Đỗ Trần ngồi ở trên mặt đất quảng trường, thuận miệng cười nói: "Trên đường bụng ta không thoải mái cho lắm nên nghỉ hơi mất thời gian."
“Thật sao?” Helen nhìn... từ trên xuống dưới... Đỗ Trần, cười nói: "Vì sao trên đường ta lại không có gặp ngươi?"
“Ngươi không có nghe rõ hả? Là bụng ta không thoải mái, đương nhiên phải đi tìm nơi bí mật rồi!” Đỗ Trần nhìn ngược về phía nàng, trêu cười nói: "Hay là ta nói cho ngươi địa điểm của ta nghỉ ngơi nhé để ngươi đi xem xét? "
“Hừ, không có hứng thú!” Helen vén quần lên ngồi cạnh Đỗ Trần.
“Uy, sao ngươi lại ngồi ở chỗ này?” Đỗ Trần chỉ về hàng ghế dài ở phía trước nói: "Nơi đó có ghế kìa, nhanh đi chiếm vị trí thôi, chúng ta ở tại quảng trường này ba ngày cơ."
Helen không có đáp lời Đỗ Trần, cứ lẳng lặng ngồi đó.
“Hảo, nếu ngươi thích nơi này, ta sẽ nhường nó cho ngươi!” Đỗ Trần đứng lên, sửa sang lại trường bào một chút, rồi đi về phía Steve.
Steve đang cùng người lùn Semu tụ cùng một chỗ nhìn Đỗ Trần. Thấy hắn tới, Steve nháy nháy mắt cười nói: "Đệ đệ thân ái, nha đầu kia hình như rất có ý tứ đối với ngươi nha!"
“Nha đầu kia là có ý tứ với thuật mở khóa của ta ý!” Đỗ Trần trong lòng muốn trả lời Steve như vậy. Sau khi ngồi cạnh Steve, hắn thấp giọng nói: "Đừng động đến nàng, chạy hết cả đêm rồi, nhanh đến nơi nào ăn một chút gì được không , ta sắp chịu không được rồi!"
Liên Hoa nội kình mặc dù có thể cung cấp thể lực, nhưng Đỗ Trần vẫn chưa đạt đến cảnh giới không ăn được. Hắn bây giờ quả thực là rất đói rồi.
Semu nói: "Francis huynh đệ, ăn thế nào được, chung quanh đều là sư phụ."
Đỗ Trần nhớ tới liễu cái phương pháp của Tuyết Bỉ Nhân Harry, bất đắc dĩ lắc đầu, "Các ngươi theo ta là được.". Hắn hô lớn: "Sư phụ, chúng ta muốn vào xí sở!"
“Trời à, không phải là ……” Semu thống khổ nhắm mắt lại.
Các giáo công trên quảng trường dẫn bọn Đỗ Trần tiến vào trong xí sở, đương nhiên, vị sư phụ này sẽ không nghiêm khắc đến nỗi cả xí sở cũng đi theo, bọn họ đều ở bên ngoài.
Hoàn hảo, nhà vệ sinh của đấu thần đảo đúng là không tồi. Hơn nữa lại có tách riêng nơi rửa mặt riêng và nơi vệ sinh riêng, Trong gian phòng rửa mặt lúc này, Đỗ Trần nói: "Hoàn cảnh cũng hơi kém một chút, bất quá còn đỡ là chết đói..." Nói xong, hắn lấy khối thịt bò giấu ở ống quần ra.
“Hắc, chờ một chút!“ Semu ngăn Đỗ Trần lại, nói: "Trong ba ngày huấn luyện này, các ngươi mang ít thịt bò quá, ăn của ta trước đi, ta mang nhiều lắm!"
Nói xong, Semu bỏ kim quan trên đầu hắn xuống, vỗ vỗ vài cái, giống như là ảo thuật lôi từ bên trong ra khá nhiều thịt bò.
“Sao cái kim quan của hắn tàng trữ được nhiều thứ như vậy?” Đỗ Trần giật mình nhìn Semu.
“Hắc hắc, cái kim quan này là ta dùng thánh khí biến thành, Trong huấn luyện lần trước ta còn thêm vào một tầng kim loại, chỉ cần các vị đấu thần sư phụ không chú ý kỹ tuyệt đối sẽ không phát hiện được! “. Semu vui vẻ cầm lấy một khối thịt bò bỏ vào miệng rồi cười nói: "Cảm giác này thật là quá mỹ diệu!"
Steve tiếp nhận kim quan của Semu đích kim rồi quan sát nói: "Đúng là vật hay, ngươi lại có thể biến hình thánh khí. Ha ha, từ nay về sau trong lúc huấn luyện phải nhờ ngươi rồi!"
“Biến hình thánh khí ư?” Đỗ Trần ngay lập tức dành lấy kim quan, ngạc nhiên hỏi: "Thánh khí còn có thể biến hình sao?"
“Ách, vô cùng xin lỗi, đệ đệ thân ái của ta, trước kia ta không có nói cho quá ngươi việc này, bởi vì có rất ít thánh khí.” Steve tiếp tục giải thích: "Mỗi loại thánh khí có thể biến thành nhiều loại hình thái, tỷ như kim quan của Semu này còn có thể biến thành một cây pháp trượng."
Đỗ Trần đang ngấu nghiến miếng thịt bò trong miệng cũng dừng lại luôn.
Kết cấu của Thánh khí, theo lý thuyết đích mà nói là có thể thay đổi hình thái. Chính là không biết ngoại trừ biến hình thánh khí ra, không hiểu có thể biến đổi hình thái cố định của thánh khí hay không?
Đấu thần tại thượng, nếu có thể cải tạo hình thái cố định của thánh khí, vậy hai kiện tang vật thánh khí trong tay mình không phải có thể phi tang sao?
Nghĩ vậy lí, Đỗ Trần đứng lên ra ngoài.
Bất quá hắn không có có vội vàng, sau khi ăn no, hắn cùng Steve và Semu về tới quảng trường, sau đó, đến buổi chiều thì hắn đi một mình vào xí sở.
Trốn trong nhà xí, Đỗ Trần bỏ Dương Giác chiến chùy ra.
Cái thứ này là do hắn khai tỏa ra, đương nhiên đối với kết cấu của nó Đỗ Trần đã rõ như lòng bàn tay. Cũng có thể nói Đỗ Trần là một tinh mật kỹ sư cũng không quá đáng.
Hình thái kim chúc cầu của thánh khí chiến chùy có thể dụng Liên Hoa nội kình mà biến đổi, không sợ bị các vị sư phụ bên ngoài phát hiện ra đấu khí, hơn nữa khi Đỗ Trần dụng Liên Hoa nội kình sử dụng thánh khí, một chút dấu vết của đấu khí cũng không có.
Theo các đường hoa văn trên chiến chùy, Đỗ Trần đã mở được thánh khí.
“Oa, đúng là một kết cấu tinh mật! Bất quá đối ta mà nói rất đơn giản!” Đỗ Trần cắn môi tiến đến vùng hạch tâm của chiến chùy, đột nhiên phát hiện, trong một kết cấu tổ hợp máy móc ở giữa có một ám quang cầu màu xanh, khẳng định không thuộc bất kỳ một tổ hợp máy móc nào.
Dụng Liên Hoa nội kình lên mỗi một bộ kiện, Đỗ Trần suýt nữa đã kêu lên sợ hãi, "Hóa ra lực lượng của thánh khí là đến từ ám quang càu màu xanh này, một khi các linh kiện rời khỏi quang cầu thì chỉ là phế thiết mà thôi!"
“Mẹ nó, có cái thứ quái quỉ này, lão tử có thể tạo thánh khí cho chính mình rồi!” Đỗ Trần hưng phấn nói nhỏ.
Gọi ra ba đóa Liên Hoa, Đỗ Trần chuẩn bị cải tạo các linh kiện máy móc ……
Không lâu sau khi, một thanh chủy thủ dài đã xuất hiện trong tay hắn. Đỗ Trần nhìn chằm chằm chủy thủ trong tay, cười nói: "Ha ha, nếu còn có người nhận ra ngươi là dương giác chiến chùy, lão tử chắc phải dùng ngươi tự sát quá! Từ hôm nay trở đi ngươi là bạo phong chủy thủ, biến trở về ngay!"
Thay đổi hình thái cấu trúc của thánh khí rồi nhét vào trong Liên Hoa, Đỗ Trần trong lòng mừng rỡ đi ra ngoài, hắn không vội trứ cải tạo Vân Vụ Tỏa Liên, bởi vì nó khá phức tạp, tuyệt không phải trong một hai ngày là có thể thành công được.
“Sao lại lâu thế nhỉ?” Vị sư phụ bên ngoài không chờ được hỏi.
“Hắc hắc, xin lỗi nha, ta bị đau bụng. Ai, bằng không ngày hôm qua thành tích của ta đâu có tệ như vậy!” Đỗ Trần nụ cười rạng rỡ sáng lạn. Nhìn vào khí chất hòa thiện của hắn, nhất thời khiến hảo cảm của vị sư phụ đó đối với hắn tăng lên nhiều.
“Uhm, từ nay về sau nhớ chú ý thêm, ngươi đến trường huấn luyện đi, giáo thụ Mina đang tìm ngươi!”
Giáo thụ Mina? Đỗ Trần sửng sờ, vị mỹ nữ gián điệp này định làm gì mình đây? Không phải là có nhiệm vụ đó chứ?
Vị sư phụ kia và Đỗ Trần đi tới quảng trường, giáo thụ Mina đã đợi sẵn ở đó nhìn Đỗ Trần cười nói, "Tiểu suất ca, ta lần này tìm ngươi là có việc quan trọng!" Nàng nói như vậy để ám chỉ Đỗ Trần lần này không phải nhiệm vụ. Bất quá, người bên ngoài nghe qua thành ra có ý tứ khác - hôm nay giáo thụ Mina không có hứng thú câu dẫn tiểu Francis!
Đỗ Trần nhìn ánh mắt mập mờ của mọi người đúng là dở mếu dở cười, “Vâng, giáo thụ, mời người nói tiếp!"
Trong báo cáo lúc trước, thiên phú và thể trạng của ngươi đã làm cho các vị sư phụ của học viện rất khó hiểu, thiên sứ thủy thân mà ngay cả một chiêu thức cũng không biết...trong lịch sử học viện chưa từng xuất hiện qua tình huống này, nên cũng không biết phải phân ngươi vào lớp nào.” Mina khi nói đến chính sự thì thần tình rất nghiêm túc, đúng như thần thái của một giáo thụ.
Bất quá lớp thấp nhất của học viện cũng là nhằm tạo ra một đấu sĩ, không phải là cái mà tiểu tử ngươi đã được giáo dục trước kia. Chúng ta sẽ phải thương lượng lại một chút. Tuy nhiên ngươi lại có thiên sứ thủy thân, vì vậy tu hành sơ cấp nhất định sẽ nhanh phi thường, cho nên trong một tháng cường hóa huấn luyện này, sẽ có đạo sư chuyên môn để dạy cho ngươi một ít vấn đề cơ bản. Sau khi huấn luyện chấm dứt, sẽ kiểm tra độ tiến bộ của ngươi để an bài các lớp tiếp theo.
Đỗ Trần gật gật đầu, "Đa tạ các sư phụ đã quan tâm tới ta, không biết vị... giáo thụ nào sẽ dạy ta vậy?"
Mina vươn ngón tay ngọc ra vừa cười vừa chỉ vào cái mũi của mình.
“Cô trở thành đạo sư của ta ư?” Đỗ Trần vuốt vuốt mũi nói: “Mina giáo thụ, không nên nói giỡn! Cô là thực vật hệ còn ta là thủy hệ?”
Mina cũng bắt trước Đỗ Trần vuốt vuốt mũi, bất quá bộ dạng của nàng trông đáng yêu hơn, “Đi mà, tiểu suất ca, ta là bảy cấp đấu thần chẳng lẽ không thể dạy ngươi một ít kiến thức cơ bản sao?” Nàng nhún vai “Hơn nữa, ta chỉ dạy ngươi phần chiến đấu thôi, còn về lý luận, hi hi, tiểu suất ca, vận khí của ngươi tốt lắm đấy, phó viện trưởng Philip sẽ đích thân dạy ngươi!”
“Phó viện trưởng đích than dạy ta?” Đỗ Trần mừng rỡ, đến kẻ ngu cũng biết đệ tử của một sư phụ bình thường và đệ tử của phó viện trưởng có cái gì bất đồng.
“Đúng vậy a, nếu không ta làm sao lại nói ngươi có vận khí tốt chứ!” Mina nói vài câu với mấy vị sư phụ khác, sau đó nói: “Đi theo ta, nhưng ngươi vẫn phải tiếp tục một tháng huấn luyện cay đắng này, ngoài cường hóa thân thể ra không biết nó còn có tác dụng gì nữa. Đúng rồi, bây giờ ba ngày huấn luyện chết đói còn chưa chấm dứt, nguơi có thể để bụng đói đi học kiến thức cơ sở được không?”
“Ta không có vấn đề gì!” Đỗ Trần vừa đi theo sau Mina vừa nói: “Nhưng vì cái gì mà phó viện trưởng Philip dạy ta lý luận còn ngươi dạy ta thực chiến vậy?”
“Philip phó viện trưởng thiên phú có hạn, chỉ là năm cấp mà thôi!”
Đỗ Trần giật mình, người ‘yếu’ như vật sao lại làm phó viện trưởng được?
Mina giải thích: “Nhưng ngươi ngàn vạn lần đừng xem thường hắn, lão nhân gia không phải phế vật như vậy, ngược lại người là giả kimđại sư kiệt xuất nhất. Hơn nữa phó viện trưởng Philip mặc dù thực lực không mạnh nhưng nghiên cứu đấu khí là đệ nhất nhân ở đấu thần đảo này! Rất nhiều đấu thần cao cấp đều thỉnh giáo hắn!”
Nói xong, Mina thấy xung quanh không có ai liền thấp giọng nói: “Theo tin tình báo của thánh giáo thì trình độ giả kimthuật của Philip vô cùng lợi hại, hiện hắn đang nghiên cứu một loại dược phẩm có thể thay đổi thiên phú, nếu ngươi có cơ hội hãy giúp tỷ tỷ điều tra một chút về nghiên cứu của hắn!”
Đỗ Trần yên lặng gật đầu.
Arthur nói hắn đến đấu thần học viện để tìm cách thay đổi thiên phú gì gì đó.
Philip đang nghiên cứu dược phẩm có thể thay đổi thiên phú …
Khó trách đấu thần học viện dễ dàng tiếp thu biến hóa của mình, nguyên lai là trong đấu thần thế giới quả nhiên tồn tại bảo bối có khả năng nghịch thiên cải mệnh!
Ra khỏi quảng trường đi về phía đông chính là chân núi ôn tuyền sơn, tại mảnh rừng phía trước có một trung niên nam tử và vài giáo cụ dùng trong việc học tập đang đợi Đỗ Trần.
“Đây là Francis thiếu gia phải không?” Trung niên nam tử chính là Philip, ông mặc một bộ trường bào màu vàng của giáo công, mái tóc xanh pha chút tóc bạc, dung mạo chất phác, trông như là mấy vị sư phụ bình thường.
“Phó viện trưởng Philip tôn quý, đây là Francis, ba ngày tiếp theo hắn sẽ do ngài dạy,” Mina nói xong liền cáo lui.
Đỗ Trần hành lễ đúng quy củ, vừa định mở miệng không ngờ Philip nói một câu làm hắn cứng lưỡi.
“Francis, ta từng là đạo sư của mẫu thân ngươi, Mayfair!”
Mayfair, mẫu thân …
Đỗ Trần trong não trống rống, hắn với người mẹ đã chết của Francis chỉ biết tên, biết nàng là con một gia đình quý tộc ở Iaeste đại lục, biết nàng lâm bệnh từ trần khi Francis ba tuổi. Trừ những điều này thì hắn không biết them điều gì cả.
Cái này đều là lão Fourier nói cho hắn – Angius ngay cả nói cũng không muốn phí lời với Đỗ Trần, vì thế sẽ không nhắc đến người vợ đã khuất, khi Mayfair chết, Steve mới lên tám vì thế cũng không có khả năng biết được nhiều việc.
Trong não rối loạn một chút, Đỗ Trần cười nói: “Phó viện trưởng tôn quý, không thể tưởng tượng được ngài là đạo sư của mẫu thân ta, ta cũng rất vinh hạnh khi trở thành đệ tử của ngài, đáng tiếc, mẫu thân ta đã …” Nói đến đây, thần sắc hắn trở nên buồn bã.
“Mayfair đáng thương, ai!” Philip thở dài “Từ khi nàng nhập học, ta là đạo sư của nàng, chứng kiến nàng trưởng thành, chứng kiến nàng từ quen Angius đến yêu nhau, nàng giống như nữ nhi của ta vậy …”
“Ngài và mẫu thân của ta rất quen thuộc?” Đỗ Trần kinh ngạc hỏi.
“Đúng vây, chúng ta phi thường quen thuộc. Từng có một đoạn thời gian nàng gọi ta là giáo phụ!” Philip giọng nói có chút đau thương.
Philip là cha của mẹ Francis! Như thế chẳng phải là ngoại công của mình sao?
Vô cớ xuất ra một vị trưởng bối làm Đỗ Trần xấu hổ cười nói: “Phó viện trưởng, hai vị huynh trưởng của ta năm nay cũng đến đấu thần học viện, ngài là giáo phụ của mẫu thân ta, như vậy cũng là trưởng bối của ba huynh đệ ta rồi.”
“Tư liệu về Steve và Charles ta đã đọc qua, khi đợt cường hóa huấn luyện kết thúc, ta sẽ đi gặp bọn họ. Bây giờ, ta là đạo sư của ngươi.” Philip đặt tay lên vai Đỗ Trần, trầm giọng nói: “Ngươi chưa tu luyện đấu khí vì vậy cũng chưa có phát ra lời thề của đấu thần phải không? Francis, ta nguyện là người dẫn đường của ngươi trên con đường trở thành đấu thần, hãy phát ra lời thề của ngươi khi đi trên con đường trở thành đấu thần đi!”
Đỗ Trần cả kinh, Philip vì hắn mà cử hành nghi thức trở thành đấu thần.
Tại đấu thần thế giới, nghi thức này là vô cùng quan trọng, tựa như lễ rửa tội của cơ đốc giáo đồ ở tiền thế. Hơn nữa tại nghi thức này, mỗi đấu thần tương lai đều nói ra mục đích học tập đấu khí của mình, cũng chính là lời thề của đấu thần.
Đỗ Trần quỳ gối trước mặt Philip, trong lòng cảm thấy ấm áp, hắn nhớ tới đại ca Steve, năm Steve mười lăm tuổi trở thành người lớn, đã thề rằng cả đời trở thành người bảo vệ cho Francis, đệ đệ phế vật của hắn.
Philip một tay đặt trên trán Đỗ Trần, một tay lấy nước hoa diệp trên bàn, điểm lên mi tâm của Đỗ Trần “Francis St.Shigeru Kain. Nói cho ta biết vì sao ngươi phải trở thành đấu thần!”
Vì cái gì trở thành đấu thần? A, chính vì mình có thể quang minh chính đại sử dụng vũ lực, đồng thời tham khảo năng lực đấu thần và tu luyện liên hoa nội kình.
Đương nhiên là không thể nói như vậy, Đỗ Trần thản nhiên cười nói: “Ta bình sinh mong muốn làm việc thiện giúp đỡ mọi người trong thiên hạ!”
Trong mắt Philip hiện lên một thần sắc quái dị, “Ân, ta đã xem qua hồ sơ của ngươi, ngươi đã làm rất nhiều thiện sự, vậy ngươi muốn trở thành đấu thần là để làm việc thiện?”
Đỗ Trần gật gật đầu.
Philip đột nhiên chỉnh sắc nói: “Vậy ngươi hiểu thế nào là thiện sự?”
Đỗ Trần bị hỏi đến sứng người, nghĩ ngợi rồi nói: “Trợ giúp người cần giúp, trừng phạt kẻ gây hại cho người khác.”
