Quách Tiểu Phong vừa thoát khá»i luồng gió xoáy, chỉ trông thấy những chiếc lá ở trung tâm vòng xoáy cà ng lúc cà ng xoay mạnh, tốc Ä‘á»™ cÅ©ng rất nhanh, nếu mấy ngÆ°á»i Quách Tiểu Phong vẫn còn ở trong vòng xoáy, thì chắc đã bị những chiếc lá cây đó biến thà nh những cái xác không toà n thây rồi, Quách Tiểu Phong tạm thá»i thở phà o má»™t hÆ¡i, may mà có Hoà ng Bỉnh Phong ở đây, biết cách khắc chế cÆ¡n cuồng phong nà y nên má»›i bảo toà n được tÃnh mạng, không phải chứ, tại sao Hoà ng Bỉnh Phong lại biết cách khắc chế cÆ¡n gió xoáy nà y nhỉ, chắc phải có lý do đặc biệt nà o đó, Quách Tiểu Phong thầm nghÄ©.
Lúc nà y Quách Tiểu Phong bá»—ng cảm thấy có má»™t cÆ¡n nhói Ä‘au từ ngá»±c truyá»n Ä‘i, tuy thoát khá»i cÆ¡n gió xoáy đó, nhÆ°ng trừ Thượng Quan Văn Cẩm ra thì ai cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng. Trịnh quản gia tá»± tay rút những chiếc lá ra khá»i cÆ¡ thể mình, chỉ nghe thấy má»™t tiếng “Ah†kêu lên thảm thiết, quan sát kỹ, những chiếc lá nà y không nghi ngá» gì nữa chÃnh là lá cây liá»…u, nhÆ°ng lại rất cứng, thảo nà o nó có thể đâm và o da thịt con ngÆ°á»i. Thượng Quan Văn Cẩm đến lúc nà y vẫn chÆ°a hoà n hồn. Quách Tiểu Phong không ngá» những chiếc lá nà y lại lợi hại nhÆ° váºy.
- Quách công tá», vừa rồi phải cảm Æ¡n cáºu, nếu không có cáºu chắc giá» tôi đã Ä‘i gặp Diêm VÆ°Æ¡ng rồi.
Trịnh quản gia nói.
- Không có gì, ngà i là sÆ° bá của Nguyệt Quang, cÅ©ng là sÆ° bá của tại hạ, cứu sÆ° bá cÅ©ng là lẽ thÆ°á»ng tình thôi mà …
Quách Tiểu Phong chÆ°a nói hết lá»i thì không thể nói tiếp được nữa, bởi vì Trịnh quản gia Ä‘ang giúp hắn nhổ những chiếc lá ra khá»i cÆ¡ thể, hắn cÅ©ng biết là rất Ä‘au nhÆ°ng đâu ngá» lại Ä‘au đến mức nà y.
- Ah…
- Quách công tá», cố chịu má»™t chút.
- Không sao, Trịnh quản gia, ngà i tiếp tục đi.
Thấy Quách Tiểu Phong cắn răng chịu Ä‘á»±ng, Trịnh quản gia cÅ©ng không khá»i nhăn mà y, má»—i lần rút má»™t lá, Quách Tiểu Phong lại kêu lên má»™t tiếng, sau khi nhổ hết Trịnh quản gia bôi Ãt thuốc lên ngÆ°á»i hắn.
- Quách công tá», Văn Cẩm xin Ä‘a tạ huynh và Hoà ng đảo chủ, nếu không có hai ngÆ°á»i, có lẽ giá» ngay đến xÆ°Æ¡ng cốt tôi cÅ©ng chẳng còn rồi.
Thượng Quan Văn Cẩm thấy Quách Tiểu Phong Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° váºy, ngại ngùng nói.
Quách Tiểu Phong đầu đầy mồ hôi:
- Văn… Văn Cẩm, không sao, chúng ta là bằng hữu, chúng ta là những ngÆ°á»i ngồi chung má»™t thuyá»n, ta, ta cứu cáºu cÅ©ng là chuyện nên là m mà , phải không, Hoà ng đảo chủ.
Lúc nà y Hoà ng Bỉnh Phong Ä‘ang chú ý quan sát luồng khà xoáy Ä‘ang biến mất, không nói má»™t lá»i, nghe Quách Tiểu Phong nhắc tá»›i tên mình, toà n thân run lên, cÅ©ng không biết Quách Tiểu Phong Ä‘ang nói cái gì, vá»™i đáp lại má»™t tiếng.
- Phải phải phải, Quách công tỠnói rất có lý.
- Váºy Hoà ng đảo chủ có thể giải thÃch má»™t chút không, tại sao ngà i biết được chiêu thức để phá giải luồng khà xoáy đó, rốt cuá»™c là ngà i còn biết những gì nữa?
Quách Tiểu Phong há»i.
Trịnh quản gia đến bên Hoà ng Bỉnh Phong, bắt đầu giúp đảo chủ nhổ những chiếc lá, Hoà ng Bỉnh Phong lộ ra thần sắc đau đớn, nhưng thần sắc đó không phải do vết thương tạo ra, mà là vì hồi ức lại quá khứ đau lòng.
- Tháºt ra, chiêu thức nà y cÅ©ng không có gì lạ cả, chÃnh là má»™t trong hai khán gia tuyệt há»c của đảo Äà o Hoa chúng ta, phi diệp Ä‘ao trong Äạn chỉ thần thông.
- Ngà i nói là Phi diệp Ä‘ao, váºy Phi diệp Ä‘ao nà y có thể khiến trá»i đất biến sắc sao?
Quách Tiểu Phong há»i.
- Phải, còn nhá»› năm năm trÆ°á»›c, sau khi Lý quản gia bị giết, nhÆ°ng lại không mất bất cứ thứ gì, các ngÆ°á»i thá» nghÄ© xem, đã là đạo tặc, sao có thể không trá»™m Ä‘i thứ gì chứ? Tháºt ra, đại tặc vô đầu đáng chết nà y đã tá»›i thÆ° phòng của ta lấy trá»™m hai cuốn bà kÃp, đó là “Phi diệp Ä‘ao phổ†và “ Äạn chỉ thần thôngâ€. Hai cuốn sách nà y có thể coi là váºt báu của đảo Äà o Hoa, vì sợ bốn vị quản gia lo lắng nên tôi không kể chuyện nà y cho há», tháºt không ngá», chỉ trong quãng thá»i gian ngắn ngủi có năm năm, đại tặc vô đầu đã có thể luyện được Phi diệp Ä‘ao và Äạn chỉ thần thông đến mức cao siêu nhÆ° váºy, cứ cho là ta thì cÅ©ng rất khó để đối kháng lại vá»›i nó. Song Phi diệp Ä‘ao của đại tặc nà y vẫn chÆ°a luyện xong, tháºt ra nếu chỉ dá»±a và o bà kÃp được ghi trong sách là chÆ°a đủ, vẫn phải phối hợp vá»›i Kỳ Song huyết chỉ có Hoà ng gia chúng ta Ä‘á»™c hữu, nhÆ° váºy má»›i có thể đạt đến cảnh giá»›i cao nhất của chiêu thức nà y, mà Äạn chỉ thần thông là dùng ná»™i lá»±c để khống chế không khÃ, khiến cho má»i váºt Ä‘á»u bất Ä‘á»™ng, sau đó má»›i có thể công kÃch trong nháy mắt. Xem ra trÆ°á»›c khi ăn cắp hai cuốn kà kÃp đó, võ công của đại tặc vô đầu đã rất cao rồi.
Hoà ng Bỉnh Phong từ từ nói.
- Hoà ng đảo chủ, Kỳ Song huyết mà ngà i vừa nhắc tới là gì? Liệu có khả năng đại tặc vô đầu có thể tự chế ra được Kỳ Song huyết không?
Quách Tiểu Phong hiếu kỳ há»i.
- Không thể có khả năng đó, tháºt ra chỉ nghe tên thôi cÅ©ng đủ biết Kỳ Song huyết cá»±c kỳ quý hiếm, kỳ thá»±c Kỳ Song huyết không phải là tên má»™t vị thuốc, mà là máu của ngÆ°á»i nhà há» Hoà ng chúng ta, má»—i lần chỉ cần uống má»™t bát là có thể tăng cÆ°á»ng uy lá»±c của Phi diệp Ä‘ao. Mà đại tặc vô đầu rõ rà ng là chÆ°a từng uống Kỳ Song huyết nên uy lá»±c Phi diệp Ä‘ao của nó cÅ©ng chÆ°a thể coi là mạnh, cho nên…
- Cho nên…đại tặc vô đầu nà y tuyệt đối chưa từng uống Kỳ Song huyết.
Quách Tiểu Phong nói xen ngang.
