19-12-2010, 09:47 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
Chương 16: BUỔI TIỆC PHONG BA
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
Những ngÆ°á»i khách được Trần Thiên Vu má»i Ä‘á»u những nhà kinh doanh nổi tiếng, những nhân tà i đứng đầu trong các ngà nh nghá» trong thà nh phố Thâm Hải.
Chu Dáºt Tà i cùng Edward Ä‘i và o há»™i trÆ°á»ng, hắn rốt cuá»™c cÅ©ng kiến thức đựơc hình ảnh của cuá»™c sống thượng lÆ°u. Hà ng đống các món ăn, những chai rượu đắt tiá»n nổi tiếng, tháºm chà còn có má»™t nghệ sÄ© piano nổi tiếng đựơc má»i đến giúp vui cho buổi tiệc.
Những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tham dá»±, ai cÅ©ng Ä‘á»u mặc y phục của các nhãn hiệu nổi tiếng: Armani, Versasce, Louis Vuitton, Gabrielle Chanel ... hiệu gì cÅ©ng có. Những ngÆ°á»i phụ nữ thì trang sức và y phục cÅ©ng không thua gì cánh mà y râu, cà ng thêm đẹp đẽ hấp dẫn ngÆ°á»i.
Khi Edward vừa bước và o thì hà ng loạt tiếng vỗ tay vang lên, đủ thấy Edward đựơc hoan nghênh cỡ nà o.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng là để lấy lòng hắn. Edward là má»™t thiếu gia thuá»™c má»™t gia tá»™c cổ ở Châu Âu, sản nghiệp của gia tá»™c trải rá»™ng toà n cầu, tà i sản căn bản là không cách nà o phá»ng Ä‘oán. Trần Thiên Vu vì sao có thể nhanh nhÆ° váºy láºp nghiệp, đó là hắn đã may mắn dá»±a được và o cây đại thụ nà y.
Kể từ khi buổi tiệc bắt đầu, Edward cùng Chu Dáºt Tà i đã trở thà nh trung tâm của buổi tiệc. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Chu Dáºt Tà i chỉ mang thân pháºn của má»™t ngừơi phiên dịch thôi, còn Edward má»›i là vai chÃnh.
Trong phần lá»›n ngÆ°á»i đến tham gia buổi tiệc nà y, má»™t số cÅ©ng có là m ăn vá»›i gia tá»™c của Edward, ngữ khà tuy rằng nhiệt tình nhÆ°ng cÅ©ng biết chừng má»±c, không dám mạo muá»™i nói dông dà i, lá»i nói cÅ©ng chỉ là và i câu khách khà cùng kÃnh ngưỡng, Chu Dáºt Tà i vẫn ứng phó đựơc.
Sau mà n chà o há»i thì buổi tiệc chÃnh thức bắt đầu, các cô gái liá»n bu đến vây quanh Chu Dáºt Tà i và Edward. Äủ loại mùi nÆ°á»›c hoa phiêu đãng trong không khÃ, có chút mùi là m cho Chu Dáºt Tà i cảm thấy buồn nôn.
Trong các cô gái bao quanh, Chu Dáºt Tà i nháºn ra đựơc mấy nữ diá»…n viên Ä‘iện ảnh và ngôi sao ca nhạc nổi tiếng. Lúc nà y, các cô trông không giống nhÆ° trên mà n ảnh đầy quang hoa mà là tóat ra vẻ hết sức khiêu gợi , có mấy ngÆ°á»i tháºm còn áp cặp ngá»±c cao vút của mình và o ngừơi của Edward, dÆ°á»ng nhÆ° muốn để cho hắn là m gì thì là m váºy.
"Äây là sá»± chênh lệch vá» thân pháºn, trong mắt ngÆ°á»i thÆ°á»ng thì các cô phong hoa tuyệt đại nhÆ°ng trứơc mặt ngừơi có quyá»n thế chân chÃnh thì các cô cÅ©ng chỉ giống các cô gái bình thÆ°á»ng chứ hÆ¡n gì đâu" Chu Dáºt Tà i nghÄ©.
Rất hiển nhiên Ä‘iá»u mà các cô gái nà y trông mong chÃnh là Edward sẽ đối vá»›i mình nhất kiến chung tình, để chim sẻ sẽ nhanh chóng biến thà nh phượng hoà ng.
Edward dÆ°á»ng nhÆ° có chút không chịu đượ nhÆ°ng phong Ä‘á»™ vẫn nhÆ° cÅ©, nho nhã lá»… Ä‘á»™, khóe miệng mỉm cÆ°á»i ứng đối các vấn Ä‘á» linh tinh của các cô. Trong lúc nà y thì chỉ có Chu Dáºt Tà i buồn khổ không ngá»›t, phải phiên dịch những câu há»i linh tinh của các cô mà và các câu trả lá»i của Edward luôn mồm.
"Chu, dÆ°á»ng nhÆ° các hạ đối vá»›i bầu không khà nà y rất ghét phải không?" Không đợi Chu Dáºt Tà i mở miệng, Edward vừa cÆ°á»i vừa nói: "Phải biết rằng, tại Châu Âu những buổi tiệc giống nhÆ° thế nà y má»—i tuần ta phải tham dá»± mấy lần, má»—i lần tham dá»± ta Ä‘á»u đã gặp phải rất nhiá»u ngÆ°á»i là m ta chán ghét, nhÆ°ng là má»™t thân sÄ© thì ta phải cố mỉm cÆ°á»i bởi vì đó chÃnh là quý tá»™c và cÅ©ng là sá»± dối trá của xã há»™i thượng lÆ°u. Các hạ có thể cảm thấy ghét má»™t ngÆ°á»i nhÆ°ng các hạ tuyệt đối không thể nói xấu hoặc hà nh Ä‘á»™ng gì đó, phải cẩn trá»ng lá»i nói. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu nhÆ° các hạ gặp phải má»™t ngÆ°á»i là m cho các hạ không thể chịu Ä‘á»±ng được nữa thì các hạ có thể Ä‘Æ°a ra lá»i quyết đấu vá»›i hắn"
Chu Dáºt Tà i tin tưởng Ãi Äức Hoa nà y phiên nói không giả, nhÆ°ng đối vá»›i hắn nhắc tá»›i quyết đấu rất(ưỡn) cảm thấy hứng thú, kinh ngạc nói: "Edward các hạ, hiện tại ở Châu Âu còn có loại chuyện quyết đấu dã man kia sao, tháºt khiến cho ngÆ°á»i ta kinh ngạc đấy? Trong trà nhá»› của ta thì sá»± quyết đấu trong giá»›i quý tá»™c dÆ°á»ng nhÆ° đã biến mất cùng vá»›i lịch sá» rồi"
Edward cÆ°á»i ha ha nói: "Chu đáng mến, có và i thứ bất kể là thá»i nà o thì cÅ©ng sẽ không biến mất, đặc biệt là giữa hai ngÆ°á»i quý tá»™c gặp phải vấn Ä‘á» không thể giải quyết thì việc quyết đấu là phÆ°Æ¡ng pháp hay nhất và trá»±c tiếp nhất. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu ngừơi các hạ gặp phải chÃnh là má»™t ngÆ°á»i nhát gan thì cÅ©ng miá»…n bà n"
Tiếp theo Edward rất hãnh diện nói: "Chu, và o năm ngoái cÅ©ng thá»i gian nà y, ta đã từng gặp qua chuyện nhÆ° váºy, khi ta hÆ°á»›ng cái tên nhát gan kia Ä‘Æ°a ra yêu cầu quyết đấu thì hắn bị dá»a sợ đến ná»—i đái ra quần, ha ha, nếu nhÆ° các hạ ở đấy lúc đó thì chắc chắn sẽ thấy má»™t vở kịch hay rồi."
Chu Dáºt Tà i nhìn Edward, hắn tháºt không ngá» ngÆ°á»i bạn phong Ä‘á»™ tuấn mỹ nà y lại có má»™t tÃnh cách khác Ä‘iên cuồng nhÆ° thế, đúng tháºt là không thể xem ngừơi qua bá» ngoà i. Âm thầm lắc đầu, trong giá»›i quý tá»™c có chút hà nh vi hắn tháºt đúng là không hiểu nổi, quyết đấu là chuyện liên quan đến sinh tá» sao lại dùng là m trò đùa nhÆ° thế, và qua đó cÅ©ng thấy được mặt dÅ©ng cảm của Edward.
Giữa lúc hai ngÆ°á»i Ä‘ang cÆ°á»i nói thì có má»™t giá»ng nói bất hòa vang lên. Chu Dáºt Tà i nhÆ°á»›ng mà y, lá»i nà y là đúng là đang nói vá» hắn, bởi vì cánh tay hắn bị ngÆ°á»i chụp lấy, hÆ¡n nữa, hắn còn ngá»i thấy được má»™t mùi nÆ°á»›c hoa rất nồng pha lẫn vá»›i mùi rượu nữa.
"Cẩu nô tà i, ngÆ°Æ¡i dám không nhìn ta và nghe ta nói sao, ngÆ°Æ¡i không phải chỉ là má»™t tên phiên dịch thôi sao, có gì đặc biệt hÆ¡n ngÆ°á»i chứ." Cô gái nà y rất đẹp, hÆ¡n nữa có chút men say, cà ng tóat ra vẻ quyến rÅ© hÆ¡n, hình dáng bá» ngoà i khiến ngÆ°á»i nhìn và o cảm thấy cô ta rất thuần khiết, tuy nhiên những lá»i từ trong miệng của cô nà ng vừa phun ra rất lá»›n, hầu nhÆ° toà n bá»™ ở đây má»i ngÆ°á»i có thể nghe.
Tiếng Ä‘Ã n piano Ä‘ang vang lên cÅ©ng dừng lại, ánh mắt của má»i ngÆ°á»i đồng thá»i chuyển nhìn và o Chu Dáºt Tà i và cô gái vừa má»›i nói kia.
Ngay cả Edward cÅ©ng cảm giác được bầu không khà có chút không ổn, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Chu Dáºt Tà i.
Cô gái nà y Chu Dáºt Tà i cÅ©ng có biết, trÆ°á»›c đây không lâu có tham gia chụp ảnh quảng cáo cho chÆ°Æ¡ng trình "Thần Tượng Tuổi Thanh Xuân", dá»±a và o vẻ ngây thÆ¡ bá» ngoà i cùng vá»›i kỹ năng biểu diá»…n cao đã đạt đựơc sá»± hâm má»™ của đông đảo thanh thiếu niên. Äiá»u là m cho Chu Dáºt Tà i không ngá» chÃnh là cô gái nổi tiếng Ä‘Æ¡n thuần thiện lÆ°Æ¡ng nà y lại là m ra má»™t mà n xấu xa nhÆ° thế.
Chu Dáºt Tà i hÃt sâu má»™t hÆ¡i, dùng giá»ng bình tÄ©nh đáp trả: "Triệu tiểu thÆ°, tôi không biết đã là m gì đắc tá»™i vá»›i cô, xin cô hãy cho tôi má»™t lá»i giải thÃch?"
"Giải thÃch?" Triệu Tá» Yên hét ầm lên, bởi vì miệng mở quá to khiến cho gÆ°Æ¡ng mặt của nà ng trở nên xấu xà hÆ¡n má»™t chút: "Má»™t tên phiên dịch nho nhá» mà múôn má»™t đại minh tinh nhÆ° ta đây cho hắn má»™t lá»i giải thÃch, chẳng lẽ còn muốn ta xin lá»—i ngÆ°Æ¡i nữa à , ha ha ha. . . , thá»±c sá»± là má»™t tên cẩu nô tà i, mắt chó chẳng biết nhìn ngừơi. . ."
"Mặc kệ cô là ai, cho dù cô có là con gái của thị trưởng thà nh phố thì ngà y hôm nay cô cÅ©ng phải cho tôi má»™t lá»i giải thÃch" Chu Dáºt Tà i không chút khách khà ngắt lá»i Triệu Tá» Yên, đồng thá»i cÅ©ng thầm dằn sá»± phẫn ná»™ trong lòng.
Äối vá»›i ngÆ°á»i tá»± nhiên xúc phạm hắn thì Chu Dáºt Tà i từ trÆ°á»›c đến nay cÅ©ng sẽ không hoà nhã.
"Phốc!", rượu tạt và o mặt Chu Dáºt Tà i, Triệu Tá» Yên đắc ý nói: "Äây là lá»i giải thÃch của ta dà nh cho ngÆ°Æ¡i đó, cẩu nô tà i. CÅ©ng chỉ có những cẩu nô tà i má»›i có thể sinh ra được cẩu nô tà i đáng xấu hổ nhÆ° ngÆ°Æ¡i váºy."
Tiếng cÆ°á»i lá»›n vang lên, tất cả má»i ngÆ°á»i có mặt Ä‘á»u cÆ°á»i, tháºm chà có mấy ngÆ°á»i còn cảm thấy hứng thú ha ha cÆ°á»i nói: "Quả đúng là cẩu nô tà i, ngÆ°á»i nhÆ° Triệu tiểu thÆ° hắn đắc tá»™i được sao?"
Má»™t ngÆ°á»i là phiên dịch, má»™t ngÆ°á»i là minh tinh nổi tiếng, sá»± chênh lệch thân pháºn xác thá»±c quá lá»›n, ở đây chẳng có ngÆ°á»i nà o để Chu Dáºt Tà i và o trong mắt cả, vẫn Ä‘ang cÆ°á»i nhạo không ngừng.
"Chúa Æ¡i, Chu, cô ta là m gì vá»›i các hạ thế?" Edward liá»n há»i, vẻ mỉm cÆ°á»i trên mặt trong nháy mắt trôi Ä‘i, thay và o đó là vẻ phẫn ná»™, há»i.
Chu Dáºt Tà i dùng tay lau rựơu trên mặt, sắc mặt rất khó coi, nói: "Xin cô nhá»› rằng tôi có thể dá»… dà ng tha thứ cho cô vá» việc cô phỉ báng tôi nhÆ°ng tôi tuyệt đối không cho phép bất luáºn kẻ nà o phỉ báng cha mẹ tôi. Cô là má»™t nhân váºt của công chúng, cô hãy chú ý đến hà nh Ä‘á»™ng và lá»i nói của bản thân Ä‘i"
"NgÆ°Æ¡i muốn dạy Ä‘á»i ta à ?" GÆ°Æ¡ng mặt xinh đẹp của Triệu Tá» Yên hằn lên vẻ phẫn ná»™ và dữ tợn. TrÆ°á»›c ánh mắt của nhiá»u ngÆ°á»i, nà ng bá»—ng nhiên giÆ¡ tay lên tát và o mặt Chu Dáºt Tà i.
Ãnh mắt Chu Dáºt Tà i phát quang, không thể áp chế sá»± phẫn ná»™ được nữa, cô gái nà y quả thá»±c là quá đáng rồi, váºy thì cÅ©ng không cần khách khÃ.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
19-12-2010, 09:47 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
Chương 17: NHỤC NGƯỜI, NGƯỜI SẼ TRẢ
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
"Bốp!" Má»™t tiếng chua chát vang lên là m cho toà n bá»™ tiếng cÆ°á»i nhạo dừng lại, Chu Dáºt Tà i tát và o mặt của Triệu Tá» Yên má»™t cái rồi lạnh lùng nói: "Cho cô biết không phải ngÆ°á»i nà o cô cÅ©ng Ä‘á»u có thể phỉ báng và ô nhục, bá»™ cô tưởng là m váºy là được nhiá»u ngÆ°á»i ủng há»™ và quan tâm sao. Nói cho cô hay cô đã chá»n sai mục tiêu rồi, tôi tuy chỉ là má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng nhÆ°ng cÅ©ng không phải là cục đá để cô dẫm lên, cái tát nà y tôi đánh vì bản thân mình"
"Bốp!", Chu Dáºt Tà i lại tát và o phÃa bên kia mặt của Triệu Tá» Yên, giá»ng nói lạnh lùng lại vang lên: "Còn cái tát nà y là tôi đánh dùm cho cha mẹ tôi bởi vì cô vừa là m nhục há»."
Im ắng, bầu không khà trong phòng tiệc toà n bá»™ im ắng, má»i ngÆ°á»i ai cÅ©ng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Chu Dáºt Tà i, tháºt không thể ngá» má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng nhÆ° váºy lại có can đảm dám tát và o mặt của má»™t nữ minh tinh. Phải biết rằng trong lòng của bá»n há», Chu Dáºt Tà i chỉ là má»™t ngÆ°á»i phiên dịch, má»™t tiểu nhân váºt không đáng quan tâm mà thôi.
Hà nh Ä‘á»™ng của Chu Dáºt Tà i tháºt khiến cho má»i ngÆ°á»i có mặt không thể tin và o mắt mình, hắn thá»±c sá»± không muốn sống nữa hay sao?
Äây là ý nghÄ© trong lòng của má»i ngÆ°á»i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là trừ Edward ra. Hắn có thể nhìn thấy được thần sắc phẫn ná»™ của Chu Dáºt Tà i phát ra, qua đó đại khái cÅ©ng đã Ä‘oán được má»™t phần sá»± việc. Trong lòng hắn nghÄ© má»™t ngÆ°á»i bạn nhÆ° Chu Dáºt Tà i sẽ tuyệt đối không là m ra chuyện là m nhục phong Ä‘á»™ thân sÄ©, chắc chắn là do cô gái kia mạo phạm hắn trÆ°á»›c, Ä‘iá»u nà y tuyệt đối không được tha thứ. Hắn liá»n đảo mắt tìm Trần Thiên Vu trong đám ngÆ°á»i, muốn cho Trần Thiên Vu tá»›i giải quyết việc nà y.
Tuy nhiên trong đám ngÆ°á»i cÅ©ng không thấy Trần Thiên Vu đâu cả, nếu nhÆ° hắn có mặt thì tuyệt đối sẽ không dá»… dà ng để cho chuyện nhÆ° váºy phát sinh.
Äá»™t nhiên má»™t tiếng thét chói tai vang lên phá vỡ bầu không khà im ắng.
"Yên nhi, xảy ra chuyện gì váºy?" NgÆ°á»i quản lý của Triệu Tá» Yên mang theo hai ngÆ°á»i cáºn vệ chạy đến há»i.
Triệu Tá» Yên rốt cuá»™c cÅ©ng phục hồi tinh thần lại, dùng ánh mắt ác Ä‘á»™c nhìn Chu Dáºt Tà i, nghiến răng nghiến lợi nói vá»›i ngÆ°á»i quản lý: "Chú Hoa, mau, mau đánh chết tên cẩu nô tà i kia, ngà y hôm nay tôi không giết hắn không được."
Chú Hoa nhìn khuôn mặt sÆ°ng Ä‘á» của Triệu Tá» Yên không cần há»i cÅ©ng đã biết xảy ra chuyện gì, ánh mắt dã thú của hắn nhìn và o Chu Dáºt Tà i Ä‘ang ăn mặc y phục rất bình thÆ°á»ng, liá»n khẳng định hắn chẳng phải là công tá» cáºu ấm gì. Say khi Ä‘oán được thân pháºn của Chu Dáºt Tà i, hắn không há» lo lắng quay sang hai ngÆ°á»i cáºn vệ quát: "Mau tiến lên, đánh chết. . ."
"Äánh chết ai hả? Hừ, Triệu Hoa, uy phong và sát khà của ngÆ°Æ¡i tháºt lá»›n quá đó, tháºt to gan, dám ở nÆ¡i của Trần Thiên Vu ta hà nh hung đánh ngÆ°á»i, có còn để ta trong mắt không hả?" Má»™t lá»i nói phẫn ná»™ vang lên chấn nhiếp má»i ngÆ°á»i, Trần Thiên Vu từ trong đám ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra, lá»a giáºn trong lòng không cần nói cÅ©ng biết. Hắn chỉ rá»i khá»i má»›i có mấy phút mà đã có ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt Edward múa may muốn đánh Chu Dáºt Tà i, Ä‘iá»u nà y tháºt không khác gì là tát và o mặt hắn má»™t cái.
Việc Trần Thiên Vu phẫn ná»™ liá»n là m má»i ngÆ°á»i có mặt chấn Ä‘á»™ng, há» tháºt không biết tại sao má»™t nhân váºt nhÆ° Trần Thiên Vu lại nổi tráºn lôi đình vì má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng vô danh.
Trần Thiên Vu ánh mắt phát quang, giống nhÆ° soi thấu linh hồn ngÆ°á»i nhìn thẳng và o mặt của Triệu Hoa.
"Nói." Má»™t tiếng thét từ trong miệng của Trần Thiên Vu phát ra là m toà n bá»™ khách có mặt giáºt mình.
Triệu Hoa chỉ cảm thấy linh hồn của hắn dÆ°á»ng nhÆ° đã bay đâu mất, ấp a ấp úng nói: "Ông. . . ông Trần. . ."
Trần Thiên Vu hừ lạnh má»™t tiếng, ngắt lá»i hắn, nói: "Không dám nháºn, ngÆ°Æ¡i có còn để Trần Thiên Vu ta và o trong mắt sao? Nhân váºt lá»›n nhÆ° ngÆ°Æ¡i Trần Thiên Vu ta không dám thuê đâu"
"Ông Trần, sao ông lại giáºn dữ quá váºy, không phải chỉ là má»™t ngÆ°á»i phiên dịch nho nhá» thôi sao, Tá» Yên xin nháºn lá»—i trÆ°á»›c mặt ông váºy, xin ông đại nhân đại lượng tha thứ cho CHú Hoa lần nà y Ä‘i, ngoà i ra nếu chÆ°a thấy đủ thì tôi sẽ lÆ°u lại bồi tiếp ông đêm nay, được không?" Triệu Tá» Yên cÅ©ng là ngÆ°á»i cÆ¡ trà linh xảo, nếu không thì cÅ©ng sẽ không nổi tiếng thế, cô ta cÅ©ng biết bản thân Ä‘ang ở trong địa bà n của Trần Thiên Vu, trÆ°á»›c mặt đông đảo má»i ngÆ°á»i quáºy lên nhÆ° thế thì đã là tÆ°Æ¡ng tá»± tát và o mặt của Trần Thiên Vu rồi.
Trên khuôn mặt của Triệu Tá» Yên lá»™ ra nụ cÆ°á»i quyến rÅ© mê ngÆ°á»i, ánh mắt long lanh nhÆ° nÆ°á»›c mùa thu, đôi tay nhá» và trắng noãn vÆ°Æ¡n ra ấm áp ôm lấy tay phải của Trần Thiên Vu.
Chỉ cần có thể dẹp được cÆ¡n phẫn ná»™ của Trần Thiên Vu thì Triệu Tá» Yên tháºm chà có thể thoát y khiêu vÅ© trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i. Tuy nhiên Triệu Tá» Yên cÅ©ng đã đánh giá thấp Chu Dáºt Tà i trong lòng của Trần Thiên Vu nên hầu nhÆ° cÅ©ng chẳng quan tâm, cho rằng nhÆ° váºy là đã có thể giải quyết.
Nếu nhÆ° Chu Dáºt Tà i chỉ là má»™t ngÆ°á»i phiên dịch bình thÆ°á»ng thì những lá»i trên có thể được rồi, và nếu Triệu Tá» Yên sau khi nói láºp tức Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Chu Dáºt Tà i nói lá»i xin lá»—i thì sá»± tình sẽ khác hẳn, tuy nhiên má»™t câu "má»™t ngÆ°á»i phiên dịch nho nhá»" lại nhÆ° lá»a Ä‘ang cháy trong lòng Trần Thiên Vu mà đổ thêm dầu váºy.
Ngay cả tất cả má»i ngÆ°á»i có mặt Ä‘á»u cho rằng việc nà y cÅ©ng nhanh chóng yên ắng thôi thì trÆ°á»›c mắt của công chúng, Trần Thiên Vu không chút do dá»± giÆ¡ tay lên tát má»™t cái và o mặt của Triệu Tá» Yên.
"Bốp!" lại má»™t cái tát tay hung hăng là m chấn kinh má»i ngÆ°á»i, trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i Trần Thiên Vu hét lá»›n: "NgÆ°á»i đâu, mau Ä‘em mấy ngÆ°á»i Ä‘ui mù nà y ra ngoà i cho ta, từ nay vá» sau, công ty giải trà Thịnh Nhạc của táºp đòan Trần thị ta không chứa mấy ngÆ°á»i nà y nữa"
Trần Thiên Vu sát khà táºn trá»i Ä‘em ánh mắt đảo qua tất cả khách có mặt, cÆ°á»i lạnh nói: "Ta cÅ©ng tin rằng ngÆ°á»i mà công ty Thịnh Nhạc không muốn thì chÆ° vị đây cÅ©ng sẽ không cảm thấy hứng thú phải không?"
Mấy ngÆ°á»i khách thuá»™c các công ty giải trà trong thà nh phố Ä‘á»u láºp tức cÆ°á»i ha ha nói: "Äúng váºy, đúng váºy, loại ngÆ°á»i Ä‘ui mù nà y nếu ai có can đảm chứa thì đó chÃnh là muốn đối đầu vá»›i chúng ta"
Chỉ mấy câu nói gần nhÆ° là đã phán án tá» hình đối vá»›i Triệu Tá» Yên và ngÆ°á»i quản lý của cô. Cả Ä‘á»i nà y cô nà ng đừng hòng bÆ°á»›c và o lÄ©nh vá»±c giải trà tại thà nh phố Thâm Hải nữa.
Từ việc Trần Thiên Vu không chút khách khÃ, tháºm chà không há» chừa lối thoát cho Triệu Tá» Yên đủ để có thể nhìn ra, ngÆ°á»i phiên dịch ăn mặc bình thÆ°á»ng kia rất quan trá»ng đối vá»›i Trần Thiên Vu.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đây chỉ là sá»± suy Ä‘oán trong lòng má»i ngÆ°á»i, còn mục Ä‘Ãch chân chÃnh của Trần Thiên Vu là gì thì chỉ sợ chỉ có má»—i hắn ta má»›i biết mà thôi.
Trần Thiên Vu giáºn dữ, má»™t cái tát của hắn đồng thá»i cÅ©ng đánh tỉnh má»i ngÆ°á»i, thẳng đến lúc nà y há» má»›i nghÄ© đến và nghi ngá» rằng Chu Dáºt Tà i có thể đúng là công tá» của má»™t nhà nà o đó.
Má»™t loại cảm giác vô lá»±c xuất hiện trong lòng của Triệu Tá» Yên, nếu nhÆ° cho tá»›i bây giá» còn nhìn ra vấn đỠở chá»— Chu Dáºt Tà i trên ngÆ°á»i, kia nà ng cÅ©ng không xứng vá»›i nổi tiếng minh tinh Ä‘iện ảnh nhÆ° váºy thân pháºn.
"Mau kéo há» ra ngoà i cho ta." Trần Thiên Vu có chút chán ghét nhìn đã sá»›m sợ đến mất Ä‘i ngÆ°á»i sắc Triệu Tá» Yên mấy ngÆ°á»i, hắn sở dÄ© là m cho nữ nhân nà y xuất hiện tại tiệc rượu giữa(trúng), chủ yếu là muốn lấy lòng Edward, tuy rằng hắn đã hoà i nghi thân pháºn của Edward nhÆ°ng từ trÆ°á»›c đến nay phong cách là m việc của hắn vẫn cẩn tháºn vô cùng, ai biết đựơc Edward có đúng là con riêng hay không? Nếu nhÆ° bởi vì chuyện nà y mà tổn hại đến hình tượng của mình trong cảm nháºn của Edward thì cái đựơc cÅ©ng không bù đắp đủ cái mất. Còn vá» phần Chu Dáºt Tà i ra sao hắn cÅ©ng chẳng có thá»i gian quan tâm, hắn ra tay xá» lý chủ yếu là để cho Edward nhìn thấy thôi.
Lá»i nói của Trần Thiên Vu vừa dứt thì có mấy ngÆ°á»i bảo vệ cao to chạy đến kéo đám ngÆ°á»i của Triệu Tá» Yên Ä‘i.
"Cháºm đã." Chu Dáºt Tà i má»™t tiếng bình thản thanh âm vang lên, mỉm cÆ°á»i, quay Trần Thiên Vu nói rằng: "Ông Trần, tôi có nói mấy câu muốn nói cùng Triệu tiểu thÆ°"
Trần Thiên Vu gáºt đầu, hai ngÆ°á»i bảo vệ Ä‘ang nắm Triệu Tá» Yên láºp tức buông cô ra, tuy nhiên Triệu Hoa và hai ngÆ°á»i cáºn vệ thì vẫn bị lôi Ä‘i.
"Tôi xin cáºu, van xin cáºu hãy nói giúp và i lá»i vá»›i ông Trần, tôi biết sai rồi, tôi không nên đắc tá»™i vá»›i cáºu, cáºu muốn là m thế nà o tôi cÅ©ng chịu nhÆ°ng xin cáºu hãy nói giúp vá»›i ông Trần đừng đưổi tôi" Triệu Tá» Yên biết nếu bản thân bị Ä‘uổi thì cái danh hiệu minh tinh sẽ biến mất sau má»™t câu nói của Trần Thiên Vu.
Trần Thiên Vu có thể má»™t tay nâng đỡ Triệu Tá» Yên thì đồng dạng cÅ©ng có năng lá»±c là m cho cô thân bại danh liệt, trở thà nh trò cÆ°á»i của thế nhân. Thủ Ä‘á»an của Trần Thiên Vu, Triệu Tá» Yên rõ rà ng so vá»›i bất cứ kẻ nà o.
Tiếng nói của Chu Dáºt Tà i không thể nghi ngá» là là m cho cô gái Ä‘ang tuyệt vá»ng nà y giống nhÆ° vÆ¡ được khúc gá»— trong lúc chết Ä‘uối. Ngã gục ngay dÆ°á»›i chân Chu Dáºt Tà i, lúc nà y vị minh tinh nổi tiếng nà y đã mất Ä‘i tất cả phong thái vốn có, khi cô nà ng gỡ cái áo khóac minh tinh xuống thì bất cÅ©ng chỉ giống nhÆ° má»™t cô gái bình thÆ°á»ng mà thôi.
Minh tinh, phú hà o, quyá»n quý, tháºm chà là những nhân váºt có địa vị đứng cao chót vót thì sao? Khi bá»n há» cởi bá» cái lốt khóat bên ngoà i thì kỳ thá»±c cùng ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng có khác chi? NgÆ°á»i thủy chung vẫn là ngÆ°á»i, chỉ là trong nhất thá»i hắn đứng cao hÆ¡n so vá»›i ngÆ°á»i khác mà thôi, nhÆ°ng có thể đứng vững trên cao không ngã thì có được bao nhiêut? Không lẽ chỉ khoát lốt áo ngoà i chói lá»i thì có thể cho là mình luôn cao thượng so vá»›i ngÆ°á»i khác sao?
Chu Dáºt Tà i nhìn Triệu Tá» Yên khóc không thà nh tiếng, không há» có vẻ miệt thị, nói: "Triệu tiểu thÆ°, ông trá»i ban tặng cho cô má»™t khuôn mặt đẹp đẽ nhÆ°ng cô lại không biết cách tôn trá»ng ngÆ°á»i khác, qua chuyện nà y xin cô nhá»› kỹ má»—i má»™t ngÆ°á»i ai cÅ©ng Ä‘á»u có chá»— đáng kÃnh trá»ng của há», không thể tùy tiện phỉ báng ô nhục được."
Dừng má»™t chút, Chu Dáºt Tà i nói tiếp: "Nhục ngÆ°á»i, ngÆ°á»i sẽ trả, xin cô nhá»› kỹ cho. Tôi thấy vá»›i dung mạo xinh đẹp của cô, nếu có thêm má»™t tấm lòng chÃnh trá»±c khoan dung thì tôi tin chắc thà nh công của cô sau nà y sẽ lá»›n hÆ¡n nữa. Chúc cô may mắn"
Nói xong, Chu Dáºt Tà i xoay ngÆ°á»i Ä‘i, trở lại bên ngÆ°á»i Edward.
Triệu Tá» Yên đứng lên, lảo đảo Ä‘i ra ngoà i, không có ngÆ°á»i nà o đồng tình vá»›i cô bởi vì đây chÃnh là hiện thá»±c, đắc tá»™i má»™t ngÆ°á»i không nên đắc tá»™i thì còn ai dám cứu vá»›t chứ.
Sau chuyện xảy ra, buổi tiệc cÅ©ng không thể tiếp tục. Sau khi khách má»i rá»i Ä‘i hết thì Chu Dáºt Tà i chà o Trần Thiên Vu trở vá» phòng của mình.
"Chu, cô gái kia là m gì vá»›i các hạ thế?" Äi và o phòng cùng vá»›i Chu Dáºt Tà i, Edward ngồi tại phòng hắn má»™t hồi, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng đủ thấy Edward đối vá»›i Chu Dáºt Tà i coi trá»ng thế nà o. Vá»›i má»™t quý tá»™c nhÆ° hắn thì khi hắn quyết định Ä‘i và o phòng của má»™t ngÆ°á»i nà o đó và cùng ngÆ°á»i ná» nói chuyện vá»›i nhau thì hắn đã xem ngÆ°á»i đó là má»™t ngÆ°á»i bạn thân tốt nhất trong Ä‘á»i.
"Bởi vì cô ta phỉ báng và ô nhục cha mẹ của ta." Chu Dáºt Tà i nói.
Edward giáºn dữ nói: "Chu đáng mến, các hạ dá»± định bá» qua nhÆ° váºy sao? Nếu có ngÆ°á»i dám nói xấu cha mẹ của ta, ta sẽ. . ."
Chu Dáºt Tà i có chút hiếu kỳ há»i: "Edward các hạ sẽ là m thế nà o?"
Edward Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i nói: "Ta sẽ Ä‘em cô ta bán và o nhà thổ, ta Edward nói được thì sẽ là m được."
Chu Dáºt Tà i nhìn thấy má»™t tia ác Ä‘á»™c từ trong ánh mắt mỉm cÆ°á»i của Edward. Giá»›i quý tá»™c ở Châu Âu âm u ra sao Chu Dáºt Tà i tuy rằng chÆ°a từng chứng kiến nhÆ°ng cÅ©ng đã Ä‘á»c nhiá»u nên cÅ©ng biết đôi chút.
Hai ngÆ°á»i hà n huyên thêm má»™t hồi rồi tạm biệt nhau.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
19-12-2010, 09:48 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
ChÆ°Æ¡ng 18: EDWARD BACKHAUS
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
Qua má»™t ngà y dà i Chu Dáºt Tà i xác thá»±c cảm thấy rất mệt má»i. Lần thứ hai tỉnh giấc thì đã là sáng sá»›m hôm sau.
Sau khi tắm rá»a vệ sinh xong thì có ngÆ°á»i mang Ä‘iểm tâm sáng tá»›i táºn phòng cho hắn.
Sau khi ăn xong thì ngÆ°á»i là m tá»›i dá»n dẹp, vừa má»›i đóng cá»a lại thì ngay sau cá»a lại được đẩy ra, ngÆ°á»i bứơc và o là Edward, sắc mặt hắn có chút tái nhợt, có thể thấy đêm qua hắn ngủ không ngon giấc.
Chỉ duy nhất lần nà y là Chu Dáºt Tà i không thấy Trần Thiên Vu bên cạnh Edward mà thôi. CÅ©ng không há»i nhiá»u liá»n má»i Edward ngồi xuống. Tiếp đó, vị quý tá»™c đến từ Châu Âu xa xôi nà y bắt đầu nhÃu mà y, nói: "Chu thân mến, các hạ cảm thấy biện pháp của vị hiệu trưởng đáng kÃnh kia có thể giúp ta tìm được ngÆ°á»i ta muốn tìm không? NgÆ°á»i nà y đối vá»›i gia tá»™c của ta rất quan trá»ng đấy"
Chu Dáºt Tà i nhìn thấy hình dạng đầy tâm sá»± của hắn, trong lòng cÅ©ng có chút lo lắng cho ngừơi bạn ngá»ai quốc nà y liá»n nói: "Edward các hạ, thứ ta nói thẳng, ta rất tò mò các hạ vì nguyên nhân gì mà từ Châu Âu xa xôi má»™t mình đến đây váºy? Không lẽ chỉ là vì muốn tìm má»™t ngừơi mà không há» biết hình dạng và thân pháºn sao?"
Sau khi im lặng má»™t hồi thì Edward bá»—ng có chút kÃch Ä‘á»™ng nói: "Chu, đối vá»›i các hạ mà nói thì nguyên nhân khiến cho ta rÆ¡i và o hòan cảnh hiện tại nà y rất khó lý giải, nhÆ°ng xin các hạ tin tưởng, ta không phải có bệnh tâm thần gì đâu, Ä‘iểm nà y ta tin tưởng ông Trần có thể giúp ta chứng minh. Còn vì việc tại sao ta Ä‘á»™t ngá»™t xuất hiện tại trÆ°á»ng đại há»c và đi tìm má»™t ngÆ°á»i ta không há» biết thì không biết khi ta nói ra các hạ có tin không?"
Edward đứng lên rồi Ä‘i qua Ä‘i lại trong phòng, thần sắc trông rất uể oải, dÆ°á»ng nhÆ° trong lòng Ä‘ang rất bất an, hai nắm tay xiết chặt.
Chu Dáºt Tà i tuy rằng rất sốt ruá»™t, nhÆ°ng cÅ©ng không thể là m gì khác hÆ¡n là ngồi yên má»™t chá»—, nhìn Edward Ä‘i qua Ä‘i lại trứơc mặt hắn .
Sau má»™t hồi Edward má»›i bình tÄ©nh trở lại rồi ngồi xuống, và lá»i nói kế tiếp của hắn liá»n là m cho Chu Dáºt Tà i nhÆ° bị sét đánh: "Chu, các hạ có biết William Backhaus, nghệ sÄ© piano vÄ© đại của thế ká»· trÆ°á»›c không?"
Cả ngÆ°á»i Chu Dáºt Tà i nhÆ° bị Ä‘iện giáºt, ánh mắt nhìn chằm chằm và o mặt Edward, tay phải bất tri bất giác che Ä‘áºy chiếc nhẫn công đức ở tay trái, lạnh lùng há»i: "Các hạ rốt cuá»™c là ai?"
Trong lòng khẩn trÆ°Æ¡ng dị thÆ°á»ng, Sà n Giao Dịch Äịa Ngục là bà máºt lá»›n nhất của Chu Dáºt Tà i, mà bà máºt nà y tuyệt đối không thể cho ngÆ°á»i khác biết đựơc, hắn suy nghÄ© liên tục: "Lẽ nà o hắn đã biết? Hắn biết được bao nhiêu. . ."
Edward đồng dạng cÅ©ng dùng ánh mắt lợi hại nhìn Chu Dáºt Tà i, nói: "Xem ra các hạ có biết đến William Backhaus, ngÆ°á»i nghệ sÄ© piano vÄ© đại nhất trong lịch sá», tuy váºy các hạ không thể nà o biết đựơc ông ta là ngÆ°á»i thừa kế duy nhất của má»™t gia tá»™c cổ xÆ°a, cả Ä‘á»i ông không có con trai thừa kế, chỉ có má»™t ngừơi con gái. Ta, Edward Backhaus, là háºu nhân của ngà i William Backhaus vÄ© đại đây"
Chu Dáºt Tà i không dám buông lòng, vẫn dùng ánh mắt sắc bén nhìn Edward. Lại nghe hắn nói tiếp: "Ta đối vá»›i vị tổ tiên nà y có lòng sùng kÃnh vô hạn và dÆ°á»ng nhÆ° Chúa cÅ©ng biết nên và o má»™t đêm kia, vị tổ tiên nà y xuất hiện trong giấc má»™ng của ta. Tuy rằng ta không biết ta hình dạng lúc sinh tiá»n của ngà i nhÆ°ng qua ảnh chụp trong gia tá»™c thì ta cÅ©ng nháºn ra đựơc ngà i. Mặc dù có chút Ä‘iểm dị kỳ, thế nhÆ°ng Chu à , các hạ không thể tin nổi lúc đó ta kÃch Ä‘á»™ng ra sao đâu, dÆ°á»ng nhÆ° là ở ngòai Ä‘á»i tháºt chứ không phải ở trong má»™ng váºy"
Chu Dáºt Tà i cà ng thêm khẩn trÆ°Æ¡ng há»i: "Vị nghệ sÄ© piano vÄ© đại kia có nói gì vá»›i các hạ không?", ánh mắt vẫn dán thẳng và o mặt của Edward.
Vong hồn của William Backhaus nói gì vá»›i háºu nhân của ông ta? Äây má»›i là điá»u quan trá»ng. Nếu nhÆ° ông ấy Ä‘em bà máºt của mình nói cho Edward trÆ°á»›c mắt biết thì sẽ ra sao đây?
"Ngà i nói gì với ta à ?" Edward có chút thống khổ giơ hai tay ôm đầu rên rỉ, dừơng như không muốn nhớ lại chuyện đã xảy ra.
Chu Dáºt Tà i khẩn trÆ°Æ¡ng đến ná»—i ngay cả nhịp tim Ä‘áºp của mình cÅ©ng có thể nghe rõ rà ng, hắn nhìn Edward không chá»›p mắt, tay cà ng xiết chặt Nhẫn công đức hÆ¡n.
Hai mắt Edward Ä‘á» Ä‘áºm lên, kÃch Ä‘á»™ng nói: "Ngà i muốn ta tá»›i Trung Quốc, tìm kiếm má»™t ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng đại há»c Thanh DÆ°Æ¡ng, thế nhÆ°ng ngay khi ngà i muốn nói ra tên của ngÆ°á»i đó thì . . .", nói tá»›i đây trong mắt Edward liá»n hiện lên vẻ sợ hãi, hiển nhiên Ä‘ang hồi tưởng tình cảnh gì đó rất đáng sợ.
"Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?" Chu Dáºt Tà i vẫn lÆ°á»m lÆ°á»m nhìn hắn.
Chu Dáºt Tà i gặng há»i, Edward khủng hoảng nói: "Mặc dù là cảnh trong giấc má»™ng nhÆ°ng cảnh đáng sợ nà y cho đến nà y vẫn luôn là m cho ta thấp thá»m lo âu, bởi vì ngay khi tổ tiên của ta muốn nói ra tên của ngÆ°á»i đó thì lưỡi của ông bị kéo ra, trái tim ngay ngá»±c bị ngÆ°á»i Ä‘Ã o rá»—ng, máu tÆ°Æ¡i chảy đầy trên ngÆ°á»i ông, vẻ mặt của ông rất thống khổ và dữ tợn, dÆ°á»ng nhÆ° là đang chịu ná»—i Ä‘au khổ rất lá»›n. Cà ng đáng sợ hÆ¡n chÃnh là phÃa sau ông hiện lên má»™t đám mây máu dà y đặc, trong đám mây máu đó thò ra má»™t cánh tay nắm lấy tổ tiên của ta kéo Ä‘i mất"
Sau khi kể xong hết thì cả ngừơi Edward dÆ°á»ng nhÆ° trút được gánh nặng, vô lá»±c ngã xuống ghế sofa, đồng thá»i, Chu Dáºt Tà i cÅ©ng thở phà o má»™t hÆ¡i. Qua má»™t hồi lâu, Edward má»›i dần dần khôi phục đựơc má»™t chút tinh thần, Chu Dáºt Tà i thấy thế liá»n cẩn tháºn há»i: "Ông ấy có nói các hạ tìm ngÆ°á»i kia để là m gì không?"
Edward trả lá»i: "Bởi vì bà ngoại của ta cÅ©ng thuá»™c dòng há» Backhaus nổi tiếng nà y và bà không cho phép ngÆ°á»i khác dòng há» trở thà nh chủ gia tá»™c. Ông ngoại ta năm đó lúc cÆ°á»›i bà của ta cÅ©ng đã Ä‘em hỠđổi thà nh Backhaus."
Chu Dáºt Tà i có thể hiểu đựơc lá»i của hắn nói, loại sá»± tình nà y tại Trung Quốc cÅ©ng có và đồng thá»i trong lòng cÅ©ng nhẹ nhõm hÆ¡n, trong đầu suy Ä‘oán rằng William Backhaus không thể Ä‘em bà máºt của mình nói cho Edward là do quy tắc của Sà n Giao Dịch Äịa Ngục, bản thân vong hồn sẽ không thể Ä‘em chuyện trong địa ngục nói cho ngừơi sống biết được.
NhÆ°ng mặc kệ là m sao, Chu Dáºt Tà i biết chỉ cần bản thân hắn không nói ra thì trên thế giá»›i nà y sẽ không có ai sẽ biết được bà máºt của hắn.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
19-12-2010, 09:48 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
Chương 19: THÂN PHẬN CỦA EDWARD
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
Sau khi Chu Dáºt Tà i biết rõ Edward không há» biết bà máºt của mình thì liá»n trấn tÄ©nh lại và bắt đầu suy nghÄ© vá» lá»i kể của Edward.
Mục Ä‘Ãch mà William Backhaus báo má»™ng cho Edward Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là muốn hoà n thà nh lá»i hứa vá»›i con gái của ông và muốn Chu Dáºt Tà i đến Äức Ä‘Ã n khúc nhạc "Huyá»…n Hồn Khúc" cho con gái ông ta nghe, thá»±c hiện nốt tâm nguyện lúc sinh tiá»n. Tuy rằng William Backhaus đã từng nói qua, chỉ muốn Chu Dáºt Tà i Ä‘em khúc nhạc nà y trở lại nhân gian mà thôi, nhÆ°ng ngÆ°á»i thì luôn luôn có tÆ° tâm, ngay cả quá»· hồn cÅ©ng giống váºy thôi.
Äiểm nà y Chu Dáºt Tà i có thể lý giải và cÅ©ng hiểu rõ tại sao Edward lại xuất hiện trong trÆ°á»ng đại há»c Thanh DÆ°Æ¡ng để tìm kiếm má»™t ngÆ°á»i mà hắn không há» biết chút gì.
NghÄ© tá»›i nghÄ© lui, cuối cùng Chu Dáºt Tà i quyết định tạm thá»i không nói ra thân pháºn của mình, dù sao chuyện giao dịch cùng vong hồn nà y quá quá»· dị và ly kỳ nên căn bản là không cách nà o giải thÃch. Nếu Edward há»i hắn từ chá»— nà o há»c được kỹ thuáºt đánh piano cao siêu và đánh đựơc má»™t bản nhạc tuyệt vá»i nhÆ° Huyá»…n Hồn Khúc, váºy thì sẽ trả lá»i ra sao đây? Lẽ nà o lại nói là mình tá»± sáng tác? Lý do nà y ngay cả bản thân hắn còn không tin nữa là .
Edward còn có thể lừa được nhÆ°ng nếu Ä‘i tá»›i Äức và đối mặt vá»›i con gái của William Backhaus thì có thể lừa được bà ta đựơc sao?
Lúc nà y Edward lại có chút kÃch Ä‘á»™ng nói: "Chu, ta phải tìm cho bằng được ngÆ°á»i kia, hắn đối vá»›i ta quá quan trá»ng, quan trá»ng tá»›i ná»—i các hạ không thể tưởng đâu. Chỉ cần ta tìm ra được hắn thì ta có thể có hy vá»ng thá»±c hiện nguyện vá»ng lá»›n nhất của bà ngá»ai ta, bởi vì bà vẫn luôn tin tưởng rằng ngÆ°á»i cha đáng kÃnh của bà sẽ hoà n thà nh lá»i hứa vá»›i bà . Tuy rằng ngà i đã Ä‘i vá» cõi tiên, và hy vá»ng của ta tháºt là buồn cÆ°á»i nhÆ°ng ta cÅ©ng chỉ có thể Ä‘em mong muốn ký thác hết cho giấc má»™ng kỳ lạ kia thôi. Và nếu nhÆ° ta có thể thá»±c hiện được nguyện vá»ng của bà ngá»ai thì Ä‘iá»u đó không chỉ có thể giúp bà hoà n thà nh tâm nguyện cuối Ä‘á»i mà còn sẽ giúp cho ta trở thà nh ngừơi thừa kế chân chÃnh của gia tá»™c nữa"
Chu Dáºt Tà i "a" má»™t tiếng, nói: "Edward các hạ, lẽ nà o các hạ không phải là ngÆ°á»i thừa kế gia tá»™c sao?"
Trên mặt Edward tóat ra má»™t tia thống khổ, kÃch Ä‘á»™ng đến ná»—i ngay cả thân thể cÅ©ng run lên, nói: "Äúng váºy. Ta chỉ là má»™t ngÆ°á»i con riêng, mặc dù cha của ta vẫn rất yêu ngÆ°á»i mẹ đã qua Ä‘á»i của ta và ta nhÆ°ng vá»›i thân pháºn là ngÆ°á»i chủ của gia tá»™c Backhaus nhÆ° ông thì ông chỉ có thể ẩn sâu Ä‘iá»u đó trong lòng mà thôi, đối vá»›i hòan cảnh của ta thá»±c không há» có biện pháp. Trong xã há»™i thượng lÆ°u ở Äức, con riêng đúng là không há» có địa vị gì cả, và cà ng không thể kế thừa tà i sản của gia tá»™c, tuy nhiên nếu ngÆ°á»i con riêng đó có năng lá»±c và cống hiến trá»ng đại cho gia tá»™c thì cÅ©ng có thể trở thà nh ngÆ°á»i thừa kế chân chÃnh và hợp pháp. Lúc nà y ta chỉ có má»™t cÆ¡ há»™i, đó là phải tìm được ngÆ°á»i thần bà kia để hoà n thà nh được tâm nguyện cuối Ä‘á»i của bà ngoại ta là ta có thể xuất hiện trứơc mặt má»i ngừơi vá»›i thân pháºn là Edward Backhaus và sẽ trở thà nh ngÆ°á»i thừa kế thứ ba trong gia tá»™c. Cho nên Chu à , ngÆ°á»i nà y đối vá»›i ta quan trá»ng lắm và đó cÅ©ng là cÆ¡ há»™i duy nhất của ta, hÆ¡n nữa thá»i gian của không còn nhiá»u nữa rồi vì bà của ta năm nay đã hÆ¡n chÃn mÆ°Æ¡i tuổi, tình trạng thân thể không được lạc quan cho lắm, lúc nà o cÅ©ng có thể chết Ä‘i, cho nên chúng ta phải nắm chặt thá»i gian. Chu, hiện tại các hạ là ngÆ°á»i bạn đáng tin cáºy duy nhất mà ta có thể dá»±a và o"
Chu Dáºt Tà i có thể hiểu được tâm tình của Edward, má»™t ngÆ°á»i mang thân pháºn con riêng thì ở bất cứ đâu cÅ©ng Ä‘á»u bị má»i ngÆ°á»i kỳ thị. Gia đình bình thÆ°á»ng đã nhÆ° váºy thì vá»›i má»™t gia tá»™c quý tá»™c hiển hách sẽ thế nà o? Tuy rằng trên mặt pháp luáºt có quy định con riêng có quyá»n thừa kế nhÆ°ng đây cÅ©ng chỉ là văn bản mà thôi, đặc biệt đối vá»›i quý tá»™c thì mấy thứ nà y chẳng có chút rà ng buá»™c gì.
Chu Dáºt Tà i liá»n nói: "Edward, ngÆ°á»i mà các hạ hiện tại có thể dá»±a và o sợ rằng chỉ có má»—i ông Trần mà thôi. Năng lá»±c của ông ta chắc các hạ cÅ©ng đã thấy, nếu nhÆ° các hạ tháºt muốn mau chóng tìm được ngÆ°á»i muốn tìm thì chỉ có ông ta má»›i có thể giúp được các hạ thôi"
"Trần Thiên Vu?" Edward lạnh lùng cÆ°á»i, trên mặt không há» che dấu sá»± phẫn ná»™, nói: "Chu, nếu nhÆ° các hạ là Trần Thiên Vu thì khi biết được thân pháºn tháºt sá»± của ta xong có còn dám mạo hiểm đắc tá»™i vá»›i hai ngÆ°á»i anh của ta mà trợ giúp ta sao? Dù sao thì hiện tại ta chỉ mang thân pháºn của má»™t ngÆ°á»i con riêng mà thôi, mà mấy tên thÆ°Æ¡ng nhân thì Ä‘á»u Ä‘em lợi Ãch để lên hà ng đầu, chỉ sợ hắn hiện tại Ä‘ang cáºt lá»±c suy nghÄ© là m cách nà o để Ä‘uổi ta Ä‘i khá»i đây đấy thôi, chỉ vì cha của ta nhá» hắn nên hắn má»›i chÆ°a dám Ä‘á»™ng Ä‘áºy"
Chu Dáºt Tà i hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, hắn tháºt không ngá» giá»›i quý tá»™c lại tranh đấu gay gắt đến thế.
"Chu, ngÆ°Æ¡i có nghÄ© tại sao ta chỉ biết duy nhất má»™t thứ tiếng Latin cổ mà không biết các thứ tiếng khác không, tháºm chà là tiếng Äức bản địa?", im lặng má»™t hồi, Edward nghiến răng nghiến lợi há»i. Hai bà n tay của hắn xiết chặt lại, móng tay sắc bén đâm sâu và o da thịt nhÆ°ng hắn tá»±a hồ không có cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n, dáng vẻ của hắn hiện tại trông nhÆ° má»™t con dã thú Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng.
Chu Dáºt Tà i có thể cảm nháºn được sá»± oán háºn từ trên ngÆ°á»i hắn phát ra, qua đó có thể thấy đựơc lòng thù háºn trong tâm Edward nặng cỡ nà o.
"Biết tại sao không?" Edward há»i má»™t câu rồi bá»—ng nhiên từ đứng lên, nói lá»›n: "Bởi vì hai ngÆ°á»i anh của ta và mẹ của bá»n há» cảm thấy sá»± tồn tại của ta có thể uy hiếp đến quyá»n thừa kế nên bá»n hỠđã tìm cách và dùng hết các loại âm mÆ°u thủ Ä‘oạn là m cho ta sống ở má»™t nÆ¡i âm u đến năm 15 tuổi. Äể che giấu hà nh vi phạm tá»™i, bá»n hỠđã tá» ra là những thân sÄ© Ä‘á»™ lượng khoan hồng, bá»n hỠđã má»i những giáo sÆ° nổi tiếng đến dạy cho ta lá»… nghi, số há»c, âm nhạc, mỹ thuáºt, há»™i há»a, triết há»c, chỉ cần là cái quý tá»™c có thể há»c thì toà n bá»™ Ä‘á»u dạy cho ta, có Ä‘iá»u là không dạy ta các thứ tiếng khác thôi. Tiếng Latin tuy rằng là ngôn ngữ thuá»™c giá»›i quý tá»™c nhÆ°ng nó cÅ©ng là má»™t ngôn ngữ đựơc sá» dụng Ãt nhất trên thế giá»›i. Bá»n há» dụng tâm quá ác Ä‘á»™c rồi. Cái bá»n há» muốn là giam lá»ng, ngăn cách ta cho đến khi cha của ta chết Ä‘i rồi sẽ Ä‘em ta Ä‘uổi ra khá»i gia tá»™c, tháºm chà có thể Ä‘em ta giết chết."
Chu Dáºt Tà i thầm hÃt sâu má»™t hÆ¡i, há»i: "Không lẽ các hạ không phản kháng gì sao, tại sao các hạ không rá»i khá»i gia tá»™c đó Ä‘i?"
Edward cÆ°á»i ha hả, nhÆ°ng thanh âm Ä‘i có chút buồn bã nói: "Các hạ nghÄ© rằng ta không muốn sao? Bá»n há» giám sát ta rất chặt chẽ đấy. CÅ©ng may theo thá»i gian ta lá»›n dần lên, bá»n há» cÅ©ng đã dần thả lá»ng đối vá»›i ta. Ta cÅ©ng có thể đến tham gia má»™t Ãt các lá»… há»™i và các buổi tiệc, tháºm chà còn có thể Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c ra ngoà i. Ta nghÄ© rằng cho dù không được là m thiếu gia của gia tá»™c Backhaus thì chà Ãt cÅ©ng có thể sống qua má»™t cuá»™c sống bình thÆ°á»ng nhÆ° má»i ngÆ°á»i, thế nhÆ°ng cÆ¡n ác má»™ng đã bắt đầu, bất luáºn ta Ä‘i tá»›i đâu và quen biết vá»›i ai thì bá»n há» cÅ©ng đối vá»›i ta chỉ trá» và công khai dèm pha thân pháºn con riêng của ta. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, những ngÆ°á»i dèm pha đó Ä‘á»u là do hai ngÆ°á»i anh của ta xếp đặt. Tại Weimar, tại Berlin, tháºm chà trong toà n xã há»™i thượng lÆ°u tại Äức, ta đã biến thà nh má»™t trò cÆ°á»i, ngay mấy đứa trẻ cÅ©ng có thể nhục mạ ta trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i nữa. Ta đã cố gắng sống cuá»™c sống nhÆ° váºy má»™t thá»i gian dà i, ngay lúc ta cảm thấy đã tuyệt vá»ng thì tổ tiên vÄ© đại đã xuất hiện trong giấc má»™ng của ta, mang lại cho ta hy vá»ng. Tuy rằng đó chỉ là má»™t giấc má»™ng nhÆ°ng nó cÅ©ng là con Ä‘Æ°á»ng duy nhất để ta thóat khá»i tay của bá»n há»"
Edward kÃch Ä‘á»™ng nắm chặt lấy tay của Chu Dáºt Tà i, nói: "Chu, chỉ cần ta tìm được ngÆ°á»i đó và giúp cho bà của ta hoà n thà nh tâm nguyện thì ta có thể lấy lại tất cả những gì của ta từ trong tay bá»n há», tình thÆ°Æ¡ng của cha, tà i phú cùng tôn nghiêm, mà hiện tại, Chu à , chỉ có các hạ có thể giúp đỡ ta. Trần Thiên Vu sẽ bá» ta và quy phục hai anh của ta thôi, tại nÆ¡i xa lạ nà y, các hạ là chá»— dá»±a duy nhất của ta đó"
Chu Dáºt Tà i đứng lên Ä‘i qua Ä‘i lại má»™t chút rồi lại ngồi xuống. Hắn đối vá»›i cảnh ngá»™ của Edward rất đồng tình, tuy nhiên hắn lại không thể bại lá»™ ra bà máºt của bản thân, cho nên trong lòng không khá»i suy tÆ° phải là m thế nà o má»›i có thể không bại lá»™ bà máºt và có thể hoà n thà nh đựơc tâm nguyện của Edward đây?
Chu Dáºt Tà i quyết định phải giúp trợ Edward vì đối vá»›i sá»± van xin giúp đỡ của bằng hữu thì Chu Dáºt Tà i từ trÆ°á»›c đến nay chÆ°a bao giá» từ chối. Tuy nhiên Chu Dáºt Tà i cÅ©ng đắn Ä‘o trong lòng là phải là m sao để có thể giải thÃch kỹ năng đánh piano cao siêu của mình đây? Và cả khúc nhạc "Huyá»…n Hồn Khúc" nữa?.
Má»™t Ä‘iá»u mà Chu Dáºt Tà i rất quan tâm là nếu nhÆ° nói ra Sà n Giao Dịch Äịa Ngục kia thì có ai tin tưởng hắn không? Là m sao má»i ngÆ°á»i có thể tin tưởng đựơc chuyện địa ngục và vong hồn tồn tại chứ?
Khoa há»c xuất hiện đã là m cho chuyện quá»· thần biến mất trong suy nghÄ© của hầu hết má»i ngÆ°á»i, nếu mà hắn nói hắn đã đến địa ngục và đã cùng vong hồn tiến hà nh giao dịch thì chắc chắn ngÆ°á»i nghe tuyệt đối sẽ cho rằng hắn đúng là má»™t tên bệnh tâm thần, chỉ có ngừơi bệnh tâm thần má»›i có thể nhÆ° thế mà thôi.
Chu Dáºt Tà i sở dÄ© cẩn tháºn nhÆ° váºy, chủ yếu cÅ©ng là xuất phát từ việc suy nghÄ© an tòan cho bản thân. NgÆ°á»i khác cho rằng má»i chuyện Ä‘á»u không có khả năng nhÆ°ng hết lần nà y tá»›i lần khác lại xuất hiện trên ngÆ°á»i của hắn, do đó tâm tÆ° của hắn không tá»± chủ được rÆ¡i và o tình cảnh lúng túng và phải tìm cách che dấu, tá»±a nhÆ° má»™t ngÆ°á»i nhặt được má»™t khối và ng mừơi ký, khi hắn ôm và o trong ngá»±c thì luôn luôn lo lắng và ng sẽ bị ngÆ°á»i khác đánh cắp hay cÆ°á»›p Ä‘i, Ä‘em và o gá»i ngân hà ng thì lại lo lắng ngÆ°á»i mất của tìm tá»›i, và cảnh sát sẽ má»i hắn đến uống trà váºy.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
19-12-2010, 09:49 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
Chương 20: LÀM CHO HẮN TỰ NHẬN RA TA
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
Chu Dáºt Tà i tuy rằng đã quyết định trợ giúp Edward nhÆ°ng hắn cÅ©ng biết việc nà y không thể do chÃnh mình nói ra được mà phải để cho bản thân của Edward nháºn ra được là hắn.
Là m sao để có cÆ¡ há»™i đây? Chu Dáºt Tà i có chút Ä‘au đầu. Ngay lúc nà y thì chuông Ä‘iện thoại vang lên, lấy Ä‘iện thoại cầm tay ra nhìn thì thấy là Lý Hà i gá»i tá»›i, Chu Dáºt Tà i liá»n nghe Ä‘iện thoại.
"Lão tứ, chúng ta còn tưởng rằng ngÆ°Æ¡i biến mất rồi nữa chứ, định tá»›i nhà của ngÆ°Æ¡i tìm đây, cÅ©ng may là trÆ°á»›c khi tá»›i ta gá»i cho ngÆ°Æ¡i, nếu không thì uổng công rồi." Lý Hà i dừng má»™t chút rồi há»i: "NgÆ°Æ¡i Ä‘ang ở đâu váºy?"
Trong lòng Chu Dáºt Tà i cảm thấy ấm áp, từ lúc cha mẹ hắn mất Ä‘i tá»›i giá» thì chỉ có mấy ngÆ°á»i anh em nà y quan tâm tá»›i hắn thôi.
Chu Dáºt Tà i cÆ°á»i nói: "Ngà y hôm qua ta giúp đỡ má»™t ngÆ°á»i bạn, bây giá» còn Ä‘ang ở trong nhà hắn, Ä‘ang định trở vá» . . ."
Chu Dáºt Tà i còn chÆ°a nói hết thì giá»ng của Lý Hà i đã vang lên: "Lão tứ, đừng bao giá» trở vá» trÆ°á»ng à , sau khi mấy ngÆ°á»i chúng ta bà n bạc thì đã nghÄ© ra cho ngÆ°Æ¡i má»™t biện pháp chống lại âm mÆ°u của con quá»· cái Ngụy Lam kia rồi, biện pháp chỉ có má»™t chữ thôi - Trốn. Chỉ cần ngÆ°Æ¡i không có mặt tại trÆ°á»ng thì trong danh sách biểu diá»…n của buổi lá»… sẽ gạch tên ngÆ°Æ¡i và gian kế của con bé đó sẽ không thà nh."
Chân mà y Chu Dáºt Tà i nhÃu lại, nói: "Lão tam, đừng Ä‘á» cáºp vá»›i ta vá» cái tên của cô gái đó nữa, nếu đã chia tay rồi thì cÅ©ng đã chẳng còn gì. Còn vá» phần chuyện biểu diá»…n thì cứ mặc kệ cô ta Ä‘i, cô ta là m gì sao chúng ta có thể quản đựơc"
"Äúng, đúng, lão tứ ngÆ°Æ¡i nên nghÄ© nhÆ° váºy, không phải chỉ là má»™t cô gái thôi sao, ngÆ°á»i đẹp so vá»›i cô ta còn nhiá»u lắm. . . à , coi nhÆ° ta chÆ°a nói gì nhé." Lý Hà i nói.
Chu Dáºt Tà i lắc đầu, lão tam đúng là miệng mồm luôn vô lối nhÆ° váºy, sau đó há»i: "Còn có việc gì nữa không? Nếu không có thì ta cúp máy. . ."
Äúng rồi, biểu diá»…n. Có cÆ¡ há»™i rồi, má»™t ý nghÄ© lóe lên trong đầu Chu Dáºt Tà i.
Chu Dáºt Tà i tiếp tục há»i: "Lão tam, còn đó không? Ta có chuyện muốn nói vá»›i ngÆ°Æ¡i đây?"
"Có chuyện gì váºy?" Giá»ng Lý Hà i lại vang lên.
Chu Dáºt Tà i liá»n há»i: "Buổi lá»… khai mạc lúc mấy giá» váºy? "
Lý Hà i không do dá»± đáp: "6 giá» tối sẽ chÃnh thức khai mạc nhÆ°ng những ngÆ°á»i tham gia biểu diá»…n phải đến sá»›m má»™t tiếng, bằng không thì coi nhÆ° là không đến. Cho nên lão tứ à , ngÆ°Æ¡i chỉ cần chá» qua năm giá» thì hãy trở lại trÆ°á»ng, Ngụy Lam sẽ không có biện pháp. . . à , ý ta muốn nói ngÆ°Æ¡i sẽ không cần tham gia biểu diá»…n nữa."
"Bây giá» là mấy giá» rồi?" Bởi vì cùng Edward nói chuyện nãy giá» nên Chu Dáºt Tà i không chú ý đến thá»i gian, Lý Hà i Ä‘iện thoại đến hắn thấy tên thì bắt máy luôn nên không biết hiện tại là mấy giá».
Lý Hà i nói thẳng: "4:20pm, ngÆ°Æ¡i há»i thế để là m chi? Không lẽ ngÆ°Æ¡i tháºt muốn tham gia biểu diá»…n sao?"
Chu Dáºt Tà i hÃt sâu má»™t hÆ¡i, đồng thá»i trên mặt hiện ra má»™t tia vui vẻ nói: "Äúng váºy, ta muốn tham gia biểu diá»…n."
"Cái gì? Lão tứ, ngÆ°Æ¡i không phải là điên rồi chứ, biết rõ đây là cái bẫy mà còn nhảy vô à . . . Không không không, ngÆ°Æ¡i tuyệt đối không thể vá» trÆ°á»ng lúc nà y được, còn vá» phần ngÆ°Æ¡i lâm tráºn bá» chạy thì chá» sau buổi lá»… hãy nói. Nói Ä‘i cÅ©ng phải nói lại, lâm tráºn bá» chạy so vá»›i mất hết mặt mÅ©i thì có là gì đâu. . ."
Chu Dáºt Tà i trá»±c tiếp ngắt lá»i hắn nói: "Lão tam, ta đã quyết định, có chuyện gì chá» ta vá» trÆ°á»ng rồi tÃnh, cứ váºy Ä‘i."
Chu Dáºt Tà i cúp máy, hắn không phải là nhất thá»i nông nổi mà là sau khi suy nghÄ© thông rồi má»›i Ä‘Æ°a ra quyết định.
Vốn ba ngÆ°á»i muốn Chu Dáºt Tà i ở ngoà i trÆ°á»ng qua 5:00, đợi má»i chuyện êm xuôi thì quay trở lại trÆ°á»ng nhÆ°ng hiện tại thì không được nữa, vì cái Chu Dáºt Tà i cần là má»™t cÆ¡ há»™i có thể là m cho Edward nháºn ra hắn chÃnh là ngÆ°á»i Edward Ä‘ang muốn tìm.
Và phÆ°Æ¡ng pháp có thể là m cho Edward nháºn ra hắn chỉ có má»™t, đó chÃnh là biểu diá»…n Ä‘Ã n piano chÆ¡i khúc nhạc "Huyá»…n Hồn Khúc", sau đó thì nếu Edward có há»i thì nói là trong má»™t dịp tình cá» có đựơc khúc nhạc nà y, tin tưởng Edward cÅ©ng sẽ không nghi ngá».
Tuy rằng Ngụy Lam đã đăng ký cho hắn tiết mục biểu diá»…n là đơn ca bà i hát "Anh rốt cuá»™c yêu ai?", nhÆ°ng vấn Ä‘á» nà y cÅ©ng không quan trá»ng lắm. Chỉ cần hắn lên bục biểu diá»…n thì ngừơi là m chủ là hắn, cho dù Chu Dáºt Tà i có ca bà i hát khác thì cÅ©ng là chuyện của hắn. Còn vá» phần mặt mÅ©i có mất hay không thì Chu Dáºt Tà i cÅ©ng không để ở trong lòng.
Mục Ä‘Ãch của hắn chỉ có má»™t, đó chÃnh là là m cho Edward nháºn ra hắn chÃnh là mục tiêu Ä‘ang cần tìm, còn vá» phần những chuyện khác thì Chu Dáºt Tà i không há» quan tâm.
Chu Dáºt Tà i bá» Ä‘iện thoại và o túi rồi đứng lên, quay sang Edward nói: "Bất luáºn có thể tìm được ngÆ°á»i các hạ muốn tìm hay không thì buổi lá»… tối hôm nay rõ rà ng là manh mối duy nhất, có lẽ ông trá»i sẽ ban các hạ má»™t sá»± vui mừng bất ngá»i không chừng. Ta phải trở vá» trÆ°á»ng đây vì trong buổi lá»… ta có tham gia má»™t tiết mục biểu diá»…n"
Edward kinh ngạc: "Chu, các hạ có tham gia buổi biểu diễn sao?"
Chu Dáºt Tà i cÆ°á»i cÆ°á»i, gáºt đầu nói: "Äúng thế. Edward, hay là các hạ cùng Ä‘i vá»›i ta luôn Ä‘i, khá»i cần chuẩn bị gì đâu"
Edward cÆ°á»i khổ nói: "Các hạ cảm thấy ta còn có thể ở tại chá»— nà y lâu hÆ¡n sao? Ta cÅ©ng không muốn trở thà nh phiá»n phức của ngừơi khác"
Chu Dáºt Tà i há»i: "Không nói lá»i tạm biệt vá»›i Trần Thiên Vu sao?"
Edward đứng lên, Ä‘i tá»›i bên cạnh Chu Dáºt Tà i, vá»— vá»— vai của hắn, nói: "Anh bạn, Trần Thiên Vu nhân váºt lá»›n nhÆ° váºy có thể quan tâm đến má»™t nhân váºt nhá» và má»™t ngÆ°á»i con riêng sao? Äi thôi, nÆ¡i nà y không phải là nÆ¡i của chúng ta"
Chu Dáºt Tà i gáºt đầu đồng ý, hai ngÆ°á»i ká» vai sát cánh Ä‘i ra ngoà i. Không có ngÆ°á»i há»i han, cÅ©ng không có ngÆ°á»i ngăn cản, cứ thông suốt má»™t Ä‘Æ°á»ng ra khá»i biệt thá»±.
Chu Dáºt Tà i trên ngÆ°á»i mặc dù có 500,000 tệ nhÆ°ng tiá»n mặt lại chỉ có 40 tệ thôi, nếu muốn trở vá» trÆ°á»ng khẳng định là thiếu, còn Edward mặc dù có tiá»n mặt nhÆ°ng là tiá»n Mác, muốn dùng cÅ©ng dùng không đựơc.
Hai ngÆ°á»i vừa nói vừa cÆ°á»i Ä‘i tiếp má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng, sau đó má»›i đứng đón taxi trở vá» trÆ°á»ng đại há»c Thanh DÆ°Æ¡ng.
Ngay lúc Chu Dáºt Tà i và Edward Ä‘i ra khá»i biệt thá»± thì Dịch Tà i Trà cÅ©ng Ä‘i và o phòng của Trần Thiên Vu.
"Äi rồi sao?" Trần Thiên Vu thân thể tá»±a và o ghế bà nh, nhìn Dịch Tà i Trà nói: "Äi rồi cÅ©ng tốt, bá»›t Ä‘i má»™t chuyện phiá»n toái. Mau thông báo cho ông Donald tại Äức biết, nói rằng chúng ta Ä‘em em của ông ta Ä‘uổi Ä‘i rồi, sau nà y chúng ta sẽ không trợ giúp nữa và cÅ©ng sẽ không ai có thể trợ giúp em của ông ta nữa."
Dịch Tà i Trà cẩn tháºn há»i: "Không phải còn có má»™t Chu Dáºt Tà i sao?"
Trần Thiên Vu miệt thị nói: "Má»™t tên sinh viên nghèo thôi, có là gì. Tuy rằng có thể cùng giao lÆ°u vá»›i Edward nhÆ°ng đối vá»›i hắn sẽ chẳng có sá»± giúp đỡ nà o ra hồn đâu", dừng suy nghÄ© má»™t chút rồi lại nói tiếp: "Thông báo cho hiệu trưởng Triệu Minh Hùng, nói ta đã có cách rồi, bảo ông ta không cần giúp Edward nữa, ta sẽ chuyển số tiá»n nhÆ° đã hứa và o tà i khoản của ông ta. . . mau Ä‘i là m Ä‘i."
Rõ rà ng phÃa sau hiệu trưởng có má»™t ngÆ°á»i hắn đắc tá»™i không nổi cho nên má»›i có thể chuyển tiá»n cho Triệu Minh Hùng, ngay cả dÅ©ng khà cùng Triệu Minh Hùng cò kè mặc cả cÅ©ng không có.
Thấy Dịch Tà i Trà không theo ý hắn Ä‘i là m công việc vẫn đứng đó, Trần Thiên Vu nhÃu mà y nói: "Còn có việc gì sao?"
Dịch Tà i Trà do dự một chút rồi đi tới trước mặt Trần Thiên Vu, cúi ngừơi nói và o bên tai hắn: "Ông Trần, kỳ thực chúng ta còn có thể là m như vầy" , sau đó là m ra động tác cắt cổ, vẻ mặt rất dữ tợn.
Trần Thiên Vu dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang nghÄ© tá»›i chuyện gì buồn cÆ°á»i váºy, Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i ha hả nói: "Dịch Tà i TrÃ, ngÆ°Æ¡i có biết tại sao ta ngồi được trên chiếc ghế nà y mà không phải là ngÆ°Æ¡i không?"
Dịch Tà i Trà có chút kinh ngạc nhìn Trần Thiên Vu, tiếp tục nghe hắn nói: "Bởi vì chúng ta là hai loại ngÆ°á»i khác nhau, ngÆ°Æ¡i có tà i cán có năng lá»±c, ta biết rõ nhÆ°ng lòng dạ của ngÆ°Æ¡i lại chỉ không hÆ¡n má»™t con chó, cho nên cả Ä‘á»i nà y ngÆ°Æ¡i đã định là phải là m chó, là tay sai cho Trần Thiên Vu ta, cho nên ta má»›i có thể dá»… dà ng tha thứ cho ngÆ°Æ¡i dá»±a hÆ¡i ta là m những chuyện xằng báºy"
Tiếp đến Trần Thiên Vu lạnh lùng nói: "Tuy nhiên lần nà y ta cảnh cáo ngươi, nếu như ngươi dám dựa hơi ta là m ra những chuyện bất lợi đối với Edward thì đừng trách Trần Thiên Vu ta trở mặt vô tình."
Dịch Tà i Trà liên tục lắc đầu nói: "Không dám, tôi tuyệt đối không dám."
Trần Thiên Vu lúc nà y vẻ mặt má»›i trở nên ôn hòa, nói: "Có má»™t số ngÆ°á»i, má»™t số việc, không thể là m quá tuyệt tình, bằng không sẽ không còn Ä‘Æ°á»ng lui cho bản thân. NgÆ°Æ¡i mau cút Ä‘i!"
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
Từ khóa được google tìm thấy
aáîðò , địa ngục binh dai , Ä‘ia nguc giao dich , di nguc giao dich , dia nguc dao dich , dia nguc giao dich , dia nguc ngao binh dai , giao dich dia nguc , hóa vÅ© kỵ sÄ© , san giao dich dia nguc , tiet giao dai vu , ðàñêðàñêè