“Thật không? Thiện sự đơn giản như vậy thôi sao?” Philip không lập tức chấm nước như quy củ mà tiếp tục hỏi: “Nếu phải cứu một ác nhân? Nếu có người làm hại người khác vì cứu nhiều người?”
Lão thiên a, Philip không phải một triết học gia chứ?
Đỗ Trần trên mặt đất không dám động, trong lòng có vài phần oán khí, thanh âm cũng lớn hơn một chút: “Ta chỉ cần không cảm thấy hổ thẹn với lương tâm.” Nói xong trong lòng hắn bồi thêm một câu, có liên hoa bảo bảo giám trợ giúp mà lão tử không phân biệt được thiện sự à, ngươi không cần phải quan tâm nhiều như vậy chứ.
Philip cười nói: “Hay cho câu không hổ thẹn với lương tâm, vậy ta hỏi ngươi, ngươi thấy thế nào về cừu hận?”
”Cừu hận có nhiều loại, phó viện trưởng, người có thể chỉ ra một loại cụ thể không?”
“Tỷ như, … ai, ta chỉ là lấy ví dụ thôi!” Philip nhìn chằm chằm vào mắt Đỗ Trần, cười hỏi: “Nếu có một ngày, ngươi phát hiện trên lưng mình có một sứ mệnh, sứ mệnh này bắt ngươi phải đi báo thù, phải đi giết người, giết rất nhiều người, giết rất nhiều người tốt, ngươi có đi không?”
Đỗ Trần cảm thấy sững sờ, bằng trực giác, hắn cảm thấy Philip nói những lời này không phải chỉ là ví dụ.
Philip lại nói: “Ngươi vừa rồi nói trừng ác là làm việc thiện, vậy nếu có kẻ lạm sát người vô tội, ngay cả người già trẻ con cũng không buông tha, ngươi sẽ giết hắn chứ?”
”Đúng!” Đỗ Trần lần này kiên định trả lời.
“A a, nếu người này là vì bảo vệ ngươi mà giết người thì sao?”
Philip nói những lời này là ý tứ gì?
Bác Bì đấu thần vì mình mà giết cả nhà tài chính đại thần, giết mấy đứa trẻ vô tri ném mình xuống sông, Philip tự nhiên giả thiết một tình huống tương tự.
Hắn ám chỉ cái quái gì đây?
Đỗ Trần muốn nổ đầu, nhìn Philip thì chỉ thấy ông đang điềm đạm mỉm cười, không có gì dị thường cả.
Con mắt vừa chuyển , Đỗ Trần trong lòng chợt động, nói: “Phó viện trưởng, vấn đề ngài hỏi quá thâm ảo, ta năm nay mới có mười lăm tuổi, lịch duyệt còn nông cạn nên không hiểu được câu hỏi của ngài.”
“A a!” Philip cười to vài tiếng, rút tay về từ trán Đỗ Trần để kết thúc nghi thức, “Vấn đề này đối với ngươi mà nói đúng là quá khó khăn, bất quá Francis, ta hy vọng có một ngày ngươi có thể hiểu được vấn đề này, cái gì mới là thiện ác.”
Ông ngừng lại một chút rồi nói: “Nếu có một ngày ngươi thật sự gặp phải tình huống như lời của ta, hy vọng ngươi có thể làm điều đúng đắn nhất!”
Đỗ Trần không để những lời này của Philip vào trong lòng, hắn nghĩ về sự thật – giả thiết, gần với giả thiết, lời nói của Philip vừa rồi như một loại ám chỉ, hắn nhất định ám chỉ sự tình về bác bì đấu thần của mình, mà Philip từ đâu biết về Bác Bì đấu thần vậy?
Mayfair!
Chẳng lẽ mẹ của Francis, Mayfair còn có bí mật gì?
Đỗ Trần đang nghĩ thì Philip ra hiệu bảo hắn đến chỗ bàn ghế, bắt đầu học.
“Francis, ngồi đi!” Ông lấy ra rất nhiều sách, sau đó nói: “Ta tin rằng trò đã học rất nhiều về tinh thần của đấu thần từ thánh giáo pháp điển, vậy, bây giờ ta nói cho trò cái gì là con đường của đấu thần.”
Đỗ Trần cố gắng ngừng việc suy nghĩ lại để lắng nghe.
“Con đường của đấu thần là con đường mà các chủng tộc theo đuổi để dung hợp với tự nhiên, trên con đường này là công cụ, chính là mượn tự nhiên nguyên lực sinh ra đấu khí!” Philip nói tiếp “Tự nhiên nguyên lực có năm loại, thiên địa vạn vật do năm loại nguyên tố này tổ hợp biến hóa tạo thành, vì thế, dung hợp với năm loại nguyên tố này cũng chính là dung hợp với tự nhiên. Trò là thủy hệ, vì vậy ta sẽ giảng về thủy hệ!”
Ông mở một quyển trục rồi đưa cho Đỗ Trần, trước mặt đều là lý luận tri thức cơ bản nhất.
“Nước không chỗ nào không có, trong cơ thể ngươi cũng có, bên ngoài cũng có. Sử dụng thủy nguyên tố trong cơ thể ngươi hình thành đấu khí thì là vũ đấu sỹ. Mượn thủy nguyên tố ở bên ngoài cơ thể thì là ma đấu sỹ.” (có cả dòng MG chiến lẫn MG phép mà ko có elf, DK, DW, sumoner à )
“Đấu sỹ có năm cấp, dựa theo trình độ dung hợp với thủy nguyên tố của ngươi mà phân ra, mỗi bậc đều có tiêu chuẩn, khi đạt tới năm cấp vũ đấu sỹ thì thân thể và thủy nguyên tố hoàn toàn dung hợp, ma đấu sỹ thì tinh thần lực có thể sử dụng bất cứ thủy nguyên tố ở hình thái nào. Nói cách khác, năm cấp đấu sỹ đã có thể vận dụng hoàn toàn thủy nguyên tố trong cơ thể hoặc ở ngoại giới.”
Đỗ Trần giơ tay nói: “Vậy cấp thứ sáu có phải là ma vũ kiêm tu không?”
“Đúng nhưng chưa đủ. Người đạt đến cấp sáu được gọi là đấu thần, đấu thần và đấu sỹ khác nhau cơ bản nhất là trở thành đấu thần, trong khi tu luyện có thể xuất đấu hồn! Có đấu hồn, chẳng những đấu khí trong thân mình tăng cường, có thể giao tiếp với thần thú, thu làm sủng vật. Có thể căn cứ vào sự biến hóa của ngươi mà quy định chức nghiệp, còn có thể vận dụng cao cấp thánh khí – hồn khí!”
Hồn khí? Đỗ Trần thầm giật mình, khó trách hắn cưỡng gian thánh khí vân vụ tỏa liên nhưng cũng không thể sử dụng như thánh khí dương giác chiến chùy, hóa ra phải có đấu hồn mới sử dụng được.
Tốt rồi, giờ không phải lo về phiền toái không sử dụng được nó mà phải hủy đi rồi.
Philip tiếp tục nói: “Đạt đến chín cấp đấu thần, cơ thể ngươi và thủy nguyên tố sẽ hoàn toàn dung hợp, bất kể là trong cơ thể hay trong tự nhiên, mà đạt đến mười cấp phong hiệu đấu thần thì theo lý thuyết sẽ bắt đầu dung hợp với nguyên tố thứ hai. Nhưng sự tình cũng không đơn giản như vậy, cảnh giới này rốt cục là gì chỉ có phong hiệu đấu thần mới biết rõ. Được rồi, bây giờ ta sẽ nói cho trò một số kiến thức mà đấu sỹ cần biết …”
Đỗ Trần vừa nghe vừa thầm hoảng sợ, trước kia hắn có tiên gia bí pháp liên hoa bảo giám nên không có hứng thú với đấu khí, nhưng hiện giờ nghe Philip nói, hắn thấy đấu khí của đấu thần thế giới không đơn giản như vậy!
Bài học đầu tiên kết thúc, Đỗ Trần cũng xác định được con đường trong tương lai của mình, chính là trước hết trở thành một ma đấu sỹ, lý do rất đơn giản, chiêu thức tầm xa đối với liên hoa pháp bảo rất có ý nghĩa tham khảo.
Philip đưa Đỗ Trần trở lại quảng trường và nhắc hắn ngày thứ hai tiếp tục đi học.
Đệ tử ở quảng trường phần lớn đã không còn dư thừa khí lực để hoạt náo, mọi người hoặc tĩnh tọa hoặc ngủ, tóm lại là tìm cách để tiết kiệm sức lực của bọn họ.
Đỗ Trần đến bên cạnh Steve, đánh thức đại ca đang ngủ.
“Ai, ngươi đã trở lại, đi học thế nào?” Steve mở mắt ra, cuống quýt nói.
“Rất thú vị! Đại ca, huynh đoán đệ gặp ai?” Đỗ Trần cười nói: “Đạo sư của đệ lại là giáo phụ của mẫu thân, phó viện trưởng Philip!”
“Giáo phụ của mẫu thân!” Steve giật mình tỉnh lại “Ngươi chờ một chút, Charles, tới đây, có chuyện quan trọng.” Hắn lớn tiếng gọi nhị đệ, nghi hoặc hỏi: “Cha có nói với ngươi về giáo phụ của mẫu thân không? Có phải là phó viện trưởng Philip không.”
Charles cũng sững sờ: “Không có, sau khi mẫu thân mất, cha rất ít khi nhắc đến bà, nhưng ta từ một thúc thúc ở quân đoàn Shigeru có nghe qua năm đó lễ đính hôn của cha mẹ do phó viện trưởng Philip chủ trì.”
“Quái lạ, hôm nay phó viện trưởng Philip nói với ta ông là giáo phụ của mẫu thân.”
Đỗ Trần thấy hai huynh trưởng đều chưa nghe qua thì hơi nhíu mày.
“Tính ra, phó viện trưởng Philip không có khả năng lừa đệ, để ta phái người về Lanning nói cho cha về biến hóa của đệ đồng thời hỏi về việc này!” Nói xong, Steve đứng dậy.
“Đại ca, đệ muốn nghe về chuyện của cha và mẹ trước đây, huynh có thể nói cho ta biết được không?”
“Ai, đệ đệ thân ái của ta, đại ca của ngươi ngay cả tinh lực để tán gái cũng không có … được rồi, ngươi muốn biết thì ta sẽ nói!”
Steve nhanh chóng nói ra những gì hắn biết, việc của Mayfair và Angius là một chuyện tình rất bình thường, quen biết trong một lần vũ hội, sau đó yêu nhau, cuối cùng, sau khi tốt nghiệp thì lấy nhau. Đáng tiếc, thiên đố nhân duyên, mười năm sau Mayfair qua đời, bỏ lại ba đứa con nhỏ.
Đỗ Trần không thủ hoạch được gì cũng đành phải hạ đầu xuống đi ngủ.
Bất quá, nghĩ như thế nào thì những lời hôn nay Philip nói cho Đỗ Trần có một loại ý tứ nào đó. Trực giác nói cho Đỗ Trần biết, Philip nhất định còn biết cái gì đó, hơn nữa mẫu thân của Francis, Mayfair nhất định còn có một loại quá khứ không muốn cho người khác biết.
Ba ngày huấn luyện chết đói cuối cùng cũng qua đi, mọi người ngay cả khí lực nói chuyện đều không có, sang sớm, hắc diện ma quỷ Ricardo đã hô: “Tiếu thố đệ tử, các ngươi có thể ăn cơm!”
Một số giáo công mang súp và bánh mỳ đi đến, đồng thời có rất nhiều thùng nặng.
Ricardo cười hắc hắc: “Nếu các ngươi muốn ăn thì lên núi cho ta, tiểu thố đệ tử, bây giờ các ngươi năm người kết thành một tổ, tự tìm người mà lập tổ, sau đó mỗi tổ khiêng một cái thùng lên đỉnh núi đổi lấy thức ăn. Nhưng ta phải nhắc các ngươi, chỉ có một nghìn người đầu tiên đến đích mới có thức ăn. Những kẻ chậm chân nhịn đói tiếp một ngày!” Hắn nhìn lên đỉnh núi, cười quái dị nói: “Tại quá trình leo núi, ngoài việc không cho phép sử dụng đấu khí, ta còn đặt thêm một luật nữa, mặc kệ.”
Vừa cười vừa nhìn qua đám đệ tử, Ricardo lại nói: “Hơn nữa, các ngươi không thể đi đường lớn, chỉ có thể leo núi. Được rồi, bây giờ bắt đầu lập tổ, ta cho các ngươi ba phút thời gian để chuẩn bị!”
Hắn vừa dứt lời, đám đệ tử lập tức động.
Năm người một tổ, vì thế người cùng một tổ với Đỗ Trần không nghi ngờ gì nữa sẽ có Steve và Charles. Mặt khác, người mấy ngày gần đây ăn thịt bò cùng mấy huynh đệ quan hệ cũng rất tốt, goblin Semu cũng gia nhập.
Chỉ còn một thành viên cuối cùng, ma nữ Helen đến trước mặt Steve, chưa nói gì thì Steve cuống quýt gật đầu: “Mỹ nhân yên tâm, để nàng có thực phẩm là trách nhiệm của ta!”
Đỗ Trần cản Steve lại nói: “Đại ca, huynh như thế nào lại mời nàng gia nhập tổ?”
Steve hắc hắc cười nói: “Đệ đệ thân ái, đại ca ta chiếu cố cho ngươi mà. Nha đầu kia rõ ràng có ý với ngươi, đại ca không phải đang tạo cơ hội cho hai người sao!”
“Đệ không có ý gì với nàng!” Đỗ Trần bất đắc dĩ nói.
“Được, cứ như vậy đi!” Steve a a cười vỗ vai Đỗ Trần.
Phân tổ chấm dứt, tất cả đệ tử vác theo chiếc thùng hơn một trăm cân tại chân núi, bắt đầu xuất phát. Lúc này hắc diện ma quỷ Ricardo hắc hắc cười, quát: “Cuối cùng, để kích phát tiềm lực của các ngươi, ta cho các ngươi một chút động lực.” Sau khi Ricardo nói xong, có rất nhiều giáo công bỏ túi đeo trên lưng xuống, thả ra một đàn mãng xà lớn!
“Đấu thần tại thượng!” Chúng đệ tử mặt cắt không còn hột máu.
Đỗ Trần nhìn chằm chằm vào đàn mãng xà phía sau, than vãn: “Không hổ là hắc diện ma quỷ!”
“Chính xác!” Steve sắc mặt tái nhợt, còn Charles thì khinh thường nhìn đàn mãng xà, sau đó quay đầu nhìn lên đỉnh núi.
Còn Helen thì vẫn cúi đầu, sau khi nàng nhìn qua đàn rắn thì ngẩng đầu lên, trong con mắt màu lam có một tia xem thường.
“Tốt lắm, ba phút sau đàn rắn sẽ bắt đầu đuổi theo các ngươi, đắt đầu đi lên núi cho ta!”
Trước mặt có thức ăn hấp dẫn, sau lưng có mãng xà truy kích, như vậy còn không kích phát được tiềm năng của chúng đệ tử mới là lạ. Sau khi Ricardo ra lệnh, chúng đệ tử lập tức khiêng thùng đi lên núi.
Vừa mới đi được vài bước, thanh âm của Ricardo đã vang lên: “Ta nhắc các ngươi điểm cuối cùng, thủy hệ sư phụ của học viện đã tạo ra một chút phiền toái!”
Bọn Đỗ Trần đang đi trên một sơn đạo nhỏ, bốn phía là cây cối, trên núi có tiếng nước chảy vọng lại, sương mù như ảo mộng, còn có một đám mây đỏ để chỉ dẫn đường.
Đáng tiếc, thiên công bất tác mỹ (trời không làm việc tốt ), sau khi bọn Đỗ Trần đi được nửa đường, ở gần suối nước nóng nổi lên một trận mưa to –đây là phiền toái thủy hệ sư phụ tạo ra.
May là bọn họ trong mấy ngày gần đây có ăn vụng nên thể lực cũng tạm ổn, bọn họ nghe tiếng mưa rơi, tiến bước trên con đường lầy lội. Sau nửa ngày cả nhóm thì đi được một nửa lộ trình.
Càng gần đỉnh núi thì nước trên mặt đất cũng ngày càng nhiều, thậm chí có chỗ nước ngập như ao.
Gian nan tiến bước, Steve oán giận nói: “Đám sư phụ chết tiệt, mưa lớn như vậy không sợ lở đá sao!”
Đỗ Trần cười nói: “Được rồi đại ca, trên ôn tuyền sơn này cao cấp đấu thần có rất nhiều, làm sao có thể lở đá được chứ? Ai, huynh đệ Semu đáng thương đang bị sặc nước, mau đi cứu hắn!”
Đối với nhân loại mà nói thì chỗ nước sâu nhất cũng không có việc gì, nhưng đối với anh bạn goblin Semu của chúng ta thì quả là đáng sơ, hắn vừa mới trượt chân đã không cẩn thận bị sặc nước, chỉ còn đỉnh đầu màu đen lộ ra ngoài, đang trừng mắt chờ được cứu.
“Chết tiệt, có thuốc gì làm ta cao lên được không? Bao nhiêu tiền ta cũng mua!”
Cả nhóm nghe hắn nói mà ha ha cười lớn, Đỗ Trần xách Semu từ dưới nước lên nóc thùng, “Phía trước đường không tốt, ngươi ngồi ở trên đi.”
Semu cảm thấy trong lòng ấm áp nhưng vẫn cương quyết nói: “Không, còn có bạn Anne là con gái mà vẫn đi được, ta làm sao có thể ngồi đây được? Tôn nghiêm của goblin Cino không cho phép ta làm như vậy!” Hắn đội lại kim quan lên đầu, đột nhiên nói: “Anne, bạn không thoải mái à, ta thấy trên đường đi bạn thường xuyên che miệng a!”
Anne hiện tại cũng là một tay che miệng, một tay bê thùng, cười nói: “Không có gì, chỉ là mấy hôm nay ăn toàn thịt bò và uống nước miếng nên ta có điểm khó chịu.”
Toàn ăn thị bò đúng là khiến cho bụng có vấn đề, mọi người cũng không để ý nữa. Phía sau bàn tay của Helen, từ đôi môi câu dẫn lòng nguời có một đạo âm thanh cổ quái.
“Ti ti!” Từ trong miệng nàng phát ra một thanh âm quỷ dị như tiếng rắn, nhưng âm thanh này phi thường nhỏ, nhỏ đến mức người có thính lực tốt như Đỗ Trần cũng không phát hiện được.
Mấy người đi tiếp một đoạn, mắt thấy thắng lợi đã ở phía trước, đột nhiên Đỗ Trần cảm thấy dưới chân run rẩy. Tiếp theo, hắn cảm thấy dưới chân mềm nhũn, thân thể xoay tròn.
Lúc này những người đi trước hô to: “Bất hảo, đá lở! Chạy mau!”
Đệ tử đang ở trên núi huấn luyện lập tức lâm vào hỗn loạn.
Tai nạn tới quá nhanh, trong nháy mắt nhóm Đỗ Trần đã bị phân khai. Khi Steve vận chuyển đấu khí tìm kiếm đệ đệ thì trước mắt chỉ có cảnh hỗn loạn, không thấy Đỗ Trần đâu nữa.
Hắc diện ma quỷ Ricardo rống lên một tiếng: “Huấn luyện hủy bỏ, tất cả đệ tử có thể sử dụng đấu khí tránh tai nạn!”
Tai nạn đến trong nháy mắt, Đỗ Trần kinh ngạc một chút rồi bản năng muốn sống trỗi dậy, hắn lập tức vận liên hoa nội kình bảo vệ chính mình, sau đó nhảy lên một cây to.
Chết tiệt, trên ôn tuyền sơn có vô số cao cấp đấu thần bào vệ, thế nào lại phát sinh tai nạn được? Tai nạn phát sinh thế này chắc vì cao cấp đấu thần đang say rượu cả rồi!
Hy vọng đại ca và bọn họ không xảy ra chuyện gì.
Đỗ Trần đang lo lắng thì Helen cũng từ trên trời rơi xuống cây này, nàng vận dụng đấu khí cố ổn định thâm cây đang run rẩy vì đá lở, cười nói: “Francis, động tác nhảy lên cây vừa rồi của bạn rất nhanh a, ta nghĩ rằng căn cốt của thủy thiên sứ cũng không có khả năng này a!”
Chẳng lẽ trận lở đá này là do ma nữ tạo ra?
Quả thật là hỗn đản, nàng không để sự an toàn của người khác vào mắt sao?
“Anne, thân thê của ta tốt, trong lúc sinh tử bộc phát ra tiềm lực thôi chứ có gì đâu! Hơn nữa ba hôm nay ta còn học được rất nhiều thứ từ phó viện trưởng!” Hắn chỉnh lại quần áo, “Ta nghĩ rằng, có người đã dẫn động thủy nguyên tố phá chỗ này!”
“Philip!” Helen sửng sốt.
“Đúng vậy, đạo sư của ta là phó viện trưởng Philip!” Đỗ Trần đột nhiên phát hiện sắc mặt của Helen trở nên rất cổ quái.
“Xem ra bạn rất an toàn, ta đi trợ giúp các bạn khác đây, tái kiến!” Helen để lại một câu nói rồi vội bỏ đi.
Ma nữ này đi làm cái quái gì đây?
Trong cơn hỗn loạn, Helen đi tới một cái ao có rất nhiều đệ tử vây quanh, nàng vận khởi đấu khí hộ thuẫn chạy lên, sau đó để đất đá phủ lên hộ thuẫn che kín nàng.
Helen vừa chống đỡ hộ thuẫn, vừa phát ra âm thanh ‘ti ti’.
Một con rắn màu vàng từ dưới đất chui lên, “Tiểu thư, ta đã xử lý hoàn hảo mọi việc, không có ai hoài nghi chúng ra cả.”
Helen nhíu mày nói: “Susan, ta bảo ngươi tạo hỗn loạn, sao ngươi lại cùng bằng hữu làm mọi việc ra thế này!”
“Ta cũng không nghĩ tới kết quả này!” Con rắn nhỏ màu vang thở dài, “Nhưng may là lúc này tất cả sư phụ đều đang bận rộn áp chế đá lở để cứu đệ tử, mục đích của chúng ta đã đạt được.”
Helen gật đầu, “Ân, mấy mục tiêu kia không vội, trước hết ngươi hãy đến luyện kim thất của Philip tìm hiểu rõ ràng trước!”
“Ta có vài đồng bào tiềm phục ở thí nghiệm thất của hắn, vì thế ta đã có tin tức, Philip đang thí nghiệm thứ có thể thay đổi năng lực thiên phú của loài người, hiện có rất nhiều người tin tưởng vào thành công của hắn. Ngay cả sư tâm vương cũng để cháu của hắn đên nơi này.”
“Khó khăn của chúng ta tăng lên thật không? Kệ, nếu Francis không phải là vị đấu thần kia hoặc chính là hắn nhưng hắn không chịu hỗ trợ. Chúng ta chỉ có thể tự mình tìm Philip cứu cha!”
Ở tâm của đấu thần đảo, ôn tuyền sơn, phát sinh một trận lở đất lớn, hơn mười năm nay đấu thần đảo chưa bao giờ phát sinh tai nạn kiểu này. Thành phần lãnh đạo của học viện vô cùng tức giận, bọn họ không tin rằng ôn tuyền sơn lại phát sinh thảm họa tự nhiên, trận lở đất này bởi vì …
Ai, nếu không phải Đỗ Trần có sự tình cần lưu tâm thì điều hắn muốn làm lúc này không khác gì chúng đệ tử, ca ngợi đợt lở đất này vì nó khiến cho đợt cường hóa huấn luyện bị ngưng lại vài ngày.
Sau khi tất cả mọi chuyện đã yên lặng, Đỗ Trần và chúng đệ tử một mặt chửi mắng hắc diện ma quỷ, một mặt tiếp tục đợt cường hóa huấn luyện
Thần lịch năm 1278, ngày 1 tháng 1. Viện trưởng Ziege chủ trì lễ khai giảng, Đỗ Trần mười sáu tuổi bắt đầu cuộc đời học sinh, cũng là chính thức tiến vào đấu thần thế giới.
Sáng sớm, Đỗ Trần từ trên giường xuống thì Harry đã chuẩn bị cho hắn đầy đủ đồ rủa mặt và bữa điểm tâm. Bất quá Đỗ Trần không sử dụng nước súc miệng do tuyết bỉ nhân Harry chuẩn bị mà hắn vừa mặc quần áo vừa mở miệng: “Thủy cầu.”
Phốc, một ngụm nước trong xanh xuất hiện trong miệng hắn – đây là công lao của Mina và Philip. Đỗ Trần nhờ thân thể thủy hệ thiên sứ mà trong một thời gian ngắn đã trở thành thủy hệ đấu sỹ cấp một, hồng y ma đấu sỹ.
“Ai, chủ nhân, ngài thật là thần kỳ.” Harry vẫn vỗ mông ngựa Đỗ Trần như trước, đồng thời đưa một túi nhỏ đến trước mặt Đỗ Trần, “Sáng hôm nay ngài học về đấu thần ngữ, tiểu nhân đã chuẩn bị hết cho ngài rồi!”
“Ọc!” Đỗ Trần nhổ nước súc miệng ra, cầm túi sách vở, tiện tay lấy một miếng bánh mỳ đi ra ngoài.
Học đấu thần ngữ, Đỗ Trần buồn bực không thôi. Nó không phải là một loại ngôn ngữ giao tiếp thường ngày mà do thực lực của ma đấu sỹ tạo thành chú ngữ ma pháp. Hơn nữa, nó có quan hệ với việc thu sủng vật, dẫn động tự nhiên nguyên lực. Vì thế đấu thần ngữ cũng là một tiêu chí đánh giá thực lực của đấu thần.
Bất quá, học viện có một quy định làm Đỗ Trần cực kỳ khinh bỉ việc học đấu thần ngữ - nó phân chia cấp bậc, hơn nữa người không đạt sáu cấp đấu thần ngữ không được cấp chứng nhận tốt nghiệp.
Nghe giang hồ đồn đại, hàng năm đều có nữ học sinh vì bạn trai không qua được kỳ kiểm tra cấp bậc đấu thần ngữ mà sút hắn một phát xuống biển, vì vậy có một câu nói được lưu truyền rộng rãi: “Đấu thần ngữ của ngươi không vượt qua được cấp bốn? Chia tay!”
Trong lòng âm thầm bực tức về môn học này, Đỗ Trần tiến về thượng thủy các, phó việc trưởng Philip đang đứng trước một căn nhà thủy tinh lớn mỉm cười đợi hắn.
“Francis, trò đã đến rồi! Ta đang chờ trò.”
Đỗ Trần bước lên phía trước hành lễ, “Đạo sư, ngài cho người báo cho trò một tiếng là được, sao lại phải ra đây chờ trò?”
“A a, ta lúc này đang có thời gian!” Philip dẫn đỗ trần vào đại lâu, nhưng đây không phải phương hướng dẫn đến phòng học: “Ta có chuyện muốn nói với trò một chút, đi theo ta.”
“Nhưng hôm nay trò còn có tiết a!”
“Được rồi, Francis, trí nhớ của trò ta đã biết rồi, khóa sơ cấp văn hóa này là không cần thiết với trò, ta có thể trực tiếp cấp bằng cho trò được!”
Philip nói làm tim Đỗ Trần đập ‘phanh phanh’, tuy nói phó viện trưởng không nguyên tắc như Ziege nhưng cũng không đến mức tự nhiên cấp bằng cho đệ tử. Hắn nhất định là có việc.
Tới phòng của phó viện trưởng, sau khi ngồi xuống, Philip cười nói: “Francis, trò có cảm thấy hứng thú với giả kim thuật không?”
“Nói thật, trò không biết gì về giả kim thuật cả!”
Philip cười cười, từ hộc bàn lớn trước mặt lấy ra một cái bình nhỏ, đưa đến trước mặt Đỗ Trần, “Năm đó mẫu thân của trò rất có hứng thù với giả kim thuật, đây là một trong những tác phẩm của nàng.” Nói xong, ông nhìn nghiên về phía bức họa trên tường, thở dài nói: “Trình độ giả kim thuật của Mayfair đã đứng đầu đại lục, đáng tiếc, nàng không có khả năng chế tạo dược phẩm cứu được tính mạng của mình.”
Trong số những bức họa trên tường có cả mẫu thân của Francis, Mayfair.
Đỗ Trần cầm bình nhỏ trước mặt, muốn mở ra. “Không, không được mở ra, cái này rất nguy hiểm!” Philip ngăn lại, cười nói: “Phát minh này của Mayfair tên là ngưng thủy tố, có thể lợi dụng nguyên lý chuyển hóa của tự nhiên nguyên lực tạo ra, chỉ cần một giọt là có thể biến bất cứ cái gì thành nước.”
Chết tiệt, Philip lại ám chỉ cái gì đây?
Đỗ Trần chợt nhớ tới trong đợt cường hóa huấn luyện, đám sát thủ đến thịt hắn và Arthur chính là bị biến thành nước.
Philip lại nói: “Mayfair lúc đầu tạo ra ngưng thủy tố có tác dụng trợ giúp thủy hệ đấu sỹ tụ tập thủy nguyên tố rất nhanh, nhưng về sau người ta lại sử dụng nó để hủy thi diệt tích.”
Đỗ Trần cười nói: “Phát minh vĩ đại nào cũng là một con dao hai lưỡi, có tốt cũng có xấu. Điều này phải xem người sử dụng dùng nó như thế nào.” Bụi gai thú không phải bị hủy thi diệt tích bằng cái này chứ?
“Trò nói rất đúng, phát minh vĩ đại nào cũng là một con dao hai lưỡi, hiện tại ta đang tiến hành một thí nghiệm như vậy.” Philip để hai tay lên mặt bàn, nhìn chằm chằm vào Đỗ Trần nói: “Ta muốn mời trò tham gia, nếu thí nghiệm này thật sự thành công sẽ có rất nhiều người có lợi, ngươi cũng làm được một thiện sự lớn cho lời thề đấu thần của mình!”
Vừa nghe đến việc thiện, Đỗ Trần phấn chấn tinh thần, bất quá hắn vẫn e dè nói: “Đạo sư, có thể nói về thí nghiệm của ngài được không, nếu có khả năng thì ta sẽ giúp.”
Philip không vội vã nói ra thí nghiệm mà chậm rãi nói: “Kỳ thật, thí nghiệm này ta đã tiến hành rất nhiều năm rồi, mẫu thân của ngươi trước đây cũng là trợ thủ của ta.”
Ông dừng lại một lúc lâu rồi tiếp tục nói: “Thí nghiệm của ta là … a a, nó rất phức tạp. Nó được tạo thành từ rất nhiều dự án nhỏ, trong đó có một dự án là thay đổi thiên phú của con người!
Thay đổi thiên phú? Còn là hạng mục nhỏ sao?
Đỗ Trần thầm giật mình, xem ra Philip không muốn nhắc đến nhiều sự tình với một đệ tử chưa làm việc lâu với ông ta, một tiểu hạng mục của nó cũng đủ làm cho người ta giật mình.
“Bản thân trò đã có kinh nghiệm về thay đổi thiên phú, trò có thể giúp được ta không vậy? Francis, trò đồng ý chứ? Yên tâm, tuyệt đối không cíos nguy hiểm gì đâu.”
Chết tiệt, lão già điên muốn ta làm chuột bạch a!
Nhưng mẫu thân cũng là trợ thủ của hắn, cũng đã từng tham gia thí nghiệm này …
Đây là cơ hội để hiểu về Mayfair và cũng là cơ hội để hiểu về Bác Bì đấu thần.
“Có thể trợ giúp đạo sư là vinh hạnh của trò.”
Philip vui mừng nở nụ cười, “Bộ dạng của ngươi bây giờ và mẫu thân ngươi năm đó giống nhau như đúc! Ngươi chờ một chút, ta có cái này cho ngươi!”
Ông đứng dậy, đi đến trước một ngăn kéo, lấy ra một chiếc rương nhỏ, “Cái này là dụng cụ thí nghiệm mà năm đó mẫu thân ngươi đã sử dụng, bây giưof ta giao cho ngươi. Bên trong còn có một ít ghi chép của mẫu thân ngươi, ngươi có thời gian thì hãy nghiên cứu đi!”
Đỗ Trần tiếp nhận chiếc rương rồi trò chuyện một số vấn đề nhỏ với Philip, sau khi chấm dứt cuộc chuyện trò, sắc trời đã là giữa trưa.
Đỗ Trần ôm di vật của mẫu thân đi ra khỏi thượng thủy các, trên đường đi não hắn không ngừng hoạt động.
Mẫu thân là giả kim sư cao cấp nhất ở đại lục, điều này quả là không tưởng.
Hơn nữa nàng còn tham dự thí nghiệm vĩ đại nhất đấu thần thế giới.
Chưa có ai nói cho con trai nàng về việc này, trong trang viện St.Kain cũng không có gì liên quan đến giả kim thuật!
Đỗ Trần não tử đại loạn.
Đỗ Trần ra khỏi giáo khu, tiến vào thành khu để đến tửu điếm ăn trưa. Khi hắn tiến vào thành khu thì mông hắn hơi ngứa.