Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #11  
Old 08-06-2008, 10:20 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 11





Chàng có nên van nài lão, để lão cho đi theo chăng?
Chàng thất vá»ng ra mặt, Ä‘á»™t nhiên TrÆ°Æ¡ng Quả Lão quay qua Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i bí mật, trầm giá»ng há»i :
- Chú nhá», còn đợi gì mà không theo lão phu cho vui?
Tiết Thiếu Lăng mừng trên ý tưởng, vội buông khẽ mấy tiếng cám ơn, hớn hở đi theo Trương Quả Lão.
NgÆ°á»›c mắt nhìn trá»i, ánh mắt TrÆ°Æ¡ng Quả Lão sáng lên :
- May quá chÆ°a đến giá» Ngá»! Các vị có thể vào yết kiến gia sÆ° được. Các vị hãy theo lão phu.
Lão dẫn má»i ngÆ°á»i Ä‘i vào má»™t ngõ hẹp, hai bên có những mô đá chấp chồng.
Ngõ hẹp không dài lắm Ä‘á»™ bốn, năm trượng. Äầu cuối là má»™t địa Ä‘iện rá»™ng lá»›n bằng phẳng. Tận phía trong địa Ä‘iện có má»™t ngôi lá»u tranh, chính là nÆ¡i ẩn cÆ° của Vô Cá»±c lão tiá»n bối.
Trước thảo lư có mấy phiến đá, có thể tạm dùng ngồi nghỉ chân.
Trương Quả Lão đưa tay chỉ mấy phiến đá bảo :
- Các vị tạm ngồi đây, chỠlão phu vào trước xem sao.
Nam Nhạc quán chủ gật đầu :
- TrÆ°Æ¡ng đại hiệp cố gắng đạo đạt ý nguyện của bá»n bần đạo nhé. Nếu lão sÆ° Æ°ng thuận, bá»n bần đạo cảm kích Æ¡n vô cùng.
Trương Quả Lão quay mặt tiến bước vỠphía thảo lư.
Bên ngoài, Nam Nhạc quán chủ, Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ° ngồi xuống má»—i ngÆ°á»i má»™t phiến đá, riêng có Tiết Thiếu Lăng nghÄ© mình là kẻ hậu sanh không thể cùng ngồi vá»›i các vị tiá»n bối, nên đành chịu mệt đứng nguyên má»™t chá»—.
Nam Nhạc quán chủ thấy thế giục :
- Ngồi đi chứ! Ngồi nghĩ mệt một chút, thí chủ đừng nên câu nệ.
Chàng vâng lá»i vòng tay xá ba ngÆ°á»i rồi ngồi xuống.
Nam Nhạc quán chủ, Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ° nhắm mắt dưỡng thần, chí có Tiết Thiếu Lăng nhìn quanh quan sát địa thế.
Không bao lâu, chàng nghe má»™t tiếng “bịch†vang lên bên cạnh. Chàng giật mình quay lại, sá»­ng sốt trông thấy Äại Thông thiá»n sÆ° ngã dài trên đất, nằm bất Ä‘á»™ng.
Chàng toan đứng lên bÆ°á»›c đến xem, song trá»±c nhá»› lại. VÆ°u sÆ° phó từng căn dặn chàng, đừng bao giá» vá»ng Ä‘á»™ng trÆ°á»›c biến cố nào nghịch hẳn sở liệu của mình, biến cố càng quan trá»ng mình càng trầm tÄ©nh hÆ¡n. Nếu vá»ng Ä‘á»™ng thì càng dá»… sÆ¡ xuất có hại.
Chàng chÆ°a hết hãi hùng thì Ngá»c Chân Tá»­ lại ngã xuống, y nhÆ° Äại Thông thiá»n sÆ°, cÅ©ng nằm bất Ä‘á»™ng.
Lạ hơn nữa, hai bạn đồng hành đã ngã mà Nam Nhạc quán chủ vẫn ngồi yên, không buồn day qua nhìn một thoáng xem sự thể thế nào.
Có lẽ Quán chủ không hay biết.
Tiết Thiếu Lăng còn hay biết được huống hồ là Quán chủ là hàng lãnh đạo võ lâm, thân danh là một vị Chưởng môn nhân một môn phái lớn?
Quán chủ không nhúc nhích thì làm sao chàng dám nhúc nhích?
Tuy nhiên trong thâm tâm, Tiết Thiếu Lăng đã nghi ngá» có việc lạ rồi. Dù chàng chÆ°a có dày dạn kinh nghiệm nhÆ° tay lão luyện giang hồ, song thÆ°á»ng ngày chàng được VÆ°u sÆ° phó giảng giải má»i mánh khóe, má»i cạm bẫy mà con ngÆ°á»i hành hiệp cần phải tránh cho nên trÆ°á»›c sá»± tình xảy ra quá Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° thế này, chàng Ä‘oán chắc phải có má»™t nguyên nhân.
Chàng Ä‘ang vận dụng trí óc tìm hiểu nguyên nhân đó, Nam Nhạc quán chủ lại ngã dài luôn, rồi nằm bất Ä‘á»™ng nhÆ° hai ngÆ°á»i bạn đồng hành.
Äến lúc đó, chàng bắt đầu lo cho số phận của mình. Bởi, không có lý do gì chàng được miá»…n trừ, nếu thá»±c sá»± có biến cố xảy ra.
Bá»—ng, chàng sá»±c nhá»› đến mấy chung trà do TrÆ°Æ¡ng Quả Lão đãi khách. Ba vị tiá»n bối Ä‘á»u uống cạn, chỉ có chàng là không uống. Nếu ba vị tiá»n bối bị trúng Ä‘á»™c do chung trà thì chắc chàng không đến ná»—i nào. Chàng cố chá» má»™t lúc, vẫn không thấy gì khác lạ trong ngÆ°á»i, chàng má»›i quả quyết ba chung trà có Ä‘á»™c.
NhÆ°ng tại sao TrÆ°Æ¡ng Quả Lão lại làm thế? Hay chính tên đồng tá»­ thông đồng vá»›i bá»n nào mà hạ thủ Ä‘oạn đến lão cÅ©ng không ngá».
Chàng không chần chá», vá»™i ngã dài xuống đất nằm bất Ä‘á»™ng nhÆ° ba vị tiá»n bối, vá» bị trúng Ä‘á»™c.
Tuy ngã xuống, chàng còn dè dặt hÆ¡n, ngậm vận công bảo trì các huyệt đạo, bàn tay hữu áng trên Trúc tiêu, nếu cần, chàng có thể sá»­ dụng ứng phó vá»›i địch liá»n.
Chàng hết sức ngÆ°ng thần tịnh khí, nghe ngóng má»i tiếng Ä‘á»™ng chung quanh.
Linh tính báo cho chàng biết là sá»± tình hiện tại có liên quan hệ trá»ng đối vá»›i việc thất tung của má»™t số nhân vật trên giang hồ.
Không bao lâu, chàng nghe má»™t tiếng “Kẹtâ€, cánh cá»­a thảo lÆ° mở ra, tiếp theo là tiếng chân ngÆ°á»i.
Tiết Thiếu Lăng khẽ hé mắt nhìn xem ngÆ°á»i nào sắp đến nÆ¡i thì ra chính là TrÆ°Æ¡ng Quả Lão. Lão vừa Ä‘i vừa Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i quái dị, nụ cÆ°á»i hàm chứa má»™t ý niá»m bất thiện rõ rệt.
Chàng thầm nghĩ :
- SÆ° phụ bảo ta đến TrÆ°á»ng Sa tìm lão, tưởng lão là ngÆ°á»i trong chánh đạo, ai ngá» lão chỉ là tên ác tặc không hÆ¡n không kém.
Chàng vội nhắm mắt lại, vì Trương Quả Lão đã đến bên cạnh Nam Nhạc quán chủ.
Lão cúi xuống nhìn Nam Nhạc quán chủ rồi vỠkêu lên :
- Quán chủ làm sao vậy?
Vô ích, lão không cần há»i vá», bởi Quán chủ cÅ©ng nhÆ° Ngá»c Chân Tá»­, Äại Thông thiá»n sÆ°, có ai cá»­ Ä‘á»™ng nói năng gì được?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão đằng hắng mấy tiếng, đứng thẳng ngÆ°á»i lên đợi má»™t lúc nữa vẫn không thấy ai nhúc nhích, lão vá»— tay lốp bốp mấy tiếng, rồi cao giá»ng nói :
- Các ngươi có thể ra đây được rồi!
Tiết Thiếu Lăng cố nhắm mắt cho TrÆ°Æ¡ng Quả Lão không nghi ngá», song tánh hiếu kỳ sôi Ä‘á»™ng mãnh liệt, chàng không dằn được lại hé mắt nhìn ra.
Chàng suýt bật kêu một tiếng lớn, hết sức hãi hùng.
Những ngÆ°á»i mà TrÆ°Æ¡ng Quả Lão vừa gá»i đó là ai?
Tiết Thiếu Lăng không tin ở trước mắt mình nữa, chàng cho là mình lầm chứ làm gì có việc như thế? Nhưng không, chàng không lầm, đôi mắt chàng rất sáng.
Từ trong thảo lÆ°, ba ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra, ba ngÆ°á»i đó không ai khác hÆ¡n là Nam Nhạc quán chủ, Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ°!
Có thể như thế được sao? Ba vị còn nằm đây, còn ba vị nào đang đi đến?
NgÆ°á»i giống ngÆ°á»i? Sao lại giống má»™t cách kỳ lạ thế?
Tiết Thiếu Lăng không lấy làm lạ đâu, bởi chàng còn lạ gì thuật cải sửa dung mạo hiện rất được áp dụng trên giang hồ. Nếu có lạ chăng là chàng phải nhìn nhận thuật cải sửa dung mạo tinh vi đến mức độ đó, quả thật trên chỗ tưởng của chàng.
Chàng thầm nghĩ :
- Âm mÆ°u! Má»™t âm mÆ°u vÄ© đại Ä‘ang hăm dá»a võ lâm.
Ba ngÆ°á»i đứng lại trong khoảng cách vừa tầm, dàn thành chữ nhất, xuôi tay thẳng ngÆ°á»i thần sắc ngÆ°ng trá»ng, tá» vẻ hết sức cung kính.
Trương Quả Lão khẽ hất hàm :
- Các ngươi đi đi!
Cả ba cùng rập lệnh :
- Thuộc hạ tuân lệnh.
HỠthoái đi như bay, xuống chân núi.
Trông thấy thân pháp há», Tiết Thiếu Lăng giật mình :
- HỠcó võ công như vậy, lại là thuộc hạ Trương Quả Lão thì võ công lão cao siêu đến bực nào? Lão thực sự là ai?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão trầm giá»ng tiếp :
- Ra đây!
Lần này bốn ngÆ°á»i hiện ra, từ hai bên tả hữu chạy tá»›i.
HỠlà bốn trang đại hán vận áo đen mang bửu đao, hỠcũng dừng chân trong khoảng cách vừa tầm, dàn thành chữ nhất, cung kính đợi lệnh.
Tiết Thiếu Lăng giật mình lần nữa :
- Bá»n này cÅ©ng không phải là tay vừa.
Trương Quả Lão hất hàm :
- Äiểm huyệt chúng.
Tiết Thiếu Lăng lập tức vận công phong tá»a các huyệt đạo, nhắm híp mắt, nín thở.
Má»™t đại hán đến gần, Ä‘iểm vào mấy huyệt trên ngÆ°á»i chàng, Ä‘oạn bế xốc chàng lên vai.
Ba đại hán kia, má»—i tên lo má»™t ngÆ°á»i. Chúng làm y nhÆ° tên lãnh phần chàng.
Trương Quả Lão hét lớn :
- Cứ đi!
Bốn đại hán lập tức phóng mình thoát Ä‘i nhÆ° bay, không xem sức nặng của ngÆ°á»i chúng vác trên vai vào đâu cả. Chúng theo con Ä‘Æ°á»ng mòn phía hậu chạy xuống.
Con Ä‘Æ°á»ng quanh co khúc khuá»·u vô cùng. Tiết Thiếu Lăng chốc chốc mở mắt nhìn, không tài nào thấy rõ má»™t đặc Ä‘iểm gì để có thể vịn vào đó hầu nhận ra nếu cần trở lại chá»— này.
Chàng ức độ bốn đại hán chạy như thế, qua một lúc, độ chừng xuống đến nửa phần núi, bỗng hỠrẽ vào một khu rừng tàn cây rậm rạp che khuất hẳn ánh thái dương.
Há» xuyên qua rừng má»™t lúc rồi dừng lại, nhún chân nhảy vá»t lên cao Ä‘á»™ hai trượng, rồi là là buông mình thấp xuống.
Thì ra, hỠđáp xuống bên trong khuôn tÆ°á»ng khá cao. Há» chạy nhanh đến má»™t gian phòng đầu giải bên tả, buông chàng và ba vị tiá»n bối xuống rồi trở ra.
Tên cuối cùng đóng cửa khóa bên ngoài.
Trong phòng tối Ä‘en, dù lúc đó ngày chÆ°a tàn. Tiết Thiếu Lăng không rõ có ngÆ°á»i canh gác hay không, nên chẳng dám mở mắt vá»™i. Äợi má»™t lúc lâu, chẳng nghe thấy gì chàng má»›i mở ra quan sát.
Gian phòng không rộng lắm, ngoài khung cửa cái, ba bên vách không có một cửa sổ nào cả. Cửa cái đóng lại rồi thì bóng tối bao trùm, phải là tay có võ công cao, nhãn lực tinh luyện mới nhìn rõ xung quanh.
Theo nhận xét của TrÆ°Æ¡ng Quả Lão thì cả bá»n bốn ngÆ°á»i đã bị nhiá»…m Ä‘á»™c, ngoài ra há» còn bị Ä‘iểm huyệt thì còn cá»­ Ä‘á»™ng gì được nữa, cho nên chúng không cần đặt ngÆ°á»i canh gác.
Tiết Thiếu Lăng vụt đứng lên, chạy đến bên cửa áp tai vào nghe ngóng bên ngoài cho được chắc ý.
Chàng vừa áp tai vào cá»­a đã nghe giá»ng nói nữ vang lên :
- ÄÆ°á»ng chủ có lệnh thỉnh Äồng chấp pháp vào sảnh Ä‘Æ°á»ng há»™i kiến.
Tiết Thiếu Lăng Ä‘á»™ chừng tiếng nói của nữ nhân vừa phát ra cách chàng mấy trượng, nhận định phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng thì lúc đại hán vác chàng vượt tÆ°á»ng vào đây, đặt chàng xuống gian nhà này, chàng ức Ä‘oán đại sảnh ở phía hậu, cách má»™t khoảng sân lá»™ thiên.
Tiếp theo câu nói của nữ nhân, có ngÆ°á»i đáp :
- Äược rồi!
Kế đến, tiếng chân ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i xa dần.
Tiết Thiếu Lăng thầm nghĩ :
- Nữ nhân nói là vâng lệnh ÄÆ°á»ng chủ, mà ÄÆ°á»ng chủ đó là ai?
Ãp giải chàng và ba vị tiá»n bối đến đây là TrÆ°Æ¡ng Quả Lão, nếu ÄÆ°á»ng chủ muốn há»™i kiến là há»™i kiến vá»›i TrÆ°Æ¡ng Quả Lão chứ, sao lại thỉnh Äổng chấp pháp?
Còn Äổng chấp pháp là ai nữa?
Chàng nghe Äổng chấp pháp lên tiếng :
- Thuá»™c hạ là Äổng Bách Xuyên tham kiến ÄÆ°á»ng chủ!
Dù đại sảnh cách gian phòng giam Ä‘á»™ mấy trượng, song bằng vào công lá»±c tu vi của chàng hiện tại, nhá» Tiết thần y hết lòng truyá»n thụ và VÆ°u sÆ° phó tận tình chỉ Ä‘iểm, có thể nói chàng đạt gần đến mức há»a hầu, tuy tuổi chàng chÆ°a được bao nhiêu.
Những câu đối đáp từ đại sảnh vá»ng đến chàng nghe rất rõ ràng, cho nên vừa nghe giá»ng nói của Äổng chấp pháp, chàng giật mình suýt kêu lên vì kinh ngạc.
Äổng chấp pháp không ai khác hÆ¡n là TrÆ°Æ¡ng Quả Lão!
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão Ä‘á»™t nhiên biến thành Äổng Bách Xuyên giữ chức chấp pháp trong tổ chức bí mật này, Ä‘iá»u đó thật trên chá»— tưởng tượng của chàng. Má»™t cố nhân của Hắc Thánh Thần Tiêu Du Long Tang Cá»­u lại là thuá»™c viên của má»™t tổ chức bí mật? Gì thì không biết, chứ hành Ä‘á»™ng của tổ chức này nhất định là ngược vá»›i chính nghÄ©a rồi.
Má»™t giá»ng nói âm trầm vang lên :
- Äổng chấp pháp cá»±c khổ quá, xin cứ ngồi. Ngồi xuống Ä‘i rồi mình đàm đạo.
Giá»ng âm trầm đó, dÄ© nhiên là của ÄÆ°á»ng chủ, giá»ng nói có vẻ ve vuốt nhÆ°ng nghe ra lạnh lùng làm sao.
Äổng Bách Xuyên run sợ :
- ÄÆ°á»ng chủ ngồi trên, thuá»™c hạ đâu dám vô lá»…?
Giá»ng nói của y chứng tá» bị ÄÆ°á»ng chủ câu thúc hoàn toàn.
ÄÆ°á»ng chủ lạnh lùng tiếp nói :
- Bổn tòa có việc muốn há»i, Äổng chấp pháp cứ ngồi.
Äổng Bách Xuyên vâng lá»i, dịch chiếc ghế sang má»™t bên ngồi xuống.
ÄÆ°á»ng chủ trầm giá»ng :
- Bá»n Nam Nhạc quán chủ đã được đến đây rồi chứ?
Äổng Bách Xuyên gật đầu :
- Tất cả ba ngÆ°á»i Nam Nhạc quán chủ, Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ° Ä‘á»u bị áp giải đến đây, riêng có tên đệ tá»­ Quán chủ là Triệu Thế Kỳ là thuá»™c hạ chÆ°a bắt hắn.
ÄÆ°á»ng chủ vẫn vá»›i giá»ng âm trầm :
- Làm như vậy là phải, không ai nghi ngỠgì được.
Tiết Thiếu Lăng “Ạ†lên một tiếng khẽ.
ÄÆ°á»ng chủ há»i tiếp :
- Chừng nhÆ° ngÆ°Æ¡i bắt tất cả bốn ngÆ°á»i? NgÆ°á»i thứ tÆ° là ai thế?
Äổng Bách Xuyên đáp :
- NgÆ°á»i thứ tÆ° là má»™t thiếu niên. Lúc thuá»™c hạ vâng lệnh đến nhà TrÆ°Æ¡ng Quả Lão thì gặp hắn tại đây, xem ra hắn có ý cầu xin TrÆ°Æ¡ng Quả Lão việc gì đó, nên thuá»™c hạ bắt luôn.
Tiết Thiếu Lăng lại “Ạ†lên má»™t tiếng nữa. Chàng nhá»› rõ lúc TrÆ°Æ¡ng Quả Lão vào trong định ẩn mặt khi nghe có khách đến tìm, chàng nghe lão “Hừ†má»™t tiếng, thì ra, lúc đó tên Äổng Bách Xuyên này bất thình lình xuất hiện chế ngá»± lão rồi cải biến dung mạo bÆ°á»›c ra tiếp đón bá»n Nam Nhạc quán chủ.
NhÆ° vậy, không còn nghi ngá» gì nữa, Äổng Bách Xuyên và TrÆ°Æ¡ng Quả Lão là hai ngÆ°á»i chứ không phải là má»™t. TrÆ°Æ¡ng Quả Lão biến thành Äổng Bách Xuyên thành ra chàng ngá» oan cho TrÆ°Æ¡ng Quả Lão.
ÄÆ°á»ng chủ gật đầu :
- Khá lắm! Làm được việc nhÆ° vậy công lao của ngÆ°Æ¡i không nhá».
Äổng Bách Xuyên khiêm nhượng :
- Nếu có thành công cÅ©ng nhá» ÄÆ°á»ng chủ chỉ giáo cho cách thức hành Ä‘á»™ng, chứ thuá»™c hạ có tài ba gì mà dám nhận khen.
ÄÆ°á»ng chủ lắc đầu :
- Không! Ta chẳng có công gì cả! Sỡ dÄ© ta đến đây là vâng lệnh trên mà đến để đối phó vá»›i lão Vô Cá»±c. Bất ngá», lão đã chết rồi ta khá»i phải ra sức. Còn nhÆ° bá»n Nam Nhạc quán chủ có đáng kể gì, má»™t mình ngÆ°Æ¡i cÅ©ng thừa sức đối phó vá»›i chúng. Sá»± việc hôm nay hoàn toàn là do công lá»±c nÆ¡i ngÆ°Æ¡i, ta sẽ báo cáo lên Chủ thượng ghi công cho ngÆ°Æ¡i.
Tiết Thiếu Lăng bÄ©u môi cho là ÄÆ°á»ng chủ khoác lát, y có bản lÄ©nh nhÆ° thế nào mà lại dám coi thÆ°á»ng Vô Cá»±c lão tiá»n bối, má»™t dị nhân mà bá»n Nam Nhạc quán chủ kính trá»ng nhÆ° má»™t thần thánh?
Chàng lại nghĩ :
- Y nói vâng lệnh trên, mà ngÆ°á»i ra lệnh cho y được y tôn xÆ°ng là Chủ thượng, vậy ngÆ°á»i đó còn ghê gá»›m hÆ¡n y nhiá»u, ngÆ°á»i đó là ai?
Äổng Bách Xuyên cảm kích vô cùng :
- Má»i việc xin nhá» ÄÆ°á»ng chủ thÆ°Æ¡ng tình Ä‘á» bạt cho.
ÄÆ°á»ng chủ ra lệnh :
- Giải bá»n Nam Nhạc quán chủ ba ngÆ°á»i qua Nam Cung, còn tên thiếu niên đó hãy Ä‘iá»u tra lai lịch hắn rồi sẽ định Ä‘oạt sau.
Äổng Bách Xuyên thốt :
- Thuộc hạ tuân lệnh...
Vừa lúc đó, có tiếng má»™t nữ nhân vá»ng vào :
- Tiện tỳ Tiểu Yến, yêu cầu bái kiến ÄÆ°á»ng chủ.
ÄÆ°á»ng chủ trầm giá»ng :
- Vào đây! Ngươi có vẻ hoảng hốt như vậy, chắc đã xảy ra việc gì rồi...
Tiểu Yến hết sức kinh khiếp, vừa khóc vừa trình :
- Tiện tỳ đến đây nhận tội! Tiện tỳ đáng tội chết! Trương Quả Lão trốn thoát rồi.
ÄÆ°á»ng chủ gằn từng tiếng :
- Lão ấy bằng cách nào trốn thoát được?
Tiểu Yến thưa :
- TrÆ°Æ¡ng Quả Lão đã bị Äổng chấp pháp Ä‘iểm huyệt giao cho tiện nữ giữ, bất ngá» sau khi Äổng chấp pháp Ä‘i được má»™t lúc, lão Ä‘á»™t nhiên vùng đứng dậy.
Tiện nữ không kịp đỠphòng bị lão điểm huyệt. Chừng tiện nữ vận khí giải khai các huyệt đạo thì lão đã chạy mất rồi, không rõ lão chạy vỠhướng nào. Tiện nữ không biết làm sao hơn, đành phải trở vỠđây.
Tiết Thiếu Lăng giật mình thầm nghĩ :
- Thì ra nàng là tên đồng tử dâng trà tại nhà Trương Quả Lão! Thảo nào mà đồng tử lại có gương mặt đẹp như gái.
Äổng Bách Xuyên kêu lên :
- Thuộc hạ đã điểm huyệt âm và huyệt hôn mê của lão ấy, luôn cả những huyệt nơi tay và chân của lão, có lẽ nào lão tự giải huyệt một cách nhanh chóng như thế?
ÄÆ°á»ng chủ “Hừ†lạnh :
- NgÆ°Æ¡i tưởng TrÆ°Æ¡ng Quả Lão tầm thÆ°á»ng nhÆ° vậy à?
Y há»i Tiểu Yến :
- Ngươi có thấy ai theo dõi ngươi lúc trở vỠđây không?
Tiểu Yến lắc đầu :
- Tiện tỳ dám quả quyết là không có ai cả.
ÄÆ°á»ng chủ cÆ°á»i lạnh :
- Äổng chấp pháp giao cho ngÆ°Æ¡i giữ lão, ngÆ°Æ¡i lại để xổng mất, tá»™i ngÆ°Æ¡i đáng chết lắm. Song, ngÆ°Æ¡i có công dẫn lão đến đây, lấy công đó trừ tá»™i, ta miá»…n cho truy cứu ngÆ°Æ¡i.
Tiểu Yến mừng vô tưởng :
- Äa tạ ÄÆ°á»ng chủ rá»™ng dung.
Tiết Thiếu Lăng lấy làm lạ, Tiểu Yến bảo rằng không có ai theo dõi, sao ÄÆ°á»ng chủ lại nói rằng y có công dẫn Ä‘Æ°á»ng TrÆ°Æ¡ng Quả Lão đến đây? Thế ra TrÆ°Æ¡ng Quả Lão đã đến đây thá»±c sá»± à?
Cứ theo giá»ng nói của ÄÆ°á»ng chủ thì y khinh thÆ°á»ng TrÆ°Æ¡ng Quả Lão, y cho là Tiểu Yến có công bởi y chắc sẽ bắt lại được TrÆ°Æ¡ng Quả Lão trong dịp này, khá»i phải chỠđợi lúc khác, khá»i phải Ä‘i tìm lão nÆ¡i khác.
ÄÆ°á»ng chủ cất cao giá»ng :
- Trương Quả Lão đã đến đây rồi tại sao chưa ra mặt?
Má»™t tràng cÆ°á»i bật lên, Tiết Thiếu Lăng nhận ra đúng là âm thanh của TrÆ°Æ¡ng Quả Lão.
Má»™t giá»ng nói tiếp theo tràng cÆ°á»i :
- Tá»± nhiên lão phu phải xuất hiện bái kiến ÄÆ°á»ng chủ chứ.
ÄÆ°á»ng chủ lạnh lùng :
- Äược TrÆ°Æ¡ng đại hiệp giá lâm kể ra cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u đại hạnh đó chứ! Vả lại, đại hiệp đến rất đúng lúc.
hết: Hồi 11, xem tiếp: Hồi 12
Tài sản của danangcity

  #12  
Old 08-06-2008, 10:30 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 12

Hổ huyệt long đàm




TrÆ°Æ¡ng Quả Lão cÆ°á»i lá»›n :
- Äược bái kiến ÄÆ°á»ng chủ là má»™t vinh hạnh lá»›n lao vô cùng.
Lão đổi giá»ng day qua Äổng chấp pháp :
- Vị này có phải là Thiên Lang Trảo Äổng lão ca, năm xÆ°a hùng cứ tại vùng Tây bắc?
Äổng Bách Xuyên Ä‘iá»m nhiên gật đầu :
- Chính tại hạ!
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- Nếu vậy lão phu phải nghiêng mình tạ ơn đã nương tay tha chết tại thảo lư nơi Bạch Nhược Phố.
Tiết Thiếu Lăng khoái trá vô cùng.
Äổng Bách Xuyên phải căm hận trÆ°á»›c câu nói móc Ä‘o, song thượng cấp hắn ngồi kia, hắn làm sao dám phát tác.
ÄÆ°á»ng chủ lạnh lùng :
- TrÆ°Æ¡ng đại hiệp lặn lá»™i đến đây chắc có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão bật cÆ°á»i khanh khách :
- ÄÆ°á»ng chủ biết ý lão phu đó! Chúng ta là ngÆ°á»i trong võ lâm cả thì thái Ä‘á»™ phải thác lạt rõ ràng, không nên quanh co u uẩn mất cả thá»±c chất hùng anh. Trong mấy tháng sau này, nhiá»u nhân vật võ lâm thất tung, tưởng đó là kỳ công của quí Bang há»™i.
ÄÆ°á»ng chủ trầm giá»ng :
- Trương đại hiệp đoán đúng đó, nhưng chúng tôi không phải là một Bang hội.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão không tưởng là đối phÆ°Æ¡ng thừa nhận mau lẹ nhÆ° thế, lão sá»­ng sốt vá»™i há»i :
- Các vị làm như thế có mưu đồ gì?
ÄÆ°á»ng chủ không đáp vào câu há»i :
- Trương đại hiệp có biết là hiện tại mình bị chung một số phận chưa?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão cÆ°á»i mỉa :
- ÄÆ°á»ng chủ muốn lÆ°u lão phu lại đây?
ÄÆ°á»ng chủ gật đầu :
- Không thể làm khác hơn.
Trương Quả Lão “Hừ†một tiếng :
- Chừng nhÆ° ÄÆ°á»ng chủ quá tá»± tin.
ÄÆ°á»ng chủ gằn giá»ng :
- Vào đến đây rồi chỉ còn có cách là gia nhập bổn môn, nếu không muốn chết!
Trương Quả Lão nhìn sững đối phương :
- Những ngÆ°á»i kia bị ÄÆ°á»ng chủ bắt Ä‘á»u gia nhập quí môn?
ÄÆ°á»ng chủ gật đầu :
- Tất cả! Äó là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên! Há» không thể làm khác hÆ¡n nhÆ° đã nói.
Trương Quả Lão rùng vai :
- Rất tiếc là lão phu không thể bỠchánh theo tà.
ÄÆ°á»ng chủ nhấn mạnh :
- Bổn tòa nghÄ© vì đại hiệp thành tá»±u võ công không dá»… cho nên dành má»™t đặc huệ cho má»™t nhân tài, nếu đại hiệp không thấy thích thì cứ hành Ä‘á»™ng theo sở thích. Ở đây chỉ có hai Ä‘Æ°á»ng, má»™t là tá»± tuyệt, má»™t là tá»± do. Bởi gia nhập bổn môn là được tá»± do, còn cá»± tuyệt tức là tá»± tuyệt.
Giá»ng nói vẫn lạnh lùng nhÆ° ban đầu, song có phần cÆ°Æ¡ng quyết hÆ¡n, biến câu nói thành má»™t cái lệnh hÆ¡n là đối đáp. Lệnh đó không ai vi phạm được, chẳng những thế mà còn phải thi hành ngay.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão cÆ°á»i lạnh :
- Lão phu sống đến nay kể ra cÅ©ng đã nhiá»u năm rồi, chÆ°a há» có ai có cái giá»ng hống hách nhÆ° thế đối vá»›i lão phu! Chừng nhÆ° các hạ quá cao ngạo.
ÄÆ°á»ng chủ Ä‘iá»m nhiên :
- Câu nói đó bổn tòa thốt ra đã quá nhiá»u lần, vá»›i quá nhiá»u ngÆ°á»i, nhÆ°ng chÆ°a má»™t ai dám bắt bẻ chứ đừng nghÄ© là dám trái lại. TrÆ°Æ¡ng đại hiệp hãy quyết định Ä‘i, đừng chỠđợi bổn tòa phải nhá»c công ép buá»™c.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão ngẩng mặt lên không cÆ°á»i ha hả :
- Lão phu đã đến đây rồi lẽ dÄ© nhiên phải đòi cho được cái hân hạnh lãnh giáo má»™t vài tuyệt há»c.
ÄÆ°á»ng chủ vẫn bình tÄ©nh nhÆ° thÆ°á»ng :
- Vậy càng hay!
Tiết Thiếu Lăng đâu thể chần chỠđược nữa. Chàng lập tức quay mình lại bÆ°á»›c đến bên cạnh Nam Nhạc quán chủ, Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ° giải khai huyệt đạo cho há».
Cả ba đồng mở mắt từ từ ngồi dậy.
Tiết Thiếu Lăng thấp giá»ng nói :
- Tam vị hãy từ từ Ä‘iá»u hòa khí huyết, TrÆ°Æ¡ng Quả Lão sắp sá»­a Ä‘á»™ng thủ bên ngoài, mình chuẩn bị xông pha tiếp ứng.
Nam Nhạc quán chủ sá»­ng sốt há»i :
- Tiểu thí chủ là ai? Äây là đâu?
Tiết Thiếu Lăng nhanh miệng đáp :
- Tại hạ là Tiết Thiếu Lăng, tam vị đã bị trúng Ä‘á»™c dược bị bá»n cÆ°á»›p mang đến đây. TrÆ°Æ¡ng Quả Lão theo dấu đã kịp đến nÆ¡i, có lẽ Ä‘ang xuất thủ giao đấu bên ngoài. Tam vị gấp rút vận khí Ä‘iá»u công, tại hạ xin làm há»™ pháp bảo vệ cho!
Äại Thông thiá»n sÆ° trố mắt :
- Thí chủ là ngÆ°á»i đã theo bá»n bần tăng đến Nhạc Ly sÆ¡n vừa rồi?
Tiết Thiếu Lăng gật đầu :
- Chính tại hạ!
Äại Thông thiá»n sÆ° lại há»i :
- Vì sao tiểu thí chủ không trúng độc?
Tiết Thiếu Lăng bực mình nghĩ thầm :
- Thá»i gian khẩn cấp thế mà há» còn nghi ngá» mình! Không khéo lại chậm mất cÆ¡ há»™i.
Chàng cau mày thốt :
- Vì tại hạ không uống chung trà như các vị. Trong chung trà có độc, các vị đã uống nên bị hôn mê.
Ngá»c Chân Tá»­ chen vào :
- Thí chủ có biết ai đã hạ độc không?
Tiết Thiếu Lăng lắc đầu :
- Tại hạ không rõ lắm, vì lúc đó tại hạ cũng giả vỠhôn mê như các vị rồi cũng bị mang đến đây.
Bên ngoài có tiếng cÆ°á»i ha hả, rồi má»™t giá»ng nói oang oang tiếp nói :
- Bốn vị hộ pháp cùng lên một lúc à?
Giá»ng nói đó đúng là của TrÆ°Æ¡ng Quả Lão.
Tiết Thiếu Lăng khẩn trương ra mặt, giục :
- Ba vị...
Nam Nhạc quán chủ lấy trong mình ra một thanh tiểu kiếm màu bạc trao cho chàng, không đợi cho chàng nói hết câu :
- Tiểu thí chủ hãy ra ngoài kia trÆ°á»›c, bá»n ngÆ°á»i kia đã lợi hại đến đâu vị tất sẽ làm gì nổi TrÆ°Æ¡ng Quả Lão. Tiểu thí chủ hãy nhá» TrÆ°Æ¡ng Quả Lão cứu thoát Ä‘Æ°a ra khá»i nÆ¡i này, đó là việc cần yếu nhất. Thanh tiểu kiếm này là tín vật của bổn phái, sau khi trốn thoát tiểu thí chủ hãy đến thẳng Hành SÆ¡n, bảo vá»›i sÆ° đệ của bần đạo là Nam Vân Nhạc, tạm chưởng quản các công vụ trong phái...
Tiết Thiếu Lăng không đưa tay tiếp nhận thanh kiếm :
- Còn đạo trưởng? Äạo trưởng định làm gì?
Nam Nhạc quán chủ thở dài :
- Bần đạo đã trúng độc không còn vận khí nổi, đành làm một phế nhân.
Tiết Thiếu Lăng kinh hãi :
- Trá»i! Chất Ä‘á»™c lợi hại đến thế à!
Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ° cÅ©ng khó ngầm vận công Ä‘iá»u khí, biết mình đã bị trúng má»™t loại Ä‘á»™c vô cùng lợi hại. Không vận công còn dá»… chịu, khi vận công lên ngÅ© tạng nhÆ° bị Ä‘ao kiếm đâm vào, Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng.
Cả hai đã biết công lực của mình tiêu tan hết, hỠtrở thành phế nhân như Nam Nhạc quán chủ đã nói.
Ngá»c Chân Tá»­ thở dài :
- Không còn nghi ngá» gì nữa, bá»n ta đã trúng má»™t loại chất Ä‘á»™c hết sức lợi hại, không còn hy vá»ng gì Ä‘á»™ng thủ vá»›i địch.
Tiết Thiếu Lăng toan nói gì, bá»—ng bên ngoài má»™t tràng cÆ°á»i sang sảng vang lên, rồi má»™t giá»ng nói tiếp theo :
- Tài nghệ của Nhất Bút Âm Dương Trương Quả Lão chỉ có thế thôi ư?
Äại Thông thiá»n sÆ° từ từ nhắm mắt lại :
- A Di Äà Phật! Tiểu thí chủ Ä‘i nhanh Ä‘i thôi.
Tiết Thiếu Lăng không làm gì khác hÆ¡n được, đành Ä‘Æ°a tay tiếp lấy thanh tiểu kiếm của Nam Nhạc quán chủ cất vá»™i vào ngÆ°á»i, vòng tay xá ba ngÆ°á»i :
- Tam vị bảo trá»ng, tại hạ xin Ä‘i đây!
Bên mình chàng chỉ có má»™t chiếc Trúc tiêu, lúc đó chàng bất chấp là Trúc tiêu có thể thay thế võ khí hay không, chàng cứ rút ra cầm tay, quay mình lại tung má»™t ngá»n cÆ°á»›c, cánh của bật ra liá»n.
Bên ngoài, bốn tên đại hán áo đen canh giữ, nghe tiếng động vội chạy đến.
Tiết Thiếu Lăng tay vung Trúc tiêu, chân đá vụt. Tiêu và cước chạm vào ngực hai đại hán, chúng hự lên một tiếng rồi lùi lại.
Hai tên còn lại, vung Quỷ đầu đao chém tới.
Tiết Thiếu Lăng xoay ngÆ°á»i ná»­a vòng, quét Trúc tiêu ngang qua. Má»™t tiếng xoảng vang lên, Quá»· đầu Ä‘ao bị Trúc tiêu chạm mạnh, vuá»™t tay chúng bay ra xa.
Tiết Thiếu Lăng không ngá» má»™t chiêu Trúc tiêu tầm thÆ°á»ng nhÆ° vậy lại công dụng ngang vá»›i võ khí hữu hạng. Chàng vừa lấy làm lạ, vừa phấn khởi tinh thần, mặt cho bá»n đại hán hãi hùng trố mắt, phóng chân chạy nhÆ° bay vá» phía sảnh Ä‘Æ°á»ng.
Vừa đến bậc thá»m, chàng thấy bóng má»™t ngÆ°á»i chá»›p lên, tiếp theo là má»™t tiếng quát :
- Äứng lại!
Tiếng quát vừa dứt, tiếp theo là một chưởng phong bay tới.
Tiết Thiếu Lăng không há» nao núng, vừa tiến lên thá»m vừa vung chưởng đánh trả.
Bùng!
Hai kình đạo chạm nhau. Tiết Thiếu Lăng bị chấn Ä‘á»™ng mạnh, lùi xuống ba bậc thá»m. Chàng hết sức hãi hùng nhìn ra, thấy má»™t lão nhân vóc ốm, vận áo màu tro đứng tại phía hữu thá»m. Äôi mắt của lão nhìn trừng trừng vào chàng, trong ánh mắt hiện rõ vẻ kinh ngạc.
Lão nhân kinh ngạc vì tung ra chưởng lá»±c đó lão cầm chắc đối phÆ°Æ¡ng phải trá»ng thÆ°Æ¡ng, hay ít ra cÅ©ng bị tung bay ngoài mấy trượng, thế mà chàng chỉ lùi lại mấy bÆ°á»›c thôi.
Lão bật cÆ°á»i hắc hắc :
- À tiểu tử! Tưởng ai, lại chính ngươi!
Bị chấn dội, Tiết Thiếu Lăng vừa thẹn vừa uất hét to :
- Xuất thủ Ä‘á»™t kích trong khi ngÆ°á»i ta không Ä‘á» phòng nhÆ° vậy có đáng hãnh diện không? NgÆ°Æ¡i có phải là Thiên Lang Trảo Äổng Bách Xuyên không?
Nhân tiếng hét chàng lướt tới, tay hữu đưa ra, Trúc tiêu chỉ ngược lên, theo chiêu thức Tiêu Chỉ Nam Thiên.
Äổng Bách Xuyên không thể tưởng thủ pháp của chàng linh diệu nhÆ° thế, khẽ há»›p má»™t hÆ¡i không khí, đứng thẳng ngÆ°á»i dịch thân mình lùi lại ba bÆ°á»›c. Lối dịch thân mình của hắn hết sức quái dị, gối không co, chân không nhích, chỉ hÆ¡i rùng vai má»™t tí, ngÆ°á»i của lão nhÆ° bị má»™t mãnh lá»±c vô hình nâng bổng lên, đặt xuống má»™t nÆ¡i khác.
Hắn lùi lại để tránh mÅ©i Trúc tiêu của đối phÆ°Æ¡ng nhanh nhÆ° chá»›p, đảo bá»™ nhoài ngÆ°á»i trở lại, nghiêng ngÆ°á»i qua má»™t bên, choàng tay tả chụp chiếc tiêu, còn tay hữu chụp xuống vai chàng.
Từng được Vưu sư phó huấn luyện tiêu pháp suốt sáu, bảy năm dài, chàng sử dụng Thập bát chiêu thức Thiết Vương Tiêu linh diệu vô cùng. Nếu chàng có công lực hùng hậu thì chẳng kém chủ nhân chiếc Thiết tiêu bao nhiêu.
Äối phÆ°Æ¡ng vừa nhích Ä‘á»™ng thân hình, chàng chuyển biến tiêu thức ngay.
Trúc tiêu cuá»™n gió rít lên, tiêu ảnh chá»›p ngá»i, trong khi đó, Äổng Bách Xuyên không ngừng lÆ°á»›t tá»›i.
Äá»™t nhiên chàng phóng đầu Trúc tiêu Ä‘iểm nhanh vào huyệt Tiếu Yêu của hắn, đồng thá»i tràn mình qua má»™t bên.
Hai bàn tay chụp vào khoảng không, Äổng Bách Xuyên giật mình nghÄ© thầm :
- Hắn lợi hại thật! Ta không thể khinh thÆ°á»ng được!
Uốn cong ngÆ°á»i nhÆ° con ốc, hắn lá»™n mình trở lại. Äoạn vung hai cánh tay áo ra, kình phong phát Ä‘á»™ng vù vù bay tá»›i.
Khí thế của hắn mãnh liệt phi thÆ°á»ng, kình phong chiếm má»™t vòng tròn năm, sáu thÆ°á»›c, tưởng chừng nhÆ° có thể hốt trá»n má»™t hòn giả sÆ¡n hất ra xa, huống hồ gì Tiết Thiếu Lăng.
Tiết Thiếu Lăng mắt hết sức chú ý, theo dõi từng cử động của địch. Chàng nhận ra trong hai đạo trụ phong của y, có ẩn giấu độ năm vệt sáng màu tro dài như kim tuyến, bất giác chàng lo ngại nghĩ thầm :
- Không rõ hắn dùng tà công gì?
Tuy nhiên chàng phải phản ứng cấp tốc, vung mạnh Trúc tiêu chận hai luồng kình đạo.
Bá»—ng bên tai chàng có tiếng ngÆ°á»i văng vẳng bảo khẽ :
- NgÆ°á»i trẻ tuổi! Không được đâu! Lão tặc đã giở tuyệt nghệ Thiên Lang Trảo. NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i...
Tiếng nói đó, chính là của Trương Quả Lão phát ra.
Chiêu thức do Tiết Thiếu Lăng áp dụng là chiêu thứ mÆ°á»i hai trong Thiên VÆ°Æ¡ng tiêu pháp, khí lá»±c mạnh mẽ vô cùng, má»™t khi phát Ä‘á»™ng không còn thu hồi được nữa. Gia dÄ© chàng Ä‘ang lúc khí huyết phÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng, lòng hiếu thắng bừng dậy còn gì át nổi.
Dĩ nhiên chàng không lùi, cho dù Trương Quả Lão đã khuyến cáo.
Chát!
Chiếc Trúc tiêu tựa hồ chạm vào phiến đá, cánh tay hữu của Tiết Thiếu Lăng tê dại hẳn, đôi chân loạng choạng lùi lại hai bước.
Thiên Lang Trảo Äổng Bách Xuyên đứng nguyên tại chá»—, nhÆ°ng bàn tay tả bị Trúc tiêu quật trúng, thÆ°Æ¡ng thế khá nặng.
Hắn Ä‘Æ°a tay tay hữu nâng tay tả, mặt bừng sát khí, hung quang từ đôi mắt chiếu ra sáng ngá»i, tưởng chừng nhÆ° hắn muốn bóp nát xác thân chàng má»›i hả.
Vừa lúc đó, má»™t giá»ng nói âm trầm từ trong đại sảnh vá»ng ra :
- Äổng há»™ pháp! Hãy để cho hắn vào.
Äổng Bách Xuyên có khi nào dám cãi lệnh thượng cấp. Hắn đứng qua má»™t bên nhÆ°á»ng lối.
Tiết Thiếu Lăng không tưởng là mình xuất thủ đã đả thÆ°Æ¡ng đối phÆ°Æ¡ng trong hai chiêu đầu, tinh thần phấn khởi, quên cả sá»± chấn Ä‘á»™ng vừa qua, ngang nhiên vượt mấy bậc thá»m tiến vào đại sảnh.
Nơi đó, ngồi tại trung ương trên chiếc giao ỷ, là một lão già áo trắng, tóc bạc trắng. Hai bên tả hữu, còn có bốn lão già khác vận áo xanh, đứng nghiêm.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão thì đứng tại góc hữu, vẫn vá»›i chiếc áo bố màu trúc mà chàng đã thấy lúc đến nhà lão, tay còn cầm trúc trượng song đôi mắt nhắm nghiá»n.
Nghe tiếng chân của chàng lão khẽ hé mắt một thoáng rồi nhắm lại như cũ.
Tiết Thiếu Lăng trong tình trạng TrÆ°Æ¡ng Quả Lão, nhá»› giá»ng nói yếu á»›t của lão khi dùng Truyá»n âm nhập mật Ä‘á» cao cảnh giác cho chàng, chàng hết sức hãi hùng, định chắc lão đã thá» ná»™i thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng.
Chàng tiến đến gần lão, há»i :
- Lão tiá»n bối làm sao thế?
Trương Quả Lão khẽ hé mắt ra nhìn chàng một thoáng, rồi nhắm lại không nói năng gì cả.
Tiết Thiếu Lăng lo ngại, chÆ°a biết làm gì, TrÆ°Æ¡ng Quả Lão lại dùng thuật Truyá»n âm nhập mật bảo chàng :
- NgÆ°á»i trẻ tuổi! Nếu có cÆ¡ há»™i thì bá» chạy nhé, đừng bận tâm vì ta.
Tiếp theo đó, má»™t tiếng bịch vang lên, TrÆ°Æ¡ng Quả Lão ngã dài xuống ná»n nhà.
Tiết Thiếu Lăng hoảng hồn toan cúi mình xuống nâng lão lên, bá»—ng có má»™t giá»ng nói âm trầm chận chàng lại :
- Äừng Ä‘á»™ng đến lão!
Giá»ng nói do lão già tóc bạc áo xanh ngồi giữa phát ra, Tiết Thiếu Lăng quay lại trừng mắt quát :
- Tại sao ngươi cản trở ta?
Lão già áo xanh nhìn chàng từ đầu đến chân, Ä‘iá»m nhiên thốt :
- Chân khí của lão bị dao Ä‘á»™ng, nếu ngÆ°Æ¡i chạm đến ngÆ°á»i lão, chân khí bị phân tán mất nguy đến tính mạng của lão, ngÆ°Æ¡i có biết không?
Tiết Thiếu Lăng giật mình, không dám mò vào ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng Quả Lão.
Lão già áo xanh lạnh lùng tiếp há»i :
- Vừa rồi lão ấy đã nói gì với ngươi?
Tiết Thiếu Lăng kinh hãi, TrÆ°Æ¡ng Quả Lão dùng phép “Truyá»n âm nhập mật†nói vá»›i chàng, qua phép đó, chỉ có hai ngÆ°á»i đối thoại nghe được mà thôi, tại sao lão già này biết được? Lão có bản lÄ©nh nhÆ° thế nào mà phép “Truyá»n âm nhập mật†không qua nổi tai mắt lão?
Chàng Ä‘iá»m nhiên đáp :
- Lão có nói gì với ta đâu!
Lão già áo trắng cÆ°á»i lạnh :
- NgÆ°Æ¡i cho bổn tòa là hạng ngÆ°á»i gì? TrÆ°Æ¡ng Quả Lão bị trá»ng thÆ°Æ¡ng cÅ©ng cố tránh vận dụng chân khí, nhÆ°ng lão lại làm cái việc đó nên má»›i ngã xuống. Nếu không vì nói chuyện vá»›i ngÆ°Æ¡i lão vận dụng chân khí làm gì?
Tiết Thiếu Lăng rắn rá»i :
- Dù Trương Quả Lão có nói gì với ta, việc đó không liên quan gì đến ngươi.
Lão già áo trắng chá»›p mắt ngá»i ánh hung quang, nhếch nụ cÆ°á»i mỉa :
- TrÆ°á»›c mặt bổn tòa, chÆ°a má»™t ai dám dùng giá»ng lưỡi xấc xược nhÆ° vậy cả. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng to gan đấy.
Tiết Thiếu Lăng hừ lạnh :
- Tại sao ta không dám chứ?
Lão già áo trắng gằn giá»ng :
- Ngươi tên hỠlà gì?
Tiết Thiếu Lăng nhướng cao đôi mày :
- Tiết Thiếu Lăng!
Lão già áo trắng trầm ngâm rồi há»i :
- Tiết Äạo Lăng là gì của ngÆ°Æ¡i?
Tiết Thiếu Lăng đáp gá»n :
- Là thân phụ của ta.
Lão già áo trắng lại há»i :
- Ngươi tìm Trương Quả Lão có mục đích gì?
Tiết Thiếu Lăng lắc đầu :
- NgÆ°Æ¡i há»i nhiá»u quá!
Lão già áo trắng thản nhiên :
- Ta phải há»i chứ, há»i cho biết rõ ràng để còn phát lạc vá» số phận của ngÆ°Æ¡i.
Tiết Thiếu Lăng bĩu môi :
- Ngươi sẽ phát lạc như thế nào?
Lão già áo trắng lạnh lùng :
- Hoặc sống hoặc chết, má»™t trong hai Ä‘Æ°á»ng.
Tiết Thiếu Lăng bật cÆ°á»i sang sảng, khoa chiếc Trúc tiêu lên má»™t vòng, chỉ ngay đối tượng trợn mắt nói :
- Ta muốn biết võ công ngươi đạt đến mức độ nào.
Suốt thá»i gian đôi bên đối đáp, bốn lão già áo xanh đứng lặng yên không ai thốt má»™t lá»i.
Thiên Lang Trảo Äổng Bách Xuyên sôi giận :
- Tiểu tá»­! Äây là đâu ngÆ°Æ¡i có biết không? Äừng buông hùng tính khí mà chết uổng mạng!
Tiết Thiếu Lăng hoành chiếc Trúc tiêu chỉ sang hắn nói :
- Äây là đâu đối vá»›i ta có nghÄ©a lý gì!
hết: Hồi 12, xem tiếp: Hồi 13
Tài sản của danangcity

  #13  
Old 08-06-2008, 10:37 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 13

Bang hội thần bí




Äổng Bách Xuyên hét lá»›n :
- Tiểu tử ngươi muốn chết!
Lão già áo trắng khoác tay :
- Äổng há»™ pháp không nên tranh luận vá»›i hắn làm gì. Hắn đã muốn khiêu chiến vá»›i bổn tòa thì hãy để cho hắn toại nguyện.
Äổng Bách Xuyên vâng má»™t tiếng lá»›n, nhÆ°ng trong thâm tâm hết sức lấy làm lạ nghÄ© thầm :
- ÄÆ°á»ng chủ giết ngÆ°á»i không chá»›p mắt, sao hôm nay khách sáo thế?
Lão già áo trắng đưa mắt sang Tiết Thiếu Lăng :
- Ngươi muốn so võ công với bổn tòa?
Tiết Thiếu Lăng cao giá»ng :
- Quyá»n, chưởng, hay bất cứ loại võ khí gì tùy ngÆ°Æ¡i lá»±a chá»n.
Lão già áo trắng Ä‘iểm ná»­a nụ cÆ°á»i :
- Ngươi chỉ cần tiếp một chưởng của bổn tòa thôi, nếu tiếp nổi bổn tòa sẽ cho ngươi đi thong thả.
Tiết Thiếu Lăng nhấn mạnh :
- Nếu ta thắng, ngÆ°Æ¡i phải phóng thích Nam Nhạc quán chủ, Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ°, ngÆ°Æ¡i có chấp nhận Ä‘iá»u kiện đó không?
Lão già áo trắng trầm giá»ng :
- Äừng có nói hồ đồ! Ba ngÆ°á»i đó đã xuống núi từ lâu rồi.
Tiết Thiếu Lăng nổi giận :
- HỠbị quản thúc trong ngôi nhà phía Tây kia, ngươi còn nói ma nói quỷ gì với ta?
Lão già áo trắng bình tĩnh đáp :
- Ngươi không tin thì cứ trở lại đó xem sao.
Äoạn y vẫy tay :
- Äổng há»™ pháp! NgÆ°Æ¡i hãy Ä‘Æ°a hắn đến đó, nếu hắn không thấy tận mắt, hắn cứ tưởng bá»n ta cưỡng ép võ lâm đồng đạo ở lại đây.
Äổng Bách Xuyên vâng lên má»™t tiếng cung kính, Ä‘oạn quay sang Tiết Thiếu Lăng cất giá»ng âm trầm :
- Xin hãy theo lão phu!
TrÆ°á»›c mặt ÄÆ°á»ng chủ, hắn phải giữ vẻ lá»… Ä‘á»™ nên cố gượng nói má»™t câu phải chăng, chứ thâm tâm lão chỉ muốn bóp nát thân xác chàng cho hả cái hận má»™t Trúc tiêu vừa rồi.
Có bao giá» Tiết Thiếu Lăng tin tưởng được bá»n há»? Ngoài ra chàng còn muốn xem bá»n Nam Nhạc quán chủ, Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ° hiện thá»i ra thế nào, nên lạnh lùng thốt :
- Ngươi cứ đi trước, ta theo sau!
Äổng Bách Xuyên quay mình bÆ°á»›c ra khá»i tòa đại sảnh. Tiết Thiếu Lăng không chậm trá»… theo liá»n.
Cả hai bÆ°á»›c xuống bậc thá»m tiến vá» phía Tây.
Äổng Bách Xuyên Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i ngụy dị, Ä‘Æ°a tay mở cánh cá»­a gian nhà bÆ°á»›c vào.
Tiết Thiếu Lăng sợ hắn xuất thủ công chàng bất ngá», tay nắm chắc Trúc tiêu, vận chân khí há»™ trì quanh cÆ¡ thể rồi má»›i theo vào.
Chàng hết sức kinh ngạc, nhận ra tất cả Ä‘á»u biến đổi. Gian phòng trÆ°á»›c đó Ä‘en tối không chứa Ä‘á»±ng má»™t vật gì, bây giá» lại có đủ bàn, ghế, có cẩm đôn, nÆ¡i vách có má»™t vài bức há»a.
Tất cả Ä‘á»u huy hoàng sáng chói.
Äiá»u chàng lÆ°u ý nhất là có mấy chậu hoa đặt trên mấy chiếc đôn bằng gá»— đàn hÆ°Æ¡ng, hoa tá»a hÆ°Æ¡ng ngào ngạt.
Một gian phòng được trang trí thanh khiết vô tưởng, nếu dùng làm nơi tiếp tân thì tuyệt!
Gian phòng vắng lặng, nào có bóng ai đâu? Nam Nhạc quán chủ, Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ° đã biến đâu mất dạng.
Tiết Thiếu Lăng hoài nghi, tưởng mình nhận lầm gian nhà. NhÆ°ng không, chàng xem kỹ lại, đúng là gian nhà mà chàng và ba vị tiá»n bối bị giam cầm trong đó.
Chàng ngơ ngác, không còn biết nói gì.
Äổng Bách Xuyên cÆ°á»i lạnh :
- Bây giỠngươi tin chưa?
Tiết Thiếu Lăng suy nghÄ© mãi, tìm hiểu sá»± biến đổi Ä‘á»™t ngá»™t nÆ¡i đây. Sá»± biến đổi quá Ä‘á»™t ngá»™t vì thá»i gian cách đây không lâu, nếu chúng có muốn thay khung đổi cảnh cÅ©ng không thể làm kịp.
Chàng nghĩ thầm :
- Bá»n này lợi hại thật. Äến Nam Nhạc quán chủ, Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ° còn bị chúng ức chế dá»i Ä‘i nÆ¡i khác dá»… dàng, ta phải càng thận trá»ng má»›i được.
Chàng há»i :
- Các ngươi đã giấu các vị đó ở đâu?
Äổng Bách Xuyên rùng vai :
- ÄÆ°á»ng chủ đã cho ngÆ°Æ¡i biết rồi mà, bá»n hỠđã xuống núi từ lâu. Không ai giấu hỠở đâu!
Tiết Thiếu Lăng hừ má»™t tiếng, quay vá»™i ngÆ°á»i, chạy nhÆ° bay trở lại đại sảnh.
Lão già áo trắng thấy chàng trở lại, lạnh lùng há»i :
- Thế nào? Ta có nói dối ngươi không?
Tiết Thiếu Lăng sôi giận :
- Bá»n ác ma các ngÆ°Æ¡i...
Bỗng, chàng ngưng bặt câu nói. Chàng nhận ra Nhất Bút Âm Dương Trương Quả Lão không còn nằm ở góc hữu đại sảnh nữa.
Chàng gằn giá»ng :
- TrÆ°Æ¡ng Quả Lão tiá»n bối đâu rồi?
Lão già áo trắng Ä‘iá»m nhiên :
- Lão đi rồi!
Tiết Thiếu Lăng quắc mắt bắn tinh quang sáng rá»±c, há»i :
- Äi lúc nào?
Lão già áo trắng hét :
- Lão đi lúc nào mặc lão, ta lại phải báo cáo với ngươi à?
Tiết Thiếu Lăng ngẩng mặt lên bật cÆ°á»i ha hả :
- Ta có phải là trẻ nít lên ba đâu, đừng tưởng nói thế là ta tin ngay vào trò quỷ của các ngươi.
Lão già áo trắng xì một tiếng :
- Bổn tòa xem thiên hạ võ lâm như thảo giới, việc gì phải tạo trò quỷ để lừa ngươi.
Tiết Thiếu Lăng quát to :
- NgÆ°Æ¡i xuống đây. Ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i biết trên Ä‘á»i này còn có ngÆ°á»i cho ngÆ°Æ¡i đáng sợ.
Lão già áo trắng từ từ rá»i giao á»·, đứng lên :
- Ngươi muốn động thủ với bổn tòa, vậy ngươi không nên hối hận đấy.
Lão vừa đứng lên, bốn lão già áo xanh đứng hai bên nghiêng mình ra vẻ cung kính.
Tiết Thiếu Lăng nghĩ thầm :
- Bốn lão già đó sắc mặt âm trầm, trÆ°á»›c sau không nói má»™t lá»i. Theo chá»— xét Ä‘oán của ta thì há» còn cao cÆ°á»ng hÆ¡n Äổng Bách Xuyên má»™t bậc.
HỠlà bốn tay đại kình địch của chàng, nếu hôm nay không thắng nổi lão già áo trắng, thì chàng cái hậu quả tai hại vô tưởng.
Lão già áo trắng từ từ bÆ°á»›c xuống bậc, tiến dần đến chàng. Äôi mắt lão nhìn sững chàng má»™t lúc rồi há»i :
- Ngươi mang mặt nạ phải không?
Tiết Thiếu Lăng chạm đôi mắt đó tâm thần giao động mạnh, chàng trấn định, chỉ thẳng mũi Trúc tiêu tới trước hét to :
- Võ khí ngươi đâu?
Chàng vá» Ä‘i câu há»i của lão.
Lão già áo trắng nhếch mép cÆ°á»i mỉa :
- Ta không có thói quen dùng võ khí.
Tiết Thiếu Lăng nghÄ© tiên hạ thủ vi cÆ°á»ng, lập ý nhÆ° vậy rồi nhÆ°ng chàng còn muốn tõ rõ khí anh hùng hÆ¡n, chàng lại thốt :
- Tùy ý ngươi vậy. Ta xuất thủ đây!
Lão già áo trắng gật đầu :
- NgÆ°Æ¡i cứ tá»± tiện và nên nhá»› là giở toàn lá»±c ra đấy nhé. Nể mặt Tiết thần y, ta nhÆ°á»ng cho ngÆ°Æ¡i ba chiêu đầu.
Tiết Thiếu Lăng nghe lão nhắc đến nghÄ©a phụ, bất giác dừng tay lại. Thoạt tiên, chàng lầm tưởng đối phÆ°Æ¡ng là má»™t bằng hữu của nghÄ©a phụ, nhÆ°ng sau chàng nghÄ©, hành nghá» y, nghÄ©a phụ chàng tiếp xúc vá»›i biết bao nhiêu ngÆ°á»i trong Hắc, Bạch lưỡng đạo? Thì hôm nay, lão già áo trắng có nhắc đến cÅ©ng là lẽ thÆ°á»ng, bởi trên giang hồ ai không nghe danh biết mặt vị danh y.
Chàng gằn giá»ng :
- Äón Trúc tiêu của ta!
Cánh tay hữu vÆ°Æ¡n ra, đầu Trúc tiêu chuyển Ä‘á»™ng, nhắm ngay huyệt Huyá»n CÆ¡ của đối phÆ°Æ¡ng đâm tá»›i.
Lão già áo trắng hừ má»™t tiếng, dịch chân lùi lại má»™t bÆ°á»›c tránh khá»i đầu tiêu. Lão không hoàn thủ.
Hụt chiêu đầu, Tiết Thiếu Lăng nương theo đà bước lướt tới ngoắc tay quật nghiêng chiếc Trúc tiêu đánh vào mặt của đối phương. Tiêu rít gió nghe vù một tiếng.
Lão già há»›p má»™t hÆ¡i không khí, thân hình nhẹ nhÆ° chiếc lá né tạt qua má»™t bên, mÆ°á»ng tượng tiêu gió thổi lão qua bên.
Chiêu thứ hai lại hụt.
Tiết Thiếu Lăng vừa thẹn vừa tức, tuy biết đối phÆ°Æ¡ng không phải tay vừa, chàng vẫn sôi Ä‘á»™ng hiếu thắng, thay vì gá»m, chàng hăng tiết lên.
Cánh tay vung nhanh lên, Trúc tiêu bay vùn vụt, tiêu ảnh lợp không gian, phủ từ trên đầu lão già vụt xuống.
Tiêu phong tá»a ra má»™t trượng tròn, lòng tiêu trống rá»—ng, gió rít lên theo tiếng gió vi vu réo rắt.
Chiêu thức đó là má»™t chiêu tối Æ° lợi hại, biến hóa vô cùng. Gia dÄ© thân pháp chàng linh Ä‘á»™ng phiêu phiêu phưởng phưởng, thoạt tả, thoạt hữu, thoạt tiến phong tá»a ba mặt.
Nếu lão già áo trắng xuất thủ phản công, thì Tiết Thiếu Lăng sẽ nhân đó mà biến thế, nhÆ°ng lão đã hứa sẽ nhÆ°á»ng cho chàng ba chiêu đầu, tá»± nhiên lão chỉ né tránh thôi.
Né tránh nÆ¡i đâu? Tiết Thiếu Lăng đã phong tá»a ba mặt, chỉ còn phía hậu.
Lão há»›p má»™t hÆ¡i không khí, nhấc bổng thân hình lên cao mặt đất khoảng ba tấc, vá»t vá» phía hậu.
NhÆ°ng, Tiết Thiếu Lăng đã dá»± liệu rồi, nếu chàng phong tá»a ba mặt chừa má»™t mặt là chàng có ý tứ, nên vừa thấy lão già vừa dợm mình vá» phía sau chàng hét lên má»™t tiếng lá»›n, vung Trúc tiêu ngang bên đầu lão, uốn cầu vòng, chúi đầu tiêu xuống cuốn ngược trở lại.
Trong tiêu ảnh trùng trùng, lão già áo trắng cÆ°á»i nhạt thốt :
- A! Äến chiêu thứ tÆ° rồi phải không? Vậy là bổn tòa hoàn thủ đấy nhé, phải cẩn thận Ä‘á» phòng.
Tiết Thiếu Lăng đặt hết hy vá»ng vào chiêu đó, chàng cÅ©ng biết là đã sá»­ dụng đến chiêu thứ tÆ° rồi. Song, cần gì hiểu rõ? Miá»…n là chàng hạ được lão, lão có hoàn thủ đã chắc gì kịp thá»i?
Chàng nhìn chiêu thứ ba xuất chiêu thứ tư, cốt ý đốt giai đoạn.
NhÆ°ng nghe tiếng cÆ°á»i, giá»ng nói của lão già, chàng hiểu ngay lão khinh thÆ°á»ng thủ pháp của chàng, chàng thoáng chá»™t dạ, do đó chàng dốc toàn lá»±c Ä‘iá»u khiển Ä‘Æ°á»ng tiêu.
Chàng hét lớn :
- Ngươi cứ động thủ...
Chàng vừa buông dứt câu, trong lá»›p tiêu ảnh chá»›p ngá»i, má»™t bàn tay đẹp dịu dàng nhÆ° không có xÆ°Æ¡ng từ từ ló ra, dài lần dài lần hÆ°á»›ng thẳng đến chàng.
Chàng hết sức kinh hãi, không biết đối phương dùng thủ pháp gì. Chàng muốn tránh cũng không còn kịp nữa.
Bàn tay đó, nhắm đúng vào khoảng giữa ngực chàng, đưa tới. Bàn tay đó đi đã nửa đà, bỗng dừng lại.
Dù bàn tay dừng lại, cũng không tạo đủ cơ hội cho chàng né tránh, có lẽ chàng hết sức kinh hãi nên phản ứng kém nhanh nhẹn.
Bàn tay đó chuyển hướng dịch sang bên tả, đập nhẹ vào khoảng vú của chàng.
Cái đập rất nhẹ, vậy mà Tiết Thiếu Lăng không chịu nổi. Chàng thấy tối tăm mặt mày, thân hình lảo đảo rồi ngã ngửa vỠphía sau luôn. Chàng hôn mê ngay.
Chàng hôn mê không biết bao lâu, khi tỉnh lại mở mắt ra thấy mình nằm trên giÆ°á»ng ngà màn gấm chăn bông.
Có lẽ đêm đã xuống, nÆ¡i đầu giÆ°á»ng má»™t ngá»n bạch lạp cháy sáng, soi rá»i rõ gian phòng.
Chàng thầm há»i :
- Äây là đâu? Tại sao ta đến chốn này?
Chàng thở phào mấy lượt, chổi tay ngồi dậy, nhưng vừa dợm mình bỗng nghe đau nhói ở ngực. Cơn đau quặn lên làm chàng nghẹt thở.
Chàng hết sức kinh hãi nhớ lại cuộc chiến vừa qua, một bàn tay quái dị đập vào ngực tả chàng làm chàng hôn mê.
Suy theo đó, chàng biết là mình bị thương rất nặng. Còn như tại sao chàng nằm ở đây, tự nhiên chàng không biết nổi.
Cánh cá»­a phòng Ä‘á»™t nhiên mở ra, má»™t thÆ¡ đồng vận áo xanh rón rén bÆ°á»›c vào. Äến bên giÆ°á»ng, thấy chàng đã tỉnh hẳn, cÆ°á»i nhẹ :
- À! Tướng công đã tỉnh rồi.
Tiết Thiếu Lăng nhận ra thÆ¡ đồng có gÆ°Æ¡ng mặt quen quen, chừng nhÆ° chàng đã gặp hắn ở đâu, má»™t vài lần nào. Chàng cất tiếng há»i :
- Tiểu ca! Äây là đâu?
ThÆ¡ đồng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- TÆ°á»›ng công đừng vá»™i há»i gì cả, đã má»™t ngày đêm qua tÆ°á»›ng công bị hôn mê, vừa tỉnh lại phải nghỉ ngÆ¡i cho khá»e!
Tiết Thiếu Lăng nhìn nụ cÆ°á»i của hắn nhá»› đến tên đồng tá»­ dâng trà tại nhà TrÆ°Æ¡ng Quả Lão. Nụ cÆ°á»i hiện tại và lúc đó y hệt nhau.
Chàng nhìn sững thơ đồng :
- Ngươi là Tiểu Yến?
ThÆ¡ đồng giật mình, mặt thoáng bừng Ä‘á», trố mắt há»i :
- Tướng công biết tên tôi?
Tiết Thiếu Lăng cố gượng Ä‘au, trầm giá»ng há»i :
- Các ngươi âm mưu giam cầm ta định làm gì?
Vì cố gượng, chàng làm chấn động nơi bị thương, cơn đau nổi lên, mồ hôi rịn ra to bằng hạt đậu.
Vốn tính quật cÆ°á»ng, chàng cố gắng nhịn Ä‘au không há» rên than ná»­a tiếng.
Tiểu Yến, tên nữ tỳ cải trang thơ đồng hoảng kinh, hấp tấp thốt :
- TÆ°á»›ng công đừng vá»ng Ä‘á»™ng, thÆ°Æ¡ng thế còn nặng lắm. Hiện tại, Há»™ Tâm Ä‘Æ¡n của ÄÆ°á»ng chủ chỉ có công hiệu ngăn chặn sá»± phát triển, chứ không chữa lành...
Tiết Thiếu Lăng cÆ°á»i lạnh :
- ThÆ°Æ¡ng thế ta trá»ng khinh mặc ta, ta có cần ÄÆ°á»ng chủ ngÆ°Æ¡i chữa trị đâu?
Tiểu Yến ngây ngÆ°á»i má»™t lúc :
- ÄÆ°á»ng chủ vừa đến đây xem thÆ°Æ¡ng thế của tÆ°á»›ng công, có truyá»n thỉnh má»™t vị danh y đến đây chữa trị cho tÆ°á»›ng công. Có lẽ ngày mai thì vị danh y đó sẽ có mặt.
Tiết Thiếu Lăng cÆ°á»i ná»­a miệng :
- ÄÆ°á»ng chủ các ngÆ°Æ¡i tốt bụng thế à?
Tiểu Yến thoáng nhìn chàng thấp giá»ng :
- ÄÆ°á»ng chủ bình nhật nói sao làm vậy, nÆ¡i đây không ai dám cãi lệnh. NgÆ°á»i đối vá»›i tÆ°á»›ng công không có chút gì ác ý.
Tiểu Yến dừng lại một chút :
- Nếu hôm qua tÆ°á»›ng công đừng khích ná»™ ÄÆ°á»ng chủ thì làm gì phải mang trá»ng thÆ°Æ¡ng? Tiểu tỳ nghe ÄÆ°á»ng chủ bảo là đã nÆ°Æ¡ng tay rất nhiá»u, nếu không thì tÆ°á»›ng công đã táng mạng rồi.
Tiết Thiếu Lăng hiểu rõ Ä‘iá»u đó qua cái dừng tay của ÄÆ°á»ng chủ. NhÆ°ng không phải vì thế mà chàng dịu thái Ä‘á»™. Chàng hừ lạnh :
- Ta có phải sợ chết đâu!
Tiểu Yến từ từ khuyên chàng :
- TÆ°á»›ng công không nên quá quật cÆ°á»ng nhÆ° thế, đã chẳng có lợi gì trong lúc này mà còn chuốc thêm phiá»n toái. Nếu có gặp ÄÆ°á»ng chủ thì hãy dịu lá»i má»™t chút, vì ÄÆ°á»ng chủ cÅ©ng quật cÆ°á»ng không kém. Hai cái quật cÆ°á»ng gặp nhau, phải có má»™t cái gãy là lẽ tất nhiên.
Tiết Thiếu Lăng nghĩ thầm :
- Nàng nói đúng, trong hoàn cảnh này ta Æ°Æ¡ng ngạnh làm gì. Tốt hÆ¡n hết là nên nhẫn nại chá» thá»i cÆ¡ thuận tiện.
Chàng nhìn Tiểu Yến với đôi mắt trìu mến :
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng đã lo lắng cho tại hạ.
Tiểu Yến cÆ°á»i tÆ°Æ¡i :
- Vậy là hay lắm! Từ bao lâu, tiểu tỳ chÆ°a há» thấy ÄÆ°á»ng chủ chiếu cố vá»›i ai nhÆ° đối vá»›i tÆ°á»›ng công.
Tiết Thiếu Lăng ướm thử :
- Võ công của ÄÆ°á»ng chủ cô nÆ°Æ¡ng cao tuyệt!
Tiểu Yến gật đầu :
- Äúng vậy! Trong võ lâm ngày nay, trừ Chủ thượng ra, không còn ai thắng nổi.
Tiết Thiếu Lăng lại nghĩ :
- Hôm qua ta có nghe ÄÆ°á»ng chủ bảo là vâng lệnh trên đến đây, lão có nói do lịnh Chủ thượng, giá» nàng này cÅ©ng nói đến Chủ thượng. Vậy Chủ thượng đó là ai?
Muốn dò há»i Ä‘iá»u đó, chàng vỠà lên má»™t tiếng :
- ÄÆ°á»ng chủ cô nÆ°Æ¡ng lợi hại nhÆ° vậy sao trên giang hồ không má»™t ai biết tiếng?
Tiểu Yến cÆ°á»i nhẹ :
- Trên giang hồ làm gì biết được! Trừ ba vị Phó Ä‘Æ°á»ng chủ ra, bá»n tiểu tỳ không ai biết được mặt mày thật sá»± của ÄÆ°á»ng chủ ra sao cả.
Tiết Thiếu Lăng thở dài :
- Thì ra tại hạ đối diện ngày hôm qua vá»›i ÄÆ°á»ng chủ bất quá chỉ là má»™t dung mạo ngụy trang!
hết: Hồi 13, xem tiếp: Hồi 14
Tài sản của danangcity

  #14  
Old 08-06-2008, 10:41 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 14

Cơn mộng tân kỳ



Tiểu Yến chá»›p chá»›p mắt cÆ°á»i nhẹ :
- Tiểu tỳ có chuẩn bị cho tướng công mấy món thức ăn, có lẽ tướng công đang đói, để tiểu tỳ mang vào đây cho tướng công nhé.
Nghe nhắc đến thức ăn, Tiết Thiếu Lăng thấy đói liá»n. Äã hai ngày hai đêm rồi chàng có ăn uống gì đâu? DÄ© nhiên là chàng không từ chối, khẽ gật đầu :
- Phiá»n cô nÆ°Æ¡ng quá!
Tiểu Yến nhoẻn miệng cÆ°á»i, quay mình bÆ°á»›c ra ngoài.
Nhìn theo bóng nàng, Tiết Thiếu Lăng thầm nghĩ :
- “Liá»…u đầu này khá lanh lợi đấy, mình phải từ từ dò xét, nếu quá hấp tấp sợ nàng sinh nghi. Nàng mà nghi thì mình cầm nhÆ° vô vá»ngâ€.
Vì bị thÆ°Æ¡ng nặng, chân khí tiêu hao phần lá»›n, đáng lý phải tÄ©nh dưỡng chàng lại nói nhiá»u, trong lúc nói nhá» gắng gượng nên không nghe thấy má»™t cảm giác nào, khi Tiểu Yến bÆ°á»›c ra rồi chàng nằm yên, ảnh hưởng của sá»± gắng gượng vừa qua làm chấn Ä‘á»™ng toàn thân chàng, chá»— bị thÆ°Æ¡ng nÆ¡i ngá»±c nhói lên Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng.
Chàng nhắm mắt lại, vận công Ä‘iá»u tức cho cÆ¡n Ä‘au lắng dịu.
Một lát sau, chàng nghe tiếng chân bước nhẹ nhàng vào phòng. Mở mắt ra, thấy Tiểu Yến mang đến cho chàng một cái mâm gỗ.
Nàng dịu giá»ng thốt :
- TÆ°á»›ng công mệt má»i lắm phải không? Tiểu tỳ mang thức ăn đến đây, tÆ°á»›ng công dùng cho lại sức.
Tiết Thiếu Lăng nhìn nàng :
- Làm sao ăn được?
Tiểu Yến cÆ°á»i nhẹ :
- TÆ°á»›ng công mang trá»ng thÆ°Æ¡ng không thể cá»­ Ä‘á»™ng được, tiểu tỳ vâng lệnh phục vụ tá»± nhiên phải làm sao cho tÆ°á»›ng công ăn được chứ!
Nàng đặt chiếc mâm gá»— xuống chiếc ghế bên cạnh, Ä‘oạn ngồi xuống mép giÆ°á»ng, múc từ muá»—ng canh, muá»—ng cÆ¡m Ä‘Æ°a lên tá»›i miệng chàng.
Nàng nói :
- Món canh này nấu với ngó sen tươi, không công phạt thương thế, tướng công yên trí ăn đi.
Dù muốn dù không, Tiết Thiếu Lăng cũng phải há miệng nhận những muỗng cơm canh do nàng dâng hiến.
Chàng nghÄ©, muốn làm gì cÅ©ng phải có sức khá»e. Sức khá»e trên hết, có sức khá»e má»›i có tinh thần liệu việc chu đáo, thì tại sao chàng phải khách sáo? Giả sá»­ trong thức ăn có chất Ä‘á»™c đã đành, nhÆ°ng làm gì có chất Ä‘á»™c? Ở đây chúng muốn giữ chàng thiếu gì cách, sao lại phải dùng cách đó?
Chàng cứ ăn, nữ tỳ đút cho bao nhiêu chàng ăn bấy nhiêu.
Qua má»™t lúc, chàng ăn trá»n bát canh và chén cÆ¡m.
Tiểu Yến nhoẻn miệng cÆ°á»i :
- Tướng công no chứ?
Tiết Thiếu Lăng đáp :
- No!
Chàng nhìn nàng cÆ°á»i trả :
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng tận tình chăm sóc cho tại hạ.
Tiểu Yến chớp chớp mắt :
- Bất quá tiểu tỳ chỉ vâng lệnh chủ nhân hầu hạ tÆ°á»›ng công, nếu tÆ°á»›ng công muốn nói Ä‘iá»u ân nghÄ©a, hãy đợi khi gặp chủ nhân hẳn nói!
Nàng đứng lên, vừa nâng chiếc mâm vừa tiếp :
- TÆ°á»›ng công nằm yên tịnh dưỡng Ä‘i nhé, sáng sá»›m mình phải lên Ä‘Æ°á»ng rồi.
Nàng thổi tắt ngá»n đèn bÆ°á»›c ra khá»i phòng.
Còn lại má»™t mình, Tiết Thiếu Lăng tìm hiểu nguyên nhân khiến cho ÄÆ°á»ng chủ biệt đãi chàng.
Tiểu Yến đã nói, ngoài ba vị Phó Ä‘Æ°á»ng chủ ra, không má»™t ai trong bá»n nàng biết được mặt mÅ©i thật của ÄÆ°á»ng chủ. Vậy lão già áo xanh đó là ai?
Tại sao lão phải giữ sá»± thần bí tuyệt đối? Äến cả bá»n thuá»™c hạ thân tín mà lão cÅ©ng không lá»™ diện?
Còn Chủ thượng? Nhân vật cao cấp này là ai?
Chàng miên man suy nghĩ một lúc, bất giác chàng thiếp đi lúc nào không hay.
Trong lúc chàng ngủ, má»™t ngÆ°á»i xuất hiện bên cạnh giÆ°á»ng, ngÆ°á»i đó dù xê dịch nhẹ đến đâu cÅ©ng không tránh khá»i làm kinh Ä‘á»™ng chàng.
Chàng giật mình, vừa mở mắt ra thì ngÆ°á»i đó đã nhanh tay Ä‘iểm vào huyệt ngủ của chàng, làm chàng thiếp lại nhÆ° cÅ©.
Trong cảnh mông lung nhÆ° trong cÆ¡n má»™ng, chàng nghe đôi bàn tay nóng bá»ng Ä‘ang sá» mó vào ngÆ°á»i chàng. Bàn tay di Ä‘á»™ng đến đâu chàng nghe nóng đến đấy. Dần dần, hÆ¡i nóng chuyá»n đến khắp các kinh mạch, hÆ¡i nóng càng lúc càng cao Ä‘á»™, chàng muốn kêu thét lên, nhÆ°ng tiếng kêu không thoát ra khá»i cá»­a miệng nổi.
Chàng ỳ ra mà chịu, qua một lúc lâu, hơi nóng dịu lại dần dần rồi dứt hẳn.
Äôi bàn tay rá»i mình chàng, má»™t giá»ng nói nhá» nhÆ° cánh ve kêu, văng vẳng bên tai chàng :
- Hãy nhá»› trong vòng sáu khắc thá»i gian, không được vá»ng Ä‘á»™ng làm xáo trá»™n chân khí.
Tuy giá»ng nói rất nhá», song lá»t vào tai chàng nhÆ° chuông gióng boong boong, chàng nghe rất rõ.
Rồi chàng ngủ thiếp đi, một giấc ngủ vô cùng khoan khoái.
Sáng hôm sau chàng tỉnh lại, mở mắt ra, hình bóng đầu tiên mà chàng trông thấy là Tiểu Yến, nàng đã đứng cạnh giÆ°á»ng không biết từ lúc nào. Nàng giÆ°Æ¡ng tròn đôi mắt đẹp nhìn chàng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- Tướng công ngủ có ngon không?
Tiết Thiếu Lăng cÅ©ng cÆ°á»i gật đầu đáp lại :
- Ngon lắm.
Chàng chợt thấy như mình vừa trải qua một cơn mộng ly kỳ, khi nhớ lại sự việc hôm qua, hiện tại y phục chàng đẫm ướt mồ hôi, nơi ngực không còn đau đớn nữa.
Chàng ngầm vận khí thá»­ nghe chân khí lÆ°u thông nhÆ° thÆ°á»ng, không khác nào lúc chàng hoàn toàn lành mạnh. Chừng nhÆ° chân khí có phần sung mãn hÆ¡n là khác.
Äiá»u đó làm chàng hết sức lạ lùng.
Ai đã phụ nhỉ bảo chàng đừng vá»ng Ä‘á»™ng hôm qua? NgÆ°á»i đó hiển nhiên đã dùng ná»™i lá»±c chữa trị thÆ°Æ¡ng thế cho chàng.
Tiểu Yến đứng nhìn chàng, sợ chàng lại bắt chuyện há»i dài dòng nên nhẹ nhàng khuyên :
- TÆ°á»›ng công nên tịnh dưỡng, chỉ Ä‘á»™ ná»­a ngày nữa thôi, đến Nhạc DÆ°Æ¡ng rồi sẽ có ngÆ°á»i chữa trị cho tÆ°á»›ng công lành hẳn. Hiện giá» tuy trong ngÆ°á»i khoan khoái nhÆ°ng chÆ°a thá»±c sá»± bình phục, nếu vá»ng Ä‘á»™ng thì thÆ°Æ¡ng thế sẽ hoành hành trở lại nhÆ° thÆ°á»ng.
Tiết Thiếu Lăng mỉm cÆ°á»i nói :
- Tại hạ thấy khá»e rất nhiá»u...
Nói đến đó, một ý niệm phát sinh, nên nhân cơ hội này chúng mang chàng đến sào huyệt của chúng, chàng sẽ dỠthám cho biết tổ chức của chúng như thế nào.
NghÄ© vậy, chàng thở mạnh, thở gấp hÆ¡n, tá» vẻ còn mệt nhá»c lắm, rồi há»i má»™t cách rất khó khăn :
- Lại phải đi Nhạc Dương à?
Tiểu Yến gật đầu :
- Äã chuẩn bị thuyá»n xong rồi, chá» tÆ°á»›ng công tỉnh lại là khởi hành liá»n.
Tiết Thiếu Lăng trầm ngâm một chút :
- Tại hạ muốn thỉnh giáo má»™t Ä‘iá»u, chẳng hay cô nÆ°Æ¡ng có vui lòng chỉ giáo cho chăng?
Tiểu Yến Ä‘iá»m nhiên :
- TÆ°á»›ng công muốn há»i Ä‘iá»u gì?
Tiết Thiếu Lăng há»i liá»u :
- Trương Quả Lão có thực sự bị thương không? Lão có cùng đi với tại hạ không?
Tiểu Yến chá»›p mắt, nhoẻn miệng cÆ°á»i :
- TrÆ°Æ¡ng Quả Lão cùng nhiá»u ngÆ°á»i nữa đã được Ä‘Æ°a Ä‘i ngày hôm qua, còn thuyá»n này chỉ được chuẩn bị dành riêng cho tÆ°á»›ng công thôi.
Tiết Thiếu Lăng lại há»i :
- Còn ÄÆ°á»ng chủ?
Tiểu Yến vẫn cÆ°á»i :
- ÄÆ°á»ng chủ đã khởi hành, lÆ°u tiểu tỳ lại đây chá» tÆ°á»›ng công.
Tiết Thiếu Lăng ạ lên một tiếng khẽ :
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng!
Tiểu Yến tiếp :
- TÆ°á»›ng công đã tỉnh rồi vậy mình nên lên Ä‘Æ°á»ng cho sá»›m. ÄÆ°á»ng xa, thuyá»n sẽ tròng trành trên sông nÆ°á»›c, có thể sẽ làm cho thÆ°Æ¡ng thế của tÆ°á»›ng công bị chấn Ä‘á»™ng, xin tÆ°á»›ng công cho tiểu tỳ Ä‘iểm vào huyệt ngủ cho mê, tÆ°á»›ng công nghÄ© sao?
Tiết Thiếu Lăng biết rõ nàng vâng lệnh chủ hành sự, không phải do bản tâm nàng muốn thế, nên thản nhiên gật đầu :
- Cô nÆ°Æ¡ng chu đáo lắm, mình dè dặt nhÆ° vậy có lợi hÆ¡n. Tại hạ cÅ©ng thấy trong ngÆ°á»i còn yếu quá, sợ không đủ chịu nổi sóng gió.
Tiểu Yến nở má»™t nụ cÆ°á»i cảm tình :
- Tướng công thành thật lắm! Vì bắt buộc chứ không phải tiểu tỳ dám vô lễ với tướng công đâu.
Nàng nói xong, Ä‘Æ°a tay Ä‘iểm vào huyệt ngủ của chàng liá»n.
Tiết Thiếu Lăng cÆ°á»i thầm, nghÄ© :
- Ta đã tinh luyện pháp vận khí há»™ trì các huyệt đạo, nàng dùng thủ pháp thông thÆ°á»ng làm sao chế ngá»± nổi các huyệt đạo của ta.
Nhưng chàng vẫn nhắm mắt vỠhôn mê thiêm thíp.
Tiểu Yến không chậm trá»…, lấy má»m cuá»™n chàng lại rồi vá»— tay hai lượt. Bên ngoài cá»­a có tiếng chân vang lên, hai tên đại hán áo Ä‘en xuất hiện.
Tiểu Yến phân phó :
- Mang xuống thuyá»n ngay!
Hai tên đại hán bÆ°á»›c đến giÆ°á»ng.
Tiểu Yến lại tiếp :
- Hãy khoan! Vị tÆ°á»›ng công này bị thÆ°Æ¡ng nặng, các ngÆ°Æ¡i phải nhẹ tay nhẹ chân má»™t chút. ÄÆ°á»ng chủ ân cần dặn dò nếu có Ä‘iá»u gì sÆ¡ xuất thì các ngÆ°Æ¡i mất mạng đấy.
Tiết Thiếu Lăng nghĩ thầm :
- Bây giá» ta không còn nghi ngá» là ÄÆ°á»ng chủ của chúng vá» vÄ©nh vá»›i ta nữa. Äúng là y biệt đãi ta!
Hai tên đại hán bế chàng đặt lên má»™t chiếc cáng có nệm êm, khiêng chàng ra khá»i phòng.
Vì bị má»m trùm kín từ đầu đến chân nên Tiết Thiếu Lăng không còn trông thấy gì cả.
Má»™t lát sau, hai đại hán dừng chân lại, chàng có cảm giác nhÆ° bị Ä‘Æ°a từ trên cao xuống thấp, Ä‘á»™ chừng hai đại hán đã ra tá»›i bá» sông, xuống thuyá»n. Có lẽ thuyá»n tròng trành nên chúng bÆ°á»›c không được ổn chân nhÆ° trÆ°á»›c.
Äặt chiếc cáng vào khoang thuyá»n xong, hai đại hán bÆ°á»›c ra ngoài.
Tiết Thiếu Lăng lắng nghe không có tiếng Ä‘á»™ng nào khác ngoài tiếng sóng vá»— lách chách vào mạn thuyá»n.
Chàng toan tốc má»m ngồi dậy đảo mắt quan sát, nhÆ°ng vừa lúc đó có tiếng chân ngÆ°á»i bÆ°á»›c tá»›i cá»­a khoang rồi má»™t giá»ng nói ồ á» vang lên :
- Nhổ sào được chưa cô nương?
Tiểu Yến đáp, tiếng nói của nàng nghe rất gần chừng như nàng đang ngồi cạnh chàng :
- Lại phải há»i! Tất cả Ä‘á»u xuống thuyá»n cả rồi, tất nhiên là phải Ä‘i chứ, há»i làm gì?
Tiết Thiếu Lăng giật mình :
- Thì ra liá»…u đầu Ä‘ang ở cạnh ta, nếu ta hấp tấp hành Ä‘á»™ng thì há»ng mÆ°u đồ rồi.
Chàng nhắm mắt nằm yên.
Con thuyá»n chao chao dao Ä‘á»™ng, Tiết Thiếu Lăng biết đã rá»i bến rồi. Chàng nghe trong ngÆ°á»i hÆ¡i mệt, nhắm mắt ngủ thiếp Ä‘i lúc nào không rõ.
Khi chàng tỉnh dậy, chàng nghe như mình đang bị mang đi, rồi một lát sau, như bị đưa vào một tòa nhà.
Những kẻ mang chàng tiến lên thang, lên đến tầng lầu trên đặt chiếc cáng xuống, kế đó có kẻ khác bế chàng đặt lên chiếc giÆ°á»ng, cÅ©ng có nệm êm.
Chàng biết là cuá»™c hành trình đã chấm dứt, bá»n há»™ tống chàng đã Ä‘Æ°a chàng đến địa Ä‘iểm theo lệnh của ÄÆ°á»ng chủ.
Má»™t lát sau có ngÆ°á»i đến, mở má»m ra giải khai huyệt đạo cho chàng.
Chàng khẽ ho lên mấy tiếng, mở mắt ra, nhận thấy mình Ä‘ang ở trong má»™t gian phòng trang trí cá»±c kỳ hoa lệ, bàn ghế, giÆ°á»ng tủ Ä‘á»u bóng nhoáng.
Bên cạnh giÆ°á»ng có má»™t nữ tỳ, tuy vận áo xanh má»™c mạc theo hàng nô lệ, song nhan sắc diá»…m kiá»u nhÆ° má»™t tiểu thÆ¡ hàng thế gia vá»ng tá»™c.
Nữ tỳ đó chính là Tiểu Yến, chàng thấy nàng đẹp hơn mấy hôm trước, vì hiện tại bỠlốt nam trang, bận nữ phục.
Nàng ngồi lặng nhìn chàng, chàng buá»™t miệng há»i :
- Äến rồi sao?
Nàng gật đầu :
- Äã quá giá» Ngá» rồi còn gì, dÄ© nhiên là phải đến nÆ¡i! TÆ°á»›ng công nhận ra tôi à?
Tiết Thiếu Lăng cÆ°á»i nhẹ :
- Thoạt tiên tại hạ không biết cô nương là ai, song nhìn lâu một chút, những nét phảng phất tại hạ ngỠngợ, quan sát kỹ một chút nhận ra không khó.
Tiểu Yến nhẹ giá»ng :
- TÆ°á»›ng công có nghe đói không? Tôi đã ăn rồi, bây giá» tôi Ä‘i dá»n bữa cho tÆ°á»›ng công dùng nhé.
Tiết Thiếu Lăng còn bàng hoàng trÆ°á»›c nhan sắc tuyệt vá»i của nàng, chàng nhá»› lại hôm qua đây, chính nàng đút từng muá»—ng cÆ¡m, canh cho chàng ăn, lúc đó chàng không nghe má»™t cảm giác gì khác lạ. Giá» nhìn thiếu nữ kiá»u diá»…m trÆ°á»›c mắt, chính thiếu nữ đó đã có những cá»­ chỉ quá thân mật vá»›i chàng, chàng thấy nao nao trong lòng.
Chàng muốn hưởng lại những giây phút đó, nên vá» bị thÆ°Æ¡ng thế hành hạ, không dám vá»ng Ä‘á»™ng để nàng tái diá»…n lại cảnh thân mật và nhất định lần này, chàng phải kéo dài lâu cảnh đó má»›i được.
Nàng bước ra ngoài, một lát sau nàng mang một mâm cơm vào, rồi lấy muỗng đút từng muỗng đồ ăn cho chàng.
Chừng nhÆ° nàng e thẹn không được tá»± nhiên nhÆ° lần trÆ°á»›c, mặt á»­ng Ä‘á», đầu cúi thấp không dám nhìn chàng lâu.
Trong phòng khung cảnh êm ấm khác thÆ°á»ng, má»™t nam ăn má»™t nữ đút, không khác gì đôi vợ chồng son, vợ săn sóc cho chồng trong cÆ¡n Ä‘au ốm. Nếu Tiểu Yến đổi chiếc áo xanh nô tỳ, thay vào chiếc áo sang trá»ng hÆ¡n thì bức tranh âu yếm đó sẽ được toàn mỹ.
Không ai nói vá»›i ai má»™t lá»i, chàng âm thầm ăn, âm thầm tận hưởng sá»± trìu mến, còn nàng thì e ấp mà làm phận sá»± kẻ hầu hạ. Tuy vâng lệnh chủ nhân, nhÆ°ng xem chừng thích phận sá»± đó lắm.
Vừa lúc đó, có tiếng chân ngÆ°á»i bên ngoài cá»­a phòng, kế tiếp có hai tiếng gõ nhẹ vào cá»­a, má»™t giá»ng nói vá»ng vào :
- Tiểu Yến cô nương! Y sư đã đến!
Tiểu Yến à một tiếng, bỗng xuất thủ nhanh như chớp, điểm vào huyệt Trung Phủ nơi vai hữu của chàng.
Äoạn nàng đứng lên dá»i mâm cÆ¡m qua má»™t bên, kéo chăn trùm kín chàng lại rồi bÆ°á»›c ra mở cá»­a.
Tiết Thiếu Lăng nghe tiếng nói nhận ra là thanh âm của Äổng Bách Xuyên, thoáng giật mình nghÄ© ngợi vá» y, không kịp Ä‘á» phòng bị Tiểu Yến Ä‘iểm trúng huyệt. Tuy nhiên thần trí còn sáng suốt, chàng thầm nghÄ© :
- Tại sao nàng điểm huyệt ta khi nghe y sư đến?
Chàng ngậm vận công chuyển khí xung khai huyệt đạo.
Cánh cửa phòng mở, tiếng Tiểu Yến vang lên :
- Tiểu tỳ tham kiến Äổng há»™ pháp!
Äổng Bách Xuyên khiêm tốn :
- Tiểu Yến cô nương lại khách khí với lão phu rồi đấy. Giữa một nhà, dùng chi những sáo ngữ như thế?
Y chưa vội vào phòng, quay sang y sư :
- Xin Tiết huynh vào trước.
- Äổng huynh thứ cho nhé.
Bị Tiểu Yến phủ chăn kín mặt mày, Tiết Thiếu Lăng không trông thấy gì cả.
Song âm thanh đó, chàng suýt giật mình bật dậy nhÆ° có lò xo từ lÆ°ng đẩy lên. HÆ¡n nữa, ngÆ°á»i đó lại là há» Tiết, bởi Äổng Bách Xuyên xÆ°ng hô là Tiết huynh.
Chàng than thầm :
- Nghĩa phụ Tiết thần y! Tưởng chúng thỉnh vị y sư nào thì ra lại là nghĩa phụ. Thì ra nghĩa phụ đã sa vào tay chúng! Chính chúng đã giả dạng để bắt nghĩa phụ. Thảo nào mà Tiểu Yến phải điểm huyệt ta.
Chàng muốn tốc chiếu chăn ra gá»i nghÄ©a phụ, song nghÄ© sao không rõ, chàng dằn lòng nằm bất Ä‘á»™ng.
Tiếng chân tiến gần đến giÆ°á»ng chàng, Tiết thần y và Äổng Bách Xuyên nhân nhượng nhau má»™t lúc rồi cả hai cùng ngồi xuống. Tiểu Yến mang trà đến.
Tiết thần y cất tiếng há»i :
- Äổng huynh! NgÆ°á»i bị bịnh nằm đây thÆ°Æ¡ng thế ra sao?
Thiên Lang Trảo Äổng Bách Xuyên đáp :
- Rất có thể là trầm trá»ng lắm! Nếu là bị thÆ°Æ¡ng xoàng thì y đâu đến ná»—i phải mê man ngày đêm, mà bá»n tại hạ cÅ©ng không dám phiá»n đến Tiết huynh phải lặn lá»™i từ xa đến đây?
Tiết thần y lại há»i :
- Y bị thÆ°Æ¡ng trong trÆ°á»ng hợp nào?
Tiểu Yến khá»a lấp :
- Tướng công tôi bị thương nơi ngực bên tả từ trưa hôm qua.
Câu nói của nàng không đáp đúng câu há»i của Tiết thần y song nàng vẫn thốt để chận lá»i của Äổng Bách Xuyên, sợ hắn để lá»™ sÆ¡ hở, vị danh y sinh nghi.
Tiết thần y gật đầu :
- Vậy là vừa tròn một ngày! Thương thế của biến chuyển gì không?
Tiểu Yến lắc đầu :
- Không! Nhá» ÄÆ°á»ng chủ tôi cho uống má»™t viên Bảo Tâm Ä‘Æ¡n.
Tiết thần y nhìn lên giÆ°á»ng :
- Lão phu muốn xem mạch một chút, nghe thương thế như thế nào rồi hãy liệu.
Tiểu Yến mang má»™t chiếc ghế con đặt cạnh giÆ°á»ng, Ä‘oạn thò tay qua mí chăn kéo cánh tay của Tiết Thiếu Lăng ra ngoài.
Tiết Thiếu Lăng lúc đó bối rối vô cùng, chàng không biết nên nhân cơ hội này tóc chăn ra nhìn nghĩa phụ rồi có ra sao thì ra, hay là giữ nguyên tình trạng cũ, chỠdiễn biến mới.
Nhưng rồi chàng bất động.
Tiết thần y đặt ba ngón tay lên cổ tay chàng, nghe một lúc bất giác ạ lên một tiếng :
- Kỳ quái! Kỳ quái! Äã nói là mang trá»ng thÆ°Æ¡ng sao kinh mạch lại...
Tiết Thiếu Lăng kêu khổ, sợ nghÄ©a phụ nói thật ra thì mÆ°u đồ của chàng cầm nhÆ° há»ng bét, tuy nhiên chàng hết sức khâm phục y thuật của ông. Biết không thể che giấu được nữa, vá»™i dùng phép “Truyá»n âm nhập mật†nói vá»›i ông :
- Gia gia! Con là Tiết Thiếu Hoa đây! Con đã lành hẳn rồi, hiện tại chỉ là mưu kế của con. Gia gia cứ lỠđi, đừng nói hở để chúng sinh nghi. Cứ bảo con bị thương vì một thủ pháp thần kỳ, nặng lắm vậy thôi.
Tiết thần y giật mình, không tưởng kẻ nằm đó lại là con của lão. Lão buột miệng ạ lên một tiếng hãi hùng, nhưng kịp biết mình hớ hênh vội cau mày, sỠrâu tỠvẻ suy nghĩ.
Nhá» lão cau mày, sá» râu suy nghÄ©, Thiên Lang Trảo Äổng Bách Xuyên tưởng lão đã phát ra sá»± gì lạ nÆ¡i con bệnh, không nghi ngá» gì cả, há»i :
- Tiết huynh thấy sao? Nặng lắm không?
Tiết thần y vẫn suy nghÄ©, không vá»™i đáp câu há»i của Äổng Bách Xuyên.
Lão Ä‘ang lo lắng thật sá»±, bởi kẻ nằm kia là con lão, nó cÅ©ng sa vào tay bá»n này nhÆ° lão, phần lão chÆ°a biết phải làm sao thoát nạn, lại thêm phần con của lão nữa thì khó khăn chồng chất thêm...
Lão vá» suy nghÄ©, dùng phép “Truyá»n âm nhập mật†nói vá»›i chàng :
- Cha hiểu rồi! Con hãy tìm cách thoát khá»i nÆ¡i này gấp, cha dù bị kẹt trong tay chúng không đến ná»—i nào.
Tiết Thiếu Lăng lại há»i :
- Con trốn đi rồi còn gia gia?
Tiết thần y trấn an chàng :
- Cha sẽ liệu sau! Äiá»u cần yếu là con nên trốn Ä‘i cho sá»›m.
Sợ nói chuyện vá»›i nhau lâu Äổng Bách Xuyên sanh nghi, Tiết thần y thở dài :
- Thật kỳ quái!
Tiểu Yến há»i nhanh :
- Tiên sinh thấy làm sao?
Tiết thần y trầm ngâm một chút :
- Lão phu hành nghá» này suốt mấy mÆ°Æ¡i năm, tuy không dám khoe chứ có thể bảo là đã chữa lành nhiá»u tật bệnh, nghi chứng. Mắt từng thấy nhiá»u bịnh trạng lạ kỳ, nhÆ°ng chÆ°a bao giá» thấy kỳ lạ nhÆ° thế này.
Tiểu Yến Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- Tiên sanh thấy làm sao?
Tiết thần y nghiêm giá»ng :
- Thương thế do một thủ pháp thần kỳ gây ra, lão phu chưa dám vội đo án.
Tiểu Yến buột miệng khen :
- Tiên sinh tài quá. Nói đúng như thấy tận mắt.
Äổng Bách Xuyên nói :
- Tiết huynh xem thử coi có chữa trị được chăng!
hết: Hồi 14, xem tiếp: Hồi 15
Tài sản của danangcity

  #15  
Old 08-06-2008, 10:49 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 15

Thiết Kỵ Äá»™t Xuất




Tiết thần y gật đầu :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có thể trị được, nhÆ°ng ít nhất cÅ©ng phải má»™t thá»i gian, từ mÆ°á»i hôm đến ná»­a tháng má»›i hoàn toàn bình phục. NgÆ°á»i bịnh không được rá»i khá»i giÆ°á»ng và cần phải giữ sá»± yên tịnh tuyệt đối. Äừng làm gì phiá»n nhiá»…u đến ngÆ°á»i bịnh trong thá»i gian tịnh dưỡng.
Tiết Thiếu Lăng cÆ°á»i thầm, biết nghÄ©a phụ bảo thế là có ý dá»n Ä‘Æ°á»ng cho chàng thoát khá»i nÆ¡i này.
Bá»—ng có tiếng nữ nhân từ bên ngoài vá»ng vào :
- ÄÆ°á»ng chủ đến!
Tiếng chân ngÆ°á»i vang lên nÆ¡i cá»­a, lão già áo xanh từ từ bÆ°á»›c vào.
Thiên Lang Trảo Äổng Bách Xuyên và Tiết thần y cùng đứng lên.
Lão già áo xanh vòng tay vá» phía Tiết thần y trầm giá»ng thốt :
- Bao lâu nay nghe đại danh của Tiết thần y bổn tòa hết sức ngưỡng má»™ mong có dịp được thấy tôn nhan, bất ngá» hôm nay vì thÆ°Æ¡ng thế của vị tiểu huynh đệ này lại phải làm phiá»n đến bậc thánh thủ thành mất cái vẻ kính trá»ng, bổn tòa áy náy vô cùng.
Tiết Thiếu Lăng cÆ°á»i thầm, nghÄ© :
- Nói hay chưa? Ta đã thành tiểu huynh đệ của lão tự bao gi�
Äổng Bách Xuyên tưởng cần phải giá»›i thiệu má»™t câu :
- Tiết huynh! Vị này là Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ, vị đứng đầu ba ÄÆ°á»ng của bổn môn.
Tiết thần y vòng tay, khẽ nghiêng mình :
- Lão phu không dám nhận sá»± quá tặng của ÄÆ°á»ng chủ. ÄÆ°á»ng chủ khiêm nhượng vô cùng, chứ thanh danh của ÄÆ°á»ng chủ trên giang hồ còn ai không nghe nói đến?
Lão già áo xanh vẫn vá»›i giá»ng nghiêm lạnh nhÆ° lúc nào :
- Tiên sanh đã khám nghiệm thương thế của vị tiểu huynh đệ rồi chứ?
Tiết thần y gật đầu :
- Lão phu vừa xem mạch xong. Vị tiểu bằng hữu đó bị thương do một thủ pháp thần kỳ gây ra, lão phu bất tài nên chưa dám đoán định được tình trạng thế nào.
Lão già áo xanh gật đầu :
- Äúng vậy! Chính bổn tòa đã gây thÆ°Æ¡ng thế cho y.
Chẳng những Äổng Bách Xuyên giật mình, mà cả Tiết thần y cùng Tiểu Yến cÅ©ng giật mình vì lão đã không giấu diếm gì cả.
Tiết thần y kêu lên :
- Y bị ÄÆ°á»ng chủ đánh trá»ng thÆ°Æ¡ng?
Lão già áo xanh phát một cử chỉ tay :
- Tiên sanh là quí khách của bổn môn, trước hết hãy ngồi xuống rồi mình đàm đạo.
Tiết thần y lại vòng tay :
- ÄÆ°á»ng chủ lại quá lá»i! Lão phu đâu đáng được xem là quí khách.
Cả ba cùng ngồi xuống.
Lão già áo xanh từ từ nói :
- Trong mấy hôm nay, chắc tiên sanh phiá»n uất lắm?
Tiết thần y lắc đầu :
- Không! Lão phu được tiếp đãi hết sức trá»ng hậu, được ÄÆ°á»ng chủ hạ cố có lẽ phải cảm thạnh tình đâu dám phiá»n uất!
Lão già áo xanh gật đầu :
- Tiên sanh không cố chấp, bổn tòa cảm kích vô cùng. Hôm nay thỉnh tiên sanh đến đây, bổn tòa có ý gì chắc tiên sanh thừa hiểu?
Tiết thần y giật mình :
- Nếu lão phu không lầm, thì ý tứ của ÄÆ°á»ng chủ không ngoài mục đích chữa trị cho vị tiểu huynh đệ kia?
Lão già áo xanh nhếch mép cÆ°á»i nhẹ :
- Chính bổn tòa gây ra thÆ°Æ¡ng thế cho y do thủ pháp Ä‘á»™c đáo của bổn môn, dÆ°á»›i gầm trá»i này chỉ có bổn môn là có thuốc chữa trị mà thôi. Dù tiên sanh có tài siêu thần nhập thánh, cÅ©ng không thể trong má»™t thá»i gian ngắn mà có thể chữa lành được...
Tiểu Yến đứng một bên chen vào :
- Phải đó! Tiết thần y vừa bảo phải ít nhất là mÆ°á»i hôm hay ná»­a tháng.
Lão già áo xanh Ä‘iá»m nhiên :
- Sỡ dĩ bổn tòa chưa cho y dùng thuốc trị thương của bổn môn là có ý muốn để Thần y xem qua tình trạng, bởi bổn tòa còn có việc thương lượng với tiên sinh.
Tiết thần y trang trá»ng :
- Lão phu chỠnghe!
Lão già áo xanh từ từ :
- Tiên sanh có tất cả mấy ngÆ°á»i con?
Tiết thần y lo lắng :
- Lão phu hiếm hoi, chỉ má»™t ngÆ°á»i con trai thôi.
Lão già Ä‘Æ°a mắt nhìn sững Tiết thần y cÆ°á»i lạnh :
- Bổn tòa thỉnh tiên sanh đến đây, đãi như thượng tân, tại sao tiên sanh không chịu hợp tác?
Tiết thần y bối rối vô cùng, lão hấp tấp phân trần :
- Äiá»u đó lão phu chÆ°a nghiên cứu kỹ.
Lão già áo xanh lại cÆ°á»i lạnh :
- Bổn tòa thực sự muốn thương lượng với tiên sanh, mong tiên sanh suy nghĩ kỹ lại.
Äôi mắt của lão ngá»i lên ánh tinh quang nghiêm lạnh, ánh tinh quang đó bắn sang chiếc giÆ°á»ng nÆ¡i Tiết Thiếu Lăng Ä‘ang nằm bất Ä‘á»™ng. Trong ánh tinh quang có ẩn nấp má»™t niá»m Ä‘e dá»a, Ä‘oạn lão chuyển ánh tinh quang trở lại Tiết thần y, trầm giá»ng :
- Tiên sanh có biết vị tiểu huynh đệ trên giÆ°á»ng bệnh kia là ai chăng?
Tiết thần y nghe rợn xÆ°Æ¡ng sống, lão cố hết sức trấn định tâm thần, nhÆ°ng con tim cứ đập rá»™n lên, lão run run giá»ng :
- Là má»™t tiểu huynh đệ của ÄÆ°á»ng chủ chứ còn ai nữa?
Lão già áo xanh phá»›t má»™t nụ cÆ°á»i :
- Không!
Day qua nữ tỳ ra lệnh :
- Tiểu Yến! Giở chiếc chăn ra cho Tiết thần y nhìn một chút.
Chính Tiết Thiếu Lăng nghe ÄÆ°á»ng chủ uy hiếp nghÄ©a phụ toan tốc chăn ngồi dậy gây sá»±, chàng chÆ°a kịp làm thì Tiểu Yến sắp làm, nên chàng nằm im.
TrÆ°á»›c khi đó, Tiết thần y đã dùng phép “Truyá»n âm nhập mật†bảo chàng :
- Dù có việc gì xảy ra con cÅ©ng không được vá»ng Ä‘á»™ng.
Tiểu Yến đã giở chiếc chăn, Tiết Thiếu Lăng nhắm nghiá»n đôi mắt, vá» thiếp ngủ.
Tiết thần y đến nỗi này không còn cách nào hơn, đã đóng kịch phải đóng luôn, vỠkêu lên :
- Trá»i! Con trai của lão phu!
Lão già áo xanh từ từ thốt :
- Äúng vậy, chính lệnh lang! Chỉ cần tiên sinh bằng lòng hợp tác vá»›i bổn môn thì thÆ°Æ¡ng thế của lịnh lang có nặng đến đâu, bổn tòa bảo đảm sẽ chữa lành.
Tiết thần y trầm ngâm một chút :
- Lão phu thật tình chÆ°a nghiên cứu kỹ. Xin ÄÆ°á»ng chủ khoan hạng mấy hôm cho lão phu suy nghÄ© kỹ lại.
Lão già áo xanh gằn giá»ng :
- Tiên sanh đừng quên đấy! Tuy lệnh lang đã uống má»™t viên Bảo Tâm Ä‘Æ¡n của bổn tòa, song thuốc đó chỉ có công hiệu cầm hÆ¡i trong ba hôm thôi. Trong thá»i gian ba ngày đó, tiên sanh phải dứt khoát thái Ä‘á»™. Nếu quá hạn, dù bổn tòa có dùng linh dược của bổn môn cÅ©ng không vãn hồi được sá»± thể đáng tiếc.
Tiết thần y gắng gượng gật đầu :
- Lão phu sẽ cố gắng phúc lệnh ÄÆ°á»ng chủ trong ba hôm.
Lão già áo xanh cÆ°á»i nhẹ :
- Äổng há»™ pháp hãy Ä‘Æ°a Tiết tiên sanh xuống lầu!
Tiết thần y đứng lên cáo từ ÄÆ°á»ng chủ, khi ngang qua chiếc giÆ°á»ng, lão lại giở “Truyá»n âm nhập mật†dặn dò Tiết Thiếu Lăng :
- Con hãy liệu cách nào thoát đi trong vòng ba hôm trở lại, đừng lo ngại cho cha.
Tiết Thiếu Lăng không dám nhúc nhích, nằm nghe tiếng chân Tiết thần y và Äổng Bách Xuyên xa dần, xa dần.
Trong gian phòng, chỉ còn lại lão già áo xanh và Tiểu Yến.
Bá»—ng, chàng nghe tiếng than khẽ phát ra từ đầu giÆ°á»ng.
Tiếng than có âm thanh của nữ nhân mà lại không phải của Tiểu Yến. Äiá»u nhận xét đó gây hoang mang cho chàng không ít.
Ngoài lão già áo xanh và Tiểu Yến, đâu có nữ nhân nào khác đâu?
Âm thanh đó lại vang lên, qua câu nói tiếp :
- Tiểu Yến! Lấy một viên Lưỡng Nghi đơn cho hắn uống.
Tiểu Yến há»i lại :
- ÄÆ°á»ng chủ vừa hẹn vá»›i Tiết thần y trong ba hôm, sao bây giá» lại cho uống Lưỡng Nghi Ä‘Æ¡n?
Tiết Thiếu Lăng hết sức nghi hoặc, nghĩ thầm :
- ÄÆ°á»ng chủ trong cái lốt lão già áo xanh đó lại là má»™t nữ nhân?
Âm thanh đó vang lên đáp lá»i Tiểu Yến :
- Hắn trúng Huyá»n Âm chưởng của ta lại nhằm chá»— nhược thÆ°Æ¡ng thế rất nặng, dù có Bảo Tâm Ä‘Æ¡n ta vẫn ngại biến chứng xảy ra, thà mình Ä‘á» phòng trÆ°á»›c vẫn hÆ¡n.
Tiểu Yến gật đầu :
- Lưỡng Nghi đơn chỉ được uống trong hai giỠNgỠvà Tý thôi. Hiện tại, giỠNgỠđã qua rồi, vậy tiểu tỳ đợi đến giỠTý sẽ cho y uống.
Âm thanh đó tiếp :
- Ngươi đừng quên nhé! Hãy cố gắng chăm sóc cho hắn.
Tiểu Yến cÆ°á»i nhẹ :
- ÄÆ°á»ng chủ yên tâm! Tiểu tỳ đã hiểu.
Có tiếng chân ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra khá»i phòng.
Tiết Thiếu Lăng vô cùng kinh ngạc, trong mÆ°á»i phần chàng nghi hết chín phần ÄÆ°á»ng chủ là nữ nhân.
Tiểu Yến Ä‘Æ°a ÄÆ°á»ng chủ ra khá»i phòng, bÆ°á»›c lại bên giÆ°á»ng khẽ nói :
- Tiết tÆ°á»›ng công! Mong tÆ°á»›ng công đừng phụ lòng ÄÆ°á»ng chủ nhé.
Tiết Thiếu Lăng cố trấn định tâm thần, vỠthiêm thiếp.
Tiểu Yến nhìn chàng má»™t chút, cÆ°á»i nhẹ rồi bÆ°á»›c ra ngoài, khóa trái cá»­a phòng lại Ä‘i luôn.
Vì non kinh nghiệm giang hồ, Tiết Thiếu Lăng không khá»i hoang mang, rối loạn tâm tÆ° trÆ°á»›c bao nhiêu biến cố dập dồn.
Từ khi há»—n chiến vá»›i Long Môn ngÅ© quái tại Tả Gia Ba bên ngoài thành Lạc DÆ°Æ¡ng, chàng đã thắc mắc vá» việc Tiết thần y bị bắt bất ngá».
Chàng chÆ°a có má»™t giải đáp thá»a đáng nào cho sá»± thắc mắc đó, lại gặp phải thắc mắc khác nÆ¡i Vân Nhạc Phong, má»™t tổ chức bí mật dùng mÆ°u Ä‘á»™c quản thúc bá»n Nam Nhạc quán chủ, Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ°, chàng cÅ©ng bị kẹt luôn trong vụ này.
Sỡ dĩ chàng bằng lòng bị kẹt vì chàng muốn vào tận sào huyệt của tổ chức đó, mong khám phá ra những bí mật lớn lao.
NhÆ°ng, hiện tại chàng thu hoạch được gì? Gặp được ÄÆ°á»ng chủ, biết lão há» Lăng, Ä‘iá»u đó có giúp gì cho chàng được chi tiết quan trá»ng nào đâu?
Biết được Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ chÆ°a đủ, phải biết Chủ thượng của chúng má»›i mong hoạch định được má»™t chÆ°Æ¡ng trình đối phó.
GiỠđây, bản thân bị giam cầm, tá»±u trung chàng vẫn mù mịt vá» lai lịch của Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ và vị Chủ thượng, lãnh đạo của tổ chức. Äã không biết mảy may gì vá» lai lịch há» thì làm sao hiểu nổi há» muốn âm mÆ°u gì?
Chàng nhận thấy tuy mạo hiểm vào tận sào huyệt chúng, chàng gặp được trÆ°á»ng hợp thuận lợi vô cùng, vì xem ra Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ và Tiểu Yến không có ác ý gì vá»›i chàng.
Chàng cứ việc vá» bệnh, vỠđược lâu chừng nào hay chừng ấy, để xem chúng bày bố nhÆ° thế nào, chắc chắn chàng sẽ khám phá thêm nhiá»u cÆ¡ mật.
Trong khi chàng nuôi nhiá»u hy vá»ng, thì Ä‘á»™t nhiên Tiết thần y hiện đến. Rồi, trÆ°á»›c mắt chàng, chúng bức bách nghÄ©a phụ chàng.
Sá»± việc diá»…n tiến nhÆ° vậy, làm đảo lá»™n má»i dá»± tính của chàng.
Dù Tiết thần y dùng phép Truyá»n âm nhập mật khuyên nhÅ© chàng phải mau mau tìm cách thoát Ä‘i, mặc cho lão tùy cÆ¡ ứng phó vá»›i chúng, chàng có thể làm nhÆ° vậy được chăng?
Chàng có thể dẫn giải ý chí của Tiết thần y qua hai giả thuyết.
Một là lão đã có chủ trương nên bảo chàng trốn đi trước cho lão không còn vướng bận lo nghĩ vỠchàng, rồi lão thực hiện chủ trương đó cho đến khi nào cần thiết, lão sẽ trốn đi sau. Nếu chàng ở lại lão sẽ không làm gì được.
Hai là, lão sợ chàng ở đây, càng lâu càng gặp nhiá»u bất tÆ°á»ng, thà chàng thoát Ä‘i, ít nhất cÅ©ng trong hai ngÆ°á»i có má»™t được an toàn, còn ngÆ°á»i ở lại mặc cho số phận dù vào tình cảnh nào, cÅ©ng cam chịu theo tình cảnh đó.
Chàng phải làm sao? Nghĩa là chàng phải đi hay ở?
Äi? NghÄ©a phụ hiện ở trong tÆ° thế kiá»m chế của chúng, ông sẽ an nguy nhÆ° thế nào? Chàng nỡ tá»± mình tìm an toàn, để mặc ông vá»›i chúng sao? Hà huống bá» Ä‘i rồi, là bao nhiêu công trình vào lá»t tận sào huyệt của chúng cầm nhÆ° vứt theo giòng nÆ°á»›c chảy. Chàng thấy đáng tiếc vô cùng.
Còn nhÆ° không Ä‘i! Chàng sẽ tạo nhiá»u khó khăn cho nghÄ©a phụ.
Nghĩ vơ nghĩ vẩn mãi, chàng không hay là ngày đã tàn, đêm đến chàng cũng chưa dứt khoát thái độ ra làm sao.
Vừa lúc đó có tiếng gió lạ rít qua khung cá»­a sổ. Má»™t bóng ngÆ°á»i từ bên ngoài lao vá»t vào phòng.
Tiết Thiếu Lăng kinh hãi, giÆ°Æ¡ng tròn đôi mắt cố nhận xem bóng đó là ai. Bóng đó đáp xuống ná»n phòng, nhẹ nhàng nhÆ° chiếc lá rụng, vừa đáp xuống là xoay nhanh mình tiến đến cạnh giÆ°á»ng.
ChÆ°a nhận rõ bóng đó là ai qua ánh sánh má» má» của gian phòng, Tiết Thiếu Lăng nghi ngá» là ngÆ°á»i của ÄÆ°á»ng chủ sai đến do thám, chàng vá»™i nhắm mắt lại, nằm bất Ä‘á»™ng. Chàng cÅ©ng ngầm vận công há»™ trì các huyệt đạo, phòng bất trắc.
Vừa lúc đó, một âm thanh già vang lên văng vẳng bên tai chàng :
- Thương thế của tiểu hữu có nặng lắm không?
Tiết Thiếu Lăng nhận ngay âm thanh đó là của Trương Quả Lão, chàng mừng rỡ vô cùng, vội mở mắt, trở dậy :
- Lão tiá»n bối, vậy mà tôi tưởng....
- Äừng nói nhiá»u! NgÆ°Æ¡i hiện tại Ä‘i đứng được chăng?
Tiết Thiếu Lăng nhảy xuống giÆ°á»ng :
- Tôi đã khá»i hẳn rồi, công lá»±c hoàn toàn khôi phục.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão nhẹ giá»ng thốt gấp :
- Äược lắm, ngÆ°Æ¡i hãy theo ta: ra khá»i nÆ¡i này ngay.
Tiết Thiếu Lăng nhìn quanh quẩn, trông thấy chiếc Trúc tiêu của chàng treo nÆ¡i vách, trên đầu giÆ°á»ng, vá»™i lấy cầm tay đồng thá»i há»i :
- Lão tiá»n bối! Còn gia phụ...
Trương Quả Lão suỵt một tiếng :
- Khoang há»i gì cả, hãy lo tẩu thoát cho nhanh, nếu chậm trá»… thì nguy cho cả hai đấy!
Lão vừa dứt tiếng, má»™t giá»ng nói âm trầm vang lên đâu đó :
- Hiện tại kể như nguy cho cả hai rồi!
Tiết Thiếu Lăng giật mình, quay mặt nhìn ra.
Lão già tóc bạc áo xanh đã đứng chắn nơi cửa, không rõ lão xuất hiện từ lúc nào, gương mặt lão vẫn lạnh lùng như lúc nào.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão hoành ngang trúc trượng, thần sắc ngÆ°ng trá»ng quát khẽ :
- Tiểu hữu chạy đi chứ!
Lão Ä‘Æ°a ngá»n trượng chỉ ra cá»­a sổ, bảo chàng do theo ngã đó thoát Ä‘i
Tiết Thiếu Lăng không thể chần chỠđược nữa, lập tức ngả mình tá»›i, phóng Ä‘i nhÆ° rắn vá»t.
Lão già tóc bạc áo xanh, mà cÅ©ng là Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ, hừ lạnh má»™t tiếng :
- Vô ích! Các ngươi đừng hòng thoát đi được!
Buông dứt câu, Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ nào theo liá»n, định chắn lối.
NhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng Quả Lão đã chuẩn bị sẵn sàng, không đợi y đến gần, vừa thấy y nhích Ä‘á»™ng thân hình, lão hét lên vung trúc trượng theo chiêu thức “Hiệp SÆ¡n Siêu Hải†đánh ra, trượng cuốn gió kêu vút nghe rợn ngÆ°á»i.
Y nhìn chàng vá»›i ánh mắt lạnh lùng, cÆ°á»i mỉa :
- Ngươi bình phục nhanh chóng đấy!
Tiết Thiếu Lăng vẫn lao ngÆ°á»i vút tá»›i, đồng thá»i quát lá»›n :
- Tránh ra kẻo mất mạng!
Chiếc Trúc tiêu chá»›p lên, theo chiêu thức thứ ba trong Thiên VÆ°Æ¡ng tiêu pháp. Äầu chiếc tiêu nhắm vào huyệt Huyá»n CÆ¡ nÆ¡i ngá»±c ÄÆ°á»ng chủ, đâm vào.
Chiêu tiêu đó mÆ°á»ng tượng chiêu kiếm “Thiết Kỵ Äá»™t Xuất†của phái Côn Luân nhÆ°ng có phần linh diệu biến ảo hÆ¡n nhiá»u.
Tuy xuất phát nhắm huyệt Huyá»n CÆ¡ làm đích, song lúc gần chạm vào ngÆ°á»i địch, lại biến ra thành chữ phẩm có tam giác Ä‘á»u, thành má»™t đầu tiêu biến ba đầu, má»™t đầu Ä‘i thẳng đến huyệt Kiết Hầu, hai đầu kia Ä‘iểm vào hai huyệt TÆ°Æ¡ng Äài tả và hữu.
Nếu địch khinh thÆ°á»ng, chỉ phòng thủ huyệt Huyá»n CÆ¡ thì sẽ bị Ä‘iểm trúng ít nhất cÅ©ng má»™t trong ba huyệt khác. Gia dÄ©, khí thế lại mãnh liệt, đầu tiêu lại rất gần, dù thân pháp có nhanh nhẹn đến đâu cÅ©ng khó tránh khá»i.
NhÆ°ng Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ quả là má»™t tay phi phàm, y không há» nhít Ä‘á»™ng thân hình, chỉ khẽ vẩy cánh tay tả lên, phất tay áo rá»™ng quét sang Tiết Thiếu Lăng!
Y phất tay nhÆ° để thủ gá»n tay áo vậy thôi, không thành má»™t hình thức phản công rõ rệt. Tuy nhiên má»™t đạo kình lá»±c vô hình phát Ä‘i, không gây má»™t tiếng Ä‘á»™ng nào, cuốn tá»›i chận đầu tiêu của Tiết Thiếu Lăng.
Chính lúc chàng Ä‘ang đảo đầu tiêu chuyển Ä‘i từ huyệt Huyá»n CÆ¡ sang ba huyệt: Kiết Hầu và tả hữu TÆ°Æ¡ng Äài, chàng cảm thấy má»™t đạo âm kình ká»m cứng đầu tiêu, dù cố lay chuyển cách nào cÅ©ng không dịch được má»™t phân, má»™t ly.
Äồng thá»i cánh tay hữu của chàng tê dại hẳn, không còn nắm chắc Trúc tiêu nữa, chàng cố gắng lắm má»›i giữ nó khá»i rÆ¡i xuống tiá»n phòng.
Chàng hết sức kinh khiếp, vội lùi lại một bước.
Trong khi chàng rút tiêu vá» lùi lại, không hiểu do nhuyên nhân nào, ngoài chá»— tưởng tượng của chàng, đầu tiêu bá»—ng trầm xuống Ä‘á»™ tấc, rồi bất thình lình Ä‘iểm tá»›i, trúng ngay huyệt ChÆ°Æ¡ng Môn của Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ.
Chỉ đến lúc đó, chàng má»›i thu Trúc tiêu được, và lùi lại theo ý muốn. Äứng vững chân rồi chàng cÅ©ng chÆ°a hiểu tại sao có hiện tượng quái dị đó. Chàng cÅ©ng không biết là Trúc tiêu đã Ä‘iểm trúng ngÆ°á»i của địch.
Bất quá, chàng tưởng rằng chiêu công của chàng bị địch hóa giải, ám kình của địch có hấp lá»±c giữ đầu tiêu, đè nặng xuống, nhá» chàng cố gắng rụt vá», nhÆ° nhổ cây Ä‘inh đóng cứng vào gá»—, phải chậm mất mấy giây má»›i lùi bÆ°á»›c được.
Chàng thoáng nghe Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ há»± má»™t tiếng, song không hiểu tại sao y há»± nhÆ° vậy. Tiếp theo tiếng há»±, thân hình y hÆ¡i run run, đồng thá»i y lùi lại ba bÆ°á»›c, thần sắc biến đổi mắt ngá»i lên niá»m khiếp hãi.
Dù lấy làm lạ, Tiết Thiếu Lăng không thể chần chá» tìm hiểu nguyên nhân, thừa lúc Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ lùi lại, nhÆ°á»ng khoảng trống trÆ°á»›c mặt, chàng phóng mình vượt qua cá»­a sổ.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão đánh hụt má»™t trúc trượng, toan tiến tá»›i công tiếp, trông thấy đầu tiêu Ä‘iểm trúng vào nách Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ, làm cho y thoái hậu, còn chàng thì bay vút ra bên ngoài, lão vá»™i há»›p má»™t hÆ¡i chân khí, phóng mình theo.
Lạ thay, Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ đứng bất Ä‘á»™ng tại chá»— không xuất thủ ngăn trở.
Trương Quả Lão thầm nghĩ :
- “Hay là hắn bị đầu tiêu của Tiết Thiếu Lăng gây thÆ°Æ¡ng thế trầm trá»ng. Không thể nhÆ° vậy được! Hắn đã luyện chân khí há»™ thân, quanh mình hắn nhÆ° có vách sắt tÆ°á»ng đồng bao bá»c, Tiết Thiếu Lăng chÆ°a đủ gây thÆ°Æ¡ng thế cho hắn đâu!â€
Cả hai kẻ trÆ°á»›c ngÆ°á»i sau ra khá»i cá»­a sổ, đáp xuống má»™t mái nhà, bên dÆ°á»›i không có ánh đèn Ä‘uốc gì cả.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão khẽ gá»i :
- Tiểu hữu! Cứ chạy đi, nơi đây còn trong vòng kiểm soát của chúng!
Tiết Thiếu Lăng hấp tấp thốt :
- Còn gia phụ? Phải cứu ngÆ°á»i thoát hiểm cùng má»™t lượt chứ!
Trương Quả Lão khoát tay :
- Cứ chạy đi! Lịnh tôn không có tại đây đâu! Chần chỠmãi chúng theo kịp mình thì khốn!
Tiết Thiếu Lăng không dám há»i nữa, chá» TrÆ°Æ¡ng Quả Lão vượt lên, chạy trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, chàng theo sát phía sau.
Hai ngÆ°á»i vừa chạy vừa hết sức Ä‘á» phòng, nhÆ°ng chẳng thấy ma nào Ä‘uổi theo hoặc chặn đầu.
Không lâu lắm, hỠđã ra đến bên ngoài vòng tÆ°á»ng.
Trương Quả Lão quay lại :
- NgÆ°Æ¡i nhá»› Ä‘Æ°á»ng lối chứ?
Tiết Thiếu Lăng gật đầu :
- Nhá»› rõ lắm! Tiá»n bối yên trí.
hết: Hồi 15, xem tiếp: Hồi 16
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
åâðîñïîðò, ãëàìóð, íàðàùèâàíèå, îòêðûòêè, òåëåâèçîðû, phim hac thanh than tieu

Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™