|
|
18-11-2008, 08:22 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Những ngÆ°á»i hà ng xóm lạ
Tác giả: Mail Ahmad
Truyện ngắn Malaysia
Khi gia đình Da-lê-la dá»n vá» khu nhà Ta-man Sen-tô-sa, em liá»n kết bạn vá»›i Mỹ Linh ở nhà bên cạnh. Hai đứa cùng há»c má»™t lá»›p, thÆ°á»ng ngà y vẫn Ä‘i há»c, vá» há»c cùng nhau; những lúc rá»—i rãi, chúng còn cùng chÆ¡i vá»›i nhau. Tình bạn giữa hai đứa vẫn mặn mà , cho đến cái đêm mẹ Mỹ Linh mang vá» nhà má»™t con chó.
“Nà y, con! Mẹ mang vá» cho con má»™t chú cún. Quà sinh nháºt của bố mẹ tặng con đấy".
“Bố mẹ cho con?"
Cô bé kêu lên vui sướng. Ôm con chó con và o lòng, em nựng:
“Ôi, em đẹp quá! Chị sẽ gá»i em là Giô-han nhé. Äúng rồi Giô-han".
NhÆ°ng ở nhà bên cạnh, mẹ Da-lê-la bứt dứt không yên khi biết chuyện con chó. Theo tôn giáo của gia đình Da-lê-la, chó là loà i váºt bẩn thỉu, không được nuôi trong nhà . Bà ướm chuyện đó vá»›i chồng, nhÆ°ng ông tá» ra không quan tâm.
“Ôi dà o, miễn là con chó không và o nhà mình, thì cũng được chứ sao", - ông nói.
“Chả lẽ ông không nghe nó rên rỉ và sủa suốt ngà y đêm hay sao?"
“À, có lẽ nó chưa quen chỗ ở mới và nhớ mẹ nó, cho nên mới sủa".
Lá»i giải thÃch của ông chẳng là m yên lòng bà . Và bà sợ rằng Da-lê-la sẽ chÆ¡i đùa vá»›i con chó. Cuối cùng, bà quyết định cấm không cho Da-lê-la qua chÆ¡i nhà Mỹ Linh.
“NhÆ°ng tại sao con lại không được qua bên ấy, hả mẹ?", - nó há»i.
“Vì có con chó, con ạ!"
“Con chó thì là m sao? Con có chơi với nó đâu?"
“Mẹ biết thế. Nhưng con cũng biết, theo tôn giáo của chúng ta, ngay cả việc chạm và o mình con chó cũng bị cấm".
Da-lê-la buồn quá không biết trả lá»i thế nà o. NhÆ°ng sau đó, nó vẫn bà máºt sang chÆ¡i nhà Mỹ Linh. Má»™t buổi tối, Da-lê-la chạy vá»™i vá» nhà và ra ngay đằng sau. Mẹ nó sinh nghi, liá»n theo ra, và thấy cô bé Ä‘ang rá»a đầu gối, kỳ cá» rất mạnh.
“Là m sao thế, Da-lê-la?" - Bà há»i, là m ra vẻ ngạc nhiên.
“À, Giô-han liếm đầu gối con, mẹ ạâ€. Nghe thấy thế, bà mẹ giáºn quá.
“Mẹ đã bảo con không được sang nhà Mỹ Linh cÆ¡ mà ? Tại sao con không nghe lá»i mẹ?"
“Con xin lá»—i mẹ. Xin mẹ đừng giáºn. Äây nà y, con đã rá»a đầu gối rồi", - nó nói và đứng dáºy.
“Mẹ có thể thấy việc đó. Nhưng từ nay con sẽ không được sang nhà Mỹ Linh nữa rõ chưa?"
“Kìa, mẹ! Mỹ Linh là bạn thân nhất của con". Äúng lúc đó Mỹ Linh xuất hiện:
“Dạ, xin bác chá»› bá»±c mình. Giô-han má»›i chỉ thỠđùa vá»›i Da- lê-la thôi ạâ€.
NhÆ°ng mẹ Da-lê-la cà ng giáºn hÆ¡n.
“Ãi chà ! ChÆ¡i vá»›i con chó cÆ¡ đấy. Cả hai cô Ä‘á»u biết thế là trái vá»›i tôn giáo của chúng tôi. Nếu con chó chạm và o ngÆ°á»i, thì phải rá»a chá»— đó má»™t lần bằng nÆ°á»›c hòa đất sét, và sáu lần nÆ°á»›c lã".
“Nhưng Giô-han sạch lắm", - Mỹ Linh cãi. - "Cháu ngà y nà o cũng tắm cho nó. Nó không bẩn tý nà o. Bác nhìn mà xem", - nó vừa nói, vừa chỉ và o Giô-han lúc đó đã đến đằng sau.
“Bác biết thân mình nó sạch, Mỹ Linh ạ. NhÆ°ng vá»›i các bác, thì nó vẫn là con váºt không sạch sẽ. Thế đấy cháu ạâ€.
Mỹ Linh không biết là m thế nà o để bảo vệ Giô-han. Mà cô cÅ©ng tháºt sá»± chẳng hiểu mẹ Da-lê-la định nói gì. Chỉ có Ä‘iá»u, cô không thÃch ngÆ°á»i khác buá»™c tá»™i Giô-han là không sạch sẽ. Äá»™t nhiên, con chó bắt đầu chạy quanh sân, vẫy Ä‘uôi và vui vẻ sủa vang.
“Kìa, kìa! Äem con chó ra khá»i đây ngay! Äừng để nó và o nhà ". - Mẹ Da-lê-la quát lên vá»›i vẻ ghê tởm.
Mỹ Linh không thể tin được Ä‘iá»u cô vừa nghe. Nó là m cô bé sợ. Không nói má»™t lá»i, cô chạy khá»i vÆ°á»n, Giô-han theo sát đằng sau. Vá» nhà , cô kể cho mẹ nghe chuyện vừa xảy ra.
“Mỹ Linh! Con biết những ngÆ°á»i theo giáo phái ấy không được chÆ¡i đùa vá»›i chó mà ", - mẹ nó an ủi.
“Nhưng sao bác ấy buộc tội Giô-han của con là không sạch sẽ? Con giữ nó rất sạch", - Mỹ Linh cãi, nước mắt đầm đìa.
Mẹ cô không nói gì. Mặc dù bị mẹ cấm, Da-lê-la vẫn tiếp tục sang chÆ¡i nhà Mỹ Linh. Hai đứa có vẻ chẳng báºn tâm vá» chuyện má»›i xảy ra, bởi vì vá»›i chúng, tình bạn của chúng quan trá»ng hÆ¡n nhiá»u. Da-lê-la cÅ©ng biết Mỹ Linh yêu Giô-han vô cùng. Giô-han tiếp tục là m phiá»n xóm giá»ng. Ban đêm nó cứ há»™c lên, Ä‘uổi cắn mèo ầm Ä© cả phố xá. Má»™t chiá»u chủ nháºt, Mỹ Linh sang nhà Da-lê- la chÆ¡i. Trong khi hai đứa Ä‘ang ngồi, Giô-han theo sang và đứng gần cổng trÆ°á»›c. Cô-reng, con mèo của Da-lê-la ra khá»i nhà , đến chá»— hai đứa ngồi. Bá»—ng Giô-han chạy bổ và o trong sân, lao thẳng tá»›i con mèo. Cô-reng nhảy dá»±ng lên vì sợ, chạy và o nhà ; Giô-han Ä‘uổi theo đằng sau. Và o trong nhà , Cô-reng định nhảy lên cái vô tuyến, nhÆ°ng khi nhảy, đã va phải lá» hoa; mẹ Da-lê-la chạy vá»™i và o phòng.
“Trá»i Æ¡i, cái lá» hoa đẹp của tôi sao thế nà y", bà hét, không tin và o mắt mình nữa.
Giô-han đứng trong phòng, gầm gừ. Thấy con chó, bà mẹ Da- lê-la nhặt cái chổi đánh nó. Con chó chạy ra khá»i nhà kêu ăng ẳng vì Ä‘au. Mỹ Linh đứng nhìn, tuyệt vá»ng, nÆ°á»›c mắt lÆ°ng tròng. Không nói gì nó chạy theo Giô-han ra khá»i sân. Da-lê-la quá sá»ng sốt, không biết là m gì. Em biết mẹ em rất giáºn, sẽ không cho em gặp Mỹ Linh nữa. Tất cả chỉ vì Giô-han! Äêm hôm đó, khi bố Mỹ Linh Ä‘i là m vá», ông thấy con gái Ä‘ang khóc. Cô bé nức nở kể cho bố nghe chuyện xảy ra.
“À, nếu Giô-han Ä‘uổi theo con mèo và o nhà , rồi lại là m vỡ lá» hoa, thì bác ấy tức giáºn là đúng rồi", - ông bố cô nói.
“Chúng ta phải là m gì bây giá»?" - Mẹ Mỹ Linh há»i.
“Tôi cÅ©ng chẳng biết. Tôi nghÄ© nó đừng nên gặp Da-lê-la má»™t thá»i gian", - ông trả lá»i miá»…n cưỡng.
Mỹ Linh sá»ng sốt. Lá»i cha cô nói là m cô hoà n toà n bất ngá». Cô chạy vá» phòng, bối rối và buồn rầu vá» tất cả những gì đã xảy ra. Äêm đó, Da-lê-la không sao ngủ được. Cứ nghÄ© mãi là chỉ vì Giô- han mà tình bạn của em và Mỹ Linh bị sứt mẻ.
“Có lẽ mình phải bảo Mỹ Linh quẳng con chó đi", - nó nghĩ. Nhưng không được! Em biết không thể bảo bạn là m thế, vì
Mỹ Linh rất quý con chó. Da-lê-la không muốn mất Mỹ Linh, nhÆ°ng em biết, bạn em cÅ©ng không muốn mất Giô-han. Trong khi đó, mấy tuần tiếp theo, Giô-han vẫn tiếp tục sủa, cà ng ngà y nghe cà ng lạ. Lúc đầu là rên Æ° á», rồi gầm gừ sủa và cuối cùng rÃt lên. Tiếng nó sủa nghe rá»n rợn, rất sợ! Mỹ Linh lo Giô-han ốm, nhÆ°ng bố cô cả quyết là con chó chẳng sao cả. Äêm nà y qua đêm khác, tiếng sủa và tiếng hú quái lạ của Giô-han cứ tiếp tục mãi. Xóm giá»ng cảm thấy không yên tâm, vì há» cho đó là điá»m xấu. NgÆ°á»i ta xì xà o là điá»u ấy có nghÄ©a hoặc con chó, hoặc chủ của nó sẽ gặp rủi ro. Nghe thấy thế, Mỹ Linh lại cà ng buồn hÆ¡n. Và o thá»i gian ấy, Mỹ Linh và Da-lê-la không gặp nhau nữa. Mặc dù vẫn nhìn thấy nhau ở trÆ°á»ng, chúng chẳng bao giá» nói chuyện vá»›i nhau, và khi vá» nhà , má»—i đứa Ä‘i má»™t Ä‘Æ°á»ng. NhÆ°ng cuối cùng, má»™t hôm, Da-lê- la thu hết can đảm để nói chuyện vá»›i bạn. Em tiến lại chá»— Mỹ Linh và nói:
“Cáºu không muốn chÆ¡i vá»›i tá»› nữa à ?"
“Ồ, có chứ. NhÆ°ng cáºu biết là chúng ta không được phép gặp nhau nữa".
“Chung quá cũng chỉ tại Giô-han".
“Tớ biết, nhưng là m sao được?"
“Thế nà y nhé..."
“Thế nà o?"...
“Cáºu không giáºn nếu tá»› nói ra chứ?"
“Tất nhiên là không. Chúng ta là bạn bè mà ".
“Thế thì thế nà y, Mỹ Linh ạ. Tôi nghÄ©, cáºu nên buá»™c Giô-han lại".
“XÃch nó lại?"
“Ừ, lấy dây cột nó trong sân ấy. Rồi chúng mình lại sẽ được gặp nhau".
“NhÆ°ng tá»› không nghÄ© là nó sẽ thÃch thế. Nó thÆ°á»ng được tá»± do chạy rông thá»a thÃch. Nếu tá»› buá»™c nó lại, nó cà ng sủa nhiá»u hÆ¡n".
