dần, má»›i thu tay vá», ngồi sụp xuống thở hổn hển.
Tà i sản của augustrush
Chữ ký của augustrush
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
09-02-2011, 11:58 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 24
Äáºu hÅ© nhÆ° ngá»c.
Nguồn: Võ gia trang
...Tim Phạm Nhà n hÆ¡i Ä‘á»™ng, hắn hÆ¡i run, nhÆ°ng không cho đối phÆ°Æ¡ng má»™t cÆ¡ há»™i mở miệng nói gì hoặc Ä‘á»™ng tay phản kÃch, dụng sức cổ tay, cổ thÃch khách bị chặt đứt, cái đầu láºt vá» má»™t bên ngắc nghẻo, chết ngay tại chá»—.
Tay hắn vẫn nắm chặt cổ thÃch khách, ná»›i lá»ng bà n tay, cảm giác khá»›p xÆ°Æ¡ng nÆ¡i đó vỡ vụn, hÆ¡i máu lạnh dần, má»›i thu tay vá», ngồi sụp xuống thở hổn hển.
Sau hồi lâu, Phạm Nhà n má»›i bình tÄ©nh trở lại, mồ hôi lạnh úa ra trên ngÆ°á»i hắn là m cho quần áo dÃnh sát và o thân thể.
Hắn thu lại con dao nhá» găm và o vai của tên thÃch khách, thanh âm Ä‘ao rá»i khá»i da thịt nghe rất kinh khủng, không khá»i là m cho hắn ngẩn ngÆ°á»i, lúc sau má»›i tháo được ám ná» trong tay áo thÃch khách ra.
Mặt trên của con dà i găm dà i nhá» có bôi má»™t thứ nÆ°á»›c mà u Ä‘en tránh cho phản quang, nhÆ°ng Phạm Nhà n biết thứ nÆ°á»›c mà u Ä‘en do Phà Giá»›i lão sÆ° phối chế ra đó không chỉ có Ä‘á»™c, còn có má»™t loại dược váºt là m phóng đại cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n của ngÆ°á»i thu thÆ°Æ¡ng. Hắn cẩn tháºn cắm thanh chủy thủ dà i nhỠđó và o trong vá» bao, nhìn thoáng qua thi thể thÃch khách cùng hai chân đặt dÆ°á»›i giÆ°á»ng của lão Cáp sau đó xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Äẩy cá»a phòng ra, đã thấy ngÆ°á»i mù NgÅ© Trúc đứng ở góc cầu thang, thanh âm hắn truyá»n tá»›i:
- Nếu như không có xe ngựa đi qua thì ngươi phải là m sao?
Phạm Nhà n cúi đầu, trầm mặc tháºt lâu, rốt cục cÅ©ng khắc phục được cảm giác sợ hãi do lần đầu giết ngÆ°á»i, loại cảm giác nà y thá»±c đáng sợ. Ngẩng đầu lên hắn lá»™ ra dáng cÆ°á»i tÆ°Æ¡i chiêu bà i của mình:
- Ta sẽ chỠcùng hắn, sau đó chỠthúc tới.
Vẫn nhÆ° cÅ© xuyên qua góc tÆ°á»ng sau Ä‘i ra ngoà i, ở vách núi ngoà i cảng Äạm Châu huấn luyện, rốt cục ngà y hôm nay đã có chút tác dụng. Phạm Nhà n hai chân rÆ¡i trên mặt đất, Ä‘i tá»›i phÃa trÆ°á»›c, biết NgÅ© Trúc nhất định sẽ rá»i mình Ä‘i, nhÆ°ng lúc mình gặp phải nguy hiểm thì hắn nhất định sẽ có mặt.
Äi trong chợ rau, tiếng ngÆ°á»i chung quanh vẫn ồn à o nhÆ° váºy, nhÆ°ng hắn vẫn trầm mặc nhÆ° cÅ©, cánh tay phải buông xuống dá»c đùi có chút run lên nhè nhẹ.
BÆ°á»›c chân nặng trÄ©u Ä‘i qua chợ rau, tá»›i trÆ°á»›c mặt má»™t sạp hà ng hắn dừng lại. Äó là má»™t sạp hà ng bán Ä‘áºu hÅ©, chủ sạp hà ng là má»™t phụ nhân má»›i có hai mÆ°Æ¡i mấy tuổi, diện mạo ôn nhu, mang theo má»™t cái tạp dá», hai tay trắng noãn.
- Äông Nhi tá»· tá»·.
Phạm Nhà n mỉm cÆ°á»i bắt chuyện, đây chÃnh là đại nha hoà n Äông nhi mà hắn Ä‘uổi khá»i biệt phủ bá tÆ°á»›c. Lúc còn nhá», Phạm Nhà n thÆ°á»ng nằm trong lòng nà ng ngủ, cho nên tình cảm vẫn rất tốt. Lúc Äông Nhi rá»i khá»i phủ, mở má»™t tiệm bán Ä‘áºu hÅ© ở trong chợ rau nà y, bình thÆ°á»ng Phạm Nhà n hay tá»›i đây mua Ä‘áºu hÅ© vá» nhà .
Äông Nhi thấy hắn tá»›i, trên mặt hiện ra má»™t vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ôn nhu, Ä‘Æ°a hắn tiến và o trong nói:
- Thiếu gia, sao ngÆ°á»i lại tá»›i đây?
Vừa ngồi lên ghế dà i thì lại có ngÆ°á»i dân tá»›i há»i mua Ä‘áºu hÅ©, Äông Nhi hai mắt nhìn hắn có vẻ khó xá».
Phạm Nhà n gáºt đầu, ý bảo nà ng Ä‘i buôn bán trÆ°á»›c. Xoay ngÆ°á»i lại hắn phát hiện ở bên phải sạp hà ng có má»™t chiếc giÆ°á»ng của trẻ con, ngồi trên giÆ°á»ng là má»™t tiểu nha đầu tầm ba tuổi, khuôn mặt Ä‘á» bừng, vÆ°Æ¡n hai tay chÆ¡i đùa cái chuông nhá» treo trÆ°á»›c giÆ°á»ng.
Phạm Nhà n Ä‘Æ°a tay bế tiểu nha đầu kia ra khá»i giÆ°á»ng chÆ¡i đùa vá»›i nó. Äông Nhi xoay ngÆ°á»i nhìn thấy vá»™i và ng Ä‘i tá»›i oán trách nói:
- Äừng là m bẩn y phục của thiếu gia, để chốc nữa ta tắm cho tiểu nha đầu nà y đã.
Phạm Nhà n cÆ°á»i hắc hắc nói:
- Äông Nhi tá»·, năm đó ta cÅ©ng giống nhÆ° con gái tá»· bây giá», ngà y nà o tá»· cÅ©ng ôm ta.
Äông Nhi vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Äại thiếu gia à , hạ nhân chúng ta là m sao so sánh vá»›i ngÆ°á»i được.
Có chút kỳ quái, Äông Nhi bởi vì lần trÆ°á»›c ăn cÆ¡m trÆ°á»›c Phạm Nhà n mà bị Phạm Nhà n vô tình Ä‘uổi ra khá»i biệt phủ bá tÆ°á»›c, nhÆ°ng bây giá» nghe ngữ khÃ, nà ng dÆ°á»ng nhÆ° không ôm háºn vá»›i tiểu nam hà i nà y.
Phạm Nhà n nhức đầu, không biết nên nói cái gì. Äông Nhi dÆ°á»ng nhÆ° nhìn ra hắn tâm tình không tốt, cho nên đùa gá»i nữ nhi mình:
- Kêu tiểu thiếu gia, tiểu…thiếu…gia…nà o!
- Không…kêu ta tiểu cữu cữu (cáºu nhá») Ä‘i!
Phạm Nhà n kiên trì.
…
Ngồi ở sạp bán Ä‘áºu hÅ© hồi lâu, nhìn Äông Nhi xắt Ä‘áºu hÅ©, cân Ä‘áºu hÅ©, dùng giấy bá»c Ä‘áºu hÅ©, đùa kêu tiểu nha đầu bên cạnh gá»i tiểu cữu cữu(cáºu nhá»). Mãi lâu sau, Phạm Nhà n rốt cục cÅ©ng trừ bỠđược tia âm lãnh trong lòng mình, đứng lên cáo từ Äông Nhi.
