Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 14-04-2008, 06:03 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Nô Tình Kiếm Thủ: Hồi 26
(Vô Danh)
Thiên sơn.
Má»™t dãy nói cao chót vót đúng vá»›i cái tên "Thiên SÆ¡n", nằm trong địa phận trấn Cam Túc. Từ trấn Cam Túc đã có thể nhìn thấy ngá»n Thiên SÆ¡n cao sừng sững những tưởng đâm rách cả bầu trá»i xanh thẳm trên cao.
Trên đỉnh Thiên SÆ¡n, nÆ¡i vùng trÅ©ng rá»™ng Ä‘á»™ bốn mẫu vuông có tên là "Kim Thiá»n đỉnh,, Nằm chếch vá» hÆ°á»›ng đông là má»™t hòn đá tảng trông nhÆ° búp măng má»c từ đá vá»›i bá» mặt nhẵn lì bởi năm tháng. NÆ¡i đây quanh năm thật yên bình tÄ©nh lặng, chẳng má»™t ai đến quấy rối sá»± tÄ©nh lặng của Thiên SÆ¡n, nhất là vùng kim Thiá»n đỉnh. Bởi muốn đặt chân lên Kim Thiá»n đỉnh quả không dá»… chút nào. Muốn lên được Kim Thiá»n đỉnh phải vượt qua cả má»™t dãy Thiên SÆ¡n cao chót vót má»›i đến được. Phàm chỉ có những ngÆ°á»i mang trong mình má»™t thao tuyệt võ nghệ cao cÆ°á»ng tối thượng má»›i khả dÄ© vượt qua được Thiên SÆ¡n để đến tá»›i Kim Thiá»n đỉnh. NhÆ°ng trong võ lâm thì những ngÆ°á»i có thể đến được Kim Thiá»n đỉnh thì chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Khi ánh bình minh vừa nhô lên, rá»i những tia nắng ban mai đầu tiên xuống Kim Thiá»n đỉnh, tô Ä‘iểm khối đá hình búp măng thì từ ba hÆ°á»›ng những bóng ngÆ°á»i vá»›i khinh thuật siêu phàm hÆ°á»›ng vá» Kim Thiá»n đỉnh.
Thiên Trù đại sÆ° vá»›i tuyệt kỹ "Lăng ba hÆ° bá»™" từ hÆ°á»›ng bắc phiêu bồng hạ thân xuống Kim Thiá»n đỉnh. Cùng vá»›i Thiên Trù đại sÆ° là Thần kiếm DÆ°Æ¡ng Bất Tuần cùng vá»›i Tôn Ứng Hiệp vá»›i khinh công nÆ°á»›c chảy mây trôi từ hÆ°á»›ng nam, hÆ°á»›ng đến Kim Thiá»n đỉnh. Khi Bất Tuần và Ứng Hiệp bÆ°á»›c vào phÆ°Æ¡ng vị của mình thì má»™t tiếng chim đại bàng cất lên trên không trung. Từ trên lÆ°ng chim, Mạn Tuyết Kha vá»›i cây sáo ngá»c cùng vá»›i má»™t mỹ phụ lÆ°á»›t xuống đất. Hai ngÆ°á»i chiếm vị phÆ°Æ¡ng đông.
Tuyết Kha nhÆ°á»ng mắt nhìn qua Thần kiếm DÆ°Æ¡ng Bất Tuần và Thiên Trù đại sÆ°.
Bên đây, Tôn Ứng Hiệp dõi mắt nhìn qua vị cao tăng Thiếu Lâm rồi rá»i nhãn quan sát Tiên Hạc Thần Kim Chu Tuyết Ngá»c và Mạn Tuyết Kha.
Thiên Trù đại sư lên tiếng trước:
- A di đà phật... DÆ°Æ¡ng tiên sinh và Tiên Hạc Thần Kim tiên tá»· Ä‘á»u có đại đồ đệ chân truyá»n đến phó há»™i Thiên SÆ¡n, riêng bần tăng không có. Xem nhÆ° bần tăng là kẻ vô đức vô duyên, xin được rút khá»i Thiên SÆ¡n Tam Tuyệt, DÆ°Æ¡ng Bất Tuần lên tiếng:
- Lão đại sÆ° nói vậy DÆ°Æ¡ng lão phu đây quả thật thắc mắc. Lão phu bất kính xin há»i đại sÆ° Lãnh Diện Tu La Ãàm VÄ©nh HÆ°ng đâu nào?
- A di đà phật... Lãnh Diện Tu La Ãàm VÄ©nh HÆ°ng không còn là đại đồ đệ của bần tăng.
- Phải chăng lão đại sÆ° đã phế truất Ãàm VÄ©nh HÆ°ng. CÓ đúng vậy không?
- A di đà phật... Bần tăng nghe thiên hạ đồn rằng Ãàm VÄ©nh HÆ°ng sát thầy, chuyện đó do y bị ngÆ°á»i Ä‘á»i dèm pha mà thôi. Thật ra bần tăng phế truất Ãàm VÄ©nh HÆ°ng bởi vì y đã cầm đến con xúc xắc.
DÆ°Æ¡ng Bất Tuần nghiêm giá»ng nói:
- Phế truất Ãàm VÄ©nh HÆ°ng chỉ vì lý do Ä‘Æ¡n giản đó thôi sao?
- Chỉ mỗi lý do đó thôi.
Thiên Trù đại sư chắp tay niệm phật hiệu rồi nói tiếp:
- A di đà phật... CÅ©ng nhÆ° DÆ°Æ¡ng tiên sinh chỉ vì kiếm mà chẳng cần đến giá»t máu há» DÆ°Æ¡ng. DÆ°Æ¡ng tiên sinh biết DÆ°Æ¡ng Quân Bảo sẽ gặp kiếp há»a diệt thân mà vẫn làm ngÆ¡. Bần tăng không có dÅ©ng được nhÆ° tiên sinh.
Dương Bất Tuần từ tốn nói:
- Dương Quân Bảo chết không đáng tiếc. Không có Dương Quân Bảo, lão phu có Tôn Ứng Hiệp.
- A di đà phật.
Bất Tuần nhìn Thiên Trù đại sư nói:
- Chắc đại sÆ° thắc mắc, tại sao kiếm pháp của DÆ°Æ¡ng gia lại Ä‘em truyá»n cho ngÆ°á»i ngoài tá»™c?
- A di đà phật. Bần tăng tính há»i câu đó. Chắc hẳn DÆ°Æ¡ng lão thí chủ đã thay đổi quy lệ của DÆ°Æ¡ng gia kiếm?
- Bao nhiêu năm ngồi tịnh thân để luyện Tâm kiếm, lão phu má»›i thấu đáo má»™t Ä‘iá»u.
Kiếm má»›i là cái chung, còn gia tá»™c chỉ là cái riêng. DÆ°Æ¡ng Quân Bảo chẳng bao giỠđạt tá»›i cảnh giá»›i tối thượng của tâm kiếm, chẳng lẽ vì cái riêng mà để cho kiếm DÆ°Æ¡ng phải mai má»™t sao? Tôn Ứng Hiệp khác DÆ°Æ¡ng Quân Bảo rất nhiá»u. Chính vì lẽ đó đáng được lão phu nhận làm đồ đệ trao lại Tâm kiếm.
- A di đà phật... Thá»i gian khiến lão thí chủ thay đổi nhiá»u. Nhiá»u đến Ä‘á»™ bần tăng không nhận ra được tính cách hôm nào của lão thí chủ.
- Không có cái gì không thay đổi, nhưng căn gốc vẫn giữ nguyên là được rồi.
Thần kiếm DÆ°Æ¡ng Bất Tuần nhìn sang Tiên Hạc Thần Kim Chu Tuyết Ngá»c. Lão từ tốn nói:
- Không ngá» sau bao nhiêu lâu, lão phu những tưởng đâu mình sẽ gặp má»™t lão bà bà, không ngá» thá»i gian không làm thay đổi gì Thiên Hạc Thần Kim tiên tá»·.
Chu Tuyết Ngá»c nhìn sang DÆ°Æ¡ng Bất Tuần từ tốn đáp lá»i:
- Thá»i gian không làm thay đổi bản nÆ°Æ¡ng bởi vì ta không nhÆ° lão mÅ©i trâu. Trong khi bản nÆ°Æ¡ng thanh thản thì lão phải dày vò bởi Tâm kiếm của DÆ°Æ¡ng gia. Bản nÆ°Æ¡ng không biết kiếm pháp của DÆ°Æ¡ng gia đã đạt đến cảnh giá»›i nào?
Dương Bất Tuần lắc đầu nói:
- Kiếm thuật vô biên không có kết thúc, chính vì thế lão phu cũng chẳng biết mình đang Ở cảnh giới nào.
Thiên Trù đại sư lên tiếng:
- A di đà phật... Luyện kiếm mà đến độ lão thí chủ nhận thức được sự vô biên của kiếm thuật thì quả chẳng còn ai là đối thủ của lão thí chủ.
- Núi cao còn có núi cao hÆ¡n. Lão phu tá»± ví mình nhÆ° ngÆ°á»i đốt Ä‘uốc tìm chân kiếm thôi. Trong Thiên SÆ¡n Tam Tuyệt có ba ngÆ°á»i, nhứt đẳng thuá»™c vá» Thiên Trù đại sÆ°, nhị đẳng thì có Tiên Hạc Thần Kim tiên tá»·, tam đẳng thuá»™c vá» lão phu. Kiếm chỉ đứng Ở hàng thứ ba sao có thể sánh vá»›i nhứt đẳng và nhị đẳng.
Chu Tuyết Ngá»c cÆ°á»›p lá»i DÆ°Æ¡ng Bất Tuần:
- Hôm nay lão mũi trâu muốn thay đổi thứ bậc trong Thiên Sơn Tam Tuyệt?
- MÆ°á»i năm phó há»™i má»™t lần. Thá»i gian khiến con ngÆ°á»i thay đổi thì hẳn trong Thiên SÆ¡n Tam Tuyệt cÅ©ng có sá»± thay đổi.
- A di đà phật... Bần tăng mạn phép há»i lão thí chủ, nếu có sá»± thay đổi xảy ra thì lão thí chủ được gì?
- Tất cả phải thay đổi theo dòng thá»i gian, đó má»›i đúng là sá»± vận chuyển của âm dÆ°Æ¡ng ngÅ© hành, còn lão phu chỉ xin được làm ngÆ°á»i đốt Ä‘uốc tìm chân kiếm.
Tiên Hạc Thần Kim Chu Tuyết Ngá»c nói:
- Ãi tìm chân kiếm hay tá»± biến mình thành kẻ vị kiếm?
- Kẻ vị kiếm thì bị kiếm làm chủ, còn chân kiếm là cách làm chủ kiếm, một kiếm chủ là chủ kiếm là làm chủ bản thân mình. Nhưng trong số hàng kiếm chủ là chủ kiếm, hạng thứ nhất làm chủ kiếm bằng kiếm chiêu, bằng thế pháp, bằng cái thực, còn hạng thứ hai làm chủ kiếm bằng tâm và thức.
Tuyết ngá»c há»i:
- Thế lão mũi trâu làm kiếm chủ Ở hạng nào?
- Chỉ để làm kiếm chủ thì DÆ°Æ¡ng Bất Tuần chẳng phải mÆ°á»i năm tịnh thân để luyện kiếm.
- Lão không làm chủ kiếm nữa à?
- Không làm chủ kiếm thì lão đang Ở hạng nào?
- Lão phu chỉ nhận thức vá» kiếm thôi. Bây giá» lão phu nhận thức vá» kiếm nhÆ° nghệ nhân trồng hoa biết chăm sóc hoa, làm cho hoa đẹp hÆ¡n để thá»i gian không làm tổn hại Cái đẹp đó.
Thiên Trù đại sư chắp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật... Thiện tai... Thiện tai... Trá»n Ä‘á»i này không biết có bao nhiêu ngÆ°á»i luyện kiếm đạt đến cảnh giá»›i nhÆ° lão thí chủ. NgÆ°á»i luyện kiếm nhÆ° ngÆ°á»i trồng hoa, vun đắp cho cái đẹp của hoa, quả là hiếm có... hiếm có... Bần tăng bái phục... Bái phục.
Thiên Trù đại sÆ° ôm quyá»n xá:
- Bái phục... Bái phục lão thí chủ.
- Ãa tạ lão hòa thượng đã khen, nhÆ°ng má»™t kẻ luyện kiếm cÅ©ng muốn chứng nghiệm nhận thức của mình là đúng hay sai. Kiểm chứng thì phải có ngÆ°á»i để kiểm chứng. Lão phu nghÄ© trên Thiên SÆ¡n há»™i lần này là thá»i Ä‘iểm để lão phu chứng nghiệm kiếm chiêu.
- A di đà phật... Lão thí chủ định chá»n bần tăng hay Tiên Hạc Thần Kim kiểm chứng những nhận thức của lão thí chủ vá» kiếm tâm?
DÆ°Æ¡ng Bất Tuần kính cẩn ôm quyá»n hÆ°á»›ng vá» Thiên Trù đại sÆ°:
- Lão phu mạn phép nói mong đại sư và Tiên tỷ miễn thứ.
Chu Tuyết ngá»c nói:
- Lão cứ nói.
DÆ°Æ¡ng Bất Tuần nhìn qua hai ngÆ°á»i rồi nói:
- Lão phu xin được kiến chứng cả hai ngÆ°á»i cùng má»™t lúc.
Thiên Trù đại sư chắp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật.
Tuyết Ngá»c nhìn DÆ°Æ¡ng Bất Tuần không chá»›p mắt. Mãi má»™t lúc sau má»›i lên tiếng đáp lá»i:
- Thốt ra câu đó lão mÅ©i trâu có xem thÆ°á»ng Thiên Trù đại sÆ° và bản nÆ°Æ¡ng không đó?
Bất Tuần lắc đầu:
- Tuyệt nhiên DÆ°Æ¡ng Bất Tuần không có ý xem thÆ°á»ng Thiên Trù đại sÆ° và Tiên Hạc Thần Kim tiên tá»·.
Tuyết ngá»c nói:
- Vậy thì được.
Quay sang Tuyết Kha, Tiên Hạc Thần Kim tiên tỷ nói:
- Kha nhi, thay sÆ° mẫu tiếp chiêu tâm kiếm của DÆ°Æ¡ng lão tiá»n bối.
Tuyết Kha ôm quyá»n:
- Tuân lịnh sư mẫu.
Nàng bước ra đối mặt với Dương Bất Tuần:
- Vãn bối Mạn Tuyết Kha thừa lịnh sÆ° phụ xin nhận lãnh phận sá»± tiếp chiêu lão tiá»n bối.
Bất Tuần ngắm Tuyết Kha từ đầu đến chân rồi khẽ vuốt râu gật đầu:
- Ãúng là má»™t anh thÆ° khó tìm trong thiên hạ.
Bất Tuần lại nhìn đại sư:
- Cung thỉnh đại sư.
- A di đà phật. Nếu lão thí chủ đã muốn là bần tăng có thể chỉ huấn cho Tuyết Kha cũng được.
Dương Bất Tuần gật đầu:
- Ãược Lão quay sang Ứng Hiệp:
- Ứng Hiệp... Ãây là cuá»™c giao thủ kiểm chứng võ công của ta. Ta muốn ngÆ°Æ¡i tập trung để phân biệt đâu là chân kiếm. Ãây là dịp ngÆ°Æ¡i trả ân cho lão phu.
- Ứng Hiệp sẽ trả ân cho tiên sinh.
Ứng Hiệp ôm quyá»n xá DÆ°Æ¡ng Bất Tuần rồi cầm kiếm bÆ°á»›c ra đứng đối diện vá»›i Tuyết kha. Y nghiêm giá»ng nói:
- Tuyết Kha tiểu thư. Trước khi giao đấu tại hạ xin nói với tiểu thư một câu, kiếm rất vô tình - Tuyết Kha biết... nhưng...
- NhÆ°ng sao?
- Huynh là đồ đệ của DÆ°Æ¡ng Lão tiá»n bối, tất huynh làm chủ được kiếm, cá»› sao lại để cho kiếm vô tình?
- Tại hạ không phải là DÆ°Æ¡ng tiên sinh. Tại hạ chỉ là ngÆ°á»i lÄ©nh há»™i cái thần của kiếm mà thôi.
- Thế thì huynh sao có thể thắng được Mạn Tuyết Kha? Má»i huynh.
Ứng Hiệp rút kiếm ra khá»i vá». MÅ©i kiếm hÆ°á»›ng lên trá»i.
Chu Tuyết ngá»c nói:
- Phượng Hoàng Phi Xứ.
Tuyết Kha đảo ngÆ°á»i, giang tay, thân pháp thoát lên cao bốn bá»™ khẽ xoay ná»­a vòng.
Từ trong tay nàng mảnh lụa trắng thoát ra nhanh hơn chớp giật công đến Ứng Hiệp.
Kiếm trong tay Ứng Hiệp hoành đảo, cắt ra má»™t chiêu thần kỳ, mÅ©i kiếm Ä‘iểm vào đầu mảnh lụa rồi chạy dá»c theo mảnh lụa xẻ đôi nó ra làm hai, Ä‘iểm tá»›i hổ khẩu của Tuyết Kha.
Khi mũi kiếm chỉ còn cách hổ khẩu của Tuyết Kha độ ba gang tay thì Tuyết Kha quay tròn như chiếc bông vụ. Hai mảnh lụa xoáy tít lại như đôi giao long quẫy khúc quấn lấy lưỡi kiếm của Ứng Hiệp.
Thế biến hóa thần kỳ đó tưởng đâu đã tước được lưỡi kiếm trên tay Ứng Hiệp, nhưng phản xạ cực kỳ của Ứng Hiệp còn nhanh hơn suy nghĩ của Tuyết Kha. Chân nhẹ điểm trên mảnh lụa, thân pháp Ứng Hiệp cũng quay tròn như Tuyết Kha, dùng chính lưỡi kiếm cuốn hai mảnh lụa lại. Khi lụa vừa cuốn tròn vào lưỡi kiếm thì y chuyển thành thế đâm thẳng tới yết hầu của đối phương.
Mặc dù lưỡi kiếm quấn cả mảnh lụa dài trên mươi trượng nhưng vẫn còn thì ra đủ để xuyên qua yết hầu của Tuyết Kha. Sự biến hóa kiếm chiêu của Ứng Hiệp khiến Tuyết Kha bối rối buộc phải buông mảnh lụa tháo thân vỠsau. Nàng nhanh chóng rơi ngay vào thế hạ phong bởi sự truy bức củ a kiếm chiêu.
Dương Bất Tuần nhìn Thiên Trù đại sư, đưa tay vuốt râu nói:
- Thiên Trù đại sư hẳn có cách hóa giải được cho tiểu nha đầu Mạn Tuyết Kha.
- A di đà phật...
Thiên Trù đại sÆ° nhìn vào cuá»™c giao thủ của Tuyết Kha và Ứng Hiệp. Lúc này Tuyết Kha Ä‘ang bị kiếm chiêu của Ứng Hiệp truy bức thối hẳn vá» sau chỉ còn non ba trượng là đến mép Kim Thiá»n đỉnh. Thiên Trù đại sÆ° nói:
- A di đà phật. Thuận Phong Di ảnh.
Lá»i nói của Thiên Trù đại sÆ° đập vào thính nhÄ© của Tuyết Kha. Ngay lập tức nàng vá»— chưởng công thẳng vào mÅ©i kiếm của Ứng Hiệp. Chưởng kình vá»— vào mÅ©i kiếm khiến cho nó hÆ¡i khứng lại, nhân cÆ¡ há»™i đó Tuyết Kha đạp chân lên sóng kình thoát ngay qua đầu Ứng Hiệp, thoát ra khá»i sá»± truy bức của kiếm chiêu.
Cuá»™c giao chiến lại tiếp tục. Chỉ trong khoảng chÆ°a đầy má»™t tuần trà mà Tuyết Kha và Ứng Hiệp đã giao thủ qua lại trên trăm hiệp bất phân thắng bại. Thỉnh thoảng úng Hiệp lại dồn Tuyết Kha vào thế hạ phong không còn cÆ¡ há»™i tránh né hay phản kích thì Thiên Trù đại sÆ° lẫn Tiên Hạc Thần Kim Chu Tuyết Ngá»c lại nhíu mày suy nghÄ© tìm cách hóa giải cho nàng. Nếu Tuyết Kha không thông minh, căn cÆ¡ linh hoạt thì cÅ©ng không thể nào kịp ứng phó vá»›i những chiêu kiếm triá»n miên bất tận của Ứng Hiệp cho dù có sá»± chỉ Ä‘iểm của Thiên Trù đại sÆ° và Chu Tuyết Ngá»c.
Càng đánh, kiếm chiêu của Ứng Hiệp càng linh hoạt. Bây giá» chẳng còn nhận ra chiêu thức kiếm pháp của y nữa, mà cứ tưởng nhÆ° kiếm trong tay Ứng Hiệp nhÆ° bóng vá»›i hình của gã, vá»›i tất cả sá»± biến hóa thần kỳ linh hoạt bám theo Tuyết Kha không ngừng, làm cho nàng có cÆ¡ há»™i phản kích. Thiên Trù đại sÆ° và Tiên Hạc Thần Kim phải cau mày. Mặt hai ngÆ°á»i Ä‘anh hẳn khi thấy kiếm pháp của Ứng Hiệp càng lúc càng trở lên đặc dị không còn theo thứ kiếm pháp nào. Chính cả hai ngÆ°á»i ngÆ°á»i cÅ©ng phải bối rối chứ đừng nói đến Tuyết Kha là ngÆ°á»i trong cuá»™c.
Thiên Trù đại sư niệm phật hiệu:
- A di đà phật... Dương lão thí chủ... Bần tăng xin chịu...
Ãại sÆ° thiên trù toan nói chịu khuất phục thì thình lình Tuyết Kha thét lên:
- Hê... Huynh thua rồi.
Câu nói của nàng vô hình trung khiến kiếm ảnh của Ứng Hiệp dừng lại. Y ngơ ngác nhìn nàng:
- Sao Ứng Hiệp lại thua?
Tuyết Kha cÆ°á»i khảy?
- Huynh cứ nhìn lại sao ót huynh coi.
Ứng Hiệp chớp mắt như kẻ nửa mơ nửa tỉnh.
- Sao ta có thể nhìn được sau ót mình?
Tuyết Kha cÆ°á»i mỉm nói:
- Ãiểm huynh thua Tuyết Kha nằm Ở sau ót huynh đó.
Nghe nàng nói Ứng Hiệp càng ngơ ngác hơn. Y lắc đầu như thể muốn xua đi những ý tưởng vớ vẩn trong đầu mình, nhưng chỉ một cái lắc đầu của Ứng Hiệp thôi, Tuyết Kha đã chớp động thủ, với hữu Trảo thần kỳ thộp tới hộ khẩu tay kiếm Ứng Hiệp tước ngay kiếm của gã.
Ứng Hiệp giật mình thì đã bị mất kiếm rồi.
Tuyết kha nói:
- Bây giỠhuynh mới thua Tuyết Kha thật đây.
Sắc mặt Ứng Hiệp thẹn đỠhồng. Y miễn cưỡng nói:
- Nàng... đã lừa ta.
Tuyết Kha cÆ°á»i hồn nhiên nói:
- Tuyết Kha không lừa thì huynh đâu cho Tuyết Kha cơ hội phản công huynh.
Thần kiếm Dương Bất Tuần buông tiếng thở dài nói, rồi nói:
- Tuyết Kha đã thắng. Kẻ luyện kiếm đến thá»i Ä‘iểm nhận thức kiếm vẫn có chá»— nhược Xem ra trên Ä‘á»i này chẳng có gì là hoàn hảo cả dù ta có Ä‘i tìm cái chân cuối cùng của nó.
Thần kiếm Dương Bất Tuần tiến đến trước mặt Tuyết Kha:
- Tuyết Kha... Sao ngươi nhận ra cái chước của tâm kiếm?
Tuyết Kha giả lả cÆ°á»i rồi nói:
- Kiếm pháp của Tôn huynh đây triá»n miên không dứt nhÆ° những đợt sóng biển, tất huynh ấy đã nhập tâm vào kiếm. Chỉ cần má»™t cái gì đó khiến huynh ấy xao tâm, xuất thần ra khá»i kiếm thì chẳng khác nào ngÆ°á»i say chợt tỉnh giấc. Trong sá»± thức ngá»™ đó, thân thức của huynh ấy chÆ°a thể kiểm soát được cứ nhÆ° kẻ ná»­a mÆ¡ ná»­a tỉnh, đó chính là thá»i Ä‘iểm để Tuyết Kha chuyển bại thành thắng.
Thần kiếm DÆ°Æ¡ng Bất Tuần ôm quyá»n xá nàng:
- Hậu sinh khả úy... Hậu sinh khả úy... Cái nhược của tâm kiếm lão phu còn chưa tìm được thế mà Tuyết Kha lại sớm nhận ra. Bội phục. Mãi trên Thiên Sơn Dương Bất Tuần là kẻ thứ ba, bây giỠcó lẽ đã xuống hạng thứ tư.
- A di đà phật... DÆ°Æ¡ng lão thí chủ quá khiêm tốn. Thật ra tâm kiếm của DÆ°Æ¡ng lão thí chủ còn hÆ¡n cả bần tăng và Tiên Hạc Thần Kim hợp lại Tuyết Kha nhất thá»i thắng được Tôn Ứng Hiệp là do ngẫu nhiên. Chứ ngay từ đầu Tuyết Kha đã không phải là đối thủ của Ứng Hiệp rồi.
- Nghiệm ra cái nhược của tâm kiếm, Tuyết Kha quả là anh thư kỳ tài của võ lâm. Lão phu bây giỠmới thấy mình chẳng còn cô độc và sợ hãi chẳng có ai là đối thủ của mình.
Thần kiếm nhìn lại Chu Tuyết Ngá»c:
- Tuyết Ngá»c... Ta mừng cho nàng đã có được ái đồ Mạn Tuyết Kha.
Tiên Hạc Thần Kim ôm quyá»n nhún nhÆ°á»ng nói:
- Bản nÆ°Æ¡ng cÅ©ng chúc mừng cho lão đã truyá»n được kiếm pháp DÆ°Æ¡ng gia cho ngÆ°á»i có căn cÆ¡ để luyện kiếm pháp Ä‘á»™c không phải mai má»™t.
Buông tiếng thở dài Bất Tuần nói:
- Rất tiếc Dương Bất Tuần lại phải đốt đèn đi tìm cội nguồn của kiếm pháp.
Nói dứt câu chợt rùn mình má»™t cái đứng thừ ra nhÆ° thể bị trá»i trồng.
Chu Tuyết Ngá»c ngÆ¡ ngác há»i Bất Tuần:
- Lão mũi trâu... Lão sao vậy?
DÆ°Æ¡ng Bất Tuần vẫn đứng bất Ä‘á»™ng không đáp lá»i nàng. Tuyết Ngá»c bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt lão má»›i biết lão đã chết rồi.
Thiên Trù đại sư niệm phật hiệu:
- A di đà phật...
Tiên Hạc Thần Kim nói:
- Lão mÅ©i trâu đã vỡ tim mà chết. CÓ lẽ lão không thể nào chịu được kiếp sống làm ngÆ°á»i đốt đèn tìm chân kiếm.
- A di đà phật... Sinh tá»­ vô thÆ°á»ng, chỉ có cái chết má»›i khiến cho lão thí chủ nhận được cái chân kiếm của ngÆ°á»i Ở cảnh giá»›i nào.
Ứng Hiệp bậm môi nhìn Dương Bất Tuần. Y nghĩ thầm:
- "Tiên sinh... Ứng Hiệp đã phần nào tạo ra cái chết cho tiên sinh." Y bước đến ôm xác Dương Bất Tuần rồi nhìn Thiên Trù đại sư và Tiên Hạc Thần Kim:
- vãn bối cáo từ.
Ứng Hiệp toan dợm bước mang theo xác của Thần kiếm Dương Bất Tuần nhưng Thiên Trù đại sư đã cản lại:
- Thí chủ... Sau này với kiếm pháp của Dương thí chủ, thí chủ sẽ làm gì?
Ứng Hiệp thành khẩn nói:
- DÆ°Æ¡ng tiên sinh vì kiếm mà quên cả bản thân mình, vãn bối là ngÆ°á»i kế nghiệp kiếm pháp của DÆ°Æ¡ng gia. Tất phải có trá»ng trách dÆ°Æ¡ng quang đại vô địch kiếm.
- A di đà phật.
Câu phật hiệu còn Ä‘á»ng trên miệng của đại sÆ° Thiên Trù thì Ứng Hiệp đã thi triển khinh công rá»i Thiên đỉnh mang theo xác DÆ°Æ¡ng Bất Tuần bá» Ä‘i.
Tiên Hạc Thần Kim Chu Tuyết Ngá»c nhìn Thiên Trù đại sÆ°:
- Thiên Trù đại sư nghĩ sao vỠỨng Hiệp?
- Y đã từng là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần. Nếu Ứng Hiệp vẫn là sát nhân cuồng bạo thì võ lâm sẽ biến thành sông núi máu thịt mất.
- Kiếp há»a sát nhân sẽ ngập tràn võ lâm.
- A di đà phật... Bần tăng sợ như vậy.
- Thế ai có thể ngăn chặn được Ứng Hiệp. Nếu nhÆ° y trở thành kiếp há»a vô lÆ°á»ng Cho bá tính.
Tuyết Kha chen vào:
- Sư phụ, để con ngăn cản hắn cho.
Thiên Trù đại sư nhìn Tuyết Kha chắp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật... Thiện tai... Thiện tai...
Chu Tuyết Ngá»c nhìn lại Tuyết Kha khẽ gật đầu:
- Tuyết Kha... Con phải theo sát bên gian, đó má»›i đúng là sá»± vận chuyển của âm dÆ°Æ¡ng ngÅ© hành, còn lão phu chỉ xin được làm ngÆ°á»i đốt Ä‘uốc tìm chân kiếm.
Tiên Hạc Thần Kim Chu Tuyết Ngá»c nói:
- Ãi tìm chân kiếm hay tá»± biến mình thành kẻ vị kiếm?
- Kẻ vị kiếm thì bị kiếm làm chủ, còn chân kiếm là cách làm chủ kiếm, một kiếm chủ là chủ kiếm là làm chủ bản thân mình. Nhưng trong số hàng kiếm chủ là chủ kiếm, hạng thứ nhất làm chủ kiếm bằng kiếm chiêu, bằng thế pháp, bằng cái thực, còn hạng thứ hai làm chủ kiếm bằng tâm và thức.
Tuyết ngá»c há»i:
- Thế lão mũi trâu làm kiếm chủ Ở hạng nào?
- Chỉ để làm kiếm chủ thì DÆ°Æ¡ng Bất Tuần chẳng phải mÆ°á»i năm tịnh thân để luyện kiếm.
- Lão không làm chủ kiếm nữa à?
- Không làm chủ kiếm thì lão đang Ở hạng nào?
- Lão phu chỉ nhận thức vá» kiếm thôi. Bây giá» lão phu nhận thức vá» kiếm nhÆ° nghệ nhân trồng hoa biết chăm sóc hoa, làm cho hoa đẹp hÆ¡n để thá»i gian không làm tổn hại Cái đẹp đó.
Thiên Trù đại sư chắp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật... Thiện tai... Thiện tai... Trá»n Ä‘á»i này không biết có bao nhiêu ngÆ°á»i luyện kiếm đạt đến cảnh giá»›i nhÆ° lão thí chủ. NgÆ°á»i luyện kiếm nhÆ° ngÆ°á»i trồng hoa, vun đắp cho cái đẹp của hoa, quả là hiếm có... hiếm có... Bần tăng bái phục... Bái phục.
Thiên Trù đại sÆ° ôm quyá»n xá:
- Bái phục... Bái phục lão thí chủ.
- Ãa tạ lão hòa thượng đã khen, nhÆ°ng má»™t kẻ luyện kiếm cÅ©ng muốn chứng nghiệm nhận thức của mình là đúng hay sai. Kiểm chứng thì phải có ngÆ°á»i để kiểm chứng. Lão phu nghÄ© trên Thiên SÆ¡n há»™i lần này là thá»i Ä‘iểm để lão phu chứng nghiệm kiếm chiêu.
- A di đà phật... Lão thí chủ định chá»n bần tăng hay Tiên Hạc Thần Kim kiểm chứng những nhận thức của lão thí chủ vá» kiếm tâm?
DÆ°Æ¡ng Bất Tuần kính cẩn ôm quyá»n hÆ°á»›ng vá» Thiên Trù đại sÆ°:
- Lão phu mạn phép nói mong đại sư và Tiên tỷ miễn thứ.
Chu Tuyết ngá»c nói:
- Lão cứ nói.
DÆ°Æ¡ng Bất Tuần nhìn qua hai ngÆ°á»i rồi nói:
- Lão phu xin được kiến chứng cả hai ngÆ°á»i cùng má»™t lúc.
Thiên Trù đại sư chắp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật.
Tuyết Ngá»c nhìn DÆ°Æ¡ng Bất Tuần không chá»›p mắt. Mãi má»™t lúc sau má»›i lên tiếng đáp lá»i:
- Thốt ra câu đó lão mÅ©i trâu có xem thÆ°á»ng Thiên Trù đại sÆ° và bản nÆ°Æ¡ng không đó?
Bất Tuần lắc đầu:
- Tuyệt nhiên DÆ°Æ¡ng Bất Tuần không có ý xem thÆ°á»ng Thiên Trù đại sÆ° và Tiên Hạc Thần Kim tiên tá»·.
Tuyết ngá»c nói:
- Vậy thì được.
Quay sang Tuyết Kha, Tiên Hạc Thần Kim tiên tỷ nói:
- Kha nhi, thay sÆ° mẫu tiếp chiêu tâm kiếm của DÆ°Æ¡ng lão tiá»n bối.
Tuyết Kha ôm quyá»n:
- Tuân lịnh sư mẫu.
Nàng bước ra đối mặt với Dương Bất Tuần:
- Vãn bối Mạn Tuyết Kha thừa lịnh sÆ° phụ xin nhận lãnh phận sá»± tiếp chiêu lão tiá»n bối.
Bất Tuần ngắm Tuyết Kha từ đầu đến chân rồi khẽ vuốt râu gật đầu:
- Ãúng là má»™t anh thÆ° khó tìm trong thiên hạ.
Bất Tuần lại nhìn đại sư:
- Cung thỉnh đại sư.
- A di đà phật. Nếu lão thí chủ đã muốn là bần tăng có thể chỉ huấn cho Tuyết Kha cũng được.
Dương Bất Tuần gật đầu:
- Ãược Lão quay sang Ứng Hiệp:
- Ứng Hiệp... Ãây là cuá»™c giao thủ kiểm chứng võ công của ta. Ta muốn ngÆ°Æ¡i tập trung để phân biệt đâu là chân kiếm. Ãây là dịp ngÆ°Æ¡i trả ân cho lão phu.
- Ứng Hiệp sẽ trả ân cho tiên sinh.
Ứng Hiệp ôm quyá»n xá DÆ°Æ¡ng Bất Tuần rồi cầm kiếm bÆ°á»›c ra đứng đối diện vá»›i Tuyết kha. Y nghiêm giá»ng nói:
- Tuyết Kha tiểu thư. Trước khi giao đấu tại hạ xin nói với tiểu thư một câu, kiếm rất vô tình - Tuyết Kha biết... nhưng...
- NhÆ°ng sao?
- Huynh là đồ đệ của DÆ°Æ¡ng Lão tiá»n bối, tất huynh làm chủ được kiếm, cá»› sao lại để cho kiếm vô tình?
- Tại hạ không phải là DÆ°Æ¡ng tiên sinh. Tại hạ chỉ là ngÆ°á»i lÄ©nh há»™i cái thần của kiếm mà thôi.
- Thế thì huynh sao có thể thắng được Mạn Tuyết Kha? Má»i huynh.
Ứng Hiệp rút kiếm ra khá»i vá». MÅ©i kiếm hÆ°á»›ng lên trá»i.
Chu Tuyết ngá»c nói:
- Phượng Hoàng Phi Xứ.
Tuyết Kha đảo ngÆ°á»i, giang tay, thân pháp thoát lên cao bốn bá»™ khẽ xoay ná»­a vòng.
Từ trong tay nàng mảnh lụa trắng thoát ra nhanh hơn chớp giật công đến Ứng Hiệp.
Kiếm trong tay Ứng Hiệp hoành đảo, cắt ra má»™t chiêu thần kỳ, mÅ©i kiếm Ä‘iểm vào đầu mảnh lụa rồi chạy dá»c theo mảnh lụa xẻ đôi nó ra làm hai, Ä‘iểm tá»›i hổ khẩu của Tuyết Kha.
Khi mũi kiếm chỉ còn cách hổ khẩu của Tuyết Kha độ ba gang tay thì Tuyết Kha quay tròn như chiếc bông vụ. Hai mảnh lụa xoáy tít lại như đôi giao long quẫy khúc quấn lấy lưỡi kiếm của Ứng Hiệp.
Thế biến hóa thần kỳ đó tưởng đâu đã tước được lưỡi kiếm trên tay Ứng Hiệp, nhưng phản xạ cực kỳ của Ứng Hiệp còn nhanh hơn suy nghĩ của Tuyết Kha. Chân nhẹ điểm trên mảnh lụa, thân pháp Ứng Hiệp cũng quay tròn như Tuyết Kha, dùng chính lưỡi kiếm cuốn hai mảnh lụa lại. Khi lụa vừa cuốn tròn vào lưỡi kiếm thì y chuyển thành thế đâm thẳng tới yết hầu của đối phương.
Mặc dù lưỡi kiếm quấn cả mảnh lụa dài trên mươi trượng nhưng vẫn còn thì ra đủ để xuyên qua yết hầu của Tuyết Kha. Sự biến hóa kiếm chiêu của Ứng Hiệp khiến Tuyết Kha bối rối buộc phải buông mảnh lụa tháo thân vỠsau. Nàng nhanh chóng rơi ngay vào thế hạ phong bởi sự truy bức củ a kiếm chiêu.
Dương Bất Tuần nhìn Thiên Trù đại sư, đưa tay vuốt râu nói:
- Thiên Trù đại sư hẳn có cách hóa giải được cho tiểu nha đầu Mạn Tuyết Kha.
- A di đà phật...
Thiên Trù đại sÆ° nhìn vào cuá»™c giao thủ của Tuyết Kha và Ứng Hiệp. Lúc này Tuyết Kha Ä‘ang bị kiếm chiêu của Ứng Hiệp truy bức thối hẳn vá» sau chỉ còn non ba trượng là đến mép Kim Thiá»n đỉnh. Thiên Trù đại sÆ° nói:
- A di đà phật. Thuận Phong Di ảnh.
Lá»i nói của Thiên Trù đại sÆ° đập vào thính nhÄ© của Tuyết Kha. Ngay lập tức nàng vá»— chưởng công thẳng vào mÅ©i kiếm của Ứng Hiệp. Chưởng kình vá»— vào mÅ©i kiếm khiến cho nó hÆ¡i khứng lại, nhân cÆ¡ há»™i đó Tuyết Kha đạp chân lên sóng kình thoát ngay qua đầu Ứng Hiệp, thoát ra khá»i sá»± truy bức của kiếm chiêu.
Cuá»™c giao chiến lại tiếp tục. Chỉ trong khoảng chÆ°a đầy má»™t tuần trà mà Tuyết Kha và Ứng Hiệp đã giao thủ qua lại trên trăm hiệp bất phân thắng bại. Thỉnh thoảng úng Hiệp lại dồn Tuyết Kha vào thế hạ phong không còn cÆ¡ há»™i tránh né hay phản kích thì Thiên Trù đại sÆ° lẫn Tiên Hạc Thần Kim Chu Tuyết Ngá»c lại nhíu mày suy nghÄ© tìm cách hóa giải cho nàng. Nếu Tuyết Kha không thông minh, căn cÆ¡ linh hoạt thì cÅ©ng không thể nào kịp ứng phó vá»›i những chiêu kiếm triá»n miên bất tận của Ứng Hiệp cho dù có sá»± chỉ Ä‘iểm của Thiên Trù đại sÆ° và Chu Tuyết Ngá»c.
Càng đánh, kiếm chiêu của Ứng Hiệp càng linh hoạt. Bây giá» chẳng còn nhận ra chiêu thức kiếm pháp của y nữa, mà cứ tưởng nhÆ° kiếm trong tay Ứng Hiệp nhÆ° bóng vá»›i hình của gã, vá»›i tất cả sá»± biến hóa thần kỳ linh hoạt bám theo Tuyết Kha không ngừng, làm cho nàng có cÆ¡ há»™i phản kích. Thiên Trù đại sÆ° và Tiên Hạc Thần Kim phải cau mày. Mặt hai ngÆ°á»i Ä‘anh hẳn khi thấy kiếm pháp của Ứng Hiệp càng lúc càng trở lên đặc dị không còn theo thứ kiếm pháp nào. Chính cả hai ngÆ°á»i ngÆ°á»i cÅ©ng phải bối rối chứ đừng nói đến Tuyết Kha là ngÆ°á»i trong cuá»™c.
Thiên Trù đại sư niệm phật hiệu:
- A di đà phật... Dương lão thí chủ... Bần tăng xin chịu...
Ãại sÆ° thiên trù toan nói chịu khuất phục thì thình lình Tuyết Kha thét lên:
- Hê... Huynh thua rồi.
Câu nói của nàng vô hình trung khiến kiếm ảnh của Ứng Hiệp dừng lại. Y ngơ ngác nhìn nàng:
- Sao Ứng Hiệp lại thua?
Tuyết Kha cÆ°á»i khảy?
- Huynh cứ nhìn lại sao ót huynh coi.
Ứng Hiệp chớp mắt như kẻ nửa mơ nửa tỉnh.
- Sao ta có thể nhìn được sau ót mình?
Tuyết Kha cÆ°á»i mỉm nói:
- Ãiểm huynh thua Tuyết Kha nằm Ở sau ót huynh đó.
Nghe nàng nói Ứng Hiệp càng ngơ ngác hơn. Y lắc đầu như thể muốn xua đi những ý tưởng vớ vẩn trong đầu mình, nhưng chỉ một cái lắc đầu của Ứng Hiệp thôi, Tuyết Kha đã chớp động thủ, với hữu Trảo thần kỳ thộp tới hộ khẩu tay kiếm Ứng Hiệp tước ngay kiếm của gã.
Ứng Hiệp giật mình thì đã bị mất kiếm rồi.
Tuyết kha nói:
- Bây giỠhuynh mới thua Tuyết Kha thật đây.
Sắc mặt Ứng Hiệp thẹn đỠhồng. Y miễn cưỡng nói:
- Nàng... đã lừa ta.
Tuyết Kha cÆ°á»i hồn nhiên nói:
- Tuyết Kha không lừa thì huynh đâu cho Tuyết Kha cơ hội phản công huynh.
Thần kiếm Dương Bất Tuần buông tiếng thở dài nói, rồi nói:
- Tuyết Kha đã thắng. Kẻ luyện kiếm đến thá»i Ä‘iểm nhận thức kiếm vẫn có chá»— nhược Xem ra trên Ä‘á»i này chẳng có gì là hoàn hảo cả dù ta có Ä‘i tìm cái chân cuối cùng của nó.
Thần kiếm Dương Bất Tuần tiến đến trước mặt Tuyết Kha:
- Tuyết Kha... Sao ngươi nhận ra cái chước của tâm kiếm?
Tuyết Kha giả lả cÆ°á»i rồi nói:
- Kiếm pháp của Tôn huynh đây triá»n miên không dứt nhÆ° những đợt sóng biển, tất huynh ấy đã nhập tâm vào kiếm. Chỉ cần má»™t cái gì đó khiến huynh ấy xao tâm, xuất thần ra khá»i kiếm thì chẳng khác nào ngÆ°á»i say chợt tỉnh giấc. Trong sá»± thức ngá»™ đó, thân thức của huynh ấy chÆ°a thể kiểm soát được cứ nhÆ° kẻ ná»­a mÆ¡ ná»­a tỉnh, đó chính là thá»i Ä‘iểm để Tuyết Kha chuyển bại thành thắng.
Thần kiếm DÆ°Æ¡ng Bất Tuần ôm quyá»n xá nàng:
- Hậu sinh khả úy... Hậu sinh khả úy... Cái nhược của tâm kiếm lão phu còn chưa tìm được thế mà Tuyết Kha lại sớm nhận ra. Bội phục. Mãi trên Thiên Sơn Dương Bất Tuần là kẻ thứ ba, bây giỠcó lẽ đã xuống hạng thứ tư.
- A di đà phật... DÆ°Æ¡ng lão thí chủ quá khiêm tốn. Thật ra tâm kiếm của DÆ°Æ¡ng lão thí chủ còn hÆ¡n cả bần tăng và Tiên Hạc Thần Kim hợp lại Tuyết Kha nhất thá»i thắng được Tôn Ứng Hiệp là do ngẫu nhiên. Chứ ngay từ đầu Tuyết Kha đã không phải là đối thủ của Ứng Hiệp rồi.
- Nghiệm ra cái nhược của tâm kiếm, Tuyết Kha quả là anh thư kỳ tài của võ lâm. Lão phu bây giỠmới thấy mình chẳng còn cô độc và sợ hãi chẳng có ai là đối thủ của mình.
Thần kiếm nhìn lại Chu Tuyết Ngá»c:
- Tuyết Ngá»c... Ta mừng cho nàng đã có được ái đồ Mạn Tuyết Kha.
Tiên Hạc Thần Kim ôm quyá»n nhún nhÆ°á»ng nói:
- Bản nÆ°Æ¡ng cÅ©ng chúc mừng cho lão đã truyá»n được kiếm pháp DÆ°Æ¡ng gia cho ngÆ°á»i có căn cÆ¡ để luyện kiếm pháp Ä‘á»™c không phải mai má»™t.
Buông tiếng thở dài Bất Tuần nói:
- Rất tiếc Dương Bất Tuần lại phải đốt đèn đi tìm cội nguồn của kiếm pháp.
Nói dứt câu chợt rùn mình má»™t cái đứng thừ ra nhÆ° thể bị trá»i trồng.
Chu Tuyết Ngá»c ngÆ¡ ngác há»i Bất Tuần:
- Lão mũi trâu... Lão sao vậy?
DÆ°Æ¡ng Bất Tuần vẫn đứng bất Ä‘á»™ng không đáp lá»i nàng. Tuyết Ngá»c bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt lão má»›i biết lão đã chết rồi.
Thiên Trù đại sư niệm phật hiệu:
- A di đà phật...
Tiên Hạc Thần Kim nói:
- Lão mÅ©i trâu đã vỡ tim mà chết. CÓ lẽ lão không thể nào chịu được kiếp sống làm ngÆ°á»i đốt đèn tìm chân kiếm.
- A di đà phật... Sinh tá»­ vô thÆ°á»ng, chỉ có cái chết má»›i khiến cho lão thí chủ nhận được cái chân kiếm của ngÆ°á»i Ở cảnh giá»›i nào.
Ứng Hiệp bậm môi nhìn Dương Bất Tuần. Y nghĩ thầm:
- "Tiên sinh... Ứng Hiệp đã phần nào tạo ra cái chết cho tiên sinh." Y bước đến ôm xác Dương Bất Tuần rồi nhìn Thiên Trù đại sư và Tiên Hạc Thần Kim:
- vãn bối cáo từ.
Ứng Hiệp toan dợm bước mang theo xác của Thần kiếm Dương Bất Tuần nhưng Thiên Trù đại sư đã cản lại:
- Thí chủ... Sau này với kiếm pháp của Dương thí chủ, thí chủ sẽ làm gì?
Ứng Hiệp thành khẩn nói:
- DÆ°Æ¡ng tiên sinh vì kiếm mà quên cả bản thân mình, vãn bối là ngÆ°á»i kế nghiệp kiếm pháp của DÆ°Æ¡ng gia. Tất phải có trá»ng trách dÆ°Æ¡ng quang đại vô địch kiếm.
- A di đà phật.
Câu phật hiệu còn Ä‘á»ng trên miệng của đại sÆ° Thiên Trù thì Ứng Hiệp đã thi triển khinh công rá»i Thiên đỉnh mang theo xác DÆ°Æ¡ng Bất Tuần bá» Ä‘i.
Tiên Hạc Thần Kim Chu Tuyết Ngá»c nhìn Thiên Trù đại sÆ°:
- Thiên Trù đại sư nghĩ sao vỠỨng Hiệp?
- Y đã từng là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần. Nếu Ứng Hiệp vẫn là sát nhân cuồng bạo thì võ lâm sẽ biến thành sông núi máu thịt mất.
- Kiếp há»a sát nhân sẽ ngập tràn võ lâm.
- A di đà phật... Bần tăng sợ như vậy.
- Thế ai có thể ngăn chặn được Ứng Hiệp. Nếu nhÆ° y trở thành kiếp há»a vô lÆ°á»ng Cho bá tính.
Tuyết Kha chen vào:
- Sư phụ, để con ngăn cản hắn cho.
Thiên Trù đại sư nhìn Tuyết Kha chắp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật... Thiện tai... Thiện tai...
Chu Tuyết Ngá»c nhìn lại Tuyết Kha khẽ gật đầu:
- Tuyết Kha... Con phải theo sát bên hắn... Nếu cần...
BỎ lá»­ng câu nói giữa chừng, Tuyết Ngá»c nhìn sang Thiên Trù đại sÆ°.
Lão tăng chấp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật... Mong sao phật tổ từ bi đừng để cho chuyện đó xảy ra. Tiên Hạc Thần Kim tiên tá»·, bần tăng muốn truyá»n lại cho Tuyết Kha sở há»c "Kim Cang thần chỉn.
để Tuyết Kha có thể dùng khi cần đến.
Tuyết Ngá»c tiên tá»· ôm quyá»n xá:
- Thay mặt Kha nhi, bản nương cảm ơn đại sư.
- A di đà phật...
Tiên Hạc Thần Kim nhìn lại Tuyết Kha:
- Kha nhi, con Ở lại đây hàm thụ Kim Cang thần chỉ của Thiên Trù đại sư.
- Dạ... Tuyết Kha sẽ cố gắng há»c.
Vuốt tóc Tuyết Kha, Tiên Hạc Thần Kim mỉm cÆ°á»i:
- Kha nhi ngoan lắm. Sư phụ mong con sớm quay vỠLĩnh Nam cung.
- Sư phụ, con sẽ quay vỠmà.
Tiên Hạc Thần Kim nhìn nàng với ánh mắt trìu cảm. Nàng vỗ tay ba cái. Con chim đại bàng từ trên không trung lao xuống nhẹ nhàng đáp bên cạnh Tiên Hạc Thần Kim.
Nhìn Thiên Trù đại sÆ°, Tuyết Ngá»c ôm quyá»n xá:
- Chu Tuyết Ngá»c mạn phép cáo từ đại sÆ°.
- A di đà phật... Thí chủ bảo trá»ng.
Cánh chim đại bàng Ä‘Æ°a Tiên Hạc Thần Kim lÆ°á»›t trên bầu trá»i chỉ trong khoảnh khắc chỉ còn lại dấu chấm Ä‘en cuối Ä‘Æ°á»ng chân trá»i. Tuyết Kha nhìn theo cho đến khi bóng chim mất hẳn.
Tài sản của anhhe1281

  #27  
Old 14-04-2008, 06:04 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Nô Tình Kiếm Thủ: Hồi 27
(Vô Danh)

Ứng Hiệp vừa bÆ°á»›c vào gian tiá»n sảnh Vạn Hoa lâu. Mặc dù đêm đã khuya nhÆ°ng bá»n khách nhân vẫn còn rá»™n rịp Ở đây, vừa thấy Ứng Hiệp liá»n nhận ra ngay đây là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần. Cái danh Di Há»a Ãoạn Hồn Thần đã chấn Ä‘á»™ng cả võ lâm giang hồ, nên ai mà chẳng sợ khi phải trá»±c tiếp đối mặt vá»›i hung thần. Bá»n khách tìm hoa liếc trá»™m Ứng Hiệp rồi nhanh chân lẩn tránh bá» vá», chẳng mấy chốc cả gian tiá»n sảnh vốn rá»™n rịp giá» trở nên vắng ngắt tưởng nhÆ° ngôi nhà hoang, chỉ còn lại những ả kỹ nữ len lén nhìn Ứng Hiệp.
Hiện trạng thấy má»i ngÆ°á»i Ä‘ang muốn xa lánh mình khiến cho Ứng Hiệp cÅ©ng chao lòng. Y nghÄ© thầm:
- "Ta đã trở thành sát nhân đồ tể từ lúc nào vậy nhỉ?" Ứng Hiệp tiến vỠphía ả kỹ nữ đứng gần cửa. Thấy Ứng Hiệp tiến vỠphía mình, ả kỹ nữ vội lánh mặt quay lưng đi nhanh vào trong theo lối hành lang.
Ứng Hiệp lắc đầu.
Y quyết định đến biệt phòng của Tẩu ma ma. Khi đã đứng trÆ°á»›c cá»­a thÆ° phòng của Tẩu ma ma, Ứng Hiệp gõ cá»­a gá»i:
- Tẩu ma ma...
Không có ai mở cá»­a hay lên tiếng, buá»™c Ứng Hiệp phải gõ cá»­a gá»i tiếp:
- Tẩu ma ma... Tẩu ma ma... Ma ma có trong đó không?
Tẩu ma ma cất giá»ng run run:
- CÓ có - Tẩu ma ma không mở cửa cho Ứng Hiệp à?
- Mở ngay đây... Mở ngay đây...
Tẩu ma ma vừa mở cá»­a chạm mặt vá»›i Ứng Hiệp liá»n quỳ móp xuống lạy nhÆ° tế sao.
Mụ vừa lạy vừa nói:
- Tôn công tử tha mạng... Tôn công tử tha mạng...
Thấy Tẩu ma ma sụp lạy mình, Ứng Hiệp vội đỡ bà ta lên và nói:
- Ứng Hiệp có làm gì hại Tẩu ma ma đâu... Nào đứng lên đi.
Tẩu ma ma miễn cưỡng đứng lên và nói:
- Tôn công tá»­... Ma ma đã đốt bức há»a công tá»­ vẽ cho ma ma rồi. Xin công tá»­ đừng giết ma ma... Tôn công tá»­ muốn làm gì ma ma cÅ©ng chiá»u, chỉ xin công tá»­ đừng lấy mạng ma ma thôi.
Ứng Hiệp lắc đầu nói:
- Tẩu ma ma, sao lại nghĩ Ứng Hiệp sẽ giết Tẩu ma ma?
Nhìn Ứng Hiệp, Tẩu ma ma miá»…n cưỡng há»i:
- Tôn công tá»­ không phải là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần à?
Lưỡng lự một lúc, Ứng Hiệp mới nói:
- Thật ra, Ứng Hiệp chính là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần.
Y vừa nói dứt câu thì Tẩu ma ma lại quỳ xuống:
- Tôn công tử tha mạng.
Ứng Hiệp cáu gắt nói:
- Ma ma, Ứng Hiệp có làm gì đâu mà ma ma lại sợ hãi như vậy. Ứng Hiệp và ma ma không thù không oán thì cớ sao ma ma lại sợ Ứng Hiệp? Phải chăng ma ma nghĩ Ứng Hiệp là sát nhân bạo ngược như thiên hạ đồn?
- Ma ma không dám nghÄ© nhÆ° vậy đâu, nhÆ°ng Tôn công tá»­ đã lỡ vẽ bức há»a cho ma ma. Hẳn công tá»­ đến đây là để giết ma ma đúng không?
Ứng Hiệp lắc đầu:
- Không, Ứng Hiệp chỉ đi ngang qua đây, sẵn ghé vào thăm Tẩu ma ma.
- Tôn công tử không gạt ma ma chứ?
- Ứng Hiệp không gạt ma ma đâu. Từ trước tới nay, Ứng Hiệp không phải là kẻ bội ngôn.
Tẩu ma ma thở phào một tiếng nhưng vẫn còn lấm lét nhìn Ứng Hiệp. Tẩu ma ma rối rít nói:
- Ãể ma ma sai bá»n kỹ nữ ra hầu tiếp Tôn công tá»­ nhé.
Tẩu ma ma nói dứt câu bá» Ä‘i ngay ra cá»­a nhÆ°ng Ứng Hiệp gá»i giật lại:
- Tẩu ma ma.
Tẩu ma ma đứng chôn chân không bước được nữa. Bà cũng không thể đủ can đảm quay mặt lại mà lí nhí nói:
- Tôn công tử sai khiến gì Tẩu ma ma?
Bước đến sau lưng Tẩu ma ma, Ứng Hiệp mới nói:
- Nếu ma ma thấy ngại Ứng Hiệp, không xem Ứng Hiệp nhÆ° hôm nào, Ứng Hiệp cáo từ ra Ä‘i không dám làm phiá»n Tẩu ma ma.
Tẩu ma ma rối rít hơn:
- Tôn công tá»­ đừng Ä‘i. Tẩu ma ma sẽ cho ngÆ°á»i hầu tiếp công tá»­ ngay.
- Tẩu ma ma sợ Ứng Hiệp, nên Ứng Hiệp không thể lưu lại đây.
- Ai dà... Tôn công tử đừng giận, ma ma sẽ sắp xếp thư phòng rồi bày đại yến thiết đãi công tử ngay. Tôn công tử bỠđi thì Tẩu ma ma càng không yên lòng.
- Thôi được, Tẩu ma ma đã má»i, Ứng Hiệp sẽ Ở lại uống vá»›i Tẩu ma ma má»™t can rượu rồi sẽ Ä‘i ngay.
Tẩu ma ma gật đầu:
- Tôn công tử chỠma ma.
- Ứng Hiệp chá» ma ma dÆ°á»›i tiá»n sảnh.
Y trở lại tiá»n sảnh ngồi chá». Tẩu ma ma bÆ°ng má»™t bầu rượu bốn cân đặt lên bàn Ứng Hiệp, xun xoe nói:
- Chỉ có Tôn công tử ma ma mới lấy loại hảo tửu này khoản đãi đó.
Ứng Hiệp ôm quyá»n:
- Ãa tạ Tẩu ma ma.
- Ãừng Ä‘a tạ Tẩu ma ma... Miá»…n sao công tá»­ thấy vui vẻ là Tẩu ma ma vui mừng lắm roi.
Ứng Hiệp càng bất ngá» hÆ¡n khi tá»± tay Tẩu ma ma lại chuốc rượu vào chén của y. Tẩu ma ma càng hậu đãi bao nhiêu thì Ứng Hiệp càng bối rối bấy nhiêu. Y tá»± Ä‘oán biết vì sao Tẩu ma ma quá Æ° chiá»u chuá»™ng mình.
Buông tiếng thở dài, Ứng Hiệp bưng chén rượu nói với Tẩu ma ma:
- Ứng Hiệp mong Tẩu ma ma đừng xem Ứng Hiệp là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần.
- Ờ Ờ Công tử uống rượu đi.
Ứng Hiệp dốc chén rượu vào miệng rồi đặt chén xuống bàn. Y ôn nhu nói:
- Tẩu ma ma bấy lâu nay vẫn bình thÆ°á»ng chứ?
- À à vẫn bình thÆ°á»ng.
Răn má»™t nụ cÆ°á»i méo xẹo, Tẩu ma ma há»i lại Ứng Hiệp:
- Còn công tử?
- Ứng Hiệp vẫn nhÆ° xÆ°a chỉ có cái thêm là ngoại danh Di Há»a Ãoạn Hồn Thần.
Không ngá» cái tên Di Há»a Ãoạn Hồn Thần lại làm cho thiên hạ kinh sợ Ứng Hiệp.
- Ma ma có sợ Ứng Hiệp không?
Tẩu ma ma bất giác gật đầu.
Ứng Hiệp tròn xoe mắt nhìn Tẩu ma ma. Chạm vào ánh mắt của y, Tẩu ma ma co rúm ngÆ°á»i lại nhÆ° thể con cừu non đối diện vá»›i chúa sÆ¡n lâm. Cầm bầu rượu mà tay cứ run bắn lên khiến cho Tẩu ma ma không thể chuốc rượu ra chén được.
Ứng Hiệp lấy lại bầu rượu trên tay Tẩu ma ma:
- Ma ma không cần chuốc rượu cho Ứng Hiệp. Ứng Hiệp tự uống được mà.
Nói dứt câu, Ứng Hiệp bưng cả bầu tu luôn một ngụm. Y dùng tay áo chùi miệng rồi ngẩng lên nói với Tẩu ma ma:
- Tẩu ma ma đừng nghÄ© Ứng Hiệp là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần có được không?
- Ãược được Ứng Hiệp lắc đầu:
- Ma ma chỉ nói thế thôi chứ trong ánh mắt của ma ma lộ rõ sự sợ hãi. Ứng Hiệp có làm gì mà ma ma sợ Ứng Hiệp đến vậy?
Tẩu ma ma ậm ừ trong miệng mà không đáp lá»i Ứng Hiệp.
Ứng Hiệp nói tiếp:
- Chỉ vì cái danh Di Há»a Ãoạn Hồn Thần mà Tẩu ma ma xem Ứng Hiệp nhÆ° hung thần sao?
Ứng Hiệp vừa nói dứt câu thì từ ngoài cửa, tiếng của Chân Tử đạo trưởng cất lên:
- Không chỉ Tẩu phu nhân xem ngÆ°Æ¡i là hung thần mà cả võ lâm Ä‘á»u nhìn ngÆ°Æ¡i bằng con mắt đó.
Ứng Hiệp quay lại.
Hình nhÆ° tất cả các vị trưởng môn Ä‘á»u có mặt đứng ngay ngoài ngưỡng cá»­a Vạn Hoa Lâu. Mắt Ứng Hiệp nheo lại:
- Các vị trưởng bối tìm tại hạ?
Chân Tử đạo trưởng hừ nhạt một tiếng rồi nói:
- Bần đạo và các vị trưởng môn tìm ngÆ°Æ¡i để thanh trừ hậu há»a cho võ lâm.
Ứng Hiệp lắc đầu:
- Ãúng ra các vị trưởng môn không nên Ä‘i tìm Ứng Hiệp.
Bang chủ Cái Bang Cầu Nại gằn giá»ng nói:
- Không tìm ngÆ°Æ¡i để hợp sức tiêu trừ, chẳng lẽ chá» ngÆ°Æ¡i đến lấy mạng từng ngÆ°á»i sao?
- A... Hóa ra các vị muốn hợp sức để tiêu trừ Di Há»a Ãoạn Hồn Thần. Tại hạ sợ rằng các vị trưởng môn có hợp lá»±c thì cÅ©ng chẳng làm gì được Tôn Ứng Hiệp.
Trưởng môn Hành Sơn VÔ Thiếu Ky lên tiếng:
- Tiểu tử... Ngươi quá ngông cuồng. Chẳng lẽ với bao nhiêu vị trưởng môn đây mà vẫn không làm gì được ngươi sao?
Trưởng môn Tung SÆ¡n phái Tạ Ãình Bang lên tiếng:
- Các vị Chúng ta không cần nhiá»u lá»i vá»›i sát nhân Di Há»a Ãoạn Hồn Thần. Hãy liên hiệp lại tiêu trừ hắn để võ lâm tránh khá»i hậu há»a sau này.
Tạ Ãình Bang nói dứt câu liá»n rút trÆ°á»ng kiếm ra khá»i vá». Chá»›p thấy trưởng môn Tung SÆ¡n phái rút kiếm, Ứng Hiệp nghÄ© thầm:
- "Cần phải cho há» biết Di Há»a Ãoạn Hồn Thần không phải dá»… bắt nạt. .
Vẫn ý niệm đó, Ứng Hiệp chá»›p Ä‘á»™ng ra chiêu cá»±c kỳ nhanh và chính xác. Mặc dù Tạ Ãình Bang rút kiếm ra trÆ°á»›c nhÆ°ng khi Ứng Hiệp xuất thủ, há» Tạ chỉ đỡ được má»—i má»™t chiêu thì mÅ©i kiếm của Di Há»a Ãoạn Hồn Thần đã Ä‘iểm vào yết hầu gã.
Tạ Ãình Bang không ngá» kiếm thủ của đối phÆ°Æ¡ng lại có sá»± liên hoàn, những tưởng nhÆ° có trăm nghìn kiếm thủ cùng tập kích vào y má»™t lượt khiến lão không thể nào chống đỡ kịp. Má»’ hôi xuất hiện trên trán khi mÅ©i kiếm của Ứng Hiệp chích vào lá»›p da nhăn nheo của vị trưởng môn phái Tung SÆ¡n.
Chân Tử đạo trưởng bối rối nói:
- Tiểu tử đừng làm bậy nhé.
- Nếu tại hạ muốn giết vị trưởng môn này thì ai cản được tại hạ chứ? Không nói sai với các vị, tại hạ đã thụ huấn được chân kiếm của Dương Bất Tuần. Hẳn các vị biết một khi tại hạ muốn lấy mạng ai thì không quá khó với Ứng Hiệp đâu.
Chân Tá»­ đạo trưởng há»i:
- Ngươi định làm gì Tạ trưởng môn?
- Ãây không phải là lúc đạo trưởng há»i tại hạ Ä‘iá»u đó. Tại hạ có thể lấy mạng Tạ trưởng môn bất cứ lúc nào.
Tạ Ãình Bang gắt gá»ng nói:
- Di Há»a Ãoạn Hồn Thần cứ xuống tay Ä‘i.
- Trong bản danh sách mà tại hạ phải lấy mạng có tên Tạ trưởng môn đó. Nhưng nếu Tạ trưởng môn và các vị đây nói một tiếng để yên cho tại hạ được thưởng lãm hảo tửu của Vạn Hoa Lâu thì các vị sẽ còn cơ hội được hưởng thỠlâu hơn nữa.
Ứng Hiệp hít má»™t luồng chân khí thật sâu, căng phồng lồng ngá»±c, gằn giá»ng nói tiếp:
- Còn nếu như các vị không đồng ý để tại hạ thưởng lãm hảo tửu của Tẩu ma ma thì Ứng Hiệp đành tiễn Tạ trưởng môn đi trước vậy.
Chân Tử đạo trưởng và những vị trưởng môn kia nghe Ứng Hiệp nói đã lúng túng lại càng lúng túng hơn. Một lúc sau, Chân Tử đạo trưởng mới lên tiếng:
- Di Há»a Ãoạn Hồn Thần, nếu ngÆ°Æ¡i là anh hùng hảo hán thì hãy cùng quần hùng giao đấu má»™t trận sinh tá»­ tại Phong Vân đầu.
Ứng Hiệp định nhãn nhìn Chân Tá»­ đạo trưởng" - Tại hạ Ä‘ang muốn nghe câu nói này của đạo trưởng. Ãược... tại hạ nhận lá»i.
Ứng Hiệp vừa nói vừa thu hồi kiếm lại.Chân Tá»­ đạo trưởng nghiêm giá»ng nói:
- Rạng sáng ngày mai chúng ta sẽ gặp nhau tại Phong Vân đầu chứ?
- Tại hạ sẽ đến.
Tạ Ãình Bang buông má»™t tiếng thở dài. Các vị trưởng môn lÆ°á»m Ứng Hiệp rồi lần lượt rá»i Vạn Hoa lâu. Tẩu ma ma cứ đứng trÆ¡ ra nhÆ° pho tượng vá»›i những gì Ä‘ang diá»…n Khi các vị trưởng môn Ä‘i rồi, Ứng Hiệp má»›i quay lại bàn. Y nhìn Tẩu ma ma:
- Ma ma...
Tẩu ma ma giật mình:
- Tôn công tử.
Y phÆ°á»›n mày mỉm cÆ°á»i nói:
- Tẩu ma ma thấy đó... Ứng Hiệp đâu có muốn máu nhuộm Vạn Hoa Lâu của Tẩu ma ma. Thành ý của Ứng Hiệp là không để máu nhuộm Vạn Hoa Lâu thì đâu có ý làm hại đến Tẩu ma ma.
Tẩu ma ma khúm núm:
- Tôn công tử tốt quá... Tẩu ma ma không bao giỠquên công tử.
Ứng Hiệp dốc bầu tu luôn một ngụm dài. Y đặt bầu rượu xuống bàn nhìn Tẩu ma ma nói:
- Ai cÅ©ng nghÄ© Ứng Hiệp là sát nhân giết ngÆ°á»i không chá»›p mắt, nhÆ°ng chỉ xin Tẩu ma ma đừng nghÄ© Ứng Hiệp nhÆ° vậy là được rồi.
- Dạ dạ... Tẩu ma ma sẽ không bao giỠnghĩ Tôn công tử là sát nhân chi tử à!
Buông một tiếng thở dài, Ứng Hiệp nói:
- Mặc dù đêm đã khuya nhưng Ứng Hiệp sẽ không lưu lại Vạn Hoa lâu của Tẩu ma ma đâu.
- công tử đi đâu? Công tử giận Tẩu ma ma à?
Tẩu ma ma vừa thốt dứt câu thì Lam Tiểu Yến bước vào. Nàng từ tốn lên tiếng:
- Tôn công tá»­ đâu cần lÆ°u lại Vạn Hoa lâu của Tẩu ma ma. NgÆ°á»i có những nÆ¡i còn tốt hÆ¡n Vạn Hoa lâu của Tẩu ma ma nữa.
Ứng Hiệp nhìn lại Lam Tiểu Yến:
- Lam cô nương.
Tiểu Yến mỉm cÆ°á»i nói:
- Những tưởng Tiểu Yến chẳng bao giỠcòn có dịp gặp được huynh nữa chứ.
- Ứng Hiệp đâu dễ chết được.
- Nghe quần hùng xôn xao vì sá»± xuất hiện trở lại của Di Há»a Ãoạn Hồn Thần, Tiểu Yến tìm đến ngay. Hóa ra huynh tìm đến Vạn Hoa lâu.
Mặt Ứng Hiệp đỠbừng vì thẹn:
- Tại hạ chỉ quá vãng qua đây thăm Tẩu ma ma.
- Huynh chỉ quá vãng qua đây thăm Tẩu ma ma hay thăm các nàng kiá»u nữ của Vạn Hoa lâu?
Lam Tiểu Yến vừa nói vừa lÆ°á»m Ứng Hiệp.
Giả lả tạo nụ cÆ°á»i, Ứng Hiệp nói:
- Tại hạ không có ý đi tìm hoa đâu.
- Không có ý đi tìm hoa vậy huynh có đi theo Tiểu Yến không?
- Tiểu Yến lệnh, Ứng Hiệp phải phục tùng rồi.
Quay lại Tẩu ma ma, Ứng Hiệp ôm quyá»n kính cẩn nói:
- Ứng Hiệp cáo từ Tẩu ma ma.
Tẩu ma ma ngượng ngùng:
- á», công tá»­ cẩn trá»ng.
CÆ°á»i khẩy má»™t tiếng, Ứng Hiệp cao hứng nói:
- Di Há»a Ãoạn Hồn Thần chỉ Ä‘em cái chết đến cho ngÆ°á»i khác chứ đâu ai Ä‘em cái chết đến cho Ứng Hiệp.
Lá»i nói vừa dứt trên hai cánh môi Ứng Hiệp thì giá»ng nói tao nhã của Tuyết Kha cất lên:
- Công tử nói vậy là sai rồi.
Quay đầu nhìn ra cửa, Ứng Hiệp buột miệng nói:
- Tuyết Kha cô nương.
Tuyết Kha từ tốn nhìn Ứng Hiệp nói:
- Huynh nói huynh chỉ Ä‘em cái chết đến cho ngÆ°á»i khác chứ không ai Ä‘em cái chết đến cho huynh?
Ứng Hiệp gật đầu.
Tuyết kha lắc đầu:
- Suy nghĩ đó của huynh không tốt đâu.
- Thế Tuyết Kha cô nương có ý gì muốn chỉ giáo Ứng Hiệp?
Tuyết kha lắc đầu:
- Huynh lớn tuổi hơn Tuyết Kha nên Tuyết Kha không có chỉ giáo gì huynh hết.
Tuyết Kha chỉ muốn nói vá»›i huynh má»™t Ä‘iá»u này thôi.
- Tuyết Kha cô nương muốn nói gì?
- Huynh đừng nghÄ© đến chuyện giết ngÆ°á»i nữa được không? Huynh càng giết nhiá»u ngÆ°á»i chừng nào thì hậu quả càng lá»›n bấy nhiêu. Má»™t ngÆ°á»i có võ công siêu tuyệt và ná»n tảng căn cÆ¡ nhÆ° huynh mà chỉ nghÄ© đến chuyện giết ngÆ°á»i thì ắt khó mà trở thành chính nhân quân tá»­ đó. Mong rằng câu nói này của Tuyết Kha sẽ được huynh nhá»› mãi khi làm bất cứ chuyện gì.
Lam Tiểu Yến nhìn Tuyết Kha. Ãôi mày lá liá»…u của nàng nhíu lại vá»›i vẻ bất mãn lá»™ ra ngoài. Tiểu Yến nói:
- Nha đầu... NgÆ°Æ¡i là ai mà dám thốt ra lá»i huấn thị Di Há»a Ãoạn Hồn Thần? BỘ ngÆ°Æ¡i thá»±c sá»± không muốn sống nữa à?
Tuyết Kha nhìn Lam Tiểu Yến. Nàng chớp mắt như thể phải đối mặt với một hình tượng mình không có cảm tình. Tuyết Kha nói:
- Tuyết Kha biết rồi.
Tiểu Yến đanh mặt lại:
- Nha đầu, ngươi biết gì?
- Nhìn mặt thÆ° thÆ° Tuyết Kha biết ngay thÆ° thÆ° là ngÆ°á»i không tốt. Phàm những ngÆ°á»i không tốt nhÆ° thÆ° thÆ° thì khuôn mặt rất khó có cảm tình. Mắt của thÆ° thÆ° sắc xảo nhÆ°ng ẩn trong đó là nét gian trá khó lÆ°á»ng. Nhân trung sâu, kéo dài xuống tận hai cánh môi không má»ng cÅ©ng không dầy, lúc nào cÅ©ng má»ng Æ°á»›t chứng tá» thÆ° thÆ° là ngÆ°á»i Ä‘a tình. Lại thêm nữa...
- Gì nữa nào?
- Mi mắt thâm quầng, da mặt dù đã trang điểm nhưng nếu không có lớp phế tới thì sẽ có màu men mét.
Tuyết kha chắc lưỡi:
- Tuyết Kha không phải là ngÆ°á»i coi tÆ°á»›ng số nhÆ°ng vẫn có thể Ä‘oán ra cuá»™c Ä‘á»i của thÆ° thÆ° rất nhiá»u phiá»n phức, và không phải là kẻ thủy chung, nếu không muốn nói...
- Nha đầu muốn nói gì?
Mặt Tuyết Kha nhăn lại. Nàng nhìn sang Tôn Ứng Hiệp:
- Tôn huynh... Tuyết Kha nói câu này nhé. Nếu như Tôn huynh cứ đi theo vị thư thư này thì không sớm thì muộn cũng thân bại danh liệt. Chẳng mấy chốc không còn ai dám kết thân với huynh nữa.
Tuyết Kha vừa thốt dứt câu, Lam Tiểu Yến thét lên:
- Nha đầu, ngươi muốn chết rồi chắc?
Ứng Hiệp nghe Tiểu Yến thốt ra câu này, biết chắc nàng sẽ xuất thủ tập kích Tuyết Kha. Mặc dù biết Tiểu Yến sẽ ra tay xuất thủ nhÆ°ng Ứng Hiệp vẫn không sao kịp cản tay nàng. Tiểu Yến hÆ¡i xê mình qua, ngá»c thủ dá»±ng đứng vá»— tá»›i Tuyết Kha hai đạo âm kình. Nàng chá»›p Ä‘á»™ng chưởng pháp nhanh cá»±c kỳ nhÆ°ng Tuyết Kha còn nhanh hÆ¡n cả ý niệm trong đầu Tiểu Yến.
Chưởng kình chÆ°a kịp nhả thì chỉ khí kim cang của Tuyết Kha đã chá»›p Ä‘á»™ng Ä‘iểm vào đúng tâm trung bản thủ của Lam Tiểu Yến. Vốn Tiểu Yến đã biết Tuyết Kha là má»™t cao thù kỳ tuyệt mà nàng từng chứng kiến tại Tụ Hiá»n Trang nên lấy sá»± bất ngỠđể triệt hạ đối phÆ°Æ¡ng nhÆ°ng không ngá» ngay cả chủ định đó cÅ©ng không thá»±c hiện được.
Hai đạo chỉ khí kim cang của Tuyết Kha bổ ngay trúng Tâm trung bản thủ của Lam Tiểu Yến khiến nàng buột miệng thốt lên:
- ôi cha...
HỔ khẩu Tiểu Yến tê buốt, song thủ những tưởng có hai mũi dùi nóng đỠxuyên thấu đến tận bả vai, đâm thấu đến tận tim. Tiểu Yến buông thõng hai tay theo thân hình.
Tôn Ứng Hiệp sợ Tuyết Kha sẽ liên thủ đánh tiếp thì chắc chắn Tiểu Yến không giữ được mạng mình. Y thừa biết Lam Tiểu Yến chẳng thể nào có bản lĩnh sánh ngang với Mạn Tuyết Kha. Y sấn bộ đứng án ngữ trước mặt Tiểu Yến, khoát tay:
- Tuyết Kha cô nương.
Tuyết Kha nhÆ°á»ng mày từ tốn nói:
- Huynh yên tâm... Tuyết Kha không phải là kẻ Ä‘a sát thích giết ngÆ°á»i đâu. Tuyết Kha không nỡ giết vị thÆ° thÆ° này đâu.
Ứng Hiệp thở phào một tiếng:
- Tuyết Kha nương tay cho Tiểu Yến, tại hạ cảm kích vô cùng.
- Không cần huynh phải thốt ra những lá»i khách sáo nhÆ° vậy. Mong huynh đừng có quên lá»i Tuyết Kha là được rồi.
- Tại hạ sẽ suy nghÄ© lá»i của Tuyết Kha.
Ứng Hiệp quay lại nói với Tiểu Yến:
- Tiểu Yến, chúng ta đi.
Hai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a nhau rá»i Vạn Hoa Lâu. Lúc Ä‘i ngang qua mặt Tuyết Kha, Tiểu Yến nói:
- Một ngày gần đây, Lam Tiểu Yến sẽ bắt ngươi trả lại món nợ này.
Ãôi mày Tuyết Kha khẽ cau lại:
- ThÆ° thÆ° sao hung dữ thiên ThÆ° thÆ° càng hung dữ muốn trả thù Tuyết Kha thì càng mất Ä‘i vẻ nữ tính vốn đã mất khá nhiá»u trong thÆ° thÆ° rồi đó.
Ứng Hiệp kéo Tiểu Yến đi.
Tuyết Kha nói theo y:
- Huynh đừng quên lá»i Tuyết Kha nói đấy. Nếu không muốn thân bại danh liệt, biến thành kẻ bại hoại chẳng còn thuốc chữa thì phải biết nhìn ngÆ°á»i. Tránh xa Ä‘iá»u xấu, hÆ°á»›ng đến cái đẹp chân mỹ.
Ứng Hiệp buông tiếng thở dài lắc đầu:
- Ai đã dạy cho Tuyết Kha Ä‘iá»u đó?
- Sư phụ dạy cho Tuyết Kha đó.
- Rất tiếc Tôn Ứng Hiệp chẳng có sư phụ như Tuyết Kha.
- à Huynh không có sư phụ sao võ công lại cao diệu đến vậy. Lão tiên sinh Dương Bất Tuần không phải là sư phụ của huynh sao?
- Không... Ta không có may mắn như Tuyết Kha đâu.
- Lạ lùng thật đó. Thếcòn bá phụ và bá mẫu thì sao?
Ứng Hiệp mỉm cÆ°á»i:
- Ta chỉ là một cô nhi không cha không mẹ.
Tuyết Kha trố mắt nhìn y:
Tiểu Yến dằn tay Ứng Hiệp.
- Tiểu Yến không muốn huynh đôi co với nha đầu đó. Chúng ta đi.
Nàng kéo tay Ứng Hiệp ra ngoài cửa. Ứng Hiệp nhìn Tuyết Kha mà miễn cưỡng bước theo Tiểu yến.
Ra đến bên ngoài rồi, Tiểu Yến má»›i há»i Ứng Hiệp:
- Sao huynh biết nha đầu đó?
Ứng Hiệp thành thật kể lại cho Tiểu Yến biết cuá»™c há»™i võ trên đỉnh Thiên SÆ¡n tại Kim Thiá»n đỉnh. Nghe Ứng Hiệp kể xong, Tiểu Yến má»›i chắc lưỡi nói:
- Thảo nào võ công của nha đầu Tuyết Kha không lợi hại. Thì ra ả là đệ tá»­ chân truyá»n của Tiên Hạc Thần Kim.
Ứng Hiệp buông tiếng thở dài nói:
- Lam muá»™i đừng để tâm tá»›i Tuyết Kha. Thật ra, Tuyết Kha không có ý hại bất cứ ngÆ°á»i nào. Ngược lại, Tuyết Kha còn rất tốt. Muá»™i có thể ví Tuyết Kha nhÆ° má»™t đóa hoa huệ trắng tinh, chÆ°a bị má»™t hạt bụi bám vào.
Tiểu Yến lÆ°á»m Ứng Hiệp:
- Huynh bị nha đầu Tuyết Kha hớp hồn hồi nào vậy? BỘ ả thắng huynh bằng trò tiểu xảo trẻ con ấy rồi huynh đâm ra cảm mến ả ư?
- Huynh cảm thấy Tuyết Kha dễ mến thôi.
Tiểu Yến lÆ°á»m Ứng Hiệp, bất ngá» véo vào tay y. Nàng phụng phịu nói:
- Tiểu Yến biết rồi... Huynh bây giỠchỉ nghĩ tới mỗi ả nha đầu đó thôi chứ đâu còn tơ tưởng gì đến Tiểu Yến và Lâm tỷ tỷ.
Ứng Hiệp bối rối:
- Tiểu Yến đừng nói vậy... Huynh lúc nào cũng nhớ đến Lâm tỷ tỷ và Tiểu Yến.
Nàng nhìn Ứng Hiệp, đôi chân mày lá liá»…u chợt nhÆ°á»ng lên:
- Huynh nói thật đấy chứ?
- Huynh nói thật đó.
- Vậy bây giá» Tiểu Yến nói, huynh có còn nghe theo lá»i Tiểu Yến nữa hay không?
- Huynh đâu dám để cho muội buồn.
Nàng mỉm cÆ°á»i, bóp nhẹ tay Tôn Ứng Hiệp nhá» giá»ng nói:
- Huynh có còn nghÄ© mình là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần do Lâm tá»· tá»· đặt cho huynh, huynh đâu có thể quên hay bá» nó Ä‘i được.
Nàng nhìn Ứng Hiệp mỉm cÆ°á»i, từ tốn nói:
- Nếu Tiểu Yến đặt cho huynh một cái tên, huynh có nhớ không?
- Huynh cũng sẽ không quên.
- Thật chứ?
Ứng Hiệp gật đầu.
Tiểu Yến lÆ°á»m Ứng Hiệp, rồi bất ngá» kéo tay chàng Ä‘i nhanh hÆ¡n. Nàng Ä‘Æ°a úng Hiệp vào má»™t tòa cổ miếu nằm khuất giữa hai hàng tùng cao chót vót.
Ứng Hiệp há»i:
- Muội đưa huynh vào cổ miếu để làm gì?
Tiểu Yến lÆ°á»m Ứng Hiệp:
- Huynh không biết hay giả vỠkhông biết?
Nàng vừa nói vừa kéo Ứng Hiệp vào trong cổ miếu, quay lại vòng tay bá lấy cổ hắn:
- Huynh không nhớ Tiểu Yến à?
Tấm thân má»m mại của Tiểu Yến áp chắc lấy ngÆ°á»i Ứng Hiệp, tạo ra trong huyết lÆ°u của gã thứ cảm giác nao nao diệu kỳ khó tả.
Ngước mặt nhìn Ứng Hiệp, Tiểu Yến nói:
- Huynh nhớ kỷ niệm hôm nào giữa Tiểu Yến và huynh không?
- Huynh...
Nàng lÆ°á»m gã bằng ánh mắt lẳng lÆ¡ tình tứ. Chạm vào ánh mắt Ä‘Æ°a tình của nàng, Ứng Hiệp không dằn được dục tình Ä‘ang khởi phát trong ná»™i Ä‘an mình. Y từ từ vòng tay qua chiếc tiểu yêu xinh xắn má»m mại của Lam Tiểu Yến rồi kéo sát vào mình hÆ¡n.
Tiểu Yến nhá» giá»ng nói:
- Tôn đại ca...
Nàng vừa nói vừa kéo Ứng Hiệp xuống rồi đặt hai cánh môi má»ng Æ°á»›t vào môi y. Sá»± Ä‘am mê nhục dục nhanh chóng kéo đến khá»a lấp toàn bá»™ tâm tÆ° Ứng Hiệp. à niệm duy nhất còn Ä‘á»ng lại trong tâm trí Ứng Hiệp là cảm xúc nhục dục căng tràn, vá»›i tấm thân má»m mại ấm áp của Lam Tiểu Yến.
Y muốn nghẹt thở khi hai cánh môi của nàng chà xát lên môi của gã. Vá»›i những cảm xúc tá»™t cùng, Ứng Hiệp bế xốc Tiểu Yến lên khá»i mặt đất trong khi nàng cứ bấu môi mình vào môi gã.
Má»›i đây Ứng Hiệp còn miên man nghÄ© đến lá»i nói của Tuyết Kha nhÆ°ng bây giá» thì chẳng còn nhá»› gì cả. Y chỉ còn má»—i má»™t suy nghÄ© duy nhất là tận hưởng những cảm xúc đê mê mà Tiểu Yến Ä‘ang mang lại. Bàn tay Ứng Hiệp lần theo hông Tiểu Yến. Nàng rÆ°á»›n ngÆ°á»i để chàng có thể khám phá sâu hÆ¡n vào những vùng cấm của nữ nhân. Khi đạt đến cõi đê mê trần tục, Ứng Hiệp đặt nàng nằm duá»—i dài xuống sân cổ miếu và chỉ còn má»—i chuyện lá»™t bá» xiêm y để tận hưởng những khoái cảm vốn đã được tạo hóa ban tặng cho con ngÆ°á»i.
chính vào lúc Ứng Hiệp đặt tay vào để gỡ những chiếc cúc trên ngÆ°á»i Tiểu Yến thì nghe tiếng đằng hắng cất lên.
Tiếng tằng hắng kia khiến Ứng Hiệp nhÆ° kẻ bàng hoàng vừa thoát khá»i giấc mÆ¡ tiên.
Y bàng hoàng cÅ©ng bởi vì tiếng đằng hắng đó rất quen thuá»™c. Tiếng đằng hắng của Lâm Bạch Huệ. Làm sao Ứng Hiệp có thể quên được giá»ng nói, bÆ°á»›c chân lẫn tiếng nói hay bất cứ những gì thuá»™c vá» Lâm Bạch Huệ.
Tài sản của anhhe1281

  #28  
Old 14-04-2008, 06:04 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Nô Tình Kiếm Thủ: Hồi 28
(Vô Danh)

Chạm vào ánh mắt của Lâm Bạch Huệ, Ứng Hiệp không khá»i bối rối và lúng túng. Y từ từ đứng lên vá»›i vẻ ngượng ngùng. Tiểu Yến cÅ©ng nhá»m ngÆ°á»i ngồi dậy.
Ứng Hiệp nhìn Bạch Huệ ngập ngừng nói:
- Tá»· tá»·...
Bạch Huệ buông tiếng thở dài. Ngay sau tiếng thở dài đầy muá»™n phiá»n của nàng là hai hàng lệ chợt rịn ra khóe mắt. Thấy Bạch Huệ rÆ¡i lệ, lòng Ứng Hiệp càng bị dày vò hÆ¡n. Y gần nhÆ° chết lặng hoặc đã hóa thân thành tượng đá bởi nét Ä‘au khổ tá»™t cùng toát ra từ ánh mắt lẫn dung diện của Lâm Bạch Huệ.
Y bước đến trước mặt Bạch Huệ, với tất cả sự thành kính của sự sám hối, Ứng Hiệp nói:
- Tá»· tá»·... Ãệ...
Bạch Huệ để mặc cho nước mắt Trảo ra hai bên khóe, thổn thức nói:
- Bạch Huệ không dám làm phiá»n Tôn đệ đâu.
Nàng nói dứt câu chợt quay lưng bỠđi nhưng Ứng Hiệp đã kịp nắm lấy tay kéo lại:
- Tá»· tá»·...
Bạch Huệ nhìn lại Ứng Hiệp.
- Ãệ muốn nói gì vá»›i tá»·... Má»™t lá»i từ biệt chăng?
- Ãệ không muốn xa tá»· đâu.
- Trong tâm của đệ đâu còn Bạch Huệ nữa.
Ứng Hiệp lắc đầu:
- Không... Trong tâm Ứng Hiệp chỉ có mỗi một mình tỷ thôi. Ứng Hiệp mãi mãi tôn thỠLâm tỷ tỷ.
- Ãệ nói thật lòng chứ?
Ứng Hiệp gật đầu:
- Ãệ nói thật lòng mà. Nếu nhÆ° Ứng Hiệp có ngoa ngôn thì trá»i tru đất diệt đệ Ä‘i.
Không một nữ nhân nào có thể thay thế hình bóng của tỷ trong trí óc Ứng Hiệp.
- Thế sao...
Mặt Ứng Hiệp Ä‘á» rần nhÆ° thể vừa chui trong há»a lò ra. Y ngượng ngùng nói:
- Ãệ biết lá»—i của mình rồi. Tá»· tá»· tha thứ cho đệ.
- Bạch Huệ đâu dám trách Ứng Hiệp... Chỉ vì Bạch Huệ quá há»i hợt nên má»›i để chuyện này xảy ra.
Nàng nhẹ lắc đầu:
- Bạch Huệ chẳng bao giỠmuốn mất Tôn Ứng Hiệp.
- Ãệ sẽ không bao giá» phản bá»™i tá»· nữa.
- Ãệ nói bằng lòng chân thành của mình chứ?
Ứng Hiệp gật đầu.
Lam Tiểu Yến bÆ°á»›c đến bên hai ngÆ°á»i. Nàng nhìn Lâm Bạch Huệ vá»›i ánh mắt sắc nhÆ° bảo Ä‘ao bảo kiếm pha chút sá»± khinh bỉ và dè bỉu. Tiểu Yến nói:
- Tiểu Yến không biết nước mắt của Lâm tỷ tỷ là nước mắt thật hay nước mắt giả đây.
Bạch Huệ nhìn Tiểu Yến:
- Tiểu Yến, ta không trách cô. CÓ trách thì trách Tôn Ứng Hiệp hai lòng khiến ta phải khổ Câu nói này của Bạch Huệ càng khiến cho Ứng Hiệp bối rối hơn, y gượng nói:
- Ứng Hiệp không có ý làm cho tỷ đau khổ đâu.
Tiểu Yến nhìn Ứng Hiệp:
- Huynh có thể tin lá»i Lâm Bạch Huệ sao?
Ãôi chân mày của Ứng Hiệp cau lại vá»›i tất cả nét bất nhẫn và hằn há»c khi Tiểu Yến thốt ra câu nói đó. Y buông tiếng thở dài nói:
- Ta có lỗi với Lâm tỷ tỷ.
Tiểu yến lắc đầu:
- Huynh hãy từ bỠý nghĩ đó đi. Huynh chẳng có lỗi gì đâu.
Ứng Hiệp gằn giá»ng nói:
- Nàng nói sai rồi. Ta đã phản bội lại Lâm tỷ tỷ mà đến với nàng. Ta đã làm Lâm tỷ tỷ phải khóc. Ứng Hiệp này chỉ có chết mới chuộc lại lỗi của mình mà thôi.
Bạch Huệ lắc đầu nắm tay Ứng Hiệp:
- Tôn đệ... Tá»· không muốn đệ uá»· mị nhÆ° vậy đâu. Nếu đệ chết thì cõi Ä‘á»i này thật sá»± vô nghÄ©a đối vá»›i tá»·. Thà cả hai chúng ta cùng chết để chẳng còn sá»± chia cắt nào nữa.
- Tá»· tá»·...
Tiểu Yến nhăn mặt:
- Ứng Hiệp... huynh đừng nghe lá»i nói của Lâm Bạch Huệ.
Ứng Hiệp quay lại:
- Nàng im Ä‘i... và mau cút khá»i đây.
Lòi nói này của Ứng Hiệp khiến Tiểu Yến phải thẫn thá», ngÆ¡ ngẩn thẹn chín. Nàng trợn mắt nói:
- NgÆ°Æ¡i tin vào lá»i nói của Bạch Huệ Æ°?
ứng Hiệp bất nhẫn đáp lá»i Tiểu Yến:
- Ta phản bội tỷ tỷ cũng chỉ vì nàng khuyến dụ mà thôi.
Tiểu Yến bật cÆ°á»i khanh khách. Nàng vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Tiểu Yến không biết ai phản bội ai. Lâm Bạch Huệ có bao giỠyêu ngươi đâu. Bạch Huệ chỉ muốn biến ngươi thành một gã nô tình mãi mãi phục dịch cho cô ta mà thôi.
Bạch Huệ chau mày:
- Tiểu Yến... Muội nói vậy là có ý gì?
Tiểu Yến nhìn Bạch Huệ. Nàng nghiêm giá»ng nói:
- Lâm Bạch Huệ... Tá»· hãy nói thật tất cả Ä‘i. Ãừng giấu diếm gì nữa cả. Tá»· không bao giá» yêu Tôn Ứng Hiệp phải không?
- Tỷ không hiểu muội đang nói gì?
- Tỷ giả vỠkhông hiểu thì có. CÓ bao giỠtỷ yêu Ứng Hiệp đâu. Tỷ chỉ muốn biến Ứng Hiệp thành một gã nô tình để sai khiến thôi.
Bạch Huệ lắc đầu:
- Ãừng nói hồ đồ.
- Tiểu Yến không nói hồ đồ đâu. Ãã có bao nhiêu nam nhân tá»± nguyện trở thành nô tình của tá»· tá»·. Tá»· tá»·... Tiểu Yến yêu Ứng Hiệp, xin tá»· hãy buông tha cho chàng Ä‘i.
Bạch Huệ lắc đầu:
- Tỷ không hiểu muội định nói gì nữa. Hay muội định tước đoạt Ứng Hiệp của tỷ ư?
Tiểu Yến trừng mắt nhìn Bạch Huệ:
- Tước đoạt... Tỷ có bao giỠnhìn Ứng Hiệp như tình lang của tỷ đâu mà tỷ nói Tiểu Yến tước đoạt? Tỷ chỉ muốn lợi dụng chàng mà thôi.
Bạch Huệ chau mày thét lên:
- Im miệng. Ta không trách muá»™i đã cÆ°á»›p Ứng Hiệp của ta, giá» muá»™i còn há»n trách lại ta nữa. Tiểu Yến, Bạch Huệ đối xá»­ vá»›i muá»™i tốt bao nhiêu thì muá»™i ngược đãi ta tàn tệ thế đấy. Khi ta nhá» muá»™i chăm sóc cho Tôn đệ thì muá»™i lại cÆ°á»›p Ứng Hiệp của ta.
Bạch Huệ quay lại nhìn vào mắt Tôn Ứng Hiệp:
- Ứng Hiệp... Ãệ phải có sá»± lá»±a chá»n.
- Tá»· tá»·.
Bạch Huệ khoát tay:
- Bạch Huệ có thể chết vì tình nhÆ°ng không thể để cho ngÆ°á»i khác Ä‘oạt tình yêu của mình. Ãệ hãy lá»±a chá»n Ä‘i. Ai... Bạch Huệ hay Tiểu Yến. Nếu là Tiểu Yến thì hãy Ä‘em xác Bạch Huệ chôn nÆ¡i đầu tiên ta và đệ gặp nhau. Phỉ Thúy Tiên trang sẽ là vùng đất yên nghỉ của Lâm Bạch Huệ cùng vá»›i ná»—i oán há»n kẻ không chung tình.
Tiểu Yến bật cÆ°á»i khanh khách. Nàng vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Ná»±c cÆ°á»i quá... Ná»±c cÆ°á»i quá... Những oan hồn đã chết bởi tay Lâm Bạch Huệ, những gã nô tình dÆ°á»›i âm phủ hẳn không thể nào siêu thoát được khi nghe âm Sát...
Tiểu Yến chÆ°a kịp nói hết câu thì Bạch Huệ đã lạng ngÆ°á»i bÆ°á»›c ngang, vung hữu thủ tát thật mạnh vào mặt Tiểu Yến.
- Bốp.
Hứng trá»n cái tát tai nảy lá»­a của Lâm Bạch Huệ, đầu óc Tiểu Yến nổi lên những âm thanh ù ù khó chịu vô cùng. Mắt thì nảy Ä‘om đóm. Nàng phải thối hai bá»™ má»›i định thần được.
Tiểu Yến gằn giá»ng:
- Lâm Bạch Huệ... Ngươi dám đánh ta?
- Ta cảnh cáo muội đó.
- Cảnh cáo hay ngÆ°Æ¡i sợ ta nói ra sá»± thật vá» con ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i?
- Lam muội đừng buộc ta thẳng tay vô tình với ngươi.
Ứng Hiệp toan lên tiếng cản hai ngÆ°á»i nhÆ°ng Bạch Huệ đã trừng mắt nói:
- Tôn đệ... Ãây là chuyện riêng tÆ° của nữ nhân, đệ đừng xen vào.
Nhìn lại Tiểu Yến, Bạch Huệ gằn giá»ng nói vá»›i nàng:
- Lam Tiểu Yến... Giữa ta và ngÆ°Æ¡i chỉ còn má»™t cách lá»±a chá»n.
Tiểu Yến Ä‘ay nghiến đáp lá»i Bạch Huệ:
- Cách gì?
- Bạch Huệ chết, hoặc ngươi chết.
Nghe Bạch Huệ thốt ra câu này, lòng dạ Ứng Hiệp rối bá»i. Trong tâm y đâu muốn xảy ra chuyện này. Mặc dù y tôn thá» Lâm Bạch Huệ nhÆ°ng đâu muốn Tiểu Yến chết, hoặc ngược lại, Bạch Huệ có mệnh hệ gì thì y càng Ä‘au khổ hÆ¡n nữa.
Ứng Hiệp lắc đầu:
- Tỷ tỷ... ứnghiệp...
Bạch Huệ cÆ°á»›p lá»i Ứng Hiệp:
- Nếu đệ không muốn giữa tá»· và Tiểu Yến kết thúc oan nghiệt này thì hãy rút kiếm kết thúc cuá»™c Ä‘á»i Lâm Bạch Huệ.
Tiểu Yến cao giá»ng nói:
- Không cần Ứng Hiệp huynh phải xuống tay với ngươi đâu. Tiểu Yến cũng đủ rồi.
Bạch Huệ nhìn lại Tiểu Yến:
- Ta chỠđợi câu nói này của muội.
Thấy hai ngÆ°á»i quá Æ° là căng thẳng, Ứng Hiệp lo lắng nhÆ°ng khi chạm vào thần nhãn của Lâm Bạch Huệ thì chẳng dám thốt ra má»™t lá»i nào.
Ãịnh nhãn vào mặt Tiểu Yến, Bạch Huệ nói:
- Ãây có thể là lần cuối cùng ta và muá»™i gặp nhau. Mong rằng ngÆ°á»i ra Ä‘i không há»n không giận không uất ức mà lại mỉm cÆ°á»i chúc phúc cho kẻ Ở lại.
Tiểu yến gật đầu:
- Tiểu Yến cũng mong như vậy.
Ứng Hiệp toan lên tiếng thì Tiểu Yến chá»›p Ä‘á»™ng thủ. Chỉ má»™t cái lắc vai, nàng đã áp thẳng tá»›i Lâm Bạch Huệ. Tả thủ dụng Trảo, hữu thủ dụng chưởng chia làm hai Ä‘Æ°á»ng tấn công trá»±c diện vào đối phÆ°Æ¡ng.
Không cần tránh né, Bạch Huệ dựng đứng song chưởng đỡ thẳng đến chiêu công của Tiểu Yến.
- âm...
Bạch Huệ thối lui ba bộ khiến cho Ứng Hiệp lo lắng đinh lướt vào ngăn tay Tiểu Yến.
Y làm sao không lo lắng khi thấy ngÆ°á»i mà hắn tôn thá» vừa giao thủ đã rÆ¡i ngay vào thế hạ phong.
NhÆ°ng Ứng Hiệp chÆ°a kịp thá»±c hiện ý định của mình thì Tiểu Yến đã tranh thủ lấy tiên cÆ¡. Nàng sàng ngÆ°á»i lÆ°á»›t đến, từ trong ống tay áo hữu thủ má»™t lưỡi Ä‘ao nhú ra, nhanh hÆ¡n sao băng lia thẳng tá»›i yết hầu của Lâm Bạch Huệ.
Những tưởng đâu chiêu kiếm mật Ä‘ao của Tiểu Yến đã tÆ°á»›c Ä‘i sinh mạng của Lâm Bạch Huệ, nhÆ°ng nàng đã kịp ngá»­a ngÆ°á»i ra sau. MÅ©i kiếm dấu trong tay của Tiểu Yến trượt sát ngay trên mặt Lâm Bạch Huệ chỉ cách ná»­a đốt tay.
Công hụt đối phương, Tiểu Yến chới với, chưa kịp thu hồi thân thủ thì đã hứng một chưởng chí mạng của Bạch Huệ vào vùng hạ đẳng.
- âm...
Thể pháp của Tiểu Yến nhÆ° cánh diá»u bắn ngược vá» sau, va lÆ°ng vào vách cổ miếu.
- Rầm...
Hứng má»™t chưởng vô tình của Lâm Bạch Huệ, Tiểu Yến vô cùng tức giận. Nàng chá»i tay đứng lên Ä‘ay nghiến nói:
- Ta không giết được ma nữ thá» không sống trên Ä‘á»i này.
Lá»i nói còn Ä‘á»ng trên miệng Tiểu Yến thì Lâm Bạch Huệ hÆ¡i xoay ngÆ°á»i thi triển luôn sở há»c Mạn VÅ© Thiên châm. Hữu thủ của nàng chỉ hÆ¡i nhích Ä‘á»™ng, chỉ pháp búng ra mÅ©i Ä‘á»™c châm thần kỳ.
MÅ©i châm thoát ra khá»i chỉ pháp của Bạch Huệ thoát Ä‘i hÆ°á»›ng đến tam tinh Tiểu Yến mà tuyệt nhiên Tiểu Yến không thể nào phát hiện được. MÅ©i thiên châm chết ngÆ°á»i nhÆ° kiếm ảnh vô hình, vô thanh chá»›p Ä‘á»™ng đã xẹt tá»›i tam tinh của Tiểu Yến rồi.
Khi Tiểu Yến cảm nhận được tam tinh mình buốt nhói, đầu óc nhÆ° thể có má»™t tầm sét vô hình đánh thẳng vào, cùng vá»›i cảm giác nóng bá»ng má»›i nhận biết mình đã trúng tuyệt chiêu của đối phÆ°Æ¡ng.
Mắt vẫn mở to hÆ°á»›ng vá» Bạch Huệ nhÆ°ng Tiểu Yến chẳng thốt được lá»i nào. Lưỡi nàng nhÆ° thể khô cứng, không sao nói được ná»­a lá»i. Cùng vá»›i cảm giác đó thì hình ảnh của Bạch Huệ và Ứng Hiệp nhanh chóng má» dần trong tầm mắt nàng, cuối cùng chỉ còn lại màu Ä‘en hãi hùng bao trùm lên nhận thức của nàng.
Ứng Hiệp đứng chết lặng khi nhận biết Tiểu Yến đã chết. Y như thể biến thành pho tượng bất động, trơ ra mà chẳng biết phải làm gì.
Bạch Huệ buông tiếng thở dài. Lệ Trảo ra khóe mắt nàng.
Bước đến bên xác Tiểu Yến, Bạch Huệ đặt nàng nằm xuống sàn cổ miếu.
- Tiểu Yến... Tỷ tỷ có lỗi với muội. Tỷ không muốn hạ thủ vô tình với muội nhưng muội buộc tỷ phải làm như vậy.
Bạch Huệ quỳ xuống bên cạnh Tiểu Yến, đôi bá» vai thon nhá» run lên má»™t cách tá»™i nghiệp. Nàng gục đầu xuống ngÆ°á»i Tiểu Yến bất giác thét lá»›n:
- Tiểu Yến muội muội, chỠtỷ theo với.
Bạch Huệ vừa thét vừa lao đầu vào vách cổ miếu, nhÆ°ng Ứng Hiệp đã nhanh hÆ¡n. Y lách ngÆ°á»i lạng bá»™ thi triển Tu La thần pháp, đỡ lấy Lâm Bạch Huệ.
Bạch Huệ ngả vào ngÆ°á»i Ứng Hiệp:
- Lâm Tỷ tỷ...
Bạch Huệ đẩy Ứng Hiệp ra:
- Tôn đệ... Hãy buông tỷ ra. Tỷ muốn chết theo Lam muội muội.
Nghe nàng nói câu đó, Ứng Hiệp càng ôm chặt nàng hơn. Y thổn thức nói:
- Tỷ tỷ... Tất cả cũng chỉ vì Tôn Ứng Hiệp mà xảy ra cớ sự này. Nếu tỷ tỷ muốn theo Lam Tiểu Yến thì hãy sát tử đệ trước đi đã. Ứng Hiệp là kẻ đáng chết... Rất đáng chết.
Nghe Ứng Hiệp thốt ra câu này, Bạch Huệ đã không dụng sát chiêu lấy mạng y mà còn vòng tay ôm cứng gã. Nàng thổn thức nói:
- Tôn đệ đệ... Tại sao tỷ lại hành động nông nổi như vậy? Tại sao chứ?
Nàng ngẩng mặt nhìn Ứng Hiệp mặc nhiên để lệ Trảo ra hai khóe mắt làm hoen cả lớp phần trang điểm.
Ứng Hiệp buông tiếng thở dài nói:
- Kẻ gây ra chuyện này là Ứng Hiệp. Tỷ hãy ra tay giết Ứng Hiệp đi.
Bạch Huệ lắc đầu:
- Tá»· sao có thể xuống tay lấy mạng Ứng Hiệp. Tá»· yêu đệ mà. CÅ©ng chỉ vì yêu đệ mà tá»· không kìm chế được sá»± ghen tuông tức giận khi thấy ngÆ°á»i ta phản bá»™i mình. Khi thấy Lam muá»™i cÆ°á»›p đệ... Tá»· Ä‘au khổ lắm... Ãệ hiểu cho tá»· không?
Nghe nàng thốt ra câu này, Ứng Hiệp chỉ còn biết cắn răng vào môi để đè nén những cảm xúc xót xa ân hận. Y tự thầm trách mình sao lại để cho xảy ra cảnh oan trái nghiệt ngã này.
Ứng Hiệp ôm chặt lấy Bạch Huệ:
- Tá»· tá»·... Ãệ có lá»—i vá»›i tá»·, và có lá»—i vá»›i Tiểu Yến. Ãệ không còn đáng sống trên Ä‘á»i này nữa.
Y nói xong, rút kiếm toan tá»± kết liá»…u cuá»™c Ä‘á»i mình, nhÆ°ng Lâm Bạch Huệ đã chá»™p tay y lại, ánh mắt van xin khẩn thiết:
- Ứng Hiệp... Nếu đệ đi theo Lam muội thì trước hết hãy giết chết tỷ đi.
Nàng vừa nói vừa gỡ kiếm ra khá»i tay Ứng Hiệp rồi từ từ quỳ xuống dÆ°á»›i chân gã, khẩn thiết Ä‘au khổ nói:
- Ứng Hiệp đệ đệ... Ãừng bá» Lâm Bạch Huệ. Trên cõi thế gian này Bạch Huệ chỉ còn má»—i mình Ứng Hiệp mà thôi.
Nàng gục đầu vào chân Ứng Hiệp nhỠnhẹ nói:
- Ãệ đừng bá» tá»·... Ãừng bá» tá»·.
Giá»ng nói lẫn hành Ä‘á»™ng của Bạch Huệ khiến cho Ứng Hiệp có cảm tưởng nhÆ° Ä‘ang bị khảo hình vá»›i nhÅ©ng nhát kiếm xót xa, Ä‘au Ä‘á»›n. Y quỳ xuống trÆ°á»›c mặt nàng:
- Tá»· tá»·.
cùng vá»›i những lá»i nói đó, Ứng Hiệp ôm lấy Bạch Huệ. Y thổn thức nói:
- Ãệ sẽ không bá» tá»· mà Ä‘i nữa đâu. Cuá»™c Ä‘á»i này đệ chỉ có má»—i mình tá»· tá»· mà thôi.
Ãệ ân hận lắm... Từ nay đệ sẽ không bao giỠđể cho tá»· buồn nữa. Không bao giỠđể cho nÆ°á»›c mắt Trảo ra khóe mắt của tá»·.
Y hôn vào mái tóc dài óng ả của Lâm Bạch Huệ:
- Nếu tỷ muốn đệ, đệ cũng sẽ chết.
Hai ngÆ°á»i ôm chặt lấy nhau. Khi Bạch Huệ ngẩng lên nhìn Ứng Hiệp, hai cánh môi đượm má»™t nụ cÆ°á»i hé nở. Nụ cÆ°á»i nhÆ° đóa hoa tầm xuân gá»i má»i kẻ lãng du phải dừng bÆ°á»›c.
Ứng Hiệp cúi xuống liếm giá»t lệ còn Ä‘á»ng trên khóe mắt Bạch Huệ. Nàng nhắm há» mi mắt nhá» nhẻ nói:
- Ãệ đừng làm tá»· buồn nữa nhé.
Ứng Hiệp gật đầu:
- Ãệ sẽ không bao giỠđể cho tá»· phải Ä‘au khổ nữa đâu.
Bạch Huệ nhắm mắt với ý nghĩ thầm kín trong đầu mình:
"Nô tình kiếm khách."
Tài sản của anhhe1281

  #29  
Old 14-04-2008, 06:05 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Nô Tình Kiếm Thủ: Hồi 29
(Vô Danh)

Phong Thiá»n đài.
Tất cả các bang phái Ä‘á»u đã há»™i tụ vá» Phong Thiá»n đài, vá»›i sá»± thống lÄ©nh của các vị chưởng môn đại phái. HỌ chỠđợi Tôn Ứng Hiệp để quyết đấu má»™t trận sống còn.
Ãúng giá» ngá» vầng nhật quang đã đứng bóng thì cá»— xe song mã của Ứng Hiệp và Lâm Bạch Huệ cÅ©ng xuất hiện.
Ngồi trên ghế xà ích, Bạch Huệ trong bá»™ xiêm y trắng toát nhÆ° hôm nào đã gặp Ứng Hiệp tại Phỉ Thúy Tiên Trang. Ứng Hiệp ngồi bên vá»›i bá»™ lam y nho sinh đôn hậu chứ chẳng có nét gì của má»™t sát nhân cuồng kiếm Di Há»a Ãoạn Hồn Thần.
Cá»– xe song mã dừng ngay trÆ°á»›c thá»m Phong Thiá»n Ãài. Ứng Hiệp và Bạch Huệ bÆ°á»›c xuống xe, Ä‘i thẳng má»™t mạch lên Phong Thiá»n Ãài. Tất cả má»i cặp mắt, nhất là của những vị chưởng môn bang chủ Ä‘á»u hÆ°á»›ng vỠỨng Hiệp.
Lâm Bạch Huệ ôm quyá»n xá từng ngÆ°á»i rồi từ tốn nói:
- Ứng Hiệp và Bạch Huệ theo lá»i hẹn Æ°á»›c của các vị chưởng môn đến phó há»™i tại Phong Thiá»n Ãài.
Chân Tá»­ đạo trưởng đứng lên vuốt râu định nhãn nhìn Ứng Hiệp rồi dá»i mắt sang Lâm Bạch Huệ, từ tốn nói:
- Lâm cô nÆ°Æ¡ng hẳn biết quần hùng võ lâm phó há»™i vá»›i Di Hoạ Ãoạn Hồn Thần hôm nay vì mục đích gì chứ?
Bạch Huệ ôn nhu đáp lá»i Chân Tá»­ đạo trưởng:
- Tôn đệ đã nói vá»›i Bạch Huệ tất cả rồi. Bạch Huệ cùng vá»›i Tôn đệ đến đây ngoài chuyện đáp ứng đòi há»i của các vị chưởng môn còn có mục đích khác.
Chân Tử đạo trưởng cau mày:
- Lâm cô nÆ°Æ¡ng và Di Há»a Ãoạn Hồn Thần đến Phong Thiá»n đài còn mục đích gì nữa?
Nàng mỉm cÆ°á»i nói:
- Tại Phong Thiá»n Ãài có đủ tất cả các vị chưởng môn đại phái, không thiếu má»™t môn phái nào. Thiếu Lâm có nhị vị cao tăng Pháp Lạc và Pháp Trí, VÕ Ãang có Chân Tá»­ đạo trưởng, Tung SÆ¡n có Tạ chưởng môn, Hành SÆ¡n có VÔ chưởng môn, Ãao môn có Tần bang chủ, Thần Phục bang có Tưởng phu nhân và Cái Bang thì có Cầu Nại bang chủ.
Nhân sự có mặt của các vị Ở đây, bạch Huệ muốn tuyên cáo với võ lâm Trung nguyên sự trở lại của Tinh Túc giáo.
Mặt Chân Tử đạo trưởng đanh hẳn lại:
- Tinh Túc giáo... ÃÓ là má»™t giáo phái tà đạo mà trÆ°á»›c đây đã từng xuất hiện nhÆ°ng không được quần hào tán dÆ°Æ¡ng và chấp nhận. Hôm nay, sao Lâm cô nÆ°Æ¡ng tá»± nhận mình là ngÆ°á»i của Tinh Túc giáo?
- Lâm Bạch Huệ là ngÆ°á»i của Tinh Túc giáo thì có gì khác biệt nếu so vá»›i đạo trưởng là trưởng môn của VÕ Ãang. Hay trong mắt đạo trưởng Tinh Túc giáo không đáng đứng trong cõi võ lâm giang hồ Trung thổ!
- ơ, bần đạo chỉ lấy lầm lạ mà muốn muốn biết nguyên cớ thôi.
- Nếu đạo trưởng muốn biết thì Bạch Huệ cũng không nỠhà giấu đạo trưởng. Xem như sự thú nhận này, Bạch Huệ đã kính các vị.
Má»i ánh mắt Ä‘á»u dồn vá» phía nàng.
Bạch Huệ ôm quyá»n nói:
- Bạch Huệ chính là ái nữ của Lâm Tứ hồi đó. Vị chÆ°Æ¡ng môn đầu tiên của Tinh Túc giáo bị quần hùng võ lâm không tán dÆ°Æ¡ng. Nay há»™i nhập trở lại giang hồ để chứng minh cho má»i ngÆ°á»i biết Tinh Túc giáo không phải là tà giáo tầm thÆ°á»ng nhÆ° các vị nghÄ©.
Nàng mỉm cÆ°á»i nhìn lại Ứng Hiệp:
- Ãệ, hãy giÆ°Æ¡ng đại kỳ Tinh Túc giáo.
Ứng Hiệp gật đầu. Y lấy ngá»n đại kỳ trong khoang xe, dá»±ng lên cao. Lá cỠđỠối giữa gió phần phật, chính giữa thêu má»™t bá»™ lÆ° cùng vá»›i con bò cạp rất sinh Ä‘á»™ng. Ứng Hiệp cầm lá đại kỳ bÆ°á»›c lên đài Phong Thiá»n. Y vận công dồn vào cán đại kỳ rồi vung tay ghim thẳng xuống thá»m đá.
Cán đại kỳ bằng thép xuyên sâu xuống ná»n đá tảng. Lá đại kỳ Tinh túc giáo chẳng khác nào ngá»n đại kỳ huyết của Phong Thiá»n Ãài, là đại kỳ của võ lâm trung thổ.
Thấy Ứng Hiệp dám dá»±ng đại kỳ trên Phong Thiá»n Ãài, thánh địa thiêng liêng của võ lâm khiên các vị chưởng môn phải bất mãn. Bang chủ Cái Bang Cầu Nại nện đả cẩu bổng xuống sàn đá., cất giá»ng há»i:
- Lâm cô nÆ°Æ¡ng chắc phải biết Phong Thiá»n Ãài là Thánh Ãịa VÕ Lâm. Chỉ những danh môn chính phái má»›i được dá»±ng đại kỳ.
Tạ Ãình bang hừ nhạt nói tiếp:
- Tinh Túc giáo đâu phải danh môn chính phái, chẳng có danh tiếng gì, nay lại dám dá»±ng đại kỳ trên Phong Thiá»n đài, Lâm cô nÆ°Æ¡ng quá xem thÆ°á»ng võ lâm rồi.
Bạch Huệ nhìn chưởng môn phái Tung SÆ¡n Tạ Ãính Bang mỉm cÆ°á»i từ tốn nói:
- Tả chưởng môn cho Tung SÆ¡n phái của mình là danh môn chính phái, Bạch Huệ không dám phủ nhận lá»i nói của chưởng môn. NhÆ°ng xin há»i chưởng môn thế nào là danh môn chính phái, thế nào là tà phái không đáng dá»±ng đại kỳ. Vậy chưởng môn có thể chứng minh mình là chưởng môn của danh môn chính phái không?
- Tất nhiên là được chứ.
- Tung SÆ¡n phái là môn phái chuyên luyện kiếm. Kiếm pháp của Tung SÆ¡n hằng là thứ kiếm pháp tối thượng vô song. Tinh Túc giáo của Bạch Huệ cÅ©ng chuyên luyện kiếm, vậy Bạch Huệ sẽ nhá» Tôn đệ đệ của mình dùng kiếm để chứng tá» Tinh Túc giáo vá»›i Tung SÆ¡n phái, ai thá»±c, ai là giả. Nếu nhÆ° Tôn đệ của Bạch Huệ thắng Tả chưởng môn thì đại kỳ của Tinh Túc giáo xin được chÆ° vị quần hùng đặt trên Phong Thiá»n Ãài.
Mặt Tạ Ãình Bang Ä‘anh lại.
Gã ngập ngừng nói:
- Lâm cô nÆ°Æ¡ng muốn Tạ má»— giao thủ vá»›i Di Há»a Ãoạn Hồn Thần Æ°?
- Trong mắt Ta chưởng môn, Tôn đệ của Bạch Huệ là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần, nhÆ°ng thật ra Ứng Hiệp là má»™t cao thủ của Tinh Túc giáo mà thôi.
Trán Ta Ãình Bang xuất hạn mồ hôi. Y mím chặt hai cánh môi mà mặt thẹn Ä‘á» nhÆ° quả chín. HỌ Tạ đâu ngá» mình phải đối mặt vối sát nhân cuồng kiếm. Y của tất cả má»i ngÆ°á»i hẹn vá»›i Ứng Hiệp Ở đây là nhằm liên thủ diệt trừ y, không ngá» trÆ°á»›c mặt bao nhiêu ngÆ°á»i Tạ Ãình Bang phải má»™t mình gánh vác Ä‘iá»u đó mà tá»± thân biết rằng má»™t không phải là đối thủ của Di Há»a Ãoạn Hồn Thần.
Thấy há» Tạ lưỡng lá»±, Bạch Huệ mỉm cÆ°á»i nói:
- Tạ chưởng môn hẳn không cho Tôn đệ của tiểu nữ là kẻ võ phu thô lá»—, còn Tinh Túc giáo thì chẳng đáng để ngÆ°á»i ra tay chỉ huấn.
- Tạ mỗ không có ý đó.
Nàng ôm quyá»n xá Tạ Ãình Bang:
- Ta chưởng môn không có ý xem thÆ°á»ng Tôn đệ và Tinh Túc giáo, Bạch Huệ khấu đầu cảm tạ ngÆ°á»i. Nếu Tạ chưởng môn không xem thÆ°á»ng Tinh Túc giáo thì hẳn đồng ý cho Bạch Huệ được dá»±ng đại kỳ Tinh túc giáo trên Phong Thiá»n Ãài?
Tạ Ãình Bang ngần ngừ. Y không trả lá»i nàng và cÅ©ng chẳng có biểu hiện phản đối hay đồng.
Chân Tử đạo truởng lên tiếng:
- Di Há»a Ãoạn Hồn Thần là ngÆ°á»i của Tinh Túc Giáo. Nay Tinh Túc Giáo khai môn, xem nhÆ° bần đạo và các vị chưởng môn đây đã minh chứng cho sá»± trở lại võ lâm của Tinh Túc giáo. Vậy bần đạo há»i Lâm cô nÆ°Æ¡ng tính sao vá» những huyết án mà Di Há»a Ãoạn Hồn Thần Tôn Ứng Hiệp đã gieo?
Bạch Huệ ôm quyá»n xá Chân Tá»­ đạo trưởng rồi nhúng nhÆ°á»ng nói:
- Ãa tạ đạo trưởng đã chấp nhận cho Tinh Túc giáo quay lại vá»›i võ lâm giang hồ Trung Nguyên. Ãã là má»™t giáo trong võ lâm tất Tinh Túc Giáo cÅ©ng phải tuân theo những quy lệ võ lâm.
chân Tử đạo trưởng vuốt râu gật đầu:
- Lâm cô nương rất anh minh.
- Ãa tạ đạo trưởng có lá»i khen Bạch Huệ. Ãạo trưởng đã cho Bạch Huệ anh minh, thì Bạch Huệ phải xá»­ công minh theo quy lệ của võ lâm từ trÆ°á»›c đến nay.
Nàng quay mặt xuống quần hùng:
- Tại Phong Thiá»n Ãài có đủ tất cả các chÆ° vị anh hùng hảo hán trong võ lâm thiên hạ. Tôn Ứng Hiệp đệ đệ của bổn cô nÆ°Æ¡ng là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần, tất ai cÅ©ng muốn giết. Vậy cứ căn theo quy lệ lôi đài võ lâm mà phán xá»­. Giết ngÆ°á»i thì Ä‘á»n mạng, máu phải trả bằng máu. Những ngÆ°á»i đã chết dÆ°á»›i tay Tôn ứng Hiệp Ä‘á»u rất công minh. Tất cả những ngÆ°á»i đó chết trong khi giao thủ chưởng pháp kiếm Ä‘ao. Chính vì vậy, Tôn Ứng Hiệp đệ đệ cÅ©ng chỉ chấp nhận chết bởi má»™t cao thủ có bản lÄ©nh võ công hÆ¡n.
Nàng im lặng nhìn lại các vị chưởng môn nghiêm giá»ng nói:
- Trong các vị chưởng môn, ai có bản lÄ©nh và muốn lấy mạng Di Há»a Ãoạn Hồn Thần Tôn Ứng Hiệp thì cứ bÆ°á»›c ra cùng vá»›i Ung Hiệp giao đấu. Bất cứ ai chết Ä‘á»u xem nhÆ° ân oán đã hóa giải. Ãiá»u Bạch Huệ nói hẳn là giá»›i quy mà bấy lâu nay võ lâm từng dùng để thanh toán những oán hận giữa các môn phái vá»›i nhau.
Nàng nhìn Chân Tử đạo trưởng:
- Ãạo trưởng, lá»i của Bạch Huệ nói hằng không nằm ngoài giá»›i quy của võ lâm chứ?
- cô nÆ°Æ¡ng nói rất đúng, nhÆ°ng vẫn có Ä‘iểm sai Nàng ôm quyá»n nhún nhÆ°á»ng nói:
- Xin đạo trưởng chỉ giáo Bạch Huệ nói sai điểm nào?
- Di Há»a Ãoạn Hồn Thần là sát nhân tàn bạo. VÕ lâm có chức trách tiêu diệt gã. Nay Tinh Túc giáo đã khai môn, y là ngÆ°á»i của Tinh Túc giáo, nên chính quý cô nÆ°Æ¡ng phải giết gã.
Bạch Huệ lắc đầu:
- Tinh Túc giáo không có Æ°á»›c lệ sát tá»­ ngÆ°á»i trong giáo nếu ngÆ°á»i đó không phạm tá»™i phản sÆ° môn. Còn đạo trưởng nói Di Há»a Ãoạn Hồn Thần là sát nhân cuồng bạo thì lại chẳng có căn cứ gì cả.
- Bần đạo nói ra Ä‘iá»u đó sao lại không có căn cứ chứ. Bao nhiêu ngÆ°á»i đã chết dÆ°á»›i tay Di Há»a Ãoạn Hồn Thần Tôn Ứng Hiệp. Từ phÆ°Æ¡ng trượng Huyá»n Không đại sÆ°, đến DÆ°Æ¡ng Quân Bảo VÔ Ãịch Kiếm, rồi Thần Phục bang chủ Gia Kính Hào đến bang chủ Cái bang Cầu Nại. Những ngÆ°á»i đó chết không phải do Di Há»a Ãoạn Hồn Thần hại sao?
- Lâm bạch Huệ không há» phủ nhận những ngÆ°á»i kia chết do tay của Tôn Ứng Hiệp.
NhÆ°ng những kẻ đó chết Ä‘á»u rất đúng vá»›i quy giá»›i võ lâm.
Tạ Ãinh Bang giá» má»›i lên tiếng:
- Ãủng nhÆ° thế nào? Hắn giết ngÆ°á»i bừa bãi nhÆ° thế mà cô nÆ°Æ¡ng cho là đúng Æ°?
Bạch huệ lắc đầu:
- Giá»›i quy của võ lâm giết ngÆ°á»i là Ä‘á»n mạng, nợ máu phải trả bằng máu. Cách đây mÆ°á»i ba năm, các bang phái võ lâm đã từng ép Ãoan CÆ¡ tá»· tá»· phải tuyệt mạng dÆ°á»›i Ãoạn Hồn Nhai. Ãoan CÆ¡ tá»· tá»· là ngÆ°á»i của Tinh Túc giáo, do đó Tôn Ứng Hiệp có chức trách đòi lại món nợ đó, cÅ©ng nhÆ° các vị hôm nay muốn đòi mạng Tôn Ứng Hiệp.
Nàng tằng hắng nói tiếp:
- Ứng Hiệp đòi nợ má»™t cách công bằng, theo đúng giá»›i lệ võ lâm. Thế thì tại Phong Thiá»n Ãài, ai trong các vị chưởng môn sẽ đòi nợ Ứng Hiệp cÅ©ng nhÆ° Ứng Hiệp đã từng hành xá»­ vá»›i những ngÆ°á»i thuá»™c bang phái các vị.
Nàng cÆ°á»i khẩy, nghiêm giá»ng nói tiếp:
- Hay các vị chưởng môn muốn liên thủ đối phó với Tôn Ứng Hiệp nói riêng và chống lại Tinh túc giáo nói chung?
Nàng lắc đầu với vẻ chán nản:
- Nến hành động như các vị thì võ lâm đâu còn quy ước gì nữa. ắt có ngày đại loạn.
Không biết Ä‘á»i sau nghe được chuyện này có xem trá»ng những Ä‘á»i trÆ°á»›c hay không.
Nếu chẳng còn quy tắc của võ lâm, thì võ lâm Trung nguyên đã đến thá»i suy vi sắp đến hồi kết thúc.
Pháp Lạc đại sư đứng lên lần chuỗi bồ đỠniệm phật hiệu:
- A di đà phật. Bần tăng vô cùng bất ngá» khi biết Tôn thí chủ là ngÆ°á»i của Tinh Túc giáo. Nay biết ra Tôn thí chủ là ngÆ°á»i của Tinh Túc giáo, những việc y làm là muốn trả hận cho Ãoan CÆ¡ ngày trÆ°á»›c. Xem nhÆ° ân oán giữa Thiếu Lâm và Tinh Túc giáo không còn. Bần tăng chỉ mong sao từ nay Tôn thí chủ đừng ra tay sát ngÆ°á»i bừa bãi nữa.
Bạch huệ ôm quyá»n hÆ°á»›ng vá» Pháp Lạc đại sÆ° nói:
- Ãại sÆ° dạy, bổn nÆ°Æ¡ng xin ghi nhận. Sau này Tinh Túc giáo và Thiếu Lâm sẽ giữ mối giao hảo Ä‘á»i Ä‘á»i. NhÆ°ng Ứng Hiệp sẽ không thể đứng yên chá» ngÆ°á»i khác lấy mạng mình. Huống chi Ứng Hiệp còn chức trách khởi phát quang dÆ°Æ¡ng Tinh Túc giáo. Mong quý tá»± hiểu cho Tôn ứng Hiệp.
- A di đà phật. Tinh Túc giáo đã khai môn nhập võ lâm. Tôn thí chủ làm khởi phát quang đại Tinh Túc giáo là Ä‘iá»u đúng, bần tăng không có ý gì. NhÆ°ng phát dÆ°Æ¡ng quang đại Tinh Túc giáo có nhiá»u cách chứ không chỉ có má»—i chuyện giết ngÆ°á»i Ä‘á»™c tôn.
- Ãa tạ đại sÆ° đã chỉ giáo.
Pháp Lạc đại sư niệm phật hiệu:
- A di đà phật. Thiếu Lâm nghÄ© rằng chẳng còn gì để lÆ°u lại phong Thiá»n Ãài. Bần tăng và sÆ° đệ mạn phép cáo từ.
Pháp Lạc và Pháp Trí vòng quyá»n xá các vị chưởng môn rồi quay lÆ°ng bá» Ä‘i. Thấy hai vị cao tăng thiếu Lâm bất ngá» bá» Ä‘i, các vị chưởng môn cÅ©ng không khá»i bối rối.
Tình thế Ä‘á»™t ngá»™t nghiêng hẳn vá» phía Lâm Bạch huệ và Tôn Ứng Hiệp sau khi Pháp Lạc và Pháp Trí rá»i Phong Thiá»n Ãài. Bạch Huệ nhìn lại VÕ Ä‘ang chưởng môn Chân Tá»­ đạo trưởng:
- Ãạo trưởng, những gì Bạch Huệ muốn nói đã nói hết. Ãạo trưởng còn Ä‘iá»u chi chỉ huấn cho Bạch Huệ và Ứng hiệp?
Lá»i nói này của nàng chẳng khác gì dồn Chân Tá»­ đạo trưởng vào thế cùng. Chân Tá»­ đạo trưởng đâu thể nào nối bÆ°á»›c theo ta Ãình Bang chưởng môn phái Tung SÆ¡n. Trong võ lâm, VÕ Ãang phái nổi tiếng vá» kiếm. Thiên hạ ai ai cÅ©ng biết kiếm thuật của VÕ Ãang Chính sá»± nổi tiếng đó mà Chân Tá»­ đạo trưởng không thể lùi bÆ°á»›c được. Nếu Chân tá»­ đạo trưởng theo bÆ°á»›c của Tạ Ãình Bang thì chẳng khác nào tá»± hủy uy danh của VÕ Ãang, không khéo còn dá»±ng được cho Tinh Túc giáo cái ná»n "Thiên hạ đệ nhất giáo" chẳng thua kém gì so vá»›i Thiếu Lâm tá»±.
Chân Tử đạo trưởng suy nghĩ một lúc rồi vuốt râu:
- Bần đạo xin được thỉnh giáo kỳ chiêu kiếm pháp của Tôn U ng Hiệp.
Bạch Huệ ôm quyá»n kính cẩn nói:
- Cung kính không bằng phụng mệnh. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi để cho Tôn Ung Hiệp giao thủ, Bạch Huệ có mấy lá»i vá»›i đạo trưởng.
- CÔ nương cứ nói, bần đạo rửa tai nghe.
- Phàm giao đấu thì kiếm rất vô tình. Nếu nhỡ có chuyện gì xảy ra cho đạo trưởng thì đây là việc ngoài ý muốn. Mong rằng không tạo ra hận thù giữa VÕ Ãang và Tinh Túc giáo.
- Bần đạo hiểu ý của cô nương.
- Ãa tạ đạo trưởng.
Nàng nói xong quay vá», nói nhá» vào tai Ứng Hiệp vài câu. Ứng Hiệp khẽ gật đầu rồi bÆ°á»›c thẳng đến trÆ°á»›c. Y ôm quyá»n xá Chân Tá»­ đạo trưởng:
- Tại hạ Tôn ứng Hiệp xin được nhận sự chỉ giáo của Chân Tử đạo trưởng.
- Không cần ngươi khách sáo thái quá như vậy.
Chân TÆ° đạo trưởng vừa nói vừa Ä‘Æ°a tay ra sau lÆ°ng rút trÆ°á»ng kiếm. Lưỡi kiếm sang ngá»i phản chiếu ánh nhật quang làm lóa mắt quần hùng, thế nhÆ°ng Ứng Hiệp vẫn chẳng há» chá»›p mắt. Chính vì y không chá»›p mắt bất giác Chân Tá»­ đạo trưởng cảm thấy Ung Hiệp nói:
- Hẳn đạo trưởng sẽ dùng đến Lưỡng Nghi kiếm pháp của phái VÕ Ãang để giao thủ vá»›i tại hạ.
- Sao ngÆ°Æ¡i biết bần đạo dùng Lưỡng Nghi kiếm pháp của phái VÕ Ãang.
- Vì Lưỡng Nghi kiếm pháp biến hoá vô biên, uy lá»±c không phải tầm thÆ°á»ng. Muốn hóa giải Lưỡng Nghi kiếm pháp phải am tÆ°á»ng nó. Nếu không am tÆ°á»ng tất sẽ bị Lưỡng Nghi kiếm pháp sát tá»­ bất cứ lức nào trong khi giao thủ. NhÆ°ng đạo trưởng dùng Lưỡng Nghi kiếm pháp đối phó vá»›i tại hạ thì chắc chắn đạo trưởng sẽ thua. Nếu nhÆ° không muốn nói đạo trưởng Ä‘em uy danh chôn xuống Phong Thiá»n đài.
Mặt Chân Tử đanh hẳn lại:
- NgÆ°Æ¡i nói ra Ä‘iá»u đó có dáng gì?
- Tại hạ nói để đạo trưởng phòng bị. Bởi vì tại hạ đã luyện qua Lưỡng Nghi kiếm pháp của VÕ Ãang phái. Biết chá»— hay, chá»— sÆ¡ suất mà chỉ trong má»™t chiêu có thể hóa giai nó.
- Bần đạo chÆ°a từng nghe ai nói vá»›i bần đạo Ä‘iá»u đó.
- Ãạo trưởng không tin?
- NgÆ°Æ¡i có thể hù dá»a ai nhÆ°ng không thể hù dá»a được bần đạo.
- Vậy đạo trưởng hãy xem coi đây có phải là kiếm pháp Lưỡng Nghi của phái VÕ Ãang?
Ung Hiệp nói dứt câu thi triển kiếm pháp Lưỡng Nghi âm dÆ°Æ¡ng bát quái. Má»—i thế kiếm của y phát ra phối hợp cùng vá»›i bá»™ pháp liên hoàn thần kỳ khiến cho Chân Tá»­ đạo trưởng có trố mắt ra nhìn. Lão gần nhÆ° bất Ä‘á»™ng đôi mắt nhìn Ứng Hiệp thi triển kiếm pháp Lưỡng Nghi mà thỉnh thoảng lại lại lắc đầu không tin vào mắt mình. Ung Hiệp bất ngá» Ä‘iểm mÅ©i kiếm vá» phía Phong Thiá»n Ãài, từ mÅ©i kiếm của y má»™t đạo kiếm khí phát ra, vá»t thẳng đến đài Phong Thiá»n.
"ầm... " Cả Ãài Phong Thiá»n tưởng đâu bị má»™t đạo sét trá»i vá»— trúng chÆ°a tan ra thành tro bụi.
Quần hùng rúng Ä‘á»™ng ngây ngÆ°á»i nhìn lên đài.
Ứng Hiệp thu kiếm lại, y ôm quyá»n:
- Ãạo trưởng giỠđã tin vào lá»i tại hạ nói chứ.
Chân Tử đạo trưởng chỉ còn biết lắc đầu nói:
- NgÆ°á»i nào trong VÕ Ãang đã truyá»n thụ Lưỡng nghi kiếm pháp cho ngÆ°Æ¡i?
- VÕ Ãang thì có bao giá» truyá»n Lưỡng Nghi kiếm pháp ra ngoài. Ãến nay cả ngÆ°á»i trong VÕ Ä‘ang cÅ©ng không phải ai cÅ©ng được phép luyện thứ kiếm pháp tối thượng này.
- Thế tại sao ngÆ°Æ¡i biết? Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i đã lên VÕ Ãang để há»c lén?
- Làm gì có ngÆ°á»i ngoài lên được VÕ Ãang để há»c lén kiếm pháp. Còn tại hạ thụ huấn Lưỡng Nghi kiếm pháp Ở đâu, xin miá»…n trả lá»i đạo trưởng. Bây giá» chẳng hay đạo trưởng còn muốn giao thủ vá»›i tại hạ nữa không?
- NgÆ°Æ¡i đã biết Lưỡng Nghi kiếm pháp của phái VÕ Ãang rồi, bần đạo đành chịu thua các hạ.
chân Tá»­ đạo trưởng tra kiếm vào vá», Chân Tá»­ đạo trưởng miá»…n cưỡng quay lại ôm quyá»n nói vá»›i các vị chưởng môn, từ tốn nói:
- Bần đạo không phải là đối thủ của Di Há»a Ãoạn Hồn Thần phái Tinh Túc. Bần đạo hổ thẹn vô cùng nhÆ°ng chẳng làm gì hÆ¡n được. bần đạo cáo từ. Mong chÆ° vị chưởng môn đừng trách.
Chân Tá»­ đạo trưởng buông tiếng thở dài rồi chậm rãi rá»i chân khá»i Phong Thiá»n đài.
Chân Tá»­ đạo trưởng bá» Ä‘i thì thì chẳng còn ai muốn bÆ°á»›c ra để lÄ©nh giáo kiếm thuật của Tôn Ứng Hiệp. Tất cả Ä‘á»u nhận biết giao thủ vá»›i Tôn Ứng Hiệp chẳng khác nào tá»± mình Ä‘em nạp mạng cho tá»­ thần.
Bạch Huệ bước đến bên Ứng Hiệp.
Nàng hướng mắt nhìn các vị chưởng môn:
- Các vị chưởng môn, hẳn không còn ai muốn thị chứng võ công của Ứng Hiệp lão đệ nữa chứ?
Những vị chưởng môn im lặng. Ngay cả quần hùng bên dưới đài cũng im lặng.
Chá» má»™t lúc chẳng ai đáp lá»i mình, Bạch Huệ ôn nhu nói tiếp:
- Các vị chưởng môn không còn ai muốn đòi nợ Ung Hiệp bằng chính bản lÄ©nh võ công của mình. Vậy xem nhÆ° ân oán giữa Tinh Túc giáo và các bang phái không còn nữa. Xem nhÆ° hôm nay các vị đã biết Tinh Túc giáo tái nhập giang hồ, lại là má»™t giáo phái không phải tầm thÆ°á»ng nhÆ° các vị đã nghÄ©.
Nàng đổi giá»ng lạnh lùng nói tiếp:
- Tinh Túc đã tái nhập giang hồ thì sẽ minh chứng cho các vị biết đâu là thiên hạ đệ nhất giáo. Bạch Huệ cho các vị thá»i hạn má»™t năm. Trong má»™t năm đó các vị suy nghÄ© sẽ phải làm gì để giữ mãi mối giao hòa vá»›i Tinh Túc giáo. Sau má»™t năm các vị không có cÆ¡ há»™i nữa.
Nàng nói xong quay lại Ứng Hiệp:
- Ãệ đệ, chúng ta Ä‘i.
Ung Hiệp gật đầu. Y và Bạch Huệ toan rá»i đài Phong Thiá»n thì Tưởng Thi Hồng bÆ°á»›c ra.
Tưởng phu nhân chặn Ä‘Æ°á»ng hai ngÆ°á»i. Thi Hồng gắn giá»ng nói:
- Ta muốn giao thủ vá»›i Di Há»a Ãoạn Hồn Thần để trả thù cho tÆ°á»›ng công Gia Kính Hào.
Bạch Huệ cÆ°á»i khẩy nói:
- Chân Tá»­ đạo trưởng, Thần Phục bang chủ, tÆ°á»›ng công của Tưởng phu nhân còn không phải là đối thủ của Di Há»a Ãoạn Hồn Thần thì phu nhân sao lại hồ đồ tá»± dấn thân vào chá»— chết chứ?
- Không cần nhiá»u lá»i, Tưởng Thi Hồng đã quyết rồi.
Bạch Huệ cÆ°á»i khẩy rồi từ tốn nói:
- Phu nhân khiến cho Bạch Huệ ngạc nhiên quá. Gia Kính Hào bang chủ hẳn không ngỠđược mình lại có một vị nương tử tận hiếu tận trung như phu nhân.
Thi Hồng cÆ°á»›p lá»i Bạch Huệ:
- Không cần ngÆ°Æ¡i phải thốt lá»i khách sáo khen ngợi bổn nÆ°Æ¡ng.
Bạch Huệ khoát tay:
- Hê, bản nương chẳng có khách sáo với Tưởng phu nhân đâu. Ta chỉ ngạc nhiên thôi.
- Chẳng có gì để ngươi ngạc nhiên.
Bạch Huệ gằn giá»ng nói:
- CÓ đấy Theo ta biết thì có má»™t ngÆ°á»i tên là Tống ngá»c thÆ° sinh, y hẳn cÅ©ng sẽ ngạc nhiên nhÆ° Bạch Huệ nếu nghe những lá»i nói này của Tưởng phu nhân.
Nghe Bạch Huệ thốt ra câu này, bất giác dung diện của Tưởng Thi Hồng á»­ng Ä‘á», thẹn thùng.
Bạch Huệ mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Bạch Huệ nghÄ© phu nhân là phận nữ lÆ°u, võ công lại không thể sánh bằng vá»›i Chân Tá»­ đạo trưởng hay Thần Phục bang chủ Gia Kính Hào, hay phu nhân có thể nhá» Tống ngá»c thÆ° sinh đến giúp ngÆ°á»i.
Nàng nói dứt câu dè bĩu nhìn Tưởng Thi Hồng.
Thi Hồng lÆ°á»m Bạch huệ. Nàng gắn giá»ng nói:
- Bạch Huệ, hôm nay ta không thá»±c hiện y định của mình thì hôm khác tưởng Thi Hồng cÅ©ng sẽ đòi lại món nợ này. NgÆ°Æ¡i thị mình có sắc đẹp trá»i ban, nhÆ°ng ta cÅ©ng có thứ khác chống lại nhan sắc của ngÆ°Æ¡i.
- Bạch Huệ rất muốn thấy sự lợi hại của Tưởng phu nhân.
Thi Hồng thở hắt ra má»™t tiếng rồi lÆ°á»m Bạch Huệ má»›i chịu quay bÆ°á»›c rá»i đài Phong Thiá»n. Thi Hồng bá» Ä‘i kéo theo tất cả các cao thủ Thần Phục bang theo chân nàng.
Bạch Huệ nhìn theo cho đến khi chẳng còn thấy bóng Tưởng Thi Hồng. Hai cánh môi thoạt Ä‘iểm nụ cÆ°á»i khinh bỉ, rồi quay lại nói vá»›i Ứng Hiệp:
- Ãệ đệ, chúng ta rá»i khá»i đây thôi.
Ứng Hiệp khẽ gật đầu Bạch Huệ nhìn lại các vị chưởng môn từ tốn nói:
- Các vị chưởng môn kính mến. Xem như hôm nay Tinh Túc giáo đã chính thức tái nhập võ lâm. Khi nào tổng đàn khai môn, Bạch Huệ cung thỉnh các vị đến tổng đàn dùng chén rượu nhạt chúc mừng Tinh Túc giáo. GiỠxin cáo từ.
Tất cả những chưởng môn có mặt tại Phong Thiá»n Ãài nhìn nàng mà chẳng ai thốt đến ná»­a lá»i.
Bạch Huệ và Ứng Hiệp quay lại cá»— xe song mã. Khi nàng giật dây cÆ°Æ¡ng cho cá»— xe song mã chậm rãi rá»i Phong Thiá»n đài thì má»™t sá»± kiện thần kỳ xảy ra. Má»™t làn gió thu nhẹ thổi qua Phong Thiá»n đài nhÆ°ng tất cả những đại kỳ của các môn phái hiện hữu trên võ lâm đồng loạt gãy ngang nhÆ° những thân chuối bị chém, đổ xuống rào rào, duy có ngá»n đại kỳ Tinh Túc giáo thì vẫn đứng vững dù gió vá»— phần phật.
Tất cả những chưởng môn đồng hÆ°á»›ng mắt nhìn vá» phía những ngá»n đại kỳ nằm chÆ¡ chá»ng trên Phong Thiá»n đài. Sắc mặt ngÆ°á»i nào cÅ©ng xám ngoét, lá»™ rõ những nét lo lắng lẫn sợ sệt.
Quần hùng võ lâm thầm nghÄ©, "Ãây là ý trá»i hay Tinh Túc giáo đã giở trò hí lá»™ng quá»· thần. NhÆ°ng gãy đại kỳ trên Phong Thiá»n Ãài là Ä‘iá»u chẳng tốt lành vá»›i các môn phái rồi." Bạch Huệ định nhãn vá» phía dãy ghế có các vị chưởng môn Ä‘ang yên vị. Nàng đứng lên ôm quyá»n trịnh trá»ng nói:
- ChÆ° vị chưởng môn, ý trá»i đã định nhÆ° vậy rồi. Mong rằng các vị sẽ hiểu ra đâu là thiên ý, đâu là tiệt diệt.
Nàng nói dứt câu ra roi, đôi tuấn mã trổ ngay nÆ°á»›c kiệu kéo cá»— xe băng thẳng vá» phía trÆ°á»›c. Cá»– xe song mã của Bạch Huệ và Tôn Ứng Hiệp bá» Ä‘i để lại phía sau má»™t lá»›p bụi mù mịt cùng vá»›i nổi băn khoăn lo lắng cho những ngÆ°á»i Ä‘ang hiện hữu tại Phong Thiá»n đài.
Tài sản của anhhe1281

  #30  
Old 14-04-2008, 06:06 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Nô Tình Kiếm Thủ: Hồi 30
(Vô Danh)

Ngồi bắc chân chữ ngũ, đối diện với Ứng Hiệp, Bạch Huệ bưng chén rượu nhìn Ứng Hiệp nói:
- Không có đệ, Æ°á»›c mÆ¡ của tá»· tá»· và song Ä‘Æ°á»ng chẳng bao giỠđược nhÆ° ngày hôm nay. Tá»· mượn chén rượu này kính đệ.
Ứng Hiệp đón lấy chén rượu trên tay nàng:
- Ãa tạ tá»·... Thật ra đệ đâu có công trạng gì. Chẳng qua ngôn phong của tá»· quá Æ° sắc xảo nên má»›i khiến quần hùng khâm phục mà thôi. Tại Phong Thiá»n đài, đệ chỉ sợ sẽ phải dùng đến kiếm pháp thần kỳ của DÆ°Æ¡ng Bất Tuần tạo ra nghiệp sát nhân khó mà rá»­a tay được.
- Nếu phải sát nhân vì tỷ, đệ có làm không?
Ứng Hiệp dốc chén rượu trút vào miệng.
Y đặt chén xuống bàn nhìn Bạch Huệ nói:
- Ứng Hiệp đã nói vá»›i Lâm tá»· tá»· rồi. Xuất thân của đệ là má»™t cô nhi đầu Ä‘Æ°á»ng xó chợ, nay đói mai no, chẳng biết đến tÆ°Æ¡ng lai của mình nhÆ° thế nào. Sau đó gặp được Tống tá»· tá»·... rồi gặp được Lâm tá»· tá»·. GiỠỨng Hiệp chỉ có má»—i má»™t mình Lâm tá»· tá»·. Ãệ không vì tá»· thì còn vì ngÆ°á»i nào khác nữa... Huống chi...
Bạch Huệ mỉm cÆ°á»i:
- Huống chi thế nào?
Ứng Hiệp nhìn ra ngoài thảm cỠđể tránh ánh mắt sắc xảo của Lâm Bạch Huệ. Y lí nhí nói:
- Ãệ Không dám nói.
- Ãệ không dám nói vậy để tá»· nói dùm cho đệ nhé!
Nàng thốt ra câu này, Ứng Hiệp lại gật đầu như một đứa bé ngoan ngoãn. Bạch Huệ đứng lên bước đến trước mặt Ứng Hiệp. Nàng vòng tay ôm cổ hắn, ôn nhu nói:
- Ãã là tình yêu chân thành thì không ai nói ra bằng lá»i cả. NÓ đẹp lắm, thÆ¡ má»™ng lắm, nếu nói ra sợ rằng sẽ mất Ä‘i sá»± thÆ¡ má»™ng và nét đẹp của nó. NhÆ°ng tá»· phải nói để Nàng ná»±ng cằm Ứng Hiệp nhá» nhẹ nói nhÆ° thể muốn trút từng lá»i vào tai Ứng Hiệp, hai ngÆ°á»i đối mặt nhìn nhau:
- Ãệ yêu Lâm Bạch Huệ có phải không?
Ứng Hiệp gật đầu.
Bạch Huệ nói:
- Nếu tá»· trao thân cho đệ... Ứng Hiệp có còn xem trá»ng Lâm Bạch Huệ này không?
Ứng Hiệp bối rối, lúng túng. Ãôi lá»™ng quyá»n gã Ä‘á» bừng trông nhÆ° hai quả đào chín bất thần lá»™ trên mặt. Y lí nhí nói ra nhÆ° thể ngÆ°á»i chẳng còn hÆ¡i để thốt ra lá»i:
- Tá»· tá»·... Ãệ không bao giá» muốn tá»· phải khổ vì đệ. Tá»· tá»· hiện hữu trong đệ nhÆ° vầng nhật quang đối vá»›i sá»± sống này.
Y lắc đầu:
- Ãệ không muốn tá»· Ä‘au khổ đâu.
Nàng mỉm cÆ°á»i nhìn gã:
- CÓ gì là Ä‘au khổ. Nếu Ä‘au khổ mà đạt được sá»± dịu ngá»t của tình yêu thì cÅ©ng đáng lắm chứ.
Nàng ràng mÆ°á»i ngón tay quanh gáy Ứng Hiệp. Cảm giác từ mÆ°á»i đầu ngón tay của nàng truyá»n qua Ứng Hiệp khiến y cảm thấy nao nao trong Ä‘an Ä‘iá»n. Cảm giác nao nao lạ lẫm kia khiến cho Ä‘an Ä‘iá»n của Ứng Hiệp bất giác căng cứng nhÆ° thể má»™t quả bóng chá»±c nổ tung mà y khó kìm hãm được.
Bạch Huệ ghé hai cánh môi vào tai Ứng Hiệp:
- Tá»· muốn trao thân cho đệ để mãi mãi hai chúng ta nhÆ° hình vá»›i bóng, cùng tồn tại và cùng biến Ä‘i trong cõi Ä‘á»i này.
- Tá»· tá»·...
Ứng Hiệp bị nàng bụm miệng lại không cho nói tiếp. Nụ cÆ°á»i xinh tÆ°Æ¡i ngá»t ngào lại hiện lên trên hai cánh môi má»ng Æ°á»›t, xinh xắn của Lâm Bạch Huệ Nàng từ từ đứng thẳng lên trÆ°á»›c mặt Ứng Hiệp. Xiêm y của nàng từ từ tuá»™t dần xuống sàn gạch, và cuối cùng là cả má»™t tòa thiên nhiên vá»›i những Ä‘Æ°á»ng cong hoàn hảo lá»t trá»n vào hai con ngÆ°Æ¡i của Ứng Hiệp.
Ãôi nhÅ© hoa vá»›i sức sống căng Trảo hiện ngay trÆ°á»›c mắt Ứng Hiệp nhÆ° thể đôi trái cam gợi má»i gã phải khám phá và tận hưởng. Ãã từ bao lâu nay Ứng Hiệp ao Æ°á»›c được chiêm ngưỡng phần thân thể phía trÆ°á»›c của Bạch Huệ, nay y được thấy, được trao tặng nhÆ°ng sao trong lòng Ứng Hiệp lại Trảo dâng sá»± ngại ngùng. Y ngại không phải vì má»™t nguyên cá»› nào khác mà chính là vì thân thể kia đối vá»›i y quá Æ° quan trá»ng. Vá»›i tấm thân của Bạch Huệ, Ứng Hiệp chỉ muốn tÆ¡ tưởng và tôn thá» chứ không dám chiếm Ä‘oạt nó hay hủy hoại nó, mặc dù nàng Ä‘ang muốn trao tặng cho gã.
Hai cánh môi Ứng Hiệp bất giác khô khốc nhÆ° kẻ lữ hành trên sa mạc Ä‘ang phải chịu cÆ¡n khát hành hạ, trong khi mắt gã thì cứ mở trừng trừng những tưởng muốn thâu tóm vùng ốc đảo vào trong mình để thá»a mãn cÆ¡n khát lâu ngày.
Bạch Huệ bất thần áp vùng nhÅ© hoa căng cứng của mình vào mặt Ứng Hiệp. Mùi thÆ¡m của da thịt, sá»± êm ái, ngá»t ngào từ đôi nhÅ© hoa phả vào khứu giác Ứng Hiệp. Hắn cố định thần vá»›i ý niệm tôn kính thể xác kia, nhÆ°ng sao vùng Ä‘an Ä‘iá»n cứ nhÆ° muốn nổ tung bởi những đòi há»i nhục dục mà gã không thể nào kìm chế được. Trong đầu Ứng Hiệp mÆ¡ hồ liên tưởng đến hoạt cảnh hôm nào giữa y vá»›i Tiểu Yến. Nếu y không nghÄ© đến hoạt cảnh hôm nào giữa mình vá»›i Tiểu Yến thì khả dÄ© còn giữ được chút thần thức kìm chế dục tính, nhÆ°ng những hình ảnh cÅ© tái hiện càng làm cho Ä‘an Ä‘iá»n của gã căng cứng hÆ¡n vá»›i lá»­a dục Trảo dâng lên chẹn ngang cả cuống há»ng.
Ãôi nhÅ© hoa của nàng áp chặt lấy mặt Ứng Hiệp. Y cảm nhận được mùi hÆ°Æ¡ng da thịt, tiếng đập thổn thức của trái tim, và không còn gì để Ứng Hiệp phải suy nghÄ©, y bị những đợt sóng tình dữ dá»™i cuốn lấp dìm vào những vùng cấm của nữ nhân. Ãôi tay Ứng Hiệp vòng qua ôm cứng lấy vòng tiểu yêu của nàng rồi nó lần mò xuống phía dÆ°á»›i.
Y nhận thức rõ mồn má»™t đôi chân Bạch Huệ Ä‘ang run nhẹ và từ từ mất lá»±c dần, cuối cùng thì ngã hẳn vào ngÆ°á»i hắn.
Bạch Huệ đê mê cất tiếng:
- Ứng Hiệp...
Gã cÅ©ng đáp lá»i nàng:
- Bạch Huệ...
Cùng vá»›i lá»i nói nhát gừng đó thì cổ há»ng y nhÆ° bị chẹn lại bởi hòn than hồng của dục tình. Y xiết chặt nàng hÆ¡n, trong khi Bạch Huệ thả lá»ng để trao thân và tận hưởng.
Nàng cảm nhận hai bàn tay Ứng Hiệp lần từ từ theo bỠhông mình. Chúng tạo sự nhột nhạt nhưng thật là diệu kỳ, êm ái.
Bạch Huệ chợt rÆ°á»›n ngÆ°á»i khi hữu thủ của Ứng Hiệp đặt ngay lên vùng cấm của mình. CÆ¡ thể nàng căng ra và phải thốt lên má»™t tiếng khi mặt Ứng Hiệp áp xuống đầu nhÅ© hoa:
- Ứng Hiệp...
Những tưởng đâu lá»i nói của nàng sẽ khiến cho Ứng Hiệp quay lại vá»›i sá»± tôn kính của y đối vá»›i nàng, nhÆ°ng không... Dục tình đã cuốn lấy gã, buá»™c gã phải làm gì và nàng chỉ còn biết chấp nhận sá»± khám phá lẫn sá»± chinh phục cÅ©ng nhÆ° ná»—i háo hức tham lam của Tôn Ứng Hiệp. Trong khi Ứng Hiệp khám phá, chiếm hữu bằng tất cả sá»± tham lam của mình, thì Bạch Huệ lại tận hưởng được những hÆ°Æ¡ng vị mà từ trÆ°á»›c đến nay nàng chÆ°a từng bao giá» có được, mặc dù đã từng trải trên chốn giang hồ. CÆ¡ thể nàng chợt bùng nổ tung ra vá»›i cảm giác khoái lạc tuyệt đỉnh cùng vá»›i những lần rùng mình thật kỳ diệu của Ứng Hiệp. Hai ngÆ°á»i bấu chặt vào nhau và lịm dần Ä‘i trong những đợt sóng tình dồn dập.
Bạch Huệ bẽn lẽn nhìn Ứng Hiệp. ánh mắt Ä‘Æ°a tình của nàng khiến cho Ứng Hiệp thêm tôn thá» và sùng kính. Nàng dá»±a đầu vào vai Ứng Hiệp, nàng mỉm má»™t nụ cÆ°á»i mỉm:
- Ãệ Ãừng bao giá» xa tá»· nhé!
Ứng Hiệp gật đầu:
- vÄ©nh viá»…n trong cuá»™c Ä‘á»i này, Ứng Hiệp sẽ gắn bó vá»›i tá»·. Chỉ khi nào cõi Ä‘á»i này chẳng còn nhật quang thì Ứng Hiệp má»›i xa tá»·.
Nàng ép mặt vào ngực Ứng Hiệp:
- Tỷ mãn nguyện quá.
Ứng Hiệp vuốt mái tóc đen mượt của nàng:
- ông trá»i đã ban tặng cho đệ.
- Ban tặng gì?
- Tỷ và tình yêu của tỷ. CÓ lẽ đây là báu vật mà chẳng ai có được, ngoại trừ Tôn Ứng Hiệp.
Nàng vòng tay qua cổ kéo y xuống, đặt nụ hôn vào mặt rồi thỠthẻ nói:
- Ãệ cÅ©ng là báu vật của tá»·.
Nàng vừa thốt dứt câu thì bất thình lình từ phía cửa sổ một mũi phi tiễn xe gió lướt vào Với thính nhĩ xuất quỷ nhập thần, Ứng Hiệp chớp động hữu thủ thộp lấy mũi phi tiễn đó. Y hơi xô Bạch Huệ ra đứng bật lên.
Bạch Huệ cầm lấy mÅ©i phi tiá»…n. Trên mÅ©i phi tiá»…n còn có má»™t tấm giấy hồng Ä‘iá»u.
Bạch Huệ mở tấm giấy ra Ä‘á»c. Nàng Ä‘á»c xong nói vá»›i Ứng Hiệp:
- Ãệ đệ Hóa ra là thÆ° của Tưởng phu nhân.
Nàng Ä‘Æ°a bức thÆ° cho Ứng Hiệp Ä‘á»c:
- Ãệ Ä‘á»c Ä‘i.
Ứng Hiệp Ä‘á»c dòng chữ vá»›i những nét phóng túng trong thÆ°:
"Lâm cô nÆ°Æ¡ng nhã giám. Thi Hồng muốn gặp cô nÆ°Æ¡ng để thanh toán những ân oán vá»›i Di Há»a Ãá»a Hồn Thần. Ta nói nhÆ° vậy cô nÆ°Æ¡ng tá»± khắc hiểu. Ãừng để Thi Hồng phải nói ra những gì mình biết cÅ©ng không chỉ cho ta và cả cô nÆ°Æ¡ng. Nếu Lâm cô nÆ°Æ¡ng đồng ý thì hãy đến Mẫu ÃÆ¡n trang gặp bổn nÆ°Æ¡ng".
Ứng Hiệp nhìn Bạch Huệ:
- Tỷ tỷ định đến phó hội với Tưởng phu nhân không?
- Theo đệ... Tỷ có nên đi không?
Ứng Hiệp lắc đầu:
- Lấy mạng Thần Phục bang chủ Gia Kính Hào do đệ làm thì hay nhất đệ đến phó há»™i vá»›i Tưởng phu nhân hay hÆ¡n tá»·. Nhất định tại Mẫu ÃÆ¡n trang, Thần Phục bang sẽ có chuẩn bị. Ãệ đến đó vẫn hay hÆ¡n tá»·.
Bạch Huệ mỉm cÆ°á»i:
- Ãệ đừng quên lấy mạng Gia Kính Hào có phần của tá»· trong đó nữa.
Nàng buông một tiếng thở dài:
- CÓ cần tỷ sẽ nói cho đệ biết những nguyên nhân éo le bên trong thiên chức của đệ.
Tá»· chỉ muốn há»i đệ má»™t câu.
Ứng Hiệp gật đầu.
- Nếu Tưởng Thi Hồng lấy mạng tá»·... Ãệ có dám bảo vệ tá»· giết bà ta?
- Bất cứ ai muốn làm hại tỷ thì phải bước qua xác chết của Tôn Ứng Hiệp.
- Tá»· chỉ muốn nghe câu nói này của đệ mà thôi. Giá» thì tá»· sẽ đến Mẫu ÃÆ¡n trang.
Ứng Hiệp mở ta mắt hết cỡ nhìn nàng. Y há»i lại:
- Tá»· đến Mẫu ÃÆ¡n trang?
Bạch Huệ gật đầu.
Ứng Hiệp lắc đầu nói:
- Không được đâu... Chắc chắn Tưởng phu nhân đã chuẩn bị tất cả để đón chỠtỷ.
Mẫu ÃÆ¡n trang không nói là cạm bẫy thì cÅ©ng đã có sá»± chuẩn bị trÆ°á»›c. Ãến đó tá»· chỉ gặp há»a mà thôi. Hãy để cho Ứng Hiệp Ä‘i thay cho tá»·.
- Ứng Hiệp lo lắng cho tỷ như vậy, tỷ mãn nguyện lắm rồi. Nhưng tỷ sẽ không cho đệ đi đâu Bởi vì đây là việc của nữ nhân. Ứng Hiệp là một đại kiếm thủ vô song trên võ lâm chẳng lẽ lại đối mặt với một nữ nhân sao. Tỷ đâu có muốn.
Nàng mỉm cÆ°á»i, nắm tay Ứng Hiệp:
- Tá»· không sao đâu. Tá»· đâu nỡ ra Ä‘i bỠđệ lại cõi trần này má»™t mình chứ. Huống chi tá»· đâu muốn mất tình yêu của mình vào tay ngÆ°á»i khác. Tá»· biết Tưởng Thi Hồng Thần Phục bang chủ muốn gì. Tá»· chỉ mong sao đệ mãi mãi giữ nguyên tình yêu vá»›i tá»· là được roi.
Nàng bá cổ Ứng Hiệp nhỠnhẹ nói:
- Ứng Hiệp... Ãệ bảo trá»ng nhé.
- Tá»· tá»·!
Nàng mỉm cÆ°á»i nói:
- Nam nhân không nên xen vào chuyện nữ nhân.
- Ãệ hiểu.
Nàng vuốt má Ứng Hiệp:
- Quân tử đại trượng phu.
Bạch Huệ liếc mặt Ä‘Æ°a tình rồi quay bÆ°á»›c chậm rãi rá»i khá»i gian biệt sảnh. Bạch Huệ Ä‘i rồi, bất giác Ứng Hiệp cảm thấy trống vắng cô Ä‘Æ¡n lạ lùng. Y cảm nhận trong lòng mình nặng trÄ©u khi không còn Lâm Bạch Huệ bên cạnh. Vừa má»›i xa Bạch Huệ thôi mà Ứng Hiệp cảm thấy lạc lõng vô cùng. Sá»± cô Ä‘Æ¡n lẫn cảm giác lạc lõng khiến y cảm thấy muá»™n phiá»n.
Bước đến bàn bưng cả bầu rượu, Ứng Hiệp nhìn bầu rượu nói:
- Phải chi Lâm tá»· tá»· đừng nghÄ© đến Tinh Túc giáo, mình và Bạch Huệ sẽ du lãm ngắm non xanh nÆ°á»›c biếc thì hay biết chừng nào. Phải chi mình đừng là Di Há»a Ãoạn Hồn Thần được cùng vá»›i tá»· tá»· ung dung tá»± tại qua khắp nẻo giang hồ nhỉ. Mình sẽ không bao giá» cho tá»· tá»· rá»i xa mình. Sẽ không bao giá» chia cắt vá»›i tá»· tá»·.
Ứng Hiệp nói hết câu dốc chá»ng bầu rượu xuống bàn nhìn ra ngoài thảm cá» xanh mượt:
- Lâm Bạch Huệ tá»· tá»·... Ứng Hiệp yêu thÆ°Æ¡ng tá»· tá»· nhất trên cõi Ä‘á»i này.
Ứng Hiệp lại dốc bầu rượu tu tiếp ngụm dài nữa. Y muốn uống rượu để giết thá»i gian lẫn ná»—i bồn chồn lo lắng cho Lâm Bạch Huệ. Tu thêm ngụm thứ ba thì rượu trong bầu không còn, Ứng Hiệp đặt bầu rượu xuống bàn.
CÓ tiếng bÆ°á»›c chân nhẹ nhàng bÆ°á»›c vào. Ứng Hiệp không nhìn lại nhÆ°ng ngá»­i được mùi hÆ°Æ¡ng phả vào khÆ°á»›u giác mình. Ngá»­i được mùi hÆ°Æ¡ng đó, Ứng Hiệp từ tốn há»i:
- CÔ nương tìm ai trong gian biệt phòng này?
- Tại sao công tử không nhìn lại xem ta là ai?
- Không cần nhìn tại hạ cũng biết phu nhân không phải là Lâm tỷ tỷ.
- Hay thật... Mùi hương phấn của Tưởng Thi Hồng khác hẳn với Lâm Bạch Huệ ư?
- Ãúng.
Ứng Hiệp vừa nói vừa quay lại đối mặt vá»›i Tưởng Thi Hồng. Mặt Ứng Hiệp Ä‘anh hẳn lại, lá»™ ra những nét bất nhẫn và khó chịu. Y nhạt nhẽo há»i:
- Tưởng phu nhân hẹn vá»›i Lâm tá»· tá»· tại "Mẫu ÃÆ¡n trang", sao không Ở đó tiếp tá»· tá»· mà lại đến đây?
Thi Hồng Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm, di dá»i gót sen ẻo lả vòng tiểu yêu bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Ứng Hiệp. Nàng dừng bÆ°á»›c cách gã non ná»­a gang tay. Mùi phấn hÆ°Æ¡ng dìu dịu từ cÆ¡ thể Thi Hồng phả ra xông vào khứu giác của Ứng Hiệp.
Thi Hồng từ tốn há»i:
- Lâm Bạch Huệ của công tá»­ đến "Mẫu ÃÆ¡n trang" có ngÆ°á»i tiếp rồi. Còn Thi Hồng đến đây để tiếp công tá»­.
- Tiếp Tôn Ứng Hiệp?
Thi Hồng gật đầu.
Ứng Hiệp gằn giá»ng nói:
- Phu nhân muốn tiếp tại hạ gì nào? Phải chăng phu nhân muốn đòi lại món nợ mà Tôn Ứng Hiệp đã vay của Thần Phục bang? Ứng Hiệp làm, Ứng Hiệp chịu, không hỠphủ nhận chính tay Ứng Hiệp đã cắt đầu Thần Phục bang chủ Gia Kính Hào.
- Công tá»­ không phủ nhận thì Ä‘iá»u đó ai biết.
Nhìn thẳng vào mắt Tưởng Thi Hồng, Ứng Hiệp gằn giá»ng nói:
- Tại Phong Thiá»n đài, Tưởng phu nhân đã bắt Ứng Hiệp trả nợ cho Thần Phục bang chủ. Vậy bây giá» phu nhân muốn Ứng Hiệp trả nợ nhÆ° thế nào?
- công tử định trả món nợ đó cho Thi Hồng như thế nào?
- Phu nhân còn há»i tại hạ Æ°?
Thi Hồng gật đầu:
- Thi Hồng muốn biết.
Ứng Hiệp buông một tiếng thở dài:
- Giết ngÆ°á»i thì Ä‘á»n mạng. Phu nhân lại chẳng đủ võ công để bắt tại hạ Ä‘á»n mạng.
Chẳng lẽ phu nhân lại muốn Ä‘á»™ng thủ vá»›i Di Há»a Hồn Thần Tôn Ứng Hiệp. Tại hạ là ngÆ°á»i lá»— mãng cÅ©ng có thể cho phu nhân má»™t câu.
- Câu gì?
- Muốn làm bất cứ Ä‘iá»u gì cÅ©ng phải biết tá»± lượng sức mình. Phu nhân hẳn biết ngÆ°á»i không phải là đối thủ của tại hạ, dù chỉ má»™t chiêu kiếm.
Thi Hồng gật đầu:
- Công tử nói rất đúng... Tưởng Thi Hồng không phải là đối thủ của công tử... Thì làm sao đòi công tử trả nợ máu cho Thần Phục bang chủ.
Thốt dứt câu Tưởng Thi Hồng buông một tiếng thở dài.
Nghe tiếng thở dài của nàng, Ứng Hiệp cÅ©ng phải chạnh lòng. Y đổi giá»ng từ tốn há»i:
- Nếu phu nhân tự nhận biết như vậy thì chẳng nên tìm tại hạ nữa. Bởi xem như chuyện đòi nợ của phu nhân không thể thực hiện được trong kiếp này.
- Nói như vậy, công tử định không trả nợ cho Thần Phục bang ư?
- Tại hạ không phải không muốn trả nhưng chỉ tiếc Thần Phục bang không có ai đủ bản lĩnh buộc tại hạ trả nợ theo đúng giới luật võ lâm.
Thi Hồng lắc đầu. Nàng nhìn Ứng Hiệp từ tốn nói:
- Thi Hồng đòi nợ công tử.
- Phu nhân...
Nàng gật đầu:
- Thi Hồng đòi nợ công tử nhưng không bắt công tử phải trả nợ bằng mạng của mình.
- Không trả nợ bằng mạng, thì tại hạ trả nợ phu nhân bằng gì nào?
Ứng Hiệp nhún vai, dang rộng hai tay, lắc đầu nói:
- Tại hạ ngoài một cái mạng ra chẳng còn thứ gì khác. Nếu phu nhân khăng khăng đòi tại hạ trả nợ e rằng, phu nhân phải cho Ứng Hiệp khất nợ đến kiếp sau.
Thi Hồng lắc đầu:
- Công tử phải trả nợ ngay trong kiếp này.
- Tại hạ chẳng còn gì trả nợ cho Thần Phục bang ngoại trừ cái mạng của tại hạ.
Nhưng rất tiếc cái mạng đó tại hạ lại không thể giao cho phu nhân được.
- Bởi vì công tử đã giao nó cho Lâm Bạch Huệ.
- Không sai.
Thi Hồng cÆ°á»i mỉm từ tốn nói:
- Công tử không nói ra thì Thi Hồng cũng biết. Bất cứ nam nhân nào khi gặp Bạch Huệ tất sẽ giao cái mạng cho ả mà thôi.
Mặt Ứng Hiệp đanh lại với những nét bất mãn, khó chịu lộ trên mặt. Y cáu gắt nói:
- Tại hạ không thích nghe những lá»i này của Tưởng phu nhân. Nếu Tưởng phu nhân xúc phạm Lâm tá»· tá»· thì đừng trách Ứng Hiệp có thể Ä‘uổi phu nhân ra khá»i gian biệt phòng này.
Thi Hồng thở ra, nhún nhÆ°á»ng nói:
- Công tử miễn thứ cho Thi Hồng đã vô ngôn bất ý xúc phạm đến Lâm cô nương.
Hừ nhạt, Ứng Hiệp mới nói:
- Nợ nần với Thần Phục bang là chuyện riêng của Ứng Hiệp không liên can đến Lâm tỷ tỷ, mong phu nhân hiểu cho. Tại hạ nói trước, nếu như Thần Phục bang di hại đến Lâm tỷ tỷ thì Ứng Hiệp sẽ san bằng Thần Phục bang.
Câu nói này của Ứng Hiệp khiến cho sắc hoa của Thi Hồng biến đổi nhợt nhạt. Mãi má»™t lúc lâu sau, nàng má»›i lấy lại vẻ mặt bình thÆ°á»ng, từ tốn nói:
- Công tá»­ đã nói vậy, Thi Hồng đành phải miá»…n cưỡng chiá»u theo ý của công tá»­.
NhÆ°ng để Thần Phục bang bá» qua tất cả những nợ nần giữa công tá»­ và Thần Phục bang, cÅ©ng nhÆ° không bao giá» xúc phạm, mạo phạm đến Lâm cô nÆ°Æ¡ng thì công tá»­ phải chấp nhận má»™t Ä‘iá»u kiện. Ãiá»u kiện này xem nhÆ° công tá»­ đã trả dứt nợ vá»›i Thần Phục bang.
Nhìn thẳng vào đôi thu nhãn Æ°á»›t át của Thi Hồng, Ứng Hiệp gằn giá»ng nói:
- Phu nhân muốn đặt Ä‘iá»u kiện gì vá»›i tại hạ?
Rít má»™t luồng chân khí thật sâu căng phồng lồng ngá»±c, Thi Hồng nghiêm giá»ng nói:
- Thần Phục bang chủ Gia Kính Hào đã chết bởi sát kiếm của công tử thì công tử phải thay Gia Kính Hào đảm đương chức vị Thần Phục bang chủ.
Nghe Thi Hồng thốt ra câu nói này, Ứng Hiệp ngơ ngẩn và ngạc nhiên nhìn nàng.
Ứng Hiệp chỉ vào ngực mình:
- Sao?... Tại hạ thay Gia Kính Hào đảm đương chức vị Thần Phục bang chủ?
Thi Hồng gật đầu:
- Không sai. Chỉ có bang chủ mới xứng đáng trở thành Tân bang chủ của Thần Phục bang.
Ứng Hiệp nhíu mày:
- Phu nhân đừng quên tại hạ chính là ngÆ°á»i lấy mạng Gia Kính Hào bang chủ.
- Chính vì Ä‘iá»u đó mà Thi Hồng má»›i đặt Ä‘iá»u kiện vá»›i công tá»­. Chỉ có công tá»­ má»›i đáng mặt thay Gia Kính Hào.
- Trở thành Thần Phục bang chủ thì ai mà không muốn, nhưng...
Thi Hồng cÆ°á»›p lá»i Ứng Hiệp:
- Thi Hồng mong công tá»­ nhận lá»i. Gia Kính Hào mất Ä‘i, Thần Phục bang nhÆ° rắn mất đầu. Lúc này Thần Phục bang rất mong có Tân bang chủ, mà ngÆ°á»i duy nhất có thể trở thành Tân bang chủ chính là công tá»­ mà thôi. Công tá»­ chấp nhận Ä‘iá»u kiện Thi Hồng đặt ra trở thành Tân bang chủ của Thần Phục bang, công tá»­ sẽ có được tất cả những gì thuá»™c vá» Tần Phục Bang.
Nàng lưỡng lự ngập ngừng nói tiếp:
- Kể cả Tưởng Thi Hồng.
Ứng Hiệp mỉm cÆ°á»i,lắc đầu nói:
- Tại sao phải là tại hạ mới đảm đương chức vị Tân bang chủ Thần Phục bang?
- Bởi phong độ của công tử.
- Rất tiếc... Tôn Ứng Hiệp giỠđã là ngÆ°á»i của Tinh Túc Giáo.
- Tinh Túc giáo của Lâm Bạch Huệ sao có thể sánh bằng với Thần Phục bang. Tinh Túc giáo chỉ là hảo danh, còn Thần Phục bang mới có thực lực.
Ứng Hiệp lắc đầu:
- Tại hạ không phải là kẻ chơi lê quên lựu, chơi trăng quên đèn. Tại hạ đã tự nguyện trở thành môn đồ của Tinh Túc giáo thì không bao giỠphản bội lại giáo quy Tinh Túc giáo, phản lại Lâm tỷ tỷ.
- Thật ra công tử đã bị Lâm Bạch Huệ hớp hồn bằng nhục tình.
Ãôi chân mày của Ứng Hiệp nhíu lại:
- Phu nhân đừng nói thêm lá»i nào xúc xiểm Lâm tá»· tá»·.
Buông một tiếng thở dài, Tưởng Thi Hồng cáu gắt:
- Công tá»­ nhìn lại Tưởng Thi Hồng xem... Tại sao chỉ có Lâm Bạch Huệ được công tá»­ sùng kính, kính trá»ng và yêu thÆ°Æ¡ng. Trong khi...
Ứng Hiệp cÆ°á»›p lá»i Thi Hồng:
- Tưởng phu nhân...
Thi Hồng mím môi nói:
- Công tử có giết thì giết, Thi Hồng cũng phải nói.
- Tại hạ không muốn nghe những gì phu nhân nói.
- Công tử sợ... Hãy nhìn Thi Hồng này... Thi Hồng không bằng Bạch Huệ sao? Thi Hồng xấu hơn Bạch Huệ à?
Nàng lắc đầu:
- Ãủng... Thi Hồng xấu hÆ¡n Bạch Huệ. Nhan sắc không bằng Bạch Huệ, nhÆ°ng Tưởng Thi Hồng có sức sống tràn trá» của má»™t nữ nhân biết chiá»u công tá»­.
Thi Hồng nói xong bước đến ngay trước mặt Ứng Hiệp. Nàng nhìn thẳng vào mắt Ứng Hiệp:
- Công tá»­ hãy khám phá thể xác này xem có gì không xứng hoặc thua kém gì Lâm Bạch Huệ không? Chàng hãy từ bỠý niệm tôn sùng Bạch Huệ mà hãy đến vá»›i Thi Hồng. Thần Phục bang sẽ thuá»™c vá» chàng. Tất cả sẽ thuá»™c vá» chàng. Tất cả.... Chàng hãy suy nghÄ© Ä‘i. Nếu chàng sống vá»›i Bạch Huệ chỉ được kiếp há»a thảm bại danh liệt mà thôi.
Thi Hồng vừa nói vừa đặt tay lên vai Ứng Hiệp:
- Chàng sẽ không tìm được ngÆ°á»i nào nhÆ° Tưởng Thi Hồng đâu.
Cùng vá»›i lá»i nói đó Thi Hồng toan cởi bá» y trang của Ứng Hiệp. Tay nàng vừa đặt vào ngá»±c áo của Ứng Hiệp thì bất ngá» y gạt tay nàng ra. Nhìn thẳng vào mắt Thi Hồng, Ứng Hiệp gằn giá»ng nói:
- Phu nhân làm nhÆ° vậy để đạt mục đích gì? Chẳng lẽ phu nhân định trao thân khuyến dụ Ứng Hiệp? Gia Kính Hào bang chủ nếu có linh thiêng thì chắc há»™c máu ra mà chết bởi chứng kiến cảnh nÆ°Æ¡ng tá»­ mình khuyến dụ ngÆ°á»i khác.
Thi Hồng ngơ ngẩn bởi câu nói này của Ứng Hiệp.
Nàng lắc đầu:
- Thi Hồng cảm mến phong độ của chàng.
Nàng từ từ quỳ xuống, ngẩng mặt khẩn thiết nói:
- Nếu chàng không nhận làm Bang chủ Thần phục bang thì hãy sát tá»­ Thi Hồng luôn Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng Thi Hồng thấy Lâm Bạch Huệ bÆ°á»›c vào. Nàng cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng rồi nói:
- Ta tội nghiệp cho ngươi quá.
Thi Hồng bối rối đứng lên.
Nàng nhìn Bạch Huệ:
- Bạch Huệ... Sao ngÆ°Æ¡i lại không đến Mẫu ÃÆ¡n trang?... NgÆ°Æ¡i không muốn gặp ngÆ°á»i đó à?
- Bạch Huệ cần gặp Tưởng phu nhân hÆ¡n. Không ngá» Tưởng phu nhân - má»™t trang thiên kim lá ngá»c cành vàng của Thần Phục bang lại quỳ gối van xin đệ đệ của ta.
Thở hắt ra một tiếng Thi Hồng nói:
- Ta muốn Ứng Hiệp công tử trở thành Bang chủ Thần Phục bang có được không?
Bạch Huệ mỉm cÆ°á»i nói:
- Tất nhiên là được nếu Ứng Hiệp chấp nhận lá»i thỉnh cầu của Tưởng phu nhân.
Nàng bước đến bên Ứng Hiệp:
- Ãệ đệ Tưởng phu nhân hẳn đã thỉnh cầu đệ đầu phục Thần Phục bang để đảm Ä‘Æ°Æ¡ng chức vị bang chủ cho Gia Kính Hào.
Ứng Hiệp gật đầu:
- Tưởng phu nhân có thỉnh cầu đệ.
Thi Hồng nói:
- Công tử... Nam tử hán đại trượng phu phải biết nhìn xa trông rộng. Công tử hãy vỠvới Thần Phục bang.
Bạch Huệ nhìn Ứng Hiệp:
- Tưởng phu nhân Ä‘ang khẩn thiết van xin đệ. Ứng Hiệp đệ có nhận lá»i Tưởng phu nhân không?
Ứng Hiệp lắc đầu, khẳng khái buông một câu thật lạnh lùng:
- Không... Ứng Hiệp là ngÆ°á»i của Tinh Túc giáo. Mãi mãi sẽ là ngÆ°á»i của Tinh Túc giáo. Nếu cần sẽ thành nô nhân của Lâm tá»· tá»· chứ không màng đến chức vị Thần Phục bang chủ của Tưởng phu nhân.
Bạch Huệ mỉm cÆ°á»i đắc ý vá»›i câu nói của Tôn Ứng Hiệp. Nàng nắm tay y:
- Ãệ đệ Tá»· biết mà... Ãệ sẽ không bao giá» phản bá»™i tá»·.
- Tá»· tá»·...
Bạch Huệ nhìn lại Tưởng Thi Hồng:
- Tưởng phu nhân đã nghe Ứng Hiệp đệ đệ của Bạch Huệ nói rồi chứ. Chức vị Bang chủ Thần Phục bang không đáng để cho Ứng Hiệp quan tâm đến đâu, đứng khuyến dụ Ứng Hiệp vô ích mà thôi.
Thi Hồng nhìn Ứng Hiệp:
- Công tử nên suy nghĩ lại đi... Nếu công tử cần thì Thi Hồng vẫn...
Bạch Huệ trừng mắt quát:
- Hỗn láo... Phu nhân đã khuyến dụ Ứng Hiệp phản bội Tinh Túc giáo đã phạm vào giới quy tối ky của giáo giới. GiỠcòn định dùng cả nhan sắc của mình nữa ư. Quả là dâm tặc, lăng loàn. Không dạy cho phu nhân lễ đạo thì chẳng thể nào chịu đựng được.
Thi Hồng hừ nhạt một tiếng:
- Bạch Huệ... Ngươi sợ Thi Hồng này à?
Nàng cÆ°á»i khẩy nói tiếp:
- Ãúng... NgÆ°Æ¡i phải sợ Thi Hồng này thôi bởi vì ngÆ°Æ¡i đã từng là kẻ bại trận. NgÆ°Æ¡i nói ta dâm tặc thế còn ngÆ°Æ¡i thì sao?... Bạch Huệ... hãy nhìn lại mình Ä‘i... Hay là ngÆ°Æ¡i muốn Thi Hồng phải thố lá»™ tất cả?...
Dung diện Bạch Huệ đanh hẳn lại với tất cả những nét sát nhân lộ ra ngoài:
- ÃÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t phu nhân của Thần Phục bang lại luôn mở miệng ngậm máu phun ngÆ°á»i.
Lá»i vừa dứt trên miệng Bạch Huệ thì nàng đã chá»›p Ä‘á»™ng thân pháp, áp tá»›i Thi Hồng vÆ°Æ¡ng tay tát thẳng vào má đối phÆ°Æ¡ng. Thi Hồng nhÆ° chuẩn bị trÆ°á»›c, nhanh chóng lách bá»™ tránh chưởng ảnh của Bạch Huệ đồng thá»i dùng luôn mật kiếm dấu trong ống tay áo trái đâm thẳng vào trung đẳng của Lâm Bạch Huệ.
Thủ pháp dùng mật kiếm của Thi Hồng quả là tinh diệu khó lÆ°á»ng, khi xuất thủ thì chắc chắn lấy mạng đối phÆ°Æ¡ng trong má»™t chiêu.
Ứng Hiệp chá»›p thấy có ánh sáng bạch nhoáng lên từ ống tay áo của Thi Hồng, liá»n xuất Ä‘á»™ng kiếm chiêu nhanh không thể tưởng chém xả vào lưỡi mật kiếm.
- Chát...
Lưỡi mật kiếm gãy đôi, cùng với hổ khẩu tóe máu buột Tưởng Thi Hồng phải thối bộ.
Bạch Huệ trở bộ nhìn Tưởng Thi Hồng.
Thi Hồng nhìn Ứng Hiệp chằm chằm rồi quay lại nhìn Bạch Huệ:
- Nếu Không có Tôn công tử thì bản nương đã giết được con nhện cái nguy hiểm ngươi rồi.
Nghe Thi Hồng nói câu này, Bạch Huệ cau mày bất nhẫn nói:
- Dùng mật kiếm chỉ có hạng tiểu nhân bỉ ổi. Nếu Bạch Huệ có chết trong tay ngươi thì chỉ đáng thương chứ không đáng trách chút nào. Nhưng tiếc thay... Thiên ý không cho ngươi đạt được ý tưởng đó mà ngược lại còn buộc ngươi phải trả giá cho hành động điên rồ này.
Bạch Huệ vừa nói vừa lạng ngÆ°á»i Ä‘Æ°a thẳng tay tát vào hai bên má Thi Hồng:
- Bốp bốp...
Hứng trá»n hai cái tất nẩy lá»­a của Bạch Huệ, mắt Thi Hồng nẩy Ä‘om đóm, máu từ trong miệng phun ra.
Ứng Hiệp với cản tay nàng lại:
- Tá»· tá»·...
Bạch Huệ nhìn Ứng Hiệp:
- Ãệ muốn xin cho bà ta à?
Ứng Hiệp lưỡng lự rồi gật đầu:
- Hai cái tát của tỷ cũng đủ để cho bà ta biết sự hồ đồ rồ dại của bà ta như thế nào rồi.
Bạch Huệ gật đầu:
- Tá»· nghe lá»i đệ... NhÆ°ng để giữ giá»›i quy của Tinh Túc Giáo trong buổi đầu tái nhập giang hồ, tá»· muốn Tưởng phu nhân sẽ phải Ä‘Æ°a Thần Phục bang đầu nhập Tinh Túc giáo.
Thi Hồng gằn giá»ng quát:
- NgÆ°á»i đừng nằm mÆ¡.
Nhìn Tưởng Thi Hồng, Bạch Huệ mỉm cÆ°á»i nói:
- Ta không bao giỠlà kẻ nằm mơ cả. Với ta tất cả phải hiện hữu như chính bản thân mình.
Nàng vén mái tóc mai, cÆ°á»i mỉm nói:
- Tưởng phu nhân đã muốn Ứng Hiệp đệ đệ ta trở thành Tân bang chủ Thần Phục bang, thì nay ra sẽ cho Ứng Hiệp được trở thành Tân bang chủ của Thần Phục bang.
Nàng nhìn lại Ứng Hiệp:
- Ãệ đồng ý vá»›i tá»· chứ?
- Ãệ không bao giá» cãi lại ý của tá»·.
Bạch Huệ mỉm cÆ°á»i:
- Nhưng Thần Phục bang phải là phân đàn của Tinh Túc giáo.
Ứng Hiệp gật đầu:
- Tỷ sắp xếp sao cũng được.
Thi Hồng thét lên:
- Bạch Huệ... Không bao giỠta để cho ngươi thực hiện được mục đích đâu.
Bạch Huệ nhướn mày nhìn Thi Hồng:
- Phu nhân sẽ giúp ta và Ứng Hiệp đệ đệ. Mục đích của phu nhân đến đây là tìm Tân bang chủ. Nay đã có rồi, sao lại đổi ý nhanh thêm Phu nhân không còn sá»± lá»±a chá»n nào đâu Bạch Huệ thốt dứt câu sàn bá»™ lÆ°á»›t đến Ä‘iểm vào tÄ©nh huyệt của Thi Hồng. Thi Hồng vốn đã bị Ứng Hiệp chặt gãy mật kiếm dấu trong tay áo, chẳng còn binh khí, hổ khẩu thì bị tét chẳng thể nào xuất thủ há»™ thân nên đành thúc thủ bởi tuyệt chỉ của Bạch Huệ...
Thi Hồng lắc đầu:
- Ta không để cho ngươi thực hiện được ý định của ngươi đâu.
- Ngươi đã cãi lại thiên ý thì phải biết sửa sai. Không còn cơ hội nào cho ngươi nữa đâu ngoại trừ theo thiện ý của Lâm Bạch Huệ và Ứng Hiệp.
Nàng nói xong quay lại Ứng Hiệp:
- Ãệ đệ Tá»· ra ngoài mua cho đệ má»™t bầu rượu Nữ Nhi Hồng có má»™t không hai.
Chúng ta sẽ cùng uống.
Ứng Hiệp gật đầu.
Bạch Huệ ra ngoài bưng vào vò rượu năm cân đặt lên bàn. Nàng thản nhiên cùng với Ứng Hiệp đối ẩm mà chẳng màng gì đến Tưởng Thi Hồng đứng bất động gần đó.
Bạch Huệ chuốc rượu ra chén đưa đến trước mặt Ứng Hiệp nói:
- Tỷ chúc mừng đệ đã trở thành Tân Thần Phục bang chủ.
Bạch Huệ nghiêm mặt:
- Ứng Hiệp, đệ đừng từ chối thiện ý của Tưởng phu nhân.
- Ãệ chỉ sợ tá»· buồn.
- Tỷ không buồn đâu.
Nàng và Ứng Hiệp cùng uống cạn số rượu được chuốc ra. Bạch Huệ lại chuốc rượu vào chén của nàng và Ứng Hiệp. Nàng nhìn y nói:
- Tá»· Ä‘oan chắc rằng Tưởng phu nhân còn muốn trao cả thân thể của phu nhân cho đệ, để đệ được mãn nguyện và chiá»u theo ý của Tưởng phu nhân.
Ứng Hiệp bối rối:
- Ãệ không có tà ý gì vá»›i Tưởng phu nhân cả.
- Tá»· biết. Ãệ là nam tá»­ hán chính nhân quân tá»­ thì Tưởng phu nhân đâu có thể khuyến dụ Ứng Hiệp bằng nhục tình danh hải của Thần Phục bang.
- Tỷ hiểu đệ, đệ mừng lắm.
Bạch Huệ nhìn Ứng Hiệp mỉm cÆ°á»i:
- Tỷ tự hào vỠỨng Hiệp đệ.
Nàng vừa nói vừa trịnh trá»ng bÆ°ng chén rượu má»i Ứng Hiệp.
Ứng Hiệp đón lấy chén rượu:
- Tá»· tá»·...
Bạch Huệ bưng chén rượu của nàng cùng với Ứng Hiệp. Nàng đặt chén xuống từ tốn nói:
- Ãệ có muốn chiêm ngưỡng nét đẹp của mỹ nhân?... Nét đẹp quyến rÅ© đã từng có ngÆ°á»i quỳ lụy, van xin và chết vì sắc đẹp đó.
Ãôi chân mày vòng nguyệt của nàng thoạt phÆ°á»›n lên biểu lá»™ thái Ä‘á»™ bất nhẫn của nàng.
Ứng Hiệp lắc đầu:
- Ãệ không hiểu ý của tá»·.
- Ãệ sẽ hiểu ngay thôi.
Nàng nhặt lưỡi kiếm gãy, bÆ°á»›c thẳng đến trÆ°á»›c mặt Tưởng Thi Hồng. Vá»›i tất cả căm phẫn uất hận, Bạch Huệ dùng lưỡi tiểu kiếm xẻ dá»c rạch toan ngoại y của Tưởng Thi Hồng.
Mũi kiếm đi đến đâu, da thịt của Thi Hồng lộ ra đến đó. Sắc mặt Thi Hồng nhợt nhạt nàng gượng nói:
- Bạch Huệ, ngươi...
Bạch Huệ cÆ°á»i khẩy lắc đầu:
- Phu nhân đã muốn Ứng Hiệp thấy vẻ đẹp của mình mà, giỠsao lại hồi hộp thế.
Bạch Huệ không để cho Thi Hồng nói hết câu, lưỡi tiểu kiếm rá»c xuống dây lụa thắt lÆ°ng. Chỉ trong chá»›p mắt, thân thể Thi Hồng lõa lồ chẳng còn mãnh vải che thân. Nàng ngượng chín Ä‘á» mặt nhÆ°ng không thể thốt được ná»­a lá»i.
Bạch Huệ nhìn tấm thân lõa lồ của Tưởng Thi Hồng rồi quay lại nói với Ứng Hiệp:
- Ứng Hiệp... Ãệ hãy nhìn thân thể Tưởng phu nhân xem.
Ứng Hiệp lắc đầu:
- Ãệ không dám nhìn.
Không biết câu nói này của Ứng Hiệp tác Ä‘á»™ng thế nào đến Lâm Bạch Huệ mà khiến nàng phá ra cÆ°á»i. Bạch Huệ vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Tưởng phu nhân... Phàm nam nhân thì rất thích chiêm ngưỡng thân thể của nữ nhân, nhưng với tấm thân lõa lồ của Tưởng phu nhân thì Ứng Hiệp không dám nhìn đến. Phu nhân tự biết thân thể của phu nhân như thế nào rồi, không cần Bạch Huệ phải nói nữa chứ.
Mặt Thi Hồng tái nhợt. Bất chợt nàng rùng mình với hai dòng máu rỉ ra hai bên mép.
sá»± uất ỨC khiến Thi Hồng nghẹt thở và ói máu căm há»n.
Tài sản của anhhe1281

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âåëèêàÿ, ãîòèêà, ãîðÿùèé, çíàêîìñòâà, çîëîòî, êàìåäè, êàðàîêå, êàðòèíû, ïàëüòî, ïðèêîëüíûå, óãîëîâíûé, ðàáî÷åãî



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™