|
|
15-07-2008, 08:14 PM
|
|
Hà n Lâm Há»c Sỹ
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
|
|
Hồi 15 Má»™t tráºn ma kiếp
Äi được má»™t thá»i gian khá lâu, Äá»™c Cô Ngá»c nhìn xuống bên dÆ°á»›i, thấy bên dÆ°á»›i núi có má»™t cánh đồng bằng rất lá»›n rá»™ng. Chà ng rất phân thân, quên hết mệt nhá»c và đau nhức, liá»n ngừng chân lại ngắm nhìn.
Chà ng thấy giữa cánh đồng có má»™t cái suối trông nhÆ° má»™t sợi dây vải lụa trắng bóng loáng, bốn năm cái là ng mạc má»c lên ở quanh đó, trên các nóc nhà của mấy cái là ng ấy Ä‘á»u có khói bốc lên, cảnh sắc đẹp tuyệt nhÆ° tranh vẽ váºy.
Trông thấy những là n khói bốc nghi ngút, Äá»™c Cô Ngá»c má»›i biết sắp tá»›i giữa Ngá» và cÅ©ng thấy đói bụng vô cùng. Chà ng bèn xuyên qua khu rừng ráºm để xuống dÆ°á»›i núi.
Sắp Ä‘i hết khu rừng ấy, chà ng bá»—ng nghe thấy phÃa đằng trÆ°á»›c có tiếng cÆ°á»i nÅ©ng nịu và tiếng ngÆ°á»i nói vá»ng tá»›i rằng :
- Tôi đợi chỠlâu lắm rồi, sao đến giỠthiếu hiệp mới tới thế?
Äá»™c Cô Ngá»c ngẩn ngÆ°á»i ra và ngừng chân lại, nhìn tứ phÃa, thấy trong rừng trống không có má»™t bóng ngÆ°á»i nà o cả, chà ng lại ngỠđó ngÆ°á»i khác chứ không phải là nói vá»›i mình. Äang trầm ngâm, chà ng lại nghe thấy tiếng cÆ°á»i và tiếng nói tiếp :
- Sao tôi đứng ở đây mà thiếu hiệp cũng không trông thấy ư?
Lúc nà y Äá»™c Cô Ngá»c má»›i biết đối phÆ°Æ¡ng nói vá»›i mình thá»±c, vá»™i há»i :
- Cô nương nà o ở trong rừng thế? Xin hiện thân ra cho tại hạ yết kiến được không?
Chà ng vừa nói dứt đã nghe thấy tiếng cÆ°á»i nÅ©ng nịu và tiếng nói vá»ng tá»›i tiếp :
- á»i chà ! Sao thiếu hiệp chóng quên thế? Chúng ta má»›i chia tay có ná»a ngà y mà thiếu hiệp đã quên sạch sà nh sanh cÅ©ng nên?
Äá»™c Cô Ngá»c rất thắc mắc, lại tưởng TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng ẩn thân ở trong rừng đùa giỡn mình nên chà ng mỉm cÆ°á»i, định trả lá»i, sau nghÄ© lại rằng :
“Không có lẽ, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng có việc báºn phải Ä‘i miá»n Nam, khi nà o nà ng lại đến đây là m chi? HÆ¡n nữa dù TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tình tứ đến đâu cÅ©ng không dám táo gan thốt ra những lá»i lẳng lÆ¡ đến nhÆ° thế đâu!â€
NghÄ© tá»›i đó, chà ng rất ngạc nhiên và sá»±c nghÄ© tá»›i má»™t ngÆ°á»i liá»n rùng mình đến thót má»™t cái và buá»™t miệng há»i :
- NgÆ°á»i ở trong rừng có phải là Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng đấy không?
Liá»n có tiếng cÆ°á»i nÅ©ng nịu và giá»ng nói á»ng ẹo đáp :
- Thế ra thiếu hiệp vẫn chÆ°a quên thiếp! NhÆ° váºy thiếp đã lầm rồi.
Má»™t cái bóng hồng ở trong bụi ráºm phi ra, khi tá»›i chá»— cách Äá»™c Cô Ngá»c má»›i đứng lại. Liá»…u Chân Chân giở đủ cá» chỉ lẳng lÆ¡ ra ngắm nhìn Äá»™c Cô Ngá»c không chá»›p mắt.
Quả đúng là Ma nữ. Äá»™c Cô Ngá»c có vẻ hoảng sợ, cứ trố mắt nhìn lại không biết đối phó ra là m sao cho phải.
Chân Chân nÅ©ng nịu cÆ°á»i nói tiếp :
- Thiếu hiệp nhìn gì thế! Cứ yên tâm, lúc nà y tứ ca của tôi đã ở chỗ ngoà i xa hà ng trăm dặm, bằng không tôi tới đây một mình đợi chỠthiếu hiệp sao được?
Thấy đối phÆ°Æ¡ng nói nhÆ° thế, Äá»™c Cô Ngá»c ná»a mừng ná»a lo âu. Tuy thấy đối phÆ°Æ¡ng chỉ có má»™t mình, chà ng không sợ đối phó không nổi nhÆ°ng chà ng biết Chân Chân còn khó đối phó hÆ¡n Nguyên Thông nhiá»u. Vả lại, cứ xem thái Ä‘á»™ vá»›i cá» chỉ thì chà ng cÅ©ng đủ biết đối phÆ°Æ¡ng muốn gì rồi nên chà ng cảm thấy rất hồi há»™p, nhÆ°ng vẫn là m ra bá»™ hồ đồ, không biết gì mà gượng cÆ°á»i há»i lại rằng :
- Chả hay Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng má»™t mình ở đây chỠđợi tại hạ định chỉ giáo Ä‘iá»u chi?
Chân Chân lại cÆ°á»i giá»ng lẳng lÆ¡ đáp :
- á»i cha! NgÆ°á»i nà y thá»±c là ... không biết ngÆ°á»i ta tốn công nhÆ° thế nà o má»›i rẩy bỠđược tứ ca đến đây đợi chá» nhÆ° váºy, chả lẽ thiếu hiệp còn không biết thiếp đợi chỠđể là m chi hay sao?
Äá»™c Cô Ngá»c ngượng nghịu đáp :
- Tại hạ ngu muội, quả thực không sao biết được cô nương muốn chỉ giáo gì.
Chân Chân ti hà đôi mắt dâm đảng mà nói tiếp :
- Khéo giả bá»™! ThÆ°a tôi tá»›i đây là muốn được ngắm nhìn thiếu hiệp má»™t thá»i gian lâu dà i. Bây giá» thiếu hiệp đã biết chÆ°a?
Äá»™c Cô Ngá»c mặt Ä‘á» bừng, trợn ngược lông mà y lên đáp :
- Tại hạ đã nói rồi, sau nà y thế nà o cũng sẽ đi Nam Hoang một phen để, để đặc biệt thăm...
Chân Chân vá»™i đỡ lá»i :
- Sau nà y là sau nà y, bây giá» là bây giá», nhÆ°ng tôi không thể đợi chỠđược lâu thế.
Äá»™c Cô Ngá»c lui vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c và đáp :
- Nếu cô nÆ°Æ¡ng không có việc gì chỉ giáo tại hạ có việc báºn phải Ä‘i...
CÆ°á»i khanh khách, Chân Chân lại đỡ lá»i :
- Cái gì? Thiếu hiệp muốn bá» Ä‘i Æ°? Có việc gì mà phải vá»™i vã nhÆ° thế? Tôi đợi chỠở đây ná»a ngà y rồi má»›i thấy thiếu hiệp tá»›i, thể nà o cÅ©ng phải tiếp tôi má»™t lát đã má»›i Ä‘i được.
Biết không thể nà o giải quyết bằng lá»i nói được, Äá»™c Cô Ngá»c liá»n trợn ngược đôi lông mà y kiếm lên lạnh lùng đáp :
- Tại hạ có má»i cô nÆ°Æ¡ng đến đây đợi chỠđâu? Vả lại cô nÆ°Æ¡ng là báºc tiá»n bối, nổi danh đã lâu năm, hà tất phải đùa giỡn tại hạ nhÆ° thế! Tại hạ không thÃch nói nhiá»u đâu, mong cô nÆ°Æ¡ng tránh sang má»™t bên để cho tại hạ Ä‘i.
Chân Chân cÆ°á»i nÅ©ng nịu nói tiếp :
- Khéo nói lắm, đây là tôi tá»± nguyện, nhÆ°ng thiếu hiệp nên biết tình hình nà y hiếm có lắm. NgÆ°á»i mà có thể khiến tôi tá»± nguyện tá»›i nhÆ° thế nà y có lẽ trong võ lâm ngoà i thiếu hiệp ra chÆ°a có ngÆ°á»i thứ hai nà o. NhÆ°ng xÆ°a nay, đối vá»›i việc nà y không bao giá» tôi miá»…n cưởng hay bắt ép ai, vì là m nhÆ° thế không thú vị chút nà o. Thiếu hiệp nhất định đòi bá» Ä‘i, tôi không ngăn cản đâu. ÄÆ°á»ng lá»›n rá»™ng thế nà y, nếu muốn Ä‘i thì thiếu hiệp cứ việc Ä‘i qua bên cạnh tôi cÅ©ng được chứ sao?
Thấy đối phÆ°Æ¡ng nói nhÆ° váºy, Äá»™c Cô Ngá»c má»›i yên tâm, chả nói chả rằng, rảo bÆ°á»›c Ä‘i ngay.
Quả nhiên Chân Chân không ngăn cản chút nà o, cứ để yên cho chà ng đi qua.
NhÆ°ng khi chà ng tá»›i cạnh, nà ng bá»—ng cÆ°á»i khì má»™t tiếng, uốn lÆ°ng má»™t cái đã nhảy xổ và o ngÆ°á»i của chà ng luôn.
Không ngá» Chân Chân lại thất tÃn nhÆ° thế, Äá»™c Cô Ngá»c cả kinh, muốn tránh né cÅ©ng không kịp, chà ng đã bị Chân Chân va đụng trúng. Trong lúc kinh hoảng chà ng muốn lui bÆ°á»›c nhÆ°ng Chân Chân đã thừa cÆ¡ véo luôn má của chà ng má»™t cái, má»›i lui bÆ°á»›c và cÆ°á»i vẻ rất dâm đãng và nói tiếp :
- á»i chà ! Da mặt của thiếu hiệp lại còn nõn nà hÆ¡n cả Ä‘Ã n bà chúng tôi nữa.
Hổ thẹn quá hóa tức giáºn, Äá»™c Cô Ngá»c trầm giá»ng đáp :
- Tại hạ tưởng cô nÆ°Æ¡ng là tiá»n bối cao nhân, có tên tuổi bấy lâu năm, không ngá» lại là ngÆ°á»i thiếu liêm sÄ©, nuốt lá»i hứa nhÆ° thế! Nếu tiá»n bối còn không tránh ra thì đừng có trách tại hạ ra tay thất lá»… đấy.
HÆ¡i biến sắc mặt, Chân Chân lại cÆ°á»i rất lẳng lÆ¡ vá»›i giá»ng dâm đãng đáp :
- Hà tất thiếu hiệp phải tức giáºn nhÆ° thế? Phải biết cái trò Ä‘Æ°a tá»›i táºn miệng nhÆ° thế nà y ngÆ°á»i khác cầu mãi cÅ©ng không được đấy. Trông bá» ngoà i chà ng đúng là má»™t thÆ° sinh sao lại là má»™t lá»— nam tá», không biết má»™t chút phong tình gì cả nhÆ° váºy? Chả lẽ chà ng không nghe ngÆ°á»i ta nói “ăn và sắc†là bản tÃnh của con ngÆ°á»i hay sao? Chứ việc nà y đừng nói tá»›i hai chữ liêm sÄ© nhÆ° thế là m chi? Tà i ba của chà ng chỉ có thể giấu nổi tứ ca của tôi thôi chứ không sao giấu diếm nổi gái nà y đâu. Nếu ná»a ngà y trÆ°á»›c đây gái nà y nói toạc sá»± bà máºt ấy ra thì thiếu hiệp là m gì còn sống tá»›i lúc nà y? Thiếu hiệp muốn ra tay cứ việc ra tay Ä‘i để gái nà y thá» xem tà i ba của thiếu hiệp cao siêu toi mức Ä‘á»™ nà o?
Äá»™c Cô Ngá»c vừa kinh hãi, vừa tức giáºn, liá»n nghÄ© bụng :
“Y thị đã biết rõ võ công của ta non ná»›t, nếu ra tay đánh thể nà o mình cÅ©ng bị thiệt thòi. Mà nếu hôm nay ta lá»t và o tay Ma nữ nà y thì háºu quả sẽ không thể tưởng tượng được. Ta Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là tu mi nam tá», đầu Ä‘á»™i trá»i, chân đạp đất, khi nà o lại chịu để cho y thị là m nhục.â€
Chà ng chÆ°a nghÄ© xong thì đã nghe thấy Chân Chân cÆ°á»i nÅ©ng nịu và há»i :
- Sao? Không ra tay tấn công đi?
Äá»™c Cô Ngá»c giáºn dữ đáp :
- Ngươi tưởng ta không dám hay sao?
Chân Chân nói tiếp :
- Tôi thiết tưởng thiếu hiệp thể nà o cÅ©ng có lòng thÆ°Æ¡ng hoa tiếc ngá»c, không bao giá» lại nỡ hạ Ä‘á»™c thủ giết hại tôi, có phải thế không?
Nghiến răng mÃm môi, Äá»™c Cô Ngá»c đỡ lá»i :
- NgÆ°á»i đừng có múa mồm múa mép nhÆ° thế nữa. Tuy tại hạ tá»± biết địch không nổi, nhÆ°ng nếu muốn tại hạ phải thúc thủ chịu trói thì đừng có hòng, kẻ nà y Ä‘Ã nh chịu rụng đầu đổ máu ngay tai chá»— cÅ©ng không bao giá» chịu để cho ngÆ°á»i khác là m nhục mình chút nà o.
- Kiêu ngạo thực! Nhưng có khi nà o tôi lại nỡ để cho thiếu hiệp chết cơ chứ?
- NgÆ°á»i đừng có áp bức ngÆ°á»i ta quá ná»—i nhÆ° thế!
- Tôi không áp bức thiếu hiệp nhưng tôi cũng không chịu bỠqua đâu. Muốn ra tay thì thiếu hiệp cứ việc ra tay đánh đi.
Không sao nhịn được nữa, Äá»™c Cô Ngá»c dáºm chân xuống đất má»™t cái, váºn hết công lá»±c và o hai tay và quát bảo :
- Tránh ra.
Chà ng sá» dụng ngay thế Hồi Không Thất Toà n Trảm nhằm ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng tấn công luôn.
Cà ng cÆ°á»i nÅ©ng nịu và thái Ä‘á»™ cà ng dâm đãng thêm, Chân Chân không hãi sợ chút nà o lại còn nói bông rằng :
- á»i chà ! Sao tiểu oan gia lại Ä‘ang tâm đến nhÆ° thế!
Nà ng xoay lÆ°ng má»™t cái, không lui thì chá»› lại còn tiếng lên dà ngá»±c và tay của Äá»™c Cô Ngá»c.
Không ngỠđối phÆ°Æ¡ng lại có hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy, Äá»™c Cô Ngá»c hoảng sợ vá»™i thâu tay rút lui. Chân Chân lại cÆ°á»i khanh khách, chá»c tức tiếp :
- Tưởng thiếu hiệp là ngÆ°á»i sắt đá nhÆ° thế nà o, không ngá» lại không nỡ ra tay nhÆ° váºy.
NhÆ° bóng theo hình, nà ng cứ chìa hai tay ưỡn ngá»±c tiến tá»›i gần Äá»™c Cô Ngá»c.
Có bao giá» gặp những trÆ°á»ng hợp ngượng nghịu nhÆ° thế nà y đâu, Äá»™c Cô Ngá»c cuống cả chân tay lên, muốn ra tay tấn công lại không dám. Äồng thá»i, chà ng đã ngá»i thấy mùi thÆ¡m xông lên mÅ©i. Thì ra Chân Chân đã tiến tá»›i sát bên ngÆ°á»i. Chà ng Ä‘Ã nh phải lui vá» phÃa sau mà quát bảo :
- Äứng yên!
Chân Chân ngẩn ngÆ°á»i ra nhÆ°ng nà ng chỉ cÆ°á»i khì má»™t tiếng lại xông lên tiếp. Bá»—ng thấy Äá»™c Cô Ngá»c giÆ¡ cao bà n tay phải lên, quát lá»›n :
- Nếu cô nÆ°Æ¡ng còn tiến lên nữa, thì tại hạ Ä‘Ã nh Ä‘áºp vỡ tan sá» ra mà chết.
Chân Chân thấy chà ng ta nói nhÆ° váºy chỉ hÆ¡i ngạc nhiên má»™t chút lại cÆ°á»i khì và trả lá»i luôn :
- Trông ngÆ°á»i tháºt là ngô nghê ngốc nghếch tháºt! Thôi hãy ngoan ngoãn buông tay xuống Ä‘i chá»› tá»± tỠở trÆ°á»›c mặt gái không phải là chuyện dá»… đâu.
- Cô nương không tin cứ việc thỠxem.
- Thá» thì sao đâu? NhÆ°ng gái nà y không muốn má»™t chà ng đẹp trai nhÆ° thế mà bá»—ng dÆ°ng bị chết nhÆ° váºy. Sá»± tháºt thiếu hiệp có chết Ä‘i chăng nữa thì có can dá»± gì đến gái nà y đâu?
Äá»™c Cô Ngá»c nghÄ© bụng :
“Nà ng nói cÅ©ng có lý. Nà ng là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà vô liêm sÄ©, có không biết bao nhiêu Ä‘Ã n ông. Ta chỉ là má»™t con mồi má»›i mà nà ng vừa bắt được. Nếu ta có chết tháºt Ä‘i chăng nữa thì có can dá»± gì đến nà ng đâu? HÆ¡n nữa ta chết sao được?...â€
Chân Chân lại cÆ°á»i khì nói tiếp :
- Thiếu hiệp là ngÆ°á»i thông minh nên nghÄ© kỹ hÆ¡n.
Nói xong nà ng ưởn ẹo Ä‘i tá»›i gần, bắt đắc dÄ© Äá»™c Cô Ngá»c lại khẽ quát bảo :
- Liá»…u Chân Chân đừng có bắt ép ngÆ°á»i ta quá Ä‘á»—i.
Chà ng vừa nói vừa lui bÆ°á»›c. Trái lại Chân Chân vẫn cÆ°á»i khanh khách và tiến lên hoà i, mồm nà ng lại nói tiếp :
- NgÆ°á»i nà y vá»› vẩn tháºt. Trên Ä‘á»i nà y có biết bao nhiêu việc đáng lÆ°u luyến mà ngÆ°á»i lại cứ không biết nghÄ©...
Nà ng vừa nói vừa tiến tá»›i gần Äá»™c Cô Ngá»c, chà ng luống cuống đến nổi toát mồ hôi lạnh ra, không sao nhịn được lại quát bảo tiếp :
- Nếu ngÆ°á»i mà cứ dồn ép nhÆ° thế tại hạ Ä‘Ã nh phải liá»u chết để giữ lấy sá»± thanh bạch.
- Sao ngÆ°á»i hủ hóa đến nhÆ° thế? Äá»i ngÆ°á»i chỉ có mấy chục năm thôi, phải biết kịp thá»i mà hà nh lạc. Thiếu hiệp chỉ cần nếm mùi má»™t lần, gái nà y dám chắc cho đến ngà y chết, thiếu hiệp cÅ©ng không sao quên được. HÆ¡n nữa, ở đây chỉ có hai chúng ta thôi, là m gì còn có ngÆ°á»i thứ ba mà thiếu hiệp sợ mất thanh bạch nhÆ° thế.
Mặt tái mét, trợn ngược đôi lông mà y kiếm lên, Äá»™c Cô Ngá»c la lá»›n :
- Liễu Chân Chân, ngươi thực vô sĩ đến cực điểm! Kẻ bại hoại của võ lâm như ngươi...
- Cứ việc chá»i Ä‘i! Liá»…u Chân Chân nà y từ khi ra Ä‘á»i tá»›i giá» không biết hai chữ liêm sÄ© là gì cả. Quý hồ thiếu hiệp nghe lá»i gái nà y má»™t lần tha hồ thiếu hiệp mắng chá»i trăm nghìn lần cÅ©ng không sao?
Äá»™c Cô Ngá»c tức đến run lẩy bẩy, nghÄ© tiếp :
“Có lẽ ngà y hôm nay không thể nà o thoát khá»i y thị đâu, tuy ta chÆ°a trả được thù lá»›n, không thể liá»u mạng má»™t cách quá dá»… dà ng nhÆ° thế nhÆ°ng bị y thị là m nhục nhÆ° thế nà y thì thà chết còn hÆ¡n.â€
NghÄ© tá»›i đó, chà ng đánh liá»u ngừng chân lại, hai mắt Ä‘á» ngầu, nghiến răng mÃm môi quát bảo tiếp :
- Liá»…u Chân Chân, ngÆ°Æ¡i bắt ép ngÆ°á»i ta quá Ä‘á»—i. Má»— chỉ háºn không có hÆ¡i sức diệt trừ bại hoại cho võ lâm nhÆ°ng má»— có chết cÅ©ng sẽ biến thà nh quá»· sứ đến đòi mạng mi cho mà coi.
Nói xong, chà ng giÆ¡ tay phải lên nhắm đỉnh đầu Ä‘áºp mạnh xuống má»™t cái. Chân Chân không ngá» Äá»™c Cô Ngá»c lại liá»u mạng nhÆ° thế, tháºt cÅ©ng phải rùng mình đến phắt má»™t cái mà vá»™i há»i :
- Chả lẽ thiếu hiệp không sợ...
nà ng vừa nói vừa giÆ¡ tay lên, chỉ và o khuá»·u tay của Äá»™c Cô Ngá»c má»™t cái uể oải buông tay xuống, đồng thá»i nà ng cÅ©ng phi thân lên theo.
Äá»™c Cô Ngá»c vẫn còn tránh né nhÆ°ng đã cảm thấy cánh tay tê tái, tay phải uể oải buông tay xuống, đồng thá»i chà ng đã thấy Chân Chân phi tá»›i gần. Chà ng thét lá»›n má»™t tiếng, định có cá» chỉ đối phó tiếp nhÆ°ng Chân Chân vừa cÆ°á»i vừa bảo rằng :
- Chú em hãy ngoan ngoãn nghe lá»i mà nằm xuống Ä‘i.
Nà ng vừa nói vừa Ä‘iểm và o yếu huyệt mê của Äá»™c Cô Ngá»c.
Chỉ thấy hai mắt tối om, Äá»™c Cô Ngá»c đã mê man bất tÄ©nh. Chân Chân vá»™i ôm chà ng và o lòng, thừa cÆ¡ hôn luôn chà ng má»™t cái rồi cÆ°á»i giá»ng đắc chà và nói tiếp :
- Tiểu oan gia còn bÆ°á»›ng bỉnh nữa không? Lát nữa, chỉ cần má»™t viên Tố Nữ hoà n thôi là tiểu oan gia sẽ thấy cuá»™c Ä‘á»i thÆ¡ má»™ng thế nà o ngay.
Nói xong, nà ng lại hôn luôn Äá»™c Cô Ngá»c mấy cái, rồi há»›n hở cắp chà ng và o nách mà đi luôn.
Chân Chân vừa Ä‘i mất dạng thì trong bụi cây đã có giá»ng khà n khà n nói :
- Lão Nhị trông thấy chưa? Tên nghiệp chướng nà y giống hệt cha nó hồi còn trẻ như đúc.
Lại có má»™t giá»ng lạnh lùng cÆ°á»i khẩy đỡ lá»i :
- Có ăn thua gì đâu. Nội công dâm đãng của Chân Chân cũng không kém gì Khương Diệu Chân.
- Theo ý của lão Nhị thì nên là m như thế nà o?
- Cứu y.
- Cứu y ư?
- Phải cứu y.
- Chúng ta trá»±c tiếp ra mặt hay sao? Lão Äại cà ng già cà ng hồ đồ tháºt. Dại gì mà chúng ta lại trá»±c tiếp ra mặt nhÆ° thế?
- Thế nên là m như thế nà o?
- Chả lẽ chúng ta không biết báo tin cho con nhải biết hay sao?
- Nói cho con nhá» TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng hay Æ°?
- Ngoà i nó ra còn ai dám vuốt râu cá»p của bá»n lục hung cÆ¡ chứ?
- Liệu nó có tin lá»i nói của chúng ta không?
- Con nhải ấy khôn ngoan lắm, chúng ta chỉ ngấm ngầm báo tin cho nó biết thôi chứ không thể nà o trực tiếp nói cho nó hay được.
- Thế ai đi bây gi�
- Lão Tam.
- Lão Tam đã gặp mặt nó rồi!
- Không sao! Lần nà y không để cho lão Tam gặp mặt nó nhÆ° lần trÆ°á»›c. NhÆ°ng lão Äại cứ yên trÃ, ngÆ°á»i túc trà đa mÆ°u nhÆ° lão Tam thế nà o cÅ©ng hoà n thà nh được nhiệm vụ nà y.
- Nếu váºy để tôi Ä‘i báo cho lão Tam biết.
- Phải đi nhanh lên mới được.
- Sao váºy?
- Nếu để cho Ma nữ ấy đoạt mất sự đồng trinh của tiểu tỠnà y có phải tâm huyết bấy lâu nay của anh em chúng ta sẽ bị hủy hết không?
- Äệ biết rồi. Thế còn việc kia thì sao?
- Việc ná» hãy tạm hoãn nhất thá»i, vì chúng ta cần phải để cho nghiệt súc Ä‘Ãch mắt trông thấy thảm trạng nà y đã.
- Äệ Ä‘i đây. Thế còn lão Äại thì sao?
- Mỗ sẽ theo dõi Liễu Chân Chân.
- Äược, ná»a tháng sau chúng ta sẽ gặp lại nhau.
Liá»n có tiếng áo bay phất phá»›i, từ gần Ä‘i xa, dần dần biến mắt hẳn. Trong rừng lại yên lặng nhÆ° tá».
|
15-07-2008, 08:16 PM
|
|
Hà n Lâm Há»c Sỹ
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
|
|
Hồi 16 Sơn trang trong đầm rồng hang hổ
Má»™t chiếc xe ngá»±a chạy tháºt nhanh ở trên Ä‘Æ°á»ng cái quan lá»›n rá»™ng. NgÆ°á»i đánh xe chÃnh là ông già há» Trà . Bốn ngÆ°á»i há»™ pháp Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, còn ngÆ°á»i ngồi trên xe chÃnh là TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng, Ä‘á»™ng chủ của Mân Tây bát Ä‘á»™ng. Lúc ấy xe đã Ä‘i tá»›i lÆ°ng núi Äái Vân, nÆ¡i có má»™t sÆ¡n trang rất lá»›n rá»™ng. Trong sÆ¡n trang có rất nhiá»u nóc gia.
Cá»a lá»›n của sÆ¡n trang là hai cái trụ sắt, trên có má»™t tấm bảng Ä‘á» bốn chữ Äái Vân sÆ¡n trang. Tám tên đại hán mặc võ trang mà u tÃa, tay cầm Ä‘Æ¡n Ä‘ao Ä‘ang đứng hai bên cá»a canh gác, trông rất oai nghi.
Cách cá»a lá»›n của Äái Vân sÆ¡n trang chừng hai ba chục trượng có má»™t cái suối.
NÆ°á»›c suối từ trên đỉnh núi đổ xuống. Trên suối có má»™t cái cầu gá»— bắc ngang bằng hai sợi xÃch sắt treo lÆ¡ lá»ng.
Chiếc xe của TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng chạy tá»›i chá»— cách suối chừng hai trượng thì nà ng đã ra lệnh cho xe ngừng lại.
Bốn tên há»™ pháp Ä‘i đầu mở Ä‘Æ°á»ng liá»n quay trở lại, Ä‘i tá»›i cạnh xe, cung kÃnh vái chà o và nói :
- ThÆ°a cô nÆ°Æ¡ng, tá»›i Äái Vân sÆ¡n trang rồi!
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng liá»n lên tiếng há»i :
- Vi Hiểu Lam đã ra chưa?
- ThÆ°a cô nÆ°Æ¡ng, cầu ngang Ä‘ang treo cao, không thấy Ngá»c Diện Thần Long ra.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng bảo tiếp :
- Y là m bá»™ tháºt. NgÆ°Æ¡i mau truyá»n lá»i của ta.
Bốn đại hán vâng lá»i, quay ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i chá»— bá» suối, lá»›n tiếng nói :
- Äá»™ng chủ Mân Tây bát Ä‘á»™ng theo hẹn Æ°á»›c tá»›i đây bái kiến!
Tiếng nói của Tứ đại há»™ pháp vang Ä‘i rất xa, hầu nhÆ° những dãy núi quanh đó Ä‘á»u bị chấn Ä‘á»™ng mãi mãi không ngá»›t.
Tiếng nói của mấy ngÆ°á»i há»™ pháp vừa dứt thì đã có tiếng kêu “lá»™c cá»™c†tháºt lá»›n nổi lên. Chiếc cầu treo đã từ từ buông xuống. Tiếp theo đó trong sÆ¡n trang có tiếng cÆ°á»i nhÆ° long ngâm, hổ tiếu vá»ng ra và có ba cái bóng ngÆ°á»i, má»™t trắng hai xanh ở bên trong sÆ¡n trang phi thân ra ở trên không, lá»™n mấy vòng đã tá»›i chá»— cầu treo luôn.
Chỉ trong nháy mắt, ngÆ°á»i ta đã thấy có ba ngÆ°á»i đứng sừng sững ở chá»— đầu cầu rồi.
NgÆ°á»i đứng ở phÃa trÆ°á»›c hết là văn sÄ© áo trắng, trông rất anh tuấn. Còn hai ngÆ°á»i đứng ở phÃa sau là hai ông già râu tóc bạc phÆ¡.
Thấy thân pháp của ba ngÆ°á»i ná» cao siêu nhÆ° váºy, Tứ đại há»™ pháp cÅ©ng phải rùng mình kinh hãi và cùng vái chà o, đồng thanh nói :
- Tứ đại hộ pháp của Mân Tây bát động bái kiến Trang chủ.
Ông già hỠTrà vẫn ngồi yên ở trên xe, là m như không trông thấy gì hết.
Văn sÄ© áo trắng liếc nhìn ông già há» Trà má»™t cái, mặt hÆ¡i nổi giáºn nhÆ°ng chỉ thoáng cái thôi y đã chấp tay đáp lá»… và trả lá»i :
- Bổn Trang chủ ngưỡng má»™ Tứ đại há»™ pháp đã lâu, ngà y hôm nay được gặp gỡ ở đây má»›i thấy danh bất hÆ° truyá»n.
Bốn đại hán nỠđồng thanh đỡ lá»i :
- Trang chủ cứ quá khen đấy thôi.
Nói xong cả bốn tránh sang hai bên để nhÆ°á»ng lối Ä‘i. Văn sÄ© áo trắng mỉm cÆ°á»i lá»›n bÆ°á»›c tiến lên ung dung nói :
- Hiểu Lam tá»›i nghênh đón cháºm, mong lượng thứ cho.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng ngồi trong xe cÆ°á»i nÅ©ng nịu má»™t tiếng, nói :
- Sao Vi trang chủ lại nói nhÆ° thế? TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y chỉ là má»™t kẻ mạt há»c của võ lâm, cảm phiá»n Äại trang chủ ra nghênh đón nhÆ° thế đã thấy rất vinh hạnh rồi.
Văn sĩ áo trắng hơi xếch ngược đôi lông mà y kiếm lên nói tiếp :
- Khẩu tà i của cô nÆ°Æ¡ng rất lợi hại, Hiểu Lam má»— ngưỡng má»™ đã lâu, ngà y hôm nay được gặp mặt má»›i thấy còn hÆ¡n lá»i đồn đại nhiá»u. Có phải cô nÆ°Æ¡ng trách Hiểu Lam má»— ra nghênh đón cháºm đấy không.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vẫn cÆ°á»i nhÆ° thế và trả lá»i :
- Äâu dám, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng ngưỡng má»™ Vi trang chủ văn võ song toà n đã lâu, vừa rồi lại được mục kÃch thân pháp tuyệt thế khiến TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y cà ng cảm phục thêm.
Thoạt tiên hÆ¡i ngạc nhiên, chỉ thoáng cái thôi văn sÄ© áo trắng hai má Ä‘á» bừng, liá»n lá»›n tiếng đỡ lá»i :
- Chỉ má»™t thÃnh giác rất mẩn cảm của cô nÆ°Æ¡ng, Hiểu Lam má»— cÅ©ng tá»± cảm thấy kém xa rồi. Nên phải vá»™i ra nghênh đón, chỉ sợ quá muá»™n lại bị cô nÆ°Æ¡ng khiển trách, mong cô nÆ°Æ¡ng đừng có chê cÆ°á»i cho là má»— rất hân hạnh rồi.
CÆ°á»i khanh khách, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đáp :
- TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng chỉ háºn không kịp thá»i tá»›i chiêm ngưỡng Trang chủ chứ đâu dám chê cÆ°á»i cÆ¡ chứ?
Ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, văn sÄ© ná» má»›i gượng cÆ°á»i nói tiếp :
- Cầu treo đã buông xuống, sao cô nương không cho xe chạy thẳng và o trang.
- Nay đã tá»›i Äái Vân sÆ¡n trang, má»™t chốn oai chấn võ lâm, tên tuổi lẩy lừng thiên hạ nà y, dù có táo gan tầy trá»i, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng chÆ°a được lệnh của Trang chủ đâu dám tá»± tiện Ä‘á»™t nháºp nhÆ° thế!
- Tuy Äái Vân sÆ¡n trang hÆ¡i có chút tên tuổi thá»±c, nhÆ°ng so sánh vá»›i Mân Tây bát Ä‘á»™ng thá»±c là má»™t trá»i má»™t vá»±c, còn kém xa lắm. Cô nÆ°Æ¡ng đã cố chấp khiêm tốn nhÆ° váºy thì Vi má»— phải cung kÃnh nghênh đón cô nÆ°Æ¡ng xuống xe váºy.
- Äối vá»›i võ lâm mạt há»c nhÆ° TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y mà Vi trang chủ lại khách sáo đến nhÆ° thế, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y thá»±c không dám.
Nà ng nói xong liá»n từ từ vén mà n xe lên, thủng thẳng bÆ°á»›c xuống dÆ°á»›i đất.
Văn sÄ© áo trắng thấy mặt của Äồ SÆ°Æ¡ng đẹp nhÆ° hoa nở giáºt mình đến thót má»™t cái, liá»n buá»™c miệng khen ngợi :
- Nhan sắc của cô nÆ°Æ¡ng thá»±c tuyệt vá»i, khiến Vi má»— tưởng tượng nhÆ° Ä‘ang đứng ở trên Quảng Hà n cung, được nghênh đón trÃch tiên. Thá»±c là hân hạnh biết bao.
ÄÆ°a mắt đảo ngược má»™t vòng, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i vẻ lạnh lùng đỡ lá»i :
- Vi trang chủ xuất khẩu thà nh chÆ°Æ¡ng, thá»±c không hổ thẹn vá»›i lá»i khen ngợi của thiên hạ là ngÆ°á»i văn võ song tuyệt.
Văn sĩ lại hổ thẹn đến mặt đỠbừng, bẽn lẽn đáp :
- XÆ°a nay cả tà i ba lẫn lá»i nói của Vi Hiểu Lam nà y Ä‘á»u đần Ä‘á»™n, hèn kém, nếu không gặp thấy cô nÆ°Æ¡ng thì đâu có má»™t sá»± linh cảm khác thÆ°á»ng đến nhÆ° thế nà y.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn xung quanh má»™t lược, gáºt đầu nói tiếp :
- Tá»±a núi nhìn nÆ°á»›c, hình thế trá»i sinh, long Ä‘Ã m hổ huyệt, vững trải nhÆ° thà nh Äái Vân sÆ¡n trang được lừng lẩy khắp thiên hạ và oai trấn võ lâm nhÆ° thế không phải là má»™t sá»± ngẫu nhiên.
- Sá»± bố trà tầm thÆ°á»ng nà y chỉ có thể Ä‘á» phòng được ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng thôi chứ còn gặp những cao nhân nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng chỉ khẽ giÆ¡ bà n tay ngá»c lên phất má»™t cách là Äái Vân sÆ¡n trang nà y thà nh má»™t đống gạch vụn ngay.
- Äái Vân sÆ¡n trang tượng đồng vách sắt, cao thủ đông nhÆ° mây và thÆ°á»ng thÆ°á»ng có kỳ nhân xuất hiện. Lại thêm Vi trang chủ là ngÆ°á»i hùng tà i đại lược, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y đâu dám mang cái diệt vong và o thân nhÆ° thế?
Văn sÄ© há»›n hở cÆ°á»i và đỡ lá»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói quá lá»i má»™t chút, nếu cô nÆ°Æ¡ng bằng lòng thì Hiểu Lam má»— vui lòng hai tay dâng Äái Vân sÆ¡n trang nà y biếu cô nÆ°Æ¡ng luôn.
Liếc nhìn văn sÄ© má»™t cái, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i nói tiếp :
- Nếu quả thá»±c nhÆ° váºy thì TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y phải tổn thỠđến mÆ°á»i năm...
Chăm chú ngắm nhìn TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng má»™t lược, văn sÄ© lại đỡ lá»i :
- Lá»i nói vừa rồi là tá»± trong đáy lòng thốt ra, cô nÆ°Æ¡ng hà tất phải chê cÆ°á»i nhÆ° váºy. Nếu quý phÆ°Æ¡ng vá»›i tệ sÆ¡n trang mà cùng liên tay vá»›i nhau thì trong võ lâm nà y chúng ta không còn...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lại cÆ°á»i khanh khách và xen lá»i nói :
- Vi trang chủ cho gá»i TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tá»›i đây có phải vì việc nà y không?
Văn sÄ© cÆ°á»i gượng đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng cứ nói quá đấy thôi. Hiểu Lam má»— đâu dám dùng tá»›i hai chữ cho gá»i nhu thế. Quả thá»±c tại hạ thà nh tâm má»i cô nÆ°Æ¡ng tá»›i và đã sá»a soạn sẳn cÆ¡m nÆ°á»›c đợi chỠđể khoản đải cô nÆ°Æ¡ng rồi, vì ngoà i việc đó ra tại hạ còn việc nữa muốn thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i cô nÆ°Æ¡ng.
- Thế ra Vi trang chủ cÅ©ng nhìn nháºn việc nà y là má»™t trong hai việc của Vi trang chủ đã quyết định đấy.
- Cô nương nói rất phải.
- Còn má»™t việc nữa tuy TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y không biết là việc gì nhÆ°ng nghe thấy Trang chủ vừa nói đó là má»™t đại sá»±, ắt phải lợi hại lắm.
- NÆ¡i đây không phải là chá»— nói chuyện, xin má»i cô nÆ°Æ¡ng hãy và o trong sÆ¡n trang trÆ°á»›c rồi chúng ta hãy nói chuyện sau.
- NgÆ°á»i ta vẫn thÆ°á»ng nói khách theo ý chủ. Trang chủ đã có lệnh, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đâu dám không tuân theo.
- Xin má»i cô nÆ°Æ¡ng và o cho.
- TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÅ©ng không dám Ä‘i trÆ°á»›c, Trang chủ dẫn Ä‘Æ°á»ng cho.
- Vi má»— cÅ©ng không dám Ä‘i trÆ°á»›c nhÆ° thế, hay là chúng ta cùng Ä‘i sát cánh nhau váºy.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i gáºt đầu rồi quay đầu lại, dặn bảo mấy ngÆ°á»i thủ hạ rằng :
- Tứ đại há»™ pháp theo ta và o sÆ¡n trang, còn cụ già thì ở lại đây đợi chá».
Văn sÄ© vá»™i đỡ lá»i :
- Hiểu Lam xin má»i cả quý tùy tùng và o trong má»™t thể.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Äa tạ Trang chủ có lòng tốt nhÆ° váºy, nhÆ°ng tÃnh nết của cụ già nà y kỳ khôi lắm, thôi cứ để cụ ấy ở lại đây thì hÆ¡n.
Văn sÄ© còn định nói thêm nhÆ°ng đã thấy TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c Ä‘i rồi, Ä‘Ã nh phải rảo bÆ°á»›c Ä‘uổi theo.
Hai ông già áo xanh đứng nghiêm ở chá»— đầu cầu trông thấy văn sÄ© cùng TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng Ä‘i sát cánh tá»›i, vá»™i lui sang hai bên mấy bÆ°á»›c.
Khi đi tới cạnh hai ông già , văn sĩ vội bảo hai ông già đó rằng :
- Hai vị ở xa tá»›i, chắc chÆ°a được gặp TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng bao giá»?
Hai ông già ná» mặt lạnh lùng, nhÆ°ng vẫn tiến lên má»™t bÆ°á»›c, cung kÃnh vái chà o và nói :
- Tả hữu tuần sát của Äái Vân sÆ¡n trang xin kÃnh chà o TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i đáp lá»… :
- TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng chỉ là háºu há»c tiểu bối, mong hai cụ đừng có Ä‘a lá»… nhÆ° thế.
Văn sÄ© vá»™i đỡ lá»i :
- TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng không nên khiêm tốn nhÆ° váºy.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đáp :
- Hai cụ nà y đức cao vá»ng trá»ng, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng là tiểu bối đâu dám vô lá»… nhÆ° thế?
Thấy nà ng ta nói như thế, biết nà ng hình như đã rõ lai lịch của hai ông già , cho nên y cũng phải hơi biến sắc, vội quay lại bảo hai ông già áo xanh ấy rằng :
- Cảm phiá»n hai vị hãy và o trong sÆ¡n trang sá»a soạn cÆ¡m rượu trÆ°á»›c.
Hai ông già áo xanh cung kÃnh vái má»™t vái rồi nhanh nhẹn tiến thẳng và o trong sÆ¡n trang luôn.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng chỉ liếc nhìn theo hai ông già ấy má»™t cái rồi nói tiếp :
- Chủ như thế nà o thì thuộc hạ phải như thế ấy. Võ công của hai cụ già ấy lại chả luyện tới mức hạng nhất rồi cũng nên?
Văn sÄ© vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i :
- Múa rìu qua mắt thợ chỉ là m dÆ¡ bẩn mắt của cô nÆ°Æ¡ng thôi! Sá»± thá»±c bốn vị há»™ pháp của cô nÆ°Æ¡ng má»›i thá»±c khiến ngÆ°á»i ta phải kÃnh phục.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp :
- Vi trang chủ khiêm tốn thá»±c. Trang chủ là cao nhân ắt phải rõ công lá»±c của bốn há»™ pháp của TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng còn kém hai cụ già vừa rồi nhiá»u.
Văn sÄ© gượng cÆ°á»i lẳng lặng không nói năng gì, Ä‘i qua cái cầu treo TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng thoáng trông thấy hai sợi xÃch sắt to bằng cánh tay ngÆ°á»i nà ng, nà ng lại lên tiếng nói tiếp :
- Vi trang chủ không hổ thẹn là má»™t ngÆ°á»i thợ khéo léo, cầu gá»— nà y mà treo cao lên thì quả thá»±c ngÆ°á»i ta không sao qua nổi.
Mặt lại hÆ¡i biến sắc, văn sÄ© vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i :
- Nếu gặp phải cao thủ tuyệt vá»i nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng thì cái cầu gá»— nà y có cÅ©ng nhÆ° không. Sở dÄ© Vi má»— đặt cái cầu nà y là chỉ để Ä‘á» phòng những tay tầm thÆ°á»ng và để cho ngÆ°á»i trong trang tiện ra và o đấy thôi.
- Trang chủ cứ quá khen đấy thôi, nếu Trang chủ không buông cái cầu nà y xuống, có lẽ cả TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y cÅ©ng không sao qua nổi vì dÆ°á»›i cầu còn có nÆ°á»›c suối chảy nhanh nhÆ° ngá»±a phi và bánh xe dao có sức hút rất mạnh nữa.
Văn sÄ© thấy nà ng nói nhÆ° thế hÆ¡i biến sắc, mặt rùng mình đến thót má»™t cái nhÆ°ng vẫn vá»™i đỡ lá»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng có đôi mắt kinh ngÆ°á»i thá»±c. Xem nhÆ° váºy Äái Vân sÆ¡n trang bố trà nhÆ° thế nà o cÅ©ng không qua khá»i được đôi mắt của cô nÆ°Æ¡ng.
- Äâu có, má»™t ngÆ°á»i biết thêm được chút việc còn hÆ¡n là biết Ãt má»™t chút.
- Cô nÆ°Æ¡ng cao kiến tháºt, nhÆ°ng Vi má»— thiết tưởng ngÆ°á»i Ä‘a tà i bao giá» cÅ©ng bị ngÆ°á»i khác ghen ghét và còn bị cả thần linh hà nh hạ là khác. Cô nÆ°Æ¡ng cho lá»i nói của Vi má»— có đúng không?
- Äa tạ Trang chủ đã có lòng tốt nhÆ° váºy nhÆ°ng TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lại cho con ngÆ°á»i ta cà ng tà i ba bao nhiêu thì ngÆ°á»i khác cà ng đố kỵ bấy nhiêu. Äó là chỉ những ngÆ°á»i tà i ba thá»±c sá»± mà gặp phải bá»n tiểu nhân vá»›i quân tá» giả hiệu ghen tỵ thôi chứ còn kẻ ngu si dốt nát, không có má»™t chút há»c thức gì nhÆ° TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y thì có khi nà o lại bị Vi trang chủ là má»™t ngÆ°á»i văn võ song tuyệt, tà i trà hÆ¡n ngÆ°á»i đố kỵ cÆ¡ chứ!
Văn sÄ© gượng cÆ°á»i đỡ lá»i :
- Lá»i lẽ của cô nÆ°Æ¡ng sắc bén thá»±c!
- Bằng sao được Trang chủ!
Tráºn đấu khẩu nà y hiển nhiên TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đã thắng cuá»™c. Hai ngÆ°á»i vừa Ä‘i vừa chuyện trò, thoáng đã tá»›i cá»a sÆ¡n trang thì bá»—ng có tiếng hô vang nhÆ° sấm Ä‘á»™ng, tám đại hán bồng Ä‘ao đã cung kÃnh vái chà o. TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng rất ung dung, thủng thẳng Ä‘i qua, vừa bÆ°á»›c qua ngưỡng cá»a sÆ¡n trang nà ng cÅ©ng phải kinh hãi thầm nhÆ°ng sắc mặt vẫn giữ được sá»± bình thản nhÆ° trÆ°á»›c.
Thì ra những hoa cá» trồng ở trong sÆ¡n trang lại trồng thà nh hình cái vòng, bao vây những nhà cá»a và o giữa, chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» trải đá vừa Ä‘i lá»t hai ngÆ°á»i là tiến thẳng và o ná»™i bá»™ sÆ¡n trang thôi.
Những hoa cá» của sÆ¡n trang nà y cÅ©ng kỳ lạ lắm. Có chá»— để những cháºu hoa cao bằng ná»a thân ngÆ°á»i hay cao hÆ¡n đầu ngÆ°á»i cÅ©ng có. Có chá»— cạnh cháºu hoa lại có má»™t tảng đá trông rất quái dị, mà u sắc của tảng đá Ä‘en nhÆ° má»±c nhÆ°ng lại có ánh sáng lóng lánh tá»a ra.
Những nhà cá»a ở giữa kiến trúc rất hùng vÄ©, lầu xây rất cao, mái hiên xây thà nh hình Phượng Hoà ng, cá»™t Ä‘iêu khắc thà nh rồng cuốn, trông rất khà khái. Có lẽ trong Äái Vân sÆ¡n trang nà y má»™t đình Ä‘Ã i, má»™t lầu tạ, má»™t cây má»™t cá» Ä‘á»u có bao hà m diệu lý sinh khắc cá»u cung bát quái và được bố trà má»™t cách rất cao minh. Hiển nhiên ngÆ°á»i vẽ hình đồ của sÆ¡n trang nà y phải là má»™t dị sÄ©.
Những tảng đá quái dị Ä‘en nhÆ° má»±c cÅ©ng là những tảng đá hiếm thấy và cÅ©ng gá»i là Mặc ngá»c, má»™t thứ đặc sản của Bắc thiên sÆ¡n, rất cứng rắn, dù bảo Ä‘ao bảo kiếm cÅ©ng không chặt nổi nó.
Tuy TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đã phát hiện vấn đỠấy rồi nhÆ°ng bá» ngoà i nà ng là m ra vẻ ung dung xuyên qua những luống hoa kỳ lạ, mặt lá»™ vẻ há»›n hở của má»™t ngÆ°á»i con gái Æ°a thÃch kỳ hoa dị thảo.
Văn sÄ© áo trắng nhìn trá»™m, thấy thế liá»n mỉm cÆ°á»i nói :
- Những thứ hoa nà y là của Vi Hiểu Lam tôi không tiếc tiá»n mua ở các nÆ¡i Ä‘em vá» trồng. Nếu cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng Æ°a thÃch trồng những thứ hoa nà y tôi sẽ sai ngÆ°á»i Ä‘em biếu cô nÆ°Æ¡ng mấy cây.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i rất tÆ°Æ¡i và đáp :
- TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đâu dám Ä‘oạt những cái sở thÃch của ngÆ°á»i?
Hiểu Lam vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i :
- Quý hồ những cây hoa lạ nà y tặng được cho ngÆ°á»i yêu hoa thì Hiểu Lam nà y không tiếc chút nà o. Cổ nhân vẫn thÆ°á»ng nói : Mỹ nhân phải có danh hoa trồng cạnh má»›i cà ng thêm vẻ đẹp.
- TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y là bồ liá»…u thÆ°á»ng tục, so sánh là m sao cho được vá»›i danh hoa...
- Trong Äái Vân sÆ¡n trang nà y hà ng ngà n hoa thÆ¡m cá» lạ, cứ Ä‘ua nhau khoe thắm, khiến ai tá»›i nÆ¡i đây cÅ©ng không nở rá»i bÆ°á»›c. NhÆ°ng ngà y hôm nay TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng vừa giáng lâm đã khiến những cây hoa nà y mất sắc hẳn, đủ thấy...
Xếch ngược đôi lông mà y liá»…u lên, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i gằn má»™t tiếng và đỡ lá»i :
- Vi trang chủ, ngà y hôm nay Trang chủ với tôi mới gặp nhau lần đầu...
Mặt Ä‘á» bừng, Hiểu Lam gượng cÆ°á»i đáp :
- Lá»i nói nà o của Hiểu Lam tôi cÅ©ng thốt tá»± trong đáy lòng, mong cô nÆ°Æ¡ng chá»› coi thÆ°á»ng mà khinh thị.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i nói tiếp :
- Äâu dám, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi lại còn cảm thấy rất vinh dá»± là khác...
Hiểu Lam ngượng nghịu cÆ°á»i đỡ lá»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng còn nói nhÆ° thế nữa thì Hiểu Lam tôi sẽ hổ thẹn không biết giấu mặt và o đâu cho phải. Xin cô nÆ°Æ¡ng cứ tá»± lá»±a chá»n mấy cây, để ngà y mai Hiểu Lam nà y sai ngÆ°á»i phi ngá»±a Ä‘em tá»›i quý Ä‘á»™ng ngay.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lắc đầu đáp :
- TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y là má»™t kẻ rất thÆ°á»ng tục, đâu dám phà phạm những hoa thÆ¡m cá» lạ mà phải dùng ngà n và ng má»›i đổi được. Lòng tốt của Trang chủ TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng xin tâm lãnh. HÆ¡n nữa, Ä‘em mấy cây hoa ở nÆ¡i đây Ä‘i sẽ là m cho những luống hoa nà y mất hết vẻ đẹp của nó, nhÆ° váºy có phải là đáng tiếc lắm không?
Nà ng vừa nói vừa thủng thẳng Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c. Lá»i nói của nà ng tuy rất nhẹ nhõm nhÆ°ng Hiểu Lam nghe xong mặt đã biến sắc và ngẩn ngÆ°á»i ra ngay.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng Ä‘i được mấy bÆ°á»›c, quay ngÆ°á»i lại cố ý là m ra vẻ ngạc nhiên và há»i :
- Gì thế? Chả lẽ Vi trang chủ lại trách TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y là kẻ không biết Ä‘iá»u chăng?
Hiểu Lam nghe nói má»›i biết mình đã có thái Ä‘á»™ thất thÆ°á»ng, vừa Ä‘i vừa gượng cÆ°á»i đáp :
- Xin cô nương chớ có hiểu lầm, sở dĩ tôi băn khoăn như thế là vì thấy tiếp đãi không được chu đáo đấy thôi chứ không có gì hết.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lại cÆ°á»i khì nói tiếp :
- Nếu quả thá»±c nhÆ° váºy TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi mang tá»™i lá»›n quá. Nếu Trang chủ cứ nhất định biếu mấy cây hoa đó, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi cÅ©ng phải xin kÃnh lãnh. NhÆ°ng tôi không dám phiá»n đến quý thuá»™c hạ. Lát nữa tôi sẽ sai bốn tên Há»™ pháp lá»±a chá»n mấy cây rồi tá»± Ä‘Ã o lấy.
Giáºt mình đến thót má»™t cái, Hiểu Lam vá»™i đỡ lá»i :
- Chá»› nên! Chá»› nên! Äâu dám phiá»n bốn vị há»™ pháp nhÆ° thế. Việc nà y tức nhiên Hiểu Lam tôi phải sai ngÆ°á»i nhà là m lấy.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lại trịnh trá»ng nói tiếp :
- Nếu Vi trang chủ khách sáo nhÆ° váºy, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi không dám cảm Æ¡n nữa.
Hiểu Lam nghe nói cuống lên và vội nói tiếp :
- Việc nà y để lát nữa hãy nói đến cÅ©ng chÆ°a muá»™n, vì dầu sao cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng vẫn chÆ°a Ä‘i ngay mà ... trong đại sảnh đã sá»a soạn sẳn cÆ¡m nÆ°á»›c, xin má»i cô nÆ°Æ¡ng và o sÆ¡i mấy chén rượu nhạt đã.
Sở dÄ© TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng là m nhÆ° váºy là muốn đùa giỡn Ngá»c Diện Thần Long, má»™t ngÆ°á»i xÆ°a nay vẫn tá»± phụ và rất kiêu ngạo má»™t phen đấy thôi, và cÅ©ng để cho y biết mình lợi hại nhÆ° thế nà o chứ có phải là mình không biết những luống hoa đó là má»™t tráºn pháp đã rất nhiá»u công phu bố trà đâu. Sau thấy Hiểu Lam nói sang chuyện khác nà ng chỉ mỉm cÆ°á»i thôi chứ không nói thêm gì nữa và tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.
Hiểu Lam thấy thế thở hắt ra má»™t cái, mặt lá»™ vẻ rất khác lạ, lá»›n bÆ°á»›c tiến lên dẫn TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng và o căn nhà hai từng nÆ¡i chÃnh giữa.
|
15-07-2008, 08:57 PM
|
|
Hà n Lâm Há»c Sỹ
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
|
|
Hồi 17 Vì yêu thà nh háºn
Thá»m đá xanh ở trÆ°á»›c đại sảnh có hai ông già áo xanh đã đứng nghiêm nghênh đón.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c chân và o trong đại sảnh, chỉ liếc nhìn má»™t cái đã trông thấy hết sá»± bố trà của đại sảnh ấy thế nà o rồi.
Äại sảnh nà y trang trà rất xa hoa lá»™ng lẩy, dÆ°á»›i đất rải toà n đệm cá», bốn chung quanh vách treo đầy những bức danh há»a và câu đối, nhÆ°ng Ä‘a số là do Hiểu Lam Ä‘Ãch tay viết và há»a ra.
Giữa đại sảnh đã bầy sẵn một mâm cơm rất thịnh soạn, ấm bạc, chén đũa ngà , trông không khác gì là một mâm cơm của đại nội nhà vua.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng không coi sá»± xa hoa và o đâu mà chỉ để ý đến những bức tranh vá»›i đối liá»…u treo ở trên vách thôi, nà ng cÅ©ng phải khen ngợi thầm và nghÄ© bụng :
“Ngá»c Diện Thần Long không hổ thẹn là ngÆ°á»i văn võ song tuyệt, trong má»™t vạn ngÆ°á»i chÆ°a chắc đã có má»™t ngÆ°á»i.â€
Nà ng vừa nghÄ© tá»›i đó đã nghe thấy Hiểu Lam cÆ°á»i khì và nói :
- Äồ thÆ°á»ng tục nà y không dám qua mắt của cô nÆ°Æ¡ng, xin má»i cô nÆ°Æ¡ng hãy và o mâm đã.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lắc đầu đáp :
- Vi trang chủ thá»±c là cao nhân, tôi không dám nói đến những sá»± tráng lệ, xa hoa vá»™i mà chỉ xem bức Lão Mai Thổ HÆ°Æ¡ng nà y cÅ©ng đã thấy Trang chủ phải là ngÆ°á»i có há»a hầu rất thâm háºu má»›i vẽ nổi cây mai nà y.
Hiểu Lam vá»™i đỡ lá»i :
- Bức tranh nà y là tôi bắt chÆ°á»›c ngÆ°á»i ta há»c vẽ đó thôi, có Ä‘iá»u gì sÆ¡ xuất xin cô nÆ°Æ¡ng chỉ giáo cho?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i đáp :
- Vi trang chủ thá»±c là ngÆ°á»i văn võ song tuyệt, mong Trang chủ đừng có khiêm tốn nhÆ° thế.
Nà ng vừa nói vừa thủng thẳng ngồi và o mâm. Hiểu Lam cũng ngồi xuống cái ghế ở trước mặt nà ng và nói tiếp :
- Trước kia quả thực Vi Hiểu Lam tôi rất tự phụ tà i ba của mình, nhưng ngà y hôm nay ở trước mặt cô nương, tôi mới cảm thấy mình không khác gì một hạt cát ở trong bể cả.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng chỉ mỉm cÆ°á»i chứ không trả lá»i. Hiểu Lam bẽn lẽn quay lại má»i Tứ đại há»™ pháp và hai ông già Tả, Hữu tuần sát. Xong đâu đấy, y vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Chén rượu đầu nà y là của Hiểu Lam tôi gá»i là để tá» chút lòng kÃnh, chén rượu thứ hai trở Ä‘i, thì chỉ trừ TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng vẫn do Vi Hiểu Lam nà y tiếp tục hầu rượu ra, còn các vị khác sẽ có ngÆ°á»i khác đặc biệt hầu hạ.
Nói tá»›i đó, y khẽ kêu gá»i :
- NgÆ°á»i đâu?
Sau bình phong có bốn nữ tỳ áo xanh vâng lá»i bÆ°á»›c ra, rồi cùng buông xuôi tay đứng ở phÃa sau Tứ đại há»™ pháp vá»›i hai ông già Tuần sát.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i há»i :
- TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi rất táo bạo má»›i phát biểu má»™t thiển kiến nà y, không biết Trang chủ có cho phép tôi nói không?
Hiểu Lam đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng có cao kiến gì xin cứ phát biểu, Vi Hiểu Lam tôi thể nà o cÅ©ng theo đúng lá»i dặn bảo của cô nÆ°Æ¡ng.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lại nói tiếp :
- Ngà y hôm nay các vị có mặt tại đây Ä‘á»u là ngÆ°á»i trong võ lâm hết, chắc không vị nà o Æ°a những luáºt lệ thÆ°á»ng tục, cho nên TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi tiến nghị, ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i ấy tá»± rót rượu lấy mà uống...
Hiểu Lam bá»—ng cÆ°á»i ha hả và đỡ lá»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng thá»±c không hổ thẹn là ngÆ°á»i tao nhã, Vi Hiểu Lam xin tuân lệnh!
Nói xong, y phẩy tay ra hiệu cho bốn tên nữ tỳ áo xanh rút lui. TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng thấy thế vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp :
- Äa tạ Trang chủ, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng còn má»™t sá»± thỉnh cầu nà y nữa là kể từ chén thứ nhất nà y, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi chỉ uống ba chén thôi. Nếu bắt tôi uống thêm thì tôi không dám tuân lệnh.
Hiểu Lam ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát rồi đáp :
- Ngà y hôm nay được cô nÆ°Æ¡ng đại giáng lâm, Vi Hiểu Lam tôi rất lấy là m vinh hạnh. Cô nÆ°Æ¡ng cứ nói nhÆ° váºy, chả lẽ hiá»m...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lắc đầu cÆ°á»i nÅ©ng nịu và đỡ lá»i :
- Xin Trang chủ chá»› có hiểu lầm. Chỉ vì hiếm có thịnh há»™i nhÆ° ngà y hôm nay nhÆ°ng khốn ná»—i tá»u lượng của TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng rất kém, chỉ sợ quá chén sẽ có cá» chỉ và lá»i lẽ gì thất lá»… vá»›i chủ nhân, cho nên má»›i có sá»± thỉnh cầu nhÆ° thế. Mong Trang chủ lượng thứ cho.
- Nếu váºy Vi Hiểu Lam cÅ©ng không dám miá»…n cưỡng, nhÆ°ng...
- Äa tạ Trang chủ, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng còn má»™t Ä‘iá»u thỉnh cầu cuối cùng nà y nữa.
- Xin cô nương cứ nói, và cũng xin đừng dùng hai chữ thỉnh cầu như thế, Hiểu Lam tôi không dám đâu.
- Bữa tiệc ngà y hôm nay đã nói rõ là để thÆ°Æ¡ng lượng đại sá»±, cho nên TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi chỉ Ä‘em theo có bốn đại há»™ pháp, nếu Trang chủ còn chÆ°a yên tâm thì TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng bảo bốn ngÆ°á»i ra ngoà i sÆ¡n trang chỠđợi ngay.
Hiểu Lam ngạc nhiên há»i :
- Sao cô nÆ°Æ¡ng lại nói nhÆ° váºy? Vi Hiểu Lam thà nh tâm má»i cô nÆ°Æ¡ng tá»›i đây chÆ° đâu có...
- Nếu Trang chủ tin TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng, thà nh ý cho má»i, sao lại còn cao thủ ẩn núp ở đằng sau bình phong để bảo vệ ngầm nhÆ° thế?
Thấy TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nói nhÆ° váºy, Hiểu Lam liá»n biến sắc mặt, chÆ°a kịp trả lá»i thì Tứ đại há»™ pháp đã cùng đứng dáºy, đồng thanh dùng giá»ng mÅ©i “hừ†má»™t tiếng.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng khẽ quát bảo :
- Ngô CÆ°Æ¡ng, bốn ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i có mau ngồi xuống không? Vi trang chủ tiếng tăm lẫy lừng võ lâm, cá» chỉ quang minh lá»—i lạc, cuá»™c há»p ngà y hôm nay là để thÆ°Æ¡ng lượng đại sá»± chứ có gì mà các ngÆ°á»i phải nóng lòng nhÆ° thế?
Tứ đại hộ pháp không dám trái lệnh vội ngồi xuống hết. Hiểu Lam biến sắc mặt luôn, đột nhiên quát lớn một tiếng :
- Các ngươi có mau bước ra đây cả không?
Quả nhiên y vừa quát xong đã có năm tên đại hán mặc võ trang rụt rè bước ra, buông xuôi hai cánh tay đứng nghiêm.
Mặt lá»™ sát khÃ, Hiểu Lam giáºn dữ quát há»i :
- Chưa thừa lệnh của ta mà đã tự tiện hà nh động để là m bại hoại anh danh của ta, các ngươi có biết đã phạm tội gì rồi không?
Má»™t ngÆ°á»i trong bá»n vá»›i giá»ng run run đáp :
- Thuộc hạ đã biết tội, nhưng...
- Câm mồm!
Hiểu Lam giáºn dữ quát tháo và nói tiếp :
- Các ngÆ°Æ¡i đã biết phạm tá»™i gì rồi, khá»i cần ta phải nói nhiá»u, năm ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i tá»± Ä‘á»™ng ra tay Ä‘i.
Năm tên đại hán run lẩy bẩy, đồng thanh nói.
- Äa tạ Trang chủ đã từ bi.
Chúng nói xong đã cùng rút năm con dao nhá»n ra nhằm yết hầu đâm luôn.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng bá»—ng cÆ°á»i khì má»™t tiếng, giÆ¡ tay ngá»c lên khẽ phất má»™t cái. Năm luồng chỉ phong đã bắn luôn và o tay cầm Ä‘ao của năm ngÆ°á»i kia.
Sau những tiếng kêu loong coong má»™t hồi, năm con dao ná» Ä‘á»u rá»›t cả xuống mặt đất. Cả năm đại hán vẫn run lẩy bẩy buông xuôi tay cúi đầu đứng yên.
Hiểu Lam ngẩn ngÆ°á»i ra há»i :
- Hiểu Lam Ä‘ang Ä‘iá»u chỉng quy luáºt của bổn trang, sao cô nÆ°Æ¡ng...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i đỡ lá»i :
- Xin Trang chủ thứ lá»—i cho, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đã táo gan ra tay nhÆ° váºy. NhÆ°ng Trang chủ nên rõ, năm ngÆ°á»i nà y má»™t lòng trung thà nh vá»›i chủ nhân, xét vá» tình thì há» có thể tha thứ được. Xin Trang chủ nể mặt TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng má»™t phen.
Cau mà y lại, mặt lá»™ vẻ khó xá», Hiểu Lam đáp :
- Äáng lẽ lệnh của cô nÆ°Æ¡ng Hiểu Lam phải tuân theo, nhÆ°ng khốn ná»—i quy luáºt của bổn trang rất nghiêm chỉnh...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng bá»—ng cÆ°á»i khanh khách và đỡ lá»i :
- Quốc pháp còn không tránh khá»i nhân tình thế thái, huống hồ ngà y hôm nay chúng ta gặp nhau ở đây vui vẻ ăn nháºu để cùng bà n đại sá»±, thì không nên để cho máu vãi ở trÆ°á»›c mâm. Bằng không, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi không dám ở lại nữa.
Ngẫm nghĩ giây lát, Hiểu Lam đáp :
- Nếu cô nÆ°Æ¡ng đã nói nhÆ° váºy Hiểu Lam tôi không dám không tuân theo.
Nói tới đó, y quay lại quát bảo năm đại hán kia tiếp :
- ChÆ°a thừa lệnh dụ mà các ngÆ°Æ¡i dám tá»± tiện hà nh sá»±, xúc phạm đến quy luáºt của bổn trang, là m mất cả anh danh của ta, đáng lẽ phải nghiêm phạt không thể nà o tha thức được. NhÆ°ng ngà y hôm nay buổi há»p nà y không phải là buông há»p tầm thÆ°á»ng, và lại có TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng xin há»™ cho nên bổn Trang chủ tha thứ cho các ngÆ°Æ¡i má»™t phen, các ngÆ°Æ¡i có mau lên cảm Æ¡n TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i không?
Năm tên đại hán nỠđồng thanh nói :
- Äa tạ đại Æ¡n tha chết của Trang chủ!
Nói xong, chúng lại tiến lên vái láºy TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nhÆ°ng TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đã tránh ra ngay và đáp :
- Mối tai há»a nà y do tôi mà nên, là m cho năm vị bị kinh hoảng má»™t phen, nhÆ° váºy TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi đâu dám nháºn lá»… nà y nữa.
Năm đại hán lá»™ vẻ rất cảm Æ¡n và cùng liếc nhìn TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng má»™t cái rồi vá»™i quay ngÆ°á»i rút lui luôn.
Hiểu Lam gượng cÆ°á»i má»™t tiếng và nói tiếp :
- Hiểu Lam đốc thúc thuộc hạ không được nghiêm, lãnh đạo vô phương là m cho cô nương kinh hoảng nên trong lòng rất hổ thẹn không yên.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i đáp :
- Sao Trang chủ lại nói nhÆ° thế, việc nà y là sá»± hiểu lầm mà nên. Äáng lẽ TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi phải rất hổ thẹn má»›i đúng. NhÆ°ng việc nà y đã qua rồi, đừng có vì thế mà ảnh hưởng đến đại sá»± của đôi bên. TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng mượn hoa hiến Pháºt, xin kÃnh má»i Trang chủ má»™t chén rượu để giải tán cuá»™c u ám vừa rồi.
Rất cảm khái, thở dà i một tiếng, Hiểu Lam nói tiếp :
- Cô nÆ°Æ¡ng rá»™ng lượng nhÆ° váºy Hiểu Lam tôi kÃnh phục vô cùng, nguyện uống cạn chén rượu nà y để tá» thâm tâm của tôi.
Tám ngÆ°á»i cùng nâng chén lên uống cạn, thế là vụ phong ba vừa rồi coi nhÆ° đã tiêu tan hết.
Rượu qua ba tuần, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng để đôi đủa ngà xuống, vừa cÆ°á»i vừa há»i :
- Rượu đã uống xong ba chén, chẳng hay có đại sá»± gì xin Trang chủ cho TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng được hay.
Thấy nà ng há»i nhÆ° thế, Hiểu Lam ngượng vô cùng, chần chừ má»™t lát má»›i đáp :
- Hiểu Lam tôi kém ăn nói, không sao tÆ°á»ng táºn được hết, váºy xin cô nÆ°Æ¡ng để cho Tả tuần sát của bổn trang nói thay há»™...
Vẫn tủm tỉm cÆ°á»i, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đỡ lá»i :
- Trang chủ hà tất phải khiêm tốn nhÆ° váºy.
Hiểu Lam vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp :
- Không phải Hiểu Lam tôi quá khiêm tốn, mà việc nà y quả thá»±c rất khác thÆ°á»ng...
Ông già áo xanh ngồi ở bên trái bá»—ng cÆ°á»i gằn má»™t tiếng, đứng dáºy nói :
- Tuy việc nà y rất phi thÆ°á»ng nhÆ°ng cÅ©ng không phải là việc khó khăn gì hết, chỉ cần TÆ° Äồ Ä‘á»™ng chủ gáºt đầu má»™t cái là xong. Bây giá» xin cho phép lão nói qua loa để Äá»™ng chủ hay.
Nói tá»›i đó, y nhìn TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng má»™t cái rồi má»›i nói tiếp :
- Việc nà y đáng lẽ tệ Trang chủ phải Ä‘Ãch thân Ä‘i Mân Tây bái kiến TÆ° Äồ Ä‘á»™ng chủ má»›i phải nhÆ°ng anh em lão phu nháºn thấy Äá»™ng chủ là má»™t vị võ lâm nhi nữ, má»™t cân quốc tuyệt vá»i, không thể dùng tầm mắt thÆ°á»ng mà đo lÆ°á»ng được cho nên má»›i má»i Äá»™ng chủ giá lâm để cùng thÆ°Æ¡ng lượng. Tệ Trang chủ ngưỡng má»™ Äá»™ng chủ là ngÆ°á»i có phong hoa cái thế, văn võ song toà n, nếu Mân Tây bát Ä‘á»™ng liên tay vá»›i Äái Vân sÆ¡n trang thì thể nà o cÅ©ng xÆ°ng hùng nổi trong hoà n vÅ© mà nếu Äá»™ng chủ lại cùng tệ Trang chủ Ä‘iá»u khiển môn phái má»™t lúc thì cà ng là má»™t giai thoại thiên cổ.
Äá»™t nhiên cÆ°á»i khì má»™t tiếng, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đỡ lá»i :
- à của cụ nhÆ° thế nà o tôi đã biết rõ rồi. Chúng ta Ä‘á»u là võ lâm đồng đạo, chả cần phải có thái Ä‘á»™ thÆ°á»ng tục giả dối và nói xa xôi là m chi. Có phải cụ muốn cầu hôn há»™ quý Trang chủ đấy không?
Tất cả má»i ngÆ°á»i có mặt tại đó không ai ngá» TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lại bạo miệng đến nhÆ° thế, đến cả ông già ná» cÅ©ng trố mắt lên, không biết nói năng ra là m sao nữa.
Hiểu Lam ngượng đến mặt Ä‘á» bừng và cứ nhìn TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lá»™ vẻ mong đợi.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn y má»™t cái rồi tủm tỉm cÆ°á»i nói tiếp :
- TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi là ngÆ°á»i rất thẳng thắng và trá»±c tÃnh, không biết giấu diếm gì hết. Tôi nháºn thấy Vi trang chủ quả thá»±c là ngÆ°á»i kể cả nhân phẩm lẫn tà i diện Ä‘á»u xuất chúng, văn võ toà n tà i, oai vá»ng ở giang hồ cÅ©ng rất lẫy lừng. Thá»±c là trong má»™t vạn ngÆ°á»i chÆ°a chắc đã kiếm ra được má»™t ngÆ°á»i nhÆ° Vi trang chủ, mà còn là má»™t vị lang quân nhÆ° ý, các thiếu nữ Ä‘á»u muốn được trao thân. NgÆ°á»i nhÆ° Vi trang chủ thì phải c1o những ngÆ°á»i nhÆ° phượng hoà ng má»›i xứng đôi vừa lứa chứ còn TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi là má»™t ngÆ°á»i rất tầm thÆ°á»ng, tấm thân bồ liá»…u tá»± cảm thấy hổ thẹn...
Ông già áo xanh kia vá»™i đỡ lá»i :
- Sao cô nương lại nói như thế! Anh em lão phu dám táo gan nói tệ Trang chủ là mong được với cao.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lại tủm tỉm cÆ°á»i đáp :
- Cụ cứ quá khen đấy thôi! Chứ sá»± thá»±c TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y tá»± biết rõ lắm.
Ông già áo xanh nói tiếp :
- Tệ Trang chủ má»™t lòng thà nh tâm, xin Äá»™ng chủ chá»› có coi là chuyện đùa.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Tôi biết quý Trang chủ một lòng thà nh tâm, rất lấy là m vinh hạnh nhưng...
Hiểu Lam Ä‘á»™t nhiên xen lá»i há»i :
- Nhưng cái gì hả cô nương?
NghÄ© đến Äá»™c Cô Ngá»c, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i đáp :
- Trang chủ là ngÆ°á»i tà i trà hÆ¡n ngÆ°á»i tất nhiên phải hiểu câu đã từng trải chứ?
Hiểu Lam giáºt mình đến thót má»™t cái, sắc mặt biến sắc, vá»™i há»i tiếp :
- Có phải cô nương muốn nói...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vá»™i đáp :
- Trái tim của TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y đã có chủ.
Hiểu Lam trợn ngược đôi lông mà y kiếm lên há»i tiếp :
- Chẳng lẽ Vi Hiểu Lam nà y không bằng được ngÆ°á»i ấy hay sao?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đáp :
- Trang chủ lầm rồi, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đã nói nhân phẩm, tà i ba, oai vá»ng trong võ lâm của Trang chủ không có má»™t món nà o là không hÆ¡n ngÆ°á»i. Trong má»™t vạn ngÆ°á»i chÆ°a chắc đã tìm được má»™t. Còn chà ng ná» chỉ là má»™t tên nho hủ, bằng sao được Trang chủ.
Nhưng tôi thiết tưởng việc nà y không thể so sánh bằng cách ấy được!
Im lặng hồi lâu, Hiểu Lam má»›i há»i tiếp :
- Cô nÆ°Æ¡ng có thể cho tôi biết được ngÆ°á»i đó là ai không?
- Tôi chỉ có thể cho Trang chủ biết chà ng tức là chà ng, còn Trang chủ há»i chà ng là m chi?
- Hiểu Lam vừa ngưỡng má»™ vừa ghen tỵ, cho nên rất muốn được gặp mặt để xem ngÆ°á»i đó có cái gì hÆ¡n ngÆ°á»i không?
- Chà ng chỉ là má»™t ngÆ°á»i rất tầm thÆ°á»ng. Nếu đấu vá»›i Trang chủ thá»±c không địch nổi má»™t thế. Äó là nói tình hình hiện thá»i thôi, chứ còn sau nà y thì không dám quả quyết.
- Cô nÆ°Æ¡ng chá»› có hiểu lầm! Hiểu Lam tôi không phải là hạng ngÆ°á»i nhÆ° thế đâu.
- Tôi biết lắm, nhưng dù Trang chủ có giết chết y thì sự việc cũng như thế thôi!
- Cô nương lòng cứng như sắt đá thực!
Thấy Hiểu Lam cứ quấy rầy mình hoà i, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i có ý muốn chá»c tức và đỡ lá»i :
- Trái tim của tôi không những cứng như sắt đá mà có thể nói dù bể cạn đá mòn cũng không sao thay đổi được!
Ngẫm nghÄ© giây lát, Hiểu Lam lại há»i tiếp :
- Nếu Hiểu Lam quen biết cô nÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c ngÆ°á»i ná» có phải là tốt biết bao không?
- Vấn Ä‘á» nà y khó nói lắm, chắc Trang chủ cÅ©ng biết tình cảm của nam nữ rất kỳ lạ, nhÆ°ng có lẽ lúc ấy TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y không đến ná»—i cá»± tuyệt lòng tốt của Trang chủ đâu.
Gân mặt bá»—ng rung Ä‘á»™ng má»™t hồi, Hiểu Lam gượng cÆ°á»i nói tiếp :
- Có lẽ phÆ°á»›c của Hiểu Lam nà y không bằng chà ng ná», số pháºn nhÆ° váºy còn biết nói sao được nữa.
- Trang chủ đã lầm rồi, Trang chủ chỉ có thể nói phÆ°á»›c không bằng được TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng thôi!
- Sao váºy?
- Vì Trang chủ không phải là đà n bà và cũng không quen biết chà ng ta.
Äã nổi ghen lên, Hiểu Lam hằn há»c nói tiếp :
- NgÆ°á»i mà cô nÆ°Æ¡ng đã nháºn xét chắc không thể nà o sai lầm được.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i đáp :
- Äó chỉ là sá»± nháºn xét của TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng thôi.
- Nếu váºy việc nà y coi nhÆ° là xong rồi, cô nÆ°Æ¡ng...
- TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đã uống quá nhiá»u rượu, Ä‘a tạ Trang chủ đã khoản đãi háºu há»· nhÆ° thế nà y. Sau nà y thể nà o cÅ©ng xin háºu tạ.
Thấy nà ng vừa nói vừa đứng dáºy nhÆ° váºy, Hiểu Lam ngẩn ngÆ°á»i ra và vá»™i há»i :
- Sao? Cô nương đi vỠư?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng gáºt đầu đáp :
- Äại sá»± mà Trang chủ nói đã có kết quả rồi, nên TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi định cáo lui ngay bây giá».
Hiểu Lam tỠvẻ rầu rỉ, lẳng lặng không nói gì hết.
Ông già áo xanh vừa lên tiếng nói, bá»—ng dùng giá»ng mÅ©i kêu hừ má»™t tiếng và lạnh lùng xen lá»i nói :
- Nếu Äá»™ng chủ không nháºn lá»i cuá»™c hôn nhân nà y, anh em lão phu không hoà n thà nh nhiệm vụ là m mai, tất nhiên không thể nà o để cho Äá»™ng chủ rá»i khá»i nÆ¡i đây má»™t cách dá»… dà ng nhÆ° thế được.
Tứ đại há»™ pháp Ä‘á»u đứng dáºy, giáºn dữ nhìn hai ông già kia.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vẫy tay ra hiệu, bảo chúng không được nổi khùng nhÆ° thế. Rồi nà ng quay lại vừa cÆ°á»i vừa há»i ông già ná» tiếp :
- Thế nà o? Có phải hai vị muốn giữ khách hộ quý Trang chủ đấy không?
Ông già bên trái cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng và đáp :
- ChÃnh thế! Trừ phi Äá»™ng chủ nháºn lá»i thì thái Ä‘á»™ của anh em lão phu tất phải khác hẳn.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng há»i tiếp :
- Bằng không thì sao?
Ông già ấy biến sắc mặt đáp :
- Giá» nà y Äá»™ng chủ đừng có hòng rá»i khá»i nÆ¡i đây ná»a bÆ°á»›c.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vẫn tủm tỉm cÆ°á»i, quay lại há»i Hiểu Lam :
- Trang chủ, lá»i nói của bạn già kia có thá»±c không?
Ngượng vô cùng, Hiểu Lam ấp úng đáp :
- Vấn đỠnà y...
Nà ng lại quay lại há»i hai ông già tiếp :
- Có phải chỉ cần hai vị ra tay là đủ giữ nổi tôi đấy không?
Ông già bên trái đáp :
- Äái Vân sÆ¡n trang nà y cao thủ đông nhÆ° kiến cá», ngÆ°á»i tà i có rất nhiá»u, lão phu chỉ cần ra lệnh má»™t cái là sẽ có rất nhiá»u ngÆ°á»i liá»u thân, thà mạng nhảy ra lÆ°u giữ Äá»™ng chủ ở lại ngay.
Trợn ngược đôi lông mà y lên, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nói tiếp :
- NhÆ° váºy, hai vị mi giở cái trò bắt cóc vua chúa để uy hiếp các chÆ° hầu phải không? Nói ra không sợ hai vị tức giáºn chứ sá»± thá»±c nÆ¡i đây ngoà i quý Trang chủ ra còn miá»…n cưỡng đấu ngang tay vá»›i TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y thôi, còn thì không má»™t ngÆ°á»i nà o địch nổi ba hiệp của của bổn Äá»™ng chủ.
Hai ông già cùng đứng dáºy đồng thanh há»i :
- Äá»™ng chủ nói nhÆ° váºy không sợ tá»± phụ quá hay sao?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đáp :
- Tôi cho ba hiệp hãy còn là nhiá»u đấy.
Hai ông già cÅ©ng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên khùng, cả trần nhà cÅ©ng phải rung Ä‘á»™ng, những ngá»n đèn Ä‘u Ä‘i Ä‘u lại, tranh và câu đối Ä‘á»u bay tung lên.
Tứ đại há»™ pháp thấy thế Ä‘á»u biến sắc mặt, quát lá»›n má»™t tiếng, định có cá» chỉ đối phó, nhÆ°ng TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đã xua tay, không cho chúng hà nh Ä‘á»™ng và cÆ°á»i khúc khÃch nói tiếp :
- Tuyết SÆ¡n nhị lão quả thá»±c danh bất hÆ° truyá»n. Môn Tam DÆ°Æ¡ng chân khà của hai vị đã là m được rung Ä‘á»™ng trá»i đất khiến quá»· thần phải sầu khóc, nhÆ°ng tiếc thay lại gặp phải TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y.
Ông già áo xanh lại biến sắc mặt và há»i :
- Sao Äá»™ng chủ lại nháºn ra được anh em lão phu nhÆ° thế?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đáp :
- Không lạ lùng gì cả. Tôi còn biết cả hai vị đã khốn khổ dưới pho Hồi Phong Thất Toà n Trảm như thế nà o nữa.
Rùng mình đến thót một cái, hai ông già đồng thanh quát tiếp :
- Sao Äá»™ng chủ lại biết cả chuyện ấy?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i chÆ°a kịp trả lá»i thì bên ngoà i đã có giá»ng khà n khà n nói vá»ng và o rằng :
- Lão phu có việc rất khẩn cấp phải gặp Äá»™ng chủ của lão phu ngay, phiá»n tiểu ca và o thông báo há»™ má»™t tiếng.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vừa ngẩn ngÆ°á»i ra thì hai ông già nỠđã cÆ°á»i khẩy và má»™t ngÆ°á»i nói :
- Tá»›i rồi cà ng hay. Má»™t tên cÅ©ng không thể nà o lá»t lÆ°á»›i được.
Nói tá»›i đó, y nói vá»ng ra bên ngoà i rằng :
- Äể cho y và o.
Ông già há» Trà nghênh ngang vá»™i và ng bÆ°á»›c và o, không thèm để ý nhìn ai hết, chạy thẳng đến trÆ°á»›c mặt TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng rỉ tai nói mấy câu.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng rùng mình đến phắt má»™t cái, mặt biến sắc và nói :
- Có tháºt không hở cụ?
Ông già gáºt đầu đáp :
- Nên tin là có sá»± tháºt chứ không nên tin là không. Thôi! Äi mau lên bằng không sẽ không kịp đâu.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nghiêm nét mặt lại, gáºt đầu má»™t cái, chÆ°a kịp trả lá»i thì ông già áo xanh đã cÆ°á»i khẩy và xen lá»i nói :
- Chỉ sợ các ngươi không đi được đâu.
Ông già há» Trà ngẩn ngÆ°á»i ra ngạc nhiên nhìn TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng hình nhÆ° muốn há»i thì nà ng đã quay lại nói vá»›i Hiểu Lam trÆ°á»›c :
- Vi trang chủ, hiện giá» TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi Ä‘ang có việc gấp, phải cáo từ ngay. Nếu hai vị Tuần sát của quý trang còn muốn cản trở bất đắc dÄ© TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi chỉ có má»™t cách là ra tay thôi.
Mặt hÆ¡i biến sắc, mồm mấp máy định nói nhÆ°ng sau Hiểu Lam dáºm chân xuống đất má»™t cái tháºt mạnh và không nói năng gì hết.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng, xếch ngược đôi lông mà y liá»…u lên bảo ông cụ rằng :
- Ông cụ, chúng ta đi thôi. ThỠxem ai dám ngăn cản chúng ta nà o?
Nói xong, nà ng dẩn ông cụ vá»›i Tứ đại há»™ pháp Ä‘i ra ngoà i đại sảnh. Hai ông già ná» Ä‘á»™t nhiên cất tiếng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên khùng và đồng thanh nói :
- TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng! Còn muốn Ä‘i khá»i nÆ¡i đây hay sao?
|
15-07-2008, 09:00 PM
|
|
Hà n Lâm Há»c Sỹ
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
|
|
Hồi 18 Äồng bệnh bất tÆ°Æ¡ng liên
Tuyết SÆ¡n nhị lão nói xong cùng múa chưởng nhằm mặt TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tấn công luôn, hai luồng kình phong nhÆ° vÅ© bão từ hai bên nhằm TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lấn áp tá»›i.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vẫn ung dung Ä‘i nhÆ° thÆ°á»ng, không thèm quay đầu lại, chỉ cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng và nói :
- Hai vị tháºt không biết tiến thoái chút nà o!
Nà ng giÆ¡ hai cánh tay ná»n nà lên, nhÆ° hai con linh xà hất vá» phÃa sau má»™t chưởng.
Liá»n có tiếng kêu bùng tháºt lá»›n, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vẫn thủng thẳng Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c, không thấy tà áo của nà ng bay lên chút nà o mà đã thấy hai ông già cùng bị đẩy lui vá» phÃa sau ba bÆ°á»›c. Cả hai Ä‘á»u biến sắc mặt và đồng thanh quát tiếp :
- Chưởng lá»±c cao minh thá»±c, có giá»i tiếp chưởng thứ hai của anh em lão phu.
Bốn chưởng cùng vung lên, nhắm phÃa sau TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tấn công tá»›i. Hiển nhiên hia ông già đã nổi giáºn thá»±c sá»± nên hai thế chưởng nà y nặng hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u, bên trong còn xen lẫn gió lạnh buốt xÆ°Æ¡ng.
Chỉ nghe thấy TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nÅ©ng nịu và nói tiếp :
- Äây là Băng Phách thần chưởng oai chấn vÅ© ná»™i, và cÅ©ng là chưởng pháp Ä‘á»™c đáo nhất của Tuyết SÆ¡n nhị lão. Cụ già , xin nhÆ°á»ng cho cụ đối phó đấy.
Nói xong, nà ng bá»—ng tránh sang bên mấy thÆ°á»›c để nhÆ°á»ng cho hÆ¡i lạnh và chưởng phong mạnh nhÆ° bà i sÆ¡n đảo hải ấy dồn và o ông già há» Trà .
Ông già há» Trà trợn mắt lên, cÆ°á»i giá»ng quái dị và nói :
- Äã lâu không gặp mặt, hai già con hồi nà y tiến bá»™ khá nhiá»u. Cái trò nghá» nà y cÅ©ng đã mạnh hÆ¡n trÆ°á»›c má»™t chút. Hừ!
Má»i ngÆ°á»i thấy cái áo xám của ông ta bá»—ng phồng lên, mặc cho hai luồng kình phong nhÆ° vÅ© bão nhằm và o ngÆ°á»i ông ta dồn tá»›i. Chỉ nghe thấy hia tiếng kêu bá»™p bá»™p nhÆ° Ä‘áºp và o da bò. Ông già há» Trà vẫn đứng yên, còn Tuyết SÆ¡n nhị lão đã vỡ lẽ ngÆ°á»i nà y là ai rồi, trong lòng vừa kinh hãi thì đã thấy má»™t luồng gió nóng hất trở lại. Cả hai cùng nhảy lui vá» phÃa sau mấy thÆ°á»›c, trầm giá»ng quát há»i :
- Trà Äà TỠđại giá giáng lâm, anh em lão phu đã sÆ¡ ý, không nháºn ra được, ngà y hôm nay nể mặt lão Äà Tá» anh em lão phu tạm gác chuyện nà y sang bên, nhÆ°ng từ nay trở Ä‘i, Äái Vân sÆ¡n trang vá»›i Mân Tây bát Ä‘á»™ng thá» không Ä‘á»™i trá»i chung.
Ông già há» Trà cÆ°á»i ha hả đáp :
- Hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i không sợ gió lá»›n thổi cho cứng lưỡi hay sao? Nếu ngà y hôm nay không có việc cần thì Trà Äà Tá» nà y thể nà o cÅ©ng bắt hai ngÆ°á»i phải bò dÆ°á»›i đất mà tiá»…n chúng ta ra ngoà i cá»a, còn sau nà y là địch hay là bạn thì tùy ý các ngÆ°Æ¡i muốn thế nà o cÅ©ng được. Nếu hai ngÆ°Æ¡i còn hiá»m tráºn đòn năm xÆ°a chÆ°a đã, thì cứ việc Ä‘i Mân Tây thá» xem.
Nói xong, ông ta quay ngÆ°á»i, lá»›n bÆ°á»›c Ä‘i theo TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng ngay.
Bá»—ng nghe thấy Hiểu Lam ở phÃa sau lá»›n tiếng gá»i vá»›i theo :
- Má»i cô nÆ°Æ¡ng hãy tạm ngÆ°ng bÆ°á»›c.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng ngừng chân, từ từ quay ngÆ°á»i lại, vừa cÆ°á»i vừa há»i :
- Chả lẽ Vi trang chủ cÅ©ng muốn cố giữ TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y ở lại hay sao?
Hiểu Lam đuổi theo tới, bẽn lẽn nói tiếp :
- Hiểu Lam tự biết đuối lý, cô nương hà tất còn...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng bá»—ng cÆ°á»i khanh khách và đỡ lá»i :
- Từ giá» trở Ä‘i đôi bên đã biến thà nh nÆ°á»›c vá»›i lá»a, Vi trang chủ còn khách sáo nhÆ° thế là m chi?
Hiểu Lam mặt đỠbừng, vội đáp :
- Vừa rồi hai cụ ấy nhất thá»i quá nóng nảy, mong cô nÆ°Æ¡ng lượng thứ cho.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i, há»i lại :
- Nếu váºy Vi trang chủ không có thù hằn gì vá»›i TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng phải không?
Trợn ngược đôi lông mà y kiếm lên, Hiểu Lam đáp :
- Không bao giá» Hiểu Lam tôi lại thèm là m cái trò vì yêu thà nh thù, vì ghen thà nh háºn nhÆ° thế!
Hai mắt tia ra hai luồng ánh sáng chói lá»i, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nói tiếp :
- Vi trang chủ không hổ thẹn là má»™t vị kỳ tà i, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi rất lấy là m kÃnh phục.
Hiểu Lam gượng cÆ°á»i đáp :
- Hiểu Lam tôi không dám nháºn hai chữ kÃnh phục của cô nÆ°Æ¡ng. Chỉ mong cô nÆ°Æ¡ng đừng có quên tấm lòng thà nh tháºt của Hiểu Lam là tôi đã được toại nguyện lắm rồi.
Ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nói tiếp :
- Trên thế gian nà y còn có rất nhiá»u giai nhân tuyệt vá»i, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi chỉ là má»™t ngÆ°á»i rất tầm thÆ°á»ng, Trang chủ hà tất...
thốt tiếng cÆ°á»i rất rầu rỉ, Hiểu Lam đỡ lá»i :
- Xin thú tháºt vá»›i cô nÆ°Æ¡ng, trãi qua lần nà y, lòng của Hiểu Lam tôi đã lạnh nhÆ° đá, và từ giá» trở Ä‘i, quyết ở váºy má»™t mình.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nghe nói rùng mình đến phắt má»™t cái, cúi đầu xuống khẽ nói tiếp :
- Nếu Trang chủ là m nhÆ° váºy thì Ä‘á»i nà y TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng sẽ mang nghiệp tá»™i rất nặng.
Nói xong, nà ng tủm tỉm cÆ°á»i, quay ngÆ°á»i Ä‘i ra khá»i đại sảnh. Khi Ä‘i qua cái cầu gá»—, nà ng lại tủm tỉm cÆ°á»i, quay ngÆ°á»i lại nói tiếp :
- Cảm phiá»n Trang chủ tiá»…n Ä‘i xa nhÆ° thế nà y, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tôi xin cáo từ.
Hiểu Lam gượng cÆ°á»i đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng khá»i nên khách sáo nhÆ° váºy. Hôm nay chúng ta cách biết, không biết đến ngà y nà o Hiểu Lam má»›i được tiếp rÆ°á»›c lại cô nÆ°Æ¡ng? Mong cô nÆ°Æ¡ng hãy cẩn tháºn giữ gìn sức khá»e.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i đỡ lá»i :
- Äa tạ Trang chủ. Việc gì cÅ©ng váºy, Ä‘á»u có chữ duyên, xin Trang chủ cẩn tháºn giữ gìn sức khá»e.
Nói xong nà ng bÆ°á»›c lên trên xe ngay. Ông già há» Trà giÆ¡ roi lên quất má»™t cái, vó ngá»±a kêu lá»™p cá»™p, bánh xe chuyển Ä‘á»™ng nhanh, chỉ trong nháy mắt đã Ä‘i khá xa. Xe Ä‘i được hÆ¡n trăm trượng, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng bá»—ng lá»›n tiếng há»i :
- Cụ đưa cho tôi xem tỠgiấy ấy.
Ông già hỠTrà móc túi lấy một tỠgiấy trắng đưa cho nà ng.
Cầm lấy tá» giấy lên xem, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng thấy trên có viết những chữ nhÆ° sau :
Trên Ä‘Æ°á»ng của Äá»™ng Cung, chà ng ná» bị bắt cóc. Xà Khiết Ma Nữ Ä‘ang giở dâm oai, mau phóng xe Ä‘i cứu viện ở trên bá» hồ Ngá»c trì.
Không thấy có hạ khoảng nên không biết là của ai viết, nà ng cau mà y lại há»i :
- NgÆ°á»i Ä‘Æ°a giấy nà y là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o?
Ông cụ hỠTrà đáp :
- Không ai Ä‘em tá» giấy tá»›i cả. Äó là ở trong bụi cây trên lÆ°ng núi, chá»— cạnh lối Ä‘i rá»›t xuống. Tá»›i khi lão Ä‘uổi lên thì không thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nà o hết. Con nhải có Ä‘oán ra được ngÆ°á»i đó là ai không?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đáp :
- Tuy cháu biết là ai, nhưng không hiểu tại sao hỠlại là m như thế?
- Ai?
- Long Phan lệnh chủ.
- Long Phan lệnh chủ ư? Có lẽ con nhải vì lo âu quá hóa hồ đồ cũng nên!
- Cháu không hồ đồ. Ngoà i y ra, không còn ngÆ°á»i thứ hai nà o theo dõi chúng ta, cÅ©ng không có ngÆ°á»i thứ hai biết rõ sá»± liên quan giữa chà ng vá»›i cháu.
- Lão phu bảo không phải là Long Phan lệnh chủ, là vì y có thù lá»›n vá»›i thằng nhá» nên thằng nhá» bị ngÆ°á»i khác giết chết thì nó cà ng thÃch thú thêm chứ khi nà o lại Ä‘em tin đến cho chúng ta để Ä‘i cứu viện nhÆ° thế?
- Vì váºy SÆ°Æ¡ng nhi má»›i thắc mắc không hiểu. Có lẽ y không muốn chà ng bị ngÆ°á»i khác giết chết, và y cÅ©ng không muốn Ä‘Ãch tay thi ân cÅ©ng nên?
- Theo lá»i của con nhải ngÆ°Æ¡i chả hóa ra Long Phan lệnh chủ là nhân váºt anh hùng Æ°? Lão phu không nghÄ© nhÆ° thế.
- Theo sá»± nháºn xét của cụ thì sao?
- Những việc phải dùng đến đầu óc nhÆ° thế tố hÆ¡n hết con nhải đừng có há»i đến lão phu. Lão phu chỉ có thể nói cho con nhải biết má»™t câu là việc nà y không giản dị đâu. Có thế thôi! Còn những việc khác thì con nhải ngÆ°Æ¡i phải tá»± dùng đầu óc mà suy nghÄ© má»›i được.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cúi đầu không nói năng gì nữa. Nà ng trầm ngâm giây lát má»›i nói tiếp :
- Äúng nhÆ° lá»i cụ nói. Việc nà y ta Ä‘Ã nh tin là có chứ không nên tin là không. Dù nÆ¡i đó có là đầm rồng hang hổ, cháu cÅ©ng phải xông pha má»™t phen.
Ông già há» Trà cÆ°á»i ha hả đáp :
- Con nhỉ vì tình, vì nó. Còn lão phu đây vì nó và vì con nhá». Nếu thằng nhỠấy mà không sá»›m ngà y há»c thà nh tuyệt nghệ thì lão phu vá»›i ngÆ°Æ¡i má»™t già má»™t trẻ đừng hòng được an thân.
Vẻ mặt rất thản nhiên nhÆ°ng trong bụng của TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lại nóng nhÆ° lá»a thiêu.
Nà ng nghe ngÆ°á»i ta nói từ lâu, Xà Khiết Ma Nữ trong nhóm Nam hoang lục hung dâm tà độc ác lắm, nếu mình tá»›i cháºm má»™t bÆ°á»›c háºu quả sẽ không thể tưởng tượng được. NhÆ° váºy nà ng còn tâm trà đâu mà nói bông nói đùa nữa? Vì thế nà ng nghe thấy ông già há» Trà nói nhÆ° váºy đã cau mà y lại đỡ lá»i :
- Cụ đừng nói nữa, mau đánh xe Ä‘i tá»›i Ä‘Ãch ngay Ä‘i!
Ông già há» Trà cÆ°á»i giá»ng quái dị đáp :
- Con nhải cứ yên tâm, lão phu còn nóng ruá»™t hÆ¡n ngÆ°Æ¡i nhiá»u. NgÆ°Æ¡i không thấy hay sao? Cái xe nà y đã Ä‘i nhanh nhÆ° bay đấy Æ°?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng khẽ thở dà i má»™t tiếng, không nói năng gì hết.
Cùng má»™t lúc ấy ở đầu phÃa Nam núi Äá»™ng Cung, chá»— rất Ãt ngÆ°á»i lui tá»›i đã có má»™t cái bóng hồng nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p bắn lên. DÆ°á»›i hông của cái bóng hồng ấy có kẹp má»™t váºt gì mà u trắng. Khi lên tá»›i trên đỉnh núi, cái bóng ná» liá»n chạy đến chá»— cạnh thác nÆ°á»›c, má»™t cảnh đẹp thiên nhiên rồi bá»—ng nhiên mất tÃch.
Trong lúc cái bóng hồng vừa mất tÃch thì Ä‘á»™t nhiên bên lá» ngá»n núi lại có hai cái bóng ngÆ°á»i mảnh khảnh, má»™t xanh má»™t Ä‘á» bắn lên.
Thân pháp của hai ngÆ°á»i nà y vừa nhanh nhẹn vừa đẹp mắt, tốc Ä‘á»™ lại còn nhanh hÆ¡n cái bóng hồng hồi nãy.
Sau má»™t tiếng kêu ủa nhÆ° tiếng gõ của chuông bạc nổi lên, hai cái bóng ngÆ°á»i ấy bá»—ng dừng chân lại.
Lúc ấy má»i ngÆ°á»i má»›i hay đó là hai thiếu nữ mặc võ trang mà u hồng và mà u xanh.
Hai thiếu nữ Ä‘ang đứng ở cạnh cái đầm, chá»— dÆ°á»›i thác nÆ°á»›c. NgÆ°á»i ta chỉ trông thấy hai thân hình rất yểu Ä‘iệu của hai nà ng thôi chứ không trông thấy rõ mặt của hai nà ng. NhÆ°ng cứ xem thân hình cân đối nhÆ° váºy thì chắc mặt của hai nà ng phải xinh đẹp lắm.
Thiếu nữ áo đỠđứng ở bên trái vá»›i giá»ng nÅ©ng nịu nói :
- Thà nh tá»·, rõ rà ng chúng ta thấy con Ä‘Ã n bà tiện tỳ ấy ẳm má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông chạy lên đây, sao chỉ trong nháy mắt đã không thấy tung tÃch của nó đâu rồi?
Thiếu nữ áo xanh đứng ở bên phải đáp :
- Ngu tá»· cÅ©ng cảm thấy ngạc nhiên. Xem nhÆ° váºy nÆ¡i đây thể nà o cÅ©ng có chá»— bà ẩn gì?
Thiếu nữ áo Ä‘á» vá»™i đỡ lá»i :
- Có phải Thà nh tỷ định nói...
- Ngu tá»· chỉ nghÄ© nhÆ° váºy thôi. Bằng không sao Ä‘á»™t nhiên Liá»…u Chân Chân lại mất tÃch nhÆ° thế?
- Thà nh tá»· nói đúng đây. Chúng ta mau Ä‘i kiếm ngay, bằng không chỉ e ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ná» sẽ bị lụy đấy.
- Sao hiá»n muá»™i cứ hay thÃch can thiệp và i việc ngÆ°á»i? Việc của chúng ta đến giá» vẫn chÆ°a có manh mối.
- Thà nh tá»· nói nhÆ° thế không đúng. Tuy vai chÃnh mà chúng ta Ä‘uổi theo đã thất lạc nhÆ°ng nay trông thấy yêu phụ hại ngÆ°á»i chả lẽ chúng ta lại khoanh tay, không thèm can thiệp đến hay sao?
- Thôi được, lúc nà o lá»i nói của cô cÅ©ng có lý hết. Thảo nà o cô nÆ°Æ¡ng lại chả cÆ°ng cô hÆ¡n tôi. Lần nà y việc chÃnh của chúng ta đã là m há»ng rồi, ở trÆ°á»›c mặt cô nÆ°Æ¡ng cô phải nháºn trách nhiệm thì cô nÆ°Æ¡ng má»›i đở trách mắng chúng ta. Bây giá» chúng ta hãy...
Äá»™t nhiên có tiếng cÆ°á»i rất dâm đãng và rất khẽ lá»t và o tau của hai nà ng. Thiếu nữ áo xanh Ä‘ang nói liá»n ngắt lá»i, vá»™i giÆ¡ chưởng nhằm thác nÆ°á»›c ở chá»— cách hai nà ng hÆ¡n hai trượng tấn công luôn.
Thiếu nữ áo Ä‘á» rất ngạc nhiên, vừa lên tiếng há»i :
- Thà nh tỷ là m gì?
Thác nước bị chưởng lực của thiếu nữ áo xanh để rõ một cái khe rộng hơn thước nhưng lại khép lại ngay.
Trong thá»i gian nÆ°á»›c rẽ và khép lại thì thiếu nữ áo xanh đã cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng và nói :
- Má»™t chá»— kÃn đáo tháºt.
Thế rồi nà ng kéo tay thiếu nữ áo đỠcùng nhảy xổ và o trong thác nước biến mất.
Một lát sau đã thấy bên trong thác nước có mấy tiếng quát tháo thánh thót nổi lên nhưng lại im lìm ngay.
Lại má»™t lát nữa, nÆ°á»›c thác rẽ đôi, hai bóng ngÆ°á»i má»™t xanh má»™t đỠở bên trong nhảy ra. NgÆ°á»i áo xanh cắp má»™t váºt gì mà u trắng, cả hai cùng phi thân xuống dÆ°á»›i núi.
Khi hai ngÆ°á»i áo xanh và áo Ä‘á» vừa nhảy xuống dÆ°á»›i núi thì lại thấy hai cái bóng ngÆ°á»i má»™t Ä‘en má»™t xám ở phÃa đằng kia phi lên và cÅ©ng đứng ngay và o chá»— hai thiếu nữ áo xanh áo Ä‘á» vừa đứng hồi nãy.
Thì ra hai ngÆ°á»i lên sau chÃnh là TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vá»›i ông già há» Trà . Nhìn xung quanh má»™t vòng, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cau mà y há»i :
- NÆ¡i đây có phải là Ngá»c Trì không hở cụ?
Ông già há» Trà gáºt đầu, chỉ cái đầm ở chá»— cách hai ngÆ°á»i hÆ¡n hai trượng nói tiếp :
- Phải, chÃnh nÆ¡i đây rồi. NÆ°á»›c thác chảy xuống dÆ°á»›i đầm, bá»t nÆ°á»›c bắn tung tóe trong cái đầm trắng xóa nhÆ° ngá»c nên vì thế ngÆ°á»i ta má»›i gá»i nó là Ngá»c Trì.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng trầm ngâm giây lát lại há»i tiếp :
- Bây giá» cạnh Ngá»c Trì có núi vá»›i cây cá», chứ có bóng ngÆ°á»i đâu mà bảo chúng ta lên đây tìm kiếm là m chi?
Ông già hỠTrà cũng ngẫm nghĩ giây lát rồi đáp :
- Con nhải không nên nóng lòng nhÆ° thế vá»™i. Nam hoang lục hung đã ở xa tá»›i đây thì chắc sà o huyệt của chúng phải bà máºt lắm. Chúng ta hãy tìm kiếm má»™t lược rồi hãy nói sau.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng giá»ng nóng nảy, dáºm chân xuống đất, háºm há»±c nói :
- Tháºt là nóng lòng chết Ä‘i được. Việc nà y không thể trì hoãn được. Bây giá» chÆ°a thấy hình bóng má»™t ngÆ°á»i nà o cả...
- Con nhải nà y lúc nà o cÅ©ng váºy. Bây giá» chúng ta đã đến đây rồi, dù có nóng lòng chà chết cÅ©ng vô dụng. Cổ nhân đã nói : Ở hiá»n gặp là nh. Chắc thằng nhỠấy không...
Hai mắt lá»™ hung quang, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nghiến răng mÃm môi nói tiếp :
- Hừ! Liễu Chân Chân nếu đụng chạm tới một sợi tóc của chà ng thế nà o tôi cũng phải xé xác Nam hoang lục hung ra là m muôn mảnh mới thôi.
Thấy mặt của TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng rất hung ác, ông già cÅ©ng phải kinh hãi thầm, gượng cÆ°á»i đỡ lá»i :
- Thôi! Con nhải đừng có giáºn dữ suông nhÆ° thế là m chi. Mau Ä‘i tìm kiếm có hÆ¡n không?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng dáºm chân má»™t cái, đã phi thân lên trên cây cổ thụ ở chót đỉnh núi.
Ông già trông thấy hòn đá mà nà ng vừa dẫm chân lên đã vụn thà nh cám liá»n lắc đầu, gượng cÆ°á»i và đi sang phÃa bên trái ngay.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đứng ở trên cao nhìn xuống, nhìn xa nhìn gần, nhìn tả nhìn hữu, nhÆ°ng ngoà i ông già há» Trà thì không có má»™t bóng ngÆ°á»i nà o hết. Nà ng cà ng sốt ruá»™t thêm, lấy nhảy xuống chá»— cÅ©, đã thấy ông già há» Trà quay trở lại, cau mà y nhìn nà ng, chẳng nói chẳng rằng.
Lòng cà ng Ä‘au, óc cà ng rối thêm, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đã ứa hai hà ng lệ, dáºm chân xuống đất liên tiếp và háºm há»±c nói :
- Cụ biết là m sao bây giỠđây? Biết là m sao bây giỠđây?
Ông già ngẫm nghÄ© giây lát bá»—ng trầm giá»ng đáp :
- Chả lẽ chúng ta bị lừa...
Ä‘á»™t nhiên trên không có tiếng kêu rất thánh thót nổi lên. Ông già vá»™i ngắt lá»i và cùng TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nhìn lên phÃa trên thì thấy ở chá»— trên cao hÆ¡n trăm trượng có má»™t con chim bồ câu trắng Ä‘ang bay lượn nhÆ°ng không định Ä‘áºu xuống bên dÆ°á»›i. Ông già há»›n hở nói :
- Con nhải thấy chưa! Có con chim bồ câu nà y xuất hiện không khác gì đã nói rõ nơi đây...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng bá»—ng nghÄ© ra được má»™t kế, phẩy tay má»™t cái, vá»™i nhảy tá»›i sau tảng đá lá»›n ở phÃa bên phải.
Ông già ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát nhÆ°ng đã mỉm cÆ°á»i và nhảy theo và o tảng đá kia luôn. Hai ngÆ°á»i ẩn núp ở sau tảng đá, nhÆ°ng mắt cứ chăm chú nhìn và o con chim bồ câu Ä‘ang lượn ở trên cao.
Con chim lượn mấy vòng, đột nhiên cụp cánh đâm bổ xuống, như một mũi tên bạc bắn thẳng và o trong thác nước.
Ông già há» Trà cÆ°á»i ha hả nói :
- Con chim nà y tinh khôn tháºt...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đã cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng, nhảy lên trên ngá»n đá và đâm bổ và o trong thác nÆ°á»›c luôn. Ông già biết nà ng rất quan tâm đến Äá»™c Cô Ngá»c má»›i có hà nh Ä‘á»™ng vá»™i vã nhÆ° thế, nhÆ°ng ông ta cÅ©ng vá»™i nhảy theo và o.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng xuyên qua thác nÆ°á»›c, liá»n thấy trÆ°á»›c có má»™t cái hang Ä‘á»™ng, Ä‘Æ°á»ng quanh co khúc khuá»·u nên không biết sâu là bao?
Nà ng vừa định Ä‘i và o trong hang đã nghe thấy phÃa sau có tiếng chân ngÆ°á»i vá»™i quay đầu lại nhìn má»›i hay ông già há» Trà cÅ©ng theo và o. Ông già vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Không ngá» con nhải lại cao mình hÆ¡n lão phu nhiá»u, áo của lão phu đã Æ°á»›t đẫm hết, mà áo của ngÆ°Æ¡i chỉ có mấy giá»t nÆ°á»›c thôi...
Nói tá»›i đó, ông ta nhìn và o trong hang mỉm cÆ°á»i nói tiếp :
- Bá»n ma quá»· giở đủ trò hèn mạt, phải nên Ä‘á» phòng cẩn tháºn má»›i được. Äể lão phu Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng cho.
Nói xong ông ta lá»›n bÆ°á»›c Ä‘i thẳng và o trong hang Ä‘á»™ng liá»n.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lo âu cho sá»± an nguy của Äá»™c Cô Ngá»c nên vá»™i Ä‘i theo và o. Hang đó không sâu lắm nhÆ°ng vì quanh co khúc khuá»·u nên hai ngÆ°á»i không sao trông thấy rõ tình cảnh bên trong.
Khi và o tá»›i chá»— cuối hang, cả ông già và TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng Ä‘á»u ngẩn ngÆ°á»i ra.
Thì ra, chá»—i cuối hang lại là má»™t thạch thất được trang hoà ng lịch sá»± lắm. Trên trần có treo đèn pha lê, phÃa bên phải có chiếc ghế bà nh bá»c đệm gấm, có ká»· trà bằng gá»— sÆ¡n chi, mà n lụa che lá»›p trong lá»›p ngoà i. PhÃa bên trái có kê má»™t cái giÆ°á»ng trải nệm gấm, Xà Khiết Ma Nữ Liá»…u Chân Chân đầu tóc rối bù, áo không cà i khuy Ä‘ang nằm ở trên đó, đôi vú hÆ¡i lá»™ ra bên ngoà i, hai mắt lim dim nhÆ° Ä‘ang ngủ say nên không hay biết có ngÆ°á»i và o tá»›i nÆ¡i. Hai ngÆ°á»i nhìn chung quanh, không thấy hình bóng của Äá»™c Cô Ngá»c ở đâu cả.
Hai ngÆ°á»i chỉ nhìn qua má»™t cái đã biết ngay Chân Chân bị ngÆ°á»i ta Ä‘iểm trúng yếu huyệt ngủ. NhÆ°ng hai ngÆ°á»i rất lấy là m lạ vì Nam hoang lục hung võ nghệ cao cÆ°á»ng nhÆ° thế, sao lại bị ngÆ°á»i ta Ä‘iểm huyệt má»™t cách dá»… dà ng, không hay biết má»™t tà gì nhÆ° thế?
Ngẫm nghÄ© giây lát, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng liá»n giải huyệt cho Chân Chân. Vừa lai tỉnh, Chân Chân trông thấy hai ngÆ°á»i đã vá»™i ngồi dáºy và nhảy xổ tá»›i ngay. Ông già há» Trà khẽ quát bảo :
- Quân không biết nếp tẻ gì cả, mau quay trở vỠđi!
Ông giÆ¡ tay lên khẽ hất má»™t cái, Chân Chân đã bị đẩy bắn ngược vá» phÃa sau và té lăn ra trên giÆ°á»ng luôn.
Vừa ra tay đã bị ngÆ°á»i ta đẩy lui nhÆ° váºy, Chân Chân biết ngay mình đã gặp phải cao thủ rồi, kinh hãi thầm, ả xếch ngược lông mà y lên, Ä‘ang định lên tiếng thì ông già há» Trà đã cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng và trầm giá»ng nói :
- Tiểu yêu tinh! Tốt hÆ¡n hết hãy ngoan ngoãn ngồi yên đó để nghe chúng ta há»i.
Bằng không lão già gù nà y chỉ cho ngươi một chưởng là ngươi nát ra thà nh cám luôn.
Chân Chân nghe thấy lão già gù nói liá»n ngắm nhìn lại ông già há» Trà , biết Ä‘Ãch thị là ông ta rồi ả hoảng sợ đến mất hết hồn vÃa, buá»™c miệng há»i lại :
- Thế ra lão tiá»n bối há» Trà ...
- Câm mồm!
Ông già bỗng quát lớn một tiếng rồi lạnh lùng nói tiếp :
- Tên húy của lão già gù nà y đâu đến cái thứ yêu phụ ngÆ°Æ¡i được tùy tiện gá»i tá»›i.
Phải, lão phu chÃnh là Trà Lôi, năm xÆ°a đã dùng chưởng đánh chết sÆ° phụ của các ngÆ°Æ¡i đây. Món nợ cÅ© nà y để lát nữa hãy nói chuyện, lão phu chỉ há»i ngÆ°Æ¡i thằng nhá» mà ngÆ°Æ¡i bắt cóc ở giữa Ä‘Æ°á»ng Ä‘em và o trong nà y Ä‘i đâu rồi?
Chân Chân rất khôn ngoan, biết đối phÆ°Æ¡ng chÃnh là Äà Tẩu Trà Lôi oai chấn Äại Mạc năm xÆ°a và tá»± biết mình địch không nổi ông ta, huống hồ cạnh ông ta còn có má»™t thiếu nữ tuyệt sắc, vẻ mặt lạnh lùng không giáºn mà oai. Nên y thị đảo ngược đôi ngÆ°Æ¡i má»™t vòng rồi đáp :
- Trà Äà Tá» khá»i cần là m bá»™ là m tịch nhÆ° thế. Bây giá» Liá»…u Chân Chân tá»± biết không địch nổi ngÆ°á»i, nhÆ°ng món nợ cÅ© thế nà o cÅ©ng có ngÆ°á»i đến thanh toán. Còn thÆ° sinh ngÆ°á»i vừa há»i đó đã được ngÆ°á»i khác cứu Ä‘i rồi.
|
15-07-2008, 09:02 PM
|
|
Hà n Lâm Há»c Sỹ
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
|
|
Hồi 19 Chuyện lạ xảy ra liên tiếp
Ông già há» Trà nghe thấy Chân Chân nói nhÆ° váºy giáºt mình đến thót má»™t cái vá»™i há»i lại :
- Äược ai cứu thế?
Mặt đỠbừng, Chân Chân đáp :
- Tôi chÆ°a trông thấy rõ ngÆ°á»i đó là ai?
Ông già há» Trà trợn ngược đôi lông mà y trắng lên, chÆ°a kịp nói thì TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đã cÆ°á»i khẩy xen lá»i há»i :
- Nam hoang lục hung tiếng tăm lừng lẩy nhÆ° thế mà bị ngÆ°á»i khác cÆ°á»›p mất ngÆ°á»i ở cạnh mình Ä‘i, rút cục vẫn không biết ngÆ°á»i đó là ai? Lá»i nói nà y chỉ có thể lừa dối đứa trẻ lên ba được thôi.
Chân Chân quay lại nhìn TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng và há»i :
- NgÆ°á»i là ai?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lạnh lùng đáp :
- Ta là TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng.
Chân Chân ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, lạnh lùng nói tiếp :
- Tưởng là ai, thế ra là Äá»™ng chủ của Mân Tây bát Ä‘á»™ng đã giá lâm, bổn cô nÆ°Æ¡ng ngưỡng má»™ đã lâu. Ở trÆ°á»›c mặt hai vị cao nhân Chân Chân nà y nháºn thấy câu chuyện vừa rồi không có gì hổ thẹn hết, vì công lá»±c của ngÆ°á»i đó rất cao cÆ°á»ng, ra tay lại chá»›p nhoáng, không để cho Chân Chân trông thấy rõ mặt đã Ä‘iểm trúng ngay yếu huyệt mê rồi, nên Chân Chân má»›i không biết há» là ai. NhÆ°ng vẫn có thể cho hai vị biết được má»™t Ä‘iểm nà y, ngÆ°á»i đó là đà n bà .
Ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, ông già há» Trà há»i tiếp :
- Tiểu yêu tinh nói báºy! NgÆ°Æ¡i bảo không biết rõ đối phÆ°Æ¡ng là ai thì sao lại biết rõ đối phÆ°Æ¡ng là đà n bà nhÆ° thế?
Chân Chân cÆ°á»i khẩy đáp :
- Chuyện ấy giản dị lắm, vì trÆ°á»›c khi Chân Chân bị Ä‘iểm huyệt đã nghe thấy phÃa sau lÆ°ng có tiếng quát tháo rất thánh thót.
Thấy đối phÆ°Æ¡ng trả lá»i rất có lý nên ông già không sao bắt bẻ được nữa. TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng ngẫm nghÄ© giây lát lại lên tiếng :
- NgÆ°Æ¡i nói nhÆ° váºy bổn cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng có thể tin được và i thà nh nhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng nên biết, xÆ°a nay Nam hoang lục hung rất kiêu ngạo và hung tà n lắm, khi nà o lại chịu để cho là m mất tên tuổi nhÆ° váºy?
Chân Chân mặt Ä‘á» bừng lên và há»i lại :
- Hình nhÆ° Äá»™ng chủ biết rõ chuyện của sáu anh chị em của chúng tôi lắm, chẳng hay Äá»™ng chủ có thể cho biết Äá»™ng chủ vá»›i thÆ° sinh ấy có liên can gì?
Mặt hÆ¡i Ä‘á», TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lạnh lùng đáp :
- Nói cho ngươi biết cũng không sao, chà ng là vị hôn phu của bổn cô nương đấy.
Chân Chân ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát rồi cÆ°á»i khanh khách và nói tiếp :
- Nếu váºy chà ng ấy được diá»…m phúc quá. Thảo nà o trông thấy Liá»…u Chân Chân nà y mà chà ng không thèm để ý tá»›i.
Mặt vẫn Ä‘á» bừng, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng trợn ngược đôi lông mà y lên quát há»i :
- Liễu Chân Chân! Có phải ngươi muốn chết sớm hơn một chút đấy không?
Vẫn cÆ°á»i khanh khách, Chân Chân đáp :
- XÆ°a nay Liá»…u Chân Chân vẫn không coi trá»ng hai chữ sinh tá». Tuy Chân Chân cÅ©ng biết song quyá»n địch không nổi bốn tay, nhÆ°ng dám chắc hiện giá» các ngÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a dám là m gì Liá»…u Chân Chân nà y.
Ông già lại trợn ngược đôi lông mà y lên nhÆ°ng TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đã cÆ°á»i khẩy đỡ lá»i :
- Giết ngÆ°Æ¡i thì dá»… dà ng nhÆ° cắt tiết má»™t con gà hay má»™t con chó. Sở dÄ© ta chÆ°a giết ngÆ°Æ¡i ngay là còn muốn há»i thêm và i lá»i đấy thôi.
- Thế các ngÆ°á»i đã há»i xong chÆ°a?
- Há»i xong rồi và đã đến giá» ngÆ°Æ¡i phải Ä‘á»n tá»™i đây.
- Tại sao hai ngÆ°á»i vẫn chÆ°a dám ra tay?
- Bổn động chủ sợ còn muốn biết tại sao ngươi lại nói hiện giỠchúng ta chưa dám giết ngươi vội thế là nghĩa lý gì?
- Giản dị lắm!
Chân Chân vừa nói vừa giÆ¡ tay lên lấy má»™t váºt gì ở trên tóc xuống vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp :
- NgÆ°Æ¡i có biết đây là váºt gì không?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t hồi má»›i trả lá»i :
- Một cây trâm cà i tóc, có gì...
Ông già há» Trà đột nhiên xen lá»i nói :
- Con nhải, đó là BÃch Ngá»c Trâm, ám khà rất Ä‘á»™c ác của yêu phụ nà y đấy.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nghe nói kinh hãi thầm. Chân Chân cÆ°á»i khanh khách nói tiếp :
- Dù sao Trà Äà Tá» là gừng già vẫn cay và rá»™ng kiến thức hÆ¡n! Phải, cây trâm nà y chÃnh là BÃch Ngá»c Trâm, má»™t món ám khà bá đạo tuyệt luân. NgÆ°á»i đừng có coi thÆ°á»ng cây trâm nho nhá» nà y, Liá»…u Chân Chân chỉ khẽ ném má»™t cái, trong mÆ°á»i trượng sẽ biến thà nh bể lá»a. Chắc Trà Äà TỠđã biết rõ sá»± lợi hại của nó rồi phải không?
Ông già há» Trà cÅ©ng kinh hãi thầm nhÆ°ng mặt vẫn là m ra vẻ trấn tÄ©nh, cÆ°á»i khẩy đáp :
- Phải! Lão phu biết nó khá lợi hại thá»±c nhÆ°ng lão phu còn biết ngÆ°Æ¡i có tất cả ba mÅ©i trâm nà y, năm xÆ°a chỉ dùng má»™t, bây giá» chỉ còn lại hai, nếu dùng má»™t cây trâm để đối phó vá»›i hai ngÆ°á»i lão phu chắc ngÆ°Æ¡i không nở đâu.
Chân Chân vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Trà Äà TỠđã lầm rồi, tuy Ãt khi Chân Chân nà y phải sá» dụng đến cây BÃch Ngá»c Trâm, nhÆ°ng má»™t cây trâm mà đổi tÃnh mạng của hai cao thủ tuyệt thế thì cÅ©ng đáng lắm. NhÆ°ng nói Ä‘i thì phải nói lại, nếu hai vị rá»i khá»i hang Ä‘á»™ng nà y ngay thì Liá»…u Chân Chân vẫn chÆ°a muốn sá» dụng tá»›i nó vá»™i.
Ông già há» Trà xếch ngược đôi lông mà y lên nhÆ°ng không nói năng gì. TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng hÆ¡i trầm ngâm má»™t chút rồi bá»—ng cÆ°á»i ha hả và nói tiếp :
- Liá»…u Chân Chân ngÆ°Æ¡i nháºn thấy má»™t mÅ©i BÃch Ngá»c Trâm đổi lấy tÃnh mạng của hai cao thủ tuyệt thế chúng ta rất Ä‘Ãch đáng, váºy ngÆ°Æ¡i còn do dá»± gì nữa. TÃnh nết của ngÆ°Æ¡i xÆ°a nay hung tà n Ä‘á»™c ác nhÆ° váºy bổn Äá»™ng chủ thiết nghÄ© dù chúng ta có rút lui ra khá»i hang Ä‘á»™ng nà y ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chÆ°a hà i lòng đâu. Nên bổn Äá»™ng chủ không tin ngÆ°Æ¡i bá»—ng có lòng từ bi nhÆ° váºy, trái lại còn nghi ngá» cây BÃch Ngá»c Trâm ở trong tay ngÆ°Æ¡i chÆ°a chắc đã là cây BÃch Ngá»c Trâm thá»±c.
Ông già há» Trà cÅ©ng bá»—ng cÆ°á»i ha hả và xen lá»i nói :
- Con nhải thông minh thực, lão già gù nà y dám nói đây chỉ là cây châm giả mà thôi.
Tuy váºy hai ngÆ°á»i vẫn chÆ°a dám ra tay vá»™i, Chân Chân đảo ngược đôi ngÆ°Æ¡i má»™t vòng và há»i lại :
- Nhỡn lá»±c của hai vị sắc bén lắm, cÆ¡ trà lại cao mình hÆ¡n ngÆ°á»i, sao hai vị lại không thá» thách Ä‘i?
Ông già há» Trà quay lại há»i TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng rằng :
- à kiến của con nhải như thế nà o?
Ngẫm nghÄ© giây lát, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đáp :
- Vâng, không thể để cho y thị tẩu thoát được.
Ông già cÆ°á»i ha hả há»i tiếp :
- Già nà y chiá»u lòng ngÆ°Æ¡i, hãy để cho ả nếm mùi Hồi Phong Thất Toà n Trảm, nhÆ°ng nếu nó ra tay thì đó là việc của ngÆ°Æ¡i đấy nhé?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng gáºt đầu đáp :
- Cụ cứ việc ra tay Ä‘i, để SÆ°Æ¡ng nhi đối phó vá»›i BÃch Ngá»c Trâm cho.
Ông già há»›n hở cÆ°á»i, quay lại há»i Chân Chân rằng :
- Tiểu yêu tinh nghe thấy chưa? Mau nộp mạng...
Chân Chân bá»—ng cÆ°á»i khanh khách, giÆ¡ tay lên ném luôn. Má»™t Ä‘iểm ánh sáng xanh biếc rá»i khá»i tay nà ng bay ra, đồng thá»i nà ng nhanh nhÆ° má»™t mÅ©i tên phi thẳng và o sau tấm mà n ở góc bên phải.
Tuy ông già vá»›i TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng ăn nói rất ung dung, nhÆ°ng trong lòng vẫn bán tÃn bán nghi, nay thấy Chân Chân ném BÃch Ngá»c Trâm ra, cả hai Ä‘á»u giáºt mình kinh hãi, vá»™i giÆ¡ bốn chưởng lên nhằm luồng ánh sáng xanh ấy tấn công luôn. Chỉ nghe thấy kêu bá»™p má»™t tiếng, BÃch Ngá»c Trâm đã vụn ra nhÆ° cám, không có oai lá»±c gì hết.
Ông già thét lá»›n má»™t tiếng, nhảy ngay tá»›i phÃa sau tấm mà n và thuáºn tay vén lên, tá»›i khi nhìn kỹ, ông ta tức giáºn đến run lẩy bẩy.
Thì ra sau tấm mà n là một lối ra khác của thạch thất nà y, lối đi cong queo khúc khuỷu, không biết dà i bao nhiêu và cũng không còn trông thấy hình bóng của Chân Chân đâu nữa.
Ông già háºm há»±c dáºm chân xuống đất mấy cái và nói tiếp :
- Quân giảo hoạt, nếu lần sau lão già gù nà y bắt gặp, thế nà o cũng lột da rút gân của y thị mới hả dạ.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng gượng cÆ°á»i đỡ lá»i :
- Không ngỠLiễu Chân Chân lại xảo trá đến như thế. Cụ à , chúng ta đi thôi!
Ông già vẫn chÆ°a nguôi cÆ¡n giáºn, cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng, giÆ¡ chưởng lên đánh liên hồi, chỉ nghe thấy kêu “bùng bùng†liên tiếp. Tất cả đồ đạc bà y biện ở trong thạch thất ấy Ä‘á»u bị đánh vỡ tan tà nh.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng thấy váºy cau mà y, rầu rỉ lắc đầu vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Cụ là m gì...
Nà ng vừa nói tá»›i đó, bá»—ng nghe thấy có tiếng “củ củâ€, má»™t cái bóng trắng ở sau tấm mà n bay ra, phi thẳng ra bên ngoà i.
Ông già cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng, nói :
- Súc sinh còn muốn chạy phải không?
Ông ta giơ tay phải lên vẫy một cái. Cái bóng trắng lại kêu “củ củ†và như một mũi tên bay ngược trở lại, rớt ngay và o trong lòng bà n tay của ông ta.
Lúc ấy hai ngÆ°á»i má»›i hay cái bóng trắng ấy chÃnh là má»™t con chim bồ câu đã dẫn hai ngÆ°á»i chui qua thác nÆ°á»›c và o trong nà y. Nó vẫn kêu luôn mồm và o vá»— cánh liên tiếp.
Ông già há» Trà chẳng nói chẳng rằng, cởi cuá»™n giấy ở dÆ°á»›i chân con chim ra xem và ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t hồi rồi nói :
- Con nhải, thỠxem tỠgiấy nà y có ý nghĩa gì?
Nói xong, ông ta Ä‘Æ°a tá» giấy đó cho TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng. Nà ng ná» vá»™i giở tá» giấy ra xem, thấy trong đó viết :
“ThÆ¡ gá»i tứ đệ, ngÅ© muá»™i.
Váºt nỠđã xuất hiện ở Tứ Xuyên, hai ngÆ°á»i phải há»a tốc Ä‘i ngay.â€
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng trầm ngâm má»™t chút rồi nói :
- Thế ra chúng Ä‘ang tìm kiếm váºy gì nên chúng má»›i vá»™i vã nhÆ° thế. NhÆ°ng SÆ°Æ¡ng nhi không hiểu váºt gì mà đáng để Nam hoang lục hung phải kéo cả bá»n...
Nói tới đó, nà ng hơi ngừng một chút, đảo ngược đôi ngươi một vòng mới nói tiếp :
- Bất cứ chúng tìm kiếm cái gì, thể nà o tôi cũng phải đùa giỡn chúng một phen mới được.
Nói xong, nà ng cúi xuống nhặt cái bút kẻ lông mà y lên, viết thêm mấy chữ và o phÃa sau tá» giấy :
“Hiện giá» chúng tôi Ä‘ang bị giam giữ ở Äá»™ng Cung, thấy giấy nà y mau tá»›i cứu viện.â€
Viết xong, nà ng lại đưa cho ông già xem.
Ông già xem qua má»™t lược, vừa cÆ°á»i vừa há»i :
- Con nhải nà y ngu xuẩn thá»±c! Chả lẽ chúng lại không nháºn ra được bút tÃch hay sao?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Không sao, cà ng thế cà ng khiến chúng khó mà phân biệt ra được thực hư như thế nà o?
Ông già vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i :
- Con nhãi nói cũng có lý. Thôi được! Già nà y để cho ngươi là m thỠxem sao.
Nói xong, ông ta cột tỠgiấy và o chân con chim bồ câu rồi thả nó bay luôn.
Ông già lại nhìn TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng má»™t cái và há»i tiếp :
- Con nhải, kế hoạch tiếp theo đây ngươi sẽ là m thế nà o?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đáp :
- Chà ng đã thoát khá»i bà n tay ma nữ. SÆ°Æ¡ng nhi khá»i phải lo âu nữa. Chúng ta Ä‘i thôi!
Nói xong, nà ng quay ngÆ°á»i Ä‘i luôn.
Ông già đuổi theo và há»i :
- Con nhải thỠnghĩ xem ai đã cứu y đi?
Ngẫm nghÄ© giây lát, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng không trả lá»i thì chá»›, trái lại còn há»i lại ông già rằng :
- Cụ hiểu rá»™ng nhÆ° váºy chắc thể nà o cÅ©ng biết trong võ lâm có ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà o công lá»±c cao siêu hÆ¡n Liá»…u Chân Chân nhiá»u nhÆ° thế?
Ông già ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát rồi đáp :
- Trong võ lâm thì có nhiá»u cân quốc hồng phấn lắm. Nếu nói ngÆ°á»i có công lá»±c cao siêu, chỉ ra tay tấn công có má»™t thế mà đã kìm chế được Chân Chân nhÆ° váºy trừ con nhải ngÆ°Æ¡i ra quả lão phu không nghÄ© ra được ngÆ°á»i thứ hai nữa, hay là Äổng Vô Song có phục sinh thì má»›i có tà i ba nhÆ° váºy.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng ngẫm nghÄ© giây lát rồi Ä‘á»™t nhiên há»i tiếp :
- ThÆ°a cụ, có thá»±c Äổng Vô Song tiá»n bối đã chết rồi đấy không?
Ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t hồi, ông già đáp :
- Tuy lão phu không được mục kÃch, nhÆ°ng Äá»™c Cô Vân Phi nói ra thì việc nà y ắt không phải là giả. HÆ¡n nữa, khi y tìm thấy cái áo rách dÃnh đầy máu ở trên núi Nhạn Äảng đã có khá nhiá»u ngÆ°á»i trông thấy.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lắc đầu nói tiếp :
- SÆ°Æ¡ng nhi thiết nghÄ© ngÆ°á»i hiá»n bao giá» cÅ©ng được ông trá»i phù há»™ cho. Kỳ nữ tá» nhất thá»i mà lại có lòng hiệp nghÄ©a, hiá»n thục nhÆ° Äổng tiá»n bối, SÆ°Æ¡ng nhi dám chắc không khi nà o bà ta lại bị chết má»™t cách lặng lẻ nhÆ° thế đâu.
Ông già thở dà i má»™t tiếng rồi gượng cÆ°á»i đỡ lá»i :
- Những ngÆ°á»i trong giá»›i bạch đạo ai chả nghÄ© nhÆ° váºy. NhÆ°ng sá»± thá»±c tà n ác ấy vẫn là sá»± thá»±c. Từ xÆ°a tá»›i nay bao giá» cÅ©ng váºy, ông trá»i hay ghen ghét những ngÆ°á»i có kỳ tà i, ngÆ°á»i tốt phần nhiá»u bị yểu thá».
Nói tá»›i đó, ông ta có vẻ ngạc nhiên há»i lại TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng rằng :
- Việc nà y đã cách đây lâu năm nhÆ° váºy, sao bá»—ng nhiên con nhải lại nhắc nhở tá»›i là m chi?
- Vừa rồi SÆ°Æ¡ng nhi nghe thấy cụ nhắc tá»›i Äổng tiá»n bối, nên nhất thá»i bá»—ng nghÄ© đến các nghi vấn trên và trong lòng cÅ©ng bất bình há»™ bà ta.
- Những sá»± bất bình ở trên Ä‘á»i nà y thì nhiá»u lắm, mình can thiệp sao cho xuể?
Thôi, mi hãy nên để tâm trà và o việc hiện thá»i đã.
- Việc nà y vẫn quanh quẫn Æ¡ trong đầu óc của SÆ°Æ¡ng nhi, nghÄ© mãi cÅ©ng không nghÄ© ra được ngÆ°á»i tá»›i cứu chà ng là ai? NhÆ° quý hồ chà ng không bị lá»t và o tay yêu nữ nhÆ° Liá»…u Chân Chân thì SÆ°Æ¡ng nhi rất yên tâm.
Ông già biết TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng xÆ°a nay vẫn là ngÆ°á»i có tà i trà hÆ¡n ngÆ°á»i, nhÆ°ng lúc nà y cÅ©ng phải chịu bó tay nhÆ° mình, nên ông ta chỉ thở than thầm thôi chứ không nói năng gì nữa.
Hai ngÆ°á»i ra khá»i thác nÆ°á»›c liá»n chạy ngay xuống núi. Còn cách mấy chục trượng nữa tá»›i xe ngá»±a thì đã thấy má»™t ngÆ°á»i trong bốn đại há»™ pháp hốt hoảng chạy tá»›i.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng ngừng chân lại há»i :
- Việc gì thế Ngô Cương?
Äại hán tên là Ngô CÆ°Æ¡ng đã chạy tá»›i trÆ°á»›c mặt nà ng, cung kÃnh vái chà o và nói :
- Thưa cô nương, vừa rồi không biết có một tỠgiấy từ đâu bắn tới, thuộc hạ không dám mở ra xem, nên phải tới đây đưa cho cô nương qua mắt.
Y vừa nói vừa móc túi lấy má»™t cuá»™n giấy trắng, hai tay Ä‘Æ°a cho TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng.
Cầm lấy cuá»™n giấy, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vá»™i giở ra xem, nà ng cÅ©ng cau mà y lại, chẳng nói chẳng rằng. Thì ra tá» giấy ấy viết rằng :
“Chà ng đã thoát khá»i ma kiếp, hiện Ä‘ang Ä‘i ở trên Ä‘Æ°á»ng của miá»n đông tỉnh Phúc Kiến nà y.â€
Ông già thấy TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng ngẩn ngÆ°á»i ra nhÆ° váºy, vá»™i lên tiếng nói :
- Con nhải đưa giấy đây cho lão xem xem?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vá»™i Ä‘Æ°a tá» giấy cho ông ta. Ông ta xem qua má»™t lược liá»n cÆ°á»i và nói tiếp :
- NhÆ° váºy đáng lẽ ngÆ°Æ¡i mừng má»›i phải, tại sao ngÆ°Æ¡i lại rầu rỉ nhÆ° thế?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng bá»—ng há»i lại :
- Cụ có thấy bút tÃch trên tá» giấy nà y giống hệt bút tÃch của tá» giấy đã báo Ä‘á»™ng cho chúng ta không?
- Phải!
- NgÆ°á»i nà y vẫn ở quanh chúng ta và biết rõ tung tÃch của chà ng. Nếu ngÆ°á»i quả thá»±c là Long Phan lệnh chủ nhÆ° SÆ°Æ¡ng nhi đã nói thì đáng sợ lắm.
Ông già nghe thấy TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nói nhÆ° váºy mặt cÅ©ng hÆ¡i biến sắc, vá»™i lên tiếng :
- Con nhải...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lắc đầu, ngắt lá»i ông ta nói tiếp :
- Cụ khá»i cần phải lo ngại nhÆ° thế là m chi, nếu ngÆ°á»i đó là Long Phan lệnh chủ thá»±c thì tại sao lại chịu để yên cho chà ng nhÆ° thế? Và còn viết giấy báo tin cho chúng ta biết là chà ng Ä‘i vá» miá»n Äông tỉnh Phúc Kiến nhÆ° váºy là m chi?
Ông già ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, rồi gượng cÆ°á»i nói tiếp :
- Lão phu cà ng già cà ng hồ đồ, ngươi có thể nói rõ cho lão phu hay không?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lắc đầu đáp :
- SÆ°Æ¡ng nhi cÅ©ng nhÆ° cụ váºy, không biết má»™t tà gì hết. NhÆ°ng thể nà o SÆ°Æ¡ng nhi cÅ©ng phải là m cho ra manh mối má»›i thôi...
Nói tới đó, nà ng đưa mắt nhìn Ngô Cương mà dặn bảo tiếp :
- Các ngÆ°Æ¡i hãy đánh xe trở vá» Mân Tây trÆ°á»›c, truyá»n lệnh dụ của ta cho Mạc Äồng hay, bảo y thay mặt ta xá» lý má»i việc. Thôi! Các ngÆ°á»i mau Ä‘i Ä‘i!
Ngô CÆ°Æ¡ng cung kÃnh vái má»™t vái và đáp :
- Thuộc hạ xin tuân lệnh.
Nói xong y quay ngÆ°á»i Ä‘i luôn.
Ông già ngẩn ngÆ°á»i ra há»i nà ng tiếp :
- Con nhải là m như thế để là m chi?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đáp :
- SÆ°Æ¡ng nhi muốn cùng cụ Ä‘i Mân Äông má»™t phen. TrÆ°á»›c là bảo vệ chà ng, rồi chúng ta phải tìm cho ra lẽ việc nà y. Nếu chúng ta cứ sá» dụng xe ngá»±a, không những không tiện mà còn rất lá»™ liá»…u.
Ông già cau mà y lại nói tiếp :
- Con nhải nà y nóng nảy thực, nếu ngươi nói sớm một chút để một mình lão phu đi có phải là xong không?
- Cụ không nên trách SÆ°Æ¡ng nhi vá»™i, tốt hÆ¡n hết cụ hãy tá»± há»i xem cụ có nóng nảy hÆ¡n SÆ°Æ¡ng nhi không?
- Cái gì? NgÆ°Æ¡i sợ lão phu nhất thá»i không nhịn được, sẽ là m há»ng đại sá»± của ngÆ°Æ¡i Æ°?
- SÆ°Æ¡ng nhi đâu dám, nhÆ°ng muốn có cụ Ä‘i cùng, có thêm má»™t ngÆ°á»i bà n tán và có thêm má»™t ngÆ°á»i giúp sức bao giá» cÅ©ng hÆ¡n.
- NgÆ°Æ¡i khéo nói lắm. Nói thá»±c cho ngÆ°Æ¡i biết, lão phu chỉ có biết đấu sức chứ không biết đấu trÃ. Cái trò quái quá»· nà y phải sá» dụng đôi chút đầu óc má»›i được. Có ngÆ°Æ¡i đây, lão phu đỡ phải hồ đồ, không biết quyết định ra sao.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vừa cÆ°á»i vừa nói :
- ChÃnh cụ đã nói nhÆ° váºy đấy nhé!
- Con nhải cứ yên tâm. Xưa nay lão phu đã nói ra không bao giỠtừ chối hết, chứ không như ngươi. Nhưng còn vỠvõ công thì bây giỠlão phu cũng phải chịu ngươi.
- Không có cụ SÆ°Æ¡ng nhi là m gì có ngà y hôm nay. Cụ chả vẫn hy vá»ng SÆ°Æ¡ng nhi tà i ba hÆ¡n ngÆ°á»i và hÆ¡n cả cụ là gì?
- Con bé nà y khéo nói lắm. Phen nà y dù lão phu có phải hy sinh tÃnh mạng cÅ©ng phải giúp ngÆ°Æ¡i tá»›i cùng. Thôi, đừng có nói đùa nữa, chẳng hay ngÆ°Æ¡i định đối phó bằng cách nà o đây?
- SÆ°Æ¡ng nhi nháºn thấy Ä‘i nhÆ° thế nà y hÆ¡i chÆ°á»›ng mắt má»™t chút, nên muốn mua quần áo nho sinh để cải trang.
- Hay lắm! Nếu váºy lại có không biết bao nhiêu con nhải chết mê chết mệt vì ngÆ°Æ¡i. Nếu ngÆ°Æ¡i là m nhÆ° thÆ° sinh thì già nà y nà y phải là m lão thÆ° đồng má»›i được.
Thế rồi hai ngÆ°á»i cÆ°á»i ha hả, Ä‘i nhanh nhÆ° bay tiến thẳng vá» phÃa Äông.
|
|
|
| |