“Thì đã sao, nếu chúng mình lại được gặp nhau?"
“NhÆ°ng chắc không ăn thua đâu. Nó lại cà ng là m xóm giá»ng bá»±c mình hÆ¡n. Há» có thể giết nó mất".
“Äừng nói vá»› vẩn. Há» giết thế nà o được. Tá»› chắc là , sau má»™t thá»i gian bị xÃch, nó cÅ©ng sẽ quen Ä‘i. Mấy lại nó vẫn sủa liên tục lúc không bị xÃch đó thôi".
Mỹ Linh nghĩ một lúc. Cuối cùng nó nói:
“Thôi được, tối nay tá»› thá» xÃch nó lại xem sao".
Hai đứa cùng cÆ°á»i, nắm tay nhau trở vá» nhà . Tối hôm đó, Mỹ Linh buá»™c Giô-han ở cổng. NhÆ°ng con chó sủa liên hồi. Nghe chó sủa, cô bé buồn rầu, cứ ra và o nhìn nó, xoa đầu, xoa lÆ°ng con chó mãi:
“Äừng khóc nữa em. Chị là m thế nà y tốt cho em mà thôi. Chẳng ai cầm chổi đánh em được nữa. Mà chị và Da-lê-la lại có thể chÆ¡i vá»›i nhau".
NhÆ°ng Giô-han chỉ rên Æ° á» và liếm mặt cô bé. Cô bé vừa là m nó yên được má»™t lúc, thì nó lại sủa, cà ng to hÆ¡n trÆ°á»›c. Thế là Mỹ Linh lại chạy ra vá»›i con chó. Bố mẹ cô lặng lẽ nhìn, lo lắng không biết nói gì. Äêm đã khuya. Mỹ Linh đã năm lần chạy ra vá»— vá» con chó. Vừa mệt, vừa bá»±c, cuối cùng cô quyết định thả con chó ra.
“Thôi được! Bây giỠchị thả em ra. Nhưng em phải hứa với chị là giữ yên lặng và không chạy đi đâu nhé!"
Con chó kêu Æ° á», tá»±a nhÆ° nó hiểu những gì Mỹ Linh nói. Rồi nó hú lên và nhìn ra Ä‘Æ°á»ng.
“Nà y sao thế hả? Im nà o! Chị sẽ thả em ra, nhưng đừng chạy lung tung đấy".
Cô nói và thả con chó ra. NhÆ°ng khi cô và o trong nhà , con chó vẫn ngồi đó và nhìn mãi ra Ä‘Æ°á»ng. Äêm hoà n toà n yên tÄ©nh, trừ và i tiếng nhái kêu ngoà i xa. Trá»i bá»—ng đổ mÆ°a. Mỹ Linh dần dần trôi và o giấc ngủ cháºp chá»n. Cô mÆ¡ thấy cô cùng Da-lê-la và Giô-han, cả ba đứa Ä‘ang Ä‘i, Ä‘i mãi. Chúng tá»›i má»™t khe sâu, nhìn xuống chỉ thấy tối Ä‘en và sâu hun hút, chứ không thấy gì khác. Thế rồi, bá»—ng nhiên Giô-han trượt chân và rÆ¡i và o cái miệng Ä‘en ngòm của vá»±c sâu ấy. Mỹ Linh giáºt mình, hét toáng lên. Cô nhảy khá»i giÆ°á»ng và chạy bổ ra sân. Má»›i há»ng sáng. Không thấy Giô- han đâu. Cô lại hét lên, và bố mẹ cô chạy ra. Cả ba ngÆ°á»i tìm kiếm quanh vÆ°á»n, nhÆ°ng không thấy con chó đâu cả. Mỹ Linh tìm ở khu vá»±c xung quanh, vừa Ä‘i vừa gá»i ầm lên:
“Giô-han! Giô-han", nhÆ°ng vẫn không thấy nó. Cô buồn rầu quay vá», ngồi ở chá»— Giô-han thÆ°á»ng ngủ dÆ°á»›i cổng. Cô lẩm bẩm má»™t mình:
“Giá mình đừng xÃch nó thì đâu đến ná»—i. Nó không muốn bị xÃch cổ. ChÃnh vì thế mà nó bá» Ä‘i mất".
Mẹ cô an ủi:
“Thôi đừng buồn, con ạ. Bố mẹ sẽ kiếm cho con con khác".
“Nhưng nó đâu bằng được Giô-han. Con không muốn con chó nà o khác. Con sẽ đi tìm Giô-han. Con biết nó không chết đâu".
Hà ng phố nhanh chóng biết chuyện xảy ra. Khi biết tin, Da- lê-la láºp tức sang nhà bạn. Vừa thấy Da-lê-la, Mỹ Linh quà ng tay ôm bạn khóc nức nở.
“Thôi đừng khóc, Mỹ Linh", - Da-lê-la nói, nhưng em cũng cảm thấy rất buồn.
“Ôi, tớ biết là nó chết rồi".
“Không đâu. Nó vẫn còn sống. Chúng mình sẽ cùng đi tìm nó".
“Tớ biết nó chết mất rồi. Tối qua tớ mơ thấy nó bị ngã xuống vực sâu và biến mất".
“Thôi đừng vớ vẩn. Chúng mình hãy đi tìm nó. Có thể nó ra chỗ bỠsuối chúng mình vẫn câu cá".
Thế là hai cô bé Ä‘i ra Ä‘Æ°á»ng. Buổi sáng trá»i lạnh; sÆ°Æ¡ng long lanh trên ngá»n cá». Mặt trá»i Ä‘ang từ từ má»c ở đằng đông. Vì là ngà y chủ nháºt, nên Ä‘Æ°á»ng Ãt ngÆ°á»i qua lại. Khi đến gần dòng suối cạnh Ä‘Æ°á»ng, hai đứa thấy váºt gì đó Ä‘ang nổi trên mặt nÆ°á»›c. Tim Mỹ Linh Ä‘áºp nhanh. Nó bá» Da-lê-la, chạy vượt lên trÆ°á»›c. Äến bá» suối, nó nhìn thấy đó là xác Giô-han. Mình nó đầy vết thÆ°Æ¡ng tÃm bầm. Hình nhÆ° nó bị xe cán chết và vất xuống suối. Mỹ Linh gần nhÆ° ngất xỉu. Gần trÆ°a hôm đó, Da-lê-la giúp bạn chôn Giô-han ở sau nhà Mỹ Linh. Hai cô bé trồng má»™t bụi cây nhỠở phÃa đầu má»™. Sau đó, Mỹ Linh quỳ cạnh má»™, thì thầm, giá»ng run run:
“Nghỉ yên, em nhé. Cái cây nà y sẽ nhắc em luôn nhá»› đến chị. Chị sẽ chăm nom, tÆ°á»›i bón cho nó lá»›n khá»e. Ngủ ngoan, nghe em. Chị sẽ luôn coi sóc má»™ em".
Da-lê-la, cÅ©ng quỳ bên cạnh bạn, rất cảm Ä‘á»™ng trÆ°á»›c những lá»i bạn nó nói. Cả hai đứa Ä‘á»u khóc. Chúng lặng lẽ đứng lên, nắm tay nhau, quay mặt và rá»i khá»i chá»— đó. Khi hai đứa vòng vá» trÆ°á»›c nhà Mỹ Linh, chúng thấy mẹ Da-lê-la bÆ°á»›c và o cổng, tay xách má»™t cái là n nhá». Lúc đầu, Da-lê-la lo mẹ nó sẽ bá»±c khi thấy nó ở nhà Mỹ Linh. NhÆ°ng mẹ nó đã đến chá»— hai đứa, đặt tay lên vai Mỹ Linh và dịu dà ng nói:
“Bác lấy là m tiếc là con chó của cháu bị chết. Bác biết cháu quý nó lắm. NhÆ°ng bác xin cháu hiểu tại sao bác không chó Da-lê- la đến đây khi cháu có con chó. Bác hi vá»ng bây giá» hai đứa có thể tiếp tục chÆ¡i vá»›i nhau. Dù biết là không gì có thể thay thế con chó của cháu, bác vẫn mang cho cháu cái nà y mà chÆ¡i ở nhà ".
Nói xong, mẹ Da-lê-la đưa cho Mỹ Linh cái là n. Nhìn và o trong là n cô bé thấy một chú mèo con trắng muốt, hai mắt mở thao láo.
“Ôi, con mèo đẹp quá", - Mỹ Linh kêu lên. Bế con mèo tròn trĩnh như quả bóng lông trắng lên, và xoa xoa nó và o má mình, cô bé nói:
“Chị biết là Giô-han sẽ không bao giỠtị với em. Chắc nó sẽ vui vì chị đã tìm được bạn mới. Em sẽ giúp chị cùng chăm chút cho cây nhỠcủa nó nhé".
NÆ°á»›c mắt lÆ°ng tròng, nó quay lại phÃa mẹ Da-lê-la.
“Cháu cám ơn bác. Cám ơn bác. Cháu sẽ quý con mèo nà y như đã quý Giô-han. Và Da-lê-la cùng cháu sẽ mãi mãi chơi thân với nhau".
|
18-11-2008, 08:29 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Cây sáo thần kỳ
Tác giả: Madhav Ghimire
Truyện ngắn Nepal
Mặt trá»i Ä‘ang lặn khi Xu-cu-ma Ä‘ang Ä‘i ngược con Ä‘Æ°á»ng đất và o má»™t là ng nhá». Cáºu bé khoảng mÆ°á»i má»™t tuổi. Xa xa là dãy Hi- ma-lay-a hùng vÄ©, những đỉnh núi cao chót vót vẫn còn tắm trong ráng chiá»u đỠối. Xu-cu-ma chỉ có má»™t mình, cÅ©ng chẳng quen ai trong là ng. Thế nhÆ°ng, cáºu vẫn há vá»ng sẽ tìm được ngÆ°á»i cho ngủ nhá» qua đêm. Äằng xa, má»™t cô bé Ä‘ang cất tiếng gá»i mẹ, khiến cáºu chạnh nghÄ© đến bà mẹ đã quá cố của cáºu. Lòng đầy thÆ°Æ¡ng nhá»›, cáºu rút cây sáo và đưa lên môi. Cáºu cảm thấy má»—i khi thổi má»™t bà i, cáºu cÅ©ng nhÆ° Ä‘ang cất tiếng gá»i mẹ, giống nhÆ° cô bé Ä‘ang gá»i mẹ ở đằng xa kia.
Khi cáºu Ä‘ang thổi sáo, thì có má»™t bà đứng tuổi Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng phÃa sau cáºu; vai bà mang bó cá» nặng. Bà là vợ ông trưởng là ng. Bà dừng bÆ°á»›c, yên lặng lắng nghe Ä‘iệu nhạc cáºu bé thổi. Linh cảm có ngÆ°á»i, Xu-cu-ma quay nhìn bà . Khi mắt há» gặp nhau, cả hai Ä‘á»u thấy hình nhÆ° hỠđã biết nhau từ lâu. NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà há»i:
“Nà y, con đi đâu thế?"
“Con từ nÆ¡i xa tá»›i đây, mẹ ạ. Con Ä‘ang tìm chá»— ngủ qua đêm", - cáºu bé trả lá»i. Há» xÆ°ng mẹ con vá»›i nhau chỉ vì tá» tế, hay còn có cái gì sâu Ä‘áºm hÆ¡n chăng? NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà hình nhÆ° ngạc nhiên. Mặc dù cáºu bé không quen ai trong là ng, và xem ra cÅ©ng không biết Ä‘i đâu, thế mà cáºu đứng thổi sáo má»™t cách vui vẻ nhÆ° bất cứ đứa trẻ vô lo nghÄ© nà o.
“Con hãy đi với mẹ", - bà nói.
-"Em con Ä‘ang gá»i mẹ đấy. Khi nghe tiếng sáo của con, lòng mẹ nhÆ° thấy con Ä‘ang cất tiếng gá»i mẹ bằng khúc nhạc. Nà o, Ä‘i con, chúng ta vá» nhà thôi".
Cáºu bé cất sáo, theo ngÆ°á»i phụ nữ vá» nhà . Má»›i năm tuổi, Xu- cu-ma đã mất mẹ. Cáºu chỉ còn nhá»›, mẹ cáºu có đôi mắt sáng và chuá»—i hạt mà u xanh luôn Ä‘eo ở cổ. Cáºu tin là mẹ cáºu vẫn sống trong trái tim cáºu. Chiếc sáo cáºu mang theo là quà của ông bố tặng. Sau khi mẹ cáºu mất, tối tối trÆ°á»›c khi Ä‘i ngủ, bố cáºu thÆ°á»ng mang sáo ra thổi. ChÃnh âm Ä‘iệu trầm bổng của cây sáo đã ru cáºu bé và o giấc ngủ. Má»™t tối, khi bố cáºu Ä‘ang ngồi thổi sáo, Xu-cu-ma há»i:
“Mẹ đâu, bố? Tại sao con không còn gặp mẹ nữa?" NgÆ°á»i bố đặt cây sáo xuống, mắt đượm buồn.
“Mẹ con bây giá» Ä‘ang sống trong ngôi nhà của Pháºt. Dù mẹ ở mãi tÃt trên trá»i, mẹ vẫn sống trong tim cha con mình, con ạâ€.
Rồi Xu-cu-ma há»i:
“Có bao giá» bố gặp mẹ ở trong tim không?" Ông nhìn xuống cáºu bé, trả lá»i:
“Có, con ạ. Mỗi khi thổi sáo là bố lại gặp mẹ".
“Bố ơi, con rất muốn gặp mẹ! Bố hãy là m cho con một cây sáo, để con cũng thấy mẹ vẫn ở cùng con, mỗi khi con thổi sáo".
Ngay sau đó, bố Xu-cu-ma cẩn tháºn là m cho cáºu bé má»™t cây sáo và dạy cáºu cách thổi sáo. Bố cáºu cÅ©ng dạy cáºu biết thưởng thức vẻ đẹp của đêm trăng, và bà i hát do tiếng mÆ°a rÆ¡i tạo thà nh. Bố cáºu thÆ°á»ng bảo:
“Cần phải vui, và thổi sáo má»™t cách vui vẻ, vì Ä‘iá»u đó sẽ là m mẹ con vui sÆ°á»›ng khi nghe tiếng sáo của con".
Xu-cu-ma dà nh tất cả thá»i gian táºp thổi sáo. Má»™t hôm, lúc cáºu lên chÃn, bố cáºu bảo:
“Con ạ, bây giá» con thổi sáo giá»i hÆ¡n bố rồi đấy. NhÆ°ng bố muốn nói vá»›i con Ä‘iá»u mà trÆ°á»›c đây bố chÆ°a nói vá»›i con. Má»i ngÆ°á»i ai cÅ©ng có thể cảm nháºn, táºn trong tim há», là n Ä‘iệu du dÆ°Æ¡ng của cây sáo, cho dù há» là loại ngÆ°á»i nà o. Má»—i khi thổi sáo, con phải thổi vá»›i tất cả tình thÆ°Æ¡ng yêu trong trái tim con; thế là , má»i ngÆ°á»i sẽ nháºn ra tình thÆ°Æ¡ng yêu của con qua tiếng sáo. Và con sẽ có thể tìm được ngÆ°á»i mẹ thá»±c sá»± của con".
Sau đó Ãt ngà y, bố Xu-cu-ma qua Ä‘á»i. Buồn rầu và đơn Ä‘á»™c, cáºu bé cất sáo, trong sáu tháng trá»i, không há» Ä‘á»™ng đến nó.
Suốt trong thá»i gian ấy cáºu cứ khóc thầm má»™t mình. Vì không còn chá»— nÆ°Æ¡ng tá»±a, nên cuối cùng ngÆ°á»i ta Ä‘Æ°a cáºu tá»›i ở vá»›i ngÆ°á»i chú. ở đó, cáºu má»›i lại cầm đến cây sáo, không phải để là m má»i ngÆ°á»i xung quanh chú ý đến, mà chỉ để tá» lòng thÆ°Æ¡ng yêu của cáºu đối vá»›i há», và để được nháºn tình thÆ°Æ¡ng yêu của hỠđối vá»›i cáºu. NhÆ°ng Xu-cu-ma không chịu yên pháºn. Má»™t hôm cáºu lấy cây sáo, rá»i nhà ông chú, bắt đầu má»™t chuyến Ä‘i vô định. Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, cáºu thÆ°á»ng thổi sáo; và những ngÆ°á»i gặp trên Ä‘Æ°á»ng thÆ°á»ng quây xung quanh, lắng nghe tiếng sáo; đôi khi còn nhảy theo Ä‘iệu nhạc. NhÆ°ng cáºu vẫn chỉ có má»™t mình, vì không ai thÆ°Æ¡ng yêu cáºu được nhÆ° bố mẹ thân yêu. Má»i ngÆ°á»i phần lá»›n chỉ quan tâm đến bản thân, cùng những việc riêng của há», chứ đâu có thá»i gian quan tâm đến Xu-cu-ma sau khi thổi sáo xong. Chẳng ai có thá»i gian dà nh cho cáºu, mãi cho đến buổi chiá»u cáºu gặp vợ ngÆ°á»i trưởng là ng và bà đã gá»i cáºu là con. Cáºu nhÆ° tìm thấy ngÆ°á»i mẹ thá»±c sá»± trong ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy. Khi hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o sân, cáºu nhìn thấy má»™t cô bé Ä‘ang Ä‘i trong vÆ°á»n. Äó là Xay-a-pa-tri, con gái ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , mà trÆ°á»›c đó cô vừa gá»i. Bà hất đầu vá» phÃa Xu-cu-ma và bảo:
“Con nà y, mẹ dẫn má»™t cáºu bé ngoan vỠở vá»›i chúng ta, à không phải, mẹ muốn nói là dẫn anh con vá» nhà ". Hai đứa đứng đó, thẹn thùng không nói má»™t lá»i. NhÆ°ng cả hai Ä‘á»u sung sÆ°á»›ng. Xay-a-pa-tri không có anh trai, thì nay có Xu-cu-ma, còn Xu-cu-ma thì có cô em gái. Sau đó há» và o nhà . Khi Xu-cu-ma ngồi nhìn bà mẹ chuẩn bị bữa tối trong ánh đèn đêm ấm áp, cáºu lại cảm thấy niá»m hạnh phúc mà đá»i cáºu đã mất. Má»™t lúc sau, ông trưởng là ng trở vá». Ông không nói gì chỉ tò mò liếc nhìn Xu-cu-ma, khiến cáºu cảm thấy không thoải mái và buồn. Bà vợ nói vá»›i chồng:
“Tôi gặp nó trên Ä‘Æ°á»ng. Nó thổi sáo rất hay". Suốt bữa ăn, ông ta không nói gì vá»›i cáºu bé. Sau khi dá»n xong bát Ä‘Ä©a, Xu-cu-ma lấy sáo và bắt đầu thổi nhè nhẹ. Cả gia đình ngồi im lặng, say sÆ°a nghe tiếng sáo. Hai ông bà cảm thấy tiếng sáo trầm bổng, du dÆ°Æ¡ng ấy Ä‘ang khÆ¡i dáºy Ä‘iá»u gì đó thân thuá»™c trong trái tim há». Xay-a-pa-tri thì cảm thấy ngÆ°á»i anh trai má»›i của cô nhÆ° Ä‘ang qua Ä‘iệu sáo nói chuyện vá»›i gia đình cô. Khi cáºu bé thổi xong và đi ngủ, bà mẹ dịu dà ng vuốt ve mặt nó, hôn lên má nó và bảo:
“Ngủ ngon, con trai của mẹ".
Sáng hôm sau, Xu-cu-ma dáºy sá»›m sá»a soạn lên Ä‘Æ°á»ng. NhÆ°ng bà mẹ ngăn cáºu lại và nói:
“Mẹ là mẹ của con. Mẹ sẽ không để con bỠnhà đi đâu".
Và , thế là Xu-cu-ma ở lại vá»›i gia đình. Xay-a-pa-tri rất quý Xu-cu-ma, nhÆ°ng cô cảm thấy còn nhiá»u Ä‘iá»u ở cáºu bé mà cô không hiểu được. Cô thÆ°á»ng thắc mắc tại sao cáºu bé lúc nà o trông cÅ©ng nghiêm trang thế. Ban ngà y, cô thÆ°á»ng dẫn cáºu Ä‘i khắp là ng, giá»›i thiệu cáºu vá»›i bạn bè của cô. Má»™t hôm, hai đứa xuống chÆ¡i con suối gần đó. Xu-cu-ma lặng lẽ ngồi trên má»™t tảng đá, trân trân nhìn dòng nÆ°á»›c. Không nén nổi tò mò, Xay-a-pa-tri há»i:
“Anh đang nghĩ gì thế?"
“Em còn mẹ, và mẹ yêu em vì em là con gái mẹ. Còn mẹ anh đã mất. Chỉ còn cách duy nhất để anh gặp mẹ là thổi sáo". Xay-a- pa-tri sá»ng sốt trÆ°á»›c câu trả lá»i của cáºu.
“NhÆ°ng mẹ em cÅ©ng là mẹ anh cÆ¡ mà ? Em không phải là em gái anh sao?" - Cô bé há»i.
Ngáºp ngừng, cáºu trả lá»i:
“Äúng, em là em gái của anh; mẹ là mẹ của anh, nhÆ°ng..."
“Nhưng thế nà o hả anh?"
“Em được cha em yêu, còn anh thì không còn cha".
“Nhưng cha em cũng là cha anh đó thôi?"
“Không phải. Bởi vì anh vẫn chưa cảm hóa được trái tim của cha em".
“À, thế thì tối nay em sẽ nói cho cha em phải yêu anh hơn nữa".
“Em đừng là m thế. Rồi đâu sẽ và o đấy thôi. Anh sẽ cảm hóa được trái tim của cha bằng cách thổi sáo".
Äêm đó, sau khi hai đứa trẻ đã Ä‘i ngủ, ông chồng nói nhá» vá»›i vợ:
“Trẻ mồ côi thÆ°á»ng không chịu lệ thuá»™c và o ai đâu. Chúng không bao giỠở lâu má»™t chá»—. Xu-cu-ma cÅ©ng sẽ váºy thôi. Sẽ có ngà y nó khăn gói ra Ä‘i. Còn bây giá», có lẽ nó tạm ở đây rong chÆ¡i, sống nhá» và o lòng tốt của mình. Rồi nó sẽ ảnh hưởng xấu đến Xay- a-pa-tri của mình"...
Bà vợ ngạc nhiên trÆ°á»›c lá»i nói của chồng.
“Cái ông nà y! Nó không còn bố mẹ, chÃnh vì thế chúng ta phải là bố mẹ nó. Chúng ta sẽ là cha, là mẹ của nó. Ôi, có nhiá»u lúc tôi không tin là ông lại có thể nói những Ä‘iá»u nhẫn tâm đến thế". Câu chuyện chấm dứt ở đó, và hai ông bà đi ngủ. Cuá»™c sống trong gia đình vẫn tiếp tục nhÆ° cÅ©. Mùa xuân đã đến, những cây Ä‘á»— quáên trong là ng nở đầy hoa. Thiếu nữ trong là ng tụ táºp nhảy Ä‘iệu Ga-tu theo táºp quán của mùa xuân. Má»™t tối mùa xuân, Xu-cu- ma ngồi bên cá»a sổ, ngắm trăng đêm rằm. Những đám mây trôi và ánh trăng bà ng bạc nhÆ° Ä‘ang xin cáºu cho nghe má»™t là n Ä‘iệu đặc biệt. Nhặt cây sáo lên, cáºu hứng chà sáng tác má»™t bà i.
