Vì khiến thương phẩm của hội đấu giá càng thêm đầy đủ, hắn còn xuất ra mười mấy kiện cổ bảo và mấy loại đan dược. Buổi đấu giá này vốn chính là dành cho chính hắn biểu diễn, những vật phẩm đấu giá đa phần do hắn xuất ra. Tuy nhiên, hắn nghe nói còn có môn phái tu tiên lấy ra những trân phẩm của mình, hy vọng có thể bán ra giá tốt để đấu giá, tranh giành Hắc Thổ Sâm Lâm.
Long Tiêu Diêu từ phường thị Vương gia đã biết trước tin tức về vật phẩm đấu giá, trong đó có hai thứ khiến hắn động tâm là một gốc Thiên Lại Thụ và ngọc giản Thiên Địa Huyền Kinh.
Thiên Lại Thụ là một loại tiên thụ sinh ra tiên quả, sinh trưởng vô cùng thong thả, vạn năm mới kết quả một lần. Nghe nói Thiên Lại Quả có thể khiến người tu tiên trực tiếp lĩnh ngộ thiên đạo, là một loại tiên quả vô cùng thần kỳ. Nơi Thiên Lại Thụ sinh trưởng cần có linh khí dồi dào nếu không sẽ đình chỉ tăng trưởng, thậm chí dần héo rũ.
Lần xuất ra Thiên Lại Thụ này chính là do Thần Mộc Tông đưa ra. Cây Thiên Lại Thụ này nghe nói phát hiện ở trong Thần Nông Di Tích, sau đó được nhổ trồng ở môn phái, trên một linh mạch, tới nay đã hơn năm ngàn năm, cũng là bảo vật truyền thừa của môn phái. Nhưng Thiên Lại Thụ lại hấp thu linh khí quá mức kinh nhân, khiến cho linh mạch vốn sinh ra linh khí dồi dào cũng hoàn toàn khô kiệt từ mấy chục năm trước, khiến Thiên Lại Thụ ngừng phát triển, gần đây còn xuất hiện dấu hiệu héo rũ.
Hiện giờ, linh khí Giới tu tiên đã dần loãng đi, cũng không còn nhiều linh mạch, không chỗ nào không bị các đại phái tu tiên coi là trân bảo. Thần Mộc Tông hiện cũng không biết Thiên Lại Thụ còn mất bao nhiêu năm mới có thể hoàn toàn thành thục, mà bọn họ lại không thể tìm ra thêm một linh mạch vô chủ nào nữa. Mấu chốt nhất chính là những linh mạch bình thường căn bản không thể thỏa màn yêu cầu linh khí khổng lồ của Thiên Lại Thụ, lúc này mới cùng đường, phải đưa ra bán đấu giá.
Trong Vạn Thú Lệnh của Long Tiêu Diêu có được linh mạch, hơn nữa cũng không chỉ một cái. Ngoài ra, ở Ngoại Hải Ma Đảo, hắn từng thu được rất nhiều linh thủy, khiến cho linh khí trong không gian Vạn Thú Lệnh cực kỳ dư thừa. Tuy rằng không biết mất bao lâu mới có thể kết xuất Thiên Lại Quả nhưng hắn vẫn không muốn buông tha cho cơ hội khó cầu này.
Thiên Địa Huyền Kinh không phải là một bí tịch công pháp là một bộ bách khoa toàn thứ ghi lại các loại thiên tài địa bảo, Thần thú linh vật. Long Tiêu Diêu sở dĩ tính toán mua cuốn này là do muốn biết lai lịch của gốc cây nảy mầm từ hạt giống màu vàng hắn thu được ở Tây Thổ Đại Lục năm đó. Hiện tại, gốc cây này đã cao hơn một trượng rồi.
Đến nay, Long Tiêu Diêu vẫn chưa thể biết được đây là loài cây gì nhưng còn nhỏ mà nó đã tản mát ra khí tức rất thần thánh, cho thấy không phải là phàm vật. Lần này, mua Thiên Địa Huyền Kinh có thể khiến hắn biết đó là cây gì, cũng sẽ biết thêm nhiều loại thiên tài địa bảo khác, cũng xem có thể tìm được tài liệu luyện chế phù văn thượng cổ, thậm chí là Kim Triện Văn hay không.
Hội đấu giá tự nhiên cũng chuẩn bị những phòng khách quý dành cho những người giàu sang. Bởi vì số lượng phòng khách quý này có hạn, chỉ có những người tu tiên thuộc đại phái siêu cấp hoặc thực lực cường đại mới có thể được sử dụng. Long Tiêu Diêu đương nhiên là trường hợp đặc biệt, hắn nếu đã tham gia hội đấu giá tự nhiên cũng sẽ có được một phòng khách quý.
Thiên Địa Huyền Kinh tuy là bí tịch thượng cổ nhưng vì chỉ là bí tịch viết lại những điều nghe thấy cho nên giá trị thua xa bí tịch công pháp, đan phương. Nó cũng là sản phẩm dạo đầu của hội đấu giá, giá trị không cao, cũng không có nhiều người cạnh tranh. Qua mấy lần ra giá. Long Tiêu Diêu dùng ba mươi bảy vạn linh thạch đã mua được bộ bí tịch này.
Thiên Lại Thụ lại được đấu giá phía sau, dù là phường thị Vương gia cũng rất khó đánh giá, giá trị của nó. Lẽ ra loại tiên thụ này phải là vật phẩm thuộc loại có giá trị nhất, được đấu giá sau cũng ở những hội đấu giá nhưng vì hiện tại nó rất khó sinh tồn ở nhân giới, càng không cần phải nhắc tới việc mất bao nhiêu năm mới thành thục, đơm hoa kết trái.
Chỉ có đại phái siêu cấp chiếm cứ linh mạch bậc cao mới có năng lực nuôi dưỡng loại tiên thụ này. Nhưng hiện tại, sau khi mua được Thiên Lại Thụ lại như Thần Mộc Tông, chờ đợi biết bao năm mà không có kết quả, ngược lại còn làm cho linh mạch khô kiệt. Nếu không có linh mạch thì nơi đóng quân của môn phái cũng sẽ có linh khí rất loãng, tự nhiên sẽ dần suy bại.
Đại phái tu tiên nào mà không muốn truyền thừa vạn năm, Thiên Lại Thụ tuy có thể trợ giúp lĩnh ngộ thiên đạo nhưng rốt cuộc có tác dụng mãnh liệt như thế nào, ngộ ra thiên đạo trình độ nào, giúp ích ra sao với tiến cảnh tu vi?! Những vấn đề này không ai có thể trả lời được. Mà linh mạch nếu tổn hao lại có ảnh hưởng vô cùng lớn tới môn phái, chỉ nghĩ cũng biết. Do đó, những đại phái có thể nuôi dưỡng Thiên Lại Thụ cũng không đánh giá cao Thiên Lại Thụ.
Nhất là kỳ hạn Thiên Lại Thụ kết quả lại là vạn năm, trong hai ba ngàn năm khẳng định sẽ không cho kết quả gì. Như vậy cho dù là đại tu sĩ thì thọ nguyên cũng đã hao hết, căn bản không thể hưởng thụ được Thiên Lại Quả. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu khiến các đại phái tu tiên không muốn mua lấy loài cây này.
Hơn nữa, Thần Mộc Tông bán ra Thiên Lại Thụ là vì tham gia đấu giá Hắc Thổ Sâm Lâm. Linh mạch của môn phái này khô kiệt mấy chục năm, lại chưa phát hiện ra nơi dừng chân mới phù hợp, hiện tại xuất hiện khối thịt béo Hắc Thổ Sâm Lâm, bọn họ sao có thể bỏ qua được.
Hơn nữa, vì khuyết thiếu linh mạch, Thiên Lại Thụ hiện đã lâm vào tình trạng héo rũ, bọn họ căn bản không thể tiếp tục nuôi dưỡng “sát thủ linh mạch” này, cho nên mới quyết định bán ra Thiên Lại Thụ, không tiếc đại giới để mua lấy Hắc Thổ Sâm Lâm. Vì để khiến Thần Mộc Tông có thêm nhiều linh thạch, bọn họ yêu cầu bán Thiên Lại Thụ trước khi đưa Hắc Thổ Sâm Lâm lên đấu giá.
Tuy nói đại đa số môn phái tu tiên cũng không chú ý nhiều tới Thiên Lại Thụ nhưng sự tình luôn có ngoại lệ. Khi Thiên Lại Thụ bắt đầu được đưa ra đấu giá, cũng có mấy người tranh nhau ra giá. Chỉ một lúc, từ cái giá ban đầu là năm trăm vạn linh thạch, hiện nó đã nhanh chóng tăng lên tám trăm vạn.
Mà khiến mọi người cảm thấy kỳ quái chính là trong số những người tham gia đấu giá thì có hai người ngồi trong đại sảnh. Hai đại tu sĩ này không phải là khách quý, nói cách khác cũng không phải là đại biểu của đại phái siêu cấp nào.
Trước khi bán đấu giá, người điều khiển buổi đấu giá đã nói rõ Thiên Lại Thụ cần hấp thu rất nhiều linh khí để phát triển, hơn nữa cũng không thể xác định thụ linh Thiên Lại Thụ được. Do đó, Long Tiêu Diêu vẫn không ngờ còn có người ngoài các đại phái siêu cấp tham gia, không khỏi tò mò đánh giá hai người này.
Kỳ thật khi Thiên Lại Thụ bắt đầu đấu giá thì hai người kia đã trở thành điểm hấp dẫn của đại đa số những tu sĩ nơi này. Chỉ là hai người này nhìn qua tu vi đều đạt tới đại tu sĩ cao giai, hơn nữa dường như có bí pháp nào đó khiến những người khác không thể nhìn thấu diện mạo của bọn họ.
Long Tiêu Diêu lúc này liền dùng Thần Mục Kim Tình, cẩn thận quan sát hai người, kết quả khiến hắn rất giật mình. Hai người kia cũng không phải nhân loại mà là một con Khổng Tước cấp mười và một con Tử Giao Vương cấp mười.
Long Tiêu Diêu thấy thế có chút giật mình. Yêu thú và nhân loại khác nhau, chúng nó có được thọ nguyên vượt xa nhân loại vô số lần, dù sống tới mấy chục ngàn năm cũng là chuyện bình thường. Nếu yêu thú có được Thiên Lại Thụ thì rất có hy vọng chờ nó ra quả. Hơn nữa, loại Thiên Lại Quả này quả thật cũng có tác dụng với bọn chúng, thậm chí khiến chúng gia tăng linh trí.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Hai yêu thú hóa hình không muốn từ bỏ, Long Tiêu Diêu đương nhiên cũng không buông tha. Tuy rằng hắn không biết Thiên Lại Thụ lúc nào mới kết quả nhưng suy nghĩ của hắn cũng không phải là thọ nguyên của nhân giới. Tuy rằng không biết Thiên Lại Quả tương lai sẽ mang tới cho hắn điều gì nhưng ích lợi của loại thiên tài địa bảo này không cần nói cũng biết.
Nếu nói linh thạch dự trữ, chỉ sợ dù là đại phái siêu cấp cũng còn kém xa một người Long Tiêu Diêu. Nếu hắn quyết định ra tay, cái giá đưa ra khẳng định cũng khiến đối thủ hiểu được quyết tâm của mình.
- Một ngàn ba vạn!
Từ tám trăm vạn, hắn trực tiếp tăng giá lên một ngàn ba vạn, lập tức khiến cả phòng đấu giá đều xôn xao, những người tham gia đấu giá Thiên Lại Thụ khác lập tức trở nên yên tĩnh để cân nhắc.
Long Tiêu Diêu lúc này thân ở trong phòng khách quý, những người khác đều cho rằng hắn đại biểu cho một thế lực siêu cấp nào đó, bởi vậy cho nên hắn không hề có chút cố kỵ. Mà đúng thế! Biên độ tăng giá của hắn đã cho thấy quyết tâm và thực lực của hắn, những người khác không thể không cân nhắc lại khả năng của chính mình.
Linh thạch! Dù quyết tâm bằng mọi giá phải thu được Thiên Lại Thụ nhưng cũng phải suy nghĩ xem trên người mình có bao nhiêu linh thạch. Hơn nữa, bất kể của cải ra sau, yêu thú không thể tới phường thị Vương gia mượn linh thạch, càng không nói yêu thú vốn không chú trọng linh thạch, trên người ít khi mang theo nhiều. Chúng chỉ coi trọng những thiên tài địa bảo mà thôi.
Tuy nhiên, trong phòng đấu giá, rất nhiều thiên tài địa bảo rất khó có thể định giá, chỉ những tài liệu bình thường mới dễ dàng định ra giá cả phổ biến mà thôi. Hơn nữa, trong một ít hội đấu giá đặc biệt, cũng không thu nhận những thiên tài địa bảo để quy ra tiền, phải chân chính là kim bạc, linh thạch để làm thước đo.
Những người khác trong các phòng khách quý không tiếp tục ra giá, nhưng hai con yêu thú lại vẫn không từ bỏ, trước sau tăng giá. Nhoáng cái, giá của Thiên Lại Thụ đã bị đẩy lên một ngàn bốn trăm vạn. Lúc này Long Tiêu Diêu lại ra giá:
- Một ngàn tám trăm vạn.
Nếu định giá Thiên Lại Thụ. Long Tiêu Diêu cho rằng dù là mấy ngàn vạn linh thạch cũng là rất đáng giá rồi. Mà phường thị Vương gia cho rằng khó có thể định giá được, dù là một ngàn vạn linh thạch thì chỉ sợ không có ai ra tay mua về, vốn phường thị Vương gia sợ có vật phẩm không bán được cho nên tính tiến hành đấu giá không có giá khởi điểm nhưng người của Thần Mộc Tông không đồng ý, cuối cùng đưa ra con số năm trăm vạn linh thạch để bắt đầu.
Tử Giao Vương lúc này không lên tiếng nữa nhưng con Khổng Tước hóa hình trầm mặc một lúc rồi lại ra giá, tuy nhiên, nó cũng chỉ gia tăng thêm năm mươi vạn linh thạch mà thôi.
Long Tiêu Diêu thấy thế lập tức báo ra con số hai ngàn hai trăm vạn linh thạch, khiến cho con Khổng Tước cấp mười cũng đành từ bỏ. Nó dù không muốn bỏ qua nhưng trên người không đủ linh thạch, không thể tiếp tục ra giá. Vì vậy, nó còn tính tìm gặp người tổ chức, muốn dùng thiên tài địa bảo đổi lấy linh thạch.
Kết quả, Thần Mộc Tông vì muốn thu lấy linh thạch để đấu giá Hắc Thổ Sâm Lâm sau đó, hơn nữa nguyên nhân chính là vì Long Tiêu Diêu. Chuyện Long Tiêu Diêu diệt trừ ba phái Hắc Thổ, nhất là Trường Bạch Kiếm Phái thì phường thị Vương gia đã rất kính sợ hắn. Trước không nói thực lực cường đại, mấu chốt nhất chính là hắn không kể quy tắc, ra tay vô tình khiến phường thị này vô cùng kiêng kị.
Cho dù Thiên Lại Thụ bán ra với giá cao tới đâu, phường thị Vương gia cũng chỉ thu được một mức chi phí hữu hạn. Bọn họ lần này từ tay Long Tiêu Diêu cũng thu được tổng chi phí bán các loại vật phẩm không thấp, tất nhiên không dám đắc tội với một vị đại tài thần, còn là một đại sát tinh này.
Khổng Tước oán hận, trừng mắt nhìn phòng khách quý chỗ Long Tiêu Diêu một cái nhưng cuối cùng đành bất đắc dĩ từ bỏ. Thiên Lại Thụ rốt cục rơi vào tay Long Tiêu Diêu. Hắn tuy rằng không chút hứng thú với những vật phẩm bán đấu giá còn lại nhưng cũng tính ngồi lại, chờ xem ai là người cuối cùng chiếm được Hắc Thổ Sâm Lâm.
Những Tiên bảo và đan dược Long Tiêu Diêu xuất ra đấu giá cũng mang tới một cao trào nho nhỏ, tuy rằng các thế lực đều nhằm vào Hắc Thổ Sâm Lâm nhưng một số môn phái cũng biết mình không có tư cách chạm tới Hắc Thổ Sâm Lâm, không bằng thu lấy một ít Tiên bảo, đan dược hiếm có. Chung quy những đại phái siêu cấp vì tiết kiệm linh thạch để tranh giành Hắc Thổ Sâm Lâm cho nên lại khiến những tiểu thế lực có được cơ hội.
Cuối cùng, thứ cuối cũng đưa ra bán đấu giá chính là Hắc Thổ Sâm Lâm. Giá khởi điểm của nó chính là năm ngàn vạn linh thạch, mỗi lần ra giá không ít hơn một trăm vạn. Tuy rằng đã sớm có chuẩn bị nhưng cái giá này vẫn khiến những người định tham gia đấu giá phải trực tiếp lựa chọn từ bỏ.
Tuy nhiên, vẫn có không ít đại phái siêu cấp tích cực tham gia đấu giá. Nháy mắt, giá của nó đã bạo tăng, lên tới tám ngàn vạn. Hắc Thổ Sâm Lâm là một tài nguyên tu tiên trong yếu, chẳng những có thể cho môn phái một nơi đóng đô mà sản vật trong đó có thể duy trì cho môn phái đó sử dụng hàng ngày. Có thể nói, nếu thu nó vào trong túi, sự phát triển của môn phái trong tương lai sẽ có cơ sở tốt đẹp.
Ngay khi cái giá đạt tới một ức linh thạch, số người tham gia đã không còn bao nhiêu, đều là những đại phái siêu cấp trong những phòng khách quý cạnh tranh nhau. Nhưng khi giá của Hắc Thổ Sâm Lâm lên tới một ức bốn ngàn vạn, chỉ còn hai phòng khách quý vẫn tranh đua không ngừng. Nhưng điều bất ngờ nhất chính là có thêm hai người không hẹn mà cùng tham gia đấu giá
Hai người kia đương nhiên đều là đại tu sĩ, nhưng ngồi ở trong đại sảnh cho nên không phải là đại phái siêu cấp gì. Mà đối phương có được tài lực như vậy cũng khiến không ít người hứng thú. Tuy rằng đại đa số đã từ bỏ đấu giá nhưng đều muốn ngồi lại tiếp tục xem buổi đấu giá đã tới hồi cao trào.
Tài nguyên tu tiên vô cùng trọng yếu ở Giới tu tiên! Nếu có thể chiếm được Hắc Thổ Sâm Lâm tất nhiên sẽ khiến cho một môn phái phát triển rất nhanh chóng trong tương lại, cũng ảnh hưởng tới kết cục toàn bộ Giới tu tiên, có liên quan chặt chẽ tới lợi ích thiết thân của nhiều môn phái. Do đó, đại đa số môn phái đều chờ đợi một kết quả cuối cùng.
Hai gã ngồi đấu giá ở đại sảnh nhanh chóng tăng giá, đẩy lên tới một ức tám ngàn vạn. Ngoại trừ một phòng khách quý cuối cùng, đã không còn thế lực nào tham gia tranh đoạt. Làm đại phái siêu cấp, ai cũng đã có nơi đóng quân của chính mình, tuy rằng muốn khuếch trương thế lực nhưng cũng không phải là bắt buộc với mọi giá. Mà đại phái duy nhất còn lại chính là Thần Mộc Tông. Bọn họ vốn đã bắt buộc phải có được nơi đứng chân mới cho nên có thể nói là quyết theo tới cùng, được ăn cả, ngã về không.
Nhưng mà hai gã đại tu sĩ đang ở đại sảnh lại vẫn còn thực lực để đấu giá, quả thật khiến những tu sĩ nơi này rất bất ngờ. Hơn nữa, hai người này đều rất xa lạ trong mắt mọi người, phỏng chừng đều là tới từ bên ngoài. Điều này có thể mang tới biến động to lớn đối với toàn bộ Giới tu tiên Thần Châu Đại Lục. Do đó, hiện tại mọi người đều hy vọng Thần Mộc Tông có thể chiến thắng.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không lo lắng có thế lực mới xuất hiện sẽ khiến lợi ích các môn phái bị ảnh hưởng. Hắn thật ra hy vọng có càng nhiều người tham gia đấu giá, như vậy hắn càng có thêm thu hoạch. Không lâu sau, ba người đã đẩy giá lên tới gần hai ức linh thạch.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Thần Mộc Tông dù rằng đã chuẩn bị rất chu toàn nhưng từ mấy chục năm trước, vì linh mạch khô kiệt cho nên hằng năm tiêu phí rất nhiều linh thạch để bố trí một Tụ Linh Đại Trận cho đệ tử tu luyện khiến tiêu hao rất nhiều linh thạch. Rốt cục, khi cái giá của Hắc Thổ Sâm Lâm đạt tới hai ức linh thạch thì cũng đành bất đắc dĩ từ bỏ.
Buổi đấu giá chỉ còn lại hai gã đại tu sĩ đang ngồi ở đại sảnh. Điều này quả thật rất bất ngờ. Tu sĩ ở đại sảnh chỉ cần giao nộp năm ngàn linh thạch là có thể tham gia lần hội đấu giá này, không hề bị hạn chế gì cho nên yêu thú hóa hình cũng có thể trà trộn vào. Đương nhiên phường thị Vương gia cũng không thể biết được lai lịch hai người này.
Hai người này dường như rất dư thừa của cải, hơn nữa đều như rất bắt buộc phải có được Hắc Thổ Sâm Lâm cho nên không vì số người cạnh tranh ít đi mà thấy nhẹ nhõm, ngược lại ra giá càng thêm kịch liệt. Mỗi lần tăng giá, hai người đều tăng thêm hơn ngàn vạn linh thạch khiến cho những người quan khán đều vô CÙNG kinh hãi.
Cuối cùng, một người trong đó dùng tới hai ức tám ngàn vạn linh thạch mà giành chiến thắng. Bởi vì phải cùng Long Tiêu Diêu chuyển giá Hắc Thổ Sâm Lâm cho nên người chiến thắng không thể che dấu thân phận với Long Tiêu Diêu. Người này thì ra là Thái thượng trưởng lão của Thiên Vi Phái ở Thiên Vi Tinh Đảo của Thiên Tinh Hải Vực ngoài Ngoại Hải. Lần này thành công đấu giá, Thiên Vi Phái tính di chuyển cả môn phái tới Hắc Thổ Sâm Lâm.
Những điều này cũng không quan trọng đối với Long Tiêu Diêu. Lần hội đấu giá này, hắn là người giành được nhiều lợi ích nhất, chẳng những chiếm được Thiên Lại Thụ và Thiên Địa Huyền Kinh mà còn thu được hơn ba ức linh thạch. Hắn lúc này liền trồng Thiên Lại Thụ vào trong Vạn Thú Lệnh. Hiện Vạn Thú Lệnh đã hoàn toàn là một thế giới nhỏ, chẳng những có núi rừng, sông hồ, lãnh địa rộng hơn vạn dặm mà còn có mấy linh mạch, linh khí vô cùng dư thừa, hoàn toàn có thể thỏa mãn như cầu sinh trưởng của Thiên Lại Thụ.
Thiên Địa Huyền Kinh ghi lại tất cả vật phẩm cấp thiên tài địa bảo từ thời thượng cổ, từ tài liệu luyện khí tới các loại linh thảo, linh mộc, còn gồm cả Thiên thú, Tiên thú... Đương nhiên, nó chỉ ghi lại những vật phẩm có phẩm chất cao, còn những thứ không đủ phẩm chất thì không được ghi vào.
Từ trong cuốn Thiên Địa Huyền Kinh này, hắn tìm ra được gốc cây màu vàng kia chính là Thông Thiên Thụ, một loại Tiên thụ đã sớm tuyệt tích, ẩn chứa lực lượng pháp tắc Tiên giới, có thể khiến người tu tiên hiểu được pháp tắc Tiên cảnh,
Cũng có thể luyện chế ra Tiên bảo có uy lực cường đại. Chỉ là chu kỳ sinh trưởng của Thông Thiên Thụ rất dài lâu, muốn ngưng xuất ra Thông Thiên Quả còn cần không biết bao nhiêu năm tháng.
Sau khi hội đấu giá kết thúc, Long Tiêu Diêu ở lại phường thị Vương gia mấy ngày. Lúc này, Bạch Như Ngọc đã đột phá bình cảnh, đạt tới cảnh giới đại tu sĩ cấp hai.
Một lòng tu luyện, hai người nhiều năm qua vẫn khổ tu, hiện tại đã tiến vào cảnh giới đại tu sĩ, tâm cảnh và lĩnh ngộ ngày càng quan trọng đối với việc gia tăng tu vi. Do đó, hai người lần này tam thời từ bỏ khổ tu, đi du lịch tới các nơi một phen. Hai người đi khắp các nơi danh sơn đại xuyên, cũng tới những nơi từng sinh sống, gồm cả cố hương của Long Tiêu Diêu.
Nhưng mà, hết thảy đều đã là cảnh còn người mất. Thời gian mấy trăm năm trôi qua, mọi chuyện đã có biến hóa rất lớn. Gia tộc họ Long giờ đã không còn ở Long Môn nữa, không ai biết bọn họ đã đi tới đâu.
Long Tiêu Diêu đã hoàn toàn chặt đứt liên hệ với thế tục, trong gia tộc dù còn hậu duệ nhưng trải qua mấy trăm năm, qua không biết bao nhiêu đời, chỉ sợ không ai còn biết một người như hắn. Mà Bạch Như Ngọc cũng đã sớm không còn thân nhân ở giới phàm tục, tự nhiên cũng không vướng bận gì. Trải qua lần du lịch này, tâm cảnh của hai người đã hoàn toàn viên mãn, sau đó lại quay về phường thị Vương gia, tiếp tục tu luyện.