Lúc nà y lại có má»™t câu há»i lá»›n, rốt cuá»™c là có nên tiếp tục Ä‘i tiếp hay không? Hay là lại rút lui nhÆ° lần trÆ°á»›c? Hiện giá» trong số há» ai cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i nặng ngÆ°á»i nhẹ, nếu Ä‘i tiếp rõ rà ng là không sáng suốt, thêm và o đó, đại tặc vô đầu đã sá» dụng Phi diệp Ä‘ao để đối phó vá»›i bá»n Quách Tiểu Phong, nhÆ° váºy chứng tá» rằng nó sá»›m đã phát hiện ra mấy ngÆ°á»i Quách Tiểu Phong, mà đại tặc vô đầu nà y có thể dùng Phi diệp Ä‘ao bất cứ khi nà o, nếu cứ cố thủ Ä‘i tiếp thì không biết còn có nguy hiểm gì Ä‘ang chá» bá»n há». NhÆ°ng bây giá» mà quay vá», trong lòng thấy can tâm má»›i là lạ, ba cao thủ suy lý, hai quản gia và đảo chủ đảo Äà o Hoa, tốt xấu gì há» cÅ©ng Ä‘á»u là những ngÆ°á»i có tiếng tăm lừng lẫy, váºy mà cả mấy ngÆ°á»i bá»n há» lại bị má»™t đại tặc vô đầu không há» có danh tiếng lại không biết mặt mÅ©i nó ra sao đùa giỡn thế nà y, nói ra tháºt không xuôi tai chút nà o, đúng là mất mặt. ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là mấy Nam tá» hán lại sợ má»™t đại tặc nà y hay sao, nói ra chỉ e thiên hạ sẽ cÆ°á»i chê. Váºy nên tình hình bây giá» là tiến thoái lưỡng nan. Lúc nà y má»i ngÆ°á»i bắt đầu tranh luáºn, Lý Thiên TÆ°á»ng và LÆ°u quản gia thì khăng khăng muốn Ä‘i tiếp, còn Trịnh quản gia thấy má»i ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng nên không tán thà nh ý kiến của hai ngÆ°á»i nà y. Thượng Quan Văn Cẩm xuýt chút nữa thì mất mạng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên rất muốn quay vỠđại bản doanh, cho nên quyá»n quyết định hoà n toà n do Quách Tiểu Phong và Hoà ng Bỉnh Phong quyết định, phải là m sao đây, tiếp tục Æ°, váºy thì quá mạo hiểm, còn quay vá» sao, tháºt quá mất mặt, chỉ e là m mất khà thế của má»i ngÆ°á»i. NhÆ°ng Quách Tiểu Phong là má»™t ngÆ°á»i thông minh, sẽ tá»± biết nên lá»±a chá»n giữa việc Ä‘i ná»™p mạng là tốt hay theo kiểu “Quân tá» trả thù mÆ°á»i năm chÆ°a muá»™n†là tốt.
- Còn rừng xanh thì lo gì không có củi đốt, chúng ta nên quay vá» tÃnh kế lâu dà i thì hÆ¡n.
Hoà ng Bỉnh Phong nói.
- Hoà ng đảo chủ nói rất phải, mục Ä‘Ãch ban đầu của chúng ta là muốn công kÃch để đại tặc xuất đầu lá»™ diện, nhÆ°ng bây giá» nó đã biết chúng ta ở đây, chúng ta có là m gì cÅ©ng vô Ãch thôi, đây lại là địa bà n của nó, nếu cứ tiếp tục e sẽ chỉ lãng phà thá»i gian. Váºy nên trÆ°á»›c mắt chúng ta cứ quay vỠđại bản doanh tÃnh kế lâu dà i má»›i là thượng sách.
- Quách đại ca, tôi nghe theo huynh, đã nhÆ° váºy thì chúng ta quay vá» thôi.
Lý Thiên TÆ°á»ng nhÆ° sá»±c tỉnh ngá»™.
- Cứ quyết định nhÆ° váºy Ä‘i, chúng ta quay vá» thôi.
Hoà ng Bỉnh Phong lên tiếng.
- Văn Cẩm, cáºu vẫn nhá»› Ä‘Æ°á»ng quay vá» chứ?
Quách Tiểu Phong há»i.
- Nhá»›, vừa rồi hai ngÆ°á»i kéo tôi thoát khá»i vòng gió xoáy đó đã chuyển ngoặt 45 Ä‘á»™, cho nên chỉ cần chúng ta quay lại chá»— cÅ©, hÆ°á»›ng 45 Ä‘á»™, rồi theo cầu Nam Hồng nà y mà đi là được.
Trà nhá»› của Thượng Quan Văn Cẩm quả hÆ¡n ngÆ°á»i, đây chÃnh là lý do tại sao Quách Tiểu Phong lại để má»™t ngÆ°á»i không có võ công nhÆ° cáºu ta Ä‘i cùng.