Vũ hội dần dần khôi phục lại đúng như quỹ đạo vốn có của nó, Âu Dương Hạo cũng không tới chỗ Triệu Thiết Trụ, tuy nói hắn muốn theo tuổi Lý Linh Nhi, nhưng hắn lại không hề sợ Lý Linh Nhi nhìn thấy bản thân chơi cùng những người đẹp khác, nói thế nào nhỉ, cái cảm giác tự mình cảm nhận thật tốt, từ trước tới giờ chẳng bao giờ để ý xem người khác thấy thế nào, cứ theo bọn họ mà thấy, đây chẳng phải là mị lực của mình được bày ra sao, nếu Lý Linh Nhi mà nhận thức được điều đó, thì cần phải nhanh chóng đừng mất thời gian nữa, nếu không thì anh cũng không bảo đảm một lúc nào đó bị người khác cuỗm đi mất đâu.
Điều này đối với những cô gái tự cho mình là thông minh, cho rằng lạt mềm buộc chặt sẽ rất có hiệu quả, và Âu Dương Hạo cũng quy kết cho Lý Linh Nhi thuộc về những cô gái đó, nếu không hắn vừa đẹp trai vừa có quyền thế, Lý Linh Nhi dựa vào cái gì mà lại thích Triệu Thiết Trụ chứ? Chẳng phải là đang muốn tạo áp lực cho mình đó sao.
Tuy ba cô nàng hoa khôi này không muốn tiếp tục là người đàng hoàng nữa, nhưng phong cách của một hoa khôi vẫn giữ được rất tốt, cũng rất biết cách và tỏ ra rụt rè khi nói chuyện với Âu Dương Hạo và Hoàng Ninh.
- Người đẹp, cùng nhảy một điệu nhé!
Nói chuyện một lát, Âu Dương hạo liền có lời mời, đối tượng của hắn, chính là Lưu Văn một trong ba hoa khôi có thân hình tuyệt đẹp nhất, ở đây nói thân hình tuyệt đẹp là nói về một số bộ phận to nhất, cái này chắc ai cũng hiểu được, Âu Dương Hạo rất thích những cô nàng nảy nở, đây cũng là lý do vì sao hắn lại muốn theo đuổi Lý Linh Nhi.
Lưu Văn tỏ ra có chút ngượng ngùng gật gật đầu, tay đặt lên tay của Âu Dương Hạo rồi đi lên sàn nhảy, những người trên sàn nhảy hầu như ai cũng biết Âu Dương Hạo, nên tự động tản ra, cuối cùng, nhường lại một khoảng không rất lớn trên sàn nhảy cho bọn họ, từ hành động này có thể thấy danh tiếng của tam công tử FJ uy mãnh thế nào.
Còn Đổng Khiết với vẻ mặt đầy nóng bỏng, bộ dạng như muốn thử nhìn nhìn Hoàng Ninh, còn Hoàng Ninh thì thoáng nhìn qua Triệu Thiết Trụ cách đó không xa một cái, làm như không nhận ra Đổng Khiết đang đánh mắt đưa tình.
Không thể không nói, một gia thế tốt nên đã giúp cho Âu Dương Hạo có một kỹ thuật vũ đạo rất cao siêu, động tác hoa lệ, cuốn hút, lại thêm bộ mặt trắng trẻo, khiến những cô gái ở bên quan sát đều âm thầm ái mộ, đương nhiên, ngoài Triệu Thiết Trụ và những khách thuê nhà của hắn có vẻ không ưa gã ra, cô nàng hoa khôi Lưu Văn cũng là một người có thân hình rất bốc lửa cộng với vũ đạo rất thành thục, trông hai người họ như kim đồng ngọc nữ đang khiêu vũ trên sàn nhảy vậy, Âu Dương Hạo dùng chút lực cầm tay của Lưu Văn, áp chặt người của Lưu Văn vào người mình, bộ ngực áp chặt vào người truyền tới một cảm giác mềm mại đầy cảm xúc khiến phần dưới của Âu Dương Hạo cũng đã có phản ứng rồi.
Cái phản ứng này phản ánh trực tiếp trên khuôn mặt của Lưu Văn, mặt của Lưu Văn ửng đỏ lên, cảm nhận được cương khí phía dưới của Âu Dương Hạo, trong lòng cũng có chút động tình. Đây có lẽ là vì đã lâu lắm rồi không có người đàn ông nào tiếp xúc thân mật như vậy? Chắc cũng phải hai năm rồi chứ ít gì.
Lúc Lưu Văn học năm thứ nhất đại học, bị một công tử ca năm thứ tư khai bao, sau này công tử ca kia tốt nghiệp, thì cô nàng cũng bị thất tình từ đó, cho tới khi được tuyển chọn là hoa khôi của trường, đã lâu không tiếp xúc với đàn ông nên lúc này dục vọng và sự đói khát trong lòng cứ đan xen lẫn nhau, giống như cảm thấy có một cơn hồng thủy sô vỡ đê kè vậy. Bên dưới dường như cũng có cảm giác ướt át rồi.
- Nhìn mặt họ đang phê kìa.
Triệu Thiết Trụ ra vẻ khinh khỉnh liếc nhìn hai người đang khiêu vũ trên sàn nhảy một cái, chỉ có điều khuôn mặt cho dù không tỏ ra khinh khỉnh thì cũng không che nấp được sự hâm mộ trong lòng hắn.
- Mẹ kiếp, cùng là một thằng đàn ông, anh đây nhìn đẹp trai hơn mày, thế lực cũng lớn mạnh hơn mày, mỹ nữ bên cạnh cũng nhiều hơn may, sao lại không được diễm phúc như mày chứ?
Triệu Thiết Trụ nhìn mấy cô nàng bên cạnh mình, Tô Nhạn Ny còn tạm được, thỉng thoảng lại liếc mình một cái, còn Tào Tử Di luôn tỏ ra thản nhiên không đả động gì chỉ nhìn xung quanh, dường như xung quanh không có cái gì có thể làm cô nàng động lòng vậy, còn Lucy... không phải nói nữa, lúc này đang rất nhiệt tình dùng vốn tiếng hán cô nàng tự học đi giao lưu với những bạn khác, còn về phần Lý Linh Nhi, Triệu Thiết Trụ tìm một lát, phát hiện cô nàng đã chạy tới chỗ ăn buffe từ lúc nào, tay bê đĩa bánh ngọt đang ăn ngấu nghiễn.
Bi kịch, bi kịch mà.
Đúng lúc này, Tô Nhạn Ny mở miệng nói:
- Thiết Trụ, chúng ta lên nào, lên giết chết cái nhệu khí của bọn họ.
Câu nói này nói trúng tâm đen của Triệu Thiết Trụ, Triệu Thiết Trụ lập tức gật đầu:
- Ừ ừ ừ, đúng rồi đúng rồi, các người đẹp ở đây của chúng ta không hề thua kém bên bọn họ.
Nói xong, một tay ôm lấy eo của Tô Nhạn Ny, hai người tiến lên sàn nhảy.
Khiêu vũ đơn giản là xem sự phối hợp của thân thể và tiết tấu, Triệu Thiết Trụ vốn là một nhân vật nhìn vẻ ngoài đã thấy sát gái rồi, và còn là cao thủ thực lực vào hàng đệ tứ của Long bảng, đối với sự khống chế thân thể có thể nói đạt tới một trình độ hoàn mỹ rồi, trước mắt vì muốn chiến thắng nhuệ khí của Âu Dương Hạo, nên càng nín thở ngưng thần tập trung cao độ, đem các bộ phận khác của cơ thể điều tiết ở trạng thái tốt nhất.
Triệu Thiết Trụ nhìn Tô Nhạn Ny trước mặt mình, Tô Nhạn Ny cảm nhận được ánh mắt của hắn, cũng ngẩng đầu nhìn Triệu Thiết Trụ, khuôn mặt bỗng nhiên ửng đỏ lên, Triệu Thiết Trụ hi hí cười, thực hiện một động tác khiêu vũ rất khó, Triệu Thiết Trụ nâng Tô Nhạn Ny bỗng lên không trung, Tô Nhạn Ny trên không trung xoay tròn 720 độ rồi rơi xuống đất, Triệu Thiết Trụ lướt bước chân, hai người lúc gần lúc xa, tay hai người dần dần rời nhau ra, đột nhiên, cùng với nhịp điệu bốc lửa của âm nhạc, Triệu Thiết Trụ đột nhiên quay người lại một tay lôi Tô Nhạn Ny vào lòng mình, Tô Nhạn Ny xoay vòng trên đất, như muốn trêu chọc Triệu Thiết Trụ, tất cả những động tác này vô cùng lưu loát sinh động, tràn đầy ý cảnh, khiến Phạm Kiến vừa tiến vào cửa cũng phải tán thưởng vì những động tác tuyệt vời của hai người.
- Anh Thiết Trụ thật tuyệt vời, trên thế giới này, còn có gì mà anh ấy không làm được chứ.
Phạm Kiến hóa trang thành một con voi, nguẫy nguẫy chiếc vòi, rồi đi tới bên cạnh Lý Linh Nhi.
Sự xuất hiện của Phạm Kiến căn bản không thu hút được sự chú ý của mọi người, ánh mắt của tất cả mọi người đã bị đôi ngọc nữ trên sân khấu cuốn hút mất rồi, vũ đạo của Âu Dương Hạo và Lưu Văn cũng không hề thua kém hai người Triệu Thiết Trụ, hơn nữa thân thể của hai người dính chặt vào nhau, càng có một cảm giác ái muội trong đó.
- Chúng ta không hơn gì bọn họ rồi.
Thân thể Triệu Thiết Trụ vừa chuyển động vừa khẽ nói:
- Thấy người ta ôm chặt như vậy, ý cảnh của chúng ta tạm ổn, nhưng động tác thì chưa ổn lắm.
- Vậy anh muốn làm thế nào?
Khuôn mặt của Tô Nhạn Ni vẫn ửng đỏ, không dám đối mặt với Triệu Thiết Trụ, chỉ cúi đầu khẽ nói.
- Tất nhiên chúng ta phải thực hiện những động tác chuẩn rồi. Đây cũng là một sự theo đuổi nghệ thuật!!!
Triệu Thiết Trụ nói có vẻ rất chính khí nghiêm nghị.
- Vậy được.
Tô Nhạn Ny khẽ mỉm cười một tiếng, Triệu Thiết Trụ vui mừng trong lòng, xem anh theo đuổi nghệ thuật thế nào nhé.
Tay hắn lúc buông lỏng, rồi lại ôm chặt, kéo cả người Tô Nhạn Ny vào trong lòng.
Thật mềm, thơm quá a...
Lúc này đầu óc của Triệu Thiết Trụ hoàn toàn trong trạng thái mộng ảo, cô nàng cảnh sát xinh đẹp này, thân hình quả thật tuyệt vời, những chỗ cần to thì rất to, những chỗ cần nhỏ lại rất nhỏ, chiếc eo thon nhỏ như không xương, còn khuôn ngực mềm mại căng tròn, bờ mông tròn trịa và phỗng phào, đúng là tuyệt phẩm.
- Ừ ừ, tốt lắm.
Triệu Thiết Trụ theo bản năng đáp.
Bỗng nhiên Tô Nhạn Ny giẫm một chân xuống, rồi thân thể trượt sang một bên, động tác này khiến người bên cạnh thấy vô cùng hoa lệ, động tác này hoàn toàn biểu hiện ra một người phụ nữ có cảm giác dục vọng và đam mê với đàn ông, chỉ có điều mọi người đều không phát hiện ra mà thôi, lúc này vẻ mặt của Triệu Thiết Trụ đầy khắc khổ, cú giẫm chân của Tô Nhạn Ny trực tiếp đạp lên mu bàn chân của hắn, tục ngữ nói, tay đứt ruột xót mà, tuy không thể nói là bị thương, nhưng cảm giác đau đớn thì rất mãnh liệt a.
Âm nhạc vừa dừng lại, Tô Nhạn Ny khẽ cúi người cảm ơn mọi người, rồi che miệng đi ra.
Động tác cuối cùng vừa nãy, trực tiếp phá vỡ ý cảnh vốn có của Triệu Thiết Trụ, khiến tình cảm bình lặng của hai người bỗng nhiên tiến tới một cảnh giới hoàn toàn khác, mọi người xung quanh đều vỗ tay tán thưởng, động tác của hai người có một sự đam mê hơn hẳn của đôi Âu Dương Hạo, cao hơn một đẳng cấp, lần này, Âu Dương Hạo và Lưu Văn bị Triệu Thiết Trụ và Tô Nhạn Ny đã bại.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chương 102: Người khôn quý người ngoan, không kìm nổi tình cảm
Nhóm dịch: N/A
Nguồn: Mê Truyện
Triệu Thiết Trụ lộ vẻ mặt khổ sở đi ra sàn nhảy, cái này đã nói từ trước rồi thế mà vẫn còn ăn một cú giẫm chân của Tô Nhạn Ny, xem ra người con gái này, đúng là không dễ dàng gì chạm vào.
- Chị Nhạn Ny, động tác cuối cùng vừa rồi, đẹp lắm!
Lý Linh Nhi tỏ ra vui mừng nhìn Tô Nhạn Ny một cái, rồi lại liếc sang Triệu Thiết Trụ.
Tô Nhạn Ny không thay đổi sắc mặt nói:
- Chủ yếu là một người nào đó khiêu vũ không ra gì, nếu không đã không cần dùng tới những động tác cuối cùng đó rồi, có thể trực tiếp gây áp lực lên bọn họ.
- Hừ, chẳng phải do tôi dẫn dắt giỏi đó sao... Cô nhảy giống như một búp bê đang di động vậy, nếu không phải do tôi dẫn dắt tốt, thì cô tưởng chúng ta sẽ thắng được bọn họ sao?
Triệu Thiết Trụ không chịu yếu thế nói.
- Anh mới là con búp bê di dộng ấy, cả nhà anh đều là búp bê di động.
Tô Nhạn Ny tỏ ra không hài lòng phản lại.
Lý Linh Nhi lại đi tới bên cạnh Triệu Thiết Trụ, khẽ nói:
- Vừa nãy ôm sát cảm giác thế nào?
- Một chữ “sướng”!
Triệu Thiết Trụ cười hi hí nói.
- Cảm giác như với Linh Nhi không?
- Cái này, cái này không thể so sánh được, hay là để anh ôm em xem cảm giác cụ thể nó thế nào nhé?
Triệu Thiết Trụ với vẻ măt khinh khỉnh nói.
- Đến đây. Chắc chắn cảm giác cũng không kém gì so với chị Nhạn Ny đâu.
Lý Linh Nhi phối hợp, liền ưỡn ưỡn ngực lên.
Triệu Thiết Trụ lại có vẻ bất đắc dĩ rồi.
Lúc này Phạm Kiến cũng đi tới, với cách ăn mặc của hắn, trong chốc lát đã thu hút rất nhiều ánh mắt của đám con gái, thậm trí Tào Tử Di luôn tỏ ra điềm đạm cũng cảm thấy trấn động.
Nhìn bộ dạng con voi này đúng là quá dâm đãng, đặc biệt là cái vòi, cùng với chiếc cổ vừa dài vừa to của Phạm Kiến, khi đi tới hai cái đó cứ nguẫy nguẫy, cái này... Quả thật khiến ngườ khác phải tưởng tượng ra một cái khác rồi.
- Ta sát, đạo cụ của cậu, tìm đâu ra vậy?
Triệu Thiết Trụ kinh ngạc hỏi.
- Ha ha ha, đẹp không? Cái này lấy từ chỗ anh Thiết Thủ đấy, cái này do anh ấy tự sưu tầm, những đồ vật anh ấy sưu tầm quả thật rất giá trị.
- Đẹp lắm, quả thật rất đẹp, không ngờ Thiết Thủ lại thích những đồ vật này, ha ha ha.
Triệu Thiết Trụ nghĩ tới thân hình cơ bắp của Thiết Thủ, lại mặc trang phục của một con voi này lên người, nên không kìm nổi cười toáng lên.
Lại nói sang Âu Dương Hạo bên này.
Có thể thấy công phu kìm nén cảm xúc của Âu Dương Hạo rất tốt đó chứ, tuy hắn cũng nhìn ra bản thân đã thua hai người Triệu Thiết Trụ một ít phong thái, nhưng trên khuôn mặt hắn vẫn không có chút bất mãn nào, vẫn một tay thân sĩ ôm lấy eo Lưu Văn, một tay giơ ra trước gạt ra như để đẩy mọi người, thực ra những người ở đây cũng không phải ngốc nghếch, hắn làm như vậy chỉ là để duy trì tư thái bảo hộ cho Lưu Văn mà thôi.
- Hai người kia là ai vậy?
Âu Dương Hạo và Lưu Văn trở về đội ngũ, Đổng Khiết tò mò mở miệng hỏi.
- Một sinh viên năm thứ nhất, và người còn lại có lẽ là bạn của cậu ta.
Âu Dương Hạo đáp, đoạn nói tiếp với Lưu Văn đứng bên cạnh:
- Thật ngại quá, tôi nhảy không được tốt rồi.
- Âu Dương đồng học nhảy tốt lắm.
Lưu Văn nói xong, vẻ mặt thẹn thùng cười một tiếng nói:
- Hi vọng sau này còn cơ hội khiêu vũ cùng nhau.
Đây rõ ràng là câu dẫn đây mà, nếu sau này có cơ hội khiêu vũ cùng nhau, thì đó chẳng phải là có cơ hội lên giường rồi sao, lông mày của Âu Dương Hạo khẽ dựng đứng lên, gật đầu đồng ý.
Tiếp theo là một bản nhạc có tiết tấu tương đối nhanh, đây là một bản nhạc chỉ có một người nhảy, tiếp tục có không ít người lên sàn nhảy, ở đó lắc lư thân hình.
- Tiểu Thanh, đây là hạng mục ưa thích của cậu, lên đi, giúp chúng tôi lấy lại vinh dự.
Đổng Khiết kéo Nhiếp Tiểu Thanh một cái, rồi nói. Tính cách của Nhiếp Tiểu Thanh tương đối yên tĩnh, nhưng, lại là đội trưởng đội khiêu vũ của đại học FJ, có một vũ nghệ toàn diện, nghe thấy lời của Đổng Khiết, cô cười ngọt ngào một tiếng, rồi nhìn Âu Dương Hạo một cái, Âu Dương Hạo cũng lên tiếng đúng lúc:
- Đúng đó, lên đi để mọi người mở rộng tầm mắt, đừng để cho mấy kẻ bên ngoài lấy mất phong quanh của đại học FJ chúng ta.
Nhiếp Tiểu Thanh gật gật đầu, một mình đi lên sàn nhảy, không ít người nhìn thấy cô nàng, đều vặn vẹo thân hình hướng về phía cô, nhưng được nửa chùng thì cảm nhận thấy sát khí từ ánh mắt của Âu Dương Hạo và Hoàng Ninh, tất cả mọi người hiểu được liền tránh ra.
Thân hình Nhiếp Tiểu Thanh vừa động, vốn dĩ là một cô gái yếu đuối, trong chốc lát đã biến thành một cô gáy đầy nhiệt huyết, động tác khiêu vũ vừa đơn giản nhưng lại có góc cạnh, trong sự mềm mại lại có sự mạnh mẽ, thân hình lúc giãn ra lúc co lại, khiến những nét đẹp trên cơ thể luôn luôn được phô bày ra, mọi người có một cảm giác, đây là một con thiên nga đang múa một mình, đàn ông trên thế gian này, chỉ như những con cóc ngước mắt lên để thưởng thức mà thôi.
- Tiểu Thanh khiêu vũ thật tuyệt vời.
Âu Dương Hạo đứng bên cạnh tỏ vẻ vô cùng tán thưởng, trong lòng lại có một cảm giác muốn chiếm lấy cô nàng, người đẹp như vậy, chinh phục được thì mới thú vị.
- Oa, cô ấy khiêu vũ cũng không tồi chút nào.
Lý Linh Nhi cũng khẽ kêu lên, mọi người cũng đồng loạt gật gật đầu.
- Có thể trở thành đội trưởng đội khiêu vũ của trường FJ, không có tài năng làm sao người khác phục.
Triệu Thiết Trụ cũng gật đầu khẳng định.
- Bàn chải? Cô ấy đâu có cầm bàn chải đâu?
Lucy tò mò hỏi.
- Cô ấy về nhà sẽ cầm bàn chải lên?
Triệu Thiết Trụ tiện thể bịa luôn để trả lời.
- Khiêu vũ còn cầm theo bàn chải sao? Thói quen khiêu vũ của người Trung Quốc các ngươi thật kỳ lạ, giống như công phu của các người, cứ thích chạy chạy trên mặt nước, đúng là thần kỳ.
- Cái đó... Cái đó là luyện tập lực ở cánh tay và cảm giác cân bằng.
Triệu Thiết Trụ trả lời bế tắc nói.
- Lucy, cô cũng lên thể hiện tài năng đi.
Tô Nhạn Ny lắc lắc tay Lucy, chờ mong nói. Lucy chính là huấn luyện viên khiêu vũ, được những trường trong nước đặc biệt mời từ nước ngoài sang, nên kỹ thuật thì không phải bàn rồi.
Lucy hưng phấn gật gật đầu:
- Được thôi, tôi sẽ lên đấu nhảy với cô ấy.
Theo một vũ khúc chuyển tiếp, Lucy nhảy lên dạng chân ra thành một trăm tám mươi độ, nhảy vào sân nhảy, những người xung quanh kêu lên một tiếng kinh ngạc, Lucy hoang dã hôn môi xa với mọi người, khiến những nam sinh có mặt kêu gào liên tục, một cái lắc đầu, mái tóc bạch kim cũng vung theo những điệu lắc đó, giống như tóc gió thôi bay, chói lóa, đẹp mắt.
Liên tục mấy động tác, Lucy đã thành công thu hút ánh mắt của quá một nửa đám nam sinh, đặc biệt bộ dạng Thỏ nữ lang, càng khiến cho người khác huyết mạch như muốn nổ tung ra, máu mũi dường như cũng trực chờ chảy ra rồi.
Những động tác khiêu vũ của những cô gái Âu Mĩ dường như mạnh mẽ hơn những cô gái phương đông rất nhiều, và cũng sống động hơn, hung khí trên người Lucy quả thực như hai trái bom vậy, nổ bùng trước những con mắt đắm đuối của đám nam sinh.
Trái lại với Nhiếp Tiểu Thanh, lúc thấy Lucy vào sàn nhảy khiêu chiến, Nhiếp Tiểu Thanh vốn dĩ còn khinh thường, chỉ có điều sau khi thấy vài động tác của Lucy, cô không khỏi sững sờ, phải thầm thốt lên rằng, đây đúng là một cao thủ.
Nhiếp Tiểu Thanh khẽ cắm môi, những động tác trên người cũng mạnh mẽ hơn, hung khí của cô có vẻ nhỏ hơn của Lucy, tất nhiên là không thể có được hiệu quả mạnh mẽ bằng Lucy được, càng cố ý biểu lộ hung khí, khí thế của cô càng giảm.
Lucy tiến lên phía trước, ngay lúc qua bên cạnh Nhiếp Tiểu Thanh, liền hạ giọng nói:
- Thả lỏng cơ thể, hãy làm chính mình.
Toàn thân Nhiếp Tiểu Thanh chấn động, sự hiếu thắng trong đầu cô bỗng chốc tan biến, giống như lần đầu tiên bản thân tiếp xúc với vũ đạo vậy, lúc đó, bản thân cũng nhìn thấy động tác duyên dáng của người vũ sư, nên mới thực lòng thích thú vũ đạo, sau đó nỗ lực học tập, sau này học ở trường đại học FJ, khiêu vũ, chỉ là cách ngoại giao, giao tiếp, vì vinh quang, tự lúc này vũ đạo của mình trở thành công cụ mua vui cho người khác chứ? Nhiếp Tiểu Thanh mỉm cười, trên khuôn mặt lộ ra ánh hào quang lạ thường.
Động tác của hai người con gái dần dần cũng phối hợp với nhau, vốn chỉ là điệu múa của một con thiên nga, hiện tại lại có thêm một tiên hạc bay tới, hai con chim đan vào nhau khiêu vũ, khiến mọi người ở đây đều cảm thấy vô cùng sững sờ.
- Này này này, Anh Thiết Trụ.
Lý Linh Nhi kéo Triệu Thiết Trụ.
- Sao thế?
- Anh nói xem, Lucy với Nhiếp Tiểu Thanh hai người họ, người khôn quý người ngoan, không kìm được tình cảm chăng.
….
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế