Chúng thủy thủ đều cười to rất sảng khoái làm Đỗ Trần dễ dàng nghe được. Hắn lập tức chạy tới, lễ phép hỏi: "Hỡi các vị dũng sĩ trên biển, các ngươi vừa rồi nói người kia là tên điên? Thế còn tên người hầu của ta có gặp nguy hiểm hay không?"
“Không đâu, ngươi cứ yên tâm đi. Tên điên đó mặc dù khá là cổ quái, nhưng không có đả thương người khác. Tên người hầu của ngươi nhiều nhất bị hắn khi dễ hai ngày, sau đó chắc sẽ tống trở lại cho ngươi.”
Đỗ Trần không sao yên tâm được. Một người thần trí không bình thường như tên điên đó thì cái gì chẳng xảy ra được.
Hơn nữa Ariza bây giờ rất yếu, nếu như bị một cái tên điên kia 'Khi Dễ' vài ngày, như vậy hắn sẽ thành cái dạng gì đây?
Đỗ Trần hỏi: "Xin hỏi, người kia trọ ở nơi nào? Ta muốn đi tìm người hầu của ta."
Chúng thủy thủ có mặt tại đó đều lắc lắc đầu.
“Mọi người đều không biết à? Hắn không phải cũng là thủy thủ trên tàu với mọi người sao?”
“Xem ra ngươi đã hiểu lầm rồi, hắn chỉ mặc đồ thủy thủ thôi. Tên điên đó cả ngày trên thuyền chỉ biết hí lộng huynh đệ chúng ta!” Lúc này đang có người tiếp đón đám thủy thủ chuyển hàng hóa, bọn họ cũng không tiện nói nhiều, cuối cùng nói: "Hắn hình như ở bên trong học viện, thủy thủ chúng ta không thể tiến vào học viện nên không thể giúp ngươi được rồi!"
Chết tiệt, sao Ariza lại dính vào việc này nhỉ?
Đỗ Trần nhìn nhìn xung quanh rồi phân phó: "Harry, ngươi mang hành lý đưa đến chỗ đại ca ta, ta phải đi tìm Ariza về!"
Tuyết Bỉ Nhân cuống quít gật đầu, "Ôi, chủ nhân tôn quý nhân từ của ta, sự quan tâm của ngài đối người hầu làm cho ta ……"
“Câm miệng, nhanh đi đi!” Đỗ Trần có chút hối hận khi thu hạ tên nô lệ Tuyết Bỉ Nhân này. Những lời từ miệng hắn thốt ra thật làm cho mọi người phải nổi ác tâm.
Sau khi Harry khiêng hành lý đi rồi, Đỗ Trần nghĩ đến cái tên điên kia đang ở trong đấu thần học viện. Đỗ Trần mới đến đây, đối với thổ địa còn chưa quen thuộc, vì vậy nên đi tìm một người hỗ trợ.
Vừa nghĩ đến, thì người hỗ trợ đã đi tới, "Hì hì, tiểu tử đáng thương kia, ngươi bị cái tên điên đó đùa giỡn rồi!" Mina giáo thụ khoan thai tiến đến, "Tỷ tỷ vừa rồi đều thấy được, ngươi hình như muốn ta trợ giúp hả?"
Đỗ Trần trợn mắt nhìn sang Mina, cười nói: "Ta có thiếu gì cách, cần gì ngươi phải trợ giúp?"
“Được rồi, việc nhỏ như vậy, cũng không cần phải tốn tiền làm gì. Nếu ngươi muốn người dẫn đường, tỷ tỷ cũng không làm ngươi mất mặt đâu!” Nàng đi vào một tiểu lộ, cười nói: "Báo cáo lại sự tình vừa rồi đi, ta sẽ gọi người tới giúp ngươi xử lý việc đó. Theo ta đến đây, ta biết tên điên kia đang ở nơi nào!"
Đỗ Trần đi theo sau lưng Mina nhìn bên phải là tiểu lộ, không có ngoại nhân, liền thấp giọng hỏi: "Tên điên kia là thế nào mà thực lực của hắn mạnh vậy?"
“Mạnh ư? Người này tại hồ sơ trong chấp pháp thần điện bị liệt vào thủy tinh cấp!”
Đỗ Trần trong lòng thầm giật mình, tình báo chấp pháp thần điện chia làm vàng, bạc, đồng, thiết - bốn cấp bậc. Phía trên cao nhất là thủy tinh cấp. Một khi bị liệt vào thủy tinh cấp, tức là người này có năng lực uy hiếp thánh giáo.
Hiểu được điểm này, Đỗ Trần cũng không hề hỏi nhiều thêm. Bởi vì tình báo thủy tinh cấp chẳng những hắn không có tư cách biết, sợ rằng Mina cũng sẽ không biết rõ ràng.
Mina cũng nói đến điểm này: "Với danh nghĩa là lão tiền bối, tỷ tỷ nhắc nhở tân nhân ngươi. Bằng vào thân phận của ngươi và ta, chỉ có thể biết nhân vật thủy tinh cấp này thập phần cường đại. Còn tình báo cụ thể thế nào không thể hỏi thêm, cũng không thể tự tiện tiếp cận điều tra hắn. Thủy tinh cấp, chỉ có thân phận giáo phụ mới có quyền tiếp xúc!"
Nói xong, nàng cười hì hì, "Tỷ tỷ đây cũng muốn đi xem cái tên điên kia, dù thượng ti không cho phép, ta có thể giúp ngươi có cơ hội đi gặp hắn!"
“Nguyên lai nàng giúp mình là vì nguyên nhân này!” Đỗ Trần âm thầm lắc đầu!
Hai người theo đường nhỏ đi ra phía đầu đường. Diện tích Đấu Thần đảo hình trăng khuyết thực quá lớn. Phía trước ngoại trừ giáo học học viện ở ngoài ra còn có rất nhiều kiến trúc dân sinh khá xa hoa, thoạt nhìn giống như là một thành thị hạng trung.
Mina một mặt dẫn đường, một mặt vừa giới thiệu qua về hòn đảo này cho Đỗ Trần thưởng thức. "Rất lâu trước kia, Tòa đảo này chỉ có một trường học duy nhất. Bất quá, không lâu sau lại có rất nhiều vị lão sư đều ở chỗ này an gia lập nghiệp, một số thì bị hấp dẫn bởi rất nhiều tư liệu về đấu thần cao cấp bên trong học viện, đi tới nơi này định cư. Những người này mang theo cả gia đình, người hầu, tùy tùng một đại đội. Sau một thời gian dài, nơi này tự biến thành một tòa thành. Tiểu tử kia, ngươi hiểu được ý ta nói gì không?"
Đỗ Trần gật gật đầu, "Hiểu. Đấu Thần đảo này ngọa hổ tàng long, cái dạng người gì cũng có, ta từ nay về sau phải cẩn thận một chút."
