Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Tư Không Thúy biến sắc, hắn quả thật không biết sự thật chuyện này, bởi vì lúc ấy người phụ nữ trung niên kia cũng vì muốn Lưu Vân tông không cần dính dáng đến phiền toái gì, hết thảy tất cả đều là lén lút tiến hành.
- Chỉ giỏi giảo biện!
Tư không Thúy quát một tiếng,
- Cho dù chuyện này như như lời ngươi nói, cũng không cần giết người để giải quyết vấn đề.
- Chẳng lẽ còn cách nào khác? Hắn muốn giết ta, ta còn giữ cho hắn ngóc đầu trở lại sao? Bổn thiếu gia cũng không phải thằng ngốc!
Đường Phong cười lạnh một tiếng.
Lôi Kinh Thanh ở một bên nổi giận mắng:
- Súc sinh, phân đường chủ của Tam tông ta thì chọc gì tới ngươi? Chẳng những là bọn họ, cả mấy ngàn đệ tử kia, chẳng lẽ tất cả đều cùng ngươi có cừu oán?
Đường Phong khẽ cười một tiếng, cúi đầu xuống, chậm rãi lắc đầu, thở dài một hơi, nói:
- Vốn là ta lười cùng các ngươi giải thích những thứ này, giết cũng giết rồi, nói nhiều hơn nữa cũng vô ích. Nhưng các ngươi nếu muốn biết, ta cũng sẽ không keo kiệt chút nước miếng, hảo hảo giảng giải cho các ngươi.
ngừng lại một chút, Đường Phong lạnh lùng nói:
- Địa bàn phạm vi ngàn dặm của Cự Kiếm Môn, là Đường Phong ta đánh phá, là Thiên Tú đánh phá. Nhưng vô luận là ta còn là Thiên Tú, cũng không có ý nghĩ muốn nhúng chằm mảnh đất này. Chắp tay tặng cho tam tông các ngươi. Nhưng là, phân đường chủ tam tông các ngươi sau khi chia cắt địa bàn, lại cư nhiên chủ ý đánh lên địa phương hai mươi dặm do Thiên Tú chiếm cứ, Thiên Tú chiếm cứ nơi đó, chỉ là vì thu đồ đệ. Nhưng ba người kia, sau khi thu mua không được lại bày ra thủ đoạn xấu xa, ngăn chặn việc Thiên Tú tìm đệ tử, ý đồ dùng loại phương pháp này bức người của Thiên Tú rời khỏi nơi này, lòng tham không đáy bực ấy, nên giết hay không?
- Việc thu đệ tử bị chặn lại, trường lão Thiên Tú Dịch Nhược Thần song quyền nan địch tứ thủ, lập tức xin Thiên Tú chi viện. Sau khi một trường lão Thiên Tú khác - Lâm Nhược Diên tới đó, ba kẻ kia lấy danh nghĩa mở tiệc chiêu đãi, lừa Lâm Nhược Diên mắc câu, bị Lâm Nhược Diên lên án mạnh mẽ một phen bèn thẹn quá hóa giận, hạ độc trong thức ăn của Lâm Nhược Diên, khiến hắn thân trúng kịch độc, thực lực đại giảm, bị ba người liên thủ đả thương. Bực vô sỉ hèn hạ, bại hoại danh dự tam tông này, có nên giết hay không?
- Lâm Nhược Diên sau khi trúng độc, bằng vào nộ khí trong lòng mà mạnh mẽ gắng gượng không để ngã. bảo vệ chúng đệ tử Thiên Tú rút lui tới một hang động trong Cự Kiếm Môn, ba kẻ kia mang theo mấy trăm người đem nơi đó vây kín đến nước chảy không lọt, suốt một ngày một đêm, vì thèm muốn đệ tử Thiên Tú như hoa như ngọc, ba kẻ đó lại còn muốn hạ lệnh dùng khói tấn công, ý đồ bức bách đệ tử Thiên Tú từ trong núi ra ngoài. Tư không phó tông chủ, ngươi là nữ nhân, ngươi nên biết một khi đệ tử Thiên Tú bị ép phải đi ra thì kết quả sẽ là như thế nào. Bực táng tận thiên lương. lấy mạnh hiếp yếu, lấy nhiều khi ít nhường này, có nên giết hay không?
- Đệ tử Thiên Tú sau khi được Đường Phong ta giải cứu, Sở Phiên Vân cùng Tiêu Hàm Trí vì muốn che tai mắt người người, dấu chuyện xấu mình làm, bèn phao tin nói là Thiên Tú cùng Đường Phong ta gây sự, giết người của tam tông bàng thuốc độc, hạng đổi trắng thay đen, thị phi hỗn hào như thế, có nên giết hay không?
- Đám tam tông đệ tử kia trợ Trụ Vi ngược, không cần biết trắng đen, ra tay với Đường Phong ta, rốt cuộc... Có nên giết hay không!
- Ta chẳng lẽ phải bó tay chờ chết, không làm bất kỳ phản kháng gì, tùy ý đệ tử Tam tông các ngươi chém giết?
Từng lời mắng mỏ giận dữ liên tiếp hùng hổ không chút gián đoạn, phảng phất như từng quyền vô hình, vung lên đánh thẳng trên mặt đám người Tam tông, sắc mặt Tư không Thúy, Lôi Kinh Thanh cùng Nguyệt Cô Minh cũng có chút khó coi.
Mặc dù nói, ở chỗ này căn bản là địa bàn của mình, nhưng cũng đang có người của Vạn Thú môn a.
những tin tức này bọn họ lúc trước cũng đã nghe qua, nhưng hiện tại bị một thiếu niên Huyền giai mười mấy tuổi mắng cho thẳng mặt, cái này chẳng khác nào bị tát từng cái vang dội.
Lôi Kinh Thanh buồn bực một hồi lâu, rồi tức giận nói:
- Miệng lưỡi bén nhọn, ngươi nói những thứ này có bằng chứng không?
- A. . .
Đường Phong cười lạnh một tiếng,
- Lôi Phó môn chủ, bổn thiếu gia không muốn đối chứng với ngươi, cũng không cần đối chứng. ta chỉ đúng trình bày sự thật thôi.
Cho dù lúc ấy có người không chết, nhưng chẳng lè lại có kẻ chịu đứng ra tự chỉ trích tông môn của mình sao? Căn bản là nói thừa. Nếu không. Đường Phong cần gì phải cùng bọn hắn giải thích, theo chân bọn hắn đối chứng?
- Nếu không phải Đường Phong ta kịp thời chạy tới, hiện tại không phải là Tam tông các ngươi tới tìm ta báo thù, mà là mấy ngàn đệ tử Thiên Tú đi tìm các ngươi báo thù rồi!
Nguyệt Cô Gia Minh lạnh lùng nói:
- ngươi nói như vậy, chẳng lè chúng ta còn phải cảm tạ ngươi?
- Không cần, mọi người bây giờ là cừu nhân, chỉ có một kết cục không chết không thôi! Các ngươi muốn cảm tạ, nhưng bổn thiếu gia lại không muốn lĩnh tình!
- Càn rỡ!
Lôi Kinh Thanh giận dữ mắng mỏ một tiếng,
- Tiểu súc sinh, tức chết ta thôi.
Thiết Phong Cốt ở bên cạnh hô to một tiếng:
- Hừ, tiểu tặc Đường Phong. ngươi giết bọn đệ tử Tam tông cho dù là có lý đi, nhưng diệt phân đường Vạn Thú đường ta thì vì cái gì? Phân đường của Vạn Thú đường ta ở thành Tĩnh An không có trêu chọc tới ngươi, ngươi dựa vào cái gì giết toàn bộ bọn họ?
Lôi Kinh Thanh quay đầu nhìn Thiết Phong Cốt, căm tức nói:
- Thiết lão đầu, ngươi có ý gì?
Thiết Phong Cốt trợn mắt trợn mũi một cái.
Đường Phong hít sâu một hơi, thản nhiên nói:
- ngươi nói là ta giết, thì chính là ta giết.
Vô luận Khiếu Thiên Lang giải thích như thế nào đi nữa. Đường Phong không muốn lãng phí nước miếng cho những thứ này.
- Đường Phong. cho dù là Tam tông chúng ta có sai trước, nhưng ngươi lại lấy oán báo oán, không khỏi làm phát hỏa.
Tư Không Thúy thật sự có chút tiếc hận, một thiếu niên như thế lại ép bản thân đi vào con đường như vậy, vốn tiền đồ rộng mở, nhưng giờ gãy đổ ở nơi này rồi.
- cùng hắn nói nhảm cái gì?
Lôi Kinh Thanh thật sự bị Đường Phong làm cho có chút sợ hại, nếu để hắn nói tiếp, Tam tông sợ rằng sẽ lép vế
- Hắn là Huyết Ma Đường Phong. hắn đã giết chóc tàn sát, mất đi bản tính của mình. Hôm nay không diệt trừ ma đầu này, ngày sau sẽ có nhiều người chết dưới tay hắn.
- Huyết Ma?
Đường Phong hừ lạnh một tiếng,
- Các ngươi nói ta là ma đầu, vậy thiếu gia ta làm ma cho các ngươi xem một chút!
Lời nói xong. Đường Phong cảm giác mình nên rút lui, nhưng là, trước khi rời đi có thể ném một lọ Như Mộng Tự Huyễn.
Đang lúc Đường Phong muốn ném Như Mộng Tự Huyễn ra, não đột nhiên xuất hiện một âm thanh, hắn nhướng mày, ánh mắt quét ra bốn hướng.
Là thanh âm của Linh Khiếp Nhan, hắn cùng Khiếu Thiên Lang đang ở phụ cận, nhưng không biết trốn ở chỗ nào.
Đang lúc Đường Phong đem ánh mắt quăng đến vô số Linh Thú, trong lòng đột nhiên tỉnh ngộ, động tác dừng lại, không nhịn được cười một tiếng to.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 45 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Linh Khiếp Nhan quả nhiên nghĩ biện pháp giúp mình, mà nàng làm biện pháp này, như rút củi dưới đáy nồi, lần này, những người này, sợ đã quá hỗn loạn.
- Tiểu ma đầu, ngươi cười gì?
Lôi Kinh Thanh nhìn Đường Phong hỏi.
- Tiểu tặc này tất nhiên đã biết bị đại nạn, sợ quá đó mà!
Nguyệt Cô Gia Minh không khỏi tiếc hận nhìn Đường Phong.
Sau khi nói xong, Đường Phong đột nhiên quay đầu lại nhìn Thiết Phong Cốt. Thiết lão đầu bị Đường Phong nhìn như vậy, trong xuất hiện cảm xúc bồn chồn không giải thích được, mặc dù hắn không sợ thiếu niên này, cũng biết lấy bản lãnh của hắn cũng không làm gì mình được, nhưng không biết tại sao khi nhìn ánh mắt giảo hoạt kia, lại mơ hồ làm cho Thiết Phong Cốt có chút không được tự nhiên.
Kiểu ánh mắt này, trông giống như đang nhìn một con cá đã mắc câu, tràn đầy vẻ giễu cợt và đắc ý.
- Thiết lão tiên sinh!
Câu đầu tiên Đường Phong nói đều khiến tất cả mọi người đều ngu muội, tên thanh niên vô cùng càn rỡ này lần đầu dùng loại khẩu khí tôn kính này để nói chuyện với một người:
- Chuyện thương nghị lúc trước tiên sinh bàn với ta, hiện tại ta đáp ứng tiên sinh, chỉ cần tiên sinh có thể giúp bổn thiếu gia tìm được một con đường sống, như vậy ngày sau Khúc Đình Sơn sẽ đem tặng Vạn Thú đường các ngươi trong vòng mười năm, trong núi Khúc Đình có vô số Linh thú, dùng cũng không hết.
những lời này vừa ra khỏi miệng thì cả nhóm người đột nhiên biến sắc.
Đám người Tư Không Thúy cảnh giác nhìn Thiết Phong Cốt, còn Thiết lão đầu thì lại giận đến trợn mắt thở phì phò. Đúng là hoàn toàn vô nghĩa mà, chính mình cũng chỉ gặp qua Đường Phong tại đem hôm đó vào khoảng cách khá xa, thậm chí ngay cả bộ dạng đều không nhìn thấy rõ, sao lại có thể nghe thấy thương nhân nào vừa nói chuyện gì chứ?