Äông Nhi có phần bối rối nói rằng:
- Ngà i tới đây một chuyến, ta cũng không có gì ngon tiếp đãi.
Phạm Nhà n nở nụ cÆ°á»i:
- Äông Nhi tá»·, lẽ nà o ta ăn chÆ°a đủ sao?
- Váºy cÅ©ng phải!
Äông Nhi che miệng cÆ°á»i nói thể hiện ra toà n bá»™ dáng vẻ e thẹn của thiếu phụ, nà ng bá»—ng nhiên nói:
- Cảm tạ thiếu gia đã tặng cho tiểu nha đầu mấy món đồ chơi nà y.
Phạm Nhà n cÆ°á»i lắc đầu:
- Chỉ cần tá»· không trách ta việc ta Ä‘uổi tá»· ra khá»i biệt phủ bá tÆ°á»›c là tốt rồi.
Äông Nhi cÆ°á»i cÆ°á»i không nói gì, nà ng tÃn nhiệm tiểu hà i tá» trÆ°á»›c mặt nà y, tuy rằng không hiểu vì sao ngà y đó hắn lại tức giáºn, nhÆ°ng cÅ©ng biết đối phÆ°Æ¡ng không phải cố ý. Huống chi lúc ra khá»i phủ, thiếu gia bình thÆ°á»ng Ä‘á»u len lén tặng mình chút Ãt tiá»n bạc. Mãi tá»›i khi mình gả cho ngÆ°á»i, má»™t nhà ba ngÆ°á»i ngà y ngà y coi nhÆ° cÅ©ng thoải mái, Ä‘i ra chợ bán Ä‘áºu hÅ©, cÅ©ng là bản thân mình nghÄ© có nhÆ° váºy má»›i tiện cho tiểu hà i tá» thiếu gia nà y Ä‘i tá»›i nhà chÆ¡i.
Phạm Nhà n phất tay cáo biệt Äông Nhi Ä‘i ra chợ rau, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy lÆ°ng cô gái nhỠôn nhu Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i Ä‘ang xắt Ä‘áºu hÅ©. Cái thân thể ấy vẫn thon thả nở nang hầu nhÆ° không có vết tÃch của năm tháng, dÆ°á»ng nhÆ° vẫn má»™t dáng dấp của mÆ°á»i năm trÆ°á»›c khi còn ôm mình váºy.
Phạm Nhà n mượn cá»› Ä‘uổi Äông Nhi ra khá»i biệt phủ, là bởi vì nà ng là thiếp thân nha hoà n của mình, nếu nhÆ° mình có chuyện gì, chÃnh nà ng cÅ©ng sẽ không an toà n.
Lúc Phạm Nhà n còn trong “thá»i gian lúc nhá»â€, hắn thÃch nhất là thiếp thân nha hoà n nà y, thÃch dá»±a và o thân thể của nà ng, tháºm chà còn thÆ°á»ng xuyên ảo tưởng, lúc mình lá»›n lên rồi thì phải là m sao--- nhÆ°ng hắn đã quên má»™t Ä‘iểm then chốt, khi hắn cháºm rãi lá»›n lên thì Äông Nhi cÅ©ng ngà y má»™t lá»›n lên. Năm nay hắn mÆ°á»i hai tuổi, mà Äông Nhi đã hai mÆ°Æ¡i mấy tuổi rồi.
Chuyện tình Bảo Ngá»c cùng Tình Văn(1), xem ra không thể là m gì khác hÆ¡n là bá» cuá»™c ná»a chừng.
“Quân sinh ta chÆ°a sinh, ta sinh quân đã giÃ
Quân háºn ta sinh trá»…, ta háºn quân sinh sá»›m
Quân sinh ta chÆ°a sinh, ta sinh quân đã giÃ
Háºn không sinh đồng thá»i, ngà y ngà y cùng quân vui.â€(2)
Hắn vừa nghÄ© bản thân mình yêu thÃch Äông Nhi thế nà o, vừa ca hát nhảy múa trở vá» biệt phủ bá tÆ°á»›c, ná»— lá»±c là m bản thân mình quên Ä‘i đôi mắt mở trừng trừng khi chết Ä‘i của thÃch khách cùng lão Cáp.
…
Bởi vì buổi trÆ°a được ăn Ä‘á»™c dược “Miêu khấu tá»â€ trá»™n lẫn măng xà o, buổi chiá»u lại chặt đứt cổ má»™t ngÆ°á»i, cho nên Phạm Nhà n ăn uống cá»±c kỳ kém cá»i, cÆ¡m tối chỉ tùy tiện ăn má»™t chút, rồi bá» bát vá» phòng ngủ.
Ban đêm, hắn có chút đói bụng, má»™t mình cầm đèn Ä‘i tá»›i phòng bếp, trên Ä‘Æ°á»ng lặng yên không má»™t tiếng Ä‘á»™ng, không quấy rầy tá»›i bất luáºn má»™t ngÆ°á»i hầu nà o.
Và o phòng bếp, hắn nhanh chóng xá» lý gá»n gà ng con cá, thái Ä‘ao trên tay hắn giống nhÆ° chim chÃch bay lượn quanh ngÆ°á»i váºy, chỉ má»™t chốc lát đã bá» vẩy mổ bụng xong, lại dùng công phu xắt củ cải của NgÅ© Trúc thái gừng. Thái Ä‘ao chặt và o mặt thá»›t không phát ra má»™t chút thanh âm nà o mà gừng xắt nhá» bay hết và o trong Ä‘Ä©a nhá».
Nhóm lá»a nấu nÆ°á»›c chÆ°ng cá.
Ngồi chồm hổm trên mặt đất nhìn hai bên trái phải bếp nấu, nhìn hÆ¡i nÆ°á»›c cháºm rãi bốc lên, Phạm Nhà n bá»—ng nhiên nghÄ© có chút buồn cÆ°á»i: Phà Giá»›i lão sÆ° cùng NgÅ© Trúc thúc bởi vì mẫu thân mình mà dạy cho mình bản lãnh giết ngÆ°á»i cùng là m sao để không bị ngÆ°á»i ta giết, nhÆ°ng khách quan mà nói, vô tình lại tặng cho mình bản lãnh phụ là là m sao để trở thà nh má»™t thầy thuốc tốt cùng vá»›i tố chất của má»™t đầu bếp thà nh công.
========
Chú ThÃch:
(1): Tên 2 nhân váºt trong tác phẩm Hồng Lâu Má»™ng- Tà o Tuyết Cần.
(2): Một bà i thơ vô danh và tình yêu.
“Chung quy khi đã quyết định, thì dù nhân thế nói ta ra sao ta cũng chẳng mà ng
Chỉ cần ngÆ°á»i cÅ©ng khẳng định là thế, ta nguyện ý chân trá»i góc biển cùng ngÆ°á»i sóng bÆ°á»›c
Dẫu biết rằng không có gì là dá»… dà ng, tim ta vẫn tá»± thuyết phục chÃnh mình.
Sợ nhất ngÆ°á»i bá»—ng nói phải buông tay, tháºt cần rất nhiá»u dÅ©ng khà để đối mặt thế gian.
Chỉ cần ánh mắt ngÆ°á»i khẳng định tình yêu của ta còn ý nghÄ©a.
Chúng ta Ä‘á»u cần dÅ©ng khà để tin tưởng sẽ mãi cùng nhau.
Quân sinh ta chÆ°a sinh, ta sinh quân đã giÃ
Quân háºn ta sinh trá»…, ta háºn quân sinh sá»›m
Quân sinh ta chÆ°a sinh, ta sinh quân đã giÃ
Háºn không sinh đồng thá»i, ngà y ngà y cùng quân vui.
Ta sinh quân chÆ°a sinh, quân sinh ta đã giÃ
Ta xa quân chân trá»i, quân cách ta góc bể
Ta sinh quân chÆ°a sinh, quân sinh ta đã giÃ
Hóa bướm đi tìm hoa, hà ng đêm vỠcỠthơm
Vừa thấy quân,
Như cố tri,
Tựa như từng gặp gỡ,
Gặp nhau đã quá trễ
Nhớ quân quân chẳng biết,
Muốn nỗi tương tư nà y quân cũng biết,
à tình quân khiến ta nhớ,
Ta là tri âm trÆ°á»ng tÆ°Æ¡ng tÆ°.
Vừa thấy quân,
Như cố nhân,
Ãi má»™ tình thâm,
Duyên từ kiếp trước.
Nhớ quân lại khó thấy,
Luôn nghĩ được cùng quân tương phùng,
Ta nhớ quân trong quân nhớ ta,
Chỉ nguyện tâm quân như lòng ta,
Äịnh không phụ ý tÆ°Æ¡ng tÆ°.â€
Tà i sản của augustrush
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
10-02-2011, 12:00 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 25
Lão nhân thảm lông cừu.
Nguồn: Võ gia trang
...Ngồi chồm hổm trên mặt đất nhìn hai bên trái phải bếp nấu, nhìn hÆ¡i nÆ°á»›c cháºm rãi bốc lên, Phạm Nhà n bá»—ng nhiên nghÄ© có chút buồn cÆ°á»i: Phà Giá»›i lão sÆ° cùng NgÅ© Trúc thúc bởi vì mẫu thân mình mà dạy cho mình bản lãnh giết ngÆ°á»i cùng là m sao để không bị ngÆ°á»i ta giết, nhÆ°ng khách quan mà nói, vô tình lại tặng cho mình bản lãnh phụ là là m sao để trở thà nh má»™t thầy thuốc tốt cùng vá»›i tố chất của má»™t đầu bếp thà nh công.
Ba phút sau, Phạm Nhà n Ä‘Æ°a tay lấy Ä‘Ä©a cá chÆ°ng nóng hổi đặt lên bà n, thêm và o má»™t chút nÆ°á»›c tÆ°Æ¡ng quý giá từ miá»n nam Ä‘Æ°a tá»›i, chất lòng nhÆ° hổ phách, rất đẹp mắt. Cá chÆ°ng cùng nÆ°á»›c trá»™n và o nhau, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m nhất thá»i trà n ngáºp cả phòng bếp. Hắn tìm được má»™t chút cÆ¡m thừa buổi tối, cá chÆ°ng vá»›i gừng cùng dấm, tất cả ăn má»™t cách ngon là nh.
Sáng sá»›m hôm sau, lúc hắn Ä‘i thỉnh an lão phu nhân, hạ nhân báo cáo đêm qua ở phòng bếp có kẻ trá»™m mò và o. Phạm Nhà n láºp tức minh bạch chuyện gì, không nhịn được nở nụ cÆ°á»i thầm, vừa xoa bóp vai lão phu nhân vừa nói vá»›i quản gia rằng:
- Äêm qua ta Ä‘i ăn thêm chút cÆ¡m thôi, đừng lo lắng.
NgÆ°á»i ná» trừng mắt ngây ngốc, nghÄ© thầm tiểu thiếu gia má»›i có chút tuổi nhÆ° váºy sao không gá»i hạ nhân là m việc, lại còn Ä‘i chÆ¡i đùa mấy thứ nà y, nếu nhÆ° không cẩn tháºn thiêu rụi cả bếp thì chÆ¡i có vui không.
Phạm Nhà n biết đối phÆ°Æ¡ng suy nghÄ© cái gì, nhu thuáºn nói vá»›i lão phu nhân rằng:
- Tôn nhi gần đây tìm được má»™t phÆ°Æ¡ng pháp chÆ°ng cá ở trong sách, cho nên muốn thá» là m má»™t chút, nếu nhÆ° mùi vị tạm được, có thể chuẩn bị là m để hiếu kÃnh vá»›i nãi nãi. Bởi vì muốn là m cho nãi nãi kinh hỉ, cho nên má»›i không dám để cho đám hạ nhân nà y biết, không ngá» lại là m kinh Ä‘á»™ng nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, tôn nhi biết sai rồi.
Câu chuyện nà y cá»±c kỳ hợp tình hợp lý, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng cÅ©ng không mò ra được khuyết Ä‘iểm gì.
Lão phu nhân nghe xong câu nà y không có biểu tình gì, chỉ ôn hòa nói rằng:
- Thế nà o cÅ©ng được, chỉ là bất luáºn là m chuyện gì, Ä‘á»u phải thu dá»n sạch sẽ đó.
Lão phu nhân của bá tÆ°á»›c biệt phủ đối vá»›i Phạm Nhà n luôn nghiêm khắc, loại ngữ khà ôn nhu nà y cá»±c kỳ hiếm thấy, cho nên Phạm Nhà n trong lòng cảm thấy bất an, nghÄ© rằng trong khẩu khà đó dÆ°á»ng nhÆ° lá»™ ra má»™t chút thÆ°Æ¡ng tiếc đối vá»›i mình, đó là vì sao đây?
Lão phu nhân ôn hòa nói tiếp:
- Chuyện ngà y hôm qua ta đã biết, Chu quản gia không dùng được rồi, giống nhÆ° việc ngÆ°Æ¡i Ä‘i tá»›i phòng bếp và o ban đêm váºy Ä‘á»u là chuyện nguy hiểm, cÅ©ng không có ngÆ°á»i phát hiện, tháºt sá»± rất tệ. Ta đã Ä‘Æ°a hắn trở vá» vá» kinh đô rồi, cho cái gia đình lụn bại kia chỉnh đốn hắn Ä‘i.
Phạm Nhà n trong lòng cả kinh, lúc nà y má»›i nhá»› lại mình sau khi giết ngÆ°á»i trở vá», đã quên béng mất xá» lý chuyện của Chu quản gia, rất rõ rà ng lần nà y thÃch khách có thể xâm nháºp và o biệt phủ bá tÆ°á»›c hạ Ä‘á»™c tất nhiên có quan hệ vá»›i vị quản gia nà y. NhÆ°ng mà mình lại không chú ý tá»›i, quả nhiên rất kém cá»i rồi.
…
Ban ngà y ở trong thÆ° phòng không há» có tâm tình mà đá»c thÆ° tá»›i từ kinh đô, Phạm Nhà n lần thứ hai rá»i phủ, vô ý thức lúc Ä‘i qua chợ râu má»›i minh bạch câu nói “Bất luáºn là m chuyện gì, Ä‘á»u phải thu dá»n sạch sẽ và o†của nãi nãi là có ý tứ gì.
Má»™t góc của chợ rau đã bị đốt thà nh má»™t mảnh hoang phế, thần kỳ ở chá»— là không có lan tá»›i bất kỳ kiến trúc chung quanh nà o, chỉ là má»™t căn nhà nhá» bị thiêu sạch sẽ không còn lÆ°u lại chút gì. CÆ° dân chung quanh Ä‘á»u nghị luáºn, Phạm Nhà n vóc dáng lùn, ở bên cạnh nghe, biết tráºn há»a hoạn nà y là m hai ngÆ°á»i chết, nhÆ°ng diện mục hoà n toà n thay đổi.
NÆ¡i bị thiêu rụi chÃnh là căn nhà mà Phạm Nhà n đã giết ngÆ°á»i ngà y hôm qua.
Hủy thi diệt tÃch?
Phạm Nhà n nghÄ© tá»›i chuyện nãi nãi vừa nói Ä‘Æ°a Chu quản gia trở vá» kinh đô, lại liên hệ vá»›i má»™t mảnh tro tà n trÆ°á»›c mặt, nhất thá»i cả ngÆ°á»i phát lạnh, rốt cuá»™c cÅ©ng hiểu được chuyện gì đã xảy ra. Hắn thá»±c sá»± không ngá», nãi nãi đối vá»›i mình nghiêm khắc có thừa, thÆ°Æ¡ng yêu không đủ, váºy mà suy nghÄ© kÃn đáo nhÆ° váºy, để tôn tá» an toà n thản nhiên là m ra những chuyện nhÆ° thế nà y được.
Vừa nghÄ© tá»›i dáng dáºp ngà y ngà y nhắm mắt dưỡng thần nhÆ° lão pháºt gia của lão phu nhân, Phạm Nhà n thá»±c sá»± không thể nà o tưởng tượng được bà lại có liên hệ vá»›i đống hoang toà n vẫn còn khói xanh bay lên kia.
Phạm Nhà n xen lẫn trong đám ngÆ°á»i, nhìn những mảnh gá»— Ä‘en do cháy sém trÆ°á»›c mặt má»›i hiểu được mình lại vừa há»c được má»™t bà i há»c má»›i.
NgÆ°á»i dân hai bên bắt đầu chú ý tá»›i hắn, chuẩn bị nói cái gì đó thỉnh an tá»›i hắn, Phạm Nhà n là m nhÆ° không nghe thấy rá»i khá»i chợ rau, bất tri bất giác Ä‘i tá»›i gian tạp hóa quen thuá»™c.
- Quản gia đã bị đuổi vỠkinh đô rồi.
Phạm Nhà n nói váºy.
NgÅ© Trúc đứng ở trong Ä‘iếm, thân thể an tÄ©nh quay ra Ä‘Æ°á»ng, không có chút phản ứng gì, ngÆ°á»i dân chung quanh tá»›i chợ rau xem náo nhiệt cho nên Ä‘Æ°á»ng phố rất trống trải.
- Ngà y hôm qua khi chúng ta đi thì tiểu lâu bị đốt.
Phạm Nhà n tiếp tục nói.
Ngũ Trúc vẫn không chút phản ứng.
Phạm Nhà n nhéo góc áo nhỠcủa hắn hung hăng nói:
- Thúc có phải nghÄ© ta quên xá» lý chuyện của Chu quản gia là biểu hiện rất ngu xuẩn không? Còn nhá» tá»›i nãi nãi giúp ta thu dá»n sạch sẽ!
NgÅ© Trúc xoay ngÆ°á»i sang chá»— khác, nói rằng:
- NgÆ°Æ¡i muốn ta đồng tình vá»›i ngÆ°Æ¡i sao? NgÆ°Æ¡i nghÄ© tuổi mình còn nhá», đối vá»›i việc nà y không biết phải xá» lý ra sao cÅ©ng là bình thÆ°á»ng, hay lòng tá»± trá»ng của ngÆ°Æ¡i bị tổn thÆ°Æ¡ng, cho nên tìm kiếm chút an ủi sao?
Thanh âm của ngÆ°á»i mù xuất hiện má»™t tia hiếu kỳ khó có được, tâm tình cùng vá»›i bình thÆ°á»ng có vẻ sinh Ä‘á»™ng hÆ¡n rất nhiá»u.
Phạm Nhà n cÆ°á»i nói:
- Ta không có tá»± ái dÆ° thừa, chỉ là cảm giác giết ngÆ°á»i rất không tốt. HÆ¡n nữa…
Hắn câm miệng không nói, ở sâu trong ná»™i tâm mình, mình xuyên qua Ä‘i tá»›i thế giá»›i nà y, nếu nhÆ° không phải có Phà Giá»›i cùng NgÅ© Trúc dạy dá»— mình, chÃnh bản thân hắn cÅ©ng sẽ không mạnh hÆ¡n so vá»›i con nhà quyá»n quý bao nhiêu, nói không chừng…sá»›m đã chết rồi. Ở đây giữa má»™t cái nút thắt quyá»n lá»±c, trong má»™t bối cảnh bà ẩn trùng trùng, có nhiá»u hÆ¡n má»™t chút tri thức, dÆ°á»ng nhÆ° không má»™t chút lợi lá»™c gì, má»—i má»™t ngÆ°á»i đứng trên đỉnh của quyá»n lá»±c, ai mà không tinh thông và i thủ Ä‘oạn dÆ¡ bẩn chứ.
So sánh vá»›i bá»n chúng, mình đúng tháºt chỉ là má»™t nhi đồng ngây thÆ¡ mà thôi.
- Cảm giác giết ngÆ°á»i, cùng cảm giác bị giết, ngÆ°Æ¡i thÃch cái nà o?
NgÅ© Trúc há»i.
Phạm Nhà n không biết phải trả lá»i thế nà o, tá»± nhiên không ai nguyện ý bị ngÆ°á»i giết.
- NgÆ°Æ¡i đã biết đáp án, váºy không nên há»i lại nữa.
Ngũ Trúc đưa cho hắn một cái lệnh bà i.
- Ngoà i ra, ta nghÄ© phải nói cho ngÆ°Æ¡i, lão phu nhân Ä‘uổi Chu quản gia ra khá»i Äạm Châu mà không giết hắn, là bởi vì không muốn trong nhà cÅ© của mình ở kinh đô vì chuyện nà y mà quá nháo loạn.
Phạm Nhà n nhìn lệnh bà i quen thuộc, biết là lệnh bà i của chấp sự trong bá tước phủ, khối lệnh bà i nà y là của Chu quản gia. Hắn ngẩng đầu lên, nghi hoặc nhìn Ngũ Trúc:
- Thúc đã giết hắn?
NgÅ© Trúc gáºt đầu.
Phạm Nhà n bá»—ng nhiên nghÄ© tá»›i thân pháºn của thÃch khách vò đầu há»i:
- Vì sao thÃch khách dụng Ä‘á»™ng và thủ pháp sau đó rất giống vá»›i thủ Ä‘oạn của Giám Sát Viện?
- Há»i Phà Giá»›i Ä‘i.
…
Giữa năm Khánh Lịch, má»™t ngà y xuân tÆ°Æ¡i đẹp, tại thà nh tây ngăn nắp của kinh đô, có má»™t kiến trúc mà tÆ°á»ng ngoà i má»™t tầng mà u tro Ä‘en, thoạt nhìn qua rất âm trầm kinh khủng. Trong má»™t gian máºt thất, má»™t lão nhân tÆ°á»›ng mạo gầy gò, quanh miệng trÆ¡n bóng không má»™t cá»ng râu Ä‘ang ngồi trên xe lăn, trên đùi đặt má»™t tấm thảm bằng lông cừu má»m mại.
Cá»a sổ thủy tinh của máºt thất được che chắn bằng miếng vải Ä‘en, không má»™t tia ánh sáng nà o lá»t được và o đây, vị lão nhân nà y rất nhiá»u năm trÆ°á»›c ở phÆ°Æ¡ng Bắc mắc trá»ng bệnh, từ đó vá» sau bắt đầu có chút sợ ánh sáng.
- Phà lão, chuyện ở Äạm Châu, Ä‘iá»u tra thế nà o rồi?
Lão nhân nhìn ngÆ°á»i bạn cùng lứa tuổi có mái tóc hoa râm, tÆ°á»›ng mạo quái dị, nhìn ánh mắt mà u nâu, mỉm cÆ°á»i há»i.
Phà Giá»›i ngồi trên ghế uống trà , nhìn bên môi viện trưởng đại nhân lá»™ ra nụ cÆ°á»i quá»· dị, nghÄ© thầm rốt cuá»™c mình vá»›i hắn ai má»›i chân chÃnh là lão biến thái đây?
Tà i sản của augustrush
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
10-02-2011, 12:02 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 26
Giám sát viện.
Nguồn: Võ gia trang
..Phà Giá»›i ngồi trên ghế uống trà , nhìn bên môi viện trưởng đại nhân lá»™ ra nụ cÆ°á»i quá»· dị, nghÄ© thầm rốt cuá»™c mình vá»›i hắn ai má»›i chân chÃnh là lão biến thái đây?
Các bá»™ nha môn xá» lý chÃnh vụ toà n quốc đặt ở kinh đô thÆ°á»ng táºp trung ở khu vá»±c Ä‘Æ°á»ng lá»›n Thiên Hà . Ở đây không có nhiá»u bình dân sinh sống, con Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng rá»™ng hÆ¡n bình thÆ°á»ng, hai bên Ä‘Æ°á»ng là những kiến trúc bằng gá»— hoặc mỹ lệ hoặc Ä‘Æ°á»ng hoà ng, bên trong những kiến trúc nà y chÃnh là trung tâm quyá»n lá»±c của toà n quốc. Tá»· nhÆ° Quân bá»™ được đặt ở đầu dÆ°á»ng, trÆ°á»›c cá»a là má»™t đôi hùng sÆ° bằng đá hùng vÄ© không gì sánh được, má»—i ngà y Ä‘á»u giÆ¡ nanh vuốt đón ánh sáng mặt trá»i, trong ánh sáng mê ảo nhìn qua thá»±c có chút quái dị, có chút giống nhÆ° là cá»± thú thá»i tiá»n sá», nếu không thì là m sao có thể thể hiện được quân uy của Khánh quốc.
Mà trung tâm quyá»n lá»±c chân chÃnh của Khánh quốc táºp trung ở sâu trong thâm cung tại bắc thà nh, kiến trúc hoà ng cung cÅ©ng không cao to nhÆ° các bá»™ nha môn, ngoại trừ toà n vá»ng tháp cao chót vót tá»›i trá»i. NhÆ°ng sâu trong cung cùng tÆ°á»ng bao quanh lại có những khoảng sân rá»™ng thể hiện sá»± khoan dung Ä‘á»™ lượng không gì sánh bằng, kiến trúc tạo ra cảm giác cá»±c kỳ thần thánh.
Quan viên Khánh quốc kỳ thá»±c trong lòng Ä‘á»u rõ rằng, vị bệ hạ hùng tà i vÄ© lược trong cung nhất định sẽ không dây dÆ°a và o từng chi tiết tỉ mỉ trong giá»›i quan trÆ°á»ng, cho nên đối vá»›i bá»n há» mà nói, trong cÆ¡ cấu quan lại của toà n bá»™ Khánh quốc, địa phÆ°Æ¡ng đáng sợ nhất, địa phÆ°Æ¡ng có quyá»n lá»±c lá»›n nhất, không phải là các bá»™ nha môn, cÅ©ng không phải là hoà ng cung --- mà là khu kiến trúc ngăn nắp vá»›i bá» tÆ°á»ng má»™t mà u tro Ä‘en phÃa thà nh tây, má»™t công trình kiến trúc mà nhìn qua đã thấy âm trầm kinh khủng.
Giám Sát viện được thiết láºp ở đây. Khánh quốc thá»±c thi chÃnh sách tam viện lục bá»™ chế, Tam viện là ; Giám Sát viện, Giáo Dục viện, cùng vá»›i viện Quân Sá»± do Quân bá»™ thăng cấp thà nh. Mà ở trong tam viện, quyá»n lá»±c lá»›n nhất chÃnh là Giám Sát viện, Giám Sát viện có quyá»n Ä‘iá»u tra Ä‘á»™c láºp, quyá»n bắt ngÆ°á»i, tháºm chà trong má»™t và i sá»± kiện, có thể phụng chỉ tá»± mình có quyá»n thẩm lý và phán quyết. HÆ¡n nữa không có bất luáºn má»™t cÆ¡ cấu nà o có quyá»n lá»±c quản lý nó.
Theo má»™t nghÄ©a nà o đó mà nói, đây là má»™t con mãnh thú không dây cÆ°Æ¡ng, hoặc nhÆ° là má»™t bá»™ pháºn đặc vụ bà máºt then chốt của hoà ng đế bệ hạ. NhÆ°ng, phải nói, Giám Sát viện lúc đầu là má»™t bá»™ pháºn đặc vụ then chốt công khai của hoà ng đế bệ hạ.
Chỉ là quan viên Khánh quốc luôn luôn lo lắng, mặc cho hoà ng đế bệ hạ có là kỳ tà i ngút trá»i Ä‘i nữa, vẫn có thể thu phục được vị Trần viện trưởng âm hiểm cùng vá»›i vô số máºt thám có thá»±c lá»±c đáng sợ trong Giám Sát viện, nếu chẳng may…tÆ°Æ¡ng lai, ai dám cầm dây cÆ°Æ¡ng quấn đầu con mãnh thú nà y đây? Huống chi tá»›i đám quan viên chịu Ä‘á»±ng đủ má»i ná»—i khổ của Giám Sát viện, chỉ dám âm thầm oán háºn, Giám Sát viện Ä‘á»u không phải là mãnh thú mà là má»™t con chó hoang vừa âm hiểm lại vừa ti tiện.
Lúc nà y, trong căn phòng không chút ánh sáng ở Giám Sát viện, Ä‘ang có má»™t cuá»™c đối thoại rất bà máºt.
- ThÃch khách ở cảng Äạm Châu Ä‘Ãch thá»±c là má»™t ngÆ°á»i thuá»™c biên chế của viện, thuá»™c quản hạt của Äông SÆ¡n Ä‘Æ°á»ng. Mà tổ chức ở nÆ¡i khác luôn luôn do Tứ Xá»(1 chức quan) phụ trách. Ná»™i bá»™ đã Ä‘iá»u tra ra, má»™t vị quan viên ở bên ngoà i, cùng vá»›i nhị thái thái trong nhà đại nhân có há» hà ng thân thÃch, cho nên nhiệm vụ nà y hẳn là do hắn an bà i Ä‘i.
Phà Giới nhìn viện trưởng nói bằng thanh âm khà n khà n của mình.
- Thân pháºn? ~ Äây là chuyện lão nhân nà y quan tâm nhất.
Phà Giá»›i hÃp mắt, trong đôi mắt nâu trà n đầy vẻ không chắc chắn:
- Ta tin tưởng hiện giá» chỉ có trong vòng tám ngÆ°á»i biết chuyện nà y, không ai tiết lá»™. Mà NgÅ© đại nhân là ngÆ°á»i hầu cáºn của tiểu tá»·, nhÆ°ng hắn bình thÆ°á»ng rất Ãt khi xuất thủ, trên Ä‘á»i nà y ngÆ°á»i gặp qua hắn hầu nhÆ° không có mấy ai. NgÆ°á»i duy nhất gặp mắt hắn là nhất đại tông sÆ° Diệp LÆ°u Vân, cà ng không thể có khả năng chạy tá»›i Äạm Châu du ngoạn, trên Ä‘á»i là m gì có chuyện gì trùng hợp nhÆ° váºy, cho nên không cần lo lắng ngÆ°á»i khác bởi vì NgÅ© đại nhân mà suy Ä‘oán ra tháºn pháºn của hắn.
Ngón tay khô gầy của viện trưởng gõ nhịp nhẹ nhẹ xuống mắt bà n, có chút suy nghĩ nói:
- Năm đó ta muốn ngÆ°Æ¡i giết tất cả những hắc kỵ nhìn thấy NgÅ© Trúc, ngÆ°Æ¡i xin ta tha thứ cho há», hiện giá» nghÄ© lại thá»±c là sai lầm.
Phà Giá»›i cÆ°á»i cÆ°á»i, bởi vì dùng Ä‘á»™c dược nhiá»u quá mà tròng mắt biến thà nh mà u nâu, trong mắt hiện lên má»™t tia không Ä‘Ã nh lòng:
- Äêm đó đã rất nhiá»u ngÆ°á»i chết rồi.
Phà Giá»›i chà Ãt bây giá» biểu hiện ra ngoà i không có chút e ngại vị lão nhân quan cao chức trá»ng trÆ°á»›c mặt nà y, dù sao Ä‘i nữa thân pháºn hắn cÅ©ng không nhá»:
- Giết chóc không cần thiết là má»™t việc cá»±c kỳ ngu xuẩn, ngà i đã quên, năm đó tiểu thÆ° đã từng nói qua nhÆ° váºy sao.
- Ừ!~ lão nhân cÅ©ng nở nụ cÆ°á»i, dÆ°á»ng nhÆ° nghÄ© tá»›i nhiá»u chuyện vui vẻ trÆ°á»›c kia, nhÆ°ng ngay khi thể hiện ra dáng cÆ°á»i vui vẻ đó lão phát ra má»™t mệnh lệnh mÆ°á»i phần âm trầm.
- Äông SÆ¡n Ä‘Æ°á»ng Tứ Xá» nghe lệnh, nếu công văn kà tên đầy đủ, váºy chuyện nà y cÅ©ng không có gì sai, cho nên chuyện nà y Äông SÆ¡n Ä‘Æ°á»ng không cần phụ trách nữa. NgÆ°á»i khác tùy tiện xá» lý.
Lão mỉm cÆ°á»i lẩm bẩm: “Không ngá» lại váºn dụng lá»±c lượng của ta Ä‘uổi giết ngÆ°á»i ta bảo vệ, là trùng hợp, hay có ngÆ°á»i Ä‘ang thá» thăm dò? Vị nhị thái thái kia, xem ra không Ä‘Æ¡n giản đây.â€
Hắn nói tiếp:
- Tứ Xá» Ngôn Nhược Hải quản lý không hiệu quả, ký kết lung tung, không quản lý được con trai mình, tháºt là hồ đồ! Cắt ba năm bổng lá»™c của hắn, chuyển con trai của hắn Ngôn Băng Vân Ä‘i phÆ°Æ¡ng bắc, cho tá»›i khi tìm được hai món hà ng hóa cấp cao má»›i được quay trở vá».
Nói xong câu đó, viện trưởng cầm lấy văn kiện ná»™i vụ trên mặt bà n, viết kết luáºn cuối cùng xuống, sau đó kà đại danh của mình lên đó – Trần Bình Bình.
Phà Giá»›i má»—i lần thấy viện trưởng khô quắt xấu xà kà tên Ä‘á»u muốn cÆ°á»i, nhÆ°ng phải nhịn xuống. Hắn biết cái tên mÆ°á»i phần đáng kÃnh nà y kà xuống sẽ là m mấy tầng quan viên cấp cao chết Ä‘i, sẽ là m cho má»™t nhi tá» của quan viên cấp cao phải khổ cá»±c lẻn và o địch quốc, phải tìm được tin tức tình báo đặc biệt giá trị má»›i được trở vá» nÆ°á»›c, cái đó so vá»›i chết chỉ sợ còn đáng sợ hÆ¡n.
Lão nhân cÆ°á»i tá»± giá»…u nói:
- Ta cùng Phạm Kiến từ nhá» lá»›n lên cùng nhau, không ngá» vì chuyện gia đình của hắn mà tốn nhiá»u tâm sức nhÆ° váºy. NgÆ°Æ¡i bảo ngÆ°á»i đắc lá»±c nhất Ä‘i thăm dò vị nhị thái thái cùng ngÆ°á»i kia có quan hệ gì.
Phạm Kiến là tục danh của Ti Nam bá tÆ°á»›c, chÃnh là phụ thân của Phạm Nhà n.
Phà Giới cau mà y, ánh mắt có chút phấn chấn:
- Không có khả năng, bá»n há» hẳn là đã cho rằng đứa bé kia đã sá»›m chết rồi.
- NgÆ°Æ¡i hiểu lầm ý của ta rồi, ta cÅ©ng tin tưởng bá»n hắn không có khả năng biết Phạm Nhà n là nhi tá» của tiểu thÆ°.
Viện trưởng mỉm cÆ°á»i:
- Bệ hạ luôn luôn yêu cầu quý tá»™c quan văn cùng chúng ta bảo trì cá»± ly, nhÆ°ng mà năm đó phái ngÆ°á»i Ä‘i Äạm Châu tuy rằng rất bà máºt nhÆ°ng đúng là vẫn bị đối phÆ°Æ¡ng phát hiện. NghÄ© tá»›i cho dù là thái háºu hay tể tÆ°á»›ng, cÅ©ng Ä‘á»u biết quan hệ tốt của chúng ta vá»›i Ti Nam bá tÆ°á»›c, bá»n há» Ä‘ang âm thầm cất dấu lá»±c lượng, mượn tay nhị thái thái, thá» thăm dò phản ứng của chúng ta cùng Phạm đại nhân cho nên chúng ta không nên phản ứng quá Ä‘á»™, biết không?
Phà Giá»›i bá»—ng nhiên hoà i nghi vá» vụ ám sát ở Äạm Châu, nói không chừng là bởi vì viện trưởng đại nhân đã từng cố ý tuồn ra má»™t Ãt tin tức.
…
Lão nhân đẩy xe lăn Ä‘i tá»›i bên cá»a sổ, nhấc má»™t góc vải Ä‘en nhìn ra ngoà i cá»a sổ, nhà n nhạt nói:
- Mặt khác, chuyện vá» cái rÆ°Æ¡ng, bất luáºn là NgÅ© Trúc nói tháºt hay không, nhÆ°ng chỉ cần không rÆ¡i và o tay địch nhân phÆ°Æ¡ng Bắc là tốt rồi.
- Äáng tiếc chúng ta không biết cái rÆ°Æ¡ng đó tá»™t cùng là cái gì, có hình dáng gì.
Phà Giá»›i Ä‘i tá»›i bên ngÆ°á»i lão, ánh mắt cÅ©ng nhìn ra ngoà i cá»a sổ.
- Lúc ta xuống địa ngục, ngÆ°Æ¡i nên sá»›m tìm ngÆ°á»i đánh bà i vá»›i ta.
Trần viện trưởng vừa cÆ°á»i vừa nói.
Phà Giá»›i biết viện trưởng đại nhân có niên ká»· nhá» hÆ¡n nhiá»u vá»›i vẻ bá» ngoà i già nua của mình, cÆ°á»i nói:
- Ta là ngÆ°á»i tốt, tÆ°Æ¡ng lai sẽ lên thiên Ä‘Ã ng.
Má»™t bóng ngÆ°á»i tá»±a nhÆ° pho tượng mà u Ä‘en đúng trong góc máºt thất nhẹ nhà ng tiến lại, kéo miếng vải Ä‘en phủ xuống, ngăn cản ánh sáng mặt trá»i chiêu rá»i trá»±c tiếp và o ngÆ°á»i lão nhân. NgÆ°á»i nà y Ä‘á»™ng tác không má»™t chút thanh âm, chÃnh là vị cao thủ nhiá»u năm trÆ°á»›c đã chém chết pháp sÆ° cầm trượng ở ngoại thà nh kinh đô.
Phà Giới chỉ và o bóng ảnh mà u đen nói rằng:
- Không biết chừng hắn sẽ chơi cỠcùng ngươi đó.
…
Ngoà i cá»a sổ là má»™t quang cảnh tÆ°Æ¡i sáng, xa xa là tầng mái ngói lÆ°u ly lấp lóe ánh và ng của đại Ä‘iện hoà ng cung.
Trên Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c cá»a sổ những ngÆ°á»i Ä‘i qua Giám Sát viện Ä‘á»u vô ý thức Ä‘i nhanh hÆ¡n và i phần, dÆ°á»ng nhÆ° sợ bị nhiá»…m khà tức âm u của nÆ¡i đây.
Cá»a lá»›n của Giám Sát viện có má»™t tấm bia rá»™ng là m bằng má»™t khối đá nguyên chất, trên bia có viết mấy câu, dùng và ng vẽ lên bên ngoà i:
“Ta mong muốn ngÆ°á»i dân Khánh quốc Ä‘á»u trở thà nh những ngÆ°á»i dân ngang ngạnh. Äã bị ngÆ°á»i khác ngược đãi thì không có tâm khuất phục, đã bị tai ác táºp kÃch thì không có tâm thất bại; nếu có việc bất chÃnh, không được sợ hãi mà có tâm sá»a đổi; không nịnh bợ loà i sà i lang…â€
Cuối bia ghi ba chữ: Diệp Khinh Mi.
Không ai biết Diệp Khinh Mi là ai, thế nhÆ°ng cÆ° dân ở đế đô Ä‘á»u biết, lúc Giám Sát viện được thà nh láºp, khối bia đá nà y đã đứng ở đây rồi, vÄ©nh viá»…n lóng lánh kim quang, má»™t mảnh quang minh, cùng vá»›i mái hiên lóng lánh kim sắc ở hoà ng cung xa xa có chút tÆ°Æ¡ng ứng… DÆ°á»ng nhÆ° hết thảy hắc ám được ẩn tà ng trong hai tòa kiến trúc đó.
Tà i sản của augustrush
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
10-02-2011, 12:06 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 28
Hồng tụ thiêm hương dạ sao thư.(*)
Nguồn: Võ gia trang
(*): Hương nồng tay áo đêm chép sách.
...Không ai biết Diệp Khinh Mi là ai, thế nhÆ°ng cÆ° dân ở đế đô Ä‘á»u biết, lúc Giám Sát viện được thà nh láºp, khối bia đá nà y đã đứng ở đây rồi, vÄ©nh viá»…n lóng lánh kim quang, má»™t mảnh quang minh, cùng vá»›i mái hiên lóng lánh kim sắc ở hoà ng cung xa xa có chút tÆ°Æ¡ng ứng… DÆ°á»ng nhÆ° hết thảy hắc ám được ẩn tà ng trong hai tòa kiến trúc đó.
Trải qua má»™t đợt sóng ngầm, cảng Äạm Châu nhanh chóng khôi phục lại yên bình, chuyện lão Cáp cùng má»™t thi thể không rõ có quan hệ gì bị chết cháy đã không còn ai chú ý tá»›i nữa. Vá» phần nguyên nhân gây ra tráºn há»a hoạn, quan phủ cà ng không có bất kỳ má»™t kiến giải nà o, mà những ngÆ°á»i dân cÅ©ng không có hứng thú đối vá»›i nguyên nhân phát sinh nà y.
Trị an ở cảng Äạm Châu luôn tốt, dÆ°á»›i sá»± khống chế của chế Ä‘á»™ ti dân bảo giáp(1), tá»™i phạm cùng mạo hiểm giả ở phÆ°Æ¡ng bắc Khánh quốc có tá»›i chá»— nà y cÅ©ng không thu được bất kỳ lợi Ãch gì. HÆ¡n nữa hoà ng đế bệ hạ bởi vì chuyển rá»i trá»ng tâm máºu dịch xuống phÃa nam cho nên miá»…n trừ thuế thu nháºp của bảy quáºn huyện chung quanh Äạm Châu. Tuy rằng không thể là m dân chúng láºp tức trở nên già u có mà đông đúc, nhÆ°ng chà Ãt có thể bảo đảm cho má»i nhà có chút lÆ°Æ¡ng thá»±c dá»± trữ, không bao giá» gặp phải cảnh nạn đói ba mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c dẫn tá»›i lÆ°u dân bạo loạn.
HÆ¡n nữa thà nh Äạm Châu tuy rằng dá»±a và o biển rá»™ng, nhÆ°ng không có nhiá»…m bản tÃnh dữ dằn bất định(hay thay đổi) của biển rá»™ng, cÆ° dân trong thà nh Ä‘á»u rất ôn hòa, cho nên đối vá»›i dòng dõi quý tá»™c tôn quý nhất trong thà nh --- bá tÆ°á»›c biệt phủ thì luôn luôn biểu hiện ra vẻ cẩn tháºn cùng tôn kÃnh. Cho dù là má»i ngÆ°á»i có biết rõ rà ng Phạm Nhà n chỉ là má»™t đứa con tÆ° sinh của bá tÆ°á»›c, những vẫn má»™t câu Phạm thiếu gia hai câu Phạm thiếu gia, ná»— lá»±c đè nén chút khinh thÆ°á»ng trong lòng mình xuống.
Äó chÃnh là chá»— Ä‘au Ä‘á»›n của Phạm Nhà n.
Ở đây ngoại trừ trÆ°á»›c mặt vị Chu quản gia bạc mệnh có thể biểu hiện ra má»™t chút “tố chất†ăn chÆ¡i trác táng ngoà i thiên phú của mình ra, hắn không còn cÆ¡ há»™i sắm vai nà y nữa. Äi ở Ä‘Æ°á»ng phố trong cảng Äạm Châu, có ngÆ°á»i đối vá»›i hắn rất thân thiết, có ngÆ°á»i lại tôn kÃnh vá»›i hắn, không má»™t ai tá»›i gây chuyện vá»›i hắn.
Chân khà trong cÆ¡ thể cháºm rãi tÃch tụ, là m cho kinh mạch trong cÆ¡ thể hắn luyện tá»›i mức kiên cố dị thÆ°á»ng, mà ở tuyết sÆ¡n sau thắt lÆ°ng nÆ¡i đại bá»™ pháºn chân khà đi tá»›i cÅ©ng má»™t mảnh yên lặng, không biết có lợi gì không nữa.
Ở đây Phạm Nhà n thủy chung sắm vai má»™t ngÆ°á»i ổn trá»ng, bá» ngoà i niên thiếu, chỉ là nhiá»u ngà y nhÆ° váºy, nghÄ© có chút tức nghẹn. HÆ¡n nữa chÃnh mình biết rõ bản thân có thể Ä‘i giết được má»™t thÃch khách, hắn chỠđợi có má»™t ngà y phát sinh loại chuyện tình được hà nh hiệp má»™t lần, trượng nghÄ©a má»™t lần, cứu má»™t mỹ nữ.
NhÆ°ng cảng Äạm Châu thái bình, rất thái bình.
…
Trong thÆ° phòng châm và i nén hÆ°Æ¡ng trầm, hÆ°Æ¡ng vị nhà n nhạt Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, cảm giác cá»±c kỳ thoải mái. Phạm Nhà n cầm bút lông xinh xắn trên tay, chăm chú viết chữ trên tá» giấy Tuyên Thà nh(An Huy- Trung Quốc) được cắt xén dà i khoảng bốn bà n tay. Hiện nay trên văn Ä‘Ã n được phân là m thể chữ Lệ cùng Cổ văn phái, dùng bút cÅ©ng được chia là m hai loại là bút lông ngá»—ng cùng bút lông, nếu nhÆ° nhìn và o góc Ä‘á»™ nhanh và tiện lợi thì dùng bút lông ngá»—ng có chút nhỉnh hÆ¡n. Cho nên hiện nay các bá»™ nha môn ở kinh đô Ä‘á»u dùng loại bút nà y, ngay cả khi Phà Giá»›i tá»›i Äạm Châu dạy há»c thì cÅ©ng nhÆ° váºy.
NhÆ°ng công nghệ hiệu Ä‘Ãnh lông ngá»—ng và o ngòi bút đòi há»i thợ có tay nghá» hoà n mỹ chân chÃnh, dùng ngòi bút lâu dá»… biến hình, cho nên chân chÃnh phát triển cÅ©ng không dá»… dà ng.
Phạm Nhà n lại thÃch bút lông hÆ¡n má»™t chút, thứ nhất là nghÄ© nếu trong thế giá»›i nà y dùng nét chữ vuông của mình, nhÆ° váºy dùng bút lông viết chữ ra Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ cà ng mỹ lệ hÆ¡n má»™t chút. Hắn quyết định phải luyện tháºt tốt thÆ° pháp của mình, tránh cho tÆ°Æ¡ng lai lại mất mặt.
Vá» phÆ°Æ¡ng diện khác, hắn cho rằng bản thân mình “viết†chuyện xÆ°a, thì nhất định phải dùng bút lông, hÆ¡n nữa dùng chữ nhỠđẹp đẽ cao quý mà cháºm rãi sao chép, má»›i biểu hiện ra phần tôn trá»ng của mình.
Thiếp thân nha hoà n TÆ° TÆ° dùng ngón tay mảnh khảnh của mình mà nắm lấy khối má»±c, thong thản mà i má»±c trong nghiên thuáºn theo chiá»u kim đồng hồ, ánh mắt nhìn xuống giấy, chỉ thấy viết:
“…Chỉ thấy Trà Năng má»™t mình ở trong phòng rá»a bát trà , Tần Chung chạy tá»›i liá»n ôm hôn môi. Trà Năng giáºm chân nói: là m cái gì váºy! lần nữa ta sẽ hô lên đó. Tần Chung cầu xin nói: được rồi, ngÆ°á»i ta vá»™i muốn chết nè, nếu hôm nay nà ng không đồng ý, ta sẽ chết ở chá»— nà y. Trà Năng nói: NgÆ°Æ¡i muốn nhÆ° thế nà o? Trừ phi ta thoát khá»i cái nhà tù nà y, rá»i khá»i những ngÆ°á»i nà y, ta má»›i lấy ngÆ°Æ¡i. Tần Chung nói: váºy cÅ©ng dá»…, nhÆ°ng là nÆ°á»›c xa không cứu được cÆ¡n khát gần…â€(2)
TÆ° TÆ° ngắm nhìn ná»™i dung viết trên giấy, gò má không khá»i Ä‘á» lên, nói:
- Trà Năng nà y sao lại không biết xấu hổ như thế?
Phạm Nhà n nghe thấy thanh âm oán háºn của nha hoà n bên tai, hiếu kỳ ngẩng đầu lên cÆ°á»i tủm tỉm nói:
- Tỷ tỷ vì sao nói Trà Năng không biết xấu hổ?
Trong phòng hắn, hoặc là nÆ¡i mà ngÆ°á»i khác không chú ý hắn luông gá»i mấy ngÆ°á»i nha hoà n là tá»· tá»·, táºp quán nà y từ Äông Nhi kéo dà i tá»›i bây giá», đám nha hoà n không lay chuyển được hắn, lão thái thái cÅ©ng mặc kệ, cho nên không thể là m gì khác hÆ¡n được là tùy theo hắn, nhiá»u năm qua đã thà nh thói quen rồi, cÅ©ng không cho là kỳ lạ nữa.
TÆ° TÆ° vẻ á»ng Ä‘á» trên mặt tản ra, giống nhÆ° mây chiá»u váºy, rất là đẹp, ngây thÆ¡ giải thÃch:
- Vị ni cô đó… nói cùng là m quá cà n rỡ lá»— mãng mà …chỉ là thiếu gia, ni cô là cái gì? Man Äầu(bánh mà n thầu) am là địa phÆ°Æ¡ng gì?
Phạm Nhà n cÆ°á»i vèo má»™t cái, nghÄ© thầm ngốc má»™t chút cÅ©ng có thể biết Tần Chung cùng Trà Năng tằng tịu vá»›i nhau, chỉ sợ có ngÆ°Æ¡i má»›i nghÄ© việc nà y tháºt cà n rỡ. NhÆ°ng nghe TÆ° TÆ° há»i ni cô là cái gì, hắn má»›i nhá»› ra, thế giá»›i nà y không có pháºt giáo, tá»± nhiên sẽ không có hòa thượng, cÅ©ng không có nữ hòa thượng là đương nhiên.
Hắn nhức đầu không biết phải giải thÃch thế nà o, ná»a ngà y má»›i ho ra được má»™t câu:
- Ni cô tá»±a nhÆ° là má»™t nữ khổ hạnh tăng, Man Äầu am là má»™t nÆ¡i tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° Thần miếu váºy.
TÆ° TÆ° nghe thấy hắn giải thÃch lại cà ng hoảng sợ:
- Thiếu gia không được viết hồ đồ, Thần miếu ở trên trá»i, luôn luôn thÆ°Æ¡ng xót nhân thế, mặc kệ thế sá»±, sao lại giống nhÆ° cái nÆ¡i dÆ¡ bẩn nhÆ° thế nà y.
Phạm Nhà n cÅ©ng không muốn giải thÃch cho nà ng, vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Biết rồi, từ giỠta chú ý một chút là được chứ gì.
Lại viết và i câu, hắn nghÄ© tá»›i cái gì, liá»n bảo TÆ° TÆ° Ä‘i ra ngoà i, tránh cho nha hoà n nà y không thấy những ná»™i dung không thÃch hợp, rồi lại bẩm báo vá»›i lão thái thái. Khi còn bé, bình thÆ°á»ng hắn kể chuyện xÆ°a dá»a Äông Nhi, Äông Nhi vẫn tưởng là do vị Tây Tịch tiên sinh kia dạy nhÆ°ng sau nà y lại Ä‘i cáo trạng vá»›i lão thái thái là m hại Phạm Nhà n phải chép sách mấy ngà y.
TÆ° TÆ° cẩn tháºn tỉ mỉ dặn dò lại và i câu buông miếng má»±c trong tay đẩy cá»a bÆ°á»›c ra ngoà i, phong thái xoay ngÆ°á»i ra cá»a của nà ng thá»±c là m cho đầu Phạm Nhà n hÆ¡n nóng lên.
Phạm Nhà n chấp bút trầm tÆ°, nghÄ© thầm muốn sao chép Hồng Lâu Má»™ng quả nhiên so vá»›i việc đạo văn của các báºc tiá»n bối khác thì phức tạp hÆ¡n nhiá»u. Hắn bắt đầu viết từ má»™t năm trÆ°á»›c, cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chỉ viết được cảnh từ mÆ°á»i năm đổ lại. May mà hôm nay đầu óc cổ quái tá»± nhiên lại có chút rõ rà ng, ký ức kiếp trÆ°á»›c không sai chút nà o, trái lại cà ng thêm rõ rà ng, có nhÆ° váºy má»›i có thể nhá»› kỹ được những mỹ từ cẩn tháºn của Tà o Tuyết Cần mà kỳ thá»±c rất khó nhá»› nguyên văn.
Chỉ là bối cảnh cùng nhân váºt trong truyện có chút khác biệt vá»›i thế giá»›i nà y, không biết tÆ°Æ¡ng lại bị ngÆ°á»i khác thấy có thể lý giải được không, cho nên quan trá»ng nhất là cần phải cháºm rãi sá»a chữa. NhÆ°ng Phạm Nhà n đối vá»›i ngòi bút của Hồng Lâu Má»™ng cá»±c kỳ tá»± tin, má»™t tuyệt tác, dù ở Bắc Kinh vẫn còn là má»™t tuyệt tác ---- Hồng Lâu Má»™ng? Äi tá»›i thế giá»›i nà y Hồng Lâu Má»™ng vẫn nhÆ° cÅ© là má»™t đại tuyệt tác.
----------oOo----------
=========
Chú ThÃch:
(1) bảo giáp (chế Ä‘á»™ biên chế há»™ tịch ngà y xÆ°a để quản lý nhân dân theo nhiá»u tầng. Má»™t số nhà hợp thà nh má»™t giáp;má»™t số giáp hợp thà nh má»™t bảo; giáp có giáp trưởng; má»—i bảo có má»™t bảo trưởng)
(2)TrÃch má»™t Ä‘oạn trong danh tác Hồng Lâu Má»™ng.
Bá»i tác giả Miêu Nị đặc biệt thÃch Hồng Lâu Má»™ng nên mình cÅ©ng mạn phép giá»›i thiệu sÆ¡ qua vá» tác phẩm nà y.
Hồng lâu má»™ng ( (chữ Hán giản thể: 红楼梦, chÃnh thể: 紅樓夢, latin hóa: Hónglóu mèng)) hay tên gốc Thạch đầu kà ( (chữ Hán giản thể: 石头记, chÃnh thể: 石é 記, latin hóa: ShÃtóu jì)) là má»™t trong bốn kiệt tác (tứ đại kì thÆ°) của văn há»c cổ Ä‘iển Trung Quốc (3 kiệt tác kia là Tam Quốc Diá»…n NghÄ©a của La Quán Trung, Tây du kà của Ngô Thừa Ân và Thủy Há» của Thi Nại Am). Tác phẩm được Tà o Tuyết Cần sáng tác trong khoảng thá»i gian giữa thế kỉ 18 triá»u đại nhà Thanh của Trung Quốc.
Tác phẩm ra Ä‘á»i và o khoảng giữa thế kỉ XVIII, Ä‘á»i nhà Thanh, 80 hồi đầu do Tà o Tuyết Cần (曹雪芹) viết, 40 hồi sau do Cao Ngạc viết thêm và soạn thà nh sách. Ngoà i ra Hồng lâu má»™ng còn có má»™t số tên khác nhÆ°:
* Thạch Äầu Kà tức là chuyện Thần Anh đầu thai xuống hạ giá»›i trả nợ tình duyên rồi lại trở vá» kiếp đá.
* Tình Tăng lục hay Phong Nguyệt bảo giám
* Tháºp nhị kim thoa lấy chuyện mÆ°á»i hai cô gái đẹp trong truyện để đặt tên.
* Kim Ngá»c kì duyên: Bảo Thoa có và ng, Bảo Ngá»c có ngá»c nên Bảo Ngá»c lấy Bảo Thoa là Kim Ngá»c kì duyên.
Tà i sản của augustrush
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
Từ khóa được google tìm thấy
4vn khanh du nien , åãèïòà , cac tac pham cua mieu ni , dịch khánh dÆ° niên , du khan nien mieu ni , du khanh nien , du khanh nien mieu ni , gai goi damthuy q5 , ïèäîðû , khach du nien , khanh du nhien , khanh du nien , khanh du nien - 4vn.eu , khanh du nien 4vn , khanh du nien 4vn.eu , khanh du nien chuong 12 , khanh du nien dich , khanh du nien full , khanh du nien luong son , khanh du nien mieu ni , khanh du nien tg mieu ni , khanh du nien tung hoanh , khanh du nien txt , khanh dÆ° niên - 4vn.eu , khanh nien du , khÃnh dƯ niÊn , khánh du nien-4vn.eu , khánh dÆ° niên , khánh dÆ° niên 4vn , khánh dÆ° niên dịch , khánh dÆ° niên full , khánh dÆ° niên mieu ni , khánh dÆ° niên-4vn.eu , khnah di nien , miêu nỵ 4vn.eu , miêu nị , miêu nị full , miêu niÌ£ , miêu n , mieu ni , mieu ni khanh du nien , õîëîäèëüíèê , tac gia mieu ni , tác giả miêu nị , truyen cua mieuni , truyen dich cua mieu ni , truyen khanh du nien 4vn , ùéÿéíáþðíï