“Tốt, rất thông minh! Ừm, có thấy cái thác nước trên núi không ? Tên điên kia ở ngay gần cái thủy đàm bên cạnh. Tốc độ đi có hơi chậm, bây giờ không có người ngoài, tỷ tỷ phi thân mang ngươi đi!”
Nói xong, Mina hai tay đặt lên vai Đỗ Trần, từ hai tay xuất ra một sợi dây leo, quấn quanh lấy Đỗ Trần, sau đó nàng quát khẻ một tiếng, dùng mạn đằng này kéo Đỗ Trần bay lên.
“Đây có phải là thực vật hệ đấu khí không nhỉ?” Đỗ Trần cảm thấy ngạc nhiên, hắn lần đầu tiên nhìn thấy vật kỳ diệu như vậy.
Không biết liên hoa pháp bảo của mình đích có thể bay không nhỉ ? Trong lúc nhất thời, Đỗ Trần đột nhiên có cảm giác muốn cước đạp hoa sen bay lượn.
Tốc độ Mina khá nhanh, chỉ một lúc sau là hai người hạ xuống gần cái thác nước, mà tên điên kia đang ở trong một gian tiểu ốc phía trước 'khi dễ' Ariza.
Chỉ thấy hắn mang Ariza chói lại trên thân cây Mộc Thung. Một mặt uống rượu, một mặt không ngừng đánh vào thân thể của Ariza - đứa nhỏ đáng thương đang hôn mê.
“Thưa đấu thần tôn quý, xin ngài buông tha người hầu của ta được không?” Đỗ Trần đi tới sau lưng tên điên, rất cung kính nói.
Tên điên quay đầu lại, say say nhìn sang phía hai người, không nhịn được nói: "Không được, ta còn chưa chơi đủ!"
Ngươi, cái tên điên chết tiệt, lấy cả người sống ra làm trò đùa sao?
Đỗ Trần mặc dù tức giận, nhưng trước mắt là 'thủy Tinh Cấp' nhân vật, không phải dùng vũ lực là có thể giải quyết đích. Hắn cười cười nói: "Hắn chỉ là người hầu của ta, không có điểm nào tốt cả, tôn quý đấu thần, không bằng ngài nói cho ta biết ngài thích món đồ chơi gì, ta lập tức cấp cho ngài, được không?"
“Món đồ chơi gì cũng đều có thể cho ta hả?” Tên điên đột nhiên tới hứng thú. Hắn phất phất tay về phía Mina, "Ngươi, cút ngay! Ta chỉ muốn nói chuyện một mình với tiểu tử kia!"
Mina hơi do dự, hắn liền hô lớn: "Đếm đến ba, nếu ngươi không chạy, ta sẽ giết ngươi, một, hai ……"
Hắn đếm rất nhanh, hơn nữa trên mặt đích vẻ mặt giống như hung thần ác sát. Bình thường, chắc không ai hoài nghi hắn dám giết người, Mina cản vội nói: "Xin lỗi, ta chỉ là đưa tên tiểu tử kia tới, ngài không nên tức giận, ta lập tức rời đi ngay!"
Nói xong, nàng cũng mặc kệ Đỗ Trần, lập tức chạy luôn.
'Mân Côi' tiểu thư chết tiệt, không hổ là gián điệp - nói trở mặt là trở mặt luôn! Đỗ Trần nói: "Bây giờ không có người khác ở đây, ngài có yêu cầu gì có thể đề đạt được rồi."
“Ha ha, bị ta dọa chạy rồi!” Tên điên nhìn sang Đỗ Trần rồi lại ngồi cạnh Ariza, vỗ vào chân Ariza rồi hỏi: "Tiểu tử kia, người hầu của ngươi từ đâu ra? Trông bộ dạng say sóng của hắn rất giống một lão bằng hữu của ta a!"
Last edited by kedatinh1974; 21-07-2008 at 04:52 PM.
Đỗ Trần thật sự không thể giải thích cái cách tư duy của tên điên này.
Bộ dạng say sóng rất giống ư? Cái này mà cũng nói à! Mười người say sóng thì cũng có chín tên có bộ dáng nôn mửa như vậy. Cho dù Ariza có say sóng thảm hại đi nữa, thì cái bộ dạng của hắn bây giờ đâu có khác với những người say sóng khác.
Chẳng lẻ tất cả những ai say sóng đều là bằng hữu của tên điên này?
Nghĩ vậy, trong lòng Đỗ Trần lại tự nhủ, tên trước mắt một người có thực lực cường đại, nhưng trí óc có chút vấn đề, gọi hắn tên điên cũng không quá khoa trương.
Bất quá, hiện tại cũng không thể đắc tội với hắn, Đỗ Trần hòa nhã mỉm cười nói: "Có thể nói cho ta biết, ta cần dùng món đồ chơi gì mới có thể đổi lấy người hầu của mình không?"
“Ah, cái này không vội, ngươi trước hết cứ nói cho ta biết ngươi kiếm được tên này ở đâu đã?” Tên điên nhìn sang phía Đỗ Trần nhếch miệng cười.
Ariza bất quá chỉ là một đứa trẻ ngốc được lão Fourier mua về từ chợ nô lệ. Nghe nói lúc mua đó, đứa nhỏ này mới chỉ năm tuổi, trí não còn chưa phát triển hết, nhưng bởi vì khí lực rất lớn, nô lệ tại chợ nô lệ thường phải làm những công việc nặng nhọc. Lão Fourier thấy hắn cũng đáng thương, nên đã dùng một khoản tiền mạt rệp để mua hắn về làm bạn với Francis.
Đỗ Trần lần lượt nói hết chi tiết về lai lịch của Ariza. Cái này cũng không có gì phải dấu diếm cả, hơn nữa trong thành St.John cũng có rất nhiều người biết chuyện này.
Không tưởng được, tên điên sau khi nghe xong lại cười rộ lên. Xem hắn cái kiểu cười của hắn rất khoái chí, đến nỗi gập cả bụng lại, làm cho đầu óc Đỗ Trần hơi khó hiểu "Ha ha, chết mất, quá hài hước, đây đúng là chuyện cười hay nhất trong năm mà ta được nghe!"
Nhìn hắn lúc này mới thật sự là một tên điên.
Cười khá lâu, tên điên rốt cục cũng ngừng lại. Ngồi ở khổn bảng gần chỗ cây Mộc Thung Bàng mà Ariza đang nằm, vừa uống rượu vừa nói: “Nếu bằng hữu của ta biết ngươi bắt tên này làm nô lệ, lại ngồi cùng thuyền với hắn, nhất định sẽ bẻ cổ ngươi!"
Hắn trong khi nói chuyện lộ ra thái độ hung hăng, hơn nữa, từ đôi mắt hắn bắn ra một tia quang mang qua lỗ hổng giữa mái tóc. Thấy vậy, Đỗ Trần trong lòng hơi sợ, cũng nhìn xuống sờ sờ vào cổ mình.
“Đấu thần tôn quý……”
“Câm miệng, ta không phải là đấu thần chó má gì đó, ta tên gọi là Roland!”
“Ồ, vậy thì Roland tiên sinh tôn quý, ta đang nghĩ là liệu ngài có hiểu lầm ta không!” Đỗ Trần cũng không thể tin rằng Roland là một tên thần kinh –trí tuệ đối với cao thủ mà nói hết sức quan trọng, một tên điên thật sự thì không thể tu luyện cao cấp đấu khí được. Vì vậy, hắn nhẫn nại giải thích: “Ngài xem, người hầu của ta, say sóng thế này, hơn nữa bằng hữu của ngài cũng có bệnh say sóng như vậy, cái này chắc không thể nói người hầu của ta và bằng hữu quan hệ của ngài đúng không?"
Ngươi nói có lý! Roland tu một hớp rượu rồi nói tiếp: "Bất quá, ngươi không hiểu, bọn họ đều cùng trong tộc nên say sóng đều có đặc thù riêng. Đây, ngươi xem tay của hắn xem!"
Theo sự chỉ điểm của Roland, Đỗ Trần nhìn thoáng qua cổ tay Ariza, đứa nhỏ vốn cũng rất cường tráng, trên cổ tay gân guốc nổi lên. Hiện tại, cánh tay tráng kiện của hắn, trên tay có lấm chấm một vài ký hiệu màu vàng, ký hiệu này bị ẩn trong nước da ngăm đen của Ariza, nếu không cẩn thận sẽ rất khó phát hiện được.
Chẳng lẽ đây là đặc thù của chủng tộc Ariza?
Vậy Ariza là từ cái tộc nào nhỉ? Cứ theo tên buôn bán nô lệ nói thì đứa nhỏ này là bị bắt từ thú nhân doanh địa. Có một bộ phận huyết thống là thú nhân, Nhưng mà thuộc tộc nào của thú nhân thì không ai biết cả.
“Roland tiên sinh, ngài có thể nói cho ta biết, Ariza là chủng tộc nào không?”
Roland tà nhãn miết thị Đỗ Trần "Ngươi dựa vào cái gì mà ta phải nói cho ngươi biết? Tiểu tử, không phải nói nhiều, bây giờ ta hoài nghi người hầu của ngươi có quan hệ với bằng hữu của ta, phải tra rõ ràng, từ giờ trở đi, hắn thuộc về ta!"
Con mẹ nó, Rốt cuộc đúng là không có đạo lý mà! Đỗ Trần nói: "Vị bằng hữu kia của ngài là ai? Nếu hắn thật sự là thân nhân của Ariza, ta nghĩ ……"
“Ngươi tưởng ngươi là cái gì hả?”Roland cắt lời Đỗ Trần nói, "Ta dựa vào cái gì để nói cho ngươi bằng hữu của ta là ai?”
Roland vẫn như trước không nói lí lẽ, nhưng Đỗ Trần phải khá bình tĩnh để nói chuyện. Từ lúc vừa rồi nói chuyện với nhau đến lúc này, tư duy của hắn rõ ràng khá linh hoạt, mặc dù nhìn qua thì có điên điên khùng khùng, nhưng tuyệt đối không phải là một tên điên.
Nếu lời Roland nói là thật, vậy hắn nhất định phát hiện ra hậu duệ của bằng hữu, không đành lòng tâm nhìn Ariza làm nô lệ, muốn chiếu cố hắn.
Đây là chuyện tốt, Ariza có quan hệ với một vị ‘Thủy Tinh Cấp’ đấu thần, chính mình cũng có không ít chỗ tốt a!
Sao lại phải ngăn cản nhỉ?
Đỗ Trần nở nụ cười, "Roland tiên sinh, ta hiểu được ý của ngài, hắn đương nhiên có thể ở lại bên ngài, bất quá, ngài có nên hỏi qua ý kiến bản thân hắn không?"
“Uhm, những lời của ngươi cũng dễ nghe đó!”Roland trong lòng rất vừa lòng, tiểu tử kia có thể lấy ý kiến của một nô lệ, có thể thấy hắn không có ngược đãi đứa nhỏ này!
Lúc này người Ariza hơi run run, sau nửa ngày hôn mê, Ariza cũng đã tỉnh lại.
“Thiếu gia? Sao lại trói ta vậy?”Ariza tiện tay cởi hết dây trói, sau đó hắn hốt hoảng đi tới bên Đỗ Trần, xoa xoa cái đầu, nói: "Người nầy là ai vậy?"
Roland giành nói: "Tiểu tử, ngươi có nhớ người thân của mình không?"
“Ngươi ngốc thật! Hắc hắc, thân nhân của ta đang đứng ngay tại đây này!”Hắn vỗ vỗ lên vai Đỗ Trần.
Roland mắt trợn tròn, cả giận nói: "Ta đang hỏi ngươi, ngươi có nhớ được thân nhân nào đó cùng chủng tộc hay không?"
“Chủng tộc? Chủng tộc của ta a?”Ariza mờ mịt lắc lắc đầu. Nhìn thấy bộ dáng ngây ngô của hắn, Roland nhảy dựng lên, hung hăng gõ một cái một cái vào đầu hắn, cả giận nói: "Xú tiểu tử, ngươi nhớ kỹ đi, tính cả ngươi vào thì tộc các ngươi chỉ còn lại có hai người thôi! Ngươi cái gì cũng có thể quên, nhưng không thể quên chủng tộc của chính mình được!"
Đỗ Trần âm thầm gật đầu, nguyên lai ngoại trừ Ariza, trong tộc bọn họ chỉ còn lại có một người cuối cùng, khó trách Roland lại dốc sức vì Ariza, hóa ra là vì quan hệ với bằng hữu ngày xưa.
“Ariza, vị tiên sinh này muốn ngươi ở bên cạnh hắn một thời gian, ngươi có muốn không?”Đỗ Trần cười nói.
“Không, ta đi theo thiếu gia!”Ariza kiên định địa cự tuyệt.
Roland nghe vậy lại nhảy dựng lên, hung hăng gõ vào cái đầu bóng lưỡng của Ariza, “Xú tiểu tử, bao nhiêu người mong được ở gần ta đều bị ta một cước đá bay ra biển, thế mà ngươi lại không vui à? Nếu không phải ta thiếu thằng cha ngươi một món ân tình, thì ta đã không quản đến ngươi, mặc kệ ngươi cả đời chỉ là nô lệ thôi!"
“Ariza không rời thiếu gia đâu!”Ariza ôm chặt tay Đỗ Trần.
“Cứ từ từ, cứ từ từ!”Đỗ Trần xem Ariza, sau đó nhìn nhìn Roland, thầm nghĩ, đứa nhỏ này có lợi như vậy mà không muốn à?
“Ariza, ngươi không phải vẫn muốn học tập đấu khí ta? Vị tiên sinh có thể dậy ngươi đó!”Đỗ Trần khuyến dụ.
“Ta là nô tài, không thể học đấu khí đâu!”hắn tiếp tục cự tuyệt.
“Xú tiểu tử, ngươi muốn tức chết ta có phải không?”Roland tức giận quát đến văng hết cả rượu trong miệng. Nhất thời trước mặt chỉ thấy toàn là rượu.
“Chết tiệt, Vị bằng hữu kia của ta một đời hào kiệt, như thế nào lại sinh ra hậu duệ ngu xuẩn như vậy?”
Kỳ thật, Roland hôm nay chỉ là lúc ở bến tàu, bắt chước cuộc sống của các thủy thủ để tiêu khiển, tự nhiên trên thuyền bê xuống một tên tráng hán say sóng, với nhãn lực của hắn, tự nhiên liếc mắt là nhìn ra tráng hán say sóng đích thị là chủng tộc đặc thù, cho nên mới mang Ariza trở về cẩn thận xác nhận, nhưng không tưởng được, tiểu tử này đúng là đứa nhỏ ngu ngốc!
Đỗ Trần vừa cẩn thận ngẫm lại sự tình, hiểu được ý đồ của Roland, dù sao, chính mình và Ariza cũng giống nhau, căn bản không có gì đáng giá để hắn phải tìm cách mưu hại.
Nghĩ vậy lí, Đỗ Trần cười nói: "Roland tiên sinh, ngài không cần vội, nô lệ không thể tu luyện đấu khí là do thánh giáo đích pháp điển, chúng ta đều không thể vi phạm, bất quá, ta là chủ nhân của Ariza, có thể cho hắn tấm thân tự do, làm cho hắn chuyển thành đấu sĩ tùy tùng của ta. Kỳ thật, Ariza trước kia cũng đều làm vậy."
Roland nhìn nhìn Đỗ Trần, quát: “Thế thì còn chờ cái gì nữa? Nhanh lên một chút!"
“Tốt, ta trả lại tự do cho hắn!”Đỗ Trần dựa theo nghi lễ quý tộc hai tay đặt lên đầu vai Ariza, không quan tâm tới thần thái hoảng hốt của Ariza đang ngồi bệt xuống đất khóc lớn "Thiếu gia không cần ta rồi, thiếu gia không cần ta rồi!"
Roland và Đỗ Trần lúc này có đôi chút tương phản. Roland thị buồn bực, còn Đỗ Trần cười thầm.
Ariza mặc dù ngốc, nhưng cũng có cảm tình, hai người từ nhỏ lớn lên cùng một chỗ, ở cũng ở chung. Thân tình suốt 10 năm tuyệt không phải Roland nói mấy câu có thể thay thế được.
Bất quá, một vị ' Thủy Tinh Cấp' đấu thần chủ động chiếu cố Ariza, chính mình cũng không có có lý do cự tuyệt à?
“Ariza, thiếu gia không phải không muốn ngươi. Chỉ là muốn ngươi đi theo vị tiên sinh này học tập!”Đỗ Trần trỏ ngón tay sang hướng Roland rồi nói với Ariza, "Chậc, vị tiên sinh này chẳng những có thể dạy ngươi đấu khí, còn có thể giúp ngươi ăn vú trâu thường xuyên!"
“Ariza không muốn ăn vú trâu, Ariza chỉ đi theo thiếu gia thôi!”
Roland đột nhiên nở nụ cười, rất quái lạ "Chết tiệt, lão tử không có kiên nhẫn được, tiểu tử, ngươi cút đi cho ta!"
Nói xong, hắn nhanh như chớp nắm áo Đỗ Trần, đi theo ra chỗ thác, bước vòng hai vòng, tựa như kiếp trước Đỗ Trần là một con quay vậy. Nắm Đỗ Trần đi ra ngoài "Tiểu tử này sẽ ở đây với ta!"
Đỗ Trần chỉ cảm thấy Thiên toàn địa chuyển, chưa kịp có phản ứng gì thân thể đã bay lên bầu trời. Chờ hắn tỉnh táo lại, đã cách mặt đất hơn mười thước rồi. "Roland tiên sinh, ta từ nay về sau có thể đến thăm Ariza không?"
“Không có việc gì thì không được đến làm phiền ta!”
Thì ra là không cự tuyệt mình tìm đến hắn à.
Trong lúc nhất thời, Đỗ Trần bắt đầu lo lắng chính mình như rớt xuống thế nào.
Bất quá hoàn hảo. Khi hắn trên bầu trời, xẹt qua một đạo hồ tuyến rất đẹp, hơn nữa hồ tuyến đi tới bên người hiện lên một đạo quang mang xanh biếc. Mina phi thân đi lên, dùng dây leo tiếp trúng Đỗ Trần. Xem ra, Roland đã biết Mina ở hướng này, cho nên đã ném hắn tới đây.
“Tiểu suất ca, tên điên kia nói với ngươi gì thế? Xem ra ngươi không có cứu được ngươi cái tên người hầu cường tráng đó!” Mina tiếp được Đỗ Trần nhưng không có xuống đất ngay, mà là phi thân trực tiếp về phía trung tâm của đấu thần đảo.
Đỗ Trần hơi châm chọc, mỉa mai nói: "Mina giáo thụ, ta còn nhớ ngươi không có quyền hỏi về cái tên kia cơ mà? À, vừa rồi tốc độ của ngươi nhanh thật, chắc đây là đặc trưng của tinh linh tộc hả?"
Mina chỉ ngậm miệng cười duyên, mới vừa rồi nàng bỏ Đỗ Trần lại, xoay người chạy đích xác là rất nhanh. Bất quá, nàng biện giải nói: “Cũng không còn biện pháp nào, chúng ta cũng là cùng một kiểu như vậy mà, nếu như một ngày ngươi bỏ lại tỷ tỷ chạy trốn một mình, tỷ tỷ cũng sẽ không trách ngươi đâu!"
Đi dọc theo bờ cảng đấu thần đảo hướng về nội thành, đại khái vài dặm đường là đến một nghiễm tràng rộng lớn. Quảng trường này bốn phía đều có một loạt các pho tượng, Ziege cũng có mặt trong đó – những pho tượng này đều là các đời đại viện trưỏng.
Mina mang theo Đỗ Trần đáp xuống quảng trường. Nơi này người ra vào tấp nập, đều là đệ tử báo cáo, còn có các vị sư phụ giáo viên duy trì trật tự nữa.
Một người tinh linh mỹ nữ nắm một người thiếu niên tóc vàng từ trên trời giáng xuống, nhất thời hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Bị ánh mắt nhìn kỹ làm Đỗ Trần cảm thấy không được tự nhiên, mà Mina lại cứ lôi kéo hắn chạy từ đông sang tây, xử lý hết các sự vụ báo cáo.
Steve và Charles đều là hỏa hệ đấu sĩ, bọn họ được tiến vào Liệt Hỏa cốc học tập, còn Đỗ Trần của St.Kain gia tộc thì bị an bài tại Thượng Thủy Các. Huynh đệ ba người tách ra, một người dẫn theo Đỗ Trần và người hầu Harry đi tới một tòa tiểu viện.
Hết thảy mọi thứ đều để cho Harry dọn dẹp là được, Đỗ Trần liếc mắt qua phòng ngủ, rồi phân phó: “Ngươi đi ra ngoài đi, tự tìm gian phòng của mình!"
“Vâng, thưa chủ nhân, ngài đối ta quan tâm thật làm cho Tuyết Bỉ Nhân cảm động, thỉnh cho phép ta ca ngợi ngài ……”
“Đi ra ngoài!” Đỗ Trần đuổi thẳng Tuyết Bỉ Nhân ra ngoài, sau đó xem xét cửa sổ, kiểm tra hành lý mang theo. Tốt rồi, mặt trước vẫn có ám kí, không ai động đến cái hộp này!
Dương Giác Chiến Chùy, Vòng đeo cổ, còn có Vân Vụ Tỏa Liên của Ziege đều là ở chỗ này! Nếu bị người phát hiện, Đỗ Trần sợ rằng phải gặp cảnh vạn kiếp bất phục. Phải tìm ngay một địa phương an toàn để dấu đồ!
Đỗ Trần từ trong rương lấy ra ba loại bảo bối, Dương giác chiến chùy và Vòng đeo cổ. Nói may mắn, thì dấu trên người được, nhưng còn Vân Vụ Tỏa Liên biến thành Kim chúc cầu thì quá lớn, nếu mà giấu ở trong khố thì …… Đỗ Trần hào không nghi ngờ chính mình bị mắc chứng ' Nan Ngôn Chi Ẩn ' đích tật bệnh (không hiểu có phải sa đì hay không? haha)!
“Nếu mấy thứ này cũng có thể biến thành hình xăm thì tốt!”Đỗ Trần nhớ tới trên mông mình có mấy hình xăm hoa sen.
Chờ một chút, hình như …… nên ……
“Ba!” Đỗ Trần vỗ một cái lên đầu mình, “Chết tiệt, đáng lẽ phải nhớ ra sớm hơn mới đúng!"
Triệu hoán một đóa hoa sen ra, dùng nội kính bắt nó thành hình thái lớn nhất. Kim quang từ liên bồng và liên diệp tổ hợp lại cùng một chỗ, nhìn qua giống như là một cái bồn nước nhỏ.
Đỗ Trần xuất ra một quả đồng tệ đặt ở trên liên bồng, sau đó tâm niệm chuyển động.
Thúc địa, Đóa hoa sen nọ đã về lại mông Đỗ Trần. Hắn quay đầu nhìn lại.
Ha ha! Cái hình săm liên hoa này lại có hơn một quả đồng tệ bên trong, hơn nữa thể tích của đồng tệ cũng tương ứng rút nhỏ.
“Bồ Đề sư phụ à, ta đúng là phải ca ngợi ngài!”Đỗ Trần mừng rỡ, cái pháp bảo này quả nhiên hữu dụng!
Tiếp theo, lần lượt từ Dương giác chiến chùy, Vân Vụ Tỏa Liên, còn có xâu vòng đeo cổ cùng với một ít vật phẩm tùy thân toàn bộ đều bị Đỗ Trần mang hết lên mông.
Bất quá, Liên Hoa pháp bảo rời khỏi thân thể thể tích tịnh không lớn, Đỗ Trần tạm thời cũng tựu chỉ có thể phóng ra kích thước này.
Nhìn lại trên mông Đỗ Trần lúc này, tại đóa hoa sen thứ nhất trong ba đóa trên quẻ Càn có hai cái kim chúc cầu, một cái vòng đeo cổ, còn có một bao chứa dụng cụ mở đồ. Các thứ này tự động tương ứng thu nhỏ thể tích cùng với hoa sen trọng điệp ở cùng một chỗ, nhìn qua có hơi cổ quái.
“Mẹ nó, từ nay về sau có địa phương dấu đồ rồi!”Đỗ Trần hắc hắc cười gian.
Đỗ Trần tin tưởng rằng, nếu Liên Hoa nội kính không ngừng tăng cường, thể tích pháp bảo sẽ càng lúc càng lớn, vậy nó cũng chứa được càng ngày càng nhiều, nói không chừng, còn có thể mang mấy người đang người sống đặt trên mông!
Hắn đang hưng phấn thí nghiệm thì bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, là Tuyết Bỉ Nhân Harry, “Chủ nhân tôn quý, có mấy vị khách nhân muốn gặp ngài!”
Tên Harry khốn kiếp, sao trong cái lúc quan trọng thế này lại đi quấy rầy chủ nhân của hắn chứ?
Bảo bối của Đỗ Trần đều giấu ở hết trên mông rồi nên hắn nhanh chóng mặc quần áo rồi mở cửa.
Nhìn trên bản đồ, đấu thần đảo hình trăng khuyết, trung tâm đảo là một tòa núi cao, từ đỉnh núi có hai suối nước nóng hướng về hai bên hai con sông, rồi từ đó chảy ra biển. Tại con sống phía nam là hai ngạn phụ cận dựng có một tòa kiến trúc thủy tinh, nơi này chính là nơi thụ học của thủy hệ đệ tử - Thượng Thủy Các.
Nơi Đỗ Trần đang ở lúc này là một tiểu viện, chạy dọc bên sườn núi. Vùng phụ cận đều có kiến trúc hình thức giống nhau, duy chỉ có tiểu viện hợp thành kí túc xá của đệ tử Thượng Thủy Các là cao nhất, diện thủy bối sơn, phong cảnh mê người.
Mấy vị khách nhân muốn gặp Đỗ Trần, ở ngay sát vách tiểu viện của hắn, cũng chính là bạn học của Đỗ Trần.
“Hắc, xin chào, ta là Jason, hậu duệ của Rudolph đấu thần! Đến từ nhã cầm đại lục của Minaer đế quốc.”Một người khá mập mạp tuổi không lớn, thể trọng cũng không nhỏ gật đầu nói.
Giỏi cho tên mập ngươi, Đỗ Trần âm thầm giật mình, tên Jason phải nặng bằng hai người như Đỗ Trần, trên đầu hắn có một cái quấn tóc màu vàng, ngũ quan trên mặt bị thịt của hắn che gần hết nên rất nhỏ. Thân hình phì nộn nên không thể mặc phục sức của quý tộc, chỉ có thể khoác một tấm trường bào màu vàng. Cũng do là cái bụng của hắn, giả sử nhử Jason có cúi đầu cũng không nhìn chân của mình.
“Xin chào, ta là Francis, hậu duệ đấu thần Shigeru, đến từ Iaeste đại lục của Lanning đế quốc!
Nhắc tới quốc tịch, Đỗ Trần đột nhiên ý thức được, tên Jason này nói xong một cái chính là đại lục thông dụng ngữ của Iaeste, mà hắn lại đến từ nhã cầm đại lục.
Cái tên mập mạp này cũng là chuyên gia ngôn ngữ đấy chứ.
Jason chỉ vào mấy người khác, cười vui nói: “Mấy vị này đều là bạn học của chúng ta tất cả đều ở gần đây.”Hắn cố ý liếc liếc mắt vào vùng phụ cận độc lập trong tiểu viện. Không còn nghi ngờ gì nữa, có thể ở lại ở chỗ này cho dù không phải hậu duệ đấu thần, thì cũng là vương công quý tộc đệ tử.
Sau khi mọi người đã giới thiệu xong, Jason mạnh giọng nói: "Tất cả mọi người đều là bạn học cả, ngày sau nhớ quan tâm đến nhau. Như vậy đi, hôm nay ta chủ động mời mọi người đi ăn với ta."
Bạn học mới mời khách ăn cơm, Đỗ Trần tự nhiên không thể cự tuyệt. Hắn phân phó mọi việc cho Harry, sau đó đi theo Jason cùng các bạn học khác đi tới vùng cảng phụ cận.
Kiến trúc dân sinh trên Đấu thần đảo phần lớn đều tập trung tại bờ cảng này. Trong đó, lớn nhất trong đống kiến trúc này theo Jason chính là Aomusi tửu điếm. Biển hiệu trước cổng điếm được nạm vàng. Jason có vài phần đắc ý khi chỉ vào biển hiệu trên cửa, rồi cười nói: “Tửu điếm này là sản nghiệp của gia tộc ta, mọi người không nên khách khí, cứ thoải mái nhà."
Hắn dẫn các vị bạn học đi lên một gian lầu các trên cao đúng là Lâm hải vọng phong, tửu thái phong thịnh, trong lúc nhất thời không khí rất vui vẻ. Bất quá, Đỗ Trần phát hiện ra một vấn đề chính là mấy vị bạn học của hắn đến từ bắc Nam Hải, cũng có chút bất đồng về mặt ngôn ngữ, cho nên trong lúc chúc rượu chỉ có thể gật đầu, rốt cuộc không nói được cái gì cả.
May thay, Jason tinh thông nhiều loại ngôn ngữ, hắn ở giữa phiên dịch tiếp đón, không có thiếu một người bạn học nào.
“Tên mập này đúng là có tài giao tiếp!” Đỗ Trần thầm đánh giá. Lúc này trong khi Jason giơ chén rượu lên với hắn, hai người cũng hàn huyên vài câu.
Tên mập này uyển chuyển vừa, vừa cười: "Francis huynh đệ, ta vừa rồi trong khi nghe báo cáo, Tân học sinh sẽ có một tháng để tăng cường huấn luyện. Trong một tháng này, học viện hội sẽ căn cứ vào biểu hiện của các đệ tử để tuyển bạt một ít đệ tử vào đội ưu tú. Ha, chúng ta cùng nhau cố gắng, tranh thủ để tiến vào đệ tử ưu tú hội!"
Tên mập này, Đỗ Trần giật mình hiểu được lý do hắn mời khách, không khỏi buồn cười, "Jason thân ái, tin tức của ngươi quả thật linh thông, không biết tiêu chuẩn tuyển bạt thế nào nhỉ?"
“Ta có gặp qua mấy vị học trưởng, nghe nói là do chúng đệ tử tiến cử, sau đó sẽ do sư phụ nhận định.”Jason nói xong cười cười nhìn Đỗ Trần.
Đỗ Trần kiếp trước lang thang trên đường phố nhiều năm, nên cũng rất biết cách 'Làm Người'.
Hắn cười nói: “Ai da, ta đây chắc là không được rồi. Như Jason ngươi tinh thông nhiều ngôn ngữ. Chẹp, bạn học chúng ta lại đến từ tam đại lục có thể ngồi cùng một chỗ thế này cũng là nhờ có ngươi. Nếu như ngươi không được đề bạt, huynh đệ ta sẽ là người thứ nhất không đồng ý!"
Tiểu tử này nói rất hay! Bữa ăn này không có phí phạm. Jason càng thêm vui vẻ, hắn cùng Đỗ Trần nói với nhau vài câu, sau đó cũng dùng cách đó để nói chuyện với một số bạn học khác, ý tứ cũng có phần tương tự.
Đỗ Trần nhẹ nhàng đặt chén rượu xuống, trong lòng hiện tại tính toán, Đại ca cũng từng nói – nơi nào có người thì nơi đó có chánh trị. Tóm lại, con mẹ nó, đúng là danh ngôn chí lí, xem ra đấu thần học viện cũng không phải ' thuần khiết ' ha.
Không lâu sau khi tửu yến của Jason bắt đầu, một người phục vụ tiến tại gần thì thầm bên tai Jason vài câu. Con mắt tên mập này trở nên sáng ngời, lập tức đứng lên phân phó nói: "Xếp gọn tửu yến này lại, kê thêm một bàn nữa!"
Nói xong, hắn liên tục sử dụng nhiều ngôn ngữ để nói với các bạn học, "Mọi người, ta hôm nay có mời tới một vị khách đặc biệt, chính là giáo thụ Demis của Thượng Thủy Các chúng ta. Bây giờ ngài đã tới, chúng ta hãy cùng hoan nghênh ngài!"
Jason là người vổ tay trước. Đỗ Trần và chúng đệ tử cũng làm theo. Một người khá trẻ khoảng hơn hai mươi tuổi đi đến, hắn mặc một bộ đồ màu nhũ trắng, quần dài bó sát người cùng với đôi giày. Trên người còn mặc một chiếc áo ngắn quý tộc màu đỏ, một cây trâm màu lam cài trên đầu. Trong mắt Đỗ Trần thì cái loại...nầy nhìn qua thực sự rất nữ tính.
Lúc hắn mở miệng Đỗ Trần mới biết được chính mình nhận hắn là nữ tính thật sự là quá nhẹ. Tên Demis giáo thụ này đích thị là GAY!
“Ai da, chư vị bạn học thực khách khí quá. Ngồi, ngồi đi!” Ngôn ngữ Demis giáo thụ nói chính là ngôn ngữ thông dụng của đại lục Iaeste. Đỗ Trần nghe là hiểu được liền, còn những người khác phải nhờ Jason phiên dịch.
Demis liếc liếc mắt rượu và thức ăn trên bàn, 'cười duyên' nói: "Ta nói Jason nè, ngươi quá khách khí đi, cứ tưởng ngươi mời ta đến để nói chuyện về cường hóa huấn luyện sao tự nhiên lại bày đặt tửu yến thế này? Lần sau là ta không cho đâu đấy!"
Hắn hướng sang Đỗ Trần cười cười, "Ngươi chính là Francis hả? Mấy ngày nay, tên ngươi là được nhắc đến nhiều nhất ở học viện đấy."
“Đúng vậy thưa giáo thụ, ta mấy ngày nay đích xác là có rất nhiều sự tình khiến cho học viện phải chú ý.”
Demis đột nhiên đi tới cạnh cửa, cười nói: "Chư vị, ta hôm nay không phải tới một mình, còn có một vị bạn học bên ngoài nữa, ta phải đi gặp nàng trước, các ngươi nhớ hít thở thật sâu đấy!"
Jason ngạc nhiên nói: "Còn có một vị bạn học nữa sao? Giáo thụ Demis thân ái, sao bọn ta phải hít thở sâu?"
Demis tự mình nhắm con mắt lại rất say mê, hai tay thực hiện một động tác mà bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy đều phải nổi ác tâm vuốt ve khuôn mặt của mình, than vãn: “Bởi vì nàng thật quá đẹp, ta sợ trái tim các ngươi không chịu được!"
Đến khi Jason phiên dịch hết những lời này, con mắt của các nam học viên lập tức sáng lên.
Đỗ Trần đột nhiên nhớ tới một câu nói của kiếp trước, “Trong đại học, còn gì ngoài cuộc sống bừa bãi và tán gái không ?”
“Học viên Anne, mời đến đây!”
Theo sau lời Demis tiếp đón, một cô gái mặc quần dài màu trắng đi đến. Đỗ Trần tò mò nhìn thoáng qua, quả thật, trong mắt người thường, nha đầu kia quả là tuyệt sắc, bất quá, hắn có thấy qua đôi mắt xinh đẹp kia thực sự rất giống ai đó!
Anne nhìn khắp tướng mạo mọi người bên trong...nhất thời nhìn vào Đỗ Trần, ánh mắt hai người lơ đãng dính vào cùng một chỗ.
“Con mắt màu lam không phải rất quen thuộc sao!”
Chỉ trong nháy mắt, hai con mắt Đỗ Trần mở to. Cái vị mỹ nữ bạn học Anne cũng tiếp tục hướng đến những người khác gật đầu chào hỏi.
Quái lạ, nhất định mình đã gặp qua đôi mắt này rồi!
Đỗ Trần lẳng lặng đánh giá Anne, ngoại trừ cặp mắt màu lam kia, thì cả dung mạo lẫn khí chất của Anne đều cho hắn cảm giác lạ lẫm.
Chính mình cũng chưa thấy qua này người bao giờ, vì sao lại thấy cặp mắt của nàng quen thuộc được nhỉ?
Không, trong cái cảm giác quen thuộc này còn có một loại sinh cảm khác, tựa như ……
Đỗ Trần suy nghĩ thật lâu, cũng không thể tìm ra từ ngữ để có thể hình dung loại cảm giác này.
Lúc này mọi người đều đã ngồi xuống, Demis ngồi ở chính giữa vị trí cửa sổ, Jason và Anne lần lượt ngồi 2 bên cạnh Demis, còn Đỗ Trần vừa hay lại ngồi đối diện với Anne.
Vừa thấy Anne, đôi mắt nhỏ ti hí của Jason trở nên to hơn một ít, cười nói: "Demis giáo thụ, ngài thật sự khiến ta kinh ngạc quá, học viên Anne thực sự là quá đẹp, nàng có phải là đệ tử của ngài không?"
“Đúng đó! Anne là tân học sinh thứ 77, sắp tiến vào Thượng Thủy Các chúng ta học tập!”
Demis và Anne cùng cười rồi hắn tiếp tục giải thích: "Báo cáo ngày hôm qua về Anne rất là tốt. Nàng cũng giúp ta phụ trách rất nhiều báo cáo. Ôi, Jason, ngươi biết mà, ta là một nghệ thuật gia, sự xinh đẹp của Anne làm cho ta vừa thấy nàng đã sinh ra cảm xúc muốn vẽ nàng rồi."
Demis đứng lên, quay về phía Anne cúc cung hành lễ, cảm thán nói: "Thật sự là nàng quá xinh đẹp, xin cho phép ta đưa ra này một thỉnh cầu. Anne, nàng thế nào cũng phải đáp ứng nha! Ta cũng cần phải cảm tạ chúng thần trên trời cao. Bọn họ đã cho ta một cơ hội, một người con gái xinh đẹp nhất tam đại lục!"
“Demis giáo thụ, ngài quá khách khí rồi.”Anne cười nói: "Thực sự là vinh hạnh của ta mới đúng vì đã được một nghệ thuật gia chân chính như ngài dùng hội họa để thể hiện!"
Thanh âm của nàng rất ngọt ngào lại thập phần dễ nghe, nhưng tai Đỗ Trần lại cảm thấy thập phần kỳ lạ.
Tửu yến bắt đầu trở lại, Jason nhiệt tình nói chuyện cùng Demis, các đệ tử khác thì như mèo hoang ngửi thấy cá, đều hướng đến Anne để mời rượu. Bất quá, có hơi chút đáng tiếc, Anne hình như chỉ nói được ngôn ngữ của Iaeste đại lục, điều này làm cho các học sinh từ nơi khác đến rất là buồn bực.
“Giả sử chính mình không có tu luyện ‘Liên Hoa Bảo Giám’ sợ rằng cũng sẽ giống như các tên Xú tiểu tử kia, lại bám theo đuôi Anne”
Ý nghĩ này làm cho Đỗ Trần khá buồn cười khi đưa rượu lên miệng. Vừa hay, lúc này Anne cũng nhìn sang Đỗ Trần, hai người cùng nhìn nhau cười. Anne nhấc chén rượu đi tới bên người Đỗ Trần, ra hiệu bảo vị huynh đệ đang ngồi bên cạnh Đỗ Trần tránh sang một bên, sau đó ngồi ở bên tay trái Đỗ Trần,
"Xin chào, ta là Anne, đến từ vương quốc Homi của Iaeste đại lục."
Iaeste đại lục cũng có rất nhiều vương quốc nhỏ trong đó, Đỗ Trần cũng chưa bao giờ nghe qua cái gì là vương quốc Homi, hắn nâng chén nói:
"Francis, Lanning đế quốc!"
“Không phải chứ? Thật sự là trùng hợp à, Lanning đế quốc là tông chủ quốc của vương quốc Homi, vậy chúng ta có thể coi là đồng hương rồi.”
“Oh, thật là trùng hợp ha.”Đỗ Trần thuận miệng nói theo, cũng thuận mắt liếc liếc xem mọi người phản ứng thế nào, quả nhiên, ánh mắt các huynh đệ cùng lớp đích ánh mắt đều đã có chút mất tự nhiên.
“Ngươi là hậu duệ đấu thần Shigeru hả? Vậy ngươi là đấu sĩ cấp mấy, hay đã là đấu thần rồi?”Anne mặc kệ ánh mắt ai oán của các vị nam bạn học, tiếp tục hỏi dồn Đỗ Trần.
Ai, Francis không hiểu sao lại để lại cho mình cái khuôn mặt này khiến cho người ta vừa yêu vừa hận, làm cho các vị mỹ nữ muốn dây dưa vào, đúng là không tốt mà.
Đỗ Trần ảo não suy nghĩ, đồng thời, hắn cũng cẩn thận nhớ lại các ký ức, tìm xem mình đã gặp qua đôi mắt màu lam đó ở đâu.
Thế nhưng hắn tuy mới chuyển thế được có ba tháng nhưng trong thời gian này cũng gặp qua rất nhiều người có cặp mắt màu lam, vẻ ngoài của Anne rất lạ lùng, hắn trong lúc nhất thời cũng rất khó tìm ra manh mối.
Anne tựa hồ cảm thấy hứng thú với Đỗ Trần, ngay cả đối với các vấn đề nhỏ, cũng đều hỏi hắn. Dần dần, Đỗ Trần cũng không thể nhịn được.
“Oa, nhìn xem, thật tuyệt vời!” Demis đột nhiên chỉ vào hai người nói: "Ngoài biển có cặp đại bàng, một đôi nam nữ tuấn tú nói chuyện, ta nhất định phải vẽ thôi! Đây là thực sự là cảnh tượng tuyệt vời! Jason, ta cần khung và cọ!"
“Vâng!”Jason lập tức gọi người đưa công cụ tới, sau đó cười nói: "Francis, Anne, các ngươi không cử động có được không? Phối hợp một chút với kiệt xuất họa gia của học viện, Demis giáo thụ!"
Đỗ Trần cười khổ không nói gì, Anne cũng lại gần Đỗ Trần thêm một ít.
Demis vừa vẽ vừa nói: "Phải rồi, Jason, ngươi mời ta đến là muốn hỏi về cường hóa huấn luyện, ta không thể lộ ra nhiều lắm, nhưng có thể cho ngươi một tin tức này. Ba ngày sau, báo cáo về tân học sinh sẽ chấm dứt, đồng thời cường hóa huấn luyện cũng sẽ bắt đầu. Trong ba ngày này, các ngươi nên uống nhiều nước, ăn nhiều thịt bò, nhất định phải ăn nhiều! hơn nữa không nên vận động quá mức, phải tận lực duy trì thể lực!"
“Cường hóa huấn luyện này rốt cuộc là cái gì?” Đỗ Trần cảm thấy tò mò, sao lại cần phải chuẩn bị ăn uống?”
Jason cũng đưa ra nghi vấn này, Demis nói: “Hàng năm, nội dung cường hóa huấn luyện đều không giống nhau. Bất quá, lần này có chút thay đổi, Mục đích chính của lần huấn luyện này là bồi dưỡng cường độ thân thể các ngươi, cho nên trong lúc huấn luyện, các ngươi không thể vận dụng đấu khí. Ôi, cứ tưởng tượng xem, các ngươi không dùng đấu khí khiêng mười cân cát chạy một vòng đấu thần đảo, hoặc là ba ngày không cho ăn cơm, hai ngày không cho uống nước."
Khi Jason phiên dịch lại câu này cho mọi người, các học sinh vừa rồi còn ghen ghét nhân duyên của Đỗ Trần, lúc này bọn họ đều khẩn trương nhìn giáo thụ Demis.
Demis tiếp tục nói: “Ta không muốn làm cho các ngươi sợ hãi, nhưng Jason đã nhiệt tình như thế, ta cũng không thể không đề tỉnh các ngươi. Năm ngoái, cái tên hắc diện ma quỷ đáng chết đã cho các tân học sinh ba ngày không có ăn cơm, sau đó năm người một tổ, khiêng một đại pháo thánh khí lên trên Ôn Tuyền sơn. Lúc ấy có hai người đệ tử quá mệt nên đã trộm sử dụng đấu khí, ngay lập tức bị trực tiếp khai trừ!"
“Ôi, tên giáo vụ đáng chết đó, khó trách sáng nay ta nghe mấy vị học sinh cũ đều gọi hắn là Hắc diện ma quỷ!”Jason liếc liếc nhìn đống thịt béo trên người mình, sắc mặt có chút tái nhợt đi.
“Tốt rồi, đã vẽ xong!”Demis ngửa mặt lên trời hít một hơi dài, tựa hồ đã hoàn thành công trình vĩ đại nhất, "Bức họa này ta sẽ vĩnh viễn bảo tồn nó, Jason, cảm tạ ngươi đã nhiệt tình chiêu đãi. Cuối cùng ta chỉ khuyên các ngươi, trước khi bắt đầu cường hóa huấn luyện, phải ăn thật nhiều thịt bò, cái này là kinh nghiệm của các đệ tử khóa trước tổng kết ra."
Jason cảm tạ một tiếng. Demis đưa bức họa vừa xong cho Đỗ Trần xem "Đây, ngươi xem đi!"
“Ca ngợi ngài, Demis giáo thụ!”Đỗ Trần không được, phải kìm được cảm thán, tên nương nương khang đúng là một nghệ thuật gia chân chánh. Trong bức họa, ngay cảnh biển phía trước cửa sổ có một đôi tuấn mỹ nam nữ mỉm cười ngồi đó. Cả hai đều có mái tóc dài vàng óng, quần áo trắng toát, đặc biệt là hai cặp mắt màu lam, trong đó như chứa biển cả bên trong.
“Không cần cám ơn ta, là ta nên cảm tạ các ngươi mới đúng!”Demis vẫy vẫy bức họa về phía Anne, “Học viên Anne, từ ngày hôm qua đến giờ, ngươi một mực giúp ta vẽ tranh, còn chưa có an bài nơi ở của ngươi, ngươi muốn ở đâu? ta đi giúp ngươi làm nốt việc đó."
“Uhm ……”Anne gật đầu, tư thế suy nghĩ rất đáng yêu nghĩ nghĩ một lúc rồi cười nói: "Thượng thủy hà kí túc xá số mười bảy đi, ta nghe bạn học Francis nói, nơi đó phong cảnh hữu tình tốt lắm! hơn nữa, số mười bảy cũng chưa có ai ở cả."
Đỗ Trần đột nhiên rất muốn tát vào miệng mình mấy cái.
Chết tiệt, mình vừa rồi sao lại nói cho Anne cái này nhỉ!?
Thượng thủy hà phong cảnh đúng là tốt nhất, Anne chọn lựa túc xá số mười bảy ngay sát vách túc xá của Đỗ Trần số mười tám.