16-05-2010, 09:52 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Y Cốc
Bà i gởi: 149
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 301
Thanked 341 Times in 73 Posts
Giang sơn mĩ sắc
Chương 46: Cao thủ
Dịch: huntercd
Nguồn: ***
Tiêu Bố Y nếu nói vá» cưỡi ngá»±a bắn cung thì cÅ©ng Ãt có ngÆ°á»i địch lại, nhÆ°ng võ công lại là sở Ä‘oản, mà mấy huynh đệ cÅ©ng váºy, nhÆ°ng nếu nói vỠẩu đả thì cÅ©ng không tệ.
Tiá»…n Äầu tuy gầy ốm, nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghÄ© đánh hai tên du đãng tuyệt đối không thà nh vấn Ä‘á», hắn má»™t chá»i má»™t vá»›i ngÆ°á»i ná», váºy mà đã láºp tức lâm và o thế hạ phong, là m sao có thể không khiến các huynh đệ kinh ngạc?
Chu Má»™ Nho ở bên kia cÅ©ng khẽ quát má»™t tiếng, xuống tấn má»™t quyá»n đánh thẳng tá»›i, phát ra tiếng vù vù đầy uy lá»±c.
NgÆ°á»i cáo gầy ná» thấy thế liá»n cÆ°á»i lạnh, chỉ cần lấy tay đẩy má»™t cái, Chu Má»™ Nho đã mất trụ, cứ dá»c theo bên hông ngÆ°á»i ná» mà mất Ä‘Ã chạy tá»›i, cho đến khi đụng phải má»™t cái bà n, quay mình trở lại thì mặt mà y đã biến sắc.
Võ công của hắn tuy không cao, nhÆ°ng nhãn quang cÅ©ng không thấp, cÅ©ng nhìn ra ngÆ°á»i nà y so vá»›i mình mạnh hÆ¡n nhiá»u.
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà Mạc Phong Ä‘á»u đứng lên Ä‘ang muốn xông tá»›i, thì Tiêu Bố Y nhÆ°á»›ng mà y, cảm giác được hai ngÆ°á»i nà y công phu cao thâm, so ra thì năm ngÆ°á»i bá»n há» chÆ°a chắc đã là đối thủ của chúng
Không địch lại thì cÅ©ng là bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng ngÆ°á»i nhÆ° thế, sao lại Ä‘i là m du đãng?
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cùng Mạc Phong trong lòng cÅ©ng cảm thấy bất an, tuy Tiá»…n Äầu cùng Chu Má»™ Nho xem nhÆ° là có công phu yếu nhất trong cả đám, nhÆ°ng cho dù là hai ngÆ°á»i há» cÅ©ng không dám cam Ä‘oan chỉ cần ra tay môt chiêu là có thể đánh ngã hai ngÆ°á»i.
Hai tên du đãng kia sau khi đánh ngã hai ngÆ°á»i, cÅ©ng không nghỉ tay. Tên Ä‘á»™i mÅ© lệch vá»— mạnh tay lên bà n, cÆ°á»i lá»›n Ä‘i tá»›i, "Ta thấy các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng khá rảnh rá»—i Ä‘i quản chuyện ngÆ°á»i khác, tưởng là có bản lãnh lá»›n lắm, tháºt không ngá» lại chịu không nổi má»™t đòn".
Hắn lá»i còn chÆ°a dứt, sau lÆ°ng đã nghe má»™t cái rầm, cái bà n mà hắn vừa má»›i vá»— và o đã sụm xuống!
Tiêu Bố Y trong lòng rùng mình, biết rõ công phu trên tay cảu ngÆ°á»i nà y rất tốt, má»™t chưởng đánh ra lá»±c vô cùng lá»›n, trong mấy huynh đệ cÅ©ng không ai có thể là m được. Hắn đã dùng má»™t chưởng láºp uy, bên mình cÅ©ng đã không còn Ä‘Æ°á»ng lui.
Cháºm rãi đứng lên, Tiêu Bố Y trầm giá»ng nói: "Các ngÆ¡i chá»› vá»™i cuồng ngạo, đánh đổ chúng ta rá»—i hãy tÃnh".
Chủ quán cơm vội và ng chạy ra, "Các vị đại gia…"
Hắn lá»i còn chÆ°a dứt, lại thấy vẻ mặt âm lãnh của tên du đãng, liá»n nuốt lại câu nói, lại lui ra phÃa sau.
Khi Chu Má»™ Nho cùng Tiá»…n Äầu bị đánh ngã, Ngụy Äức Ä‘ang ăn bánh, đến khi DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cùng Mạc Phong đứng lên, Ngụy Äức cÅ©ng vừa ăn xong.
Hắn trong mắt ngoại trừ bánh rán cùng thịt cừu ra, thì bất cứ cái gì cũng không để ở trong lòng!
NhÆ°ng khi Tiêu Bố Y đứng lên, Ngụy Äức cuối cùng cÅ©ng đứng lên, nhẹ giá»ng nói: "NgÆ°Æ¡i không phải là địch thủ của bá»n chúng, để ta lên".
Tiêu Bố Y ngẩn ra, ánh mắt của Ngụy Äức từ trên ngÆ°á»i Tiêu Bố Y chuyển sang hai tên du đãng, sá»± do dá»± chợt lóe lên, nhÆ°ng sau chốc lát lại biến thà nh kiên nghị, "Các ngÆ°Æ¡i rất có bản lãnh?"
Hai tên du đãng chứng kiến Ngụy Äức nhÆ° thiếp tháp đứng lên, thì cÅ©ng e ngại, "NgÆ°Æ¡i là ai?"
"Lăn ra khá»i đây" Ngụy Äức thấp giá»ng nói.
"Lăn Ä‘i?" Hai tên du đãng cÆ°á»i ha hả, tá» vẻ khinh thị, "Chỉ bằng ngÆ°Æ¡i?"
Lá»i còn chÆ°a dứt thì ngÆ°á»i đã xông tá»›i, má»™t ngÆ°á»i thì hạ thấp ngÆ°á»i quét ngang ra, ngÆ°á»i kia thì lăng không tung chưởng bổ tá»›i.
Hai ngÆ°á»i phối hợp ăn ý, hai lá»™ hợp kÃch, chiêu thức Ä‘Æ¡n giản không hoa hòe nhÆ°ng cá»±c kỳ hiệu quả.
Há» dÄ© nhiên nhìn ra đại hán nà y không phải là kẻ ngốc, lúc nà y còn dám đứng ra, tuyệt không phải là kẻ chỉ biết má»™t hai chiêu, nếu không hai ngÆ°á»i bá»n hỠđã không liên thủ.
Ngụy Äức ngÆ°ng nhÆ° núi, đợi đến khi hai ngÆ°á»i đánh tá»›i trÆ°á»›c mắt, lúc nà y má»›i lui ra phÃa sau má»™t bÆ°á»›c, thong dong Ä‘iá»m tÄ©nh.
Hắn lui một bước, bà n chân đang công và o hạ bà n hắn đã đánh và o khoảng không, còn chưởng ở trên không trung thì chỉ lướt qua trước mũi hắn.
Tiêu Bố Y thấy váºy, chỉ cảm thấy huyết mạch sôi sục, không nói nên lá»i.
Hắn khi ở tại sÆ¡n trại chứng kiến má»i ngÆ°á»i đánh nhau, giống nhÆ° là ếch ngồi đáy giếng váºy, cÅ©ng nghÄ© là vÅ© kỹ thá»i đại nà y cÅ©ng chỉ đại khái nhÆ° váºy, nhÆ°ng khi chứng kiến má»™t bÆ°á»›c lui của Ngụy Äức, lúc nà y má»›i Ä‘á»™t ngá»™t cảm thấy nhÆ° là má»™t thế giá»›i má»›i váºy.
Ngụy Äức lui ra phÃa sau má»™t bÆ°á»›c, lúc nà y má»›i gầm nhẹ má»™t tiếng, má»™t quyá»n dữ dá»™i tung ra, chiêu nà y cÅ©ng không giống vá»›i Chu Má»™ Nho.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tưởng rằng nhÆ° váºy là không ổn, trÆ°á»›c đó Chu Má»™ Nho đã sá» dụng chiêu nà y, thì bị ngÆ°á»i kia hất Ä‘i, mất tiên cÆ¡, không lẽ Ngụy Äức nà y không có trà nhá»› sao.
NgÆ°á»i ná» trong không trung vòng tay đẩy ra, cÅ©ng muốn đối phó nhÆ° là vá»›i Chu Má»™ Nho váºy, muốn hóa giải Ä‘i lá»±c đạo của hắn, nhÆ°ng không ngỠ‘phịch’ má»™t tiếng, hắn lại không thể phong tá»a được nắm đấm của Ngụy Äức, bị nắm tay rắn chắc của Ngụy Äức đánh thẳng và o xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n.
NgÆ°á»i ná» há»± má»™t tiếng, bay ngược vá» phÃa sau, trên khóe miệng trà o máu, đến khi rÆ¡i xuống thì trúng ngay má»™t cái bà n, là m cho các thá»±c khách Ä‘á»u nhao nhao đứng lên, má»™t số đã lén lẻn ra khá»i quán ăn.
Chủ quán trong lòng nóng nảy, nhưng cũng không có biện pháp nà o.
NgÆ°á»i cao gầy còn lại má»™t cÆ°á»›c đá và o khoảng không, thấy bạn mình bị nắm đấm của Ngụy Äức đánh bay, trong lòng nổi giáºn gầm lên má»™t tiếng, quay cuồng mà lên, má»™t tay thủ, hai chân lăng không mà bay lên, trong khoảng khắc đã đá ra năm sáu cÆ°á»›c.
Ngụy Äức không tránh, mà chỉ đánh ra má»™t quyá»n, lá»t qua bóng cÆ°á»›c của ngÆ°á»i ná», đánh thẳng và o lòng bà n chân của hắn.
NgÆ°á»i ná» chỉ cảm thấy má»™t sá»± Ä‘au nhức há»—n loạn từ lòng bà n chân vá»t lên, trong không trung lui chân, quay cuồng bay ra, ‘phịch’ má»™t tiếng đã đụng trúng tÆ°á»ng, đến khi rÆ¡i xuống đất đã không thể đứng thẳng dáºy nổi.
Các huynh đệ Ä‘á»u chết lặng ngÆ°á»i, không ngá» Ngụy Äức kia ngoại trừ có teher ăn ra còn có thể đánh hay nhÆ° váºy!
Mạc Phong vốn Ä‘ang tưởng rằng Ngụy Äức ngoại trừ tÆ°á»›ng tá ra, thì cÅ©ng không có bản lãnh gì, không rõ vì sao mà Tiêu Bố Y lại biệt đãi, tháºt không ngá» chỉ cần mấy cái bánh lá»›n váºy mà đã lôi kéo má»™t viện quân mạnh đến nhÆ° váºy, trong lòng mừng rỡ, ngÆ°á»i nà y không những tÆ°á»›ng tá ngon mà còn đánh nhau rất tốt!
Trong quán xôn xao há»—n loạn, thá»±c khách nhao nhao chạy ra, hai tên du đãng thừa loạn mà bá» chạy, má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không có cản lại, Ngụy Äức cÅ©ng không ra tay tùy ý để cho chúng thoát khá»i.
Nhìn bóng lÆ°ng của hai ngÆ°á»i ná», Ngụy Äức trên mặt lá»™ ra vẻ nghi hoặc, xoay ngÆ°á»i ôm quyá»n nói: "Tiêu huynh, nÆ¡i đây cÅ©ng không phải là chá»— ta nên ở lại lâu, ta nghĩ…"
"NÆ¡i nà y đã xảy ra chuyện gì?" Má»™t thanh âm uy phong phát ra từ cá»a, trong quán trong khoảnh khắc Ä‘á»™t nhiên tÄ©nh lặng.
Từ góc nhìn của Tiêu Bố Y thì có thể cảm thấy khóe miệng của Ngụy Äức thoáng co giáºt, thân hình cÅ©ng có chút không linh hoạt.
NgÆ°á»›c mắt nhìn vá» phÃa cá»a, ngÆ°á»i khác có lẽ không nháºn ra ngÆ°á»i ná», nhÆ°ng Tiêu Bố Y lại cảm thấy thì ra là ngÆ°á»i quen cÅ©.
NgÆ°á»i nỠđầu Ä‘á»™i mÅ© da, thân mặc quan phục, Ä‘ai lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng Ä‘ao, hai mắt không giáºn mà tá»± có uy, thì ra là LÆ°u VÅ© Chu.
Bên cạnh LÆ°u VÅ© Chu có hai tên vệ sÄ©, má»™t cầm thiết thÆ°á»›c, má»™t cầm xiá»ng xÃch, Ä‘á»u là ngÆ°á»i của cá»a công.
Thấy LÆ°u VÅ© Chu cháºm rãi bÆ°á»›c vá» phÃa mình, Tiêu Bố Y trong lòng chợt Ä‘á»™ng, cất bÆ°á»›c nghênh đón, ôm quyá»n nói: "LÆ°u đại nhân, không biết có nháºn ra tại hạ…"
"Tiêu Bố Y, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng ở chá»— nà y sao?" LÆ°u VÅ© Chu vốn phải rất uy phong, nhÆ°ng gặp Tiêu Bố Y lại có chút mỉm cÆ°á»i.
Má»™t lá»i của hắn thốt ra, cÅ©ng đã thừa nháºn quen biết vá»›i Tiêu Bố Y.
Tiêu Bố Y trong lòng vui vẻ, thầm nghÄ© tráºn Ä‘ua ngá»±a nà y nhìn nhÆ° thoảng qua, không ngá» lại đã kết giao được vá»›i nhiá»u nhân váºt lá»›n.
Các huynh đệ Ä‘á»u lo sợ có liên quan, nhÆ°ng chứng kiến võ quan kia đối vá»›i Tiêu Bố Y lại có vẻ khách khÃ, không khá»i cÅ©ng đã buông tâm sá»± xuống.
Ngụy Äức cháºm rãi ngồi xuống, cÅ©ng không quay đầu lại, cầm lấy má»™t cái bánh rán, cháºm rãi ăn.
Lúc nà y không ai chú ý tá»›i việc hắn ăn bánh, tầm nhìn Ä‘á»u bị hai ngÆ°á»i Tiêu, LÆ°u thu hút, ánh mắt của LÆ°u VÅ© Chu lại lÆ¡ đãng xẹt qua bóng lÆ°ng của Ngụy Äức, "Tiêu Bố Y, ở đây đã có chuyện gì xảy ra?"
Lão chủ quán cuối cùng đã nhìn thấy sai nha, láºp tức chạy đến, Ä‘em má»i chuyện đã xảy ra nói ra má»™t lần, đồng thá»i mô tả hình dạng của hai ngÆ°á»i kia, LÆ°u VÅ© Chu nhÆ°á»›ng mà y, "Còn có ngÆ°á»i có dÅ©ng khà ở chá»— nà y gây phiá»n toái, xem ra tháºt không Ä‘em LÆ°u VÅ© Chu ta đặt ở trong mắt, má»›i rồi thấy má»i ngÆ°á»i ồn à o chạy ra ngoà i, ta má»›i chạy đến đây, tháºt không ngỠđã để xổng mất hai tên ná». Trần Bình, Chu Chánh, mau Ä‘i ra ngoà i xem, nếu bắt được chúng thì nghiêm trị không tha".
"Rõ" Hai vệ sÄ© sau lÆ°ng LÆ°u VÅ© Chu chắp tay ứng tiếng, trong chá»›p mắt đã nhanh chóng rá»i khá»i quán.
LÆ°u VÅ© Chu kéo má»™t cái ghế ngồi xuống, "Tiêu huynh tÃnh tình nghÄ©a hiệp, lo chuyện bất bình trong thiên hạ, tháºt sá»± là là có bản sắc anh hùng".
Tiêu Bố Y trong lòng lá» má» có sá»± nghi hoặc, cÅ©ng chỉ cÆ°á»i nói: "Chúng ta cÅ©ng chỉ có chút kỹ năng nho nhá», hôm nay nếu không có Ngụy Äức huynh, cÅ©ng đã không thể đối phó được hai ngÆ°á»i kia. Bất quá nếu khi đó có LÆ°u đại nhân ở đây, nói không chừng đã có thể bắt chúng ngay tại tráºn rồi".
"Ngụy Äức?" LÆ°u VÅ© Chu ngồi xuống, nhìn chằm chằm và o bên mặt của đại hán, "Còn chÆ°a biết Ngụy Äức huynh là ngÆ°á»i ở nÆ¡i nà o?"
Tà i sản của Ma Y Thần Thủ
Chữ ký của Ma Y Thần Thủ
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ma Y Thần Thủ
16-05-2010, 09:53 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Y Cốc
Bà i gởi: 149
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 301
Thanked 341 Times in 73 Posts
Giang sơn mĩ sắc
ChÆ°Æ¡ng 47: Thân pháºn tiết lá»™
Dịch: huntercd
Nguồn: ***
Ngụy Äức miệng ngáºm đầy bánh, rốt cuá»™c cÅ©ng ngẩng đầu lên, hà m hà m hồ hồ nói: "LÆ°u đại nhân, tại hạ là nhân sÄ© Hà Gian".
"Ồ?" LÆ°u VÅ© Chu ánh mắt chợt lóe, khẽ cÆ°á»i rá»™ lên, "Tháºt là trùng hợp, LÆ°u má»— cÅ©ng là nhân sÄ© Hà Gian. Không biết huynh Ä‘Ã i là ngÆ°á»i nÆ¡i nà o ở Hà Gian?"
Ngụy Äức ngẩn ra rồi nói: "CÅ©ng tháºt khéo, nhÆ°ng tại hạ chỉ là thảo dân, cÅ©ng không dám cùng má»™t chá»— vá»›i đại nhân".
Hắn lúng búng nói, LÆ°u VÅ© Chu cÆ°á»i rá»™ lên, xua xua tay: "Huynh Ä‘Ã i cứ nói thế, anh hùng thiên hạ, không luáºn xuất thân. Nếu có thể ở cùng má»™t nÆ¡i vá»›i huynh Ä‘Ã i, LÆ°u má»— thạt ra cÅ©ng vinh hạnh. LÆ°u má»— là nhân sÄ© Cảnh Thà nh Hà Gian, không biết Ngụy huynh là ngÆ°á»i địa phÆ°Æ¡ng nà o ở Hà Gian?"
LÆ°u VÅ© Chu truy há»i không tha, Ngụy Äức không thể chối từ, Ä‘Ã nh lúng búng nói: "LÆ°u đại nhân, tại hạ là ngÆ°á»i Dịch Huyá»n Hà Gian, là vùng nghèo nà n đá sá»i, đại nhân quá ná»a là không biết".
LÆ°u VÅ© Chu thần sắc chợt Ä‘á»™ng, lại cÆ°á»i nói: "NhÆ° thế lại cà ng vừa khéo, ngÆ°á»i ở Dịch Huyá»n Hà Gian LÆ°u má»— cÅ©ng biết má»™t số nhân váºt, Ngụy huynh võ công cao cÆ°á»ng, ta nghe nói tại Dịch Huyá»n có Ngụy Äao Nhi, cÅ©ng là ngÆ°á»i tinh thông võ nghệ, đánh khắp phạm vi trăm dặm không đối thủ, không biết có quan hệ gì vá»›i Ngụy huynh không?"
Ngụy Äức vẻ mặt có chút ngoà i ý muốn, hồi lâu má»›i nói: "Ngụy Äao Nhi là hà o kiệt, tại hạ là m sao có duyên gặp mặt. NÆ¡i tại hạ ở là má»™t thôn tại Dịch Huyá»n, lâu nay vẫn chỉ cà y cấy, quen biết cÅ©ng không nhiá»u lắm".
Tiêu Bố Y cÅ©ng nghe ra Ngụy Äức chỉ nói lấy lệ, hÆ°á»›ng tá»›i mấy huynh đệ ra hiệu, ý bảo bá»n há» không cần lắm miệng.
Mấy huynh đệ tuy không biết LÆ°u VÅ© Chu, nhÆ°ng cÅ©ng biết hắn là quan sai, Ä‘á»u ngồi sang má»™t bên. ngÆ°á»i ta là quan, bá»n há» là tặc, trá»i sinh là đã bà i xÃch nhau.
Thá»±c khách còn chÆ°a Ä‘i thấy cảnh nhÆ° váºy, cÅ©ng đã sá»›m tÃnh tiá»n chuồn mất. Ông chủ tiệm tuy ca thán thở dà i, nhÆ°ng đã tìm không ra lÆ°u manh, chỉ có thể tá»± nháºn là xui xẻo mà thôi, hô hà o đám tiểu nhị thu tháºp bà n ghế, lại Ä‘em lên cho LÆ°u VÅ© Chu má»™t ấm trà .
"Thì ra là thế" LÆ°u VÅ© Chu vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i cÅ©ng không giảm, "Không biết huynh Ä‘Ã i đến nÆ¡i nà y, có ý định gì?"
Hắn thân là Giáo úy, nói chuyện lại khách khÃ, mấy huynh đệ Tiêu Bố Y cÅ©ng Ä‘á»u sinh hảo cảm, cảm thấy ngÆ°á»i nà y cÅ©ng đáng để kết giao.
Tiêu Bố Y chợt nhÆ° nghÄ© đến cái gì, chủ Ä‘á»™ng thay Ngụy Äức nói: "Ngụy Äức huynh hiện cÅ©ng là thà nh viên của Bùi Gia thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i, nói váºy cÅ©ng có ý định buôn bán".
"á»’?" LÆ°u VÅ© Chu có chút tiếc háºn, "Vá»›i thân thủ của Ngụy huynh, theo nghiệp buôn bán tháºt sá»± là đáng tiếc".
Lại liếc nhìn Tiêu Bố Y, cảm thấy lá»i mình nói cÅ©ng có chút không ổn, LÆ°u VÅ© Chu lại cÆ°á»i rá»™ lên, "Chẳng qua Tiêu huynh khà độ bất phà m, má»™t khi đã được Bùi Gia tiểu thÆ° thưởng thức, nhất định sẽ là m nên má»™t phen sá»± nghiệp".
Mấy huynh đệ có chút kÃch Ä‘á»™ng, thầm nghÄ© Ä‘i theo Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia đúng là không sai, nhìn xem ngÆ°á»i ta má»›i đến chÆ°a bao lâu, cho dù là Võ quan Thái Thú cÅ©ng Ä‘á»u đối vá»›i Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia khách khách khà khÃ, cái nà y trÆ°á»›c kia, cÅ©ng là chuyện không thể tưởng tượng ra được.
Hà n Tuyết cúi đầu, trong lòng ngẫm nghÄ©, lúc má»›i biết Tiêu Bố Y nà y, nghÄ© đến hắn chẳng qua chỉ là tá»™i phạm, không nghÄ© đến khi ở chung, má»›i cảm thấy hắn thấu hiểu suy nghÄ© của ngÆ°á»i khác. Là phụ nữ, có thể được chăm sóc má»™t nam nhân nhÆ° váºy cÅ©ng đã là có phúc khÃ, mình bởi vì chuyện tá»™c nhân nên không thể gả cho hắn được, cÅ©ng là chuyện đáng tiếc. NhÆ°ng hôm nay xem ra, Tiêu Bố Y ngÆ°á»i tốt được báo đáp, được Bùi Gia tiểu thÆ° thưởng thức, nhÆ° váºy cÅ©ng phải nên chúc phúc cho bá»n há» hạnh phúc mỹ mãn.
Nà ng vốn không phải là nhân sÄ© Trung Nguyên, lại sá»›m nghe nhiá»u chuyện vá» tà i tá» giai nhân, trong tưởng tượng Bùi Gia tiểu thÆ° Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là động lòng ngÆ°á»i, nghÄ© đến mình cÅ©ng không khá»i coÌ chuÌt tá»± ti.
Nếu nà ng đã gặp qua Bùi Minh Thúy, quá ná»a là sẽ không nghÄ© nhÆ° váºy mà lại cảm thấy Tiêu Bố Y đáng thÆ°Æ¡ng.
Tiêu Bố Y nghe LÆ°u VÅ© Chu khÃch lệ, khách khà và i câu để giữ hòa khÃ.
LÆ°u VÅ© Chu thân là Giáo úy, quan tá»›i lục phẩm, lại cùng vá»›i ngÆ°á»i khác chuyện trò nhÆ° thế, thân là kẻ áo vải, nên cảm thấy vinh hạnh má»›i đúng. NhÆ°ng Ngụy Äức nhiá»u Ãt có chút không kiên nhẫn, xem bá»™ dáng háºn LÆ°u VÅ© Chu sao không sá»›m rá»i Ä‘i.
LÆ°u VÅ© Chu kinh nghiệm lão luyện, vừa nói vừa xem sắc mặt, là m sao không biết Ngụy Äức không kiên nhẫn, thần sắc trên mặt lại không chút không vừa lòng nà o, lại nói thêm và i câu rồi đứng lên, ôm quyá»n thi lá»…, rất có khà tức giang hồ, "LÆ°u má»— còn có chuyện, hôm nay cáo biệt trÆ°á»›c".
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u khách khà má»™t phen, Tiêu Bố Y muốn đứng dáºy Ä‘Æ°a tiá»…n, LÆ°u VÅ© Chu tÆ°Æ¡i cÆ°á»i cá»± tuyệt.
LÆ°u VÅ© Chu ra khá»i quán cÆ¡m, cháºm rãi Ä‘i trÆ°á»›c, xuyên qua mấy góc phố, tá»›i trÆ°á»›c má»™t tòa đại viện thì đẩy cá»a Ä‘i và o.
Tòa nhà đơn giản, không hà o hoa nhÆ° Bùi Gia, LÆ°u VÅ© Chu Ä‘i đến má»™t gian phòng, đẩy cá»a mà và o, câu đầu tiên là há»i: "Các ngÆ°Æ¡i thÆ°Æ¡ng thế ra sao rồi?"
Trong phòng có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang nằm trên giÆ°á»ng, lại chÃnh là tên lÆ°u manh Ä‘á»™i mÅ© lệch trong quán cÆ¡m.
Hắn giãy dụa muốn đứng lên, lại bị LÆ°u VÅ© Chu giữ lại, ngÆ°á»i bên cạnh thì Ä‘ang ôm chân, xoa xoa lòng bà n chân, ngồi ở trên ghế cÆ°á»i khổ, "Không sao, không chết được, nhÆ°ng chúng ta không nghÄ© đến tiểu tá» kia nắm đấm lại cứng đến nhÆ° váºy".
"Ta cho hai ngÆ°Æ¡i Ä‘i thá» thân thủ của đám ngÆ°á»i Tiêu Bố Y, ta biết bá»n há» cÅ©ng không có liên quan gì đến Ngụy Äức kia" LÆ°u VÅ© Chu cau mà y, "Các ngÆ°Æ¡i sao lại giao thủ vá»›i Ngụy Äức?"
NgÆ°á»i ngồi trên ghế có chút kỳ quái, "Hắn gá»i là Ngụy Äức sao? Chúng ta cÅ©ng không rõ lắm. Giáo úy bảo chúng ta thá» mấy ngÆ°á»i kia, chúng ta cÅ©ng giả là m lÆ°u manh, bá»n há» quả nhiên bất bình mà đánh. Ta cùng Hồ Phong đánh ngã hai tên, vốn tưởng đã có thể thá» Tiêu Bố Y cùng DÆ°Æ¡ng Äắc Chà kia, nhÆ°ng không nghÄ© đến phát sinh việc Ngụy Äức đứng ra đánh bị thÆ°Æ¡ng chúng ta. Chẳng qua tuy không thỠđược Tiêu Bố Y, nhÆ°ng căn cứ theo hai huynh đệ của hắn ra tay, thì bá»n há» cÅ©ng chỉ bình thÆ°á»ng, không có gì đáng sợ".
LÆ°u VÅ© Chu gáºt gáºt đầu, "Tiêu Bố Y ngÆ°á»i nà y tuyệt không phải là váºt trong ao, hắn là m cho ngÆ°á»i ta cẩn trá»ng chÃnh là đầu óc của hắn chứ không phải là võ công. Má»›i vừa rồi ta cùng hắn nói chuyện vá»›i nhau, ngÆ°á»i nà y không sợ không nịnh, không kiêu không kháng, là ngÆ°á»i là m đại sá»±".
Cá»a phòng kêu lên, LÆ°u VÅ© Chu cÅ©ng không quay lại, chỉ há»i, "Sá»± tình tra thế nà o rồi?"
Äẩy cá»a Ä‘i và o là Trần Bình, là má»™t trong hai thủ hạ LÆ°u VÅ© Chu phái Ä‘i ra ngoà i quán cÆ¡m.
Trần Bình chắp tay, cung kÃnh nói: "Äại ca, Ngụy Äức kia quả nhiên là ngÆ°á»i của Bùi Gia thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i, hắn còn ở cùng má»™t chá»— vá»›i Tiêu Bố Y, chắc là bởi vì váºy má»›i quen nhau. Chẳng qua chúng tôi nghe nói hắn khi Ä‘i và o Bùi Gia thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i thì cÅ©ng không có Ä‘i ra ngoà i, hÆ¡n nữa cÅ©ng không ai để ý tá»›i, hắn hôm nay ra tay giúp Tiêu Bố Y, tháºt ra cÅ©ng là chuyện là m cho ngÆ°á»i ta kinh ngạc".
"Ngụy Äức, Ngụy Äức?" LÆ°u VÅ© Chu thì thầm tá»± nói, "Tuy nhiên nói trong thảo mãng, cÅ©ng có kẻ hà o kiệt, nhÆ°ng ta tại Hà Gian tuyệt đối chÆ°a từng nghe nói qua Ngụy Äức nà y. Hắn có thể dá»… dà ng đánh bị thÆ°Æ¡ng hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i, võ công cao không cần nói cÅ©ng biết, nhÆ°ng ngÆ°á»i nhÆ° thế sao ta lại chÆ°a từng nghe thấy, chẳng phải là buồn cÆ°á»i sao?"
"Có lẽ là hắn dùng tên giả, cÅ©ng có lẽ là , hắn căn bản không phải là ngÆ°á»i Hà Gian" Trần Bình suy Ä‘oán.
LÆ°u VÅ© Chu ngẫm nghÄ©, gáºt đầu nói: "Ta lúc ấy cÅ©ng có hoà i nghi nà y, hắn nói mình là ngÆ°á»i Hà Gian, nhÆ°ng khẩu âm lại hoà n toà n không giống, hắn tháºm chà cố ý ngáºm thức ăn cùng ta nói chuyện, hiển nhiên là không muốn ta nháºn ra khẩu âm của hắn, ta cÅ©ng tháºt không ngá» hắn trông nhÆ° váºy, mà tâm cÆ¡ lại tinh tế, phi thÆ°á»ng cẩn tháºn".
"Hắn vì cái gì không muốn cho đại ca nghe ra khẩu âm?" Trần Bình ánh mắt nhìn LÆ°u VÅ© Chu rất tôn kÃnh, cÅ©ng không phải là vì quan chức, mà hiển nhiên là do quan hệ cùng vá»›i LÆ°u VÅ© Chu.
"Cái nà y cÅ©ng có thể hắn sợ ta nghe được khẩu âm của hắn, mà nháºn ra thân pháºn của hắn" LÆ°u VÅ© Chu cÆ°á»i nói: "Tháºt ra ta có cảm giác, hắn nhất cá» nhất Ä‘á»™ng Ä‘á»u rất cẩn tháºn, không quan hệ vá»›i quan phủ. Ta nghÄ© hắn có lẽ phạm án rồi má»›i trốn đến Mã ấp, dá»±a và o Bùi Gia thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i để vượt biên giá»›i trốn tránh".
"Äại ca nói rất đúng" Trần Bình cÆ°á»i rá»™ lên.
Cá»a phòng lại vang lên, Chu Chánh Ä‘i và o, trong tay cầm má»™t tá» giấy, hÆ¡i thở hổn hển nói, "Äại ca, công văn truy nã của Thiện DÆ°Æ¡ng đến, ngÆ°á»i nhìn xem bức há»a nà y Ä‘i".
LÆ°u VÅ© Chu tiếp nháºn bức há»a rồi liếc mắt xem, cÅ©ng đã nháºn ra ngÆ°á»i trong bức há»a chÃnh là Ngụy Äức, sau khi Ä‘á»c kỹ thì không khá»i cÆ°á»i nói, "Thì ra hắn tại Thiện DÆ°Æ¡ng giết ngÆ°á»i, nên má»›i trốn đến đây, sợ ta là ngÆ°á»i bản địa, nghe ra khẩu âm Thiện DÆ°Æ¡ng của hắn, lúc nà y má»›i nói xa tÃt tại Hà Bắc, lại không biết đó là nhà của ta, nói nhÆ° váºy…"
"Äại ca có muốn láºp tức thông tri cho nha môn bắt hắn không?" Trần Chánh cùng Chu Bình hÆ°ng phấn nói: "Khi đó, Tiêu Bố Y cùng Ngụy Äức có quan hệ cÅ©ng khó thoát, hÆ¡n nữa nói không chừng có thể Ä‘em Bùi Gia kéo xuống nÆ°á»›c, nhÆ° váºy chẳng phải là má»™t công ba chuyện sao?"
LÆ°u VÅ© Chu xua tay, hÆ¡i khép mắt nhìn bức há»a kia, "NhÆ° váºy chúng ta có thể có được cái gì? Cho dù Bùi phiệt rÆ¡i Ä‘Ã i, trÆ°á»›c mắt cùng vá»›i chúng ta có liên quan gì? Cà ng huống chi bá»n há» vốn đã thâm căn cố đế, chúng ta đắc tá»™i vá»›i Bùi Minh Thúy cÅ©ng là việc không khô ngoan chút nà o. Các ngÆ°Æ¡i phải biết rằng, hiện nay thêm má»™t bằng hữu so vá»›i có nhiá»u cừu địch thig tốt hÆ¡n nhiá»u. NgÆ°á»i nà y võ công cao minh, cá»±c kỳ hữu dụng, nhốt hắn chém đầu không phải rất là đáng tiếc sao?"
Tà i sản của Ma Y Thần Thủ
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ma Y Thần Thủ
16-05-2010, 09:53 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Y Cốc
Bà i gởi: 149
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 301
Thanked 341 Times in 73 Posts
Giang sơn mĩ sắc
Chương 48: Môn thần chi nhất
Dịch: huntercd
Nguồn: ***
Mấy ngÆ°á»i Tiêu Bố Y sau khi LÆ°u VÅ© Chu Ä‘i thì cÅ©ng không còn hứng thú ăn uống nữa.
Mấy huynh đệ Ä‘i tá»›i Mã ấp má»›i được má»™t ngà y, đã đánh nhau hai tráºn, Ä‘iá»u nà y là m cho Tiêu Bố Y nhiá»u Ãt cÅ©ng có chút Ä‘au đầu.
NgÆ°á»i của sÆ¡n trại, hiển nhiên là vẫn chÆ°a thể chuyển đổi vai trò được, rất nhiá»u chuyện không thÃch Ä‘á»™ng não, mà chỉ quen dùng nắm đấm để giải quyết vấn Ä‘á».
Chẳng qua Tiêu Bố Y cÅ©ng không có ý trách huynh đệ của mình, bản thân mình khi thÃch nghi vá»›i vai trò thổ phỉ chẳng phải cÅ©ng mất mấy tháng sao? Mấy huynh đệ nà y đã nhiá»u năm là m thổ phỉ, Ä‘á»™ng thủ nhiá»u hÆ¡n Ä‘á»™ng não cÅ©ng là bình thÆ°á»ng.
Hắn chỉ có váºn may, trà trá»™n được và o Bùi phiệt, không lá»›n không nhá» nhÆ°ng nhiá»u lần lại có thể chuyển nguy thà nh an.
NhÆ°ng trải qua chuyện lần nà y, chủ quán tuy không nói gì, nhÆ°ng Tiá»…n Äầu Chu Má»™ Nho cÅ©ng cảm giác nhÆ° dÆ°á»›i mông có Ä‘inh, không ngồi yên được.
Vốn tưởng lại một hồi là m anh hùng, không nghĩ đến mặt lại lấm bụi, ai cũng có chút không được tự nhiên.
Ngụy Äức cÅ©ng không vùi đầu và o ăn bánh nữa, mà có chút đăm chiêu.
Sau khi Tiêu Bố Y tÃnh tiá»n, má»i ngÆ°á»i cùng nhau ra khá»i quán cÆ¡m, thì cÅ©ng không có hứng thú Ä‘i dạo nữa, chỉ muốn trở vá» nghỉ ngÆ¡i, mà ánh mắt của má»i ngÆ°á»i nhìn Ngụy Äức cÅ©ng không giống trÆ°á»›c nữa.
NgÆ°á»i nà y, cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, may mà Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia nhìn xa trông rá»™ng, kịp thá»i mượn sức, bằng không tráºn đánh hôm nay ngÆ°á»i bại chÃnh là bá»n há».
Thái Ä‘á»™ của Tiêu Bố Y đối vá»›i Ngụy Äức vẫn bình thÆ°á»ng, không khen ngợi cÅ©ng không lãnh đạm, đối vá»›i chuyện võ công của hắn cÅ©ng không Ä‘á» cáºp đến.
Ngụy Äức hai hà ng lông mà y cau lại, đến khi thấy mấy ngÆ°á»i kia đã Ä‘i xa, chỉ còn có Tiêu Bố Y ở bên cạnh hắn, rốt cuá»™c mở miệng, "Tiêu huynh, ta chỉ sợ phải rá»i khá»i đây trÆ°á»›c, ân đức của huynh, cuá»™c Ä‘á»i nà y ta sẽ không quên".
Tiêu Bố Y cau mà y, "Ngụy huynh, chẳng qua chỉ là và i bữa cÆ¡m, đừng có nghiêm trá»ng nhÆ° váºy chứ. Ngụy huynh muốn rá»i khá»i đây, chẳng lẽ là vì hôm nay ra tay?"
"Tiêu huynh là ngÆ°á»i hà o sảng trá»ng nghÄ©a, đối vá»›i ngÆ°á»i không quen biết cÅ©ng tháºt lòng đối đãi nhÆ° váºy, ta tháºt sá»± cảm Ä‘á»™ng" Ngụy Äức thở dà i má»™t hÆ¡i, "Hôm nay nếu không phải bất đắc dÄ© ra tay, nói không chừng cÅ©ng có thể cùng Tiêu huynh ra ngoà i má»™t chuyến, để xem cái gì là Äá»™t Quyết, không ngá» lại nhanh nhÆ° váºy…"
Tiêu Bố Y trầm ngâm hồi lâu, "Chẳng lẽ…"
Lá»i của hắn còn chÆ°a dứt, Ngụy Äức đã gáºt đầu, "Huynh nghÄ© không sai".
"Là m sao biết ta đang nghĩ cái gì?" Tiêu Bố Y có chút ngạc nhiên.
"Tiêu huynh tuy không nói nhiá»u, nhÆ°ng là ngÆ°á»i thông minh, cái khác không Ä‘á» cáºp tá»›i, chỉ dá»±a và o việc ta ra tay cÅ©ng có thể hiểu được ta mấy ngà y đóng cá»a không ra ngoà i là có ẩn tình" Ngụy Äức ngÆ°á»i tuy thô lá»—, nhÆ°ng lá»i nói lại hết sức thông minh, "Các ngÆ°á»i tÃnh cách can thiệp và o chuyện bất bình cÅ©ng giống nhÆ° ta váºy, ta nhịn không ra tay, chÃnh là vì sợ là m lá»™ ra hà nh tung của mình, mất Ä‘i cÆ¡ há»™i ở cùng vá»›i Tiêu huynh".
Tiêu Bố Y rất cảm Ä‘á»™ng, dừng bÆ°á»›c nói, "Ngụy huynh cuối cùng vẫn ra tay, hiển nhiên là nhìn ra ta cùng DÆ°Æ¡ng Äắc Chà không phải là đối thủ của hai ngÆ°á»i kia".
"Äúng là nhÆ° thế," Ngụy Äức gáºt đầu, vá»— vá»— vai Tiêu Bố Y, "Tiêu huynh là ngÆ°á»i thông minh, xá» sá»± khôn khéo, nhÆ°ng võ công hiển nhiên là không đánh nhắc tá»›i, huynh cÅ©ng đừng nghÄ© là ta nói cho qua chuyện…"
"Äa tạ Ngụy huynh thức tỉnh" Tiêu Bố Y nghe Ngụy Äức không há» kiêng kỵ nói thẳng ra khuyết Ä‘iểm của mình, cÅ©ng không chút tức giáºn, chỉ thà nh khẩn nói: "Ta đối vá»›i thân thủ của mình thá»±c sá»± là không có bao nhiêu tin tưởng".
Hắn nhiá»u Ãt cÅ©ng có chút khiêm tốn, không ngá» Ngụy Äức lại gáºt gáºt đầu, "Thân thủ của huynh đánh du đãng còn được, chứ còn muốn hà nh tẩu trong giang hồ, thì còn kém rất nhiá»u. CÅ©ng may trên Ä‘á»i nà y võ công cÅ©ng không đại biểu cho tất cả, Tiêu huynh cÅ©ng đừng bởi váºy mà tá»± ti. Thiên hạ to lá»›n, ngÆ°á»i nhiá»u kỳ sÄ© cÅ©ng nhiá»u, huynh tuy còn yếu là do chÆ°a có danh sÆ° chỉ Ä‘iểm. Cho dù là hai kẻ giả là m du đãng vừa rồi kia, võ công so vá»›i mấy huynh đệ của huynh cÅ©ng mạnh hÆ¡n rất nhiá»u, ta không biết bá»n hỠđến là có ý gì, vì sợ bá»n há» ra tay đánh bị thÆ°Æ¡ng huynh, nên má»›i giúp đánh lui".
"Huynh nói hai ngÆ°á»i ná» là giả sao?" Tiêu Bố Y trong lòng chợt rùng mình, hắn cÅ©ng vẫn có hoà i nghi nà y, không nghÄ© đến Ngụy Äức cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên," Ngụy Äức cÆ°á»i lạnh nói: "Nếu hai tên lÆ°u manh tại Mã ấp mà cÅ©ng có võ công cao minh đến nhÆ° thế, ta cÅ©ng không dám tá»›i đây".
Tiêu Bố Y cÆ°á»i khổ, thầm nghÄ© đúng là mình Ä‘iếc không sợ súng, lại dám ra mặt bất bình.
"NgÆ°á»i ná» tá»›i dụng ý rất rõ rà ng, hai ngÆ°á»i bá»n há» cố ý gây phiá»n toái cho tiểu nhị, tháºt ra chÃnh là thá» huynh hoặc thá» ta, chẳng qua thá» huynh thì khả năng lá»›n hÆ¡n. Bá»n há» nếu biết ta thì quá ná»a là đã Ä‘em xÃch tá»›i trói rồi, cÅ©ng sẽ không đả thảo kinh xà " Ngụy Äức trầm giá»ng nói.
Tiêu Bố Y có chút hổ thẹn, thầm nghĩ mình cũng không thông minh như tưởng tượng.
"NhÆ°ng huynh được Bùi phiệt coi trá»ng, tiá»n đồ rất tốt, ta hôm nay tuy ra tay cứu huynh, nhÆ°ng cÅ©ng đã là m liên lụy" Ngụy Äức cÅ©ng có chút áy náy nói: "Tháºt không dám giấu, Ngụy Äức là tên giả, tại hạ tại Thiện DÆ°Æ¡ng ra tay đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i, đắc tá»™i vá»›i sÄ© tá»™c, lúc nà y má»›i bất đắc dÄ© tá»›i Mã ấp, vốn muốn lẫn và o thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i ra ngoà i né tránh, không ngá» hôm nay đã bị lá»™ hà nh tung. Ta nghÄ© vá»›i sá»± tinh tế của LÆ°u VÅ© Chu, thì trÆ°á»›c sau gì cÅ©ng sẽ bị hắn phát hiện, đến lúc đó liên lụy đến Tiêu huynh thì cÅ©ng không hay. Ta đến đây cÅ©ng không phải là không có thu hoạch, Ãt nhất cÅ©ng gặp được ngÆ°á»i nhÆ° Tiêu huynh, tÃnh ra thì chuyến Ä‘i nà y cÅ©ng đã là không tệ, ta chuẩn bị hôm nay ra Ä‘i, cÅ©ng nên từ biệt tại đây".
Tiêu Bố Y trầm mặc một lát, "Ngụy huynh…"
"Ta không phải há» Ngụy," Ngụy Äức khẽ cÆ°á»i nói: "Tiêu huynh lấy sá»± chân thà nh đối đãi vá»›i ta, cÅ©ng không ngại nói cho Tiêu huynh biết tên của ta, nếu sau nà y còn gặp lại, cÅ©ng sẽ thống khoái mà uống vá»›i nhau má»™t tráºn".
"Váºy không biết cao tÃnh đại danh của Ngụy huynh là gì?" Tiêu Bố Y há»i.
"Tại hạ Uất Trì Cung, tá»± KÃnh Äức" Ngụy Äức lắc đầu nói: "Tuy là vô danh tiểu tốt, chẳng qua cÅ©ng là tên tháºt, tÃnh ra cÅ©ng không thẹn vá»›i lÆ°Æ¡ng tâm".
Lại thấy Tiêu Bố Y trợn mắt há hốc mồm nhìn mình, Uất Trì Cung có chút kỳ quái, "Chẳng lẽ Tiêu huynh nghe qua cái tên nà y rồi?"
"Váºy, váºy Uất Trì huynh hiện tại vẫn là vô danh sao?" Tiêu Bố Y cố nén sá»± kinh hãi trong lòng.
"Không sai" Uất Trì Cung có chút cảm khái, "Trượng phu vổn muốn láºp nghiệp thà nh danh, lÆ°u danh thiên cổ, không nghÄ© đến Uất Trì Cung ta đến bây giá» vẫn là má»™t kẻ vô tÃch sá»±".
Lại thấy Tiêu Bố Y vẫn sững sá», Uất Trì Cung có chút kinh ngạc, "Tiêu huynh, ngÆ°á»i sao thế?"
"Không sao…"
Tiêu Bố Y rốt cuá»™c đã phục hồi tinh thần lại, tháºt khó có thể tin cuá»™c gặp gỡ nà y của mình, hắn cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chÆ°a từng nghÄ© qua, mình lại có thể gặp được Uất Trì kÃnh Äức!
Hắn cho dù lịch sá» há»c cÅ©ng không mấy tốt, nhÆ°ng vẫn biết mấy tên tuổi trong lịch sá» nhÆ° sấm Ä‘á»™ng bên tai.
Mà Uất Trì Cung nà y tuyệt đối là cái tên vang dội nhất.
Uất Trì Cung, tá»± KÃnh Äức, là danh tÆ°á»›ng Ä‘á»i ÄÆ°á»ng, trong truyá»n thuyết mặt Ä‘en nhÆ° than, cùng Tần Quỳnh Tần Thúc Bảo là hai vị môn thần trong truyá»n thống Trung Quốc!
Hắn trÆ°á»›c đây cÅ©ng đã từng xem qua bức há»a của vị môn thần nà y, không nghÄ© đến hôm nay có thể nhìn thấy được chân nhân.
Nhìn thấy ánh mắt dò há»i của Uất Trì Cung, Tiêu Bố Y ho khan nói, "Không có gì, ta chỉ là đang nghÄ©, vói bản lãnh của Uất Trì huynh, trở nên nổi báºt cÅ©ng là chuyện sá»›m muá»™n, trong lúc nhất thá»i chìm nổi cÅ©ng chÆ°a tÃnh là gì, mong Uất Trì huynh vạn vạn lần đừng nên buồn rầu".
Tiêu Bố Y đã được ngÆ°á»i nà y trong lịch sá», Uất Trì Cung nghe Tiêu Bố Y cổ vÅ©, cÅ©ng cảm Ä‘á»™ng nói, "Äa tạ Tiêu huynh cổ vÅ©, Uất Trì có má»™t ngà y có thể nổi danh, cÅ©ng sẽ không quên những lá»i mà Tiêu huynh nói hôm nay. Tình trÆ°á»ng thoại Ä‘oản (tình thì nhiá»u mà lá»i lại Ãt), ngà y sau còn dà i, Uất Trì Cung xin từ biệt tại đây".
Tà i sản của Ma Y Thần Thủ
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ma Y Thần Thủ
16-05-2010, 09:54 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Y Cốc
Bà i gởi: 149
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 301
Thanked 341 Times in 73 Posts
Giang sơn mĩ sắc
ChÆ°Æ¡ng 49: Váºn may liên tục
Dịch: huntercd
Nguồn: ***
Uất Trì Cung xoay ngÆ°á»i Ä‘i thì Tiêu Bố Y vá»™i và ng gá»i lại.
Cảm khái hắn đúng là loại tác phong anh hùng không muốn liên lụy đến ngÆ°á»i khác, Tiêu Bố Y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên vẫn muốn giữ hắn ở lại.
Äáng tiếc lúc nà y cÅ©ng không có camera, bằng không chụp lại má»™t tấm lÆ°u truyá»n lại háºu thế cÅ©ng là m chấn Ä‘á»™ng thế nhân, Tiêu Bố Y ý niệm trong đầu vừa chuyển, nhắc nhở nói: "Uất Trì huynh, còn hà nh lý của huynh tại thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i".
"Vá» Ä‘iểm nà y thì gia sản tháºt sá»± không đáng nhắc tá»›i" Uất Trì Cung cÆ°á»i khổ.
Tiêu Bố Y có chút cảm giác, cÅ©ng là hiệp sÄ©, Uất Trì Cung cùng vá»›i đại hán trá»ng đồng kia lại không giống nhau. Äại hán trá»ng đồng cá»±c kỳ tiêu sái, còn Uất Trì Cung tuy cÅ©ng có thá»±c lá»±c cùng cÆ¡ trÃ, nhÆ°ng nhiá»u Ãt vẫn có chút câu nệ, bằng không vá»›i võ công của hắn, là m sao có thể kiếm cÆ¡m không đủ no cho được?
"Phá gia trị vạn quán" Tiêu Bố Y kéo tay Uất Trì Cung cÆ°á»i nói: "Huống chi huynh thu tháºp hà nh lý, ta cÅ©ng có thể cùng vá»›i huynh ở chung được má»™t lúc nữa".
"CÅ©ng được, chỉ cần cáºu không sợ ta liên lụy" Uất Trì Cung cÅ©ng nắm chặt tay Tiêu Bố Y, chân thà nh nói: "Tiêu huynh, Uất Trì Cung ta không có mấy bằng hữu, cáºu xem nhÆ° là má»™t trong đó".
Tiêu Bố Y nghe được những lá»i nà y, thá»±c cÅ©ng có chút phiêu nhiên, Uất Trì Cung là ai, cùng vá»›i mình xÆ°ng huynh gá»i đệ, cái nà y tháºt sá»± là má»™t việc cá»±c kỳ có thể diện.
"Chẳng qua LÆ°u VÅ© Chu nà y võ công cá»±c cao, ta cÅ©ng nhìn không thấu nông sâu" Uất Trì Cung thấp giá»ng nói: "Cáºu phải cẩn tháºn, ngà n vạn lần chá»› để bị vẻ ngoà i văn nhã của hắn lừa gạt".
Tiêu Bố Y gáºt gáºt đầu, "Äa tạ Uất Trì huynh nhắc nhở".
Bá»n há» vừa Ä‘i vừa chuyện trò, Mạc Phong thì thầm vá»›i Chu Má»™ Nho: "Mẫu NhÅ©, ngÆ°Æ¡i nói đại hán Ä‘en thui kia là m sao lại cùng vá»›i Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia có cảm tình tốt nhÆ° váºy, bá»n há» có phải là má»™t loại tình cảm ái má»™ không?"
Lại thấy ánh mắt của Chu Má»™ Nho nhìn mình, Mạc Phong xoay đầu há»i Tiá»…n Äầu, "Tiá»…n Äầu, ngÆ°Æ¡i nói Ä‘i?"
"NgÆ°Æ¡i cẩn tháºn đại hán kia Ä‘áºp ngÆ°Æ¡i đó" Tiá»…n Äầu thản nhiên nói: "Mấy huynh đệ chúng ta nói nói cÆ°á»i cÆ°á»i, giỡn chút cÅ©ng không tÃnh, nhÆ°ng nếu rÆ¡i và o tai ngÆ°á»i ta, hắn chỉ cần ấn má»™t ngón tay, ngÆ°Æ¡i đến Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng không thấy mà đi".
Mạc Phong rùng mình, lẩm bẩm nói: "ÄÃch xác là nhÆ° thế, Ä‘á»u là con ngÆ°á»i, nhÆ°ng võ công của hắn là m sao mà luyện được đến nhÆ° váºy?"
Tiêu Bố Y giữ Uất Trì Cung lại cÅ©ng không phải là để chuyện trò, mà là vì thấy hắn nghèo khổ, mà trên ngÆ°á»i mình lại không mang theo bao nhiêu tiá»n. Duy nhất chỉ có chút ngân Ä‘áºu, mà lại còn dấu ở trong góc áo, cái nà y cÅ©ng là do Tiết Bố Nhân kỹ tÃnh nhÆ° là lão quản gia váºy.
CÅ©ng không thể ở giữa phố mà cởi áo lấy ngân Ä‘áºu được, nhÆ° váºy Uất Trì Cung quá ná»a là không chịu nháºn, cho nên Tiêu Bố Y má»›i tÃnh trở vá» lấy cho Uất Trì Cung má»™t Ãt tiá»n là m lá»™ phÃ.
Hắn kiếm tiá»n cÅ©ng mau mà tiêu cÅ©ng lẹ, bốn mÆ°Æ¡i lượng và ng cÅ©ng đủ cho sÆ¡n trại sống má»™t hai năm, mà chỉ tiêu trong giây lát, hôm nay nghÄ© đến cÅ©ng có chút Ä‘au lòng, lúc ấy mà lÆ°u lại túi ngân Ä‘áºu, thì hôm nay cÅ©ng đã có tiá»n Ä‘Æ°a cho Uất Trì Cung rồi.
ThÆ°Æ¡ng nhân tuy bị ngÆ°á»i ta xem thÆ°á»ng, nhÆ°ng tÆ° vị không có đồng nà o trong túi cÅ©ng không có gì dể chịu.
Äang suy nghÄ© có thể gom góp được bao nhiêu tiá»n, thì mấy ngÆ°á»i đã tá»›i trÆ°á»›c cá»a Bùi Gia thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i.
TrÆ°á»›c cá»a đã có nhiá»u ngÆ°á»i đến ngÆ°á»i Ä‘i, Ä‘á»u mang theo hà ng hóa, thùng lá»›n thùng nhá», Tiêu Bố Y có chút sững sá», quay đầu cÆ°á»i nói: "Xem ra có đại thÆ°Æ¡ng gia gia nháºp liên minh, tháºt ra cÅ©ng là chuyện tốt".
"Nhiá»u ngÆ°á»i cÅ©ng phức tạp" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà nói má»™t câu, ánh mắt chợt lóe, "Kia không phải là Tiểu Lục Tá» sao?"
Tiểu Lục Tá» cÅ©ng đã thấy má»i ngÆ°á»i, cÆ°á»i bÆ°á»›c nhanh tá»›i, "Tiêu gia, ngÆ°á»i má»›i trở vá»? CÅ©ng may ngÆ°á»i trở vá» sá»›m, bằng không ta thá»±c không biết nên xá» lý nhÆ° thế nà o".
"XỠlý cái gì?" Tiêu Bố Y khó hiểu.
"Ồ" Tiểu Lục TỠchỉ và o đám khách thương đang lui tới, vỗ tay ba lần nói: "Tới đây hết đi, đây là Tiêu gia".
Lá»i hắn vừa dứt, má»™t đám ngÆ°á»i đã nhÆ° ruồi bá» nhìn thấy thịt Ä‘em đám ngÆ°á»i Tiêu Bố Y vây lại, ai cÅ©ng Ä‘á»u khom lÆ°ng gáºt đầu cÆ°á»i nói: "Tiêu gia khá»e chứ!"
Tiêu Bố Y lại kinh ngạc, "Tiểu Lục Tá», đây là sao?"
Tiểu Lục Tá» cÆ°á»i nói: "Bá»n há» Ä‘á»u là thÆ°Æ¡ng gia má»›i gia nháºp Bùi Gia thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i, biết có Tiêu gia huynh nói giúp cho bá»n há», nên lúc nà y má»›i được Bùi tiểu thÆ° ân chuẩn cho gia nháºp Bùi Gia thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là muốn cảm tạ Tiêu gia má»™t chút".
Tiêu Bố Y dở khóc dở cÆ°á»i, lại thấy tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘Æ°a ra bao lá»›n bao nhá», lá»… váºt thá»±c sá»± là không nhẹ.
Lúc trÆ°á»›c tại Thiên HÆ°Æ¡ng PhÆ°á»ng, Bùi Minh Thúy chỉ giá»›i thiệu cho hắn ba ngÆ°á»i, cÅ©ng nói qua để cho má»i ngÆ°á»i nhá»› rõ Tiêu Bố Y hắn. NhÆ°ng hắn là m sao nghÄ© đến Bùi Minh Thúy tùy tiện má»™t câu, mà lại có thanh thế nhÆ° váºy.
"Tiêu gia, ta là Lao chưởng quầy tại hiệu vải VÆ°Æ¡ng gia, tháºt ra chúng ta cÅ©ng má»›i gặp mặt không lâu" NgÆ°á»i chưởng quầy kia lấm lét nhìn Tiêu Bố Y.
Tiêu Bố Y nhìn kỹ, phát hiện quả nhiên là nhÆ° thế, thì ra là má»›i Ä‘anh nhau qua má»™t tráºn.
"Mấy cây vải nà y xin ngÆ°á»i nhất định phải thu lấy, bằng không ta không thể trả lá»i được" Lao chưởng quầy Ä‘Æ°a tay chỉ và o cái rÆ°Æ¡ng ở sau, tiểu nhị cuống quÃt mở ra, lá»™ ra bên trong đầy những xấp vải lụa.
Lại thấy Tiêu Bố Y không đáp, Lao chưởng quầy trên mặt đã toát mồ hôi, "Tiêu gia không hà i lòng?"
"Äây là vải nổi danh Giang Nam của VÆ°Æ¡ng gia, không thua gì vải Lịch DÆ°Æ¡ng, giá cả xa xỉ," Tiểu Lục TỠở má»™t bên cÆ°á»i nói: "Sau khi vượt biên giá»›i, Ä‘a số vÆ°Æ¡ng công quý tá»™c Äá»™t Quyết chỉ nháºn vải ở hai nÆ¡i nà y xuất sản, cho dù Thánh Thượng chiêu đãi thÆ°Æ¡ng nhân vÆ°Æ¡ng tôn ngoại vá»±c, cÅ©ng Æ°u tiên vải ở hai nÆ¡i nà y, VÆ°Æ¡ng tà i thần thá»±c dụng tâm".
Tiểu Lục Tá» biết Tiêu Bố Y không nhìn được hà ng, cho nên ở má»™t bên giúp đánh giá, lá»… váºt nà y tuyệt đối không nhẹ.
NgÆ°á»i khác tại Bùi Gia, kiến thức rá»™ng rãi, có thể nói giúp hắn tháºt sá»± cÅ©ng không nhiá»u, Lao chưởng quầy vừa nghe Tiểu Lục Tá» nói, trên mặt cÆ°á»i nhÆ° hoa nở, "Chỉ cần Tiêu gia thÃch là được rồi".
Tiêu Bố Y trong lòng buồn cÆ°á»i, liên tục gáºt đầu. Trên thá»±c tế hắn cÅ©ng không biết vải Lịch DÆ°Æ¡ng nổi danh, lại thấy Lao chưởng quầy Ä‘ang trông ngóng nhìn mình, không thu thì cÅ©ng coÌ chuÌt không nể mặt, cÅ©ng vung tay lên, "Äa tạ Lao chưởng quầy phà tâm. Mạc Phong, thu nháºn Ä‘i".
Lao chưởng quầy nét mặt già nua chợt tÆ°Æ¡i lên nhÆ° hoa nở, quả thá»±c so vá»›i Tiêu Bố Y nháºn lá»… váºt còn cao hứng hÆ¡n nhiá»u.
Lá»… nhiá»u ngÆ°á»i không trách, lá»… nhiá»u cÅ©ng không thiệt thòi cÅ©ng là đạo lý, Tiêu Bố Y vốn Ä‘ang muốn tìm mua cái gì đó Ä‘á»™c đáo, nay lại nháºn được hai rÆ°Æ¡ng vải VÆ°Æ¡ng gia, tháºt sá»± rất là phấn chấn.
Nhìn thấy Tiêu Bố Y thu lá»…, nhÆ°ng thÆ°Æ¡ng nhân còn lại cÅ©ng Ä‘i lên, má»™t ngÆ°á»i béo tá»›i mức không nhìn thấy trogn mắt tiến tá»›i, "Tiêu gia, đây là má»™t chút lá»… váºt của Ân gia, Mai gia, Viên gia Nhữ Nam Ä‘Æ°a tá»›i, chút lá»… má»n xin đừng trách".
Tiểu Lục TỠđứng ở má»™t bên lẩm bẩm: "Nhữ Nam thất tÃnh (có bảy há»), Ân, XÆ°Æ¡ng, Viên, Ứng, Hòa, Kinh, Mai, má»—i nhà đá»u già u nứt đố đổ vách, tuy không phải là cả bảy nhà , nhÆ°ng ba nhà liên thủ tặng lá»…, nhẹ cÅ©ng chỉ sợ trÄ©u tay".
Mấy hạ nhân vác đến hai rương, xem ra một chút cũng không nhẹ.
Äợi đến khi rÆ°Æ¡ng mở r, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ồ lên, má»™t rÆ°Æ¡ng thì đầy đồ sứ tá»± há»a, xem ra giá cả cÅ©ng xa xỉ. Má»™t rÆ°Æ¡ng khác thì hÆ¡i nhá» má»™t chút, nhÆ°ng khi mở ra thì tá»a ra mùi đồng muốn váºt chết toà n bá»™ khất cái của Mã ấp.
Má»™t cÆ¡ số Ä‘iếu tiá»n được sắp xếp chỉnh tá» nằm ở trong đó, tên chưởng quầy máºp mạp ánh mắt hÃp lại, "Tiêu gia, đây là má»™t chút tâm ý của ba nhà chúng ta, chỉ xin ngÆ°á»i tùy ý xá» dụng".
Tiêu Bố Y lẩm bẩm tá»± nói, "Có chừng nà y tiá»n rồi, ta còn ra ngoà i để là m gì nữa?"
Tiểu Lục Tá» nhịn không được cÆ°á»i nói, "Tiêu gia, váºy cÅ©ng không thể được, Cao gia đã định bảy ngà y sau khởi hà nh, ngÆ°á»i là Phó lÄ©nh Ä‘á»™i đến Thiết Lặc, chÃnh là ngÆ°á»i đại diện cho Bùi tiểu thÆ°â€.
Các thương nhân nghe được lại cả kinh, liên tục chúc mừng, ánh mắt nhìn Tiêu Bố Y hà m chứa vạn nghĩa.
Hà n Tuyết vẫn ăn mặc nhÆ° má»™t gã sai vặt, tuy thấy tiá»n tà i vải vóc nhiá»u nhÆ° váºy, cÅ©ng không có cảm giác gì, nhÆ°ng khi nghe được Tiêu Bố Y sẽ lên Ä‘Æ°á»ng, không khá»i trong lòng cảm thấy vui mừng, nhÆ°ng trong giây lát lại có chút mất mác.
Vui chÃnh là nà ng đã có thể có cÆ¡ há»™i quay trở vá» tá»™c, nhÆ°ng mất mác là vì sao, cho dù chÃnh nà ng cÅ©ng không thể hiểu được.
Tà i sản của Ma Y Thần Thủ
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ma Y Thần Thủ
16-05-2010, 09:55 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Y Cốc
Bà i gởi: 149
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 301
Thanked 341 Times in 73 Posts
Giang sơn mĩ sắc
Chương 50: Tuyệt giao
Dịch: huntercd
Nguồn: ***
Tiêu Bố Y thầm nghÄ©, ai nói phúc bất trùng lai, há»a vô Ä‘Æ¡n chÃ, lão tử xem ra phúc lại Ä‘i kèm vá»›i phúc.
Tiên là cùng Uất Trì Cung xÆ°ng huynh gá»i đệ, hiện tại lại có các thÆ°Æ¡ng nhân nịnh hót, bất quá là m ngÆ°á»i cÅ©ng đừng nên quá đắc ý, không nên ngông cuồng thì má»›i tốt, bằng không cổ nhân cÅ©ng sẽ không nói cái gì đó phúc há» há»a há».
NghÄ© nhÆ° váºy, Tiêu Bố Y cÅ©ng hết sức khiêm nhÆ°á»ng, cÅ©ng không khoa trÆ°Æ¡ng, chỉ là hắn chỉ thấy rÆ°Æ¡ng tiá»n của bảy nhà ở Nhữ Nam Ä‘Æ°a tá»›i kia cÅ©ng có chút kỳ quái.
Theo lý thì hai rÆ°Æ¡ng nà y giá trị không nên chênh lệch quá, trong thùng tuy có mấy trăm Ä‘iếu tiá»n, nhÆ°ng Tiểu Lục TỠđặc biệt nói đến bảy hỠở Nhữ Nam, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u già u nứt đố đổ vách, xuất ra mấy trăm Ä‘iếu tiá»…n tháºt sá»± không phù hợp lắm.
NhÆ°ng lúc nà y cÅ©ng không thể nghÄ© được nhiá»u, bởi vì Tiêu Bố Y sau khi thu nháºn và cảm tạ lá»… váºt của hai nhà , thì nhÆ°ng ngÆ°á»i còn lại không phân biệt chủ thứ, Ä‘á»u tiến lên nói, "Tiêu gia, thỉnh xem má»™t Ãt lá»… má»n của Lâm gia…"
"Tiêu công tá», ngÆ°á»i hãy xem nà y, nghe nói Tiêu công tá» muốn ra ngoà i buôn bán, ta đặc ý chuẩn bị Phượng hoà ng trà của Hải DÆ°Æ¡ng, tuyệt đối là hà ng nhất đẳng" Má»™t ngÆ°á»i khác lấy lòng.
"Phượng hoà ng trà có gì tốt chứ, Tiêu đại gia hãy nhìn xem Thần tiên trà của Mao SÆ¡n mà chúng ta chuẩn bị cho ngÆ°á»i, uống má»™t ngụm có thể kéop dà i tuổi thá»â€¦"
Äồng hà nh là oan gia má»™t chút cÅ©ng không sai, tặng lá»… cÅ©ng chẳng khác nà o là ghen tuông.
Lâm gia thì Tiêu Bố Y tháºt ra cÅ©ng nghe nói qua, không biết có phải là tiệm gạo Lâm gia ở Dá»± ChÆ°Æ¡ng hay không nữa, còn Phượng hoà ng trà Hải DÆ°Æ¡ng, Thần tiên trà Mao SÆ¡n thì cÅ©ng không biết chút gì, nếu là ngÆ°á»i khác, nếu là ngÆ°á»i khác thì sẽ trÆ°á»›c tiên thu lá»… váºt rồi tÃnh sau.
Mấy thứ nà y Ä‘á»u có giá cả xa xỉ, là m lóa mắt ngÆ°á»i khác, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng thì đầu óc đã sá»›m mê muá»™i Ä‘i rồi, Tiêu Bố Y thì lại thanh tỉnh dị thÆ°á»ng, hai tay vung ra, "Các vị hãy nghe ta nói".
Äám ngÆ°á»i Ä‘ang ồn à o Ä‘á»™t nhiên tÄ©nh lặng, Tiêu Bố Y không biết mình lại có uy lá»±c lá»›n nhÆ° váºy, cÅ©ng hÆ¡i giáºt mình, nâng tay thi lá»… nói: "Äược các vị yêu mến, Ä‘Æ°a tá»›i rất nhiá»u đồ nhÆ° váºy, Tiêu má»— tháºt thẹn không dám nháºn".
"Tiêu gia có gì mà phải thẹn" Má»i ngÆ°á»i không ngá» lại Ä‘á»u đồng thanh nói.
Các huynh đệ bị cản ở bên ngoà i, Ä‘á»u có chút khó hiểu.
Mạc Phong thấp giá»ng há»i, "Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia rốt cuá»™c đã là m cái gì, có cảm giác nhÆ° là ân nhân của bá»n há» váºy?"
Cả đám Ä‘á»u lắc đầu, "Ta cảm thấy ân nhân cứu mạng bất quá cÅ©ng chỉ nhÆ° thế mà thôi".
Tiêu Bố Y khóe miệng mỉm cÆ°á»i, "Bất quá vô luáºn là có thẹn hay không, thì má»™t phen tâm ý hôm nay, cÅ©ng không thể để cho các vị vất vả mang đến, lại mang vá». Chỉ là Tiêu má»— nông cạn, rất nhiá»u ngÆ°á»i cÅ©ng không nháºn ra, nay thỉnh các vị lÆ°u lại tên tuổi, Tiêu má»— ngà y sau cÅ©ng muốn có sá»± hồi báo".
Má»i ngÆ°á»i liếc nhìn nhau, trong lòng tá»± nhủ, đã tặng lá»… thì cÅ©ng không bức gì được mình, chẳng qua tiểu tá» ngÆ°Æ¡i nhân tình rõ rà ng cÅ©ng không tệ. Nghe Tiểu Lục Tá» nói, Tiêu Bố Y nà y được thăng là m Phó lÄ©nh Ä‘á»™i của Bùi Gia thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i, tháºt sá»± là cá chép vượt long môn, từng bÆ°á»›c lên trá»i, má»™t khi đã nhÆ° váºy, mượn chút sức cÅ©ng là không tệ.
Tên tuổi cÅ©ng không có gì khó, má»i ngÆ°á»i tặng lá»… đã sá»›m chuẩn bị danh sách, trên đó chẳng những là tên, cho dù tên cùng số lượng của lá»… phẩm cÅ©ng Ä‘á»u rõ rà ng.
Má»i ngÆ°á»i theo thứ tá»± trình lên, Tiêu Bố Y lại má»™t hồi khách khÃ, nói ngà y khác nhất định sẽ mở tiệc má»i khách, lúc nà y mong các thÆ°Æ¡ng nhân tá»›i chÆ¡i.
CÅ©ng may phòng của bá»n há» cÅ©ng không có ai, Lão bang tá» không biết đã Ä‘i nÆ¡i nà o, má»i ngÆ°á»i khi Ä‘em lá»… váºt và o trong phòng xong, nhìn thấy trái phải đã không có ai, Ä‘á»u hoan hô mặt mà y há»›n hở.
Những thứ nà y tuy giá trị cÅ©ng không tá»›i ngà n và ng, nhÆ°ng ở cùng má»™t chá»— giá trị cÅ©ng vượt xa bốn mÆ°Æ¡i lượng và ng cÅ©ng là điá»u rõ rà ng.
Vốn Ä‘á»u là cảm giác được tiá»n đồ rá»™ng rãi, nay tất cả Ä‘á»u rõ rà ng cảm giác được, Ä‘i theo Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia, đúng là sẽ không thiếu tiá»n xà i.
Cho dù là Uất Trì Cung, nhìn thấy má»i ngÆ°á»i vui mừng, cÅ©ng thấy vui lây, chỉ hy vá»ng được ở cùng vá»›i bá»n há», nhÆ°ng nghÄ© lại cÅ©ng chỉ thở dà i má»™t hÆ¡i.
Tiêu Bố Y lại Ä‘i xem lá»… phẩm, Mạc Phong cÆ°á»i nói: "Thiếu…, không phải, Bố Y, ngÆ°á»i ở bên ngoà i biểu hiện trấn tÄ©nh tá»± nhiên, không kinh không hoảng, không nghÄ© đến khi và o trong nà y, so vá»›i kẻ keo kiệt còn muốn hÆ¡n".
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i, Tiêu Bố Y nghe thấy trêu chá»c, cÅ©ng không tức giáºn, chỉ lấy ra má»™t cái há»™p nhá», há»i rõ, "Äây là váºt phẩm của Lâm gia Ä‘Æ°a tá»›i?"
Trên cái há»™p có má»™t cuốn sách nhá», cÅ©ng chỉ có hai ba trà ng mà thôi, xem ra cÅ©ng không có nhiá»u thứ cho lắm.
"Äúng váºy" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà trà nhá»› cÅ©ng không kém, mở ra dach sách lá»… váºt nói: "Cái nà y Ä‘Ãch thá»±c là lá»… váºt do tiệm gạo Lâm gia ở Dá»± ChÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a tá»›i".
"Tiệm gạo Ä‘Æ°a tá»›i lá»… váºt?" Chu Má»™ Nho tiến lên há»i: "Chẳng lẽ là gạo?"
"Cái nà y đúng tháºt là lá»… nhẹ tình nặng" Mạc Phong nói: "Má»™t cái há»™p nhá» thế nà y thì Ä‘á»±ng được mấy xâu tiá»n".
Tiêu Bố Y cÅ©ng cÆ°á»i, trá»±c tiếp cầm cái há»™p Ä‘Æ°a cho Uất Trì Cung, "Ngụy Äức huynh, biết ngÆ°Æ¡i chuẩn bị Ä‘i xa, chỉ là trong túi cÅ©ng có sẵn tiá»n nên lần nà y mÆ°Æ¡n hoa hiến pháºt tặng huynh má»™t phần lá»… váºt, mong đừng chối từ".
Uất Trì Cung do dá»± má»™t chút, rốt cuá»™c cÅ©ng nói: "Äa tạ".
Hắn cÅ©ng có chút tò mò, muốn biết trong há»™p rốt cuá»™c là cái gì, khi mở ra xem thì cÅ©ng hÃt má»™t hÆ¡i khà lạnh.
Má»i ngÆ°á»i cÅ©ng có ngẩn ra, trong há»™p phát ra kim quang nhè nhẹ, bên trong lại là tầng tầng và ng lá.
Và ng tuy sá» dụng cÅ©ng không tiện, nhÆ°ng ai cÅ©ng không thể không thừa nháºn giá trị của nó, Ä‘em và ng dát má»ng thà nh và ng lá, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là để tiện sá» dụng.
Uất Trì Cung sá»›m biết rằng lá»… váºt nà y sẽ không nhẹ, nhÆ°ng lại thấy má»t há»™p và ng lá nhÆ° váºy, cÅ©ng có chút ngạc nhiên, liá»n đóng há»™p đẩy trở lại, "Cái nà y tháºt sá»± quá nặng".
"Huynh nếu cho ta là bằng hữu, thì hãy nháºn lấy, ta chỉ mong huynh cso ngà y lên nhÆ° diá»u gặp gió, thì tặng lại cho ta hai há»™p" Tiêu Bố Y khẽ cÆ°á»i nói.
Uất Trì Cung sau khi nhìn Tiêu Bố Y má»™t hồi, chỉ nói hai chữ, "Äa tạ".
Cháºm rãi thu tháºp hà nh lý, Uất Trì Cung nhẹ nhà ng buá»™c ở trên lÆ°ng, lại thấy ý lÆ°u luyến trong mắt Tiêu Bố Y, vá»— vá»— vai Tiêu Bố Y nói, "Bố Y, tiá»…n quân ngà n dáºm, cÅ©ng phải có lúc từ biệt".
Trong khẩu khà của hắn cÅ©ng không nỡ, Tiêu Bố Y cÅ©ng cÆ°á»i rá»™ lên, lại tiện tay lấy hai Ä‘iếu tiá»n nhét và o trong túi của Uất Trì Cung, nÆ¡i đây hiện tại cái mà hắn không thiếu nhất chÃnh là tiá»n!
Mấy cái lá»… váºt nà y đâu chỉ bốn mÆ°Æ¡i lượng và ng là có thể mua được.
Tiêu Bố Y trong lòng mÆ¡ hồ biết, bốn mÆ°Æ¡i lượng và ng mà mình đánh cuá»™c đã có thu hoạch, nói nhÆ° váºy, tiá»n tà i đối vá»›i mình nhìn nhÆ° phiêu diêu, nhÆ°ng lại có hồi báo cá»±c kỳ phong phú?
Hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên còn không biết lá»±a chá»n của hắn là cá»±c kỳ sáng suốt, bốn mÆ°Æ¡i lượng và ng mà hắn Ä‘Æ°a cho Má»™ng Äiệp, đã được Bùi Minh Thúy thưởng thức, cái thu hoạch được so vá»›i bốn mÆ°Æ¡i lượng và ng còn muốn quý trá»ng hÆ¡n rất nhiá»u! Tuy tiá»n đồ nà y hắn không thể thấy được, nhÆ°ng lại Ä‘ang là m cho vô số ngÆ°á»i cá»±c kỳ hâm má»™.
"Cho dù từ biệt, ta cÅ©ng tiá»…n huynh ra cá»a".
Uất Trì Cung cÅ©ng không chối từ, cùng Tiêu Bố Y sóng vai Ä‘i ra ngoà i, các huynh đệ Ä‘á»u Ä‘i ra cá»a, mắt nhìn theo hai ngÆ°á»i.
Bá»n há» tháºt ra cÅ©ng không có giao tình gì vá»›i Uất Trì Cung, chỉ là nể mặt Tiêu Bố Y thôi.
Hai ngÆ°á»i chÆ°a ra tá»›i cá»a lá»›n, thì đã không hẹn mà cùng dừng lại.
Ngoà i cá»a có ba ngÆ°á»i Ä‘ang đứng, rõ rà ng chÃnh là LÆ°u VÅ© Chu cùng hai thủ hạ.
LÆ°u VÅ© Chu yêu Ä‘ao tại thân, mặc quan phục, đại biểu cho thân pháºn, sau khi thấy hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i, nhẹ giá»ng nói: "Tiêu công tá», vẫn khá»e chứ".
"Không nghÄ© đến cùng LÆ°u đại nhân gặp lại nhanh nhÆ° váºy, tháºt sá»± là tam sinh hữu hạnh" Tiêu Bố Y thuáºn miệng đáp, trong lòng lại khẽ giáºt mình, chẳng lẽ LÆ°u VÅ© Chu tin tức linh thông, nhanh nhÆ° váºy đã tra ra thân pháºn của Uất Trì Cung, bằng không hắn má»›i chia tay chÆ°a được bao lâu, mà đã Ä‘uổi tá»›i đây.
Hai gã thủ hạ sau lÆ°ng hắn là Trần Bình, chu Chánh, vẻ mặt Ä‘á»u nghiêm nghị, không thấy rõ được ý đồ.
"Nghe nói Tiêu công tỠđã trở thà nh Phó lĩnh đội của Bùi Gia thương đội" Lưu Vũ Chu chắp tay, "Còn chưa giáp mặt chúc mừng".
"Chẳng lẽ LÆ°u đại nhân lần nà y đến, là đặc ý muốn chúc mừng ta?" Tiêu Bố Y mặt lá»™ vẻ kinh ngạc, trong giây lát lại tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, "Má»™t khi đã nhÆ° váºy, ta cÅ©ng muốn má»i LÆ°u đại nhân uống và i chén".
Hắn thoạt nhìn là muốn lôi kéo LÆ°u VÅ© Chu Ä‘i tá»u lâu uống má»™t phen, LÆ°u VÅ© Chu cÅ©ng cÆ°á»i lắc đầu, "Thịnh tình của Tiêu công tá», LÆ°u má»— cÅ©ng sẽ có ngà y nhất định phụng bồi, chẳng qua ta hôm nay đến đây, tháºt ra là muốn cùng vá»›i vị Ngụy Äức huynh nà y nói và i câu".
Uất Trì Cung đồng tỠco rút lại, hồi lâu mới nói: "Không biết Lưu đại nhân muốn nói gì với ta?"
"Hình nhÆ° Ngụy Äức huynh cùng Tiêu công tá» rất có giao tình?" LÆ°u VÅ© Chu thuáºn miệng há»i má»™t câu, "Chỉ là chuyện nà y cÅ©ng nên chỉ có ta cùng Ngụy Äức huynh nói riêng thì tốt hÆ¡n".
"Không sai, Ngụy Äức huynh…" Tiêu Bố Y Ä‘ang muốn mở miệng, thì đã bị Uất Trì Cung phất tay ngăn lại, Ä‘á»™t nhiên quay đầu lại, giÆ°Æ¡ng mắt nhìn Tiêu Bố Y nói: "Tiêu Bố Y, ta đến bây giỠđã ăn của ngÆ°Æ¡i sáu bữa cÆ¡m phải không?"
Tiêu Bố Y ngẩn ra, "Ngụy Äức huynh?"
"Mong ngÆ°Æ¡i chá»› có xÆ°ng hô nhÆ° thế," Uất Trì Cung trên mặt cÅ©ng không cóvẻ gì là hiệp cốt nhu tình, chỉ lạnh nhÆ° băng nói, "NgÆ°Æ¡i cùng ta chỉ là bằng hữu rượu thịt bình thÆ°á»ng, ta cùng ngÆ°Æ¡i xÆ°ng huynh gá»i đệ chỉ là bởi vì ăn của ngÆ°Æ¡i và i bữa cÆ¡m, thá»±c ra cÅ©ng không có gì thâm giao".
Tiêu Bố Y trầm mặc xuống.
"NgÆ°Æ¡i sao lại nsoi chuyện vá»›i Bố Y nhÆ° váºy" Tiá»…n Äầu ở xa xa nghe thấy váºy liá»n xông lên.
Tiêu Bố Y Ä‘Æ°a tay ngăn Tiá»…n Äầu lại, thấp giá»ng quát: "Tiá»…n Äầu, trở vá»".
Uất Trì Cung từ trong túi tiá»n lấy ra má»™t Ä‘iếu tiá»n, chÃnh là má»™t trong hai Ä‘iếu tiá»n mà Tiêu Bố Y má»›i Ä‘Æ°a cho hắn, tháo bá» dây quấn lấy ra hai mÆ°Æ¡i bốn văn tiá»n Ä‘Æ°a cho Tiêu Bố Y, "Má»™t bữa cÆ¡m bốn văn là đủ, sáu bữa hai mÆ°Æ¡i bốn văn tiá»n, ta trả lại cho ngÆ°Æ¡i, từ nay vá» sau ta cùng Tiêu Bố Y ngÆ°Æ¡i không thiếu nợ nhau, cÅ©ng không có bất cứ qua lại gì".
Tà i sản của Ma Y Thần Thủ
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ma Y Thần Thủ
Từ khóa được google tìm thấy
4vn giang son my sac , 4vn.eu giang son my sac , àâòîìîáèëÿ , àíåêäîòû , chet sap bay roi , di ta quan , doc giang son my sac , êåðàìè÷åñêàÿ , ebook giang son my sac , êîðáèíà , êóïèò , fiang son my sac , gaing son mi sac , giagsonmy sac 4vn , giang so my sac , giang som my sac 101 , giang son mỹ sắc , giang son mi sac , giang son mi sac 355 , giang son mi sac 4vn , giang son mi sac full , giang son my 4vn , giang son my nhan 4vn , giang son my nu 4vn , giang son my sac , giang son my sac .word , giang son my sac 24 , giang son my sac 244 4vn , giang son my sac 415 , giang son my sac 417 , giang son my sac 419 , giang son my sac 4vn , giang son my sac 4vn.eu , giang son my sac 4vn.u , giang son my sac 549 , giang son my sac 551 , giang son my sac 560 , giang son my sac 580 , giang son my sac c109 , giang son my sac fukk , giang son my sac full , giang son my sac online , giang son my sac-4vn.er , giang son my sac.bien ao , giang son my sc , giang son myỹ sắc , giang sÆ¡n mÄ© sắc , giang sÆ¡n mÄ© sắc 4vn , giang sÆ¡n má»· sắc , giang sÆ¡n mỹ sac , giang sÆ¡n mỹ sắ , giang sÆ¡n mỹ sắc , giang sÆ¡n mỹ sắc 99 , giang sÆ¡n mi sac 4vn , giang sÆ¡n mi săc , giang sÆ¡n mỹ săÌc , giang sÆ¡n nữ sắc , giang sÆ¡nmỹ sắc , giangsonmysac , giangsonmysac 4vn , giangsonmysac chuong 116 , giangsonmysac trang 38 , giangsonmysac trang38 , giangsonmysac trang39 , giiang son mi sac , ging son my sac 4vn , îäíîêëàñíèêè , íàòàëè , ïåòåðáóðã , ïåòåðáóðãà , ïåðìü , ïîäàðêè , ìóðàò , ïðîäâèæåíèå , lich su quan su truyen , ñàíòåõíèêà , ñöåíàðèè , ñòèðàëüíûõ , phim giang son my sac , sac hiep lich s quan su , sac hiep lich su quan su , sat than , tien hiep quan su , truyện giang sÆ¡n , truyen gian son mi sac , truyen gian son my sac , truyen giang son mi sac , truyen giang son my sac , vu dong can khon , æèâîòíûìè , ðàñïðîäàæà , ÷àñîâîé