NhÆ°ng khi chÆ¡i xong, ngÆ°á»i cáºu trà n ngáºp ná»—i buồn. Mặc dù hết sức cố gắng, cáºu vẫn không có được lòng thÆ°Æ¡ng yêu của cha Xay-a-pa-tri. Việc ấy xem nhÆ° không thể là m nổi. Cáºu nghÄ©: mình nên Ä‘i thì tốt hÆ¡n là cứ thế nà y mãi. Sáng hôm sau, trÆ°á»›c lúc mặt trá»i má»c, cáºu lặng lẽ rá»i khá»i nhà , trong khi những ngÆ°á»i khác trong gia đình còn Ä‘ang nằm ngủ. Ra đến bên ngoà i, cáºu dừng lại, quay mặt vá» nhà , thầm từ biệt Xay-a-pa-tri và mẹ cô bé. Sau đó cáºu lên Ä‘Æ°á»ng. Lúc mặt trá»i má»c, cáºu tá»›i những đồi phủ đầy thông cách xa là ng. Có lúc, cáºu tưởng tượng nghe tiếng Xay-a-pa-tri gá»i tên cáºu. Lúc ấy cáºu nghÄ©, đáng ra cáºu phải đợi để từ biệt cô bé. NhÆ°ng bây giá» không thể quay lại được nữa; thế là cáºu lại Ä‘i tiếp. Suốt ngà y cáºu lên đồi, xuống thung lÅ©ng. Khi mặt trá»i lặn, cáºu đến được đỉnh núi. ở đó có ngôi Ä‘á»n thá» Pháºt bà , cáºu quyết định sẽ nghỉ ở đó qua đêm. Và o trong Ä‘á»n cáºu má»›i cảm thấy buồn và trống trải. Trong đầu cáºu nảy ra má»™t là n Ä‘iệu, nhÆ°ng đó là điệu nhạc rất buồn. Cáºu cảm thấy, khi cáºu bá» Xay-a-pa-tri và bà mẹ ra Ä‘i, má»™t lần nữa cáºu lại không có gia đình. Cáºu muốn sáng tác má»™t bà i tặng Xay-a-pa-tri, để nói vá»›i cô bé rằng cáºu yêu cô biết bao, nhÆ°ng trong trái tim cáºu lại chỉ có tiếng khóc than tuyệt vá»ng. Cáºu ngồi đó khóc thầm. Khi cáºu thức dáºy, ánh mặt trá»i buổi sá»›m Ä‘ang trà n qua khe cá»a sổ của ngôi Ä‘á»n. Nhìn lên, cáºu thấy pho tượng Pháºt bà , tay giÆ¡ ra chà o cáºu. Äầu Pháºt bà bao bá»c trong ánh hà o quang, và má»™t vòng hoa Ä‘eo trên cổ. Cáºu cảm thấy Xay-a-pa-tri và bà mẹ nhÆ° Ä‘ang hiện ra trong pho tượng - Tá»±a nhÆ° há» Ä‘ang định ôm hôn cáºu bằng bà n tay Pháºt bà . Cáºu bá»—ng thấy phân vân. Liệu cáºu nên tiếp tục Ä‘i hay quay vá» vá»›i Xay-a-pa-tri và gia đình? Cáºu từ từ ra khá»i Ä‘á»n, đến ngồi dÆ°á»›i má»™t gốc cây to. Cả ngà y hôm ấy, cáºu ngồi ở đấy, cố quyết định xem nên là m gì. Tối hôm đó, cáºu vẫn ngủ trong ngôi Ä‘á»n, mÆ¡ thấy Xay-a-pa-tri. Trong mÆ¡, cô bé Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt, vẫy tay gá»i cáºu theo. Cáºu và o định nói, thì cô bé đặt tay lên môi cáºu ra hiệu im lặng. Khi tỉnh dáºy, cáºu hiểu cần phải là m gì. Cáºu sẽ quay vá» nhà . Từ cái ngà y cáºu lần đầu đến là ng, Ä‘i theo vợ ông trưởng là ng vá» nhà , tÃnh ra đã được má»™t năm. Lần đầu tiên cáºu thấy Xay-a-pa-tri khi cô bé Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mô đất có cây tun- ôi-moc. Lúc ấy trên mô đất có thắp má»™t ngá»n đèn. Tối nay, khi cáºu quay trở vá», cÅ©ng lại có ngá»n đèn Ä‘ang thắp sáng mô đất ấy. NhÆ°ng ở trong sân, nhiá»u ngÆ°á»i là ng Ä‘ang Ä‘i lại quanh quẩn, mặt ngÆ°á»i nà o trông cÅ©ng buồn rÆ°á»i rượi. Xu-cu-ma lặng lẽ và o nhà . Trong nhà , Xay-a-pa-tri Ä‘ang nằm trong lòng mẹ. NgÆ°á»›c lên nhìn thấy cáºu, bà mẹ khóc nức nở:
“Con Æ¡i, hãy nhìn em con là m sao đây nà y. Má»i ngÆ°á»i bảo em con sẽ khá»i, nhÆ°ng mà mẹ cÅ©ng chẳng biết thế nà o".
Xu-cu-ma từ từ lại gần, nÆ°á»›c mắt chảy dà i trên mặt. Cáºu Ä‘Æ°a tay vuốt nhẹ má em gái.
“Ngay đêm con bá» Ä‘i, em con bá»—ng nằm liệt vì sốt rất cao. Từ hôm qua đến giá» em con cứ lịm Ä‘i nhÆ° thế nà y đấy. Mẹ nghÄ© linh hồn đã rá»i bá» thân xác nó để Ä‘i tìm con. Thì giỠđây con đã vá». Con hãy là m gì cho em tỉnh lại Ä‘i, con".
Xu-cu-ma ngồi đó bất Ä‘á»™ng, bà n tay vẫn để trên má Xay-a- pa-tri. Sau đó, cáºu lấy cây sáo và bắt đầu thổi nhè nhẹ. Khi tiếng sáo bay lượn trong phòng, mi mắt Xay-a-pa-tri bắt đầu Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Bố cô bé vừa và o phòng mang theo má»™t cốc nÆ°á»›c và đặt và o môi cô. Cô bé từ từ mở mắt. Nhìn thấy Xu-cu-ma, cô thì thầm:
“Ôi, anh trai của em. Anh đã quay vá»". Äặt sáo xuống, Xu-cu-ma trả lá»i:
“Ừ, anh đã trở lại đây, em gái ạ. Anh của em đây nà y".
NgÆ°á»i cha bá»—ng lại đứng cạnh Xu-cu-ma. Mắt đẫm lệ, ông ôm ghì cáºu bé và o ngá»±c:
“Con chÃnh là con trai của bố. Bố sẽ không bao giỠđể con Ä‘i nhÆ° thế nữa".
Bà mẹ ngồi, mừng rÆ¡i nÆ°á»›c mắt. Xay-a-pa-tri và Xu-cu-ma nhìn nhau, mỉm cÆ°á»i. Câu chuyện nà y, nhÆ° lá»i má»™t ngÆ°á»i trong là ng nói, thì tháºt giống chuyện vá» Ga-tu, má»™t trong những Ä‘iệu nhảy cúng thần nổi tiếng ở Nê-pan.
|
18-11-2008, 08:32 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Tu-Nu và con lừa
Tác giả: Anwar Enayetullah
Truyện ngắn Pakistan
Tu-nu và cáºu em trai Sáp-Ä‘a là hai đứa trẻ rất hiếu Ä‘á»™ng. Chúng sống trong má»™t thị trấn vùng đồi núi khá đẹp. ở đó, cha chúng là má»™t quan chức cao cấp của Bá»™ Nông nghiệp. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u gá»i ông là “ngà i tiến sÄ©" để tá» lòng kÃnh trá»ng địa vị của ông. Bà mẹ là má»™t ngÆ°á»i táºn tụy vá»›i gia đình, và đầy kiên nhẫn, mà quả tháºt bà rất cần cái đó, bởi vì hai đứa con của bà , nhất là Tu- nu, hay bà y những trò tinh nghịch. Bá»n trẻ có hai con váºt nuôi mà chúng yêu thÃch: con chó Äức có tên là Hổ Xám, Tu-nu Ä‘i đâu nó cÅ©ng Ä‘i theo; và má»™t con dê nuôi trong chuồng. Tu-nu nghịch nhÆ° con trai, em thÃch chÆ¡i ở ngoà i trá»i. Em đặc biệt thÃch cái bể tắm trong vÆ°á»n, nÆ¡i cha em dạy hai chị em táºp bÆ¡i. NhÆ°ng mẹ em thì lại muốn em dịu dà ng, dá»… bảo kiểu con gái hÆ¡n.
“Äá»i thủa nhà ai con gái lại cứ chạy rông suốt thế?" - Bà thÆ°á»ng nói.
- "Bộ ông nghĩ nó là con trai hay sao?"
“Äúng đấy", - ông bố thÆ°á»ng nói, cÆ°á»i dá»… dãi.
- "Gia đình mình ngược hết cả. Lẽ ra Tu-nu phải là con trai, còn Sáp-đa là con gái mới phải".
“Ông cứ chiá»u nó thế, hèn gì nó chẳng hÆ°", - mẹ nó thÆ°á»ng nói váºy. Má»™t chủ nháºt, cha nó rá»i nhà đi săn từ sáng sá»›m. Bấy giá» Ä‘ang là mùa vịt trá»i, nên ở cái hồ gần đấy đầy vịt. Trá»i đẹp, và đứa em há» cùng tuổi vá»›i Sáp-Ä‘a Ä‘ang ở thăm chúng. Vì thế, sau khi ăn sáng, bá»n trẻ quyết định chÆ¡i ở ngoà i vÆ°á»n. Chúng trải má»™t tấm thảm nhá» dÆ°á»›i gốc má»™t cây có tán lá to, mang theo mấy cuốn tranh tô mà u, và má»™t há»™p bút mà u Mec-ca-nô. Tu-nu bắt đầu tô mà u con chim, nhÆ°ng ta có thể thấy em chú ý tá»›i bá»™ đồ xếp nhà hÆ¡n.
Em cứ nhìn xem bá»n con trai xếp hình gì, và góp ý vá»›i chúng sá»a chá»— nà y, chá»— ná». Chúng má»›i chÆ¡i được má»™t lát, thì nghe thấy tiếng lừa hà ở ngoà i cổng. NhÆ° váºy tức là bác thợ giặt đã đến. Sáng chủ nháºt nà o bác cÅ©ng mang đồ đã giặt sạch của nhà em đến, chất cao trên lÆ°ng con lừa của bác. Bá»n trẻ nhảy vụt dáºy, chạy à o ra mở cổng cho bác. Bụng to, đầu hói, đôi tay vụng vá», thô kệch, bác thợ giặt là nguồn cảm hứng của bá»n trẻ. Chúng thÃch trêu chá»c bác. Khi con lừa theo chủ bÆ°á»›c và o cổng, Sáp-Ä‘a quay bảo chị:
“Chị Ä‘i gá»i mẹ, bác thợ giặt đến rồi".
“Em Ä‘i mà gá»i", - Tu-nu trả lá»i.
“Em không thấy chị Ä‘ang báºn à ?".
Và để tá» ra là đang báºn tháºt, em quay vá» vá»›i việc tô mà u con chim trong sách.
“Thôi được rồi", - em nó nói.
Sáp-Ä‘a và thằng em há» và o nhà , nhÆ°ng thấy bà mẹ đã sang nhà hà ng xóm. Chúng liá»n Ä‘i tìm, để Tu-nu ngồi má»™t mình trong vÆ°á»n. Lúc nà y Tu-nu đã chán chuyện tô mà u. Em vứt cuốn sách trên thảm, mò ra chÆ¡i cùng con Hổ Xám, lúc đó Ä‘ang chăm chú theo dõi con sóc nhảy nhót trên cây gần đấy. Sau đó em thá» bắt chuyện vá»›i bác thợ giặt. Bác nói bằng tiếng địa phÆ°Æ¡ng nghe rất buồn cÆ°á»i, khiến bá»n trẻ thÆ°á»ng nhại trêu bác, vì thế bác thÆ°á»ng im lặng không nói. Má»™t lát sau, bác buá»™c con lừa và o gốc cây, rồi mang đống đồ đã giặt sạch rất to Ä‘i qua hiên và o nhà . Nhìn quanh quẩn xem có gì là m không, Tu-nu tình cá» thấy con lừa. Mắt em vụt sáng lên. Không có ai ở đó cả. Ngay cả ông thợ là m vÆ°á»n già cÅ©ng không thấy; có lẽ ông Ä‘ang nằm nghỉ trong cái nhà nhỠđể dụng cụ. Em nhẹ nhà ng cởi dây buá»™c con lừa, kéo nó vòng vá» sân sau định nhảy lên cưỡi. NhÆ°ng đúng lúc ấy, em nghe thấy tiếng mẹ. Hoảng quá, em tìm nÆ¡i giấu con lừa. Em biết bác thợ giặt thế nà o cÅ©ng sẽ tìm loạn lên, nhÆ°ng rồi bác cÅ©ng phải bá» cuá»™c, và vá» nhà . Lúc ấy em tá»± bảo, mình sẽ có vô khối thá»i gian, tha hồ mà cưỡi lừa. Vì thÆ°á»ng đến nhà nà y hà ng tuần, nên con lừa quen vá»›i bá»n trẻ và những trò đùa nghịch của chúng. Hôm nay, cô bé xinh xắn nà y lại đối xá» rất dịu dà ng vá»›i nó, nên nó nghÄ© chắc cô bé Ä‘Æ°a nó lại chuồng và sẽ cho nó thức ăn ngon mà chúng vẫn cho con dê của chúng ăn. Vì thế, con lừa vui vẻ Ä‘i theo Tu-nu. Tá»™i nghiệp con váºt, nó đâu biết những chuyện sắp xảy ra vá»›i nó. Tu-nu dẫn con lừa Ä‘i lòng vòng mà vẫn không tìm được chá»— giấu an toà n. Thá»i gian gấp lắm rồi. Bất chợt có thể có ngÆ°á»i nhìn thấy em và con lừa. Äúng lúc đó, em nhìn thấy cái cá»a ngoà i của phòng tắm già nh cho khách ở góc sân bên kia. Äúng rồi, giấu con lừa ở đó sẽ rất an toà n. Không ai lại nghÄ© đến chuyện tìm con lừa ở phòng tắm của khách. Vá»™i vã vượt qua sân, em lặng lẽ mở cá»a đẩy con lừa và o trong và vá»™i và ng chốt cá»a từ bên ngoà i, rồi chạy vá» chá»— để thảm cạnh gốc cây. Hai đứa kia chÆ°a vá». Em thở phà o nhẹ nhõm, xem nhÆ° không có chuyện gì, em lại tiếp tục tô mà u tranh con chim. Khi hai đứa quay lại, mặt Tu-nu tỉnh nhÆ° không. Bá»—ng nhiên ai đó kêu thét lên. Äó là bác thợ giặt. Bác vừa ở trong nhà bÆ°á»›c ra, tay còn ôm má»™t đống to tÆ°á»›ng quần áo tắm vá» giặt và không thấy con lừa đâu. Vất bá»c quần áo xuống thá»m nhà , bác ta chạy khắp chốn tìm con lừa. NhÆ°ng vô Ãch.
Tất nhiên Tu-nu thá» là không há» biết con lừa ở đâu. Em nói em thấy con lừa kéo tuá»™t dây buá»™c và đi vá» phÃa rừng. Bác thợ giặt, miệng vẫn Ä‘ang kêu khổ vá» chuyện con lừa, vá»™i và ng chạy vá» phÃa rừng. Nhà vừa yên được má»™t lúc, thì lại có má»™t ông khách đến thăm không cáo trÆ°á»›c. Äó là ông A-li bạn cÅ© của cha em. Má»—i khi đến thăm, ông thÆ°á»ng ở trong phòng dà nh cho khách. NgÆ°á»i ông cao, gầy, râu ngắn đã Ä‘iểm bạc, nhÆ°ng không để ria, và đầu đã bắt đầu hói. Chuyến viếng thăm của ông là m cả nhà báºn tÃu tÃt. Bà mẹ vui vẻ đón tiếp ông, và dẫn ông và o phòng khách tốt nhất tức là cái phòng ở cuối sân. Tu-nu má»—i lúc má»™t lo lắng. Ngay khi thấy ông A-li đến em đã linh cảm chuyện chẳng là nh. NhÆ°ng là m thế nà o được? Má»™t mặt thì mẹ và những ngÆ°á»i giúp việc Ä‘ang ở trong phòng khách, báºn rá»™n sắp xếp dá»n dẹp; mặt khác em không sao lẩn trốn được Sáp-Ä‘a và thằng em há». Em chỉ còn má»—i má»™t việc là há vá»ng, và cầu Chúa phù há»™ là ông A-li sẽ không dùng phòng tắm ngay, cho đến khi em có thá»i gian lôi con lừa Ä‘i. Vá» phÃa con lừa, nó nằm yên trà trong góc nhà tắm tối om, mÆ¡ mà ng nghÄ© tá»›i bữa ăn ngon mà nó cho là Tu-nu sắp mang đến cho nó. Ông A-li là ngÆ°á»i rất sạch sẽ. Má»—i ngà y ông tắm hai lần, còn hôm nay sau má»™t chuyến Ä‘i mệt má»i, ông lại cà ng muốn tắm. Vì váºy, ông lấy bá»™ quần áo sạch, cởi già y, xá» chân và o guốc và đi thẳng và o nhà tắm. Ông và o phòng tắm nhá» tối bằng cá»a phÃa trong nhà , ăn thông sang phòng ngủ, rồi chốt cá»a lại. Trong phòng tắm tháºt tối, nhÆ°ng ông biết cách sắp xếp trong đó nên chẳng buồn báºt đèn. Ông đặt bá»™ quần áo sạch trên giá và tá»›i chá»— bồn tắm. NhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên, trong ánh sáng má» má», ông thấy má»™t cảnh tượng mà ông không thể tin được. Tá»™i nghiệp ông A-li, tim ông nhÆ° ngừng Ä‘áºp.
Trong khi đó, con lừa vẫn Ä‘ang tiếp tục mÆ¡ mà ng. Khi nghe tiếng ngÆ°á»i ở phòng bên cạnh, nó vui mừng tá»± bảo:
“Äấy, há» Ä‘ang chuẩn bị thức ăn cho mình đấy!" cho đến khi cánh cá»a mở ra, nó lại thấy má»™t gã cao, gầy, chân Ä‘i guốc. Chẳng có cá» tÆ°Æ¡i, chẳng có thóc và cÅ©ng chẳng cả cá» khô. Äến lúc nà y, con lừa không chịu được nữa. Vừa nhìn thấy ông A-li đầu hói, con váºt đã chịu Ä‘á»±ng quá lâu không còn tá»± kiá»m chế được nữa. Nó đứng vụt dáºy, kêu be be ầm Ä©. Vì tối, ông A-li không biết chÃnh xác là con gì Ä‘ang Ä‘e dá»a ông. Ông chỉ biết đó là má»™t con váºt to lá»›n, xấu xà có tiếng kêu quái dị. Quá khiếp đảm, ông A-li kêu cứu ầm lên. Bá» cả guốc, ông chạy ra cá»a, nhÆ°ng trong lúc cuống cuồng, ông lại chạy tá»›i cái cá»a mà Tu-nu đã chốt ở bên ngoà i. Váºt lá»™n vá»›i cánh cá»a, ông vẫn không sao mở ra được. Là m thế quái nà o mà cái cá»a lại chốt ở phÃa ngoà i, trong khi ông vừa má»›i cà i then ở bên trong? Ông sợ nhÅ©n ngÆ°á»i. Chắc phải có bà n tay của thần linh hoặc ma quá»· đây! Tiếng la hoảng của ông A-li, cùng tiếng be be nhÆ° phát cuồng của con lừa là m má»i ngÆ°á»i, từ bà mẹ, lÅ© trẻ, tá»›i ngÆ°á»i giúp việc chạy nháo nhà o. Ông A-li là m sao thế không biết? Chỉ có Tu-nu là biết chuyện rắc rối trong nhà tắm. Ông A-li tin là có con sói Ä‘ang tấn công ông. Ông nghe thấy tiếng xô lăn loảng xoảng. Rồi cái gáo tắm bay vù vá» phÃa ông. Chắc chắn không phải là con sói thÆ°á»ng, mà là quá»· dữ hiện hình. Nhảy qua má»™t cái xô khác ông cố tránh con quái váºt Ä‘ang tấn công ông, trong khi mồm kêu cứu đến lạc cả giá»ng. Những ngÆ°á»i giúp việc và o phòng ngủ, cố gắng phá cá»a nhà tắm, trong khi bà mẹ đứng ở ngoà i vặn vẹo hai tay. Con Hổ Xám chạy đến sủa ầm Ä©. Lần đầu tiên bà mẹ không quát con chó im, mà chỉ bảo:
“Äúng đấy, Hổ Xám. Và o bên trong xem có chuyện gì". Và chÃnh Hổ Xám đã giúp giải quyết được vấn Ä‘á». Thay vì chạy và o phòng ngủ, nó vòng ra chá»— cá»a ngoà i sân mà Tu-nu đã đóng chốt. ở đó nó cà ng sủa dữ dá»™i hÆ¡n. Nghe thấy những tiếng ồn à o, má»™t bên là đám ngÆ°á»i Ä‘áºp cá»a rầm rầm, và bên kia con quái váºt to lá»›n phun nÆ°á»›c bá»t phì phì, ông A-li nghÄ© lại có thêm quá»· dữ đến giúp đồng bá»n giết ông. Tiếng la hoảng của ông cà ng to, là m tiếng huyên náo cà ng khủng khiếp hÆ¡n nữa. Tu-nu vừa sợ, lại vừa bá»±c. Bá»±c vì Hổ Xám đã là m nó lá»™ tẩy. Mẹ nó nháºn ra chá»— con chó sủa, nên vá»™i và ng tháo chốt cá»a nhà tắm. Cá»a vừa mở, ông A-li đâm bổ ra ngoà i, ngÆ°á»i nhá»… nhại mồ hôi, sợ đến há cả mồm. Sát ngay sau ông là con lừa của bác thợ giặt. Cả hai phóng thẳng ra vÆ°á»n vá»›i má»™t tốc Ä‘á»™ đến rợn ngÆ°á»i, giẫm bừa lên cây trồng, và đổ những cháºu hoa. Con lừa vẫn tiếp tục phóng Ä‘i, tin rằng chỉ có vá» là ng nó cà ng nhanh cà ng tốt, thì má»›i thoát khá»i lão Ä‘iên khùng nà y. Những ngÆ°á»i giúp việc Ä‘uổi kịp ông A-li ở trong vÆ°á»n, khi ông dừng lại vì kiệt sức. Phải mất rất nhiá»u thá»i gian há» má»›i là m ông tin là má»i chuyện đã ổn cả. Há» cứ giải thÃch mãi, đó chỉ là con lừa của bác thợ giặt nằm trong nhà tắm khi ông và o đấy. NhÆ°ng là m thế nà o con lừa lại chui và o đó được? Ông A-li cả quyết là con lừa chắc phải chui qua tÆ°á»ng, vì cả hai cá»a nhà tắm Ä‘á»u đóng chốt. Ông vẫn còn tin rằng quá»· dữ đã biến thà nh con lừa tấn công ông trong nhà tắm. ở trong nhà , bà mẹ gặng há»i bá»n trẻ. Bà nhanh chóng hiểu ra ai đã bà y trò tinh nghịch nà y, và chỉ có má»—i má»™t lần ấy là bà không giữ được kiên nhẫn. Chắc chắn Tu-nu sẽ bị má»™t tráºn đòn mà nó sẽ còn nhá»› lâu, cÅ©ng lâu nhÆ° ông A-li sẽ nhá»› mãi chuyện bị quá»· dữ tấn công
|
18-11-2008, 08:34 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chiếc đèn to bằng cái nhÃ
Tác giả: Sybil Wettasinghe
Truyện ngắn Srilanka
Lá»… Vê-sắc và o tháng năm, đúng khi trăng tròn sáng nhất, rá»±c rỡ cả bầu trá»i. Äây là lá»… cúng Pháºt, nên ai cÅ©ng cảm thấy phấn chấn, kéo nhau vá» trÆ°á»›c Ä‘á»n thá» Pháºt. Há» mang theo những đồ cúng tế nhÆ° cháo gạo nấu vá»›i sữa, và những thẻ hÆ°Æ¡ng dà i. Há» còn mang theo những bó hoa, và khi đặt chúng lên bà n thá», há» cùng nhau tụng mãi câu kinh của Pháºt:
“CÅ©ng nhÆ° hoa đẹp rồi sẽ phải tà n, cuá»™c Ä‘á»i chúng ta cÅ©ng sẽ kết thúc. CÅ©ng nhÆ° những bông hoa đẹp nà y..." Má»™t số ngÆ°á»i ká»· niệm ngà y đầu của lá»… Pháºt bằng cách ngồi tÄ©nh tâm và nhịn ăn từ chiá»u hôm trÆ°á»›c đến lúc mặt trá»i má»c của ngà y hôm sau. Những ngÆ°á»i khác thì nghe sÆ° sãi giảng kinh của Äức Pháºt. Lại còn có những ngÆ°á»i phân phát đồ bố thà cho những ngÆ°á»i Ãt may mắn hÆ¡n há», để ngÆ°á»i nghèo cÅ©ng có được những giây phút vui sÆ°á»›ng hiếm hoi trong ngà y lá»… Vê-sắc. Ngà y đầu lá»… há»™i, và o lúc mặt trá»i lặn, rất nhiá»u đèn đủ các mà u bắt đầu nhấp nháy trong má»i nhà . Những chiếc đèn lồng nà y được thắp sáng để ká»· niệm lá»… há»™i Vê-sắc, tưởng nhá»› ba sá»± kiện trong cuá»™c Ä‘á»i của Pháºt tổ: ngà y Hoà ng tá» SÃt-Ä‘a- tha ra Ä‘á»i, ngà y Ngà i đắc đạo thà nh Pháºt, và ngà y Ngà i tịnh và vá» cõi Niết bà n hay còn gá»i là cõi VÄ©nh hằng. Vì váºy má»i ngÆ°á»i tưởng niệm ngà i vá»›i lòng thà nh kÃnh sâu sắc: há» mừng ngà y Ngà i ra Ä‘á»i, há» tôn vinh tên tuổi của Ngà i, và cố gắng theo bÆ°á»›c chân Ngà i! Và thế là , có má»™t cáºu bé cÅ©ng Ä‘ang là m đèn chuẩn bị cho ngà y há»™i Vê- sắc. Cáºu đã đổi má»™t quả bà trong vÆ°á»n rau của bà lấy má»™t Ãt nan tre. Bây giá» cáºu Ä‘ang báºn rá»™n là m cái khung đèn hình thoi. Cáºu muốn là m má»™t chiếc đèn tháºt to, to nhÆ° những cái đèn năm ngoái cáºu thấy trong thà nh phố khi bà cháu cáºu cùng mấy ngÆ°á»i hà ng xóm đến đó xem há»™i rÆ°á»›c đèn. Có mấy chiếc đèn lồng to bằng cái nhà , nên cáºu không sao quên được.
Chỉ còn hai mÆ°Æ¡i ngà y nữa là tá»›i lá»… Vê-sắc, cho nên tất cả dân là ng, già cÅ©ng nhÆ° trẻ, báºn rá»™n chuẩn bị. Các gia đình hợp thà nh những nhóm lá»›n, là m những chùm đèn lồng thắp sáng và o đêm há»™i Vê-sắc trông rất đẹp. Bá»n trẻ đứa nà o cÅ©ng muốn đèn nhà mình phải là đèn đẹp nhất trong là ng. Vì thế chúng hà o hứng cùng các anh, các chị là m quên cả nghỉ. NhÆ°ng cáºu bé muốn là m chiếc đèn to bằng cái nhà thì lại phải là m má»™t mình. Cáºu chẳng có anh. CÅ©ng chẳng có chị giúp đỡ. Cáºu chỉ có ngÆ°á»i bà già nua cùng ở vá»›i cáºu trong ngôi nhà tranh vách đất. Bà thÆ°Æ¡ng cáºu lắm. Cáºu đến ở vá»›i bà từ lúc còn bé tý tẹo. Bà đã nuôi dạy cáºu vá»›i tất cả tình thÆ°Æ¡ng yêu, chăm sóc trên Ä‘á»i. Bây giá» bà vẫn còn gá»i cáºu là Pa-ti- ya, có nghÄ©a là “bé con". Bà sống bằng cách bán rau trồng ở mảnh vÆ°á»n sau nhà . Äó là má»™t công việc mệt nhá»c, nên bà rất mừng khi Pa-ti-ya khôn lá»›n, đủ sức giúp bà . Nay cáºu má»›i mÆ°á»i tuổi, nhÆ°ng là m việc nhÆ° má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông thá»±c thụ, nà o cuốc đất, nhổ cá», nà o tÆ°á»›i rau, nhặt phân. Cáºu cÅ©ng Ä‘i há»c. Cáºu muốn há»c các phép tÃnh để tÃnh toán giúp bà và thÆ°á»ng Ä‘á»c sách cho bà nghe. Chủ nháºt nà o cÅ©ng váºy, hai bà cháu cáºu dáºy từ sáng sá»›m để Ä‘i chợ phiên mua bán: bán rau hai bà cháu trồng và mua sắm đồ ăn thức Ä‘á»±ng cho cuá»™c sống hà ng ngà y. Há» là hai con ngÆ°á»i hạnh phúc, ngÆ°á»i bà già nua luôn chân luôn tay, và Pa-ti-ya bé nhá» sống Ä‘á»™ng của bà . Ngà y nà y qua ngà y khác, bao giá» bà cÅ©ng là m suốt cả ngà y. ChÃnh Pa-ti-ya là ngÆ°á»i là m cho công việc của hai bà cháu thêm thú vị. Cáºu là m chiếc cồng để Ä‘uổi chim trong vÆ°á»n và dá»±ng bù nhìn trên hà ng rà o. Cáºu 151 152 Prev Page 4 Next còn vun mấy luống hoa ở sân trÆ°á»›c. Cáºu cÅ©ng là m diá»u và súng gá»— để chÆ¡i. Bà mỉm cÆ°á»i khi có cháu ngồi là m bên cạnh. Bà thÆ°á»ng gá»i cáºu là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông bé nhá» cần cù của bà . Và khi bà thấy cáºu bắt đầu là m cái đèn khổng lồ cho lá»… Vê-sắc, bà cÆ°á»i bảo:
“Ãi chà , to bằng cái nhà ấy chứ! Bà cháu mình có thể ở trong ấy được đấy nhỉ?" Chiá»u nà o Pa-ti-ya cÅ©ng là m đèn, và trẻ con hà ng xóm kéo đến xem. Rồi tin vá» chiếc đèn vÄ© đại của cáºu nhanh chóng bay xa và bá»n trẻ từ khắp nÆ¡i đổ tá»›i xem tác phẩm của Pa- ti-ya.
“Äèn to thế là m sao mà treo được? - Chúng há»i cáºu.
“Tá»› đâu có định treo", - Pa-ti-ya trả lá»i má»™t cách tá»± tin.
- "Tớ để nó luôn ở đây".
Cái khung đèn bằng tre ở ngay chiếc cổng bé tà tẹo đắp bằng đất của ngôi nhà . Nó cứ lá»›n dần, cho đến khi choán hết cả cổng, khiến hai bà cháu, muốn và o nhà bằng cá»a chÃnh là phải bò qua cái khung đèn. Cuối cùng, trÆ°á»›c lá»… Vê-sắc sáu ngà y, Pa-ti-ya cÅ©ng là m xong cái khung. Ngồi lại ngắm nghÃa, cáºu bá»—ng giáºt mình nghÄ©:
“Là m sao có đủ giấy mà dán cái đèn khổng lồ nà y?". Lo lắng vá» chuyện nà y, cáºu Ä‘i xem các bạn là m đèn đến đâu. Phần lá»›n đèn của bá»n chúng đã gần xong. Những chiếc đèn ở trong nhà trông cứ nhÆ° các bà đã diện xong bá»™ cánh Ä‘ang đợi Ä‘i đám cÆ°á»›i! Và cáºu nghÄ© tá»›i cái khung đèn vẫn còn trÆ¡ xÆ°Æ¡ng của cáºu ở nhà , choán hết cả cổng trÆ°á»›c. Cáºu buồn rầu ra vá». Cái khung đèn vẫn đứng đó, trông nhÆ° má»™t bà ăn mà y nghèo khổ, nhÆ°ng giá nhÆ° cho bà mặc quần là nh áo tốt, thì trông cÅ©ng sẽ đẹp lắm. Trá»i đã vá» trÆ°a. Cáºu và o bếp tìm bà . Bà đang thổi lá»a nấu cÆ¡m; bá»t cÆ¡m bắt đầu phì ra ở kẽ vung nồi.
“Cháu ngu quá, bà ạâ€, - cáºu bắt đầu.
“Sao thế, kho cáu của bà ?", - bà quay lại nhìn cháu há»i. NÆ°á»›c mắt chảy vòng quanh, cáºu nói:
“Chúng ta sẽ không có đủ giấy dán đèn".
“Ồ, có chứ", - bà nói.
- "Sẽ có vô khối giấy, cháu đừng sợ".
Pa-ti-ya tròn xoe cả mắt. Thế rồi bà giải thÃch Ä‘iá»u bà vừa nói:
“Ngà y mai thứ bảy, bà cháu ta sẽ Ä‘Ã o khoai lang. Chủ nháºt ta Ä‘em ra chợ bán. Và rồi...", - bà dừng lại, và mặt Pa-ti-ya sáng lên.
Cáºu toét miệng cÆ°á»i, nÆ°á»›c mắt vẫn còn long lanh trên má.
- "Và rồi bà cháu ta mang vỠnhà hẳn chiếc cầu vồng!" - Bà ngân nga.
Thế rồi hôm thứ bảy, hai bà cháu bá»›i được rất nhiá»u khoai. Chủ nháºt há» bán số khoai đó lại được giá. Ra khá»i chợ, Pa-ti-ya dà o dạt niá»m vui. Cáºu đã tưởng tượng ngay chuyện dáng dấp cái đèn của cáºu khi thắp sáng và o đêm lá»… Vê-sắc. Nhìn bà , cáºu thấy nụ cÆ°á»i thấp thoáng trên nét mặt bà . Các hiệu tạp hóa Ä‘ang bà y các mặt hà ng đặc biệt, đủ các mà u sắc phục vụ lá»… Vê-sắc: các loại giấy mà u sáng và giấy trang kim, xúc-xÃch giấy để trang trÃ, mÅ© và mặt nạ bằng giấy, cá» vải, cá» giấy và hà ng chồng đèn lồng hình thúng. Pa-ti-ya hãnh diện bÆ°á»›c và o má»™t cá»a hiệu và mua đủ thứ cáºu cần để trang trà đèn lồng. Sau đó hai bà cháu vá» nhà . Ngay sau bữa cÆ¡m trÆ°a, bà nằm chợp mắt má»™t lát. Hôm đó là má»™t ngà y rất mệt đối vá»›i bà . Pa-ti-ya mang những tá» giấy mà u má»›i và phẳng lỳ ra. Rồi cáºu lấy cái kéo cÅ© của bà . Thế nhÆ°ng cáºu lại không dám cắt nhát đầu tiên: sợ cắt há»ng! Cáºu biết, nếu cắt há»ng tá» giấy, bà cháu cáºu không đủ tiá»n mua thêm. Chỉ còn bốn ngà y nữa là đến lá»… Vê-sắc, nên cáºu cà ng lo lắng. Sau khi ngủ dáºy sắp sá»a bắt tay và o công việc hà ng ngà y, bà cáºu nháºn thấy cái đèn chÆ°a tiến triển được chút nà o.
“Cháu phải nhanh lên, Pa-ti-ya ạâ€, - bà nói. -"Không còn nhiá»u thá»i gian nữa đâu cháu".
Cuối cùng, Pa-ti-ya nói cho bà biết ná»—i lo của mình. Bà cÅ©ng thừa nháºn là há» không thể mua thêm giấy. Bà nghÄ© má»™t lúc, rồi đồng ý sẽ giúp cáºu cắt giấy dán lên. NhÆ°ng trÆ°á»›c hết bà phải lau chùi, quét dá»n nhà cá»a, đánh bát Ä‘Ä©a bằng xà phòng trá»™n gio, giặt chiếu bằng bà n chải xÆ¡ dừa, giặt giÅ© chăn mà n quần áo và nấu thêm đồ ăn, xong bà có thể ngồi tÄ©nh tâm cả ngà y đầu lá»… há»™i Vê- sắc. Mãi đến táºn hôm trÆ°á»›c ngà y lá»…, bà má»›i có thể giúp cháu. NhÆ°ng há» bắt đầu là m ngay từ sáng sá»›m. Công việc nà y khó hÆ¡n há» tưởng. Bà thì đã lâu quá không là m đèn nên quên, còn Pa-ti-ya thì chÆ°a há»c. NhÆ°ng Pa-ti-ya còn nhá»› kiểu cách những chiếc đèn trên phố, còn bà nhá»› lại loại đèn của bà lúc thiếu thá»i, cách đây khoảng hÆ¡n ná»a thế ká»·. Bà hồi tưởng lại rất rõ: cắt hoa nhÆ° thế nà o cho dá»…, là m sao để cắt những “cái Ä‘uôi" dà i có nếp gấp cho đẹp nhất. Hai bà cháu mải miết là m. Cái cổng nhá» không đủ chá»— cho chiếc đèn và hai ngÆ°á»i, vì thế bà phải chui và o ngồi trong đèn để cắt giấy. Pa-ti-ya đứng trên chiếc ghế ở ngoà i, dán giấy và o khung đèn. Lúc sẩm tối, đèn vẫn chÆ°a xong. Bà và o nhà chuẩn bị bữa tối, trong khi Pa-ti-ya cà ng cuống quýt hÆ¡n.
“Mai đã là lá»… há»™i Vê-sắc rồi", - nó nhủ thầm, - "mà bà thì sẽ ngồi niệm Pháºt cả ngà y ở trong Ä‘á»n".
Sau bữa tối, hai bà cháu là m mãi đến khuya mà vẫn chÆ°a xong. Pa-ti-ya cố tá»± an ủi bằng ý nghÄ© là ngà y hôm sau, cáºu vẫn có thể tá»± mình dán giấy và o đèn, và cho dù không đủ thá»i gian mà trang trÃ, đèn của cáºu vẫn cứ đẹp nhÆ° thÆ°á»ng. Tuy nhiên, buổi tối Ä‘i ngủ, cáºu vẫn cứ cảm thấy lòng dạ không yên. Hãy tưởng tượng xem cáºu ngạc nhiên đến mức nà o, khi sáng hôm sau, bà không Ä‘i ra Ä‘á»n trÆ°á»›c khi mặt trá»i má»c, nhÆ° bà vẫn thÆ°á»ng là m má»—i kỳ lá»… há»™i Vê-sắc. Pa-ti-ya nhắc bà :
“Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng đến Ä‘á»n rồi bà ạâ€.
“Bà có nghe thấy, cháu ạâ€, - bà cáºu nói.
- Nhưng năm nay bà không đi một mình. Hai bà cháu ta sẽ cùng đi".
“NhÆ°ng bà phải ngồi niệm Pháºt cÆ¡ mà ?"
Bà không trả lá»i; hai tay nhăn nheo của bà ôm đầu cháu và o lòng và bà nói:
“Má»™t ngÆ°á»i bà tốt là ngÆ°á»i bao giá» cÅ©ng phải là m bổn pháºn của mình".
Má»i váºt tắm trong ánh nắng nhạt của mặt trá»i má»›i má»c. Pa- ti-ya và bà bắt đầu cùng Ä‘i tá»›i Ä‘á»n. Há» hòa và o dòng ngÆ°á»i mang hoa, cháo và hÆ°Æ¡ng. Tá»›i Ä‘á»n, há» nháºp và o Ä‘oà n ngÆ°á»i Ä‘ang lá»… Pháºt. Rồi há» thà nh tâm cầu nguyện, và sau đó vá» nhà . Má»™t ngà y tÆ°Æ¡i vui là m sao! Ná»—i hà o hứng nhÆ° hòa trong không khÃ. Chá»— nà o ngÆ°á»i ta cÅ©ng Ä‘ang trang trà cho lá»… há»™i Vê-sắc, vá»›i những chiếc đèn nhè nhẹ Ä‘ung Ä‘Æ°a trong gió. Tiếng giấy sá»™t soạt nhÆ° thầm thì là m cho Pa-ti-ya thèm thuồng nhìn những chiếc đèn của má»i ngÆ°á»i đã dán xong. Bà rảo bÆ°á»›c nhanh hÆ¡n, và vừa vỠđến nhà , hai bà cháu vá»™i giục nhau ăn sáng cho xong. Sau đó, bà lại và o ngồi trong khung đèn Ä‘ang dán dở, và hai bà cháu lại tiếp tục công việc.
Äến trÆ°a, chiếc đèn trông đã thấy đẹp. Những ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng chỉ thấy má»—i mình Pa-ti-ya Ä‘ang là m, và há» khen cáºu bé tháºt sáng dạ nên má»›i là m đèn được má»™t mình. ở trong đèn, bà ngồi cắt hoa và các mảnh giấy dán đèn. Pa-ti-ya vá»›i tay qua khoảng trống ở đỉnh đèn lấy hoa giấy ra, và dán và o đèn theo cách thức mà cáºu cho là đẹp nhất. Chiếc đèn hai bà cháu cáºu Ä‘ang là m dán giấy trắng, xanh Ä‘á», xen kẽ vá»›i giấy bạc trắng, xanh, và đá». Sau khi ăn vá»™i bữa trÆ°a, há» lại tiếp tục là m. Bà ngồi là m nhanh nhẹn và lặng lẽ, trong khi Pa-ti-ya thỉnh thoảng lại nghêu ngao hát. Tay há» thoăn thoắt, cắt giấy, phết hồ và dán và o đèn. Bà chỉ có ý nghÄ© duy nhất là là m sao cho xong, để đèn có thể thắp sáng và o lúc sẩm tối. Bà cắt má»™t dải giấy dà i, gáºp lại, cắt thà nh má»™t hình má»›i lạ, trông rất đẹp, và Pa-ti-ya lấy ra, dán lên đèn. Hai bà cháu là m mãi cho đến lúc tắt mặt trá»i. Má»™t lát sau trá»i tối. NhÆ°ng đêm nay trá»i đâu có tối. Äể tô Ä‘iểm cho bóng đêm, sẽ có biết bao loại đèn thắp sáng lên ở má»i hÆ°á»›ng. Tiếng chuông ngoà i chùa ngân nga, cùng tiếng trống vừa má»›i cất lên. Äó là lúc lá»… tối bắt đầu. Pa-ti-ya nhìn ra xung quanh và thấy những đốm sáng các mà u từ má»i nhà tuôn ra. Những chiếc đèn từ từ di Ä‘á»™ng Ä‘i má»i hÆ°á»›ng, rồi thà nh những đám rÆ°á»›c quen thuá»™c, sáng rá»±c cả lên. Mảnh giấy cuối cùng đã dán xong. Pa-ti-ya đứng dáºy. Mặt nó rạng rỡ niá»m vui.
“Xoẹt, xoẹt" tiếng kéo của bà vẫn tiếp tục ở bên trong đèn. Bà vẫn đang cắt giấy.
“Thôi, bà ơi, đủ rồi", - Pa-ti-ya vui vẻ gá»i. - "Äèn xong rồi, bà ạâ€.
“Äá»™i Æ¡n Äức Pháºt..." bà nói. Rồi bà yên lặng. Má»™t lúc sau, bà rá»n rÄ©.
“Những Pa-ti-ya nà y. Bà là m sao ra được? Cháu dán kÃn bà trong nà y rồi".
Trong lúc hứng chÃ, Pa-ti-ya quả đã dán kÃn chá»— hổng cuối cùng, là chá»— đáng ra phải để lại cho bà ra.
“Ôi, bà ơi. GiỠlà m thế nà o? Chúng ta không thể xé giấy được đâu". - Pa-ti-ya khẩn khoản.
“À, thôi đừng lo, cháu yêu quý của bà ", bà cáºu từ trong đèn nói vá»ng ra. “Thế nà o rồi cÅ©ng có cách giải quyết. ÄÆ°a cho bà bao diêm để bà thắp nến lên nà o".
Pa-ti-ya lấy bao diêm. Cáºu có thể thắp đèn bằng cách vá»›i tay qua lá»— hổng ở đỉnh đèn. NhÆ°ng vì bà cáºu còn ở trong, nên cáºu ném bao diêm và o cho bà , và bà cáºu thắp từng ngá»n nến má»™t, cho đến khi chiếc đèn sáng lên má»™t mà u dìu dịu.
“ThÃch không, cháu?" - Bà nó gá»i. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi Pa-ti-ya kịp trả lá»i, bà lại nói: “Bà cÅ©ng vui lắm cháu ạ, vì vẫn còn thá»i gian cho bà là m cái việc mà bà vẫn là m và o đêm há»™i Vê-sắc".
Rồi bà đá»c những lá»i của Äức Pháºt:
“Nếu từ bá» má»™t thú vui nhá» nà o đó mà má»™t ngÆ°á»i khôn ngoan lại có được niá»m vui lá»›n hÆ¡n, thì hãy từ bá» thú vui nhá», để có được niá»m vui lá»›n hÆ¡n". Pa-ti-ya không hiểu hết ý tứ câu nói đó nhÆ°ng nó biết bà nó Ä‘ang vui, má»™t niá»m vui trà n trá» mà nó không hiểu. Lúc nà y má»™t chiếc Ä‘Ä©a và ng Ä‘ang nhô lên ở ná»n trá»i phÃa đông. Mặt trăng tròn treo cao dần trên bầu trá»i để cùng tham dá»± đêm há»™i cúng Pháºt. Hình nhÆ° nữ hoà ng của trá»i đêm đã bá» quên vÆ°Æ¡ng miện Ä‘Ãnh đầy đá quý ở mặt đất. Và viên kim cÆ°Æ¡ng to nhất của vÆ°Æ¡ng miện đã lặn và o chiếc cổng nhá» bằng đất, nÆ¡i có má»™t cáºu bé Ä‘ang đứng ngắm vẻ đẹp của nó. ở má»™t phÃa của đèn lồng là bóng của má»™t bà già đang lặng lẽ ngồi tụng niệm. Chắc chắn đây là chiếc đèn đẹp nhất của lá»… há»™i Vê-sắc. Quá ná»a đêm đó, vẫn còn nhiá»u ngÆ°á»i là ng, ở gần cÅ©ng nhÆ° ở xa ghé qua ngắm chiếc đèn. Và há» im lặng đứng ngắm má»™t cảnh đẹp mắt, chiếc đèn sáng, in hình ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi niệm Pháºt ở bên trong. Trên đầu, mặt trăng Ä‘ang tá»a sáng. Những đám mây nhẹ nhà ng lÆ°á»›t qua mặt trăng. Cảnh tháºt thanh bình. Rồi ánh sáng của chiếc đèn lụi dần. Các cây nến đã cháy hết. Nhẹ nhà ng, hết sức nhẹ nhà ng ngÆ°á»i bà xé má»™t mảnh bên cạnh chiếc đèn và bÆ°á»›c ra ngoà i. Pa-ti-ya Ä‘ang nằm ngủ ở đó, ngay cạnh chiếc đèn, mặt đầy mãn nguyện. Có lẽ ngay cả trong giấc mÆ¡, cáºu vẫn có thể thấy chiếc đèn lồng ấy to nhÆ° cái nhà .
|
18-11-2008, 08:41 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Nhà vô địch chá»i trứng
Tác giả: Manop Kaewsanit
Truyện ngắn Thái Lan
Lúc xế chiá»u bà mẹ bảo:
“Giu-cơ, con không đi dự hội tối nay à ?"
“Có chứ, mẹ. Há»™i Ä‘á»n cả năm má»›i có má»™t lần mà ".
“Mà há»™i năm nay lại rất đặc biệt đấy, con ạâ€, - bà mẹ nói.
“Có nhiá»u trò vui lắm: chiếu phim, đồng ca, hát dân ca, và cả múa rối nữa. Chà , không có đủ thá»i gian mà xem hết".
“Há»™i Ä‘á»n kéo dà i bao lâu, hả mẹ?"
“Mẹ nghĩ khoảng ba ngà y", - bà mẹ nói.
- "Còn con Ä‘ang là m gì mà tất báºt thế?"
“Con luá»™c trứng chuẩn bị cho cuá»™c thi chá»i trứng trong ngà y há»™i mẹ ạâ€. ChÆ°a gì Giu-cÆ¡ đã nghÄ© tá»›i cảnh tượng ngà y há»™i. Khu Ä‘á»n trông sống Ä‘á»™ng hẳn lên. Những Ä‘oà n ngÆ°á»i rất đông sẽ đến, không chỉ từ là ng cáºu, mà còn từ các là ng lân cáºn. Há» mặc những bá»™ quần áo đẹp nhất và đeo đồ trang sức nhÆ° vòng cổ, hoa tai và các loại đồ và ng bạc khác. Há»™i Ä‘á»n là má»™t kịp tốt để khoe của. Nói chung, ngÆ°á»i ta đâu có nhiá»u dịp nhÆ° váºy. Bá»n con trai thÆ°á»ng mang trứng vịt lấy từ nhà , hoặc mua Ä‘em đến há»™i Ä‘á»n để dá»± cuá»™c thi chá»i trứng. Chẳng bao lâu, trá»i bắt đầu tối. Cẩn tháºn nhét quả trứng luá»™c và o túi, Giu-cÆ¡ đến chá»— mấy đứa bạn là Xa-eng, Cun và Gioóc. Rồi cả bốn đứa Ä‘i dá»± há»™i Ä‘á»n. Chúng Ä‘i quanh khu Ä‘á»n má»™t lúc, thÃch thú nhìn cảnh tượng nhá»™p nhịp. Chúng đứng lại xem múa Ma-nô-ra lúc ấy vừa má»›i bắt đầu.
Các vÅ© nữ thÆ°á»ng múa rất dẻo, và buổi diá»…n của há» bao giá» cÅ©ng thu hút được nhiá»u ngÆ°á»i; phần lá»›n há» mang theo chiếu cói đến trải ngay trÆ°á»›c sân khấu và ngồi xem. Xem múa được má»™t lúc, bốn đứa kéo nhau Ä‘i xem múa rối. NgÆ°á»i xem ở đây phần nhiá»u là các cụ già , nên bá»n trẻ cÅ©ng không ở xem lâu. Hình nhÆ° bá»n chúng, ngoà i việc xem kịch, xem múa, còn nghÄ© đến chuyện gì khác nữa, nên chúng cứ Ä‘i lòng vòng mãi. Lúc nà y chúng đến má»™t quầy bán trứng vịt luá»™c. Äó là chá»— chúng vẫn luôn để ý tìm. Rất nhiá»u trẻ con Ä‘ang đứng vây quanh những bát Ä‘á»±ng trứng đã luá»™c kỹ, chỠđến lượt mua. Bá»n chúng đói bụng chăng? Không phải: chúng mua trứng không phải để ăn, mà để chá»i, má»™t kiểu thi của bá»n trẻ đánh cuá»™c không phải bằng tiá»n, mà bằng trứng luá»™c. Hai đứa chÆ¡i, má»—i đứa cầm má»™t quả trứng và đáºp và o nhau. ThÆ°á»ng là má»™t quả sẽ bị vỡ, còn quả kia cứng hÆ¡n sẽ không sao. Äứa nà o trứng không bị vỡ sẽ được lấy quả vỡ của đứa kia. Nhiá»u khi cả hai quả cùng dáºp, nhÆ° thế là hòa, trứng của đứa nà o đứa ấy vẫn giữ.
“Nà o, chúng mình mua trứng và bắt đầu chơi đi", - Gioóc nói.
“Bao nhiêu một quả, hả cô?"
- Cun há»i ngÆ°á»i bán.
“Má»—i quả chỉ có má»™t bạt", - ngÆ°á»i phụ nữ trả lá»i. Bá»n trẻ cố chá»n những quả trứng vá» dà y nhất và cứng nhất. Chúng kiểm tra rất kỹ trÆ°á»›c khi chá»n, và cuối cùng má»—i đứa mua má»™t quả được coi là tốt nhất. Äứa nà o cÅ©ng mua, trừ Giu-cÆ¡ đã mang từ nhà đi.
“Nà o, Giu-cơ", - Gioóc nói.
- "Tớ muốn thỠquả trứng đó xem sao!"
“Äược thôi. NhÆ°ng trứng của ai đặt phÃa dÆ°á»›i?"
“Tá»›", - Gioóc bảo. Rồi cáºu ta cẩn tháºn cầm quả trứng, hÆ°á»›ng phÃa đầu tròn lên trên, chìa vá» phÃa Giu-cÆ¡. Giu-cÆ¡ nắm chắc quả trứng của mình, hÆ°á»›ng đầu quả trứng to quay xuống dÆ°á»›i.
“Bắt đầu nà y", - cáºu hô và giÆ¡ quả trứng lên cao. Xong cáºu nhằm đầu quả trứng của Gioóc, Ä‘áºp xuống rất mạnh. Nghe tiếng quả trứng vỡ “rắc" má»™t cái. Bá»n trẻ thấy ngay là quả của Giu-cÆ¡ bị vỡ.
“Hoan hô", - Gioóc kêu to, vẫy vẫy quả trứng của mình trên cao. Cáºu ta thắng cuá»™c và nháºn giải thưởng quả trứng vỡ của Giu- cÆ¡. Quay lại phÃa các bạn, cáºu ta nói:
“Ai dám chơi với tớ nữa nà o?"
“Tá»›, - Xa-eng kêu lên, giÆ¡ cao quả trứng đã chá»n.
“Nhìn đây. Có thấy vá» trứng của tá»› xanh biếc không? Thế tức là nó cá»±c kỳ cứng. Chắc chắn tá»› sẽ Ä‘áºp vỡ quả của cáºu".
“Äược rồi! Hãy chá» xem. Trứng của cáºu ở dÆ°á»›i", - Gioóc nói. Thế là Xa-eng chìa quả trứng ra. Gioóc cÆ°á»i, lắc lắc quả trứng của mình và đáºp mạnh và o quả trứng của Xa-eng.
“Rắc", lần nà y thì trứng của Gioóc vỡ.
“Ha ha", - Xa-eng cÆ°á»i đắc chÃ, lấy trứng của Gioóc. “Tá»› đã bảo trứng của tá»› cứng hÆ¡n mà ".
Giu-cÆ¡ mua má»™t quả trứng khác ở quầy, và bốn đứa tiếp tục chÆ¡i. Thua, được cÅ©ng không nhiá»u lắm, nhÆ°ng chúng cứ mua mãi trứng má»›i, nên dần dần đứa ná» cÅ©ng thắng được đứa kia khá nhiá»u lần. Cuối cùng, táºp trung toà n bá»™ số trứng đó lại, chúng đến quầy bán đồ ăn, và cùng chén má»™t bữa ngon là nh gồm có cÆ¡m, ca-ri và trứng luá»™c. TrÆ°á»›c khi đứa nà o vá» nhà đứa ấy, bá»n chúng hẹn nhau tá»›i hôm sau sẽ mang trứng luá»™c sẵn từ nhà tá»›i để chÆ¡i. Sẩm tối hôm sau, Giu-cÆ¡ nhóm lá»a ở sân luá»™c trứng. Cáºu mê mải là m đến ná»—i ông bố phải há»i:
“Giu-cơ, con là m gì thế?"
“Con luá»™c trứng để tối nay thi bố ạâ€.
Bố cáºu tủm tỉm cÆ°á»i, nhá»› lại thá»i còn trẻ ông cÅ©ng rất mê chÆ¡i trò nà y. Ông yêu Giu-cÆ¡ lắm; ông luôn chăm chút con, chỉ bảo con những gì ông biết vá»›i tất cả tình yêu thÆ°Æ¡ng của mình. Mong muốn lá»›n nhất của ông là Giu-cÆ¡ lá»›n lên, trở thà nh ngÆ°á»i tốt. Cho nên lúc nà y ông đầy há vá»ng là Giu-cÆ¡ tối nay sẽ thắng cuá»™c. Ông há»i:
“Con có nghĩ là con có thể thắng không?".
“Con không dám chắc, bố ạ. Tối qua, ngay quả đầu con đã thua".
“Bố bảo con cách là m thế nà o để thắng nhé?"
“Là m thế nà o, hả bố?"
“Ngà y bố còn nhá», bố cÅ©ng thÆ°á»ng chÆ¡i trò nà y. Má»—i khi có há»™i là ng, bá»n bố thÆ°á»ng mang trứng luá»™c theo. Những lúc ấy tháºt là vui vì bá»n bố thÆ°á»ng chÆ¡i vá»›i đám con trai các là ng khác. Có khi trong má»™t buổi tối, bố thắng được hà ng tá trứng".
“Chắc bố có bà quyết gì", - Giu-cơ phấn chấn nó. “Bố nói đi, là m cách nà o hả bố?"
“Bà quyết là cách luá»™c trứng. Nếu con muốn quả trứng cứng, nhÆ°ng không giòn, con phải luá»™c tháºt kỹ. Luá»™c cà ng lâu cà ng tốt, và vá» trứng sẽ cứng nhÆ° đá. Tất nhiên sau đó hÆ¡i khó ăn, nhÆ°ng con sẽ thắng được nhiá»u trứng nên cÅ©ng chẳng sao. Con hãy nghe bố, và bố cam Ä‘oan tối nay con sẽ trở thà nh nhà vô địch".
Tối hôm đó, Giu-cơ đến gặp các bạn ở quầy bán trứng.
“Thế nà o, Gioóc? Tớ sẵn sà ng “phục thù" đây".
“Äược thôi" - Gioóc nói.
- "Nếu cáºu nghÄ© cáºu giá»i, thì cứ thá» xem. NhÆ°ng tá»› phải cáo cho cáºu trÆ°á»›c là trứng của tá»› hôm nay ác lắm đấy".
Thế là cuá»™c đấu lại bắt đầu. Trứng của Giu-cÆ¡ ở dÆ°á»›i. Lại nghe má»™t tiếng “rắc", và Giu-cÆ¡ cÆ°á»i toe toét: lần nà y nó thắng. Gioóc trông buồn thiu, vì nó quá tin là sẽ thắng.
“Ai dám chá»i tiếp nà o?" - Giu-cÆ¡ nhìn các bạn nói.
“Tá»›", - Cun nói, lôi từ trong túi ra quả trứng. Má»™t lần nữa, trứng của Giu-cÆ¡ lại ở dÆ°á»›i và cáºu lại thắng. Cáºu chá»i tiếp vá»›i các bạn trong là ng, thắng được rất nhiá»u trứng. Cuối cùng cáºu tá»± tin đến mức dám thách mấy đứa ở là ng khác.
“Nà y anh, có dám thá» vá»›i em không?" - Cáºu nói vá»›i má»™t đứa lá»›n hÆ¡n ở là ng bên cạnh. Cáºu nà y đã chÆ¡i vá»›i bạn bè suốt cả buổi tối và thắng liên tục. Rõ rà ng cáºu ta là tay già đá»i và lão luyện trong “nghá»".
“Xong ngay", - cáºu ta nói, tay nâng quả trứng của Giu-cÆ¡, Æ°á»›c lượng. Rồi cáºu ta bảo: “À, cÅ©ng khá nặng đấy, nhÆ°ng trứng của anh cứng hÆ¡n".
“Anh cho trứng của em ở trên nhé?"
“Äược thôi", - cáºu nà y nói, chìa quả trứng ra. Giu-cÆ¡ không để mất thá»i gian, Ä‘áºp mạnh quả trứng và nghe “rắc" má»™t cái. Giu- cÆ¡ và các bạn xịu mặt khi thấy quả trứng của mình bị dáºp. NhÆ°ng ngay láºp tức chúng lại mỉm cÆ°á»i: quả trứng của cáºu kia cÅ©ng dáºp nốt. Thế là hòa, chẳng đứa nà o bị mất trứng cả. Cáºu lá»›n mỉm cÆ°á»i, vá»— vai Giu-cÆ¡ và nói:
“Tối nay cả hai anh em mình là nhà vô địch, em cÅ©ng khá chẳng kém gì anh. NhÆ°ng em có thể lấy quả của anh, vì em thá»±c sá»± là má»™t trong những ngÆ°á»i chá»i trứng cừ nhất trên Ä‘á»i".
Giu-cÆ¡ cảm thấy hãnh diện lắm. Cáºu Ä‘i đầu, dẫn các bạn đến quầy ăn và cùng chia nhau những quả trứng thắng cuá»™c. Äứa nà o cÅ©ng há»i bà quyết của Giu-cÆ¡, nhÆ°ng cáºu chỉ cÆ°á»i ranh mãnh và lắc đầu. Tối hôm đó, trên Ä‘Æ°á»ng vá» nhà , cáºu vẫn còn cÆ°á»i và tá»± nhủ:
“Bà quyết của bố mình hay tháºt". Và cáºu leo lên giÆ°á»ng ngủ, đầu vẫn còn nghÄ© đến những cuá»™c thi chá»i trứng mà cáºu sẽ chÆ¡i. NhỠông bố, mà cáºu sẽ trở thà nh nhà vô địch trong toà n vùng. Cáºu biết chắc là nhÆ° váºy.
|
|
|
| |