Ghi chú đến thành viên
Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh
  #11  
Old 13-05-2015, 04:20 PM
BỘ SÁT's Avatar
BỘ SÁT BỘ SÁT is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Apr 2015
Đến từ: biển tình mênh mong sao đời em vắng vẻ
Bài gởi: 124
Thời gian online: 3 ngày 14 giờ 37 phút
Xu: 525
Thanks: 2
Thanked 9 Times in 9 Posts
HIỆP ẢNH BỘ

Tác giả: Trương Thiếu Phong

Chương 13: Trảm sát Xích Chiến Thú

Ngay khi mấy binh sĩ Xích Chiến Thú xông lên thì thủ lĩnh Xích Chiến Thú lại vội vàng lùi ra sau, chớp mắt đã lao ra xa, dường như muốn quan sát thực lực của Thiết Phong, mới quyết định có đích thân ra tay không. Xem ra yêu thú này có vài phần trí tuệ của nhân loại.

Thiết Phong biết mấy tấm chắn khôi giáp của Xích Chiến Thú rất dầy, thế nên không dám sử dụng cách ám sát bằng quyền phong nữa mà khua động sức hai tay nắm chặt Thập Diệt Đao.

Oành. Xoẹt xoẹt.

Thân có chiến giáp Kim Cương hộ thể vô cùng chắc chắn, tay cầm Thập Diệt Đao nặng ngàn cân, Thiết Phong cứ thế xông vào trận Xích Chiến Thú. Thập Diệt Đao trong tay hắn mạnh mẽ chém vào ngân thuẫn trong tay một binh sĩ Xích Chiến Thú. Cả ngân thuẫn bị va đụng lõm vào, binh sĩ Xích Chiến Thú ở mặt sau tấm thuẫn bị đánh bay, cùng với mấy binh sĩ Xích Chiến Thú sau lưng bay ra ngoài.

Thiết Phong huấn luyện khắc khổ hơn người khác, lại luyện tập công pháp độc môn Diệt Tuyệt Thập Tự Đao pháp lực lượng mạnh hơn võ giả cấp Địa Nguyên bậc một nhiều.Thập Diệt đao nặng chín trăm cân ở trong tay hắn nhẹ hẫng, vung lên không người đón đỡ. Lại thêm có Kim Cương hộ thể, xông pha chiến đấu thì đao thương bất nhập, càng khiến hắn tăng mấy phần hào hùng.

Đối với binh sĩ Xích Chiến Thú thuẫn giáp dày thì đao pháp tinh diệu là cách phá trận tốt nhất. sức mạnh của Thiết Phong có thể nói là dùng đúng chỗ.

Thủ lĩnh Xích Chiến Thú đứng trên tảng đá cao nhìn tình hình chiến đấu bên dưới, tức đến trợn mắt giậm chân, dường như kiềm không được muốn giết xuống dưới rồi lại kiên dè Thiết Phong lợi hại, thoáng chốc chần chờ do dự.

Thiết Phong chìm đắm trong tàn sát, thế giới đao quang kiếm ảnh. Có đôi khi Thiết Phong thậm chí cảm thấy chỉ có giết chóc mới là ý nghĩa sinh tồn của hắn, khiến sinh mạng của hắn đạt đến thăng hoa.

Chiến trường, chém giết là cách tốt nhất tăng tu vi võ đạo. Chỉ có tại đây mới khiến thần hồn và ý chí võ đạo của con người hoàn toàn dung hợp thành một chỗ, phát ra sức chiến đấu mạnh nhất.

Theo một binh sĩ Xích Chiến Thú cuối cùng ngã xuống đất, rốt cuộc thủ lĩnh Xích Chiến Thú không thể kiềm được nữa, trường đao ánh bạc trong tay rạch phá hư không, chém xuống đầu Thiết Phong. Uy thế một đao kia không chỉ là lực lượng rạch không gian, còn có uy áp của Xích Chiến Thú, đè ép Thiết Phong gần như không thể động đậy.

Thiết Phong đối mặt uy thế trường đao ánh bạc, đột nhiên cứng ngắc nâng Thập Diệt Đao nghênh đón đại đao ánh bạc. Nhưng tốc độ của đại đao ánh bạc nhanh hơn Thiết Phong gấp mười lần. Ánh bạc chợt lóe đã đập vào thân kích, thoáng chốc đánh bay Thập Diệt Đao trong tay Thiết Phong.

Thủ lĩnh Xích Chiến Thú đánh giá Thiết Phong từ trên xuống dưới, nổi lên lòng mến hiền tài:

- Thân thủ không tệ.

Thiết Phong khinh thường quát một tiếng:

_Hừ, đi chết đi.

Hắn vung tay lên, một đạo phong nhận kình thiên mạnh mẽ liền hướng về Xích Chiến Thú hung hăng đánh tới.

Thủ lĩnh Xích Chiến Thú rất kinh ngạc nhìn đạo phong nhận mạnh mẽ nhanh chóng bay về phía nó, trước mắt tối sầm lại, đột nhiên một nhát đao sâu hoắm hiện lên trên ngực nó, máu tươi chảy ra đầm đìa, thân thể to lớn ngã gục xuống đất chết ngay tại chỗ.

Thiết Phong thuận thế thu lại Thập Diệt Đao. Lấy ra một cái hộp ngọc hút nội đan Xích Chiến Thú vào trong nhanh chóng quay về tiểu viện sơn trang.
Tài sản của BỘ SÁT

Chữ ký của BỘ SÁT
BỘ YẾN TỬ - PHI YÊN
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #12  
Old 13-05-2015, 06:07 PM
BỘ SÁT's Avatar
BỘ SÁT BỘ SÁT is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Apr 2015
Đến từ: biển tình mênh mong sao đời em vắng vẻ
Bài gởi: 124
Thời gian online: 3 ngày 14 giờ 37 phút
Xu: 525
Thanks: 2
Thanked 9 Times in 9 Posts
HIỆP ẢNH BỘ

Tác giả: Trương Thiếu Phong

Chương 14: Lãnh ngộ đao ý_ đột phá ngũ giai

Ba tháng bế quan trôi qua nhanh chóng.Tiếng thác nước ầm ầm đổ xuống, bên trong thạch động một người ngồi bất động tu luyện chân khí, lãnh ngộ đao pháp tầng tầng lớp lớp đao quang xuất hiện trong đầu.

Ngâm.

Xuất đao, là một thiếu niên anh tuấn nhưng lạnh lùng, khua lên vài đường đao, vân hải nổi lên tứ phía.

Vô thanh vô thức, từng miếng vân hải vỡ ra, dài ngắn cùng một kích cỡ, không phân biệt được, miếng nào cũng như miếng nào.

Vung đao.

Động tác nhanh như chớp, loang loáng đao quang hiện ra.

Vèo, ầm ầm ầm.

Bọt nước văng tung tóe khắp nơi.

_Ha ha ha, cuối cùng cũng lãnh ngộ được cái gì gọi là tuyệt diệu đao pháp, ta đã luyện được đao ý tầng thứ hai, cách tầng thứ ba thượng thừa một bước chân, không lâu nữa không ai là đối thủ về đao pháp với ta.

Một đao vừa rồi Thiết Phong xém chút nữa đạt được đao ý tầng thứ ba, nhưng rất tiếc cuối cùng vẫn có chút khó hiểu, chỉ cách chút nữa là đại thành.

Vù.

Một đạo nhân ảnh bay ra ngoài cửa sơn động, khí tức như sương mù bao la quanh thân từ từ biến mất. Đứng ngắm thác nước hồi lâu, Thiết Phong theo đường cũ quay về sơn trang.

Ba tháng bế quan nơi thạch động không những lãnh ngộ được đao ý mà cả về mặt tu vi cũng tăng lên gấp ba lần nhờ vào viên Địa Nguyên đan và Hấp Huyết Công tinh thuần, vô biên tái địa. Bây giờ Thiết Phong đã chính thức trở thành võ giả Địa Nguyên cấp tứ giai đỉnh phong, cách ngũ giai không còn xa nữa. Vậy là ý muốn đạt thành đại tử nội môn không còn xa nữa.

Lại một tuần trôi qua mà Thiết Phong vẫn chưa tấn cấp lên được Địa Nguyên cấp ngũ giai, làm cho hắn thấy thất vọng và có chút nóng nảy. Vốn là người có suy nghĩ sâu xa, hắn biết nóng vội thì không những không đạt được ý nguyện mà còn là đại kỵ của người luyện võ, nên cố trấn áp tâm tình thuận theo tự nhiên.

Nếu như có người biết được suy nghĩ muốn một tuần tấn cấp lên ngũ giai của hắn chắc là sẽ thổ ra ngụm nghịch huyết do suy nghĩ bá đạo của hắn mà thôi.

Đêm đã về khuya.

Phòng của Thiết Phong vẫn còn sáng đèn, trên chiếc giường rộng rãi.

Thiết Phong ngồi xếp bằng nơi trung tâm chiếc giường, trên đỉnh đầu từng tầng khói bốc ra nghi ngút như đun nước bốc hơi. Qua bảy ngày chưa tấn cấp hắn quyết định ngay tối ngày thứ tám này tấn giai lên cấp năm sơ kỳ.

Cơ hội là không nhiều cho một võ giả muốn thời gian ngắn tấn thăng nhiều cấp như hắn.

Nội khí không ngừng tuần hoàn khắp cơ thể, chân khí trong Đan Điền dần tăng lên, từ từng tia nhỏ bé giờ bỗng chốc kéo thành một dải, cùng nội khí trong cơ thể phân biệt rõ ràng.

Một canh giờ.

Hai canh giờ.

......

Bốn canh giờ.

Trong phòng khí lưu vô hình quấn lấy Thiết Phong lấy hắn làm trung tâm xoay chuyển, từ từ kịch liệt xoay tròn.

Ầm.

Chấn động không hề nhỏ vang lên, đánh bật chiếc cửa ra vào phòng hắn bay ra xa mười thước.

_Cuối cùng, cuối cùng cũng tấn thăng lên Địa Nguyên cấp ngũ giai, hahaha, trời không phụ ta.

Thiết Phong mở hai mắt ra, treo trên miệng một nụ cười tuyệt mỹ.

Cả đêm không ngủ, đổi lại được tấn thăng tu vi, thật không uổng hắn bỏ ra công sức. Với việc đột phá hắn chỉ nắm chắc hai ba phần, dù sao nội khí chuyển hóa thành chân khí không phải chuyện dễ dàng gì, cần rất nhiều thời gian luyện hóa mà thành.

Thật không ngờ có thể tấn thăng tu vi trong bốn canh giờ, mấy ngày nay hắn toàn tâm vào luyện quyền, luyện đao, suy nghĩ làm thế nào đột phá, đã lấy đi không ít tinh lực của bản thân bây giờ hắn có chút không chịu nổi liền nằm vật xuống giường ngủ thiếp đi.
Tài sản của BỘ SÁT

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #13  
Old 13-05-2015, 07:29 PM
BỘ SÁT's Avatar
BỘ SÁT BỘ SÁT is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Apr 2015
Đến từ: biển tình mênh mong sao đời em vắng vẻ
Bài gởi: 124
Thời gian online: 3 ngày 14 giờ 37 phút
Xu: 525
Thanks: 2
Thanked 9 Times in 9 Posts
HIỆP ẢNH BỘ

Tác giả: Trương Thiếu Phong

Chương 15: Khảo hạch nội môn

Thời gian từng ngày trôi qua. Thoáng cái đã tới cuộc thi khảo hạch đệ tử ngoại môn thành đệ tử nội môn.

Bước từng bước về phía quảng trường nơi đây bây giờ đông nghịch người có cả đệ tử ngoại môn lẫn nội môn, cũng có vài đệ tử hạch tâm của sơn trang.

_ Ngươi đến tham gia khảo hạch đệ tử nội môn? Mau ra đây đăng ký.

Chấp sự sơn trang đưa ra tờ giấy và một chiếc bút lông. Thiết Phong liền nhận lấy ghi tên và gia cảnh lên phía trên.

_Xong rồi, xếp hàng đi.

Lúc này, khảo hạch tổng cộng có năm mươi người và hắn là người đứng cuối cùng.

Một khắc sau, trưởng lão khảo hạch bước ra quảng trường dẫn mọi người đi vào khu vực khảo hạch đệ tử.

Vị trưởng lão này độ khoảng năm mươi,thân vận một bộ hắc y là trang phục của sơn trang, nhíu mày liếc nhìn đám đệ tử ngoại môn một lượt miệng lẩm bẩm.

_Sao chân khí phù phiếm đến vậy.

Nếu như khảo hạch bị rớt thì phải đợi hai tháng sau mới có một đợt khảo hạch khác, muốn tham gia thì phải chờ hai tháng sau.

Trưởng lão nhận lấy danh sách từ tay chấp sự, liền mở miệng nói:

_Khảo hạch chính thức bắt đầu. Người thứ nhất, Nhiếp Sát.

Người này từng bị Thiết Phong đánh bại lần trước ở quảng trường tỷ võ, hôm nay hắn cũng tham gia, dù sao hắn cũng là đệ tử đứng đầu ngoại môn không tham gia sao được.

Khảo hạch lần này là đứng cách mười bước chân đánh kêu chiếc chuông đồng treo trên một cây thiết bảng to lớn.

Nhiếp Sát tự tin bước lên phía trước, hít vào một ngụm không khí ra quyền đánh về phía chiếc chuông đồng cự mãng kia.

Ầm, boong!

Chuông đồng vang lên một tiếng lắc qua lắc lại trong không trung. Trưởng lão thản nhiên nói:

_Đạt tiêu chuẩn, người tiếp theo, Sài Bá.

Người tên Sài Bá bước ra ngoài nhẹ giọng hỏi vị trưởng lão khảo hạch.

_Đệ tử có thể dùng võ kỹ chứ.

_Được.

Sài Bá hai chân bước rộng ra, trợn tròn hai con mắt hét lên một tiếng:

_Phách Không Chưởng.

Bá!

Một chưởng màu vàng lam to đùng đánh lên chiếc chuông khổng lồ kia, không một tiếng động vang lên, chiếc chuông không hề suy chuyển.

_Không đạt tiêu chuẩn, Mộc Hàn.

Lúc này, không khí không còn như trước nữa rất nhiều đệ tử hoang mang.

_Ngay cả võ kỹ cũng không được ,ta tiêu rồi.

_Ta cũng vậy.

Một số đệ tử nhao nhao bàn luận.

_không đạt tiêu chuẩn, tiếp theo, Huyết Ảnh.

_Đạt, tiếp theo, Doãn Hằng Sơn.

_Không đạt,tiếp theo.

........

Từ nãy đến giờ chỉ có vẻn vẹn bốn người qua cửa, vị chấp sự ngao ngán lắc đầu.
_Người cuối cùng, Thiết Phong, bắt đầu đi.

Không để vị trưởng lão đợi lâu hắn đứng cách chuông đồng hơn hai mươi bước chân ra quyền ngay,một quyền đánh thẳng vào hư không.

Ầm ầm ầm.

Chiếc chuông vang lên từng hồi, kịch liệt lắc lư, một lúc sau mới tiêu tán, truyền xa vài dặm. hai vị đệ tử trấn cửa giật mình nhảy dựng lên.

_Woaa, quyền phong sau lại mạnh như vậy.

Vị trưởng lão sau một hồi ngây người thốt ra mấy chữ:

_Tốt, tốt, qua cửa.

Ở đại sảnh các đệ tử bàn luận xôn xao.

_Hắn đứng cách những hai mươi bước chân mà đánh đấy, a không lầm chứ.

_Thật biến thái.

_Hắn mạnh quá.

....

Thiết Phong không lạnh không nhạt, giữ nguyên thái độ bình thản nhìn người.

_Bây giờ vòng thứ hai bắt đầu, lần này là tỷ võ, nhưng không phải với người mà là yêu thú, người nào trụ lại được trong vòng một nén nhang coi như qua cửa. Bây giờ bắt đầu đi.Người đầu tiên, Nhiếp Sát.

Đối thủ của Nhiếp Sát là một con cự đà tên gọi Thiết Ma Vĩ Lang là yêu thú cấp ba tương đương võ giả Địa Nguyên cấp hai đỉnh phong, sở dĩ gọi như vậy là vì phòng ngự của nó cô cùng kinh diễm, người thường khó lòng phá vỡ.

Nhảy xuống cái hố có con Thiết Ma Vĩ Lang, Nhiếp Sát rút ra một thanh đoản đao mỏng như cánh ve, liên tục chém ra mười nhát về phía Thiết Ma Vĩ lang, nhưng nó không hề suy xuyễn, bực tức Nhiếp Sát lần nữa tranh né đòn tấn công bất ngờ của nó, nhưng nhanh chóng thoát hiểm trong gan tấc. Không muốn đợi lâu hắn xuất đòn.

_Lôi Thần Hàng Thiên.

Một nhân ảnh ma mị của Lôi thần viễn cỗ xuất hiện làm người ta sởn gai óc, lần này hắn mạnh hơn rất nhiều, vì lần trước chỉ mới là Nhân Nguyên cấp mười đỉnh phong bây giờ là Địa nguyên cấp năm không mạnh sao được.

Ầm.

Thiết Ma Vĩ lang bị đánh bay thân hình khổng lồ của nó đập mạnh về vách tường bằng đá rồi từ từ đứng dậy, một đòn không thể đánh chết được nó mà chỉ làm vỡ cương khí phòng ngự của đối phương. Hắn dùng đoản đao lăng không chém mấy nhát nữa cuối cùng con Thiết Ma Vĩ Lang cũng bị thương sợ hãi không muốn tấn công Nhiếp Sát nữa bỏ chạy ra xa.

_Chúc mừng ngươi trở thành đệ tử nội môn.

Tay trưởng lão kéo một cái con Thiết Ma Vĩ Lang bị nhốt vào trong lồng sắt.

_Người tiếp theo,Huyết Ảnh.

Đối thủ của hắn là một con ác long tên Trảo Vĩ Ma, nó bị nhốt đã lâu thấy người hiển hiện sự tàn độc gấp mấy lần những con cùng loại, cũng may mà hắn đã từng giết qua không ích yêu thú nên kinh nghiệm chiến đấu cũng coi như khá phong phú, một tuần nhang đi qua hắn cuối cùng cũng vượt ải.

_Thiết Phong, đến lượt ngươi.

Đối thủ của Thiết Phong là một con yêu thú cấp ba Ma Ngưu Đằng. Nhảy xuống hố sâu, nuốt vào một ngụm không khí , Thiết Phong hai tay nắm chặc đao, vung ra đao pháp tuyệt diệu từng đống phong nhân rít qua kẽ gió lùa tới nên con Ma Ngưu Đằng, một đao chém vỡ đầu nó, nhanh chóng qua cửa thành đệ tử nội môn.
Tài sản của BỘ SÁT

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #14  
Old 14-05-2015, 09:09 PM
BỘ SÁT's Avatar
BỘ SÁT BỘ SÁT is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Apr 2015
Đến từ: biển tình mênh mong sao đời em vắng vẻ
Bài gởi: 124
Thời gian online: 3 ngày 14 giờ 37 phút
Xu: 525
Thanks: 2
Thanked 9 Times in 9 Posts
HIỆP ẢNH BỘ

Tác giả: Trương Thiếu Phong

Chương 16: Lệnh bài đệ tử nội môn

Trưởng lão khảo hạch không biết gửi gắm bao nhiêu hi vọng, đáng tiếc cuối cùng số người ứng nghiệm rất ít, mà Thiết Phong là người ông đánh giá khá cao, tự đáy lòng ông hi vọng đối phương có thể trưởng thành, một mình đảm đương nhiệm vụ.

- Được rồi, bây giờ đệ tử tham gia khảo hạch nội môn kết thúc, ba người các ngươi theo ta đi lĩnh thẻ bài và y phục cùng các thứ khác của đệ tử nội môn , những người khác giải tán!

...

Bên cạnh khảo hạch địa điện.

Các ngươi căn cứ hình thể bản thân, tự mình lựa chọn trang phục đệ tử nội môn, sau này nếu như rách, có thể tùy ý đến đây đổi.

Trưởng lão khảo hạch mở ra một ngăn tủ, nói với ba người Thiết Phong.

Thiết Phong nhìn vào trong, tủ rất lớn, phân thành mười hai ngăn, mỗi ngăn xếp mấy chục bộ áo dài màu đen bên ngoài viền lông thú, to nhỏ khác nhau, bên ngoài có ghi kích cỡ y phục.

Ba người đều biết rõ kích cỡ của mình, lựa chọn rất nhanh.

Tiếp theo, trưởng lão khảo hạch lại đưa ba người đến kho binh khí, để họ lựa chọn vũ khí yêu thích.

Thiết Phong chọn một thanh bảo đao dài ba thước, tên gọi Bích Huyết Đao, sánh ngang với Tuyết Đao của Bắc Tuyết Sơn Trang trang chủ và Thiết Ma Kiếm của Lưu Tinh Tông, đều là lợi khí hiếm có, còn Nhiếp Sát chọn hai thanh đoản đao màu tím, tên gọi Bàn Thiên, Huyết Ảnh không sở trường dùng vũ khí, tùy ý chọn một con dao găm chém sắt như chém bùn.

Lúc này, trưởng lão khảo hạch từ cái rương bên cạnh lấy ra ba miếng Kì Sơn lệnh bài, nhìn không giống sắt cũng chẳng giống gỗ, có chút nặng nề.

- Nhớ kĩ, lệnh bài của đệ tử nội môn không được tùy ý vứt bỏ, nó đại diện cho thân phận các ngươi, những lúc rèn luyện bên ngoài, chẳng may gặp nguy hiểm, có thể đưa lệnh bài ra, nói không chừng có thể triệt tiêu kiếp nạn, ngược lại, nếu như bị người khác giết sau khi làm mất lệnh bài, Bái Kiếm Sơn Trang chúng ta cũng có xử lý, điểm này các ngươi phải ghi nhớ.

Trưởng lão khảo hạch khuyên bảo.

- Vâng!

Ba người gật đầu.

Cầm lấy một chiếc lệnh bài, trưởng lão khảo hạch vận kình chỉ ngón tay, viết lên sau lưng lệnh bài, chân khí và lệnh bài, khói xanh nhàn nhạt tản mát.

Miếng lệnh vài thứ nhất viết xong, trưởng lão khảo hạch tiếp tục cầm miếng lệnh bài thứ hai...

Rất nhanh, ba miếng lệnh bài đều được viết tên, người khác có có lấy cũng vô dụng.

Bây giờ theo ta đi đến chỗ ngọc bích xếp hạng! Đó là nơi mỗi một đệ tử nội môn đều phải đến.

Ngọc bích xếp hạng?

Ba người đều đã nghe qua nơi này, nhưng chưa từng được đến.

Trung tâm sườn núi có một tòa địa điện gọi là Đà La đại điện, là nơi đệ tử nội môn tiếp nhận nhiệm vụ tông môn, bên ngoài đại điện là một quảng trường lớn làm bằng đá cẩm thạch trắng, một bên quảng trường sừng sững một tòa ngọc bích, cao một trượng tám, rộng hai trượng, toàn thân trắng xanh, bên trên có treo đầy mộc bài.

Lúc này, bên dưới ngọc bích đang có không ít đệ tử nội môn, mọi người đều đang ngẩng đầu quan sát những cái tên ghi trên mộc bài.

_Chào Trương trưởng lão, ba vị này có phải là đệ tử mới tấn thăng đệ tử nội môn hay không?

Trưởng lão khảo hạch mặc dù là trưởng lão ngoại môn nhưng thực lực vô cùng mạnh, so với rất nhiều trưởng lão nội môn đều không thua kém, hơn nữa tính tình hiền lành, rất được mọi người tôn kính và ủng hộ.

Trưởng lão khảo hạch gật gật đầu, cười tủm tỉm nói:

- Các ngươi phải nỗ lực đấy, một trong số họ tiềm lực rất mạnh, có lẽ không dưới top 400 đâu.

- Ha ha, bọn đệ tử mỗi ngày đều rất nỗ lực,Trương trưởng lão yên tâm.

Thiết Phong không để ý đến câu chuyện của họ, hắn đang bận quan sát ngọc bích.

Bề mặt ngọc bích treo đầy mộc bài chi chít, đại khái phân thành hai mươi chín hàng, mỗi hàng chỉ treo cùng lắm hai mươi tấm, bên trên ghi những cái tên khác nhau.

Hàng thứ nhất và hàng thứ hai là mộc bài của đệ tử hạch tâm, màu sắc đỏ chói thật là bắt mắt ,đại diện cho vị trí hơn người, hàng thứ ba là thập cường đệ tử nội môn, màu tím, đại diện họ có thực lực trùng kích đệ tử hạch tâm, thay thế vị trí đối phương, từ hàng thứ tư trở đi là đệ tử nội môn nhân số nhiều nhất, màu sắc mộc bài là xanh đen, thể hiện giữa họ không có nhiều khoảng cách.
Tài sản của BỘ SÁT

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #15  
Old 14-05-2015, 09:48 PM
BỘ SÁT's Avatar
BỘ SÁT BỘ SÁT is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Apr 2015
Đến từ: biển tình mênh mong sao đời em vắng vẻ
Bài gởi: 124
Thời gian online: 3 ngày 14 giờ 37 phút
Xu: 525
Thanks: 2
Thanked 9 Times in 9 Posts
HIỆP ẢNH BỘ

Tác giả: Trương Thiếu Phong

Chương 17: Xuất sơn, trở về nhà

Đường về Ưu Minh thành rất xa với sơn trang Thiết Phong đang ở phải mất cả nữa tháng mới quay về được. Giờ hắn đang rất thong dong cưỡi con hắc mã quay về nhà thăm phụ thân hắn, cũng đã ba năm rồi hắn không quay về nhà.

Mẹ hắn mất đi khi vừa sinh hắn ra, cho nên cha hắn một mực không lấy thêm thê thiếp, ở vậy nuôi hắn lớn khôn, với cha hắn hắn là tất cả của ông.

Thiết gia là một trong thập đại gia tộc, Thiết gia hắn chuyên về thương gia mua bán trao đổi ngoại thương với các nước trong khu vực, gia đình hắn mở một đài đấu giá vô cùng lớn gọi là Vô Danh Phong Các.

Đường về nhà cách Ưu minh Thành có một cái thành khác gọi là Phục Hy thành không hề thua kém Ưu Minh thành tẹo nào, nhưng an ninh thì không được tốt mấy rất nhiều tệ nạn xảy ra.

Thiết Phong cưỡi ngựa phóng như bay.

Vô Giai Hà, Ưu Minh Thành đệ nhất đại hà, dài hơn hai ngàn bảy trăm dặm, chỗ rộng nhất đạt đến hai mươi dặm, chỗ hẹp nhất chỉ hơn hai ba dặm.

Trên sông thuyền mộc qua lại chi chít như sao trên trời.

Thiết Phong dắt ngựa đứng ở đầu thuyền, ánh mắt phóng ra xa, ở đó có một tòa thành khí thế hùng hậu, vuông vắn, chính giữa sừng sững một tòa tháp cao, cách vài dặm vẫn có thể nhìn rõ mọi thứ.

- Vị thiếu hiệp này, về nhà thăm người thân à?

Thuyền phu đang chèo thuyền rẽ sóng quạt nước, nhìn thấy Thiết Phong thân khoác hắc y, lưng đeo bảo đao to lớn, dù con thuyền lắc lư thế nào cũng không thể làm hắn dao động, không kìm được lên tiếng hỏi.

Thiết Phong gật đầu nói:

- Ba năm rồi không về nhà!

Tộc hội cuối năm hai lần trước Thiết Phong đều không về, có về cũng chỉ thêm mất mặt, lần này thì không giống vậy, cho dù gia tộc không thông báo, hắn cũng trở về, lấy lại tôn nghiêm vốn thuộc về mình.

- Về là đúng, ở đâu tốt bằng nhà.

Thuyền cập bến,Thiết Phong ném cả một khối bạc cho thuyền phu.

- Thiếu hiệp, không cần nhiều vậy đâu.

Thuyền phu sững người, thật thà nói.

Thiết Phong phẩy tay, nhảy lên ngựa, chạy về phía Ưu Minh Thành.

Ưu Minh thành.

Cho binh sĩ thủ thành xem lệnh bài Đệ tử Thiết gia,Thiết Phong trực tiếp cưỡi ngựa phi thẳng vào thành.

Thiết gia tọa lạc ở phía Đông Ưu Minh Thành, chiếm địa bàn ngàn mẫu, địa thế khoáng đạt, trước cửa bày một đôi sư tử đá cao đủ hai đầu người, đại môn màu son, đinh đồng vòng đồng sáng lóa, gia đinh đứng cửa y phục sáng sủa, trung khí mười phần, rõ ràng là tu vi hữu thành Nhân Nguyên cấp mười.
- Thiếu gia, là thiếu gia về.

Nghe thấy tiếng vó ngựa, đám gia đinh ngước nhìn, sau khi nhìn rõ thiếu niên hắc y, tất cả đều sáng mắt, cao giọng hét.

_Thiếu gia, để thuộc hạ dắt ngựa.

Một gia đinh vội vàng chạy đến, nhận lấy lấy dây cương.

Xuống ngựa, Thiết Phong hỏi:

- Phụ thân ta có nhà không?

Gia đinh kia nói:

- Gia chủ đang ở trong nhà, thuộc hạ đã cho người đi thông báo rồi.

_Tốt, ta đi thỉnh an họ ngay đây!

Vào đại môn, dưới sự hướng dẫn của gia đinh, Thiết Phong đến trước cửa đại sảnh.

Hít một hơi thật sâu, sải bước đi vào.

Đại sảnh rộng mênh mông, bên trong đứng một nam nhân uy võ, nam nhân này độ bốn mươi tuổi, mặt trắng vô sắc, thân hình cao lớn, đứng ở xa mà một luồng uy nghiêm vô danh tán phát, khiến người ta không thể nhìn thẳng,một đôi mắt sáng ngời giống y như mắt Thiết Phong.

Người này chính là phụ thân Thiết Kì Sơn của Thiết Phong.

- Phụ thân, con đã về.

Đến giờ phút này, Thiết Phong tự nhiên khấu bái, giống như có một sức mạnh vô hình đang chi phối hắn.

Thiết Kì Sơn mặt mang chút kích động, đi đến đỡ Thiết Phong, nói:

- Quay về là tốt, ồ, Phong nhi con đã đạt đến Địa Nguyên cấp ngũ giai đỉnh phong rồi sao, Phong nhi con thật giỏi, qua đây để phụ thân xem nào.

Không kiềm chế được vui mừng, Thiết Kì Sơn kéo con trai ôm vào lòng như thể nó còn bé bỏng lắm, làm cho Thiết Phong có chút không thích nghi kịp, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên cảm nhận được tình cảm cha con hắn không muốn phá hủy nó.
Tài sản của BỘ SÁT

Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời

Ðiều Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyền thuộc về hệ thống vui chơi giải trí 4vn.eu™
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuộc quyền sở hữu của người đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™