Hai mẹ con sống trong căn há» nhá» xÃu lá»t thá»m trong chung cÆ° sát bên nhà tôi. Tôi không há» có cảm tình vá»›i mẹ con nhà ấy. Chẳng phải vì há» gây phiá»n phức gì cho tôi, cÅ©ng chẳng có thù oán gì vá»›i nhau. Chỉ Ä‘Æ¡n giản tôi cảm thấy ghê sợ cách sống lạ lùng của hai mẹ con: Há» sống bằng nghá» kỳ quặc: Khóc mÆ°á»›n!
Ai Ä‘á»i lại kiếm sống trên sá»± chết chóc, Ä‘au khổ của ngÆ°á»i khác. Tá»± dÆ°ng không quen biết chi lại váºt vã than khóc mù trá»i mù đất, rồi lại rá» nÆ°á»›c mắt má»™t cách vô tá»™i vạ. Kịch đến thế là cùng!
Có lẽ bị ảnh hưởng nghá» nghiệp hay sao ấy mà tôi chÆ°a bao giá» thấy há» cÆ°á»i. Bà mẹ thì chẳng nói gì, đứa con má»›i mÆ°á»i bốn mÆ°á»i lăm tuổi cÅ©ng chẳng biết cÆ°á»i má»™t cái để... là m duyên. Cứ lầm lầm lì lì, bá»™ dạng lúc nà o cÅ©ng chuẩn bị khóc òa đến nÆ¡i.
Bà mẹ chắc do khóc nhiá»u nên thân thể teo tóp lại, mắt trÅ©ng sâu. Ãnh mắt nhá» nhá» nhÆ° mặt ngÆ°á»i chết. Da mặt tái mét nhăn nheo nhÆ° bà cụ tám mÆ°Æ¡i - dù tuổi cao lắm cÅ©ng chỉ ngoà i bốn mÆ°Æ¡i.
Äứa con vừa xấu lại vừa ngây ngô. Trong khi bạn cùng lứa Ä‘á»u áo dà i trắng dà i tha thÆ°á»›t đến trÆ°á»ng thì nó lại lững thững Ä‘i dạo quanh xóm vá»›i bá»™ đồ xám xịt, dÆ¡ bẩn. Chẳng được há»c hà nh nên má»™t chữ bẻ đôi cÅ©ng không biết. Chỉ biết má»—i má»™t việc: khóc!
Trong xóm chẳng ai chÆ¡i vá»›i nó. Tôi bảo vá»›i tụi bạn chung cÆ° "Hê, coi chừng con nhá» khóc mÆ°á»›n, chÆ¡i vá»›i nó rủi có gì nó bù lu bù loa chịu sao thấu!?". Tụi nó khoái chà cÆ°á»i ầm lên, đồng loạt tẩy chay con nhá» mà chẳng má»™t lá»i giải thÃch. Y nhÆ° rằng số pháºn con nhá» là váºy, không thắc mắc lôi thôi.
Những ngà y sau không có dám, con nhá» lủi thủi trong nhà . Buổi chiá»u thấy chúng tôi ra khu đất trÆ°á»›c chung cÆ° chÆ¡i, nó lững thững Ä‘i ra nhìn vá»›i vẻ thèm thuồng nhÆ°ng không thể đến gần.
Tôi xuỵt tụi bạn:
- Ê, chuẩn bị "tò te tà te". Một... hai... ba...
Tôi lÄ©nh xÆ°á»›ng, láºp tức cả bá»n hè nhau rống lên, nhại kèn đám ma. Có đứa rú lên: "Ê nhá», khóc Ä‘i, khóc Ä‘i!".
Nhá» khóc thiệt, không um sùm, không bò lăn ra đất, cÅ©ng không bứt tóc giáºt tai ra Ä‘iá»u đâu Ä‘á»›n. Nó quay Ä‘i, tôi vừa kịp thấy trong mắt nó hai giá»t long lanh.
- Ê, nó khóc kià !
- Nước mắt cá sấu, lêu lêu...
Tôi thấy hÆ¡i tá»™i nghiệp nó, nhÆ°ng mình đã lỡ đầu tiên gây ra vụ nà y, chẳng lẽ lại hối háºn trÆ°á»›c mặt đám bạn, tụi nó sẽ cÆ°á»i mình chết. Tôi bèn nói cứng:
- Äáng Ä‘á»i, ai biểu không biết thân!
- Ừ, đồ khóc mướn! - Tụi bạn phụ.
- Xuỵt - Tôi ra dấu im lặng - Lại đây tao nói cái nà y cho nghe.
Cả bá»n túm lại thà nh vòng tròn. DÄ© nhiên tôi là m cái tâm. Tôi ra vẻ quan trá»ng nói từng tiếng má»™t:
- Con nhá» bị ma nháºp đó tụi bây!
- Xạo!
- Tụi bây không tin thì thôi...
Và i đứa tò mò:
- Tin! Tao tin, đứa nà o hổng tin kệ nó, kể tao nghe đi!
Tôi hạ giá»ng:
- Tao thấy rõ rà ng. MÆ°á»i hai giỠđêm nhá» hay Ä‘i lang thang ra Ä‘Æ°á»ng, mặc cái áo vải mùng trắng...
- Äồ tang phải hôn?
- Ừ... - Tôi xác nháºn - Tao nghi nó Ä‘i đám ma nhiá»u nên bị ma bắt...
- MÆ°á»i hai giỠđêm thì ra nghÄ©a địa chá»› còn Ä‘i đâu nữa!
- Chắc không ai chơi với nó nên nó phải chơi với ma đó tụi bây!
- Chỉ có quỷ mới chơi với ma thôi!
- Ừ, quỷ sống!
Thằng Thà nh bĩu môi ra vẻ không tin:
- Nhảm nhÃ, nó xạo tụi bây đó!
Tụi bạn nghe nó nói đâm nghi ngá», quay qua há»i tôi:
- Mà y thấy thiệt hôn?
Tôi nóng mũi:
- Không tin tối nay tụi bây rình thỠcoi!
- o O o -
Chiá»u hôm sau, bá»n bạn lại tụ táºp dÆ°á»›c sân chung cÆ°. Thằng DÅ©ng Ä‘en vẻ mặt nghiêm trá»ng, thì thà o:
- Tối qua tao thấy bóng trắng Ä‘i ra Ä‘Æ°á»ng!
Và i đứa nhao nhao:
- Tao cũng thấy nữa!
- Nó Ä‘á»™i miếng vải trắng nhÆ° váºy nè...
- Tao thấy nó Ä‘i hổng chân cách mặt đất cả... tất láºn!
- Xạo, nhà mà y tuốt tầng năm là m gì thấy nó đi hổng chân ra là m sao mà bà y đặt nói.
- Æ ... nhÆ°ng mà tao thấy có bóng trắng thiệt, nói dóc "há»™c máu"!
Tôi đắc chà bảo:
- Tụi bây thấy chưa? Tao nói đâu có sai!
- Ê, ma kià ...!
- Quỷ sống!
Con nhá» lững thững Ä‘i ra. Cả bá»n ù té chạy. Con nhá» ngỡ ngà ng đứng lại, chẳng hiểu sao bá»n trẻ lại sợ nó nhÆ° váºy, nó Ä‘Æ°a mắt ngÆ¡ ngác ngó quanh.
- o O o -
- Ê, con nhỠkhóc mước chết rồi.
- Thiệt hả? Sao chết?
- Bị té xuống giếng. NgÆ°á»i ta nói nó tá»± tá»...
- Không phải - Nhá» Hoa tá» vẻ biết chuyện - Má nó kể váºy nè, trÆ°á»›c hôm nó chết nó nói nó quen má»™t đứa bạn. Má nó há»i ở đâu, nó nói ở ngoà i giếng nÆ°á»›c. Mấy ngà y liá»n nó ra giếng nÆ°á»›c trò chuyện vá»›i bạn. Nó nói bạn nó thÆ°Æ¡ng nó lắm, không sợ nó nhÆ° ngÆ°á»i ta, lại mặt đồ giống y chang nó nữa.
- Chắc nó bị ma xúi giục nhảy xuống giếng đó!
- Ê, đi coi đám ma hôn?
- Äi...
Cả bá»n kéo nhau Ä‘i "Ä‘Æ°a đám".
Äám ma con nhá» buồn hÆ¡n đám ma thÆ°á»ng. Không kèn trống, không còn tiếng tụng kinh. Và không có cả tiếng khóc... Mẹ nó khóc cho ngÆ°á»i Ä‘á»i quá nhiá»u, chẳng còn nÆ°á»›c mắt mà khóc cho con nữa. Bà nất lên, khuôn mặt nhăn nheo cà ng choắt lại, già nua hÆ¡n, đôi mắt trắng dã vô hồng cà ng đỠđẫn, dà i dại nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘iên.
Buổi tối tôi nghe tiếng rống nhá», nhÆ° tiếng chó tru, kéo dà i rá»n rợn. Tôi dá»±ng tóc gáy, kéo chân trùm kÃn đầu. Sợ con nhá» vá» báo oán mình. Tôi lầm bầm khấn, rằng tôi chỉ giỡn chÆ¡i không ác ý. Tôi giả là m bóng ngÆ°á»i Ä‘i trong đêm chỉ vì bất đắc dÄ©, do lỡ "nổ" vá»›i bụi bạn.
- o O o -
Sáng hôm sau, ngÆ°á»i ta thấy bà mẹ gục bên quan tà i, mái tóc thÆ°a rối bá»i. ngÆ°á»i ta láºt bà lên, thấy bà đã chết, hai khéo miệng trá» ra nhÆ° cÆ°á»i - lần đầu tiên ngÆ°á»i ta thấy bà cÆ°á»i. Chắc bà tin rằng sẽ tìm gặp được con bà ở thế giá»›i bên kia!?
Tôi không dám nhìn bà . Tôi hốt hoảng vụt chạy ra Ä‘Æ°á»ng và thấy đám bạn Ä‘ang tụm lại hà o hứng bà n tán tiếp vá» cái chết của bà khóc mÆ°á»›n.