- Ha ha.
Đường Phong lại đổ dầu vào lửa nói:
- Thiết lão tiên sinh không cần tức giận, Linh thú đúng là căn cơ của Vạn thú đường, chỉ cần đã lấy được Linh thú của Khúc Đình Sơn thì đắc tội với tam tông có là gì?
- Thúi lắm!
Thiết Phong Cốt bật lên mắng, nếu hắn không nói, không biết sẽ bị Đường Phong nói xấu thành ra cái dạng gì:
- vô sỉ, tiểu tử kia chớ có ăn nói bừa bãi, lão phu thương lượng với ngươi lúc nào?
Đường Phong nhàn nhạt cười, tiếp tục hướng lão giội thêm gáo nước bẩn:
- Thiết lão đầu, đừng làm vẻ không biết xấu hổ, các người đã bắt vô số Linh thú từ trong núi Đình Khúc những mười năm, đừng tưởng ràng bổn thiếu gia hiện tại đang gặp nạn mà có thể lên mặt được, chọc phải vảy ngược rồi thì còn một năm bổn thiếu gia cùng sẽ không tha cho các ngươi đâu.
- Câm mồm!
Thiết Phong Cốt tuổi đã lớn, nhưng chưa từng bị người ta nói xấu như vậy, nhất thời giận đến sôi lên, máu chảy ngược, đỏ cả mặt lẫn cổ nói:
- lão phu lần này đến chỉ để giết chết tên tiểu tử vô sỉ như ngươi, nào đâu muốn cùng ngươi hợp tác cái gì chứ.
Đường Phong buông tay ra nói:
- Ta chưa từng nói hợp tác a.
Sắc mặt đám người Tư Không Thúy càng thêm cảnh giác. Quả thật bọn hộ cũng không quá tin tưởng lời nói của Đường Phong, chẳng qua trong khoảng thời gian này Thiết Phong Cốt có đem theo người đến, vừa rồi lại không có xuất lực, khiến cho thời gian hỗ trợ bởi vì một ít nguyên nhân mà không thể giúp được. Mà Đường Phong cùng nói y như thật, qua mười câu, vô hình trung đã từ nối dối hết mức chuyển thành nói thật rồi.
- Ngươi đã không muốn giúp bổn thiếu gia, vậy tại sao còn cự tuyệt dùng Linh thú lần theo dấu vết nơi bản thiếu gia hạ xuống? Còn thêu dệt ra chuyện Linh thú bạo động làm gì? Ngươi không phải là muốn lên muốn ngồi lên giá sao?
Vừa nói Đường Phong lại đứng một bên giả bộ vẻ đau đớn như bị cắt gân cắt thịt, thở dài nói:
- Được rồi, đúng là phượng hoàng rơi xuống đất không bằng gà nhà rồi, thiếu gia thỏa màn điều kiện của người, mười lăm năm! Mười lăm năm này Khúc Đình Sơn sẽ để ngươi xuất nhật vạn thú. nhiều hơn một năm cũng không được! Nguyện ý thì giúp ta động thủ, không nguyện ý giúp thì hày đi đi!
Lôi Kinh Thanh trầm giọng hỏi:
- Thiết lão đầu. chuyện này có thật không?
Thiết Phong Cốt bực xanh mặt, nổi giận mắng:
- Ngươi ăn *** để lớn lên à! Tiểu tử này rõ ràng đang dùng kế ly gián.
Nguyệt Cô Gia Minh lạnh lùng nói;
- Vậy sao hắn lại biết ngươi cự tuyệt dùng Linh thú lần theo dấu vết của hắn? Chẳng lè không phải là các ngươi đã có mật đàm từ trước sao?
Thiết Phong Cốt sửng sốt. nghĩ thầm đúng vậy a. Làm sao hắn lại biết được chuyện nội tình của Vạn Thú chứ? vẻ mặt của Thiết Phong Cốt lọt vào mắt mọi người khiến sự nghi ngờ trong lòng tăng lên rất nhiều.
- Ta thấy là sự thực thì ngươi đang diễn trò!
Lôi Kinh Thanh cả giận nói:
- Khó trách được ngươi lại không chịu giúp bọn ta, nguyên lại là muốn bắt Linh thú trong Khúc Đình Sơn.
Miệng Thiết Phong Cốt ngập ngừng, cuối cũng không thể nói được gì, ngược lại lại đột nhiên phá lên cười, hắn cũng là người có tính tình bướng binh, hiện tại bị hiểu lầm như vậy, cũng lười giải thích, chỉ cần hắn có thể giết chết được Đường Phong, như vậy oan khuất sẽ tự được rửa rõ ràng.
Đương nhiên là lúc hắn bắt đầu động sát y. Đường Phong đột nhiên mở miệng nói:
- Thiết lão tiên sinh, lúc này không động thủ thì còn đợi đến khi nào nữa!
Nhưng lời nói này tự nhiên không phải để cho Thiết Phong Cốt nghe. Tiếng nói vừa dứt. bên trong bầy đệ tử Vạn Thú đường, đột nhiên truyền đến một tiếng Linh thú kêu, sau một khắc, mất trăm Linh thú ở hai ba đầu dưới sự dẫn dắt của Linh thú cấp sáu cường đại, đột nhiên nhất tề xông ra ngoài. Mà mục tiêu của bọn nó là nhắm thắng đến đám người gần Cúc Hoa Đường. Chuyện này làm cho người ta có một cảm giác tương đối rõ ràng đó chính là sát cơ của Thiết Phong Cốt vừa động, đàn thú như vừa nhận được chỉ lệnh.
Trong số Linh thú Thiết Phong Cốt lần này, ngoại trừ bản thân Lôi Vân Báo cường đại ra. còn có hai ba con cấp sáu. vài chục con cấp năm. còn lại hơn hai trăm con Linh thú cấp bốn và chi hơn ba trăm Linh thú cấp ba. những Linh Thú này đã đạt đến tuổi trường thành, dù sao Thiết Phong Cốt muốn là đi đến Thiên Tú. mang Linh thú là việc không thể thiếu, cho nên hắn đã mang đi một phần ba số Linh thú của nội đường.
Vốn đó là một cỗ trợ lực cường đại, nhưng hiện tại nó lại là địch nhân có uy hiếp.
Linh thú cấp năm dù bên trong có phân chia thực lực, tương đương với một Địa Giai thượng phẩm, khi chúng có thể trưởng thành, nó có thể so sánh với một Thiên Giai hạ phẩm, ở giữa Thiên Giai hạ phẩm và Địa Giai thượng phẩm là so sánh với Đia Giai tị, Thiên Giai Nhược. Nếu không tham gia giúp Linh thú cấp năm để nó tự nhiên sinh trưởng, cũng đủ để sánh ngang với một Thiên Giai hạ phẩm.
Có hơn hai trăm Linh thú cấp bốn tương đương với Địa Giai hạ phẩm, hơn ba trăm Linh thú cấp ba tương đương với Huyền Giai trung phẩm.
Một cỗ lực khổng lồ như vậy, sẽ là một thế lực cường đại có thể so sánh với cự tam tông nào, mà còn có ưu thế áp đảo.
Đương nhiên mấy trăm Linh thú nhào vào Hoa Cúc Đường đúng thời điểm tụ tập, tiếng kêu thảm thiết liền vang lên, những Linh thú này đã hoàn toàn bị kích thích hung tính ra ngoài, ngay cả chủ nhận của bọn chúng hiện tại cũng không nhận, chỉ biết nghe theo mệnh lệnh của một người đó chính là Linh Khiếp Nhan!
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 49 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Khiếu Thiên Lang cùng Linh Khiếp Nhan ngày đó sau khi rời khỏi Đường Phong. liền lẻn vào nơi tụ tập của Vạn Thú, lấy việc Khiếu Thiên Lang có trời sinh là vương giả cộng với uy áp cùng thủ đoạn, muốn thu phục nhưng Linh thú này tự nhiên không phải là một chuyện khó, bất quá chỉ qua thời gian mấy ngày, Khiếu Thiên Lang đã đem toàn bộ Linh thú thu về dưới trướng.
Duy chỉ có Lôi Vân Báo cấp sáu, Khiếu Thiên Lang không có thử qua. Mà thú trung chi vương chỉ có một, nhiều hơn một là phải chết.
Lôi Vân Báo chẳng qua chỉ là một thú trung chi vương của Vạn Thú đường mà thôi, mà Khiếu Thiên Lang lại là Thú vương của cả Khúc Đình Sơn, khi chúng đối đầu nhau tự nhiên sẽ hiểu ngay ra ai lợi hại hơn.
Ngày đó Thiết Phong Cốt đã điều động hai mươi con am hiểu cách lần theo dấu vết Linh thú đuổi theo điều tra Đường Phong. dưới sự sai khiến của Khiếu Thiên Lang. nhưng Linh thú này tự nhiên sẽ không nghe theo hiệu lệnh, dùng thái độ ngang ngược không hợp tác. Mà có hai con Linh thú biểu hiện không an phận, bị chủ nhân mình trách cứ hai tiếng, nó điên lên trực tiếp giết chết chủ nhân mình luôn.
Hung tính sau khi bị kích thích, những Linh thú chỉ làm việc tuân theo bản năng. Bọn chúng hung tàn, bọn chúng tự do, không bị loài người trói buộc, không vì nhân loại mà làm trâu ngựa, xông nam đánh bắc, bọn chúng cũng có lý trí, không phải là tượng gỗ.
Tất cả mọi người đều trở nên bối rối, không ai nghĩ đến sẽ xảy ra chuyện này. Nhất là Thiết Phong Cốt, hắn giao thiệp cùng với Linh thú đồng lứa, cơ hồ có thể nói là một nhân vật chuyên gia, nhưng hôm nay lại phát sinh chuyện này khiến hắn sững sờ ngay tại chỗ, đầu óc quay cuồng.
- Sao lại vây? Chuyện này là như thế nào?
Sắc mặt Thiết Phong Cốt trắng bệch nhìn đàn thú bạo động, bên cạnh hắn, Lôi Vân Báo không ngừng gào thét, hướng đàn thú ra hiệu lệnh, nhưng căn bản không có tác dụng gì cả, không còn một con Linh thú nào nghe lời hắn nữa, bởi vì đã có một Khiếu Thiên Lang cường đại.
Cường giả vi tôn, đây là nguyên tắc của thế giới Linh thú, cũng đúng với nguyên tắc của thế giới loài người.
Cả Vạn Thú đường đứng ngây ngốc tại chỗ, bởi vì từ trước đến này chưa từng xảy ra việc Linh thú công kích đối với chỉ lệnh, nhưng tất cả Linh thú, cũng giống như nhận được một chi lệnh nào đó, nhất tề đều nhào tới Cúc Hoa Đường.
Thời điểm đổ máu đã khác sâu vào tầm mắt của mọi người, không ít người nhăn cả mặt lên.
Chỉ trong nháy mắt, cả Cúc Hoa Đường bị đả thương thảm trọng. máu bay tứ tung. Linh thú gầm thét. Thực lực của Cúc Hoa đường tốt xấu lẫn lộn, từ Thiên giai đến Luyện Cương kỳ đều có, nhưng làm sao có thể là đối thủ của đám Linh Thú cực kỳ tinh nhuệ này chư? Giống như sắt cứng chọt vào nước lù, đàn thú đánh sâu vào đợt thứ nhất, đã khiến trận hình của Cúc Hoa đường tan vỡ, vô số Linh thú nhau vào tùy ý tàn sát đám người, rất hung tàn.
Lôi Kinh Thanh hét lớn một tiếng:
- Thiết Cốt Phong! ngươi còn gì để nói không?
Sự thật đã bày ra trước mắt, nếu không phải Thiết Phong Cốt đã sớm câu kết với Chướng Phong. thì lúc này sao lại công kích Cúc Hoa Đường chứ?
Nguyệt Cô Gia Minh rõ là đã giận đến toàn thân run rẩy, kẻ chết là Đường Hạ đệ của hắn, khiến hắn không khỏi thét lên chói tai:
- Thiết Phong Cốt, ta và ngươi không xong!
Lôi Kinh Thanh ở một bên hướng đệ tử Vô Ảnh Môn thét lớn:
- Giết Vạn Thú Đường cho ta. Bọn chúng đã câu kết cùng với Huyết Ma Đường Phong rồi!
Đệ tử Vô Ảnh Môn sau khi nghe lệnh, nhất tề hướng Vạn Thú đường chém giết, giống như động tác của đàn thú vừa tấn công vậy.
Tư Không Thúy cũng nhướng mày, vốn cảm giác có gì đó không đúng, lời trước và sau của Đường Phong rõ ràng mâu thuẫn với nhau thuẫn, hơn nữa thái độ của hắn đối với Thiết Phong Cốt biến chuyển khá nhiều, lúc trước vô cùng lạnh lùng, sau đó lại trở lên nhiệt tình. Huống chi hắn còn tru diệt đệ tử Vạn Thú Đường, Thiết Phong Cốt là một lão già thành tinh, làm sao có thể kết minh qua loa với hắn được, hắn muốn đẩy môn hạ đệ tử chết ở đây sao? Còn nữa, hắn nói phải hợp tác cũng sẽ không tìm Đường Phong, chỉ biết đi tìm Thiên Tú thôi a. Đường Phong đáp ứng Khúc Đình Sơn có lợi ích gì?
những ý niệm này luẩn quẩn trong đầu một lần Tư Không Thúy, nàng có thể khẳng định rằng Thiết Phong Cốt không câu kết với Đường Phong, nhưng là.... Đàn thú giết người Cúc Hoa Đường cũng là sự thật, đây không phải là thứ có thể giải thích rõ, tam tông bây giờ đang ở cùng một chiến tuyến, giết người Cúc Hoa Đường chả khác nào đập vào mặt Lưu Vân Tông. Cho nên trong lòng hắn mặc dù nghi ngờ, cũng không có ra lệnh đệ tử tiến công.
Trong lúc nhất thời, đệ tử Lưu Vân tông sững sờ nhìn về phía đệ tử Vạn Thú đường.
Mấy Thiên giai cao thủ của ba tông phái cũng không có nhàn rỗi, cùng nhau liên thủ tấn công về phía Thiết Phong Cốt.
Thiết Phong Cốt còn chưa kịp hoàn hồn từ biến cố phát sinh bất thình lình này, mắt lão nhìn chằm chằm vào đàn thú bị đồ sát, nhìn máu tươi không ngừng bắn ra. Lôi Vân Báo ở bên cạnh đột nhiên gầm lên một tiếng, mạnh mẽ lao về hướng đám Thiên giai cao thủ.
Lôi Vân báo mặc dù cũng có thể sánh ngang với một Thiên giai trung phẩm, nhưng đối phương lại có hai Thiên giai trung phẩm, một Linh thú sao có thể là đối thủ của họ được, chi một cú đánh, Lôi Vân báo thét lên một tiếng phẫn nộ, bị đánh cho lộn mấy vòng trên không trung, văng trở lại bên cạnh Thiết Phong Cốt.
Thân thể của linh thú, vốn không thể chịu đòn quá nhiều, bộ dạng Lôi Vân báo lúc này rất thê thảm, nhưng không bị thương nặng lắm.
Làm bạn với Linh thú nhiều năm, rốt cục tiếng thét của chúng đã thức tỉnh Thiết Phong Cốt, đối mặt với công kích mạnh mẽ đang bủa tới, lão vội vàng vận công ngăn cản, cùng lúc kêu lên:
- Các vị bình tĩnh chớ nóng giận, xin nghe lão phu giải thích!
Nguyệt Cô Gia trợn mắt:
- Đợi xuống Âm phủ rồi giải thích với đệ tử Đường Hạ của ta đi!
Mấy đại cao thủ Thiên giai, trong nháy mắt đã đánh nhau một trận kịch liệt.
Đường Phong ở gần đó liên tục cười lạnh:
- Huyết Ma xuất thủ, thiên địa biến sắc, máu chảy thành sông, tiếng khóc vang trời, nơi Huyết Ma lướt qua, không còn một ngọn cò. Một miếng ngói cũng không lưu! Hiện tại các vị hăy tự mình hưởng thụ cảm giác này đi nhé!
Nơi này, nếu không có hắn đã không xảy ra bao chuyện. Huyết Ma vốn vây bắt Đường Phong, giờ bốn đại quân lại tự quay sang chém giết lẫn nhau, còn thủ phạm Đường Phong đang đứng một bên châm trọc, thì căn bản là không ai để ý tới.
Còn chưa quá nửa nén hương, đệ tử Cúc Hoa đường đã chết đến bảy phần, thi thể chất đầy trên đất, máu tươi nồng nặc. chỉ có một số kẻ có vận khí tương đối tốt mới có thể sống sót trước bầy dã thú đầy hung tính này.
Bảy vị Thiên giai của ba tông đuổi bắt Đường Phong, bốn người đi trước rồi vòng trở lại đường đất mai phục, mỗi đường đều có một Thiên giai hạ phẩm. Hiện tại bốn Thiên giai này lại phải chiến đấu với Thiết Phong Cốt. Còn lại ba người thì bố trí ở bên trong đệ tử các tông.
Riêng Thiên giai Cúc Hoa Đường giờ phút này cũng đã chết, táng mạng trong vuốt sói của Khiếu Thiên lang.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 51 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Khiếu Thiên lang theo quần thú xông ra, việc trước tiên nó phải làm, chính là tiêu diệt hết tướng lĩnh cao thủ phía đối phương trước, lúc đó mới giúp cho quần thú không gặp nhiều nguy hiểm, điểm này Khiếu Thiên lang so với bất luận kẻ nào cũng đều rõ ràng hơn.
những kẻ còn sống của Cúc Hoa đường hoặc là chạy mất dạng, hoặc là đầu nhập vào đội ngũ Lưu Vân tông hay Vô Ảnh môn.
Quần thú đồ sát phía bên này xong, đệ tử của Vạn Thú đường cũng đã tử thương vô số.
Thực lực của Vạn Thú đường còn khá thấp, bọn họ chiến đấu chủ yếu là dựa vào Linh thú của chính mình. Nhưng hiện tại, Linh thú bỏ chạy hết, bọn họ chỉ có thể dựa vào năng lực của chính mình mà quyết tử, sao có thể là đối thủ của đệ tử hai tông liên hợp lại được?
cũng giống như phía bên kia, trận đồ sát ở phía này cũng nghiêng về một bên, cùng chưa qua thời gian nửa nén hương, đệ tử Vạn Thú đường cũng đã chết hơn phân nửa.
Bầy thú dưới sự điều động của Khiếu Thiên Lang, nhất loạt thay đổi phương hướng, mang một thân bê bết máu tươi mà đánh vào bên trong chiến trường hỗn loạn. Khiêu Thiên Lang ẩn thân bên trong quần thú, thân thể linh hoạt luồn lách, chỉ tìm giết Địa giai cao thủ trở lên, còn lại toàn bộ giao cho thủ hạ của mình.
Đám đệ tử Vạn Thú đường đang đau khổ chống cự, nhìn thấy Linh thú quay trở lại thì không khỏi quá đỗi vui mừng. chỉ cần có Linh thú hỗ trợ, bọn họ hoàn toàn có thể chiến đấu vượt cấp, thậm chí lấy ít đánh nhiều.
Nhưng sự thật một lần nữa lại khiến cho họ chìm tuyệt vọng. Quần thú xông vào chiến trường chẳng những giết đệ tử Vô Ảnh môn và Lưu Vân tông, mà thậm chí ngay cả đệ tử Vạn thú đường cũng giết.
Rất nhiều đệ tử Vạn thú đường đến chết vẫn không hiểu Linh thú mình nuôi từ bé đến lớn rốt cuộc là bị làm sao.
Bầu trời phảng phất như bị máu tươi nhuộm đỏ. Quy mô của trận hỗn chiến này căn bản không hề thua kém so với hai nghìn năm trăm người lần trước chiến đấu ở Cự Kiếm Môn.
Nơi đây tập trung hai ba nghìn người của bốn tông phái và hơn sáu trăm Linh thú, trong đó còn có tới tám Thiên giai cao thủ.
Tám thiên giai cao thủ hiện tại chỉ còn lại năm người. Ba người đều bị Khiếu Thiên Lang giết chết từng người một, còn lại năm người đang liều chết chiến đấu với đám người Thiết Phong Cốt.
Gừng càng già càng cay, nói gì Thiết Phong Cốt cũng có nhiều năm kinh nghiệm, mặc dù cùng cấp nhưng Thiết lão đầu sống nhiều năm như vậy cũng không uổng phí. Căn cơ của Thiên giai trung phẩm so với bất lận kẻ nào cũng còn vừng chắc hơn rất nhiều, nếu không phải bởi vì tư chất có hạn, lão sớm đã có thể tấn chức đến Thiên giai thượng phẩm rồi.
lão mang theo Lôi Vân báo cấp sáu, lấy hai địch bốn, tuy đối phương cũng có hai thiên giai trung phẩm nhưng một chút cũng không rơi vào thế hạ phong. Thiết Phong Cốt và Lôi Vân báo tâm linh tương thông, mặc dù không như người với người, nhưng trong chiến đấu lại phối hợp với nhau khăng khít chặt chẽ. Thiết Phong Cốt chịu trách nhiệm phòng thủ còn Lôi Vân báo phụ trách việc tấn công. Tiết tấu chiến đấu của một người một thú vô cùng tài tình, khiến cho người ngoài nhìn vào không khỏi tập trung tâm trí mà theo dõi.
Tư Không Thúy cùng với Lôi Kinh Thanh cũng không e ngại công kích của một người một thú này, nhưng Nguyệt Cô Minh và một cao thủ Thiên giai hạ phẩm khác sắp rơi vào thế hạ phong. Lôi Vân báo chỉ nhằm vào hai người bọn họ mà đánh tới, công kích liên miên như hắt nước vào mặt, mỗi một cú tát, mỗi nhát cắn xé đều phóng ra công kích thuộc tính, khiến hai người một thân mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng. Đầu Linh thú này không hổ danh cấp sáu, góc độ cùng với lực lượng tấn công vô cùng lớn, dù cho bọn họ có dốc hết toàn lực cũng có cảm giác khó mà chống đỡ.
Vừa chiến đấu, Thiết Phong Cốt vừa định giải thích mấy câu, nhưng không một ai thèm nghe lão giải thích. Đến khi đệ tử Vạn thú đường bị giết không sai biệt lắm thì lão cũng chẳng còn muốn giải thích nữa rồi.
Môn hạ đệ tử chết cũng đã chết, hai bên đã thành thế nước lửa, hiện tại còn giải thích làm gì? Quan hệ giữa Vạn thú đường và ba tông phái dưới sự thúc đẩy của Đường Phong đã chuyển thành cục diện không chết không thôi.
Trong khi mọi người chiến đấu, chỉ có Đường Phong buồn tẻ đứng nhìn. Hắn hết quay qua xem mấy vị Thiên giai cao thủ chiến đấu, lại quay sang nhìn đám đệ tử và bầy thú sống mái với nhau.
Vốn hắn cũng muốn đi giúp quần thú một phen, nhưng nghĩ lại, Khiếu Thiên Lang cũng đã ở trong đó rồi, bản thân mình nhúng tay vào cũng không có tác dụng gì. Vạn nhất mấy con Linh thú kia ngay cả mình cũng đánh, vậy là không có lời rồi.
Bộ dạng nhàn nhã của Đường Phong rốt cuộc cũng bị Thiết Phong Cốt lão đầu phát hiện ra. Thiết lão đầu vốn là muốn chửi mắng Đường Phong vài câu, nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt xuống, hiện tại mắng chửi còn có ý ích lợi gì?
- Đường Phong tiểu nhi.
Thiết Phong Cốt nói một hơi dài, đánh lâu như vậy mà nhìn lão không có chút mệt mòi gì cả.
- Theo như lời ngươi vừa nói, Vạn thú đường chúng ta đã giúp ngươi giải vây, ngươi có thể thực hiên lời hứa của mình hay không, nhường Khúc Đình Sơn cho Vạn thú đường mười năm năm?
Nếu như Đường Phong đáp ứng, vậy hôm nay cho dù môn hạ đệ tử toàn bộ cùng với đám Linh thú chết sạch thì cũng đáng. Mười năm năm, Vạn Thú đường ở Khúc Đình sơn có thể bắt lại vô số Linh thú. Cho dù đắc tội với ba tông thì cũng không hề lỗ vốn.
nghe được câu này, Đường Phong không khỏi bật cười, lắc đầu nói:
- lão thất phu, ngươi ăn nhiều mỡ heo nên tâm hồn trở nên mơ mộng ư? Thiếu gia vừa rồi chẩng qua là nói đùa mấy câu mà ngươi cũng tin là thật? Ha ha ha!
Thiết Phong Cốt cho dù đối mặt với bốn Thiên giai cao thủ cũng không rơi vào thế hạ phong, bản thân lão cũng không hề có chút thương tích, thế nhưng những lời này của Đường Phong vừa ra khỏi miệng, sắc mặt lão bỗng nhiên đỏ bừng sau một khắc, chợt há mồm phun ra một ngụm máu tươi, bị Đường Phong chọc cho thành như vậy.
- Đường Phong, lão phu thề, chỉ cần một ngày ta còn sống, chỉ cần một ngày Vạn thú đường còn tồn tại, thề nhất định không đội chung trời cùng ngươi. Mấy ngàn môn hạ đệ tử của ta nhất định sẽ chém chết cái tên tiểu nhân vô sỉ như ngươi!
Thiết Phong Cốt sắc mặt âm trầm, quát um lên.
- Chờ ngươi sống sót rời khỏi chỗ này rồi hẵng nói.
Đường Phong hừ lạnh một tiếng.
- lão phu muốn đi, ai có thể cản ta?
Thiết Phong Cốt tức giận, toàn lực thúc động một thân cương khí, đột nhiên chuyển thủ vi công, cùng Lôi Vân báo hợp lực, trong nháy mắt phá vỡ sự phong tòa của bốn vị thiên giai cao thủ, hướng Đường Phong mà lao đến.
Thiết Phong Cốt thật sự là quá tức giận, sống bao nhiêu năm qua chưa từng bị ai đùa bờn ác như vậy. Mà kẻ đùa bờn hắn chẳng qua chỉ là một thiếu niên cảnh giới Huyền giai mà thôi.
Cho dù như thế nào, Thiết Phong Cốt cũng muốn lấy tính mạng Đường Phong.
Đối mặt với một kích phẫn nộ của cao thủ Thiên giai trung phẩm già nhưng không yếu, Đường Phong không dám có chút khinh thường, hắn vốn muốn đánh ra đòn sát thủ để ngăn cản, nhưng trong giây lát liền bỏ qua ý nghĩ này.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 48 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Quan hệ lúc này giữa mình và Tứ tông đã đến mức ngươi chết ta sống. Nếu có thể nhân cơ hội này mà thoát thân thì đúng là hảo kết cục.
Nghĩ đến đây, Đường Phong điều chỉnh sắc mặt, trở nên vô cùng hoảng sợ, thối lui về phía sau đồng thời lăng không đánh ra hai chưởng.
Nhưng hai chưởng của một Huyền giai đối với Thiên giai trung phẩm thì có bao nhiêu uy hiếp?
Thiết Phong Cốt nhẹ nhàng đánh ra một cái đã dễ dàng hóa giải thế công của Đường Phong. đồng thời đánh một quyền lên trên ngực Đường Phong. mấy tiếng răng rắc giòn tan vang lên, lồng ngực Đường Phong phảng phất cũng bị nện lòm xuống. thân thể cong lại như một con tôm, phun ra một ngụm tiên huyết, bay ra ngoài như diều gặp gió, thân vừa rớt xuống đất lại co giật thêm mấy cái, rồi không còn động tĩnh gì nữa.
Thiết Phong Cốt cười lạnh:
- Tiểu tử thối không biết tự lượng sức! Còn muốn ở lại xem cuộc vui!
Sau khi nói xong. Thiết Phong Cốt xoay người cười lên Lôi Vân báo, gào thét bay đi.
Đám người Tư Không Thúy căn bản không kịp xem xét thi thể Đường Phong. vội và đuổi theo hướng Thiết Phong Cốt.
Mấy vị Thiên giai cao thủ trong nháy mắt đã không còn thấy bóng dáng tăm hơi, ai cũng không hơi đâu mà để ý tới môn hạ đệ tử của mình.
những con Linh thú cùng đệ tử tứ tông vẫn đang chiến đấu, nhưng Thiên giai cao thủ đã đi sạch, ai còn có tâm tư mà ham chiến? Trong chốc lát, chạy thì chạy, chết thì chết, không còn bóng dáng một người nào, chỉ còn lại thi thể và vũ khí rơi rớt khấp nơi. Ngay cả quần thú cũng đuổi theo đám người chạy trốn hết.
Qua thật lâu, thân thể Đường Phong khẽ giật giật, hai tay vươn ra chống lên mặt đất, khó khăn lắm mới có thể động đậy, vất vả trở mình nằm ngửa trên mặt đất mà thở hổn hển từng ngụm lớn.
Một kích của cao thủ Thiên giai trung phẩm tất nhiên không phải thường! Lồng ngực của mình bị gãy ba cái xương suồn, nếu không phải có phôi giáp cản lại cương khí của đối phương. một kích kia cũng đủ để lấy đi mạng nhỏ của hắn, mặc dù là như thế, lục phủ ngũ tạng của hẳn phảng phất cũng bị đánh lệch khỏi vị trí ban đầu, hơi động một chút là đau đớn khó chịu.
Đường Phong vận chuyển Vô Thường quyết, dẫn năng lượng trong cơ thể mấy chu thiên, để cho năng lượng xuyên thấu vào từng bộ phận trong cơ thể mới cảm thấy dễ chịu hơn chút ít.
Đưa tay lau đi máu tươi trên khóe miệng, Đường Phong lung lay đứng dậy, không khỏi tự cười khổ một tiếng. Vì vai diễn này mình trả giá cũng quá lớn một chút, thương thế này không có mười ngày tu dưỡng đoán chừng không thể tốt lên được. Nhưng hết thảy cũng là đáng giá.
Tựa như lúc đầu gia chết thoát khỏi Tiếu Nhất Diệp của Đại Tuyết cung, Đường Phong hôm nay giả chết, ít nhất có thể thoát khỏi tầm mắt của Vạn Thú đường, về phần đám người Tư Không Thúy quay lại không thấy thi thể của mình sẽ phòng đoán như thế nào, Đường Phong cũng không cách nào bận tâm đến.
Một lần giả chết, tạm thời thoát khỏi sự đuổi giết của Tứ tông, cũng tạo ra cơ hội để cho Đường Phong có thể rời khỏi cái nơi quỷ quái này.
Trong tầm mắt không có một người nào còn sống, khắp nơi đều là tử thi. Mùi máu tươi nồng nặc không ngừng xộc vào mũi, đệ tử Tứ tông hoặc tự giết lẫn nhau hoặc bị Linh thú tàn sát, ít nhất cũng phải hơn phân nửa vĩnh viễn nằm lại đây.
Kết quả một trận đại chiến này, là Linh thú toàn thắng. Kết cục đáng mia mai tới bực nào? Thời điểm những người đó mang theo môn hạ đệ tử tinh nhuệ đến đây tìm Đường Phong gây phiền toái, sợ rằng cũng không tài nào nghĩ đến cục diện sẽ phát triển thành dạng này.
Đánh xong một trận, bất kể là tong phái nào trong Tứ tông thực lực cũng đều giảm đi đáng kể. một đoan thời gian dài chỉ có thể co đầu rút cổ trong tông môn, đừng hòng nghĩ đến chuyện chen chân vào chuyện khác, chứ nói gì tới việc tranh giành địa bàn ngàn dặm của Cự Kiếm Môn.
Mục đích của Đường Phong đã đạt được.
Lấy tay che ngực, cố lê thân thể bị thương, Đường Phong lấy lại tinh thần hướng phía Cự Kiếm Môn đi đến.
Một lúc lâu sau Đường Phong cuối cùng cũng đi tới tông môn của Cự Kiếm Môn, tìm tiện tìm một gian phòng, từ trong Mị Ảnh không gian lấy ra mấy viên đan dược trị thương nuốt vào rồi mới bắt đầu đả tọa chữa thương.
Vốn thương thế như thế này không có mười ngày nửa tháng cũng đừng mong khôi phục lại, nhưng Đường Phong vẫn đánh giá thấp sự khôi phục mạnh mẽ của thân thể hắn. Còn chưa qua ba ngày ngắn ngủi, lục phủ ngũ tạng bị lệch khỏi vị trí cũng đã trở lại chốn ban đầu, ba chiếc xương sườn bị gãy cũng dần liền lại.
Chẳng qua xương cốt bị gãy muốn lành lại là vô cùng lâu, muốn liền lại cũng cần một khoảng thời gian nữa, chỉ cần không động thủ cùng người khác thì cũng không có gì đáng ngại.
Đi ra khỏi căn phòng vẫn ẩn thân, Đường Phong ngạc nhiên phát hiện ngoài cửa bỏ lổm ngổm mấy trăm đầu Linh thú. Mỗi một con trong đám Linh thú này cơ hồ đều bị máu tuơi nhuộm đỏ, máu đông lại rồi trên bộ lông của chúng, bị ánh mặt trời chiếu xuỏng hiện lên sắc thái vô cùng quỷ dị, trong số đó, còn có không ít Linh thú bị thương.
Thân ảnh bé xíu của Linh Khiếp Nhan dựa vào bụng của một đầu Linh thú khổng lồ, đầu tựa hẳn vào bụng của con Linh thú này, cả người thả lòng ra mà ngủ ngon lành, con Linh thú kia cũng co thân lại, bọc Linh Khiếp Nhan vào giữa, phảng phất như muốn che chở bao bọc để cho nàng không bị nhiễm lạnh.
Đường Phong mở cửa làm không ít Linh thú tỉnh giấc, tất cả đều quay đầu nhìn sang phía hắn. Linh Khiếp Nhan vươn tay xoa nhẹ hai mắt của mình, chậm rãi mở mắt ra, đột nhiên trên mặt hiện lên vẻ mừng rỡ:
- Phong ca ca, ngươi đã tỉnh lại rồi?
Vừa nói vừa vội vàng đứng lên, hướng Đường Phong đi tới.
Đường Phong gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười. Rất nhiều ngày không thấy nàng, Đường Phong thât là có chút nhớ.
-ngươi hiện tại cảm thấy như thế nào? Ta mang theo tiểu Thiên đuổi theo tới đây, đúng lúc thấy ngươi đang chữa thương nên không dám quấy nhiễu.
- Đã khá hơn nhiều rồi.
Đường Phong vừa xoa đầu Linh Khiếp Nhan vừa nghi hoặc nhìn mấy trăm con Linh thú, hỏi:
- những con Linh thú này... Tại sao lại ở đây?
- BỊ thiểu Thiên thu phục rồi, bây giờ bọn chúng là thuộc hạ của nó.
Linh Khiếp Nhan giải thích, tiện tay vỗ một tiếng, tất cả Linh thú nhất tề đứng lên nghiêm chinh như một đám binh sĩ đã được huấn luyện.
Nhìn những con Linh thú đã giải vây cho mình, trong lòng Đường Phong thật sự cảm kích chúng. Mặc dù không có bọn chúng mình cũng có thể an toàn chạy thoát, nhưng nếu như thế tất nhiên sẽ phải bộc lộ ra sát chiêu của mình, hơn nữa còn không thể phá cho thực lực của Tứ tông đến tình trạng tàn phế như bây giờ được.
- Bọn chúng bị thương như thế nào?
Đường Phong mở miệng hỏi.
- Đã chết hơn hai trăm, số còn lại toàn bộ ở nơi này.
Linh Khiếp Nhan đáp. Linh thú không phải là bất tử chi thân, mặc dù bọn chúng bị đánh một chút, nhưng đối thủ của chúng cũng không phải đèn cạn dầu không thể hoàn thủ. Hỗn chiến như vậy, sáu trăm chỉ Linh thú đã chết mất một phần ba, coi như kết thúc hoàn mĩ. Đây là do Khiếu Thiên Lang đã chặn giết phần lớn cao thủ, mới được như vậy. Nếu không có Khiếu Thiên Lang, ti lệ tử vong của Linh thú có khi còn lớn hơn gấp bội, có lẽ chỉ còn vài con cấp năm cấp sáu còn sống sót.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 47 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina