 |
|

01-02-2010, 02:04 PM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
Hồi 16: Trân đánh kinh hồn
Nguồn: Việt đồng tâm
Chỉ trong phút chốc mà ThÃch Thiết Hoa đã thấy mất cô gái áo xanh thần bà kia nên trong lòng hết sức kinh hãi.
Cô gái ấy đã lấy lý do chữa trị cho Bạch Dung để cướp cô nà y Ä‘i, chẳng rõ vá»›i mục Ä‘Ãch gì ? Äây là má»™t việc không ai có thể Ä‘oán hiểu được.
Hơn nữa, Bạch Dung có phải thực sự đã bị cô gái thần bà kia cướp đi chăng ? Lẽ tất nhiên là cũng không thể khẳng định được.
Trong lúc đó, ThÃch Äinh Nhạn đã tiến đến năm ngưá»i Mặt Bạc kia. Riêng ngưá»i áo và ng ở dưới mái hiên vẫn nhắm mắt ngồi yên tá»±a hồ như không buồn chú ý đến má»i việc Ä‘ang xảy ra trước mắt.
Song, xem qua tình hình Ä‘ang diá»…n biến, ngưá»i áo và ng nà y có thể không phải là đồng đảng vá»›i năm ngưá»i Mặt Bạc ná».
Lúc ấy, má»™t Ngưá»i Mặt Bạc gầy cao, có vẻ là ngưá»i cầm đầu trong bá»n, cất tiếng âm u nham hiểm cưá»i nhạt rằng :
- Các hạ là Thôi Thiên Hà n đó chăng ?
- Äúng váºy, nhưng giá» thì ta đã đổi tên lại là ThÃch Äinh Nhạn rồi ! Có lẽ năm vị cao nhân đây vì muốn tìm ta mà đến chăng ?
- Không sai tà nà o ! Váºy chúng ta là ngưá»i sáng suốt, không nói dà i dòng là m gì.
Ông bạn nên ngoan ngoãn trao ra ná»a bá»™ cá» mà ông bạn Ä‘ang giữ trong mình thì má»i việc sẽ êm xuôi tất cả.
Trên khóe miệng cá»§a ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng lại hiện lên nụ cưá»i lạnh lùng và hung tợn. Chà ng nói :
- Té ra là việc ấy. Váºy, nếu có tà i thì cứ ra tay Ä‘i nà o !
Ngưá»i Mặt Bạc cầm đầu liá»n cất tiếng nham hiểm cưá»i rằng :
- Nếu thế là các hạ muốn đánh nhau chứ gì ?
- ChÃnh là tôi có ý ấy !
- Tốt lắm, nếu thế thì chớ trách chúng tôi vô lễ !
Tiếng nói vừa dứt, ngưá»i nà y liá»n trà n tá»›i dùng thế Hà Nhạc Lu Vân đánh chá»›p nhoáng vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn. Trong khi đó, bá»n ngưá»i Mặt Bạc còn lại cÅ©ng nhanh như chá»›p trà n đến vây chặt lấy ThÃch Äinh Nhạn.
Ngưá»i áo và ng kia bá»—ng mở đôi mắt ra, rồi cất tiếng cưá»i nhạt.
Tiếng cưá»i cá»§a ngưá»i áo và ng cha dứt thì ThÃch Äinh Nhạn đã quát to má»™t tiếng, rồi vung chưởng lên dùng thế Hồn Äoạn Vu SÆ¡n đánh xéo và o luồng chưởng lá»±c cá»§a đối ph ương Ä‘ang cuốn tá»›i.
Ngưá»i Mặt Bạc kia dưá»ng như Ä‘oán biết ThÃch Äinh Nhạn sẽ đỡ thẳng và o thế đánh cá»§a mình nên liá»n thu tay mặt trở vá», rồi vung tay trái ra đánh tiếp má»™t thế võ hết sức kỳ diệu.
Thế võ ấy biến hóa khôn lưá»ng, cao thâm hiểm hóc khiến ThÃch Äinh Nhạn hoa cả mắt. Ngưá»i Mặt Bạc thừa thế quét mạnh má»™t luồng kình lá»±c lạnh buốt công thẳng và Hoa Cái đại huyệt cá»§a chà ng.
Trông thấy thế, ThÃch Äinh Nhạn định sẽ dùng mạng đổi mạng nên tay mặt vừa quét ra rồi chẳng những không tránh thế công cá»§a địch, mà trái lại còn trà n tá»›i dùng thế Hồn Phách Xuất Khiếu đánh tiếp theo liá»n đó.
Qua thế đánh liá»u mạng ấy cá»§a ThÃch Äinh Nhạn đã khiến Ngưá»i Mặt Bạc không khá»i kinh hoà ng. Chỉ trong chá»›p mắt, ThÃch Äinh Nhạn đã gầm lên má»™t tiếng to rồi tấn công ba chưởng dồn dáºp liên tiếp.
Thế võ cá»§a ThÃch Äinh Nhạn nhanh như Ä‘iện chá»›p, chưởng lá»±c mạnh mẽ vô song, nên qua ba chưởng cá»§a chà ng đánh ra đã đẩy lui Ngưá»i Mặt Bạc ra sau ba bước.
Bốn Ngưá»i Mặt Bạc đứng bên ngoà i trông thấy thế không khá»i giáºt mình sợ hãi.
Ngay cả ngưá»i áo và ng ngồi ở bên cạnh cÅ©ng không khá»i khẻ biến sắt mặt. Trên khóe miệng cá»§a lão ta đã hiện lên má»™t nụ cưá»i lạnh lùng gắng gượng...
Thốt nhiên, sau má»™t tiếng quát to cá»§a ThÃch Äinh Nhạn, bá»—ng nghe má»™t tiếng “hự†khô khan xé không gian truyá»n đến...
Má»i ngưá»i đưa mắt nhìn lên liá»n trông thấy Ngưá»i Mặt Bạc Ä‘ang giao chiến vá»›i chà ng đã bị chưởng lá»±c cá»§a chà ng hất bắn ra sau mấy bước.
Hắn ụa lên một tiếng, rồi máu tư ơi từ miệng trà o ra xối xả, ngã lăn quay.
Bốn Ngưá»i Mặt Bạc đứng bên ngoà i trông thấy thế không khá»i kinh hãi. Nhưng liá»n đó, hỠđồng thanh quát lên má»™t tiếng to, rồi nhất loạt vung chưởng công thẳng vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn.
Ngưá»i áo và ng trông thấy thế thì biến hẳn sắc mặt. ThÃch Thiết Hoa cÅ©ng thét to lên rằng :
- Bá»n ngư Æ¡i không kể chi là sÄ© diện...
Tức thì, má»™t cái bóng đỠlao tá»›i nhanh như má»™t vì sao sa, chụp thẳng vá» phÃa bốn Ngưá»i Mặt Bạc. Trong khi cái bóng đỠấy còn lÆ¡ lá»ng trên không thì cánh tay mặt cá»§a nà ng đã vung lên quét mạnh ra hai chưởng.
Tiếp đó, hai tiếng gà o thảm thiết vang lên, rồi hai Ngưá»i Mặt Bạc đã ngã gục xuống đất chết không kịp trối.
Những hà nh động ấy thá»±c hết sức phi thưá»ng khiến ngưá»i áo và ng ngồi bên cạnh gi ương đôi mắt sáng quắc lên nhìn. Lão ta có vẻ như không tin ThÃch Thiết Hoa lại có má»™t võ công khiếp ngưá»i như váºy.
ThÃch Äinh Nhạn gầm lên :
- Nếu không sợ chết, chúng bây hãy trà n và o thỠxem ?
Hai tên Mặt Bạc còn lại, thá»±c không nà o ngá» nà ng là ngưá»i đà n bà xinh đẹp kia, chỉ cần vung tay múa chân má»™t cái là đủ giết chết hai đồng đảng cá»§a chúng rồi. Váºy thá» há»i chúng không kinh tâm tán đởm sao được ?
Ngay lúc ấy, bá»—ng có tiếng cưá»i nhạt vá»ng đến rằng :
- Võ công cá»§a ThÃch Cung chá»§ quả là danh bất h truyá»n !
Äôi mắt xinh đẹp cá»§a ThÃch Thiết Hoa trợn to, nói :
- Khéo nói lắm ! Váºy ngưá»i bạn nà o đó, đã đến đây sao lại không chịu bước ra ?
Câu nói cá»§a ThÃch Thiết Hoa cha dứt thì đã thấy ba Ngưá»i Mặt Bạc mặc áo đỠlao mình vút tá»›i.
Ba Ngưá»i Mặt Bạc áo đỠấy quả có chá»— khác biệt vá»›i đồng đảng cá»§a há». Ngưá»i đứng giữa tay cầm gáºy sắt, thân hình bé nhá». Ngưá»i đứng ở phÃa mặt, trên lưng giắt má»™t thanh trưá»ng kiếm, thân hình vừa váºn. Ngưá»i đứng ở phÃa trái, thânh hình máºp mạp to lá»›n, trên lưng cÅ©ng giắt má»™t thanh g Æ¡m dà i.
Những đồng đảng trong Ngân Diện Há»™i khi xuất hiện Ä‘á»u mặc áo xanh, thế mà nay ba Ngưá»i Mặc Bạt nà y lại mặc áo Ä‘á», trông rất khác vá»›i số ngưá»i trước.
Liá»n đó, hai Ngưá»i Mặc Bạc còn sống sót bèn quay vá» há» thi lá»…, rồi cung kÃnh đứng lùi ra sau lưng ba ngưá»i áo đỠvừa má»›i đến.
Trên khóe miệng cá»§a ThÃch Äinh Nhạn vẫn luôn luôn mỉm má»™t nụ cưá»i lạnh lùng và tà n khốc thuở nà o. Ngưá»i Mặt Bạc gầy bé đứng giữa, vung chiếc gáºy trong tay má»™t vòng, cưá»i nhạt, nói :
- ThÃch Cung chá»§, chẳng bao lâu nữa, bản há»™i sẽ thiết tiệc để công bố danh hiệu, váºy cô là chá»§ cá»§a má»™t cung tức má»™t môn phái trong võ lâm thi nên biết cái lẽ bất tương xâm phạm lâu nay...
ThÃch Thiết Hoa cưá»i nhạt nói :
- Sưong, có Ä‘iá»u là không biết ai xâm phạm ai trước ?
Ngưá»i Mặt Bạc áo đỠấy bị câu há»i vặn cá»§a ThÃch Thiết Hoa phải đứng sững trong má»™t lúc khá lâu, má»›i nói tiếp :
- ý tôi muốn nói cô chớ nhúng tay và o những việc thị phi nà y thì hay hơn.
- Còn các ông thì sao ?
- Chúng tôi ?
Ngưá»i Mặt Bạc gầy bé nói tiếp :
- Bản há»™i nhất định phải lấy cho kỳ được ba mươi hai quân cá» bằng hồng ngá»c...ha ha... Tất nhiên là chúng tôi phải buá»™c vị nà y trao ra cho chúng tôi.
ThÃch Äinh Nhạn không dằn được cÆ¡n tức giáºn, bèn quát to :
- Bá láp, ta nhất định không đưa ra bao giỠcả !
Nói Ä‘oạn, chà ng liá»n trà n nhanh tá»›i như mÅ©i tên bắn, tiến sát Ngưá»i Mặt Bạc bé gầy ấy, váºn dụng chân lá»±c trong ngưá»i sẵn sà ng tấn công.
Ngưá»i Mặt Bạc ấy liá»n cưá»i nhạt, rồi vung chiếc gáºy sắt trong tay má»™t vòng, nói :
- Các hạ thực sự không chịu trao ra hay sao ?
ThÃch Thiết Hoa bá»—ng cất tiếng cưá»i như cuồng dại, nói :
- Chỉ cần các ông có thực tà i...
Ngưá»i Mặt Bạc ấy lại cưá»i nhạt, nói :
- Thế thì cứ thỠcho biết !
Tiếng “biết†má»›i vừa nói dứt, ngưá»i ấy đã vung chiếc gáºy sắt trong tay lên nhắm đánh vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn nghe má»™t tiếng vút.
Thế đánh cá»§a Ngưá»i Mặt Bạc đó tuy bá» ngoà i xem như không mạnh bao nhiêu, nhưng thá»±c sá»± thì bên trong có má»™t sức mạnh rất phi thưá»ng.
ThÃch Thiết Hoa thấy thế liá»n kêu lên :
- Äệ đê, mau nhảy lui ra sau...
Tiếp liá»n vá»›i tiếng quát ấy, nà ng đã lao vút ngưá»i tá»›i, vung chưởng ngá»c lên công ra chá»›p nhoáng hai chưởng.
Thế đánh cá»§a nà ng thá»±c nhanh nhẹn đến mức ai trông thấy cÅ©ng phải chắc lưỡi lắc đầu. ThÃch Äinh Nhạn thấy váºy không khá»i á»›n lạnh cả tâm can, vá»™i và ng thối lui ra sau. Trong trưá»ng hợp ấy, thá»±c chà ng có muốn tấn công kẻ địch cÅ©ng không còn thá»i giá» cho chà ng hà nh động kịp nữa.
Ngay lúc đó, chà ng vừa má»›i thấy bóng ngưá»i bay thoáng đến, tức thì ThÃch Thiết Hoa và Ngưá»i Mặt Bạc gầy bé kia lại nhanh nhẹn dá»™i ra ngay. ThÃch Thiết Hoa lui liên tiếp gần má»i bước má»›i gắng gượng đứng vững lại được.
ThÃch Äinh Nhạn hết sức kinh hãi, đưa mắt nhìn thì trông thấy đôi má cá»§a tá»· tá»· mình đã tái nhợt, đôi mắt cÅ©ng khẻ nhắm, tá»±a hồ như rất Ä‘au đướn. Nhưng sau đó thì nà ng lại mở to mắt ra như thưá»ng.
Riêng Ngưá»i Mặt Bạc thì “ụa†liên tiếp hai tiếng to, máu tư Æ¡i từ miệng trà o ra như suối, té ngồi luôn trên đất.
Tất cả má»i việc ấy Ä‘á»u xảy ra trong má»™t cái chá»›p mắt, không có ai thấy rõ giữa ThÃch Thiết Hoa và Ngưá»i Mặt Bạc gầy bé kia đã choảng nhau như thế nà o mà đến ná»—i cả hai Ä‘á»u bị thương như thế.
Rẻng !....
Ngưá»i Mặt Bạc đứng ở phÃa mặt liá»n tuốt thanh trưá»ng kiếm ra, ánh thép chiếu ngưá»i. Hắn cất tiếng cưá»i lá»›n, lá»›t thẳng tá»›i phÃa ThÃch Äinh Nhạn, nói :
- Lão phu bất tà i, nhưng muốn lãnh giáo cá»§a các hạ và i thế võ tuyệt há»c.
Bá»—ng nhiên ngưá»i áo và ng ấy liá»n cất tiếng cưá»i nhạt, rồi đứng thẳng ngưá»i lên.
Tiếng cưá»i nhạt cá»§a ông ta gồm có cả cái giá»ng khinh lá»n, nên nghe thá»±c là chướng tai.
Ngưá»i Mặt Bạc cầm thanh trưá»ng kiếm ấy vụt dừng bước đứng lại. Äôi mắt sắc bén từ hai lổ trống trên chiếc mặt nạ bạc cá»§a y bá»—ng chiếu thẳng và o khung mặt cá»§a ngưá»i áo và ng, lạnh lùng quát :
- Chẳng hay các hạ là cao nhân ở nơi nà o ?
Ngưá»i áo và ng cưá»i nhạt, đáp :
- Ngân Diện Há»™i thu nạp tất cả những cao thá»§ trong thiên hạ, uy danh là m khiếp sợ cả võ lâm. Còn lão phu đây chẳng qua là má»™t tiểu tốt, váºy chẳng xng tên há» cÅ©ng không hại chi...
- Như thế là các hạ đến tiếp tay cho tên há» ThÃch nà y chăng ?
- Nói tiếp tay thì tháºt chẳng dám, mà thá»±c ra chỉ là can thiệp đến những việc bất bình, thế thôi !
Câu nói vừa dứt, ngưá»i áo và ng chỉ lắc má»™t cái là đã lao ngưá»i đến sát trước mặt Ngưá»i Mặt Bạc Ä‘ang cầm kiếm ấy rồi.
Ngưá»i áo và ng thần bà kia bá»—ng nhiên tá» rõ thấi độ cá»§a mình, chẳng những là m ThÃch Äinh Nhạn phải ngạc nhiên, mà đồng thá»i hai Ngưá»i Mặt Bạc kia cÅ©ng không khá»i hết sức lấy là m lạ.
ThÃch Äinh Nhạn cưá»i vui vẻ, nói :
- Lão tiá»n bối tiếp tay cho, tại hạ hết sức cảm kÃch. Nhưng, hiện nay giữa các ngưá»i trong Ngân Diện Há»™i và tại hạ đây đã trở thà nh không thể cùng chung sống dưới bóng mặt trá»i, váºy xin tiá»n bối hãy nhưá»ng cho kẻ hèn nà y thanh toán há».
Nói dứt lá»i, chà ng liá»n trà n nhanh tá»›i trước mặt Ngưá»i Mặt Bạc Ä‘ang cầm kiếm, lạnh lùng quát to, rồi vung chưởng lên đánh xéo vá» ngưá»i ấy.
Thế chưởng đó cá»§a ThÃch Äinh Nhạn mạnh mẽ phi thưá»ng vì chà ng đã váºn dụng toà n lá»±c trong ngưá»i đánh ra. Ngưá»i Mặt Bạc liá»n vung lưỡi kiếm lên, ánh sáng láºp lòe, phản công lại.
Hai ngưá»i, kẻ công ngưá»i đỡ nhanh nhẹn như gió cuốn. Ngưá»i Mặt Bạc thấy sức tấn công cá»§a đối ph ương dữ dá»™i nên liá»n hét lên má»™t tiếng to, rồi lại vung thanh trưá»ng kiếm trong tay ra, quét vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn má»™t thế kiếm thứ hai.
Thế kiếm Ngưá»i Mặt Bạc thá»±c vô cùng lợi hại, khiến ThÃch Äinh Nhạn nhìn thấy cÅ©ng phải á»›n lạnh cả tâm can, nên bất giác phải lùi ra sau ba bước.
Giữa lúc ThÃch Äinh Nhạn vừa lùi ra sau, Ngưá»i Mặt Bạc to béo đứng bên cạnh đấy liá»n thò nhanh tay mặt ra chụp thẳng và o áo cá»§a ThÃch Äinh Nhạn.
Thế chụp ấy, phối hợp vá»›i thế công trước mặt cá»§a hai đối ph ương, khiến cho ThÃch Äinh Nhạn không biết tránh và o đâu nữa.
Nhưng...
Ngưá»i áo và ng quát to rằng :
- Các ngưá»i hãy lui lại !
Liá»n đó, thì thấy bóng và ng lao tá»›i, cánh tay mặt cá»§a lão già đã vung lên đánh xéo má»™t chưởng vá» phÃa hai ngưá»i rồi.
Chưởng lá»±c cá»§a ngưá»i áo và ng đã đẩy lui Ngưá»i Mặt Bạc to béo kia. Nếu không có thế đánh ấy cá»§a ngưá»i áo và ng, thì ThÃch Äinh Nhạn tất đã bị thương hoặc vong mạng dưới tay đối ph ương rồi.
ThÃch Äinh Nhạn hết sức giáºn dữ, Ä‘ang định phản công trả lại, thì bá»—ng nghe có tiếng nói nhá» như muổi kêu văng vẳng bên tai :
- Sưao không chạy Ä‘i ? Bá»n cao thá»§ báºc nhất trong Ngân Diện Há»™i đã sắp đến nÆ¡i rồi!
ThÃch Äinh Nhạn sợ hãi đưa mắt nhìn ngưá»i áo và ng không khá»i bắt rùng mình, vì những câu nói ấy là do chÃnh miệng ông ta nói ra. ThÃch Äinh Nhạn tuy không biết ngưá»i áo và ng ấy là ai, nhưng qua thái độ cá»§a ông ta đã cho biết ông ta không phải là kẻ địch.
ThÃch Äinh Nhạn sợ hãi lui ra sau má»™t bước.
Ngưá»i áo và ng thấy thế liá»n quắc mắt giáºn dữ nhìn thẳng và o mặt ThÃch Äinh Nhạn, như có ý nói :
“Ng Æ¡i không chạy còn đợi chết hay sao?â€.
ThÃch Äinh Nhạn lÄ©nh há»™i được ý ấy, không khá»i kinh hoà ng, liá»n vung chưởng đánh xéo vỠđịch má»™t chưởng, rồi bất thần nhún mình nhảy lên lá»›t thẳng vá» phÃa vùng rừng núi ở phÃa sau.
ThÃch Äinh Nhạn vì muốn bảo tồn má»i sáu quân cá» Ä‘ang giữ trong ngưá»i nên không thể không nghe theo lá»i cá»§a ngưá»i áo và ng, tạm thá»i rá»i bá» nÆ¡i ấy.
Việc ThÃch Äinh Nhạn bất ngá» bá» chạy như vượt ra ngoà i sá»± dá»± Ä‘oán cá»§a Ngưá»i Mặt Bạc kia, bởi thế, Ngưá»i Mặt Bạc to béo quát to :
- Ngư ơi chạy đi đâu ?
Tức thì hắn lao ngưá»i Ä‘uổi theo ThÃch Äinh Nhạn, vung chưởng đánh vút tá»›i.
Hà nh động cá»§a Ngưá»i Mặt Bạc to béo ấy tuy rấy nhanh nhẹn nhưng ngưá»i áo và ng đã kịp thá»i quát to :
- Ông bạn hãy xem chưởng đây !
Tiếng “đây†vừa dứt, thì luồng chưởng lá»±c cá»§a ông ta đã cuốn tá»›i Ngưá»i Mặt Bạc to béo Ä‘ang trên đà nhún ngưá»i vá»t lên. Ngưá»i Mặt Bạc to béo dưá»ng như đã biết ngưá»i áo và ng không phải là tay tầm thưá»ng nên vá»™i và ng lùi ngưá»i lại.
Chỉ trong khoảng thá»i gian chá»›p mắt đó, má»™t Ngưá»i Mặt Bạc khác thét to, vừa vung lưỡi kiếm chiếu ngưá»i ánh thép tấn công thẳng vá» phÃa ngưá»i áo và ng.
Thế kiếm ấy, trước tiên thà nh má»™t vững kiếm hoa chói rá»±c, rồi má»›i biến thà nh ba là n kiếm, vừa quét vừa chém vừa Ä‘iểm thẳng và o ba nÆ¡i hiểm yếu trên ngưá»i ngưá»i áo và ng. Äây quả là má»™t kiếm pháp vừa kỳ diệu vừa ác liệt. Ngưá»i áo và ng trông thấy thế, không khá»i á»›n lạnh cả xương sống và nhất thá»i ông đã bị vây khốn giữa bức mà n kiếm quang ấy.
Thừa dịp đó, Ngưá»i Mặt Bạc to béo đã lao mình Ä‘uổi gấp theo ThÃch Äinh Nhạn.
Sá»± diá»…n biến cá»§a tráºn đánh khiến ai nhìn thấy cÅ©ng không khá»i lo sợ. Ngưá»i áo và ng dù có tà i thông thiên hay dù có ba đầu sáu tay Ä‘i nữa, cÅ©ng không là m sao Ä‘uổi kịp theo cháºn lấy Ngưá»i Mặt Bạc to béo kia được.
Thốt nhiên, ThÃch Thiết Hoa vốn Ä‘ang ngồi yên má»™t chá»— để váºn công chữa trị ná»™i thương, bá»—ng mở bừng mắt và trông thấy rõ má»i tình hình nguy khốn đó. Bởi thế, nà ng thầm kêu lên rằng :
- Nguy mất !
Liá»n đó, nà ng liá»n đứng phất dáºy, không kể chi đến ná»™i thương cha là nh hẳn, vá»t ngưá»i bay lên cháºn đưá»ng cá»§a gã Mặt Bạc to béo lại. Nà ng vung chưởng đánh thẳng và o ngưá»i hắn.
Ngưá»i Mặt Bạc ấy bất ngá» bị ThÃch Thiết Hoa ngăn cháºn lại, nên hắn giáºn dữ gầm lên má»™t tiếng to. Äồng thá»i Ä‘i theo tiếng gầm đó, má»™t luồng kiếm quang lóe lên tức thì thanh trưá»ng kiếm đã siết chặt trong tay y và nhanh nhẹn công thẳng vá» phÃa ThÃch Thiết Hoa.
Tất cả những việc ấy Ä‘á»u xảy ra trong má»™t cái chá»›p mắt.
ThÃch Äinh Nhạn khi đã lá»›t và o trong gian chòi tranh, nhìn không thấy cô gái áo xanh đâu nữa thì không khá»i giáºt nẩy mình. Chà ng cÅ©ng có má»™t ý nghÄ© như ThÃch Thiết Hoa là chẳng biết cô gái áo xanh ná» cướp Bạch Dung Ä‘i vá»›i mục Ä‘Ãch gì ?
ThÃch Äinh Nhạn biết tình trạng trước mắt hết sức nguy khốn nên không kịp nghÄ© ngợi nhiá»u, liá»n vá»t thẳng ra cá»a sau nhắm má»™t cánh rừng chạy bay và o đấy.
Nhưng trong khi ThÃch Äinh Nhạn vừa má»›i vá»t ngưá»i lên thì bất ngỠđã nghe má»™t tiếng quát lạnh lùng vang lên :
- Ông bạn đứng lại đã !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế không khá»i giáºt bắn ngưá»i.
Chà ng liá»n dừng chân đứng lại, quay mặt nhìn vá» hướng có tiếng nói thì không khá»i rùng mình, đồng thá»i bất giác thối lùi ra sau hai bước.
Vì rõ rà ng là cô gái áo xanh thần bà kia, mặt hiện đầy sát khà đang đứng như má»™t bóng ma ở phÃa sau lưng chang không biết từ lúc nà o.
|

01-02-2010, 02:06 PM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 17: Giá»t lệ Ä‘oạn trưá»ng
Nguồn:Việt đồng tâm
Việc xuất hiện đột ngá»™t cá»§a cô gái áo xanh tức Khôi Tâm Nhân nà y khiến ThÃch Äinh Nhạn biết rằng tình hình cà ng nguy ngáºp hÆ¡n. Chà ng đã biết cô gái ấy cao cưá»ng đến mức không ai ngỠđến được.
Váºy nếu đôi bên xung đột vá»›i nhau thì chắc chắn má»i sáu quân cá» phÃa xanh bằng hồng ngá»c nà y sẽ lá»t và o tay đối ph ương mất.
Khôi Tâm Nhân lạnh lùng nói :
- Ông bạn há» ThÃch, có lý nà o ông định nuốt lá»i hứa hay sao ?
ThÃch Äinh Nhạn rùng mình, trên khóe miệng cá»§a chà ng bá»—ng lại hiện lên má»™t nu cưá»i lạnh lùng man rợ, nói :
- Cô đã cứu sống cô ấy rồi ?
- Äúng như váºy !
- Hiện tại cô ấy ở đâu ?
- Ở tại cánh rừng trúc kia !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế thầm nói rằng :
- Té ra ngư ơi mang Bạch Dung đến rừng trúc để chữa trị vết thương cho nà ng.
Thảo nà o ta không cho rằng ngư ơi đã cướp đoạt nà ng mang đi rồi.
Khôi Tâm Nhân lạnh nhạt há»i :
- Anh không tin hay sao ?
- Tôi cần phải đến gặp cô ấy xem sao trước đã !
- ÄÆ°á»£c, Anh cứ Ä‘i Ä‘i !
Nói Ä‘oạn, nà ng liá»n quay ngưá»i Ä‘i thẳng vá» phÃa cánh rừng trúc. Nhưng nà ng má»›i Ä‘i được mấy bước thì bá»—ng dừng chân đứng lại, xoay đôi tròng mắt má»™t lợt, rồi cất tiếng cưá»i lạnh lùng hết sức ghê rợn.
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i á»›n lạnh cả tâm can, buá»™t miệng há»i :
- Cô cưá»i gì thế ?
Khôi Tâm Nhân không trả lá»i, nhưng tiếng cưá»i im bặt, rồi lại rảo bước Ä‘i thẳng và o cánh rừng trúc.
NÆ¡i ấy, bên cạnh má»™t tảng đá to, quả nhiên Bạch Dung Ä‘ang ngồi dá»±a ngưá»i nghỉ ngÆ¡i, sắc mặt khá tư Æ¡i tỉnh. Nhá»› đến việc Bạch Dung đã xả thân cứu mình, ThÃch Äinh Nhạn không khá»i cảm động kêu lên :
- Bạch muội !
Bạch Dung nghe tiếng kêu, đôi mắt liá»n mở to. Nà ng nhìn đăm đăm và o mặt ThÃch Äinh Nhạn má»™t lúc khá lâu, má»›i nói :
- Thôi ca ca...
- Anh tên là ThÃch Äinh Nhạn !
- Ủa ? ThÃch ca, em cám Æ¡n anh...
Câu nói cha dứt, hai dòng lệ đã tuôn rơi rà n rụa đôi má.
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Bạch muội muội, anh đã hại em !
Bạch Dung khẽ lắc đầu cất tiếng than buồn bã, rồi nói :
- Chỉ cần anh hiểu được lòng em là đủ rồi !
Những lá»i nói chân thà nh tá»± đáy lòng đã khiến ngưá»i nghe xót Ä‘au như can trà ng bị đứt từng Ä‘oạn. ThÃch Äinh Nhạn không dằn được sá»± cảm động, nên bèn lao ngưá»i thẳng vá» phÃa Bạch Dung, nói :
- Bạch muội muội, trước đây anh đã đối xỠtệ với em...
Vì quá xúc động, ThÃch Äinh Nhạn quyên hẳn Bạch Dung là ngưá»i Ä‘ang bị thương, nếu bị chà ng chụp mạnh thì miệng vết thương sẽ lại tét ra, dù không chết ngay cÅ©ng rất khó chữa là nh.
Bởi thế, cô gái áo xanh liá»n quát rằng :
- Bộ anh định giết chết cô ấy sao ?
Tức thì, nà ng nhanh nhẹn vung chưởng ngá»c lên chụp lấy ThÃch Äinh Nhạn kéo trở lại. Äồng thá»i, má»™t bà n tay khác cÅ©ng vung lên lẹ là ng bất thần tát cho ThÃch Äinh Nhạn hai cái tát tay Ä‘Ãch đáng. Hai cái tát tay ấy đã là m cho đôi má cá»§a ThÃch Äinh Nhạn đỠbừng. Chà ng giáºn dữ quát to :
- Cô kiếm chết mà !
Nói vừa dứt, chà ng vung tay thoi thẳng và o ngực cô gái áo xanh.
Khôi Tâm Nhân liá»n xoay tròn chưởng ngá»c cá»§a nà ng chụp lấy cổ tay cá»§a ThÃch Äinh Nhạn qua má»™t thế võ hết sức huyá»n diệu. ThÃch Äinh Nhạn cảm thấy nÆ¡i cổ tay cá»§a mình bị tê buốt, đồng thá»i, bị đối ph ương siết cứng không là m sao tránh được nữa.
ThÃch Äinh Nhạn giáºn dữ gầm lên :
- Tôi đổi mạng với cô đây !
Liá»n đó, chà ng bèn vung tay trái lên thoi thẳng và o ngưá»i cô gái áo xanh má»™t lần nữa.
Nhưng cánh tay cá»§a chà ng má»›i vung lên được má»™t ná»a thì cổ tay mặt bá»—ng cảm thấy Ä‘au buốt, rồi bao nhiêu sức lá»±c trong ngưá»i Ä‘á»u mất cả. Bởi thế, cánh tay trái tá»± nhiên buông xuôi trở xuống.
Cô gái áo xanh tức Khôi Tâm Nhân liá»n cưá»i lạnh lùng, nói :
- Tôi đã nói rồi, võ công cá»§a anh còn kém sút hÆ¡n tôi nhiá»u lắm kia mà !
Con mắt độc nhất cá»§a ThÃch Äinh Nhạn cÆ¡ hồ như sắp nãy lá»a. Chà ng uất ức vì không thể nuốt chững cô gái áo xanh nà y cho hả cÆ¡n bá»±c tức.
Cô gái áo xanh vẫn cưá»i lạnh lùng, nói :
- Ông bạn há» ThÃch...
- Con ngưá»i không biết sÄ© diện ! Ai là m bạn vá»›i cô bao giá» ?
Cô gái áo xanh bị ThÃch Äinh Nhạn mắng đến đôi má Ä‘á»u bừng Ä‘á», lạnh lùng nói:
- CÅ©ng được ! Nà y ThÃch Äinh Nhạn, thá»±c ta không thể ngá» rằng anh là má»™t con ngưá»i xấu xa hung ác như váºy !
- Cái chi ? Tôi là ngưá»i xấu xa hung ác ?
- Ngư Æ¡i định giết chết cô nương há» Bạch nà y để khá»i trao má»i sáu quân cá» hồng ngá»c ấy cho ta phải không?
ThÃch Äinh Nhạn nghe qua câu nói thì tức giáºn đến muốn nổ tung lòng ngá»±c, quát to :
- Cô...nói sao ?
- Nói sao ? Vừa rồi anh định nhảy chụp và o ngưá»i cá»§a Bạch cô nương, không phải là cố ý định giết chết cô ấy để khá»i phải đưa những quân cá» hồng ngá»c ấy cho tôi sao ?
- Cô...nói ba láp !
- Váºy có lẽ nà o anh...?
- Tôi đã yêu cô ấy !
- Thá»±c chứ ? ThÃch Äinh Nhạn, anh mà cÅ©ng biết yêu nữa sao ?
ThÃch Äinh Nhạn giáºn dữ đến nghiến răng nghe trèo trẹo, căm tức vì không thể đánh má»™t chưởng cho cô gái áo xanh ấy chết Ä‘i.
Bạch Dung cất tiếng than buồn bã, rồi nói :
- Tôi tin rằng anh ấy yêu tôi tháºt !
Trong khi cô gái áo xanh định cất tiếng đáp lá»i, ThÃch Äinh Nhạn bất thần giáºt mạnh cánh tay mặt, định giãy cho thoát khá»i bà n tay cá»§a cô gái áo xanh.
Hà nh động ấy cá»§a ThÃch Äinh Nhạn quá bất ngưá», nên đã kéo cô gái áo xanh ngã và o lòng chà ng, vì nà ng không gượng lại được.
Trong khi ThÃch Äinh Nhạn vừa kinh hoà ng thì cô gái áo xanh đã nằm gá»n trong lòng chà ng rồi.
Bởi thế, nà ng không khá»i buá»™t miệng kêu lên má»™t tiếng kinh hãi, nhưng nà ng không còn đủ sức để vùng ngưá»i trở ra. Vì lúc ấy đầu ngón chân cá»§a ThÃch Äinh Nhạn đã đạp lên má»™t huyệt đạo hiểm yếu trên bà n chân cá»§a nà ng rồi.
Việc ấy hoà n toà n bất ngưá», nên chÃnh ThÃch Äinh Nhạn cÅ©ng không hay biết là bà n chân mình Ä‘ang đạp trúng má»™t huyệt đạo trên bà n chân cá»§a nà ng.
Cô gái áo xanh quát lên :
- Buông tay ra !
ThÃch Äinh Nhạn vốn không há» vòng tay ôm nà ng, nhưng nghe qua tiếng quát như nhắc nhở ấy, chà ng bá»—ng đưa tay lên ôm siết chặt nà ng lại, nói lá»›n :
- Tôi sẽ giết chết cô !
Thế rồi, đôi tay cá»§a chà ng siết tháºt mạnh, cÆ¡ hồ như muốn siết đứt ngang eo lưng cá»§a cô gái áo xanh. Äồng thá»i, bản tÃnh man rợ cá»§a chà ng lại sống dáºy, nên bất thần cúi xuống hôn xối xả lên đôi môi anh đà o cá»§a cô gái áo xanh ấy !
Cô gái áo xanh muốn la to lên, nhưng đã cháºm rồi. Nà ng bắt rùng mình, rồi nhắm nghiá»n đôi mắt lại.
Má»i việc diá»…n biến thá»±c vượt ra ngoà i sức tưởng tượng cá»§a má»i ngưá»i.
Có ai ngỠđược chỉ vì ThÃch Äinh Nhạn đạp trúng má»™t huyệt đạo trên bà n chân cá»§a cô gái áo xanh, nên tánh hung dữ như lang sói cá»§a chà ng lại được má»™t dịp thá»a thÃch.
Nhưng, bá»—ng nhiên chà ng đưa tay xô mạnh cô gái áo xanh ra, rồi vung tay trái lên tát thẳng và o má cá»§a cô gái hai cái tát tháºt mạnh, miệng nói :
- Cút đi mau !
Cô gái áo xanh tức giáºn đến tái cả mặt, liá»n quát to :
- Ngư ơi muốn chết mà !
Tức thì, ngá»c chưởng cá»§a nà ng vung lên nhắm đánh ngay và o ngá»±c cá»§a ThÃch Äinh Nhạn.
Vì thế võ cá»§a nà ng quá nhanh nhẹn và bất ngưá», nên ThÃch Äinh Nhạn không còn là m cách nà o tránh được nữa. Bạch Dung thấy thế, không kịp buá»™t miệng kêu lên má»™t tiếng kinh hãi.
Thế là , sau má»™t tiếng “phìnhâ€, ThÃch Äinh Nhạn miệng trà o máu tư Æ¡i, và cả ngưá»i bị hất bắn ra sau hÆ¡n má»™t trượng.
Ngay lúc ấy, bá»—ng có má»™t bóng ngưá»i nhanh như má»™t là n Ä‘iện xẹt lao thẳng vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn thò tay chụp tá»›i...
Cô gái áo xanh thấy váºy bèn kêu thầm :
- Há»ng mất !
Liá»n đó, nà ng bèn trà n tá»›i nhanh như má»™t luồng gió hốt, vung chưởng đánh thẳng và o bóng Ä‘en ấy.
Hà nh động cá»§a cô gái áo xanh thá»±c nhanh nhẹn đúng mức, ai nhìn đến cÅ©ng phải khiếp sợ. Vì thế, bóng ngưá»i kia đã bị chưởng lá»±c cá»§a nà ng kịp thá»i đẩy lùi ra sau ba bước.
Tiếp đó, sau má»™t tiếng “phịchâ€, cát bụi tung bay mịt mù, nguyên ngưá»i ThÃch Äinh Nhạn liá»n té lăn quay ra đất.
Cô gái áo xanh đưa mắt nhìn lên, đã thấy có má»™t Ngưá»i Mặt Bạc đứng sững tại đó. Ngưá»i Mặt Bạc ấy dưá»ng như không ngá» cô gái áo xanh đã đối phó quá nhanh nhẹn như thế, nên liá»n cất tiếng cưá»i nham hiểm nói :
- Thân pháp cá»§a cô nương quả mau lẹ tuyệt vá»i...
Tiếng “vá»i†vừa thốt ra khá»i miệng, y lại bất thần thò tay chụp thẳng và o ngưá»i cá»§a ThÃch Äinh Nhạn má»™t lần nữa.
Cô gái áo xanh lạnh lùng quát :
- Ngư ơi tìm cái chết mà !
Tiếng nói vừa dứt, nà ng đã vung chưởng ngá»c lên đánh chá»›p nhoáng ra hai chưởng.
Má»i việc ấy xảy ra trong cái chá»›p mắt. Trong khi cô gái áo xanh đẩy lui được Ngưá»i Mặt Bạc thì ThÃch Äinh Nhạn cÅ©ng từ từ ngồi lên. Nhưng bá»—ng nhiên, nghe cô gái áo xanh kêu lên :
- Hãy nằm yên xuống !
Tiếp đó là má»™t tiếng gà o thảm thiết. Ngưá»i Mặt Bạc kia đã bị cô gái áo xanh đánh trà o máu miệng và ngã ra chết tốt rồi.
Äôi má cá»§a cô gái áo xanh trở thà nh tái nhợt, dưá»ng như cÅ©ng đã bị thương nhẹ.
Bởi thế, cô ta liá»n thò và o áo lấy ra má»™t viên thuốc bá» và o miệng.
Ngay lúc ấy, ThÃch Äinh Nhạn cÅ©ng đã từ từ đứng lên, quắc mắt lá»m cô gái áo xanh má»™t lợt, rồi rảo bước bá» Ä‘i thẳng.
Cô gái áo xanh thấy váºy, liá»n chặn đưá»ng cưá»i nhạt nói :
- Các hạ Ä‘ang bị trá»ng thương kia...
- Vá»›i vết thương nà y, ThÃch Äinh Nhạn ta còn có thể tá»± chống đỡ được !
Cô gái áo xanh nghe thế, thầm mắng :
- Oan gia...ta...nhưng thôi !
Liá»n đó, nà ng lại thò và o áo lấy ra má»™t viên thuốc nữa đưa cho ThÃch Äinh Nhạn, nói :
- Xin anh hãy uống viên thuốc nà y và o !
- Lòng tốt ấy tôi xin ghi nhá»›. Nhưng, như tôi đã nói, má»™t vết thương như thế không là m chi được há» ThÃch tôi đâu !
- Anh thực không chịu uống à ?
- Chớ nói dà i dòng nữa !
Cô gái áo xanh cưá»i gượng nói :
- Cũng được !
Tiếng nói cá»§a cô gái áo xanh vừa dứt, thì thốt nhiên, má»™t tiếng quát to lại xé không gian truyá»n đến. ThÃch Äinh Nhạn không khá»i biến hẳn sắc mặt.
Vì ngay lúc ấy có má»™t bóng ngưá»i mặc áo xanh Ä‘ang lao thẳng vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn nhanh như má»™t là n tên xẹt.
Cô gái áo xanh khẻ quát :
- Các hạ mau chạy đi, để đây cho tôi lo được rồi !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế không khá»i giáºt mình. Ngay lúc ấy, cô gái áo xanh đã trà n thẳng tá»›i cháºn lấy bóng ngưá»i kia lại.
Trước tình trạng đó, ThÃch Äinh Nhạn không còn đủ thì giá» suy nghÄ© nhiá»u, vá»™i lao ngưá»i chạy bay vá» phÃa trước.
Dù ThÃch Äinh Nhạn Ä‘ang bị ná»™i thương, nhưng chà ng cÅ©ng vẫn phi nhanh vá»›i má»™t tốc độ phi thưá»ng.
Bá»—ng lúc ấy, lại có má»™t tiếng quát to xé không gian truyá»n đến rằng :
- Äứng lại !
Tiếng nói vừa dứt, má»™t bóng xnh lại bay vút vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn vung chưởng lên nhắm và o lưng chà ng quét tá»›i nghe má»™t tiếng vút.
ThÃch Äinh Nhạn giáºt mình buá»™t miệng kêu lên má»™t tiếng “ồâ€, rồi dừng chân đứng lại. Lúc ấy, trước mặt chà ng không còn đưá»ng để chạy nữa. Trước mặt đã là cái hố sâu.
Chà ng liá»n xoay ngưá»i lại, thấy trước mặt mình đã có ba Ngưá»i Mặt Bạc mặc áo xanh đứng sững ở đấy. Chà ng liá»n biến hẳn sắc mặt, quát rằng :
- Các ngưá»i thá»±c không chịu buông tha ThÃch Äinh Nhạn ta sao ?
Má»™t Ngưá»i Mặt Bạc đứng phÃa trái cưá»i nhạt, nói :
- Chỉ cần các hạ đưa ra má»i sáu quân cá» phÃa xanh kia là êm xuôi tất cả.
- Ta không đưa ra thì thế nà o ?
- Ha ha ha...! E rằng... Ngư ơi sẽ chắc chắn phải chịu chết đó !
ThÃch Äinh Nhạn cưá»i tá»± nhiên, đáp :
- Váºy hãy thá» cho biết !
- Thế là ngư ơi nhất định không đưa ra phải chăng ?
- Äúng thế !
Câu nói cá»§a ThÃch Äinh Nhạn cha dứt, từ xa lại có má»™t tiếng hú to vá»ng lại.
Liá»n đó, Ngưá»i Mặt Bạc áo xanh kia vá»™i và ng trà n ngay tá»›i trước mặt ThÃch Äinh Nhạn vung chưởng lên đánh thẳng và o chà ng nghe má»™t tiếng vút.
Chưởng lá»±c cá»§a ngưá»i áo xanh ấy đánh ra cuốn tá»›i ồ ạt như muôn đợt sóng gà o.
ThÃch Äinh Nhạn lúc đó Ä‘ang bị trá»ng thương thì là m thế nà o đỡ nổi chưởng lá»±c nghìn cân cá»§a đối ph ương được ?
Bởi thế, chà ng lách mình nhảy tránh...
Giữa lúc chà ng má»›i nhún ngưá»i cha kịp nhảy, má»™t Ngưá»i Mặt Bạc đứng ngay giữa đã thét lên má»™t tiếng to, rồi nhanh nhẹn thò cánh tay mặt ra chụp thẳng và o áo cá»§a ThÃch Äinh Nhạn.
Ba tên Mặt Bạc áo xanh Ä‘á»u là cao thá»§ báºc nhì trong Ngân Diện Há»™i thế mà võ công cá»§a hỠđã cao cưá»ng đến mức khiếp ngưá»i.
Vì ThÃch Äinh Nhạn cha kịp nhảy tránh, mà thế võ chụp tá»›i cá»§a đối ph ương đã đến nÆ¡i rồi, nên chà ng bắt buá»™t phải liá»u mạng vung chưởng đánh mạnh ra, đồng thá»i nhảy lui vá» phÃa sau thá»±c nhanh chóng.
Sau thế đánh ấy bỗng chà ng cảm thấy có vị mặn mặn trong cổ rồi “ụa†lên một tiếng, nhổ ra một búng máu tư ơi. Hơn nữa, vì trong cơn bối rối nên chà ng quên bẳn cách sau lưng mình ba bước là một cái hố sâu muôn trượng.
Bởi thế, sau khi ụa ra một búng máu tư ơi thì chà ng đã bị hụt chân rơi luôn xuống cái hố sâu ấy rồi.
Ba gã Mặt Bạc áo xanh trông thấy thế không khá»i kinh hoà ng, buá»™t miệng kêu lên thà nh tiếng.
Riêng ThÃch Äinh Nhạn sau khi rÆ¡i ngưá»i xuống hố thì đầu óc cá»§a chà ng đã hoang mang không còn biết chi nữa. Chà ng chỉ còn cảm thấy thân mình Ä‘ang rÆ¡i vun vút mà thôi...
Chẳng rõ đã trải qua bao lâu sau, chà ng má»›i từ từ tỉnh lại và mở trừng mắt ra nhìn, thì thấy nÆ¡i chà ng Ä‘ang nằm dưá»ng như là má»™t cái sÆ¡n động.
Chà ng thầm há»i :
- Có lý đâu ta cha chết hay sao ?
Vừa nghÄ© thế, chà ng liá»n đưa tay véo và o đùi mình thì cảm thấy Ä‘au đướn nên biết mình cha chết thá»±c.Bởi váºy, chà ng liá»n váºn dụng ná»™i lá»±c xem sao thì thấy các huyệt đạo cÅ©ng như kinh mạch trong ngưá»i Ä‘á»u thông suốt tất cả. Chà ng cảm thấy hết sức lấy là m lạ, băn khoăn tá»± há»i không biết ai đã cứu mạng cho mình ?
Chà ng từ chiếc sạp đá Ä‘ang nằm chá»i tay ngồi dáºy sá» và o áo thì thấy má»i sáu quân cá» vẫn còn nên trong lòng thấy đỡ lo nhiá»u.
|

01-02-2010, 02:08 PM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
Hồi 18: Phong trần cuồng khách
Nguồn:việt đồng tâm
Trong khi ThÃch Äinh Nhạn định bước xuống sạp đá, bá»—ng nghe má»™t giá»ng nói già nua há»i :
- Thằng bé kia thương thế của ngư ơi đã hoà n toà n là nh hẳn cha ?
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế không khá»i giáºt nẩy mình. Chà ng ngó theo hướng tiếng nói phát ra thì thấy từ trong phÃa sâu cá»§a cái sÆ¡n động có má»™t lão già gầy đét, tóc tai rối bù ngồi xếp bằng tại đó.
Chừng ấy, ThÃch Äinh Nhạn như đã hiểu ra má»i lẽ vá»™i và ng quỳ xuống nói :
- Vãn bối xin cảm tạ Æ n cứu mạng cá»§a lão tiá»n bối !
Quái nhân ấy liá»n cất tiếng cưá»i dà i, nói :
- Không phải lạy lục là m chi cho mệt, hãy đứng lên Ä‘i nà o ! Nà y, thằng bé kia, ngư Æ¡i tên gá»i là chi thế ?
ThÃch Äinh Nhạn trông thấy đối ph ương có hình dạng thá»±c đáng khiếp sợ, nhưng giá»ng nói lại rất dịu ngá»t, nên liá»n đáp rằng :
- Tôi há» Thôi...u?a, mà không tôi gá»i là ThÃch Äinh Nhạn !
Quái nhân ấy có vẻ hÆ¡i sá»ng sốt, nói :
- Ngư Æ¡i gá»i là ThÃch Äinh Nhạn à ?
- Äúng như váºy !
- Thế ngư Æ¡i là con cá»§a ThÃch Xuyên Dương chăng ?
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i giáºt mình, buá»™t miệng nói :
- Tại sao ông lại biết ?
Quái nhân ấy cưá»i nhạt đáp :
- Äấy là ta chỉ Ä‘oán váºy thôi !
Nghe thế, ThÃch Äinh Nhạn lấy là m nghi. Chà ng tá»± há»i :
- Không biết quái nhân nà y là ai ? Tại sao ông ta lại biết mình là con cá»§a ThÃch Xuyên Dương ?
Bởi thế, đôi mắt chà ng chiếu rực ánh sáng kinh ngạc, nói :
- Vãn bối có thể thỉnh giáo cho biết danh hiệu cá»§a lão tiá»n bối không?
Quái nhân ấy cưá»i ha hả má»™t lúc, rồi nói :
- Ta ?... Ta gá»i là gì ? ChÃnh ta đây cÅ©ng không còn nhá»› nữa...!
ThÃch Äinh Nhạn ngạc nhiên nói :
- Quên rồi ?
- Äúng như váºy, ta đã quên mất rồi. Ta đã quên mất tất cả rồi ! ồ, nà y thằng bé kia, tại sao vừa rồi ngư Æ¡i lại nói ngư Æ¡i há» Thôi ?
- Vì tôi lại còn một cái tên là Thôi Thiên Hà n !
- Cái chi ?
Quái nhân ấy buá»™t miệng kêu lên má»™t tiếng kinh hoà ng, rồi đứng phắt dáºy, đôi mắt sáng ngưá»i, bất thần bước thẳng vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn, há»i :
- Ngư Æ¡i gá»i là Thôi Thiên Hà n ?
- Tha, đúng như váºy !
- Ngư ơi nói ba láp !
ThÃch Äinh Nhạn cưá»i tá»± nhiên đáp :
- Thực đấy !
- Ngư ơi...có biết Thôi Thiên Hà n là ai không ?
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Nguyên nhân tôi có cái tên Thôi Thiên Hà n là như thế nà y :
Lão tiá»n bối chắc có biết Phong Trần Cuồng Khách Thôi Thiên Hà n ấy chứ ?
- Äúng váºy ! Rồi sao nữa ?
- NghÄ©a mẫu cá»§a tôi có má»™t ngưá»i con gái tên gá»i là Lê Thái Hoa. Ông biết sá»± việc đã xảy ra như thế nà o không ?
Äôi mắt cá»§a quái nhân ấy bá»—ng sáng rá»±c, nói :
- Sưao nữa ?
- Cái lão bất lương !....
- Ha, ngư ơi mắng ai thế ?
- Tôi mắng Thôi Thiên Hà n !
- Thôi Thiên Hà n ?... Sao thế, váºy ngư Æ¡i tá»± mắng ngư Æ¡i ?
- Không ! Tôi muốn mắng Phong Trần Cuồng Khách Thôi Thiên Hà n kia, vì ông ta là một gã bất lương...!
ThÃch Äinh Nhạn nói đến đây, cố tình dừng câu nói lại, đưa mắt liếc vá» phÃa quái nhân ấy, rồi má»›i nói tiếp :
- Vì ông ta đã đưa ngưá»i yêu cá»§a ông ta cho Thông Thiên Ma Tôn là m tình nhân.
Hừ, ông ta dùng mu ấy cÅ©ng thá»±c là sâu sắc. Nhưng ông có biết kết quả thế nà o không? Nghe đâu, sau đó vì cÆ¡ mu bại lá»™, Lê Thái Hoa bị Thông Thiên Ma Tôn giết chết má»™t cách oan uổng. Váºy, ông thá» nghÄ© Thôi Thiên Hà n có phải là bất lương không ?
Lúc đó, râu tóc cá»§a quái nhân ná» Ä‘á»u dá»±ng đứng cả lên, nói :
- Äúng thế, hắn là má»™t gã bất lương !
ThÃch Äinh Nhạn cưá»i lạnh lùng nói :
- Vì ông đã hại chết ngưá»i yêu cá»§a ông ta, nên nghÄ©a mẫu cá»§a tôi tức giáºn tìm ông ta để trả thù. Nhưng con ngưá»i bất lương ấy lánh mặt không để cho nghÄ©a mẫu tôi gặp. Do đó, sau khi nghÄ©a mẫu tôi cứu được tôi liá»n đặt tên tôi là Thôi Thiên Hà n, cố ý là để nhá»› mãi mối thù đối vá»›i con ngưá»i bất lương ấy đã hại chết con cá»§a bà .
- Thế nghĩa mẫu của ngư ơi hiện giỠở đâu ?
- Äã chết rồi !
- Tại sao chết thế ?
- Bà bị ngưá»i ta đầu độc giết chết. Ngưá»i đầu độc bà là Vô Hình Äá»™c Quân.
Nói đến đây, chà ng ngng lại trong giây lác, rồi lại tiếp :
- Tha lão tiá»n bối, theo ý ông, thì gã bất lương Thôi Thiên Hà n ấy có đáng giết không?
- Äáng giết lắm !
- Tôi gá»i hắn là gã bất lương có quá đáng chăng ?
- Không quá đáng tà nà o cả !
- Váºy tôi kêu hắn là gã bất lương phải lắm chứ ?
- Phải lắm !
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng cưá»i ha hả, nói :
- Tha lão tiá»n bối, tôi có má»™t váºt nà y muốn trao cho ông !
- Váºt chi thế ?
ThÃch Äinh Nhạn thò và o áo lấy ra phong thÆ¡ cá»§a chà ng thiếu niên thô lá»— đã trao trước đây, đưa ra và lạnh lùng nói :
- Nà y con ngưá»i bất lương, đấy là phong thư gởi cho ông, ông hãy lấy Ä‘i.
Quái nhân ấy biến sắc mặt, đưa mắt nhìn thấy trên phong bì rõ rà ng là gởi cho Thôi Thiên Hà n. Lão ta nháºn lấy phong thư rồi láºt qua láºt lại xem xét cho tháºt kỹ.
Trong khi đó, ThÃch Äinh Nhạn đã cất bước bá» Ä‘i ra ngoà i cá»a động.
Quái nhân ấy vụt quát to :
- Äứng lại !
ThÃch Äinh Nhạn dừng chân quay ngưá»i lại há»i :
- Ông còn có việc gì nói nữa ?
- Ngư ơi có biết ta là ai không ?
- Nếu không biết ông là ai, tại sao tôi lại trao phong thư ấy cho ông ?
Quái nhân ấy liá»n cất tiếng cưá»i to, nói :
- Thằng bé ngông kia, ta phục ngư Æ¡i, gan ngư Æ¡i cÅ©ng to lắm đấy ! Äã biết ta là ai rồi, thế còn dám mắng ta là gã bất lương ?
- Tôi mắng ông thì sao chứ ?
- Tốt lắm...
- Vì đấy hoà n toà n hợp lý, chÃnh ông vừa rồi cÅ©ng đã nói đáng mắng kia mà !
Phong Trần Cuồng Khách Thôi Thiên Hà n cất giá»ng lạnh lùng há»i rằng :
- Tại sao ngư ơi biết ta là Thôi Thiên Hà n ?
- Äó có chi là lạ ? Vì khi tôi vừa mắng bất lương thì chẳng phải ông đã nói :
“ng ơi mắng ai thế ?†đấy sao ? NhỠthế mà tôi biết ngay ông là Phong Trần Cuồng Khách rồi.
Phong Trần Cuồng Khách buồn rầu cất tiếng than dà i, nói :
- Äúng lắm, ta đã hại chết má»™t ngưá»i con gái đã yêu ta, nhưng bao nhiêu ngưá»i khác nà o có thể hiểu được ta. Ôi ! Sau nà y ta là m sao dám gặp mặt Lê Thái Hoa ở chốn cá»u tuyá»n ?
Nói dứt lá»i, giòng lệ nóng tuôn rÆ¡i lả chả. ThÃch Äinh Nhạn lạnh lùng nói :
- Nếu biết như thế, tại sao thuở ấy ông lại...? Phong Trần Cuồng Khách ông quả là má»™t con ngưá»i ngông cuồng tháºt...
- Không ! Ta là má»™t hung thá»§ giết ngưá»i đây !
- Ông có hối háºn không ?
- Phải, suốt hai mươi năm qua, ta sống mãi ở đây và lúc nà o cũng hối tiếc vỠviệc ấy. Ta không thể quên được nà ng, nhất là không thể quên được tình yêu của nà ng đối với ta.
- Nhưng giỠthì đã muộn rồi !
- Phải, đã muộn rồi. Ta đã hại nà ng chết rồi...
Ông nói cha hết lá»i, bá»—ng òa lên khóc má»™t cách Ä‘au đướn, trông rất cảm động.
ThÃch Äinh Nhạn thấy thế cÅ©ng má»§i lòng suýt nữa rÆ¡i lệ.
Qua cỠchỉ ấy, đủ thấy sự đau đướn trong lòng của ông ta hết sức chân thà nh sâu xa. CỠchỉ ấy không thể giả tạo được.
ThÃch Äinh Nhạn cất tiếng than, rồi nói :
- Tha lão tiá»n bối, ông chá»› nên quá Ä‘au xót là m gì. Dù sao cô ấy cÅ©ng đã chết rồi. Trước kia, khi cô ấy còn sống, ông không đối xá» tốt vá»›i cô ấy, thì giỠđây dù có khóc bao nhiêu cÅ©ng vô dụng thôi !
Phong Trần Cuồng Khách cố đè nén tiếng khóc, nên nhất thá»i sắc mặt cá»§a ông tái nhợt trông thá»±c đáng sợ. Lá»›p da mặt nhăn nheo cá»§a ông Ä‘ang co rút như hết sức Ä‘au đướn.
Ông đưa mắt nhìn ThÃch Äinh Nhạn má»™t lúc, bèn nói :
- Thôi, ngư ơi đi đi !
Nhưng ThÃch Äinh Nhạn vẫn đứng yên má»™t chá»—. Phong Trần Cuồng Khách lại nói:
- Hãy để ta ở yên đây, để ta mãi mãi hối tiếc việc là m cá»§a ta đối vá»›i nà ng. Ngư Æ¡i hãy Ä‘i Ä‘i, không cần cảm tạ Æ n cứu mạng cá»§a ta đối vá»›i ngư Æ¡i là m gì !
ThÃch Äinh Nhạn vẫn đứng y nguyên má»™t chổ. Phong Trần Cuồng Khách ngạc nhiên nói :
- Ngư ơi không đi sao ?
- Tôi cha muốn đi ngay bây giỠ!
Phong Trần Cuồng Khách cất tiếng khẽ than, rồi đưa mắt liếc qua phong th, há»i:
- Ngư ơi đã có gặp Võ Lâm Chi Thần ?
- Tôi cha có gặp !
- Như váºy, phong thư nà y ngư Æ¡i đã lấy được từ đâu thế ?
- Ông ấy bảo đồ đệ của ông...
Sau đó, chà ng bèn Ä‘em má»i việc kể lại má»™t lợt cho Phong Trần Cuồng Khách nghe.
Phong Trần Cuồng Khách xé phong thư ra xem má»™t lúc, bá»—ng cau mà y lại há»i ThÃch Äinh Nhạn rằng :
- Viết chi thế ?
- Không có viết chi cả sao ?
Nhưng qua thái độ cá»§a ông ta sau khi Ä‘á»c xong bức thư thì có thể Ä‘oán biết rằng trong bức thư ấy chắc là đỠcáºp đến những chuyện có dÃnh lÃu tá»›i giá»›i giang hồ.
ThÃch Äinh Nhạn nghÄ© thế, liá»n nhá»› đến những quân cá» bằng hồng ngá»c, nên đưa mắt nhìn qua Phong Trần Cuồng Khách, nói :
- Tha lão tiá»n bối, tôi muốn há»i ông má»™t việc !
- Việc chi thế ?
- Nghe nói ông có giữ má»i sáu quân cá» phÃa đỠbằng hồng ngá»c phải không?
Sắc mặt của Phong Trần Cuồng Khách khẻ biến đổi, nói :
- Äúng như váºy, có chi không ?
- Hiện giỠông còn giữ trong ngưá»i chứ ?
- Không, đã bị thất lạc rồi !
- Thất lạc tất cả sao ?
- Äúng như váºy !
ThÃch Äinh Nhạn cau mà y, nói :
- Má»i sáu quân cỠấy có phải là Võ Lâm Chi Thần đã trao cho ông không ?
- Không sai tà nà o cả !
- Bá»™ cá» bằng hồng ngá»c ấy có Ä‘iá»u chi bà máºt chăng ?
- Ta không thể nói được !
- Tại sao thế ?
Phong Trần Cuồng Khách cưá»i ha hả, nói :
- Váºy ta và ngư Æ¡i đánh cuá»™c vá»›i nhau, ngư Æ¡i có bằng lòng không ?
- Ông muốn đánh cuộc cái chi ?
- Nếu ngư Æ¡i thua thì phải là m giúp ta má»™t việc. Trái lại, nếu ta thua thì ta sẽ nói rõ tất cả những bà máºt chung quanh những quân cá» bằng hồng ngá»c ấy cho ngư Æ¡i nghe !
- ÄÆ°á»£c, váºy đánh cuá»™c như thế nà o, ông hãy nói Ä‘i !
Phong Trần Cuồng Khách nói :
- Ta ra đỠthì không công bằng, váºy ngư Æ¡i hãy ra đỠđi !
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Nếu tôi ra Ä‘á», mà ông thua thì không hối háºn chứ ?
- Không khi nà o lại như thế !
- Váºy đỠmục cá»§a tôi ra có hạn chế trong phạm vi nà o không ?
- Không ! Ngư Æ¡i biết chi cứ ra đỠnấy. Nhưng nếu là má»™t sá»± việc cần phải nhá»› thì thá»i gian không thể vượt ra ngoà i hai mươi năm vá» trước.
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Tốt lắm, váºy thì tôi tuân theo ý cá»§a ông. Nhưng tôi tuyệt đối không muốn gát hÆ¡n ông đâu.
Phong Trần Cuồng Khách cưá»i ha hả, nói :
- Như váºy, theo ý ngư Æ¡i thì phải là m như thế nà o ?
- Theo ý tôi thì hiện giá» trong ngưá»i tôi có má»i sáu quân cá» phÃa xanh bằng hồng ngá»c. Tôi và ông sẽ chia Ä‘á»u nhau, má»—i ngưá»i giữ tám quân, rồi tùy ý má»—i bên nắm kÃn má»™t số quân bao nhiêu cÅ©ng được.
Sau đó, đôi bên sẽ đoán con số cộng chung những quân cỠmà chúng ta nắm trong tay. Nếu ai nói đúng hoặc nói gần đúng với con số cộng chung ấy thì sẽ thắng cuộc.
- Tốt lắm, tốt lắm !
ThÃch Äinh Nhạn thò và o áo lấy ra má»i sáu quân cá», chia cho Phong Trần Cuồng Khách tám quân, còn chà ng giữ lại tám quân. Sau đó chà ng nắm kÃn ba quân cá» và o bà n tay mặt, rồi đưa ra nói :
- Xong rồi !
- Ta cũng xong rồi !
- Váºy xin lão tiá»n bối hãy Ä‘oán trước Ä‘i !
Phong Trần Cuồng Khách nói :
- Ta đoán tất cả là bốn quân !
- Tôi đoán năm quân.
- Váºy hãy mở ra xem nà o !
Phong Trần Cuồng Khách vừa nói dứt lá»i, ThÃch Äinh Nhạn cảm thấy trong lòng hết sức hồi hợp. Hai ngưá»i cùng má»™t lúc xòe bà n tay mặt ra.
Khi vừa nhìn kỹ, ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng không khá»i biến hẳn sắc mặt, trán ướt đẫm mồ hôi. Vì trong tay Phong Trần Cuồng Khách chỉ nắm có má»™t quân duy nhất.
Như váºy cá»™ng tất cả là bốn quân.
Phong Trần Cuồng Khách cưá»i ha hả nói :
- Thằng bé kia, ngư ơi thua rồi !
- Äúng thế ! Tôi đã thua rồi, váºy ông muốn tôi là m giúp ông việc gì ?
Phong Trần Cuồng Khách liá»n đứng lên, trả tám quân cá» lại cho ThÃch Äinh Nhạn, rồi vụt cất bước Ä‘i thẳng ra cá»a động, nói :
- Äi ra ngoà i nà y đã !
ThÃch Äinh Nhạn ngạc nhiên nói :
- Äể là m gì ?
- Äể dạy võ công cho ngư Æ¡i !
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i hồi há»™p, nói :
- Ông định truyá»n dạy võ công cho tôi à ?
- Äúng như váºy, vì nếu ngư Æ¡i không há»c võ công cá»§a ta thì ngư Æ¡i không thể là m được việc cá»§a ta nhỠđến.
ThÃch Äinh Nhạn cha biết Phong Trần Cuồng Khách sẽ nhá» mình việc chi, nên bèn bước theo ông ta ra ngoà i cá»a động.
Trước cá»a động là má»™t cánh rừng cổ thụ. Cạnh đấy năm trượng có má»™t dòng nước trong veo, phong cảnh vô cùng xinh đẹp. Gió thổi lá tùng không ngá»›t kêu rì rà o, khiến chà ng có cảm giác như mình Ä‘ang đứng giữa chốn non tiên váºy.
|

01-02-2010, 02:09 PM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 19: phong lôi tháºp nhị phất
nguồn:viêt đồng tâm
Phong Trần Cuồng Khách liá»n dừng chân đứng lại trước cá»a động, đưa đôi mắt sáng quắc nhìn thẳng và o mặt cá»§a ThÃch Äinh Nhạn, lạnh lùng nói :
- ThÃch Äinh Nhạn, trước khi ta truyá»n võ công cho ngư Æ¡i, ta cần phải nói cho ngư Æ¡i rõ :
Ä‘iểm thứ nhứt, sau khi ngư Æ¡i há»c thà nh tà i, nếu ai há»i ngư Æ¡i có phải là đồ đệ cá»§a ta chăng, thì ngư Æ¡i phải phá»§ nháºn ngay !
- Thì vốn thực tôi nà o phải là đồ đệ của ông đâu !
- Äiểm thứ hai, là vì ta đã có lá»i thá» phải đợi đến ba tháng nữa má»›i có thể bước ra khá»i sÆ¡n động nà y, váºy trong vòng ba tháng đó, ngư Æ¡i hãy giúp ta tìm hiểu má»™t ngưá»i!
- Ai thế ?
- Ngưá»i ấy là Lê Thái Hoa !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế không khá»i giáºt bẳn ngưá»i, nói :
- Cô ấy...không phải đã chết rồi sao ?
- Phải ! Má»i ngưá»i Ä‘á»u bảo là nà ng đã chết rồi. Nhưng trong thư cá»§a Võ Lâm Chi Thần đã nói úp mở là dưá»ng như nà ng cha chết.
- Ồ ! Nếu nà ng thực sự cha chết thì là m thế nà o ?
- Thì ngư ơi sẽ cho ta biết !
- Nhưng tôi không biết mặt cô ấy kia mà ?
- Bởi thế, ta má»›i có ý truyá»n cho ngư Æ¡i má»™t thế võ tuyệt nghệ...
Nói đến đây, ông bỗng dừng lại trong giây lát, mới tiếp :
- ÄÆ°á»ng võ cá»§a ta đã thà nh danh là Phong Lôi Tháºp Nhị Phất. Môn võ nà y gồm có bốn chiêu, má»—i chiêu lại có ba thế, cá»™ng tất cả là má»i hai thế. Chiêu thứ nhứt là Phong Thanh Lôi VÅ©, chiêu thứ hai là Phong Quyển Tà n Vân, thứ ba là Phong Vân Biến Sắc, và thứ tư là Phong Lôi Giao Minh. GiỠđây, ta dạy cho ngư Æ¡i bốn chiêu gồm má»i hai thế ấy !
Nói dứt lá»i, Phong Trần Cuồng Khách bắt đầu từ chiêu thứ nhứt biểu diá»…n rất cháºm để dạy cho ThÃch Äinh Nhạn.
Thá»±c không ngưá», ThÃch Äinh Nhạn đã được may mắn to tát như thế. Chà ng đã bị rÆ¡i xuống hố sâu, chẳng những không chết mà còn há»c được Phong Lôi Tháºp Nhị Phất cá»§a báºc võ lâm kỳ tà i nà y !
Mặt trá»i đã ngã vá» Tây, mà n đêm đã bắt đầu buông rÅ©...
Äến khi ThÃch Äinh Nhạn đã há»c xong Phong Lôi Tháºp Nhị Phất rồi thì đêm Ä‘i và o canh ba. Phong Trần Cuồng Khách thấy ThÃch Äinh Nhạn chỉ trong vòng ná»a ngà y đã có thể phát huy đến bảy phần má»i uy lá»±c cá»§a môn võ ấy thì không khá»i thầm than rằng :
- Báºc kỳ tà i tuyệt đỉnh, mai sau trong võ lâm ngoà i nó ra thì không còn ai và o đây nữa.
Nghĩ thế, ông bèn nói :
- ThÃch Äinh Nhạn, ngư Æ¡i đã há»c xong chưởng pháp cá»§a ta. Chưởng pháp nà y chỉ có ta và Lê Thái Hoa biết thôi. Trước kia, giữa hai ngưá»i đã có giao ước vá»›i nhau là chỉ có trong trưá»ng hợp cả hai cùng sát cánh vá»›i nhau má»›i được xá» dụng chưởng pháp ấy. Äồng thá»i, nếu sau nà y thấy ai biết được chưởng pháp ấy thì nên hiểu đấy là môn đồ cá»§a ta hoặc cá»§a nà ng mà thôi.
ThÃch Äinh Nhạn tỠý lÄ©nh há»™i. Phong Trần Cuồng Khách lại nói tiếp :
- HÆ¡n nữa, dù trong trưá»ng hợp nà o, ngư Æ¡i cÅ©ng không được tiết lá»™ nÆ¡i trú ngụ cá»§a ta !
- Tôi đã hiểu rồi. Tha lão tiá»n bối, giỠđây thì tôi có thể Ä‘i được rồi chứ ?
- Phải ! Ngư Æ¡i có thể Ä‘i được rồi. Dù là ta may mắn đánh cuá»™c thắng ngư Æ¡i nhưng ta cÅ©ng muốn nhân dịp nà y nói rõ cho ngư Æ¡i biết tất cả những bà máºt chung quanh các quân cá» bằng hồng ngá»c kia !
- Thá»±c váºy chứ ?
- Lẽ tất nhiên là ta đâu lại hại ngư Æ¡i. Những quân cá» bằng hồng ngá»c ấy nguyên là cá»§a Võ Lâm Chi Thần để lại. Võ Lâm Chi Thần là má»™t ngưá»i võ công quán tuyệt trong thiên hạ.
- Váºy không ai có thể đối địch nổi vá»›i ông ấy hay sao ?
- Theo ta biết, trong chốn giang hồ không thể tìm ra được má»™t ngưá»i nà o đối địch nổi vá»›i ông ta hết. Nhưng theo ông ấy nói, thì ở vùng Trung Nguyên lại còn có bốn ngưá»i võ công cao hÆ¡n cả ông ta nữa !
- Bốn ngưá»i ấy là ai thế ?
- Äấy là Tình, Thiên, Trưá»ng, Háºn.
- Tình, Thiên, Trưá»ng, Háºn là ai thế ?
- Ngưá»i thứ nhứt là Tình Hải Äoạn Trưá»ng Nhân. Ngưá»i thứ hai gá»i là Thiên Âm Lão Nhân. Ngưá»i thứ ba gá»i là Trưá»ng Thá»§ Thần Nhân. Ngưá»i thứ tư là Háºn Thế Ma Nhân. Bốn ngưá»i ấy gá»i chung là Tình Thiên Trưá»ng Háºn. Nhưng ở trong chốn giang hồ chỉ nghe đồn đại là có bốn ngưá»i đó, song trong thá»±c tế thì cha có ai gặp cả.
- Võ công của Tam Võ V ương, nếu so với Võ Lâm Chi Thần thì sao ?
- Sưuýt soát như nhau !
- Như thế, tại sao ba ngưá»i ấy lại bị Võ Lâm Chi Thần nhốt được ?
- NhỠông ấy dùng mu mẹo đấy thôi !
Chừng ấy, ThÃch Äinh Nhạn má»›i hiểu rõ. Sỡ dÄ© Võ Lâm Chi Thần nhốt được Tam Võ V ương là nhá» khéo dùng mu chước.
Phong Trần Cuồng Khách lại nói tiếp :
- Trước khi đỠcáºp đến những quân cá» hồng ngá»c nà y, cần phải nói đến ba cái xác chết do Thông Thiên Ma Tôn huấn luyện gá»i là Hoạt Cương Thi ấy đã. Ba con Hoạt Cương Thi đó là do má»™t trăm đứa bé gái ngâm và o má»™t thứ thuốc thiệt độc, luyện trong mấy mươi năm má»›i thà nh được.
Ba con Hoạt Cương Thi ấy, tuy lúc đó đã bị Võ Lâm Chi Thần dùng lá»a Tam Muá»™i đốt chết, nhưng sá»± thá»±c thì nó cha chết hẳn.
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i giáºt nẩy mình, nói :
- Cha chết ? Hoạt Cương Thi cha chết sao ?
- Äúng như váºy ! Hoạt Cương Thi đã được luyện thà nh má»™t thứ thân xác không tiêu diệt được.
Lúc đó, chẳng qua nó bị hôn mê mà thôi. Mấy mươi năm sau nó vẫn có thể tái hiện trong giang hồ nữa...
- Nếu nó tái hiện trong chốn giang hồ thì nguy ngáºp biết bao nhiêu ?
- Äấy là má»™t việc vượt ra ngoà i sức tưởng tượng cá»§a Võ Lâm Chi Thần Trần Äế.
Lúc ấy, Trần Äế giết lầm U Minh Chân Chá»§ nên tá»± móc mất má»™t mắt và xuống tóc gởi thân và o Không môn. Äó là má»™t việc ai cÅ©ng Ä‘á»u biết cả.
Má»i lăm năm vá» trước, Trần Äế bá»—ng nhiên tìm đến ta giao cho ta má»i sáu quân cá» phÃa đỠbằng hồng ngá»c. Trong số quân cỠđó, có năm quân cá» quý báu nhứt gá»i là NgÅ© Bảo.
- Tại sao gá»i là NgÅ© Bảo ?
- Trong số má»i sáu quân cỠđỠấy, có năm quân chÃnh là má»™t thứ chất nổ hết sức mạnh mẽ. Nếu dụng mạnh nó thì sẽ nổ tung và giết ngưá»i ngay tại chổ...
- Äâu lại có chuyện ấy được ?
- Tại sao lại không thể có chứ ?
- Những quân cỠấy Ä‘á»u là m bằng hồng ngá»c thì đâu lại chứa thuốc nổ trong ấy được ?
- Äúng váºy, chÃnh vấn đỠlà ở chá»— đó. Theo ông ta nói, năm quân cỠđó chỉ có má»™t lá»›p hồng ngá»c mõng bên ngoà i mà thôi. Ngoà i ra, lại còn ba váºt quý nữa. Song, ba váºt quý ấy là gì, ông ấy không có nói rõ cho ta biết. Cuối cùng, trong số đó lại còn có mấy quân ghi chép tất cả võ há»c cao tuyệt cá»§a ông trong đấy.
- Váºy, năm quân cá» có chất nổ ấy là năm quân cá» gì ?
- Ta cÅ©ng không biết. Tuy ta có xem qua tất cả những quân cỠđó nhưng vẫn không thể nháºn ra được.
Nhưng bá»—ng má»™t hôm, tất cả má»i sáu quân cá» cá»§a ta giữ Ä‘á»u biến mất tất cả.
- Ai đã trộm nó thế ?
- Ta cũng không biết được.
Nhưng Võ Lâm Chi Thần dưá»ng như biết trước được việc ấy, nên sau khi những quân cỠđó bị mất độ hai ngà y thì ông ấy lại đến nói rằng :
“Võ Lâm thá»±c tránh không khá»i cái há»a nà y. Bần tăng đây vốn có ý lo cho sá»± an nguy cho võ lâm, nhưng trái lại đã gây thêm cho võ lâm má»™t cuá»™c lưu huyết. Váºy, có lẽ bần tăng sẽ chết má»™t cách thê thảm cÅ©ng nên.†Ta có há»i ông ấy ai đã trá»™m má»i sáu quân cá» cá»§a ta giữ, ông cho biết chÃnh là Lại Thá»§ Ma Äạo. Nhưng gã nà y vừa má»›i trá»™m được thì bị kẻ khác giết chết. Do đó, số quân cá» bên đỠkia bị phân tán trong tay nhiá»u ngưá»i.
- Phải rồi, số quân cá» bên đỠấy hiện nay đã xuất hiện trong chốn giang hồ. GiỠđây, ngoại trừ sáu con Xưa Pháo Mã, toà n bá»™ Ä‘á»u lá»t và o tay Ngân Diện Há»™i.
- Ngư ơi bảo là ngoại trừ sáu con Xưa Pháo Mã phải không ?
- Äúng như váºy, lão tiá»n bối có biết sáu con ấy rÆ¡i và o tay ai không ?
Phong Trần Cuồng Khách lắc đầu nói :
- Ta không được biết. Thuở ấy, Võ Lâm Chi Thần để lại những quân cá» nà y rất có thể là ông biết trước Hoạt Cương Thi sẽ tái xuất hiện. HÆ¡n nữa, Thông Thiên Ma Tôn lúc bị Ông ấy đánh rá»›t xuống hố sâu nghe đâu cha chết liá»n mà phải đợi đến má»i hôm sau y má»›i hoà n toà n chết hẳn.
- Như váºy ba mươi hai quân cá» cả đỠlẩn xanh nà y có tương quan đến những con Hoạt Cương Thi ấy sao ?
- Äúng như váºy !
- Còn Tam Võ V ương thì thế nà o ?
- Bá»n hỠđã bị vây trong Kỳ tráºn cho đến ngà y hôm nay.
- Nếu ba ngưá»i ấy tái xuất hiện trong chốn giang hồ thì há» có đủ năng lá»±c để diệt trừ những con Hoạt Cương Thi ấy không ?
- Việc đó rất khó nói !
- Như thế má»i sáu quân cá» bên xanh nà y có công dụng gì ?
- Vá» phần đó, Võ Lâm Chi Thần không có nói rõ cho ta được biết. Hiện nay, má»i sáu quân cỠấy Ä‘á»u do ngư Æ¡i cất giữ, váºy ngư Æ¡i thá» tìm hiểu những bà máºt bên trong cá»§a chúng xem sao ?
ThÃch Äinh Nhạn buá»™t miệng nói :
- Trong số nà y có thể có những quân chứa thuốc nổ không ?
- Äây thá»±c là má»™t Ä‘iá»u khó nói !
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng sá» và o túi lấy ra má»™t quân cá» vung tay ném thẳng và o phÃa má»™t góc tùng. Chà ng tin rằng nếu trong ấy có thuốc nổ thì qua sá»± va chạm ấy nó sẽ nổ tung ngay.
Nhưng chỉ nghe má»™t tiếng “cạch†rồi quân cỠấy rÆ¡i xuống đất nằm yên ở đấy chứ không nổ tung chi cả. ThÃch Äinh Nhạn bước tá»›i nhặt lên, rồi nói :
- Không phải thuốc nổ !
Phong Trần Cuồng Khách nói :
- CÅ©ng may là chẳng phải thuốc nổ bằng không ngưá»i tất đã bị nổ tan xương nát thịt rồi !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế không khá»i bắt rùng mình nên liá»n định thần quay vá» Phong Trần Cuồng Khách nói :
- Tha lão tiá»n bối, tôi xin Ä‘i đây !
- Ngư Æ¡i cứ Ä‘i Ä‘i. Ba tháng sau chúng ta sẽ gặp lại trong bước đưá»ng giang hồ.
ThÃch Äinh Nhạn sau khi cùng Phong Trần Cuồng Khách chia tay thì bá»—ng có cảm giác quyến luyến vô cùng. Vì dù sao Phong Trần Cuồng Khách cÅ©ng có Æ¡n cứu mạng cho chà ng, hÆ¡n nữa lại truyá»n dạy những đưá»ng chưởng pháp lại hại cho chà ng nữa.
Bởi thế, mắt chà ng không khá»i ngấn lệ trong khi chia tay, chà ng lao mình chạy bay Ä‘i.
Sau khi ra khá»i cánh rừng tùng, ThÃch Äinh Nhạn đưa mắt nhìn lại sá»n núi cao nÆ¡i mà chà ng đã bị hụt chân té xuống.
Bá»—ng nhiên, ngay lúc ấy có tiếng ngưá»i từ xa vá»ng lại :
- Thằng bé há» ThÃch kia, ta tưởng đâu ngư Æ¡i rÆ¡i xuống hố sâu chết rồi đấy chứ ?
Tiếp theo đó, lại có má»™t giá»ng nói khác vá»ng lại :
- Dù thế nà o chúng ta cÅ©ng phải lấy cho kỳ được ná»a bá»™ cá» trong ngưá»i nó, bằng không thì chúng ta là m thế nà o trở vá» gặp mặt Há»™i trưởng cho được ?
- Phải rồi...
Tiếng nói cha dứt, ThÃch Äinh Nhạn thấy có ba bóng ngưá»i chạy bay đến phÃa mình.
ThÃch Äinh Nhạn cưá»i lạnh lùng rồi thầm nói rằng :
- Các ngư Æ¡i không chịu buông tha cho ThÃch Äinh Nhạn ta, ta nà o chịu buông tha cho các ngư Æ¡i chứ ?
Vừa nghÄ© thế, chà ng liá»n lao mình bay thẳng vá» ba bóng ngưá»i ná», quát to :
- Nạp mạng lại đây !
Thế chưởng tấn công bất thần cá»§a ThÃch Äinh Nhạn vừa mau như Ä‘iện chá»›p vừa mạnh mẻ phi thưá»ng.
Vì đấy chÃnh là thế Phong Quyển Tà n Vân trong Phong Lôi Tháºp Nhị Phất.
Ba Ngưá»i Mặt Bạc ấy chẳng ngá» bị cháºn đánh bất thình lình giữa đưá»ng như váºy, nên khi há» vừa hay kịp thì đã nghe má»™t tiếng gà o thảm thiết vang lên, má»™t Ngưá»i Mặt Bạc ngã lăn ra đất má»™t lợt vói tiếng gà o ấy.
Hai Ngưá»i Mặt Bạc còn lại thấy thế liá»n dừng chân ngay. Khi hỠđưa mắt nhìn kỹ thấy ngưá»i tấn công đột ngá»™t ấy không ai khác hÆ¡n ThÃch Äinh Nhạn, nên không khá»i giáºt nẩy mình.
ThÃch Äinh Nhạn cưá»i ha hả, nói :
- ý trá»i không bằng ý ngưá»i.
Váºy các ngư Æ¡i hãy nạp mạng lại đây !
Câu nói vừa dứt, chưởng lực của chà ng đã quét ngay ra lần thứ hai.
Hai Ngưá»i Mặt Bạc thét to má»™t tiếng, rồi chia hai bên mặt và trái, trà n tá»›i vung chưởng đánh thẳng và o đối ph ương. Thấy thế, ThÃch Äinh Nhạn liá»n vung cả hai chưởng lên. Tay phải dùng thế Phong Thanh Lôi VÅ©, tay trái dùng thế Phong Vân Biến Sắc cùng đánh ra má»™t lúc.
Chưởng pháp Phong Lôi Tháºp Nhị Phất có má»™t sá»± biến ảo khôn lưá»ng và má»™t uy lá»±c vô cùng mãnh liệt. Nên khi má»™t chưởng đánh ra, bên trong ngầm chứa không biết bao nhiêu Ä‘iá»u tinh thâm kỳ diệu, hiểm hóc phi thưá»ng.
Bởi thế, sau khi luồng chưởng phong cá»§a chà ng quét qua, thì liá»n nghe hai tiếng gà o thảm thiết. Thế là hai Ngưá»i Mặt Bạc ấy Ä‘á»u bị chết dưới tay cá»§a ThÃch Äinh Nhạn.
ThÃch Äinh Nhạn dưá»ng như cÅ©ng không ngá» rằng mình có má»™t tà i nghệ cao cưá»ng đến thế, chà ng không khá»i sá»ng sốt.
Nhưng trong khi chà ng Ä‘ang định lao ngưá»i bá» Ä‘i, bá»—ng từ phÃa sau lưng đã có tiếng ngưá»i quát to rằng :
- Äứng lại !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế không khá»i giáºt mình. Chà ng quay mặt nhìn lại, trông thấy có má»™t lão già thân mình gầy đét như que cá»§i, tay cầm gáºy, đứng sững ở đấy tá»± bao giá».
ThÃch Äinh Nhạn sá»ng sốt nói :
- Ông định là m chi thế ?
Sắc mặt của lão già ấy không có một tà tình cảm, lạnh lùng nói :
- Thằng bé kia, chưởng pháp Phong Lôi Tháºp Nhị Thức cá»§a ngư Æ¡i có phải há»c được từ Phong Trần Cuồng Khách không ?
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế không khá»i thầm giáºt mình, nói :
- Äúng thế, ông...là m sao biết được ?
Lão già ấy cưá»i nhạt nói :
- Ông ta hiện giỠở đâu ?
- Vấn đỠđó xin ông tha lỗi, tôi không thể nói được !
Lão già ấy mặt liá»n biến sắc, giáºn dữ quát rằng :
- Ngư ơi thực không nói chăng ?
- Äúng như váºy !
Lão già cầm gáºy kia liá»n cất tiếng cưá»i như cuồng dại, nói :
- Ngư ơi định tìm cái chết mà !
Tiếng “mà †vừa nói dứt, lão ta liá»n lao mình tá»›i nhanh như Ä‘iện xẹt, thò tay mặt ra chụp thẳng và o ThÃch Äinh Nhạn.
Thế võ vừa chụp ra cá»§a lão cầm gáºy có thể nói tuyệt diệu phi thưá»ng.
ThÃch Äinh Nhạn trông thấy thế liá»n dùng thế Phong Vân Biến Sắc phản công trả lại.
Nhưng chưởng thế cá»§a chà ng má»›i đánh ra má»™t ná»a thì bá»—ng cảm thấy toà n thân tê dại, rồi đơ cả ngưá»i, té lăn ra đất. Vì ngay lúc đó chà ng đã bị chiếc gáºy cá»§a lão già điểm nhằm huyệt đạo rồi.
ThÃch Äinh Nhạn hết sức sợ hãi, đồng thá»i chà ng cÅ©ng không hiểu trong chốn giang hồ có ai võ công lại cao cưá»ng đến như thế.
Lão già cầm gáºy liá»n thò tay nhắc bổn ThÃch Äinh Nhạn lên, lạnh lùng quát :
- Ngư ơi có bằng lòng nói hay không, Phong Trần Cuồng Khách hiện giỠở nơi đâu?
ThÃch Äinh Nhạn cưá»i nhạt nói :
- Ông định tìm ông ây để là m gì ?
- Ta có việc cần gặp ông ấy !
- Việc chi thế ?
Lão già cầm gáºy biến hẳn sắc mặt, giáºn dữ nói :
- Ngư ơi thực không chịu nói hay sao ?
ThÃch Äinh Nhạn cưá»i tá»± nhiên nói :
- Nếu không bằng lòng nói, ông dám là m chi tôi ?
- Ta sẽ giết ngư ơi !
- Váºy ông thá» xuống tay xem nà o ?
Lão già cầm gáºy mặt liá»n biến sắc từ từ đưa cao chiếc gáºy lên, xem ra như có vẻ sẽ Ä‘áºp chết ThÃch Äinh Nhạn.
Bá»—ng nhiên ngay lúc ấy từ phÃa sau lưng có má»™t giá»ng nói truyá»n đến rằng :
- Ông bạn, xin nương tay cho !
Giá»ng nói ấy lá»t và o tai ThÃch Äinh Nhạn, chà ng không khá»i giáºt mình, vì chÃnh là tiếng cá»§a Phong Trần Cuồng Khách. ThÃch Äinh Nhạn bèn quay mặt vá» phÃa có tiếng nói, thì quả nhiên thấy ông ta Ä‘ang đứng cách đó ba trượng.
Lão già cầm gáºy thả ThÃch Äinh Nhạn xuống, rồi lạnh lùng nói :
- Thực không ngỠThôi Thiên Hà n lại ở nơi đây !
Phong Trần Cuồng Khách Thôi Thiên Hà n không khá»i giáºt mình. Ông ta đưa đôi mắt kinh ngạc nhìn lão già má»™t lúc, nhưng vẫn không nhá»› ra lão là ai ?
Lão già cầm gáºy liá»n giải trừ huyệt đạo cho ThÃch Äinh Nhạn, rồi lạnh lùng nói :
- Thằng bé kia, từ đây vỠsau chớ kiêu ngạo ngông cuồng như thế nữa, bằng không thì việc là m của ngư ơi cha thà nh là đã bị thất bại rồi đó !
Nói Ä‘oạn, lão bước thẳng đến phÃa Phong Trần Cuồng Khách Ä‘ang đứng.
Phong Trần Cuồng Khách tuy thầm kinh ngạc, nhưng vẫn giữ vẻ Ä‘iá»m nhiên cất tiếng cưá»i to, nói :
- Xin ông tha lá»—i cho, vì đôi mắt cá»§a Thôi má»— quá kém cá»i, nên không biết các hạ là cao nhân ph ương nà o...
- Việc ấy ông không cần phải há»i !
- Váºy xin ông cho biết ông tìm tôi có việc chi thế ?
Lão già cầm gáºy hiện sắc giáºn dữ, quát lá»›n :
- Äể giết ngư Æ¡i chá»› có việc chi khác nữa ?
Sắc mặt cá»§a lão già trà n đầy sát khÃ, chẳng những khiến ThÃch Äinh Nhạn trông thấy phải á»›n lạnh cả tâm can, mà đến ngay Phong Trần Cuồng Khách cÅ©ng không khá»i kinh hãi.
Vá»›i má»™t thế gáºy mà lão già ấy vừa hạ ThÃch Äinh Nhạn, Phong Trần Cuồng Khách Ä‘oán biết mình cha hẳn là ngưá»i đủ sức đối địch vá»›i lão ta. NghÄ© thế, nên ông ta lui lại má»™t bước, nói :
- Tôi với ông không có thù oán chi...
- Không có thù oán thì ta không giết ngư ơi được sao ?
Phong Trần Cuồng Khách nghe thế thì biến hẳn sắc mặt, nói :
- Như váºy, ông là ngưá»i chịu mệnh lệnh cá»§a Lê Thái Hoa đến tìm tôi đấy chăng ?
- Lê Thái Hoa ! Ha ha ha...
Lão già cầm gáºy nghe thế cất tiếng cưá»i to như cuồng dại. Chuá»—i cưá»i cá»§a lão ta chẳng những rất chướng tai mà còn có tÃnh cách lạnh lùng và khinh miệt không thể tả.
Phong Trần Cuồng Khách là má»™t ngưá»i rất tá»± cao, thá» há»i là m thế nà o chịu được thái độ ấy, nên liá»n cất tiếng quát to :
- Ông cưá»i chi thế ?
Tiếng nói cha dứt thì Phong Trần Cuồng Khách đã vung chưởng lên đánh thẳng và o lão già cầm gáºy.
|

01-02-2010, 02:11 PM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 20: núi hoang gặp kỳ nhân
nguồn :việt đồng tâm
Trong cÆ¡n giáºn dữ, Phong Trần Cuồng Khách đã vung chưởng đánh ra vá»›i má»™t sức mạnh ồ ạt như xô bạt cả núi. HÆ¡n nữa, trong thế chưởng đó lại ngầm chứa ba sá»± biến hóa tuyệt diệu.
Lão già cầm gáºy cưá»i nhạt, nói :
- Ta cha ra tay tấn công ngư ơi, thế mà ngư ơi đã tấn công ta trước.
Nói Ä‘oạn ông ta xoay tròn tức thì Phong Trần Cuồng Khách cảm thấy có má»™t luồng âm phong cuốn tá»›i, đồng thá»i chỉ má»™t cái xoay ngưá»i cá»§a lão ta đã thấy lão lui ra xa ngoà i má»™t trượng rồi.
Phong Trần Cuồng Khách bỗng thối lui một bước, kinh hãi la lên rằng :
- Âm Phong Tháºp Bát Tuyá»n...ông...ông ?
Vẻ mặt kinh hoà ng cá»±c độ cá»§a Phong Trần Cuồng Khách khiến ThÃch Äinh Nhạn trông thấy cÅ©ng phải sợ lây. Vì vá»›i địa vị cá»§a Phong Trần Cuồng Khách trong chốn giang hồ mà còn sợ hãi đến mức đó, thá» há»i ngưá»i khác không khiếp đảm sao được ?
Lão già cầm gáºy cưá»i lạnh lùng, nói :
- Có lẽ ngư ơi đã đoán biết ta là ai chăng ?
- Thiên Âm Lão Nhân ?
- Äúng váºy, Thiên Âm Lão Nhân chÃnh là lão già gà n ta đây !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế bất giác thối lui ra sau má»™t bước.
Thá»±c chà ng không là m sao dám tin rằng lão già trước mặt mình chÃnh là Thiên Âm Lão Nhân, nhân váºt số hai trong nhóm “Tình Thiên Trưá»ng Háºnâ€.
Phong Trần Cuồng Khách bá»—ng nhiên cất tiếng cưá»i ha hả, nói :
- Không ngá» trong chốn giang hồ lại thá»±c sá»± có bốn vị kỳ nhân Tình Thiên Trưá»ng Háºn các ông. Thôi má»— hôm nay được gặp cao nhân thá»±c là tam sinh hữu hạnh.
Thiên Âm Lão Nhân tái hẳn sắc mặt, giáºn dữ nói :
- Như thế là ngư ơi cho rằng ngư ơi có thể đối địch nổi với ta phải không ?
- Nếu được chết dưới tay cá»§a cao nhân, thì cÅ©ng xứng đáng má»™t Ä‘á»i con nhà võ.
Nhưng trước khi đánh nhau, tôi xin há»i ông má»™t Ä‘iá»u có phải ông được Lê Thái Hoa phái đến đây chăng ?
Thiên Âm Lão Nhân quát to :
- Há» Thôi kia, ngư Æ¡i tháºt là đáng quáºt chết...
Tiếng “chết†vừa má»›i thốt ra khá»i miệng thì chiếc gáºy trong tay lão ta đã bay ra tấn công thẳng và o Phong Trần Cuồng Khách.
Thế gáºy ấy chẳng những vô cùng kỳ diệu, mà còn mang theo cả má»™t sức mạnh nghìn cân nhắm giáng thẳng và o ngá»±c Phong Trần Cuồng Khách.
Phong Trần Cuồng Khách vội và ng vung tay mặt đánh ra, rồi nhanh nhẹn thối lui ra sau một bước.
Nhưng Phong Trần Cuồng Khách vừa má»›i nhảy lùi ra sau, đã nghe hai tiếng “bốp, bốp†và thấy Thiên Âm Lão Nhân đã đứng y nguyên tại vị trà cÅ©, trong khi Phong Trần Cuồng Khách Ä‘ang bị đổ máu mồm vì hai cái tát tay Ä‘Ãch đáng cá»§a lão ta.
Phong Trần Cuồng Khách tức giáºn đến tóc râu Ä‘á»u dá»±ng đứng. Thiên Âm Lão Nhân cất tiếng cưá»i lạnh lùng, nói :
- Phong Trần Cuồng Khách, ngư ơi có biết tại sao ta đánh ngư ơi hai cái tát hay không ? Ta nói cho ngư ơi biết, vì ngư ơi thực là đáng đánh đòn.
Phong Trần Cuồng Khách cất tiếng cưá»i to như cuồng dại, nói :
- Tôi có chỗ nà o đáng đánh đòn, xin ông nói rõ cho ?
Thiên Âm Lão Nhân cưá»i ghê rợn nói :
- Ta há»i ngư Æ¡i, ngư Æ¡i đến đây lẩn trốn má»™t mình để là m gì ?
- Äể sám hối vá» chuyện cá»§a Lê Thái Hoa !
- Sứam hối ? Ha ha ha... Chẳng phải ngư ơi đã nói là ta được cô ấy phái đến hay sao? Nếu cô ấy cha chết thì ngư ơi sám hối cái nỗi gì ?
Phong Trần Cuồng Khách bị câu há»i vặn ấy là m cho nghẹn lá»i. Ông ta trợn mắt lÃu lưỡi má»™t lúc khá lâu chẳng nói được tiếng nà o cả.
Thiên Âm Lão Nhân lại há»i :
- Bởi thế, ngư ơi có đáng đánh đòn hay không ?
Phong Trần Cuồng Khách kinh ngạc, nói :
- Thế thì, Lê Thái Hoa thực sự cha chết sao ?
- Nếu cha chết thì thế nà o ?
- Việc ấy...việc ấy...
Phong Trần Cuồng Khách lấp bấp nói chẳng nên câu.
- Thôi, chớ ấy ấy kia kia là m gì. Sự thực là Lê Thái Hoa chẳng hỠchết !
- Nà ng...hiện giỠở đâu ?
- Ngư ơi có dám đến tìm cô ấy không ?
- Dám !
Trong khi Thiên Âm Lão Nhân định nói tiếp thì bỗng đôi tròng mắt xoay qua, rồi bất thần quát to rằng :
- Ai lại núp ló thế ?
Tiếng nói cá»§a Thiên Âm Lão Nhân cha dứt, thì có má»™t bóng ngưá»i áo và ng bay nhẹ nhà ng đến và buông ngưá»i đứng xuống cạnh đấy. Ngưá»i ấy, rõ rà ng là lão già áo và ng mà ThÃch Äinh Nhạn đã có gặp qua.
Ngưá»i áo và ng nà y bất ngá» xuất hiện tại đây, thá»±c vượt ra ngoà i sức tưởng tượng cá»§a ThÃch Äinh Nhạn.
Ngưá»i áo và ng cất tiếng cưá»i ha hả, nói :
- Ha, thực không ngỠthằng bé ngư ơi cũng chui đến đây !
Phong Trần Cuồng Khách kinh ngạc nói :
- Ông là ...?
Ngưá»i áo và ng hạ giá»ng nói :
- Thôi lão huynh, đã biết thì giữ kÃn trong lòng được không ?
Phong Trần Cuồng Khách đưa mắt nhìn vá» ThÃch Äinh Nhạn má»™t lợt, khiến ThÃch Äinh Nhạn không khá»i lấy là m lạ, thầm nghÄ© :
- Ngưá»i áo và ng nà y là ai ? có lý đâu lại tương quan đến ta hay sao ?
Trong khi chà ng còn Ä‘ang nghÄ© ngợi, thì đã nghe Thiên Âm Lão Nhân lạnh lùng há»i rằng :
- Ngư Æ¡i đã rá»i khá»i Âm Tỳ Äịa Phá»§ lúc nà o ?
- Tôi đã rá»i Ä‘i ngà y hôm kia !
- Äể là m gì ?
- Äể tìm má»™t ngưá»i !
- Ngư ơi định tìm ai thế ?
Ngưá»i áo và ng cưá»i đáp :
- Việc ấy, xin tha lỗi cho không thể nói rõ được !
Thiên Âm Lão Nhân nói :
- Ngư ơi có phải ra đây để tìm gã cuồng nhân hỠThôi nà y chăng ?
- CÅ©ng gần như váºy !
Phong Trần Cuồng Khách nói :
- Các ông Ä‘á»u đến đây để tìm tôi, có vẻ như xem tôi là má»™t tên tá»™i phạm trong chốn giang hồ, váºy là tại sao thế ?
Thiên Âm Lão Nhân nói :
- Ngư Æ¡i chÃnh là má»™t tá»™i phạm trong chốn giang hồ !
- Ông căn cứ và o đâu để nói như váºy ?
- Theo ngư ơi thì Hội trưởng Ngân Diện Hội là ai ?
Phong Trần Cuồng Khách bỗng buột miệng kêu lên một tiếng kinh hãi nói :
- Là Lê Thái Hoa chăng ?
Khi ba tiếng “Lê Thái Hoa†vừa thốt ra khá»i miệng Phong Trần Cuồng Khách thì ThÃch Äinh Nhạn cÅ©ng suýt nữa nhảy tung lên. Äúng thế, xem ra Ä‘iểm ấy rất có thể !
Thiên Âm Lão Nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Không sai tà nà o cả, rất có thể là Lê Thái Hoa. Thuở ấy nà ng chỉ bị trá»ng thương chá»› cha chết. Và sau đó, rất có thể nà ng đã được ná»a quyển kỳ th.
Các ngư Æ¡i có nghe nói đến bá»™ sách Huyá»n Hoà ng Lục chăng ?
- Phải, quả có một bộ sách như thế !
- Phân ná»a phần trên cá»§a bá»™ kỳ thư đó đã rÆ¡i và o tay cá»§a Tuyệt Hồn Khách.
Riêng phân ná»a phần dưới ghi chép toà n ná»™i công tuyệt há»c, và rất có thể đã rÆ¡i và o tay cá»§a Lê Thái Hoa. Sau khi cô ấy đã luyện xong các môn võ công cái thế, bèn có ý nghÄ© trả mối háºn thù mà chÃnh cô ấy phải chịu hy sinh thuở xa, nên tổ chức Ngân Diện Há»™i chuẩn bị quét sạch cả võ lâm.
Äấy là má»™t lá»i suy Ä‘oán rất hữu lý. Vì, ngoại trừ trưá»ng hợp đó, thì không ai có thể gây nên má»™t cuá»™c khá»§ng bố đẫm máu trong võ lâm như thế nà y.
Phong Trần Cuồng Khách nghe qua kinh hãi đến tái nhợt cả mặt.
ThÃch Äinh Nhạn cÅ©ng không khá»i thầm kinh hoà ng.
Ngưá»i áo và ng đứng bên cạnh bá»—ng cất tiếng nói :
- Tha lão tiá»n bối, sá»± suy đóan giữa tôi và ông có chá»— khác nhau !
Thiên Âm Lão Nhân “ồ†lên má»™t tiếng rồi đưa mắt nhìn thẳng và o mặt ngưá»i áo và ng. Phong Trần Cuồng Khách và ThÃch Äinh Nhạn cÅ©ng gi ương to mắt, chiếu ngưá»i những tia sáng nghi hoặc nhìn đăm đăm và o khuôn mặt không má»™t tà tình cảm cá»§a ngưá»i áo và ng.
Thiên Âm Lão Nhân nói :
- Với sự suy đoán của ngư ơi thì lại có một chỗ khác biệt cao kiến chi nữa ?
Ngưá»i áo và ng cưá»i, nói :
- Äiểm thứ nhứt, Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i là đà n ông hay đà n bà , chúng ta tạm thá»i không đỠcáºp đến. Nhưng hiện nay, đệ tá» cá»§a ba môn phái lá»›n trong giang hồ Ä‘á»u có gia nháºp và o Ngân Diện Há»™i...
Thiên Âm Lão Nhân buột miệng kêu rằng :
- Cái chi ? Äệ tá» cá»§a ba môn phái lá»›n Ä‘á»u có chân trong Ngân Diện Há»™i ?
- Äấy là má»™t việc hoà n toà n xác thá»±c. Vì chÃnh tôi có đánh nhau vá»›i há». Trong số đó, có má»™t ngưá»i đã sá» dụng Giáng Ma Chữ Pháp !
- Äấy là đệ tá» cá»§a Thiếu Lâm !
- Äúng như váºy, nhưng đối ph ương đã thay vì dùng chà y thì lại dùng gáºy. Ngoà i ra, có má»™t ngưá»i sá» dụng kiếm và đã dùng Thái ất Kiếm Pháp cá»§a phái Côn Luân. Kế đó, má»™t ngưá»i thứ ba cÅ©ng dùng kiếm, và đã dùng ý Hình Kiếm Pháp cá»§a phái Chung Nam.
Äấy thá»±c sá»± là má»™t việc đã vượt ra ngoà i ý tưởng tượng cá»§a má»i ngưá»i.
Quả không ai có thể ngỠđược trong chốn võ lâm lại có một sự chuyển biến to tát như thế ?
ThÃch Äinh Nhạn liá»n buá»™t miệng nói :
- Váºy ba Ngưá»i Mặt Bạc mặc áo đỠấy chÃnh là đệ tá» cá»§a ba môn phái lá»›n đó chăng ?
Ngưá»i áo và ng đưa mắt nhìn ThÃch Äinh Nhạn má»™t lợt, nói :
- Äúng như váºy ! Ngư Æ¡i máºp to ấy chÃnh là đệ tá» cá»§a phái Thiếu Lâm, còn hai ngưá»i kia là để tá» cá»§a phái Côn Luân và Chung Nam Thiên Âm Lão Nhân nói :
- Äấy là má»™t việc không ai có thể ngỠđến được !
Ngưá»i áo và ng cưá»i nói :
- Quả đúng như váºy. Việc nà y hẳn không phải là má»™t việc đơn giản đâu ? Hiện nay, nhìn khắp trong võ lâm, ngưá»i có tà i nghệ suýt soát vá»›i ba môn phái lá»›n ấy chẳng qua chỉ có má»™t ngưá»i duy nhất...!
Thiên Âm Lão Nhân và Phong Trần Cuồng Khách nghe thế Ä‘á»u rùng mình, buá»™t miệng đồng thanh kêu lên rằng :
- ChÃnh là Võ Lâm Chi Thần !
- Không sai tà nà o cả, ngoại trừ ông ấy ra không còn má»™t ngưá»i thứ hai nữa ?
Äấy quả thá»±c là má»™t chuyện đáng khiếp sợ. Váºy, Há»™i trưởng cá»§a Ngân Diện Há»™i lại có thể là Võ Lâm Chi Thần Trần Äế, má»™t ngưá»i danh vang cả thiên hạ ấy sao ?
Sá»± diá»…n biến trong võ lâm thá»±c khiến chẳng ai dám tưởng tượng đến. Thiên Âm Lão Nhân cất giá»ng run run, nói :
- Äấy là má»™t việc rất có thể !
Phong Trần Cuồng Khách nói :
- Tuyệt đối không có thể như váºy được !
- Váºy, ông thá» giải thÃch nguyên nhân nà o mà ông cho là không thể chăng ?
Phong Trần Cuồng Khách nói :
- Äiểm thứ nhứt, Trần Äế đã mang danh là Võ Lâm Chi Thần tất không khi nà o là m má»™t việc như váºy !
- Việc ấy khó nói lắm !
- Äiểm thứ hai, Trần Äế đã gởi thân và o Không môn lấy pháp danh là Thanh Trần, hiện nay ông Ä‘ang ở thại Thiên Thanh Tá»±...
- Ông có thể khẳng định như thế chăng ?
- Ông ấy vừa gởi một bức thư cho tôi !
- Bức thư ấy ở đâu ?
- Hiện Ä‘ang ở trong ngưá»i tôi đây !
Nói dứt lá»i, Phong Trần Cuồng Khách liá»n móc bức thư ra trao cho Thiên Âm Lão Nhân xem.
Xem xong, Thiên Âm Lão Nhân liá»n cau đôi mà y, rồi trao lại cho ngưá»i áo và ng.
ThÃch Äinh Nhạn cÅ©ng bước tá»›i liếc mắt nhìn, thấy phong thư viết như vầy :
“Thôi lão đệ, đã má»i mấy năm qua không gặp nhau, chẳng biết có được mạnh khoẻ chăng ? Thá»±c mong nhá»› lắm !
Má»i sáu quân cá» mà trước đây tôi đưa cho lão đệ giữ, hiện nay tôi định lấy trở vá», bằng không rÆ¡i và o tay Ngân Diện Há»™i thì háºu quả không thể nà o lưá»ng trước được !
Hiện nay, tôi đã gởi thân và o Không môn, chẳng muốn dấn bước chốn hồng trần, váºy việc an nguy trong giá»›i giang hồ lão đệ phải gánh lấy. Riêng việc hối háºn Ä‘au khổ, tìm chá»— ẩn thân, không phải là kế hoạch lâu dà i được.
Ph ương chi, hiện nay lão đệ vẫn cha thể đoán chắc là Lê Thái Hoa đã thực sự chết hay cha !
Thôi vắn tắt Ãt lá»i, chúc lão đệ bình an.
Trần Äế bút†Xem xong bức th, ngưá»i áo và ng cÅ©ng không thể không cau đôi mà y nghÄ© ngợi.
Nhưng bá»—ng nhiên, ông ta cưá»i lạnh lùng nói :
- Äây là má»™t mu kế rồi !
Tất cả má»i ngưá»i có mặt nghe váºy Ä‘á»u không khá»i giáºt mình, nói :
- Mu kế chi thế ?
Ngưá»i áo và ng lại cưá»i nhạt, nói :
- Bức thư nà y rất có thể là má»™t mu kế cá»§a Võ Lâm Chi Thần. Äiểm thứ nhứt, ông ta dùng bức thư nà y để che mắt tất cả nhân váºt võ lâm, khiến má»i ngưá»i lầm tưởng ông ta đã gởi thân và Không môn thá»±c sá»± !
- Váºy có lý do nà o đấy là chuyện giả dối hay sao ?
- Äó là điá»u khó nói lắm ! Äiểm thứ hai, ông ta nói những quân cá» phÃa đỠnếu lá»t và o tay cá»§a Ngân Diện Há»™i thì háºu quả không thể nà o lưá»ng là muốn cho má»i ngưá»i lầm tưởng rằng ông ta không phải là Há»™i trưởng cá»§a tổ chức đó !
- Như thế, ông quả quyết Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i chÃnh là Võ Lâm Chi Thần hay sao ?
- Tuy tôi không dám quả quyết, nhưng má»i việc có thể tìm biết được ngay. Vì Thiên Thanh Tá»± Ở đâu ông đã hiểu, váºy ông nên Ä‘i đến đấy xem qua cho biết.
- Nếu trong trưá»ng hợp ông ấy có tại đấy thì sao ?
- Trong trưá»ng hợp đó, nên xem chừng đấy là má»™t Trần Äế giả hiệu !
- ThÃch huynh, anh chá»› nên bỡn cợt có được không ?
Phong Trần Cuồng Khách nói đến đây, bỗng im bặt, vì ông cảm thấy câu nói của mình đã có chỗ sơ hở.
ThÃch Äinh Nhạn buá»™t miệng nói :
- Cái chi, ông há» ThÃch à ?
Ngưá»i áo và ng khẻ biến sắc mặt, nói :
- Không phải, tôi hỠTỠ!
Hai chá» ThÃch và Tá» phát âm tương tợ nhau, nên ThÃch Äinh Nhạn sau cÆ¡n kinh ngạc bất giác thối lui vá» chá»— cá»§.
Ngưá»i áo và ng đã lấy lại vẻ mặt lạnh lùng như trước, nói :
- Thôi huynh, chắc anh cÅ©ng không quên là trước đấy thuáºt cải trang cá»§a Võ Lâm Chi Thần đã khét tiếng trong thiên hạ. Như việc ông ấy nhốt Tam Võ V ương chÃnh là ông ta đã cải trang thà nh má»™t bà cụ già rồi dùng mu mẹo đưa ba ông ấy và o tròng.
- Äúng thế ! Như váºy anh cho rằng vị Võ Lâm Chi Thần hiện Ä‘ang ở Thiên Thanh Tá»± là giả hiệu hay sao ?
- Trong khi sự thực cha được phơi bà y, thì đấy là một nghi vấn rất có thể.
Nhưng Há»™i trưởng Ngân Diện Há»™i chắc chắn là má»™t trong hai ngưá»i ấy là Trần Äế và Lê Thái Hoa !
- Như thế, ta là m thế nà o phân biệt được kẻ giả ngưá»i thá»±c ?
Ngưá»i áo và ng nói :
- Việc ấy phải nhá» và o sức cá»§a ThÃch Äinh Nhạn đấy thôi !
ThÃch Äinh Nhạn sá»ng sốt nói :
- Tôi ?
- Äúng như váºy, giữa bốn ngưá»i chúng ta có mặt ở đây, thì chỉ có ngư Æ¡i là có đủ khả năng để là m việc đó !
Ông tạm dừng câu nói trong giây lát, rồi mới tiếp :
- Ai cÅ©ng biết Võ Lâm Chi Thần là ngưá»i chÆ¡i cá» cao nhất trong thiên hạ. Trước đây, tôi cÅ©ng có lần được chứng kiến ông ấy đánh má»™t ván vá»›i Cuồng Hiệp. Nước cá» cá»§a Cuồng Hiệp hết sức kỳ diệu, công thá»§ Ä‘á»u vững và ng, thế mà khi đánh vá»›i Trần Äế thì vẫn còn thua xa. Váºy, nếu ngư Æ¡i đến tìm ông ấy để đánh má»™t ván cá», trong trưá»ng hợp đối ph ương bi thua ngư Æ¡i thì có thể Ä‘oán được ngay đấy là má»™t Trần Äế giả hiệu !
Thiên Âm Lão Nhân nói :
- Äấy thá»±c là má»™t cách hay tuyệt !
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Còn nếu tôi bị thua ông ta thì sao ?
- Trong trưá»ng hợp đó, thì đấy là Trần Äế tháºt. Nà y Thôi huynh, Lê Thái Hoa đã cha chết, thì anh cÅ©ng bất tất phải ở đây sầu khổ mãi như thế nà y. Váºy anh nên đưa há» Ä‘i tìm Võ Lâm Chi Thần thì hÆ¡n. Riêng tôi còn phải đến ba môn phái lá»›n má»™t chuyến má»›i được.
Thôi, tôi xin cáo từ nhé.
Thiên Âm Lão Nhân nói :
- Thôi Thiên Hà n, ngư ơi có bằng lòng đi hay không ?
Phong Trần Cuồng Khách nghiến chặt đôi hà m răng, rồi nói :
- CÅ©ng được, nhưng nếu ông ấy là Trần Äế giả, vì cÆ¡ mu bại lá»™ tất không khá»i xung đột đánh nhau !
- Việc ấy ngư Æ¡i nên yên lòng. Dù là chÃnh Trần Äế thá»±c sá»± Ä‘i nữa, ta dây cÅ©ng vị tất đã sợ. Nếu gặp Trần Äế giả hiệu, thì...ha ha ha...ta sẽ lấy mạng hắn ngay !
|
 |
|
| |