|
|
10-03-2008, 11:13 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Má»›i 6 giá» rưỡi, và o mùa hè thì có thể coi là chiá»u, Thìn đã ngồi vá»›i LÆ°Æ¡ng Nhữ Tri trong nhà nà ng. Lão già bệ vệ choán hẳn má»™t mé salon, Thìn thì Ä‘ang đứng ngồi không yên, vẻ khúm núm. Lão già Äà i Loan nói tiếng Việt rất sõi, Ä‘ang nhắc gì đó vá» chuyện há»™i đồng quản trị, cổ phần, cổ đông… Thấy nà ng xuất hiện ở cá»a lão láºp tức ngừng lá»i, cÆ°á»i vá»›i nà ng, chuyển ngay sang tiếng Phúc Kiến:
- Thái Vân, em đã vá». Tôi và Bá Thìn chá» em mãi.
À, có lẽ Thìn đổi giá»ng ngá»t nhạt qua Ä‘iện thoại sáng nay là vì lão già nà y. Gần đây anh ta tá» ra rất khăng khÃt vá»›i lão già há» LÆ°Æ¡ng, má»™t Ä‘iá»u “anh LÆ°Æ¡ng†hai Ä‘iá»u “đại ca LÆ°Æ¡ng†dù sau lÆ°ng lão, anh ta vẫn luôn chá»i lão là đồ nỠđồ kia. Vân lặng lẽ cởi đôi sandal không đếm xỉa gì tá»›i ánh mắt thèm thuồng của cả tên già lẫn tên Ãt già hÆ¡n, há»i trống không:
- Có việc gì sao?
- Có việc rất quan trá»ng, không có em không thể thà nh được.
Mặt Thìn sa sầm vì không hiểu lão già và nà ng nói gì, nhÆ°ng LÆ°Æ¡ng Nhữ Tri đã liếc thấy ngay. Lão cáo già cÆ°á»i, chuyển sang tiếng Việt, giục Thìn “trình bà y vấn Ä‘á» cụ thể†vá»›i nà ng. Thìn hắng giá»ng, hôm nay Vân mặc quần ống hÆ¡i ngắn và ôm, đôi mắt hÃp tịt của anh ta lim dim nhÆ° dÃnh và o đùi nà ng:
- Em chơi với vợ của thằng sếp tổng của anh, đúng không?
- Ai cÆ¡? Hoà i Äan ấy à ?
- Chứ còn ai và o đây nữa.
- Là thế nà y, cô Vân ạ - lão già chen và o, giá»ng tiếng Việt hết sức lÆ¡ lá»› và khách sáo -chẳng là tôi và ông Thìn đây có quan hệ là m ăn vá»›i ông Bùi, chồng của bạn cô Vân. Ông ta là má»™t ngÆ°á»i Æ°a phụ nữ và rất… cÆ°á»ng tráng.
- Con Hoà i Äan đã bị thằng đấy hà nh cho đến ná»—i không chịu nổi, phải bá» sang Anh trốn.
Vân vừa gặp chồng Äan sáng nay, nà ng không nghÄ© ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông có đôi mắt nhìn phụ nữ hững há» nhÆ° thế lại là má»™t kẻ bạo dâm theo nhÆ° lá»i của Thìn và LÆ°Æ¡ng ám chỉ. HÆ¡n nữa là gần đây nà ng vẫn liên lạc vá»›i Hoà i Äan qua email, đôi khi có hẹn chat, nói chuyện cÅ©ng khá lâu. Nó thÆ°á»ng nói rằng Láºp đối xá» vá»›i nó rất tốt, chẳng qua là có đôi chút mắc má»› vì tá»± ái vá» quá khứ nên nó má»›i Ä‘i há»c xa để cả hai vợ chồng cùng có thá»i gian suy nghÄ©. Nà ng không há»i sâu thêm nhÆ°ng cÅ©ng có thể tin là Äan không nói dối.
LÆ°Æ¡ng và Thìn thấy nà ng tá» vẻ không tin thì nhìn nhau nhÆ° há»™i ý. Thìn châm má»™t Ä‘iếu thuốc, nhả khói chầm cháºm và nói vá»›i vẻ quả quyết:
- Thông tin nà y anh có được từ chÃnh em trai thằng Láºp, đảm bảo chÃnh xác.
- Giá» tôi phải là m gì? -Vân há»i và ngay láºp tức nháºn được câu trả lá»i đúng nhÆ° nà ng đã dá»± Ä‘oán. LÆ°Æ¡ng Nhữ Tri cÆ°á»i, nói bằng tiếng Phúc Kiến:
- Thái Vân, ngoà i em ra, còn ai có thể là m hắn hà i lòng nữa?
Vân nhìn sang Thìn, anh ta không hiểu câu nói của lão già nhÆ°ng vẫn nở má»™t nụ cÆ°á»i khuyến khÃch. à tưởng nà y hẳn đã nảy ra từ cái tÆ° duy thô bỉ khốn nạn của anh ta. Có lẽ sáng nay Thìn đã nhìn thấy nà ng nói chuyện vá»›i Láºp. Nà ng nhếch mép, mặt đầy vẻ cay đắng:
- à của hai ngÆ°á»i là -nà ng nói bằng tiếng Việt – tôi sẽ phải ngủ vá»›i chồng bạn tôi?
- Äừng nói thế, em chỉ bẫy nó thôi. Bá»n anh Ä‘ang có vụ…
- Bá Thìn! - lão già khoát tay là m Thìn ngÆ°ng bặt. GÆ°Æ¡ng mặt phì ná»™n thâm hiểm của lão ánh lên sá»± Ä‘e doạ, lão đã Ä‘á»c được sá»± không bằng lòng trong câu nói của Vân và nhanh chóng cắt ngang vẻ hăng hái của Thìn - Nếu cô Vân thấy không tiện thì không nên miá»…n cưỡng.
Dù trá»i nóng, Vân vẫn thấy lạnh sống lÆ°ng vì cái nhìn của lão già há» LÆ°Æ¡ng. Nà ng biết rõ lão cÅ©ng hệt nhÆ° lão biết nà ng váºy. Nà ng nói tiếng Phúc Kiến:
- Bùi Äức Láºp không để ý đến Ä‘Ã n bà đâu. Ông đừng tin lá»i Bá Thìn, hãy há»i cô bạn của ông. Cô ta hiểu rõ há» Bùi hÆ¡n bất cứ ai.
Nói xong, nà ng đứng dáºy và o phòng trong thay áo. Äang lần tay kéo khoá chiếc váy mặc ở nhà , nà ng thấy má»™t bà n tay nhÆ¡m nhá»›p miết lên lÆ°ng mình. Không phải Thìn.
* * *
Bar Tiếng Vá»ng và o những buổi tối cuối tuần không có show nhạc Rock trông giống má»™t quán cafe vÆ°á»n. Khuôn viên rá»™ng của nhà văn hoá được táºn dụng để đặt những bá»™ bà n ghế bằng sắt uốn. Những cháºu cây trắc bá được kê rất khéo nhÆ° những bức bình phong xanh quây từng bà n lại, ánh đèn trang trà nhá» xÃu chỉ đủ cho những đôi tình nhân không hôn nhầm và o mÅ©i nhau.
Ngồi xuống má»™t chiếc bà n ở góc tối nhất, Vân gá»i má»™t chai nếp cẩm. Chai to, rượu rót và o cốc thuá»· tinh chuyên dùng để uống sinh tố, nà ng nốc tì tì ngay trÆ°á»›c ánh mắt kinh hoà ng của cô nà ng phục vụ mặt non choẹt. Hồi ở trÆ°á»ng Mỹ thuáºt, nà ng đã cho má»™t gã khoá trên Ä‘o ván ngay trong tiệc nháºu ra mắt cÅ©ng bằng thứ rượu nếp cẩm nà y. Thứ rượu ngô của ngÆ°á»i H’mông Ä‘en ở Sapa còn chẳng là m gì nổi nà ng nữa là …
Không có ban nhạc Rock, loa thùng phát ra rả những bà i hát lá»i lẽ ngô nghê kiểu nhÆ° “Mất Ä‘i ngÆ°á»i yêu anh thì sao, mất Ä‘i ngÆ°á»i yêu thì vá»›i anh cÅ©ng thế thôiâ€. Vân nghe những lá»i lải nhải của đám ca sÄ© thị trÆ°á»ng, nà ng cÆ°á»i má»™t mình, bá»—ng muốn gà o lên hát theo. Giai Ä‘iệu kiểu nà y quả là dá»… thuá»™c.
Rót tiếp lÆ°ng cốc rượu nữa, nà ng thôi uống ừng á»±c mà nhâm nhi từng ngụm nhá», vừa uống vừa lÆ¡ đãng ngó ra các bà n xung quanh. Bóng tối Ä‘ang đồng loã cho những trò rúc rÃch của mấy cô cáºu sinh viên vốn thiếu chá»— kÃn đáo để mò nhau. Thỉnh thoảng lại có những tiếng hổn hển quá Ä‘Ã , rồi má»™t đôi nà o đó khẽ khà ng đứng dáºy nắm tay Ä‘i ra cổng. Nhà văn hoá nằm trong má»™t Ä‘Æ°á»ng nhánh ở ngoại ô, bên cạnh là rất nhiá»u nhà nghỉ, kể cÅ©ng thuáºn tiện!
Ãnh đèn xe bá»—ng lia tá»›i chá»— nà ng ngồi, có lẽ má»™t gã vô ý nà o đó đã không nhìn thấy tấm biển yêu cầu khách hà ng tắt máy trÆ°á»›c khi bÆ°á»›c và o cổng. Nà ng không nhìn ra nữa, chăm chú và o cốc rượu. Có tiếng chân đến gần rồi dừng lại, rồi má»™t giá»ng hết sức thân thiết vang lên:
- A, chà o ngÆ°á»i đẹp, hôm nay không chê ở đây có mùi chuá»™t chết à ?
Nà ng ngẩng lên, Vinh Ä‘ang Ä‘i vá»›i hai tay guitar còn lại trong ban Biển Gá»i, cả ba Ä‘á»u nhìn nà ng bằng cặp mắt chẳng thiện cảm gì và hai tên kia bắt đầu hùa theo Vinh buông những lá»i cợt nhả. Cô nà ng phục vụ, chắc là sinh viên Ä‘i là m thêm, chạy đến lá»… phép cúi chà o. Vinh nghiêm mặt nhìn cô ta ra vẻ rất bá» trên:
- Äầu óc mắt mÅ©i để đâu? Sao để bạn anh ngồi chá»— tối thế?
- Dạ… dạ…
- Mau và o lấy thêm thịt bò khô cho chị uống rượu – Vinh khoa tay nạt ná»™ rồi quay sang Vân cÆ°á»i – Nhân vá»›i chả viên, bố láo quá, ngÆ°á»i đẹp xá tá»™i nhé.
Vân nhếch mép cÆ°á»i khẩy:
- Chỗ nà y được đấy!
Vinh xoa tay nhìn quanh vẻ tự mãn:
- Äúng là ngÆ°á»i đẹp khen có khác. Nghe đến đâu mát đến đấy. Nói tháºt là mình anh thì không là m được gì cả…
- HÆ¡, ngữ nhÆ° anh thì chỉ cần lo biết Ä‘iêu biết khắc biết đục biết đẽo cho khéo là đủ chứ cần gì... Kể ra, thù lao là m chồng của anh cÅ©ng háºu hÄ©nh nhỉ.
Vinh cÆ°á»i há»nh hệch. Äiệu bá»™ của hắn vẫn nhÆ¡n nhÆ¡n y nhÆ° nà ng Ä‘ang khen ngợi hắn tháºt lòng váºy. Chắc hắn cÅ©ng chai vá»›i những lá»i móc máy rồi! Vân xách theo chai ruợu Ä‘ang uống dở ra chá»— để xe. TrÆ°á»›c khi phóng Ä‘i nà ng ngoái lại giÆ¡ tay theo kiểu lÃnh chà o gã “chuá»™t chếtâ€. Nà ng thấy khâm phục hắn vì mức Ä‘á»™ trÆ¡ tráo. NhÆ°ng xét ra thì nà ng cÅ©ng có hÆ¡n gì hắn đâu, có chăng là vẫn còn chút tá»± trá»ng ngu ngốc thôi!
Con Ä‘Æ°á»ng dẫn và o nhà văn hoá mấp mô xóc nảy. “Tình yêu mini†nhảy tÆ°ng tÆ°ng nhÆ° là m xiếc mà Vân vẫn không giảm ga. Hai cốc nếp cẩm dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang phát huy tác dụng, nà ng thấy hÆ°ng phấn. Äến Ä‘oạn ngoặt, nà ng giáºt nảy ngÆ°á»i vì má»™t chiếc xe xuất hiện bất ngá». Chao tay lái tránh, giảm ga bóp côn đến cứng cả khá»›p tay, nà ng quay lại quát tÆ°á»›ng lên:
- Äi thế à ?
ÄÆ°á»ng tối và nà ng Ä‘ang rất muốn gây sá»± vá»›i má»™t ai đó, nếu là má»™t gã du côn để nà ng có thể đánh nhau thì cà ng tốt. NhÆ°ng ngÆ°á»i nà ng vừa quát không phản ứng nhÆ° nà ng mong muốn, chỉ từ tốn vòng xe đối diện vá»›i nà ng, đèn xe chói mắt nhÆ°ng nà ng vẫn nháºn ra gÆ°Æ¡ng mặt đó.
- Cục cÆ°ng Ãc ma Tăng Ä‘a là la đâu hết rồi, nhóc?
Thanh không trả lá»i, nhìn nà ng nhÆ° muốn Ä‘á»c thấu những ý nghÄ© trong cái đầu vô tổ chức Ä‘ang ngáºt ngưỡng.
- Sao thế? Ăn phải cái gì cấm khẩu rồi à ?
- Không.
- Phải “không ạ†chứ! – Vân vá»— vá»— và o đầu xe Thanh -Tôi hÆ¡n cáºu hai tuổi đấy. Äi uống rượu không?
- Vân uống nhiá»u rồi.
Nà ng cÆ°á»i sằng sặc giÆ¡ chai nếp cẩm lên:
- Nhiá»u đâu mà nhiá»u. Vẫn còn ná»a chai nà y.
- …
- Sao? Äi hay không nói nhanh lên!
- Vân gá»i xe Ä‘i, tôi đèo.
- Xe ghẻ thế đòi đèo. Ha ha ha…
Vân phóng vụt đi. Thanh vội vã rồ ga đuổi theo. Chà ng đi song song ngay bên cạnh, cố gắng ghìm để nà ng thấy vướng và giảm tốc độ.
- Sao đây? – Nà ng phanh két lại, hất mặt – Äịnh gạ nhau Ä‘ua à ? Xe nà y 50 thôi nhÆ°ng Ä‘ua được đấy! Äếm đến ba nhé, má»™t… hai…
Thanh giữ chặt lấy cánh tay Vân để nà ng không vá»t lên được. Chà ng thấy nà ng rùng mình. Tối nay nà ng mặc má»™t chiếc áo hai dây Ä‘en có viá»n hồng và má»™t chiếc quần ngố hồng, trông không quá phô bà y mà vẫn lả lÆ¡i. Bà n tay ấm của chà ng phủ lên là n da mịn trên cổ tay nà ng má»™t sức kiá»m giữ, dù lá»ng lẻo nhÆ°ng nà ng không sao giáºt ra được. Thanh chỉ vá» phÃa chân cầu thang của má»™t khu táºp thể, nÆ¡i treo biển giữ xe qua đêm.
- Vân gá»i xe và o kia Ä‘i. Rồi tôi Ä‘Æ°a Vân vá».
Vừa nói chà ng vừa xuống xe tắt máy và đỡ Vân xuống. Vân đẩy chà ng ra, giÆ°Æ¡ng mắt nhìn cái vẻ giống nhÆ° sá»± nhẫn nhục của chà ng, cÆ°á»i phá lên là m má»™t số ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng ngoái lại nhìn. Trông chà ng và nà ng giống má»™t đôi tình nhân Ä‘ang dùng dằng giáºn dá»—i là m là nh, phải, giống ghê gá»›m!
- Không vỠđâu, đi uống rượu tiếp.
- Äược rồi.
Chà ng đỡ nà ng tá»±a và o yên chiếc xe Best vỡ yếm của mình rồi dắt xe nà ng và o gá»i. PhÃa chân trá»i, ánh chá»›p lóe lên báo hiệu má»™t cÆ¡n giông rất gần.
|
10-03-2008, 11:16 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Vân mở cá»a và nhoà i ngay xuống salon. Có tiếng mÆ°a rÆ¡i lá»™p Ä‘á»™p, những luồng gió nóng và mát vẫn xen kẽ nhau luồn qua cá»a sổ. HÆ¡i nÆ°á»›c ngai ngái bên ngoà i má»›i chỉ lÆ¡ lá»ng phÃa trên căn phòng, còn dÆ°á»›i sà n, trên lá»›p vải bá»c đệm ghế, mùi thuốc lá khét lẹt vẫn sá»±c lên nhÆ° má»™t ná»—i ám ảnh.
Nà ng vặn nắp dốc ngược chai, dòng rượu mà u tÃm sẫm bò chầm cháºm dá»c thà nh chai nhÆ°ng không đủ để tụ thà nh má»™t giá»t. Nà ng ngá»a cổ, hé miệng chá». Rồi giá»t rượu nhá» ngoan cố cÅ©ng Ä‘áºu xuống môi nà ng, nà ng liếm và cố cảm nháºn mùi vị nhÆ°ng không được. Nà ng quăng chiếc chai rá»—ng xuống đất, ngẩng lên nhìn Thanh. Chà ng Ä‘ang đứng tá»±a và o cá»a nhìn nà ng đăm đăm.
- Äóng cá»a lại, nhóc!
Thanh vá»›i tay ra sau đóng cá»a, mắt chà ng vẫn không rá»i nà ng nhÆ°ng chà ng bất Ä‘á»™ng. Nà ng ngoắc ngoắc ngón tay, huýt sáo:
- Lại đây!
- …
- Äừng có đứng nhÆ° thế, hiên ngang không có Ãch lợi gì đâu! Bá» già y ra và lại đây!
Thanh im lặng. Chà ng không thể hiểu nổi ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y. Nà ng Ä‘ang gặp chuyện gì, tâm trạng nà ng Ä‘ang nhÆ° thế nà o, hà nh Ä‘á»™ng và lá»i nói của nà ng sắp tá»›i sẽ ra sao. Chà ng không biết và cÅ©ng không biết phải há»i nà ng từ đâu.
Vân ngả trên ghế, mái tóc rối bá»i và đôi bà n chân trần Ä‘ung Ä‘Æ°a. Những móng chân vẽ hoa năm cánh trắng ngá» nguáºy trÆ°á»›c mặt Thanh. Nà ng nhìn chà ng bằng ánh mắt dà i dại của ngÆ°á»i đã uống quá nhiá»u.
- Sao lại có ngÆ°á»i tốt nhÆ° cÆ°ng nhỉ?
Nà ng nhắc lại câu nói bằng má»™t giá»ng lè nhè rồi chúi đầu và o chiếc gối ôm trên ghế. MÆ°a vẫn rÆ¡i Ä‘á»u ngoà i cá»a sổ, thỉnh thoảng má»™t ánh chá»›p loé lên và tiếng sấm nổ rá»n rá»n đầy Ä‘e doạ. Lát sau nà ng lên tiếng, vẫn không ngẩng đầu khá»i mặt gối:
- Trong tủ để già y có cái áo mÆ°a, lấy mà vá».
Thanh mở chiếc tủ thấp nằm ngay gần cá»a, ba ngăn toà n già y nữ, chỉ có má»™t đôi dép Ä‘i trong nhà đặt dÆ°á»›i gầm là có vẻ nam tÃnh. Chà ng nhấc mấy đôi guốc gá»— sÆ¡n mà i, rút mảnh áo mÆ°a được gấp gá»n gà ng ra khá»i hốc tủ. Tần ngần thêm má»™t giây rồi chà ng lên tiếng:
- Vân nghỉ Ä‘i, tôi vá».
Quay ngÆ°á»i, chÆ°a kịp chạm và o tay nắm cá»a, chà ng đã giáºt mình vì má»™t tiếng oẹ. Từ salon phòng khách, Vân vùng dáºy chạy thẳng và o gian bếp phÃa trong. Thanh vá»™i Ä‘i theo. Nà ng Ä‘ang nôn ra toà n nÆ°á»›c, thứ nÆ°á»›c có mà u lá» nhá» nhÆ° lẫn máu. Nhìn nà ng gáºp ngÆ°á»i tì hẳn và o thà nh cháºu rá»a mặt tái nhợt, Thanh cảm thấy lo sợ thắt lòng. Chà ng đến sát bên vòng tay ôm lÆ°ng để nà ng không ngã. Äỡ nà ng ngồi xuống bên bà n ăn, chà ng đến mở tủ lạnh. Có và i gói mỳ ăn liá»n, mấy há»™p đồ nguá»™i và má»™t Ãt rau. Nhấc má»™t chiếc soong men từ trên giá, đổ nÆ°á»›c, đặt lên bếp, chà ng nghe giá»ng Vân lè nhè:
- Hết gas rồi.
Nhìn nà ng má»™t giây, chà ng tá»›i bên nồi cÆ¡m Ä‘iện đổ nÆ°á»›c và o và báºt nút. Vân quan sát tất cả bằng ánh mắt lá» Ä‘á», rồi nà ng báºt cÆ°á»i khan:
- Cũng tháo vát nhỉ!
Äể mặc Thanh loay hoay vá»›i bát Ä‘Ä©a thức ăn, nà ng loạng choạng đứng dáºy Ä‘i và o trong. Dù cá»a sổ đóng kÃn nhÆ°ng phòng ngủ bừa bá»™n nhÆ° thể cÆ¡n giông ngoà i kia vừa áºp và o. Chăn gối rÆ¡i xuống đất còn trên giÆ°á»ng là váy áo, đồ lót bị xé rách quăng vÆ°Æ¡ng vãi, má»™t chiếc bao cao su nhây nhá»›t đến lá»™n má»a. Nà ng thẳng tay hất chúng ra tháºt xa rồi ngã xuống giÆ°á»ng nằm bất Ä‘á»™ng.
Má»™t lát sau, có tiếng chân ngáºp ngừng và bóng ngÆ°á»i dừng ở cá»a, nà ng hé mắt nhÆ°á»›ng mà y nhìn và o gÆ°Æ¡ng mặt chứa quá nhiá»u cảm xúc của Thanh:
- Sao? Thấy ghê tởm lắm hả?
- Mỳ xong rồi, Vân ra ăn đi.
Vân chống tay ngồi dáºy, nét mặt mệt má»i thẫn thá». Nà ng nhìn đống lá»™n xá»™n trên sà n bằng đôi mắt dá»ng dÆ°ng. Cúi xuống cuá»™n những mảnh vải bị xé rách trong tay rồi lại buông ra, nà ng lách qua ngÆ°á»i Thanh. NgÆ°á»i nà ng không há» có mùi rượu, chỉ có má»™t mùi nÆ°á»›c hoa man mát, váºy mà chà ng thấy choáng váng.
Vân nhìn bát mỳ có cả rau thÆ¡m và thịt trên bà n, cảm giác cồn cà o xông lên, không phải từ dạ dà y trống rá»—ng mà từ má»™t nÆ¡i nà o đó rất sâu trong cÆ¡ thể. Nà ng gục mặt xuống bà n. Má»™t bà n tay chạm khẽ lên mái tóc rối của nà ng, gượng nhẹ vuốt cho những lá»n tóc tỉa loe xoe xuôi lại. Vân ngẩng phắt lên, là m bà n tay bị hất ra sau. Nà ng nhìn bát mỳ, hừ mÅ©i:
- Công nấu mỳ trả thế nà o đây? Không phải chỉ mấy cái vuốt tóc thế chứ?
Không đợi Thanh trả lá»i, nà ng cầm Ä‘Å©a lên gảy từng sợi mỳ vá»›i vẻ bất cần. Äược lÆ°ng bát, có tiếng nhạc phát ra từ chiếc Ä‘iện thoại ở trên bà n phòng khách. Thanh Ä‘i nhanh ra lấy Ä‘Æ°a nà ng, đôi mắt lặng lẽ chiếu những tia buồn buồn. Vân há» hững Ä‘Æ°a tay đón chiếc Ä‘iện thoại không cần liếc và o mà n hình mà chỉ nhìn chà ng, môi nhếch nụ cÆ°á»i khẩy:
- Không phải thằng nà o gá»i đâu. Nhắc giá» uống thuốc tránh thai thôi.
Nói rồi nà ng Ä‘i và o phòng ngủ lấy má»™t viên trong vỉ thuốc để ngay đầu giÆ°á»ng. Thanh theo sau nà ng, tay cầm má»™t cốc nÆ°á»›c lá»c. Nà ng giáºt cốc nÆ°á»›c uống chiêu thuốc rồi tiếp tục cÆ°á»i bằng mÅ©i và ná»a miệng, hất hà m vá» phÃa thứ “đồ chÆ¡i†đã qua sá» dụng nằm nhăn nhúm trên sà n:
- Tất nhiên, cái kia thì tiện và an tâm hơn!
- Vân đừng nói nữa, được không? – Thanh nhìn thẳng nà ng, vẻ van lơn ánh lên trong mắt.
- Không muốn nhắc đến à ? – nà ng vung tay quẳng vỉ thuốc xuống gối, đưa tay nựng má chà ng – Không nhắc đến nhưng vẫn phải dùng thôi, cưng à .
Không đợi dứt câu, nà ng luồn tay kéo chiếc áo lót quai mảnh ra khá»i ngÆ°á»i và nhìn chà ng đầy bỡn cợt:
- ThÃch gá»™p công môi giá»›i sá»a xe hôm qua nữa hay tÃnh riêng?
Tháºt khó có thể diá»…n tả được vẻ mặt Thanh lúc nà y. Vừa giáºn dữ dồn nén vừa trách móc, nó là m cho nà ng cảm thấy không chịu nổi. Nà ng quay Ä‘i tháºt nhanh, giá»ng lạnh lẽo trÆ¡ khấc:
- Thanh toán cho xong Ä‘i, tôi không thÃch mang nợ đâu.
Rồi không thèm ngoái nhìn xem chà ng phản ứng thế nà o, nà ng cởi quần áo. Tấm thân trần vá»›i những Ä‘Æ°á»ng cong đẹp đẽ phÆ¡i dÆ°á»›i ánh sáng trắng của ngá»n đèn. Là n da chá»— eo lÆ°ng đầy những vết xÆ°á»›c xát bầm tÃm. Nà ng quay lại tiến đến trÆ°á»›c mặt chà ng vá»›i Ä‘iệu bá»™ vừa khiêu khÃch vừa khinh bỉ. Là n da trắng mịn trên gò ngá»±c tan nát vì những dấu bầm hằn rõ năm ngón tay và cả những vết răng.
Thanh đứng lặng trÆ°á»›c những vết tÃch Ä‘au lòng ấy, chà ng có cảm giác ai đó bóp nghẹt tim mình. Vân nhếch môi cÆ°á»i thản nhiên nhÆ° không. Nà ng ngả ngÆ°á»i xuống đệm, hất mặt nhìn chà ng:
- Thấy rách nát quá à ? Thông cảm nhé, hôm nay tiếp hÆ¡i nhiá»u khách!
Nói xong câu ấy, nà ng phá lên cÆ°á»i sằng sặc, tấm thân trần quằn quại trên giÆ°á»ng, giá»ng nói chát chúa cay Ä‘á»™c:
- Tháºt ra thì cÅ©ng chẳng nhiá»u. Má»›i có hai thằng, giá» thêm cÆ°ng nữa là ba. Mà buồn cÆ°á»i tháºt, cÆ°ng là thằng trẻ nhất nhÆ°ng không khoẻ nhất má»›i hay!
- Em thôi Ä‘i có được không? – Thanh gầm lên, quỳ sụp xuống bên giÆ°á»ng giữ chặt lấy vai nà ng. Äôi mắt vốn hết sức dịu dà ng giá» nhÆ° toé lá»a.
Vân rùng mình vì chữ “em†phát ra từ môi chà ng, nà ng trÆ¡ mắt nhìn thẳng và o đôi mắt ấy. Má»™t giây. Hai giây. Và nà ng báºt khóc.
Thanh chẳng thể là m gì hÆ¡n là ôm ghì lấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đang nức nở nà y. Chà ng kéo Vân ngả hẳn và o mình. Äôi vai trắng ngần của nà ng Ä‘ang rung lên, khẽ nhÆ° má»™t cánh hoa trong gió và nÆ°á»›c mắt nhÆ° những giá»t mÆ°a xuân rÆ¡i xuống thấm Æ°á»›t dần cổ áo chà ng.
* * *
Má»™t tiếng sét lá»›n là m Vân tỉnh giấc, nà ng Ä‘ang ở trong vòng tay Thanh, cằm tá»±a và o đôi vai rá»™ng của chà ng. Nà ng khẽ cá»±a mình lui ra ngắm nghÃa, chiếc đèn ngủ toả ánh sáng và ng ấm áp soi rõ gÆ°Æ¡ng mặt trẻ trung im lìm trong giấc ngủ. Nà ng vừa có má»™t khoảng lặng bình an tuyệt đối bên ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y. Chà ng không lợi dụng lúc nà ng yếu Ä‘uối để đòi há»i chuyện chăn gối. Tháºm chà chẳng cởi lấy má»™t khuy áo trên chiếc sÆ¡mi sáng mà u Ä‘ang mặc, chà ng cứ thế dá»— nà ng và o má»™t giấc ngủ êm ả yên là nh bằng những lá»i thì thầm không rõ nghÄ©a và sá»± vá»— vá» Ä‘Æ¡n giản nhẹ nhà ng.
Nà ng chạm môi lên vầng trán hầu nhÆ° chÆ°a thấy nếp nhăn của Thanh, trong lòng dấy lên má»™t ham muốn mãnh liệt vá»›i cÆ¡ thể chà ng. Nà ng muốn chà ng, muốn được ân ái, được tan chảy, được bùng cháy, nhÆ° đã từng nhÆ° váºy trong ánh nến lung linh trên căn gác thượng nhá» hẹp ở Sapa. Nụ hôn của nà ng lÆ°á»›t lên mái tóc ngắn thÆ¡m mùi xà phòng chất phác rồi lại trở xuống gÆ°Æ¡ng mặt đẹp. Chà ng đã dáºy từ lúc nà o, đôi mắt nâu sẫm lại nhÆ°ng vẫn phủ lên nà ng nhÆ° những tia sáng của má»™t ngôi sao là nh.
Không chịu nổi ánh nhìn da diết ấy, Vân định quay Ä‘i nhÆ°ng Thanh đã giữ lấy vai nà ng. Vẫn bình thản nhÆ° lâu nay nà ng đã biết, chà ng đặt môi xuống gò má nhợt nhạt còn hoen vệt nÆ°á»›c mắt của nà ng. Chà ng rụt rè miên man lÆ°á»›t qua đôi môi lạnh toát Ä‘ang mÃm chặt. Bị cuốn và o nụ hôn còn chÆ°a thà nh thạo ấy, Vân lặng Ä‘i mất mấy giây, bá» môi tưởng nhÆ° băng giá từ từ má»m lại, hé mở đón nháºn và rồi quấn quýt không rá»i. Vân nhắm nghiá»n mắt run rẩy, nà ng sợ cái cảm giác quá đắm say nhÆ°ng cÅ©ng đầy vá»™i vã nà y…
Thanh thấy khó thở khi nhìn vẻ bất an trên gÆ°Æ¡ng mặt nhợt nhạt của Vân. Chà ng muốn là m tất cả để xua Ä‘uổi ná»—i sá»± Ä‘au Ä‘á»›n trong tâm trà cÅ©ng nhÆ° trên thân xác nà ng. Chà ng cúi xuống, hÆ¡i thở bao trùm lấy những Ä‘Æ°á»ng nét tròn đầy đẹp đẽ nhÆ°ng bầm dáºp của bầu ngá»±c, rồi vẫn bình thản dịu dà ng nhÆ° lâu nay nà ng đã biết, chà ng ghé môi hôn lên đó.
Vân nhÆ° được đánh thức bởi những cá» chỉ yêu thÆ°Æ¡ng của chà ng. RÆ°á»›n ngÆ°á»i nhÆ° để tá»± giải thoát mình khá»i những trở ngại Ä‘ang vây bủa để tiến gần hạnh phúc hÆ¡n má»™t bÆ°á»›c, nà ng bắt đầu lần tay cởi những nút khuy nhá»±a trong suốt trên chiếc áo mà u ghi nhạt và im lặng vuốt ve bá» ngá»±c nở của chà ng. Thanh ngẩng lên gá»i tên nà ng nhÆ° thể trong giấc má»™ng, đôi mắt dịu dà ng giá» nhÆ° phủ má»™t là n hÆ¡i ngây ngất.
Vân mỉm cÆ°á»i trÆ°á»›c vẻ vừa tê dại vừa tôn thỠấy, nà ng đáp trả cái nhìn của chà ng bằng cách cúi xuống, hôn mê mải lên là n da nồng nồng mùi mồ hôi của chà ng. Äôi môi và những đầu móng tay nà ng nhÆ° có ma lá»±c kéo căng tất cả những giác quan sâu kÃn Ä‘ang lÆ¡i lá»ng. Thanh nâng tấm thân nóng rá»±c của Vân lên để cùng nà ng táºn hưởng những Ä‘am mê tiếp nối. Hai ngÆ°á»i dìu nhau và o má»™t khoảng lặng tưởng nhÆ° vô táºn.
* * *
- Em biết anh yêu em từ khi nà o không? – Thanh nói sau khi đã dẫn nà ng bÆ°á»›c ra khá»i cõi mÆ¡ hạnh phúc, chà ng vuốt nhè nhẹ lên những nếp nhăn má» nÆ¡i Ä‘uôi mắt nà ng.
Vân lắc đầu, nhìn chà ng bằng ánh mắt lạ lẫm. ChÆ°a bao giá» nà ng nghÄ© đến Ä‘iá»u đó, cÅ©ng nhÆ° chÆ°a bao giá» nà ng tá»± há»i mình câu tÆ°Æ¡ng tá»±. Tháºm chà nà ng còn chÆ°a má»™t lần dám định nghÄ©a tình cảm trong lòng mình. Nà ng thở ra nhè nhẹ, hÆ¡i thở ấm trượt trên bá» vai vững chãi của chà ng:
- Em còn chưa biết là mình yêu em.
Thanh báºt cÆ°á»i, chà ng ôm nà ng chặt hÆ¡n và thì thầm và o tai nà ng ba chữ ngá»t ngà o muôn thuở. Vân lắng nghe, cÅ©ng mỉm cÆ°á»i nhÆ°ng tâm hồn nà ng Ä‘ang héo hắt. Tháºt ra, nà ng đã nói dối. Tại sao nà ng lại không biết chứ!
TrÆ°á»›c cả khi được hạnh phúc tá»™t cùng trong vòng tay chà ng lần thứ hai nà y, nà ng đã khẳng định được rằng tình cảm mà nà ng luôn thấy trong đôi mắt nâu ấm áp ấy là tình yêu. Phải, chỉ có tình yêu má»›i khiến chà ng luôn ở có mặt má»—i khi nà ng cần, má»›i khiến cho chà ng quên sạch tất cả những gì chà ng đã thấy đã nghe vá» nà ng để đối xá» dịu dà ng vá»›i nà ng nhÆ° thế. Và chỉ có tình yêu má»›i khiến cho chà ng chịu Ä‘á»±ng những lá»i cay đắng phÅ© phà ng của nà ng hết lần nà y sang lần khác. NghÄ© đến đó, nà ng bất giác thở dà i:
- Hôm nay em đã rất tệ với mình.
Thanh lắc lắc đầu, tì má và o mái tóc rối, ôm vai nà ng vá»— nhè nhẹ nhÆ° ru ngủ. Chà ng biết, hắn đã là m nà ng tổn thÆ°Æ¡ng, tháºm chà là hoảng loạn. Và nà ng đã là m những việc bất cần, đã nói những lá»i gai góc để trấn áp tâm trạng Ä‘au Ä‘á»›n của chÃnh mình. Vân nhìn gÆ°Æ¡ng mặt tÄ©nh lặng của chà ng, thì thầm:
- Mình kể cho em nghe chuyện của mình đi.
- Chuyện gì?
- Chuyện của mình, gia đình mình.
- Em cÅ©ng biết rồi mà … Bố mẹ anh lấy nhau vì tình cảm nhất thá»i, vá» sống chung má»›i biết là không dung hoà được. Anh má»›i ra Ä‘á»i là bố mẹ ly thân. Anh tròn ba tuổi, mẹ giao anh cho bố, bá» Ä‘i xuất khẩu lao Ä‘á»™ng, Ãt lâu sau thì gá»i Ä‘Æ¡n ly hôn vá». Anh sống vá»›i bố, cứ nhÆ° váºy đến táºn bây giá».
- Bố mình chỉ biết có xe Vespa và đồng hồ cổ, mình là m thế nà o mà được thế nà y? à em là mình vẫn khôn lá»›n, há»c hà nh…
- Anh được thế nà y là nhỠông ná»™i – Thanh vá»›i tay lấy chiếc và mở ra chìa trÆ°á»›c mặt nà ng tấm ảnh Ä‘en trắng chụp má»™t ông già và má»™t cáºu bé sún răng cầm bằng khen – Ông chẳng ná» hà gì. Ông Ä‘i xin sữa, quấy bá»™t, chăm anh ăn uống, tắm rá»a, giặt giÅ©, rồi dạy anh há»c, Ä‘i há»p phụ huynh, đạp xe chở anh Ä‘i thi... Äến khi ông già yếu rồi mất thì anh tá»± lo cho mình.
Nà ng cầm lấy chiếc và đã sá»n, ngắm nghÃa tấm ảnh cÅ©, buá»™t miệng:
- Mình rất xinh trai... Bây giỠvẫn thế.
Thanh cÆ°á»i hiá»n hiá»n, chà ng định lấy chiếc và thì Vân đã láºt sang ngăn còn lại. Ở đó có má»™t bức ảnh của nà ng. Nà ng bÆ°á»›c Ä‘i giữa bãi đá cổ lá»™ng gió, tóc bay loà xoà và vẻ mặt ngênh ngáo đầy ghen tức. Hình nhÆ° khi ấy Esmeralda Hiá»n Ä‘ang là m mẫu hay ưỡn ẹo gì đó và thu hút hết sá»± chú ý của má»i ngÆ°á»i, thế nên không má»™t ai, kể cả nà ng, biết là bức ảnh nà y tồn tại trên Ä‘á»i.
Nà ng chạm và o lá»›p nhá»±a trong của ngăn để ảnh, nở nụ cÆ°á»i chẳng rõ vui buồn:
- Mình chú ý đến em từ lúc em ghen tị ngấm nguýt như thế hay sao?
- Không, anh thÃch em từ ngà y đầu tiên gặp.
- Khi em bảo chỗ mình ngồi có mùi chuột chết ấy à ?
- Ừ.
- Mình dở hơi!
- Cả lúc em vừa Ä‘i vừa ăn kem rồi lÆ°á»m ngÆ°á»i Ä‘i đằng trÆ°á»›c và cởi hẳn áo ngoà i ra mặc áo hai dây sang Ä‘Æ°á»ng để vứt que và o thùng rác nữa.
Vân thoáng Ä‘á» mặt ngượng ngùng. Khi là m trò nhố nhăng ấy, nà ng đã chẳng thèm để ý đến xung quanh. Thanh cÆ°á»i nhá»:
- Ngay lúc nhìn thấy em lÆ°á»m mấy cô váy đầm ăn diện phÃa trÆ°á»›c, anh đã Ä‘oán em sẽ là m gì đó nhÆ° mở thêm cúc hoặc buá»™c vạt áo lên rồi.
- Váºy mà lần ở Millenium em lại còn vá» vịt Ä‘oan trang bảo không tiện cởi áo giữa Ä‘Æ°á»ng để “là m hà ng†vá»›i mình nữa chứ. Mình nhá»› không?
- Anh nhá»› - Thanh ve vuốt cánh tay nà ng, giá»ng chà ng thủ thỉ - Anh tháºt sá»± yêu em cÅ©ng từ hôm ấy.
Nụ cÆ°á»i mÆ¡ mà ng bá»—ng nhiên tắt lịm trên môi Vân, nà ng cÆ°á»i nhạt:
- Vì thấy không xong với Hạnh Phương chứ gì?
Không để chà ng kịp trả lá»i, nà ng vùng ngồi dáºy, xoay tấm lÆ°ng trần vá» phÃa chà ng, cất giá»ng trống không lạnh lùng:
- Xong nợ rồi, mặc quần áo đi vỠđi.
Thanh chÆ°a thể Ä‘á»c được ý nghÄ© ẩn chứa trong câu nói ấy, chà ng vòng tay ngang ngá»±c Vân định kéo nà ng trở lại nhÆ°ng nà ng láºp tức hất mạnh ra.
- Anh là m em khó chịu à ? – Chà ng há»i trong sá»± ngỡ ngà ng.
Không ngoái lại, nà ng Ä‘i thẳng và o phòng tắm, buông thõng má»™t tiếng “ừâ€. Tròng vá»™i chiếc quần jeans, Thanh Ä‘uổi theo nà ng, cá»a phòng tắm suýt nữa đóng sáºp và o tay chà ng. Vân trừng mắt nhÆ°ng Thanh vẫn không buông tay khá»i cánh cá»a phòng. Nà ng nhìn và o cổ tay nổi gân của chà ng, nhếch môi:
- Hay là muốn lần nữa?
Quay trở lại giÆ°á»ng, nà ng tránh nhìn và o mặt chà ng, ngồi ngả xuống đệm:
- Äây, là m gì thì là m, nhanh nhanh lên!
Thanh Ä‘i theo nà ng nhÆ°ng không ngồi xuống mà đứng sững cạnh giÆ°á»ng. Chà ng vẫn không thể lý giải thái Ä‘á»™ cáu bẳn rồi bất cần Ä‘á»™t ngá»™t của nà ng.
- Em sao thế?
- Không là m sao cả
- Vừa rồi em còn rất bình thÆ°á»ng cÆ¡ mà ? – Chà ng cúi xuống.
- Thì bây giá» vẫn bình thÆ°á»ng!
- Không, em Ä‘ang bá»±c, hoặc Ä‘ang giáºn - Thanh lắc đầu vẻ không tin - Nói cho anh nghe Ä‘i, anh đã là m gì để em không vui?
Chà ng cố nhìn thẳng và o mắt nhÆ°ng nà ng đã chao nghiêng ngÆ°á»i tránh né. Chà ng tiến thêm má»™t bÆ°á»›c ôm lấy vai nà ng.
- Äồ Ä‘iên! – Vân đẩy chà ng ra, xẵng giá»ng – Äi ra!
Nhìn vẻ mặt ngÆ¡ ngẩn của Thanh, Vân báºt cÆ°á»i khanh khách:
- Ngây thÆ¡ vô tá»™i tháºt!
Äứng hẳn lên, nà ng vá»›i tay lấy chiếc áo lót tròng và o ngÆ°á»i vá»›i vẻ bất cần. Còn Ä‘ang cố vá»›i ra sau lần chiếc móc nhá», nà ng thấy tay mình nhẹ bẫng. Thanh giúp nà ng gà i lại áo rồi tranh thủ hôn lên gáy nà ng. Vân quay ngoắt lại nói mỉa mai:
- Thà nh thạo thế nà y mà dám bảo là chÆ°a biết sex là gì. Xem ra mình cÅ©ng chẳng tháºt thà cho lắm, nhỉ!
Chà ng chÆ°a kịp nói lá»i nà o thì nà ng đã cởi chiếc áo ren vừa mặc ra, quay lại giÆ¡ nó lên trÆ°á»›c mặt chà ng cÆ°á»i sặc sụa:
- Ha ha, đừng tìm cách giả vá» vá»›i em! Gà má» tháºt thì không biết cách cà i khoá underwear cho bạn tình nhÆ° mình đâu.
Rồi chẳng đợi câu trả lá»i xác nháºn của chà ng, nà ng nhìn khắp ngÆ°á»i chà ng bằng ánh mắt mÆ¡n trá»›n lả lÆ¡i, ghé môi và o sát miệng chà ng:
- Ngay từ lần trước, thấy mình cầm cự được rất lâu là em biết thừa rồi.
Thanh nhìn sững và o gÆ°Æ¡ng mặt cÆ°á»i cợt của Vân, chà ng định mở lá»i thì nà ng đã lùi ra xa, cất giá»ng bất cần chua chát:
- NhÆ°ng mà em không có ý kiến gì đâu. Bản thân em có nguyên vẹn sạch sẽ gì mà đòi gặng há»i mình. Em thấy sung sÆ°á»›ng khi cùng vá»›i mình, thế là đủ.
- Anh đã…
- Em không cần mình giải thÃch! - Vân kêu lên ngắt lá»i. Nà ng quay mặt ngồi bó gối nhìn thẳng và o lá»›p chăn đệm nhà u nát, Ä‘á»™t nhiên nà ng rùng mình.
Ngoà i trá»i, mÆ°a vẫn rÆ¡i, âm thanh Ä‘á»u Ä‘á»u Ä‘Æ¡n Ä‘iệu. Thanh lấy áo mình khoác lên tấm thân trần run rẩy của nà ng. Thá»i tiết năm nay tháºt lạ, đã gần hết tháng tÆ° mà vẫn có gió mùa đông bắc lạnh se se nhÆ° cuối thu. Nà ng liếc xuống chiếc áo, nói cảm Æ¡n bằng tiếng Trung và khẽ nhếch môi cÆ°á»i:
- Mình đã từng ngủ vá»›i ai trÆ°á»›c em thì nà o có cần thiết gì. Mình đã thấy qua rồi đấy, chỉ trong vòng mấy tiếng đồng hồ tối nay, em còn để tá»›i ba ngÆ°á»i trèo lên giÆ°á»ng nà y. Má»™t ngÆ°á»i đáng tuổi ông em, má»™t ngÆ°á»i đáng tuổi cha, còn mình thì kém cả tuổi em em…
NgÆ°ng má»™t lát nhÆ° để những lá»i của mình dá»™i thẳng và o đầu chà ng, Vân tiếp tục kể, giá»ng khà n hẳn Ä‘i:
- Mình đã biết một phần chuyện nhà em rồi... Dượng chẳng ưa gì em. Năm đó, vì ông ta em đã…
|
10-03-2008, 11:20 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Vân xếp gá»n táºp thÆ° đặt lên giá nhÆ° cÅ© rồi ra khá»i văn phòng khoa. Vẫn không thấy thÆ° của mẹ. Äã cuối tháng má»™t, nà ng sắp bÆ°á»›c sang há»c kỳ má»›i và đã viết thÆ° vá» nhà từ hai tuần trÆ°á»›c để xin tiá»n. Váºy mà không có hồi đáp gì. ThÆ° chuyển tiá»n không có, ngay cả những dòng dặn dò ngắn ngủi thÆ°á»ng lệ cÅ©ng không. Chẳng lẽ công việc ở nhà báºn bịu quá là m mẹ quên? Hay là việc kinh doanh có trục trặc gì? Hay là mẹ ốm? NghÄ© đến đó, Vân vá»™i đạp xe ra bÆ°u Ä‘iện.
Nhà nà ng trên Sapa vẫn chÆ°a mắc Ä‘iện thoại, phải gá»i và o số máy nhà hà ng xóm nhá» nhắn lại. Bà già hà ng xóm vừa nghe nà ng xÆ°ng tên đã nói luôn:
- Cái Vân chÆ°a biết chuyện gì à ? Mẹ mà y Ä‘i bệnh viện ná»a tháng nay rồi đó.
Vân đứng lặng, váºy là điá»u xấu nhất trong phá»ng Ä‘oán của nà ng đã trở thà nh hiện thá»±c. Bà hà ng xóm vẫn nói gì đó vá» bệnh của mẹ nà ng, “xuất huyếtâ€, “nhược cÆ¡â€, “tiểu cầuâ€, “siêu vi trùngâ€, toà n những từ ngữ nặng ná» là m nà ng cà ng thấy lo sợ.
- GiỠnhà cháu còn ai ở nhà không bà ?
- Có, có dượng mà y với thằng cu út.
- Mẹ cháu nằm bệnh viện tỉnh ạ?
- Ừ, nhÆ°ng bà không rõ khoa nà o đâu. Mà y dáºp máy Ä‘i lát gá»i lại để bà sang gá»i dượng mà y nhé.
Ông dượng đủng đỉnh trả lá»i những câu há»i lo lắng của Vân bằng vẻ dá»ng dÆ°ng nhát gừng. Khi nà ng há»i bệnh tình của mẹ, ông ta nói qua quýt. Việc há»i xin há»c phà cÅ©ng bị từ chối vá»›i lý do “bao nhiêu tiá»n dồn và o cho mẹ mà y nằm viện rồiâ€. Và ống nói đặt cạch xuống thô bạo.
Vân nhẩm tÃnh số tiá»n trong đầu cùng má»™t số dá»± định. Nà ng ra ga mua vé tà u vá» Là o Cai ngay tối đó.
Mất cả một buổi sáng nà ng mới tìm thấy mẹ trong bệnh viện tỉnh. Bà đang nằm mê man, là n da xanh tái và mái tóc xơ xác. Vuốt nhẹ lên gương mặt bất động của mẹ, Vân quay ra nhìn em gái:
- Còn ai trông mẹ nữa? Bác sĩ bảo bệnh gì?
Äứa em gái nhá» của nà ng sợ sệt nhìn vẻ bÆ¡ phá» của chị nói ngắc ngứ.
- Mẹ bị phát ban… rồi chảy máu cam… rồi…
Nó quá nhỠđể hiểu được những gì mà ngÆ°á»i lá»›n trao đổi vá»›i nhau. Vừa lúc đó dượng nà ng hai tay xách hai chiếc cặp lồng tất tả bÆ°á»›c và o. Thấy nà ng, ông ta thoáng khá»±ng lại, há»i chá»ng lá»n:
- Không ở dưới đấy mò lên đây là m gì?
- Mẹ con bị là m sao?
- Xuất huyết giảm tiểu cầu. Biến chứng nặng gì đó ở mà ng não.
- Bệnh đó là vì cái gì? Sao mãi không tỉnh?
- Bá»n nó bảo phải nằm đây là m huyết đồ, xét nghiệm tìm hiểu ná» kia.
Ông ta sắp cặp lồng cÆ¡m ra bà n, lẩm bẩm chá»i bác sÄ© ăn tiá»n, kêu tiá»n thuốc men nằm viện tốn kém. Vân ngán ngẩm lắng nghe những lá»i ca cẩm phát ra cùng những từ ngữ thô láºu, nà ng nói nhá»:
- Bị từ hôm trÆ°á»›c mà dượng không báo cho con vá»â€¦
- Mẹ dặn không được cho chị biết - đứa em gái rụt rè vừa nói vừa đưa cho nà ng cặp lồng cơm của nó.
Ông dượng thấy váºy liá»n nạt:
- Cơm của mà y mà y ăn đi! VỠđ. báo trước thì ai biết mà hầu.
Vân chán ngán phẩy tay ra hiệu cho đứa em cứ ăn, nà ng Ä‘i ra ngoà i cổng viện mua má»™t chiếc bánh mì paté rồi trở và o. Ông dượng đã bá» Ä‘i đâu mất, đứa em gái nuốt vá»™i miếng cÆ¡m rồi nói là nhÃ:
- Bố bảo chị vá» Hà Ná»™i há»c cho giá»i. Ở đây bố vá»›i anh Ká»· lo rồi.
Hừ, ông ta mượn lá»i con bé Ä‘uổi nà ng đấy! Không có tiá»n thì há»c giá»i bằng nÆ°á»›c lã chắc? Bình thÆ°á»ng mẹ nà ng nắm tiá»n nong cắt đặt má»i việc thì ông ta nhÅ©n nhÆ° con chi chi, có háºm há»±c cÅ©ng chỉ dám nói sau lÆ°ng mẹ. Váºy mà bà má»›i ốm mÆ°Æ¡i ngà y, ông ta đã muốn bứt nà ng ra khá»i mối dây gia đình vốn đã quá lá»ng lẻo nà y. Nà ng quay ra ga vá»›i ná»—i hoảng sợ, nói dại nếu mẹ có mệnh hệ nà o thì nà ng biết nÆ°Æ¡ng tá»±a và o ai đây?
Tà u vỠđến Hà Ná»™i, má»›i gần 7 giá» nhÆ°ng trá»i đã tối mịt, ánh đèn của những quán hà ng quanh ga và ng vá»t trong gió bấc Ä‘em đến cho những ngÆ°á»i khách cô Ä‘á»™c cảm giác quạmh quẽ giữa biển ngÆ°á»i. Vân xách balô Ä‘i bá»™ vá» phÃa phố Nguyá»…n Thái Há»c. Hôm qua nà ng vừa được má»™t thầy giáo ở trÆ°á»ng chỉ cho xưởng chép tranh ở đây. Vá»›i má»™t sinh viên mỹ thuáºt công nghiệp năm thứ nhất Ä‘ang cần là m thêm, chép tranh thuê cÅ©ng là má»™t lá»±a chá»n không tồi. Tiá»n trong túi giá» không đủ cho má»™t chuyến xe buýt, cÅ©ng may là nà ng biết lối tắt thông từ ga Trần Quý Cáp ra Nguyá»…n Thái Há»c. Chẳng biết giá» nà y còn ai ở đó để giao việc cho nà ng không.
Những phiên bản Mùa thu và ng, Hoa diên vỹ hay Thiếu nữ bên hoa huệ chỉ giúp Vân không ngất xỉu giữa Ä‘Æ°á»ng vì đói và đỡ cho nà ng khoản tiá»n giấy tiá»n mà u Ä‘i há»c chứ chẳng giúp nà ng trở thà nh sinh viên gÆ°Æ¡ng mẫu trong việc hoà n thà nh há»c phà được. Những tá» thông báo nhắc nhở của nhà trÆ°á»ng cứ liên tiếp Ä‘Æ°a tá»›i từng lá»›p. Và tất nhiên chúng không ghi thiếu tên nà ng.
Cố gắng liên lạc vá» nhà há»i thăm bệnh tình của mẹ vá»›i hy vá»ng mong manh là bà đã bình phục phần nà o, nà ng vấp phải bức tÆ°á»ng lạnh nhạt mà dượng và đứa em trai kế dá»±ng lên quanh bà . NgÆ°á»i hà ng xóm nhiệt tình há»i han cÅ©ng chỉ nháºn được những tin tức sÆ¡ sà i từ miệng hai đứa em nhá» ngÆ¡ ngác rằng mẹ đã tỉnh nhÆ°ng vẫn yếu, vẫn mệt và chÆ°a được vá» nhà . Vân tháºm chà đã viết thÆ° gá»i vỠđịa chỉ bệnh viện, nhÆ°ng chỉ có má»™t sá»± im lặng đáng sợ đáp lại nà ng. Thế là trong buổi chiá»u ảm đạm cuối đông ấy, nà ng đã…
* * *
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà có đôi mắt sắc nhÆ° dao cau đứng lên khá»i salon. Nhìn soi mói và o từng Ä‘Æ°á»ng chỉ trên áo nà ng, bà ta cất giá»ng há»i han Ä‘on đả chân tình:
- Sinh viên Mỹ thuáºt thá»i trang à ? Tháºt là phù hợp quá… Bố cháu là ngÆ°á»i Phúc Kiến Æ°? Khéo lại là chá»— thân quen cÅ©ng nên.
Vân gượng cÆ°á»i méo xẹo. Nà ng vừa cuốc bá»™ từ nhà trá» lên táºn Hồ Tây, chiếc bánh ế lúc trÆ°a dÆ°á»ng nhÆ° đã biến mất không tăm tÃch. Cái đói và cái mệt là m sắc mặt nà ng đã trắng giá» lại cà ng trắng bệch hÆ¡n. NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà tá»± xÆ°ng là trưởng phòng nhân sá»± hết vuốt tóc lại nắm tay nà ng, vẻ mặt và cá» chỉ tá» ra hết sức ân cần. Trao đổi thêm và i câu tiếng Anh tiếng Trung, bà ta gáºt gù vá»›i vẻ khá hà i lòng:
- Mặt cháu không có nét lắm nhÆ°ng chúng ta sẽ có chuyên viên trang Ä‘iểm. Dáng ngÆ°á»i và trình Ä‘á»™ nhÆ° váºy là quá mỹ mãn rồi. Giá» chỉ còn chá» giám đốc đồng ý nữa thôi.
Vừa lúc đó chiếc xe loại bảy chá»— Ä‘á»— xịch trÆ°á»›c thá»m. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông lá»›n tuổi bệ vệ bÆ°á»›c xuống. Bà trưởng phòng cung cúc chạy ra cúi chà o.
Vân khoác chiếc áo choà ng lụa Ä‘i ra mở cá»a sổ và đứng nhắm mắt hÃt thở không khà là nh lạnh sau cÆ¡n mÆ°a. Má»™t lát, nà ng quay lại nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trẻ Ä‘ang ngồi im lặng trên giÆ°á»ng, cất tiếng cÆ°á»i uể oải:
- Lão giám đốc đáng kÃnh đấy là ngÆ°á»i lá»›n tuổi nhất trong số ba “ngÆ°á»i khách†của em hôm nay. Em đã từng coi lão ta nhÆ° cha nhÆ° ông, tháºm chà còn kể chuyện gia đình mình cho lão ta nghe.
Thanh đứng dáºy đến bên nà ng, má»™t tay bám và o chấn song cá»a, má»™t tay quà ng nhẹ lên vai nà ng. Vân quên mất là mình vừa dằn hắt chà ng. Nà ng đón nháºn bà n tay ấy vá»›i vẻ nhu mì rá»i rã, tá»±a trán và o bá» vai có mùi mồ hôi nhà n nhạt của chà ng, vẫn tiếp tục mạch câu chuyện:
- Lúc đầu má»i việc tÆ°Æ¡ng đối bình thÆ°á»ng. Em cùng vá»›i chÃn ngÆ°á»i nữa được bố trà ăn ở tại công ty, hà ng ngà y có xe Ä‘Æ°a Ä‘i “thá»±c tếâ€. NgÆ°á»i ta Ä‘em hà ng kiện quần áo đến, chúng em phải tá»± chá»n, tá»± là ủi và tá»± sá»a cho vừa vặn. Những buổi Ä‘i là m mẫu ở ngoại thà nh có vẻ hÆ¡i đáng ngá», nhÆ°ng bá»n em chẳng đứa nà o nháºn ra, tất cả còn quá trẻ và nhiá»u tá»± ái, thÃch được nghe phỉnh nịnh thÃch tá» ra là mình quan trá»ng. Không những thế, tiá»n thù lao còn khá cao. Kiếm được và i trăm nghìn má»™t ngà y, vá»›i em và nhiá»u ngÆ°á»i lúc đó là má»™t giấc mÆ¡. NhÆ°ng chỉ sau và i buổi chụp ảnh mẫu ở ngoại thà nh nhÆ° váºy, tất cả đã thay đổi…
Vân báºt cÆ°á»i khan, tiếng cÆ°á»i nghe sắc nhá»n nhÆ° tiếng oán há»n:
- Thông báo tuyển ngÆ°á»i mẫu cho công ty may mặc tháºt ra chỉ là cái cá»› để lão già tuyển hà ng má»›i cho Ä‘Æ°á»ng dây gái gá»i cao cấp. Bá»n em đã trở thà nh những mắt xÃch trong đó. Nhóm ngÆ°á»i mẫu được chia nhá» ra “vì yêu cầu là m việcâ€. Em vì nói được tiếng Trung nên được tháp tùng sếp Ä‘i công chuyện. Và trong má»™t lần Ä‘i công chuyện nhÆ° thế, em đã thà nh Ä‘Ã n bà , vá»›i má»™t chai nÆ°á»›c pha thuốc ngủ, trên băng sau của má»™t chiếc Mekong kÃn mÃt.
Thanh ôm ghì lấy nà ng. NgÆ°á»i run run nhÆ° vừa trải qua má»™t cÆ¡n chấn Ä‘á»™ng nhÆ°ng nà ng vẫn mỉm cÆ°á»i, đôi mắt cà ng ngà y cà ng tối lại đầy chua chát:
- Em đã chẳng thể phản ứng vì không há» có bằng chứng gì của sá»± cưỡng Ä‘oạt. Lão già tháºm chà còn gá»i đấy là bÆ°á»›c Ä‘Ã o tạo ban đầu cho công việc. Em định bá» Ä‘i thẳng thì lão đã ném ra tá» hợp đồng em ký đồng ý cá»™ng tác hai năm cho công ty cùng bản kê những khoản em đã hưởng suốt mấy tuần trÆ°á»›c đó, số tiá»n lên tá»›i chục triệu đồng, bao gồm cả chi phà ăn ở. Váºy là em biết rằng mình chẳng còn Ä‘Æ°á»ng nà o để lùi.
Thanh đứng sững, vòng tay nhÆ° cứng lại quanh ngÆ°á»i nà ng. Chà ng biết mình chẳng thể nói được Ä‘iá»u gì, chỉ có thể lặng im mà nghe nà ng kể. Những lá»i kể khô khan nhÆ° thể bao nhiêu nÆ°á»›c mắt và máu đã cạn rồi:
- Em nhắm mắt Ä‘Æ°a chân, cầm những đồng tiá»n bán thân của mình để ná»™p cho nhà trÆ°á»ng. Äã được tiếp tục há»c nhÆ°ng kỳ đó em chểnh mảng bê trá»…. Thay vì há»c vẽ ở trÆ°á»ng, em được lão già và lÅ© má mì dạy cách chiá»u chuá»™ng Ä‘Ã n ông.
Nà ng Ä‘i vá» phÃa giÆ°á»ng, chống tay ná»a nằm ná»a ngồi, hất mặt nhìn lên:
- Mình thấy đấy, em đã tiếp thu tốt!
Thanh ngồi xuống bên nà ng, giá»ng quả quyết má»™t cách trầm tÄ©nh:
- Phải là m thế nà o thì lão ta mới buông tha em?
- Lão ta đã buông rồi - Vân vẫn mê mải ngắm những mép phà o trang trà trên trần - Nói đúng hơn, lão buộc phải buông.
Chà ng ngả ngÆ°á»i nằm xuống. Vân ngả theo, tá»± nhiên ghé miệng cắn lên bắp tay chà ng. Thanh để nà ng tá»±a đầu lên vòm ngá»±c, nghe giá»ng nói mệt má»i của nà ng hoà lẫn nhịp Ä‘áºp tim mình:
- Em ở trong cái ổ dịch hạch đấy gần bốn năm trá»i. Vá»›i cái mác sinh viên Mỹ thuáºt và vốn tiếng Trung, em là má»™t món hà ng sống khá sáng giá cho những gã trá»c phú và Hoa kiá»u. Trong số những khách hà ng quen của em, có má»™t ngÆ°á»i Äà i Loan tên là …
|
10-03-2008, 11:22 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Trưởng phòng Lý, hôm nay ông rảnh rỗi thế?
Thái Vân vừa nói vừa vén tà áo dà i má»ng tang ngồi lên chiếc ghế cao của quầy bar. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặc sÆ¡mi Ä‘á» mỉm cÆ°á»i nhìn nà ng, giÆ¡ cao cốc bia:
- Tôi có hẹn vá»›i má»™t ngÆ°á»i há» hà ng. Bố cáºu ấy vừa má»›i nháºn được giấy phép đầu tÆ° và o Việt Nam.
- Ồ, quả là việc vui mừng. Em uống cùng với trưởng phòng Lý mới được.
Vân cầm cốc bia ngÆ°á»i phục vụ vừa Ä‘Æ°a tá»›i, chạm và o cốc của Lý má»™t cái. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông được gá»i là trưởng phòng Lý là má»™t trong những khách hà ng tá» tế nhất của nà ng. Ông ta nhã nhặn lịch sá»±, đòi há»i vừa phải và thÆ°á»ng boa cho nà ng rất khá. Những khi quá báºn rá»™n không thể qua đêm vá»›i nà ng, ông ta vẫn đến quán bar nà y uống và tÃnh tiá»n hoa hồng và o tên nà ng.
Äược ná»a ly, Lý bá»—ng nhổm lên gá»i:
- Nguyên Hanh, ở đây cơ mà .
Má»™t gã trẻ tuổi đóng bá»™ complet Ä‘en xách cặp tiến đến. Thấy Thái Vân, hắn bá»—ng đứng khá»±ng lại. Lý trèo xuống khá»i ghế chạy tá»›i kéo gã tá»›i bên quầy bar, hồ hởi giá»›i thiệu:
- Nguyên Hanh, đây là Nguyá»…n Thái Vân tiểu thÆ°, bằng hữu của em. Thái Vân, đây là Chung Nguyên Hanh, anh há» tôi, tân cá» nhân đại há»c Oxford, giám đốc Ä‘iá»u hà nh công ty TSS.
- Giám đốc Chung, hân hạnh!
Äáp lại nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tắn của Vân, gã há» Chung chỉ lầu bầu má»™t câu chà o nhạt nhẽo. Vân biết ý lui và o má»™t góc bà n phÃa trong để hai anh em Lý nói chuyện. Nà ng ngồi có vẻ lÆ¡ đãng vá»›i ly bia nhÆ°ng thá»±c ra vẫn không bá» sót cá» chỉ nà o của hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông. Nà ng đã được huấn luyện để biết tránh xa hoặc tiến lại tiếp chuyện chiá»u chuá»™ng khách hà ng đúng lúc. Và để là m được nhÆ° váºy, lúc nà o khách cÅ©ng phải ở trong tầm quan sát của nà ng.
DÆ°á»ng nhÆ° chủ Ä‘á» câu chuyện đã chuyển từ việc là m ăn sang bản thân nà ng. Há» Chung Ä‘ang Ä‘Æ°a mắt kÃn đáo vá» phÃa nà ng và há»i Lý má»™t câu gì đó. Lý cÆ°á»i xoà vá»— vá»— lên vai Chung xem ra rất chân tình. Anh ta Ä‘Æ°a mắt vá» phÃa Vân ra hiệu. Nà ng hiểu ý tiến lại, vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i tiếp chuyện. Những câu tán gẫu tầm phà o vá» tình hình thá»i tiết, môi trÆ°á»ng kinh doanh xen kẽ vá»›i những tiếng cÆ°á»i và cá» chỉ thân máºt của Lý. Chung Nguyên Hanh vẫn ngồi cứng Ä‘á» nhÆ° tượng. Chợt anh ta há»i Ä‘á»™p má»™t câu:
- Không rõ Nguyễn tiểu thư quê quán ở đâu?
Những cô gái là m nghá» nhÆ° Vân thì có tá»›i và i chục quê, nhÆ°ng Lý là khách quen nên biết quê tháºt của nà ng, anh ta trả lá»i thay:
- Thái Vân quê ở Sapa, Là o Cai.
Rồi nhÆ° sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì, Lý vá»— vá»— lên trán:
- Hình nhÆ° ông và bác cÅ©ng có thá»i ở đó, mãi đầu năm 78 má»›i vá» Phúc Châu, đúng không nhỉ?
* * *
Vân ngước mắt nhìn lên, Thanh đang dịu dà ng nhìn trả lại nà ng.
- Mình đoán được ra Nguyên Hanh là ai không?
Thanh gáºt đầu. Chà ng ôm lấy lÆ°ng nà ng, kéo lại chiếc áo ngủ để nó phủ hết bá» vai tròn mịn và hôn lên đôi mắt long lanh nÆ°á»›c.
- Gần sáng rồi, em ngủ đi một chút.
- Em không buồn ngủ - Vân ngóc đầu lên khá»i ngá»±c chà ng - Mấy giá» rồi?
- Gần 3 giá».
Vá»›i chiếc đồng hồ dây da sá»n cÅ© trên mặt tủ đầu giÆ°á»ng Ä‘eo và o cổ tay chà ng, nhìn đăm đăm và o những chấm và số La Mã, Vân báºt cÆ°á»i:
- Chiá»u nay em vừa được gợi ý là phải Ä‘Æ°a má»™t ngÆ°á»i và o tròng, nói cụ thể hÆ¡n là và o giÆ°á»ng. Äó là má»™t đại gia, chỉ riêng cái đồng hồ anh ta Ä‘eo đã ngang ngá»a ba bốn cái Acma của mình. Mà mình biết ai đã gợi ý cho em vụ nà y không? Có hai thằng chó chết, chúng nó đã bà n nhau Ä‘em em Ä‘i là m…
Tiếp tục nhếch má»™t nụ cÆ°á»i đắng ngắt, nà ng nói nhanh:
- Và má»™t số đó là chồng em, đúng ra là chồng há», vì hắn đã có vợ con rồi. Hắn đã trả nợ lão già cho em, giúp em xin việc, thuê nhà nà y cho em… Em đã từng coi hắn là cái phao cứu vá»›t cuá»™c Ä‘á»i. Váºy mà , thế đấy!
- Có phải ngÆ°á»i tiá»…n em ở sân ga không? – Thanh Ä‘á»™t ngá»™t lên tiếng ngắt lá»i.
Vân nhìn xoáy và o cặp mắt bình thản của chà ng, môi mấp máy:
- Anh đã…
Thanh mỉm cÆ°á»i vì Vân đã chịu gá»i chà ng là anh. Chà ng gáºt đầu, kéo nà ng trở lại vòm ngá»±c mình, tay lần lần những sợi tóc bám trên cổ nà ng:
- Khi đó đứng mua hà ng ở sát cạnh xe, anh nghe và hiểu hết.
- Có phải vì thế mà có lúc anh đã tránh em?
- Ừ, lúc đó anh thấy quá bất ngá» - Thanh gáºt đầu - NhÆ°ng rồi anh…
Thấy chà ng bá» lá»ng câu nói hÆ¡i lâu, Vân nhá»m dáºy thở dà i:
- Anh cứ kể đi, em đang nghe mà .
- Anh không biết nữa. Anh không thể cưỡng lại, không thể tá» ra lạnh nhạt được. Ở trên tà u, anh cố nằm im vá» không để ý, nhÆ°ng cứ dá»ng tai lên nghe má»i thứ tiếng Ä‘á»™ng phát ra bên giÆ°á»ng em.
- Váºy còn cuá»™c Ä‘iện thoại? Anh cÅ©ng nghe hết?
- Ừ, anh nghe hết.
- Biết váºy rồi vẫn dÃnh và o em?
- Ừ.
Vân vùng hẳn dáºy nhìn thẳng và o gÆ°Æ¡ng mặt tÄ©nh lặng của Thanh, bà n tay chà ng từ cổ trượt xuống ngá»±c nà ng. Nà ng lắp bắp:
- Anh điên rồi!
Thanh chẳng trả lá»i. Chà ng ngồi dáºy gạt chiếc áo choà ng lụa ra khá»i ngÆ°á»i nà ng rồi lặng lẽ mỉm cÆ°á»i. Chà ng kéo nà ng lại bên mình, bà n tay bắt đầu mÆ¡n man lên vùng da thịt nhạy cảm thÆ¡m man mát của Vân. Dù nà ng đã cố phủ chiếc áo choà ng ngăn cản, thân xác nà ng vẫn báºt lên những Ä‘iệu nhạc êm ái trÆ°á»›c hÆ¡i ấm mà đôi bà n tay hết sức yêu chiá»u ấy mang lại. Trong cÆ¡n hoan lạc thao thức, nà ng nghe chà ng nói mãi lá»i yêu.
* * *
Thang máy mở, Vân nhìn quanh định hÆ°á»›ng rồi nhón chân Ä‘i lên những báºc thang gá»— bóng lá»™n. Cánh cá»a kÃnh sặc sỡ mở ra là m cái khô hanh giả tạo của Ä‘iá»u hoà phả và o mặt nà ng. Quán bar trên tầng thượng building chà o đón nà ng bằng vẻ là nh lạnh Ä‘Ã i các, những chiếc sofa Ä‘á» kê sát những bức tÆ°á»ng bằng kÃnh nhìn xuống thà nh phố. Mấy ngÆ°á»i khách, quần áo sang trá»ng hoặc thá»i thượng hoặc cả hai, ngồi ngả ngá»›n bên những ly nÆ°á»›c kiểu cách, không trầm ngâm vá»›i những quân cá» vua nhá» bằng pha lê thì cÅ©ng ôm gối ngắm khung cảnh Ä‘ang trải rá»™ng phÃa ngoà i. Má»™t nÆ¡i quả là thượng lÆ°u hà n nhã.
Vân lặng lẽ ngồi xuống má»™t chiếc bà n trống ở góc phòng. Anh chà ng bồi bà n ăn mặc kiểu hip-hop chìa cho nà ng tấm menu và kÃnh cẩn quan sát nét mặt ngÆ°á»i khách lạ. Vân gá»i má»™t ly cocktail loại nhẹ rồi lặng lẽ quay mặt nhìn ra bên ngoà i cá»a kÃnh. Nà ng chá» Thìn. Mối quan hệ của nà ng vá»›i chồng há» từ trÆ°á»›c tá»›i nay luôn dừng lại ở những lần gặp gỡ tại nhà hoặc cùng lắm là đi ăn ở nhà hà ng quen, riêng tÆ° kÃn đáo. Äây là lần đầu tiên nà ng chủ Ä‘á»™ng hẹn anh ta ở chốn công khai sang trá»ng nà y.
NgÆ°á»i phục vụ trở lại vá»›i ly cocktail mà u xanh dịu mắt. Vân nhấp thá» má»™t chút, cảm thấy dá»… chịu vá»›i vị bạc hà the the và chút rượu mùi không đáng kể của nó. Ãnh đèn thà nh phố rá»±c rỡ và ánh hoà ng hôn le lói Ä‘ang giao hoà vá»›i nhau ở lÆ°ng chừng tầm mắt của nà ng, má»™t ngôi sao, có lẽ là sao Hôm, Ä‘ang toả sắc xanh nhá» nhoi phÃa chân trá»i. Bất giác nà ng nghÄ© tá»›i má»™t ngÆ°á»i. Liệu qua lá»›p kÃnh dà y nhÆ° thế nà y thì kÃnh thiên văn có nhìn rõ sao không nhỉ?
Chợt Vân thấy ai đó huýt sáo gần mình, nà ng quay lại và thoáng ngạc nhiên vì ngÆ°á»i vừa ngồi xuống đối diện nà ng không phải là Thìn.
- Chà o em - ngÆ°á»i má»›i đến nháy nháy mắt - Không nháºn ra à ?
Vân ngá»› ra má»™t giây rồi ngay láºp tức nở nụ cÆ°á»i:
- Anh TÆ°á»ng. Suýt nữa thì em không nháºn ra tháºt. Anh ăn mặc khác quá.
- Hôm nay anh có hẹn đặc đặc biệt.
- Thế ạ?
Vân cÆ°á»i nhẹ nhà ng. Trong Ä‘oà n Ä‘i Sapa, TÆ°á»ng là ngÆ°á»i nà ng nể hÆ¡n cả “ông địa†Ngữ. Anh còn khá trẻ, dá»… coi, có vẻ thà nh đạt, lại thấy má»i ngÆ°á»i bảo là chÆ°a vợ, nhÆ°ng cách anh giữ khoảng cách vá»›i phụ nữ tháºt lạ lùng. Má»™t phong thái vẫn tá»± tin, hÆ¡i nghiêm khắc nhÆ°ng không khó chịu, nghiêm túc và nhẹ nhà ng đúng lúc, nó khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy không thể xem thÆ°á»ng. Vì váºy nên khi thấy TÆ°á»ng nhắc đến “cái hẹn đặc biệt†vá»›i ánh mắt lấp lánh, Vân Ä‘oán ngay ra rằng anh đã có nÆ¡i có chốn, và việc anh trở nên hÆ¡i xa vá»i già dặn hÆ¡n so vá»›i tuổi chỉ là má»™t biểu hiện của sá»± chung thuá»·.
TÆ°á»ng không nhìn và o cuốn menu mà ngÆ°á»i phục vụ Ä‘Æ°a tá»›i, anh gá»i ngay bia tÆ°Æ¡i rồi chỉ và o ly cocktail trên bà n:
- Grasshopper à ?
- Sao anh biết?
TÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i, không trả lá»i và o câu há»i hÆ¡i sá»ng sốt của Vân mà há»i luôn câu khác:
- Hình như đây là lần đầu em ngồi ở đây?
- Vâng, em mới nghe một chị ở văn phòng quảng cáo.
- Thấy quán nà y được không?
Vân xoay chiếc ly trong tay nhìn ra khoảng không gian thoáng đãng bên ngoà i. Trá»i đã tối hẳn, nhữgn ánh đèn xe, đèn quảng cáo rá»±c rỡ và sinh Ä‘á»™ng hÆ¡n bao giá» hết. Nà ng quay lại Ä‘Æ°a mắt quanh quán nhÆ° thầm đánh giá:
- Em thấy ná»™i thất trang trà được, có cảm giác hÆ¡i lạnh. Äịa Ä‘iểm thì lý tưởng, cảnh bên ngoà i quá đẹp.
- Của một bác nick là Concato, cũng tham gia trên mạng mình đấy, em biết không nhỉ?
|
10-03-2008, 11:24 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Vân lắc đầu, nà ng có nhìn thấy cái tên Concato ở đâu đó nhưng chẳng nhớ nick ấy đã viết những gì.
- Văn phòng anh gần đây nên dẫn khách cho bác Concato suốt… À, anh ngồi thế nà y có phiá»n em không?
- Không đâu ạ, em sợ em là m phiá»n anh ấy chứ.
- Phiá»n gì mà phiá»n - TÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i, hôm nay anh có vẻ tÆ°Æ¡i tắn khác hẳn kiểu trầm tÄ©nh khô khan khi ở Sapa - Anh hẹn bạn 8 giá», ở văn phòng Ä‘iá»u hoà há»ng nên má»›i qua đây sá»›m.
TÆ°á»ng nói là m Vân nhìn xuống đồng hồ. Äã sắp 7 rưỡi tối, Thìn vẫn chÆ°a thấy đâu. Nà ng chép miệng nói lảng sang chuyện khác:
- Sao dạo nà y em Ãt thấy anh Ä‘Æ°a ảnh lên mạng nhỉ?
- Có đấy chứ. Chiá»u nay anh vừa quẳng lên má»™t bức sông Hồng.
- Một bức ăn thua gì! Hồi nỠem thấy anh với bác Ngữ đua nhau đưa lên đến cả chục ảnh một ngà y.
- À… đợt đấy là anh vá»›i Blue liên thủ chống Macro tiên sinh. Ảnh cÅ©ng là anh vá»›i nó “campuchiaâ€, chứ má»™t mình anh là m sao trá»±c chiến mà có ảnh nhanh thế được.
TÆ°á»ng nhắc đến Blue là m Vân chợt thấy nhói tim. Từ đêm mÆ°a đó đến hôm nay đã gần hai tuần, nà ng không được gặp chà ng, không được nói chuyện và cÅ©ng không được đắm chìm và o những giây phút êm ả bên chà ng. Hai ngÆ°á»i chỉ nhìn thấy nhau trên mạng và nhắn cho nhau qua Ä‘iện thoại hay những dòng tin offline trên Yahoo. Có lẽ giá» nà y Thanh đã vá» nhà ăn cÆ¡m vá»›i ông bố đểnh Ä‘oảng của chà ng rồi. Còn nà ng thì vẫn mgồi đây đợi Thìn đến để nói cho xong chuyện chia tay…
- Em nói anh thế chứ cÅ©ng có thấy em và o viết bà i “post†ảnh gì đâu nhỉ? –Không để ý tá»›i nét mặt của nà ng, TÆ°á»ng há»i vui vẻ.
- Dạ, em má»›i đổi chá»— là m, báºn hÆ¡n nên chỉ và o Ä‘á»c bà i thôi anh ạ.
- Anh thì có cái project cần là m gấp nên ngại và o mạng, sợ la cà . Nhiá»u mục dà i, Ä‘á»c xong cÅ©ng hết cả buổi đấy.
- Vâng, em toà n phải copy các bà i dà i và o usb để đêm vá» Ä‘á»c. Äá»c trong giá» là m việc sếp bắt được thì lôi thôi to. À, anh có biết chÆ°Æ¡ng trình nà o save được cả trang web cùng lúc không? Em cứ phải save as từng trang, có mục mÆ°á»i mấy hai chục trang, mất thá»i gian quá.
- Cái đấy thì em dùng Teleport hoặc Webthief. Anh có sẵn Teleport, để mai anh Ä‘Æ°a link cho em tải vá», file nén nên nhẹ thôi.
- Dùng có khó không ạ?
- Yên tâm, dá»… lắm. Nếu có gì mắc cứ gá»i anh trên Yahoo, nick anh là …
Có tiếng tằng hắng đầy Ä‘e doạ vang lên cắt ngang câu nói của TÆ°á»ng. Vân thoáng giáºt mình quay lại, Thìn đến.
* * *
Vân rút khăn giấy lau máu mÅ©i, nhếch mép ngÆ°á»›c lên bảng Ä‘iá»u khiển thang máy. Nà ng không nhìn và o gÆ°Æ¡ng mặt dà i của Thìn nhÆ°ng vẫn có thể thấy vẻ bừng bừng phẫn ná»™ đến ná»±c cÆ°á»i. Quả tháºt Thìn rất ná»±c cÆ°á»i! Khi LÆ°Æ¡ng Nhữ Tri ngủ vá»›i nà ng ngay trÆ°á»›c mÅ©i thì hắn ta im lặng là m ngÆ¡. Äến lúc nà ng chỉ nói chuyện vui vẻ vá»›i má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông quen biết bình thÆ°á»ng thì sấn đến hùng hổ. Và tháºm chà hắn còn chẳng đợi được đến vá» nhà mà đã vung tay tặng nà ng hai cái tát ngay trÆ°á»›c cá»a thang máy của quán bar.
Vân nhìn những con số nhÃch lùi dần báo hiệu sá»± di chuyển cháºm chạp, lòng ngao ngán chứ không phẫn ná»™. Hình nhÆ° cảm xúc của nà ng đã chai Ä‘i rồi. Thìn sau khi tát nà ng thì có vẻ hối háºn. Có lẽ hắn không nghÄ© cái tát của mình lại khiến Vân bị chảy máu cam. CÅ©ng có thể hắn đã nháºn ra đây không phải là chá»— thÃch hợp để giở thói vÅ© phu vá»›i nhân tình. Thang máy dừng ở tầng má»™t, nÆ¡i Ä‘á»— xe ô tô, Thìn Ä‘i ra, mặt tỉnh rụi nhÆ° không há» quen biết nà ng. Vân bấm nút đóng cá»a tháºt nhanh để đỡ phải nhìn thấy dáng Ä‘i khệnh khạng của hắn. Nà ng Ä‘Æ°a tay lên má, chắc dấu vết hai cái tác của Thìn sẽ là m mặt nà ng khó coi. NhÆ°ng không sao, mai là ngà y nghỉ.
Thang dừng ở tầng hầm để xe máy, Vân vuốt lại mái tóc, bÆ°á»›c nhanh ra ngay khi cánh cá»a inox vừa xịch mở. Suýt nữa thì nà ng đâm phải ngÆ°á»i Ä‘ang đứng lÆ¡ ngÆ¡ phÃa ngoà i. Chẳng ai xa lạ, đó là ThÆ°, sếp má»›i của nà ng. Cô ta Ä‘i má»™t mình, mặc má»™t chiếc đầm hở lÆ°ng mà u hoà ng yến và trang Ä‘iểm khá Ä‘áºm, trông sinh Ä‘á»™ng hấp dẫn khác hẳn vá»›i vẻ gái già kÃn đáo nhợt nhạt ban ngà y. Vân dừng lại chà o há»i và i câu xã giao rồi má»›i Ä‘i vá» phÃa chiếc 82 của mình. "Nói cho công bằng thì cÅ©ng đẹp!" - nà ng nghÄ© thầm, khẽ nhún vai.
Vá»›i những gì Ä‘ang đợi ở nhà , lẽ ra nà ng phải không còn thá»i gian lẫn tâm trà mà cảm thấy ghen tị thÆ°á»ng tình kiểu nhÆ° thế nữa. NhÆ°ng việc gì phải nghÄ© nhiá»u vá» cái tên vô há»c đó khi hắn đã là m nà ng chán ngấy đến Ä‘á»™ không buồn cảm thấy lợm giá»ng nữa. Dù sao thì quãng thá»i gian là m vợ há» trả nợ hắn của nà ng đã chấm dứt rồi. Vá»›i hai cái tát vô lý của hắn vừa nãy, việc nà ng nói chia tay vá»›i hắn sẽ cà ng dá»… dà ng, má»i chuyện coi nhÆ° đã được định Ä‘oạt. Và nà ng sẽ được tá»± do...
***
Tố “tồ†thò đầu ngó và o bếp và phòng tắm, xuýt xoa:
- Eo ôi, đại tỷ ở chỗ sang thế!
- Sang nên má»›i phải cuốn gói sá»›m – Vân vá»— vá»— để lá»›p băng dÃnh chặt và o nắp chiếc há»™p carton – Ê, qua đây khênh Ä‘i, đứng đấy nói nhiá»u!
Tố chồng hai chiếc há»™p lên bê ra trÆ°á»›c cá»a thang máy trông nhẹ tênh nhÆ° chÆ¡i đồ hà ng, miệng lẩm bẩm:
- Em đúng là số con kiến. Tưởng tá»· má»i ăn nên đến rõ nhanh…
- Ta có bảo là không cho mi ăn đâu. Dá»n nhanh rồi ta nấu miến cho.
- Ặc ặc, khênh một đống xong rồi ăn miến. Tỷ ác!
- Ta nói ta hiá»n bao giá» chÆ°a? Nà o, có là m không?
- Có - Tố kéo dà i giá»ng, đẩy đám há»™p, túi, ba lô và o thang máy - Tá»· nhanh lên không em mang đồ ra chợ Giá»i bán hết đấy!
Vân không cÆ°á»i, quay và o bếp cuá»™n nốt mấy mẩu tượng hoa quả bằng thạch cao gắn nam châm trang trà trên cánh tủ lạnh và o trong chiếc khăn lông mà u hồng và hai tấm lót tay hình quả dâu. Hôm qua nói chuyện chia tay vá»›i Thìn xong xuôi, nà ng bắt tay và o việc thu dá»n ngay láºp tức. Äồ đạc của nà ng toà n những thứ lặt vặt, ngoà i mấy bức tranh má»›i vẽ và chiếc máy tÃnh second hand đã chuyển Ä‘i từ hôm trÆ°á»›c, chẳng còn gì có thể gá»i là cồng ká»nh. Quần áo, già y dép, sách báo, thêm và i chiếc cốc sứ vá»›i ná»a tá vừa bát vừa Ä‘Ä©a và má»™t chiếc máy ảnh Minolta cÅ©, tất cả Ä‘á»u nhá» má»n và chỉ cần hai chiếc thùng giấy là đủ thu dá»n tất cả bằng chứng của má»™t quãng Ä‘á»i cay đắng ấy.
Tháo sim Ä‘iện thoại bá» và o vÃ, nà ng để lại chiếc máy ảnh, Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng và mấy thứ nữ trang đắt tiá»n mà Thìn đã mua cho kèm theo má»™t phong bì tiá»n. Nà ng nhá»› lại lá»i nói hôm qua của anh ta rằng “cô muốn Ä‘i đâu thì Ä‘i, để lại các thứ trả tôi†và mệt má»i thở dà i. Anh ta đã rá»™ng rãi không nhắc đến khoản nợ 30 triệu “giúp hộ†Vân hồi trÆ°á»›c nhÆ°ng nà ng vẫn vét hết số tiá»n dà nh dụm và vay mượn thêm để trả lại. Nà ng thoáng thấy xót xa, bao nhiêu mồ hôi nÆ°á»›c mắt và cả máu của nà ng trong suốt mấy năm trá»i… NhÆ°ng nà ng sẽ kiếm lại được thôi!
Xách nốt chiếc túi du lịch ra khá»i nhà , khoá sáºp cá»a, Vân mỉm cÆ°á»i chà o từ biệt mấy ngÆ°á»i hà ng xóm phúc háºu rồi Ä‘i xuống dÆ°á»›i. Tố đã chằng buá»™c các thứ và o chiếc 82 của nà ng bằng mấy sợi dây cao su có móc sắt. Dắt chiếc Vespa ra, nà ng nheo mắt nhìn cáºu bạn tốt bụng:
- Mi lấy mấy cái dây nà y ở đâu ra thế?
- Em mua chứ đâu. Bên siêu thị kia có đầy!
- Hết bao nhiêu để lát ta trả.
- Tỷ khinh em đấy à ? Em bây giỠlà m cho Silvermoon chứ không còn là thằng Tố đến ăn vụng lạc rang muối của tỷ nữa đâu nhé!
Vân cÆ°á»i, có Tố đến giúp, nà ng cảm thấy tâm trạng của mình bá»›t u ám Ä‘i nhiá»u. Nà ng nhìn chiếc 82 rồi chỉ vá» phÃa xe của Tố, há»i:
- Thế Ä‘i xe nà y còn xe mi kia thì tÃnh sao?
- Ôi dà o, tỷ khéo lo. ChỠ5 phút nữa, em đã bảo thằng Diễn đi xe ôm đến đây rồi, nó đi xe em để em đi xe tỷ.
- Diễn nó có xe chưa nhỉ?
- Rồi tá»· ạ, sao tá»· há»i thế?
- À, tưởng chưa thì ta bán cái 82 cho nó.
- NgÆ°á»i thằng đấy nhÆ° cái sà o, Ä‘i 82 thế nà o được mà tá»· đòi bán. Nó trúng quả là m phim quảng cáo cho bá»n sữa Zala, mua Jupiter má»›i tinh nhé.
Là m nhÆ° không để ý đến lá»i Tố, Vân cúi xuống cà i lại khoá chiếc túi du lịch. Bạn bè cùng lá»›p Ä‘á»u đã phần nà o ổn định, Tố mua được nhà riêng, còn Diá»…n, đứa bị coi là lẹt đẹt nhất, cÅ©ng đã có xe máy tốt, chỉ có nà ng vẫn chông chênh, chẳng có gì trong tay.
Chấm dứt quan hệ vá»›i Thìn cÅ©ng có nghÄ©a là mất chá»— ở, nà ng biết trÆ°á»›c nhÆ° váºy nên đã liên hệ thuê được ná»a căn há»™ trên tầng 3 má»™t khu táºp thể xuống cấp vá»›i giá khá rẻ. Tạm thá»i có nhà , khoản tiá»n nà ng đã vay của ông chủ gallery quen để trả Thìn sẽ được trừ dần và o công trang trà triển lãm và dăm bảy bức tranh phong cảnh khổ lá»›n sắp tá»›i, nà ng sẽ không đến ná»—i quá túng quẫn. NhÆ°ng tất nhiên má»i việc chi dùng chỉ trông và o lÆ°Æ¡ng ở công ty sẽ khiến nà ng phải tÃnh toán Ä‘au đầu hÆ¡n.
Nắng đã bắt đầu gay gắt mà không thấy Diễn đâu, Tố vừa đi lại vừa lầu bầu:
- Thằng khỉ gió, vừa đi vừa ngủ hay sao...
- Má»›i có má»™t tÃ, mi ngồi yên chá» Ä‘i xem nà o. Lượn lá» chóng mặt quá!
- Tá»· không biết đấy, hôm ná» nó hẹn em 10 giá» Ä‘i xem nhà . ChỠđến 10 rưỡi không thấy, em gá»i Ä‘iện thì nó bảo là ngủ quên, thế có bá»±c không!
- TÃnh thằng nà y vẫn nhÆ° hồi xÆ°a nhỉ - Vân rút chai nÆ°á»›c trong túi chìa cho Tố - Uống Ä‘i cho mát! TrÆ°a nay Ä‘i ăn gì bây giá»?
- Em tưởng tỷ bảo nấu miến?
- Nhà mới đã có nồi có bếp gì đâu mà nấu miến. Hay đi ăn bún chả nhé.
Mải nói chuyện và ngóng vá» phÃa đầu Ä‘Æ°á»ng, cả Vân lẫn Tố Ä‘á»u không thấy má»™t chiếc Lexus bò cháºm chạp ngang qua.
|
|
|
| |