Hai người Long Tiêu Diêu tiếp nhận lời mời của phường thị Vương gia, trở thành Khách khanh nơi này. Hiện tại, bọn họ có động phủ độc lập, đương nhiên được cung cấp miễn phí để hai người yên tâm tu luyện. Mấy năm sau, Phệ Linh Trùng đã đạt tới cấp mười, mà hai mươi năm sau. Tiểu Bạch Hổ cũng đạt tới cảnh giới Hóa Hình Kỳ. Hai người mang nó tới Thập Vạn Đại Sơn để vượt qua thiên kiếp hóa hình.
Trong lúc này, Giới tu tiên đã bắt đầu xuất hiện ám lưu dũng động. Thiên Vi Phái từ lần thành công mua được Hắc Thổ Sâm Lâm đã di chuyển cả môn phái tới đây. Bọn họ có tới chín tên đại tu sĩ, trong đó có hai người đạt tới trung giai, thực lực dù kém hơn ba phái Hắc Thổ Tông nhưng cũng không thể xem thường, vững vàng chiếm cứ Hắc Thổ Sâm Lâm cũng không có môn phái khác dám tới tranh đoạt.
Mà một tên đại tu sĩ khác tham gia tranh đoạt Hắc Thổ Sâm Lâm lần đó là người ở Cực Bắc. Nơi đó, môi trường sinh tồn ác liệt, gần như không có phàm nhân sinh sống. Vì hàng năm luôn vô cùng lạnh giá, chủ yếu có tu sĩ tu luyện công pháp Quỷ tu cư ngụ mà thôi. Nhưng hậu nhân của những người này có tỷ lệ tử vong rất cao trong môi trường khắc nghiệt như vậy cho nên tính thành lập một chi nhánh ở Thần Châu đại lục, chỉ giữ lại Bắc Cực làm nơi tu luyện cho tu sĩ bậc cao.
Bởi vì không thu được Hắc Thổ Sâm Lâm, tu sĩ Cực Bắc bắt đầu xâm nhập Tuyết Nguyên Sâm Lâm, kết quả đương nhiên xung đột với mấy đại môn phái đóng quân nơi này, phát sinh chiến tranh với cả Huyền Không Phái, một trong bốn đại môn phái tu tiên của Thần Châu Đại Lục. Hơn nữa, chiến tranh ngày càng nghiêm trọng, hai phe cho tới nay còn chưa xuất động đại tu sĩ nhưng nhân số tử vong đã vượt hơn một ngàn.
Thần Mộc Tông không mua được Hắc Thổ Sâm Lâm nhưng nơi đóng quân cũ đã mất đi linh mạch, không thích hợp cho người tu tiên tu luyện. Bọn họ cuối cùng lựa chọn Thập Vạn Đại Sơn, cũng dùng cách nào đó thu được một phần tư lãnh địa, rốt cục giải quyết được vấn đề nan giải.
Tuy nhiên, vì phương Bắc của Thần Châu Đại Lục đột nhiên xuất hiện tu sĩ Ngoại Hải và Quỷ tu Cực Bắc, sự cân bằng thế lực bị phá vỡ, việc phân chia lại phạm vi thế lực là điều không thể tránh khỏi. Toàn bộ Giới tu tiên phía Bắc Bộ đã lâm vào rung chuyển.
Long Tiêu Diêu đã chú ý tới trận chiến tranh này. Khi cuộc chiến dần lâm vào trạng thái giằng co, hắn liền xuất hành, rời khỏi phường thị Vương gia, đi tới nơi Hàn Tuyền của Huyền Không Phái. Bởi vì năm đó Huyền Không Phái bán đứng hắn, Hắc Thổ Tam Tông và Tinh Huyết Bài lùng bắt khiến hắn lâm vào tình cảnh nguy hiểm cho nên hắn vẫn chưa bỏ qua đại cừu này.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu dù đã đạt tới cảnh giới Phi Thăng Kỳ cấp năm đỉnh phong nhưng vẫn chưa cho rằng có thể trực diện khiêu chiến Huyền Không Phái được. Đây chính là một trong bốn đại phái siêu cấp của Giới tu tiên! Mà nguyên nhân khiến hắn chạy tới Hàn Tuyền chủ yếu vì đây chính là nơi hắn bị bán đứng. Hàn Tuyền có Vạn Niên Huyền Băng và Băng Phách Linh Quả, đều là những vật phẩm quý giá bậc nhất Giới tu tiên, có trợ giúp rất lớn đối với Bạch Như Ngọc vì tu luyện công pháp thuộc tính băng. Đương nhiên, đối với Cửu Vĩ Thiên Hồ có linh căn băng và phong cũng có tác dụng phụ trợ tuyệt hảo.
Long Tiêu Diêu biến thành một gã tu sĩ Nguyên Anh sơ giai, bay tới phường thị phụ cận Hàn Tuyền. Nơi đó chỉ cách Hàn Tuyền chừng mười dặm mà thôi. Hắn tới nơi này cũng là vì biết đâu lại vớ được một món bẫm, cũng muốn tra xét động tĩnh Hàn Tuyền của Huyền Không Phái. Làm căn cứ trọng yếu của Huyền Không Phái, Hàn Tuyền vẫn có đại tu sĩ tọa trấn, CŨNG là một căn cứ địa trong cuộc chiến ở Tuyết Nguyên Sâm Lâm.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Hiện giờ Hàn Tuyền chính là sở chỉ huy lâm thời của Huyền Không Phái trong cuộc chiến Tuyết Nguyên Sâm Lâm. Chỉ vì trận chiến này ước định đại tu sĩ không được tham chiến cho nên đa số nơi này là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ và Kim Đan Kỳ. Mà tên đại tu sĩ tọa trấn nơi này cũng tạm thời quay lại môn phái, tránh khiến đối phương hiểu lầm, làm cho chiến tranh thăng cấp.
Không có đại tu sĩ tọa trấn, đối với Long Tiêu Diêu mà nói thì tiến vào Hàn Tuyền như đi vào chỗ không người. Hắn vẫn chưa trực tiếp khiêu chiến mà lặng lẽ độn địa, nhằm về phía Hàn Tuyền. Vạn Niên Huyền Băng vô cùng kiên cố, rất khó thu đi, cần tiêu phí không ít thời gian cho nên hắn chưa tính kinh động Huyền Không Phái mà muốn thu đi Vạn Niên Huyền Băng và Băng Phách Thụ rồi mới tính tiếp.
Vì nhiệt độ ở Hàn tuyền cực thấp, gần như không có tu sĩ nào chịu đựng nổi. Dù là đại tu sĩ, nếu không tu luyện công pháp băng hệ thì cũng khó có thể chịu đựng nổi băng hàn ở Hàn Tuyền. Do đó, Hàn Tuyền chỉ bố trí một pháp trận phòng hộ bên ngoài, bên trong gần như không bố trí tầng phòng hộ nào.
Long Tiêu Diêu từ lúc kết anh đã trải qua việc ngâm thân thể trong Hàn Tuyền, hiện tại càng không sợ hãi băng hàn nơi này. Hắn không nhổ đi Băng Phách Thụ vì xung quanh nó có pháp trận phòng ngự. Tuy rằng pháp trận này không thể ngăn cản hắn nhưng nếu Băng Phách Thụ bị nhổ đi, khẳng định sẽ kinh động tới Huyền Không Phái. Nếu đại tu sĩ tới đây, tất nhiên sẽ khiến hắn rất phiền toái trong việc thu thập Vạn Niên Huyền Băng.
Long Tiêu Diêu trực tiếp tiến vào ngọn nguồn của Hàn Tuyền, nơi đó có năm khối Huyền Băng thật lớn. Tuy nhiên, Huyền Băng hợp làm nhất thể với nham thạch dưới đáy, chỗ liên tiếp căn bản không thể tách ra. Nếu dùng thần thông đại tu sĩ để mạnh mẽ nhổ ra Huyền Băng thì chắc chắn sẽ gây ra động tĩnh không nhỏ, sẽ khiến những tu sĩ canh gác ngoài Hàn Tuyền phát hiện ra.
Tuy nhiên, điều này không thể làm khó được Long Tiêu Diêu. Hắn lập tức gọi ra Phệ Linh Trùng, để chúng nó cắn nuốt phần nối liền giữa nham thạch và Huyền Băng. Hiện tại, Phệ Linh Trùng đã tấn chức cấp mười, dù thôn phệ Huyền Băng cũng có chút thoải mái. Ba mươi sáu con Phệ Linh Trùng chỉ dùng hơn một canh giờ đã tách ra được một khối Huyền Băng rồi. Mà trước đây, những con Phệ Linh Trùng này mất hơn sáu mươi ngày mới cắt đứt được gần một nửa Huyền Băng.
Lần này, Long Tiêu Diêu cũng không khách khí, tiêu phí hồi lâu đã thu đi toàn bộ năm khối Huyền Băng, sau đó mới thẳng tiến tới Băng Phách Thụ.
Xung quanh Băng Phách Thụ có pháp trận bảo hộ nhưng Long Tiêu Diêu dùng Phá Tự Phù, thoải mái xuyên qua kết giới này. Băng Phách Thụ đã sinh trưởng gần vạn năm ở Hàn Tuyền nhưng vẫn chỉ cao hơn một trượng, thậm chí cành lá vẫn hoàn toàn giống như khi lần đầu tiên kết quả mấy ngàn năm trước, không hề có dấu hiệu lớn lên.
Rễ cây của Băng Phách Thụ cũng chỉ tiến sâu vào trong lòng đất mấy thước, hấp thu năng lượng băng hàn của Hàn Tuyền mà sinh trưởng. Long Tiêu Diêu CŨNG không dùng đao kiếm cắt đi phiến thổ địa này mà cách không chụp ra một trảo, không trung lập tức xuất hiện một cự thủ khổng lồ, to chừng mười trượng. Cự thủ này chụp một cái xuống phía dưới, lập tức ôm lấy một phiến đất lớn tới mười thước VUÔNG và cả Băng Phách Thụ lên.
Băng Phách Thụ trong cự thủ này chỉ giống như một bụi cỏ nhỏ, bộ rễ cũng không có chút hao tổn nào. Sau đó, Long Tiêu Diêu thu Băng Phách Thụ vào trong Vạn Thú Lệnh, trồng nó ở bên cạnh một Hàn Tuyền hắn vừa tạo ra từ Vạn Niên Huyền Băng.
Long Tiêu Diêu thu lấy Băng Phách Thụ tất nhiên tạo ra động tĩnh thật lớn. Pháp trận phòng ngự quanh Băng Phách Thụ đã bị cự thủ kia đánh cho tan nát, lập tức kinh động những tu sĩ của Huyền Không Phái thủ hộ Hàn Tuyền. Tuy nhiên, hắn nếu đã muốn lấy đi toàn bộ thì tất nhiên cũng sẽ không hề sợ hãi những tu sĩ đang đồn trú quanh Hàn Tuyền của Huyền Không Phái.
Thân hình Long Tiêu Diêu nhoáng lên đã xuất hiện ở vách núi, nơi cửa sơn động tiến vào Hàn Tuyền. Lúc này, vì trong sơn động nổi lên động tĩnh rất lớn, những đệ tử trấn thủ Hàn Tuyền đều đi tới nơi này, trong đó tất nhiên gồm cả tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ phụ trách trấn thủ nơi này. Đây cũng là một trong hơn ba mươi Nguyên Anh trưởng lão của Huyền Không Phái tham gia đại chiến Tuyết Nguyên Sâm Lâm lần này.
Long Tiêu Diêu tuy rằng không đặt những người này trong mắt nhưng nhìn thấy trận thế này cũng phải âm thầm cảm thán về nội tình thâm hậu của đại phái siêu cấp.
Bởi vì Long Tiêu Diêu không che dấu tu vi, những tu sĩ Nguyên Anh Kỳ nhìn thấy hắn đều nhận ra hắn đã là đại tu sĩ, tự nhiên không có ai tiến lên chịu chết. Chỉ có tên Nguyên Anh Kỳ quản lý nơi này không thể trốn tránh trách nhiệm, phải tiến lên thi lễ nói:
- Không biết tiền bối là cao nhân môn phái nào, dựa theo ước định của Giới tu tiên thì tiền bối không nên ra tay đối với chúng ta.
Long Tiêu Diêu cười lạnh một tiếng nói:
- Ta không có môn phái, cũng không quản ước định gì. Ta lần này tới Huyền Không Phái chính là tính một món nợ cũ. Hắc Thổ Tam Tông và Trường Bạch Kiếm Phái chính là bị ta diệt trừ, ta cũng không ngại diệt sát toàn bộ các ngươi. Hiện tại, ta cho các ngươi một cơ hội, lập tức lưu lại tất cả nhẫn trữ vật, trong vòng mười tức rời đi, đồng thời vĩnh viễn thoát ly Huyền Không Phái. Nếu không, lần sau bị ta gặp phải thì mạng của các ngươi cũng mất!
Hắc Thổ Tam Tông và Trường Bạch Kiếm Phái bị diệt là một đại sự, chấn động toàn bộ Thần Châu Đại Lục, không ai không biết. Dù không ai biết là do người nào ra tay nhưng hung danh sớm đã chấn nhiếp toàn Giới tu tiên. Hiện tại nghe Long Tiêu Diêu nói lời này, những tu sĩ nơi đây sao dám phản kháng, sắc mặt đều tái nhợt. Bọn họ lập tức tháo ra nhẫn trữ vật hoặc túi trữ vật rồi lập tức dùng tốc độ nhanh nhất rời đi.
Long Tiêu Diêu không phải vì sợ hãi Huyền Không Phái mà không thi triển sát thủ. Chỉ là sau khi du lịch tới Bạch Như Ngọc, hắn đã thay đổi nhân sinh quan. Những tu sĩ Huyền Không Phái này đạt tới trình độ hôm nay cũng không tệ. Chuyện hắn bị bán đứng mấy trăm năm trước khẳng định những người nơi này không có tư cách tham dự. Tu vi cao nhất của số này chỉ là Nguyên Anh cao giai, dù năm đó đã gia nhập Huyền Không Phái cũng không có tư cách tham dự quyết sách cho nên vẫn lưu lại một cơ hội cho bọn họ. Đương nhiên, nếu những người này vẫn quay lại Huyền Không Phái, lần sau hắn tất nhiên sẽ giết sạch, tuyệt bất dung tình.
Tu sĩ Huyền Không Phái vội vàng rời đi, tay phải Long Tiêu Diêu vung lên, thu lấy tất cả nhẫn trữ vật và túi trữ vật rồi mới biến thành một tên tu sĩ Nguyên Anh sơ giai, chậm rãi bay về phía nơi Huyền Không Phái trú chân.
Chiến lược đối phó với Huyền Không Phái của Long Tiêu Diêu cũng giống như lần đối phó Trường Bạch Kiếm Phái. Hắn biết với lực một người căn bản không thể trực diện đối kháng với đại phái siêu cấp Huyền Không Phái. Nhưng hắn có thể xuống tay với những người Huyền Không Phái phái ra ngoài và tài nguyên bên ngoài của nó. Chỉ cần Huyền Không Phái không co đầu rụt cổ, chỉ dám ở môn phái mà không đi ra ngoài thì cuối cùng Huyền Không Phái cũng không thể tránh thoát kết cục bị diệt vong.
Mục tiêu của Long Tiêu Diêu lúc này chính là phường thị của Huyền Không Phái, sau đó là phân nhánh của chúng ở Trường Bạch Sơn. Tuy Huyền Không Phái còn có một ít tài nguyên khác, nhưng cũng khá nhỏ, bình thường chỉ để những đệ tử cấp thấp trong môn phái quản lý. Hắn tạm thời bỏ qua những sản nghiệp đó.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Trong số những tu sĩ được Long Tiêu Diêu phóng thích, có rất ít người không đi theo vết xe đổ của Hắc Thổ Sâm Lâm năm đó, không quay về môn phái. Nhưng đại đa số vẫn cho rằng Huyền Không Phái chính là một đại phái siêu cấp, hắn căn bản không thể lay chuyển cho nên không chịu từ bỏ chỗ dựa vững chắc này. Trọng yếu hơn, đại bộ phận tu sĩ cho rằng hắn không ra tay huyết tẩy số tu sĩ ở Hàn Tuyền là do sợ hãi Huyền Không Phái cho nên vẫn quay về.
Tốc độ phi hành của Long Tiêu Diêu tuy nhanh hơn những tu sĩ quay về nhưng những người này lập tức đã dùng truyền âm phù báo về Huyền Không Phái. Khi hắn rời khỏi Hàn Tuyền, Huyền Không Phái đã biết chuyện hắn tập kích nơi này rồi.
Loại đại sự này không phải là chuyện mà tên chưởng môn Nguyên Anh Kỳ có thể giải quyết, hắn lập tức bẩm báo cho Thái thượng trưởng lão hội. Mà tên Thái thượng Đại trưởng lão cũng không dám chậm trễ, lập tức tập hợp tất cả đại tu sĩ trong môn lại, thương nghị đối sách. Bởi vì có người đã nhận ra Long Tiêu Diêu cho nên đã báo lại cho môn phái, tất nhiên mấy gã đại tu sĩ cũng nhận ra hắn, cũng nói lại chuyện năm xưa từ đầu tới cuối.
Năm đó, bọn họ bán đứng Long Tiêu Diêu là do Hắc Thổ Tam Phái bức bách, hơn nữa người quyết định chính là tên đại tu sĩ tọa trấn Hàn Tuyền. Hiện tại, hắn đã đạt tới Phi Thăng Kỳ cấp bốn. Mà trong số những tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tham dự sự kiện năm đó cũng có hai gã đạt tới Phi Thăng Kỳ, tuy nhiên vẫn nhớ như in chuyện hắn vượt cấp diệt sát Quỷ tu năm nào.
Thái thượng Đại trưởng lão của Huyền Không Phái tuy rằng không biết sự tình cụ thể năm đó nhưng cũng biết vài phần. Hắn còn vì thế mà ôm một ít oán hận với Hắc Thổ Tam Phái. Nhưng hiện tại Hắc Thổ Tam Phái đã hoàn toàn bị diệt, dù hắn tự nhận thực lực Huyền Không Phái vượt xa Hắc Thổ Tam Phái nhưng CŨNG không dám có chút sơ suất. Sau khi nhận ra người xuất thủ chính là Long Tiêu Diêu, bọn họ bắt đầu thương thảo đối sách.
Nhưng mà, ngay khi Huyền Không Phái đang thương lượng thì lại có một tin tức mới truyền lên, phường thị do Huyền Không Phái mở ra đã bị Long Tiêu Diêu cướp bóc sạch sẽ, tuy rằng không ra tay giết người nhưng tất cả mọi người đều nhận ra tình hình lúc đó. Huyền Không Phái chẳng những tổn thất rất nhiều linh thạch và vật phẩm mà còn đánh mất cả thể diện, làm cho bọn họ khó có thể nuốt được cục tức này.
Tuy nhiên, sau khi cướp bóc hoàn toàn phường thị, Long Tiêu Diêu đã sớm rời đi. Huyền Không Phái lại không biết phải tìm kiếm đối thủ như thế nào. Phường thị chính là một trong những tài nguyên quan trọng của Huyền Không Phái, đương nhiên không thể bỏ mặc được.
Phường thị tuy rằng chỉ cách Huyền Không Phái chừng hơn trăm dặm nhưng dù là đại tu sĩ, nếu không toàn lực buông ra thần thức thì cũng không thể phát hiện ra biến cố ở đó. Đương nhiên, đây cũng là do ở phường thị chỉ có hai gã Nguyên Anh đỉnh phong tọa trấn, căn bản không có chút phản kháng mới khiến cho đại tu sĩ Huyền Không Phái không kịp thời phát hiện ra.
Trải qua thương lượng, Huyền Không Phái quyết định phái ra một gã đại tu sĩ tọa trấn phường thị, nếu Long Tiêu Diêu lại tới gây sự thì chỉ cần ngăn cản hắn một chút thời gian, những đại tu sĩ khác có thể tiến tới trợ lực. Mặt khác, Huyền Không Phái còn quyết định phái ra hai nhóm đại tu sĩ, phân biệt tọa trấn Hàn Tuyền và Trường Bạch Sơn, về phần những tài nguyên nhỏ khác, bọn họ cũng vô lực bảo vệ.
Long Tiêu Diêu đưng nhiên không biết kế hoạch của Huyền Không Phái. Sau khi cướp sạch phường thị, hắn lại nhắn lại một câu nếu những người này còn dám kinh doanh ở đây thì sẽ bị liệt vào đối tượng trả thù. Sau đó, hắn lập tức bay khỏi phường thị, hướng về phía Trường Bạch Sơn. Căn cứ theo tư liệu thu được ở phường thị Vương gia thì hắn biết hiện tại Huyền Không Phái có thể có hai gã đại tu sĩ cao giai. Hắn cũng không muốn lưu lại đối mặt với cường địch.
Long Tiêu Diêu tới trên không nơi đóng quân của Huyền Không Phái ở Trường Bạch Sơn. Nơi này đã nhận được tin cho nên mở ra đại trận hộ phái, thần thức của hắn không thể tra xét thực lực của số tu sĩ đóng quân nơi này. Tuy nhiên, hắn vẫn không dễ dàng từ bỏ cơ hội này. Là một nơi đồn trú bên ngoài, bình thường sẽ không có nhiều đại tu sĩ tọa trấn cho nên hắn quyết định sẽ thử mạo hiểm một lần.
Long Tiêu Diêu dùng Địa Độn Thuật, lặng lẽ tiềm nhập vào nơi này. Sau đó hắn thi triển thần thông Nghĩ Thái, tra xét tỉ mỉ một phen, phát hiện đây chỉ có một gã đại tu sĩ cấp hai và vài tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tọa trấn, cũng đang ở trong một đại điện, đang thương nghị chuyện gì đó. Mà những người khác đều chỉ là tu sĩ bậc thấp. Vì vậy, hắn không có chút do dự, trực tiếp phát động công kích với những kẻ ở trong đại điện.
Những tu sĩ ở trong đại điện vốn đang chờ đợi đại tu sĩ do môn phái phái tới, mà tên đại tu sĩ kia kỳ thật vốn không cho là đúng. Huyền Không Phái tuy rằng cũng từng gặp được địch nhân, nhưng đa phần đều là mấy đại phái Quỷ tu liên thủ đánh tới. Hắn không cho rằng một tên tán tu lại có thực lực khiêu chiến cả Huyền Không Phái được!
Đương nhiên, hắn cũng biết cả chuyện Hắc Thổ Tam Phái và Trường Bạch Kiếm Phái bị hủy, cả chuyện đấu giá Hắc Thổ Sâm Lâm nhưng cho tới hôm nay hắn cũng chỉ cho rằng đó là hành động bịt tai trộm chuông mà thôi, chân chính tiêu diệt Hắc Thổ Tam Phái và Trường Bạch Kiếm Phái là tu sĩ Ngoại Hải, chỉ dùng Long Tiêu Diêu làm ngụy trang, tránh gây xung đột với Giới tu tiên đại lục.
Nhưng mà, lúc này hắn đột nhiên phát hiện có một gã đại tu sĩ xuất hiện ở ngay cửa đại môn. Hắn còn đột nhiên nghe được một tiếng rống to, trước mặt như lóe lên hào quang sáng lóa. Sau đó, thần trí hắn như mê muội. Làm đại tu sĩ, nguyên thần hắn vô cùng ngưng thực, dù thời gian dài ra ngoài cơ thể thì nguyên thần cũng không thể tiêu tán.
Từ sau khi hắn thăng cấp đại tu sĩ tới nay cũng chưa từng xuất hiện tình cảnh tâm thần bị nhiễu loạn, dù là pháp khí cấp Tiên bảo cũng chỉ khiến hắn hơi xao động chứ không thể khiến hắn lâm vào mê muội.
Tuy nhiên, thời gian hắn kinh hoảng rất ngắn, thậm chí khiến người ta khó có thể phát hiện ra. Nhưng đối với Long Tiêu Diêu mà nói, chỉ nháy mắt này cũng đủ để hắn nắm lấy. Chu Thiên Kiếm Trận và Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm đã đồng thời đánh tới tên đại tu sĩ cấp hai. Còn những tên Nguyên Anh Kỳ khác nơi này sớm đã hôn mê rồi.
Tên đại tu sĩ này phảng phất như từ trong cơn mê tỉnh dậy, toàn thân bị Chu Thiên Kiếm Trận bao phủ, mà Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm chỉ còn cách hắn chừng một thước. Hắn căn bản không kịp chống đỡ, Nguyên Anh lập tức quyết định độn xuất khỏi cơ thể. Nhưng ngay khi Nguyên Anh định bỏ chạy thì lại phát hiện uy áp kiếm trận đã khiến không gian ngưng kết, Nguyên Anh không thể giãy dụa được.
Chuyện còn lại vô cùng đơn giản, Long Tiêu Diêu thu lấy nguyên thần đối phương vào Luyện Hồn Bình, sau đó thu đi toàn bộ nhẫn trữ vật của những người nơi này. Sau đó, hắn đánh thức những tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ ở đây, vẫn cho đối phương một cơ hội, nếu không rời khỏi Huyền Không Phái thì lần sau sẽ bị giết không tha.
Long Tiêu Diêu vốn còn tính cướp bóc hết tất cả vật tư lưu trữ nơi này nhưng lại phát hiện ra có bốn gã đại tu sĩ đang nhanh chóng bay tới đây, trong đó còn có hai gã là đại tu sĩ trung giai.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc